Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - LÁ THƯ TT SỐ MỘT  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 3 4 5 6 
Send Topic In ra
LÁ THƯ TT SỐ MỘT (Read 10997 times)
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #60 - 17. Aug 2009 , 17:44
 
BichDinh wrote on 16. Aug 2009 , 16:38:
Thưa cô Thu ạ, tulip_tim
Có bí mật gì ạ? Trưa hôm nay em và gia đình của em đã tính xong việc gia đình những ngày em ở bên ấy rồi.  Em sẽ không có mặt ở pinic sáng thứ bảy, nhưng chiều thứ bảy sẽ xin chị Mỹ địa chỉ để đến họp mặt D/Đ.  Sáng chủ nhật em sẽ đi ăn với các Cô và các anh chị. Và sáng thứ hai em cũng sẽ đi ăn với cô Vân và các chị nữa. Hí hí..thưa Cô, toàn là ăn với ăn thôi. Cô có cần em mang gì ở bên này sang cho Cô không ạ? Nếu Cô có nói chuyện với bác Lan ở Virginia, xin cho em gửi lời thăm hai bác.
Mong thứ bảy tới này Cô, trò gặp lại nhau.
Thương kính,
Bích Định


Cô tưởng Tuyết Ngô đang tính toán gì với em?  Sao không thấy hắn lên tiếng gì hết vậy em?  Tuyết có đi sang đây không, và ngày nào? Có đi cùng em đến ăn sáng ăn trưa ăn tôí vơí các cô không?  Em nói đúng, toàn ăn là ăn , không biết mình có thì giờ nói không nhỉ?
Mong gặp tất cả các em. 

Cô sẽ nói lại với bác Lan là em hỏi thăm.  Nhớ lại buổi đ ăn BBQ mà mắc cười?  Ăn cho thật nhiều đề rôi về nhà còn ăn cơm nữa !
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #61 - 17. Aug 2009 , 17:56
 
DaCung ơi,

Thôi thôi tôi sợ ông rồi
Ông mà nói nữa tôi thời...chết luôn !

CÔ Thu không biết cái tích "cá gô cây" cuả em mặc dù có nghe người ta gán cho Bắc kỳ thứ thiêt, chứ không phải cho Thanh Nghệ tĩnh gì đâu bà Vân a.  Bà nói làm sao mà thâý Tuyết lan sịu cả mặt xuống thế kia?

Thôi hẹn gặp cả nhà vào cuôí tuần nha.  Mâý bữa nay thấy..nóng lòng nóng ruột rồi đa.
Back to top
 
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #62 - 17. Aug 2009 , 19:33
 
thule wrote on 17. Aug 2009 , 17:56:
DaCung ơi,

Thôi thôi tôi sợ ông rồi
Ông mà nói nữa tôi thời...chết luôn !

CÔ Thu không biết cái tích "cá gô cây" cuả em mặc dù có nghe người ta gán cho Bắc kỳ thứ thiêt, chứ không phải cho Thanh Nghệ tĩnh gì đâu bà Vân a.  Bà nói làm sao mà thâý Tuyết lan sịu cả mặt xuống thế kia?

Thôi hẹn gặp cả nhà vào cuôí tuần nha.  Mâý bữa nay thấy..nóng lòng nóng ruột rồi đa.

Cô Thu thân,

Ấy, ấy, cô chớ hiểu nhầm,
Đọc xong, cô sẽ lầm bầm ... vui ghê!

Cô khổ 1 thì em khổ 10, bởi vì lúc em đùa tí cho cô vui thì cô tưởng thật, chuyện nầy em nói thật thì cô lại nghĩ là em đùa!

Em biết được chuyện nầy là do ba em kể thật đấy mà. Ba má em gốc Nghệ (để em viết nguyên chử Nghệ An nghe, kẻo cô lại tưởng em giởn là gốc cây nghệ) cho nên em tin chắc tích đó là đúng, vì ông bà mình có mấy ai lại chịu nhận cái không đẹp mặt là của quê ta, phải không cô?

Còn việc Tuyết Lan thì để em thử đoán coi có đúng không nha. Vì cũng là gốc Nghệ cho nên cô ấy khóc khi nghe chuyện của quê ta sao mà khổ rứa! Nếu không phải vậy thì cô ấy mừng cho em đến phát khóc vì có cô Vân xác nhận chuyện em kể là đúng!

