Trường Trung Học Lê Văn Duyệt | |
https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl
Thơ >> Thơ >> :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: https://www.levanduyet.net/cgi-bin/yabbSP1/YaBB.pl?num=1189862287 Message started by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:18 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:18
Kính mời Quí Chiến Hữu Đồng Minh "Góp Lửa" công minh mà đốt quyền độc trị bạo tàn của CSVN.
THƯ GỬI ÔNG NGUYỄN TẤN DŨNG, THỦ TƯỚNG CHXHCH VIỆT NAM. Chu Tất Tiến Lời đầu tiên là một điều minh xác Thư này được viết với tư cách một công dân Sinh đẻ tại Việt Nam , lớn lên và lập thân Rồi đi xa, nhưng vẫn nhớ quê hương ngào nghẹn Tôi không gửi thư đến ông như một người kiếm chuyện Làm quen ông, một chức vụ lẫy lừng Để sau này, có cơ hội tưng bừng Về đất nước, bon chen, kiếm cháo Tôi cũng không phải là người táo bạo Tìm cách gần ông, một triệu phú giầu nhất vùng Nhất Việt Nam , nhất Đông Á, tài sản nhiều vô cùng Nếu được ông cho một chút lẻ, cũng tiêu hoài không hết Những biệt thự Hồ Tây, những công ty hàng may, hàng dệt Những cổ phần con cháu đứng tên giùm Vợ lớn, bồ nhí, người yêu, người phục vụ, từng chùm Một cái chỉ tay, người người cúc cung, tận tụy Những trương mục rải khắp nơi, Mỹ, Tây, Thụy Sĩ Tiền cứ vô nhà như thác chẩy vào hồ Từ hồi 75, khi hành chính còn xô bồ Đảng đổi tiền, đánh tư sản, cướp tiền dân, bỏ túi Cả miền Nam , vài chục tỷ đô la, bỗng nhiên, chia dấm dúi Cho vài chục lãnh đạo, thử hỏi ai chẳng giầu to Rồi độc quyền thương gia, xí nghiệp, buôn bán vô bờ Ký một tờ giấy, là tiền vô như nước Chị Ba nắm vùng này, anh Sáu vùng kia hưởng phước Có Công An, còng số 8 , súng Aka Đứa nào ho he, cứ “nhốt chúng cho ta!” Còn “đồng chí” thích biệt thự nào, cứ lấy Trước là làm Trụ sở, sau thì ký giấy Hóa giá nhà, cho làm chủ khơi khơi Và thế là, tài sản đất nước mất toi Một chốc bốc hơi, nước thì nghèo, Đảng thì giầu bự Thôi, nhưng mà, nói làm chi chuyện cũ Ba mươi mấy năm rồi, gợi lại, nước mắt nhòa Tôi chỉ muốn hỏi ông chuyện hiện tại, không xa Vài câu hỏi, trước khi ông đến Mỹ... **** Có bao giờ ông nhớ lại thời chống Mỹ Những mẹ già nhịn đói, nuôi ông Những người thôn quê, giúp ông vót hầm chông Củ sắn, củ khoai chia cho ông một nửa Ông nịnh họ là Mẹ Cách Mạng, Mẹ Chiến Sĩ, Mẹ... gì nữa? Giờ đây, ông huy hoàng, họ vẫn cứ long đong Vách lều năm xưa, vẫn rách nát, từ Xuân đến Đông Mưa vẫn dột, gió vẫn lùa, lạnh giá Họ chỉ có chút đất ruộng, chút vườn xưa hương hỏa Mà Đảng ông lại nỡ trưng thâu Không một chút gì ơn trả cho nhau Lại táng tận tịch thu, đuổi cổ Mẹ Chiến Sĩ năm xưa, giờ này, đang khóc khổ Đứng ngoài đường, làm một lũ “DÂN OAN” Ông ngồi xe láng đi qua, còi hú vang vang Không nhìn thấy nước mắt mẹ già ướt phố! Những chiếc áo rách kia, ở nhà ông, chó không thèm rớ! Đầy tớ ông, toàn vải ngoại, hàng sang Những chiếc nón lá kia của lũ “DÂN OAN” Mong gì thấy trong cầu tiêu ông Tỷ Phú Ông Thủ Tướng ơi! Đảng ông quá giầu, còn tham