Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - CHO và NHẬN  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 4 5 6 
Send Topic In ra
CHO và NHẬN (Read 15880 times)
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #75 - 02. Mar 2012 , 13:34
 
Mytat wrote on 02. Mar 2012 , 12:34:



Thưa Cô ,

Hôm trước em có vào các trang Thầy Cô báo cáo về hoạt động xã hội của em, nhưng em post vào trang Tâm tình bà cháu của Cô , thì được Đoá nhắc là không thích hợp , trang này thì thích hợp hơn , nên em đã delete cái post đó.

Tháng 6 này em tham gia chiến dịch chống đói , chống đẻ và chống bịnh sốt rét bên tận Africa. Em mong việc làm nhỏ nhoi của em , giúp cho em thấy em cũng là người hữu ích cho cuộc sống em. hoahong.gif

Cô ơi , em có thư cho Cô mà mail bị trả về. Hy vọng em và Dave sẽ gặp Cô vào tháng tư này  , tụi em book vé đi cruise vài ngày cho đở bị stress.

...



Em Dzịt ui,

Em post cái gì vào mục bà cháu rồi lại đem sang đây mà sao cô chẳng thấy ở đây?  Cô có cái tệ là không vào vườn mỗi ngày được (và có vào cũng không xem đủ mọi mục) nên nhiều khi không trả lời đúng thời điểm , cô mong tất cả đều biết thế và không phiền hà.

Em tham gia chiến địch chống đói, nghèo và bịnh ở     Africa bằng cách đi sang tận bên đó hay là đi Cali để giúp (em sang Cali vào tháng 4)?  Chuyện đó đâu có thể gọi là nhỏ nhoi được và cô phải tán đương tấm lòng em để tâm cho việc đó.  Em post cái chương trình đó vào đây cho cả nhà xem đi, thêm chi tiết cho cô hiểu được nhé (cô có giúp gì được không? ).  Hoan hô ! hoan hô.

Cô bị hacker hỏi thăm, mất hết cả info kể cả contact
li st, nhưng cô đã bảo cho LVD Alumni rồi, chắc em không ở trong đó nên không biết.  Địc chỉ email mới của cô là :thdattienle@gmail.com  , em gửi lại đi nhé.  Nhớ là tên cô không có chữ u dính liên với tên thầy.  Cho cô gửi lời thăm Dave, mừng em và chàng vui tươi khoẻ mạnh, và sắp sửa đi cruise ở Mexico hay đâu?
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #76 - 02. Mar 2012 , 17:48
 
Cho ĐI và Nhận Lại

Có đôi khi bạn cảm thấy cuộc đời này thật bất công ! Bạn đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu....Vấn đề thật ra rất đơn giản . Khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế , đó là những niềm vui vô hình mà bạn không chạm vào được .

Bạn thắc mắc rằng tại sao khi người khác buồn thì bạn luôn ở bên cạnh họ để xoa dịu vết thương lòng cho họ , rồi đến khi họ tìm lại được niềm vui họ sẽ lại quên bạn . Còn bạn , khi bạn buồn ai sẽ là người lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng của bạn đây ?

Thiết nghĩ , cuộc đời này là một vòng tròn và luôn cân bằng . Không có sự bất công nào với bạn ở đây hết , có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn hoặc của những người khác với bạn mà thôi và cái quan trọng là bạn có mở rộng lòng mình để đón nhận nó hay không !

Tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau . Cho đi , nhận lại là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau . Khi bạn cho đi những điều tốt đẹp thì điều quan trọng nhất là bạn nhận lại được sự bình yên trong tâm hồn . Bạn phải hiểu rằng cho đi không có nghĩa là có sự toan tính !

Tất cả mọi thứ chúng ta làm cho nhau đều có sự vay trả , đôi khi là hữu hình mà cũng có khi là vô hình .

Nhưng dù biết cuộc sống đôi khi không được như ý muốn của ta , bạn hãy cứ cho đi bởi cho đi là bạn đã yêu thương lấy chính bản thân mình , đã hòa vào dòng chảy của cuộc sống , của đời người !

