Trường Trung Học Lê Văn Duyệt | |
https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl
Nhạc >> Nhạc >> Re: Nhạc 3 https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1143271250 Message started by Dang My vào ngày 24. Mar 2006 , 20:22 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 24. Mar 2006 , 20:22
Hương Dzàng ơi à ,
Tỉ mở hàng Nhạc 3 bằng giọng hát kép nhí của em nè. TRÊN NGỌN TÌNH SẦU - Trần Thái Hoà TRÊN NGỌN TÌNH SẦU Từ Công Phụng Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi Từ những ngày con nước về Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau Tay vuốt mặt không cùng Bầy sẻ cũ hom hem Chiều mái xám rêu xanh Trời êm cao chân nhỏ Cũng không về trên dòng sông tội lỗi Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Môi thâm khô từ thuở định hôn người Ngày tháng hạ khi không mà trở rét Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa đk: Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ Em ở đó bờ sông còn ẩm cát Con sóng tình vỗ mãi một âm quen |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 30. Mar 2006 , 13:38 |
Title: Em ngủ trong một mùa Đông Post by phu_de vào ngày 04. Apr 2006 , 16:43
Em ngủ trong một mùa Đông
Nhạc: Đăng Khánh Thơ: Du Tử Lê Ý Lan K. Khúc của Lê Tôi xa người như xa núi sông, Em bên kia suối? Bên kia rừng? Em bên kia nắng? Bên kia gió? Tôi một giòng sương lên mênh mông Tôi xa người như xa biển đông Chiều dâng lênh láng chiều giăng hàng Những cây ghi dấu ngày em đến Đã chết từ đêm mưa không sang Tôi xa người xa hơi thuốc cay Ngày mai tình sẽ bỏ tim này Chiều em không tới hàng cây đã Nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may Tôi xa người như xa biển đông Như xa núi sông Em bên kia suối Sương lên mênh mông Tôi xa người xa tôi từ đây lặng yên dấu xưa Còn chân đã cũ, còn lời oán than Tôi xa người xa môi rất tham Em như gió núi, như chim ngàn Em xa xôi quá làm sao biết Tôi âm thầm như cơn mê hoang Tôi xa người xa không hờn oán Vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn Nhớ ai buồn ngất trên vai áo Mưa ở đâu về như vết thương |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 04. Apr 2006 , 17:01
SP à, bài "Em Ngủ Trong Một Mùa Đông" là bài này mà SP ...
Em Ngủ Trong Một Mùa Đông Tác Giả: Đăng Khánh ------------------------------------------------------------------------ lời, thơ: du tử lê em ngủ trong một mùa đông cánh đồng tôi nước ròng nhớ gì chăn gối cũ em về qua bến sông em ngủ trong một rừng cây mà lòng em rất đầy mùa hè sao rực rỡ hàng cây xanh lá gầy thôi hết rồi tim đã từ suối tóc cơn mưa em có về xa cách rồi, mùa thu còn đó em sẽ về, em có còn ngực thơm môi úa vẫn tháng giếng xưa và vẫn đợi chờ... em ngủ trong một mùa xuân một mùa xuân chết dần bàn chân buồn góc phố hồn phố khg chối chăn em ngủ trong một mùa thu cuộc tình em giã từ một đời không vậy nữa một đờ thôi cũng thôi 2. (hát lại) thôi hết rồi tim đã từ suối tóc cơn mưa em có về xa cách rồi, mùa thu còn đó em sẽ về, em có còn ngực thơm môi úa vẫn tháng giếng xưa và vẫn đợi chờ... thôi hết rồi xin giã từ suối tóc cơn mưa em có về xa cách rồi, mùa thu còn đó em sẽ về, em có còn ngực thơm môi úa vẫn tháng giếng xưa và vẫn đợi chờ... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 04. Apr 2006 , 20:02
Chời, sao kỳ dzị? Cám ơn OTGH nhe, chắc lẫn gồi, hehehe
Vậy mời quý vị nghe thêm bài K khúc của Lê K Khúc của Lê Nhạc: Đăng Khánh Thơ: Du Tử Lê Tuấn Ngọc trình bày |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 05. Apr 2006 , 19:47 wrote on 04. Apr 2006 , 20:02:
Cám ơn SP cho nghe lại nhạc hay. ;) Hôm qua My click vô nghe không được , My tính bỏ vô cái link của Bến Xưa cho cả nhà nghe đỡ. Nhưng một hồi lại nghe được nên My bỏ Bến Xưa ra ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by dacung vào ngày 08. Apr 2006 , 08:32 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by KHuong vào ngày 08. Apr 2006 , 11:11 wrote on 24. Mar 2006 , 20:22:
Ủa My mí anh PD post Kép Nhí hồi mô mà bữa nay em mới thấy mà nghe nè. Cám ơn sư tỉ cùng anh PD nhe :D :D :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Om Ti Gian He vào ngày 08. Apr 2006 , 11:50 KHuong wrote on 08. Apr 2006 , 11:11:
Kép nhí lúc này coi bộ hổng có khả năng thu hút nhìu dzới Cô KH hen .... Bộ thay lòng đổi dạ dzồi hỉ ... ;) ;) ;) ;D ;D Tui nói kép nhí đó nghen ... chắc tại dzị mà ca hổng hay nửa hỉ ??? ;D ;D ;D Chứ cô KH thì vẫn 1 dạ như thủa nào ... ;D TB: Ủa mà 1 dạ 2 vâng dzới ai dzị ?? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 08. Apr 2006 , 12:14 Vũ Hoàng Chương Trả Ta Sông Núi Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga Trả ta sông núi bao người trước Gào thét đòi cho bọn chúng ta… Trả ta sông núi từng trang sử Dân tộc còn nghe vọng thiết tha Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ: Không đòi, ai trả núi sông ta Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa Ðuổi quân thù, xưng đế một phương Long Biên sấm dậy sa trường Ba thu xã tắc, miếu đường uy nghi Xót nòi giống, quản chi bồ liễu Dòng Cẩm Khê còn réo tinh anh Một phen sông núi tranh giành Má hồng ghi dấu sử xanh đời đời Bể dâu mấy cuộc đổi dời Lòng trăm họ vẫn dầu sôi bừng bừng Mai Hắc Ðế, Phùng Hưng, Bố Cái Liều thế cô dằng lại biên cương Ðầu voi, Lệ Hải Bà Vương Dù khi chiến tử vẫn gươm anh hào Tinh thần độc lập nêu cao Sài lang kia, núi sông nào của ngươi? Núi sông ấy của người dân Việt Chống Bắc phương, từng quyết thư hùng Ngô Quyền đại phá Lưu Cung Bạch Ðằng Giang nổi muôn trùng, sóng reo Hồn tự chủ về theo lửa đuốc Chữ thiên thu: Nam Quốc sơn hà Phá tan nghịch lỗ không tha Tướng quân Thường Kiệt gan già mấy mươi Gươm chiến thắng trỏ vời Ðông Bắc Hịch vải nêu tội giặc tham tàn Dựng nhân nghĩa, vớt lầm than Danh thơm ải ngoại, sấm ran biên thùy Khí thiêng tỏa chói tư bề Phường đô hộ có gai ghê ít nhiều?… Cửa Hàm Tử vang teo vết cáo Bến Chương Dương cướp giáo quân thù Trận Ðà Mạc dẫu rằng thua Làm Nam quỷ, chẳng làm vua Bắc đình Chém kiêu tướng, đồn binh Tây Kết Triều Phú Lương gầm thét giang tân Phá cường địch báo hoàng ân Trẻ thơ dòng máu họ Trần cũng sôi Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập Sông Bạch Ðằng thây lấp xương khô Những ai qua lại bây giờ Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo Hịch Vạn Kiếp lời khêu tướng sĩ Hội Diên Hồng quyết nghị toàn dân Khuông phù một dạ ân cần Vó thiêng ngựa đá, hai lần bùn dây Sơn hà mấy độ lung lay Máu bao chiến sĩ nhuộm say mầu cờ Cảm ý núi ngồi mơ độc lập Thuận tình sông trôi gấp tự do Ấy ai đầu dựng cơ đồ Gấm thêu lời chiếu Bình Ngô thuở nào Cơn nguy khốn ra vào sinh tử Thân nằm gai, lòng giữ sắt son Linh Sơn lương chúa hao mòn Quân tan Côi Huyện, chẳng còn mảy may Chén rượu ngọt cùng say thấm thía Tình cha con mà nghĩa vua tôi Thuận dân là hợp ý trời Sử xanh chót vót công người Lam Sơn Quốc dân chung một mối hờn Cần câu đánh giặc mà hơn giáo dài Chống ngoại địch, gươm mài quyết chiến Voi Quang Trung thẳng tiến kinh kỳ Phá Thanh binh trận Thanh Trì Sông Hồng khoảng khắc lâm ly máu hồng Núi dậy sấm cho sông lòe chớp Cờ Tây Sơn bay rợp Bắc Hà Xác thù xây ngất Ðống Ða Bụi trường chinh hãy còn pha chiến bào Tinh thần độc lập nêu cao Sài lang kia, núi sông nào của ngươi Cường quyền vẫn muôn đời cưỡng áp Dưới bàn tay giặc Pháp càng đau Chúa tôi nhỏ lệ cùng nhau Khua chiêng hải ngoại, rừng sâu kéo cờ Dạ Cần Vương trơ trơ thiết thạch Kẻ Văn Thân, hiệp khách cùng chung Hoàng Hoa Thám, Phan Ðình Phùng Khói reo Thanh Nghệ, lửa bùng Thái Nguyên Hợp Nghĩa Thục kết liên đồng chí Xuất dương tìm tri kỷ Ðông Ðô Phan Sào Nam, Phan Tây Hồ Long đong bốn bể, mưu đồ cứu dân Vận nước chửa hết tuần bĩ cực Sức người khôn đọ sức ông xanh Mỗi phen gắng gỏi tung hoành Thương ôi! sự nghiệp tan tành mỗi phen Nguyễn Thái Học gan bền, chí cả Họp đồng bang gióng giả nên đoàn Rừng xanh bụi cỏ gian nan Mong đem nhiệt huyết dội tan cường quyền Tổ chức việc tuyên truyền, ám sát Khắp nơi nơi, từng hạt, từng châu Xiết bao hy vọng buổi đầu Một đêm Yên Bái ngờ đâu tan tành Ôi Việt sử là tranh đấu sử Trước đến sau cầm cự nào ngơi Tinh thần độc lập sáng ngời Bao người ngã, lại bao người đứng lên Ngày nay muốn sông bền, núi vững Phải làm sao cho xứng nguời xưa Yêu nòi giống, hiểu thời cơ Bốn phương một ý: phụng thờ giang sơn Ðừng lo yếu, hãy chung hờn Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài Trả núi sông ta! lời dĩ vãng Thiên thu còn vọng đến tương lai Trả ta sông núi! câu hùng tráng Là súng là gươm giữ đất đai Trông lên cao ngất phương trời Hồn thiêng liệt sĩ bừng tươi sắc cờ. --------------------------------------- Trả Ta Sông Núi Nguyệt Ánh Trả ta sông núi, sông núi này là của dân ta Sông núi này của mẹ của cha Máu anh em tô đậm sơn hà Hồn thiêng sông núi đời đời tiếp nối Núi sông này là của chính ta Trả ta sông núi từng dãy núi phía đông Trường Sơn Trả ta núi sông cuối sông Hồng dài đến Cửu Long Trả ta gánh lúa mênh mông Bắc Nam kề vai chung lòng Trả ta đất nước miên mang dòng sống Trả ta xương máu ngàn năm trước đến muôn đời sau Trả ta đất thiêng suốt Cao Bằng dài đến Cà Mau Trả ta tất đất quê hương có xương mẹ cha chôn vùi Trả ta mảnh đất yêu thương ngàn đời ĐK. Xưa thanh bình sông núi yên vui Nay quân thù xéo dày sông núi Trả ta trống Mê Linh vang trời Trả ta đuốc Lam Sơn rạng ngời Một cõi phương Đông sáng ngời Trả ta mây nước dòng sông cũ với con đò xưa Trả ta đất quê đã bao đời sớm nắng chiều mưa Trả ta mái lá yên vui bác cơm tự do cho người Vòng khoai nương sắn tươi theo ngày mới Trả ta câu hát từng câu hát ca dao Việt Nam Trả ta tiếng ru giữa trưa hè ru bé ngủ ngoan Trả ta tiếng gió êm êm tiếng mưa nhẹ rơi bên thềm Trả ta khúc hát trên môi mẹ hiền Trả ta sông núi, núi sông muôn đời Trả ta máu xương, máu xương bao người Trả ta sông núi, núi sông Việt Nam Trả ta quê hương yêu thương đời đời. Trả Ta Sông Núi Nguyệt Ánh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 08. Apr 2006 , 12:19 dacung wrote on 08. Apr 2006 , 08:32:
Nghe lại bài Chút quà cho quê hương với tiếng hát Ngoc Lan ,long bùi ngùi quá vì bài hát đã hơn 10 năm có lẻ mới có dịp nghe lại và vẫn thấy có giá trị từng câu, từng chữ như ngày nào đã nghe, thêm tiếng hát Ngọc Lan thật khói sương Cảm ơn dacung đã cho nghe lại bài nhạc MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 08. Apr 2006 , 12:49 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by KHuong vào ngày 08. Apr 2006 , 13:40 wrote on 08. Apr 2006 , 11:50:
Ái dà ! chĩ có chút hứa hẹn "khô bò with love" lại nghĩ tui bõ Kép nhí ngía Kép Tủ lạnh dzồi ha. Ừa mà lâu wa' chưa nghe kép tũ lạnh hát làm tui cũng thấy...nhớ ;) Quote:
Ũa Ỗng nói gì dzị? hũm hĩu ??? :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by KHuong vào ngày 08. Apr 2006 , 13:42 mien_thuy wrote on 08. Apr 2006 , 12:49:
Chị MT ơi ! Lau lâu mới có một ngày cuối tuần khô tạnh mà chị MT cho nghe bài này làm mưa rơi ướt ghế hết rồi nè. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 08. Apr 2006 , 13:44 Té ra Hương Dzàng ...".mê " giọng ca kép nhí ....thế mà hôm 1/4 ,lại tung Cá tháng Tư .....kép nhí bị kép già đánh . :P :P....Sorry nhe...... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by KHuong vào ngày 08. Apr 2006 , 13:49 nguyen_toan wrote on 08. Apr 2006 , 13:44:
Anh Năng ơi! mấy nay KH ít có dịp vô sân trường, khi trỡ lại siu bị chậm tiu wa' hà . Ai nói gì cũng ...bù trất. :-[ Anh Năng nói rõ hơn chút dùm đi ! |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Om Ti Gian He vào ngày 11. Apr 2006 , 14:07 KHuong wrote on 08. Apr 2006 , 13:40:
Ừa thôi gáng đợi SN SP đi , "kép tủ lạnh" ca cho mà nghe ... bài này tình lắm đó nghen , kép nhí cũng phải chạy đó !!! hahaha ;) ;D ;D ;D Còn cái gì hổng hiểu thì thôi kệ nó đi , Om Ti Gian He chọc Cô KH đó mà, Cô nói gì thì ỔNG cũng 1 dạ 2 vâng mà ...không có cãi đâu mà sợ ??.... đừng có "chọc tí giận he" nhen... ;D ;D ;D ;D ... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 13. Apr 2006 , 19:27
Các HDTM ơi ,
My vừa xem xong DVD Asia 50 : "Tình Yêu , Cuộc Đời, và Sự Nghiệp của Nhật Truờng Trần Thiện Thanh " , vội chạy vào tường trình với các HDTM đây : Tuyệt vời !!! |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 14. Apr 2006 , 06:28 wrote on 13. Apr 2006 , 19:27:
Hay " thiệt" hả Mỹ ;D ;D ;D. Cảm ơn đã điểm DVD mới dùm nha. Đang chờ lời phê bình của anh Năng trước khi mua đây, bây giờ thì khỏi chờ nữa ;D, mà không chừng ra mua thì tiệm đã bán hết rồi :D :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 14. Apr 2006 , 06:51 wrote on 13. Apr 2006 , 19:27:
Chưa từng nghe sư tỉ của ỔNG xài chử tuyệt vời bao giờ !!! Chắc chắc phải là "hay" 1 cách kinh wa`ng ... hen ;) ;) ;D ;D ;D Hay là mới xem được 1 bài đầu tiên của DVD rồi nằm trên sofa mà ..."phi" luôn 1 giấc tới sáng nên tuyệt vời wa' mà .... ;) ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 14. Apr 2006 , 07:27 wrote on 14. Apr 2006 , 06:28:
Hay thiệt mà chị ;). Không hết đâu vì hôm qua là ngày phát hành mà, tại anh Bình em đặt từ trước rồi nên hôm qua mới tới thôi ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 14. Apr 2006 , 07:29 wrote on 14. Apr 2006 , 06:51:
Hihihi, phi đâu mà phi , tỉ chạy vô báo cáo đàng hoàng mà ::) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 14. Apr 2006 , 07:34 wrote on 14. Apr 2006 , 07:29:
Hihihi...như dzậy chắc ông sư đệ phải đi thỉnh cái DVD này dzìa wa' ... Kổm ơn nhen.... ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by binh so vo vào ngày 15. Apr 2006 , 15:41 wrote on 24. Mar 2006 , 20:22:
Cô sư tỉ này đúng là nịnh chiều mấy cô mụi. Bài này cô Kim Hương nên nghe Tuấn Ngọc hát một lần xem sao nhé. ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 15. Apr 2006 , 21:15 Viễn Khúc Việt Nam Nhạc & lời : Hàn Lệ Nhân Hòa âm : Tùng Châu Trình bày : Dương Triệu Vũ ( # ) Chưa bao giờ về Hà-Nội Chưa bao giờ ghé Sài-Gòn Chưa bao giờ thăm xứ Huế Chưa bao giờ thấy Việt Nam. I. Tôi là con chim lạc bầy từ muôn kiếp trước Tôi là mây bay ngàn đời trên trời tha phương Quê Mẹ trong tôi chỉ là văn chương. Ôi trời Quê Hương tuyệt vời nằm trên trang giấy Qua lời ca dao Mẹ hời xưa nhẹ chiêm bao Nay nặng nỗi đau núi gọi sông gào. Trở lại ( # ) II. Tôi là con chim lạc bầy từ muôn kiếp trước Tôi là mây bay ngàn đời trên trời tha phương Quê Mẹ trong tôi chỉ là văn chương. Ai về Quê Hương nhặt dùm vài ba nhánh lúa Ôm chặt trong tay bồi hồi nghe lòng say say : Quê Mẹ tôi đây ! Quê Mẹ tôi đây ! Chưa bao giờ về Hà-nội Chưa bao giờ ghé Sài-gòn Chưa bao giờ thăm xứ Huế Nhưng tôi là người Việt Nam ! Viễn Khúc Việt Nam |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 15. Apr 2006 , 21:45 wrote on 15. Apr 2006 , 21:15:
chời anh Phú de hay wa' ta! lụm đâu cái hình của MD đang cấy lúa mang dzìa đây dzị :D :D :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 16. Apr 2006 , 06:08 Mien_Du_Dalat wrote on 15. Apr 2006 , 21:45:
Sao mà Cô MD nhiều nghề wa' dzị ??? ;) ;) ;) ;D ;D ;D Có nghề nào nửa mà ỔNG chưa biết hông dzị ??? ;D ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 16. Apr 2006 , 06:20 wrote on 16. Apr 2006 , 06:08:
bộ ỔNG hổng biết MD là bá nghệ tri bá láp hay siu mờ còn hỏi ??? ??? ??? tại ỔNG chưa đọc "Nhật ký đời tui", mai mốt MD in ga ỔNG nhớ mua chăm quyển dzìa đọc nghen :D :D :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 16. Apr 2006 , 06:25 Mien_Du_Dalat wrote on 16. Apr 2006 , 06:20:
Ai biết đâu ??? Chắc là phải bá láp để ai tới gần cũng sợ Cô MD có bá nghệ này ... :P :P :P ;D ;D ;D Đó là 1 cách để coi ai không sợ mình thì ... mới nhận đơn ha ;D ;D ;D Nè đơn của ỔNG nè ... sợ ỔNG đi chứ !!! ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 16. Apr 2006 , 06:32 wrote on 16. Apr 2006 , 06:25:
ai mờ sợ! có ỔNG sợ thì có! miệng thì nói dzẻo we.o, "nhận đơn tui đi", mà chong bụng thì lo sốt vó, sợ BX bắt gặp thì tiêu đời chai ::) :-X tui sẽ giữ đơn của ỔNG đợi đi ăn đám cứ, tui sẽ tiên bố, ỔNG sẽ chụp hình chung MD mí lị cô dâu chú rể :D nhào chưa, đang gun lập cập kìa, chiến này mần thiệt đó nha! hạaaaaaaaa...;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 16. Apr 2006 , 06:43 Mien_Du_Dalat wrote on 16. Apr 2006 , 06:32:
Chời ơi !!! Làm gì mà làm ...dữ dzậy??? ỔNG nộp đơn gì có biết không ??? Nộp đơn xin ...tha mạng đó bà chị ơi !!! :( :( :( ;D ;D ;D ;D Làm gì thì làm đi .... ỔNG xuống đó chúc Cô Dâu Chú Rễ xong là dzọt đó nhen , hổng có dám ngồi bên cạnh Cô MD đâu mà tính chiện ... hại ỔNG ?? HAHAHA ;D ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 20. Apr 2006 , 06:01
Các HDTM ơi ,
Cô Ngô Vân vừa thông báo là nhac sĩ Minh Duy, bạn cùng học ĐH Sư Phạm với Cô, vừa phát hành CD "Sâu Nặng Ơn Cha". Nhạc sĩ Minh Duy là tác giả của bản hùng ca gì ngày xưa mình hay nghe lắm , My quên mất tựa, có câu : Thủ đô ơi thủ đô , đoàn quân ta đã về đây... " Địa chỉ liên lạc của nhạc sĩ Minh Duy là minh_dzuy@yahoo.com.au |
Title: Nhạc Đấu Tranh Post by phu_de vào ngày 27. Apr 2006 , 20:09 Đễ Ghi Ơn Những Chiến Sĩ Oai Hùng Của QLVNCH đã Quên Mình Vì TỔ QUỐC VIỆT NAM . Kính mời quí vị và các bạn hãy cùng nhau nghe Những Bản Nhạc Đấu Tranh Hào Hùng Của Quân và Dân VNCH . http://thongtin.brinkster.net/nhac/nhacdautranh.html |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 30. Apr 2006 , 16:40 bản nhạc có .....câu ....Thủ đô ơi thủ đô ....đoàn quân ta đã về đây .... tựa đề là "Bài ca chiến thắng "của nhạc sĩ Minh Duy . tôi cũng được nhạc sĩ Minh Duy tặng cho CD - Sầu nặng ơn cha ". tôi đã viết bài giới thiệu nhạc sĩ Minh Duy và các CD trên báo Nghệ Thuật ở Montreal và Trẻ magazine ở Nam Cali. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 01. May 2006 , 20:04
Cả tuần cuối tháng Tư diễn đàn buồn da diết hà.
Hôm nay xin nhờ Anh Phú De cho Đ Đ yêu cầu một bản nhạc giựt gân để....đổi không khí và cùng nhau " đi tập lính " đi ;D ;D ;D. Xin cho yêu cầu bài " Môi Tím " với nhịp điệu Paso do Ngọc Lan hoặc Lệ hằng hát ;) ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 02. May 2006 , 15:34
Bài Môi tím do Ngọc Lan để tối nay gởi lên trong khi chờ đợi mời quý vị nghe 1 bản nhạc Pháp
Mère tu es la seule Christophe Ils sont tous là, il n'en manque pas un pour m'accuser d'avoir eu tout, puis rien pour être un homme, il faut, sur le chemin de la chance, pas d'chance ! Mère, tu es la seule qui ne peut m'abandonner mère, tu es la seule qui peut tout, tout pardonner vous m'accusez, mais j'accuse à mon tour que reste-t-il du beau temps des amours ? d'autres avant moi se sont quittés un jour amours mortes, bien mortes Mère, tu es la seule qui ne peut m'abandonner mère, tu es la seule qui peut tout, tout pardonner Aucun de vous ne s'est jamais trompé vous avez l'droit, bien sûr, de m'accuser on me condamne au silence à jamais mais j'explose et j'ose ! Mère, tu es la seule qui ne peut m'abandonner mère, mère, tu es la seule qui peut tout, tout, tout pardonner mère, mère, tu es la seule qui peut tout, tout, tout Mère tu es la seule |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 03. May 2006 , 15:54 Môi tím Ngọc Lan Tình mình là tình đẹp nhất đó anh Tình tuổi học trò mực tím áo xanh Tình mình lần đầu hẹn nhau trên phố khuya Hai đứa vui say sưa dắt nhau đi ngoài mưa Tình tuổi mặn nồng tình đã chết xanh Tình mình giờ thành buồn nhất đó anh Kỷ niệm tận cùng là mưa trên phố khuya không có anh như đêm nào Em bước đi thẫn thờ thương nhớ hơn bao giờ Anh đã quên em trong trái tim Anh đã bay xa như cánh chim Anh đã không nghe mưa trắng đêm Anh đã không hay sầu của đôi môi tím Dĩ vãng đôi ta như cuốn phim Ghi hết đam mê thật êm đềm Ghi hết thương đau trong trái tim Hạnh phúc ôi đâu tìm Tình mình là tình đẹp nhất đó anh Tình tuổi học trò mực tím áo xanh Tình mình lần đầu hẹn nhau trên phố khuya Hai đứa vui say sưa dắt nhau đi ngoài mưa Tình tuổi mặn nồng tình đã chết xanh Tình mình giờ thành buồn nhất đó anh Kỷ niệm tận cùng là mưa trên phố khuya không có anh như đêm nào Em bước đi thẫn thờ thương nhớ hơn bao giờ Anh đã quên em trong trái tim Anh đã bay xa như cánh chim Anh đã không nghe mưa trắng đêm Anh đã không hay sầu của đôi môi tím Dĩ vãng đôi ta như cuốn phim Ghi hết đam mê thật êm đềm Ghi hết thương đau trong trái tim Hạnh phúc ôi đâu tìm Môi tím |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 04. May 2006 , 09:19
Nghe bài Môi Tím của anh Phu_De làm nhớ nàng ca sĩ Ngọc lan thuở nào , mà cũng nhớ lại hồi đó trong vũ trường thường mở đầu bằng điều nhạc Paso , rồi tiếp theo là Chachacha , bây giờ MT tiếp nối với điệu chacha nhen
T H Ô I trình bày Duy Cường &Orchetra Thôi em đừng khóc nữa làm gì Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xưa Thôi em đừng khóc, Em đừng khóc, đừng khóc nữa giọt lệ sầu Làm sao xóa hết tâm tư Thôi em đừng tới nữa làm gì Đừng để lòng se lại khúc yêu đương Thôi em đừng tiếc Em đừng tiếc, đừng tiếc nữa Đừng để lòng anh trở lại kiếp u buồn Ôi, cuộc đời đầy phong ba giữa lòng người Lệ sầu chia ly buồn tê tái Ly rượu này đầy thương đau tấm hình hài Thu man mác buồn mùa thu ơi Thôi em đừng nhắc nữa làm gì Từng nẻo đường in hình bóng chung đôi Thôi em đừng nhớ Em đừng nhớ nữa chuyện của mình Kiếp nay đành lỡ duyên rồi Thôi đôi bờ vai đừng rung động Đã hết rồi còn khóc nữa chi em ... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 04. May 2006 , 09:45 mien_thuy wrote on 04. May 2006 , 09:19:
Miên Thụy ơi cảm ơn nha, sao ở tuốt luốt bên Hòa Lan mà hiểu ý Đ Đ muốn dựng 1 " dạ vũ bỏ túi " ở trong sân trường dzị ? Mình dấu mấy cô nhe :-/ uhm hay là mình mời mấy cô cùng tham dự hé ;D ;D :P. Tiếp theo điệu cha cha là điệu gì nè, tới bạn nào cho ý kiến đây ??? :-/ TB: MT ơi siu cha cha gì mà đi chậm quá dzì nè, chắc phải bước đở Rumba quá, chơi ăn gian, MT phải đền bản khác đi hè ;D ;D ;D. Làm người ta "đi chợ" hỏng đã chân gì hết ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 04. May 2006 , 10:44 wrote on 04. May 2006 , 09:45:
hihi, tại thấy chị đang nhảy đâu dám vô sửa nhạc đâu chị, đang chỉnh dĩa do Khánh Ly trình bày mà chưa tìm ra, chờ chút há chị, lỗ tai chị cũng thính dữ ha ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 05. May 2006 , 10:08
Chị ơi ! đi kiếm dĩa chachacha bây giờ mới ra nè chị, để lắp dzô nha, mời chị ra sàn đó nghen :) :P
Ghét Ghê tiếng hát Hà Lan Phương Lần đầu tiên em thấy anh ghen Coi dễ ghét, mà thương chi lạ Cứ gặng hỏi, mắt như buồn bã “Nói đi mà, ai đã yêu em?” Em cười phá “ ừa, để đếm xem” Một , hai , ba, đếm hoài chưa đủ Không kể những mối tình xưa cũ Đếm chưa xong hết cả bàn tay Em chọc mà, đừng có nhíu mày Nhiều nếp nhăn hổng thèm yêu nữa Đang yêu nhau nồng nàn hương lửa Lại giận vì câu hỏi vu vơ Khi yêu anh em biết làm thơ Tinh yêu ta ngập từng câu chữ Đã yêu nhau hỏi chi quá khứ Tận cuối đời, chỉ có anh thôi |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 12:57 mien_thuy wrote on 05. May 2006 , 10:08:
Hehe cảm ơn Miên Thụy đã mất công đi tìm bài nhạc cha cha mới nhé. Xin mời các HDTM ra sàn nhảy, chúng mình cùng...cha cha cha cho đời lên hương nha ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 13:06 wrote on 05. May 2006 , 12:57:
Hihihi.... Mời sư tỉ Đ Đ nè ... ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 13:10 wrote on 05. May 2006 , 13:06:
OK mình mở màn hả ;) Coi chừng tỉ đạp lên chân...à không đôi gầy láng cóong của đệ nha ;D ;D và cấm "phăng" đó ;D ;D Ủa mà xí quên, cha cha thì mạnh ai nấy đi mà , chấp đệ đó nha ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 13:13 wrote on 05. May 2006 , 13:10:
ChaChaCha này là lão sư đệ mà quay là sư tỉ Đ Đ phải quay theo đó !!! Một hồi chóng mặt quay mòng mòng là thua à nhen ... ;) ;) ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 13:27 wrote on 05. May 2006 , 13:13:
hehehe quay liền , đã chấp mà ;D ;D. Bước điêu gì mà mạnh ai nấy đi thì tỉ..chấp, còn điệu nào mà phải..."múa đôi" thì tỉ chịu thua ;D ;D ;D. Í da " đi chợ " thấm mệt rùi, Kế đến chắc nhờ đệ yêu cầu bản gì cho lâm ly 1 chút nha. Miên Thụy có ý kiến là mình nên nhảy tiếp điệu gì khg? Tango nhé :-/ :-/. Rồi nhờ otgh cho 1 bản Tango đi ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 13:28 wrote on 05. May 2006 , 13:27:
Hihihi.... Sư tỉ này già mà gân nhen !!! Chachacha mà nhảy theo điệu Bepop cũng được dzị ?? Coi ai thua .... nghen ;) ;) ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 13:34 wrote on 05. May 2006 , 13:28:
Chời ơi đã bảo no múa đôi mà :P ;D. bepop 1 hồi chắc tui bị BX của đệ bớp quá :P :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 13:38 wrote on 05. May 2006 , 13:34:
Hihihi... Rồi xong bản ChaChaCha dzồi !! Kổm ơn sư tỉ nghen ... Cho sư tỉ nghĩ mệt đó !!! Mới nhảy có 1 bản mà đã gần ... đứt hơi dzồi ... ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 13:43 wrote on 05. May 2006 , 13:38:
:-[ :-[ Tố chè nhé , đưa tỉ dìa bàn đi , ủa mà siu chổ tỉ bị cô Miên Du dành mất rùi cà ;D ;D. Bới MD trả chổ cho Đ Đ nha, ra đi Tango với otgh kìa :P :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 13:51 wrote on 05. May 2006 , 13:43:
Chơi wo*i thiệt !!! Cô MD đi nhẩy đầm mà Cổ mang lụ đạn theo 2 bên hông , ghê wa' mạng ! Ai mà dám mời ... Lỡ tay nó nổ chết sao ??? ;) ;) ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 13:53 wrote on 05. May 2006 , 13:51:
Thôi ông đừng có rên nữa, làm ơn cho 1 bài tango dùm đi, chứ tui thấy cô MD đã sẵn sàng rồi đấy ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 14:44 Gọi Người Yêu Dấu (Tác Giả: Vũ Đức Nghiêm) ------------------------------------------------------------------------ gọi người yêu dấu bao lần. nhẹ nhàng như gió thì thầm. làn mây trôi gợi nhớ chơi vơi thương người xa xôi. gọi người yêu dấu trong hồn. ngập ngừng tha thiết bồn chồn. kỷ niệm xưa mơ thoáng trong sương cho lòng nhớ thương. người yêu dấu ơi, sao lòng se sắt đầy vơi? người yêu dấu ơi, thu về tim vẫn đơn côi. người yêu dấu ơi, khi ngàn sao đêm lấp lánh. tâm hồn bâng khuâng, nhớ ngày vui đã qua nhanh. thương đôi mắt sao trời lung linh. thương yêu ngón tay ngà xinh xinh. thương yêu dáng vai gầy thanh thanh. thương yêu vòng tay ghi xiết ân tình thương yêu dáng em buồn bơ vơ. thương yêu nét môi cười ngây thơ. thương yêu tóc buông lơi dịu dàng... thương em mong manh như một cành lan. gọi người yêu dấu xa vời. mà lòng lưu luyến bồi hồi. ngày biệt ly đành nhớ nhau thôi khi chiều nhẹ rơi... gọi người yêu dấu muôn đời. nghẹn ngào không nói thành lời. tình yêu xưa ngày tháng phai phôi biết bao giờ nguôi... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 05. May 2006 , 15:07 wrote on 05. May 2006 , 14:44:
Cám ơn sư đệ post dùm. Cám ơn Anh Mai CVA, TTK Liên Trường , gửi tới. ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 15:12 wrote on 05. May 2006 , 14:44:
Không play được ông ơi ::). mà ông này tính gì mà nghe mời MD là ổng post luôn 1 bản sì lô với lời gọi thắm thiết : Gọi người yêudấu ::) ::) ::) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 05. May 2006 , 15:29 wrote on 05. May 2006 , 15:12:
Hihihi, em nghe chị bảo không được nên em nghe thử thì vừa nghe được mà chị. Khánh Ly hát hay lắm. Thế mà lúc anh Mai gửi em thấy.pps thì cứ tưởng là hình chứ đâu biết là nhạc :-[ ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 15:37 wrote on 05. May 2006 , 15:12:
Hihihi... Chị Đậu Đỏ có PowerPoint Viewer không?? Nê'u có là nghe được mà , Khánh Ly ca giùm cho lão sư đệ mà để lão đi mời Cô MD đó ... ;D ;D Sợ Cô MD sắp gặp người nào cho 60 năm còn lại ... :P nên Ổng muốn chắc ăn mời trước đó mờ .. ;D ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 15:45 wrote on 05. May 2006 , 15:37:
Slideshow coi OK, còn KL hát có 1 câu " gọi người yêu dấu bao lần" rồi ngưng luôn :-/ :-/, chỉ coi hình thôi :-/ :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 05. May 2006 , 15:51
;)
wrote on 05. May 2006 , 15:45:
Sao kỳ dzậy??? Slide nó chạy tự động thì lời ca mới liên tục , vì nó synchronize dzới lời ca hiện lên mà ... ;) ;D ;D Chắc version PowerPoint của chị Đ Đ này từ thời 1970 wa' ... thành ra gọi người yêu dấu bao lần rồi ...tịt ngòi luôn hen... ;D ;D ;D TB: Ờ mà sao kỳ wa' !! Ở trong sở thì nghe và thấy ngon lành ....mà về nhà thì tiếng nhạc cũng không có , chỉ thấy hình thôi nếu click mổi trang ... :-/ :-/ :'( :'( Chắc là cách mà người ta gài music dzô hình chắc... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 15:57 wrote on 05. May 2006 , 15:51:
:P :P Chắc dzị quá ::) ::) ::). Thôi tui nghe không được thì tui coi hình đở vậy ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 16:07 wrote on 05. May 2006 , 15:51:
Hehe dzị là version PowerPoint của ông cùng tàn đời rùi ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. May 2006 , 16:07
Chương trình dạ vũ bỏ túi được tiếp nối với
Tango Dĩ Vãng Tango Dĩ Vãng Anh Bằng Em khóc tơ duyên bẽ bàng nằm ôm sầu nhớ mênh mang Anh xót xa cho thân người lữ khách nơi phương trời buồn hơn lá thu rơi Em ngóng quê hương xa mờ gọi ân tình quá bơ vơ Anh ngóng chim bay thẫn thờ thương nhớ hơn bao giờ Tưởng thiên thu đứng chờ Bài tango hôm nào bước đi tango người yêu Thành kỷ niệm ngàn sau Thành vết thương tình yêu Thành những cơn cuồng bão. Bài tango xa rồi bước đi tango lẻ loi Đường năm xưa hoang tàn lòng cô đơn muôn phần Thành phố vắng đi đôi tình nhân. Như lá xanh bỗng xa cành đời em vàng võ mong manh Như bóng chim kia xa bầy Em sống cho qua ngày và cho qua kiếp này ... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 10. May 2006 , 04:34 wrote on 05. May 2006 , 16:07:
Twist and shout Well, shake it up, baby, now, (shake it up, baby) Twist and shout. (twist and shout) C'mon c'mon, c'mon, c'mon, baby, now, (come on baby) Come on and work it on out. (work it on out) Well, work it on out, honey. (work it on out) You know you look so good. (look so good) You know you got me goin', now, (got me goin') Just like I knew you would. (like I knew you would) Well, shake it up, baby, now, (shake it up, baby) Twist and shout. (twist and shout) C'mon, c'mon, c'mon, c'mon, baby, now, (come on baby) Come on and work it on out. (work it on out) You know you twist your little girl, (twist, little girl) You know you twist so fine. (twist so fine) Come on and twist a little closer, now, (twist a little closer) And let me know that you're mine. (let me know you're mine) Ahhhhhhhhhh(low) Ahhhhhhhhhh(higher) Ahhhhhhhhhh(higher) Ahhhhhhhhhhh(high) Baby, now, (shake it up, baby) Twist and shout. (twist and shout) C'mon, c'mon, c'mon, c'mon, baby, now, (come on baby) Come on and work it on out. (work it on out) You know you twist your little girl, (twist, little girl) You know you twist so fine. (twist so fine) Come on and twist a little closer, now, (twist a little closer) And let me know that you're mine. (let me know you're mine) Well, shake it, shake it, shake it, baby, now. (shake it up baby) Well, shake it, shake it, shake it, baby, now. (shake it up baby) Well, shake it, shake it, shake it, baby, now. (shake it up baby) Ahhhhhhhhhh(low) Ahhhhhhhhhh(higher) Ahhhhhhhhhh(higher) Ahhhhhhhhhhh(high) Oye Como Va Santana, Oye como va mi ritmo Bueno pa' gozar mulata |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 12. May 2006 , 11:38 I love how your eyes close Whenever you kiss me And when I´m away from you I love how you miss me I love the way you always Treat me tenderly But darlin´ most of all I love how you love me I love how your heart beats Whenever I hold you I love how you think of me Without being told to I love the way your touch Is so heavenly But darling´ most of all I love how you love me... I love how your eyes close Whenever you kiss me And when I´m away from you I love how you miss me I love the way you always Treat me tenderly But darlin´ most of all I love how you love me ....love me, love me Love how you hug me I love how you squeeze me I love how you squeeze me Tease me, please me Love how you tease me I love the way you always treat me tenderly But darling most of all, I love how you love me |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 12. May 2006 , 18:12
Trần thiện Thanh
