Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 
Send Topic In ra
Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền (Read 24723 times)
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
15. May 2010 , 00:57
 
Nội dung cuộc trả lời phỏng vấn của Hòa thượng Thích Quảng Độ


Việt Long RFA chuyển ngữ
2010-05-13

Tại lễ Kỷ niệm lần thứ 16 Ngày Nhân quyền cho Việt Nam hôm 11/05/2010, ở trụ sở Quốc hội Mỹ, một đoạn phim về cuộc phỏng vấn Hòa thượng Thích Quảng Độ do Kristopher Anderson thực hiện đã được trình chiếu.

...
Photo courtesy of Oslo Freedom Forum
Hòa thượng Thích Quảng Độ đang trả lời phỏng vấn ông Kristopher Anderson.
     

Nhân dịp này Quỳnh Như của Đài Á Châu Tự Do đã phỏng vấn ông Kristopher Anderson, một trong hai người của Diễn đàn Tự do Oslo đã thăm Hòa Thượng Tăng Thống GHPGVNTN.

Ông Anderson là người  thu hình cuộc phỏng vấn với Hòa thượng Thích Quảng Độ, biên tập và trình chiếu tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 11 tháng 5 vừa qua.

Dưới đây là nội dung cuộc trả lời phỏng vấn của Hòa Thượng Thịch Quảng Độ do Việt Long chuyển ngữ. 

Cần tiếp tục tranh đấu


Kristopher Anderson: Tại sao ngài bị quản chế tại chùa?

HT Thích Quảng Độ: Bởi vì chính quyền Cộng sản  nơi đây cho rằng nếu tôi được tự do như bao nhiêu người khác thì tôi sẽ tiếp tục tranh đấu cho tự do, dân chủ. Cho nên tôi bị quản chế để không có cơ hội nào được gặp gỡ nhiều người. Ở đây, tôi có muốn nói cũng không có ai để nói, hay có ai đến gặp tôi thì đôi khi công an ở quanh đây, bên kia đường, sẽ vào chùa. Cho nên tôi bị cô lập. Họ không muốn tôi gặp một ai, vì thế họ phải buộc tôi bị quản chế lâu dài.

Kristopher Anderson: Vì lý do gì mà Ngài hiến cả cuộc đời cho sự đòi hỏi công lý và nhân quyền?

HT Thích Quảng Độ: Đó là điều dễ hiểu, nếu ông biết rằng sư phụ của tôi bị giết một cách tàn bạo và khủng khiếp. Rồi đến mẹ tôi và người sư huynh, sư đệ của sư phụ tôi, ngay cả thái sư phụ của tôi, cũng bị Cộng sản  giết chết. Cho nên tôi thấy Cộng sản  hềt sức tàn bạo. Thêm vào đó họ còn đi theo và áp dụng một chế độ toàn trị. Người dân không có quyền bày tỏ ý kiến của chính mình. Chúng tôi không có nhân quyền, cả dân chủ cũng không. Cộng sản  cai trị dân theo ý họ muốn. Vì thế tôi cho rằng không thể để Cộng sản  được tự tiện làm điều đó mãi mãi. Chúng ta phải làm một việc nào đó.


Kristopher Anderson: Từ năm 1975 trở đi cuộc sống của Ngài bị ngược đãi. Ngài bị lưu đày ngay trên xứ sở của Ngài trong 10 năm. Họ đưa vị mẫu thân 85 tuổi của Ngài tới ở chung; cụ bà đã mất vì đói và lạnh. Vậy điều gì đã khiến Ngài không muốn bỏ cuộc?

HT Thích Quảng Độ: Bởi vì, các vị thấy đó, Phật giáo không sống cho cuộc sống của môt mình Phật giáo, mà người Phật tử chi nghĩ đến cuộc sống của con người, nói chung. Và con người Việt Nam còn chịu đựng khổ đau thì chúng tôi cùng chịu đưng khổ đau với họ. Vì vậy chúng tôi tiếp tục tranh đấu đến khi Việt Nam có tự do, dân chủ và hòa bình.


...
Ông Kristopher Anderson tại lễ kỷ niệm ngày Nhân Quyền VN tại Washington hôm 11/5/2010 . RFA PHOTO.

Kristopher Anderson: Mặc cho mọi thảm kịch đối với Ngài trong quá khứ, làm sao Ngài vẫn giữ được sự an nhiên thanh thản như vậy? Làm sao Ngài vẫn có thể tươi vui, đầy an lạc?

HT Thích Quảng Độ: Vì trong tâm tư tôi không có lòng thù hận. Tôi gắng yêu thương tất cả mọi người. Điểu đó có nghĩa là: yêu thưong là hạnh phúc. Nếu anh thực sự có tình thương yêu đối với tha nhân, anh sẽ cảm thấy hạnh phúc. Vì thế nên tôi thường được an lạc; tôi biết tôi không lúc nào cảm thấy khổ đau. Tôi luôn luôn có nụ cười.

Kristopher Anderson: Ngài có tha thứ cho chính quyền Cộng sản  Việt Nam chăng?

HT Thích Quảng Độ: Có, tôi tha thứ, vì họ cũng là con người. Điều duy nhất mà tôi muốn nơi những người Cộng sản  là họ thay đổi tư tưởng, bỏ chủ nghĩa Cộng sản  đi, bỏ cái lý tưởng Cộng sản  đi. Tư tưởng Cộng sản  chẳng là gì cả, chỉ là vô ích. Điều họ phải làm ngay là buông rơi chủ nghĩa Cộng sản , và nhìn nhận dân chủ, tự do nhân quyền cho toàn thể nhân dân Việt Nam. Thì họ sẽ được vui sướng. Nhưng bây giờ thì không...

Kristopher Anderson: Họ có được vui sướng không?

HT Thích Quảng Độ: Tôi cho là không, họ không được sung sướng đâu. Lúc nào họ cũng phải nghĩ đến cách thức để giết người, để cướp bóc... Làm sao họ vui sướng cho được?

Kiểm soát Giáo hội Phật giáo


Kristopher Anderson: Tại sao Giáo Hội Phật giáo bị đặt ra ngoài vòng pháp luật ở Việt Nam?

HT Thích Quảng Độ: Vì anh thấy đó, sau khi Cộng sản  chiếm miền Nam Việt Nam trong mấy năm, từ 1975 đến 1978, họ thấy GHPGVNTN khó trị lắm, họ cố tạo ra một giáo hội khác dưới quyền kiểm soát của họ. Sau khi tạo dựng giáo hội đó, họ gọi là Giáo Hội Phật giáo Việt Nam, thì GHPGVNTN bị gạt sang một bên, bị coi là Giáo hội bất hợp pháp. Họ ngăn cấm mọi hoạt động của giáo hội chúng tôi.

Kristopher Anderson: Vì sao Giáo hội của Ngài quan tâm nhiều đến thế cho vấn đề nhân quyền và dân chủ?

HT Thích Quảng Độ: Vì chúng tôi thấy người Việt Nam, nhìn chung, rất khốn khổ, do phải sống dưới một chế độ độc tài. Mọi thứ quyền của họ đều bị tước đoạt. Họ chẳng còn gì. Chỉ được mỗi ngày hai bữa, vậy thôi. Con người mà không có quyền gì thì cụôc sống không còn ý nghĩa. Chúng tôi cùng nhau quyết định phải có hành động để thay đổi tình hình. Vì thế tôi tiếp tục hành động cho đến ngày hôm nay.


Kristopher Anderson: Ngài có thể cho chúng tôi biết tương lai của Việt Nam sẽ ra sao?

HT Thích Quảng Độ: Theo ý riêng của tôi, tôi cho rằng theo Nemah của đạo Phật thì mọi sự đều biến đổi, biến đổi. Không có cái gì giữ nguyên trạng trong vòng một sát na. Mọi sự việc đều thay đổi. Tôi cho rằng rốt cuộc Cộng sản  cũng có ngày kết thúc. Cộng sản  không kéo dài được lâu, theo luật vô thường của nhà Phật. Sự vật không thay đổi thì không hiện hữu. Mọi thứ hiện hữu thì đều thay đổi. Chủ nghĩa Cộng sản  cũng vậy. Một ngày nào đó Cộng sản  sẽ đi đến chỗ chấm dứt. Vì vậy tôi cho là sau này Việt Nam sẽ được tự do, dân chủ, lúc đó người dân Việt sẽ được an lạc.

Kristopher Anderson: Ngài muốn nhắn nhủ với thế giới điều gì về Việt Nam?

HT Thích Quảng Độ: Tôi hy vọng rằng với những ai xem cuộc phỏng vấn này, tôi trân trọng thỉnh cầu họ hãy tiếp tục giúp cho người dân Việt Nam có cách nào được dân chủ, tự do và nhân quyền. Đặc biệt với nước Na Uy, tôi bảy tỏ lời cảm tạ chân thành tới Sáng hội nhân quyền Rafto, theo tên giáo sư Thorolf Rafto, về giải thưởng họ trao cho tôi năm 2006. Về những sự kiện ở Triều Tiên, Cuba , tôi hy vọng ... tôi đã sống dưới chế độ Cộng sản  tới nay là 35 năm, tôi hiểu rằng người dân trong những quốc gia Cộng sản  đó chẳng có chút an vui hạnh phúc nào. Họ chịu đựng rất nhiều nổi khổ đau, nên tôi hy vọng những quốc gia đó sẽ buông rơi lý tưởng Cộng sản đi, đổi sang dân chủ, tự do và nhân quyền. Nếu nhân quyền được tôn trọng thì mọi người mọi dân tộc mọi quốc gia trên thế giới sẽ được an vui hạnh phúc. Tôi mong sao cả thế giới sẽ được an vui hạnh phúc.



Back to top
« Last Edit: 15. May 2010 , 01:09 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Thiên-Nga
Gold Member
*****
Offline


Đặng-Mỹ

Posts: 968
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #1 - 20. May 2010 , 20:45
 
NHÀ DÂN CHỦ NGUYỄN BẮC TRUYỂN MÃN HẠN TÙ, TUYÊN BỐ ĐÃ BỊ KẾT TỘI VÔ CĂN CỨ



Tin Saigon -

Trong khi hèn nhát với Trung cộng, thì ngược lại nhà nước Cộng sản Việt Nam lại tiếp tục đàn áp những người dân trong nước.

Hôm qua có tin nhà dân chủ Nguyễn Bắc Truyển, thành viên khối 8406 và đảng Dân Chủ Nhân Dân, bị bắt vào tháng 8 năm 2006 vừa được trở về với gia đình.

Cựu luật sư Nguyễn Bắc Truyển
từng bị cáo buộc về tội tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, và bị cho là có dính líu đến kế hoạch toan đặt bom phá hoại lãnh sự quán Mỹ tại Saigon. Ông bị tòa sơ thẩm Saigon kết án 3 năm 6 tháng tù, và sau khi kết thúc còn bị quản chế thêm 2 năm nữa.

Sau khi được thả về, ông vẫn hiên ngang tuyên bố ông vô tội, những lời buộc tội ông là vô căn cứ. Ông nói đối với ông, bản án 3 năm 6 tháng giống như lớp đi học huấn nhục của người sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà trước đây vậy.

Cùng bị kêu án với ông có các nhà đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền khác, gồm các nhà hoạt động dân chủ khác như
bác sĩ Lê Nguyên Sang
bị kết án sơ thẩm là 5 năm, và án phúc thẩm thì xuống còn 4 năm,
ông Huỳnh Nguyên Đạo
bị kết án sơ thẩm 3 năm, sau đó không chống án nhưng phiên xử phúc thẩm còn lại 2 năm 6 tháng tù.

Ông cho biết ông bị giam ở trại K2, có khoảng 40 anh em tù chính trị chia thành 2 đội, họ cũng phải lao động để trồng thêm rau cỏ để ăn uống thêm vì khẩu phần trong tù rất tệ. Ông cũng bị bắt buộc phải viết cam kết trước khi ra khỏi trại giam như những người tù khác.(SBTN)
Back to top
« Last Edit: 20. May 2010 , 20:45 by Thiên-Nga »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #2 - 22. May 2010 , 12:00
 

THƯ TỐ CÁO CSVN ĐÀN ÁP KHỦNG BỐ 


Sài Gòn ngày 19/5/2010.

Về việc:

Nhận lệnh chỉ đạo từ Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam, công an an ninh nỗ lực đàn áp, khủng bố tinh thần trẻ con; dùng bạo quyền cưỡng đoạt tài sản + giấy tờ tùy thân của dân oan Lư Thị Thu Trang.


Kính gửi:
- Đồng bào Việt Nam ở trong và ngòai nước.
- Các chính khách của những quốc gia yêu chuộng Tự do và Công lý.
- Các Cơ quan truyền thông đại chúng.
- Ông Lê Hồng Anh - Bộ trưởng Bộ công an nước CHXHCN Việt Nam.
               
       Tôi tên Lư Thị Thu Trang, hiện đang cư ngụ tại 77/13B đường Trần Bình Trọng, P.1, Q.Gò Vấp, Tp. Sài Gòn. Nay viết đơn này tố cáo tội ác mà Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN) đã gây ra cho tôi và gia đình. Cụ thể là: Lãnh đạo công an Việt Nam đã chỉ đạo cho lực lượng công an an ninh tại Tp. Sài Gòn bủa vây đàn áp, chặn bắt người trái phép, đánh đập, cướp đoạt tài sản.
Hiểm độc hơn, họ cố tình khủng bố tinh thần những trẻ nhỏ vô tội của gia đình họ Lư chúng tôi.


      Vào ngày 28/4/2010 khi tôi chở đứa con trai nhỏ hơn 5 tuổi đến nhà chị Dương Thị Tân ở đường Phạm Ngọc Thạch, Q.3, Tp. Sài Gòn, dự định cùng đi Chùa với chị, vì hôm đó là ngày Rằm. Đến nơi mới biết chị Tân không có mặt tại nhà. Tôi gọi điện thoại cho chị, chị nói sẽ về nhà ngay nên vẫn ở nhà chị để chờ. Độ ít phút sau, tôi nghe cháu Dũng nói: “Mẹ con mới bị chặn bắt ngoài bãi giữ xe của siêu thị, cô cứ ở đây đợi mẹ để con đi đón em con về”. Cháu còn dặn thêm: “Con đi rồi, ai gọi cửa thì cô cũng đừng mở, hãy chờ con về”.

Dũng đi độ mươi phút sau, tôi nghe có người đập cửa nhưng không mở. Chờ đến lúc cháu Dũng về lên tiếng gọi, tôi mở cửa thì lập tức một đám người ùa vào, dẫn đầu là tên Khanh thuộc lực lượng công an an ninh của Q. Gò Vấp. Khanh hùng hổ nhảy xổ vào, một tay túm tóc tôi, một tay đấm vào mắt, vào mặt tôi túi bụi, miệng chửi: “Tao đã nói mày ra là tao giết, mà mày vẫn cứ đi!”. Hỗ trợ tên Khanh là lực lượng an ninh và dân phòng xúm lại vừa lôi, vừa đẩy tôi từ lầu 3 chung cư xuống dưới sân. Trong lúc quẳng tôi lên xe ôtô của công an P.1, Q.Gò Vấp và đánh đập tôi như con vật, chúng tranh thủ “bắt” luôn chiếc xe tay ga, biển số 52-T5- 6162 của tôi đang gửi tại bãi để xe của chung cư, rồi đưa cả tôi và xe về đồn công an Q. Gò Vấp, tại địa chỉ số: 16/1 đường Quang Trung, P.10, Q. Gò Vấp. Chúng bỏ lại đứa con trai nhỏ của tôi đang khóc đến ngất đi, gây ra nỗi sợ hãi cho cả các cháu bé là con và cháu của chị Tân.

        Khi về đến đồn công an Q. Gò Vấp, lực lượng công an an ninh xúm lại và buộc tôi phải mở cốp xe cho họ xét, mà không cần có bất cứ văn bản hay chứng từ nào cho phép họ cái quyền làm việc đó. Điều này chứng tỏ bản thân họ cũng đang khinh rẻ Luật pháp của chính cái chế độ độc tài, thối nát mà họ đang phục vụ. Họ ngang nhiên chà đạp, phun nhổ vào cái thể chế chính trị “ưu việt” của Đảng cộng sản mà họ đang gân cổ tuyên truyền, hòng gạt gẫm thêm những ai còn nhẹ dạ, cả tin vào cái bộ mặt sẵn sàng giết cha, chém chú để thủ lợi của họ. Trong khi xét xe, họ có vẻ thất vọng, chắc họ mong tìm được thứ gì đó để có thể “cho” tôi được tội như họ muốn. Nhưng trong cốp xe của tôi, họ chẳng tìm thấy thứ gì để gọi là phạm pháp. Thế rồi ông lớn Võ Minh Hà, viên sỹ quan công an cấp tá, thuộc Phòng PA.38 – Sở công an Tp. Hồ Chí Minh đã có mặt và họ xúm nhau lại bàn bạc để thực hiện những thủ đoạn khác. Tôi vẫn thản nhiên ngồi chứng kiến lũ mặt người dạ thú đang tính tóan thực hiện những hành động đê hèn tiếp theo của họ

       Vào đầu giờ chiều cùng ngày, họ đưa 1 cảnh sát giao thông đi xe công vụ đến. Tên Khanh lại tiếp tục đánh đập và lôi đầu tôi vào 1 phòng khác để diễn tuồng cướp xe của tôi. Anh cảnh sát giao thông tên Võ Văn Yên, tự xưng là trung úy (tôi có ghi số hiệu cụ thể nhưng tên Võ Minh Hà đã cướp lại) nói được lệnh làm việc theo thủ tục hành chánh với tôi, rồi yêu cầu tôi phải xuất trình giấy tờ tùy thân cùng bằng lái + giấy tờ xe. Tôi đề nghị anh ta cho xem văn bản hoặc lệnh nào chứng minh sự làm việc của anh là đúng luật pháp. Nhưng anh ta lúng túng nói: “Tôi được yêu cầu”. Tôi nói: “Anh chỉ được quyền yêu cầu tôi làm việc khi xe tôi đang lưu hành trên đường và đang vi phạm luật giao thông. Còn hiện tại, tôi không điều khiển xe thì anh không có cái quyền đó”. Anh ta vẫn chống chế: “Nhưng người ta bắt chị và yêu cầu tôi làm việc này, yêu cầu chị hợp tác”. Tôi nói: “Về nhân thân tôi, nếu anh muốn biết thì hãy hỏi những kẻ đã vi phạm pháp luật này. Họ bắt người trái phép rồi chở luôn chiếc xe tôi đang để ở nhà người quen về đây. Tôi có đầy đủ giấy tờ hợp pháp nhưng không xuất trình, vì anh đang làm việc không đúng với luật pháp qui định. Vậy thôi!”

        Vây quanh, chứng kiến viên công an giao thông đuối lý trước lý lẽ của tôi, lực lượng công an an ninh, nhất là tên Võ Minh Hà thộn mặt ra. Rồi tên Hà hất mặt ra lệnh và tên Khanh bất ngờ đánh mạnh vào sau gáy tôi, làm tôi ngã xuống. Vừa gượng dậy được, tên Khanh lại nhảy vào đánh tiếp. Lúc này, tôi không còn cảm thấy đau nữa và tôi đã hiểu được vì sao mà anh thanh niên tên Bảo ở Hà Nội, chỉ sau vài giờ vào đồn công an đã phải hồn lìa khỏi xác, với thân mình bầm dập như vậy. Và tôi cũng hiểu rằng: để đạt được mục đích thống trị nhân dân Việt Nam, NCQ CSVN sẵn sàng đưa vào hàng ngũ của cái gọi là “Lực lượng công an nhân dân” của họ những tên đồ tể khát máu. Chúng là những tên có thủ đoạn hèn hạ, vô liêm sỉ như tên Khanh, tên Võ Minh Hà này và còn rất, rất nhiều những tên ác ôn, khát máu khác nữa,...

Sau khi đánh tôi để thỏa mãn thú tính, chúng bu lại hội ý với viên công an giao thông tên Yên. Rồi chúng lập biên bản, tự ký với nhau và tuyên bố: “Thu giữ xe máy của tôi” và màn phô diễn để cướp xe đã hoàn tất! Khi viên công an giao thông đi rồi, chúng đẩy tôi lên lầu để thực hiện thủ đoạn tiếp theo: vừa ngồi xuống ghế, tên Võ Minh Hà nói: “Đưa cái túi đây”. Tôi hỏi: “Lệnh xét người đâu?”. Tên Hà gầm lên như một con thú điên: “ Lệnh cái con mẹ gì, lệnh là tao nè, quyền là tao!”. Nói đọan, hắn hất mặt và lập tức 7 tên công an nhảy vào (có 2 nữ). Tên Khanh bẻ quặt 2 tay tôi ra sau ghế và nói: “Đưa còng đây!”. Nhưng bọn chúng đâu có rảnh để đi lấy còng, vì còn đang bận: đứa thì giật túi, đứa thì giữ chặt để 2 nữ công an xét người tôi.

Sau khi giật được túi đang đeo trong người tôi rồi, chúng hả hê kiểm tra “chiến lợi phẩm”, gồm có:
1) 4 ĐTDĐ + 2 thẻ sim mới chưa xài + 2 thẻ sim đang sử dụng.
2) 2 thẻ nạp tiền điện thọai, trị giá 250.000 vnđ.
3) Chứng minh nhân dân + Bằng lái xe + Giấy tờ xe + 2 giấy mua Bảo hiểm xe máy (2 năm).
4) 2 tấm hình Chúa Giêsu mà tôi luôn mang theo, mỗi khi ra đường.
5) 2 Giấy viết tay số điện thọai của Linh mục Chân Tín, do chính tay Cha trao cho tôi trong lần tôi đến thăm Cha gần nhất.
6) Danh thiếp của bác Trần Khuê đã tặng tôi hồi đầu năm, khi cùng các anh chị đến chúc Tết bác cùng gia đình.
7) Những giấy tờ ghi lại việc chi tiêu của gia đình + 1 thẻ khách hàng + 2 thẻ được giảm giá khi mua thức ăn nhanh của siêu thị.

        Sau khi kiểm tra những vật dụng thuộc quyền sở hữu hợp pháp của cá nhân tôi, chúng ngồi ghi lại hết các số điện thọai trong danh bạ 4 chiếc điện thọai của tôi. Đến độ 7 giờ tối thì có 1 sếp công an đến hỏi tôi những chuyện đâu đâu, và tuyên truyền những điều sáo rỗng, mà ngay cả ông ta cũng tự thấy là mâu thuẫn.

Trong lúc mới gợi chuyện và nói xấu anh Đỗ Nam Hải cũng như một vài thành viên khác của Khối 8406 với tôi. Viên công an này nói với tôi rằng: “Sự việc xảy ra với chị ngày hôm nay là do chị có gửi đơn thưa công an. Chúng tôi có nhận được và đã gửi chị 3 Giấy mời nhưng vì chị không nhận, nên mới có sự việc như ngày hôm nay và nó sẽ còn dài dài nữa, chứ chưa hết đâu!”.

         Lúc đó tôi có trả lời ông ta rằng: “Rõ ràng lời nói của ông đang thể hiện rõ sự độc tài và xảo trá của chế độ bạo quyền này:

Thứ nhất: Giấy mời được đưa đến vào các ngày: 29 + 30 + 31/3/2010, mà Đơn Tố Cáo công an của tôi viết vào ngày 7/4/2010, rồi mới gửi đi qua đường Bưu điện, tức là sau đó cả tuần lễ. Vậy thì lý do ông vừa nêu ra là xảo ngôn, là ngụy biện.
Thứ hai: Giấy mời của người hay của cơ quan có người bị tố cáo là không đúng thẩm quyền. Chẳng phải các người đang giở trò lập lờ đánh lận con đen hay sao?”.

Vậy mà viên công an này vẫn tuyên bố: “Chị phải nhận Giấy mời của chúng tôi vào ngày mai (29/4/2010), phải đến đồn công an để làm việc và nếu không đến thì chúng tôi vẫn cứ bắt tiếp, giống như ngày hôm nay vậy”.

Tôi cũng thẳng thừng trả lời rằng: “Tôi dứt khóat không nhận Giấy mời của các ông và chắc chắn sẽ không đến. Việc lạm dụng bạo quyền và vi phạm pháp luật của các người tôi sẽ viết đơn, thư tố cáo tiếp.”.

Tên Võ Minh Hà nói: “Tao sẽ tru di tam tộc họ Lư mày, bắt mày bỏ tù mọt gông, rồi giết chết hết cả nhà mày không sót mạng nào. Chúng tao được lệnh chỉ đạo nên sẽ làm. Cứ tố cáo đi coi làm gì được tao? Tao cắt Internet đó, tao cắt điện thọai đó, bao vây kinh tế đó, coi cả nhà họ Lư mày sống được bao lâu nữa? Nhà nước này thừa lực lượng, thừa thời gian, tụi tao được ăn lương để làm việc này,…”.

Thấy nói chuyện với loại người vô liêm sỉ này chẳng khác nào đàn khảy tai trâu nên tôi tuyên bố sẽ không trả lời bất cứ câu nào nữa. Thế rồi chúng đem máy quay phim vào quay, tôi phản đối nhưng chúng vẫn cứ làm. Đến 9 giờ kém 15 tối thì chúng kêu xe của công an P.1, Q.Gò Vấp đến chở, rồi thả tôi xuống đi bộ về nhà trong tình cảnh tả tơi, chân không giày dép.

       Về đến nhà, khi báo tin cho các anh chị trong phong trào đấu tranh, tôi nhận được rất nhiều sự chia sẻ quan tâm thân tình của các anh chị. Tôi cảm giác như được sự bảo bọc của một gia đình lớn. Đúng như lời bác sĩ Nguyễn Đan Quế đã giáo huấn tôi: “Chúng ta như những người thân trong một gia đình.”, và lúc này đây tôi cảm nhận điều ấy rõ nhất. Từ các anh chị trong giới truyền thông, bất cứ lúc nào mà chúng tôi gặp khó khăn hay bị đàn áp thì các anh chị đều kịp thời giúp đỡ, đưa tin kịp thời. Nếu không có sự quan tâm và nhiệt tình ấy, chắc gì chúng tôi còn tồn tại được như ngày hôm nay. Tôi đã nợ rất nhiều những ân tình, những tấm lòng của những cá nhân cũng như Cộng đồng người Việt mình ở khắp nơi, từ trong nước đến Hải ngoại đã đồng cam cộng khổ cùng chúng tôi. Chính vì tinh thần ấy mà NCQ CSVN đang sợ hãi! Họ sợ những tấm lòng yêu nước ấy, chớ họ đâu lo ngại những con người nhỏ bé như tôi. Xin tri ân toàn thể Quý vị!

        Rồi sự khủng bố tinh thần đối với những người thân của tôi vẫn tiếp diễn:
+ Vào ngày 1/5/2010 bà chị chồng của tôi ở Tân Bình sang thăm các cháu, đến 6 giờ 30 tối thì ra về. Khi bà vừa ra khỏi cửa nhà tôi thì lập tức bị đưa về đồn công an để điều tra, xách nhiễu đến 9 giờ tối mới được thả ra.
+ Sáng ngày 4/5/2010 tôi dắt đứa con gái đang học lớp 2 đi bộ đến trường, tên Võ Minh Hà lại chặn bắt tôi ngay trước cổng trường. Cũng chẳng có việc gì để làm, giữ đến 3 giờ chiều lại thả ra nhưng việc này đã gây hoang mang, sợ hãi cho cháu bé đến độ ngày hôm sau cháu nhất định không chịu đi học nữa. Tôi dỗ dành mấy cháu cũng chỉ khóc chứ nhất định không đi. Cháu vừa khóc, vừa nói: “Công an lại bắt mẹ nữa rồi con sống với ai?”. Mặc dầu chỉ còn vài buổi học nữa là thi hết năm học. Việc này tôi nghĩ phía NCQ CSVN đã tính toán kỹ: mục đích của họ là khủng bố tinh thần những đứa bé để gây khó khăn cho gia đình tôi.

Vì ngày hôm đó, lúc mới bắt tôi về đồn, tên Võ Minh Hà có nói: “Biết là phải đưa con đi học và nó sắp thi, nhưng có lệnh chỉ đạo nên cứ bắt.”. Vậy mục đích của họ là gì, nếu không phải để hù dọa mấy đứa trẻ con? Từ suy nghĩ này, tôi quyết tâm phải đưa bằng được con đến trường để học và thi xong học kỳ II. Nếu không, cháu sẽ không được lên lớp trong năm học tới. Ngay lúc đó, tôi viết đơn xin phép cho cháu nghỉ học 1 ngày, rồi đích thân cầm đến trường gửi cho cô giáo Chủ nhiệm. Khi thấy tôi đi rồi về mà không bị công an bắt nữa thì qua ngày hôm sau cháu đã chịu đến trường và đi học cho đến xong kỳ thi. Tôi rất mừng, tưởng cháu đã vượt qua được, nhưng không ngờ sau khi thi xong cháu nhất định không chịu đi học nữa, vẫn với lý do: “Thấy công an cứ đi theo để bắt mẹ, con sợ lắm, không đi học nữa đâu!”

        Sự việc dù sao cũng đã xảy ra, tôi chưa biết phải lo liệu cho cháu thế nào trong năm học tới. Hy vọng trải qua mùa hè cháu sẽ nguôi đi nỗi sợ hãi. Đây cũng là thực trạng đau lòng, là một trong những thủ đoạn hèn hạ mà Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam đã và đang sử dụng: chúng nhắm vào những đứa bé để khống chế tinh thần của những người tham gia đấu tranh. Nhưng chúng quên rằng: chính những hành động phi nhân, bất nghĩa đó là chúng đang tự tố cáo tội ác của chúng với nhân dân. Phong trào đấu tranh dân chủ vì vậy sẽ ngày càng lan sâu rộng hơn. Sẽ có những con người trung thực, khách quan chứng kiến sự bất công đó và họ sẽ không còn sợ hãi nữa mà ngược lại, họ mạnh dạn yểm trợ rồi sau đó cùng tham gia vào phong trào đấu tranh.

Xin cảm ơn mọi người đã bước vào con đường đấu tranh cùng chúng tôi!
Back to top
« Last Edit: 22. May 2010 , 12:03 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #3 - 28. May 2010 , 05:47
 
Ông Hà Sĩ Phu bị công an cắt điện thoại và internet


Gia Minh, biên tập viên RFA
2010-05-25

Nhà bất đồng chính kiến Hà Sĩ Phu tại Đà Lạt đã bị cơ quan chức năng tại tỉnh Lâm Đồng cắt điện thoại và Internet gần cả tháng nay với lý do “truyền tải những thông tin có nội dung chống Nhà nước”.

...
Photo courtesy of hasiphu.com
Bà Phó Đại sứ Hoa Kỳ Virginia E. Palmer đến Đà Lạt thăm Ông Hà Sĩ Phu (trái) tại nhà riêng 4E Bùi Thị Xuân Đà Lạt hôm 22-5-2009.


Vào ngày 22 tháng 5 vừa qua, nhà thơ Bùi Minh Quốc đã có bức thư ngỏ đưa lên mạng thông tin về việc này và yêu cầu chính quyền Việt Nam phải có hành xử phù hợp. Gia Minh hỏi chuyện nhà thơ Bùi Minh Quốc về vấn đề vừa nêu.

Xâm phạm quyền công dân

Gia Minh: Chúng tôi đọc được thư ngỏ ông viết về trường hợp nhà khoa học Hà Sĩ Phu bị cắt điện thoại và Internet hôm ngày 8 tháng 5 vừa qua, xin ông cho biết động lực nào khiến ông viết thư đó?

Nhà thơ Bùi Minh Quốc: Trước hết tôi thấy đây là việc làm phi lý, xâm phạm quyền công dân của ông Hà Sĩ Phu. Đó là quyền tư do phát biểu ý kiến về mọi vấn đề. Việc này đã xảy ra với ông Hà Sĩ Phu lâu lắm và nhiều lần rồi. Một lần ông bị cắt điện thoại lâu nhất là 11 năm 7 tháng. Những lần cắt trước không có văn bản gì, lần này thì có mời làm việc và có văn bản nói rõ cắt do theo ý kiến Công an tỉnh Lâm Đồng. Lý do là ông Hà Sĩ Phu đã sử dụng điện thoại và Internet để truyền tải những thông tin chống Nhà nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam.
Theo tôi ở đây có một vấn đề rất quan trọng đặt ra về mặt pháp lý: cần phải làm rõ thế nào là ‘chống’, thế nào “chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam”. Nếu không làm rõ công an có thể sử dụng cụm từ mơ hồ đó để chụp cho bất cứ ai không làm vừa ý họ-những người phát biểu bằng những suy nghĩ độc lập.
Hằng ngày người ta truy cập vào mạng có biết bao thông tin không vừa ý Nhà nước, nếu sử dụng một cụm từ trong một qui định nào đó một cách mơ hồ như thế sẽ rất dễ dẫn đến tình trạng tùy tiện của cơ quan công an.
Trước sự thực vô lý như thế tôi phải lên tiếng, nói rõ sự thật cho mọi người biết.

Gia Minh: Tại buổi làm việc với chính quyền địa phương, ông có đưa ra ý kiến vừa nêu không. Nếu có, chính quyền địa phương trả lời thế nào?

Nhà thơ Bùi Minh Quốc: Tôi chất vấn chánh thanh tra và phó thanh tra Sở Thông tin-Truyền thông : sở có suy nghĩ gì đối với ý kiến của bên công an. Bà Nguyễn Thúy Hằng, phó thanh tra của Sở Thông tin-Truyền thông nói rằng họ làm việc có tin cậy lẫn nhau và đã nghiên cứu kỹ công văn bên Sở Công an, chúng tôi tin vào kết luận đó.
Như vậy ý kiến là từ Sở Công an, rồi Sở Thông tin-Truyền thông chuyển ý kiến xuống cho công ty cung ứng dịch vụ cho ông Nguyễn Xuân Tụ, tức Hà Sĩ Phu, cắt điện thoại và Internet. 

Chống lại Nhà nước?

Gia Minh: Có thể gửi thư để trình bày sự việc cho Sở Công an không?

Nhà thơ Bùi Minh Quốc: Công an cũng có cơ chế tiếp dân; tuy nhiên bản thân ông Hà Sĩ Phu từng bị công an mời làm việc rất nhiều lần. Hầu hết tại những cuộc làm việc đó đều về vấn đề bài vở của ông Hà Sĩ Phu.
Theo tôi vấn đề bài viết không làm việc với công an mà những bài viết của trí thức phải được đăng lên và tranh luận công khai. Không thể để cơ quan công an làm việc với trí thức về những bài viết của họ.
Đó cũng là lý do tôi viết thư ngỏ để đưa vấn đề lên công luận, gửi đến các đồng nghiệp và nhất là giới luật sư để làm rõ cụm từ của công an ‘thế nào là chống lại Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam’: viết thế nào là chống, viết thế nào không chống, cần phải làm rõ. Chứ theo tôi giờ có làm việc với công an cũng không có kết quả gì.
Ông Hà Sĩ Phu từng bị công an mời làm việc rất nhiều lần. Hầu hết tại những cuộc làm việc đó đều về vấn đề bài vở của ông Hà Sĩ Phu

Gia Minh: Theo nhận định của ông, sau nhiều lần cắt điện thoại- Internet đối với ông Hà Sĩ Phu, sao nay họ lại áp dụng biện pháp đó?

Nhà thơ Bùi Minh Quốc: Tôi không hiểu được. Nói chung họ muốn bịt mồm, bịt miệng ông Hà Sĩ Phu, không muốn tiếng nói của ông này cất lên nữa. Tuy nhiên với tất cả mọi biện pháp của họ kể cả biện pháp cắt điện thoại cũng không thể dập tắt tiếng nói của ông Hà Sĩ Phu.
Tôi không hiểu khi cắt điện thoại lần này của ông Hà Sĩ Phu họ muốn đạt đến điều gì, ngoài việc gây thêm tai tiếng, vi phạm quyền công dân, vi phạm nhân quyền.
Việc làm đó chống lại chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam đã đề ra từ Đại hội 6: đổi mới tư duy, nhìn thẳng vào sự thật, nói đúng, nói rõ sự thật. Muốn chủ trương này được thực hiện dứt khoát phải để cho mọi người lên tiếng. Mọi người đều có quyền suy nghĩ bằng đầu óc của họ, muốn được thế mọi người cần có quyền trao và nhận thông tin với nhau. Nếu cắt điện thoại làm sao người ta có thể trao và nhận thông tin, nhất là của các nhà khoa học.

Gia Minh: Cám ơn ông về những ý kiến và thông tin chia xẻ vừa rồi.


Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #4 - 30. May 2010 , 15:11
 
Thư Ngỏ gửi Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam của công dân – nữ nhà báo tự do Dương Thị Xuân từ thủ đô Hà Nội


...

Kính thưa Quốc hội!

Tôi là một người viết báo tự do, là một công dân Việt Nam hiện đang sống ở Hà Nôi. Theo luật pháp của đảng Cộng sản và nhà nước Việt Nam XHCN cương quyết không cho phép nhân dân được quyền có báo chí tư nhân, chính vì thế nên để đề đạt được ý kiến của mình với Quốc hội (viết tắt là QH) tôi buộc phải viết Thư ngỏ này gửi tới các quý vị lãnh đạo cùng toàn thể các quý đại biểu một nội dung dưới đây.


Thời gian vừa qua tôi thấy đảng cộng sản Việt Nam (tôi viết rõ đảng cộng sản vì hiện nay có nhiều đảng đang hoạt động bí mật và công khai tranh đấu cùng đảng cộng sản như đảng Dân chủ nhân dân, đảng Dân chủ Việt Nam-tiền thân là đảng DCVN thế kỷ 21, đảng Thăng tiến VN…Thế nhưng tất cả các chính đảng này đã bị đảng CSVN thẳng tay đàn áp, trù dập, khủng bố, tù đầy, hãm hại khốc liệt) và những người cầm quyền của nhà nước CSVN hiện nay đang phát động rầm rộ việc học tập tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh (viết tắt là HCM). Tôi cũng có đọc một số bài viết về HCM, như bài của ông Tống Văn Công đảng viên CSVN, cựu tổng biên tập báo Lao Động viết : “Nhân ngày sinh lần thứ 120 chủ tịch HCM…” có khơi lại “Bản yêu sách của nhân dân An Nam” mà Nguyễn Ái Quốc đứng tên. (Tôi thiết nghĩ có lẽ do tác giả Tống Văn Công có nguồn thông tin và tư liệu lịch sử chưa đầy đủ nên vẫn nghĩ ông HCM là Nguyễn Ái Quốc.  Nhưng đúng ra Nguyễn Ái Quốc là danh xưng của một nhóm người Việt Nam đấu tranh có tinh thần quốc gia, dân tộc  lúc đó đang hoạt động tại thủ đô Paris, nước Pháp. Cụ thể Nhóm này gồm 5 người đứng đầu là Cụ Phan Chu Trinh, các Luật sư Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường, Chí sĩ Nguyễn An Ninh và thanh niên Nguyễn Tất Thành). Bản yêu sách nổi tiếng đã được Nhóm Nguyễn Ái Quốc này bàn thảo để chung tay viết ra, sau đó họ đã thống nhất cử người trẻ tuổi nhất là thanh niên Nguyễn Tất Thành trực tiếp đem đến gửi tới Hội nghị Versailles tại Pháp tháng 01 năm 1919, gồm 8 điều như sau :

1. Tổng ân xá tất cả người bản xứ bị án tù chính trị.
2. Cải cách nền pháp lý Đông Dương bằng cách để cho người bản xứ cũng được quyền hưởng những đảm bảo pháp lý như người châu Âu. Xóa bỏ hoàn toàn những tòa án đặc biệt dùng làm công cụ để khủng bố và áp bức bộ phận trung thực trong người An Nam.
3. Tự do báo chí và tự do ngôn luận.
4. Tự do lập hội và hội họp.
5. Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương.
6. Tự do học tập. Thành lập các trường kỹ thuật tại tất cả các tỉnh cho người bản xứ.
7. Thay chế độ ra sắc lệnh bằng chế độ ra các đạo luật.
8. Có các đại biểu thường trực của người bản xứ bầu ra tại Nghị viện Pháp, để giúp cho Nghị viện biết được nguyện vọng của người bản xứ.

Cũng trong năm 1919,  lúc ấy người thanh niên Nguyễn Tất Thành ở Paris, kinh đô ánh sáng của nước Pháp trong nhóm Nguyễn Ái Quốc, tức sau này cũng chính là ông Hồ Chí Minh (HCM) viết nhiều bài đòi Tự do, Dân chủ cho nhân dân Việt Nam, như bài viết trên báo Nhân đạo của đảng Xã hội Pháp, ngày 02 tháng 8 năm 1919, có đoạn :

“Rất ôn hòa cả về nội dung và hình thức, các nguyện vọng của chúng tôi nhằm vào những cải cách chủ yếu cho việc giải phóng chúng tôi và nhằm vào những quyền TỰ DO mà nếu không có chúng thì con người ngày nay chỉ là một kẻ nô lệ khốn nạn. Không ai có thể phủ nhận rằng nếu không có các quyền TỰ DO ấy, thiết yếu cho việc truyền bá những tư tưởng và kiến thức mà đời sống hiện đại đòi hỏi, thì không thể trông mong tiến hành bất cứ một công cuộc giáo hóa nghiêm chỉnh nào cả”.

Trong bản Tuyên ngôn độc lập ngày 2-9-1945 đọc tại quảng trường vườn hoa Ba Đình lịch sử ở Hà Nội, ông HCM trên cương vị chủ tịch thay mặt chính phủ cách mạng lâm thời Việt Nam dân chủ cộng hòa có trích dẫn các Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ năm 1776, và Tuyên ngôn Dân quyền và Nhân quyền của cách mạng Pháp năm 1789 với lời khẳng định lại về các quyền của con người thật mạnh mẽ :  “Đó là những lẽ phải không ai có thể chối cãi được”… Ông Tống Văn Công còn trích trong cuốn sách mang tên “Why Vietnam ?” ( Tại sao Việt Nam ? ) của Nhà xuất bản Đà Nẵng năm 1995, trang 230 có đoạn viết : “[i][i]Ông Hồ nắm ngay lấy và nói : [i]“Đúng, không thể có tự do mà không có quyền sống, cũng như không thể có hạnh phúc mà không có tự do”…  (Trích trong bài báo Nhân ngày sinh lần thứ 120 chủ tịch HCM…  tác giả Tống Văn Công)

Thưa Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam đang họp tại thủ đô Hà Nội !

Báo Thanh niên số 133 (5255), thứ năm ngày 13.5.2010, nhà báo Quang Duẩn đăng tin : “Ngày 12-5-2010, Học viện chính trị-hành chính quốc gia HCM đã tổ chức hội thảo quốc tế “Di sản HCM trong thời đại ngày nay”. Ông chủ tịch QH Nguyễn Phú Trọng cũng nói :”Chủ tịch HCM đã để lại cho chúng ta một gia tài vô cùng đồ sộ, một di sản hết sức quý báu. Đó là : Tư tưởng HCM, Thời đại HCM và tấm gương đạo đức, phong cách HCM…”. Hội thảo diễn ra 2 ngày 12-13/5 với sự tham gia của 55 nhà khoa học quốc tế và trên 400 nhà lãnh đạo khoa học VN. Gần 200 tham luận tại hội thảo tập trung làm rõ những vấn đề cơ bản như di sản HCM về độc lập dân tộc và CNXH; di sản HCM về hòa bình, hữu nghị và hợp tác giữa các dân tộc; các vấn đề văn hóa, đạo đức, nhân cách trong di sản HCM”.

Những điều tôi trích nêu ở trên nếu đúng, tôi kiến nghị QH ngay trong phiên họp đang diễn ra hiện nay hãy thảo luận sôi nổi rồi đưa vào Nghị quyết về các vấn đề rất cấp thiết, như  “Bản yêu sách của nhân dân An Nam” mà người thanh niên Nguyễn Tất Thành trong nhóm Nguyễn Ái Quốc mà sau này cũng chính riêng ông ta lấy bút hiệu Nguyễn Ái Quấc và sau là Nguyễn Ái Quốc… Cuối cùng cũng chính là chủ tịch Hồ Chí Minh mà sau này là lãnh tụ tối cao của đảng lao động VN, tức ĐCSVN hiện nay đã thay mặt Nhóm Ái Quốc để đứng tên gửi tới Hội nghị Versailles tháng 01 năm 1919 gồm 8 điều mà tôi đã trích dẫn đầy đủ ở trên :

Tổng ân xá tất cả người bản xứ bị án tù chính trị.
Tự do báo chí và tự do ngôn luận.
Tự do lập hội và hội họp.
Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương…
………………………………………………………………
Khi liên hệ với đời sống thực tế trong xã hội ngày hôm nay dù bối cảnh đã cách khá xa sự kiện lịch sử nêu trên diễn ra giữa thủ đô của chế độ thực dân Pháp hơn 90 năm về trước, thì dư luận cả trong và ngoài nước thấy hết sức đau lòng, bất bình và phẫn nộ không sao nói hết… Bởi tình trạng các tù nhân chính trị, tù nhân vì lương tâm và tôn giáo tại nước CHXHCN Việt Nam của ông Hồ Chí Minh vẫn còn nhan nhản và đầy rẫy, tất cả họ đã và đang phải chen chúc tồn tại trong các trại giam trên cả nước. Các quyền Con người tối thiểu và cũng là các quyền tự do dân chủ căn bản của toàn thể nhân dân Việt Nam vẫn bị tước đoạt không hề được tôn trọng thực thi cho dù đảng và nhà nước cộng sản này là quốc gia thành viên đã tham gia vào Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị. Nhà nước XHCN toàn trị của ông Hồ Chí Minh và ĐCSVN cũng đã long trọng ký tên mình vào Tuyên bố chung toàn thế giới về Nhân quyền của tổ chức Liên hợp quốc cùng rất nhiều văn kiện quan trọng khác về quyền Con người để cam kết trước cộng đồng quốc tế đảm bảo cho nhân dân Việt Nam được hưởng dụng những quyền làm người như các quốc gia văn minh, tiến bộ và dân chủ khác trên toàn thế giới. Thế nhưng trên thực tế trong xã hội Việt Nam thì tình hình Nhân quyền của người dân quả thật là tồi tệ và bi thảm, về việc này tôi xin nêu dẫn chứng một số các trường hợp cụ thể để giúp QH biết rõ thêm như sau :

Nữ ký giả tự do Phạm Thanh Nghiên, 33 tuổi quê ở TP- Hải Phòng chỉ vì nặng lòng yêu thương những người ngư dân miền biển thuộc huyện Hậu Lộc – tỉnh Thanh Hóa bị hải quân Trung Quốc bắn giết, và đau đớn uất ức vì các quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa của Tổ quốc Việt Nam đã bị Trung Quốc dùng vũ lực quân sự chiếm đóng… Cô còn tham gia làm đơn xin biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, đòi lại các phần biển đảo đã bị cướp mất. Đơn đề nghị của cô viết trình bày rõ lòng yêu nước nhưng đã bị chính quyền thành phố Hà Nội bác khước, cô đành chấp nhận và ngồi tọa kháng tại nhà riêng của mình với khẩu hiệu được căng lên trang trọng : “ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam…”. Ấy vậy mà đã bị đảng CSVN và nhà nước chỉ đạo công an bắt giam bỏ tù vào trại giam Trần Phú giữa lòng thành phố Cảng, rồi sau đó cô bị tòa kết án 4 năm tù giam và 4 năm quản chế. Hiện nay nữ nhà báo tự do Phạm Thanh Nghiên đang phải thụ bản án tàn khốc và hết sức bất công đó tại trại giam số 5 thuộc tỉnh Thanh Hóa.

Cựu trung tá Trần Anh Kim 61 tuổi, quê gốc tỉnh Thái Bình, cựu đảng viên CSVN, thương binh, người đã tham gia 2 cuộc chiến tranh ở miền Nam VN trước kia và cuộc chiến chống quân Trung Quốc xâm lược trên biên giới phía bắc hơn 12 năm về sau…Nhưng trước các vấn nạn của đất nước như kinh tế tụt hậu, vay nợ tràn lan, vô trách nhiệm, tệ nạn tham nhũng lan tràn ngày càng nhiều, tệ cướp ruộng đất của nông dân vô tội vạ mà đền bù với giá quá rẻ mạt bất công…  mà tất cả tựu trung do người dân thực sự không được làm chủ cuộc sống, và càng không hề có dân chủ tự do cho toàn thể nhân nhân dân Việt Nam trong đời sống xã hội. Ông đã thấy Đất nước đã bị đảng CSVN thống trị chứ không phải như là được đảng cầm quyền lãnh đạo, trong minh bạch và được bầu lên bằng lá phiếu tự do của người dân, cũng vì vậy nhân dân không được hưởng nhân quyền, dân chủ, tự do thật sự. Ngay như trong các phiên họp QH trước đây có nhiều đại biểu rất bức xúc trước vấn nạn nội xâm này, có đại biểu đã phải than rằng : “trẻ em hôm nay con nợ ngày mai…”. Nhìn thấy thực trạng đau lòng như vậy nên ông đã dũng cảm tham gia khối đấu tranh 8406 và đảng Dân chủ Việt Nam để tranh đấu bảo vệ nhân dân, bảo vệ công lý, bảo vệ lẽ phải, thế mà ông bị nhà nước của đảng CSVN bắt giam bỏ tù kết án 5 năm 6 tháng tù giam và 5 năm quản chế. Hiện nay ông đang bị giam tại trại tù tỉnh Thái Bình và sắp tới sẽ bị đưa đi thi hành án ở nơi xa quê hương mình mà gia đình chưa biết rõ cụ thể ở đâu…

Các trường hợp khác với số phận tương tự cũng đang bị đảng CSVN giam nhốt trong chốn lao tù, đầy đọa, như nhà thơ Trần Đức Thạch vốn là cựu chiến binh đã từng tham gia cuộc chiến tại miền Nam Việt Nam trước kia; cựu tù nhân chính trị Nguyễn Văn Tính 2 lần bị tù đầy khốc liệt; cựu giám đốc, cựu đảng viên CSVN Nguyễn Mạnh Sơn; cựu chiến binh – nông dân Nguyễn Văn Túc; cựu nhà giáo Vũ Hùng; nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa; anh Phạm Văn Trội; sinh viên trẻ Ngô Quỳnh;…vv…Tôi biết rất rõ, là tất cả những người này cũng chỉ vì mong muốn đất nước được phát triển, người dân được hưởng đầy đủ tự do, dân chủ, được ấm no hạnh phúc mà thôi. Đặc biệt là tất cả họ đấu tranh cũng rất ôn hòa như ông Nguyễn Tất Thành – tức Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh cách đây gần 100 năm dưới chế độ thực dân Pháp. Ngày nay, thế kỷ 21 là thế kỷ của tiến bộ vượt bậc của công nghệ thông tin, nền văn minh nhân loại đã phát triển rất cao, những việc họ làm chỉ là viết báo tự do, phát biểu bày tỏ chính kiến cá nhân một cách ngay thẳng theo lương tâm của mình, họ còn treo khẩu hiệu, băng rôn có nội dung yêu nước, khẳng định chủ quyền biển đảo của đất nước trước họa xâm lăng, đòi đa nguyên đa đảng và tự do dân chủ, nhân quyền, chống tham nhũng, phê phán chính phủ bất tài, bất lực vô trách nhiệm để lạm phát tăng cao làm đồng tiền mất giá đẩy đời sống đại đa số người dân lao động vào cảnh khốn cùng…vv…và vv…

Vậy mà tại sao đảng CSVN và nhà nước XHCN đã nỡ ra tay bắt giam, bỏ tù kết án họ với tổng số trên mấy chục năm cả tù giam lẫn quản chế sau khi đã thụ xong án tù đầy. Như vậy là, việc làm của đảng CSVN và nhà nước nhân danh chế độ XHCN “tốt đẹp, đầy ưu việt” hôm nay hóa ra lại không hề có dân chủ, tự do như dưới sự cai trị của bọn thực dân, phong kiến hủ bại, phản cách mạng trước đây hay sao ???

Mới đây dư luận còn được chứng kiến tòa án tại Sài Gòn nơi thành phố được ĐCSVN đổi tên là “thành phố Hồ Chí Minh rực rỡ tên vàng” đã kết án tổng cộng vài chục năm tù giam và quản chế cho các trí thức tha thiết với sự nghiệp dân chủ, tự do và tiến bộ toàn diện của đất nước, như thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung, luật sư Lê Công Định, kỹ sư Lê Thăng Long, trong đó nặng nề nhất là kỹ sư tin học, cựu tổng giám đốc Trần Huỳnh Duy Thức cũng chỉ vì những người này đấu tranh cũng rất ôn hòa như Nguyễn Tất Thành, tức Nguyễn Ái Quốc, tức Hồ Chí Minh ngay trong lòng nước Pháp thực dân cách đây gần 1 thế kỷ… Và còn rất nhiều vô số tù nhân chính trị, tù nhân vì lương tâm khác nữa mà do chưa được có thông tin đầy đủ, nên tôi chưa nêu được cụ thể danh tính của tất cả họ bởi vì không có điều kiện thống kê được một cách chính xác mà thôi…

Thưa Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam !

Những hình ảnh các nhà tranh đấu dân chủ bất khuất, hiên ngang trước các phiên tòa đầy bất công, giả trá đã thôi thúc tôi viết nhiều bài vinh danh họ vì sự hy sinh thầm lặng của họ, của gia đình họ giữa một đời sống xã hội hiện nay chỉ chạy theo đồng tiền và đồng tiền mà thôi. Cái “chân lý và tiêu chí giản dị” đến đau lòng: “ có tiền là giải quyết được hết mọi việc” đã trở thành mục tiêu và lẽ sống trong xã hội và trong mọi tầng lớp dân chúng VN hiện nay… Nhất là hình ảnh rất đáng cảm phục của sinh viên trẻ năm thứ 4 trường đại học Công nghệ thông tin – Ngô Quỳnh, 22 tuổi để tất cả chúng ta đều phải học tập khi em đứng trước vành móng ngựa của tòa án chế độ, em đã khảng khái trả lời thẳng hội đồng xét xử như một tuyên bố của thế hệ trẻ tuổi không đơn thuần chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, sống hiện sinh và thực dụng. Em đã nói lời cuối cùng trước khi tòa vào nghị án : “Những việc tôi tham gia đấu tranh, xuống đường biểu tình vì Hoàng Sa – Trường Sa cho đất nước Việt Nam và vì sự nghiệp dân chủ hóa, tự do thì tôi thấy không có gì phải hối hận cả. Chúng tôi đã làm những việc yêu nước đó để lịch sử, để các lớp con cháu, các thế hệ bạn bè và đàn em mai sau mãi mãi không bao giờ quên được phiên tòa ngày hôm nay, cũng là để tất cả họ không bao giờ phải đứng trước vành móng ngựa của toà án nhà nước như chúng tôi hôm nay nữa …”…

Vậy với việc chủ tịch QH Nguyễn Phú Trọng đã nêu “Di sản HCM là một di sản quý báu” nếu nó “có thật” như trong cuộc hội thảo “đông người” bànvề tư tưởng HCM, các vấn đề văn hóa, đạo đức, nhân cách trong di sản HCM” mà tôi trích dẫn trên đây có hay không ? Tôi trân trọng kính đề nghị Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam đang họp hãy chất vấn thẳng thắn đối với chính phủ của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, và đối với ông bộ trưởng bộ công an Lê Hồng Anh về những việc tôi nêu trên. Sau khi đã làm rõ rồi thì tôi cũng kêu gọi QH, cùng tất cả các quý vị có thẩm quyền tối cao của ĐCSVN hãy khẩn thiết trả tự do ngay lập tức cho tất cả những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm tại nước CHXHCN Việt Nam đang bị giam cầm mà không có một điều kiện gì với họ. Nếu làm được như vậy cũng chính là QH đã noi theo và giúp làm sống lại được tinh thần đấu tranh của ông Nguyễn Ái Quốc trước kia khi đưa bản yêu sách 8 điểm để đòi các quyền Con người căn bản cho người dân xứ An Nam thuộc địa ở Đông Dương với nhà nước thực dân đế quốc Pháp mà tôi đã đề cập ở phần trên bức thư này. Điều này nếu QH, bộ chính trị đảng CSVN làm được cũng chính là hành động thiết thực nhất, có ý nghĩa và giản dị nhất vì đã biết “sống và làm việc theo tấm gương, đạo đức HCM”, chứ không phải như những việc đã phải quá tốn công của, bạc tiền của dân nghèo, của công quỹ quốc gia vốn đang cạn kiệt để tổ chức linh đình, liên miên hết hội thảo này đến lễ kỷ niệm nọ về ông HCM. Kể cả những việc mà chỉ nặng về phô trương hình thức, đề cao tệ tuyên truyền thần thánh hóa lãnh tụ, nạn sùng bái cá nhân quá đáng khi thiết lập cầu truyền hình toàn quốc, hay cho căng đỏ chói khắp phố phường, thôn xã đủ loại băng rôn, khẩu hiệu ồn ào ngợi ca công đức của HCM như bấy lâu nay vẫn làm đâu, thưa các quý vị !!!

Còn phải kể đến 1 sự kiện có liên quan mới đây nhất nữa, đó là việc chính thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, trong buổi họp báo quốc tế ngày 10-4-2010 khi kết thúc Hội nghị thượng đỉnh ASEAN-16 vừa qua tại Hà Nội đã trịnh trọng nói : “Thưa các bạn, trong chuyến thăm vừa qua của tôi tới Myanmar, ngoài việc trao đổi về hợp tác song phương, tôi với cương vị là chủ tịch ASEAN đã chuyển tới chính phủ và nhân dân Myanmar thông điệp của ASEAN là mong muốn Myanmar triển khai có hiệu quả cái lộ trình dân chủ vì hòa bình và hòa hợp dân tộc. Tổ chức bầu cử công bằng, dân chủ với sự tham gia của tất cả các đảng phái. Qua đó để ổn định và tập trung phát triển đất nước Myanmar. Tại hội nghị này, các nước ASEAN khẳng định tiếp tục ủng hộ Myanmar tích cực hội nhập với khu vực và quốc tế…”.

Vì thế qua đây càng thấy, những hoạt động tranh đấu dân chủ, nhân quyền bất bạo động, rất ôn hòa của các nhà hoạt động dân chủ trong nước không thể và vĩnh viễn không bao giờ bị đảng CSVN và nhà nước của đảng độc tài toàn trị này coi là có tội được, họ phải trả được tự do ngay lập tức !!!

Xin kính chào và cám ơn Quốc hội đã quan tâm.

Thủ đô Hà Nội, viết nhân kỷ niệm ngày 19-5-2010 là sinh nhật chủ tịch Hồ Chí Minh

và ngày khai mạc kỳ họp Quốc hội đang diễn ra tại Hà Nội.

Nhà báo Dương Thị Xuân

Thư ký báo tập san Tự do dân chủ

Email: hanoihoabinhxanh@yahoo.com

Điện thoại liên lạc : 0125-849-4598

Ghi chú đặc biệt : Hoàn cảnh hiện nay của cả gia đình tôi rất bi thảm vì đã bị chính quyền TP Hà Nội ra tay chỉ đạo công an, dân phòng, thanh tra xây dựng…đến đập phá tan hoang ngôi nhà cấp 4 trong làng Ngọc Hà, quận Ba Đình, Hà Nội ngày 20/11/2008. Từ đó đến nay cả nhà chúng tôi phải đi ở nhờ và không biết đến bao giờ mới chấm dứt cảnh ngộ đau thương khốn khổ này. Vì thế nên không có ghi địa chỉ nhà ở cụ thể trong bức Thư ngỏ này được, rất mong quý bạn đọc và quốc hội nước CHXHCN Việt Nam thông cảm cho.

Đề nghị quý vị tham khảo một số bài viết của tôi gần đây về các nhà hoạt động tranh đấu dân chủ của các tù nhân chính trị Việt Nam, như:

-“Vinh danh các nhà dân chủ không chỉ là ước mơ !”

-“Tổ quốc Việt Nam luôn luôn trường tồn nhờ sự tranh đấu của các bà mẹ dân chủ kiên cường !”

- “Vinh danh tinh thần đấu tranh bất khuất của nhà dân chủ Trần Anh Kim trước tòa án của nhà nước cộng sản Việt Nam !”

@thongtinberlin
Back to top
 
 
IP Logged
 
Thiên-Nga
Gold Member
*****
Offline


Đặng-Mỹ

Posts: 968
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #5 - 11. Jun 2010 , 00:47
 
Linh Mục Nguyễn Văn Lý kiện nhà nước Việt Nam




(11.06.2010) – Huế -

Từ thành phố Huế, ngày 08.06.2010, cha Tađêô Nguyễn Văn  Lý đã gởi lá đơn kiện của mình đến Tòa an nhân quyền Liên hiệp quốc, tại Thụy Sỹ. Lá đơn này cũng đồng kính gởi các ông Chủ tịch và Thủ tướng nước CHXHCNVN.


Dù cha Lý gởi đơn này đến rất nhiều cơ quan truyền thông, nhưng không một cơ quan truyền thông nào trong nước đăng tải. Với sứ mạng là tiếng nói của người nghèo, bị bắt bớ và bị bỏ rơi hơn cả, www.chuacuuthe.com trân trọng giới thiệu lá đơn này để quý độc giả gần xa được tường, cầu nguyện và hiệp thông với những người tù oan, và nếu có dịp thì chất vấn những cơ quan hành pháp đã gây ra nhiều oan khiên và đau khổ cho dân Việt.
—————————
ĐƠN KIỆN SỐ 01
của Linh mục tù nhân lương tâm Tađêô  Nguyễn Văn Lý
KIỆN  NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM

về  việc Nhà cầm quyền CSVN đã bắt giam giữ trái công luật quốc tế lần thứ 4
từ  ngày 18-2-2007 đến thời hạn không rõ  ràng


Huế, Việt Nam, ngày 08 tháng 6 năm 2010
Kính gửi : - Tòa án Nhân quyền của Liên hiệp quốc, Thụy Sĩ.
- Các Tổ chức Nhân quyền quốc tế.
Đồng kính gửi :Ông Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Nước CHXHCN Việt Nam.
- Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ  tướng Nước CHXHCN Việt Nam.

Kính thưa quí Vị,
Tôi là tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý, Linh mục thuộc Tổng giáo phận Huế, Giáo hội Công giáo Rôma, đang bị quản chế và điều trị bệnh tại Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam, muốn trình bày với quí vị các khiếu kiện sau đây :

I. Tiến trình chịu bất công : 4 lần, 17 năm tù giam và 7 lần, 14 năm quản chế :
1/- Ngày 18.8.1977 tôi bị NCQ CSVN bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế (18.8.1977 – 24.12.1977). Lý do là tôi phổ biến 2 bài phát biểu của Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền rằng Việt Nam chưa có Tự do Tôn giáo thực sự, trong 2 Hội nghị do chính NCQ CSVN tổ chức năm 1977. Sau đó tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế gần 01 năm (1977-1978) và tại giáo xứ Đốc Sơ, Hương Sơ, Huế 2 năm (1981-1983).

2/- Cuối năm 1983 tôi bị NCQ CSVN kết án 10 năm tù, 3 năm quản chế và bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; 2 trại cải tạo K1, Thanh Cẩm, Thanh Hóa, và K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.1983 – 29.7.1992); cướp đoạt của tôi 4 thùng sách quí, một số máy ghi âm và phát thanh mà không có một biên bản nào. Lý do là ngày 13.8.1981, tôi đã hướng dẫn giáo hữu đứng bên lề đường nguyện kinh 4 lần, khi chúng tôi đi hành hương kính Đức Mẹ La Vang, nhưng bị Công an CSVN ngăn chặn, để khai thông tuyến giao thông cho các giáo hữu hành hương dịp Lễ Đức Mẹ Về Trời 15.8.1981.

Sau đó, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 3 năm (1992-1995) và bị quản chế ở Nhà thờ Nguyệt Biều, Huế hơn 5 năm (1995-2001) vì đã viết bản Tuyên ngôn về thực trạng Giáo hội Công giáo Giáo phận Huế ngày 24.11.1994.

3/- Cuối năm 2001, tôi bị NCQ CSVN kết án 15 năm tù, 5 năm quản chế và bắt giam trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.2001 -07.2.2005); cướp đoạt của tôi một số sách quí cũng không để lại một biên bản nào. Lý do là từ ngày 12-2-2001 đến ngày 17.5.2001, tôi đã hướng dẫn giáo hữu An Truyền, Phú An, Phú Vang, Thừa Thiên – Huế hiểu biết đôi chút về Tự do Tôn giáo, Tự do Ngôn luận, Tự do Ứng cử – Bầu cử, về Chính trị Công dân (bênh vực công lý, nhân quyền, nhân phẩm) khác với Chính trị Đảng phái (giành quyền quản lý và lãnh đạo Đất nước) như thế nào. Sau đó, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 2 năm (2005-2007) và bị quản chế ở Nhà thờ Bến Củi, Phong Xuân, Phong Điền, Thừa Thiên-Huế hơn 1 tháng (25.2.2007 – 29.3.2007).

4/- Ngày 30.3.2007, tôi bị NCQ CSVN kết án 8 năm tù, 5 năm quản chế và bắt giam trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam. (29.3.2007 – 15.3.2010); cướp đoạt của tôi rất nhiều sách báo, tài liệu và máy móc (mà lần này tôi đang đòi lại như sẽ trình bày ở mục III.A.1.a, 1.b, 1.c, 2.a, 2.b, 2.c, 2.d. dưới đây). Lý do là từ ngày 07.02.2005 đến ngày 18.2.2007, tôi đã phổ biến các tài liệu phơi bày sự thật về Ông Hồ Chí Minh và các tài liệu về công lý, dân chủ, nhân quyền; biên soạn và phát hành bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận; đồng thành lập Khối 8406 với Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam ngày 8.4.2006; ủng hộ và giới thiệu đảng Thăng Tiến Việt Nam.

Vì  tôi bị rối loạn huyết áp, dẫn đến tai biến mạch máu não 3 lần (25.5.2009; 12.7.2009; 13.11.2009), lần thứ 3, NCQ CSVN đưa tôi lên Hà Nội cấp cứu và ngày 15.3.2010 tạm đình chỉ thi hành án 12 tháng, đưa tôi về điều trị bệnh liệt nửa người bên phải do tai biến rối loạn huyết áp, tại Nhà hưu dưỡng Nhà Chung Tổng giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam.

Dưới chế độ CSVN, từ năm 1977 đến nay, tôi đã ở tù 4 lần, 17 năm; bị quản chế 7 lần, 14 năm. Theo pháp luật của NCQ CSVN, tôi vẫn còn phải ở tù 5 năm và bị quản chế thêm 5 năm nữa.

Sau 3 lần ở tù và 6 lần bị quản chế  trước đây, tôi đã phớt lờ các bất công tôi phải gánh chịu, để dành thời giờ cho Sự nghiệp  đấu tranh cho công lý, nhân quyền, tự do dân chủ  cho Đồng bào Việt Nam. Nhưng lần này, tôi kính nhờ  quí vị làm sáng tỏ các bất công tôi phải gánh chịu, để góp phần ngăn chặn NCQ CSVN tiếp tục đàn áp các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình đang trực diện đấu tranh cho Công lý, Sự thật, Tự do, Dân chủ cho toàn Dân tộc Việt Nam.

II. Các cơ sở pháp luật để khởi kiện :
A. Căn cứ vào công pháp quốc tế :

1. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên hiệp quốc ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24.9.1982 qui định :

- Điều 19,2 : Mọi người đều có quyền tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm, tiếp nhận, và phổ biến mọi tin tức và ý kiến bằng truyền khẩu, bút tự hay ấn phẩm, dưới hình thức nghệ thuật, hay bằng mọi phương tiện truyền thông khác, không kể biên giới quốc gia.

- Điều 22,1 : Ai cũng có quyền tự do lập hội, kể cả quyền thành lập và gia nhập các nghiệp đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình.

2. Tuyên ngôn Quốc tế bảo vệ những người đấu tranh cho nhân quyền ngày 09.12.1998 :

- Điều 5 : Nhằm thăng tiến và bảo vệ quyền con người và các tự do căn bản, mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền trên bình diện quốc gia hay quốc tế :
a)  Hội họp và tụ họp một cách thuần hòa;
b) Thành lập những tổ chức, những hội  đoàn hay những nhóm phi chính phủ, gia nhập và  tham dự vào những tổ  chức, những hội đoàn, những nhóm phi chính phủ ấy.

- Điều 7 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền dự kiến những nguyên tắc mới và những ý kiến trong lĩnh vực nhân quyền, thảo luận về nhân quyền và làm thăng tiến sự hiểu biết về nhân quyền.

- Điều 8,1 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác và trên căn bản không phân biệt đối xử, đều có quyền tham gia hữu hiệu vào chính quyền nước họ và vào việc quản lý việc công.

- Điều 8,2 : Nhất là quyền này bao hàm quyền, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đệ trình các cơ quan và các thiết chế quốc gia, cũng như các cơ cấu đảm lãnh việc công, những phê phán và những đề nghị nhằm cải thiện sự tiến hành các cơ quan này và báo hiệu về mọi mặt công tác của họ có nguy cơ gây trở ngại hay ngăn cản sự thăng tiến, bảo vệ và thực hiện nhân quyền cùng các tự do căn bản.

- Điều 12,1 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác đều có quyền tham gia các hoạt động hòa bình để đấu tranh chống mọi vi phạm nhân quyền và các tự do căn bản.

3. Luật Ký kết, Tham gia và Thực hiện Điều ước Quốc tế, do nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ban hành ngày 24.6.2005, hiệu lực ngày 01.01.2006, qui định tại “Điều 6 điều ước quốc tế và qui định pháp luật trong nước” :

- 6,1 : Trong trường hợp văn bản qui phạm pháp luật trong nước và điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng qui định của điều ước quốc tế.

- 6,2 : Việc ban hành văn bản qui phạm pháp luật phải bảo đảm không làm cản trở việc thi hành điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định về cùng một vấn đề.

Nghĩa là mọi người lương thiện đều hiểu rất rõ về 2 điều luật trên đây rằng : Khi có điều nào trong Luật pháp của một Nước thành viên Liên hiệp quốc khác với hoặc mâu thuẫn với Công ước Quốc tế, thì phải áp dụng Công ước Quốc tế là Văn bản pháp lý có gí trị ràng buộc cao hơn.

B. Căn cứ vào nhân chứng lịch sử :

1. Karl Marx : Cách đây # 170 năm, Ông Karl Marx viết Bộ Tư Bản Luận, Tuyên Ngôn Đảng Cộng Sản tại thủ đô London, đế quốc Anh, không hề bị bắt.

2. Nhóm Nguyễn Ái Quốc : Cách đây # 100 năm, nhóm Nguyễn Ái Quốc gồm nhà yêu nước Phan Chu Trinh, Luật sư Phan Văn Trường, Nguyễn An Ninh, Nguyễn Thế Truyền, Hoàng Quang Giụ, Hoàng Quang Bích, Văn Thu, Nguyễn Như Phong, Nguyễn Văn Tự, Nguyễn Tất Thành viết sách, báo chống lại chế độ thực dân Pháp ngay tại thủ đô Paris, không hề bị bắt.

3. Người Việt làm báo chống Thực dân Pháp ngay tại Việt Nam : Cách đây # 90 năm, cụ Huỳnh Thúc Kháng xuất bản báo “Tiếng Dân” ngay tại Huế năm 1927; Ông Nguyễn An Ninh xuất bản báo La cloche fêlée (Tiếng chuông rè, Tiếng chuông rạn) ở Sài Gòn năm 1923. Cả 2 Ông đều không bị Thực dân Pháp bắt vì dám làm báo chống lại Pháp. Thời đó, riêng tại Nam Kỳ, Việt Nam, các đảng viên cộng sản, nếu đấu tranh bất bạo động, dù công khai, vẫn không bị bắt.

Cho đến hôm nay, trong cả 4 lần tôi bị bắt, bị  kết án, bị nhốt tù 17 năm và trong 7 lần bị quản chế 14 năm, 5 năm tù giam và 5 năm quản chế còn tạm đình chỉ thi hành, tôi đều hoàn toàn vô tội, vì tôi luôn chỉ làm những gì Công luật quốc tế cho phép mà Pháp luật NCQ CSVN phải áp dụng, nếu NCQ CSVN muốn còn là thành viên của Liên hiệp quốc. Trái lại, khi bắt giam, kết tội, quản chế tôi và chiếm đoạt các vật dụng của tôi, chính NCQ CSVN đã ngang nhiên vi phạm nghiêm trọng các Công ước quốc tế mà NCQ CSVN đã xin tham gia, ký kết và hứa sẽ thực hiện, nhưng không hề tuân giữ trong suốt 65 năm qua.

Vì  thế, tôi kính nhờ quí vị giúp tôi sao cho thật hiệu quả trong việc đòi buộc NCQ CSVN phải nghiêm túc chấp hành thực hiện :

III. Mục tiêu khởi kiện Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam :

A. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam trả lại tôi :

1. Tu phục, Chuỗi kinh và kính mắt tôi đang mang trên người :

1.a. Một chiếc áo linh mục đen dài tôi đang mặc : Chiều 29.3.2007, một sĩ quan công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đến Phòng Thánh Nhà thờ Bến Củi mời tôi ra trụ sở thôn Bến Củi làm việc, tôi vừa mở cửa phòng tức khắc một lực lượng công an vũ trang hơn 30 người tràn vào phòng tôi, lấy một tấm vải lớn màu xanh da trời trùm tôi lại và ôm tôi nhét vào xe công an như một bao tải, chở ngay về trại tạm giam Thừa Phủ, Huế. Tại đây, họ lột áo linh mục, tước đoạt một tràng chuỗi Mân Côi và một cái kính viễn thị đeo mắt.

1.b. Một tràng chuỗi Mân Côi nói trên tôi dùng để nguyện kinh.
1.c. Một cái kính viễn thị đeo mắt nói trên tôi dùng để đọc sách báo.

2. Các vật dụng tôi đang sử dụng để phục vụ cho Công lý, Nhân quyền :

2.a. 6 máy Personal Computers (Laptops) hiệu HP, TOSHIBA, ACER mà # 20 Công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đã cướp đoạt của tôi tại phòng số 5, khu nhà Hưu dưỡng thuộc Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế tối 18-2-2007, có Linh mục An-tôn Nguyễn Văn Thăng, Thư ký Tòa TGM Huế chứng kiến và cùng ký tên vào biên bản.

2.b. 6 máy in Laser hiệu CANON trong trường hợp như trên.

2.c. 6 điện thoại di động hiệu NOKIA, SAMSUNG, MOTOROLA và # 120 Simcards trong trường hợp như trên.

2.d. Gần 200 sách, báo, bài viết (mỗi loại hàng chục bản) về Công lý, Nhân quyền, Dân chủ, Tự do, Bầu cử, sự thật về Ông Hồ Chí Minh và về đảng CSVN trong trường hợp nói trên. Khi cướp đoạt và mang đi, các Công an đã đựng số tài liệu này trong 6 thùng giấy lớn.

B. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải bồi thường :

1. Các thiệt hại vật chất :

1.a. Tất cả các vật dụng cá nhân của tôi đã nêu ở các tiểu mục 2.a, 2.b, 2.c, 2.d của mục III.A.2. trên đây.

1.b. Nếu các thiết bị và máy móc đó đã bị hư hỏng thì NCQ CSVN phải bồi hoàn cho tôi 200 triệu VNĐ theo thời giá hiện nay (2010).

1.c. Riêng các vật dụng ở các tiểu mục 1.a, 1.b, 1.c, 2d. của mục III.A.1.và 2. thì NCQ CSVN phải hoàn trả tôi đúng các vật dụng mà NCQ CSVN đã chiếm đoạt trái phép của tôi.

1.d. Về 3 năm ở tù biệt giam một mình, kèm theo bệnh rối loạn huyết áp phát sinh 4 lần (gần đây có thêm 1 lần vào tháng 5.2010) tai biến mạch máo não, làm tôi bị liệt nửa người bên phải, NCQ CSVN phải bồi thường cho tôi ít nhất là 10 tỉ VNĐ hiện hành.

2. Các thiệt hại tinh thần :

Chỉ  cần một lời xin lỗi của  Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam, 01 (một) VNĐ danh dự; chấm dứt mọi hành động đàn áp, bắt bớ, tù đày tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang đấu tranh cho Công lý, Tự do, Dân chủ cho Việt Nam và trả tự do ngay, vô điều kiện, tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang bị giam cầm trong các trại giam của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
Nguyện xin Thiên Chúa luôn chúc lành trên thiện tâm phục vụ công lý hòa bình cho Nhân loại của tất cả quí vị.
Xin trân trọng kính chào và chân thành cảm ơn tất cả quí vị.


Khởi kiện từ  Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế
69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam
ngày 08 tháng 6 năm 2010
(đã ký  tên và đóng dấu)
Tù  nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý
Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận Huế, Việt Nam
*
Back to top
« Last Edit: 11. Jun 2010 , 00:49 by Thiên-Nga »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #6 - 16. Jun 2010 , 00:03
 
LM Lý tin tưởng sẽ thắng ở Tòa án Quốc tế


...

Linh Mục Nguyễn Văn Lý (LM NVL) vừa đưa đơn kiện nhà nước Việt Nam ra tòa án quốc tế.  Việc một công dân khởi kiện nhà nước đã xảy ra ở một số quốc gia trên thế giới, nhưng ở Việt Nam, đó là lần đầu tiên.

Nhiều bạn đọc thắc mắc, liệu LM Lý có thực sự muốn khởi kiện không, hay ông chỉ muốn công bố những tư liệu này trên Internet nhằm gây một sự chú ý nào đó. Và tại sao bây giờ LM lại khởi kiện. Chúng tôi đã hỏi chuyện ông về những vấn đề liên quan, cuộc phỏng vấn do Mạc Việt Hồng (MVH) thực hiện:

MVH: Thưa LM, câu đầu tiên xin được hỏi thăm sức khỏe của LM ra sao sau vài tháng hít thở bầu không khí tự do?

LM NVL: Sức khỏe của tôi tiến triển tốt hơn. Tay phải của tôi phục hồi được khoảng 40%, còn chân phải giờ được chừng 60%. Về tinh thần thì đương nhiên là thoải mái hơn rồi.

MVH: Mục đích cuộc phỏng vấn của Đàn Chim Việt hôm nay liên quan tới lá đơn mà chúng tôi mới nhận được trong đó ông viết gửi cho Toà án Quốc tế Nhân quyền Liên hiệp Quốc cùng chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết và thủ tướng Việt Nam (VN) Nguyễn Tấn Dũng. Xin ông cho biết, ngoài việc phổ biến trên Internet ông đã gửi tới các đối tượng trên bằng cách nào, thưa ông?

LM NVL: Trong nước thì tôi gửi bằng đường bưu điện. Sáng hôm qua (1), tôi gửi tại bưu điện Huế tới địa chỉ của ông  Nguyễn Minh Triết và Nguyễn Tấn Dũng. Trong đơn kiện tôi có ký tên và đóng dấu Linh mục của tôi rõ ràng.

Còn đơn gửi tới Tóa án nhân quyền của LHQ thì tôi nhờ bạn bè tôi ở các nước họ dịch ra các thứ tiếng Anh, Pháp, Đức rồi họ giúp tới chuyển tới các cơ quan trên.

MVH: Xin được hỏi, ông có tìm luật sư nào đại diện quyền lợi cho ông trong việc kiện tụng này không, thưa LM?

LM NVL: Tôi cũng không biết luật sư nào có khả năng có thể giúp đỡ tôi ở Tòa án Quốc tế. Nhưng tôi nghĩ, sự việc của tôi rõ ràng lắm rồi, có luật sư hay không thì chỉ cần căn cứ vào những gì tôi đã trình bày trong đơn và những công ước quốc tế mà VN đã ký kết, cũng có thể kết án nhà nước CSVN về việc đã xét xử tôi, đã giam giữ tôi là trái luật. Tôi nghĩ có luật sư đại diện hay không, thì tôi cũng sẽ thắng.

MVH: Trong đơn, ông có dẫn các công ước Quốc tế mà nhà nước VN đã tham gia ký kết nhưng có một thực tế là, nhiều năm nay, họ đâu có thực hiện, không riêng gì với trường hợp của ông mà với rất nhiều người khác. Thế giới người ta cũng biết chuyện này, nhưng sự can thiệp của họ thường chỉ dừng ở một độ nào đó, vậy việc ông khởi kiện liệu có ích gì không, thưa LM?

LM NVL: Tôi nghĩ là có kết quả về mặt này hoặc mặt khác, làm cho nhà nước VN phải chùn tay vì bao năm nay họ bưng bít và vi phạm những điều khoản mà họ đã ký kết nhưng không có ai kiện họ tới nơi tới chốn.

Tôi muốn gióng lên tiếng chuông để họ ngưng tay trong việc giam cầm các chiến sĩ đấu tranh cho hòa bình, tự do, cho công lý hiện nay và trả lại tự do cho những người đang bị giam giữ. Đồng thời, tôi cũng muốn nhân sự kiện này, gây sự chú ý của cộng đồng quốc tế với phong trào tranh đấu cho tự do dân chủ ở Việt Nam.

Tôi muốn thế giới chú ý hơn nữa tới tình hình tự do ngôn luận ở Việt Nam như so sánh của tôi trong lá đơn, tình hình còn kém hơn thế kỉ trước dưới thời thực dân Pháp. Tôi muốn nói to lên với quốc tế về tình hình nhân quyền, về tự do ngôn luận ở VN.

MVH: Nhìn vào những bản án mà CS đã kết tội ông trong mấy chục năm nay, bản án sau nhẹ hơn bản án trước, có thể nói họ cũng có những tiến bộ nhất định nào đó?

LM NVL: Tôi nghĩ rằng nhận xét đó có phần nào xác đáng. Họ buộc phải nhẹ tay hơn, dịu hơn trước do sự quan tâm của cộng đồng quốc tế. Hơn nữa, họ cũng hiểu rằng, càng đàn áp thì người ta càng chống đối. Đó là quy luật.

MVH: Trong đơn kiện của mình, ông có đòi bồi thường 10 tỉ đồng VN, số tiền này không mang tính thực tế lắm, vì theo tôi biết, chưa có tiền lệ nào về chuyện bồi thường như vậy dưới chế độ CSVN, nhất là với các tù nhân lương tâm?

LM VNL: Đúng vậy, nhà nước VN họ không có dám bồi thường cho tôi đâu, như vậy khác nào họ tự bôi tro trát trấu vào mặt. Nhưng đề cập tới số tiền đó, tôi muốn nói rằng, đó là lẽ công bằng giữa cộng đồng nhân loại hôm nay. Mà thực ra số tiền 10 tỉ đồng cũng không là gì cả so với mạng sống con người và những tổn thất về thể xác cũng như tinh thần mà người ta phải chịu đựng.

Cái tôi cần không phải là 10 tỉ đồng mà là danh dự của một con người.

MVH: Chúng tôi thấy rằng, khi ông mới được nhà nước cho tạm hoãn thi hành án để về chữa bệnh, ông phát biểu có vẻ ôn hòa hơn, dè đặt hơn, chẳng hạn khi ông nói, “nếu cách mạng dân chủ mà gây đổ máu, bạo loạn thì cứ để ĐCS lãnh đạo còn hơn”, nay bỗng nhiên ông tỏ ra gay gắt hơn, quyết liệt hơn, vì sao vậy, thưa ông?

LM NVL: Sự thực thì tôi vẫn kiên quyết như vậy ngay từ khi tôi còn trong trại giam hay khi tôi được ra khỏi trại giam. Nhưng khi vừa từ “hang” chui ra, chưa có biết hoàn cảnh thực tế ở bên ngoài thế nào, nên tôi phải có thái độ thận trọng, dè dặt.

Những lời tôi tuyên bố sau khi ra khỏi trại giam với BBC thì có thể hiểu thế này, chúng tôi muốn làm cách mạng  một cách nghiêm túc để sao cho VN tốt hơn Thái Lan, Indonesia… chứ nếu làm để máu người dân lại đổ, thì chúng tôi không muốn làm. Ý tôi rõ ràng như vậy, để nhà cầm quyền CSVN đừng có chụp mũ chúng tôi gây rối loạn. Chúng tôi đang tranh đấu cho hòa bình, tự do, dân chủ, một cách nghiêm túc, văn minh và đạo đức.

Thực sự, tôi có tuyên bố với cơ quan an ninh rằng, quý vị muốn cho tôi ra khỏi trại giam chữa bệnh hay không thì tùy quý vị, nhưng khi tôi ra ngoài, tôi sẽ tiếp tục điều hành khối 8406 ngay. Nên tôi nghĩ rằng, tôi đã rất sòng phẳng với họ.

MVH: Sau mấy năm không có thông tin, hiện nay ông đã cập nhật được tình hình xã hội, cũng như phong trào tranh đấu cho tự do dân chủ của VN, ông có nhận xét gì, thưa ông?

LM NVL: Hiện nay tôi đã có thể nhận thức được tương đối chuẩn hơn tình hình của xã hội VN. Tôi cho rằng, ĐCS VN hiện đang bị suy yếu, nội tình bị chia rẽ nặng nề với nhiều khuynh hướng ngày càng xa cách nhau khó có thể hàn gắn. Nhiều đảng viên ĐCSVN cảm thấy xấu hổ, sám hối và cũng muốn tìm một con đường nào đó để đất nước phát triển hơn, ổn định hơn, bản thân họ cũng bớt áy náy với lương tâm mình.

Bên cạnh đó, phong trào dân chủ trong nước chưa có một lực lượng tương xứng để có thể trực diện đấu tranh giành quyền lãnh đạo và quản lý đất nước. Cho nên, vấn đề quan trọng nhất hiện nay không phải là việc ĐCS VN suy yếu mà là lực lượng dân chủ đã có nhân sự và đường lối hay chưa và làm gì để chạy đua kịp với thời gian. Vấn đề là chúng tôi làm sao để có thể xây dựng được lực lượng.

MVH: Thưa ông, đó là một bài toán rất khó. Xây dựng lực lượng thế nào, nếu cứ “thò” ai ra là ĐCS lại bắt giam ngay người đó? Như vụ án mới nhất gần đây, nhóm của Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thăng Long, họ cũng có những sự chuẩn bị nhất định như xây dựng lực lượng, liên kết trong- ngoài, hay soạn thảo Hiến pháp mới.v.v. giờ họ vào tù cả rồi?

LM NVL: Đúng vậy. Chính vì vậy, chúng ta cần dần từng bước một làm cho ĐCS hiểu và họ phải dừng tay lại.

Ví dụ, như tình hình tự do ngôn luận hiện nay cũng có những tiến bộ nhất định so với trước kia. Việc phát tán hay chuyển giao tài liệu hiện nay được thực hiện thoải mái hơn, công an họ cũng có kiêng dè hơn, ngần ngại hơn. Hay, tự do internet và điện thoại có tiến bộ hơn, anh em ít bị kiểm soát hay cắt điện thoại hơn so với trước kia.

Đó là những bước tiến mà chúng tôi phải tận dụng để truyền bá tư tưởng dân chủ và xây dựng lực lượng. Phải tiến từng bước một, như vậy thôi.

MVH: Đã làm phiền ông khá lâu, xin hỏi ông một câu cuối cùng, ông có nhắn gửi gì cộng đồng người Việt hải ngoại, nhất là những người cũng đang khao khát dân chủ cho Việt Nam?

LM NVL: Nhắn gửi thì tôi không dám đâu. Nhưng tôi mong muốn cộng đồng người Việt hải ngoại bỏ qua những khác biệt giữa tổ chức này với tổ chức kia, để đoàn kết lại vì một tương lai chung.

Tôi cũng mong rằng, thay vì những lời lẽ gay gắt, các tổ chức đưa ra những lý lẽ ôn hòa và dễ thuyết phục đối phương hơn, có như vậy, người trong nước, nhất là các đảng viên CS, người ta dễ “nghe ra” hơn.

MVH: Vâng, Cám ơn ông. Tôi tin rằng, nhiều bạn đọc, nhiều tổ chức sẽ nghe được lời nhắn nhủ của ông. Xin chúc ông sức khỏe.

LM NVL: Xin cám ơn.

————————————————

Ghi chú: (1): Cuộc phỏng vấn thực hiện lúc 10h sáng (giờ VN) ngày thứ Bẩy, 12/6/2010.

© Đàn Chim Việt


Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #7 - 20. Jun 2010 , 11:25
 
Mời Cả Nhà   xem đoạn Youtube  phóng viên CNN  phỏng vấn   Nguyễn ngọc như Quỳnh tức   Blogger Mẹ Nấm



Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #8 - 26. Jun 2010 , 22:32
 
Nhân phẩm phụ nữ trong tù Việt Nam


...

Bốn lần bị khám với không mảnh quần áo che thân. Hơn hai năm tù giam với tội danh "tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam" - Nữ luật sự bất đồng chính kiến Lê Thị Công Nhân kể lại các hình thức tra khảo và hạ thấp nhân phẩm tù nhân trong trại tù Việt Nam.



'Tra tấn nhục hình kín'

Bản thân Lê Thị Công Nhân, sinh năm 1979, nói cô chưa bao giờ bị đối xử bằng bạo lực, hoặc chứng kiến tận mắt cảnh tra tấn nhục hình nào trong suốt thời gian ở tù.

Bị xử tù trong phiên tòa thu hút dư luận quốc tế tháng 5/2007, Công Nhân chỉ được nghe lại những câu chuyện đó qua những thường phạm bị giam cùng với cô.

Họ là những người cô trực tiếp sống cùng, ăn uống hàng ngày cùng nhau ở trại số 5, Thanh Hóa.

Nhưng qua kinh nghiệm chứng kiến hậu quả của các vụ hành xử bạo lực như vậy, cô đúc rút ra bốn lý do chính tại sao những chuyện tra tấn nhục hình trong nhà tù lại bị bưng bít.

Thứ nhất, việc tra tấn thường không tiến hành ngay tại phòng giam mà ở phòng hỏi cung, hoặc ở góc hành lang, hay một nơi khuất mắt.

"Cán bộ công an điều tra vụ án thường tra tấn để khảo cung bằng những hình thức tra tấn 'thô sơ, man rợ'. Còn cán bộ quản giáo thì đánh đập tù nhân bằng bất cứ món đồ gì mà họ có trong tay khi họ cho rằng tù nhân vi phạm kỷ luật như nói to, hát lớn..."

"Buồn đời hát cũng bị cho là vi phạm."

Thứ hai, buồng giam được thiết kế khá kín, sâu vào bên trong, ngăn với hành làng bên ngoài bởi hai vách tường và hai lần song sắt. Đấy là không gian đệm giữa buồng giam và hành lang, giữa người tù và công an.

"Chính tại cái lồng sắt sâu khoảng độ ba mét này là nơi các tù nhân bị lôi ra tra tấn hành hạ. Những người tù khác không nhìn thấy được bởi mà chỉ được nghe kể lại, hoặc chứng kiến hậu quả của những hành xử bạo ngược mà thôi."

Nguyên nhân thứ ba là bản thân những người bị tra tấn thường tỏ thái độ cam chịu và không đủ can đảm để tố cáo vì sợ bị trù dập.

Lúc mới vào tù, Lê Thị Công Nhân cho hay cô ngây thơ hỏi họ tại sao họ không báo cho luật sư, hoặc cho người nhà của họ biết thì được trả lời:

"Điên à? Thế thì có mà chết nữa. Nói cho người nhà cũng chẳng giải quyết được gì hết. Không có tiền không giải quyết được gì mà còn bị trù cho thêm".

Theo Lê Thị Công Nhân, nỗi khiếp sợ bao trùm lên những người tù và họ "im lặng để được yên thân."

Và nguyên nhân cuối cùng, theo cô Lê Thị Công Nhân, là 'lỗi hệ thống':

"Việc tra tấn nhục hình và hạ thấp nhân phẩm con người trong nhà tù Việt Nam là phổ biến có hệ thống và vẫn đang được tiếp tục và nhận được sự bao che cực kỳ lớn và chặt chẽ, đoàn kết trong nội bộ chính quyền Việt Nam."

Các đoàn thanh tra của Quốc hội và của Viện Kiểm sát thường xuyên đến nhà tù, trung bình cứ khoảng nửa tháng/một đoàn.

Nhưng trong suốt thời gian bị giam thì cô không thấy có vụ nào được phanh phui.

Trong thời gian ở tù, Lê Thị Công Nhân đã có lần tuyên bố tuyệt thực để phản đối.

Tham nhũng trong tù

Hiện đã được thả ra nhưng bị quản chế ở Hà Nội, Lê Thị Công Nhân, nhà bất đồng chính kiến theo Thiên Chúa giáo kể lại:
...

Cảnh tù nhân trong một trại giam ở Việt Nam-hình từ trang của nhóm 8406

"Điều kiện sống trong nhà tù Việt Nam vô cùng tồi tệ".

"Thức ăn hàng ngày chỉ toàn rau. Nhiều người tù xuất thân từ nông thôn nhận xét, thức ăn của họ còn bẩn hơn cả thức ăn cho lợn. Đôi khi họ còn tìm thấy đất và phân còn lại trong khẩu phần ăn,"

"Nó kinh khủng đến như thế. Nhưng mà sống lâu quá, không ăn thì bị táo bón nên cuối cùng phải nhặt lại cái rau đã được hấp đấy để đem đi rửa lại để ăn."

Chỗ nằm ngủ, theo cô, cũng phải mua bằng tiền thì mới có chỗ tốt.

"Nếu không thì phải nằm cạnh hố xí. Tất cả đều phải mua bằng tiền hết."

Theo lời kể của gia đình được các trang mạng đối lập ở nước ngoài trích lại, thì phòng giam của nữ luật sư Lê Thị Công nhân có 60 phạm nhân. Chỗ nằm của mỗi người chỉ có 80cm bề ngang và bề dài là 2.2m, trên bục xi măng.

Nay, nhìn lại giai đoạn bị giam, Lê Thị Công Nhân nói nạn tham nhũng vào trong mọi ngõ ngách của nhà tù và thực tế là 'rất khó' cải thiện những điều kiện này.

Nhìn rộng ra cách đối xử của cán bộ và nhân viên hệ thống trại giam với người bị giam tại Việt Nam, Lê Thị Công Nhân nhận xét:

"Những người bị họ coi là ngoài vòng pháp luật và bị qui cho là những tên tội phạm thì họ càng khinh rẻ, càng chà đạp rất là nhiều. Và dù làm thì làm thì tôi nghĩ rằng cái điều quan trọng nhất để góp phần thay đổi những điều đó là phải phanh phui sự thật này ra.

Lê Thị Công Nhân phát biểu với BBC sau khi đã đồng ý làm chứng cho cáo buộc mà một nhân vật bất đồng chính kiến có tiếng khác là linh mục Nguyễn Văn Lý cũng gửi thư kiện chính phủ Việt Nam.

Cùng lá thư gửi lên Liên hiệp quốc, ông gửi bản chứng thực của một số tù nhân về việc chính quyền dùng nhục hình và tra tấn trong các nhà tù và trại giam với nhiều cáo buộc nặng nề.

Đài BBC đã gửi thư cho Bộ Ngoại giao Việt Nam để có phản ứng chính thức.

T
"Luật pháp Việt Nam nghiêm cấm và xử lý nghiêm đối với mọi hình thức tra tấn, ngược đãi phạm nhân".

"Những phát biểu của Lê Thị Công Nhân là không đúng sự thật."

Trong một diễn biến khác, hôm 07/06, thân nhân của ba nhà bất đồng chính kiến Việt Nam gửi đơn kiến nghị về điều kiện giam cầm.
Back to top
« Last Edit: 26. Jun 2010 , 22:35 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
NgocDoa
Gold Member
*****
Offline


I Love Me Now!

Posts: 1704
U S A
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #9 - 09. Jul 2010 , 16:55
 
Thái độ chính trị.

Jul 6, '10 2:10 AM for everyone

Hai ngày sau khi CNN phát sóng phóng sự Vietnam Internet Crackdown, một người quen sơ gặp tôi tại siêu thị và nói với tôi một cách rất bí mật:
- Anh vừa thấy em trả lời phỏng vấn trên CNN. Sao em gan quá vậy? Em nói như vậy mà không sợ an ninh sẽ làm khó dễ sao?
Tôi hỏi lại : - Em nói cái gì sai mà phải sợ khó dễ hả anh?
- Ờ thì em không nói sai, nhưng mà em phải biết là Việt Nam có hẳn nguyên một bộ phận ngồi chắt lọc thông tin trên thế giới đưa ra, em nói vậy là em chết rồi.
Tôi không biết nói gì ngoài câu : Dạ, cám ơn anh, em biết rồi.
- Mà em nói như vậy để làm gì, có được lợi ích gì đâu?
Đến câu này thì tôi nghẹn, thật sự nghẹn vì không biết phải chọn câu trả lời nào cho thích hợp, bởi theo những gì tôi biết thì người nói chuyện với tôi có bằng MBA ở Mỹ, có gia sản, có sự nghiệp. Có lẽ khi có những thứ đó thì người ta không cần tự do?

Nếu tôi được lựa chọn... liệu tôi sẽ như thế nào? Câu hỏi này lẩn quẩn trong đầu tôi nhiều ngày nay.
Bạn bè xung quanh tôi ai cũng nói, "mày quan tâm đến những thứ đó làm gì? tập trung vào chuyên môn đi".
Ừ thì cũng đã từng rồi đó, cũng có việc làm ổn định, cũng kiếm được tiền như mọi người, cũng ăn chơi sa đà, đàn đúm, cũng la cà và la đà không thua kém ai, và rồi thấy ngứa mắt, ngứa miệng thì lên tiếng, dù chuyện đó xét cho cùng không ảnh hưởng gì đến mình, nhưng cứ thấy ức ức không chịu được, và rồi thấy mình bất lực khi không thể hoà mình vào dòng chảy của cơ chế.
Bạn nói, mình có quá nhiều tham vọng khi tham gia viết bài trên blog (ý của bạn chắc là tham vọng chính trị nhưng bạn không nói ra)
Tôi lại nghĩ, đó là trách nhiệm, với chính bản thân mình, và với tương lai của con mình.
Không thể nào tách rời mối liên kết của chính trị và xã hội, bởi tất cả mọi chính sách tác động ảnh hưởng đến đời sống xã hội đều do đường lối chính trị mà ra.
Bạn thử nghĩ đi, những ngày vừa qua, cả nước điêu đứng vì cúp điện liên tục, người người khổ sở, nhà nhà mệt mỏi, doanh nghiệp than trời vì không thể sản xuất... xã hội rối loạn.  Quyền lợi của mình không được bảo đảm, tụi mình biết kêu ai?
Bạn chắc hẳn sẽ nói, "sao cái gì mày cũng lôi chính trị vô hết vậy?" khi tôi đưa ví dụ này ra. Nhưng bạn thử nghĩ đi, cơ chế độc quyền, phân phát theo kiểu mậu dịch quốc doanh có phải bắt nguồn từ thể chế chính trị mà nước ta đang theo đuổi không?
Bạn và tôi có sự lựa chọn nào khác ngoài những thứ người ta trao cho mình không?
Hãy thử nghĩ đi, nếu bạn có sự lựa chọn khác liệu bạn có chấp nhận như chúng ta đang bị ép buộc phải chấp nhận không?
Thể chế chính trị nơi mà ta đang sống, buộc cả xã hội phát triển theo định hướng của nó, vậy làm sao có thể tách rời hai khái niệm xã hội và chính trị ra riêng biệt?

Một đất nước chỉ thực sự tiến bộ khi mà mọi công dân luôn vận động cùng xã hội,  quan tâm đến xã hội, quan tâm đến sự phát triển của quốc gia. Vậy quan tâm và có thái độ chính trị đúng đắn đối với đất nước mình đang sống thì có gì là sai?

Chính trị - hai từ này thường khiến người ta liên tưởng đến sự khô khan, cứng nhắc, cùng những âm mưu và tham vọng hơn là trách nhiệm và lương tâm.
Ở Việt Nam, nhiều người né tránh khi bàn đến chủ để này vì muốn yên thân, và để khỏi phải bị "vạ lây".
Những người tham gia đòi quyền tự do, bình đẳng, những người đấu tranh vì công bằng và lẽ phải trong xã hội ở đất nước mình đang sống không ít thì nhiều đều bị gán ghép vì "động cơ chính trị", và kết quả là nhiều người đón nhận sự hy sinh đầy ý nghĩa của họ với ánh nhìn ngờ vực và thương hại.
Không nói đến những điều cao siêu, chỉ bày tỏ lòng tự hào dân tộc, khẳng định chủ quyền đất nước, kêu gọi giữ lấy màu xanh cho môi trường và an ninh cho quốc gia, bày tỏ sự phẫn nộ trước sự bành trướng xâm lược của Bắc Kinh, cũng bị xem là dại dột và ngông cuồng, là lợi dụng quyền tự do (vốn dĩ không có)..

Buồn không? Đau không?

Hạnh phúc - không đơn giản chỉ là cơm no và áo mặc, nó còn là sự tự do trong suy nghĩ, tự do được bày tỏ cảm xúc yêu - ghét, nóng - lạnh của mỗi con người. Sự nồng nhiệt hay ơ hờ trong lòng mỗi người dân đều phải được chính phủ xem xét, bởi khi người dân quay lưng với chính đất nước mình thì thực sự quốc gia đó đã bị diệt vong.

Bạn tôi nói: "tao không hy vọng gì ở đất nước mình".
Một bạn khác lại hẹn: "Tao sẽ về khi Việt Nam thay đổi".
Hãy thử nghĩ đi, khi chúng ta không hy vọng gì nữa, không muốn quay về nữa, thì hai tiếng Việt Nam có phải đã bị nhạt nhoà ngay từ trong tâm thức rồi không?

Sẽ chẳng có gì thay đổi, khi chính bản thân chúng ta không có thái độ và trách nhiệm thật rõ ràng với xã hội mà mình đang sống, với nơi mình đã sinh ra.
Một hòn đá to cản đường không thể tự biến mất khi chúng ta ngồi không niệm thần chú, cũng như sự thay đổi, nó không xuất hiện từ những lời cầu nguyện, bạn hiểu không?

Bởi vậy, đừng bao giờ đặt ra câu hỏi "nói để làm gì?", mà hãy tự vấn lương tâm mình "nếu chúng ta không nói, thì mọi chuyện rồi vẫn y như cũ sao?". Những người đi trước, nếu họ cũng cân nhắc thiệt hơn, cũng đặt câu hỏi "được gì?" "để làm gì?", thì có lẽ, họ đã chọn sự im lặng và thoả hiệp.

Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi, và chắc chắn là chúng ta không hề cô đơn khi chọn cho mình một thái độ rõ ràng.

Tôi tin vào điều đó, bạn ơi!

Mẹ Nấm
Back to top
« Last Edit: 09. Jul 2010 , 16:57 by NgocDoa »  

-“Kẻ nào chấp nhận cái ác mà không phản đối chắc chắn là tiếp tay cho cái ác lộng hành” (He who accepts evil without protesting against it is really cooperating with it)
Given by Martin Luther King
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #10 - 10. Jul 2010 , 20:04
 
BÁO ĐỘNG TÌNH TRẠNG “CÔN ĐỒ HÓA” NGƯỜI THI HÀNH CÔNG VỤ
_

Tạ Phong Tần 

     
Chuyện “người thi hành công vụ” sử dụng bạo lực trái pháp luật với dân chúng ở Việt Nam không phải là chuyện lạ, thỉnh thoảng vẫn thấy báo chí trong nước loan tải thông tin. Tuy nhiên, điểm lại một số vụ xảy ra thời gian gần đây nhất cho thấy hiện tượng này xảy ra dồn đập và gây hậu quả nghiêm trọng (dẫn đến chết người) gia tăng đến mức đáng báo động.
...

Dấu vết trên cổ chân tử thi Nguyễn Quốc Bảo.
Ảnh do gia đình nạn nhân cung cấp

Khái niệm “người thi hành công vụ” được đề cập đến trong bài viết này là lực lượng có mặc sắc phục, có quân hàn, quân hiệu, bảng tên đầy đủ, làm việc bên trong trụ sở cơ quan công quyền hoặc bên ngoài đường phố thành từng nhóm có người chỉ huy; chớ không phải đám đông ô hợp ăn mặc lôi thôi tự xưng “người nhà nước” rồi hành động như ăn cướp, sau khi “tan hàng” thì không ai biết nó là ai.

Báo điện tử VnExpress cho hay, ngày 22/12/2009 Công an xã Bom Bo (huyên Bù Đăng, Bình Phước) bắt anh Nguyễn Văn Long (40 tuổi) về trụ sở Công an xã để “điều tra việc bị tố cáo có hành vi hiếp dâm trẻ em”. Sau một đêm bị đưa về trụ sở công an xã, anh Nguyễn Văn Long đã chết.

Kế tiếp, ngày 15/3/2010, cũng tờ VnExpress đưa tin: anh Nguyễn Mạnh Hùng, 33 tuổi, tử vong tại trụ sở Công an huyện Hà Đông (Hà Nội) trong tình trạng “trở thành cái xác khô, 10 đầu ngón tay bị sưng, tím đen; hai chân thâm tím...” sau 11 ngày bị giam giữ. 5 tháng qua, ông Nguyễn Xuân Bình- người cha đau khổ của nạn nhân đã gởi đơn kêu oan nhiều nơi nhưng đến nay vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng về cái chết đau đớn của anh Hùng.

Liền theo đó, ngày 17/3/2010 báo Lao Động đưa tin anh Nguyễn Quốc Bảo, 33 tuổi, đã chết trong đồn Công an quận Hai Bà Trưng (Hà Nội) chỉ sau 1 ngày bị bắt giữ. Sau khi báo Người Việt đăng bài viết phân tích rõ các dấu vết bị nhục hình dẫn đến tử vong, hơn một tháng sau báo Lao Động mới thông tin “Cơ quan Điều tra hình sự (Viện KSND Tối cao) cho rằng, vụ việc có dấu hiệu của tội dùng nhục hình và yêu cầu PC 14 (CA TP.Hà Nội) chuyển toàn bộ hồ sơ vụ việc lên Viện KSND để thụ lý giải quyết”.

Anh Nguyễn Quốc Bảo chết mồ chưa kịp xanh cỏ thì ngày 11/5/2010 báo Thanh Niên tiếp tục có bài tường thuật về việc anh Võ Văn Khánh sinh năm 1981, trú xã Ðại An, huyện Ðại Lộc, thành phố Ðà Nẵng đã chết tại Công an huyện Điện Bàn khi anh Khánh đến “làm việc” tại đây.

Trước đó vài ngày, anh Khánh đi mô tô từ Ðại Lộc xuống Ðiện Bàn thì bị CSGT giữ xe do không mang theo giấy tờ. Sau đó, Khánh mang giấy tờ xe xuống Công an huyện thì mới biết chiếc xe này là xe trộm cắp và có người khai báo bị mất trộm. Trong quá trình Công an huyện Điện Bàn tạm giữ người, gia đình nạn nhân cho biết có xin thăm, nhưng Công an huyện từ chối. Sau khi anh Khánh chết, gia đình được thông báo nguyên nhân chết là do Khánh… treo cổ tự tử bằng dây buộc giày.

Ông Võ Văn Thành (cha ruột nạn nhân) đặt câu hỏi: “Tại sao trên cơ thể con trai tôi lại có những dấu vết bầm tím bị trầy xước, xương sườn bị gãy nhiều, trên người có in đậm dấu giày, giống như người ta dùng giày đá vào người con tôi vậy? Tại sao công an lại trực tiếp đến nhà mời tôi xuống giải quyết xe, vừa đến nơi lại bảo con trai tôi chết rồi? Họ còn kết luận con trai tôi dùng dây giày để treo cổ tự tử có phi lý quá không? Dây giày rất nhỏ, rất ngắn lại rất dễ đứt sao lại treo một thân hình nặng trên 50 kg như con tôi được? Kết luận như vậy là phản khoa học.”

Ông Ðại Tá Phan Như Thạch- Giám đốc Công an tỉnh Quảng Nam không giải thích được vì sao có những dấu giày trên cơ thể nạn nhân.

Tuy nhiên, căn cứ vào các quy luật xã hội khách quan, người khác chỉ cần đặt mình vào vị trí của Võ Văn Khánh (khi bị tạm giữ vì sử dụng xe máy bị cho là xe gian) cũng dễ dàng nhận thấy hành vi treo cổ của Khánh là bất thường và đàng sau cái chết bất ngờ của Khánh còn ẩn giấu nhiều khuất tất.

Báo Lao Động ngày 12/5/2010 tiếp tục thông tin: “anh Phạm Tuấn Hưng (SN 1973, ngụ thôn 3, xã Bình Trung, Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu) đi làm công cho gia đình ông Hoàng Văn Thông (ngụ thôn 5, xã Bình Trung). Ngày hôm đó, ông Thông mất trộm điện thoại, có nghi cho anh Hưng. Chiều cùng ngày, hai công an xã tới nhà chở anh Hưng lên UBND xã để điều tra làm rõ về việc ông Thông bị mất điện thoại. 24h giờ đêm, anh Hưng được thả về nhà trong tình trạng hoảng loạn, mê sảng, trên người bầm dập, hai cổ tay tứa máu. 5 ngày sau, máu từ mũi và miệng anh Hưng vẫn chảy nên gia đình phải đưa đi chữa trị tại Bệnh viện Đa khoa Bà Rịa”.

Gia đình anh Hưng đã gửi đơn tố cáo đến các cơ quan chức năng vụ việc anh Hưng bị đánh. Hiện cơ quan chức năng đang làm rõ vụ việc trên.

Cũng theo số báo Lao Động cùng ngày nêu trên, “Sáng 11.5, nhiều người dân hẻm Xí nghiệp Liên Châu đã chứng kiến cảnh chị Nguyễn Thị Thúy (SN 1965, ngụ xã Bình Hòa, huyện Thuận An) đã bị một nhóm dân phòng xã Bình Hòa đánh bất tỉnh”. “Theo thông tin ban đầu, sáng cùng ngày, lực lượng chức năng tiến hành cưỡng chế đập một bức tường rào nhà chị Nguyễn Thị Vân (chị ruột nạn nhân) đang tranh chấp với nhà bên cạnh. Tuy nhiên do chị Vân vắng nhà nên có nhờ chị Thúy ở gần đó qua xem sự việc. Chị Thúy đề nghị lực lượng cưỡng chế cần đợi chị Vân về thì xảy ra sự việc nêu trên”.

Độc ác hơn, “sau khi nạn nhân bất tỉnh, nhóm dân phòng này đem chị Thúy về tại gốc cây bàng cạnh trụ sở CA xã Bình Hòa” bỏ mặc chị Thúy nằm đó mà không hề có động thái cấp cứu cho nạn nhân của họ. “Hơn 30 phút sau khi bị đánh, nạn nhân vẫn nằm bất động, một số bà con đã đưa chị Thúy lên BV Đa khoa Thuận An cấp cứu. Lúc 11 giờ cùng ngày, bác sĩ tại khoa Cấp cứu cho biết, thấy chị Thúy vẫn hôn mê sâu nên BV đã chuyển nạn nhân lên BV Đa khoa tỉnh”.

Từ những trường hợp vừa liệt kê, có thể thấy thời gian gần đây rộ lên tình trạng “người thi hành công vụ” lạm dụng quyền lực nhà nước để dùng vũ lực trái pháp luật xâm hại nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe công dân và không hề có dấu hiệu dừng lại.

Trong vụ án cháu Nguyễn Hào Anh bị vợ chồng chủ trại tôm giống Minh Đức tra tấn dã man như thời trung cổ mà kẻ thủ ác còn ép buộc được chị Thoa (mẹ Hào Anh) phải ký giấy bãi nại cho chúng, khiến dư luận phải đặt câu hỏi: “Trước lực lượng Công an các cấp hùng hậu dàn ra từ trên xuống dưới, trước tình trạng đau đớn thê thảm, thân thể biến dạng vì thương tích cháu Hào Anh phải gánh chịu (người mẹ nào không khỏi đứt ruột đau lòng) mà chị Thoa vẫn phải bấm bụng ký đơn bãi nại cho kẻ thủ ác. Phải chăng người dân không tin vào khả năng chính quyền có thể bảo vệ sự an toàn cho người lương thiện trước bóng tối của các thế lực xấu xa phủ trùm lên đời sống người nghèo?”

Tin mới nhất được trang VnMedia (Tập Đoàn Bưu Chính Viễn Thông Việt Nam) ngày 08/7/2010 là “Qua tài liệu thu thập thì sự việc xảy ra vào hồi 21h ngày 7/6/2010, anh Nguyễn Phú Trung vào nhà Nguyễn Viết Thư (ở xã Thuỷ Xuân Tiên, huyện Chương Mỹ). Nghi là kẻ trộm, Thư đã túm cổ áo, đánh Trung và báo Công an xã. Vũ Đình Nghĩa (30 tuổi), là Phó Công an xã Thuỷ Xuân Tiên và Lê Văn Hoan (33 tuổi), là công an viên cùng Nguyễn Quang Sinh (36 tuổi) đã dùng dùi cui điện, khoá số 8, gậy gỗ đánh anh Trung, làm anh Trung gãy 5 xương sườn. Sau khi hành hung, các đối tượng trên đã đưa anh Trung lên xe 3 bánh tự chế chở ra vứt ven đường quốc lộ 6A thuộc thôn Tiến An, xã Thuỷ Xuân Tiên rồi bỏ đi.”.

Đây chỉ là hai cán bộ cấp xã thuộc loại “tép riu” không lãnh lương từ Bộ Công an. Được biết, dù nguyên nhân cái chết của anh Nguyễn Quốc Bảo tại Công an quận Hai Bà Trưng (Hà Nội) đã được Viện Pháp Y Quân Đội kết luận là bị nhục hình, cho đến nay những kẻ đã bắt giữ người trái pháp luật và những kẻ thủ ác gây ra cái chết của nạn nhân Nguyễn Quốc Bảo vẫn “bình chân như vại”. Ông Nguyễn Quang Phục (bố nạn nhân) cho hay ông vẫn tiếp tục khiếu nại yêu cầu xử lý theo pháp luật.

Đối với cái chết của anh Nguyễn Thanh Năm - một giáo dân ở Cồn Dầu (Đà Nẵng), dư luận nghi ngờ anh Năm chết vì bị Công an Đà Nẵng tra tấn, đánh đập.

Có ý kiến cho rằng, cơ quan Công an không phải là nơi thực thi pháp luật, gìn giữ công bằng, mà là nơi để thể hiện bạo lực theo kiểu côn đồ với người dân thấp cổ bé miệng. Nguyên nhân dẫn đến sự việc như trên là trong thời gian qua, những vụ việc tương tự không được xử lý nghiêm minh đúng pháp luật, mà có sự bao che, khỏa lấp tội ác từ trên xuống dưới, tạo tiền đề cho những người làm việc trong bộ máy nhà nước tự cho họ có quyền sinh sát vượt cả lên trên luật pháp?
Tạ Phong Tần
Bài đã đăng Thời Báo (Canada), vừa bổ sung thông tin


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #11 - 13. Jul 2010 , 08:56
 
Các Linh mục Huế hiệp thông với giáo dân Cồn Dầu


Thanh Quang, phóng viên RFA
2010-07-12

Hôm 8/7, nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền tại Huế vừa phổ biến một thư hiệp thông với giáo xứ Cồn Dầu - Đà Nẵng sau khi những bi cảnh tang thương gần như dồn dập xảy đến cho giáo dân Cồn Dầu.


...
RFA File Photo
Công an và cảnh sát cơ động chặn xe tang cướp quan tài cụ bà Hồ Nhu, hôm 04.05.2010 tại xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng.


Giáo dân tại Cồn Dầu phải chịu đựng từ việc những người đưa đám tang cụ bà Maria Đặng Thị Tân bị giới cầm quyền, công an địa phương đàn áp đẫm máu – và cả người chết cũng không được an giấc ngàn thu, cho tới cái chết tức tưởi mới đây của một giáo hữu Cồn Dầu.
Qua thư hiệp thông này, Thanh Quang trình bày vấn đề Cồn Dầu như sau:

Đàn chiên đang đứng trước miệng sói”


Thư hiệp thông của Nhóm LM Nguyễn Kim Điền, nguyên Tổng Giám Mục Tổng Giáo Phận Huế bị cho là do Hà Nội ám hại hồi năm 1988 vì đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền, tôn giáo, đã bày tỏ nỗi niềm sâu đậm không những về “cái chết tức tưởi đau thương” của ông Nguyễn Năm – một giáo hữu Cồn Dầu, mà còn ‘cảnh sống đau thương bất hạnh của rất nhiều người tại Giáo xứ Còn Dầu”. Nhất là lá thư mạnh mẽ lên án việc giới cầm quyền địa phương “đã và đang đày đọa cuộc sống, chà đạp hạnh phúc của đồng bào mình tại thôn Cồn Dầu”, cũng như “tha thiết kêu gọi những ai có trách nhiệm trực tiếp về đạo lẫn đời đối với giáo dân Cồn Dầu”, cùng tất cả mọi người yêu chuộng sự thật, tình thương, công lý, nhân quyền hãy bày tỏ hiệp thông sâu đậm đối với tình trạng mà thư hiệp thông gọi là “đàn chiên đang đứng trước miệng sói”.

Với chủ trương di dân, lập ra khu sinh thái Hòa Xuân, nhà cầm quyền Đà Nẵng đã dùng tất cả phương tiện họ có trong tay để đàn áp dân chúng, để buộc dân chúng phải di dời theo ý của họ.

LM Nguyễn Hữu Giải

Một trong 5 đại diện của Nhóm Linh Mục Nguyễn Kim Điền là Linh Mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Tổng Giáo Phận Huế, nhận xét:

LM Nguyễn Hữu Giải: “Trong đất nước VN chúng ta, đảng CS độc tài, toàn trị và vô thần này luôn gây đau khổ cho dân chúng trong biết bao nhiêu năm qua, khi thì trong Nam, khi ngoài Bắc, khi ở Trung. Và nổi bật nhất ở tại Miền Trung chúng ta, đó là thôn Cồn Dầu ở TP Đà Nẵng. Với chủ trương di dân, lập ra khu sinh thái Hòa Xuân, nhà cầm quyền Đà Nẵng đã dùng tất cả phương tiện họ có trong tay để đàn áp dân chúng, để buộc dân chúng phải di dời theo ý của họ.”

Thanh Quang: Mặc dù giới cầm quyền luôn chối bỏ trách nhiệm đối với biến cố Cồn Dầu, như Trưởng Ban tôn giáo TP Đà Nẵng, ông Ngô Khôi, lên tiếng khi chúng tôi tìm hiểu sự thật:

Ngô Khôi: “Làm gì có chuyện đó. Cái gì nó đã qua lâu rồi. Xin lỗi với ông tôi không có bàn gì thêm nữa nhé.”

Thanh Quang: Nhưng LM Nguyễn Hữu Giải khẳng định:

LM Nguyễn Hữu Giải: “Dù cán bộ nhà nước nói rằng họ không gây ra cái chết của ông Nguyễn Năm, thực chất ông Năm chết là do công an đánh đập. Trước tình hình đó, có biết bao người đã phản ứng. Chúng tôi đã có văn thư lần thứ nhất, và hôm nay là lần thứ hai, hiệp thông với người dân, giáo dân ở Cồn Dầu, hô hào tất cả mọi người hãy can đảm bênh vực, đem lại công bình cho người dân và lên án hành vi bạo động của CS vô thần, độc tài, toàn trị”.

Thanh Quang: Một đại diện khác của Nhóm LM Nguyễn Kim Điền, là LM Phêrô Phan Văn Lợi từ Huế cho biết:

LM Phan Văn Lợi: “Chúng tôi hết sức đau buồn, thậm chí phẫn nộ khi thấy những cuộc đàn áp liên tục của nhà cầm quyền CS tại giáo xứ Cồn Dầu. Từ hơn 2 năm nay, họ đã cố ý lấy 100 ha của người dân đất ở và 10 ha đất của người chết. Họ đã dùng mọi biện pháp, nào là hăm dọa, nào là sách nhiễu, thậm chí lường gạt, hứa hẹn hảo để làm cho người dân đó phải đi. Nhưng người dân biết rằng ra khỏi khu đất đó họ không thể sống nỗi, bởi vì họ là dân nhà nông, đi tới nơi không có ruộng để làm cũng như không có cơ hội tìm kế sinh nhai. Mặt khác, đấy là quê hương, nơi họ đã gắn bó từ hơn một thế kỷ nay. Cho nên họ không thể đành đoạn ra đi. 
Trong khi đó nhà nước muốn lấy khu này để làm khu du lịch sinh thái, vì đó là khu vực rất đẹp. Vì vậy trong thời gian gần đây, nhà cầm quyền tìm cách áp bức ngày càng mạnh. Cách nay hơn một tháng, họ đã quyết tâm lấy nghĩa địa, nên đã ngăn chận vụ chôn bà Đặng Thị Tân, qua đó có nhiều người bị đánh đập tàn nhẫn, bị bắt, trong số này có một nạn nhân vừa mới mất cách đây vài hôm. Đó là anh Nguyễn Năm – hay Nguyễn Thành Năm. Sau khi anh bị đánh trong đám tang cụ bà vừa nói, anh bị bắt lên đồn công an nhiều lần, và lần nào cũng bị hành hạ. Lần cuối cùng là vào ngày mùng 3 tháng này, anh bị công an hành hạ nặng hơn khi anh cố gắng chạy thoát. Chính trong trưa mùng 3 ấy, anh đã chết”.
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #12 - 21. Jul 2010 , 23:53
 



THÊM MỘT CHIẾN SỸ ĐẤU TRANH CHO NỀN TỰ DO DÂN CHỦ

VỪA THOÁT KHỎI NHÀ TÙ NHỎ CỦA CSVN




Kính thưa quý độc giả, quý vi hữu, quý chiến hữu và quý niên trưởng,

Anh Nguyễn Anh Hảo, sinh năm 1938 tại Bảo Lộc. Năm 1968, anh là Thiếu úy - Đại đội trưởng Địa phương quân 657 (Tiểu khu Phong Dinh), đơn vị anh Hảo là đơn vị duy nhất đụng độ với quân đội Bắc Việt tại Cần Thơ vào Tết Mậu Thân (1968), theo lời anh kể thì quân đội Bắc Việt đã tấn công vào trường Đại học Cần Thơ vào đêm mùng 3 tết với lực lượng khoảng 1 tiểu đoàn, khi đó đơn vị anh đang đóng quân trong trường Đại học vừa xây dựng xong. Sau 5 tiếng cầm cự, Đại đội anh với 3 Trung đội phải rút lui ra khỏi trường Đại học Cần Thơ. Khoảng 10 giờ sáng hôm sau, với sự hỗ trợ của thiết vận xa M113, Không quân, các đơn vị Thủy Quân Lục Chiến,  lực lượng Địa phương quân của QL VNCH đã tái chiếm dễ dàng Đại học Cần Thơ.  Tại hiện trường, có hơn 100 xác Cộng quân  Bắc Việt xâm lược đã đền tội.

Trong một lần phát sóng của đài VTV của Cộng Sản Hà Nội vào dịp Tết năm 2010, đưa tin là quân đội Mặt Trận Giải Phóng Miền  Nam đã chiếm Cần Thơ trong 60 ngày (?) trong chiến dịch Tết Mậu Thân, với nụ cười của người trong cuộc, anh  Sáu Hảo đã kể cho tôi nghe sự thật về trận chiến trên. Anh cũng kể rằng, trong các chiến dịch về Phong Điền, Phụng Hiệp anh đã nhiều lần đụng  độ với tiểu đoàn Tây Đô của cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền  Nam, tuy có trận thắng, có trận thua, nhưng  nhìn chung  xác cộng quân đền tội tại  những trận đụng độ này bao giờ cũng nhiều hơn các chiến binh của QLVNCH đền nợ nước. Anh đã nhiều lần tha cho các cán binh Việt Cộng  thay vì phải bắt chúng làm tù binh hay đền tội, khi đơn vị anh phát hiện họ cùng với vợ con lẫn trốn dưới hầm. Sau này, có một số những cán binh đó  đã đền ơn cho anh bằng cách  báo tin cho anh về các vụ mưu sát nhắm vào anh. Năm 1970, anh chuyển về Bảo Lộc, đóng quân tai Tam Bố (Bảo Lộc) cho đến tháng 4/1975, lúc đó anh là Đai úy - Phó Tiểu đòan Trưởng Địa Phương Quân.

...


Sau khi cộng sản bắc Việt cưỡng chiếm  Miền năm tháng Tư năm 1975,  anh Hảo bị tập trung "học tập cải taọ" khoảng 2 năm, rồi anh , trốn trại, đào thoát sang nước láng giềng Cambodge, tham gia vào các lực lượng võ trang đấu tranh cho nền tự do nước nhà, anh bị bắt đi tù tu 1978 - 1980. Năm 1985, anh bi bắt tại Cambodge và đi tù đến năm 1990 vì tội danh vượt ngục năm 1977. Ngày 17/7/1997, anh bị bắt tại biên giới Việt Nam và Cambodge khi nhập cảnh vào Việt Nam, lúc đó anh là Chủ tịch Hội những người phát hiện và chống tham nhũng Việt Nam, một tổ chức được thành lập tại Cambodge Anh bị kết án 13 năm và thi hành  án lệnh tại Nhà tù Xuân Lộc. Như vậy, tổng cộng thời gian tù đày dưới Nhà tù cộng sản, là gần 23 năm  và đã lưu đày biệt xứ gần 35 năm.

Ngày 17/7/2010, anh Nguyễn Anh Hào đã rời nhà tù Xuân Lộc (Z30A) để trở về mái nhà xưa sau 13 năm thụ án, Mẹ anh đang chờ anh từng ngày, theo chị Thu Hươ'ng, vợ anh nói, mẹ anh đã già yếu, bà đã 98 tuổi nhưng suốt ngày chỉ mõi mắt trông con. Chị Hương sẽ đón vị anh hùng của mình tại nhà tù Xuân Lộc. Trong thời gian  anh Hảo ở tù tại nhà tù Xuân Lộc,  người lính già của QLVNCH này đã giúp đở rất nhiều anh em tù khó khăn, anh sống chan hòa với anh em mọi lứa tuổi và thương yêu mọi người theo tinh thần Kitô hữu và tinh thân huynh đẹ chi binh. Tình thần đấu tranh của anh rất vững vàng và kiên định, anh là tấm gương cho lớp người được gọi là trẻ như tôi. Chúc mừng cho Bác gái - Mẹ anh Hảo được gặp mặt lại người con trai duy nhất của mình, khi anh đi mái đầu xanh của anh giờ đây tóc đã bạc phơ như Mẹ. Chị nhà sẽ rất vui khi được nắm lấy tay anh và sẽ hạnh phúc trong thời gian tới, vì anh có tài nấu ăn rất ngon. Xin chúc mừng anh Nguyễn Anh Hảo trở về nhà, cùng với người tù bất khuất Trương văn Sương cả dân tộc Việt nam yêu chuộng tự do dân chủ, đặc biệt là cộng đồng người Việt Quốc Gia từ Quốc Nội cho đến Hải Ngoại đang hết sức hân hoan đón chào người con yêu của tổ quốc Việt nam tự do được trở lại quê nhà sau ngót 35 năm lưu đày xa xứ à bị đày đọa trong chốn ngục tù của cộng sản.

Trước đó, ngày 1/7/2010 anh Đinh Quang Hải, một chiến sỹ đấu tranh cho tự do cũng vừa ra tù từ  Nhà tù nhỏ Xuân Lộc  và đã trở lại với gia đình tại nhà tù lớn Việt nam  tại Daklak sau 11 năm bị giam cầm và đày đọa trong chín tầng địa ngục của CSVN.

Là một cựu tù chính trị, cũng đã được nếm trãi nhiều năm trong cảnh đọa đày tù ngục và cũng đã hiểu được sâu hơn thế nào là cộng sản và thế nào là nhà tù  cộng sản, xin cùng được cả cộng đồng người Việt Quốc Gia xin hân hoan chào đón người hùng Nguyễn Anh Hảo, một sỹ quan của QLVNCH, một chiến sỹ kiên cường bất khuất trong các nhà tù nhỏ của CS trở lại với nhà tù lớn Việt nam, với cộng đồng những người đang đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền cho quê hương.



Sài gòn, ngày 20 tháng 7 năm 2010.

Nguyễn Bắc Truyển

(Cựu tù chính trị của nhà tù CS)
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #13 - 31. Jul 2010 , 00:18
 


Một vài nhận định tổng quan về thực trạng nhân quyền ở Việt nam.

Lê Trần Luật

...

Nhân quyền hay còn gọi là quyền con người, nói một cách vắn tắt là quyền được sống đúng như một con người. Đó là quyền căn bản của mọi con người trong mọi dân tộc, mọi quốc gia.

Để đạt được chân lý tưởng chừng đơn giản đó, lòai người đã phải trả giá bằng cả máu và sinh mạng của hàng triệu người. Biết bao triều đại, bao chế độ chính trị đã sụp đổ vì đi ngược lại mong muốn đó của lòai người.

Ngày 2- 9- 1945 Hồ Chí Minh, trong tuyên ngôn độc lập đã nhắc lại chân lý này: “ Tất cả các dân tộc trên thế giới sinh ra đều bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do….”. Tư tưởng đó đã phản ánh rằng quyền được sống và mưu cầu hạnh phúc của con người là chân lý, là ước mơ của tòan bộ nhân lọai. Chân lý này hòan tòan không phụ thuộc vào quan điểm hay thể chế chính trị. Quyền con người là tự nhiên, là ắt có và hằng có, là bất khả xâm phạm, tồn tại độc lập và không phụ thuộc vào việc có hay không thể chế nhà nước.

Kể từ sau tuyên ngôn này của Hồ Chủ Tịch, những nhà lãnh đạo Việt nam đã “ thay đổi” quan điểm, phủ nhận tính tự nhiên và tồn tại độc lập của quyền con người với thể chế chính trị. Họ cho rằng quyền con người phụ thuộc vào các điều kiện kinh tế và chính trị. Quyền con người không những mang tính phổ quát được nhân lọai thừa nhận mà có tính riêng biệt, phụ thuộc vào đặt tính văn hóa của từng dân tộc. Quan điểm này nhằm bảo vệ cho sự tồn tại của một chế độ chính trị độc tài. Họ đặt sự tồn tại của đảng cộng sản trên các giá trị nhân quyền đã được cả nhân lọai thừa nhận. Đây chính là nguyên nhân chủ yếu làm cho hệ thống pháp luật lũng cũng và mập mờ, mang tính hình thức và thiếu khả năng thực thi trong thực tiễn. Hầu hết các các giá trị quyền con người nhà nước Việt nam đều thừa nhận bằng cách tham gia họăc ký kết các điều ước quốc tế . Nhà cầm quyền Việt nam cũng cố gắng thể hiện sự thừa nhận các quyền con người của mình trong các hiến pháp. Tuy nhiên, bản thân các hiến pháp, đặt biệt là Hiến pháp hiện tại chứa đựng quá nhiều xung đột giữa quyền con người và chế độ chính trị. Các văn bản luật dưới Hiến pháp luôn có khuynh hướng ưu tiên cho sự tồn tại của chế độ, làm mất khả năng thực thi các quyền con người trong thực tiển.  Sự cản trở này là nguyên nhân chủ yếu gây ra các xung đột giữa chính quyền với người dân. Tạo ra các hiện tượng phản kháng xã hội.

Bảo đảm và phát triển các quyền con người là bảo đảm cho người dân của mình có quyền mưu cầu hạnh phúc và tự do.

Thực trạng về nhân quyền ở Việt nam có thể nhìn thấy qua các nhận định sau:

1- Đối với nhóm quyền về kinh tế xã hội, bao gồm các quyền: quyền lao động ; quyền tự do kinh doanh; quyền sở hữu hơp pháp về tài sản; quyền được bảo vệ sức khỏe; quyền bảo vệ về hôn nhân gia đình; quyền mang tính ưu tiên như quyền trẻ em; quyền phụ nữ.                                                                                                

Quyền lao động, đó là sự tự do lựa chọn nghề nghiệp phù hơp với mình. Không thể nói nhà nước đã bảo đảm quyền này khi mà gần 70% dân số việt nam sống bằng nông nghiệp, mà tư liệu sản xuất là đất đai bị nhà nước nắm giữ. Hệ thống các cơ sở công đòan mang nặng tính hình thức, không dám đấu tranh cho quyền lợi của người lao động.

Quyền tự do kinh doanh là quyền tự do lựa chọn các nghành nghể kinh doanh không bị nhà nuớc cấm. Trước năm 1999, nhà đầu tư muốn kinh doanh phải xin phép nhà nuớc. Năm 2000, khi cho ra đời luật doanh nghiệp, nhà nước không buộc nhà đầu tư phải có đơn xin phép nữa mà chuyển sang  đơn đăng ký kinh doanh. Mặc dù thay đổi ngôn từ từ “ xin phép” sang “ đăng ký” nhưng bản chất xin – cho vẫn tồn tại thông qua hồ sơ và trình tự đăng ký kinh doanh. Đó là bước đầu thành lập, khi vào kinh doanh nhà đầu tư phải vựơt qua

hàng lọat giấy phép con khác, do các bộ, các nghành quản lý tự đặt ra. Năm 2000, thống kê chính thức của nhà nuớc cho thấy Việt nam có trên 300 lọai giấy phép kinh doanh khác nhau. Khi đó chính Thủ tướng phải ra lệnh bãi bỏ trên 100 lọai giấy phép, nhưng đến nay thì lại hình thành gần 400 lọai giấy phép khác nữa. Với một “ rừng” giấy phép như  “ thiên la điạ võng” như vậy làm sao nói Việt nam có quyền tự do kinh doanh. Mặc khác khi nói đến tự do kinh doanh không thể không nói đến sự cạnh tranh lành mạnh, điều này không thể có với nền kinh tế thị trường theo định hướnh XHCN.

Quyền sở hữu tài sản hợp pháp là quyền sơ đẳng nhất bảo đảm cho điều kiện sinh tồn của con người. Đất đai, nhà cửa là một trong những điều kiện đó, ngòai ra nó còn lài tài sản có giá trị lớn, là hành hóa luân chuyển, và đặt biệt là tư liệu sản xuất chủ yếu của đa số người dân Việt nam. Nhà nước cho đến nay vẫn chưa cho người dân có quyền sở hữu về đất đai. Giao quyền sử dụng đất đai như một sự ban phát, nhà nước có thể thu hồi bất cứ lúc nào. Đây là nguyên nhân chủ yếu của hàng lọat vụ xung đột giữa nhà nước và người dân. Ngòai ra còn rất nhiều lọai tài sản khác, nhà nước bắt người dân phải đăng ký để quản lý. Các định chế về quản lý hành chính vô hình chung tước đọat và hạn chế quyền tự định đọat tài sản hợp pháp của người dân.

Quyền đươc bảo vệ sức khỏe, ứng với quyền này là nghĩa vụ chăm sóc sức khỏe cộng đồng của nhà nước. Trước tiên phải thấy rằng hệ thống bệnh viện từ trung ương đến địa phương đã xuống cấp trầm trọng. Các bệnh xá ở vùng cao, vùng xa hết sức sơ sài và lạc hậu, cá biệt có nhiều nơi không có bệnh xá. Hệ thống pháp luật về bảo hiểm y tế còn nhiều bất cập, hay thay đổi gây nhiều bất lợi cho người dân, đặt biệt người dân nghèo gần như không thể tiếp cận được với các dịch vụ y tế công.

Quyền bảo vệ hôn nhân và gia đình. Nói đến quyền này không thể không nói đến trình tự, thủ tục đăng ký kết hôn. Đặt biệt là kết hôn với người nuớc ngòai. Với 19 lọai giấy tờ khác nhau, hồ sơ đăng ký kết hôn với người nước ngòai trở thành ‘ác mộng” với những cặp trai gái  yêu nhau và muốn thành vợ chồng. Cá biệt có cặp phải chia tay nhau vì không thể nào hòan thành đủ 19 lọai giấy tờ đó. Chưa hết, sau khi hòan tất hồ sơ, phải trãi qua một cuộc thẩm vấn. Nhiều câu hỏi thẩm vấn hết sức vô duyên của cán bộ cộng chức làm đôi trai gái ngượng đỏ cả mặt, không dám trả lời. Mà không trả lời xem như không thể thành vợ thành chồng.

Đối với nhóm quyền tự do cá nhân, bao gồm: qưyền tự do đi lại và cư trú; quyền ra nước ngoài; quyền bất khả xâm phạm về thân thể; quyền được bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm; quyền bất khả xâm phạm về chổ ở; quyền được an toàn và bí mật về thư tín;quyền khiếu nại tố cáo.

Quyền tự do đi lại và cư trú. Chế độ “hộ khẩu” vẫn còn ám ảnh từng người dân cho tới bây giờ. Nó mặc nhiên tước bỏ quyền tự do đi lại và cư trú của 86 triệu dân Việt nam. Có thời kỳ chế độ “ hộ khẩu” là đề tài tranh luận sôi nổi của công luận. Rồi Quốc hội cũng tham gia để bàn xem có nên bỏ chế độ hộ khẩu hay không. Người dân thì muốn bỏ để bớt phiền toái và tự do hơn, Nhà nước thì sợ mất “ hộ khẩu” thì sẻ không “quản” người dân được. Cuối cùng, Luật cư trú cũng ra đời, và công cụ quản lý bằng hộ khẩu vẫn được giữ nguyên. Mỗi khu phố đều có “ nơi đăng ký tạm trú, tạm vắng”, “điểm đăng ký tạm trú tạm vắng”. Nói là “đăng ký” nhưng bản chất của sự xin cho vẫn còn đó. Hằng đêm, lực lương công an, dân phòng vẫn lùng sục từ khách sạn sang trọng cho đến hang cùng, ngõ cụt để kiểm tra sự cư trú của người dân.

Quyền ra nước ngoài. Nói là quyền nhưng nếu không được sự cho phép của Nhà nước thì sẽ bị khởi tố hình sự. Thời gian gần đây dư luận phát hiện ra rất nhiều trường hợp bị cấm ra nước ngoài. Có nhiều người khi đến sân bay mới biết mình nằm trong danh sách “cấm xuất cảnh” của Bộ Công an. Danh sách này được giữ bí mật. Lý do bị cấm rất đơn giản nhưng cũng rất trừu tượng : liên quan vấn đề an ninh quốc gia. Đó là người có hộ chiếu, còn người chưa có hay hết hạn thì sẽ không được cấp nếu bị liệt vào danh sách có liên quan đến an ninh quốc gia. Với lý do an ninh quốc gia, rõ ràng danh sách bí mật này của Bộ công an sẻ càng lúc càng dài hơn, có thể một lúc nào đó, toàn bộ dân Việt Nam đều bị cấm vì tất cả đều có thể liên quan đến an ninh quốc gia.

Quyền bất khả xâm phạm về thân thể, quyền được bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm. Bộ luật hình sự đã dành hẳn một chương để bảo đảm các quyền này. Tuy nhiên, vấn đề làm cho dư luận rất bức xúc hiện nay đó là sự xâm phạm đến từ những người làm nhiệm vụ bảo vệ các quyền này. Đặt biệt là lực lượng công an. Nhiều cái chết oan ức, từ người già đến trẻ em, đã ngã xuống dưới họng súng của những người này. Chưa kể nhiều thanh niên đang khỏe mạnh, bị áp giải đến đồn công an, chỉ sau vài tiếng, đã lăn đùng ra chết một cách hết sức bí mật. Tra tấn, bức cung, nhục hình cũng là một hiện tượng phổ biến. Rất nhiều phiên tòa, bị can, bị cáo phản cung công khai tố cáo sự tra tấn của công an, nhưng tòa vẫn không xem xét vì cho rằng thiếu chứng cứ.

Danh dự, nhân phẩm là cái gì đó rẻ rúm, nếu như người đó có “ liên quan đến an ninh quốc gia” hoặc “bất đồng” với Nhà nuớc. Từ trí thức giáo sư tiến sĩ cho đến các bậc tu hành khả kính, nếu liên quan an ninh quốc gia đều bị truyền thông Nhà nước “đập” cho tã tơi. Sự nhục mạ và bôi bác tràn lan trên các mặt báo, có khiếu nại hay tố cáo cũng vô ích vì không ai giải quyết.

Quyền được an toàn và bí mật về thư tín. Các Bưu điện, các công ty truyền số và dữ liệu vẫn do Nhà nước quản lý và kiểm soát. Hiện tượng bị nghi ngờ và bị nghe lén các thiết bị điện thoại không phải là cá biệt. Các công ty truyền số và dữ liệu sẵn sàng cung cấp bí mật của khách hàng cho cơ quan công an. Nhiều thông tin bí mật mà công ty cung cấp đã trở thành chứng cứ tại tòa để buộc tội “ khách hàng” của mình, nhất là các vụ án về an ninh quốc gia.

Quyền khiếu nại và tố cáo. Đây là quyền rất đặc biệt, nó cho phép người dân tự hành động để bảo vệ các quyền khác. Chưa có con đường tố tụng nào đau khổ bằng con đường khiếu nại của người dân Việt nam. Sự thờ ơ vô trách nhiệm của cán bộ công chức là nguyên nhân chủ yếu gây ra sự đau khổ này. Lẽ ra, ứng với quyền khiếu nại của người dân là nghĩa vụ phải giải quyết của Nhà nước nhưng đa số cán bộ công chức đều tự cho mình cái quyền giải quyết khiếu nại hay không. Hiện tượng khiếu nại kéo dài từ năm này sang năm khác vẫn không đươc giải quyết là rất phổ biến ở tất cả các tỉnh thành trên cả nước. Có nhiều gia đình khiếu nại từ đời cha cho đến đời con với hàng ngàn lá đơn gửi từ trung ương đến địa phương. Tất cả đều rơi vào im lặng! Không thể không nhắc đến hiện tượng khiếu nại đông người hiện nay, có nơi trở thành các cuộc biểu tình phản đối cách làm việc của cơ quan nhà nước. Nhiều người chẳng những không được giải quyết khiếu nại mà còn bị kết tội gây rối trật tự công cộng, tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ.v.v.v.
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
admin
YaBB Administrator
*****
Offline



Posts: 514
Canada
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #14 - 03. Aug 2010 , 12:24
 
Bản tin từ Huế ngày 02-08-2010 của khối 8406


Gia đình Linh Mục Phan Văn Lợi phản kháng lại công an vu khống buôn lâu.. 


     Sau một tháng ra thăm gia đình ở Huế (mà nay chỉ còn anh ruột là Linh mục Phan Văn Lợi và em gái là cô Phan Thị Hòa), bà Phan Thị Hiếu đã cùng hai con nhỏ hôm nay lên đường vào lại Nha Trang.

     Khi bà vừa ra khỏi nhà lúc 12g30 để đến bến xe (hãng xe giường nằm Cúc Tùng) tại khu vực An Cựu, đường Tố Hữu, thì có hai công an mặc thường phục (chuyên đóng chốt gần nhà Linh mục Lợi) bám theo xuống tận bến xe. Lúc ấy xe đã đầy người và chuẩn bị chạy, công an liền nhờ tài xế gọi bà Hiếu xuống.
     Sau khi đòi bà lôi đồ đạc ra khỏi thùng hành lý chung, công an lên tiếng:

     - Chúng tôi nghi chị buôn hàng lậu. Yêu cầu chị mở các túi xắc và thùng đồ để kiểm tra.
     - Nếu tôi không có hàng buôn lậu thì các anh nghĩ răng? Chịu cái chi?
     - Chị cứ mở ra cho chúng tôi soát đã.

     Vừa nói, hai công an liền điện thoại cho đồng nghiệp mặc sắc phục gần đó tới hỗ trợ. Tổng cộng cả thảy 5 người, vây lấy bà Hiếu cùng đồ đạc với dáng điệu thị uy. Một công an quay camera toàn cảnh cách liên tục. Thấy thế, hành khách trong xe liền xuống xem. Một số người trong quán ăn gần đó cũng đổ ra nhìn.

     Sau một lúc soát túi xắc, công an tìm thấy một dĩa CD. Họ liền nhờ một người có laptop trong khu vực kiểm tra giùm. Toàn là hình ảnh gia đình. Bèn tẽn tò trả lui. Kiểm soát tiếp thùng đồ, công an khám phá thấy 5 bộ tài liệu (mỗi bộ 3 cuốn, mỗi cuốn dày hơn 100 trang) nhan đề 
“Cuộc chiến tranh của Hồ Chí Minh đánh dân tộc”
(mà Khối 8406 vừa tung lên mạng cách đây hai tuần).

     - Đây rồi! Đây rồi! Công an hí hửng nói.

     Bà Hiếu, không chút thất sắc, bình tĩnh trả lời:

     - Các anh bảo tôi buôn hàng lậu. Đây là hàng lậu sao? Các anh đừng có vu khống ! Bà con thấy đây có phải là hàng lậu không ?

     Đúng lúc đó, cô em gái là Phan Thị Hòa, nhờ nghe điện thoại của đứa cháu trai lớp 6, con bà Hiếu, vừa đến tận nơi. Cô chạy vào để hỗ trợ chị và nói ngay :

     - Đây là sách tôi tự làm. Có gì thì cứ bắt tôi. Còn hãy để chị tôi vào cho các cháu kịp đi học
     Công an liền hỏi : - Ai in ấn mấy sách này ?
     Cô Hòa dõng dạc đáp: - Chính tôi in ấn. Tài liệu này tôi lấy từ trên mạng.
     - Đây là tài liệu cấm in ra !
     - Cấm in, tại răng các anh không chận từ trên mạng ?
     - Tài liệu này các chị in ra, rõ ràng để phát tán !
     - Anh đã thấy chúng tôi phát tán cho ai chưa ?
     Bà Hiếu nói :
     - Những cuốn sách này, ai có máy vi tính thì đọc trên mạng, tôi không có máy nên phải lấy về mà đọc. Phần các anh, có ưa thì cứ lấy về mà xem cho biết !
     Công an liền đuổi cô Hòa đi:
     - Chuyện này không liên quan gì đến chị. Chúng tôi chỉ làm việc với người mang tài liệu thôi.
     - Sao mà không liên quan? Đây là chị của tôi. Tôi phải bảo vệ chị.
     - Bảo vệ cái gì ?
     - Vì răng nói chị tôi buôn lậu ? Buôn lậu cái chi đây ? Kiểm tra có không?
     - Kiểm tra không có thì thôi!
     Cô Hòa:
     - Mấy anh nói đơn giản quá! Buôn lậu không có thì thôi à? Vu khống kết tội ẩu cho người ta rồi chữa mình sao? Sao các anh không đi ra biên giới bắt bọn buôn lậu đi? Tràn lan đó kìa? Sao không bắt xe chuyên chở hàng lậu của anh Bảy chị Tư kìa.
     Bà Hiếu giải thích cho mọi người:
     - Tức hãng xe Phương Trang đó! Phương Trang là Phan Trương, của Phan Văn Khải và Trương Mỹ Hoa đó! Đoàn xe đó chuyên buôn lậu, sao các anh không đi bắt đi? Hay là nghe nhắc điện thoại: “Xe của anh Bảy chị Tư đây” là  im re liền!

     Mà quả thế, công an sắc phục và thường phục vây quanh (lúc này đã tăng thêm số) khi nghe câu ấy tất cả đều im re, chẳng anh nào lên tiếng cả. Để dọa cô Hòa, tay công an quay camera liền chĩa ống kính vào cô, cô vẫn chường mặt cho anh ta quay không chút sợ hãi, lại còn nói:
     - Tối ni tivi chắc là có phát rồi. Phải coi mới được. Tui thì tui nói cho các người hay : sẽ tung lên mạng chuyện này ngay cho các người biết mặt.
     Công an lại xua đuổi dân chúng vốn tụ tập càng lúc càng đông. Cô Hòa liền nói :
     - Bà con đừng đi! Mọi người phải đứng đây để xem các viên chức làm việc như thế nào, có tôn trọng dân, có đúng luật pháp không? Không phải là có quyền có thế thì muốn làm gì cũng được, uy hiếp ai cũng được!      
     Các hành khách và dân lân cận tiếp tục đứng lại, mỉm cười hỗ trợ tinh thần cho hai chị em.
     Thấy không dọa được hai người, công an yêu cầu bà Hiếu về đồn phường An Cựu.      
     - Tui không đi mô hết. «Làm việc» tại đây thôi!
     - Chúng tôi sẽ chở chị về đồn.
     - Nếu thế thì phải chở cả hai đứa con của tui nữa. Mẹ đâu con đó ! Có bắt ở tù thì ở tù cả ba ! Không có sợ !
     Sau khi chụm đầu lại bàn tán với nhau, công an đem một cái bàn nhỏ tới, lập biên bản tịch thu 5 bộ tài liệu «phản động»      rồi bắt bà Hiếu ký.
     - Tui không ký chi hết. Tội lỗi chi, vi phạm chi mà ký ! Các anh làm biên bản thì các anh tự ký đi.
     Cuối cùng công an bèn yêu cầu tài xế xe Cúc Tùng ký vào như chứng nhân rồi cho xe chuyển bánh, mang theo cả 3 mẹ con bà Hiếu.
     Nhưng trước lúc xe chạy, công an còn vớt vát :
     - Chúng tôi sẽ tiếp tục «làm việc» với chị.
     - Thì vào Nha Trang mà làm ! Vô đó mà «làm việc»!
     
Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 21g45
Back to top
« Last Edit: 03. Aug 2010 , 12:26 by admin »  
WWW  
IP Logged
 
Thiên-Nga
Gold Member
*****
Offline


Đặng-Mỹ

Posts: 968
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #15 - 03. Aug 2010 , 12:31
 
Bản tin từ Huế ngày 02-08-2010 của khối 8406


Gia đình Linh Mục Phan Văn Lợi phản kháng lại công an vu khống buôn lâu.. 


     Sau một tháng ra thăm gia đình ở Huế (mà nay chỉ còn anh ruột là Linh mục Phan Văn Lợi và em gái là cô Phan Thị Hòa), bà Phan Thị Hiếu đã cùng hai con nhỏ hôm nay lên đường vào lại Nha Trang.

     Khi bà vừa ra khỏi nhà lúc 12g30 để đến bến xe (hãng xe giường nằm Cúc Tùng) tại khu vực An Cựu, đường Tố Hữu, thì có hai công an mặc thường phục (chuyên đóng chốt gần nhà Linh mục Lợi) bám theo xuống tận bến xe. Lúc ấy xe đã đầy người và chuẩn bị chạy, công an liền nhờ tài xế gọi bà Hiếu xuống.
     Sau khi đòi bà lôi đồ đạc ra khỏi thùng hành lý chung, công an lên tiếng:

     - Chúng tôi nghi chị buôn hàng lậu. Yêu cầu chị mở các túi xắc và thùng đồ để kiểm tra.
     - Nếu tôi không có hàng buôn lậu thì các anh nghĩ răng? Chịu cái chi?
     - Chị cứ mở ra cho chúng tôi soát đã.

     Vừa nói, hai công an liền điện thoại cho đồng nghiệp mặc sắc phục gần đó tới hỗ trợ. Tổng cộng cả thảy 5 người, vây lấy bà Hiếu cùng đồ đạc với dáng điệu thị uy. Một công an quay camera toàn cảnh cách liên tục. Thấy thế, hành khách trong xe liền xuống xem. Một số người trong quán ăn gần đó cũng đổ ra nhìn.

     Sau một lúc soát túi xắc, công an tìm thấy một dĩa CD. Họ liền nhờ một người có laptop trong khu vực kiểm tra giùm. Toàn là hình ảnh gia đình. Bèn tẽn tò trả lui. Kiểm soát tiếp thùng đồ, công an khám phá thấy 5 bộ tài liệu (mỗi bộ 3 cuốn, mỗi cuốn dày hơn 100 trang) nhan đề 
“Cuộc chiến tranh của Hồ Chí Minh đánh dân tộc”
(mà Khối 8406 vừa tung lên mạng cách đây hai tuần).

     - Đây rồi! Đây rồi! Công an hí hửng nói.

     Bà Hiếu, không chút thất sắc, bình tĩnh trả lời:

     - Các anh bảo tôi buôn hàng lậu. Đây là hàng lậu sao? Các anh đừng có vu khống ! Bà con thấy đây có phải là hàng lậu không ?

     Đúng lúc đó, cô em gái là Phan Thị Hòa, nhờ nghe điện thoại của đứa cháu trai lớp 6, con bà Hiếu, vừa đến tận nơi. Cô chạy vào để hỗ trợ chị và nói ngay :

     - Đây là sách tôi tự làm. Có gì thì cứ bắt tôi. Còn hãy để chị tôi vào cho các cháu kịp đi học
     Công an liền hỏi : - Ai in ấn mấy sách này ?
     Cô Hòa dõng dạc đáp: - Chính tôi in ấn. Tài liệu này tôi lấy từ trên mạng.
     - Đây là tài liệu cấm in ra !
     - Cấm in, tại răng các anh không chận từ trên mạng ?
     - Tài liệu này các chị in ra, rõ ràng để phát tán !
     - Anh đã thấy chúng tôi phát tán cho ai chưa ?
     Bà Hiếu nói :
     - Những cuốn sách này, ai có máy vi tính thì đọc trên mạng, tôi không có máy nên phải lấy về mà đọc. Phần các anh, có ưa thì cứ lấy về mà xem cho biết !
     Công an liền đuổi cô Hòa đi:
     - Chuyện này không liên quan gì đến chị. Chúng tôi chỉ làm việc với người mang tài liệu thôi.
     - Sao mà không liên quan? Đây là chị của tôi. Tôi phải bảo vệ chị.
     - Bảo vệ cái gì ?
     - Vì răng nói chị tôi buôn lậu ? Buôn lậu cái chi đây ? Kiểm tra có không?
     - Kiểm tra không có thì thôi!
     Cô Hòa:
     - Mấy anh nói đơn giản quá! Buôn lậu không có thì thôi à? Vu khống kết tội ẩu cho người ta rồi chữa mình sao? Sao các anh không đi ra biên giới bắt bọn buôn lậu đi? Tràn lan đó kìa? Sao không bắt xe chuyên chở hàng lậu của anh Bảy chị Tư kìa.
     Bà Hiếu giải thích cho mọi người:
     - Tức hãng xe Phương Trang đó! Phương Trang là Phan Trương, của Phan Văn Khải và Trương Mỹ Hoa đó! Đoàn xe đó chuyên buôn lậu, sao các anh không đi bắt đi? Hay là nghe nhắc điện thoại: “Xe của anh Bảy chị Tư đây” là  im re liền!