Đời người như dòng sông , như cuộc sống hòa tan với thời gian luôn trôi đi nhưng không ngừng đổi mới , mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế . Tất cả những dòng sông đều sẽ đổ về biển , và biển bao la lại rót vào những dòng sông mênh mông tràn đầy , mạch luân lưu không ngừng nghỉ ấy là cuộc sống . Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi nguồn cho những mầm sống mới !

Cuộc đời ấy , có bao lâu mà hững hờ !

Sưu Tấm
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #77 - 04. Mar 2012 , 15:26
 
Lâu lâu mới lại mở lại coi 2 bồ "CHO và NHẬN", không biết bồ nào nhiều hơn?  Cảm ơn Tuyết Lan đã đem thêm bài sưu tầm vào đây.  Có nhiều điều phãi học lắm.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Hoa Hạ
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1628
CA, USA
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #78 - 04. Mar 2012 , 16:40
 

...
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #79 - 05. Mar 2012 , 07:24
 
Hay quá và thật chí lý.  Làm sao chúng ta đều nhớ và thự chành nhỉ?  Cảm ơn em Hoa Hạ đã đem vào.  Hồi này em có khoẻ không, cháu nội đã lớn chưa?  Đem vài cái hình vào mục Bà cháu đi.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #80 - 07. Mar 2012 , 20:52
 
thule wrote on 04. Mar 2012 , 15:26:
Lâu lâu mới lại mở lại coi 2 bồ "CHO và NHẬN", không biết bồ nào nhiều hơn?  Cảm ơn Tuyết Lan đã đem thêm bài sưu tầm vào đây.  Có nhiều điều phãi học lắm.

Cô ơi

Cry Cry Chắc cái Bồ  :Nhận " của em nhiều hơn "Bồ  " Cho "  quá Cô ơi .. Cry Cry
Back to top
 
 
IP Logged
 
Hoạ Mi Nâu
Gold Member
*****
Offline



Posts: 7263
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #81 - 08. Mar 2012 , 06:11
 

Thưa Cô Thu,
Mới sáng vào nhà Cô thấy hình Đức Dalai Lama là trong lòng em rộn lên niềm yêu thương vô cùng.  Em rất kính trọng Đức Dalai Lama, và "dám" chưng cả hình ông trong sở với 1 "quote" mà em thích.
Em vẫn ước được gặp tận mặt Đức Dalai Lama, và mấy năm trước đã toại nguyện trong cuộc hội thảo "Seed of Compassion" ở Seattle.  Lúc ông bước ra hội trường, em vui đến chảy nước mắt thưa Cô. Ngày hôm đó em dắt con trai, cô em gái và bà chị họ đi thật là vui.  Chỉ tiếc là không có duyên ghi danh vào nhũng lớp học sau đó, vì em chỉ đi dược ngày cuối tuần .....
Hôm nay em vào thăm Cô, thương chúc Cô một ngày vui.
Em HMN
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #82 - 08. Mar 2012 , 08:07
 
EM Nâu ơi,

Cô có đi nghe Đức Đạt Lai Lạt ma một lần ở đâu hội trường Long Beach đó, có phiên dịch sang nhiều thư tiếng ,nhưng cũng đông quá nên chỉ nghe chữ được chữ chăng.  MOng có dịp nào khác quanh vùng.

Hồi này em ra sao?  Vẫn đi làm vất vả và việc nhà không bao giờ hểt  Cô cứ nghĩ đàn bà mình...giỏi hơn các ông nhiều lắm đa.  Ở xứ này là làm 4 việc 1 lúc: đi làm, con sen , nội trợ, và tổng trưởng..ngoại giao trong khi OX chỉ có một việc đi làm , phải vậy hổng Hôm nay ngày 8 tháng 3, có phải ngày Phụ Nữ, nên mới có câu:

Hôm nay mồng 8 tháng 3
Tôi giặt hộ bà chiếc áo..của tôi !

thay vì:

(Chị em phụ nữ đi ra đi vào )

Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #83 - 08. Mar 2012 , 08:09
 
Tuyet Lan wrote on 07. Mar 2012 , 20:52:
Cô ơi

Cry Cry Chắc cái Bồ  :Nhận " của em nhiều hơn "Bồ  " Cho "  quá Cô ơi .. Cry Cry 



Em CHO nhiều mà em không biết đấy.  Thôi thì CHO và NHẬN cũng chỉ là một , em ạ.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #84 - 08. Mar 2012 , 20:05
 
thule wrote on 08. Mar 2012 , 08:09:
Em CHO nhiều mà em không biết đấy.  Thôi thì CHO và NHẬN cũng chỉ là một , em ạ.



Thưa Cô

Em mời Cô  đọc những mẫu chuyện nho nhỏ Cô nhé


Chiếc hộp tình yêu


Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý giá mà người cha luôn giữ bên mình. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta nhận được những món quà quý giá như vậy nhưng lại vô tình bỏ qua.

Có một người cha nghèo đã quở phạt đứa con gái 3 tuổi của mình vì tội lãng phí cả một cuộn giấy gói quà mầu vàng. Tiền bạc eo hẹp, người cha nổi giận khi đứa bé cắt cuộn giấy quý ra thành từng mảnh nhỏ trang trí một cái hộp giấy. Sáng sớm hôm sau, đứa con gái nhỏ vẫn mang hộp quà đến nói với cha: "Con tặng bố!". Người cha cảm thấy bối rối vì cơn giận dữ của mình tối hôm trước nhưng rồi cơn giận dữ lại bùng lên khi ông mở ra, thấy cái hộp trống rỗng.

Ông mắng con gái. Đứa con gái nhỏ ngước nhìn cha, nước mắt rưng rưng, thưa: "Bố ơi, đó đâu phải là cái hộp rỗng, con đã thổi đầy những nụ hôn vào hộp để tặng bố mà!".

Người cha giật mình. Ông vòng tay ôm lấy đứa con gái nhỏ cầu xin con tha thứ.

Đứa con gái nhỏ, sau đấy không bao lâu, qua đời trong một tai nạn. Nhiều năm sau, người cha vẫn khư khư giữ cái hộp giấy bên mình, mỗi khi gặp chuyện nản lòng, ông lấy ra một nụ hôn tưởng tượng và nghĩ đến tình yêu mà đứa con gái bé bỏng của ông đã thổi vào chiếc hộp.

Trong cuộc sống, chúng ta đã và sẽ nhận được những chiếc hộp quý giá chứa đầy tình yêu và những nụ hôn vô tư từ con cái của chúng ta, từ bạn bè, gia đình. Trên đời này, chúng ta không thể có được tài sản nào quý giá hơn những chiếc hộp chứa đầy tình yêu vô tư như thế.



Người Bạn

Dan Clark


Người chủ tiệm treo tấm bảng "Bán Chó Con" lên cánh cửa. Những tấm biển kiểu như vậy luôn hấp dẫn các khách hàng nhỏ tuổi. Ngay sau đo,ù có một cậu bé xuất hiện. "Chú bán mấy con chó này với giá bao nhiêu vậy?" cậu bé hỏi.
Ông chủ trả lời "Khoảng từ $30 cho tới $50."
Cậu bé móc trong túi ra một ít tiền lẻ. "Cháu có $2.37," cậu nói, "cháu có thể coi chúng được không?"
Người chủ tiệm mỉm cười và huýt sáo. Từ trong cũi chạy ra chó mẹ Lady cùng với năm cái nắm lông be bé xinh xinh chạy theo. Một con chó con chạy cà nhắc lết theo sau. Ngay lập tức, cậu bé chỉ vào con chó nhỏ bị liệt chân đó "Con chó con này bị làm sao vậy?"
Người chủ giải thích rằng bác sĩ thú y đã coi và nói rằng con chó con bị tật ở phần hông. Nó sẽ bị đi khập khiễng mãi mãi. Nó sẽ bị què mãi mãi. Đứa bé rất xúc động. "Cháu muốn mua con chó con đó."
Người chủ nói rằng "Chắc là cháu không muốn mua con chó đó đâu, còn nếu cháu muốn nó thì chú sẽ cho cháu luôn."
Cậu bé nổi giận. Cậu nhìn thẳng vào mắt của người chủ, và nói rằng "Cháu không muốn chú cho cháu con chó con đó. Nó xứng đáng như bất kỳ con nào khác và cháu sẽ trả cho chú đủ giá tiền cho nó. Thật ra, cháu sẽ đưa cho chú $2.37 bây giờ và 50cent mỗi tháng cho đến khi cháu trả đủ số tiền."
Người chủ phản đối "Cháu đâu có muốn mua con chó đó. Nó sẽ chẳng bao giờ có thể chạy được và chơi với cháu như những con chó con khác."
Nghe vậy, cậu bé cúi xuống và kéo ống quần lên để lộ ra một chân bị vặn vẹo, teo quắt và phải có hệ thống thanh giằng chống đỡ. Cậu nhìn lên người chủ và nói rất khẽ "Vâng, cháu cũng không có chạy được, và con chó nhỏ đó cần một người có thể hiểu được nó!"



