Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Ngày Của Mẹ  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 4 5 6
Send Topic In ra
Ngày Của Mẹ (Read 14627 times)
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #30 - 15. May 2010 , 20:14
 
Dau Do wrote on 15. May 2010 , 19:55:

Mời cả nhà thưởng thức Nhạc Phẩm Bông Hồng Cài Áo được thu trong dịp lễ Vu Lan.



Cry Cry Tỷ ui -Muội chã nghe được -Nhớ Tỷ lắm - Tỷ khoẻ
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #31 - 15. May 2010 , 20:55
 
Tuyet Lan wrote on 15. May 2010 , 20:14:
Cry Cry Tỷ ui -Muội chã nghe được -Nhớ Tỷ lắm - Tỷ khoẻ

Sữa rồi đó, TL xem lại nha. Lúc này không được khoẻ lắm, em ơi  Embarrassed
Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #32 - 16. May 2010 , 20:25
 
Dau Do wrote on 15. May 2010 , 20:55:
Sữa rồi đó, TL xem lại nha. Lúc này không được khoẻ lắm, em ơi  Embarrassed

Cry Cry- Chi ơi em đâu có cái diễm phúc để....Rồi 1 ngày ,1 ngaỳ naò đó ,em về nhìn Mẹ yêu ,nhìn thật lâu và nói ,nói với Mẹ rằng "Me oi ,Mẹ có biết gì không......Biết là con thương Mẹ không ?""  Cry Cry
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #33 - 27. May 2010 , 14:58
 
bức thư  dành cho con


Con yêu dấu, khi đến tuổi về già.

Cha mẹ không còn tươi như hoa

Mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt.

Con sẽ thấy không còn vui như trước.

Nhưng cũng đừng cau có lại mẹ cha.

Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà.

Mẹ cha vẫn vui tươi như hội.



Nếu cha mẹ tay run không cầm nổi.

Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà.

Xin con đừng gắt mắng hạng người già.

Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi.

Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại.

Từng miếng cơm, chút thịt con làm văng.

Mẹ vừa cười vừa nhìn con lăng xăng.

Nghe con “xin lỗi” mà ấm lòng hơn Tết.



Nếu cha mẹ có nói nhiều, phát mệt.

Có những câu lảm nhảm, không đầu đuôi.

Con hãy nhớ năm xưa, nằm trong nôi

Mẹ kể mãi một chuyện xưa cổ tích

Cha cũng vậy, những khi con không thích,

Lên giường nằm để ngủ giấc hồn nhiên.

Cha kể đi kể lại chuyện ông Tiên.

Chuyện Tướng Cướp, Thạch Sanh, nhiều chuyện bịa.



Nếu cha mẹ rồi ít năng tắm rửa.

Con cũng đừng bịt mũi, dang xa.

Bởi khi xưa, mẹ phải gọi cả nhà.

Mới tắm được cho con một lát.

Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát.

Mực lấm lem, tay chân bẩn như ma.

Mẹ mới dội nước, con đã khóc la.

Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa.

Cha phải dỗ con hoài, con mới sửa.

Mãi lớn khôn, mới đi tắm một mình.



Nếu mẹ cha rồi không hiểu văn minh.

Máy móc mới đủ hình đủ kiểu.

Cũng đừng cười chê ông bà già hủ lậu.

Mà nên giảng cho cha mẹ cách dùng.

Vì năm con hai tuổi, cái gì cũng lạ lùng.

Cha mẹ phải cầm tay con, chỉ dẫn.

Rồi lớn lên, cha dậy con cẩn thận.

Đừng nghịch máy này, đừng đụng vật kia.

Cha giảng cho con từng chút, từng ly.

Cách mở radio, bật đèn, mở bếp, vặn tivi.

Con đã nở những nụ cười hạnh phúc.



Nếu mẹ cha mà nhớ, quên tùy lúc.

Đừng cằn nhằn cha mẹ ngu khờ.

Biết bao lần con quên sách vở ở nhà.

Cha phải chạy như bay về nhà lấy.

Điều quan trọng là cha mẹ cần được thấy.

Dáng hình con quanh quẩn đâu đây.

Ngửi hơi con mà trong mắt cay cay.

Con còn đó, tim cha đầy máu nóng.



Nếu mẹ cha quá già không muốn sống.

Con hãy hiểu cho: rồi tới lúc con cũng già.

Sẽ tới hồi cuộc sống như lướt qua.

Ý sống hết, mà chỉ còn tồn tại.

Một cây khô, một cánh hoa vương vãi.

Một bộ xương có hiểu biết vật vờ.

Những kỷ niệm xưa đầy ắp, chan hòa.

Trong ánh mắt, trong dấu tay run rẩy.

Hơi thở ngập ngừng, âm thanh lẩy bẩy.

Không ham vui, chỉ còn chút tình yêu.



Tình yêu con, yêu cháu thật nhiều.

Óc chỉ thấy tên con và dáng dấp.

Tim chỉ chứa bóng hình con tấp nập.

Dấu chân xưa chạy nhẩy tung tăng.

Từng nốt muỗi đau, từng cơn nhức trong răng.

Từng cơn sốt đổi da, đổi thịt.

Mẹ cha đã từng bao đêm quên mệt.

Ngồi bên con, nghe hơi thở đều hòa.

Dù cho con khó chịu, khóc la.

Cha mẹ vẫn dấu yêu con trên hết.



Và, bây giờ, khi tới gần cõi chết.

Vật dụng mang theo vẫn chỉ bóng hình con.

Còn chút hơi tàn, cha mẹ mong tặng con:

Niềm hạnh phúc, sướng vui bất tận.

Thôi, vài hàng, của mấy người sắp lẫn.

Cha mẹ sẽ quên đã từng tặng hành trang.

Kiến thức, thông minh, sắc đẹp... con đang mang.

Những hiểu biết về cuộc đời gian khó.

Những can đảm, chai lì, không biết sợ.

Để con thành người tài giỏi hôm nay.



Những bằng cấp mà con có trong tay.

Là kết quả của bao đêm mẹ khóc.

Là rụng rơi của bao nhiêu sợi tóc.

Của ngàn ngày đưa đón con đi.

Thôi, nói làm chi? Nhắc làm chi?

Mẹ đang nói: hãy đừng làm con mệt...

Nghỉ đi con, để vui thỏa ngày mai...
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #34 - 24. Jun 2010 , 21:35
 
Một Đóa Song Đường

Tháng 7 – 2007


Hai tay nâng một cành hoa
Chí thành dâng hiến Mẹ Cha tỏ tường
Nói rằng Một Đóa Song Đường
Công cha nghĩa mẹ không lường thâm sâu
Dù cho gian khổ dãi dầu
Cũng không đền đáp cơ cầu mẹ cha
Công cha, núi thẳm thua xa
Nghĩa mẹ, biển lớn những là thấm đâu
Công cha, đội mãi trên đầu
Nghĩa mẹ, thờ mãi, sông sâu không bằng
Đóa Song Đường ấy em mang
Không hoa nào của trần gian sánh cùng
Đóa Song Đường ấy mênh mông
Không màu không sắc lượng dung tương đồng
Dù cho màu sắc diêu bông
Hay màu hoa trắng hoa hồng nắng mai
Trắng hồng rồi cũng nhạt phai
Song Đường một đóa hoa cài thiên thư
Chín, chưa thể vẹn thành mười
Một, chưa thể sánh, còn mươi, những là
Phụ thân, núi Thái, thua xa
Mẫu thân, biển Thái, sương pha đầu cành
Này em, này chị, này anh
Song Đường một đóa thiên thanh muôn đời
Dù cho sắc thắm hoa cười
Song Đường một đóa tuyệt vời ngàn năm.