chi nữa? Ông chỉ có hai tay, một cái miệng, một bụng to Ăn đồ ngon bao nhiêu, cũng chỉ đến lúc no Sao lại để NHÂN DÂN, “NGƯỜI CHỦ ĐẤT NƯỚC” chết đói? Có lẽ các ông chỉ thích xài danh từ le lói Ủy Ban Nhân Dân, Thư Viện Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân Trung với Đảng, Hiếu với Dân, Đầy Tớ Nhân Dân... Mà thực chất, chỉ những Nhân Dân ấy khiếu kiện Vậy xin ông “Đầy Tớ Nhân Dân” ấy, làm ơn mở lòng từ thiện Trả lại cho Nhân Dân ruộng đất cắm cái dùi Một tấc đất thôi, để mưa nắng khỏi dập vùi Già sắp chết rồi, mong có chỗ trú mưa cho con cháu... **** Thưa Ông Thủ Tướng, ông đông bồ nhí, lắm con, nhiều cháu Có khi nào ông nghĩ chúng đứng đường Mặc quần lòe, áo hở ngực, kệ phong sương Chụp giật khách qua đường, bán xác Những đứa bé mới lớn lên, mặt còn ngơ ngác: “Chú chơi con đi! Con hãy còn trinh! Miễn sao cho mẹ con, khỏi phải bán máu mình Có mấy lít máu, bán hoài cũng chết Em con, đang rửa bao ny lông đựng chuột chết Đựng bao cao su, máu mủ, băng vệ sinh Đôi khi đựng cả chân tay người thúi sình Ruột gan, cơ phận người, bệnh viện vất ra đống rác Chú ơi! Cả đời con chả biết gì, ngoài rác Đẻ trên đống rác, và lớn cũng ở đây Mười mấy năm rồi, con mới bỏ que sắt cầm tay Đi bán “của trời cho”, mong bữa cơm thay cháo...” Những em gái khác, con cán bộ, lại là dân chơi bạo Dư bạc tiền, nên hút, chích, lắc như điên Thích ngủ lang mà không phải vì tiền Bố mẹ chúng, Giám Đốc, Bộ Trưởng, quyền uy kinh khiếp Chúng tha hồ chơi, đứa nào dám ăn hiếp? Cả họ phải rũ tù, mang chục án làm gương. Cho nên, cả thành phố, về đêm, đầy gái đứng đường Ông có thấy nhục không, ông Nguyễn Tấn Dũng? **** Nếu ông rời đô thành, đến cao nguyên, thung lũng Đâu đâu cũng có nghề làm gái không biên cương Phủ Lý, Lạng Sơn, Bắc Cạn, Hải Dương... Những địa danh thơ mộng giờ thành ổ đĩ Một khi con người đói quá, thì không cần suy nghĩ Có chi bán nấy, giật dọc qua ngày. Chân Cửu Vạn, tay xe thồ, lưng không bao giờ thẳng ngay Vì khiêng vác, gái trai, ông già, bà lão Có những làng, cả ba đời vác gạo Vượt đồn canh, biên giới, suối khe Những thân người gầy yếu như cây tre Chỉ xương cốt, gân xanh, gân đỏ Có những làng chỉ nghe đàn bà thở Vì đàn ông chết ráo đâu rồi Đào vàng, đi ăn mày, tìm trầm, chết dưới vực khơi Nên đêm tối, tiếng thở dài như bão nổi Những cô gái chỉ mong một đời có lần trao đổi Tấm băng trinh lấy chút vị yêu đương Trong thế giới chửi thề, lên chiếu, xuống giường Sống như trâu chó, lấy chi mà mơ mộng! ***** Ông Thủ Tướng ơi! Có bao giờ ông thấy lòng bỗng động? Khi nhìn hình lũ con gái thơ ngây Đứng trần truồng hàng lũ, dạn dầy Để lũ vượn ngoại bang sờ sớ, nắn nắn Thè lưỡi, chu môi, cho chúng mua mua, bán bán Gái cần đi ngoại quốc, mong có tấm chồng Hàn Hay Đài Loan , Singapore , các nước lân bang Một chồng, hay chục chồng, vợ lớn hay vợ lẽ Nô lệ tình dục ư? Miễn sao no lòng thì mặc kệ Đứng trong lồng gương, lên Yahoo rao bán, ôi.. mặc thây! Chính ông Chủ Tịch nước cũng mới vừa đây Dụ Việt kiều về nước, nói “gái quê nhà đẹp lắm!” Không biết ông nghĩ sao, chứ chúng tôi nhục lắm! Nhục cả ba bốn đời, nhục Quốc Tổ, nhục tông môn Khi con người chỉ còn nghĩ đến bán trôn Nuôi cái miệng, còn chi là danh dự? Bốn ngàn năm văn hiến, ngời ngời lịch sử Chống Bắc Phương, Thanh, Tống, Nguyên, Mông Dũng sĩ trời Nam hiển lộng thần thông Đánh cho chúng tơi bời cây cỏ “Đánh cho sử tri Nam Quốc Anh Hùng chi hữu chủ” (1) Lời Nguyễn Huệ xưa còn lồng lộng không gian Vậy mà, giờ đây, ông đã dâng Ải Nam Quan Nộp Thác Bản Giốc cho đàn anh hưởng dụng Chỉ để cho các ông tung hoàng, dung túng Lũ công an bắt bớ, dầy vò Các cựu đảng viên, nhà phản kháng, bác sĩ, nhà văn, nhà thơ Linh mục, luật sư, Thượng Tọa, Đại Đức Chỉ vì họ dám hy sinh sức lực Để nói lên tiếng nói tự lương tâm Chống đối bất công, chống tham nhũng, bọn vô tâm Cướp đất, cướp nhà, hành dân hơn trộm cắp... **** Ông Dũng ơi! Có bao giờ ông trả lời những câu hỏi đầy ắp: Tại sao đất nước ta, Người bóc lột Người? Karl Marx ngày xưa chống nô lệ người Ăng Gen viết: “Người công nhân phải làm chủ!” (2) Giờ đây, người lao động sống như trong cũi chó Không thuốc men, không bảo hiểm, sống liều Trong “Phố Liều”, “Phường Liều”, hay “Xóm Liều” (3) Những chỗ đất hoang, nặc nồng hôi thối Có khác nào phu mỏ than sống đời tăm tối Bên nước Anh, nước Pháp thời xa xưa Nơi Karl Marx tiên đoán cách mạng sẽ nổ ra (4) Để thực tế, nước ta, hiện nay là vậy đó! Mấy mươi năm trước :”Nhà văn An Nam khổ như chó!” (5) Mấy mươi năm sau, mấy chục triệu dân cực hơn trâu Trừ đi chục triệu dựa vào Đảng, sống trên cổ trên đầu Dân Việt còn lại, kiếp ngựa trâu, khốn nạn Các ông đánh bạc, chơi ngông hàng trăm vạn Tiền đô như tiền lèo, khi lao động chỉ vài xu. Một em bé cao nguyên, gánh củi có vài chục xu (6) Em bé thành phố, đánh giầy, một ổ bánh mì chưa đủ Trinh trắng em tôi, có chục “đô” một lần ngủ Thầy cô giáo một tháng được hơn trăm. Giám Đốc kia , chơi bạc bằng cả làng ăn nhiều năm Ông nọ cá độ, bằng vài ngàn người sống “mút chỉ”. Đốt một phong pháo chơi, bằng tiền mua bao trinh nữ Nuôi một chú “bẹc giê”, phải nuôi thêm vệ sĩ cả bầy Các sân chơi Gôn của ông, thẳng cánh cò bay Bằng ruộng lúa cả làng tôi, hay cả ho.ỉ **** Ông Thủ Tướng ơi! có bao giờ thấy người rúm ró Lạy lục van xin trước cửa bệnh viện Nhân Dân Xin được chữa bệnh, được nạo thai, được một chỗ đặt chân Một chiếc chiếu đặt thằng con sắp chết Ông có nghe tiếng quát nạt giữa tiếng rên xiết Tiếng khóc than ấm ức, tiếng kêu Trời Tiếng “cò bán máu”, “cò thuốc Tây” hay “cò chạy quan tài” Muốn được chết cũng không yên thân nằm chỗ Ông Công An chưa cho phép “chết”, gia đình còn khổ Còn nhờ “cò” đút lót, trao tay Ở đâu cũng có “cò”: “cò xin việc”, “cò chạy án”, hay “đường dây” “Đường dây bán máu”, “đường dây phá thai”, “đường dây bệnh viện” Muốn chữa bệnh: Tiền! Muốn chết: Tiền! Muốn chôn: Tiền! Chôn rồi, muốn không bị phá, lại cần thêm tiền nữa! Ôi! Từ sinh ra đến chết, lúc nào cũng có người đứng giữa Đó là anh Công An Nhân Dân có quyền hạn