Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 ... 24
Send Topic In ra
TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN (Read 31517 times)
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
12. Dec 2011 , 00:15
 
 
NHỮNG KỶ NIỆM BUỒN VUI CỦA CÔ NGÔ VÂN

pansytim pansyvang



...


...


...


......


...


...


...
...

Bút tích của Cô Vân - dạy Anh Văn


PS : "Gia tài " của chị Lan Phương LVD 73 , PTr chôm

NgocDoa wrote on 11. Dec 2011 , 16:20:
...

birthday333
CHÚC MỬNG SINH NHẬT MẠ VÂN
party4
Mạ Vân ơi, sang năm các con gái Mạ phải tổ chức mừng sinh nhật cho Mạ thực sự vì là ngảy đặc biệt, cả ngàn năm mới có một lần Smiley


DOHUUTAI wrote on 13. Dec 2011 , 07:59:
 

...


Túy
Khánh
Vân


hoado hoado hoado




Lững lơ ba cụm mây vàng
Vân du cánh gió dịu dàng cành Ngô
Tan trường chẳng biết đi mô
Mấy tà áo trắng theo Cô về nhà
Nhà Cô tình nghĩa thật thà
Mạ Vân ấm áp đậm đà Gia Trang
Tháng mười hai gió mênh mang
Mạ Vân là bóng Ngô đang giữa trời

Khánh Vân bươn chải cuộc đời
Luôn luôn nhớ mãi những lời Mẹ , Cha
Sống đời phải biết thứ tha
Trái tim nhân hậu có ta có mình
Tháng mười hai mãi tự tình
Khánh nhân được , mất thoảng nhìn phù Vân

Túy Vân hồn mãi lâng lâng
Gió đông mới đến lạnh dâng trong lòng
Say chưa mà má ửng hồng
Môi chưa nhấp rượu đã nồng men môi
Tháng mười hai nắng lên ngôi
Túy say lúy túy Vân trôi nhẹ nhàng

Chúc Cho Ba Cụm Mây Vàng
Một Ngày Sinh Nhật Nồng Nàn Đắm Say
Mây Bay Mãi Mãi Mây Bay
Tháng Mười Hai Rớt Trên Tay Trái Đào
Tình Thân Đắm Đuối Ngọt Ngào
Mỗi Ngày Mạnh Khoẻ Dạt Dào Yêu Thương
Chúc Cho Người Thấy Vấn Vương
Đến Thăm Chúc Phúc Tặng Luôn Món Quà
................................................................
hoado hoado hoado

Xin mời mọi người chúc thêm...

Đỗ Hữu Tài







Đặng-Mỹ wrote on 11. Dec 2009 , 14:49:
openflow.gif
Chúc hoahong.gif Mừng hoahong.gif Sinh hoahong.gif Nhật hoahong.gifhoahong.gif Ngô hoahong.gifVân
openflow.gif 
Chúc hoahong.gif Mừng hoahong.gif Sinh hoahong.gifNhật hoahong.gifhoahong.gif Ngô hoahong.gif Vân
openflow.gif
Chúc hoahong.gif Mừng hoahong.gif Sinh hoahong.gif Nhật hoahong.gifhoahong.gif Ngô hoahong.gif Vân
openflow.gif
Chúc hoahong.gif Mừng hoahong.gif Sinh hoahong.gif Nhật hoahong.gifhoahong.gif Ngô hoahong.gif Vân
openflow.gif 
   



Kính thưa Cô Vân,

Ngày mai sinh nhật Cô, em làm siêng dọn phòng tiệc đây ạ. Em không có khiếu trình bày, nhưng chị Đậu Đỏ và cả nhà sẽ làm đẹp thêm a.
Em mở sẵn một bài nhạc rất hay và rất đặc biệt, mời Cô và cả nhà thưởng thức rồi đoán xem ca sĩ nào hát ạ. Smiley


vuonhoa



vuonhoa

...


Mấy  quỉ sứ trong thiệp này nhìn hư đốn quá, không  giống học trò của Cô tí nào cô nhỉ  Smiley






Phương Tần wrote on 12. Dec 2010 , 20:18:

thbirthday7    thbirthday7    thbirthday7    thbirthday7

...

cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1   cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1    cake_UR1


...


Nga Lucia wrote on 12. Dec 2010 , 05:06:
Cô ơi ,  em phải hát tặng Cô vì em đang lạnh quá mà được Cô cho em 1 chút nắng Cali thật ấm áp làm sao. Em xin gửi tặng SN Cô bài THUNG LŨNG HỒNG của nhạc sĩ Phạm mạnh Cương. Bài nầy em tập đã lâu nhưng vẫn còn đễ dành cho đến nay. Một lần nữa em kính chúc Cô sinh nhật vui và luôn khoẻ mạnh.






Phương Tần wrote on 12. Dec 2009 , 10:46:
Chúc Mừng Sinh Nhật Cô Ngô Vân

12 - 12 - 2009


pansyvang  pansytim pansyvang  pansytim pansyvang  pansytim
thbirthday7

...



...





...


TuyetNgo wrote on 11. Dec 2010 , 09:13:

Happy Birthday Cô Ngô Vân


cake_UR112-12-2010 cake_UR1




...
...




birthday333 birthday333 birthday333
...

...

Kính chúc Mạ Vân luôn luôn tươi trẻ ,sức khoẻ dồi dào và nhất là.... yêu thương chúng em dài lâu cơ....... Smiley  Kiss Grin
Thương Kính,
em TN


violetflower violet2  pansyvang pansytim pansyvang violet2 violetflower





NgocDoa wrote on 29. Dec 2010 , 11:54:
...


...

...


...


Hoạ Mi Nâu wrote on 30. Dec 2010 , 12:37:
...


Em kính mừng anniversary của Thày Khang và Cô Vân.  Em kính chúc Thày và Cô tình nghĩa lúc nào cũng mặn nồng không bao giờ phai nhạt.


...


anh_thu_Tran wrote on 30. Dec 2010 , 14:51:
NHÂN DỊP KỶ NIỆM 51 NĂM BÊN NHAU CỦA THÀY CÔ ,CHÚNG EM THƯƠNG CHÚC THÀY CÔ LUÔN KHOẺ MẠNH VÀ HẠNH PHÚC BÊN NHAU MÃI MÃI

    THƯ MỸ



...


Phương Tần wrote on 29. Dec 2010 , 21:32:
...


Em mời Cô nghe thêm một giọng ca trầm ấm bên cạnh tiếng hát lảnh lót của Phượng Trần  votay votay

NGÀY MAI XIN HÃY ĐỢI

Nhạc: Đại San
Phượng Trần hát


NGÀY MAI XIN HÃY ĐỢI

Nhạc: Đại San
Tác Giả trình bày


hoa_vang_14   hoa_vang_14 



...




...


...



NgocDoa wrote on 23. Feb 2010 , 16:17:
...


Kính thưa Mạ Vân
Em mong Thầy chóng bình phục để Ban Hợp Ca MTV sớm ra CD trong năm nay.


...



Dau Do wrote on 17. May 2010 , 18:36:

Dưới đây là lá thơ của Bà Cựu Hiệu Trưởng Hương đã gởi cho cô Vân năm 2008, và cô Vân đã cho chị em chúng mình đọc ké!



...


Dau Do wrote on 17. May 2010 , 18:38:


...

Xin xem tiếp trang 3




Dau Do wrote on 17. May 2010 , 18:39:

...
Xin xem tiếp trang 4




Dau Do wrote on 17. May 2010 , 18:40:


...

Xin xem tiếp trang 5




Dau Do wrote on 17. May 2010 , 18:41:


...






Phuong_Tran wrote on 15. Sep 2011 , 02:54:
Ban Tam Ca MTV
(Gs Thu- Gs Vân- Gs Mai)
với Mơ Khúc Tương Phùng của nhạc sĩ Lam Minh





        MƠ KHÚC TƯƠNG PHÙNG

Ta tìm về với nhau hôm nay
Một trời hạnh phúc tay trong tay
Mơ về trường xưa, nhớ thầy bạn cũ
Ngút ngàn kỷ niệm bao thời dấu ại

Ôi thời hạnh phúc đã trôi qua
Nhưng lòng ta vẫn luôn mơ xa
Mơ người bạn quí nhớ lại tình cũ để cùng ta
vang khúc ca tương phùng.

Một hôm gần bên nhau
Lòng tươi vui cùng tia nắng bên cành hoa đào

Ta được gần bên nhau
Mặc không gian, mặc cuộc sống ra thế nào
Lòng ta được hân hoan
Cùng bên nhau có thể vui những ngày sáng
Say đắm trong câu ca mơ màng,
ta hát theo cung đàn của giấc mộng vàng.


Thưa Ban tam ca MTV ,

Em rinh bài này về trang nhà của các Cô để khi vui hay buồn , khi  nhớ trường nhớ học trò các Cô nghe lại nhé ( khỏi đi xa mỏi chân  Cheesy Grin )

PTr



...



Dau Do wrote on 25. Nov 2010 , 08:06:


Đây nè , Mỹ ơi! Thế này thì mọi người đều xem được cả, phải không  hoado







Phuong_Tran wrote on 16. Apr 2011 , 06:05:
Thưa Thày Cô và cả nhà LVD

Hôm nay Phượng Trần xin giới thiệu với cả nhà giọng hát của Cô Vân với bài Biệt Ly của Dzoãn Mẫn qua Youtube Biệt Ly

Phượng Trần làm Youtube này với cả tấm lòng thương quí để tặng cho Cô Vân và muốn hoàn tất xong để post lên trước khi Cô đi mổ mắt  Cheesy Grin

Xin mời cả nhà cùng xem

PTr





BIỆT LY


Nhạc : Doãn Mẫn
Trình bày : Cô NGÔ VÂN

 
      
Biệt ly nhớ nhung từ đây.
      Chiếc lá rơi theo heo may.
      Người về có hay.
      Biệt ly sống trên dòng sông.
      ôi còi tàu như xé đôi lòng
      và mây trôi nước trôi ngày tháng trôi
      cùng lướt trôi.

      Mấy phút bên nhau rồi thôi.
      đến nay bóng em mờ khuất.
      Người về u buồn khắp trời.
      Người ra đi với ngàn nhớ thương.

      Mấy phút bên em rồi thôi.
      Dáng em sống trong hồn tôi
      xa cách ta còn tìm đâu ngày vui.

      Biệt ly ước bao đường tơ.
      Réo rắt trong muôn hương mơ,
      thành sầu tiễn đưa.
      Biệt ly ước mong hoàng hôn
      êm đềm về ru ấm tâm hồn.
      Người yêu đương cách xa
      đành sống vui cùng gió sương.

 

      




...



NgocDoa wrote on 21. Aug 2011 , 17:13:
Kính mời cô Ngô Vân và cả nhà thưởng thức slide show "Biệt ly" với tiếng hát của GS Ngô Vân.
Nếu thấy giọng hát nhanh hơn hình ảnh, xin exit rồi play lại.
Happy Enjoy Slide Show!


THƯƠNG TẶNG MẠ VÂN

...


...

phu de wrote on 16. Apr 2011 , 20:22:
Kính tặng Cô Vân và cả nhàmột bản nhạc xưa và chúc Cô đi mổ mắt thoải mái. Có chúng em bên Cô. flower4u
EmPD

--------------------
You’ll never walk alone



Đó là một ca khúc được viết cho một vở kịch mang tên Carousel tại sân khấu kịch Broadway vào năm 1945. Người soạn nhạc cho ca khúc là Richard Rodgers và phần lời là của Oscar Hammertein. Ngay khi xuất hiện, ca khúc đã tạo một âm hưởng đặc biệt, mà ý nghĩa của nó vượt qua khỏi khuôn khổ của vở kịch Carousel. Khi sân khấu Broadway đang diễn vở kịch, chiến tranh thế giới thứ hai vẫn chưa chấm dứt. Trong số những khán giả tới xem, nhiếu người có chồng, cha, con trai hay người yêu ngoài mặt trận – ca khúc đó đã giúp họ khuây khoả được phần nào

Một ca khúc làm chấn động giới âm nhạc thời đó. You’ll never walk alone được trình diễn và thu băng đĩa bởi những ban nhạc, những ca sĩ nổi tiếng nhất thuộc đủ mọi thể loại pop, rock, nhạc Gospel, jazz, nhạc Country và cả nhạc Opera. Có thể kể ra đây những ngôi sao, những ban nhạc ít nhất một lần say sưa trình diễn ca khúc này: Louis Armstrong, ChetAtkins, Shirley Bassey, Glen Campbell, Ray Charles, Perry Como, Michael Crawford, Placido Domingo, Aretha Franklin, Judy Garrland, Gerry and the Pacemakers, Marilyn Horne, Mahalia Jackson, Patti Labelle, Cleo Laine, Mario Lanza, Darlene Love, Jim Nabors, Olivia Newton John, Pink Floyd, Evils Presley, The Righteous Brothers, Nina Simone, Frank Sinatra, Kiri TeKanawa, Conway Twitty và Dionne Warwick.

Trong một thế giới đầy những hiểm hoạ, sự bất hạnh có thể tới bất cứ lúc nào, ca khúc You’ll never walk alone như một lời động viên, khích lệ con người ta vững tâm tiến lên phía trước: “Khi bạn đi qua dông bão, hãy ngẩng cao đầu, đừng lo sợ trước màn đêm u tối, sau cơn bão sẽ là bầu trời rực rỡ, và tiếng hót ngọt ngào của con chim chiền chiện… Hãy tiến lên vượt qua mưa gió, với niềm hy vọng trong trái tim mình, bạn sẽ không bao giờ đơn độc.”






Trích từ Blog Thái Hoà



You'll never walk alone

Singer: Gerry and The Pacemakers

When you walk through the storm
Hold your head up high
And don't be afraid of the dark
At the end of the storm
There's a golden sky
And the sweet silver song of the lark
Walk on, through the wind
Walk on, through the rain
Though your dreams be tossed and blown
Walk on, walk on, with hope in your heart
And you'll never walk alone
You'll never walk alone
Walk on, walk on, with hope in your heart
And you'll never walk alone
You'll never walk alone




ngo_thi_van wrote on 17. Apr 2011 , 06:54:
Em Kieu oi ,
Co cam on em da chiu kho scan hinh cua Co de goi qua cho Phương Tran de hoan thanh cai youtube Biet Ly ma Co [ khong phai muon khoe tieng hat cua minh vi Co biet tieng hat cua Co cung chang co gi dac biet , voi lai lan thau nay Co chang vua y vi no lam cho giong Co khac han ] sau khi nghe loi de nghi cua Phương Tran , Co bong co y nghi la mong rang voi nhung tam hinh Co dua len se giup Co nho mai nhung ngươi ma Co datam biet hoac vinh vien xa cach va nhat la nhung tam hinh cua Thanh Tam se giup cho nhung ngươi trong Dai Gia Dinh Le Van Duyet chung ta se xich lai gan nhau trong tinh thương yeu khong tinh toan !
Co cam on tat ca cac em va tat ca cac than hưu da chia xe voi Co trong vu nay , Co biet la I will never walk alone Co luon luon co cac em ben canh , nhat la em da tung sat canh voi Co tu dao con o trương LVD .
Bay gio Co phai sua soan de di.
Co chao tat ca.
Co Van      
   


NgocDoa wrote on 20. Jan 2011 , 06:43:
...



tuy-van wrote on 19. Sep 2011 , 13:45:
Cô thương ,
Hôm nay đầu tuần lể mới , em kính chúc thầy cô và cả nhà được vui hơn tuần rồi...
Đ. Mỹ ok , HMn con trai ok ,còn HH đ ang bị cãm  , ráng giư" sức khoẻ và mong bạn hiền mau hồi phục.
Hoa tím dễ thương như tình cô trò chúng ta đó cô.
Em Tv




...



Tuyet Lan wrote on 14. Aug 2010 , 20:27:
Kính Chào Cô Vân
Lâu quá em lang thang đi ta bà thế giới , hôm nay về nhà , em kinh xin chào Cô , Thầy . Nhà Cô thật vui , với thật nhiều tiếng cười nói của những cô con gái - Thưa Cô chắc Cô vui nhiều
-
Em kính gởi Cô bài thơ về Mẹ nhân mùa Vu Lan ah

...


Em-TL




Phan Nguyen wrote on 12. Dec 2010 , 11:17:
...




Cô Giáo tôi !



Khỏi cần biết Cô được bao nhiêu tuổi,
Chỉ cần thêm, Cô  những nụ cười tươi,
Cặp kính màu che bớt nếp nhăn rồi,
Và giọng nói, giọng hát còn xanh mãi.

Trong mắt học trò, Cô còn trẻ mãi,
Cũng hơi nghiêm, nhưng không quá khắt khe,
Nên vừa rồi, tất cả rủ nhau về,
Thăm Cô giáo và thăm luôn Thầy nữa.

Trong tim Cô , tình Thầy trò, đồng nghiệp,
Vẫn chan hoà, mổi dịp được đoàn viên,
Giọng nói thân thương, của cả ba miền,
Càng thêm đậm Nghĩa Tình  theo năm tháng.