Giấc Mơ
Ashley Hodgeson


Đó là một cuộc chạy đua tại địa phương - cuộc đua mà chúng tôi đã phải tập luyện gian khổ để được tham dự. Vết thương mới nhất ở chân của tôi vẫn chưa kịp lành. Thật sự tôi đã phải tự đấu tranh xem tôi có nên tham gia cuộc đua không. Nhưng cuối cùng thì tôi cũng đang chuẩn bị tham dự vòng chạy 3,200m.
"Chuẩn bị... sẵn sàng..." Tiếng súng lệnh vang lên và chúng tôi xuất phát. Những đứa con gái khác đều chạy trước tôi. Tôi nhận ra rằng tôi đang cà nhắc một cách đáng xấu hổ ở đằng sau mọi người và tôi càng ngày càng xa ở sau.
Người chạy đầu tiên đã về đích trước tôi đến hai vòng chạy. "Hoan hô!" Đám đông hét lớn. Đó là tiếng hoan hô lớn nhất mà tôi từng nghe ở một cuộc đua.
"Có lẽ mình nên bỏ cuộc," tôi thầm nghĩ khi tôi cà nhắc tiếp. "Những người kia không muốn chờ để mình chạy tới đích." Nhưng cuối cùng thì tôi cũng quyết định chạy tiếp. Hai vòng chạy cuối cùng tôi đã chạy trong đau đớn. Tôi quyết định không tham gia chạy vào năm tới. Thật không đáng, dù cho chân của tôi có khỏi hay không. Tôi cũng không thể thắng nổi cái cô bé đã thắng tôi đến hai lần.
Khi tới đích, tôi nghe tiếng hoan hô - cũng lớn như lần trước khi cô bé kia tới đích. "Có gì vậy?" Tôi tự hỏi. Tôi quay lại nhìn và thấy bọn con trai đang chuẩn bị vào vòng chạy. "Đúng rồi, họ đang hoan hô mấy đứa con trai."
Tôi đang chạy thẳng vào nhà tắm thì có một cô gái đâm sầm vào tôi. "Oa, bạn thiệt là có lòng dũng cảm!" cô gái đó nói với tôi.
Tôi nghĩ thầm "Lòng dũng cảm? Cô này chắc nhầm mình với ai rồi. Tôi thua mà!"
"Nếu tôi thì đã không thể chạy nổi hai dặm như bạn vữa làm. Tôi chắc sẽ bỏ cuộc ngay từ vòng đầu tiên. Chân bạn có sao không? Chúng tôi đã hoan hô cổ vũ bạn đó. Bạn có nghe không?"
Tôi không thể tin nổi. Một người lạ hoắc lại hoan hô tôi - không phải vì cô ấy muốn tôi thắng, mà vì cô ấy muốn tôi tiếp tục mà không bỏ cuộc. Tôi lại lấy lại được niềm hy vọng. Tôi quyết định sẽ tham gia kỳ thi đấu năm tới. Một cô gái đã lấy lại cho tôi ước mơ của mình.
Vào hôm đó tôi học được hai điều:
Thứ nhất, một chút thân ái và tin tưởng vào người khác có thể làm thay đổi người đó rất nhiều.
Thứ hai, sức mạnh và dũng khí không phải luôn được đo bằng những huy chương và những chiến thắng. Chúng được đo bằng những vật lộn mà chúng ta vượt qua được. Những người mạnh nhất không phải lúc nào cũng là những người thắng cuộc mà là những người không bỏ cuộc khi họ đã thua.
Tôi chỉ có một ước mơ vào ngày đó - có lẽ là khi cuối cấp - tôi có thể thắng cuộc đua này với tiếng hoan hô vang dội như khi tôi được hoan hô ngày hôm nay.


