Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Gánh Hàng Hoa  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 4 ... 173
Send Topic In ra
Gánh Hàng Hoa (Read 193416 times)
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #15 - 12. Oct 2009 , 07:01
 
...


...


Chào chị Chủ Gánh Hàng Hoa _ Chợ Chồm Hổm..

Em là nhân viên mới tên là Phượng Trần đến xin nhận chóp mới đây... Smiley Smiley Smiley

Nhân ngày khai trương nên em đã chạy lên Đà Lạt rinh về vài cành bông tặng chị Chủ Gánh nè

Chúc Chị mần ăn phát tài xây nhà lầu mau mau nha

Chúc mọi người đến thăm Gánh Hàng Hoa _ Chợ Chồm Hổm  ở chơi quên dìa...

Cám ơn Chị Tất Mỹ đã mở ra Gánh hàng Hoa rất dễ thương vậy là D Đ LVD lại có thêm nơi cho cả nhà đến vui chơi và thưởng ngoạn  thumbup thumbup votay votay

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #16 - 12. Oct 2009 , 07:35
 
...

Xin mời xin mời.... Đây là cà phê sữa nóng món uống ưa thích của PTr vào buổi sáng sớm...

                      Diễn Đàn một bên
                      Cà phê một bên....

PTr

Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #17 - 12. Oct 2009 , 07:48
 
.........



Xin mời tách trà nóng thoang thoảng mùi hương hoa hồng

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #18 - 12. Oct 2009 , 09:13
 

  Chúc mừng Tất Mỹ khai trương GÁNH HÀNG HOA


...
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #19 - 12. Oct 2009 , 11:19
 
Phuong_Tran wrote on 12. Oct 2009 , 07:48:
.........



Xin mời tách trà nóng thoang thoảng mùi hương hoa hồng

PTr



Emwhy cám ơn em Ptr đã nhiệt tình giúp Emwhy  dance3 , Emwhy xin gọi em là Cô Hàng Nước pinkrose hay Cô Hàng Cà Phê pinkrose. Wink

Emwhy sẽ là E_Jockey partyfrog ( Electronic Jockey) , Emwhy sẽ chạy lung tung trong GHH_CCH. Vui chơi cho qua ngày tháng  đó mà  Tongue...

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #20 - 12. Oct 2009 , 11:22
 
LPHUONG wrote on 12. Oct 2009 , 09:13:
  Chúc mừng Tất Mỹ khai trương GÁNH HÀNG HOA


...



Cám ơn bạn hiền LP. Emwhy xin gọi bạn là Cô Hàng Thơ  pansytim nhé. Mong bạn giúp đở Emwhy. Wink
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #21 - 12. Oct 2009 , 11:54
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm





Truyền Thuyết Về Cây Đàn Guitar


...





Ngày xưa có một cụ già và người con gái sống ở miền Nam Tây Ban Nha trong một ngôi nhà gỗ.   Thời đó, cụ già nổi tiếng là một người thợ mộc giỏi, có người còn nói cụ là người thợ mộc tài danh nhất!

Con gái của cụ tên là Citra.   Nàng có giọng hát tuyệt vời có một không hai.   Mỗi lần nàng cất tiếng hát, mọi người đều dừng lại lắng nghe, ngay cả chim trên cành cũng im hót để thưởng thức... Đâu chỉ có thế, giọng hát của Citra còn có năng lực chữa bệnh thần kỳ.   Dân chúng khắp miền Nam Tây Ban Nha thường tìm đến yêu cầu nàng hát mỗi khi có dịch bệnh phát sinh.

Một đêm mưa bão, có người gõ cửa ngôi nhà gỗ của cha con nàng!  Họ mở cửa.  Đứng trước ngưỡng cửa là một bà già khốn khổ, áo quần tả tơi ướt đẫm.   Bà già lạnh cóng, cơ hồ đứng không muốn nổi.  Hai cha con vội vàng nhóm bếp lò và mang quần áo khô cho bà cụ, rồi cho bà uống sữa nóng với mật ong cho lại sức.  Sáng hôm sau, khi bà cụ đã hồi sức, bà cho Citra biết cụ có một cô cháu nội đang ốm nặng sắp chết vì mắc phải một căn bệnh lạ kỳ khiến mọi lang y đều bó tay.   "Đó là lý do một bà già như lão phải lặn lội cả tháng trời đến đây gặp cô, Citra ạ, chỉ để cầu xin cô cứu cháu nội tôi".