Em cũng đang nóng ruột lắm đây cô ạ. Mong tới Đại Hội để ký đầu Đặng Mỹ cái tội phá rối. Trong khi em đang cố sức giúp vui để cô quên cái sầu hồi nẳm, thì nàng ta lại nhào vô thảy cho 1 câu có sức tàn phá không thua gì trái bom nguyên tử rớt xuống Hiroshima vậy!
Back to top
« Last Edit: 17. Aug 2009 , 20:13 by dacung »  

dacung
WWW  
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #63 - 18. Aug 2009 , 01:47
 
ngo_thi_van wrote on 17. Aug 2009 , 16:26:
Em Bich Dinh oi ,
Sao em lai noi la mat mot chau an trua thu hai la tai sao?
Cam on em da mang xoi lap xương va tra xanh cung hoa vao cho Co. Xoi lap xương an ngon lam do. Em da lo sua soan hanh ly chua?
Se gap em.
Co Van


Thưa Cô ạ, thanh_mai
Là bởi vì trưa thứ hai thì em đã có hẹn với gia đình bên chồng rồi ạ. Mọi người đưa em đi chợ mua các thức căn dặn về cho Bà Nội của các cháu và sẽ đưa em ra phi trường luôn.
Em đang có bà mỹ làm chung, sáng nay làm oatmeal cho em, em cho ruốc vào và sớt ra một nửa mời Cô  nong_hoi, và ly trà xanh  redwine, Cô dùng trước khi đi làm.
Hoa mới trong ngày em bầy trên bàn học của Cô cho đẹp.
bleedingheart1 hoa_tim1  bleedingheart1 hoa_tim1 bleedingheart1 hoa_tim1
Em phải mang nhiều thứ cho gia đình, nên tối nay phải sửa soạn sắp xếp hành lý rồi ạ.
Mong gặp lại ba Cô MTV.
Thương kính,
Em Bích Định
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12993
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #64 - 18. Aug 2009 , 17:54
 
Da Cung oi ,
The la Da Cung cung dong y voi Co phai khong ? Tuyet Lan co siu mat thi Co cung danh chiu thoi , vi Co cung nghe tich nay do may ngươi xua ke lai thoi.

Thu oi , minh cung khong hieu sao ngươi ta noi " Bac Ky an ca ro cay " ? Hoi ong Khang thi ong ay noi la " biet thi thua thot khong biet thi dua cot ma nghe " nen danh chiu , chu nhu mot co nao do , thay vi noi " con nhà tông không giống lông cũng giống cánh " lai noi la " con nhà tông không có lông cũng có cánh " thi danh chiu thua ! !!! laugh12 laugh12 laugh12
Ngo Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12993
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #65 - 18. Aug 2009 , 18:02
 
Bich Dinh oi ,
Co phai em doc xong cai thu giai thich mot cach " moc mac , chat phat " cua Da cung roi la em " đánh bài chuồn " , lay cớ di lam dâu ma trốn bua an banh khoai voi may Co ?
Co phai phat em hat cho Co nghe lai bai Rieng Mot Goc Troi day nhe. 
Dau sao Co cung cam on em la den gio phai lo sua soan hanh ly ma con lo cho Co an uong va trang hoang nha cua cho Co nua.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #66 - 18. Aug 2009 , 18:51
 
dacung wrote on 17. Aug 2009 , 19:33:
Cô Thu thân,

Ấy, ấy, cô chớ hiểu nhầm,
Đọc xong, cô sẽ lầm bầm ... vui ghê!

Cô khổ 1 thì em khổ 10, bởi vì lúc em đùa tí cho cô vui thì cô tưởng thật, chuyện nầy em nói thật thì cô lại nghĩ là em đùa!

Em biết được chuyện nầy là do ba em kể thật đấy mà. Ba má em gốc Nghệ (để em viết nguyên chử Nghệ An nghe, kẻo cô lại tưởng em giởn là gốc cây nghệ) cho nên em tin chắc tích đó là đúng, vì ông bà mình có mấy ai lại chịu nhận cái không đẹp mặt là của quê ta, phải không cô?

Còn việc Tuyết Lan thì để em thử đoán coi có đúng không nha. Vì cũng là gốc Nghệ cho nên cô ấy khóc khi nghe chuyện của quê ta sao mà khổ rứa! Nếu không phải vậy thì cô ấy mừng cho em đến phát khóc vì có cô Vân xác nhận chuyện em kể là đúng!