     Mà quả thế, công an sắc phục và thường phục vây quanh (lúc này đã tăng thêm số) khi nghe câu ấy tất cả đều im re, chẳng anh nào lên tiếng cả. Để dọa cô Hòa, tay công an quay camera liền chĩa ống kính vào cô, cô vẫn chường mặt cho anh ta quay không chút sợ hãi, lại còn nói:
     - Tối ni tivi chắc là có phát rồi. Phải coi mới được. Tui thì tui nói cho các người hay : sẽ tung lên mạng chuyện này ngay cho các người biết mặt.
     Công an lại xua đuổi dân chúng vốn tụ tập càng lúc càng đông. Cô Hòa liền nói :
     - Bà con đừng đi! Mọi người phải đứng đây để xem các viên chức làm việc như thế nào, có tôn trọng dân, có đúng luật pháp không? Không phải là có quyền có thế thì muốn làm gì cũng được, uy hiếp ai cũng được!      
     Các hành khách và dân lân cận tiếp tục đứng lại, mỉm cười hỗ trợ tinh thần cho hai chị em.
     Thấy không dọa được hai người, công an yêu cầu bà Hiếu về đồn phường An Cựu.      
     - Tui không đi mô hết. «Làm việc» tại đây thôi!
     - Chúng tôi sẽ chở chị về đồn.
     - Nếu thế thì phải chở cả hai đứa con của tui nữa. Mẹ đâu con đó ! Có bắt ở tù thì ở tù cả ba ! Không có sợ !
     Sau khi chụm đầu lại bàn tán với nhau, công an đem một cái bàn nhỏ tới, lập biên bản tịch thu 5 bộ tài liệu «phản động»      rồi bắt bà Hiếu ký.
     - Tui không ký chi hết. Tội lỗi chi, vi phạm chi mà ký ! Các anh làm biên bản thì các anh tự ký đi.
     Cuối cùng công an bèn yêu cầu tài xế xe Cúc Tùng ký vào như chứng nhân rồi cho xe chuyển bánh, mang theo cả 3 mẹ con bà Hiếu.
     Nhưng trước lúc xe chạy, công an còn vớt vát :
     - Chúng tôi sẽ tiếp tục «làm việc» với chị.
     - Thì vào Nha Trang mà làm ! Vô đó mà «làm việc»!
     
Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 21g45

Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #16 - 04. Aug 2010 , 23:58
 

Poster Nhân Quyền

...


Biếm họa của Hatka
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #17 - 11. Aug 2010 , 11:22
 
Thư ngỏ gửi Trung tướng Công an Nhà văn – họa sĩ – nhạc sĩ – thi sĩ – kịch sĩ – nhiếp ảnh gia – điện ảnh gia Hữu Ước


10/08/2010 | Tác giả: Trần Mạnh Hảo

Thưa trung tướng công an Hữu Ước,

Lời đầu thư, tôi xin thay mặt ba mạng sống đang thoi thóp trong sợ hãi của gia đình tôi, kính chúc ông sức khỏe và vui tươi, phấn khởi để phụng sự ngành an ninh nước nhà tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội, dẹp tan cái chế độ tư bản dỏm đang thực thi trên quê hương ta mà chôn sống chúng nó như Marx, Engel dạy.

Thưa ông trung tướng,

Sau khi ông trung tướng ngồi chủ tịch đoàn lên diễn đàn Đại hội Nhà văn Việt Nam chiều 06-08-2010, lúc kết thúc đại hội, lớn tiếng kết án tôi (Trần Mạnh Hảo) và nhà thơ Bùi Minh Quốc là Lý Tống quậy phá đại hội, khiến tôi đã sợ hãi đến co dúm người lại như một miếng giẻ rách.

Bởi ông Lý Tống, người đã dám cướp máy bay rải truyền đơn trên bầu trời Sài Gòn rồi nhảy dù xuống đất bị bắt… được tha do quốc tế bảo lãnh, ông anh hùng này lại cướp máy bay Thái Lan bay vào vùng trời Sài Gòn rải truyền đơn chống cộng… vốn dĩ là kẻ tử thù của chế độ cộng sản Việt Nam. Lần này, nếu Đảng ta tóm được ông Lý Tống, chắc sẽ xử ông tùng xẻo không tha…

Thế mà ông lại đứng giữa đại hội nhà văn vu cho tôi là Lý Tống, thì cầm bằng như ông đã thay mặt đảng ta, an ninh ta tuyên án tử hình tên Trần Mạnh Hảo ngỗ ngược dám chê ông không biết viết văn giữa đại hội vừa rồi.

Than ôi, tôi vốn là một kẻ sợ công an nhất nước Việt Nam. Hồi bé, công an đã bắt bố tôi là Trần Văn Hiền tới 12 lần, chỉ vì bố tôi hay làm thơ ca hò vè diễu cợt cán bộ xã huyện ức hiếp dân lành và tham ô lãng phí. Ngày tôi còn nhỏ, mỗi lần đi học phải qua trụ sở công an xã, tôi đã co chân chạy như biến, đến nỗi nhiều bận ngã thâm tím mặt, lại còn sợ quá són cả ra quần không biết là bao nhiêu lần.

Cho đến hôm nay, nỗi sợ công an cộng sản Việt Nam của tôi còn tăng lên gấp bội. Đến nỗi giờ này, sau mấy chục năm lấy nhau, tôi vẫn chưa hết nghi ngờ vợ tôi có thể do công an gài vào giả vờ lấy tôi, cốt theo dõi tư tưởng tâm hồn tôi, điều tra xem tôi có phải là CIA cài vào chờ cơ hội xông ra lật đổ đảng ta hay không? Bởi vì tôi thấy bà vợ tôi hay theo dõi tôi viết lách, rất đáng ngờ; có thể do tôi sợ công an quá xá mà nghi oan cho bà vợ suốt đời kiểm soát mình còn hơn cả công an chăng? Tôi đã sống hèn hạ như kiếp con giun cái kiến của thân phận người dân Việt Nam để cốt yên thân. Đến nỗi, mỗi lần mở máy vi tính, cái tôi nhìn thấy trước nhất là một câu “ranh ngôn” tự viết: “Kẻ mạnh là kẻ biết sợ!”

Sau khi ông trung tướng tuyên án tử hình tôi, tôi đã rét run lên mặc dù Hà Nội hôm ấy nóng trên 38 độ. Tôi bỏ cuộc đi thăm thú Hà thành, tranh thủ mua ít vải màn về để may áo tang cho cả nhà vì đảng ta đâu có thể để tên Lý Tống thứ hai này sống thêm mấy tháng… Tôi chuồn lẹ về Sài Gòn, hi vọng tìm cách giấu biến tin khủng khiếp này không cho vợ con biết.

Chiều 07-08-2010, từ Hà Nội bay về nhà, tôi đã thấy vợ con khóc như ri, khóc khản cả tiếng rằng sao ông dám cả gan bóp dái ngựa thế, chết là phải rồi ông ơi là ông ơi. Chỉ cần một ông công an phường bảo ông là Lý Tống, ông đã chết mất ngáp, đằng này chính mồm ông trung tướng công an phán như thế, chắc vài tuần nữa họ sẽ bắn ông ngay.

Mấy hôm nay, cả nhà tôi sợ quá không dám ngủ, không dám ăn, chỉ uống nước lã cầm hơi, ngồi chờ lính ông đến trói mang tôi đi. Cứ tình hình này, cả nhà tôi có thể chết vì quá sức sợ hãi mà đứt hết ruột gan.

Tôi xin cắn rơm cắn cỏ, van ông trung tướng quyền uy ngang trời hãy thương xót chúng tôi mà mở lượng hải hà, ban cho vợ con tôi một con đường sống, dù ông có bắn tôi ngay bây giờ.

Xin ông hãy tuyên bố trên báo công an của ông rằng: tên Trần Mạnh Hảo lúc trong đại hội đích thị là Lý Tống, nhưng ra ngoài nó sợ quá co vòi lại nên đã biến thành một tên Lê Công Định thứ hai. Đảng sẽ cho nó mươi năm tù để nó nếm đòn tự do dân chủ, tha mạng chó cho nó khỏi dựa cột, đặng để vợ con tên phản động này khỏi chết vì quá sợ hãi.

Nếu ông làm được vậy, là ông nhân đức nhất nước rồi, trời phật sẽ cho ông sống lâu trăm tuổi để ông bắt hết bọn Lý Tống đang có cơ mọc lên rào rào như mầm măng đầu mùa gặp mưa.

Tôi xin ông thêm một ân huệ nữa. Nếu ông có sai các cây bút công an hay các giáo sư tiến sĩ Mác –Lê dùng tên giả để “đánh” các bài báo phản động của tôi thì các ông hãy đánh một cách quân tử, đừng dùng lối tiểu nhân như các ông vẫn làm. Phê phán các bài viết của người ta mà không in bài viết ấy lên để người đọc kiểm chứng, lại cắt xén, xuyên tạc, bịa ra đời tư của người ta… như các ông vẫn làm với các nhà đối kháng thì quả là các ông không chính danh, không quân tử, không đàng hoàng tử tế.

Các ông có sức mạnh vô song của súng, của nhà tù, của chuyên chế vô sản, có sợ con ma nào mà phải phê bình phê bèo kiểu học phiệt, kiểu xiên xẹo, mèo mả gà đồng không xứng danh “phương diện quốc gia” như thế?

Một điều nhỏ nữa tôi xin góp ý với ông là sau khi ông kết án hai chúng tôi là Lý Tống, là ông đã nói một câu rất hớ, rất không xứng tầm lon trung tướng và không xứng tầm với một người đa tài “bằng vạn Nguyễn Đình Thi”; ấy là khi ông phán: “Tôi trung tướng công an nhà văn Hữu Ước phê phán Hội Nhà văn dám để mấy ông Lý Tống này lên diễn đàn đòi chủ quyền quốc gia, bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa không đúng chỗ, đòi tự do dân chủ không đúng chỗ!”

Chính ra các ông nên đề một bảng cấm ở hội trường đại hội: “CẤM YÊU NƯỚC, CẤM ĐÒI CHỦ QUYỀN HOÀNG SA, TRƯỜNG SA” và thêm khẩu hiệu: “CẤM NÓI ĐẾN DÂN CHỦ TỰ DO” thì có phải là đẹp lòng đảng ta lắm lắm ru?

Tuyên bố như thế, có khác gì ông vu cho đảng cộng sản cầm quyền bán đất bán biển cho Trung Quốc? Như vậy, liệu đảng ta còn khoái ông không? Tuy rằng thực chất vấn đề có thể đúng như ông nói, nhưng tuyên truyền thì phải nói ngược lại là đảng ta yêu nước ta, yêu tự do dân chủ nhất thế giới chứ?

Mấy lời thô thiển của kẻ dân đen mạt hạng đang run sợ như cầy sấy, cắn rơm cắn cỏ van ông rủ lòng từ bi hải hà mà tha cho vợ con tôi khỏi phải chết vì quá sợ hãi, bằng cách ông “hô biến”, biến chúng tôi từ Lý Tống thành Lê Công Định…

Cầu cho ông được khỏe mạnh để có thể vào trung ương khóa này mà nắm chức bộ trưởng công an như ông hằng mong ước…

Sài Gòn ngày 10-08-2010

Kính thư

Kẻ hèn mọn tên là Trần Mạnh Hảo

Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #18 - 15. Aug 2010 , 00:47
 
VIỆT NAM CÒN BIẾT BAO NGƯỜI TÙ CHÍNH TRỊ BẤT KHUẤT_

Đăng Lại        

“Hiện nay nhà nước VN vẫn còn giam giữ rất nhiều tù nhân chính trị trong cả nước, đặc biệt là những người hoạt động chính trị có dính líu đến VNCH, một thể chế cũ dân chủ ở Miền Nam VN.Họ giam giữ rất lâu năm, án rất nặng nề. Ví dụ như ông Trần Tư hiện đang thụ án chung thân. Ông này cùng với ông Đỗ Hường về để hô hào vận động nhân dân xuống đường đòi thay đổi chế độ chính trị và bị bắt giam.


VIỆT NAM CÒN BIẾT BAO NGƯỜI TÙ CHÍNH TRỊ BẤT KHUẤT ĐANG TRONG CẢNH ĐỌA ĐÀY


Nguyễn Ngọc Quang
Thanh Quang, phóng viên RFA

1 of 1 File(s)
VIE-2010-0725-0000.mp3

Kính Thưa Quý Vị:

Trong mấy ngày qua, công luận trong và ngoài nước xôn xao và xúc động trước cảnh lao lý từ hơn 30 năm và trên 20 năm của 2 tù nhân chính trị bất khuất Trương Văn Sương và Nguyễn Anh Hảo vừa được rời khỏi cảnh đọa đày.
...

Hình do Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo Việt nam gởi Đài RFA Từ trái qua: ông Trần Văn Huy, ông Nguyễn Ngọc Quang, ông Nguyễn Anh Hảo, Cô Nguyễn Thu Trâm và ông Nguyễn Bắc Truyển hôm 18/07/2010.

Nhưng câu hỏi được nêu lên là còn nhiều tù chính trị bị giam hãm lâu năm khác trong lao tù cộng sản thì sao?

...


Qua bài tựa đề “Người tù lâu nhất trong địa ngục trần gian của CSVN”, tác giả Lê Minh ở Sydney viết rằng “sự bưng bít thông tin của chế độ đối với toàn cảnh xã hội đã là ghê gớm, nhưng việc ém nhẹm về tù nhân chính trị và các điều kiện sống trong tù còn ghê gớm gấp ngàn lần. Do đó xã hội và thế giới bên ngoài hoàn toàn không hay biết những gì xảy ra bên trong các trại tù kia”.
...


“Những gì xảy ra bên trong những trại tù kia” đó đã được 2 tù nhân chính trị bất khuất là ông Trương Văn Sương sau 33 năm 4 tháng bị giam cầm và ông Nguyễn Anh Hảo sau gần 23 năm đã kể lại tổng quát khi hai ông rời khỏi cảnh lao tù khắc nghiệt mới đây.
Vì tự do dân chủ

...

Hôm nay, cựu tù chính trị bất khuất Nguyễn Anh Hảo chỉ tâm sự vắn tắt như sau:

“Những năm tù của tôi không phải là vô nghĩa. Điều tôi muốn nói ở đây là tất cả anh em chúng ta phải có tâm huyết đấu tranh, và khi đấu tranh thì phải chấp nhận hy sinh gian khổ, kể cả sự chết chóc nữa. Còn thời gian ở trong tù, đời sống trong tù thì rất phức tạp, mà ở đây nếu mình nói thì nó dài dòng lắm. Nếu cần thì tôi sẽ có trên giấy tờ đàng hoàng. Tôi xin khẳng định rằng tôi nói rất trung thực, và không nói xấu cho người ta.”

Người tù bất khuất Trương Văn Sương, sau khi được Hà Nội cho tạm hoãn thi hành án trong 12 tháng, luôn nghĩ tới những người tù chính trị còn trong cảnh đọa đày. Ông mong mỏi:

    Đó là những người ấp ủ trong lòng một tình yêu quê hương cao đẹp. Họ sẵn sàng hy sinh cho tình yêu cao quý ấy.
    Nguyễn Ngọc Quang

“Trong những ngày bị lao tù, tôi cũng mong một ngày nào đó có được một giải pháp chính trị để họ thả tôi ra. Thật ra, tôi không nghĩ rằng họ có nhân đạo thả tôi, hoặc tôi cũng không nghĩ rằng tôi là người cải tạo tiên tiến để được đặc xá hay giảm án, tha án gì. Tôi mong rằng có một giải pháp chính trị nào đó để giúp giải quyết cho những người tù chính trị.”


Cựu tù nhân chính trị Nguyễn Ngọc Quang, cũng là thành viên Khối 8406, bày tỏ sự cảm kích và ngưỡng mộ đối với hai tù nhân bất khuất vừa rời khỏi cảnh lao lý này:

“Khi gặp gỡ lại anh Trương Văn Sương cũng như anh Nguyễn Anh Hảo sau những năm tháng dài 2 anh ấy bị tù đày – anh Trương Văn Sương thì 33 năm 4 tháng, còn anh Nguyễn Anh Hảo thì tổng cộng cũng gần 23 năm, nhưng chế độ nhà tù với chính sách của CS dùng cực hình để trấn áp chí khí thì hoàn toàn bị phá sản, tại vì điều đó càng làm tăng thêm lòng cương quyết của họ với chính nghĩa để đòi lại tự do, dân chủ cho VN này.”
...

Hình ảnh người Tù Trương Văn Sương đang trả lời phỏng vấn của BTV Thanh Quang. Hình do Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị Và Tôn Giáo Việt nam cung cấp.
Một cựu tù nhân chính trị khác, ông Nguyễn Bắc Truyển, có nhận xét như sau:



“Qua trường hợp anh Trương Văn Sương là tạm hoãn thi hành án 1 năm để anh trở về nhà chữa trị bệnh suy tim cấp 4, trường hợp của anh Nguyễn Anh Hảo thì đã hết hạn tù 13 năm, thì việc nhà cầm quyền VN giam giữ những người tù như vậy thật sự hết sức dã man và tàn bạo. Bởi vì tất cả những người đó cũng là người VN thôi. Bây giờ đã trải qua bao nhiêu năm rồi. Đúng lý ra nhà nước VN cần phải phóng thích những tù nhân chính trị để thể hiện thiện chí hòa giải hòa hợp dân tộc, chứ không nên tiếp tục giam giữ họ như vậy nữa.”

Theo cựu tù chính trị Nguyễn Ngọc Quang, thì đức tín kiên cường và nhất là tình yêu quê hương cao cả là một loại võ khí hiệu quả giúp tù nhân chính trị vượt qua mọi cực hình mà họ gặp phải trong nhà tù nhỏ trong nước:

“Tôi rất may mắn là được ở tù chung với anh em tù nhân chính trị. Qua 3 năm được sống với họ thì tôi nhận thấy ở họ đã toát lên đức tính kiên cường. Đó là những người ấp ủ trong lòng một tình yêu quê hương cao đẹp. Họ sẵn sàng hy sinh cho tình yêu cao quý ấy. Vì vậy họ không còn sợ cảnh tù đày mà chế độ CS Hà Nội áp đặt mọi cực hình lên họ.”
Người tù bất khuất Nguyễn Hữu Cầu


Nhắc đến những tù nhân chính trị bất khuất bị án tù dài hạn và gần như bị thế giới lãng quên, có lẽ một trong số này là ông Nguyễn Hữu Cầu, cựu đại úy quân lực VNCH hiện tiếp tục bị giam giữ trong hơn 3 thập niên nay. Ông Nguyễn Anh Hảo nhớ lại người tù bất khuất này như sau:

    Nhà tù đã dùng biết bao cực hình để khuất phục ý chí của anh. Nhưng chưa một lần nào viết bản kiểm điểm mà anh ghi vào đó rằng “tôi nhận tội” cả.

    Nguyễn Anh Hảo
...

...

“Anh Nguyễn Hữu Cầu còn đang ở tù. Khi tôi bắt đầu vô trại tù, thì anh ấy đã có mặt ở đó rồi. Tôi hỏi anh có mặt ở đây bao lâu rồi, anh Cầu đáp rằng anh đã có mặt tại đây chừng cả chục năm rồi. Anh bị chung thân rồi nằm ở đó luôn. Anh Nguyễn Hữu Cầu ở tù chung với tôi, nhưng trường hợp của anh quá đặc biệt. Do đó phải bằng mọi cách giúp cứu vãn để anh ấy được trở về. Nếu không có chuyện bên ngoài can thiệp giúp đỡ, thì chắc có lẽ anh Cầu sẽ ở tù “mút chỉ”.”

Cựu tù chính trị Nguyễn Ngọc Quang cũng có nhiều kỷ niệm với ông Nguyễn Hữu Cầu:

“Đại úy Nguyễn Hữu Cầu có sự liên hệ chặt chẽ với tôi là vì ngày tôi ra tù thì được anh Nguyễn Hữu Cầu nhờ đưa một số tờ giấy của anh về gia đình và một số đơn của anh Cầu ra ngoài. Dù bị tra xét rất kỹ nhưng tôi đưa ra được.

...

Từ phải qua: ông Nguyễn Anh Hảo, cô Nguyễn Thu Trâm, ông Nguyễn Bắc Truyển và ông Nguyễn Ngọc Quang. Hình do Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị Và Tôn Giáo Việt nam gởi Đài RFA.
Sống trong tù với anh Nguyễn Hữu Cầu một thời gian không dài lắm, tôi cảm phục chí khí bất khuất kiên cường của anh Nguyễn Hữu Cầu. Anh đã gần 500 lần viết những lá đơn để kháng cáo tội bị gán cho mình. Nhà tù đã dùng biết bao cực hình để khuất phục ý chí của anh. Nhưng chưa một lần nào viết bản kiểm điểm mà anh ghi vào đó rằng “tôi nhận tội” cả. Mà anh ghi như thế này, “Tôi luôn luôn giữ quan điểm của mình là tôi vô tội. Người có tội chính là đảng CSVN”. Vì vậy anh luôn luôn bị biệt giam, bị cùm.
...

Anh Cầu bị biệt giam không như những người khác. Người ta bị cùm 14 ngày và bị biệt giam 3 tháng là xong. Anh Cầu bị biệt giam 3 năm liền. Họ biệt giam như vậy nhằm sử dụng bệnh tật để giết chết người tù già tuổi. Nhưng may mắn số trời để cho anh sống. Thực sự đó là cách hành xử hết sức dã man. Ngoài ra họ dẫn anh tới giam tại một phòng giam gần máy sấy điều, cho nên khói điều làm mù mắt anh. Nhưng những hành động đó vẫn không khuất phục được ý chí của anh.”

Các bản đơn, tường trình viết tay từ nhà tù của ông Nguyễn Hữu Cầu


...


...




Và cả trăm tù chính trị đang bị giam đâu đó

Nhà dân chủ Nguyễn Khắc Toàn, sau khi thọ án tù dài hạn, đã lưu ý một vài trường hợp tiêu biểu trong số khá nhiều tù nhân chính trị bị giam giữ lâu năm tại VN hiện giờ:

“Hiện nay nhà nước VN vẫn còn giam giữ rất nhiều tù nhân chính trị trong cả nước, đặc biệt là những người hoạt động chính trị có dính líu đến VNCH, một thể chế cũ dân chủ ở Miền Nam VN.

Họ giam giữ rất lâu năm, án rất nặng nề. Ví dụ như ông Trần Tư hiện đang thụ án chung thân. Ông này cùng với ông Đỗ Hường về để hô hào vận động nhân dân xuống đường đòi thay đổi chế độ chính trị và bị bắt giam. Cho đến nay, ông Trần Tư vẫn bị biệt giam ở phân trại B, trại Nam Hà. Còn nhiều tù nhân chính trị bị giam giữ ở buồng số 6, khu 17 biệt giam ở trại Ba Sao Nam Hà
.

    Trong tay tôi hiện tại có danh sách đầy đủ 42 tù nhân ở tại khu K2, trại giam Xuân Lộc, Đồng Nai. Nhưng trong 42 người đó, có trên 20 người bị án trên 15 năm, thậm chí trên 20 năm và chung thân.
Back to top
« Last Edit: 15. Aug 2010 , 01:08 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #19 - 15. Aug 2010 , 22:38
 
DẬY MÀ ĐI HÕI ĐỒNG BÀO OI







Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #20 - 18. Aug 2010 , 23:05
 
BS Lê Nguyên Sang trả lời phỏng vấn RFA ngay sau khi ra khỏi tù


Nhà bất đồng chính kiến, bác sĩ Lê Nguyên Sang, thuộc Đảng Dân chủ Nhân Dân, vừa trở về gia đình vào 8:30’ sáng ngày 17 tháng 8 năm 2010, sau bốn năm ở trong nhà tù vì bị kết tội ‘tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ theo điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam.
...

Bác sĩ Lê Nguyên Sang vội vã chia tay với mẹ trước khi vào trại giam. AFP)

*


Ngay sau khi về đến với gia đình tại thành phố Hồ Chí Minh, bác sĩ Lê Nguyên Sang dành cho Đài Á Châu Tự do cuộc phỏng vấn sau đây. Mời quí thính giả theo dõi.
Từ nhà tù nhỏ ra nhà tù lớn
Gia Minh: Trước hết xin chung vui với bác sĩ đã mãn hạn thi hành án, và về với gia đình. Xin ông chia xẻ cảm xúc của ông vào lúc này?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Ở tù cộng sản, người ta bị đàn áp nhiều về mặt tinh thần, vật chất- mệt mỏi lắm. Nhưng khi bước ra khỏi tù, cảm giác tự do làm cho con người như ‘lâng lâng’: một thế giới mới đối với mình. Do đó, cảm giác chóang ngợp không thể diễn tả hết được. Thế nhưng tôi đoan chắc đã bước qua một giai đọan nghiệt ngã nhất trong cuộc đấu tranh vì dân chủ của đất nước. Sau khi bước ra khỏi tù tôi còn nhiều việc phải làm nữa.

Đối với tôi nhà tù cộng sản chỉ là nhà tù nhỏ thôi, ngoài nhà tù đó còn nhà tù lớn hơn nữa. Ai ở tù đều có cảm giác, đều biết sau bốn bức tường, còn thêm bốn bức tường, tiếp đó nữa là cái xà lim chỉ nhốt đủ một một người mà thôi.

Đối với tôi nhà tù cộng sản chỉ là nhà tù nhỏ thôi, ngoài nhà tù đó còn nhà tù lớn hơn nữa. Ai ở tù đều có cảm giác, đều biết sau bốn bức tường, còn thêm bốn bức tường, tiếp đó nữa là cái xà lim chỉ nhốt đủ một một người mà thôi.
Gia Minh: Thời gian bác sĩ ở trong xà lim đó bao lâu?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tôi ở hơn một năm. Một năm rất nghiệt ngã, không có không khí để thở, ánh sáng để hưởng. Nhu cầu của con người là ánh sáng và không khí, hai thứ không mất tiền; thế nhưng trong nhà tù cộng sản hai thứ đó không được hưởng. Đó là sự ép bức, đày đọa thể xác, tinh thần con người.


Gia Minh:
Trong khỏang thời gian một năm trời đó, ông được ra vào bao lâu?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Khi đi hỏi cung thôi. Và người tù ở xà lim muốn được đi hỏi cung để được ra bên ngoài. Một tháng đi hỏi cung một lần. Khi đi ra là lảo đảo vì bị giam trong xà lim lâu nên người tù ở xà lim muốn ra ngoài cho được thỏai mái. Từ đó việc đưa đi hỏi cung như là một đặc ân, và người tù xà lim có thể sẽ khai hết.

Gia Minh:
Thời gian hỏi cung là bao lâu?

Tôi lên Chí Hoà, Bố Lá. Chí Hoà nổi tiếng nơi có các ‘anh chị đại bàng’. Do tính chất và vị thế của tôi nên tôi chịu nhiều khắc nghiệt hơn các tù nhân khác: bị biệt giam, cách ly, chịu đựng nhiều hơn. Họ làm tôi rất mệt mỏi. Thật ra mới ra khỏi tù tôi cũng rất mệt mỏi.

Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tùy theo cán bộ. Nếu họ thấy cần thiết thì sáng kêu, chiều kêu; nhưng sau đó một tháng trời không kêu nữa.
Gia Minh: Thời gian biệt giam trong xà lim đối với ông vào lúc nào?
...
(Hình bên: Bác sĩ Lê Nguyên Sang sau khi lãnh bản án. Courtesy vietvungvinh.org)
*

Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Từ ngày 17 tháng 8 năm 2006 đến 17 tháng 10 năm 2007.
Gia Minh: Sau đó đến những nhà giam nào?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Sau tôi lên Chí Hoà, Bố Lá. Chí Hoà nổi tiếng nơi có các ‘anh chị đại bàng’. Do tính chất và vị thế của tôi nên tôi chịu nhiều khắc nghiệt hơn các tù nhân khác: bị biệt giam, cách ly, chịu đựng nhiều hơn. Họ làm tôi rất mệt mỏi. Thật ra mới ra khỏi tù tôi cũng rất mệt mỏi.
Không vượt biên vì hy vọng đất nước thay đổi
Gia Minh: Còn những người tù chung với ông tại những nơi đó đối xử với ông thế nào?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Khi chưa biết mình là tù chính trị thì khác, nhưng khi biết rồi họ ‘dè sẻn’ hơn. Bởi vì tại những nơi có những ‘đại bàng’ như thế họ có những lối đối xử gọi theo tiếng lóng là ‘bass, treb’ tức đá, đấm hành hạ nạn nhân. Đối với tù nhân chính trị, người ta ‘dè’ hơn và mình có cách cư xử đối với họ: đem sự thương yêu, công bằng, thái độ lịch sự ra đối xử, không ‘ba trời- ba búa’ thì họ không làm gì mình hết.
Đấu tranh thì đâu cũng đấu tranh được nên trong nhà tù cũng nói để tù hình sự hiểu được con đuờng đấu tranh chính trị chống lại sự hà khắc của chế độ cộng sản. Trong tù, dù ‘đại bàng- đại bác’ cũng sợ cán bộ; nên cán bộ sử dụng những đối tượng đó để trị tù hình sự khác. Bản thân tôi khi mới vào tù chưa có kinh nghiệm.

Tôi nói không vượt biên vì yêu đất nước này, và nghĩ rằng chế độ cộng sản từ từ sẽ tốt đẹp hơn. Bản thân gia đình tôi trước kia từng ‘thân cộng’; nhưng sự khắc nghiệt của chế độ cộng sản đối với bản thân tôi càng tăng, buộc tôi quay lại chống và phải vào tù.

Sau khi kháng án để được xử phúc thẩm, tôi đi một mình và đã học được nhiều điều để tạo nên bản lĩnh. Vào tù tôi cũng gặp những anh em đi vượt biên, bị tù ở Thái Lan; họ hỏi sao không vượt biên: tôi nói không vượt biên vì yêu đất nước này, và nghĩ rằng chế độ cộng sản từ từ sẽ tốt đẹp hơn. Bản thân gia đình tôi trước kia từng ‘thân cộng’; nhưng sự khắc nghiệt của chế độ cộng sản đối với bản thân tôi càng tăng, buộc tôi quay lại chống và phải vào tù.
Con đường dân chủ của bác sĩ Sang
Gia Minh: Trong tù với cách cư xử của ông thì hiệu quả đối với những tù nhân khác ra sao?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tất nhiên đối nhân xử thế tùy theo người. Không phải ai mình cũng ‘xun xeo’ hết; mà có trường hợp cần phải mạnh miệng , cứng rắn mới thành công. Trong chính trị cũng vậy thôi. Trong tù có lúc tôi phải ‘đánh lộn’ rồi, dù là bác sĩ, trí thức nhưng phải làm vậy thôi để khẳng định mình.
Do tính cách không chịu được sự ngang trái nên từ Chí Hoà, Bố Lá, Xuân Lộc nơi nào tôi cũng đụng chạm nhiều. Chính vì không chịu sự áp bức đối với bản thân nên tôi chống lại cộng sản, mà đã dám làm thế thì một ‘đại bàng- đại bác’ đối với cá nhân tôi không sợ. Trong lý lịch trại giam tôi đã từng thách thức đánh tay đôi với người khác; nếu không làm vậy sẽ bị đàn áp.
Gia Minh: Trong thời gian bốn năm hẳn ông cũng có lúc đuợc giam chung với những tù chính trị khác. Trong lúc đó các tù chính trị có trao đổi những điểm chung với nhau thế nào?

Nhóm chúng tôi không chủ trương sử dụng bạo lực mà dùng dân chủ, tuyên truyền cho nhân dân Việt Nam thấy con đường Cộng sản đi là con đường bế tắc, không có gì tươi sáng cho dân tộc. Cuối cùng cộng sản sẽ sụp đổ.

Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tôi nghiền ngẫm về chính trị nhiều. Có nhiều nhóm với nhiều quan điểm ngồi với nhau để phân tích vấn đề. Trước đây có những nhóm chủ trương dùng vũ lực, vũ trang như nhóm của anh ‘Chánh’; nhóm chúng tôi không chủ trương sử dụng bạo lực mà dùng dân chủ, tuyên truyền cho nhân dân Việt Nam thấy con đường Cộng sản đi là con đường bế tắc, không có gì tươi sáng cho dân tộc. Cuối cùng cộng sản sẽ sụp đổ. Nhiệm vụ của chúng tôi là đứng ra gánh vác đất nước này, vì cộng sản không có khả năng lãnh đạo đất nước, không có khả năng nói cho dân chúng nghe.
Uống trà với ‘ người tù thế kỷ’ Nguyễn Hữu Cầu
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tôi vừa nói chuyện, uống trà với anh Cầu trước khi bước ra khỏi cổng. Hòan cảnh anh Cầu rất đặc biệt- anh bị án chung thân. Đặc biệt ở chỗ ông bị bắt hồi ngày 9 tháng 10 năm 1982, vì những bài báo, bài viết, bài nhạc gì đó… tố cáo Viện truởng Viện Kiểm sát tỉnh Kiên Giang, và phó chủ tịch tỉnh này. Họ bắt và xét xử theo luật 003. Sắc luật 003 do Hồ Chí Minh ký năm 1967. Sắc luật này qui định xét xử của chính quyền không cần tòa án. Ông Cầu bị kết án chung thân và đến ngày 9 tháng 10 năm nay ông ở tù đủ 29 năm. Tôi nghĩ đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam nên trả tự do cho ông Cầu vì ở quá lâu rồi.
Gia Minh: Sức khỏe của ông Cầu thế nào? Có tin nói ông này bị mù hai mắt rồi?

Anh Cầu bị bắt hồi ngày 9 tháng 10 năm 1982, vì những bài báo, bài viết, bài nhạc gì đó… tố cáo Viện truởng Viện Kiểm sát tỉnh Kiên Giang, và phó chủ tịch tỉnh này. Họ bắt và xét xử theo luật 003. Sắc luật 003 do Hồ Chí Minh ký năm 1967. Sắc luật này qui định xét xử của chính quyền không cần tòa án.

Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Anh Cầu khỏe về thể chất. Ông bị đục thủy tinh thể, và đã mổ một con rồi. Một con sáng, một con mù; đeo kính vào có thể thấy đường. Nhưng anh muốn mổ thêm con nữa. Thể chất anh khỏe vì anh có thể đi đuợc, có thể tắm ngoài mưa được. Anh rất hài hước, lạc quan và rất tin tưởng trong đợt đặc xá ngày 2 tháng 9 này anh sẽ được Đảng và Nhà Nước thả ra.
Gia Minh: Vấn đề thăm nuôi ông thế nào?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Hằng tháng gia đình tôi đều thăm nuôi. Tuy nhiên có những người lâu không có ai thăm nuôi, và chúng tôi gọi là ‘mồ côi’. Họ là những người thuộc nhóm anh ‘Chánh’ bị bắt từ Thái Lan về.
Trước đây có khó khăn thăm nuôi đuợc bảy ký thôi. Anh em tôi phải đấu tranh để được nhiều hơn, bởi vì bảy ký không thể san sẻ cho những người tù khác.
Cộng sản xưa và cộng sản ngày nay
Gia Minh: Còn thái độ của quản giáo đối với ông ra sao?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Trước đây nhiều người quản giáo rất xấu tính. Truớc đây khi ở K1, tôi thuộc đội hình sự nên người quản giáo đó xem tôi như hình sự. Họ buộc tôi phải ‘đạp điều’ đủ 21 cân, nếu không họ cùm tôi. Từ ngày qua K2 là tù chính trị, người quản giáo có học hơn một chút, từ trường lớp ra nên đối xử với anh em rất nhẹ nhàng; chứ không giống hồi ở K1, ông quản giáo Kháng từng hăm dọa, đòi đánh tôi, đòi đưa tôi đi cùm, tức giam trong xà lim treo chân lên; tuy nhiên tôi không bị như thế. Dẫu vậy, khi ở tù thì đi chuyển từ nơi này qua nơi khác cũng bình thường, chỉ cách nhau một bờ tường thôi.

Tôi là người sinh ra ở miền nam truớc 75, cha tôi là cảnh sát; và nay tôi công nhận chế độ cộng sản có tiến bộ hơn cách đây 30 năm. Khỏang năm 80 họ tiến bộ hơn nhiều.

Gia Minh: Quản giáo làm nhiệm vụ kiểm sóat, xem xét, áp dụng hình phạt đối với tù nhân, và hỏi cung; thế nhưng trong tù có cơ hội nào để nói chuyện, tranh luận với họ không?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Thường họ né tránh tranh luận; họ chỉ nói đường lối của Đảng- Nhà nước, họ chỉ là người ‘giữ’ tù mà thôi. Còn tội là do Tòa. Họ ngại tranh luận vì không có khả năng tranh luận về vấn đề dân chủ, độc tài của đất nước, về sự vô tội của bản thân mình. Tôi cũng biết không nên ép họ vào thế đó; làm thế cũng tội cho họ. Giám thị trại giam cũng nói chỉ biết giam thôi, còn lệnh thả hay không là ở trên.
Trừ những quản giáo đánh tù mới la ó phản đối, còn nếu họ đối xử đàng hòang đối với tù, không việc gì phải la ó hết. Thật ra họ chỉ làm nhiệm vụ của họ thôi. Thật ra, đối với chế độ cộng sản ai mình cũng ‘cương’ hết thì mình không có khả năng sống được. Do vậy phải chấp nhận rằng có người đúng và có người sai. Sai là những người ở trên, chính sách sai. Ở đây cũng có người đàng hòang, họ mua thuốc sâu, hạt giống cho anh em tù; chứ không phải như cộng sản truớc đây cứ bắt người. Nay không còn chuyện đó nữa đâu. Bây giờ đất nước này tiến bộ rất nhiều.

Tôi là người sinh ra ở miền nam truớc 75, cha tôi là cảnh sát; và nay tôi công nhận chế độ cộng sản có tiến bộ hơn cách đây 30 năm. Khỏang năm 80 họ tiến bộ hơn nhiều.

Tôi là người sinh ra ở miền nam truớc 75, cha tôi là cảnh sát; và nay tôi công nhận chế độ cộng sản có tiến bộ hơn cách đây 30 năm. Khỏang năm 80 họ tiến bộ hơn nhiều. Nay Việt kiều về thăm nước nhiều hơn, có cởi mở hơn. Ngay tại tòa tôi cũng nói điều này rồi. Tuy nhiên, đảng bắt buộc phải cởi mở hơn nữa để dân chúng có thể hưởng những quyền lợi về dân chủ- tự do của họ.
Trong 4 năm tù học nhiều hơn 45 năm ngoài đời
Gia Minh: Sau bốn năm phải ở trong tù, ông có những suy nghĩ, chiêm nghiệm về đường lối mà ông theo trước khi bị bắt ra sao?
Bác sĩ Lê Nguyên Sang: Tôi là người sinh ra ở miền nam truớc 75, cha tôi là cảnh sát; và nay tôi công nhận chế độ cộng sản có tiến bộ hơn cách đây 30 năm. Khỏang năm 80 họ tiến bộ hơn nhiều. Trước đó tôi viết bài cho Câu lạc bộ Dân chủ Việt Nam dưới bút danh Nguyễn Hải Sơn thì không thể bị bắt.
Người ta nói  các anh ghê quá, các anh thành lập đảng, rải truyền đơn đòi lật đổ chế độ cộng sản. Tôi vạch tội chế độ cộng sản và rải truyền đơn đòi lật đổ nên người ta mới bắt tôi. Cán bộ điều tra nói phải bắt thôi vì không có chế độ nào đồng ý cho người ta kêu gọi lật đổ mình.

Trong bốn năm qua tôi thấy đảng và nhà nước này nhìn về dân chủ cởi mở hơn. Bốn năm trong tù tôi học nhiều hơn 45 năm tôi ở ngòai đời. Tôi học được cái khôn ngoan của một người trí thức. Từ trước tôi chỉ học chữ, rồi đi làm ăn mà không nghĩ đến sự khôn ngoan- đối đáp- bản lĩnh.

Từ  khi vào tù rồi tôi học được rất nhiều kinh nghiệm. Trong bốn năm qua tôi thấy đảng và nhà nước này nhìn về dân chủ cởi mở hơn. Bốn năm trong tù tôi học nhiều hơn 45 năm tôi ở ngòai đời. Tôi học được cái khôn ngoan của một người trí thức. Từ trước tôi chỉ học chữ, rồi đi làm ăn mà không nghĩ đến sự khôn ngoan- đối đáp- bản lĩnh. Nhà tù dạy cho tôi hai thứ: một là tinh thần bản lĩnh, hai là cách giải quyết những vấn đề đôi khi rất đơn giản, mà nếu không biết cách sẽ trở thành phức tạp. Tôi thấy có đủ kinh nghiệm để giải quyết những vấn đề của Việt nam.
Tôi nói chung bất mãn với nhà nước cộng sản, nhưng với tinh thần yêu nước, chúng tôi muốn cộng sản phải thay đổi hướng có lợi cho đất nước, cho dân tộc này, cho cả những cộng đồng người Việt ở nước ngòai. Tôi không đi vượt biên, và nằm nghĩ con người như bản thân mà không vượt biên, dứt khóat phải ở tù cộng sản thôi. Đến lúc này tôi nghĩ con đường mình chọn là đúng, và tôi giải quyết theo con đường đúng của mình.
Có thể tôi sẽ vào tù lại; nhưng con đường dân chủ Việt Nam là con đường không thể đảo ngược được. Có thể tôi đi nhanh hơn người khác; ngay cả cộng sản Việt Nam cũng muốn dân chủ hơn, chứ không thể quay lại hướng độc tài; bởi con đường dân chủ Việt nam là con đường không thể thay đổi được.
Gia Minh: Cám ơn ông về thời gian ông dành cho chúng tôi khi mới rời nhà tù về với gia đình.

Nguồn http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/dissident-doctor-le-nguyen-sang-of-vietna...
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #21 - 06. Sep 2010 , 16:33
 
Đối Thoại” phỏng vấn LS Lê Thị Công Nhân về quan hệ “VN-Mỹ-TQ”


...



    LS Lê Thị Công Nhân
    HÀ NỘI – 28/8/2010


    1.Xin chào Luật sư Lê thị Công Nhân. Cám ơn Luật sư dành cho Đối Thọai buổi trao đổi hôm nay. Trước hết xin hỏi thăm LS về tình trạng sức khỏe,sau khi rời nhà tù, tình trạng sức khỏe của LS có được cải thiện nhiều không?

    Luật sư Lê Thị Công Nhân:
Cảm ơn anh, sức khỏe của tôi không cải thiện mấy sau khi ra tù, có thể là do nội lực của tôi đã yếu sẵn và những hậu quả của thời gian ở tù nặng nề và tồi tệ hơn là tôi nghĩ. Hiện giờ thì bệnh khớp của tôi đã trở nên mất kiểm soát vì bị đau và sưng ngay giữa mùa hè, vốn không phải là mùa đặc trưng của căn bệnh này. Tôi sẽ có một đợt khám tổng quát lại thật kỹ, có thì như quý vị cũng biết đấy đã làm cho người dân phải nói một câu là “Ở Việt nam đi viện còn khổ hơn đi tù”. Khám 5 phút 1 người và khám một căn bệnh nhưng phải đi làm xét nghiệm thêm ở bệnh viện, phòng khám tư khác nhau mới ra kết luận bệnh mà chưa chắc đã đúng, và bệnh nhân hầu như không nhận được bất kỳ câu trả lời đầy đủ thỏa đáng nào khi hỏi bác sỹ về bệnh tình của mình, tất cả vì quá tải.


    Mọi cái trong đời sống dân sinh cơ bản nhất đều quá tải: giao thông quá tải, bệnh viện quá tải, trường học quá tải, môi trường quá tải, nhà tù lại càng quá tải chỉ có có pháp luật dân chủ và văn hóa dân chủ là cực kỳ thiếu thốn, thậm chỉ gần như không có. Tôi cho rằng, hậu quả của những sự quá tải kia là do thiếu thốn về dân chủ, thiếu thốn không phải vì nó không có, mà nó đã bị hủy diệt, lừa đảo, đánh tráo từ khiViệt nam rơi vào ách cai trị độc tài của băng đảng cộng sản. Có lẽ là tôi hơi đi xa so với câu hỏi rồi, nhưng mong quý vị cũng thông cảm cho tôi vì nói lên được suy nghĩ của mình cũng làm nhẹ lòng, mà nhẹ lòng thì chắc chắn là sẽ đỡ mệt hơn.


    Chế độ độc tài cộng sản làm tôi phát ốm vì lúc nào cũng âu lo không biết chúng còn phá hoại đất nước này mới mức độ nào nữa. Đi đâu cộng sản cũng rêu rao “minh bạch, giám sát”, nhưng chỉ có một mình đảng cộng sản thì có cái gì là minh bạch đây, giám sát ai và ai giám sát. Cuối cùng thành ra một vở bi hài kịch lẩn quẩn tự biên tự diễn tự vỗ tay, nhưng lại trấn lột tiền của nhân dân để dựng vở cho mình.


    Tôi cũng chỉ là một phần trong số 87 triệu dân trong nước mà thôi, lọt thỏm giữa một biển người mà tuyệt đại đa số chỉ biết đến 2 điều cơ bản là: mải miết kiếm tiền và tự ru ngủ mình một cách an phận với sự sợ hãi chính quyền và công an đã trở thành một phong cách tự nhiên và độc đáo của người Việt không chỉ đang sống trong nước mà ra đến nước ngoài rồi vẫn ôm ấp nỗi sợ ấy trong lòng. Sợ đến mức không dám đả động tới chính trị, nghe tới công an thì còn sợ hơn quỷ hiện hình, và câu cửa miệng thì lúc nào cũng là “Nước mình nó thế, ai mà chả biết, nhưng nói ra thì được cái gì, chỉ tổ rước họa vào thân.”.


    Ai cũng có lý do chính đáng để trì hoãn tiếng nói chân thật của chính mình. Em rể tôi, tên Thành, kể chuyện cậu ta có quen mấy ông trung tá ngành an ninh phản gián bên quân đội và công an, nhà ai cũng giàu có sung sướng “tiền đè chết người”, con cái du học bên “trời Tây” Anh, Mỹ, Úc (chả thấy cháu nào sang Tàu, Cuba hay Bắc hàn du học cả ! ?) , có mấy ông tâm sự “Tao chán cái chế độ này tận cổ, nhưng phải về hưu đã, lo việc xong xuôi cho mấy đứa con, đâu vào đấy ổn thỏa hết rồi, tao sẽ viết hồi ký. Chứ bây giờ thì chưa an toàn, chưa được, mình phải tính toán có lợi nhất cho mình thì mới làm chứ. Chứ chị vợ mày (ý nói tôi-LTCN) là cái đinh, đéo biết gì, dân ngoài làm sao biết được cái thối bên trong bộ máy (chính quyền) như bọn tao.” Tôi cứ nghĩ mãi về câu nói đấy và thấy rất buồn. Nỗi buồn ấy lớn lắm, lớn đến mức thành một nỗi âu lo len cả vào giấc ngủ, vì thấy rằng sao cái nỗi sợ và sự đạo đức giả lại có thể được “chạy” một cách tự động, trơn tru và tự nhiên đến thế trong con người Việt nam hiện nay từ khi dân mình được đảng cộng sản “đặt bục công an giữa trái tim người”. Trước đây dân ta đâu có thế.


    Đành rằng thời phong kiến có nhiều lạc hậu, dân ta vốn cũng không phải là một dân quá thông minh như tuyển dân Do Thái của Chúa, lại cũng chẳng phải là một dân tinh hoa nghệ thuật lẫy lừng như dân Ý, dân Pháp, nhưng chắc chắn chưa bao giờ là một dân đáng hổ thẹn trên thế giới như chúng ta bây giờ. Ở Việt nam bây giờ lúc nào người ta cũng nói dối và kiêu ngạo không thể tưởng tượng nổi đến mức lố bịch, nhưng bên cạnh đó thì lại rất mặc cảm tự ti và côn đồ. Ngồi xem tivi một mình mà tôi còn cảm thấy nhục, xấu hổ vô cùng mỗi khi nghe cái giọng điệu tuyên truyền “Bác Hồ, người là niềm tin thiết tha nhất trong lòng dân và trong trái tim nhân loại …”, rồi thì “Đảng đã cho ta một mùa xuân tràn ước vọng…”, nào là “Cả thế giới phải ngưỡng mộ và khâm phục Việt Nam vì thành tích phát triển về kinh tế và vị thế chính trị trên trường quốc tế …”. Đến nỗi đôi khi thấy mình nhạy cảm quá chỉ thêm khổ. Cộng sản trước hàng chục triệu dân Việt nam khốn khổ nghèo đói và cả thế giới hàng ti tỉ dân nhìn vào mà còn trơ trẽn vô độ dùng bạo lực để cưỡng bức, cướp đoạt tiền của, sức lực, thời gian của người dân để ca ngợi chúng nó thì mình ngồi xem tivi một mình mà còn thấy nhục thay, thấy khổ sở vì xấu hổ thì e răng mình ủy mị quá chăng. Nhưng anh ạ, tôi lại tự an ủi “Không sao, biết đâu nhờ sự nhạy cảm đó mà mình có thể đối mặt với sự thật và vượt qua được những yếu kém của bản thân, thì ít ra cũng không cảm thấy mình hèn.”
    Tóm lại sức khỏe của tôi là như vậy đấy, giờ lại càng thấm thía cách phân tích về “tâm bệnh” của đông y hay đến thế nào. Một người vừa ra tù, lại bị quản thúc, sống dưới sự cai trị dối trá, ác độc và đê hèn đến ghê người của cộng sản Việt Nam mà vẫn mạnh khỏe vui tươi mới lạ !


    Thậm chí tôi tổ chức sinh nhật tháng 7 vừa rồi (khoảng 20 người), mà mật vụ A42 (Yến-nữ, Hoàng Quân-nam) buổi chiều còn vào tận nhà dọa tôi một trận, còn buổi tối thì xếp đặt theo dõi sát sạt ở nhà hàng tôi tổ chức (xếp to thì vào nhà hàng ăn uống, lâu la tép riu thì đứng vòng ngoài thỉnh thoảng chạy vào báo cáo, mặt mũi vừa lấm lét, vừa hằn học (cái vẻ mặt này khó tả lắm !). Mật vụ còn ngăn chặn một số bạn bè tôi vào dự tiệc sinh nhật ở nhà hàng (chỉ cho vào tặng hoa rồi bắt phải về ngay). Giá mà họ hiểu được là họ đang xúc phạm và làm tổn thương tôi nghiêm trọng đến như thế nào, nhân danh chế độ độc tài đảng cộng sản, mà lại lấy tiền thuế của dân đóng vào ngân sách công ích nhà nước để đi làm những việc thô bỉ đó thì tôi quá phẫn nộ.


    Nếu các đảng viên cộng sản vẫn thích thú đàn áp những người dân chủ như vậy thì hãy tự đóng tiền vào mà trang trải chi phí cho cuộc đàn áp của các người. Hãy tự trả tiền mà sinh hoạt. Ăn cướp, ăn trộm tiền thuế của nhân dân như vậy không thấy nhục sao ? Chỉ cần dành vài phút để hình dung ngày mà người dân Việt Nam nổi dậy chống lại ách áp bức bóc lột dã man của cộng sản thì tôi cũng đã thấy rợn người. Vì họ đã cai trị dân Việt Nam đến mức độ sự phẫn uất chế độ này đã trào dâng đến cổ, phẫn uất vì những điều bất công, dối trá hàng ngày họ phải chịu đựng, thậm chí còn bị buộc phải “học tập và làm theo” sự dối trá đó. Cho dù đa phần họ chưa hiểu biết gì về chính trị hay dân chủ một cách sâu sắc. Họ không hiểu là vì họ hoàn toàn không được giáo dục, tuyên truyền một cách trung thực, đúng đắn về điều này (như tôi chẳng hạn, kể cả khi đã là luật sư, luật sư gì mà điều lệ lại ghi là “bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa”). Ai mà hiểu biết về chính trị, dân chủ thì là cả một sự cô đơn và khác thường giữa cộng đồng. Và, kinh khủng nhất là ai dám tỏ ra là mình không mù không câm không điếc trước hiện trạng xã hội cần phải chấm dứt chế độ độc tài công an đảng trị, thì bị coi là “tên tội phạm nguy hiểm, phản bội tổ quốc, phản bội nhân dân”.


    Vào tù rồi tôi mới thấy hết sự phẫn nộ của dân chúng với chế độ này, nhất là với công an. Mà không phải là vì thù hằn do họ bị đi tù đâu nhé. Hoàn toàn không phải thế. Một bạn tù của tôi là chị Hồng, án buôn bán trái phép ma túy, nói “Bọn chị đi buôn ma túy nhưng thật lòng chị thấy bọn chị còn tử tế hơn bọn công an và cái nhà nước này. Bọn chị đi buôn ma túy còn nộp phế cho chúng nó, bị bắt rồi, còn phải đút lót chúng nó, vào tù thi hành án rồi còn phải tiếp tục đút lót cống nạp cho bọn công an quản giáo. Đ.mẹ bọn cộng sản này còn ác hơn bọn phát xít, khốn nạn hơn tất cả bọn khốn nạn trên đời. Không phải vì chị bị đi tù chị mới nói vậy, mà trước giờ chị vẫn thấy bọn cộng sản này đúng như thế, chị ghê tởm chúng nó. Bọn chị là dân giang hồ nhưng không bắt đứa nào phải cống nạp mà lại còn phải nịnh bợ mình như cộng sản. Dân giang hồ còn có lòng tự trọng hơn bọn cộng sản.” Đấy là tôi nói chuyện với chị khi chị ngồi đan áo len gửi về cho con trong một ngày mùa đông với một tâm trạng bình tĩnh chị em tâm sự với nhau.


    Vậy khi người dân Việt Nam tức nước vỡ bờ vùng dậy thì sẽ như thế nào nhỉ ? Dân Việt nam giờ đã được đảng cộng sản trang bị cho sự dốt nát về chính trị và pháp luật, sự thù hằn côn đồ trong tính cách, phẫn uất trong tâm trạng và thói phù phiếm phô trương để che đậy sự tự ti và thiếu văn hóa trong lối sống. Tất cả những điều này chắc chắn sẽ được trút vào đám cộng sản quan tham và công an tay sai của chúng một cách không thể kiểm soát.


    Cho nên chúng ta đều thấy rõ là tâm trạng khiếp sợ, tư duy nhiệm kỳ đang được cộng sản thể hiện một cách trắng trợn, điên cuồng. Vơ vét đến tận cùng dù đó là tên công an khu vực cấp xã phường hay tên bí thư thành ủy, nội bộ quan tham chơi xấu nhau tung đòn đến mức còn tồi tệ hơn kẻ thù (Giám đốc công an tỉnh Hà Giang nắm trong tay bằng chứng “cởi truồng” của chủ tịch tỉnh Hà Giang suốt 5 năm (2005 -2010) để làm tin, cấu kết vơ vét, và tất nhiên bên “cởi truồng” yếu thế hơn phải “biết điều” với bên kia, và công an luôn rất sẵn sàng bắn thẳng vào dân chỉ vì không …đội nón bảo hiểm sau khi rượt đuổi nạn nhân đến té ngã chổng vó không hề có khả năng trốn chạy, mà nạn nhân bỏ chạy là vì thấy 2 người mặc thường phục bỗng dưng rượt đuổi mình nên tưởng đó là kẻ xấu, cướp giật hoặc côn đồ gì gì đó (nạn nhân nữ sinh viên Trà ở Thái Nguyên đầu tháng 8 này)! ? 4 tên công an còn đoàn kết chung sức đánh hội đồng nhũn não, dập hạ bộ người dân đến chết cũng chỉ vì không … đội nón bảo hiểm (nạn nhân anh Khương ở Bắc Giang chết đầu tháng 7 vừa rồi)! ? Thật không thể tả hết bằng lời sự tàn ác của công an cộng sản. Đây chỉ là lỗi hành chính thuộc loai nhẹ nhất (vì chỉ ảnh hưởng đến cá nhân người không đội nón nếu xảy ra tai nạn). Lỗi này về mức độ nguy hiểm và nhận thức còn thua xa các tội vượt đèn đỏ, phóng nhanh vượt ẩu, lạng lách đánh võng và cả dùng còi hơi gây kinh hoàng trên đường phố.


    Vậy đấy, mà ông bộ trưởng bộ công an Lê Hồng Anh còn thể hiện quyền lực tối thượng của mình bằng cách phô diễn sự dốt nát và láo lếu với nhân dân khi ca ngợi cái quy định của mình cho công an giao thông được mặc thường phục để trà trộn vào nhân dân trong khi làm nhiệm vụ là đúng đắn, là được nhân dân hoàn toàn ủng hộ cần thiết phải được duy trì theo nhu cầu của xã hội (ông Lê Hồng Anh trả lời như vậy khi phóng viên hỏi ông ta về việc dư luận bất bình vì công an giao thông mà lại mặc thường phục trà trộn vào dân, đăng trên báo Pháp Luật thành phố Hồ Chí Minh sê ri bài về vụ công an Thái Nguyên bắn thẳng vào đùi nữ sinh viên Trà vì tội không đội nón bảo hiểm và chạy khi bị công an mặc thường phục đuổi, thậm chí chính quyền còn huênh hoang là đang chuẩn bị hồ sơ khởi tố chị Trà và anh Hùng về tội chống người thi hành công vụ, một tội hình sự nghiêm trọng).


    Chế độ độc tài công an đảng trị này đã tiến đến bờ vực của sự diệt vong bởi sự ác độc và vô sỉ của công an – đứa con cưng nhất của đảng cộng sản. Phương pháp làm việc mờ ám, đi đêm, khủng bố tinh thần người dân được tôn thờ đến mức ngành công an giao thông mà cũng có mật vụ, tức công an chìm. Trên thế giới này có nơi nào như nước tôi không ? Tôi không hiểu nổi. Siêu luật sư, siêu chuyên gia nào trong lĩnh vực lập pháp, hành pháp, tư pháp xin hãy giải thích cho tôi điều này.


    Cảm ơn anh vì đã lắng nghe câu trả lời hơi dài của tôi. Mong quý vị thông cảm và chia sẻ cho tâm trạng tôi chỉ là một con người nhỏ bé bình thường nhưng không thể chịu đựng nổi những áp bức bóc lột trời không dung đất không tha mà chính quyền độc tài cộng sản Việt nam gây ra cho nhân dân Việt Nam. Tôi phải nói ra để giữ lấy lòng tự trọng của mình, là thứ ít khi nào bị cướp bị trộm, mà thường là do tự đánh mất là chính.


    2.Hôm nay Đối Thọai xin được trao đổi với LS về liên hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ trong bối cảnh mới. Như LS đã biết, năm nay là năm thứ 15 VN và Hoa Kỳ thiết lập bang giao. Tại Hội nghị Asean Regional Forum (ARF)Bà Ngọai trưởng Hoa Kỳ đã nói rõ “Tôi muốn nói ngắn gọn quan điểm của chúng tôi về vấn đề này. Hoa Kỳ, như mọi quốc gia, có lợi ích quốc gia trong việc tự do đi lại, tự do đi vào vùng biển chung của châu Á, và tôn trọng luật pháp quốc tế ở Biển Đông. Chúng tôi chia sẻ những lợi ích không chỉ với các thành viên ASEAN hoặc những người tham dự Diễn đàn Khu vực ASEAN, mà còn với các quốc gia gần biển khác và cộng đồng quốc tế rộng hơn.” Như vậy theo LS quan điêm của Hoa Kỳ có điều gì mới lạ chúng ta cần lưu ý?

    LS Lê Thi  Công Nhân:
Thưa anh, tôi không thấy bất ngờ và có gì mới lạ vì lời phát biểu này của bà Ngoại trưởng Hoa kỳ. Tôi không bất ngờ vì những lời phát biểu này là hoàn toàn đúng trong bối cảnh quốc tế và luật quốc tế, đặc biệt là về luật biển và quyền tự do đi lại trên biển quốc tế, và bởi vì lời phát biểu này là dành chung cho tất cả các quốc gia có liên quan và tranh chấp trên biển Đông, chứ lời phát biểu này không dành riêng cho câu chuyện giữa Việt Nam và Trung Quốc.


    Lời phát biểu này được quan tâm vì nó thật sự có ý nghĩa trong hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm và mất thể diện quốc gia nghiêm trọng của Việt Nam hiện nay trong việc bảo vệ chủ quyền biển đảo mà chính quyền cộng sản Việt Nam đã tự đánh mất và đang cố ý tiếp tục đánh mất chủ quyền của mình trên vùng biển Đông và các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa. Nó có ý nghĩa là bởi vì, tuy nội dung phát biểu đó của bà Ngoại trưởng không có gì đặc biệt, nhưng vì chính quyền Việt Nam không dám cất lời nhờ cậy sự giúp đỡ và quan tâm của quốc tế đối với việc đang mất dần biển đảo vào tay Trung cộng trong thực tế. Người dân Việt nam là nạn nhân của việc mất dần biển đảo này, nhưng chính quyền cộng sản thì lại nhất quyết không dám lên tiếng nhờ ai giúp đỡ và tài phán các tranh chấp này, mà họ vẫn rêu rao là “không quốc tế hóa các tranh chấp trên biển Đông”.


    Dù vậy trong lòng chính quyền cộng sản Việt Nam thì cũng khiếp sợ sự phẫn nộ và lên tiếng quyết liệt của người dân trong nước trước thực trạng biển đảo và ngư dân Việt đang bị xâm lược và đối xử một cách tàn bạo bởi lực lượng vũ trang của Trung cộng. Khiếp sợ như vậy nhưng một mặt lại trơ trẽn đàn áp bỏ tù hàng loạt những người thể hiện tình yêu nước một cách cụ thể và công khai đối với 2 quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa. Họ là những người thật sự thương xót dân mình, đã bất chấp hiểm nguy và sự ngăn chặn (đến giờ tôi vẫn không nổi tại sao ? ! )do chính quyền cộng sản gây ra, dám dấn thân để tìm hiểu, loan báo về tình trạng khốn khổ nguy hiểm của những ngư dân và nạn nhân của lực lượng vũ trang Trung cộng, ngay trên vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam. Giữa lúc sợ nhân dân trong nước lên tiếng, sợ phát khiếp Trung cộng, sỹ diện bằng chết không dám nhờ cậy ai giúp đỡ thì Hoa Kỳ lại tự mình lên tiếng như vậy thì quả là tuyệt cho Việt Nam.


    Tôi nói ý nghĩa là ở chỗ đó. Vì những kẻ đi đêm trong chính quyền Việt Nam bán nước cho Trung Cộng bớt đi một nỗi sợ là bị Trung cộng coi như “phản bội thiên triều” một cách trắng trợn. Còn nội dung lời phát biểu của bà Ngoại trưởng có thể so sánh như: những vấn đề chung thì ai cũng có quyền quan tâm và lên tiếng, đó là lối sống tích cực và ngay thẳng, để sau này mình đỡ ân hận là đã không thờ ơ vô cảm, và nếu có oán trách ai đó thì cũng đỡ e ngại vì bản thân mình đã sống một cách tích cực và có trách nhiệm. Giống như là trong một khu dân cư có mảnh đất trống làm vườn hoa, nhưng lâu nay ít được quan tâm chăm sóc, bỗng dưng có một kẻ ngang ngược nhìn ra được lợi ích và giá trị lâu dài của mảnh đất thế là nhảy ra chiếm đoạt, cứ tưởng ai cũng hèn nhát, ích kỷ thờ ơ, đầu tiên là không để ý (do chưa thấy được giá trị lâu dài của mảnh đất vì tầm nhìn hạn chế), sau là nhận ra được vấn đề nhưng đã để cho kẻ ngang ngược kia lấn hơi sâu, nên ngại, nay lại có một kẻ mạnh khác, thậm chí là rất mạnh thổi còi bảo rằng “Này, phải chơi cho đẹp đúng luật chung đấy nhá, vì đấy là mảnh đất chung, lợi ích chung, tớ cũng có quyền lợi chính đáng trong đó đấy.” Thế là Trung cộng phải ngại thôi. Lợi nhất là các nước nhỏ, vốn ngán cái thằng to xác mà lại ngang ngược, vừa lưu manh gian xảo lại có phần côn đồ, nay có một anh nghĩa hiêp, lại giàu có mạnh mẽ và ngay thẳng tham gia vào thì yên tâm quá đi chứ. Kể cả khi anh ta là kẻ nổi tiếng thực dụng và luôn mở đầu bằng câu “Trước hết và trên hết là vì quyền lợi của chính tớ” thì cũng đã thấy sự việc cần phải và buộc phải đi đúng luật rồi, hoặc ít ra thì những kẻ có liên quan cũng phải tỏ ra là như vậy.


    Trong bất kỳ sự việc nào mà chỉ cần có một bên làm đúng luật và công khai thì đương nhiên sẽ đẩy bên còn lại phải lựa chọn cách hành xử hoặc cũng công khai và đúng luật, hoặc phải chơi hết các trò xấu của mình ra thôi nếu như kẻ đó vẫn cố đeo bám tham vọng không chính đáng của mình.
    3.Cũng tại hội nghị này, vấn dề quốc tế hóa biển Đông được nêu lên một cách công khai trước sự hiện diện của Trung Quốc trái với lập trường của Trung Quốc , Biển Đông là vấn đề song phương giữa Trung Quốc và mỗi quốc gia liên hệ. Điều này có ảnh hưởng gì đến mối liên hệ lâu dài giữa VN và Trung Quốc?

    LS Lê Thị Công Nhân:
Trung Quốc luôn lập đi lập lại rằng “, Biển Đông là vấn đề song phương giữa Trung Quốc và mỗi quốc gia liên hệ”. Nhiều người khi nghe Trung cộng ra rả giọng điệu đó với ý dọa dẫm, thì có vẻ ngại và lo lắng, tôi thì hoàn toàn không như vậy. Tôi cho rằng chính quyền độc tài Trung cộng thật ngu xuẩn và tự ti khi tuyên bố lập trường đó. Bởi vì đây là một lý lẽ sai trái, vi phạm chủ quyền và độc lập của nước khác trong việc lựa chọn tài phán trong các tranh chấp. Một quốc gia có thể không công nhận một tổ chức tài phán mà quốc gia tranh chấp với mình lựa chọn, nếu như mình không (hoặc chưa) ký kết, gia nhập vào một công ước quốc tế công nhận quyền tài phán của tổ chức đó. Nhưng quyền đưa vụ việc tranh chấp ra bên thứ 3 là quyền đương nhiên và tối cao của bất kỳ bên nào trong vụ tranh chấp. Nói Trung Quốc ngu xuẩn là ở chỗ đó, ngu xuẩn vì quá kiêu căng ngạo mạn. Còn tự ti là việc họ luôn khư khư nói như vậy chỉ cho thấy họ sợ bất kỳ một sự giải quyết công khai chính thức 3 bên nào. Họ sợ tất nhiên là vì họ không có đủ lý lẽ về pháp lý, không nhận được sự ủng hộ về tinh thần, và sự cảm thông về tình cảm của bất cứ một quốc gia nào trên thế giới này, do tham vọng bá quyền trắng trợn, hành xử dã tâm, thâm độc và tham lam của họ gây ra. Chúng ta hay thần hồn nát thần tính khi nghe về dân số đông như kiến và GDP cao ngất trời của họ. Nhưng hãy bình tĩnh mà xem chất lượng dân số Trung Quốc như thế nào, môi trường sống của họ ra sao, và nếu như chia số GDP và số tiền cho vay nợ (dưới mọi hình thức đầu tư tư nhân và mua trái phiếu chính phủ của các nước) cho 1 ngàn triệu + 300 triệu dân của họ, hỏi rằng mỗi người được bao nhiêu ? !


    Xã hội của họ bị phân hóa khủng khiếp vì khoảng cách giàu nghèo là cực lớn, nhất thế giới, cũng như vấn đề văn hóa sắc tộc khi mà các sắc dân thiểu số Trung Hoa chưa từng bao giờ thật sự tâm phục khẩu phục sự thôn tính của những tộc người đa số.Và những điều hay ho trong nền văn hóa cổ truyền Trung Quốc đến nay khó lòng mà tỏa sáng được bên cạnh những kết quả khổng lồ của cuộc “đại cách mạng văn hóa” của chính họ gây ra, chưa kể trong văn hóa truyền thống của họ có muôn vàn điều lạc hậu. Chính quyền hiện tại của họ thì tham nhũng “thôi rồi”, thiên hạ vô địch, đệ nhất toàn cầu. Tham nhũng đến mức những ai theo dõi và hiểu biết nhiều về tình hình chính trị của Trung Quốc sẽ thấy rằng những vụ án xử tham nhũng ở Trung Quốc dù bị cáo có bị tuyên án tử thì cũng chỉ như “muỗi đốt inox” so với nền tham nhũng vĩ đại của họ mà thôi. Sự độc tài bạo lực chuyên chính và anh em sinh đôi với nó, cũng là thành tích vĩ đại nhất của nó, là nạn tham nhũng chói sáng rực rỡ chính là yếu tố tự hủy làm suy yếu thối nát từ bên trong của chính quyền Trung cộng. Trung Quốc không mạnh.


    Tôi có thể khẳng định rằng ngay cả dân Việt Nam, một nước bé nhỏ kề bên Trung Quốc và còn thua Trung Quốc về nhiều mặt, có lẽ cũng không có ai kính trọng, yêu mến người Trung Quốc một cách tự nhiên xét trên cách nhìn nhận một dân tộc. Tại sao lại như vậy, xin hãy bình tĩnh để suy xét mà thấy rằng, sức mạnh của một quốc gia chính là trí tuệ, văn hóa đạo đức của dân tộc đó, và tất cả những điều này đều phải hướng thiện, chính nghĩa, đàng hoàng ngay thẳng. Trung Quốc hiện giờ không có điều này, ai đó dù có tính nịnh bợ vô sỉ đến mấy, dù tự bịt mắt mình kín mít cũng khó có thể nói khác đi được.


    Do vậy, câu chuyện xung đột biển Đông được quốc tế hóa cũng chẳng ảnh hưởng gì nghiêm trọng đến mối quan hệ lâu dài giữa Việt Nam và Trung Quốc. Bản chất đầy cảnh giác, thành kiến xen lẫn thú vị, mới là điều tự nhiên vốn cố trong mối quan hệ giữa “hai ta” Việt Nam – Trung Quốc ngàn năm nay vẫn thế, không có gì lạ. Còn như bây giờ, nào là “16 chữ vàng”, rồi thì “4 tốt” ..v..v.. mới là giả dối, hoàn toàn giả dối, thậm chí chỉ là sự cấu kết liên minh ma quỷ giữa 2 chính quyền độc tài cộng sản mà thôi. Tôi tin rằng người dân bình thường 2 nước không hề lựa chọn cách hành xử trên biển quái đản như Việt Nam và Trung Quốc đang làm. Chính quyền bên nạn nhân thì câm nín hèn hạ một cách không thể giải thích nổi, thậm chí bỏ tù những người yêu nước biểu tình ôn hòa phản đối Trung cộng xâm lược biển đảo Việt Nam và bắn giết ngư dân Việt Nam khi đánh bắt cá trên vùng biển Việt Nam. Còn bên thủ ác là Trung Quốc thì một mặt cực kỳ ngang ngược tàn ác khi xâm chiếm các vùng biển đảo, nhưng một mặt lại “sợ vãi” các nước khác đưa vấn đề biển Đông ra quốc tế, nhưng sỹ diện nghĩ rằng mình oai lắm, hay ho ghê ghớm lắm, ra cái giọng trịch thượng ngạo mạn “Biển Đông là vấn đề song phương giữa Trung Quốc và mỗi quốc gia liên hệ.” Trung Quốc nhầm to rồi. Trung Quốc làm vậy chỉ dọa được những tên đồ tể bán nước trong bộ máy lãnh đạo cộng sản Việt Nam thôi, nhưng nhân dân Việt Nam, trong đó có tôi, thì không dọa được đâu.


    Vấn đề kinh tế thì lại càng dễ nhận thấy một điều rằng, Trung Quốc không đem lại điều gì tốt đẹp cho Việt Nam cả. Tôi không phải một chuyên gia kinh tế để có thể phân tích một cách toàn diện sâu sắc lĩnh vực này nhưng tôi nhận định như vậy, là vì:


    - Tôi chưa từng bao giờ thấy bất kỳ một chuyên gia kinh tế nào đánh giá cao sự đầu tư của Trung Quốc vào Việt Nam (nói một cách tổng quát nhất);
    - Tôi chưa từng bao giờ thấy bất kỳ một chuyên gia kinh tế nào đánh giá cao một lĩnh vực cụ thể nào của nền kinh tế Việt nam mà Trung Quốc đầu tư là vượt trội so với các nước khác đầu tư trong cùng lĩnh vực;
    - Trung Quốc chiếm tỉ lệ cao đến mức áp đảo tuyệt đối trong số các dự án đầu tư gây tranh cãi và phản đối quyết liệt từ người dân Việt Nam;
    - Các dự án đầu tư của Trung Quốc vào Việt nam luôn đứng đầu bảng xếp hạng những dự án gây ô nhiễm môi trường nhất tại Việt nam (nước họ họ còn tàn phá như vậy huống hồ gì là sang nước khác). Do vậy sẽ không có một tương lai phát triển bền vững cho Việt nam với những dự án như vậy.


    Mà theo tôi câu chuyện kinh tế lỗ lãi giàu có hay thất bại thật sự thì buộc phải xét đến lâu dài. Nếu xét như vậy, thì trong mối quan hệ kinh tế với Trung Quốc, nếu vẫn theo cái kiểu hiện nay thì ta chỉ có lỗ mà thôi. Lỗ một cách từ từ, lỗ mà không biết là mình lỗ, lỗ mà không có cách nào cứu chữa hay vực lại được. Còn trước mắt thì đương nhiên là ai cũng nhìn thấy là 2 bên cùng có lợi. Nhưng nói vậy lại càng phải xem xét thấu đáo bản chất muôn thuở của câu chuyện làm ăn kinh tế là khi 2 bên giao dịch làm ăn với nhau, thì bên nào xuất phát điểm yếu hơn (gọi là yếu thế hơn) thì đương nhiên bên đó sẽ nhận được ít lợi hơn. Nhất là khi cái xuất phát điểm của ta trong quan hệ kinh tế với nước ngoài, đáng tiếc lại toàn là “vốn tự có” của trời cho sẵn đấy đẽo ra mà ăn, bới ra mà bán. Toàn là tài nguyên thiên nhiên sẵn có dạng thô, với giá lao động rẻ mạt do năng lực lao động kém (nếu như không nói là còn phải đào tạo lại !). Vậy, về lâu dài thì sẽ cạn kiệt tài nguyên, giá lao động rẻ mạt cũng không còn hấp dẫn vì công nghệ ngày càng phát triển sẽ làm thay con người những lao động máy móc dập khuôn. Do vậy, tôi cho rằng làm ăn với Trung Quốc, Việt nam lợi thì ít, đã thế lại còn ngắn ngủi, cái hại thì nhiều mà lại là lâu dài.
    Vì vậy, tôi không cho rằng việc quốc tế hóa tranh chấp tại biển Đông sẽ ảnh hưởng xấu đáng kể đến Việt nam, ngay cả trong lĩnh vực kinh tế.


    Còn về lĩnh vực quân sự và chính trị thì có lẽ hơn ai hết, dân tộc Việt Nam (nhờ sự an bài địa lý tự nhiên) hiểu rất rõ và thấm thía tư tưởng chủ đạo và xuyên suốt của mọi chính quyền TQ từ xa xưa đến nay, là: bá chủ, bá quyền, bá đạo bằng mọi cách và bất chấp mọi thủ đoạn. Đây là truyền thống của họ, và họ đã, đang phô trương và củng cố truyền thống này một cách công khai. Và đây chính là nét thú vị nhất trong mối quan hệ ngàn đời giữa Việt Nam và Trung Quốc. Đó là, dù Việt Nam chưa bao giờ được TQ coi và đối xử ngang hàng với mình, nhưng ngược lại Việt Nam chưa bao giờ bị rơi vào ách đô hộ hoàn toàn của Trung Quốc, Việt Nam vẫn cứ là một nước bên cạnh Trung Quốc. Hay lắm thay, khó chịu lắm thay cho vị trí của Việt Nam trong mắt chính quyền Trung Quốc.


    Vì vậy, tôi hoàn toàn tin rằng, việc quốc tế hóa biển Đông không có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào đến nền quân sự và chính trị của Việt Nam. Thậm chí nó còn tốt cho chúng ta để dứt khoát và ngay thẳng với chính quyền Trung cộng. Nền quân sự và chính trị của Việt nam sẽ nhận được tiếng còi báo động khẩn trương và cú “đá đít” để thức tỉnh mà hành động có ý nghĩa hơn, chứ không như trước đây “nói thì nói dối, làm thì làm bậy”, hoặc có việc gì tử tế chính đáng thì lại không dám làm, hoặc có dám làm thì làm không nổi.


    4.Tiếp theo hội nghị là chuyến viếng thăm VN của hạm đội 7 Thái Bình Dương của Hoa Kỳ với Hàng không mẫu hạmGeorge Washington đê đánh dấu 15 năm thiết lập bang giao.nhưng có lẽ thực chất là sự thể hiện đường lối mới của Hoa Kỳ về Biển Đông. Thưa Luật sư, LS có thể cho biết quan điểm của LS .

    LS Lê Thị Công Nhân: Tôi thì cho rằng, ý nghĩa thật sự của sự kiện này đúng như các bên đưa ra, đó là “kỷ niệm 15 năm”. Còn đường lối của Hoa Kỳ về biển Đông không có gì mới, mà được nhấn mạnh rõ hơn về lợi ích hợp pháp và đương nhiên của Mỹ tại biển Đông, và thể hiện một cách ngay thẳng và đơn giản sự liên quan của họ đến an ninh của biển Đông. Sự công khai và dễ hiểu trong các tuyên bố và hành động của họ cũng đã nói lên đầy đủ tất cả các ý nghĩa rồi.
    5.Quan hệ Việt Nam –Trung Quốc- Hoa Kỳ là một quan hệ “nhạy cảm”. Vận nước nỗi trôi hàng nghìn năm với Trung Quốc. Nhà nước VN hiện tại trưởng thành với chiêu bài “chống Mỹ cứu nước”. Theo LS, đảng CSVN phải làm gì để vừa cứu nước, vừa giữ nước

    LS Lê Thị Công Nhân: Đảng cộng sản Việt Nam đã từng tham gia cứu nước thoát khỏi ách xâm lược của nước ngoài trong quá khứ, nhưng đó là quá khứ trước 1945, và cũng có thể nói là trước 1954. Nhưng từ năm 1954 trở về sau mà nói là cộng sản cứu nước thì “điêu”quá. Xin cho tôi hỏi nếu nói “đảng cộng sản cứu nước” thì họ cứu ai, cứu phần lãnh thổ nào thoát khỏi cái gì, để được và mất cái gì ? Từ sau năm 1954 họ không cứu nước, không cứu dân, tất cả chỉ để thực thi nền độc tài công an đảng trị của họ trên toàn cõi Việt Nam mà thôi (được nói rõ trong chính tài liệu lịch sử của đảng cộng sản). Khát vọng này của cộng sản được họ thực hiện bằng bạo lực vô cùng tàn ác hiểm độc và tuyên truyền dối trá, đã đưa đất nước Việt Nam đến sự suy đồi thê thảm như hôm nay. Còn về giữ nước ư ? Đảng cộng sản sẵn sàng đưa toàn dân, toàn lãnh thổ vào cuộc thí nghiệm của một thứ chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, chưa từng bao giờ phù hợp với truyền thống trong quá khứ cũng như ước vọng về tương lai của người dân Việt nam. Cho nên, đối với tôi, cộng sản Việt nam chưa bao giờ biết giữ nước cả, và hiện giờ thì điều đó lại càng thể hiện rõ trong chính sách bán nước của họ.


    Do vậy, tôi cho rằng điều tốt nhất và duy nhất có thể cứu vãn tình trạng hiện nay của Việt nam trước mối họa xâm lược của Trung cộng là cộng sản Việt nam phải chấm dứt ngay sự độc tài của mình, góp phần quan trọng sớm đưa nền dân chủ trở lại Việt Nam, và đồng thời cũng là lối thoát cho sự tồn tại chính đáng và chút danh dự sót lại của họ.
    “Chấm dứt ngay sự độc tài” chính là trả lại quyền tự do ngôn luận, tự do thông tin trong lĩnh vực tinh thần văn hóa, và đưa lực lượng an ninh vũ trang (quân đội và cảnh sát) về đúng vị trí và chức năng ngay chính và bình thường của họ tức là chỉ phục vụ quốc gia, dân tộc, tuyệt đối phi chính trị. Cải cách hành chính thực sự, chứ không phải vụn vặt ngụy tạo như hiện nay. Cải cách đó phải được thực hiện trên tinh thần tuyệt đối tôn trọng sự giản đơn và công khai cho từng cá nhân mỗi người dân khi làm việc với cơ quan công quyền mà vẫn bảo đảm lợi ích chung của toàn xã hội trong sự phát triển bền vững của môi trường tự nhiên, sự phát triển đa dạng của văn hóa tiến bộ, sự phát triển hướng thiện và khoa học của đời sống tâm linh. Đương nhiên mặt còn lại của cải cách chính là việc thi tuyển công chức nhà nước phải minh bạch và thực sự khó đỗ (đậu) để nhân dân có thể và chỉ tuyển những người có tâm – tức biết lo cho cái chung, và đủ tài để nhận sự tôn trọng và đồng lương (đủ sống và thậm chí là khá một chút so với mức trung bình) mà nhân dân ủy quyền và trả công cho họ. Như lời tướng Lưu Mã Châu bên Trung Quốc nói, chúng ta phải cùng nghĩ ra một hệ thống sao cho “một thằng ngốc cũng có thể vận hành được”. Còn như hệ thống của Việt nam hiện nay thì kẻ thông minh nhất cũng giống như bị đi lạc, vì “ở giữa một rừng luật mà lại cư xử theo luật rừng” từ chính quyền cho tới người dân.


    Nhưng thú thật tôi không tin chắc là cộng sản sẽ thiện chí thiện tâm làm điều này. Cộng sản sẽ không chấm dứt nền độc tài của họ mà nền độc tài của họ sẽ “kết thúc” họ. Chúng ta, những người dân Việt Nam phải lên tiếng và hành động để cứu chúng ta thôi. Chúng ta phải đòi dân chủ, đả đảo độc tài một cách quyết liệt và sẵn sàng chấp nhận hy sinh. Trước tiên là hãy lên tiếng – thực thi quyền tự do ngôn luận tối cao và tự nhiên của loài người, và rồi kế tiếp ai có thể làm gì tốt nhất thì hãy làm việc đó.


    Cộng sản đã biến Việt nam thành một nhà tù khổng lồ với những gông cùm vô cùng tinh vi hiểm độc. Sau lưng chúng ta là bức tường. Và trong cuộc đấu tranh có thể nhiều người sẽ mất vài điều gì gì đó tưởng là quan trọng, nhưng cái chúng ta được còn đáng giá hơn ngàn vạn lần – là nền dân chủ. Đó là khi dù chúng ta có một ê kíp chính quyền tồi, thì sau 4, 5 năm người dân thay đổi chính quyền đó một cách đơn giản và nhanh chóng bằng bầu cử khi hết nhiệm kỳ. Hoặc thú vị hơn nữa là ngay giữa nhiệm kỳ thì dân xuống đường biểu tình hoặc biểu quyết tại quốc hội về tín nhiệm của ê kíp đương nhiệm để bầu người khác tốt hơn. Biểu tình vui, thú vị và văn minh lắm. Tất nhiên sẽ không tránh khỏi vài cá nhân nào đó quá khích, nhưng đó cũng là chuyện bình thường vì nhân dân hàng triệu người vốn vẫn đa dạng như vậy. Che dấu điều này mới là giả dối là quái thai. Chứ không như nền độc tài, nhất là độc tài cộng sản luôn dùng bạo lực và tuyên truyền dối trá để tạo ra sự khiếp sợ đến câm nín của người dân rồi vu cho là “bình yên” hàng mấy chục năm trời coi dân như cỏ rác, như vật vô tri vô giác.


    Chế độ độc tài cộng sản Việt Nam sẽ sớm sụp đổ vào lúc mà chúng ta bất ngờ. Nói bất ngờ là vì chỉ có cộng sản mới biết hết cái “thối rữa” và “nát bét” của họ, mà họ thì lại nhất quyết dấu kín điều này nên bệnh không thể chữa được vì bệnh nhân gian dối. Mà cũng có thể là có một số người không gian dối nữa nhưng không thể tiết lộ được hết bệnh vì bệnh ở khắp nơi mọi chỗ, thâm căn cố đế. Ở Việt nam bây giờ có thể nói “nghành nghành phạm luật, nhà nhà phạm luật, người người phạm luật”. Nói không hết, chữa không xuể.
    Tóm lại đảng cộng sản đã “hết thuốc chữa”. Chúng ta nhiệt tình thì sự sụp đổ của chế độ này sẽ đến nhanh hơn, vậy thôi. Còn nếu không thì nó đang trong giai đoạn cuối của quá trình “tự hủy diệt” một cách rất tự nhiên, nhưng sẽ hơi lâu hơn một chút. Nói là một chút nhưng hãy nhớ rằng “thời gian là vàng” và đời người cũng chỉ có vài chục năm, vậy mà cả đời phải sống dưới chế độc độc tài thì buồn lắm, buồn đến mức chả dám ngẩng đầu cùng ai, vì nói gì thì nói mình cũng đã góp phần vào sự bền vững của chế độ độc tài cộng sản bằng sự im lặng điếc lác ngoan ngoãn của mình.


    6.Mỗi giai đọan Trung quốc dùng một chiêu bài khác nhau nhưng mục đích vẫn là thôn tính VN. Hiện tại Trung quốc đang triệt để dùng chiêu bài 16 chữ vàng và 4 tốt để ru ngủ. Thưa LS, trong trường hợp VN đồng minh với Hoa Kỳ, hiểm họa Bắc thuộc đối với Việt Nam có được giải trừ không.

    LS Lê Thị Công Nhân: Thật tuyệt là tôi có thể trả lời câu hỏi này một cách ngắn gọn:
    1- Chiêu bài 16 chữ vàng (mà theo tôi là vàng … vọt !) và 4 tốt chỉ là chiêu bài rẻ tiền và trò hề lố bịch của 2 chính quyền độc tài mà thôi. Đứa nào cũng thấy mình thối, mình điêu, ngay cả với chính mình và với đứa kia, nên lại càng phải nịnh bợ phỉnh phờ nhau để dắt tay nhau đi đến tận cùng của sự rỗng tuếch mới thôi. Chắc là chúng cũng hòng lừa đảo mị dân một số người dân vẫn còn ngây thơ. Nhưng tôi cho rằng chúng đã không tiên liệu chính xác cái hậu quả ghê ghớm của sự suy đồi mà chúng đã gieo giắc trên cả 2 đất nước. Đó là người dân bây giờ chẳng tin và cũng không có thời gian và sức lực mà quan tâm đến những trò hề giả dối quá nhàm tai hàng bao năm qua rồi. Cho nên có 16 hay 32 hay cả rổ toàn chữ vàng chữ bạc thì cũng vô nghĩa nhạt nhẽo với người dân.


    Tôi tin chắc và thấy rõ chẳng có người Việt nam và Trung Quốc bình thường tử tế nào lại đi tin vào cái mớ chữ nghĩa tù mù sáo rỗng quê mùa đó cả, nhóm này ít thôi. Còn đa số dân cư thì, biết nói thế nào nhỉ, chả biết những khẩu hiệu đó là cái của nợ gì. Nó chẳng ru ngủ được ai cả.


    2- Tôi tin chắc hiểm họa bắc thuộc sẽ được giải trừ một cách cơ bản và bền vững lâu dài khỏi mối lo của người Việt nam nếu Việt nam liên minh với Hoa Kỳ, và tốt hơn nữa là trở thành đồng minh của nhau. Câu chuyện đồng minh hay lắm nhé. Đó là chúng ta cùng mục tiêu lâu dài và chúng ta cần nhau, chứ không hẳn là chúng ta cùng lợi ích và chúng ta giống nhau hoặc ngang nhau. Phải nghĩ được như vậy thì mới có thể là đồng minh của nhau được. Và nếu Việt nam nghĩ được như vậy thì Việt nam có thể trở thành đồng minh của Hoa kỳ một cách nhanh chóng và đơn giản.


    Tôi mong muốn Việt nam và Hoa kỳ sẽ là đồng minh của nhau, và tôi tin chắc 2 nước hoàn toàn có thể trở thành đồng minh của nhau. Chúng ta hãy liên minh với Hoa kỳ. Hoa kỳ suy cho cùng không phải là hoàn hảo hay là thiên đường hạ giới, nhưng họ ngay thẳng, hướng thiện và được lòng tuyệt đại đa số nhân dân Việt nam (anh có thấy lịch sử đổi ngôi thú vị không ? !) Đặc biệt Hoa kỳ luôn sẵn sàng cả về tinh thần và vật chất để giúp đỡ chúng ta. Còn sự thực dụng – một tính cách nổi bật của họ, là sự thực dụng tích cực và đáng phải học hỏi dù không phải lúc nào nó cũng mang lại những nhiều tốt đẹp như mọi người mong đợi.


    Còn Trung Quốc, không cần phải nói nhiều, nhất là chính quyền độc tài cộng sản của họ hiện nay, chỉ biết dùng mọi thủ đoạn thô thiển, hiểm độc mà lại nông cạn nhất để lấy lòng một phần không nhỏ trong nhóm quan chức chóp bu lãnh đạo của đảng cộng sản, nhưng cũng chỉ có vài chục con người. Thủ đoạn đó là gì: bạo lực, đút lót chia chác ngầm, cầm tin vài vụ sa đọa dâm ô, giữ vài tài liệu gốc về việc đi đêm ký kết bán nước của những tên tội đồ chóp bu cộng sản. Hết ! Chỉ vậy thôi.


    Nói như bác luật sư Trần Lâm là Trung cộng lấy lòng một số người trong đảng cộng sản Việt nam nhưng làm mất lòng toàn bộ dân Việt nam. Trung Quốc không cùng mục tiêu tương lai với Việt nam, Trung Quốc không hòa hợp hòa bình trong quá khứ với Việt nam, Trung Quốc chưa từng bao giờ chân thành với Việt nam (hay với bất kỳ ai), Trung Quốc tàn bạo thâm độc sẵn sàng bắn giết dân Việt nam, chôn sống tù binh Việt nam, Trung Quốc xâm lược lãnh thổ Việt nam, Trung Quốc đầu độc sức khỏe người Việt nam, Trung Quốc phá hoại kinh tế Việt nam ..v..v.. Tóm lại Trung Quốc luôn nuôi giấc mơ thôn tính Việt nam và làm thoái hóa Việt nam.
    Mọi việc đều cho thấy rằng liên minh với Trung Quốc thì Việt nam mãi mãi ở trong thế yếu, thê hèn, thế nguy hiểm, không thể học tập được bất kỳ điều gì tử tế và càng không thể ngóc đầu lên nổi. Và đến lúc nào đó trở thành một tỉnh lẻ của Trung Quốc. Thật khó mà có thể nghĩ khác được nếu Việt nam liên minh với Trung Quốc.
    7.Và sau cùng, Hoa Kỳ vẫn lưu tâm đên vấn đề nhân quyền, liệu tình trạng nhân quyền VN có hy vọng tốt đẹp hơn trong trường hợp VN và Hoa kỳ đặt quan hệ ơ tầm cao như dự đóan sẽ diễn ra?
    LS Lê Thị Công Nhân: Hoa kỳ vẫn luôn lưu tâm đến vấn đề nhân quyền trên toàn thế giới, chứ không riêng với Việt nam, vì họ được coi là luôn tự cho mình là dẫn đầu thế giới về phát triển và bảo vệ nhân quyền. Tuy nhiên trong hoàn cảnh hiện nay thì tôi không e ngại mà nói ra suy nghĩ thật của mình. Đó là trong 10 năm qua với đất nước Việt nam và 5 năm kể từ khi tôi tham gia đấu tranh dân chủ thì chưa bao giờ tôi thấy vấn đề nhân quyền của Việt nam lại được Mỹ ít coi trọng như lúc này.


    Tất nhiên đây là một nhận xét chứ không phải là lời oán trách, vì đấu tranh vì tự do dân chủ nhân quyền là công việc của chúng ta và cho chính bản thân chúng ta. Họ hỗ trợ là quý rồi. Nhưng theo tôi có vẻ như các chính quyền do đảng Cộng hòa kiểm soát thì vấn đề nhân quyền của Việt nam được coi trọng hơn một chút, và một chút đó cũng có ý nghĩa lắm rồi vì nước Mỹ thật sự là rất mạnh về mọi mặt và tiếng nói của họ vì thế mà có ý nghĩa rất lớn trong bất kỳ lĩnh vực nào.


    Tôi cho rằng gần đây Hoa kỳ đã đặt nặng vấn đề hợp tác quân sự và kinh tế, đặc biệt là kinh tế quan trọng hơn mức cần thiết trong cán cân đàm phán so với vấn đề nhân quyền. Điều này làm cho vai trò của họ là ngọn cờ nhân quyền trên thế giới bớt tung bay và chói sáng. Bởi vì, câu chuyện kinh tế, thương mại đầu tư suy cho cùng là nhu cầu hợp tác tự nhiên đôi bên cùng có lợi, kiểu gì rồi các bên cũng sẽ tìm đến với nhau, không cần chúng ta phải quá lo lắng mà đánh đổi bằng nhiều thứ khác. Vai trò quan trọng nhất của người lãnh đạo là tạo ra môi trường tự do nhất để các bên phát huy khả năng của mình mà sinh lợi. Và trong quan hệ kinh tế của Việt nam thì thấy rõ là Việt nam hoàn toàn yếu thế, cần vốn đầu tư, cần công nghệ, cần kỹ năng quản lý của nước ngoài hơn. Và lẽ đương nhiên thì 2 bên cùng có lợi rồi, như tôi đã nói ở trên, bên ít bên nhiều, lâu dài hay ngắn ngủi là do mỗi bên đã có gì để đưa vào giao dịch đầu tư và sẽ quản lý phi vụ làm ăn của mình như thế nào.
    Còn về hợp tác quân sự Mỹ đề cao rõ ràng vị trí chiến lược không thể bàn cãi của lãnh thổ Việt nam, về mặt đường bộ, đường biển, đường hàng không trong khu vực nói chung và mối tương quan với Trung Quốc nói riêng. Nhưng tôi có cảm giác rằng Mỹ vẫn chưa nhận thức được hết sự quan trọng và cần thiết của lực lượng quân sự của họ đối với Việt nam. Có lẽ vì mặc cảm thua cuộc trong chiến tranh từ phía họ và giọng điệu tuyên truyền “chống Mỹ cứu nước” biến Mỹ thành kẻ xấu xa, kẻ thù vẫn được chính quyền cộng sản ra rả tuyên truyền mấy chục năm qua từ phía truyền thông Việt nam khiến một bộ phận rất nhỏ và rất ấu trĩ (chủ yếu ở nông thôn miền bắc Việt nam chưa từng một ngày được sống trong tự do dân chủ và chịu sự cai trị quá nghiệt ngã và quá lâu của cộng sản) cho rằng Mỹ là “đế quốc xâm lược xấu xa”.


    Nhưng Mỹ là người nước ngoài, không quen sống với, thậm chí có thể nói là không hình dung nổi cái trò tuyên truyền bỉ ổi ấy nó làm hủy hoại lòng tin của con người đến như thế nào, nên nghĩ rằng có lẽ đa phần người dân Việt nam vẫn quan tâm và tin vào sự tuyên truyền lố bịch đó. Có thể vì thế mà Mỹ có phần bớt mạnh mẽ trong vấn đề nhân quyền với chính quyền độc tài cộng sản Việt nam. Vì thế mà làm cho cộng sản Việt nam lại càng được thể lấn tới đàn áp dã man trắng trợn mọi phản ứng của người dân dù đó là việc khiếu nại đất đai, việc truy cập Internet, việc sinh hoạt tôn giáo, thậm chí người dân vi phạm luật giao thông hành chính bị đánh chết mà người nhà bị công an đe dọa cấm trả lời báo chí hoặc bất kỳ ai quan tâm, còn những người tham gia phong trào đấu tranh dân chủ dù công khai hay bí mật thì bị đàn áp dữ dội bằng mọi thủ đoạn đê hèn và thâm độc nhất, những tù binh của chế độ Việt nam cộng hòa bị tống tù đến hàng 30 chục năm không hề được trả tự do.
    Từ trước đến giờ, và có lẽ sau này cũng sẽ không thay đổi, tôi vẫn luôn thấy rằng tự do – dân chủ – nhân quyền mới là chìa khóa cho sự phát triển đúng đắn, hướng thiện, bền vững và mạnh mẽ của con người, xã hội và quốc gia, và rộng hơn nữa là cho cả thế giới. Mọi câu chuyện kinh tế, quân sự, chính trị đều phải dựa trên nền tảng này (tất nhiên trừ trường hợp hỗ trợ khẩn cấp vì thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh).


    Tóm lại, theo tôi nước Mỹ lẽ ra đã có được nhiều hơn và nhiều hơn mà thôi nếu luôn giương cao ngọn cờ nhân quyền trong những câu chuyện kinh tế, quân sự, chính trị của họ. Đơn giản là vì họ quá giàu về kinh tế, quá mạnh về quân sự, ổn định một cách tự nhiên trên nền tảng dân chủ vững chắc vốn đã là bản chất nền chính trị của họ, đến mức không cần thiết phải lo ngại những lợi ích của họ trong các vấn đề này sẽ không thể đạt được nếu đưa câu chuyện nhân quyền vào trong các cuộc đàm phán. Vì vấn đề nhân quyền chính là vấn đề con người, mà con người là vấn đề quan trọng nhất, và vì thế (lẽ ra) nhân quyền cũng phải là vấn đề quan trọng nhất.
    Tôi tin chắc rằng vấn đề nhân quyền sẽ được đặt ở tầm cao hơn và tình trạng nhân quyền của Việt nam sẽ có nhiều cải thiện khi mối quan hệ giữaViệt nam và Hoa kỳ đạt tầm cao hơn. Nhưng có lẽ chỉ cao hơn một chút chứ không thể vượt trội được nếu vấn đề nhân quyền lại được đem ra tính toán một cách cẩn thận quá mức cần thiết như Mỹ bây giờ đang làm. Và suy cho cùng thì cuộc đấu tranh nhân quyền cũng sẽ được diễn ra một cách tự nhiên thôi, và thành công là tất yếu. Nhưng nếu được sự hỗ trợ mạnh mẽ vào những lúc khó khăn thì thành công sẽ đến sớm. Con người sẽ nhận biết được phẩm giá và những quyền thiêng liêng của mình để sống tự trọng, tự do phát triển hài hòa với cộng đồng, tạo lập và gìn giữ môi trường nhân văn và môi trương tự nhiên trong sạch và bền vững. Tôi gọi đó là hạnh phúc.


    Xin cảm ơn Đối thoại vì cuộc trao đổi thú vị này.
    Cám ơn Luật sư đã dành cho Đối thọai thời gian trao dổi hôm nay. Chúc Luật sư và gia dình bình an.
    Nguồn : Đối Thoại

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #22 - 16. Sep 2010 , 10:20
 
Ls Lê Thị Công Nhân : Tên độc tài sợ nguời nói thật
\

VRNs (13.09.2010) - Hà Nội -Hôm qua chúng ta đã cùng phóng viên Paulus Lê Sơn, VRNs trao đổi với luật sư Lê Thị Công Nhân vê giáo sư Phạm Minh Hoàng và nguồn gốc tội gọi là "Âm mưu lật đổ chế độ" như là sản phẩm độc quyền của những nguời công sản Việt Nam. Hôm nay, xin mời anh chị em tiếp tục chia sẻ câu chuyện của nữ luật sư Công Nhân với phóng viên VRNs về xã hội dân sự, về tiến trình dân chủ.
--------------
Pv: Chào chị, chúng tôi rất vui được gặp lại chị trong buổi nói chuyện lần tiếp theo này. Sau những chia sẻ và nhận đinh của chị về sự kiện giáo sư Phạm Minh Hoàng bị an ninh Việt Nam bắt, tạm giam để điều tra ông về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” theo điều 79 trong buổi nói chuyện lần trước. Để tiến đến một xã hội dân chủ thực sự chắc chắn ai cũng mong mỏi. Với một người dân, mà là phụ nữ, đặc biệt dư luận biết là một nhà đấu tranh dân chủ cho Việt Nam. Vậy theo chị, để tiến đến một xã hội dân chủ thật sự, mà cụ thể ngay trên đất nước Việt Nam thì nhân dân Việt Nam cần phải làm gì, có giải pháp hữu hiệu nào, có những thay đổi như thế nào, thưa chị?

Luật sư Lê Thị Công Nhân:(Ls LTCN): Chúng ta sống dưới sự cai trị độc đoán của Đảng cộng sản Việt Nam, vì thế nhà cầm quyền và nhà nước Việt Nam hiện nay thì bị thế giới gọi là nhà nước độc tài. Không chỉ riêng nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam, mà có một điều đặc biệt là những nước đi theo cộng sản thì đều đang và sẽ tiến tới một  nền độc tài như vậy. Độc tài thì có thể hiểu là một nền cai trị độc đoán và không có những tư tưởng khác biệt.

Ở  Việt  Nam như anh vừa hỏi đó thì muốn có xã hội dân chủ chúng ta cần phải làm gì? Tôi nghĩ là câu hỏi này không quá khó để trả lời.
Chúng ta phải đánh đổ chế độ độc tài. Chúng ta phải thiết lập một nền dân chủ non trẻ, mới mẻ thì cái điều kinh khủng của cái nền dân chủ đó là chúng ta phải gánh chịu và giải quyết những hậu quả của nền độc tài để lại.
Rất có thể trong quá trình giải quyết đó thì chúng ta thiếu kinh nghiệm, năng lực chúng ta kém, chúng ta ngây thơ và sẽ bị lợi dụng bởi chính những cái tên độc tài đã bị sụp đổ. Chúng sẽ đánh phá nền dân chủ đó và không giải quyết được những hậ quả do chính chúng gây ra. Điều này nghe thì tưởng như buồn cười, nhưng tôi nghĩ khả năng là có thật, bởi vì cái trình độ dân trí nói chung và sự hiểu biết về chính trị nói riêng của người dân Việt Nam thì phải nói khá là thấp.

Chúng ta phải đối mặt như vậy thì chúng ta rất dễ bị lợi dụng, hay mù quáng tiếp tục an phận sống dưới một chế độ mà không có tự do, không có tôn trọng  về nhân quyền.
Còn câu chuyện đánh đổ độc tài thì nó lớn lắm,
tôi nghĩ rằng tên độc tài sợ nhất là người khác nói thật, thể hiện ý chí của mình một cách độc lập, một cách thẳng thắn, trung thực.
Đó là một điều mà tên độc tài sợ nhất.

Trong bối cảnh Việt Nam hiện nay, tôi nghĩ rằng
chúng ta hãy thực hiện nhân quyền cơ bản, và là nhân quyền mang tính phương tiện để thực hiện những nhân quyền khác. Đó chính là quyền tự do ngôn luận.
Một người có miệng không chỉ để ăn đúng không ạ? Mà miệng đó còn phải để nói, mà nói thì đương nhiên chúng ta phải nói những điều chúng ta nghĩ, chứ chúng ta nói lung tung thì người ta sẽ nói là mất trí, là điên.
Mà nếu như mình không nói được những điều mình nghĩ thì cái tư cách con người của mình ở chỗ nào đây
?, như mọi sinh hoạt của chúng ta, tôi nói thật  là một loài vật theo một cách nào đó cái nhu cầu tối thiểu.  Và cái chúng ta làm người đó là chúng ta có suy nghĩ, có nhận thức, nhưng mà hình như đó là một thứ nội tâm, chúng ta phải thể hiện ra bên ngoài để cho người bên cạnh được biết. Cái thể hiện ra bên ngoài đó mà không chân thật thì cái tư cách làm người của chúng ta có vấn đề.
Tôi nghĩ rằng, ở Việt Nam cái sự trà đạp nhân quyền mà cộng sản gây ra đã đến mức độ mọi người cảm thấy là an tâm, thấy dễ chịu, thấy thoải mái trong cái ép buộc câm lặng trước nhân quyền, họ được dạy dỗ, được tuyên truyền nên họ đã quen.
Họ vừa là nạn nhân nhưng họ cũng góp phần vào cái việc nhìn nhận về nhân quyền hết sức là sai trái và què cụt. Cho nên cái nhân quyền của chính bản thân họ cũng bị vi phạm đôi khi họ không biết, hoặc họ biết nhưng họ cũng cảm thấy không mấy quan trọng.

Suy nghĩ cá nhân của tôi, ở Việt Nam hiện nay thì quyền tự do ngôn luận như tôi nói đó chúng ta hãy thực hiện nhân quyền cơ bản, và là nhân quyền mang tính phương tiện để thực hiện những nhân quyền khác nhưng chúng ta vẫn chưa có. Bằng chứng chưa có đó là chính tôi phải đi tù. Tôi đã lên tiếng chân thành những suy nghĩ của mình, có thể quý vị có những người không đồng ý với điều tôi nói, nhưng mà đó là quyền tự nhiên, cơ bản của tôi. Ta không đồng ý với nhau đó là chuyện bình thường, nhưng không thể vì không đồng ý với nhau mà tống người ta vào tù bằng bạo lực được. Không thích thì không chơi với nhau.
Khi tôi nói về vụ án của tôi ở trong tù thì tôi luôn nói với thái độ như vậy. Bây giờ Đảng cộng sản với Đảng Thăng Tiến không chơi với nhau, tại sao lại dùng bạo lực để tống Đảng Thăng Tiến vào tù là thế nào? vô lý! Anh không chơi với tôi thì tôi cũng không buồn, trên thế giới có 7 tỉ người cơ mà, một ngày lại chỉ có 24 giờ thôi, nên tôi cũng phải chọn lọc người để mà chơi.
Nếu mà Việt Nam có được quyền tự do ngôn luận bao gồm trong đó là quyền tự do thông tin, tự do báo chí, tự do phát hành sách,.v.v…và những quyền cụ thể hơn thì tôi tin chắc rằng chế độ độc tài cộng sản Việt Nam sẽ sụp đổ sớm và bất ngờ. Nhưng cái công cuộc của chúng ta có khó khăn, cái nhận thức của chúng ta về cái quyền này không được cao và chưa được đúng. Người ta có thể nói được bằng môi, bằng miệng một cách bình thường, họ nghĩ đó là tự do ngôn luận thì thật là không phải. Chúng ta cần phải thể hiện cái chính kiến của mình về đời sống , văn hóa, đạo đức, pháp luật của xã hội. Đây là những điều cơ bản trong đời sống của con người. Chúng ta làm kinh doanh, chúng ta là nghệ sĩ, chúng ta là tu sĩ thì chúng ta đều có những điều như vậy, ở Việt Nam đáng tiếc là bây giờ vẫn chưa có.
Mà cái tự do ngôn luận xin thưa với anh, thưa với quý vị là chúng ta không làm hộ nhau được có đúng không ạ? Chúng ta hay nói nôm na là tôi nói thay cho người nọ, nói thay cho người kia, thực ra đó là một cách nói thôi. Chúng ta phải nói lên những suy nghĩ của chính mình bằng ngôn ngữ của chính mình, kể câu chuyện của chính mình. Cái cách nói thay, nói hay người ta gọi theo một cách nào đó thì đó không phải là quyền tự do ngôn luận.
Khi tôi rằng tôi nói lên suy nghĩ của tôi thì đó là quyền tự do ngôn luận của tôi, nhưng khí tôi nói thay những người khác thì đó vẫn chỉ là nói thay, chứ tôi không thể làm thay cái quyền cho họ. Tôi cổ vũ cái quyền tự do ngôn luận mà mỗi một con người dám nói lên tiếng nói của mình. 
Mặc dù tôi không là cái gì cả nhưng tôi tin chắc nếu có một nghìn Công Nhân như tôi thì chả có nhà tù nào nhốt được cả. Như các nữ tù nhân  tâm sự với tôi  nôm na rất là buôn cười nói là đất nước có một nghìn “con Công Nhân” thì chả có nhà tù nào nhốt được cả, đơn giản vậy thôi ạ.


Pv: Xin cảm ơn những chia sẻ, suy tư trăn trở của chị về một nền dân chủ đích thực cho Việt Nam. Kính chúc chị mạnh khỏe, và bình an.
Hà Nội ngày 12/9/2010

Paulus Lê Sơn, VRNs
Back to top
« Last Edit: 16. Sep 2010 , 10:23 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #23 - 18. Sep 2010 , 10:06
 
VOA phỏng vấn Bs. Phạm Hồng Sơn: "Tư tưởng Hồ Chí Minh" và Dân chủ Việt Nam


Duy Ái - VOA

Nhân dịp lễ Độc lập và kỷ niệm ngày mất của Hồ Chí Minh mới đây, những người theo dõi tình hình Việt Nam đã đọc được nhiều bài viết cổ xúy cho công cuộc dân chủ hóa đất nước.
Một trong những bài viết được chú ý nhiều nhất là bài của ông Tống Văn Công, cựu tổng biên tập báo Lao Động, có nhan đề “Làm sao thực hiện được tư tưởng Hồ Chí Minh: nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ”. Các nhà quan sát cho rằng điều “lý thú” là những bài viết, được đăng tải trên các cơ quan truyền thông do chính phủ điều hành lẫn các trang mạng ngoài vòng kiểm soát của chính quyền, đều viện dẫn những phát biểu trước đây của ông Hồ Chí Minh để đòi chính quyền hiện nay thay đổi đường lối cai trị độc tài. Ban Việt Ngữ VOA đã tiếp xúc với Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, một trí thức trẻ ở Hà Nội từng bị cầm tù nhiều năm vì những hoạt động cổ xúy cho dân chủ, và được ông cho biết một số ý kiến như sau về vấn đề này.

VOA: Lý do nào khiến cho một số người cổ xúy cho dân chủ hóa VN phải viện dẫn "tư tưởng Hồ Chí Minh" trong khi Hồ Chí Minh là người đã thiết lập thể chế Cộng Sản ở Việt Nam và lãnh đạo một chính quyền có thể nói là một trong những chính quyền phi dân chủ nhất thế giới?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Theo tôi có ba lý do để một số người phải viện dẫn “tư tưởng Hồ Chí Minh”.
Thứ nhất, có thể vì do chỉ tiếp nhận những thông tin một chiều, thiếu xác thực hay tạo tác của nhà nước nên những vị đó vẫn nghĩ cụ Hồ là một tấm gương mẫu mực về nhân cách và là vị lãnh tụ ủng hộ dân chủ, thương dân, thương nước.
Thứ hai, vì cụ Hồ đã được Đảng Cộng Sản Việt Nam biến thành một giá trị tinh thần, đạo đức cho tính chính danh của hệ thống chính trị độc đảng hiện nay. Hiến pháp và điều lệ của Đảng Cộng Sản Việt Nam đều lấy “tư tưởng Hồ Chí Minh, cùng với Chủ nghĩa Marx-Lenin, làm nền tảng định hướng cho sự phát triển của đất nước và của Đảng. Nên đối với suy nghĩ của một số người, thì việc viện dẫn “tư tưởng Hồ Chí Minh” sẽ giúp cho những đòi hỏi về dân chủ có tính chính danh hơn, hợp pháp hơn và hệ quả có thể là những người cầm quyền độc đoán khó bắt bẻ hay khó trấn áp hơn.
Và có thể có một lý do thứ ba là những người cổ xúy dân chủ phải viện dẫn “tư tưởng Hồ Chí Minh” vì còn e ngại sự phân ly đối với những người thực lòng yêu nước nhưng vẫn còn tôn sùng cụ Hồ.

Về vế thứ hai của câu hỏi, theo tôi, nhìn một cách công bằng hơn và nếu chưa xét đến cách thức giành quyền lực thì cái chính thể Việt nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH) do cụ Hồ góp phần lớn dựng lên đã có giai đoạn đầu đi theo xu thế dân chủ. Trong giai đoạn đó cụ Hồ đã đồng ý hợp tác với các đảng phái quốc gia khác như Việt Quốc, Việt Cách để thành lập Chính phủ Liên hiệp Lâm thời VNDC CH, đã tổ chức bầu cử thành lập cơ quan lập pháp theo thể thức phổ thông đầu phiếu, tự do với sự tham gia của nhiều đảng phái khác nhau, đã thành lập ủy ban soạn thảo hiến pháp và đặc biệt là nội dung của Hiến pháp 1946, dù còn thiếu sót, đã xác lập được một số nguyên tắc dân chủ cơ bản cho thể chế chính trị và xác định trách nhiệm tôn trọng và bảo vệ một số quyền cơ bản của con người của thể chế chính trị. Cho dù giai đoạn đó là rất ngắn chưa đầy 1 năm, nếu kể từ ngày thành lập Chính phủ Liên hiệp Lâm thời VNDCCH (1/1/1946) cho đến ngày Hiến pháp 1946 được Quốc hội thông qua (9/11/1946), và nếu tạm chưa xét đến các cách thức cạnh tranh của Việt Minh với các đảng phái quốc gia khác, nhưng khó có thể phủ nhận chính thể VNDCCH lúc đó đã tạo dựng được một số định chế cơ bản của dân chủ. Chỉ sau giai đoạn đó chính thể VNDCCH (vẫn do cụ Hồ đứng đầu) mới ngày càng mất đi tính dân chủ và sau đó hoàn toàn trở thành một chính thể độc tài kiểu toàn trị cộng sản.

Theo tôi cột mốc rõ nhất cho sự phi dân chủ hóa để trở thành độc tài toàn trị cộng sản của chính thể Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, một cái tên rất dân chủ, là việc Đảng Lao Động Việt Nam phát động Cải cách ruộng đất, được cụ Hồ gọi là cuộc “cách mạng long trời lở đất”, vào năm 1953. Bao trùm toàn bộ cuộc “cách mạng” này là sự tùy tiện của chính phủ cụ Hồ trong việc bắt giữ, hành hạ, bắn giết, tịch thu gia sản đối với hàng trăm nghìn người Việt Nam. Các thủ tục tư pháp thông thường đã có từ thời thực dân Pháp hay các qui định phải tôn trọng pháp luật và quyền con người đã được ghi trong Hiến pháp 1946 đều không được đếm xỉa trong Cải cách ruộng đất.

VOA: Ông đánh giá thế nào về Hồ Chí Minh?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Theo tôi việc đánh giá cụ Hồ một cách toàn diện còn là một việc không dễ dàng và rất dễ gây tranh cãi, bất hòa bởi các thông tin về cụ Hồ chưa được bạch hóa một cách rộng rãi và nhiều người vẫn giữ nếp nghĩ theo lối duy cảm, tôn sùng thần tượng. Nhiều thông tin về cụ Hồ còn mơ hồ và ngay bản thân cụ Hồ khi sinh thời lại rất kín đáo về quá trình hoạt động và về đời tư của cụ. Chẳng hạn như ngay ngày sinh, nơi chôn nhau cắt rốn hay ông nội của cụ là ai vẫn là một vấn đề tranh cãi. Ở đây tôi chỉ muốn xét riêng dưới góc độ dân chủ và chỉ căn cứ vào những sự kiện đã rõ ràng thì tôi cho rằng cụ Hồ không phải là một chính trị gia có lý tưởng dân chủ. Chỉ cần căn cứ vào một số sự kiện và chính sách của chính phủ VNDC CH khi cụ Hồ cầm quyền từ 1946 đến 1969 ta có thể thấy rõ.

Thứ nhất, nói đến dân chủ là phải nói đến tinh thần tôn trọng ý kiến khác biệt, tôn trọng phe đối lập, phải coi những gì đối lập với mình là sự tồn tại tự nhiên và cần thiết. Tự nhiên là vì không có một xã hội nào mà tất cả mọi người đều có cùng một ý kiến trên cùng một vấn đề. Cần thiết là vì đối lập giúp cho mỗi người ít nhất cũng giảm được khả năng sai lầm, ngộ nhận hay tự phụ. Nhưng chính phủ của cụ Hồ cuối cùng đã không để cho một thành phần đối lập hay một đảng đối lập nào có thể tồn tại. Riêng Đảng Dân chủ hay Đảng Xã hội, những đảng vẫn tồn tại sau năm 1954 trên miền Bắc, thực chất chỉ là những tổ chức của Đảng Lao Động Việt Nam (chính là Đảng Cộng sản) của cụ Hồ mà thôi.

Thứ hai, cụ Hồ là một trong những người đóng vai trò chính trong việc lập ra Hiến pháp năm 1959. Bản Hiến pháp 1959 không chỉ được thiết lập một cách vi hiến (theo qui định của bản Hiến pháp 1946) mà còn xóa đi hết tinh thần tiến bộ và dân chủ đã có trong bản Hiến pháp 1946. Hiến pháp 1959 đã mở đầu cho tính Đảng, tính lãnh tụ và tính độc tài toàn trị trở thành nền tảng cơ bản trong các bản hiến pháp tiếp theo. Chính Hiến pháp 1959 đã biến Quốc hội, kể từ đó, trở thành một cơ quan bù nhìn, một cơ quan cấp dưới của Đảng Cộng sản Việt nam. Và cũng chính từ năm 1959, Bộ Tư pháp (một nhánh quyền lực độc lập quan trọng của chế độ dân chủ) bị xóa hẳn cho đến tận năm 1981 mới được lập lại nhưng cũng chỉ là một cơ quan của Đảng Cộng Sản Việt Nam thôi.

Thứ ba, sau khi quyền lực chính trị (ở miền Bắc) đã hoàn toàn do đảng của cụ Hồ nắm giữ thì những quyền tự do cơ bản của dân như quyền ra báo tư nhân, quyền xuất bản tư nhân, quyền hội họp và lập hội mà cụ Hồ đã đòi hỏi thực dân Pháp phải trao đầy đủ hơn cho người dân An-nam trước đây cũng dần biến mất hẳn trên nước Việt nam Dân chủ Cộng hòa do cụ Hồ làm chủ tịch. Ngay cả một vấn đề mà chính cụ Hồ là người chắc phải rất thấm thía về ích lợi của nó là tính độc lập và tuân thủ pháp luật của tòa án khi cụ Hồ bị bắt và đưa ra tòa tại Hồng Công vào năm 1932, chúng ta cũng không thấy cụ Hồ đả động gì đến khi diễn ra hàng loạt những vụ tống giam không cần xét xử hoặc xét xử hết sức chiếu lệ các trí thức, nhân sỹ trong các vụ án Nhân văn-Giai phẩm hay vụ án Xét lại chống Đạng
Và khi có nhân sỹ, như Luật sư Nguyễn Mạnh Tường, góp ý rất chân thành với cụ Hồ về tầm quan trọng đối với đất nước trong việc cần phải xây dựng một nhà nước tôn trọng dân chủ, tôn trọng pháp luật thì cụ Hồ không những không áp dụng mà người góp ý còn bị hắt hủi, trù dập hết sức nghiệt ngã. Cụ Hồ cũng đã thể hiện sự tránh né trách nhiệm của người đứng đầu hệ thống chính trị trong vụ Cải cách ruộng đất khi để Đại tướng Võ Nguyên Giáp đứng ra xin lỗi nhân dân và chỉ để một số nhân vật cấp dưới chịu kỷ luật. Vì vậy để suy đoán liệu cụ Hồ có hiểu về dân chủ không thì có thể còn phải nghiên cứu và tranh luận thêm, nhưng căn cứ vào thực tế có thể khẳng định trong thời gian cầm quyền cụ Hồ không muốn xây dựng một chế độ dân chủ tại Việt nam, cụ Hồ không muốn người dân, kể cả giới trí thức, được hưởng những quyền tự do như cụ đã yêu sách thực dân Pháp.

Khi cầm quyền, cụ Hồ đã để cho chính phủ của cụ tạo ra nhiều tiền lệ cầm quyền độc đoán, nhẫn tâm, phi dân chủ hay dân chủ giả hiệu, có thể nói, lớn đến mức mà vết hằn sâu của nó đến nay vẫn còn hiện rõ trong cả hệ thống chính quyền hiện thời.

VOA: Nhưng có người cho rằng Hồ Chí Minh đã có lúc bị khống chế hay chịu sức ép của lãnh đạo nước ngoài hay của các đồng sự khác trong Đảng Cộng sản Việt nam. Ông nghĩ sao về điều này?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Nếu giả thuyết đó là đúng thì theo tôi cụ Hồ vẫn còn nguyên quyền và lương tâm để phản đối hay ly khai với những khống chế hay sức ép phi dân chủ đó. Chưa nói đến trách nhiệm của một nguyên thủ quốc gia là phải đặt mục tiêu phụng sự lợi ích dân tộc, đất nước lên hàng đầu. Các lãnh đạo quốc gia có lý tưởng dân chủ và bản lĩnh bao giờ cũng xử sự như thế. Nhưng chúng ta hầu như chưa bao giờ thấy cụ Hồ phàn nàn gì về quan hệ của cụ với các đồng sự khác trong Đảng Cộng sản Việt nam hay với lãnh đạo các nước “anh em’ như Stalin hay Mao Trạch Đông. Do đó giả thuyết trên khó biện hộ hay làm giảm đi trách nhiệm của cụ Hồ trong những hành động tàn nhẫn, phi dân chủ của chính thể VNDC CH.

VOA: Ông không thấy có điều nào học được từ Hồ Chí Minh sao?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Có chứ, con người nào chả có những điều cho ta học. Ngay những cái dở của người cũng đã là bài học cho ta biết để tránh rồi. Huống chi một nhân vật lịch sử như cụ Hồ. Nhưng về dân chủ tôi thực sự chưa thấy điều gì tích cực đáng học ở cụ. Về những điều đáng học ở cụ Hồ tôi xin được đề cập trong một dịp khác.

VOA: Vậy theo ông thì không nên viện dẫn “tư tưởng HCM” khi cổ xúy dân chủ?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Tôi không quan niệm máy móc hay cứng nhắc như thế. Theo tôi phải phân biệt rõ giữa hai lĩnh vực nhận thức (lý luận) và vận động xã hội. Đã là vấn đề nhận thức thì cần phải triệt để, cần phải cố tìm hiểu đến cùng cái bản chất của sự vật, hiện tượng, phải phân biệt rõ ràng giữa cái đúng - sai. Còn về vận động xã hội thì cần uyển chuyển hơn với thực tế xã hội. Có nhiều cách khác nhau để vận động xã hội, tùy theo hoàn cảnh, khả năng của mỗi người để cùng đi đến một mục tiêu và mỗi cách đều có điểm mạnh, điểm yếu riêng. Ví dụ những người viện dẫn “tư tưởng Hồ Chí Minh” để kêu gọi dân chủ thì dễ nhận được ủng hộ hay thiện cảm của thế hệ cán bộ, công chức còn gắn bó với chế độ độc đảng hoặc của những người vẫn còn tôn sùng cụ Hồ, nhưng điểm yếu là hiện nay người cầm quyền cũng lấy cụ Hồ ra làm cái cớ để duy trì chế độ độc đảng vì một điều rõ ràng là chính cụ Hồ là người đã khẳng định nhiều lần rằng ĐCS VN là “đảng cầm quyền” và chính cụ gọi ĐCS VN là “Đảng ta”.
Như vậy nếu không khéo, khi viện dẫn “tư tưởng HCM” thì lại có lợi cho người cầm quyền độc đoán hiện nay. Chưa kể khi các vấn đề của cụ Hồ được bạch hóa cho toàn dân biết thì những người dựa vào “tư tưởng HCM” để vận động dân chủ sẽ khó tránh được tình trạng bị hụt hẫng, bối rối, tính tin cậy bị sút giảm. Còn đối với những người cổ xúy dân chủ không dựa vào “tư tưởng HCM” thì hiện tại có thể khó khăn hơn trong việc có được sự ủng hộ, đồng cảm trong xã hội và dễ bị chính quyền qui chụp hơn nhưng lại có thể thể hiện được đầy đủ, chính xác và triệt để về tư tưởng dân chủ mà không sợ tự mâu thuẫn và cũng tránh được các điểm yếu của người vận động dân chủ dựa vào “tư tưởng HCM”.

Cũng cần phải nói thêm là những diễn biến trong thời gian gần đây cho thấy bản thân những người cầm quyền độc đoán hiện tại vừa chả tin gì vào cái gọi là “tư tưởng HCM” mà họ cũng chả nhân nhượng gì với người dựa vào “tư tưởng HCM” nhưng động đến những vấn đề cốt tử của hệ thống độc đảng.

Theo tôi, nếu đã ủng hộ dân chủ hóa đến cùng thì không sớm thì muộn chúng ta cũng phải đối mặt với hai vấn đề. Một là phải thừa nhận những sự thật trong quá khứ. Một vấn đề nữa là phải nhận thức rõ các nguyên tắc cơ bản của dân chủ. Thừa nhận sự thật là để dứt khoát tránh vấp lại những sai lầm của lịch sử và đó cũng chính là nền tảng cho sự hòa giải, hòa hợp và đoàn kết dân tộc đích thực. Còn việc nhận thức rõ các nguyên tắc cơ bản của dân chủ là để phát hiện và tránh được các hình thức dân chủ giả hiệu hoặc dân chủ khiếm khuyết kéo dài.

VOA: Ông Tống Văn Công, một đảng viên cộng sản lão thành, cựu tổng biên tập báo Lao Động, người đã có nhiều bài viết ủng hộ cho việc cải cách chính trị, trong một bài viết gần đây có trích dẫn câu nói của HCM "Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ” và cho rằng đây là nội dung cốt lõi về dân chủ mà HCM đã nhấn mạnh. Ông có suy nghĩ gì về vấn đề này?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Trước tiên tôi cảm thấy rất cảm kích và kính trọng những bài viết gần đây của một đảng viên cộng sản như ông Tống Văn Công. Nhưng, theo tôi, câu trích dẫn trên của cụ Hồ không phải là vấn đề cốt lõi của dân chủ. Câu nói đó chỉ thể hiện một khát khao từ bao đời của người bị trị muốn kẻ cai trị phải có tư cách và bổn phận đúng đắn. Cách đây hơn hai ngàn năm, Khổng Tử và Mạnh Tử đã thể hiện khát khao này rồi. Khổng Tử thì nói “Quân quân, thần thần” nghĩa là nếu kẻ làm vua không có tư cách của người lãnh đạo đất nước, không giúp ích được cho dân thì kẻ làm vua đó không còn là vua nữa. Còn Mạnh Tử thì bạo liệt hơn, khi được hỏi: “Bề tôi giết vua, có được không?”, ông đã trả lời với ý là: “Giết một kẻ làm vua mà tàn ác thì chả có tội gì cả” (nguyên văn: Tặc nhân giả vị chi tặc, tặc nghĩa giả, vị chi tàn. Tàn tặc chi nhân vị chi nhất phu. Văn tru nhất phu Trụ hỹ, vị văn thí quân giã). Nhưng việc giết được một ông vua tàn ác hay thậm chí đánh đổ một chính phủ hại dân vẫn không phải là biện pháp để đảm bảo có được một ông vua hay một chính phủ tốt hơn.

Theo tôi cốt lõi của dân chủ nằm ở chỗ phải xây dựng được các định chế dân chủ (democratic institutions) và đảm bảo cho sự vận hành (practice) các định chế đó được đúng đắn, đầy đủ, không bị cắt xén hay bóp méo nhằm đảm bảo để những người nắm quyền là những người được lựa chọn từ những người có khả năng nhất trong xã hội và họ phải có trách nhiệm trước xã hội. Nói một cách giản dị là phải tạo ra các công cụ để người dân – người bị trị có thể “đuổi được chính phủ” bất kỳ lúc nào họ muốn.

Xem lại thời cụ Hồ cầm quyền thì tất cả bốn thứ quyền lực cơ bản của xã hội (quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp và đệ tứ quyền là báo chí) đều nằm cả trong tay của “Đảng ta” (đảng của cụ Hồ) rồi, còn việc hội họp, biểu tình hay lập hội đều trở thành những việc bị cấm ngặt, thì nhân dân còn lấy gì để “đuổi chính phủ” như cụ Hồ khuyên nhủ. Và ai còn dám làm theo lời cụ Hồ để đi “đuổi chính phủ” khi mà mới chỉ góp ý riêng với cụ thôi mà đã suýt chết rồi.

VOA: Theo ông ĐCS VN có khả năng, ý chí để dân chủ hóa đất nước hay không?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Khả năng luôn là một vấn đề tiềm ẩn đối với mọi cá nhân và tổ chức. Còn về ý chí thì cho đến nay tôi không thấy dấu hiệu nào cho thấy ĐCS VN có ý muốn dân chủ hóa đất nước. Từ khoảng 2 năm trở lại đây ĐCS VN còn gia tăng các biện pháp kiểm soát, bóp nghẹt thông tin và đã tỏ rõ sự ác cảm, thù ghét ngay cả các hoạt động tư vấn, phản biện thẳng thắn của các trí thức vẫn còn có thiện cảm với ĐCS VN. Ngay những tài liệu, văn kiện chuẩn bị cho Đại hội XI sắp tới của ĐCS VN đã được công khai hóa cũng không cho thấy có một dấu hiệu thay đổi tiến bộ nào. ĐCS VN vẫn giữ nguyên tính độc quyền về quyền lực và vẫn thể hiện rõ ý đồ tiếp tục kiểm soát, ngăn cản các quyền tự do của người dân nhưng lại không hề nói gì đến nguy cơ Tổ quốc đang bị Trung quốc thôn tính.

Do đó, bất kể ĐCS VN có khả năng và ý chí như thế nào thì, theo tôi, yếu tố quan trọng của dân chủ hóa đất nước vẫn phụ thuộc hoàn toàn vào ý thức và hành động của dân chúng. Sẽ chả bao giờ có dân chủ nếu người dân nào cũng trông chờ hay thờ ơ với những vấn đề chung của xã hội.

VOA: Vậy nhân dân lấy đâu ra công cụ để “đuổi” một chính phủ đã cướp hết tứ quyền rồi?

Bác sĩ Phạm Hồng Sơn: Vâng, đúng là nghe qua thì thấy hoàn toàn bế tắc. Nhưng như ông Václav Havel-Tổng thống đầu tiên của Tiệp Khắc thời hậu cộng sản, đã nói “quyền lực của không quyền lực” (power of no power), ý là người không có quyền cũng vẫn có quyền hay sức mạnh có thể làm thay đổi cả một hệ thống chính trị. Hay nói như triết lý Trung Hoa là “Đẩy thuyền đi là dân mà lật thuyền cũng là dân”. Những phát biểu này không chỉ có tính chất động viên, cổ vũ mà nó có cơ sở thực tế.
Nhìn kỹ hơn chúng ta sẽ thấy mỗi người dân chúng ta đều đang nắm trong tay những quyền năng rất quan trọng mà khó có kẻ cầm quyền nào có thể ngăn chặn được hoàn toàn. Ví dụ như quyền tự tìm hiểu sự thật ngoài những thông tin của hệ thống truyền thông nhà nước, quyền vạch trần sự dối trá, quyền nói cho nhau, truyền cho nhau sự thật, quyền phản đối hay bất tuân các chính sách có hại cho xã hội hay những lời kêu gọi mỵ dân, quyền không tham gia vào các hoạt động dân chủ giả hiệu (như bầu cử không có ứng cử tự do), quyền yêu thương, động viên, chia sẻ khó khăn giữa những người bị trị với nhau v.v. Đó là những quyền năng cơ bản nằm ngay trong tay của người dân và có tác dụng dẫn đến những quyền năng lớn hơn khác mà bất kỳ chế độ phi dân chủ nào từ cổ đến kim đều rất e ngại. Bằng cớ là những kẻ độc tài luôn làm mọi cách để ngăn không cho người dân nhận thức hay thực hiện được những quyền năng đó.
Vậy vấn đề là người dân trước tiên phải nhận thức được và tự tin vào sức mạnh của quyền năng tự có và từng bước đoàn kết, nỗ lực để cùng nhau giành lại các quyền cơ bản từ tay những kẻ cầm quyền độc đoán. Xã hội Việt Nam đã bắt đầu có dấu hiệu của sự nhận thức đó và nỗ lực đó rồi, tuy nhiên còn yếu và chưa đủ. Nhưng cái gì chả bắt đầu từ ít và yếu.

VOA: Cám ơn Bác sĩ Phạm Hồng Sơn đã có nhã ý dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn quí báu này. Rất mong sẽ lại có dịp trao đổi với ông về các vấn đề đất nước trong thời gian sắp tới.

Nguồn: http://www.voanews.com/vietnamese/news/tu-tuong-ho-chi-minh-102953654.html




Back to top
« Last Edit: 18. Sep 2010 , 10:07 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #24 - 23. Sep 2010 , 01:12
 

Đổ Nam Hải giới thiệu về tường trình của Nguyễn Ngọc Quang


...


...


...


Kính gửi: Quý vị và các bạn,

Tôi mới nhận được bản tự tường trình dưới đây của anh Nguyễn Ngọc Quang – Thành viên Khối dân chủ 8406. Nội dung viết về những tai nạn xảy ra liên tục đối với anh, kể từ năm 1995 đến nay. Gần đây nhất là tai nạn diễn ra vào khoảng 19 giờ ngày 18/9/2010, có kèm hình ảnh.

Ngay sau khi biết tin, tôi đã liên lạc qua điện thoại với Quang và động viên Quang nên viết lại những sự việc này một cách đầy đủ, chính xác. Quang nói với tôi là: "Em rất ngại, vì sợ có người sẽ hiểu lầm mình là đầu cơ hoàn cảnh.".

Tôi nói: "Em là ai thì anh biết, mọi người đều biết. Chúng ta chỉ sợ nói sai sự thật mà thôi, còn sự việc có sao mình nói vậy thì Quang không nên ngại gì hết."
Và bản tường trình dưới đây đã ra đời, 3 ngày sau khi tai nạn mới nhất xảy ra đối với Quang. Quang viết trong tình trạng cơ thể vẫn còn đầy thương tích đau đớn.

Xin trân trọng giới thiệu cùng Quý vị và các bạn.

Kính thư.

Đỗ Nam Hải – Thành viên Khối 8406.
Sài Gòn, ngày 23/9/2010.
 
TƯỜNG TRÌNH
VỀ NHỮNG TAI NẠN LIÊN TỤC XẢY RA ĐỐI VỚI TÔI.

Nguyễn Ngọc Quang – Thành viên Khối 8406.

Để xác định đúng được nguyên nhân, tôi xin được bắt đầu từ những sự việc xảy ra từ năm 1995 đến nay:

Ngày 30/04/1995, khi cuộc biểu tình chống cưỡng bách hồi hương của 1400 thuyền nhân Việt Nam xảy ra tại khu A biệt giam, trại tị nạn Sikiew Thailand. Lúc ấy, Quang nhận trách nhiệm Trưởng Ban Đại Diện Thuyền Nhân do tất cả mọi người trong khu A biệt giam tín nhiệm bầu. Lúc đó Quang cũng đủ lớn (35 tuổi) để nhận biết hậu quả của việc làm, nếu cuộc biểu tình thất bại và bị cưỡng bách hồi hương về Việt Nam. Để thực hiện Chương Trình Hành Động Toàn Diện CPA ( Comprehensive Plan of Action) của UN, thì Hiệp Ước Tam Phương ra đời (UN, Thailand and Vietnam) cho chương trình cưỡng bách hồi hương.
Ngày 12/09/1996 Quang bị cưỡng bách về Việt Nam trong tình trạng tự mổ bụng phản đối và bị đưa lên máy bay bằng băng ca. Khi về trại tiếp nhận Thủ Đức, Quang đã bị nhân viên An Ninh thẩm vấn và bị đá vào vết mổ bụng. Sau 3 ngày, Quang được đưa về Định Quán, Đồng Nai và phải ngày nào cũng phải lên CA huyện trình diện đúng 8 giờ sáng, tuần nào cũng phải lên CA tỉnh trình diện đúng 8 giờ sáng, ngày thứ Ba hàng tuần.

Sau một tháng, Quang không đi trình diện nữa thì CA huyện xuống bắt Quang lên và Quang trả lời thẳng là Quang không trình diện ở bất cứ nơi đâu nữa, vì trong Hiệp Ước Tam Phương không có điều kiện bắt buộc này. Thời gian này, đại diện của UNHCR còn đóng văn phòng tại đường Hoàng Văn Thụ - Sài Gòn, cho nên công an Việt Nam đã lơ đi để tránh tiếng. Sau khi văn phòng UNHCR tại Sài Gòn rút (Quang không nhớ rõ ngày nào), và từ đó Quang bị mời liên tục lên phòng PA 36, Công an thành phố Hồ Chí Minh. Từ tháng 2/1998 đến khoảng tháng 3/2006, Quang giữ được hơn 150 bản photocopy Giấy mời, Giấy triệu tập của công an và bị tịch thu sạch vào đêm 03/09/2006, khi công an lục soát nhà Quang (lúc đó Q đã bị bắt tại Huế). Trong thời gian này Quang đã kết hôn với Trang và về thuê nhà tại 2273A/30, Phạm Thế Hiển, phường 6, quận 8, Sài Gòn vào khoảng tháng 2/1998.

Dù nhiều lần công an mời lên hăm dọa có, thuyết phục có, dụ dỗ có,… nhưng vẫn không lay chuyển được Quang. Lần đầu tiên Quang bị tông xe vào ngày 23/03/1999 – sau khi bé Thảo ra đời 7 ngày, tại vòng xoay Hàng Xanh, trên đường đi làm về. Ngay thời điểm cao điểm đông người, tất cả mọi phương tiện đều di chuyển không quá 5 km/h, thì không lý gì công an giao thong đứng đầy ra đó mà không bắt được kẻ gây tai nạn! Vụ tai nạn ấy rất nghiêm trọng: Quang bị gãy chân trái, xương chày gãy chỗ gần đầu gối; xương mác gãy chỗ gần mắt cá. Tay trái và đùi phải bị thương nặng, đồng thời ngực bị chấn thương thổ huyết nhiều lần.
Quang phải nằm viện 3 tháng. 8 tháng sau mới lên Trung Tâm Chấn Thương Chỉnh Hình cắt bột. Khi cắt bột xong thì Quang  bị đi khập khiễng (hai chân lệch nhau 27 mm). Do đó, theo lời khuyên của một số bạn bè, Quang chấp nhận vào viện lại một lần nữa và phải chịu đập sống (không thuốc mê, thuốc tê) cho gãy chân lại để kéo cho hoàn chỉnh. Tổng cộng là phải mất 14 tháng Quang mới có thể tập đi. Trong thời gian này, hai vợ chồng và bé Thảo sống chủ yếu nhờ vào sự đùm bọc của anh em thân hữu hồi hương ở Sài Gòn.

Khoảng sau Tết âm lịch, tháng 2/2003, tại cầu Chà Và bên đầu quận 8, Quang bị một người tông xe cho văng vào gầm xe tải, đoạn gần vòng xoay trước chợ Xóm Củi. May sao Quang bị văng vào thành xe tải và bật trở lại taluy đường. May mắn sao, Quang chỉ bị gãy 1/3 chiếc răng cửa và chảy một tí máu miệng sơ sơ. Đặc biệt, người đụng Quang bị lạc tay lái va vào ngay bờ bùng binh chợ Xóm Củi và bật ra, bị chính chiếc xe tải đó cán chết. Sau khi dân chúng ra lục lọi giấy tờ để báo cảnh sát và thân nhân thì mới biết nghề nghiệp của người tử nạn là công an nhân dân. Quang lẳng lặng bỏ đi theo lời khuyên một số bà con, vì sợ dính vào phiền phức. Cứ để cho tài xế xe tải và bà con ở đó liệu (lúc đó, Quang nghĩ là tai nạn không phải do cài đặt sẵn, vì không thấy đồng đội của người công an bị nạn. Nhưng sau này, gặp gỡ một số bạn bè thì họ cho là có sắp xếp và người đồng đội đi kèm có thể đã không dám lộ diện.

Sau khi Phạm Bá Hải về Việt Nam đợt đầu (tháng 02/2006), một nhóm anh em gặp nhau nhiều lần và Bạch Đằng Giang Foundation ra đời. Lúc ấy đã làm xong website www.bachdanggiang.org. Hơn tuần sau, Phạm Bá Hải qua trở lại Ấn Độ thì ở Việt Nam Quang lại gặp nạn: ngày 26/05/2006, tại khu công nghiệp Mỹ Xuân A. Lúc ấy đang thi công ở độ cao khoảng 30m tại nhà máy sản xuất kiếng (Quang quên tên rồi, vì tên Nhật khó nhớ, chỉ còn nhớ nơi nhà máy tọa lạc, do sau này có trở lại đôi lần). Ngay lúc Quang ngồi xuống cởi dây an toàn ra và hút thuốc, Quang bị xô rớt xuống. Lúc ấy, Q túm áo thằng xô lôi nó theo. Kết quả: Quang bị vướng vào 4 thanh sắt Ф 20 nên bị treo lại ở độ cao khoảng hơn 10 mét, hoàn toàn không bị chấn thương. Người xô bị chấn thương nặng vì do khi bị vướng bộ áo quần bảo hộ, Quang bị tréo tay nên giữ anh ta không được, do vậy anh ta bị rớt xuống, tuy nhiên cũng đã giảm được vận tốc nên không nguy hại đến tính mạng.

Sau đó, giám đốc bộ phận thi công của tổng công ty xây dựng COTECO Trần Quốc Tuấn mời Quang vào và hỏi là Quang có biết Khối 8406 không? (lúc đó Khối 8406 đã ra đời). Quang nói là có biết thì ông Tuấn nói: "Thôi, anh thu xếp về đi, sau này anh sẽ rõ, vì người xô anh không phải là công nhân ở đây". Sau đó, nghe lời khuyên của ông Tuấn nên Quang khăn gói quả mướp về Sài Gòn. Sau khoảng 3-4 ngày gì đó, Quang đến văn phòng công ty COTECO phía Nam ở đường Đặng Văn Ngữ gặp ông Tuấn để nhận số tiền lương còn lại.

Quang ra tù sau 3 năm bị giam giữ (9/2006 – 9/2009), công an Việt Nam biết rằng không thể quản chế nổi Quang tại Sài Gòn, nên đã dùng thủ đoạn hèn hạ là không cho con Quang học và áp lực với chủ nhà đuổi Quang. Ngày 13/11/2009, cách nhà Quang khoảng 500m, tại Định Quán – Đồng Nai, họ tông xe cảnh cáo. Quang biết là chúng chỉ cảnh cáo thôi, vì đụng nhẹ và xe bị xô nghiêng vào cột điện. Sau đó trừng mắt nhìn nhau rồi bỏ đi, hai bên không ai việc gì. Sau đó gần tết, Quang còn bị cảnh cáo thêm một lần bằng cách ủi vào xe Quang. Vì Quang bỏ qua nên không nhớ ngày.

Ngày 05 Tết, Quang lên Dalat thăm bên vợ. Ngày 06 Tết Canh Dần  (nhằm ngày 19/02/2010), sau khi trở lại Đơn Dương (nhà ông bà ngoại của hai cháu) thì khoảng gần 5 giờ chiều, khi mặt trời còn, Quang bị chúng tông thẳng từ sau tới rất mạnh bằng chiếc xe Bonus, không biển số. Địa điểm gây tai nạn là lúc xuống đèo Pren qua khỏi thác Alanta có một cái vực rất sâu phía phải. Kết quả: Quang bị hất rớt xuống vực. Nhưng thật may mắn, ngay lúc đó thì Trời đưa tay ra cứu. Cách cứu của Trời: Ông đã trồng sẵn một rừng dây leo dày đặc ở chỗ đó để hứng, nên Quang bị treo tòng teng trên đám dây leo đó. Ngay lập tức, những người đi chơi Tết Dalat bu thật đông vào và tìm dây thừng cho thanh niên đu xuống kéo Quang lên. Kết quả: toàn thân bầm tím, hai chân và tay phải đen như mực tàu và sưng vù lên, ngón giữa bàn tay trái bị rách toạc nhưng chỉ toàn bị thương phần mềm, không hề hấn gì xương và sọ. Đúng là phép lạ. 
Khoảng 19 giờ ngày 18/09/2010. Quang dời nhà đi được khoảng 1,5 km bằng một chiếc xe máy 50 phân khối (vì chiếc xe Wave α của Quang đã bị công an cướp hôm 14/03/2010 rồi). Quang có chở theo con trai là Nguyễn Quang Tuấn (sinh ngày 22/08/2003). Quang bị hai xe máy gây tai nạn. Xe đi ngang với, ép Quang về bên phải đường, Quang thắng lại và lách về bên trái rồi thắng gần đứng lại thì bị đạp mạnh té xuống lề trái của đường. Chiếc xe sau tăng tốc cán ngang qua đầu Quang, nhưng do nón bảo hiểm quá tốt (chiếc nón do em Nam ở Phạm Thế Hiển tặng làm kỷ niệm, khi Quang bị công an cưỡng bách về Đồng Nai). Xe của chúng leo qua chiếc nón và lần lược đập hai bánh xe vào bên phải mặt Quang.
Thằng ép Quang té, nó quay xe lại húc vào sườn phải của Quang. Lại một phép lạ nữa được ơn trên thị hiện ở đây là không hiểu sao mà cháu Quang Tuấn nhảy thoát khỏi xe và không hề trầy xước. Cháu đã cực kỳ bình tĩnh: cháu chạy tránh xa khoảng 10m và la rất to cầu cứu những gia đình gần đó. Nhờ vậy, được họ trợ giúp kịp thời nên chúng bỏ chạy. Khi sự việc xảy ra vào khoảng gần 8 giờ tối. Vì Quang bị luôn cả hai mắt nên không thấy được mấy người và biển số xe cố ý gây tai nạn. Hỏi Quang Tuấn thì cháu nói chỉ thấy hai xe chứ không biết bao nhiêu người. Ngay tức thì, cháu Tuấn đọc số điện thoại của mẹ cho mọi người để mọi người thông báo giúp. Sau khi xử lý xong các việc, cháu mới đến ôm Quang khóc và hoảng sợ thật sự.
Quang không hiểu nổi vì sao một thằng bé mới có 7 tuổi đầu mà sao lại bình tĩnh đến thế trước một sự việc quá lớn so với cháu. Khoảng 10 phút sau, vợ Quang và thêm hai người bạn cùng xóm đến hiện trường. Và công an cũng kéo đến rất đông. Vợ Quang nói: " không giải quyết gì nữa hêt, người gây tai nạn thì đã cao chạy xa bay rồi, không cần tường trình gì cả, cháu thì nhỏ mà ảnh thì bị mù cả hai mắt không thấy gì thì tường trình cái gì?". Công an đề nghị đưa lên bệnh viện, nhưng vợ Quang nói biết cách cứu chữa và chịu hoàn toàn trách nhiệm. Thế là công an đành phải ra đi, vì dân chúng lúc đó rất đông. Sau đó hai người bạn chở Quang đến chụp X quang tại một phòng khám tư quen biết ngay xã Phú Lợi – cây số 115, cách nhà Quang 8 Km.
Quang không dám vào bệnh viện, vì đã từng biết Đức Ông Đào Đức Điềm bị giết ở khách sạn tại Huế như thế nào. Mộ ngài hiện chôn ở Giáo Xứ Lạc Lâm – Đơn Dương – Lâm Đồng. Kết quả: phần đầu hoàn toàn không bị gì cả; xương sườn không bị gãy cái nào. Hơn hai ngày nay nhờ Trang sắc lá tre cho uống thêm với thuốc tây nên máu bầm ở trong ngực có lẽ cũng đã hết vì đã ói ra máu được 8 lần trong hơn hai ngày.

Định Quán – Đồng Nai, ngày 21/09/2010
Người viết tường trình:
Nguyễn Ngọc Quang.


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #25 - 01. Oct 2010 , 15:28
 
LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ KÊU GỌI BIỂU TÌNH VÀ TUYỆT THỰC:
nhân việc Việt cộng lấy cớ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long để bắt toàn dân Việt Nam mừng quốc khánh Tàu cộng


Lời Mời Gọi

Hiệp thông ăn chay cầu nguyện cho toàn dân Việt Nam chống lại thành công quốc nạn Tàu cộng đô hộ và xâm lược theo kiểu mới thế kỷ 21.





Kính thưa Ðồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,



Gần 720 năm trước, Hoàng đế Trần Nhân Tông đã rất sáng suốt cảnh báo chúng ta :

"Các ngươi chớ quên, chính Nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình quyền nói một đàng làm một nẻo. Cho nên họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra nơi biên ải. Các việc trên khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn : Tức là họ không tôn trọng biên giới quy ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy nên các ngươi phải nhớ lời Ta dặn :

"Một tấc đất của Tiền Nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác.

Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu."


Thế mà hôm nay, quốc nạn Tàu đô hộ và xâm lược Việt Nam theo kiểu mới, bắt chúng ta phải lệ thuộc về văn hóa, ngoại giao, chính trị, kinh tế, an ninh-quốc phòng đã quá rõ ràng. Nhất là chúng ta đã phải chịu mất lãnh thổ về tay Tàu Cộng : quần đảo Hoàng Sa, phần lớn quần đảo Trường Sa, phần lớn biển Ðông, một phần vịnh Bắc Việt, hàng ngàn cây số vuông biên giới phía Bắc, hơn 300 ngàn hécta đất rừng đầu nguồn của 18 tỉnh phía Bắc cho Tàu Cộng thuê miễn phí 50 năm, hàng chục ngàn hécta đất rừng trong kế hoạch bôxít Tây Nguyên mà đầu tiên là 2 khu nhà máy Tân Rai, tỉnh Lâm Ðồng và Nhân Cơ, tỉnh Ðak-Nông; mất đất biển và tài nguyên bởi nhiều Hiệp định về ranh giới biển-đảo, đất liền, khai thác và hợp tác kinh tế, mà Việt Nam luôn phải chịu thua thiệt.


Sỉ nhục trắng trợn cay đắng nhất không thể biện minh là : Ðại Lễ kỷ niệm ngàn năm Thăng Long, tốn kém cực kỳ xa xỉ quá vô lý lên đến 94 ngàn tỉ đồng, lại bị khống chế buộc phải khai mạc đúng quốc khánh Tàu Cộng 01-10-2010 và bế mạc vào đúng quốc khánh Ðài Loan 10-10-2010.


Vì thế, để phản đối nhà cầm quyền Việt Cộng cố tình mê muội đẩy Dân tộc Việt Nam vào quốc nạn bị Tàu Cộng đô hộ tinh vi, đồng thời hiệp thông cầu nguyện cho Tổ quốc thoát khỏi họa nạn giặc Tàu xâm lược theo kiểu xôi đậu ngày càng lộ liễu lố bịch, tôi xin phép được lên tiếng mời gọi :


- Mọi Ðồng bào Việt Nam ở hải ngoại đến các Tòa Ðại sứ, Tòa Tổng Lãnh sự Việt Cộng tại tất cả các Nước trên thế giới : biểu tình và tuyệt thực cầu nguyện 2 ngày 01 và 10-10-2010.


- Mọi Ðồng bào Việt Nam trong Nước đến các Nhà Chùa, Nhà Thờ, Thánh Thất, Thiền Viện, Tu Viện cùng nhau ăn chay cầu nguyện 2 ngày 01 và 10-10-2010. Những ai không thể đến được các nơi cầu nguyện chung thì hiệp thông ăn chay cầu nguyện tại nơi ở hoặc nơi làm việc của mỗi người. Viết 3 từ CHỐNG GIẶC TÀU khắp nơi toàn cõi Việt Nam.


Riêng tôi, ngoài lý do hiệp thông phản đối và cầu nguyện như trên, còn để phản đối và tố cáo trước công luận thế giới việc nhà cầm quyền CSVN, trong 6 tháng gần đây, liên tiếp bắt bớ, đánh đập rất thô bạo các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình và ngăn cấm họ ra khỏi nhà hết sức vô luật, vô lý. Cụ thể gần đây nhất, tối 18-9-2010 Công an CSVN đã đóng vai côn đồ truy sát khủng bố 2 cha con Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình Nguyễn Ngọc Quang và cậu bé Nguyễn Ngọc Quang Tuấn 7 tuổi, tại Ðịnh Quán, tỉnh Ðồng Nai, bằng cách dùng xe 2 bánh ép, tông và cán ngang qua người họ, làm anh Quang bị thương khá nặng. Anh Quang đã may mắn thoát chết, như từ năm 1995, anh đã từng bị mưu sát khủng bố tương tự 5 lần khác trước đó.


Do sức khỏe giới hạn của tôi hiện nay, tôi sẽ tuyệt thực trọn 3 ngày 01, 02 và 10-10-2010.


Trân trọng kính mời hiệp thông hưởng ứng, kính cảm ơn và kính chào mọi người.


Kính mời gọi từ nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế
69 Phan Ðình Phùng, Huế, ngày 26-9-2010


Linh mục Tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #26 - 19. Oct 2010 , 00:17
 
Tin nóng:
Blogger Điếu Cày tiếp tục bị giam giữ?




...



Danlambao – Theo tin chúng tôi vừa nhận được, Blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải sau 2 năm rưỡi bị giam cầm về tội danh “trốn thuế” lẽ ra phải được trả tự do đúng ngày 19/10/2010. Nhưng bất ngờ, ngày 16/09/2010 nhà cầm quyền Việt Nam lại đưa anh từ trại giam Z30A về trại giam số 4 Phan Đăng Lưu, quận Bình Thạnh. Đây là cơ quan an ninh điều tra của công an TP, nơi chuyên giam cầm, thẩm vấn, điều tra những người hoạt động cho dân chủ, nhân quyền.

Bà Dương Thị Tân, vợ cũ của Blogger Điếu Cày vừa nhận một công lệnh ghi ngày 16/09/2010 về việc này. Được biết, trước đây khoảng một tháng, chi bộ đảng csvn tại địa chỉ nơi blogger Điếu Cày cư trú đã có phiên họp các đảng viên trong chi bộ, Tại phiên họp đó họ đã được công an phổ biến tin: “Ông Nguyễn Văn Hải sẽ bị tiếp tục giam giữ, điều tra dù mãn hạn tù”.

Giới Blogger VN lên án hành động đê hèn của nhà cầm quyền VN với blogger Điếu Cày. Chúng tôi kêu gọi nhà cầm quyền VN trả tự do tức khắc với blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải. Mọi hành vi giam giữ, điều tra tiếp tục với blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải là đi ngược với Hiến pháp và pháp luật hiện hành của nước CHXHCN Việt Nam.

Chúng tôi kêu gọi các cơ quan báo chí truyền thông quốc tế, các tổ chức quốc tế và quốc nội đang tranh đấu cho quyền con người lên tiếng vì sự tự do và quyền công dân của blogger Điếu Cày. Chúng tôi kêu gọi các blogger người Việt khắp thế giới đồng loạt lên tiếng cho blogger Điếu Cày.



danlambao
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #27 - 31. Oct 2010 , 15:08
 
Cho những người bạn trong tù      


...

Bức ảnh trên – người con gái có đôi mắt rất đẹp là bạn mình, chị Đỗ Thị Minh Hạnh. Chị bị tuyên án 7 năm tù giam hôm 26 tháng 10 tại tòa án Trà Vinh. Tội của chị : dám đứng ra bảo vệ cho những người công nhân.

Chị sinh năm 1985, trong một gia đình có bố mẹ đều là cán bộ ở Di Linh – Lâm Đồng. Đang học Cao Đẳng tại TP.HCM, nghe tiếng khóc nức nở của những người dân oan, chị tham gia đứng về phe nước mắt. Chị bảo “Ít nhất, để mình được khóc cùng bà con“.
...

Bức ảnh tiếp theo là anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, bạn trai chị Hạnh. Cũng trong phiên tòa tại Trà Vinh, anh bị tuyên án 9 năm tù, và cũng vì tội bảo vệ công nhân.
Anh Hùng sinh năm 1981, trong một gia đình khá giả và được học hành đầy đủ. Nhìn bề ngoài, trông anh giống một công tử nhà giàu hơn. Đang học năm 4 tại ĐH Công nghệ, anh khiến cả gia đình và bạn bè ngỡ ngàng khi quyết định dọn ra ở riêng. Anh nói, để được tự do và không muốn ảnh hưởng đến gia đình.
...