Và bà lão ngồi hàng giờ kể cho Citra nghe về cô cháu.   Càng nghe, Citra càng cảm thấy gần gũi, gắn bó với cô gái đáng thương chưa quen biết như thể đã thân thiết tự bao giờ.  Hôm sau, nàng cáo từ cha già để theo bà lão đi cứu cô cháu bằng chính giọng hát của nàng.   Người cha nhờ hai người bạn đi theo hỗ trợ và sau mấy tuần lễ họ đã đến một ngôi làng ở Asturias.   Cô cháu của bà cụ đã ngất lịm, thoi thóp gần chết. Citra liền cất tiếng hát.   Chưa bao giờ trong đời mình nàng hát hay đến như thế! Nàng hát mãi không thôi... cho đến ngày thứ ba thì cô gái mở mắt tỉnh dâ.y.    Cô gái đã được cứu chữa!

Nhưng trên đường về, một trận bão tuyết trên vùng núi lạnh đã chôn vùi Citra và hai người bạn già đồng hành.

Khi bão đã tan, may sao một đoàn người bắt gặp Citra vùi sâu trong tuyết và lạnh cứng như chết.  Họ đã cứu nàng và đưa về với người cha già.  Citra thoát chết, nhưng vì thanh quản đã bị liệt vì tuyết lạnh, nàng không bao giờ còn cất tiếng hát được nữa.  Thế là nàng trở nên u sầu, lúc nào cũng đắm chìm trong một trạng thái ưu uất đáng sợ...

Nóng lòng muốn cứu con gái, người cha bỗng nhớ ra mình còn một súc gỗ hồng trong nhà kho chứa đồ làm mộc của mình.   Thế là ngày ngày ông cụ hết chăm lo cho Citra lại đục đẽo trong nhà kho âm thầm làm một món quà cho con gái.   Ông cưa gọt cả năm ròng và cuối cùng hoàn thành một thứ nhạc cụ lạ kỳ nhưng xinh đẹp mang hình dáng một người thiếu nữ.   Sau đó ông nhờ những người thợ săn trong làng săn về cho ông hai con nai.   Một con lớn, ông lấy gân chân căng ra làm những sợi dây trầm; còn con tơ, ông ấy gân căng làm những dây bổng.   Khi cây đàn hoàn tất, ông đứng trước cửa nhà vuốt ngón tay trên những sợi dây đàn gân thú.   Một chuỗi âm thanh sâu lắng, quyến rũ ngân rung...

Lần đầu tiên, từ khi bình phục, Citra bước ra ngưỡng cửa tìm xem những âm thanh thần tiên ấy phát ra từ đâu.   Người cha trao cho nàng cây đàn độc đáo ấy.   Citra nâng đàn lên và bắt đầu dạo nha.c.   Tiếng đàn bay bổng...

Dân chúng khắp miền Nam Tây Ban Nha tìm đến xem chiếc đàn lạ lùng ấy.   Mỗi lần nàng cất tiếng đàn, mọi người đều dừng lại lắng nghe, ngay cả chim trên cành cũng im hót để thưởng thức...

Đâu chỉ có thế, tiếng đàn của Citra còn có năng lực chữa bệnh thần kỳ như tiếng hát của nàng ngày trước.  Dân chúng thường tìm đến yêu cầu nàng đàn mỗi khi có dịch bệnh phát sinh....

Cái tên Citra dần lan truyền khắp thế giới và cây đàn đã được đặt theo tên nàng cũng được mô phỏng ở khắp nơi.   Ở Ấn Độ, cây đàn của nàng được gọi là đàn Sitar (hay Chitar), ở Ý nhạc cụ này được gọi là Chitarra.  Một số nơi khác, chữ “C” được đổi thành chữ “G” và thế là ngày nay ta có đàn Gitara ở Tây Ban Nha, đàn Guitare ở Pháp, đàn Guitar ở Anh-Mỹ, và đàn Ghi-ta ở Việt Nam.





thanks.gif

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #22 - 12. Oct 2009 , 12:58
 
...


