Quote:OTGH thân ,
Bài vở cuả diển đàn quá nhiêu ơi là nhiều, xem đi đọc lại mà vãn không thể xem hết ; hôm nay mời hồi âm mấy dòng thư cuả anh đây , anh Đồng Bùi, Lê đức Thọ đây anh, hôm trước vào trường Hồ Ngọc Cẩn , chẳng may có một vài sự cố, ( văn chương từ ngử kiểu Xả hội chủ Nghiã,) mình lò mò qua sân trường ở bên cạnh Sở công Chánh Gia Đinh,Đến đây thì ở lại đây, Ban đầu tại vì mấy cái chuyện Code với Password rắc rối cuộc đời,nên mình lạc đường vào Đại Đội Tổng Hành Dinh
cuả Đức Ngài Tả Quân Tổng Trấn năm xưa,thôi thì đành chấp nhận câu ĐỊNH MỆNH ĐÃ AN BÀI ,những tưởng, có mổi mình cu ky; đơn thân độc mả , nào ngờ phe ta củng đầu quân khá nhiều, ở Đội Nử Binh, hẳn nhiên là tiền đầu quân khá bộn,
nên phe anh em CẬU CUẢ ÔNG TRỜI đã chiếu cố,vả đã hăng hái Tòng quân tình nguyện nhập ngũ ( chớ hổng có phải bị bắt quân dịch ) vào nử quân nhân;ha ha,,,.Nhưng cho mình hỏi nhỏ, vì sao phe ta lai mang danh tính họ nhà Cóc vậy anh HỘI ĐỒNG BÙI THÂN MẾN,
Nhắn thêm ít chừ nưả, có người cứ rình xem ké bài vở, mà chảng bao giờ ghi danh để cho bà con bá tánh biết quý danh là gì, La nu sinh Levanduyet nhung minh khong co gia nhap vao thanh vien cua truong vi ly do khong co gioi Viet Van nhu BAN, va ngay xua luc hoc o truong minh cung chang co gi la xuat sac ,khong ai biet minh la ai, bay gio phai "ke le" lam dieu , nguoi ta moi biet minh va chac nguoi ta cung khong muon biet minh lam chi, dung ngoai vong rao cua Truong doc ke nhung bai viet cua cac Ban cung thay vui lam roi. minh da doc tat ca bai nghien cua cua bạn roi hay va cong lao qua chung, chuc bạn co suc khoe nghien cuu de cho moi nguoi duoc doc hoai hoai. Ma dung that, nhin Ban giong ONG CU NON qua (chua gia ma lam nhu minh gia lam ). Nhu vay cung tot Ba Xa se do phai lo 'Ong Xa toi con tre va bay buom qua!."
kiểu nầy chắc là muốn NHƯ LÀ T T K H
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"
Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
Là chút lòng trong chẳng biến suy!"
Đâu biết một đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...
Từ đấy, thu rồi, thu lại thu ...
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Như hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha!
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôị..
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!
Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngó đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng.
T.T.Kh
Mà nấy OTGH ơi,
không biét gửi nhửng giòng tâm sự nầy lên diển đàn , không biết TTKH đời nay, có hờn giận không nưả,