Mặc Giang
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #35 - 26. Jul 2010 , 15:08
 
Cả nhà ơi  bài thơ Hay quá . Đọc xong đừng Khóc nhé .





THƠ VỀ MẸ TẶNG CHỊ .......
   


Con ơi ! khi con còn thơ dại
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian
Mẹ dạy con cầm thìa,dùng đũa ăn cơm
Mẹ dạy con buộc dây giày,chải tóc,lau nước mũi
Những kỷ niệm mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết
Vì thế khi mẹ chóng quên,mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian
Cho mẹ suy nghĩ thêm
Cho dù cuối cùng ngay cả khi định nói gì
Mẹ cũng quên........

Con ơi ! mẹ thường quên cài nút áo
Ăn cơm vãi đầy vạt áo
Chãi đầu tay bần bật run
Đừng giục giã mẹ
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
Mẹ chỉ cần có con bên cạnh
Là mẹ đủ ấm......

Con ơi !giờ mẹ chân đi không vững,nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ
Dìu mẹ,chậm thôi
Như năm đó
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời.
Back to top
« Last Edit: 26. Jul 2010 , 15:10 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #36 - 26. Jul 2010 , 18:35
 
nguyen_toan wrote on 26. Jul 2010 , 15:08:
Cả nhà ơi  bài thơ Hay quá . Đọc xong đừng Khóc nhé .



THƠ VỀ MẸ TẶNG CHỊ .......
   


Con ơi ! khi con còn thơ dại
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian
Mẹ dạy con cầm thìa,dùng đũa ăn cơm
Mẹ dạy con buộc dây giày,chải tóc,lau nước mũi
Những kỷ niệm mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết
Vì thế khi mẹ chóng quên,mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian
Cho mẹ suy nghĩ thêm
Cho dù cuối cùng ngay cả khi định nói gì
Mẹ cũng quên........

Con ơi ! mẹ thường quên cài nút áo
Ăn cơm vãi đầy vạt áo
Chãi đầu tay bần bật run
Đừng giục giã mẹ
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm
Mẹ chỉ cần có con bên cạnh
Là mẹ đủ ấm......

Con ơi !giờ mẹ chân đi không vững,nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ
Dìu mẹ,chậm thôi
Như năm đó
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời.

Anh Toàn ơi
Anh mang bài thơ thật buồn mà bảo mầy cô em không khóc là sao ah .  Nhất là những người sớm mất Mẹ như em, chưa được 1 lần cài nút áo cho Me khi Mẹ Quên cài nút vì tuổi già sức yếu.  Trên Chùa nơi em đi có những cu già , em thường kêu bằng Mẹ để được săn sóc và nghỉ là mình đang săn sóc Mẹ của chính mình .   Cry Cry Cry Cry
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #37 - 26. Jul 2010 , 18:41
 
Nhật ký về mẹ

Hoàng Ngọc

Ngày…

Mẹ ơi, tháng bảy rồi đó mẹ!

Con lấy chồng xa, lâu lâu mới về thăm mẹ. Gần năm mươi tuổi đầu mà nói thương nhớ mẹ khôn nguôi thì sẽ có người cười phải không mẹ?

Thuở nhỏ, con thường hay theo mẹ lên chùa tụng kinh Vu Lan. Tháng bảy Vu Lan - mùa báo hiếu! Nghe thầy nói chiều nào thầy cũng lạy Phật cầu cho cha mẹ siêu thoát, con tự nhủ mình sẽ luôn ở bên mẹ để phụng dưỡng mẹ chứ không bỏ mẹ mà đi tu như thầy. Rốt cuộc rồi con cũng bỏ mẹ mà đi… lấy chồng.


Ngày…

Hôm nay là ngày đầu tiên Thục Vy đến trường. Nhìn nó tung tăng cùng các bạn vào lớp học con thấy nhớ mẹ. Ngày mẹ dắt con đến trường sao mà thiêng liêng quá! Đối với con cái gì cũng mới mẻ, cái gì cũng lạ lùng. Thấy chiếc xe đò to cao từ từ chạy tới, con thét lên run rẩy… Mẹ ôm chặt con vào lòng che chở, vỗ về. Trước khi cô giáo bước vào lớp mẹ còn nhét vào cặp con nửa ổ bánh mì thịt, mẹ sợ con bị đói. Hôm đó, cô giáo không cho chúng con ăn trong lớp, mẹ đâu có biết.


Ngày…

Con chuẩn bị cho Thục Vy vào đại học. Nó đã lớn, cuộc sống ở ký túc xá rồi nó sẽ quen như con khi xưa… Lúc đầu, chủ nhật nào con cũng về thăm mẹ. Rồi hai tuần, ba tuần, có lúc năm sáu tuần. Tháng nào mẹ cũng gửi thư, gửi tiền, mẹ viết cho con rằng mẹ chỉ sợ con đau ốm. Con đâu biết rằng mẹ ngày ngày vì thương nhớ con, mẹ ngồi vuốt từng sợi tóc rụng của mẹ thành một búi đầy… Mẹ ơi, con thương mẹ!


Ngày…

Thục Vy nó dắt bạn trai về nhà giới thiệu với con. Nhìn khuôn mặt rạng rỡ của nó con thấy chạnh lòng. Con có quá ích kỷ, hẹp hòi lắm không mẹ? Ngày trước, khi anh ấy về nhà mình mẹ còn vui hơn cả con nữa! Con bị choáng ngợp trong không gian toàn là hình ảnh của anh ấy. Con như con chim sơn ca líu lo vui hát. Trong mắt con, trong lòng con, xung quanh con tràn ngập ánh sáng, hương hoa, mật ngọt của tình yêu. Mẹ ơi, con khóc rồi! Đâu có mẹ lau nước mắt vỗ về con nữa! Khi những giọt nước mắt ghen hờn, ích kỷ, tình thường chảy xuống, con thấy thương mẹ vô vàn. Thục Vy nó đã lớn, nó đã rời xa vòng tay yêu thương của con. Con biết nó có khung trời riêng của nó, nó có bè bạn, hẹn hò… Nó là con ngày xưa: mẹ cho tiền, mẹ may quần áo, mẹ nhắc đi ngủ, mẹ đi họp phụ huynh, ôm mẹ mà ngủ cho ấm, mẹ ơi con thèm món này, con thích món kia, giận dỗi, hờn lẫy… Con bây giờ như cái bóng mờ nhạt bên Thục Vy, một cái bóng không thiếu được. Ngày xưa, con vô tâm đến nỗi… con làm sao thấy được những giọt nước mắt thầm lặng của mẹ, làm sao hiểu được tấm lòng cao cả, sự hy sinh vô bờ bến của mẹ?