Quê Hương


Chôn nhau, cắt rốn quê hương
Dẩu đi xa khuất vẫn thương nhớ về.
Nhớ dòng sông với trăng thề
Cánh đồng bát ngát bốn bề lúa thơm.

Nhớ ngày nhỏ bé đi nơm
Đặt lờ bắt cá Rô hờm,Tôm xanh .
Ngẩn ngơ tôi cũng như anh
Đùa vui tắm mát, tranh dành chuối phao.

Chuồn chuồn cắn rốn thuở nào
Chuyện xưa dỉ vãng đã vào tâm can.
Lớn lên mỗi đứa, mỗi đàng
Chuổi ngày thơ ấu muôn ngàn yêu thương.

Nhớ ngày từ giã quê hương
lòng tôi xao xuyến nẻo đường dần xa.
Còn đâu tổ ấm,mái nhà
một thời gắn bó đậm đà khó phai .

Đến quê hương mới tương lai
Giờ đây trở lại vẫn hoài thuở xưa.
Hàn huyên nói mấy cho vừa
Bạn -Tôi tâm sự chuyện xưa chúng mình.
Quê hương yêu dấu thắm tình
Xa rồi vẫn nhớ nơi mình sinh ra.
Dẫu quê hương mới phồn hoa
Đâu bằng đất Mẹ, quê Cha nồng nàn.


Hồng Phúc
Back to top
« Last Edit: 12. Oct 2009 , 13:06 by Tuyet Lan »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #23 - 12. Oct 2009 , 13:46
 
Tuyet Lan wrote on 12. Oct 2009 , 12:58:
...


Quê Hương


Chôn nhau, cắt rốn quê hương
Dẩu đi xa khuất vẫn thương nhớ về.
Nhớ dòng sông với trăng thề
Cánh đồng bát ngát bốn bề lúa thơm.

Nhớ ngày nhỏ bé đi nơm
Đặt lờ bắt cá Rô hờm,Tôm xanh .
Ngẩn ngơ tôi cũng như anh
Đùa vui tắm mát, tranh dành chuối phao.

Chuồn chuồn cắn rốn thuở nào
Chuyện xưa dỉ vãng đã vào tâm can.
Lớn lên mỗi đứa, mỗi đàng
Chuổi ngày thơ ấu muôn ngàn yêu thương.

Nhớ ngày từ giã quê hương
lòng tôi xao xuyến nẻo đường dần xa.
Còn đâu tổ ấm,mái nhà
một thời gắn bó đậm đà khó phai .

Đến quê hương mới tương lai
Giờ đây trở lại vẫn hoài thuở xưa.
Hàn huyên nói mấy cho vừa
Bạn -Tôi tâm sự chuyện xưa chúng mình.
Quê hương yêu dấu thắm tình
Xa rồi vẫn nhớ nơi mình sinh ra.
Dẫu quê hương mới phồn hoa
Đâu bằng đất Mẹ, quê Cha nồng nàn.


Hồng Phúc



Cám ơn bạn hiền TL  BouquetOfFlower, bài thơ rất dể thương.. có 2 chữ chuồn chuồn...làm Emwhy  nhớ đến bạn Desiree_TB và bài Tình Yêu Cánh Chuồn Chuồn.

Bạn ơi , Emwhy thích về thiền lắm , tính gọi bạn là Thiên Ni đó. Tongue khi nào rãnh thì cho Emwhy thụ giáo nghe.
Back to top
« Last Edit: 12. Oct 2009 , 14:23 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #24 - 12. Oct 2009 , 14:31
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm




E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức  .... Tình Yêu Chuồn Chuồn
Qua sự phối hợp của Syd & Montreal Broadcasters.




...

Có cánh chuồn trên vai bạn không ? bạn yêu dấu !  tulipvang Thanh Bình và Hạ Đan  tulipvang


thanks.gif



Back to top
« Last Edit: 12. Oct 2009 , 15:34 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #25 - 12. Oct 2009 , 15:41
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm




E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức  ....