Em cũng đang nóng ruột lắm đây cô ạ. Mong tới Đại Hội để ký đầu Đặng Mỹ cái tội phá rối. Trong khi em đang cố sức giúp vui để cô quên cái sầu hồi nẳm, thì nàng ta lại nhào vô thảy cho 1 câu có sức tàn phá không thua gì trái bom nguyên tử rớt xuống Hiroshima vậy!

Chi QS ui
Cưú bồ-em xin giơ hai tay đầu hàng ông Anh DaCung....Con hơn cả anh CC nữa - Thưa 2 Cô-em không phải gốc Nghê An ma -hic- em gôc Thanh Hoá ah
kkkkk
Back to top
« Last Edit: 18. Aug 2009 , 18:53 by Tuyet Lan »  
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #67 - 19. Aug 2009 , 04:12
 
Tuyet Lan wrote on 18. Aug 2009 , 18:51:
Chi QS ui
Cưú bồ-em xin giơ hai tay đầu hàng ông Anh DaCung....Con hơn cả anh CC nữa - Thưa 2 Cô-em không phải gốc Nghê An ma -hic- em gôc Thanh Hoá ah
kkkkk

Cô Thu thấy em giỏi dể sợ ha?

Đoán trúng phóc cả 2. TL vừa là dân ngoài nớ, vừa đồng ý là sự tích em nói là đúng chăm phần chăm!

Cô có muốn nhận em làm học trò không, để khoe với cô Vân và cô Mai là "tui có đứa học trò cực kỳ thông minh, đoán việc như thần!"

Nhanh lên nghe cô, limited time special offer, once in your life time!

band4
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #68 - 19. Aug 2009 , 04:42
 
dacung wrote on 19. Aug 2009 , 04:12:
Cô Thu thấy em giỏi dể sợ ha?

Đoán trúng phóc cả 2. TL vừa là dân ngoài nớ, vừa đồng ý là sự tích em nói là đúng chăm phần chăm!

Cô có muốn nhận em làm học trò không, để khoe với cô Vân và cô Mai là "tui có đứa học trò cực kỳ thông minh, đoán việc như thần!"

Nhanh lên nghe cô, limited time special offer, once in your life time!

band4

Thưa cô hôm nay em
đi chợ mua sẵn cái cuộn tape màu vàng này có đẹp không  ạ  ???

...


Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #69 - 19. Aug 2009 , 05:06
 
Quote:
Thưa cô hôm nay em
đi chợ mua sẵn cái cuộn tape màu vàng này có đẹp không  ạ  ???

...



Cô Thu ơi,

Ở bên mục "Hoa gấm" cô Mai mới khen em "Dạ Cưng thật là lắm tài!", cho nên cô phải nhanh lên kẻo muộn! Early bird special offer chỉ tới 12:00 trưa nay thôi, nhất là đừng có đụng đến cái cuộn băng keo màu vàng đó. Cô sẽ vô cùng hối hận nếu cô dùng nó!
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #70 - 19. Aug 2009 , 06:29
 
Cô Vân thương kính, thanh_mai,
Dạ không phải thế đâu ạ. Tại em cứ nhớ là sáng thứ Hai đi ăn sáng với Cô và các chị nào còn ở lại đến thứ Hai, nên em đã thưa như thế với gia đình bên chồng. Thật ra em cũng tiếc là chuyến này sẽ không ăn được bánh khoái. Sad
Em lật pancake  chef_bieu_dien moi Cô ăn với confiture Dâu và ly trà xanh  redwine.
Thưa Cô, em nghe nhạc bên quán nhạc của thầy CCCC, có 3 bài nhạc một lúc rất hay. Cô nhớ ghé nghe nhạc ạ.
Thay hoa trên bàn học của Cô.  maivang_22 tulip_tim thanh_mai maivang_22 tulip_tim thanh_mai
Nôn nóng gặp lại các Cô và các chị.
Em Bich Dinh
Back to top
 
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #71 - 20. Aug 2009 , 07:56
 
dacung wrote on 13. Aug 2009 , 14:32:
Sao lọa dzị? Chị nói là mấy bà ... cọp góp tiền bỏ ống heo rồi mà, sao bây giờ chị lại sợ đói? Bộ chị bị mấy bả ... giựt hụi rồi hay sao?