40 năm sáng tác và ca hát . Lời người viết : Tháng 5 /2005 , khi hay tin cố Ca Nhạc sĩ Nhật Trường Trần thiện Thanh qua đời , nhiều nhà văn ,nhà báo và bạn bè đã viết bài tưởng nhớ người qúa cố .Và gần đây nhất ,trung tâm Asia đã thực hiện DVD số 50 với chủ đề “ Trần Thiện Thanh Tình Yêu - Cuộc đời và Sự nghiệp “để Vinh danh cố nhạc sĩ Trần thiện Thanh và cũng để vinh danh Quân lực VNCH . Nhân dịp sắp giỗ đầu của Trần thiện Thanh ,người viết muốn ghi lại một số chi tiết từ khi quen biết vào năm 1967 cho đến lần gặp cuối cùng năm 2000 , coi như thắp một nén nhang tưởng nhớ người bạn văn nghệ . Nguyễn Tòan . -------------------------------- Một buổi trưa , ngày tháng nào tôi không còn nhớ ,chỉ nhớ năm -1965 .Sau khi đi học về , tôi mở radio nghe chương trình phát thanh của đài Quân đội . Được nghe một bản thông báo danh sách những người trúng tuyển vào làm việc tại Nha Chiến tranh Tâm lý sau này là Cục Tâm lý Chiến trực thuộc Tổng Cục Chiến tranh chính trị ,có một người mang tên Trần thiện Thanh trúng tuyển để sáng tác nhạc . cho Đài Phát thanh Quân đội . Trần thiện Thanh được mang cấp bậc Trung sĩ Đồng Hóa -cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975 , để phục vụ tại đài Tiếng nói Quân đội .Nơi đây đã có sẵn các nhạc sĩ Nhật Bằng,* Canh Thân* , Lê Đô , Nguyễn văn Đức ,Ngọc Bích* và tay trống Văn Ích ,sau này có thêm nam ca sĩ Phượng Bằng . Trong một lần về thăm gìa tôi , ông anh rể Quản đốc đài Tiếng nói Quân đội đã cho tôi bản nhạc “ Không bao giờ ngăn cách “ sáng tác của Trần thiện Thanh ,và nhắc tôi Chú ý nghe bản nhạc này với giọng ca của Nhật Trường tức Trần thiện Thanh . “ Anh về …với em rồi mai lại đi Đường xa …..mang theo bao nhiêu tình ý Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng Đâu bằng đôi mắt em . Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau Tình yêu …..không mau phai màu áo Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ Lá rơi gọi mùa thu về sân úa .... Vẫn không bao giờ ...không bao giờ ngăn cách đâu em .... Không bao giờ ...không bao giờ ân tình lại vỡ đôi Một người đi nghe thương sao thương nhiều qúa Dáng một người em xinh sao qúa xinh màu má Không bao giờ ....không bao giờ giữa mùa Hè tuyết rơi Một đời hoa không khi nào hai lần nở Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về .... (Không bao giờ ngăn cách ) Đúng một tuần lễ sau , vào một tối thứ bẩy , trong chương trình ca nhạc của đài Quân đội , tôi được nghe lần đầu tiếng hát của nam ca sĩ Nhật Trường qua nhạc phẩm “ Không bao giờ ngăn cách “ của Trần thiện Thanh .Giọng hát của Nhật Trường thật nồng ấm ,trau chuốt và là thần tượng của tôi ngay sau khi nghe lần đầu tiên . Chính vì vậy mà nhà văn Hồ trường An trong cuốn “Theo chân những tiếng hát “ Đã có nhận xét về nam ca sĩ Nhật Trường như sau : “Sự xuất hiện của ca sĩ Nhật Trường cũng khá xao động . Anh đến từ Phan Thiết vào tới Sàigon với giọng trau chuốt, nồng mặn ,chỉ trong một sớm một chiều trở thành đối thủ lợi hại của Duy Khánh . Anh rất sáng sân khấu ,vóc vạc khá cao lớn . Khuôn mặt tuy hơi thỏn ,hàm răng anh tuy hơi vẩu , hai cái đó chỉ hơi hơi thôi,chì nhẹ phơn phớt thôi , nhưng vẫn tạo cho anh cái xinh đẹp bất ngờ .và cũng nhờ thần thái sáng mát , dù trải qua chặng đường thanh xuân khi khởi nghiệp ca hát ở chốn Hòn ngọc Viễn Đông ,nhưng anh vẫn là thần tượng của giới trẻ ,là ông hoàng mộng tưởng của các cô nữ sinh. Gặp Trần thiện Thanh lần đầu . Năm 1967 , tôi vào Quân đội , phục vụ tại Tiểu đoàn Tâm lý Chiến nằm sát cạnh Cục Tâm Lý Chiến (Nha chiến tranh Tâm lý đã đổi tên ) ,do có thời gian rảnh rỗi , tôi thường xuyên sang bên Đài Quân đội và báo Tiền Tuyến dể gặp gỡ một số bạn bè quen thân . Tại đài Quân đội , qua sự giới thiệu của ông anh rể , tôi được làm quen với nam ca sĩ Nhật Trường tức nhac sĩ Trần thiện Thanh . Để rồi sau này tôi quen thân với anh nhiều hơn . Mỗi lần anh có sáng tác mới nào cũng ký tặng tôi bản đặc biệt ,với chữ ký . Nào là “Đám cưới Đầu xuân , Đồn vắng chiều xuân , Lâu đài Tình ái, Bảy ngày đợi mong, Chuyện hẹn Hò , Đêm nay ai đưa em về , Tạ từ trong Đêm , Hoa trinh nữ , Biển mặn , Hoa Biển v..v. Biến cố Mậu thân xẩy ra , anh là người vào trình diện đài sớm nhất vì nhà anh ở bên Thị nghè . Đài phải phát thanh 24/24 , nên anh đã trở thành xướng ngôn bất đắc dĩ của Đài . Dịp này anh đã sáng tác bản nhạc “Chị Ba Hàng xanh “ kể lại gương can đảm của người phụ nữ đã không sợ Việt Cộng , Đã can đảm dùng dao chém đầu một tên Việt Cộng , khi chúng tấn công vô một trại gia binh ở Hàng Xanh Gia Định. Vào đầu thập niên 70 , khi nền ca nhạc thăng hoa , nở rộ . Nhạc sĩ Trần thiện Thanh có chương trình nhạc “Tiếng hát Đôi Mươi “ trên Đài quân đội , cùng ban Tứ ca Nhật Trường gồm Nhật Trường , Như Thủy (em ruột ) Mai Hương , Quỳnh Giao. Ngoài ra nhà xuất bản “:Tiếng hát Đôi Mươi” cũng thành lập để chuyên in các sáng tác của chính anh và bạn bè . Cùng lúc đó Nhật Trường thường xuất hiện trên sân khấu các chương trình Đại nhạc hội . Và một chương trình Tivi Đặc biệt . Phim nhạc kịch trên Tivi . Có thể nói nhạc sĩ Trần thiện Thanh , là nhạc sĩ đầu tiên đã thực hiện chương trình “Phim Truyện nhạc kịch trên Đài Tivi “ số 9 . Show phim Truyện nhạc kịch đầu tiên là “Tạ từ trong Đêm “ với cặp song diễn Phương Dung - Nhật Trường . Phim Truyện nhạc kịch “ Tạ từ Trong Đêm’ rất thành công được quần chúng khán thính gỉa Ái mộ khi lần đầu được trình chiếu trên Tivi .Nhiều người không được xem , đã viết thư yêu cầu Đài số 9 chiếu lại . Sở dĩ phim Truyện nhạc kịch thành công là vì nhạc sĩ Trần thiện Thanh đã viết thành một truyện phim có phân cảnh đàng hòang như một phim chiếu ở rạp . Sau khi những thước phim đã được quay , tự Trần thiện Thanh chọn lọc , để lồng vào phần nhạc kịch của show “Tiếng hát đôi mươi “. Cùng với bản nhạc “ Tạ từ trong đêm “ đã được chọn là bài Ca Hay nhất trong năm và nữ ca sĩ Phương Dung đoạt giải giọng ca nữ trong năm 1965 . Khi chiến trận Hạ Lào bùng nổ với cuộc hành quân Lam sơn 719 , người anh hùng Mũ đỏ tên Nguyễn văn Đương ,người bạn thân của Trần thiện Thanh hy sinh , đã làm nguồn cảm hứng cho Trần thiện Thanh sáng tác ra nhạc phẩm nổi tiếng “ Anh không chết đâu Anh “ . Để rồi , với chính nhạc phẩm này , Trần thiện Thanh đã dựng thành Show Phim Truyện Nhạc Kịch “ Anh không chết đâu anh “ cùng với sự diễn xuất của nữ ca sĩ Thanh Lan . Khi show Phim nhạc kịch “Anh không chết đâu anh “ được Phát hình ,bao nhiêu nước mắt của khán gỉa đã tuôn trào , để thương cho sự hy sinh Cao đẹp của người hùng mũ Đỏ tên Đương . Và cũng từ sau show đó , thì hầu như Đi tới đâu ,cũng đuợc nhiều giới từ trẻ tới gìa , đều thuộc lòng câu hát “Anh không chết đâu anh , người anh hùng Mũ đỏ tên Đương .” Vào năm 1972 , một buổi chiều giữa tháng Tư , tôi gặp nhà thơ Thiên Hà tại Nhà hàng Thanh Thế , anh đã khoe tôi , anh vừa sáng tác một bài thơ mới ca ngợi cái chết hào hùng của người bạn thân anh Trung tá Nhẩy dù Nguyễn đình Bảo tại đồi Charlie . nghe anh Thiên Hà đọc xong bài thơ , tôi chưa hề hình dung nổi ngọn đồi Charlie ra sao , nhưng chỉ vài ngày sau ,tôi được nghe bản nhạc “ Người ở lại Charlie một sáng tác mới của Trần thiện Thanh - tôi mới được biết tên một số địa danh ở Vùng 2 chiến thuật . Càng nghe nhiều lần bản nhạc nói trên , tôi liền thương cảm cho những người Chiến sĩ của binh chủng Nhẩy dù nơi Tiền tuyến . Sau bản nhạc nổi tiếng “Người ở lại Charlie “ ,Trần thiện Thanh còn sáng tác thêm nhạc phẩm “Chiều trên phá Tam Giang “ phổ từ thơ của nhà thơ Tô thùy Yên , sau Khi cả hai đã ra thăm Quảng trị và đã ghé thăm Phá tam Giang . Vì sợ VC tấn công vào Thành phố Sàigon và đánh bom các Cao ốc và Cơ quan Chính phủ , bộ Chỉ huy Biệt khu Thủ đô đã thiết lập các bộ Chỉ huy Đặc khu (tăng cường Quân sự cho Cảnh sát ) ở các Các Quận trong Nội thành .Do đó các đơn vị Nào đồn trú ở Quận nào , đều phải biệt phái Quân nhân cho Đặc khu . Ngoài ra còn có Đại đội Dã chiến . Chính vì sự lưu động , luân phiên , nên Trần thiện Thanh Đã tạm thời rời Đài Phát Thanh Quân đội tăng phái cho Đại Đội dã chiến . Chính vì sự Gác cầu hay Cao Ốc mà Trần thiện Thanh đã có nguồn cảm hứng để sáng tác nên nhạc phẩm “ Tình Thư của Lính “ . Gặp Trần thiện Thanh ở Cần Thơ và Little Sàigon . Sau ngày 30 tháng 4 , nhạc sĩ Trần thiện Thanh bị cấm hát , do đó tôi không còn được gặp anh , chỉ biết anh thường xuyên đi xuống Miền Tây lưu diễn hầu kiếm sống qua ngày . Trong một lần xuống thăm thành phố Cần Thơ năm 1985 , tình cờ tôi được gặp lại nhạc sĩ Trần thiện Thanh ở chung khách sạn . và tối hôm đó , nhạc sĩ Trần thiện Thanh đã rủ tôi đi nghe anh hát ở ngoài rạp . Trước một số đông khán gỉa chật rạp , tôi đã được nghe Nhật Trường hát 2 sáng tác mới , sáng tác sau 75 đó là bản nhạc “ Cho anh xin số nhà “ và “Chiếc áo bà ba “.cùng với nữ ca sĩ Kim Dung người vợ mới của anh .Trong khi đó đưá con trai nhỏ 1 tuổi phải nằm trên võng đằng sau hậu trường . Cuộc gặp lại tình cờ ở Cần thơ , sau đó , tưởng chừng tôi không bao giờ gặp lại người nhạc sĩ tài hoa này , nhưng năm 2000 , nhân dịp ghé thăm Nam Cali , tôi đã gặp lại nhạc sĩ Trần thiện Thanh , cả hai chúng tôi gặp lại nhau tại cửa tiệm :”Trung tâm Âm nhạc do Nhật Trường và bạn hữu chủ trương “ Trong cuộc gặp gỡ này , nhạc sĩ Trần thiện Thanh. cho biết :anh rất buồn được biết ở Úc , tệ nạn sang băng Video lậu qúa nhiều , làm anh nản chí không thực hiện Video Ca nhạc do chính anh thực hiện .( Khi ra Hải ngoại năm 1993 , nhạc sĩ Trần thiện Thanh đã tự mình thực hiện một Băng Video cho chính Trung tâm Nhật Trường Phát hành ) . Ngoài ra anh còn cho biết anh rất thù ghét Cộng Sản , chính họ đã giết chết thân phụ anh . Trước khi chia tay , anh đã tặng tôi cuốn CD -“ Gọi tên Anh là Lính “đề cao các Vị Tướng đã tuẫn tiết vào ngày 30 tháng 4 /75 . Và không ngờ , cuộc gặp gỡ năm 2000 , là lần cuối giữa tôi và anh để 5 năm sau , anh đã ra di Vĩnh viễn vì bệnh phổi với tuổi đời 63 . Nguyễn Tòan /Sydney |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 13. May 2006 , 03:06 Christophe Maman Paroles et Musique: Christophe 1967 © 1967 - Disque AZ Une femme pleure son enfant perdu à tout jamais Elle se souvient du temps passé où l'enfant lui disait Maman maman quand m'achèteras-tu un train électrique ? Je le voudrais pour ne plus jouer avec celui des copains Une femme pleure son enfant perdu à tout jamais Elle se souvient du temps passé où l'enfant lui disait Maman maman aujourd'hui c'est ta fête Pour toi je suis allé cueillir ces petites fleurs Qui te porteront bonheur ce ne sont que des coquelicots Une femme pleure son enfant perdu à tout jamais Elle se souvient du temps passé où l'enfant lui chantait Ta ba dou... ------------------------- Mẹ Hiền Yêu Dấu--Dạ Nhật Yến Mẹ hiền yêu dấu mẹ đã cho đời con, vòng tay âu yếm khi gót chân còn son, mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời, con sẽ nhớ hoài bóng dáng người. Mẹ hiền yêu hởi mẹ thấu cho lòng con, nguyện cầu ơn trên ban phước mẹ bình yên và con sẽ đến chia xớt bao ưu phiền âu yếm hôn vầng trán mẹ hiền. Và khi mưa bảo giong tố gieo trong đời con hứa sẻ ở mẹ sát trong lòng... Vì tình yêu đó con đã trao cho mẹ mẹ ơi, con đã hứa sang cho mẹ Mẹ hiền yêu hỡi những lúc mẹ cười vui là mặt trời trên cao mưa bão không còn rơi, mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời con sẽ nhớ hoài bóng dáng người. Người mẹ hiền yêu dấu mẹ đã trao về con thật bao âu yếm trong những năm vừa qua mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời con sẽ nhớ hoài bóng dáng người Người mẹ hiền yêu hởi lúc sáng hay về đêm lòng nguyện luôn luôn săn sóc mẹ bình yên và con sẽ đến vào bất cứ lúc nào khi có ai làm mẹ nghẹn ngào Và con xin hứa nếu lỡ mẹ rơi lệ con sẽ ôm mẹ thật sát trong lòng chẳng tình thương nào to lớn hơn cho bằng tình yêu thương con đã trao cho mẹ Người mẹ hiền yêu hỡi những lúc mẹ cười vui là mặt trời dạng dỡ mưa tuyết không còn rơi và con xin hứa từ sáng đến trưa chiều khi thấy mẹ thì cười vui thật nhiều... ----------------------------------- Mẹ Hiền Yêu Dấu --Ngọc Lan |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. May 2006 , 10:38
Những ngày cuối tuần sân trường vắng teo :-[, buồn quá thôi mời các bạn nghe nhạc cho đở buồn vậy :-/ :-/
http://www.phu-tho.com/music/HomQuaEmDiNhaThuong.wma http://www.phu-tho.com/music/SuTuHaDong.wma http://www.phu-tho.com/music/ThanDieuDaiKhai.wma ( Cảm ơn chị Cựu Hội Phó Đặng Cần đã gởi những bài nhạc vui này ) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 19. May 2006 , 05:03
Sáng thứ sáu Đậu Đỏ mời các bạn nghe nhạc Trịnh công Sơn
Như Một Lời Chia Tay 1. Những hẹn hò từ nay khép lại Thân nhẹ nhàng như mây Chút nắng vàng giờ đây cũng vội Khép lại từng đêm vui 2. Đường quen lối từng sớm chiều mong Bàn chân xưa qua đây ngại ngần Làm sao biết từng nỗi đời riêng Để yêu thêm yêu cho nồng nàn 3. Có nụ hồng ngày xưa rớt lại Bên cạnh đời tôi đây Có chút tình thoảng như gió vội Tôi chợt nhìn ra tôi ~o0o0o~ 4. Muốn một lần tạ ơn với đời Chút mặn nồng cho tôi Có những lần nằm nghe tiếng cười Nhưng chỉ là mơ thôi 5. Tình như nắng vội tắt chiều hôm Tình không xa nhưng không thật gần Tình như đá hoài nỗi chờ mong Tình vu vơ cho ta muộn phiền 6. Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại Tưởng chỉ là cơn say Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời Như một lời chia tay |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 19. May 2006 , 05:59
Và đây là dòng nhạc valse nhẹ nhàng tình tứ do Phạm Anh Dũng viết từ thơ của Miên Du. Miên Du ơi Đậu Đỏ rất thích bài nhạc này, người đâu mà tài mạo song toàn thế ;) ;) :)
Mưa sầu La Seine Thôi nhé em ơi chớ gánh sầu Chỉ một mình ta giữ niềm đau |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 19. May 2006 , 06:16 wrote on 19. May 2006 , 05:59:
Kổm ơn chị Đ Đ nhiều nghen ... :P :P Sáng thứ Sáu nghe nhạc phổ từ thơ của MD làm ỔNG muốn hết ...pi.n ngay !!! ;) ;) ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 19. May 2006 , 06:55 wrote on 19. May 2006 , 06:16:
Cảm ơn Chị Đậu Đỏ đã nghe nhạc của MD! không ngờ thơ của MD chữa được pi.n của ỔNG hén :P hổng biết có xạo hông nữa :D :D :D siu mờ MD nghe nhạc của MD, MD muốn hóc hông hà :'( :'( :'( |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 19. May 2006 , 07:01 Mien_Du_Dalat wrote on 19. May 2006 , 06:55:
Chời !! ỔNG đang pi.n muốn ..chớt dzồi đây nè !! Thôi nín đi , ỔNG khóc phụ cho nè ... :( :( :( :'( :'( :'( |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 19. May 2006 , 07:07 wrote on 19. May 2006 , 07:01:
thui nín đi ỔNG, ỔNg mờ hóc thì Cali lũ lụt, máy bay của MD hổng cất cánh được đó nghen! ::) ::) ::) sue thiệt đó! :o :o :o |
Title: Re: Nhạc 3 Post by chuonchuon vào ngày 19. May 2006 , 15:19
Mượn đất nhạc , quảng cáo nhạc giúp người Canadien..
|
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 27. May 2006 , 03:48
Phỏng vấn casĩ MyLan vào ngày giổ Trần Thiện Thanh
http://tvvncr.com/video/mylan.wmv http://tvvncr.com/video/mylan2.wmv |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 01. Jun 2006 , 18:37
Anh phu_de ơi, xem lại cuốn DVD *Anh không chết đâu anh * có những đoạn nói về Nhật Trường chảy nước mắt anh ơi . Nhật Trường thật sự đã ra đi nhưng quả là anh vẫn còn sông mãi trong lòng mọi người
MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by da huong vào ngày 01. Jun 2006 , 18:45 mien_thuy wrote on 01. Jun 2006 , 18:37:
Chị MT ơi , chị chỉ chảy nước mắt thôi , chứ em thì khóc sướt mướt... :'( Cái ngừ coi chung dzí em còn cừi em , em way lại xực liền đó. :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 01. Jun 2006 , 18:48 da huong wrote on 01. Jun 2006 , 18:45:
mà xực kí gì chớ ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by da huong vào ngày 01. Jun 2006 , 18:50 mien_thuy wrote on 01. Jun 2006 , 18:48:
xực .... lổ tai ;D , cho chưa tội thấy ngừ ta hóc mà mình cừ , LX á. ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 02. Jun 2006 , 19:31
Nhắc đến Nhật Trường - Trần Thiện Thanh là không ai không biết đến bài hát Hoa Trinh Nữ của ông, MT xin giới thiệu bài Hoa Trinh Nữ với một giọng hát không là chính tác giả nhưng chắc ACE ở đây ai cũng mến mộ
Mời mọi người cùng nghe nhé ::: Trần Thiện Thanh ::: Qua một rừng hoang gió núi theo sang giũ bụi đường trên vai Hái cây hoa dại lẻ loi bên đường gọi là hoa Trinh Nữ Hoa Trinh Nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa Hoa đâu dám khoe màu cùng một nàng Cúc vàng tươi Hoa không bán hương thơm như nàng Dạ Lý trong vườn Nhưng hoa Trinh Nữ đẹp tựa chuyện tình hai chúng ta Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết khép lá ngây thơ Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa Không ngọc ngà kiệu hoa không nệm gấm không cung son Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say Ngỡ đôi mi dầy khép đêm trăng đầy cài then cung ái Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 16. Jun 2006 , 00:40
Anh Ngọc: Một đời để sống và Một thời để hát
Trường Kỳ thực hiện Với số tuổi gần 80, người ta có thể coi ông như người nam ca sĩ cuối cùng trong thành phần những ca sĩ đầu tiên của nền tân nhạc Việt Nam còn xuất hiện trên sân khấu những ngày gần đây. Có người còn gọi đùa ông là “The Last Samurai”, người hiệp sĩ cuối cùng trong số những hiệp sĩ tiền phong của trên nửa thế kỷ tân nhạc mà vũ khí là giọng hát từng chinh phục cảm tình của khán thính giả Việt Nam trong hai thập niên 50 và 60. (nhạc khúc “Trương Chi” của Văn Cao) Trong lần tiếp xúc gần đây với người viết, Anh Ngọc cho biết ông có ý định giã từ sân khấu đã lâu, từ khi bước vào lớp tuổi 70. Nhưng mãi cho đến đầu năm 2004 vừa qua, ông mới thực hiện được ý định đó, sau khi xuất hiện trong hai chương trình nhạc thính phòng mang mục đích từ thiện tại San Jose và Orange County ở California mà ông “nghĩ là đó là những buổi trình diễn cuối cùng trong cuộc đời ca hát của tôi” mặc dù bạn hữu cũng như đồng nghiệp của ông cho rằng ông vẫn có thể hát được để trân trọng mời ông xuất hiện. Anh Ngọc cho là sau trên 50 năm hoạt động, ông đã đóng góp được phần nào trong những sinh hoạt ca nhạc nên việc giã từ sân khấu được coi như một lý do xác đáng “để nhường chỗ cho những người khác”, như ông nói đùa. Cũng từ ý định ngưng dần dần những sinh hoạt ca nhạc, vào năm 1993, Anh Ngọc quyết định về tiểu bang Virginia cư ngụ, tại thành phố Burke là một nơi êm đềm và hiền hoà cũng như ít sinh hoạt văn nghệ. Trước đó ông cư ngụ ở Orange County, nam California trong 3 năm và từng tham gia nhiều buổi trình diễn tại nơi được coi là môi trường thuận tiện nhất cho những hoạt động nghệ thuật nói chung. Từ khi về Virginia, Anh Ngọc không nghĩ đến việc xuất hiện trên sân khấu, nhưng ông không tránh khỏi sự lôi kéo của bạn hữu yêu mến tài nghệ của ông cũng như tính cách từ thiện của một số chương trình nên đã nhận lời mặc dù rất lo ngại và hồi hộp trước phản ứng của khán giả. Chúng ta hãy nghe Anh Ngọc tâm sự: “Sau mấy chục năm hoạt động, lúc bước ra sân khấu trình diễn đối với tôi trước đó là một chuyện rất là bình thường, như người ta đi làm hàng ngày vậy. Nhưng bây giờ thì khác. Mỗi lần bước ra sân khấu tôi lại cảm thấy rất lo ngại và hồi hộp. Hay nói theo danh từ chuyên môn là rất “khớp”. Tôi không hiểu liệu mình có thể hát được hết ca khúc trình bày hay không, có diễn tả được bài hát như ý muốn và không hiểu phản ứng của khán giả như thế nào”. (nhạc khúc “Gửi Người Em Gái” của Đoàn Chuẩn & Từ Linh) Anh Ngọc thú nhận là những lần xuất hiện gần đây, ông không còn có được sự tự tin như nhiều năm về trước. Và cái tâm trạng ấy cũng là một nguyên nhân để Anh Ngọc có ý định giã từ sân khấu, giã từ khán giã từ rất nhiều năm qua đã yêu mến tiếng hát ông. Vì theo quan niệm của Anh Ngọc, một khi không hát được mà cứ cố tình xuất hiện sẽ chịu một ảnh hưởng không tốt đối từ phía khán giả. Đôi khi có thể mất tất cả những cảm tình trước đó khán giả đã dành cho mình. Nhưng trong trường hợp của chính ông, hai lần xuất hiện mà ông cho là cuối cùng trong cuộc đời đi hát, người ta vẫn đo lường được nhiều ưu ái khán giả đã dành cho giọng ca “tenor” lão thành này, tuy dĩ nhiên không thể so sánh được với những ngày xưa. Nhưng với một số tuổi gần 80 như Anh Ngọc, mấy ai còn giữ cho mình một phong cách trong nghệ thuật diễn tả và phong độ trong tiếng hát như vậy do ảnh hưởng của thời gian... Do đó, ông đã rất thành thật khi đưa ra sự ghi nhận: “Thực ra cũng phải nói là mình cũng lớn tuổi rồi. Thời gian nó cũng có ảnh hưởng chứ! Thời gian ít hay nhiều cũng có ảnh hưởng đến thể chất của con người. Ở lứa tuổi của tôi là trên 70 rồi thì làm sao có thể giữ nguyên được phong độ khi còn trai trẻ” (nhạc khúc “Một Đời Tôi Hát” của Thanh Trang) Thật ra Anh Ngọc muốn làm một cuộc thử thách đối với chính mình khi ông nhận lời xuất hiện trong hai buổi tổ chức có tính cách lớn lao và trang trọng cuối cùng nói trên để “xem hiện giờ với cái tuổi gần 80, tôi còn có thể hát được nữa hay không”... Ông còn nói đùa thêm biết đâu sẽ lập được kỷ lục là người hát lâu năm nhất, mặc dù không còn hát được dễ dàng so với thời gian trước đó vì “âm vực cũng không còn được rộng như trước và làn hơi cũng ngắn và yếu hơn. Nhưng bù lại cái khuyết điểm đó thì về phần kỹ thuật theo tôi nghĩ theo thời gian và kinh nghiệm lại có phần xuất sắc hơn.” Và đúng như ông nói, phần kỹ thuật và những kinh nghiệm sau trên 50 năm đi hát đã khiến ông vẫn còn đón nhận được những cảm tình của khán thính giả yêu thích loại nhạc tiền chiến thích hợp với nghệ thuật diễn đạt của ông khi căn cứ vào phản ứng của khán giả. Vì theo Anh Ngọc, “mỗi ca sĩ ra trước sân khấu đều có thể đo lường được mức độ thành công hay không thành công của chính mình” Nam danh ca Anh Ngọc họ Từ, sinh năm 1925 tại Hà Đông. Ông trưởng thành tại Hà Nội và từng theo học các trường Thăng Long, Puginier và Louis Pasteur ở đây. Khi còn rất trẻ, ông đã yêu thích ca hát mặc dù sinh trưởng trong một gia đình rất cổ... Trong số 8 người con trong gia đình gồm 1 chị và 7 anh em trai, chỉ có ông và người em là Ngọc Long (hiện ở Việt Nam) đi theo con đường văn nghệ và trở thành những ca sĩ tên tuổi. Riêng Anh Ngọc có thời gian theo học nhạc lý với nhạc sĩ Tạ Phước và học đàn với nhạc sĩ Thiện Tơ và tình cờ bước vào con đường ca hát, khởi đầu từ những năm sau Đệ Nhị Thế Chiến. Năm 1947, ông vào Huế thăm một người anh làm việc ở đây và lưu lại Huế hơn 1 năm. Trong thời gian này ông được nữ ca sĩ Minh Trang mời hát trên đài phát thanh Huế. (nhạc khúc “Ngày Về” của Hoàng Giác) Năm 1949 Anh Ngọc vào Sài Gòn để khởi đầu cộng tác với đài phát thanh Pháp Á. Sau đó, ông lần lượt được mời hát trong chương trình ca nhạc của các đài phát thanh Quân Đội, Đài phát thanh Sài Gòn, đài Mẹ Việt Nam, đài Tiếng Nói Tự Do và Đài Truyền Hình Việt Nam. Với đài Sài Gòn, ông còn giữ vai trò xướng ngôn viên, cùng một lúc phụ trách một chương trình ca nhạc lấy tên là “Tiếng Nhạc Tâm Tình” từ đầu thập niên 60 cho đến biến cố tháng Tư năm 75. “Tiếng Nhạc Tâm Tình”, từng được nhà văn Mai Thảo nhận xét là “Một chương trình được yêu mến, đợi chờ và tán thưởng nhất trong nhiều năm”, được sự cộng tác của các giọng ca sáng chói của nền tân nhạc Việt Nam trong thời kỳ vàng son như Thái Thanh, Kim Tước, Mai Hương, Hà Thanh, vv...cùng sự phụ hoạ của một ban nhạc đàn dây gồm những nhạc sĩ tên tuổi. Một số những nhạc phẩm ghi âm trong thời gian này đã được Anh Ngọc phục hồi bằng kỹ thuật digital để đưa vào 2 CD do ông thực hiện là Trở Về Dĩ Vãng và Một Thời Để Nhớ. Đến năm 1954, sau khi hiệp định Genève ký kết, với làn sóng di cư ồ ạt vào Nam, phong trào tân nhạc ở miền Nam có một sự bùng phát rất mạnh. Có thể coi đó là thời kỳ vàng son của nền tân nhạc. Cùng thời kỳ này có những chương trình phụ diễn tân nhạc tại các rạp chiếu bóng cùng những đại nhạc hội mà Anh Ngọc có một thời gian đứng ra tổ chức với số khán giả tham dự rất đông đảo. Và cũng từ đó trở đi, tiếng hát của Anh Ngọc đã trở thành một trong những tiếng hát được ưa thích nhất do “Ngoài việc truyền đạt lời hát một cách rõ ràng và chuẩn xác, còn sử dụng cách luyến láy cũng như phân đoạn câu hát để nói lên ý nghĩa của bài hát, hay nói đúng hơn là những ý nghĩa chứa đựng trong bài hát”, như nhận định của nhà khảo cứu âm nhạc người Mỹ, Jason Gibbs, cũng là một quản thủ thư viện ở San Francisco. (nhạc khúc “Giấc Mơ Hồi Hương” của Vũ Thành) Mặc dù được mọi người công nhận là một danh ca, nhưng điều không ai ngờ ca hát không phải là nghề chính của Anh Ngọc, như ông cho biết: “Thực ra ca nhạc đâu phải là nghề của tôi. Nhiều người không biết đến chuyện đó , nên cho là tôi suốt đời hoạt động ca nhạc. Nhưng thực ra không phải. Điều đó người ta không nghĩ ra, tôi cũng không muốn nói đến. Thực ra tôi không phải là một người ca sĩ nhà nghề, đi hát chỉ là chuyện phụ thêm thôi”. Tuy không coi ca hát như phương tiện sinh sống, nhưng ông lại được nhiều nhạc sĩ nổi danh, trong số có Vũ Thành và Phạm Đình Chương, đánh giá là một giọng hát rất nhà nghề. Công việc chính của Anh Ngọc từ sau khi vào Sài Gòn là nhân viên của Sở Thông Tin Hoa Kỳ, từ năm 49 cho đến khi ông được gọi động viên vào đầu thập niên 1960. Trong thời gian quân ngũ, Anh Ngọc phục vụ trong ngành Chiến Tranh Tâm Lý, trong vai trò xướng ngôn viên tại Đài Phát thanh Quân Đội. Sau khi giải ngũ, ông làm việc cho đài Tiếng Nói Tự Do, vừa là xướng ngôn viên, vừa tham gia những chương trình ca nhạc phát thanh. Sau biến cố tháng 4 năm 1975, ông kẹt lại Việt Nam và không tham gia vào bất cứ sinh hoạt ca nhạc nào mặc dù nhiều lần được nhắc nhở. Năm 1990, Anh Ngọc sang Mỹ theo diện đoàn tụ. Ba năm đầu ông cư ngụ ở Orange County. Từ năm 1993, ông cùng gia đình về cư ngụ tại thành phố Burke, tiểu bang Virginia cho đến nay. Tại đây ông không tham gia vào những sinh hoạt văn nghệ mặc dù nhận được rất nhiều lời mời vì không muốn được nhắc nhở nhiều. Nhưng ngược lại, thỉnh thoảng ông vẫn nhận lời xuất hiện trong những chương trình tổ chức tại các tiểu bang khác. Tuy nhiên, một khi nhận lời ông đã cân nhắc rất kỹ lưỡng: “Với những chương trình họ mời tôi, tôi phải xem như thế nào, coi chương trình tôi có thích hay không. Thí dụ như những buổi trình diẽn mà tôi đi qua đầu năm nay được họ tổ chức ở những địa điểm rất là sang trọng. Điều thứ hai là ban nhạc rất lớn, ban nhạc thính phòng chừng hai ba chục cái đàn. Ba nữa, thí dụ những nhạc phẩm phải là những nhạc phẩm chọn lọc, những loại nhạc thính phòng tiền chiến chẳng hạn vì nó thích hợp với tôi thì tôi mới nhận lời. Chứ không phải bất cứ buổi hát nào cũng nhận lời’. Trong khung cảnh êm đềm và hiền hoà nơi ông cư ngụ, Anh Ngọc hiện chỉ biết tìm vui trong cuộc sống gia đình, bỏ lại sau lưng những hoạt động ca nhạc mà ông đeo đuổi trên 50 năm qua, mặc dù chưa bao giờ nhận mình là một ca sĩ nhà nghề... Thêm vào đó ông vẫn tỏ ra say mê với thú giải trí là nhiếp ảnh và đi du lịch đó đây. Cách đây không lâu vào thứ Năm hàng tuần, Anh Ngọc vẫn thường sinh hoạt với một số bạn hữu gồm những người bạn nhạc sĩ thân thiết như Nguyễn Túc, Nhật Bằng, Văn Phụng, vv...trong nhóm được gọi bằng một cái tên thân mật là “Club Du Jeudi”, do cố nhạc sĩ Văn Phụng đặt . (nhạc khúc “Tiếng Dương Cầm” của Văn Phụng) “Nhưng bây giờ thì anh Phụng anh ấy mất rồi. Còn Nhật Bằng là người thứ Năm nào cũng đến cũng mới mất. Nó cứ thưa dần đi... Hồi này tôi cũng lười đi lắm. Hai nữa gần đây có cháu ngoại thành ra tôi phải trông nó để cho cháu nó đi làm thành ra cũng bận”. Giờ đây, Anh Ngọc đã quay lưng lại với sân khấu, với ánh đèn mầu để sửa soạn bước vào tuổi 80 trong một tâm trạng bình yên, không chút ưu tư khi nghĩ đến lúc bỏ lại một thời để nhớ và một đời ca hát của ông: “Bây giờ trời cho mình sống đến đâu, mình biết như vậy thôi, đừng đòi hỏi nhiều gì cả, thế thôi.” Ông còn nhấn mạnh về quan niệm của mình về cái chết một cách thản nhiên, nếu không muốn nói là sẵn sàng chấp nhận, vì đối với ông, sống được đến 80 tuổi đã là một sự ưu đãi của Thượng Đế: “Chết thì ai chả chết. Việc gì phải sợ chuyện đó. Đó là chuyện đương nhiên rồi. Không có ai có thể tồn tại mãi được. Còn cái chuyện chết thì mình coi như là đi về thôi chứ có gì đâu. Tại sao lại phải sợ cái chuyện đó? Ai sợ cũng không được nữa ! Khi nào cái chết nó đến thì anh cứ chấp nhận cái chuyện đó, thế thôi!.” Dù Anh Ngọc đã giã từ sân khấu ngoài đời, nhưng trên sân khấu tình cảm của những người yêu nhạc là tâm hồn và trái tim, hình ảnh nhiều phong độ của một tài tử, như ông từng được báo chí Sài Gòn đề cập tới cùng với một tiếng hát có đầy đủ những yếu tố cần thiết nhất sẽ khó có thể phai mờ với thời gian... (nhạc khúc “Một Cõi Đi Về” của Trịnh Công Sơn) Trường Kỳ 27 Jul 2004 Mời nghe bài vầ Ca Sĩ Anh Ngọc do Trường Kỳ thực hiện (14Mb) Download ở đây Anh Ngọc: Một đời để sống và Một thời để hát |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 16. Jun 2006 , 18:09 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 16. Jun 2006 , 19:09 wrote on 16. Jun 2006 , 18:09:
Các HDTM đang thích nghe nhạc lính của Trần Thiện Thanh , My chôm bài này từ hàng xóm về mời các HDTM nghe nè : Tuyết Trắng nhạc Trần Thiện Thanh với giọng ca My thích nhất, Sĩ Phú ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2006 , 19:36
bây giờ hai ông cũng thành Cố hết rồi ha chị Mỹ, người tài từ từ cũng bỏ ta mà đi hết rồi :'( :'(
|
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 16. Jun 2006 , 19:43 mien_thuy wrote on 16. Jun 2006 , 19:36:
Thì vậy , toàn là chết yểu vì bịnh cancer phổi hết :'( Mà rồi vẫn có người vẫn cứ hút thuốc cho đành ::) :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 16. Jun 2006 , 19:47 wrote on 16. Jun 2006 , 00:40:
Cảm ơn anh phu_de đã cho nghe tâm sự của Anh Ngọc, rất cảm động và rất tự hào với anh, nhưng rồi để lại một chút gì đó buồn buồn sâu lắng MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 16. Jun 2006 , 19:53
Miên Thuỵ ơi , chắc Miên Thuỵ cũng thích giọng Sĩ Phú ha ;) Mời Miên Thuỵ và các HDTM nghe thêm bài này , cũng nhạc Trần Thiện Thanh với giọng ca Sĩ phú ;)
Khi Người Yêu Tôi Khóc Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn thiu Em ơi tôi níu một lần ưu ái trên cung ngà hắt hiu Mây từ đâu trôi đến mờ dấu chân trời Em, tại sao em tới cho anh yêu vội Cho một lần yêu cuối là những lẻ loi Em ơi hãy nói vạn lời sầu đắng Như anh vừa trách anh Em một đêm cúi mặt để cay đắng rơi thành giọt lệ đời Anh niềm đau đến muộn Từng chiều lặng yên nhìn mưa bão tới Khi hồn em rã rời, ngày vui xẻ đôi tình ngỡ xa xôi Anh xin trọn đời gói thân trong một lần hối tiếc mãi thôi... Khi người yêu tôi khóc xin rất im lìm Như từ lâu tôi dấu những cơn muộn phiền Xin đừng đem nước mắt gội xóa niềm đau Cho yêu thương đó em còn được giữ trong tâm hồn rất lâu |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 17. Jun 2006 , 19:31 wrote on 16. Jun 2006 , 19:43:
Mấy ổng thường nói bỏ dzợ thì được mà bỏ thuốc hỏng đành , bộ chị Mỹ wên ha ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 17. Jun 2006 , 19:39 mien_thuy wrote on 17. Jun 2006 , 19:31:
Ừa! mấy ỔNG hay nói như dzị! nên MD bỏ luôn cho đáng đời, ghét! bỏ dzợ được, bỏ thuốc hổng được , thi cứ ôm điếu thuốc mà mơ mộng! ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 17. Jun 2006 , 19:43 wrote on 16. Jun 2006 , 19:53:
Chị Mỹ chộp bài hát này ở đâu mà sao đúng ý MT wá chị, nghe xong lại nhớ nhiều đến giọng ca anh chàng không quân Sĩ Phú ngọt như mía lùi này. Xem DVD nói về Nhật Trường *Anh không chết đâu em, có đoạn quay lại Sĩ Phú với bài Tuyết Trắng mà rớt nước mắt.. Lúc đó hình ảnh Sĩ Phú thật già, giọng ca thì cũng không còn hay như xưa nhưng cảm động ở chỗ anh mặc lại bộ đồ bay ngày nào.. tất cả những hình ảnh trân trọng suốt từ đầu cho đến cuối của cuốn DVD vinh danh Ca nhạc sĩ Nhật Trường thật là một tác phẩm cần phải có trong tay mọi người yêu nghệ thuật và yêu giòng nhạc cùng tiếng hát Nhật Trường Cảm ơn chị Mỹ nhiều đã cho nghe lại gòng nhạc Trần Thiện Thanh chị nhé |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 17. Jun 2006 , 19:47
Anh phu_de ơi, hôm nay Cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản tại Hoà Lan tổ chức về ngày Quân lực 19 tháng 6 như mọi năm đó anh. Cảm ơn anh cũng đã nhắc nhở ngày này không quên
MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 18. Jun 2006 , 06:21 mien_thuy wrote on 17. Jun 2006 , 19:43:
Miên Thuỵ nói đúng dó, khong biết sao hình Sĩ Phú lúc hát bài Tuyết Trắng trông hom hem và già sọm đi rồi dù thu đã lâu lắm, chỉ 1 vài năm sau hình Sĩ Phú hát bài Mắt Biếc. Giọng Sĩ Phú sau này yếu đi nhiều, nhất là hát những nốt lên cao nghe không còn hay nữa , chắc phổi đã nhuốm bịnh mà không biết :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 18. Jun 2006 , 14:57
Mời chị MT và chị Mỳ cùng quý bạn nghe lại vài bài cũ của Sĩ Phú