...





thanks.gif



Back to top
« Last Edit: 13. Oct 2009 , 09:29 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #26 - 12. Oct 2009 , 16:15
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm



E_Jockey xin mời quý vị đọc truyện ....



 CÁNH HOA PENSÉE


...


pansyvang"Đời như giấc mộng tình như ảo 
Nào biết gì đâu để đợi chờ" pansyvang



Không biết tại sao tôi vẫn nhớ anh, dù thời gian trôi đi đã gần bốn mươi năm, mỗi lần hồi tưởng lại những kỷ niệm thời đi học, tôi lại nghe trong lòng rưng rưng một nỗi buồn dìu dịu. Mỗi năm khi mùa Xuân trở lại, nhìn những đóa hoa pensée trước sân nhà, rung rinh những cánh hoa màu nâu, tím, vàng rực rỡ, dưới ánh nắng dịu dàng một sáng mùa Xuân nơi xứ người, lòng tôi lại nao nao nhớ về những đóa pensée ngày trẻ tuổi. 

Tôi gọi anh là "người anh đồng môn", chỉ vì khi tôi đang học năm cuối Trung học đệ nhất cấp, anh đã sắp sửa ra trường để lên Đại Học. Anh học cùng lớp với người chị kế của tôi, cho nên vì thế hai người khá thân nhau, thành ra tôi không bao giờ nghĩ thứ tình cảm đầu đời dễ thương ấy anh lại dành cho tôi, cô bé nghịch ngợm và chỉ tìm dịp để trêu ghẹo anh mỗi lần gặp. 

Anh hiền, hiền lắm, dáng dấp thư sinh, trông chững chạc vì tính ít nói, lại thêm đôi mắt hơi buồn nên lúc nào trông cũng như chìm trong mộng. Mỗi lần đến thăm chị em tôi, bao giờ anh cũng mang theo cuốn sách mới. Sách vừa xuất bản còn nóng hổi, chị em tôi chuyền tay nhau đọc trước, sau mới tới lượt anh. Đó là mấy cuốn tiểu thuyết của các nhà văn nổi tiếng thời ấy, viết về chiến tranh và những câu chuyện tình tiền tuyến hậu phương đẫm đầy nước mắt. Tâm hồn chị em tôi thật đa cảm, dễ khóc dễ cười, dành nhau những cuốn tiểu thuyết anh đem tới trong khi anh chỉ cười với đôi mắt hiền khô. Để không thể ngờ, mấy chục năm sau tôi có dịp hồi tưởng những kỷ niệm xưa thời đi học, anh lại là nhân vật chính cho câu chuyện "Đóa hoa Pensée" của tôi. 

Khi mùa Xuân đến, anh và người bạn cùng lớp đến rủ chị em tôi đi chợ Tết, tôi thường kéo theo một, hai đứa bạn nữa. Lúc bị vây quanh bởi một lũ con gái nghịch ngợm, tự nhiên các chàng bắt đầu khớp, vốn ít nói anh càng ít nói hơn, vẫn chỉ hay cười. Chợ hoa nằm gần bờ sông, mỗi năm người ở trong quê chở vào thành phố những chuyến đò đầy hoa, không biết bao nhiêu loại hoa đẹp. Những chậu mai vàng đầy nụ, đứng chen chân với các loài hoa cúc, thược dược, hoa mẫu đơn nhiều màu sắc, khiến khu chợ hoa càng hấp dẫn hơn nhờ bóng dáng của các cô thiếu nữ xinh tươi, với những tà áo màu vờn bay trong gió. 

Thuở ấy tâm hồn chúng tôi còn tràn ngập một màu xanh của tuổi học trò, hình ảnh của chiến tranh như mờ nhạt nơi những chiến trường xa, sự mất mát của người lính ngoài tiền tuyến chưa làm quặn lòng người hậu phương bao nhiêu, nhất là ở tuổi " ăn chưa no, lo chưa tới" của đám trẻ thành phố. Chỉ vài năm sau, khi người bạn của mình lên đường nhập ngũ, rồi vĩnh viễn đi vào lòng đất mẹ, khi ấy chúng tôi mới đủ lớn khôn để nghĩ về sự mất mát quá lớn lao ấy thì tất cả đã muộn màng. 