Ngày…

Tiệc cưới đã tan. Căn nhà của con sao trống vắng lạ. Nhìn những đồ dùng của Thục Vy con nhớ nó da diết… Con lại khóc. Ngày con hớn hở, tươi cười cắp tay người yêu bước lên xe hoa mẹ không tỏ vẻ gì không vui. Ngược lại, mẹ luôn nhìn con và mỉm cười, ánh mắt đầy vẻ thương yêu. Con đang lo cho Thục Vy. Lần đầu tiên về sống trong căn nhà xa lạ nó có quen được không? Nó ăn uống ra sao? Nó có làm điều gì sai quấy khiến người ta phiền trách không?… Nỗi lo cứ trĩu nặng trong lòng con. Khi xưa mẹ dạy con nấu ăn, may vá, thêu thùa, dạy con đi đứng, nói năng… Mẹ sợ người ta chê con gái mẹ hư. Con cằn nhằn: Con chỉ là con gái mẹ thôi!


Ngày…

Thục Vy đã sinh được hai ngày. Con đã chăm sóc nó như mẹ đã từng chăm sóc cho con. Lúc sinh Thục Vy, người đầu tiên con nhìn thấy khi vừa mở mắt ra là mẹ, nhưng người mà con muốn nhìn thấy hơn ai hết là Thục Vy. Tất cả đối với con lúc đó chỉ là Thục Vy. Mẹ như một bà tiên hiền tốt bụng và rộng lượng, mang đến cho con sức mạnh và nghị lực để vượt qua sóng gió cuộc đời. Đàn bà đi biển mồ côi một mình. Sai rồi, con đâu có mồ côi, con có mẹ mà!


… Rồi ngày dài tháng rộng, con nuôi Thục Vy lớn lên con mới thấu hiểu tấm lòng của mẹ. Đâu chỉ đơn giản kể rằng cho con bú, nhường chỗ ráo cho con, thức trắng đêm khi con quấy khóc, tắm rửa, giặt giũ, nhường món ngon cho con, lo lắng mỗi khi con đi đâu xa… Không đủ, chưa đủ và không bao giờ đủ!
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #38 - 27. Jul 2010 , 02:42
 
Tuyết Lan  ơi    -  Tôi đã mất Mẹ  đúng Mùa Vu Lan năm 1980 .
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #39 - 27. Jul 2010 , 10:02
 
nguyen_toan wrote on 27. Jul 2010 , 02:42:
Tuyết Lan  ơi    -  Tôi đã mất Mẹ  đúng Mùa Vu Lan năm 1980 .


Anh Toàn và bạn hiền TL mến ,
Tv chia buồn với những người không còn Mẹ.
Mùa Vu Lan sắp đến , chắc chúng ta lại nhớ hơn.

Lâu lâu ,Tv  nhìn thấy các bà cụ , cứ nói với các con  là "  bác nầy  giống Bà ngoại ghê đi " vừa nói mà vừa ứa nươc mắt , rồi các con vô tư đáp lại " sao ai Mẹ cũng nói giống bà ngoại cả vậy Mẹ ".....
Kính chúc anh Toàn và bạn hiền Tl và những ai cài hoa  trắng, nhớ lại  những kỹ niệm mà thương mẹ mình hơn.
Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #40 - 27. Jul 2010 , 10:29
 
nguyen_toan wrote on 27. Jul 2010 , 02:42:
Tuyết Lan  ơi    -  Tôi đã mất Mẹ  đúng Mùa Vu Lan năm 1980 .

Anh Toàn và ban hiền TV
TL biết vì anh đã có đang trong trang Vu lan đó - Thôi cứ nghĩ la Me của anh và Me của Tl, cũng như bạn hiền TV đã vãng sanh về Cõi Tinh Độ hoạc là về lại cõi người nhé. Và chúng ta vẫn tiếp tục cầu nguyện cho Me cũa chúng ta đươc sanh về chốn an lành - đó cũng là 1 hình thức báo hiếu.  Chúc anh và bạn hiền  những ngày sắp tới thân tâm an lạc
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #41 - 04. May 2011 , 15:23
 



THÁNG NĂM NHỚ MẸ


Tháng Năm Lễ Mẹ đến rồi
Nhang lòng con thắp ngậm ngùi khói bay
À ơi tiếng võng ru ngày
Ru đêm thao thức hao gầy thân sương
À ơi tiếng mẹ ru thương
Vẫn theo con suốt con đường trần gian
Một đời khó nhọc vai mang
Yêu thương thắt dải lụa vàng bọc con
Dòng mồ hôi chảy mỏi mòn
Hoá thành sông rộng nước nguồn ơn sâu
Công ơn đền đáp được đâu
Tháng Năm nhớ mẹ nắng nhàu xót xa
Xưa vui tiếng mẹ ấm nhà
Con vui dâng mẹ tách trà trái ngon
Giờ côi cút nén nỗi buồn
Bung ra từng giọt lệ tuôn não lòng

Mẹ là dòng suối mát trong
Cho con tắm gội suốt dòng thời gian

TRẦM VÂN
Back to top
« Last Edit: 04. May 2011 , 15:24 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #42 - 05. May 2011 , 22:06
 
Nhân ngày của Mẹ 8 tháng 5 -  mời đọc Truyện ngắn '  Nàng dâu Nam kỳ " của Nguyễn thị Thanh Dương


Tôi coi lại Valy quần áo và túi xách tay của mẹ chồng một lần nữa rồi tôi lảnh lót gọi với lên lầu cho thắng con trai " Cu Tí ơi , cu Tí à , con sẵn sàng chưa

Mẹ chồng tôi  không hài lòng trách tôi  con trai lớn tướng mà cứ gọi Cu Tí  như thằng bé lên 3 ấy
-         Mẹ ơi, con biết rồi, chỉ gọi giỡn  “anh chàng” một chút cho vui mà. Andrew ơi, xong chưa con, chúng ta đi thôi?.

Con trai tôi đã đến bên tôi, anh chàng nhìn bà nội âu yếm :

-         Cháu cám ơn bà đã nhắc nhở mẹ cháu.

Bà cũng âu yếm nhìn cháu, Andrew lớn giống bố như khuôn như đúc, lại hiền ngoan học giỏi, ra trường là xin ngay được công việc như ý nên bà thương nhiều. Bà khéo léo giục cháu:

-         Thì cháu lấy vợ đi, mẹ cháu sẽ không bao giờ gọi là “Cu Tí” đâu. Bà gìa rồi phải cho bà thấy mặt cháu dâu và cả chắt nữa như người anh họ của cháu ở Calif. thì bà mới yên lòng.

Andrew hứa hẹn:

-         Vì chúng cháu phải tìm hiểu nhau lâu để thử thách tình yêu nên chưa cho gia đình biết. Vâng, bà cứ đi California chơi, khi bà về cháu sẽ mang cháu dâu tương lai đến trình diện bà và bố mẹ cháu.

Mẹ chồng tôi vui mừng:

-         Cháu làm bà sốt ruột, bà chờ đợi mấy năm nay mới nghe cháu hứa một câu làm bà hài lòng đấy.

Tôi cũng vui mừng không kém, hai vợ chồng tôi có con muộn, Andrew là con trai duy nhất, từ ngày Andrew tốt nghiệp đại học, có việc làm vững chắc đã nhiều năm nay tôi giục con cưới vợ mà nó cứ nói chưa có ai, tình yêu chưa đến, nên tôi không nhắc nó nữa. Hôm nay bất ngờ lại có tin vui.