------------------------- Tưởng nhớ Sĩ Phú THT_SD -------------------------------------------------------------------------------- Trước tháng 4/75 tôi không quen biết và gặp anh bao giờ. Chỉ trông thấy anh trên TV và nghe giọng anh hát qua radio. Một ngày trong tháng 8 hay tháng 9/75, anh từ San José bay xuống San Diego và ở lại chung với chúng tôi 3, 4 tháng trời. Lý do: anh chán ông sponsor cựu sĩ quan KQ Mỹ và cơm Mỹ . Căn nhà ở đường Redding road , San Diego lúc ấy có 7 sinh viên du học đang ở, cộng thêm 2 anh em tôi vừa từ trại tỵ nạn Pendleton ra và anh nữa là 10 người. Anh và tôi đã phải trải sleeping bag ngủ dưới sàn nhà ngoài phòng khách mấy tháng trời cho đến ngày anh rời San Diego lên Los Angeles. Sau đó anh có trở lại San Diego vài lần để trình diễn trong các buổi đại nhạc hội do Khánh Ly và tôi tổ chức. Nhưng gần 20 năm qua, tôi chỉ gặp lại anh có một lần và lần này thì nghe tin anh đã yên nghỉ vĩnh viễn. Bốn tháng trời ăn, ở chung nhau dù không lâu trong một đời người nhưng anh đã để lại trong tôi một vài kỷ niệm cũng khó quên. Hôm nay tôi nhắc lại để nhớ về anh, về một người tha hương vừa nằm xuống ở đất khách. Thiếu tá Không Quân VNCH và cũng là giọng hát quý Sĩ Phú. Tôi không muốn viết về anh những gì tôi nghe thấy hay đồn đãi, mà tôi chỉ viết về những gì chính tôi biết về anh. Anh là một người rất kín đáo, ít thố lộ chuyện riêng tư dù là trong những lúc vui hay buồn. Tôi bị mất ngủ nhiều đêm trong suốt mấy tháng trời khi ngủ cùng phòng khách với anh. Nhiều lần 2, 3 giờ sáng anh ngồi dậy trong bóng tối, châm thuốc lá hút hết điếu này đến điếu khác rồi thở dài. Anh làm tôi bị mất ngủ cũng ngồi dậy hút theo anh. Có lần tôi hỏi anh tại sao không ngủ được, anh nói là nhớ đứa con trai 4 hay 5 tuổi, nhớ những lúc nó chạy ra quấn lấy chân anh khi anh đi làm về. Bây giờ vắng anh không biết nó ra sao. Tôi lúc đó chưa có con nên chưa thấu hiểu sự đau khổ của anh nhưng gia đình tôi cũng kẹt lại hết nên cũng lây cái buồn của anh. Hai tên có khi ngồi hút thuốc cho đến sáng mà chỉ thỉnh thoảng mới trao đổi với nhau một hai câu. Đó là tất cả những gì tôi biết về gia đình anh ở Việt Nam. Ai cũng biết anh là một sĩ quan Không Quân và là một nam ca sĩ có một giọng hát thật ấm, thật quyến rũ với những bản tình ca. Nhưng ít ai biết anh cũng là một đầu bếp rất giỏi. Đám du học sinh thời ấy toàn là dân "mì gói làm chuẩn", khá lắm thì L. S. có món gỏi bắp cải, cháo gà, V. thì có món sườn heo bỏ lò sau khi trét ít BBQ sauce. Anh trổ tài nấu nướng các món ăn Bắc, Trung, Nam và cả của Tầu làm cả bọn, nhất là các cô sinh viên du học bấy giờ cũng phải cười...thua, phục sát đất. Ai cũng phải công nhận là món "phá lấu" và soup măng cua anh nấu rất tới. Có lần cô T. một nữ sinh viên du học đã phải thốt lên. "Người ta có thể thấy một SP oai hùng mặc đồ bay hát trên TV hay một Sĩ Phú complet cà vạt hát trong phòng trà nhưng chắc không ai mua được vé xem Sĩ Phú mặc xà lỏn, áo thung, vừa nấu bếp vừa hát "Cô láng giềng"..." và anh hát thật tình như khi đang anh đứng ở trước khán giả Một buổi chiều cả bọn vừa cơm nước xong, người đang đọc báo, người đang xem TV, bỗng chúng tôi nghe thấy từ trong phòng vệ sinh đóng kín cửa có tiếng anh SP hét thật lớn, dài, tiếng thét nghe thật kinh hoàng như anh đang bị tai nạn, cả bọn chạy xúm lại cửa phòng vệ sinh nhốn nháo hỏi han, anh mở cửa ra, mặt hơi đỏ tươi cười. - "Các cậu làm gì mà nhắng lên vậy ? Có gì đâu, mấy tháng nay không hát hò gì cả tối nay "ra quân" phải thử lại xem còn giọng không?". Đêm hôm đó anh được mời hát trong ngày "International Day" tại Organ Pavillion trong công viên Balboa Park. Có lẽ anh là người Việt Nam đầu tiên trình diễn tại sân khấu lộ thiên này. Bài đầu anh trình bầy là bài "Vũng lầy của chúng ta" của Lê Uyên Phương. Khi được khán giả vỗ tay yêu cầu hát thêm bài nữa anh làm cả bọn tôi nín thở khi anh giới thiệu tên bản nhạc kế bằng tiếng Mỹ: "Born free" để mừng sự tự do anh đã chọn và phải bỏ lại gia đình lại Việt Nam. Chúng tôi đã nghe anh hát tiếng Việt, biết anh từng tu nghiệp Anh ngữ ở Texas nhưng chưa đứa nào nghe anh hát tiếng Mỹ, nhưng mà sự hồi hộp cũng tan biến khi các khán giả Mỹ vỗ tay ầm ầm lúc anh vừa chấm dứt những lời hát cuối. Trong bọn tôi có nhiều người thích Lệ Thu với bản "Ngậm ngùi" của Phạm Duy. Có tên còn quả quyết Lệ Thu đã làm "Ngậm ngùi" nổi tiếng và ngược lại, nhưng có lần anh đã tự hào nói với chúng tôi là chính anh đã hát bài này trên đài phát thanh Nha Trang và được thính giả yêu cầu nhiều lần trước cả Lệ Thu. Buổi văn nghệ đón cái Tết tha hương đầu tiên của người Việt tại San Diego thành công một phần cũng là nhờ sự "móc nối" của anh với các ca sỹ. Anh đã "kéo" được Khánh Ly từ Florida sang, "lôi" hai "con Mèo", ban nhạc New Life với Trung Nghiã, Trung Hành, Quang Minh và Thanh Tuyền (ái nữ của cố tài tử Đoàn châu Mậu) từ Los Angeles xuống. Dư âm của buổi trình diễn Tết này đưa đến vài kết quả vẫn còn cho đến nay là Khánh Ly gặp và trở thành bà Nguyễn Hoàng Đoan, con Mèo "lớn" trở thành bà Sĩ Phú và tôi, tên MC hôm đó cũng bị "sư tử" vồ. Anh cũng kể cho chúng tôi nghe là làm ca sỹ nên đôi khi cũng gặp nhiều "tai bay, vạ gió" . Chuyện anh bị đày ra Phan Rang vì có tin đồn anh chơi "sì ke", "hút sách"... thực tế không phải, anh bị một "ông lớn" trong Không Quân "đì" vì anh nhận lời hát cho phòng trà Khánh Ly, mà ông lớn cho rằng như thế làm mất tư cách sĩ quan KQ. Còn những tin đồn về bồ bịch, trai gái thì nhiều đếm không xuể; nhưng có một chuyện mà tôi và các sinh viên ở căn nhà đường Redding road biết rất rõ. Trong thời gian anh ở chung với chúng tôi, có một cô cũng dân tỵ nạn 75, xinh xắn , dáng người phải nói là thật quyến rũ, mê anh vô cùng, cô ta lăn xả vào anh với đủ đòn phép nhưng anh vẫn tỉnh như không, anh nói với tụi tôi là coi cô ta như em, và đối với cô ta một mực rất đứng đắn, nghiêm túc trong khi đó vài tên chúng tôi tiếc rẻ. Sau này anh bỏ đi lên Los, cô ta thất vọng và đã lập gia đình với một thanh niên Mễ. Giữa anh và tôi, anh để lại cho tôi một bài học kinh hoàng, "ớn" cho tới hôm nay. Lúc còn ở chung, tôi thú thật với anh là hồi ở VN nghe nói phim "con heo" Mỹ bên này "độc đáo" lắm nhưng cứ tò mò, thắc mắc mà không dám đi coi một mình vì "dốt" tiếng Mỹ. Anh cười bảo tôi là "có con mẹ gì...cậu coi một hai lần là chán ngấy..." tôi cười cười không tin. Thế rồi một buổi sáng, anh nhờ một tên trong nhà có xe trên đường đi làm bỏ tôi và anh xuống khu Horton Plaza ở downtown, anh mua vé dẫn tôi vào xem phim "XXX". Chúng tôi coi từ 9 giờ sáng hôm đó cho đến 2 giờ sáng hôm sau, chỉ nghỉ "giải lao"' hai lần đi ra ngoài mua hamburger ăn lunch và dinner. Kết quả ngoài sức tưởng tượng, tôi chưa hề bước chân vào lại một rạp phim "XXX" nào từ đó cho đến nay, bây giờ nghĩ lại còn muốn ói. Giáng Sinh năm 1982 hay 83 tôi tình cờ gặp lại anh trong một dạ vũ ở Hollywood Palladium. Tôi đến bắt tay và chia buồn với anh vì được tin trễ cháu bé của anh và UL đã mất. Anh ngồi một mình ủ rũ ở quầy rượu, chúng tôi trao đổi một vài câu thăm hỏi xã giao nhưng đầu óc của anh lúc đó hình như đang để ở đâu đâu. Một vài người bạn đi qua vỗ vai, anh cũng chỉ ngước nhìn rồi thôi. Tôi chỉ biết thêm là anh đã quay lại San José và đang làm cho một hãng điện tử. Thế rồi lại chia tay cho đến hôm qua thì một người bạn KQ ở quận Cam gọi điện thoại báo tin cho tôi biết là anh đã ra đi vĩnh viễn đêm hôm trước. Tôi đóng cửa phòng viết vội vài dòng này trong giờ làm việc cho anh nhưng thật ra là để cho tôi và vài người bạn ở Redding road ngày xưa, chứ anh bây giờ có còn gì để mà bận tâm, ưu phiền hay lo lắng. Anh Phú! Tôi vẫn còn nhớ những ly cà fê nóng chia nhau trong những buổi sáng thất nghiệp không biết làm gì, đi đâu, không tiền, không xe, chúng nó đi học, đi làm hết bỏ hai thằng di tản buồn nằm cheò queo ở nhà. Những buổi tối cuối tuần mệt mỏi, 2, 3 giờ sáng mới lái xe về San Diego từ Roosevelt hotel ở Hollywood sau những giờ tán gẫu, nhảy nhót với bạn bè, và những câu nói đuà của anh: "Năm thằng kỹ sư nuôi hai thằng cư sỹ" (là đám bạn sinh viên du học cùng anh và tôi) "Mèo khen mèo dài đuôi,... Phú khen Phú lắm râu" "Hữu xạ tự nhiên hương, chuột xạ tự nhiên hôi" và những bài hát bị sửa lời thật là tiếu lâm của anh.... Cầu xin cho anh ra đi thật thảnh thơi, tạm biệt anh.. ------------------------- Bạn ! Tôi viết bài dưới đây một phần thể theo lời "xúi giục" của vài người bạn cũng quen anh Phú nhưng không đi đưa tiễn anh được và một phần là tại tôi cũng muốn ghi lại một vài hình ảnh cuối với Sĩ Phú. Bài viết này tôi KHÔNG định đăng báo hay post ở đâu hết, vì tôi biết là sẽ có nhiều chi tiết cá nhân, liên quan đến nhiều người mà có thể họ không thích được nhắc tới ở nơi công cộng. Tôi hy vọng bạn sẽ giúp tôi bằng cách KHÔNG FORWARD, POST hay PUBLISH ở bất cứ đâu. Còn nếu bạn chỉ muốn KỂ cho những người bạn khác nghe thì cứ tự nhiên... THT_SD -------------------------------------------------------------------------------- TIỄN ĐƯA SĨ PHÚ -------------------------------------------------------------------------------- Tôi là người rất kém về các lễ nghi trong quan hôn, tang chế thành ra mỗi lần đi đám tang tôi hay đi thật sớm lúc còn vắng khách khứa để có thể nói chuyện với thân nhân và người vừa mất vài câu rồi kiếm một góc ngồi chờ. Lần này cũng vậy, đến nơi mới có khoảng 9:30 sáng, trước cửa vào đã có vài người mặc quân phục không quân đeo Alfa trên cầu vai chứ không phải lon, đứng lảng vảng. Trong nhà quàn mới chỉ có độ hai mươi người. Tôi đến ngay bục ghi sổ chia buồn, đứng sau lưng một ông thấp, nhỏ, đã lớn tuổi chờ đến phiên mình. Đến phiên tôi ký, tôi nhìn dòng bên trên của ông cụ ghi:"Nguyễn....., thân phụ của Nguyễn Tất Nhiên". Tôi ngẩng lên chỉ để thoáng thấy già nửa khuôn mặt ông. Ngoài nước da ngăm ngăm, Nguyễn Tất Nhiên lúc còn sống trông không giống ông lắm. Tôi vẫn còn giữ bức ảnh chụp Nguyễn Tất Nhiên hôm "nhậu" ở nhà Khánh Ly lúc chị đang ra mắt thân hữu tập nhạc của Hà Thúc Sinh. Nguyễn tất Nhiên ngồi đối diện với tôi và (Lê Uyên) Phương, ngồi bên cạnh Nhiên là bà vợ bụng đang có mang và Du Tử Lê. Tôi ghi vào sổ: "T..., roomate cũ ở San Diego, 1975." Nhìn lên chỗ linh cửu thấy không có ai đứng quanh lúc đó, tôi đi thật nhanh lên, cũng không làm lễ Phật hay thắp nhang cho anh; vừa kịp đến nơi thì có một thiếu phụ mặc áo dài đen ngồi hàng ghế đầu đứng dậy, đến linh cửu trước tôi vài bước. Tôi đành khoanh tay đứng chờ. Cô ta đưa tay nắm lấy tay anh, sửa lại ve áo veste và sờ nhẹ vào má anh, đứng phiá sau, tôi thấy hai vai cô rung rung. Cô không để tang, khi cô ta quay ra tôi trông thấy thật quen nhưng ngay lúc ấy tôi không nhớ nổi tên và tôi cũng không có thì giờ lục lọi cái óc cùn của mình. Tôi cố giữ xúc động nhìn anh, cố gắng tìm lại những nét quen thuộc xưa. Tôi không hài lòng với mái tóc nhà quàng làm cho anh, đó không phải mái tóc nghệ sỹ của Sĩ Phú cách đây hơn hai mươi năm về trước. Trên mặt anh là một cặp kính gọng vàng, Sĩ Phú mà tôi biết ngày xưa không có đeo kính. Tôi cũng đinh ninh là anh trông chắc phải tiều tụy, hốc hác lắm vì ung thư nó quật, như cách đây hơn một năm cũng tại phòng quàng này tôi đã nhìn thấy anh Lê Đình Điểu. Nhưng không, khuôn mặt anh trông trông đầy đặn và có vẻ còn "khoẻ" hơn là hồi còn ở San Diego. Tôi nói vừa đủ như cho anh và tôi nghe. "Hơn mười mấy năm mới gặp lại anh, không ngờ lại gặp nhau trong tình huống nàỵ Ai rồi cũng đi, nhưng anh đi hơi sớm anh Phú ạ! Nhưng biết làm sao, chúng ta ai cũng có một số mệnh đã được sắp sẵn không cưỡng lại được..." Tôi chưa biết nói gì thêm thì thấy có người đến phiá sau nên đành nói nhỏ lại: "Tôi vừa viết một bài ngắn nhớ anh, vẫn với lối viết nghịch như xưa, nếu có chỗ nào anh không hài lòng thì cũng đừng giận tôi anh Phú nhé. Thôi chúc anh đi bình yên, sẽ nhớ anh mãi". Tôi quay đi đúng lúc chị Ngọc Lan, người bạn đường cuối cùng của anh đi đến. Chị nhìn tôi chăm chăm như xem đã gặp tôi bao giờ chưa, tôi cúi đầu chào vì thấy chị chít khăn tang rồi đi nhanh, cũng không dừng lại chia buồn vì lúc đó thực tình tôi chưa biết chị là gì của anh Phú. Trở lại chỗ cửa vào phòng quàng tôi gặp anh Ngọc Hoài Phương đang đứng nói chuyện với Nam Lộc, anh kéo tôi ra cửa hỏi thăm : - "Lâu quá mới gặp em, mới lên hả, vợ ra sao rồỉ ?". - " Nhà em gần như bán thân bất toại rồi anh!" Anh có vẻ sửng sốt: - "Sao nhanh vậy ?" - "Hơn mười năm rồi anh" - "Hồi đó anh đã bảo tập khí công..." Tôi không trả lời anh vì tôi đoán anh vẫn chưa biết sự đau đớn của người bị bệnh ... như thế nào. Anh dẫn tôi ra xe đưa cho tôi quyển sách viết về chuyến thăm LA vừa rồi của đức Đạt Lai Lạt Ma và tờ Hồn Việt. - "Đưa về cho vợ em đọc và cho anh gửi lời thăm" Không hiểu sao lúc đó tôi lại buột miệng: -"Em có bài viêt' vội về anh Sĩ Phú, anh có muốn đi số này không?" - "Đưa đây để anh đưa cho Việt Dzũng trong hôm nay, báo ngày mai đưa đi in rồi." Nhưng rồi anh đổi ý mở tờ báo chỉ email của Hồn Việt và bảo tôi gửi về đó, - "Việt Dzũng có thể convert được, khỏi phải gõ lại." Tôi bỏ 2 tờ báo vào xe tôi đậu ngay sau xe anh NHP rồi quay vào lại nhà quàn. Tiếng hát của anh Sĩ Phú ấm áp tràn ngập nhà quàng như thể anh đang cất tiếng chào đón bạn bè đang lác đác đến. Tôi nhìn những trang phân ưu về cái chết của anh trên báo được người nhà cắt lại dán lên tường, những bức ảnh ngày anh mới nhập ngũ, lễ gắn Alfa hay gắn lon ra trường, ảnh anh ngồi tên trực thăng, ảnh chụp anh ở một trại lính Army bên Mỹ....bên cạnh đó là những bức ảnh màu và brochure đêm văn nghệ "Còn một chút gì để nhớ..." hôm 22/6/2000 ở vũ trường Majestic. Anh ngồi trên xe lăn, mặt tươi tắn không có nét gì là của một người sắp bỏ lại tất cả để ra đi vĩnh viễn vài tuần sau đó. Nhìn mọi người trong ảnh ai cũng tươi cười, Khánh Hà, Tuấn Ngọc, Như Quỳnh, Vũ Khanh...Khánh Ly đứng sau xe lăn vòng tay ôm cổ anh, Nguyễn Hoàng Đoan đang ghé xuống như muốn nhắc nhở điều gì...Tôi đoán đêm đó chắc anh phải xúc động lắm và tôi cũng tiếc cho tôi đã không thể đến gặp anh lần cuối cùng đêm đó được. Giữa những bức ảnh này là di bút của anh viết ngày 27 tháng 6 dặn dò người nhà phải làm lễ an táng anh như thế nào. Nét chữ vẫn rắn rỏi , mạnh bạo. Chung quanh những gì tôi nhìn thấy trong ảnh không có gì chứng tỏ là anh đang bệnh nặng, đang chán đời hay anh sắp làm một chuyến viễn du xa xa lắm. Tôi cố ghi nhớ thật kỹ những gì anh viết để ghi lại cho bạn bè đã không đến tiễn anh hôm nay được. THT_SD ---------- Di bút của anh được người nhà dán giữa những bức ảnh "Đêm Sĩ Phú" ở vũ trường Majestic và những ngày anh còn ở trong quân ngũ. Tôi ghi vội lại trong một tấm business card và bây giờ chỉ đọc được chữ còn, chữ mất như sau: "Cho tang lễ của tôi, Nguyễn Sĩ Phú: 1. Ngọc Lan vẫn giúp tôi chủ trương (?) mọi việc trong tang lễ. 2. Nếu có ai đến để tang , đừng làm khó dễ người ta. 3. Tang lễ đơn giản, không bầy vẽ. Thiêu cho tiện và đỡ tốn kém. 4. Không nhận phúng điếu trừ trường hợp dùng tiền này donate vào các programs từ thiện. Tôi không muốn nợ thêm ai nữa. 5. Táng tôi như một thường dân. " Di bút anh đề ngày 27/6, năm ngày sau đêm Sĩ Phú ở Majestics . Tôi đoán lúc đó anh đã biết chuyện sắp đến sẽ phải đến thôi. Không hiểu chính tay anh hay người nhà đã dùng mực neon "hilited" khoản thứ tư trong di bút này. Tôi đi vòng ra phía sau, vào căn phòng nhỏ gặp Nam Lộc đang đứng một mình lui cui làm chuyện gì đó, tôi hỏi: - Ông ấy lúc sống bạn bè nghệ sỹ cũng đông lắm mà sao hôm nay tôi chẳng thấy ai vậy ? Anh ta trả lời: - Tuần này Thuý Nga Paris đang thu ở Toronto nên một số phải qua bên ấy... Tôi tự nghĩ. Ừ người chết ...cứ chết và người sống cứ phải..sống. Tôi đoán chắc có lẽ vì vậy mà tôi không thấy chị Mai (Khánh Ly) vì tôi biết bà này rất thân với Sĩ Phú. Có lần hai người đã nói đùa gì đó mà tôi nghe bà Mai "phán" một câu xanh lè: -Tôi với anh mà "sáp" vào nhau thì cả hai đứa đều đi ăn mày sớm. Tôi quay trở ra ngồi xuống cái ghế sofa nhìn thẳng vào nhà quàn và quan sát. Người đầu tiên tôi thấy đứng ngay trước mặt là Kim Anh, con mèo "nhỏ" ngày xưa, em của Uyên Ly. Kim Anh trông có "già" đi , 24, 25 năm rồi chứ ít gì. Tôi cũng đã bắt đầu tóc bạc. Tôi đứng dậy hỏi thăm, dĩ nhiên làm sao mà bà con Mèo này nhớ ra tôi. Dù cho tôi có nhắc lại những buổi đi ăn tối chung ở Chinatown cả hơn hai chục năm về trước mỗi khi đi nhẩy ở Roosevelt hotel ra, nhưng khi nhắc đến căn nhà ở San Diego thì Kim Anh vẫn nhớ. Người tiễn đưa bắt đầu lác đác đến. Tôi trông thấy Phương Hồng Quế bước vào. Cũng đến trên 25 năm tôi mới nhìn thấy Phương Hồng Quế ngoài đời chứ không phải trong video tape. Cô trông không khác bao nhiêu so với những ngày tôi phải đứng hát chào cờ với cô cùng với Phương Hồng Ngọc, Mai Lệ Huyền, Tú Trinh, Bùi Thiện, Trần văn Trach..mỗi buổi sáng thứ hai ở trước sân cờ . Cùng lúc đó tôi thấy Uyên Ly từ phía trong nhà quàng chỗ đặt linh cửu đi ra. Tôi nhìn chị thật kỹ, vì cũng như Kim Anh, tôi không gặp lại chị từ ngày anh Sĩ Phú bỏ lên LA ở với chị. Chị chít khăn tang, khuôn mặt hốc hác, chắc có lẽ vì thiếu ngủ và dáng đi trông như chỉ chực muốn ngã. Tôi không tiến đến chị để chia buồn vì tôi đoán chắc cũng như Kim Anh, chị không thể nào nhớ ra tôi. Cạnh tôi lúc đó có tiếng 2, 3 bà có lẽ là "fan" của Sĩ Phú xì xào: - Bà nào là bà lớn, bà nào là bà nhỏ vậy ? Tôi đoán họ là fans chứ nếu là bạn trong giới nghệ sỹ của anh thì họ đã chẳng hỏi câu này. Tôi cũng chẳng thiết quay lại nhìn. Bên cạnh linh cửu bây giờ tôi thấy có hai thanh niên mặc tang phục, trong đó có một người mặc đại tang. Tôi đinh ninh là con trai anh vừa được can thiệp từ Việt Nam sang. Tôi nhủ thầm sẽ gặp riêng cậu này để kể về một vài chuyện ngày xưa khi bố cậu còn là roomate của tôi. Lẫn trong đám người mới tới tôi thấy Thái Thảo, trong chiếc quần chẽn đen và chiếc áo pull có những soọc ngang đen trắng. Dù vẫn nhận ra cô nhưng Thái Thảo hôm nay cũng không giống như Thái Thảo mà tôi mê tít "thò lò" từ những ngày xa xưa khi còn đi nhẩy ở Đêm Mầu Hồng và Maccaban. Thái Thảo trông cao nhòng và ốm nhom. Hình như con gái của "bố già" cô nào cũng giống bên ngoại. Rồi Duy Quang và sau đó vài người thì bố già Phạm Duy bước vào, ông mặc quần jean, áo pull ngắn tay bỏ trong quần và tay cầm chiếc mũ phớt. Ông cũng tiến lại chỗ sổ chia buồn ký tên, nhìn lên phía linh cửu rồi quay lại nhìn chung quanh. Chiếc sofa tôi ngồi có thể ngồi được bốn người; phía đầu ngoài có một thanh niên ngồi, phía trong là tôi. Thế là ông bước lại và ngồi vào giữa tôi và người thanh niên kia. Tôi đã gặp bố già ngoài đời vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên ông ngồi ngay sát cạnh bên tôi. Cái máu "...nói láo ăn tiền " trong tôi bỗng sôi sùng sục, vì tôi chợt nhớ ra ông đang bị báo chí quận Cam và trên internet "đục" tơi bời vì đã về Việt Nam hôm Tết vừa rồi. Tôi bắt chuyện truớc: - Bác trông khoẻ quá, chẳng có vẻ gì là mới vừa bị giải phẩu tim. - Cám ơn anh, bây giờ chúng nó mổ tim như mổ gà ấy mà. Tôi khoẻ lắm, khoẻ hơn lúc trước nhiều... - Vâng, nhưng năm ngoái cũng tại nhà quàn này hôm đám tang anh Lê Đình Điểu, cháu có gặp và nói chuyện với ông Võ Phiến. Ông ấy cũng bị giải phẩu tim hai lần nhưng ông ấy đi đứng trông không được khoẻ như bác... - Ừ thì cũng còn tuỳ, tuổi của ông ấy với tôi bây giờ sống được ngày nào thì là "bonus" ngày ấy thôi... Câu chuyện với bố già còn dang dở thì có tiếng của Nam Lộc trên loa phóng thanh mời mọi người vào nhà quàn để dự đọc kinh trước khi làm lễ động quan. Tiếng đọc kinh của các thượng tọa được mời đến làm lễ bắt đầu cất lên những âm thanh trầm buồn của tiếng Phạn trong loa phóng thanh. Được chừng độ 5' thì bỗng cũng từ hệ thống phóng thanh phát ra những lời giới thiệu buổi phỏng vấn Sĩ Phú của Hoàng Trọng Thụy trên đài VNCR và tiếng hát của anh lấn át cả tiếng cầu kinh. Anh Ngọc Hoài Phương, Kim Anh và vài người nữa nhốn nháo tìm chỗ để tắt máy, cuối cùng rồi cũng vài phút sau mới tìm được. Chiếc máy tape recording để trong phòng nhỏ không ai bật nhưng tự nhiên phát thanh. Mọi người xì xào, ngạc nhiên. Tôi nói đuà : -Ông ấy bật đấy! Sau phần đọc kinh, Nam Lộc nói sơ qua về tiểu sử và tình trạng gia đình anh. Anh còn ba người con kẹt lại tại Việt Nam. Sau khi được biết mình bị ung thư anh có làm đơn xin bảo lãnh cho các con và nhờ văn phòng của thượng nghĩ sỹ Edward Kennedy giúp. Công việc còn đang tiến hành thì anh đã mất vì vậy mà các con anh đã không được nhìn mặt cha lần cuối; và cũng qua lời Nam Lộc tôi mới biết hai thanh niên mặc tang phục đứng cạnh linh cửu là nghiã tử của anh. Sau đó Việt Dzũng mời đại diện đồng ngũ cũ của anh cũng như giáo sư Nghiêm Phú Phi đại diện giới nghệ sỹ lên nói vài lời cuối với Sĩ Phú. Mọi người cùng yên lặng lắng nghe, tôi để đầu óc nghĩ đến những chuyện khác nên không chú tâm. Tiếp theo là đại diện gia đình anh lên ngỏ lời với mọi người đến tham dự tang lễ. Ông Nguyễn Sĩ Bào là người anh lớn đã đại diện tang gia cảm tạ mọi người đã đến để tiễn đưa anh và để nhắc mọi người hãy cùng nhớ đến Sĩ Phú, ông xin phép cho phát lại bản nhạc đã mang tên tuổi Sĩ Phú đến với thính giả từ năm 1968. Từ máy phóng thanh, tiếng hát của anh với bản "Cô láng giềng " vang lên. Tôi đã cố kềm giữ sự xúc động từ lúc bước vào nhà quàn và ngay cả lúc đứng trưóc linh cửu anh nhưng không hiểu sao ngay khi tiếng hát anh cất lên hai mắt tôi bỗng cay cay và hai giọt nước mắt tự nhiên chảy xuống. Có lẽ sự quen thuộc của tiếng hát với bản nhạc xa xưa bỗng gợi lại sự thương nhớ và cảm xúc trong tôi ? Mặc dù không ai nhìn và chỉ có tôi với bố già còn ngồi ở ghế , tôi cũng tự nhiên cảm thấy xấu hổ và làm bộ cúi xuống cài lại giây giầy. Tiếng của ông Bào sau đó tiếp tục và nhấn mạnh vào sự cám ơn của gia đình ông đến chị Ngọc Lan, người đã hy sinh rất nhiều trong những ngày tháng cuối để chăm sóc cho anh. Chị Ngọc Lan sau đó đã tiếp lời ông và diễn tả tình cảm chị dành cho anh cũng như những giờ phút cuối của Sĩ Phú trước khi anh lià đời. Giọng chị xúc động nhưng vẫn rành mạch. Có lẽ chị đã sửa soạn cho những giây phút này. Chị cho biết anh rất tỉnh táo vào những ngày cuối, thư từ của những người quen cũng như người hâm mộ anh đều được chính anh đọc, có khi 2, 3 lần. Vào ngày sau cùng biết anh không thể nào còn ở lại, chị đã khuyên anh hãy đi đi, để khỏi đau đớn, để sẽ được gặp lại cha mẹ và sẽ có những đấng bên trên phù hộ cho anh và anh đã tắt nghỉ một cách thật bình thản. Chị dứt lời, Việt Dzũng mời mọi người tiến đến linh cửu nhìn anh một lần chót trước khi anh được đưa sang phòng thiêu. Việt Dzũng đề nghị mọi người cùng hát với anh bản "Còn một chút gì để nhớ" và để bắt đầu anh Sĩ Phú sẽ hát trước và mọi người sẽ cùng tiếp nối. Tiếng hát Sĩ Phú cất lên nhưng chỉ có tiếng nấc và sụt xùi kèm theo. Tôi không đi lên phiá linh cửu mà đi ra ngoài cùng với bố già. Bố già đi lại cái bench trước cửa văn phòng nhà quàn rồi lại ngồi xuống đó. Tôi tình cờ gặp một người quen cũng từ San Diego lên. Ông cho biết là bạn với Sĩ Phú từ thưở thiếu thời, lần chót hai người gặp nhau là ở Givral trước 75, nhưng từ ngày sang Mỹ đến giờ chưa hề gặp lại nhau, và mấy hôm trước tình cờ đưọc tin anh trên báo thì lại là tin ngày anh sẽ được hoả táng. Người ra ngoài sân đông dần, từ cửa phòng quàn ra đến sân mọi người đứng dựa vào tường như là một hàng rào người đang chào đón anh một lần cuối. Tôi thấy Vũ Khanh trong cái mũ cap đen, áo pull ngắn tay đen và cặp kính mát cũng mầu đen như thể đang đi dạo Bolsa nên ghé vào thăm. Tôi bỗng nhận ra hầu như những nghệ sỹ tôi trông thấy hôm ấy, mọi người đều ăn mặc một cách xuềnh xoàng như chạy vội ra chợ chứ không phải để tiễn đưa một người quen đến nơi an nghỉ cuối cùng. Có phải là vì trong cuộc sống trình diễn họ đã phải đóng bộ quá nhiều với nhau rồi bây giờ mới là lúc họ thật tình với nhau ? Có tiếng một người đàn ông nói sau lưng tôi: - Thôi, này đừng khóc nữa! Tôi quay lại nhìn thì thấy Thanh Thuý đang ôm một người đàn bà khác khóc sụt sùi, Hai mắt cô đó hoe và những dòng nước mắt còn đọng dài trên má. Tôi có đọc thoáng trên tờ brochure "Đêm Sĩ Phú" trong nhà quàn, biết được sự giao tiếp thân tình giữa anh và gia đình cô nên tôi không ngạc nhiên khi thấy cô khóc như thực sự mất đi một người thân thiết trong gia đình. Mọi người cũng dãn ra khi linh cửu anh đươc mấy quân nhân trong quân phục Không Quân đẩy ra sân. Tôi nhìn thấy người phụ nữ mặc aó dài đen hồi nãy đứng trước tôi ở linh cửu đang ôm chặt Uyên Ly đi phiá sau linh cửu và cũng đang khóc tức tửi, lần này thì tôi gần như chắc chắn đó là nữ ca sỹ Kim Loan. Độ mươi năm trước tôi đã gặp Kim Loan ở nhà Du Miên khi cô từ Tây Đức sang và ngủ trọ nhà Du Miên. Đêm đó cả gia đình tôi cũng ngủ ở đấy. Hèn chi lúc nãy tôi trông cô thật là quen. Uyên Ly nét mặt chai lại vì đau khổ nhưng chị không khóc, trái lại Kim Loan thì lại khóc bạo. Chiều hôm sau kể lại chuyện này với một người bạn ở San Diego (người đã được Sĩ Phú làm mai cho một chàng kỹ sư ở căn nhà đường Redding Road); Cô kể cho tôi nghe là Kim Loan đã thầm yêu, trộm nhớ Sĩ Phú từ những ngày Kim Loan còn ở Việt Nam. Nhưng rồi tin đồn là cô bị Tonton Thiệu "đang tay làm gẫy một cành thiên hương" và được bà Thiệu cho đi "du học" bên Tây Đức thành ra mối tình câm đó đành dang dở. Mọi người đi theo quan tài anh ra phía sân sau để đến phòng thiêu. Tôi đứng lại đi cuối cùng, nhìn về phiá phòng quàn bây giờ đã trống vắng không còn bóng ai, tôi vẫn còn nghe tiếng anh hát vọng ra "Còn một chút gì để nhớ, để quên..." mắt tôi lại cay cay, nhưng lần này tôi đã cố bậm môi để khỏi phải rơi nước mắt. Cũng phòng thiêu này bốn năm trước gia đình tôi cũng đã tiễn đưa cha tôi về nơi miên viễn. Vẫn cái "xóc" thật mạnh ở chỗ cửa khi chiếc xe nhỏ để quan tài được đưa qua cửa phòng thiêu như muốn đánh thức người nằm trong đó thức dậy chịu hành hình. Tôi quay trở ra định đi về ngay khi quan tài anh đã khuất sau hai cánh cửa phòng thiêu đóng kín thì gặp Trung Hành đang đứng nói chuyện với nhạc sỹ Huỳnh Anh ở bãi đậu xe. Tôi ghé lại hỏi thăm. Cũng không nhận ra nhau. Nhưng nhắc đến căn nhà ở San Diego thì Trung Hành cũng không quên. Tên tuổi mọi người lại được nhắc lại. Tôi cũng nhân dịp này kể cho nhạc sỹ Huỳnh Anh một chuyện nhỏ nhưng tôi đã dấu anh cả hơn hai mươi năm. Năm 75, 76 khi anh còn ở chung một khu apartment với Trung Nghiã, Trung Hành ở đường Franklin Pl, Hollywood, có lần anh nhờ tôi mua ba hũ mắm tôm chua. Tôi mua gìum cho anh, nhưng khi đem từ San Diego lên , tôi "dại dột" ghé ngang apartment của Khánh Ly trước. Khánh Ly "nhất trí" đỡ nhẹ hai lọ, chỉ đưa cho Huỳnh Anh một lọ. Tôi nói thế nào bả cũng không chịu trả. Chị ấy viện lý do là anh Ba (Huỳnh Anh) dân Nam kỳ không có ăn mắm tôm chua. Cuối cùng tôi phải nói dối Huỳnh Anh là mua được có một lọ vì họ đã bán hết. Chúng tôi chia tay, Trung Hành cũng vội về. Hai đứa chúng tôi cùng bước ra phiá xe. Tôi nói là vưà viết một bài ngắn nhớ Sĩ Phú và sẽ đưa cho anh Ngọc Hòai Phương. Trung Hành bỗng nói như reo: - Eh T. ! ông phải nhớ viết chuyện Sĩ Phú là người Việt Nam đầu tiên làm tiết canh vịt ở Hollywood. Tôi ngạc nhiên: - Tôi đâu biết chuyện này ra sao đâu ông! - Vậy bữa đó không có ông hả ? - Nếu có thì tôi đã biết. - Ổng đi xuống Chinatown bắt con vịt sống về apartment của tụi này cắt tiết. Cắt lấy tiết xong rồi, tưởng con vịt ngỏm ổng bỏ nó xuống, ai dè nó còn sống, nó vừa chạy vừa kêu quạc quạc khắp phòng, máu văng tung toé. Tụi này hoảng quá nhảy tưng bừng đuổi theo bắt nó lại, cuối cùng cũng chụp được nó. Khi tiết canh làm xong không thằng nào dám ăn, mình ổng ngồi "bụp" hết nguyên điã. Tiếng Trung Hành còn cười vang vang. Tôi chui vào xe, không ngạc nhiên vì tài nấu nướng của Sĩ Phú. Ra đến xa lộ, tôi bỏ cuộn tape Hoàng Trọng Thụy phỏng vấn anh vài tuần trước trên đài VNCR vào nghe, (người nhà anh đã sao ra hàng trăm copies để tặng cho tất cả người đến viếng anh). Tiếng nói, tiếng hát quen thuộc của anh vang lên. Tôi hình dung lại hơn hai mươi năm trước, cũng trên xa lộ này, anh và tôi ngồi cạnh nhau khi thì ngủ gà, ngủ gật hay có khi thỉnh thoảng chia nhau điếu thuốc, trầm ngâm. Bây giờ tiếng hát, tiếng nói anh còn đây, nhưng anh không còn ở bên tôi, thân xác anh đang tan rã trong cái nóng 6000 F ở phòng thiêu. Thấm thoát đã hai mươi năm năm, nhìn về phiá trước 2 năm đã thấy dài, nhìn lại đằng sau 25 năm qua như một chớp mắt. Tôi thầm nghĩ "Rồi cũng có ngày mình sẽ gặp lại nhau." Cám ơn anh đã nhắc nhở "Còn một chút gì để nhớ, để quên..." Tôi nói cái này có lẽ thật khôi hài nhưng "Thượng lộ bình an" nhé anh Phú ! THT_SD Mời quý vị nghe 2 bài của Sì Phú: Cô Láng Giềng Còn một chút gì để nhớ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 18. Jun 2006 , 20:12 wrote on 18. Jun 2006 , 14:57:
Cám ơn sư huynh nhiều lắm ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 19. Jun 2006 , 09:39
Đọc hai bài viết Tưởng nhớ Sĩ Phú và Tiển đưa Sĩ Phú của anh THT_SD, .... MT không ngăn được ngâm ngùi , những tấm chân tình của bạn bè anh SP còn đây và trong lòng mọi người , tiếng hát anh ngày nào vẫn còn đó.. Khi nghe lại giọng hát anh Sĩ Phú qua bản nhạc Cô Láng Giềng, cảm giác trong lòng tôi như anh vẫn còn đó mãi
mãi trong lòng người mến mộ Xin được thắp nén hương lòng đến anh Sĩ Phú và cầu nguyện vong linh anh sớm tìm được sự bình an vĩnh cữu Miên Thụy (cảm ơn anh phu_de rất nhiều , vì nhờ anh mà mọi người đã có giây phút sống lại cùng với Sĩ Phú, người nghệ sĩ phi công tài hoa này ) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 19. Jun 2006 , 12:06
Sư huynh ơi ,
My đọc thấy có nhắc đến cuốn băng gì phỏng vấn lần cuối Sĩ Phú của VCNR đó, sư huynh có kiếm đuơc dùm đem ra cho mấy fan của Sĩ Phú nghe cho đỡ ghiền không ??? :PCám ơn sư huynh trước :D ( để khỏi bị la là được voi đòi Hai Bà Trưng ;D ) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by le duc tho vào ngày 19. Jun 2006 , 13:02
Xin chân thành cảm ơn anh Phú De , đả gửi đến bài viết TIỂN CHÂN Sỹ Phú về nơi miên viển,Khi nghe lại nhạc phẫm Cô Láng Giềng , Tôi cảm thấy một nổi buồn không tên , như hôm nào trong ngày tang lể Nguyễn Tất Nhiên các anh chị em nghệ sỹ đã đến tiểnchân anh, các bạn cùng hát với anh lần chót, nhưng tôi nghe nhũng tiếng hát biến thành những tiếng khóc,
nghẹn ngào/. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 19. Jun 2006 , 13:56 wrote on 19. Jun 2006 , 13:02:
My mời anh THọ và các anh chị nghe thêm 1 bài do Sĩ Phú hát : Bến ấy ngày xưa người đi vấn vương biệt ly Gió cuốn muôn phương về đây, thấy bóng người về hay chăng? Xa nhau bến xưa ngày ấy Anh đi thế thôi từ đây Sầu chết bên lòng Hồn nặng nhớ mong Biết đi sầu em mong Nhưng ngàn dân đang ngóng Dưới trời gió mưa Làn gió chiều đưa Xa nhau bến xưa ngày ấy Anh như bóng mây hồng trôi Về chốn xa vời Lòng nặng nhớ mong Cố quên sầu thương đi Anh nguyện đi theo gió Chớ buồn khóc chi Càng khổ người đi Bến ấy chiều sương chờ mong vấn vương lòng ta Gió cuốn mây trôi về đâu Cố nén sầu lòng bao năm ./. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by LAM SON vào ngày 19. Jun 2006 , 20:39
Chân thành cảm ơn chị Mỹ
|
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 20. Jun 2006 , 20:06
Chị Mỹ ơi, rảnh rỗi kiếm nhạc của Sĩ Phú mang lên cho mọi ngươi thưởng thức, MT tìm được bài Tuyết trắng nhưngâm thanh dỡ quá nên không tiện mang lên, sẽ đi tìm thêm
Cám ơn chị Mỹ cũng đã nhớ về tiếng ca Sĩ Phú một thời MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 20. Jun 2006 , 20:38 mien_thuy wrote on 20. Jun 2006 , 20:06:
Miên Thuỵ ơi, My có đăng bài Tuyết Trắng rồi mà , trang trước đó. ;) Mấy bài Si Phú hát My đăng qua nay là đi chôm ở Benxua.com đó, còn có 2,3 bài nữa là hết rồi. :-/ Ở nhà My có 1 bộ gồm 4 CD do Ngọc Lan, vợ của Sĩ Phú gom lại và phát hành, nhưng để My phải coi lại cách rip ra mp3 của sư huynh Phu De chỉ rồi mới gửi cho xí mụi post lên đây được ;) Hồi đó My làm 1 lần rồi, nhưng sau đó đi chôm quen tay nên quên cách làm ăn lương thiện rồi ;D ;D Mời Miên Thuỵ và các HDTM nghe thêm 1 bài nữa ;) Ngô Thụy Miên Tình yêu đó cho em tháng năm trên từng phím xuân lay, đóa môi xinh giòng tóc mây bay. Mùa Thu lá heo may gọi về . Mùa Đông nắng hanh trên tuổi thề. Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời. Một hôm gió Xuân sang, mây lang thang cài tóc em mang, đến thăm em chiều nắng miên man. Rồi Thu đến sao em giận hờn. Rồi Đông đến sao em lạnh lùng. Đường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân. Chiều còn mưa bay, ướt bước chân mòn lãng du. Ướt áo cho tình thấm sâu, ướt đóa môi hồng hững hờ. Rũ ướt cung đàn, buồn dâng mây tím giăng ngang, buồn vương ân ái phai tàn. Mùa Xuân đến chưa em ? Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm, vắng xa chưa giòng tóc mây bay. Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn. Mùa Đông vẫn chưa thôi lạnh lùng. Giòng nhạc cuốn em mang, trôi dài mãi trôi../. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 20. Jun 2006 , 23:28 wrote on 05. May 2006 , 14:44:
Nhạc sĩ VDN là ông thầy của MD, có ngừ yêu là dấu biệt luôn, MD biết ngừ iêu dấu này! nhưng hổng dám nói, sợ bị gỏ đầu! còn ỔNG định đem phe phang gì đây! MD chỉ nhảy một mình thui! MD chỉ có iêu quái, hổng có iêu dấu đâu! dang bùn muốn chớt đây! :'( :'( :'( a! cái nhà đẹp wa'! ỔNG đem phe nhà của ỔNG đó ah! ::) ::) ::) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 21. Jun 2006 , 06:23 Mien_Du_Dalat wrote on 20. Jun 2006 , 23:28:
Trời ơi !!! ỔNG mời Cô MD nhảy từ hồi 5 tây tháng 5 , mà tới bi giờ Cô mới trả lời hả ??? ::) ::) ::) Tại dzì đang buồn nên mới đi lục lọi ...mấy posts cũ coi ỔNG có nhớ mà hỏi thăm mình không hả ??? ;) ;) ;) :D :D Ừ nhà của ỔNG đó , lá dzàng rơi rụng đầy sân..đẹp wa' ha !!! Chỉ cần người ...dẫm lên thui ...là té liền vì trơn wa' mà... !!! ;D ;D ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mien_Du_Dalat vào ngày 21. Jun 2006 , 23:33 wrote on 21. Jun 2006 , 06:23:
hii..hii.. đâu có biết đâu, MD đi từ tháng 5 đến tháng 6 mới dzìa, đọc chúng message nào thì giả nhời message đó thôi, hổng có coi ngay.hii.. Nhà ổNG thiệt hả, hôm nào MD lên có cho ghé thăm hông! MD thích căn nhà mùa Thu như thế này! hey! hay la` ỔNG cháo xụa đem chôm hình của ai rồi nói của mình ??? ??? ??? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by anh_thu_Tran vào ngày 04. Jul 2006 , 12:18
Gửi quý vị nghe bài nhạc do anh Lê Vân Tú OX của LVD 68 Le Phương Mai gửi tặng.Anh Tú là giáo sư Toán (ĐHKH Sài Gòn ngày trước )và bây giờ là giáo sư của ĐH ACU -Australia.Anh dạy Toán nhưng không khô khan mà lại rất thích soạn nhạc và ca hát.Xin được chia xẻ cùng tất cả.