Bức ảnh này chụp tại Tòa án Nhân dân tỉnh Trà Vinh, trong phiên tòa không luật sư, không nhân chứng… Người đang đứng là anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, còn người mặc áo trắng đang ngồi là anh Đoàn Huy Chương (sinh năm 1985), anh này cũng bị tuyên án 7 năm tù, đã có vợ và con nhỏ.

Cả ba anh chị tuổi đời còn rất trẻ, nhưng bản án đối với họ rất nặng nề. Họ đã âm thầm cống hiến, đã làm đúng lương tâm của mình. Khi bị bắt, anh chị vẫn kiên cường không khuất phục.

“Tòa công khai”, nhưng diễn ra thì bí mật. Sau khị tuyên án, chị Hạnh vẫn tươi cười, nháy mắt chào 2 anh Hùng & Chương. “Người quen” đã kể lại rằng, chứng kiến nụ cười hôm ấy – khiến ông nhớ lại “Nụ cười Võ Thị Thắng” năm nào.
...

Anh & chị đã rất yêu nhau, nhưng họ đã chọn con đường phải tạm lìa xa nhau.

Có lẽ sau 9 năm, khi anh bước vào tuổi 38, còn chị 32; họ mới có cơ hội được đoàn viên.

Tuổi xuân tươi đẹp của anh chị sẽ trôi qua trong 4 bức tường nhà tù, nơi ấy, họ sẽ chờ đợi nhau.
...


DongA SG

http://dongasg.multiply.com/journal/item/34


Back to top
« Last Edit: 31. Oct 2010 , 15:11 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #28 - 03. Nov 2010 , 23:33
 

Đau lòng thế! Việt Nam ơi!
_

Ngô Tịnh Yên 
      



Dường như mùa Thu đã lại trở về trên đất Mỹ.
Nói “dường như” vì khi ở những tiểu bang khác lá đã rơi vàng phố xá, công viên… thì ở California nó còn đang nhõng nhẽo, nóng chẳng ra nóng, lạnh chẳng ra lạnh, nắng chẳng ra nắng, mưa chẳng ra mưa. Nhưng chớ có mà than phiền nhé! Không mưa thì thôi, mưa một trận thì…
cho biết mưa Cali là như thế nào. Ờ, thời tiết cứ bất thường như vậy đó, dù sao chúng ta cũng vẫn bình yên với bốn mùa nơi xứ lạ.

Còn quê hương bên kia bờ đại dương…

Bây giờ bên ấy ra sao nhỉ? Mưa có còn lụt đường ngập xá vốn đã chật chội đông người, mưa có còn làm lầy lội thêm những hẻm nhỏ âm u, mưa có còn là những nỗi nhớ thương vì cách ngăn thêm da diết.

Quê hương tôi đó sao? Có phải đó là quê hương mà tôi nghe một ông gọi vào một đài radio khuyên các thính giả rằng: “Đừng nói chuyện chính trị nữa, bỏ nó qua một bên đi, đã xưa rồi, Việt Nam bây giờ chỉ có kinh tế, làm giàu thôi! Về được mà làm giàu thì cứ về”.

Sao không thấy những người như ông về ở lại Việt Nam luôn đi mà kiếm tiền? Cứ âm thầm lặng lẽ mà trở về hưởng thụ, đừng làm công tác tuyên truyền không công cho một chế độ đang đưa hàng chục ngàn trẻ em đi làm nô lệ sex bên Cam Bốt, Mã Lai, Thái Lan…, đang khuyến khích thật nhiều thiếu nữ Việt Nam ăn mặc hở hang cho đàn ông các nước láng giềng chọn lựa như chọn món hàng giữa chợ, đang đẩy hàng triệu người xuất khẩu lao động vào cảnh bơ vơ khốn khổ nơi đất khách quê người, đang làm giàu bất chính bằng những đồng tiền viện trợ cho dân nghèo.

Có đúng là “Việt Nam bây giờ chỉ có kinh tế, làm giàu thôi” hay không khi đang còn những người can đảm bị xét xử, bị cầm tù chỉ vì họ đã cổ xúy quyền lao động, đòi hỏi sự công bằng cho các công nhân, giúp đỡ dân oan cũng như nhiều công nhân bị mất quyền lợi ở Việt Nam.

Họ bị bắt và bị khép vào tội rải truyền đơn xách động cả chục ngàn công nhân đình công ở công ty giày da Mỹ Phong, Trà Vinh hồi tháng 1 năm nay. Họ – các em này chỉ trong lứa tuổi 20.

Đó là các em Đỗ Thị Minh Hạnh – 25 tuổi, 9 năm tù; Đoàn Huy Chương – 25 tuổi, 7 năm tù; Nguyễn Hoàng Quốc Hùng – 29 tuổi, 7 năm tù trong phiên xử ngày 26, 27/10 vừa qua tại Tòa án nhân dân tỉnh Trà Vinh.

Ba em này đã làm gì? Trang mạng Labourstart cho biết:

Đầu năm 2006, dưới tên Nguyễn Tấn Hoành, Đoàn Huy Chương cùng 4 người khác đã phổ biến kháng thư tố cáo hành vi bóc lột công nhân thậm tệ của các chủ doanh nghiệp với sự đồng lõa của nhà cầm quyền và công đoàn nhà nước các cấp.

Đoàn Huy Chương là một công nhân tranh đấu dũng cảm, trong hai năm 2005-2006 đã từng tổ chức nhiều cuộc đình công để bảo vệ quyền lợi chính đáng của người lao động tại các nhà máy nơi em làm việc.

Tháng 11 năm 2006, Đoàn Huy Chương thành lập “Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông Việt Nam” (HHĐKCN) để giúp đỡ và bênh vực người lao động. Nhà cầm quyền CS đã thẳng tay đàn áp, bắt toàn bộ sáng lập viên HHĐKCN và trừng phạt họ nhiều năm tù giam.

Trong thời gian bị cầm tù, Đoàn Huy Chương nhiều lần bị đánh đập, tra tấn, bị cùm, bị biệt giam. Sợ Đoàn Huy Chương chết trong tù, họ đã thả em ra ngày 13/05/2008.

Sau một thời gian dưỡng bệnh và phục hồi sức khỏe, Đoàn Huy Chương lại tiếp tục giúp đỡ dân oan và công nhân.

Tháng 2 năm 2010, khi về quê vợ để ăn Tết, Đoàn Huy Chương lại bị bắt giam cho đến nay. Trước đó mấy ngày, em trai Đoàn Huy Chương là Đoàn Huy Tâm cũng bị công an Cộng sản bắt vô cớ.

Cha của Đoàn Huy Chương là Đoàn Văn Diên cũng đang bị tù từ tháng 11 năm 2006 đến nay chỉ vì là một trong những thành viên sáng lập Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông.

Đỗ Thị Minh Hạnh, từ năm 2007 lúc đang còn là một sinh viên ở trường Cao Đẳng Kinh tế đã chứng tỏ tấm lòng yêu nước thương dân qua việc luôn có mặt để giúp đỡ những người dân oan khi họ lên Sài Gòn khiếu kiện.

Khi đã ra trường Hạnh cũng luôn giúp đỡ những công nhân gặp khó khăn mặc dù công an và nhà cầm quyền luôn đe dọa.

Hạnh bị bắt ngày 23/02/2010 tại thị trấn Di Linh khi đến cơ quan nhà nước làm giấy Chứng minh nhân dân. Khi bắt Hạnh, trước sự chứng kiến của nhiều người, công an đánh em nhiều lần đến chảy máu mặt.

Nguyễn Hoàng Quốc Hùng tốt nghiệp Đại học Công nghệ, em đã âm thầm tranh đấu giúp đỡ công nhân và dân oan.

Trước đây Hùng đã từng bị thu giữ máy vi tính và bị công an đánh đập. Hùng bị bắt ngày 24/02/2010 tai Đồng Nai, một ngày sau khi Hạnh bị bắt.

Nhìn ba gương mặt trẻ măng trong hình, tôi không khỏi nhớ đến những người tù chính trị nữ khi ở B4, và tù chính trị nam khi tôi bị đưa đến Bàu Cỏ, Tống Lê Chân (các trại lao động cải tạo ở Tây Ninh) mà tôi đã gặp năm nào cách đây hơn một phần tư thế kỷ. Tuổi thanh xuân của họ đã hiến dâng cho đất nước, bây giờ họ đã được thả ra chưa, ai mất, ai còn? Ngậm ngùi sao khi tưởng chỉ có chinh chiến điêu tàn mà hòa bình rồi lại cũng lắm điêu linh.

Đó chỉ là những trường hợp điển hình mới nhất, còn rất nhiều người đang âm thầm tranh đấu cho công bằng xã hội trên quê hương ta ngày nay.

Nếu vẫn còn quan tâm đến sự thống khổ và vận mạng của đất nước, thiết nghĩ việc chúng ta nên làm ngay là vào trang mạng Labourstart gởi yêu cầu “Kêu gọi chính quyền Việt Nam thả những người đấu tranh cho quyền lao động”.

Hy vọng 3 em Chương, Hùng, Hạnh nhờ nhiều người lên tiếng sẽ được sớm thoát khỏi cảnh giam cầm oan uổng mà được trở về đoàn tụ với gia đình.

Vì yêu nước thương nòi mà cứ bị đày đọa mãi như thế này thì đau lòng biết mấy hỡi Việt Nam ơi!

© DCVOnline
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #29 - 04. Nov 2010 , 21:26
 
Tin Mới Nhận
:
LS Lê Thị Công Nhân lại bị trấn áp 
     




...



Theo tin ghi nhận từ phóng viên FNA, lúc 1 giờ chiều ngày 4/11, LS Lê Thị Công Nhân bất ngờ bị một nhóm công an mật vụ bắt giữ, sau khi chị đi ăn trưa cùng những người bạn cũ.

Công Nhân cho biết, những người công an mặc thường phục này đón bắt chị ngay trước cửa nhà hàng 84 Lý Thường Kiệt, sau đó họ áp giải về trụ sở công an phường Trần Hưng Đạo (Quận Hoàn Kiếm – HN)

Bản tin của FNA cũng cho biết, nội dung cuộc thẩm vấn của CA đối với Công Nhân xoay quanh các nội dung sau :

1. Những bài thơ và những cuộc trả lời phỏng vấn gần đây của chị :


Dòng sông rửa tội,
Tàu cao tốc quê em,
16 chữ vàng vọt,
Uất ức Biển ta ơi !,
I have a dream – Tôi có một giấc mơ
Road to Perdition – Con đường đi tới diệt vong


Có vẻ nội dung những bài thơ này khiến cơ quan An ninh “nóng mặt” và “cay cú”. Họ liên tục phê phán, đả kích cá nhân Công Nhân, đồng thời thay nhau ngợi ca & bảo vệ cho lý tưởng Đảng. “Công tác tư tưởng” của nhóm An ninh chấm dứt sau khi gặp phải phản ứng có phần mỉa mai của Công Nhân.

2. Tái khởi động Công Đoàn Độc Lập Việt Nam (CĐĐLVN) :

...


LS Lê Thị Công Nhân (Ảnh RFA)

Phía An ninh liên tục gặng hỏi Công Nhân về Công đoàn Độc lập VN (CĐĐLVN) – một tổ chức ra đời từ năm 2006. Câu trả lời duy nhất là chị xác nhận : Một nhóm người, trong đó có Công Nhân đang có ý tưởng tái khởi động sự hoạt động của CĐĐLVN, đồng thời chị cho biết đây là việc làm hoàn toàn cần thiết và bình thường cho giới công nhân.

Việc này khiến phía An ninh liên tục cự cãi và tranh luận, thậm chí họ còn đe dọa : “việc lập các tổ chức thì nhà nước không bao giờ chấp nhận, đó là ranh giới của việc đi tù.” Công Nhân phản bác : đây là hành động “sỉ nhục Hiến pháp” bởi “Lập hội là quyền của người dân”. Cuối cùng, chị thẳng thắn nói : “Nếu thấy vi phạm pháp luật và sai trái thì cứ xử lý đi, cớ gì ta lại buông tha cho nhau chứ.”

3. Thẩm vấn về mối quan hệ với những người bạn


Phía An ninh liên tục thẩm vấn, gặng hỏi về mối quan hệ của Công Nhân với những người bạn, trong đó có ông Trần Ngọc Thành, Đoàn Việt Trung (Ủy ban bảo vệ người lao động) và anh Ngô Duy Quyền – anh trai của sinh viên Ngô Quỳnh, người đang thụ án 3 năm tù vì yêu nước. Công Nhân xác nhận có quan hệ bạn bè với những người này, ngoài ra không trả lời gì thêm.

Buổi thẩm vấn kết thúc lúc 7 giờ tối. Như mọi lần trước đây, mỗi khi kết thúc thẩm vấn, phía An ninh luôn bày trò áp giải Công Nhân về trụ sở Công an phường Phương Mai- nơi cô cư trú, mục đích để cho những viên Công an dưới quyền thay nhau chửi bới và xúc phạm cá nhân chị.

Bản tin FNA cho biết thêm, hôm nay là ngày đến chu kỳ phụ nữ của Công Nhân, dù đã nói trước nhiều lần với nữ An ninh, nhưng họ vẫn không hề mảy may. Thậm chị, khi chị yêu cầu, họ để mặc cho viên Công an khu vực tên Nguyễn Xuân Sơn buông lời chửi bới, xúc phạm nhân phẩm chị. Quá uất ức, Công Nhân không kìm được nước mắt và gào khóc.

Cuối bản tin, Phóng viên FNA kêu gọi :

Chưa bao giờ cô phẫn nộ và uất ức như vậy.

Chúng ta chia sẻ với luật sư Lê thị Công Nhân và những tất cả những chiến sỹ dân chủ khác đang chịu cảnh đọa đày của chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam. Chúng ta hãy chia sẻ bằng những hành động cụ thể, những việc làm thiết thực vì Công Nhân cũng chỉ là một người bình thường bé nhỏ như chúng ta mà thôi.

Càng nhiều người tranh đấu thì càng ít nguy hiểm và càng mau thành công.

Ngày mai Công Nhân sẽ tiếp tục bị bắt đi thẩm vấn theo đúng lời A42 đã phán. Chúng ta hãy dõi theo và đồng hành cùng cô.

Dân Làm Báo

Ghi theo nguồn tin của Phóng viên FNA – Cánh Chim Hòa Bình


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #30 - 05. Nov 2010 , 17:39
 
TS Luật Cù Huy Hà Vũ: Bắt giam, kết án 6 giáo dân Cồn Dầu là hành vi khủng bố nhằm chiếm đoạt đất đai của người dân nơi đây




Sau phiên tòa của TAND Quận Cẩm Lệ xét xử bất công, trái pháp luật với 6 nạn nhân Cồn Dầu. Nữ Vương Công Lý đã phỏng vấn TS Luật Cù Huy Hà Vũ về những vấn đề liên quan. TS Luật Cù Huy Hà Vũ cho Nữ Vương Công Lý biết như sau:

Cho dù các luật sư của mình bị Tòa án quận Cẩm Lệ từ chối cấp giấy chứng nhận người bào chữa cho 6 giáo dân Cồn Dầu bất chấp pháp luật, Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ khẳng định sẽ tiếp tục hỗ trợ pháp lý cho những dân oan này để giành bằng được Công lý. 


Sau đây là trả lời phỏng vấn của Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ.

Nữ Vương Công Lý: Thưa Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ, ông đã tuyên bố thẳng thừng rằng việc Tòa án quận Cẩm Lệ đã từ chối không lý do việc cấp giấy chứng nhận người bào chữa cho 6 giáo dân Cồn Dầu cho hai luật sư của Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ do thân nhân của họ mời là hành vi tội phạm. Vậy ông có thể nói rõ hơn về hành vi tội phạm này của Tòa án quận Cẩm Lệ?

TS Cù Huy Hà Vũ: Hành vi tội phạm là hành vi xâm phạm nghiêm trọng pháp luật. Tuy nhiên người dân thường phạm tội có thể do vô ý nhưng người của các cơ quan bảo vệ pháp luật như Công an, Viện kiểm sát, Tòa án một khi xâm phạm pháp luật tố tụng hình sự thì dứt khoát là hành vi cố ý phạm tội!

Khoản 1 Điều 57 Bộ Luật tố tụng hình sự quy định: “Người bào chữa do người bị tạm giữ, bị can, bị cáo hoặc người đại diện hợp pháp của họ lựa chọn.

Khoản 3 Điều 56 Bộ Luật tố tụng hình sự quy định: “Một người bào chữa có thể bào chữa cho nhiều người bị tạm giữ, bị can, bị cáo trong cùng một vụ án, nếu quyền và lợi ích của họ không đối lập nhau. Nhiều người bào chữa có thể bào chữa cho một người bị tạm giữ, bị can, bị cáo”.

Khoản 4 Điều 56 Bộ Luật tố tụng hình sự quy định: “Trong thời hạn ba ngày, kể từ ngày nhận được đề nghị của người bào chữa kèm theo giấy tờ liên quan đến việc bào chữa, Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát, Toà án phải xem xét, cấp giấy chứng nhận người bào chữa để họ thực hiện việc bào chữa. Nếu từ chối cấp giấy chứng nhận thì phải nêu rõ lý do.

Điểm B.2.B.2 Mục II Nghị quyết số 03/2004/NQ-HĐTP của Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao ngày 02/10/2004 còn quy định rõ: “Nếu việc lựa chọn (nhờ) người bào chữa chưa có sự đồng ý (hoặc không có sự ủy quyền) của bị can, bị cáo thì Tòa án yêu cầu người thân thích của bị can, bị cáo hoặc người khác thực hiện việc lựa chọn người bào chữa phải hỏi ý kiến của bị can, bị cáo. Tòa án cũng có thể thông báo cho bị can, bị cáo đang bị tạm giam biết việc người thân thích của họ hoặc người khác đã lựa chọn (nhờ) người bào chữa cho họ và hỏi họ có đồng ý hay không. Nếu họ đồng ý thì Tòa án xem xét, cấp giấy chứng nhận người bào chữa để người bào chữa thực hiện việc bào chữa”.

Như vậy theo quy định của Tòa án nhân dân tối cao, ngoài bị can, bị cáo, người mời luật sư hoặc người khác theo quy định của pháp luật bào chữa cho người bị tạm giữ, bị can, bị cáo không đóng khung trong những người đại diện hợp pháp của họ mà có thể là bất cứ ai và Tòa án phải yêu cầu người mời người bào chữa hỏi ý kiến của bị can bị cáo; việc mời người bào chữa chỉ có thể không thành trong trường hợp người bị tạm giữ, bị can, bị cáo từ chối người bào chữa khi được người mời người bào chữa hỏi ý kiến.

Thế nhưng Chánh án Tòa án quận Cẩm Lệ Tán Thị Thu Dung đã không hề yêu cầu những người đại diện hợp pháp này của 6 giáo dân Cồn Dầu hỏi ý kiến họ về việc mời luật sư thuộc Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ bào chữa cho họ. Như vậy Chánh án này đã cố ý xâm phạm Bộ Luật tố tụng hình sự, tức cố ý phạm pháp.

Nữ Vương Công Lý: Như Tiến sĩ vừa chỉ ra, mỗi người bị tạm giữ, bị can, bị cáo có quyền được nhiều người bào chữa. Vậy chẳng hạn Tòa án chỉ cấp phép cho một người bào chữa và bác bỏ không lý do những người bào chữa khác thì liệu trong trường hợp đó Tòa án phạm pháp hay không?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Đương nhiên là phạm pháp vì quyền và lợi ích hợp pháp của những người bào chữa cho cùng một người hoàn toàn độc lập với nhau. Vả lại, nếu một người bào chữa là đủ đảm bảo quyền có người bào chữa của người bị tạm giữ, bị can, bị cáo thì việc gì Quốc Hội phải quy định đương sự hình sự có quyền được nhiều người bào chữa!

Tóm lại, việc Chánh án Tòa án nhân dân quận Cẩm Lệ Tán Thị Thu Dung một mặt từ chối không lý do việc cấp cho hai luật sư thuộc Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ giấy chứng nhận người bào chữa cho 6 giáo dân Cồn Dầu mặt khác vẫn tiến hành xét xử những người này dứt khoát là hành vi tội phạm vì đã phá hoại Bộ Luật tố tụng hình sự, xâm hại trắng trợn không những quyền mời luật sư của những người đại diện hợp pháp của họ, quyền bào chữa của luật sư mà trước hết quyền được có người bào chữa của 6 giáo dân Cồn Dầu.

Để trừng trị kịp thời chánh án Tòa án quận Cẩm Lệ Tán Thị Thu Dung về hành vi phản pháp luật và phản nhân quyền này, ngay ngày 27/10 vừa qua, cùng lúc diễn ra phiên tòa ô nhục ấy, Luật sư Nguyễn Thị Dương Hà, Trưởng Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ đã có công văn gửi Giám đốc Công an và Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân thành phố Đà Nẵng yêu cầu khởi tố hình sự chánh án này về “Tội ra quyết định trái pháp luật” quy định tại Điều 296 và “Tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” quy định tại Điều 285 Bộ Luật hình sự.

Đau đớn thay: giáo dân Cồn Dầu đang đối mặt với nguy cơ “mất quê hương ngay chính trên quê hương mình”!



Nữ Vương Công Lý: Thưa Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ, việc Tòa án quận Cẩm Lệ xử 6 giáo dân Cồn Dầu bất chấp luật pháp là do coi thường pháp luật hay nằm trong âm mưu nào đó?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hai mà một thôi: không có sự coi thường, bất chấp chấp pháp luật nào từ phía các cơ quan bảo vệ pháp luật nói chung, Tòa án nói riêng, lại không xuất phát từ ý đồ xấu xa hay âm mưu nào đó.

Nữ Vương Công Lý: Vậy theo Tiến sĩ, đó là âm mưu nào?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hiển nhiên là âm mưu chiếm đoạt đất đai của giáo dân Cồn Dầu từ phía chính quyền thành phố Đà Nẵng. Sở dĩ tôi nói là chiếm đoạt là vì giá bồi thường mà cấp chính quyền địa phương này áp đặt quá rẻ mạt: 350 nghìn đồng một m2 đất thổ cư! Đó là chưa nói chính quyền lấy đất của giáo dân Cồn Dầu có đúng pháp luật về đất đai hay không.
Tất nhiên là giáo dân Cồn Dầu không chịu cái giá bèo bọt đó, nhất là mảnh đất mà họ đang sinh sống trên đó thực sự là quê hương vì đã được tổ tiên của họ khai phá cách đây ít nhất 125 năm, từ năm 1885! Do đó đánh chết một giáo dân và bắt giam rồi kết án 6 giáo dân khác không gì khác hơn là hành vi khủng bố nhằm chiếm đoạt đất đai của người dân nơi đây. Thực vậy, trong một bầu không khí khủng bố như thế do chính quyền Đà Nẵng tạo ra, những người dân thấp cổ bé họng này hẳn không còn con đường nào khác là lìa bỏ nơi chôn nhau cắt rốn để đổi lấy mạng sống của chính họ!
Đau đớn thay: giáo dân Cồn Dầu đang đối mặt với nguy cơ “mất quê hương ngay chính trên quê hương mình”!

Nữ Vương Công Lý: Trong công văn gửi Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết, Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ đã khẳng định rằng bằng việc không cấp cho luật sư giấy chứng nhận người bào chữa cho 6 giáo dân Cồn Dầu, chánh án Tòa án quận Cẩm Lệ Tán Thị Thu Dung đã thực hiện hành vi phân biệt đối xử đối với giáo dân. Vậy theo Tiến sĩ đây là hành vi cá biệt hay hành vi phổ biến của Tòa án nói riêng, của Nhà nước Việt Nam nói chung?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Tôi không tin rằng hành vi phân biệt đối xử đối với giáo dân như Tòa án quận Cẩm Lệ đã thể hiện là phổ biến trong hệ thống chính quyền ở Việt Nam.
Tuy nhiên, nếu không bị pháp luật trừng trị ngay tức khắc như yêu cầu của Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ thì hành vi phân biệt đối xử đối với giáo dân từ cá biệt tất sẽ thành phố biến và khi đó sẽ là đại họa cho toàn thể dân tộc Việt Nam!

Nữ Vương Công Lý: Xin Tiến sĩ cho biết sau khi đã gửi công văn đến Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết, Chánh án Tòa án tối cao Trương Hòa Bình, Viện trưởng Viện kiểm sát tối cao Trần Quốc Vượng, Trưởng Ban Tôn giáo Chính phủ Nguyễn Thái Bình và các cơ quan khác của Nhà nước Việt Nam yêu cầu xử lý chánh án Tán Thị Thu Dung về hành vi từ chối cấp cho luật sư giấy chứng nhận người bào chữa cho 6 giáo dân Cồn Dầu một cách trái pháp luật, Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ đã nhận được hồi âm nào chưa từ phía các đại diện trên của Nhà nước Việt Nam?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Hồi âm duy nhất mà Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ nhận được cho đến lúc này là công văn của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao thông báo Viện trưởng đã yêu cầu Viên trưởng Viện kiểm sát thành phố Đà Nẵng kiểm sát vụ việc theo thẩm quyền và báo cáo cho Viên trưởng.
Điều đáng lưu ý là công văn trên của Viện trưởng Viện kiểm sát tối cao đã được gửi cùng ngày Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ gửi công văn đến, ngày 23/10. Chính thái độ tích cực này của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao cho phép chúng tôi hy vọng trong những ngày tới sẽ tiếp tục nhận được hồi âm tích cực từ phía Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết, chánh án Tòa án nhân dân tối cao và các cơ quan quyền lực Nhà nước khác.

Cái Ác chỉ có thể bị chặn đứng và xua tan trước hết bởi nạn nhân lên tiếng!





Nữ Vương Công Lý
: Xin Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ trả lời câu hỏi cuối. Một số giáo dân Cồn Dầu bị án treo cho biết nhân viên điều tra đã tra tấn họ để buộc họ nhận đã gây rối trật tự công cộng và chống người thi hành công vụ, những tội mà họ không phạm. Vậy theo Tiến sĩ những nạn nhân của nhục hình này phải làm gì?

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ: Nếu đó là sự thật thì những người bị tra tấn, bị nhục hình phải căn cứ Luật Khiếu nại, tố cáo mà gửi ngay đơn tố cáo đến  Chánh án Tòa án nhân dân tối cao, Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Bộ trưởng Bộ Công an để các cơ quan này phối hợp điều tra. Ngoài ra họ có thể gửi đơn tố cáo đến Quốc Hội, Chủ tịch Nước… cũng như tố cáo trước công luận rộng rãi.
Cái Ác chỉ có thể bị chặn đứng và xua tan trước hết bởi nạn nhân lên tiếng!

Xin trân trọng cảm ơn Văn phòng luật sư Cù huy Hà Vũ và bản thân Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ về sự hỗ trợ quý báu dành cho các giáo dân – nạn nhân Cồn Dầu.

Nữ Vương Công Lý
Back to top
« Last Edit: 05. Nov 2010 , 17:42 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #31 - 06. Nov 2010 , 08:27
 

Chụp Mũ:
Bắt khẩn cấp ông Cù Huy Hà Vũ vì...Gái !      



Ngày 5-11, cơ quan điều tra đã thực hiện lệnh bắt khẩn cấp ông Cù Huy Hà Vũ. Đến 17 giờ, lực lượng chức năng vẫn đang khám xét nhà riêng của ông Cù Huy Hà Vũ tại phố Điện Biên Phủ, Hà Nội.Ông Cù Huy Hà Vũ, 53 tuổi, là con trai của nhà thơ Huy Cận và là con nuôi của nhà thơ Xuân Diệu. Mẹ của ông là bà Ngô Thị Xuân Như, em ruột nhà thơ Xuân Diệu.

Ông Cù Huy Hà Vũ từng được biết đến với việc nộp đơn tự ứng cử chức Bộ trưởng Bộ VHTT hồi năm 2006.

Ông Cù Huy Hà Vũ cũng được nhiều người biết đến với danh xưng là luật sư. Tuy nhiên, tháng 7-2009, Liên đoàn Luật sư Việt Nam đã có văn bản khẳng định: Ông Cù Huy Hà Vũ không phải là luật sư.

Theo TTXVN, tháng 7-2009, Liên đoàn Luật sư Việt Nam có Văn bản số 15/LĐLSVN về thông tin liên quan đến ông Cù Huy Hà Vũ như sau:

Vừa qua, một số phương tiện thông tin đại chúng đã đưa tin “Luật sư Cù Huy Hà Vũ có đơn gửi Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội khởi kiện Quyết định số 167/2007/QĐ – TTg ngày 1-11-2007 của Thủ tướng Chính phủ phê duyệt Quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng quặng bauxit giai đoạn 2007 – 2015″.

Về thông tin này, Liên đoàn Luật sư Việt Nam khẳng định: Ông Cù Huy Hà Vũ không phải là luật sư. Về Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ, Văn phòng này được thành lập và đăng ký hoạt động ngày 9-4-2007 do luật sư Nguyễn Thị Dương Hà (vợ ông Cù Huy Hà Vũ) làm Trưởng Văn phòng lấy tên là Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ có trụ sở ở số 24 đường Điện Biên Phủ, quận Ba Đình, TP Hà Nội.

Nguyệt Biều

Tin BBC:

Gia đình tiến sỹ luật Cù Huy Hà Vũ, người từng kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cho hay ông vừa bị công an bắt hôm thứ Sáu 05/11 tại TP Hồ Chí Minh.

Họ cũng cho hay cho tới cuối buổi chiều, ông Hà Vũ vẫn bị công an Quận 6 giữ và tư gia của ông ở phố Điện Biên Phủ, quận Ba Đình, Hà Nội, bị khám xét.

Tin chưa được kiểm chứng nói ông Cù Huy Hà Vũ bị bắt vì “một cô gái vào phòng khách sạn của ông lúc nửa đêm”.

Tuy nhiên thân nhân của ông cho rằng lý do thực sự của việc bắt giữ này là ở các chỉ trích mạnh bạo của ông hướng về phía chính quyền.

Ông cũng là người thường xuyên trả lời phỏng vấn đài báo nước ngoài về các vấn đề chính trị-xã hội ở trong nước.

Trả lời BBC qua điện thoại từ Việt Nam, ông Cù Huy Chử, chú của luật sư Hà Vũ nói ông nghi rằng “cô gái đó là của công an”.

Ông Chử, người từng công tác tại Ban Tuyên huấn Trung ương Đảng và là giáo sư giảng dạy tại Phân viện TP.Hồ Chí Minh của Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh nhưng nay đã nghỉ hưu, xác nhận ông đã nói chuyện với luật sư Hà Vũ khi ông Vũ đang bị giữ ở đồn công an.

Đài BBC chưa có điều kiện kiểm chứng với nhà chức trách và không liên lạc trực tiếp được với ông Cù Huy Hà Vũ.

Kiện Thủ tướng

Ngày 03/07/2009, ông Cù Huy Hà Vũ đã gửi Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao Trương Hòa Bình đơn khởi kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “về việc ban hành trái Hiến pháp và pháp luật Quyết định số 167/2007/QĐ–TTg Phê duyệt quy hoạch phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng quặng bauxite giai đoạn 2007-2015, có xét đến năm 2025″.

Bạn cần mở JavaScript lên và cài phần mềm Flash Player mới nhất để nghe/xem.

Bấm vào đây để tải Flash Player mới nhất

Nghe/xem bằng Real Player hoặc Windows Media Player

Chú của ông Cù Huy Hà Vũ lên tiếng về việc cháu ông bị bắt – NgheThời lượng: 06:08

Sau khi Tòa án Nhân dân TP Hà Nội từ chối thụ lý vụ kiện thủ tướng với lý do “không có thẩm quyền”, ông đã khiếu nại lên Tòa án Tối cao, nhưng không có kết quả.

Thông báo hôm 15/06 của Tòa án Hà Nội viết “vì theo quy định tòa chỉ có thẩm quyền giải quyết các vụ kiện hành chính liên quan cấp bộ trở xuống”.

Ông Cù Huy Hà Vũ vẫn khẳng định việc ông kiện Thủ tướng Chính phủ là đúng luật.

Ông Vũ, 53 tuổi, là con trai nhà thơ Huy Cận, người từng là thứ trưởng Bộ Văn hóa, bộ trưởng đặc trách Văn hóa Thông tin của Văn phòng Hội đồng Bộ trưởng.

Ông có bằng thạc sĩ văn chương, tiến sĩ luật tại Pháp; đồng thời tốt nghiệp Học viện Quốc tế hành chính công của Pháp. Ông cũng từng làm việc tại Bộ Ngoại giao.

Năm 2006, ông trở thành công dân Việt Nam đầu tiên chủ động gửi đơn tự ứng cử chức Bộ trưởng Văn hóa Thông tin.

Vợ ông, bà Nguyễn Thị Dương Hà, là một luật sư.

Hai ông bà mở Văn phòng Luật Dương Hà từ năm 2007, nhiều lần tham gia các vụ xử mang tính chính trị gai góc.

Lần gần đây nhất là vụ bào chữa cho các bị cáo ở Cồn Dầu, Đà Nẵng, bị ra tòa vì tội Gây rối Trật tự Công cộng và Chống người thi hành công vụ.

*** Bản tin RFI:

RFI: Luật sư Cù Huy Hà Vũ bị bắt tạm giam tại Sài Gòn

...

Luật sư Cù Hà Huy Vũ (Ảnh do luật sư cung cấp)
-

Theo nguồn tin từ gia đình, ông Cù Huy Hà Vũ vừa bị bắt đêm hôm qua, 04/11/2010, tại Sài Gòn và hôm nay công an đã có lệnh tạm giam ông với lý do là quan hệ với gái mãi dâm. Tuy nhiên, công an cũng đã khám xét máy vi tính và điện thoại di động của ông Hà Vũ và hiện nay ông đang bị giam giữ trong một phòng điều tra của Bộ Công an. Nhà của ông Hà Vũ ở Hà Nội cũng bị khám xét và vợ của ông cũng đang phài làm việc với công an Hà Nội. Trong thời gian qua, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đã được nhiều người biết đến, đặc biệt kể từ khi ông kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về quyết định khai thác bauxite ở Tây Nguyên. (RFI sẽ tiếp tục cập nhật tin này).

* Báo Vẹm:

Tạm giữ ông Cù Huy Hà Vũ
Cập nhật lúc 19:53, Thứ Sáu, 05/11/2010 (GMT+7)
,

– Ông Cù Huy Hà Vũ đã bị cơ quan công an bắt giữ tại một khách sạn tại TP.HCM.

Chiều 5/11, theo một nguồn tin riêng của VietNamNet, cơ quan An ninh Điều tra, Bộ công an phía Nam đang tạm giữ hình sự đối với ông Cù Huy Hà Vũ (SN 1957, ngụ 24 phố Điện Biên Phủ, Q. Ba Đình, TP. Hà Nội, là Tiến sĩ luật).

Được biết, ngay trong chiều 5/11 công tác khám xét nhà của ông Vũ được cơ quan an ninh tiến hành tại Hà Nội.

...

Ông Cù Huy Hà Vũ tại thời điểm bị tạm giữ tại khách sạn. Ảnh: Cơ quan An ninh Điều tra cung cấp

Được biết, việc bắt giữ ông Cù Huy Hà Vũ diễn ra tại Q.6, TP.HCM. Theo nguồn tin của VietNamNet, có khả năng ông Vũ sẽ bị điều tra, xử lý về hành vi hành hung người thi hành công vụ.

Theo thông tin ban đầu, khoảng 0h rạng sáng 5/11 lực lượng công an P.11, Q.6, TP.HCM đã tiến hành kiểm tra hành chính đối với khách sạn Mạch Lâm, tại số 28 đường số 10, P.11, Q.6. Tại phòng 101 của khách sạn này lực lượng công an đã phát hiện 1 đôi nam nữ.

Kiểm tra hiện trường ban đầu cơ quan công an xác định, trong phòng có 2 bao cao su đã qua sử dụng cùng nhiều tài sản, tư trang cá nhân. Người đàn ông cởi trần, chỉ mặc quần lót được xác định là tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ và người nữ được xác định là bà H.L.N.Q. (ngụ Q.6, TP.HCM, là luật sư thuộc Hội luật gia TP.HCM).

Khi cơ quan công an lập biên bản, chỉ có bà Q. ký tên xác nhận. Riêng ông Cù Huy Hà Vũ không chịu ký vào biên bản vi phạm, có thái độ bất hợp tác và hành hung người thi hành công vụ.

...

Nhà riêng ông Vũ chiều tối 5/11 - Ảnh: T.N
Sau khi lập biên bản, công an P.11, Q.6 đã đưa 2 người nói trên về trụ sở đề làm việc. Nhưng lúc này cả 2 người đã cương quyết chống đối, không chịu hợp tác khai báo.



Được biết, vào năm 2006, ông Cù Huy Hà Vũ đã từng bị công an Q.Ba Đình, TP. Hà Nội khởi tố về hành vi “cố ý gây thương tích” theo điều 109 Bộ luật Hình sự.

Ông Cù Huy Hà Vũ có bằng thạc sỹ văn chương và là tiến sĩ luật tại Pháp. Ông là con của nhà thơ Cù Huy Cận – nguyên thứ trưởng Bộ Văn hóa, từng là Bộ trưởng phụ trách Văn hóa Thông tin của Văn phòng Hội đồng Bộ trưởng.

Năm 2005, ông Vũ từng khởi kiện UBND tỉnh TT-Huế về quyết định cấp phép đầu tư xây dựng dự án khách sạn Life Resort trên đồi Vọng Cảnh – mà theo ông Vũ đó là “di tích lịch sử bất khả xâm phạm”. Tiếp sau đó năm 2006, ông Vũ lại tiếp tục khởi kiện kiện album chat với Mozart của ca sĩ Mỹ Linh vì cho rằng “vi phạm quyền nhân thân” các tác giả nhạc cổ điển khi đặt tên và lời tiếng Việt cho các tác phẩm của họ trong album này.

Cũng trong năm 2006, ông Cù Huy Hà Vũ nộp đơn xin tự ứng cử chức vụ Bộ trường Bộ Văn hóa Thông tin.

Đến tháng 6/2009, Cù Huy Hà Vũ gửi đơn kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về việc ký quyết định 167/2007QĐ-Tg ngày 1/11/2007 về việc quy hoạch, phân vùng thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng quặng Bauxit giai đoạn 2007 – 2015.

Liên quan đến vấn đề này, vào 7/2009, TTXVN từng đưa tin, Liên đoàn Luật sư Việt Nam đã có văn bản khẳng định: Ông Cù Huy Hà Vũ không phải là luật sư. Về Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ, Văn phòng này được thành lập và đăng ký hoạt động ngày 9/4/2007 do luật sư Nguyễn Thị Dương Hà (vợ ông Cù Huy Hà Vũ) làm trưởng Văn phòng lấy tên là Văn phòng luật sư Cù Huy Hà Vũ có trụ sở ở số 24 đường Điện Biên Phủ, quận Ba Đình, TP Hà Nội.

    *
      Đ.Đ - T.N


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #32 - 06. Nov 2010 , 08:29
 

Luật Sư thua Luật Rừng?      





...



Nông Đức Dân – vào lúc 12 giờ đêm và ở trong phòng ngũ, tại sao người phụ nữ trong tấm hình vẫn mặc quần áo đầy đủ như là một người đang ở ngoài phố? Nếu bạn ở trong nhà hoặc trong khách sạn, bạn có ăn mặc “đầy đủ” như vậy vào lúc nữa đêm không? Tại sao cô ta lại đứng trước ông Cù Huy Hà Vũ để “được” chụp ảnh, mà không ngồi bên cạnh ông ta ở trong lúc này?…

*

Tin tức báo chí từ trong và ngoài nước đã đăng tải một tin rất là “nóng bỏng” đó là luật sư bênh vực công lý Cù Huy Hà Vũ đà bị bắt tạm giam về tội vi phạm luật hình sự! Cũng theo một tờ báo mạng “lề phải” trong nước vietnamnet thì ông Cù Huy Hà Vũ có thể bị truy tố về tội hành hung người thi hành công vụ mà chắc có lẽ là công an cộng sản Việt Nam trong trường hợp này.

Thêm vào đó, tờ báo này nói rõ là cơ quan công an đã kiểm tra hiện trường và phát hiện có hai bao cao xu đã sử dụng và một đôi nam nữ đang ở trong phòng đó là ông Cù Huy Hà Vũ và một người phụ nữ được giấu mặt (xem hình bên phải), sau đó thì họ lập biên bản và bắt ông Cù Huy Hà Vũ ký vào, nhưng ông không đồng ý ký vào biên bản, kế đó thì họ khép ông vào tội danh: “có hành vi chống đối, bất hợp tác và hành hung người thi hành công vụ!”

Căn cứ theo sự việc, có rất nhiều điểm để chứng minh rằng nhà cầm quyền cộng sản là người theo dõi, dàn dựng và sử dụng “Mỹ Nhân Kế” để vu khống và bắt giử ông luật sư Cù Huy Hà Vũ nhằm mục đích trả thù riêng tư vì những đơn tố cáo và những lời chỉ trích thẳng thừng đối với nhà câm quyền cộng sản mà ông Cù Huy Hà Vũ đã từng lên tiếng.

    * Thứ nhất, nhà cầm quyền cộng sản không có đủ bằng chứng cụ thể để chứng minh ông Cù Huy Hà Vũ và người phụ nữ trong ảnh đang thực hiện việc mua bán dâm. Để chứng minh hai người này có quan hệ bất chính, thì ít nhất họ phải có những tấm hình chụp khi hai người cùng nhau nằm ôm ấp trên giường, nhưng họ hoàn toàn không có gì để chứng minh được điều này cả! Người phụ nữ trong tấm hình do cơ quan an ninh cộng sản cung cấp có thể là một nữ mật vụ có nhiệm vụ là đi vào phòng ngũ và đứng trước ông Cù Huy Hà Vũ để dàn dựng việc chụp ảnh vu khống. Vì vậy, việc ông Cù Huy Hà Vũ có hành vi mua bán dâm hoặc quan hệ bất chính là điều khó có thể chấp nhận được.

    * Thứ hai, vào lúc 12 giờ đêm và ở trong phòng ngũ, tại sao người phụ nữ trong tấm hình vẫn mặc quần áo đầy đủ như là một người đang ở ngoài phố? Nếu bạn ở trong nhà hoặc trong khách sạn, bạn có ăn mặc “đầy đủ” như vậy vào lúc nữa đêm không? Tại sao cô ta lại đứng trước ông Cù Huy Hà Vũ để “được” chụp ảnh, mà không ngồi bên cạnh ông ta ở trong lúc này? Điều này cho thấy rằng giữa hai người không hề có một “quan hệ” thân thiết gì, do đó, đây là một màn kịch vu khống được dựng lên nhằm bỏ tù ông Cù Huy Hà Vũ.

    * Thứ ba, trong khi đi kiểm tra “hành chính”, tại sao lực lượng công an phường lại mang theo cả máy ảnh để chụp hình? Điều này hình như là không “bình thường” đối với một bộ phận công an nho nhỏ như ở cấp phường. Rõ ràng họ đã chuẫn bị từ trước và khi vào khám xét phòng ngũ của ông Cù Huy Hà Vũ, thì họ chỉ có dàn cảnh và chụp hình để làm bằng chứng vu khống mà thôi.

    * Thứ tư, cứ cho là ông Cù Huy Hà Vũ có quan hệ bất chính đi, nhưng điều này có liên quan gì đến “an ninh quốc gia” đâu mà họ phải lục xét nhà riêng của ông Cù Huy Hà Vũ! Chẵng lẽ bất cứ ai bị bắt vì có hành vi quan hệ bất chính hoặc mua dâm đều phải bị khám xét nhà hết sao! Liệu họ có đủ nhân lực để làm điều này không? Rõ ràng đây là những trò chính trị trả thù rẽ tiền mà nhà cầm quyền cộng sản ra tay để trả thù ông Cù Huy Hà Vũ. Không có gì đáng ngạc nhiên hết! Trò vu khống rẽ tiền…

    * Thứ năm, khi công an khám xét phòng ngũ của ông Cù Huy Hà Vũ thì phát hiện ra hai bao cao su đã dùng rồi, nhưng điều này đâu có nghĩa là hai bao cao su đó đã được sử dụng bởi ông Cù Huy Hà Vũ đâu! Căn cứ vào đâu mà công an cộng sản cho là hai bao cao su đó thuộc về ông Cù Huy Hà Vũ rồi yêu cầu ông ta về trụ sở công an để làm việc! Ui chao! Điều này khó có thể chấp nhận được là trong phòng có bao cao su của ai đó dùng rồi là mình có thể “bị” mời về trụ sở công an để làm việc! Chắc phải đề nghị an ninh cộng sản Việt Nam gửi hai cái bao cao su đó qua Mỹ để xác nhận là hai cái bao cao su đó có thực sự là thuộc về ông Cù Huy Hà Vũ hay không quá!

    * Thứ sáu, theo vietnamnet thì người phụ nữ đó là một luật sư thuộc hội luật gia thành phố. Vậy thì, cô ta không phải là gái mại dâm và cô ta có thể là “tình nhân” của ông Cù Huy Hà Vũ… Vì vậy, nếu thực sự có việc quan hệ xác thịt giữa hai người thì có gì gọi là phạm pháp đâu? Cô ta không bán dâm, ông Cù Huy Hà Vũ không mua dâm và họ chỉ đến với nhau bằng tình cảm, vậy thì có gì trái với luật pháp của nhà nước cộng sản Việt Nam? Luật pháp chỉ ngăn cấm việc mua bán dâm, chứ không hề ngăn cấm việc quan hệ qua lại như vậy đối với những đôi nam nữ yêu nhau miễn sao việc “ăn nằm” của họ không được quá lộ liểu ở những nơi công cộng mà thôi. Việc cơ quan công an xông vào khám xét phòng trọ và yêu cầu ông Cù Huy Hà Vũ về trụ sở công an làm việc là một điều vô cùng vô lý và không thể chấp nhận được.

Để tránh dư luận phỉ nhổ vào cái luật pháp dựa trên luật rừng, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải lập tức thả ngay ông luật sư Cù Huy Hà Vũ và phải nói lời xin lổi đến cá nhân cũng như là gia đình của ông ta. Đồng thời phải tiến hành việc kỷ luật, đuổi việc đối với những cán bộ công an nào đã có những âm mưu vu khống hãm hại công dân nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam!

Cá nhân tôi không nghĩ rằng nhà cầm quyền cộng sản có được cái dũng và cái can đảm để làm theo những lời khuyên trên. Họ sẽ im lặng và âm thầm tìm cách hãm hại những người có lòng yêu quê hương và yêu tổ quốc. Tổ quốc của nhà cầm quyền cộng sản là một thiên đường đầy bạo quyền, phú quí và danh vọng, vì vậy, họ sẽ dùng bạo lực và quỷ kế để vu khống, quấy nhiễu, đàn áp, tra tấn và giam cầm những ai dám nói lên lời chỉ trích họ.

Nông Đức Dân

http://thangnongdan.blogspot.com/2010/11/luat-su-thua-luat-rung.html
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #33 - 07. Nov 2010 , 15:40
 

Mật Vụ Vietcong Đội Lốt Nhân Dân Tự Phát Sách Nhiễu Gia Đình Luật Sư Lê Thị Công Nhân



Chắc quý vị cũng đã biết việc luật sư Lê thị Công Nhân bị mật vụ A42 bắt giữ và thẩm vấn suốt 8h đồng hồ ngày hôm qua thứ năm 4-11-2010, và theo lệnh mồm của họ thì Công Nhân sẽ tiếp tục bị thẩm vấn ngày hôm nay và những ngày kế tiếp. Luật sư Lê thị Công Nhân, đúng như tuyên bố của mình với công an ngày hôm qua, đã không đến trụ sở công an phường Phương Mai, và không hiểu sao công an hôm nay cũng không đến tận nhà để cưỡng chế áp giải cô đi "làm việc". Thật may cho cô!

FNA-Cánh chim hòa bình từ Nam Định được luật sư Lê thị Công Nhân cho biết, mẹ cô bà Trần thị Lệ sáng nay khá căng thẳng dậy từ sớm để chuẩn bị tinh thần chứng kiến con mình bị công an xông vào tận nhà bắt đi thẩm vấn, nhưng đợi mãi không thấy đâu. Bà Lệ cho rằng "Có lẽ họ đã đổi sang phương án B rồi con ạ, chứ họ không dừng lại đâu. Kinh lắm !" Còn phương án B là gì thì chắc mọi người không còn lạ lẫm với những trò khủng bố ám hại vừa đê tiện tiểu nhân, vừa tàn ác bẩn thỉu đến tận cùng của họ. Chúng ta luôn nhớ đến việc nhà riêng giáo sư Hoàng Minh Chính, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy bị ném đồ dơ bẩn (chính xác là phân, lòng lợn thối, mắm tôm thối ..v..v.. pha dầu lynh để thêm độ đậm đặc nhằm nâng cao phẩm chất độc tài cộng sản tạo dấu ấn khó phai trong từ điển đàn áp và khủng bố của loài người), và gần đây nhất là gia đình bác sỹ Phạm Hồng Sơn bị đám mật vụ + côn đồ cùng nhau đóng vai "nhân dân tự phát" đến thăm viếng và đe dọa sẽ ném chất bẩn vào nhà.

Luật sư Lê thị Công Nhân cho biết 5h chiều nay, thứ sáu 5-11-2010, cô vừa đi xuống cầu thang khu nhà tập thể thì thấy một người đàn ông khoảng 35-40 tuổi, cao gần 1,8m, da đen tóc húi cua và đặc biệt là gương mặt côn đồ hằn học một cách vô lý mà cô cảm thấy rất quen, chắc chắn đã gặp ở đâu rồi, đang đi bộ rất chậm và mặt thì ngước nhìn chằm chằm lên nhà cô và hướng đi về phía đầu hồi nhà cô. Công Nhân đi ngược chiều người đàn ông nọ và trong lòng tràn đầy nghi hoặc và thắc mắc vì khuôn mặt trông quen quá, trông sợ quá, rõ ràng là đã nhìn thấy rồi và không chỉ một lần. Cô đi một đoạn và quyết định dừng lại quay đầu dõi theo người đàn ông kia thì quả thực đúng như những gì cô nghi hoặc. Cô thấy người này giơ một vật gì đó (có thể là điện thoại, hoặc máy ảnh mà cô không thể nhìn rõ vì khoảng cách khoảng hơn 30m mà cô lại cận thị đến 6 độ) và hành động như là đang chụp ảnh nhà cô đủ các phía từ dưới lên. Cô nhìn thêm một lúc thì người này quay lại nhìn cô và giả vờ ngó nghiêng lung tung. Công Nhân cho biết lúc này cô đã hoàn toàn biết chắc người này là mật vụ cộng sản đang thăm dò địa hình căn hộ bé tẹo mà gia đình cô đang sống, và chắc chắn việc thăm dò này sẽ phục vụ cho một kế hoạch bỉ ổi ác ôn nào đó mà đám mật vụ tay sai cộng sản đang quyết tâm thực hiện để phá hoại cuộc sống của cô và gia đình.

Sau khi Công Nhân về nhà ngay lập tức được nghe mẹ, bà Trần thị Lệ kể chuyện "Sau khi con đi khoảng 5 phút má bế Tuna xuống nhà đi dạo thì gặp một tên mật vụ chuyên đóng vai nhân dân tự phát. Tên này má nhớ mặt như in vì đã gặp trong đám tang bác Hoàng Minh Chính, phiên tòa xử con và nhiều lần khác nữa. Hắn cao to vạm vỡ, mặt mũi ác ôn, hằn học, tăm tối. Nó chuyên môn mặc quần áo dân sự bình thường rồi xông vào chửi đánh mọi người, miệng thì gào lên "Chúng tôi là nhân dân tự phát phẫn nộ vì bọn phản động xấu xa.".

Công Nhân kể lại chuyện mình cũng gặp một tên mật vụ cùng thời điểm đó thì bà Lệ xác định kẻ mà Công Nhân gặp cũng chính là kẻ bà vừa gặp. Bà Lệ còn cho biết thêm tên mật vụ  này còn lên hẳn tầng 3 đứng ngó nghiêng trước cổng – là lối duy nhất vào nhà Công Nhân, sau đó đi xuống tầng 2 tiếp tục ngó nghiêng dáo dác. Khi thấy bà Lệ nhìn mình thì hắn có vẻ e ngại giả vờ úp mặt nhìn vào bản tin ở tầng 1 để tránh bà Lệ nhìn rõ mặt.

Nhưng, thật xui cho hắn và cả cơ quan an ninh vĩ đại của chế độ cộng sản là âm mưu đóng giả nhân dân tự phát để xông vào nhà luật sư Lê thị Công Nhân để khủng bố hành hại gia đình cô đã bị phát giác từ giai đoạn "trinh sát, tiền trạm".

Luật sư Lê thị Công Nhân cho biết thêm, cô hoàn toàn hiểu rằng khi chính quyền cộng sản muốn khủng bố hành hại những người đấu tranh dân chủ và người thân của họ, thì với lực lượng và phương tiện bạo lực khủng khiếp mà cộng sản nuôi dưỡng huấn luyện và cưng chiều như vậy, chắc chắn họ sẽ thành công. Đám công an tay sai sẽ dễ dàng lập những chiến công hiển hách để được khen thưởng bằng tiền và sự thăng tiến trong nghề nghiệp. Bởi vì, cô nói "Về bạo lực, chúng tôi là yếu thế tuyệt đối trước họ. Còn về sự thật và lẽ phải thì họ lại yếu thế tuyệt đối trước chúng tôi."

Luật sư Lê thị Công Nhân nói cô thật sự lo lắng sẽ bị đám mật vụ đội lốt nhân dân tự phát tìm mọi cách xông vào nhà khủng bố và hành hại cô và gia đình, mà gia đình cô chỉ có toàn phụ nữ và trẻ em (bé Tuna 1 tuổi).

Cô nói "Tôi ghê sợ họ. Dù ngày hôm nay tôi đã biết trước việc chuẩn bị thực hiện âm  mưu của họ, nhưng tôi vẫn thấy ghê rợn vì tại sao lòng người lại có thể thối nát đến như vậy, trí óc con người sao lại có thể bẩn thỉu đến như thế. Tôi mong họ sẽ nghĩ lại và chấm dứt việc khủng bố và hành hại người dân, vì làm như vậy đôi bên đều bị thiệt hại nhưng chắc chắn những thiệt hại mà chúng tôi phải gánh chịu sẽ ít hơn những nhục nhã đau đớn mà con cái họ sẽ phải gánh chịu sau này khi biết được những việc làm tàn ác và ghê tởm của cha mẹ, vợ, chồng của họ trước đây." Chắc chắn những tội ác của cộng sản sẽ được đưa ra ánh sáng khi đất nước có dân chủ. Và,

"Nền Dân chủ sẽ được tái lập tại Việt Nam một ngày gần đây." Luật sư Lê thị Công Nhân khẳng định.
Chúng ta dõi theo và đồng hành cùng luật sư Lê thị Công Nhân và gia đình trên con đường đau khổ nhưng có đích đến tốt đẹp, bình an và bền vững thật sự. Đây hoàn toàn không còn là câu chuyện của riêng cô và gia đình mà nó đã trở thành câu chuyện điển hình cho hiện trạng chính trị của đất nước và cuộc sống của những người đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam.

Nguyện Chúa ban bình an cho cô và gia đình!

FNA – Cánh chim hòa bình từ Nam Định, thứ sáu, 5-11-2010

...


...


...



...

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #34 - 05. Jan 2011 , 21:24
 


Linh Mục Nguyễn Văn Lý
-
Lời Kêu Gọi 2011- THỜI CƠ ĐÃ CHÍN MUỒI




KHẨN: Bản Chính Thức LỜI KÊU GỌI 1/1/2011 TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN của Linh mục Tù Nhân Lương Tâm Nguyễn Văn Lý




Back to top
« Last Edit: 05. Jan 2011 , 21:27 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #35 - 05. Jan 2011 , 21:34
 
KHẨN: Bản Chính Thức LỜI KÊU GỌI 1/1/2011 TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN của Linh mục Tù Nhân Lương Tâm Nguyễn Văn Lý



Kính thưa quý vị,


Khát vọng dân chủ tự do không chỉ riêng mỗi cá nhân ai. Đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta những ngày gần Đại hội "Đảng cử đảng chọn dân nhắm mắt bầu" lại càng có nhiều người từ mọi tầng lớp lên tiếng. Những trí thức đảng viên cao cấp đã nhận ra giá trị của dân chủ tự do, thậm chí điểm tốt mà CNTB mang lại cho người dân. (Xem). Tiếp theo đó, lời kêu gọi chính thức và đầy tâm huyết của vị Linh mục tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý. Sẽ còn rất nhiều người dân ủng hộ cho những tiếng nói có lương tâm như thế nàỵ Đồng bào ơi xin hãy ủng hộ và phổ biến gấp bản tin này.


Xin tri ân và mong Việt Nam sẽ sớm có tự do dân chủ đa nguyên từ sự dấn thân đóng góp của mỗi cá nhân.

Linh mục Lý vừa phổ biến lời kêu gọi dưới đây. Linh mục đóan có thể sẽ bị cộng sản bắt lại:

"6.6. Riêng tôi, dù bị CS ngăn cản bằng mọi thủ đoạn, phải bước đi khập khiễng với dây trợ lực, các ngày Toàn Dân biểu tình, vẫn tìm mọi cách mặc áo trắng tham gia với Đồng bào, khởi phát sáng ngày 12-01-2011, các ngày Chúa nhật, Lễ nghỉ, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhất là những dịp cao điểm. Nếu tôi bị bắt trước ngày 12-01-2011, kính mời Đồng bào và các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình phải tận dụng hết mọi cơ hội và khả năng, liên tục tiến hành các cuộc biểu tình cùng các hình thức gây áp lực cần thiết khác, ngày càng mạnh hơn, cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi. Ngay lúc bị bắt, lập tức tôi sẽ tuyệt thực vô thời hạn và khước từ mọi điều trị của bạo quyền CS, để hiệp thông cầu nguyện với Đồng bào đang đấu tranh gian khổ từng ngày từng giờ."

Chúng ta cần sửa sọan để nếu linh mục bị bắt chúng ta sẽ có những công việc cụ thể để hổ trợ cho Cha và phong trào đấu tranh trong nước.

Thân kính.



THỜI CƠ ĐÃ CHÍN MUỒI
Việt Nam, Ngày Thế Giới Hòa Bình 01 tháng 01 năm 2011
LỜI KÊU GỌI
TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN
ĐỂ THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ
DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG
VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH

của Linh mục Tù Nhân Lương Tâm Nguyễn Văn Lý - Huế.
(bản chính thức)

Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,
Cùng những người Cộng sản Việt Nam và Cộng đồng Quốc tế.
Chế độ Cộng sản độc tài vô thần duy vật đã trở thành một đại họa vô cùng cay đắng cho Nhân loại, một thử nghiệm đã hoàn toàn thất bại trên toàn cầu về một ước mơ công bằng, hòa bình, văn minh, thịnh vượng không bao giờ đạt. Mọi người có chút lương tri và tâm trí đều không muốn chế độ vô luân này tồn tại thêm giây phút nào trên hành tinh này nữa.
Riêng tại Việt Nam, suốt 80 năm qua, kể từ năm 1930 khi Đảng Cộng sản Đông Dương, tức là Đảng CSVN, có mặt trên Quê hương chúng ta, thì hận thù-gian trá-áp bức-cướp đoạt-bất công-bạo lực-đấu tố-khủng bố-chiến tranh… triền miên xâu xé Tổ quốc và Đồng bào chúng ta, dưới đủ mọi hình thức, vừa thô bạo vừa tinh vi, khiến không một người Dân Việt nào được an tâm vui sống trọn vẹn dù chỉ một ngày. Trãi nghiệm quá khổ đau chán ngấy này trong mỗi người chúng ta không nên kéo dài thêm ngày nào trên Dân tộc và trong tâm hồn con cháu thơ ngây vô tội của chúng ta nữa.
Vậy, hôm nay, Ngày Hòa Bình Thế Giới đầu năm 2011, hỡi toàn thể Đồng bào, mỗi người hãy góp một tay, quyết tâm hiệp lực chấm dứt vĩnh viễn chế độ Cộng sản phi nhân, tàn bạo, gian manh để cùng giúp nhau thiết lập một Chế Độ Dân Chủ Hòa Bình Đạo Đức Nhân Ái cho Dân Tộc Việt Nam. Theo đánh giá của một số Bạn hữu tâm huyết, tôi thiết tha kêu gọi mọi thành phần Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước hãy tận dụng thời cơ đã chín muồi phù hợp -hơn lúc nào hết- cho Quốc Vụ Khẩn Thiết này, không nên để lỡ :
1. Hỡi các Ủy viên 2 Bộ Chính trị BCHTƯ ĐCSVN khóa X và XI cùng toàn thể các đảng viên CS, quí vị đã thừa kế một gia sản đầy tội lỗi của 9-10 thế hệ CS đi trước, đã cố chấp đắm sâu vào việc gây tang thương khổ đau khôn xiết cho Đồng bào ruột thịt suốt 80 năm qua với vô số tội ác chồng chất, đặc biệt phạm 2 tội nặng nhất là Phản Quốc và Bán Nước (ít nhất là đồng lõa), đã làm Tổ quốc-Dân tộc Việt Nam mất văn hóa-đạo đức-văn minh, mất đất-biển-đảo-rừng-tài nguyên-môi trường-việc làm và mất Nước về tay Tàu Cộng vốn đã từng độ hộ chúng ta hàng ngàn năm, bằng chứng lộ liễu không thể chối cãi quanh co biện bạch là : Công hàm trao nhượng Hoàng-Trường Sa cho Tàu Cộng ngày 14-9-1958 do Phạm Văn Đồng ký theo lệnh Hồ Chí Minh, hoàn toàn mất quyền kiểm soát vào tay đối phương hàng 400 ngàn hécta rừng đầu nguồn-bờ biển và vùng Tây Nguyên chiến lược và gần đây nhất là mê muội vứt đi 100 ngàn tỷ đồng mồ hôi nước mắt -kể cả xương máu- của Đồng bào, để khai mạc Ngàn Năm Thăng Long đúng vào Quốc khánh Tàu Cộng 01-10-2010.
Tất cả quí vị đều nhận thức được đại họa Dân tộc phải gánh chịu do Chủ nghĩa CS mang lại, đặc biệt là CNCS của Stalin-Mao Trạch Đông-Hồ Chí Minh, nhưng chỉ vì quí vị quá chai lì tự huyễn và tự dối, để có thể kéo dài thời gian trục lợi thêm, viện cớ vì ổn định xã hội, nhưng thực chất là để ổn định cho chính quí vị.

Vậy tôi thiết tha yêu cầu quí vị cần lấy hết tinh thần khoa học của một người CS còn một chút tình yêu Nước và lòng tự trọng nào đó, để làm ngay một trong 2 công việc cấp thiết sau đây:

1.1. Ngừng tay chém giết bắt bớ Dân oan vô tội và những Công dân yêu Nước chân chính, sám hối, từ chức, giải thể đảng CS đầy sai lầm và tội lỗi do quí vị đang lãnh đạo. Toàn Dân ngay chính VN chỉ mong sớm thấy ngày đảng CS -đại họa của Dân tộc- TỰ TUYÊN BỐ GIẢI THỂ. Đồng thời hãy trao Đất nước cho một Chính phủ lâm thời, để chuẩn bị cuộc Bầu cử Quốc hội đa đảng, dù chỉ mới mang màu sắc dân chủ chuyển tiếp còn non trẻ, vào cuối năm 2011 này như đã dự kiến.
1.2. KHÔN NGOAN VÀ CAN ĐẢM BƯỚC VÀO LỐI THOÁT DANH DỰ : Tự chấm dứt vai trò độc đảng độc tôn, khách quan chấp nhận chế độ đa nguyên đa đảng chân chính : đảng CSVN sẽ cạnh tranh công bằng lành mạnh với các tổ chức chính trị khác, để chung sức xây dựng Đất nước bên cạnh nhau, như hầu hết tại các Nước văn minh trên toàn cầu hiện nay, tránh tình trạng Toàn Dân không còn sức chịu đựng nổi, không thể kiềm chế các hành động sôi sục bùng phát, gây tổn hại khôn lường cho Đất nước không thể tránh.
2. Hỡi toàn thể lực lượng Công an và Bộ đội ! Tổ Quốc đã rơi vào tay ngoại bang một phần lãnh thổ và lãnh hải cực kỳ quan trọng về an ninh-chiến lược, Đất Nước đã bị lệ thuộc đế quốc Tàu Cộng ngày càng chìm đắm trong mọi lãnh vực. Quí Bạn hãy DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, để luôn làm nhiệm vụ hết sức cao cả là bảo vệ an ninh-quốc phòng cho Tổ quốc, luôn là chỗ dựa đáng tin cậy của Đồng bào, nhất là những người Dân Oan mất đất mất nhà, Dân Nghèo cả về nhân phẩm-nhân quyền, cả về cơm ăn-áo mặc. Quí Bạn hãy gây áp lực để một số nhỏ cấp lãnh đạo ĐCSVN không thể tiếp tục duy trì địa vị độc tôn, hầu lợi dụng chức quyền vơ vét thêm tài sản quốc dân, buộc họ phải trả lại quyền Dân chủ trọn vẹn cho Toàn Dân. Chúng tôi biết rằng hiện nay đã có khoảng 50% các Bạn đã dứt khoát đứng về phía Dân tộc, hi vọng nhờ các Bạn, số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn tăng lên mỗi ngày. Quí Bạn hãy quả cảm đứng lên gánh vác trọng trách cao cả Lịch sử và Đồng bào giao phó.
3. Hỡi toàn thể Cán bộ trong bộ máy công quyền CS ! Trong tình trạng cực kỳ bế tắc của Đất nước hiện nay, Anh Chị Em hãy yên tâm phục vụ Đồng bào đúng với cương vị của mỗi người trong bộ máy công quyền, dù đã quá rệu rã, nhưng vẫn còn cần để duy trì cuộc sống Quốc Dân lúc giao thời. Anh Chị Em phải chấm dứt ngay tệ nạn hành hạ, sách nhiễu vòi vĩnh Dân chúng như một đại họa Dân tộc đã kéo dài từ 65 năm nay, thay vào đó là tận tâm lễ độ vô tư phục vụ Dân. Anh Chị Em cũng phải DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, giúp số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn gia tăng mỗi ngày. Cũng như các Chiến sĩ Công an-Bộ đội, nếu Anh Chị Em do dự ủng hộ phong trào Dân chủ, lương tâm các Bạn sẽ dày vò, lịch sử sẽ đào thải và con cháu các Bạn sẽ vô cùng xấu hổ buộc lòng phải lên án các Bạn như những tội đồ Dân tộc: Phản Quốc và Bán Nước.
4. Kính đề nghị các Tổ chức Dân chủ hãy CÔNG BỐ NGAY với Quốc Dân Dự án Chính trị của mình để Toàn Dân an tâm kỳ vọng vào một tương lai Việt Nam đạo đức hơn, văn minh hơn, ổn định hơn và vững bền hơn, qua một lộ trình Dân chủ hóa Đất nước thiết thực phù hợp, với một Bản Hiến pháp hoàn hảo, một cuộc Bầu cử Quốc hội tự do công bằng văn minh. Xin quí vị hãy xông lên HƯỚNG DẪN ĐỒNG BÀO LÀM NHIỆM VỤ LỊCH SỬ, bằng các cuộc biểu tình ôn hòa, kiên định, hiệu quả, bắt đầu ngày 12-01-2011, ngày khai mạc đại hội ĐCSVN khóa XI, trước các trụ sở UBND tỉnh-thành phố, huyện-quận và bằng các hình thức đấu tranh bất bạo động hữu hiệu khác.
5. Kính đề nghị quí Chức sắc các Tôn giáo hướng dẫn các Tín đồ Tôn giáo mình : Mỗi khi bị bạo quyền ngăn cấm tổ chức Nghi Lễ Tôn giáo thì biết cách tức khắc tự biến thành CÁC BUỔI CẦU NGUYỆN và CÁC CUỘC BIỂU TÌNH ÔN HÒA NHƯNG CƯƠNG QUYẾT; tận dụng các dịp tụ tập đông Tín đồ để CẦU NGUYỆN cho Dân tộc sớm thoát khỏi Đại họa Giặc Tàu và Đại họa CS độc tài vô thần bất công ác hại.
6. Kính mời Đồng bào, đặc biệt giới Công nhân, Bạn trẻ, Sinh viên, Học sinh :
6.1. Sẵn sàng biểu tình ôn hòa mỗi lúc Cao trào Chống Giặc Tàu & Dân chủ Đa nguyên Đa đảng, hoặc các Tổ chức Dân chủ chân chính như Khối 8406, Cao trào Nhân Bản, Phong trào Dân Chủ… phát động, khởi phát từ ngày 12-01-2011, ngày quốc nhục 30-4-2011,…như là những tập dượt cho cao điểm của năm 2011 là dịp Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn của ĐCSVN cuối năm 2011, hoặc những dịp Dân bị bắn giết đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai trắng trợn cực kỳ bất công vô lý… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.
6.2. Mỗi người mặc áo trắng/ khoác khăn trắng với một lá cờ nhỏ cầm tay của Đoàn thể-Tổ chức mình, hoặc một lá cờ trắng. Tuyệt đối không mang theo -dù là để đốt- cờ đỏ sao vàng vốn là cờ của tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa do Cộng Sản lừa gạt vay mượn đưa vào VN, biểu tượng của Đại họa Dân tộc, hoặc cờ đỏ búa liềm của ĐCS cực đoan và đẫm máu.
6.3. Là người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình, luôn tuyệt đối tự kiềm chế không mang theo vũ khí, hung khí, đá-gạch… Khôn ngoan tỉnh táo không để đối phương khiêu khích dẫn đến xô xát, tạo cớ cho đối phương sử dụng bạo lực rồi đổ vấy cho chúng ta. Dù đối phương rải sẵn đá-gạch-cây-gậy… dọc đường để gài bẫy chúng ta mắc mưu sử dụng, thuê côn đồ hoặc đội lốt xã hội đen chọc tức-quăng ném-gây hấn,… chúng ta vẫn phải luôn khôn ngoan tự kiềm chế, ôn hòa trật tự, không rơi vào bẫy bạo loạn mà đối phương đã cố tình giăng ra, để có cớ đàn áp chúng ta cách thô bạo đẫm máu. Hãy luôn nhớ Xã Hội Đỏ còn trăm lần nguy hiểm hơn Xã Hội Đen. Nên đi xe đò xe buýt hoặc đi bộ đến nơi biểu tình để khỏi bị tịch thu xe máy xe đạp. Tận dụng cơ hội kêu mời lực lượng đàn áp biểu tình sáng suốt can đảm quay về tham gia ủng hộ phong trào Dân chủ.
6.4. Địa phương nào chưa có ai lãnh đạo thì các Bạn tự chọn ra người lãnh đạo lâm thời từng mỗi lần. Thời gian sẽ tự đào tạo và tuyển chọn được người lãnh đạo xứng đáng thích hợp.
6.5. Các biểu ngữ và khẩu hiệu cần dùng phù hợp cho mỗi dịp: Tổ Quốc Việt Nam Bất Diệt - Dân Là Chủ - Chống Giặc Tàu - Dân Chủ Muôn Năm - Giải Thể Đảng Cộng Sản - Đảng Cộng Sản Hãy Tự Giải Thể - Phải Có Bầu Cử Quốc Hội Đa Đảng - Đa Nguyên Đa Đảng Muôn Năm - Việt Nam Đa Nguyên Đa Đảng - Sự Thật Giải Thoát Quê Hương - Hòa Giải Thắng Hận Thù - Dân Tộc Việt Nam Nhân Ái…
6.6. Riêng tôi, dù bị CS ngăn cản bằng mọi thủ đoạn, phải bước đi khập khiễng với dây trợ lực, các ngày Toàn Dân biểu tình, vẫn tìm mọi cách mặc áo trắng tham gia với Đồng bào, khởi phát sáng ngày 12-01-2011, các ngày Chúa nhật, Lễ nghỉ, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhất là những dịp cao điểm. Nếu tôi bị bắt trước ngày 12-01-2011, kính mời Đồng bào và các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình phải tận dụng hết mọi cơ hội và khả năng, liên tục tiến hành các cuộc biểu tình cùng các hình thức gây áp lực cần thiết khác, ngày càng mạnh hơn, cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi. Ngay lúc bị bắt, lập tức tôi sẽ tuyệt thực vô thời hạn và khước từ mọi điều trị của bạo quyền CS, để hiệp thông cầu nguyện với Đồng bào đang đấu tranh gian khổ từng ngày từng giờ.
7. Kính đề nghị Đồng bào Việt Nam thân yêu hải ngoại làm gì được cho Tổ Quốc hồi sinh, đạo đức, hòa bình và thăng tiến,  kính mong Quí Vị và Bạn hữu làm hết khả năng, nhất là vận động Quốc tế, trong giai đoạn cực kỳ quan trọng có tính quyết định này. Muốn thoát khỏi Quốc nạn và Quốc nhục làm một thuộc quốc của Trung Cộng, Việt Nam yêu quí của chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất là thiết lập thành công một Chế độ Dân chủ Đa nguyên Đa đảng văn minh giữa Cộng đồng Quốc tế thân thiện hòa bình.
8. Kính đề nghị Liên Hiệp Quốc và Cộng đồng Quốc tế đồng tâm hiệp lực với chúng tôi chôn vùi Chế độ Cộng sản không tưởng và Chế độ Xã hội Chủ nghĩa cực đoan (vô thần, duy vật và bạo lực độc đảng-độc tài) vĩnh viễn trên Đất nước Việt Nam và trên toàn thế giới, như một thử nghiệm đẫm máu và gian manh không bao giờ được phép lặp lại trong nền văn hóa-văn minh đang từng bước vươn cao lên Chân-Thiện-Mỹ đích thực của Gia đình Nhân loại hôm nay.
Kính cảm ơn mọi người.
Nguyện xin Thiên Chúa hỗ trợ mọi nỗ lực trung thực-hòa bình-nhân ái của mỗi người chúng ta.
Kêu gọi từ Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế ngày Hòa Bình Thế Giới 01 tháng 01 năm 2011


Linh mục Tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.
Kính mời Quí Vị và Quí Bạn hữu ghi Tên chung lời kêu gọi và hiệp lực hướng dẫn Đồng bào tiến hành.

Theo dõi sự kiện:

   1. Lm Nguyễn văn Lý và Lm Phan văn Lợi phát biểu 2-1-2010
   2. Sinh Viên Học Sinh Huế Khai Trương Mùa Hội Lớn 2011 Của Dân Tộc Việt Nam: 300-350 thanh niên biểu tình ở Huế sáng sớm Chúa Nhật 2-1-2011
   3. Vài hướng dẫn biểu tình kiên định ôn hòa triển khai "Lời kêu gọi tiến hành giải thể chế độ CSVN"
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #36 - 07. Jan 2011 , 21:48
 
Cùng nhau tham gia chiến dịch treo Logo Tẩy chay đảng cử dân bầu


Quý bạn thân mến,

Sự việc 22 trí thức đảng viên cao cấp lên tiếng khá thẳng thắn gần đây càng thuyết phục nhân dân Việt Nam rằng đã đến lúc cần chấm dứt sự lừa dối độc tài và cần tiến hành đa nguyên đa đảng. Xin hãy phổ biến Logo Tẩy Chay Đảng Cử Dân Bầu đến tất cả bloggers, websites, Facebook, profiles, emails, và bất cứ phương tiện nào có thể. Hãy treo logo lên trang nhà của bạn, blogs, websites, Facebook, profiles, emails vv... từ đây cho đến hết đại hội Đảng Cử Dân Bầu.

Logo không đại diện cho bất cứ đảng phái hay tổ chức nào. Logo là tiếng nói chung của người dân lương thiện cảm thấy có bổn phận phải lên tiếng vì vận mệnh của đất nước và tương lai của con em.




...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #37 - 10. Jan 2011 , 20:46
 

...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #38 - 13. Jan 2011 , 01:11
 
Linh mục Nguyễn Văn Lý - bạch y lão ông -
tay chống gậy di tìm cháu mất tích
..


Bản tin ngày 10-01-2011


...   


Sáng nay, 10-01-2010, dùng điểm tâm xong, Lm Nguyễn Văn Lý đã đi ra khỏi cổng Nhà Chung (69, Phan Đình Phùng, Huế), trong một trang phục đặc biệt (xin xem hình ở attachment) để tìm người cháu bị mất tích từ chiều tối qua đến giờ. Đây là 1 trong 2 chị em ruột có tên là Nguyễn Thị Lệ Uyên, ở Cam Ranh, đi hành hương La Vang và ghé vào Nhà Chung Huế thăm Lm Lý, bác họ của cô.    

    Chiều tối hôm qua, người cháu này, mặc áo trắng, đi ra ngoài và không thấy trở về. Chúng ta được biết là lúc này tại Huế, Công an nghi ngờ ai mặc áo trắng là có ý định biểu tình và sẽ bắt giữ. Theo lệnh của chúng, hiệu trưởng các trường đại học tại Huế đã cấm tất cả các giảng viên, sinh viên không được mặc áo trắng quần trắng đi dạy, đi học và đi thi kể từ 09-01-2011.

    Hiện nay dù trời mưa lạnh ướt, Lm Lý vẫn cương quyết ngồi cạnh bờ sông Bến Ngự, bên đường Phan Đình Phùng, để chờ tin người cháu. Linh mục chỉ đồng ý trở vào sau khi nhận tin cháu được bình an. Thiên hạ bu lại xem rất đông (vì gần đó có chợ Bến Ngự). Bị CA cản trở bày tỏ thái độ và thuyết phục trở vào trong Nhà Chung, nhưng Linh mục vẫn không chấp nhận.

    Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 14g ngày 10-01-2011

http://thongtinberlin.net/thoisuchinhtri/jan2011/linhmuclytychonggayditimchau.ht...
Back to top
« Last Edit: 13. Jan 2011 , 01:15 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #39 - 13. Jan 2011 , 01:16
 
Đặng-Mỹ wrote on 13. Jan 2011 , 01:11:
Linh mục Nguyễn Văn Lý - bạch y lão ông -
tay chống gậy di tìm cháu mất tích
..


Bản tin ngày 10-01-2011


...   


Sáng nay, 10-01-2010, dùng điểm tâm xong, Lm Nguyễn Văn Lý đã đi ra khỏi cổng Nhà Chung (69, Phan Đình Phùng, Huế), trong một trang phục đặc biệt (xin xem hình ở attachment) để tìm người cháu bị mất tích từ chiều tối qua đến giờ. Đây là 1 trong 2 chị em ruột có tên là Nguyễn Thị Lệ Uyên, ở Cam Ranh, đi hành hương La Vang và ghé vào Nhà Chung Huế thăm Lm Lý, bác họ của cô.    

    Chiều tối hôm qua, người cháu này, mặc áo trắng, đi ra ngoài và không thấy trở về. Chúng ta được biết là lúc này tại Huế, Công an nghi ngờ ai mặc áo trắng là có ý định biểu tình và sẽ bắt giữ. Theo lệnh của chúng, hiệu trưởng các trường đại học tại Huế đã cấm tất cả các giảng viên, sinh viên không được mặc áo trắng quần trắng đi dạy, đi học và đi thi kể từ 09-01-2011.

    Hiện nay dù trời mưa lạnh ướt, Lm Lý vẫn cương quyết ngồi cạnh bờ sông Bến Ngự, bên đường Phan Đình Phùng, để chờ tin người cháu. Linh mục chỉ đồng ý trở vào sau khi nhận tin cháu được bình an. Thiên hạ bu lại xem rất đông (vì gần đó có chợ Bến Ngự). Bị CA cản trở bày tỏ thái độ và thuyết phục trở vào trong Nhà Chung, nhưng Linh mục vẫn không chấp nhận.

    Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 14g ngày 10-01-2011

http://thongtinberlin.net/thoisuchinhtri/jan2011/linhmuclytychonggayditimchau.ht...

Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #40 - 16. Jan 2011 , 14:10
 
Danlambao Những người Việt Nam vô danh nhưng đầy lòng yêu nước


14/01/11 6:36 AM


VRNs (14.01.2011) – Anh chị em thân mến, thời gian vừa qua, một trang blog chỉ mới hình thành nhưng đã thu hút hầu hết dân cư mạng quan tâm đến các vấn đề Việt Nam là Danlambao, bởi ở trang này, người ta tìm được hơi thở thật của cuộc sống.

Các chú công an mạng (CAM) đánh hơi được và lo sợ tầm ảnh hưởng của blog này, nên đã dùng thủ đoạn tiếm đoạt hộp thư điện tử và chính trang Danlambao. Nhưng chỉ một thời gian ngắn ngay sau đó, trên internet, người ta nhận thấy không chỉ có một “ngôi nhà” mang tên là Danlambao, mà xuất hiện 40 “ngôi nhà” như thế. Chúng tôi gọi là “làng Danlàmbao”, còn Ban biên tập thì gọi Danlambao là một thương hiệu, còn 40 cái đó như 40 cửa hàng bán lẻ.
Thật tuyệt vời ! Để hiểu rõ thêm vấn đề này, phóng viên Thụy Minh, VRNs đã có cuộc phỏng vấn qua email với Ban biên tập Danlambao.

Kính mời anh chị em cùng đón nhận tâm tình của chúng tôi:
—————-

THỤY MINH, VRNs:  Xin chúc mừng Dân Làm Báo từ là một “trang” báo điện tử đã trở thành cả một “làng” báo điện tử. Xin Ban biên tập cho chúng tôi biết nhờ đâu quý vị có và thực hiện được sáng kiến độc đáo này?


DÂN LÀM BÁO: Trong thời gian vừa qua rất nhiều trang web/blog lề trái từ ở trong nuớc cho đến ngoài nước đã bị đánh phá liên tục. Từ những trang nhà lớn như Talawas, X-cafevn, DCV-Online, Danchimviet, Danluan, BauxiteViệt Nam… hay cả những cơ quan truyền thông chuyên nghiệp như Nhật báo Người Việt, VietnamNet, cho đến các trang blog cá nhân đều bị tấn công nặng nề dưới nhiều hình thức khác nhau.

Nhìn vào những gì đã xảy ra, Danlambao nhận thấy rằng:

1. Những trang web lớn của các đàn anh, đàn chị có nhiều kinh nghiệm, hỗ trợ kỹ thuật và sinh hoạt ngay ở những nước tự do mà vẫn bị tấn công, thiệt hại thì làm sao những trang blog cá nhân của các blogger Việt Nam, đang sống trong một đất nước với nhiều đe dọa, có khi phải làm việc ẩn danh, kiến thức kỷ thuật và tài chánh giới hạn có thể đối phó một cách hữu hiệu.
Từ nhận định này DLB kết luận: blogger VN khó mà đi vào phương hướng “chạy đua kỹ thuật” với “guồng máy tin tặc”. Việc nâng cấp máy chủ, xây dựng đội ngũ kỹ thuật, gia tăng kiến thức công nghệ thông tin tuy cần thiết nhưng đó không phải là sở trường của blogger. Đi vào hướng này đồng nghĩa chúng ta sử dụng sở đoản của mình để đối đầu với sở trường của tập đoàn tin tặc.

2. Những tấn công vào các trang thông tin lề trái nói chung xảy ra dưới 3 hình thức:

a.       Dựng tường lửa để bạn đọc không thể truy cập được.
b.      Dùng phương pháp tấn công từ chối dịch vụ DDoS để làm tê liệt và đông lạnh trang web/blog.
c.       Cài cắm mã độc để ăn cắp mật khẩu và từ đó cướp quyền sở hữu của trang blog.

Kết luận của Danlambao là chúng ta sẽ không bao giờ có thể hoàn toàn vượt qua những nguy cơ này, nhất là  khi nó xuất phát từ một hệ thống lắm người nhiều của và đang nắm quyền lực trong tay. Hệ thống đó còn có thể được trợ giúp kỹ thuật hay tham gia trực tiếp từ “tổ sư tin tặc” ở phương Bắc. Phương hướng tốt nhất là GIẢM THIỂU NGUY CƠ và PHỤC HỒI NHANH CHÓNG sau khi bị tấn công. Bỏ nhiều công sức xây dựng một trang Web “ngon lành” không hẳn là một phương hướng hiệu quả cho một blogger Việt Nam.

Từ đó, Danlambao đã thử nghiệm phương thức “du kích” trong cuộc chiến thông tin mạng này. Trong “cuộc chiến” này, chọn lối “chiến tranh quy ước” – người ta có 10 đại pháo mà mình tìm cách có 1 xe tăng thì sẽ vô vàn khó khăn. Một bài viết của các chuyên gia tại Trung tâm Berkman về Internet và Xã hội của Đại học Harvard đã đề nghị theo hướng “chiến tranh quy ước” này nhưng Dân Làm Báo xem đó không khả thi cho hoàn cảnh thực tế của blogger Việt Nam.

Và đó là lý do cho sự ra đời của 40 trang blog Danlambao. Một thương hiệu với nhiều cửa hàng. Mỗi cửa hàng chỉ cần 30 phút là có thể mở cửa chào đón khách hàng nhưng tin tặc phải tốn nhiều công sức hơn để đánh sập. Mất 1 ta mở 10. Mất 10 ta mở 100. Nhân cấp số cho 100, 1000 blogger thì chúng ta sẽ có một rừng nấm blog, một đám mây tung tăng sắc bướm trong đó mỗi con bướm là một chiến sỹ thông tin. Nhìn đâu cũng thấy nấm. Nhìn đâu cũng thấy bướm. Chặn chỗ này sẽ xuất hiện nhiều chỗ kia. Cộng đồng blogger cần là muôn ngàn tia nước xoáy hơn là một giòng thác khi đối diện với cái đê đồ sộ mang hình búa và liềm.


THỤY MINH, VRNs: Khi quyết tâm duy trì ‘”Dân Làm báo” bằng mọi cách, quý vị muốn gởi thông điệp gì đến với quý độc giả?


DÂN LÀM BÁO: Mỗi người chúng ta đều có những khát vọng nào đó. Khát vọng của Danlambao trong phạm vi sinh hoạt blog là tự do thông tin và tự do tiếp cận thông tin. Khi khát vọng đó bị ngăn chận, đe dọa, tấn công thì bất cứ ai cũng phải phản ứng. Phản ứng của Danlambao chỉ thể hiện một số tâm tư, quan điểm của Dân Làm Báo mà trong bài viết “Có Những Thứ Không Thể Chặn” Dân Làm Báo đã chia sẻ như sau:

Có những thứ không thể chặn!!!

Đó là tư tưởng của mỗi con người chúng ta. Những tư tưởng nói lên khát vọng chính đáng về tương lai của con người và đất nước Việt Nam.

Đó là thái độ không chấp nhận tình trạng độc quyền thông tin của bất kỳ ai, tập đoàn nào; thái độ dứt khoát không thể mãi mãi im lặng, cho phép có những kẻ tự cho họ quyền “đóng cổng” luồng tư tưởng của chính chúng ta.

Đó là nhu cầu phơi bày những sự thật, lên án những bất công, vạch trần những sai trái đang từng ngày xảy ra trên đất nước này.

Đó là trách nhiệm công dân đối với vận mạng của đất nước, với tương lai của thế hệ mai sau và tinh thần sống không thể thờ ơ, vô cảm trước những mất mát, khổ đau, hủy diệt mà đất Mẹ đang phải hứng chịu.

Đây là những gì mà không một quyền lực nào có thể chặn đứng. Bởi vì chúng ta không thể và không để nó bị chặn. Bởi vì những khát vọng, thái độ, nhu cầu, trách nhiệm ấy đã tạo nên bản chất chúng ta, cho phép chúng ta sống đúng nghĩa một con người. Mất đi, chúng ta đánh mất chữ người trong cái danh từ con-người đó. Mất đi, chúng ta trở thành những con vật – còn tệ hơn những con vật, vì ít ra Thượng Đế đã ban cho chúng ta một bộ óc. Vì thế, nhất định và dứt khoát, chúng ta không thể bất kỳ ai chận đứng những khát vọng, thái độ, nhu cầu, và trách nhiệm chính đáng của chúng ta.

Chính vì thế mà Dân Làm Báo, đã xin mượn lời của tổng thống Hoa Kỳ Thomas Jefferson để gửi đến các bạn đọc quý mến cũng như những thế lực đang muốn ngăn chận tiếng nói của các công dân Việt Nam yêu nước: “Tôi đã thề trước án thờ Thượng Đế: một thái độ thù địch vĩnh viễn chống lại mọi hình thức chuyên chế, bạo ngược nào đối với tư tưởng con người !!!”

THỤY MINH, VRNS:  Xin Quý vị cho độc giả Truyền thông Chúa Cứu Thế biết cách thức tổ chức và phối hợp hoạt động của mạng lưới thông tin do trong “làng” Dân Làm Báo hiện nay như thế nào?


DÂN LÀM BÁO: Dân Làm Báo hoàn toàn không có một tổ chức và phối hợp hoạt động nào của một mạng lưới thông tin. Theo thời gian, từ ngày Dân Làm Báo được hình thành đến nay chỉ mới có vài tháng, tất cả đều xảy ra một cách tự phát từ các bạn đọc. Tin tức về biểu tình ở Bắc Giang là từ một bạn đọc ở ngay tại địa phương. Việc công an triệu tập quý Cha của Dòng Chúa Cứu Thế cũng từ một bạn đọc tại Sài Gòn cho biết và giới thiệu link. Bài viết về những tranh giành quyền lực trong nội bộ của VTV, hành vi của quan tham Trần Bình Minh là do một đảng viên đang làm việc trong guồng máy gửi cho. Những dữ kiện về các lãnh đạo hủ hóa tại một địa phương là do một bác đang làm việc trong hệ thống thông tin lề phải cung cấp. Tình hình của dân oan trước ngày đại hội đảng là do một chị tại Hà Nội tự tình nguyện làm đặc phái viên cho Danlambao thực hiện. Bài viết về kinh nghiệm Ba Lan là do một đàn anh ở nước ngoài dịch và gửi về hộp thư lienlacdanlambao@gmail.com… (và dĩ nhiên cũng có những bài viết không mời vẫn đến, không hỏi cũng cho, không xin vẫn gửi của các bạn CAM trong đó có cài mã độc made in China).

Các bạn đọc này, người đảng viên kia, bác phóng viên lề phải nọ, chị cộng tác viên Hà Nội mới đây… Dân Làm Báo không biết họ là ai, tên thật là gì, ở đâu… và không có nhu cầu cũng như không muốn biết. Chỉ ngầm hiểu với nhau về một điểm chung là: phải giúp nhau vạch trần những tội ác ngày hôm nay để ngăn chận nó trong tương lai; phải nắm tay nhau cổ xúy điều thiện để thắng cái ác; phải chung vai góp phần thông tin để mỗi ngày có thêm 1 người Việt Nam thực sự hiểu về hiện trạng của đất nước để từ đó tự họ có những khát vọng, hướng đi và hành động cụ thể cho tương lai của dân tộc.
Nếu phải gọi nó là một mạng lưới thông tin thì đó là một mạng lưới của những người Việt Nam vô danh nhưng đầy lòng yêu nước.


Dân Làm Báo sẽ không làm được gì nếu không có nhiều bạn đọc hỗ trợ và biến đổi từ vai trò một người đọc sang một “chiến sỹ thông tin”. Từ đó Dân Làm Báo có thể trở thành một mạng lưới thông tin tự phát, lan tràn nhưng không bao giờ có thể trở thành một tổ chức thông tin. Ngay cả trong cái gọi là mạng lưới thông tin thì Dân Làm Báo cũng chỉ là một phần tử nhỏ trong cái mạng lưới thông tin to lớn hơn – đó là cộng đồng thông tin tự do và đa chiều mà chúng ta quen gọi là “lề trái”. Sự tồn tại, phát triển của trang blog Dân Làm Báo sẽ không nghĩa lý gì nếu nó không đồng hành được với sự tồn tại và phát triển của cộng đồng mạng, của thế giới blogger Việt Nam.


THỤY MINH, VRNS: Quý vị muốn chia sẻ gì thêm với độc giả VRNs ?


DÂN LÀM BÁO: Dân Làm Báo xin được cám ơn anh Thụy Minh cũng như BBT Tin Chúa Cứu Thế Việt Nam đã có những quan tâm, khích lệ và cầu nguyện cho Dân Làm Báo trong thời gian trang blog gặp nhiều thử thách, đồng thời tạo cơ hội cho Dân Làm Báo chia sẻ một số suy nghĩ qua bài phỏng vấn này.

Điều mà Dân Làm Báo muốn tâm sự thêm là: nếu tưởng tượng hình ảnh mơ ước của đất nước thân yêu là một mảnh vườn xinh đẹp thì ngày hôm nay chúng ta, mỗi người trong hoàn cảnh, khả năng giới hạn đang cố gắng với những đóng góp khác nhau. Có người đang loay hoay xới đất. Có người đang miệt mài nhổ cỏ. Có người đang kiên nhẫn ươm mầm một cây hoa hướng dương. Có người đang âm thầm mót sỏi trải lối đi sau này. Có người đang hì hục đào hố để gieo trồng một đại thụ bóng mát năm sau… Và cũng có người đang ồn ào bàn xem việc nào quan trọng hơn việc nào. Theo Dân Làm Báo, mỗi việc đều có giá trị riêng và sự cần thiết của nó. Vấn đề của đất nước chúng ta là có những người đang vừa phá nát mảnh đất đáng lẽ phải là mảnh vườn xinh đẹp đó từ nhiều năm trước, vừa ngăn chận, tấn công, trấn áp những người thiện tâm và có ý hướng xây dựng. Thảm họa của tổ quốc là mảnh đất đó không những đang bị phung phí, khai thác, tàn phá mà còn có nguy cơ bị chiếm đoạt, sang nhượng.

Tất cả những điều đó không phải ai ai trong số hơn 87 triệu người Việt Nam cũng đều biết rõ. Phải biết mới quan tâm. Có quan tâm mới dẫn đến nhận thức trong tư duy. Và cuối cùng hành động thiết thực mới có thể xảy ra ở tầm mức hàng trăm ngàn, hàng triệu người. Tự do thông tin chỉ góp phần vào phần đầu của quy trình đó. Và đó cũng chính là một công việc trong nhiều công việc xây dựng mảnh vườn xinh đẹp tương lai.

Trong khi chờ đợi ngày mảnh vườn xinh đẹp ấy đến với chúng ta, và cũng xem đó là đích đến để đo lường sự thành công tối hậu, chúng ta vẫn có thể mĩm cười về những thành quả của mỗi ngày. Chỉ cần làm một điều gì đó, dù nhỏ, trong một xã hội còn đang trầm mình trong bóng đêm vô cảm, chí ít tự nó đã là một thành quả.

Cuối cùng, sẽ không bao giờ chấm dứt thông tin phản biện, sẽ không bao giờ không còn nữa nhu cầu vạch trần mọi góc cạnh của xã hội. Đảng nào, nhà cầm quyền nào cũng chỉ là tập hợp của những con người bất toàn. Những bất toàn phải được soi rọi. Bất cứ cá nhân, tập thể nào khi dính líu đến quyền lực đều có thể tha hóa. Những tha hóa cần phải được vạch trần. Trong mảnh vườn xinh đẹp ngày mai, có khác thì chỉ ở một điều: thế hệ đàn em của chúng ta sẽ được an nhiên, tự tại làm những việc đó dưới những quy định rõ ràng của Hiến Pháp, được bảo vệ thực sự bởi một nền pháp luật nghiêm minh trong một hệ thống chính trị thực sự dân chủ.
Ngày đó có đến hay không, nhanh hay chậm nằm ở câu trả lời cho câu hỏi đối với mỗi người hôm nay: nếu mình không làm thì ai làm?


Thụy Minh, VRNs – Dân Làm Báo

Nguồn: http://www.chuacuuthe.com/?p=13240

Back to top
« Last Edit: 16. Jan 2011 , 14:12 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #41 - 19. Jan 2011 , 23:39
 

Ls. Lê Thị Công Nhân Bị Bắt Giữ Khi Trên Đường Đi Thăm Ông Vũ Cao Quận

Và Bị Nhà Cầm Quyên CSVN Xử Phạt 1,5 Triệu Đồng


...


LS Lê Thị Công Nhân trong phiên xử hồi tháng 5/207

FNA vừa được tin Luật sư Lê thị Công Nhân lại vừa bị mật vụ cộng sản bắt giữ sáng ngày thứ 3, 18-01-2011 tại bến xe Lương Yên quận Hai Bà Trưng Hà Nội khi cô đi thăm bác Vũ Cao Quận ở Hải Phòng. FNA ghi lại sự việc như sau.

Được anh Nguyễn Phương Anh báo tin bác Vũ Cao Quận bị bệnh nặng bệnh viện trả về nhà và có khả năng không qua khỏi trong thời gian ngắn sắp tới. Luật sư Lê thị Công Nhân rất xúc động và quyết định đi cùng một số người bạn trong phong trào xuống Hải Phòng thăm bác. Họ hẹn nhau 10h sáng ngày thứ 3, 18-01-2011 tại bến xe Gia Lâm để đi ô tô khách xuống Hải Phòng. Nhưng bị muộn nên cô quyết định đi riêng từ bến xe Lương Yên. Ngay khi cô vừa xuống xe máy do chồng cô là anh Ngô Duy Quyền đưa ra bến xe, chỉ vừa kịp cởi chiếc nón bảo hiểm ra, anh Quyền dắt xe vào bãi gửi chưa kịp lấy vé gửi xe thì ngay lập tức hơn một chục công an, nam nữ già trẻ đủ cả lao đến túm chặt lấy cô xô đẩy cô đi như bắt tội phạm hình sự buôn thuốc phiện. Luật sư Công Nhân cố ngoái đầu lại gọi chồng cô
“Anh Quyền, anh ơi”
đến lạc cả giọng mà không có hy vọng là anh Quyền sẽ nghe thấy, rất may là anh lại ngẩng đầu lên nhìn thấy vợ bị bắt và lôi đi cách thô bạo như vậy anh chạy đến thì ngay lập tức rất nhiều công an lao đến giữ chặn anh lại không cho tiếp xúc với chị Công Nhân. Lúc này theo lời Công Nhân kể thì cô lấy hết sức bình sinh gồng mình để không bị lôi đi theo bọn chúng và nói lớn “
Tôi đưa đồ cho chồng tôi”
và đưa cho anh Quyền giữ hộ chiếc túi xách mà cô đang đeo. Ngay sau đó đám mật vụ lôi cô đi rất nhanh đến độ cô cảm thấy chân mình cứ như rời khỏi mặt đất, tống vào một chiếc ô tô đỗ sẵn ngay cổng bến xe, đầu xe quay ra đường. Đám mật vụ miệng không ngớt chửi rủa cô và còn tự hào nói rằng “Đồ bố láo bố lếu, mời đi tử tế thì không thích, thích gì, hả ?”

Chúng bấm, bấu vào người cô rất đau và giật tung cả vạt áo khoác của cô làm rơi đứt một chiếc khuya áo. Tất cả “quá trình bắt giữ tội phạm” được đám  mật vụ thực hiện cách xuất sắc chỉ trong vòng chưa đến 20 giây.

Luật sư Công Nhân nói cách hành xử côn đồ mất dạy,  “xã hội đen gọi bằng cụ” như vậy mà được gọi là “mời tử tế” thì không biết khi họ “xử xự cách thích đáng” thì sẽ như thế nào đây?

Thưa quý vị, luật sư Công Nhân cũng chỉ thắc mắc cho vui về “xử xự cách thích đáng” mà chính quyền cộng sản hay làm thôi, vì như chúng ta đều biết sở trường của họ chính là mặc thường phục giả dạng “nhân dân tự phát” và kết hợp thuê mướn xã hội đen biến chất (đi theo cộng sản) để đánh đập gây thương tích những người tranh đấu dân chủ, ném cứt đái trộn dầu luyn, lòng heo trộn mắm tôm thối vào nhà họ, phá hoại công ăn việc làm, đời sống hằng ngày và khủng bố tinh thần, xúc xiểm gây chia rẽ gia đình và người thân của họ. Tất cả những tội lỗi đê tiện khủng khiếp này sẽ phải trả giá đắt nếu ngay hôm nay - dù đã muộn, muộn nhưng còn hơn không, nếu những kẻ chủ mưu thâm độc và đạo đức giả, những kẻ thừa hành hung ác và mù quáng không dừng lại để đem con tim và khối óc của mình quay lại với sự ấm áp tình người và ánh sáng của chân lý.

Luật sư Công Nhân nói
“Tôi thật sự kinh ngạc vì sự hung ác và mù quáng của họ, chẳng lẽ họ nhất quyết không chuẩn bị cho tương lai của mình và con cháu mình khi ngày dân chủ đến. Mà ngày dân chủ đến đã quá gần rồi, không cách gì cưỡng  lại được, tất cả sự đàn áp này, những trò mị dân này chỉ để cho từng tên cộng sản ác ôn và láo khoét vơ vét tham nhũng được ngày nào hay ngày ấy cho đầy túi tham mà thôi, không gì hơn, hoàn toàn không có gì hơn.Tôi thật sự lo lắng cho họ, vì nếu họ không dừng lại, không sám hối thì cách nào tha thứ cho họ đây, ngay cả Chúa cũng không thể !”


Luật sư Công Nhân cho biết kẻ hung hăng côn đồ nhất túm chặt lấy cô và lôi cô đi làm cô rất đau vẫn là tên mật vụ già lần trước.

Hôm nay cô đã tình cờ nghe bọn chúng gọi nhau và được biết tên mật vụ già này tên là Thạch. Hai nữ mật vụ “vô cùng đáng sợ” là Doãn Anh Thủy, nam mật vụ cao to mặt rỗ hôm bắt giữ luật sư Công Nhân ở ga Hà Nội không hiểu sao hôm nay lại cao hứng bỗng trở nên đàng hoàng giới thiệu mình tên là Đức (một cái tên thật đẹp!) và rồi sau đấy thì Công Nhân lại được phen thất vọng khi thấy anh ta ký tên trong biên bản anh ta tự viết tay là “Nguyễn Đức Khôi”. Hình như họ đàng hoàng thì họ sợ mất chất thì phải! Chị Công Nhân còn đính chính thêm một điều là
“Thật ra mặt anh này không rỗ lắm, có lẽ hôm bị bắt ở ga trời tối lại cận thị nên nhìn ra vậy, hôm nay nhìn kỹ thấy anh này có đôi mắt khá là hiền và cái mặt bị nhiều mụn trứng cá đỏ ở xung quanh mồm mũi chứ không hẳn là rỗ.”


Sau đó mật vụ đưa cô về đồn công an phường Bạch Đằng quận Hai Bà Trưng, sỉ vả, chửi rủa xen lẫn thẩm vấn đến tận 1h chiều thì lại đưa về đồn công an phường Phương Mai và lại tiếp tục quy trính sỉ vả, chửi rủa, xen lẫn thẩm vấn đến 4h chiều thì thả cô ra.

Luật sư Công Nhân cho biết các nội dung sỉ vả, chửi rủa và thẩm vấn không có gì mới, vẫn là những bài thơ bài viết và trả lời phỏng vấn của cô. Ngoài ra, mật vụ hỏi thêm về quan hệ với anh Nguyễn Trung Lĩnh và những người bạn, và hỏi
“Thế, không có quà gì cho đại hội đảng à? Sự kiện lớn thế tưởng phải có quà chứ?”


Công Nhân đáp
“Thú thật tôi không quan tâm lắm đến đại hội đảng của các anh, lại tân Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chứ gì, chưa bầu nhưng ai mà chẳng biết. Tôi chỉ quan tâm đến việc yêu cầu đảng cộng sản đừng có lấy tiền ngân sách dùng vào việc công của đất nước, làm của riêng cho mình. 3,6 triệu đảng viên - đông như quân Nguyên hãy tự đóng tiền mà trang trải sinh hoạt đi chứ. Trên thế giới này chỉ có những cái đảng độc tài quái thai quái dị mới tự cho mình cái quyền lấy tiền ngân sách nhân dân đóng thuế làm của riêng mình. Không biết Đám mật vụ gào lên “Đảng lãnh đạo nhà nước nên được quyền làm như vậy. Cái đám dân chủ các người bán nước lấy tiền mới là bọn phản nước hại dân.ngượng à?
” ” Cô đáp
“Các người ghét tôi thì tôi cũng chịu thôi, không bắt các người thích tôi được. Nhưng các người nói như vậy là hoàn toàn vu khống và đánh giá thấp đối thủ đấy. Mà đánh giá thấp đối thủ thì dễ thua lắm, biết không. Còn việc chúng tôi làm nhận được những sự ủng hộ về tài chính là hoàn toàn chính đáng để tái tạo sức lao động, và công khai nữa, các anh theo dõi biết quá rồi còn gì.”


Luật sư Công Nhân cho biết thêm, điều ấn tượng nhất trong cuộc bắt giữ cô ngày hôm nay là khi mật vụ đưa cô về công an phường Phương Mai, lên tầng hai, phòng họp để “làm việc” thì tại bức tượng thạch cao Hồ Chí Minh có bày một đĩa quýt, trên đĩa quýt nhét 1 tờ tiền thật 5000 (ngàn) đồng nhàu nhĩ, một lọ hoa cắm 3 bông hồng, một đĩa nhỏ đựng quả trầu và miếng cau, một chén trà và một sấp tiền âm phủ loại rẻ tiền (vì có tiền âm phủ loại đắt tiền) “dày đến 10 cm”. Sự mê tín mù quáng trong khi vẫn lải  nhải không ngừng và đeo bám như một con đỉa vào chủ nghĩa cộng sản vô thần quả là một trong những điều trơ trẽn nhất của chính quyền độc tài cộng sản Việt nam và của các đảng viên của nó.

Xin nhắc lại ông Hồ Chí Minh khi chết lập di chúc nói rằng “chỉ mong được về với Các mác và Lê nin.” Tức là ông ta đã thừa nhận có thế giới tâm linh sau sự chết, và dám nói lên sự mặc cảm tự ti của lòng mình là chỉ mong được xuống địa ngục mà ở với Các mác và Lê nin, chắc là để “Tái lập băng đảng cộng sản quang vinh muôn năm, muôn năm ! Dù ở dưới địa ngục, vẫn cứ muôn năm !” như Luật sư Công Nhân viết trong bài thơ Những vị thần của chúng ta.

Cuộc bắt giữ lần này mật vụ không dã man bỏ đói bỏ khát cô như trước, mà đã “từ bi” cho cô uống 1 ly nước ấm vào buổi chiều và lúc 1.30h trưa thì được ăn 1 bát cháo, cộng thêm 1 ly nước ấm mà một anh công an phường Bạch Đằng đã thương xót mà lấy cho cô khi cô ngỏ lời xin uống nước vào buổi sáng (nhiều mật vụ ngồi đấy trơ mặt ra nên anh này phải đi lấy), tổng cộng là 2 ly nước. Rất may là anh Quyền chồng cô, bất lực vì không biết làm gì hơn để che chở cho vợ mình chỉ còn biết mua vài chai nước và một hộp bánh nhờ công an gửi lên cho cô và đợi chờ cô mòn mỏi ở đồn công an mà thôi.

Công an kết thúc cuộc bắt giữ bằng cách giao cho Luật sư Công Nhân quyết định xử phạt vị phạm hành chính số tiền 1,5 triệu đồng. Lần này cô không xé tờ quyết định như lần trước vì cho rằng xé 1 lần cho biết là đủ rồi. Cô nói ngay với công an khu vực Nguyễn Xuân Sơ rằng
“Tôi không nộp phạt vì không có tiền nộp phạt, thứ 2, có tiền thì cũng không nộp phạt vì xét thấy tôi chẳng có tội lỗi gì mà bị xử phạt như vậy.”
Nguyễn Xuân Sơn hôm nay vẫn vẫn tiếp tục lì lợm cho rằng ông ta là “công an khu vực thì có quyền vào nhà bất kỳ ai và bất kỳ khi nào” và bảo Luật sư Công Nhân không được bêu rếu ông ta trên mạng, cô đáp “
Tôi không thừa hơi bêu rếu chú, sự thật thế nào tôi nói đúng thế ấy.”
 

Điều quan trọng nhất và là việc chính mà cô làm trong suốt thời gian bị bắt giữ là cầu nguyện, lúc thầm thì trong đầu lúc cất thành lời. Nhưng mỗi khi cất lời thì mật vụ lại gằn giọng bảo cô im lặng và không cho cô đi lại. Luật sư Công Nhân nói việc bị bắt giữ liên tục như vậy ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của cô, và
“Nhờ ơn đảng (cộng sản), nhờ ơn chính phủ mà tôi bị stress triền miên và đêm nào cũng gặp ác mộng bị mật vụ truy đuổi và những ấn tượng khủng khiếp ở trong tù.”


Giờ phút này đây, chúng ta cầu nguyện cho bác Vũ Cao Quận - người chiến sỹ dân chủ hòa bình phản tỉnh nổi tiếng vì sự tranh đấu triệt để và tấm lòng đầy trắc ẩn yêu thương với nỗi thống khổ của nhân dân Việt Nam nói chung và đặc biệt đối với những người đấu tranh dân chủ phải gánh chịu những đàn áp trù dập dã man và tiểu nhân của chính quyền độc tài cộng sản. Chúng ta hãy cùng bày tỏ lòng biết ơn và vinh danh vì những gì mà bác Vũ Cao Quận đã làm cho quê hương và dân tộc Việt Nam sớm có được nền dân chủ mà có lẽ bác Quận sẽ không có nhiều cơ hội để chứng kiến điều đó. Nhưng người viết bài này tin chắc rằng bác Quận sẽ luôn dõi theo, phò hộ cho công cuộc đấu tranh dân chủ của chúng ta và chia sẻ niềm vui với chúng ta ngày dân chủ thắng lợi.

Người viết bản tin này xin chia sẻ những khó khăn gian khổ mà luật sư Lê thị Công Nhân và gia đình chị đang phải gánh chịu.

Xin tiết lộ với quý vị, luật sư Lê thị Công Nhân và anh Ngô Duy Quyền đã đăng ký kết hôn ngày 11.01-2011 vừa qua. Nhưng đám cưới thì chưa chắc có thể tổ chức được vì e ngại chính quyền sẽ phá tan đám cưới dân chủ này. Vì dù thế nào đi chăng nữa thì trò chuyện về dân chủ và chính trị là điều tất yếu tự nhiên giữa những người dân chủ với nhau, mà giờ đây quá nửa số bạn bè và những người quen thân của Luật sư Công Nhân là những người dân chủ. Nhớ lại đám cưới chị Lê thị Minh Tâm, em gái luật sư Công Nhân năm 2006 là một sự kiện bố ráp kinh khủng của công an, khi mà tất cả khách mời là những người bạn đấu tranh dân chủ của luật sư Công Nhân đều bị công an đặt chốt gác canh giữ không thể ra khỏi nhà. Còn tại khách sạn Lý Nam Đế-14 phố Lý Nam Đế thì toàn bộ phường Lý Nam Đế lúc đó bị phá sóng điện thoại, tất cả nhân viên phục vụ bàn, trông xe, bảo vệ đều là công an mật vụ thay thế nhân viên thật, và 2 cổng của khách sạn thì được chốt bởi 2 xe chở lính chống bạo động  trang bị tận răng, súng ống đầy mình, mặc cả áo chống đạn. Việc gì phải sợ đến thế nhỉ ?! Những người dân chủ ư? Họ hiền như đất và bình dân như tất cả chúng ta, chỉ phải cái tội là hay lý sự về lẽ phải và không muốn sống hèn, sống vô cảm. Cho nên ai sợ họ thì chỉ là  những người thuộc về bóng tối và tà đạo Hồ Chí Minh cộng sản mà thôi.

Xin chúc mừng hạnh phúc của một gia đình dân chủ ! Nguyện gia đình dân chủ này sẽ sớm được sống trong một đất nước dân chủ.



        FNA Cánh chim hòa bình

từ Thái Bình, thứ 4, ngày 19-01-2011
Back to top
« Last Edit: 19. Jan 2011 , 23:41 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #42 - 22. Jan 2011 , 17:06
 

3 người hoạt động công đoàn bị cấm mời luật sư


...


3 người hoạt động bảo vệ quyền lợi công nhân là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương đã bị công an tỉnh Trà Vinh ngăn cản không cho mời luật sư bào chữa. Được biết, phiên tòa phúc thẩm dự kiến sẽ diễn ra vào ngày 24/01/2011, tại Tòa án nhân dân TP.HCM

Trước đó, trong phiên tòa sơ thẩm vụ án “Phá rối an ninh” tại Trà Vinh, 3 người bạn trẻ đã bị tuyên phạt mức án nặng nề : Hùng bị 9 năm, Hạnh và Chương cùng bị 7 năm tù.

Tin cho biết, thân nhân của Hùng, Hạnh, Chương cùng ký hợp đồng bào chữa với luật sư Đặng Thế Luân, thuộc Đoàn LS Thành phố Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, sau nhiều tháng đi lại, hỏi han, đến nay luật sư vẫn chưa được tiếp cận hồ sơ vụ án và gặp thân chủ.

Công an trại giam Trà Vinh liên tục dùng đủ mọi cách để ngăn cản không cho 3 người bạn trẻ viết đơn mời luật sư. Khi gia đình vào thăm nuôi, công an ngăn cấm không được nhắc đến chuyện luật sư, thậm chí còn thách thức gia đình khiếu nại.

Dù đã cố gắng chạy đi khắp nơi nhờ can thiệp, nhưng đáp lại vẫn là những yêu cầu vô lý và đùn đẩy trách nhiệm giữa Tòa án và Trại giam. Chỉ còn 2 ngày nữa phiên tòa dự kiến sẽ diễn ra, trong đó có hai ngày nghỉ (thứ bảy, chủ nhật), khả năng phiên tòa phúc thẩm vụ “phá rối an ninh” tiếp tục không có luật sư bào chữa.

Blogger Đông A SG, bạn của Hùng và Hạnh cho biết, “Vụ án của các bạn có nhiều uẩn khúc, tôi có lý do để tin rằng Hùng – Hạnh – Chương đã bị ép cung, đánh đập trong quá trình giam giữ”.

Các bằng chứng cáo buộc 3 người bạn đều mang tính áp đặt và ngụy tạo, hành động ngăn cản luật sư càng làm tăng thêm nghi ngờ về việc cơ quan công an đang che dấu những vi phạm, cụ thể là hành vi tra tấn & ép cung anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng.

3 người bảo vệ quyền lợi công nhân Hùng, Hạnh, Chương bị bắt vào tháng 2/2010, sau 8 tháng giam giữ mới bị đem ra xét xử. Nhiều tổ chức nhân quyền và nghiệp đoàn trên thế giới đã mạnh mẽ lên tiếng phản đối bản án nặng nề đối với 3 người hoạt động ôn hòa này.


danlambao
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
admin
YaBB Administrator
*****
Offline



Posts: 514
Canada
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #43 - 29. Jan 2011 , 19:19
 

Thư Ngỏ Gởi 2 Đài Phát Thanh VOA và RFA



Bùi Thanh Hiếu (Người Buôn Gió)


Kính thưa hai quý đài,
Kính thưa các phóng viên của hai quý đài đã từng phỏng vấn Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ,

Tôi viết thư này xin trình bày với 2 quý đài việc sau:

Trong lá đơn gửi đến các quý đài của Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ từ trại giam của bộ công an Việt Nam. Tiến sĩ CHHV có đề nghị hai quý đài tham gia việc xét xử ông bởi như cáo trạng của Viện Kiểm Sát NDTP Hà Nội số 18/CT/VKS.P2 có nhắc đến việc ông Vũ trả lời phỏng vấn hai quý đài là căn cứ để xét quy ông vào tội ”tuyên truyền chống phá nhà nước Việt Nam”.
Bởi những điểm trên , TS Luật CHHV đã gửi đơn mời các quý đài tham gia với tư cách người có quyền lợi, nghĩa vụ, liên quan theo điều 54 của Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự nước CHXHCN Việt Nam.

Cho đến nay,khi mà nhân viên của các quý đài đêm nằm trong phòng có lò sưởi, nệm ấm, chăn êm thì tiến sĩ luật CHHV đang phải ở trong một căn phòng chung quanh bằng xi măng lạnh ngắt, giường nằm là bệ xi măng dài 2 mét, rộng 80 cm, tắm rửa băng nước lạnh. Trong hoàn cảnh giá lạnh từng đêm đó tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đang chờ đợi sự trả lời của quý đài lời đề nghị của ông.

Tôi thiết nghĩ, nếu các quý đài cho rằng không có cơ sở pháp lý nào buộc quý đài phải có trách nhiệm liên quan đến vụ tòa án NDTP Hà Nội xét xử ông Cù Huy Hà vũ thì trên phương diện một cơ quan truyền thông, các quý đài cũng phải có trách nhiệm trả lời thư bạn đọc một cách rõ ràng. Huống chi một người đã bị luận tội vì việc hợp tác với quý đài khi trả lời phỏng vấn do các phóng viên của quý đài thực hiện thì về lương tâm trách nhiệm càng phải cần có câu trả lời nhanh chóng hơn.

Nếu quý đài tiếp tục giữ thái độ im lặng và để cho tòa án NDTPHN kết tội ông CHHV với những luận điểm như cáo trạng, rõ ràng quý đài đã ngầm thừa nhận những câu trả lời phỏng vấn của ông CHHV là xâm phạm pháp luật Việt Nam. Điều đó sẽ khiến người dân Việt Nam có ý nghĩ rằng, tại sao biết rằng những câu trả lời đó vi phạm pháp luật VN, mà các phóng viên của quý đài vẫn thực hiện phỏng vấn và đưa lên trên đài.?

Sự im lặng của quý đài gián tiếp sẽ giúp các cơ quan truyền thông Việt Nam vốn đã nhiều lần ám chỉ một số các phương tiện truyền thông quốc tế là thế lực thù địch,có ý đồ mưu toan gây chia rẽ ổn định xã hội Việt Nam, kích động mâu thuẫn nội bộ Việt Nam là có thật?

Chỉ có cách trả lời rõ , minh bạch quan điểm của các quý đài với đề nghị của ông CHHV mới làm sáng tỏ được những băn khoăn trên. Bản cáo trạng đến với ông CHHV đã được một thời gian, đề nghị của ông CHHV từ trại giam cũng đã đến được với các quý đài một thời gian, phiên tòa xét xử ông CHHV do Tòa án NDTPHN không còn xa. Mong các quý vị có trách nhiệm ở hai quý đài trên có câu trả lời sớm nhất. Để cho dư luận, những người dân Việt Nam bớt được những hoài nghi về những người làm báo, để cho tiến sĩ luật CHHV trong tù có câu trả lời, giúp ông có hướng bào chữa cho mình tại phiên tòa xét xử ông.

Tôi gửi thư này trên tư cách một người từng trả lời phỏng vấn của hai quý đài, cũng là một người bạn của anh Cù Huy Hà Vũ hiện đang ở trong tù, và là độc giả của hai quý đài thường xuyên.
Tôi tha thiết mong hai quý đài có tiếng nói rõ để những người như tôi được yên tâm, tin tưởng rằng không phải hoang mang nghĩ ngợi có phải mình đang tiếp xúc, quan hệ với những thế lực xấu như những gì mà truyền thông Việt Nam vẫn ngày đêm nói vậy. Bởi tôi cũng như tiến sĩ CHHV đều tin tưởng rằng các quý đài đêu là những cơ quan truyền thông có uy tín, lương tâm, quan tâm đến những điều tốt đẹp cho con người Việt Nam nói riêng và cả thế giới nói chung

Rất mong hồi âm của quý vi.

Bùi Thanh Hiếu

Số điện thoại ; 0917 516872
Địa Chỉ ; 22 ngõ Phất Lộc, phường Hàng Buồm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Thư điện tử ; buithanhhieu1972@gmail.com
http://nguoibuongio1972.multiply.com/journal/item/216
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #44 - 29. Jan 2011 , 19:23
 

Thư Ngỏ Gởi 2 Đài Phát Thanh VOA và RFA



Bùi Thanh Hiếu (Người Buôn Gió)


Kính thưa hai quý đài,
Kính thưa các phóng viên của hai quý đài đã từng phỏng vấn Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ,

Tôi viết thư này xin trình bày với 2 quý đài việc sau:

Trong lá đơn gửi đến các quý đài của Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ từ trại giam của bộ công an Việt Nam. Tiến sĩ CHHV có đề nghị hai quý đài tham gia việc xét xử ông bởi như cáo trạng của Viện Kiểm Sát NDTP Hà Nội số 18/CT/VKS.P2 có nhắc đến việc ông Vũ trả lời phỏng vấn hai quý đài là căn cứ để xét quy ông vào tội ”tuyên truyền chống phá nhà nước Việt Nam”.
Bởi những điểm trên , TS Luật CHHV đã gửi đơn mời các quý đài tham gia với tư cách người có quyền lợi, nghĩa vụ, liên quan theo điều 54 của Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự nước CHXHCN Việt Nam.

Cho đến nay,khi mà nhân viên của các quý đài đêm nằm trong phòng có lò sưởi, nệm ấm, chăn êm thì tiến sĩ luật CHHV đang phải ở trong một căn phòng chung quanh bằng xi măng lạnh ngắt, giường nằm là bệ xi măng dài 2 mét, rộng 80 cm, tắm rửa băng nước lạnh. Trong hoàn cảnh giá lạnh từng đêm đó tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đang chờ đợi sự trả lời của quý đài lời đề nghị của ông.

Tôi thiết nghĩ, nếu các quý đài cho rằng không có cơ sở pháp lý nào buộc quý đài phải có trách nhiệm liên quan đến vụ tòa án NDTP Hà Nội xét xử ông Cù Huy Hà vũ thì trên phương diện một cơ quan truyền thông, các quý đài cũng phải có trách nhiệm trả lời thư bạn đọc một cách rõ ràng. Huống chi một người đã bị luận tội vì việc hợp tác với quý đài khi trả lời phỏng vấn do các phóng viên của quý đài thực hiện thì về lương tâm trách nhiệm càng phải cần có câu trả lời nhanh chóng hơn.

Nếu quý đài tiếp tục giữ thái độ im lặng và để cho tòa án NDTPHN kết tội ông CHHV với những luận điểm như cáo trạng, rõ ràng quý đài đã ngầm thừa nhận những câu trả lời phỏng vấn của ông CHHV là xâm phạm pháp luật Việt Nam. Điều đó sẽ khiến người dân Việt Nam có ý nghĩ rằng, tại sao biết rằng những câu trả lời đó vi phạm pháp luật VN, mà các phóng viên của quý đài vẫn thực hiện phỏng vấn và đưa lên trên đài.?

Sự im lặng của quý đài gián tiếp sẽ giúp các cơ quan truyền thông Việt Nam vốn đã nhiều lần ám chỉ một số các phương tiện truyền thông quốc tế là thế lực thù địch,có ý đồ mưu toan gây chia rẽ ổn định xã hội Việt Nam, kích động mâu thuẫn nội bộ Việt Nam là có thật?

Chỉ có cách trả lời rõ , minh bạch quan điểm của các quý đài với đề nghị của ông CHHV mới làm sáng tỏ được những băn khoăn trên. Bản cáo trạng đến với ông CHHV đã được một thời gian, đề nghị của ông CHHV từ trại giam cũng đã đến được với các quý đài một thời gian, phiên tòa xét xử ông CHHV do Tòa án NDTPHN không còn xa. Mong các quý vị có trách nhiệm ở hai quý đài trên có câu trả lời sớm nhất. Để cho dư luận, những người dân Việt Nam bớt được những hoài nghi về những người làm báo, để cho tiến sĩ luật CHHV trong tù có câu trả lời, giúp ông có hướng bào chữa cho mình tại phiên tòa xét xử ông.

Tôi gửi thư này trên tư cách một người từng trả lời phỏng vấn của hai quý đài, cũng là một người bạn của anh Cù Huy Hà Vũ hiện đang ở trong tù, và là độc giả của hai quý đài thường xuyên.
Tôi tha thiết mong hai quý đài có tiếng nói rõ để những người như tôi được yên tâm, tin tưởng rằng không phải hoang mang nghĩ ngợi có phải mình đang tiếp xúc, quan hệ với những thế lực xấu như những gì mà truyền thông Việt Nam vẫn ngày đêm nói vậy. Bởi tôi cũng như tiến sĩ CHHV đều tin tưởng rằng các quý đài đêu là những cơ quan truyền thông có uy tín, lương tâm, quan tâm đến những điều tốt đẹp cho con người Việt Nam nói riêng và cả thế giới nói chung

Rất mong hồi âm của quý vi.

Bùi Thanh Hiếu

Số điện thoại ; 0917 516872
Địa Chỉ ; 22 ngõ Phất Lộc, phường Hàng Buồm, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Thư điện tử ; buithanhhieu1972@gmail.com
http://nguoibuongio1972.multiply.com/journal/item/216
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #45 - 29. Jan 2011 , 19:58
 


Xin trân trọng mời cả nhà đọc một bài quí giá vô song: 


-------------------------------------------------------

(Lẽ phải Dân cần làm)



Hướng dẫn thêm về Biểu tình kiên định ôn hòa



SỨC MẠNH LUÔN TẤT THẮNG CỦA BIỂU TÌNH ÔN HÒA BẤT BẠO ĐỘNG TOÀN DIỆN




Linh Mục  Nguyễn Văn Lý - Huế 20-1-2011




1.  Biểu tình là gì ?


Là biểu tỏ một điều chính đáng nào đó mà 1 người hoặc nhiều người muốn
buộc đối tượng phải lựa chọn
:

a)- Hoặc lắng nghe, thấu hiểu và nghiêm túc giải quyết điều khẩn thiết ấy;
b)- Hoặc phải chịu thua thiệt, mất uy tín, và có thể mất tất cả,  vì đối tượng cố chấp sa lì trong sai lầm hoặc tội ác, quyết tâm lãng tránh không muốn nghe qua những lối diễn đạt thông thường, khiến người/nhóm người muốn biểu tỏ phải tiêu tốn nhiều sức lực, thời giờ, tài sản, có khi cả danh dự mà rất khó đạt được hiệu quả dù đã kéo dài đến 20-30-40-50 năm hoặc lâu hơn. Trong sinh hoạt giáo dục, tôn giáo, xã hội, chính trị… biểu tình thường là do một giới quần chúng nào đó muốn bày tỏ một/nhiều nguyện vọng, một/nhiều yêu cầu, một/nhiều đòi hỏi nào đó buộc các thẩm quyền liên quan phải nghiêm túc giải quyết.


2. Đấu tranh hay Biểu tình Ôn hòa Bất bạo động là gì ?


Là lặp đi lặp lại bất cứ hình thức nào để biểu tỏ một cách kiên định, ôn hòa cho đến khi đạt hiệu quả, thông qua lời nói, tiếng hát, biểu ngữ, cầu nguyện, Lễ nghi Tôn giáo, mệt nhọc, khổ hạnh, đói khát, nhịn ăn, nhịn uống, mồ hôi, nước mắt, bệnh tật, xương máu, sinh mạng của một/nhiều người, nhưng kiềm chế tuyệt đối không dùng đến bất cứ một loại vũ khí, hung khí nào có thể gây thương tích thể xác hoặc sát thương bất cứ đối tượng nào, kể cả gây tổn thương qua các hình thức ngôn ngữ thông thường.

Nơi người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình (NCSDCHB), mọi hình thức đấu tranh đều là biểu tình và mọi hình thức biểu tình đều là đấu tranh.
Đấu tranh tạo áp lực cao nhất và hiệu quả hòa bình vững bền nhất là Đấu tranh/Biểu tình ôn hòa bất bạo động toàn diện (ĐT/BTÔHBBĐTD) của cá nhân, nhất là của tập thể
.



3. Đấu tranh/Biểu tình Ôn hòa Bất bạo động Toàn Diện là gì ?


Cần xác tín một chân lý ngàn đời rằng :
Việc giáo dục và chuyển đổi tâm hồn con người là kỳ công của riêng chính Thượng Đế, con người không thể làm được, do đó, trong đấu tranh, NCSDCHB hằng ngày phải luôn thiền định - cầu nguyện cho đối phương và đồng đội cùng nhau thăng tiến và thăng hoa vươn lên Chân-Thiện-Mỹ, nhờ đó biết luôn đấu tranh trong cao thượng, ung dung, ôn hòa cả trong ngôn ngữ: không la hét, mắng chửi, nguyền rủa, mạ lỵ, xúc phạm đối phương.


NCSDCHB chân chính phải loại trừ mọi mầm mống phẫn uất, căm ghét, hận thù, muốn báo oán, trả đũa ra khỏi tâm trí mình, mới đủ sức mạnh cần thiết để đấu tranh cho Sự thật, Công lý, Tình thương, Tự do, Nhân phẩm, Nhân quyền, Dân chủ, Đa nguyên, Văn hóa, Văn minh, Đạo đức quân bình, lành mạnh, trong sáng và chân chính. Lòng căm ghét, hận thù sẽ làm NCSDCHB yếu đuối và không thể cảm hóa được đối phương, rất khó gia tăng bạn hữu đồng đội.


Dù rất mực kiên định và quyết liệt đấu tranh bền bỉ không khoan nhượng, NCSDCHB chân chính trong suốt quá trình sử dụng ĐT/BTÔHBBĐTD chỉ có 2 thái độ mà thôi :
CẢM PHỤC những ai đạo đức, anh hùng và CẢM THÔNG tất cả những ai sai lầm và tội lỗi. Không nên có và không được có thái độ thứ 3 nào khác nữa. Chỉ sai lạc và nguy hại mà thôi. Hại cho mình và hại cho đời. 

NCSDCHB phải biết chấp nhận mọi thiệt thòi, hi sinh mất mát của bản thân/gia đình/tổ chức để khôn ngoan phân hóa, cô lập các phần tử cực đoan gian ác và thu phục các thành phần phục thiện của đối phương. HÃY TRAO MỌI NGƯỜI TẤT CẢ LỢI LẠC, VÀ NHẬN VÀO MÌNH MỌI THIỆT THÒI (Thiền Tây Tạng, Tạng Thư Sống Chết).


4. Vũ khí Đấu Tranh/ Biểu Tình Ôn Hoà Bất Bạo Động Toàn Diện là gì ?


Bất cứ điều gì trung thực, ôn hòa và nhân ái nơi bản thân NCSDCHB cũng là vũ khí hoặc được biến thành vũ khí
, luôn làm đối phương bị động, lúng túng, run sợ và bất lực : lời nói, thơ văn, lời ca, tiếng hát, biểu ngữ, im lặng, điệu bộ, cười, khóc, ánh mắt, đột quỵ, nhà tù, chay tịnh, tuyệt thực, bệnh tật, bị thương, khước từ điều trị,… và tột đỉnh là cái chết. Cho đến nỗi, thường cái chết của một lãnh đạo phong trào luôn kéo theo sự chấm dứt cả một chế độ hay một chính sách : Mahatma Mohandas Karamchand Gandhi ở Ấn Độ (1948), Mục sư Matin Luther King ở Mỹ (1968), Linh mục Zerzy Piepoluszko ở Ba Lan (1984)…

Nếu người lãnh đạo phong trào chưa vững tin vào hiệu quả tuyệt đối và tất yếu của ĐT/BTÔHBBĐTD, thành phần tham gia có những tham vọng riêng, hoặc ảo tưởng nôn nóng vượt quá năng lực mình, hoặc thích mạo hiểm phiêu lưu theo cá tính, hoặc cố chấp theo định kiến xơ cứng lỗi thời, hoặc thiếu kiềm chế trước cám dỗ nông cạn của bạo động, hoặc thiếu kiên nhẫn do đợi chờ quá mõi mệt lâu ngày, hoặc đám đông tham gia chưa thấm nhuần sức mạnh chân chính của ĐT/BTÔHBBĐTD, thì luôn phát sinh 1 trong 3 hậu quả :

4.1. không thể hoặc rất khó thành công bất bạo động nửa vời, pha trộn quá nhiều bạo động,(
dù chỉ là bạo động trong lời nói : hằn học, chua cay, độc ngôn, đâm chọc, cường điệu, mỉa mai, thô tục)
;


4.2. thành công với nhiều đổ vỡ phải tốn nhiều công sức hàn gắn sửa chữa (không bất bạo động tuyệt đối và toàn diện);

4.3. được xem là thành công tạm bợ hời hời bề ngoài trước mắt, không phải thành công chân chính thật sự, nên không thể ổn định vững bền, chắc chắn phát sinh những bất công, sai lầm, gian trá và các tội ác mới, vì liều lĩnh lấy sai lầm này chữa trị sai lầm kia, lấy tội ác mới lớn và nhiều hơn thay cho tội ác cũ, với cường độ gấp nhiều lần, rồi lấy tuyên truyền mà bịp lừa và bít lấp bằng thủ đoạn nuôi dưỡng sự sợ hãi và gian trá (phong trào CS quốc tế,…).

Cần phải dứt khoát khẳng định và xác tín : Chỉ có ĐT/BTÔHBBĐTD luôn dẫn đến thành công vững bền, không đổ vỡ, trong khoan dung, đạo đức, trung thực, nhân ái, công lý, thăng tiến, thăng hoa, văn hóa, văn minh, hòa bình mà thôi. Không có con đường nào khác, không những cho Việt Nam mà còn cho cả hoàn cầu. "Khi phê phán đối phương, chỉ nên phê phán đến 80% tội lỗi của đối phương thôi, chừa lại 20% cho bức xúc, để nếu do bức xúc mà cuồng nộ lên, thì cũng không vượt quá sự thật, tránh gây bất công cho đối phương" (Mahatma Gandhi). Một sự thật, lẽ phải được nêu lên trong căm thù uất hận thì không còn là sự thật nguyên vẹn nữa, dễ bị méo mó mờ đục, lại phản cảm biến thành sự dối trá - bất công mới.

Sẽ có một số người ham mê bạo lực và chạy theo thành công nông cạn, xuyên tạc rằng đây chi là con đường và phương pháp đấu tranh cuội, do CS mớm cho, cốt để CS tiếp tục cai trị lâu dài.

Chúng ta tỉnh táo không nghe theo lập luận thiếu nền tảng đạo đức đó, quyết tâm đấu tranh cho một Việt Nam thật sự đạo đức, thăng tiến và hòa bình vững bền,
chứ không chỉ là bạo lực thay cho bạo lực, gián ác thay cho gian ác, hận thù thay cho hận thù, mê lầm thay cho mê lầm, chìm đắm trong lẩn quẩn. Phải thay chế độ CS bằng một chế độ tốt hơn về mọi mặt



5. Thời gian & Địa điểm :


Bất cứ lúc nào, nơi đâu. Không cần kéo đi xa, không cần về thành phố lớn (tốn kém, dễ bị tổn thất không/chưa cần thiết). Không cần xảy ra trước cơ quan bạo quyền (thách đố quá mức cần thiết). Chỉ cần xảy ra thật đâu đó, là có tiếng vang, là đã được nói lên cho những ai cần nghe biết rồi, nhất là suốt năm 2011 này, và nếu cần thì kéo dài qua 2012-2013…


6. Cách thức :

6.1. Cá nhân : Làm bất cứ gì cho đối phương hiểu điều mình muốn nói là đủ (có các biểu ngữ nói lên mục đích muốn nói, cầm ở tay, mang trước ngục/sau lưng… thì tốt hơn).

6.2. Tập thể : Sau Lễ nghi Tôn giáo tại một ngôi Chùa, Thánh Thất, Nhà Thờ, Tín đồ đã sẵn ở các nơi đó; hoặc sau một lớp học/thi các giáo viên/giảng viên học sinh/sinh viên đã sẵn; hoặc sau một lớp học/huấn luyện/tập huấn/hội họp các học viên/bộ đội/công an/nông dân/công nhân đã sẵn; sau phiên chợ, sau một ca lao động, các tiểu thương/đại lý/lái xe-tàu đã sẵn, … tự động kéo nhau đến bất cứ một chỗ nào đó, hát Ca Khúc/Thánh Ca…, đưa cao Biểu ngữ… Nếu có điều kiện thì làm biểu ngữ lớn-dài. Nếu không thì chỉ cần 1 tờ giấy đưa cao cho người khác thấy là đủ. Hô khẩu hiệu cách ôn hòa, trật tự. Tất cả những hình thức trên chỉ cần kéo dài trong 5-10-20-30… phút là đã làm những cuộc biểu tình thành công rồi, trong giản dị, tiết kiệm về thời gian, sức lực, tiền bạc,… rất dễ thực hiện cho mọi thành phần xã hội, bất cứ lúc nào và nơi đâu. Hoặc thân nhân, xóm làng trong một cuộc Dân oan/đơn vị Tôn giáo đòi lại nhà đất bị cưỡng chiếm, trong một phiên tòa bất công,… có thể hình thành một cuộc biểu tình rầm rộ, chấn động. Riêng các Tôn giáo phải biết tận dụng lợi thế vô cùng uy dũng của mình : Một Bạch thư, Thư chung, một buổi Thờ tự, Thánh Lễ, Tế Đàn, một cuộc Rước Kiệu, Hành Hương, một buổi Cầu nguyện chung, dù chỉ một Lời Nguyện được xướng lên… Tất cả đều có thể trở thành một phương cách đấu tranh/biểu tình rất ôn hòa mà hiệu quả rất cao, làm cho bạo quyền hết sức run sợ và lung lay tận gốc, mà đành hoàn toàn bất lực, không sao đối phó hoặc ngăn cản được.

6.3. Cần hiểu rằng ĐT/BTÔHBBĐTD là một nghệ thuật văn hóa, tu đức, chính trị cao trên mức bình dân.
Do đó, không thể có chuyện thành thạo và thành công ngay trong thời gian ngắn được, mỗi cá nhân -dù là lãnh đạo hay Dân tham gia- và tập thể đều phải kiên định tự học và rút ra những kinh nghiệm quí báu cho sự nghiệp quốc vụ chung. Một thất bại, một dang dở là một bài học quí cho các lần sau cho mọi người. Chỉ cần kiên định xác tín rằng ĐT/BTÔHBBĐTD là tất thắng, đạo đức, thăng hoa, hòa bình, văn hóa, văn minh, ổn định, vững bền, không dao động lung lay do bất cứ học thuyết hay lập luận của ai khác.



7. Vài thí dụ minh họa tiêu biểu để tham khảo thành công gì hay thất bại gì ? :


Rất nhiều người trên thế giới đã sử dụng các hình thức đấu tranh bất bạo động dẫn đến thành công hoàn toàn, hoặc mức độ trong một số lãnh vực. Chỉ nguyên ở VN gần đây đã có những cuộc đấu tranh thành công của Chùa Phước Thành (Huế), giáo xứ Sao Cát (Thừa Thiên-Huế), giáo xứ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ (Hà Nội), đang tiến hành của giáo xứ Tuyên Quang (Tuyên Quang).
Ở đây tôi chỉ ghi lại vài hành động biểu tình/đấu tranh có tính minh họa của chính tôi hoặc của Dân có tôi tham dự, để quí vị tham khảo :


7.1. Sau 1975, tất cả ruộng của Giáo xứ Đốc Sơ bị Hợp tác xã Nông nghiệp xã trưng thu hết,  khoảng 2 hescta, không chừa cho Giáo xứ một sào nào (theo Nghị quyết 297, phải chừa lại cho mỗi Nhà Chùa, Nhà xứ 3-5 sào (3000-5000m2). Gần cuối năm 1978 tôi về làm Quản xứ Đốc Sơ. Một sáng CN, Thánh Lễ xong tôi bảo Giáo dân : Anh Chị Em mỗi nhà một người một cái cuốc. Hôm nay Anh Chị Em và tôi cùng nhau đi cuốc ruộng cho Giáo xứ. Họ tự chọn mấy đám ruộng gần nhất, vốn là của Giáo xứ đã bị trưng thu, khoảng 3000 m2. Tôi mặc áo đen dài linh mục, đứng trên bờ, hướng dẫn khoảng 100 giáo hữu cuốc và thu hồi xong 3000 m2 đất ruộng  (vì Đốc sơ vốn là một Giáo xứ nhỏ, cộng 2 họ giáo lẻ nữa, lúc đó chỉ khoảng hơn 400 giáo hữu thôi). Cán bộ Hợp tác xã đến hỏi, tôi đáp : Ruộng này của Giáo xứ, không tự nguyện dâng hiến, chỉ bị cưỡng đoạt, nay chúng tôi chỉ lấy lại đủ 3 sào, chi phi hoa đèn Nhà Thờ. Đến nay (2011), Giáo xứ Đốc Sơ vẫn sở hữu và canh tác 3000 m2 đất ruộng ấy bình thường.

7.2. Ngày 13-8-1981, tôi cùng mệ già giúp nấu ăn và cháu Nguyễn Văn Dũng (nay đang định cư ơ Hoa Kỳ) đi hành hương La Vang từ 3 giờ sáng bằng xe khách chở cá sớm, để tránh CACS ngăn cấm người hành hương như họ vẫn thường ngăn cấm điều này từ 1975. Mặc dù năm 1980, HĐGMVN đã long trọng cùng thừa nhận La Vang là Trung Tâm Thánh Mẫu Toàn Quốc của Giáo hội Công giáo VN (nay gọi là Trung Tâm Hành Hương Đức Mẹ La Vang, ý muốn để ngỏ rằng tuy cũng là của Giáo hội CGVN (như các tài liệu chính thức của GHCGVN vẫn thưa nhận), nhưng có tính quốc tế toàn cầu, tương tự Trung Tâm Hành Hương Đức Mẹ Lộ Đức - Pháp, Trung Tâm Hành Hương Đức Mẹ Fatima - Bồ Đào Nha), nhưng CSVN vẫn chỉ coi La Vang là một Giáo xứ (năm 2011 này CS vẫn gọi) như hàng vạn Giáo xứ khác ở VN, không muốn khách hành hương tự do đến đó. Năm 1981, CS cho học tập từng thôn, yêu cầu giáo dân "hành hương tại chỗ" để tiết kiệm tiền bạc, sức khỏe và thời giờ ! (?) Tôi mặc thường phục, ngồi trong góc, chỉ mong đến được La Vang để ngồi giải tội sớm cho khách hành hương tham dự Đại hội La Vang 3 năm một lần. Trên đoạn đường 60km Huế đi Quảng Trị, từ cây số 14 đến cây số 50, chúng tôi bị CA chặn 4 trạm, nói là ngăn chặn 1 bọn cướp đang tẩu thoát. Ngay tại cây số 14, tôi xuống xe, mặc áo đen dài linh mục vào, đợi trời hửng sáng, lấy sách Kinh, nguyện giờ Kinh Sáng, rồi nói to với một số Tín hữu cũng đã bị chặn lại trước hoặc sau tôi : "Anh Chị Em nào muốn đi hành hương Đức Mẹ La Vang thì đến đây "hành hương tại chỗ" với tôi. Họ không cho chúng ta đến La Vang, thì chúng ta đứng đây, hướng về Đức Mẹ La Vang, nguyện kinh cầu nguyện suốt 3 ngày đêm, khi Đại hội La Vang bế mạc, chúng ta sẽ về lại nhà." Tôi chủ sự hướng dẫn khoảng 30 Giáo hữu đứng vào lề đường, lần chuỗi Mân Côi 5 Mầu nhiệm Vui, sau 10 Kinh Kính Mừng, chúng tôi có một Lời Nguyện cầu cho các CACS đang thừa lệnh ngăn cấm chúng tôi, hát 1 Thánh Ca rồi nguyện Kinh tiếp. Sau Chuỗi Mân Côi thứ 1, họ giục chúng tôi đi nhanh lên, vì xe qua lại bắt đầu xì xào quá. Trạm thứ 2 ở gần Phò Trạch khoảng cây số 25, trạm thứ 3 ở Mỹ Chánh, cây số 40 và trạm thứ 4 ở Diên Sanh, cây số 50, ngay đoạn Đại Lộ Kinh Hoàng của Mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972, nơi CS đã giết hại hàng chục ngàn người Dân vô tội Quảng Trị chạy tránh bom đạn, khi CS ngăn cấm không cho Dân chạy tị nạn vào Huế. Tại 3 trạm sau, Giáo dân bị chặn càng lúc càng đông hơn, cũng Nguyện Kinh, hát Thánh Ca, cầu nguyện cho CS, Dân qua lại cũng xì xào, riêng tại Mỹ Chánh thì gần chợ nên Dân bu quanh có tới hàng trăm, CSCS cũng muốn chúng tôi đi cho rồi, nhưng không dám cắt ngang Kinh chúng tôi, mà đợi chúng tôi Nguyện Kinh xong, rồi mới giục chúng tôi đi cho nhanh… Từ trạm thứ 1, các thanh niên chở tôi bằng xe đạp, còn từ trạm thứ 4, tôi đi bộ với một số Tín hữu bị mất chỗ ngồi trên xe khách. Đường hành hương Đại hội La Vang năm 1981, hôm đó, hôm sau và hôm sau nữa được khai thông. Lần đâu tiên sau 1975, kỳ Đại hội 1981 ấy được khoảng 10.000 Tín hữu. (Từ 1998 đến nay, những kỳ Đại hội 3 năm 1 lần tương tự, có khoảng nửa triệu Tín hữu tham dự).

7.3.Trong hơn 3 tháng, từ tháng 11-2000 đến 12-2-2001, tôi treo trên tiền đường Nhà Thờ Nguyệt Biều 2 bảng : Tự Do Tôn Giáo Hay Là Chết và Chúng Tôi Cần Tự Do Tôn Giáo. Tôi cũng cắm trên ruộng của Giáo xứ mà chúng tôi đã chủ động tự thu hồi lại cho Giáo xứ 1 bảng Chúng Tôi Cần Tự Do Tôn Giáo. Giáo xứ Nguyệt Biều tuy nhỏ, chưa đến 200 Giáo dân, nhưng đã đứng vững rất kiên cường với phong trào đấu tranh. Thật đáng tiếc, sau khi tôi đi khỏi đây, 1500m2 ruộng này lại bị mất do các người trách nhiệm sau đó đã không tiếp tục duy trì tinh thần kiên cường ấy, để CS dùng thủ đoạn chiếm đoạt lại.
* Trong hơn 3 tháng, từ ngày 12-2 đến ngày 18-5-2001, tôi làm Quản xứ An Truyền, xã Phú An, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên-Huế. Tôi nhận xứ ngày 12-2, thì ngày 13-2 tôi bị quản chế chặt trong phạm vi thôn Truyền Nam ngay. Tôi đi đâu, 50-600 Giáo dân vây kín để bảo vệ. Sau mỗi Thánh Lễ, có khi tôi giải thích các sự việc xảy ra, và hô các khẩu hiệu : Đá đảo đàn áp, Đá đảo lừa dối. Giáo dân hô vang cả Nhà Thờ với khoảng 600 Giáo dân có mặt. Mỗi khi CA, Mặt trận đến gặp tôi tại Nhà xứ. Trao đổi vài câu, khi thấy CS bắt đầu giở giọng điệu tuyên truyền, tôi nhắm mắt lại, tức khắc giáo dân hát Kinh Hòa Bình để tiển đưa CS về ngay. Khi tôi bị mời đến Trụ sở xã làm việc, Giáo dân đến bao vây Trụ sở xã và hô to các khẩu hiệu, đòi CS phải để tôi về sớm,…Giáo xứ An Truyền đã liên tục biểu tình trong hơn 3 tháng, bằng các công việc truyền thống quen thuộc, nhưng đã được cử hành hoặc thực hiện trong tinh thần đấu tranh cao độ.

7.4.Ngày 18-5-2001, tôi bị bắt lần thứ 3 ở Giáo xứ An Truyền, với một lực lượng đến 600 CA, bị giam ở lao Thừa Phủ, Huế. Tôi luôn mang tâm trạng người đi nhận Nhiệm sở mới đặc biệt, không phải do Đức TGM bổ nhiệm, mà là chính Chúa Kitô trực tiếp bổ nhiệm, thấy được gặp càng đông CB CS thì càng mừng, vì có dịp rọi chiếu sự thật, lẽ phải cho họ, bênh vực cho Đồng bào và các Tôn giáo. Do đó, tuy là tù nhân, chẳng những không sợ hãi mỏi mệt, nôn nóng được thoát tù, trái lại luôn mang vị thế của một Chiến sĩ chủ động chinh phục.
Cả 4 lần bị bắt, tôi đều có phản ứng như nhau : Ngồi trên xe, tôi xin trao Nhiệm sở cũ cho Chúa, xin ơn soi dẫn để đủ sức thi hành nhiêm vụ mới, tức khắc tôi coi CA áp tải tôi và tài xế là những linh hồn tôi có nhiệm vụ phải cầu nguyện và giới thiệu Chúa, Sự thật, Lẽ phải cho họ.
Bị đẩy vào buồng giam, tôi luôn quỳ xuông, cúi hôn nền đất, nhận Nhiệm sở mới, coi Ban Giám thị, các Cán bộ và tất cả tù nhân là những tâm hồn mà Chúa đã trao phó cho tôi chăm sóc. Dù đang tuyệt thực để phản đối, đêm đâu tiên, cả 4 lần bị bắt, tôi vẫn an giấc như ở nhà. Hôm sau, tôi đang tuyệt thực để phản đối, bị dẫn đi thẩm vấn. Bắt đầu, tôi phủ đầu chiếm thượng phong ngay : "Các ông giết được Đức TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền, mà chừa tôi lại là sai lầm. Nay bắt được rồi, với phương tiện khoa học đầy đủ trong tay, liệu triệt tiêu tôi cho được. Nếu lượng không đủ sức triệt tiêu tôi được, thì phải cẩn thận. Vì chính tôi sẽ góp sức hạ bệ ông HCM xuống, góp sức bứng gốc thần tượng giả tạo ấy, không phải vì thù hận gì cá nhân ông ấy. Hằng ngày tôi vẫn cầu nguyện cho ông ấy hàng chục lần. Nhưng tôi phải trả lại sự thật nguyên vẹn cho Dân tộc tôi, phải giải thoát hàng trăm triệu học sinh-sinh viên khỏi học và viết những điều dối trá, trong đó có con cháu các ông." Họ bị chấn động, rơi vào thế thụ động, bất lực, vô hồn. Nói xong, tôi im lặng hoàn toàn, chỉ ngồi nhắm mắt, cầu nguyện, nghe và cười.

- Lần khác, có cả đại diện Viện Kiểm sát, Tòa án, Sở Tư pháp, Sở Công an,… tất cả gần 15 người. Thấy dịp tốt, tôi ra chiêu ngay: "Các ông đừng nghĩ rằng đông mà uy hiếp được tôi. Nếu 1 triệu khẩu súng chĩa vào tôi mà Chúa không muốn, chẳng có khẩu nào nổ. Nếu 1 triệu viên đạn bắn vào tôi mà Chúa không muốn, chẳng có viên đạn nào giết tôi chết cả. Các ông đừng mất công suy nghĩ tìm biện pháp gì khuất phục tôi. Tôi cũng rét, nóng, cũng đói, khát, khổ, đau,… như mọi người, nhưng tôi có một vũ khí luôn hữu hiệu." Họ hỏi : "Vũ khì gì ?" Tôi đáp : "Tôi cười !"  Tất cả đều hụt hẫng và bối rối. Tôi áp đảo tiếp: "Cảm ơn các ông đã đến làm việc với tôi đông như vậy. Nhưng để bắt đầu, tôi xin hỏi : Ai trong các ông chưa từng lấy sự dối gạt mà làm việc thì có thể làm việc với tôi. Ai thường dùng sự dối trá mà làm việc thì đừng làm việc với tôi. Hãy đưa sự thật, lẽ phải ra làm nền tảng để làm việc với nhau. Chỉ có sự thật và lẽ phải khuất phục được nhau thôi. Ngoài ra, tôi chỉ cười." Nói xong, tôi đưa mắt một vòng nhìn thẳng vào từng người. Tất cả gần 15 đôi mắt đều cụp xuống, không ai dám nhìn thẳng vào mắt tôi cả.

- Lần khác, 2 trung tá CA thẩm vấn tôi. Tôi đang tuyệt thực khoảng trên 20 ngày rồi, ngồi chơ vơ trên ghế không tựa, nhắm mắt cầu nguyện và nghe họ mắng chửi, lên lớp… Thình lình, một tiếng sét lớn đánh rất gần, phòng bên cạnh cháy một TV, khói tỏa mù mịt, 2 trung tá hốt hoảng "khẩn trương" theo phản xạ chui xuống bàn núp. Lát sau, 2 ông đứng lên, phủi bụi áo quần, thấy tôi vẫn bình thản ngồi chơ vơ. Tôi chỉ nói nhỏ : "Sét đánh gần quá !" Họ lúng túng, bối rối, thu dọn giấy tờ cho vào cặp rồi nói :"Thôi, hôm nay chúng ta nghỉ".

Đợt thẩm vấn 2001 ấy, tôi ngồi bị thẩm vấn sáng-chiều suốt 5 tháng, không đáp 1 lời thẩm vấn nào. Ra tòa, được mặc một áo sơ-mi trắng vô tội, sau này tôi gửi nhờ gia đình đưa về, đã bị tịch thu mất, tôi nhắm mắt im lặng suốt phiên xử hoàn toàn. Tôi bị kết 15 năm + 5 năm quản chế.