Năm nào cũng vậy, mỗi khi Xuân về, anh không quên tặng cho tôi một tấm thiệp Xuân. Bên ngoài bao giờ cũng có hình con én ngậm thiếp chúc Xuân, bên trong dưới tấm giấy kính mờ mờ, một cành hoa pensée vàng, tím được ép khô, màu sắc vẫn tươi tắn. Tôi có cái thú từ hồi còn bé, hay để dành những tấm thiệp chúc Xuân làm kỷ niệm, nhìn những tấm thiệp to nhỏ bày đầy trên bàn học, tôi có cảm tưởng mùa Xuân lúc nào cũng rộn rã quanh mình. 

Tấm thiệp chúc Xuân của anh rất đặc biệt, năm nào cũng gửi ngày tháng giống nhau, dù ngày Tết hằng năm có thay đổi. Mãi sau này anh không còn nữa, khi lật lại chồng thư cũ thuở còn đi học, vô tình tôi đã nhận ra điều đó. Cánh hoa pensée như một tín hiệu của tình yêu được lập đi lập lại nhiều lần, tiếc thay, tôi đã không hiểu hay không muốn hiểu, và khi ngồi lật lại chồng thư cũ, nhìn những tấm thiệp của người anh đồng môn năm cũ, tôi thực sự đã rơi những giọt nước mắt muộn màng cho một người đã ra đi. 

Tấm thiệp Xuân năm xưa cũng kín đáo như tâm hồn anh, có lẽ vì khi anh nhập ngũ, tôi còn quá non nớt để bước chân vào cuộc đời của một người lính, nên vì thế mà anh im lặng. Năm nào trong tấm thiệp Xuân cũng chỉ làhàng chữ nắn nót rất đẹp: "Gửi người một đóa pensée", chỉ thế thôi, ngày tháng của mùa Xuân và tên người gửi. Thuở ấy, khi nhận tấm thiệp chúc Xuân của anh, tôi thích lắm, vì nó là một trong những tấm thiệp đẹp nhất trong nhiều tấm thiệp của bạn bè, tôi thích vẻ đẹp rực rỡ của hoa pensée, nâng niu nó vì thích tấm thiệp, chứ chưa hiểu hết nỗi lòng của người tặng. 

Sau này có dịp tôi đọc được bài của ai đó viết về hoa Pensée, với câu chuyện tình thật đẹp và nhiều nước mắt của một đôi tình nhân. Tôi không nhớ rõ vì hoàn cảnh nào mà người con trai phải ra đi , vượt qua bao nhiêu núi non hiểm trở, để rồi cuối cùng một chiều kia, anh ta đã không bao giờ trở lại. Xác thân anh được vùi chôn nơi rừng sâu, bên một bờ suối vắng. Từ đó trên nấm mộ của người thanh niên si tình kia, mọc lên những bụi cây thấp nhỏ, nở ra nhiều đóa hoa đầy màu sắc tươi thắm, người ta đặt tên cho nó là hoa Pensée, có nghĩa là Thương Nhớ. 

Năm ấy chiến trường cần những người trai trẻ, chiến tranh bùng nổ khắp nơi, lệnh tổng động viên được ban hành cho nên anh cũng phải xếp bút nghiên lên đường nhập ngũ. Một số bạn cùng trường cũng phải ra đi, không khí của những buỗi tiễn đưa đã gieo một nỗi buồn mênh mang vào tuổi học trò hồn nhiên, vô tư lự. Chúng tôi bắt đầu cảm nhận được nỗi buồn của sự biệt ly, có những cặp tình nhân tuổi học trò đã thổn thức với nhau trước cảnh người đi kẻ ở: 

"Chinh phu tử sĩ mấy người 
Nào ai mạc mặt nào ai gọi hồn" 
(Chinh Phụ Ngâm Khúc)