Bài học đáng giá
Petey Parker


Tôi vẫn thường bay tới Dallas để gặp một khách hàng của mình. Thời gian đối với tôi rất quan trọng và kế hoạch của tôi là xuống máy bay, chạy tới gặp khách hàng, sau đó quay về sân bay rồi bay về. Một chiếc taxi đón tôi. Người tài xế chạy vội mở cửa cho tôi và chờ cho tôi ngồi thoải mái trong xe rồi mới đóng cửa lại. Khi anh ta vào chỗ ngồi, anh ta nhắc tôi rằng có tờ Wall Street Journal bên cạnh tôi nếu tôi muốn đọc. Anh ta lại còn đưa ra một loạt các băng nhạc khác nhau cho tôi chọn loại nhạc tôi thích. Trời ạ, tôi nhìn quanh xem có phải tôi ở trên xe của trong chương trình Candid Camera không (chương trình được quay lén để lừa người không biết). Tôi không thể tin nổi vào dịch vụ mà tôi đang được phục vụ. "Chắc là anh tự hào về công việc của mình," tôi hỏi người lái xe. "Anh chắc phải có một câu chuyện kể về mình."
"Tôi từng làm việc cho Corporate America," anh ta bắt đầu. "Nhưng tôi mệt mỏi khi nghĩ rằng những sau cố gắng của mình, tôi vẫn chưa được coi là đủ tốt, đủ nhanh, và không được đánh giá đúng mức. Tôi quyết định kiếm cho tôi một chỗ thích hợp để tôi có thể cảm thấy tự hào vì những gì mình làm được. Tôi biết tôi không phải là nhà khoa học giỏi hay gì gì ghê gớm, nhưng tôi thích lái xe, phục vụ người khác và cảm thấy mình đã làm việc cả ngày bận rộn và đã làm tốt công việc của mình.
Sau khi xem xét khả năng của mình, anh ta quyết định trở thành tài xế taxi. "Không phải chỉ trở thành người tài xế thuê mướn mà còn trở thành lái xe taxi chuyên nghiệp," anh ta nói. "Một điều mà tôi biết chắc chắn là để có thể thành công trong công việc, tôi phải vượt lên trên mọi sự chờ đợi của hành khách. Tôi muốn trở thành tuyệt vời chứ không phải chỉ trung bình mà thôi."
Tôi tin chắc anh ta sẽ thành công.


VẾT THƯƠNG

Không rõ tác giả


Một cậu bé có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu bé rằng mỗi khi cậu nổi nóng thì hãy chạy ra đằng sau nhà đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.
Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nói với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần.
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một bữa cậu bé tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã cùng cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng "Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác. Dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy. Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở rộng tấm lòng mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha..."


Một câu chuyện cảm động


Tại Thế Vận Hội đặc biệt Seatte (dành cho những người tàn tật) có chín vận động viên đều bị tổn thương về thể chất hoặc tinh thần, cùng tập trung trước vạch xuất phát để tham dự cuộc đua 100m.

Khi súng hiệu nổ, tất cả đều lao đi với quyết tâm chiến thắng. Trừ một cậu bé. Cậu cứ bị vấp té liên tục trên đường đua. Và cậu bật khóc. Tám người kia nghe tiếng khóc, giảm tốc độ và ngoái lại nhìn. Rồi họ quay trở lại.