7.5.Ngày 29-3-2007, tôi bị bắt tù lần thứ 4 tại Nhà Thờ Bến Củi, xã Phong Xuân, huyện Phong Điền, tinh Thừa Thiên-Huế. Trước đó, tôi đã cảnh báo : "Đưa tôi ra tòa, tòa chưa xử thì tôi vẫn là một linh mục bình thường, phải để tôi mặc áo linh mục. Còn nếu các ông cứ lấy bạo lực mà lôi tôi ra tòa, thì các ông tự chuốc lấy thảm bại đấy." Khi bắt tôi, phỉnh gạt là mời tôi ra trụ sở thôn để làm việc. Thực ra lấy một chăn vải xanh lớn trùm tôi lại bồng bỏ lên xe. Vào lao Thừa Phủ, cưỡng bức lột áo linh mục, tước đoạt 1 tràng Chuỗi Mân côi, 1 kính viễn thị đọc sách. Đến nay vẫn chưa trả cả 3 thứ ấy. Hôm sau, cưỡng bức tôi mặc một áo sơ-mi màu tím than của ai đó (sơ-mi này hiện được cất giữ cẩn thận, sẽ được bán đấu giá làm từ thiện thời hậu CS), ngay cả áo lót màu trắng cũng không cho mặc (tôi đòi lại và nhét vào túi quần), sợ tôi cởi áo ngoài, lộ áo trắng trong ra, lôi tôi ra tòa xử ngay, dù mới bị bắt 15 tiếng đồng hồ từ chiều hôm trước, chưa lấy được 1 lời cung nào, diễn ra PHIÊN TÒA BỊT MIỆNG 30-3-2007 tại Huế rất vui nhộn, một điển hình Biểu tình Ôn hòa Bất Bạo động Toàn diện như sau :
* Ngay từ đầu, tôi phủ nhận phiên tòa ô nhục này, nên một mặt tôi cầu nguyện rất thiết tha để được ơn Chúa soi dẫn sao cho vở kịch tôi diễn thật thành công và cầu nguyện cho Tổ quốc, Đông bào và cả CS nữa, một mặt tôi cố tình trì lại không chịu bước vào tòa, để bị 2 CA bấm chặt 2 cánh tay đến bầm tím cả tháng sau mới hết, lôi tôi đi như một con chó, thi thoảng còn bị đá thúc phía sau. 2 CA càng bực mình, càng thô bạo, tôi lại càng vui mừng, vì cả 2 ngây ngô vô tình nhập vai rất đạt mà không ngờ. Cả hội trường nóng lên từng phút khi thấy tôi bị lôi đi quá thê thảm. Tôi cố nín cười, lượng định tình hình để chọn thật nhanh 1 trong 3 phương án : - Hoặc lên tiếng mời Hội đồng xét xử, Đại diện Viện Kiểm sát Nhân dân, cả hội trường,… tham gia Khối 8406, như tôi vẫn mời các Cán bộ Viện Kiểm sát và CA tham gia, trong hơn 1 tháng tôi bị quản chế tại Nhà Thờ Bến Củi mỗi khi có dịp gặp. - Hoặc lên tiếng chứng minh Tự do Ngôn luận  hiện nay ở VN còn thua thời Tuyên ngôn ĐCS của Các Mác tại Luân Đôn cách đây hơn 150 năm, thời báo Tiếng Dân của cụ Huỳnh Thúc Kháng tại Huế và Tiếng Chuông Rè của ông Nguyễn An Ninh tại Nam Bộ thời Thực dân Pháp cách đây gần 90 năm. - Hoặc đọc thơ để bị bịt miệng. Vì 2 phương án trên khó thành công như ý được. Tôi chọn phương án 3.
* Vì thế, ngay khi bị gọi đến tên, đứng dậy, tay được tháo còng số 8, 2 tay tìm cách mở cúc áo tím than để mặc vào áo lót trắng nhét sẵn trong quần, nhưng bị 2 CA ngăn lại, tôi vội đọc 2 trong số các câu thơ tôi dự kiến sẽ đọc trước tòa, và đã nhờ bạn hữu phổ biến trên internet : "Tòa án CS VN, Trò hề bỉ ổi ngàn năm chê cười…" Một hoặc 2 bàn tay vội bịt miệng tôi và 2 CA lôi tôi ra ngoài. Tôi thấy đã diễn ra như dự kiến, biết mình đã thành công phần nào rồi, đã thay tôi nói lên bằng hàng vạn lời rồi, nên khi bị lôi đến cửa phòng xử, tôi ngoái đầu đọc tiếp 2 câu : "Quan tòa một lũ đười ươi, tay sai nô lệ xử người nào đây ?". Bị bịt miệng lần 2 và lôi ra ngồi ở phòng cách ly. Vì thiếu thời giờ, lựa chọn, tôi đã đọc câu đầu ngôn từ quá mức cần thiết. Đáng lẽ, chỉ cần đọc "Quan tòa kịch bản sẵn rồi…" là đúng mức. Nhân đây, tôi muốn ngỏ lời xin lỗi Hội đồng xét xử hôm đó về cụm từ "lũ đười ươi" vượt quá mức cần thiết, chỉ vì thiếu thời giờ để cân nhắc lựa chọn. Tôi lại bị lôi vào tòa, bị gọi đứng dậy. Tôi đọc lại 2 câu đầu tiên, bị bịt miệng lần 3 và bị lôi ra. Rồi lại bị lôi vào tòa, bị gọi đứng lên. Tôi đọc 2 câu thơ mới : "Lầm sai ngập cả đất trời, Bạo lực, bịp lừa, độc tài, bít bưng." Bị bịt miệng lần 4, bị lôi ra. Lại bị lôi vào, tôi tận dụng đọc thơ thêm để cho các phóng viên có cơ hội chụp được hình. Tôi đọc tiếp : "Cộng sản chỉ có luật rừng, Độc tôn, độc hại, độc quyền, Hồ-Mao". Bị bịt miệng lần 5, bị lôi ra. Bị lôi vào, lại bị gọi đứng lên. Tôi đưa 2 tay bị còng lên cao và hô to : "Ô nhục, phiên tòa ô nhục !". Bị bịt miệng lần 6, tôi đưa chân phải đạp về phía vành móng ngựa. Thực ra, vành móng ngựa bằng gỗ rất cứng, khá nặng, khá xa, cách tôi trên 2m, làm sao tôi đạp hoặc đá trúng được ? Hơn nữa, lúc đó, bên trong vành móng ngựa, có 4 bạn cùng bị xử với tôi. Tôi lại đang tuyệt thực ngày thứ 8 rất yếu sức. Tôi chỉ muốn nói : Tôi đạp đổ nền tư pháp CS này. Việc dàn dựng ngụy tạo cho vành móng ngựa trượt chạy là cố ý vu cáo tôi có hành vi côn đồ quậy phá, nên phải bịt miệng (? !). Hoàn toàn bịa đặt. Tôi bị kết 8 năm + 5 năm quản chế.

7.6.Tuyệt thực để có giấy bút viết
: Trong 2 đợt tù 2001-2005 và 2007-2010, tôi muốn viết một số điều về Tự do Tôn giáo và về các sai lầm của CSVN, nhưng không có giấy bút dễ dàng. Năm cuối mỗi đợt mới được giữ giấy bút riêng. Mỗi dịp các quan chức lớn của CSVN hoặc phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao,… nói dối như : "Ở VN, không hề có tù nhân chính trị, tù nhân tôn giáo, tù nhân lương tâm…", hoặc xảy ra các vụ đàn áp tại Loan Lý, Đức Mẹ Bàu Sen, Tam Tòa, Tòa Khâm Sứ, Thái Hà, Đồng Chiêm,… (vụ Cồn Dầu xảy ra khi tôi đã về điều trị tại Nhà Chung Huế), tôi đều tuyệt thực để hiệp thông bên này và phản đối bên kia. Bị lập biên bản chống đối, mỗi bữa cơm 1 bản, mỗi ngày 3 bản, tôi tận dụng để viết vào mặt sau của tờ biên bản những điều để bênh vực các Tôn giáo, Giáo hội Công giáo VN, phê phán CSVN, sự thật về HCM, đặt lại nền tảng đạo đức cho Dân tộc VN,… Trong 3 năm tù 2007-2010, tôi tuyệt thực hơn 50 bữa, được viết hơn 50 trang cho các CB giáo dục, an ninh, Ban Giám thị, Cục An ninh, Tổng cục An ninh và có thể cả Bộ trưởng Bộ CA đọc, để họ chuyển đổi từ từ. Một số CB nói nhỏ vào tai tôi: "Cảm ơn Lm, nhờ Lm chúng tôi biết được nhiều sự thật." hoặc : "Tôi rất thích gặp Lm để nghe Lm nói, nhưng khó gặp được quá. Chúng tôi biết những điều Lm nói là đúng"…

7.7.Liên tục biểu tình một mình ngoài đường trước cổng Nhà Chung hoặc bên trong 2 cổng và trong sân Tòa TGM và Nhà Chung Tổng GP Huế. Trong các ngày CN 9, 10, 12, 13, 15, CN 16, 17-1, tôi đều có đơn độc biểu tình, hoặc để hiệp thông với các cuộc biểu tình có thể diễn ra trong quốc nội hoặc hải ngoại (CN 9 & 16-1, chính ngày khai mạc Đại hội ĐCSVN 12-1), hoặc để tự biểu tình 1 mình (10, 13, 15, 17-1: Hiệp định Paris 1973). Tôi mặc áo, quàng khăn, đội mũ đều trắng, lăn xe đẩy, hoặc với một dây trợ lực chân phải bị liệt, đem theo ô nếu mưa, trước ngực/sau lưng mang các biểu ngữ có thể thay đổi : DÂN LÀ CHỦ, CHỐNG GIẶC TÀU, VN ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG, ĐA NGUYÊN HAY LÀ TÀN LỤI, ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG LÀ THĂNG HOA, ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG LÀ HÒA BÌNH, ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG LÀ VỮNG BỀN, KIÊN TRÌ GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CS…
Chỉ có sáng ngày 10-1, tôi lách ra được ngoài đường Phan Đình Phùng, trước cổng Nhà Chung, do đa số CA đi uống cà phê sáng, số ít còn lại ngồi núp mưa lạnh trong lán công nhân làm cầu Phủ Cam gần đó, các CA chỉ yêu cầu tôi vào, chứ không dám đụng vào người tôi, sợ tôi ngã lăn ra thì quá phiền, tôi đứng và ngồi bên lề đường, một người cháu cầm ô che mưa giúp. Vì gió khá lạnh, trời lại mưa, quần áo tôi bị ướt, nên 12g30 thì 2 Đức Giám mục nhờ 2 Linh mục đến bảo tôi về phòng kẻo sinh bệnh. Tôi đã vâng lời, nhưng trước khi về, tôi đã ngỏ lời với hơn 15 CA bao vây tôi, kêu gọi họ ủng hộ việc chống giặc Tàu và chuyển đổi chế độ CS. Họ nghiêm túc nghe trong im lặng suy tư.
Các ngày khác, tôi chỉ lăn xe chạy qua lại giữa 2 cổng Tòa TGM và Nhà Chung Tổng GP Huế, không thể ra ngoài được, vì mỗi cổng khoảng 15 CA canh gác ngày đêm, thoáng thấy tôi là CA khép chặt cổng ngay, đứng chắn bên ngoài, che không cho Dân qua lại đọc thấy các biểu ngữ tôi mang trên mình. Mỗi ngày, tôi lăn xe 1 lần buổi chiều khoảng 1-2 giờ đồng hồ, có ngày 2 lần sáng chiều 3-4 giờ. Riêng 3 ngày nay 18, 19 và 20-1, tôi bị cảm lạnh, sổ mũi nhiều, không ra ngoài trời được.
Tôi vừa chạy, vừa tiếp xúc một số Học viên tham dự các lớp học ở Trung tâm Mục vụ Tòa TGM, hoặc Dân chúng qua lại Nhà Chung, hoặc chính các CA, vừa giải thích cho họ hiểu về Đại Họa Giặc Tàu; Tại sao muốn thắng Giặc Tàu thì phải chuyển đổi thành Dân chủ Đa nguyên Đa đảng ? Tại sao nếu không Đa nguyên thì phải Tàn Lụi, Tại sao Đa nguyên là Hòa bình, là Thăng hoa, là Vững bền,…Và muốn thế thì phải Giải Thể Chế độ CS Độc tài Độc đảng…
Tôi sẽ tiếp tục biểu tình một mình kiểu này, ít nhất mỗi ngày 1 giờ như tập đi, suốt năm 2011, nếu cần thì qua năm 2012-2013…Những dịp cao điểm thì tăng giờ "điên khùng" lên. Đa số đều hiểu việc tôi làm có vẻ dở dở ương ương, nửa điên nửa dại, nửa cuồng tín… có thể gây xấu hổ, khó chịu hoặc khổ tâm cho một số người thân không hiểu, nhưng thực ra góp phần nuôi dưỡng phong trào cả quốc nội lẫn hải ngoại, gây lúng túng khó xử cho BCT ĐCSVN rất nhiều, làm lung lay CSVN tận gốc. Có lẽ sau Đại hội Đảng CSVN khóa XI, đã có lãnh đạo chịu trách nhiệm, CA sẽ chấm dứt cuộc hành quân canh gác tôi ngày đêm bằng 1 trong các biện pháp sau đây :
- Bắt đưa vô lại trại giam ít nhất 2-3 năm - 5 năm rồi tính. (BCT mới chấp nhận chịu áp lực quốc tế, kể cả tình huống xấu nhất xảy ra : tôi sẽ chết. Tôi rất mong giải pháp này, nếu Chúa đón nhận tôi).
- Áp lực Tòa TGM Huế để đưa tôi đi quản chế tại một giáo xứ nhỏ và hẻo lánh nào đó. (Tòa TGM Huế hiện nay thừa sức đề kháng lại, không như 3 lần trước đây nữa đâu).
- Mong ước tôi sớm lên tiếp tục ĐT/BTÔHBBĐTD trên Thiên đàng. (Do Chúa quyết định).
- Rút bớt lực lượng rồi đặt một chốt canh gác thường trực 2 cổng Tòa TGM và Nhà Chung Huế. (Sẵn thuế của Dân, đặt bao nhiêu chốt chẳng được. Chỉ đến thế thôi. Bế tắc. Bó tay. Hết).
Còn tôi thì vẫn luôn : An nhiên tĩnh định trước ma lực khen chê.

Và : Con tỉnh thức giữa cuộc đời đầy giông bão.
Tình con từng ngày từng bữa cháy tiêu hao.
Bừng sáng chân an tận đáy sâu tĩnh định.
Buông bỏ lao xao, Phượng hoàng mãi bay cao.

Giờ phút nào tôi cũng sẵn sàng nhận Nhiệm Sở Mới trong một trại giam nào đó, do Chúa Kitô trực tiếp cắt cử, trên Giấy Bổ Nhiệm bằng vàng ròng 999.999.999. @@@    

Back to top
« Last Edit: 01. Feb 2011 , 07:15 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #46 - 08. Feb 2011 , 23:25
 
Các nhà dân chủ VN nghĩ gì về cuộc “Cách Mạng Hoa Lài”?


...



Thanh Quang,

phóng viên RFA


...


Bộ trưởng Ngoại giao Slim Amamou tuyên thệ nhậm chức với sự bất mãn cao độ của dân chúng hôm 18/1/2011.

Cuộc “Cách Mạng Hoa Lài” ở Tunisia loại được gần như cả chế độ độc tài dài lâu Zine al-Abidine Ben Ali và tiếp tục làm chấn động thế giới Ả Rập, nhất là tại Ai Cập hiện giờ, hẳn mang lại một “luồng gió mát” cho phong trào dân chủ tại VN.

Các nhà dân chủ đón nhận “luồng gió mát” đó ra sao?


Vui mừng và hy vọng

Nhiều nhà dân chủ trong nước bày tỏ vui mừng và hy vọng sẽ có đổi thay từ biến cố Ả Rập. Chẳng hạn như từ Hà Nội, LS Lê Thị Công Nhân, một nhà bất đồng chính kiến dũng cảm, bày tỏ tâm trạng ấy như sau:

“Qua tiếp xúc với một số người và cá nhân tôi thì tôi thật sự cảm thấy rất vui mừng cũng như rất bất ngờ về sự kiện đó vì tất cả chúng ta đều biết rằng ngày hôm trước chẳng ai ngờ được như vậy và ngày hôm sau thì tất cả hãng thông tấn đưa tin rầm rộ khiến tôi thậm chí còn nghĩ là không biết thực tế có tới mức độ như vậy không.
Với sự kiện ở Tunisia rồi Ai Cập và các nước Ả Rập khác, tất nhiên những người như chúng tôi trong phong trào dân chủ quan tâm đến vấn đề chính trị nói chung và dấn thân vào hoạt động chính trị bên “lề trái” thì chúng tôi đặc biệt quan tâm hơn và vui mừng.

Và tôi tin chắc rằng những người lãnh đạo của CS VN nói riêng và cả đảng CS nói chung sẽ quan tâm và suy nghĩ. Vì thực chất họ biết là có những tương đồng với những thế chế bị lật đổ đó, nên họ phải suy nghĩ đến sự đổi thay.”


...


Bảng xếp hạng về mức độ tự do ở châu Á của Freedom House.


Khuyến khích và gợi ý

Tại Saigòn, nhà bất đồng chính kiến hàng đầu, BS Nguyễn Đan Quế, nhận định rằng đây là diễn biến trọng đại có tính cách khuyến khích và gợi ý cho phong trào dân chủ ở nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là tại VN và cả Miến Điện ở vùng Đông Nam Á. Và ông nhấn mạnh tới xu thế dân chủ hóa toàn cầu như sau:

“Việc đầu tiên cần phải nói là phong trào dân chủ nằm trong xu thế toàn cầu. Chúng tôi nương theo cả một xu thế toàn cầu, nghĩa là có được sự ủng hộ, hoan nghênh của xu thế thời đại. Bây giờ xu thế thời đại đang nằm trong tay của những người hoạt động trong nước này.

Tôi có thể nói vắn tắt rằng chuyện thay đổi từ bên trên xuống gọi là đổi mới cải tổ do Bộ Chính trị thực hiện, thì họ bắt đầu làm từ năm 1986 đến giờ là 25 năm rồi. Về mặt kinh tế, với số vốn rất lớn do ngoại quốc đầu tư vào, giúp rất nhiều, nhưng phải nói rằng VN sử dụng đồng vốn đó rất kém cỏi, kế hoạch phát triển kinh tế không tương xứng với tiền đầu tư vào. Đó là một sự thất bại lớn lao trong việc phát triển kinh tế khiến đưa đến hố ngăn cách giàu-nghèo ở VN ngày càng tăng. Trong khi đại đa số rất nghèo thì thiểu số giàu có lợi dụng quyền thế, tham nhũng để làm giàu thêm.

Giữa lúc lòng dân bất mãn cộng thêm xu thế thời đại như vừa nói thì, trong kỷ nguyên bùng nổ thông tin với kỹ thuật mới về Internet, điện thoại di động, Twitter, Facebook…, với những cái gương đã và đang xảy ra ở Tunisia, Ai Cập thì phong trào dân chủ không cần phải tổ chức như ngày xưa. Nhưng lòng dân đã như thế, xu thế thời đại đã như thế trong khi các cường quốc đều muốn có một sự thay đổi dân chủ để phát triển, thì theo tôi, phong trào dân chủ VN có được những yếu tố thuận lợi. Có thể sau những diễn biến ở Tunisia, ở Algeria, ở Ai Cập thì cuộc cách mạng dân chủ khắp nơi trên thế giới, đặc biệt ở VN và Miến Điện có rất nhiều cơ may xảy ra trong một thời gian rất nhanh.”



Tạo được tiền đề


...

Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Phú Trọng tại phiên khai mạc Đại hội Đảng lần 11 hôm 12/1/2011.


Các nhà dân chủ trong nước nhận định rằng diễn biến Tunisia, Ai Cập và những nước Ả Rập hiện giờ chủ yếu nêu lên tấm gương về sự vùng dậy của quần chúng trước ách độc tài, độc đoán và tình trạng tước bỏ quyền sống của người dân. Và dù phương cách phản ứng có khác nhau giữa những xứ Ả Rập và phong trào dân chủ tại VN, nhưng các nhà dân chủ tin rằng kết quả cuối cùng vẫn bắt nguồn từ tình trạng người dân không chịu đựng nỗi sự đàn áp xem chừng như ngày càng mạnh mẽ trong nước. Từ Hà Nội, Giáo sư Nguyễn Thanh Giang nhận xét:

“Tôi nghĩ là ở VN, khung cảnh rồi đây sẽ không giống hệt như Tunisia. Nhưng tình trạng chín mùi của nó cũng đã tạo được tiền đề. Đặc biệt là sau Đại hội 11 của đảng CS, lòng người có điều gì đó bức bối – bức bối trong nhiều tầng lớp: tầng lớp xã hội và cả tầng lớp elite ngay chính trong đảng. Người ta tưởng rằng đường lối mới sau Đại hội 11 sẽ khá hơn, cởi mở hơn, sẽ dân chủ hơn được một chút nào. Nhưng dấu hiệu trước mắt thì thấy không có gì khả quan cả.

Tôi nghĩ ở VN rồi sẽ bùng nổ biến cố kiểu khác hơn Tunisia. Nhưng kết quả cuối cùng vẫn là phát xuất từ tình trạng người dân không chịu nỗi sự độc tài, độc đoán, áp bức đối với quyền sống của con người. Cho nên có người nói Tunisia là hôm nay và VN sẽ là Tunisia ngày mai. Điều đó sẽ là hiện thực nếu con đường đàn áp độc tài độc đoán này không được cải thiện.”



An phận và nhẫn nhục?

Nhưng nhiều người e rằng “hoa lài” Tunisia, dù đang lan tỏa đáng ngại trong thế giới Ả Rập, khó có thể tỏa hương tới VN vì trước hết bộ máy đàn áp của Hà Nội, nói theo lời blogger Tô Hải, “kinh lắm”. Lại thêm người dân xem chừng như an phận với những gì họ đang có so với trước kia. Mối quan ngại đó cũng được LS Lê Thị Công Nhân bày tỏ:

...

Hàng chục ngàn người biểu tình tại Công trường Tahrir hôm 04/02/2011 cho biến cố “Ngày lên đường” đòi TT Hosni Mubarak từ chức sau khi ông tuyên bố không thể ra đi vào lúc này vì sợ Ai Cập sẽ bị hỗn loạn.

“Tôi cảm thấy là cho tới giờ phút này, chế độ độc tài toàn trị VN vẫn bưng bít được thông tin, vẫn ngăn chặn được những sự kiện cách mạng dân chủ đang nổ ra tại hàng loạt những xứ Ả Rập như vậy.

Trong dân cư VN, trong cộng đồng mà tôi đang sống giữa thủ đô Hà Nội thì theo cảm nhận của tôi thực sự là những sự kiện ấy không ảnh hưởng đáng kể gì đến dân chúng. Nhiều người tôi thấy họ chẳng biết Tunisia là ở đâu hay Bắc Phi là ở chỗ nào. Một mặt thì khoảng cách địa lý khá xa xôi, mặt khác về văn hóa có một sự khác biệt rất lớn.

Nhưng theo tôi, sự khác biệt quan trọng ở đây là hướng tiêu cực nghiên về phía VN. Tức là dân VN chúng ta, phải thẳng thắn mà nói, quá an phận và nhẫn nhục. Cho nên sự thay đổi theo hướng như các nước vừa nói thì có lẽ trong tương lai gần, tôi không nghĩ có ảnh hưởng gì nhiều tới VN. Nhưng trong tiến trình phát triển dân chủ của thế giới, của cả nhân loại thì rõ ràng đấy là những sự kiện rất bất ngờ và có ảnh hưởng lớn.”



Sức mạnh của lòng dân

Và lịch sử từng chứng minh rằng sức mạnh của lòng dân mới chính là yếu tố sau cùng quyết định sự tồn tại của một chế độ. BS Nguyễn Đan Quế đề cập tới nhân tâm ấy trong xu thế dân chủ hiện nay:

“Nguyện vọng của người dân VN bây giờ là muốn gì ? Nhân dân VN không chấp nhận một sự lạm dụng quyền thế quá đáng của cả một hệ thống chính trị, của cả một hệ thống chính quyền. Nhân dân không thể chịu đựng được nữa. Người ta muốn một nước VN mới, tôn trọng nhân quyền, thực thi dân chủ, có tự do. Thì đây là lúc tiếng nói của dân tộc VN, trong đó có tiếng nói của giới bị áp bức thấp cổ bé miệng. Và chính quyền phải nghe. Tôi nghĩ rằng xu thế thời đại sẽ ủng hộ tiếng nói của anh em dân chủ chúng tôi.”


Thưa quý vị, sau khi tạp chí Asia Times cảnh báo tình trạng áp bức, bất công xã hội tiếp diễn tại VN có thể tạo điều kiện cho “hương lài Tunisia” lan tỏa tới VN thì mới đây, nhật báo Tribune De Genève của Thụy Sĩ có bài đề cập tới sự tương đồng giữa chế độ độc tài Tunisia vừa sụp đổ với các thể chế toàn trị như VN và cả TQ.

Nội dung bài báo có đoạn mô rả rằng
“Tại TQ và VN, các chế độc độc tài CS đã biến thành tập đoàn Mafia Đỏ tham ô trắng trợn, cai trị không khoan nhượng từ hơn 6 thập niên nay, nơi mà sự đàn áp đẫm máu còn tàn tệ gấp nhiều lần chế độ Ben Ali ở Tunisia… Dân chủ chỉ có được khi chính người dân bất mãn cùng cực, nổi dậy, xuống đường biểu tình như đã thấy ở thế giới Ả Rập”
.
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #47 - 12. Feb 2011 , 11:55
 

Lính Việt Nam sẽ theo gương Ai Cập hay Trung Quốc?


VOA

Những biến động ở Ai Cập hồi gần đây đã khiến nhiều người, đặc biệt là những người quan tâm tới triển vọng phát triển dân chủ ở Việt Nam, nêu lên câu hỏi “Khi nào Việt Nam sẽ có một phong trào xuống đường đòi dân chủ như vậy?”
Một câu hỏi khác cũng không kém phần quan trọng là "Trong trường hợp xảy ra một cuộc biểu tình như cuộc biểu tình ở Cairo, liệu những người lính Việt Nam sẽ theo gương binh lính Ai Cập để không nổ súng vào người biểu tình hay họ sẽ bước theo vết xe đổ của quân đội Trung Quốc năm 1989 để dùng xe tăng súng máy bắn giết thường dân vô tội?"
Mời quí vị theo dõi ý kiến của một số các nhà tranh đấu cho dân chủ Việt Nam về vấn đề này trong tiết mục Nhìn Về Á Châu do Duy Ái phụ trách.




VOA: Khả năng xảy ra một cuộc nổi dậy qui mô lớn, hòa bình để đòi cải cách chính trị ở Việt Nam?


...Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang

Nguyễn Thanh Giang (Hà Nội): Dưới chế độ độc tài nói chung hay dưới một chế độ chuyên chế, công an trị, dự đoán khả năng và thời điểm mà nhân dân có thể vùng dậy là việc làm khó. Ngay trước ngày 9 tháng 11 năm 1989 không chỉ người ở các châu lục khác mà chính người Đức cũng không ngờ đêm đó bức tường Berlin sụp đổ; khi tổng bí thư đảng cộng sản Rumani lên đoạn đầu đài, ai có thể tưởng tượng nổi mới trước đó ít ngày bài diễn văn của ông ta trong đại hội đảng còn được vỗ tay đến hàng trăm lần.

Ở Việt Nam cách đây mươi năm nhân dân Thái Bình đã từng vùng dậy; cách đây một vài năm hết Thái Hà lại Tam Tòa và giáo xứ Vinh, rồi hàng vạn đồng bào Bắc Giang từng kéo đến xô đổ cổng công đường tỉnh… nhưng rồi đại hội XI Đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn được tuyên bố là thành công rực rỡ.

Khả năng sắp hay chưa thể xẩy ra một cuộc nổi dậy quy mô lớn ở Việt Nam đều lớn như nhau. Xin nói rõ: Không phải đều như nhau, mà là đều lớn như nhau.

Duy yêu cầu đòi cải cách chính trị thì đã có và hiện đang trở nên hết sức bức thiết. Điều này không chỉ biểu hiện ở những người nông dân bị bọn tư bản đỏ câu kết với chính quyền cướp đất cướp ruộng, không chỉ biểu hiện ở những công nhân bị bóc lột làm cho cuộc sống bần cùng, cơ cực hơn công nhân ở các nước tư bản mà biểu hiện quyết liệt ngay trong giới elit của Đảng qua cuộc Hội thảo khoa học phê phán cương lĩnh Đảng do giáo sư Trần Phương, nguyên phó thủ tướng chủ trì, và đặc biệt là qua ý kiến phát biểu của nguyên ủy viên Bộ Chính trị, nguyên chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An.

Cho nên, nổi dậy quy mô lớn trên đường phố thì chưa biết lúc nào xẩy ra nhưng nổi dậy trong lòng người thì đã ở tầm quy mô lớn.



...Bác sĩ Nguyễn Đan Quế

Nguyễn Đan Quế (Sài Gòn): Từ tháng 1-2011 cho đến nay, làn sóng biểu tình đòi Dân Chủ dồn dập nổ ra ở một loạt các xứ Ả Rập như Tunisia, Algeria, Yemen, Sudan… và đặc biệt là Ai Cập, đang thôi thúc mạnh người dân Việt đứng lên đòi Nhân Quyền và Dân Chủ.

Và khả năng nổi dậy hòa bình có qui mô lớn trên toàn quốc để buộc Bộ chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam phải tôn trọng Nhân Quyền và thực thi Dân Chủ là rất cao. Giới trẻ Việt Nam đang bảo nhau cách sử dụng điện thoại di động, email, Internet, Facebook, Twitter… để liên lạc, huy động, tổ chức, vào thời điểm thích hợp, đông đảo quần chúng xuống đường với khí thế để đòi Dân Chủ Hóa đất nước, giống như ở Ai Cập.

Điều đặc biệt đang diễn ra ở Ai Cập hiện nay là gì? Nếu không phải lần đầu tiên các siêu cường không khai thác các phe phái, xúi dục đối đầu nhau. Đa số đều đứng về phía Sức Mạnh Quần Chúng, kêu gọi chính quyền không đàn áp dân, và nhất là biểu đồng tình với thái độ trung lập của quân đội. Trung cộng không muốn xáo trộn trong nước mình, nhưng cũng không chống đối chuyển đổi Dân Chủ trong các nước Ả rập.

Theo tôi, một khi tổng nổi dậy nổ ra ở Việt Nam, Bắc Kinh vì quyền lợi hợp tác đa phương với các siêu cường khác sẽ: không những không thực tâm giúp Hà Nội, mà còn lũng đoạn thêm, làm suy yếu Bộ chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, đưa đến tình trạng bất lực phải nhượng bộ trước Sức Mạnh Quần Chúng đang dâng cao đòi quyền sống và Dân Chủ.



...Giáo sư Đoàn Viết Hoạt

Đoàn Viết Hoạt (Virginia): Rất nhiều điều không thể tiên liệu trước được, ngay như ở Tunisie, Ai cập vừa qua. Tuy nhiên theo tôi, một cuộc nổi dậy qui mô lớn tại Việt Nam chỉ có thể xẩy ra khi có những điều kiện sau đây:

(1) Kinh tế suy thoái nghiêm trọng, vật giá gia tăng không kiểm soát được, đời sống dân chúng khó khăn, chính quyền gần như bất lực.

(2) Tỷ lệ thanh niên “nhàn rỗi” tại các thành phố lớn ngày càng cao: không có hoặc rất ít việc làm, dù hình thức nào, và cũng không vào được các trường đại học.

(3) Các nhóm chống đối hoạt động hữu hiệu, có tổ chức và phối hợp tốt, có phương tiện và kỹ thuật cao, vượt qua được an ninh, tận dụng được hệ thống thông tin điện tử, đưa ra các khẩu hiệu đáp ứng nguyện vọng quần chúng.

(4) Thành phần cấp tiến trong đảng Cộng Sản cân bằng và vượt trội về ảnh hưởng và lực lượng với thành phần bảo thủ.

Điều kiện 1 và 2 là mấu chốt, cho đến nay chưa có, hoặc chưa đủ, và do đó cần được theo dõi sát. Khi có 1 hoặc cả 2 tình trạng này thì chỉ cần một biến cố nhỏ cũng có thể tạo bùng nổ. Cho đến nay đã có nhiều nơi có biến động, nhưng không tạo bùng nổ chính trị qui mô rộng lớn vì chưa có điều kiện 1 và 2.

Theo tôi, trừ khi có những yêu tố bất ngờ khác, biến chuyển chính trị tại Việt Nam đi theo một lộ trình khác với Tunisie, Ai Cập. Ở những nước này không có một đảng cầm quyền như đảng Cộng Sản. Tôi cho rằng cuộc cách mạng mầu Việt Nam sẽ là một hợp thể của ít nhất 3 nhân tố: (1) đại đa số quần chúng bất mãn dù thầm lặng (hiện đã có); (2) phe chống đối ngày càng mạnh lên, hoạt động tích cực, bền bỉ (dù bị đàn áp), hữu hiệu, dưới mọi hình thức, chính trị và phi chính trị (hiện chưa đủ); và (3) thành phần và quan điểm cấp tiến trong ban lãnh đạo đảng Cộng Sản ngày càng thắng thế (hiện chưa đủ). Đây là chưa kể đến các yếu tố bên ngoài tác động vào như kế hoạch bành trướng của Trung quốc, thay đổi tài trợ của quốc tế cho Việt Nam (vì không còn là nước nghèo), Hoa Kỳ gia tăng hoạt động tại vùng Đông Nam Á, người Việt hải ngoại tác động hữu hiệu hơn vào trong nước… Ba nhân tố chính đều cần thiết và tương quan với nhau trong tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, một tiến trình không thể đảo ngược. Câu hỏi hiện nay không còn là dân chủ hay không mà là dân chủ như thế nào và bao giờ. Tất cả 3 biến số trên đều luôn luôn "động" nên các bên liên quan cần theo dõi sát để có thái độ và hành động thích ứng và kịp thời.


...Nhà văn Trần Trung Đạo

Trần Trung Đạo (Boston): Việt Nam hội đủ các điều kiện khách quan dẫn đến cuộc cách mạng dân chủ. Sau 36 năm trong chế độ độc tài toàn trị, những bất mãn chồng chất mỗi ngày một cao trong ý thức của mọi tầng lớp nhân dân. Tình trạng tham nhũng ngày càng tinh vi, lan rộng khỏi biên giới quốc gia làm nhục lây cho cả dân tộc. Lãnh thổ, lãnh hải bị chiếm đoạt và đe dọa. Chính sách đổi mới của đảng trong những năm qua chỉ để ngăn cho ly nước khỏi tràn hơn là các canh tân căn bản mang lại lợi ích lâu dài cho đất nước. Sở dĩ đến hôm nay cách mạng chưa bùng nổ bởi vì các lý do chủ quan. Các phong trào dân chủ cần đặt đúng mục tiêu đấu tranh trong nhu cầu của đại đa số nhân dân, cần phối hợp nhịp nhàng hơn, trong và ngoài nước, để tạo nên một sức mạnh dân tộc tổng hợp.

Thực tế tại Tunisia và Egypt cho thấy người dân xuống đường không phải để biện minh hay phản đối các lý thuyết xa vời mà đơn giản chỉ vì các quyền lợi bản thân và gia đình họ bị xâm phạm quá mức chịu đựng. Dân chủ bắt đầu từ ổ bánh mì và tự do bắt đầu từ quyền được nói. Hosni Mubarak là một tổng thống tham quyền cố vị nhưng chưa hẳn tàn ác như đồ tể Joseph Mobutu hay Mengistu Haile Mariam. Tuy nhiên, dân Egypt vẫn xuống đường ồ ạt chỉ vì tình trạng thất nghiệp gần 10%, tham nhũng có hệ thống trong chính phủ và chênh lệch giàu nghèo sâu sắc. Xã hội Việt Nam băng hoại hơn Egypt nhiều bởi vì tham nhũng tại Việt Nam có tính đảng.

Tóm lại, cách mạng dân chủ tại Việt Nam là một biến cố không tránh khỏi nhưng nhanh hay chậm tùy sự tác động từ các yếu tố chủ quan như đã trình bày.


VOA: Nếu xảy ra một sự việc như vậy, quân đội VN sẽ theo gương Trung Quốc để đàn áp như vụ Thiên an môn 1989, hay họ sẽ làm như quân đội Ai Cập hiện nay?

Nguyễn Thanh Giang: Mặc dù 
những người lãnh đạo trâng tráo đến mức bác bỏ cả khẩu lệnh của Hồ chủ tịch “Quân đội ta trung với nước, hiếu với dân” để nhồi sọ khẩu lệnh “Quân đội ta trung với Đảng, hiếu với dân”
nhưng tin chắc rằng quân đội nhân dân Việt Nam dứt khoát sẽ không tàn sát đồng bào mình như Thiên An Môn. Ngay đối với Trung Quốc, ngày nay, tin rằng những người lãnh đạo cộng sản kia cũng không thể nào xua quân đội đi làm một Thiên An Môn thứ hai.

Tôi vững tin vào những người lính Việt Nam ngày nay bởi biết rằng không phải họ chỉ đã nhìn thấy những tấm gương ở Thái Lan, ở Tunisie, ở Ai Cập… mà gương xấu của những người lãnh đạo nói một đường, làm một nẻo và lạm dụng quyền hành để tham những, để bóc lột... làm cho họ không dại gì lấy máu đồng bào mình mà dâng hiến cho những “lý tưởng” lăng nhăng, lường gạt.


Nguyễn Đan Quế: Nhiều khả năng ở Việt Nam quân đội cũng sẽ đứng trung lập, theo gương của quân đội Ai Cập.

Cách xử sự của quân đội Ai Cập, không những không đàn áp mà còn ủng hộ đòi hỏi Dân Chủ của người dân, chắc chắn lúc có biến sẽ làm giới quân nhân Việt Nam suy nghĩ rất nhiều khi ra tay đàn áp: Đứng về phía đồng bào để được trọng thị, yêu quí; hay mù quáng tuân lệnh Bộ Chính Trị ĐCSVN bắn vào đám đông biểu tình, trong đó có bố mẹ anh chị em mình, để rồi bị mọi người phỉ nhổ. Lúc đó ai chịu? Lúc đó ai thương?

Ngoài ra, hai siêu cường Mỹ - Trung, có ảnh hưởng khá lớn trong hàng ngũ tướng lãnh Hà Nội, có thể thủ giữ vai trò quan trọng trong việc khuyến khích quân đội có thái độ trung lập.

Cuối cùng, tôi muốn nói thêm là:

Trên chính trường thế giới ngày nay, năm trung tâm quyền lực kinh tế đang lộ diện. Đó là: Mỹ, Nhật, Đức với Cộng đồng Âu Châu EU, Nga & Trung Cộng (năm thủ đô đều nằm về Bắc bán cầu).

Năm siêu cường đang đi vào thế hợp tác trong Chiến Lược Toàn Cầu Đa Phương Mới để:

- một mặt, giữ vững thế của nước giầu đối với nước nghèo, loại trừ khủng bố, giữ vững an ninh thế giới cùng phát triển;

- mặt khác, chuyển giao kỹ-nghệ-hoá cho các nước nghèo (đa số ở Nam bán cầu) nhằm lấp bớt hố xa cách giầu – nghèo, với mẫu số chung là “phát triển và Dân Chủ phải song hành”.

Nói cách khác, thế giới đang đi vào Hợp Tác Bắc – Nam.

Trước tình hình thế giới đã và đang thay đổi lớn như vậy, tôi nghĩ là quân đội và chính phủ Cộng Sản Việt Nam khó lòng thẳng tay đàn áp người dân như Trung Cộng đã làm ở Thiên an môn năm 1989.



Đoàn Viết Hoạt: Quân đội ở Ai cập không đảo chánh nhưng cũng không đàn áp người biểu tình. Muốn xẩy ra như vậy ở Việt Nam, thành phần cấp tiến trong đảng CS phải mạnh hơn thành phần bảo thủ thân Trung Quốc và ảnh hưởng được quân đội. “Tự diễn biến” trong đảng Cộng Sản không đủ để đem đến dân chủ, nhưng khi có nổi dậy qui mô lớn của quần chúng thì nhờ “tự diễn biến” mà quân đội có thể “trung lập”. Công an thì khó hơn nhưng dễ bị quân đội vô hiệu hóa. Hiện có hai yếu tố đang cản trở diễn tiến này:
(1) nhiều cơ quan và lãnh đạo quân đội được chia chác quyền lợi kinh tế thương mại; (2) Tổng bí thư đảng là bí thư quân ủy trung ương. Hiểm họa bành trướng Trung Quốc và lòng yêu nước cần được đề cao để chuẩn bị cho việc vận động quân đội khi có biến động.


Trần Trung Đạo: Tôi không nghĩ giới lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam dám ra lịnh cho quân đội tàn sát nhân dân như Đặng Tiểu Bình đã làm và dù có được lịnh, quân đội cũng sẽ không tuân theo chỉ thị của lãnh đạo đảng.

Các lãnh đạo đảng không dám vì họ biết trời đất rộng bao la nhưng khó tìm đâu ra một chỗ dung thân. Không giống như số phận Amin Dada của Uganda, Siad Barre của Somalia sau khi bị lật đổ đã được các độc tài khác bao che cho đến cuối đời, trong thời đại toàn cầu hóa, bang giao quốc tế được mở rộng và các công pháp quốc tế đã được tôn trọng, số phận các nhà độc tài cũng khác. Sự kiện Charles Taylor của Liberia đang bị giam giữ tại The Hague và al-Bashir của Sudan vừa bị tòa án quốc tế truy tố dù đang là tổng thống là những bài học sống mà họ phải thuộc.

Về phía quân đội, những người lính tại Việt Nam ngày nay không phải là những người xích chân vào nòng đại pháo như trước 1975 nhưng đã có ý thức dân tộc, đã quá đắng cay khi nghe đi nghe lại khẩu hiệu rỗng “độc lập, tự do, hạnh phúc”, và đã hiểu những xương máu mà các thế hệ đàn anh đổ xuống ở miền Nam chỉ làm giàu cho một thiểu số lãnh đạo đêm nệm ấm chăn êm trong các biệt thự nguy nga, ngày sống dư thừa trong các nhà hàng sang trọng. Phục vụ trong guồng máy, người lính phải quay theo guồng máy nhưng nếu có cơ hội đứng về phía dân tộc họ sẽ đứng về phía dân tộc. Cách mạng dân chủ tại Việt Nam nay mai chẳng những sẽ không có tiếng súng, không có giết chóc, không có cốt nhục tương tàn mà còn diễn ra rất nhanh chóng, bởi vì đại đa số người Việt đang bùng cháy trong lòng một ao ước giống nhau là mong được thấy quê hương hồi sinh và thăng tiến.

Nguồn: VOA Thứ Năm, 10 tháng 2 2011

Back to top
« Last Edit: 12. Feb 2011 , 12:28 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #48 - 22. Feb 2011 , 16:20
 
Dân oan biểu tình ở Sàigon


Sáng nay 21/2/2011, dân oan từ các tỉnh miền tây, Bình Dương và các vùng phụ cận đã đồng khởi kéo về 210 Võ Thị Sáu, Sài gòn để biểu tình đòi lại nhà đất bị Việt cộng cướp bóc. Bà con trương băng kêu gọi chính quyền trả lại quyền lợi cho dân, và cũng viết trên cả áo, nón…
Dân oan sẽ còn tiếp tục biểu tình, cho tới khi quyền lợi chính đáng của họ được Việt cộng trả lại.
Trong khi đó MS Thân Văn Trường bị bọn công an cầm chân để không thể tham dự cuộc biểu tình.



MỤC SƯ  THÂN VĂN TRƯỜNG BỊ CÔNG AN TÔNG XE
MỤC SƯ  NGUYỄN MẠNH HÙNG BỊ BẮT GIỮ



TRUNG ÚY MINH, an ninh quận Thủ Đức ghi trong giấy mời của CA phường Linh Trung số 8, chính là hung thủ ra tay mưu sát Ms. Thân văn Trường.

Xin ghi lại những trích đoạn trong phần thâu âm của MS Thân Văn Trường. Có thể nói, dưới đây là đoạn thu âm rất độc đáo, MS Trường đã vạch ra cho chúng ta thấy sự rệu rã của những sỹ quan đang phục vụ cho chế độ, qúy vị không thể bỏ qua đoạn thu âm đặc biệt này:

"Trước đó 15 phút, Minh và 2 đồng chí của y là đại úy Linh và thiếu tá Ngân vừa nhận Kinh Thánh, tại CA phường Linh Trung, theo lời đề nghị của họ. nhưng chỉ 15 phút sau, 3 sĩ quan này đã ra tay hại tôi từ phía sau, Nhưng Chúa đỡ tôi thoát chết. Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời hay thương xót đầy tớ Ngài!

Tại ngã tư có đèn xanh, đỏ Kha Vạn Cân, quốc lộ 13, lúc khoảng hơn 9h sáng 21/2/2011, trung úy Minh đã tông xe tôi từ phía sau, làm tôi lao vào xe ô tô 4 chỗ chạy cùng chiều, cách đèn xanh, đỏ chừng 50 m. Rất may, đường quá đông, xe ô tô chỉ chạy bằng tốc độ người đi bộ nên không hề gì. Tôi chưa kịp định thần, lập tức trung úy Minh lao vào rút chìa khóa xe tôi, nói mời anh về phường.
Tôi nói: Minh, anh là công an mà tông xe tôi xuýt chết, mời thế hả?
Tôi bỏ xe, đi bộ liền bị trung úy Minh, đại úy Linh, thiếu tá Võ Quang Ngân bu lại chặn. Tôi đứng trên chỗ cao, ngay ngã tư la lớn:
- Đả đảo đảng cộng sản Việt Nam đàn áp tôn giáo!
- Tôi là mục sư Thân văn Trường, thưa bà con cô bác, CA bắt tù oan sai tôi, không chịu bồi thường còn hại tôi. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, chủ tịch Nguyễn Phú |Trọng chạy trốn tôi như những con chuột để khỏi bồi thường…

Minh lao vào bóp cổ tôi, miệng chửi:
- Đ. Má thằng này, nó ở bệnh viện tâm thần ra đấy, điên đấy bà con đừng ai nghe…

Phút chốc, người dân dừng lại kẹt cứng ngã tư đường.
Trước mặt người dân, nên CA bị phản đối, Minh và đồng bọn buộc phải dừng tay hành hung. Sau đó công an, dân phòng kéo đến chừng 50 người. Chúng bắt giữ tôi, đưa về CA phường Linh Trung ở đó cho đến 5 h chiều mới thả. CA thú nhận, tình nghi tôi đến với dân oan đang biểu tình ở Võ Thị Sáu nên mới giữ tôi. Chúng cũng tra khảo tôi các bài viết trên mạng có tên tôi, nhưng tôi gạt đi. Chúng đưa cho tôi khoảng 50 bài viết, tôi sẽ xem xét sau khi Việt cộng bồi thường oan sai cho tôi.

Xin nói diễn biến trước tông xe. Theo hẹn, sau buổi làm việc chiều thứ 6 rồi với đồng chí Minh, tôi đem bản phô- tô hồ sơ tù đày của tôi để an ninh giải quyết bồi thường. Nhưng công an chỉ lừa đảo, mà chúng giữ tôi ở phường để hỏi cung. Tôi không chịu, bỏ đi và xảy ra vụ tông xe như đã nói ở trên.

Tại CA phường, 3 sĩ quan an ninh có 1 nhiệm vụ hãm tôi ở đây, họ mua cà phê cho tôi uống, cơm hộp cho tôi ăn. Sau khi tông xe tôi rồi và tạm giữ, tôi tận dụng thời gian, giảng Đạo và tha thiết kêu gọi 3 sĩ quan này tin Chúa, nhưng không anh nào dám quyết định. Khi ra về, họ bắt tay tôi cười vui, đồng chí Minh còn cho tôi số điện thoại, nhưng xin tôi tha cho, đừng công khai trên mạng.

Hiện nay nhận định của tôi về sự sụp đổ của những chế độ độc tài... Bản thân của những sỹ quan an ninh này họ đã nhận thấy số phận của họ rồi, cho nên họ cũng không có qúa mạnh tay, và tôi cũng đã nhìn thấy cái sự run sợ của Bộ Chính Trị. Đảng CSVN ở Hà Nội, họ đã thấy cái ngày tàn của họ rồi... Bà con dân oan từ các tỉnh nông dân miền Tây xa xôi, nhưng họ đã thấy cái thời điểm mà họ đã chuẩn bị, chứ không phải đột xuất mà họ lên ngay như thế này. Họ có theo dõi tình hình và họ đã biết thời điểm chín muồi cho cái quyền lợ đòi hỏi của họ, cho nên các anh đã quan tâm, và xin qúy vị hải ngoại cũng quan tâm và tiếp tục theo dõi... Chúng ta phải vâng theo lời của Chúa ở trong Kinh Thánh, chúng tôi yêu thương người cộng sản nhưng mà chúng tôi ghét cái chủ nghĩa CS, vì vậy khi mà làm việc với các anh công an, tôi thấy được sự run sợ và thấy họ là những nạn nhân khốn khổ nhất của chủ nghĩa CS. Bản thân họ chỉ vì vài đồng lương thôi mà họ phải làm như vậy...Và trong cái sự hung hăng, tôi thấy sự run sợ của họ trong ánh mắt của họ. Thật sự, chúng tôi nhìn họ như là nạn nhân của chủ nghĩa CS đáng thương, ngay kể cả những ông ở trung ương BCT, họ cũng chỉ là những nạn nhân mà thôi... Vì vậy mà chúng tôi có bổn phận phải yêu thương họ...

MỤC SƯ NGUYỄN MẠNH HÙNG, quản nhiệm hội thánh Chuồng Bò cũng bị bắt, khi có mặt với dân oan ở 210 Võ Thị Sáu, đến 18 h cùng ngày thì thả. Xin quí vị gọi số 0906342908, để biết chi tiết.

Nguyện Đức Chúa bênh vực kẻ mồ côi, người góa bụa Việt Nam, xin Ngài xóa sổ đảng cộng sản việt Nam gian ác, amen!

TÔN VINH ĐỨC CHÚA TRỜI
Sài gòn, 21/2/2011
Ms. Thân Văn Trường
Dt. 0907872617
Back to top
« Last Edit: 22. Feb 2011 , 16:22 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #49 - 24. Feb 2011 , 00:24
 
Khối 8406 Tuyên bố và Kêu gọi nhân các cuộc cách mạng dân chủ tại Bắc Phi và Trung Đông


Thứ ba, 22 Tháng 2 2011 18:12
Viết bởi Ban Đại diện lâm thời Khối 8406

Khối 8406
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006
Web: http: //khoi8406vn. blogspot. com/
Email: vanphong8406@gmail. com
...

Tuyên bố và Kêu gọi
nhân các cuộc cách mạng dân chủ tại Bắc Phi và Trung Đông


Kính thưa toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

Cuộc cách mạng nhân quyền dân chủ của thế kỷ 21, khởi đầu từ vụ tự thiêu của ngọn đuốc sống Mohamed Bouazizi ngày 17-12-2010, đã kết thúc với thành công thứ nhất tại Tunisia ngày 14-01-2011, với thành công thứ hai tại Ai Cập ngày 11-02-2011, và đang tiếp diễn mạnh mẽ tại nhiều nước Bắc Phi và Trung Đông như Bahrain, Iran, Jordan, Lybia, Yemen….

I- Trước những biến động long trời lở đất này, Khối 8406 hân hoan chúc mừng nhân dân Tunisia và Ai Cập cũng như nhiệt liệt ủng hộ nhân dân các nước Bahrain, Iran, Jordan, Lybia, Yemen… Đồng thời chúng tôi cũng nhận định như sau:

1- Các cuộc cách mạng đã và đang lật đổ nhiều chế độ tại Bắc Phi và Trung Đông thực sự đáp ứng khát vọng công bằng xã hội và tự do dân chủ của người dân vốn đã từ lâu gánh chịu “triều đại” của các lãnh đạo bảo thủ già nua, nhũng nhiễu độc tài và tham quyền cố vị.

2- Các cuộc cách mạng dân chủ nhân quyền ấy là dấu rõ ràng cho thấy: quyền lực của nhân dân, sức mạnh của giới trẻ, hiệu quả của phương pháp đấu tranh bất bạo động cùng một đường lối cách mạng đúng đắn, tích cực và triệt để…. đã là những nhân tố chính dẫn tới thành công, quật ngã được bất cứ chế độ chuyên chế độc tài nào, dù nó có ngoan cố và tàn bạo đến đâu chăng nữa.

3- Các cuộc cách mạng ấy vừa thành công là nhờ tinh thần trách nhiệm cao với đất nước và ý thức bảo vệ nhân dân cao của quân đội, quyết không biến mình thành công cụ cho chế độ hay lãnh đạo độc tài, trái lại đã tích cực hỗ trợ khát vọng chính đáng của toàn dân và quyết tâm giữ gìn trật tự ổn định đích thực cho xã hội.

4- Các cuộc cách mạng ấy vừa thắng lợi cũng là nhờ sự ủng hộ của các quốc gia chuộng tự do, sự hỗ trợ của công luận yêu dân chủ, sự nhanh nhạy của các cơ quan truyền thông quốc tế, nhất là nhờ sự hữu hiệu của các kỹ thuật thông tin hiện đại, vốn đã được giới trẻ sử dụng cách thông minh, can đảm và nhiệt tình.

5- Tiếp nối tinh thần cuộc Cách mạng dân chủ tại Tây Âu năm 1789, cuộc Cách mạng nhân quyền tại Đông Âu năm 1989, các cuộc cách mạng trong thế giới Hồi giáo tại Bắc Phi và Trung Đông hiện giờ đã khẳng định lần nữa rằng: một trong những đặc điểm lớn nhất của thời đại ngày nay là sự sụp đổ của tất cả các chế độ chuyên chế độc tài dưới mọi hình thức trên phạm vi toàn thế giới. Thay vào đó là những chế độ dân chủ, đa nguyên, đa đảng và pháp trị. Đây là những giá trị phổ quát và đích thực, không phân biệt truyền thống văn hóa, tôn giáo, địa lý, chủng tộc, mà loài người tiến bộ đã phải bỏ ra rất nhiều thời gian, công sức, kể cả xương máu mới có được.

II- Nhân cơ hội này, trong hoàn cảnh đất nước Việt Nam còn dưới ách độc tài toàn trị Cộng sản, với vô vàn bất công xã hội, thảm trạng dân sinh, tệ nạn tham nhũng, cường quyền đàn áp gấp nhiều lần các quốc gia Trung Đông lẫn Bắc Phi nói trên, và nhất là nguy cơ mất văn hóa, mất đất nước vào tay giặc Tàu, Khối 8406 chúng tôi kêu gọi
:

1- Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong nước hãy rũ bỏ thái độ dửng dưng, vượt qua tâm lý sợ hãi, dũng cảm đứng lên làm cuộc Cách mạng thực sự của Dân tộc, nhằm quật ngã chế độ độc tài cộng sản đã gây ra vô vàn tội ác và lừa mỵ nhân dân suốt bao năm trường! Đồng bào hãy mạnh dạn bày tỏ thái độ của mình bằng nhiều cách, nhất là bằng các cuộc biểu tình khắp cả nước trong ôn hòa, trật tự nhưng quyết liệt và triệt để.

2- Toàn thể Giới trẻ Việt Nam hãy rũ bỏ ý thức an phận, mặc cảm tự ti để đứng lên làm lịch sử, theo tấm gương chói lọi của bao anh hùng trẻ tuổi của Dân tộc từ Hai Bà Trưng đến Trần Quốc Toản, Nguyễn Thái Học… Các Bạn hãy vận dụng chí khí can đảm, trí tuệ thông minh, sự thành thạo các kỹ thuật truyền thông hiện đại để phá vỡ bức tường bưng bít và nhiễu loạn của chế độ độc tài, phổ biến tin tức tài liệu, truyền đơn biểu ngữ hầu lôi kéo toàn dân nhập cuộc tranh đấu.

3- Tầng lớp trí thức tôn giáo và dân sự hãy xứng với tinh thần kẻ sĩ, ý thức “quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”, đứng lên lãnh đạo các tập thể quần chúng trong phạm vi và quyền hạn của mình (như tại các quốc gia Đông Âu những năm 1989-1991), để các cuộc biểu tình được xảy ra trong ôn hòa, trật tự, kỷ luật chặt chẽ, nhằm đạt được thắng lợi đích thực cuối cùng.

4- Lực lượng công an và quân đội hãy trở về với nghĩa vụ giúp đỡ và bảo vệ nhân dân, vốn đã sinh ra và nuôi nấng mình. Hãy ý thức rằng “an ninh xã hội và ổn định đất nước không phát xuất từ sự đàn áp của dùi cui và họng súng theo lệnh lãnh đạo độc tài, nhưng từ sự đồng thuận và góp sức của mọi công dân trong tự do”, để đứng về phía nhân dân khi nhân dân biểu tình bày tỏ những khát vọng chính đáng về nhân quyền của họ.

5- Các đảng viên Cộng sản nói chung, Bộ Chính trị lẫn Ban Chấp hành trung ương Cộng sản nói riêng hãy sớm trả lại cho nhân dân những gì thuộc về nhân dân: những tài sản tinh thần (các nhân quyền và dân quyền) cũng như các tài sản vật chất (tài nguyên quốc gia, đất đai tư hữu…) nếu Quý vị còn muốn sự tha thứ của toàn dân, còn muốn hiện diện giữa lòng dân tộc, còn muốn lưu tiếng thơm trong lịch sử.

6- Đồng bào Việt Nam hải ngoại, các Chính phủ dân chủ toàn cầu, các Tổ chức nhân quyền thế giới, các Cơ quan truyền thông quốc tế, công luận yêu tự do khắp năm châu, xin nhiệt tình hỗ trợ cuộc đấu tranh chính nghĩa của Dân tộc Việt Nam chống chế độ độc tài Cộng sản cho đến ngày toàn thắng, để Đất nước và Nhân dân chúng tôi thực sự góp phần vào hòa bình và thịnh vượng, văn minh và tiến bộ chung của toàn thể nhân loại.

Làm tại Việt Nam ngày 21 tháng 02 năm 2011

Ban Đại diện lâm thời Khối 8406:

1. Kỹ sư Đỗ Nam Hải - 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam.
2. Giáo sư Nguyễn Chính Kết, đang vận động dân chủ tại hải ngoại.
2. Linh mục Phan Văn Lợi - 16/46 Trần Phú, Thành phố Huế, Việt Nam.
3. Linh mục Nguyễn Văn Lý, đang bị quản thúc tại 69 Phan Đình Phùng Tp Huế. (Nhà Chung Tổng giáo phận Huế),
Trong sự hiệp thông với cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù cộng sản.

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
TuyetNgo
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 508
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #50 - 25. Feb 2011 , 23:01
 
LỜI KÊU GỌI TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG CỨU NƯỚC CỦA BÁC SỸ NGUYỄN ĐAN QUẾ


...


CÙNG TOÀN THỂ ĐỒNG BÀO VIỆT NAM YÊU QUÍ,

Hãy đứng thẳng người hiên ngang tuyên bố: Tự Do hay sống nhục!      
Xuống đường dứt điểm độc tài nhũng lạm quyền thế: đòi việc làm, đòi cơm áo, đòi nhà ở, đòi được học hành; đòi được chăm sóc y tế; chống áp bức bất công, nông dân chống cướp đất canh tác, công nhân chống bóc lột sức lao động.      
Chúng ta muốn một xã hội công bằng, ai cũng được hưởng những Nhân Quyền căn bản như tự do thông tin, tự do phát biểu, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do internet, tự do tôn giáo, tự do đi lại, tự do buôn bán, tự do nghiệp đoàn, tự do hội họp, tự do sinh họat chính trị đa nguyên đa đảng để người dân chọn người tài đức lãnh đạo quốc gia.

ĐẤT NƯỚC LÂM NGUY!

Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ để mất đất, mất biển. Chủ quyền Tổ Quốc bị đe dọa. 
Cũng Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam và bạo quyền con đẻ đã làm phá sản đất nước: Đầu tư lãng phí, thiếu hiệu quả; thiểu số quan tham quá giầu, đa số dân chúng quá nghèo; sinh họat đắt đỏ leo thang từng ngày; giá điện, nước lên, giá xăng dầu lại vừa tăng vọt; đồng tiền Việt Nam mất giá nặng, trong khi lương không tăng. Đầu tắt mặt tối suốt ngày vẫn không đủ sống, nhất là anh chị em lao động!
Bất mãn bị đàn áp. Phản đối bị bỏ tù. Chóp bu đảng Nguyễn Phú Trọng và chóp bu bạo quyền Nguyễn Tấn Dũng triển khai tối đa công an trị và ngoan cố ngụy biện những sai lầm phản dân hại nước ngày càng chồng chất.
Tòan dân hãy vùng lên để có ấm no, tự do và bảo vệ Tổ Quốc.

XUỐNG ĐƯỜNG GIÁNG LIÊN TIẾP NHỮNG ĐÒN SẤM SÉT NGAY ĐẦU BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM BUỘC CHÚNG PHẢI TRẢ LẠI QUYỀN LỰC VỀ TAY NHÂN DÂN.

Giới trẻ Việt Nam, lực lượng phản ứng nhanh, có điện thọai di động dùng di động, có internet dùng internet, có loa dùng loa, có miệng dùng miệng để liên lạc, huy động, tổ chức quần chúng xuống đường biểu tình. Hàng triệu con tim yêu nước, tràn đầy nhiệt huyết, bừng bừng khí thế dời non lấp biển, hạ quyết tâm:


- quét sạch độc tài cộng sản.
- xây dựng Việt Nam Mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Bản và Tiến Bộ.

HÃY XUỐNG ĐƯỜNG ĐỂ CỨU NƯỚC!      
MUỐN CỨU NƯỚC HÃY XUỐNG ĐƯỜNG!


             
Bs Nguyễn Đan Quế.      
Tổng huy động Quần Chúng Xuống Đường

Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #51 - 26. Feb 2011 , 19:18
 
Bàn Cờ Thế Sự Hoa Lài Việt Nam



Tiếp theo Tuyên bố và Kêu gọi nhân các cuộc cách mạng dân chủ tại Bắc Phi và Trung Đông của khối 8406, bác sĩ Nguyễn Đan Quế đã đưa ra lời kêu gọi Toàn dân xuống đường cứu nước:
“Giới trẻ Việt Nam, lực lượng phản ứng nhanh, có điện thọai di động dùng di động, có internet dùng internet, có loa dùng loa, có miệng dùng miệng để liên lạc, huy động, tổ chức quần chúng xuống đường biểu tình. Hàng triệu con tim yêu nước, tràn đầy nhiệt huyết, bừng bừng khí thế dời non lấp biển, hạ quyết tâm: – quét sạch độc tài cộng sản. – xây dựng Việt Nam Mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Bản và Tiến Bộ.”


Cùng lúc, một nhóm bạn trẻ trong và ngoài nước đã phổ biến trên mạng lời kêu gọi xuống đường đòi hỏi những thay đổi chính đáng:
"Chúng tôi muốn công ăn, chỗ ở, việc làm.
Chúng tôi cần môi trường trong sạch.
Chúng tôi cần an toàn giao thông.
Yêu cầu luật pháp công minh.
Yêu cầu thả các tù nhân chính trị.
Yêu cầu sửa đổi hiến pháp.
Yêu cầu chấm dứt chế độ đảng trị.
Tự do báo chí. Tự Do Dân Chủ Muôn Năm "


Vào ngày 23 tháng 2, qua một phiên họp bất thường chủ tọa bởi cụ Lê Quang Liêm, Giáo hội Trung ương của Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy đã quyết định thành lập “Đoàn Thanh Niên PGHH Yêu Nước” để đáp ứng nhu cầu của phong trào chống giặc xâm lăng Trung Cộng.


Trên các diễn đàn mạng, hàng ngàn những phản hồi trao đổi, thảo luận để làm thế nào những lời kêu gọi này có thể trở thành hiện thực. Nhịp độ và số lượng tham gia của các công an mạng vào các diễn đàn này cũng gia tăng ở cấp số nhân.

Tunisia, Ai Cập, Libya chừng nào mới đến Việt Nam?
Đó là sự mong mỏi, khát vọng của nhiều người.
Đó cũng là mối lo sinh tử của đảng CSVN.


Nhu cầu cấp thiết trước mắt của đảng CSVN là bằng mọi cách để ngăn chận những lời kêu gọi trở thành hiện thực. Việc làm đầu tiên là cô lập tất cả mọi nhân tố có thể khơi mào cho những cuộc xuống đường. Trong suốt mấy ngày qua, nhiều blogger đã bị triệu tập, canh giữ, đóng chốt trước nhà. Công an nửa đêm đã bất thần đột nhập vào nhà nhiều người để khám xét, kiểm tra hộ khẩu, tịch thu máy tính… Nhà của blogger UV bị đóng chốt, công an gọi điện thoại liên tục cảnh báo blogger TĐ không được đi ra khỏi nhà trong những ngày 25, 26, 27. Lực lượng PA 35 huy động hết nhân sự tại Sài Gòn để bố ráp những người “đáng quan tâm”. Nhà của blogger HLH bị CA đến quấy nhiễu liên tục vào sáng hôm qua. Hai blogger D và A được báo là đã bị công an bắt giữ. Nhà của LQQ tại Sài Gòn bị kiểm tra hộ khẩu và công an đưa giấy mời lên số 4 Phan Đăng Lưu. Trước đây vài ngày công an cũng đã ập vào nhà của Ls LTL tịch thu máy tính và đưa giấy triệu tập lên đồn công an. Một số nhà dân chủ, cựu tù nhân lương tâm khác cũng đã bị công an khám nhà, triệu tập thường xuyên và đóng chốt trước nhà. Ở ngoài miền trung, CA đang lùng bắt blogger MN. Ngày 25/2/2011, CA đã bắt giữ anh Đỗ Nam Hải 14 tiếng đồng hồ từ sáng đến 10 giờ đêm tại Trụ sở công an quận Phú Nhuận. Lý do của công an là do họ sợ anh ĐNH tham gia cùng đồng bào dân oan mấy hôm nay đang đi biểu tình tại trung tâm Sài Gòn. Tin mới nhất cho biết có thể CA đã bắt blogger TPT.

Mục tiêu của công an tại chỗ là đảm bảo sẽ không có “sự cố” gì. Trong khi đó ở trên mạng, nơi mà dựa vào những gì đã xảy ra ở Bắc Phi, đảng biết rõ sẽ đóng một vai trò quan trọng thì mục tiêu của các công an mạng là chứng minh rằng những lời kêu gọi chỉ là những lời kêu gọi suông.

Bên cạnh việc dựng rào cô lập hóa những công dân yêu nước tại từng tỉnh thành, giả dạng nhiều nick khác nhau để xả rác trên các diễn đàn mạng, công an đã giở trò răn đe quần chúng nhân dân bằng cái gọi là “diễn tập tình huống bảo vệ an ninh trật tự”, 100 CSCĐ diễn tuồng trấn áp nhân dân dưới sự thị sát của Trung tướng thứ trưởng công an Trần Đại Quang. Luận điệu của sự răn đe này là bất kỳ mọi đòi hỏi chính đáng gì của nhân dân, cụ thể là “mâu thuẫn, bức xúc vì quyền lợi khi bị thu hồi đất” đều được coi là bị thành phần xấu kích động. Thông điệp của công an còn đảng còn mình gửi đến cho 87 triệu người dân Việt Nam là: tất cả mọi hành động đòi hỏi đều đồng hóa với hành vi của thành phần “quá khích”. CSCĐ đàn áp người dân còn được tự khen là “chiến đấu hay hơn phim, công an mình giỏi quá“.

Độc tài Tunisia đã trở thành quá khứ. Mubarak đã cuốn gói bỏ chạy. Gaddfi đang đếm từng giờ cho số phận của mình. Bao giờ cho đến cách mạng hoa sen của Việt Nam? Bàn cờ thế sự của Việt Nam đang chuyển động như những đợt sóng ngầm.


*


Tổng huy động Quần Chúng Xuống Đường



Lời kêu gọi xuống đường của nhóm bạn trẻ VN


Bạn đã từng bức xúc về cảnh kẹt xe hàng giờ trên đường. Bạn không tin tưởng về vấn đề vệ sinh cho thức ăn nước uống hàng ngày. Bạn bị nghẹt thở bởi bầu không khí ô nhiễm trong thành phố. Bạn thất vọng vì môi trường trước mắt bị tàn phá.

Bạn là người công nhân làm nghề xây dựng, là người nông dân. Bạn là học sinh, là sinh viên, là giáo viên, là công chức, là cán bộ về hưu, là đảng viên. Bạn là người buôn bán bên đường luôn có sự lo toan. Bạn là chủ doanh nghiệp nghĩ đến sự sống còn của công ty.

Bạn đã từng bất mãn vì không được đền bù thoả đáng trong các chính sách giải phóng mặt bằng của nhà nước. Bạn đã từng khiếu kiện về đất đai nhưng không được lắng nghe. Quanh khu vực nhà bạn ở bị làm ồn bởi những âm thanh ngoài ý muốn và nay bạn không còn muốn nghe những thứ âm thanh đó nữa.

Bạn cũng đã từng quan tâm đến những vấn đề to lớn hơn của đất nước như Vinashin hoặc Bauxít ở Tây Nguyên. Bạn từng tức giận vì đồng tiền trong tay bị mất giá quá nhanh. Những người tham nhũng thì biết tích trữ đô la và vàng để không luôn luôn nắm được những tài sản giàu có.

Bạn thường ước mơ muốn có một hệ thống pháp lý rõ ràng để mọi người trong xã hội đều có điểm xuất phát công bằng. Bạn không muốn con cái của ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ thay cha vào bộ chính trị và sẽ làm lãnh tụ Việt Nam đến các đời con cháu của bạn sau này.

Bạn là người có niềm tin vào Đức Phật, Đức Chúa Trời, thờ cúng Tổ Tiên. Thậm chí bạn không có niềm tin vào một tôn giáo nào rõ ràng. Nhưng bạn và tôi chắc đều có chung một niềm tin vào công lý và có niềm hy vọng vào đất nước sẽ có một ngày mai tươi sáng cho đất nước Việt Nam của chúng ta.

Chúng ta hãy hẹn nhau đến những trung tâm thành phố tham dự cuộc mít tinh nhằm kêu gọi sự cải thiện xã hội một cách toàn diện. Chúng ta yêu cầu những người lãnh đạo hãy dũng cảm đối diện với những vấn đề mà họ chịu trách nhiệm trước nhân dân.

Nếu có ai cho rằng những động lực cải thiện xã hội của chúng ta là sai trái mà có những hành vị phá rối gây sự thì chúng ta chọn con đường ứng xử lịch sự nhã nhặn. Chúng ta kêu gọi lương tâm và đạo đức của con người. Chúng ta có động lực chân chính và nhu cầu cấp thiết để đòi hỏi quyền tự do cơ bản của công dân bằng cuộc mít tinh kêu gọi cải cách xã hội.

Vào mỗi Chủ Nhật vào lúc 2 giờ chiều, mọi người sẽ tụ tập phát biểu và hô vang khẩu hiệu cho đến khi có kết quả.

Các khẩu hiệu sẽ thống nhất như sau:

Chúng tôi muốn công ăn, chỗ ở, việc làm
Chúng tôi cần môi trường trong sạch
Chúng tôi cần an toàn giao thông Yêu cầu luật pháp công minh
Yêu cầu thả các tù nhân chính trị
Yêu cầu sửa đổi hiến pháp
Yêu cầu chấm dứt chế độ đảng trị

Tự do báo chí
Tự Do Dân Chủ Muôn Năm

Thời Gian: 14:00 giờ chiều Chủ Nhật, bắt đầu từ ngày 27/2/2011

Địa điểm:

Hà Nội: Khu vực cột cờ ở quảng trường Ba Đình

– Sài Gòn: Khu vực nhà thờ Đức Bà, cửa trước trung tâm Diamond Plaza

Huế: Khu vực Phú Văn Lâu

Đà Nẵng: Cửa trước chợ Đống Đa

Hải Phòng: Quảng trường trung tâm thành phố, khu tượng đài Lê Chân

Nha Trang: Trung Tâm Văn Hóa, đường Trần Phú

Các thành phố không nằm trong danh sách, các bạn có thể đến công viên hay quảng trường trung tâm thành phố để tụ tập.

Xin hãy phổ biến lời kêu gọi này bằng mọi phương tiện truyền thông, tờ rơi, email, blog, facebook, twitter…
Back to top
« Last Edit: 26. Feb 2011 , 19:20 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #52 - 26. Feb 2011 , 21:28
 


Bác sĩ Nguyễn Đan Quế bị bắt, anh Đỗ Nam Hải bị bám sát chặt chẽ 
     


...





Lúc 1 giờ chiều thứ Sáu, 25 tháng 2, 12 công an đã đột nhập vào nhà riêng của Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, lục xét, tịch thu tài liệu, máy tính và bắt bác sĩ đi. Đến giờ phút này, chưa có tin tức chính xác bác sĩ hiện đang bị giam giữ tại đâu và điều kiện của bác sĩ ra sao.

Được biết, ngày 24 tháng 2, Bás sĩ Nguyễn ĐanQuế đã công bố lời kêu gọi toàn thể đồng bào Việt Nam hãy cùng với ông
“Đứng thẳng người hiên ngang tuyên bố: Tự Do hay Sống Nhục!”.


Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, trong cùng lá thư, đã kêu gọi đồng bào
“xuống đường để dứt điểm chế độ độc tài nhũng lạm thế: đòi việc làm, đòi cơm áo, đòi nhà ở, đòi được học hành; đòi được chăm sóc y tế; chống áp bức bất công, nông dân chống cướp đất canh tác, công nhân chống bóc lột sức lao động.”


Khi công bố lời kêu gọi, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, về mặt tinh thần, đã chấp nhận bị bắt như đã bị bắt nhiều lần trong suốt 36 năm qua. Theo một nguồn tin thân cận cho biết, Bác sĩ tin rằng phong trào dân chủ tại Việt Nam là một tiến trình không thể thay đổi và sẽ có nhiều người khác tiếp tục.

Vào ngày 10 tháng 2 vừa qua, trong dịp trả lời phỏng vấn của đài VOA, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế nhận định:
“làn sóng biểu tình đòi Dân Chủ dồn dập nổ ra ở một loạt các xứ Ả Rập như Tunisia, Algeria, Yemen, Sudan… và đặc biệt là Ai Cập, đang thôi thúc mạnh người dân Việt đứng lên đòi Nhân Quyền và Dân Chủ”.

Ông cũng tiên đoán
“Và khả năng nổi dậy hòa bình có qui mô lớn trên toàn quốc để buộc Bộ chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam phải tôn trọng Nhân Quyền và thực thi Dân Chủ là rất cao. Giới trẻ Việt Nam đang bảo nhau cách sử dụng điện thoại di động, email, Internet, Facebook, Twitter… để liên lạc, huy động, tổ chức, vào thời điểm thích hợp, đông đảo quần chúng xuống đường với khí thế để đòi Dân Chủ Hóa đất nước, giống như ở Ai Cập”.

Bác sĩ Nguyễn Đan Quế sinh năm 1942 tại Hà Nội. Năm 1954 theo gia đình di cư vào Nam sau hiệp định Geneva chia đôi đất nước. Tốt nghiệp Y khoa Bác Sĩ năm 1966. Phục vụ tại Bệnh Viện Chợ Rẫy, đồng thời là Giảng Sư tại Đại Học Y Khoa Sàigòn.

Trong những năm 1976-1977, ông cùng một số những người đồng chí hướng tổ chức Mặt Trận Dân Tộc Tiến Bộ và phát hành hai tờ báo chui: Tờ “ Vùng Dậy” dành cho sinh viên và giới trẻ, và tờ “ Toàn Dân Vùng Dậy” dành cho đại chúng. Tháng 2-1978, ông bị bắt giữ cùng 47 thành viên của tổ chức và bị giam cầm 10 năm không xét xử cho đến năm 1988. Năm thành viên đã bị chết trong tù. Nhờ sự can thiệp mạnh mẽ của Hội Ân Xá Quốc Tế và áp lực rộng lớn của dư luận khắp nơi trên thế giới, Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế được trả tự do nhưng vẫn bị theo dõi và ngăn cấm hành nghề.

Sau khi thành lập Cao Trào Nhân Bản vào tháng 2, ngày 11-5-1990 Bác Sĩ Quế đã đại diện Cao Trào này đưa ra lời kêu gọi các lực lượng đấu tranh cho tự do, dân chủ đa nguyên ủng hộ cho công cuộc tranh đấu bất bạo động đòi hỏi Cộng Sản phải tôn trọng các nhân quyền căn bản của người dân Việt Nam, phải chấp nhận sinh hoạt chính trị đa nguyên và nhất là phải trả cho người dân Việt Nam quyền lựa chọn một thể chế chính trị phù hợp với nguyện vọng của mình qua các cuộc bầu cử tự do và công bằng. Lời Kêu Gọi của Cao Trào Nhân Bản được phổ biến rộng rãi và hưởng ứng khắp nơi trong cũng như ngoài nước.

Sợ uy tín và ảnh hưởng của BS Quế ngày càng gia tăng trong lòng dân chúng Việt Nam, Cộng Sản đã bắt giữ BS Quế lần thứ hai vào ngày 14 tháng 6 năm 1990, với tội danh “ có những hành động chống đối chính phủ và âm mưu lật đổ chính quyền”. Sau đó, vào ngày 29-11-1991, trong một phiên tòa chớp nhoáng, không có luật sư biện hộ và không cho công chúng tham dự, Bác Sĩ Quế đã bị Cộng Sản Việt Nam kết án 20 năm tù và 5 năm quản thúc tại gia sau khi mãn hạn tù. Từ 1991 đến 1998 Bác Sĩ Quế đã bị chuyển qua nhiều nhà tù khác nhau. Mặc dù sức khỏe yếu kém, kết quả của những năm dài tù đầy, Bác Sĩ Quế vẫn bị ép làm lao động khổ sai và thường bị biệt giam. Trước áp lực và vận động mãnh liệt của thế giới, Cộng Sản đã phải thả BS Quế vào ngày 3-9-1998, nhưng vẫn quản thúc ông tại gia.

Ngày 24 tháng Hai 2011, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế công bố đứng ra huy động đồng bào cả nước đứng lên
“quét sạch độc tài cộng sản và xây dựng Việt Nam Mới Tự Do, Dân Chủ, Nhân Bản và Tiến Bộ”.


Trong khi đó thì CA đã vào nhà anh Đỗ Nam Hải ngồi “ám” (chữ của anh Hải) suốt buổi chiều. Họ không cho anh đi ra ngoài và nói rằng đang có biểu tình ở trung tâm Sài Gòn nên anh không được đi đâu cả. Như Dân Làm Báo đã thông tin, hôm thứ 6 ngày 25/2/2011 CA đã bắt giữ anh Đỗ Nam Hải 14 tiếng đồng hồ từ sáng đến 10 giờ đêm tại trụ sở công an quận Phú Nhuận để ngăn cản anh tham gia cùng đồng bào dân oan mấy hôm nay đang đi biểu tình tại trung tâm Sài Gòn. Theo anh Hải, CA cũng đã xoáy vào 2 bản văn của Khối 8406 gần đây về việc tẩy chay bầu cử độc đảng & Lời kêu gọi nhân dân xuống đường biểu tình, sau 2 cuộc cách mạng dân chủ ở Trung Đông & Bắc Phi thành công vừa qua. Anh nói với họ rằng:
“… Chính là Đảng của các ông đang run sợ chứ không phải chúng tôi – những người đang bị Đảng của các ông chỉ đạo đàn áp!”


Cộng tác viên Dân Làm Báo

danlambao1.wordpress.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
TuyetNgo
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 508
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #53 - 27. Feb 2011 , 22:54
 
02-27-2011 10:00 PM #1 Tình Quê 
Gia đình MGP


Việt Nam đang biểu tình



Bây giờ là 10 giờ sáng thừ Hai ngày 28,2011 Tại Sài Gòn người dân đang biểu tình. Xin mọi người trong và ngoài nước thông báo và kêu gọi mọi người xuống đường lật đổ đảng CSVN
Hiện Tại Đồng Bào Đang Biểu Tình Đông Đảo Tại Nhà Thờ Đức Bà

Theo phóng viên Nguyễn Nam Phong của Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ phỏng vấn một người dân trong đoàn biểu tình đã kéo đến Nhà Thờ Đức Bà, và cũng đang đối đầu với công an tại đây, không biết rõ vụ việc sẽ diễn tiến ra sao. Mong qúy vị trong nước biết tin này, nên đi ra đường tập thể dục.

Ngày 27 tháng 2 năm 2011
Mylinhng@aol.com
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #54 - 27. Feb 2011 , 23:51
 


Huong thom hoa Lai (CM Da Day) lan sang VN.
***Tri Thuc-Cong nhan-nhan vien-hoc sinh-SV-dan lao dong= PEOPLE'S POWER !!!
Good bye Dictator !!!

Good Luck VN !!!






Công nhân viên kêu gọi biểu tình ngày 27/02/2011 Lúc 10 AM



Cách mạng hoa Lài
Việt Nam
và các thành thị tập hội địa điểm .


Dù bạn là người có căn hộ bị dỡ bỏ, dân oan khiếu kiện,công nhân viên trong các công ty nhà nước hoặc tư nhân hay công nhân viên thuê chung căn phòng, nhân dân lao động, nông dân bị cướp đạt đất đai,cựu chiến sỹ,nhà lão thành cách mạng,nhà giáo dạy tư,công nhân,nhân viên thâm niên của các hãng xưởng vừa bị phá sản,hay công nhân viên đang xin việc làm.

Dù bạn là người từng ký tên trong khối 8406 , người tu hành bị cấm đoán không được nhà nước Việt Nam cấp giấy phép hay  đảng viên cộng sản,nhân sĩ,chiến sĩ các đảng phái dân chủ hoặc những blogger yêu lý tưởng tự do,sinh viên ,học sinh hoặc những người dân lao động bình thường yêu chuộng công lý,công bằng,bác ái.

  Thậm chí bạn chỉ là người đứng xem.Ngay từ phút giây này,bạn và tôi đều là người Việt Nam.Bạn và tôi đối với tương lai là những người Việt Nam có ước mơ.Mỗi chúng ta đều có trách nhiệm và bổn phận với con cháu chúng ta sau này.



  Chúng ta chỉ cần đi đến một địa điểm đã định trước, xa xa nhìn xem, chầm chậm tuỳ chân, thuận thế mà làm, dũng cảm mà hô lên những khẩu hiệu. Có lẽ, lịch sử từ thời khắc này bắt đầu lay chuyển.

Hãy cùng nhau đến, tất cả đều là anh chị em, hãy cùng kề vai tương trợ. Nếu lỡ phát sinh nên cảnh những người tham dự có hành động bất lương xin hãy ứng xử hết sức nhẫn nại,văn minh xin sự ủng hộ của người qua đường. Sau khi tụ tập kết thúc, đừng để lại rác. Người Việt Nam có tố chất cao, có điều kiện để truy cầu tự do dân chủ.

Nếu như lần chiêu tập này tại các đô thị chưa được thành công, thì có thể vào mỗi Chủ Nhật vào lúc 10 giờ sáng sẽ tiếp tục cuộc hành trình. Kiên trì sẽ dẫn đến thắng lợi.


Thống nhất về các khẩu hiệu


    ***Chúng tôi cần lương thực giá rẻ
    ***Chúng tôi cần việc làm
    ***Chúng tôi cần chốn ở
    ***Chúng tôi cần xăng,điện,hơi đốt giá rẻ
    ***Chúng tôi cần an toàn giao thông.
    ***Chúng tôi cần môi truưòng trong sạch.
    ***Chúng tôi cần được chăm sóc y tế giá rẻ
    *Chúng tôi cần công bình
    *Chúng tôi cần công nghĩa
    *Bảo vệ quyền tư hữu tài sản
    *Duy trì độc lập tư pháp
    *Vận động cải cách chính trị
    *Trả quyền báo chí
    *Tự do thông tin
    *Tự do muôn năm
    *Dân chủ muôn năm.

       ENGLISH :

    *** WE WANT FOODS

    ***  WE WANT JOBS

    *** WE WANT HOUSING

    *** WE WANT FREE EXPRESSION

    *** WE WANT JUSTICE

    *** WE WANT FAIRNESS !!!

    ..........




Thời Gian

10:00
Giờ sáng, ngày 27/02/2011



Địa điểm:

1) Các Chùa -nhà thờ- nơi thờ phụng(Tin Lành,PGHH,Cao Đài)
2) Công viên lớn trong đô thị-thành phố.
3) Các siêu thị lớn đông người.

4)
Tại Sài Gòn:


  Nhà thờ Đức Bà-Dòng Chuá cứu thế-Chùa Vĩnh Nghiêm và các chùa ở trong thành phố,khu vực chợ Bến Thành.

5)
Tại Hà Nội
:

Các chùa trong thủ đô

Khu vực vườn hoa Mai Xuân Thưởng-Cầu Giấy.

Nhà thờ Thái Hà -Toà khâm sứ  Hà Nội

6)
Tại Huế:


  Các chùa trong thành phố -Nhà thờ chánh toà Phú Cam.

  Sài Gòn ngày 22 tháng 02 năm 2011.


   Chào đoàn kết &  chiến thắng

 
* Nguyễn Văn Minh công nhân xây dựng
  * Trương Thị Tuyết công nhân may
  * Trần Kinh Nhân thợ máy
  * Võ Thị Thu Hằng nhân viên kế toán
  * Phan Dũng sinh viên năm một ĐH KT HCM
  * Lê  Anh Tuấn đang tìm việc làm.
  * Phạm Văn Tùng tài xế xe taxi TP HCM


Xin liên hệ: nhungthienthanvodanh@...

*** Ghi Chú: Các bạn tiếp tay chúng tôi(những người trẻ yêu nước )phổ biến rộng rãi trên các FB,TWITTER,mạng lưới toàn cầu....v...v.....


*** Xin đồng bào hải ngoại biểu tình yểm trợ chúng tôi .



Back to top
« Last Edit: 27. Feb 2011 , 23:52 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #55 - 28. Feb 2011 , 11:10
 


DI CHÚC Số 1
của Linh mục tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý


Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 02-02-2011

Ngày 15-3-2011 Nhà cầm quyền (NCQ) Cộng sản Việt Nam (CSVN) sẽ đưa tôi vào lại trại giam, tiếp tục áp bức tôi chịu bản án ngày 30-3-2007 tù giam 8 năm và 5 năm quản chế mà tôi luôn phủ nhận, vì nó hoàn toàn bất công và trái Công pháp Quốc tế. Để quyết liệt phản đối, tôi sẽ tuyệt thực vô thời hạn liên tục nhiều đợt nối tiếp nhau và khước từ mọi điều trị của bạo quyền CS (bệnh tai biến mạch máu não 3 lần gây liệt tay-chân phải từ tháng 5-2009, hiện đã khỏi khoảng 60% và thi thoảng bị xuất huyết chi dưới đến nay đã 6 lần). Vì không biết chắc những gì sẽ xảy ra, tôi xin gửi lại vài điều cần thiết cho Giáo hội, thân nhân và toàn thể Đồng bào Việt Nam (VN) thân yêu trong và ngoài Nước, thay cho các Di chúc tôi đã viết hàng năm mỗi khi có điều kiện (Giáo luật), như là nỗ lực cuối cùng để hoàn thành trách nhiệm với Đồng bào, Dân tộc, Tổ quốc, Giáo hội và Thiên Chúa theo lương tâm thôi thúc đòi buộc.

I. Vài chuyện riêng.


1. Tạ ơn và tạ tội : Con tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho con muôn hồng ân trong gần 65 năm làm người và gần 64 năm được sinh ra làm con dân Nước Việt, được làm con Chúa và Hội Thánh Công giáo, được ăn học làm Linh mục gần 37 năm, được chia sẻ kiếp tù đày của hàng triệu người Việt 5 lần gần 17 năm (còn thêm 5 năm nữa) và bị quản chế 8 lần 15 năm (còn thêm 5 năm và vô thời hạn). Xin Chúa và mọi người tha thứ tất cả lỗi lầm của con do chưa sống xứng đáng đời một Tín hữu Công giáo, và chưa biết đấu tranh hiệu quả giúp Dân tộc VN thoát khỏi chế độ CS gian manh bạo tàn.

2. Về thân xác : Sau khi con qua đời, kính xin Tòa Tổng Giám mục Huế cử hành Thánh Lễ Tạ Ơn cầu nguyện cho con không có xác cũng được. Xin trao xác con cho bệnh viện nào gần nhất có thể lấy được một số nội tạng cấy ghép được cho những ai cần: giác mạc, tim, gan, thận, gân, mạch,… Sau đó xin trao cho Đại học Y Huế giúp sinh viên học giải phẩu. Khi không còn sử dụng nghiên cứu nữa, nếu Đại học Y gửi lại thi thể, kính xin Tòa TGM Huế chôn táng con với một hòm gỗ rẻ tiền nhất của Dân nghèo. Xin ghi 2 bên quan tài: Chúa Là Sự Sống Lại, Tự Do Tôn Giáo Hay Là Chết. Xin miễn mọi hoa đèn phúng điếu/tiệc chia ly tốn kém. Sau Thánh Lễ Tạ Ơn, xin hết lòng ghi ơn mọi người, kính xin mọi người yên lặng chia tay nhanh, tiết kiệm thời giờ tối đa.

Trên mộ, dưới chân Thánh giá, xin ghi: Con chỉ là hạt sương long lanh ngọn lá,

Phút chốc bốc hơi không dấu vết Chúa ơi,
Con chỉ là hạt bụi cuộc đời,
Một làn gió thoảng cuốn mất thôi !

Dưới chân mộ, xin ghi: Đời con là một chuỗi ngày thiếu sót với Chúa và với mọi người. Xin tha thứ.

Nếu Đại học Y Huế đã tiêu hủy, xin Gia tộc và mọi người thay vì đau lòng, phải vui mừng đợi ngày gặp lại nhau trong Nước Chúa với thân xác phục sinh hiển vinh.

3. Tôi không nợ/hứa gì ai, chỉ để lại ít sách vở/đồ dùng, xin Sở Quản lý Nhà Chung và Gia tộc chia cho các Linh mục, Nữ tu con đi tu của tôi, các cháu, Bạn hữu và các sinh viên/học sinh sử dụng hữu ích.

II. Phải làm gì trước hiện trạng của Giáo hội Công giáo, các Tôn giáo và Tổ quốc VN ?


1. VN chưa có Tự do Tôn giáo (TDTG) thực sự và đầy đủ cho 6 TG hiện diện (Cao Đài, Công Giáo, Hồi Giáo, Phật Giáo, Phật Giáo Hòa Hảo, Tin Lành). TDTG gồm 4 điều chính yếu liên quan chặt chẽ với nhau mọi TG đều phải được quyền có, nhưng chưa có:

1.1. Các Tôn giáo (TG) phải được thừa nhận tư cách pháp nhân và được đối xử công bằng : Tại VN, chưa có TG nào được thừa nhận tư cách pháp nhân cả, chỉ mới được phép đăng ký có mặt. Một số Giáo hội Tin Lành tư gia chưa được phép đăng ký và chưa được đối xử công bằng hợp lý.

1.2. Các TG phải được tự do phát triển theo khả năng mình có, chỉ bị pháp luật ràng buộc như mọi công dân/tổ chức khác, để không xâm phạm tự do của cá nhân/tổ chức khác: Tại VN, điều này chưa TG nào có được. Chỉ TG nào hoàn toàn tùng phục NCQ CSVN mọi mặt, mới được tự do làm nô lệ cho bạo quyền CS mà thôi. Sau đây chỉ là vài thí dụ minh chứng:

+ Suốt 260 năm Đạo Công giáo bị bắt bớ từ thời vua Lê chúa Trịnh chúa Nguyễn đến thời Văn Thân (1617-1877), tuy nhiều lúc Giáo hội Công giáo (GHCG) phải sinh hoạt lén lút, bị triệt hạ, tàn sát…nhưng các quyền thiêng liêng cơ bản nhất như tuyển chọn chủng sinh, đào tạo/phong chức/bổ nhiệm linh mục/giám mục GHCG đều chủ động, không bị mất. Còn trong chế độ CS, luôn được rêu rao là tự do ưu việt gấp ngàn lần các Nước khác, tất cả các quyền cơ bản này GHCG đã bị mất vào tay bạo quyền CSVN ! Các TG chỉ được sinh hoạt trong vòng chiếc thòng lọng siết cổ các TG mà thôi. Điều này chính xác 100%.

+ GHCG VN có duy nhất một Học viện Giáo hoàng Piô X tại Đà Lạt để đào tạo các Linh mục tốt nghiệp cử nhân thần học, thì đã bị “được phép trao nhượng” hoàn toàn không thỏa đáng ngay sau năm 1975 để làm trường đảng. Tiểu chủng viện Hoan Thiện nơi đào tạo Linh mục, số 11 đường Đống Đa, Huế bị Công an CS dùng bạo lực cưỡng chiếm rất tàn nhẫn tháng 12-1979 để bị làm Festival Hotel,… NCQ CSVN đang nỗ lực để đạt tiêu chuẩn 1 giáo viên dạy 25-50 học sinh/sinh viên mà tình trạng giáo dục hiện nay suy đồi đến thế, trong khi tỷ lệ của GHCG VN hiện là 1 Linh mục phải phục vụ trên 20.000 Giáo dân, chưa kể số Lương dân trong vùng và nhu cầu thiếu Linh mục rất trầm trọng ở Trung Quốc, Lào, Campuchia, Châu Phi, Châu Âu,… nhất là 26 Giáo phận không có Giáo phận nào có Tiểu chủng viện (bị tịch thu/đóng cửa), chỉ có 6 Đại chủng viện, khiến chất lượng đào tạo linh mục yếu kém hoặc rất yếu kém do thiếu nền tảng nhân bản từ đầu.

+ Mọi Tín đồ và Tu sĩ, Giáo sĩ đều bị buộc phải học và tin yêu Chủ nghĩa Mác-Lênin, Chủ nghĩa Xã hội (CNXH), Con người và Tư tưởng Hồ Chí Minh (HCM) từ Mẫu giáo, Tiểu học, Trung học, Đại học, Chủng viện, Thiền viện, Tu viện, Học viện. Tín đồ, Tu sĩ, Giáo sĩ nào không muốn, thì cũng phải ép lương tâm tự dối lòng, học và làm bài sao cho qua được các kỳ thi. Đặt bút xuống viết bất cứ một loại giấy hành chính… “Độc lập – Tự do – Hạnh phúc” là đã nói dối viết dối. Cầm tiền giấy in hình ông HCM rất nhiều người chỉ muốn xé ngay, nhưng mọi người đều vẫn phải cất giữ để sinh sống là đã tự dối. Tôi đã công khai khẳng định rất nhiều lần: VN đang là một trường dạy buộc nói dối tinh vi và khổng lồ. Văn hóa Dân tộc bế tắc tận nền tảng.

1.3. Các TG hoặc các Tín đồ được tham gia đời sống xã hội, chính trị… theo đúng niềm tin TG của mình: Tại VN, điều này chưa TG nào có được. Chưa TG nào có riêng một tờ báo, nhà in, nhà xuất bản, giờ phát thanh/truyền hình, nói gì đến đài phát thanh/truyền hình, trường tiểu/trung/đại học, viện nghiên cứu, hội đoàn chính trị… lại càng xa vời. Chỉ vài năm gần đây, viện mồ côi, nhà khuyết tật, dưỡng đường bệnh nhân AIDS… NCQ CSVN không thể lo xuể, mới hé ra cho vài TG “được phép làm từ thiện, được quyền thương người” với bao nhiêu khó khăn về thủ tục, cơ sở, nhân sự,…

1.4. Muốn có TDTG thực sự đầy đủ, các TG phải có Tự do Ngôn luận (TDNL) để rao truyền niềm tin TG của mình theo đúng tiêu chuẩn Liên Hiệp Quốc (LHQ), căn cứ trên các Văn bản Công pháp Quốc tế:

+ Công Ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị”, của LHQ ngày 16-12-1966, VN xin tham gia ngày 24-09-1982: Mọi người có quyền TDNL. Quyền nầy bao gồm cả quyền tự do tìm kiếm, nhận và truyền đạt mọi loại tin tức, ý kiến, không phân biệt ranh giới, hình thức tuyên truyền miệng, hoặc bằng bản viết, in, hoặc bằng hình thức nghệ thuật hoặc thông qua mọi phương tiện đại chúng khác tùy theo sự lựa chọn của họ (điều 19,2).

+ Tuyên ngôn QT Bảo vệ những người đấu tranh cho Nhân quyền” ngày 9.12.1998 : Mọi người đều có quyền: Lưu giữ, tìm kiếm, thu đạt, nhận và bảo quản những thông tin về tất cả các quyền con người và tất cả các tự do căn bản, nhất là được toàn quyền tiếp cận với những thông tin liên quan đến cách ứng dụng các quyền và các tự do qua những hệ thống lập pháp, tư pháp hay hành chánh quốc gia (điều 6.a) ; Xuất bản, thông báo cho người hay phổ biến tự do mọi ý kiến, mọi thông tin và mọi kiến thức về các quyền con người và các tự do căn bản, y theo sự qui định của những văn bản QT liên quan đến các quyền con người và những văn bản QT khác có thể áp dụng (điều 6.b) ; Nghiên cứu, thảo luận, đánh giá và lượng định sự tôn trọng, trên pháp lý cũng như trong thực hành, tất cả các quyền con người và tất cả các tự do căn bản, và làm cho công chúng chú ý đến vấn đề này bằng cách này hay mọi cách thích hợp khác (điều 6.c).

+ Luật Ký kết, Tham gia và Thực hiện Điều ước Quốc tế do NCQ CSVN ban hành ngày 24.6.2005, hiệu lực ngày 01.01.2006: Trong trường hợp văn bản qui phạm pháp luật trong nước và điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng qui định của điều ước quốc tế (điều 6,1). Việc ban hành văn bản qui phạm pháp luật phải bảo đảm không làm cản trở việc thi hành điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định về cùng một vấn đề (điều 6,2). Nghĩa là khi có điều nào trong Luật pháp của một Nước thành viên LHQ khác với hoặc mâu thuẫn với Luật Quốc tế, thì phải áp dụng Luật Quốc tế là Văn bản pháp lý có giá trị ràng buộc cao hơn.

Nhưng trong thực tế, quyền TDNL tại VN hiện nay thua xa tại nước Anh thời Karl Marx (1840-50), tại nước Pháp thời Nhóm Người Việt Yêu Nước hoạt động (1910-30), và ngay tại VN thời Pháp thuộc khi cụ Huỳnh Thúc Kháng xuất bản báo Tiếng Dân tại Huế năm 1927 và Ông Nguyễn An Ninh xuất bản báo La cloche fêlée (Tiếng chuông rè/rạn) ở Sài Gòn năm 1923 chống lại Thực dân Pháp. Thời đó, riêng tại Nam Kỳ, Việt Nam, các đảng viên cộng sản, nếu đấu tranh bất bạo động, dù công khai, vẫn không bị bắt.

+ Nhìn vào các sinh hoạt TG có tính lễ hội, những ai nói ở VN hiện nay họ vẫn đang sinh hoạt TG bình thường hoặc là do mù nhận thức, hoặc cố tình ép lương tâm nói dối. Dù tất cả mọi người tại VN nói VN đang có TDTG, thì riêng tôi vẫn xác quyết VN chưa có TDTG thực sự, đang bị mất những điều cơ bản nhất.

+ Muốn có TDTG, TDNL trước tiên phải thoát Họa Mất Nước do “diễn biến hòa bình từ từ nô lệ” Trung Cộng (TC) tham lam và tàn bạo, đồng thời phải thoát khỏi chế độ CS độc tài gian trá.


2. Tại sao phải chống Giặc Tàu và phải cấp bách giải thể chế độ CSVN ?


Tổ quốc VN đang phải gánh chịu các tổn hại cực kỳ to lớn:

2.1. Tổn hại toàn diện trong thân phận kiếp người : Khi đẩy Dân tộc và Tổ quốc VN ngày càng nô lệ TC, Đảng CSVN đã và đang làm tổn thương tình yêu Nước thiêng liêng và danh dự của người VN khắp nơi trên thế giới, quốc nội lẫn hải ngoại, nghiêm trọng nhất là đang biến gần 87 triệu người Việt quốc nội và con cháu ngàn đời sau, trở thành những nô lệ của các tộc người Trung Hoa, vì TC vừa đông hơn, vừa mạnh hơn, tham lam hơn và nhất là tàn ác hơn. Kể cả sau này khi Trung Hoa đã thoát khỏi Chế độ CS, kiếp nô lệ ấy vẫn tiếp tục đè nặng trên Dân tộc Việt.

2.2. Tổn hại lãnh thổ – lãnh hải của Tổ quốc ngàn đời :

Đảng CSVN đã và đang tiến hành biến Tổ quốc VN thành thuộc địa của TC, biến Dân tộc VN thành nô lệ của TC. Dưới chế độ CS, Tổ quốc VN chúng ta đã:

- mất từ 760 km2 đến 1.000 km2 ở vùng biên giới lãnh thổ phía Bắc.

– mất từ 11.000 km2 đến 20.000 km2 ở vùng biên giới lãnh hải Vịnh Bắc Việt.

– mất nhiều địa điểm mang tính lịch sử như Ải Nam Quan, Bãi Tục Lãm, phân nửa thác Bản Giốc… và nhiều cao điểm chiến lược quan trọng về an ninh quốc phòng.

– mất Quần đảo Hoàng Sa và phần lớn quần đảo Trường Sa, là tài nguyên về khoáng sản, hải sản và là tiền đồn phía Đông Tổ quốc.

- mất quyền kiểm soát vùng Tây Nguyên do việc để cho TC khai thác bôxit, mất quyền kiểm soát hơn 300 ngàn hecta rừng đầu nguồn và hàng chục ngàn hecta duyên hải do việc để cho TC thuê mướn lâu dài.

+ Do đâu và bởi ai mà một phần lãnh thổ và lãnh hải trọng yếu của Tổ quốc Việt Nam, vốn vẫn nguyên vẹn qua hàng ngàn năm dựng Nước và giữ Nước, tự dưng lại bị mất vào tay Trung Cộng cách quá dễ dàng từ khi Đảng CSVN cướp Chính quyền năm 1954? Các tội đồ này và các đồng lõa không được phép và không xứng đáng tiếp tục khiên cưỡng độc đoán lãnh đạo Đất nước này, ngoài ý chí của toàn Dân nữa.

+ Nếu VN là đệ tử, nô lệ của TC, thì làm sao chống lại TC được? Vì thế, “phải tiến hành thiết lập Chế độ Dân chủ Đa nguyên Đa đảng VN Thăng tiến Hòa bình, văn minh thân thiện giữa Cộng đồng Quốc tế, để đủ sức vừa ngăn chặn hiệu quả TC bành trướng tham lam, vừa dựa vào Công pháp Quốc tế giúp thu hồi lại phần lãnh thổ và lãnh hải trọng yếu của Tổ quốc VN đã bị mất vào tay TC, chấm dứt tình trạng nô lệ TC ngày càng lộ rõ không thể biện minh trước Quốc Dân và Quốc tế.”

(Trích Thư yêu cầu trả lời dứt khoát với Quốc Dân về lãnh thổ và lãnh hải của Tổ quốc đã bị CSVN trao nhượng cho Trung Cộng tôi gửi ông Chánh án Tòa án Nhân dân tối cao Trương Hòa Bình ngày 30-1-2011).

+ Hơn nữa, “Chế độ Cộng sản độc tài vô thần duy vật đã trở thành một đại họa vô cùng cay đắng cho Nhân loại, một thử nghiệm đã hoàn toàn thất bại trên toàn cầu về một ước mơ công bằng, hòa bình, văn minh, thịnh vượng không bao giờ đạt. Mọi người có chút lương tri và tâm trí đều không muốn chế độ vô luân này tồn tại thêm giây phút nào trên hành tinh này nữa. Riêng tại Việt Nam, suốt 80 năm qua, kể từ năm 1930 khi Đảng CS Đông Dương, tức là Đảng CSVN, có mặt trên Quê hương chúng ta, thì hận thù, gian trá, áp bức, cướp đoạt, bất công, bạo lực, đấu tố, khủng bố, chiến tranh… triền miên xâu xé Tổ quốc và Đồng bào chúng ta, dưới đủ mọi hình thức, vừa thô bạo vừa tinh vi, khiến không một người Dân Việt nào được an tâm vui sống trọn vẹn dù chỉ một ngày. Trãi nghiệm quá khổ đau chán ngấy này trong mỗi người chúng ta không nên kéo dài thêm ngày nào trên Dân tộc và trong tâm hồn con cháu thơ ngây vô tội của chúng ta nữa.”

(Trích Lời Kêu Gọi Tiến Hành Giải Thể Chế Độ CS Để Thiết Lập Chế Độ Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng VN Thăng Tiến Hòa Bình của tôi ngày 01-01-2011, viết tắt LKG THGTCDCS).

3. Làm thế nào để giải thể chế độ CS tại VN ?


3.1. Dân tộc Việt Nam có truyền thống anh hùng hàng ngàn năm qua, nhưng sau hơn 60 độc tài toàn trị, CS đã phạm một tội ác cực kỳ to lớn là đã lấy đe dọa, khủng bố, đàn áp và dối gạt làm cho phần lớn Đồng bào VN hiện nay bị biến chất và thoái hóa, trở nên bạc nhược và rất bạc nhược. CS đã ranh ma thiết lập độc tài toàn trị dựa trên 2 vũ khí truyền đời: lừa dối và đe dọa, biến Toàn Dân VN thành nạn nhân nô lệ.

3.1.1. Phải lấy Sự Thật để thắng dối trá. Phải sưu tập và chuyển tải Sự Thật thật sâu rộng trong mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước. Nhưng Sự Thật phải được chuyển đến mọi người bằng nhân ái, cảm thông, ôn hòa, văn minh, lịch sự mới tác dụng tốt. Sự Thật được chuyển bằng hận thù cay độc thì không thể hữu hiệu.

3.1.2. Phải lấy Nhận Thức, Trí Tuệ và Giác Ngộ để thắng sợ hãi. Giới Bình dân sợ mất hộ khẩu, bị đuổi học, mất việc làm… an nguy của cả gia đình. Họ trông đợi giới Lãnh đạo, Nhân sĩ, Trí thức xông ra gánh vác để họ nương theo. Đáng tiếc là các giới Nhân sĩ này lại đang có địa vị, nhiều quyền lợi, càng sợ mất nhiều thứ hơn: sợ mất nhiệm sở ngon, sợ con cái mất đại học, mất du học, mất việc làm lương cao, mất tương lai hoành tráng… nhưng luôn “khôn khéo” che đậy lòng ích kỷ và nhu nhược của mình bằng các lập luận ngụy trang với những kiểu nói “mưu sĩ dạy đời, uyên bác thâm trầm, nhạy bén sâu sắc, làm ra vẻ ẩn sĩ nhẫn nại chờ thời” (đại loại: Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống; Tôi còn trách nhiệm với bao người, tôi tham gia thì nhiệm vụ cao cả ai gánh vác thay? Giả như con cái tôi trưởng thành rồi, thì tôi…; Lúc này chưa đến lúc, liều lĩnh chỉ có chết; Làm sao trứng chọi được đá? Để những người chuyên môn, còn mình chỉ cần theo dõi là đủ; Làm không đúng thời điểm, lẽ ra đến lúc dân có thể đứng lên thì nay dân không thể đứng lên được…).

+ 90 triệu Dân VN cần cùng nhau nhận thức cho thật chuẩn xác: Chế độ CSVN thực sự cần đào thải thay thế không? a) Nếu ai cho rằng không cần, thì cứ an tâm cúi đầu cho nó tiếp tục lừa dối và đe dọa, kéo lê kiếp nô lệ truyền qua đời con cháu chắt chít…cho đến khi nào nó tự mục ruỗng đến mức tự hũy, mất hàng trăm năm nữa. b) Nếu ai cho rằng, dù CS kéo dài thêm một ngày cũng không thể để nó tồn tại, cũng “không thể sửa chữa nó, mà phải thay thế nó”(TT Nga Boris Yeltsin), vì nó là “dối trá, và chỉ là dối trá” (ĐGH Gioanthanks.gifhaolô II) thì phải hiệp lực quyết tâm thay thế nó. “Dù một hệ thống quyền lực mục ruỗng đến đâu, nó cũng tự đề kháng để tồn tại, cho đến khi có một lực mạnh hơn xô nó ngã” (Lê-nin). c) Còn những ai vừa thấy cần phải thay thế nó, nhưng không dám làm gì, chỉ ngồi đợi người khác làm cho mình hưởng thì… Chúng ta kêu gọi CS từ bỏ độc quyền mà giới Nhân sĩ chúng ta còn bám níu quyền lợi hơn CS nữa, thì có tự mâu thuẫn không? Giới Nhân sĩ mà ngồi đợi cho giới Bình dân đấu tranh và thiết lập đời tự do cho mình hưởng thì quá phi lý, phải tự hổ thẹn mà xông ra gánh vác, mới là đáng mặt sĩ phu quân tử.

+ Lẽ ra trong chế độ CS, thanh niên nam nữ không nên sinh con buộc con cái phải làm nô lệ. Nay đã sinh các em rồi, thì phải nỗ lực giải thoát con cái. Lo cho con em học bổng, thành đạt… vẫn không quan trọng bằng giúp giải thoát các em khỏi bệnh dối trá và sợ hãi của kiếp nô lệ đúng nghĩa. Hơn 60 năm qua, nhất là từ 1975 đến nay, chúng ta đã quá lo toan chuyện phụ tùy mà cố tình dối lòng lờ đi chuyện chính yếu.

+ Làm điều chính đáng, dù một người cũng luôn kiên vững không sợ. Nay một tập thể đông, không lẽ CS dám đuổi học cả trăm/ngàn/vạn sinh viên/học sinh? Và cho dù bị đuổi học thì cũng chưa là gì, so với việc bị kéo lê kiếp nô lệ của dối trá và sợ hãi. Toàn Dân phải rủ bỏ sợ hãi, cùng đồng loạt đứng lên, lấy lại khí phách uy dũng của giòng máu Lạc Hồng. Giới Nhân sĩ phải tiên phong, giới Bình dân phải hỗ trợ. Đôi bên bổ sung nhau, cùng giúp nhau đứng lên tự làm cuộc trưng cầu ý dân tự phát, bằng các cuộc đấu tranh/biểu tình ôn hòa bất bạo động toàn diện tự phát (ĐT/BTÔHBBĐTDTP) hàng loạt.

3.2. Đấu Tranh/Biểu Tình Ôn Hòa Bất Bạo Động Toàn Diện Tự Phát : Trong 2 Bản Hướng dẫn ĐT/BTÔHBBĐTDTP ngày 01 & 20-01-2011, tôi đã trình bày khá đầy đủ về lý do, thời gian, địa điểm, hình thức, phương cách. Nay xin nhắc lại các điểm chính yếu và nói rõ hơn các điểm cần.

3.2.1. Trong một chế độ độc tài toàn trị, NCQ CS không bao giờ tổ chức hoặc cho phép trưng cầu ý dân. Dân phải tự nói lên nguyện vọng, ý chí của mình bằng cách lặp đi lặp lại với bất cứ hình thức nào để biểu tỏ cách kiên định, ôn hòa cho đến khi đạt hiệu quả, thông qua thơ văn, vè, nhạc, hát, kịch, phim, tranh, biểu ngữ, cầu nguyện, Lễ nghi Tôn giáo, mệt nhọc, khổ hạnh, đói khát, nhịn ăn, nhịn uống, mồ hôi, nước mắt, bệnh tật, xương máu, sinh mạng của một/nhiều người, nhưng kiềm chế tuyệt đối không dùng đến bất cứ một loại vũ khí/hung khí nào có thể gây thương tích thể xác hoặc sát thương bất cứ đối tượng nào, kể cả gây tổn thương qua các hình thức ngôn ngữ thông thường. Nơi người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình (NCSDCHB), mọi hình thức đấu tranh đều là biểu tình và mọi hình thức biểu tình đều là đấu tranh. Đấu tranh tạo áp lực cao nhất và hiệu quả hòa bình vững bền nhất là ĐT/BTÔHBBĐTDTP của cá nhân, nhất là của tập thể.

3.2.2. ĐT/BTÔHBBĐTDTP : Việc giáo dục và chuyển đổi tâm hồn con người là kỳ công của riêng chính Thượng Đế, con người không thể tự làm được. Do đó, trong đấu tranh, NCSDCHB hằng ngày phải luôn thiền định – cầu nguyện cho đồng đội và đối phương cùng nhau thăng tiến và thăng hoa vươn lên Chân-Thiện-Mỹ, nhờ đó biết luôn đấu tranh trong cao thượng, ung dung, ôn hòa cả trong ngôn ngữ: không la hét, mắng chửi, nguyền rủa, mạ lỵ, xúc phạm đối phương. NCSDCHB chân chính phải loại trừ mọi mầm mống phẩn uất, căm ghét, hận thù, muốn báo oán, trả đũa ra khỏi tâm trí mình, mới đủ sức mạnh cần thiết để đấu tranh cho Sự thật, Công lý, Tình thương, Tự do, Nhân phẩm, Nhân quyền, Dân chủ, Đa nguyên, Văn hóa, Văn minh, Đạo đức quân bình, lành mạnh, trong sáng và chân chính. Lòng căm ghét, hận thù sẽ làm NCSDCHB yếu đuối và không thể cảm hóa được đối phương, rất khó phát triển hàng ngũ. Dù rất kiên định và quyết liệt đấu tranh bền bỉ không khoan nhượng, NCSDCHB chân chính trong suốt quá trình sử dụng ĐT/BTÔHBBĐTDTP chỉ có 2 thái độ mà thôi: CẢM PHỤC những ai đạo đức, anh hùng và CẢM THÔNG tất cả những ai sai lầm và tội lỗi. Không nên và không được có thái độ thứ 3 nào khác nữa. Chỉ sai lạc và nguy hại mà thôi. Hại cho mình và hại cho đời. NCSDCHB chấp nhận mọi hi sinh mất mát của bản thân/gia đình/tổ chức để khôn ngoan phân hóa, cô lập các phần tử cực đoan gian ác, và thu phục các thành phần phục thiện của đối phương. Lý tưởng đạo đức phải cao để lôi kéo đối phương vươn lên, chứ không phải là mơ hồ ảo tưởng.

3.2.3. Vũ khí ĐT/BTÔHBBĐTDTP : Bất cứ điều gì trung thực, ôn hòa và nhân ái nơi bản thân NCSDCHB cũng là vũ khí hoặc được biến thành vũ khí, luôn làm đối phương bị động, lúng túng, run sợ và bất lực: lời nói, thơ văn, lời ca, tiếng hát, biểu ngữ, im lặng, điệu bộ, cười, khóc, ánh mắt, đột quỵ, nhà tù, chay tịnh, tuyệt thực, bệnh tật, bị thương, khước từ điều trị,… và tột đỉnh là cái chết. Thường cái chết của một lãnh đạo phong trào luôn kéo theo sự chấm dứt cả một chế độ hay một chính sách: Mahatma Mohandas Karamchand Gandhi ở Ấn Độ (1948), Mục sư Martin Luther King ở Mỹ (1968), Linh mục Zerzy Piepoluszko ở Ba Lan (1984)…

3.2.4. Nếu người lãnh đạo phong trào chưa vững tin vào hiệu quả tuyệt đối và tất yếu của ĐT/BTÔHBBĐTDTP, thành phần tham gia có những tham vọng riêng, ảo tưởng nôn nóng vượt quá năng lực mình, thích mạo hiểm phiêu lưu theo cá tính, cố chấp theo định kiến xơ cứng lỗi thời, thiếu kiềm chế trước cám dỗ nông cạn của bạo động, thiếu kiên nhẫn do đợi chờ quá mỏi mệt lâu ngày, đám đông tham gia chưa thấm nhuần sức mạnh chân chính của ĐT/BTÔHBBĐTDTP, thì luôn phát sinh 1 trong 3 hậu quả tác hại:

3.2.4.1. Không thể thành công : bất bạo động nửa vời, pha trộn quá nhiều bạo động, dù chỉ bạo động trong lời nói (hằn học, cay cú, độc ngôn, đâm chọc, cường điệu, mỉa mai, thô tục). Khi bị tấn công mà không thể kiềm chế, nhất là giới trẻ liều lĩnh trả đũa, chấp nhận đi tù, là rơi vào bẫy đối phương. Khi các thành viên nòng cốt bị bắt, phong trào sẽ dao động, khó kéo dài liên tục. Tệ hại hơn, một số bạn bị bắt chịu không nổi nhục hình hoặc bị lừa, chắc chắn sẽ sơ hở khai báo lung tung, càng làm cho phong trào đi xuống, có khi tan rã hẳn.

3.2.4.2. Thành công với nhiều đổ vỡ : Phải tốn nhiều công sức hàn gắn sửa chữa, có khi phải mất hàng trăm năm hoặc lâu hơn, do không bất bạo động tuyệt đối và toàn diện (cách mạng Pháp 1789…).

3.2.4.3. Không thành công chân chính thật sự : Chỉ đạt một số thành tích tạm bợ hời hợt bề ngoài trước mắt, không thể ổn định vững bền, chắc chắn phát sinh những bất công, sai lầm, gian trá và các tội ác mới, vì liều lĩnh lấy sai lầm này chữa trị sai lầm kia, lấy tội ác mới lớn và nhiều hơn thay cho tội ác cũ, với cường độ gấp nhiều lần, rồi lấy tuyên truyền mà bịp lừa và bít lấp bằng thủ đoạn nuôi dưỡng sự sợ hãi và gian trá (phong trào CS quốc tế, nhất là tại VN và TC…).

+ Cần phải dứt khoát khẳng định và xác tín: Chỉ có ĐT/BTÔHBBĐTDTP mới luôn dẫn đến thành công vững bền, không đổ vỡ, trong khoan dung, đạo đức, trung thực, nhân ái, công lý, thăng tiến, thăng hoa, văn hóa, văn minh, hòa bình mà thôi. Không có con đường nào khác, không những cho Việt Nam mà còn cho cả hoàn cầu. “Khi phê phán đối phương, chỉ nên phê phán đến 80% tội lỗi của đối phương thôi, chừa lại 20% cho bức xúc, để nếu do bức xúc mà cuồng nộ lên, thì cũng không vượt quá sự thật, tránh gây bất công cho đối phương” (Mahatma Gandhi). Một sự thật, lẽ phải được nêu lên trong căm thù uất hận thì không còn là sự thật nguyên vẹn nữa, dễ bị méo mó mờ đục, lại phản cảm biến thành sự dối trá – bất công mới. Tiêu chuẩn đạo đức phải cao, dù số đông chưa đạt tới, vẫn hấp dẫn thúc giục vươn lên.

+ Sẽ có một số người ham mê bạo lực và chạy theo thành công nông cạn, xuyên tạc rằng đây chỉ là con đường và phương pháp đấu tranh cuội, viển vông, do CS mớm cho, cốt để CS tiếp tục cai trị lâu dài. Chúng ta tỉnh táo không nghe theo lập luận thiếu nền tảng đạo đức đó, quyết tâm đấu tranh cho một Việt Nam thật sự đạo đức, thăng tiến và hòa bình vững bền, chứ không chỉ là bạo lực thay cho bạo lực, gián ác thay cho gian ác, hận thù thay cho hận thù, mê lầm thay cho mê lầm, chìm đắm trong lẩn quẩn. Phải thay chế độ CS bằng một chế độ tốt hơn nhiều lần về mọi mặt, vươn lên xây dựng một chế độ tối ưu.

3.2.5. Thời gian & Địa điểm : Bất cứ lúc nào, nơi đâu. Lúc đầu, chưa cần kéo đi xa, chưa cần về thành phố lớn (tốn kém, dễ bị tổn thất không/chưa cần thiết). Chưa cần xảy ra trước cơ quan bạo quyền (thách đố quá mức cần thiết). Chỉ cần thật sự xảy ra đâu đó là có tiếng vang, là đã được nói lên cho những ai cần nghe biết rồi, nhất là suốt năm 2011 này (có thể kéo dài qua 2012-2013…). Rồi lan dần ra đều khắp Nước.

3.2.6. Cách thức biểu tình tự phát rất đơn giản, nhanh gọn tại chỗ, ít tốn tiền, tránh bị đàn áp :

3.2.6.1. Cá nhân : Làm bất cứ gì cho đối phương hiểu điều mình muốn nói là đủ (có các biểu ngữ cầm ở tay, mang trước ngục/sau lưng… thì tốt hơn). Riêng tôi, dù ở đâu, sẽ liên tục ĐT/BTÔHBBĐTDTP suốt đời.

3.2.6.2. Tập thể : Sau một buổi học/thi các giáo viên/giảng viên học sinh/sinh viên đã sẵn; sau một lớp học/huấn luyện/tập huấn/hội họp các học viên/bộ đội/công an/nông dân/công nhân đã sẵn; sau phiên chợ, ca lao động, các tiểu thương/đại lý/lái xe-tàu đã sẵn; sau Lễ nghi Tôn giáo tại một ngôi Chùa, Thánh Thất, Nhà Thờ, Tín đồ đã sẵn… tự phát qui tụ tại bất cứ nơi nào (20-50-100-200-1.000… người), hát Ca Khúc/Thánh Ca…, đưa cao Biểu ngữ (lớn-dài hoặc chỉ 1 tờ giấy đưa cao). Hô khẩu hiệu ôn hòa, trật tự. Chỉ cần kéo dài 5-10-20-30… phút là đã biểu tình thành công trong giản dị, tiết kiệm thời gian, sức lực, tiền bạc,… Mọi thành phần xã hội rất dễ tự phát thực hiện, bất cứ lúc nào và nơi đâu. Hoặc thân nhân, xóm làng trong một cuộc Dân oan/đơn vị Tôn giáo đòi lại nhà đất bị cưỡng chiếm, trong một phiên tòa bất công,… có thể tự phát thành một cuộc biểu tình rầm rộ, chấn động. Riêng các Tôn giáo phải biết tận dụng lợi thế vô cùng uy dũng của mình: Một Bạch thư, Thư chung, một buổi Thờ tự, Thánh Lễ, Tế Đàn, một cuộc Rước Kiệu, Hành Hương, một buổi Cầu nguyện chung, dù chỉ một Lời Nguyện được xướng lên… Tất cả đều có thể trở thành một phương cách đấu tranh/biểu tình rất ôn hòa mà hiệu quả rất cao, làm cho bạo quyền hết sức run sợ và lung lay tận gốc, nhưng đành chịu hoàn toàn bất lực, không sao đối phó hoặc ngăn cản được.

+ ĐT/BTÔHBBĐTDTP đơn giản, đến thời điểm thích hợp sẽ biến thành các cuộc tuần hành cần thiết, cuốn theo mọi giới Đồng bào, kể cả Cán bộ, Công an CS…

3.3. Tẩy chay bầu cử Quốc hội (QH) độc đảng dân chủ giả hiệu 22-5-2011 (& 2016, 2021…) : Không phải chúng ta tẩy chay làm cho QH này không thành hình. Dù một số khá lớn cử tri không đi bầu, CS vẫn có đủ mọi thủ đoạn để thay phiếu, bỏ phiếu bù… làm cho QH này vẫn thành hình. Nhưng chúng ta tẩy chay để QH này thành hình trong gian manh. Chính các Đại biểu QH này tự thấy họ không ngay chính, không phải là Đại biểu của Dân, mà chỉ là tay sai của ĐCSVN và ĐCSTC, tự họ sẽ góp phần áp lực tiến lên đa nguyên đa đảng. Chúng ta đã gượng ép tự dối 12 lần trong 65 năm, không thể tự dối thêm lần thứ 13 nữa. Kính xin các Nhân sĩ, Trí thức phải tiên phong nêu gương làm chỗ dựa cho giới Bình dân, thay vì đợi chờ ngược lại.

3.4. Đặc biệt gửi đến lực lượng Công an (CA) và Quân đội (QĐ) CSVN. “Tổ Quốc đã rơi vào tay ngoại bang một phần lãnh thổ và lãnh hải cực kỳ quan trọng về an ninh-chiến lược, Đất Nước đã bị lệ thuộc đế quốc Tàu Cộng ngày càng chìm đắm trong mọi lãnh vực. Quí Bạn hãy DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, để luôn làm nhiệm vụ hết sức cao cả là bảo vệ an ninh-quốc phòng cho Tổ quốc, luôn là chỗ dựa đáng tin cậy của Đồng bào, nhất là những người Dân Oan mất đất mất nhà, Dân Nghèo cả về nhân phẩm-nhân quyền, cả về cơm ăn-áo mặc. Quí Bạn hãy gây áp lực để một số nhỏ cấp lãnh đạo ĐCSVN không thể tiếp tục duy trì địa vị độc tôn, hầu lợi dụng chức quyền vơ vét thêm tài sản quốc dân, buộc họ phải trả lại quyền Dân chủ trọn vẹn cho Toàn Dân…” (LKG THGTCDCS… số 2). Nếu Quí Bạn để Đất nước mãi mãi nô lệ TC và chìm đắm trong sợ hãi và dối trá do CS áp đặt, thì trách nhiệm của Quí Bạn trước Tổ quốc, Anh Linh của Tổ Tiên và Hồn Thiêng Sông Núi không trao trút cho ai được ! Quí Bạn hãy quả cảm đứng lên gánh vác trọng trách cao cả Lịch sử và Đồng bào giao phó.

4. Thời cơ đã thực sự chín muồi
: Hiện nay, nội bộ cấp lãnh đạo cao nhất CSVN đã bế tắc về đường lối, lục đục về tổ chức, đã phân hóa rõ rệt về nhân sự, cơ hội giải thể chế độ CS đã trong tầm tay Dân Việt, nếu không biết tận dụng cơ hội này thì biết đến bao giờ? Dân Ba Lan, Nga, Liên Xô, Đông Âu (Dân văn hóa cao hơn: ít sợ hãi và khó chấp nhận dối trá hơn), Tuynidi, Ai Cập (bộ máy độc tài lỏng lẻo hơn CS)… nên đã thành công. VN muốn thành công, tùy sự quyết tâm của mỗi người trong 90 triệu người Việt. Nếu không tận dụng cơ hội này thì phải cam phận cúi đầu vĩnh viễn làm nô lệ CS và TC. Trong chế độ CS độc quyền toàn trị, người Dân đối kháng không thể nào tổ chức “đoàn luật sư, công đoàn, đoàn sinh viên, đoàn thanh niên, hiệp hội phụ nữ…” của riêng Phong trào Dân chủ được. Ngay cả “Liên đoàn Tăng Ni, Tu sĩ, Hiền sĩ, Đạo sĩ, Mục sư, Linh mục,…” dù muốn, cũng không thể thành lập được ngay từ đầu. Phải vừa Tiến Hành Giải Thể vừa Xây Dựng và Kiện Toàn Tổ Chức. Thiết nghĩ đó là phương cách tối ưu hiện nay tại VN.

+ Nếu liên tục áp lực đồng loạt cả Nước, buộc BCT ĐCSVN chọn: Khôn ngoan chấp thuận đa nguyên-đa đảng; hoặc nhận lãnh một cuộc chính biến tất yếu phải xảy ra do 1 trong 2 lực lượng CA/QĐ đảm nhiệm.

5. Đây là thời điểm rất thích hợp
để các Tổ chức đấu tranh dân chủ công bố với Quốc Dân Dự án Chính trị của mình để Toàn Dân lựa chọn và an tâm kỳ vọng vào một tương lai VN đạo đức hơn, văn minh hơn, ổn định hơn và vững bền hơn, qua một lộ trình Dân chủ hóa Đất nước thiết thực phù hợp; hướng dẫn Đồng bào làm nhiệm vụ lịch sử, bằng các cuộc biểu tình ôn hòa, kiên định, hiệu quả, và bằng các hình thức đấu tranh bất bạo động hữu hiệu khác. Nếu Tổ chức nào chưa sẵn Dự án Chính trị khoa học phù hợp thì nên sát nhập vào Tổ chức khác có Dự án Chính trị hợp lý, hứa hẹn hiệu quả cao cho Đất nước hơn.

6. Xin Quí Luật sư, các Chuyên viên và các Tổ chức Dân chủ chuẩn bị một bản Hiến pháp hoàn hảo ngăn ngừa độc tài hữu hiệu, Luật Bầu cử và Tổ chức Quốc hội hợp lý, Luật Tổ chức Chính phủ gọn nhẹ hiệu quả, Luật Tổ chức Viện Bảo hiến khoa học, giúp cả những người chưa giỏi vẫn có thể điều hành Đất nước đạo đức, hòa bình và thịnh vượng; đồng thời chuẩn bị một cuộc Bầu cử Quốc hội tự do công bằng văn minh để đưa Hiến pháp đi vào cuộc sống.

7. Xin cảm ơn mọi người thiện chí đã vui lòng đọc Bản Di Chúc quá dài này. Kính chúc mọi người sớm được sống trong một Nước VN tự do, dân chủ, đa nguyên đa đảng, hòa bình, đạo đức và an vui.

Trong nhà tù hay bất cứ trong hoàn cảnh nào, tôi vẫn hiệp thông tiếp tục đấu tranh không ngừng. Xin mọi người luôn cầu nguyện cho tôi. Hẹn gặp lại mọi người đông đủ trên Thiên đàng và trong cõi vĩnh hằng.
Viết tại Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 02-02-2011

Tù nhân Lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý
Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #56 - 28. Feb 2011 , 11:17
 


DI CHÚC Số 2 của Linh mục tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý:

SỨC MẠNH THẬT VÀ SỨC MẠNH ẢO




Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 25-02-2011


Ngày 02-02-2011 tôi đã viết Di Chúc số 1 xin gửi lại vài điều cần thiết cho Giáo hội, thân nhân và toàn thể Đồng bào Việt Nam (VN) thân yêu trong và ngoài Nước. Vì Di Chúc số 1 đã khá dài, có một điều cần thiết tôi chưa giải thích đầy đủ, nay theo ý kiến một số bằng hữu thân thiết, tôi xin ghi thêm điều rất hệ trọng này, bổ sung vào nỗ lực cuối cùng để hoàn thành trách nhiệm với Đồng bào, Dân tộc, Tổ quốc, Giáo hội và Thiên Chúa thay cho những điều sau ngày 15-3-2011 có thể bị vào lại nhà tù, tôi sẽ không còn cơ hội nói lên được nữa.

Làm thế nào để chống Giặc Tàu và tiến hành giải thể chế độ CS tại VN thành công ?


Trong Di Chúc số 1 tôi đã viết ở mục 3.1. “Dân tộc Việt Nam có truyền thống anh hùng hàng ngàn năm qua, nhưng sau hơn 60 năm độc tài toàn trị, CS đã phạm một tội ác cực kỳ to lớn là đã lấy đe dọa, khủng bố, đàn áp và dối gạt làm cho phần lớn Đồng bào VN hiện nay bị biến chất và thoái hóa, trở nên bạc nhược và rất bạc nhược. CS đã ranh ma thiết lập độc tài toàn trị dựa trên 2 vũ khí truyền đời : lừa dối và đe dọa, biến Toàn Dân VN thành nạn nhân nô lệ.” Và ở mục 3.1.1. “Phải lấy Sự Thật để thắng dối trá. Phải sưu tập và chuyển tải Sự Thật thật sâu rộng trong mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước. Nhưng Sự Thật phải được chuyển đến mọi người bằng nhân ái, cảm thông, ôn hòa, văn minh, lịch sự mới tác dụng tốt. Sự Thật được chuyển bằng hận thù cay độc thì không thể hữu hiệu.”

Nay tôi xin giải thích thêm mục 3.1.2. “Phải lấy Nhận Thức, Trí Tuệ và Giác Ngộ để thắng sợ hãi.… Toàn Dân phải rủ bỏ sợ hãi, cùng đồng loạt đứng lên, lấy lại khí phách uy dũng của giòng máu Lạc Hồng.” Nhưng làm sao rủ bỏ được sợ hãi trước bộ máy đàn áp dày đặc của bạo quyền CSVN ?
Điều cơ bản nhất và đầu tiên là phải nhận thức lại và quán triệt thật dứt khoát minh bạch : Đâu là sức mạnh thật và đâu là sức mạnh ảo ?
Sức Mạnh Thật là Sự Thật, Lẽ Phải và Tình Thương. Sức mạnh ảo là Dối Trá, Thủ Đoạn, Ngụy Biện, Bạo Lực, Hận Thù, Bất Công, Đàn Áp…
Kẻ nào/Tổ chức nào càng sử dụng sức mạnh thật thì càng mạnh thêm. Kẻ nào/Tổ chức nào càng sử dụng sức mạnh ảo thì càng run rẩy âu lo.
Đáng tiếc là có người/tổ chức khi thấy đối phương sử dụng sức mạnh ảo thì bị cám dỗ và sa ngã cũng bắt chước sử dụng sức mạnh ảo : Dối Trá, Thủ Đoạn, Ngụy Biện, Bạo Lực, Hận Thù… Hậu quả tất yếu là chẳng những không thể thành công, trái lại ngày càng yếu nhược và suy tàn.

Sức Mạnh Thật là Ánh Sáng. Sức mạnh ảo là Bóng Tối. Bóng Tối là thực tại ảo chỉ tạm thời có mặt nơi Ánh Sáng là thực tại thật chưa lan tới. Không bao giờ khoa học chế tạo được một chùm bóng tối đem chiếu vào ánh sáng làm ánh sáng lu mờ đi. Trái lại dù chỉ một tia ánh sáng cực nhỏ vẫn đủ sức xua tan bóng tối.

Sức Mạnh Thật thuộc về Toàn Dân. Sức mạnh ảo tạm thời nằm trong tay bạo quyền.
Bạo quyền càng đàn áp, càng dối lừa, càng thủ đoạn, càng bất công… thì càng chao đảo suy yếu. Toàn dân càng bước đi trong sự thật, lẽ phải, tình thương thì càng tiến lên, càng lớn mạnh, càng vững bền.
“Trong đấu tranh, Người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình (NCSDCHB) hằng ngày phải luôn thiền định – cầu nguyện cho đồng đội và đối phương cùng nhau thăng tiến vươn lên Chân-Thiện-Mỹ, nhờ đó biết luôn đấu tranh trong cao thượng, ung dung, ôn hòa cả trong ngôn ngữ : không la hét, mắng chửi, nguyền rủa, mạ lỵ, xúc phạm đối phương. NCSDCHB chân chính phải loại trừ mọi mầm mống phẩn uất, căm ghét, hận thù, muốn báo oán, trả đũa ra khỏi tâm trí mình, mới đủ sức mạnh cần thiết để đấu tranh cho Sự thật, Công lý, Tình thương, Tự do, Nhân phẩm, Nhân quyền, Dân chủ, Đa nguyên, Văn hóa, Văn minh, Đạo đức quân bình, lành mạnh, trong sáng và chân chính. Lòng căm ghét, hận thù sẽ làm NCSDCHB yếu đuối và không thể cảm hóa được đối phương, rất khó phát triển hàng ngũ… Bất cứ điều gì trung thực, ôn hòa và nhân ái nơi bản thân NCSDCHB cũng là vũ khí luôn làm đối phương bị động, lúng túng, run sợ và bất lực : lời nói, thơ văn, lời ca, tiếng hát, biểu ngữ, im lặng, điệu bộ, cười, khóc, ánh mắt, đột quỵ, nhà tù, chay tịnh, tuyệt thực, bệnh tật, bị thương, khước từ điều trị,… và tột đỉnh sức mạnh là cái chết hòa bình.” (Lặp lại Di Chúc số 1).

Nếu NCSDCHB ảo tưởng tin theo lập luận mê lầm quen thuộc : “Chỉ có bạo lực mới chống lại được bạo lực”, không cưỡng lại được cám dỗ sử dụng sức mạnh ảo thì phải gặp 1 trong 3 hậu quả tác hại sau đây :
+ Không thể thành công : bất bạo động nửa vời, pha trộn quá nhiều bạo động, dù chỉ bạo động trong lời nói (hằn học, cay cú, độc ngôn, đâm chọc, cường điệu, mỉa mai, thô tục). Khi bị tấn công mà không thể kiềm chế, nhất là giới trẻ, liều lĩnh trả đũa, chấp nhận đi tù, là rơi vào bẫy đối phương. Khi các thành viên hung hăng bị bắt, thường sẽ chịu không nổi nhục hình hoặc bị lừa, chắc chắn sẽ sơ hở khai báo lung tung, làm cho phong trào suy yếu, có khi tan rã hẳn. Trái lại, chỉ có các CSDCHB ôn tồn trầm tĩnh, càng bị bắt vì chính nghĩa, phong trào sẽ càng mạnh mẽ dâng cao.
+ Thành công với nhiều đổ vỡ : Phải tốn nhiều công sức hàn gắn sửa chữa, có khi phải mất hàng trăm năm hoặc lâu hơn, do không bất bạo động tuyệt đối và toàn diện (cách mạng Pháp 1789…).
+ Không thành công chân chính thật sự : Chỉ đạt một số thành tích tạm bợ bề ngoài trước mắt, không thể ổn định vững bền, chắc chắn phát sinh những bất công, sai lầm, gian trá và các tội ác mới, vì liều lĩnh lấy sai lầm này chữa trị sai lầm kia, lấy tội ác mới lớn và nhiều hơn thay cho tội ác cũ, với cường độ gấp nhiều lần, rồi lấy tuyên truyền mà bịp lừa và bít lấp bằng thủ đoạn nuôi dưỡng sự sợ hãi và gian trá (phong trào CS quốc tế, nhất là tại VN và TC…).

+ Cần phải dứt khoát khẳng định và xác tín : Chỉ có Sức Mạnh Thật mới luôn dẫn đến thành công vững bền, không đổ vỡ, trong khoan dung, đạo đức, trung thực, nhân ái, công lý, thăng tiến, thăng hoa, văn hóa, văn minh, hòa bình mà thôi… Một sự thật, lẽ phải được nêu lên trong căm thù uất hận thì không còn là sự thật nguyên vẹn nữa, dễ bị méo mó mờ đục, lại phản cảm biến thành sự dối trá – bất công mới. (Lặp lại Di Chúc số 1).

Vài minh họa chứng tỏ không nên sợ hãi hời hợt vu vơ :
- Một nhóm học sinh/sinh viên vì biểu tình mà bị đuổi học thì có thể sợ hãi. Nhưng nếu hàng loạt học sinh/sinh viên cùng biểu tình thì không thể bị đuổi học được. Và cho dù có bị đuổi học vì lẽ phải thì cũng hiên ngang chấp nhận để lớn lên trong Sức Mạnh Thật. Phải nhận thức lại các giá trị chính yếu cần phải hy sinh tất cả để có (tự do, nhân phẩm…) so với các giá trị thứ yếu tạm thời (học hành, địa vị, việc làm…).

- Khi người Dân bị yêu cầu trao “Sổ Hộ Khẩu/Thẻ Đỏ Quyền Sử Dụng Đất…” để kiểm tra/bổ sung… Dân phải buộc Công an/Cán bộ viết Giấy Cam kết là phải trả lại loại giấy tờ liên quan, làm 2 bản, Dân giữ 1 bản, để làm bằng chứng yêu cầu bạo quyền phải giữ lời đã cam kết.

- Khi người Dân bị khám người/khám nhà/tịch thu giấy tờ/tài sản… hoặc bị yêu cầu một điều phi lý, bất công, Dân phải mạnh dạn buộc Công an/Cán bộ xuất trình Lệnh, lập Biên bản ít nhất là 2 bản, Dân giữ 1 bản, để có bằng chứng kiện ngược lại…

+ Khi người Dân ý thức được Sức Mạnh Thật nằm trong tay mình, còn bạo quyền CS chỉ nắm được sức mạnh ảo mà thôi, thì mọi sợ hãi đều tan biến và sẽ hiên ngang đồng loạt đứng lên biểu tình, xuống đường diễu hành, đào huyệt chôn táng vĩnh viễn Đại họa Dân tộc là CS. Cần dứt khoát khôn ngoan và kiên định : NCSDCHB chỉ dùng Sức Mạnh Thật, không sa ngã mon men một phút yếu lòng sử dụng bất cứ một hình thức sức mạnh ảo nào. Điều đương nhiên là chúng ta chắc chắn toàn thắng trong cuộc chiến Ánh Sáng – Bóng Tối này.

+ Cần phân biệt : Một cuộc chuyển đổi thể chế mà phải hi sinh hàng ngàn sinh mạng là giá chấp nhận được so với hàng triệu sinh mạng nếu sử dụng bạo lực. Chúng ta chấp nhận đổ máu nếu cần, nhưng không phải chúng ta chủ động gây ra mà do đối phương cố tình sử dụng sức mạnh ảo tạo nên.

Xin cảm ơn mọi người thiện chí đã vui lòng đọc thêm Bản Di Chúc số 2 này. Kính chúc mọi người sớm được sống trong một Nước VN tự do, dân chủ, đa nguyên đa đảng, hòa bình, đạo đức và an vui. Trong nhà tù hay bất cứ trong hoàn cảnh nào, tôi vẫn hiệp thông tiếp tục đấu tranh không ngừng.

Nguyện xin Thiên Chúa tuôn đổ bao hồng ân xuống trên Nhân loại, Tổ quốc Việt Nam và tất cả chúng ta. Xin mọi người luôn cầu nguyện cho tôi. Hẹn gặp lại mọi người đông đủ trên Thiên đàng và trong cõi vĩnh hằng.

Viết tại Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 25-02-2011

Tù nhân Lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý
Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận Huế
69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #57 - 02. Mar 2011 , 16:09
 
Bác sĩ Nguyễn Đan Quế tuyên bố chấm dứt “làm việc” với Công An hoặc bất cứ cơ quan nào của CSVN


Tháng Ba 2, 2011 danlambao1@wordpress.com


Theo nguồn tin thân cận từ các phong trào dân chủ đang hoạt động trong nước, sáng thứ Ba, công an Quận 5 đã đem xe đến áp lực Bác sĩ Nguyễn Đan Quế lên phòng Công An Quận 5 “làm việc”. Đúng 9 giờ sáng thứ Ba, tại trụ sở Công An, Bác sĩ Quế đã dứt khoát tuyên bố:
Kể từ 9 giờ sáng ngày 1 tháng Ba, 2011, tôi, Nguyễn Đan Quế, sẽ chấm dứt “làm việc” với bất cứ cơ quan, tổ chức nào của chính quyền Cộng Sản Việt Nam. Lập trường và quan điểm của tôi về đất nước luôn trước sau như một và minh bạch rằng: “Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam phải trả lại tất cả quyền tự do căn bản cho nhân dân Việt Nam đã bị tướt đoạt từ mấy chục năm nay. Việt Nam, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành một quốc gia tự do, dân chủ. Các ông muốn giữ tài liệu hay sách báo thì đó là quyền của các ông, nhưng hành động đó vì phạm quyền riêng tư của cá nhân tôi. Ngoài ra, tôi cũng sẽ không bao giờ ký một văn bản nào nữa.”


Các cán bộ Công An đã tìm cách thuyết phục Bác sĩ Nguyễn Đan Quế hợp tác để “giải quyết vấn đề một cách êm đẹp” nhưng Bác sĩ Quế đã khước từ. Ông yêu cầu để ông về nhà. Sau mấy tiếng đồng hồ giằng co, đến khoảng 1 giờ chiều thứ Ba, một lãnh đạo cao cấp của Công An đã vào văn phòng trở giọng nhẹ nhàng và đề nghị cho xe đến để đưa Bác sĩ ra về vì, theo lời viên lãnh đạo, bác sĩ đã “hơi mệt”. Bác sĩ Nguyễn Đan Quế khước từ ân huệ của Công An. Sau đó bác sĩ bước ra phỏi phòng họp, tự đón Taxi để về nhà.

Như Washington Post đã nhận xét hôm qua, hiện nay “không rõ là Bác sĩ Nguyễn Đan Quế có đồng ý lại tái diễn trò hề “làm việc với công an” hôm thứ Ba hay có thể bị bắt lại nữa.”

Đó là phần tin hôm nay. Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật hoạt động của Bác sĩ Nguyễn Đan Quế và các phong trào dân chủ tại Việt Nam trong bản tin sắp tới.

Danlambao1@wordpress.com


Back to top
« Last Edit: 02. Mar 2011 , 16:09 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #58 - 02. Mar 2011 , 20:19
 
...
Lời Kêu Gọi Của Thành Phần Quốc Gia Nghĩa Tử VNCH
     




Kính gửi:
Anh Chị Em đảng viên đảng Cộng sản VN, Bộ đội ,Công An cấp tiến.
Anh Chị Em Sinh viên, Học sinh, Công nhân, Nông dân, Tiểu thương.
Trong dòng thác tự do dân chủ, nhân quyền đang đổ về quét sạch các nhà độc tài đảng trị trên thế giới từ Bắc Phi sang Trung Đông Tunisi, Libia và Trung Quốc … Cộng sản Việt Nam không phải là ngoại lệ.  Đây là dịp may cho dân tộc VN chúng ta, mà chủ yếu là các anh chị em Bộ đội, Công An hãy thức tỉnh cùng đứng lên lật đổ chế độ độc tài đảng trị, vì một nhà nước đê hèn đã dâng hiến một phần lãnh thổ cùng lãnh hải của quốc gia cho Trung Cộng, một hệ thống quản lý yếu kém về kinh tế, một chính sách bưng bít tham nhũng đã gây thiệt hại đến tài sản quốc gia cùng tài nguyên môi trường, truyền bá một nền giáo dục phi nhân bản. Vì vậy đã đưa dân tộc chúng ta đến chổ lầm than.

Chúng tôi là thành phần Quốc Gia Nghiã Tử, con em của các Tử Sĩ Việt Nam Cộng Hoà thiết tha kêu gọi các Anh Chị Em Bộ đội, Công an, các tầng lớp Sinh viên, Học sinh, Công nhân, Nông dân, Tiểu thương, các thành phần dân tộc. Mọi người hãy cùng với chúng tôi xuống đường đấu tranh để giải thể chế độ độc tài Cộng sản Việt Nam , ngõ hầu đem lại một nền dân chủ pháp trị cho nước nhà.
Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi các đơn vị bộ đội, công an, lực lượng vũ trang hãy bảo vệ tính mạng và tài sản của đồng bào, những người đang xuống đường cùng đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do dân chủ.
Làm tại Sài Gòn ngày 01 tháng 03 năm 2011
Quốc Gia Nghĩa Tử Việt Nam
Back to top
« Last Edit: 02. Mar 2011 , 20:20 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #59 - 02. Mar 2011 , 20:28
 


Sinh Viên Hanoi-Hue-Saigon thực hiện cuộc cách mạng Hoa Sen





            Kính chuyển,
            Mong quí vị tiếp tay phổ biến rộng rãi


                     
                     


                    Xin mời quí vi đọc một trích đoạn của giới trẻ trong thành phần " Sinh Viên Hanoi-Hue-Saigon và các Tỉnh Thành ", truyền cho nhau những kinh nghiệm, những chỉ đạo và những chuẩn bị cho các cuộc biểu tình trong tương lai tại VN dưới đây : 

                    1.  Kêu gọi mọi người khi xuống đường luôn luôn đội nón an toàn (còn gọi là mũ bảo hiểm) là loại nón đội khi lái xe mô tô. Lý do: công an bắn đạn cao su hay dùng dùi cui đập vào đầu thì có nón bảo hiểm, dùng vòi rồng xịt nước thì kéo kiếng xuống không bị ngộp nước…Nên nhớ đội nón bảo hiểm là hợp pháp là đúng với luật pháp Việt Nam.


                    Công an đã diễn tập chống biểu tình thì toàn dân Việt Nam cũng phải có những diễn tập tương tự để đánh giá sự phản ứng của đảng và chính quyền CSVN mà công an là một công cụ bảo vệ đảng. Chúng tôi đề nghị đồng bào mỗi sáng vẫn giữ những sinh hoạt sinh kế hàng ngày, nhưng khi đến giờ cao điểm như buổi sáng mọi người ra đưòng đi làm việc chiều đến giờ mọi người về nhà thì trong những giờ cao điểm đó tất cả mọi người cùng dùng phương tiên giao thông của mình như đi xe mô tô… và đầu đội nón bảo hiểmcùng chạy cho các ngỏ đường đều bị kẹt xe nhất là những con đưòng chính. Sau những lần diễn tập và biết những phản ứng của công an thì đến một khi ngày giờ bí mật đưọc ấn sau khi đã chuẩn bị xong thì cùng xuống đưòng ở tất cả các tỉnh thành làm kẹt tất cả các trục lộ giao thông chính tại địa phương ….

                    2.   Sinh viên học sinh thì lúc nào cũng có tập sách, lận vào người để chống lại đạn cao su, gạch đá mà bọn công an có thể chọi, bắn vào người. Nếu đồng bào không phải là sinh viên học sinh thì nên chuẩn bị những bìa thùng carton, cắt nhỏ bằng thân thể của mình rồi gấp lại, để quấn xung quanh bụng khi cần thiết.


                    3.   Chuẩn bị chanh, dấm và vải hay khăn tay khi bị hơi cay thì vắt chanh hay đổ dấm vào khăn hay vải rồi bịt mũi và miệng lại, đồng thời kéo cái kiếng của nón an toàn (mũ bảo hiểm) xuống để che chắn cho bớt hơi cay.

                    4.    Dùng máy quay phim, máy chụp hình, cell phone để chụp hình, quay phim những tên công an đánh đập, đàn áp ngưòi biểu tình để đưa lên internet phổ biến khắp thế giới.

                    5.   Khẩu hiệu nên viết trên các bìa cứng để dể cầm tay và dùng để che chắn khi bị công an bắn đạn cao su hay chọi đá, vật cứng

                    6.  Chuẩn bị bao nylon, dẻ rách nếu có bao tay thì tốt và vài thùng sơn (không có sơn) có nắp đậy hay các keo thủy tinh có nắp, dây thung, dây kẽm và vài thùng nước hay chai nưóc… khi bị công an liệng lựu đạn cay thì dùng dẻ rách lượm bỏ vào thùng đổ nưóc vào rồi đậy nắp lại. Có khi dùng bao tay lượm lựu đạn cay hay khói cay liệng ngược lại bọn công an…

                    7.  Nếu có loa phóng thanh thì dùng thay phiên để có thể có tiết kiệm pin.

                    8.  Cần sắp xếp sự thông tin liên lạc vì khi xuống đưòng đấu tranh bất bạo động nhưng công an sẽ dùng mọi phương tiện đàn áp thì chúng sẽ đem các xe phá sóng và nghe lén đến gần khu biểu tình do đó sẽ rất khó khăn trong việc xử dụng điện thoại di động để gọi thông tin cho nhau. Bằng chứng là khi sinh viên học sinh biểu tình chúng Trung Cộng (Tàu phù) xâm lược, công an đã đem xe phá sóng và nghe lén đến gân khu biểu tình. Cần có những người tuờng thuật và thu băng sau đó cấp tốc chuyển tải lên internet toàn cầu để đồng bào ở hải ngoại tiếp tay phổ biến và vận động quốc tế.

                    9.  Yêu cầu đồng bào ở hải ngoại đoàn kết chuẩn bị tinh thần vận động Liên Hiệp Quốc và các cường quốc Tự Do sẳn sàng can thiệp về ngoại giao khi CSVN bắt đầu đàn áp nhân dân ta giống như Lybia. Chúng tôi tin rằng Liên Hiệp Quốc và các quốc gia Tự Do nhất là Hoa Kỳ sẽ trừng phạt và can thiệp về ngoại giao quốc tế như trưòng hợp Lybia hiện nay. Cuối cùng chúng tôi tin rằng nhân dân ở Lybia sẽ đấu tranh thành công và chế độ độc tài Gadhafi phải ra đi thì nhân dân Việt Nam chúng ta đấu tranh cũng sẽ thắng lợi.

                    10.  Điều nhân dân mong đợi là Quân Đội và Công An đừng nghe theo lệnh của đảng CSVN đàn áp đồng bào khao khát Tự  Do mà  thực sự vì quốc gia dân tộc hãy đứng về phiá nhân dân để thay đổi vận mạng của đất nưóc Việt Nam.

                    11.  Cuộc đấu tranh nào cũng phải có một ban tham mưu hoạch định sách lưọc đấu tranh và tiến đến các giải pháp chính trị để duy trì an ninh trật tự xã hội lẫn kinh tế quốc gia trong giai đoạn chuyển tiếp. Do đó cần phải có hội đồng quốc dân lâm thời điều hành đất nưóc và tổ chức tổng tuyển cử.

                    12. Cuộc đấu tranh Tự Do Dân Chủ không thể để đất nưóc hổn loạn cả về chính trị lẫn kinh tế. Yêu cầu toàn dân Việt Nam trong và ngoài nưóc cần đoàn kết và hình thành ban tham mưu chiến lưọc để đưa cuộc tranh đấu đến thành công.


                    Toàn dân Việt Nam tổng nổi dây làm cuộc cách mạng Hoa Sen để cứu đất nưóc thoát khỏi ách cai trị tàn ác của đảng CSVN và nanh vuốt của Trung Cộng.

                    Chúng tôi ủng hộ và hưỏng ứng Lời Kêu Gọi tổng nổi dậy đăng tại trang mạng:

                    http://www.tailieubauxite.webs.com/

                    Nay chúng tôi kính mong đồng bào trong và ngoài nưóc có đầy đủ phương tiện thông tin như điện thoai và internet: blogs, Facebook, email, web, … tiếp tay phổ biến thật nhanh nội dung email này vì CSVN đã bắt đầu hành động truy tìm email và phương tiện truyền thông như celll phone, internet…khi dò ra là sẽ tiến hành bắt bớ, đàn áp tiêu diệt chúng tôi.


                  
    Sinh Viên Hanoi-Hue-Saigon và các Tỉnh Thành.

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #60 - 05. Mar 2011 , 22:37
 
Tin nóng
: NNP điện thoại Ls. Nguyễn Văn Đài, vừa ra khỏi nhà tù nhỏ cách đây 2 tiếng. Vẫn như ngày nào, Ls. Nguyễn Văn Đài khẳng định mình vô tội và không chấp nhận bản án 4 năm vừa qua


...


...


...


...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #61 - 06. Mar 2011 , 20:31
 

Việt Nam ngày 1-3-2011


LỰC LƯỢNG THANH NIÊN SINH VIÊN CỨU NGUY DÂN TỘC
MẶT TRẬN PHỤC QUỐC VIỆT NAM


HIỆU TRIỆU TỔNG NỔI DẬY


Chiến hữu Dân Quân Mặt Trận Phục Quốc Việt Nam

Tập đoàn Việt gian Cộng sản hại dân bán nước đã lợi dụng lòng yêu nước của toàn dân, núp dưới danh xưng Việt Minh để bành trướng chủ nghĩa CS, nhuộm đỏ cả đất nước Việt Nam. Tập đoàn Việt gian CS vẫn rêu rao tuyên truyền là có công giải phóng dân tộc nhưng sau khi xâm chiếm miền Nam, bộ mặt thật CS đẵ phơi bầy khi đổi tên đảng Lao Động Việt Nam trở lại là đảng Cộng sản Việt Nam. Sự thật lịch sử chứng minh rằng Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã rước voi Lê Nin về giầy mả Tổ Hùng Vương, tập đoàn Việt gian CS đã phản bội tiền nhân, phản bội công lao xương máu của hàng triệu người Việt Nam yêu nước hy sinh cho nền độc lập dân tộc để làm công cụ cho cộng sản quốc tế. Tập đoàn Việt gian Cộng sản chính là tội đồ của dân tộc.

Sau 36 năm thống trị đất nước Việt Nam, tập đoàn Việt gian CS đã gây ra những hậu quả trầm trọng tệ hại nhất trong lịch sử: Một đất nước Việt Nam nghèo nàn chậm tiến lạc hậu nhất thế giới, một xã hội bất công thối nát, đạo đức suy đồi nhất trong lịch sử Việt Nam.

- Chế độ CSVN là một chế độ độc tài toàn trị, tước đoạt mọi quyền tự do căn bản của một con người. Tập đoàn Việt gian Cộng sản đã bắt bớ hàng ngàn công dân yêu nước đòi tự do dân chủ, thẳng tay đánh đập, tra tấn, bắn giết nhân dân oan ức biểu tình …
- Chế độ CSVN là một chế độ ăn cướp, là bọn Mafia đỏ đã tước đoạt đất đai nhà cửa, tàì sản của nông dân, bóc lột sức lao động mồ hôi nước mắt của công nhân, xuất khẩu phụ nữ Việt Nam ra nước ngoài làm nô lệ tình dục để làm giàu trên xương máu của người dân.

- Hơn 85 triệu đồng bào Việt Nam đang quằn quại rên xiệt dưới ách thống trị kềm kẹp của giai cấp mới thống trị, giai cấp đảng viên đặc quyền đặc lợi, những tên tư bản đỏ, cường quyền đỏ với hàng triệu, hàng tỉ đô la gửi các ngân hàng ngoại quốc.