Kính Tặng Cô Vân- Học trò nghịch phá- CuTuan 12.12.2010



ngo_thi_van wrote on 27. Nov 2008 , 11:53:
Anh Thu thương men ,
That toi nghiep cho em. Ben nay dươc nghi le , co cho nghi bat cau ca bon ngay , tha ho di choi. Ca tuan nay Co nghi o nha , cung chang lam dươc viec gi ca , chi cu chay ra chay vao o day ma thoi. Nho co thoi gio ranh roi hon mot ti nen moi co co hoi vao day thương xuyen hon , chu thương thương Co cung ban lam.
Cam on em , mong rang cac Co va cac ban vao tham nha nay se doc dươc loi chuc cua em.
Anh Thu oi , em goi Co la Ma Van ma em goi Co Thu la Chi vay Co Thu phai goi Co la gi nhi ? Ay chet , Co Thu dung co... oanh toi ma toi 
nghiep !
Em muon phương thuoc gia truyen chua benh ho hen cam cum phai khong? Co chi cho nhieu ngươi ma co ket qua tot lam day :

Một tép tỏi cở vừa , đừng nhỏ quá , gĩa nhỏ
3 lát gừng cũng giã nhuyễn
1 thìa cà phê nước cốt trái chanh vắt
1 thìa mật ong
Tất cả bỏ vào trong một cốc nước sôi , ngâm một lúc rồi uống , Uống được bao nhiêu thì uống , hết thì làm cái khác mà uống tiếp cho đến khi dứt ho. Phần nhiều uống 3 lần là hết , muốn ăn cả xác cũng được.
Good luck !
Ma Van

   


BichDinh wrote on 28. Nov 2008 , 09:50:
Thưa Cô ạ,

Em xin kể chuyện bằng hình xem các chị có đoán được một vị trong toa thuốc không nha Cô :

...

+

...

=

...

Em có thói quen khi em đi chợ mua tỏi về thì xay nhỏ ra để bỏ vào hũ tỏi trộn với dầu olive, để khi nấu ăn thì có sẵn sàng. Nhưng sau đó chị Tuyết bảo phải có tỏi mới thành thuốc nên em phải nhắm mắt mà uống "tỏi dầu", nên ghê quá. Nhưng cũng nhờ thế mà vị thuốc công hiệu, cũng xứng đáng đền bù cho cái vị lờm lợm dầu ăn kia. Thưa Cô, em bây giờ kinh nghiệm đầy mình rồi ạ.   Wink
  Em sẽ viết lại toa thuốc của Cô để có ai cần sẽ dễ tìm thấy.
Thương kính,
Em BichĐinh



...


NgocDoa wrote on 23. Apr 2010 , 17:00:
...


Tuyet Lan wrote on 11. May 2010 , 18:16:
Em kính thưa Mạ vân
Dạ không đâu - em phải nhờ ở GPS đó - Em cám ơn Mạ vân nhiều thật nhiều -Mạ Vân giữ gìn sức khoẻ đế lo cho thầy ah.  Đoá hoa em kính tặng Cô Thầy

...

...

Em-TL


...


NgocDoa wrote on 01. Jul 2010 , 18:50:
hoa_vang_14  Smiley Smiley Smiley Roll Eyes  Smileyvuon_hoa_2

...



Phan Nguyen wrote on 27. Jan 2011 , 10:57:
Sắp Tết tới nơi Kính Mời Cô và các Anh Các chị cười cho đã và tươi trẻ mải với vở kịch hài sau:
Mấy O Đồng Khánh đi coi bói đầu năm




ngo_thi_van wrote on 08. Feb 2011 , 17:49:
Cac em oi ,
Co muon thu " tai nghe " cua Co de xem co dươc hay khong bang cach gioi thieu cai link nay de lam qua Tet cho cac em day.
Cac em bam vao cai link nay de xem hoat canh Co Tấm NGay Nay. Day la mot hoat canh do cau em ho cua Co la Minh Khoa va vo la Uyen Phương Minh Nguyen bieu dien. Tat ca nhung do doan va phông tren san khau la do cau em lam ra ca day.
Mong cac em vui khi xem man nay va Co thu tai lan dau tien , khong biet co thanh cong khong? Cac em hay bam vao link sau day.



Hoạt Cảnh Cô Tấm Ngày Nay


Co Van


Nhà Vắng


Ghé qua nhà chơi
Chủ nhà đi vắng
Nhìn lên tường trắng
Thấy bóng lá đưa
Tưởng mấy câu thơ
Ai xưa đề tặng

Bỗng trong vườn nắng
Động tiếng chim rơi
Nhìn lên tường trắng
Loang lỗ màu vôi

Ghé qua nhà vắng
Tôi đứng mình tôi.

Nguyên Nhân


flower4u  flower4u  flower4u  flower4u [/center]


Dau Do wrote on 02. Jun 2009 , 02:48:
Ghé wa nhà chơi
Chủ nhà đi vắng
Không gian thinh lặng
Chỉ tiếng lá rơi
Cô hởi cô ơi
Mau về cô nhé
Kẻo đàn con trẻ
Nay nhớ mai trông
Mong mãi bóng hồng
Mạ Vân yêu quí


pansytim



[/quote]

GiangHa wrote on 03. Jan 2009 , 09:34:
Cô Vân thương kính! hongtim

  Thấy Cô đã về sau chuyến đi thăm họ hàng ở San Jose... gặp lại các Dì Cậu cùng xứ Huế và có thể tình thương của các vị ấy khi gặp lại cháu làm Cô nguôi ngoa phần nào nỗi buồn...GH vì trời tuyết nên không "đi cày "và hôm nay tuyết lại rơi Cô ạ ...thương tặng Cô bài thơ để đọc đỡ buồn Cô nhé! Mong Cô vui trở lại cùng đám học trò của Cô...



Nghĩa Tình!

Một chuyến chơi xa mệt chẳng nề!
Nghĩa tình hàng họ đậm hương quê
Dì Cô tuổi thọ mừng cháu viếng
Cậu Bác cao niên đón "Vân" về
Tủi tủi mừng mừng giờ hội ngộ!
Buồn buồn nghẹn nghẹn phút chia tay!
Trăm năm nhân thế còn lưu luyến
Dẫu biết rằng "Xuân bất tái lai"! hongtim

GH
1/09





...



NgocDoa wrote on 19. Feb 2011 , 04:24:
...


ChíchChoè wrote on 17. Aug 2010 , 22:00:
Kính tặng Cô Vân

...




bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 maivang2 bleedingheart1 maivang2
BÀI THƠ HỌC TRÒ GỬI ĐẾN CÔ GIÁO XINH ĐẸP NGÀY NÀO
bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 bleedingheart1 maivang2 bleedingheart1 maivang2


Cô là một ánh thái dương
Cô là vầng nguyệt chỉ đường em đi
Cô ngày xưa thuở xuân thì
Là cô giáo búp bê khi đến trường

Học trò nhiều đứa nhớ thương
Cô hiền như mẹ , phi thường như cha
Cô là Cô giáo tài hoa
Em yêu em nhớ Cô là Cô Vân

Long lanh mắt , đẹp vầng trăng
Cô cười nhè nhẹ...thiên thần của em
Ước mong Cô mãi khoẻ hiền
Đẹp xinh hạnh phúc bên Tiên là Thầy




...


CuTuan56 wrote on 19. Feb 2010 , 03:59:
Vào đây thấy Cô Vân được các Anh Chị quí mến, vì có người Em gái cũng là học sinh của Cô nên thay mặt Em tặng cô những vần thơ với tất cả lòng tôn kính :
            
Tự Cảm


            


              Cặp kính màu, nụ cười tươi, mắt sáng,

             Trường lớp xưa, kỷ niệm những âm vang,

             Phấn trắng bảng đen, bục giảng ghế bàn,

             Theo năm tháng, vẫn đong đầy nỗi nhớ.

              Muốn níu lại , mà lòng riêng bở ngở,

              Khi soi gương, thấy vầng trán nếp nhăn,

              Kiếp tha hương , nét từng trải in hằn,

              Biết chấp nhận, để lạc quan vui sống.

                       Nguyên Thảo.14.12.06




phu de wrote on 26. Aug 2010 , 15:53:
Thưa Cô Vân
Em mới rinh về bài của Dalida không biết phải ca sĩ cô tìm không?
Mời Cô và cả nhà nghe bài "Còn gặp nhau" của  cụ Tôn Nữ Kỷ Hương.


----------------------------

Còn gặp nhau
Thơ : Tôn Nữ Hỷ Khương
Nhạc Võ Tá Hân
Trình bày: Hoàng Tiếp


Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi,
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương,
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời,
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao,
Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau,

Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý - lẽ huyền vi
An nhiên tự tại - lòng thanh thản
Đời sống tâm tinh thật diệu kỳ.






Youtube Họp mặt tại nhà Cô Vân ngày 22/8/2010


Họp mặt tại nhà Cô Vân ngày 22/8/2010 .
Phái đoàn đại náo Mạ Vân gia trang gồm có: Cô Ngọc Mai, cô Tố Nga, cựu hội trưởng Phạm thị Thu tức Thu Cali, cựu hội trưởng Đặng thị Cần, LVD 66 Trần thị Hải, LVD? Tâm Loan, LVD 73 Ngọc Đoá, Phó HT Vũ Đan, LVD 74 Thu Béo và Ông xã Dũng.


Phương Tần wrote on 04. Feb 2011 , 15:43:
[center]...


Hôm nay tuyết rơi nhiều quá, phủ lên lớp băng đá mấy ngày nay nên em không dám đi đâu, vì không biết đường để tránh. Nhờ vậy mới có thì giờ mang thiệp vào chúc Tết Thầy Cô... Smiley



NgocDoa wrote on 16. Jan 2011 , 07:12:
...


...


Tờ Lịch Cuối


Tờ lịch cuối dường như đang nằm vạ
Có một người cũng lạ sống buông lơi
B quá khứ cả trời mơ hiện tại
ỏ cuộc chơi khi tuổi mới nửa đời
Bỏ
Người kéo lại tấm màn che cửa sổ
Để thu mình trong tổ ấm nhỏ nhoi
Cùng đơn côi trăn trở hết đêm này
Dù nhức nhối đang bầy trò cút bắt

Người khép mắt vỗ về cơn ảo ảnh
Đã rã rời từng mảnh vỡ theo nhau
Niệm đớn đau qua phiên khúc phũ phàng
Rồi thảng thốt bàng hoàng nghe cay đắng

Đêm hoang vắng gió đông lùa lành lạnh
Sắp tết rồi mà quạnh quẽ thế sao
Người khát khao có tiếng nói thâm tình
Để xoa dịu nhục hình luôn phong kín

Người câm nín giữa dòng đời rộn rã
Bởi ngôn từ nghiệt ngã chẳng ai nghe
Người cố che những khắc khoải trong lòng
Nơi cõi vắng chất chồng không lên tiếng

Người đau điếng mong trời thôi đừng sáng
Người ngượng ngùng ngồi nán sợ bình minh
Người lặng thinh chờ phút chẳng cần chờ
Bởi người sợ tay sờ tờ lịch cuối

Đỗ Hữu Tài
31-12-2004
taihh@aol.com


link để xem bài thơ Tờ Lịch Cuối được trình bày rất dễ thương

http://dhtai.110mb.com/tolichcuoi.htm


Nga Lucia wrote on 20. Jan 2012 , 14:24:
Năm mới em kính chúc Thầy Cô luôn dồi dào sức khoẻ, hạnh phúc và nhiều may mắn , nhiều niềm vui.
NgaLVD 75


anh_thu_Tran wrote on 21. Jan 2012 , 02:22:
...




 
CHÚC MỪNG NĂM MỚI ĐẾN 3 VỊ GIÁO SƯ CỐ VẤN KHẢ KÍNH CỦA CHÚNG EM


......


Thưa Cô Vân ,

Bây giờ là 10 giờ bên em rồi , còn 2 tiếng nữa là giao thừa , em chúc Tết Cô trước không thôi tí nữa và ngày mai bận rộn sẽ không vào D Đ được

Chúc Cô và gia đình luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc

PTr


Tuyet Lan wrote on 15. Jan 2012 , 16:20:
...


Năm hết Tết đến , em kính Chúc Cô Thầy luôn hanh phúc bên , dồi dào sức khoẻ, vạn sự như ý




...


NgocDoa wrote on 18. Jan 2012 , 16:16:
...


TuyetNgo wrote on 11. Feb 2012 , 22:33:
...


Thưa Mạ Vân,
em xin phép khoe "Tranh Xưa" này vào góc xưa ạ ! Mạ Vân kể cho chúng em biết "tiểu sử" của họa sĩ và người mẫu nữa nhé ! Cám ơn Mạ Vân nhiều lắm  violet2pansyvangviolet2

Thương kính,

em TN



ngo_thi_van wrote on 13. Feb 2012 , 21:42:
Tuyet Ngo oi ,
Buc tranh nay cung chang xua lam dau , vai chuc nam thoi , do la buc tranh ma Ma Van da phai ve va chủ chi tra cho $5 khi hoan thanh. Day la nhung ngay dau khi bươc chan den My di kiem viec day em oi. Hoi Phan Uyen Nghi se biet dươc xuat xu cua buc tranh nay.
Ma Van 


...


ngo_thi_van wrote on 15. Feb 2012 , 15:04:
Cac em oi ,
Day la bai lưu but ma Co da viet cho em Nguyen NGoc Oanh da may chuc nam ve trươc , tu nam 1962 khi Co bat dau ve Le Van Duyet de day va Ngoc Oanh la mot trong nhung em cua lop dau tien do.
Hom di tham vieng Ba Cu cua Bui Thu Anh tai Peek Family [ Thu Anh hoc cung mot lop voi Ngoc Oanh ] , Ngoc Oanh gap Co da keo Co ra mot goc va noi rang Ngoc Oanh moi co mot tin vui. Day la Ngoc Oanh nhan soan lai dong sach cu da tim ra dươc to lưu but nay. Co khong ngo da 50 nam roi Co moi nhin lai dươc may to giay pelure mau hong voi net chu cua Co ngay ay.
Trong buc thu nay Co da dung hai chu " ky quai " ma cho den bay gio Co cung quen mat khong hieu tai sao?
Co phai goi cho Ngoc Oanh de hoi moi vo le ra la dao do lop Anh Van sinh ngu chinh cua Ngoc Oanh chi co 12 ngươi , nen moi lan co gio hoc voi Co , la Co Tro phai chay qua mươn phong Giao Su cua trương Nam tinh ly de hoc , chu khong dươc hoc tai ngoi trương than yeu cua minh dang toa lac tren ao rau muong.
Cung tu do ma ca lop da goi Co la " Mạ Vân "
Bay gio Co se danh may lai buc thu do cho cac em doc nhe.

Em Ngọc Oanh ,
Em tưởng cô là văn sĩ hay sao , mà đưa nhiều giấy thế này? Chữ đâu , cô viết cho hết ?
Thôi thì cô cũng cố gắng viết cho em , đến đâu hay đến đó , phải không Oanh?
Cô nhớ lần đầu tiên cô đi dạy học , phải dạy các em trong một căn phòng rất là " kỳ quái " , cô có cảm tưởng cô không phải là giáo sư và các em không phải là học sinh.. Nhưng rồi với ngày qua , căn phòng ấy bỗng trỏ nên ấm cúng hơn. Phải chăng đấy là cái tình nẩy sinh giữa cô và các em? Mỗi lần tái hợp với các em , trong căn phòng bé nhỏ và thiếu tiện nghi ấy , cô lại thấy vui vẻ và mãn nguyện , không phải cái vui vẻ của một giáo sư gặp lại học sinh của mình , mà là cái vui của một người chị cả gặp lại các em yêu của mình.
Không hiểu rồi đây , trong các năm sau , cô có còn tìm lại được các em , vừa ngoan ngỏan vừa đáng yêu như các em đệ nhị A của niên học " 62-63 " tại trường Lê Văn Duyệt  này không? Trong số đó có một Ngọc Oanh rất ngoan ngoản chăm học , tấn tới về Anh Văn một cách " kỷ lục " rất đáng khen !
À , em còn có một giọng hát rất có cảm tình nữa.
Cô thành thật mong rằng trong kỳ thi sắp đến thế nào cũng có tên Ngọc Oanh trên " bảng vàng ".
Chúc em ba tháng hè vui vẻ với gia đình.
Mến ,
Ky tên Cô Vân      


...




Back to top
« Last Edit: 23. Mar 2022 , 05:50 by admin »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #1 - 12. Dec 2011 , 00:18
 
TRANG THƠ CỦA CÔ VÂN


pansytim pansyvang pansytim


Phuong_Tran wrote on 22. Jun 2011 , 16:26:
An Ode to Teacher Appreciation Day and
Teacher-Student Reunion
January 12, 2008


...


Flapping its wings , away the time has flown
With more than thirty years away from home,
And more than forty years far from dear old school.
We _ teachers and students_ have gathered  here, the wandering souls.

A short moment together here,
In reminiscence of memories and souvenirs,
Beautiful and memorable ancient times,
Unforgettable days that were far behind:
The youthful days with dreamy aspirations,
The heartfelt friendship and deep affectionate teacher-student bond.
The many rises and falls of the world we share
The joys we nurture as well as sorrows we mourn.
Though the “temporary refuge” has built our life halfway,
The love for Lê văn Duyệt alumnae has never been faded.

With constant worries and continual struggle for family and life success
Has your mind ever been at rest?
Despite the confusing road of adjustment you tread,
Your Vietnamese culture is still shining,
Keeping the strong emotional teacher-parent ties going,
In this corner of the world,
We still have our Viet souls and feelings.



Thu Lê
(2008)


BÀI THƠ CẢM TÁC NHÂN NGÀY NHỚ ƠN THẦY CÔ VÀ CUỘC HỘI NGỘ GIÁO SƯ - HOC SINH NGÀY 12 THÁNG 01 NĂM 2008


...