  Chị Đ Đ ơi, Chị làm gì để " Anh ấy" gọi chị em mình là...cọp vậy? Huh chúng mình là...sư tử mà Tongue smflower
Back to top
 
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #72 - 20. Aug 2009 , 08:54
 
LPHUONG wrote on 20. Aug 2009 , 07:56:
 Chị Đ Đ ơi, Chị làm gì để " Anh ấy" gọi chị em mình là...cọp vậy? Huh chúng mình là...sư tử mà Tongue smflower

Ấy chết, thật là sơ sót, đã ... hạ giá quý cô ... sư!
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #73 - 20. Aug 2009 , 19:00
 
dacung wrote on 20. Aug 2009 , 08:54:
Ấy chết, thật là sơ sót, đã ... hạ giá quý cô ... sư!

HiHi-Trường mơi có thêm 1 anh CC nữa
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: LÁ THƯ TT SỐ MỘT
Reply #74 - 03. Sep 2009 , 03:08
 
Hôm nay là ngày Rầm tháng 7, ngày xá tôị vong nhân, ngày báo hiếu.   Người ta tổ chức lễ cúng cô hồn, chúng sinh  Mình ở nhà thì cũng đèn hương cúng vái tổ tiên, và nghĩ đến cha mẹ đã khuất.  Ở chuà thì gần đây đã có những lễ "Bông hồng cài áo".  Một bông hồng đỏ cho ngươì còn mẹ, một bông hông trắng cho những ai không còn mẹ.  Xin tặng cả nhà bài viết naỳ:

BÔNG HỒNG CÀI ÁO

Nhất Hạnh

Ý niệm về mẹ thường không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một chất liệu ngọt ngào, êm dịu và cố nhiên là ngon lành. Con trẻ thiếu tình thương thì không lớn lên được. Người lớn thiếu tình thương thì cũng không "lớn" lên được. Cằn cỗi , héo mòn. Ngày mẹ tôi mất, tôi viết trong nhật ký: "Tai nạn lớn nhất đã xẩy ra cho tôi rồi!" Lớn đến mấy mà mất mẹ thì cũng như không lớn, cũng cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, cũng không hơn gì trẻ mồ côi. Những bài hát, bài thơ ca tụng tình mẹ bài nào cũng dễ, cũng hay. Người viết dù không có tài ba, cũng có rung cảm chân thành; người hát ca, trừ là kẻ không có mẹ ngay từ thuở chưa có ý niệm, ai cũng cảm động khi nghe nói đến tình mẹ. Những bài hát ca ngợi tình mẹ đâu cũng có, thời nào cũng có. Bài thơ mất mẹ mà tôi thích nhất, từ hồi nhỏ, là một bài thơ rất giản dị. Mẹ đang còn sống, nhưng mỗi khi đọc bài thơ ấy thì sợ sệt, lo âu.... sợ sệt lo âu một cái gì còn xa, chưa đến, nhưng chưa chắc chắn phải đến :

Năm xưa tôi còn nhỏ 
Mẹ tôi đã qua đời !
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi. 

Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi... 

Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi 
Tôi thấy tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời.

Một bầu trời thương yêu dịu ngọt, lâu quá mình đã bơi lội trong đó, sung sướng mà không hay, để hôm nay bừng tỉnh thì thấy đã mất rồi. Người nhà quê Việt nam không ưa cách nói cao kỳ. Nói rằng bà mẹ già là kho tàng của yêu thương, của hạnh phúc thì cũng đã là cao kỳ rồi. Nói mẹ già là một thứ chuối, một thứ xôi, một thứ đường ngọt dịu, người dân quê đã diễn tả được tình mẹ một cách vừa giản dị vừa đúng mức : 

Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau.

Ngon biết bao ! Những lúc miệng vừa đắng vừa nhạt sau một cơn sốt, những lúc như thế thì không có món ăn gì có thể gợi được khẩu vị của ta. Chỉ khi nào mẹ đến, kéo chăn đắp lên ngực cho ta, đặt bàn tay (Bàn tay ? hay là tơ trời đâu la miên ?) trên trán nóng ta và than thở "khổ chưa, con tôi ", ta mới cảm thấy đầy đủ, ấm áp, thấm nhuần chất ngọt của tình mẹ, ngọt thơm như chuối ba hương, dịu như xôi nếp một, và đậm đà lịm cả cổ họng như đường mía lau. Tình mẹ thì trường cửu, bất tuyệt; như chuối ba hương, đường mía lau, xôi nếp một ấy không bao giờ cùng tận. 