Chúng ta không thể vô cảm trước những nỗi đau của toàn dân, chúng ta không th không tủi hổ khi hai chữ “Việt Nam” vì tập đòan Việt gian tham nhũng, buôn lậu mà bị cả thế giới khinh rẻ. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ trước hành động đê hèn trâng tráo dâng đất nhường biển của tập đoàn Việt gian bán nước. Chúng ta không thể gục mặt cúi đầu trước hành vi ngang ngược xâm lấn đất đai biển cả của Trung Cộng, tên đầu sỏ đế quốc đỏ quỉ quyệt hung hãn nhất thời đại. Chúng ta không thể dửng dưng trước nỗi thống khổ của nhân dân, không thể làm ngơ trước nguy cơ mất nước.

Chúng ta không thể oằn lưng mãi để bọn sâu dân mọt nước đè đầu cưỡi cổ, chúng ta không thể ngồi im nhìn tập đoàn Việt gian bán nước phản bội Tổ quốc, phản bội công lao xương máu của tiền nhân bao đời giữ nước. Tất cả những người Việt Nam yêu nước không phân biệt chính kiến, tôn giáo, đảng phải … Nhất là tầng lớp thanh niên sinh viên rường cột của đất nước, anh em quân nhân lúc nào cũng phải đặt quyền lợi dân tộc lên trên hết để chiến đấu bảo vệ giang sơn tổ quốc.

Ngày hôm nay, cao trào đòi hỏi tự do, dân chủ, nhân quyền bùng nổ khắp nơi. Quần chúng nhân dân Tunisie, Ai Cập đã đứng lên đấu tranh giành lại quyền dân chủ tự do, quyền no cơm ấm áo, quyền được làm việc, quyền được bảo đảm cuộc sống, quyền làm chủ của nhân dân. Nhân dân Tunisie, nhân dân Ai Cập đã đánh đổ bạo quyền độc
tài tham nhũng, nhân dân Libie đang thắng lợi. Các nước văn minh đã đồng thanh ủng hộ phong trào tranh đấu của quần chúng nghèo khổ các nơi… Đã đến lúc chúng ta phải quyết liệt đấu tranh giành lại quyền sống làm người, quyền tự do dân chủ. Chúng ta phải giành thắng lợi từng bước một, đẩy lùi sự sợ hãi và khống chế của tập đoàn thống trị CS.

Nhân danh Tư lệnh Tổng Tư Lệnh Mặt Trận Phục Quốc, tôi kêu gọi các chiến hữu:

1. Tổ chức hệ thống liên lạc từng tổ 3 chiến hữu “Dân quân Cách mạng”, ngoài việc rỉ tai tuyên truyền phải vận dụng tối đa phương tiện truyền thông đại chúng internet, lên mạng thành lập nhóm, Facebook, Twitter… để thông tin liên lạc, loan báo kịp thời những sự kiện, những biến cố đang xảy ra  để thông báo kịp thời, huy động cùng một lúc xuống đường tranh đấu tại nhiều nơi trên cả nước…

2. Tích cực vận động nhân dân xuống đường cùng một lúc, tại nhiều nơi khắp tỉnh thành trên cả nước để phân tán mỏng lực lượng công an ra khắp nơi rồi bất ngờ tập trung vào những nơi đông người, nhiều phóng viên Thông tấn quốc tế và du khách qua lại …


3. Để chuẩn bị cho ngày “Toàn Dân Tổng Nổi dậy” xảy ra vào bất cứ lúc nào khi điều kiện thuận lợi, chúng ta phải đứng vào hàng ngũ của các lực lượng đấu tranh như đồng bào dân oan, công nhân, tôn giáo, các anh chị em cựu tù nhân chính trị và tôn giáo, cựu quân nhân công chức Việt Nam Cộng Hòa, anh em Thương Phế Binh của cả 2 miền,

đồng thời liên kết chặt chẽ với khối 8406, khối 2038 (gồm 20 trí thức và 38 tướng lãnh yêu nước) để tuyên truyền vận động:

- Dân Oan đòi lại đất đai nhà cửa ruộng vườn bị tước đoạt.
- Đồng bào các tôn giáo đòi quyền tự do tôn giáo, đòi lại đất đai tài sàn của giáo hội, của chùa chiền, nhà thờ, Thánh Thất …
- Công nhân đòi tăng lương, chấm dứt chế độ bóc lột sức lao động với đồng lương chết đói, đòi bảo hộ lao động và trợ cấp thất nghiệp.
- Sinh viên học sinh đấu tranh đòi qui chế tự trị đại học, đòi hỏi thay đổi chính sách giáo dục: không học tập chính trị Mác Lê thay vào đó là công dân giáo dục, một nền giáo dục thực dụng, chuyên nghiệp.

- Bà con buôn bán, bạn hàng chợ không họp chợ (bãi thị) để chống lại thuế chợ quá cao, cán bộ thu thuế hống hách, công an khu vực tịch thu tài sản vô cớ, hạch sách bắt nộp hụi chết , chửi rủa bắt bớ bạn hàng …

- Đồng bào các giới đặc biệt là giới trẻ thanh niên sinh viên quyết tâm đứng lên đòi hỏi quyền tự do dân chủ, quyền được yêu nước mà tập đoàn lãnh đạo CS tước đoạt để độc quyền thống trị. Đấu tranh chống lại chế độ công an, cảnh sát trị kềm kẹp dân chúng, đánh đập bắt bớ giam cầm những chiến sĩ đấu tranh cho
tự do dân chủ.

-  Các anh em bộ đội phục viên, hưu trí đòi hỏi bảo đảm cuộc sống, chống nạn lạm phát, vật giá leo thang với số tiền cấp dưỡng ít ỏi không đủ sống trong khi bọn cầm quyền giàu nứt đố đổ vách, phè phỡn ăn chơi trên thân xác chị em phụ nữ nghèo khó phải cắn răng chịu đựng để lấy tiền nuôi sống gia đình ở quê nhà…

- Anh em Quân nhân tranh đấu được quyền bảo vệ tổ quốc, bảo vệ giang sơn gấm vóc, bảo vệ từng tấc đất mà tiền nhân ông cha bao đời đã hy sinh xương máu bao đời để bảo toàn đất Tổ. Cương quyết đòi tách chính trị ra khỏi quân đội, cương quyết đòi hỏi quốc hội, nhà nước CHXHCNVN phải chính thức xác nhận chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam và đưa vấn đề Trung Cộng xâm lấn lãnh thổ lãnh hải VN ra trước Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc.

4. Vận động rỉ tai anh em bà con trong quân đội Nhân dân VN hãy theo gương quân đội Liên Sô, Đông Âu, Tunisie, Ai Cập đứng về phiá nhân dân, bảo vệ nhân dân và cùng với nhân dân đứng lên cứu dân cứu nước. Phổ biến chủ trương xóa bỏ hận thù, đãi ngộ xứng đáng của chính quyền cách mạng Lâm thời đối với những viên chức, quân nhân kể cả Công an Cộng Sản phản tỉnh cùng với toàn dân đứng lên lật đổ bạo quyền bất nhân hại dân bán nước.


5. Khi cách mạng bùng nổ, các tổ Dân quân Cách mạng phải đứng ra đảm trách công việc điều hành lâm thời các cơ quan chính quyền tại mỗi địa phương bắt giữ những tên công an khu xóm ác ôn, duy trì an ninh trật tự tại địa phương, bảo vệ tài sản tính mạng của bà con tránh nạn cướp bóc, trả thù cá nhân, bảo đảm an toàn cho những anh em quân đội, cán bộ, công an Cộng Sản đã phản tỉnh góp phần cùng toàn dân lật đổ bạo quyền hại dân bán nước.


Chưa bao giờ công luận quốc tế lại ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa của chúng ta như ngày nay. Các nước trong thế giới tự do đã đứng về phiá đa số nhân dân Tunisie, Ai Cập và Libie và sẽ ủng hộ nhân dân Việt Nam đứng lên tranh đấu giành lại quyền tự do dân chủ, quyền làm chủ đất nước của mình.

Chúng ta có cả một hậu phương lớn của hơn 3 triệu đồng bào Việt Nam yêu nước ở hải ngoại sẽ yểm trợ tối đa tinh thần lẫn vật chất để chúng ta cùng đứng lên giành lại quyền sống làm người, giành lại quyền làm chủ đất nước của mình để bảo toàn đất Tổ Việt Nam của chúng ta.

*********************************

Giờ Lịch Sử Đã Điểm !
Dậy Mà Đi, Hỡi Đồng Bào Ơi …

Dân Chủ Tự Do Hay Là Chết !
Cơm Áo, Tự Do Hay Là Chết…


Dậy Mà Đi Cứu Dân Cứu Nước
Dậy Mà Đi, Hỡi Đồng Bào Ơi !!!

**************************************
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #62 - 06. Mar 2011 , 20:35
 

Xuống Đường Đòi Quyền Sống



...



Kính thưa Toàn thể Đồng bào,
Kính thưa các anh Bộ Đội
Kính thưa các bạn trẻ thanh niên, sinh viên, Học sinh

Chúng tôi, những thanh niên Việt Nam yêu nước ý thức được bổn phận trách nhiệm của một công dân yêu nước nên chúng tôi quyết tâm dấn thân tranh đấu chống lại độc tài bất công của tập đoàn thống trị tàn bạo nhất trong lịch sử.
Tập đoàn Việt gian cộng sản đã tước đoạt tàì sản của nông dân, bóc lột sức lao động mồ hôi nước mắt của công nhân để trở thành những tên tư bản đỏ, cường quyền đỏ với hàng triệu, hàng tỉ đô la gửi các ngân hàng ngoại quốc.

Tập đoàn Việt gian Cộng sản đã đánh đập, tra tấn, bắt bớ hàng ngàn công dân yêu nước, chúng đã quay súng bắn giết nhân dân oan ức biểu tình …


Chúng ta không thể vô cảm trước những nỗi đau của toàn dân, chúng ta không thể không tủi hổ khi hai chữ “Việt Nam” vì tập đòan Việt gian tham nhũng, buôn lậu mà bị cả thế giới khinh rẻ. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ trước hành động đê hèn trâng tráo dâng đất nhường biển của tập đoàn Việt gian bán nước.
Chúng ta không thể gục mặt cúi đầu trước hành vi ngang ngược xâm lấn đất đai biển cả của Trung Cộng, tên đầu sỏ đế quốc đỏ quỉ quyệt hung hãn nhất thời đại.

Chúng ta không thể dửng dưng trước nỗi thống khổ của nhân dân, không thể làm ngơ trước nguy cơ mất nước. Hôm nay chúng ta mất ¾ thác Bản giốc, mất Ải Nam Quan (cột mốc dời về phía VN 160mét), mất Hoàng sa trường Sa và chỉ trong 5,10 năm nữa, đất nước chúng ta sẽ là một Tây Tạng thứ hai, một khu Tự Trị của Trung Quốc là điều không thể tránh khỏi, chúng ta và thế hệ con cháu chúng ta lại lên rừng tìm ngà voi, lặn xuống vịnh Hạ long để mò ngọc trai dâng lên cho quan thày Tàu Cộng !!!

Chúng ta không thể oằn lưng mãi để bọn sâu dân mọt nước đè đầu cưỡi cổ, chúng ta không thể ngồi im nhìn tập đoàn Việt gian bán nước phản bội Tổ quốc, phản bội công lao xương máu của tiền nhân bao đời giữ nước. Chỗ nào có áp bức, chỗ đó phải đấu tranh. Tất cả những người Việt Nam yêu nước không phân biệt chính kiến, tôn giáo, đảng phải … Nhất là tầng lớp thanh niên sinh viên rường cột của đất nước, anh em quân nhân lúc nào cũng phải đặt quyền lợi dân tộc lên trên hết để chiến đấu bảo vệ giang sơn tổ quốc. Tập đoàn Việt gian Cộng sản hại dân bán nước đã phản bội tiền nhân, phản bội công lao xương máu của hàng triệu chiến sĩ hy sinh cho nền độc lập dân tộc. Đã đến lúc tất cả chúng ta phải quyết tâm đứng lên:

1. Đấu tranh giành lại quyền sống làm người, quyền tự do dân chủ. Chúng ta phải giành thắng lợi từng bước một, đẩy lùi sự sợ hãi và khống chế của tập đoàn thống trị Cộng sản.

2. Phương pháp đấu tranh: Ôn hòa, bất bạo động, bất hợp tác với chính quyền, tổ chức đình công, bãi thị, bãi khóa khắp nơi trên cả nước.

3. Cương quyết không thỏa hiệp nhượng bộ, chúng ta phải quyết tâm đấu tranh đến thắng lợi cuối cùng.


Máu đã đổ trên khắp miền đất nước
Triệu bàn tay chung dựng lại Việt Nam
Triệu hờn căm gom lại một căm hờn
Quyết đứng dậy dẹp tan quân bán nước!!!

GIỜ LỊCH SỬ ĐÃ ĐIỂM !
TỰ DO HAY LÀ CHẾT !


Toàn quân toàn dân chúng ta cùng đứng lên cứu dân lật đổ chế độ bạo tàn hại dân bán nước.

Toàn quân toàn dân trong nước và đồng bào hải ngoại chung sức cứu nước ngăn chặn
mọi ý đồ bành trướng xâm lược của đế quốc Trung Cộng, kẻ thù truyền kiếp của dân
tộc.

Toàn dân toàn quân không phân biệt tôn giáo tuổi tác chung sức chung lòng nhất loạt đứng lên đáp lời sông núi, làm cuộc CÁCH MẠNG TRỐNG ĐỒNG để giành lại quyền
sống làm người, quyền tự do dân chủ, quyền ấm no và mưu cầu hạnh phúc.

Tất cả hờn căm uất ức bộc phát tuôn trào như đợt sóng thần lịch sử, như trào dâng thác đổ cuốn trôi những rác rưởi cộng sản ra biển Đông để rửa sạch tanh hôi mà “Thần người đều căm giận, trời đất chẳng dung tha” trong nay mai.



HÃY XUỐNG ĐƯỜNG CỨU DÂN CỨU NƯỚC
TỔNG BIỂU TÌNH HỠI ĐỒNG BÀO ƠI …


ĐẠI NGHĨA TẤT THẮNG HUNG TÀN
CHÍ NHÂN PHẢI THAY CƯỜNG BẠO…
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
chieu
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 14
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #63 - 06. Mar 2011 , 20:51
 
Sinh viên Hà Nội-Huế-Saigon thực hiện Cách mạng Hoa Sen gửi tâm thư đến đồng bào hải ngoại


Kính thưa đồng bào hải ngoại,

Chúng tôi kêu gọi quí đồng bào hải ngoại, nhất là giới trẻ sinh viên học sinh ở hải ngoại ủng hộ cuộc cách mạng Hoa Sen bằng cách sưu tầm các hình ảnh Hoa Sen trên mạng internet rồi đính kèm vào email gởi về Việt Nam tặng tất cả đảng viên CS, Quân Đội, Công An, các ban ngành kinh tế, hành chánh, xã hội, giáo dục, y tế, đoàn thể các cấp từ địa phưong tời trung ương, báo chí truyền thông, gởi vào các đại sứ quán của nưóc CHXHCNVN ở nưóc quí đồng bào cư ngụ… Kể cà từ Bộ chính trị CSVN ban bí thư đến đảng bộ các tỉnh thánh cho đến chi bộ xã ấp…Ai có khả năng sưu tầm đưọc email có bao nhiều thì gởi bấy nhiêu. Ở hải ngoại quí vị có nhiều phương tiện và an toàn hơn đồng bào ở trong nước phải bị sự theo dõi của công an chìm nổi và an ninh mạng.

Các bạn sinh viên học sinh ở hải ngoại rất giỏi về điện toán (computer) xin giúp một bàn tay cho công cuộc cách mạng Hoa Sen. Quí vị có thể đem hình Hoa Sen vào trang blog, Facebook, trang web… thông tin rộng rãi trên các diễn đàn như Paltalk kêu gọi mọi người sưu tầm và gởi hình Hoa Sen về Việt Nam. Làm sao trong một thời gian ngắn toàn dân đều sẳn sàng xuống đưòng thực hiện cuộc các mạng Hoa Sen. Các quí vị nhạc sĩ thì sáng tác các bài ca về Hoa Sen về lòng quân tử và thanh khiết nhân ái, nhà thơ, nhà văn thì giúp dỡ bằng cách viết bài về Hoa Sen từ ý nghĩa đến bình luận v�» đặc tính Hoa Sen để cho Quân Đội, Công An và đảng viên CSVN hiểu rằng cách mạng Hoa Sen là một cuộc cách mạng nhân ái và nhân bản, do đó đừng đàn áp đồng bào mà nên đứng về phía nhân dân (như quân đội và công an của các nưóc cộng sản đông âu đã làm) và cuộc cách mạng thành công không đổ máu cũng là nhờ sự can đảm đoạn tuyệt với chủ nghĩa cộng sản và trở về với dân tộc Việt Nam.

Chúng tôi kính đề nghi đồng bào hải ngoại, mỗi khi biểu tình đòi tự do dân chủ cho Việt Nam và ủng hộ cuộc cách mạng Hoa Sen thì nếu có phương tiện dồi dào xin đề nghị làm huy hiệu hình tròn ở giữa có hình Hoa Sen, có hàng chữ bao bán nguyệt ở phía dưới Hoa Sen là Tự Do cho Việt Nam ¼ vòng tròn, và dòng anh ngữ Freedom for Vietnam ¼ vòng tròn. Khi biểu tình trưóc các toà đại sứ của nưóc CHXHCNVN thì gắn vào áo, nếu đơn giản thì chỉ in màu rồi bọc nhựa cũng rất tốt. Khi có người ngoại quốc đứng nhìn đoàn biểu tình thì đến gắn cái huy hiệu đó lên áo của họ, các phóng viên báo chí hay đài tuyền hình người ngoại quốc đến làm phóng sự thì cũng đến gắn vào áo của họ.

Cuộc cách mạng Hoa Sen đã chớm nở và công an cũng đang truy lùng để tiêu diệt sự chớm nở của cuộc cách mạng Hoa Sen. Mọi hoạt động thao dượt đã bắt đầu, khi những đoá Hoa Sen của đồng bào hải ngoại rãi khắp đất nước cũng như tại các đại sứ quán của nưóc CNXHCNVN thì giai đoạn chuẩn bị đã gần như hoàn tất. Sau khi nghiên cứu và cơ thời cơ đến thì ngày giờ ấn định tổng nổi dậy sẽ đưọc bí mật truyền đi khắp nưóc qua những ph ương tiện hữu hiệu.

Yêu cầu đồng bào đọc và sao chép (copy) để tiếp tay phổ biến vì chúng tôi tiên đoán trong một thời gian rất ngắn sắp tới, trang mạng này sẽ bị công an mạng đánh sập.
h**p://w*w.tailieubauxite.webs.com/

Sự tiếp tay của quí vị là góp phần vô cùng to lớn trong công cuộc tranh đấu đòi quyền Tư Do Dân Chủ cho Việt Nam và cứu toàn dân Việt thoát khỏi sự cai trị tàn ác của đảng CSVN cũng như thoát khỏi nanh vuốt xâm lưọc của Trung Cộng.

Sinh viên Hà Nội-Huế-Saigon và các Tỉnh Thành

Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #64 - 14. Mar 2011 , 20:51
 
L
LỜI CẢM ƠN VÀ MỜI GỌI LẦN 23
(có thể viết lần cuối)
LIÊN TỤC HIỆP THÔNG MẶC ÁO TRẮNG ĂN CHAY CẦU NGUYỆN CHO QUỐC VỤ
+ TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC DIỄN 22-5-2011
+ CHỐNG GIẶC TÀU - TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CSVN
& THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG
VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH


Huế - Việt Nam, ngày CN 13 tháng 3 năm 2011

Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,




1. Có thể đây là lần cuối cùng tôi có thể gửi đến Lời Cảm Ơn và Mời Gọi quen thuộc đã được lặp lại 22 lần vào mỗi ngày Chủ Nhật (CN) vì sau ngày 15-3 tới đây, có thể tôi không còn điều kiện để lên tiếng với Qúi Vị và Bạn hữu dễ dàng nữa, khi bị giam giữ một cách nào đó nghiêm ngặt hơn. Xin cảm ơn tất cả thật nhiều.



2. Ngày 01-02-2011 Khối 8406 đã phổ biến LỜI KÊU GỌI TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC ĐẢNG ĐỘC DIỄN ngày 22-5-2011 do Nhà cầm quyền (NCQ) CSVN độc quyền tổ chức.



3. Ngày 01-01-2011 tôi đã có LỜI KÊU GỌI TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CS, ĐỂ THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH, bắt đầu từ đầu tháng 01-2011. Các Lời Kêu Gọi này đã phù hợp lòng mong đợi của Đồng bào bao năm nay, nên đã được đông đảo Đồng bào hết lòng phấn khởi quyết tâm tiến hành Quốc vụ trọng đại và cao cả này. Xin chân thành ghi ơn mọi Đồng bào.

+ Quí Bạn hữu và Đồng bào hải ngoại đã và đang có những việc làm thiết thực để triển khai Quốc vụ này, bằng các cuộc biểu tình liên tiếp tại nhiều nơi trên thế giới và các cuộc vận động quốc tế mạnh mẽ. Xin cảm ơn tất cả.

+ Tại quốc nội, từ ngày CN 2-1-2011 đến hôm nay, đã có nhiều cuộc biểu tình qui mô lớn / nhỏ, rải rác từ Sài Gòn đến các tỉnh phía bắc miền Trung và Hà Nội. Dù một mình, tôi đã mặc áo trắng, mang khẩu hiệu trước ngực, sau lưng, biểu tình các ngày 9, 10, 12-13, 15-16 & 17 & 23-1. Chị Mỹ Linh tại Hoa Kỳ đã biểu tình tuyệt thực 5 ngày để hiệp thông. Ở Sài Gòn, Hà Nội, Huế, Tây Nguyên, các tỉnh miền Trung nhiều Bạn đã rải Biểu ngữ, thả bong bóng bay mang các Khẩu hiệu và làm Búp Bê Chống Giặc Tàu / Dân Là Chủ / Chống Bầu Cử QH độc đảng / VN Đa Nguyên Đa Đảng…bằng giấy in các tài liệu rải nhiều nơi. Tôi cũng đã thả 19 bong bóng bay mang nhiều Biểu Ngữ tự rơi.

Ngày 17-2-2011, kỹ sư trẻ Phạm Thành Sơn đã tự thiêu trước trụ sở UBND tp Đà Nẵng. Trước đó, ngày 15-2-2011, cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng PGHH Thuần Túy đã có Lời Hiệu Triệu số 75/TB/TƯ trao nhiệm vụ Cứu Đạo và Cứu Quốc cho Tổng đoàn trưởng và các đoàn trưởng TP Cần Thơ và các tỉnh An Giang, Đồng Tháp, Hậu Giang Vĩnh Long, Kiên Giang, Sóc Trăng để ủng hộ Cẩm Nang Yêu Nước của Phong trào Tuổi Trẻ Yêu Nước. Tại Sài Gòn, ngày 20-02-2011 kỹ sư Lê Quang Minh viết Lời Kêu Gọi toàn Dân xuống đường biểu tình. Ngày 21-2-2011, Khối 8406 đã có Lời Tuyên bố và Kêu Gọi nhân các sự kiện xảy ra tại Bắc Phi và Trung Đông. Ngày 21 & 28-2-2011, dù bị đàn áp nặng nề vẫn đã có 2 cuộc biểu tình tại đường Võ Thị Sáu, Sài Gòn của hàng trăm Dân oan từ 6 tỉnh miền Nam kéo về. Ngày 23-02-2011, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, đại diện cho Cao Trào Nhân Bản, đã có Lời Kêu Gọi Toàn Dân Xuống Đường Cứu Nước. Ngày 24-02, có lời kêu gọi Hãy Cùng Nhau Đi Bộ Cho Một Việt Nam của Nhóm Thanh Niên Dân Chủ Việt Nam. Tại Sài Gòn, từ 26-2-2011, nhiều truyền đơn kêu gọi biểu tình đã xuất hiện tại các nơi công cộng. Một nhóm bạn trẻ Việt Nam đã có Lời kêu gọi xuống đường cứu Nước vào mỗi sáng và mỗi chiều CN, bắt đầu từ ngày 27-02-2011… Nhóm sinh viên kêu gọi sinh viên cả Nước thực hiện Cách mạng Hoa Sen. Ngày 01-3-2011, Lực lượng Thanh niên Sinh viên Cứu Nguy Dân Tộc do Ông Trần Hưng Quốc đại diện đã có Lời Kêu Gọi XUỐNG ĐƯỜNG ĐÒI QUYỀN SỐNG. Cùng ngày, Mặt trận Phục Quốc VN do Ông Cao Thanh Sơn đại diện đã ra LỜI HIỆU TRIỆU TỔNG NỔI DẬY. Ngày 02-3-2011, theo tinh thần Thông Điệp Xuân Tân Mão 2011 về Giá Trị Hạnh Phúc và An Lạc Quốc Dân của Hòa thượng Thích Quảng Độ, Hòa thượng Thích Tuệ Kiếm đã kêu gọi xuống đường biểu tình đồng loạt cả Nước. Từ ngày 01-3 đã có nhiều cuộc biểu tình tại Trảng Bom, Nghệ An, Vũng Tàu, Thủ Đức, Nội Bài (Hà Nội). Ngày 06-3, đã có khá nhiều truyền đơn Chống Giặc Tàu, đòi Dân Chủ – Đa nguyên Đa đảng, Tẩy chay Bầu cử QH độc đảng và đòi NCQ CSVN trả tự do đầy đủ cho tôi, tại trung tâm thành phố Pleiku và quảng trường HCM, thành phố Vinh, Nghệ An như đã xảy ra khá nhiều nơi từ đầu tháng 2-2011. Đặc biệt là nhiều Giáo xứ và Giới Trẻ đã liên tục thắp nến cầu nguyện cho Quốc vụ này và cho chúng tôi liên tục từ đầu tháng 1-2011 tại Hà Nội, Nghệ An, Vinh, Hà Tĩnh, Khánh Hòa, Cam Ranh, Kon Tum, Pleiku…

Xin chân thành cảm ơn tất cả những ai đã hi sinh mọi cách giúp Cao trào đấu tranh biểu tình/biểu ngữ này phát triển hữu hiệu.



4. Trong 4 ngày 01, 02, 03 và 10-10-2010, rồi sau đó, kể từ ngày 15-10-2010, vào các ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhiều Chức sắc các Tôn giáo và mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước, đã hưởng ứng Lời Mời Gọi của tôi ngày 26-9-2010 và mỗi ngày CN liên tiếp sau đó : Hiệp thông mặc áo trắng ăn chay cầu nguyện tại nhà và tại nơi thờ tự chung, cho toàn Dân tiến hành thành công Quốc vụ DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM, ĐỂ CHỐNG LẠI HỮU HIỆU QUỐC NẠN TÀU CỘNG XÂM LƯỢC ĐÔ HỘ VIỆT NAM THEO KIỂU MỚI THẾ KỶ 21, CÙNG LÚC CHỐNG BẤT CÔNG-ĐÒI CÔNG LÝ CHO TOÀN DÂN. Một số Quí vị và Bạn hữu đã quyết định mặc áo trắng và nhịn ăn 1-2 bữa vào các ngày Chúa nhật, mồng 1 & 15 mỗi tháng. Lòng quảng đại quả cảm này đã vượt quá sự mong đợi của chúng ta. Đặc biệt từ khoảng 15-2 dến nay, nhiều nơi đã tổ chức nhiều hình thức công khai cầu nguyện (thắp nến, ăn chay…) cho tôi được sớm có tự do đầy đủ. Tôi xin chân thành cảm ơn mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước.



5. Ngày 21-12-2010, căn cứ trên Hiến pháp và Luật pháp CHXHCNVN, chúng tôi đã gửi đến Ông Chánh án Tòa án Nhân Dân Tối Cao ĐƠN TỐ CÁO và YÊU CẦU TRUY TỐ các Ủy viên các Bộ Chính Trị Ban Chấp Hành ĐCSVN từ khóa X đang tại chức trở về trước, cho đến ông Hồ Chí Minh, về 2 tội nặng nhất là Phản Quốc và Bán Nước, với các bằng chứng không thể chối cãi. Đơn Kiện này đã được đông đảo Đồng bào trong và ngoài Nước cùng ký tên tham gia ủng hộ. Vì Ông Chánh án không dám truy tố, cũng không trả lời lý do, ngày 30-01-2011, tôi đã gửi tiếp qua bưu điện Thư Yêu Cầu Trả Lời Dứt Khoát về hành động Phản Quốc và Bán Nước của tập thể lãnh đạo cao nhất của ĐCSVN cho Quốc Dân và Quốc Tế rõ : Ai trách nhiệm và làm sao thu hồi phần lãnh thổ-lãnh hải đã bị TC chiếm mất?



6. Nhằm tiến hành Cao Trào Tẩy Chay Bầu Cử QH Độc Đảng 22-5-2011, Giải Thể Chế Độ CS để Thiết Lập Chế Độ Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng Việt Nam Thăng Tiến Hòa Bình, Cao Trào Bảo Vệ Lãnh Thổ Toàn Vẹn, Chống Tàu Cộng xâm lược đô hộ tinh vi kiểu mới, Đòi Công Lý, tôi xin phép tiếp tục lên tiếng mời gọi :

6.1. Mọi Đồng bào Việt Nam quốc nội liên tục suốt năm 2011 và có thể kéo dài thêm :

6.1.1. Mặc áo trắng, hiệp thông ăn chay cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các Nhà Chùa, Nhà Thờ, Thánh Thất, Thiền Viện, Tu Viện mỗi đêm ngày; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam; biểu tình tự phát qui mô nhỏ/lớn mọi nơi, đặc biệt trước các cơ quan của bạo quyền CSVN, các quảng trường, vào các Lễ nghỉ, các ngày 01 & 15 trùng vào CN, 52 CN suốt năm, các CN trước hoặc sau các dịp kỷ niệm quốc nhục, quốc nạn : 30-4 & 1-5, cao điểm là tẩy chay cuộc Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn của ĐCSVN ngày 22-5-2011, 7-7 (Hiệp định Genève 1954), 19-8 (ngày CAND), 2-9 (quốc khánh CSVN), 14-9 (công hàm trao Hoàng-Trường Sa), 1-10 (Quốc khánh Tàu Cộng), 10-12 (Nhân quyền LHQ), 22-12 (ngày QĐND)…, hoặc các biến cố Dân bị bắn giết, đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.

6.1.2. Viết & in các Biểu ngữ lớn/nhỏ (2,5x10cm), làm Búp Bê mang Khẩu hiệu và rải khắp nơi : Dân Là Chủ, Chống Giặc Tàu, Hoàng Sa-Trường Sa-VN, Tẩy Chay Bầu Cử QH Độc Đảng, Không Đi Bầu QH Độc Đảng, Đa Nguyên hay là Tàn Lụi, VN Đa Nguyên Đa Đảng, Đa Nguyên Đa Đảng Là Hòa Bình, Đa Nguyên Đa Đảng Là Vững Bền, Kiên Trì Giải Thể Chế Độ CS… bằng mọi cách : đêm chạy xe rải, cột bó Biểu ngữ dưới bong bóng bay có que hương đốt đứt chỉ cho rơi...

6.2. Mọi Đồng bào VN hải ngoại mặc áo trắng, hiệp thông cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các nơi thờ tự chung : mỗi đêm ngày, cách riêng các ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam, nhất là vận động Quốc tế; biểu tình trước các Tòa Đại sứ, Tòa Tổng Lãnh sự hoặc Lãnh sự CSVN tại tất cả các Nước trên thế giới những dịp hệ trọng, suốt năm 2011 và trong nhiều năm tới đây.



7. Ngoài việc hiệp thông ăn chay cầu nguyện như trên, đồng thanh với Kháng Thư số 31 của Khối 8406 ngày 15-11-2010, tôi phản đối và tố cáo trước công luận thế giới các quốc nạn này :

7.1. Nạn Dân oan và các Tôn giáo bị cưỡng chiếm đất nhà-cơ sở cách quá bất công ngày càng khốc liệt tang thương trong cả Nước.
7.2. Từ đầu năm 2010 đến nay, NCQ CSVN, liên tiếp đánh đập, bắt bớ, giam cầm, giết chết rất thô bạo nhiều thường dân và Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình; cấm họ ra khỏi nhà hết sức bất công, vô luật, vô lý; tấn công các Nhà Thờ, đàn áp các Mục sư và Tín hữu Tin Lành và Công giáo, cụ thể như :

7.2.1. Đã kết án bất công các CSDCHB Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương (26-10-2010 mỗi người 7-9 năm tù), Vi Đức Hồi (26-1-2011 CSDCHB 8 năm); đã bắt Giáo sư Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, Truyền đạo Nguyễn Thành Tâm và bà Trần Thị Thúy từ tháng 7-2010; đã bắt, đánh đập, kết án tù bất công 6 Tín hữu Giáo xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng ngày 27-10-2010 và 26-1-2011, tiếp tục đàn áp các Tín hữu Cồn Dầu khác; giam tù các bloggers Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày) khi đã hết hạn tù; bắt giữ ông Phan Thanh Hải (Anh Ba Sài Gòn), cô Lê Nguyễn Hương Trà (Cô Gái Đồ Long); sách nhiễu 3 cô Lư Thị Thu Trang, Lê Thị Công Nhân, Tạ Phong Tần và kỹ sư Đỗ Nam Hải, luật sư Lê Trần Luật; sắp xử tòa Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ; bắt giữ Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cô Hồ Thị Bích Khương (15-1-2011); truy bức anh Nguyễn Ngọc Quang và Mục sư Lưu Huy phải lánh nạn nước ngoài; dung túng các quan chức suy đồi đạo đức Nguyễn Trường Tô (CT UBND tỉnh Hà Giang), Sầm Đức Xương (Hiệu trưởng một trường THPT) và nhiều quan chức khác, nhưng lại truy bức 2 nữ sinh vô tội vị thành niên Nguyễn Thị Thanh Thúy và Nguyễn Thúy Hằng tại Hà Giang từ năm 2009 mãi đến phiên tòa phúc thẩm 10-3-2011 (không cho Luật sư biện hộ và thân nhân giám hộ).
7.2.2. Vô nhân với bà Mai Thị Dung, Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần Túy, đang bệnh rất nguy kịch tại trại giam K2, Z30A Xuân Lộc, Đồng Nai; hẹp hòi vô đạo và ác tâm ngăn cản Hòa Thượng Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện Xã hội của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, không cho tặng quà cho các Thương binh chế độ Sài Gòn cũ ngày 28-10-2010 tại Quảng Trị.
7.2.3. Sử dụng và đội lốt côn đồ chặn đường, hăm dọa hành hung Đức Giám mục Hoàng Đức Oanh tại Kon Tum ngày 7-11-2010; chiếm đoạt bất công đất của Giáo xứ Thái Nguyên, Bắc Ninh và không giải quyết khiếu kiện của Linh mục Fx Nguyễn Đức Đại và Giáo dân Thái Nguyên từ ngày 29-11-2010 đến nay; lợi dụng Linh mục Quản xứ Nguyễn Văn Thiện đi dâng Lễ ở giáo xứ Phúc Tín, Công an-Cán bộ đã chùng lén cướp đoạt 2 lần Nhà Thờ tạm của giáo xứ Trung Quán, xã Duy Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình nửa đêm 16-17 tháng 12-2010 và đêm 23-12-2010, không cho Giáo hữu dâng Lễ Mừng Đại Lễ Giáng Sinh; từ tháng 10-2010 đã tấn công bản thân, cộng sự viên và Trụ sở tại quận 2, Sài Gòn của Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Đại diện Hội đồng Giáo phẩm Hội thánh Tin lành Mennonite Việt Nam, ngày 14-12-2010 đã san bằng Trụ sở Hội thánh Tin Lành này, đánh đập, bắt giam và cưỡng bức tất cả các sinh viên thần học về quê, buộc Mục sư Quang phải nộp tiền phạt công san bằng chính Trụ sở Giáo hội của mình 100 triệu đồng quá vô lý; đánh đập thô bạo các Mục sư và Tín hữu Tin Lành khi họ tập trung hàng ngàn người cử hành Lễ Mừng Thiên Chúa Giáng Sinh 2010 tại Thanh Hóa và Hà Nội ngày 19-12-2010; đánh bất tỉnh 3 người trong số hàng ngàn Đồng bào thuộc 3 xã là Liên Minh, Liên Bảo và Xuân Thái, huyện Vụ Bản, Nam Định cùng với Lm Giuse Nguyễn An Khang, phó xứ Xuân Bảng, Vụ Bản biểu tình ngày 20-12-2010 do CSVN đền bù đất quá rẻ như cướp đoạt; UBND tỉnh Lâm Đồng đang tiến hành quy hoạch Viện sinh học Tây Nguyên trên đất của Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng mà không có bất kỳ thoả thuận nào với Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế; chiếm đoạt đất của Dòng Chúa Quan Phòng Portieur tại 190 Tôn Đức Thắng, khối 2, phường 8, thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng. Cướp đoạt đất-nhà của bà Bùi Thị Thành, ở đường Kha Vạn Cân, phường Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Chấp sự Hội Thánh Chuồng Bò, Thủ Đức, Sài Gòn. Đàn áp gia đình bà Thành trong và sau 2 cuộc biểu tinh ngày 21 & 28-02-2011, cướp đoạt máy điện toán và điện thoại của họ ngày 4-3-2011... Quản chế tại nhà bằng lệnh miệng 2 Mục sư Thân Văn Trường và Nguyễn Mạnh Hùng tại Thủ Đức, Sài Gòn từ ngày có biểu tình của Dân Oan ngày 21 & 28-2-2011. Đàn áp các Mục sư và Tín hữu họp cầu nguyện tại Nhà Thờ tạm của Hội thánh Tin Lành Mennonite tại quận 2, Sài Gòn ngày CN 06-3-2011... Đánh Ông Trịnh Xuân Tùng ngày 28-2 khiến Ông chết ngày 8-3, Dân Hà Nội biểu tình phản đối ngày 10-3-2011...
7.2.4. Buộc 2 công ty may và kiểm toán đuổi việc 2 cô Nguyễn Bình Việt Tú, Nguyễn Bình Việt Thi chỉ vì 2 cô giặt áo quần và dọn bữa cơm giúp tôi, rình rập và ném đá mái nhà họ, đánh cô Việt Thi nằm lăn giữa đường trước nhà ở 87 Điện Biên Phủ, Huế chiều 18-2-2011; bắt giữ, đánh, đè xuống khám xét thô bạo cô Việt Thi chiều 20-2-2011; lột hết áo quần cô Việt Tú 4 lần tối 17, chiều 18, 19 & 20-2-2011; lột hết áo quần nữ sinh lớp 12 Nguyễn Bình Việt Châu, để tìm Biểu ngữ chiều 18-2-2011. Đến ngày 24-2-2011 CA đã xúc phạm tương tự -lột hết áo quần hàng chục phụ nữ/nữ sinh-   khách nam-nữ thăm tôi, lục soát hành lý, tịch thu điện thoại để ghi số đt, giam giữ họ từ chiều hôm trước đến 21g-3g sáng, buộc họ ký giấy cam đoan không được thăm tôi nữa mà không hề xuất lệnh cấm của cơ quan nào, đang đêm cưỡng bức họ lên xe trở về Hà Nội, Nghệ An, Quảng Bình... tịch thu hết tiền bạc của họ mà không hề có một biên bản ghi lý do...



8. Để hiệp thông với mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước đang liều mình dấn thân trong các Cao trào chung cục này, từ 15-10-2010, tôi xin mặc áo trắng và nhịn ăn 2 bữa sáng-trưa vào 4-5 ngày CN, 1 & 15 mỗi tháng. Nếu trong tù, tôi sẽ tuyệt thực liên tục nhiều đợt. Trân trọng kính mời hiệp thông hưởng ứng. Kính ghi ơn và xin từ biệt mọi người.



Kính mời gọi từ nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 13 tháng 3 năm 2011
Linh mục tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.
Back to top
« Last Edit: 06. Apr 2011 , 19:43 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #65 - 17. Mar 2011 , 00:37
 

LM Nguyễn Văn Lý nói chuyện với RFA sau thời hạn 15-3


...

Vị lãnh đạo tinh thần kiên cường này có bị đưa trở lại trại giam hay không, ông sẽ hành xử ra sao một khi bị đưa trở lại chốn lao lý?


...

http://www.youtube.com/user/HaiNgoaiPhiemDam? feature=mhum#p/u/0/vntVI56hCoY
Tiếp tục đấu tranh

Đỗ Hiếu: Thưa Linh mục, bây giờ là tối ngày thứ ba, 15 tháng 3 năm 2011, lệnh tạm tha Linh mục về Nhà Chung để trị bệnh đã chấm dứt, Linh mục có nhận được thông báo gì về việc Nhà nước có thể đưa Linh mục trở vào trại giam không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Không có thông báo chính thức đó, bà phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao nói theo nguyên tắc, nếu sức khỏe đã khả quan thì linh mục Lý sẽ trở lại nhà tù, thực sự sức khỏe có khả quan đâu? Đó là kiểu nói khôn khéo, che dấu ý định gì đó của họ, chưa hề thông báo gì cả. Có những tin đồn từ công an nói ra với dân, thì tôi đã bị bệnh nằm liệt một chỗ, rồi tôi bị đau tâm thần, viết nói những điều hoan tưởng, tất cả những bản văn mà tôi phổ biến do người khác viết, coi như tôi bị bất lực, nằm một chỗ. Họ cũng nói sẽ vào phòng của Cha Lợi và của tôi để tịch tu máy móc, hôm qua. Riêng ngày hôm nay thì họ đưa tin cho giới xe thồ, xe ôm, là họ sẽ đưa tôi đi vào lúc 11 giờ trưa, tất cả đều là tin huyền hoặc hết.”

Đỗ Hiếu:
Sinh hoạt bên ngoài Nhà Chung có gì khác thường mấy hôm nay không, thưa Linh mục?

LM Nguyễn Văn Lý
: “Họ có bao vây Tòa Giám mục đông hơn, có đưa xe các loại án ngữ các ngõ đi vào thành phố Huế, những đường dẫn tới Nhà Chung. Nghe dân nói, những xe này mang biển số của Bộ Công an Hà Nội, tất cả đều xảy ra bên ngoài Nhà Chung. Từ đây cho đến 9 giờ rưỡi tối là thời gian Nhà Chung đóng cửa, nếu họ muốn đưa tôi đi thì họ sẽ đưa trong khoảng thời gian chưa tới 3 tiếng đồng hồ nữa thôi, còn nếu họ không giải quyết, có lẽ họ sẽ để lấp lửng, không đọc lệnh gia hạn cho ở bên ngoài, cũng không đọc lệnh giam trở lại, để tôi có một án treo mơ hồ, không có hướng giải quyết gì cả.”

Đỗ Hiếu: Linh mục có chuẩn bị tư tưởng và hành trang gì để bị họ đưa trở lại nhà tù không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Tôi đã sẵn sàng, tôi có một bộ áo, mũ trắng, khăn trắng, với các câu khẩu hiệu “Đa nguyên, Đa đảng là bền vững”, chống giặc Tàu, còn sau lưng thì có khẩu hiệu đòi hỏi phải có đa nguyên, đa đảng, câu khác là “Đa nguyên hay là tàn lụi”. Tôi sẽ mặc bộ đồ này, tay cầm Lá Thiên Tuế để tiếp đón phái đoàn, và họ vào tôi sẽ mời họ ngồi nghe tôi trình bày về kế hoạch chống giặc Tàu, yêu cầu họ nghiêm túc, nếu còn tự coi mình là người Việt Nam thì phải ủng hộ tôi. Nhiều lần tôi đã lên tiếng với công an cũng như nhân viên của nhà nước từng đến thăm tôi, rằng nếu các ông không ủng hộ tôi, lương tâm sẽ cắn rứt, lịch sử sẽ đào thải, con cháu sau này sẽ nhục nhã. Các ông ủng hộ tôi nhưng chưa cần ủng hộ công khai lúc này, trước cơ quan để lấy tiền lương nuôi vợ, nuôi con, nhưng phải âm thầm ủng hộ tôi.”

Đỗ Hiếu: Lời kêu gọi đó của Linh mục có được họ lắng nghe và chấp nhận không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Tất cả nhân viên công an, nhân viên tòa án, nhân viên phường đều nghiêm túc ngồi nghe, không hề cãi lại. Tôi đã đưa những bài viết của tôi rất rõ ràng, đanh thép, ví dụ như những vụ kiện về chuyện bán nước, các lời chứng của tôi, như người đấu tranh cho dân chủ phải ưu tiên làm gì, tôi đều đưa cho họ đầy đủ để nghiên cứu. Tôi thấy họ nghiêm túc, hôm nay tôi cũng đón tiếp họ như thế. Tôi sẽ nói cho họ biết, vào trại giam tôi vẫn tiếp tục đấu tranh chống giặc Tàu, đấu tranh dân chủ cho Việt Nam, bao lâu tôi còn thở là tôi vẫn còn nói lên điều này.”

Đỗ Hiếu: Thưa Linh mục, có một câu nói mà ai từng ở tù, nhất là tù cộng sản cũng biết là “ Nhất nhựt tại tù, Thiên thu tại ngoại” trong tình trạng sức khỏe hiện giờ, đời sống trong trại giam sẽ ảnh hưởng và khiến bệnh tình trầm trọng hơn, Giáo hội và người thân của Linh Mục có quan ngại điều này không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Họ đưa đi đâu là quyền của họ, gia tộc của tôi và Giáo hội không quan tâm nữa, vì đã có thiện chí khi họ cần có một giải pháp không muốn để tôi trong trại giam nữa, gia đình và Giáo hội đã đưa tôi về đây rồi. Lúc đó, giả như họ hỏi tôi, tôi cũng khước từ, không ra trại giam với cái án lơ lửng như vậy đâu, vì họ làm việc với gia đình tôi nên gia đình tôi nói thôi cứ đưa tôi về điều trị đã.
...

LM Nguyễn Văn Lý được tạm tha một năm để chữa bệnh. Ảnh chụp tại Tổng Giáo Phận Huế tháng 3/2010. RFA file Photo.

Lần này Giáo hội và gia đình tôi không quan tâm nữa để cho họ tự điều trị. Gia đình cũng như giáo hội chỉ đi thăm mà thôi, tất cả các loại thuốc men tôi đều khước từ hết, trong trại giam tôi vừa khước từ điều trị vừa tuyệt thực, kéo dài bao lâu khi sức tôi còn chịu được, để phản đối. Gia đình tôi cũng biết rằng, giam giữ tôi trong điều kiện như vậy, tức là nhà nước phiêu lưu, họ sẽ giam một bộ xương khô. Gia đình tôi sẽ nói cho họ biết nếu tôi qua đời ngày nào thì buộc họ phải thông báo cho gia đình tôi rõ, còn đau yếu như thế nào thì nhà nước sẽ chịu trách nhiệm. Tôi sẽ đặt họ vào cái thế rất là khó xử, giam tôi là một con người có thể bị đột tử bất cứ khi nào, có thể bị bại liệt hoàn toàn. Họ phải chuốc lấy một áp lực rất mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế, họ muốn phiêu lưu như vậy thì cứ đưa đầu vào cái bẫy mà tôi đã giăng ra sẵn, và bẫy sẽ sập. Khôn ngoan nhất là họ cứ để tôi lại ở đây bình thường, mặc dầu vậy sẽ chứng tỏ là họ suy yếu lắm, thà chấp nhận mình bị coi là suy yếu còn hơn là bị quốc tế coi là mình thiếu khôn ngoan, chẳng có giải pháp thứ ba nào khác cho họ.”

Đỗ Hiếu: Những tổ chức nhân quyền quốc tế, Ủy hội quốc tế về tự do tôn giáo Hoa Kỳ và mới đây thượng nghị sĩ Barbara Boxer của bang California, cùng các đồng viện thuộc hai đảng Dân chủ và Cộng hòa Mỹ đã trực tiếp can thiệp với Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết để linh mục được hoàn toàn tự do, linh mục có đón nhận những thông tin này không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Xin cám ơn, tôi có nhận được và tiện đây, qua ông Đỗ Hiếu và đài RFA, xin cho tôi được kính gởi lời cám ơn bà Barbara Boxer, rồi các thượng nghị sĩ, dân biểu khác đã quan tâm, có nhiều vị nổi tiếng đã đến thăm tôi trong nhà tù, như thượng nghị sĩ Sam Brownback, dân biểu Christopher Smith cũng đến tận phòng tôi thăm. Xin cám ơn tất cả quý vị, không phải chỉ có 11 vị vừa mới ký văn thư vừa rồi mà trước đây cũng đã có 37 vị thượng nghị sĩ, dân biểu quốc hội Mỹ khác cũng đã có lên tiếng can thiệp cho tôi.”

Đỗ Hiếu:
Thưa Linh mục, tuyệt thực trong trại giam, nếu bị bắt lại, có thể nguy hiểm đến tính mạng và một khi đã nằm xuống thì công cuộc vận động cho tự do, dân chủ cũng sẽ bị bỏ dở, linh mục có nghĩ đến điều đó không?

LM Nguyễn Văn Lý: “Tôi rất ý thức những việc tôi làm, sở dĩ nói rằng tôi tuyệt thực từng đợt là vì giáo lý của Giáo hội Công giáo không cho phép tôi liều lĩnh, tuyệt thực ở đây là dùng một biện pháp của người đấu tranh bất bạo động, không có nghĩa là tự mình đi tìm cái chết. Tùy theo sức khỏe của tôi, tôi từng tuyệt thực đến 36 ngày đêm, là cao nhất, còn những đợt khác thì tôi tuyệt thực trên hai chục ngày. Dần dần, sức khỏe tôi yếu, tuyệt thực được 15, 17 ngày, gần đây nhất chỉ tuyệt thực được năm ngày thôi. Tuyệt thực trong tình trạng của tôi là rất nguy hiểm, có thể đột tử, bại liệt toàn thân. Sự nghiệp đấu tranh cho dân tộc của tôi, thì cũng còn bao nhiêu người tài giỏi, có khoảng 90 triệu người Việt, trong nước và khắp nơi trên thế giới, sự nghiệp này tôi xin trao phó cho chín chục triệu người dân Việt Nam. Phần tôi, tôi đã châm ngòi lửa, hiện giờ lửa đã cháy rồi, nhiệm vụ châm ngòi của tôi đã châm xong, có thể hướng dẫn thế nào cho ngọn lửa cháy như thế nào cho hiệu quả hơn mà thôi.”

Đỗ Hiếu:
Xin cám ơn linh mục Nguyễn Văn Lý, cầu chúc linh mục may mắn, bình an và mạnh khỏe.

RFA


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #66 - 26. Mar 2011 , 17:05
 
    
   

GIÁO HỘI TRUNG ƯƠNG PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY
 

Văn thư số 234/BT/TƯ
                      

                   

 
BẢN TIN KHẨN CẤP SỐ 2
 



A-Sáng nay 25-3-2011, gần 40 nhà cán bộ cốt cán PGHH Thuần Túy đều bị CA canh giữ trước cửa và ra lịnh từ ngày giờ này đến hết ngày 30-3-2011 những cán bộ này không được đi ra  khỏi nhà.

B-Hồi 8 giờ sáng ngày 25-3-2011, chị Nguyễn Ngọc Hà, người công bố Tuyệt Mạnh Thư trên đường đi gần đến địa điểm hành lễ ở xã Long Giang bị trên 20 CA chận đường. Chị Hà phản đối quyết liệt , bị CA tát chị Hà 2 bạt tay, chị Hà nhảy đến đập đầu tự vận, CA mới dãn ra . . . sau đó , khi được tin ông Trần Nguyên Hưởn và một số anh em kéo đến đón chị Hà, nhưng chiếc xe gắn máy và 1 cái máy chụp hình của chị Hà bị toán CA tịch thu.

C-Từ sáng 25-3-2011, các thuyền đò tại các bến phà dẫn đến địa điểm hành lễ đều bị CA cấm đưa khách sang sông, cũng như những xe đưa khách trên những con đường dẫn đến địa điểm hành lễ cũng đều bị CA cấm.
Qua một vài tin tức vừa kể là tín hiệu cho thấy CSVN đã giơ cao con đao “đồ tể” đối với PGHH.

Nhơn danh Giáo Hội PGHH Thuần Túy , cụ Lê Quang Liêm xin kính gởi LỜI KÊU CỨU đến thế giới tự do và lương tâm nhân loại yêu chuộng TỰ DO, LẼ PHẢI và CÔNG LÝ.

                                                          Việt Nam,  ngày  25-3-2011
                                            TM Giáo Hội Trung Ương PGHH Thuần Túy
                                                         Tổng Vụ Truyền Thông
                                                      TRƯƠNG THÀNH LONG
Back to top
« Last Edit: 26. Mar 2011 , 17:09 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #67 - 27. Mar 2011 , 07:37
 
ĐƠN KIỆN SỐ 02

của Công dân Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý
KIỆN NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM
về việc Nhà cầm quyền CSVN đã bắt, xử tòa, giam tù trái Công pháp Quốc tế
lần thứ 4, từ ngày 18-2-2007 đến thời hạn không rõ ràng.
Kỷ niệm 4 năm Phiên Tòa Bịt Miệng 30-3-2007
 
Hội Đồng Nhân Quyền LHQ đã nhận
Đơn kiện số 01 của tôi ngày 2-8-2010


-----------



Huế, Việt Nam, ngày 24 tháng 3 năm 2011
            

Kính gửi :  - Hội đồng Nhân quyền và Tòa án Công lý của Liên hiệp quốc, Thụy Sĩ.
                                          - Các Tổ chức Nhân quyền quốc tế.
            
Đồng kính gửi :  - Ông Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Nước CHXHCN Việt Nam.
                                   - Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Nước CHXHCN Việt Nam.


Kính thưa Quí vị,

            Tôi là Công dân Tađêô Nguyễn Văn Lý, Linh mục thuộc Tổng giáo phận Huế, Giáo hội Công giáo Rôma, đang điều trị bệnh và bị quản chế rất nghiêm ngặt tại Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam, muốn trình bày với Quí vị nội dung kiện sau đây:

I. Tiến trình chịu bất công : 4 lần, 17 năm tù giam và 7 lần, 15 năm quản chế :      

      1/- Ngày 18.8.1977 tôi bị Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN) bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế (18.8.1977 - 24.12.1977), cùng lúc các Toà án Nhân dân kiểu đấu tố đã đồng loạt kết án tôi 20 năm tù cải tạo. Lý do là tôi phổ biến 2 bài phát biểu của Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền rằng Việt Nam chưa có Tự do Tôn giáo thực sự, và các Tín hữu Công giáo VN chỉ là các Công dân hạng 2, trong 2 Hội nghị do chính NCQ CSVN tổ chức giữa năm 1977. Sau 4 tháng tù, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế gần 01 năm (1977-1978).

            2/- Cuối năm 1983 tôi bị NCQ CSVN kết án 10 năm tù, 3 năm quản chế và bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; 2 trại cải tạo K1, Thanh Cẩm, Thanh Hóa, và K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.1983 - 29.7.1992); cướp đoạt của tôi 4 thùng sách quí, một số máy ghi âm và phát thanh mà không có một biên bản nào. Lý do là ngày 13.8.1981, tôi đã hướng dẫn giáo hữu đứng bên lề đường nguyện kinh 4 lần tại 4 chặng trên lộ trình dài 60 km, từ Huế đến Quảng Trị, khi chúng tôi đi hành hương kính Đức Mẹ La Vang, nhưng bị Công an CSVN ngăn chặn, để khai thông tuyến giao thông cho các giáo hữu hành hương dịp Lễ Đức Mẹ Về Trời 15.8.1981. Sau đó, tôi bị quản chế tại giáo xứ Đốc Sơ, Hương Sơ, Huế 2 năm (1981-1983). Sau hơn 9 năm tù khổ sai rất khắc nghiệt, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 3 năm (1992-1995). Rồi bị quản chế ở Nhà thờ Nguyệt Biều, Huế hơn 5 năm (1995-2001) vì đã viết bản Tuyên ngôn về Thực trạng Giáo hội Công giáo Giáo phận Huế ngày 24.11.1994.

            3/- Cuối năm 2001, tôi bị NCQ CSVN kết án 15 năm tù, 5 năm quản chế và bắt giam tại trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam (18.5.2001-7.2.2005); cướp đoạt của tôi một số sách quí cũng không để lại một biên bản nào. Lý do là từ ngày 12-2-2001 đến ngày 17.5.2001, tôi đã hướng dẫn giáo hữu An Truyền, Phú An, Phú Vang, Thừa Thiên – Huế hiểu biết rõ hơn về Tự do Tôn giáo, Tự do Ngôn luận, Tự do Ứng cử - Bầu cử, về Chính trị Công dân (bênh vực công lý, nhân quyền, nhân phẩm) khác với Chính trị Đảng phái (giành quyền quản lý và lãnh đạo Đất nước). Sau gần 4 năm tù biệt giam, tôi bị quản chế ở Nhà chung Tổng giáo phận Huế 2 năm (2005-2007) và bị quản chế ở Nhà thờ Bến Củi, Phong Xuân, Phong Điền, Thừa Thiên-Huế hơn 1 tháng (25.2.2007– 29.3.2007).

           4/- Ngày 30.3.2007, tôi bị NCQ CSVN kết án 8 năm tù, 5 năm quản chế và bị biệt giam trại tạm giam Thừa Phủ, Huế; trại giam K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam. (29.3.2007-15.3.2010); cướp đoạt của tôi rất nhiều sách báo, tài liệu và máy móc (tôi đang đòi lại như trình bày ở mục III.A.1.a, 1.b, 1.c, 2.a, 2.b, 2.c, 2.d. trong Đơn kiện số 01 ngày 8-6-2010). Lý do là từ ngày 7.2.2005 đến ngày 18.2.2007, tôi đã phổ biến các tài liệu phơi bày sự thật về Ông Hồ Chí Minh và các tài liệu về công lý, dân chủ, nhân quyền; cùng biên tập và phát hành bán nguyệt san Tự Do Ngôn Luận; đồng thành lập Khối 8406 với Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam ngày 8.4.2006; ủng hộ và giới thiệu đảng Thăng Tiến Việt Nam.

            Vì tôi bị rối loạn huyết áp, dẫn đến tai biến mạch máu não 3 lần (25.5.2009; 12.7.2009; 13.11.2009), lần thứ 3, NCQ CSVN đưa tôi lên Hà Nội cấp cứu và ngày 15.3.2010 đưa tôi về điều trị bệnh liệt nửa người bên phải do tai biến rối loạn huyết áp, tại Nhà hưu dưỡng Nhà Chung Tổng giáo phận Huế, 69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam.
Điều đáng lưu ý là, trên văn bản Quyết định của Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam tạm đình chỉ thi hành án 12 tháng do NCQ CSVN trao tôi ngày 15-3-2011, không hề mảy may có dòng chữ nào ám chỉ tôi là một phạm nhân.
         

   Dưới chế độ CSVN, từ năm 1977 đến nay, tôi đã ở tù 4 lần, 17 năm; bị quản chế 7 lần, 15 năm. Theo sự im lặng mơ hồ của NCQ CSVN, với Đơn kiện số 02 này, tôi hoàn toàn bác bỏ 5 năm tù giam và 5 năm quản chế hoàn toàn vô lý, vô luật và bất công còn lại. 

       Sau 3 lần ở tù và 6 lần bị quản chế trước đây, tôi đã phớt lờ các bất công tôi phải gánh chịu, để dành thời giờ cho Sự nghiệp đấu tranh đòi công lý, nhân quyền, tự do dân chủ cho Đồng bào Việt Nam. Nhưng lần này, tôi kính nhờ quí vị làm sáng tỏ các bất công tôi phải gánh chịu, để góp phần ngăn chặn NCQ CSVN tiếp tục đàn áp các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình đang trực diện đấu tranh đòi Công lý, Sự thật, Tự do, Dân chủ cho toàn Dân tộc Việt Nam.

           5/- Ngày 8-6-2010, tôi đã gửi đến Quí vị Đơn kiện số 01 của tôi, kiện NCQ CSVN đã bắt, xử tòa và giam tù tôi hoàn toàn trái Công pháp Quốc tế của Liên Hiệp Quốc (LHQ) mà NCQ CSVN là một thành viên và đã ký tên xin tham gia nhưng không hề tuân giữ. Đơn kiện số 01 này đã được Hội đồng Nhân quyền LHQ nhận ngày 2-8-2010. Tháng 9-2010, Tổ chức Freedom Now đã yêu cầu LHQ can thiệp trường hợp của tôi và Nhóm Đặc Trách Việc Bắt Giữ Tuỳ Tiện của LHQ đã trả lời và thông báo cho NCQ CSVN biết khi bắt, xử tòa và giam tù tôi, NCQ CSVN đã vi phạm Công pháp Quốc tế và nếu ngày 15-3-2011 đưa tôi vào tù lại thì NCQ CSVN đã ngang nhiên xé bỏ Công pháp Quốc tế.

           6/- Từ ngày 01-01-2011 đến hôm nay 24-3-2011 NCQ CSVN tăng cường canh gác rất chặt, không cho bất cứ ai đến gặp tôi, không cho ai đến săn sóc tôi, trừ vài thân nhân ruột thịt của tôi, kiểm tra và cắt số điện thoại, lục xét tất cả những ai từ phòng tôi bước ra, kể cả thân nhân của tôi, một cách rất thô bạo dã man, đến nỗi lột áo quần trần truồng # 10 phụ nữ đã thăm tôi, có phụ nữ đã bị như thế 2-4 lần, tịch thu tiền bạc của họ mà không hề có một biên bản. Cụ thể, ngày 5-1-2011, CSVN đã ngăn chặn và hành hung rất thô bạo tùy viên chính trị Tòa Đại sứ Hoa Kỳ, Hà Nội Christian Marchant ngay trước cổng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế; ngày 6-1-2011 CSVN đã ngăn chặn Dân biểu Luke Simpkins, Australia không cho gặp tôi.
            
7/-  Từ ngày 15-3-2011 đến hôm nay 24-3-2011, trọn 10 ngày, NCQ CSVN không công bố trả tự do hoàn toàn cho tôi, không gia hạn đình chỉ thi hành án, cũng không cưỡng chế tôi vào lại trại giam. Tại sao NCQ CSVN hoàn toàn im lặng trước một Công dân bình thường già bệnh như tôi?

II. Các cơ sở pháp luật để kiện lần 2 :

A. Căn cứ vào công pháp quốc tế  và Pháp luật Nước CHXHCN VN :

1. Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị [u]của Liên hiệp quốc ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24.9.1982 qui định :

- Điều 19,2 : Mọi người đều có quyền tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm, tiếp nhận, và phổ biến mọi tin tức và ý kiến bằng truyền khẩu, bút tự hay ấn phẩm, dưới hình thức nghệ thuật, hay bằng mọi phương tiện truyền thông khác, không kể biên giới quốc gia.

- Điều 22,1 : Ai cũng có quyền tự do lập hội, kể cả quyền thành lập và gia nhập các nghiệp đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình.


[u]2. Tuyên ngôn Quốc tế bảo vệ những người đấu tranh cho nhân quyền
ngày 9.12.1998 :

- Điều 5 : Nhằm thăng tiến và bảo vệ quyền con người và các tự do căn bản, mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền trên bình diện quốc gia hay quốc tế :

a)  Hội họp và tụ họp một cách thuần hòa;

b) Thành lập những tổ chức, những hội đoàn hay những nhóm phi chính phủ, gia nhập và tham dự vào những tổ chức, những hội đoàn, những nhóm phi chính phủ ấy.

- Điều 7 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đều có quyền dự kiến những nguyên tắc mới và những ý kiến trong lĩnh vực nhân quyền, thảo luận về nhân quyền và làm thăng tiến sự hiểu biết về nhân quyền.

- Điều 8,1 : Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác và trên căn bản không phân biệt đối xử, đều có quyền tham gia hữu hiệu vào chính quyền nước họ và vào việc quản lý việc công.

- Điều 8,2 : Nhất là quyền này bao hàm quyền, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác, đệ trình các cơ quan và các thiết chế quốc gia, cũng như các cơ cấu đảm lãnh việc công, những phê phán và những đề nghị nhằm cải thiện sự tiến hành các cơ quan này và báo hiệu về mọi mặt công tác của họ có nguy cơ gây trở ngại hay ngăn cản sự thăng tiến, bảo vệ và thực hiện nhân quyền cùng các tự do căn bản.

- Điều 12,1 :  Mỗi người, tự cá nhân mình hay liên hợp với những người khác đều có quyền tham gia các hoạt động hòa bình để đấu tranh chống mọi vi phạm nhân quyền và các tự do căn bản.


3. Luật Ký kết, Tham gia và Thực hiện Điều ước Quốc tế, do Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ban hành ngày 24.6.2005, hiệu lực ngày 1.1.2006, qui định tại “Điều 6 điều ước quốc tế và qui định pháp luật trong nước” :

- 6,1 : Trong trường hợp văn bản qui phạm pháp luật trong nước và điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định khác nhau về cùng một vấn đề thì áp dụng qui định của điều ước quốc tế.

- 6,2 : Việc ban hành văn bản qui phạm pháp luật phải bảo đảm không làm cản trở việc thi hành điều ước quốc tế mà Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có qui định về cùng một vấn đề.


Nghĩa là mọi người lương thiện đều hiểu rất rõ về 2 điều luật trên đây rằng
: Khi có điều nào trong Luật pháp của một Nước thành viên Liên hiệp quốc khác với hoặc mâu thuẫn với Công ước Quốc tế, thì phải áp dụng Công ước Quốc tế là  :Văn bản pháp lý có gí trị ràng buộc cao hơn.


[b]4. Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự Nước CHXHCN VN
ngày 26-11-2003 :

- Điều 257.7 : Các cơ quan thi hành án phải báo cho Chánh án Tòa án đã ra quyết định thi hành án về việc bản án hoặc quyết định đã được thi hành; nếu chưa thi hành được thì phải nêu rõ lý do.

B. Căn cứ vào nhân chứng lịch sử :

1. Karl Marx : Cách đây # 170 năm, Ông Karl Marx viết Bộ Tư Bản Luận, Tuyên Ngôn Đảng Cộng Sản tại thủ đô London, đế quốc Anh, không hề bị bắt.

2. Nhóm Nguyễn Ái Quốc : Cách đây # 100 năm, nhóm Nguyễn Ái Quốc gồm nhà yêu nước Phan Chu Trinh, Luật sư Phan Văn Trường, Nguyễn An Ninh, Nguyễn Thế Truyền, Hoàng Quang Giụ, Hoàng Quang Bích, Văn Thu, Nguyễn Như Phong, Nguyễn Văn Tự, Nguyễn Tất Thành viết sách, báo chống lại chế độ thực dân Pháp ngay tại thủ đô Paris, không hề bị bắt.

3. Người Việt làm báo chống Thực dân Pháp ngay tại Việt Nam : Cách đây # 90 năm, Ông Nguyễn An Ninh xuất bản báo La cloche fêlée (Tiếng chuông rè, Tiếng chuông rạn) ở Sài Gòn năm 1923; cụ Huỳnh Thúc Kháng xuất bản báo “Tiếng Dân” ngay tại Huế năm 1927. Cả 2 Ông đều không bị Thực dân Pháp bắt vì dám làm báo chống lại Pháp. Thời đó, riêng tại Nam Kỳ, Việt Nam, các đảng viên cộng sản, nếu đấu tranh bất bạo động, dù công khai, vẫn không bị bắt.

            Cho đến hôm nay, trong cả 4 lần tôi bị bắt, bị kết án, bị nhốt tù 17 năm và trong 7 lần bị quản chế 15 năm, 5 năm tù giam và 5 năm quản chế còn bị NCQ CSVN im lặng,
tôi đều hoàn toàn vô tội
, vì tôi luôn chỉ làm những gì Công luật quốc tế cho phép mà Pháp luật NCQ CSVN phải áp dụng, nếu NCQ CSVN muốn còn là thành viên của Liên hiệp quốc. Trái lại, khi bắt giam, kết tội, quản chế tôi và chiếm đoạt các vật dụng của tôi,
chính NCQ CSVN đã ngang nhiên vi phạm nghiêm trọng các Công ước quốc tế mà NCQ CSVN đã xin tham gia, ký kết và hứa sẽ thực hiện, nhưng không hề tuân giữ trong suốt 65 năm qua.


Vì thế, tôi kính nhờ quí vị giúp tôi, sao cho thật hiệu quả, trong việc đòi buộc NCQ CSVN phải nghiêm túc chấp hành thực hiện:

III. Mục tiêu kiện Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam lần 2  :

A. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải công khai xin lỗi, công bố trả tự do hoàn toàn cho tôi, và công khai trả lời với công luận quốc nội và quốc tế là tại sao NCQ CSVN lại im lặng ?

          
Vì thế, kể từ hôm nay 24-3-2011, tôi tự tuyên bố tôi là một Công dân Việt Nam bình thường, không tự coi tôi là Tù nhân Lương tâm nữa. Việc NCQ CSVN vẫn tiếp tục quản chế tôi chặt chẽ là NCQ CSVN tiếp tục tự đánh mất uy tín trước Cộng đồng Quốc tế, tiếp tục vi phạm Công pháp Quốc tế, tiếp tục chồng chất thêm nợ Dân tộc Việt Nam, Giáo hội tôi, gia tộc tôi và cá nhân tôi.i.


B. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam trả lại tôi :

1. Chuỗi kinh, Tu phục và kính mắt tôi đang mang trên người :

1.a. Một tràng chuỗi Mân Côi do Đức Tổng Giám mục Têphanô Nguyễn Như Thể tặng tôi tháng 3-2001 lúc tôi bị bao vây quản chế tại giáo xứ An Truyền, Phú Vang, Thừa Thiên-Huế, để tôi nguyện kinh.

1.b. Một chiếc áo linh mục đen dài tôi đang mặc : Chiều 29.3.2007, một sĩ quan công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đến Phòng Thánh Nhà thờ Bến Củi mời tôi ra trụ sở thôn Bến Củi làm việc, tôi vừa mở cửa phòng tức khắc một lực lượng công an vũ trang hơn 30 người tràn vào phòng tôi, lấy một tấm vải lớn màu xanh da trời trùm tôi lại và ôm tôi nhét vào xe công an như một bao tải, chở ngay về trại tạm giam Thừa Phủ, Huế. Tại đây, họ lột áo linh mục, tước đoạt một tràng chuỗi Mân Côi và một cái kính viễn thị đeo mắt.

1.c. Một cái kính viễn thị đeo mắt nói trên tôi dùng để đọc sách báo.

2. Các vật dụng tôi đang sử dụng để phục vụ Công lý, Nhân quyền :

2.a. 6 máy Personal Computers (Laptops) hiệu HP, TOSHIBA, ACER mà # 20 Công an tỉnh Thừa Thiên – Huế đã cướp đoạt của tôi tại phòng số 5, khu nhà Hưu dưỡng thuộc Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế tối 18-2-2007, có Linh mục An-tôn Nguyễn Văn Thăng, Thư ký Tòa TGM Huế chứng kiến và cùng ký tên vào biên bản.

2.b. 6 máy in Laser hiệu CANON và 1 máy scanner hiệu TOSHIBA trong trường hợp như trên.

2.c. 6 điện thoại di động hiệu NOKIA, SAMSUNG, MOTOROLA và # 120 Simcards trong trường hợp như trên.

2.d. Gần 200 sách, báo, bài viết (mỗi loại hàng chục bản) về Công lý, Nhân quyền, Dân chủ, Tự do, Bầu cử, sự thật về Ông Hồ Chí Minh và về đảng CSVN trong trường hợp nói trên. Khi cướp đoạt và mang đi, các Công an đã đựng số tài liệu này trong 6 thùng giấy lớn.

C. Yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải bồi thường:

1. Các thiệt hại vật chất:

1.a. Tất cả các vật dụng cá nhân của tôi đã nêu ở các tiểu mục 2.a, 2.b, 2.c, 2.d của mục III.B.2. trên đây.

1.b. Nếu các thiết bị và máy móc đó đã bị hư hỏng thì NCQ CSVN phải bồi hoàn cho tôi 250 triệu VNĐ theo thời giá hiện nay (2011).

1.c. Riêng các vật dụng ở các tiểu mục 1.a, 1.b, 1.c, 2d. của mục III.B.1.và 2. thì NCQ CSVN phải hoàn trả tôi đúng các vật dụng mà NCQ CSVN đã chiếm đoạt trái phép của tôi.

1.d. Về 3 năm ở tù biệt giam một mình, 1 năm bị quản chế ở Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, kèm theo bệnh rối loạn huyết áp phát sinh 4 lần tai biến mạch máo não (gần đây có thêm 4 lần vào tháng 5, 7, 10, 12.2010), làm tôi bị liệt nửa người bên phải, NCQ CSVN phải bồi thường cho tôi ít nhất là 20 tỉ VNĐ hiện hành.

2. Các thiệt hại tinh thần:

            - - - - - Một lời xin lỗi của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam và 01 (một) VNĐ danh dự;
            - Chấm dứt nỗi lo âu ray rứt và tủi nhục của toàn Dân Việt Nam và của riêng tôi về Đại họa mất Nước và Quốc nạn Trung Cộng xâm lược nô dịch Việt Nam ngày càng lộ liễu trắng trợn.
- Chấm dứt mọi hành động đàn áp, đánh đập, tra tấn, giết chết các Dân Oan và Dân Ức đang đòi Công lý, mạng sống, đất, nhà khắp nơi trong cả Nước;
- Chấm dứt mọi hành động đàn áp, bắt bớ, tù đày tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang đấu tranh đòi Công lý, Tự do, Dân chủ cho Việt Nam;
- Trả tự do ngay, vô điều kiện, tất cả các Chiến sĩ Hòa bình đang bị giam cầm trong các trại giam của Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
          

Nguyện xin Thiên Chúa luôn chúc lành trên thiện tâm phục vụ công lý hòa bình cho Nhân loại của tất cả Quí vị.
Chân thành cảm ơn và trân trọng kính chào tất cả Quí vị.


Kiện lần 2 từ Nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế
ngày 24 tháng 3 năm 2011
(đã ký tên)
Công dân Tađêô Nguyễn Văn Lý
Linh mục Công giáo Tổng Giáo phận Huế
69 Phan Đình Phùng, Huế, Việt Nam
Back to top
« Last Edit: 27. Mar 2011 , 07:52 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #68 - 27. Mar 2011 , 20:33
 

LỜI CẢM ƠN VÀ MỜI GỌI LẦN 25

LIÊN TỤC HIỆP THÔNG ĂN CHAY CẦU NGUYỆN CHO QUỐC VỤ

+ TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC DIỄN 22-5-2011

+ CHỐNG GIẶC TÀU - TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CSVN

& THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG

VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH

+ HIỆP THÔNG SÂU SẮC VỚI GHPGHHTT DỊP ĐẠI LỄ KỶ NIỆM LẦN 64

ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ THỌ NẠN 25-2 Tân Mão (29-3-2011)

+ Tại Quốc nội, đề nghị từ nay các CSDCHB dân sự dễ bị chú ý quá,

có thể giảm mặc áo trắng khi ra đường hoặc biểu tình tập thể.


Huế, ngày CN 27 tháng 3 năm 2011



Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,

1. Ngày 25-2 Tân Mão tức 29-3-2011, tại xã Long Giang, huyện Chợ Mới, tỉnh An giang, Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần Túy (GHPGHHTT) sẽ cử hành Đại Lễ kỷ niệm lần 64 Đức Huỳnh Giáo chủ thọ nạn năm 1947, trong khi Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN), đặc biệt là ngành Công an tỉnh An Giang, đã triển khai kế hoạch ra quân cản ngăn và đàn áp cực kỳ khốc liệt. Khối 8406 và Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền ngày 26-3-2011 đã có 2 Văn thư Hiệp thông sâu sắc. Trước thảm tử hầu chắc buộc lòng sẽ phải xảy ra -với 3 Thư Tuyệt Mạng đã công bố- của 3 Nữ Tín đồ GHPGHHTT Nguyễn Ngọc Hà, Lê Thị Mỹ Hạnh và Trần Thị Xinh, tôi kêu gọi NCQ CSVN hãy tự vấn : Vì sao một NCQ lại dồn Dân mình đến chỗ tự thiêu bi ức như vậy ? Loại NCQ gì ? Tôi cũng thiết tha kêu gọi 3 Chị chọn cách thức đấu tranh khác, uy dũng, hiệu quả, nhưng không trực tiếp dẫn đến cái chết nát lòng, như 3 Chị đã rất can đảm quyết tâm hiến thân cho Giáo hội và Dân tộc.

2. Nhờ ơn Chúa, sự hiệp thông hi sinh cầu nguyện, áp lực mạnh mẽ của Đồng bào quốc nội / hải ngoại và sự can thiệp thiết thực của Cộng đồng Quốc tế, xin thông báo là tôi đã tự xác lập quyền tự do và quyền công dân đầy đủ cho tôi, qua Đơn kiện số 2 ngày 24-3-2011, kính gửi Hội đồng Nhân quyền và Tòa án Công lý của Liên Hiệp Quốc kiện NCQ CSVN, vì đến ngày 15-3-2011 NCQ CSVN vẫn hoàn toàn im lặng về trường hợp của tôi, mà lẽ ra họ có trách nhiệm phải công bố trước công luận quốc nội và quốc tế. Xin chân thành cảm ơn mọi Tổ chức và mọi người rất nhiều, dù trong thực tế, tôi vẫn bị CSVN quản chế rất chặt, nhưng vô nguyên tắc, vô luật, vô lý, bất thường và rất bất công.

3. Từ cuối năm 2010, Nhân dân các Nước Tunidi, Ai Cập, Libi, Yemen, Iran, Baranh,.. đã nhen lên ngọn lửa Dân chủ chống các ách độc tài. Sự thành công của Nhân dân Tunidi và Ai Cập vào tháng 2-2011 đã làm nức lòng mong đợi của Đồng bào Việt Nam bao năm nay, nên đông đảo Đồng bào hết lòng phấn khởi quyết tâm tiến hành Quốc vụ giải thể chế độ CS, để thiết lập chế độ tự do dân chủ đa nguyên đa đảng văn minh.

+ Quí Bạn hữu và Đồng bào hải ngoại đã và đang có những việc làm thiết thực để triển khai Quốc vụ này, bằng các cuộc biểu tình liên tiếp tại nhiều nơi trên thế giới và các cuộc vận động quốc tế mạnh mẽ. Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi Tổ chức và mọi Đồng bào nhiều.

+ Tại quốc nội, ngày 1-1-2011 tôi đã có LỜI KÊU GỌI TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CS, ĐỂ THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH, khởi phát từ đầu tháng 1-2011. Từ ngày Chúa nhật (CN) 2-1-2011 đến nay, đã có nhiều cuộc biểu tình lớn / nhỏ, CN nào cũng có ít nhất 2-3 nơi, từ Sài Gòn đến các tỉnh phía bắc miền Trung và Hà Nội. Dù một mình, từ ngày 9-1 đến 14-3-2011, tôi đã mặc áo trắng, mang khẩu hiệu trước ngực, sau lưng, biểu tình nhiều lần nhiều cách và thả bong bóng bay mang khẩu hiệu. Ở Sài Gòn, Thủ Đức, Khánh Hòa, Cam Ranh, Kon Tum, Pleiku, Huế, Quảng Bình, Hà Tĩnh, Nghệ An, Vinh, Hà Nội,... nhiều Bạn -hầu như hàng đêm- đã rải Biểu ngữ nhiều nơi, thả bong bóng bay mang Khẩu hiệu và làm Búp Bê Chống Giặc Tàu / Dân Là Chủ / Chống Bầu Cử QH độc đảng / VN Đa Nguyên Đa Đảng… bằng giấy in các tài liệu và truyền đơn đòi NCQ CSVN trả tự do đầy đủ cho các nhà đấu tranh DC. Ngày 1-2-2011 Khối 8406 đã có LỜI KÊU GỌI TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC ĐẢNG ĐỘC DIỄN ngày 22-5-2011 do NCQ CSVN độc quyền tổ chức.
+ Ngày 17-2-2011, kỹ sư trẻ Phạm Thành Sơn đã tự thiêu trước trụ sở UBND tp Đà Nẵng. Trước đó, ngày 15-2-2011, cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng PGHHTT đã có Lời Hiệu Triệu trao nhiệm vụ Cứu Đạo và Cứu Quốc cho Tổng đoàn trưởng và các đoàn trưởng TP Cần Thơ và các tỉnh An Giang, Đồng Tháp, Hậu Giang Vĩnh Long, Kiên Giang, Sóc Trăng để ủng hộ Cẩm Nang Yêu Nước của Phong trào Tuổi Trẻ Yêu Nước. Tại Sài Gòn, ngày 20-2-2011 kỹ sư Lê Quang Minh viết Lời Kêu Gọi toàn Dân xuống đường biểu tình. Ngày 21-2-2011, Khối 8406 đã có Lời Tuyên bố và Kêu Gọi nhân các sự kiện xảy ra tại Bắc Phi và Trung Đông. Ngày 21, 28-2 & 13-3-2011, dù bị đàn áp nặng nề, vẫn đã có 3 cuộc biểu tình tại đường Võ Thị Sáu, Sài Gòn của hàng trăm Dân oan từ 6 tỉnh miền Nam kéo về. Ngày 23-2-2011, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, đại diện cho Cao Trào Nhân Bản, đã có Lời Kêu Gọi Toàn Dân Xuống Đường Cứu Nước. Ngày 24-2, có lời kêu gọi Hãy Cùng Nhau Đi Bộ Cho Một Việt Nam của Nhóm Thanh Niên Dân Chủ Việt Nam. Tại Sài Gòn, từ 26-2-2011, nhiều truyền đơn kêu gọi biểu tình đã xuất hiện tại các nơi công cộng. Một nhóm bạn trẻ Việt Nam đã có Lời kêu gọi xuống đường cứu Nước vào mỗi sáng và mỗi chiều CN, bắt đầu từ ngày 27-2-2011… Nhóm sinh viên kêu gọi sinh viên cả Nước thực hiện Cách mạng Hoa Sen. Ngày 1-3-2011, Lực lượng Thanh niên Sinh viên Cứu Nguy Dân Tộc do Ông Trần Hưng Quốc đại diện đã có Lời Kêu Gọi XUỐNG ĐƯỜNG ĐÒI QUYỀN SỐNG. Cùng ngày, Mặt trận Phục Quốc VN do Ông Cao Thanh Sơn đại diện đã ra LỜI HIỆU TRIỆU TỔNG NỔI DẬY. Ngày 2-3-2011, theo tinh thần Thông Điệp Xuân Tân Mão 2011 về Giá Trị Hạnh Phúc và An Lạc Quốc Dân của Hòa thượng Thích Quảng Độ, Hòa thượng Thích Tuệ Kiếm đã kêu gọi xuống đường biểu tình đồng loạt cả Nước. Từ ngày 1-3 đã có nhiều cuộc biểu tình tại Trảng Bom, Nghệ An, Vũng Tàu, Thủ Đức, Nội Bài, Hà Nội, Bắc Giang,.. của giới Công nhân. Từ ngày 6-3 đến 15-3-2011, đồng bào quận Hoàng Mai, Hà Nội cùng với thân nhân ông Trịnh Xuân Tùng đã biểu tình nhiều ngày đòi mạng sống cho ông tại trụ sở phường Thịnh Liệt, Hoàng Mai và trước Văn phòng Chính phủ Hà Nội. Từ đầu năm 2011, nhiều Giáo xứ đã liên tục thắp nến cầu nguyện cho Quốc vụ Dân chủ hóa VN tại Hà Nội, Nghệ An, Vinh, Hà Tĩnh, Khánh Hòa, Cam Ranh, Kon Tum, Pleiku, Sài Gòn… Ngày 21-3-2011, Đồng bào Đông Yên, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh đã sôi sục biểu tình đòi Công lý đến độ bắt giữ 5 CA CS. GHPGHHTT Miền Tây Nam Bộ đã cùng quyết tâm hiến thân cho Đạo pháp và Dân tộc với cao điểm là Đại Lễ 29-3-2011.

Xin chân thành cảm ơn tất cả những ai đã hi sinh mọi cách giúp Cao trào đấu tranh biểu tình / biểu ngữ Chống Giặc Tàu và đòi Mạng sống, Cơm áo Việc làm, Nhà Đất, Công lý, Tự do, Dân chủ Đa nguyên Đa đảng phát triển hữu hiệu.

4. Từ ngày 1-10-2010 vào các CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhiều Chức sắc các Tôn giáo và mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước, đã hưởng ứng Lời Mời Gọi của tôi ngày 26-9-2010 và mỗi CN liên tiếp sau đó : Hiệp thông mặc áo trắng ăn chay cầu nguyện tại nhà và tại nơi thờ tự chung, cho toàn Dân tiến hành thành công Quốc vụ DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM, ĐỂ CHỐNG LẠI HỮU HIỆU QUỐC NẠN TÀU CỘNG XÂM LƯỢC ĐÔ HỘ VIỆT NAM THEO KIỂU MỚI THẾ KỶ 21, CÙNG LÚC CHỐNG BẤT CÔNG-ĐÒI CÔNG LÝ CHO TOÀN DÂN. Một số Quí vị và Bạn hữu đã quyết định nhịn ăn 1-2 bữa vào các CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng. Đặc biệt từ đầu năm 2011, nhiều nơi đã tổ chức các hình thức công khai cầu nguyện (thắp nến, ăn chay…) cho các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình (CSDCHB) được sớm tự do đầy đủ. Xin chân thành tri ân lòng quảng đại quả cảm của mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước.

5. Ngày 21-12-2010, căn cứ trên Hiến pháp và Luật pháp CHXHCNVN, chúng tôi đã gửi đến Ông Chánh án Tòa án Nhân Dân Tối Cao ĐƠN TỐ CÁO và YÊU CẦU TRUY TỐ các Ủy viên các Bộ Chính Trị Ban Chấp Hành ĐCSVN từ khóa X trở về trước, cho đến ông Hồ Chí Minh, về 2 tội nặng nhất là Phản Quốc và Bán Nước, với các bằng chứng không thể chối cãi, hiển nhiên cũng bao gồm các Ủy viên Bộ Chính Trị Ban Chấp Hành ĐCSVN đang tại chức khóa XI. Đơn Kiện này đã được đông đảo Đồng bào trong và ngoài Nước cùng ký tên tham gia ủng hộ. Vì Ông Chánh án không dám truy tố, cũng không trả lời lý do, nên ngày 30-1-2011, tôi đã gửi tiếp qua bưu điện Thư Yêu Cầu Trả Lời Dứt Khoát về hành động Phản Quốc và Bán Nước của tập thể lãnh đạo cao nhất của ĐCSVN cho Quốc Dân và Quốc Tế rõ : Ai trách nhiệm và làm sao thu hồi phần lãnh thổ-lãnh hải đã bị TC chiếm mất?

6. Nhằm tiến hành Cao Trào Tẩy Chay Bầu Cử QH Độc Đảng 22-5-2011, Giải Thể Chế Độ CS để Thiết Lập Chế Độ Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng Việt Nam Thăng Tiến Hòa Bình, Cao Trào Bảo Vệ Lãnh Thổ Toàn Vẹn, Chống Tàu Cộng xâm lược đô hộ tinh vi kiểu mới, Đòi Công Lý
, tôi xin phép tiếp tục lên tiếng mời gọi :

6.1. Mọi Đồng bào Việt Nam quốc nội liên tục suốt năm 2011 và có thể kéo dài thêm :

6.1.1. Hiệp thông ăn chay cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các Nhà Chùa, Nhà Thờ, Thánh Thất, Thiền Viện, Tu Viện mỗi đêm ngày; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam; biểu tình tự phát qui mô nhỏ/lớn mọi nơi (giảm mặc áo trắng khi dễ bị chú ý quá, khó gặp nhau), đặc biệt trước các cơ quan của bạo quyền CSVN, các quảng trường,
vào các Lễ nghỉ, các ngày mồng 1 & 15 trùng vào CN, 52 CN suốt năm, các CN trước hoặc sau các dịp kỷ niệm quốc nhục, quốc nạn : 30-4 & 1-5, cao điểm là tẩy chay cuộc Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn dân chủ giả hiệu của ĐCSVN ngày 22-5-2011, 7-7 (Hiệp định Genève 1954), 19-8 (ngày CAND), 2-9 (quốc khánh CSVN), 14-9 (công hàm trao Hoàng-Trường Sa), 1-10 (Quốc khánh Tàu Cộng), 10-12 (Nhân quyền LHQ), 22-12 (ngày QĐND)…, hoặc các biến cố Dân bị bắn giết, đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.

6.1.2. Viết & in các Biểu ngữ lớn/nhỏ, làm Búp Bê mang Khẩu hiệu và rải khắp nơi : Dân Là Chủ, Chống Giặc Tàu, Hoàng Sa-Trường Sa-VN, Tẩy Chay Bầu Cử QH Độc Đảng, Không Đi Bầu QH Độc Đảng, Đa Nguyên hay là Tàn Lụi, VN Đa Nguyên Đa Đảng, Đa Nguyên Đa Đảng Là Hòa Bình, Đa Nguyên Đa Đảng Là Vững Bền, Kiên Trì Giải Thể Chế Độ CS, Cơm Áo Và Việc Làm (Công Nhân), Đất Nước Là Của Dân (Dân Oan), Mạng Sống Dân Là Vô Giá, Mạng Sống Dân Không Thể Đền (Dân bị bức tử),… bằng mọi cách : đêm chạy xe rải, cột bó Biểu ngữ dưới bong bóng bay có que hương đốt đứt chỉ cho rơi...

6.2. Mọi Đồng bào VN hải ngoại mặc áo trắng, hiệp thông cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các nơi thờ tự chung : mỗi đêm ngày, cách riêng các ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam, nhất là vận động Quốc tế; biểu tình trước các Tòa Đại sứ, Tòa Tổng Lãnh sự hoặc Lãnh sự CSVN tại tất cả các Nước trên thế giới những dịp hệ trọng, suốt năm 2011 và trong nhiều năm tới đây.

Kính cảm ơn mọi Tổ chức và Đồng bào quốc nội và hải ngoại.



7. Ngoài việc hiệp thông ăn chay cầu nguyện như trên, đồng thanh với Kháng Thư số 31 của Khối 8406 ngày 15-11-2010, tôi phản đối và tố cáo trước công luận thế giới các quốc nạn này :

7.1. Nạn Dân oan và các Tôn giáo bị cưỡng chiếm đất nhà-cơ sở cách quá bất công ngày càng khốc liệt tang thương trong cả Nước, điển hình cụ thể mới nhất là ngày 21-3, Đồng bào Đông Yên, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh đã sôi sục biểu tình đòi Công lý đến độ bắt giữ 5 CA CSVN…

7.2. Từ đầu năm 2010 đến nay, NCQ CSVN, liên tiếp đánh đập, bắt bớ, giam cầm, giết chết rất thô bạo nhiều thường dân và CSDCHB; cấm họ ra khỏi nhà và thăm nhau cách hết sức bất công, vô luật, vô lý; tấn công các Nhà Thờ, đàn áp các Mục sư và Tín hữu Tin Lành và Công giáo, cụ thể như :

7.2.1. Đã kết án rất bất công
các CSDCHB Đoàn Huy Chương, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng (26-10-2010 & 18-3-2011, mỗi người 7-9 năm tù), Vi Đức Hồi (26-1-2011, 8 năm tù); đã bắt Giáo sư Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, Truyền đạo Nguyễn Thành Tâm và bà Trần Thị Thúy từ tháng 7-2010; đã bắt, đánh đập, kết án tù bất công 6 Tín hữu Giáo xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng ngày 27-10-2010 và 26-1-2011, tiếp tục đàn áp các Tín hữu Cồn Dầu khác; giam tù các bloggers Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày) khi đã hết hạn tù; bắt giữ ông Phan Thanh Hải (Anh Ba Sài Gòn), cô Lê Nguyễn Hương Trà (Cô Gái Đồ Long); sách nhiễu và cướp đoạt xe, máy móc... của 3 cô Lư Thị Thu Trang, Lê Thị Công Nhân, Tạ Phong Tần và kỹ sư Đỗ Nam Hải, luật sư Lê Trần Luật; sắp xử tòa Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ (4-4-2011); bắt giữ Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cô Hồ Thị Bích Khương (15-1-2011); truy bức anh Nguyễn Ngọc Quang và Mục sư Lưu Huy phải lánh nạn nước ngoài; dung túng các quan chức suy đồi đạo đức Nguyễn Trường Tô (CT UBND tỉnh Hà Giang), Sầm Đức Xương (Hiệu trưởng trường THPT Việt Lâm, huyện Vị Xuyên) và nhiều quan chức khác, nhưng lại truy bức 2 nữ sinh vô tội vị thành niên Nguyễn Thị Thanh Thúy và Nguyễn Thúy Hằng tại Hà Giang từ 2009 đến phiên tòa phúc thẩm 10-3-2011, không cho Luật sư biện hộ và thân nhân giám hộ.

7.2.2. Vô nhân với bà Mai Thị Dung, GHPGHHTT, đang bệnh nguy kịch tại trại giam K2, Z30A Xuân Lộc, Đồng Nai; hẹp hòi vô đạo và ác tâm ngăn cản Hòa Thượng Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện Xã hội của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, cấm tặng quà cho các Thương binh chế độ Sài Gòn cũ ngày 28-10-2010 tại Quảng Trị.

7.2.3. Sử dụng và đội lốt côn đồ
chặn đường, hăm dọa hành hung Đức Giám mục Micae Hoàng Đức Oanh tại Kon Tum ngày 7-11-2010; chiếm đoạt bất công đất của Giáo xứ Thái Nguyên, Bắc Ninh và không giải quyết khiếu kiện của Linh mục Fx Nguyễn Đức Đại và Giáo dân Thái Nguyên từ ngày 29-11-2010 đến nay; lợi dụng Linh mục Quản xứ Nguyễn Văn Thiện đi dâng Lễ ở giáo xứ Phúc Tín, Công an-Cán bộ đã 2 lần chùng lén cướp đoạt Nhà Thờ tạm của giáo xứ Trung Quán, xã Duy Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình 2 đêm 16 & 23-12-2010, không cho Giáo hữu dâng Lễ Mừng Đại Lễ Giáng Sinh; từ tháng 10-2010 đã tấn công bản thân, cộng sự viên và Trụ sở tại quận 2, Sài Gòn của Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Đại diện Hội đồng Giáo phẩm Hội thánh Tin lành Mennonite Việt Nam, ngày 14-12-2010 đã san bằng Trụ sở Hội thánh Tin Lành này, đánh đập, bắt giam và cưỡng bức tất cả các sinh viên thần học về quê, buộc Mục sư Quang phải nộp tiền phạt công san bằng chính Trụ sở Giáo hội của mình 100 triệu đồng quá vô lý; đánh đập thô bạo các Mục sư và Tín hữu Tin Lành khi họ tập trung hàng ngàn người cử hành Lễ Mừng Thiên Chúa Giáng Sinh 2010 tại Thanh Hóa và Hà Nội ngày 19-12-2010; đánh bất tỉnh 3 người trong số hàng ngàn Đồng bào thuộc 3 xã là Liên Minh, Liên Bảo và Xuân Thái, huyện Vụ Bản, Nam Định cùng với Lm Giuse Nguyễn An Khang, phó xứ Xuân Bảng, Vụ Bản biểu tình ngày 20-12-2010 do CSVN đền bù đất quá rẻ như cướp đoạt; UBND tỉnh Lâm Đồng đang tiến hành quy hoạch Viện sinh học Tây Nguyên trên đất của Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng mà không có bất kỳ thoả thuận nào với Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế; chiếm đoạt đất của Dòng Chúa Quan Phòng Portieur tại 190 Tôn Đức Thắng, khối 2, phường 8, thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng.củ Cướp đoạt đất-nhà bà Bùi Thị Thành, ở đường Kha Vạn Cân, phường Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Chấp sự Hội Thánh Chuồng Bò, Thủ Đức, Sài Gòn. Đàn áp gia đình bà Thành trong và sau 3 cuộc biểu tinh ngày 21, 28-2 & 13-3-2011, cướp đoạt máy điện toán và điện thoại của họ ngày 4-3-2011... Quản chế tại nhà bằng lệnh miệng 2 Mục sư Thân Văn Trường và Nguyễn Mạnh Hùng tại Thủ Đức, Sài Gòn và Chấp sự Bùi Thị Thành từ ngày xảy ra 3 cuộc biểu tình của Dân Oan trên đây. Đàn áp các Mục sư và Tín hữu họp cầu nguyện tại Nhà Thờ tạm của Hội thánh Tin Lành Mennonite tại quận 2, Sài Gòn ngày CN 06-3-2011... Đánh Ông Trịnh Xuân Tùng ngày 28-2 khiến Ông chết ngày 8-3, Dân Hà Nội biểu tình phản đối ngày 6, 7, 8, 10 & 15-3-2011. Bắt Bà Võ Thị Thu Thủy tại Tam Tòa, Đồng Hới, Quảng Bình sáng ngày 22-3-2011, giam tại trại giam Nghi Kim, Nghệ An, để chụp mũ hù dọa, vì Bà là một trong những Tín hữu nòng cốt đấu tranh cho Công lý sau khi NCQ CSVN đã lừa gạt để chiếm đoạt Khu Nhà thờ Tam Tòa năm 2009.

7.2.4. Buộc 2 công ty may và kiểm toán đuổi việc 2 cô Nguyễn Bình Việt Tú, Nguyễn Bình Việt Thi chỉ vì 2 cô giặt áo quần và dọn bữa cơm giúp tôi, rình rập và ném đá mái nhà họ, đánh cô Việt Thi nằm lăn giữa đường trước nhà ở 87 Điện Biên Phủ, Huế chiều 18-2-2011; bắt giữ, đánh, đè xuống lột áo quần để khám xét thô bạo cô Việt Thi chiều 20-2-2011; lột hết áo quần cô Việt Tú 4 lần tối 17, chiều 18, 19 & 20-2-2011; lột hết áo quần nữ sinh lớp 12 Nguyễn Bình Việt Châu, để tìm Biểu ngữ chiều 18-2-2011. Từ 17-2-2011 đến nay, CA đã xúc phạm tương tự -lột hết áo quần hàng chục phụ nữ/nữ sinh- khám xét rất thô bạo các khách nam-nữ thăm tôi, lục soát hành lý, tịch thu điện thoại để ghi số đt, giam giữ họ từ chiều hôm trước đến 21g-3g sáng, buộc họ ký giấy cam đoan không được thăm tôi mà không xuất lệnh cấm của cơ quan nào, đang đêm cưỡng bức họ lên xe trở về Hà Nội, Nghệ An, Quảng Bình... Có người bị tịch thu hết tiền bạc mà không có biên bản ghi lý do...

8. Để hiệp thông với mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước đang liều mình dấn thân trong các Cao trào chung cục này, từ 15-10-2010, tôi xin mặc áo trắng và nhịn ăn 2 bữa sáng-trưa vào 4-5 ngày CN, 1 & 15 mỗi tháng. Trân trọng kính mời hiệp thông hưởng ứng.

Kính mời gọi từ nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 27 tháng 3 năm 2011

Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #69 - 02. Apr 2011 , 21:10
 


Đi, Đi Bạn!


...



Đi đi bạn, chúng tôi sẽ cùng đồng hành với bạn. Trong không khí các cuộc cách mạng dân chủ đang nổ ra hãy chứng tỏ cho nhân loại biết rằng Việt Nam chúng ta hết tin vào pháp luật của nhà nước độc tài. Nhưng chúng ta vẫn tin vào công lý và hòa bình. Hãy thử một lần thắp sáng lên niềm tin trong mỗi chúng ta, trong mỗi nẻo đường của đất nước khổ đau này. Thắp lên niềm tin bạn ạ !
Phiên tòa xét xử tiến sĩ CHHV bị dời lại ngày 4.4.2011 thay vì là ngày 24.3.2011 làm cho dân chúng một phen ngỡ ngàng. Cái gì đây kỳ này? Sau cái trò “hai bao cao su đã qua sử dụng và qua đêm với gái mại dâm ở khách sạn Mạch Lâm” bây giờ thì là dời phiên xử. Nhà cầm quyền chơi tiếp bài “câu giờ” nhưng lần này càng phản tác dụng. Niềm tin vào pháp luật và tư pháp Việt Nam hiện nay đã bị xem như là về số 0.

Khi một tài xế của hãng Mai Linh bị anh thiếu tá phó phòng CSGT cũng là con trai giám đốc công an tỉnh Hậu Giang hành hung sau đó thì vụ việc được “giải quyết êm xuôi”. Phía sau cái tờ giấy bãi nại và cam kết không khiếu nại của anh tài xế nghèo ai cũng thấy được mùi tanh của tiền và quyền lực công an ở đây. Niềm tin vào quyền lực công do công an thi hành chức vụ coi như là… mất mùa.

Một luật sư của hãng xe Mai Linh thì chua chát: “công lý cho một người hay là nồi cơm của hàng ngàn nhân viên của Mai Linh? Anh tài xế vẫn yêu nghề và chúng tôi cần sự bình an nên mới chấp nhận giải pháp này”. Thế mới hay tiếng còi của CSGT có thể cho công lý dừng hay lăn bánh tiếp trên con đường Bắc Nam vạn lý.

Dư luận chưa nguôi chuyện “niềm tin vào pháp luật và công lý” ở Hậu Giang thì ở Tiền Giang lại có chuyện mới. Anh trung tá công an Hùynh Chí Dũng đang công tác ở phòng cảnh sát điều tra Tiền Giang đến quậy phá tiệm mát xa Yến Oanh trên đường Lý Thường Kiệt, phường 6 thành phố Mỹ Tho vì lý do bị từ chối mát xa. Chỉ vì bị từ chối một lời đề nghị khiếm nhã mà bà chủ tiệm Yến Oanh bị trận đòn nhớ đời. Vụ việc sau đó cũng được cho uống “chè ghim” luôn.

Trở lại vụ án đình đám của chế độ mạt vận hiện nay về tiến sĩ CHHV có ai còn tin vào pháp luật của đảng cầm quyền hiện nay không? Chưa có ai làm thống kê, chưa có trang blog hay trang báo nào làm cuộc thăm dò về lẽ phải, tính hợp pháp của vụ án nhưng ai cũng tin đây là đòn thù hèn hạ của nhà cầm quyền du côn không chỉ cho tiến sĩ CHHV mà là tiếng bom tiếp tục đe dọa các nhà dân chủ khác.

Sẽ trở nên ít hèn hơn một chút nếu tiến sĩ CHHV không đi kiện đích danh thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Mọi chuyện rõ như ban ngày vậy thôi. Sau cái đơn kiện thủ tướng của chính phủ thì gia đình tiến sĩ CHHV luôn gặp nhiều chuyện bất trắc và kết thúc là vụ án tày đình này đây. Nói chuyện luật pháp với một tiến sĩ luật ở Pháp về thật chẳng dễ chịu chút nào. Dùng bạo lực và vu khống là miếng đòn thường lệ xưa nay của nhà cầm quyền mục nát.

Con gái của nạn nhân Trịnh Xuân Tùng bị công an Hà Nội giết chết nói nghẹn ngào trong nước mắt: “cháu tin tuởng vào pháp luật”. Cái pháp luật mà cô sinh viên bách khoa tin tưởng nó điếm đàng như thế này trong vụ CHHV đây. Pháp luật mà công an luôn nắm đằng cán và dùng nó làm công cụ để thực hiện “chuyên chính” thì làm sao mà tin được. Luật pháp của nhà nước độc tài làm gì có công lý mà tra tìm cho tốn sức.

Phiên tòa ô nhục ngày 4.4.2011 chưa diễn ra nhưng các luật sư của tiến sĩ CHHV đã biết chắc là họ sẽ thua trong phiên tòa này. Những Luật sư Trần Đình Triển, luật sư Trần Lâm, Luât sư Hà Đình Sơn họ rất rất giỏi nhưng chưa vào cuộc đã biết họ thua trên “chiến trường pháp lý của nhà nước XHCN”. Hơn ai hết họ hiểu rõ bản chất của nhà nước độc tài này. Họ biết là họ sẽ thua khi phiên tòa chưa diễn ra như ông Nguyễn Phú Trọng tin là quốc hội sẽ “đồng thuận” về vấn đề Bô Xít trước khi phiên họp của quốc hội diễn ra.

Niềm tin vào pháp luật của nhà nước CHXHCNVN có thể mất trắng trong lòng người dân. Nhưng chúng ta vẫn tin vào công lý. Công lý mà chúng ta tin sẽ là một nhà nước dân chủ cho Việt Nam. Dân chủ là tất yếu. Một nhà nước pháp quyền đúng nghĩa trong đó không có ai đứng trên pháp luật. Pháp luật sẽ bảo vệ công lý và chính nghĩa. Muốn có công lý thì trước hết phải kêu gọi xóa bỏ những phiên tòa làm nhục công lý như phiên xử tiến sĩ CHHV sắp đến.

Ngày 4.4.2011 những ngả đường về tòa án Hà Nội sẽ bị phong tỏa như trên Hà Giang tòa án bị phong tòa vụ hiệu trưởng môi giới bán dâm. Nhưng chúng ta vẫn có thể bày tỏ thái độ đối với phiên tòa này bằng nhiều hình thức như công nhân, nhân viên văn phòng nghĩ việc, sinh viên không lên giảng đường… tất cả tranh thủ kéo về Hà Nội và khu vực Hồ Gươm mà biểu dương tiếng nói yêu chuộng công lý.

Đi đi bạn, chúng tôi sẽ cùng đồng hành với bạn. Trong không khí các cuộc các mạng dân chủ đang nổ ra hãy chứng tỏ cho nhân loại biết rằng Việt Nam chúng ta hết tin vào pháp luật của nhà nước độc tài. Nhưng chúng ta vẫn tin vào công lý và hòa bình. Hãy thử một lần thắp sáng lên niềm tin trong mỗi chúng ta, trong mỗi nẻo đường của đất nước khổ đau này. Thắp lên niềm tin bạn ạ !

Vũ Nhật Khuê (danlambao)
Back to top
« Last Edit: 02. Apr 2011 , 21:11 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #70 - 04. Apr 2011 , 12:33
 
KIẾN NGHỊ CỦA 4 LUẬT SƯ BÀO CHỮA CHO
TS. CÙ HÀ HUY VŨ




Nguồn:
Dân Làm Báo



...
...
Back to top
« Last Edit: 04. Apr 2011 , 12:37 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #71 - 04. Apr 2011 , 21:02
 

4/04/2011
TUYÊN CÁO CỦA CỘNG ĐOÀN VINH TẠI HÀ NỘI



Về việc nhà cầm quyền Hà Nội bắt giữ, đánh đập và thu giữ tài sản trái phép của thành viên Cộng đoàn cùng một số người đến tham dự phiên tòa của Ts luật Cù Huy Hà Vũ.
CỘNG ĐOÀN VINH TẠI HÀ NỘI
TUYÊN CÁO CỦA CỘNG ĐOÀN VINH TẠI HÀ NỘI

(Về việc thành viên của Cộng đoàn Vinh bị bắt giữ, thu giữ tài sản trái pháp luật.)

Vào lúc 8h sáng, ngày 4/4/2011 tại khu vực Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội, 43, Hai Bà Trưng, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, một số thành viên của Cộng đoàn đến theo dõi “Phiên tòa công khai” xét xử ông Cù Huy Hà Vũ, đã bị công an, cảnh sát cơ động… trang bị công cụ, dùi cui điện tấn công , đánh đập, bắt giữ người vô cớ, trái pháp luật.

Cụ thể, những người sau đây đã bị bắt giữ trái pháp luật:
-         1. Luật sư Giuse Lê Quốc Quân.
-         2. Paulus Lê Sơn
-         3.Gioan Nguyễn  Văn Tâm – Trưởng CĐ cựu sinh viên Vinh tại Hà Nội
-         4. Giuse Nguyễn Xuân Kim – sinh viên Vinh
-         5. Gioan Thái Văn Dung
-         Một số người khác chưa rõ tên.
Cho đến nay, hồi 20h ngày 4/4/2011, theo thông tin chúng tôi nhận được, các nạn nhân bị bắt và bị giam giữ tại Công an Quận Hoàn Kiếm và những nơi khác vẫn không được ăn uống và đối xử bất công.
Mặt khác, lực lượng an ninh, công an TP Hà Nội đã thu giữ một số vật dụng, tài sản cá nhân của một số người tham dự phiên tòa như máy ảnh, điện thoại… mà không có một lý cớ nào chính đáng.
Cộng đoàn Vinh tại Hà Nội ra tuyên cáo như sau:
-         Cực lực phản đối nhà cầm quyền Hà Nội đã vi phạm nhân phẩm, quyền tự do cá nhân, cũng như vi phạm quy định pháp luật trong việc ngăn cản các cá nhân Cộng đoàn theo dõi, quan sát phiên tòa xét xử “Công khai”.
-         Cực lực phản đối việc vô cớ đánh đập, bắt giữ người và thu giữ tài sản trái pháp luật của nhà cầm quyền Hà Nội đối với thành viên Cộng đoàn Vinh tại Hà Nội cũng như các công dân khác.
-         Yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội trả tự do ngay lập tức cho các thành viên đang bị giam giữ trái pháp luật.
-         Yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội trả lại các tài sản bị thu giữ, bị cướp trái pháp luật bởi lực lượng công an, an ninh, cảnh sát cơ động và những người do các lực lượng này chỉ đạo cho các nạn nhân.
-         Kêu gọi anh chị em, các thành viên trong cộng đoàn, những người quan tâm, hiệp nhất dâng lời Cầu nguyện cho các nạn nhân hiện nay.
Chúng ta hãy dành sự quan tâm đến các nạn nhân mới của nhà cầm quyền Hà Nội trong vụ việc này, như một nghĩa vụ, tiếng gọi lương tâm của mỗi thành viên Cộng đoàn và của người Tín hữu Việt Nam.