Thời gian đã vỗ cánh vù bay
Hơn ba thập niên xa lìa quê cũ
Quá bốn mươi năm giã biệt mái trường
Thầy trò chúng ta những kiếp sống tha hương
Gặp lại nhau đây, trong khoảnh khắc này
Mà nhớ mà thương quãng đời bao thắm thiết
Những ngày tháng trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết
Với những mộng ước chưa thành
Tình bạn cũ thâm niên
Thêm với ân tình thầy trò lưu luyến
Đã san sẻ bao nhiêu cuộc thế thăng trầm.
Ước vui cùng hưởng, có buồn cùng chia
Dầu "cõi tạm" có nửa chừng dang dở
Tình cảm nữ sinh Lê Văn Duyệt vẫn tràn đầy


Trí óc các em có bao giờ yên nghỉ?
Với nỗi lo lắng triền miên
Cùng sự tranh đấu không ngừng
Cho gia đình, hay ước muốn thành công trong cuộc sống?
Dẫu con đường "hội nhập" có hoang mang bất định
Thì nền văn hóa Việt vẫn ngàn đời rạng rỡ
Để cho mối giao tình giáo sư - phụ huynh còn mãi với thời gian
Trong góc nhỏ của cuộc đời nơi xứ lạ
Thì tâm hồn , tình cảm con người đất Việt vẫn còn mãi trong ta.


Ngô Thị Vân
phỏng dịch

Thousand Oaks ngày 6 tháng 6 năm 2011
[/i]



Cánh thời gian có bao giờ bắt được !
Mái trường yêu chỉ còn thấy trong mơ
Ôi quê hương đã nghìn trùng cách trở
Gặp nhau đây để ôn kỷ niệm  xưa.

Tình thầy trò vẫn keo sơn gắn bó
Nhớ làm sao " thời áo trắng " ngây thơ
Trong cuộc sống bôn ba nơi xứ lạ
" Hồn Người Việt " còn mãi mãi trong ta.

   

Ngô Thi Vân
cảm tác
Thousand Oaks , ngày mồng 9 tháng 6 năm2011


Thời gian chắp cánh bay đi
Bao nhiêu năm đã xa lìa cố hương
Mái trường xa ngút ngàn phương
Tha hương vẫn kiếp cô đơn thầy trò
Gặp đây ở khoảnh khắc này
Bao nhiêu kỷ niệm ùa về cho nhau
Tình thầy , nghĩa ban thâm sâu
Trải bao nhiêu cuộc thăng trầm thê lương
Quảng đời niên thiếu thân thương
Có vui cùng hưởng , có buồn cùng chia
Dẫu cho " cỏi tạm " chưa tròn
Tình Lê Văn Duyệt mãi còn trong ta.


Các em lo lắng triền miên ,
Trí óc luôn hướng : gia đình , thành công
Ngổn ngang trăm mối bên lòng
Con đường hội nhập dẫu chưa hoàn toàn
Nền văn hóa Việt vẫn còn
Sáng ngời rạng rỡ tâm hồn chúng ta
Tình Sư - Phụ vẫn đậm đà
Góc trời chật hẹp sống đời tha hương
Tâm hồn người Việt tha phương
Vẫn còn nồng thắm hướng về quê hương.


Ngô Thị Vân
phỏng dich

Oaks Park , CA ngày 14 tháng 6 năm  2011



Thời gian vùn vụt bay
Quê hương ôi vời vợi
Mái trường cũng mù khơi !
Tha hương kiếp Thầy Trò
Hôm nay gặp nhau đây
Cùng ôn lại chuyện cũ
Có bao giờ quên được
Những ngày tháng sum vầy
Tình thầy trò khắn khít
Ngọt bùi cùng xẻ chia
Dẫu " cỏi tạm " chưa tròn
Thì tình Lê Văn Duyệt
Vẫn ngàn đời không phai !

Các em lo sinh kế
Có bao giờ ngơi nghỉ
Vì gia đình , sự nghiệp
Trí óc chẳng yên bình
Dẫu con đường hội nhập
Còn vất vả hoang mang
Thì nền văn hóa Việt
Vẫn mãi mãi trường tồn
Tình Sư - Phụ thâm giao
Trong góc nhỏ cuộc đời
Tâm hồn ngươi đất Việt
Vẫn thắm thiết biết bao !


Ngô Thi Vân
phỏng dịch
Thousand Oaks ngày 19 tháng 6 năm 2011   





Mytat wrote on 12. Oct 2011 , 17:27:


Thưa Cô,

Dzịt tìm được bông Pansy mà Cô thích, đem vào trang hoàng nhà Cô. Chúc Cô và Thầy Khang luôn khoẻ và an vui.


...



...


Phương Tần trình bày


...


Đêm nay ngồi nhớ đến ông tôi,
Người ông yêu kính đã xa vời
Bao năm cách biệt nơi trần thế,
Hình ảnh ông tôi vẫn chẳng rời

Vẫn thoáng hiện về trong giấc mộng,
Nên nhẹ đau lòng hận biệt ly
Ông tôi Y sĩ vừa Thi sĩ
Tài đức đem ra cứu cõi đời,

Văn chương hạ bút lưu nhân thế,
Con cháu nào ai theo kịp Người.

Cháu ngoại Ngô Thị Vân


...

BÀI THƠ VIẾT TỪ CẢM XÚC
   CHO THANH TÂM YÊU QUÝ


Thanh Tâm ơi, dầu Em đã xa lìa cõi thế,
Hình ảnh Em vẫn sống mãi trong tâm hồn chúng tôi.
Em không chết đâu Em, Em vẫn còn ở đây,
những kỷ niệm giữa Cô và Em sẽ mãi mãi được trân quý.

Dù đang nằm trên chiếc giường của Tử Thần,
khi thân xác của Em đang cực kỳ đau đớn,
Em vẫn muốn chúng tôi được chiêm ngưỡng nụ cười tươi đẹp của Em.

Chúng tôi đã không ngăn đuợc những giòng lệ tuôn trào
nhìn Em đang cố gắng hết sức mình
để bông đùa và ca những bài hát cũ.

Suốt cuộc đời của Em, Em đã cố gắng hết mình,
đem chúng tôi lại gần nhau hơn, và giúp đỡ những người khốn cùng.

Thanh Tâm ơi,  Em hãy bay theo các Thiên Thần,
vì Em cũng là một trong những Thiên Thần đó.
Em là viên ngọc đẹp đẽ nhất trần gian.
Tất cả chúng tôi đều yêu quý Em,
và cảm phục những gì Em đã làm cho kẻ khác.

Em ơi, hãy bình an yên nghỉ.

MẠ VÂN của Em.
Thousand Oaks, 9/16/2007
AN ODE TO MY BELOVED THANH TÂM



Thanh Tâm!  though you’re gone
You still live forever in our hearts and souls.

You’re not dead, you’re still alive,
The souvenirs that we shared
Will be cherished through our lives.

Even on your death bed,
While your body was terribly aching
You wanted to show us your beautiful smile.

We could not hold our tears,
Watching you make great effort
In cracking good jokes and singing old songs.

All your life you had tried your best
To bring us together and help those in distress

Dear Thanh Tâm, join the other angels,
Because you are one of them!
You are the most beautiful gem.
We all adore you and greatly admire your good deeds.

Please rest in peace!!!


Your  “MẠ VÂN”
Thousand Oaks  09/16/2007                   


line250 line250 line250

...

THE LONELY SEAGULL AND THE INDIFFERENT SEA



You are an unfathomed ocean
I am a lonely seagull
Flying over high and silvery waves,
Waiting desperately for the call
Of the mysterious sea.
The universe is so immense!

Why can't I have any place to rest ?
The water flowing over the sand
Erases all the memories !
You are cruel and emotionless ,
Why haven’t you ever answered me?
You've refused to take the burden of sadness
Away from my little body .
Alas ! I am only a lonely bird
Is it my destiny ?

  Ngô Thị Vân
CA ngày 10 tháng 10 năm 1982


****
Đây  là một bài thơ tiếng Anh của cô Vân, sáng tác từ cảm hứng của bài hát “Bay Đi Cánh Chim Biển” của Đức Huy.  Bài thơ của thi sĩ Ngô Vân hay quá, da diết quá, nói đúng tâm trạng cảm nghĩ của chúng tôi khi đứng trước biển cả mênh mông.  Vì vâỵ hai cô MaiThu_ vì cảm xúc lai láng_mà dịch luôn bài thơ của bạn vàng, và cũng tự khen bài dịch của mình là “tuyệt tác” (!). Xin mời mọi người thưởng thức:

THU LÊ (5-10-2011)   

...

HẢI ÂU CÔ ĐƠN và ĐẠI DƯƠNG LẠNH LÙNG



Người đại dương vô tận
Tôi hải âu cô đơn
Bay cao trên sóng bạc
Chờ tuyệt vọng mỏi mòn
Tiếng gọi mời cuả biển
Trong vũ trụ mịt mùng!

Tại sao tôi không thể
Có chỗ nào nghỉ ngơi?
Nước chảy vùi trên cát
Xoá bao kỷ niệm rồi.
Tàn nhẫn và vô cảm
Sao người không trả lời?
Người đã không cất nhẹ
Gánh u sâù cho tôi
Một tấm thân bé nhỏ
Một con chim lạc loài
Ôi, cuộc đời là thế
Một định mệnh an bài.


Thu Lê phỏng dịch (6/30/10)


...

CHIM HẢI ÂU CÔ ĐƠN VÀ ĐẠI DƯƠNG LẠNH LÙNG

Người là biển sâu khó dò,
Tôi như cánh hải âu lẻ loi
Bay trên sóng bạc cao vời
Đợi chờ tuyệt vọng một lời gọi kêu
Của đại dương nhiều bí mật.
Bát ngát bao la kià vũ trụ!

Biết nơi nao trú ngụ nghỉ ngơi?
Sóng trôi xô đợt cát vùi
Xoá bao kỷ niệm một đời cưu mang!
Biển khơi tàn nhẫn vô tâm,
Sao chưa đáp lại một lần cho nhau?
Chối từ quẳng gánh u sầu
Khỏi thân nhỏ bé có đâu đổi dời.
Than ôi!  Chim mãi lẻ loi
Phải chăng định mệnh an bài đời tôi?

Thơ  Dịch
Vũ Ngọc Mai








Phương Tần wrote on 27. Dec 2010 , 09:37:
pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang

...

pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang   pansyvang


Dau Do wrote on 30. Mar 2009 , 05:15:
Thưa cô,
Em đọc lời cô nhắn thì mới chạy vào đọc email. Dạo này có lẻ hộp thư của em gần đầy tràn, nên mỗi lần mở rất chậm, do đó em cũng lười. Chắc em phải đóng cái địa chỉ này và mở cái khác kẻo có ngày không mở được nữa để check thư  Tongue.
Mời cả nhà xem hình của bé Quyên đàn violin trên cái bích chương dưới đây, phía dưới có ghi lich trình trình diễn của Spring Concert.


...



...



...


(
Chị Ngọc Đóa trình bày
)



...


Trình bày: Ngọc Đoá



...



PPS : Ngọc Đóa & Đặng Mỹ & Khuê Tú
 


...



...


Phương Tần trình bày


Mạ Vân tặng các CN của cung Hoa Gấm trong ngày Sinh Nhật 4 tuổi với tất cả tình thương của Mạ Vân


( Lời của  Tuyết Ngô )

pansyvang pansytim pansyvang pansytim pansyvang

...


Chị Ngọc Đóa trình bày


...



Phuong_Tran wrote on 16. Oct 2011 , 22:24:
...

VĨNH BIỆT CON YÊU



Ngày con đi mùa Thu chưa đổ lá ,
Mà Đông về vẫn bằn bặt tin xa.
Bao thu rồi mẹ mõi mòn trông đợi
Tin thuyền nhân sẽ ghé bến bờ nào?
Cha con đã hy sinh vi nợ nước
Anh con còn giam hãm chốn rừng sâu.
Năm tuổi đầu , con làm gì nên tội !
Mẹ đành lòng dứt áo tiễn con đi.
Bao hiểm nguy đang chờ trên biển cả ,
Trời mênh mông , thuyền con giạt về đâu?
Thân bé nhỏ , con xa lìa quê cũ.
Mắt lệ nhòa , mẹ khóc suốt canh thâu.
Đêm chợt thức , mẹ nghe lời con gọi
Trong bão bùng giữa sóng dữ ngàn khơi
Thì hôm nay , tin về , ôi đau đớn !
Thuyền con chìm , mất xác dưới vưc sâu !
Con , con ơi ! Làm sao mẹ kham nổi !
Phút cuối cùng , con đau đớn gì không?
Năm tuổi đời , con làm gì nên tội?
Mà hãi hùng , chới với giữa trùng khơi !
Đêm vô cùng , đêm cay nghiệt , oan khiên ,
Vì tương lai , xô con ra biển cả
Gía tự do là hai chữ thiêng liêng
Mà bao kẻ ra đi đành tuyệt mệnh !
Vĩnh biệt con rồi , đau đớn biết bao !
Mẹ muốn gào cho đất trời sụp đổ
Mẹ đã mất con rồi ! Mất con rồi....
Mãi mãi con ơi !!!!


Ngô Thị Vân
Thousand Oaks , Ca 10/13/2011



...


Back to top
« Last Edit: 16. Oct 2022 , 23:39 by admin »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #2 - 12. Dec 2011 , 00:36
 

TRANG VĂN CỦA CÔ VÂN



...


Phương Tần wrote on 31. Jan 2009 , 04:21:
...
tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim tulip_tim
...
violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower violetflower
...
violet2 violet2 violet2 violet2 violet2 violet2 violet2 violet2 violet2 violet2
...
violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip violettulip
Sad Cry Sad Cry Sad Cry Cry Sad Cry



...



TuyetNgo wrote on 03. Mar 2009 , 19:32:
http://levanduyet.net/TrangVangCoVan/coNgothiVan-1


Tôi Làm Dâu Người Bắc


Các cụ xưa thường bảo "con gái muốn lấy chồng thì Công, Dung, Ngôn, Hạnh phải hoàn toàn". Về phần tôi thì rất vụng về trong việc bếp núc, gia chánh; nhan sắc bị chấm dưới trung bình, không có tài nói năng bặt thiệp; trong bốn điều kiện kể trên, "Hạnh" có thể xem tương đối khá. Vậy mà tôi đã lấy chồng và lại làm dâu người Bắc!

Nhớ lần đầu tiên sau đám cưới, chúng tôi phải đến nhà bác Trưởng của chồng tôi để giỗ cụ nội. Đêm hôm ấy trằn trọc mãi không ngủ được, vì lo không hiểu ngày mai phải làm dâu như thế nào. Giận mình đã không chịu học gia chánh trước khi đi lấy chồng, bây giờ có muốn học khoá cấp tốc cũng không còn kịp nữa.

Khi đến nhà bác Trưởng, trong nhà đông chật người, tôi đã muốn chùng bước lại, nhưng vẫn phải làm gan chào mọi người, rồi đi thẳng vào trong bếp. Đây là "chiến trường" khó khăn nhất mà tôi phải đương đầu! Bác gái, các thím, các chị lăng xăng kẻ chiên, người xào, người chặt thịt, kẻ thái rau. Tôi đánh bạo đến thưa với bác dâu tôi: "Thưa bác có việc gì cho cháu phụ ạ" Bác nhìn quanh, rồi đưa cho tôi một bát có những cọng lá xắt nhỏ và bảo: "Gần xong hết rồi, thôi nhờ cháu rắc lá chanh lên hai đĩa thịt gà hộ bác."

Việc gì chứ rắc lá chanh lên thịt gà thì quá dễ. Cầm bát lá chanh mà trong bụng mừng rơn. Không tìm thấy hai đĩa thịt gà đâu, tôi nghĩ có lẽ ai đã mang lên bàn thờ trước rồi.
Vừa đi lên gác vừa nghĩ thầm - người Bắc ăn gì mà kỳ quá, người Trung mình ăn trái chanh chứ ai lại đi ăn lá chanh bao giờ; mà cũng may là lá chanh đã xắt sẵn, chứ ban nãy nếu bác gái đưa cho tôi bát lá chanh chưa xắt, chắc chắn tôi cứ việc vậy mà bỏ lá chanh lên đĩa thịt gà! Số mình vậy mà vẫn còn hên, nếu không sẽ làm trò cười cho thiên hạ.

Trên bàn thờ, tôi thấy nào là thịt lợn, thịt bò, tôm cua xào; chỉ có hai đĩa màu nâu đỏ, cũng có đùi có cánh, tôi nghĩ chắc dây là hai đĩa thịt gà bác tôi đã noi. Thế là cứ việc rắc những sợi lá chanh lên hai đĩa thịt ấy, lại còn rắc vòng quanh vòng co cho nó có vẻ mỹ thuật. Xong việc, tôi cảm thấy hân hạnh là mình cũng có "đóng góp" trong ngày giỗ bên nhà chồng.

Vừa đi xuống nửa cầu thạng, nghe giọng bà chị họ oang oang "thịt gà chặt xong rồi đấy, ai bỏ hộ lá chanh lên nhé". Thôi chết cha tôi rồi! Thế ban nãy tôi rắc lá chanh lên hai đĩa thịt gì? Đúng rồi, chắc là hai đĩa thịt vịt quay, ban nãy đã ngờ ngợ. Thế là ba chân bốn cẳng chạy vội lên bàn thờ, vừa bốc, vừa lượm những sợi lá chanh ra khỏi hai đĩa thịt vịt. Làm bộ tỉnh khô, tôi đi xuống nhà bếp, bảo là không thấy hai đĩa thịt gà trên bàn thờ, nên đem bát lá chanh xuống lại. Bây giờ mới đúng là thịt gà! Gà luộc trắng phau phau; vậy là làm bộ ung dung rắc lá chanh mà trong lòng nghĩ thật hú vía!