Tại Sao [/quote] |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 05. Jul 2006 , 19:09 wrote on 20. Jun 2006 , 20:38:
Hồi đó làm ăn lương thiện he, sao hỏng chịu ngày nào cũng làm thì quen thôi, ai biểu đổi nghề chôm chỉa chi để bi giờ wên mất kiểu cách heheheh. ;D Nghe Sĩ Phú hát mãi không chán ta thật là giọng hát trời cho có khác chị My ơi, mấy hôm chắc bận bịu lắm phải không , nên chưa chôm bài nào mới của Sĩ Phú cho nghe nữa vậy, chờ đó nha ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 05. Jul 2006 , 19:14 anh_thu_Tran wrote on 04. Jul 2006 , 12:18:
Bài này anh Lê Xuân Tú soạn nhạc hay thế chị Thư, giọng hát thì rất phê đấy chị, không lẻ anh Tú chỉ soạn được một bài Cảm ơn chị đã gửi nhạc lên cho nghe MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by anh_thu_Tran vào ngày 06. Jul 2006 , 13:15 mien_thuy wrote on 05. Jul 2006 , 19:14:
Miên Thụy ơi , Anh L V Tú đã soạn rất nhiều bài hát và anh ấy cũng đã hoàn tất 2 CD cho gia đình và bạn bè.Rất vui khi thấy MT cũng đã thích nhạc của anh.Anh Tú soạn nhạc ,vợ anh Lê P Mai (LVD 68 ) là một tay trống và hai cô con gái rượu là ca sĩ hát nhạc của anh rất hay. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 07. Jul 2006 , 10:28
Đúng là mẫu gia đình văn nghệ chị nhỉ, hôm nào chị post thêm vài bài lên nữa cho nghe chị nhé
Chúc chị vui cuối tuần MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Aug 2006 , 11:49 Khi ta buồn sầu Nguyên Khang trình bày |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 21. Aug 2006 , 16:32 Xin cám ơn cô Thu và anh Toàn Năng đã gởi file nhạc Dương Cầm nhờ đăng. Mời các bạn cùng thưởng thức. Dương Cầm |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 24. Oct 2006 , 20:08 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 25. Oct 2006 , 17:23 wrote on 24. Oct 2006 , 20:08:
Cám ơn OTGH post dùm My , và cám ơn anh Troubadour đã gửi đến chia xẻ với cả nhà. ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by troubadour9 vào ngày 26. Oct 2006 , 02:04
Morning chị,
Nghe nói chị "ể mình"?nên hỏi thăm và chúc chị mau khỏi.Bên này dịch cúm bắt đầuTôi vừa bị nhuốm nhưng may đã chích kịp thời. Tôi đã mail dvd cho anh chị.Hy vọng những bài này gợi lại nhiều kỷ niệm. Thân, Troubadour. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Nov 2006 , 04:39
Xin mời các ACE nghe nhạc cuối tuần
Bài này mà được nghe qua giọng ca của anh Troubadour thì chắc là hết xẩy há ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by troubadour9 vào ngày 12. Nov 2006 , 11:03
Chị Đ Đ ơi,
Tựa bài thấy thê thảm nên không dám hót đó chị ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Nov 2006 , 11:09 troubadour9 wrote on 12. Nov 2006 , 11:03:
;D ;D ;D Sao lại thê thảm hả anh? Không phải " Tình chỉ đẹp nhưng khi còn dang dỡ" sao? Vậy "hai phương trời cách biệt" là...đẹp nhất rồi ;). Chỉ tội cái là cô ca sĩ và cách hòa âm của b`i này không hợp tai Đ Đ mấy, ước gì được nghe anh ca... thử thôi ! :) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 12. Nov 2006 , 21:10 wrote on 12. Nov 2006 , 11:10:
Chị ơi, may ra cách hòa âm và nhịp điệu tango này, chị sẽ nghe Bảo Yến hát chắc là chị thích hơn chị nè nhạc&lời Hoàng Trọng tiếng hát Bảo Yến Ánh nắng chiều thoáng phai rồi Hoàng hôn khơi thương nhớ tới xa xôi. Nhớ mãi nhớ muôn đời Một chiều em khóc trong hồn tôi. 2. Góp hết lại những câu thề Trả lại cho nhau lúc chia ly. Cố nuốt bao nhiêu lệ Nhìn theo duyên kiếp đi không về . Đ.K.. Rồi hẹn đừng ước mơ Mà tê tái cho người mong chờ Một chiều nào cuối thu Chợt xao xuyến thương tình xưa. 3. Dĩ vãng giờ đã xa rồi Tình yêu qua như giấc mơ thôi. Nhắn gió trao đôi lời Vì đâu hai đứa hai phương trời . |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Nov 2006 , 03:23 mien_thuy wrote on 12. Nov 2006 , 21:10:
MT đoán đúng rồi ;), Đ Đ thích bài này với nhịp điệu Tango hơn! Yesssss 8) 8). Nghe nhịp nhàng hơn nhiều. Cám ơn cô em nhé, giọng ca của Bảo Yến khác xưa nhiều ;D ( xưa là hai mươi mấy năm trước đó ;D ). Khi xưa giọng cô cao và lảnh lót hơn, và cô cũng.... "chảnh" lắm, không biết bây giờ thì sao ??? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 13. Nov 2006 , 14:58 troubadour9 wrote on 26. Oct 2006 , 02:04:
Anh T9 ơi , Xin lỗi anh , mãi hôm nay My mới đọc được anh hỏi thăm . :-[ Cám ơn anh nhiều lắm . ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 13. Nov 2006 , 18:38 wrote on 13. Nov 2006 , 03:23:
Chị Đậu Đỏ ơi , hôm kia, hôm kìa gì đó, em có xem cuốn DVD *Những tình khúc sau cuộc chiến * trong đó có nhắc đến những nhạc sĩ viết nhạc vàng sau 75 , đa số các nhạc phẩm đó đã được nghe lại trong cuốn DVD này. Người nhạc sĩ được nhắc đến là Quốc Dũng, có một đoạn nói về Quốc Dũng và những sinh hoạt của ông sau 75. Gia đình ông có hai thằng con trai chơi nhạc hay như ông vậy và có nhắc đến giọng ca Bảo Yến . Đa số nhạc nếu đưa về trung tâm Quốc Dũng làm hoà âm thì thường được BY trình bày Em gửi lên đây cho cả nhà thưởng thức một tình khúc trước 75 của Quốc Dũng rất nỗi tiếng, thời kỳ đó Thanh Mai thường hát. Vừa tìm lại bài hát này nhưng cộng vào đó với lối hoà âm mới mẻ hơn qua tiếng hát Bằng Kiều. Chúng ta cùng nghe lại chị nhé nhạc&lời Quốc Dũng trình bày Bằng Kiều Ngày nào em đến áo trắng ướt đẫm Hơi sương chiều rơi Tưởng là phút vui ôi như cơn mơ Nỗi đau nghẹn lời Buồn theo cơn gió những cánh lá rơi cuốn trôi về đâu? Nắng đã chìm sâu... Biết ta còn nhau? Và trong đêm tối lóng lánh những ánh sao rơi lặng im Nhẹ như gió êm môi em run run Hơi Thu ngọt mềm... Rồi bao cay đắng với những đớn đau xô đi tìm nhau Bóng em dần sâu... núi đồi vút cao... Ôi những dấu yêu thương xưa tháng năm in hằn lối quen Xin gió mưa trôi đi để hồn chìm vào lãng quên... Người còn đi mãi biết có đến chốn không gian mù xa Một ngày thoáng qua xin trong hư vô nhớ thương nhạt nhòa Để ta vui sống với những trái ngang dấu chôn cuộc đời... Hỡi nhân tình ơi, hãy cười hãy vui... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Nov 2006 , 19:04 mien_thuy wrote on 13. Nov 2006 , 18:38:
8) 8) 8) Thật là tuyệt vời! Rất cám ơn Miên Thụy vừa chọn cho cả nhà nghe 1 bài hát thiệt hay 8). Tối nay nghe Bằng Kiều hát Hơi sương chiều rơi Tưởng là phút vui ôi như cơn mơ Nỗi đau nghẹn lời nghe lòng buồn ray rức. Đúng là...Cơn gió thoảng !!! |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 14. Nov 2006 , 03:49 mien_thuy wrote on 13. Nov 2006 , 18:38:
Cảm ơn chị Mien Thuy đã đăng "Cơn gió thoảng" BK hát. Bài này anh PA đã post với tiếng hát Ngoc Lan thay vì BK. Mời chị MT, chị Đ Đ và các ACE cùng nghe "Đố Ai", một bài dân ca trữ tình của ns Phạm Duy, do Vũ Khanh và Ý Lan trình bày. Đố Ai |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 14. Nov 2006 , 04:40 wrote on 14. Nov 2006 , 03:49:
Hehehe cám ơn cô em TH đã nhắc chị Đ Đ nhé :P! Nhưng bài này Bằng Kiều hát cũng hết xẩy hả 8). Mỗi lần nghe NL hát, là mỗi lần nhắc nhớ đến "chử tài chử mệnh khéo là ghét nhau" :( |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 14. Nov 2006 , 08:43 wrote on 14. Nov 2006 , 04:40:
Hihihi TH đã yêu cầu anh PA bài “Cơn gió thoảng” nên mới nhớ đó chứ! BK hát bài này hay thiệt. Còn bài “Hoang vắng” nữa. “Tài mệnh tương đố” cũng là chủ đề của truyện Kiều. Khổ một điều người ta không lựa chọn được bất tài hay có tài chị ạ. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 15. Nov 2006 , 07:16 wrote on 14. Nov 2006 , 08:43:
Thanh Hoa ơi , Nếu được chọn thì không biết mọi người sẽ chọn mình bất tài hết cho khỏi khổ hay sao đây nhỉ ??? :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 15. Nov 2006 , 09:29 Đặng-Mỹ wrote on 15. Nov 2006 , 07:16:
Mỹ ơi , nếu chữ Tài đi với chữ Mệnh như trong Kiều thì mình chịu bất tài cho chắc ăn Mỹ há ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 15. Nov 2006 , 12:32 Đặng-Mỹ wrote on 15. Nov 2006 , 07:16:
Chị My và chị Miên Thụy à, Chắc cũng tùy tính người mà họ chọn bất tài hay có tài. Người chọn bất tài có lẽ để đỡ khổ thân. :) Có kẻ lại thích thử thách tài năng của mình thì mới thấy cuộc đời lên hương và có ý nghĩa. :P ::) :) Sở dĩ TH nói không thể lựa chọn vì chính mắt TH đã thấy 1 bé trai chỉ khoảng 1t, được mẹ bế vào tiệm ăn, khi cô waitress tới và nói chuyện đùa với cậu thì dù chưa nói được, nhưng cậu bé đã trả lời bằng cách cứ nháy mắt làm duyên với cô ấy mãi. Hai chị nghĩ coi mới nhỏ xíu chưa ý thức được sự chọn lựa mà cậu bé đã có tài ... rồi và còn “tài không đợi tuổi” nữa đó. ;) :D |
Title: Hội Trùng Dương Post by phu an vào ngày 15. Nov 2006 , 20:40
Hội Trùng Dương
Phạm Đình Chương Thái Thanh và ban Ngàn Khơi trình bày Tiếng Sông Hồng Trùng dương, trùng dương, trùng dương ... Trùng dương .....chốn đây ngàn phương, có ba dòng sông cuốn xuôi biến Đông nhớ câu chờ mong. Về khơi sóng muôn triền tới, nước non buồn vui đây hội trùng dương đầy vơi. Sóng muôn triền tới, sóng xô về khơi, như muôn tình mới, vươn sức người dựng giữa đời. Chiều nay nước xuôi dòng đại dương có em tên sông Hồng dâng sóng tuôn trên nguồn. Vẩn vơ nắng quái vươn trên phù sa có những cô thôn mờ xa đón bầy dân đánh cá. Ngày qua trai gái sống vui một miền, quanh năm anh cuốc em liềm vun xới ruộng mùa lúa chiêm. Từ thượng du nước trôi về trung châu, ấp êm đồng ruộng sâu bên người áo nâu dãi dầu. Hò ơi ..... Gối đầu trên Lào Cay Việt Trì, em nằm tóc xõa bãi cát dài thả hồn mơ tới Thái Tình qua Sơn Tây. Hò ơi ..... Nhớ ngày nao dân chúng lên đường đem thịt xương ngăn giữ nương đồng đem vinh quang thắm tô sông Hồng. Nằm mơ, xuân vinh quang, trở về, cho non sông, và ngày nao nơi nơi xiết chặt nguồn thương là ngày em mơ duyên người lập công. Tiếng Sông Hương Miền Trung vọng tiếng, em xinh em bé tên là Hương giang, đêm đêm khua ánh trăng vàng mà than. Hò ơi, phiên Đông Ba buồn qua cửa chợ, bến Vân Lâu thuyền vó đơm sâu. Hỡi hò, hỡi hò. Quê hương em nghèo lắm ai ơi, mùa đông thiếu áo hè thì thiếu ăn. Trời rằng, trời hành cơn lụt mỗi năm à ơi, khiến đau thương thấm tràn, lấp Thuận An để lan biển khơi, ơi hò ơi hò. Hò ơi...... Ai là qua là thôn vắng, nghe sầu như mùa mưa nắng cùng em xót dân lều tranh chiếu manh. Hò ơi...... Bao giờ máu xương hết tuôn tràn, quê miền Trung thôi kiếp điêu tàn cho em vang khúc ca nồng nàn. Ngày vui, tan đao binh, mẹ bồng, con sơ sinh, chiều đầu xóm xôn xao đón người trường chinh. Ngậm ngùi hân hoan tiếng cười đoàn viên. Tiếng Sông Cửu Long Ồ ồ ồ Đây Miền Nam Nước sông sông cao cá lội ngù ngờ Nước xanh xanh lơ có thêm cây rừng Về về đây miền Đồng Nai có Cửu Long Cuộn chảy dâng miền Nam mạch sống Một sáng em ra khơi Vĩnh Long tươi cười Và Cần Thơ, Long Xuyên lừng vườn cau lửa chín Đời vươn lên thuyền ghé bến Sống no nê dân quê một miền Kìa Hắc Dương, Sơn Đây nắng khô đồng lầy Chiều chiều tới. Hò lơ hò lơ, hò là hò lơ Chẻ tre bện sáo cho dầy, ơ chứ anh lên sông Mỹ có ngày . . . gặp em Ô hò ơi ra . . . biển khơi Trùng Dương . . . Ba chị em là ba miền Đem nhưng tình thương nối liền Gặp nhau bên trời biển Đông thắm duyên Hẹn nhau . Tha hồ sống lại bốn phương trời, đem tự do tranh đấu bao người, cho quê hương ấm no muôn đời Giờ đây bao tâm tư, rộn ràng như câu thơ Hội Trùng Dương tay tay xiết chặt nguồn thương Dựng đời vinh quang hoa đời tự do Nghe online ở đây: Hội Trùng Dương Thái Thanh và ban Ngàn Khơi Hội Trùng Dương (Xin vui lòng rightclick để d/l xuống máy file size 10MB) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 18. Nov 2006 , 06:34 wrote on 14. Nov 2006 , 08:43:
Thanh Hoa à, hình như tụi mình đã bàn luận xong về đề tài "chử tài liền với chử tai một vần" rồi đó. Bây giờ cô nàng cho chị Đ Đ nghe Hoang Vắng được không :D , cái cổ đã gần thành cổ cò rồi đó em ơi ::) ::) :P ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 18. Nov 2006 , 13:38 wrote on 18. Nov 2006 , 06:34:
TH đâu có biết chị Đ Đ muốn nghe bài "Hoang Vắng." Thôi cổ dài thêm cho có quí tướng chị ạ! Hihihi! Tặng chị thêm một version khác do Bảo Hân, Thanh Hà và Châu Ngọc hợp ca. Mời chị Đ Đ và các anh chị. Hoang Vắng Lời: Nguyễn Đức Cường Nhạc: Quốc Dũng Tìm đâu cho thấy bình minh thơm nắng vàng Đàn chim tung cánh bay về nơi phiêu lãng Tìm đâu cho thấy chiều nào em lơ đãng, và anh bâng khuâng ngắm mây tan Làm sao quên những lần em vang tiếng cười Và tung tăng đón bao niềm vui đang tới Làm sao quên những hẹn hò trong nắng mới Và trong đêm sao sáng quanh trời Lúc em đến tình nồng ấm cúng Xóa trong anh những ngày mịt mùng Lúc em đến mộng đời rất xanh Trời ngàn sao lấp lánh Lúc ta nói ngàn lời yêu nhau Sẽ bên nhau dài mãi sau Có ai biết một lần sẽ đến Tình rời chốn bình yên. Từ em xa vắng đời mênh mông tiếng buồn Buồn loang cơn nắng say từng cơn gió cuốn Từ em đi mãi là hoàng hôn tan vỡ Lòng anh đau câu hát đơn sơ Từ em theo mãi đường mây xa tít mù Lòng anh hiu hắt đong đầy cơn mưa lũ Thầm mong em đến một lần thôi thương nhớ Và đêm thôi ngơ ngác mong chờ Hoang Vắng Bằng Kiều Hoang Vắng Bảo Hân-Thanh Hà-Châu Ngọc |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 19. Nov 2006 , 16:21 wrote on 18. Nov 2006 , 13:38:
Ủa bộ TH cất sẵn trong... túi sao mà lẹ quá hé , tưởng là cô nàng phải chạy đi tìm vì đâu có ngờ bà chị Đ Đ lại hỏi tới đâu nà ;D ;D. Cám ơn nha ;D, tính mang ly chè đậu đỏ bánh lọt của chị 7 VDN đãi ra chia với TH, nhưng chợt nhớ cô em không thích ăn ngọt thành ra Đ Đ đành thầu hết một mình :P :P TB: Cổ dài thì là quí tướng hả TH, hehe sao chị thấy con hươu cao cổ tướng hỏng được quí mấy à nha ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 19. Nov 2006 , 17:37 mien_thuy wrote on 15. Nov 2006 , 09:29:
hihihi, mà nếu mình đã chịu bất tài rồi mà vẫn còn bị khổ thì mìh phải làm sao đây ha ??? :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by VSN vào ngày 19. Nov 2006 , 20:36 Đặng-Mỹ wrote on 19. Nov 2006 , 17:37:
Hello mấy chị, Định trả lời chị Mỹ nhưng thấy câu trả lời nào cũng bất lợi (cho mình) hết nên chỉ xin cười góp mà thôi. :D Thân mến, VSN |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 20. Nov 2006 , 02:41 VSN wrote on 19. Nov 2006 , 20:36:
Ô hay, chỉ là góp ý mà, làm sao mà lại bất lợi cho mình được anh, trừ khi anh rơi vào trường hợp "chử tài liền với chử tai một vần" ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 20. Nov 2006 , 08:21 wrote on 19. Nov 2006 , 16:21:
Chẳng dám dấu diếm chị ĐĐ và các ACE, có khi TH cũng không có sẵn nhạc trong túi đâu, phải móc tạm túi của... quí nhân phù trợ đó! Hihihi! Đa tạ quí nhân nghen! ;) :) Rượu chè TH kiêng hết chị à! Chị cứ thầu tự nhiên! Hôm nào TH sẽ gõ cửa thăm viếng chị 7 VDN rồi vòi quà khác. ::) :P TB: Hươu cao cổ là giống vật quí mà chị! Nó chỉ ăn các kỳ hoa dị thảo và lộc non trong rừng thôi, thành ra tướng ... cao sang như vậy đó. ;) :D |
Title: Nhạc Giáng sinh Post by phu an vào ngày 05. Dec 2006 , 19:57
Mời quý vị download nhạc Giáng sinh ở đây!
Hầu hết nhạc được gởi bằng Rapidshare, nên sau khi click vô link, chờ khoảng 90 giây sau đó đánh security code code vào và download Happy nghe nhạc Xmas |
Title: Re: Nhạc 3 Post by dacung vào ngày 10. Dec 2006 , 06:12
Cô Gái Việt (nhạc cảnh)
"Còn nhớ Saigon không, thành phố mắt mờ giả biệt một cuối tháng tư...Những ngày lụa đào xưa, thành phố ấy, Saigon yêu dấu, mặt trời thắp sáng ước mơ, ánh trăng soi rõ kỷ niệm. Mỗi vĩa hè là một giải chiêm bao, mỗi đoạn đường là một cơn hạnh phúc".... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 11. Dec 2006 , 17:59 dacung wrote on 10. Dec 2006 , 06:12:
Cám ơn anh Da Cung đã cho xem các hoạt cảnh và ca khúc trong đoản băng của Thuý Nga này nha.. Niềm tự hào về một Saigon dấu yêu xưa chắc không bao giờ phai nhạt trong tâm hồn người Việt xa xứ MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 12. Dec 2006 , 03:21
Để tiếp theo nhạc mùa Đông, TH mời đại gia đình d/đ LVD nghe "Người tình mùa Đông", nhạc Trung Hoa, lời Việt của ns Anh Bằng, qua tiếng hát Như Quỳnh.
Người Tình Mùa Đông Nhạc Trung Hoa Lời Việt: Anh Bằng Như Quỳnh Đường vào tim em ôi băng giá Trời mùa đông mây vẫn hay đi về vẫn mưa, Mưa rơi trên đường thầm thì Vì đâu mưa em không đến Đường vào tim em mây giăng kín Bàn chân anh trên lối đi không thành Những đêm khuya mưa buồn một mình Có khi cho ta quên cuộc tình. Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua. Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ nhau, Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió. Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa, Ôi bàn tay ai đã dắt em chiều nay ? Đường vào tim em bao cơn sóng Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng Trái tim em muôn đời lạnh lùng Hỡi ơi, trái tim mùa đông Người Tình Mùa Đông Như Quỳnh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Dec 2006 , 04:34 wrote on 12. Dec 2006 , 03:21:
Úi chao, nhìn cái hình là thấy cả 1 mùa đông ướt át ảm đạm ;D. Dường như bài này là bài đầu tiên của NQ hát trên Asia và là bài đưa cô ta đi lên đỉnh cao danh vọng, phải không TH ??? Nhớ cô ấy mặc cái váy ngắn màu đỏ, trông như học trò, rất dễ thương. Lúc sau này nhìn NQ hát thấy ngượng quá, vì cô ta uốn éo cái miệng méo mó trông rất khôi hài ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 12. Dec 2006 , 05:41 wrote on 12. Dec 2006 , 04:34:
Hihihi! Trái tim đã lạnh lùng khô héo thì mùa đông phải ướt át chị ạ. ::) :) Chị còn biết rành NQ hơn TH nữa. Cô em họ gửi cho nhạc NQ từ lâu, nhưng TH chưa nghe, hôm nay vô tình thấy có bài mùa Đông thì post lên thôi. NQ uốn éo miệng làm duyên đến nỗi chị Đ Đ phải ngượng lận đó! TH không xem NQ hát lúc sau này, lúc đầu thấy cô ấy xinh và dễ thương lắm. Chị nói chị là Nam Kỳ rặt mà chị “ối chao” nghe hình như là... Bắc kỳ rặt đó nha! ;) :D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Dec 2006 , 07:23 wrote on 12. Dec 2006 , 05:41:
"Úi chao" mà ! có phải "Ối chao" giống cô nàng Mỹ đâu nà ::) , hay cũng là giống nhau :-/ ;D. Dzị Nam kỳ rặt thì phải nói ra sao hả TH :-/ :-/. Hihi mà cũng không biết TH là dân rau muống hay giá sống nữa mà cũng hỏi hé ;D ;D. Nói giỡn cấm giận nghe không, giận là Đ Đ lại đem kẹo ra dụ khị đấy ;) ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thanh-Hoa vào ngày 12. Dec 2006 , 09:37 wrote on 12. Dec 2006 , 07:23:
"Úi, ối" thì cũng rứa chị Đ Đ ơi! Còn Nam kỳ rặt thì : "Mèn ơi!" "Trời đất quỉ thần ơi!" Có phải không chị? ;) :D TH lai cả ba miền Trung, Nam, Bắc hồi nào không hay chị Đ Đ à! :D |
Title: Re: Nhạc Giáng sinh Post by Dau Do vào ngày 14. Dec 2006 , 03:37 wrote on 05. Dec 2006 , 19:57:
Hi anh PA, Sao Đ Đ không mở được cái link này anh PA ạ ??? Anh cho Diễn đàn nghe một số nhạc Gia'ng sinh cho...có không khí lễ lộc nha anh :P TB: Đ Đ đang tìm 1 số nhạc GS không lời, anh PA hay TH có bài nào không dzị? Cho xin đi :P :P ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 14. Dec 2006 , 17:20 wrote on 12. Dec 2006 , 09:37:
Thanh Hoa ơi Đoán thử nha: Vậy là Bố Bắc, Mẹ Trung, sanh tại Nam, hihihi |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 19. Dec 2006 , 16:02 Sáng tác: Diệu Hương Quang Dũng Khắc khoải Tôi ngồi đây sợ bóng tối Bóng tối qua đêm dài Đêm quạnh hiu ôi xơ xác Linh hồn tôi khắc khoải Mong từng giây từng phút đến Hết những đau thương này Chờ ánh sáng trong ban ngày Như một lần niềm hy vọng Hết đắng cay Vì em đã xa rồi khuất xa rồi Lời em nói yêu thương xưa vang vọng tới Ngày đang đến chia lìa tình tôi với em rồi Từng đêm qua đày đọa tôi Trong bóng tối chia phôi Tôi ngồi đây lần từng bước Đếm gót chân em về Nhưng đường xa xa quá Em còn đang mải mê Đã từng yêu đừng dày xéo Những nỗi đau ê chề Làm vỡ nát trong tâm hồn Cho một đời in hằn Những vết thương. Quang Dũng Khắc khoải |
Title: Rừng lá thay chưa Post by phu an vào ngày 20. Dec 2006 , 21:21 Chờ Gió Giao Mùa, Nghe Lại Tình Khúc RỪNG LÁ THAY CHƯA? Lý Minh Hào Đem thơ phổ thành nhạc là việc khó. Thơ phổ nhạc đòi hỏi hai điều căn bản: Thơ phải hay và Nhạc cũng phải hay. Gượng và ép là thất bại, thơ mất hồn, mà nhạc cũng lạc phách! Giống như cô gái hay chàng thanh niên tướng đi đã xấu lại cố đi đứng điệu bộ một cách gượng gạo là hỏng, như một một cuộc hôn nhân ép duyên sẽ dễ hỏng cả đôi bên.. Thơ nhạc giao hòa như mối tâm đắc, như cuộc hôn phối hạnh phúc. Nhạc sĩ Huỳnh Anh là người tìm được hạnh phúc trong hôn nhân Thơ và Nhạc. Huỳnh Anh như chàng trai đa tình , đa cảm, si mê ngay và cầu hôn ngay cô gái mỹ miều là nàng Thơ đẹp. “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím, Rừng Lá Thay Chưa?” là những giai nhân đã lọt vào mắt xanh của người nghệ sĩ lãng tử Huỳnh Anh. Như anh đã tâm sự, vào thời trai trẻ khoảng giữa thập niên 1960 tại Việt Nam, sau khi đọc bài thơ của Thi Sĩ Kiên Giang Hà Huy Hà với tựa đề “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” là “phê” ngay, cảm hứng dạt dào bèn chuyển lời thơ thành nhạc như vách tim được chạm với sóng tình lai láng: Hoa trắng thôi cài trên áo tím Tan mùa hoa mộng tuổi băng trinh… (Nguyên tác thơ) Hùynh Anh phổ thành nhạc: Hoa trắng thôi cài trên áo tím Tàn rồi bao kỷ niệm xa xưa… Lời đổi nhưng ý thơ vẫn không lạc và mất. Không thể nào giữ nguyên lời thơ được khi đem phổ thành nhạc. Từ đôi mắt người Sơn Tây, Ngậm Ngùi đến Mộng Dưới Hoa, Màu Tím Hoa Sim…đều đổi lời, nhiều hoặc ít. Riêng đối với bài “Rừng Lá Thay Chưa?”, nhạc sĩ “Mưa Rừng” cho biết thêm, trong cái tâm trạng não nề của một người mất quê hương, như một người lữ thứ cô độc tình gặp được một cô lữ tha hương khác trong một lữ điếm chiều đông băng giá, bắt gặp bài thơ “Rừng Lá Thay Chưa?” của người xa lạ Hoàng Ngọc Ẩn, anh “kết” ngay nhà thơ “Rừng Lá” dù chưa biết chàng là ai? Sống ở đâu trên đất khách? Quán khách chiều Đông buồn viễn xứ Tủi nhà, nhớ nước, hận tha hương (Thơ Thanh Nam) Tâm cảnh tha hương, tâm cảnh “Rừng” đã cho ra đời tình khúc lưu vong “Rừng Lá Thay Chưa?” mà người Việt xa xứ nào đã nghe qua đều cảm lụy ít nhiều: Anh đi, rừng chưa thay lá Em về, rừng lá thay chưa? Phố cũ bây chừ xa lạ Hắt hiu đợi gió giao mùa! Xuân xưa, mình chung đôi bóng Xuân này, mình ngóng trông nhau Hun hút phương trời vô vọng Nhớ thương bạc trắng mái đầu! Tâm tư khắc khoải của người ra đi, người ở lại, của chàng, của thiếp đều vấn vương, se thắt ruột gan: Khi chàng ra đi, rừng chưa thay lá và thiếp ở lại canh cánh đợi chờ. Nàng bỏ đi trong cơn động kinh, tình lang kẹt lại lao lung chốn ngục tù, đến khi có cơ hội trở lại thì than ơi, em đã quên tiết mùa, quên mất thời gian! Em ngờ ngợ giờ này quê nhà ở vào mùa nào? Và rừng thay lá chưa khi em về? Em (anh) có về qua phố cũ Phố phường chừ đã đổi thay Thương em (anh) nửa đời hoang phế Thương ta chịu kiếp lưu đày! Xuân nay, mình em (anh) lẻ bóng Có còn tiếc nhớ xuân xưa? Dài tay đếm từng nhung nhớ Em (anh) ơi! Chờ gió giao mùa… Năm 1986, một người tha hương khi mới đặt chân đến đất lạ đã bật khóc khi nghe Hương Lan nức nở tình khúc lưu vong “Rừng Lá Thay Chưa?”. Lời đâu mà trau chuốt và nhạc đâu mà mượt mà như vậy! Lá và rừng là những biểu tượng cuộc sống đời người và thiên nhiên. Lá xanh, lá úa, lá vàng, lá chết, lá rụng; rừng chuyển màu, trăn trở theo mưa nắng, nóng lạnh, Xuân Hạ Thu Đông, Kỷ niệm xanh tím, tình cảm ngọt ngào hay chua xót của một đời người, tình yêu gắn bó hay tan vỡ…như chiếc lá thay đổi màu xanh biếc rồi vàng phai, rơi rụng. Thi sĩ Paul Verlaine tả màu chiếc lá, tiếng lá xào xạc trong bài “Chanson d’Autumme” như thận phận người, kiếp nhân sinh: ….Je’ne souviens Des jours anciens Et je pleure; Et je m’en vais Au vent mauvois Qui m’emporte Deca, dela Pareil à la Feutlle morte. Tâm và cảm dễ trở thành hòa điệu khi đọc thơ Paul Verlaine và nghe nhạc “Rừng Lá Thay Chưa? của Hùynh Anh phổ thơ Hòang Ngọc Ẩn trong giao mùa Thu Đông, lá rụng xào xạc, lá bay tơi tả, trơ cành để chờ mùa Xuân ươm lá: Dài tay đếm từng nhung nhớ Em (anh) ơi, chờ gió giao mùa… Những người mang tâm sự buồn đau trong mùa Thu, Đông hiu hắt, hằng mơ tưởng về chốn quê cũ xa vời, bất an chợt nghĩ tới người giờ này khó tránh được đổi thay sau nhiều năm, tháng mòn mõi đợi chờ, được tình khúc “Rừng Lá Thay Chưa?” ru ngủ để thiếp vào giấc mộng “Tư Hương”: Ta nhớ màu quê, khát gió quê Mây ơi, ngưng cánh đợi ta về! Cho ta trông lại tầng xanh thẳm Ngâm lại bài thơ Phương Thảo Thê (Thơ Hồ Dzếnh) “Rừng Lá Thay Chưa” là tâm khúc hòai hương của những người ly hương ngồi đếm từng ngón tay ngắn dài nhung nhớ trong thời gian chờ gió giao mùa…. Duy Quang trình bày Rừng Lá Thay Chưa (Xin rightclick để save xuống máy để nghe không bị gián đoạn (file lớn 7.6Mb) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 28. Dec 2006 , 14:12 Sam The Sham And The Pharaohs Wooly bully Uno, dos, one, two, tres, quatro Matty told Hatty about a thing she saw. Had two big horns and a wooly jaw. Wooly bully, wooly bully. Wooly bully, wooly bully, wooly bully. Hatty told Matty, "Let's don't take no chance. Let's not be L-seven, come and learn to dance." Wooly bully, wooly bully Wooly bully, wooly bully, wooly bully. Matty told Hatty, "That's the thing to do. Get you someone really to pull the wool with you." Wooly bully, wooly bully. Wooly bully, wooly bully, wooly bully. Sam The Sham And The Pharaohs Wooly bully (Bài nầy được đổi lời qua nhạc Tàu là Cung hỉ phát xồi, hehehe ) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 03. Jan 2007 , 19:28 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. Jan 2007 , 05:23
Xin mời các anh chị em xem Power point Mười Thương do chị Nang_Cali gởi. Slideshow này có những ảnh nghệ thuật chụp.... hơi táo bạo. Nếu vị nào không thích xin đừng open. Xin cảm tạ ;)
Cám ơn chị Nang_Cali lắm nha ;). |
Title: Re: Nhạc 3 Post by binh so vo vào ngày 05. Jan 2007 , 06:37 wrote on 05. Jan 2007 , 05:23:
Cám ơn chị Đậu Đỏ và chị Nắng Cali. ;) Anh Troubadour có gửi cho tụi tôi cái này lâu rồi mà Mỹ bảo sợ bị mọi người la là sexy nên không dám mang lên ;D Tôi bảo có gì đâu mà Mỹ vẫn sợ :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. Jan 2007 , 07:02 wrote on 05. Jan 2007 , 06:37:
Alo alo các bà con khác nghĩ thế nào ??? Có ai phản đối không thì lên tiếng nha :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nang_cali vào ngày 05. Jan 2007 , 09:44
:) ;)
|
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 05. Jan 2007 , 13:13 wrote on 05. Jan 2007 , 05:23:
Nhạc Hay , hình minh Họa Đẹp ,đâu có gì ,mà viết lời Rao đón :P :P. Tôi xem clip này từ lâu rồi . |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. Jan 2007 , 13:34 nguyen_toan wrote on 05. Jan 2007 , 13:13:
;D ;D Hồi sáng hỏng có rào đón gì hết, anh Năng ơi, sau nghe anh Bình nói sợ bị admin "dũa" nên mới châm thêm đó chứ :P :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 05. Jan 2007 , 13:42 wrote on 05. Jan 2007 , 06:37:
anh Binh_sovo .....anh định nghĩa thế nào là Sexy ? theo tôi , Ánh Mắt , Nụ Cười của phái Nữ vẫn có thể tạo ra sex...chứ không phải lưng trần ..hở vai là sexy ... ??? ??? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 05. Jan 2007 , 16:30 nguyen_toan wrote on 05. Jan 2007 , 13:42:
Hihihi, anh làm ơn đọc kỹ lại anh Bình em viết đi anh Năng ơi , anh Bình em bảo chẳng có gì đâu cứ đăng đi , mà em mới là người lẩm cẩm ngại bị mọi người la thôi . ::) ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 06. Jan 2007 , 10:11
Mời quý vị cùng nghe 1 bản nhạc hay do anh Đắc Ứng gởi tặng. Cám ơn anh Ứng.