Công cha như núi Thái sơn,

nghĩa mẹ như nước trong nguồn chẩy ra .

Nước trong nguồn chảy ra thì bất tuyệt. Tình mẹ là gốc của mọi tình cảm yêu thương. Mẹ là giáo sư dạy về yêu thương, một phân khoa quan trọng nhất trong trường đại học cuộc đời. Không có mẹ, tôi sẽ không biết thương yêu. Nhờ mẹ mà tôi được biết tình nhân loại, tình chúng sinh ; nhờ mẹ mà tôi biết được thế nào là tình nhân loại, tình chúng sinh ; nhờ mẹ mà tôi có được chút ý niệm về đức từ bi. Vì mẹ là gốc của tình thương, nên ý niệm mẹ lấn trùm ý thương yêu của tôn giáo vốn dạy về tình thương. 

Đạo Phật có đức Quan Thế Âm, tôn sùng dưới hình thức mẹ. Em bé vừa mở miệng khóc thì mẹ đã chạy tới bên nôi. Mẹ hiện ra như một thiên thần dịu hiền làm tiêu tan khổ đau lo âu. Đạo Chúa có đức Mẹ, thánh nữ đồng trinh Maria. Trong tín ngưỡng bình dân Việt có thánh mẫu Liễu Hạnh, cũng dưới hình thức mẹ. Bởi vì chỉ cần nghe đến danh từ Mẹ, ta đã thấy lòng tràn ngập yêu thương rồi. Mà từ yêu thương tín ngưỡng và hành động thì không xa chi mấy bước. 

Tây phương không có ngày Vu Lan nhưng cũng có Ngày Mẹ ( Mother's Day ) mồng mười tháng năm. Tôi nhà quê không biết cái tục ấy. Có một ngày tôi đi với Thầy Thiên Ân tới nhà sách ở khu Ginza ở Đông Kinh, nửa đường gặp mấy người sinh viên Nhật, bạn của thầy Thiên Ân. Có một cô sinh viên hỏi nhỏ Thầy Thiên Ân một câu, rồi lấy ở trong sắc ra một bông hoa cẩm chướng màu trắng cài vào khuy áo tràng của tôi. Tôi lạ lùng, bỡ ngỡ, không biết cô làm gì, nhưng không dám hỏi, cố giữ vẻ tự nhiên, nghĩ rằng có một tục lệ chi đó. Sau khi họ nói chuyện xong, chúng tôi vào nhà sách, thầy Thiên Ân mới giảng cho tôi biết đó là Ngày Mẹ, theo tục Tây phương. Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng. 

Tôi nhìn lại bông hoa trắng trên áo mà bỗng thấy tủi thân. Tôi cũng mồ côi như bất cứ một đứa trẻ vô phúc khốn nạn nào; chúng tôi không có được cái tự hào được cài trên áo một bông hoa màu hồng. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa. Tôi thấy cái tục cài hoa đó đẹp và nghĩ rằng mình có thể bắt chước áp dụng trong ngày báo hiếu Vu Lan. 

Mẹ là một dòng suối, một kho tàng vô tận, vậy mà lắm lúc ta không biết, để lãng phí một cách oan uổng. Mẹ là một món qùa lớn nhất mà cuộc đời tặng cho ta, những kẻ đã và đang có mẹ. Đừng có đợi đến khi mẹ chết rồi mới nói: "trời ơi, tôi sống bên mẹ suốt mấy mươi năm trời mà chưa có lúc nào nhìn kỹ được mặt mẹ!". Lúc nào cũng chỉ nhìn thoáng qua. Trao đổi vài câu ngắn ngủi. Xin tiền ăn quà. Đòi hỏi mọi chuyện. Ôm mẹ mà ngủ cho ấm. Giận dỗi. Hờn lẫy. Gây bao nhiêu chuyện rắc rối cho mẹ phải lo lắng, ốm mòn, thức khuya dậy sớm vì con. Chết sớm cũng vì con. Để mẹ phải suốt đời bếp núc, vá may, giặt rửa, dọn dẹp. Và để mình bận rộn suốt đời lên xuống ra vào lợi danh. Mẹ không có thì giờ nhìn kỹ con. Và con không có thì giờ nhìn kỹ mẹ. Để khi mẹ mất mình có cảm nghĩ: "Thật như là mình chưa bao giờ có ý thức rằng mình có mẹ!" 