Tưởng mọi chuyện đã êm đẹp, chẳng ai hay biết được bao nhiêu "biến cố" đã xảy ra, nhưng ôi thôi, khi mọi người sắp sửa ngồi vào bàn ăn, tôi giật mình khi thấy hai đĩa thịt vịt vẫn còn phơ phất mấy cọng lá chanh. Ác một nỗi, lá chanh màu xanh lục lại càng nổi bật trên nền màu nâu đỏ của thịt vịt quay. Tôi chỉ muốn đưa tay bốc, mà mọi người đứng quanh bàn ăn quá đông, không có cách gì "đột kích" được nữa.  Bây giờ chỉ còn cầu Trời, khấn Phật đừng ai để ý đến mấy cọng lá chanh ác ôn đấy nữa thôi.

Khi mọi người bắt đầu ngồi vào bàn ăn, trống ngực tôi đánh liên hồi, chỉ muốn chui xuống gầm bàn, khi bác Trưởng đưa đôi đũa gắp miếng thịt, rồi bỗng la lên:" Ối giời ơi, ai mà bỏ lá chanh lên đĩa thịt vịt này vây?"

Phải tìm ra một lý lẽ gì để giải thìch gấp, vì bốn con mắt của bác gái và bà chị họ đang quay về phía tôi chờ đợi câu trả lời. Tôi bỗng nhìn thấy quạt máy đang quay, nên nảy ý nghĩ nói liều: "Dạ, ban nãy cháu mang hai đĩa thịt gà lên bàn thờ, đi ngang cài quạt máy, nó quạt một cái, làm mấy sợi lá chanh từ hai đĩa thịt gà bay qua hai đĩa thịt vịt." Bây giờ thì tất cả mọi người quay cả lại nhìn tôi!!!!

Ngô Thị Vân  pansyvang


...



TuyetNgo wrote on 22. Nov 2008 , 18:20:
TRÊN     XA     LỘ

-Ngô Thị Vân -



...





      
Từ khi chuyển nghề, tôi phải lái xe mất hơn nửa tiếng đi và về cũng vậy, nên phải nghĩ ra nhiều cách để tiêu khiển dọc đường. Hằng ngày vừa lái xe, vừa nghe, vừa hát theo những băng nhạc chọn lọc cho qua quảng thời gian nhàm chán và xa vời vợi ấy.
      Có bận đang hát bài “ Kiếp nào có yêu nhau “đến đoạn Thái Thanh lên cao vút, muốn theo kịp phải nhắm mắt nhắm mũi họa may mới khỏi đứt hơi. Nhìn thấy khoảng cách giữa xe mình và xe đàng trước còn khá xa, nên yên chí nhắm mắt lại lấy hết hơi để theo cho kịp Thái Thanh, không ngờ thình lình chiếc xe bên cạnh chen vào giữa, may mà mở mắt kịp nên chân đạp thắng, miệng thì hét “đừng nhìn em nữa ui chao ơi! “ Lại có lúc đang say sưa hòa mình với Lệ Thu trong bài hát “Sang ngang “ bỗng nhiên bị nấc cụt, thế mà vẫn cứ tiếp tục hát, vậy cho nên cứ vài đoạn lại được đệm bằng những tiếng “hấc... hấc” : “anh hỡi đôi mình.. hấc, mộng này đã tan... hấc, tình đã dở dang.. hấc…”, ai mà nghe chắc tưởng rằng tôi đang có tâm sự quá cảm xúc mà khóc nấc chăng? Tự dưng tôi bật cười và chợt nhớ đến dì và anh họ tôi. Chúng tôi cùng tuổi với nhau nên vẫn trêu đùa như bạn. Có bận anh tôi trêu dì bảo rằng dì hát bài  “Trầu cau” như thế này : “Ôi ta buồn ta đi lang thang bởi vì đâu cà rụp, cà rụp, cà rụp, ôi ta buồn ta xin quyên sinh bởi vì ai cà rụp, cà rụp, cà rụp…” vì dì tập hát bài ấy theo chiếc điã hát đã bị nứt, thế mà dì vẫn không giận. Dì họ tôi trắng nõn nà và đẹp như một bức tranh, thế mà vài tháng sau ngày mất nước, đã bị chết tức tưởi vì những người lính Cộng sản không có kinh nghiệm lái xe trong thành phố, đã dám lái những chiếc xe nhà binh khổng lồ và cán chết dì tôi. Ôi thật đúng là “ hồng nhan bạc mệnh “!
      Anh họ tôi khá đẹp trai, thuở cắp sách đến trường các bạn tôi ai cũng bảo anh tôi giống Tây lai. Khoảng năm 1969 anh đã bị một viên đạn oan nghiệt chấm dứt cuộc đời quân ngũ. Ngày đưa anh ra nghiã trang, tôi còn nhớ mãi hình ảnh ông tôi mái tóc bạc phơ, cúi gầm đầu nhất định đi lẽo đẽo theo sau chiếc quan tài của đứa cháu ngoại yêu quý. Thật không có cảnh nào não lòng hơn, và câu hát ru em “ lá xanh rụng xuống lá vàng trên cây” lại càng làm cho tôi thêm chua xót! Giờ đây cả dì lẫn anh tôi đã ra người thiên cổ, không hiểu ở bên kia thế giới anh tôi còn trêu chọc dì nữa không?

      Lái xe vào những tháng ngày ngắn đêm dài, khi ra đi đèn đường vẫn còn sáng, khi trở về đèn đêm đã bật, tuy vậy trên xa lộ nhiều quảng đường không có đèn, nhìn vào kính chiếu hậu thấy những đoàn xe từ xa vùn vụt tiến tới ( vì mọi người đều chạy với vận tốc trên 75 dặm một giờ, riêng tôi và những xe vận tải hạng nặng chạy khoảng 68 đến 75 dặm/giớ là cùng) với những ngọn đèn vàng như những cặp mắt thú dữ tưởng như đang muốn vồ mình, nhưng khi đến gấn gần xe tôi, tất cả các xe đều tỏa ra hoặc bên trái hoặc bên phải, lại tiếp tục cuộc săn đuổi một kẻ thù vô hình. Đôi khi tôi cũng hừng chí tham dự vào cuộc đuổi bắt tưởng tượng ấy bằng cách nhấn thêm “gas”, cũng lượn, cũng lách, nhưng bỗng nhớ đến số tuổi chồng chất của mình, nếu là ngày trước chắc đang ngồi xếp bàn tròn trên sập gụ, mười ngón tay xoè ra đặt trên hai đầu gối, con cháu đứng hầu xung quanh. Thế là cụt hứng, từ từ chạy chậm lại. Có một buổi sáng tôi rời nhà khi trời còn sâm sẩm tối. Bầu trời trong vắt  không một đám mây. Chiếc trăng lưỡi liềm treo lơ lững trên thinh không, phiá dưới có một vì sao nằm cạnh. Ôi chao ơi, sao mà nó có duyên đến thế! Tôi cứ vừa lái xe vừa ngẩn lên ngắm hoài không chán mắt, suýt tông xe đàng trước. Trông cảnh ấy không hiểu sao bỗng dưng tôi liên tưởng đến cô Cindy Crawford, người mẫu có nốt ruồi đáng giá nghìn vàng bên khoé miêng.
      Tôi còn có một trò tiêu khiển khác nữa là đọc bảng số xe đàng trước mặt và chợt khám phá ra một điều là hầu như tất cả các loại xe du lịch ở tiểu bang California, bảng số ( trừ những bảng số được đặt riêng ) đều đầu bằng một con số, rồi tiếp đến là ba chữ cái và sau đấy là ba số tiếp theo. Thoạt đầu tôi cứ ngỡ rằng bảng số của tất cả các loại xe đều theo một thứ tự như trên, nhưng về sau mới nhận thấy rằng các loại xe vận tải mười tám bánh, xe chở xăng, xe đổ rác… theo một thứ tự khác biệt khi thì một con số đầu và tiếp theo là hai chữ cái ( chứ không phải ba chữ như các xe du lịch ) rồi đến bốn con số, hoặc bắt đầu bằng một, hay hai chữ cái, rồi các số tiếp nối, hoặc năm số đầu và hai chữ cái cuối cùng. Các loại xe “van, pick up, truck “.. có chiếc theo thứ tự của số xe du lịch có chiếc lại rập khuôn các xe kể trên, tôi cũng chẳng hiểu tại sao? Những chử cái liền nhau trên bảng số các xe du lịch đôi khi cũng tạo thành những chữ có nghiã rất buồn cười, nếu có Dạ Khê bên cạnh thế nào nàng ta cũng cho nghe vài ba chuyện tếu.

      Bao giờ lái xe trên xa lộ, tôi cũng đều bấm số “ cruise control” hoặc 68 dặm/giờ hoặc 70 dặm/giờ, ai muốn đi nhanh hơn thì cứ vượt. Có bận tôi đang lái ở “lane” tận cùng bên phải xa lộ, bổng thấy một chiếc “ pick-up truck” lái sát xe tôi, đèn pha bật sang chói, tôi cũng mặc, cứ 70 dặm một giờ mà đi vì nghĩ rằng mình chẳng làm cản trở lưu thông vì lái chậm. Nó vẫn theo sát tôi như cố ý dọa, đến đường kế nó lấy “ exit “ và bấm còi rồi đưa ngón tay làm động tác mất dạy cho tôi thấy. Tôi biết rằng khi nó đã ra khỏi xa lộ rồi, thì không thể quay trở vào ngay được, nên yên chí bấm còi trả và đưa cùi chỏ hích về phía nó. Trưa hôm ấy ngồi xem vô tuyến truyền hình, thấy tin một phụ nữ Á Đông đang lái xe trên xa lộ bị một xe khác chận lại và bắn bị thương. Cả ngày hôm  ấy tôi lo sợ khi nhớ lại hành động ngu xuẩn của mình ban sáng. Những ngày kề tiếp, tôi không dám đi đúng giờ như thường lệ, mà phải đi sớm hoặc chậm hơn mười phút, vì chỉ sợ gặp lại người lái xe bửa nọ, thế nào họ cũng nhận được xe tôi, vì xe Honda Prelude màu đỏ, đèn phiá đàng sau bị vỡ, phải vá bằng một băng nhựa màu vàng to tướng. Một tuần lễ trôi qua chẳng thấy gì, tôi mới yên long.

      Xe tôi màu đỏ, nên người bạn Hung Gia Lợi - chủ cũ của xe tôi và cũng là bạn thân của ông xã tôi đã nhiều lần bảo anh ấy nhắc nhở cho tôi nhớ đây là những chiếc xe “dễ bắt mắt”  cảnh sát công lộ. Khi lái xe, tôi rất cẩn thận, nếu muốn lái lẹ thì mắt phải láo liêng, nhìn trước, nhìn sau, nhất là luôn luôn phải nhìn vào kính chiếu hậu, nhận xét những xe đi sau mình rất xa, để xem có bóng dáng xe cảnh sát hay không. Bao giờ cũng phải cảnh giác đề phòng nên chưa hề bị ăn giấy phạt. Thế mà có một bận vừa ra khỏi xa lộ, vòng qua đường để về nhà, đèn vàng từ lâu đã đổi qua đỏ, không hiểu tại sao tôi lại nhấn gas vượt đi. Tự nhiên có linh tính là mình sẽ bị bắt, y như rằng, chỉ trong chớp mắt đã thây một chiếc xe chớp đèn ngay  đàng sau. Thế là phải tấp vào lề. Người cảnh sát bước xuống xe đi về phiá tôi. Tôi vẫn ngồi yên trong xe, quay vội cửa kính xuống. Ông ta bảo tôi cho xem bằng lái xe và giấy tờ cần thiết, và hỏi tôi có biết lý do tại sao ông ta chận xe tôi lại không? Tôi trả lời vì vượt đèn vàng. Ông ta bảo không phải đèn vàng mà là đèn đỏ. Tôi làm bộ ngạc nhiên, cố nhìn thẳng vào mẳt ông ta rồi trả lời : “ Không, tôi chắc chắn không vượt dèn đỏ”. Nói dối nên trống ngực đánh thình thịch. May cho tôi là khi tôi vượt đèn đỏ,tôi không thấy xe cảnh sát nào ở phiá sau xe tôi, vậy ông ta phải ở từ con đường bên trái và thẳng góc với đướng tôi, xe ông ta có lẽ đứng đàng sau ít nhất là hai hay ba chiếc xe, vì khi tôi nhấn “gas“, tôi có liếc về phiá ấy, trời tối nên tôi chỉ để ý được những xe đứng đầu. Vậy ông ta cũng không chắc là tôi nói đúng hay sai. Thấy tôi trả lời có vẻ qủa quyết, nên ông ta cười và bảo rằng hôm nay là một ngày may mắn cho tôi, vậy ông ta chỉ cảnh cáo thôi, nhưng dặn từ nay về sau dù là đèn vàng cũng phải đứng lại. Tôi vôi vàng “ yes sir, yes sir “ lia liạ.Thế là thoát nạn! Hình như tôi có số may mắn không bị cảnh sát phạt. Dạo còn đi làm tại Damon Lab. ở Newbury Park, tôi phải rời nhà từ năm giờ sáng. Khi  đi đến đường rẽ phải thì gặp đèn đỏ, tôi có quyền rẽ, nếu đường phiá trái không có xe đi lại. Lúc ấy tôi thấy một chiếc xe đang phóng tới, trời tối nên tôi chẳng biết là xe gì. Tôi rẽ phải, thay vì cứ ôm “lane“ phải, tôi lại đổi qua “lane“ trái là phiá đang có xe chạy đến. Xe ấy vội đổi qua “ lane“ phải, đi sát vào xe tôi, hoá ra là xe cảnh sát! Tôi buột miệng “thôi chết cha rồi, chi cũng bị phạt“, nhưng không hiểu tại sao xe ấy chạy song song với xe tôi một đoạn rồi phóng đi. Thật hú viá! Dạo đó tôi lái xe Cougar XR7, các bạn cùng sở trêu tôi bảo là xe không người lái. Có lẽ ông cảnh sát tưởng xe ma nên bỏ chạy chăng?
      Trước kia tôi thường thích lái những xe to lớn kềnh càngnhư Chevrolet Caprice Classic, Cutlas Supreme, Cougar XR7, Ford Crown Victoria.. vì nghĩ rằng sẽ an toàn hơn trên xa lộ và mình còn bắt nạt đuợc những xe nhỏ, chứ từ ngày lái xe Honda Prelude, những xe lớn chẳng nể nang gì mình, mà cả xe nhỏ cũng chẳng xem mình ra gì cả. Họ cứ việc lấn lướt được là lấn, nhiều lúc tức mà chẳng làm gì được.
      Lái xe hằng ngày mới nhận thấy một điều rất kỳ khôi, là phần đông người Mỹ mỗi lần muốn ra khỏi xa lộ, dầu ở “lane“ tay trái và chạy sau xe tôi, đằng sau xe tôi là một quảng trống, vẫn cứ nhấn “gas“ cúp ngang xe tôi để ra “exit“ chứ không chịu đạp thắng cho xe chậm lại để đổi qua “lane“ của tôi, rồi ra khỏi xa lộ sẽ an toàn hơn! Tôi đem điều này kể cho ông xã tôi, anh ấy cười và bảo rằng chỉ có một cách giải thích là khi họ học lái xe, người ta dạy rằng muốn đổi “lane“ phải nhìn thấy chiếc xe mình vừa qua mặt ở một quãng xa an toàn mới được qua?

      Tôi thường lái xe chậm hơn những dòng xe trên xa lộ, nên thường chọn “lane“ cuối cùng bên phải để chạy. Có bận chở một người quen, bà ta là người miền Bắc chẳng biết  ở miệt nào mà cứ nói ngược hai chữ ln? Khi thấy tôi lái chậm hơn những xe khác lại đi ở “lane“ tay trái của xa lộ, nên ra mặt dạy khôn dạy khéo : “lếu trên xa nộ chị chạy chậm như thế, thì chị lên nái vào nên tay phải thì hơn, khỏi phải nàm cản trở nưu thông những xe nái sau xe mình“. Trước kia khi nghe bà ta nói chuyện, tôi đâu có để ý, thế mà không hiểu tại sao lúc ấy nghe một tràng những chữ ln đổi ngược nhau, tôi suýt bật cười to, phải cố nhịn, giả vờ ho sù sụ, và suýt tí lữa thì nạng tay nái.
      Lái xe vào những ngày tháng ngày dài hơn đêm là cả một cực hình. Khi ra đi, cũng như khi về, mặt trời đều chói chang chiếu vào mặt mình, dù có bỏ chắn xuống hay đeo kính râm cũng chẳng ăn thua gì. Có vài đoạn lóa mắt, không dám nhìn thẳng, phải nhìn xuống đường cũng vô ích, ngay xe đằng trước mặt cũng chẳng thấy. Thế là phải lái chậm lại cứ như người mù. Khi ra khỏi khoảng ấy mới biết mình còn an toàn và cũng không hiểu tại sao đã không xảy ra tai nạn? Tôi tự hỏi không hiểu những người lái xe lúc ấy có bị trạng thái giống tôi không? Nếu đươc đi bên cạnh chiếc xe vận tải 18 bánh là tôi cứ núp theo nó, như núp bóng tùng quân, để nhờ nó che chở ánh sáng chóa loà chiếu vào mắt mình. Thông thường nếu thấy những loại xe ấy, tôi không bao giờ dám đi song song với chúng, phải nhấn “gas” để vượt vì nhỡ chúng lật, sẽ đè xe tôi bẹp dí. Để bù vào những phiền toái do ánh sáng mặt trời gây nên, thì hầu như ngày nào tôi cũng được ghé thăm mộ ba tôi, chứ những hôm hoàng hôn đổ xuống, nghe tiếng leng keng của phong linh hoà với tiếng qụa kêu đâu đó trong nghiã điạ trống vắng thênh thang, tôi đã rùng mình tưởng tượng những hồn ma đang phảng phất quanh đây, thế là chỉ kịp vái ba tôi và lâm râm khấn “Ba ơi, con đến thăm Ba đây“ rồi te cò chạy nhanh ra xe, lái ra khỏi nghiã trang càng lẹ càng tồt.