Chúng tôi đưa bà ra phi trường về California, thăm gia đình con trai trưởng. bà sẽ ở chơi Calif. một tháng. Bà chẳng ưa gì con dâu cả, nhưng bà thương con trai và cháu đích tôn nên về thăm họ.

Tiễn bà đi phải đầy đủ mặt con cháu, gồm vợ chồng tôi và Andrew.  Tôi hiểu tính mẹ chồng lắm, bao giờ bà cũng muốn được con cháu quây quần chăm lo, qúy mến, chứ không thể xuề xòa, lấy lệ cho xong.

Khi chồng con tôi đang check vé máy bay cho bà, thì bà chợt nhớ ra, dặn dò tôi:

-  Chốc nữa về con nhớ đi gởi món tiền ấy về Việt Nam cho mẹ nhé. Lần này ngoài phần tiền của mẹ lại được con cho thêm vài trăm thì cậu Nụ tha hồ sửa nhà cửa. Cậu con già rồi, có căn nhà tử tế thì chết cũng yên lòng nhắm mắt con ạ.

                         *******************

Ngày tôi và anh Bông yêu nhau, anh dẫn tôi về “ra mắt” mẹ anh, bà mẹ người Bắc tóc vấn trần cài lược, đôi mắt sắc xảo nhìn tôi không chút thiện cảm. Bà khéo léo hỏi thăm họ hàng tông môn nhà tôi, rồi phán:

- Hai đứa cứ tìm hiểu nhau cho kỹ, chứ Bắc Nam có nhiều điều không hợp nhau đâu.

Anh Bông qủa quyết:

-  Kỹ từ lâu rồi mẹ ơi, bây giờ chỉ đợi mẹ cho phép hỏi cưới thôi. Thí dụ…ngay ngày mai cũng được.

Bà nghiêm mặt lườm con trai:

-  Anh đừng có nhanh nhẩu đoảng, chuyện hôn nhân hệ trọng cả đời.

Thế là mối tình nồng nàn của chúng tôi khựng lại vô hạn định vì mẹ anh chưa đồng ý. Thuở ấy anh Bông đang ở trong quân ngũ, một hôm anh mang về qủa lưụ đạn, đặt lù lù trên bàn, ngay trước mặt mẹ anh và thống thiết:

-         Nếu mẹ không đồng ý cho chúng con cưới nhau thì qủa lựu đạn này sẽ nổ tung chết cả con và cô ấy, và xin mẹ chôn chúng con chung một nấm mồ.

Mẹ anh hoảng hốt lên:

-         Ối con ơi, bình tĩnh nào, việc gì phải mang vũ khí đạn dược ra thế!!

Anh ai oán:

-         Sống mà không lấy được người mình yêu thì chết cho xong !

Mẹ anh năn nỉ:

-         Đừng dại dột con nhé? Vậy con muốn cưới hỏi ngày nào thì mẹ sẽ làm ngày ấy.

Nhờ thế tôi mới sớm được làm dâu của bà, và vì thế bà càng ghét cay ghét đắng tôi.

Mãi sau này chồng tôi mới dám kể cho tôi nghe, mẹ anh đã chê tôi là con gái miền Nam quen ăn trắng mặc trơn, làm đồng nào “xào” đồng ấy, lấy cái “ngữ” này chỉ khổ vào thân,  thằng chồng nai lưng đi làm nuôi con vợ ăn tiêu hoang phí.

Anh đành “khủng bố” mẹ bằng qủa lựu đạn, nếu không thì mẹ anh cho tôi đợi tới gìa hay chán qúa tôi đi lấy chồng khác mà thôi.

Tôi làm dâu nhà anh, cha anh mất trước đó vài năm. Anh cả đã lấy vợ và ở riêng một năm nay, vì anh cả thuyên chuyển công việc ra miền Trung nên vợ con cũng đi theo, chồng tôi là con thứ cũng là con út, đi lính đóng quân ngay Lái Thiêu, tiện đi về thành phố Sài Gòn mỗi ngày.

Mẹ chồng tôi nắm giữ quyền hành trong nhà, bà đảm đang trông coi cửa hàng bán vật liệu xây cất do chồng để lại, cửa hàng trước cửa nhà  rất đông khách nên bận bịu cả ngày, nhưng bà vẫn đi chợ mỗi buổi sáng, quẳng cái gỉo chợ xuống bếp, vắn tắt ra mệnh lệnh cho tôi:

-         Thịt bò thái xớ ngang, xào rau muống. Thịt lợn kho mặn, cua gĩa nhuyễn, nấu bát riêu cua cà chua..

Tôi hỏa mù trước những món ăn Bắc này, ở với má, tôi cà nhỏng ăn học và ăn chơi, má dễ dãi hiền lành thôi thì con gái ở với ba má sướng ngày nào thì cứ hưởng, chừng lấy chồng vất vả lo cho chồng con thì giờ đâu mà ăn chơi.

Hôm cuối tuần  mẹ chồng tôi mua một con gà sống về ra một mệnh lệnh khác:

-         Cắt tiết gà, luộc gà với hành gừng cho thơm, thịt gà phải vừa chín tới. Nước gà nấu bát miến, cho tiết luộc và lòng mề thái nhỏ lên trên.

Tôi rình lúc mẹ chồng không để ý, gọi chồng xuống bếp và than phiền:

-         Mẹ anh đang chơi trò rượt đuổi em chạy trối chết luôn, bắt em nấu hết món này tới món kia, mà toàn là những món em chưa biết nấu bao giờ. Anh cứu em với.

-         Mẹ đang dậy em nấu nướng đấy, trước lạ sau quen.

-         Nhưng em không dám cắt cổ gà, nhìn nó đau em sợ lắm…

Má tôi Nam kỳ dễ tính,  mua gà làm sẵn ngoài chợ cho lẹ, còn mẹ anh Bắc Kỳ tính toán chi li từng chút một, mua gà sống sẽ biết chắc con gà ngon vừa ý, và nhất là gía rẻ hơn gà làm sẵn.

Tôi cầm chân và hai cánh gà thật chặt còn mắt thì nhắm lại trong khi chồng tôi cắt tiết, đúng lúc ấy mẹ chồng tôi xuống bếp, giọng bà hùng dũng như một vị tướng mắng mỏ quân sĩ phạm luật:

-         Giời ôi, hai vợ chồng mới cắt tiết được con gà cơ à? Này nhé, chị lấy hai chân kẹp cánh, kẹp chân gà và cầm cổ gà cắt vài nhát, dốc ngược gà lên cho chảy hết tiết là xong. Ngày xưa tôi làm dâu, nhà chồng có giỗ Tết một mình tôi cắt tiết một lúc mấy con gà nhanh như chớp.

Chồng tôi bênh tôi:

-         Ngày nay khác rồi mẹ ơi, với lại vợ con chân yếu tay mềm…

Bà “mát mẻ”:

-         À thì ra ý anh nói tôi vũ phu đấy, còn vợ anh thì yểu điệu thục nữ.