------------------------------ Phan văn Hưng Hai mươi năm Hai mươi năm ! Đàn trẻ thơ nay đã lớn và chàng trai nay đã già ! Những người xưa đã nằm xuống và rừng núi đã héo nhoà . Hai mươi năm ! Người cụt chân trên hè phố, kẻ quyền uy trong căn nhà Người nằm rên trong hộ xá, là người sáng hay đã loà ? Người bỏ thây nơi trùng dương, mộng nhổ neo trên sóng gầm ! Những hồn ma sau hàng kẽm, những con mắt sâu trừng trừng . Người nằm chết trên núi sông, người đào sắn trên ruộng đồng, người lặn lội vẫn đi tìm, bao con đường dấu quê hương ! Hai mươi năm ! Những người đi đã về bến, một vùng quê hương không còn ! Những người điên trong ngục khám, một đoàn quân trong khách sạn ! Hai mươi năm ! Nhiều kẻ gian trong làng xóm, người hiền khô mang gông cùm; Kẻ mộng du lên bạo chúa, người ngồi khóc trên sân chùa ! Người hùng xưa nay giầu sang, một thằng bé đứng trần truồng ! Những người qua buôn và bán, kẻ gian ác đi nghênh ngang ! Người già nua có nhớ không ? hay đã quên những nỗi tình ? Người đập đá trên nông trường, trơ lưng còm cõi gió sương ! Hai mươi năm ! Những nụ hoa trông người hái, những thể xác cho ai đây ? Một thầy cô trong nhà chứa, gặp trò xưa bỗng khóc oà ! Hai mươi năm ! Người còn tâm hay còn trí, lòng sục sôi như vỡ bờ Đàn lạc dây đã bỏ xó, còn vọng nghe tiếng nức nở ! Người chạy quanh theo thời thế, rồi nhặng xanh bu lối về ! Mà lặng im bên mộ đá, nào có biết gió Thu qua ? Một người đi trong đám ma, mặc người vui trong xa hoa ! Người tù tội trước quan toà, chỉ gục đầu giấc mơ xa ! Hai mươi năm ! Triệu người đi trong cuộc sống, mà thể xác như không hồn ! Triệu người lao trong cùng khốn và buồn vui như bao lần ! Người hiền lương dẫu còn sống, phải cật lưng trong thiên đường , mà vệt nhăn trên vầng trán và hòn than nung trong lòng ! Người còn yêu hãy còn nhớ, phải vượt qua những bến bờ ; Phải tìm sâu trong hồn nước, những thoi thóp những mong chờ . Người còn tha thiết núi sông , thì sẽ thấy cơn mưa nguồn ; Để lặn lội vẫn đi tìm, sẽ thấy đường dấu quê hương . Người còn tha thiết núi sông , thì sẽ thấy cơn mưa nguồn ; Để lặn lội vẫn đi tìm, sẽ thấy đường dấu quê hương . Hai mươi năm ... Phan văn Hưng Hai mươi năm ------------------------------------ Việt Dzũng Tình Ca Nguyễn Thị Sài Gòn Me đặt tên em Nguyễn thị Sài Gòn Em sinh ra đời một ngày cuối tháng tư Con thuyền mong manh vẫy tay từ biệt Gạt lệ ra đi xin làm thân lữ thứ Me đặt tên em Lý thị Tị Nạn Cha đang giam cầm vùng Việt Bắc xót xa Gió bùn đưa nôi ru lời nguyện cầu Con sóng bạc đầu đưa con vào đời lưu vong Me đặt tên em Vũ thị Nhục Nhằn Nuôi con nuôi bằng giọt lệ rơi đắng môi Thương đời gian nan thân phận tủi nhục Hồn lạnh căm căm mong tìm một lẽ sống Me đặt tên em Lê thị Hy Vọng Con yêu của mẹ là niềm tin thiết tha Cho dù đau thương, cho dù đoạn trường Sẽ có một ngày con đưa mẹ về quê hương Me đặt tên em Trần thị Thương Nhớ Nhớ... quá quê hương hai mươi năm rồi đó Đêm nằm ru con bao giờ khôn lớn Trở về phố xưa, tìm nắm đất bên đường Trong lòng quê hương, me đặt nơi đó Biết mấy yêu thương khi cha con còn sống Con là tương lai, con là gió mới Hãy nhớ đưa me về lại nơi cuối trời... ... hãy nhớ đưa me về lại... nơi cuối trời... Việt Dzũng Tình Ca Nguyễn Thị Sài Gòn |
Title: Nhạc Xuân Post by phu an vào ngày 10. Jan 2007 , 01:14 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 11. Jan 2007 , 18:07 Quote:
Cảm ơn anh Phu An, nhạc của anh Việt Dzũng sau 75 bài nào cũng hay, cũng giá trị và nước mắt MT |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 12. Jan 2007 , 01:51 wrote on 03. Jan 2007 , 19:28:
Bài nầy cũng không xem được chị Đ Đ ơi. Tui có bài nầy của Sylvie Vartan ca không biết phải bài chị đố không? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Jan 2007 , 05:11 wrote on 12. Jan 2007 , 01:51:
Anh PA ơi, anh vào nghe lại thử xem sao? Đ Đ đã sữa lại cái link :-/ :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Jan 2007 , 08:52 Một chút tin tức cập nhật về "nhạc sĩ lão thành Phạm Duy" Xin nhờ anh Năng cho mọi người nghe bài nhạc mới của ông này ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by dacung vào ngày 16. Jan 2007 , 19:32
Xin mời quý vị nghe bản nhạc rất thâm thuý nầy:
Ra Đồng Giữa Ngọ Nhạc sĩ: Trịnh Công-Sơn Ca sĩ: Hồng-Nhung Thằng bé xinh xinh chơi diều giữa ngọ Cuộn dây vửa mở chân thoắt như chim Chim non ruộng đồng mùi rạ thơm thơm Chân chim rộn ràng cùng diều tung tăng Chim non cười tình nhìn diều lên ngon Lên ngon một mình Điệp khúc : Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Thả con diều nhỏ bay giữa mênh mông Mênh mông là trời bầu trời mênh mông Mênh mông lòng người lòng người mênh mông Mênh mông nụ cười rạng ngời tim non Tim non rạng ngời Điệp khúc : Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Miệng môi hồng đỏ như lá hoa vông Hoa vông mùa hè lập loè thinh không hoa vông chào mừng mùa hè thênh thang Thênh thang cùng diều cùng diều lên nhanh Lên nhanh cùng diều Điệp khúc : Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Mặt kia lồ lộ mang ý yêu tinh Yêu tinh cùng diều cùng diều bay quanh Vươn tay chào mừng từng loài chim quen Mê man trời hồng vượt đồi lên non Lên cao mịt mùng Điệp khúc : Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không Tan trong trời hồng làm giọt mưa trong Tan trong cuộc đời làm lời ru trong Tan trong nụ cười mời gọi yêu thương Tan trong cội nguồn Điệp khúc : Thằng bé xinh xinh ra đồng giữa ngọ Ngờ đâu hội ngộ tan giữa hư không |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 17. Jan 2007 , 00:20 Tin Mừng Cho Các Bạn Ái Mộ Ngọc Lan Chúng tôi vừa được nhạc sĩ Nam Lộc chính thức cho biết trung tâm Asia sẽ phối hợp với trung tâm Mây để thực hiện một cuốn video đặc biệt về Ngọc Lan, người ca sĩ khả ái mà tất cả chúng ta đều ái mộ. Nhạc sĩ Nam Lộc sẽ là người phụ trách viết “script”, soạn nội dung và sưu tầm tài liệu cho cuốn video đặc biệt này. Cũng theo nhạc sĩ Nam Lộc, trung tâm Asia sẽ theo dõi cuộc đời ca sĩ Ngọc Lan kể từ lúc cô chào đời tại Nha Trang, rồi cùng gia đình di chuyển vào Saigon và kế tới là trại ty nạn, cuộc sống tại California, những bước đầu tiên trong cuộc đời ca hát của cô…. Nhạc sĩ Nam Lộc kêu gọi sự tiếp tay của iLoveNgocLan.com cũng như của tất cả các bạn ái mộ Ngọc Lan trên thế giới để thực hiện cuốn video đặc biệt này. Chắc chắn chúng tôi cũng như các bạn sẽ sốt sắng và nồng nhiệt tham gia dự án này, phải không các bạn? Cụ thể hơn nhạc sĩ Nam Lộc yêu cầu những điều sau đây: 1. Bạn nào có tài liệu đặc biệt về Ngọc Lan xin vui lòng cung cấp hoặc cho trung tâm Asia mượn để xử dụng cho cuốn video này. 2. Mời các bạn tham gia bằng cách tự thu hình (qua hình thức DVD hoặc VHS) để chia sẻ những kỷ niệm vui buồn về Ngọc Lan và cũng để nói lên những cảm tưởng nhận xét của mình về Ngọc Lan… Mỗi clip không dài quá 3 phút 3. Trung tâm Asia cũng xin được phép thu thanh và xử dụng những nhạc phẩm đã được và sẽ được sáng tác, viết riêng cho Ngọc Lan. Tất cả các tài liệu nêu trên xin gởi về MC Nam Lộc Asia Entertainment, Inc. 10501 Garden Grove Blvd. Garden Grove, CA 92843 email: namloc@sbtn.tv Xin vui lòng và nhớ luôn luôn đề ngoài bì thư hoặc email 3 chữ: DVD Ngọc Lan. Sau cùng các bạn có ý kiến đặc biệt nào về video này (chẳng hạn nội dung, tựa cuốn video …) cũng vui lòng cho chúng tôi hoặc nhạc sĩ Nam Lộc biết. Nếu có thêm tin tức gi về dự án video này chúng tôi sẽ thông báo ngay. Chú thích: Đối với các bạn sống ở Việt Nam chúng tôi nghĩ việc gởi tài liệu, video cho anh Nam Lộc sẽ gặp khó khăn vì vấn dề kiểm duyệt. Chắc anh Nam Lộc cũng như trung tâm Asia đã nghĩ tới giải pháp đề giải quyết vấn đề này. Source: ILoveNgọcLan |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 17. Jan 2007 , 10:15
Anh CNN ơi ,
My nhớ anh là fan của Ngọc Lan phải không ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 17. Jan 2007 , 22:33 BÀI KHÔNG TÊN 37 Ngồi chuyển nhạc và nghe từng bản hát, Bài hát xưa có đến vài chục năm, Người ca sĩ nhả tơ cùng tiêng nhạc, Gịong thánh thót văng vẳng xuốt màn đêm. Ai mà chẳng một lần yêu ca sĩ, Yêu giọng ca như mật ong ngọt ngào, Yêu dáng dấp thướt tha trên sân khấu, Như tiên nữ trong áng sang đèn màu. Tôi không thóat ra định luật chung chung, Yêu ca sĩ, tôi để kín trong lòng, Vì nói ra tình sẽ bay đi mất, Có đuổi theo chỉ là chỗ mông lung. Tôi yêu Em, nàng ca sĩ của tôi, Một chiều kia nàng từ giã cõi đời, Thôi vĩnh viễn chào Em ,tôi cầu nguyện, Xin ơn Trên ban ơn phúc nước Trời. Tháng 10 năm 2002 Để tiếc thương 1 người ca sĩ CNN ---------------------------------------- Ngọc Lan Nếu một mai em sẽ qua đời Phạm Duy (Saigon-1958 ) Nếu một mai em sẽ qua đời Hoa phủ đầy người Xe nhịp đằm khơi... xa xôi. Nếu một mai em đốt pháo vui Hát theo người Hương cưới chia phôi, cười mặn tình đời. Nếu một mai em bước qua thềm Mang nặng hồn mềm Em trở mình trên nhân duyên Nếu nửa đêm trăng gió đã lên Bão mưa êm, chăn gối ghi tên Bia mộ đường quên. Nếu một mai không còn ai Ðứng bên kia đời trông vòi vói Không còn ai ! Ðâu còn ai ? Trong ngày mai, có dư hương người Chỉ là giăng giối mà thôi. Nếu về sau em có qua cầu Không chẳng vì sầu, thương chẳng còn đâu Mà nói chuyện quên nhau Nếu vì sao, quay gót cuốn mau Dấu chân sâu in vết không lâu Chẳng nợ gì nhau... Ngọc Lan Nếu một mai em sẽ qua đời |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 19. Jan 2007 , 02:16 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 30. Jan 2007 , 10:40
La Sương Sương và Tôi
Bích Huyền Trên một năm qua, vẫn biết rằng sẽ có ngày không xa La Sương Sương sẽ không có trên trần gian này nữa nhưng khi nghe tin Sương mất , tôi vẫn bàng hoàng ... Thương Sương quá vì tuổi đời còn quá trẻ, vẫn thanh xuân, sự nghiệp ca hát đang thành công, được khán thính giả và bằng hữu yêu mến . Tôi nhớ thật nhiều đến những ngày gặp gỡ Sương tại Trung Tâm Diễm Xưa. Ngày ấy, khoảng đầu năm 1995 hàng tuần tôi đều đặn đến TT/DX để Đức (Derick Phạm) thu những chương trình nhạc cho VOA, cho TT/DX, tôi hay gặp những ca sĩ của TT như Vũ Khanh, Hoàng Nam, Ý Lan, Anh Dũng ...Một buổi tối, đang ngồi trong phòng cách ly thu thanh, chợt nhìn qua khung cửa kính ngoài phòng bên kia , tôi bắt gặp một ánh mắt lấp lánh nhìn tôi. Hình ảnh đầu tiên của Sương trong tôi là một cô bé có gương mặt trong sáng, rất học sinh với mái tóc đen muợt , óng ánh xoã ngang vai, nổi bật trên màu áo chemise lụa màu trắng . Những buổi thu thanh kế tiếp, hai cô cháu đã dành thật nhiều thì giờ nói chuyện với nhau. Sương từ Việt Nam vừa sang định cư tại San Jose và được chị Thái Xuân mời hát cho TT/DX nên về đây để thu CD. Sương có dáng người nhỏ bé, xinh xắn nhưng giọng hát lại rất mạnh, diễn tả một bài hát rất có hồn . Sương nói rất thích thơ nên say mê ngồi nghe tôi nói về thơ trong chương trình Câu Chuyện Tho Nhạc VOA."Tình cảm quá, ấn tượng quá!"...Tôi mỉm cười ( chứ không khó chịu)khi nghe Sương nói với ngôn ngữ rất là ...Việt Nam trong nước . Một buổi chiều tôi đến phòng thu, thấy Sương ngồi tần ngần trước một gói quà nhỏ , bên cạnh là lá thư. Sương nói đó là của người yêu của cháu ở Saigon .Tôi bỗng thương cho Sương, cho tuổi trẻ VN ngày nay vẫn còn bị hệ luỵ của hoàn cảnh lịch sử đất nước mà phải xa cách nhau cả một đại dương. Sương nói nhiều về mối tình của mình và đôi khi không dấu được nét buồn . Cũng vì sự chung thuỷ đó mà có một hôm Sương xin được làm con kết nghĩa tôi đã không ngần ngại mà còn rất vui mừng đón tiếp thêm một thành viên vào gia đình nhỏ bé của tôi ... Khi có thêm người chị, các con tôi rất yêu quý Sương. Sương rất hợp với Anh Tú, Uyển Diễm và thường đi chơi với nhau nhiều hơn là đi cùng với tôi. Các con tôi cư xử với nhau trên dưới trong tình anh chị em tương kính cùng một gia đình .Sương vui tính và rất lễ độ .Những buổi họp mặt gia đình thường thì Sương không hiện diện vì phải di trình diễn xa nhưng khi về thì chị em lại ríu rít trên phone hoặc hẹn hò nhau đi ăn hoặc shopping...Có khi Sương gọi phone:" Mẹ ơi, con nhớ cơm gia đình quá ,chiều nay..." thế là tôi lại nấu những món canh chua cá, món mắm ruốc xào thịt xả ớt và nhiều món ăn miền Bắc mà Sương ưa thích .Mỗi lần đi show về, nơi nào có những đặc sản mà Little SG không có là Sương lại mua về làm quà cho gia đình .Cả tôi và Anh Tú, Uyển Diễm đều thích món cá ướp xả của vùng Texas, Louissana ...Sương kể cho ông bầu show nghe, thế là lần sau ông gửi tặng cả một thùng có lẽ cũng khoảng 20 pound. Sương đùa:"Tên tuổi mẹ Huyền lợi hại quá!" Tôi biết chính vì lối sống của Sương mà tôi được hưởng lây ... Trở lại những ngày tháng 1995 ,khi Sương quyết định về hẳn Little Saigon để dễ dàng có cơ hội phát triển nghề nghiệp thì ít lâu sau Nhật Trung xin được du học tại HK. Khi đó Sương đang ở chung với vợ chồng nghệ sĩ Quang Minh-Hồng Đào . Các con tôi- kể cả LSS sau những năm làm việc dành dụm, đều mua được một căn nhà , nếu tôi nhớ không lầm thì khoảng năm 1999. Nhà Sương ở Garden Grove và Uyển Tú ở Irvine .Tuy cũng gọi là xa nhưng một hai tuần vẫn xum họp không tại nhà Sương thì tại nhà U-T. Nhất là ngày Mother's Day Sương không quên Mẹ . Sinh nhật của Uyển Diễm và Sương sát ngày nhau nên có năm cùng tổ chức , gia đình không khí rộn rã vui tươi. Những tình cảm Sương dành cho tôi thật đầy .Ngày cưới Uyển Diễm và Anh Tú, Sương và Kỳ Anh -thời gian đó 1997 là đôi song ca đẹp nhất -hai người đã bỏ show trình diễn để hát bài hát tình yêu dành cho giờ phút nồng ấm cắt bánh cưới dưới lời dẫn dắt của anh Nam Lộc . Ngay đến ngày cưới của Tuấn Tú -em trai Anh Tú -Sương cũng hát khi cắt bánh . Ngày ra mắt sách của tôi tại TT Công Giáo, Sương cũng dành tất cả thời gian để phụ giúp văn nghệ, thật tuyệt vời . Sương còn làm hết lòng với những công việc thiện nguyện của tôi .Không nề hà bỏ công bỏ của hỗ trợ mẹ . Khi tôi thực hiện CD Tôi Muốn Nói Với Em giúp cho anh Nguyễn Đình Toàn, Sương hát hoàn toàn miễn phí và đêm ra mắt CD ấy, tiết mục trình diễn của Sương và Kevin Khoa là chính. Phần hoà âm những bài hát do Nhật Trung đảm nhận, tôi chỉ trả với giá tượng trưng khi buổi trình diễn kết quả tài chính khả quan. Sương có tài trang trí nội thất . Căn nhà Sương nhỏ bé xinh xinh, ấm áp tươi đẹp dưới bàn tay khéo léo và đôi mắt mỹ thuật của Sương . Những đồ vật hay tranh tượng trang trí trong nhà, Sương mua rất rẻ, từ Ross hay Marshall, TJ Marx. Khi Sương đặt vào vị trí trong nhà cho dù là một góc bếp thì những nơi đó cũng trở nên rất nên thơ. Màu sắc bàn ghế rất trẻ trung, đẹp mắt .Biết tôi chỉ thích màu sắc nhẹ nhàng, Sương cười vui:" Con diêm dúa quá, phải không mẹ ?" Trang phục trình diễn đại đa số là Sương tự may lấy. Sương có một chiếc máy may nhỏ và một hộp kim chỉ, một hộp cườm , và những miếng vải lụa, satin, ren ...rồi loay hoay may cắt theo mẫu thời trang, đính cườm vào áo, vào quần Jeans y chang áo quần đắt tiền bầy ở Macy. "Chứ tiền đâu mà mua hở mẹ ?" Nhiều khi còn chiều em, thiết kế dùm cho áo quần Uyển Diễm ... Sương nấu ăn rất ngon. Tôi không thể quên những bữa ăn thật vui vẻ tại nhà Sương, có Hồng Đào -Quang Minh, các con và bà mẹ Hồng Đào, có Kevin Khoa, Hoàng Nam, Thomas Ngô, Song Hằng ...và nhiều nghệ sĩ khác .Nói chung, ai cũng yêu mến Sương. Rồi không khí ấm áp vui tươi tràn đầy tiếng cười của căn nhà ấy nguội dần đi khi Trung và Sương có chuyện rạn nứt . Thời gian hai người chia tay, Sương buồn khổ lắm .Tôi đã đến nhà Sương ở nhiều ngày để vỗ về an ủi .Trên tường trong phòng ngủ Sương dán đầy những mảnh giấy ghi chép những câu nói nội dung trấn an tinh thần ,hoặc cho mau chóng quên đi. Tú Uyển hay dẫn chị đi chơi đây đó, có khi còn giới thiệu bạn của Anh Tú cho Sương (vì rất nhiều người ái mộ Sương, một ca sĩ tài sắc vẹn toàn và là một người thiếu nữ rất nền nếp Việt Nam). Nhưng Sương đã không thể quên người cũ . Đời Sương chỉ yêu có một người mà thôi. Sương nói với tôi như thế ... Và rồi chuyện hai người lại hàn gắn và dự định năm 2005 là làm đám cưới. Trung Sương nói rằng:"Mẹ sẽ đại diện chủ hôn cho nhà trai vì ba mẹ Trung ở Việt Nam không sang". Nhưng ngày vui đó không bao giờ có trong đời Sương vì Sương ngã bệnh nặng. Tháng 5/2005 Sương sang Trung Quốc thay thận -tôi nhớ không lầm thì trước đó cũng đã qua đó đợi chờ có trái thận hợp với máu của Sương và lần này thành công. Sương bình phục nhanh chóng, chuẩn bị cho buổi ra mắt CD mới tại miền Nam và miền Bắc Cali vào tháng 10/05 . Rồi sau đó cùng Nhật Trung, Anh Tú ,Uyển Diễm sang Canada quay chương trình Xuân với TT Thuý Nga Paris . Đó là lần cuối cùng Sương trình diễn vì sau đó sức khoẻ sa sút, Suơng phải vào điều trị bịnh tại bịnh viện Foutain Valley,không bao lâu đưa về nhà hàng ngày có y tá đến săn sóc . Mỗi lần đến thăm nhìn thấy Sương ôm bụng vật vã, tôi thật đau lòng . Nhiều bác sĩ Đông y cũng đến nhà tận tình cứu chữa -trong đó có BS/Nhạc sĩ Nguyễn Đức Cường .Tôi mừng khi nghe Sương nói :" Mãi hôm nay ăn mới thấy ngon vì súp mẹ nấu ." Thế rồi không bao lâu bịnh mỗi lúc một nguy kịch , Sương lại phải vào bịnh viện tại Orange, chuyển sang UC/LA và không bao giờ trở về căn nhà của mình nữa .... Tại bệnh viện UC/LA các vị Giáo Sư Bác sĩ đã hết lòng tận tình cứu chữa .Dù được thay gan hai lần nhưng mạng sống của Sương sau đó vẫn như một ngọn đèn trước gió, Sương nằm lay lắt suốt một năm trời . Sương đã xem hình ảnh của mình trong DVD Thuý Nga trên giường bịnh và các bác sĩ, y tá ai xem cũng phải ngậm ngùi lau nước mắt ... Cách đây không lâu Sương đã viết lời từ giã mẹ, từ giã các anh chị để ra đi. Người anh kế tuổi Sương bỏ hết tất cả , từ San Jose về túc trực đêm ngày để săn sóc em gái hàng năm trời cho tới giây phút cuối cùng phải buông tay em rời khỏi bàn tay mình . Thời gian Sương nằm trong bệnh viện UC/LA, hàng tuần thứ ba Tú, Uyển Diễm thuờng đi thăm đều đặn .Thỉnh thoảng tôi mới đi theo . Nhưng lạ một điều là cứ đến khoảng giữa đường là nghe Đỗ Tú -anh của Sương báo tin là hôm nay Sương rất mệt, bác sĩ không cho phép người vào . Đối với sự lái xe của tôi, đường xá LA khó đi, lại quá xa xôi cho nên thương nhớ Sương, muốn đến mà không được. Tôi đành tự an ủi rằng Sương không muốn mẹ vất vả, và trong tôi cũng muốn giữ mãi hình ảnh một cô bé La Sương Sương Đỗ Thanh Trang xinh đẹp .Mỗi lần nhớ Sương, tôi lại cầu nguyện cho Sương nhanh chóng thoát khỏi sự đau đớn bởi vì ai cũng biết rằng Sương không thể nào bình phục để trở lại cuộc sống bình thường được nữa rồi ... Sương oi, Cho đến lúc này, Uyển Diễm và một số bạn hữu đang trên đường lên San Jose tiễn đưa La Sương Sương về cõi an bình .Vì lý do sức khoẻ ,mẹ không thể có mặt nhưng mẹ lúc nào cũng nhớ Sương, cầu nguyện cho Sương. Sương hãy an tâm mà ra đi , tất cả mọi người đều yêu thương Sương, cho dù đó là những người làm buồn lòng con lúc sinh thời . Nhớ Sương, mẹ nghe đâu đây giọng hát của con trong một ca khúc của hai chú Nguyên Bích và Mùi Quý Bồng mà chú Phạm Anh Dũng đã chuyển khắp trên mạng luới internet: "Mời nghe La Sương Sương hát Ước Vọng (nhạc Nguyên Bích, thơ Ngoại Quốc do Mu`i Quý Bồng chuyển dịch): Ước Vọng " ...Một mai em chết Điều ước em xin Là tên em sẽ được khắc trên bia Mộ hoa bia đó còn mãi với thời gian..." PAD" Thôi, Sương hãy thanh thản ra đi, con nhé! Bích Huyền |
Title: Re: Nhạc 3 Post by tieuvuvi vào ngày 31. Jan 2007 , 22:09 Patrick Fiori et les 500 Choristes Puisqu'on ne vivra jamais tous les deux Puisqu'on est fou, puisqu'on est seuls Puisqu'ils sont si nombreux Même la morale parle pour eux J'aimerais quand même te dire Tout ce que j'ai pu écrire Je l'ai puisé à l'encre de tes yeux. Je n'avais pas vu que tu portais des chaînes À trop vouloir te regarder, J'en oubliais les miennes On rêvait de Venise et de liberté J'aimerais quand même te dire Tout ce que j'ai pu écrire C'est ton sourire qui me l'a dicté. Tu viendras longtemps marcher dans mes rêves Tu viendras toujours du côté Où le soleil se lève Et si malgré ça j'arrive à t'oublier J'aimerais quand même te dire Tout ce que j'ai pu écrire Aura longtemps le parfum des regrets. Mais puisqu'on ne vivra jamais tous les deux Puisqu'on est fou, puisqu'on est seuls Puisqu'ils sont si nombreux Même la morale parle pour eux J'aimerais quand même te dire Tout ce que j'ai pu écrire Je l'ai puisé à l'encre de tes yeux. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by tieuvuvi vào ngày 31. Jan 2007 , 22:31 Vois sur ton chemin Les choristes Vois sur ton chemin Gamins oubliés égarés Donne leur la main Pour les mener Vers d'autres lendemains Sens au coeur de la nuit L'onde d'espoir Ardeur de la vie Sentier de gloire Bonheurs enfantins Trop vite oubliés effacés Une lumière dorée brille sans fin Tout au bout du chemin Sens au coeur de la nuit L'onde d'espoir Ardeur de la vie Sentier de la gloire Les choristes et Jean Baptiste Maunier Interview Caresse sur l'océan Les choristes et Jean Baptiste Maunier Caresse sur l'océan Porte l'oiseau si léger Revenant des terres enneigées Air éphémère de l'hiver Au loin ton écho s'éloigne Châteaux en Espagne Vire au vent tournoie déploie tes ailes Dans l'aube grise du levant Trouve un chemin vers l'arc-en-ciel Se découvrira le printemps Caresse sur l'océan Pose l'oiseau si léger Sur la pierre d'une île immergée Air éphémère de l'hiver Enfin ton souffle s'éloigne Loin dans les montagnes Vire au vent tournoie déploie tes ailes Dans l'aube grise du levant Trouve un chemin vers l'arc-en-ciel Se découvrira le printemps Calme sur l'océan. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 14. Feb 2007 , 14:35 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 14. Feb 2007 , 16:38 wrote on 14. Feb 2007 , 14:35:
Cám ơn anh PA nhé! Đã cho nghe nhạc mà còn kỹ lưởng kèm theo bìa trước, sau cho...đủ bộ nữa ;D. Xuân ới Xuân ơi! Trong này có bài vọng cổ chắc Xuân thích nghe nè, mau dowwnload xuống để dành đi kẻo muộn ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by otgh vào ngày 27. Feb 2007 , 19:13 Cám ơn anh Nguyễn Chí (HNC 65) và Chị Mỹ đã gởi đến ;) ;D ;D (còn hình này thì chôm đại ..hihi) ;) ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 28. Feb 2007 , 14:58
Mời quý vị cùng nghe 2 bài thời học trò:
Sheila Pendant les vacances Paroles et Musique: Bryant, H. Ithier, C.Carrère 1963 Titre original: "All I have to do is dream" © 1963 - Disque Philips -------------------------------------------------------------------------------- Pendant les vacances eh eh eh Pendant les vacances eh eh eh {Refrain:} Demain je pars Tout l'été il va falloir Nous séparer Pendant les vacances Essaie de ne pas m'oublier ! Oui j'ai seize ans Et tu sais que mes parents Vont m'emmener Pendant les vacances Essaie de ne pas m'oublier Demain c'est si long Tu es un garçon D'autres filles te plairont Tu vas t'amuser sans moi Et ton amour pourrait changer {au Refrain} Pour me rassurer Tu viens m'embrasser Mais tu sais bien que c'est vrai Tu vas t'amuser sans moi Et ton amour pourrait changer {au Refrain} Pendant les vacances eh eh eh Pendant les vacances eh eh eh -------------------------------------------------------------------------------------------- Sheila Vous les copains Paroles: Claude Carrère, Hubert Ithier. Musique: Jeff Barry, Ellie Greenwich 1964 © 1964 - Trio Music -------------------------------------------------------------------------------- 1. Vous les copains, je ne vous oublierai jamais Di doua di di doua di dam di di dou Toute la vie, nous serons toujours des amis Di doua di di doua di dam di di dou Tous ensemble (tous ensemble) On est bien (on est bien) Tous ensemble, on est bien Car on suit le même chemin 2. Quand on se voit, on se tutoie gentiment Di doua di di doua di dam di di dou On est sincère, on chante et on danse tout le temps Di doua di di doua di dam di di dou Aujourd'hui (aujourd'hui) Et demain (et demain) Aujourd'hui et demain On se tiendra par la main Si un jour nous sommes séparés pour nous On sait que notre cœur ne changera jamais 3. Si un de nous quelquefois a des ennuis Di doua di di doua di dam di di dou On est tous là, on se met tous avec lui Di doua di di doua di dam di di dou Et nos peines (et nos peines) Et nos joies (et nos joies) Et nos peines et nos joies Sont partagées chaque fois 4. Pas de problèmes, car si quelqu'un nous plait bien Di doua di di doua di dam di di dou Tout simplement on l'adopte on lui dit "viens" Di doua di di doua di dam di di dou Car il faut (car il faut) Des amis (des amis) Car il faut des amis Pour être heureux dans la vie Coda : Vous les copains, je ne vous oublierai jamais Di doua di di doua di dam di di dou Vous les copains, je ne vous oublierai jamais Di doua di di doua di dam di di dou |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu an vào ngày 02. Mar 2007 , 18:06 Lưu vong khúc Lời Việt:Trầm tử Thiêng Nhạc: Ernest Gold: ( Exodus ) Lệ Hằng Mặt trời vẫn soi bình minh thiết tha gọi người Lòng nghe trời Tây xót thương trời Đông Về nơi cố hương mịt mùng Núi rừng nối qua ruộng đồng Nhành lúa mới vấn vương tình cây trái bên dòng sông Hồ cầm rít lên biển khơi nhắc ta ngày đi Từng đêm thuyền ghe chết theo vận may Lệ ai tiễn ai lặng thầm Quê nhà yêu dấu màu hồng Lòng thế giới thắt se đón chào những giọt từ bi Một thời tối tăm Trường Sơn máu xương lạnh lùng Bàn chân tuổi xanh dẫm trên lửa hồng Và tôi chết trong lời thề Mang người trong bóng đường về Đường nhân ái kết hoa Hoa tàn bên sầu biệt ly Giữa muôn tiếng ru à ơi Me tôi đan áo chia phôi lúc tôi khóc trong lòng nôi Giờ nghe tôi khóc, nước tôi gọi tôi Lệ Hằng Lưu vong khúc |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 17. Mar 2007 , 17:03
Thưa anh Phu De,
Tối thứ bảy bỗng dưng thèm nghe nhạc Văn Phụng quá chừng. Trong tủ nhạc của anh PD có bài nào của VP xin anh cho Đ Đ nghe với. Nếu có bài Tiếng dương cầm thì tuyệt, nhắc nhớ tiếng đệm dương cầm của thầy lang nhà mình và những ngày vui ở Vancouver với nhiều kỷ niệm đẹp ;). |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 18. Mar 2007 , 04:09 wrote on 17. Mar 2007 , 17:03:
Mời chị và quý anh chị nghe CD Tình khúc Văn Phụng do nhiều ca sĩ trình bày. Thực ra có nhiều bài không hợp với ca sĩ ca trong đây nhưng vì muốn đem lên nguyên CD nên vẫn giữ nguyên list mà không đổi bài. --------------------------------------- Quang Dũng Tình Khánh Hà Yêu Thùy Dương Tiếng dương cầm Tuấn Ngọc Đàn trong đêm vắng Ban họp ca Thăng Long Ô mê ly Khánh Ly Chán nãn Mai Hương Suối tóc Quang Dũng Các Anh đi Như Mai Giã từ đêm mưa Hương Lan Mộng viễn du |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 18. Mar 2007 , 11:21 wrote on 18. Mar 2007 , 04:09:
Cám ơn anh PD nhiều nha, mà sao anh thức chi khuya dữ vậy? làm Đ Đ tổn thọ chít :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 18. Mar 2007 , 12:23 Cám ơn sư huynh nhiều lắm. ;) Bài đàn Trong Đêm Vắng em nghe thấy Vũ Khanh hát chứ không phải Tuấn Ngọc đó sư huynh à ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 18. Mar 2007 , 14:44 Đặng-Mỹ wrote on 18. Mar 2007 , 12:23:
Hi chị Mỹ Vậy là trong băng nhạc họ làm lộn, bài sau đây mới đúng là do Tuấn Ngọc ca, sorry với fan của Tuấn Ngọc nhe, hehehe Đàn trong đêm vắng |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang_My vào ngày 21. Mar 2007 , 21:16 wrote on 18. Mar 2007 , 14:44:
hihihi, ai là fan của Tuấn Ngọc vậy he sư huynh :D Cám ơn sư huynh nhiều ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 24. Mar 2007 , 12:16
Mời quý vị cùng nghe tiếng đàn bầu của Đức Thành
---------------------------- Đi đâu cho thiếp theo cùng Lòng mẹ Làng tôi Cây trúc xinh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 25. Mar 2007 , 14:28 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by dacung vào ngày 13. Apr 2007 , 14:28 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 13. Apr 2007 , 21:23 dacung wrote on 13. Apr 2007 , 14:28:
Cám ơn anh Dacung, Mời các anh chị xem vài video clips và nghe vài bản nhạc để tưởng niệm tháng 4 đen ------------------------------------------------------------ Nguyệt Ánh Việt Dzũng Thà chết trên biển Đông Khánh Ly Khúc hát người tị nạn E.Phương Khi xa Sài Gòn Ngọc Lan Sài Gòn ơi vĩnh biệt Hợp ca Hát cho ngày Sài gòn quật khởi Việt Dzũng Những đứa con của mẹ Hợp ca Liên khúc Hành Trình Tìm Tự Do Hợp ca Cám ơn Anh Video ngày cuối cùng Video họp ca bài Cám ơn Anh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 14. Apr 2007 , 08:17
OTGN ơi,
Hoàng Giác có bài hát tên là Ngày Về được dùng làm nhạc nền của chương trình chiêu hồi ngày xưa, dường như ông còn có 1 bài khác tên là Ngày Đi. OTGN có thể cho nghe bài Ngày Đi của Hoàng Giác không ạ ??? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 15. Apr 2007 , 17:53
Một cảm nghĩ về nhạc phẩm “Còn Đâu Tuổi Thơ”
Thùy Như Ba cô gái trẻ bị đưa lên đấu giá trên e-bay Cali Today News - Giọng hát của Đồng Thảo vừa ngân lời cuối trong nhạc phẩm “Còn Đâu Tuổi Thơ” của nhạc sĩ Đào Nguyên, tự dưng nước mắt tôi cũng ứa trào trên khóe mắt. Chẳng nhẽ tôi là người đàn ông mau nước mắt đến thế!. Đúng như vậy, vì trong tôi đã bị ám ảnh bởi một niềm đau trong ngày về thăm lại quê hương. Chính tôi đã nghe, đã thấy bao thảm cảnh xảy ra trên mọi miền đất nước, trong xã hội của tầng lớp dân nghèo. Tôi nói thế, có lẽ nhiều người không bằng lòng, họ sẽ nói Việt Nam đã đổi mới, phố xá thênh thang, nhà hàng sang trọng, khách sạn nhiều tầng. Tôi không phủ nhận về điều đó, nhưng đó chỉ là bề mặt hào nhoáng, là tài sản của tầng lớp giàu có, quyền thế. Nhưng muốn biết bề trái của xã hội, chúng ta hãy đi sâu vào hẻm hóc, đến những vùng quê hẻo lánh, vô thăm những khu lao động đói cơm rách áo. Tôi cam chắc rằng quí vị sẽ không thể cầm được giọt nước mắt. Đó là xã hội thật của Việt Nam hiện nay, nếu về mà cứ ăn chơi, vung vít thì sẽ không bao giờ thấy một Việt Nam thật sự. Tôi về chỉ mang theo những vết đau của xứ sở, những tội tình của quê hương. Cho nên hôm nay khi nghe Ca Sĩ Đồng Thảo ca nhạc phẩm “Còn đâu tuổi thơ” đã khơi lại trong tôi một bầu trời Việt Nam đầy khốn khổ, con tim tôi như co thắt lại. Ca Sĩ Đồng Thảo đã trải một dòng âm thanh thật nhẹ và buồn từ trái tim đầy nhân hậu của mình để nói lên lòng thương cảm những mảnh đời bất hạnh của những cô gái Việt hôm nay. Bản nhạc tuy đơn sơ với một thứ loại âm vực bình thường, nghe nhẹ nhàng nhưng đầy những giọt buồn thắm tận tim người. Có lẽ tâm trạng ray rức của Nhạc Sĩ Đào Nguyên đã thấm vào những dòng thơ xót đau của Phạm Ngọc tạo nên một ca khúc quá tuyệt vời đến độ làm tim tôi đau nhói. Em lớn lên không bằng câu hát Không nụ cười hay tiếng mẹ ru Em lớn lên chỉ bằng nước mắt Trong đêm đen bốn phía ngục tù Tuổi của em chưa tròn mười ba Em chẳng tròn mười sáu thơ ngây... Tuổi trẻ Việt Nam sau ngày chấm dứt chiến tranh là thế đấy. Niềm hy vọng đã vụt cánh bay xa, tiếng Mẹ ru ầu ơ không còn đong đưa theo tiếng võng và ngày em chào đời đã khát sữa đói cơm. Tương lai em đâu! sao chẳng còn manh áo, không một mái nhà che nắng đụt mưa. Mẹ em đâu! sao chẳng còn vòng tay bế? Cha em đâu, sao không chẳng thấy trở về? Tôi thông cảm hoàn cảnh em, tôi hiểu được quê hương em, tôi nhìn thấy Tổ Quốc điêu linh đang đè nặng trên 80 triệu dân lành thoai thóp. Một quốc gia độc lập xây nhà tù nhiều hơn trường học, cán bộ nhiều hơn thầy giáo, đói nghèo đầy ấp xuống quê hương. Em nhỏ bé quá, em làm được gì trong hoàn cảnh này, ngay cả mảnh áo che thân cũng không đủ ấm cho mùa đông gió rét. Gia tài và tương lai em chỉ là xác thịt ốm gầy. Em đánh đổi sự sinh tồn bằng xác thân tuổi dại. Tôi cảm thông em, mọi người yêu thương em, Thi Sĩ Phạm Ngọc hiểu được em, ông viết: Em lớn lên đời dài bão tố Khi sa chân giữa chốn đọa đày Tuổi thơ em bây giờ đã mất Bước chân em trăm đường lưu lạc Giữa quê người ai khóc thương em Quê hương nào em giữ mãi trông tôi... Quê hương này không chỉ của riêng em, của tôi, của Phạm Ngọc, của Đào Nguyên hay Đồng Thảo mà của mọi người dân Việt. Nỗi đau của đất nước đã len lỏi trong từng trái tim mọi người, đã hối thúc, đã kêu gọi lòng từ tâm của nhân loại. Nhạc Sĩ Đào Nguyên đã khóc giùm em, đã lấy những giọt lệ của mình viết thành ca khúc, đã tạo những dòng âm thanh thành hồi chuông cảnh tỉnh cho thế gian, con người. Cho bạo quyền hãy dừng tay đao phủ để có một Việt Nam no cơm ấm áo. Thế giới đang lắng nghe em, mọi người trong và ngoài nước đang thương xót số phận da vàng của em. Họ đang tranh đấu, đang mở rộng vòng tay đón nhận các em từ mọi nơi khốn khó. Tôi cũng như em vẫn mang hoài một khắc khoải. Đất nước sau bao năm hòa bình sao vẫn còn đau khổ, hai tiếng độc lập tự do nghe như nghẹn đắng giữa tim người. Em thiếu ăn, đồng bào thiếu ăn, tuổi trẻ đang đứng trên bờ vực thẳm. Xã hội lừa đảo tham ô, cán bộ lộng hành áp bức, chiếm đoạt tài sản của người dân nghèo khổ. Lấy mồ hôi nước mắt của của đồng bào để cá độ đỏ đen vài ba triệu bạc. Họ có nhiều tiền, họ có thể mua em một ngày, một giờ để vui chơi trong cuối tuần thư giãn. Em ơi! Em là món đồ chơi của những tay trọc phú giữa lòng quê mẹ. Tuổi thơ em một đời khốn khó Ai bán thân em trên xứ người tủi nhục Sao loài người quá đỗi vô tâm Thượng Đế ơi! Thượng Đế ơi! Dù Ca Sĩ Đồng Thảo có kêu gào thế cho em, dù Nhạc Sĩ Đào Nguyên có đổ hết nước mắt trong nốt nhạc để đánh động lương tâm thế giới, thì những kẻ vô tâm không bao giờ muốn nghe. Thương Đế thì ở xa em quá làm sao cứu được em đây? Em chỉ là một cô bé yếu gầy trong một xứ sở nghèo nàn nhiều bạo lực. Nước mắt em không đủ nóng để làm loãng tan những độc ác của thế gian, bàn tay em quá nhỏ, không đủ móng sắt để cào xé một chế độ độc tài, vô nhân. Người ta chỉ thương em qua nguồn rạo rực bẩn thỉu của xác thân. Họ bán em cho ác quỷ vì lòng tham tiền của kẻ vô lương. Đã nhiều năm tôi đã khóc giùm em, khi nghe một số người lắm tiền nhiều bạc, khi trở về quê hương họ đã dùng đồng tiền may mắn để mua đứt số phận các em, để trút hết nhục dục lên thân xác đói cơm, rách áo của các em, mà họ gọi là tình thương đồng loại. Đồng loại nào? Tôi nghe thấy mà lòng mình ngao ngán, chẳng nhẽ các em ở đồng quê tay lấm chân bùn có tội tình sao?. Tôi thương các em mang cuộc đời bất hạnh, không phải chỉ ngay trên quê hương mình mà còn bất hạnh nơi xứ lạ quê người. Em hãy lắng nghe Ca Sĩ Đồng Thảo cầu nguyện giùm em đây: Thượng Đế ơi! Thương Đế ơi! Em lớn lên nô lệ ngàn năm Em bỏ lại vòng tay Mẹ yêu Tuổi hồn nhiên nụ cười năm xưa Bao ngây thơ em trả lại đời.. ..Thương cho em mùa thu buồn lệ tuôn... Các em gái Việt Nam thân thương ơi! Thượng Đế không bỏ các em đâu, những trái tim nhân hậu trên thế giới sẽ lau khô nước mắt cho em, những bàn tay nhân ái sẽ ở sát bên em, sẽ kéo em ra khỏi bờ vực thẩm. Tôi được may mắn hơn em có cuộc đời bình an nơi xứ lạ. Tôi hạnh phúc hơn em vì có tuổi thơ để nâng niu hồi tưởng. Tội nghiệp cho em một đời không còn gì để nhớ, không có một nụ cười để cất dành làm duyên thời con gái, hay một chút má hồng cho tình yêu thuở mới lên ngôi. Em không có gì cả cho dù chỉ một chút dĩ vãng mong manh, bởi vì em là đứa con gái Việt Nam dưới màu cờ đỏ. Em ơi ! chỉ một khúc nhạc của Đào Nguyên thôi, đã xoáy vào tim tôi những xót xa dân tộc. Tôi xấu hổ khi nhắc đến bốn ngàn năm văn hiến, tôi nôn mửa khi nói đến hai tiếng độc lập tư do, nhân quyền hạnh phúc. Tôi đọc báo mỗi ngày, tôi thấy số phận đất nước mình buồn thảm quá. Số phận và danh dự người đàn bà Việt Nam thật tôi nghiệp. Tôi thấy đau lòng quá, vì những người đàn bà Việt Nam đau thương trong đó có Mẹ, chị, em và những đứa con gái của tôi. Làm sao tôi không đau được, làm sao nước mắt tôi không rơi xuống khi đọc hết những bản tin viết về những người đàn bà Việt Nam đang bị đọa đày khắp nơi trên thế giới. Tôi đau thắt lòng khi nghe bản tin đài VOA tường thuật: “Cảnh sát Kampuchia cho hay họ đã giải thoát được 11 phụ nữ Việt Nam bị ép buộc hành nghề mại dâm tại nhà chứa ở thủ đô Phnom Penh...” Hay một vài bản tin khác cũng tương tự như vậy ở thành phố du lịch Siem Reap hay ở thắng cảnh nổi tiếng Angkor Wat, ở Trung Quốc, Đại Hàn, Nhật Bản, Lào, Thái Lan, Malaysia, Úc, Đài Loan, Macao, Miến Điện, Hồng Kong, Hoa Kỳ, Canada, Lybia và Âu Châu nữa. Tôi đã nghe mọi tiếng kêu than của các em từ trong trại tù, từ những động mãi dâm, tôi đã nhìn thấy từng giọt nước mắt của các em rơi xuống âm thầm trong những nhọc nhằn đói cơm nô lệ. Có em đã nói: “…Quê em ở Việt Trì... làng em nghèo lắm khó kiếm được công ăn việc làm... Em sang Đài Loan ngày 18 tháng Giêng năm 2005. Theo hợp đồng của công ty môi giới tại Việt Nam, em sẽ chăm sóc một ông già bị liệt toàn thân. Khi đi em đã vay gần 20 triệu tiền VN để giao cho công ty môi giới... Em bị cưỡng hiếp nhiều lần trong suốt thời gian bị cầm giữ trong nhà chủ môi giới này...”. Hay một em khác đã kể sụt sùi trong tiếng khóc: “...Làng quê của em ở Tây Ninh, nghèo lắm. Bọn em chưa hề biết Sài Gòn là gì, vậy mà bây giờ luân lạc sang tận Đài Loan. Lúc ra đi, bọn em chỉ mong lấy được tấm chồng, rối kiếm việc làm để gởi tiền về giúp cha mẹ cất mái nhà ở. Không ngờ thân bọn em bị ô nhục đến thế”. Nhiều và còn nhiều hoàn cảnh giống như hai em trên đây biết làm sao kể xiết. Những tiếng kêu cứu của các em nghe đến xé lòng, nhưng những giới chức Việt Nam có thèm nghe thấy đâu, họ không cần biết sự khổ đau của một con người, một vinh nhục của cả một dân tộc. Họ cần có nhiều tiền và chiếc ghế quyền lực để cai trị dân trong bàn tay khát máu. Tệ nạn này không phải lỗi tại em, mà do một chính quyền quá tham nhũng không bao giờ chịu nghĩ đến an nguy và đời sống của người dân. Một năm trước đây trong sự tình cờ tôi đã nhận biết được một địa ngục trần gian trên quê hương mình, một nơi chốn mà chính phủ VN gọi là trung tâm du lịch quốc gia. Tôi biết Đồ Sơn với một ngạc nhiên đến rơi nước mắt. Nơi đây phong cảnh hữu tình với một bờ biển dài lộng gió, một Casino sang trọng. Sau một bữa cơm trưa tại nhà hàng, tôi và một người bạn thả bộ tìm chút gió biển quê hương, có một cảnh tượng làm chúng tôi thắc mắc là trên con đường ven biển có hằng chục các em bé tuổi từ 13 đến 19 đạp xe đạp chạy lòng vòng. Chúng tôi thấy lạ, gọi một em đến hỏi. Em bé 13 tuổi tâm sự với tôi như sau: Hỏi: Tại sao lại có nhiều trẻ con đạp xe trên con đường này vậy? Đáp: Chúng nó đâu phải trẻ con, đã 13, 14 tuổi rồi đó, tụi nó đi tìm hàng đó. Hỏi: Hàng gì? Đáp: Mấy ông cán bộ từ Hải Phòng xuống! Tôi chợt hiểu ngay ý các cô bé muốn nói gì, tôi hỏi thêm: Hỏi: Các cháu nhỏ quá mà... Cô bé vội ngắt lời tôi, Đáp: Các ông cán bộ chỉ thích các đứa con nít thôi.... Hỏi: Gia đình các cháu ở đâu? tại sao các cháu lại tụ về đây? Đáp: Các cháu ở Hải Phòng gia đình quá nghèo Mẹ cháu đã bán cháu cho bà chủ nhà trọ 200,000 đồng VN, mỗi lần đi khách tụi cháu được 80 ngàn khi chia ra mọi chi phí tụi cháu được hưởng 30 ngàn..... Trong cuộc đối thoại ngắn với các cô bé tuổi bằng các cháu nội, ngoại của tôi đã làm tôi không cầm được nước mắt và cũng chính hình ảnh đó đã cột chặt niềm đau trong tôi đến mãi bây giờ. Hai trăm ngàn VN chưa đến hai chục đô đã mua được cuộc đời một cô bé Việt Nam. Thượng Đế ơi ! sao con gái, đàn bà Việt Nam rẽ như bèo vậy? Mẹ của Tổ Quốc VN đâu? Mẹ của Bộ Đội giải phóng đâu? Những bà Mẹ VN đã bị bắn gục trước họng súng sau ngày độc lập. Tôi không trách gì các em đâu. vì hoàn cảnh các em nghèo đói quá, không có cơ hội đến trường, không có công ăn việc làm, các em bị bạo lực và phân biệt đối xử phụ nữ và trẻ em trong xã hội bất công, không luật lệ bảo vệ. Xã hội đã đẩy các em vào bước đường cùng ngay trên chính quê hương đất nước mình. Các em đã phải tha phương cầu thực, nhưng đã bị đọa đày thành người nô lệ từ thân xác đến tinh thần. Tổ Quốc Việt Nam ơi ! chính quyền VN ơi! đã 30 năm độc lập hòa bình sao lại có những con gái đàn bà VN lộng trong lồng kính rao bán giữa chợ Tân Gia Ba hay trên E-Bay ở Đài Loan tháng 3/2004? Mua hai người giảm giá 40%”. Còn gì đau thương, xót xa cho bằng khi một cô gái Việt Nam rao bán với giá thấp hơn một con vật, như một vật phẩm. Một cô dâu Việt Nam chỉ với giá 18 vạn Đài tệ (gần 90 triệu đồng VN) “Thương Đế ơi có thấu cho Việt Nam này...”. Thế kỷ 21 này tưởng chừng nhân loại đã thoát khỏi thảm cảnh người làm nô lệ, nhưng vấn nạn lại càng tiếp diễn nhiều hơn hằng năm qua nhiều hình thức khác nhau. Mặc dù nhiều cơ quan trên thế giới như: Child Wise, ECPAT, UNESCO, UNICEF, ILO, UNIAP đã góp phần đáng kể trong công việc này, nhưng không làm sao triệt tiêu hết được các tôi phạm ngày càng gia tăng. Thế giới hiện nay có hơn 400 ngàn phụ nữ và trẻ em đang bị buôn bán lậu ra nước ngoài. Loại kỹ nghệ tội ác này trên thế giới đang có số thu trên 20 tỷ mỗi năm, chỉ kém nạn buôn ma túy. Con người phải chăng đã gắng liền với một số mệnh, một oan khiên trên từng mảnh đất, trên từng một giống nòi. Hôm nay tôi ngồi nghe một khúc nhạc của Nhạc Sĩ Đào Nguyên qua tiếng hát Đồng Thảo tự dưng lòng tôi lại khóc. Tôi khóc cho tôi, cho em, cho đồng bào Việt Nam mình sao mãi đọa đày trên bao ngàn năm thế kỷ. ---------------------------------------- Còn Đâu Tuổi Thơ (Xin trả lại đời những nét thơ ngây) Nhạc: Đào Nguyên Thơ: Phạm Ngọc Đồng Thảo trình bày Em lớn lên không bằng câu hát Không nụ cười hay tiếng mẹ ru Em lớn lên chỉ bằng nước mắt Trong đêm đen bốn phía ngục tù. Tuổi của em chưa tròn mười ba Em chẳng tròn mười sáu thơ ngây Em lớn lên đời dài bão tố Khi sa chân giữa chốn đọa đày. Tuổi thơ em bây giờ đã mất Bước chân em trăm đường lưu lạc Giữa quê người ai khóc thương em Quê hương nào em giữ mãi trong tim. Tuổi thơ em một đời khốn khó Ai bán thân em trên xứ người tủi nhục Sao lòai người quá đỗi vô tâm Thượng đế ơi! Thượng đế ơi! Em lớn lên, nô lệ ngàn năm Em bỏ lại vòng tay mẹ yêu Tuổi hồn nhiên nụ cười năm xưa Bao thơ ngây... em trả lại đời !... …Tuổi hồn nhiên nụ cười năm xưa … Thương cho em...Mùa thu buồn lệ tuôn ! Còn Đâu Tuổi Thơ Mời nghe thêm: Trần Chí Phúc với bài hát mới tìm em ghé chợ Mã Lai- thảm cảnh người con gái Việt Nam và nỗi nhục đất nước. Tìm em ghé chợ Mã Lai |
Title: Re: Nhạc 3 Post by mien_thuy vào ngày 17. Apr 2007 , 11:17 Trả Ta Sông Núi tiếng hát Nguyệt Ánh |
Title: Mời em về 2 Post by Phu_De vào ngày 22. Apr 2007 , 02:33 Việt Dzũng Mời em về 2 Mời em về thăm lại Việt Nam Đạp lên máu, lên xương đồng bào Mời em về nhìn mắt mẹ nghẹn ngào Hỏi tại sao con quên lời thề xưa Mời em về qua làng chiều mưa, nhìn em bé ngây ngô trần truồng Chủ nghĩa nào cũng đã mỏi mòn! Em chỉ mơ một bát cơm ngon Mời em về thăm lại phố cũ Những con đường vẫn đọng bùn nhơ áo vai gầy rét lạnh trẻ thơ Em mười sáu bán thân làm đĩ Mời em về qua đồi sim tím Xác cha già lấp vội chiều qua Mắt mẹ nhoà khóc nhoà niềm đau Đợi em đó em mau quay về Mời em về bán đi mộ phần Bán cho Tàu, cho Nhật, cho Tây Mời em về bán đi đoạ đày, bán cho trọn niềm đau nhược tiểu Mời em về bán đi mỹ miều, bán cho cạn nét đẹp quê hương Mời em về bán đi ruộng vườn, và để lại một trời tang thương Mời em về thăm lại quê hương Đạp lên máu, lên xương đồng bào Mời em về thăm lại Việt Nam Đạp lên máu, lên xương đồng bào Việt Dzũng Mời em về 2 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 23. Apr 2007 , 22:59
Xin Đời Một Nụ Cười
Tháng Tư, 1985, kỷ niệm 10 năm ngày Sài Gòn rơi vào tay Cộng Sản. Truyền thông Mỹ sửa soạn rầm rộ để thực hiện các phóng sự, cùng những cuộc phỏng vấn hầu ghi lại một khúc quanh lịch sử khó quên của đất nước và quân đội Hoa Kỳ trong cuộc chiến Việt Nam. Trên đường lái xe đến sở làm, suốt những tuần lễ đó, lúc nào mở radio lên tôi cũng đều nghe được các lời phân tích cũng như nhận định về chính sách cùng đường lối của người Mỹ khi họ quyết định đưa quân vào để bảo vệ miền Nam VN. Ngoài những lời phát biểu chua cay của một số cựu viên chức chính quyền thời tổng thống Nixon và Ford, còn thì hầu hết đều là những câu trả lời ngớ ngẩn và không chính xác. Thì ra, chỉ mới có một thập niên mà người ta đã quên đi tất cả? Quên hay không muốn để ý tới, đối với tôi lúc đó đều có ý nghĩa giống nhau Là một người cố vấn về di trú và tỵ nạn của cơ quan thiện nguyện USCC thời bấy giờ, tôi được mời vào thuyết trình về đề tài “Người Tỵ Nạn VN” tại một lớp học của trường UCLA. Trước khi bắt đầu câu chuyện tôi đưa ra ba câu hỏi để thăm dò xem trình độ hiểu biết của các sinh viên về vấn đề VN vào thời điểm đó cũng như trước năm 1975. Câu hỏi đầu tiên là “có bao nhiêu bạn sinh viên trong lớp học này biết người Mỹ có tham dự vào chiến tranh VN?”. Hầu hết cả lớp đều giơ tay lên. Nhưng khi tôi hỏi vậy nước Mỹ ủng hộ miền Bắc hay Nam VN, thì tất cả đều ngơ ngác, chỉ còn có hai người đưa tay xin trả lời. Một nói rằng Mỹ ủng hộ quân đội miền Bắc, còn sinh viên kia thì nói người Mỹ chống cả hai! Câu hỏi kế tiếp “có bao nhiêu bạn biết được lý do về sự hiện diện của người tỵ nạn VN trên đất Mỹ hiện nay?” Có 6 người giơ tay tình nguyện trả lời, nhưng chỉ có một dùng chữ tỵ nạn (refugee) còn 5 sinh viên kia thì cho là người Việt đến HK vì muốn tìm một cuộc sống tốt đẹp hơn (looking for a better life), người khác thì bảo cũng như các di dân từ Mễ Tây Cơ muốn trốn vào nước Mỹ mà thôi. Ba em kia trả lời giống nhau rằng, cha mẹ các em cho biết, đa số người Việt sống ở Mỹ một cách bất hợp lệ! Cả lớp học gần 30 sinh viên, mà chỉ có một người biết dân VN đến HK vì lý do tỵ nạn. Vậy thì làm sao mà họ có thể hiểu nổi những đắng cay, chua xót của một khối người đã phải chấp nhận bao hiểm nguy, trăm ngàn tủi nhục, bỏ lại sau lưng gia đình và quê hương để tìm hai chữ Tự Do. Hai chữ Tự Do đánh vần thật giản dị, và lúc nào cũng lai láng trên các miền đất hứa. Nhưng nó là những gì thiêng liêng, cao quý nhất mà hàng triệu người Việt đang phải trả giá bằng nước mắt, bằng máu xương, và bằng thân xác họ. Dù đó là người vượt thoát vào thời điểm khi Sài Gòn vừa thất thủ, hay lang thang qua rừng già, núi thẳm, hoặc lênh đênh trên biển khơi. Mười năm trước đây (1975), thời gian lúc đó (1985) hay mười năm, hai mươi năm sau nữa, nếu Cộng Sản vẫn còn ngự trị trên quê hương đất nước, thì người Việt cũng sẽ tiếp tục bỏ nước ra đi! Dư âm của buổi thuyết trình tại trường đại học UCLA đã dằn vặt tôi cả hơn một tuần lễ, nhưng đó chính là những dữ kiện thai nghén để tôi cho ra đời nhạc phẩm “Xin Đời Một Nụ Cười”, đúng một tuần lễ trước ngày kỷ niệm 10 năm mất nước. Tôi có nhờ anh Ngô Chí Thịnh, một giáo sư Anh ngữ dịch ngay sang tiếng Anh để đài truyền hình CBS sử dụng trong buổi phỏng vấn chị Kiều Chinh cùng hai người tỵ nạn Cao Miên và Lào. Nhưng tiếc rằng đến khi chương trình CBS được phát hình họ chỉ dùng phần nhạc, nên khán giả theo dõi cũng chẳng biết ý nghĩa của bài hát. Tôi còn nhớ câu nói cay đắng của chị Kiều Chinh lúc đó, chị bảo “tức quá, phải chi mình có một quyển sách Anh ngữ viết về người tỵ nạn VN liệng vào mặt tụi nó, để họ biết tại sao mình phải mang kiếp sống lưu vong”! Tôi chỉ biết nắm tay và nhìn lên đôi mắt buồn diệu vợi của chị. Ngày 23 tháng 10, 2002, tôi nhận được lời mời của một giáo sư đại học luật khoa, ông Donald Kerwin mời tôi đến nói chuyện với các sinh viên trong một lớp học tại trường đại học Georgetown University ở Hoa Thịnh Đốn với khoảng hơn 30 sinh viên, đặc biệt là có một em người VN. Cô cho biết đã theo cha mẹ vượt biển tỵ nạn và sang HK định cư vào khoảng giữa thập niên 1980, lúc cô vừa được 1 tuổi. Tôi hỏi em là có bao giờ chia sẻ với các bạn câu chuyện nhọc nhằn của thuyền nhân VN cho các bạn đồng lớp được biết hay không? Em trả lời’ “chính em còn không biết rõ cuộc hành trình đó gian khổ ra sao”! Thỉnh thoảng xem TV hoặc báo chí cô có tò mò hỏi cha mẹ về chuyện này, nhưng mẹ đều trả lời là “chuyện dài lắm, kể không hết, thôi lo học đi, để khi khác”. Nhưng theo em thì dường như có điều gì mà mẹ không muốn nói, “hoặc cũng có thể vì cháu không nói rành tiếng Việt, mà mẹ thì không nói giỏi tiếng Anh nên câu chuyện chẳng bao giờ được bắt đầu”! Tôi chợt nhớ lại câu nói của chị Kiều Chinh gần 20 năm về trước, và nói thầm trong bụng là “tức quá, phải chi mình có một quyển sách Anh ngữ viết về ‘Vietnamese Boat People’ liệng vào tay cô bé, để nó biết thế nào là thân phận của một gia đình thuyền nhân, cùng những gì mà họ đã phải trải qua trên đường tìm tự do”! Nhưng chắc chắn không thể là một quyển, vì có thể hàng chục ngàn em như cô bé “thuyền nhân” nói trên đã quên hay không biết đến ý nghĩa của những chuyến đi “tìm chết, để sống” mà người tỵ nạn VN đã phải trải qua. Tháng Tư 2005, kỷ niệm 30 năm tỵ nạn. Trung tâm Thúy Nga thu hình DVD “30 Năm Viẽn Xứ” và phổ biến nhạc phẩm “Xin Đời Một Nụ Cười” của tôi qua ba giọng hát Khánh Ly, Trần Thái Hòa, và Thế Sơn. Chỉ chưa đầy một tháng sau ngày phát hành, thì trên số báo ra ngày 21, tháng 5, 2005, tờ Công An Thành Phố, qua một bài viết ký tên Phương Liên đã diễn tả (trích nguyên bản) “Quê hương không bao giờ chối bỏ bất cứ ai, kể cả những người vượt biên đã tự động rời bỏ quê mẹ, nhưng đã được lý giải rất lệch lạc, rằng không thể sống ở đất mẹ mà buộc phải bỏ đi như bài ‘Xin Đời Một Nụ Cười’ .... bài hát này đã cố tình tô vẽ và biện minh cho sự ra đi, trốn chạy khỏi đất nước của những kẻ phản quốc là đúng đắn, ca ngợi những vùng đất nơi xứ người là mảnh đất của Tự Do ...” 30 năm sau báo chí nhà nước vẫn gọi những người ra đi là “kẻ phản quốc”. bài “Xin Đời Một Nụ Cười” tôi viết năm 1985, khi cao trào vượt biển lên cao, khi mà “đất mẹ không chối bỏ một ai”, nhưng lại bắt hết đám “sĩ quan ngụy” vào tù, còn người miền Nam thì đi vùng kinh tế mới. Nhà cửa bị tịch thu, nên “không sống ở đất mẹ, mà buộc phải bỏ đi”, tôi không nghĩ đó là những lý giải lệch lạc. Tôi đố tác giả bài báo trích từng câu trong ca khúc “Xin Đời Một Nụ Cười” và tìm được tôi sai ở chỗ nào? Nhưng tiếc rằng chuyện đó sẽ không bao giờ xẩy ra với chế độ thông tin một chiều ở VN hiện nay. Nhà nước CS chỉ lợi dụng quyền tự do báo chí ở hải ngoại phổ biến bừa bãi, để kết tội và vu khống. Trong khi đó thì lại bưng bít những tin tức từ nước ngoài gởi về quốc nội. Gần đây nhất, ngày 18 tháng 9, 2006, trên tờ Công An Thành Phố ***, đã phổ biến một bài báo ký tên Phúc Huy, “chửi rủa” thậm tệ nhạc sĩ Việt Dzũng, có một đoạn nói về thuyền nhân tỵ nạn VN như sau (trích nguyên bản) “Việt Dzũng sáng tác, trình bầy hàng loạt ca khúc phản động như Kinh Tị Nạn, Lưu Vong Khúc .... để kích động nạn vượt biên trái phép. Nhiều người đã bỏ mình trên biển cả hoặc bị hải tặc cướp bóc, hãm hiếp, chịu đau đớn cả đời, gia đình tan nát cũng vì tin theo những luận điệu xuyên tạc như thế...” Nếu CSVN thực tâm muốn tìm hiểu chuyện này thì thử làm một cuộc thăm dò ý kiến để xem trong số gần một triệu thuyền nhân, có bao nhiêu người vì nghe nhạc của ông Việt Dzũng “xúi dục” mà xuống thuyền đi tỵ nạn? Hãy tạm bỏ ra ngoài những phán quyết về tư cách của các bài báo nói trên. Vấn đề đặt ra ở đây là liệu các thế hệ sau có hiểu được lý do và ý nghĩa của cuộc tìm kiếm tự do vĩ đại nhất trong lịch sử dân tộc VN hay không? Liệu những người dân hoặc thế hệ trẻ ở trong nước, nếu không được giải thích, họ có bị ảnh hưởng bởi những bài báo đang cố tình bóp mép và xuyên tạc lịch sử hay không? Làm sao để cho người bản xứ, đặc biệt là các sinh viên đại học ở HK hoặc các nước tự do khác có được những tài liệu chính xác để đối chiếu với lịch sử cận đại về cuộc hành trình tìm tự do đầy bi hùng của một dân tộc không chấp nhận chế độ Cộng Sản? Chắc chắn không có gì trung thực hơn bằng chính lời tự thuật của những người trong cuộc, bằng các nhân chứng sống và bằng tiếng nói chân thành từ trái tim của một con người VN đích thực với tấm lòng nhân bản. Những câu chuyện “Viết Về Nước Mỹ”, “Chuyện Tù Cải Tạo”, “Hành Trình Biển Đông”, “Người Thương Binh VNCH” v..v.., sẽ là những câu trả lời chính xác nhất. Và đó cũng là lý do tôi hỗ trợ công việc làm hiện nay của anh Ngụy Vũ hay bất cứ ai đang có những nỗ lực sưu tầm, dịch thuật, phổ biến và gìn giữ những tác phẩm văn học và nghệ thuật cho đời ta và cho đời sau. Quá khứ dù có buồn thảm đến đâu, dù có hận thù thế nào, thì vẫn là lịch sử. Mà lịch sử thì cần phải ghi nhận một cách trung thực và đứng đắn. Cần phải lưu giữ và lại càng phải lưu truyền. Kẻ nào không tôn trọng hay cố tình làm sai lạc, chắc chắn sẽ có tội với giống nói và quê hương, tổ quốc. Nam Lộc (Tháng 10, 2006) ------------------------------------------------------------- Xin Đời Một Nụ Cười Sáng tác: Nam Lộc Trình bày: Khánh Ly, Thế Sơn, Trần thái Hòa Tôi bước đi, SàiGòn trong cơn hấp hối Như một người tình phụ thở hơi cuối cùng. Tôi bước đi Tân Sơn Nhất lửa khói ngập trời, khu thương xá cửa khép cuộc đời, những con tầu ngơ ngác ra khơi Tôi bước đi, qua đường rừng chông gai, tăm tối Như cuộc đời ở lại từ khi mất người Tôi bước đi, như con rết lê lết cuộc đời, như thân bướm đôi cánh rã rời, lấy u sầu che dấu tả tơi TỰ DO ơi TỰ DO! Tôi trả bằng nước mắt TỰ DO ơi TỰ DO! Anh trao bằng máu xương TỰ DO ơi TỰ DO! Em đổi bằng thân xác. Vì hai chữ TỰ DO! Ta mang đời lưu vong. Tôi nép thân trên mảnh thuyền mong manh sương gió. Như một người tìm đường về nơi đáy mồ. Tôi bước đi vì không muốn làm kẻ tội đồi, vì tôi muốn lại kiếp con người, muốn cuộc đời còn có những nụ cười TỰ DO ơi TỰ DO! Tôi trả bằng nước mắt TỰ DO ơi TỰ DO! Anh trao bằng máu xương TỰ DO ơi TỰ DO! Em đổi bằng thân xác. Vì hai chữ TỰ DO! Ta mang đời lưu vong. Trình bày: Khánh Ly, Thế Sơn, Trần thái Hòa Xin Đời Một Nụ Cười |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 27. Apr 2007 , 18:13 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by dacung vào ngày 28. Apr 2007 , 19:10