Tất cả, không trừ một ai! Một cô gái bị hội chứng Down dịu dàng cúi xuống hôn cậu bé:

- Như thế này, em sẽ thấy tốt hơn.

Cô gái nói xong, cả chín người cùng khoác tay nhau sánh bước về vạch đích.

Khán giả trong sân vận động đồng loạt đứng dậy. Tiếng vỗ tay hoan hô vang dội nhiều phút liền. Mãi về sau, những người chứng kiến vẫn còn truyền tai nhau câu chuyện cảm động này.

Tận trong sâu thẳm, chúng ta luôn ý thức chiến thắng không phải là tất cả, mà ý nghĩa thật sự của cuộc sống là ở chỗ ta giúp đỡ người khác cùng chiến thắng dù ta có phải chậm một bước.


Bài học cho tình
bạn


Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...

Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:

-Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!

Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:

-Bạn ơi...Hãy thả tôi về với biển...Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình...Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:

-Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi...Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!

Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:

-Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...

Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói..

Em -TL
Back to top
« Last Edit: 08. Mar 2012 , 20:10 by Tuyet Lan »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #85 - 16. Jun 2012 , 19:43
 


...



Cô Ơi Cô, Nhà Cô Có Nến Không Ạ?Có một cô gái trẻ chuyển nhà mới
Cô phát hiện hàng xóm nhà mình là một phụ nữ nghèo goá chồng, sống với hai đứa con nhỏ.
Một ngày nọ, khu phố bị mất điện đột ngột. Cô gái trẻ phải dùng nến để thắp sáng.
Một lát sau, có tiếng gõ cửa. Hoá ra là đứa bé con nhà hàng xóm.
Nó hồi hộp hỏi: "Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?"
Cô gái trẻ nghĩ: " Nhà nó nghèo đến mức nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau lại sang xin nữa cho mà xem!"
Thế là cô gái xẵng giọng: "Không có!"
Đúng lúc cô định đóng cửa lại, đứa trẻ nhà hàng xóm nghèo mỉm cười nói: "Cháu biết ngay là nhà cô không có mà!"
Nói xong, nó chìa ra hai cây nến: "Mẹ cháu với cháu sợ cô chỉ sống có một mình, không có nến nên bảo cháu mang nến sang cho cô dùng tạm."
Trong cuộc sống của chúng ta cũng sẽ có những lúc như thế. Dù con người sống trong hoàn cảnh khó khăn hay giàu có, họ đều cần sự an ủi từ ai đó.
Đừng ích kỷ, hãy lắng nghe âm thanh cuộc sống. Cuộc sống của ta sẽ không xấu, mà thậm chí nó còn đẹp hơn khi chúng ta cho đi.
Bởi... CHO đi chính là NHẬN lại!
Nguồn: Sưu Tầm -- Lê Quang Thọ



...

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: CHO và NHẬN
Reply #86 - 17. Jun 2012 , 13:17
 

Cô vừa về nhà  sau lễ mãn khóa trung tâm V Ngữ.  NGày hôm nay đẹp nhưng nóng hơn mọi ngày.  Chương trình mãn khóacũng thêm phân vinh danhh những người cha.

Một thông điệp hay cho ngày lễ Father's Day.  Cảm ơn em Dzịt và chuc em một ngày vui.

Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #87 - 18. Jun 2012 , 07:48
 
thule wrote on 17. Jun 2012 , 13:17:
Cô vừa về nhà  sau lễ mãn khóa trung tâm V Ngữ.  NGày hôm nay đẹp nhưng nóng hơn mọi ngày.  Chương trình mãn khóacũng thêm phân vinh danhh những người cha.

Một thông điệp hay cho ngày lễ Father's Day.  Cảm ơn em Dzịt và chuc em một ngày vui.