Trước ngày anh ra đi, chúng tôi có một buổi tiệc tiễn đưa, bạn bè anh dăm người, lũ con gái loi nhoi hay ríu rít nói chuyện, hôm ấy bỗng dưng cũng buồn ngơ ngẩn. Đêm ấy trời mưa, một đám bạn trẻ quây quần bên nhau trong căn phòng khách nhà anh, khói thuốc mờ với những ly cà phê đắng. Khuôn mặt ai cũng đăm chiêu lặng lẽ, nghe tiếng mưa rơi rả rích ngoài hiên, thoảng vào căn phòng ấm chút gió khuya lành lạnh. Trong không khí buồn buồn của ngày cuối cùng bên nhau, người bạn anh ôm cây đàn " guitar", đệm theo tiếng hát mượt mà của cô bạn gái: 

"Chỉ còn một đêm nay nữa thôi, mai chúng ta mỗi người một nơi. . . Nhìn hành trang lệ rưng cuối mi, cố nén trong tim một điều gì. . ." 

Tiếng hát ngân lên những âm điệu buồn buồn trước giờ ly biệt, tôi thấy anh ngồi im lặng trong góc tối, ngó mông lung vào một nơi nào đó rất xa xăm. Đôi lần ánh mắt ấy nhìn tôi thật lặng lẽ rồi quay đi, hình như có tiếng thở dài rất nhẹ khiến tôi trở nên lúng túng, cố tránh tia nhìn đằm thắm của anh. 

Đêm đã khuya, mọi người phải từ giã nhau để mai anh lên đường sớm. Trên mặt bàn còn lại những mẩu thuốc cháy dở, những chiếc ly không, lúc ấy tôi mới rùng mình vì cái lạnh của cơn mưa đêm, luồn vào tâm tư nỗi buồn của sự chia biệt. Ngày mai, chúng tôi đã có hai cuộc sống khác hẳn nhau, những người còn lại vẫn cắp sách đến trường, những người sắp đi vào miền gió cát. Chẳng biết những gì sẽ xảy đến với những người trai thời ly loạn, khi chiến tranh vẫn giăng bủa trên mọi miền của đất nước. 

Giây phút chia tay, các bạn đều lần lượt nắm lấy tay anh nói những lời chúc an lành, bởi vì từ nay anh đã thực sự rời ngưỡng cửa học đường, giã từ sách vở, giã từ mái nhà thân yêu để bước vào con đường chiến chinh gian khổ, sẽ đối mặt sống chết với hiểm nguy của chiến trường. Tôi là người cuối cùng từ biệt anh, lúc nắm lấy tay tôi, anh xiết nhẹ, bàn tay anh nóng ấm như chuyển gửi vào đó bao yêu thương mà anh chưa dám ngỏ. Đôi mắt anh quyến luyến một tình cảm tha thiết, anh dặn tôi chăm học, khi nào được về phép anh sẽ đến thăm chị em tôi. Tự nhiên tôi lúng túng rụt tay về, trong bóng tối tôi nhìn thấy tia nhìn nồng nàn trong đôi mắt anh. Đôi mắt của người anh "đồng môn", sau này khi anh không còn nữa, mỗi lần nhớ đến anh, tôi vẫn nghe lòng thổn thức. . . . 

Anh đi xa, nhưng mùa Xuân đầu tiên ở quân trường, anh vẫn không quên gửi về tặng tôi tấm thiệp và bản nhạc "Cánh hoa Pensée", với những lời ca mà tôi chỉ còn nhớ rất mù mờ: 

"Ngày nao xa em anh gửi lại. Gửi trao cho em một cành hoa. Hoa Pensée là màu hoa yêu thương. . . ." 