VỀ CÁI CHẾT OAN KHUẤT CỦA NHẠC SĨ MINH-KỲ
phạmtínanninh (do anh TQThái chuyễn đến) “ Nha Trang là miền quê hương cát trắng Có những đêm nghe vọng lại , ầm ầm tiếng sóng xa đưa Nha Trang cánh đồng bao la bát ngát Hương quê dâng lên ngào ngạt, hòa cùng sức sống yên vui . . . . . . . Ai ơi, người về cho ta nhắn với Nha Trang quê hương dịu hiền, ngàn đời lòng tôi mến yêu” Ai đã sinh ra và lớn lên ở Nha Trang, hoặc đã từng ghé lại đây đôi lần, đều không quên bài hát dễ thương này, mà cả một thời gian gần hai thập niên , đài phát thanh Nha Trang đã dùng làm nhạc hiệu mở đầu . Cuối tháng 3/75, Nha Trang bị nhận chìm trong làn sóng đỏ. Người Nha Trang đã cùng chịu chung số phận. Kẻ bị giết, người bị tù đày, gia đình, bè bạn, thầy trò, chia ly tan tác. Số phận của nhạc sĩ Minh Kỳ, tác giả bài hát này (cùng nhiều bản nhạc về Nha Trang khác nữa) cũng đã gắn liền với định mệnh đau thương của thành phố mà ông đã được sinh ra, hết lòng yêu thương và đã gởi trọn lòng mình qua những dòng nhạc thiết tha trìu mến đó. Ông đã bị giết . Cái chết thê thảm và oan khuất của ông có lẽ được ít người Nha Trang, - dù còn ở trên quê nhà, hay tha phuơng khắp chốn - biết đến Người viết bài này, có cái cơ duyên được ở chung cùng một trại tù với ông , và cũng đã được tâm sự cùng ông một vài ngày trước khi ông chết. Đầu tháng 3/75, sau khi Ban Mê Thuột mất, những đơn vị từng sống chết với Cao Nguyên có lệnh triệt thoái. Tôi theo đơn vị, chỉ còn một phần tư quân số, lần lượt“di tản chiến thuật” vào Cam Ranh, rồi Vũng Tàu để tái tổ chức, trước khi tham dự những trận đánh cuối cùng “cô đơn và buồn tẻ” ở những địa danh xa lạ : Cần Giuộc, Bến Lức, thuộc tỉnh Long An, ngăn bước chân địch quân đang ồ ạt kéo về vây hãm Sài Gòn. Ngày 28/4/75, tôi và cả vợ con , theo lời hẹn của người bạn chí thân, là SQ Hải Quân , có mặt tại Bến Bạch Đằng. Nhưng đến giờ chót, trước sự ngỡ ngàng và tức giận của người bạn có lòng, tôi quyết định không cùng vợ chồng anh ấy xuống tàu di tản. Có lẽ anh không hiểu được là tôi cũng đã khổ tâm biết dường nào để có cái quyết định “sống chết” ấy, mặc dù tôi biết trước là rồi tôi cũng phải trả một cái giá, chắc không nhỏ. Tôi không đành lòng bỏ lại những đồng đội đã theo tôi từ những quê quán miền Trung , mà giờ đây đã trở nên xa tít mịt mờ trong tay giặc, và nhất là cha tôi, người cha đã làm gà trống nuôi con từ lúc tôi mới lên ba, mà tôi được tin là ông đã bị bắt và đang bị giam giữ ở đâu đó ngoài Nha-Trang. Tôi không thể xa ông trong hoàn cảnh khốn cùng này. Điều đáng ân hận nhất là, dù ở lại để chấp nhận mọi điều, nhưng tôi cũng không bao giờ có cơ hội gặp lại cha tôi. Ông đã chết trong trại cải tạo Đá Bàn, cuối tháng 6/76, và đúng ngay vào cái đêm tôi bị chở bằng xe “bịt bùng” từ trại tù An Dưỡng Biên Hòa ra bến Tân Cảng để xuống tàu Sông Hương ra Bắc. Mãi gần năm năm sau tôi mới nhận đuợc tin buồn. Trại tù An Dưỡng Biên Hòa, cũng chính là nơi tôi đã gặp nhạc sĩ Minh Kỳ, và đã tâm tình cùng ông một ngày trước khi ông chết. Tôi trình diện tại Trường Đại Học Kiến Trúc, bị đưa lên nhốt tại trại tù binh Tam Hiệp. Một tháng sau được chuyển đến trại tù An Dưỡng Biên Hòa, nằm bên cạnh phi trường quân sự Biên Hòa. Trại An Dưỡng này, trước là một khu quân sự, về sau đuợc chỉnh trang lại để tiếp nhận những quân nhân tù binh của ta được miền Bắc trao trả theo hiệp định Paris. Họ được nghỉ ngơi, bồi dưỡng cả sức khỏe lẫn tinh thần ở trại An Dưỡng này trước khi trở về đơn vị cũ và gia đình. Đến trại này, tôi gặp những anh em ở đây từ trước cùng một số mới đuợc chuyển từ các trại khác tới. Gồm đủ các quân binh chủng, kể cả những sĩ quan biệt phái về các Bộ, và Cảnh Sát. Trong số này có nhạc sĩ Minh Kỳ. Tôi ở Nhà 1, còn anh Minh Kỳ ở Nhà 3 (?), cách nhau khu nhà bếp ( gọi là hậu cần). Cũng như những người Nha Trang khác, lớn lên vào những năm giữa thập niên 50, dầu thập niên 60, tôi thuộc lòng những bài hát Nha Trang của nhạc sĩ Minh Kỳ, nhưng chưa hề biết tên thật và cũng chưa được hân hạnh gặp ông. Trong Nhà 1, tôi nằm bên cạnh hai anh bạn tù lớn tuổi hơn tôi. Một anh từ Trường Chỉ Huy Tham Mưu, một anh làm ở Nha Quân Pháp. Hai anh này rất tốt bụng và vui tính, có quen biết nhạc sĩ Minh Kỳ. Biết tôi là dân Nha Trang, nên có lần anh đã giới thiệu tôi với anh Minh Kỳ. Nhạc sĩ Minh Kỳ lớn tuổi hơn tôi nhiều, nên tôi gọi ông bằng Anh và xưng em.. Có lẽ bản tính của anh vốn thầm lặng, ít nói, và đặc biệt trong hoàn cảnh như vừa trải qua cơn ác mộng, chưa biết ngày mai sẽ ra sao này, anh lại càng ít nói hơn. Gặp anh vài ba lần, tôi chỉ nói lên lòng hâm mộ của tôi về những bài hát Nha Trang, mà với tôi bây giờ nó lại là những kỷ niệm vô giá. Anh thường chỉ trả lời tôi bằng một nụ cười buồn Một dêm,cuối tháng 8/75 (31/08/75 ?),vào khỏang 09.30 tối, cả trại tù đang chìm trong bóng đêm với cả ngàn người tù đang nằm thao thức, bởi tâm tư còn nặng trĩu lo âu, đang chờ đợi những điều bất trắc nào đó sẽ đến với số phận mình, bỗng một tiếng nổ long trời kèm theo những tiếng la thất thanh, và rồi tiếng còi báo động, tiếng chát chúa trên loa phóng thanh, lệnh cho tất cả “cải tạo viên” nằm yên tại vị trí, kẻ nào bước ra khỏi nhà sẽ bị bắn tại chỗ. Khi đám tù chúng tôi chưa hết hoang mang, thì tiếng xích sắt xe tăng T 54 tràn vào trại rít lên từng chặp, chia nhau bao vây từng căn nhà. Hằng lọat bộ đội, súng gắn lưỡi lê, mặt tên nào cũng đằng đằng sát khí túa vào từng nhà, kéo cơ bẩm lên đạn, quát tháo chúng tôi đứng dậy ngay tại chỗ, hai tay để trên đầu. Tôi có cảm giác là chúng tôi sắp bị xử tử.. Chúng tôi đứng bất động như vậy cho đến gần 10 giờ trưa . Nhìn qua khe cửa, tôi thấy mấy anh em tù ở nhà 3 khiêng một số người bị thương lên bệnh xá. Cả ngày sau, tất cả tù đều không được ra khỏi nhà, ngọai trừ đi ra cầu tiêu và ở đó cũng có đầy lính gác. Sau đó, đúng vào ngày 2 th áng 9, Quốc khánh của VC, tất cả chúng tôi được đưa lên hội trường. Ngồi chễm chệ trên dãy bàn trước mặt chúng tôi là những “thủ trưởng” không mang quân hàm, nên chúng tôi cũng chẳng biết họ là ai. Chúng tôi bị “nghiêm khắc”cảnh cáo là “có bọn phản động trong các anh đã dấu diếm vũ khí, mang lựu đạn Mỹ vào để nhằm phá họai thành quả kách mệnh”(!) , Sau đó chúng tôi làm “bản tự khai tội ác” và bắt đầu bài học số 1, “Đế Quốc Mỹ là kẻ thù của nhân dân ta”. Khi ấy chúng tôi mới biết tiếng nổ tối hôm ấy đã xảy ra tại Nhà 3, làm chết và bị thương khá nhiều. Mọi dấu tích đã được thu dọn sạch sẽ, như chưa hề có việc gì xảy ra. Có điều cái “sự cố” thảm khốc ấy, không phải như lời “lên lớp” hù dọa của mấy ông thủ trưởng, bởi một điều rất dễ hiểu là ngay từ lúc vào trại cho đến bây giờ, đã qua hằng trăm lần kiểm sóat, vã lại hành trang mang theo của mỗi người tù đâu có cái gì, ngoài hai bộ áo quần , cái khăn lau mặt và bàn chải đánh răng. Tiền bạc và tư trang khác đã được “kách mạng” giữ hộ ngay sau khi nhập trại. Vậy thì một trái lựu đạn có phép màu nào lọt vào trong trại. Điều quan trọng hơn, là nếu người tù nào dám liều mạng mang đuợc lựu đạn vào trại thì cũng chỉ nhằm mục đích giết kẻ thù chứ sao lại giết chết bao nhiêu bè bạn của mình ? Những câu hỏi đó đã có sự trả lời chính xác ngay sau đó : Một số bạn tù ở Nhà 3 và Nhà kế bên kể lại như sau Nhà 3 ( chứa khỏang 80 tù nhân, đa số là SQ Cảnh Sát)) nằm đối diện ngay trước Khu Trực Ban và Nhà Vệ Binh của Trại, chỉ cách nhau chừng hơn năm mét và một hàng rào kẻm gai. Khi ấy tổ của nhạc sĩ Minh Kỳ đang họp để phân công nấu bếp vào ngày mai, thì một quả lựu đạn được quăng vào vách tôn ngay phía sau làm 3 người chết tại chỗ và khỏang 8 người bị thương. Nhạc sĩ Minh Kỳ bị th ương rất nặng, được anh em tù khiêng lên bệnh xá cùng với những anh em bị thương khác. Ông bị thương ở ngực, bụng và cổ rất nặng. Biết mình sắp chết nên trăn trối với những bạn t ù : - T ụi mày về nói với vợ tao ráng nuôi con tao, chắc tao không sống được. Sau đó máu ở ngực và cổ chảy ra lênh láng. Ông vừa la vừa rên : - Sao chân lạnh quá ! - Lạnh quá ! Sao bụng tao lạnh quá! Sao ngực tao lạnh quá ! - Ông chết từ từ, chết từ chân đến bụng rồi đến ngực cho đến lúc tắt thở. Một cái chết mà chính Ông cảm nhận được, biết được nó đến với mình từng phút từng giây. Sáng sớm hôm sau, anh em bạn tù , với sự giám sát của toán vệ binh VC, đem chôn các bạn tù vắn số của mình trên một mảnh rừng bên ngoài vòng đai phi trường quân sự Biên Hòa. Ai cũng biết là trái lựu đạn giết chết nhạc sĩ Minh Kỳ cùng những người bạn tù khác, là do chính bọn VC quăng từ khu trực ban của Trại phía bên kia hàng rào. ( Có một số Sĩ Quan ngành đạn dược còn cho là tiếng nổ ấy có thể là tiếng nổ của đạn B40 hay B41, có sức tàn phá còn hơn cả lựu đ ạn ). Và cũng sau ngày ấy, chúng tôi phải chịu một trò chơi trả thù ác độc từ phia những người chiến thắng. Mỗi ngày chia nhau đi gỡ các bãi mìn trong hàng rào phi trường quân sự Biên Hòa. Họ đã bày ra cái trò giết người dấu tay ở Nhà 3, để rồi lại lấy đó làm lý do giết tiếp những người còn lại bằng cái trò chơi đẫm máu “ gỡ mìn” này. Những bãi mìn này do Công Binh của ta thiết lập chằng chịt dọc theo hệ thống phòng thủ phi trường. Bây giờ, không có sơ đồ những bãi mìn, chúng tôi lại là những người không chuyên môn về mìn bẫy , có nhiều anh em giữ các chức vụ tham mưu, hay đuợc biết phái về các bộ khác, chưa hề thấy lại quả mìn sau ngày rời khỏi quân trường. Vậy mà bây giờ phải tham dự cái trò chơi bất nhân này. Ngày nào cũng có mìn phát nổ, người chết, vài người mất tay, mất chân, nhưng vẫn không làm giao động được tấm lòng của những người “ kách mạng !”. Và cũng chính nhờ được cắt cử đi đào huyệt chôn một người bạn tù chết mìn, sớm trả “nợ máu” sau ngày miền Nam “giải phóng” này, đám chúng tôi mới phát hiện dược bố n ngôi mộ mới đã nằm sẳn tại “ nghĩa trang” vô danh trong một mảnh rừng hoang. Trước mỗi ngôi mộ đuợc đắp đất sơ sài đó có cái bia làm bằng một mảnh gổ nhỏ. Bọn chúng tôi lén đọc tên trên từng tấm bia viết bằng sơn đỏ, trong đó có tên Vĩnh My (Vĩnh Mỹ ?) . Đó chính là tên trong khai sinh của nhạc sĩ Minh Kỳ (Nguyễn Phúc Vĩnh Mỹ). Dưới sự canh gác nghiêm ngặt của đám vệ binh, tôi chẳng biết làm gì khác hơn là khi đi ngang trước mộ anh để trở về trại, chắp hai tay trước ngực và cúi đầu tưởng niệm anh cùng những bạn bè xấu số đã chết tức tưởi cùng anh. Lòng tôi nhói lên đau đớn như vừa bị một nhát chém hư vô nào đó. Trong tôi vừa mới mất thêm một điều gì, mà với tôi nó trở thành thành thiêng liêng hơn là kỷ niệm. Nhiều đêm sau đó tôi trằn trọc cả đêm không ngủ. Dư âm những bài hát NhaTrang của anh lúc nào cũng văng vẳng bên tai tôi. Tâm tư lúc nào cũng mơ màng đến thành phố Nha Trang, đến ngôi trường Võ Tánh, nhớ da diết những kỷ niệm ấu thơ, của những ngày đi học, và hình dung đến từng khuôn mặt bè bạn thân quen.. Cũng mới đây thôi, mà bây giờ tưởng chừng như đã là một quá khứ thật xa xăm, mơ hồ như kiếp trước. Ba mươi năm chiến tranh trên quê hương đã đem lại biết bao điều bi thảm. Vậy mà sau khi chiến tranh chấm dứt lại còn nhiều bi thảm hơn. Cái chết của nhạc sĩ Minh Kỳ cũng chỉ là một trong hàng vạn, hàng triệu điều oan khiên bi thảm đó. Nhưng chúng ta xót xa và nhớ đến nhạc sĩ Minh Kỳ, bởi chính vì ông là một nghệ sĩ, một người đã sống và cống hiến cho đời bằng chính trái tim mình, Đặc biệt với những người Nha Trang và những người yêu Nha Trang, đã mang ơn Ông vì Ông đã cho chúng ta những dòng nhạc biểu tượng của quê nhà , mà chúng ta sẽ mang theo dư âm tiếng hát cho đến suốt cuộc đời. Với tôi, những đau đớn này cứ tưởng chỉ chôn chặt trong lòng, không ngờ sau khi xem chương trình nhạc Lê-Dinh trên Thúy Nga Paris trước đây, trong đó nhạc sĩ Lê-Dinh có nhắc tới cái chết của nhạc sĩ Minh Kỳ, và mới đây là chương trình Huyền Thọai Lê Minh Bằng trên Asia , đã làm tôi nhớ thật nhiều đến cái chết của Ông và ngồi xuống viết lại những dòng này. Xin được thay một nén hương lòng đốt lên cho một người đồng hương, đồng tù, bỏ bạn bè ra đi bằng một cái chết thảm thương, oan khuất.. Cũng để được nói lên lòng tiếc thương một nhạc sĩ tài hoa đã làm Nha Trang sống mãi trong lòng người . Và nếu được phép, xin gởi một lời chia buồn thật muộn màng nhưng với trọn tấm lòng đến gia đình Ông. Bắc Âu, một ngày không có mặt trời phạmtínanninh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 09. May 2007 , 13:53
ANH KHÔNG CHẾT ĐÂU ANH
dành cho ngày giỗ đầu của mày đó Thanh ơi (TH) thơ Thiên Hà Cùng các bạn yêu nhạc , ngày 13 tháng 5 tới đây là ngày năm thứ nhì ,cố Ca -Nhạc sĩ Trần thiện Thanh giã từ Mẹ già , vợ con cùng bạn bè và những người ái mộ dể về Cõi Niết Bàn .Nhân dịp này tôi xin giới thiệu bài thơ "Anh không chết đâu anh " của nhà thơ Thiên Hà hiện ở Sàigon là bạn thân của cố nhạc sĩ Trần thiện Thanh và tôi đã sáng tác nhân ngày giỗ đầu năm 2006 . Chuyến đi về sáng năm nào Xa vùng Biển mặn còn thao thức hoài Ai nói Yêu em đêm nay Cho em khắc khoải bảy ngày đợi mong Nào ngờ Tình có như không Người yêu của lính nhớ thương vô bờ Làm sao quên Chuyện hẹn hò dấu yêu Chân trời tím ngắt những chiều Tình thư của lính ít nhiều luyến thương Một Chiều trên phá Tam giang Qua vùng Tuyết Trắng đa mang nỗi buồn Lâu đài tình ái còn vương Xót Hàn mạc Tử -Thương Thương -Mộng Cầm Tình đầu tình cuối xa xăm Bên Rừng lá thấp anh nằm mơ chi Thương Người ở lại Charlie Loài Hoa Trinh nữ khép mi Bỏ quên Đám cưới đầu xuân giữa chiều Người yêu tôi khóc,đáng yêu Đời chính chiến cũng lắm điều gian truân Lạnh lùng Đồn vắng chiều xuân Mơ Hoa Biển giữa nghìn trùng đại dương Xót xa Chuyện tình Mộng thường Bể dâu nào chẳng tang thương phận người Chiến chinh nào phải cuộc chơi Có qua sông mới thương đời phong ba Ơi em Cho anh xin số nhà Chớ quên Chiếc áo bà ba cơ hàn Tạ từ trong đêm bão tan Mang theo gói nhỏ Hành trang giã từ Người đi vào chốn mịt mù Nghìn thu hư ảo mây mờ nẻo xa Giữa chiều thứ sáu mười ba ** Nghe tin Thanh đã lìa xa cõi trần Nửa vòng trái đất lạnh căm Nương theo cánh gió tháng năm về nguồn Một đời nặng nợ nước non Không bao giờ ngăn cách lại cách ngăn đôi đường Từ anh nặng kiếp gió sương Sáu ba năm với quê hương trọn tình Anh không chết đâu anh Sàigon 13 tháng 5 năm 2006 . *thứ sáu mười ba ngày chết của T.T.T chữ đậm là tên các sáng tác của T.T.T |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 20. May 2007 , 05:12 Tặng các anh chị ở xứ Lang Sa, Mời các bạn cùng nghe --------------------------------------------------------------- Charles Aznavour Hier encore Paroles et Musique: Charles Aznavour autres interprètes: Dany Brillant ("Nouveau Jour",1999) -------------------------------------------------------------------------------- Hier encore J'avais vingt ans Je caressais le temps Et jouais de la vie Comme on joue de l'amour Et je vivais la nuit Sans compter sur mes jours Qui fuyaient dans le temps J'ai fait tant de projets Qui sont restés en l'air J'ai fondé tant d'espoirs Qui se sont envolés Que je reste perdu Ne sachant où aller Les yeux cherchant le ciel Mais le cœur mis en terre Hier encore J'avais vingt ans Je gaspillais le temps En croyant l'arrêter Et pour le retenir Même le devancer Je n'ai fait que courir Et me suis essoufflé Ignorant le passé Conjuguant au futur Je précédais de moi Toute conversation Et donnais mon avis Que je voulais le bon Pour critiquer le monde Avec désinvolture Hier encore J'avais vingt ans Mais j'ai perdu mon temps A faire des folies Qui ne me laissent au fond Rien de vraiment précis Que quelques rides au front Et la peur de l'ennui Car mes amours sont mortes Avant que d'exister Mes amis sont partis Et ne reviendront pas Par ma faute j'ai fait Le vide autour de moi Et j'ai gâché ma vie Et mes jeunes années Du meilleur et du pire En jetant le meilleur J'ai figé mes sourires Et j'ai glacé mes pleurs Où sont-ils à présent A présent mes vingt ans? --------------------- Charles Aznavour Et moi dans mon coin Paroles et Musique: Charles Aznavour 1966 © 1966 Editions Djanik -------------------------------------------------------------------------------- Lui il t'observe Du coin de l'œil Toi tu t'énerves Dans ton fauteuil Lui te caresse Du fond des yeux Toi tu te laisses Prendre à son jeu Et moi dans mon coin Si je ne dis rien Je remarque toutes choses Et moi dans mon coin Je ronge mon frein En voyant venir la fin Lui il te couve Fiévreusement Toi tu l'approuves En souriant Lui il te guette Et je le vois Toi tu regrettes Que je sois là Et moi dans mon coin Si je ne dis rien Je vois bien votre manège Et moi dans mon coin Je cache avec soin Cette angoisse qui m'étreint Lui te regarde Furtivement Toi tu bavardes Trop librement Lui te courtise A travers moi Toi tu te grises Ris aux éclats Et moi dans mon coin Si je ne dis rien J'ai le cœur au bord des larmes Et moi dans mon coin Je bois mon chagrin Car l'amour change de main Video trích từ Youtube Charles Aznavour Hier encore, Et moi dans mon coin |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Phu_De vào ngày 08. Jun 2007 , 03:10 Michel BERGER Diego, libre dans sa tête Derrière des barreaux Pour quelques mots Qu'il pensait si fort Dehors il fait chaud Des milliers d'oiseaux S'envolent sans effort Quel est ce pays Où frappe la nuit La loi du plus fort ? Diego, libre dans sa tête Derrière sa fenêtre S'endort peut-être... Et moi qui danse ma vie Qui chante et qui rit Je pense a lui Diego, libre dans sa tête Derrière sa fenêtre Déjà mort peut-être... Michel BERGER Diego, libre dans sa tête Mời xem thêm video ở đây Diego, libre dans sa tête |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 07. Aug 2007 , 16:14
Mời các bạn cùng nghe 2 bài của Nhạc Sĩ Hoàng Quốc Bảo một bài do chính HQB ca năm 1972 và một bài do Kim Tước trình bày.
Hiện tai NS HQB đã xuất gia tu thiền tại Việt Nam ---------------------------------------------------------- Chỉ Còn Chút Hư Hao Sáng tác: Hoàng Quốc Bảo Ca sĩ: Hoàng Quốc Bảo (1972) Chỉ còn chút hư hao... thời thanh xuân bỏ lỡ, như bóng bay qua trời quạnh hiu... thoi thóp nghe em về cuối chiều... Chỉ là thoáng mưa qua, nhạc hồn rơi rụng xuống trên cánh mưa giam cầm đời tôi, du bước chân quan lề huyệt tươi. Cuộc tình duyên qua mau, đành để duyên thêm sầu, người về trong mưa ngâu, người về trong mưa phai, người về nhớ thương ai, người về nhớ thương hoài... Chỉ còn chút hư hao... lòng bàn tay nhỏ bé sao hứng mưa đong đầy hồn sâu, say với nhân gian một chén sầu... Đời già trước tuổi thơ trời mù mưa phù phiếm xin khóc cho khô lệ đời ta xin khóc theo em một lần qua ------------------------------------- Người Về Như Bụi Kim Tước nhạc sĩ: Hoàng Quốc Bảo thơ/lời: Du Tử Lê (1973 - 1982) Người về như bụi vàng trang sách xưa người về như mưa soi tìm dấu cũ người về như mưa người về như mưa Tôi buồn như cỏ ... dại một đời héo khô lạnh lùng mưa qua tôi buồn như gió bay ngang thềm nhà thấy ai ngồi đợi sầu tôi đã già sầu tôi đã già sầu tôi lụ khụ đành tôi với người bóng đời chia đôi Người về như sóng buồn tôi quanh năm tôi buồn , tôi buồn quanh nam Người về đêm gió Tình tôi phập phều những tăm phụ bạc của lon`g toi của đơì tôi ơ ơ gian ác dấu trong miệng cười người về sương đọng ummm chập chùng tả tơi phấn gương người về trong gương thấy mình mất tích Người về tan thương Người về sông rộng Hồn tôi bão lên người về như đêm mơ hồ cõi chết Người về trăm năm |
Title: Re: Nhạc 3 Post by DoQuan vào ngày 11. Aug 2007 , 17:33 wrote on 07. Aug 2007 , 16:14:
Cảm ơn anh Phu De đã cho nghe hai nhạc phẩm hay và lạ của NS HQ Bảo. Không hiểu đâu anh sưu tập được các bài hát độc đáo này . Tuy style nhạc và lời không phải là loại mà ĐQ thích nhưng tất cả tác phẩm thành là do tim óc người làm nghệ thuật và mỗi tác phẩm có cái hay riêng của nó. Nhạc của ông này và thơ của thi sĩ Du Tử Lê có vẻ hợp vì hồn thơ và hồn nhạc rất xa vắng từ một cõi mênh mông nào đó . Nghe nhạc và lời ta có cảm giác mình luông luôn ở giữa cái lạnh và nóng, giữa cái vui và buồn, giữa các sinh và cái tử nhưng có khuynh hướng đi về cái sầu nhiều hơn cái lạc quan . Riêng với thơ của thi sĩ Du Tử Lê thì ĐQ Chỉ có thể chiêm ngưỡng thôi vì có nhiều bài thơ của ông này quá kỳ bí mà ĐQ không đủ trình độ để hiểu . :) Nếu ĐQ có lời bàn "Mao Tôn Cương" (từ của anh Phu De) thì chắc ông DTL rượt ĐQ chạy có cờ .....chạy hống kịp thở à nhen :) :D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Mai-Pham vào ngày 11. Aug 2007 , 22:20
Cám ơn anh PD đã cho nghe 2 bài nhạc xưa quá hay :) :) :) và cả ca sỉ nữa
|
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 16. Aug 2007 , 05:29 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 29. Sep 2007 , 04:54
Mời cả nhà nghe Trần Thái Hòa hát nhạc tình ướt át nhé ;)
Nhạc: Từ Công Phụng Trình bày: Trần Thái Hoà Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi Từ những ngày con nước về Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau Tay vuốt mặt không cùng Bầy sẻ cũ hom hem Chiều mái xám rêu xanh Trời êm cao chân nhỏ Cũng không về trên dòng sông tội lỗi Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Môi thâm khô từ thuở định hôn người Ngày tháng hạ khi không mà trở rét Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa đk: Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ Em ở đó bờ sông còn ẩm cát Con sóng tình vỗ mãi một âm quen |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 01. Oct 2007 , 00:48
Mấy hôm nay trên Net đang xôn xao về một bài hát của Lara Fabian (Caruso) và Diệu Hương (Tình Vọng ) rất giống nhau.
Trong khi chờ thêm tin , mời quý vị cùng nghe bài Caruso và bài Tình Vọng ------------------------------------- Movie: http://www.youtube.com/v/6Hg3DNNrH1M Lara Fabian Caruso Tuấn Ngọc Tình Vọng |
Title: Re: Nhạc 3 Post by DoQuan vào ngày 01. Oct 2007 , 19:34
Mèn ơi,
Giống quá anh Phu De ơi, D9Q nghĩ chắc có tới hơn 75% là người này cóp của người kia hai cả hai cóp của một người thứ ba nào đó. Sau đây là lời bài hát Tình Vọng. Để bài hát trước mặt rồi nghe Caruso thấy y chang :). ĐQ có viết bài Giòng Lệ Không Rơi từ thơ anh Phạm Sĩ Trung cảm tác từ bài Giòng Lệ Khô của Diệu Hương hông biết có bị lai hay không đây. Định gửi bài GLKR đi dự thi ở SBTN mà hồi hợp quá ;D :) Author:Diệu Hương Sep 11, 2004 Ôi như mộng du hồn ta đang thoát đi tìm em Trong cơn dịu êm tình đưa ta đến nơi bình yên Con tim hôm nay cho ta biết nỗi yêu thương còn đấy Yêu đến bao giờ hồn vẫn thấy dại khờ Tình yêu l� những huyền thoại Rồi có lúc đôi khi ngồi nhớ lại Từ khi em đến tình cờ Ta bỗng thấy yêu em thật bất ngờ Ðời qua như gió đổi mùa Ta mới biết khát khao từng hơi thở Từng trong nhung nhớ đợi chờ Như chiếc lá xác cơ c� nh rũ khô Ði trong chiều nay chiều thênh thang vấn vương còn mang Ta nghe từ đâu dừng lại đây dấu chân thời gian Trong vô bờ kia đêm hoang vắng khát khao tình ấy Ði mãi xa đời tình vẫn cứ gọi mời |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 31. Oct 2007 , 11:38 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by DoQuan vào ngày 31. Oct 2007 , 17:39
Bài Hát về Mẹ rất hay . Hình ảnh về ngưòi mẹ tảo tần rất cảm động. Cảm ơn chị Đậu Đỏ và chị Anh Thư đã post lên cho nghe và xem.
ĐQ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 10. Nov 2007 , 06:13 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by BichDinh vào ngày 12. Nov 2007 , 09:29
Bích-Định xin mời cả nhà nghe nhạc Nhật Bổn, Koibito Yo:
http://www.heartflyer.com/koibitoyo.htm :) :) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 12. Nov 2007 , 09:55 BichDinh wrote on 12. Nov 2007 , 09:29:
Nghe hay quá và bài nhạc VN thật quen thuộc mà quên tựa là gì rồi? Có ai hiểu mấy chữ Nhật này có nghĩa gì khg bà con? KOIBITO YO SAYOONARA |
Title: Re: Nhạc 3 Post by DoQuan vào ngày 12. Nov 2007 , 16:44 wrote on 12. Nov 2007 , 09:55:
Rất thú vị khi nghe lại bài hát này bằng tiếng Nhật. Cảm ơn chị Bích- Định đã sưu tầm bài hát hay. Dù không hiểu lời nhưng ta có cảm giác rất ray rứt theo âm vực của ca sĩ và hòa âm rất classical qua tiếng đàn Violin và Piano. Bài hát này đã được dịch qua tiếng Việt với tựa Người Yêu Dấu Ơi do ca sĩ Julie ca rất hay với phần hòa âm giữ nguyên như nhạc Nhật . Sau nầy ca sĩ Mỹ Tâm (VN) có ca lại và hòa âm kiểu VN nghe không ray rứt như nguyên thuỷ . Theo các website Nhật thì họ dịch chữ Koibito Yo là My Dear Lover . Còn chữ SAYOONARA có nghĩa là good bye đó chị Đ Đ . Có lẽ vì thế mà bài tiếng Viết có tên là Người Yêu Dấu ơi rất sát nghĩa . |
Title: Re: Nhạc 3 Post by BichDinh vào ngày 13. Nov 2007 , 04:45
Bích-Định xin chào anh Do Quan ạ. Cảm ơn Anh đã cho biết thêm chi tiết. Sẽ đi tìm lời hát của julie để nghe.