Để đáp lễ lại những món ăn Bắc mẹ chồng đã chỉ dạy, tôi về học cấp tốc má tôi mấy món miền Nam dễ nấu như canh khổ qua nhồi thịt và cá thu kho nước dừa, thì mẹ chồng tôi dẫy nẩy lên:

-         Canh mướp đắng ư? Tôi chịu thôi, không ăn được.

-         Cá thu kho nước dừa lợ lợ khó ăn lắm.

Tôi liền đổi sang món “Canh rau tập tàng” cho lạ đời, thì bà mẹ chồng Bắc Kỳ vẫn không chấp nhận. Bà rên siết:

-         Canh gì mà lắm loại rau thế này? Nào mồng tơi, rau rền, mướp khía, bù ngót, bắp non. Chị nấu canh nào thì nấu một món rau thôi nhé, đừng hoang phí thế.

Trời ơi, món “Canh rau tập tàng” của miền Nam dân dã hào phóng dùng nhiều loại rau chứ có phải tôi sáng chế ra đâu.

Tôi bất mãn lắm, chỉ muốn bữa nào…trả thù,  làm món “Mắm kho quẹt” cho bà ăn, món này rẻ tiền, mặn mà ăn hoài không hết, đỡ tốn, hay cho bà uống nước mưa như ở dưới quê tôi thay cho uống nước trà, tiết kiệm được tiền mua trà, chắc bà sẽ không chê tôi hoang tàn nữa?

Những chuyện “mất lòng nhau” giữa mẹ chồng người miền Bắc và nàng dâu người miền Nam thường xuyên xảy ra.

Ngày giỗ tết gia đình anh cả về nhà, làm cỗ xong tôi cho 2 con anh cả ăn trước thì bị mẹ chồng mắng cho một trận là không biết nề nếp gì cả, trẻ con không được phép ăn trước người lớn. Trong khi trong gia đình miền Nam chúng tôi cứ thoải mái dọn đồ cho tụi nhỏ ăn trước cho rảnh để rồi người lớn ăn sau.

Vốn chẳng ưa tôi, bà thường mang tôi ra so sánh thẳng thừng với nàng dâu cả của bà, nàng dâu Bắc, ăn nói ý tứ lịch lãm, sống căn cơ tằn tiện, biết thu vén trước sau chồng con sẽ được nhờ và chê tôi tuệch toạc bạ đâu nói đó, thích gì làm đó,  mua sắm thì bất kể tiền còn nhiều hay ít. Nói trắng ra là tôi đang “phá của” nhà chồng.

Vì yêu chồng nên tôi nhẫn nhịn chịu đựng mẹ chồng, cũng như tôi đã chịu hi sinh bỏ nghề dạy học chỉ để ở nhà phụ mẹ chồng buôn bán.

Tối về tôi chỉ biết khóc rấm rứt với chồng để cho anh vỗ về an ủi, thôi em cố chiều mẹ, sau này mẹ hiểu ra sẽ thương yêu em nhiều. Trời chẳng phụ công, phụ lòng tử tế của ai bao giờ.

Được 1 năm thì biến cố 1975 xảy ra, cả đại gia đình chúng tôi đều vượt thoát đến Mỹ.

Đầu tiên mẹ chồng tôi ở với gia đình anh cả, có nàng dâu Bắc Kỳ mà mẹ từng đắc ý, tấm tắc khen ngoan, hơn nữa anh chị cả có con trai đầu lòng, là cháu đích tôn của bà.

Nhưng khi sống chung lâu dài thì bà và nàng dâu cả lại có sự xung khắc, càng ngày càng nhiều. Mẹ chồng Bắc và nàng dâu Bắc, giống nhau cả tính ý, cả cách ăn ở mà vẫn không thể đi chung đường.

Một hôm chị Bích đã gọi phone cho tôi, thông báo khẩn cấp:

-         Em chuẩn bị tinh thần đón mẹ về sống chung đi nhé, mẹ đang đòi về với vợ chồng em đấy.

-         Có chuyện gì hả chị?

Chị Bích ấm ức kể:

-         Bao nhiêu chuyện lặt vặt xưa nay chị kể em nghe nhiều rồi, chị không chấp, vì mẹ gìa rồi, tính nết lại khó khăn hơn người ta. Nhưng chuyện này thì không thể, “tiền gìa” mẹ lãnh hàng tháng mẹ cứ bo bo suốt bao nhiêu năm nay, ai đời ăn cây táo đi rào cây cam hở em ! mẹ để dành tiền gởi hết về cho cậu Nụ và thân nhân ngoài Bắc. Mẹ có cho ai thì cũng chừa lại phần mình tí chứ, đến lúc cần gì ở Mỹ thì lại hỏi vợ chồng chị, ai mà chịu được? Chưa hết, mỗi đầu năm bà lại hỏi chính phủ đã “tăng lương” cho mẹ chưa? tiền trợ cấp tăng theo thời gía đắt đỏ ấy mà, mẹ lẩm bẩm nói: “Đừng có tưởng tôi không đọc được tiếng Anh mà lờ đi nhé”. Thế có điên người không? Cứ làm như bà không hỏi, không nhắc nhở là chị sẽ ăn chặn, ăn bớt món tiền ấy không bằng. Chị bực mình gắt lên, thế là bà giận hờn, mắng mỏ chị và đùng đùng đòi về sống với vợ chồng em.

-         Hay mẹ giận thì nói thế thôi, chứ mẹ vẫn theo đúng “tôn ti trật tự” là phải sống với con trai trưởng và cháu nội đích tôn mà?

-         Không, lần này mẹ sai nguyên tắc rồi. Bằng cớ là mẹ còn…khen em nữa đó, khen nàng dâu miền Nam sởi lởi, dễ chịu và thoải mái hơn dâu Bắc.

Thật thế, mẹ chồng tôi “hi sinh”, thà về sống với gia đình tôi, tiền gìa lãnh ít hơn ở California nhưng bà bảo tinh thần bà thoải mái hơn nhiều, bà lôi chuyện nàng dâu cả ra kể nào là tính toán với bà từng món chi tiêu, nàng khá gỉa thế mà còn muốn bà bớt chút tiền gìa đóng góp hàng tháng v..v… Tôi chẳng biết giữa mẹ chồng và nàng dâu này ai đúng ai sai, vì ai cũng cho là mình có lý cả.

Mẹ chồng sống với tôi, tình thế đảo ngược so với ngày tôi làm dâu bà. Nhà này là nhà của tôi, của cải tiền bạc mẹ chồng tôi mất hết sau khi bỏ nước ra đi. Hiện nay bà sống nhờ tiền xã hội, tuổi đã gìa, không biết tiếng Anh, không thể lái xe, muốn gì cũng phải nhờ con nhờ cháu.

Bản tính tôi hồi nào tới giờ vẫn thế, chi tiêu rộng rãi trong cuộc sống. Tôi đi shopping quần áo cho tôi, nhưng thấy quần áo nào đẹp và tốt thì…sắm luôn cho chồng con và bà mẹ chồng, bà vẫn xót xa như ngày xưa  khi tôi chân ướt chân ráo làm dâu nhà bà:

-         Con ơi, mua làm gì lắm quần áo thế? một đời ta ba đời nó, quần áo trong tủ cả đống kia đã mặc hết đâu.

Bây giờ bà đã thân mật âu yếm gọi tôi là “con” không gọi bằng “chị” kiểu cách lịch sự như thuở tôi mới làm dâu nữa.