Hà Nội, 20 giờ, ngày 4/4/2011
CỘNG ĐOÀN VINH TẠI HÀ NỘI
Nguồn: Cộng đoàn Vinh tại Hà Nội

~~~

    20 giờ tối nay ngày 04/04/2011 tại đền Thánh Giêrado Giáo xứ Thái Hà, hơn 200 thành viên của Cộng đoàn Vinh đã hiệp thông cầu nguyện.
    Sau đây là Video buổi cầu nguyện.


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #72 - 06. Apr 2011 , 19:47
 

Truyền đơn dán khắp nơi tại Việt Nam Kỷ niệm Khối 8406 năm thứ 5
& Phản đối bản án của Ts Cù Huy Hà Vũ


...


Phẫn nộ trước bản án vô liêm sỉ của csVN áp đặt lên Tiến Sĩ CÙ HUY HÀ VŨ, các Anh Chị Tuổi Trẻ Yêu Nước đã tức khắc đáp trả bằng hàng vạn tờ truyền đơn và dán tại nhiều tỉnh thành, đặc biệt trong các khuôn viên Đại Học:
LUẬT SƯ CÙ HUY HÀ VŨ VÔ TỘI!
Nhân dịp này, các Anh Chị Tuổi Trẻ Yêu Nước cũng chào mừng Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ và Khối 8406 ra đời được 5 năm.

Theo Bản tin từ Việt Nam

(Xin gửi một vài hình ảnh trong phần đính kèm)

...


...


...


...


...


...


 
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #73 - 22. Apr 2011 , 21:50
 

     
Mong Đây Chỉ Là Tin Sai : Anh Điếu Cày Đã Chết Trong Tù ?
     
...

Xin nhắc lại, anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, phải được ra khỏi tù vào ngày 19/10/2010, sau khi đã bị chế độ Nguyễn Tấn Dũng kết án 2 năm rưỡi về tội danh trốn thuế. Có thể nói, đây là lần đầu tiên, có một người Việt Nam bị kết tội trốn thuế. Sự thật, lý do chính chế độ Dũng bắt anh Điếu Cày vì lý do anh Điếu Cày đã tham gia cùng sinh viên và học sinh biểu tình chống Tàu Cộng, đòi Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, vào ngày 9/12/2007 và cũng chính anh biểu tình phản đối Tàu Cộng đã rước đuốc thế vận qua Việt Nam, khi anh bận màu áo đen, với hình ảnh của 5 chiếc còng Olympic, trước tiền đình Quốc Hội cũ của VNCH.

    Hôm nay, ngày 21/4/2011, phóng viên ChimQuốcQuốcVNCH của Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ thuộc hệ thống www.paltalk.com đã phỏng vấn vợ anh Điếu Cày, Dương Thị Tân. Chị Tân cho biết, lần chót chị gặp anh ĐC vào ngày 3/6/2009 và con gái của chị đã gặp anh ĐC tại Trại Giam Xuân Lộc vào ngày 19/10/2010, đúng ngày anh ĐC được trả tự do vì đã thi hành xong bản án. Nhưng chẳng ai biết lý do ra sao, ngay lúc ngày ra tù, anh lại bị chế độ Dũng kết thêm tội vi phạm Điều 88 (tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCNVN). Từ đó đến nay, đã 13 lần chị đến trại giam để mang qùa đến và thăm anh ĐC, đều bị từ chối không cho gặp mặt và cũng không nhận qùa, nên và lần nào cũng phải mang qùa về. Chị Tân đã 5 lần viết đơn gởi cơ quan an ninh điều tra, yêu cầu được giải thích bằng văn bản, lý do tại sao chị không được gặp mặt và giao qùa cho anh ĐC. Mỗi khi chị đến trại giam đặt câu hỏi này, đều được trả lời là do “chỉ thị của cấp trên“. Hiện tại, chế độ Dũng đã bắt tạm giam anh ĐC trên 6 tháng, lệnh tạm giam 4 tháng đã hết hạng vào ngày 19/2/2011. Coi như, chế độ Dũng đã giam giữ anh ĐC trái phép từ 19/2/2011 cho đến nay.

    13 lần thăm nuôi, 5 lần viết đơn gởi cơ quan an ninh điều tra, và trên 2 tháng giam cầm trái pháp luật, đã cho phép chúng ta có quyền nghi ngờ anh ĐC đã bị giết chết trong trại giam Xuân Lộc. Xin được báo động cùng các cơ quan báo chí, các cơ sở nhân quyền, và các nơi công quyền trên thế giới, can thiệp giùm với chế độ Nguyễn Tấn Dũng, để chị Tân được phép thăm viếng và gởi qùa cho chồng của mình, trong trường hợp anh Tân còn sống sót, nếu đã chết, cũng xin được công bố lý do.
    Ngày 21/4/2011
    Mylinhng@aol.com
    http://mylinhng.wordpress.com
    Xin phổ biến tự do
    PS: Bức thư của chị Dương Thị Tân và đoạn băng thâu âm phần phỏng vấn của phóng viên ChimQuốcQuốcVNCH và chị Dương Thị Tân được đính kèm:

    THƯ TỪ CHỊ DƯƠNG THỊ TÂN
    về tình trạng “không rõ sống chết” của ông Nguyễn Văn Hải
    Kính gởi:
    - Tất cả bạn bè thân hữu
    – Cùng toàn thể người dân Việt Nam quan tâm tới tự do, dân chủ, nhân quyền, sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam trong và ngoài nước.
    Tôi viết những dòng này để cùng quý vị chia sẻ cùng gia đình chúng tôi sự bất bình và lo lắng đang đè nặng lên gia đình tôi, nhất là các con tôi, sau bao lần chứng kiến chính quyền, công an hành xử thô bạo và không được gặp lại cha các cháu – người đáng lý phải được tư do từ ngày
    19/10/2010 sau 30 tháng bị cầm tù oan ức vì đã dám nói đến đất liền, biển, đảo đã và đang mất vào tay ngoại bang (30 tháng tù oan do “không biết cách góp ý cho chính phủ”, 30 tháng tù oan do “sợ Trung Quốc mích lòng”, v.v…). Bởi vì lòng yêu nước và ý chí kiên định đó mà thay vì trả tự do thì ngày 20/10/2011 cơ quan An ninh điều tra CA TPHCM tiếp tục giam giữ ông Nguyễn Văn Hải (Thông báo tạm giam số 927 do Thượng tá Lê Hồng Hà ký) với lý do “tuyên truyền chống nhà nước”, phạm vào điều 88 bộ luật hình sự. Đi kèm theo đó là việc bản thân tôi bị công an bắt giữ từ sáng sớm ngày 20-10-2010. Tại công an phường 6 quận 3, họ ngang nhiên lục soát thân thể, tước đoạt tài sản của tôi. Sau đó kéo về đập phá nhà cửa, khám xét thu giữ đồ dùng, thiết bị học tập của các con tôi, cầm giữ không cho các con tôi đến trường đi học, đi thi.

    Ngày 26/10/2010, cơ quan An ninh điều tra triệu tập con tôi là Nguyễn Trí Dũng đến để kiểm tra đồ đạc, máy móc thu giữ. Cho đến chiều cùng ngày đã phải lập biên bản thừa nhận “không tìm thấy bất cứ tài liệu liên quan nào”, nhưng cho đến nay vẫn không trả lại tài sản và máy móc thiết bị đó cho gia đình tôi, dù chúng tôi đã nhiều lần đề nghị cơ quan An ninh điều tra trả lại.

    Xin được nhắc lại :

    Trong hồ sơ vụ án “trốn thuế” được nhà cầm quyền Việt Nam dựng đứng lên, luật sư của chúng tôi đã tìm thấy Biên bản làm việc ngày 25/2/2008 giữa Thiếu tá Nguyễn Hữu Vân – Đội cảnh sát điều tra Công an quận 3 và bà Trần Thị Bé Ba- cán bộ quản lý thuế phường 6 quận 3 (Bút lục số 186, 187) có nội dung: “Không cho chủ nhà hoặc người thuê nhà số 57/3-4 Phạm
    Ngọc Thạch phường 6 quận 3 nộp thuế bổ sung việc cho thuê căn nhà trên khi chưa có ý kiến của cơ quan điều tra”. Công an đã lạm dụng quyền lực buộc cơ quan thuế không nhận tiền nộp thuế của dân để bắt ép dân vào tội “trốn thuế”. Thì nay các máy tính của con tôi bị thu giữ, đã kiểm tra, thượng tá Trần Văn Cống xác nhận trong biên bản ngày 26/10/2010 là “không có tài liệu liên quan” mà không trả lại, có khi nào một lần nữa được dùng để vu khống buộc ông Nguyễn Văn Hải hoặc gia đình tôi phải mang một tội danh nào đó? Vì họ đã có tiền lệ này rồi.

    Điều đáng nói là ông Nguyễn Văn Hải sau 4 tháng tạm giam (có lệnh tạm giam) và 2 tháng giam giữ trái pháp luật (không lệnh tạm giam) không lý do, gia đình tôi vẫn không một lần được thăm nuôi hay được biết bất cứ thông tin nào của ông Nguyễn Văn Hải.

    13 lần chúng tôi đến cơ quan An ninh điều tra theo lịch gửi quà thăm nuôi của cơ quan An ninh điều tra thì đủ 13 lần tôi phải mang đồ thăm nuôi tiếp tế trở về mà không nhận được một sự giải thích rõ ràng nào từ phía cơ quan An ninh điều tra.

    Bức xúc về việc làm vi phạm pháp luật, tôi đã 5 lần gởi đơn thư yêu cầu cơ quan An ninh điều tra CA TPHCM trả lời mọi thắc mắc cho gia đình tôi bằng văn bản trên cơ sở luật pháp quy định. Nếu không cho gởi quà, yêu cầu có văn bản thôngbáo cho gia đình chúng tôi biết để chúng tôi không phải mua sắm, chế biến thức ăn mỗi tháng 2 lần mang đến rồi mang về, gây sự lãng phí hao tốn thời gian, tiền của, trong khi chúng tôi đang rất khó khăn trong cuộc sống. Nếu gia hạn tạm giam đối với ông Hải thì gia hạn trong thời gian bao lâu cũng phải có văn bản thông báo cho chúng tôi biết theo luật định.

    Cho đến nay, chưa có một phản hồi nào từ phía cơ quan An ninh điều tra. Nỗi lo lắng cho sinh mạng của ông Nguyễn Văn Hải đang đè nặng lên gia đình tôi, gây khủng hoảng tinh thần cho các con tôi, khiến cuộc sống của chúng tôi trở nên tồi tệ. Chúng tôi cho rằng chỉ có người chết mới không thể ăn được thức ăn gia đình chúng tôi mang đến, chớ không lý do gì mà ông Hải “từ chối nhận quà” như lời cán bộ ANĐT nói khơi khơi bằng miệng (nhưng lại từ chối xác nhận bằng giấy).

    Tôi viết những lời này mong muốn sự chia sẻ của bạn bè, thân hữu, của mọi tầng lớp nhân dân yêu mến tự do, dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước hãy cùng chúng tôi lên tiếng để bảo vệ quyền con người, sự công bằng xã hội nói chung; Tự do, công lý cho ông Nguyễn Văn Hải và những người đang đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền nói riêng.

    Những yêu cầu của gia đình tôi với CQANĐT đều nằm trong khuôn khổ mà luật pháp quy định. Tôi kêu gọi lương tâm của những người đang lạm dụng pháp luật một cách bất công hãy làm việc theo đúng khẩu hiệu của các vị đề ra và treo đầy tại các cơ quan công quyền: “Sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật”, và cụ thể hơn nữa là không hỗ thẹn với chính lương tâm của mình.

    Thay mặt ông Nguyễn Văn Hải và gia đình, tôi xin cảm ơn mọi sự ủng hộ, quan tâm, cảm thông, chia sẻ.
    Sài Gòn, ngày 20 tháng 4 năm 2011
    Dương Thị Tân
    Attachment: DuongThiTan21-4-2011.mp3
    Nguồn : Báo Tổ Quốc
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #74 - 30. Apr 2011 , 00:20
 

...


Hôm  nay là ngày  30 tháng 4  tại Hoa Kỳ
Xin  cả nhà  dành 1 phút để tưởng nhớ  5 vị Tướng lãnh đã Tuẫn Tiết không đầu hàng Giặc Cộng.
Cùng tưởng niệm  Các Chiến sĩ Vô Danh đã Hy sinh vì lý tưởng Tự Do để bảo vệ Miền Nam Việt Nam.

Cùng  tưởng niệm đến hàng trăm ngàn đồng bào đã bỏ mình trên  đường Vượt Biển - Vượt Biên


Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư  A Di Đà Phật


.
    
Back to top
« Last Edit: 30. Apr 2011 , 17:01 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #75 - 25. May 2011 , 21:22
 

Thắp nến cầu nguyện cho các bloggers Điếu Cày và Anh Ba Sài Gòn
     


...






Sài Gòn – Lúc 20:00 pm, Chúa nhật, 29/05/2011, Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn sẽ tổ chức thắp nến cầu nguyện cho các blogger Điếu Cày và Anh Ba Sài Gòn.

Cha Giuse Hồ Đắc Tâm, bề trên tu viện DCCT Sài Gòn, cho biết gia đình của anh Nguyễn Văn Hải (blgger Điếu Cày) và của anh Phan Thanh Hải (blogger Anh Ba Sài Gòn) đã đến xin tu viên và giáo dân cầu nguyện cho những người chồng, bố của mình đã bị bắt, giam giữ cách bất công.

Blogger AnhbaSaigon bị bắt lúc hơn 22:00 pm ngày 18/10/2010 (đến nay hơn 7 tháng, mà luật sư vẫn chưa được tiếp xúc bảo vệ quyền lợi của thân chủ). Blogger Điếu Cày, trước đây bị ghép tội trốn thuế, được mãn hạn tù ngày 19/10/2010, nhưng cho đến nay (sau hơn 7 tháng) vẫn không được thả. Tình trạng của anh Điếu Cày gây cho gia đình và cộng đồng nhiều hoang mang, vì đến nay, sau một thời gian dài mãn hạn, gia đình của anh chưa ai được gặp mặt. Được biết cả hai anh đều là thành viên của Câu lạc bộ nhà báo tự do. Lý do chính khiến các anh bị bắt, theo thân nhân và bạn hữu của các anh cho biết, là do các anh đã quá yêu nước, đã tham gia phản đối Trung Quốc lấn chiếm các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam từ năm 2008. Sự kiện này khiến nhà thơ Trần Mạnh Hảo thốt lên thơ “Tôi yêu tổ quốc tôi mà tôi bị bắt”.

Theo quyết định của toàn thể tu sĩ DCCT tại tu viện Sài Gòn, kể từ nay, lúc 20:00 Chúa nhật cuối tháng, tại đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, 38 Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn, sẽ có thánh lễ và thắp nến cầu nguyện cho những nạn nhân của bất công xã hội, cho những người dân oan.

Kính mời anh chị em tham dự thánh lễ lúc 20:00 tối Chúa nhật, 29/05/2011 để cầu nguyện cho các bloggers Điếu Cày và Anh Ba Sài Gòn.

PV.VRNs


...



Tôi yêu Tổ quốc tôi mà tôi bị bắt


Những ngày này
Tổ Quốc là cá nằm trên thớt
Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn
giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa
Biển Đông bị bóp cổ
Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử
biển đập nát bờ
Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít -tinh
đả đảo Trung Quốc xâm lược !
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bạch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giặc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc !
Có nơi đâu trên thế giới này
như Việt Nam hôm nay
Yêu nước là tội ác
biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt ?
Các anh hùng dân tộc ơi !
Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi !
nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt !
ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc ?
sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa :
“ Bên kia biên giới là nhà
Bên đây biên giới cũng là quê hương !”
Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương !
Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc
Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều
tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt !
Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu !

Trần Mạnh Hảo
Sài Gòn 20-01-2008
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #76 - 29. May 2011 , 14:36
 

Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn thắp nến cầu nguyện cho Blogger Điếu Cầy và luật gia Phan Thanh Hải



Bất chấp cơn mưa nặng hạt của mùa mưa Sài Thành, vào lúc 20 giờ ngày Chúa nhật 29/5/2011, hàng ngàn tín hữu công giáo đã tới Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp – thuộc Dòng Chúa Cứu Thế, số 38 Kỳ Đồng, phường 9, quận 3, tham dự thánh lễ và đêm thắp nến cầu nguyện cho anh Ba Sài Gòn – tức Luật gia Phan Thanh Hải và Blogger Điếu Cầy.

Lời kinh, lời nguyện cầu trong đêm, trong tiếng mưa rơi, vang vọng đến xao lòng: “Ôi Thần linh Thánh ái, xin mở rộng lòng con. Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí, ơn an bình”.

...

Tham dự thánh lễ ngoài các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, còn có sự hiện diện của hai linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà – Hà Nội, gia đình Blogger Điếu Cầy, Luật gia Phan Thanh Hải và bạn bè của hai ông.

Nhiều người đã không cầm được nước mắt khi linh mục Quang Uy, C.Ss.R, nhắc tới những oan khiên mà các Ông Nguyễn Văn Hải – tức Blogger Điếu Cầy và luật gia Phan Thanh Hải, đang phải gánh chịu chỉ vì đã dám “làm người yêu nước” trong bối cảnh đất nước Việt Nam bị ngoại xâm đe dọa.
...


Gia đình luật gia Phan Thanh Hải


...

Con gái luật gia Phan Thanh Hải (Blogger anh3SG) cầu nguyện cho cha


...

Chị Dương Thị Tân và con gái (Vợ con anh Blogger Điếu Cày)

Các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế cho biết, theo quyết nghị của toàn thể tu viện, vào mỗi thánh lễ 20 giờ Chúa nhật cuối mỗi tháng, Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp sẽ tổ chức thánh lễ cầu nguyện cho những nạn nhân của bất công xã hội, những dân oan bị mất cửa mất nhà, những nạn nhân của thiên tai…

Trong trường hợp của Blogger Điếu Cầy và luật gia Phan Thanh Hải, gia đình hai ông đã tới xin Dòng Chúa Cứu Thế cầu nguyện cho thân nhân của họ bị giam cầm cách bất công từ nhiều tháng nay. Riêng với ông Blogger Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, không biết ông còn sống hay đã chết?

Trả lời phỏng vấn đài RFA, linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh, C.Ss.R, cho biết: “Dòng Chúa Cứu Thế không thể từ chối khi gia đình hai ông Nguyễn Văn Hải và Phan Thanh Hải tới xin Nhà Dòng cầu nguyện cho thân nhân của họ. Việc cầu nguyện cho các phạm nhân thì không có luật nào cấm cả. Không những thế, Giáo hội còn khuyến khích cầu nguyện cho các nạn nhân như vậy”.

...


...


...


...



Từ trước tới nay, Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp – Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, được biết đến qua các buổi thắp nến cầu nguyện cho các nạn nhân của chế độ như Thài Hà, Tòa Khâm sứ, Tam Tòa… hay các nạn nhân của thiên tai, lũ lụt.

Với nghị quyết mới của tu viện, từ nay vào mỗi Chúa nhật cuối tháng, giáo xứ sẽ tổ chức thánh lễ cầu nguyện cho các nạn nhân của bất công xã hội, những dân oan…hy vọng Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài Gòn sẽ là nơi gặp gỡ, cầu nguyện của tất cả những ai yêu chuộng công lý và hòa bình.

Với thánh lễ thắp nến cầu nguyện này, hy vọng những ngọn nến, những lời kinh tha thiết mà cộng đồng Dân Chúa Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài Gòn vừa thắp lên sẽ thổi bùng ngọn lửa yêu chuộng sự thật và lẽ công bình trên đất nước Việt Nam; đồng thời, sẽ có nhiều giáo xứ trong thành phố tiếp lửa, để ánh sáng công lý lan tràn khắp nơi, xua tan bóng đêm tội lỗi và sự bất công đang dẫy tràn trên quê hương Việt Nam thân yêu.

Đức chân phước Giáo hoàng Gioan Phaolô II, ngay ngày khởi đầu sứ vụ Giáo hoàng, từ ngai tòa Phêrô đã nhắn gửi cộng đoàn Dân Chúa: “Đừng sợ!”

Hy vọng, những ngọn nến cầu nguyện cho công lý tại Đền Đức Mẹ hôm nay, cũng xua tan bóng đêm của sự sợ hãi đang bao trùm trong tâm hồn mọi người, giúp mọi thành phần Dân Chúa Giáo hội Việt Nam can đảm ra đi làm chứng cho Tin mừng của “tình thương và sự thật”.


29/5/2011
Nữ Vương Công Lý
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
TuyetNgo
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 508
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #77 - 23. Jun 2011 , 08:50
 


LỜI CHÍ NGUY CẤP BÁO
  
Corps du message
Kinh chuyen.

Xin mọi người hy sinh và cầu nguyện thật nhiều cho đất nước VN chúng ta.

Subject: Fw: LỜI CHÍ NGUY CẤP BÁO



CÁI GÌ PHẢI ĐẾN ĐANG ĐẾN. DÂN VN SẼ THÀNH "CHINESE VIETNAMESES"


Kính nhờ phổ biến càng rộng càng hiệu quả.

Kính cảm ơn rất nhiều.
KTGBL




LỜI CHÍ NGUY CẤP BÁO, MỜI GỌI & CẢM ƠN LẦN 38

HIỆP THÔNG ĂN CHAY CẦU NGUYỆN LIÊN TỤC

BIỂU TÌNH CHỐNG GIẶC TÀU MỖI SÁNG-CHIỀU CN SUỐT NĂM 2011



của Lm TNLT Nguyễn Văn Lý

Huế, ngày 15 tháng 6 năm 2011

Đồng bào và các Bạn Trẻ thân mến,

1. Hết lòng hoan hô và ghi ơn mọi Đồng bào đã biểu tình 2 ngày CN 5 & 12-6-2011 tại Sài Gòn & Hà Nội.

2. Tôi khẩn thiết cấp báo là đã thậm chí nguy: Nếu cứ như hiện nay, VN rất khó thoát khỏi nạn Tàu thuộc (1):

+ Đây là thực trạng sẽ phải đến, không mảy may hoang tưởng : Người Việt sẽ phải học chữ Tàu, sẽ phải làm giấy tờ hành chánh bằng chữ Tàu, sẽ bị buộc tôn sùng Mao Trạch Đông, sẽ phải đi lính cho Tàu, gia đình sẽ chỉ được sinh 1 con, thanh nữ VN phải ưu tiên dành cho Tàu Chệt, thanh nam VN khó giành được vợ, sẽ liều chết vượt biên hàng chục triệu người, sẽ không còn Dân tộc, Đất nước, Giống nòi, Quê hương, Tổ quốc VN !!!

+ Do tinh thần chống ngoại xâm sẵn có trong huyết thống hơn 4 ngàn năm, con cháu chúng ta vốn tính quật cường, sẽ không nhẫn nhục được, sẽ nổi dậy liên tục, bị tử hình hàng loạt, bị tù đày hàng triệu... chắc chắn sẽ bị đàn áp khốc liệt hơn Dân Tân Cương, Nội Mông, Tây Tạng hiện đang chịu, gấp hàng vạn lần.

+ Đừng để con cháu chúng ta -tương lai rất gần thôi- sẽ vừa uất chịu muôn vàn khổ nhục, vừa căm trách chúng ta hôm nay sao cứ bịt mắt, bưng tai, nén tim, quá nhu nhược, thụ động, trùm chăn, ù lì, ươn hèn, vô cảm ?


+ Các bậc Phụ huynh, Nhân sĩ, Chức sắc, Giáo sư, Giáo viên không thẹn với sinh viên - học sinh sao ? Nếu các Nhân sĩ không cùng nhau hàng ngàn vạn xông ra gánh vác lúc này thì đợi đến bao giờ ?


+ Mất Nước đến nơi mà cứ tiếp tục sợ hãi, né tránh, quanh co và ngụy biện mãi... 36 năm rồi chưa quá đủ sao ? Dù là Hòa thượng, Hồng y, Giám mục, Thượng tọa, Đạo sĩ, Đại đức, Hiền tài, Linh mục, Mục sư, Ni cô, Tu sĩ… chân thành tự vấn lương tâm :
Cứu Dân Cứu Nước không phải là nhiệm vụ cấp bách hàng đầu của Đạo sao ? Nhắm mắt thiền định, hát Thánh ca thật hay, phát quà từ thiện nhiều là xong à ?


+ Hiện nay Dân Tàu đã nghênh ngang kiêu kỳ lên mặt tại lãnh thổ VN lắm rồi. Cứ mở mắt là thấy.

+ Các Tiểu thương Việt đã bị Gian thương Hoa ăn hiếp tại các chợ Thị trấn, Thị xã… rồi. Cứ ra chợ là rõ.

+ Các sách truyện tranh dành cho thiếu nhi chính thức do NXB Kim Đồng (trực thuộc Bộ Giáo dục & Đào tạo của CSVN) ấn hành, bày bán công khai trong mọi hiệu sách, một số đã bị in ngược, bìa 4 thành bìa 1, bìa 1 thành bìa 4, bắt các em đọc từ sau ra trước, từ phải qua trái theo lối Tàu, từ những năm 2009... Cứ vào các tiệm sách Thiếu Nhi mở to mắt mà đọc... Trong khi :

- Bao Phụ huynh vẫn cứ ngủ mê, lo chạy trường chuyên, trường điểm, chỉ lo cho con em cúi đầu học...

- Bao Nhân sĩ cứ mải mê kiếm tìm học bổng, lo cho con em du học, đỗ đạt...



- Việc rất mực trọng đại là Cứu Nước Cứu Dân lại viện cớ né tránh đủ điều, chỉ biết đùn đẩy giao khoán cho một số người đấu tranh quá ít ỏi đơn độc. Tự coi mình là thức giả, khôn ngoan chỉ chăm lo văn hóa chính thống, nghệ thuật cao xa, thanh thoát bụi trần. Chưa kể còn xa lánh, nhẫn tâm phê phán cười chê !

3. Chúng ta luôn cổ vũ công lý hòa bình huynh đệ hài hòa giữa các Dân tộc , không kỳ thị người Hoa-Hán, chỉ phản đối giới lãnh đạo Trung Cộng tham lam xâm lược để bảo vệ Tổ quốc VN. Chống Giặc Tàu hiếu chiến chính là tích cực góp phần giúp Dân Trung Hoa sớm thoát nạn CS như chúng ta. Vì thế, kính mời Đồng bào tiếp tục biểu tình từ 6g sáng hoặc 16g chiều mọi ngày CN, tiếp theo là CN 19-6 đến hết năm 2011 :

+ Tại Hà Nội, Sài Gòn, và bất cứ Thành phố lớn nhỏ nào có thể, tùy hoàn cảnh mỗi nơi : Hải Phòng, Vinh, Hà Tĩnh, Huế, Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Qui Nhơn, Nha Trang, Cam Ranh, Phan Thiết, Xuân Lộc, Bà Rịa, Vũng Tàu, Pleiku, Buôn Ma Thuột, Đà Lạt, Bình Dương, Biên Hòa, Thủ Đức, Tây Ninh, Cần Thơ, Bến Tre, Sóc Trăng, An Giang, Kiên Giang... cho đến khi Giặc Tàu từ bỏ tham vọng chiếm đoạt biển-đảo của Việt Nam.


+ Đồng bào nên đi từ 6g sánghoặc 16g chiều trời mát,mỗi lần chỉ 1-2 giờ,đừng hô lớn quá để dưỡng sức, mang theo một chai nước nhỏ. Các Bạn nòng cốt phải chìm vào giữa đám đông, tự hào chịu khổ nạn vì Tổ quốc.

+ Không nên mang theo những vật dụng, hình ảnh, biểu ngữ dễ gây tranh cãi do ý nghĩa mơ hồ. Chỉ nên cầm các Biểu ngữ nhắm rõ mục đích biểu tình :CHỐNG GIẶC TÀU – TÀU CỘNG XÂM LƯỢC - HOÀNG SA TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM – TÀU CỘNG LƯU MANH ĂN CƯỚP – GIẶC TÀU XÁC TO BỤNG ÁC – CÔNG LÝ HÒA BÌNH CHO BIỂN ĐÔNG - ĐƯỜNG LƯỠI BÒ BẤT HỢP PHÁP – VÌ SAO CẤM YÊU NƯỚC ? – TẠI SAO YÊU NƯỚC LÀ TỘI ? - AI ĐỒNG LÕA VỚI GIẶC TÀU ?…

+ Ai đoán mình có thể bị chặn không thể ra khỏi nhà, nên tạm tránh nơi khác trước 1-2 ngày.

+ Các Chức sắc Tôn giáo mặc tu phục và các Nhân sĩ phải tham gia biểu tình. Quí Vị khỏi cần hướng dẫn tổ chức Dân kẻo phải trách nhiệm. Quí Vị chỉ cần có mặt là quá đủ để cổ vũ Dân rất nhiều rồi. Nếu Quí Vị bị bắt giữ, hãy vui mừng hiên ngang vào ngồi biểu tình trong các đồn Công an, tận dụng cơ hội thuận lợi để khôn ngoan ôn tồn thu phục CA đứng hẳn về phía Dân tộc. CA bắt Quí Vị là muốn được nghe giảng về yêu Nước.

4. Kính xin mọi Đồng bào gia tăng hiệp thông ăn chay thắp nến cầu nguyện thiết tha hơn nữa.

Xin cảm ơn và kính mời mọi Đồng bào chung bước với Cao Trào CHỐNG GIẶC TÀU.

Lm TNLT Nguyễn Văn Lý

(1) Năm 1980, tôi quỳ gối, vừa khóc vừa viết Tâm thư kính đệ Hội Đồng Giám mục VN lần đầu tiên họp tại Hà Nội, qua đó tôi đã khẩn thiết nài xin các Đức Giám mục phải lấy hết dũng khí tìm mọi cách giúp Giáo hội Công giáo VN thoát khỏi đại họa mà hiện nay, sau 31 năm, vẫn đang ngày càng nặng nề trắng trợn hơn, ai quan tâm đều có thể thấy. Giờ phút này, tôi cũng đang khóc khi viết Lời Chí Nguy Cấp Báo lần 38 này. Hôm qua, một Giáo sư Đại học, hiện rất được sinh viên yêu kính, đã vừa khóc vừa hỏi nhau :


Có bao giờ, có một Đất Nước, mà Yêu Nước lại bị cấm, lại có tội không ???
Kính xin các Bậc Cao Nhân trả lời giúp !!!


Không xông ra Cứu Nước, Cứu Dân lúc này thì lúc nào nữa ? Làm được gì thì hãy làm ngay kẻo không còn kịp.


Ai Ai đó cứ tiếp tục quan hệ thân tình, phong bao lịch lãm, quà quí khéo trao, giao lưu huynh đệ, đài các du thuyền, thanh thản thưởng trăng, gót ngọc ngắm hoa, lắng đọng phong lan, cầm kỳ trác tuyệt, ngữ văn uyên áo, tiêu dao sơn thủy, siêu thoát thi ca, cảm rung nhã nhạc, rủ sạch hồng trần, dứt bỏ tục lụy, tay sạch lòng thanh, gột trong tâm ý, chú mục chuyên chăm, ban phát từ bi, hoằng hóa đạo pháp, Lễ Hội hoành tráng, Đạo Tràng uy nghi, thường huấn sâu sắc, bản lai thanh tịnh, hội nhập văn hóa, chiêm niệm thẳm sâu, tọa thiền tuệ giác, phát tâm Bồ Đề, nhiệm hiệp huyền diệu, an nhiên tĩnh định, chìm đắm nhiệm mầu, nhuần ngộ vô ngã, say cảm nghiệm Chúa, hóa thân Bồ Tát, thông đạt Như Lai, hoách nhiên thành Phật… !!!

Quí Vị không muốn ai quấy rầy. Không ai nỡ xáo trộn nếp sống thanh tao thiên đàng tại thế của Quí Vị. Nhưng nếu Quí Vị cứ nhắm mắt bình thân, quên Dân tự tại, thì chắc chắn nay mai thôi,
Giặc Tàu toàn trị chẳng để ai yên, cưỡng bức nô dịch đồng loạt tất cả, không sót người nào ! Cứ nhìn vào Hoa Lục Vĩ Đại là rõ. Tất cả đều được “tự do” kinh doanh trong Mao, sinh hoạt trong Mao, tuyển chọn trong Mao, tu tập trong Mao, huấn luyện trong Mao, đào tạo trong Mao, Lễ nghi trong Mao, Lễ Hội trong Mao, thần phục trong Mao, thọ giới trong Mao, tấn phong trong Mao, Hội nghị trong Mao, Hiệp thông trong Mao, Giáo hội trong Mao, Tôn giáo trong Mao !... Cổ mọi Tôn giáo và Chức sắc đều đã bị thắt chặt chung một dây thòng lọng nghiệt ngã của Ban Tôn giáo, Pháp lệnh này, Chỉ thị nọ !


Bừng con mắt đã siết vòng kim cô !!!


Tôi gào to Thư 38 này rồi dù chung thân trại giam đến chết hay tiếp tục bị nhốt tù tại chỗ như hiện nay, thì vẫn luôn thanh thản cõi lòng vì đã dốc cạn sức mọn của tôi, may ra trả được phần nào nợ Nước với Đất Trời.


Nhưng còn Dân tộc ? Đất nước, Tổ quốc ? Con cháu muôn đời của chúng ta?


Lm TNLT Nguyễn Văn Lý


Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #78 - 01. Jul 2011 , 00:42
 
Phóng sự biểu tình tại Ottawa, 19-6-2011:
Chống Trung Cộng xâm phạm lãnh thổ Việt Nam, và thái độ khiếp ngược của tập đoàn lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam



Quyết tiến ta giống dân Lạc Hồng
Liều thân sống tranh đấu giữ gìn non sông
Quyết tiến khi nước non nguy biến
Máu anh hùng ngàn đời nhuộm thắm non sông...
Tiếng ca hào hùng một thời tại miền Nam Việt Nam vang dội trong một buổi chiều xuân
thật đẹp tại thành phố Ottawa, ngay trước tòa Đại Sứ Hà Nội, ghi lại lòng sôi động yêu
nước của người Việt khắp nơi, căm thù những kẻ bán nước cho Trung Cộng, những kẻ
“Ác với dân, hèn với giặc”.


Đoàn biểu tình trước Tòa Đại Sứ Trung Cộng
Hình: LHNVC

Với 3 mục đích -- Tố cáo trước dư luận thế giới hành động của Trung Cộng nhằm xâm
lấn lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam; Lên án thái độ Ác với dân, hèn với giặc của nhà cầm
quyền Cộng Sản Việt Nam; và Yểm trợ phong trào nổi dậy của đồng bào và thanh niên
tại quốc nội -- cuộc biểu tình này được Liên Hội Người Việt Canada tổ chức song song
với 2 cuộc biểu tình khác tại Canada trong cùng một ngày, tại Toronto và Calgary.
Tại Tòa Đại Sứ Trung Cộng, đoàn biểu tình đã hô to các khNu hiệu thể hiện tinh thần yêu
nước của người dân Việt khắp nơi, như: Đả đảo Trung Cộng xâm chíếm Việt Nam; Đả
đảo Trung Cộng đế quốc; Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam … Ngoài ra, một số
biểu ngữ được đoàn biểu tình dâng cao để dân chúng Canada cùng thấy, như:
Hoang Sa & Truong Sa belong to Vietnam
China: Hands off Vietnam
China: Stop violating Vietnamese territory
China: The real imperialist
China: Vietnam will never be another Tibet.

Thiếu Tướng Lê Minh Đảo (áo trắng) trước Toà Đại Sứ Cộng Sản
Việt Nam tại Ottawa
Hình: LHNVC

Tại Tòa Đại Sứ Hà Nội, một số biểu ngữ được trưng lên, thể hiện lòng căm thù những kẻ
bán nước cho Trung Cộng, những người ngăn cấm người dân trong nước biểu lộ tinh thần
ái quốc:
-Cộng Sản Việt Nam bán nước cho Trung Cộng

-Cộng Sản Việt Nam: Ác với dân, Hèn với giặc

Dù thời gian tổ chức gấp rút, cuộc biểu tình được đồng bào hưởng ứng mạnh mẽ, với
khoảng 200 người tham dự, gồm đủ mọi thành phần – cao niên, phụ nữ, thanh thiếu niên
– trong đó đặc biệt có một số du học sinh, các anh em trong Hội Cựu Quân Nhân Quân
Lực Việt Nam Cộng Hòa và Hội Chiến Sĩ và Cựu Tù Nhân Chính Trị vùng Montréal, các
đồng bào tới từ vùng Vancouver xa xôi, nhất là có sự hiện diện của cựu Thiếu Tướng Lê
Minh Đảo, nguyên Sư Đoàn Trưởng Sư Đoàn 18 Bộ Binh. Đây là sư đoàn đã anh dũng
chận đường Cộng quân tiến về Sài Gòn tại Long Khánh trước khi Việt Nam Cộng Hòa
thất thủ tháng 4 năm 1975. Tướng Lê Minh Đảo và phu nhân, hiện cư ngụ tại tiểu bang
Connecticut, Hoa Kỳ, được biết có biểu tình tại Ottawa nên quyết định lái xe tới dự để cổ
võ tinh thần chống Cộng của cộng đồng người Việt tại vùng Thủ Đô Canada.

Thanh niên tham dự biểu tình
Hình: LHNVC

Sự hiện diện và tham gia tích cực của các khuôn mặt trẻ như các sinh viên người Việt
vùng Ottawa trong những cuộc biểu tình cũng như các sinh hoạt văn hóa gần đây do Liên
Hội và Trung Tâm Người Việt Canada tổ chức đã cho thấy sự trưởng thành của giới trẻ
người Việt hôm nay.
Các em chính là hình ảnh của các cha, anh trước đây 20, 30 năm, những đứa con chưa
chào đời hay nhỏ bé ngày nào của mẹ Việt Nam nay đã lớn khôn và ý thức được nhiệm
vụ tối thiểu của mình, không phải chỉ là viêc học, việc làm trong xã hội hiện nay, không
nghe lời dụ dỗ “hãy quên đi tất cả dĩ vãng của gia đình, đất nước để vui hưởng cuộc sống
hiện tại” của những người vô tình hay cố ý tiếp tay với Cộng Sản, mà còn phải biết và
chống lại những điều bất công, phi nhân đang xảy ra cho đồng bào và những người đồng
lứa tuổi với mình tại quê nhà.
Cảm nhận được ý thức và trách nhiệm đó cũng là nhờ sự hướng dẫn đúng đắn của các bậc
phụ huynh cũng như của các tổ chức cộng đồng có lập trường quốc gia rõ rệt. Bầu nhiệt
huyết của tuổi trẻ như đang dâng trào và tiếp bước cùng thế hệ đi trước, nêu cao chính
nghiã dân tộc, tinh thần yêu chuộng tự do và tôn trọng luật pháp của những người dân
trong một xã hội cởi mở, văn minh.
Đoàn người biểu tình đã rất vui mừng và tỏ lòng mến phục xen lẫn niềm hãnh diện khi
nhìn thấy giới trẻ, con cháu của mình đang dần dần nhận lãnh những trách nhiệm của thế
hê đi trước trong các sinh hoạt vận động, và hỗ trợ công cuộc đấu tranh cho dân chủ, tự
do, và nhân quyền tại Việt Nam.
Cuộc biểu tình chấm dứt trong vòng trật tự lúc 3g30 như dự định. Mọi người hân hoan ra
về, hẹn nhau sẽ trở lại để để tiếp tục tham gia các cuộc biểu tình trong tương lai nhằm hỗ
trợ đồng bào trong nước trong công cuộc chống ngoại xâm, và chống chế độ Cộng Sản
độc tài, tham nhũng, bán nước cho Trung Cộng.
Liên Hội Người Việt Canada
20-6-2011
www.vietfederation.ca
Back to top
« Last Edit: 01. Jul 2011 , 00:43 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3613
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #79 - 12. Jul 2011 , 22:32
 
Đây là ý kiến từ trong nước gởi ra.
Mời đọc.



NHỮNG CÂU HỎI TRÁI NGHỊCH CẦN ĐƯỢC TRẢ LỜI NGAY!


Sau nhiều lần người dân Việt biểu tình chống quân xâm lăng Trung Cộng, thì lần thứ sáu vào ngày 10 tháng 7, công an đã thẳng tay trấn áp, bắt bớ người biểu tình một cách công khai, cuồng bạo, thậm chí đến cả cháu bé mới 5 tuổi cũng bị họ bắt cùng với trên một chục người lớn có mặt trong cuộc biểu tình ngày hôm đó tại Hà Nội.

Tất cả những người bị bắt này, đều được CA đưa ra một câu hỏi cho họ phải trả lời, hầu mong tìm ra những người tổ chức hay lãnh đạo cuộc biểu tình. Và từ thái độ của họ, người dân cũng có những câu hỏi đặt ra, cần được họ trả lời lại cho dân.

1/. CÂU HỎI CỦA CÔNG AN DÀNH CHO NGƯỜI BIỂU TÌNH:  “Ai xúi giục anh, chị, ông, bà đi biểu tình chống TQ?”. Một câu hỏi thật ngô nghê ngốc nghếch thế nào!

Câu hỏi này đã được những người tham gia biểu tình trả lời một cách nhanh, gọn, lẹ, mà chúng ta có thể ghi nhận sau đây:
đó là vì LÒNG YÊU NƯỚC, ĐÓ LÀ TIẾNG GỌI CỦA LƯƠNG TÂM, CỦA TRÁCH NHIỆM LÀM DÂN, LÀ LƯƠNG TRI, LÀ LỜI MỜI GỌI CỦA TỔ QUỐC, CỦA TIỀN NHÂN, nhất là CỦA THƯỢNG ĐẾ: “Ta ban cho con một Tổ Quốc, con hãy xây dựng, giữ gìn, bảo vệ lấy NGÔI NHÀ THÂN YÊU ẤY, làm chỗ dung thân cho mình và con cháu muôn đời sau
!”.

Ai không yêu Tổ Quốc là không yêu cha mẹ, ông bà, tổ tiên mình, vì nơi đó ấp ủ DI HÀI CỦA TỔ TIÊN TA, và sẽ ấp ủ cả nắm xương thịt của ta khi ta trở về với ĐẤT MẸ! Không còn Tổ Quốc, lấy đâu nơi cho ta và con cháu dung thân, sinh sống, phát triển từ đời này sang đời khác? Phải vong quốc, tha hương, dù có công thành danh toại, thì người mất Tổ Quốc cũng luôn cảm thấy ưu tư sầu muộn, hoài niệm cố hương, nhất là khi đời đã về chiều! Huống chi là khi Tổ Quốc bị quân thù xâm chiếm, cai trị, thì sự khổ đau và tủi nhục còn biết ngần nào? Bởi vậy mà mọi người dân yêu nước, thương nòi, và thương thân, PHẢI BẢO VỆ TỔ QUỐC: đó là lý do, là động lực, là KẺ ĐỐC XÚI chúng ta đi biểu tình chống giặc xâm lăng  phương Bắc! Có thế thôi, đơn giản vậy thôi. Chỉ những kẻ có bộ óc con bò, hay không có trái tim của con người thì mới không hiểu!

Yêu nước, chống xâm lăng mà bị bắt, bị tù đày, bị đánh đập, xúc phạm! Có ở cái xứ sở nào như thế này không trời? NỖI ĐAU CỦA DÂN TỘC LÀ ĐÂY!

2/. CÂU HỎI DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI TRẤN ÁP, BẮT BỚ NGƯỜI BIỂU TÌNH: “Ai xúi giục, ra lệnh cho các người đi trấn áp, bắt bớ người yêu nước? Các người là ai? Phải chăng đó là những tên đại gian đại ác, vô lương tâm và vô liêm sỉ đang cưỡi đầu dân? Hay là những thằng giặc Tàu ô, là kẻ thù muôn kiếp của dân tộc Việt? Những câu hỏi chính đáng và se thắt lòng người làm sao!

Khi đặt ra câu hỏi cho các anh CA , cán bộ thừa lệnh để bắt dân, là đã có sẵn câu trả lời nằm trong đó: bắt bớ, trấn áp người yêu nước, tức là GHÉT NƯỚC, BÁN NƯỚC, LÀM TAY SAI CHO KẺ THÙ XÂM LƯỢC! Chứ còn gì khác nữa? Nếu không phải, sao các anh lại chủ động, hăng hái, quyết liệt, bạo tàn, hung ác khi nắm được người yêu nước trong tay, khác nào những con mãnh thú vồ được mồi? Không dùng dùi cui tra tấn người biểu tình với nét mặt dữ dằn gia ác, thì các anh ăn ngủ không yên sao? Chúng tôi, những người dân hiền hòa, không thù hằn, không gây hấn, không làm gì thiệt hại cho các anh, cớ sao các anh lại coi và đối xử với chúng tôi như kẻ thù? Chúng tôi đang làm một trách nhiệm cao cả, một nghĩa vụ thiêng liêng, là giữ gìn bảo vệ non sông VN cho dân mình, cho chúng tôi, cho các anh và gia đình các anh, để vợ con, cha mẹ các anh không phải cuốn gói ra đi khi quân thù bước vào nhà. Các anh không san sẻ trách nhiệm với chúng tôi, cùng biểu tình với chúng tôi theo đúng bổn phận của người dân Việt thì thôi, hãy để chúng tôi làm thay, làm giúp cho các anh. Các anh là những kẻ sức dài vai rộng, những kẻ có sức lực của tuổi trẻ, lẽ ra phải ở đầu sóng ngọn gió bảo vệ biển đảo của Tổ Quốc, bảo vệ ngư dân, thì các anh lại dùng cái sức lực trời cho ấy để hành hạ dân lành, để giáng xuống đầu dân những chiếc dùi cui, những quả đấm chí tử, hay những cú đánh hiểm ác gây nên những cái chết oan ức, phi lý, phi pháp cho người dân vô tội! Sao các anh không dùng sức ấy để tiễu trừ bạo lực, côn đồ, hay đánh cho nát tan loài thảo khấu xâm lược, để cho dân trọng nể quý mến và mang ơn các anh? Sao các anh có đầy đủ điều kiện để làm tốt, làm người hùng, làm ân nhân của đất nước mà không làm, lại làm KẺ THÙ CỦA DÂN TỘC, KẺ TỘI ĐỒ CỦA ĐẤT NƯỚC như vậy? Các anh có là người VN không? Các anh và gia đình, thân nhân đang sinh sống ở đâu? Có phải các anh đang được đất nước cưu mang, đang nhờ đất nước mà sinh tồn phát triển, đang vì đất nước mà có cơm ăn áo mặc, có đời sống ổn định? Con cái các anh mai sau sẽ nhờ đất nước mà có tương lai? Các anh có đang ĂN CƠM VIỆT, UỐNG NƯỚC VIỆT, NÓI TIẾNG VIỆT, LÀM NGƯỜi VIỆT không, mà sao các anh đang tâm làm tay sai cho NỘI THÙ, cho NGOẠI XÂM để bán rẻ quê hương, đồng bào mình? Các anh có dám chắc sau này không cần đất nước, không cần dân tộc? Các anh có chắc sau này những kẻ bây giờ cho các anh một tí chức quyền, một chút tiền còm để lo cuộc sống,( mà cũng không phải của chúng, mà là của dân đóng góp), bọn “chủ nô” này sẽ bao bọc bảo vệ các anh mãi mãi, hay khi có động tĩnh, khi lòng dân trỗi dậy, chúng nó sẽ cuốn gói cao chạy xa bay, để lại các anh gánh tội thay cho chúng? Chúng ăn ốc để các anh đổ vỏ! Và, các anh có dám chắc khi quân thù vào nhà, chúng sẽ dùng lại các anh, cho quyền cao tước trọng để cưỡi đầu dân, hay là chính các anh và thân nhân của các anh sẽ phải cuốn gói đi biệt xứ, hay sẽ phải cúi đầu làm kiếp nô lệ, làm thân tôi đòi suốt đời nọ sang đời kia? ĐÓ LÀ TƯƠNG LAI CHO CẢ NƯỚC, không trừ một ai, kể cả các anh. Hãy nhìn xem Mông Cổ, Tân Cương, Tây Tạng khi dưới ách quân đại Hán kìa, để rõ tương lai của mình kẻo lầm lạc!

THẬT TỘI NGHIỆP CHO CÁC ANH CÔNG AN, BỘ ĐỘI, DÂN QUÂN, QUẦN CHÚNG “TỰ PHÁT VÌ TIỀN”, LÀ TÔI ĐÒI, NÔ LỆ CỦA CHỦ NÔ tức TẬP ĐOÀN CS CHÓP BU! Các người ăn một miếng, tiếng để đời: Đó là tiếng PHẢN DÂN, HẠI NƯỚC, BẤT NHÂN, BẤT NGHĨA , VÔ ƠN với Tổ Quốc, với Tiền Nhân, với dân tộc! Là TỘI ĐỒ, LÀ KẺ THÙ CỦA DÂN NƯỚC NGÀN ĐỜI, các người có hiểu không? Các người hãy nhìn xem những kẻ bán nước hại dân, cuối đời chúng nó ra sao để mà làm gương cho mình! CÁI TỘI LỖI VÀ CÁI NGU DẠI CỦA CÁC NGƯỜI LÀ ĐÂY!

3/. CÂU HỎI DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI TRÍ THỨC, NHÂN SĨ, VÀ MỌI NGƯỜI DÂN VIỆT CÓ TINH THẦN TRÁCH NHIỆM: “Trước cơn lâm nguy của Tổ Quốc vì NỘI THÙ và NGOẠI XÂM, trước sự đau oằn của dân tộc, đồng bào thân yêu, và trước sự hung tàn của kẻ trấn áp, bắt bớ người yêu nước, các Nhân sĩ, Trí thức, và toàn thể những người còn ý thức trách nhiệm của mình trước tiền đồ Tổ Quốc, chúng ta phải làm gì?”

Khi đất nước lâm nguy vì ngoại xâm , dân tộc oằn mình vì bạo quyền, người yêu nước bị bắt bớ tù đày, người biểu tình chống xâm lăng bị truy lùng, càn quét, thì trong lòng mọi người hữu tâm đều dấy lên những câu hỏi: Chính quyền này là gì? Họ có thật lòng bảo vệ Tổ Quốc, giống nòi mà chống xâm lăng không? Tại sao một mặt họ hô hào giữ nước, giữ vững chủ quyền, mà họ lại có thái độ mập mờ, lúc thì làm lơ cho dân biểu tình, lúc lại bắt bớ vồ chộp người yêu nước như mãnh thú vồ nai trước mặt mọi người? Tại sao trong khi Trung Cộng hoành hành trên biển Đông, xâm phạm lãnh hải, và phá tàu của ta nhiều lần, thì chính quyền này lại cử đại diện đi họp, đi “đồng thuận chung” với giặc, là đồng thuận cái gì? Rồi quân đội của ta còn “tập trận chung” với giặc, là để chuẩn bị đánh ai? Cho đến ngày 10 tháng 7, trong lần thứ 6 dân chúng biểu tình tại Hà Nội, và đã bị CA truy quét bắt bớ hàng chục người, kể cả người già và trẻ em, thì câu trả lời đã rõ: Chính quyền này đồng thuận với Tàu là sẽ cấm cản dân biểu tình chống chúng, chấp nhận tuân chỉ của chúng để ra tay đàn áp người dân yêu nước, và chuẩn bị rước giặc vào nhà! Rõ ràng nhất là vụ chính quyền cho xây phố Tàu thật vĩ đại hoành tráng ở Bình Dương mới đây, mang cái tên sực mùi Tàu:” Đông Đô Đại Phố”, trên một diện tích hàng trăm hecta, có đủ nhà thương Tàu, trường học Tàu, chợ Tàu, nhà văn hóa Tàu, và dĩ nhiên là dành cho Tàu ở! MỘT ĐẤT NƯỚC TÀU TRONG LÒNG ĐẤT VIỆT là đây! Câu trả lời của nhà nước đã quá rõ ràng với đầy đủ chứng cứ cho mọi người còn thắc mắc.

Vậy TRÍ THỨC, THÂN HÀO, CÔNG, THƯƠNG, KỸ NGHỆ GIA, VÀ TOÀN DÂN, CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ ĐỂ CỨU QUỐC, XOA DỊU VẾT ĐAU HÀNG GẦN THẾ KỶ CHO DÂN TỘC, VÀ CỨU CHÚNG TA KHỎI NGOẠI XÂM ĐANG TRÀN VÀO DÀY XÉO? CÂU TRẢ LỜI XIN DÀNH CHO MỌI NGƯỜI HỮU TRÁCH. TOÀN DÂN ĐANG CHỜ MONG LÒNG QUẢNG ĐẠI CỦA QUÝ VỊ!

Xin Thượng Đế, xin Tiền Nhân hãy giúp quý vị một LÒNG YÊU NƯỚC KIÊN TRUNG, MỘT Ý CHÍ QUẬT CƯỜNG, MỘT TINH THẦN TRÁCH NHIỆM CAO, và MỘT TẤM LÒNG HY SINH QUẢNG ĐẠI VỚI DÂN TỘC, VỚI CHÁU CON MUÔN ĐỜI!                                                                                          

TRƯNG VƯƠNG SAIGON
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #80 - 21. Jul 2011 , 19:42
 

Hải Cụt


...

Phạm Hồng Sơn - "...Anh Hải Điếu Cày của chúng ta nhiều phần chắc đã trở thành Hải cụt chỉ vì yêu nước, muốn bảo vệ Biển Đông. Còn Biển Đông của ta nhiều phần chắc hơn đã bị cụt thêm nhiều chỉ vì những lãnh đạo hèn với giặc, có dã tâm bán nước."

Thật bàng hoàng khi đọc lá đơn Khiếu nại của bà Dương Thị Tân gửi Cơ quan an ninh điều tra (thành phố Hồ Chí Minh) và Bộ Công an ngày 17/07/2011 được đưa lên mạng vào ngày 21/07/2011, trong đó có thông tin Trung tá Đặng Hồng Điệp cho biết “Anh Hải bị mất tay”. Nếu như thông tin đó là đúng thì đó có thể là nguyên nhân chính lý giải cho việc tại sao cơ quan công quyền lại phải giam giữ lén lút, che giấu mọi thông tin về anh Nguyễn Văn Hải suốt gần 09 tháng qua như thế. Nhưng thông tin anh Nguyễn Văn Hải “bị mất tay” vẫn chưa đủ, vẫn là kiểu mập mờ, rất thiếu minh bạch, khuất tất như trong đơn bà Tân yêu cầu phải cho biết rõ việc anh Nguyễn Văn Hải bị “mất tay ở đâu và trong trường hợp nào”. Và còn mức độ mất ra sao, mất đến cẳng tay hay đến cánh tay, một tay hay cả hai tay?

Như vậy sau hàng tháng trời đi lại, truy vấn ráo riết, không mệt mỏi, bà Dương Thị Tân, các con và những người yêu mến Nguyễn Văn Hải – Điếu Cày cũng đã được biết chút ít về tình trạng của anh, nhưng lại là tình trạng thân thể anh không còn nguyên vẹn.

Lại thêm một đau xót nhỏ cho một đau xót lớn. Chắc đến khi những thỏa thuận giữa “đặc phái viên của lãnh đạo cấp cao Việt Nam” Hồ Xuân Sơn với lãnh đạo Trung Quốc vào ngày 25/06/2011 vừa qua được bạch hóa hay phải tiết lộ một phần nào đó sẽ còn làm cho con dân nước Việt bàng hoàng, đau xót hơn nhiều. Anh Hải Điếu Cày của chúng ta nhiều phần chắc đã trở thành Hải cụt chỉ vì yêu nước, muốn bảo vệ Biển Đông. Còn Biển Đông của ta nhiều phần chắc hơn đã bị cụt thêm nhiều chỉ vì những lãnh đạo hèn với giặc, có dã tâm bán nước.

Phạm Hồng Sơn


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #81 - 26. Jul 2011 , 00:52
 



LM Nguyễn Văn Lý bị VC đưa trở lại nhà tù

...

Kính thưa toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước
Kính thưa các Cơ quan Nhân Quyền Quốc tế.

Vào lúc 14g30 ngày 25-07-2011 (giờ VN), công an CSVN đã tới Nhà Chung, thuộc Tòa Tổng Giám Mục Huế, 69 Phan Đình Phùng Huế, để đưa Linh mục tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý vào lại nhà tù. (Công an đem xe hơi và cả xe cứu thương đến).
Trước khi tiến hành công việc, công an đã yêu cầu vị Quản lý Nhà Chung là Linh mục Lê Quang Viên ký giấy xác nhận sự việc. Linh mục Lê Quang Viên đã ký nhận, với điều kiện ghi rõ rằng: "Linh mục Nguyễn Văn Lý đang còn trong tình trạng bệnh tật, chưa bình phục gì". Sau một hồi đôi co, cuối cùng công an phải chấp nhận. Mọi việc diễn ra chỉ trong vài phút. Đt của Lm Lê Quang Viên: 054.3824.937
Nhờ một người quen cấp báo, chúng tôi đã liên lạc ngay với Linh mục Lê Quang Viên để kiểm chứng sự việc. Cả hai chúng tôi mới nói được vài câu thì bị cúp máy.
Xin được lưu ý là kể từ khi được tạm ra ngoài, về lại Nhà Chung, Tòa TGM Huế, để chữa bệnh (15 tháng 3 năm 2010), vị tù nhân lương tâm đã liên tục đấu tranh cho tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền. Đặc biệt, kể từ đầu năm 2011 đến nay, Linh mục Lý đã liên tục báo động về hiểm họa mất nước vào tay của Tàu Cộng nhờ sự đồng lõa và hèn nhát của Việt cộng. Các sự việc tại VN trong tháng 6 và tháng 7 này ngày càng xác nhận chính điều đó. Rõ ràng Việt cộng muốn bịt miệng thêm một tiếng nói can đảm và kiên trì!
Vậy kính xin thông báo cùng toàn thể Đồng bào VN trong và ngoài nước. Xin Quý Đồng bào theo dõi, vì có thể Linh mục Nguyễn Văn Lý sẽ là Nguyễn Văn Trại thứ hai (Ông Nguyễn Văn Trại là một tù nhân chính trị đang phải thọ bản án 15 năm tù thì đã chết trong nhà tù trại Z30A vào lúc 10.30g sáng ngày Thứ Hai 11/07/2011).

Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi, Huế, Việt Nam
Kính xin Quý  vị vui lòng giúp phổ biến rộng rãi.
Xin cảm ơn
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #82 - 13. Sep 2011 , 23:43
 


Trà Vinh:

Thiên thần trong bóng tối


...

Hoàng Thanh Trúc (danlambao) - Tôi dừng lại bên đường mua hộp bánh Trung Thu, kế bên tôi người phụ nữ lớn tuổi cũng mua bánh như tôi, bác ấy rụt rè hỏi cô bán hàng: Cô ơi bánh này để được bao lâu?

– Ủa! bửa nay mười bốn, mai là trăng tròn rồi, bác mua về cúng rằm rồi ăn luôn thì cần gì lâu mau?

Đưa tay chỉ hướng trại giam người phụ nữ nhỏ nhẹ: Hổng có cúng đâu cô! Tui tính mua chục cái gởi con gái tui trong trại giam, cho nó để dành ăn từ từ với mấy đứa bạn, nó thích bánh trung thu nhân thập cẩm hạt dưa lắm cô ơi!

- Nói nào ngay! cháu cũng muốn bán lắm chớ, nhưng cái gì mình biết thì nói để làm phước, bác nên mua một cái thôi?

- Thưa cô! Bộ mắc lắm sao?

- Không phải mắc hay rẻ, mà chục cái như một, vô tới đó thì công an coi tù họ lấy dao bầu bằm ra tan nát như bằm rau nấu cháo heo để kiểm tra, rốt cục như đống xà bần, chừng hai ngày là mốc meo hết trơn!

Người phụ nữ thương con gái nhưng đành thở dài, mua một cái duy nhất gói cẩn thận, dõi mắt xa xăm lặng lẽ bước đi… Tôi nhìn theo... ngờ ngợ. Sao Bác ấy phản phất giống mẹ của Đỗ Thị Minh Hạnh… trong phiên tòa hôm nào…

Ngày 26 tháng 10 năm 2010 trong một phiên toà vội vã, không luật sư không nhân chứng, toà án CSVN tỉnh Trà Vinh xét xử chớp nhoáng rồi tuyên án 3 thanh niên nam nữ là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương và Đỗ Thị Minh Hạnh vì đã đứng lên, bên cạnh hàng vạn lao động nhà máy Mỹ Phong – Trà Vinh, những công nhân vinh danh là chủ đất nước, giai cấp công nhân tiên phong mà đảng CS là đại diện. Cả ba đã hướng dẫn anh chị em đình công đấu tranh đúng pháp luật, sau khi một số công nhân nữ bị xúc phạm nhân phẩm và bị bóc lột nặng nề mà Công Đoàn cơ sở thì tê liệt. Tiếp theo sự kiện trên là các cuộc đình công khác lan ra trên khắp các tỉnh thành, kéo dài 7 ngày liên tục. Cả ba bị CA bắt giữ tra tấn thê thảm rồi đưa ra tòa. Kết quả của phiên tòa bỏ túi ấy là Hùng 9 năm tù, Chương 7 năm tù và Đỗ Thị Minh Hạnh 7 năm tù.
Có điều, sau đó tôi nhớ mãi là lời kể chân thực của bà Ngọc Minh (Mẹ của Đỗ Thị Minh Hạnh) trên đài phát thanh Á Châu Tự do về phiên tòa phúc thẩm ngày 18 tháng 3 năm 2011 tại Trà Vinh. Bà nói: “Mỗi cháu như vậy là có hai CA kèm theo, tay bị còng. Hai đứa kia (Hùng và Chương) đi đứng thì cũng bình thường mà cái mặt lầm lì, còn riêng bé Hạnh (Đỗ Thị Minh Hạnh) thì nghinh cái mặt lên, cái mặt con Hạnh nó nghinh lên trời, nó coi trời bằng vung, nó trề môi, nó bĩu môi, nó khinh bỉ…”

Mẫu tử tình thâm. Ai hiểu tánh nết con hơn đấng sinh thành? Ai thương con gái bằng mẹ? Vậy mà, cũng y hệt như Bà Trần Thị Lệ, mẹ Luật Sư Lê Thị Công Nhân ngày nào, khi con gái bị đàn áp tù đày, thương con và rất can đảm, cả hai người mẹ, dấu kín trong lòng nỗi niềm riêng tư thường tình của phụ nữ, để hãnh diện công khai sự đàn áp và bất công của nhà nước CSVN về con mình như một cách nói: “Lẽ Phải Và Chân Lý Thuộc Về Chúng Tôi – Cường quyền không khuất phục được con trẻ!”. Đúng như thế, không cha mẹ nào muốn giáo dục con trẻ bằng những cái gương xấu xa ngược với đạo lý ở đời, thì bậc “Mẫu nghi thiên hạ” lãnh đạo nhà nước, chính quyền nhân dân còn phải thận trọng hơn thế nữa, chẳng thể nào giáo dục công dân, những sinh viên trẻ bằng những hành vi côn đồ, vũ phu với phụ nữ hạ cấp như thế, hãy nhớ rằng với tội phạm đích thực cái còng sắt như cánh cửa ngục tù giam hãm đời họ, còn người trí thức có học, yêu lẽ phải tự do nhân quyền công lý, cặp còng sắt bập vào cổ tay sẽ để lại một dấu hằn không thể phai mờ trong tiềm thức, khiến sự dấn thân sẽ nhân lên bội phần mà thôi.

Mà thật vậy, dù bị đối xử quá tệ như lời Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang bày tỏ sự phẩn nộ: “… Riêng tôi, tôi chỉ có thể nghiến răng lại cho nước mắt khỏi trào ra khi đọc dòng tin dưới đây: “Ngày 23/01/2009, Minh Hạnh cùng mẹ và chị gái đến trụ sở công an để làm lại giấy chứng minh nhân dân. Khi vừa bước vào trụ sở, Hạnh bị nhiều công an bắt lên lầu đánh đập. Nghe tiếng hét, chị gái Hạnh chạy lên thì thấy khuôn mặt em mình đầy máu. Khi cơ quan công an áp giải Hạnh về nhà lục soát, dù đã bị còng tay, nhưng Minh Hạnh vẫn tiếp tục bị hành hung với những cú đấm vào đầu và mặt”.

Hình như với nhân viên an ninh và CA, Minh Hạnh không phải là con gái, phụ nữ hay con người?

...

Đỗ Thị Minh Hạnh: Thiên thần trong bóng tối
Vậy mà thật ngạc nhiên, nếu bất cứ ai tham dự cả hai phiên tòa Sơ và Phúc thẩm, đều phải tròn xoe mắt trước phong thái của Đỗ Thị Minh Hạnh, như một thiên thần trong bóng tối tù ngục. Trước pháp đình chiếc còng số tám trên tay như là một món “nữ trang” làm Minh Hạnh vô tư tự tin thêm chứ không là vật đánh bại nhân cách của mọi tù nhân! Trong đôi mắt tưởng chừng ngây thơ vô tư ấy nhìn thẳng vào mặt quan tòa khi nghị án như thay cho lời: “Vì công bằng và quyền lợi cho tất cả công nhân,dân oan nghèo, tôi vui lòng trả giá”.

Kể từ ngày ấy bóng dáng Minh Hạnh như thay cho cành hồng trên bàn làm việc của tôi. Tôi muốn lập lại cùng Minh Hạnh lời một bài hát nói về trách nhiệm tuổi trẻ không chỉ dành cho riêng ai của chế độ này và bài thơ nhỏ cho mọi tuổi trẻ và cho riêng “ai đó” tầm tuổi với Đỗ Thị Minh Hạnh hiểu rằng:

“Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng,
Gian khổ sẽ dành phần ai?
Ai cũng một thời trẻ trai
Cũng từng nghĩ về đời mình
Phải đâu may nhờ rủi chịu?
Phải đâu trong đục cũng đành?
Chân lý thuộc về mọi người
Không chịu sống đời nhỏ nhoi”


(Một đời người, một rừng cây: Trần Long Ẩn)

*

“KHÔNG NHỎ NHOI”


Gửi tặng: Mrs Nguyễn Thanh Phượng -- Chủ tịch Hội Đồng Quản Trị công ty quản lý quỹ đầu tư Bản Việt (Viet Capital Fund Management -VCFM) - con gái thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

...



Không nhỏ nhoi,nghĩa là đã khôn lớn
Cả trái tim và khối óc trên đầu
Biết yêu thương, và cảm nhận nỗi đau
Trong cõi tạm hay giữa lòng dân tộc

Không nhỏ nhoi, là đau, cùng tiếng khóc
Của người dân chợt mất đất mất nhà
Biết đau thương khi đất, biển, đảo ta
Thành bờ cõi của “láng giềng” xâm lược


Không nhỏ nhoi là: đừng xây sự nghiệp
Bằng hào quang hay bóng cả “phụ hoàng”
Hãy lớn lên cùng vạn kiếp dân oan
Tìm công lý cho ngàn đời đang khổ

Không nhỏ nhoi, là san bằng cách trở
Kẻ vinh thân, người oan khuất lao tù
Mọi người biết khi tại ngoại thiên thu
Nhật tại tù là cội nguồn thù hận

Không nhỏ nhoi, là trái tim mang nặng
Là: Ta đây không sống chỉ cho mình
Phải lớn thôi, ngày, là của bình minh
Hãy góp nắng cho huy hoàng dân tộc




Hoàng Thanh Trúc (danlambao)
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #83 - 26. Oct 2011 , 00:07
 

Thư ngỏ của Hòa thượng Thích Quảng Độ gửi TBT Nguyễn Phú Trọng về việc TQ xâm lấn biển và đảo VN

Posted on 26/10/2011

"Đảng và Nhà nước CHXHCNVN không thể thở mãi bằng lỗ mũi Trung quốc. Muốn thế, Đảng và Nhà nước cần chuyển hóa ôn hòa sang chế độ dân chủ đa nguyên để đất nước có thể thở bằng lỗ mũi của gần 90 triệu dân Việt. Nhưng trước tiên, xin ông Tổng Bí thư và Nhà nước CHXHCNVN hãy minh bạch hóa các thỏa thuận với Bắc Kinh trong vấn đề chủ quyền dân tộc để toàn dân, trong có Giáo hội chúng tôi, được rõ mà lo liệu..."
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận, TP Saigon

Phật lịch 2555 Số 04 /VHĐ/VT

THƯ NGỎ
Gửi Ông Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam về việc Thỏa thuận Việt – Trung giải quyết vấn đề trên biển

Kính gửi Ông Nguyễn Phú Trọng
Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam
1A Hùng Vương
Hà Nội

Saigon ngày 21 tháng 10 năm 2011

Thưa Ông Tổng Bí thư,

Việt Nam không là nước dân chủ, nên Đảng cầm quyền, thường lấn quyền Nhà nước, nên bức thư hôm nay tôi viết gửi đến ông Tổng Bí thư về mối lo âu đánh mất chủ quyền của toàn dân Việt Nam. Nhất là sự kiện gần đây ông Tổng Bí thư vừa ký kết tại Bắc Kinh sáu điểm “Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên Biển” giữa hai nước Việt Trung.

Toàn thể nhân dân muốn biết ông Tổng Bí thư đề cập nguy cơ mất biển, đảo tại Bắc Kinh nhằm giải quyết các vấn đề Trung quốc xâm lấn lãnh hải Việt Nam bằng đường Lưỡi bò chín đoạn, bằng sự xâm chiếm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, bằng việc tàu hải giám Trung quốc cắt dây cáp hai tàu Bình Minh và Viking của Việt Nam, cũng như việc bắt bớ, đánh giết ngư dân Việt trên Biển Đông. Những việc khiến hàng nghìn thanh niên, sinh, viên, học sinh, nhân sĩ, trí thức xuống đường phản đối từ ba tháng qua tại Saigon và Hà Nội. Đi từ những cuộc biểu dương rầm rộ với biểu ngữ và tiếng thét cho đến những cuộc Biểu tình Câm.

Nhưng không.

Sáu điểm trong bản thỏa thuận chỉ nhắc nói những nguyên tắc ứng xử chung chung về vấn đề biên giới lãnh thổ mà hai bên đồng ý từ năm 1993. Từ đó đến nay, mười tám năm qua, Trung quốc đã vung tay quá trán biết bao lần nhằm uy hiếp và lấn chiếm chủ quyền Việt Nam trên biển. Việc trở thành nguy cơ khiến các nước trong vùng đồng loạt lên tiếng phản đối như Phi Luật Tân, Mã Lai… và mười quốc gia Đông Nam Á, tức ASEAN, phải họp nhau tại Bali ở Nam Dương hôm 19 đến 23.7.2011 tìm những quy tắc ứng xử.

Cùng ngày ông Tổng bí thư ký kết thỏa ước nói trên, Hải quân Trung Quốc loan báo vừa thiết lập một trạm xá quân y tại đảo Đá Chữ Thập mà Trung quốc gọi là đảo Vĩnh Thử. Nơi xảy ra cuộc hải chiến Trường Sa năm 1988, nơi quân Trung quốc bắn chết 70 chiến sĩ hải quân Việt Nam. Thế mà không thấy một lời lên tiếng phản đối của người lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam !

Ngày xưa qua các thời đại, tổ tiên ta tuy “triều cống” Thiên triều, nhưng đấy là kế sách ngoại giao khôn khéo nhằm giữ vững chủ quyền dân tộc. Ngày nay, từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời trên đất nước ông Mao, chỉ thấy sự qùy lạy và tuân phục lệnh của Bắc Kinh. Điển hình là Hội nghị Liễu Châu do ông Hồ Chí Minh cầm đầu năm 1954 đưa tới sự cắt đôi nước Việt tại Hội nghị Genève theo lệnh ông Chu Ân Lai, rồi Hội nghị Thành Đô tháng 9 măm 1990 do ông Phạm Văn Đồng và ông Võ Nguyên Giáp cầm đầu, một lần nữa làm công việc nhận lệnh ông Lý Bằng để thi hành hơn là bênh vực cho quyền lợi đất nước.

Dù Đảng cầm đầu và lạm quyền Nhà nước, nhưng vấn đề chủ quyền đất nước trên Đất trên Biển cần minh bạch, vì chủ quyền dân tộc là của toàn dân không phân biệt đảng phái, tôn giáo. Tiền nhân nước ta, từ cuộc chiến đấu vệ quốc của Hai Bà Trưng vốn đã có sự tham chiến của nhiều nữ tướng và quân sĩ Phật giáo, mãi đến các triều Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê… không ngừng chống xâm lược, khi bằng đường lối ngoại giao, lúc bằng phản ứng quân sự. Nhưng chưa bao giờ dùng công hàm, dùng thỏa thuận ký kết mà hậu quả đưa tới là bán biển, bán đảo, bán đất cho Trung quốc như các trường hợp xẩy ra dưới triều đại Hồ Chí Minh.

Nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, chúng tôi yêu cầu ông Tổng Bí thư minh bạch hóa cho nhân dân được biết chuyến đi thương thảo với Bắc Kinh vừa qua trên phương diện chủ quyền dân tộc. Ông Tổng Bí thư đã giữ đất, giữ biển nước Việt như thế nào ? Nói rõ, là vận mệnh hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa như thế nào ? đường Lưỡi bò chín đoạn có là cây chổi của Bắc Kinh đang quét hết nước Biển Đông, hơn hai triệu cây số vuông, lùa vào bốn biển của Trung quốc ? Số phận ngư dân Việt Nam sẽ được bảo vệ như thế nào ?

Dân có biết dân mới lo liệu để tìm kế sách bảo vệ quê hương.

Chúng tôi đã biết trước câu trả lời của ông Tổng Bí thư nằm trong tiêu đề bản thỏa thuận dài dòng “Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên Biển”. Nghĩa là nhận lệnh của đàn anh Cộng sản Trung quốc để “gác tranh chấp, cùng chung khai thác” Biển Đông theo phương châm 16/4 (Mười sáu chữ vàng và Bốn tốt) ; lấy “đại cục” và “xuất phát từ tầm cao chiến lược và toàn cục” của quốc tế Cộng sản để gặm nhắm lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam ?

Nhân dân cần biết những hành xử xâm lấn biển đảo của Trung quốc, phản bội năm điều mà Trung quốc đã ký kết với các nước ASEAN tại Nam Vang năm 2002 qua “Tuyên bố ứng xử của các bên trên Biển Đông” (DOC, Declaration of Conduct), và 8 điều trong “Bộ Quy tắc hướng dẫn thực thi DOC” (COC, Code of Conduct) mà Trung quốc ký kết với các nước ASEAN tại hội nghị Bali ở Nam Dương từ ngày 19 đến 23.7.2011.

Nhân dân cần biết và đòi hỏi ông Tổng Bí thư minh bạch hóa, là vì không hề thấy chính sách của Đảng và Nhà nước CHXHCNVN được thể hiện qua đường lối ngoại giao và pháp lý quốc tế để bảo vệ chủ quyền dân tộc trên đất, trên biển. Ví dụ như :

- Chưa hề nghe Đảng và Nhà nước đưa sự vụ trầm trọng Việt Nam mất biển mất đảo ra LHQ chiếu theo Công ước LHQ về Luật Biển năm 1982.

- Chưa hề nghe Đảng và Nhà nước tuyên bố hay kêu gọi sự đối thoại đa phương để giải quyết vấn đề Biển Đông, trái lại Thỏa thuận Bắc Kinh lấy tiền đề thương thảo song phương làm chủ yếu. Tranh chấp Biển Đông gồm các nước quanh vùng Địa Trung hải Á châu, là các quốc gia Brunei, Đài Loan, Mã Lai, Nam Dương, Phi Luật tân, Trung quốc, Việt Nam, thì không thể nào thương thảo song phương mà thành tựu.

- Chưa hề nghe Việt Nam có nỗ lực kết hợp với các nước ASEAN làm đối trọng xâm lăng của Trung quốc.

Trong khi đó giải quyết vấn đề lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam, Trung quốc kế thừa sách lược bành trướng Đại Hán của ông Đặng Tiểu Bình là “Chủ quyền của ta, gác tranh chấp, cùng khai thác” Biển Đông. Tức lấy việc gom tóm toàn bộ Biển Đông làm chủ quyền Trung quốc như một thực tại không ai được phản đối, Việt Nam chỉ được quyền “gác tranh chấp, cùng khai thác” mà thôi.

Trong khi ấy, Trung quốc đã hình thành “Liên Minh Thu Phục Lãnh Thổ” với âm mưu và kế hoạch “Xây dựng Trường thành trên biển và tăng cường lực lượng quân sự trở thành vô địch trên Nam Hải”. Hậu quả là gì nếu không phải chiếm trọn Biển Đông và tất cả mọi quần đảo trên Biển Đông ? Mục tiêu của Liên Minh này là vẽ lại bản đồ Trung quốc theo hình chữ Y, chứ không phải hình con gà trống hiện nay.

Thưa Ông Tổng Bí thư,

Trước mưu đồ và tham vọng bành trướng nước lớn của Trung quốc, Đảng và Nhà nước CHXHCNVN làm gì ? Có kế sách gì để giữ Nước ?

Đảng và Nhà nước CHXHCNVN không thể thở mãi bằng lỗ mũi Trung quốc. Muốn thế, Đảng và Nhà nước cần chuyển hóa ôn hòa sang chế độ dân chủ đa nguyên để đất nước có thể thở bằng lỗ mũi của gần 90 triệu dân Việt.

Nhưng trước tiên, xin ông Tổng Bí thư và Nhà nước CHXHCNVN hãy minh bạch hóa các thỏa thuận với Bắc Kinh trong vấn đề chủ quyền dân tộc để toàn dân, trong có Giáo hội chúng tôi, được rõ mà lo liệu.

Trân trọng.

Thanh Minh Thiền viện, Saigon ngày 21.10.2011

Viện trưởng Viện Hóa Đạo
kiêm Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất

(Ấn ký)

Sa môn Thích Quảng Độ

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #84 - 29. Oct 2011 , 20:16
 
Giáo xứ Thái Hà đòi chính quyền thành phố Hà Nội trả lại tu viện



...
Giáo dân giáo xứ Thái Hà trước UBND quận Đống Đa, Hà Nội ngày 27/10/2011.


Nguồn: giaoxuthaiha.org

Thanh Phương

Theo nguồn tin từ Giáo xứ Thái Hà, chiều hôm qua, nhiều giáo dân, linh mục, tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế ( DCCT ) Hà Nội đã kéo đến Ủy ban Nhân dân quận Đống Đa, Hà Hội, để nộp đơn yêu cầu trả lại Tu viện DCCT Hà Nội.

Theo lá đơn này, từ năm 1959, quận Đống Đa đã chiếm, với danh nghĩa là « mượn », ngôi nhà chính của tu viện để làm Bệnh viện Đống Đa, và đến thập niên 1970 đã chiếm tòa nhà còn lại của tu viện cũng để làm bệnh viện này. Đối với Giáo xứ Thái Hà, việc các cơ quan mượn, rồi biến Tu viện DCCT Hà Nội thành Bệnh viện Đống Đa là « hoàn toàn trái với Hiến pháp và pháp luật Việt Nam ».

Mặt khác, theo lá đơn nói trên, kể từ khi bị mượn, cơ sở tu viện này đã bị sử dụng không đúng mục đích, nhiều cơ sở bị biến cải và để hư hỏng xuống cấp nặng nề, thậm chí bị sử dụng làm nơi ăn chơi trụy lạc.
Do nhu cầu phục vụ, nên từ năm 1996, Nhà thờ Thái Hà – DCCT Hà Nội đã nhiều lần đề nghị trả lại tu viện cho Nhà Dòng và Giáo xứ, nhưng chưa được giải quyết. Nay, DCCT – Giáo xứ Thái Hà ngày càng gặp khó khăn trong việc phục vụ một số lượng đông đảo giáo dân và nhân dân. Nhiều dự án, chương trình phục vụ những người nghèo, người kém may mắn trong xã hội đã không thể thực hiện được. Cho nên Giáo xứ Thái Hà làm đơn yêu cầu Uỷ ban Nhân dân Thành phố Hà Nộì trả lại tu viện này.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #85 - 01. Nov 2011 , 11:38
 
Kêu gọi trả tự do cho các tù nhân lương tâm


Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2011-11-01



Một kháng thư mang chữ ký của 63 người, kêu gọi chính quyền Việt Nam hãy trả tự do cho những người bất đồng chính kiến hiện vẫn còn bị giam giữ trong tù.


...
Công an mặc thường phục lẫn lộn trong đoàn biểu tình cũng tham gia đàn áp bắt bớ. RFA file


Mặc Lâm phỏng vấn Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, sáng lập viên cao trào Nhân Bản, nguyên giảng viên ĐHYK/Sài Gòn ông cũng là đồng tác giả của kháng thư  này để biết thêm chi tiết về kháng thư này.


Chấp nhận mọi hậu quả


Mặc Lâm: Thưa Bác sĩ khi quyết định tung kháng thư đòi hỏi nhà cầm quyền phải thả những tù nhân lương tâm ông có dự kiến là một đợt đàn áp sẽ xảy ra, trước nhất cho cá nhân ông và sau đó là những người ký tên trong kháng thư này hay không?


BS Nguyễn Đan Quế
: Phải nói ngay đây là một cuộc đấu tranh cho tự do và dân chủ cho Việt Nam. Chắc chắn nhà cầm quyền Hà Nội đang trong tư thế muốn củng cố một chế độ. Trước gương sụp đổ của nhà độc tài Gaddafi thì chúng tôi phải nghĩ rằng nhà cầm quyền Việt Nam sẽ có những cuộc đàn áp đối lập hoặc những người lên tiếng. 

Đúng với danh từ tù nhân lương tâm bởi xuất phát từ cái lòng người ta, tâm người ta người ta nghĩ rằng chuyện của đất nước như thế là không được, người ta phát biểu, thế mà anh đàn áp, thì chúng tôi thấy rằng đây là một cuộc đấu tranh phải tiếp tục dù chuyện đàn áp có xảy ra thì chúng tôi phải chấp nhận.


...
Công an đàn áp bắt bớ thô bạo người biểu tình chống TQ xâm lược. RFA file


Mặc Lâm: Thưa Bác sĩ trong kháng thư ở điều số 2 đòi bãi bỏ điều 88 tuyên truyền chống nhà nước Xã hội chủ nghĩa, cũng như điều 79 âm mưu lật đổ chính quyền trong Bộ luật hình sự. Thưa ông hai điều luật này công nhiên được xem như một thanh gươm nhằm bảo vệ chế độ trước những tấn công của những người bất đồng chính kiến. Bác sĩ có nghĩ rằng đây là thời gian thích hợp để đòi hỏi bãi bỏ hai điều luật này hay không?


BS Nguyễn Đan Quế :  Theo tôi nghĩ đến ngày hôm nay thì thời gian đã quá lâu để người dân trong nước, ngay cả những người dân bình thường thôi chứ tôi cũng chẳng nói đến những người tranh đấu hay những tổ chức Nhân quyền trên thế giới. Mọi người đã thấy rõ hai điều khoản này thực sự chỉ là đòn đàn áp, trấn áp những tiếng nói chân chính từ phía nhà độc tài cộng sản.

Bây giờ chúng tôi yêu cầu! Không phải chúng tôi đơn độc mà chúng tôi cùng vời toàn dân, cùng với người tiến bộ trong ASEAN cũng như nhiều người tiến bộ trên thế giới, ủng hộ chuyện luật pháp của Việt Nam bắt buộc phải tuân theo luật lệ và thông lệ quốc tế. Không thể nào anh gia nhập, hội nhập với quốc tế mà luật lệ của anh trái ngược với bản Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền.


...
Blogger Điếu Cày đã bị công an bắt năm2008 ngay tại Khu vực nhà thờ Đức Bà khi đứng ra phản đối việc Trung Quốc chiếm Hoàng Sa. Cho đến nay Blogger Điếu Cày vẫn biệt tăm không có tin tức. RFA file


Chúng tôi có trách nhiệm với anh em đang nằm trong tù. Chúng tôi đòi hỏi Hà Nội phải thả những người anh em này ra, không thể ngụy biện bằng bất cứ cách nào chúng tôi cũng đều không chấp nhận.



Thì đây chúng tôi nói rõ chúng tôi muốn nhà cầm quyền phải thi hành những điều khoản trong bản Quốc tế Nhân quyền ngày 10 tháng 12 năm 1948. Chúng tôi cũng sẽ công bố điều này trước quốc tế vào ngày kỷ niệm Nhân quyền mùng 10 tháng  12 sắp tới.

Chúng tôi trù tính sẽ vận động liên tục trong một tháng trời để đồng bào ký tên thật nhiều thì tiếng nói của dân tộc Việt Nam phải được lắng nghe. Trước áp lực quốc tế, trước áp lực của dân tộc Việt Nam, trước áp lực của những người đã từng tù đày, rất nhiều người kỳ này tham gia đông đảo.
Chúng tôi có trách nhiệm với anh em đang nằm trong tù. Chúng tôi đòi hỏi Hà Nội phải thả những người anh em này ra, không thể ngụy biện bằng bất cứ cách nào chúng tôi cũng đều không chấp nhận


Phổ biến rộng rãi



Mặc Lâm: Thưa Bác sĩ ở điều thứ 3 trong kháng thư có ghi là những người ký tên đòi hỏi chính quyền phải công nhận: công dân có quyền tự do tư tưởng, tự do thông tin rồi tự do phát biểu trên Internet, truyền hình, báo chí xuất bản và cuối cùng là tự do tôn giáo. Thưa Bác sĩ, tất cả những đòi hỏi này đều được Hiến pháp Việt Nam công nhận do đó chính quyền đã nhiều lần dựa vào đó trả lời xem ra rất dễ dàng, ông có nhận thấy đòi hỏi này sẽ không gây khó khăn cho nhà cầm quyền hay không?


...
LS Nguyễn Thị Dương Hà mang theo tấm biển "Chồng Tôi Vô Tội" khi đến dự phiên tòa phúc thẩm TS Cù Huy Hà Vũ tại Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội hôm 2-8-2011. Source Kami's blog


BS Nguyễn Đan Quế : Không, không dễ dàng tí nào cả. Tôi xin nhắc lại vấn đề là anh có thi hành những điều đó không? Tôi có thể đoán chắc và tôi sẵn sàng nói rất rõ, khẳng định là tại Việt Nam những điều mà chính quyền làm khác rất xa, thậm chí đi ngược lại với bản hiến pháp. Đối với chúng tôi thì bản hiến pháp không có giá trị gì cả.

Thực tế của dân tộc Việt Nam hôm nay là động lực khiến chúng tôi đấu tranh cho những quyền căn bản mà theo chúng tôi trên mặt trận thông tin, tự do tư tưởng bắt buộc phong trào Tự do dân chủ cho Việt Nam phải thắng chính quyền Hà Nội. Với bất cứ giá nào chúng tôi không thể thua trong cái chuyện chiến đấu về tự do tư tưởng đặc biệt trên Internet.

Tại Việt Nam những điều mà chính quyền làm khác rất xa, thậm chí đi ngược lại với bản hiến pháp. Đối với chúng tôi thì bản hiến pháp không có giá trị gì cả.


Mặc Lâm: Thưa Bác sĩ với 63 chữ ký trong ngày hôm nay không biết bác sĩ đã kêu gọi bằng cách nào, và trong những ngày sắp tới nếu có ai muốn ký tên trong kháng thư này thì họ phải làm gì?

BS Nguyễn Đan Quế : Tôi phải nói ngay, cái bản đầu tiên chúng tôi tung lên, bản chính đó, để quý vị tiện theo dõi vì trong tình hình hiện tại chúng tôi biết công an sẽ tung ra nhiều văn bản giả mạo. Chúng tôi xin kính mời quý thính giả vào xem bản chính thức của chúng tôi trong website VietnamPetition.com

Đây là bản chính thức, và số người chính thức đăng ký là 63 người. Dĩ nhiên vẫn tiếp tục mở rộng đề cho đồng bào trong cũng như ngoài nước, kể cả những người ngoại quốc nếu như họ có lòng đối với Việt Nam.
Nếu tất cả đồng bào thấy rằng chuyện này là đúng thì chúng tôi nghĩ rằng đó chính là bước quan trọng đối với dân tộc Việt Nam đã, còn sau đó dĩ nhiên chúng tôi phải tìm mọi cách để người trong nước cũng như ngoài nước tham dự nhiêu nữa, lên tiếng nói bằng nhiêu hình thức trên đủ mọi loại website

Quý vị nào không quen thì có thể viết thư về cho chúng tôi cũng được. Hộp thư là thatuluongtam@gmail.com

Mặc Lâm: Thưa bác sĩ sau khi kháng thư này tập trung đông đào chữ ký của người trong và ngoài nước thì bước kế tiếp sẽ là gì thưa ông?

Bác sĩ Nguyễn Đan Quế : Dạ vâng, đầu tiên mình cứ nói cái bước hiện tại đã. Nếu tất cả đồng bào thấy rằng chuyện này là đúng thì chúng tôi nghĩ rằng đó chính là bước quan trọng đối với dân tộc Việt Nam đã, còn sau đó dĩ nhiên chúng tôi phải tìm mọi cách để người trong nước cũng như ngoài nước tham dự nhiêu nữa, lên tiếng nói bằng nhiêu hình thức trên đủ mọi loại website.


Rồi những cơ quan Nhân quyền, đặc biệt Ủy hội Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Ủy ban Nhân quyền ASEAN những tổ chức Nhân quyền quốc tế, Amnesty International, hoặc cơ quan Quan sát Nhân Quyền, Ký giả Không Biên giới hoặc chính những cơ quan như RFA, RFI hay VOA.

Chúng tôi đưa chữ ký này ra trước quốc tế để thấy rằng đòi hỏi của chúng tôi là chính đáng và chuyện giam giữ của Hà Nội là hoàn toàn sai trái, không hợp với trào lưu dân chủ ngày hôm nay.

Mặc Lâm: Xin cám ơn ông.
Back to top
« Last Edit: 01. Nov 2011 , 11:44 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #86 - 10. Nov 2011 , 16:13
 
"Công an dọn đường để bắt chúng tôi"



...
Cô Huỳnh Thục Vy, một blogger được nhiều người biết


Ông Huỳnh Ngọc Tuấn nói việc công an cáo buộc 'tàng trữ tài liệu chống phá Nhà nước' rồi tới nhà khám xét và tịch thu tài sản là 'để dọn đường bắt' ba cha con ông.


Ông Tuấn, một người viết văn, đã từng bị ngồi tù 10 năm từ 1992 tới 2002 vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN.

Ông nói với BBC từ nhà riêng tại Tam Kỳ, Quảng Nam, rằng với các động thái mới đây của chính quyền cho thấy "gần như chắc chắn họ sẽ bắt cha con tôi cũng về tội Tuyên truyền chống Nhà nước".

Hiện ông Huỳnh Ngọc Tuấn đang sống cùng con gái, cô Huỳnh Thục Vy, và con trai Huỳnh Trọng Hiếu.

Hôm thứ Ba 08/11, Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Quảng Nam đã tổ chức cuộc kiểm tra đột xuất tới nhà ông Tuấn. Báo chí trong nước nói đoàn kiểm tra này 'phát hiện 5 cuốn vở có các bài viết chống phá Nhà nước'.

Sau đó, đoàn kiểm tra cũng đã niêm phong một số tài sản của cha con ông Huỳnh Ngọc Tuấn, bao gồm máy tính, máy in và USB, tịch thu để 'điều tra làm rõ hoạt động chống phá' của ba người.

Họ đã yêu cầu cha con ông Tuấn lên cơ quan chức năng để 'làm rõ việc tàng trữ tài liệu chống phá Nhà nước' vào thứ Năm 10/11 nhưng ông từ chối.

Ông giải thích: "Tôi đã nói trước với họ rằng, một khi đồ đạc tài sản của tôi bị tịch thu ra khỏi nhà thì tôi không chịu trách nhiệm về các tài sản đó nữa và sẽ không lên làm việc như đòi hỏi."

Tuy vắng mặt ông Huỳnh Ngọc Tuấn và các con ông, công việc kiểm tra các tài liệu và tài sản tịch thu vẫn được tiến hành. Cũng qua phương tiện thông tin đại chúng, nhà chức trách nói đã "phát hiện rất nhiều bài viết có nội dung bôi nhọ, phản động của ba cha con ông Tuấn. Ngoài ra, trong máy tính còn lưu lại rất nhiều tài liệu, hình ảnh chống phá Nhà nước".


Ông Huỳnh Ngọc Tuấn nói ông được biết rằng các giấy tờ tài liệu, nay bị coi là chứng cứ, sẽ được chuyển tới cơ quan công an để tiếp tục điều tra.

"Gần như chắc chắn họ đang dọn đường để bắt cha con tôi về tội Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN."


...
Ông Huỳnh Ngọc Tuấn (ảnh của báo Người Lao Động)


Ông Huỳnh Ngọc Tuấn đã từng chịu án tù 10 năm

Ông Tuấn cho rằng tội chống phá Nhà nước là 'một khái niệm hết sức nhập nhằng của chính quyền vì tôi và các con tôi chỉ thực thi quyền tự do ngôn luận và bày tỏ quan điểm cá nhân của mình'.

"Có thể quan điểm của chúng tôi đi ngược lại với quan điểm của Nhà nước, có thể là quan điểm phê phán Nhà nước, nhưng đó là quan điểm của cá nhân và bày tỏ nó là quyền của công dân đã được minh định trong Hiến pháp cũng như các công ước quốc tế."

Ông Huỳnh Ngọc Tuấn cho rằng không thể nói một vài bài báo, một số ý kiến cá nhân là có thể chống phá được một "Nhà nước với bốn triệu đảng viên và hai triệu công an quân đội".

"Quy kết đó là cường điệu và không hợp lý."

Ông Tuấn (46 tuổi) và hai con Thục Vy (26 tuổi), Trọng Hiếu (22 tuổi) bị cáo buộc đã tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội khóa XIII hôì tháng Năm 2011, đồng thời có nhiều cuộc phỏng vấn với đài báo hải ngoại về việc đó.

Ông cho BBC hay rằng năm 1992, ông đã bị bỏ tù vì viết một truyện ngắn với nội dung cũng bị cho là 'Chống phá'.

Cô Huỳnh Thục Vy cũng là một blogger có nhiều bài viết trên mạng mang tính phê phán chính quyền.
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #87 - 02. Dec 2011 , 00:23
 

Gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn trong cơn nguy cấp

Posted on 02/12/2011
...

Đoàn Kiến Quốc - Theo tin từ gia đình Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn cho biết: Vào khoảng 11 giờ trưa thứ Tư ngày 30-11-2011, có một chiếc xe ô tô 11 chỗ ngồi mang biển số xanh 80B của Bộ công an cộng sản Việt Nam và một xe ô tô mang biển số 29 chở đầy người trong xe chạy ngang qua nhà của Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn và họ nhìn vào nhà với thái độ quan sát rất kỹ. Sau đó, những người hàng xóm của ông Huỳnh Ngọc Tuấn cho ông biết: Nhóm người đi trên hai chiếc xe đó cùng với hàng chục an ninh các cấp của tỉnh Quảng Nam phong tỏa các ngả đường vào nhà ông Huỳnh Ngọc Tuấn.

Trước đó ba ngày liên tục, người dân ở các quán cà phê trên các tuyến đường gần khu vực nhà ông Huỳnh Ngọc Tuấn cho hay: Mỗi ngày đều có an ninh lạ mặt ngồi canh nhiều giờ và thu thập thông tin về gia đình của ông Tuấn. Trước đây hai tuần, Huỳnh Thục Vy là con gái của Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn được bạn trai đến nhà xin phép được đưa cô về thăm gia đình ở Đắk Lắk thì có một ông công an cấp tỉnh Quảng Nam “thân hành” lên Cao nguyên để phối hợp với công an tỉnh Đắk Lắk theo dõi. Họ kết hợp với công an địa phương đến trước nhà phía ngoài đường của bạn trai Thục Vy bàn tán nhiều giờ, rồi sau đó tự rút lui.

Theo nhiều tờ báo trên mạng thông tin trong nước, UBND tỉnh Quảng Nam vừa ban hành quyết định xử phạt hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin với gia đình Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn với số tiền 260 triệu đồng.
...
Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy, Huỳnh Trọng Hiếu


Cũng xin được nhắc lại, ngày 8-11-2011, công an tỉnh Quảng Nam đã đến khám xét nhà của gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn vì cho rằng, Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn cùng hai người con là Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Trọng Hiếu đã viết nhiều bài đăng trên trang mạng internet chống phá nhà nước cộng sản Việt Nam, nhưng Thục Vy và Trọng Hiếu phản đối vì đó là những bài viết đúng đắn và đúng sự thật. Qua đó, họ đã tịch thu của gia đình Ông Huỳnh Ngọc Tuấn một bộ máy tính, thẻ lưu dữ liệu và những vật dụng có liên quan khác. Sau đó, họ gọi ông Tuấn đến nhận lại nhưng Ông đã từ chối vì không biết bọn chúng đã cài đặt những thứ nguy hiểm gì ở trong đó.

Như thông tin ở trên, hành động an ninh CSVN dàn cảnh quanh khu vực nhà ông Huỳnh Ngọc Tuấn trong mấy ngày qua nhằm mục đích gì? Thứ nhất, có thể họ muốn diễu võ giương oai để uy hiếp tinh thần của gia đình ông Tuấn? Thứ hai, có thể họ tổ chức tung lưới đón lỏng để “bắt cóc” bất cứ người nào trong ba cha con của Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn? Thứ ba, đây có thể là động thái chuẩn bị bắt cả gia đình ông Tuấn, vì họ đang theo dõi các hoạt động đường đi lối về của gia đình này. Mục tiêu của họ lần này có thể là hai em Thục Vy và Trọng Hiếu, vì hai em có nhiệt huyết cao về vận mệnh dân tộc nên có thể CSVN sẽ dùng thủ đoạn để triệt tiêu tương lai của hai em; hơn nữa, Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn cũng đã khá lớn tuổi và cũng từng ở tù CSVN 10 năm (từ 1992 – 2002).

Mong các cơ quan truyền thông, các tổ chức bảo vệ nhân quyền… với những chức năng, trách nhiệm và lý tưởng của mình hãy cùng nhau lên tiếng và đấu tranh bảo vệ gia đình Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, đặc biệt là hai em Thục Vy và Trọng Hiếu.

Đoàn Kiến Quốc

http://vanmenhdantoc.blogspot.com/2011/12/gia-inh-nha-van-huynh-ngoc-tuan-trong....
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #88 - 02. Dec 2011 , 23:54
 

Toàn cảnh khủng bố gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn ngày 2.12.2011

Posted on 03/12/2011

...


Vũ Nhật Khuê (danlambao) - Ngày 2.12.2011 lại một ngày ồn ào ở Thôn Phú Quý, xã Tam Phú ngoại ô thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam. Công an tỉnh của Quảng Nam lại tấn công gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn. Chỉ là buổi đến bàn giao quyết định xử phạt hành chính mà gần như là công an thành phố Tam Kỳ, công an tỉnh Quảng Nam cùng "ra quân" đồng loạt y hệt một trận đánh.

Đối tượng kỳ này là một gia đình nổi tiếng vì lòng yêu nước và tinh thần bất khuất bị đàn áp. Họ chẳng có gì ngoài cái máy chụp hình và vài chiếc điện thoại di động. Vậy mà hàng trăm công an, võ nghệ đầy mình đã được huy động để vừa đánh người vừa tranh thủ cướp tài sản tiền bạc của một gia đình nhỏ bé, yếu đuối.

Công an rải quân từ biển Tam Thanh, công an dày đặc chợ Tam Tiến, công an lớp lớp hàng hàng ken đầy các lối đi ở thôn Phú Quý. Đó là công an mặc đồ công an chứ an ninh mặc thường phục thì không thể biết là bao nhiêu.

Mục đích của họ là kỳ này đến gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn để "tống đạt" quyết định số 3890 / QĐ- UBND ngày 2.12.2011 do ông chủ tịch tỉnh Quảng Nam tên là Lê Phước Thanh ký.

Quyết định mới ký buổi sáng ngày 2.12.2011 nhưng từ sáng sớm bà con xã Tam Thanh và Tam Phú đã thấy công an đầy thôn xóm rồi.

Theo nội dung Quyết Định xử phạt hành chính này thì nói là cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn vi phạm điểm a, khỏan 7 điều 6 của Nghị định 63/ NĐ-CP ngày 10.04.2007 do chính phủ ban hành trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Theo đó thì cha con anh Hùynh Ngọc Tuấn lợi dụng công nghệ thông tin để nói xấu đảng và nhà nước, chia rẻ đoàn kết dân tộc và quyết định xử phạt như sau:

1. Ông Hùynh Ngọc Tuấn nộp phạt 100 000 000 đồng
2. Bà Hùynh Thục Vy nộp phạt 85 000 000 đồng
3. Ông Hùynh Trọng Hiếu nộp phạt 85 000 000 đồng

Quyết định cũng nêu là cha con anh Huỳnh Ngọc Tuấn phải nộp tại kho bạc nhà nước tỉnh Quảng Nam trong thời hạn 10 ngày nếu không thì họ sẽ cưỡng chế thi hành.

Trong Quyết định 3890/ QĐUBND ngày 2.12.2011 thì cũng nêu rõ là anh Huỳnh Ngọc Tuấn là người cầm đầu và lôi kéo các đối tượng khác tham gia.

Như vậy thì theo quyết định này cha con anh Hùynh Ngọc Tuấn phải đóng tổng cộng là 270 000 000 đồng. Một con số quá lớn với gia cảnh hiện nay của nhà văn. Tiền học cho con, tiền thuốc cho mẹ già còn không có lấy đâu ra số tiền khổng lồ như vậy để nộp phạt.

Cách "tống đạt" quyết định của công an tỉnh Quảng Nam y như là hành động của kẻ GIẶC cướp. Nhưng có lẽ côn đồ mà có đi cướp của giết người cũng không hành xử quá tệ như công an tỉnh Quảng Nam đã làm tại gia đình ông Hùynh Ngọc Tuấn. Công an đánh phủ đầu chị Hường và chị Hồng, công an tấn công Thục Vy đánh rất đau đớn bằng những đòn hiểm hóc nhưng không để lại dấu vết bên ngoài. Công an tự tiện lục soát cả nhà của mẹ già anh Huỳnh Ngọc Tuấn. Khi Thục Vy lấy máy ra tính chụp hình thì 3 công an nhào vô đánh tới tấp và cướp luôn máy chụp hình. Công an đem theo 2 máy quay phim vào nhà anh Tuấn quay phim nhưng khi gia đình đem điện thoại di động ra để chụp thì công an nhào vô cướp luôn điện thoại, cấm gia đình anh Hùynh Ngọc Tuấn quay phim, chụp hình, ghi âm. Công an đánh cháu của anh Tuấn tên Lễ và hiện đã bắt giam cháu Lễ.

Như vậy sau khi huy động toàn bộ lực lượng công an thành phố Tam Kỳ và công an tỉnh Quảng Nam thì họ đã cướp đi 1 máy chụp hình, 6 điện thoại di động của gia đình nhà văn Hùynh Ngọc Tuấn. Theo chị Thu Hồng thì số tiền hơn 3000 USD mà bà con khắp nơi trong và ngoài nước gởi tặng gia đình trong thời gian qua cũng bị công an cướp sạch rồi. Từng dụng cụ trong phòng kể cả băng vệ sinh, đồ phụ nữ cũng bị lục tung bừa bãi.

Rất khó khăn chúng tôi liên lạc với gai đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, nhiều người hàng xóm của gia đình anh vẫn chưa hết bàng hoàng và lo sợ. Những hàng xóm tốt bụng cho hay là nếu không có thần kinh thép chắc gia đình anh Tuấn khó vượt qua. Hiện gia đình anh Hùynh Ngọc Tuấn đang lo lắng cho cháu Lễ bị bắt giam. Và chắc chắn là thứ 2 đầu tuần sau thì gia đình anh Tuấn sẽ lên UBND tỉnh Quảng Nam để khiếu nại cái quyết định xử phạt vô lý này.

Theo một nhân chứng thì hiện nay Thục Vy bị trặc tay rất nặng, bà cụ 85 tuổi mẹ anh Tuấn thì chưa kịp hoàng hồn khi chứng kiến cảnh công an hành hung và tấn công con cháu bà cụ. Chị Hồng và chị Hường thì bầm dập thân thể mình mẩy bị đánh. Trả lời qua điện thoại gọi nhờ thì anh Huỳnh Ngọc Tuấn cho là công an hành xử không thua gì kẻ cướp. Anh phản ứng lại nhưng lúc nào cũng bị 5-6 công an trai trẻ đè xuống. Anh đau lòng và bất lực khi thấy con gái và 2 em gái của mình bị công an đánh đập dã man. Khánh Vy và Trọng Hiếu đi học ở Đà Nẵng nên không bị gì nhưng chắc là tinh thần của 2 em sẽ xuống khi hay tin gia đình bị cướp và bị đánh đập.

Chúng tôi sẽ theo dõi mọi diễn biến nơi này và kịp thông báo cho quý độc giả tin tức mới nhất.


Vũ Nhật Khuê (đồng hương của nhà văn Hùynh Ngọc Tuấn)
danlambaovn.blogspot.com

. Bookmark the permalink. [/img][/center]
Vũ Nhật Khuê (danlambao) - Ngày 2.12.2011 lại một ngày ồn ào ở Thôn Phú Quý, xã Tam Phú ngoại ô thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam. Công an tỉnh của Quảng Nam lại tấn công gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn. Chỉ là buổi đến bàn giao quyết định xử phạt hành chính mà gần như là công an thành phố Tam Kỳ, công an tỉnh Quảng Nam cùng "ra quân" đồng loạt y hệt một trận đánh.

Đối tượng kỳ này là một gia đình nổi tiếng vì lòng yêu nước và tinh thần bất khuất bị đàn áp. Họ chẳng có gì ngoài cái máy chụp hình và vài chiếc điện thoại di động. Vậy mà hàng trăm công an, võ nghệ đầy mình đã được huy động để vừa đánh người vừa tranh thủ cướp tài sản tiền bạc của một gia đình nhỏ bé, yếu đuối.

Công an rải quân từ biển Tam Thanh, công an dày đặc chợ Tam Tiến, công an lớp lớp hàng hàng ken đầy các lối đi ở thôn Phú Quý. Đó là công an mặc đồ công an chứ an ninh mặc thường phục thì không thể biết là bao nhiêu.

Mục đích của họ là kỳ này đến gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn để "tống đạt" quyết định số 3890 / QĐ- UBND ngày 2.12.2011 do ông chủ tịch tỉnh Quảng Nam tên là Lê Phước Thanh ký.

Quyết định mới ký buổi sáng ngày 2.12.2011 nhưng từ sáng sớm bà con xã Tam Thanh và Tam Phú đã thấy công an đầy thôn xóm rồi.

Theo nội dung Quyết Định xử phạt hành chính này thì nói là cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn vi phạm điểm a, khỏan 7 điều 6 của Nghị định 63/ NĐ-CP ngày 10.04.2007 do chính phủ ban hành trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Theo đó thì cha con anh Hùynh Ngọc Tuấn lợi dụng công nghệ thông tin để nói xấu đảng và nhà nước, chia rẻ đoàn kết dân tộc và quyết định xử phạt như sau:

1. Ông Hùynh Ngọc Tuấn nộp phạt 100 000 000 đồng
2. Bà Hùynh Thục Vy nộp phạt 85 000 000 đồng
3. Ông Hùynh Trọng Hiếu nộp phạt 85 000 000 đồng

Quyết định cũng nêu là cha con anh Huỳnh Ngọc Tuấn phải nộp tại kho bạc nhà nước tỉnh Quảng Nam trong thời hạn 10 ngày nếu không thì họ sẽ cưỡng chế thi hành.

Trong Quyết định 3890/ QĐUBND ngày 2.12.2011 thì cũng nêu rõ là anh Huỳnh Ngọc Tuấn là người cầm đầu và lôi kéo các đối tượng khác tham gia.

Như vậy thì theo quyết định này cha con anh Hùynh Ngọc Tuấn phải đóng tổng cộng là 270 000 000 đồng. Một con số quá lớn với gia cảnh hiện nay của nhà văn. Tiền học cho con, tiền thuốc cho mẹ già còn không có lấy đâu ra số tiền khổng lồ như vậy để nộp phạt.

Cách "tống đạt" quyết định của công an tỉnh Quảng Nam y như là hành động của kẻ GIẶC cướp. Nhưng có lẽ côn đồ mà có đi cướp của giết người cũng không hành xử quá tệ như công an tỉnh Quảng Nam đã làm tại gia đình ông Hùynh Ngọc Tuấn. Công an đánh phủ đầu chị Hường và chị Hồng, công an tấn công Thục Vy đánh rất đau đớn bằng những đòn hiểm hóc nhưng không để lại dấu vết bên ngoài. Công an tự tiện lục soát cả nhà của mẹ già anh Huỳnh Ngọc Tuấn. Khi Thục Vy lấy máy ra tính chụp hình thì 3 công an nhào vô đánh tới tấp và cướp luôn máy chụp hình. Công an đem theo 2 máy quay phim vào nhà anh Tuấn quay phim nhưng khi gia đình đem điện thoại di động ra để chụp thì công an nhào vô cướp luôn điện thoại, cấm gia đình anh Hùynh Ngọc Tuấn quay phim, chụp hình, ghi âm. Công an đánh cháu của anh Tuấn tên Lễ và hiện đã bắt giam cháu Lễ.

Như vậy sau khi huy động toàn bộ lực lượng công an thành phố Tam Kỳ và công an tỉnh Quảng Nam thì họ đã cướp đi 1 máy chụp hình, 6 điện thoại di động của gia đình nhà văn Hùynh Ngọc Tuấn. Theo chị Thu Hồng thì số tiền hơn 3000 USD mà bà con khắp nơi trong và ngoài nước gởi tặng gia đình trong thời gian qua cũng bị công an cướp sạch rồi. Từng dụng cụ trong phòng kể cả băng vệ sinh, đồ phụ nữ cũng bị lục tung bừa bãi.

Rất khó khăn chúng tôi liên lạc với gai đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, nhiều người hàng xóm của gia đình anh vẫn chưa hết bàng hoàng và lo sợ. Những hàng xóm tốt bụng cho hay là nếu không có thần kinh thép chắc gia đình anh Tuấn khó vượt qua. Hiện gia đình anh Hùynh Ngọc Tuấn đang lo lắng cho cháu Lễ bị bắt giam. Và chắc chắn là thứ 2 đầu tuần sau thì gia đình anh Tuấn sẽ lên UBND tỉnh Quảng Nam để khiếu nại cái quyết định xử phạt vô lý này.

Theo một nhân chứng thì hiện nay Thục Vy bị trặc tay rất nặng, bà cụ 85 tuổi mẹ anh Tuấn thì chưa kịp hoàng hồn khi chứng kiến cảnh công an hành hung và tấn công con cháu bà cụ. Chị Hồng và chị Hường thì bầm dập thân thể mình mẩy bị đánh. Trả lời qua điện thoại gọi nhờ thì anh Huỳnh Ngọc Tuấn cho là công an hành xử không thua gì kẻ cướp. Anh phản ứng lại nhưng lúc nào cũng bị 5-6 công an trai trẻ đè xuống. Anh đau lòng và bất lực khi thấy con gái và 2 em gái của mình bị công an đánh đập dã man. Khánh Vy và Trọng Hiếu đi học ở Đà Nẵng nên không bị gì nhưng chắc là tinh thần của 2 em sẽ xuống khi hay tin gia đình bị cướp và bị đánh đập.

Chúng tôi sẽ theo dõi mọi diễn biến nơi này và kịp thông báo cho quý độc giả tin tức mới nhất.


Vũ Nhật Khuê (đồng hương của nhà văn Hùynh Ngọc Tuấn)
danlambaovn.blogspot.com

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #89 - 04. Dec 2011 , 00:25
 


Kháng thư của gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn


...

Danlambao - Ngày hôm nay, 03/12/2011, gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn cùng hai người con là Huỳnh Thục Vy, Huỳnh Trọng Hiếu đã cho phổ biến Kháng thư tố cáo Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam trắng trợn vi phạm nhân quyền. Bản kháng thư vừa được đăng trên facebook của Huỳnh Thục Vy, kèm theo lời nhắn gửi "Xin cô chú bác, anh chị em dịch thư này ra tiếng Anh và gởi đến các Chính Phủ, Liên Hiệp Quốc và các tổ chức nhân quyền giúp em (con)".

Danlambao xin được gửi đến bạn đọc toàn văn bản kháng thư từ facebook của Huỳnh Thục Vy :

***

KHÁNG THƯ CỦA GIA ĐÌNH HUỲNH NGỌC TUẤN

Về việc : Tố cáo trước công luận Quốc tế về việc Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trắng trợn vi phạm nhân quyền : quyền tự do ngôn luận, quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở và thân thể, danh dự và tài sản.

Kính gởi:

- Ông Ban Ky Moon-Tổng Thư ký Liên Hiệp quốc
- Nghị Hội Châu Âu
- Quốc Hội Hoa Kỳ
- Chính phủ Hoa Kỳ
- Bộ ngoại giao Hoa Kỳ
- Ủy Ban Nhân quyền Liên Hiệp quốc cùng các Tổ chức Nhân quyền Thế giới

Kính thưa Quý vị,

Ngày 8 tháng 11 năm 2011 vừa qua, Chính quyền tỉnh Quảng Nam đã tung một lực lượng hùng hậu gồm công an chìm, nổi chừng 200 người án ngữ mọi nẻo đường chung quanh ngôi nhà tôi ở Đội 1, thôn Phú Quý, xã Tam Phú, Tam Kỳ, Quảng Nam (chính xác là nhà em gái tôi, vì tôi không có tư gia sau 10 năm tù và 4 năm quản chế, tôi và các con tôi đều sống với hai em gái tôi), phối hợp với đoàn Thanh tra của Sở Thông tin-Truyền thông Quảng Nam, đột nhập vào nhà tôi, khám xét, niêm phong và thu giữ 1 bộ máy tính, 1 thùng CPU rời, 1 máy in hiệu Canon, 1 USB, 1 bộ loa máy tính, 1 router dùng để kết nối mạng, với lý do: ba cha con tôi dùng những phương tiện này để “phát tán trên mạng những tài liệu chống đảng, Nhà nước”.

Nhà cầm quyền còn chỉ đạo cho các tờ báo của mình đưa thông tin bôi nhọ danh dự, nhân phẩm của ba cha con tôi trên khắp các trang mạng chính thống của họ. Ngày 22 tháng 11 năm 2011, trên các tờ báo lớn của Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đồng loạt đưa tin về việc xử phạt ba cha con tôi 260 triệu đồng (tiền Việt Nam) vì đã vi phạm hành chính trong lĩnh vực công nghệ thông tin.

Vào lúc 3 giờ chiều ngày 2 tháng 12 năm 2011, cả trăm công an đã xông vào nhà tôi và chốt chặt các lối ra vào nhà, hành hung, đánh đập mẹ tôi- Mai Thị Yến, con gái tôi là Huỳnh Thục Vy, con trai tôi-Huỳnh Trọng Hiếu và hai cô em gái tôi là Huỳnh Thị Hường và Huỳnh Thị Thu Hồng. Họ đọc 3 quyết định xử lý vi phạm hành chính về lĩnh vực công nghệ thông tin, trong đó: phạt tôi 100 triệu đồng, con gái tôi- Huỳnh Thục Vy 85 triệu đồng, con trai tôi - Huỳnh Trọng Hiếu 85 triệu đồng. Tổng cộng 270 triệu đồng. Sau đó, họ tịch thu 1 máy ảnh Canon và 6 điện thoại di động của người nhà tôi và bắt luôn cháu trai tôi là Huỳnh Ngọc Lễ (lúc đó đang mặc áo No-U) lên xe chở về đồn công an vì “chống người thi hành công vụ” (do cháu xông vào bảo vệ Huỳnh Thục Vy đang bị đánh) Sau khi họ rút hết khỏi nhà tôi, hai em gái tôi đã kiểm tra lại tủ đựng tiền và phát hiện bị mất 3000 đô la, trong đó có cả đô la Mỹ, Úc, Canada).

Trong những quyết định xử phạt vi phạm hành chính được gởi cho ba cha con tôi, người ta yêu cầu chúng tôi phải nộp phạt tại kho bạc Nhà nước cho đến hạn chót là ngày 22 tháng 12 năm 2011. Nếu quá hạn đó mà không nộp phạt, người ta cảnh cáo là sẽ cưỡng chế. Gia đình tôi đang rất hoang mang không biết họ sẽ có thủ đoạn gì tiếp theo.

Tất cả những hành động trên của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã xâm phạm nghiêm trọng tinh thần của bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền mà họ đã long trọng ký kết năm 1978. Bản Tuyên ngôn này có những quy định như sau:

Ðiều 5: Không ai có thể bị tra tấn hay bị những hình phạt hoặc những đối xử tàn ác, vô nhân đạo, làm hạ thấp nhân phẩm.

Ðiều 9:
Không một ai bị bắt bớ, cầm tù hay lưu đày một cách độc đoán.

Ðiều 12:
Không một ai bị xâm phạm một cách độc đoán về đời sống riêng tư, gia đình, nhà ở, hay thư tín, cũng như bị xúc phạm danh dự hay tiếng tăm của mình. Mọi người đều có quyền được luật pháp bảo vệ, trước những xâm phạm ấy.

Ðiều 17:
Mọi người đều có quyền sở hữu tài sản cá nhân cũng như tập thể.
Không ai có thể bị tước đoạt tài sản của mình một cách độc đoán.

Ðiều 19:
Ai cũng có quyền tự do quan niệm và tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền không bị ai can thiệp vì những quan niệm của mình, và quyền tìm kiếm, tiếp nhận cùng phổ biến tin tức và ý kiến bằng mọi phương tiện truyền thông không kể biên giới quốc gia.

Ðiều 28:
Ai cũng có quyền được hưởng một trật tự xã hội và trật tự quốc tế trong đó những quyền tự do ghi trong bản Tuyên Ngôn này có thể được thực hiện đầy đủ.

Việc bôi nhọ danh dự, phẩm giá và đàn áp, sách nhiễu, khủng bố không nương tay những người thực hiên quyền tự do bày tỏ quan điểm, đặc biệt là quan điểm chính trị của mình; tịch thu tài sản trái pháp luật, hành hung, đánh đập, bắt bớ, giam giữ công dân vô tội là những hành động thường xuyên và đã có nhiều tiền lệ nguy hiểm của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Nhà cầm quyền đã bất chấp mọi thủ đoạn tàn độc để triệt hạ những tiếng nói đối lập trên toàn cõi Việt Nam. Người dân Việt Nam không hề được hưởng những quyền tự do căn bản đã được tuyên bố và ký kết trong Tuyền Ngôn quốc tế Nhân quyền. Lương tâm, Phẩm giá, Nhân quyền, Tự do của chúng tôi bị chà đạp một cách độc đoán.

Trước tình hình nguy hiểm và khẩn cấp của gia đình tôi với sự bạo tàn, ngang nhiên xâm phạm lên tinh thần của bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền và các Công ước quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị, tôi xin gởi kháng thư này đến quý vị mong với vai trò quốc tế quan trọng và thẩm quyền ngoại giao đặc biệt của mình, xin quý vị hãy can thiệp để buộc Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam phải :

1. Tôn trọng tinh thần của Tuyên Ngôn quốc tế nhân quyền và các Công ước Quốc tế về quyền Dân sự và Chính trị.

2. Chấm dứt sự can thiệp thô bạo vào quyền tự do bày tỏ quan điểm, tự do ngôn luận của ba cha con tôi.

3. Trả tự do ngay lập tức cho cháu trai vô tội của tôi là Huỳnh Ngọc Lễ.

4. Bồi thường những thiệt hại về tinh thần cũng như vật chất cho các thành viên trong gia đình tôi.

5. Hoàn trả những đồ đạc, máy móc mà người ta đã thu giữ của gia đình tôi bằng cách trả tiền mặt, vì chúng tôi không tin tưởng vào sự nguyên vẹn của các tài sản mà họ đã lấy đi khỏi nhà tôi.

6. Chấm dứt hoàn toàn mọi hành vi hành hung,đánh đập và bôi nhọ danh dự ba cha con tôi trên các phương tiện truyền thông của họ.

Khẩn thiết thỉnh cầu sự can thiệp của quý vị và xin trân trọng kính chào.

Tam Kỳ ngày 3 tháng 12 năm 2011

Chúng tôi:
Huỳnh Ngọc Tuấn

Và các con:
Huỳnh Thục Vy
Huỳnh Trọng Hiếu


Nguồn : Facebook Huỳnh Thục Vy
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #90 - 04. Dec 2011 , 14:33
 

Blogger Thục Vy kể về cuộc bố ráp của công an


...



"Nhân đây con xin mọi người giúp đỡ cho gia đình con về phương tiện truyền thông và vận động dư luận quốc tế, vận động các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế như RSF để công luận quốc tế bảo vệ cho gia đình con, vì trong tình trạng này con không biết là người ta sẽ tiếp tục giở thủ đoạn gì tiếp theo đối với gia đình con nữa...." - Huỳnh Thục Vy.

*

Thanh Quang (RFA) - Chiều mùng 2 tháng 12, công an Quảng Nam đã ập vào hành hung gia đình blogger Huỳnh Thục Vy tại Tam Kỳ, Quảng Nam.

Đánh đập, bắt người


Công an đọc lệnh phạt vi phạm hành chính với những khoản tiền phạt rất nặng, tịch thu đồ đạc mà không lập biên bản, và bắt đi anh họ cuả Huỳnh Thục Vy là Huỳnh Ngọc Lễ.

Thanh Quang điện thoại cho blogger Huỳnh Thục Vy để tìm hiểu về tình cảnh này, và được Huỳnh Thục Vy kể lại như sau:

Lúc chiều khoảng 3 giờ thì khoảng một trăm công an, 50 công an tràn vào nhà, 50 công an chốt tất cả các ngả đường giống như là lần trước vào ngày 8 tháng 11, thì con mới lấy máy ảnh ra định quay phim chụp hình để làm bằng chứng cho sự khủng bố của họ, nhưng con mới vừa rút máy quay phim ra thì 2 công an nữ đã vật tay con ra phía sau, rồi 2 công an nam chạy vô lấy máy ảnh của con mà rồi còn đánh con nữa, đánh vào tay vào chân con nữa. Người ta đánh con rất là đau và con chưa bao giờ tiếp xúc với công an theo cái kiểu người ta thô bạo đến như vậy. Lần trước ngày 8 tháng 11 thì người ta có vẻ bình thường, ôn hòa, không có vấn đề gì: người ta để cho mình quay phim chụp hình bình thường.

Thanh Quang : Theo Huỳnh Thục Vy thì tại sao lần này họ lại nặng tay như vậy ?

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Có lẽ là do con quay phim chụp hình đưa lên mạng nhiều quá nên người ta cảm thấy nhục nhã với người dân hay sao đó nên lần này người ta bố ráp người ta làm rất là kinh khủng. Người ta nói chỉ cần rút điện thoại ra là người ta tịch thu, cuối cùng thì người ta tịch thu của nhà con tới 6 cái điện thoại.

Thanh Quang
: Chúng tôi được biết là người anh họ của cô, tức là con của bác cô tên Huỳnh Ngọc Lễ đã bị bắt trong vụ này, thì tình trạng của anh Lễ như thế nào ạ?

Huỳnh Thục Vy :
Tình hình của anh ấy bây giờ rất là khẩn cấp, tại vì con không biết bây giờ ra sao. Gia đình con rất là lo lắng vì không biết bây giờ anh ấy ở đâu nữa. Người ta bắt anh ấy đi mất luôn. Sáng mai mới đi tìm người, mới đi hỏi thăm coi bị nhốt ở đâu, chớ con cũng không biết bây giờ anh ấy như thế nào. Gia đình rất là lo lắng!

Thanh Quang :
Thế thì tình trạng cha của cô là anh Huỳnh Ngọc Tuấn và em của cô là Huỳnh Trọng Hiếu hiện giờ ra sao?

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Cả nhà con hiện tại vẫn được bình an tuy là người ta vào người ta có đánh đập, người ta đánh, người ta khóa tay lại phía sau người ta đánh, tại vì người ta rất đông người, chú ạ. Nhà con chỉ có 2 cô, có ba với con, với Hiếu, mà trong khi họ cả mấy chục người, cả trăm người, người ta làm mình rất là hoảng sợ. Bây giờ người con tay chân bầm hết. Họ xé cả áo đến rạch toạc áo của cô và áo của con, áo của em trai con nữa.

Nhưng mà dù cho tất cả những việc đó thì nhà con vẫn vững tâm, chỉ có một điều rất là lo lắng cho anh Huỳnh Ngọc Lễ. Con mong là RFA có thể đưa tin về anh Huỳnh Ngọc Lễ để anh ấy được bảo vệ, tại vì công an vu cho anh ấy là “chống người thi hành công vụ”, tại vì có hai công an nữ xông vào đánh con nên anh ấy mới vì bảo vệ cho con mà xông vào can ngăn thì mấy người công an mới xông vào bắt anh ấy đi, tại vì họ vu cáo anh ấy là “chống người thi hành công vụ”. Hôm trước anh ấy đã giúp gia đình con chụp hình về vụ ngày 8 tháng 11 thì anh ấy cũng mặc áo No-U, áo chống đường lưỡi bò, hôm nay anh ấy cũng mặc áo No-U giống như người đi biểu tình vậy cho nên người ta ghét vì mặc áo đó nên người ta đã bắt đi với vu cáo là “chống người thi hành công vụ” .

Thanh Quang : Thế công an vào nhà cô lần này thì họ cho biết lý do là gì?

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Người ta vào nhà người ta đọc 3 quyết định xử phạt ba con là 100 triệu, con là 85 triệu, em trai con là Huỳnh Trọng Hiếu cũng 85 triệu. Người ta nói là sau khoảng 10 ngày, trong thời gian 10 ngày phải đi nộp tiền vào kho bạc nhà nước, nếu không thì sẽ bị cưỡng chế.

Tịch thu tài sản


Thanh Quang
: Cô và người thân sẽ ứng phó ra sao trước sự cưỡng chế như vậy ?

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Gia đình con đang rất là lo lắng, không biết biện pháp cưỡng chế của họ là gì đây. Chắc là họ sẽ niêm nhà, tịch thu hết nhà, tịch thu hết dụng cụ, đồ đạc trong nhà con, mà thực ra nhà con bây giờ có còn gì để họ tịch thu đâu! Máy tính thì người ta đã tịch thu rồi. Con không biết nhưng mà hai cô con lúc chiều khi người ta ra về hết rồi thì lục tủ tiền thì thấy tiền mất hết. Cả mười ngày nay thì có đồng bào cô chú bác ở hải ngoại gửi về được 3 ngàn đô, thời gian này nhà con cất trong tủ mà chiều nay khi họ về rồi, mở ra thì thấy không còn tiền đâu, chú ạ, rất là lo lắng, rất là căm phẫn.

Thanh Quang : Tất cả những gì họ tịch thu như vậy là họ có giấy tờ, họ có biên bản đúng thủ tục hay không?

Công an tấn công gia đình Blogger Thục Vy hôm 08/11/2011. Photo: face Trầm Tử

Huỳnh Thục Vy
: Dạ không ạ. Người ta không lập biên bản gì cả. Không giống như hôm trước người ta tịch thu máy tính, máy in thì người ta lập biên bản đường hoàng cho mình ký và mình có thể giữ lại một biên bản cho riêng mình, hôm nay thì người ta lấy hết dồ của mình mà không có một biên bản gì, không có cái gì làm bằng chứng hết, chú ạ.

Con rất là lo lắng tại vì mình không có gì làm bằng chứng để chứng tỏ sự khủng bố của người ta đối với gia đình con. Con không chụp được một bức hình nào luôn, tại vì người ta tịch thu hết điện thoại và máy ảnh của con, tại vì người ta đánh con rất là đau cho nên con cũng sợ.

Thanh Quang
: Nói chung thì cô có nhận xét tổng quát như thế nào về hành động vừa rồi của công an?

Huỳnh Thục Vy : Con thấy việc đưa 3 quyết định xử phạt vi phạm hành chính cho 3 cha con của con thì chỉ cần một người của xã của phường đến đưa là được rồi, hay là gửi qua đường bưu điện cũng ổn rồi, chớ không cần phải một trăm người ập vào nhà như vậy. Người ta ập vào nhà như vậy thì mục tiêu thứ nhứt là để khủng bố tinh thần gia đình con, làm cho gia đình con bấn loạn hết cả, rồi người ta vào người ta đánh đập mình, người ta lợi dụng tình thế khẩn cấp người ta cướp hết tiền bạc của mình nữa.

Thứ hai, người ta xông vào nhiều người như vậy để cho thấy lực lượng hùng hậu của họ, chứng tỏ sức mạnh của họ đối với người dân ở khắp vùng này để làm cho người dân sợ hãi qua cái gương của 3 cha con của con mà im hơi lặng tiếng, không dám nói gì cả.

Khủng bố tinh thần


Thanh Quang
: Hiện giờ thì công an như thế nào? Họ có còn bao vây chung quanh nhà hay là như thế nào?

Huỳnh Thục Vy
: Dạ. Cách nhà con khoảng 500 mét thì có mấy quán cà phê để các người trẻ đánh bi-da đó chú ạ, người ta trực ở đó, mấy công an trẻ trực ở đó, người ta đánh bi-da, người ta uống cà phê, rồi còn xe cảnh sát thì hú còi thỉnh thoảng chạy qua chạy lại trước nhà con hoài mà thôi.

Thanh Quang : Nhân đây Huỳnh Thục Vy có muốn lên tiếng gì với công luận hay không?

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Con cảm ơn Đài đã cho con được lên tiếng với thính giả của Đài Á Châu Tự Do, con rất là mừng. Nhân đây con xin mọi người giúp đỡ cho gia đình con về phương tiện truyền thông và vận động dư luận quốc tế, vận động các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế như RSF để công luận quốc tế bảo vệ cho gia đình con, vì trong tình trạng này con không biết là người ta sẽ tiếp tục giở thủ đoạn gì tiếp theo đối với gia đình con nữa. Gia đình con rất là lo lắng, mà cái lo lắng nhiều nhất vẫn là lo lắng cho anh Huỳnh Ngọc Lễ.

Xin mọi người lên tiếng can thiệp để bảo vệ cho trường hợp anh Huỳnh Ngọc Lễ tại vì anh ấy chỉ mặc áo No-U và can thiệp vào việc của gia đình con mà người ta ghét nên người ta chụp mũ là “chống người thi hành công vụ” rồi người ta bắt đi mất, gia đình không biết tung tích anh ấy gì cả. Con mong vì gia đình con một phần mà vì anh Huỳnh Ngọc Lễ là phần quan trọng hơn, xin mọi người giúp lên tiếng để bảo vệ anh Huỳnh Ngọc Lễ ạ.

Thanh Quang : Cảm ơn Huỳnh Thục Vy rất nhiều.

Huỳnh Thục Vy : Dạ. Con cảm ơn chú.


http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/qn-police-crackdown-tvy-tq-12022011213933...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #91 - 08. Dec 2011 , 20:31
 

MONG ƯỚC CỦA HUỲNH THỤC VY



Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #92 - 01. Jan 2012 , 22:58
 
Tạm biệt 2011



...

Nguyễn Văn Phương - Năm 2011 sắp khép lại, một năm với biết bao biến cố đối với cá nhân và với đất nước. Có lẽ, năm 2011 là năm đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi, với bao buồn vui lẫn lộn. Mỗi con người sinh ra và lớn lên nhờ được nuôi dưỡng bởi mồ hôi, công sức của bố mẹ, tâm hồn của chúng ta được trưởng thành bởi hồn quê, hồn đất, hồn người...bởi những điều ta được dạy dỗ, những điều chúng ta nghe, chúng ta thấy, bởi những người chúng ta gặp, chúng ta yêu thương...bởi những thăng trầm cuộc sống mà chúng ta trải qua, chúng ta tranh đấu. Biết bao những thứ ấy đã hun đúc nên con người của ta hôm nay.


Từ nhỏ, chúng ta luôn được học phải đấu tranh cho lẽ phải, công bằng, rằng chính nghĩa sẽ thắng gian tà...tuổi thanh niên phấp phới trong lòng với câu nói nổi tiếng của Paven trong "Thép đã tôi thế đấy" : “Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí...". Lý tưởng ấy từng là kim chỉ nam của bao lớp thanh niên một thời oai hùng trong 2 cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ. Và với tôi, đến bây giờ câu nói đó vẫn còn nguyên giá trị.

Mùa hè 2011, một mùa hè mà lòng dân, lòng người VN lại sôi sục hướng về Hoàng Sa - Trường Sa thân yêu. Nơi những con người Việt đang ngày đêm âm thầm chịu đựng sóng gió, đối mặt với bao hiểm nguy từ thiên nhiên, từ những kẻ thù hung tợn phương bắc để quyết tâm bám biển, giữ vững hải đảo xa xôi của tổ quốc. Và thêm một lần nữa, người dân Việt lại xuống đường bày tỏ lòng yêu nước, phản đối lại những hành động xâm phạm chủ quyền một cách trắng trợn của chính quyền Bắc Kinh. Nỗi căm hờn của lòng yêu nước đã thôi thúc tôi xuống đường cùng đồng bảo ở Hà Nội, SG và rất nhiều người Việt khác đang sinh sống, làm việc trên thế giới. Đứng cạnh những con người gọi nhau với 2 chữ thiêng liêng “đồng bào” thật hạnh phúc biết bao. Và từng đoàn người ấy cùng hò hét “đả đảo”, “phản đối” đến cháy cổ họng, mồ hôi nhễ nhại trên từng khuôn mặt mà trông ai nấy cũng vẫn đầy niềm phấn khởi. Có những bà mẹ già lưng còm, chân yếu nhưng tiếng hô vẫn đanh thép, hào hùng. Có những em nhỏ còn đeo trên vai khăn quàng đội viên mà vẫn hiên ngang bước đi trong tiếng dầm dập của đoàn người. Có người bác, người cô không quản ốm đau, bệnh tật vẫn cố gắng bước đi cùng đồng bào…Vui lắm chứ, tự hào lắm chứ, có tình yêu nào lớn hơn tình yêu quê hương dân tộc đâu. Chúng ta sợ ư? Không!, người Việt Nam chúng ta sợ ư? Không! Không bao giờ đất nước này chịu khuất phục trước kẻ xâm lược. Tổ tiên, ông cha ta đã gây dựng và giữ gìn hình hài đất nước cho đến ngày hôm nay, chẳng có lý gì mà con cháu chúng ta bây giờ có thể đánh mất được…không giữ được đó là một nỗi nhục, nỗi nhục muôn đời!
...

Những con người ấy, đã gặp nhau với chung một lòng yêu nước và họ đã gắn bó, giúp đỡ nhau những lo toan, những khó khăn trong cuộc sống. Những con người ấy họ thật tử tế và chân thành. Ngày cuối cùng của năm 2011, người tôi nhớ đến nhất lúc này là cô Bùi Hằng, người mà hiện giờ đang bị giam giữ, cải tạo 2 năm mà không qua xét xử. Chỉ vì cô Hằng tham gia nhiều lần những cuộc biểu tình yêu nước chống Trung Quốc xâm lược mùa hè qua mà người ta quy cho cô về tội “gây rối trật tự công cộng”. Tôi hỏi rằng: tại sao cái nhà nước này không lo bắt tàu Trung Quốc đang xâm phạm ngoài biển Đông mà suốt ngày chỉ lo đối phó với những người yêu nước tay không tấc sắt? Tại sao họ bịt mồm, họ đạp mặt, bắt bớ, đàn áp những người nói lên tiếng nói yêu nước chống xâm lược? Đây là nhà nước của dân, do dân và vì dân sao ? “TẤT CẢ CHỈ LÀ DỐI TRÁ, BỊP BỢM”. Có lần một tay an ninh hỏi tôi rằng: “Em đi biểu tình này do ai xúi? Tôi nhìn thằng vào mắt hắn và trả lời rằng: LÒNG YÊU NƯỚC - Tôi chợt nghĩ rằng, những người hỏi câu đấy thật ngớ ngẩn, trẻ con. Trong họ chẳng lẽ không có lòng yêu nước sao?họ không thấy căm phẫn khi tổ quốc bị trà đạp, đồng bào bị bắt bớ, bắn giết sao ?. Mong sao, giờ này trong nhà giam cô Hằng được thấy ấm lòng, vì sự đóng góp của cô sẽ mãi được nhân dân ghi nhận.

Một năm qua đi, cho dù có nhiều sự xáo trộn về cuộc sống cũng như công việc nhưng tôi thấy thật hạnh phúc vì mình đã góp một phần nhỏ có ích cho lòng yêu nước. Được sống với lý tưởng mà lòng mình luôn tâm niệm, để không thấy hổ thẹn với trách nhiệm của một người công dân. Năm mới 2012 sắp đến, tôi xin được gửi lời cầu chúc sức khoẻ, bình an đến tất cả các bác, các cô chú, anh chị, các em và mọi người…những người tôi đã gặp hoặc có thể chưa được gặp mặt. Mong mọi điều tốt đẹp sẽ luôn đến với những người tốt, những người có lòng, chân thành với anh em, bạn bè và đất nước!

Thân chào!

Nguyễn Văn Phương

Nguồn : Facebook Nguyễn Văn Phương
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #93 - 02. Jan 2012 , 22:44
 

Việt Khang, anh là ai?



    Mỹ Tho: Nhạc Sĩ Việt Khang Bị Bắt - Việt Nam Tôi Đâu

Nhạc Phẩm VIỆT NAM TÔI ĐÂU, nhạc và lời Nhạc Sĩ Việt Khang chính tác giả trình bày.
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=_KEPmduvlAg


...

Nhạc Sĩ Việt Khang

Từ bản nhạc “Việt Nam Tôi Đâu” ra đời trên hệ thống Internet vào tháng 8/2011 đến bây giờ, số người nghe gần nữa triệu, lời nhạc và tiếng hát của Việt Khang đã đi vào lòng người. Việt Khang đã viết từ tận đáy lòng sâu thẳm của mình với nỗi đau ray rức…nỗi đau này không phải vì đói rét, cũng không phải vì vết thương bị cắt trên da thịt…mà nỗi đau của một người mất nước nỗi đau trăn trở hằng sâu trong tâm hồn người yêu nước.

Sống qua gần nữa đời người, anh đã thấm nghiệm được sự dối trá lừa đảo của chế độ độc tài đương quyền, tác giả “Việt Nam Tôi Đâu” đã mở đầu cất cao lời nhạc “Việt Nam ơi thời gian quá nữa đời người, và ta đã tỏ tường rồi, ôi cuộc đời ngày sau tàn lửa khói….”.  Nữa cuộc đời, trải qua 36 năm từ ngày cả dân tộc Việt Nam rơi vào tay Cộng Sản đến nay Việt Khang đã nhìn thấy xã hội muôn ngàn mãnh đời đổ vỡ, tàn tạ, bị áp bức, bóc lột, đói khát mà đáng ra bất cứ một quốc gia nào “sau tàn lửa khói” đều không thể lâm vào cảnh tượng đau đớn như Việt Nam.

Việt Khang đã tỏ tường trên thân thể gầy còm của đất “Mẹ Việt Nam đau từng cơn xót dạ nhìn đời, người lầm than đói khổ nghèo nàn, kẻ quyền uy giàu sang dối dang”  …Lời nhạc không mang tính hằn học thù hận nhưng mang tâm trạng đau nhói  ở tâm can hoà với lời ca thống thiết nói lên sự cách biệt bất hạnh của hai giai cấp một bên là người dân đói khổ thật thà, bên kia là kẻ quyền uy giàu sang dối dang, mà kẻ quyền uy đó chính là thành phần tư bản đỏ của bạo quyền Cộng sản Việt nam hiện nay đang trấn lột đồng bào.
...

Nhạc Sĩ Việt Khang

Còn tổ quốc Việt Nam thì sao? Việt Khang tự hỏi rằng “Giờ đây Việt Nam còn hay đã mất?”  Nếu còn, tại sao nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam lại để cho “bọn giặc Tàu ngang tàn trên quê hương ta” mà cả một guồng máy khổng lồ của công an, bộ đội chỉ để phục vụ cho “đảng cầm quyền” mà không bảo vệ được ngư dân Việt Nam đến nỗi “Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội, chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu” ….

Tổ quốc đã không còn hiện hữu trước một bạo quyền chỉ biết hiếp đáp người dân, chỉ biết bóc lột giàu có dối gian, trong khi ngoại xâm đang thật sự hống hách trên quê mẹ Việt Nam…là một nhạc sĩ yêu nước Việt Khang dùng tiếng hát sâu xoáy của mình như tiếng kêu của con quốc quốc trong đêm thâu kêu gọi lòng yêu nước của mọi người “là một con dân Việt Nam, lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm, người người cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi” . Đồng bào ơi! tổ quốc đang lâm nguy không phân biệt già trẻ trai gái hãy đoàn kết “ từng đoàn người đi chẳng nề chi, già trẻ gái trai hãy dơ cao tay….” đoàn kết sức mạnh dân tộc để “chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam”.

Việt Khang-Võ Minh Trí đã cất cao giọng hát từ đáy lòng sâu thẳm của tâm hồn, lời ca cao vút của anh như những nhát dao cắt lòng những ai đang trăn trở trước nguy cơ của dân tộc, anh đã buông tiếng hát nói lên phần hồn của bản nhạc mà đó cũng là ước nguyện của đồng bào.

Nhạc sĩ Việt Khang là thành viên của Tuổi Trẻ Yêu Nước, trước khi anh bỏ hồn vào hai bản nhạc “Việt Nam Tôi Đâu” và “Anh Là Ai” anh đã đoán rằng sự an ninh cá nhân của anh không được bảo đảm, nhưng đó là thứ vũ khí trong đấu tranh Diễn Biến Hoà Bình mà tài nghệ anh đang có  là viết nhạc và lời ca, anh tận dụng sở trường của mình để cứu quê hương dân tộc. Tiếng hát của anh với bài “Việt Nam Tôi Đâu” là tiếng huy động lòng người, tiếng kèn thúc dục sự đứng lên của mọi giới, khi nghe tiếng hát của bài nhạc “Việt Nam Tôi Đâu” người đang trùm chăn phải thức dậy, kẻ ươn hèn trở nên can đảm….Một người thanh niên yêu nước chân chính như thế mà vào lúc 7:00 giờ tối ngày 23-12-2011, Công An Cộng sản Việt nam đã vào bắt anh đi vào trại tù, đó có thể là sự tiên đoán của bản nhạc “Anh Là Ai” mà Việt Khang đã chuẩn bị cho mình để dấn thân làm một người trai yêu nước giữa chốn hám danh, hám lợi, đầy dối trá của bạo quyền.

Chúng  em viết lên đây những lời chân tình của người đồng hành với anh, anh lâm nguy chúng em vẫn còn tiếp tục cuộc hành trình với lòng tin tưởng “kẻ bán nước không bao giờ được dân tộc tha thứ, và kẻ xâm lăng không bao giờ thành công trước sức mạnh đoàn kết của một dân tộc” – Ở chốn lao tù kia, xin anh vững tin vào chính nghĩa đã chọn.

Long Hải & Quốc Tuấn
Viết tại Việt Nam trước đêm giao thừa 2012
http://www.tuoitreyeunuoc.com/hotnews/vi%E1%BB%87t-khang-anh-la-ai/
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #94 - 02. Jan 2012 , 22:48
 


Thông báo của Tuổi Trẻ Yêu Nước



Việt Nam, ngày 31, tháng 12 năm 2011

Thông báo của Tuổi Trẻ Yêu Nước

Vào lúc 7 giờ tối ngày 23 tháng 12 năm 2011, theo lệnh của Bộ Công An Cộng Sản Việt Nam phối hợp với công an tỉnh Tiền Giang vây nhà nhạc sĩ Việt Khang tên thật là Võ Minh Trí tại số 8/10 F đường Nguyễn Văn Nguyễn Khu Phố 7, Phường 8 Thành Phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang đã bắt nhạc sĩ Việt Khang và hiện nay ở đâu không ai hay biết.

Nhạc sĩ Việt Khang đã sáng tác nhiều bản nhạc mang nặng tình quê hương dân tộc với nỗi trăn trở đối với những bất công xã hội và ưu tư trước họa xâm lược của ngoại xâm Trung Cộng. Đặc biệt trong tháng 8/2011, nhạc sĩ Việt Khang đã sáng tác hai bản nhạc “Việt Nam Tôi Đâu” và “Anh Là Ai” đã làm rung động bao tâm hồn mọi người dân Việt Nam trong và ngoài nước.

Nhạc sĩ Việt Khang là thành viên của “Tuổi Trẻ Yêu Nước” có trang nhà www.tuoitreyeunuoc.comwww.tuoitreyeunuoc.net . Những bản nhạc của anh Việt Khang là những bản nhạc của một con dân Việt Nam yêu nước chân chính, lời nhạc của anh đã thay thế đồng bào Việt Nam cất cao tiếng nói vì quyền lợi chính đáng của dân tộc.

Nhạc Sĩ Việt Khang

Sự vây bắt của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đối với nhạc sĩ Việt Khang là hành động vi phạm trầm trọng bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, việc làm trái lại với đối với nguyện vọng của dân tộc, và là bóp nghẹt tiếng nói của người dân yêu nước.

Vậy Tuổi Trẻ Yêu Nước yêu cầu nhà cầm quyền Cộng Sản tức khắc trả tự do cho nhạc sĩ Việt Khang, và mong mỏi các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước, các hội bảo vệ nhân quyền trên thế giới lên tiếng bênh vực cho nhạc sĩ Việt Khang.

Trân trọng;

Tuổi Trẻ Yêu Nước Hà Nội – Sài Gòn

http://www.tuoitreyeunuoc.com/hotnews/thong-bao-c%E1%BB%A7a-tu%E1%BB%95i-tr%E1%B...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #95 - 06. Jan 2012 , 21:54
 

Lại tiếp tục quấy nhiễu gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn


...

Vũ Nhật Khuê (danlambao) - An ninh đã xuống thôn Phú Quý họp dân và thông báo sẽ cưỡng chế gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn vào trước tết Nguyên đán Nhâm Thìn 2012 này. Theo buổi họp thôn này thì an ninh có đọc cho bà con nghe thông báo họ sẽ điều đến gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn 2 xe cứu thương, 2 xe chữa cháy và nhiều lực lượng khác...

*

Ngày 6.1.2012 tại phòng thanh tra tỉnh UBND tỉnh Quảng Nam có buổi làm việc của 2 chị em bloggers Huỳnh Thục Vy và Huỳnh Trọng Hiếu.

Buổi làm việc theo tinh thần là "thư mời" nhưng thực sự là BỊ BẮT BUỘC. Toàn bộ những xung đột và căng thẳng trong buổi làm việc về tranh cãi xung quanh nội dung của quyết định phạt hành chính do ông chủ tịch tỉnh Quảng Nam ký bắt buộc 3 cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đóng phạt 270 triệu đồng trên RFA khá đầy đủ. Nhưng xung quanh việc này có nhiều điều cần thông báo rộng rãi cho dư luận trong và ngoài nước biết.

1. Ngày 6.1. 2012 là ngày hai chị em Thục Vy và Trọng Hiếu lên UBND tỉnh Quảng Nam cách nhà các em khoảng 10 km để làm việc, nhưng từ sáng sớm thì bà con ở chợ Tam Tiến đã thấy bóng dáng nhiều "anh" công an lởn vởn quanh nhà của cha con Huỳnh Thục Vy đang ở nhờ. Người được điểm danh là ông Châu - công an mật của thành phố Tam Kỳ. Ông Châu cùng với các an ninh của tỉnh, công an xã Tam Phú đã vào trong nhà một người dân gần chợ họ theo dõi mọi diễn biến của gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn.

Chỉ là buổi làm việc theo tinh thần "thư mời" mà công an chìm từ tỉnh Quảng Nam đến thành phố Tam Kỳ lấp ló, rình mò quanh nhà của cha con Huỳnh Thục Vy để theo dõi dò la tin tức là đã thấy không bình thường rồi. Bà Lan là một tiểu thương của chợ Tam Tiến cho biết là các theo dõi của an ninh y hệt hành động kẻ ăn trộm. Vì mùa buôn bán tết nên bà con cảnh giác cao độ thấy việc làm kỳ quặc của đám an ninh thì bà con tính la lên cho mọi người cảnh giác nhưng công an xã đã tìm cách trấn an mọi người. Hầu hết người dân quanh vùng ai cũng quan tâm và yêu mến gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn.

2. Ngày 6.1.2012 là ngày Thục Vy và Trọng Hiếu lên UBND tỉnh để làm việc, nhưng cách đây 3 ngày là ngày 3.1.2012 thì an ninh đã xuống thôn Phú Quý họp dân và thông báo sẽ cưỡng chế gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn vào trước tết Nguyên đán Nhâm Thìn 2012 này. Theo buổi họp thôn này thì an ninh có đọc cho bà con nghe thông báo họ sẽ điều đến gia đình nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn 2 xe cứu thương, 2 xe chữa cháy và nhiều lực lượng khác. Một người dân thắc mắc là nhà của cha con ông Huỳnh Ngọc Tuấn trên phường Hòa Khương của thành phố Tam Kỳ sao không lên trên đó cưỡng chế mắc mớ gì xuống nhà của mẹ già ông Tuần ở thôn Phú Quý xã Tam Phú cưỡng chế. Hai nơi này cách nhau trên 10 km, ông Tuấn chỉ đi ở nhờ không có tài sản gì. Phía công an xã thì cho biết là tài sản của cha con ông Huỳnh Ngọc Tuấn hiện chỉ có mấy bộ bàn ghế mà cô Huỳnh Thục Vy dùng để dạy Anh văn cho đám trẻ con trong thôn.

Bà con xung quanh chợ Tam Tiến thì bức xúc vì ngày hết tết đến mà công an tỉnh Quảng Nam vẫn không để cho gia đình nhà văn tội nghiệp này ăn tết. Nhiều tiểu thương còn bức xúc chuyện công an ra vào với ánh mắt như kẻ trộm cướp làm nhiều khó chịu. Công an xã Tam Phú cũng tỏ ra khó chịu nhưng vì là cấp dưới nên phải làm việc. Bạn bè của Thục Vy và Trọng Hiếu hay tin là hôm 6.1.2012 họ có buổi làm việc ở UBND tỉnh Quảng Nam nên kéo nhau đến quan tâm và theo dõi. Nhiều người lo sợ cho tính mạng của Thục Vy và Trọng Hiếu nên theo dõi sát sao. Thời gian từ 8 giờ sáng đến 11 giờ 30 buổi sáng nhiều người lo lắng. Nhưng khi thấy 2 chị em Thục Vy xuất hiện ở cổng là ai cũng thở phào.

Một nguồn tin từ Viện kiểm sát tỉnh Quảng Nam cho hay là đang có cuộc họp nội bộ giữa 3 ngành Tòa án, Viện kiểm sát và công an tỉnh Quảng Nam bàn về việc xử lý cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn. Nhiều khả năng một kịch bản như xử lý bà Bùi Hằng sẽ được áp dụng cho nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn.


Vũ Nhật Khuê (danlambao)
danlambaovn.blogspot.com

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #96 - 18. Jan 2012 , 00:34
 


Buổi làm việc mới nhất của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn với Thanh tra tỉnh Quảng Nam


...


Vũ Nhật Khuê( danlambao) - Ngày 17.1.2012 tại trụ sở Thanh tra tỉnh Quảng Nam, có buổi làm việc giữa nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn và thanh tra tỉnh. Buổi làm việc này theo tinh thần "thư mời" được gởi trước cho nhà văn 4 ngày trước đó tức vào ngày 13.1.2012

Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn chỉ đi 1 mình. Phía thanh tra tỉnh Quảng Nam thì có 5 người. Nhưng chỉ có 3 người mặc sắc phục của thanh tra, còn 2 người mặc thường phục. Ngoài cô thư ký còn có 1 người của Thanh tra tỉnh, 1 người tự giới thiệu là Phó thanh tra của sở truyền thông và thông tin, 1 người giới thiệu là Phó Thanh tra của Sở Tư pháp. Đặc biệt có 1 người là của đài phát thanh truyền hình tỉnh Quảng Nam. Trong tất cả các buổi làm việc hay đến nhà của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn thì luôn luôn có sự hiện diện của anh "phóng viên" này. Chúng tôi cũng cần nói thêm là trong các vụ việc mang màu sắc chính trị: bắt người, xét xử, làm việc thì an ninh của Việt Nam thường giả dạng là phóng viên để theo dõi và khống chế các đối tượng liên quan khác.

Đi vào làm việc thì thư ký ghi chép, cùng lúc đó phía Thanh tra tỉnh đưa ra 1 số điều kiện để làm việc: không ghi âm, không chụp hình. Sau đó thì phía Thanh tra yêu cầu 3 cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn phải viết 3 cái đơn khiếu nại quyết định xử phạt hành chính của tỉnh Quảng Nam khác nhau vì hiện nay nhà nước không có giải quyết đơn khiếu kiện tập thể. Điều này được đưa ra nhằm vô hiệu hóa đơn khiếu nại của 3 cha con nhà văn. Nhưng nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn đã đưa ra thông báo và 2 thư mời của Thanh tra tỉnh là họ chấp nhận đơn khiếu nại của anh. Sau khi nhà văn phản đối chuyện viết đơn khiếu nại cá nhân thì phía Thanh tra tỉnh đuối lý nên họ bỏ qua

Đi vào nội dung làm việc thì phía thanh tra của tỉnh Quảng Nam cũng nhắc lại việc cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn viết bài trên Dân Làm Báo, Đàn Chim Việt là nói xấu đảng và nhà nước, chống lại khối đại đoàn kết dân tộc. Nhà văn phản bác lại là những bài viết chỉ phản ánh quan điểm cá nhân ông và các con chứ không nói xấu ai và chống đối ai. Nhà văn đưa ra công ước quốc tế về tự do ngôn luận và quyền chính trị của công dân mà Việt Nam đã ký kết thì phía Việt nam phải chấp nhận. Ông Thái, được cho là Phó Chánh thanh tra tỉnh Quảng Nam nói là: "mặc dù Việt Nam có ký kết các công ước quốc tế nhưng phía Việt Nam KHÔNG TRỰC TIẾP THỰ HIỆN CÁC CAM KẾT ĐÓ". Nhà văn hỏi ngược lại đây là quan điểm cá nhân của ông hay là quan điểm của nhà nước. Ông Phó Chánh thanh tra trả lời là của nhà nước. Nhà văn đề nghị cô thư ký ghi ngay điều này vào biên bản. Nhưng cô thư ký không ghi điều này vào chỉ ghi là "Ông Huỳnh Ngọc Tuấn chỉ xử dụng quyền công dân của mình chứ không vi phạm". Phần này tranh cãi khá gay gắt, phía thanh tra cho là nhà văn chưa đưa ra đủ chứng cứ để phản bác lại quyết định xử phạt hành chính do Chủ tịch tỉnh Quảng Nam ký kết. Nhà văn trả lời cơ sở pháp lý của tôi là hiến pháp nước Việt Nam do các ông ban hành, là công ước quốc tế về quyên công dân do các Việt Nam đã ký kết.

Nhà văn đề cập chuyện công an tỉnh Quảng Nam đi bàn giao quyết định cưỡng chế ngày 2.12.2011 tại sao xông vào nhà đánh đập, bắt người và cướp tài sản của gia đình anh thì phía thanh tra trả lời là chỉ làm việc liên quan đến quyết định xử phạt hành chính không được đề cập chuyện ngày 2.12.2011 vừa qua.

Quay trở lại chuyện khiếu nại quyết định hành chính thì phía Thanh tra cho là quyết định này đã có hiệu lực, anh và các con nên thi hành rồi sau đó được quyền kiện ra tòa. Nếu thắng kiện thì họ trả lại tiền và bồi thường. Để thuyết phục chuyện này người được coi là Phó Thanh tra của Sở tư pháp đưa ra lý luận. Anh cứ coi lãnh đạo nhà nước là cha là mẹ, anh là con cái. Khi con cái hư thì cha mẹ xử phạt là đương nhiên. Anh đi nói xấu cha mẹ, cha mẹ la mắng xử phạt là đúng. Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn phản ứng ngay. Anh nên xác định lại quan hệ giữa tôi và mấy ông là quan hệ giữa nhân dân- làm chủ và các ông là cán bộ- đầy tớ của nhân dân chứ không chó chuyện cha mẹ - con cái gì ở đây cả. Phó thanh tra sờ Tư pháp đuối lý nên nói lảng tránh là chúng tôi chỉ ví dụ vậy thôi. Nhà văn cho là qua cái cách ví dụ của anh tôi biết thực chất lý luận và bản chất của các anh là gì rồi.

Buổi làm việc kết thúc là nhà văn phản đối quyết định xử phạt hành chính của chủ tịch tỉnh Quảng Nam. Phía thanh tra cho là nếu không chấp hành nộp phạt 270 triệu đồng thì họ sẽ cưỡng chế. Nhà văn tuyến bố cưỡng chế hay không là quyền của các anh nhưng các anh sẽ chịu trách nhiệm về các hành vi của mình. Nhà văn một mực công bố anh và các con chỉ làm đúng hiến pháp và các quyền công dân như các công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký kết.

Kết thúc buổi làm việc thì nhà văn đọc lại nội dung thư ký viết và ký vào 3 trang biên bản. Nhà văn đề nghị cung cấp 1 bản sao nhưng phía thanh tra tỉnh không chịu cung cấp họ nói quy định của Thanh tra là không cung cấp biên bản làm việc cho các bên.

Đánh giá buổi làm việc từ 8 giờ đến 9 giờ 30 ngày 17.1.2012 vừa qua thì anh Tuấn cho là có sự trao đổi thẳng thắn. Anh đánh giá các viên chức tỉnh Quảng Nam làm việc rất tử tế. Ra về họ còn chúc tết nhà văn được ăn tết mạnh giỏi.

Nhưng viên thanh tra được coi là từ Sở Tư Pháp Quảng Nam thòng theo câu: "Anh cũng khôn khéo đừng để cho kẻ xấu lợi dụng". Nhà văn cũng chúc tết họ và cũng trả lời: "Các anh cũng khôn khéo mà hành xử hãy nhìn gương của Gafdhafi ở Lybia mà hành xử kẻo không có đường lui với nhân dân".

Cả 5 người của Thanh tra tỉnh Quảng Nam đều tái mặt kể cả anh "phóng viên" là an ninh giả dạng khi nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn chúc tết họ.



Vũ Nhật Khuê( danlambao)
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #97 - 16. Feb 2012 , 21:05
 

Việt Khang: Bước chân làm thành con đường

...



Nguyệt Quỳnh
(danlambao) - Nhà văn Lỗ Tấn viết: “mặt đất làm gì có đường, chỉ bước chân đi mãi mà thành đường”. Trong ký ức tuổi thơ của mỗi người, có ai không nhớ những con đường làm bằng bước chân ấy. Con đường đất dẫn đến trường có chỗ lồi, chỗ lõm, có những dây gai lắm lúc mẹ phải dừng lại dắt tay mình bước qua. Và cái đôi chân be bé xinh xinh kia chỉ biết nhảy chân sáo, cái bàn tay bụ bẫm kia với ra hái nụ hoa dại, cái đôi mắt trong veo đó ngó theo những cánh bướm chập chờn. Chỉ khi lớn lên một chút, chúng ta mới biết rằng cái con đường đất đơn sơ đó trước kia là những cánh rừng.

Để rồi khi ta bị ức hiếp, ta bị sỉ nhục, ta biết đau thương,... ta mới chợt nhận ra rằng có những con đường mang trên mình cả một lịch sử máu xương của dân tộc. Khi viết hai bài hát “Anh Là Ai?” và “Việt Nam Tôi Đâu!” là lúc người nhạc sĩ trẻ Việt Khang vừa đặt bước chân của anh trên con đường gian nan này:

Tôi không thể ngồi yên
Khi nước Việt Nam đang ngả nghiêng
Dân tộc tôi sắp phải đắm chìm
Một ngàn năm hay triền miên tăm tối
Tôi không thể ngồi yên
Để đời sau con cháu tôi làm người
Cội nguồn ở đâu?
Khi thế giới này không còn Việt Nam
“Anh Là Ai?”


Anh tên thật là Võ Minh Trí, Khang là tên đứa con trai nhỏ bốn tuổi của anh. Anh ghép tên con vào tên đất nước và dùng nghệ danh này khi sáng tác hai bài hát trên. Việt Khang sinh ra trong một gia đình nghèo, học phổ thông Trung Học ở thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang. Anh yêu thích âm nhạc, sinh sống bằng nghề hoà nhạc và chơi trống trong các ban nhạc ở thành phố nhỏ nơi anh lớn lên. Ban đầu, người ta biết đến anh qua tên thật của anh là nhạc sĩ Minh Trí với hai bài nhạc khá thành công là “Bạn Thân” và “Bà má miền Tây”. Việt Khang yêu mẹ, chúng ta có thể đoán vậy vì anh lớn lên trong gia đình lao động, cha mẹ anh làm ăn lam lũ để nuôi con. Người ta đọc được tình yêu anh dành cho mẹ qua ca khúc “Bà má miền Tây’. Anh có một đời sống yên lành bên vợ con, làm chủ một cơ sở làm ăn nhỏ, với một số nhạc cụ để hòa nhạc và thu âm kiếm sống.

Chuyện Việt Khang bị bắt vì hai bài nhạc anh sáng tác làm người ta chợt nhận ra số phận nghiệt ngã của dân tộc mình. Kẻ cầm quyền đang muốn huỷ diệt ý thức, nhân phẩm con người bằng sự sợ hãi. Trong một chừng mực nào đó họ đã thành công! Để được sống yên lành, nói như Bùi Chát: con người phải tự đánh mất đi ký ức, mất đi tiếng nói bản thân, mất đi những cái thuộc về giá trị để chỉ còn sở hữu duy nhất một điều: Nỗi Sợ. Bùi Chát tự mô tả chính mình trong cái thế giới mà anh và Việt Khang đang sống:

Rồi tôi nhận ra tiếng nói từ bầy súc vật
Mơ hành vi của những con người.
(Rồi, tôi)


Nếu lịch sử được đặt tên, thì sự thờ ơ của con người đang viết lên những trang ô nhục của lịch sử. Chúng ta ở đâu khi bãi Tục Lãm, thác Bản Giốc không còn nằm phía trong những cột mốc của quê hương? Chúng ta ở đâu khi Điếu Cày, Phạm Thanh Nghiên bị bức hại? Hình ảnh một Nguyễn Cao rút ruột trước mặt quân thù là chuyện của một ngày rất xưa. Ngày nay phải biết sợ để được sống còn, Nguyễn Tuân bảo vậy!?

Nhưng Việt Khang không muốn thế, anh muốn đứa trẻ tên Khang bốn tuổi, anh muốn các thế hệ con cháu của anh phải được đứng thẳng làm người. Anh gia nhập Tuổi Trẻ Yêu Nước, một tập hợp gồm những sinh viên, thanh niên, những nghệ sĩ trẻ. Họ xuống đường khi người biểu tình bị vây bắt, bị đạp vào mặt, bị bắt bỏ vào trại giáo dục. Có lẽ đây là giờ khắc Việt Khang nhận rõ những con người đang có mặt trên đoạn đường anh vừa bước vào. Mười bảy thanh niên công giáo, từng người một, bị bắt đi mất tích vào những ngày cuối năm, họ đều trẻ như anh, nhiệt thành yêu nước, nhiệt thành trong các công tác xã hội. Những câu hỏi ray rức của Việt Khang vang lên ở thời điểm này làm nhức nhối trái tim rất nhiều người:

Xin hỏi anh là ai - Sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai?
Xin hỏi anh là ai - Sao đánh tôi chẳng một chút nương tay!
Xin hỏi anh là ai - Không cho tôi xuống đường để tỏ bày
Tình yêu quê hương này, dân tộc này, đã quá nhiều đắng cay
(Anh Là Ai)


Trước khi bị bắt, Việt Khang đang sống cùng vợ là chị Cao Thị Lan và con trai tại thành phố Mỹ Tho. Trước giáng sinh hai ngày, ngày 23/12/2011 bốn mươi công an đã được điều động tới nhà để bắt công dân Việt Khang. Căn nhà nhỏ của anh bây giờ bỏ trống. Người vợ nhớ thương chồng đã không dám quay về cái tổ ấm của chị, bởi đâu đâu chị cũng nhìn thấy hình ảnh của chồng. Về lại nhà, đứa con trai nhỏ cứ hỏi mãi về anh nên chị đành đem cháu về bên ngoại cho hai mẹ con đỡ hiu quạnh.

Tội danh “tuyên truyền chống phá nhà nước” lại được ghép cho Việt Khang; như đã từng được ghép cho những thanh niên đi làm công tác bảo vệ sự sống, đi cứu trợ đồng bào nghèo khổ. Những con người tha thiết với tha nhân đã bị bắt và đang tiếp tục bị bắt. Cái ác đang lộng hành, nó sẵn sàng đổ ập tai họa xuống đầu bất cứ một công dân bình thường nào, dù họ là những người sống lương thiện và muốn sống tốt lành. Edmond Burke, một chính khách người Anh bảo rằng: “Điều duy nhất giúp cái ác chiến thắng là những người tốt không làm gì cả”.

Việt Khang muốn chấm dứt cái Ác; khi lương tâm con người lên tiếng, họ sẽ nhận được sự hồi đáp. Từ nửa vòng trái đất, bắt đầu bằng câu nói chân thành của nhạc sĩ Trúc Hồ - những người tốt đang hành động. Họ đang có mặt khắp nơi cho Việt Khang, cho những ước mơ của anh. Nhạc sĩ Trúc Hồ bảo: “anh sẽ dùng tất cả những gì anh có được, ngay cả sinh mạng mình để tranh đấu cho sự tự do của Việt Khang”. Nhạc sĩ Trúc Hồ khởi xướng một chiến dịch lấy chữ ký gửi thẳng trực tiếp vào trang mạng của Toà Bạch Ốc. Chiến dịch nhằm vận động tổng thống Hoa Kỳ tạo áp lực để Việt Nam trả tự do cho tất cả các tù nhân lương tâm đang bị bắt giữ. Trong vòng ba mươi ngày, nếu con số chữ ký đạt được là hai mươi lăm ngàn, tổng thống Obama sẽ phải đích thân cứu xét và hồi đáp thỉnh nguyện thư. Một điều lạ lùng đã xảy ra: chiến dịch chỉ mới bắt đầu vào lúc 0 giờ ngày 8/2/2012, nhưng chỉ bốn ngày sau đó, đúng vào lúc 5 giờ chiều ngày 11/2/2012 con số cần thiết đã đạt được. Có người gọi đây là thước đo lòng ái quốc của người Việt tị nạn. Riêng tôi, tôi nhìn thấy bước chân nhập dòng của Việt Khang đã nối tiếp làm thành con đường.