      Đôi lúc lái xe trên xa lộ, nghĩ cũng giật mình. Chỉ sơ ý một giây đồng hồ, tay lái, chân thắng, chân “gas “ nếu xê dịch không đúng chỗ, có thể gây ra tai nạn bất cứ lúc nào. Có bận tôi ra hiệu đổi “lane” qua tay mặt, vừa mới phóng qua, một chiếc xe “van” ở bên phải cũng đâm sầm vào “lane” ấy . Thế là hai xe lại văng vào vị trí cũ. May mắn thay những xe đi sau, có lẽ đã đoán được những chuyện gì đã xảy đến, đều thắng chậm lại, vì vậy mà xe “van” và xe tôi không bị đâm vào xe nào cả . Sau lúc ấy, trống ngực tôi đánh liên hồi như trống trận. Thế mà tôi vẫn thấy thích thú khi ngồi vào chiếc xe của mình, nên không cảm thấy lái xe trên xa lộ là một cực hình (trừ những lúc bị ánh nắng chói lòa) như mọi người thường nghĩ, nhất là biết rằng cuối con đường mình đi, sẽ có một nụ cười và đôi mắt thơ ngây đang chờ đón và tôi sẽ đưọc ôm trọn một hình hài bé bỏng thiên thần trong vòng tay.


NGÔ THỊ VÂN

Cali ngày 9 tháng 6 năm 2000





...

TuyetNgo wrote on 17. Mar 2009 , 05:02:
Câu Chuyện Về Cặp Kính Màu


- Ngô Thị Vân -


http://levanduyet.net/TrangVangCoVan/CoVan2-2.jpgt=1237301926


   
Các bạn tôi thường thắc mắc không hiểu
tại sao đêm cũng như ngày, mưa cũng như nắng, ngoài trời cũng như trong nhà, cặp kính sẫm màu cứ luôn luôn ngự trị trên sống mũi của tôi. Có bạn bảo tôi làm điệu, có kẻ còn bảo rằng tôi cắt mất để làm đẹp. Tôi nghe thấy hết, nhưng chỉ mỉm cười im lặng chẳng cải chính.
   
     Hôm nay tôi bỗng nảy ý muốn thanh minh thanh nga với các bạn tôi, nhưng đúng ra đây chỉ là một cớ để tôi có đề tài viết bài cho tập san Khải Định 48-55 quyển số 4 mà thôi.
   
      Ba năm về trước, tôi rất mê "soap opera" (làm việc cho người nhà cũng có cái lợi, nhất là khi boss của mình lại là em thì càng dễ bắt nạt), thế là mỗi ngày như mọi ngày tôi đều mở máy truyền hình từ 11:00 giờ sáng để xem "Loving": từ 11:30 đến 12:00 giờ trưa là tin tức; tiếp theo là "All My Children": soap opera mà tôi không thể thiếu được, nó kéo dài từ 12:00 trưa đến 1:00 chiếu; từ 1:00 đến 2:00: "One life to live", rồi "General hospital" tư 2:00 đến 3:00 giờ là soap opera cuối cùng và "talk show" của Oprah từ 3:00 đến 4:00 giờ chiều, tôi mới cho máy truyền hình nghỉ ngơi.  Ngày nào tôi cũng dán mắt vào màn ảnh nhỏ trong khoảng thời gian ấy. Mỗi bận đang xem đến hồi gay cấn mà phải đưa bệnh nhân vào ghế chữa răng, hoặc phải rửa phim là đau khổ vô cùng! Lòng tôi buồn rười rượi, chẳng khác gì cảnh biệt ly được tả trong sách giáo khoa thư học thời còn nhỏ: "Chân bước đi mà mặt còn ngoảnh lại... cái TV".
   
     Có thể ví xem vô tuyến truyền hình quá nhiều, nên thị lực của tôi trở nên yếu dần? Thế là đầu năm 1995 tôi quyết định bỏ tất cả, chỉ còn xem tin tức từ 11:30 đến 12:00 và từ 12:00 đến 1:00 chiều là soap opera "All My Children" mà thôi.
   
     Tôi nhớ một buổi trưa sau khi đã hâm nóng lại hai hộp cơm, tôi mở thermos rồi chia phần thức ăn đều nhau bỏ vào trong hai hộp cơm là sẵn sàng dán mắt vào màn ảnh nhỏ, theo dõi câu chuyện tiếp nối của "All My Children". Điện thoại bỗng reo vang, tôi miễn cưỡng nhấc máy, đầu dây đằng kia là giọng nói vui vẻ của Tôn Nữ Dạ Khê. Mỗi bận nói chuyện với cô nàng này là không thể nhịn được cười vì nàng có biệt tài kể chuyện đến "tếu".  Không hiểu nàng sưu tầm ở đâu ra mà lắm chuyện đến thế! Vì vậy tôi phải vận dụng tất cả các giác quan sẵn có: miệng vừa ăn vừa nói chuyện, tai mặt cố lắng nghe lời đối thoại phát ra từ máy truyền hình, tai trái đặt vào ống nghe để theo dõi cô bạn thân đang kể chuyện "hoang", mắt thì dán vào màn ảnh nhỏ, thỉnh thoảng lại liếc xuống hộp cơm để đặt thìa cho đúng chỗ. Em tôi bỗng từ phòng trong bước ra, chìa hộp  cơm trước mặt tôi và làm dấu chỉ vào thức ăn trong ấy. Tôi không đeo kính nên chẳng thấy gì và cũng chẳng hiểu cô ta muốn nói gì. Tôi nghĩ có lẽ em tôi thiếu thức ăn nên định xin thêm; tôi xúc bớt phần của tôi sắp bỏ vào hộp của cô ta, nhưng em tôi lắc đầu rồi nói to: "Con gián trong cơm". Cơm ngậm trong miệng chưa kịp nuốt, bỗng bị phản ứng bất thình lình phụt ra khỏi mồm, văng tung toé trên thảm. Hoá ra sáng nay, khi tôi lấy thức ăn bỏ trên quầy gần bồn rửa bát, mấy con gián (không hiểu ngày ấy gián ở đâu trong nhà tôi bò ra mà lắm thế!) đã bắt mùi bò vào trong thức ăn, rồi chết ngộp trong ấy? Tôi không có kính nên chẳng thấy gì, cứ vậy đem hâm, bỏ vào thermos rồi mang theo lên phòng mạch. Cũng vì cái tội thèm cơm! Qua ở tại xứ Cờ Huê này đã hơn hai chục năm trời mà vẫn chưa quen được với thức ăn của Mỹ. Ngày nào cũng phải hai bữa cơm trưa và tối. Hôm nào thiếu cơm là nhớ cơm như nhớ người tình!
   
     Một câu chuyện khác cũng vì không đeo kính mà ra nông nỗi! Đấy là ngày lễ kỷ niệm 100 năm Quốc Học tổ chức tại San Jose. Hôm ấy các bạn tôi và tôi, sau khi đã gặp nhau tại Fremont Convention Center để họp mặt khoá 48-55 Khải Định, bèn rủ nhau kéo qua hội trường Scottish Rite Temple ở San Jose. Hội trường đông nghẹt người, tìm thầy tìm bạn thật là khó! Tôi muốn gặp Thầy Hà Như Chi nên hỏi thăm Hồng Lê. Theo tay nàng chỉ, tôi thấy lố nhố đằng xa một nhóm người, có hai người cao lớn mang kính trắng. Tôi vội len lỏi đến đấy, nhóm người ấy lại di chuyển về hướng khác. Thế là tôi phải chen lấn để chạy theo cho kịp. Tôi bỗng sực nhớ mình đang mang kính nên vội gỡ ra, vì nghĩ rằng khi Thầy Hà Như Chi gặp tôi với cặp kính trên mắt, Thầy sẽ chẳng nhận ra tôi là ai. Tôi bắt kịp đám người ấy. Tôi thấy một người đàn ông cao to mang kính trắng nên len đến cạnh cung kính chào: "Thưa Thầy". Ông ta nhìn sững tôi không nói gì. Tôi vội nói tiếp: "Thưa Thầy con là Ngô Thị Vân đây, Thầy quên con rồi à?" Ông ta bỗng lên tiếng: "Chị lầm rồi, tôi không phải là Thầy". Tôi đeo vội cặp kính lên mắt, nhìn về phía trước, thấy đúng là Thầy Hà Như Chi đang tươi cười nói chuyện với một người nào đấy. Tôi thật xấu hổ, vội lẻn đi ngay không kịp xin lỗi. Thế mà người ấy còn chạy theo tôi, đến gặp Thầy Chi để "tố cáo" tôi cho bằng được: "Thưa Thầy, chị ni lầm con với Thầy". Thú thật lúc bấy giờ tôi chỉ muốn mặt đất nứt ra cho tôi chui xuống lòng đất để trốn khỏi cả Thầy Chi lẫn người ấy mà thôi! Cũng vì không mang kính mới xảy ra cớ sự.
   
     May mắn cho tôi là chưa bao giờ lâm vào cảnh lầm người khác là "ông xã", dù có hay không có cặp kính trên mắt. Hai câu chuyện kể trên là những bằng chứng bắt tôi phải tuyệt đối tuân theo lời dặn của bác sĩ, là phải để cho cặp kính ngồi chồm hổm suốt ngày trên sống mũi của tôi và đấy là cặp kính thuốc chứ không phải kính râm đâu các bạn ạ!

                               Simi Valley, Cali một ngày mưa dầm
                                         Ngày 15 tháng 1 năm 1998


...



TuyetNgo wrote on 23. Feb 2009 , 04:01:
"JOB"  MỚI

- Ngô Thị Vân -


...



  Ngày 25 tháng giêng năm 1999 là ngày đầu tiên tôi nhận công việc mới.  Nhớ lại năm tháng trước, khi bà bạn thân người Bắc là cựu đồng nghiệp tại trường Nữ Trung Học Lê Văn Duyệt gọi tôi hỏi:
       - Này Vân, mi làm ở phòng mạch của Vĩnh, mi quen ai muốn giữ trẻ con, mi hỏi cho tao.  Con gái tao hai tháng nữa là nó sanh rồi.

Tôi hứa sẽ tìm hộ, nhưng hai tuần trôi qua, tôi chẳng kiếm được ai, đành xin lỗi và hỏi đùa:
      - Mày hỏi con gái mày có thuê tao, tao làm cho.
      - Mi chỉ nói đùa, cháu mà được cô giúp cho thì quả là có phước!
Một tuần nữa trôi qua, cũng chẳng nhờ được ai. Bạn tôi lại gọi, tôi đành phải hứa:
      - Thôi thì tao sẽ giúp hộ cho đến khi nào cháu nó tìm được người.
Tôi báo cho Vĩnh biết và nhân công việc ở văn phòng cũng đang trì chậm nên em tôi cũng đồng ý để tôi đo thử. Một tháng trước khi con gái bạn tôi sinh, tôi gọi bạn tôi xem đã kiếm được ai chưa, bạn tôi cười bảo:
     -Cháu nó nhất định không kiếm ai nữa cả, cô mà giúp cháu là nhất rồi.
Tôi đặt điều kiện gì hai mẹ con cũng đều chấp nhận, tôi đâm lo.  Từ nhỏ đến lớn thỉnh thoảng có trông chừng các em, nhưng bao giờ cũng có mẹ tôi bên cạnh và người làm trông chừng; hơn nữa tôi không có con cái, nên chẳng có một kinh nghiệm gì về trẻ sơ sinh; mà đã hứa lỡ thì phải giữ lời.  Thế là phải đi tìm mua cuốn sách "Baby and Child Care" của Dr. Spock về nghiền ngẫm trước.
     Các bạn tôi người nào cũng dọa rằng giữ trẻ con là mệt nhất, suốt ngày chỉ xoay quanh với nó chẳng làm gì được khác nữa. Tôi đã bắt đầu nản chí. Trong khoảng thời gian chờ đợi cho đứa bé sinh ra, tôi đã nhận được những bức thư chí tình của Từ Thị Kim Cúc.  "Chị phải biết trẻ con hắn khun lắm, chị mà bế hắn là hắn bắt chị bồng hoài, không cách chi chị làm nổi mô. Đứa bé và cha mẹ nó thật có phước mới được chị săn sóc cho." ( Đến bây giờ tôi cũng không hiểu ai có phước hơn ai?). Chị của Kim Cúc là Từ Thị Như Mai cũng dạy khôn dạy khéo cho tôi nhiều lần. Có bận nàng dặn tôi :
     - Mi nhớ khi mi cho hắn bú xong, mi phải...
Tôi cướp lời bạn tôi :
     -Tau biết rồi, phải bồng vác lên vai và đập đập vô lưng hắn.
Như Mai hoảng hốt la bài hãi:
     - Mi đừng đập rứa mà hắn chết.
Tôi bật phì cười :
     - Tau muốn nói là vỗ vỗ nhè nhẹ sau lưng.
Mẹ tôi và nhiều bạn khác cũng cho tôi những lời khuyên quý giá để làm "hành trang" bước vào nghề mới.
    Cũng buồn cười, khi nghe tôi tuyên bố sẽ đổi nghề, có bạn đã hỏi tôi rằng:
    - Răng chị tài hoa dữ rứa mà đi làm nghề đó?
Tôi nghĩ rằng từ dạo người Việt Nam bị bắt buộc trở thành dân du mục khắp nơi trên thế giới, tôi không còn coi trọng vấn đề  giai cấp nữa.  Nghề nào tôi cũng có thể chấp nhận, miễn không phải nghề bất lương  là được.
Tôn Nừ mộng Hà đã cảm thấy chua xót cho tôi mà than rằng:
    - Con Vân thiệt là phú quý giật lùi !

(còn tiếp)

                        


...



TuyetNgo wrote on 24. Feb 2009 , 03:59:
"JOB"  MỚI

- Ngô Thị Vân -

(tiếp theo và hết)



...



Buổi tối trước ngày đi nhận việc, chị họ của tôi là Thái Thị Quỳnh đã gọi điện thoại ân cần dặn dò và chúc may mắn. Đêm hôm ấy chẳng chợp được mắt, sáng đã phải dậy sớm. Sửa soạn một lúc đã thấy mẹ tôi cũng thức dây. Tối hôm trước bà cụ đã vắt cơm sẵn để bới theo cho tôi. Khi đi ra xe, mẹ tôi còn nhìn theo, cứ như đưa con gái về nhà chồng!
     Ngày hôm ấy tôi phải nhờ ông xã tôi ở lại với tôi để "ủng hộ tinh thần". Tôi đã cảm thấy luống cuống trong nhiều việc, không biết phải làm sao cho đúng. Nhất là khi phải thay áo quần cho bé, không hiểu phải thay áo quần cho bé, không hiểu phải bỏ tay vào trước hay bỏ chân trước? Xỏ chân vào xong lại không cách nào xỏ tay được, thế là phải cởi ra và làm ngược lại, cứ thế mà loay hoay mãi rồi cũng xong. Ông xã tôi có mặt ở đấy, nhưng chỉ đứng quan sát không chịu giúp.  Nhờ công việc gì cũng từ chối, lại còn bảo:
     - Vân phải tập cho quen một mình, ngày mai không có anh ở đây thì nhờ ai?
Tôi ức muốn phát khóc, nhưng sau khi suy nghĩ lại, thấy lời của chồng mình là chí lý nên cơn giận rồi cũng tiêu tan. 
     Chiều hôm ấy khi đi làm về, mẹ tôi và em tôi đã vồn vã hỏi thăm công việc của tôi như thế nào.  Tôi đâu dám nói sự thật, chỉ bảo rằng "vui" thế thôi. Tối đến Tôn Nữ Dạ Khê và Hồng Michalske là hai người bạn đầu tiên đã gọi điện thoại "vấn an". Bắt đầu từ ngày hôm sau, các dì tôi, chị em bà con và các bạn tôi dồn dập gọi điện thoại hỏi thăm tin tức, cứ như mình là kẻ đi sứ mới về!
     Công việc rồi cũng quen đi.  Tôi không còn thấy khó khăn nữa, nhất là Ngô Kiều Điệp, em tôi, từ Houston Texas thế mà hầu như ngày nào cũng gọi điện thoại cho tôi để chỉ bảo và chia xẻ những kinh nghiệm bản thân và cũng để khuyến khích tôi trong công việc mới.  Mỗi buổi sáng khi bế bé lên tay, nó nhìn mình rồi nhoẻn miệng cười, tôi thấy không có nụ cười nào đẹp bằng. Những ngày nghỉ cuối tuần không đi làm đã thấy nhớ. 
     Hôm nay, trời bỗng mưa tầm tã, cơn bão đang từ đâu kéo đên? Chỉ có tôi và bé ở trong căn nhà trống vắng thênh thang. Những sợi  mưa từ trời thả xuống liên tiếp như đan lấy nhau thành một bức rèm bằng nước che mờ những ngôi nhà đồ sộ ở thung lũng dưới kia và những cành cây bị gió đánh ngả nghiêng tạo thành một bức tranh nhạt nhoà bí ẩn. Tiếng mưa và tiếng gió đập sàn sạt vào cành cây và mái nhà gây thành những âm thanh rùng rợn. Không hiểu sao mỗi bận trời mưa, tôi lại nhớ đến hai câu thơ:

            Vũ vô kiềm toả năng lưu khách
              Sắc bất ba đào dị nịch nhân.

và lời thơ của Nguyễn Bính mà bạn tôi đã đọc cho tôi nghe năm trườc nay lại trở về day dứt lòng tôi:

              Nắng mưa là bệnh của trời
              Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng


     Tuy nhiên tôi không cảm thấy cô đơn vì trong tay tôi đang bế một "thiên thần". Bé nằm ép vào ngực tôi, đưa mắt đăm đăm nhìn tôi, không hiểu bé đang nghĩ gì, thỉnh thoảng lại nhoẻn miệng cười. Tôi chưa bao giờ được làm mẹ, nhưng bỗng nhiên chợt nhận chân được cài tình mẫu tử quả là thiêng liêng và vô tận. Tôi cũng cảm thấy mình có phước khi được bà con bạn bè yêu thương và đã may mắn khi bằng lòng nhận "job" mới này.