-         Theo mùa, theo “mốt” mà mẹ, nhưng con cũng mua lúc đại hạ gía rồi.

Bà đành chịu thua:

-         Ừ, con thích thì sắm cho mình con thôi, quần áo mẹ mặc tới chết chưa hết con đừng mua nữa.

Thế mà tôi vẫn cứ mua về vì tôi thấy thích hợp với bà  không mua cũng…uổng, dù tôi biết mang về nhà bà lại vừa nhận qùa vừa càm ràm mắng tôi hoang phí và lanh chanh, không ai khiến mà cũng mua .

Đi chợ tôi toàn mua những món đắt tiền, tôi quan niệm tiền nào của ấy, thường xuyên mua cá Tuyết, cá Salmon, cá Bass hơn là cá Catfish, cá đù, cá nục. Thịt bò loại.T-bone Steak, Ribeye Steak hay Sirloin Steak. đương nhiên phải ngon hơn loại thịt vai dai nhách.Trái cây đầu mùa đắt bao nhiêu nhưng tôi cũng mang cả thùng về cho cả nhà cùng hưởng món ngon đầu mùa, chẳng phải nhịn thèm đợi tới giữa mùa.

Mỗi lần mẹ chồng tôi mở tủ lạnh, lui cui dọn dẹp bà lại rên rỉ như khi mình mẩy lên cơn đau nhức:

-         Giời ơi là giời ! đồ ăn thức uống mua ê hề thế này, ăn không hết bỏ đi, phí cả tiền và phí của giời.

Tôi đã quen nghe bà cằn nhằn, nên không buồn, mà còn vui đùa:

-         Mẹ ơi là mẹ, con phải mua sắm cho chợ búa đắt hàng, kích thích nền kinh tế phát triển . Ăn ngon thì bổ vào thân và cũng là cách hưởng đời.

-         Thế con không dành dụm tiền của cho thằng con của con à? Mẹ vì hoàn cảnh, vì biến cố nên trắng tay đã không lo được gì cho con cháu rồi…

-         Mẹ nói thế là trả lời rồi đấy, nên con quan niệm có tiền cứ hưởng ngay trong hiện tại, chẳng cần nhịn thèm, nhịn mặc hay từ bỏ những niềm vui tốn tiền nào đó để dốc hết vốn để dành, chồng con của con đã được nếm đủ mùi sung sướng hơn người. Tương lai, con của con sẽ làm ra tiền và tự lo cho nó cũng như vợ chồng con đã tự lo và gây dựng nên nhà cửa, vốn liếng ngày nay.

Tiền trợ cấp hàng tháng mẹ chồng tôi vẫn gởi về miền Bắc, cho người em út của bà là cậu Nụ, người đã kẹt lại không theo gia đình di cư vào Nam năm 1954. Cả một đời cậu nghèo khổ, những năm đất nước chiến tranh, lương công nhân không nuôi nổi vợ và hai con, nên người vợ vốn đã ốm yếu lại càng ốm yếu quanh năm. Thậm chí cậu không đủ tiền mua cái vỏ xe đạp hiếm hoi lắm cơ quan mới có mà phân phối ưu tiên cho công nhân tiên tiến như cậu…

.Ngày nay cậu Nụ đã gìa, vợ chết sớm vì bệnh tật, cậu sống bám vào đám con cháu cũng nghèo khổ, nên mẹ chồng tôi thương xót đã gởi tiền về hàng tháng cho em, mong em sung sướng được ngày nào hay ngày ấy. Ngoài ra bà còn các họ hàng quyến thuộc khác ở quê hương miền Bắc của bà, nay giúp người này mai giúp người nọ, nên tiền bạc lúc nào cũng vơi, cũng không đủ.

Tôi hiểu mẹ chồng tôi và đồng tình với bà, giúp đỡ thân nhân nghèo khó bên Việt Nam vừa là tình thương vừa như làm điều phước thiện. Thỉnh thoảng có những cảnh khổ làm tôi động lòng, đưa thêm tiền cho mẹ chồng gởi biếu họ, coi như tôi theo mẹ làm phước dù những thân nhân như cậu Nụ hay ông chú này, bà bác kia tôi đều chưa biết mặt bao giờ.

                                ****************

Mẹ chồng tôi đã trở về từ Calif., bà có vẻ hài lòng với chuyến viếng thăm này. Thật ra khi người ta không hợp nhau khi chung sống, thì hãy sống xa nhau và là khách của nhau sẽ hay hơn. Vợ chồng tôi mừng vì mối quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu cả đã hàn gắn được phần nào.

Buổi tối đầu tiên ăn bữa cơm xum họp gia đình, mẹ chồng tôi vẫn nhớ và hỏi Andrew ngay:

-         Sao, cháu của bà, hôm nào thì mang cháu dâu tương lai ra mắt cả nhà như cháu đã hứa?

Andrew thăm dò:

-         Để cuối tuần sau được không ạ?

Tôi nói:

-         Dĩ nhiên là được, với lại mẹ cần chuẩn bị tinh thần cũng như một bữa cơm để chào đón cô khách qúy chứ.

Mẹ chồng tôi cẩn thận:

-         Con chưa biết cô gái ấy ra sao mà đã vồ vập thế sao được.

-         Ít ra cô gái là bạn của con mình cũng là qúy rồi.

Bà lẩm bẩm:

-         Thời buổi này mẹ chồng nàng dâu cứ như là bạn bè ấy, không có khoàng cách gì cả. Cháu ơi, thế cô gái ấy là người miền Nam hay Bắc hở cháu?

Andrew hơi bối rối:

-         Sao bà lại hỏi phân biệt thế? Giống như ngày xưa bà đã hỏi bố cháu khi mang mẹ cháu về trình diện bà.

Chồng tôi mỉm cười trấn an con trai:

-         Không sao đâu, bà chỉ hỏi cho biết mà thôi. Bây giờ khác xưa rồi.

Andrew ấp úng:

-         Cô ấy… không là người miền Nam như mẹ, mà cũng… không là miền Bắc như bố.

Mẹ chồng tôi cởi mở:

-         Ừ, bà không phân biệt Bắc Nam như bố mẹ cháu ngày xưa đâu. Bà biết rồi, cô ấy là người miền Trung chứ gì. Con gái Trung cũng chịu khó tần tảo làm ăn và thương chồng con hết lòng lắm.

Chồng tôi phản đối:

-         Cứ gì gái Trung hay gái Bắc, gái Nam kỳ như vợ con cũng thương chồng chiều con không ai bằng, lại còn chiều cả mẹ chồng nữa, sẵn sàng bỏ nghề dạy học nhàn hạ, thôi làm cô giáo, ở nhà phụ mẹ chồng buôn bán, bận rộn mịt mù với gạch cát xi măng và tính toán tiền nong cả ngày như một mụ lái buôn chuyên nghiệp.

Mẹ chồng tôi cười hài lòng:

-         Điều này thì mẹ công nhận, gái miền nào cũng tốt xấu tùy người. Cô gái cháu yêu và sẽ cưới làm vợ là người miền Trung bà cũng vui vẻ chấp nhận ngay vì cứ là con gái Việt Nam là nề nếp rồi

Andrew lo lắng đáp:

-         Nhưng cô ấy là…người Mỹ bà ơi. Tên là Jessica.