Con đường đất ngày xưa khi bạn và tôi đặt đôi chân nhỏ bé của mình đã từng là một cánh rừng. Không ai trong chúng ta đã không từng được bước những bước chân vững chãi tự hào khi vừa chớm có trí khôn. Những gian nan mà Việt Khang và biết bao người khác đang gánh chịu ngày hôm nay nhắc nhở tôi những chặng đường thăng trầm của lịch sử. Và lạ lùng thay, tôi lại nhìn thấy niềm hạnh phúc của riêng anh, niềm hạnh phúc có thể làm rơi nước mắt của bất cứ người Việt Nam nào khi đặt bước chân của mình trên con đường ấy. Việt Khang đã tìm được niềm tự hào mà dân tộc tôi đánh mất từ rất lâu, bước chân của anh đã ném lại đàng sau mọi tủi nhục.

Bạn đã nghe Việt Khang hát chưa? Tiếng hát của anh là tiếng lòng của biết bao người trong bóng tối của nhà giam đêm nay, và tiếng hát ấy đang nối những tấm lòng khắp nơi. Cám ơn Việt Khang, cám ơn nhạc sĩ Trúc Hồ, cám ơn những con người đang góp mặt.

Dân tôi đang cùng Việt Khang đặt bước chân mình trên con đường dẫn tới những ngày vinh quang cho quê mẹ.


Nguyệt Quỳnh

danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #98 - 29. Apr 2012 , 17:29
 

Tin Vui: Chị Bùi Minh Hằng đã được trả tự do

Gửi tất cả những người bạn yêu quý của Bùi Hằng



Lời đầu tiên, xin cho Bùi Hằng và gia đình được gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn, những người đã luôn lo lắng và lên tiếng bảo vệ cho Bùi Hằng trong 6 tháng qua. Xin cảm ơn những blogger, các cơ quan truyền thông, tổ chức quốc tế, tòa đại sứ và chính phủ các nước đã lên tiếng đòi trả tự do cho Bùi Hằng. Từ tận đáy lòng, xin các bạn hãy nhận từ Bùi Hằng lời cảm ơn chân thành nhất.



Chiều hôm nay, Bùi Hằng trở về nhà trong một thân xác tiều tụy, đủ các vết thương trên người. Thế nhưng, đây sẽ là ngày trở về đầy niềm vui và hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Niềm vui trào dâng cùng những giọt nước mắt vừa mừng, vừa tủi.6 tháng trong lao tù, cùng với bao nỗi cay đắng đã khiến bề ngoài Bùi Hằng thay đổi hẳn, nhìn lại trong gương không thể nhận ra mình. Dẫu vậy, Bùi Hằng sẽ vẫn luôn là Bùi Hằng mà các bạn đã biết đến như ngày nào. Dù những thế lực cầm quyền có vu cáo bịa đặt thế nào đi chăng nữa, Bùi Hằng sẽ luôn là một người con của Tổ quốc Việt Nam, là người đồng hành với tất cả những người dân Yêu Nước. Những cuộc đàn áp chỉ làm cho Bùi Hằng vững tin hơn vào con đường mình đã chọn. Những ngày sắp tới sẽ là cuộc chiến đầy cam go chống lại những thế lực đang phá hoại Tổ Quốc thân yêu của chúng ta. Dù chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi, nhưng  Bùi Hằng xin nguyện sẽ làm hết sức để đấu tranh cùng các bạn.Việc nhà cầm quyền buộc phải thả Bùi Hằng chính là thành quả từ nỗ lực đấu tranh không mệt mỏi của đồng bào trong và ngoài nước, đó cũng là nhờ vào sự lên tiếng của tất cả những người có lương tri trên toàn thế giới. Trong chốn lao tù cách biệt với thế giới bên ngoài, Bùi Hằng đã luôn chiến đấu và không lùi bước trước cường quyền.Trại Thanh Hà là một nhà tù nhỏ, còn đất nước Việt Nam là một nhà tù lớn hơn. Còn bao nhiêu người Việt Nam yêu nước khác vẫn đang bị giam cầm trong nhà tù nhỏ,  gần 90 triệu người dân Việt Nam vẫn bị đày đọa trong nhà tù lớn hơn. Chính vì vậy, Bùi Hằng nghĩ rằng chúng ta vẫn phải luôn tiếp tục chiến đấu để đòi lại tự do cho đồng bào mình. Đó cũng là khát khao mà Bùi Hằng luôn hướng đến.Về dự định sắp tới, trước tiên Bùi Hằng sẽ cố gắng điều trị các vết thương, sau đó tiến hành các thủ tục cần thiết để khiếu nại. Trong thời gian đầu, do sức khỏe yếu nên việc đi lại sẽ gặp nhiều khó khăn, vì vậy Bùi Hằng mến mời bạn bè nếu có điều kiện ghé thăm để dùng bữa cơm thân mật với gia đình.Về lâu dài, Bùi Hằng sẽ luôn theo con đường đã chọn, tiếp tục cùng các bạn đấu tranh cho một xã hội tốt đẹp hơn.



Đường còn dài và khó khăn đang chờ đợi, nhưng chỉ cần có quyết tâm và sự đoàn kết, chắc chắn chúng ta sẽ làm được. Một lần nữa, xin cho Bùi Hằng gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn đã quan tâm, xin cảm ơn mọi người đã giúp Bùi Hằng chăm sóc cho gia đình, giúp cháu Nhân có điều kiện thăm nuôi mẹ trong suốt 6 tháng vừa qua. Những ân tình sâu nặng không biết đến bao giờ Bùi Hằng mới có thể đền đáp.



Cuối cùng, xin cho Bùi Hằng gửi lời chào thân ái và quyết thắng đến tất cả các bạn



P/s: Gửi tặng mọi người bài thơ Bùi Hằng làm trong thời gian ở CSGD Thanh Hà.



Cuộc đời đâu phải là con đường trải thảm

Để cứ đi là cứ bước chân đi

Đổi bao nhiêu những đoạn trường

Thì ta mới có con đường hôm nay

Và bao nhiêu những bàn tay

Bạn bè - bằng hữu hàng ngày sẻ chia





Biết bao người đã đưa tay ra vịn

Để cho ta đứng được thẳng hôm nay

Biết bao người đã cùng ta vất vả

Để làm nên viên gạch lót đường





Ta phải sống ngoan cường và chính nghĩa

Để con đường ta bước sẽ nở hoa

Để con đường bao người bước chân qua

Sẽ đến được vinh quang chiến thắng





Dù phải đổi bằng xương máu mồ hôi

Nếu cho phép nói về tôi

Tôi vẫn mượn vần thơ của người đi trước

Để nói rằng tất cả điều tôi làm, tôi ước

Là đồng bào là tổ quốc của tôi:





"Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt

Như mẹ, như cha, như vợ, như chồng

Ôi Tổ Quốc nếu cần tôi chết

Cho đồng bào tôi cho máu thịt của tôi"



Thanh Hà, ngày 20/4/2012
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #99 - 29. Apr 2012 , 17:40
 

           
CSVN buộc phải thả chị Bùi Thị Minh Hằng


Chị Bùi thị minh Hằng, người phụ nữ luôn có mặt trong các cuộc biểu tình chống Trung cộng, đòi trả lại Hoàng sa và Trường sa của Việt nam, đã bị nhà cầm quyền CSVN tống vào trại giam "cải tạo nhân phẩm" Thanh Hà, Hà nội, với tội danh "gây rối, làm mất trật tự" mà không được đưa ra tòa xét xử. Sau nhiều tháng bị giam cầm, chị vừa được về nhà ở Vũng tàu chiều ngày 29/4/2012.
Mời xem bài tường thuật và hình ảnh dưới đây.

NgocDoa



           CSVN buộc phải thả chị Bùi Thị Minh Hằng
     
...


Lúc 18:15, 29/04, chị Bùi Thị Minh Hằng đã về đến nhà. Trên người có nhiều vết thương. Chị gửi lời hỏi thăm tất cả mọi người. Những tháng ngày trong lao tù đã khiến chị Hằng giảm hơn 10 ký, sức khỏe đang rất yếu, nhưng chị vẫn vui vẻ mời mọi người ghé nhà chơi.

                                                           
...
                                                                                               
                       
                                         Trở về với những thương tích


Lúc 18 giờ, 29/04, tin từ bạn bè chị Hằng cập nhật trên Facebook cho biết: Cô Hằng bị áp tải bằng xe cứa thương mang biển số 80A từ Hà Nội vào Vũng Tàu với một lực lượng rất hùng hậu. Họ xích cô Hằng trên xe chứ không cho ngồi như bình thường. Đã khám tổng quát ở bệnh viện xong. Hiện nay tiếp tục quay lại phường làm việc.

16 giờ 50, 29/04, gia đình, bạn bè đã gặp được chị Hằng. Sau những tháng ngày bị giam cầm, sức khỏe chị đã yếu đi rất nhiều, trên mái tóc xuất hiện nhiều sợi bạc... Tuy vậy, người phụ nữ của năm 2011 vẫn luôn tỏ ra duyên dáng, tinh thần mạnh mẽ, vững vàng như ngày nào.

Theo yêu cầu của chị, phía CA phải cùng đi với gia đình đến bệnh viện để làm thủ tục khám sức khỏe. Lúc 17 giờ, bạn bè và con trai chị đang ngồi chờ bác sĩ bệnh viện Vũng Tàu khám tổng quát.
                                                     
...
                       
                                   

Sau 6 tháng trong lao tù, 2 ngày bị xích trên xe, chị Hằng trông ốm yếu, tiều tụy đi rất nhiều.
Người mặc áo hồng là một nữ An ninh tên Minh, chuyên theo dõi chị Hằng

...

Vẫn mạnh mẽ giữa vòng vây CA
...


Nụ cười Bùi Thị Minh Hằng - Trở về từ chốn lao tù

Tin cho biết, chị Bùi Thị Minh Hằng bị CA áp giải từ trại giam Thanh Hà về Vũng Tàu. Lực lượng áp giải gồm có CA trại giam, An ninh Hà Nội, An ninh Vũng Tàu và các thành phần ô hợp khác... Khi về đến địa phương tại trụ sở UBND Phường 4, theo quan sát thì lực lượng hỗn hợp áp giải đi trên 3 xe, tổng cộng khoảng 40 đến 50 mạng.

...


Chị Hằng đi khám sức khỏe
...


Đây là chiếc xe mà CA đã xích chị Hằng trong quá trình áp giải từ trại giam Thanh Hà về
Hà Nội. Có lẽ đây là đòn trả thù của CA trước khi thả người yêu nước Bùi Hằng

                                                                        

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #100 - 01. Jul 2012 , 10:34
 
KÍNH THÔNG BÁO V/V HUỲNH THỤC VY & CÁC EM


HLTL TRONG NƯỚC 7/01/2012


KÍNH GỞI CÁC THÂN HỮU.

CÁC CHÁU NHÀ TÔI HUỲNH THỤC VY VÀ HÔN PHU LÊ KHÁNH DUY, HUỲNH KHÁNH VY VÀ HÔN PHU ĐỖ MINH ĐỨC, HUỲNH TRỌNG HIẾU VÀ BẠN LÀ TỐNG VỸ TRẦM HƯƠNG THAM GIA BIỂU TÌNH Ở SAI GÒN CHỐNG TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC ĐÃ BỊ CÔNG AN BẮT.

ĐẾN 10H CÔNG AN ĐÃ THẢ HUỲNH KHÁNH VY VÀ ĐỖ MINH ĐỨC.
HIỆN NAY TÔI VẪN KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC VỚI THỤC VY VÀ LÊ KHÁNH DUY.

LÚC 14H CHIỀU NAY TÔI CÓ GỌI CHO HUỲNH TRỌNG HIẾU ĐANG BỊ GIỮ TẠI ĐỒN CÔNG AN ĐỂ THẨM VẤN, CHÁU HIẾU CHO TÔI BIẾT LÀ ĐÃ TUYỆT THỰC ĐỂ PHẢN ĐỐI VÀ SẼ TIẾP TỤC TUYỆT THỰC CHO ĐẾN KHI ĐƯỢC THẢ.

KÍNH THÔNG BÁO CHO CÁC THÂN HỮU MONG NHẬN ĐƯỢC SỰ VẬN ĐỘNG ĐỂ BẢO VỆ CÁC CHÁU.
CHÂN THÀNH CÁM ƠN.

KÍNH THƯ.
HUỲNH NGỌC TUẤN

...
Blogger Huỳnh Thục Vy bị CA bắt! (FB)


Vy Hoàng
2 hours ago
Sáng nay mình cùng 5 người Jane Hoang, Trầm Tử, Huỳnh Trọng Hiếu, Minh Duc, Aquilaria Vy Tong đi biểu tình. Vừa ra đến cửa đã có người di theo. Tụi mình phải chia nhau ra đi vì sợ bị bắt trên đường mà chưa đến nơi được. Cuối cùng cũng đến được nơi, nhưng đến khoảng 8h15 khi tụi mình đang tập trung mọi người thì một nhóm an ninh khỏng 50 chục người ập tới tấn công anh Duy và Hiếu vì 2 người đang đi trước. Chị jane cũng vừa đi tới thì bị xách nách kéo đi. Do chị kháng cự nên bị bọn chúng xô ngã xấp xuống đất. Mình và anh Đức chạy vào đỡ chị Jane thì bị bọn chúng túm lấy và đẩy vào xe 16 chỗ đang chờ sẵn ở đó. Bọn mình kháng cự kịch liệt và bảo họ: "vì sao các anh bắt chúng tôi" và liên tục hô: Hoàng sa - trường Sa, Việt Nam", "các anh là người Việt Nam Hay người Trung Quốc".... Bọn chúng đã đánh tất cả mọi người, đạp chị jane vào xe, bóp cổ bẻ Aquilaria Vy Tong và đạp vào chỗ kín anh Đức, đánh anh Duy và Hiếu và mình. Bọn chúng thừa lúc đông người khó quan sát đã ra tay đánh đập chúng mình.

Lúc này mình không còn biết gì nữa. Một số bác thấy vậy cũng chạy đến can thiệp. Nhưng vì họ quá đông nên tụi mình dã không thể khán cự được lâu. Họ đã nhét mình và anh Đức lên xe rồi cho một người xông lên xe hăm dọa đòi đánh mình. Xe chạy đi mình không còn biết chuyện gì nữa. Xe chở 2 đứa đi lòng vòng đến khi cuộc biểu tình gần giải tán thì họ bỏ tụi mình xuống khá xa chỗ đó.Mình cũng không biết sao họ lại thả tụi mình xuống. 2 đứa đi bộ vòng lại công viên 30-4 thì thấy mọi người đã giải tán còn chị Jane, Hiếu và Anh Duy đã bị bắt, còn đưa đi đâu thì mình không rõ. Lúc này nhnf lại mới thấy chân mình bị chảy máu, tay thì bầm tím và hai cánh tay không nhất nổi. Anh đức thì bầm khắp người luôn và 2 cánh tay bị bong gân phải đi mua thuốc về dán đến giờ vẫn chưa hết. Hiện nay mình vẫn chưa có tin tức của 4 người kia. Vừa được tin là Hiếu đã tiệt thực để phản đối việc bắt giữ này. Còn mình và anh Đức cả ngày nay đi ngoài đường không có chỗ ở. Vì mình vô Sài gòn ở nhà anh Duy và chị Jane nhưng giờ họ ở đâu mình cũng ko biết và không có chìa khóa vô phòng. Tối nay ko biết ngủ đâu đây.

Nhật Nguyễn

...
1 thằng CS nằm vùng đang cưỡng chế dân !!!


Tan Nát Cuộc Đời CS cúi đầu trước TQ để cho dân khổ
Truong Giang Hoang căn thù
Fain Do Bu vào mà đập chết cm nó đi
Tâm Nguyễn bọn chó săn này
Truong Giang Hoang hạnh phúc chan hoà hoạ đỏ tiêu tan.



Thằng Nông Dân shared Ông Tám Bà Tám's photo.
...

Cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc lấm chiếm vùng biễn Việt Nam vào ngày 07/01/2012 đã thành công, tuy nhiên, một câu hỏi đau đớn vẫn còn lắng đọng trong lòng của những người tham gia biểu tình, đó là tại sao nhà cầm quyền vẫn cứ phải ngăn chặn và bắt bớ người tham gia biểu tình?

Phải chăng đảng và nhà nước đã coi dân như bày súc vật và đàn súc vật này không được quyền biểu lộ lòng yêu nước khi chưa được đảng và nhà nước cho phép?

Back to top
« Last Edit: 01. Jul 2012 , 10:35 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #101 - 04. Jul 2012 , 17:45
 
Tố cáo hành vi sách nhiễu và vi phạm pháp luật của CA Phường Cô Giang (Quận 1), CA Phường Tân Quy (Quận 7) TP.HCM và CA tỉnh Quảng Nam


...

Anh Lê Khánh Duy, chồng Huỳnh Thục Vy tường trình về việc công an bắt mất tích vợ mình sáng nay

Cập nhật bản tiếng Anh để phổ biến đến người ngoại quốc
(English version included below)

Lê Khánh Duy - Ngày 01 tháng 7 vừa qua, tôi và vợ là Huỳnh Thục Vy, cùng các em khi biết được lời kêu gọi biểu tình chống việc Trung Quốc thành lập thành phố Tam Sa, chúng tôi đã cùng nhau xuống đường tham gia cùng mọi người. Vào sáng sớm, khi chúng tôi còn đang đi dạo ở công viên, thì có hàng chục an ninh chìm, kết hợp với đội ngũ gọi là "Thanh tra xây dựng" đã ào đến gọi là "mời" chúng tôi về phường, sau đó chúng bóp cổ, đánh đập, trấn áp tàn bạo, ép chúng tôi vào một chiếc xe và đưa chúng tôi vào đồn Công an. Tôi và Thục Vy bị giam tại phường Cô Giang trái phép hơn 12 tiếng.

Trong đồn, họ bắt chúng tôi làm bản tường trình, lấy lời khai. Họ thay nhau thẩm vấn, hỏi cung chúng tôi, làm cho tinh thần chúng tôi hoảng loạn và sức khỏe bị suy sụp nghiêm trọng. Thục Vy do bị đánh đập và và đàn áp trong lúc bị bắt lên xe đã "xuất huyết" ngay trong đồn, ướt cả quần đang mặc, nhưng chúng vẫn tiếp tục thẩm vấn, và chỉ sai một nhân viên đi mua 2 miếng băng vệ sinh đưa cho Thục Vy. Đến quá trưa họ mới mua cơm cho ăn và tối chỉ đưa cho một ổ bánh mì. Đi vệ sinh đều có người đi theo, riêng Thục Vy đã bị họ khám xét người trái phép. Chúng tôi phản đối việc CA giam giữ người trái phép, và đề nghị họ đưa ra lý do cũng như lệnh bắt hay giam giữ nhưng họ từ chối, có một nhân viên CA nói thẳng với chúng tôi, "tụi tao thích bắt là bắt, cần gì lệnh". đồng thời một người mặc thường phục đe dọa và giật luôn điện thoại của chúng tôi để chúng tôi không thể gọi hay báo cho người thân.

Khi liên tục thẩm vấn, họ từ đe dọa, đến dụ dỗ để chúng tôi trong lúc sức khỏe và tinh thần mệt mỏi, có thể nói ra nhiều điều có thể chống lại chúng tôi. Và họ quay phim lại. Đồng thời, bắt chúng tôi ký nhận vào biên bản vị phạm "gây rối trật tự công cộng", nhưng chúng tôi từ chối vì quá vô lý và không đồng ý về lỗi vi phạm.

Đến gần 12 giờ đêm, họ ép buộc chúng tôi phải ra khỏi đồn, chúng tôi không chịu vì đề nghị họ đưa ra lý do, hoặc biên bản về việc đã giam giữ chúng tôi trái phép, đồng thời đòi lại CMND của tôi đã bị tịch thu trái phép. Nhưng họ từ chối và cho người vào đe dọa sẽ khiêng chúng tôi ra nếu không tự đi. Chúng tôi ra về trong sự lo lắng cho em là Huỳnh Trọng Hiếu và sau đó mới biết Hiếu cũng bị chung tình trạng với chúng tôi, đến khuya họ mới thả về. Cả mấy anh chị em toàn thân bầm dập và ê ẩm. Riêng Thục Vy bị chấn thương nhiều chỗ, người nhiều chỗ bầm tím.

Sáng mai ra, một đám thanh niên mặc thường phục canh trước cửa. Mấy hôm nay khi tôi và Thục Vy đi đâu họ đều bám theo, kể cả lúc vào bệnh viện khám bệnh, họ theo sát đến cửa phòng khám. Vì thấy sự theo dõi đáng nghi, nên chúng tôi đã ra chụp hình để làm bằng chứng trình báo lên các cơ quan chức năng khi cần. Một thanh niên đã nhào tới đá rớt làm hỏng camera, Thục Vy đã lớn tiếng với họ, và ngày hôm sau đã bị gửi một giấy mời "làm việc" cũng vì tội "gây rối trật tự công cộng".

Trong lúc chúng tôi sức khỏe bị suy sụp, toàn thân đau nhức vì bị trấn áp, họ vẫn liên tục mời chúng tôi "làm việc" một cách vô lý.

Sáng nay ngày 4 tháng 7, chúng tôi cầm theo một bản tường trình và yêu cầu giúp đỡ về việc "an toàn và tự do cá nhân bị xâm phạm" khi có rất nhiều người đi theo dõi chúng tôi, đồng thời cầm theo giấy mời lần 2, (họ đã đưa giấy mời lần 1, nhưng vì vấn đề sức khỏe, chúng tôi đã đi khám bệnh) để đi đến CA phường Tân Quy. Thục Vy vào làm việc với nhân viên CA tên Ny

Trong khi họ đang làm việc với Thục Vy, mấy người CA tôi đã gặp trước đó, trong đó có một người tên Minh, người này đã tra hỏi và thẩm vấn tôi vào ngày 01.07 và chiều ngày 02.07, mời" tôi vào phòng "làm việc" họ tiếp tục hỏi cung và quay phim lại, khi Thục Vy đi ra từ phòng bên, họ lại ép Thục Vy vào ngồi chung với tôi, vì mấy hôm nay sức khỏe và tinh thần chúng tôi bị ảnh hưởng, suy sụp nghiêm trọng, đặc biệt là Thục Vy, nên tôi xin họ được đưa Thục Vy về đi bệnh viện, họ không cho, giữ chúng tôi lại và bắt chúng tôi tiếp tục làm việc, trong lúc tôi phản ứng và giải thích về việc sức khỏe Thục Vy đang rất yếu, tinh thần đang suy sụp, chịu nhiều áp lực suốt mấy hôm nay, cần được đi bệnh viện và không thể làm việc, họ vẫn từ chối và quay phim lại tất cả những phản ứng của chúng tôi, đang khi chúng tôi đang rất bức xúc.

Sau khi tôi và Thục Vy vừa cố đi ra về, một lực lượng công an, an ninh hùng hậu, trong đó có cả những An ninh từ Quảng Nam, có người tên Thái và Thục Vy đã nhận ra, họ kéo Thục Vy một cách thô bạo lên một chiếc xe 12 chỗ, mang biển số đăng ký 92 (Quảng Nam) mà không giải thích gì. Tôi chạy theo và bị 5, 6 người trấn áp, kéo xuống.

Khi tôi đi về lại nhà thì một lực lượng vài chục người cả công an phường, lẫn những người mặc thường phục, đi theo về đến nhà, và một CA tên Phạm Trung Phương đến từ Quảng Nam và vài người nữa xông vào nhà, đọc lệnh cưỡng chế về việc xử phạt hành chính Huỳnh Thục Vy 85 triệu (Một quyết định xử phạt vô lý trước đây về việc "xử phạt vi phạm hành chánh trong lãnh vực công nghệ thông tin" mà gia đình đã gửi khiếu nại, nhưng họ đã không giải quyết). Đồng thời họ lục soát và lấy đi 1 máy tính của tôi và 1 máy tính của em rể Thục Vy, trấn áp lấy từ trong túi của tôi và của em rể Vy 2 điện thoại, mà không có một biên bản nào. Chúng tôi phản đối nhưng họ tỏ thái độ rất tùy tiện và hống hách.

Tôi tố cáo hành vi sách nhiễu và vi phạm pháp luật của CA phường Cô Giang, Q.1. Công an Phường Tân Quy, Q.7, CA tỉnh Quảng Nam. Riêng CA phường Tân Quy, Q.7 phải chịu trách nhiệm về việc mất tích của Thục Vy.

Mong mọi người cùng giúp đỡ, chia sẻ thông tin. Hiện nay tôi không có thông tin gì về Thục Vy, điện thoại gọi vào thì không liên lạc được: 0905 154708. Tôi và gia đình đang rất hoang mang và lo lắng. Vì hiện nay sức khỏe Thục Vy đang rất yếu, tinh thần bị tổn thương nghiêm trọng, hôm qua đi khám bệnh, đã có chỉ định của bác sĩ cần phải đi xét nghiệm và nội soi để điều trị, và có lịch hẹn tái khám vào ngày mai 05.7.

Xin chân thành cảm ơn.

Chồng của Thục Vy

Lê Khánh Duy

FaceBook Trầm Tử


*

Exposing acts of harassment and law violation of Co Giang Police Department, Tan Quy Police Department, and Quang Nam Police Department.


On July 1st, my wife (Huynh Thuc Vy), myself, and my siblings participated in a demonstration against China scheme to establish Sansha over Spratly and Paracels Islands. Early that morning, when we were walking in the park, a bunch of undercover national security service agents and "Development Investigators" rushed in , surrounded us, "invited" us to the police headquarter. They choked us, beat us, harassed us violently, pushed us into their van, and brought us to their police station. Myself and Thuc Vy were held at Co Giang police station illegally for more than 12 hours.

At the police station, the agents forced us to write reports. They took turns to interrogated us, which made us stressed out and put us into a state of panic. Due to their violent beating and harassment during the incident, Thuc Vy had early menstrual period and her pants were soaked with menstrual blood. Yet, they continued to interrogate her and asked one agent to give her two sanitary napkins. Past noon time, they gave us some rice for lunch and a piece of bread for dinner. When we had to go to restroom, they followed us inside. They searched Thuc Vy illegally. We protested the illegal arrest and requested a reason for being held up, but they refused. One of the agents even told us bluntly, "We can arrest whenever we like, no need for warrant." Meanwhile, a without-uniform agent threatened us and grabbed our phones so that we could not call out to notify our family.

During the continous interrogation, the agents switched from threatening to cajoling us in the hope that we would say something against ourselves when we got panic or tired. They videotapped us. Also, they forced us to sign into a report admitting that we "caused chaos in public", but we refused to sign because it was nonsense and we disagreed.

Near midnight, they forced us out of the station without giving us the reason or any document papers why we were held up illegally; we requested them to give us back our citizenship ID cards but they refused. They threatened to physically throw us out if we would not leave. We left the station worrying about the safety for our brother, Huynh Trong Hieu. Later on, we got news that our brother, Huynh Trong Hieu, was also mistreated the same way and got released after midnight. All of us came home with bruises and aches, especially Thuc Vy got a lot of injuries and purple bruises.

The next morning, a without-uniform agent guarded in front of our door. During those next several days, he and his friends followed us, even when we went to check up our health conditions. They would follow all the way to the door of the examination room. Due to the suspicious stalking, we tried to take photos of these guys so that we can notify the appropriate authorities when needed. Immediately, one of those guys kicked the camera; it fell down and got broken. Thuc Vy yelled back at them. The next day, she got an invitation to the police station for "causing chaos in public"

While our health conditions were down and our whole bodies were full of aches, the police continued to "invite" us to the station for interrogation.

Morning of July 4th, we brought along a report about being stalked illegally and requested protection for our safety and against any invasion of individual privacy. We also brought along two "invitation" notices (the first notice was handed to us on the same day we went to doctor for health checkup). Thuc Vy went inside Tan Quy police station and met a police agent named Ny.

While they interrogated Thuc Vy, several other agents took me into another room (one of the agents named Minh who had interrogated me on July 1st, 2011 and evening of July 2nd, 2012). When Thuc Vy walked out of the next door, they forced her into my room. Our health conditions are so down due to the interrogations and harassment during the past several days, especially Thuc Vy, so I requested that they let Thuc Vy go to hospital for check up. However, they ignored us and continued to videotaped us while we were so frustrated and exhausted.

While Thuc Vy and I tried to leave the police station, suddenly a bunch of police and secret service agents, including some of the Quang Nam Province agents (which Thuc Vy recognized one Quang Nam agent named Thai) appeared. They violently dragged Thuc Vy into a 12-seat van with license plate number 92 (register code for Quang Nam Province) and drove away. I ran after them, but was forcely held back down by five or six other agents.

When I went home, a bunch of police agents, both with and without uniforms, including local police agents and Quang Nam agents, followed me into my house. They read a notice that Thuc Vy must pay a penalty of 85 million Dong Meanwhile, they searched and took away my computer and Thuc Vy's brother-in-law's computer, my phone and his phone, without any receipts or documentation. We protested but they were so overbearing and aggressive.

I want to expose these acts of harassment and violations of the laws of Co Giang Police Department, Tan Quy Police Department, and Quang Nam Police Department. Especially Tan Quy Police Department has to be responsible for the missing of Thuc Vy.

I urge everyone to help us to distribute this letter. Right now I do not have any infos of Thuc Vy's whereabout. Her phone (0905 154708) is disconnected. My family and I are very concerned and worry for her safety. Her health condition has already been weak and she already has a doctor appointment on July 5th, 2012 for blood lab works and internal checkup scans.

Thank you very much.

Sincerely,

Thuc Vy's husband

Le Khanh Duy

Link:
http://phonglan1.multiply.com/journal/item/994/Exposing-acts-of-harassment-and-law-violation-of-Co-Giangthanks.gifolice-Department-Tan-Quythanks.gifolice-Department-and-Quang-Namthanks.gifolice-Department
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #102 - 05. Jul 2012 , 08:11
 

Công an Quảng Nam đã buộc phải thả Huỳnh Thục Vy


...

Dân Làm Báo - Tin cập nhật tối 5/7/2012: Công an Quảng Nam đã buộc phải thả Huỳnh Thục Vy

Lúc 21h40, ngày 5/7/2012: Trao đổi với Dân Làm Báo, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn cho biết: Khoảng hơn 9h tối, cơ quan CA đã áp giải Huỳnh Thục Vy về địa phương. Tuy nhiên, dường như những viên an ninh e ngại phải đối mặt với gia đình nên họ đã thả Vy xuống giữa đường cách nhà vài trăm mét, sau đó Vy tự đi bộ về đến nhà.

Hiện tại, sức khỏe Huỳnh Thục Vy rất yếu và mệt, khuôn mặt gầy gò. Đây là hậu quả của việc hành hung, trấn áp có hệ thống của cơ quan an ninh TP. HCM và Quảng Nam. Gia đình dự định sẽ đưa Huỳnh Thục Vy đi khám sức khỏe trong thời gian sớm nhất. Được biết, tinh thần Vy vẫn rất mạnh mẽ, cô luôn tỏ ra lạc quan và tin tưởng vào con đường đã chọn.

Thay mặt cho gia đình, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn gửi lời biết ơn chân thành đến tất cả các bạn, những người đã quan tâm, lo lắng và lên tiếng cho Huỳnh Thục Vy.
...

Huỳnh Thục Vy và anh Lê Khánh Duy dự định
tổ chức đám cưới vào tháng 8 năm nay

* Lúc 21h30, ngày 5/7/2012, anh Lê Khánh Duy, chồng Huỳnh Thục Vy thông báo trên Facebook:

Trong niềm vui và tri ân, tôi xin thông báo: Công An Quảng Nam đã buộc phải thả Huỳnh Thục Vy về nhà.

Cho tôi được bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đến toàn thể các bạn, trong hơn một ngày qua đã quan tâm, chia sẻ, động viên giúp đỡ tôi và gia đình, nhằm gây áp lực và tố cáo hành vi bắt người trái pháp luật và phi nhân của công an.

Một lần nữa, thay lời cho Thục Vy và gia đình, tôi xin chân thành cảm ơn các bạn.

Chúc các bạn sức khỏe và an lạc cùng với một niềm tin vững chắc trên hành trình công lý nhằm đấu tranh cho một Việt Nam, tự do và thịnh vượng.

HOÀNG SA - TRƯỜNG SA - VIỆT NAM

*
Tin cập nhật lúc 21h00, ngày 5/7/2012: Lúc 14 giờ chiều nay, cô ruột của Huỳnh Thục Vy là cô Huỳnh Thị Thu Hồng có đến trụ sở CA Tỉnh Quảng Nam để hỏi thăm tin tức. Người trực tiếp tham gia bắt giữ Huỳnh Thục Vy tại Sài Gòn là trung tá an ninh tên Phạm Trung Phương đã lẩn tránh không gặp người nhà với lý do: Cô Hồng đến gặp không có giấy mời.

Khi chuẩn bị ra về, một viên an ninh dưới quyền trung tá Phương thông báo họ “không bắt Huỳnh Thục Vy, gia đình muốn hỏi thì vào Sài Gòn mà hỏi”. Cũng cần nhắc lại, ngày hôm qua, 4/7, khi luật sư đến trụ sở CA Phường Tân Quy, Quận 7 để hỏi tin tức thì được trả lời: Phía CA Phường Tân Quy chỉ làm nhiệm vụ trung chuyển, muốn hỏi tin tức thì ra Quảng Nam để gặp an ninh.

Khoang 19 giờ tối nay, một viên an ninh khác tại CA tỉnh Quảng Nam (người này thường xuyên làm việc với gia đình Huỳnh Thục Vy) có gọi điện thoại thông báo với nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn với nội dung: An ninh Quảng Nam có bắt giữ Huỳnh Thục Vy, lát nữa sẽ áp giải Vy về. Tuy nhiên, sau đó gia đình có gọi lại nhiều lần, nhưng viên an ninh này không bắt máy. Khi bản tin này được đưa lên đã là 21 giờ tối, 5/7, gia đình vẫn không có tin tức gì thêm.

Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn, bố của bạn Huỳnh Thục Vy cho biết: "An ninh Quảng Nam đã lừa gia đình tôi, không biết họ đang âm mưu gì mà lại làm cái việc đốn mạt như thế! Hiện giờ tôi cảm thấy bất an, cháu Vy rất cần sự giúp đỡ. Mong dư luận hãy quan tâm, lên tiếng để cháu được an toàn".

*
Tin cập nhật lúc 12 giờ trưa, ngày 05/07/2012: Đến thời điểm này, đã quá 24 tiếng kể từ lúc Huỳnh Thục Vy bị bắt cóc mất tích, tuy nhiên anh Lê Khánh Duy (chồng Vy) cho biết đến nay gia đình vẫn không nhận được tin tức gì.

Anh Duy kể lại, sau khi vợ bị CA Quảng Nam bắt cóc, một viên an ninh đã lớn tiếng hăm dọa:

"Tao nói với mày, con Vy nó hết cơ hội làm lại cuộc đời rồi, nó muốn con nó phải sống trong xã hội thế này thế nọ. Tao chắc với mày, biết nó có thể còn đẻ được nữa hay không".

Huỳnh Thục Vy bị bắt trong tình trạng sức khỏe suy nhược do bị CA hành hung dã man hôm 1/7.

*
Tin cập nhật lúc 19h00, ngày 04/07/2012: Ông Huỳnh Ngọc Tuấn, bố của bạn Huỳnh Thục Vy cho biết:  Chiều nay, gia đình đã nhờ luật sư Nguyễn Thanh Lương đến CA Phường Tân Quy, Quận 7 để hỏi tin tức thì được trả lời: Phía CA Phường Tân Quy chỉ làm nhiệm vụ trung chuyển, muốn hỏi tin tức thì ra Quảng Nam để gặp an ninh.

CA sau đó đã ập đến nhà của anh Lê Khánh Duy (Chồng Huỳnh Thục Vy) để cướp đi 2 máy laptop, điện thoại và nhiều đồ đạc khác.

Huỳnh Thục Vy bị bắt giữ trong tình trạng sức khỏe rất yếu, liên tục trong nhiều ngày qua cô phải đi bệnh viện. Cũng cần phải nhắc lại, hôm 1/07, Vy và gia đình bị CA bắt giữ trái phép, cô đã bị đánh đập, hành hung đến mức xuất huyết ngay trong đồn CA.
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #103 - 07. Jul 2012 , 17:40
 
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #104 - 07. Jul 2012 , 17:46
 
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #105 - 29. Aug 2012 , 08:13
 
Tòa án Ninh Thuận y án sơ thẩm đối với ông Phan Ngọc Tuấn



...

Nhật Khuê (Danlambao) - Ngày 29.8.2012 tại thành phố Phan Rang Tháp Chàm, tòa án tỉnh Ninh Thuận tuyên y án 5 năm tù giam đối với ông Phan Ngọc Tuấn. Ông Tuấn là truyền đạo thuộc hệ phái Tin lành Lutheran. Ông bị kết án tuyên truyền, rải truyền đơn chống phá chính quyền cộng sản theo điều 87 Bộ luật hình sự.

Cũng giống như phiên xử sơ thẩm, trong phiên phúc thẩm ngày 29.8.2012 ông Phan Ngọc Tuấn không có luật sư bào chữa.

Nhưng khác phiên sơ thẩm ở chỗ lần này ông Tuấn đã phản ứng quyết liệt tại phiên phúc thẩm. Ông Tuấn không chấp nhận bất cứ cáo buộc nào và tuyên bố không xin khoan ông vì ông chẳng những vô tôi mà là dân oan và đi giúp dân oan tìm công lý.

Phiên xử phúc thẩm chỉ có duy nhất bà Nguyễn Thị Ngụ, vợ ông Tuấn vào tham dự. Mẹ già, em gái, và 2 con của ông Tuấn bị cấm tham dự phiên tòa này, dù trong phiên xử sơ thẩm con trai ông Tuấn tên Phan Nguyễn Ngọc Tú xuất hiện với tư cách là người làm chứng và có nghĩa vụ liên quan. Nhưng phiên xử này anh Tú, 24 tuổi con trai của ông Tuấn bị cấm tham dự

Trước 1 tháng nay, an ninh của tỉnh Ninh Thuận đến nhà dụ dỗ lẫn hăm dọa gia đình ông Tuấn là khuyên ông Tuấn rút đơn kháng án thì họ sẽ bồi thường thiệt hại cho gia đình và giảm án cho ông Tuấn. Họ răn đe vợ con của ông Tuấn không được liên hệ với các phần tử "chống đảng và nhà nước", họ cấm gia đình ông Tuấn trả lời phỏng vấn của các đài báo nước ngoài. Nhưng kết quả tại phiên tòa hôm nay trái ngược những hứa hẹn của an ninh tỉnh Ninh Thuận.

Ông Phan Ngọc Tuấn cùng thuộc hệ phái với mục sư Nguyễn Công Chính trên Gia Lai. Trong chuyên án tấn công hệ phái Lutheran của giám mục Trần Thanh Vân ở California đang hoạt động tại Việt Nam thì an ninh đang truy lùng nhiều người khác. Một số người thuộc hệ phái này đã may mắn trốn thoát và đang được UNHCR bảo vệ.

Trong tháng 9.2012 sẽ có 3 nhà dân chủ được mãn hạn tù là ông Phạm Văn Trội , Nguyễn Văn Túc ở Hà Nội và bà Phạm Thanh Nghiên ở Hải Phòng. Dù chỉ còn 1 vài tuần sau ngày 2.9 nhưng cộng sản vẫn trả thù họ bằng cách giam cho đủ số ngày tù, không giảm 1 ngày tù nào.

Nhật Khuê
danlambaovn.blogspot.com


Đơn kháng cáo bị bác, ông Phan Ngọc Tuấn bị 5 năm tù

Quỳnh Chi (RFA) - Tòa phúc thẩm tỉnh Ninh Thuận hôm nay giữ nguyên phán quyết năm năm tù giam của tòa sơ thẩm hồi tháng Sáu đối với nhà truyền đạo Tin Lành Lutheran Phan Ngọc Tuấn, bị cáo buộc tội phân phát truyền đơn chống phá nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Không xin khoan hồng chỉ đòi xét sử công bình

Tòa phúc thẩm xét lại đơn kháng cáo của ông Phan Ngọc Tuấn khởi sự lúc 10 giờ và kết thúc vào lúc 11 giờ sáng nay.

Từ thành phố Phan Rang Tháp Chàm tỉnh Ninh Thuận, vợ ông Phan Ngọc Tuấn, bà Nguyễn Thị Nụ báo cho biết:

Vẫn y án sơ thẩm năm năm tội chống phá nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Chúng tôi không làm đơn kháng án được mà ông xã tôi trong tù làm đơn kháng án thôi. Đọc cáo trạng thì họ hỏi ông xã tôi thì ông trả lời trước tòa là ông không có xin khoan hồng mà xin tòa xem xét sự công bình vì ông đi đấu tranh đi chống tham nhũng chứ ông không có sai phạm. Ông chỉ yêu cầu tòa xem xét công bình thôi.

Cách đây mấy ngày tôi lên thăm thì ông nói không có luật sư, họ phán quyết thế nào tôi vẫn kháng cáo lên giám đốc thẩm và chủ tịch nước. Họ không có báo ngày nào xử, tôi lên gặp ổng thì mới biết ngày 29 là hôm nay xử.

Ông trả lời trước tòa là ông không có xin khoan hồng mà xin tòa xem xét sự công bình vì ông đi đấu tranh đi chống tham nhũng chứ ông không có sai phạm. Ông chỉ yêu cầu tòa xem xét công bình thôi

bà Nguyễn Thị Nụ

Ông Phan Ngọc Tuấn là truyền đạo thuộc giáo phái Tin Lành Lutheran, cư ngụ tại thành phố Phan Rang, Tháp Chàm, tỉnh Ninh Thuận, bị bắt ngày 10 tháng Tám 2011 tại quận 8 thành phố Hồ Chí Minh khi tìm cách đi tránh sự canh gác và theo dõi gắt gao của công an địa phương vì những hoạt động có tính cách chống tham nhũng và đòi quyền lợi cho công nhân tại công ty xử lý thu gom rác thải Nam Thành mà vợ ông , bà Nguyễn Thị Nụ, là công nhân quét rác trong công ty đó.

Từ năm 2006, vì nhận thấy chế độ bảo hộ lao động đối với chất độc hại cũng như chế độ bảo hiểm bị cắt xén, ông Phan Ngọc Tuấn cùng vợ đứng ra tranh đấu quyền lợi cho khoảng năm trăm công nhân trong công ty Nam Thành, dẫn tới việc một số công nhân bị trù dập và bà Nguyễn Thị Nụ bị sa thải sau đó.

Ông Phan Ngọc Tuấn và vợ tiếp tục làm đơn khiếu nại, cùng lúc kết hợp với đơn kiện người cháu ông ở Bình Thuận bị xe cán chết mà chưa được bồi thường thỏa đáng.

Vác đơn đi kêu nhiều cửa không có kết quả, ông Phan Ngọc Tuấn thảo tờ rơi phân phát cho mọi người, tố cáo việc làm ông cho là sai trái của cán bộ viên chức địa phương:

Sự thật là vợ chồng tôi đi kiện cáo để đòi lại quyền lợi cho tôi và công nhân công ty Nam Thành, Ninh Thuận. Cho đến bây giờ tòa chỉ xét xử cái khúc từ 2011, nói là ông rải truyền đơn khích động chống phá. Nhưng mà ông thì yêu cầu là xét xử công bình từ đầu đến cuối bắt nguồn từ công ty Nam Thành. Toàn bộ là năm trăm công nhân kể cả nhà máy và công nhân quét đường mà chỉ mình tôi đứng ra đấu tranh.

Trên đài thì tôi nói sự thật, mong đài phát ra sự thật y như lời tôi nói vì tôi rất là sợ, gia đình tôi như vậy rồi con cái tôi nữa, tôi rất lo.

Sau khi phiên phúc thẩm hôm nay chấm dứt và vẫn giữ nguyên mức năm năm tù đối với ông Phan Ngọc Tuấn, giám đốc chuyên trách Đông Nam Á của Human Rights Watch ở Thái Lan, ông Phil Robertson, phát biểu ông lấy làm tiếc về kết quả phiên phúc thẩm này vì việc làm của ông Phan Ngọc Tuần chỉ là cố gắng bênh vực quyền lợi cho người lao động cũng như chỉ rõ hành động sai trái từ những người có quyền thế ở địa phương:

Bản án giữ nguyên chứng tỏ Việt Nam không khoan nhượng trước bất cứ một quan điểm nào trái ngược với những điều mà chính phủ muốn người dân phải nghe và phải tin như thế.

Quỳnh Chi
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/5year-for-missio-pntuan-08292012061838.ht...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #106 - 18. Sep 2012 , 19:24
 

Phạm Thanh Nghiên - Biển vẫn còn réo gọi


...

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Những ngày trước khi vào tù Nghiên viết:
"Chúng ta, không những phải nỗ lực lấy lại những gì đã mất, mà còn phải ngăn chận những gì sẽ mất trong tương lai. Một người, chúng ta sẽ không thành công. Một ngày, một tháng, một năm là quá ngắn để đạt được mục đích. Nhưng với nhiều công dân Việt Nam, bằng trách nhiệm, lương tâm và lòng yêu nước, bằng chiều dài cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ thành công trong việc tiếp nối sự nghiệp cứu nước và giữ nước của tiền nhân."


4 năm trôi qua. Không phải 1 ngày, 1 tháng, 1 năm nhưng ròng rã 4 năm trời Nghiên đã âm thầm trả giá cho trách nhiệm, lương tâm, lòng yêu nước và một chiều dài cuộc sống của Nghiên.

Ngày hôm nay, Nghiên lại trở về trong vòng tay yêu thương của Mẹ, gia đình, bạn bè thân thương. Trở về để làm Nghiên thấp thỏm, hồi hộp, không ăn không ngủ được trong chờ đợi - như lời Nghiên nói.

4 năm dài nhưng vẫn còn đó cô gái mà khi vào tù "cân chi li ra cũng chưa được 36 kilo" ra tù vẫn còn nguyên vẹn ý chí sắt đá và lòng trung kiên với lý tưởng của mình:

"Những gì tôi đã tranh đấu, đã làm trước kia tôi khẳng định là chính nghĩa, là đúng, xác định con đường của mình là chính đáng, là đúng thì mình vẫn tranh đấu, bởi vì tôi quan niệm rằng những người vì dân tộc mình là tranh đấu thì sẽ không bao giờ thất bại nếu mình không lùi bước. Vì những giá trị tự do, vì những giá trị công bằng thì mình không bao giờ thất bại cả..."


Xin mở rộng vòng tay chào đón người con gái xứ cảng hoa Phượng với nhiều thương yêu và cảm phục.

Nhớ hôm nào Nghiên lặn lội đến với ngư dân nghèo khó Thanh Hóa, những người dân hiền hòa, bám biển của Hoằng Trường và Hòa Lộc đang khóc thầm vì máu mủ ruột thịt của mình bị cướp đi bởi hải tặc mang tên đồng chí Lạ. Lúc ấy, chưa có những màn "góp đá Trường Sa", chưa có bài ca "vì biển đảo quê hương", chưa có những vở tuồng "điểm tựa của ngư dân" của đảng, của nhà nước, của dàn đồng ca tuyên giáo. Chỉ có Nghiên, người con gái gầy gò, nhỏ bé của xứ cảng Hải Phòng đã đến, đã khóc cùng đồng bào của mình. Lúc chia tay, Nghiên trao cho những gia đình ngư dân khốn khó vài món quà nhỏ bé. Thế mà Nghiên vẫn gọi phôn cho những người bạn hảo tâm để gia đình ngư dân trò chuyện với họ, cho biết đã nhận quà từ họ và Nghiên chỉ là người chuyển giao. Hành động đơn giản đó là một trong nhiều góc cạnh nói lên vóc dáng nhân cách của Nghiên.

Ngày Nghiên bị bắt, bạn bè lo lắng vô cùng. Tinh thần và ý chí của Nghiên thì bạn bè đều đã biết, không phải lo lắng nhiều cho Nghiên. Nhưng thể xác của Nghiên, người bạn 36 kilo này làm sao chịu nỗi 4 năm tù đày. Đêm Nghiên đón giao thừa đầu tiên trong tù, nghĩ đến Nghiên tôi loay hoay với những câu thơ vô nghĩa:

em về giữa bốn thước vuông
thằn lằn chắt lưỡi: ngồi đây làm gì?
trả lời: tọa kháng tại gia
người ta không chịu nên mời vào đây
con ruồi rớt giữa bàn tay
đậu lên nỗi nhớ chưa quen đêm ngày
ở ngoài ma quỷ vây quanh
trong này yên ắng chỉ ruồi với em...

Bốn năm trước, Nghiên về giữa bốn thước vuông vì "dám" biểu tình yêu nước ngay trong nhà của mình để bày tỏ thái độ chính đáng trước quân xâm lược. Trong suốt thời gian Nghiên bị người ta mời vào đây ấy:

Biển đảo vẫn tiếp tục dậy sóng.
Mười mấy cuộc biểu tình thể hiện lòng yêu nước vang lên trên đường phố Sài Gòn, Hà Nội.

Ngư dân vẫn bị cướp bóc, bắt giam trên vùng biển đảo của tổ tiên.
Những cuộc xuống đường bảo vệ biển đảo bị chào đón bởi gót giày, nắm đấm, xe buýt, đấu tố và trại phục hồi nhân phẩm.

Lãnh đạo vẫn cúi đầu với những câu thần chú quan hệ Việt Trung là di sản nghìn đời để lại cho thế hệ mai sau, hữu nghị Việt Trung không thể bị ảnh hưởng bởi vấn đề biển Đông. Và trước những vây hãm, chèn ép, Trịnh Kim Tiến, chị Bùi Hằng, chị Trần Thị Nga cũng đã có lần như Nghiên - phải biểu tình thể hiện lòng yêu nước tại gia.

4 năm trôi qua...
Chắc hẳn Nghiên đã già đi trông thấy.
Đất nước này cũng đã già đi,
khô héo và bệnh tật bởi những con ký sinh trùng bên trong nội tạng
và bầy muỗi hút máu từ bên ngoài.
Chúng ta, bạn bè của Nghiên - tất cả đều đã già đi trong khoảnh khắc 4 năm ấy.

Đêm giao thừa năm xưa, nhớ đến Nghiên, lúc ấy không biết mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi giây phút Nghiên làm gì, nghĩ gì. Bây giờ được nghe Nghiên nói:

"Nhà tù quả thật là một điểm lý tưởng để có thể tích lũy được những hiểu biết về cộng sản, có thể giúp chúng ta nhìn rõ hơn về bộ mặt của chế độ".


Mới biết nhà tù đã "cho" Nghiên thêm được vài kilo. Và nhà tù, như bạn bè của Nghiên biết chắc, biết rõ, vẫn không giam nỗi ý chí
"Những gì tôi đã tranh đấu, đã làm trước kia tôi khẳng định là chính nghĩa, là đúng, xác định con đường của mình là chính đáng..
." của Nghiên.

Đêm giao thừa năm ấy, nghĩ đến Nghiên và người mẹ của Nghiên trong căn phòng cứ mãi rộng rinh thêm, tôi nghĩ đến những em thơ, những số phận mẹ con, và những mãnh đời héo hắt:

Thuở ấy. Mẹ thiếu nữ 18.
Mẹ đi lấp hố bom. Mẹ Trường Sơn tải đạn. Mẹ đào hầm địa đạo. Mẹ sinh bắc tử nam.

Ngày ấy. Mẹ tuổi con gái chưa chồng, ôm mơ ước những đứa con khôn lớn, được sống đời con người. Không như đời mẹ.

Đêm nay. Con của Mẹ 18.
Ngồi bán mực nướng ở quán bia Xiêm Rệp.
Lẻo đẽo trước tiệm uốn tóc làng Việt Nam - Svay Pak mời khách mua dâm.
Mặc váy ngắn đứng bán trầu trong những lồng kính đèn màu đêm Taoyuan.
Co mình nằm dưới người đàn ông không răng ở con hẻm Chung Li.

Đêm nay. Những đứa con của Mẹ, tuổi con gái không chồng, ôm mơ ước những đứa con đừng bao giờ có. Để không như đời Mẹ bây giờ.

Và đêm nay.
Có Nghiên của Mẹ già đi một tuổi.
Nằm yên trò chuyện với chú thằn lằn đơn độc.
Miên man kể về ước mơ cho bầy con của những bà Mẹ đang còn năm, sáu tuổi.

Đêm nay.
Có Mẹ già đi mười tuổi.
Buổi sáng buổi trưa buổi chiều buổi tối,
gian nhà cứ mãi rộng rinh thêm.


Hôm nay gian nhà rộng rinh thêm đó trong suốt hơn 4 năm qua thôi còn hiu hắt. Mẹ Lợi đã có con gái Nghiên trong vòng tay. Buổi sáng mẹ ra vườn hái rau sẽ có con gái bên cạnh mẹ. Nhưng chắc chắn rằng bình an như rau cỏ sẽ khó mà đến được với Nghiên khi đất nước đang hấp hối bởi thù trong giặc ngoài và biển Đông vẫn đang dậy sóng, uất ức biển ta ơi vẫn réo gào.

Sẽ khó mà tìm được bình an trong bất hạnh của dân tộc.

Sẽ càng khó hơn vì đó là Nghiên - người con gái thân yêu của mẹ Lợi và mẹ Việt Nam chỉ biết ngẩng mặt không biết cúi đầu, chỉ biết đứng không biết quỳ.

4 năm...

Vẫn còn đó nguyên vẹn dáng đứng gầy gò nhỏ bé nhưng kiên cường như núi của Phạm Thanh Nghiên.

Đứng lên để đem mây ngàn trở về sông núi cũ.
Đem ý chí xây dựng lại núi hùng sông tráng.
Đem khát vọng xua đi bóng mây đen trên vòm trời tổ quốc đến cho nhiều người.
Đem ươm mầm để một ngày cây xanh đổ bóng mát hiền cho thế hệ đàn em.

Vẫn còn đó, với Nghiên, với bạn bè những đêm nhìn mây trắng bay từ góc tối nhà tù - nhỏ hoặc lớn  - cùng nhau nuôi dưỡng khát vọng ngày mai sẽ là những ngày nhìn trời xanh trong biếc với những cơn mưa rào tưới mát cỏ xanh, trên một đất nước toàn vẹn, người và người thương yêu nhau trong tự do, dân chủ và công bằng.

Ngày đó còn xa.

Ngày hôm nay, gần gũi, chúng ta đã có lại được Phạm Thanh Nghiên.


Vũ Đông Hà
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #107 - 18. Oct 2012 , 21:13
 
Viết cho hai nhạc sỹ yêu nước trước phiên tòa của những kẻ bán nước xét xử người yêu nước



...

Quỳnh Trâm Việt Nam (Danlambao) -
Hãy quy tụ về Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 năm 2012 để biến ngày những kẻ bán nước xét xử người yêu nước thành ngày hội non sông, để Sài gòn được trở lại với tên gọi muôn thuở của mình, giờ đây toàn dân Việt Nam đã mạnh dạn xác quyết rằng đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam, nhất định không phải là của đảng cộng sản. Nhạc sỹ yêu nước trẻ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, những Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Cù Huy Hà Vũ… là cháu con của Lê Lợi, Quang Trung, của Hưng Đạo, Phi Khanh, của Bà Trưng, Bà Triệu… là những tinh hoa của giống nòi Lạc Việt, họ không phải là những kẻ bán nước buôn dân. Những trang sử vàng của dân tộc Việt sẽ ngàn đời ghi tên của họ, bởi lịch sử đã sản sinh ra họ để họ làm nên lịch sử cho giống nòi Lạc Việt...

*

Hôm 16 tháng 10 vừa qua, tòa án nhân dân Thành Phố vừa thông báo sẽ đưa hai nhạc sĩ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình ra xét xử tại Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 sắp tới, với tội danh mà cơ quan an ninh điều tra đã quy kết cho 2 nhạc sỹ yêu nước này là “tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, theo khoản 2 điều 88 Bộ luật hình sự của nhà nước cộng sản Việt Nam.”

Nhiều người Việt trong và ngoài nước bắt đầu biết đến hai nhạc sỹ trẻ tuổi yêu nước Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình sau những cuộc biểu tình của những người yêu nước ở quốc nội phản đối hành động gây hấn của tà quyền Trung Cộng đối với việc cưỡng chiếm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam cũng như nhiều vụ đâm chìm tàu của ngư dân Việt, bắt giữ ngư dân đòi tiền chuộc, trấn cướp ngư cụ, hải sản và bắn giết ngư phủ Việt Nam. Những ca khúc nói lên nỗi lòng ưu tư của của hai nhạc sỹ trẻ đối với quê hương đất nước và dân tộc trước hiểm họa mất nước và trước sợ thờ ơ của nhà cầm quyền trước hiểm họa này là bằng chứng để tòa án của nhà cầm quyền cộng sản kết các anh tội tuyên truyền chống nhà nước.

Cả hai nhạc sỹ Trần Vũ Anh Bình và Việt Khang đều sinh ra khi quê hương đã không còn tiến súng, các anh lớn lên khi đất nước đã thanh bình để không còn phải nghe tiếng đại bác ru đêm, không còn phải nhìn thấy:

“Xác người nằm trôi sông, phơi trên ruộng đồng.
  Trên nóc nhà thành phố, trên những đường quanh co.
  Xác người nằm bơ vơ, dưới mái hiên chùa.
  Trong giáo đường thành phố, trên thềm nhà hoang vu”...

Cùng thế hệ với chúng tôi, Anh Bình, Việt Khang đều được hấp thu nền giáo dục XHCN rằng phải

“Yêu tổ quốc, yêu đồng bào
Học tập tốt, lao động tốt
Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt
Giữ gìn vệ sinh thật tốt
Khiêm tốn, thật thà và dũng cảm”

Rằng “Yêu nước phải gắn liền với yêu chủ nghĩa xã hội”.

Và rằng “Có sách mới áo hoa ấy là nhờ ơn đảng ta… Vui tung tăng hoan ca có đảng cuộc đời nở hoa…” Vâng, mỗi ngày đều đặn trong tuần, suốt mỗi niên khóa học, thế hệ chúng tôi đều được “đảng và bác” nhồi sọ như vậy về tình yêu nước, yêu đảng và yêu “bác” Hồ. Vậy hà cớ gì Việt Khang và Anh Bình lại “tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”?

Tôi xin khẳng định rằng không hề có bất kỳ một “thế lực thù địch” nào lôi kéo, kích động những người thuộc thế hệ 7X chúng tôi cả mà đó chính là những trải nghiệm trong cuộc sống thường ngày của chúng tôi: Cảnh hàng ngàn dân oan hàng ngày đến trước các cơ quan công quyền để khiếu kiện vì bị những kẻ cường hào ác bá đoạt nhà, cướp đất. Đó là cảnh hàng ngày vẫn đập vào mắt chúng tôi với hàng trăm cụ già, thiếu phụ và cả những trẻ em đang ở độ tuổi cắp sách đến trường nhưng lại phải sống kiếp cái bang, phải dãi dầu mưa nắng đeo bám các du khách, chèo kéo, van lơn để được nhận những đồng tiền bố thì cũng với thái độ rẻ khinh...

Chúng tôi đau xót không chỉ cho những mãnh đời đói nghèo, bất hạnh đó, mà chúng tôi đau xót cho cả dân tộc này, tại sao, vì đâu đã dựng nước đã giữ giữ nước bốn ngàn năm rồi mà đất nước cứ phải nhược tiểu, nghèo hèn, dân chúng cứ phải đói rách lầm than? Sao từ quan chức chính phủ cho đến thảo dân bần cùng trong xã hội đều phải sống đời ăn mày, sống kiếp ăn xin, cầu cạnh ngoại bang?

Đó là những trải nghiệm của chúng tôi khi cuộc sống hàng ngày cứ đầy dẫy trên mặt báo những trang tin về các công nhân, viên chức, những sinh viên học sinh cho đến những bà đồng nát, những nông dân trong buổi nông nhàn bị công an bắt quả tang khi đang trai trên gái dưới tại nhà hàng này, khách sạn nọ khi đang hớp tác mua bán dâm, bởi đâu, vì ai?

Đó là những trải nghiệm của chúng tôi trong cuộc sống hàng ngày về những cảnh người dân thấp cổ bé họng bị các lực lượng công an đánh đập hành hung, trấn lột mà không ít nhưng người bị câu lưu đến đồn công an để thẩm cung, rồi hôm sau được trả lại cho gia đình bằng một xác chết đã tím bầm, tanh lạnh.

Đó là những trải nghiệm của thế hệ chúng tôi về những phiên tòa mà cán cân công lý chỉ nghiêng về kẻ mạnh, nghiêng về phía kẻ nắm quyền, bị cáo là những dân lành vô tội, những người yêu nước thương nòi, xót đau cho quê hương điêu tàn cho dân tộc lầm than cho sơn hà nguy biến. Dĩ nhiên, nhiều người hay gần như cả dân tộc Việt Nam phẫn nộ trước cảnh lộng quyền và bạo ác đó, nhưng mỗi người có một tầng bậc xúc cảm khác nhau để có những kiểu phản ứng khác nhau, có người chỉ lặng im trong niềm đắng cay sâu thẳm trong lòng, có người sôi giận đến tím ruột bầm gan, nhưng họ không biết phải bày tỏ thế nào, bởi họ biết rằng những nhà tù những trại những xà lim những ngục tối được xây dựng khắp nơi đang đón chờ những người khác tiếng nói với nhà cầm quyền mà cùng tâm tư tình cảm với những người yêu nước. Và cũng có nhiều người chẳng bày tỏ điều gì nhưng không phải là họ không có lòng hờn căm hay không biết phẫn nộ… chỉ bởi họ quá ngán ngẩm mà không biết phải nói gì…

Riêng Anh Bình và Việt Khang có được những ân tứ đặc biệt để nói thay cho triệu triệu đồng bào về nỗi lòng của họ đối với đất nước, với quê hương. Tội gì? Tội yêu nước thương dân? Tội trăn trở ưu tư khi bao người dân vô tội chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu? Tội đã không làm ngơ trước ngoại xâm? Tội đã đứng lên đáp lời sông núi? Tội kêu gọi già trẻ gái trai giơ cao tay chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước Việt Nam? Hay Việt Khang đã có tội khi anh không thể ngồi yên khi Việt Nam đang ngả nghiêng? Hay Việt Khang đã phạm tội anh tiên nghiệm được rằng dân tộc Việt Nam sắp phải đắm chìm một ngàn năm hay triền miên tăm tối? Sao xuống đường để tỏ bày tình yêu quê hương, dân tộc lại bị giam cầm? Hay Việt Khang đã phạm pháp thì tiên nghiệm được rằng cháu con chúng ta sẽ là một thế hệ người Việt không cội nguồn khi thế giới đã không còn hai tiếng Việt Nam?

Còn nghịch lý nào hơn thế nữa không trên đất nước này khi yêu nước là có tội, khi lên tiếng khẳng định chủ quyền biển đảo của tổ quốc là bị tù đày? Khi xuống đường phản đối quân xâm lược đang lấn chiếm lãnh thổ lãnh hải của quê hương và đang bắn giết đồng bào mình là bị đạp vào mặt, bị bắt bớ giam cầm? Sao nhà tù lại giành cho người yêu nước và công lý lại thuộc về những kẻ bán nước buôn dân? Sao những kẻ mãi quốc cầu vinh lại được quyền xét xử và kết tội những nhà ái quốc?

Dân tộc Việt Nam, 90 triệu đồng bào Việt nam còn có thể tiếp tục im lặng, làm ngơ, vô cảm được nữa không trước cái hung ác của bạo quyền? 90 triệu đồng bào Việt Nam còn có thể tiếp tục nhắm mắt, bưng tai để cho cái ác lại cứ đắc thắng trước cái thiện nữa hay không?

Liệu nhà nước cộng sản Việt Nam có đủ số lượng nhà tù nhỏ để giam cầm cả 90 triệu dân không? Liệu những “thanh gươm bảo vệ chế độ” có đủ khả năng để tận diệt hết cả 90 triệu người dân yêu nước hay không? Liệu đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam có dám biến Sài gòn ngày 30 tháng 10 năm 2012 thành một Thiên An Môn của ngày 04 tháng 6 năm 1989 hay không?

Đã đến lúc toàn dân Việt đứng lên đáp lời sông núi!
Đã đến lúc toàn dân Việt sống thật với chính mình,
Đừng sợ những gì cộng sản làm mà hãy làm những gì cộng sản sợ!


Hãy quy tụ về Sài Gòn vào ngày 30 tháng 10 năm 2012 để biến ngày những kẻ bán nước xét xử người yêu nước thành ngày hội non sông, để Sài gòn được trở lại với tên gọi muôn thuở của mình, giờ đây toàn dân Việt Nam đã mạnh dạn xác quyết rằng đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam, nhất định không phải là của đảng cộng sản. Nhạc sỹ yêu nước trẻ Việt Khang, Anh Bình, những Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Cù Huy Hà Vũ… là cháu con của Lê Lợi, Quang Trung, của Hưng Đạo, Phi Khanh, của Bà Trưng, Bà Triệu… là những tinh hoa của giống nòi Lạc Việt, họ không phải là những kẻ bán nước buôn dân. Những trang sử vàng của dân tộc Việt sẽ ngàn đời ghi tên của họ, bởi lịch sử đã sản sinh ra họ để họ làm nên lịch sử cho giống nòi Lạc Việt.


Ngày 19 tháng 10 năm 2012


Quỳnh Trâm Việt Nam
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #108 - 19. Oct 2012 , 23:56
 


Blogs Khắp Nơi, Lửa To Thiêu Đốt Kên Kên Độc Tài


...

<Lời Kêu Gọi của Blog Mười Sáu>

Lời Ngỏ:
Lửa Diên Hồng

Đồng bào ơi, đồng chí ơi  Smiley “nhớ copy & paste lời kêu gọi truyền thông này vô Blogs nhé” toàn thể giáo dân Công Giáo đã bắt đầu nhập cuộc, cùng bảo nhau mở Blogs ngày càng nhiều sau vụ Thái Hà và Tòa Khâm Sứ. Riêng các bạn du sinh và những nhà dân chủ trong nước, đã và đang tiếp tay đi dán khắp nơi rùi đó. Lửa Diên Hồng sùng sục sôi,  cháy to trên mạng.

“Lạy giời cho gió nổi lên,
Lửa to thiêu đốt kên kên độc tài….”
Việt Nam chưa có Tự Do Báo Chí thì làm sao tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ được??? Các nhà tranh đấu trong nước cứ lẫn quẫn hoài không lối thoát, chỉ trã lời báo đài hải ngoại thì làm được gì cs.? Muốn tranh đấu với cs. phải có sức mạnh quần chúng.  Muốn có sức mạnh quần chúng, cần có truyền thông, báo chí.  Sức manh truyền thông sẽ giật sập sự bưng bít, gian dối thông tin của cs. Thông tin thông thoáng đồng nghĩa với ngày tàn của độc tài, độc đảng. Qua vụ Thác Bản Giốc, Trường Sa, Hoàng Sa, ta thấy cả nước ngu ngơ, trong khi hải ngoại, ai cũng thấy rõ đất biển Việt Nam ngày càng mất dần vào tay người Trung Quốc.  Đảng cs. việt gian, giờ chỉ là những tên tham lam, hèn hạ, bán nước, cam tâm làm tay sai, thái thú cho Bắc Kinh, bè lũ bành trướng, kẻ thù ngàn năm của dân tộc.

Để làm được việc ngay lúc cấp bách này, người Việt trong ngoài nước  phải luôn đồng lòng cùng tẩy chay không nghe, không xem thứ thông tin xấu hổ một chiều của chúng. Ngoài ra, phải vận động, khuyến khích và cổ võ nhau mở rộng thông tin đa chiều. Bằng mọi phương cách, chúng ta loan truyền Sự Thật như làm báo chui, mở Blogs, rỉ tai, thư tín, truyền đơn, truyền thanh, truyền âm, truyền hình lên Yahoo, Paltalk, nhắn gửi qua phone, YouTube. Báo động, thông tin đi khắp nơi những cuộc biểu tình đó đây, chuyện tham nhũng, chuyện công an đánh đập dân oan, lãnh đạo bán đất, bán nước, … Toàn thể, tất cả mọi người dân đều trở thành phóng viên, chuyển tải những thông tin trung thực, đa chiều ngược xuôi đi khắp nơi, mọi lúc cho đến khi các cơ quan truyền thông, báo chí chính thống trong nước đứng dậy được và đồng hành trên vạn nẻo đường.

Ngàn người, triệu người, mỗi người, mỗi gia đình đều trở thành những chiến sĩ,  gia đình vận chuyển thông tin. Trong thời đại tin học đột phá, với những phương cách giản dị. Chúng ta còn chần chờ gì nữa mà không đồng lòng tiếp tay vận động, phổ biến cho đề nghị triệu người mở Blogs, nhà nhà mở Blogs, người người viết Blogs. Mỗi khi gặp nhau, tất cà mọi người VN trong ngoài nước câu mở đầu phải là: "thế nhà bác nói với các cháu mở Blogs chưa?” thay cho câu chào truyền thống. Những vị linh mục, các thày cũng dùng câu này để nhắc nhở tín hữu, phật tử của mình trước khi hành lễ, vận động ngay cả trong những buổi họp, sinh hoạt từ dân sự cho tới chính quyền, chi đảng bộ.

Blogs khắp nơi sẽ đánh lạc hướng bọn công an mạng (CAM), làm chúng bị phân tán, tăng thêm tính an toàn cho Bloggers, giảm áp lực cho nhiều ngàn phóng viên tài tử trong nước đang dùng Blogs để truyền bá thông tin trung thực. Phải làm ngay, đồng thời cùng tiếp tay phổ biến tin này đi khắp các diễn đàn. Việc tuy nhỏ nhưng khi mọi người sắn tay áo lên, nhập cuộc như tất cả những người Công Giáo đang cùng bảo nhau mở Blogs sau vụ Thái Hà và Tòa Khâm Sứ,  thì chúng ta đều biết là ngày mai tươi sáng đã ló dạng và ngày tàn của đcsVN càng nhanh tới.


NHẤT ĐỊNH PHONG TRÀO ĐẤU TRANH VÌ NHÂN QUYỀN, DÂN CHỦ CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM SẼ SỚM ĐƯỢC THÀNH CÔNG!

... ...


...


...

http://muoisau.wordpress.com/l%E1%BB%9Di-ng%E1%BB%8F/
Back to top
« Last Edit: 19. Oct 2012 , 23:58 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #109 - 11. Dec 2012 , 08:20
 


Tin thêm về người thanh niên phất cờ bị bắt tại Sài Gòn



...

Danlambao - Cuộc biểu tình chống TQ sáng chủ nhật, 09/12/2012 được châm ngòi bởi một người thanh niên phất cờ, mặc áo thể thao xanh sọc đỏ của đội bóng Barca. Khi cuộc biểu tình chấm dứt, nhiều nhân chứng nói rằng người thanh niên này đã bị công an bắt nguội và bị đánh đập thô bạo.

Ngay lập tức, nhiều người tỏ ra lo lắng, các thành viên mạng xã hội facebook bắt đầu loan tin và tìm kiếm thông tin về người thanh niên phất cờ này.

Tối cùng ngày, trang blog Khơi Nguồn Trí Thức của anh Nguyễn Hồ Nhật Thành (Paulo Thành Nguyễn) đã đăng tải bài 'Viết cho người anh em bị bắt'. Bài viết nhanh chóng được chia sẻ rộng rãi.

Khoảng một ngày sau đó, người thanh niên này đã gửi thư liên lạc với tác giả Paulo Thành Nguyễn. Được biết, người thanh niên này tên Lê Doãn Cường. Sau cuộc biểu tình, anh bị công an đánh đập và giam giữ tại trụ sở CA Phường Cầu Kho.

Một số nhân chứng cho biết, trong cuộc biểu tình hôm 9/12, anh Lê Doãn Cường đã bị một số công an thường phục âm mưu bắt giữ. Tuy nhiên, vì bị đông người phản ứng nên kế hoạch bắt người của CA không thành.

Sau đó, một số người tìm cách chở anh thoát khỏi vòng vây công an. Tuy nhiên, khi vừa đến ngã tư Pasteur và Nguyễn Du thì  khoảng 6-7 viên CA thường phục đến lôi kéo, đánh đập, giật điện thoại… rồi anh Cường bị giam tại Công An phường Cầu Kho, quận 1. Đến khoảng 4h chiều  cùng ngày, anh mới được thả ra về.

Dưới đây là bức thư của anh Lê Doãn Cường gửi cho anh Nguyễn Hồ Nhật Thành nói về tình trạng hiện nay:

Thư hồi âm của người anh em bị bắt

Anh Thành,

Viết cho anh vào lúc này đây khi thân thể rã rời, mệt mỏi, đau nhức… sau một đêm thao thức không ngủ chờ đợi cuộc tuần hành/biểu tình “Phản đối Trung Quốc xâm lược”, và một ngày vật vã với những bắt bớ, đánh đập, khai báo từ chính những người đồng bào mình mà chúng ta gọi là công quyền.

Đọc được bài viết của anh cùng những quan tâm, san sẻ, lo lắng từ mọi người trên cộng đồng mạng, thật tình tôi đã rơi nước mắt…

Giọt nước mắt của anh, giọt nước mắt của tôi, giọt nước mắt của tất cả chúng ta đã khóc cho quê hương Việt Nam trước những trấn áp, bạo ngược với người yêu nước nhưng lại ươn hèn, bạc nhược đối với kẻ thù.

Dù vậy, tôi vẫn tin rằng sẽ còn rất nhiều, nhiều người nữa luôn muốn được xả thân, quên mình vì tương lai, vận mệnh của Tổ quốc. Chúng ta: không bao giờ – khuất phục trước bạo quyền, không bao giờ – cúi đầu trước quân xâm lược Trung Quốc.

“Nếu tôi không cháy lên
Nếu anh không cháy lên
Nếu chúng ta không cháy lên
Thì làm sao
Bóng tối
Có thể trở thành
Ánh sáng?”

Tôi sẽ luôn bên cạnh các bạn, đồng hành cùng những người yêu nước, dõi theo từng nhịp thở của dân tộc. Chúng ta sẽ không đơn độc trong cuộc chiến này! Xin cảm ơn anh cùng tất cả mọi người!

Cường Lê

...

Anh Lê Doãn Cường và Paulo Thành Nguyễn


P/S: Sáng 09/12, mặc dù rất muốn được tuần hành đến trước Tổng lãnh sự Quán Trung Quốc để biểu thị tinh thần yêu nước, bảo vệ biển đảo của nhân dân Việt Nam nhưng khoảng 10h, xét thấy cuộc biểu tình có nguy cơ tan rã vì không có người lãnh xướng do các bác lãnh đạo bị cô lập và trước sự đàn áp, chia cắt của lực lượng an ninh với đồng bào nên tôi quyết định ra về.

Sau khi được một chị mách bảo và nhờ một anh trai chở đi, đến gần ngã tư Pasteur và Nguyễn Du thì bị lực lượng an ninh, khoảng 6-7 người mặc thường phục, trong đó có cả tự vệ lôi kéo, đánh đập, giật điện thoại… tống lên taxi đưa về Công An phường Cầu Kho, quận 1 để làm tường trình. Đến khoảng 4h chiều làm việc xong, họ thả tôi về.

Hiện tại tôi đã bình an… Rất cảm ơn anh và mọi người đã quan tâm, chia sẻ. Vẫn dõi theo facebook của Paulo Thành Nguyễn, nếu có tin tức gì về anh trai đã chở tôi hôm qua, rất mong anh báo trên facebook, tôi cũng rất lo lắng về anh ấy…

Nguồn: https://khoinguontrithucvn.wordpress.com/2012/12/11/thu-hoi-am-cua-nguoi-anh-em-
bi-bat/
Back to top
« Last Edit: 11. Dec 2012 , 08:20 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #110 - 14. Dec 2012 , 22:16
 

Trương Văn Dũng đấu tranh trong trại Lộc Hà và bị đánh ra sao?




Video phỏng vấn anh Trương Văn Dũng do nhà văn Nguyễn Tường Thụy thực hiện

Nguyễn Tường Thụy - Trương Văn Dũng là người đấu tranh rất mạnh mẽ khi đối mặt với công an, trong trại Lộc Hà hôm 9/12/2012.

Sau khi chúng tôi được thả, qua hỏi han tình hình của từng người, tôi biết Trương Văn Dũng là người đấu tranh rất quyết liệt và là người bị đánh đau nhất, bị xúc phạm nhân phẩm nhiều nhất.

Tôi vẫn đau đáu viết một bài hoặc làm một clip về anh.

Hôm nay anh đến thăm tôi. Chuyện về anh, tôi từng được nghe nhiều người kể, nhưng tôi muốn anh trực tiếp kể cho bạn đọc nghe.

Khi đối mặt với công an, mỗi người có một cách đấu tranh khác nhau. Tôi tôn trọng cách đấu tranh của mỗi người.

Với Trương Văn Dũng, có người cho anh là manh động. Tuy nhiên, tôi cho rằng, sự bắt bớ đánh đập người biểu tình, hốt lên xe và giam cầm là manh động hơn cả. Sự việc này được lặp đi lặp lại dẫn đến nhiều cách phản ứng khác nhau của người biểu tình. Trước hành động bạo ngược, thú tính thì sự phản ứng nếu không được “lịch lãm” cũng là điều dễ hiểu. Tôi hoàn toàn không trách anh. Tử tế, lịch sự nên dành đúng chỗ. Chúng đang biến sự khác biệt về suy nghĩ thành lòng căm hờn của những người bị bắt bớ, đánh đập.

Đưa clip này lên, tôi muốn nêu một tấm gương đấu tranh quả cảm, không khuất phục trước bạo quyền. Ngoài ra, có thể học được ở anh về những lý lẽ khi đấu tranh với công an. Noi đến đâu và học ở chỗ nào là tùydiều kiện, hoàn cảnh của mỗi người, vâng, dĩ nhiên là thế.

Nguyễn Tường Thụy

http://nguyentuongthuy2012.wordpress.com/2012/12/15/3285/

...
...
...

Một số hình ảnh anh Trương Văn Dũng tham gia biểu tình chống Trung Quốc trước đó (Ảnh: Facebook Phạm Hồng Sơn)

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #111 - 04. Jan 2013 , 07:31
 

LS Quân tuyệt thực trong tù


...

CTV Danlambao - Luật sư Lê Quốc Quân tuyệt thực từ ngày bị bắt đến nay để phản đối hành vi phân biệt, trả thù của công an trong quá trình giam giữ. Người nhà của LS Quân đã nhận được thông tin trên, đồng thời bày tỏ lo ngại về tình trạng 'sức khỏe rất yếu' của ông.

Dự kiến, sáng ngày 4/1/2013, gia đình LS Quân sẽ trực tiếp đến trại giam số 1 Hỏa Lò để yêu cầu được cung cấp thông tin.

Được biết, lý do khiến LS Lê Quốc Quân tuyệt thực là để phản đối công an trại giam không cho ông nhận quyển Kinh Thánh từ gia đình gửi vào.

Gia đình và bạn bè của LS Quân khi hay tin đều tỏ ra lo lắng, nóng ruột. Nhất là vào thời điểm mà tiết trời Hà Nội đang rét buốt hiện nay.

Luật sư Quân sinh trưởng trong một gia đình Công giáo gốc, từng là Thành viên Ủy Ban Công Lý Hòa Bình và là một người năng nổ trong các hoạt động đấu tranh của người Công giáo. Hành vi ngăn cản không để LS Quân được nhận Kinh Thánh từ gia đình là một sự trả thù của CA đối với ông.

Cho đến thời điểm này, đã có 3 người trong gia đình LS Lê Quốc Quân bị bắt giam với cáo buộc ‘trốn thuế’. Hai người còn lại là anh Lê Đình Quản và chị Lê Thị Oanh (hiện đang mang thai).

Vào ngày 1/1/2013, người dân tại xứ Vĩnh Hòa - quê hương của LS Quân đã cùng thắp nến cầu nguyện cho gia đình ông.

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #112 - 01. Mar 2013 , 23:16
 

Thư ngỏ của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên

...


Nguyễn Đắc Kiên
- Tôi nghĩ rằng, mỗi người chúng ta không sát cánh cùng anh Kiên hay bất cứ người nào khác, chúng ta ký tên vì chính chúng ta, vì tổ tiên ngàn đời, vì con cháu tương lai. Vì thế tôi kêu gọi tất cả, không phân biệt trong hay ngoài nước, còn hay không còn quốc tịch Việt Nam, miễn là mang trong mình dòng máu Việt, ký tên vào bản
Tuyên bố công dân này...



*

Thưa các bạn!

Tôi viết thư này để trả lời một số câu hỏi các bạn gửi đến tôi mấy ngày qua.

Về lo lắng cho sự an nguy của tôi. Tôi hiểu, càng nhiều người quan tâm, ủng hộ tôi, sự an toàn của tôi càng bị đe dọa cao hơn, nhưng cũng có thể ngược lại. Tôi biết trong đội ngũ lãnh đạo của ĐCS VN hiện nay cũng có rất nhiều người có suy nghĩ tiến bộ.

Tôi cũng tự dặn mình, phải hết sức thận trọng trong lời nói và hành động. Tôi không muốn đẩy người khác vào hành động phi nghĩa, vì tôi hiểu nỗ lực đẩy người khác vào hành động phi nghĩa tức là đang làm một việc phi nghĩa. Dân tộc chúng ta đã có quá nhiều sự thù hằn, tức giận rồi, tôi hy vọng, bản thân và tất cả chúng ta sẽ không cố gắng để tạo thêm những sự thù hằn và tức giận như thế nữa.

Cụm từ “sát cánh bên nhà báo Nguyễn Đắc Kiên”, khiến tôi ngại ngùng khi ký vào bản
“Tuyên bố Công dân Tự do”.
Tôi sẽ gửi thư đề nghị các bạn khởi xướng bỏ cụm từ đó đi, để tôi được ký tên mình, cùng với hàng nghìn, triệu đồng bào. Tôi nghĩ rằng, mỗi người chúng ta không sát cánh cùng anh Kiên hay bất cứ người nào khác, chúng ta ký tên vì chính chúng ta, vì tổ tiên ngàn đời, vì con cháu tương lai. Vì thế tôi kêu gọi tất cả, không phân biệt trong hay ngoài nước, còn hay không còn quốc tịch Việt Nam, miễn là mang trong mình dòng máu Việt, ký tên vào bản Tuyên bố công dân này.

Có người chất vấn tôi về chuyện làm sao để Tha thứ và Hòa giải, đó là chất vấn xác đáng. Tuy tôi e rằng, nói điều đó ra bây giờ là sớm, nhưng vì không biết ngày mai sẽ ra sao nên cứ nói ra thì vẫn hơn. Chúng ta cứ nhìn sang Myanmar thôi, không cần nhìn đâu xa, họ làm được, tôi tin chúng ta cũng làm được, có khi còn tốt hơn. Sao không lập một Ủy ban hòa giải dân tộc, với thành viên là các nhân sỹ, trí thức trong và ngoài nước, kể cả một số lãnh đạo tiến bộ của ĐCS VN? Tôi nghĩ rất nhiều người sẵn sàng tham gia. Sao không lập một chính phủ lâm thời điều hành đất nước cho đến khi tổ chức xong Hội nghị lập Hiến, ban hành Hiến pháp mới, bầu Quốc hội mới? Tôi tin tưởng có nhiều người, kể cả trong đội ngũ lãnh đạo ĐCS VN hiện nay có thể đảm nhận tốt vị trí trong Chính phủ lâm thời để giữ vững sự thống nhất quốc gia trong giai đoạn chuyển giao.

Nhưng để làm được điều đó, trước tiên tôi nghĩ, không chỉ nhân dân, những người đấu tranh cho dân chủ tự do mà cả các vị lãnh đạo của ĐCS VN, cần vượt qua sự sợ hãi, vượt qua sự tức giận, thử một lần thôi, tôi xin các ngài đặt mình là một người Việt Nam bình thường, lắng nghe những ý kiến khác biệt.

Tôi nghĩ rằng, một điều kiện tiên quyết khác cho sự hòa giải là một điều khoản bắt buộc, trong đó, không cho phép hồi tố, truy cứu trách nhiệm những tội phạm làm tổn hại lợi ích dân tộc, quốc gia hay bất cứ hành động mang tính trả thù nào với những người ở chế độ cũ. Tôi cho rằng đây là điểm quan trọng trong việc giúp giới lãnh đạo ĐCS VN hiện nay vượt qua sự sợ hãi. Tôi cũng như tất cả các bạn đều đau xót vì những khoản tiền tỷ đô la bị thất thoát, tham nhũng, nhưng cứ thử nghĩ đến xương máu có thể đổ, thử nghĩ đến tương lai hàng trăm nghìn năm nữa của dân tộc, những khoản nợ đó chẳng phải là rất nhỏ sao? Vậy sao chúng ta không mạnh dạn xóa nó đi để bảo vệ cái toàn cục lâu dài. Hơn nữa, chúng ta có thể tha thứ cho kẻ thù ngoại bang, sao không thể tha thứ cho đồng bào, anh em ruột thịt mình?

Có nhiều người cho rằng, tôi chỉ là một kẻ cơ hội, tự bản thân tôi thấy không cần phải trả lời chất vấn này, nhưng tôi nói chuyện này ở đây để bàn sang chuyện khác xa hơn. Bác Nguyễn Quang A có nói là sẽ sắp xếp cho tôi một công việc biên tập ở một NXB. Đó là công việc mơ ước của tôi, tôi sẽ có điều kiện vừa làm việc, vừa đọc và tìm hiểu thêm các vấn đề mình quan tâm. Tôi chỉ mong ước có thế và không gì hơn, những người đã có thời gian quen thân tôi lâu có thể làm chứng. Tôi hiểu, một sự chuyển đổi nếu có, thì đằng sau nó còn rất nhiều việc phải làm, mà một việc quan trọng bậc nhất là phổ biến tinh thần dân chủ tiến bộ đến toàn thể nhân dân, công việc đã nói ở trên có thể giúp tôi thực hiện tốt nhiệm vụ này.

Nhưng một điều quan trọng hơn tôi muốn bàn là suy nghĩ về những người tài và trọng dụng người tài. Nền nho học tuyển cử hàng nghìn năm đã khiến chúng ta đặt định vị trí hiền tài khi nào cũng gắn với việc làm quan. Điều đó sẽ thay đổi trong một xã hội dân chủ. Tôi hiểu, một đất nước muốn phát triển cần phải có thật nhiều người tài làm thương gia, nhà khoa học, giáo sư, bác sỹ, kỹ sư, công nhân lành nghề, nông dân thạo việc… không phải dồn hết người tài vào làm mỗi công việc quan, việc chính trị. Tôi thích cách người Mỹ thiết kế bộ máy nhà nước của họ, đó là một bản thiết kế không hoàn hảo, nhưng nó là bản thiết kế để cho mọi sai lầm có thể sửa chữa với ít hao tổn nhất cho nhân dân, đất nước.

Lịch sử dân tộc đã chứng minh, mỗi khi lòng dân ly tán là lúc vận mệnh đất nước bị đe dọa nghiêm trọng nhất. Theo cảm nhận của tôi, đất nước chúng ta đang vào ở trong tình thế lâm nguy đó. Hơn khi nào hết, chúng ta cần sự đồng lòng, nhất trí của tất cả người dân Việt Nam, để đưa đất nước tiến lên.

Trân trọng,

Nguyễn Đắc Kiên

http://dackien.wordpress.com/2013/03/01/thu-ngo/
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #113 - 03. Mar 2013 , 23:06
 

Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do


...

Chúng tôi, những người khởi đầu ký tên sau đây, kêu gọi những công dân khác cùng với chúng tôi đồng tuyên bố:

1. Chúng tôi không chỉ muốn bỏ Điều 4 trong Hiến pháp hiện hành, mà chúng tôi muốn tổ chức một Hội nghị lập hiến, lập một Hiến pháp mới thực sự là ý chí của toàn dân Việt Nam, không phải là ý chí của đảng cộng sản như Hiến pháp hiện hành.

2. Chúng tôi ủng hộ đa nguyên, đa đảng, ủng hộ các đảng cạnh tranh lành mạnh vì tự do, dân chủ, vì hòa bình, tiến bộ của dân tộc Việt Nam, không một đảng nào, lấy bất cứ tư cách gì để thao túng, toàn trị đất nước.

3. Chúng tôi không chỉ ủng hộ xây dựng một chính thể tam quyền phân lập mà còn muốn một chính thể phân quyền theo chiều dọc, tức là tăng tính tự trị cho các địa phương, xây dựng chính quyền địa phương mạnh, xóa bỏ các tập đoàn quốc gia, các đoàn thể quốc gia tiêu tốn ngân sách, tham nhũng của cải của nhân dân, phá hoại niềm tin, ý chí và tinh thần đoàn kết dân tộc.

4. Chúng tôi ủng hộ phi chính trị hóa quân đội. Quân đội là để bảo vệ nhân dân, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ cương vực, lãnh thổ không phải bảo vệ bất cứ một đảng phái nào.

5. Chúng tôi khẳng định mình có quyền tuyên bố như trên và tất cả những người Việt Nam khác đều có quyền tuyên bố như thế. Chúng tôi khẳng định, mình đang thực hiện quyền cơ bản của con người là tự do ngôn luận, tự do tư tưởng; quyền này mỗi người sinh ra đã tự nhiên có, nó được nhân dân Việt Nam thừa nhận và tôn trọng; quyền này không phải do đảng cộng sản ban cho, nên đảng cộng sản không có quyền tước đoạt hay phán xét nó. Vì thế, chúng tôi có thể xem những lời phán xét nào nếu có hướng đến chúng tôi là một sự phỉ báng chúng tôi. Và chúng tôi cho rằng, những người nào chống lại các quyền trên là phản động, là đi ngược lại với lợi ích của nhân dân, dân tộc, đi ngược lại xu hướng tiến bộ của nhân loại.

Xin hãy chung tay để cho LỜI TUYÊN BỐ CÔNG DÂN TỰ DO này trở thành sợi dây bền vững kết nối hàng triệu triệu trái tim Việt Nam. Xin cùng lên tiếng nói bằng cách đăng ký tham gia ký tên theo địa chỉ email: tuyenbocongdantudo@gmail.com


Cập nhật:

Theo ý kiến của anh Nguyễn Đắc Kiên:

Cụm từ “sát cánh bên nhà báo Nguyễn Đắc Kiên”, khiến tôi ngại ngùng khi ký vào bản “Tuyên bố Công dân Tự do”. Tôi sẽ gửi thư đề nghị các bạn khởi xướng bỏ cụm từ đó đi, để tôi được ký tên mình, cùng với hàng nghìn, triệu đồng bào. Tôi nghĩ rằng, mỗi người chúng ta không sát cánh cùng anh Kiên hay bất cứ người nào khác, chúng ta ký tên vì chính chúng ta, vì tổ tiên ngàn đời, vì con cháu tương lai. Vì thế tôi kêu gọi tất cả, không phân biệt trong hay ngoài nước, còn hay không còn quốc tịch Việt Nam, miễn là mang trong mình dòng máu Việt, ký tên vào bản tuyên bố công dân này..."

Nhóm khởi xướng xin phép quý vị đã ký cũng như sẽ ký vào bản tuyên bố, được đổi câu mở đầu:

Chúng tôi, những người khởi đầu ký tên sau đây, sát cánh bên Nhà báo Nguyễn Đắc Kiên và kêu gọi những công dân khác cùng với chúng tôi đồng tuyên bố...

thành:

Chúng tôi, những người khởi đầu ký tên sau đây, kêu gọi những công dân khác cùng với chúng tôi đồng tuyên bố...

Nhóm khởi xướng thông báo

*

Danh sách những người ký tên:

1. Blogger Nguyễn Hoàng Vi, Sài Gòn
2. Phạm Thanh Nghiên, Hải Phòng
3. Blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nha Trang
4. Blogger Gió Lang Thang - Trịnh Anh Tuấn, Đak Lak
5. Blogger Hành Nhân - Vũ Sỹ Hoàng, Sài Gòn
6. Blogger Binh Nhì - Nguyễn Tiến Nam, Yên Bái
7. Ts Hà Sĩ Phu, Đà Lạt
8. Bs Nguyễn Đan Quế, Sài Gòn
9. Linh Mục Giuse Đinh Hữu Thoại - Dòng Chúa Cứu Thế, Sài Gòn
10. Blogger Trịnh Kim Tiến, Sài Gòn
11. Blogger Paulo Thành Nguyễn - Nguyễn Hồ Nhật Thành , Sài Gòn
12. Blogger Nguyễn Chí Tuyến, Hà Nội
13. Nhà thơ Bùi Chát, Sài Gòn
14. Blogger Huỳnh Công Thuận, Sài Gòn
15. Nhà thơ Phan Bá Thọ, Sài Gòn
16. Blogger Huỳnh Ngọc Chênh, Sài Gòn
17. Blogger Phạm Bá Hải - Human Right Defender, Sài Gòn
18. Doanh nhân Lê Quốc Quyết, Sài Gòn
19. Hoàng Dũng - Phong trào Con Đường Việt Nam, Sài Gòn
20. Blogger Lê Thiện Nhân, Hà Nội
21. Đặng Sinh - Phóng viên tự do, Sài Gòn
22. Facebooker Lê Công Vinh, Vũng Tàu
23. Facebooker Võ Trường Thiện, Nha Trang
24. Sinh viên Nguyễn Vũ Hiệp, Hà Nội
25. Facebooker Lâm Mạnh Di, Vũng Tàu
26. Blogger SeaFree - Phạm Văn Hải, Nha Trang
27. Blogger Bùi Thị Minh Hằng, Vũng Tàu
28. Facebooker Miu Mạnh Mẽ - Nguyễn Nữ Phương Dung - Sinh viên, Sài Gòn
29. Facebooker Văn Ngọc Trà - Mai Văn Tuất, Sài Gòn
30. Sinh viên Nguyễn Thành Tiến, Hải Phòng
31. Nhiếp ảnh gia Lê Hải, Đà Nẵng
32. Nhà thơ Đỗ Trung Quân, Sài Gòn
33. Facebooker Trầm Tử - Lê Khánh Duy, Buôn Hồ, Đăk Lăk
34. Blogger Huỳnh Thục Vy, Buôn Hồ, Đăk Lăk
35. Facebooker Kaiz Az - Trần Xuân Huyền, Nghệ An
36. Facebooker Sao Biển - Đặng Ngọc Sao, Hà Tĩnh
37. Facebooker Michael Ngo - Ngô Tuấn, Sài Gòn
38. Facebooker Dung Dang - Đặng Huy Dung, Sài Gòn
39. Nhà thơ Phan Đắc Lũ, Sài Gòn
40. Facebooker Yêu Nước Việt - Châu Văn Thi, Sài Gòn
41. Facebooker Tran Hien - Trần Hiền, Sài Gòn
42. Blogger / Nhạc sỹ Tô Hải, Sài Gòn
43. Lê Thăng Long - Phong trào Con đường Việt Nam, Sài Gòn
44. Nhà báo Hồ Trung Tú, Đà Nẵng
45. Trần Khuê, người sáng lập Đảng Dân Chủ Thế Kỷ XXI, Sài Gòn
46. Blogger Phạm Văn Điệp, Sầm sơn - Thanh Hóa
47. Blogger Nguyễn Lân Thắng - Kỹ sư Xây Dựng, Hà Nội
48. Blogger Uyên Vũ, Sài Gòn
49. Facebooker Huỳnh Thái Học, Nha Trang
50. Blogger Khoai Lang - Nguyễn Tấn Dung, Lộc Thủy - Lệ Thủy, Quảng Bình
51. Cựu phóng viên Hoàng Thanh Trúc, Đà Lạt
52. Facebooker Hiếu NTH - Nguyễn Trung Hiếu, Sài Gòn
53. Phạm Phương Nam - Kỹ sư xây dựng, Đà Nẵng
54. Trần Tiến Đức - Nhà báo, đạo diễn truyền hình (đã nghỉ hưu), Hà Nội
55. Ngô Kim Hoa - Nhà báo tự do, Sài Gòn
56. Lương Văn Bình - Sinh viên Đại học Luật, Hà Nội.
57. Nguyễn Văn Ý - Sinh viên năm 2, Trường ĐH Đà Lạt
58. Nguyễn Tiến Dũng - kinh doanh, Vinh, Nghệ An
59. Nguyễn Hoàng Long, Saigon
60. Nguyễn Trúc Sơn, Hiệp Hoà, Đức Hoà, Long An
61. Nguyễn Đức Phổ - Nông dân, F. Đông Hưng Thuận, Q. 12 Sài Gòn
62. Facebooker Bahung Vo - Võ Bá Hùng, Sài Gòn
63. Đào Tấn Phần, giáo viên THPT Trần Quốc Tuấn, huyện Phú Hòa, tỉnh Phú Yên
64. Nguyễn Trường Sơn - Sinh viên, Bắc Ninh
65. Trịnh Hoàng Thanh, Z176, Dương Xá, Gia Lâm, Hà Nội
66. Đặng Vũ Lượng, Hà Nội
67. Facebooker Nguyễn Tiến Hưng, Biên Hoà
68. Blogger Aduku - Nguyễn Văn Dũng, Việt Trì - Phú Thọ
69. Blogger Nguyễn Việt Hùng , Hà Nội
70. Facebooker Anton Lê, Lê Thanh Tùng, Sài Gòn
71. Facebooker Lê Văn Tuynh, Phan Thiết, Bình Thuận
72. Kiến trúc sư Đào Tăng Lực, Sài Gòn
73. Nguyễn Minh Chính, Hà Nội
74. Nguyễn Đức Giang, Hà Nội
75. Kỹ sư Doãn Kiều Anh, Sài Gòn
76. Phạm Tiến Quốc, Sài Gòn
77. Nguyễn Công Thanh, Sài Gòn
78. Facebooker Vũ Ngọc Thắng, Hải Phòng
79. Dương Hoài Châu, Sài Gòn
80. Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Thanh Hóa
81. Kỹ sư Nguyễn Văn Phúc, Bình Định
82. Ngô Văn Hòa, Đà Nẵng
83. Nguyễn Thị Kim Hoa, Đà Nẵng
84. Kỹ sư Trần Quang Hưng, Sài Gòn
85. Nguyễn Hữu Sơn, Cần Thơ
86. Kỹ sư Nguyễn Dương, Sài Gòn
87. Blogger Nguyễn Ngọc Già,
88. Facebooker Canh Le, Lê Cảnh, Sài Gòn
89. Facebooker Từ Anh Tú, Bắc Giang
90. Nguyễn Hùng Cường, Hà Nội
91. Facebooker Bùi Chí Tâm, Quảng Ngãi
92. Nguyễn Hùng Anh, Sài Gòn
93. Facebooker Kbebui - Bùi Duy Diễn, Bình Định
94. Họa sĩ Nguyễn Hùng Sơn, Hà Nội
95. Nguyễn Bắc Truyển - cựu tù nhân lương tâm, Sài Gòn.
96. Đặng Hữu Ngọc, Long Khánh, Đồng Nai.
97. Nguyễn Thanh Trúc - tín đồ PGHH, Chợ Mới, An Giang
98. Nguyễn Văn Bông - tín đồ PGHH, Lấp Vò, Đồng Tháp.
99. Võ Thị Hồng, Sa-đéc, Đồng Tháp
100. Trần Văn Đức, - cựu tù nhân chính trị, Xuân Lộc, Đồng Nai

101. Huỳnh Trí Đức - tín đồ PGHH, Phú Tân, An Giang.
102. Nguyễn Ngọc Phương - cựu tù nhân chính trị, Nam Vang, Campuchia
103. Kỹ sư Hồ Văn Tích, Sài Gòn
104. Nguyễn Tiến Tuyền, Hà Nội
105. Blogger Lê Dũng, Hà Nội
106. Facebooker Nghiêm Việt Anh, Hà Nội
107. Sinh viên Cao Văn Khánh, Lai Châu
108. Blogger Trần Bùi Trung, Vũng Tàu
109. Trần Văn Tuấn - Chủ tịch UBND xã An Thạch, Tuy An, Phú Yên
110. Trần Xuân Sơn, Hà Nội
111. Kỹ sư Vi Nhân Nghĩa, Quảng Ninh
112. Nguyễn Xuân Liên - Giám đốc bảo tàng Chiến tranh Ngoài trời, Vực Quành, Đồng Hới, Quảng Bình
113. Nguyễn Hùng Cường, Sài Gòn
114. Nguyễn Đức Cang, Sài Gòn
115. Phan Văn Phong, Hà Nội
116. Lê Gia Khánh, Hà Nội
117. Phùng Thị Châm, Hà Nội
118. Trần Thúy Nga, Hà Nội
119. Trần Dân, Đà Nẵng
120. Lê Xuân Quang, Sài Gòn
121. Hồ Đức Thanh, Hà Nội
122. Trần Văn Nam, Hải Dương
123. Nguyễn Tiến Phong, Sài Gòn
124. Phan Trọng Khang, Tây Hồ, Hà Nội
125. Facebooker Đoàn Khôi Nguyên, Đà Nẵng
126. Đỗ Văn Đông, Nam Định
127. Linh mục Phê-rô Nguyễn Hữu Giải, Tổng giáo phận Huế, Khối 8406
128. Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi, Giáo phận Bắc Ninh, Khối 8406
129. Kiến trúc sư Đoàn Trần Trung, Hà Nội
130. Facebooker Jiraiya Saima - Vũ Quang Huy, Sài Gòn
131. Kỹ sư Dương Văn Minh, Biên Hòa, Đồng Nai
132. Lê Đức Huy - Học sinh, Hà Nội
133. Trương Minh Đức - Nhà báo tự do, Bình Dương
134. Nhà nghiên cứu Mai Thái Lĩnh, Đà Lạt
135. Huỳnh Nhật Hải - cựu đảng viên, Đà Lạt
136. Huỳnh Nhật Tấn - cựu đảng viên, Đà Lạt
137. Sinh viên Nguyễn Quý Hiếu, Bắc Ninh
138. Trần Quốc Hùng, Sài Gòn
139. Hoàng Đức Trọng, Sài Gòn
140. Dương Sanh - Nhà giáo nghỉ hưu, Vạn Ninh, Khánh Hòa
141. Facebooker Trần Lý Phước Lợi, Bà Rịa – Vũng Tàu
142. Biện Xuân Bộ, Bắc Ninh
143. Trương Đình Tôn, Sài Gòn
144. Lê Hồng Quang, Hà Nội
145. Bùi Tiến Hưng, Long Biên, Hà Nội
146. Kỹ sư Nguyễn Hữu Trung, Hà Nội
147. Nguyễn Văn Sĩ, Bảo Lộc
148. Kỹ sư Nguyễn Phương Anh, Hà Nội
149. Kỹ sư Nguyễn Trung Lĩnh, Hà Nội
150. Lê Hồng Thủy - Giảng viên ĐH, Quận Tân Bình - Sài Gòn
151. Phạm Lê Hà Ly - Học sinh Trung học, Quận Tân Bình - Sài Gòn
152. Facebooker Doxu Nguyen - Nguyễn Thành Trung, Bình Dương
153. Nguyễn Dương Thành, Hà Nội
154. Bác Sỹ Trịnh Ngọc Tiến, Hà Nội
155. Hoàng Cường, Quận Ba Đình - Hà Nội
156. Facebooker Nguyễn Công Chính, Tân Bình - Sài Gòn
157. Facebooker Khổng Hy Thiêm -Kỹ sư điện, Cam Lâm, Khánh Hòa
158. Blogger Hoa Xương Rồng - Trần Khánh Dương, Phường Bình Trưng Tây Q2, Sài Gòn
159. Trần Khôi Nguyễn, Kỳ Hợp, Kỳ Anh, Hà Tĩnh
160. Phạm Trung Kiên, Tây Hồ, Hà Nội
161. Phạm Văn Biên, Hải Dương
162. Trần Hoài Nam, Bến Tre
163. Facebooker Lê Tường Vi, Tân Bình, Sài Gòn
164. Đinh Văn Nam, Hà Tĩnh
165. Trần Minh Tân, Research Scientist II ở Georgia, US
166. Lê Trọng Nghi - Kỹ Sư Điện Tử, Boston, Massachusetts, USA
167. Nguyễn Quang Minh, San Diego, CA - USA
168. Nguyễn Quốc Nam, Paris smflowerRANCE
169. Đinh Nhật Uy - Kỹ Sư CNTT, Long An
170. Đinh Văn Chuộn - Thợ Điện 7/7, Long An
171. Nguyễn Thị Kim Liên - Nội trợ, Long An
172. Hà Sĩ Phú - Tài Xế, Long An
173. Nguyễn Hồng Thái - IT, Long An
174. Hồ Trung Vĩnh - NV Ngân Hàng, Long An
175. Hoa Thanh Nguyen, New Oleans, Louisiana, USA
176. Nguyễn Quốc Hùng, Kiểm toán viên, Denmark
177. Nguyễn Huế, Fort Worth, Texas USA
178. Lê Văn Tám, Toronto, Canada
179. Dạ Thảo Phương, Hà Nội, Việt Nam
180. Facebooker AnhhùngChưanổidanh - Trương Xuân Trường, Thái Bình
181. Nguyễn Hoàng Hùng, 17a Leeds St, Footscray Victoria 3011 Australia
182. Nguyễn Lương Thịnh - Chuyên viên tư vấn đầu tư, Bình Thạnh, Sài Gòn
183. Bùi Quang Trung - Kĩ sư xây dựng, 3 Charles Péguy 77500 Chelles France
184. Nguyễn Quang, Houston, Texas, USA
185. Bác sĩ Nguyễn Thường Kính, 44 Nghĩa Tân, Cầu Giấy, Hà Nội
186. Nguyễn Văn Hùng, Philadelphia, PA, USA
187. Blogger Quỳnh Trâm Việt Nam, Bình Dương
188. Terry Lee, Sydney, Australia
189. Đỗ Đình Thọ - Làm nghề tự do, Koblenz, Germany
190. Huỳnh Hà Hoàng, 3401 Belair rd, Baltimore, Maryland 21213, USA
191. Nguyễn Hoàng Việt - Kinh doanh, Tân Bình, Sài Gòn
192. Phạm Ngọc Minh - Kiến trúc sư, Hành nghề tự do, Hà Nội
193. Trần Viết Dung, Kỹ sư, Fairfeld, Úc
194. Trần Viết Phúc, Sinh viên, Fairfield, Úc
195. Nguyễn Duy An, Sài Gòn
196. Facebooker Gatre Caolanh - Võ Thanh Hùng, Họa sĩ làm nghề tự do, Sài Gòn
197. Ngô Thị Hồng Lâm - Nghiên cứu lịch sử đảng (đã nghỉ hưu), Phường Rạch Dừa, Vũng Tàu.
198. Facebooker Hoangbui - Vũ Huy Hoàng - Kỹ sư, Tân Bình, Sài Gòn
199. Blogger Nguyễn Văn Thạnh - Kỹ sư, Đà Nẵng
200. Lê Thị Hồng Hạnh, Hà Nội

201. Lâm Thị Ngọc - Giáo viên THPT, Huyện Ngọc Lặc, Tỉnh Thanh Hóa
202. Blogger Nguyễn Công Huân - trang web Dân Luận, Aalborg, Đan Mạch
203. Hồ Trung Thạnh - Thợ điện, Ia grai, Gia Lai
204. Gs. Lưu Trung Khảo, Newport Beach, California, USA
205. Đinh Trí Nhật Huy, Sài Gòn
206. Vũ Quang Thông - Công nhân, Gia tân1, Thống nhất, Đồng Nai.
207. Blogger Mai Đây Hòa Bình - Nguyễn Huỳnh Mai, Quận 10, Sài Gòn
208. Nguyễn Thái Hùng - Kỹ sư, Vinh, Nghệ An
209. Facebooker Bee - Nguyễn Anh Nguyên, Sài Gòn
210. Blogger Dã Quỳ - Nguyễn Kim Du Hạ, Houston, Texas, Hoa Kỳ
211. Nguyễn Văn Nhiên, Nashville, Tennessee, USA
212. Nguyên Cao Sơn, Cầu Giấy, Hà Nội
213. Nguyễn Thị Phương Đông - cựu lưu học sinh LX, Hà Nội
214. Nguyễn Duy Hòa, Sài Gòn
215. La Kim Thi, Nashville, Tennessee, USA
216. Đinh Vạn Vĩnh Phát, Cử nhân CNTT, Sài Gòn
217. Vũ Mạnh Hùng – Nguyên giảng viên khoa Quản trị kinh doanh trường Cao Đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Thương Mại Hà Nội. Hiện là cán bộ quản lý khu nội trú của trường, Thanh Xuân Bắc, Thanh Xuân Hà Nội.
218. Hoàng Văn Trung, Yên Ninh, Trúc Bạch, Ba Đình, Hà Nội
219. Trương Minh Đức, Warsaw, BaLan
220. Blogger Ký Tế - Nguyễn Phúc Bảo Long, Huế
221. Uông Minh Phương, Sài Gòn
222. Bác sỹ Trần Công Thắng, Kristiansand, Na Uy
223. Nguyễn Thanh Hải, Québec, Canada
224. Vương Quốc Tuấn - Kỹ sư công nghệ thông tin, Bình Quới, P27, Bình Thạnh, Sài Gòn
225. Nguyễn Duy Hòa, Sài Gòn
226. Võ Quốc Đạt - Tài xế, Cần Thơ
227. Mai Phúc Anh - Nhạc công, Cần Thơ
228. Trần Trung Nghĩa - Giáo viên, Cần Thơ
229. Lê Hoàng Phúc - thợ vẽ, Cần Thơ
230. Vũ Huy, Toronto, Canada
231. Trương Đông Sơn, 5245 East Main Street, Stockton, CA 95215, USA
232. Hoàng Văn Khởi, Hà Nội
233. Long Nguyen - Accenture, Consulting, Germany
234. Trương Tấn Phát, Kinh doanh, Melbourne, Australia
235. Họa sĩ Bùi Lộc, Munich, Germany
236. Phạm Hùng Vỹ - Doanh nhân, Sài Gòn
237. Hồ Tấn Vinh, Melbourne, Úc
238. Hồ Hồng Diễm, An Hải, Lý Sơn, Quảng Ngãi.
239. Tăng Trọng Thức, Sài Gòn
240. Đỗ Như Phương - Phiên dịch, Budapest, Hungary
241. Lò Đình Vũ, thôn Lâm Nghĩa, xã Phi Tô, huyện Lâm Hà , tỉnh Lâm Đồng
242. Blogger YTDCVN - Dovan, Nam Úc Australia
243. Nguyễn Văn Dũng - Du học sinh tại Nhật, Tokyo, Japan
244. Trần Thị Hiền Chi - Học sinh cấp 3, Hà Nội
245. Phạm Ðức Dũng - Kỹ Sư, Euless Texas, USA
246. Trần Văn Toàn - Sinh viên, Đà Nẵng
247. Nguyễn Thế Anh - Sinh viên, Hà Nội.
248. Lê Như, Sydney - Australia
249. Bùi Minh Thắng, Quảng Ngãi
250. Facebooker Võ Lâm Viễn, Đà Nẵng
251. Peter Pham, 1460 Contra Costa, Pleasant Hill, CA 94523, USA
252. Nguyễn Hữu Đức, Mount Pleasant ,Texas, USA
253. Nguyễn Ngọc Anh - Cử nhân Công nghệ thông tin, Quảng Nam
254. Nguyễn Vinh Hiển, Portland, Oregon USA
255. Phạm Hoàn Vũ - Doanh nhân, Sài Gòn
256. Blogger Đỗ Minh Tuyến, Bangkok, Thái Lan
257. Nguyễn Minh Châu - Thợ mộc, Sài Gòn
258. Trầm Minh, Paris, Pháp
259. Cao Thị Nhung, Sài Gòn
260. Phùng Thị Ly, Sài Gòn
261. Phạm Hac Tùng; 2 Broad St West Fotscray Vic 3012 Australia
262. Lâm Phước Đông, Boston, Massachusetts USA
263. Cao Minh Đức, Loeningen, Germany
264. Nguyễn Thị Diễn, Loeningen, Germany
265. Nguyễn Tấn Tài - Sinh viên, Boston, Massachusetts, USA
266. Ts Trần Diệu Chân, Sacramento, California, USA
267. Trần Nhân Tâm, München, Bayern, Germany
268. Trần Xuân Chính - Kỹ sư, Garden Grove, California, USAUSA
269. Nhà thơ Trúc-Ty, Facebook: Truc Ty, Đồng Nai
270. Linh Mục Peter Nguyễn Văn Hùng, Đài Loan
271. Lê Trần Vinh - Kỹ sư Công nghệ sinh học, Facebook Vinh Lê Trần, Hà Nội
272. Đặng Đình Tấn Trương - FB Trái Tim Băng Giá, Sinh Viên Trường ĐH Khoa Học Tự Nhiên, Sài Gòn
273. Trần Ngọc Thành, Thành phố Warszawa, CH Balan
274. Trần Mạnh Thắng - Kỹ sư vi tính, Hildesheim, Đức
275. Nguyễn Thị Thu Liên - Chủ tiệm cắt tóc, Hildesheim, Đức
276. BS Đinh Xuân Dũng - Cựu Dân Biểu Việt Nam Cộng Hòa, San Jose, CA, USA
277. Nguyễn Tuấn, San Jose, California, USA
278. Oanh Nguyen - Orange County, California, USA
279. Luật sư Vũ Đức Khanh, Ottawa, Canada
280. Nguyễn Hồ Nguyễn - Công dân, Sài Gòn
281. Nguyễn Quốc Bảo - Sinh Viên, Quảng Ngãi
282. Sơn Nguyễn, Grand Prairie, hạt Tarrant, Tiểu bang Texas, USA
283. Nguyễn Ngọc Hùng, Boston, Massachusetts, USA
284. Ts Nguyễn Quang A, Hà Nội
285. Vũ Thư Hiên - Nhà văn, Paris, Pháp
286. Bác sĩ Nguyễn Trọng Việt, Los Angeles, California, USA
287. Vũ Thế Phan - Chuyên viên vi tính, viết báo tự do, Paris, Pháp
288. Blogger Nguyễn Chí Phương, Hà Nội
289. Facebooker Hư Vô - Đào Trang Loan, Hà Nội
290. Nguyễn Gia Kiểng - Hoạt động dân chủ và nhân quyền, Paris, Pháp
291. Nguyễn Chí Hiếu - Kiến trúc sư, Facebook: Heonardo Hieu, Phú Nhuận, Sài Gòn
292. Trần Phong, Ing. Robert Dunz Str. 1/2, 2640 Gloggnitz, Austria
293. Trang Trầm, Fort Smith, Arkansas, USA
294. Facebooker Nguyễn Văn Thanh, Yên Thế, Bắc Giang
295. Hoàng Triết - Phong Trào Con Đường Việt Nam, San Jose, California, USA
296. Lê Công Minh, Norristown, PA, USA
297. Blogger Vọng Ngày Xanh - Đỗ Văn, Villers La Ville, 1495, Belgique.
298. Nhat Vo, Toronto, Canada
299. Anh Le - Kỹ sư CNTT, Boston, Massachusetts, USA
300. Lê Quốc Anh - Sinh viên, Lâm Đồng

301. Nghiêm Sĩ Cường - Kinh doanh, cử nhân, Quan Thổ 1, Tôn Đức Thắng, Hà Nội.
302. Vinh Hoang, Brampton, ON, Canada
303. Lê Đ. Quang - Doanh nhân, Seattle, Washington, USA
304. Phạm Duy Thọ, Sinh viên, Thanh Hóa - Msthanks.gifh.D Student, Sungkyunkwan University, Suwon, 440-746, Korea
305. Nguyễn Xuân Việt, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh
306. Mike Nguyen - Engineer, Westminster, California, USA
307. Vũ Chí Dũng - Kỹ sư cơ khí, Hà Nội
308. Le Mai Linh - Thi Sĩ, Nhà Văn, Pittsburgh, Pennsylvania, USA
309. Nguyễn Kim Tuấn, Sài Gòn
310. Tin Nguyen - Công nhân, CH- 4665 Oftringen Switzerland
311. Nguyen Thi Bao Hue, Viet Tri
312. Hà Hữu Dũng, Regensburg, Bayern, Đức Quốc
313. Hoàng Quế Trân, Vancouver, Canada
314. Nhà thơ Huyền Lâm, Lawrenceville, Georgia, USA
315. Nguyễn Hòa - Cao học hành chánh, 1703 24 th Ave, Oakland , CA 94601, USA
316. Nguyễn Xuân Bảo - Sinh viên trường Kokusaiyohokeizaisenmon, Saitama, Nhật Bản
317. Chinh Dung Ho - IT, Fountain Valley, California, USATai Nguyen, Bern, Switzerland
318. Trần Văn Terry - Công nhân, Irvine, CA USA
319. Nguyễn Thành An - Mechanical Engineer, Covington, Georgia 30014, USA
320. Nguyễn Sỹ Tuấn - Hoạ sỹ, Sài Gòn
321. Nguyen Minh Quang, Austin, Texas, USA
322. Văn Công Quang, 10882 Cedar St, Stanton, California, 90680, USA
323. Tan Le, 3 Westcombe Pk, W. Henrietta, NY 14586, USA
324. Trần Lê Vân, Calgary-Alberta, Canada
325. Nguyễn Nam Quan, Austin, Texas, USA
326. Phụng Hoàng Tuyết Victoria, Australia
327. Tống Ngọc Phan An - Dược sĩ, Temple, Texas, USA
328. Đỗ Minh Tiến, Bergen- Norway
329. Khuyen Do, South Dakota, USA
330. Nguyễn Võ Thanh Hùng - Cử nhân Vi Tính, Dortmund, Germany
331. Hoàng Sơn Long, San Jose, California, USA
332. Phạm Đức Hoài, quận Ba Đình, Hà Nội
333. Nguyễn Trung Hải - Buôn bán, Praha, Czech
334. Nguyễn Quỳnh Anh, Ban Mê Thuột
335. Peter Le, Glen Waverey, Vic 3150, Australia
336. Facebooker Lạc Việt, Santa Ana, California, Hoa Kỳ
337. Blogger Hồ Gươm - Trần Minh Trường, BTV Dân Luận, Nürnberg, Germany
338. Lại Hải Hà, Hà Nội
339. Ls Đoàn Thanh Liêm, Costa Mesa, California, USA
340. Nguyễn Chính Kết - Thành viên Ban Điều hành Khối 8406, Houston, Texas, USA
341. Lê Nguyên Long, Đại học Quốc gia Hà Nội, Hà Nội
342. Đinh Thị Thanh Dung, 6 Carnation Crescent, Sittingbourne, Kent, England
343. Blogger Nguyễn Hùng, Sydney Australia
344. Nguyễn Quang Duy - nhà báo, Melbourne, Úc Đại Lợi
345 Bùi Tín - Nhà báo tự do, Paris, Pháp
346. Blogger Truyền Tấn - Raymond Trần Tiếng, San Diego, California
347. Kiều Việt Hùng, Thiên Tôn, Hoa lư, Ninh Bình
348. Anh-Thy Huynh, MS, OD - Bác sĩ Nhãn khoa, San Jose, California, USA
349. Ngô Duy Quyền - Kỹ sư cơ khí, Khu tập thể Phương Mai, Ngõ 4, phố Phương Mai, Hà Nội
350. Lê Thị Công Nhân - Luật sư, Khu tập thể Phương Mai, Ngõ 4, phố Phương Mai, Hà Nội
351. Nguyễn Anh Tâm - Giám đốc công trình, project manager, Canada
352. Phạm Văn Thành - Cụu tù chính trị A20 VN / Lưu vong, Paris, Pháp
353. Lê Tấn Tài, Montréal, Canada
354. Lê Tấn Phú, Montréal, Canada
355. Nguyen Dung Khanh, Sacramento, California, USA
356. Nguyễn Đức Long, Regensburg, CHLB Đức
357. Nguyễn Hồng Lĩnh, Orange County, California, USA
358. Tôn Văn Niên, 100 West 1st Street, Los Angeles, California, USA
359. Hong Nguyen, University of Florida, Florida, USA
360. Nguyễn Quang Tuyến, San Francisco, California, USA
361. Vũ Khánh Thành, cựu Nghị Viên thành Phố Hackney London (2002 -2006), Giám Đốc hội An Việt tại Vương Quốc Anh.
362. Nguyễn Lân, Houston, Texas USA
363. Nguyễn Đình Hà - Cử nhân luật, Hà Nội
364. Lâm Trọng Hiếu, San Jose, California, USA
365. Huỳnh Hùng, 4333 Old Meadow Clay NY 1404, USA
366. Facebooker Duymacat Pham - Phạm Đăng Nghi, Programmer, Seattle, Washington, USA
367. Ben Phan, Ontario, Canada
368. Hien Nguyen, Houston, Texas, USA
369. Ngô Cao Chi - Kỹ sư điện (BSEE), nguyên giáo viên cấp 3 môn Lí tại VN, Florida, Hoa Kỳ.
370. Vũ Đình Kh - Nhà văn, Vancouver, BC, Canada
371. Facebooker Đặng Tiến Quân - Facebook: Dang Tien Quan, Vũng Tàu
372. Nguyễn Thị Mỹ, Hawaii, USA
373. Trần Văn Thuật, Hawaii USA
374. Blogger David Thiên Ngọc, Chicago, Illinois, USA
375. Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Sẵng, Arizona, Hoa Kỳ
376. Lý Trung Tín - Chủ Nhiệm Tạp Chí Dân Văn, Postfach, Bochum, Germany
377. Trần Đức, Nhân viên Vi tính, Paris, Pháp Quốc
378. Dinh Vu, Garden Grove, California, USA
379. Phạm Quang Tuấn, Lakeside, Garden Grove, California, USA
380. Blogger Chấn Minh, Rockville, Maryland, USA
381. Nguyễn Sơn Nam - Tiến sỹ kinh tế, Sacramento, California, USA
382. Van Do, Fremont, California USA
383. Nguyễn Ngọc Trác, San Jose, California, USA
384. Huỳnh Dũng - Công nhân, 29 Bayberry NY, USA
385. Khoa Trần, Tiến Sĩ Hóa Học, Calgary, AB, Canada
386. Jimmy Phạm, Houston, Texas, 77077, USA
387. Dang Heidi, 7987 Leary Way, Redmond, Washington 98052, USA
388. Đàm Quang Minh, Chung cư Phú Thọ, Quận 11, Sài Gòn
389. Trương Ngọc Thu, Anaheim, California, USA
390. Dương Thị Minh Hồng, Regensburg, CHLB Đức
391. Nghiêm Hữu Hùng, Albany, California 94706, USA
392. Richard Lam, Chicago, Illinois, USA
393. Lê Vũ Anh Quốc Kỹ sư cơ khí, San Jose, California, USA
394. Thuấn Trần - Công nhân xưởng in, Aalborg, Đan Mạch
395. Trần Xuân Chương, Belmore, NSW 2192 Australia
396. Lê Bình Minh, Q. Long Biên, Hà Nội
397. Bs Nguyễn Kính, Asthabula, Ohio, USA
398. Đỗ Long - Hưu trí, Philadelphia, PA, USA
399. Mya Hoang, Santa Monica, California, USA
400. Nguyễn Nam Việt, Kansas City, KS 66111, USA

401. Blogger Tran-Square1, Charles Town, WV, USA
402. Nguyễn Quốc Tuấn - Engineer, Palm Bay, Florida, USA
403. Mike Nguyễn - Engineering Manager, Grand River, Novi, Michigan 48375, USA
404. Nguyễn Hữu Phước, San Jose, California, USA
405. Nguyễn Minh Khang - Nhân viên vi tính, Sài Gòn
406. Nguyễn Duy Khoi San Jose, USANguyễn Thị Yến San Jose, California, USA
407. Nguyễn Duy Kiên San Jose, California, USA
408. Nguyễn Thục Sa San Jose, California, USA
409. Nguyễn Anh Trúc San Jose, California, USA
410. Phạm Minh Tuấn - Nhân viên văn phòng, Phường Hội Phú, Pleiku, Gia Lai
411. Nguyễn Văn Quang, Erfurt CHLB Đức
412. Blogger Lee Tiến Huy - Kế toán, San Diego, California, USA
413. Nguyễn Công Đức - Kỹ sư điện tử, Irving, Texas, USA
414. Nguyễn Anh Vinh - Kỹ Sư Điện Toán, Fort Collins, Colorado, USA
415. Facebooker Minhhieubui - Bùi Minh Hiếu, Sài Gòn
416. Michael Trần - Electrical Engineering, Bronx, New York, USA
417. Van Luan Dang, Eislingen, Tây Đức
418. Trần Tiến Hưng - Kinh doanh, Plzen, Cộng hòa Czech
419. Lương Lê Thị Lương, Kinh doanh, Plzen, Cộng hòa Czech
420. Trần Ngọc Vân - Lập trình viên Microsoft, Plzen, Cộng hòa Czech
421. Trần Thu Trang - Bác sỹ nhi khoa, Praha, Cộng hòa Czech
422. Vaclav Trần - Học sinh, Plzen, Cộng hòa Czech
423. Trần Phúc Châu, Thanh Xuân, Hà Nội.
424. Nguyễn Hiêm, Bronx, New York USA
425. Thomas Nguyen - Contractor, Sacramento, CA, USA
426. Nguyễn Công Sơn - Du học Sinh, Helsinki, Phần Lan
427. Trần Thanh Trác - Kinh doanh, Sài Gòn
428. Ngô Lê Bảo Anh - Kế toán, Sài Gòn
429. Nguyễn Văn Bửu, Pasadena, Texas, USA
430. Ts Lê Văn Điền, Kraków, phố ul, Józefińska 7/3, Balan
431. Peter Nguyen - Private Detective, Atlanta Georgia, USA
432. Huỳnh Văn Tuấn, Cần Thơ
433. Kevin Nguyễn, San Antonio, Texas, USA
434. Nguyễn Thanh Quan - Nội trợ, Quận 3, Sài Gòn
435. Cuong Pham, San Diego, CA 92115, USA
436. Đỗ Thanh Long - Sửa xe, Bến Vân Đồn P. 5 Quận 4, Sài Gòn
437. Nguyễn Thăng Long - Làm nấu bếp, Birnauer.18,80809, Munich, CHLB Đức
438. Đoàn Dũng - Chuyên viên Địa ốc, San Diego , California, USA
439. Nguyễn Anh Vinh - Kỹ Sư Điện Toán, Fort Collins, Colorado, USA
440. Lê Đoàn Thể, Ngõ 252 phố Minh Khai, Hà Nội
441. Bloger William Trương, Houston, Texas, USA
442. Bùi Thị Hiền - Accountant, New York, USA
443. Thinh Lam, Ecchappe Ln, Louisville, Ky 40118, USA
444. Lương Tất Đạt - FB blogger, Pittsburg, CA 94565, USA
445. Trần Đức Minh, 2713 N 115th Dr, AZ 85392, USA
446. Trịnh Vân Hạc, Clichy, Pháp Quốc
447. Lan Pham - Tài Chánh kế toán, Lawrence, MA 01843, USA
448. Tiến Văn Miếu - Họa sĩ Nguyễn Văn Tiến, Hà Nội + Sài Gòn
449. Võ Minh Tâm, Boise, ID, USA
450. Facebooker Trần Xuân Bách - Nhân viên văn phòng, biên dịch viên, Quận Đống Đa, Hà Nội.
451. Phạm Trung Vinh - Facebooker Anh Sau Kien Giang, California, USA
452. Nguyễn Ngọc Bảo - Kỹ sư, Paris, France
453. Thanh Lan Đặng, Anaheim, California, USA
454. Vũ Vân Sơn - Nguyên hội trưởng Hội người Việt Nam Berlin & Brandenburg, Germany
455. Nguyen Vu - Programmer Analyst, Atlanta, Georgia, USA
456. Canh Pham, Sydney, Australia
457. Nguyễn Hữu Dõng - Hưu trí, Koeln, Germany
458. Nguyễn Tuấn Anh - Blogger Triệu Bàn Tay, Tây Ninh
459. Bùi Lý Sơn, Lý Sơn, Quảng Ngãi.
460. Phạm Toàn Thắng, Kmentova 85/II, Jindřichův Hradec, CH Czech
461. Lê Cường - Webmaster Tự Do Ngôn Luận - Khối 8406, San Jose, California, USA
462. Facebooker Trương Đường, Praha, Cộng Hòa Czech
463. Thomas Tran, Pasadena, California, USA
464. Đinh Nguyen, Houston, Texas, USA
465. Đặng Văn Ngọc, Calgary, AB Canada
466. Trần Nguyệt Nga - Nhân viên Văn phòng, Cà Mau
467. Hưng Lê - cựu giáo viên THPT 1979, Hộ Phòng, Minh Hải
468. Phan Quang Sự, Forest Hill, Vic 3131, Australia
469. Phạm Minh Khang - Sinh viên, Sài Gòn
470. Đinh Nguyễn Thanh Hùng, Sài Gòn
471. Vũ Anh - Cử nhân Luật, Hà Nội
472. Nguyễn Thị Thanh Hoa - Giáo viên, Sài Gòn
473. Huỳnh Công Can - Sinh Viên, Sài Gòn
474. Nhà thơ Thu Lan - Facebook / Thu Lan Nguyen, Tuscaloosa, Alabama, USA
475. Nguyễn Quế Hương, Kỹ sư Xây dựng, Sài Gòn
476. Hung Phan, Dallas, Texas, USA
477. Vo Tru, Virginia Beach, VA USA
478. Ha Nguyen - Mechanical Engineer, Houston, TX 77082, USA
479. Do Long, Philadelphia, PA, USA
480. Vu Huy - B.S of Health Science, University of Western Canada, Toronto Canada
481. Hương Trần - Bác sĩ, New York, USA
482. Hanh Nguyen, Springfield, Virgina, USA
483. Trần Văn Long, Huyện Bù Đăng, Tỉnh Bình Phước
484. Nguyễn Văn Hiến - Về hưu, Melbourne, Australia
485. Tô Quang Vinh, Hà Nội
486. Chi Nguyen - GGUSD, Garden Grove, California, USA
487. Hồ Đắc Tâm, Anaheim, California, USA
488. Tuan Ha, Washington DC, USA
489. Nguyễn Toàn Thắng, Miếu Hai Xã, Dư Hàng, Lê Chân, Hải Phòng
490. Le Phu Hung - Machinist, Toronto, Ont, Canada
491. Trần Thúc Lân - Họa sĩ, Paris, Pháp quốc
492. Lan Trần, Paris, Pháp quốc
493. Peter Việt Nguyễn, New Orleans, Lousiana, USA
494. Nguyễn Thị Hoa, New Orleans, Lousiana, USA
495. Nguyễn Độc-Lập, New Orleans, Lousiana, USA
496. Nguyễn Tự-Do, New Orleans, Lousiana, USA
497. Nguyễn Nhân-Quyền, New Orleans, Lousiana, USA
498. Nguyễn Ngọc Hạnh, New Orleans, Lousiana, USA
499. John Nguyen, Old Bridge, NJ 08857, USA
500. Sơn Hoàng, Sydney, Australia

501. Blogger Nguyễn Chí Đức, Hà Nội
502. Nguyễn Thị Thanh Bình - Nhà văn / nhà thơ, Washington D.C, USA
503. Huỳnh Văn Quân, Seattle WA, 98146, USA
504. Huỳnh Cảnh Luân, Paris, Pháp
505. Nguyễn Bích Thủy, Melbourne, Australia
506. Nguyễn Bích Loan, Melbourne, Australia
507. Huỳnh Thanh Tuấn, Melbourne, Australia
508. Trần Ngoc Hảo, Melbourne, Australia
509. Nguyễn Ngọc Diễm, Melbourne, Australia
510. Lisa Nguyễn, Melbourne, Australia
511. Ken Le, Melbourne, Australia
512. Kevin Le, Melbourne, Australia
513. Nguyễn Bích Vân, Melbourne, Australia
514. vNguyễn Văn Vinh, Regina, Canada
515. Lê Đinh Hồng - Kế toán, 2481E 28th, Vancouver B.C, Canada
516. Lê Thị Nhàn - Nội trợ, 2481E 28th, Vancouver B.C, Canada
517. Huỳnh Văn An, Quận 1, Sài Gòn
518. Lê Thị Xuân, Quận 1, Sài Gòn
519. Huỳnh Văn Lạc, Quận 3, Sài Gòn
520. Huỳnh Văn Lành, Thủ Đức
521. Huỳnh Thị Mỹ Anh, Thủ Đức
522. Ts Nguyễn T. A. Hiệp Hòa - Giám đốc, Pasadena, California, USA
523. Nguyễn Thị Minh Phước - Social worker và cô giáo dạy học, Orlando, Florida USA.
524. Vĩnh Liêm - Poet, Washington DC, USA
525. Trần Trung, Roxbury, New Jersey, USA
526. Đặng Văn Nam, Orange County, California, USA
527. Trần Văn Huấn - Công nhân, Sài gòn
528. Bui Thuy Hoa, Maple, Vaughan, Ontario, Canada
529. Ha Thanh, Maple, Vaughan, Ontario, Canada
530. Nguyễn Trần Huân, Atlanta, GA, USA
531. Phạm Hoàng Sơn, Kemp Forest, Houston Texas 77080, USA
532. Nguyễn Ngọc, Camden, NSW, Australia
533. Nguyễn Kim, Camden, NSW, Australia
534. Nguyễn Công, Camden, NSW, Australia
535. Denver Nguyen - Realtor, Garden Grove, California, USA
536. Đoàn Công Nghị - công dân tự do, Nha Trang
537. Phi Vũ - Công nhân, Orange County, California, USA
538. Huỳnh Kim Ngọc, Louisville, Kentucky, USA
539. Hon Do - Kỹ sư cơ khí, Mont Albert North, Victoria 3129, Australia.
540. Lan Pham, San Jose, California, USA
541. Phạm Tường Lân - Software Engineer, Toronto, Canada
542. Hồ Tấn Vinh, Melbourne, Australia
543. Trương Minh Tịnh - Thương gia, 32 Stoddart Rd., Prospect 2148, Australia
544. Nguyễn thị Thanh Vân, Paris, Pháp quốc
545. Minh Trình Nguyễn - Cựu chiến binh, nguyên Cán bộ nghiên cứu Viện Mác-Lênin Hà Nội, Emser Str.27, 56076, Koblenz, Germany
546. Tô Đỗ Khắc Huy - Software Engineer, 5755 Andover Way, Tucker, GA, USA
547. Nguyễn Thị Bích Hằng, Emser Str.27 - 56076, Koblenz, Germany
548. Lưu Quốc Chiêu, 18246 Blythe St. Reseda, CA 91335, USA
549. Nguyễn T. Mỹ Linh - Sinh viên, 13830 Hoover street, Westminster, CA 92683, USA
550. Nguyễn Bá Phúc - Ks Thủy lợi, Cần Thơ
551. Cai Trong Phung - Kế toán, TAS Taxation & Accounting Solutions, Sydney, Australia
552. Nguyễn Ngọc Sơn - Cựu tù nhân chính trị, Atlanta, Georgia, USA
553. Dinh Vu, Houston, Texas, USA
554. Nguyễn Hữu Phước - Công nhân, Etten-Leur, Hòa Lan.
555. Trương Thị Tường Anh - Nội trợ, Etten-Leur, Hòa Lan.
556. Nguyễn Phước Anh Quang - Học sinh, Etten-Leur, Hòa Lan.
557. Nguyễn Vân Anh - Học sinh, Etten-Leur, Hòa Lan.
558. Tyler Tiến Lê, Alabama, USA
559. Anna Kim Nguyễn, Alabama, USA
560. Facebooker Nguyễn-Việt Phúc-Lộc, Bern, Switzerland
561. Tha Nhân - Trần Chương Lương, Westminster, California, USA
562. Phương Duy, Melbourne, Australia
563. Nguyễn Christine, Tempe City, California, USA
564. Tiểu Ngọc Nguyễn - Victoria - Australia
565. Đăng Cao Hoàng - Kỹ sư dầu khí, về hưu, Fairfax Station, Virginia, USA
566. Đặng Sơn Minh, Seattle, WA - USA
567. Hoài Duy Phương, Charlotte, NC, USA
568. Lý Thường - Công Nhân, Perth, Australia
569. Trịnh Thị Hoài - Bác Sĩ, New York, USA
570. Nguyễn Thái Trúc, San Diego, CA, USA
571. Jo Vu - Broker, 12288 Westheimer Rd Ste 390, Houston, TX 77077, USA
572. Lê Lão Trượng - Công dân, Sài Gòn
573. Nguyễn Xuân Thọ - Kỹ sư truyền thông, 50933 Köln, CHLB Đức
574. Lê Minh - Stormwater Engineer, Sydney, Úc
575. Trương Thế Minh, 17522 57th Ave. W. Lynnwood, WA 98037, USA
576. Nguyễn Thanh Phong - Thợ hàn, Québec, Canada
577. Nguyễn Xuân Long, Đại học Michigan, USA
578. Đặng Hoàng Phúc, Melbourne Australia
579. Lý Thy Dân - Hưu trí, Fairfax, Virginia, USA
580. Lê Hồng Phong, 6 O'Briens Road, Figtree NSW 2525
581. Nguyễn Mạnh Cường, Praha, Cộng hòa Czech
582. Phùng Mai - Voice Engineer, Victoria Australia
583. Nguyễn An, Florida, USA
584. Tj Nguyễn Houston, Texas 77072, USA
585. Tan Nguyen, Manchester, New Hampshire, USA
586. Nguyễn Viết Lý, San Jose, California, USA
587. Nguyễn Phương Đằng - Kỹ Sư, Adelaide, Úc Đại Lợi.
588. Vũ Quốc Hùng - Kỹ sư Hạt Nhân Cty Areva GmbH, Erlangen, CHLB Đức
589. Nguyễn Chiêu Anh, San Jose, California, USA
590. Blogger Pham Hanh - Quảng Nam
591. Phan Lê Vũ, Queensland, Australia
592. Phan Quang Nhi, Nguyễn Trải, Cần Thơ
593. Nguyễn Giao, San Diego, California, USA
594. Huynh Loi, Medford, MA, 02155, USA
595. Nguyễn Van Xoang - Doanh nhân, Leipzig, CHLB Đức
596. Thi Chanh Do, Atlanta, GA, USA
597. Hoàng Văn Dũng, Hải phòng
598. Long Điền - Nhà văn, Tampa, Florida, USA
599. Nguyễn Tiến Luận, Long Khánh, Đồng Nai
600. Nguyễn Hòa Bình, B3 Tập thể Thanh Xuân Bắc, Hà Nội

601. Blogger Osin, Nhà báo Huy Đức, Sài Gòn
602. Bác sĩ Lê Đình Phương - Blogger, Sài Gòn
603. Cao Minh Đạo - Công Dân, Sài Gòn
604. Lê Huy, Montreal, Canada
605. Phan Thanh Minh, Quảng Nam
606. Phạm Văn Trội, Hà Nội
607. Bùi Phi Hùng - Facebook phi.hung.92 - Cán bộ thuộc Sở Tài nguyên và Môi trường Hà Nội
608. Võ Thanh Ân - Kỹ sư Tin Học, Xã Phước Mỹ Trung, Mỏ Cày Bắc, Bến Tre.
609. Đào Minh Châu - Cơ quan Hợp tác Phát triển Thuỵ Sỹ tại VN, 44B Lý Thường Kiệt, Hà Nội
610. NguyễnThanh Hải - Kỹ sư, Huế
611. Nguyễn Thị Quỳnh Như, Biên Hoà, Đồng Nai
612. Trần Đại Sơn, Kỹ sư CNTT, Nghệ An
613. Lê Thanh Trường - Phóng viên, Đà Nẵng
614. Trần Văn Công - kỹ sư, Hải Dương, hiện đang làm việc tại Cầu giấy, Hà Nội
615. Trần Nam Thiên - Doanh nhân, Phạm Ngũ Lão, Quận 1, Sài Gòn
616. Nguyễn Xuân Tùng, Cát Bi, Hải An, Hải Phòng
617. Lê Văn Ái - Cử Nhân Kinh tế, Tân Thới nhất, Q12, Sài Gòn
618. Hoàng Việt Đăng, Hà Tĩnh
619. Nguyễn Văn Mẫn - Nhân viên văn phòng, Sài Gòn
620. Nguyễn Văn Lý - Cử nhân Sư phạm Tin học, Hà Tĩnh.
621. Bùi Ngọc Mai - Thợ sửa xe, Duy Tân, P.15, PN, Sài Gòn
622. Lê Đoàn Thể, Ngõ 250 Minh Khai, Hà Nội
623. Nguyễn Việt Anh, Kyoto, Nhật Bản
624. Nguyễn Anh Quân, Manila, Philippine
625. Trần Hiệp, Boston, Massachusetts, USA
626. Lê Dũng, Sugar Land, Texas, USA
627. Trần Trinh, Sugar Land, Texas, USA
628. Võ Phú - Kỹ Sư, Louisiana, USA
629. Tina Phạm,Huntington Beach,CA, USA
630. Nguyễn Quốc Trung và 4 thành viên gia đình, Công nhân hãng chep pallet, Melbourne, Australia
631. Bobby Nguyen, Garden Grove City, California, USAUSA
632. Henry Hien Pham - Sr. Telecommunication Engineer, Dallas, Texas, USA
633. Trịnh Bích Thủy - Kỹ sư môi trường, Saint Cloud, Pháp
634. Trịnh Trung Hiếu - Kỹ sư thống Kê, Clichy, Pháp
635. Trịnh Anh Dũng Phap, Clichy, Pháp
636. Nguyễn Thị Hà Quyên, Ottawa, Ontario, Canada
637. Hoàng Tuấn, Allentown, PA, USA
638. Nguyễn Thị Nhật Tân, Slidell, Louisiana, USA
639. Nguyễn Thiện Thanh, Fountain Valley, California, USA
640. Nguyễn Minh Quang, 1221 Delta ave, Burnaby, BC, Canada
641. Mã Thành Long, Rosmead, California, USA
642. Đỗ Văn Phúc, Nhà văn, cựu Tù nhân Chính trị, Austin, Texas, USA
643. Ngô Khoa Bá, Houston, Texas, USA
644. Vũ Lưu Linh, Montreal, Canada
645. Vũ Hùng - Kỹ sư điện, Melbourne, Victoria, Australia
646. Nguyễn Hữu Việt, Slidell, Louisiana, USA
647. Trần Tuấn, Vancouver, Canada
648. Andy Vu, San Diego, CA 92126, USA
649. Dương Tràng, Los Angeles, CA 90017, USA
650. Nguyễn Văn Hường - Công dân tự do, Connecticut, USA
651. Hòang Văn Sơn - nhân viên chuyển phát thư bưu điện, Canley Vale NSW 2166, Australia
652. Nguyễn Anh - Cựu sĩ quan QLVNCH, Charlotte NC, USA
653. Hùng Nguyễn - blogger and facebooker, Sydney, Australia
654. Trương Kim - Care worker, 17 Scott Avenue, ST Albans VIC 3021, Australia
655. Ngô Thuỳ Linh - Công dân, San Jose, CA , USA
656. Nguyễn Hùng Phi, South Australia, Australia
657. Hạnh Đào, Cincinnati USA
658. Phạm Thu - công dân Việt Nam tự do, Fairfield, NSW Australia
659. Facebooker Lữ Thứ, blog www.vietwebradio.net, Washington DC, Hoa Kỳ
660. Nguyen Hoa, 5412 Queensberry Ave, Springfield, VA 22151, USA
661. Vu Quach, Melbourne, Australia
662. Trương Việt Hoàng - Kỹ sư, Anaheim, California, USA
663. Tuấn Trương, University of Texas, Austin, TX, USA
664. Lê Viết Hà- Kỹ sư điện, Đà Nẵng
665. Võ Kim Lộc - Facebook: Louis Vo, Quảng Nam
666. Bach Long Giang, Hà Nội
667. Hà Nguyễn Bình - Chuyên viên kỹ thuật, Toronto, Canada.
668. Lê Thế Bình Phương, Ottawa, Ontario, Canada
669. Trần Thị Xuyến, Ottawa, Ontario, Canada
670. Therese Do, Ottawa, Ontario, Canada
671. Lê Thế Quốc Việt, Ottawa, Ontario, Canada
672. Lê Thế Quốc Nam, Ottawa, Ontario, Canada
673. Lê Phương Thảo Trần, Ottawa, Ontario, Canada
674. Lộc Phạm, Melbourne, Australia
675. Bích Thủy Trần, Melbourne, Australia
676. Nhật Thảo Phạm, Melbourne, Australia
677. Khôi Nguyên Phạm , Melbourne, Australia
678. Minh Khôi Phạm, Melbourne, Australia
679. Nguyễn Quang Bân, Tampa City, Florida, Hoa kỳ
680. Steve Phan, Houston, TX 77064, USA
681. Phạm Văn Hải, Alberta, Canada
682. Nguyễn Đức Hạnh - Kỹ sư điện, Hà nội
683. Huỳnh Tấn - Cựu học sinh Quốc Gia Nghĩa Tử Saigon, Sài Gòn
684. Nguyễn Thành Trung, Biên hòa
685. Trần Quốc Hải - Tiến sĩ, Ngõ 36 Đào Tấn, Hà Nội
686. Blogger Lê Anh Hùng, Hà Nội
687. Đinh Tấn Lực, Blogger, Pờ Y, Sài Gòn
688. Blogger Trịnh Hùng - CPA, Melbourne, Australia
689. Hoàng Sơn, Thái Bình
690. Trần Thị Kiều Liên, Sài gòn
691. Nguyễn Thị Thu Trang, Montreal, Canada
692. Nguyễn Ngọc Thương, nông dân bần cùng mạt hạng - Facebook Giuse Nguyễn
Ngọc Thương, Thôn Phước Thọ, Xã Tân Phước, Thị xã La Gi, Tỉnh Bình Thuận
693. Đinh Hạ Hùng - Công Dân, Sài Gòn
694. Nguyễn Minh Mẫn, Misissauga, Ontario, Canada
695. Nguyễn Thị Nguyệt Nga, Misissauga, Ontario, Canada
696. Phạm Hồng Hải, Cô Bắc, P. Cô Giang, Q1, Sài Gòn
697. Huỳnh Đan Châu, Houston, Texas, USA
698. Huỳnh Nam Khoa, Houston, Texas, USA
699. Huỳnh Ngọc Phước, Houston, Texas, USA
700. Facebooker Chuan Vu - Vũ đình Chuẩn, Sài Gòn

701. Nguyễn Tường Thụy - Blogger, Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội
702. Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Khối 8406, Sài Gòn
703. Lư Thị Thu Trang, Khối 8406, Sài Gòn
704. Lư Thị Thu Duyên, Khối 8406, Boston, MA, USA
705. Ca sỹ Nguyệt Ánh, tuần báo Phố Nhỏ, Virginia, USA
706. Đào Trường Phúc, tuần báo Phố Nhỏ, Virginia, USA
707. Trương Sĩ Lương, tạp chí Thế Giới Mới, Texas, USA
708. Huỳnh Lương Thiện, tuần báo Mõ San Francisco, California, USA
709. Phạm Thành - Nhà báo (nghỉ hưu), blogger blog Bà đầm xòe, Hà Nội
710. Blogger Le Nguyen - cộng tác viên Danlambao, Vĩnh Long
711. Lê Đình Lượng - Công dân tự do, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An
712. Hoàng Minh Hiếu, Sài Gòn
713. Nguyễn Hữu Trường, Bình Dương
714. Lê Hoàng Tân - Kỹ sư điện - Facebook Lehoangtan, Đường 11, P.11, Q. Gò Vấp, Sài Gòn
715. Bùi Quang Thắng - Thạc sỹ QTKD, Hà Nội
716. Nguyễn Thị Từ Nhơn, Bình Thạnh, Sài Gòn
717. Đỗ Khánh Duy An, Sài Gòn
718. Mai Huy Thăng, Ba Đình, Hà Nội
719. Trần Thanh Trúc (FACEBOOK: Trần Thanh Trúc), Bà Rịa-Vũng Tàu
720. Đoàn Tuấn, Hải Phòng
721. Phạm Thị Lâm - Cán bộ hưu trí, Cầu Giấy Hà Nội
722. Trương Ngọc Chương - Nhà báo, Nguyễn Tư Giản, TP Đà Nẵng
723. Trương Đăng - Kỹ sư, Sài Gòn
724. Lê Thanh Tùng, Facebook: Lê Thanh Tùng, Thị trấn Phổ Yên, H. Phổ Yên Thái Nguyên
725. Nguyễn Thànhh Long, Sài Gòn
726. Nguyễn Dương - Giáo viên hưu trí, Đồng Nai
727. Hoàng Quốc Bảo - Điện công nghiệp, Thanh Đa, Bình Thạnh, Sài Gòn
728. Lê Trọng Hoàng Dương, Phường Trần Phú, Hà Tĩnh
729. Vũ Thanh Bình, Quận Gò Vấp, Sài GònNguyễn Hải An, Đà Nẵng
730. Nguyễn Văn Tiến, Ba Đình, Hà Nội
731. Trần Hoàng Yến, Sài Gòn
732. Hoàng Bá Phước, Hà Đông
733. Nguyễn Trí Dũng - Dịch thuật tự do, Hà Nội
734. Hà Chí Hải - Bán hàng tự do, Tập thể Nghĩa Tân, Cầu Giấy, Hà Nội.
735. Hồ Văn Tích - Kỹ Sư, Sài Gòn
736. Phan Phúc Hưng - Dược sĩ, Phường Thạnh Lộc, Quận 12, Sài Gòn
737. Châu Quang Dũng, Sài Gòn
738. Nguyễn Mạnh Hùng - Kiến trúc sư, Hà Nội
739. Nguyễn Đang Lập, Kỹ sư Kinh tế, Bà Rịa Vũng Tàu
740. Vũ Tuấn Anh - Facebooker: haccolong, Quận 12, Sài Gòn
741. Lê Văn Thưởng, Đà Nẵng
742. Nguyễn Huy Dũng - Dân thường, Phước Thành, phường 11, TP Vũng Tàu.
743. Ngô Đức Hoàng - Sinh viên, Đà Nẵng
744. Ngô Đức Hào - Học sinh, Đà Nẵng
745. Lý Đông Hoàng, Tây Hồ, Hà NộiNội
746. Nguyễn Văn Vinh - Hưu trí, ngõ 144 Quan Nhân, Thanh Xuân, Hà Nội
747. Trần Thị Huyền Anh, Ba Đình, Hà Nội
748. Nguyễn Thanh Xuân - Kỹ Sư Vi Tính, Kỳ Đồng P9 - Q3, Sài Gòn
749. Hoàng Nguyên Bảo - Facebook: baohoangvn, Sài Gòn
750. Anh Bảo - Facebook Bảo Demo, Cần Thơ
751. Bùi Đợi, Quảng Ngãi
752. Lê Đức Bình, Quận 1, Sài Gòn
753. Hồ Phước Đại, Q. Bình Thạnh, Sài Gòn
754. Võ Linh Đan, Sài Gòn
755. Nguyễn Ngọc Hiếu, Pleiku-Gialai
756. Trần Thị Thuý Vân - Sinh Viên cao học ở trường ĐH Sungkyunkwan, khu vực Suwon, Hàn Quốc
757. Vu Huy - Sinh viên University of Houston tại Houston, Texa, USA
758. Lê Ngọc Năng, Boston, Massachusetts, USA
759. Nguyễn Chiêu Anh, San José, California, USA
760. Dinh Van Toan, San Francisco, California, USA
761. Dương Thanh Phong - Nhà thơ, Lake Forest city, CA 92630, USA
762. Phạm Thị Nho, Lake Forest city, CA 92630, USA
763. Bùi Thị Cát Vân, Victoria, Australia
764. Henry Hoàng, Sunnyvale, California, USA
765. Doanh Chau - Equity Investment Manager, FB: Doanh Chau, W. Covina, California, USA
766. Vinh Lê, Calgary, Alberta, Canada
767. Tam Mavroudis - Facebooker, Marin, USA
768. Kiến trúc sư Đào Đông Nhựt, Florida, USA
769. Hoàng Nguyên, San Pablo, CA 94806, USA
770. Phan Ngọc Huề, San Jose, California, USA
771. Diệp Thanh Lan - Engineer, San Diego, California, USAUSA
772. Ts. Ngô Anh Văn, Đại Học Nam California, 954 S. Carondelet St. #10 Los Angles, CA, USA
773. Nguyễn Thái - Chuyên viên điện toán, 820 Pinto Dr, San Jose, California, USA
774. Khai Dang, Montreal, Canada
775. Phạm Minh Hoa, 22862 Larkin Street, Lake Forest, California, USA
776. Nguyễn Đăng Vũ - Kỹ sư Cơ Khí, Anaheim, California, USA.
777. Sy Nguyen, sStudent, Garden Grove 92844, CA, USA
778. Too Bryan Nguyen, 1777 Timber Creek Rd., Flower Mound TX 75028, USA
779. Nguyễn Thị Thanh Vân - Cán bộ Tài chính, Hợp đồng, Phái đoàn Liên minh Châu Âu tại Việt Nam
780. Timothy Le - IT engineer in Silicon Valley of California, USA.
781. Mai Phuong Tran, Vancouver, Canada
782. Danny Le, Worcester, MA, USA
783. Thanh Quang, Westminster, California, USA
784. Nguyễn Liên, Philadelphia, PA, USA
785. Nguyễn Lơi, Sydney, Australia
786. Phạm Tấn Vũ, Kentucky, USA
787. Lê Việt Quốc - Chuyên viên tin học, Hawaii, USA
788. Lê Thuận, Annandale, VA, USA
789. Nhan Luu, Florida, USA
790. Lê An Hảo Calgar, Alberta, Canada
791. Vương Chu - Công chức, Sydney, Australia
792. Mai Cau San Jose CA, USA
793. Tran Sen, San Jose, CA, USA
794. Mai Duc, Lincoln, NE, USA
795. Ha Hai, Lincoln. NE, USA
796. Ha Su, Lincoln, NE, USA
797. Nguyen Hanh, Lincoln, NE, USA
798. Ha Son, Lincoln, NE, USA
799. Ha Huan, Lincoln, NE, USA
800. Patrick Vũ Hùng, Midway City California, USA

801. Agnes Loan Vu, Midway City California, USA
802. Hà Công Hồng - Nha Sĩ, Sydney, Australia
803. Lynn Loan Nguyen, Santa Ana California, USA
804. Eric Ha Vu, Corona California, USA
805. Theresa Huong Vu, San Ana California, USA
806. Therese Huyen Vu, Fountain Valley California, USA
807. John Luan Bui, Midway City California, USA
808. Sean Hung Tran, Midway City California, USA
809. Goretty Nguyen, Fountain Valley California, USA
810. Nguyễn Thanh Vân, Toronto, Canada
811. Hoàng Kim Ngân, Los Angeles, California, USA
812. Đinh Thị Ngọc Tuyết, Kentucky, USA
813. Vinh An Vu - Công nhân, Sydney, NSW, Australia
814. Bùi Bình, PE, N. Carolina, USA
815. Hoàng Diệu, Melbourne, Australia
816. Hy Nguyen, Saint Paul, Minnesota, USA
817. Huỳnh Anh, Sài Gòn
818. Nguyễn Mai - Nguyên giáo viên trường PTDL Nguyễn Siêu-Hà Nội, Worcester, MA 01602, USA
819. Tạ Thị Mai Trâm, Houston TX, USA
820. Nguyễn Thị Thanh Hương - Cựu thuyền nhân ThaiLan, Sài Gòn
821. Phan Thị Duong Thi, 9414 Lerin Lane, Sugar Land, TX 77498
822. Alpha Linh - Kỹ Sư Điện Tử, Chicago IL, USA
823. Huỳnh Nguyên Phúc - Công nhân, Baltimore, Maryland, USA
824. Don Nguyen, San Francisco, California, USA
825. Facebooker Nguyễn Quang Duy, Sài Gòn
826. Van Nguyễn, Melbourne, Vic, Australia
827. Thi Nguyễn, Melbourne, Vic, Australia
828. Lợi Nguyễn, Springvale, Melbourne, Australia
829. Xuyến Ngô, Sydney, NSW, Australia
830. Lý Nhơn, Công nhân, 11771 Shetland, Garden Grove, CA, USA
831. Huỳnh Bá Nhẫn, 3030 Trethewey, Abostford, BC, Canada
832. Phi Trương Lê - Công nhân, Cecil Hills, Australia
833. Cao Thị Thanh Hương, Melbourne, Australia
834. Nguyễn Tiến Cường - Thương gia, Houston, Texas, USA
835. Huỳnh Thị Bích Hiền - Sinh viên Luật, Houston, Texas, USA
836. Ken Hoang - Kỹ sư vi tính, Phoenix, Arizona, USA
837. Pham Minh Tung, Melbourne, Australia
838. Đào Quang - CFISD, Houston, Texas, USAUSA
839. Liêu Huỳnh - Hưu trí, New York, USA
840. Johny Nguyen, Seattle WA 98026, USA
841. Đặng Văn Hưng, 33 Winthrop Dr Winthrop 6150, West Australia
842. Thận Nhiên, Nhà thơ, Freelance writer, Allen, TX, USA
843. Hoàng Ngọc Diêu - Sydney/Australia - Nha Trang / Việt Nam
844. Vũ Quốc Ngữ, Hà Nội
845. Nguyễn Ngọc Thùy Linh - Sinh viên Luật, Blogger, Thủ Đức, Sài Gòn
846. Nguyễn Ngọc Phong - cựu giáo viên, Đà Lạt
847. Ngô Minh Danh - Chuyên viên công nghệ thông tin, Đồng Nai
848. Nguyễn Đình Trung, Sài Gòn
849. Cao Thị Hải Hiền, Sài Gòn
850. Cao Bá Nhật - Nhân viên quản lý, Sài Gòn
851. Trần Văn Nghiệp - Quản trị Mạng, Quận 2, Sài Gòn
852. Vũ Hội, Như Xuân, Thanh Hóa
853. Y Thoạt - Knul - Bangkok - Thailand
854. Dr Nguyễn Thị Lan – Blogger, California, USA
855. Long Nguyen, Fountain Valley, CA92708, USA
856. Anthony Nguyễn Đức Duy, Vermont, Australia
857. Phan Ngọc Huề, San Jose, California, USA
858. Ký giả Hùng Sơn, San Jose, California, USA
859. Linh mục Phê-rô Nguyễn Văn Khải – Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam, Roma, Italy
860. Họa sỹ Chiêu Anh Hải, Cựu TNXP Chiến trường Tây Nam 1979, Facebook Ruoi Trau, Sài Gòn
861. Raymond C Vu, Melbourne, Australia
862. Đỗ Chiến Thắng, Hà Nội
863. Bửu Nguyễn, Darwin, Australia
864. Nga Phạm, Darwin, Australia
865. Mai Văn Hải, Quận 7, Sài Gòn
866. Hung Nguyen, Fort Mill, South Carolina, USA
867. Minh Tran Tracy Nguyen, Fort Mill, South Carolina, USA
868. Michelle Tran, Fort Mill, South Carolina, USA
869. Kevin Tran, Fort Mill, South Carolina, USA
870. Bryan Tran, Fort Mill, South Carolina, USA
871. Kỹ sư Phạm Văn Tiến, Hải Phòng
872. Phạm Tuấn, California, USA
873. Ngô Quang Khải, xã Xuân Kiên, Xuân Trường, Nam Định
874. Nguyễn Văn Dương, Hà Nội
875. Nguyễn Văn Triển, Escondido, California 92025, USA
876. Trần Đạt, San Jose, USA
877. Trần Phong Vũ, California , USA
878. Trần Thị Phước, California, USA
879. Lê Thị Bé Tư, Hồng Ngự, Đồng Tháp
880. Nguyễn Ngọc Hưng, Nam Định
881. Phạm Thị Ngọc Tuyền, Cần Thơ
882. Cuong Nguyen, Santana CA 92703, USA
883. Trieu Ca, Perth, Australia
884. Nguyễn Thế Hùng, Brisbane, Queensland, Australia
885. Nhà văn Nguyễn Nguyên An, Huế
886. Trần Côn Giang, Minnesota, USA
887. Vũ Trần, Kế toán, Nam Định
888. Lý Quốc Tuấn, Franfurt, Germany
889. Nguyễn Xuân Thông, San Diego, California, USA
890. Đinh Thị Việt Nữ, San Diego, California, USA
891. Nguyễn Thị Xuân Khang, San Diego, California, USA
892. Kiến trúc sư Nguyễn Quốc Thiều, Thái Lan
893. Nguyễn Mạnh Hùng, Hà Nội
894. Trần Văn Thường, Bà Rịa, Vũng Tàu
895. Nguyễn Văn Trí, Oceanside, California, USA
896. Ngô Điều, Cựu đảng viên, Hà Nội
897. Trần Thiên Bình, Sài Gòn
898. Lê Sinh Mẫn, Facebook Lê Sinh Mẫn, Sài Gòn
899. Facebooker Huỳnh Quốc Huy, Aarhus, Đan Mạch
900. Lê Văn Chương, Cần Thơ

901. Trần Xuân Tự, Cán bộ Hội nông dân xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh
902. Nguyễn Văn Thọ, nguyên thôn trưởng Kỳ Anh, Hà Tĩnh
903. Đào Văn Thông, Hà Nội
904. Nguyễn Mai Hương, Hà Nội
905. Vũ Thúy Lan, Facebook ThuyLan Vu, Canberra, Australia
906. Trần Quang, San Diego, California, USA
907. Đặng Thế Hải, Hà Nội
908. Họa sĩ Phùng Chí Kiên, Hai Bà Trưng, Hà Nội
909. Trần Kim Long, Elk Grove, California, USA
910. Trần Đức Tường, Irvine, California, USA
911. Phạm Thanh Hiền, Biên Hòa, Đồng Nai
912. Lê Hùng Dũng, Na Belidle 17 Praha 5,  Cộng hòa Séc
913. Kỹ sư Vũ Ngọc Anh, Hà Nội
914. Thuy Nguyen, Westminster, California, USA
915. Lê Thị Thanh Ngọc, Tân Phú, Quận 7, Sài Gòn
916. Võ Tấn, Tân Sơn, Ninh Thuận
917. Nguyễn Anh Việt, Lafayette, Los Angeles, USA
918. Nguyễn Tammy, Lafayette, Los Angeles, USA
919. Nguyễn Quang Hà, Lafayette, Los Angeles, USA
920. Lê Thị Xuân Chi, Lafayette, Los Angeles, USA
921. Nguyễn Mỹ Linh, Lafayette, Los Angeles, USA
922. Nguyễn Mỹ An, Lafayette, Los Angeles, USA
923. Nguyễn Mỹ Tiên, Lafayette, Los Angeles, USA
924. Nguyễn Thiên Kim, Lafayette, Los Angeles, USA
925. Nguyễn Luân, Lafayette, Los Angeles, USA
926. Nguyễn Phú, Melbourne, Australia
927. Đặng Văn Lượng, Nam Định
928. Nguyễn Quốc Huy, Facebook Huy Nguyen, Sài Gòn
929. Linh mục Nguyễn Hùng Cường, Đài Loan
930. Nguyễn Thái An, Facebook Nguyễn Thái An, Sài Gòn
931. Kỹ sư Trần Đình Tuấn, Olso, Na Uy
932. Nhiếp ảnh gia Cao Xuân Vinh, Quận 11, Sài Gòn
933. Hồ Thị Hòa, Sài Gòn
934. Nguyễn Thị Ngân, Thanh Hóa
935. Blogger Việt Hoàng, Doanh nhân, Nga
936. Đỗ Vân Anh, Giáo viên, Hà Nội
937. Nguyễn Hoàng Vũ, Nghiên cứu viên Viện Vật lý Hà Nôi, Tây Hồ, Hà Nội
938. Lê Hồng Phong, Ba Đình, Hà Nội
939. Nghi Le Duc, Sinh viên trường Paris- Est, Paris, Pháp
940. Đoàn Thanh Tùng, Liege, Bỉ
941. Phạm Văn Hoàn, Sinh viên, Vĩnh Lộc, Thanh Hóa
942. Sùng Hữu Anh Túc, Facebook Airies Mahalo, Lào Cai
943. Kỹ sư Trần Văn Thao, Sài Gòn
944. Đậu Văn Bảy, Bình Dương
945. Dang Nguyen, Orange County, California, USA
946. Kỹ sư Lưu Hà Sĩ Tâm, Quỳnh Phụ, Thái Bình
947. Hồ Trung Nguyễn, Brisbane, Australia
948. Rita Huynh, Fletcher St., Chicago, USA
949. Nguyễn Thiện Quang, Chuyên viên thiết kế nội thất, WA, USA
950. Stephen Nguyễn Thế Phan, Boxhill, Australia
951. Phạm Bảo Hoàng, San Bernardino, California, USA
952. Nguyễn Thanh Quang, Houston, Texas, USA
953. Nguyễn Như Ngọc Lâm, Gò Vấp, Sài Gòn

còn tiếp
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #114 - 21. May 2013 , 08:18
 


   

Nha Trang: CA bắt giam 2 blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Tiến Nam vì phát Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền



...


Danlambao - Lúc 17 giờ chiều nay, 21/5/2013, blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bị CA Nha Trang bắt giam trái phép, sau khi cô cùng bạn bè tham gia phân phát cho người dân bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền cùng những quả bóng bay mang nội dung 'Quyền Con người của Chúng Ta phải được tôn trọng'.

Cùng bị bắt giữ chung với Mẹ Nấm là blogger Binh Nhì - Nguyễn Tiến Nam. Cả hai bị áp giải về trụ sở CA phường Lộc Thọ, sau đó bị tách riêng để giam giữ và thẩm vấn.


Tin cập nhật lúc 21h40: Một nguồn tin cho biết, cách đây hơn 30 phút, Blogger Binh Nhì - Nguyễn Tiến Nam cũng đã bị áp giải về trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa, Địa chỉ: 80, Trần Phú, Phường Lộc Thọ, Thành Phố Nha Trang, Khánh Hòa. Số điện thoại: (058)3527060.

Nguồn tin cho hay, Nguyễn Tiến Nam bị CA áp giải trong tình trạng 'nằm xỗng soài' trên một chiếc taxi. Nhiều dấu hiệu cho thấy Blogger Binh Nhì Nguyễn Tiến Nam cũng đã bị hành hung.

Trong khi đó, CA tỉnh Khánh Hòa vẫn từ chối không cho Mẹ Nấm được gặp và chăm sóc con trai 6 tháng tuổi. Bé Gấu - con trai Mẹ Nấm đã được gia đình đưa về nhà do bị lên cơn sốt.

...


Được biết, trong chiều nay, hai blogger Mẹ Nấm và Nguyễn Tiến Nam đã phát tận tay cho người dân hàng trăm bản Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân quyền, cùng những quả bóng bay màu xanh.

Trong lúc bắt người và tra khảo, phía CA cáo buộc Mẹ Nấm đã phạm tội 'phân phát tài liệu phản động'. Bằng chứng được cơ quan CA gọi là 'tài liệu phản động' thực ra chính là Bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân Quyền.

Theo tin mới nhận được, lúc 20 giờ tối nay, Blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh sau khi bị tách riêng thẩm vấn đã tiếp tục bị áp giải về trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa. Nhiều khả năng cô sẽ bị giam giữ qua đêm.

Được biết, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh hiện đang  chăm sóc con trai 6 tháng tuổi.

Lúc 20h30 phút tối nay, 21/5/2013, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan, mẹ ruột Blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bế cháu ngoại đến trước trụ sở CA tỉnh để yêu cầu cho hai mẹ con gặp nhau. Tuy nhiên, công an tỉnh Khánh Hòa đã từ chối không cho Blogger Mẹ Nấm được gặp và chăm sóc cho con.

Hiện nay, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan vẫn đang bế cháu ngoại 6 tháng tuổi đứng trước trụ sở CA tỉnh Khánh Hòa, Địa chỉ: 80, Trần Phú, Phường Lộc Thọ, Thành Phố Nha Trang, Khánh Hòa. Số điện thoại: (058)3527060

...

...

...

...

...


Mẹ - Nấm và Gấu - Quyền cho con người hôm nay và cho thế hệ tương lai.


Danlambao

danlambaovn.blogspot.com


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Khuê-Tú
Full Member
***
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 128
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #115 - 10. Jun 2013 , 21:14
 
Tôi tuyệt thực để ủng hộ – I begin a supportive hunger strike



Phạm Hồng Sơn

Ngày 08/06/2013 khi vụ tuyệt thực của người tù lương tâm Cù Huy Hà Vũ đã bước sang ngày thứ 13 trong nhà tù – Trại giam số 5 Thanh Hóa – để phản đối những hành xử phi pháp và phi nhân của nhà chức trách, tác giả Từ Linh đã đưa ra nhiều gợi ý có tính đồng hành với ông Vũ.

Dĩ nhiên, có nhiều điểm trong những gợi ý đó không hẳn đã phù hợp với hiện trạng và tâm thức của giới đấu tranh tại Việt Nam, nhưng tôi tuyệt đối tâm đắc và chia sẻ về một tinh thần toát lên trong đó:

Chúng ta – những người yêu mến Tự do và đang còn ở ngoài nhà tù – cần phải làm một điều gì đó nhiều hơn là viết bài hay chỉ xướng lên tiếng nói ủng hộ xót xa.

Cho đến nay không có dấu hiệu nào cho thấy ông Vũ đã dừng tuyệt thực.

Vì những lẽ trên, tôi quyết định tự nguyện tuyệt thực 07 ngày đêm kể từ ngày 10/06/2013 đến ngày 17/06/2013 tại nhà riêng (Số 21 ngõ 72B Thụy Khuê- Hà Nội) để bày tỏ sự khâm phục và chia sẻ tinh thần đấu tranh và những rủi ro mà Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đang đối mặt. Đồng thời sự tuyệt thực này cũng là một bày tỏ đồng cảm, chia sẻ với tất cả những người đã và đang chịu sự sách nhiễu, bách hại của cường quyền tại Việt Nam.

Tôi biết có thể còn có nhiều cách bày tỏ khác hiệu quả hơn là đồng tuyệt thực và cũng có thể có nhiều cách tuyệt thực khác hiệu quả hơn cách tuyệt thực của riêng tôi. Nhưng trong bối cảnh hiện nay của tôi sự tự nguyện, tự phát đồng tuyệt thực là một cách bày tỏ khả thi và hiệu quả nhất đối với sự  dũng cảm của ông Cù Huy Hà Vũ và các nhà đấu tranh khác.

Trong thời gian tuyệt thực tôi sẽ giữ nhịp độ sinh hoạt và làm việc bình thường khi cơ thể vẫn cho phép.

Tôi tin sẽ có những nghi vấn về tính xác thực của tuyệt thực. Đó là những nghi vấn hữu lý. Nhưng trong trường hợp này tôi không còn cách nào khác là đặt niềm tin tuyệt đối vào sự tin tưởng tuyệt đối của mọi người. Bởi mọi phương tiện thông tin (hữu hay vô tuyến) của tôi đều có thể bị nhà chức trách cắt bỏ bất cứ lúc nào. Và theo tôi đây cũng là một cơ hội để chúng ta tự củng cố và xây dựng niềm tin, chữ tín cho bản thân mình, cho nhau và cho những vận động tiến bộ chung của toàn xã hội.○


(On June 08, 2013, the 13th day of hunger strike, on which a prisoner of conscience, Mr Cu Huy Ha Vu, has been going in prison since May 27, 2013 to protest illegal and inhumane conduct of the authorities, Tu Linh wrote an article proposing many ideas to support Mr Cu Huy Ha Vu’s brave protest. I do not think all of these ideas are feasible in or fit to the current circumstances/pro-democracy strugglers of Vietnam but I do agree to the main idea:

We – people aspiring to Freedoms and still un-imprisoned – should do more than writing or voicing for Mr Cu Huy Ha Vu’s life-risking action.

And so far there have been no signs to indicate Mr Vu stops hunger strike.

Therefore, I decide to begin a 7-day hunger strike at my home (No 21 Alley 72B, Thuy Khue Street, Hanoi), starting from June 10, 2013 through June 17, 2013, in order to express my admiration and support to Mr Vu and also to other Vietnamese non-violent strugglers.

I will maintain daily activities as normal as my health permits.

Though there may be other more effective methods than hunger strike and even other more impressive ways of hunger strike than mine to support Mr Cu Huy Ha Vu a personal, spontaneous hunger strike now seems the most feasible and effective to me in standing by Mr Cu Huy Ha Vu and other courageous fellow compatriots.

I do know there may be doubts on the authenticity of my hunger strike at home. These questions are reasonable and understandable. However I allow myself to entrust my absolute confidence in your absolute trust because I could not rely on any means of communication, both wire or wireless, due to the authorities’ capacity in absolute control. In addition, it is providing us a great opportunity to build up or strengthen self-confidence, mutual trust and the credibility for a progressive movement.)
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #116 - 11. Jun 2013 , 23:52
 


Anh phải sống, Cù Huy Hà Vũ!


Lê Diễn Đức


...


Hôm nay anh Cù Huy Hà Vũ đã tuyệt thực tới ngày thứ 13, theo như thông báo và thư kêu cứu của vợ anh, chị Dương Hà.

Anh Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực để phản đối sự làm ngơ, im lặng của nhà chức trách về việc anh khiếu nại các vi phạm pháp luật của cán bộ trại giam, sự phân biệt đối xử và có âm mưu hãm hại anh.

Trong cuộc tranh đấu này, một bên là một bầy quỷ dữ có đầy đủ các phương tiện trấn áp, khủng bố, áp đặt, dối trá và vô tâm. Một bên khác là con người không tấc sắt, chỉ còn duy nhất một thứ vũ khí để chống lại là lời nói.

Với cuộc đối đầu hoàn toàn không cân sức này, con người sẽ thất bại. Chỉ có ý chí vững chãi, kiên lì là không bị bẻ gãy.

Chúng sẽ chiến thắng, vì nếu anh chết, mục tiêu của chúng sẽ đạt được: không cần bức hại anh, chỉ cần bằng đòn tâm lý, làm ngơ không trả lời các khiếu nại của anh, làm anh bế tắc và đưa đến hậu quả như thế. 

Chúng sẽ vô cùng hoan hỉ khi tiêu diệt, đè bẹp được anh, một con người can đảm, cương trực, chân chính với niềm tin vững chắc rằng đất nước sẽ thay đổi và những giá trị dân chủ, nhân quyền được tôn trọng.

Anh phải sống, Cù Huy Hà Vũ! Bởi vì trong cuộc tranh đấu này, không nên làm tổn thất thêm lực lượng. Việc anh phải vào tù oan ức và bất công đã là một mất mát lớn. Những cá nhân như anh là biểu tượng của khát vọng tự do, công bằng xã hội. Khi chưa có một phong trào xã hội rộng lớn, những việc làm của anh là những viên gạch lót đường, là những tia lửa nhỏ châm ngòi, âm ỉ cháy.  Anh là con chim báo bão.

Anh thực sự là vốn quý ít ỏi của dân tộc trong bối cảnh đa số người đang sống thờ ơ, vô cảm với số phận của đất nước và văn hoá sợ hãi đã làm tiêu tan ý thức phản kháng trước bất công.

Vụ án của anh, là vết nhơ của nhà cầm quyền Việt Nam mà nhà báo Hoàng Hưng, sống tại Sài Gòn, đã viết:

“Vụ án này đã được thực thi một cách khinh suất, bừa bãi, bất chấp thủ tục tố tụng từ đầu đến cuối, khiến tất cả những ai có lương tri đều phẫn nộ, biến việc bảo vệ pháp luật thành trò hề trong tay một nhóm người có quyền lực:

- Đã dàn dựng việc bắt giữ trái pháp luật, với tang chứng nhơ nhuốc sẽ đi vào lịch sử tư pháp Việt Nam là “hai bao cao su đã qua sử dụng”.

- Đã công bố tội trạng một cách võ đoán trước khi có sự kết luận của tòa án.

Đặc biệt nghiêm trọng là trong phiên tòa:

- Đã công nhiên thô bạo ngăn cấm người dân tham dự hoặc theo dõi phiên tòa trước cổng tòa án.

- Đã không chịu đáp ứng đòi hỏi hợp pháp của các Luật sư bào chữa là công bố những bằng chứng buộc tội thân chủ của họ, rồi vì chuyện đó mà đuổi 1 luật sư ra khỏi tòa, và dẫn đến việc 4 luật sư còn lại từ chối tham dự, kết quả là phiên tòa chính trị chưa từng có trên thế giới không có luật sư bào chữa”.