- Ngô T. Vân -
Cali ngày 9 tháng 2 năm 1999
Một ngày giông bão







TuyetNgo wrote on 14. Feb 2009 , 11:47:
...



Cuộc Hội Ngộ Với Thầy Lê Hữu Mục


"Thương tặng các em nữ sinh Lê văn Duyệt của Mạ Vân"



"Thầy Mục sẽ từ Canada qua thuyết trình lúc 3:giờ chiều Chủ Nhật ngày 14 tháng giêng tại tòa báo Người Việt. Chị gắng đi" Nguyễn ngọc Thanh gọi báo tin.

Thoạt đầu tôi còn phân vân, không hiểu có nên đến gặp lại thầy giáo cũ của mình không, cũng chỉ vì bài viết "Những Mẫu Kỷ Niệm Tại Trường Khải Định" mà tôi đã gởi đăng vào tập san "100 Năm Khải Định" tại San Jose. Nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, tôi biết rằng thầy Mục tuổi cũng khá cao. Còn tôi đã hai thứ tóc trên đầu, nếu không đến gặp Thầy hôm đó biết đâu sau này chẳng còn cơ hội nào nữa, khi ấy có hối cũng muộn rồi. Thế là tôi quyết định đi dự buổi thuyết trình của thầy Lê Hữu Mục.

Gặp lại thầy Mục, tôi nhận thấy Thầy chẳng khác xưa là mấy, chỉ có mái tóc đã điểm màu sương tuyết. Khi tôi đến chào Thầy, Thầy đã vui vẻ chỉ vào tôi: "À, chị..."
Tôi đỡ lời Thầy: "Dạ, Ngô thị Vân" thế là thầy trò ôm chầm lấy nhau mừng rỡ. Thầy nói tiếp: "Chị Vân khi còn đi học giỏi Việt văn lắm mà!"
Tôi bỗng cảm thấy chua xót khi sực nhớ đến bài mình đã gửi đăng ở SAn Jose. Tôi không hiểu Thầy có thật sự nhớ tôi không? Riêng tôi đã có với Thầy một kỷ niệm khó quên. Lúc bấy giờ Lệ Thủy cũng đến chào Thầy "Thưa Thầy, Thầy nhớ ai đây không?"
Thầy trả lời ngay không suy nghĩ : "Chị Trương Thị Lệ Thủy chứ ai! "
Tôi thật phục Thầy đã có trí nhớ quá siêu việt !

Khi ngồi nghe Thầy thuyết trình về vấn đề chữ Nôm, tôi bỗng có cảm tưởng như đang sống lại mấy chục năm về trước, cũng ngồi im lặng khoanh tay nghe Thầy giảng bài. Tôi còn nhớ rõ một hôm Thầy gọi chị bạn tôi (xin được dấu tên) lên đọc bài đã soạn. Có lẽ đêm trước chị ấy đã mắc bận chuyện gì không làm bài được, chị ấy vội chụp cuốn vở của tôi, tôi đã xanh mặt, vì nếu Thầy gọi đến tên tôi, tôi lấy bài đâu mà đọc? Có lẽ sẽ dở trò chụp vở người khác vậy ! May thay, chúng tôi đều "tai qua nạn khỏi" Chị ấy được điểm cao, còn tôi không bị dính vào "sổ đoạn trường". Thật là hú vía !Không hiểu Thầy có biết chuyện đã xảy ra không?

Những chuỗi ngày cắp sách đến trường đang lần lượt diễn ra trong trí óc tôi, những khuôn mặt của các giáo sư, những khuôn mặt của cac bạn, thân có, sơ có; có người chỉ hiện ra mờ mờ, nhưng cũng có người hiện ra rất rõ nét; rồi những người bạn đã vĩnh viễn ra đi không bao giờ còn gặp lại nữa ! Đang miên man sống lại với quá khứ, thì tiếng hát của Vũ An đã cất lên cao vút trong bản nhạc "Hẹn Một Ngày Về"của Thầy Lê Hữu Mục. Mắt tôi bỗng nhòa lệ. Tôi chợt nhớ thương xứ Huế thâm trầm quay quắt : nhớ xứ Huế mình với những ngày mưa thúi trời, thúi đất, nhớ những lần xắn quần lội nước lụt, nhớ những ngày nắng chói chang oi bức với những trận gió nồm như muốn thiêu đốt da thịt, nhớ cầu Tràng Tiền với những khúc eo mà đã có người ví như eo của các nữ sinh Đồng Khánh, nhớ bến đò Thừa Phủ, nhớ cửa Đông Ba, Thượng Tứ, chùa Thiên Mụ, Bến Ngự, Từ Đàm...ôi! làm sao mà nhớ thế! Ai đã từng ở Huế thì khó quên đất Huế, người Huế. Huế có một sức quyến rũ dịu dàng nhưng rất mãnh liệt. Thầy Lê Hữu Mục tuy là người Bắc cũng không thoát được thông lệ ấy. Thầy đã thương xứ Huế vô cùng nên đã gởi gấm niềm tâm sự vào trong nhạc phẩm bất hủ "Hẹn Một Ngày Về".

Tôi rất tiếc đã không thể ở lại với Thầy cho đến hồi kết thúc, vì còn phải đi dự buổi họp của hội Ái Hữu Lê Văn Duyệt. Tuy là một hội nhỏ bé nhưng rất thân tình như trong một đại gia đình của tôi mà tôi không thể thiếu mặt. Trước khi giã từ, tôi được hân hạnh chụp chung với Thầy một tấm ảnh để kỷ niệm ngày thầy trò đoàn tụ.

Hơn ai hết, tôi hiểu rõ hôm ấy Thầy đã cảm động biết bao khi thấy rằng học sinh của Thầy mấy chục năm trời xa cách, khi có dịp, vẫn tìm đến với Thầy. Cũng như tôi, mỗi bận có dịp lên miền Bắc Cali, các em nữ sinh Lê Văn Duyệt đã họp nhau lại để đón tiếp tôi. Các nữ sinh Lê Văn Duyệt của tôi cũng như các cựu học sinh của Thầy tề tựu hôm ấy tại tòa báo Người Việt để nghe Thầy thuyết trình, mua sách của Thầy để được ký  tặng, là những bằng chứng hùng hồn đã thật sự đánh tan  thành kiến hẹp hòi "nghề giáo sư là một nghề bạc bẽo!"


Cali ngày 24 tháng 01 năm 1996
- Ngô Thị Vân
-



...


Back to top
« Last Edit: 23. Mar 2022 , 04:38 by admin »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #3 - 12. Dec 2011 , 02:01
 
HÌNH ẢNH CÔ VÂN VÀ LÊ VĂN DUYỆT


pansytim pansyvang pansytim pansyvang pansytim pansyvang


...

...

Dau Do wrote on 19. May 2009 , 03:53:

Thưa cô Vân,
Sáng nay Mr. Yahoo đã chuyển giao cho em hình do cô gởi ạ .
Em xin đưa đi đóng khung và treo lên tường nhà , cô nhé !  whistling  tulipvang  tulipdo

...

Hình chụp với các nữ sinh LVD niên khóa 1970-71



...

Chụp chung với cô Hòang Mai và bác sĩ  Trưởng Khu Trung Tâm Tiếp Huyết 1973



...

Hình chụp với cácTrưởng khối 1973



...

Chụp chung với cô Hòang Mai, Nhiệm và Phượng Oanh, tết  1973



...



Phuong_Tran wrote on 16. Jun 2011 , 16:37:
Thưa cả nhà ,

Đây là  những tấm hình quí giá mà Cô Vân còn giữ được và muốn đem lên D Đ LVD cho cả nhà xem , hình phải đi một vòng vòng quanh thế giới : Cô đưa hình cho chị Hoa Hạ , chị Hoa Hạ chụp hình lại rồi gửi email sang cho PTr rồi PTr đưa lên D Đ  Cheesy Grin Grin

Mời cả nhà xem hình , phần chú thích tên phải nhờ Cô Vân thôi

Thư ký không lương của Cô





...


...

...

...

...

...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...



...


...


...


...



...

...
...

...

...

...

...


...

...



[quote author=474E46765D4140765F4847290 link=1281166011/3749#3749 date=1308275514]
Trươc het la Co cam on Hoa Ha va Phương Tran da cho cac em nhin thay nhung tam hinh quy gia nay.
So di Co co dươc nhung tam hinh nay la nho cac em da goi tang Co.
Nhung tam hinh mau thi hoa may Co con nho ten cac em , con nhung tam hinh den trang , Co quen mặt mà quên tên [ Co xin loi ] nhờ cac em nao nhớ ten cac em trong hinh thi chu thich ho Co.
Trong nhung tam hinh mau , cac em co thay Thầy Hài , vo chong Co Thu Trang , Cương , Co Ta Thi Son va dac biet co em Khánh Linh khong? Co tam hinh em Thanh Tam rat dep. Nhieu hinh co em THanh tam o trong do
Tam hinh cuoi cung nhac lai ky niem quy bau cua thoi qua khu , nho oi la nho ! Cac em con nho banh khoai khong ?
Co Van      


BichDinh wrote on 03. Oct 2010 , 00:00:
Thưa Cô ạ,pansyvang

Em đã mang hình vào Cung Hoa Gấm, xin mời Cô xem ạ.
Thương kính,
Bích Định

...


http://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1265139706/1515#1515




...


...


...


...

...



Phương Tần wrote on 16. Nov 2010 , 18:05:
Thưa Cô!
Anh Bụt đã gởi lại cái link trong LVD email, cô có thể xem được rồi

Em chấm 2 tấm hình này : Hoa Hậu Cô và Hoa Hậu Trò

...

...


Ai mà nghĩ Mỹ 18 X 3 chứ


...


...


...


...


...


...



...


...


...


...


...


...


...


...



...



...


...


...


...


...


...

...


...


...

...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...




...


...


...


...


...



anh_thu_Tran wrote on 12. Jan 2012 , 20:35:
   Em xin chuc mung Cô đã bớt bịnh nhiều và đã có thể lang thang về nhà rồi.
  Em xin gửi 3 Cô giáo dễ thương của em và cả nhà xem mấy tấm ảnh em và chị Lan em chụp hôm đi thăm cô Phượng Oanh và Thày Cô Nha Châm để các Cô biết tình hình hai cô P Oanh và  Châm lúc gần đây nha


...



...


...


...


...






...


...


...

Back to top
« Last Edit: 24. Mar 2022 , 22:52 by admin »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #4 - 12. Dec 2011 , 02:32
 
CÔ VÂN VÀ GIA ĐÌNH

pansytim pansytim pansytim




...


...


...


...


...

...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...


...

...


...


...


CÔ VÂN VÀ THẦY CÔ & BẠN BÈ NGOÀI LÊ VĂN DUYỆT
pansyvang pansyvang pansyvang



...



kieunguyen wrote on 02. Apr 2011 , 05:17:
...

...





Mạ kính yêu.

Em sẽ post từ từ những hình Mạ đưa , xin Mạ chú thích dùm em ạ . Kính Mạ (kn)



...


ngo_thi_van wrote on 02. Apr 2011 , 07:56:
Kieu oi la Kieu oi !
Co chi nho em post hinh 4 ngươi hinh den trang , vi Co muon hoi Nguyen Toan co còn nhớ cô chit tóc bím dang sau dau [ khong phai hai toc bim hai ben dau ] o tren cung tay mat la ai khong ?
va tam hinh co may em trương khoi chup voi Co , con nhung tam kia thi khong can , vi Co chi can em goi qua email cho Co de cho Co chuyen cho ban cua Co ma thoi , nhung ma Co cung cam on em rat nhieu la da scan ho Co de cho ca nha thay mắt Co thuo chua phai mang kinh mau . Grin { Co co viet mot bai ve cap kinh mau nay , chac em da doc ? }
Co thay mat Co Vinh cam on em da goi hinh nay len cho Co Vinh. Co dang ganh voi Co Vinh vi neu theo chương trinh thi gio nay Co da dươc gap ban be [ co ngươi den may chuc nam troi chua nhin thay nhau lai ] , ba con va may em LVD cua Co ! Cry
Tam hinh chup may ngươi mac ao mau , Co mac ao tim ma post len day no thanh mau xanh , vui qua nhi ! Ngươi dung ben canh Co la Co Giao cua Co vua moi mat day. Co Giao nay la Co rat kinh men.
Co Van
 


...

Phuong_Tran wrote on 16. Jan 2011 , 21:13:
...


Đây là hình Cô Vân nhờ PTr post dùm ,hình rất đẹp ,  thấy  Cô Vân của mình thật đẹp , thật dễ thương và thấy cảm động làm sao...

Em xin mời Cô chú thích dùm ạ  Cheesy Grin

PTr





...



ngo_thi_van wrote on 16. Jan 2011 , 22:10:
Em Phương Tran oi ,
Co cam on em da mau man dua hinh nay vao day cho Co vi Co biet co nhieu ngươi ban cua nhom nay o xa muon dươc nhin thay hinh anh cua ban minh khi vao tham MVGT.
Trong hinh nay em se thay co nhung van si nhu :
Mai Kim Ngọc
Ngự Thuyết
Trần Sĩ Lâm [ ong nay lam collection nhieu chu lam day , vi ong ta chinh goc la nha si nhung lai kiem van si , thi si , nhac si va ca si nua ]
Binh luan gia : Trần Bình Nam
Thi Sĩ :
Nữ sí Hòang Mai
Lê Trong Ngưng
Ngoai ra co Ong Nguyễn Ngọc Nhâm la than phu cua dieu khac gia noi tieng da tac tương ngươi linh Viet Nam Cong Hoa dung canh ngươi linh Hue Ky o Tương Đài cua mien Nam CA va cung la anh ruot cua nữ Hoa Si Thanh Trí . Ong nay cung co nhieu tai ve nghe thuat lam !
Noi dung ra thi khoa nay phan nhieu ai cung co the viet van , lam tho...[ chi tru Co  Grin ]
Co nghe em ke chuyen tam hinh cua Kieu ma mung cho Kieu. Kieu chac chan la cam on em rat nhieu.
thanks.gif thanks.gif em mot lan nua !
Co Van



...



......





...

Họp mặt Đại Học Sư Phạm khoá Anh Văn tại San Jose ngày 30/06/2012

...

...

...

...

...

Cô Ngô Vân và Cô Quỳnh Hoa

...

...

...

...