Mẹ chồng tôi buông đũa, ngạc nhiên và bất bình kêu lên:

-         Con gái Mỹ?? giời ôi, nó người Mỹ làm sao thích hợp với nhà này?

Vợ chồng tôi nhìn nhau, chia sẻ cái nhìn cùng quan điểm. Tôi lên tiếng trước:

-         Thưa mẹ, chuyện lấy vợ Mỹ hay chồng Mỹ là chuyện thường tình. Chúng ta sống ở Mỹ, đây là quê hương thứ hai của chúng ta, những người trẻ lớn lên ở Mỹ, hấp thụ nền văn hóa Mỹ, thì lấy Mỹ đâu có gì là xung đột.

-         Nhưng cô gái Mỹ ấy sẽ tiêu xài kiểu Mỹ khổ thân cháu tôi. Sẽ tan nhà nát cửa…

-         Sống ở Mỹ tiêu xài kiểu Mỹ là đúng rồi mẹ à…Chừng nào sống ở Việt Nam mà tiêu xài kiểu Mỹ thì mẹ hãy lo.

Chồng tôi tiếp lời tôi:

-         Mẹ cứ yên tâm, phần đời ai nấy lo, ngày xưa mẹ cứ chê nhà con là gái Nam ăn tiêu hoang phí, mà bây giờ vẫn nên nhà nên cửa và chính mẹ lại hợp với nàng dâu Nam kỳ đấy, còn Andrew, chúng ta hãy tôn trọng quyết định của nó.

Andrew có vẻ buồn buồn vì bà nội không vui, anh chàng không ăn cơm nữa, đứng lên đi nhanh về phòng, làm mẹ chồng tôi hoảng lên:

-         Nó đi đâu đấy? hay là lại tìm qủa lựu đạn như bố nó năm xưa ra hù dọa tôi?

Tôi trấn an bà:

-         Nó có đi lính như bố nó đâu mà có sẵn lưụ đạn.

Chồng tôi lửng lơ:

-         Nhưng ở Mỹ này mua vũ khí tự do nhé, biết đâu nó có súng lục trong nhà? Vì con đã kinh nghiệm rồi, tuổi trẻ đang yêu, muốn cưới vợ mà bị ngăn cản là thất vọng, chán đời lắm.

Mẹ chồng tôi vội vàng gọi to lên:

-         Cháu ơi, cháu ơi, ra đây bà bảo…

Andrew lững thững đi ra. Bà xuống nước ngọt ngào, có lẽ vì đã một lần kinh nghiệm đủ nhớ suốt đời:

-         Cháu ơi, bà biết cháu mang dòng máu nóng nảy của bố cháu nhưng chớ có dại dột  đi tìm súng ống làm gì, đừng đe dọa bà nhé. Bà đồng ý rồi, cháu lấy Mỹ cũng được, miễn là cháu cảm thấy hạnh phúc khi sống với cô gái ấy.

Andrew reo lên:

-         Bà nói thật không? Bà vui lòng nhé? Tuần sau cháu sẽ đưa cô ấy về đây.

-         Ừ, bà nói thật. Vậy cháu bỏ ý định về phòng lấy vũ khí đi nhé?

Andrew ngơ ngác, ngạc nhiên:

-         Cháu có mua vũ khí để trong nhà bao giờ đâu, cháu định về phòng gọi phone cho Jessica để tâm sự than thở cùng cô ấy thôi mà.

Cả nhà cùng thở ra nhẹ nhỏm, mẹ chồng tôi vui vẻ ăn cơm xong đi về phòng của bà. Tôi vừa dọn dẹp vừa nghĩ đến cô con dâu tương lai, nay mai gia đình tôi sẽ tiếp nhận thêm một thành viên mới, một cô gái Mỹ, mẹ chồng tôi dù  không ưa cháu dâu thì bà cũng không thể nào hạch họe, chành chọe với nàng được, như ngày xưa bà đã làm với tôi, vì lẽ bà không biết  tiếng Anh..

Thấy tôi đắc ý mỉm cười một mình, chồng tôi hỏi:

-         Em đang vui vì sắp có con dâu phải không?

-         Đúng thế anh ạ, nếu cô gái hiền ngoan, tử tế thì chúng ta sẽ cho con cưới bất cứ lúc nào anh nhé.

-         Vậy em có muốn con dâu Mỹ học nấu món ăn Việt Nam không?

-         Em sẽ dậy nếu nó thích, còn không, nó nấu món Mỹ thì em cũng ăn cho nó vui lòng dù anh biết đấy, em không thích ăn đồ Mỹ.

-          Thế em không như mẹ anh ngày xưa chỉ bắt em nấu và ăn món Bắc và chê món Nam của em à?

-         Nếu con dâu không hòa đồng với mình thì mình phải hòa đồng với nó chứ.

-         Em thật là một bà mẹ chồng tuyệt vời…

Tôi ngắt lời chồng:

-         Em chưa nói hết mà, nếu con dâu thích đi ăn nhà hàng thì thỉnh thoảng cuối tuần em sẽ mời vợ chồng nó đi ăn với vợ chồng mình và bà nội luôn cho vui. Khỏi nấu nướng làm chi cho mệt.

-          Xong chưa? để anh khen luôn một chuyến cho tiện, em là một người mẹ chồng tuyệt vời chưa đủ, mà là một phụ nữ miền Nam tuyệt với nữa đấy, vì lúc nào cũng nhân hậu, hào phóng, dễ tính và dễ thương vô cùng.

                      Nguyễn Thị Thanh Dương
Back to top
« Last Edit: 05. May 2011 , 22:10 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #43 - 06. May 2011 , 18:27
 
Thân chúc cả nhà  Ngày Mother's day Thật Hạnh Phúc cùng con cháu
Back to top
« Last Edit: 06. May 2011 , 18:29 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4029
Re: Ngày Của Mẹ
Reply #44 - 06. May 2011 , 20:52
 


Windows Live™Home
Devices
SkyDrive
Mobile
Downloads
All servicesHotmail (57)MessengerOfficeRecent documents
Your documents
Your groups
New Word document
New Excel workbook
New PowerPoint presentation
New OneNote notebookPhotosRecent photos
Your albums
Photos of you
Share photosninemsn  ▼ Thang NguyenSign in to Messenger
Pop out Messenger
Messenger isn't available now.
Reconnecting in {0}:{1}...
NETWORK_NAME
Available Available
Busy Busy
Away Away
Appear offline Appear offline
Sign out of Messenger

More themes
Privacy settings
Account
Optionsprofile | sign outHotmail
Inbox (57)
FoldersInbox (57)
Junk (1029)Drafts (36)Sent ()Deleted (826)New folderQuick viewsFlagged ()Photos (7)Office docs (2)Messenger13 invitationsSign in to Messenger
Show allSign out of MessengerHome
Contacts
Calendar
 
New|ReplyReply allForward|DeleteJunkNot junkSweep ▼
Move all from...
Delete all from...
Block from...
Mark this folder as read
Empty this folderMark as ▼
Unread
Read
Flagged
Unflagged
Phishing scamMove to ▼
Inbox
Junk
Drafts
Sent
DeletedEmpty| ▼
Help
Support
Service status
Feedback
Getting startedOptions ▼
Reading pane settings
Off
Right
Bottom
More options...
Search email  Search emailSearch the webInbox
Arrange by ▼
Date
From
Subject
Size
Conversation Show:All|Unread|From contacts|Social updates|From groups|Everything else»«