Trong phiên toà lưu manh và ô nhục ấy, vẫn còn mãi dáng hiên ngang, hiển hách của anh giữa hai tên công an và lời phán quyết dõng dạc của anh với bọn quan toà hèn hạ và đê tiện: Tổ quốc và nhân dân sẽ xoá án cho tôi!

Vâng, anh phải sống Cù Huy Hà Vũ ạ. Sự phản kháng của anh bằng tuyệt thực, tự nó đã là hành động dấn thân, dũng cảm, chứng tỏ niềm hy vọng mong manh vào công lý của nhà cầm quyền này chẳng hề tồn tại.

Anh không sợ chết, nhưng cái chết nhiều khi không phải là sự lựa chọn đúng đắn.

Bọn quan lại lưu manh thời nay chẳng hề có lương tri, không tim, không óc. Chúng cố ý. Chúng muốn anh không thể chịu đựng và sẽ đầu hàng.

Cái chết của anh vô hình trung có thể được hiểu là sự đầu hàng đó.

Không, anh không thể đầu hàng, không thể chọn phương pháp thụ động như vậy. Làm thế là đúng với ý đồ nhơ bẩn của chúng!

Anh hãy sống và tiếp tục tranh đấu, kiên cường như Cù Huy Hà Vũ trước phiên toà ngày 4/4/2011. Mọi người vẫn bên anh. Tố quốc và nhân dân vẫn mãi bên anh!

© 2013 Lê Diễn Đức - RFA BLog

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #117 - 12. Jun 2013 , 23:14
 


BS. Phạm Hồng Sơn tuyệt thực ủng hộ Cù Huy Hà Vũ




HÀ NỘI (NV) - Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, một cựu tù chính trị, vừa tuyên bố sẽ tuyệt thực bảy ngày, kể từ 10 tháng 6 đến 17 tháng 6,
để ủng hộ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, hiện đang tuyệt thực trong nhà tù số 5 ở tỉnh Thanh Hóa.

Ông Phạm Hồng Sơn từng bị bắt hồi năm 2002, từng bị kết án 13 năm tù, với cáo buộc “gián điệp”, sau được giảm án xuống còn 5 năm tù.
Mới đây, ông Sơn cho biết, ông tự nguyện tuyệt thực vì “khâm khục và chia sẻ tinh thần đấu tranh,
cùng những rủi ro mà Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đang đối mặt”.

...
Bác sĩ Phạm Hồng Sơn. (Hình: AFP)



Cuộc tuyệt thực còn nhằm “bày tỏ sự đồng cảm với những người đã và đang chịu sự bách hại của cường quyền”.

Trả lời RFI, ông Sơn nói thêm rằng, ông thấy việc ông Vũ tuyệt thực là một cách hành động cực kỳ dũng cảm và có ý nghĩa, bởi ông Vũ đã dùng chính sinh mạng của ông để đòi giới cầm quyền phải tuân thủ luật pháp mà chính họ tạo ra. Theo ông Sơn, đòi hỏi của ông Vũ không phải là đòi hỏi riêng cho cá nhân ông Vũ mà cho toàn xã hội.

Ông Cù Huy Hà Vũ, người bị Tòa án Việt Nam kết án 7 năm tù, với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước” đã tuyệt thực từ ngày 27 tháng 5 để đòi các quyền lợi mà ông cho là hợp pháp và chính đáng đối với một người tù.

Cuộc tuyệt thực của ông Cù Huy Hà Vũ tại nhà tù Thanh Hóa đang khiến nhiều người chú ý. Nhóm Bauxite Việt Nam đang tổ chức đếm từng ngày ông Vũ tuyệt thực trên trang web của nhóm này.

Một blogger có tên là Từ Linh, ngỏ lời kêu gọi một cuộc “tuyệt thực đồng hành cùng tù nhân lương tâm”. Theo đó, nếu có nhiều người, ở khắp mọi nơi, cùng tuyệt thực để đánh động lương tri loài người, rằng “có một người tin vào sự thật và người ấy sắp chết” thì đó sẽ là chiến dịch quảng bá tuyệt vời để Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc, chính quyền các quốc gia tự do, các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền,… cùng chú ý. Blogger Từ Linh tin rằng, việc tranh đấu cho tự do, tranh đấu cho tù nhân lương tâm tại Việt Nam cũng cần được quảng bá, đặc biệt là với cộng đồng quốc tế.

...
Ảnh chụp cảnh vợ chồng ông Cù Huy Hà Vũ trong một lần gặp nhau tại trại giam. (Hình: blog Ba Sàm)



Theo bà Nguyễn Thị Dương Hà, vợ ông Cù Huy Hà Vũ, ông Vũ tuyệt thực là để đòi phải cho ông gửi thư thăm hỏi thân nhân, bạn bè, được gặp vợ không quá 24 tiếng trong phòng riêng, được nhận một số vật dụng không thuộc danh mục cấm và được nhận các tài liệu mà tòa án dùng làm chứng cứ buộc tội để ông kháng cáo.

Ông Vũ đã từng nhiều lần nêu ra các yêu cầu như vừa kể nhưng trại giam không đáp ứng và ông quyết định tuyệt thực để đòi trại giam phải tôn trọng các quyền hợp pháp, lợi ích chính đáng của một tù nhân.

Trò chuyện với thân nhân, ông Vũ khẳng định ông không có ý định tự tử nhưng ông sẽ tranh đấu và sẵn sàng chết.

Thân nhân của ông Cù Huy Hà Vũ kể rằng, vì sức khỏe của ông sa sút do tuyệt thực, họ đã gặp các giám thị trại giam, yêu cầu giải quyết những đòi hỏi của ông Vũ, song những giám thị này không quan tâm. Thậm chí, một số người còn bảo, nếu ông Vũ không muốn ăn cơm của trại giam thì ông ấy có thể… ăn mì gói do gia đình gửi vào.

Bà Nguyễn Thị Dương Hà, vợ ông Vũ cũng đã liên lạc với ông Cao Ngọc Oánh - viên tướng hiện là Tổng Cục trưởng Tổng Cục Cảnh sát Thi hành án hình sự và Hỗ trợ Tư pháp – để yêu cầu can thiệp, song viên tướng này trả lời, đại ý, đừng lo, ông Vũ còn nhiều calorie lắm.

Tin mới nhất cho biết, lấy tư cách luật sư, bà Nguyễn Thị Dương Hà mới liên lạc với Tổng Cục Cảnh sát Thi hành án hình sự và Hỗ trợ Tư pháp để xin giấy phép thăm ông Cù Huy Hà Vũ, với tư cách luật sư nhưng nơi này từ chối. Trại giam Thanh Hóa cũng vừa từ chối cho bà Hà gặp chồng với tư cách thân nhân vì bà đã gặp ông Vũ một lần trong tháng này. (G.Đ)
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #118 - 12. Jun 2013 , 23:36
 


Tuyệt thực ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ lan rộng




Số người tuyên bố tuyệt thực để ủng hộ cuộc tuyệt thực của ông Cù Huy Hà Vũ đã tăng đáng kể trong vài ngày qua. Một số cá nhân, tổ chức quốc tế cũng đã bắt đầu lên tiếng.

Ngoài Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn đang tuyệt thực tại Hà Nội, một nhà giáo tên là Thái Bá Tân - sống tại Hà Nội, cô Phạm Thanh Nghiên - sống ở Hải Phòng, một tu sĩ của Phật Giáo Hòa Hảo tên là Võ Văn Thanh Liêm - sống ở An Giang, cũng vừa mới lên tiếng sẽ tuyệt thực để ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ.

Trừ nhà giáo Thái Bá Tân, Bác Sĩ Sơn, cô Nghiên, tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm đều là cựu tù nhân lương tâm.


...

Ông Nguyễn Quốc Quân - một trong những người tuyệt thực để ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ - đang tuyệt thực trước Tòa Bạch Ốc. (Hình: RFA)
Ông Cù Huy Hà Vũ, một tiến sĩ luật, bị Tòa án Việt Nam kết án 7 năm tù, với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước,” đang bị giam tại Thanh Hóa, đã tuyệt thực từ ngày 27 Tháng Năm để đòi các quyền lợi mà ông cho là hợp pháp và chính đáng đối với một người tù. Trò chuyện với thân nhân, ông Vũ khẳng định ông không có ý định tự tử nhưng ông sẽ tranh đấu và sẵn sàng chết.

Tại Hoa Kỳ, cũng để bày tỏ sự ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ, ông Nguyễn Quốc Quân đang tuyệt thực bên ngoài Tòa Bạch Ốc. Ông Ðỗ Thành Công vừa tuyên bố ông sẽ tuyệt thực trước Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam ở San Francisco, California. Cả ông Quân và ông Công đều từng là cựu tù chính trị tại Việt Nam.

Mới đây, một tổ chức có tên là “Hội Anh Em Yêu Nước” cũng vừa phát hành lời kêu gọi tuyệt thực ở khu Little Saigon, thành phố Westminster, California để ủng hộ tinh thần bất khuất của ông Cù Huy Hà Vũ và các tù nhân lương tâm khác đang bền bỉ đấu tranh trong lao tù cộng sản.

Cùng thời điểm này, ông Josef Bordat, một tiến sĩ người Ðức, vốn là người khởi xướng thỉnh nguyện thư yêu cầu Quốc Hội Ðức can thiệp để cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam, vừa kể về cuộc tuyệt thực của ông Cù Huy Hà Vũ trên blog của ông. Ông Bordat kêu gọi người Ðức cùng gửi thư cho Ðại Sứ Quán Việt Nam tại Ðức, phổ biến câu chuyện cho công luận, tìm kiếm sự hỗ trợ của các chính quyền, tổ chức quốc tế. Theo ông: Ðừng để người Việt Nam đơn độc khi họ tranh đấu cho một Việt Nam cởi mở, dân chủ, một quốc gia mà ở đó các quyền con người được tôn trọng và bảo vệ!

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế cũng mới lên tiếng về trường hợp ông Cù Huy Hà Vũ. Ông Rupert Abbott - một chuyên viên về Việt Nam, Lào, Cambodia của tổ chức này, cho rằng, đòi hỏi của ông Cù Huy Hà Vũ (gửi thư thăm hỏi thân nhân, bạn bè, được gặp vợ không quá 24 tiếng trong phòng riêng, được nhận một số vật dụng không thuộc danh mục cấm và được nhận các tài liệu mà tòa án dùng làm chứng cứ buộc tội để ông kháng cáo) là những đòi hỏi chính đáng và cần được tôn trọng. Ông Abbott cho rằng, cộng đồng quốc tế cần lên tiếng nhiều hơn, hành động nhiều hơn cho những tù nhân lương tâm tại Việt Nam như ông Cù Huy Hà Vũ. Tổ chức Ân Xá Quốc Tế đang kêu gọi Hoa Kỳ, Cộng Ðồng Châu Âu, Úc và các quốc gia Ðông Nam Á lên tiếng về những gì đang xảy ra, tạo ra những áp lực thực sự đối với Việt Nam để thúc đẩy sự thay đổi theo hướ
ng Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền nhiều hơn.

(Người Việt)

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #119 - 13. Jun 2013 , 07:59
 

Nguyễn Văn Dũng: Tuyệt thực - đồng hành với TS Cù Huy Hà Vũ đến công lý và tự do


...

Tôi - Nguyễn Văn Dũng, sinh ngày 7/5/1977, chứng minh thư số 131324416, số điện thoại 0974468775, hộ khẩu thường trú: tổ 4A, phố Sông Thao, phường Thọ Sơn, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ - thông báo tuyệt thực trong bốn ngày, bắt đầu từ 0h ngày 12/6/2013 đến 24h ngày 15/6/2013, nhằm ba mục đích:

1/. Bày tỏ sự khâm phục tinh thần đấu tranh cho nhân dân và Tổ quốc của TS Cù Huy Hà Vũ.

2/. Góp sức mình vào việc tạo áp lực đòi nhà chức trách thực thi đúng pháp luật về chế độ nhà tù đối với người tù này.

3/. Chia sẻ cùng luật sư Nguyễn Thị Dương Hà - người vợ yêu của TS - nỗi đau thương, uất ức của bà trước sự đàn áp vô nhân đạo của nhà cầm quyền Việt Nam đối với chồng bà.

Kể từ khi hiểu được rằng sự băng hoại của xã hội và sự chiếm đóng của giặc Tàu trên nhiều phần quan trọng của đất nước là bắt nguồn chính từ sự thối nát của nền chính trị, thì tôi đã là một người bạn đồng hành nhỏ của TS Cù Huy Hà Vũ cũng như đông đảo đồng bào đang góp sức vào việc thay đổi thể chế tại Việt Nam. Tôi cũng nhận thức rõ là thể chế cần thay đổi chứ không phải chúng ta cần tiêu diệt những nhân viên công lực trong thể chế cũ, vì vậy tôi hoàn toàn thông cảm với những viên công an mà tôi buộc phải đối diện. Đem lòng thù hận để đòi công lý và tự do là điều ngu xuẩn tai hại nhất mà thực tế đã chứng minh. Nhưng chúng ta cũng chẳng thể nào đạt tới công lý và tự do bằng thái độ đấu tranh nửa vời, ngồi mong chờ kẻ cầm quyền thay đổi hay kêu gọi hòa giải hòa hợp suông.

Trong trường hợp cụ thể đây, tính mạng của một nhà đấu tranh lớn đang lâm nguy. Những ai đã từng chia sẻ các bài viết của TS Cù Huy Hà Vũ, hoặc đã khâm phục những hành động đấu tranh của ông, hoặc đã suy tôn ông lên như một bậc anh hùng, hoặc đã ký tên đòi tự do cho TS là những người trước tiên cần lên tiếng và hành động với mục đích tối thiểu để đòi nhà chức trách thực thi đúng pháp luật về chế độ nhà tù đối với người tù này. Tôi cùng nhiều người sẽ tuyệt thực để đòi hỏi, nhiều người khác sẽ biểu tình hay đến chất vấn nhà chức trách hoặc tác động tạo áp lực quốc tế, lại có đông đảo những người khác viết bài, làm truyền thông, tạo sự kiện thay avatar hình TS, đến thăm hỏi gia đình ông ...v.v... Chúng ta cùng phối hợp, kiên quyết đấu tranh ít nhất là cho những quyền của TS Cù Huy Hà Vũ theo đúng pháp luật Việt Nam hiện hành quy định về chế độ đối với tù nhân.

Đã đến lúc mà để tạo niềm tin về đại cuộc thì chúng ta bắt buộc phải đạt được một số thắng lợi nhất định trong một số vụ việc tiêu biểu. Và nếu chúng ta không thể hiện được cái tình với một nhà bất đồng chính kiến có vị thế đặc biệt như TS Cù Huy Hà Vũ thì ai sẽ tin cái đội dân chủ tự do nhân sĩ trí thức gì gì đó có thể đi hàng đầu cùng nhân dân đấu tranh cho toàn bộ xã hội?

Điểm quan trọng cuối cùng cần lưu ý: Chúng ta đồng hành cùng TS Cù Huy Hà Vũ đến công lý và tự do chứ không bao giờ cổ vũ TS tuyệt thực đến chết. Nhưng nếu rủi ro không mong muốn xảy ra với TS Cù Huy Hà Vũ - con của bậc "khai quốc công thần của chế độ" Cù Huy Cận - thì từ giới trí thức cho đến dân oan mất đất sẽ mất nốt chút hy vọng cuối cùng vào một chút tính người còn sót lại nơi các lãnh đạo đảng cộng sản. Bộ Chính Trị đảng cộng sản Việt Nam đủ thông minh để biết không thể kéo dài mãi thể chế độc đảng và tất cả đều hy vọng hạ cánh an toàn, tuy nhiên mỗi một tính toán sai lầm man rợ của các vị đều tăng thêm nguy cơ là các vị sẽ phải dân chủ hóa đất nước từ trong ống cống.

Nguyễn Văn Dũng
Facebook



Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #120 - 08. Jul 2013 , 23:40
 

Hòa thượng Thích Quảng Độ lên tiếng phản đối bản Tuyên bố chung VN-TQ


...



Đứng trước tình trạng quy hàng và nô lệ Bắc phương của Nhà nước CHXHCNVN và Đảng Cộng sản Việt Nam, Hội đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN kêu gọi chư Tăng, Ni, không phân biệt Giáo hội nào, cùng Phật giáo đồ toàn quốc và hải ngoại hãy kết liên thành sức mạnh với mọi thành phần dân tộc để đối phó với nguy cơ mất nước, và vãn hồi nhân quyền, dân chủ làm động cơ cho sự phát triển, để gìn giữ quê cha đất tổ trong sự an lạc, hòa ái, huynh đệ...


*

Thông cáo báo chí ngày 8.7.2013

Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế - Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ thay mặt Hội đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN nhận định về sự đánh mất chủ quyền Việt Nam qua bản Tuyên bố Bắc Kinh – Hà Nội ngày 21.6.2013

PHÒNG THÔNG TIN PHẬT GIÁO QUỐC TẾ

Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Ðạo
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
E-mail : pttpgqt@gmail.com

PARIS, ngày 8.7.2013
(PTTPGQT) - Từ ngày 19 đến 21.6 vừa qua nhận lời mời của Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình, ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sang thăm Trung quốc. Tại đây ông Sang đã hội đàm với Trung quốc để đưa cuộc “hợp tác chiến lược toàn diện Việt-Trung lên tầm cao mới”thông qua cuộc ký kết 10 văn kiện hợp tác trên tất cả mọi lĩnh vực từ quốc phòng, kinh tế, tài chính, thương mại, xã hội, nghề cá ở vùng vịnh Bắc bộ cho đến lĩnh vực đào tạo cán bộ, tuyên giáo, tuyên truyền của hai Đảng Trung – Việt, và ngoại giao quốc tế.

Nói tóm là “hai bên coi sự phát triển của nước kia là cơ hội phát triển của nước mình”. Trên đại cục chiến lược toàn cầu của Trung quốc, thì chiến lược của hai Đảng anh em, hai Nhà nước cộng sản anh em Việt Trung là “Hai hành lang một vành đai”. Trọng tâm các điều trên đây gói ghém trong Tuyên cáo chung Trung quốc – Việt Nam công bố tại Bắc Kinh ngày 21.6.2013.

Nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ đã lên tiếng về sự đánh mất chủ quyền nước ta trên Biển và trên Đất qua bản Tuyên bố chung Bắc Kinh – Hà Nội ngày 21.6. Viện Tăng Thống vừa chuyển đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế ở Paris để phổ biến. Xin mời bạn đọc theo dõi toàn văn bản Nhận định ấy sau đây:


GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN TĂNG THỐNG
Thanh Minh Thiền viện

90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận, Saigon
Phật lịch 2557
Số : 03/VTT/TT

Nhận định của Hội đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN về sự đánh mất chủ quyền Việt Nam trên Biển và trên Đất qua bản Tuyên bố chung Bắc Kinh – Hà Nội ngày 21.6.2013.


Hội đồng Lưỡng Viện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) lấy làm lo lắng cho sự đánh mất chủ quyền Việt Nam trên Biển và trên Đất sau khi đọc toàn văn bản Tuyên bố chung gồm 8 điểm công bố tại Bắc Kinh ngày 21.6 vừa qua khi kết thúc chuyến viếng thăm Trung quốc của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang do lời mời của Chủ tịch nước Trung quốc Tập Cận Bình.

Đại diện cho Phật tử Việt Nam, thành phần đông đảo không ngừng đóng góp máu xương và trí tuệ để bảo vệ chủ quyền nước Việt từ thời cổ đại và suốt quá trình lịch sử hai nghìn năm qua, chúng tôi vô cùng quan ngại về nội dung bản Tuyên bố chung này.

Tuyên bố chung tại Bắc Kinh không hề có một dòng nào xác định việc Trung quốc xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và một phần đảo Trường Sa của Việt Nam, hoặc hàng nghìn cây số trên đất dọc biên giới, đặc biệt tại Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan v.v… hay đòi hỏi Trung quốc hoàn trả biển và đất đã xâm chiếm.

Với kẻ cướp đã vào chiếm đóng một góc nhà rồi, ông Chủ tịch nước vẫn “nhất trí” với mưu kế của kẻ xâm lăng, là “Hai bên nhất trí dựa trên nguyên tắc dễ trước khó sau, tuần tự tiệm tiến, gia tăng cường độ đàm phán của Nhóm công tác về vùng biển ngoài cửa Vịnh Bắc bộ”.

Ông Chủ tịch nước tiếp tục dựa vào cái Bánh Vẽ của 16 chữ vàng và Bốn tốtđể xây dựng chủ trương tân lệ thuộc ở thế kỷ XXI với Bắc phương. Chiếc Bánh Vẽ xuất phát từ ý thức nô lệ của ông Hồ Chí Minh khi ông làm bài thơ tuyên truyền “Cứu Trung quốc thị cứu tự kỷ” (Cứu Trung quốc là tự cứu mình) đưa đăng trên báo Cộng sản Tàu Cứu vong nhật báo năm 1940 tại Quế Lâm.

Chuyến viếng thăm Trung quốc trước đây của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng, hôm 11.10. 2011, ông Trọng cũng đã thỏa thuận với Bắc Kinh cái gọi là “Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển”. Tức không gì khác hơn sự lập lại kế sách của ông Đặng Tiểu Bình: “Gác tranh chấp, cùng chung khai thác”. Tuy nhiên người ta đã giấu đi vế đầu của kế sách xâm lược ấy: “Chủ quyền của ta (tức Trung quốc) - Gác tranh chấp - Cùng chung khai thác”.

Bản Tuyên bố chung còn đề cập đến “Hai bên sẽ tiếp tục thực hiện tốt “Hiệp định hợp tác nghề cá trong Vịnh Bắc bộ”. Nhưng tuyệt nhiên ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang không một lời bênh vực bao thảm cảnh giết chóc, tù đày, cướp thuyền của ngư dân đất Việt do Trung quốc gây hấn nhiều năm qua.

Hai bên sẽ “sớm hoàn thành việc xây dựng Trung tâm văn hóa của nước này ở nước kia”. Thế là chủ nghĩa diệt chủng văn hóa Việt thông qua những Trung tâm Văn hóa Hán, mà người ta đã chứng kiến gần 500 Viện Khổng Tử thiết lập trong 96 quốc gia trên thế giới. Đây chính là Quyền lực nhuyễn (soft power) chứ không bằng súng đạn, Trung quốc xâm lược thế giới qua hình thức thực dân văn hóa, đi kèm với chủ trương di dân và kinh tế tài chính để chinh phục toàn cầu.

Xã hội chủ nghĩa ở nước ta ngày nay là thiên đường của giới tham quan ô lại và tư bản đỏ, nhưng lại là địa ngục cho hàng chục triệu công nông.

Trước sau như một, chủ trương của Đảng Cộng sản là phải tiêu diệt Phật giáo hay biến tướng đạo Phật thành thói tục mê tín dị đoan để làm công cụ cho Đảng suốt 38 năm qua, khiến cho GHPGVNTN mất khả năng trong mọi công cuộc tham gia chận đứng các tệ nạn xã hội, suy thoái đạo đức, nhằm phục hồi nhân phẩm, phát triển kinh tế, văn hóa, giáo dục. Người con Phật không thể khoanh tay đứng ngó hay chỉ thắp hương cầu nguyện, mà phải đem từng biệt nghiệp chuyển hóa cộng nghiệp ác hành.

Đứng trước tình trạng quy hàng và nô lệ Bắc phương của Nhà nước CHXHCNVN và Đảng Cộng sản Việt Nam, Hội đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN kêu gọi chư Tăng, Ni, không phân biệt Giáo hội nào, cùng Phật giáo đồ toàn quốc và hải ngoại hãy kết liên thành sức mạnh với mọi thành phần dân tộc để đối phó với nguy cơ mất nước, và vãn hồi nhân quyền, dân chủ làm động cơ cho sự phát triển, để gìn giữ quê cha đất tổ trong sự an lạc, hòa ái, huynh đệ.

Thanh Minh Thiền Viện, ngày 06.7.2013
Thay mặt Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN
Đệ Ngũ Tăng Thống
(ấn ký)
Sa môn THÍCH QUẢNG ĐỘ


http://www.queme.net/vie/news_detail.php?numb=2101
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #121 - 01. Aug 2013 , 07:36
 

OHCHR: “Blogger Việt Nam hãy lên tiếng”


...

Tuyên bố 258 - Chiều 31/7 tại Văn phòng Cao uỷ Liên Hợp Quốc về Nhân quyền (OHCHR), các blogger đại diện cho mạng lưới blogger chính trị Việt Nam đã có cuộc gặp gỡ, trao đổi kéo dài khoảng hai giờ đồng hồ với bà Maria Isabel Sanz Garrido, tên thân mật là Mabel, quan chức của OHCHR phụ trách về nhân quyền khu vực Đông Nam Á.

Có mặt tại buổi gặp là một số blogger đến từ cả ba miền của đất nước: Nguyễn Lân Thắng, Đoan Trang (Hà Nội), Nguyễn Anh Tuấn (Đà Nẵng), Nguyễn Thảo Chi và Nguyễn Nữ Phương Dung (Sài Gòn). “Chúng tôi đến đây, tuy khác nhau về độ tuổi, giới tính, tỉnh thành, nghề nghiệp, nhưng chúng tôi có điểm chung, là đều là những blogger muốn chống lại việc nhà nước lạm dụng pháp luật trấn áp quyền tự do của người dân” – blogger Nguyễn Anh Tuấn, 23 tuổi, phát biểu tại cuộc gặp.

Lợi dụng pháp luật để đàn áp blogger


Các blogger đã mô tả sơ qua về bối cảnh chính trị hiện nay tại Việt Nam: Chính phủ Việt Nam đã ký kết, thông qua Tuyên ngôn Nhân quyền của Liên Hợp Quốc cùng nhiều công ước quốc tế về nhân quyền có liên quan. Việt Nam cũng đang tích cực chạy đua vào chiếc ghế thành viên trong Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc (UNHRC) nhiệm kỳ 2014-2016. Mặc dù vậy, chính quyền vẫn duy trì một hệ thống luật pháp đi ngược lại với Tuyên ngôn Nhân quyền và các công ước quốc tế liên quan.

Trong hệ thống luật pháp đó, hiện tại, nổi lên ba điều khoản trong Bộ luật Hình sự, gồm Điều 79, 88 và 258, đang được Nhà nước sử dụng để bắt bớ, đàn áp, truy tố và kết án tù đối với các blogger hay có thể gọi là những người viết trên mạng (net-writer). Thực tế là gần đây, chỉ trong vòng một tháng, đã có tới ba blogger bị bắt giam và bị buộc tội vi phạm Điều 258 Bộ luật Hình sự, “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”. Đây là một điều khoản với ngôn ngữ pháp lý mơ hồ, chung chung, đủ để trở thành một cái vòng kim cô rất rộng để chụp lên đầu bất kỳ blogger nào viết những điều chính quyền không thích.

Trước tình hình đó, hơn 100 blogger Việt Nam đã quyết định hình thành một mạng lưới blogger chính trị và đưa ra Tuyên bố chung lên án việc Nhà nước lạm dụng pháp luật, cụ thể là Điều 258 Bộ luật hình sự. Đặc biệt, thay vì chỉ gửi kiến nghị tới Chính phủ, lần này, blogger Việt Nam đã, đang và sẽ gửi Tuyên bố tới các tổ chức quốc tế, bao gồm cả Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc, Văn phòng Cao uỷ Liên Hợp Quốc về Nhân quyền, để cộng đồng quốc tế có cái nhìn chân thực về tình hình nhân quyền ở Việt Nam.

“Blogger hãy thu thập bằng chứng”

Đại diện cho OCHCR, bà Maria Isabel Sanz Garrido cho biết OHCHR hiểu tình hình vi phạm nhân quyền ở Việt Nam hiện nay là khá nghiêm trọng, với những vụ bắt giữ nối tiếp nhau và những hành động trấn áp nhằm vào blogger cũng như những người bất đồng chính kiến. “Tuy nhiên, vấn đề là OHCHR không mở văn phòng đại diện ở Việt Nam, mà nói cho đúng là Chính phủ Việt Nam không muốn cho chúng tôi mở văn phòng ở đó” – bà mỉm cười – “cho nên OHCHR gặp khó khăn trong việc tiếp cận thông tin để thu thập bằng chứng”.

“Blogger và những người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam cần ghi lại (document) tất cả các vụ việc: Chuyện gì đã xảy ra? Với ai? Ai gây ra? Ở đâu? Bao giờ? Các bạn không nhất thiết phải viết một báo cáo dài tới 3 trang giấy, nhưng cần có những thông tin căn bản đó để gửi cho chúng tôi, theo một cơ chế bảo vệ nhân quyền đặc biệt của Liên Hợp Quốc, gọi là Special Procedures Rapporteur” *. Bà Garrido khuyên các blogger Việt Nam. Bà cũng đã tặng cho các blogger Việt Nam một loạt tài liệu về cơ chế SPR của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc.

Vị quan chức của OHCHR tỏ ra đặc biệt quan tâm đến trường hợp blogger Điếu Cày – “người chịu án tù 12 năm và hiện đang tuyệt thực”. OHCHR đã chuẩn bị sẵn sàng để chất vấn Chính phủ Việt Nam về việc này.

"Chúng tôi ở đây là để giúp các bạn" - bà nhấn mạnh.

Tuyên bố 258


http://tuyenbo258.blogspot.com/2013/07/ohchr-blogger-viet-nam-hay-len-tieng.html

______________________________________

Chú thích:

* Link: http://www.ohchr.org/EN/issues/SRHRDefenders/Pages/SRHRDefendersindex.aspx

...

...

...

...

...

...







Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #122 - 10. Aug 2013 , 08:15
 
    


Mạng lưới Blogger Việt Nam tiếp xúc với Tổ chức Front Line Defenders

...


Mạng lưới Blogger Việt Nam - Trong thời gian hơn 1 tuần qua, các đại diện của Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBV) đã liên tục gặp gỡ, và trao Tuyên Ngôn 258 đến với đại diện Hội đồng Nhân quyền LHQ và các Tổ chức nhân quyền, truyền thông quốc tế. Loạt bài sau đây, được đăng tải trong những ngày sắp tới, tường thuật lại những buổi tiếp xúc này.

Buổi gặp gỡ với tổ chức Front Line Defenders


Vào lúc 4 giờ chiều ngày 1 tháng 8, tại Bangkok - Thái Lan, các đại diện của MLBV gồm có các blogger Phạm Đoan Trang (Hà Nội), Nguyễn Thảo Chi (Sài Gòn), Nguyễn Nữ Phương Dung (Sài Gòn), Nguyễn Anh Tuấn (Đà Nẵng), Nguyễn Lân Thắng (Hà Nội) đã gặp gỡ với đại diện của Front Line Defenders (FLD) tại văn phòng của Prachathai - tờ báo đối lập hàng đầu ở Thái Lan.

Các blogger Việt Nam đã trình bày với tổ chức nhân quyền này tình hình tự do thông tin ở trong nước, sự đàn áp leo thang đối với các blogger, người viết - điển hình là việc bắt giam mới nhất đối với blogger Trương Duy Nhất, Đinh Nhật Uy và nhà văn Phạm Viết Đào.

Nội dung trao đổi cũng xoay quanh Điều 258, những vi phạm nhân quyền được biến thành luật định cũng như mục đích của cuộc vận động xóa bỏ điều luật này của blogger Việt Nam trong bối cảnh Việt Nam đang xin được là thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc - nhiệm kỳ 2014-2016.
...

Blogger Nguyễn Lân Thắng và Đoan Trang
Song song với việc trình bày Tuyên bố 258, đại diện các blogger Việt Nam cũng đã thảo luận với FLD về sự hợp tác lâu dài trong tương lai để cùng nhau cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam. Cụ thể là hỗ trợ blogger Việt Nam trình hồ sơ lên các quy chế kiểm xét nhân quyền của LHQ và tổ chức các khóa đào tạo về an toàn thông tin cho giới blogger Việt Nam.

Nhân dịp này đại diện của FLD cũng đã trình bày những hoạt động của FLD trong thời gian qua liên quan đến Việt Nam. FLD cũng bày tỏ sự quan tâm sâu sắc đến trường hợp của blogger Nguyễn Hoàng Vi, người đã bị đánh đập vì tham gia Dã ngoại Nhân quyền và phổ biến Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và hiện vừa mới nhập viện vì tình trạnh sức khỏe suy yếu do hậu quả của những trấn áp vừa qua của công an.


Đại diện của FLD đã hứa sẽ chính thức đưa ra tuyên bố phản đối điều luật 258 và vận động các tổ chức nhân quyền quốc tế khác cùng lên tiếng. Đồng thời FLD sẽ nghiên cứu và tổ chức những khóa học về an toàn thông tin dành cho các blogger Việt Nam.

...Front Line Defenders là một tổ chức quốc tế được thành lập vào năm 2001 với mục tiêu chính yếu là bảo vệ những người hoạt động, tranh đấu cho nhân quyền trên thế giới đang gặp những đe dọa.

Trong thời gian qua, FLD đã hoạt động chặt chẽ với 1 số blogger Việt Nam nhằm trao đổi thông tin, trình bày với thế giới những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, và hỗ trợ một số blogger bị hành hung và gặp khó khăn trong việc chữa trị.

Buổi trao đổi đã diễn ra trong không khí thân tình. Đại diện của FLD rất vui mừng vì có cơ hội trực tiếp gặp gỡ blogger Việt Nam và ngược lại các bạn trẻ cũng rất phấn khởi khi có cơ hội đại diện các bạn bè blogger để nói lên tiếng nói chung. Qua cuộc gặp, hai bên nắm rõ tình hình hoạt động của nhau, thống nhất với nhau về tình trạng vi phạm nhân quyền ở VN, hứa giúp đỡ nhau để thúc đẩy, cải thiện tình hình nhân quyền cũng như những hoạt động tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận của blogger Việt Nam.
...

Mạng lưới Blogger Việt Nam sẽ tiếp tục tường trình những buổi tiếp xúc vừa qua với các tổ chức quốc tế khác.


Mạng lưới Blogger Việt Nam
tuyenbo258.blogspot.com
tuyenbo258@gmail.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #123 - 12. Aug 2013 , 00:29
 


LỜI KÊU GỌI KHẨN THIẾT: ĐỖ THỊ MINH HẠNH DỰ GIẢI HÒA BÌNH


Gửi bàiby freedomnotforfree » Thứ 7 Tháng 8 10, 2013 5:23 pm
PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY
LỜI KÊU GỌI KHẨN THIẾT: ĐỖ THỊ MINH HẠNH DỰ GIẢI HÒA BÌNH NOBEL


...



Gần đây có nhiều cuộc tuyệt thực của các tù nhân lương tâm đã xảy ra trong các nhà tù của đảng csVN để phản đối chế độ lao tù chứng tỏ chế độ lao tù của các nhà tù csVN quả thật là khắc nghiệt và vô nhân đạo.
Riêng tại k5 nhà tù Xuân Lộc, các nữ tù nhân lương tâm vẫn bị ngược đãi nghiệt ngã, khiến cô Đổ Thị Minh Hạnh phải công khai chủ xướng tuyên bố một cuộc tuyệt thực để phản đối. Hành động kiên cường của cô Hạnh đã bị nhà tù trấn áp bằng cách hạn chế tối đa việc ăn uống , đau ốm không cho đi điều trị , bắt buộc lao động một cách vô cùng cực khổ . . . ngoài ra còn mua chuộc, tổ chức các nữ phạm nhân hình sự kiếm chuyện đánh đập cô Hạnh rất nhiều lần, có lúc phải ngất xỉu . . . thật là vô cùng độc ác và tàn bạo!
Trước cảnh đối xử và hành động phi nhân dã man ấy cũng không làm cho Hạnh nãn chí và vẫn tiếp tục dấn thân tiến bước đấu tranh một cách kiên cường để đòi công lý và quyền làm người và được các nữ tù nhân lương tâm PHẬT GIÁO HÒA HẢO khác mạnh mẽ hưởng ứng , đại thể như cô Mai Thị Dung (án tù 11 năm), cô Dương Thị Tròn (án tù 9 năm) , cô Trần Thị Thúy (án tù 8 năm), v.v. . .
Nói đến Đổ Thị Minh Hạnh ắt chưa ai quên rằng cô là nữ sinh viên đại học năm thứ 3 , lứa tuổi đôi mươi, nhìn thấy cảnh quốc phá gia vong, dân tộc lầm than khốn khổ dưới một chế độ độc tài toàn trị của đảng csVN, cô đành bỏ cái mộng vàng son trên con đường danh lợi tương lai của tuổi trẻ như bao nhiêu thanh thiếu niên khác mà dấn thân vào con đường đấu tranh gian khổ và nguy hiểm vì tiền đồ Tổ Quốc và hạnh phúc của Dân Tộc.
Với ý chí kiên cường, cao cả vì nước vì dân của một cô gái trẻ hiếm có, cũng như Mai Thị Dung, tôi nhận Đổ Thị Minh Hạnh làm con nuôi. Cô đã từng đại diện cho tôi để thực hiện những công tác hệ trọng như là dự lễ an táng cụ Cố Tăng Thống Thích Huyền Quang . . . trợ giúp những anh chị em dân oan từ các tỉnh Miền Tây lên Sài Gòn để biểu tình đòi đất, đòi nhà . . . âm thầm đại diện cho một số anh chị em lao động trong nước liên hệ với hệ thống lao động hải ngoại . . . vượt biên đến Mã Lai để tham dự những cuộc họp của những tổ chức lao động quốc tế, v.v. . .
Trước quyết tâm của Đổ Thị Minh Hạnh và các chị em tù nhân lương tâm PGHH , đảng csVN và trại tù Xuân Lộc cảm thấy không thể tiếp tục trấn áp bằng cách thô bạo như từ trước tới nay nên chúng tỏ ý nhượng bộ bằng cách đem tất cả nữ tù nhân lương tâm PGHH và nữ tù nhân chính trị gồm 9 chị em ở chung một khu.
Nên nhớ rằng với chế độ độc tài toàn trị , đảng csVN có vô số mưu ma chước quỷ để triệt hạ những người chống đối . “Lùi một bước tiến ba bước” là “độc chiêu” của đảng csVN. Việc tập trung 9 chị em tù nhân lương tâm vào một khu có thể nghĩ chắc chắn rằng không phải là một sự nhượng bộ hay là vì công lý và nhân đạo, mà là một “mưu ma chước quỷ”.
Bởi các lẽ nêu trên, nhân danh Giáo hội PGHH Thuần Túy, tôi xin thành khẩn kêu gọi:

-Ủy Hội Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc.
-Các Tổ Chức Nhân Quyền khắp thế giới.
-Ủy Ban Tôn Giáo Chánh Phủ Hoa Kỳ.
-Liên Hịêp Châu Âu.
-Quốc Hội các Quốc gia Dân Chủ trên thế giới, đặc biệt là Quốc Hội Hiệp Chủng Quốc Hoa kỳ.
-Các cơ quan truyền thông khắp thế giới.
-Hội Báo chí không biên giới.
-Hội đồng Liên Tôn Việt Nam.
-Các tổ chức chính trị, Hiệp Hội, Sinh viên học sinh trong và ngoài nước .
Xin mở lòng từ bi nhân ái, vui lòng dùng uy tín và khả năng lên tiếng:
a-Lên án chế độ lao tù của đảng csVN. Bắt buộc họ phải cải thiện chế độ lao tù theo tinh thần Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mà VN đã gia nhập.
b-Yêu cầu nhà cầm quyền csVN phải trả tự do ngay cho tất cả các tù nhân lương tâm và chính trị.
c- Phải chấm dứt “mưu ma chước quỷ” nhằm triệt tiêu Đổ Thị Minh Hạnh, Mai Thị Dung, Dương Thị Tròn, Trần Thị Thúy và các chị em tù nhân chính trị. Phải đảm bảo an toàn cho mấy người này cho đến ngày trả tự do.
Thành khẩn thỉnh cầu quý tổ chức, các cơ quan và quý nhân vật hữu trách vui lòng khích lệ Đổ Thị Minh Hạnh và tạo một tấm gương tốt cho giới trẻ bằng cách đề nghị Đổ Thị Minh Hạnh dự giải HÒA BÌNH NOBEL.
Trân trọng thành thật cảm tạ.
Ngày 09 tháng 8 năm 2013
TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy
Hội Trưởng Trung Ương
LÊ QUANG LIÊM
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #124 - 13. Aug 2013 , 00:20
 

Đến tòa đại sứ Thụy Điển trao Tuyên bố 258: An ninh làm khó, blogger tỉnh bơ


...

CTV Danlambao - Ngày hôm qua, 13 tháng 8, 2013 an ninh đã triệu tập blogger Nguyễn Đình Hà để "làm rõ sự việc" ngày 7/8/2013 vừa qua Đình Hà đã tới Đại sứ quán Vương quốc Thụy Điển tại Hà Nội để cùng với các blogger Nguyễn Thu Trang, Nguyễn Văn Viên, Lê Hồng Phong, Nghiêm Ngọc Trai - đại diện cho Mạng Lưới Blogger Việt Nam trao Tuyên bố 258.

Công an phụ trách buổi "làm rõ sự việc" này tên Lê Hữu Đức. Bên cạnh đó là một an ninh xưng tên. Hai cán bộ này đã hạch hỏi blogger Đình Hà về những vấn đề như:

- Lý do đến ĐSQ, được mời như thế nào, tới đó với ai, vào lúc nào, ra lúc nào;

- Đến ĐSQ thì làm những việc gì, nội dung ra sao, cụ thể của các nội dung ấy thế nào;

- Liên quan đến bản Tuyên bố 258: sao biết về nó, nội dung của nó đại khái là gì, ai là người đề xướng, có bao nhiêu người ký, biết ai ký;

- Tại sao lại trao tuyên bố 258 cho ĐSQ Thụy Điển;

- Bản Tuyên bố 258 đã được gửi đến đâu, với mục đích gì, dự định đưa bản tuyên bố đó đến đâu nữa;

- ĐSQ Thụy Điển sau khi nhận bản tuyên bố đó có ý kiến gì không;

- Khi ra về, ĐSQ có trao cái gì không...

Blogger Nguyễn Đình Hà đã trả lời tóm tắt từ bài viết của anh trên FB như sau:

- Đến ĐSQ theo lời mời của bà Kanter, được mời thông qua blogger Nguyễn Lân Thắng. Cùng đi với Đình Hà các blogger Nguyễn Thu Trang, Nguyễn Đình Nguyễn Văn Viên, Lê Hồng Phong, Nghiêm Ngọc Trai.

- Bản tuyên bố 258 được ra đời khoảng tháng 7/2013, sau khi chính quyền đã bắt, khởi tố và tuyên án nhiều công dân mạng, nhà báo như Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Nguyễn Việt Chiến. Về việc Tuyên bố 258 do ai đề xướng thì Đình Hà trả lời là không biết, chỉ biết đến nó qua sự chia sẻ trên mạng xã hội và thấy đúng thì ký như hơn 100 blogger khác với mục đích yêu cầu nhà nước VN xóa bỏ Điều 258 BLHS năm 1999 vì nó rất mơ hồ, hạn chế quyền tự do, dân chủ của công dân.

- ĐSQ Thụy Điển đã biết về sự tồn tại của bản tuyên bố này nên họ mời các blogger Việt Nam đã tham gia ký bản tuyên bố đến để nói chuyện trao đổi và nhân tiện các blogger đại diện đến ĐSQ Thụy Điển Tuyên bố 258. Tuyên bố 258 cũng đã được gửi tới ĐSQ Mỹ tại Hà Nội, các tổ chức quốc tế có văn phòng đại diện tại Bangkok.

- Bà Kanter, Phó đại sứ Thụy Điển ghi nhận và nói sẽ xem xét, nghiên cứu và trao đổi với phía chính quyền Việt Nam trong các phiên họp giữa chính quyền 2 nước như các cuộc đối thoại nhân quyền hàng năm. Trước khi chia tay bà Kanter đã đại diện cho ĐSQ tặng cho các blogger mỗi người 1 quyển truyện thiếu nhi nổi tiếng của Thụy Điển là cuốn "Pippi tất dài" bản tiếng Việt.

Trước những việc làm của an ninh, blogger Nguyễn Đình Hà đã khẳng định trên Facebook của anh:

- Tôi khẳng định rằng chuyện công dân Việt Nam đi đến cơ quan đại diện ngoại giao nước ngoài là hoàn toàn bình thường, dựa trên quyền của công dân và quyền của cơ quan đại diện ngoại giao nước ngoài tại Việt Nam;

- Tôi xin khẳng định những gì tôi nói là đúng sự thật và đã được đăng tải công khai trên các trang mạng.

Sau vụ an ninh tìm cách xách nhiễu cụ Bùi Thị Thiện Căn, mẹ của blogger Đoan Trang, buổi làm việc để "làm rõ sự việc" của công an, an ninh cuối cùng chỉ "làm rõ" thêm một điều: mục tiêu trong sáng, hành động công khai, việc làm đúng luật và thái độ đàng hoàng, minh bạch, khẳng khái của blogger Việt Nam đã bẻ gảy và vô hiệu hóa mọi ý đồ răn đe, áp đảo tinh thần của an ninh đối với công dân Việt Nam.

Bài viết của blogger Nguyễn Đình Hà trên FB của anh:
https://www.facebook.com/loveland090/posts/10201932626695165



CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #125 - 02. Sep 2013 , 08:09
 


Bản Tin Khẩn
: Chị Hằng và Anh Truyển Chấp Nhận Hy Sinh

Mylinhng@aol.com
KHẨN! KHẨN! KHẨN!

Theo lời kể của chị Bùi Thị Minh Hằng, hôm qua, bọn mật vụ đã nhè lúc gia đình chị Hằng đi nghỉ, đã xé hết những băng rôn trước cỗng và xịt sơn vây hết cỗng nhà. Sáng nay khoảng 10 giờ sáng ngày 31/9/2013, chị Hằng đã dán lại những băng rôn trước cửa nhà để cho đồng bào thấy rõ, thì công an đã huy động hàng trăm tên đủ mọi thành phần, để đuổi bàn con xung quanh và tấn công xé những cẩm nang thực thi quyền làm người. Chúng xé băng rôn, cướp đơn từ, và biên bản. CSGT Bà Rịa Vũng Tàu dừng xe cho côn đồ mật vụ đánh người. Người dân xung quanh nhắn tin cho biết: tên chỉ huy mật vụ còn giao cho 2 thằng bịt mặt vũ khí để tấn công chị Hằng. Họ nói họ không nhìn được cụ thể là vật gì và nói chị Hằng phải lui vào trong nhà. Trong khi bọn quân phục đang bao hết 2 đầu đường, có rất nhiều dân đã chứng kiến và quay phim lại.
Trong cuộn băng được ghi âm dưới đây, những lời bất khuất của chị Hằng được ghi lại:
- Đả đảo công an côn đồ.
- Công an bao che côn đồ.
- Chúng mày ăn tiền thuê nhân dân đàn áp nhân dân.
Được biết 3 con chó chị Hằng nuôi đã bị lũ gian thuốc chết rồi, và hôm nay chị Hằng đã lên tiếng vào khoảng 11 giờ sáng giờ VN, ngày 31/8/2013, trên Diễn Đàn Hội Luận Phỏng Vấn Hiện Tình Việt Nam, thuộc hệ thốngwww.paltalk.com, nguyên văn như sau:
Đồng bào không phải sợ, chúng ta có chính nghĩa, chúng ta có lòng dân, bao nhiêu năm nay, chúng đè đầu cỡi cổ người dân, đồng bào không phải sợ, chúng ta phải dũng cảm vạch mặt bọn tà quyền ám hại nhân dân, cướp đất cướp nhà, tiếp tay cho bọn... Chúng ta hãy tiếp tay vạch mặt bọn tà quyền bán nước hại dân. Bao nhiêu năm, 38 năm nay, biết bao nhiêu xương máu đổ xuống, đồng bào và chiến sĩ, bọn lợi ích ăn trên ngồi trốc, khủng bố đồng bào, cướp đất, cướp đai, đẩy dân tộc này đến và nguy cơ sẽ là một cuộc nội chiến. Chúng ta hãy đứng lên vạch mặt bọn tà quyền...
Chúng ta phải vạch mặt chúng nó ra, đồng bào thấy chúng nó sợ sự thật chưa?.. Chúng nó đến để khủng bố nhà tôi:
- Đả đảo công an côn đồ
- Đả đảo công an côn đồ
- Đả đảo công an côn đồ
- Công an bao che côn đồ.
Thằng nào giỏi sang đây! Nhà tao chúng nó đổ sơn như thế này! Chúng mày ăn tiền thuế của nhân dân mà chúng mày đã làm gì cho dân? Chúng mày ăn tiền thuế của nhân dân rồi còn đàn áp nhân dân à? Đồng bào hãy nhìn đi, một chế độ thối nát, một bọn công an côn đồ, bịt mặt để tấn công dân. Công an cảnh sát ở đâu khi một bọn côn đồ tấn công nhà tôi... Tất cả thế giới hãy nhìn đây...Những thước phim này lột trần bộ mặt bạo quyền, lột trần bộ mặt khủng bố nhân dân.
Kính thưa toàn thể diễn đàn, kính thưa bà con ở khắp nơi. Đây có lẽ là những ngày tháng mà chúng nó điên cuồng, và đến lúc này tôi cũng biết những động thái hai ba ngày hôm nay, và tôi cũng đưa lên bài viết của tôi ở Blog Dân Oan Bùi Hằng và rất có thể chúng đã tìm mọi cách để chúng bắt bớ tôi, nhằm giam tôi vào không tiến hành xét xử vụ án mà tôi đã kiện chủ tịch thành phố là Nguyễn Thế Thảo. Khi tôi kiện chủ tịch thành phố HN nguyễn Thế Thảo đó, thì đây là cái tên đại diện cho ĐCSVN, vì nó có tên trong Ủy viên trung ương Đảng. Tòa án buộc lòng phải thụ án đơn kiện của tôi, thì ngay cái ngày tôi ra tòa để nộp tiền án phí thì chúng đã cho bọn mật vụ Hà Nội tấn công tôi và Nguyễn Chí Đức. Việc này thì mọi người cũng đã biết rồi. Cho đến ngày hôm nay, sau khi tôi từ Hà Nội trở về đây, thì liên tục trên một chục tên chúng tấn công tôi trên khắp mọi nẻo đường.
Và có lẽ đến lúc này, tôi cũng xin thưa với tất cả đồng bào khắp nơi là bất cứ việc gì xảy ra cho tôi Bùi Thị Minh Hằng và gia đình nhà tôi, thì đây là cái tội ác của nhà cầm quyền CS và tôi sẽ cương quyết, tức là tôi sẵn sàng nằm xuống làm cái mồi lửa đầu tiên để cho nhân dân VN đứng lên, bởi vì tôi biết tất cả những động thái của họ. Tôi đã sống trong lòng chế độ CS và tôi biết rất rõ những thủ đoạn, những âm mưu
mà hiện nay, cách đây gần 1 tiếng đồng hồ, là chúng cho tất cả an ninh mật vụ, từ bọn áo xanh, áo vàng rất nhiều, và hàng trăm tên ở khắp 2 nẻo đường nhà tôi và chúng cộng khai giật những đơn từ, cẩm nang thực thi quyền con người mà tôi đưa ra để cho người dân xem và đã có những người dân đã phản ứng, bằng cách họ giật lại từ tay chúng nó và họ nói lại rằng, người dân đã đổ xương máu, trải qua những cuộc chiến tranh, để bây giờ chúng ta nuôi một lũ tà quyền, ăn trên ngồi trốc, để chúng nó khủng bố và đàn áp người dân. Chúng nó tham ô, tham nhũng, khiến cho cái đất nước này rối ren. Người dân nghèo phải ra đường vì mất đất, vì uất ức phải tự thiêu... Tôi muốn người dân thấy cảnh thối nát, tận cùng của bạo quyền CS, và tôi xin bà con trong và ngoài nước hãy yểm trợ chúng tôi, bằng truyền thông, bằng tất cả những gì có thể được, để thế giới biết rõ bộ mặt của bọn tà quyền CSVN.

Lời của LS Nguyễn Bắc Truyển phụ họa theo:
Kính thưa qúy vị trong diễn đàn, chúng tôi đang sống trong những giây phút hết sức là khó khăn khi công an mật vụ đã bao vây nhà chị Bùi Thị Minh Hằng rất nhiều. Chúng tôi chấp nhận cuộc hy sinh này, chúng tôi sẵn để cho đồng bào chúng ta có một cơ hội đứng lên để làm rõ cái bộ mặt bán nước hại dân như vậy.
Chúng đã hèn hạ tới mức độ, ban đêm thì tới đổ xăng và sơn vào nhà chị Minh Hằng để chúng khủng bố, nhưng mà điều đó nó vô nghĩa đối với chúng tôi, vì chúng tôi chấp nhận trong cuộc chiến này chúng tôi sẵn sàng ngã xuống để cho đồng bào chúng ta hãy có một cơ hội, hãy có một niềm tin để giúp đỡ những người trong nước, chúng tôi sẵn sàng như vậy.

Bản tin này vô cùng khẩn cấp vì số phận của Chị Hằng và anh Truyển từ đây sẽ ra sao? có lẽ chúng ta cũng không biết rõ. Đây là 2 người con yêu của tổ quốc VN, họ sẵn sàng chết cho quê hương VN, sẵn sàng làm những viên gạch lót đường để mọi người có thể tiến lên. Xin đồng bào trong và ngoài nước hãy trân trọng sự chấp nhận hy sinh của Chị Hằng và anh Truyển. Tất cả chúng ta đều cùng trách nhiệm phải bảo vệ và giúp đỡ 2 người con yêu quý này của tổ quốc VN, không thể để họ phải bị chết oan uổng dưới bàn tay của một chế độ không ra gì.
Trong đoạn băng này, có một tên VC chõ miệng vào: "Mày nhận những đồng tiền đó mày xấu hổ không mậy?"
Tôi muốn được phỉ nhổ nước bọt vào mặt tên VC này. Nếu thật sự chị Hằng có nhận tiền đóng góp của đồng bào khắp nơi trong và ngoài nước giúp đỡ, thì những đồng tiền đó là những đồng tiền vinh dự. Đâu mấy dễ ai được đồng bào gởi tiền, cái thằng VC này, mày có hiểu đỉều đó không?

Ngày 31/8/2013
Mylinhng@aol.com
http://freevietnamnow.blogspot.com
Đính kèm:
https://soundcloud.com/user371272561/b-i-h-ng-la-b-t-truy-n-t-ng (đoạn băng ghi âm tiếng nói sẵn sàng chấp nhận sự hy sinh của chị Bùi Thị Minh Hằng và anh Nguyễn Bắc Truyển)
(http://freevietnamnow.blogspot.com/2013/08/ban-tin-khan-chi-hang-va-anh-truyen.h...)

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #126 - 03. Sep 2013 , 06:46
 
Tuyên bố của Khối 8406 sau phiên tòa Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên



...


Việc bắt giam rồi xét xử Phương Uyên và Nguyên Kha là đi ngược Hiến pháp, vi phạm nhân quyền và những chuẩn mực dân chủ được minh định trong Công ước quốc tế về các Quyền dân sự và chính trị mà nhà cầm quyền CSVN đã tham gia ký kết. Bản án bốn năm tù cho Nguyên Kha và ba năm treo cho Phương Uyên chứng tỏ nhà cầm quyền CSVN vẫn bất chấp công lý và lòng dân cũng như xu thế thời đại. Họ vẫn coi những người đấu tranh để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ nhân quyền là “tội phạm”, là kẻ thù của chế độ; họ vẫn không đưa ra một giải pháp khả thi nào để bảo vệ đất nước và khai phóng dân tộc như quyền lợi quốc gia đòi hỏi; họ vẫn tiếp tục đi theo con đường độc tài toàn trị bất chấp những thực tế như sau...


*

Kính thưa

Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
Các chính phủ dân chủ, các tổ chức nhân quyền quốc tế.

Những ngày gần đây đồng bào trong và ngoài nước vui mừng vì sự trở về với gia đình và cộng đồng của sinh viên Nguyễn phương Uyên (dầu còn bị án treo) cũng như vì việc sinh viên Đinh Nguyên Kha được giảm nửa án tù. Điều này chứng minh một cách hùng hồn rằng đồng bào VN trong và ngoài nước luôn đồng hành với những người đấu tranh cho dân chủ, những người ái quốc chống tà quyền bán nước và bá quyền xâm lược, và cuộc đấu tranh của đồng bào đòi tự do cho họ không nhiều thì ít vẫn có kết quả.

Tuy nhiên, Khối Tự do Dân chủ 8406 nhận định như sau:

1- Việc bắt giam rồi xét xử Phương Uyên và Nguyên Kha là đi ngược Hiến pháp, vi phạm nhân quyền và những chuẩn mực dân chủ được minh định trong Công ước quốc tế về các Quyền dân sự và chính trị mà nhà cầm quyền CSVN đã tham gia ký kết. Bản án bốn năm tù cho Nguyên Kha và ba năm treo cho Phương Uyên chứng tỏ nhà cầm quyền CSVN vẫn bất chấp công lý và lòng dân cũng như xu thế thời đại. Họ vẫn coi những người đấu tranh để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ nhân quyền là “tội phạm”, là kẻ thù của chế độ; họ vẫn không đưa ra một giải pháp khả thi nào để bảo vệ đất nước và khai phóng dân tộc như quyền lợi quốc gia đòi hỏi; họ vẫn tiếp tục đi theo con đường độc tài toàn trị bất chấp những thực tế như sau:

- con đường đó hoàn toàn thất bại và nguy hiểm vì đã đưa đất nước đến thảm họa từ hơn nửa thế kỷ nay, biến VN thành một quốc gia lạc hậu nhất thế giới về mọi mặt: chính trị, kinh tế, văn hóa, môi trường và xã hội.

- đất nước VN, dưới sự lãnh đạo độc tài của đảng CS, ngày càng lệ thuộc vào Trung quốc và bị Trung quốc hăm dọa trên mọi phương diện, nên nguy cơ Bắc thuộc một lần nữa là điều nhãn tiền.

- một trật tự mới về kinh tế, chính trị và an ninh hiện nay đang hình thành tại khu vực Đông Nam Á nhằm đối phó với sự trỗi dậy đầy tham vọng của bá quyền Bắc Kinh, với sự đe dọa ngày càng hung hãn của nước lớn Tàu cộng.

2- Việc nhà cầm quyền CSVN xử cô Phương Uyên ba năm tù treo chỉ là một hành động lừa mị nhằm xoa dịu dư luận trong và ngoài nước. Trước hết là xoa dịu sự bất bình của các quốc gia dân chủ, nhất là Hoa Kỳ, hòng đạt được mục tiêu trước mắt là gia nhập Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc, tham gia Hiệp định Đối tác Chiến lược xuyên Thái Bình dương ngõ hầu cứu vãn nền kinh tế đang lao dốc và ngăn chận nguy cơ động loạn do người dân đã quá bất bình trước cuộc sống khó khăn và trước khoảng cách giàu nghèo ngày càng kinh dị. Thứ đến là xoa dịu sự phẫn nộ càng lúc càng dâng cao của đồng bào trong và ngoài nước, do chỗ hiện nay trong vô số nhà tù CSVN không chỉ có một Phương Uyên mà còn rất nhiều nhà dân chủ, nhà ái quốc khác đang bị khủng bố tra tấn bằng nhiều hình thức khác nhau như:

- Cô Đỗ Thị Minh Hạnh, một thanh nữ kiêu hùng từng chống bá quyền Bắc Kinh, chống khai thác bauxite, bảo vệ quyền lợi người lao động, hay bà Hồ Thị Bích Khương, một dân oan đấu tranh, một nhà vận động nhân quyền. Cả hai đang bị các cai ngục, theo lệnh của nhà cầm quyền, đối xử tàn bạo: đánh đập đến thương tật mà không chữa trị, hòng buộc họ phải nhận tội.

- Luật sư Cù Huy Hà Vũ, Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, nhà báo Lê Thanh Tùng, nhà báo Nguyễn Văn Hải, anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, anh Nguyễn Tấn Hoành, anh Lê Văn Sơn, anh Trần Minh Nhật và rất nhiều người khác đang bị trù dập bằng những thủ đoạn tàn nhẫn và thâm độc, khiến nhiều người trong họ phải tuyệt thực dài ngày để phản đối.

- Ngoài ra, còn có anh Lê Quốc Quyết, em trai của Luật sư Lê Quốc Quân (nhà dân chủ đang bị cầm tù với tội danh vu khống “trốn thuế), anh Nguyễn Tiến Nam, chị Trần Thị Nga, chị Bùi Thị Minh Hằng... mới đây đã bị An ninh mật vụ và công an trá hình côn đồ tấn công bằng nhiều cách hết sức đê tiện và tàn bạo. Hoặc ông Nguyễn Công Bằng, Tổng thư ký đảng Vì Dân, một nhà vận động nhân quyền và dân chủ cho Việt Nam, mới đây đã lên tiếng tố cáo hành vi mưu sát ông tại Campuchia khi ông đang làm một công việc từ thiện cho người bản xứ. Ông đã bị đâm nhiều nhát dao vào ngực nhưng may mắn đã thoát cơn nguy tử.

Những người con ưu tú của đất nước quả là đang bị nhà cầm quyền CSVN ngang nhiên tước bỏ những quyền thiêng liêng bất khả nhượng của họ, đó là được sống tự do, được tôn trọng nhân phẩm, được luật pháp che chở, được đóng góp vào việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tất cả những hành vi trên của nhà cầm quyền CSVN đã minh chứng rằng họ không hề có thiện chí muốn thay đổi não trạng độc tài phi nhân và cải thiện thực trạng nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam. Thế giới và đồng bào muốn nhìn thấy một sự thay đổi mang tính hệ thống có thể kiểm chứng và không đảo ngược được chứ chẳng phải là những trò trình diễn.

Trước những thực trạng nêu trên Khối 8406

- Tha thiết kêu gọi đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước sáng suốt nhận chân những thủ đoạn cố hửu của nhà cầm quyền Hà Nội để không bị lừa bịp một lần nào nữa, tiếp tục đấu tranh đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa Việt Nam (trong đó có việc hình thành một Hiến pháp dân chủ và thành lập các chính đảng phi cộng sản), tranh thủ và vận dụng thời cuộc đang thay đổi theo chiều hướng có lợi cho Phong trào dân chủ, đẩy nhà cầm quyền CSVN vào thế phải chọn lựa đứng về phía dân tộc hay bị đào thải.

- Cực lực lên án nhà cầm quyền CSVN vì những hành vi vi phạm quyền con người và quyền công dân, làm nhức nhối lương tâm nhân loại trong thời đại văn minh và nhân bản hôm nay, vi phạm những nghĩa vụ được minh định trong Công ước quốc tế về các Quyền dân sự và chính trị mà họ đã cam kết tuân giữ cũng như nhiều điều trong Hiến pháp 1992 mà họ đã ban hành.

- Mạnh mẽ đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện những tù nhân lương tâm mà họ đã giam giữ theo những điều luật mơ hồ và phản dân chủ như điều 79, 88, 89, 258 và những tội danh trá hình khác như trốn thuế, phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc…

- Mạnh mẽ đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả lại quyền làm chủ đất nước cho toàn dân Việt Nam để dân tộc tự do chọn lựa hàng lãnh đạo chính trị, tự do định đoạt hướng đi của mình trong bối cảnh khu vực và quốc tế đầy biến động sắp tới, xây dựng một quốc gia dân chủ tự do, đa nguyên đa đảng, ngõ hầu dân tộc được chấn hưng và đất nước được trường tồn.

Làm tại Việt Nam ngày 01-09-2013

Ban điều hành Khối 8406:

1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải – Sài Gòn – Việt Nam.
2- Linh mục Phan Văn Lợi – Huế – Việt Nam.
3- Nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn - Quảng Nam - Việt Nam
4- Giáo sư Nguyễn Chính Kết – Houston – Hoa Kỳ.
5- Bà Lư Thị Thu Duyên – Boston – Hoa Kỳ.

Với sự hiệp thông của Linh mục Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và các tù nhân lương tâm khác đang ở trong lao tù Cộng sản.
Back to top
« Last Edit: 03. Sep 2013 , 06:47 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #127 - 09. Sep 2013 , 22:31
 

Lê Trí Tuệ - giờ này em ở đâu?


...


Phạm Bá Hải (Danlambao) - Sau khi gỡ bỏ được quản chế, tôi hơi tí bận bịu với vài công việc mới. Vẫn không thể không ray rức với một người em đã sát cánh bên tôi hơn tháng trời cho đến lúc 7:30 tối ngày 7/9/2006 khi người ta đã tách em ra khỏi phòng, trong trụ sở công an tỉnh Thái Bình. Tôi bị bắt, còn người em thì mãi 5 năm sau tôi mới hay rằng em đã mất tích! Lê Trí Tuệ - giờ này em ở đâu?

Ngày 15/7/2006 tôi được công ty điều về Việt Nam tiếp xúc với một số đối tác và thành lập văn phòng đại diện tại Sài Gòn. Khi xong việc, tôi tiếp xúc với nhóm 8406 trong đó có Lê Trí Tuệ.

Tuệ tỏ ra luôn là người năng nổ, xông xáo trong mọi việc, đặc biệt là cách đối phó với an ninh công an. Thời bấy giờ tôi khá chậm trong phản ứng và không có nhiều kinh nghiệm trong vấn đề này. Tuệ đã hướng dẫn cho tôi. Ngày tôi bị ách lại tại sân bay khi qua Singapore tham dự cuộc họp của công ty, Tuệ đã có mặt tại sân bay cùng vài anh em đón tôi về. Kể từ ngày đó, Tuệ về ở nhà tôi.

Chúng tôi có rất nhiều hoạt động với nhau, bàn thảo và từng bước tiến hành. Đầu tháng 9/2006 nhóm chúng tôi lên đường ra bắc. Ghé thăm nhà báo Du Lam Tân Vĩnh Phát để chứng kiến kinh tế gia đình anh bị lụn bại ra sao vì các bài viết của anh, rồi cùng nhau lên đường ra Huế, nơi Cha Nguyễn Văn Lý và Phan Văn Lợi đang chờ gặp. Hồi ấy không như bây giờ, công an an ninh theo rất trắng trợn, với những khuôn mặt hung hãn như sẵn sàng lao vào bẻ quặt tay đè cổ bạn. Cuộc nói chuyện của chúng tôi tại Nhà Chung Huế không được bao lâu, an ninh đã gõ cửa. Cha Lý phải mở để mấy lần trả lời với họ gì đó. Cha vào nói chúng tôi rằng an ninh không muốn chúng tôi ở đây và Cha nói nhanh thêm vài ý. Sau khoảng 25 phút, chúng tôi bước ra, về khách sạn.

An ninh Huế huy động trên 20 nhân viên theo sát và can thiệp rất gay gắt. Hai chúng tôi lên tàu ra Hà Nội nhưng đã phải nhảy tàu đột ngột tại Quãng Bình để cắt đuôi một nhân viên an ninh theo bám ngay trong toa tàu. Không lâu sau khi về đến nhà Tuệ ở Hải Phòng, an ninh đã có mặt ở trước nhà. Tuệ chở tôi rồ ga khiến đoàn xe an ninh bốn chiếc lập tức ùa theo và cuộc rượt đuổi trốn tìm 30 phút ở các phố hẻm Hải Phòng bắt đầu. Chúng tôi cắt được họ nhưng lại trả cái giá khác là chiếc xe bị va vào bậc thềm nhà... suýt bể lốc máy! An ninh trả đũa phát lệnh truy nã “hai kẻ cướp giật” trên đường phố, họ truy ra đến chủ xe gắn máy là... cha của Tuệ.

Tình hình trở nên nguy cấp khi đã có hai người trong Bạch Đằng Giang Foundation bị bắt. Họ truy tìm tôi. Tuệ có bàn với tôi vài giải pháp, nhưng tôi chọn đối mặt. Có lẽ chính vì điều này nên Tuệ trở nên lo lắng hơn, cẩn thận hơn, song rất quả quyết. Tôi chứng kiến Tuệ đã rất mạnh mẽ phản ứng với an ninh Thái Bình khi họ chụp mũ chúng tôi bán ma túy. Chúng tôi bị lôi kéo, xô mạnh vào chiếc xe 12 chỗ, nó phóng nhanh đưa về trụ sở CA tỉnh Thái Bình.

Tôi chấp nhận bước vào nhà tù như mọi người trên thế gian này chấp nhận hy sinh để có sự thay đổi tốt đẹp hơn. Tôi đã mong rằng Tuệ sẽ còn mạnh mẽ, còn nhanh nhẹn để đương đầu và đấu tranh. Bây giờ tôi lại mong rằng Tuệ vẫn còn nghe tôi nói: Giờ này em ở đâu?

Nghe đâu mới đây, một vị lãnh đạo người Việt của một đảng bên Hoa Kỳ đã thoát chết sau mấy nhác đâm ám sát bên Campuchia. Tôi không muốn nghĩ đến nhưng lại không thể không liên tưởng đến Lê Trí Tuệ.

...

Ảnh, hàng đứng từ trái: Tuệ và tôi cùng các ACE khác trong Khối 8406


Phạm Bá Hải
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
« Last Edit: 09. Sep 2013 , 22:32 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #128 - 18. Oct 2013 , 08:09
 


PHẢI ỦNG HỘ VÀ TÍCH CỰC BÊNH VỰC TUỔI TRẺ YÊU NƯỚC


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #129 - 18. Oct 2013 , 08:11
 


Đoàn Huy Chương và Sơn Nguyễn Thanh Điền tuyệt thực trong tù



...


Nguyễn Bắc Truyển - Tin từ gia đình cho biết, hai tù nhân chính trị, Đoàn Huy Chương và Sơn Nguyễn Thanh Điền đã tuyệt thực 3 ngày nay để phản đối chính sách giam giữ khắc nghiệt của trại giam Xuân Lộc (Đồng Nai).

Sơn Nguyễn Thanh Điền, bị bắt năm 2000, án 17 năm. Đoàn Huy Chương bị bắt năm 2010, án 7 năm. Cả hai tù nhân chính trị đang bị giam tại phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc.

Trại giam Xuân Lộc, nơi giam giữ hàng trăm tù nhân chính trị. Vừa qua trại giam Xuân Lộc đã chuyển 5 tù nhân chính trị đi trại giam Xuyên Mộc (Bà Rịa - Vũng Tàu) vì cho rằng 5 tù nhân chính trị có liên quan đến vụ nổi loạn tại phân trại số 1, trại giam Xuân Lộc vào sáng ngày 30/6/2013. 5 tù nhân chính trị là Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Phan Ngọc Tuấn, Huỳnh Anh Trí và Nguyễn Ngọc Cường. Mặc dù, lãnh đạo Tổng cục Trại giam và trại giam Xuân Lộc khẳng định trên báo chí rằng các tù nhân chính trị không có liên quan vụ nổi loạn của tù thường phạm. Tuy nhiên, tối ngày 30/6/2013, 05 tù nhân bị chuyển trại, sau đó họ bị biệt giam, cùm chân tại trại giam Xuyên Mộc.

Đầu tháng 10/2013, hai nữ tù nhân chính trị đang trong mang trọng bệnh là Mai Thị Dung và Đỗ Thị Minh Hạnh đã bị chuyển đi bằng xe tù trên quãng đường dài gần 2.000 km đến trại giam Thanh Xuân (Hà Nội), tay chân bị còng, bà Dung đang tuyệt thực. Chuyến đi dài đã làm hai nữ tù nhân kiệt sức và ngất xỉu nhiều lần.

Việc giam giữ khắc nghiệt, giam xa gia đình... là biện pháp vô nhân đạo mà trong Tuyên ngôn quốc tế Nhân quyền, công ước quốc tế về quyền Dân sự và Chính trị đã cấm áp dụng. Việt Nam đã tham gia hai công ước này và chuẩn bị ký công ước chống tra tấn tù nhân vào cuối năm 2013.

Chúng tôi tiếp tục cập nhật tin tức về vụ tuyệt thực.

Facebook - Nguyễn Bắc Truyển
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #130 - 21. Oct 2013 , 08:24
 

Những thông tin cuối cùng về Lê Trí Tuệ


...


Hải Huỳnh (Danlambao) - Loạt bài: "Lê Trí Tuệ giờ này em ở đâu" vừa đăng lên các diễn đàn thì trang nguyentandung.org đáp trả: "Lê Trí Tuệ giờ này em ở đâu, còn lâu mới biết". Anh Phạm Bá Hải đang trăn trở cho số phận của một người em, một thanh niên dấn thân cho dân chủ thì báo lề đảng đem số phận của một con người ra đùa cợt, thách thức.

Không phải đến bây giờ số phận của Lê Trí Tuệ được nhắc đến mà từ lâu truyền thông độc lập cũng đã nhắc đến nhiều về Lê Trí Tuệ. Người quan tâm đến Lê Trí Tuệ nhất có lẽ là cựu tu sĩ Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (PGVNTN) là thầy Thích Trí Lực.

Ông Trí Lực bây giờ đã hoàn tục với sự cho phép của Giáo hội PGVNTN. Ông đang định cư tại Thụy Điển cùng với gia đình. Chúng tôi liên lạc với ông Trí Lực bây giờ là Phạm Văn Tưởng thì ông cho hay: ông bị an ninh Việt Nam qua tận Phnompenh, Cambodia bắt cóc năm 2002 khi ông đang hưởng quy chế tỵ nạn của UNHCR. Ông bị giam 20 tháng tù rồi được thả vào năm 2004 và sau đó thì ông đi tỵ nạn chính trị ở Thụy Điển. Ông không biết gì về Lê Trí Tuệ nhưng ông tin là Lê Trí Tuệ cũng bị bắt cóc y như trường hợp của ông. Mọi đầu mối phải quay lại với những người tỵ nạn tại Cambodia trước đây. Phần lớn họ đều bỏ Cambodia chạy trốn sang Thailand xin tỵ nạn.

Chúng tôi liên hệ với ông Ngô Đắc Lũy trước đây từng làm mục sư hệ phái Tin Lành Mennonite tại Phnompenh. Ông Ngô Đắc Lũy là người nhân chứng sau cùng tiếp xúc với Lê Trí Tuệ kể từ ngày 6.5.2007 là ngày Lê Trí Tuệ bị mất tích bí ẩn ở Phnompenh.

Theo ông Ngô Đắc Lũy thì khi chạy trốn cộng sản qua Cambodia ông gia nhập hệ phái Tin lành Mennonite và trở thành mục sư của hệ phái này. Ông có mở một hội thánh tại Phnompenh. Vào tháng 4.2007 anh Lê Trí Tuệ chạy qua Cambodia và gọi điện thoại cho ông. Ban đầu ông rất ngại vì nghe một giọng Bắc (đa phần an ninh của Việt Nam hoạt động tại Cambodia là người Bắc). Sau khi tìm hiểu thì ông Lũy hẹn Lê Trí Tuệ trước một đài truyền hình của Cambodia rồi đón Lê Trí Tuệ về nhà. Ông thuê cho Lê Trí Tuệ một căn nhà cách nhà thờ của ông khoảng 150 mét, nhưng nằm phía bên trong. Nghĩa là Lê Trí Tuệ muốn đi ra tiệm internet hay mua sắm, gặp gỡ ai thì cũng phải đi ngang qua nhà thờ cũng là nơi ông Lũy đang trú ngụ. Khi mới sang Cambodia thì Lê Trí Tuệ có gia nhập hội thánh của ông Ngô Đắc Lũy. Cùng sinh hoạt trong hội thánh này còn có nhiều người "nổi tiếng" như là ông Ngô Vằn Tài hiện đang định cư ở Mỹ, ông Nguyễn Phùng Phong hiện đang tỵ nạn ở Bangkok, Thailand và đặc biệt là nhân vật Nguyễn Công Cẩm, còn có tên khác là Nguyễn Cẩm Công hay Lyheng chính là một an ninh của Việt Cộng cài vào hội thánh này. Nguyễn Công Cẩm là người đã bắt cóc thầy Thích Trí Lực vào năm 2002 và cũng chính là người đe dọa ông Ngô Văn Tài cũng như bắt cóc ông Ngô Đắc Lũy vào tháng 10 năm 2007.

Sáng Chủ nhật ngày 6.5.2007 anh Lê Trí Tuệ tham gia sinh hoạt với hội thánh của ông Ngô Đắc Lũy. Buổi chiều thì Lê Trí Tuệ đi ngang qua nhà thờ của ông Lũy để ra ngoài có công việc riêng. Ông Lũy nhớ rất rõ là lúc đó ông đang dọn quét trước sân nhà thờ và Lê Trí Tuệ có nói: "Mục sư ơi tối nay em về nhà mục sư ăn cơm đó nhớ nấu cơm cho em!". Tối đó rồi 2 ngày sau không thấy Lê Trí Tuệ về thì ông Lũy và các thành viên trong hội thánh vội báo cáo cho UNHCR tại Phnompenh biết.

Lê Trí Tuệ đến Cambodia tháng 4 và qua ngày 6 tháng 5 năm 2007 thì mất tích trước khi có được quy chế tỵ nạn của UNHCR.

Theo ông Lũy thì vào tháng 10 năm 2007 ông cũng bị Nguyễn Công Cẩm bắt cóc 3 ngày. Nguyễn Công cẩm cũng dùng số phận của Lê Trí Tuệ ra đe dọa ông Ngô Đắc Lũy. Sau 3 ngày thì ông được thả và ông chạy trốn tiếp qua Bangkok tỵ nạn vì quá sợ.

Theo ông Ngô Đắc Lũy thì cho đến hiện nay Lê Trí Tuệ vẫn còn sống và có thể đang bị an ninh của Cambodia ép sử dụng khả năng về internet.

Ông Ngô Đắc Lũy cũng cung cấp cho chúng tôi một số hình ảnh của Lê Trí Tuệ khi sinh hoạt trong hội thánh của ông ở Cambodia.

Mọi đầu mối về Lê Trí Tuệ từ ngày 6.5.2007 cho đến nay có lẽ phải quay về Cambodia mới xác thực. Hiện nay thì Lê Trí Tuệ còn sống hay bị thủ tiêu thì chỉ có cộng sản Việt Nam là biết chắc. Thầy Trí Lực khuyên chúng tôi cẩn thận khi quay trở lại Cambodia để tìm kiếm thông tin của Lê Trí Tuệ vì an ninh Việt Nam vẫn còn nằm đầy ở Cambodia. Mới đây nhất là vụ ông Nguyễn Công Bằng, tổng thư ký Đảng Vì Dân cũng bị an ninh Việt Cộng mưu sát tại Siêm Riệp. Ông Ngô Đắc Lũy có nhã ý giới thiệu cho chúng tôi một hội thánh mà ông tin là an toàn.

Anh Phạm Bá Hải tâm sự là sau này đất nước có tự do dân chủ thì nhiều số phận của con người cần được bạch hóa. Với anh thì việc đầu tiên là đi tìm và công bố hồ sơ về Lê Trí Tuệ. Đó chính là cái tâm của những người hoạt động dân chủ cho đất nước. Còn những kẻ chỉ biết bắt cóc, thủ tiêu, hù dọa và đùa cợt với số phận một con người thì chỉ có là ác quỷ. Hiện thân của nó trước mắt là trang nguyentandung.org với lời mỉa mai: "Lê Trí Tuệ ở đâu: còn lâu mới biết". Không có một sự thật nào che giấu dưới ánh mặt trời. Từng tội ác của đảng cộng sản mỗi ngày sẽ phơi bày trước ánh sáng.


Hải Huỳnh
danlambaovn.blogspot.com

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #131 - 22. Oct 2013 , 21:40
 

Tin mới nhất về phiên xử Đinh Nhật Uy



...

Hải Huỳnh (Danlambao) - Một nguồn tin nội chính từ Long An cho hay là cuộc họp 3 bên: An Ninh - Viện Kiểm sát - Tòa án về vụ Đinh Nhật Uy đã kết thúc vào lúc 12 giờ thứ ba ngày 22.10.2013. Kết quả của phiên họp này thì Đinh Nhật Uy sẽ bị kết án 18 tháng tù. Người ta đã tính toán hết các diễn biến phiên tòa, phản ứng của luật sư và dư luận cũng như chắc chắn là Đinh Nhật Uy sẽ kháng án sơ thẩm để kết quả ở án phúc thẩm y án thì mức án 18 tháng tù giam là lựa chọn tối ưu. Phiên xử ở Long An vào ngày 29.10 đến đây có các mục tiêu:

1. Ngăn chặn răn đe phong trào đối lập mà cấp thiết nhất là việc kêu gọi hủy bỏ điều 258 Bộ Luật Hình Sự.

2. Phép thử dư luận và truyền thông quốc tế về trường hợp của ông Trương Duy Nhất và ông Phạm Viết Đào cũng bị kết án về điều 258 Bộ Luật hình sự.

Một giảng viên Đại học Luật thành phố cho biết là lần này nhà cầm quyền áp dụng điều 258 Bộ Luật Hình Sự cho các phóng viên hay blogger là phù hợp với Bộ Luật hình sự về mặt Học Thuật. Các chủ thể, khách thể, chủ quan, khách quan phù hợp với điều 258 hơn là các điều 88 hay 79 từng áp dụng với các nhà bất đồng chính kiến trước đây. Nhưng điều 258 là điều luật vi phạm các công ước quốc tế mạnh nhất, vi phạm cách rõ ràng nhất các cam kết quốc tế trong bối cảnh Việt Nam mở cửa giao lưu với thế giới bên ngoài.

Theo giảng viên này hiện nay cần thay đổi thuật ngữ hay dùng xưa nay là "Tù nhân lương tâm" thành "Tù nhân công ước". Vì thuật ngữ "Tù nhân lương tâm" nó mơ hồ và không rõ nghĩa. Cụ thể ai làm điều gì đó trái đạo đức nhưng luật phép cho phép thì hay nói "lương tâm cắn rứt" vì phạm trù đạo đức (lương tâm) bao giờ cũng lớn hơn phạm trù luật pháp. Nên gọi thẳng là "Tù nhân chính trị" hay "Tù nhân tôn giáo" thì sát nghĩa hơn.

Gần đây nhiều người vì đứng lên bảo vệ các công ước, hiệp ước được ký kết giữa Việt Nam và quốc tế mà bị tù tội như ông Nguyễn Văn Hải- Điếu Cày, bà Tạ Phong Tần, Luật sư Lê Thị Công Nhân, cô Đỗ Thị Minh Hạnh, ông Phan Ngọc Tuấn, Linh mục Nguyễn Văn Lý, Mục sư Nguyễn Công Chính... thì họ đều là TÙ NHÂN CÔNG ƯỚC. Giảng viên này đề nghị các hãng truyền thông độc lập, blogger lề dân nên dùng thuật ngữ này.

Theo vị giảng viên từng du học nước ngoài này cho biết là trường hợp "tù nhân công ước" Đinh Nhật Uy là vô tội cần thả ngay tại tòa. Không cần áp dụng biện pháp ngân chặn là bắt tạm giam tạm giữ. Giảng viên này cũng ngậm ngùi: "Ngoài luật thì cũng có lệ, ở Việt Nam thì áp dụng lệ nhiều hơn luật. Trong các trường hợp "tù nhân công ước" thì việc áp dụng các hình phạt nặng trở thành lệ thường".


Hải Huỳnh (Danlambao)
danlambaovn.blogspot.com

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #132 - 24. Oct 2013 , 08:38
 
Tuyên bố của Mạng lưới Blogger Việt Nam về cáo trạng và phiên tòa xét xử Đinh Nhật Uy


...

Ngày 06 tháng 9 năm 2013, Viện Kiểm sát Nhân dân TP. Tân An công bố bản cáo trạng đối với Đinh Nhật Uy và sẽ đưa Đinh Nhật Uy ra xét xử vào ngày 29 tháng 10 năm 2013. Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) có những nhận định về bản cáo trạng cũng như về phiên tòa sắp sửa diễn ra như sau:

1. Công dân Đinh Nhật Uy đã bị truy tố dựa vào một điều khoản mà nội dung "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân" đã:

- Vi phạm Điều 19 của Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền: “Mọi người đều có quyền tự do tư tưởng và biểu đạt. Quyền này bao gồm sự tự do tư tưởng mà không bị cản trở, được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và ý kiến qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới”.

- Cho phép sự suy diễn tùy tiện, không dựa vào bất kỳ một nền tảng pháp lý, quy định cụ thể nào, với phạm vi áp dụng bao trùm lên bất kỳ sinh hoạt nào của công dân.

- Hình thành một khung cảnh pháp lý trong đó chủ thể bị "xâm phạm lợi ích", tức nhà nước, vừa là bên điều tra, buộc tội (cơ quan điều tra, Viện Kiểm sát Nhân dân), vừa có thẩm quyền xét xử (Tòa án), trong khi chính nhà nước và đảng cầm quyền lại liên tục phủ nhận mô hình nhà nước tam quyền phân lập, duy trì sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng trong mọi giai đoạn tố tụng, đồng nghĩa với việc phủ nhận sự độc lập của Tòa án khi tiến hành xét xử.

Một cáo trạng và phiên tòa phán xét dựa trên một điều khoản vi phạm những quy ước quốc tế, đi ngược lại những nguyên lý căn bản của pháp luật, thì không thể kết án bất kỳ một công dân nào. Đối với MLBVN, ngay từ đầu và cả sau phiên tòa xử, Đinh Nhật Uy luôn luôn vô tội.

2. Nếu Tòa án Nhân dân Tân An và hệ thống pháp lý vẫn kết án Đinh Nhật Uy có tội, với nguyên tắc mọi công dân, bao gồm cả đảng viên lẫn lãnh đạo đảng, đều bình đẳng trước pháp luật theo điều 52 Hiến pháp, Mạng lưới Blogger Việt Nam đề nghị:

- Viện Kiểm sát Nhân dân truy tố công dân Trương Tấn Sang đã "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước" trong việc mạ lỵ Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng là "đồng chí X", gọi đảng cầm quyền là một bầy sâu...

- Viện Kiểm sát Nhân dân truy tố công dân Nguyễn Phú Trọng đã "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích hợp pháp của tổ chức" trong việc vu khống Đảng Cộng sản Việt Nam: "Tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng nhiều như gãi ghẻ, rất khó chịu. Chạy chỗ nào cũng thấy phải có tiền...", trong khi cho đến nay vẫn không có một tập thể lớn nào bị truy tố và chứng minh bởi luật pháp là họ có tội tham nhũng.

- Viện Kiểm sát Nhân dân truy tố công dân Nguyễn Sinh Hùng đã "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước": Ông Hùng nói "Tham nhũng đã len lỏi vào ngay cả lực lượng chống tham nhũng của chúng ta..., trong khi trên thực tế không một ai trong lực lượng chống tham nhũng bị pháp luật kết án.

- Viện Kiểm sát Nhân dân truy tố tất cả các nhà báo, phóng viên đã "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân" khi xuyên tạc, vu khống các tập đoàn kinh tế nhà nước, kết án công dân Việt Nam khi chưa có phán quyết có tội của tòa án, chỉ trích và nói xấu lãnh đạo nhà nước.

- Viện Kiểm sát Nhân dân truy tố tất cả chúng tôi, những blogger Việt Nam đã có những phát biểu, bài viết có nội dung tương tự như những gì Đinh Nhật Uy đã viết, những công dân Việt Nam đã công khai mặc áo thun Hoàng Sa-Trường Sa-Việt Nam; No to U-Line! Yes to UNCLOS!, Xóa “đường lưỡi bò” bảo vệ biển đảo Việt Nam... mà hiện đang được xem là những tang chứng về việc Đinh Nhật Uy phạm tội.

3. Chúng tôi kêu gọi Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc coi sự kiện truy tố và xét xử Đinh Nhật Uy là một trong những vấn đề cần xem xét trong việc Việt Nam ứng cử để trở thành thành viên của Hội đồng.

Ngày 24 Tháng 10, Năm 2013
Mạng lưới Blogger Việt Nam
tuyenbo258.blogspot.com
tuyenbo258@gmail.com

*

Bảng tiếng Anh để phổ biến:
Declaration by the Network of Vietnamese Bloggers on the prosecution and trial of Đinh Nhật Uy

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #133 - 29. Oct 2013 , 08:13
 


Đinh Nhật Uy: ‘Tôi sẽ tiếp tục lên tiếng trước các bất công’


...




VOA - Facebooker Đinh Nhật Uy tối 29/10 cho VOA Việt Ngữ biết rằng anh sẽ không ngại tiếp tục nói lên tiếng nói của mình ‘về những điều pháp luật không cấm’ sau khi bị tòa án kết án tù treo.

“Những việc tôi làm như là lên tiếng bảo vệ lãnh thổ của Việt Nam, quyền và lợi ích hợp pháp của người dân hay là đấu tranh chống tiêu cực, hay những việc tôi đưa lên Facebook của bản thân tôi nó không vi phạm pháp luật. Tôi vẫn tiếp tục tôi làm chứ tôi không có gì phải ngần ngại cả. Những việc như bảo vệ em tôi khỏi vụ án chụp lên đầu em tôi là vụ án khủng bố thì tôi phải đứng ra tôi bảo vệ thôi. Và không chỉ riêng về bản thân của em tôi nữa. Những việc nào mà tôi thấy là bất công thì tôi sẽ tiếp tục lên tiếng. Những việc đó làm là có ích cho mọi người chứ không phải là làm xấu cho mọi người. Những gì mà pháp luật không cấm thì bản thân tôi sẽ tiếp tục làm”.

Facebooker này còn cho biết thêm rằng anh ‘rất vui và cảm kích’ khi được chào đón khi ra khỏi trại giam, và cảm xúc đó ‘không thể diễn tả được’.

“Mọi người đã tạo cho tôi một tâm lý rất là vững chắc, một ngọn lửa cháy rất là mãnh liệt. Trước lúc tôi vô tù, thì ngọn lửa đó nó cháy ở mức độ mà tôi cảm thấy là không mạnh mẽ lắm. Nhưng nó được nhân đôi gấp mười lần, hai chục lần khi tôi bước ra khỏi trại giam và gặp mặt mọi người ở đây. Sức mạnh của mọi người trên các trang mạng xã hội là không thể nào đo đếm được, và nó rất là kinh khủng”.

Tòa án tỉnh Long An hôm 29/10 tuyên phạt 15 tháng tù treo đối với Facebooker Đinh Nhật Uy vì tội "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân" theo Điều 258 Bộ luật Hình sự.

Ông Uy là trường hợp đầu tiên mà cáo trạng có nhấn mạnh tới việc sử dụng Facebook – hiện được coi là một trang mạng xã hội phổ biến nhất ở Việt Nam.

Thông tấn xã Việt Nam do nhà nước quản lý trích dẫn cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Long An cho rằng ông đã dùng Facebook để ‘đăng các bài viết, hình ảnh và trao đổi thông tin có nội dung xấu, sai sự thật về Nhà nước Việt Nam và nhiều tổ chức, cá nhân’.

Facebooker Đinh Nhật Uy cho biết anh ‘không đồng tình với bản án đó và sẽ kháng cáo’.

“Tôi không đồng ý với mức án như vậy, và tôi đã yêu cầu tòa án phải xử vụ này dưới góc độ dân sự. Nếu mà áp đặt tôi với trách nhiệm hình sự, chịu trách nhiệm hình sự như thế này thì tôi sẽ kháng án”.

Trước khi phiên tòa diễn ra, nhiều blogger và Facebooker cũng như một số tổ chức thúc đẩy nhân quyền đã lên tiếng kêu gọi trả tự do cho Facebooker Đinh Nhật Uy cũng như kêu gọi hủy bỏ Điều 258, coi đây là là điều luật ‘bóp nghẹt các quyền tự do bày tỏ ý kiến trên mạng Internet’.

Facebooker này cho biết anh chỉ là ‘một người công dân bình thường, một người nhỏ nhoi trong hàng triệu người khác mà mình lại nhận được sự ủng hộ của mọi người như thế là quá lớn’.

Về những ngày ở trong trại giam, anh Uy cho biết mẹ là người anh nghĩ tới đầu tiên.

Ðinh Nhật Uy và mẹ Nguyễn Thị Kim Liên

...

“Mẹ tôi là một người phụ nữ từ trước đến giờ tôi rất thương và lúc nào cũng tin tưởng vào mẹ. Mẹ là người rất là cứng rắn. Tôi biết là mẹ phải làm những gì, những việc mà phải có lợi cho con của mình. Tôi rất tin tưởng vào mẹ của mình, và cái đó không phải những thứ khiến tôi phải lo lắng trong tù nữa”.

Ông Uy bị giới hữu trách bắt tạm giam hồi tháng Sáu theo điều 258 Bộ Luật hình sự sau khi vận động trên Facebook, đòi trả tự do cho em trai là Đinh Nguyên Kha, hiện thụ án 4 năm tù về tội ‘tuyên truyền chống nhà nước’.

Sau Điều 88 về tội tuyên truyền chống nhà nước và Điều 79 về âm mưu lật đổ chính quyền, Điều 258 đang vấp phải chỉ trích của nhiều người và nhiều tổ chức thúc đẩy nhân quyền vì bị coi là giới hạn quyền được bày tỏ quan điểm của người dân.

Một nhóm blogger ở trong nước còn ra tuyên bố phản đối điều 258 và văn bản còn được biết tới với tên gọi ‘Tuyên bố của mạng lưới blogger Việt Nam’ này đã được chuyển tới nhiều cơ quan ngoại giao và tổ chức quốc tế uy tín.





voatiengviet.com/content/dinh-nhat-uy-toi-se-tiep-tuc-len-tieng-truoc-cac-bat-co
ng/1779079.html?523423434l
Huh
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #134 - 14. Nov 2013 , 21:24
 


Thông báo của Mạng Lưới Blogger Việt Nam về việc Việt Nam trở thành thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc



...


Ngày 14 Tháng 11, Năm 2013

Với thể thức chọn 4 chỉ loại 1 trong 5 ứng viên của khu vực châu Á, các quốc gia Việt Nam, Trung Quốc, Maldives và Saudi Arabia đã trở thành thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc (UNHRC) nhiệm kỳ 2014-2016. Trước đó, việc Jordan rút tên khỏi danh sách ứng viên đã mở đường cho 4 quốc gia kể trên đắc cử một cách đương nhiên và không có cạnh tranh.

Theo nghị quyết 60/251 của UNHRC, với vai trò thành viên, quốc gia Việt Nam trong đó bao gồm cả chính quyền lẫn hơn 90 triệu công dân phải có nghĩa vụ gìn giữ những giá trị nền tảng cao nhất trong việc thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền cũng như tôn trọng những điều khoản mà Việt Nam đã tự nguyện cam kết. Nghĩa vụ này đã được Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh xác nhận sau khi Việt Nam đắc cử vào UNHRC: “thực hiện tốt các nghĩa vụ và cam kết của một quốc gia là thành viên Hội đồng Nhân quyền và thành viên Liệp Hiệp Quốc”.

Trước sự kiện này, Mạng Lưới Blogger Việt Nam cho rằng:

Để thật sự xứng đáng là một thành viên của UNHRC, Việt Nam phải thực hiện những nghĩa vụ và cam kết này bằng những hành động cụ thể và không chỉ dừng lại ở những tuyên bố của một số quan chức chính phủ. Cụ thể là Việt Nam phải:

1. Đồng ý với 7 yêu cầu từ Liên Hiệp Quốc - nhưng chưa được đáp ứng bởi chính phủ Việt Nam - để Liên Hiệp Quốc cử phái đoàn đến Việt Nam điều tra những tố giác vi phạm nhân quyền.

2. Chấm dứt mọi hành vi tra tấn, trừng phạt hoặc đối xử tàn nhẫn, vô nhân đạo hoặc làm mất phẩm giá đối với mọi công dân Việt Nam như đã ký kết vào Công ước Chống Tra Tấn của Liên Hiệp Quốc vào ngày 7 tháng 11 năm 2013.

3. Trả tự do cho những công dân đang bị giam giữ chỉ vì thực thi quyền tự do ngôn luận và các quyền con người khác dựa trên những nền tảng giá trị, tiêu chuẩn phổ quát từ các công ước của Liên Hiệp Quốc.

4. Hủy bỏ những điều luật có nội dung mơ hồ và bị diễn giải tùy tiện như Điều 258, Bộ luật Hình sự với nội dung: “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân...”

5. Chấm dứt tình trạng độc quyền trong các lĩnh vực báo chí, xuất bản, đảm bảo quyền tự do thành lập các cơ quan báo chí, cơ quan xuất bản của mọi cá nhân, tổ chức, gỡ bỏ tường lửa ngăn chặn sự truy cập của người sử dụng vào các trang mạng xã hội, đồng thời chấm dứt hiệu lực của Nghị đinh 72/2013/NĐ-CP với các nội dung siết chặt tự do biểu đạt và thông tin trên mạng.

Trong vị trí và vai trò của những công dân tự do và với quan niệm Việt Nam trở thành thành viên của UNHRC đồng nghĩa với “đất nước Việt Nam với tất cả hơn 90 triệu công dân Việt Nam” trở thành thành viên của UNHRC, Mạng Lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) sẽ tham gia, đóng góp vào việc gìn giữ những giá trị nền tảng cao nhất trong việc đẩy mạnh và bảo vệ nhân quyền cũng như tôn trọng những điều khoản mà Việt Nam đã tự nguyện cam kết. Cụ thể là MLBVN sẽ khởi xướng và kêu gọi sự tham gia của mọi tầng lớp công dân Việt Nam cùng nhau:


1. Xuống đường công khai phổ biến các văn bản về nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết, cụ thể là Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa, Công Ước Chống Tra Tấn và các văn bản khác có liên quan.

2. Công khai tổ chức những buổi trao đổi hoặc cổ súy nhân quyền dưới nhiều hình thức như thảo luận nơi công cộng, dã ngoại, cà phê tuổi trẻ, đi bộ / lái xe đạp vì nhân quyền.

3. Cử đại diện đến các văn phòng của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc nói riêng và tổ chức Liên Hiệp Quốc nói chung để đệ trình về tình hình nhân quyền tại Việt Nam và những đề nghị, yêu cầu cải tiến để nhân dân Việt Nam thật sự được hưởng những quyền làm người phổ quát và đất nước Việt Nam thực sự xứng đáng là một thành viên của UNHRC.

4. Phối hợp với nhiều tổ chức, cá nhân để xúc tiến xây dựng một cơ sở dữ liệu trực tuyến nhằm lưu trữ những vi phạm nhân quyền của Việt Nam để các tổ chức, cá nhân quan tâm (bao gồm cả các cơ quan chính phủ) dễ dàng tham khảo nhằm thúc đẩy và bảo vệ nhân quyền, đồng thời làm tròn nghĩa vụ và cam kết của một thành viên trong Hội Đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.

5. Công khai và chính thức ra mắt Mạng Lưới Blogger Việt Nam vào ngày 10 tháng 12 - Ngày Quốc Tế Nhân Quyền do Liên Hiệp Quốc khởi xướng.



Mạng Lưới Blogger Việt Nam
tuyenbo258.blogspot.com
tuyenbo258@gmail.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #135 - 19. Nov 2013 , 21:06
 


Tường trình của Luật sư Lê Thị Công Nhân sáng 19/11/13 từ Hà Nội


Tố cáo một thành viên vừa gia nhập Hội đồng Nhân Quyền LHQ vi phạm "Công ước Liên Hiệp Quốc chống Tra tấn và những hình phạt hoặc sự đối xử tàn ác, hạ nhục nhân cách" (UNCAT)!

++++++

Xin gửi đến quý vị bản tường trình việc chúng tôi bị đánh đập dã man tại công an phường Thụy Khuê sáng nay thứ 3 ngày 19.11.2013.

Rất mong nhận được sự quan tâm chia sẻ của quý vị bằng việc kiên nhẫn đọc bản tin hơi dài của tôi.

Xin cám ơn rất nhiều,
Lê thị Công Nhân

Số điện thoại:
Chị Nga dân oan: 0972.572.585
Anh Trương Văn Dũng: 097.3090.713
Chú Lê Hùng: 091.3341.791
Một bác dân oan mà tôi chưa kịp biết tên: 097.3492.881
LTCN: 0120.5115.496

Chúng tôi: Lê thị Công Nhân, Ngô Duy Quyền, Trương Văn Dũng, Lê Hùng, chị Nga dân oan Hà Nam, bé Tài 1 tuổi con chị Nga, cô Ly dân oan Vũng Tàu và nhiều cô dân oan khác vừa bị công an đồn Thụy Khuê kết hợp mật vụ, dân phòng, côn đồ đánh đập dã man tại đồn công an Thụy Khuê.

Sự việc như sau:

Mười một giờ sáng nay thứ 3 ngày 19.11.2013 gia đình chúng tôi (Nhân-Quyền-Lucas) và chú Lê Hùng (biên tập viên nhà xuất bản Thanh Niên đã về hưu) cùng anh Trương Văn Dũng đến đồn công an phường Thụy Khuê 23 phố Thụy Khuê, để yêu cầu họ giải quyết việc anh Dũng, anh Lê Thiện Nhân và chị Bùi thị Minh Hằng đã bị công an đánh đập dã man gây thương tích (riêng anh Dũng bị gẫy 3 xương sườn-khám thương tại bệnh viện Quân Y 103) vào tối ngày 25.10 chỉ vì đến đồn công an đòi lại lều bạt xong nồi… mà họ đã thu giữ bất hợp pháp của bà con dân oan H’mong xuống Hà Nội khiếu kiện oan sai. Những đồ dùng đó là do anh Dũng và những người bạn kêu gọi quyên góp và mang đến cho những người H’mong đau khổ này.

Khi chúng tôi đến nơi đã thấy gần 50 bà con dân oan Dương Nội và một số nơi khác tập trung ở vỉa hè bên kia đường đối diện đồn công an. Vào đồn, trực ban là một công an trẻ mặc quân phục đeo hàm thiếu úy nhưng không đeo biển tên. Ngay lập tức anh Dũng nhận ra hắn là một trong những tên công an đã đánh đập nhóm anh.

Tên trực ban hỏi tôi đến có việc gì, tôi đáp là có việc và hỏi biển tên của hắn đâu. Tên này nói hắn mới về làm nên chưa có biển tên. Câu trả lời ngu ngốc ngày chúng tôi nói lại với hắn một lần cho hết nhẽ “Thôi đi, đeo hàm thiếu úy mà lại không có biển tên àh. Công an có biển tên, số hiệu từ khi còn là sinh viên kia.” Và yêu cầu gọi chỉ huy ra làm việc. Tên trực ban cứ ngồi ỳ ra không đáp và liên tục đuổi chúng tôi ra ngoài bằng từ “mời”. Thậm chí còn dọa cưỡng chế chúng tôi. Chúng tôi nói “Đây là phòng tiếp dân chứ không phải nhà riêng các anh. Chính người dân nộp thuế để trả cho mọi chi phí ở đây.”

Mật vụ trẻ đông như quân Nguyên bên Tàu (mà có khi chúng đã theo Tàu cả rồi!) chia nhau chen vào ngồi những chỗ còn trống trên băng ghế, và còn giả vờ làm dân vào hỏi công việc nhân tiện “bức xúc bọn quấy rối” thay cho công an quay sang chửi và cạ đánh chúng tôi. Chúng tôi nhận ngay ra hầu hết bọn chúng và chỉ mặt gọi tên thương hiệu “mật vụ” từng tên. Còn bảo chúng “Thôi đi mà, đang chuẩn bị đánh dân thì đừng giả vờ làm dân nữa. Rởm đời quá!”

Khoảng 20 phút sau thì công an Nguyễn Thanh Xuân 3 sao 2 vạch vào. Hắn hỏi có việc gì, lúc này tôi mới nói chậm rãi và rõ ràng từng chữ “Chúng tôi đến tìm gặp những thằng công an khốn nạn đã đánh đập dã man gây thương tích cho anh Trương Văn Dũng, Lê Thiện Nhân và chị Bùi thị Minh Hằng vào ngày 25.10. Sự việc xảy ra đã gần 1 tháng mà những kẻ đó không hề thăm hỏi, xin lỗi, bồi thường gì cho nạn nhân. Đánh người thì phải xin lỗi. Đánh người thì phải bồi thường. Đó là đạo đức và pháp luật. Sự việc diễn ra tại đây, thủ phạm làm việc ở đây, nên chúng tôi đến đây yêu cầu gặp họ với tư cách cá nhân để không phải kiện tụng. Việt Nam có câu vô phúc đáo tụng đình. Chúng tôi dù là nạn nhân nhưng vẫn ưu tiên giải quyết với tư cách cá nhân cho sòng phẳng như những người văn minh. Và nếu không giải quyết được ở góc độ tự nguyện thì chúng tôi sẽ kiện. Và tôi báo trước với anh chúng tôi tin là chính quyền độc tài cộng sản Việt Nam này sẽ không giải quyết đâu. Nói vậy cho anh hiểu chúng tôi không phải kẻ ngây ngô.”

Lúc này hắn mới hỏi tên tôi rồi quay sang hỏi ngay anh Dũng đang ngồi ở băng ghế cùng chú Lê Hùng, 2 bác dân oan và 1 tên mật vụ giả vờ dân (dù chẳng ai giới thiệu, tự khắc hắn nhận ra, hết chối là không biết gì!) “Tại sao anh khỏe mạnh thế kia, có bệnh tật ốm đau gì đâu mà không tự trình bày?” Anh Dũng đáp “Tôi thật sự rất mệt. Hôm nay mới đỡ, đến đây yêu cầu các anh giải quyết vụ việc tôi bị tra tấn đánh đập dã man ở ngay tại đồn Thụy Khuê này ngày 25.10. Tôi ủy quyền trực tiếp tại chỗ cho cô Lê Thị Công Nhân làm việc với các anh.” Tên Xuân ngay lập tức thể hiện trình độ hiểu biết pháp luật của một thượng tá công an bằng câu trả lời “Anh khỏe mạnh vẫn nói được thì không được ủy quyền. Anh phải trực tiếp làm việc.” Anh Dũng định lên tiếng thì tôi đáp “Anh không phải nói nữa vì anh đã tuyên bố ủy quyền trực tiếp tại chỗ rất rõ rồi. (quay sang tên thượng tá Xuân) Anh là thượng tá mà hiểu biết pháp luật kiểu gì vậy. Hóa ra theo anh thì chỉ có người câm, bệnh nằm một chỗ mới được ủy quyền àh?” Hắn bỗng dưng nổi khùng lên “Chị không được nói đến cấp bậc của tôi! Cái đấy không liên quan đến công việc.” Ôh hay! Người ta gọi cấp bậc của mình ra vừa quy củ, sang trọng và đúng đắn chứ sao!

Thực ra công an Việt Nam đã bao giờ có 3 thứ ấy đâu nên nghe mình gọi như vậy họ ngượng ngùng chăng?! Cộng với bản chất hung ác, ngạo mạn nên sự ngượng ngùng ấy được thể hiện ra bằng một câu trả lời không biết nói gì hơn là “Như thằng Saddam Husein mất trí bẩn như con cú cười nhăn nhở dưới hầm trú ẩn khi lính Mỹ rọi đèn vào lúc bị bắt.”

Tay Xuân quay sang nói với tôi “Chị không được phép gọi chúng tôi là thằng nọ thằng kia. Như thế là không lịch sự.” Tôi đáp “Tôi không gọi anh là thằng khốn nạn, tôi gọi những thằng đánh anh Dũng là những thằng công an khốn nạn và tôi sẽ vẫn gọi như thế, rõ chưa? Không gọi những kẻ đấy là thằng công an khốn nạn thì gọi là gì, chiến sỹ àh, đồng chí àh?” Hắn không đáp gì.

Sau đó một tên mật vụ rất cao lớn mặc bộ đồ đen ngồi vào chiếc ghế còn lại cạnh tôi, giả vờ làm dân đến làm việc cứ tôi nói thì chen ngang. Đúng lúc đó bé Lucas đòi ăn quả ti ti của mẹ. Tôi kéo áo cho bé bú mẹ ngay tại đấy, tên mật vụ này ngay lập tức chớp lấy cơ hội dè bỉu tôi “Vô duyên quá. Cho con bú thì ra chỗ khác.” Thề có Chúa là tôi biết trước là hắn sẽ nói thế vì chúng vẫn có truyền thống như vậy. Tôi bình thản cho con bú và đủng đỉnh đáp “Anh có biết mẹ cho con bú là một trong những điều đẹp nhất của nhân loại không? Liên Hợp Quốc và WHO luôn khuyến khích mẹ cho con bú bất kỳ lúc nào có thể. Anh mật vụ này anh tưởng câu khích đểu vớ vẩn đấy hay lắm sao. Anh không có vợ con àh?”

Sau đó tên thượng tá Xuân trả lời “Các anh chị bảo là bị đánh đập dã man chỉ có phía anh chị nói thế. Chúng tôi đang điều tra giải quyết. Khi nào có giấy mời thì các anh chị mới được đến làm việc. Bây giờ yêu cầu mọi người ra về” Tất nhiên chúng tôi không chấp nhận câu trả lời đó, đáp lại “Vâng, anh nói thế thì cũng được thôi. Anh ghi cho cái giấy hẹn ngày tháng cụ thể để chúng tôi đến. Chứ biết khi nào các anh giải quyết xong?” Tên Xuân hùng hổ đáp “Chúng tôi không bao giờ viết giấy hẹn.” Chú Hùng quá bất bình lên tiếng đòi hắn viết giấy hẹn. Tên Xuân kiên quyết đến cùng là bọn chúng (không dại gì!) mà viết giấy hẹn với dân. Chúng tôi đáp chúng tôi sẽ không về và ngồi lại. Trong lúc đó bọn mật vụ tràn ngập cả phòng, ngoài hành lang và ngoài đường chửi bới xỉa xói chúng tôi và cà khịa đánh nhau.

Sau đó tên Xuân đi ra ngoài, rồi chị Nga dân oan Hà Nam và 5 người phụ nữ dân oan lớn tuổi bộ dạng rất khốn khổ đáng thương đến đòi công an phường giải quyết vụ chị dân oan Ngọc Anh bị công an phường này đánh đến ngất xỉu phải đi cấp cứu mấy hôm trước, và đòi lại đồ dùng mà họ bị công an phường này cướp. Các bác dân oan này chỉ rõ cái xe chuyên dụng công an đang đỗ ngoài vỉa hè trước cửa đồn là chiếc xe mà công an đã dùng để cướp và đựng đồ của họ mang đi. Chị Nga thì tố cáo và chỉ thẳng mặt một tên mật vụ đang đứng nhởn nhơ ngoài cửa là kẻ đã đánh chị mấy hôm trước. Tên này ban đầu quay đi chỗ khác, sau khi bị chị Nga đến trước mặt chỉ thẳng vào hắn nói “Chính mày là thằng đã đánh tao hôm nọ. Có ảnh của mày và video mày đánh tao đây này.” Tên này trơ trẽn vừa cười cười nhưng mặt vẫn không giấu nổi vẻ hung ác nói “Mày bị điên àh. Tao đánh mày lúc nào.” Tôi nhìn hắn bảo “Cứ yên tâm đi. Những việc anh làm là hậu vận, là phúc phận của nhà anh đấy.”

Sau đó thấy những lời chửi bới đe dọa đánh người, thậm chí là dọa “lập biên bản tội gây rối trật tự công cộng” không hiệu quả, chúng tôi vẫn không về, tên Xuân quay trở lại, đứng giữa phòng nói “Thôi đừng giở trò nữa!” Chú Hùng đứng bật dậy bảo hắn “Anh bảo ai giở trò? Chúng tôi yêu cầu anh ghi cái giấy hẹn để chúng tôi về mà anh bảo là giở trò àh? Anh ăn nói với dân thế àh?” Anh Quyền chồng tôi nói “Không ai làm trò giỏi bằng các anh đâu.” Không có gì đáp lại, hắn lại trả lời như cũ “Tôi đã giải quyết xong rồi. (Trời!) Yêu cầu mọi người ra về.” Và túm vào người anh Quyền đẩy ra ngoài. Anh Quyền chống lại và nói “Tôi phải đến đây với người nhà của mình vì đã có rất nhiều người dân bị đánh chết trong đồn công an. Và tôi cũng đương nhiên có quyền đến đây.” Khi nghe anh nói câu đó, tất cả những tên công an mật vụ nhìn anh với ánh mắt căm thù với thông điệp “Đúng đấy. Thì sao. Chúng tao cũng đang muốn đánh chết mày đây.” Nhìn mặt họ lúc đấy tôi rùng mình ghê sợ, vì thần sắc của chúng y như quỷ, sự hung ác tỏa rực ra, kết hợp với cái âm u cô hồn của sự chết.

Lúc đó một tên dân phòng già khoảng 60 tuổi, người cũng không cao lớn gì, vào phòng và giở giọng côn đồ ngay lập tức. Hắn xác định mục tiêu là 2 bác dân oan lớn tuổi đang ngồi trên băng ghế và ngay lập tức đến túm vào tay vào người 1 bác và nói giọng vừa dê cụ vừa côn đồ “Ôi, em. Em định làm trò gì đấy àh em. Ra đây anh bảo cái nào.” lôi bác đứng lên. Bác giằng tay thằng già đốn mạt đó ra, tôi cũng lao đến quát to “Ông bỏ tay ra. Ông già rồi lẽ ra phải an hưởng tuổi già mà đi làm những trò này àh?” Lúc đó nhiều người cũng la ó vì hành động đốn mạt của tên này nên hắn bỏ đi ra ngoài.

Sau đó công an phường và một số mật vụ rủ nhau sang phòng bên cạnh ăn cơm, còn lại toàn mật vụ ở lại theo dõi để trấn áp chúng tôi. Khi ấy chị Nga nhận diện chính xác thêm nhiều gương mặt mặt vụ đã từng đánh đập chị. Anh Dũng cũng nhận ra thêm một tên đã trực tiếp đánh đập gây thương tích cho anh là tên Phạm Công Định, hàm tá. Chị Nga và anh Dũng chỉ thẳng vào mặt những kẻ đã đánh mình mà vạch tội và chụp ảnh chúng. Bọn chúng đang túm tụm trong phòng bên cạnh lao ra đánh chị Nga trước tiên, tôi lao vào can hô to công an đánh người (chị Nga vẫn bồng bé Tài) thì tên Xuân lao ra gằn giọng chửi luôn “Đ.C.M mày!” túm lấy tay trái của tôi và dùng nghiệp vụ đánh người được đào tạo bài bản bẻ quặt ngón tay cái khiến tôi bị sai khớp bong gân luôn.

Câu chửi cực kỳ hùng hồn với biết bao uất nghẹn vì nãy giờ phải đóng vai đạo đức giả lố bịch. Câu chửi này có lẽ là một dạng mệnh lệnh kiểu mới vô cùng ngắn gọn của ngành công an, ngay lập tức tất cả công an và mật vụ lao vào đánh đập chúng tôi. Chúng đánh rất bài bản với sự phân công từ trước thủ đoạn phong phú mà chúng được dạy, học lẫn nhau và tự sáng tạo. Đầu tiên là chia chúng tôi ra, cứ khoảng 5,6 tên vây tròn lại đánh 1 người chúng tôi. Dùng số đông dồn người bị đánh vào tường, vào cửa hoặc bất cứ cái gì để họ không lui, không tiến, không thoát ra được. Đánh túi bụi phủ đầu. Thằng đứng sau cố luồn chân qua thằng đứng trước để đá, đạp nạn nhân ít nhất 1 cái (chắc để mai họp có cái mà báo công và cả vì tính côn đồ!). Thằng đứng trước nạn nhân thì dùng cùi chỏ tay huých thật mạnh ngược ra phía sau. Nạn nhân là đàn bà thì chúng cho công an mật vụ côn đồ là cả đàn ông và đàn bà đánh. Khi trong đồn thì cả công an mặc sắc phục và mật vụ đánh, ở ngoài đường thì công an mặc sắc phục không ra chỉ còn mật vụ, dân phòng và côn đồ. Tha hồ mà lừa người đi đường!

Lúc đó tôi bị tên Phạm Công Định đá một cái rất đau vào ống chân phải, hiện giờ bị sưng và nhức tận xương. Ngoài ra một tên mật vụ mặc áo sơ mi trắng muốt không một vết nhàu đứng trước tôi dùng chiêu huých cùi chỏ tay ngược ra phía sau trúng ngực tôi. Cú huých khiến tôi choáng váng vì bất ngờ.

Tất cả mọi người đều bị chúng chia ra đánh đập và xô đẩy ra ngoài. Riêng chị Nga và bé Tài bị chúng đánh ngã xuống đất vẫn còn ở bên trong. Tôi bị chúng lôi đẩy đi nhưng không hiểu sao tôi vẫn vùng ra được và lao ngược trở lại túm vào bọn công an mật vụ đang xúm đánh túi bụi chị Nga. Các bác dân oan phụ nữ lớn tuổi đều bị chúng xúm vào đánh hội đồng. Khi đẩy đánh được chúng tôi ra sân thì bỗng nhiên một nam mật vụ trẻ bế Lucas ra đưa cho tôi, còn nói “Con chị chị không lo àh.” Trời! Tôi bị bọn chúng đánh hội đồng lạc mất cả con ngay trước mắt hắn, lúc đó tôi vừa ngã xuống đất đứng dậy không vững, bay cả giày cả kính (may mà tìm lại được) ngay trước mắt anh ta nên ngay cả khi anh ta có ý tốt thì tôi cũng không thể chấp nhận được câu nói của này. Tôi chưa kịp nói gì thì chồng tôi lao đến bế Lucas và nói với cậu ta “Cậu bỏ cái giọng đạo đức giả ấy đi.”

Tình huống hỗn loạn vô cùng. Khi chúng đẩy chúng tôi ra ngoài đường, tôi lấy trong túi ra tờ giấy A2 in dòng chữ “Đả đảo công án tra tấn người dân” và giơ lên cho người đi đường xem. Tôi cuống đến nỗi làm rách một góc tờ giấy. Công an mật vụ vẫn tiếp tục đuổi đánh chúng tôi, thấy tôi làm thế thì chúng lại càng hăng. Tất cả chúng tôi kêu gào lên “Công an đánh người. Công an giết người. Xin giúp chúng tôi. Cứu chúng tôi với.” Rất nhiều xe các loại dừng lại nhưng không một người nào xuống giúp chúng tôi. Một số tên công an mặc thường phục ngay lập tức ngậm còi lao ra đường tuýt tuýt bắt mọi người phải đi thật nhanh.

Tôi để ý thấy bọn chúng tập trung 5, 6 thằng đánh anh Dũng rất dã man trong đó có tên mật vụ cao to mặc quần áo đen. Tôi cũng bị vây đánh nhưng không hiểu sao lúc đó tôi lại thoát ra được lao thẳng vào chỗ anh Dũng túm lấy 2 thằng mật vụ lôi ra. Tay thì cầm một chiếc giày đánh vào 1 tên nào đó. (Tiếc là giầy đế bằng!) Không phải vì sức của tôi mà lôi được 2 thằng mật vụ ra, có lẽ bọn chúng không ngờ tôi lại lao đến như một mũi tên nên buông anh Dũng ra trong một vài giây và anh Dũng đã tận dụng được cơ hội đó để thoát ra. Sau đó nhóm mật vụ quay sang tập trung đuổi đánh tôi. Đặc biệt là tên dân phòng già và và một nữ côn đồ cũng già lao vào đuổi đánh đòi giết đích danh tôi “Tao phải giết con đeo kính.”. Tên nữ côn đồ này gần 60 tuổi, cao to lực lưỡng khoảng 1,7m là chủ quán nước sát vách tường bên tay phải đồn nhìn từ ngoài đường vào, quán có cửa thông thống sang sân đồn. Tôi đoán nữ côn đồ già này là một chị cốt cán được sâu chuỗi bắt rễ từ thời cải cách ruộng đất nên mới trâu điên như thế.

Chồng tôi bế Lucas ra giữa đường kêu cứu rất to thì ngay lập tức một nhóm mật vụ lao theo đuổi đánh. Lúc đó có đông người dừng lại xem nên có vẻ bọn chúng được lệnh rút bớt sang bên kia đường, chừa lại khoảng 20 chục tên đứng rình đánh chúng tôi tiếp. Ngay lúc đó thì bà con dân oan Dương Nội kéo đến sau khi bị chúng kết dàn hàng đẩy đi xa khỏi đồn (sau đó bà con dân oan đi ăn trưa luôn.) Bà con dân oan rất bất ngờ và ái ngại vì đã không tới giúp kịp khi chúng tôi bị đánh. Chúng tôi trò chuyện với nhau một lúc và quyết định đi về. Bà con dân oan Dương Nội đã đưa chúng tôi từng người về tận nhà. Chúng tôi rất xúc động và cám ơn sự quan tâm của bà con dành cho chúng tôi. Lòng tôi hơi trách một chút xíu, là giá như bà con nhận ngay ra trò ly gián của bọn chúng để đánh đập chúng tôi, cử vài người ở lại để trợ giúp chúng tôi, ít nhất là mặt truyền tin thì tốt biết bao. Âu cũng là một kinh nghiệm!

Mãi đến lúc đó chúng tôi mới phát hiện ra bé Tài bị 2 cục u sưng to bằng quả ổi nhỏ trên trán. Thật tội nghiệp vô cùng! Còn bé Lucas thì không khóc, không nói gì, im lặng kinh hoàng, đôi mắt thất thần. Về đến nhà bé ngủ thiếp đi được nửa tiếng thì choàng dậy thét và khóc suốt nửa tiếng. Giọng bé uất nghẹn như chưa từng bao giờ như vậy. Chúng tôi dỗ dành mọi cách mà không dứt được con ác mộng của bé, đến nỗi vợ chồng tôi phát khóc theo. Cho dù chúng tôi hoàn toàn không gây ra sự kinh hoàng mà bé phải chứng kiến và nghe thấy nhưng trong lòng chúng tôi đều áy này và đau đớn vô cùng. Mẹ tôi bị tai biến não, bại liệt đã 8 tháng nay. Vợ chồng chúng tôi đi cùng nhau, bất đắc dĩ phải mang bé theo. Chúng tôi chỉ còn biết cầu Chúa mà thôi.

Chúng tôi đến đồn công an Thụy Khuê hôm nay để đòi lẽ phải cho anh Trương Văn Dũng và những người bạn theo một cách chưa từng có mà lẽ ra nên có từ lâu rồi. Đó là trực diện, chính tại nơi đã diễn ra sự việc, chỉ mặt gọi tên những thằng công an khốn nạn. Bọn chúng đã thật sự bối rối khi chúng tôi làm như vậy vì chúng quá quen với việc người dân bỏ qua hoặc tạm thời bỏ qua chưa tính sổ tội ác của chúng. Chúng tôi muốn tạo nên một tiền lệ để những người dân oan khác làm theo. Và chúng tôi đem chính mình ra làm gương. Chỉ khi nào từng người dân oan Việt Nam tự mình trực diện đối mặt với tà quyền độc tài cộng sản thể hiện qua những tên công an, mật vụ, dân phòng, côn đồ, chỉ mặt gọi tên từng đứa yêu cầu chúng phải xin lỗi phải bồi thường những gì chúng đã gây ra thì sức mạnh nhân dân sẽ là con sóng thần cuốn phăng bọn chúng xuống địa ngục để được sống mãi với bác Hồ vĩ đại của chúng. (Tôi tự hỏi có bao giờ đám công an mật vụ này thắc mắc vong bác Hồ của chúng đang ở đâu không?)

Chúng tôi đã chuẩn bị trước cho những tình huống xấu xảy đến. Và cuối cùng thì nó cũng xảy đến. Nhưng dù cho đã chuẩn bị trước thì chúng tôi vẫn kinh hoàng ghê sợ trước sự tàn bạo, dã man, bầy đàn, tiểu nhân và bài bản của công an mật vụ dân phòng côn đồ Việt Nam trong việc đàn áp người dân.

Hiệu quả việc chúng tôi làm có thể không nhiều thậm chí rất ít. Nhưng giá như mọi người nhìn thấy sự bối rối chưa từng thấy trên gương mặt bọn chúng khi chúng tôi nói yêu cầu của mình. Chúng ta đã và đang dùng nhiều biện pháp để đòi lẽ phải, để tố cáo tội ác của công an cộng sản Việt Nam nhưng biện pháp này chúng ta chưa làm. Liệu rằng chúng ta chưa làm vì chúng ta thật sự cho rằng biện pháp khác tốt hơn? Hay là vì chúng ta sợ? Chúng ta chưa đủ can đảm đi đến và chỉ thẳng vào mặt những kẻ đã hãm hại chúng ta mà bảo “Chính mày là là người đã đánh tao. Mày phải xin lỗi và bồi thường cho tao.” Có thể những cách thức khác là khôn ngoan hơn. Nhưng dù nó có khôn ngoan hơn thì cuối cùng cũng đưa đến kết cục là từng tên tội đồ của người dân Việt Nam sẽ được chỉ mặt gọi tên để tố cáo tội ác của chúng, buộc chúng phải xin lỗi, phải bồi thường, phải ngồi tù, thậm chí là tử hình.

Thưa công an, mật vụ, dân phòng và côn đồ Việt Nam,

Vậy đó. Như tôi đã nói rõ ở trên. Khi đối mặt mang tính cá nhân với các anh như ngày hôm nay, chúng tôi chỉ yêu cầu các anh xin lỗi và bồi thường cho chúng tôi. Vậy mà các anh không chịu. Đầu óc các anh để đi đâu vậy? Các anh định đợi ngày dân chủ đến để các anh đi tù, thậm chí là bị tử hình sao? Ngày đó cũng không còn xa. Hãy tìm đọc về gói cứu trợ bất động sản 30 nghàn tỉ triển khai đã hơn nửa năm và giờ thì “mất hút con mẹ hàng lươn”. Cùng với nó là nợ xấu ngân hàng lên tới 30%. Đừng có nói với tôi là các anh và gia đình các anh không vay nợ ai và cũng chẳng cho ai vay nợ!

QUAY ĐẦU LÀ BỜ là lời khuyên tôi dành cho những người hiếm hoi trong các anh còn lại chút lương tri.

Còn nếu các anh vẫn tiếp tục trung thành tuyệt đối với cái nhà nước này mà hãm hại người dân thì các anh sẽ được thẳng tiến xuống địa ngục.

Chúng tôi không oán thù, thậm chí còn chẳng quen biết các anh vậy mà các anh theo lệnh ai hay tự ý vì muốn tâng công mà đánh đập hãm hại người dân như vậy? Nếu tự tin việc làm của mình là đúng thì sao phải khiếp sợ không dám công khai? Không dám công khai thì khi bị tố cáo sao không dám nhận, lại chối phắt đi, lại tiếp tục đánh đập hãm hại người tố cáo mình. Các anh không cứu được nữa rồi!

Tôi thật vô duyên khi khuyên nhủ các anh. Nhưng tính tôi là thế, nói hết ý một lần rồi đến đâu thì đến. Nói vô duyên là vì giờ này chắc các anh đang ngồi họp với sếp. Tự vuốt ve nhau rằng “Thật ra hôm nay bọn mình quá tử tế. Nói chung là cũng chỉ dọa chúng nó thôi. Bọn mình mà xuống đòn độc thủ thì làm gì chúng vẫn cười nói tay bắt mặt mừng với nhau được như thế.” Thế là yên tâm rồi! Tha hồ mà ăn no ngủ kỹ, giải trí yêu đương, gia đình trìu mến!

Chưa bao giờ tôi bị đánh đập và thấy ghê sợ như ngày hôm nay. Nhưng ngày hôm nay tôi cũng phát hiện ra tôi mạnh mẽ hơn là tôi tưởng. Tôi hạnh phúc vì đã giúp được nhiều người và cũng được nhiều người giúp trở lại. Xin hãy truyền tin, chia sẻ và cầu nguyện cho chúng tôi!

Lê thị Công Nhân
8h tối thứ 3 ngày 19.11.2013


https://www.facebook.com/alfonsongoduyquyen/posts/663203157034123
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #136 - 26. Nov 2013 , 20:57
 

Tuyên cáo Thành Lập “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam”


...


Cuộc gặp gỡ với bà Jenifer Đại Sứ Quán Hoa Kỳ tại Hà Nội ngày 18/11/2013

Cho đến thế kỷ 21- thời đại của tri thức và dân chủ tự do, Việt Nam vẫn còn là quốc gia có một hồ sơ dày cộm về đàn áp Nhân quyền.

Nhân quyền được coi là thước đo quan trọng để định hình mức độ văn minh và là điều kiện tiên quyết tạo ra phúc lợi tinh thần và giá trị nhân văn cho con người. Thế giới ngày hôm nay đã và đang đề cao Nhân quyền trong tất cả các lĩnh vực hoạt động xã hội. Tuy nhiên hiện nay người dân Việt Nam vẫn chưa có cơ hội thụ hưởng Nhân quyền theo dúng ý nghĩa tốt đẹp và nhân bản nhất của nó. Bằng chứng là nhiều người bảo vệ Nhân quyền ở Việt Nam vẫn đang tiếp tục bị đàn áp bằng nhiều hình thức, đặc biệt là những người phụ nữ.

Trong bối cảnh đó, thiết nghĩ, việc hình thành và phát triển các tổ chức xã hội dân sự bảo vệ Nhân quyền là điều cần thiết và khẩn cấp. Các tổ chức này không chỉ quan trọng đối với lợi ích của mỗi cá nhân người dân mà còn thiết thực đối với việc xây dựng nền tảng thăng tiến xã hội. Vì thế, chúng tôi-những người quan tâm về nhân quyền nói chung và nhân quyền của nữ giới nói riêng cùng nhau cho rằng việc thành lập Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam (http://vnwhr.net/) là sự cần thiết để đại diện một cách độc lập, công bằng và vô vị lợi cho toàn thể những người phụ nữ đã, đang và sẽ bị tổn thương về Nhân quyền, lập nên một tổ chức sinh hoạt dân sự có tên gọi là Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam nhằm:

- Gắn kết các cá nhân phụ nữ chịu thiệt thòi và dễ bị tổn thương từ các vụ việc vi phạm Nhân quyền.

- Lên tiếng và có những hành động bảo vệ thiết thực đối với những người phụ nữ đã và đang bị xâm phạm phẩm giá và các quyền con người cơ bản.

- Chia sẻ và tuyên truyền những kiến thức nhằm nâng cao trình độ hiểu biết của phụ nữ Việt Nam về quyền con người và về vai trò của phụ nữ trong một xã hội tôn trọng nhân quyền.

Tôn chỉ của Phụ nữ Nhân Quyền Việt Nam không gì quan trọng hơn là nâng cao nhận thức của từng cá nhân trong xã hội về phẩm giá con người và những quyền con người cơ bản của chính mình cũng như của người khác, từ đó góp phần thúc đẩy một xã hội tôn trọng nhân quyền.

Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam là một tổ chức xã hội dân sự, phi chính trị cam kết góp vai trò của mình vào mục tiêu kiến tạo một xã hội Việt Nam tôn trọng nhân quyền, và là một bộ phận không tách rời trong phong trào bảo vệ nữ quyền trên thế giới.

Ngày 25/11/2013.

Ban Vận Động


...
Gặp gỡ ông Felix, Đại sứ quán Đức



...
Với ông David Skowronski, ĐSQ Australia


...
Với ông Jean - Philippe Gavois, ĐSQ Pháp



...
Với các vị trong ĐSQ Thụy Điển


http://vnwhr.net/2013/11/26/tuyen-cao-thanh-lap-phu-nu-nhan-quyen-viet-nam/
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #137 - 06. Dec 2013 , 23:19
 


Nha Trang: Blogger kỷ niệm Ngày Quốc tế Nhân quyền


...


Mạng Lưới Blogger Việt Nam
- Buổi sáng thứ bảy, 7/12, một số blogger ở Nha Trang đã có hoạt động kỷ niệm Ngày Quốc tế Nhân quyền năm nay theo cách của riêng mình: Chia sẻ và phân phát tài liệu về nhân quyền cho người dân.

Từ 8h30 sáng, một nhóm blogger, trong đó có Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh), Khổng Hy Thiêm, Võ Trường Thiện, Việt Man (Phạm Văn Hải), đã ra đường, hướng đến Công viên bờ biển Trần Phú, trong màu áo của Mạng Lưới Blogger Việt Nam: áo phông trắng hoặc đen, viền xanh lá cây, với logo màu nâu của Mạng lưới.
...

Các blogger phân phát ba tài liệu: một bài viết ngắn nêu khái niệm cơ bản về nhân quyền, toàn văn Công ước Chống Tra tấn của LHQ (mà Việt Nam vừa tham gia ký kết), và một bài viết diễn giải về Công ước này.

Công ước chống Tra tấn của Liên Hiệp Quốc tên đầy đủ là “Công ước chống Tra tấn và Trừng phạt hoặc Đối xử Tàn nhẫn, Vô nhân đạo, Làm Mất Phẩm giá” (tiếng Anh: United Nations Convention against Torture and Other Cruel, Inhuman or Degrading Treatment or Punishment, viết tắt UNCAT) là một trong các văn kiện nhân quyền quốc tế và khu vực, dưới sự duyệt xét lại của Liên Hiệp Quốc, nhằm mục đích phòng chống tra tấn trên toàn thế giới.

Công ước này đòi các nước phải có biện pháp hữu hiệu để phòng chống tra tấn trong nước mình, và nghiêm cấm các nước trả lại người về đất nước của họ nếu có lý do để tin rằng (ở đó) họ sẽ bị tra tấn.

Trong tài liệu ngắn phân phát cho người dân, Mạng Lưới Blogger Việt Nam cũng nêu rõ: “Ngày 07/11/2013, Việt Nam đã tham gia ký kết Công ước chống Tra tấn tại trụ sở chính của LHQ ở thành phố New York (Mỹ). Việt Nam dự kiến phê chuẩn Công ước này vào năm 2014. Tuy nhiên, cho đến nay, Việt Nam chưa có luật nào định nghĩa rõ ràng những hành động nào là tra tấn.

Hiện nay, nhiều cơ quan công quyền ở Việt Nam (công an-cảnh sát, quản giáo, v.v.) vẫn tiến hành các biện pháp tra tấn nghi phạm khi lấy cung, và áp dụng các hình thức trừng phạt đối với người bị tạm giam và tù nhân, như: cùm chân, biệt giam, không đảm bảo điều kiện vệ sinh tại nơi giam giữ, v.v.

Do đó, với tư cách một nước thành viên ký kết Công ước Chống Tra tấn, Việt Nam cần sớm phê chuẩn Công ước, đồng thời, hoàn thiện luật pháp, đưa ra định nghĩa rõ ràng và đầy đủ về hành vi tra tấn, cũng như quy định các chế tài cho tội này”.

Khi được hỏi về vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn bị điều tra viên tra tấn, bức cung, phải chấp nhận ngồi tù oan 10 năm, một vài người qua đường nói họ không đọc báo nên không hay biết gì. Tuy nhiên, người dân đón nhận các tài liệu một cách sôi nổi, có người còn hỏi: “Tài liệu quý, tại sao các bạn không bổ sung thêm câu 'Xem xong xin vui lòng chuyền tay cho người khác'?”.

Một số khác có ý kiến: “Mỗi người nên có một bản tài liệu này để hiểu được phần nào”, “Dân mình không hiểu gì nên cứ bị bắt chẹt”, “Mấy tài liệu rất tốt. Vì cái này là để giúp đỡ cho tất cả mọi người, cho nên tất cả cần phải đọc”...


...

...

...

...

...

...

...

...

...

...



http://tuyenbo258.blogspot.com/2013/12/nha-trang-blogger-ky-niem-ngay-quoc-te.ht...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #138 - 18. Dec 2013 , 23:54
 

TIN KHẨN CẤP





...



Theo Quynh Tram Viet Nam

Anh Nguyễn Văn Chung một cựu tù nhân lương tâm, một quân nhân QLVNCH và là một giáo dân Thiên Chúa Giáo vừa mới ra tù tại Xuân Lộc. Ngụ tại xã Tân Lâm, Xã Tân Lâm, huyện Di Linh, tỉnh Lâm Đồng. Vì mới ra tù không có công ăn việc làm nên phải lặn lội lên tận Di Linh để hái café thuê kiếm sống qua ngày.

Tối nay, lúc 10 giờ ngày 17/12/2013, CA Di Linh đã đến tận láng trại của anh Chung ép buộc anh ra đồn công an làm việc… Cùng với anh Chung là 3 người thanh niên làm thuê khác.

Tôi vừa điện thoại cho A Chung thì bị CA đã giựt máy điện thoại không cho anh nghe máy và quát tháo anh Chung. Số điện thoại của anh Chung là: 091.253.1045.

Nay tôi xin thông báo cho mọi người được rõ, để tiện theo dõi, hỗ trợ và lên án hành động vi phạm nhân quyền của CS VN.

Kính mong các cơ quan thông tấn và các bạn chia sẻ thông tin này đến mọi người giúp một người cựu tù chính trị trong lúc anh đang bị CÔN AN khủng bố.

Hoàng Long.

Ảnh chú thích: Cựu TNLT Nguyễn Văn Chug qua nét vẽ của QTNLT
.
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #139 - 05. Jan 2014 , 18:48
 

   
Cháu nội tù nhân thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu gửi thư kêu cứu cho ông



   An Minh Bắc, ngày 30 tháng 12 năm 2013


...


 
    Tâm thư cầu xin cứu giúp cho ông nội cháu. Ông Nguyễn Hữu Cầu - người đã phải chịu cảnh tù đày 38 năm.


    Kính gửi:

    - Các Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới;
    - Các quý Ông/Bà cộng đồng người Việt ở trong nước và ở nước ngoài.

    Cháu tên là: Trần Phan Yến Nhi; sinh năm 1999; Cháu đang học lớp 9 Hiện cháu đang ở ấp An Hòa – xã An Minh Bắc – huyện U Minh Thượng – tỉnh Kiên Giang. Cháu là cháu nội của Ông: Nguyễn Hữu Cầu; sinh năm 1947 hiện đang bị giam ở khu giam riêng K2 - trại giam Z30 Xuân Lộc – Đồng Nai.

    Ông Nội của cháu: Ông Nguyễn Hữu Cầu.

    Cha cháu tên là Trần Ngọc Bích; Cha cháu mang họ Cha dượng vì thế cháu phải mang họ Cha nhưng đích thực cháu là họ Nguyễn.

    Kính thưa Các quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/Bà người Việt đang sinh sống ở trong nước và ở nước ngoài. Năm cháu được 6 tuổi cháu có hỏi Cha cháu là Ông Nội đâu? Cha cháu bảo là Ông Nội con đang bị ở tù, lúc đó cháu thật sự không biết ở tù là gì hết. 8 năm sau cháu khôn lớn và nghe Cha cháu giải thích cháu mới được tường tận được việc Ông của Cháu bị ở tù là như thế nào? Từ lúc cháu được sinh ra tới năm cháu 14 tuổi cháu mới biết được mặt Ông nội cháu, cháu cảm nhận được ở Ông cháu một ánh mắt hiền từ trong ảnh, một gương mặt luôn suy nghĩ như muốn nói một điều gì mà Ông cháu không nói được. Cháu thầm nghĩ Ông cháu là một người tốt như vậy nhưng tại sao Ông cháu lại phải bị ở tù suốt gần 38 năm, cháu không biết ra sao nhưng đối với Ông cháu những năm tháng ở tù đối với của Ông cháu thật là tàn nhẫn và vô nhân đạo.

   

...

Trần Phan Yến Nhi, cháu nội tù nhân thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu


    Cháu nói về việc tàn nhẫn: Là chính tai cháu nghe Ông cháu kể khi cháu được đi thăm Ông lần đầu tiên vào ngày 04/6/2013, Ông nói luôn bị giam riêng không được tiếp xúc với bất cứ ai, bệnh tình rất nhiều, răng còn một chiếc ăn uống rất khó khăn, đau dạ dày hành hạ suốt, thường là ăn cháo, mắt mù một bên, bên còn lại phải nhờ vào cái kính 20 độ mới thấy được mờ mờ, máu không lên được não thường xỉu lên xỉu xuống, nằm nhiều hơn ngồi. Ông mới gửi thư về cho gia đình cháu, giờ Ông lại mang thêm bệnh gút đau đớn hành hạ Ông suốt nhưng chẳng được đi khám và chữa bệnh. Còn Ông nói nếu cho đi khám chỉ là khám giả và tất cả là khám giả cho có khám mà thôi vv...

    Cháu nói về việc vô nhân đạo: Cháu nghe Ông cháu kể Ông mang rất nhiều bệnh tật như thế nhưng họ không cho Ông cháu được đi khám và chữa bệnh. Cô và cha cháu thấy sót nên làm đơn xin cho Ông cháu ra chữa bệnh nhưng lần nào đơn Cô và Cha cháu gửi đi cũng đều vào sọt rác!!!

    Gia đình cháu đã làm đơn kêu oan cho Ông từ đời Cụ Cố đến đời Cô và cha rồi lại đến đời cháu, đơn đã gửi đi khắp nơi nhưng vẫn một đi không bao giờ có hồi âm. Trong số kêu oan cho Ông cháu có người đã ra đi mãi mãi, còn người ở lại thì mỏi mòn chờ đợi trong tuyệt vọng.

    Năm nào cũng vậy, cháu nghe cha cháu nói những ngày lễ, ngày tết là Ông cháu được thả, cháu hết trông ngày 2/9 – 30/4 – rồi lại tết nguyên đán với hy vọng là Ông cháu sẽ được tự do nhưng rồi cứ thế kéo dài, kéo dài mãi từ đời Cha cho đến đời cháu đã lên đến 38 năm = 13870 ngày, tức hơn 1/3 thế kỉ… thật là kinh khủng.

    Hôm nay nhân ngày sinh nhật lần thứ 66 của Ông cháu 30/12/1947 – 30/12/2013 còn 1 ngày nữa là Ông cháu bước sang 67 tuổi rồi mà cả đời Ông gần như ở chốn lao tù. Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Ông và cũng là lần sinh nhật đầu tiên. Cháu không có quà gì để tặng cho Ông cháu, nên cháu viết tâm thư này kêu gọi xin được cứu giúp Ông cháu để làm quà tặng quà cho Ông. Bức tâm thư này cháu thành kính đến các quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/Bà Cộng đồng người Việt ở trong và ngoài nước. Cháu cầu xin Các Quý Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Ông/Bà ở trong nước và ở nước ngoài lên tiếng để cứu cho Ông của cháu sớm được thoát khỏi cảnh tù đày, sớm thoát được cái cảnh được đối xử tàn nhẫn và vô nhân đạo suốt 38 năm qua như lời Ông cháu kể khi cháu đi thăm Ông. Cháu rất hy vọng và cầu mong cho Ông cháu được về để hoàn lại họ Nguyễn cho cháu và cho gia đình cháu trở về cội nguồn của mình. Nếu không thì Ông cháu không còn hy vọng sống được và về với cháu vì bệnh tật Ông rất nhiều, tuổi đã cao sức đã kiệt Ông cháu sẽ chết ở trong chốn lao tù.

    Cuối tâm thư cháu xin kính chúc quý Ông/Bà ở các Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới cùng các Quý Ông/Bà cộng đồng người Việt trong nước và ở nước ngoài nhân dịp năm mới An Khang – Thịnh Vượng.

    Cháu chào Quý Ông/ Bà

    Cháu

    Trần Phan Yến Nhi


    danlambaovn.blogspot.com


   
...


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #140 - 19. Mar 2014 , 08:34
 
TIN NÓNG
:
BIỂU TÌNH TẠI BỘ CÔNG AN ĐÒI TRẢ TỰ DO CHO BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG


TIN NÓNG!!!

Biểu tình trước trụ sở Bộ Công an đòi trả tự do cho Bà Bùi Thị Minh Hằng!

Theo Dân Luận: Bà Bùi Thị Minh Hằng cùng 20 người bạn khác đã bị đánh đập và tạm giữ tại Lấp Vò hôm 21/2, khi đang trên đường tới hỗ trợ một nhà hoạt động nhân quyền khác, và là một cựu tù nhân lương tâm, ông Nguyễn Bắc Truyển, và vợ chưa cưới ở tỉnh Đồng Tháp, cả hai người này đã bị lực lượng công an gây khó dễ từ 9/2/2014. Một ngày sau đó, 18 người trong nhóm đã được trả tự do, chỉ còn 3 người trong đó có bà Bùi Hằng bị giam giữ cho tới nay. Đến nay đã quá hạn tạm giữ 9 ngày như theo Luật Tố Tụng Hình Sự, và luật sư cùng gia đình không được tiếp xúc với bà kể từ lúc bị bắt giữ, một điều hết sức vô lý khi tội danh nguời ta gán cho bà là điều 245 Bộ Luật Hình Sự: "Gây rối trật tự công cộng", một điều luật không quá nghiêm trọng để phải giam giữ và điều tra lâu như vậy.

Được biết bà Bùi Hằng đã tuyệt thực trong tù từ ngày bị bắt, sức khỏe hiện nay không biết ra sao. Cả 18 người được thả ra trước đó sẵn sàng làm chứng trước tòa về việc cơ quan công an là người gây rối trật tự công cộng khi chặn xe, đánh và bắt giữ người một cách trái pháp luật.

Chiều ngày hôm nay, 18/3/2014, các blogger và nhà hoạt động xã hội tại Hà Nội đã cùng con trai và con gái bà Bùi Thị Minh Hằng, là Trần Bùi Trung và Đặng Thị Quỳnh Anh, tới trước cửa Bộ Công An biểu tình phản đối hành vi bắt giữ người trái phép của công an huyện Lấp Vò.  (hết trích dẫn)
______________

Tường trình trực tiếp từ Hà Nội của Lê Thị Phương Anh:




15h45: Công an ra xua đuổi mọi người, cấm chụp ảnh. Họ xô và định cướp máy ảnh của chú Nguyễn Tường Thụy, đòi đánh và cướp điện thoại của em. Hiện nay Bo Trung (con trai bà Bùi Thị Minh Hằng) và một số bà con vào nộp đơn thư cho Thanh tra Bộ CA (3 Nguyễn Thượng Hiền) đã ra.

...


...

...[/center]

Con trai của Bà Bùi Thị Minh Hằng


...

...

...


15h45: Công an ra xua đuổi mọi người, cấm chụp ảnh, xô vào định cướp máy ảnh của chú Nguyễn Tường Thụy, đòi đánh và cướp điện thoại của em. Hiện nay Bo Trung và một số bà con vào nộp đơn thư cho Thanh tra Bộ CA (3 Nguyễn Thượng Hiền) đã ra.

...

...

...

...

...

...


Nguồn: FB Lê Thị Phương Anh


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #141 - 19. Mar 2014 , 08:40
 

CÙNG KÝ TÊN VÀO THỈNH NGUYỆN THƯ YỂM TRỢ CHỊ BÙI HẰNG

March 18, 2014 at 8:16pm

Các bạn hãy cùng nhau GHI DANH dưới đây (trong phần còm' Comment') để yểm trợ chị Bùi Hằng. Thùy Trang sẽ ghi THÊM TÊN của các bạn vào THỈNH NGUYỆN THƯ đã có sẵn để gửi đi cho chính giới.


THÙY TRANG sẽ XEM DANH SÁCH NẦY MỖI GIỜ và sẽ liên tục cập nhật tên của bạn vào các thỉnh nguyện thư để gửi đi.


(1) Xin các bạn để lại email liên lạc vào kế tên mình nếu được.

(2) Nếu các bạn có chức vụ trong Cộng Đồng, hoặc những ai ghi TÊN kèm theo địa chỉ nhà hay trụ sở, thì XIN GHI TÊN PHÍA DƯỚI (còm) Chức vụ cũng như địa chỉ của quý vị, xin gửi về địa chỉ email thuytrangnguyen@gmail.com

(3) Nếu quí vị ngại email hay địa chỉ nhà bị tiết lộ thì xin email về cho thuytrangnguyen@gmail.com

Trường hợp (a) Các bạn GHI TÊN, có địa chỉ nhà hoặc trụ sở rõ ràng sẽ giúp rất nhiều cho cuộc vận động chuyển thẳng bằng tay cho các chính giới, cũng như BỘ NGOẠI GIAO các nước, vì thường họ cần biết người ký có địa chỉ rõ ràng (Nếu các bạn nằm trong danh mục nầy xin email về cho Thùy Trang) đồng thời GHI TÊN phía dưới còm để yểm trợ tinh thần chung.


Trường hợp (b) Các bạn GHI TÊN nhưng chỉ muốn để lại email thôi, thì cũng xin ghi tên dưới còm và email của bạn chuyển qua cho Thùy Trang bằng PM Messenger của FB, hoặc email về cho Thùy Trang.

Trường hợp (c) Các bạn GHI TÊN nhưng không muốn để lại email , chỉ có FB thôi thì cũng xin để tên phía dưới còm, Thùy Trang sẽ đính kèm địa chỉ FB của các bạn vào trong phần Thỉnh Nguyện Thư.

Nếu có thể được xin vào đây ký tên thẳng trên đây, để Thùy Trang lấy danh sách bỏ vào Thỉnh Nguyện Thư Tay : http://chn.ge/1l2fzDP

Mong các bạn ghi danh thật đông để chúng ta có một danh sách dài, tranh đấu cho chị BÙI HẰNG

Trân Trọng

Nguyễn Thùy Trang

...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #142 - 05. May 2014 , 20:30
 

Bản lên tiếng của MLBVN về việc blogger Anh Ba Sàm
-

...

Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thuý bị bắt khẩn cấp

Mạng Lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) - Vào ngày 5 tháng 5 năm 2014, Cơ quan An ninh điều tra (CQANĐT) thuộc Bộ Công an đã thực hiện lệnh khám xét và bắt khẩn cấp đối với hai công dân là ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy. Trong đó, ông Nguyễn Hữu Vinh là một blogger nổi tiếng được nhiều người biết đến với tên gọi Anh Ba Sàm và là người sáng lập trang web basam.info đã đóng góp rất nhiều cho Tự do Ngôn luận tại Việt Nam.

Trước hành vi bắt người dựa trên sự suy diễn và áp dụng tùy tiện Điều luật 258 như trên, Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) có những nhận định như sau:

1. Nếu ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy bị bắt với lý do "đã có hành vi đăng tải các bài viết trên mạng Internet nội dung xấu, thông tin sai lệch làm giảm uy tín, mất lòng tin trong nhân dân về cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội, công dân" thì:

- CQANĐT có trách nhiệm phải chỉ rõ và chứng minh những bài viết nào của hai công dân trên có "nội dung xấu" và đưa ra những tiêu chuẩn làm căn cứ cho kết luận đó.

- CQANĐT có trách nhiệm phải chứng minh uy tín của "cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội" đã bị giảm đi vì các bài viết được đăng tải bởi hai công dân này.

- CQANĐT có trách nhiệm phải chứng minh lòng tin trong nhân dân về "cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội" đã bị mất chỉ vì các bài viết được đăng tải bởi hai công dân này.

2. Tòa án phải là cơ quan sau cùng, dựa trên pháp luật và công lý, phán xét và xác nhận rằng, liệu nhà nước, tổ chức xã hội đã thực sự bị giảm uy tín, bị mất lòng tin trong nhân dân vì những bài viết của ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy hay không?

3. Mạng Lưới Blogger Việt Nam tuyệt đối tin rằng ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy chỉ thể hiện quyền tự do ngôn luận của công dân được quy định bởi Hiến pháp Việt Nam, được công nhận bởi các công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký, bởi những giá trị phổ quát mà Việt Nam trong vai trò là một thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc đã cam kết tôn trọng và thực thi. Sau các blogger Phạm Viết Đào, Trương Duy Nhất, Đinh Nhật Uy... ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy là hai nạn nhân mới nhất của Điều 258 và sự áp dụng điều luật này một cách tùy tiện của Bộ Công an.

4. Mạng Lưới Blogger Việt Nam quan ngại rằng với sự tiếp tục bắt giam tùy tiện này vẫn tiếp diễn, bất kỳ công dân Việt Nam nào đang thể hiện quyền tự do ngôn luận tại Việt Nam cũng có thể bị "bắt khẩn cấp" vì sự lạm quyền và tùy tiện của Bộ Công an.

Do đó, Mạng Lưới Blogger Việt Nam kêu gọi các thành viên và các bạn blogger:

1. Hãy cùng xem việc bắt giữ khẩn cấp blogger Anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy là hành động tấn công vào quyền tự do ngôn luận của tất cả chúng ta. Nó cũng là mối đe dọa cho mỗi cá nhân blogger và tất cả tập thể blogger Việt Nam. Mỗi chúng ta đều có thể trở thành người tù Phạm Viết Đào, Trương Duy Nhất, Nguyễn Hữu Vinh Nguyễn Thị Minh Thúy bất cứ lúc nào.

2. Hãy cùng nhau tranh đấu cho tự do của blogger Anh Bà Sàm và bà Nguyễn Thị Minh Thúy như tranh đấu cho tự do của chính chúng ta. Chúng ta không thể chấp nhận số phận của những "người tù đang ngồi chờ bị bắt khẩn cấp" bất cứ lúc nào.

3. Hãy cùng nhau bắt tay nhau phối hợp, huy động quần chúng, tranh đấu cho tự do của các blogger bằng những chiến dịch lớn trên mạng, bằng những vận động quốc tế, đặc biệt là Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Hãy cho cả nước và thế giới thấy rằng: Điều 258 và Bộ Công an đang trấn áp quyền Tự Do Ngôn Luận và blogger Việt Nam nhất định không chấp nhận và sẽ tranh đấu chống lại những sai trái, bất công, vi phạm Hiến pháp và lạm dụng luật pháp đến cùng.



Mạng Lưới Blogger Việt Nam

mangluoiblogger.blogspot.com/2014/05/ban-len-tieng-cua-mlbvn-ve-viec-blogger.htm
l
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #143 - 29. Jul 2014 , 21:30
 

Bộ CA mang côn đồ quấy phá hội thảo của đại sứ quán Úc


...


CTV Danlambao - Buổi hội thảo với chủ đề “Truyền thông Phi Nhà nước ở Việt Nam trong thời kỳ hiện nay” diễn ra vào sáng ngày 30/7/2014 tại đại sứ quán Úc đã nhanh chóng bị nhà cầm quyền CSVN huy động công an quấy phá.

Blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị CA Nha Trang bắt cóc khi chuẩn bị đến sân bay ra Hà Nội dự hội thảo; chị Trần Thị Nga và Huỳnh Phương Ngọc bị công an cùng côn đồ kéo đến bao vây, phá cửa khách sạn tại Hà Nội. Khi bản tin này đang được cập nhật, công an đã điều thêm xe chốt chặn trước khách sạn, sẵn sàng ra tay bắt cóc chị Trần Thị Nga bất cứ lúc nào.

Một số nhà hoạt động nghe tin đã vội đến ứng cứu, buộc công an phải ngưng phá cửa những vẫn còn chầu chực bên ngoài, sẵn sàng ra tay bắt người bất cứ lúc nào. Sau khi bị công an truy sát, đánh gãy chân hồi tháng 5/2014, vết thường trên người chị Trần Thị Nga vẫn chưa lành lặn.

Trước khi buổi hội thảo bắt đầu, lúc 08:00 sáng, chị Trần Thị Nga và Huỳnh Phương Ngọc đang bị lực lượng CA đông đảo bao vây, đòi phá cửa phòng tại nhà nghỉ Trúc Sơn. Địa chỉ: 850 Đường Láng, Hà Nội.
...

CA côn đồ bao vây trước khách sạn của chị Trần Thị Nga

Mục đích của cuộc đàn áp nhằm ngăn chặn những người đến tham dự Hội thảo "Truyền thông Phi Nhà nước ở Việt Nam trong thời kỳ hiện nay" diễn ra tại đại sứ quán Úc. Buổi hội thảo do Ôxtrâylia, cùng với Liên minh châu Âu, Nhóm sứ quán đại diện cho 4 quốc gia ở Việt Nam (Canada, Niu Dilân, Na Uy, Thụy Sĩ) và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ chủ trì sẽ diễn ra vào lúc 08:30 sáng cùng ngày.

Trong phiên họp UPR hồi đầu năm, nhà cầm quyền CSVN đã hứa hẹn chấp nhận khuyến nghị của Úc trong các vấn đề ‘cho phép truyền thông phi nhà nước’, tự do thể hiện quan điểm, và tự do hội họp.

Buổi hội thảo sáng ngày 30/7/2014 là một phép thử về những cam kết của nhà cầm quyền CSVN đối với quốc tế. Tuy nhiên, ngay khi sự kiện còn chưa bắt đầu thì lập tức nhà cầm quyền CSVN đã lộ rõ bộ mặt tráo trở qua các hành vi ngăn chặn, bắt cóc và khủng bố đối với khách mời tham dự.

Được biết, bất chấp hành vi ngăn cản và sách nhiễu của công an, một số thành viên của Mạng Lưới Blogger Việt Nam đã vượt thoát sự theo dõi và đến được đại sứ quán Úc để tham dự buổi hội thảo. Thông tin chi tiết về buổi hội thảo sẽ được cập nhật trên Danlambao ở các bản tin sau.


CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #144 - 29. Jul 2014 , 21:34
 
KHẨN CÁC ANH CHỊ HÀ NỘI XIN ĐẾN TIẾP CỨU: HIỆN NAY TẠI TẠI NHÀ NGHỈ TRÚC SƠN, SỐ 5, NGÕ 850 ĐƯỜNG LÁNG, QUẬN ĐỐNG ĐA, HÀ NỘI.


Chị Huỳnh Phương Ngọc và chị Thúy Nga đang bị Công An bao vây, nhân viên nhà nghỉ liên tục sách nhiễu, đòi vào phòng với lý do bỏ quên đồ, đập cửa, tự mở khoá bên ngoài.

Bên trong đang đứng chặn ở cửa và không cho phép họ xông vào. Ngay lúc nầy, nhà nghỉ đang yêu cầu trả phòng ngay vào sáng sớm, nếu không họ sẽ phá cửa xông vào.

Phía bên ngoài công an đang điều động rất nhiều du đảng, du côn cầm vũ khí đứng chờ sẵn hai chị Huỳnh Phương Ngọc và Thúy Thuy Nga ra là họ sẽ đánh, RẤT NGUY HIỂM đến tính mạng.

Mấy anh chị chị ở Hà Nội xin đến hỗ trợ GẤP GẤP!

Thùy Trang sẽ tiếp tục thông tin.
— with Hồng Mỹ Phạm and 3 others.

...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #145 - 29. Jul 2014 , 21:39
 

THÔNG BÁO LẦN 1: HIỆN NAY HUỲNH THỤC VY ĐÃ ĐƯỢC AN TOÀN, VÀO BÊN TRONG ĐẠI SỨ QUÁN ÚC.


Nhưng chị Huỳnh Phương Ngọc và chị Thúy Nga đang bị Công An bao vây TẠI TẠI NHÀ NGHỈ TRÚC SƠN, SỐ 5, NGÕ 850 ĐƯỜNG LÁNG, QUẬN ĐỐNG ĐA, HÀ NỘI.

Nhân viên nhà nghỉ liên tục sách nhiễu, đòi vào phòng với lý do bỏ quên đồ, đập cửa, tự mở khoá bên ngoài.

Bên trong đang đứng chặn ở cửa và không cho phép họ xông vào. Ngay lúc nầy, nhà nghỉ đang yêu cầu trả phòng ngay vào sáng sớm, nếu không họ sẽ phá cửa xông vào.

Phía bên ngoài công an đang điều động rất nhiều du đảng, du côn cầm vũ khí đứng chờ sẵn hai chị Huỳnh Phương Ngọc và Thúy Thuy Nga ra là họ sẽ đánh, RẤT NGUY HIỂM đến tính mạng.

Mấy anh chị chị ở Hà Nội xin đến hỗ trợ GẤP GẤP!

CÁC ANH CHỊ GIÚP MỘT TAY ĐIỆN GỌI CHO SỨ QUÁN ÚC NÓI RÕ TÌNH TRẠNG 2 CHỊ THUY NGA và HUỲNH PHƯƠNG NGỌC đang bị công an bao vây, nhờ Đại Sứ Quán Úc tiếp cứu!

SỨ QUÁN ÚC
8 Dao Tan Street
Ba Dinh District
Hanoi
Vietnam

Telephone
+84-4 3774 0100

Nguyễn Thùy Trang
— with Hồng Mỹ Phạm and 4 others.



...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #146 - 29. Jul 2014 , 21:41
 

THÔNG BÁO LẦN 2 - HIỆN ĐẠI SỨ QUÁN ÚC ĐÃ NẮM ĐƯỢC TÌNH HÌNH CÔNG AN ĐANG ĐÀN ÁP 2 CHỊ THUY NGA VÀ HUỲNH PHƯƠNG NGỌC.


Đại sứ quán Úc cho biết, nhắn là "XIN HÃY AN TÂM", Đại Sứ Quán Úc đang theo dõi tình hình tại TẠI NHÀ NGHỈ TRÚC SƠN, SỐ 5, NGÕ 850 ĐƯỜNG LÁNG, QUẬN ĐỐNG ĐA, HÀ NỘI.

Hiện nay chị Thuy Nga và chị Huỳnh Phương Ngọc đang dùng GHẾ CHẮN cửa phòng lại, trong khi đó, phía bên ngoài CÔNG AN và CÔN ĐỒ RẤT ĐÔNG.

Nhiều anh chị em quan tâm đã liên lạc TẤT CẢ các cơ quan ngoại giao ÚC và Mỹ để nhờ họ tiếp cứu.

Các anh chị giúp đỡ công việc liên lạc BỘ NGOẠI GIAO 2 nước rất đông và sau đây chỉ là danh sách tạm thời:

Nguyễnthanh Hàn, Tran Kha, Duy Hữu Mai Jane DB, Tim Pham, Vn Lpd , Nguyen Van-Hai ...

Thùy Trang xin thông báo là cả 2 Đại Sứ Quán, Lãnh Sứ Quán Úc và Hoa Kỳ ở Hà Nội và Sàigòn đều ĐÃ NHẬN ĐƯỢC TIN và đang quan tâm đến tình hình nầy.

Có gì mới Thùy Trang sẽ loan tin gấp.

Nguyễn Thùy Trang
— with Hồng Mỹ Phạm and 5 others.



...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #147 - 30. Jul 2014 , 23:37
 

 
THÔNG BÁO LẦN 3
- CHỊ THÚY NGA VÀ HUỲNH PHƯƠNG NGỌC ĐÃ RA KHỎI NHÀ NGHỈ AN TOÀN VÀO LÚC 1 GIỜ 50 HÔM NAY
!


 
  Hiện 2 chị em đang tới thăm gia đình bác Dũng để chia buồn cùng gia quyến!

    Cám ơn các bạn đã quan tâm và giúp đỡ.
— with Hồng Mỹ Phạm and 2 others.
 


Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #148 - 25. Aug 2014 , 07:43
 

Tọa kháng ngoài trời vì bị CA ngăn chặn đến dự phiên tòa Bùi Hằng


...


Bạn đọc Danlambao
- Quá phẫn nộ trước việc bị công an ngăn chặn đến tham dự phiên tòa Bùi Thị Minh Hằng, một người đàn ông có facebook Le Doan The đã mang biểu ngữ có nội dung "Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam. Đả đảo Trung Quốc xâm lược" ra ngồi tọa kháng ở ngoài trời.

Viết trên facebook, người đàn ông này cho biết đây là hành động bày tỏ sự đồng hành cùng với những người yêu nước Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, Nguyễn Văn Minh trước phiên tòa ngày 26/8/2014 sắp tới tại Đồng Tháp.

"Bố cáo: Nhân việc chính quyền CSVN ngăn chặn tôi đến hết ngày 26.08.2014. Để đồng hành với người yêu nước BTMH, tôi sẽ tọa kháng ngoài trời cho đến khi lũ chó điên phải rút", facebook Le Doan The thông báo.

...

Theo facebook Nguyễn Lân Thắng: "Đây là một người đã nhiều lần bị đàn áp, bị ngăn chặn đi biểu tình chống TQ bởi một lực lượng côn đồ phường hàng chục tên... Mặc dù mang trong mình bệnh ung thư vòm họng, phải chiến đấu với căn bệnh này nhiều năm nay, nói năng rất khó khăn nhưng anh vẫn là người luôn cố gắng tham gia và cất cao tiếng nói trong các phong trào phản kháng dân sự tại Việt Nam..."

...

Lúc 10:27' tối


...
CA, dân phòng vừa ăn nhậu, vừa theo dõi

Hành động của facebook Le Doan The sau đó đã được sự cảm phục và ủng hộ mạnh mẽ của nhiều người. Đến 10:30 tối ngày 24/7, người đàn ông vẫn tiếp tục ngồi tọa kháng ngoài trời bày tỏ sự ủng hộ và đồng hành cùng những người yêu nước. Xung quanh, lực lượng công an, dân phòng vẫn bám sát và ngồi ăn nhậu.

Nhằm ngăn chặn người dân đến tham dự phiên tòa vụ án Bùi Hằng tại Đồng Tháp, lực lượng công an từ Bắc đến Nam đã được huy động đóng chốt và sách nhiễu nhiều nhà hoạt động trên cả 3 miền. Dù vậy, nhiều người đã vượt thoát sự ngăn cản của CA và đang trên đường đến Đồng Tháp.


Bạn đọc Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Quốc Nội Tranh Đấu Cho Nhân Quyền
Reply #149 - 07. Jan 2015 , 09:09
 



ĐỪNG ĐỂ NHỮNG NGƯỜI YÊU NƯỚC BỊ LÃNG QUÊN....HÃY CÙNG NHAU HUỚNG VỀ TẠ PHONG TẦN...

Ai cũng biết rằng nơi nào có đàn áp, nơi đó có đấu tranh, càng đàn áp tàn bạo thì lại có sự đấu tranh mạnh bạo, can đảm hơn. Sự can đảm không phải chỉ có nơi đàn ông, nhưng đến từ nhiều người phụ nữ, phái mà được xem là chân yếu tay mềm; và sự can đảm này đã được thế giới ngày nay biết tiếng. Một trong những người phụ nữ can đảm đã được bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ vinh danh đó là blogger Tạ Phong Tần, người đang bị Cộng Sản tuyên án 10 năm tù. có tất cả 10 phụ nữ của nhiều quốc gia khác nhau nằm trong danh sách được giải nhân ngày quốc tế Phụ Nữ 8 tháng 3. Năm 2011, bà Tạ Phong Tần cùng với 7 nhà đấu tranh dân chủ khác tại Việt Nam được tổ chức Human Rights Watch trao tặng giả nhân quyền Hellman Hammet, bà cũng đuợc Mạng Lưới Nhân Quyền trao giải năm 2012


Bà Tạ Phong Tần đã có trang blog mang tên “Công Lý và Sự Thật”, bà đã viết những bài đả phá bất công xã hội như vụ tịch thu đất đai, nhà cửa cũng như nêu ra những sự tham nhũng trong các cơ quan của nhà cầm quyền Việt Nam, bà cũng viết chống lại sự xâm lăng của Trung Quốc Bà Tạ Phong Tần bị bắt nhiều lần, bị thẩm vấn, bị làm nhục bị khủng bố bởi công an nhưng bà không hề run sự hay lùi bước trước bạo lực. Thân mẫu của bà Tần là bà Đặng Thị Kim Liêng cũng bị công an quấy nhiễu lien tục ,và vì quá uất ức bà bà đã châm lửa tự thiêu ngay trước trụ sở của nhà cầm quyền Bạc Liêu.

Sự can đảm của người dân Việt Nam đang sống dưới chế độ Cộng Sản hiện thời đã chứng tỏ đang dâng cao từng ngày. Người dân đã vượt được qua sự sợ hãi do đảng và nhà nước độc tài mang lại. Sự sợ hãi này là mục tiêu, là chính sách của đảng Cộng Sản để đảng và nhà nước thao túng, đè đầu, đè cổ người dân mà dân không dám lên tiếng phản kháng vì sợ bị tù, sợ bị thủ tiêu. Sự sợ hãi thật sự đã hiện diện tại Việt Nam suốt thời gian dài Cộng Sản ngự trị.Tôi mong những người trí thức còn tấm lòng với quê hương và dân tộc cùng nhau lên tiếng kêu gọi người dân Việt Nam hãy thoát ra sự sợ hãi do Cộng Sản.


...


copy từ face book
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Pages: 1 
Send Topic In ra