Thưa cả nhà, sáng hôm nay nơi đây trời mưa. Bây giờ xin mời cả nhà nghe bài hát trữ tình Paisir D'Amour do Nana Mouskouri hát nha: http://www.youtube.com/watch?v=-WvXpgLtTwY Chúc cả nhà thêm một ngày yên vui. Thân mến, Bích-Định |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Nov 2007 , 06:05 BichDinh wrote on 13. Nov 2007 , 04:45:
Bích Định ơi, Phải để dành chiều mới nghe được, ở trong sở không mở được youtube.com :-/ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Nov 2007 , 14:06 wrote on 12. Nov 2007 , 16:44:
Như vậy là "Goodbye my love" hay là "Goodbye my lover" hả anh ĐQ? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 13. Nov 2007 , 14:08 BichDinh wrote on 13. Nov 2007 , 04:45:
Bích Định ơi, Nhạc hay và hình đẹp hết xẩy 8-) 8-) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by BichDinh vào ngày 14. Nov 2007 , 07:43
Chị Đậu Đỏ ơi, chị thích là được rồi. :-* :-*
Thưa cả nhà, ngày xưa ở Sài Gòn, bài hát sau đây Bích-Định "bị" nghe hoài, nên nhớ và thích luôn. Bây giờ mời cả nhà thưởng thức : http://www.youtube.com/watch?v=rQdyaeS1rwQ Thân ái chúc cả nhà buổi chiều êm đềm. Bích-Định Chị Đậu Đỏ chiều về nhà ăn cơm xong, nghe nhạc cũng thích chị ạ. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by DoQuan vào ngày 14. Nov 2007 , 15:37 wrote on 13. Nov 2007 , 14:06:
Chữ lover có được cũng là từ chữ love mà ra . Nên chi ĐQ đoán chắc không có gì khác biệt lắm chị Đ Đ ơi . :) ;D Chỉ có khác biệt trong trường hợp tình yêu đơn phương thôi . Anh Đại San hay quí vị nào có cao kiến gì thì xin giúp ý kiến cho chị Đ Đ . Mà sao chị thắc mắc cái này chị dzị chị Đ Đ . :) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 14. Nov 2007 , 15:42 wrote on 14. Nov 2007 , 15:37:
Ủa thì Đ Đ đang muốn học tiếng Nhật mà anh Đ Q, nhưng sao lại bóc ra nhằm cái câu này đó chứ KOIBITO YO SAYOONARA , vã lại cũng là do anh giãi thích là KOIBITO YO = My dear Lover nên mới có thắc mắc ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 16. Nov 2007 , 08:32 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by BichDinh vào ngày 19. Nov 2007 , 06:48
Cả nhà quý mến,
Hôm nay Thứ Hai, sợ chị Đậu Đỏ và cả nhà nhàm chán ở với việc làm ở sở nên gửi ra cái link này nghe cho vui. Xin mời cả nhà : http://www.youtube.com/watch?v=36ChzmlbPmA Thân ái, Bích-Định |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 19. Nov 2007 , 09:33 BichDinh wrote on 19. Nov 2007 , 06:48:
Tuần này trong sở vắng vẽ như chùa bà đanh, mọi người còn vacation đã nghĩ cả tuần, chỉ còn lại mấy tên "vô phước" nên phải bò vào sở làm thế mạng cho mấy tên lười...thúi thây kia ;D ;D. Cám ơn B Đ đã tho6ng cởm nên cho nghe nhạc, nhưng cái ông chủ này khó chịu, ổng không thi'ch youtube nên Đ Đ cũng đành chịu thôi ::) ::). Tìm nhạc khác cho Đ Đ nghe đi ;) ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 24. Nov 2007 , 05:31
Thôi mời chị Đ Đ nghe bài này mỗi khi :D :-[ :D :-[
Có đôi khi Nhạc : Lã văn Cường Ca sĩ :Hồng Nhung Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang Sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng (Sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng) Rũ lá rơi vàng, về thăm biển mênh mông Vượt ngọn sóng dâng tràn Ta là gió trên ngàn Ôi phải chi ta là con suối sông kia Sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ (Sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ) Để có tiếng chim và em mãi ngây thơ Ta đâu biết mong chờ Ta thôi hết vật vờ Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng (Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng) Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì Rồi chiều tới mơ màng Đợi chờ sáng tưng bừng Ôi có đôi khi nằm nghe những cơn mưa Muốn sống cô đơn cùng chăn ấm trong phòng (Muốn sống cô đơn cùng chăn ấm trong phòng) Chỉ thấy mái hiên và ta đứng co ro Buồn nhả khói lên trời Lòng nhịp rối tơi bời Ôi có đôi khi thèm như những con chim Cứ hót líu lo rồi tung cánh lên trời (Cứ hót líu lo rồi tung cánh lên trời) Đến đến đảo hoang, tìm nơi vắng bóng người Rồi cười nói một mình Và lặng khóc một mình |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 24. Nov 2007 , 06:35 phuonghue wrote on 24. Nov 2007 , 05:31:
Phương Huệ quí mến, Có tin là Đ Đ vừa nghe gần 20 lần không ;), cám ơn em đã cho Đ Đ nghe 1 bản nhạc rất hay :-*. Phải nghe qua lần thứ 5 Đ Đ mới có thể chú ý tiếp bài nhạc, vì lần nào cũng bận... mơ làm cơn gió và con suối con sông , khi tỉnh hồn thì đã gần cuối bài :P :P :P |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 25. Nov 2007 , 03:13 phuonghue wrote on 24. Nov 2007 , 05:31:
Đậu Đỏ cám ơn Huệ đã post lời nguyên bài ra, đọc lại vẫn thấy lòng mình dừng lại và mơ mộng ở 2 đoạn đầu, mấy đoạn sau buồn hơn, không muống mơ đâu :-[ :-[. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuongtan_nguyen vào ngày 25. Nov 2007 , 03:43 wrote on 25. Nov 2007 , 03:13:
:( :-[ :-X Đ Đ's moment của chị khác với em ở chỗ đó, chị không muốn mơ thì thôi, còn em thích 2 đoạn cuối hơn vì thường...experience... "ngoài hiên đứng co ro... ...rồi lặng khóc một mình... " |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 25. Nov 2007 , 04:22
Thôi sáng nay mời cả nhà thưởng thức :
Thơ : Phan Ngọc Thường Đoan Nhạc : Phú Quang Ca sỉ : Phú Quang |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 25. Nov 2007 , 04:31
[quote author=phuongtan_nguyen link=1143271250/210#224 date=1195990996]
:( :-[ :-X Đ Đ's moment của chị khác với em ở chỗ đó, chị không muốn mơ thì thôi, còn em thích 2 đoạn cuối hơn vì thường...experience... "ngoài hiên đứng co ro... ...rồi lặng khóc một mình... "[/quote] Huệ à, đã gọi là mơ tức là không là thật, còn đã thường có kinh nghiệm rồi thì còn gì là mơ :-/ :-/ , Chị đang nghĩ được làm cơn gió vi vu bay qua núi qua sông, ghẹo lá đuổi mây chắc là vui lắm ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 25. Nov 2007 , 06:07 wrote on 25. Nov 2007 , 04:31:
Chị Đ Đ à , Đó là PT nói đó , em cũng thích làm gió làm mây thôi. Em thường hay nhìn mấy con chim bay trên trời theo đàn và thường tự hỏi không biết chúng nghỉ gì. Chắc là con sau sẽ nói "Chu choa ,bay ngang cánh rừng đẹp quá mà sao ai cũng bay nhanh dậy ,không chịu đáp xuống 1 chút.." ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 25. Nov 2007 , 10:55 Phương Tần wrote on 25. Nov 2007 , 03:43:
Chị Đ Đ xin lỗi P Tần nhé. Tại con mắt kèm nhèm nên đọc phượng hoàng mà lầm tưởng là thiên nga :-/ ;D ;D. Nếu biết là em thì chi Đ Đ tin ngay lời nói "ngoài hiên đứng co ro....rồi lặng khóc một mình..." của em. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 27. Nov 2007 , 04:38
Sáng nay chắc cô em B Đ mới đi làm lại đang còn làm biếng nên không gởi nhạc cho chị Đ Đ nghe kìa. Thôi để PH gởi 1 bài nữa , chắc chị Đ Đ không phải nghe 20 lần đâu :D :D
Sông Trăng Ca sĩ : Cẩm Vân |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 28. Nov 2007 , 15:07 phuonghue wrote on 27. Nov 2007 , 04:38:
Chị Đ Đ cám ơn P Huệ đã cho nghe 2 bài nhạc hay, và em nói đúng chóc hè, bài Sông trăng chị không phải nghe đến 20 lần đâu, nhưng bài Catina cafe sáng thì...cũng được đến mươi bận đấy ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 29. Nov 2007 , 10:36
PH thấy ai cũng thích bài thơ của Trần Vấn Lệ bên Cung Hoa Gấm nên thừa thắng xông lên ,mời cả nhà nghe lại bài hát cũ này phổ nhạc từ thơ của TVL. Lần đầu tiên PH nghe bài này là chưa về lại VN nên thấy buồn lắm. Bi giờ tuy về rồi nhưng vẫn chưa được đi chùa Hương và mỗi lần nghe lại vẫn thấy :-[ :-[
Bao Giờ Anh đưa Em đi Chùa Hương Trình bày : Vũ Khanh & Ý Lan Thơ : Trần Vấn Lệ Nhạc :Song Ngọc. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thuc-Khanh vào ngày 30. Nov 2007 , 07:00 phuonghue wrote on 29. Nov 2007 , 10:36:
Chị Phương Huệ ơi , Bài hát hay quá sức. Em đã gởi cái link này cho các bạn của em nghe ké với rồi. Ko biết họ có nghe được ko nếu em gỏi cái link đi , chị có biết ko? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 30. Nov 2007 , 11:51 Thuc-Khanh wrote on 30. Nov 2007 , 07:00:
TK ơi , Chắc là nghe được mà..Em có về VN lại chưa dậy? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Thuc-Khanh vào ngày 30. Nov 2007 , 12:33 phuonghue wrote on 30. Nov 2007 , 11:51:
Dạ thưa đã 23 năm rồi em chưa về lại chốn cũ chị à. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 30. Nov 2007 , 14:01 Thuc-Khanh wrote on 30. Nov 2007 , 07:00:
Thục Khanh ơi, Bạn em nghe được chứ, nhưng tốt nhất là rủ bạn em vào nghe trong sân trường mình luôn thì vui hơn :D ;D Chị Phương Huệ cũng vui vì mang nhạc ra dụ dỗ được mọi người :D Mà công nhận Huệ CN nhà ta lựa mấy bài nhạc hay không hà . ;) Ông Thần Giữ Nhạc (Sư huynh Phu' De ) chắc nọ nay mới được mát ruột một chút ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 30. Nov 2007 , 14:03 Thuc-Khanh wrote on 30. Nov 2007 , 12:33:
Không ngờ chốn sân trường này lại có ít nhất 3 người nghe bài Bao Giờ Anh Đưa Em Đi Chùa Hương mà tưởng như thơ của tác giả làm dùm mình ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 01. Dec 2007 , 02:18 Thuc-Khanh wrote on 30. Nov 2007 , 12:33:
Chị về lại VN sau 20 năm đó. Lúc đó tại vì tưởng là sắp chít rồi nên nhất định phải về để yên lòng nhắm mắt ;D ;D Em còn chẻ nên chắc chờ được ha.. :) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 01. Dec 2007 , 02:21
Sáng nay mời cả nhà nghe 1 bài hát êm dịu
Tác giả : Tuấn Khanh - Trần Thiết Hùng Trình bày : Trần Thái Hòa Ta đi tìm mùa xuân Chắc chi đời có được Ta đi tìm mộng ước Mộng ước nào chia xa Ta đi tìm hoài ta Chợt xanh rêu giữa ngực Chợt đêm sâu hun hút Biết bao giờ phôi pha Ôi! ta xua tay che gió trong chiều Ngọn nến buồn lắt lay nỗi nhớ Đêm che nghiêng một vầng trăng vỡ Ô hay! ... Dường như trong vườn ai Khóm hồng nhung vẫn nở thêm vẫn nở thêm một đóa Ta đi về mùa đông Hát ru tình vô vọng Ta chôn vùi ngọn sóng Ngọn sóng lòng mênh mông Ta đi về mù khơi Từng cơn đau rã rời Ngày chênh vênh đêm tối Giữa muôn trùng xa xôi |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 01. Dec 2007 , 21:00 phuonghue wrote on 01. Dec 2007 , 02:21:
Huệ ơi, Sao mì hoành thánh bữa nay do Định đãi có ngon không ? :D Còn con heo quay thì ai phải đãi ai ? :D My khg xơ múi gì được , chỉ đành sốt ruột ngóng hình thôi ::) ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 05. Dec 2007 , 10:20 wrote on 01. Dec 2007 , 21:00:
Hi hi chị Mỹ ơi , Em đúng là già rồi nên lẫn thẫn đó. B Đ nói đầu tháng nên em cứ nghỉ là tuần rồi. Trong lúc đó cô nàng đã email cho em nói là ngày Dec 7. Hôm đó buổi sáng em đi dự đám tang cô bạn làm chung ,khóc thôi 2 mắt sưng vù ,cứ sợ gặp B Đ rồi chụp hình chắc là mọi người lại tưởng chị em gặp nhau cảm động quá đó. Đến chừng em gọi cô nàng nói đang ở nhà dọn cơm mới thấy ốt dột quá chừng. Thôi cả nhà tiếp tục chờ đi nha , bảo đảm lần này phải ăn 2 tô ;D ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 05. Dec 2007 , 10:27
Tuần này NY tuyết rơi mấy lần rồi. Năm nay tuyết xuống sớm quá nên "cảnh buồn người có vui đâu bao giờ ". Hôm nay mời cả nhà nghe 1 bài hát buồn nha. :-[ :-[
Nhạc và lời : Phú Quang Trình bày : Quang Ly & Phú Quang Chị Đ Đ à , có lần em nghe tới nghe lui bài hát này suốt 1 tiếng đồng hồ lúc em đi bộ đó :-[ |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 07. Dec 2007 , 02:30
Chị Đ Đ ơi ,
Em tính bỏ nhạc cho chị nghe mà cái máy không chịu làm việc.. :( :( :( |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phuonghue vào ngày 09. Dec 2007 , 17:13
Tối nay chúc cả nhà ngủ ngon để mai đi cày. Good luck tới bà chị PT ,ráng học nha...Khi nào thi xong thì về đây giữ nhà để PH nghỉ xã hơi nè... :)
Vũ Khanh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 14. Dec 2007 , 09:27 Hội nghị Diên Hồng nhạc sĩ: Lưu Hữu Phước thơ/lời: Việt Tiên Trình bày: Kim Tước, Vũ Anh Toàn dân ! Nghe chăng ? Sơn hà nguy biến ! Hận thù đằng đằng ! Biên thùy rung chuyển Tuông giày non sông rền vang tiếng vó câu - Gây oán nghìn thu Toàn dân Tiên Long ! Sơn hà nguy biến ! Hận thù đằng đằng ! Nên hòa hay chiến ? Diên Hồng tâu lên cùng Minh đế báo ân - Hỡi đâu tứ dân ! Kìa vừng hồng tràn lan trên đỉnh núi Ôi Thăng Long ! Khói kinh kỳ phơi phới Loa vang vang, chiếu ban truyền bốn hương Theo gió bay khắp miền sông núi réo đời. Lòng dân Lạc Hồng nhìn non nước yêu quê hương Giống anh hùng nâng cao chí lớn Giống anh hùng đua sức tráng cường. Ta lên đường lòng mang tâu đến long nhan Giòng Lạc Hồng xin thề liều thân liều thân! Đường còn dài Hờn vương trên quan tái Xa xa trông áng mây đầu non đoài Trông quân Nguyên tàn phá non sông nhà Đoạt thành trì toan xéo giày lăng miếu Nhìn bao quân Thoát lấn xâm tràn nước ta ôi sông núi nhà rền tiếng muôn dân kêu la (Hỏi) Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến? - (Đáp) Quyết Chiến ! (Hỏi) Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến? - (Đáp) Quyết Chiến ! Quyết chiến luôn - Cứu nước nhà - Nối chí dân hùng anh (Hỏi) Thế nước yếu lấy gì lo chiến chinh ? - (Đáp) Hy Sinh ! (Hỏi) Thế nước yếu lấy gì lo chiến chinh ? - (Đáp) Hy Sinh ! Thề liều thân cho sông núi - Muôn Năm Lừng Uy |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 15. Apr 2008 , 12:10 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by BichDinh vào ngày 16. Apr 2008 , 04:20 wrote on 14. Dec 2007 , 09:27:
Chào anh Phu De, Anh đã khoẻ hơn rồi chứ ạ? Cảm ơn đã cho út và cả nhà đi trở về Hội nghị Diên Hồng của tiền nhân. Hâm nóng lại lòng ái quốc đã khiến út không tránh khỏi bồi bồi xúc động; như tất cả những lần nhìn lá cờ vàng của VNCH lúc đứng làm lễ chào quốc kỳ. Thưa Anh, út hơi bị lạ một cái là út thấy mấy người đứng quanh út cũng lớn tuổi hơn út nhiều, nhưng sao họ không hát theo bài quốc ca Việt Nam, chỉ thấy có mình út hát thôi à. Chắc có lẽ họ không thuộc bài? Có lẽ nào? Út tự biết mình nhỏ tuổi hơn mấy người đó mà út còn thuộc nữa là. Hay họ mắc cở không hát? Cũng không đúng. Mắc cở gì chứ ạ? Út thì chẳng thấy thích như thế tí nào. Sao những người ấy lại có thể vô tư đến thế nhỉ? Đây là một vấn đề tâm lý, khó đoán, anh Phu De nhỉ? Thôi, út dài dòng thăm Anh. Chúc Anh luôn khoẻ, vui nha. Thân kính, Út Lớn |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Tuyet Lan vào ngày 25. May 2008 , 19:55
Xin mơì cả nhà nghe bài nhạc "Như một Lời Chia Tay" cuả Nhạc Sĩ TCS
http://xomnhac.net/performance/play/id/2475/song_title/Nhu%20Mot%20Loi%20Chia%20Tay |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dang My vào ngày 25. May 2008 , 20:09 BichDinh wrote on 16. Apr 2008 , 04:20:
Út Lớn ơi, Sẽ có hôm nào My và Út Lớn cùng có mặt trong 1 lễ chào cờ chứ nhỉ, để có My hát cùng với Út Lớn ;) My chưa bao giờ không hát trong lúc chào cờ , có đôi lúc ( ít thôi ) thấy chỉ có mình mình hát nhưng My vẫn hát, y như em vậy ;) ;) |
Title: Re: Nhạc 3 Post by phu_de vào ngày 03. Jun 2008 , 03:36 Nhạc Phẩm “Người Thương Binh” ở Chương Trình Asia 56 qua tiếng hát Đặng Thế Luân. Duy Khiêm Trong chương trình đại nhạc hội trực tiếp thu hình cho DVD Asia 56 ở Houston vừa rồi (ngày 25 tháng 8, 2007), có một nhạc phẩm khá đặc biệt và đã khiến cho nhiều ngàn khán giả hiện diện xúc động, vỗ tay hoan hô rất lâu với phần trình diễn của nam ca sĩ Đặng Thế Luân trong bộ quân phục người lính Việt Nam Cộng Hòa. Bài hát có tên là “Người Thương Binh”. Đây là một trong những sáng tác mới nhất của nhạc sĩ Anh Bằng phổ theo một bài thơ của thi sĩ Thái Tú Hạp và được Đặng Thế Luân trình bày lần đầu tiên ở chương trình Asia 56 “Mùa Hè Rực Rỡ - Yêu Đời Yêu Người”. Bài thơ này đã được thi sĩ Thái Tú Hạp sáng tác cách đây hơn 10 năm với cái tựa nguyên thủy là “Người Thương Binh Uống Rượu Bên Giòng Sông”. Ðoạn đầu của bài thơ này như sau: Rượu uống bao nhiêu chiều rồi nhỉ Chỉ thấy giòng sông đỏ dáng trời Chỉ thấy lòng ta mưa chẳng tạnh Sóng sầu nghiêng ngả mảnh hồn trôi Bạn cứ đi. Đừng quên người ở lại Ta một mình. Sống được với quê hương Như mãnh thú khép mình trong phố nhỏ Đốt hết tuổi đời nghiệt ngã đau thương Những lời thơ phổ nhạc của “Người Thương Binh” tuần tự kể lại câu chuyện một lần tái ngộ của hai đồng đội trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Đó là thi sĩ Thái Tú Hạp vừa ra khỏi trại tù cải tạo và gặp lại người bạn thương phế binh (đồng đội ngày xưa). Hai chiến hữu, kẻ mang vết thương thể xác, người mang vết thương tâm hồn, gặp lại nhau vào một buổi chiều bên bờ sông Hàn (Đà Nẵng). Không ngờ đó lại là lần hội ngộ cuối cùng và họ đã vĩnh viễn xa nhau. Một người ra đi theo diện HO, kẻ ở lại chết dần theo ngày tháng vì đói nghèo, bịnh tật. Để diễn tả cảm nghĩ của những đồng đội có cùng tâm sự đang lưu lạc ở bên này bờ đại dương, ca sĩ Đặng Thế Luân đã trình bày nhạc phẩm “Người Thương Binh” với giọng hát thật trầm buồn và như gửi gấm tâm sự của người cựu quân nhân vào từng lời ca, tiếng nhạc. Chàng thương phế binh đã nhớ lại thật rõ ràng những chiến tích ngày xưa: Bao lần bên giòng sông soi mặt Thoáng nhớ mây trời đỉnh Chu phong An Lộc - Khe Sanh - Đèo Lao Bảo Tử sinh ta xem nhẹ như không Ngày tháng rong chơi lửa reo đầu đạn Ta giờ lạc mất những đường chim Ngồi lại bên giòng u uất sử Uống giọt cuối cùng máu rỉ từ tim Chia với cỏ cây nỗi niềm tri kỷ Nhân gian chừng như lãng quên ta Chiều uống rượu bên giòng sông tủi nhục Hát một mình bài hát cũ: Quốc Ca Đột nhiên ở cuối bài hát, những lời ca trầm hùng của bài Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa được cất cao lên khiến hàng ngàn khán giả hiện diện đã đồng loạt đứng dậy nghiêm chào để cùng trân trọng tưởng nhớ đến những đồng bào, đồng đội, những chiến sĩ và thương phế binh đã hy sinh cho đất nước VNCH thân yêu của chúng ta. Điều rất ngạc nhiên ở đây là có nhiều thế hệ khác nhau của người Việt ly hương đến dự đại nhạc hội đã cùng nhau lắng nghe bài hát Quốc Ca VNCH do Đặng Thế Luân hát ở đoạn sau một cách thật trang nghiêm: “Này công dân ơi! Quốc gia đến ngày giải phóng. Ðồng lòng cùng đi, hy sinh tiếc gì thân sống. Vì tương lai quốc dân, cùng xông pha khói tên. Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền. Dầu cho thây phơi trên gươm giáo. Thù nước lấy máu đào đem báo. Nòi giống lúc biến phải cần giải nguy. Người công dân luôn vững bền tâm chí. Hùng tráng quyết chiến đấu làm cho khắp nơi. Vang tiếng người nước Nam cho đến muôn đời. Công dân ơi! mau hiến thân dưới cờ. Công dân ơi! mau làm cho cõi bờ. Thoát cơn tàn phá, vẻ vang đời sống. Xứng danh ngàn năm dòng giống Lạc Hồng.” Hơn 32 mùa Xuân đã trôi qua, những đồng đội cũ trên chiến trường xưa ở quê nhà, ai còn ai mất, ai phiêu dạt quê người ? Mong là tất cả chúng ta sẽ dành ra vài phút để hồi tưởng lại những người thương phế binh bất hạnh ở quê nhà sau khi lắng nghe bài hát “Người Thương Binh” hoặc đọc lại bài thơ nguyên thủy của nhà thơ họ Thái để niềm thương, nỗi nhớ bổng dâng trào làm cay khoé mắt. Trước khi Đặng Thế Luân bước ra sân khấu để hát bài “Người Thương Binh” này, nhiều ngàn khán thính giả hiện diện đã theo dõi trên màn ảnh truyền hình một đoạn video clip với những hình ảnh mới nhất vừa được thu hình tại Việt Nam, do các thiện nguyện viên thuộc một tổ chức nhân đạo ở Hoa Kỳ ghi nhận được trong dịp thăm viếng và trao quà cho những thương phế binh và gia đình của họ ở quê nhà. Chắc chắn, khi xem DVD Asia 56 sắp được phát hành, chúng ta cũng sẽ vô cùng xúc động khi nghe MC nhạc sĩ Nam Lộc tâm sự như sau: “…Trong số những hoàn cảnh đau xót nhất xảy ra sau ngày 30 tháng Tư, 1975 tại Sài Gòn là các thương phế binh của quân lực VNCH bị đuổi ra khỏi bệnh viện Cộng Hòa dù cho những vết thương chiến tranh của họ vẫn đang còn rỉ máu. Nhiều người đã trở thành què cụt, mù lòa không ai giúp đỡ. Hầu hết phải sống với cuộc đời rách nát tả tơi. Có những thương binh đi xe lăn, suốt ngày lang thang bán vé số ngoài bến xe hoặc những khu chợ để còn được ngày hai bữa cơm. Khổ hơn nữa là những thương binh đã mất đi gần hết phần thân thể của mình, hoặc những người bị hư tủy sống, phải nằm liệt giường từ 32 năm nay. Họ đành phải trông nhờ vào lòng bố thí của những kẻ qua đường…” Một lần nữa, bài hát này đã khiến cho đồng hương chúng ta nhớ lại những công tác gây quỹ từ thiện nhằm giúp đỡ cho các thưong phế binh quân lực VNCH và gia đình còn kẹt lại ở quê nhà. Đáng chú ý nhất vẫn là những nổ lực đóng góp công sức của các anh chị em nghệ sĩ của Trung Tâm Asia, Đài SBTN và thân hữu khắp nơi ở những Đại Nhạc Hội “Nhớ Ơn Anh” hay “Cám Ơn Anh Người Thương Phế Binh QLVNCH hàng năm. THÁI TÚ HẠP Để nhớ bạn trước ngày chia tay trên bến sông Đà Nẵng Rượu uống bao nhiêu chiều rồi nhỉ Chỉ thấy giòng sông đỏ dáng trời Chỉ thấy lòng ta mưa chẳng tạnh Sóng sầu nghiêng ngả mảnh hồn trôi Bạn cứ đi. Đừng quên người ở lại Ta một mình. Sống được với quê hương Như mãnh thú khép mình trong phố nhỏ Đốt hết tuổi đời nghiệt ngã đau thương Bao lần bên giòng sông soi mặt Thoáng nhớ mây trời đỉnh Chu phong An Lộc - Khe Sanh - Đèo Lao Bảo Tử sinh ta xem nhẹ như không Ngày tháng rong chơi lửa reo đầu đạn Ta giờ lạc mất những đường chim Ngồi lại bên giòng u uất sử Uống giọt cuối cùng máu rỉ từ tim Chia với cỏ cây nỗi niềm tri kỷ Nhân gian chừng như lãng quên ta Chiều uống rượu bên giòng sông tủi nhục Hát một mình bài hát cũ: Quốc Ca Bao năm thấu triệt đời hư huyễn Tâm động hồi chuông nhung nhớ quê Tưởng đến ngày mai. Thầm ước nguyện Giòng sông thắp nắng đón nhau về Lâu quá hai phương trời cách biệt Bạn hiền nay đã giạt về đâu! Phố cũ chiều trôi đời nhạt nắng Trong gió vọng nghe tiếng hát sầu ?!... Xem video từ Youtube http://www.youtube.com/v/ZT0_qZoQL0A&hl=en Nghe nhạc mp3 Đặng thế Luân Người Thương Binh |
Title: Re: Nhạc 3 Post by CoiChay vào ngày 03. Jun 2008 , 08:07 Tuyet Lan wrote on 25. May 2008 , 19:55:
Hello chị TL, Chị TL thiệt là hiền ơi là hiền . Khi không chị để lọt bài của TCS vào đây ;D ;D ;D ! CC :D PS. Suýt nữa quên cám ơn chị về bài hát . TCS có hát một số bài của mình, nghe cũng thấy có hồn (dĩ nhiên !). ;D |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 05. Nov 2009 , 06:55 Bông hoa Tigon do nhiếp ảnh gia Mặc Khách chụp, có ai nhớ tên MK này nghe quen quen không nhỉ??? Ảnh: Mặc Khách Nụ Hôn Gởi Gió Thơ: Hiền Vy Nhạc: Hoàng Việt Khanh Ca sĩ: Quang Lý http://khoidiem.org/files.php?file=nuhongoigio_quangly_551671996.mp3 Gió baytóc rối vai gầy Mắt nai ngơ ngác đong đầy ngây thơ Em đi sợi nắng giăng tơ Gió hôn tà áo như thơ kết vần Kết vần anh chép bài thơ Áo em tím nhạt, anh ngơ ngẩn hồn Chiều về gió thoảng mang hương Tóc em sợi nhỏ, vấn vương hẹn hò Môi em mọng đỏ như mơ Cho anh nhờ gió... gởi hờ nụ hôn Hôn rồi, ra ngẩn vào ngơ Lòng anh vương vấn ... thẩn thờ ... đắm say Đêm về gối mộng đầu tay Nhớ môi em thắm ... Nhớ màu áo xinh .... |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 03. Apr 2010 , 19:36 Mời cả nhà thưởng thức nhạc phẩm Khoé Mắt Thoáng Nồng Cay của Lê Trần Hoàng qua tiếng hát của Thiên Kim Nhạc phẩm này được trích trong CD "Ngỡ như tình đã quên mình". Xin nói thêm bác sĩ kiêm nhạc sĩ Lê Trần Hòang chính là con trai trưởng của anh chị Lan Đàm |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Đặng Mỹ vào ngày 04. Apr 2010 , 00:09 Dau Do wrote on 03. Apr 2010 , 19:36:
Cámơn chị Đậu Đỏ mang vào cho cả nhà nghe :: Bài hát hay votay và hát bởi Thiên Kim là giọng ca emthích nữa chứ :: Con nhà tông chị nhỉ, có tâmhồn nghệ sĩ từ trong máu mà votay. |
Title: Re: Nhạc 3 Post by N.Trinh vào ngày 25. Mar 2012 , 07:48 Phạm Trọng ca sĩ Lê Quân Tôi xin làm cánh chim Bay đi bay đi bay đi tìm đàn Bay đi tìm bạn bay đi bay đi Một mai tôi qua đời Tôi xin làm tiếng ca Bâng khuâng bâng khuâng bâng khuâng thì thầm Bên em thì thầm gối mộng đêm xuân Một mai tôi lên đường Đường không không vô thường Nào có gì cho em lần cuối Một mai xa muôn trùng Đường thênh thang vô cùng Lòng nhẹ như mây... đang bay vào cõi Một mai tôi qua đời Tôi xin làm đóa hoa Hương bay hương bay hương bay dịu ngọt Trong ngôi vườn nhỏ quấn quít bên em Một mai tôi qua đời Tôi xin làm áng mây Lang thang lang thang lang thang một đời Lang thang bầu trời suốt đời rong chơi Lang thang lang thang lang thang một đời Lang thang bầu trời suốt đời rong chơi... http://cothommagazine.com/nhac1/PhamTrongCau/MotMaiToiQuaDoi-PTC-LeQuan.mp3 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 28. Sep 2017 , 23:53
Vụ nổ phòng trà Tự Do năm 1971
Hơn một tuần lễ nay – một vài diễn đàn trên Net đã phổ biến bài viết “ Một kỷ niệm kinh hoàng với nữ ca sĩ Mai Hương “ tác gỉa là Hồng Thủy .Người bạn thân của nữ ca sĩ Mai Hương kể lại đêm đi nghe nhạc ở phòng trà Tự Do năm 1971 gặp Bom Nổ Kinh hoàng ngay giữa phòng trà Tự Do của bầu Cường . Trong bài viết ,tác gỉa Hồng Thủy kể lại : Vui mừng vì được tin chồng được đổi về Sàigon .Nên nhóm bạn thân rủ tôi đi phòng trà Tự Do nghe nhạc .Các bạn quảng cáo là có Khánh Ly.Tuấn Ngọc ,Khánh Hà , Anh Tú ban nhạc Blue Jet. Đặc biệt có nữ ca sĩ Mai Hương (Mai Hương rất ít khi hát phòng trà ) Nghe nói vậy là tôi đồng ý đi liền dù phải mang theo cả cháu Uyển Diễm vì cháu không chịu rời mẹ . Nhóm bạn tôi có cả thẩy 16 người.Chúng tôi chọn một dẫy ghế dài trước sân khấu .Chương trình ca nhạc hôm đó mở đầu với những bài hát thật hay ,tôi ngồi ngây người ra nghe .Sau Tuấn Ngọc là Mai Hương .Tôi đang say sưa uống từng lời ca của Mai Hương qua nhạc phẩm “Love Story “lời việt của Phạm Duy ,thì cháu gái kêu lạnh .Tôi bế cháu lên long và ôm chặt cho cháu đỡ lạnh vì cháu mặc váy ngắn mà phòng trà họ để máy lạnh hơi nhiều .Bỗng nhiên một tiếng Nổ long trời . Tôi tưởng như mình đang nằm mơ .Bụi tro mầu xám lẫn trong khói bay mù mịt trước mặt .Mai Hương té xỉu ngay trên sân khấu Tiếng người la hét,rồi người ta chen chúc nhau để thoát ra ngoài .Mùi thuốc nổ khét lẹt xung quanh .Tôi ngồi bất động ,bang hoàng như không tin ở mắt mình với những cảnh vật kinh hoàng trước mắt.Ba người bạn trong nhóm của tôi nằm chết dưới sàn ngay cạnh chỗ tôi .Anh nha sĩ Cân chưa kịp chữa răng cho cháu Uyển Diễm thì đã ra người thiên cổ .Xác anh chị Sang nằm song sượt bất động . Đầu anh Sang gối lên chiếc giầy màu bạc óng ánh của tôi .Chị Cân bị thương mất một con mắt và vỡ một bên quai hàm máu ra đầy khắp mặt .Anh Hiệp bị sức ép của mìn nổ làm một bên lỗ tai bị rỉ máu.Chị mô bị thương nhẹ ở chân .Xác chết nằm la liệt dưới sàn .Sợ hãi làm tôi cảm thấy toàn thân lạnh như người lên cơn sốt rét.Cháu Uyển Diễm khóc òa vì sợ .Tôi ôm con trong tay,lấy hết sức bình sinh rút chân ra khỏi chiếc giầy mà ông bạn thân của tôi đang nằm gối đầu yên nghỉ giấc ngàn thu.Tôi tưởng như mình đi không vững .Tôi cố lết ra khỏi phòng trà . Gần cửa ra vào chiếc màn nhung mầu đỏ thắm vẫn còn cháy.Bên trong và bên ngoài phòng trà tiếng la hét,tiếng còi xe chữa lửa, xe cứu thương,tiếng người khóc ,tiếng người gọi nhau vaànhững ngọn lửa còn âm ỉ cháy bên cạnh những đám khói mờ mịt tạo thành một cảnh tượng hãi hùng ...(hết trích) Trên đây là một phần đoạn đầu của bài viết do tác gỉa Hồng Thủy kể lại. Hôm nay ,với tư cách là một nhân chứng sống -một ký gỉa duy nhất (Tân nhạc -Điện ảnh), có mặt ngay đêm nổ kinh hoàng ở phòng trà Tự do - tôi xin kể lại những chi tiết mà tác gỉa Hồng Thủy không nói rõ về cái chết của chị Thúy Ngọc vợ của nhạc sĩ Lê văn Thiện,nguyên do nào mà đêm đó khiến cho chị Thúy Ngọc có mặt ở phòng trà Tự Do,lý do nào khiến chị Thúy Ngọc chết thảm , và tôi xin bổ túc thêm một số chi tiết như các nam nữ ca sĩ nào sẽ hát trong đêm hôm đó , nếu không có vụ Nổ Bom . Ngoài các nam nữ ca sĩ mà tác gỉa Hồng Thủy kể ở đọan trích phần trên ,tôi được biết có nữ ca sĩ Mai Lệ Huyền hát giờ đầu , nữ ca sĩ Lệ Thu ,nữ ca sĩ Carol Kim ,nữ ca sĩ Khánh Ly v..v. Trường hợp nào ,tôi quen chị Thúy Ngọc . Đầu năm 1971 , tôi được nhạc sĩ Ngọc Chánh trưởng ban Shotguns -thuộc ban Văn nghệ Hoa Tình Thương Tiểu đoàn 50 CTCT vì tôi với anh ở cùng một đơn vị ,mời tôi làm nhân viên cho Trung tâm băng nhạc Shotguns của anh sản xuất băng nhạc Tape và Cassette ,sau này là nhân viên của phòng trà Queen Bee cũng do chính nhạc sĩ Ngọc Chánh làm bầu . Để chuẩn bị khai trương phòng trà Queen Bee và sự trở lại sân khấu của nữ danh ca Thanh Thúy (sau thời gian dài nghỉ ) vào đầu tháng 3/1971 ,hàng ngày tất cả các nam nữ ca sĩ cùng các nhạc sĩ đều tập trung từ 11 giờ trưa cho đến chiều tối để tập dợt ngay tại phòng trà Queen Bee . Ban nhạc The Shotguns gồm có nhạc sĩ Lê văn Thiện * Piano, Ngọc Chánh ( Organ ), Hoàng Liêm * (Guitar ) ,Duy Khiêm ( Bass) , Cao phi Long (Kèn) , Đức Hiếu (Trống sau này là Hoàng Hải) .Thành phần các ca sĩ gồm có nữ ca sĩ Thái Thanh, Thanh Thúy, Ngọc Tuyết , Phương hồng Hạnh, Carol Kim –nam ca sĩ độc quyền Elvis Phương thỉnh thoảng có thêm Pauline Ngọc,Dạ Hương hay Connie Kim , đôi song ca Thanh Tuyền-Đức Huy, Diễm Chi-Ngô mạnh Thu * ban nhạc The Dreamer . Đăng Lan- Thái Châu và Nguyễn chánh Tín - người điều khiển chương trình là Quái kiệt Trần văn Trạch * Trong lúc ban nhạc và các nam nữ ca sĩ tập dợt tôi đều có mặt hầu có chuyện gì cần tôi chạy đi lo ngay . Ngoài tôi ra còn có chị Thúy Ngọc vợ của nhạc sĩ Lê văn Thiện , vợ của nhạc sĩ Ngọc Chánh, vợ nhạc sĩ Hoàng Liêm, vợ của nam ca sĩ Elvis Phương v.v.. đều ngồi ở băng ghế chờ đợi . Có lần tôi ngồi bên cạnh chị Thúy Ngọc nói chuyện cho qua thời giờ , chị Thúy Ngọc đã hỏi tôi xem phim Trần thị Diễm Châu chưa ? Tôi trả lời đã xem . và chị Thúy Ngọc khoe vai vũ nữ Thu Hồng do chính chị thủ vai (chị Thúy Ngọc là bạn của đạo diễn Lê Dân nên chị đã được giao cho vai Thu Hồng vì dẫu sao trước kia một thời chị cũng là Vũ nữ với tên Marie Paul). chị Thúy Ngọc hỏi tôi về diễn xuất của chị qua vai Thu Hồng tôi trả lời mặc dù vai của chị rất ngắn nhưng đã để lại trong tôi với câu đối thoại hay “Em hãy tỉnh dậy tô phấn điểm son , để nhìn đời một cách ngạo nghễ “ đó là lời của Thu Hồng nói với Châu Cool sau khi Châu Kool đã bị cha ghẻ hãm hiếp . Vài ngày sau , vào buổi chiều chị Thúy Ngọc đã than phiền với tôi chị mới bị Vỡ chiếc vòng Cẩm Thạch trên tay do té ngã và ngày mai sẽ mua Chiếc Vòng Cẩm Thạch mới. Nhưng số sui vẫn đeo đuổi chị , một tháng sau chiếc Cẩm Thạch mới lại bị bọn ăn cắp đánh đập bể và chị nói không biết có điềm gì đây ? (Thú thật hồi đó tôi còn Trẻ ,nên không biết gì Vòng Cẩm Thạch mà các bà các cô thường đeo ở cổ tay) Khi phòng trà khai trương và bắt đầu hoạt động , tôi và chị Thúy Ngọc thân quen nhiều hơn , và thuờng xuyên gặp nhau ở các buổi chiếu ra mắt phim Việt nam mới. Đêm Định mệnh. Tôi không nhớ ngày nào, tháng nào hình như gần Tết Trung Thu thì phải. Sau khi tan sở ,tôi và người bạn rủ nhau ra Sàigon, vì đơn vị của tôi ở sát Sông Thị Nghè . Sau khi gởi xe Honda ,tôi và người bạn ghé nhà hàng Thanh Thế nhưng không gặp ai quen ( nhà hàng Thanh Thế nằm trên đường Nguyễn trung Trực đối diện với Thương xá Tam Đa-nơi đây mỗi buổi chiều tối thường qui tụ các ký gỉa, văn nghệ sĩ ngồi nhậu vì nhà hàng Ngon Rẻ ).Cả hai chúng tôi bèn sang nhà hàng Kim Hoa, nằm góc đường Lê Lợi và Nguyễn Trung Trực, bên hông của nhà hàng phía bên kia đường là Kios Minh Phát chuyên bán các bản nhạc In của các nhạc sĩ do chính vợ chồng ông Minh Phát đứng bán và cũng là nhà xuất bản Minh Phát phát hành Nhạc , tại Kios này chiều nào cũng có các nhạc sĩ ghé thăm hỏi tình hình nhạc của mình bán chạy hay không ? Tôi và người bạn , đẩy cửa bước vào,tôi gặp nhạc sĩ Mạc Thế Nhân tác gỉa “Tương Tư 1,2” đang ngồi nhậu với nhạc sĩ Khẩu Cầm Tòng Sơn, thế là cả hai chúng tôi tấp vào luôn .Từng ly Whisky pha Soda được 4 anh em chúng tôi thay phiên nhau gọi và kể chuyện Văn nghệ .Trong lúc đang nói chuyện vui thì cửa nhà hàng mở , một phụ nữ đi vào không ai khác hơn là chị Thúy Ngọc , nhạc sĩ Tòng Sơn liền mời chị Thúy Ngọc ngồi cùng bàn cho vui ( nhạc sĩ Tòng Sơn đã quen chị Thúy Ngọc trước tôi).Chị Thúy Ngọc không uống Rượu ,chị gọi Ly Nuớc Cam vắt . Thế là bàn chúng tôi 4 thằng đực rựa lại thêm 1 bông hồng cũng vui . Khi ánh đèn đường đã lên , chị Thúy Ngọc rủ bốn đưá bọn tôi đi Ăn Cơm Bắc Kỳ ở đường Tôn thất Đạm gần tiệm hủ tíu Nam Vang Thanh Xuân- chị Thúy Ngọc cho biết vì thèm Ăn các món Cà pháo Mắm Tôm ,Đậu hũ Chiên , Thịt Đông Dưa Chua v..v.Mặc dù cả 4 người chúng tôi hơi ngang bụng ,nhưng nể tình tha thiết mời của chị Thúy Ngọc , cả 5 người chúng tôi lên đường đi Ăn tối . Ăn xong ,chúng tôi chia tay. Chị Thúy Ngọc hẹn tôi 8giờ 30 có mặt ở phòng trà Tự Do , trước khi đến phòng trà Queen Bee,để chị Thúy Ngọc gặp nữ ca sĩ Lệ Thu đòi Tiền mà nữ ca sĩ Lệ Thu còn nợ của nhạc sĩ Lê văn Thiện -Tiền Viết Hoà Âm cho băng Cassette của nữ ca sĩ Lệ Thu. Đúng 8 giờ 30 ,tôi và người bạn đến bãi đậu xe trên lề đường trước phòng trà Tự Do ,gặp nữ ca sĩ Mai lệ Huyền lấy xe Honda để đi hát nơi khác , tôi và nữ ca sĩ Mai lệ Huyền chỉ kịp giơ tay chào. Cả hai chúng tôi bước vào bên trong phòng trà đã thấy chị Thúy Ngọc có mặt , chị ngồi ở dẫy bàn sát cửa ra vào dành cho Nghệ sĩ ,bên cạnh đó là nữ ca sĩ Mai Hương.Nữ ca sĩ Mai Hương thấy tôi , nói ‘theo chị vào bên trong sân khấu, để chị đưa giấy mời của thân mẫu chị nữ kịch sĩ Kiều Hạnh * mời các ký gỉa tham dự buổi phát hành băng Cassette của ban Tuổi Xanh nhân dịp phát hành đầu tiên . Sau khi nhận giấy mời ,tôi trở ra ngoài ngồi nói chuyện với chị Thúy Ngọc . Trên sân khấu , người giới thiệu chương trình đã giới thiệu phần trình diễn của nữ ca sĩ Mai Hương .Ban nhạc đang dạo nhạc, chợt cảnh cửa của phòng trà mở , có 2 người đàn ông đi vào,tiến vào chỗ giữa phòng trà .Khoảng một phút sau , chị Thúy Ngọc nói với tôi , cứ ngồi ở đây chờ chị , chị đi vào giữa để gặp 2 người bạn mới vào . Nữ ca sĩ Mai Hương đã bắt đầu hát bài Love Story bằng lời Việt của Phạm Duy , được 2 đoạn đầu của bản nhạc ,bất chợt có một Tiếng Nổ Lớn Vang dội cả phòng trà ,kèm theo tiếng la hét, phần tôi , với phản ứng tự nhiên tôi đẩy người ngồi bên cạnh tôi xuống đất, đầu đập cạnh bàn . Khoảng 5 phút sau ,tôi mới hoảng hồn ngồi dậy , chạy ra ngoài đường , nhìn thấy cửa kính của phòng trà Vỡ Vụn ,vì sức ép của Trái Bom dội ngược ra ngoài đường , nếu dội ngược lên sân khấu thì chắc chắn nữ ca sĩ Mai Hương sẽ bị chết .Nhưng đầu của ca sĩ Mai Hương cũng bị trầy trụa chút đỉnh vì bóng đèn sân khấu rơi . Tôi và người bạn cùng nữ ca sĩ Carol Kim kêu taxi chạy ra bệnh viện Đô Thành để xem vết thương trên trán ra sao .Sau khi thấy không có gì , nữ ca sĩ Carol Kim cùng tôi và người bạn lại phòng trà Queen Bee vì tới giờ trình diễn của nữ ca sĩ Carol Kim . Mãi cho đến tối hôm sau, tôi đến phòng trà Queen Bee mới biết tin chị Thúy Ngọc đã chết vào tối hôm qua . Tôi thật bàng hoàng và ngỡ ngàng , khóc thương cho chị Thúy Ngọc và sáng hôm sau xin nghỉ phép đến nhà qùan Chợ Rẫy viếng chị Thúy Ngọc lần cuối và tiễn đưa chị ra nghĩa trang Đô thành trên đường Lê văn Duyệt gần khu cư xá Bắc Hải. Lý do Bom Nổ . Ở gần cuối bài “ Một kỷ niệm kinh hoàng với nữ ca sĩ Mai Hương “, tác gỉa Hồng Thủy viết “ Sau này tôi nghe nói Việt Cộng đặt mìn ở phòng trà Tự Do chủ tâm để giết ông Mc Namara bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ vì tưởng tối hôm đó ông ta sẽ đến thăm phòng trà Tự Do.Không ngờ phút chót ông ta đổi ý ,lại đi một nơi khác “. Theo tôi ,tác gỉa Hồng Thủy viết đoạn trên Sai hoàn toàn .Vì theo tài liệu trên Net cho biết ông Mac Namara bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ đến Sàigon vào năm 1964 ,suýt bị VC Nguyễn văn Trổi đặt Mìn Ám sát ở Cầu Công Lý .Rốt cuộc Nguyễn văn Trổi bị bắt trước khi ông Mc Namara đến Sàigon.và Nguyễn văn Trổi bị Tử Hình . Tôi còn nhớ năm 1971 ,khoảng tháng 10 sẽ có cuộc bầu cử Tổng Thống VNCH. Do đó ban tổ chức Bầu cử Trung Ương ở Sàigon đã lấy một Ngôi Nhà nằm góc Tự Do-Thái lập Thành,trước mặt là nhà hàng Brodard, bên hông đối diện là phòng trà Tự Do làm Văn phòng của ban Bầu cử Trung ương,sở dĩ VC đặt Bom ở phòng trà Tự Do là lấy tiếng vang,gây xáo trộn trước tháng Bầu cử Tổng thống nhiệm kỳ 2. Truyện Bom Nổ phòng trà Tự Do đã xẩy ra cách đây 42 năm,tưởng chừng bị quên lãng ,nhưng nhờ có bài “Một kỷ niệm kinh hoàng với nữ ca sĩ Mai Hương “ nên hôm nay có thêm bài “Vụ Nổ Phòng Trà Tự Do và cái chết của nữ tài tử Thúy Ngọc” của tôi . Cách đây khoảng 2 năm ,trên báo Văn nghệ, đã đăng bài của nhà báo Ngành Mai báo Người Việt Cali viết về cái chết của nữ tài tử Thúy Ngọc ,cũng đã xác nhận trước khi chết ,nữ tài tử Thúy Ngọc đã gặp 1 ký giả - chính là tôi. Nguyễn Toàn/Sydney 2013- *ghi chú :tên những nghệ sĩ được đề cập ở trên có dấu * đã qua đời . |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 19. Apr 2019 , 19:59 |
Title: Re: Nhạc 3 Post by nguyen_toan vào ngày 20. Apr 2019 , 14:18 Dau Do wrote on 19. Apr 2019 , 19:59:
cám ơn Đậu Đỏ rất nhiều - bản nhạc "Sàigon còn mãi trong Tim sáng tác nhạc sĩ Lê Dinh hôm nọ gởi hình hai vợ chồng tôi Đ Đ có nhận ra bà xã tôi không? |
Title: Re: Nhạc 3 Post by Dau Do vào ngày 20. Apr 2019 , 18:52 nguyen_toan wrote on 20. Apr 2019 , 14:18:
Thưa anh Toàn Năng, chị nhà không thay đổi gì cả, vẫn như ngày xưa nên nhận ra được ngay ạ 8-) 8-) |
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt » Powered by YaBB 2.4! YaBB © 2000-2009. All Rights Reserved. |