Nhạc sĩ Minh Duy đàn cho Cô Vân hát bài Trăng Mờ Bên Suối











Back to top
« Last Edit: 24. Mar 2022 , 23:29 by admin »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12942
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #5 - 12. Dec 2011 , 08:24
 
Em Phương Tran oi ,
Co chang biet noi gi de cam on em !
Co dang o ben Trang " Chuc Mung Sinh NHat Co NGo Van " Co mo cai link cua em ra bi truc trac nen Co lai chay qua day thi thay mon qua bat ngo cua em.
TUan trươc Co n han dươc Tap sach " Duy Trác Những Nụ Hồng Để Lại " do Hai vo chong Duy Trac goi tang. Day la mot tap lưu niem quy bau do cac con cua ca si Duy Trac lam tang Bố nhan ngay sinh nhat cua bố.
O trong do cac con da ghi lai tat ca nhung sinh hoat van hoc nghe thuat va nhung cuoc song thang tram cua ngươi ca si co giong hat rat quy phai nay.
Khi cam tap sach tren tay Co bong thay tui than vi biet la minh chang bao gio dươc nhu vay , vi minh
" mồ côi con " ! Nhung sang hom nay Co cam thay that la co diem phuc da co nhung con gai nhu em va nhu cac em da thương men Co that long , chua chac con that da lam dươc nhu vay ! Co da doc lai nhung loi noi va thương thuc lai nhung giong hat cua cac em ma cam dong boi hoi.
Co biet em da mat cong rat nhieu trong viec sưu tam lai nhung gi co dinh dang den Co de gom lai tang Co thanh mot mon qua vo gia. Cong trinh cua em , trang hoang bang nhung doa hoa " hoc tro " ma Co hang yeu thich va con nhieu nhieu nua , Co lam sao cam on em chom het dươc.
Co vua doc vua " mit ươt " day em.
De Co phai chay qua lai ben trang Chuc Mung da nhe .
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #6 - 12. Dec 2011 , 08:37
 
ngo_thi_van wrote on 12. Dec 2011 , 08:24:
Em Phương Tran oi ,
Co chang biet noi gi de cam on em !
Co dang o ben Trang " Chuc Mung Sinh NHat Co NGo Van " Co mo cai link cua em ra bi truc trac nen Co lai chay qua day thi thay mon qua bat ngo cua em.
TUan trươc Co n han dươc Tap sach " Duy Trác Những Nụ Hồng Để Lại " do Hai vo chong Duy Trac goi tang. Day la mot tap lưu niem quy bau do cac con cua ca si Duy Trac lam tang Bố nhan ngay sinh nhat cua bố.
O trong do cac con da ghi lai tat ca nhung sinh hoat van hoc nghe thuat va nhung cuoc song thang tram cua ngươi ca si co giong hat rat quy phai nay.
Khi cam tap sach tren tay Co bong thay tui than vi biet la minh chang bao gio dươc nhu vay , vi minh
" mồ côi con " ! Nhung sang hom nay Co cam thay that la co diem phuc da co nhung con gai nhu em va nhu cac em da thương men Co that long , chua chac con that da lam dươc nhu vay ! Co da doc lai nhung loi noi va thương thuc lai nhung giong hat cua cac em ma cam dong boi hoi.
Co biet em da mat cong rat nhieu trong viec sưu tam lai nhung gi co dinh dang den Co de gom lai tang Co thanh mot mon qua vo gia. Cong trinh cua em , trang hoang bang nhung doa hoa " hoc tro " ma Co hang yeu thich va con nhieu nhieu nua , Co lam sao cam on em chom het dươc.
Co vua doc vua " mit ươt " day em.
De Co phai chay qua lai ben trang Chuc Mung da nhe .
Co Van 


Chuc" mừng Sinh Nhật Mạ Vân luôn hạnh phúc bên các con , dâu rể , và các cháu LVD.
Cám ơn Tí Cưng, Mrs + Mr Yahoo , đã mang vào đây những hình ảnh và bài viết trân quý nầy.
Chia vui với Mạ , và mãi mãi là cô giáo Búp Bê thân thương của đại gd LVD.
Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12942
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #7 - 12. Dec 2011 , 13:05
 
tuy-van wrote on 12. Dec 2011 , 08:37:
Chuc" mừng Sinh Nhật Mạ Vân luôn hạnh phúc bên các con , dâu rể , và các cháu LVD.
Cám ơn Tí Cưng, Mrs + Mr Yahoo , đã mang vào đây những hình ảnh và bài viết trân quý nầy.
Chia vui với Mạ , và mãi mãi là cô giáo Búp Bê thân thương của đại gd LVD.
Em Tv

Em Tuy Van oi ,
Cam on em da chuc Co nhu vay.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
thule
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Xuất Sắc
*Năm 2010*

Posts: 3836
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #8 - 12. Dec 2011 , 19:59
 
Thương quá là thương! Đẹp quá là đẹp ! Từ xưa tới giờ đều thấy mùa xuân dừng lại ở cô Vân. Thật là một tặng phẩm tuyệt hảo, ghi lại tất cả những hình ảnh thân thương một đời của mạ.  Tôi xem một cách say sưa và thích thú.  Cảm ơn các em, nhất là Tý đã bỏ bao nhiêu công sức làm được một TRANG kỷ niệm Vàng này.  Mọi người đều được xem cả.  Nhưng không biết các em có cách nào gom tất cả những hình ảnh này (chắc các bài viết thì không được rồi) vào 1 DVD để cô Vân có thể xem ở TV nhà không?

Đã chú rồi ở trang SN,  lại chúc nữa ở đây:
HAPPY B-Day cô bạn Vàng nho nhỏ, trẻ mãi không già của tôi nhé.!!
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #9 - 12. Dec 2011 , 21:36
 
ngo_thi_van wrote on 12. Dec 2011 , 08:24:
Em Phương Tran oi ,
Co chang biet noi gi de cam on em !
Co dang o ben Trang " Chuc Mung Sinh NHat Co NGo Van " Co mo cai link cua em ra bi truc trac nen Co lai chay qua day thi thay mon qua bat ngo cua em.
TUan trươc Co n han dươc Tap sach " Duy Trác Những Nụ Hồng Để Lại " do Hai vo chong Duy Trac goi tang. Day la mot tap lưu niem quy bau do cac con cua ca si Duy Trac lam tang Bố nhan ngay sinh nhat cua bố.
O trong do cac con da ghi lai tat ca nhung sinh hoat van hoc nghe thuat va nhung cuoc song thang tram cua ngươi ca si co giong hat rat quy phai nay.
Khi cam tap sach tren tay Co bong thay tui than vi biet la minh chang bao gio dươc nhu vay , vi minh
" mồ côi con " ! Nhung sang hom nay Co cam thay that la co diem phuc da co nhung con gai nhu em va nhu cac em da thương men Co that long , chua chac con that da lam dươc nhu vay ! Co da doc lai nhung loi noi va thương thuc lai nhung giong hat cua cac em ma cam dong boi hoi.
Co biet em da mat cong rat nhieu trong viec sưu tam lai nhung gi co dinh dang den Co de gom lai tang Co thanh mot mon qua vo gia. Cong trinh cua em , trang hoang bang nhung doa hoa " hoc tro " ma Co hang yeu thich va con nhieu nhieu nua , Co lam sao cam on em chom het dươc.
Co vua doc vua " mit ươt " day em.
De Co phai chay qua lai ben trang Chuc Mung da nhe .
Co Van 


Thưa Cô Vân ,

Em rất vui khi Cô thích món quà sinh nhật này  pinkrose pinkrose pinkrose  Cheesy Grin dance3 cheer cheer cheer

Để em kể Cô nghe , khi em gom góp bài vở cho trang Kỷ Niệm Vàng của Cô Thu em đã nảy ra ý là sẽ làm trang Kỷ Niệm vàng cho Cô luôn vì em biết tính Cô thích lưu giữ lại những hình ảnh và kỷ niệm , em biết tính này của Cô từ khi Cô nhờ em kiếm dùm Cô hình ảnh của các Cô , bài thơ Chim Hải Âu và Biển của Cô và các Cô cùng làm đem về MVGT 2 để Cô lúc nào cũng cảm thấy như có các Cô bên cạnh , ( em nhớ khi ấy em tìm bài này chưa gặp mà lại gặp bài Huế ơi Xin Hãy Đợi của Cô nên rinh về luôn cho Cô có Huế lúc nào cũng ở bên cạnh Cô , em không biết lúc ấy Cô có hiểu ý của em không...  ), thế là em âm thầm đi gom tài liệu , em đã phải đọc hết 550 trang của MVGT 1 và 2 để lưu lại những bài vở và hình ảnh nào em cần. Cô có nhớ là đầu mỗi  tháng em hay đưa lên trang MVGT danh sách sinh nhật của những người trong tháng ấy thì em mới nghĩ ra sao không làm để tặng Cô nhân dịp sinh nhật của Cô luôn  Cheesy Grin Grin Grin

Em bắt đầu làm từ tháng 10 / 2011 nhưng cứ tà tà... mãi đến giữa tháng 11 em mới làm nhiều và từ đầu tháng 12 thì em chạy nước rút  Cheesy Grin yahooooo

Em rất cám ơn chị Đóa , ngày hôm qua em muốn bài thơ Cô làm tặng nhân ngày sinh nhật của Cung Hoa Gấm được trình bày cho đẹp , em không có thời gian dù rằng trình bày theo kiểu của em cũng đơn giản thôi , thế là em nhớ ra chị Đóa nên đã gửi email nhờ chị ấy làm gấp dùm mà không nói lý do  , tí xíu sau là chị ấy gửi sang em ngay , em mừng gì đâu và cám ơn chị ấy vô cùng  flower40 , Co có ngạc nhiên khi thấy bài thơ ấy được trình bày rất dễ thương không ???

Cô thương ,

Mặc dù em gọi Cô là Cô nhưng em thực sự xem Cô như Mẹ của em vậy đó vì Mẹ ruột của em đã mất rồi , em nói vậy chắc Cô đã hiểu tấm lòng của em đối với Cô như đối với một người Mẹ và tình Mẹ con thì nó bao la lắm , không thể cân đong đo đếm được

Em chúc Cô ngày sinh nhật vui vẻ  nong_hoi cake_UR1 pinkrose pinkrose pinkrose party4 band4


Phượng Trần
Back to top
« Last Edit: 12. Dec 2011 , 21:37 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
Hoang Nga
Senior Member
****
Offline


Penguin

Posts: 493
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #10 - 12. Dec 2011 , 21:58
 
thule wrote on 12. Dec 2011 , 19:59:
Thương quá là thương! Đẹp quá là đẹp ! Từ xưa tới giờ đều thấy mùa xuân dừng lại ở cô Vân. Thật là một tặng phẩm tuyệt hảo, ghi lại tất cả những hình ảnh thân thương một đời của mạ.  Tôi xem một cách say sưa và thích thú.  Cảm ơn các em, nhất là Tý đã bỏ bao nhiêu công sức làm được một TRANG kỷ niệm Vàng này.  Mọi người đều được xem cả.  Nhưng không biết các em có cách nào gom tất cả những hình ảnh này (chắc các bài viết thì không được rồi) vào 1 DVD để cô Vân có thể xem ở TV nhà không?

Đã chú rồi ở trang SN,  lại chúc nữa ở đây:
HAPPY B-Day cô bạn Vàng nho nhỏ, trẻ mãi không già của tôi nhé.!!



Kính chúc Cô Ngô Vân giữ mãi vẻ trẻ trung

Mạnh khoẻ, Yêu đời

Và một Tâm Từ Bi

Luôn Yêu Thương và Tha Thứ cho mọi người



Back to top
« Last Edit: 12. Dec 2011 , 22:00 by Hoang Nga »  

...
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #11 - 12. Dec 2011 , 22:02
 

TRANG VĂN CỦA CÔ VÂN


( Tiếp theo )



...



NgocDoa wrote on 13. Dec 2011 , 17:17:
Buổi ra mắt Tập Thơ
Kỉnh Chỉ

Bài của Ngô Thị Vân


     
Chúng tôi: con, cháu, chắt, chiu của Cụ cố bác sĩ Phan Văn Hy, tức Kỉnh Chỉ tiên sinh, một thành viên của Hương Bình Thi Xã và Tao Đàn Diêu Trì, đã từ khắp nơi (Gia Nã Đại, Pháp, Maryland, Michigan, Oklahoma, Texas, Utah, Virginia, và càc tỉnh miền Bắc Cali cũng như Nam Cali) đều đổ về thành phố Garden Grove của Nam Cali, tụ tập tại chùa Việt Nam, tọa lạc trên đường Magnolia vào ngày 25 tháng 7 năm 1998 để tham dự buổi ra mắt  tập Thơ Kỉnh Chỉ.
     Trước ngày hôm ấy, chúng tôi đã phải đến chùa để kê dọn bàn ghế, sẵn sàng cho ngày hôm sau.  Thượng tọa Pháp Châu đã xác nhận một tin mừng là chùa có hệ thống máy lạnh, vì ngày hôm sau trời sẽ rất nóng.
     Ngày thứ bảy 25 tháng 7 chúng tôi đã có mặt tại địa điểm từ sáng sớm lo chăng băng đón mừng quan khách, sắp đặt hệ thống âm thanh, phân công người chụp hình, kẻ quay phim, đón tiếp và trao tặng sách cùng bày bánh trái sẵn sàng trên các đĩa giấy.
     Trên chiếc bàn trước mặt quan khách là bức di ảnh của Cụ Phan với hai câu thơ nổi tiếng của Người:
           Thử lấy dây tình giăng mặt nước
           Tình dài dằng dặc, nước vơi vơi.

...
Di ảnh Cụ Kỉnh Chỉ

Bên cạnh là khung hình lồng bút tích của Cụ.  Chiếc bàn được tô điểm bằng một chậu trúc và các bình hoa, lẵng hoa rất mỹ thuật do cháu rể và các bạn thân của các cháu Cụ mang đến.  Trên chiếc giá là tấm hình các Cụ chụp chung, mà chúng tôi hy vọng hậu duệ của các Ngài sẽ giúp chúng tôi trong việc nhận diện, nhưng cho đến giờ này, chúng tôi cũng chỉ biết thêm được bốn Cụ ngoài ông ngoại chúng tôi, trong số 15 người có mặt trong bức ảnh.
...
Di ảnh của 15 Cụ
Hàng đầu: 6. Cụ Nguyễn Khánh Trường, 7. Cụ Kỉnh Chỉ Phan Văn Hy, 8. Cụ Đỗ Phong Thuần, 9. Cụ Phan Ngọc Hoàn
Hàng sau: 2. Cụ Nguyễn Huy Tiển, 5. Cụ Tạ Thúc Khai

     Buổi lễ bắt đầu vào lúc 2:30 như mong muốn với sự điều khiển chương trình rất dí dõm của nhà văn kiêm thi sĩ Trúc Chi Tôn Thất Kỳ dưới sức nóng nung người, mà hệ thống máy lạnh thình lình bị hỏng khiến chúng tôi không thể chuẩn bị quạt máy kịp, đấy là một điều đáng tiếc.

...
Quý thân hữu, quan khách và đại gia đình của Cụ Kỉnh chỉ

...
Lực lượng hùng hậu các cháu, chắt, chiu từ Michigan về dự lễ

        Tuy nhiên, số khán thính giả với tinh thần thưởng thức văn thơ rất cao đã chịu khó ngồi theo dõi chương trình được lần lượt giới thiệu: đặc biệt là Lyn, vợ của Công Thành, anh họ của tôi, Vic, em rể tôi và nhất là Leo, em rể, họ là ba người ngoại quốc đã tỏ ra say sưa, chăm chú theo dõi từng diễn tiến của buổi lễ.  Tôi tự hỏi không biết ba người này có hiểu gì không?

...
Khán giả tham dự

     Trước  tiên MC Trúc Chi lên giới thiệu sơ lược chương trình.  Thứ nam của ông tôi là ông Phan Văn Thính thay mặt cho trưởng nam là ông Phan Văn Nghị vì lý do sức khỏe đã không thể tham dự, ngỏ lời cảm tạ Thượng Tọa Trụ Trì, các vị đã viết tựa cho tập Thơ Kỉnh Chỉ, các văn nghệ sĩ sẽ lên phát biểu cảm tưởng về tác phẩm và tác gia và ngâm vịnh các bài thơ chọn lọc cùng tất cả quan khách tham dự.  Ông Thính cũng nêu ra một vấn đề là vì chúng tôi chỉ căn cứ trên di bút của Cụ chúng tôi, nên sợ rằng có thể có bài là trước tác của các thi nhân khác mà Cụ chúng tôi đã ghi chép lại trong những buổi cùng nhau xướng họa: vì vậy chúng tôi ước mong nếu quý vị nào tìm thấy có sự nhầm lẫn xin phủ chính và chỉ giáo cho.

...
Ông Phan Văn Thính

     Vì Cụ Hoàng Trọng Thược bị bệnh thình lình, đã không thể đến được như dự tính nên nhà văn Võ Phiến được mời lên đầu tiên để phát biểu ý kiến. Ông Võ Phiến đã nhấn mạnh về sự khác biệt giữa hai danh từ “văn nhân” và “văn sĩ”.  Văn nhân là cốt cách của con người, văn sĩ là cái nghiệp văn chương của họ.  Có người là văn nhân nhưng có thể không phải là văn sĩ, có kẻ là văn sĩ nhưng chưa chắc đã có cốt cách của một văn nhân.  Cụ Phan Kỉnh Chỉ xứng đáng vừa là văn sĩ vừa là một văn nhân.

...
Nhà văn Võ Phiến


     Nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh lên máy vi âm tiếp nối chương trình.  Bà ca tụng con cháu của Cụ Kỉnh Chỉ đã góp sức, góp trí nhớ để tạo thành tập thơ.  Buổi lễ không chỉ có tình mà còn có hiếu nữa.  Bà lại nêu ra một điều đáng tiếc về tập thơ là chỉ thấy phần thơ họa mà không có những bài thơ xướng.  Bà bảo rằng nếu có những bài ấy chắc cuốn sách sẽ hay hơn nhiều.