Clear all check boxes.
  Thang Nguyen   [TD50CTCT] FW: [DOISONGVUI] Hình ảnh về cái chết của Osama Bin Laden‏ 1:39 PM   
  khanh tran   Cởi trần truồng để thi tuyển làm vợ bọn "củ sâm" tại VN.‏ 1:39 PM   
  dang mai   [DOISONGVUI] Hình ảnh về cái chết của Osama Bin Laden‏ 1:26 PM   
  thongtin@freevietnews.com   [VNthanks.gifolitics] BAN TIN VIET NAM -- May-06-2011‏ 12:46 PM   
  Thang Nguyen   re DNH cam on Anh‏ 9:56 AM   
  NQDinh   [DIEN DAN THO VAN] Tình bạn chân thành‏ 9:16 AM   
  Thang Nguyen   RE: Phong van‏ 9:11 AM   
  tlhan@aol.com   Fwd: [qgnt] Fwd: [santruong-QGNT] TS NhatHanh‏ 8:14 AM   
  thanh dao   [TINH-NGHE-SI] Fw: RE: [DaiHocVanKhoaSG] CÔ NAM KỲ ĐÁNG YÊU‏ 5:40 AM   
  cong-minh QUAN   [Giamahamtomtem] quiz [1 Attachment]‏ 5:11 AM   
  3G   Cuon Phim bi Hoa Ky dau kin 38 nam qua‏ 4:22 AM   
  truc nguyen   [HUYET-HOA] Thâm nhập lực lượng đặc nhiệm diệt Bin Laden‏ 4:00 AM   
  David Tran   Fwd: It happens only in Florida : Jetski in Florida X‏ 3:33 AM   
  son vu   [TD50CTCT] Fw: <<CursilloVietnam>> Phim Đã Bị Chính Phủ HK Dấu Kín Suốt 38 Năm Qua‏ 1:55 AM   
  TRAN TRONG-NHAN   Re: [DOISONGVUI] Flirting [1 Attachment] <=== huynh J. Thu.y‏ 6/05/2011   
  John Thuy   [DOISONGVUI] Flirting [1 Attachment]‏ 6/05/2011   
  mykhanh nguyen   FW: Thầm Lặng.‏ 6/05/2011   
  khanh tran   Fwd: Fw: [GoiDan] [Daploisongnui] Lực lượng SEAL‏ 6/05/2011   
  3G   Tin moi nhan duoc ve Vu Thanh An‏ 6/05/2011   
  Tran Ho   [HUYET-HOA] Bằng chứng Tội ác Cộng Sản........!!!!!!!‏ 6/05/2011   
  thanh dao   [TINH-NGHE-SI] NÀNG DÂU NAM KỲ‏ 6/05/2011   
  nguyen   [TINH-NGHE-SI] all about Kobe beef‏ 6/05/2011   
  Desiree Pham   [DIEN DAN THO VAN] Stress Free !‏ 6/05/2011   
  3G   [Giamahamtomtem] Eye Catching Beauty‏ 6/05/2011   
  3G   [Giamahamtomtem] Hot and Beautiful‏ 6/05/2011   
  3G   Danh-may chu Viet Nam trong VISTA va Window 7‏ 6/05/2011   
  paul van   [VNthanks.gifolitics] Thêm 1 BÀI VIẾT VỀ BÀ NGÔ ĐÌNH NHU‏ 5/05/2011   
  hoaletran2010   Cách ngồi xử dụng Laptop.‏ 5/05/2011   
  thien le   [TD50CTCT] Fw: Mẹo đơn giản lấy chai chân‏ 5/05/2011   
  Thang Nguyen   FW: bai cua N Toan‏ 5/05/2011   
  amsfv@aol.com   Nhật ký chiến trường của Trung Sĩ Christophe(r) TRAN VAN CAN – Chiến sĩ TQLC Quân lực Pháp gốc Việt =‏ 5/05/2011   
  khanh tran   Fwd: Fw: Đề nghị Cộng Đồng và Tổng Hội có Ngày Tri Ân Quân Đội Úc‏ 5/05/2011   
  Son Nguyen   [TD50CTCT] Fw: enjoy weekend.‏ 5/05/2011   
  3G   [Giamahamtomtem] LITTLE CUTE SCHOOL GIRL MAKING LOVE WITH BOY FRIEND‏ 5/05/2011   
  Mien Thuy   [TINH-NGHE-SI] Fwd: Fw: NGAY QUOC HAN 30.04.2011 BRUXELLES - BELGIQUE‏ 5/05/2011   
  V�n L�   [VNthanks.gifolitics] Re: Xin bà Jackie Bong-Wright “THA” cho cố GS Nguyễn Văn Bông !!! Re: [GoiDan] Fwd: Bài báo vụ ám sát GS. Bông vạch trần sự dối trá‏ 5/05/2011   
  an truong   [VNthanks.gifolitics] Bí ẩn về những chiếc vali hạt nhân .‏ 5/05/2011   
  phuong1110   [HUYET-HOA] Fwd: FW: Cao nien va hanh phuc [1 Attachment]‏ 4/05/2011   
  3G   [Giamahamtomtem] Em gai Hai Phong‏ 4/05/2011   
  3G   Cinemagraphs....‏ 4/05/2011   
1579 messages



Full view||Back to messagesFW: Thầm Lặng.‏
6/05/2011
Reply  ▼Reply
Reply all
Forward
Delete
Junk
Mark as unread
Mark as read
Delete all from sender
Print message
View message source
Show message history
Hide message history
Show details
Hide details mykhanh nguyen Add to contacts
From: mykhanh nguyen (mykhanhnguyen02@hotmail.com) 
Sent: Friday, 6 May 2011 8:31:03 PM
To:   





--------------------------------------------------------------------------------

Date: Fri, 6 May 2011 19:52:21 +1000
Subject: Fwd: FW: Thầm Lặng.
From: dungtuongxuantanhoarunghet@gmail.com
To:



Kính chuyển một chuyện về Mẹ cũng rất cảm động.
Cám ơn cô Bích
M Huynh

 
BÀI VIẾT NHÂN NGÀY MOTHER DAY






Ông Bà Doãn Quốc Sỹ


Nhiều người trong cộng đồng người Việt hải ngoại biết đến nhà văn Doãn Quốc Sỹ. Một đời dạy học, một đời viết văn, hơn mười một năm tù tội, ông đã trở thành một trong những biểu tượng đối kháng của văn nghệ sĩ miền Nam trước bạo quyền cộng sản. Nhưng ít có người biết rằng đằng sau sự tỏa sáng của một người đàn ông Việt Nam thường là cái bóng thầm lặng của một người phụ nữ. Bà Doãn Quốc Sỹ cũng là một trong những trường hợp như vậy


Mời quí độc giả nghe con gái của nhà văn Doãn Quốc Sỹ kể lại cuộc đời thầm lặng của mẹ mình nhân ngày Mother Day…




Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 4 5 6
Send Topic In ra