Chiều nay khi đi học về, hoặc khi đi làm việc ở sở về, em hãy vào phòng mẹ với một nụ cười thật trầm lặng và thật bền. Em sẽ ngồi xuống bên mẹ. Sẽ bắt mẹ dừng kim chỉ, mà đừng nói năng chi. Rồi em sẽ nhìn mẹ thật lâu, thật kỹ để trông thấy mẹ và để biết rằng mẹ đang còn sống và đang ngồi bên em. Cầm tay mẹ, em sẽ hỏi một câu ngắn làm mẹ chú ý. Em hỏi: " Mẹ ơi, mẹ có biết không ?" Mẹ sẽ hơi ngạc nhiên và sẽ hỏi em, vừa hỏi vừa cười "Biết gì?" Vẫn nhìn vào mắt mẹ, vẫn giữ nụ cười trầm lặng và bền, em sẽ nói: "Mẹ có biết là con thương mẹ không ?" Câu hỏi sẽ không cần được trả lời. Cho dù người lớn ba bốn mươi tuổi ngừơi cũng có thể hỏi một câu như thế, bởi vì người là con của mẹ. Mẹ và em sẽ sung sướng, sẽ sống trong tình thương bất diệt. Mẹ và em sẽ đều trở thành bất diệt và ngày mai, mẹ mất, em sẽ không hối hận, đau lòng. 

Ngày Vu Lan ta nghe giảng và đọc sách nói về ngài Mục Kiền Liên và về sự hiếu đễ. Công cha, nghĩa mẹ. Bổn phận làm con. Ta lạy Phật cầu cho mẹ sống lâu. Hoặc lạy mười phương Tăng chú nguyện cho mẹ được tiêu diêu nơi cực lạc, nếu mẹ đã mất. Con mà không có hiếu là con bỏ đi. Nhưng hiếu thì cũng do tình thương mà có; không có tình thương hiếu chỉ là giả tạo, khô khan, vụng về, cố gắng mệt nhọc. Mà có tình thương là có đủ rồi. Cần chi nói đến bổn phận. Thương mẹ, như vậy là đủ. Mà thương mẹ không phải là một bổn phận. 

Thương mẹ là một cái gì rất tự nhiên. Như khát thì uống nước. Con thì phải có mẹ, phải thương mẹ. Chữ phải đây không phải là luân lý, là bổn phận. Phải đây là lý đương nhiên. Con thì đương nhiên thương mẹ, cũng như khát thì đương nhiên tìm nước uống. Mẹ thương con, nên con thương mẹ. con cần mẹ, mẹ cần con. Nếu mẹ không cần con, con không cần mẹ, thì đó không phải là mẹ là con. Đó là lạm dụng danh từ mẹ con. Ngày xưa thầy giáo hỏi rằng: "Con mà thương mẹ thì phải làm thế nào?" Tôi trả lời: "Vâng lời, cố gắng, giúp đỡ, phụng dưỡng lúc mẹ về già và thờ phụng khi mẹ khuất núi". Bây giờ thì tôi biết rằng: Con thương mẹ thì không phải "làm thế nào" gì hết. Cứ thương mẹ, thế là đủ lắm rồi, đủ hết rồi, cần chi phải hỏi " làm thế nào " nữa! 

Thương mẹ không phải là một vấn đề luân lý đạo đức. Anh mà nghĩ rằng tôi viết bài này để khuyên anh về luân lý đạo đức là anh lầm. Thương mẹ là một vấn đề hưởng thụ. Mẹ như suối ngọt, như đường mía lau, như xôi nếp một. Anh không hưởng thụ thì uổng cho anh. Chị không hưởng thụ thì thiệt hại cho chị. Tôi chỉ cảnh cáo cho anh chị biết mà thôi. Để mai này anh chị đừng có than thở rằng: Đời ta không còn gì cả. Một món quà như mẹ mà còn không vừa ý thì họa chăng có làm Ngọc hoàng Thượng đế mới vừa ý, mới bằng lòng, mới sung sướng. Nhưng tôi biết Ngọc hoàng không sung sướng đâu, bởi Ngọc hoàng là đấng tự sinh, không bao giờ có diễm phúc có được một bà mẹ. 

Tôi kể chuyện này, anh đừng nói tôi khờ dại. Đáng nhẽ chị tôi không đi lấy chồng, và tôi, tôi không nên đi tu mới phải. Chúng tôi bỏ mẹ mà đi, người thì theo cuộc đời mới bên cạnh người con trai thương yêu, người thì đi theo lý tưởng đạo đức mình say mê và tôn thờ. Ngày chị tôi đi lấy chồng, mẹ tôi lo lắng lăng xăng, không tỏ vẻ buồn bã chi. 