Trường dạy VN tổ chức thật chu đáo. Chúc mừng Quyên được hạng 6 , và thầy Đạt và cô  chắc hạnh phúc và vui khi thấy các con  cháu giỏi , ngoan.
Thương kính chúc thầy cô và cả nhà thân tâm an lạc.
" Cho  nhiều hơn nhận ", sẽ làm chúng ta vui hơn.
Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: CHO và NHẬN
Reply #88 - 22. Jun 2012 , 16:18
 
Cũng là một cách cho  

Có lần khi còn nhỏ, tôi và bố đứng xếp hàng mua vé vào rạp xiếc. Đến phút cuối chỉ còn lại bố con tôi và một gia đình nữa đứng trước quầy bán vé. Gia đình đó khiến tôi thực sự ấn tượng. Họ có tám đứa con và có lẽ tất cả đều chưa đến tuổi 12.

Cũng là một cách cho

Nếu nhìn có thể bạn sẽ bảo họ không giàu lắm, bởi họ mặc quần áo không đắt tiền nhưng trông sạch sẽ. Lũ trẻ rất ngoan ngoãn, tất cả đều đứng ngay ngắn trong hàng, cứ hai đứa một nắm tay nhau sau lưng bố mẹ.

Chúng đang háo hức tranh luận với nhau về những chú hề, các chú voi và vô số trò khác chúng sắp được xem tối hôm đó. Nhìn chúng, người ta dễ đoán rằng trước đó chúng chưa được tới rạp xiếc bao giờ. Buổi đi xem hôm nay hẳn sẽ là một kỷ niệm đáng nhớ trong đời với chúng.

Phía đầu “đội ngũ” là bố mẹ lũ trẻ, trông họ thật hãnh diện. Người mẹ đang nắm tay chồng, ánh mắt nhìn chồng như muốn nói: “Trông anh giống như chàng hiệp sĩ trong bộ áo giáp hùng dũng của em”, còn người bố, mỉm cười rạng rỡ tự hào, nhìn vợ như thể đáp lại: “Còn em cũng thật tuyệt vời”.

Khi đó, cô bán vé hỏi người bố muốn mua bao nhiêu chiếc. Ông tự hào nói: “Xin cho tôi tám vé trẻ em và hai vé người lớn để tôi đưa cả nhà vào xem xiếc”.

Cô bán vé nói giá tiền.

Nghe xong, người vợ buông thõng tay chồng, đầu bà cúi xuống còn ông bố bắt đầu run run mấp máy môi. Nghiêng người gần hơn một chút, ông bố hỏi lại: “Cô vừa bảo bao nhiêu cơ?”.

Cô bán vé nhắc lại số tiền cho ông.

Rõ ràng là ông bố không có đủ tiền mua vé.

Làm sao ông có thể quay lại để nói với lũ trẻ là ông không có đủ tiền để đưa chúng vào xem xiếc?

Chứng kiến cảnh tượng đó, cha tôi thò tay vào túi, rút ra tờ 20 đô la và thả nhẹ xuống đất. (Mặc dù chúng tôi chẳng giàu có chút nào!). Sau đó, ông cúi xuống, nhặt đồng tiền lên, vỗ nhẹ vai người bố và bảo: “Xin lỗi ông, ông làm rơi tiền này”.

Người đàn ông hiểu hết mọi chuyện. Thực tình ông ấy không ngửa tay xin bố thí nhưng rõ ràng rất trân trọng sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu dở cười dở khóc này.

Ông nhìn thẳng vào mắt cha tôi, nắm chặt tay cha bằng cả hai tay, xiết chặt lên tờ 20 đô, môi run run và giọt nước mắt đã lăn trào trên gò má. Ông nói: “Cảm ơn, xin cảm ơn ngài. Số tiền này quả thực rất ý nghĩa với tôi và cả gia đình tôi”.

Sau đó tôi và bố ra xe ô tô về nhà. Đêm đó chúng tôi không xem được xiếc nhưng rõ ràng chuyến đi không hề vô nghĩa.

http://blog.chaobuoisang.net.(Sưu tầm bởi blog của Nguyen Ngoc Huong)
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 4 5 6 
Send Topic In ra