...
Nữ sĩ Minh Đức Hoài Trinh

      Chúng tôi xin thưa cùng quý vị, sự thiếu sót nêu trên là do sự cố ý của chúng tôi, vì trong tờ giấy có hình các Cụ đính kèm thơ mời họp, chúng tôi đã nhắc đến phần này.  Trong tương lai, chúng tôi dự định sẽ in tiếp tập Thơ Kỉnh Chỉ thứ hai với những bài thơ xướng và họa giữa các Cụ trong Hương Bình Thi Xã, cũng như Tao Đàn Diêu Trì hoặc các nhóm thân hữu mà thôi.  Trước khi thực hiện dự định này, chúng tôi cầu mong sự trợ giúp nhiệt tình của hậu duệ các Cụ cũng như bất cứ ai có biết những bài thơ xướng và họa giữa các Cụ và Cụ chúng tôi, chúng tôi sẽ vô cùng cảm tạ.
     Chương trình buổi lễ được tiếp nối với nhà văn Đỗ Quý Toàn.  Ông đã nhắc đến bài thơ “An nhiên” mà tác giả đã sáng tác trong những ngày cuối cuộc đời tại chùa Già Lam, chứng tỏ tác giả đã thấm nhuần tư tuởng đạo pháp rất hợp với khung cảnh buổi lễ được tổ chức tại ngôi chùa hôm nay.
...
Nhà văn Đỗ Quý Toàn

       Chúng tôi cũng xin thưa với quý vị rằng những tháng trước buổi ra mắt tập thơ, chúng tôi phải chạy đôn chạy đáo đi tìm địa điểm: có nơi rất vừa ý lại không đủ sức chứa đựng số người chúng tôi muốn mời, có chỗ rộng rãi khang trang thì ngày giờ lại không được chấp thuận.  Chúng tôi nghĩ  rằng duyên may run rũi đã khiến chúng tôi tìm được chùa Việt Nam và được Thượng Tọa Trụ Trì chấp nhận ngay, có lẽ đấy là ý muốn của ông chúng tôi đã đưa đẩy chúng tôi đến ngôi chùa này.
     Nữ sĩ Thiên Thanh Như Lý được giới thiệu lên máy vi âm, bà nói về sự tương quan liên hệ tình cảm giữa hai gia đình họ Phan và họ Thái.  Bà cũng nhắc đến bài thơ “Giọt sương trên lá” mà tác giả đã sáng tác vào năm 1956 và bà sẽ ngâm tặng trong phần hai của chương trình.
...
Nữ sĩ Thiên Thanh Như Lý

     Giáo sư Nguyễn Khắc Hoạch tức thi sĩ Trần Hồng Châu bảo rằng ông rất cảm động được dự một buổi họp văn chương rất là Huế rất là Thần kinh, ông lại càng cảm động hơn nữa vì đây không phải là một cuộc hội họp văn nghệ đơn thuần mà là một buổi họp có tình nghĩa, đạo lý.
...
Thi sĩ Trần Hồng Châu

     Tiếp theo giáo sư Hoạch là thi sĩ Huy Trâm.  Ông bảo rằng cố thi sĩ Kỉnh Chỉ là một nhà nho, một tao nhân mặc khách và nổi bật hơn hết là tấm lòng nhân hậu, thương yêu gia đình, thương yêu xã hội, thương yêu những người nghèo khổ, những bệnh nhân người Mọi, những người lính ngoài trận mạc…
...
Thi sĩ Huy Trâm

     Trước khi giới thiệu thi sĩ Cao Tiêu, nhà văn Trúc Chi đã nhắc đến một câu chuyện xảy ra giữa Cụ Kỉnh Chỉ và Trúc Chi để thấy rõ tài xuất khẩu thành thơ của Cụ, khi Trúc Chi được sai vào nhà lấy dùi ba toong ra cho Cụ:
           Đọc sách đeo gương thành bốn mắt
           Ra đường chống gậy hóa ba chân
     Nhà thơ Cao Tiêu khi nhìn vào hai câu thơ treo cạnh bức di ảnh, ông đã đọc rồi thốt ra như sau: “Ôi chao ôi! nước sông và nước biển như thế mà không đo được cái tình của Cụ, chứng tỏ rằng khi còn trẻ Cụ là người đa tình số một!”  Ông lại bàn về bút hiệu “Kỉnh Chỉ”, ông bảo đã tra cứu nhiều bộ tự điển, nhưng ở đâu cũng chỉ thấy chữ “Chỉ” chứ chữ “Kỉnh” thì không có.  Ông đưa ra một giả thuyết có lẽ Cụ Kỉnh Chỉ đã nói lái Kỉnh Chỉ thành “chỉnh kỹ” chăng, vì người quân tử xưa thường hay tự chỉnh mình.
...
Thi sĩ Cao Tiêu

     Thi sĩ Trúc Chi góp ý kể rằng trước kia ông có gặp Cụ Hồng Liên Lê Xuân Giáo, khi bàn về bút hiệu Kỉnh Chỉ, Cụ Hồng Liên đã thốt ra như sau: “Có chữ cả đấy, nó ở trong bốn chữ Hán: THẤP HY KỈNH CHỈ, nhưng đến bây giờ ông đã không còn nhớ xuất xứ của bốn chữ ấy từ đâu ra.  Tối hôm kia, khi tôi nói chuyện với Trúc Chi qua điện thoại, ông bảo với tôi rằng có một câu chuyện liên hệ với bút hiệu của ông tôi, nhưng hôm buổi lễ không dám kể vì sợ mang tội hỗn láo.  Tôi cũng xin viết ra đây để hầu quý độc giả: Nhân một buổi trà đàm giữa cụ thân sinh Trúc Chi và ông tôi, ông tôi được hỏi về ý nghĩa của bút hiệu, ông tôi cười và nói đùa rằng vì ông tôi không phải là người cao lớn nên mới gọi là “thấp Hy Kỉnh Chi”.
...
Thi sĩ Trúc Chi

     Ngoài ra bác sĩ kiêm học giả Lê Văn Lân, người mà gia đình chúng tôi vô cùng biết ơn, vì chính ông là người đã đốc thúc chúng tôi phải bằng mọi giá sớm ấn hành tập Thơ Kỉnh Chỉ, ông đã gởi bài “Đôi giòng ghi chép tìm hiểu ý nghĩa về bút hiệu Kỉnh Chỉ của Bác sĩ Phan văn Hy” cho cậu tôi.  Qua di bút của Cụ, tôi thấy bút hiệu được viết ra chữ nho như sau:
...

Đọc là Kính Chí, nhưng cũng đọc là Kỉnh Chỉ vì cung kính hay cung kỉnh đều đọc thay cho nhau.
     Trong thơ điếu Cụ năm 1970, có bài thơ bằng chữ Hán của Minh Chu KTS Ngô thi hào như sau:
           Tiễn biệt thi nhân liễu thế trần
           Lão du Phật cảnh dự phong vân
           Bối trung trí huệ thường tinh tấn
           Kỉnh ái tao đàn niệm bảo trân
           Chỉ dẫn hậu sinh hà thi bá
           Đại thừa đạt đạo đắc Nam huân
           Thi đàn tổng niệm nam trần ảnh
           Hào khách tam thiên khấp cố nhân
Ráp những chữ đầu câu, người ta đọc thành:
           Tiễn lão bối Kỉnh Chỉ đại thi hào

Như vậy CHỈ đây là chỉ dẫn, phải viết là
... nghĩa là ngón tay, chỉ, bảo, biểu thị ý kiến cho người ta biết.
còn
...:CHỈ, có nhiều nghĩa
     1/. Dừng lại (chỉ bộ) như hình bàn chân ...

     2/. Thôi, cấm (cấm chỉ)
     3/. Ở vào chỗ nào đó, ví dụ như trong câu chữ Nho:
           Tại chỉ ư chí thiện
     Tự đặt mình vào chỗ rất phải làm.
     4/. Dáng dấp, cử chỉ, đi đứng
     5/.  Tiếng giúp lời (trợ ngữ) như:
           Ký viết quy chỉ, hạt hựu hoài chỉ
     Đã nói rằng về, sao lại còn nhớ
     6/. Có nghĩa là duy chỉ như vậy
Thành ra Kỉnh Chỉ có thể chọn nghĩa số 3, số 4 là hay nhất.  Có thể Cụ Kỉnh Chỉ thâm Hán Học đã dựa vào một điển tích hay một câu nói trong sách Nho nào đó có nghĩa thâm thúy.
     Giáo sư Nguyễn Sĩ Tế được mời lên tiếp tục chương trình.  Giáo sư cũng bàn về sự “an nhiên” trong thơ Kỉnh Chỉ.  Ông phân tích rằng cái “an nhiên” này là cái an nhiên siêu hình của Đông phương chứ không phải cái an nhiên của Tây phương, cái an nhiên của người suốt đời nghĩ về con người, về xã hội, về ý nghĩa cuộc đời, cái an nhiên chỉ những người thiền mới có được, và để kết thúc ông đã ngâm bài thơ “Thánh Tích” của ông:
           Song lạnh âm thầm nhện kéo tơ
           Ngoài hiên chim đợi với hoa chờ
           Từng mùa tiếp nối mùa, canh giữ
           Cùng bụi thời gian một quyển thơ
Rồi ông bảo rằng chúng ta đang là nhện, đang là chim, đang là hoa, chúng ta đang làm bổn phận canh giữ tập thơ của Cụ Kỉnh Chỉ.
...
Giáo sư Nguyễn Sĩ Tế

     Nối lời giáo sư Nguyễn Sĩ Tế là bác sĩ Tôn Thất Niệm.  Bác sĩ Niệm đã ca tụng phong cách văn nhân và sự nghiệp của Cụ Kỉnh Chỉ.  Ông xác nnận rằng hoài bảo của các vị thầy thuốc là cứu người, cứu đời.
...
Bác sĩ Tôn Thất Niệm


     Nữ nghệ sĩ Minh Trang mặc dầu trong người không được khỏe, cũng cố gắng đến dự và lên máy vi âm để tỏ lòng ngưỡng mộ thi văn của “dượng Đốc Hy”.
...
Nữ nghệ sĩ Minh Trang

     Trong số quan khách tham dự chúng tôi nhận thấy sự có mặt của các thi, văn, nghệ sĩ và các phóng viên nhà báo sau đây: Long Ân, Phong Đăng, Nguyễn Đồng, Trần Đại Hiền, Nguyễn Thị Hợp, Nguyên Khai, Trần Sĩ Lâm, Viên Linh, Hoàng Mai, Mai Kim Ngọc, Trần Nhân Ngôn, Nguyễn Quỳnh, Nguyễn Công Trường Sơn, Ngự Thuyết, Cao Thanh Tùng, Lê Tú Vinh, cùng một số các văn và thi sĩ của khóa 48-55 Khải Định.

...

     Ông chủ tịch Hội Ái Hữu Quảng Trị và một số rất đông đồng hương của Kỉnh Chỉ tiên sinh cũng hiện diện trong buổi lễ.  Quý vị này đã nhắc lại về người lương y đã săn sóc cho ba thế hệ trong gia đình họ.
     Sau phần phát biểu cảm tưởng về thân thế, sự nghiệp và bình giảng văn thơ của cố thi sĩ Kỉnh Chỉ là phần ca ngâm với sự trình diễn qua giọng ngâm thơ điêu luyện của nữ nghệ sĩ Bích Thuận và Hà Minh Nguyệt với sự phụ họa bằng tiếng sáo réo rắt của nghệ sĩ Ngọc Nôi.

...
Nghệ sĩ Ngọc Nôi và Nữ nghệ sĩ Bích Thuận


...
Nữ nghệ sĩ Hà Minh Nguyệt

        Ngoài ra chúng ta còn được thưởng thức giọng ca truyền cảm của nữ sĩ Thiên Thanh và giọng ngâm thơ trầm ấm của nam nghệ sĩ Hà Phương.
...
Nam nghệ sĩ Hà Phương

        Chỉ tiếc rằng chúng tôi nhận thấy quan khách chắc cũng đã thấm mệt vì sức nóng của buổi trưa hè nên đành thay đổi chương trình.  Thay vì mời quan khách dùng tiệc trà trong khi đại diện gia đình thuộc hàng cháu là Ngô Khắc Thuật lên trình bày về sự hình thành tập Thơ Kỉnh Chỉ và những dự tính trong tương lai cho tập thơ thứ hai, chúng tôi đành phải bỏ tiết mục này và phần ẩm thực đã thực hiện trong lúc các nghệ sĩ đang trình diễn: đấy là một lỗi lầm lớn mà chúng tôi tha thiết mong các nghệ sĩ vui lòng tha thứ cho.
...
Ông Ngô Khắc Thuật

     Ngoài ra chúng tôi đã dự định trước khi chia tay chúng tôi sẽ phát bài hát “Giữ chặt mối dây” (bài này đã do cựu Châu Trưởng Hướng Đạo Phan Mạnh Lương cung cấp) để tòan thể hội trường cùng hát với chúng tôi, vì chúng tôi muốn dùng lời của bài hát để nhắn nhủ với tất cả thế hệ trẻ trong đại gia đình chúng tôi như sau:
           Chúng ta hôm nay hiệp vầy
           Cùng nhau nắm tay
           Nét thương yêu nhau tỏ bày,
           Giữ chặt mối dây.

           Tâm trí ta chung cùng nhau,
           Thanh khí ta luôn tương cầu,
           Mến nhau ta nên hằng ngày
           Giữ chặt mối dây

           Dẫu khi xa xôi đường dài,
           Lòng ta không phai,
           Sớm khuya không quên giờ này,
           Giữ chặt mối dây.

           Nét thương yêu nhau tỏ bày,
           Cùng nhau đến đây,
           Gắng công anh em họp bầy
           Giữ chặt mối dây


     Tuy nhiên người ta thường bảo: ”Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” sức nóng của miền Nam Cali đã không chiều lòng những người có thiện chí, nên chúng tôi đã không thể thực hiện chương trình như dự tính.
     Dù sao buổi lễ được hình thành là do sự góp công, góp của, góp sức của đại gia đình chúng tôi, tuy nhiên buổi lễ được thành công là nhờ sự hiện diện và lòng ưu ái của Thượng Tọa Trụ Trì, các bậc trưởng thượng, các văn nghệ sĩ cũng như bạn bè thân hữu đã dành cho đại gia đình chúng tôi và nhất là đối với Kỉnh Chỉ tiên sinh.  Quý vị đã giúp chúng tôi có cơ hội để báo hiếu phần nào công ơn sinh thành, dưỡng dục của người quá  cố.  Như lời của cậu tôi đã thưa cùng quý vị, vì chúng tôi quan niệm buổi lễ ra mắt tập Thơ Kỉnh Chỉ như một buổi họp mặt thân hữu trong không khí gia đình, ắt hẳn việc tiếp đón không tránh được nhiều điều sơ suất thiếu sót, xin quý vị lượng tình bỏ qua. Xin chân thành cảm tạ tất cả quý vi.

...


...

Back to top
« Last Edit: 25. Mar 2022 , 03:37 by admin »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #12 - 12. Dec 2011 , 22:11
 
Phuong_Tran wrote on 12. Dec 2011 , 22:02:
Hello...

Chị 8 cũng dzui lắm nhe , sao mà sướng thế không biết.... Cheesy Grin lại cùng thời gian sinh nhật của Cô Vân nữa nên niềm vui được nhân đôi chị nhỉ  pinkrose pinkrose flower40 flower40

PTr


Em Tí cưng nầy....biết hết....
Chị phục em sát đất , vì lanh chanh vào đây , chuẩn bị mấy tháng trời " lo cho SN Mạ Vân "....và phải đi làm
" bù "....
Tối nay chị em mình tung tăng....vui ghê.

Chị 8 của Tí cưng
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #13 - 12. Dec 2011 , 22:12
 
thule wrote on 12. Dec 2011 , 19:59:
Thương quá là thương! Đẹp quá là đẹp ! Từ xưa tới giờ đều thấy mùa xuân dừng lại ở cô Vân. Thật là một tặng phẩm tuyệt hảo, ghi lại tất cả những hình ảnh thân thương một đời của mạ.  Tôi xem một cách say sưa và thích thú.  Cảm ơn các em, nhất là Tý đã bỏ bao nhiêu công sức làm được một TRANG kỷ niệm Vàng này.  Mọi người đều được xem cả.  Nhưng không biết các em có cách nào gom tất cả những hình ảnh này (chắc các bài viết thì không được rồi) vào 1 DVD để cô Vân có thể xem ở TV nhà không?

Đã chú rồi ở trang SN,  lại chúc nữa ở đây:
HAPPY B-Day cô bạn Vàng nho nhỏ, trẻ mãi không già của tôi nhé.!!


Thưa Cô Thu ,

Em cám ơn Cô đã xem trang Kỷ Niệm Vàng của Cô Vân  pinkrose pinkrose

Ngày hôm qua sau khi làm xong em đã nghĩ đến chuyện này để có thể xem mà không cần đọc như thế này , em đã nghĩ khi nào rảnh làm theo kiểu Youtube xem sao..... Bài viết thì có thể in ra được thành tập Cô nhỉ , viết đến đây thì em đang nghĩ ra có thể save lại tất cả và copy hay in ra thành 1 tập để giữ lại được , để em làm thử xem sao nhé , vừa làm video vừa làm thành tập như Cô Vân đã nói về món quà của con ông Duy Trác , cám ơn Cô đã đưa ra ý kiến hay quá  votay votay

PTr
Back to top
« Last Edit: 15. Dec 2011 , 02:26 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12942
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #14 - 12. Dec 2011 , 22:14
 
thule wrote on 12. Dec 2011 , 19:59:
Thương quá là thương! Đẹp quá là đẹp ! Từ xưa tới giờ đều thấy mùa xuân dừng lại ở cô Vân. Thật là một tặng phẩm tuyệt hảo, ghi lại tất cả những hình ảnh thân thương một đời của mạ.  Tôi xem một cách say sưa và thích thú.  Cảm ơn các em, nhất là Tý đã bỏ bao nhiêu công sức làm được một TRANG kỷ niệm Vàng này.  Mọi người đều được xem cả.  Nhưng không biết các em có cách nào gom tất cả những hình ảnh này (chắc các bài viết thì không được rồi) vào 1 DVD để cô Vân có thể xem ở TV nhà không?

Đã chú rồi ở trang SN,  lại chúc nữa ở đây:
HAPPY B-Day cô bạn Vàng nho nhỏ, trẻ mãi không già của tôi nhé.!!

Thu oi ,
Minh cung thu that la Phương Tran da tang minh mot mon qua vo gia. Minh da xem lai tat ca nhung bai da viet. Tai sao co mot thoi chung minh con goi nhau la
" Tau Mi " ma bay gio danh xung do khong con dươc dung nua nhi ? No bien di luc nao vay?
Tu nhien minh lai nho den may cau tho cua Cu Nguyen Cong Tru :
Tau ở nhà tau tau nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước chân đi
Không đi , mi bảo là không đến
Đến thì mi bảo đến làm chi?
Làm chi tau đã làm chi được.
Làm được tau làm đã mấy khi  .

Thoi , bay gio TAU phai di ngu keo buon ngu qua roi ! Grin
Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 ... 24
Send Topic In ra