Nhưng đến khi chúng tôi ăn cơm trong phòng, ăn qua loa để đợi giờ rước dâu, thì mẹ tôi không nuốt được miếng nào. Mẹ nói: "Mười tám năm trời nó ngồi ăn cơm với mình, bây giờ nó ăn bữa cuối cùng rồi thì nó sẽ đi ăn ở một nhà khác". Chị tôi gục đầu xuống mâm khóc. Chị nói: "Thôi con không lấy chồng nữa". Nhưng rốt cuộc thì chị cũng đi lấy chồng. Còn tôi thì bỏ mẹ mà đi tu. "Cắt ái từ sở thân" là lời khen ngợi người có chí xuất gia. Tôi không tự hào chi về lời khen đó cả. Tôi thương mẹ, nhưng tôi có lý tưởng, vì vậy phải xa mẹ. Thiệt thòi cho tôi, có thế thôi. Ở trên đời, có nhiều khi ta phải chọn lựa. Mà không có sự chọn lựa nào mà không khổ đau. Anh không thể bắt cá hai tay. Chỉ khổ là vì muốn làm người nên anh phải khổ đau. Tôi không hối hận vì bỏ mẹ đi tu nhưng tôi tiếc và thương cho tôi vô phúc thiệt thòi nên không được hưởng thụ tất cả kho tàng qúi báu đó. Mỗi buổi chiều lạy Phật, tôi cầu nguyện cho mẹ. Nhưng tôi không được ăn chuối ba hương, xôi nếp một và đường mía lau. 

Anh cũng đừng tưởng tôi khuyên anh: "Không nên đuổi theo sự nghiệp mà chỉ nên ở nhà với mẹ!". Tôi đã nói là tôi không khuyên răn gì hết -- tôi không giảng luân lý đạo đức -- rồi mà! Tôi chỉ nhắc anh: "Mẹ là chuối, là xôi, là đường, là mật, là ngọt ngào, là tình thương". Để chị đừng quên, để em đừng quên. Quên là một lỗi lớn : Cũng không phải là lỗi nữa, mà là một sự thiệt thòi. Mà tôi không muốn anh chị thiệt thòi, khờ dại mà bị thiệt thòi. Tôi xin cài vào túi áo anh một bông hoa hồng: để anh sung sướng, thế thôi. 

Nếu có khuyên, thì tôi sẽ khuyên anh, như thế này. Chiều nay, khi đi học hoặc đi làm về, anh hãy vào phòng mẹ với một nụ cười thật trầm lặng và bền. Anh sẽ ngồi xuống bên mẹ. Sẽ bắt mẹ dừng kim chỉ, mà đừng nói năng chi. Rồi anh sẽ nhìn mẹ thật lâu, thật kỹ, để trông thấy mẹ và để biết rằng mẹ đang sống và đang ngồi bên anh. Cầm tay mẹ, anh sẽ hỏi một câu ngắn làm mẹ chú ý. Anh hỏi: "Mẹ ơi, mẹ có biết không?" Mẹ sẽ hơi ngạc nhiên và sẽ nhìn anh, vừa cười vừa hỏi: "Biết gì?" Vẫn nhìn vào mắt mẹ, giữ nụ cười trầm lặng và bền, anh sẽ hỏi tiếp: "Mẹ có biết là con thương mẹ không?" Câu hỏi sẽ không cần được trả lời. Cho dù anh lớn ba bốn mươi tuổi, chị lớn ba bốn mươi tuổi, thì anh cũng hỏi một câu ấy. Bởi vì anh, bởi vì chị, bởi vì em là con của mẹ. Mẹ và anh sẽ sung sướng, sẽ sống trong tình thương bất diệt. Và ngày mai mất mẹ, Anh sẽ không hối hận, đau lòng , tiếc rằng anh không có mẹ. 

Đó là điệp khúc tôi muốn ca hát cho anh nghe hôm nay. Và anh hãy ca, chị hãy ca cho cuộc đời đừng chìm trong vô tâm, quên lãng. Đóa hoa mầu hồng tôi cài trên áo anh rồi đó. Anh hãy sung sướng đi.

Nhất Hạnh (1962)



Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 3 4 5 6 
Send Topic In ra