Lần về phép đầu tiên trong đời lính, anh ghé vào thăm chị em tôi. Trong màu áo trận, anh chững chạc hẳn ra vì nắng gió quân trường, mái tóc hớt ngắn, nước da đậm đà khỏe mạnh, nhưng đôi mắt thì vẫn buồn làm sao! Anh kể cho chị em tôi nghe về thời gian huấn nhục ở quân trường, biết bao cực nhọc với phương châm "thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu". Ngày anh ra đơn vị, mỗi lần về phép anh lại đến thăm, lại kể chuyện chiến trường, anh nói mạng mình "lớn" lắm nên bao nhiêu lần đụng trận mà đạn không dám đụng vào anh. Tôi hết còn dám chọc ghẹo anh như ngày xưa, còn anh thì dày dạn phong trần, có làm mấy câu thơ tặng tôi trước ngày trở ra đơn vị: 

"Mai về thăm lại ngôi trường cũ 
Thăm bạn bè xưa tuổi học trò 
Nhìn ai chưa nói lời thương nhớ 
Để lại ra đi chẳng hẹn hò"

Sau này tôi ít được gặp anh, chiến tranh đã đẩy anh đi những bước thật dài để người lính ấy càng ngày càng trưởng thành trong binh lửa. Mỗi lần nhận thư anh từ một nơi xa xôi nào đó, những địa danh xa lạ, đọc những dòng chữ thân thương của anh tôi lại nhớ đôi mắt anh trong buổi tối chia tay nhau trước ngày nhập ngũ. Sao mắt anh buồn ơi là buồn, hình như đó là dấu hiệu báo trước cuộc sống ngắn ngủi của anh trên cõi đời này, người lính trẻ tội tình của thế kỷ hai mươi, khi anh ra trường, lao vào cuộc chiến để đối đầu với lằn tên mũi đạn. 

Tôi vẫn là cô nữ sinh bé bỏng, lòng cũng biết xôn xao với những rung cảm đầu đời, nhưng tình yêu của anh tôi vẫn thấy xa vời lắm. Có lẽ tôi chưa yêu anh, tình cảm có một lúc nào đó cũng để lại trong tôi chút bâng khuâng, nhưng để đáp lại tiếng lòng của những đóa pensée, tôi ngại ngần lắm. Những đêm dài bất chợt nhìn ánh hỏa châu bừng sáng ở một góc trời, tiếng bom đạn rền rền ở vùng xa vọng về thành phố, tôi có đôi lần nghĩ đến anh, thầm cầu nguyện cho anh được trở về bình yên. 

Đã gần bốn mươi năm rồi, một khoảnh khắc của thời gian nhưng cũng là một đoạn đường dài để con người trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, đau khổ. Lần lượt những hình ảnh thân quen trong quá khứ có giây phút trở về, tôi lại nhớ đến anh, nhớ đến những đóa pensée rung rinh mỉm môi cười mỗi mùa Xuân tới. Tôi vẫn muốn gọi anh bằng mấy chữ dễ thương: "người anh đồng môn", vì hình ảnh anh vẫn hiển hiện trước mắt tôi. Tôi nói "hiển hiện" là vì anh đã không về nữa, chỉ còn hình ảnh người trai trẻ năm xưa trong lòng tôi, đôi mắt dễ thương, nụ cười dễ thương, cái xiết tay ấm áp trong buổi chia tay lúc anh lên đường nhập ngũ. 

Đời lính đưa anh đi xa rồi lại về gần, cuối cùng, anh đã bỏ mình trong một trận đánh, bên dòng sông quê mẹ. Hôm ấy hai cánh cửa sắt nhà anh mở toang, tôi đi lại nhiều lần nhìn vào chiếc quan tài phủ cờ với những vòng hoa tang, ngọn nến bập bùng hắt lên di ảnh "người anh đồng môn" của tôi, người lính trẻ đã nằm xuống khi tuổi còn thanh xuân. 

Tôi vẫn không đủ can đảm bước vào để nói lời từ biệt "người anh đồng môn" dễ thương ấy, vì tôi biết rằng thế nào mình cũng khóc, hoặc để người khác biết được nỗi buồn đã chớm nở trong trái tim, như lần đã rụt tay về vì sợ anh ngỏ với tôi nỗi niềm thương nhớ của những đóa pensée. Không biết ở bên dòng sông nơi anh nằm xuống, dòng máu đỏ của người lính đã loang chảy vào lòng đất, có mọc lên những bông hoa pensée đầy thương nhớ không nhỉ ? 

Lần cuối cùng anh về với cha mẹ, anh em, với bạn bè rồi ra đi mãi mãi. Lần cuối cùng tôi cũng muốn nói với anh một điều: "Bây giờ thì em đã hiểu về những đóa Pensée của anh mỗi mùa Xuân tới." 



CỐ NHÂN 

Đôi khi nhìn mãi lên trời 
Tìm trong mây ảo bóng người năm xưa 
Nghe vườn rung lá thu mưa 
Lao xao trong nắng lời xưa thầm thì 
Kể từ gió cuốn mây đi 
Đời xa xa mãi mong gì thấy nhau 
Người về đâu ta về đâu 
Trần gian rồi cũng nát nhầu tuổi tên 
Thôi đành đợi gió trăng lên 
Chút mây phiêu bạt sẽ quên ít nhiều 
Những chiều gió thổi hiu hiu 
Màu hoa năm ấy là màu mến thương 
Người giờ như gió như sương 
Đời là hai chữ "vô thường" thế thôi

Nguyên Nhung
pansyvang


thanks.gif




Back to top
« Last Edit: 17. Oct 2009 , 14:15 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #27 - 12. Oct 2009 , 18:12
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm


E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức bài thơ về Hoa Ngọc Lan ....

...

Tên loài hoa: Michelia_Alba


Còn Một Chút Hương Bay


Đoàn Vị Thượng

Tóc em dài tuổi mười lăm
Giấu riêng trong cặp chiếc khăn học trò
Hương ngọc lan trắng thơm tho
Đừng ai theo bước hỏi dò : hoa đâu ?

Thương hoài ghế gỗ bàn nâu
Ấm hơi bè bạn chum đầu sớm trưa
Che chung một tấm áo mưa
Đạp xe thơ thẩn lúc mùa thu sang

Chân đi từng bước khẽ khàng
Nắng sao rộn rã ngập vàng lối em
Guốc đừng khua rộn cả lên
Sợ ai ngồi sẵn bên thềm đợi nghe

Tuổi mười lăm có gì khoe ?
Buông dài mái tóc em che má hồng
Trời xanh cho mắt em trong
Mây se lụa trắng hơn không, áo này ?

Đóa hoa trong chiếc khăn tay
Giữ riêng một chút hương bay thì thầm
Còn thơm hoài đến xa xăm
Em từng có tuổi mười lăm của mình .






thanks.gif




Back to top
« Last Edit: 13. Oct 2009 , 20:57 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
HoaiNguyen
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1392
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #28 - 12. Oct 2009 , 18:20
 
...


HoaiNguyen mang về bình hoa dể chúc mừng khai trương quán GHH và CCH.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Gánh Hàng Hoa
Reply #29 - 12. Oct 2009 , 18:33
 


BouquetOfFlowerGÁNH _HÀNG_ HOA BouquetOfFlower


Chợ _Chồm _Hổm



E_Jockey xin mời quý vị thưởng thức bài nhạc về Hoa Ngọc Lan ....




...

Tên loài hoa: Michelia_Alba

Hương Ngọc Lan


Tác giả: Anh Quân

Góc phố nơi anh hẹn
Cành ngọc lan xoà bóng mát
Toả hương bát ngát
Báo với em ngày cuối thu buồn
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn
Mà chẳng thấy anh
Từ ngày nào anh mới quen em
Vẫn cây ngọc lan
Xoà bóng mát
Và vẫn hương thơm nơi ta đã hẹn
Một nhành lan anh hái cho em
Để mãi là một chút hương ngày cuối thu
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn
Còn trong giấc mơ
Sẽ mãi mãi yêu anh là thế
Sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan dịu dàng
Hương lan bay xa một trưa cuối thu
Thương anh yêu anh góc phố nơi hẹn hò
Mùi lan thơm ngát cùng gió
Sẽ tiếc mãi nếu biết lúc chớm đông hoa thơm lụi tàn
Để gió mãi cuốn đi
Để mãi bâng khuâng, bâng khuâng nơi anh hẹn với em








thanks.gif





Back to top
« Last Edit: 13. Oct 2009 , 23:07 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 4 ... 173
Send Topic In ra