tầy đình “Luật ở miệng tao!” Anh hãnh diện chỉ vào mình (7) Kẻ cai trị những con người Việt Nam Mù, Lòa, Câm, Điếc Không còn thấy chút nào nhiệt huyết Chỉ thấy Mù lương tâm, Điếc tai, Lòa mắt, Câm mồm! Trước hiện tượng cả nước đang phát triển nghề “Ôm”! Bia ôm, ngủ trưa ôm, võng ôm, hớt tóc ôm Karaokê ôm, chè đậu xanh ôm, mía ôm... Học sinh ra trường, không có nghề, thì ôm đại Cả nước, chỉ 30% học sinh được “Tổ” đãi (8) Vào đại học rồi nam sinh cờ bạc, nữ sinh vợ thuê Còn 70% kia, thì nhào vô nghề giật dọc Tuy vậy, cũng còn hơn Bí Thư-“Cử Nhân” mà không biết đọc Viện Trưởng Viện Kiểm Sát Nhân Dân không có bằng HIệu trưởng Trường Đại học cũng lãnh đạo không bằng Giám Đốc Bệnh Viện mới học lớp ba bổ túc Bộ Trưởng Kinh Tế, Tài Chánh có học hay không, tùy lúc Chỉ một điểm chung là tham nhũng, kênh kiệu, khoe khoang Mua xe hơi trăm ngàn đô la mới sang Trong khi người nghèo thì bán mạng, làm liều mong sống sót... **** Ông Thủ Tướng ơi! Đảng ông thích lời nói ngọt: “Lương tâm của Thời Đại, Đất nước Anh Hùng” Nhiều đến nỗi “ra ngõ cũng gặp anh hùng” (9) Giờ thì chỉ thấy một văn chương “Đéo!” (9) Từ nữ sinh đến ông già, mở miệng là “đéo” “Đéo sợ thằng nào! Đéo thông cảm! Đéo cần lịch sử!” “Đéo cần tử tế! Đéo cần giúp ai! Đéo vào thiên hạ sự!” Ở đời, cứ có tiền là nhào dô, đánh du kích, rồi rút lui. Cây gỗ quý cứ chặt bừa, thú rừng cứ đốt thui Chất hóa học đổ tràn, kệ cha chúng mày chết dấp! Kệ rừng biến thành sa mạc, kệ sông đục rồi vùi lấp Kệ bờ sông lở bồi, cứ lấy cát bán buôn Kệ nhà dân tụt xuống sông, kệ rạch biến thành truông Kệ khói bụi, ho lao, thủng phổi Kệ thức ăn pha trộn chất diêm muối Kệ nước tương là chất độc kinh hoàng Kệ thế hệ này, thế hệ nữa, tan hoang Miễn tiền đô Mỹ cứ chui vào quỹ ***** Ông Thủ Tướng ơi! Biết nói chi nữa nhỉ? Nói nhiều thì lệ tràn, mà cũng vô ích mà thôi Đảng của ông vẫn chễm trệ ngồi Trên mấy chục triệu dân ngu, dân khổ Hàng trăm bài báo, hàng ngàn tờ công tố Vài vạn buổi truyền thanh, truyền hình quốc tế Trăm cuộc biểu tình của DÂN OAN như thế Ông vẫn bình tâm rung đùi, máy lạnh, gái chung quanh Ông như Lê Ngọa Triều, Lê Chiêu Thống HÔN QUÂN Đóng cửa, bịt tai tàn tàn hưởng thụ Những khẩu hiệu khiếu kiện tràn đầy đường phố “Thủ Tướng ơi! Cứu Dân!”, “Đảng ơi! Cứu dân!” Ông lệnh cho xé bỏ, tống giam mấy thằng kích động nhân dân Mặc dù chúng chỉ khóc than những lời đau đớn Báo chí ông chụp mũ, bắt những ai có lòng hảo hớn Đến chia gói mì, chia ly nước cho DÂN OAN Chưa có ai dám gọi ông là HÔN QUÂN Chưa có ai dám gọi ông: “Lũ cướp ngày của lịch sử!” (10) Họ chưa sánh ông với Tần Thủy Hoàng, Staline, hoặc ai trong lịch sử Đã dùng cường quyền trấn áp dân đen Họ chỉ quỳ xuống, van xin ông, đừng “Đến hẹn lại lên” (11) Cứ đến hẹn là nhà bay, đất mất Bí thư Xã, Chủ Tịch Phường hễ ra hẹn nộp đất Mà không tuân, thì Xử Lý nghiêm minh Còn bồi thường? Thì tuy đất một nghìn Ông “Lý Trưởng”: “Một trăm? Không chịu? Kệ mẹ!!” (12) Ông “Trương Tuần”: “Chống phá Cách Mạng! Đánh bỏ mẹ!?” Bà “Tổng Cai” thì: “Nhốt chúng cho biết tay!” Những tay “phú lít Tây ” lập tức ra tay Có khác gì đâu, những ngày mà các ông bị Tây nhốt Xà lim sẵn sàng cho “cặp rằng” đi hốt Hơn nửa thế kỷ sau, những “chị Dậu” của “Tắt đèn” Những Bà Địa Chủ ngỏn ngoẻn ép buộc dân đen Bán chó, bán con, cho mấy thằng già bú sữa Những “anh Dậu” bị gông ra đình, đánh cho ụa mửa Vẫn dẫy đầy trong xã hội ông trị cai Chỉ khác là ngày xưa, thông tin ít, nên thế giới không đoái hoài Giờ thì cả quốc tế đồng thanh lên án Các ông vẫn mặt trơ, bóng trán Ngậm miệng ăn tiền, đàn áp lũ “dân ngu, khu đen” **** Thủ Tướng ơi! Còn nhớ ngày các ông giương lá cờ lên Có “búa - liềm” tượng trưng cho nông dân, lao động? Các ông hô hào đánh tư sản mại bản, tiếng loa lồng lộng Vài trăm ngàn người ông cho là Tư sản, địa chủ , giờ nơi đâu? Họ đã chết trong đấu tố, Lý bá Sơ, hay núi thẳm, rừng sâu Sau 75, tư sản vào tù hoặc kinh tế mới hết ráo Chủ trương của các ông được thi hành rốt ráo Sao bây giờ cả Đảng thành Tư Sản Mại Bản, bán nước cho Tầu? Hoàng Sa, Nam Quan, Bản Giốc giờ còn đâu? Đảng nhượng từng phần Vũng Tầu, Đồ Sơn, Nha Trang... mở sòng bạc Chỗ nào có tiền ngoại ngon lành là các ông kiếm chác Ký giấy nhượng luôn cho Tư bản vài chục năm Không còn nhớ từ Triệu, Trưng.. luôn chống giặc ngoại xâm Các ông chỉ đặt bút ký là đất thiêng biến mất! Ôi! Có khi nào mà ông nghĩ đến đau thương chất ngất Hàng triệu triệu người chiến sĩ hy sinh Đã đổ máu xương ra bảo vệ từng tấm sinh linh Bảo vệ danh dự dân Việt, bốn ngàn năm lịch sử Có bao giờ mà mắt các ông nhòa lệ? Nâng ly ruợu ngoại lên là thấy máu trong tay? Ăn miếng cơm ngon mà tưởng như ăn thịt dân đây? Mỗi ngụm ruợu là cả triệu trẻ em đói khát Một lần các ông vung tay chơi bời, ngàn gia đình tan nát... **** Ông có nghe thấy không? Ông có nhìn thấy không? Hồn oan dân đen đang đứng cạnh chiếc bàn dài Hồn của họ ngắm bọn ông, ngủ say, dãi nhớt chẩy dài Sau trận truy hoan với bao nhiêu gái đẹp Những hồn tử sĩ, vài chục năm mê thiếp Sẽ có lần viếng từng người, từng “THỦ TRƯỞNG” năm xưa Họ sẽ hỏi ông: “Thủ Trưởng muốn chết mấy cho vừa? Lòng Tham, Sân, Si của những người lãnh đạo Một chế độ độc tôn, độc quyền, tàn bạo Không kể hạnh phúc dân đen, vận nước long đong Mới vừa đây, báo cáo “vài ngàn tỷ xuống sông Vì tiêu phí cho mấy ông Thủ Trưởng?” Ôi! Trời ơi! Nước ơi! Không thể tưởng tượng! Giữa thế kỷ văn minh này mà đất nước tồi tàn Vẫn long đong giữa thế lực ngoại bang Một Tầu, hai Mỹ, miễn sao cho các ông hưởng thụ! **** Thưa Ông Thủ Tướng! Chúng tôi, không kể là người chế độ cũ Người miền Bắc, Nghệ An, Quảng Trị, hay Quảng Bình Cùng viết thư này mong các ông nghĩ tình Là dân Việt mà lắng nghe lời chân thực Hãy quỳ xuống, sám hối, khi còn kịp lúc! Sám hối với nhân dân, sám hối với Tổ Tiên! Tội nghiệt các ông mang, lẽ ra phải trừng phạt triền miên Nhiều đời, nhiều kiếp, vạc dầu, tùng xẻo Nhưng vì tương lai của dân ta, thôi đành hòa dịu Không muốn chiến tranh, chỉ đòi các ông trả lại dân quyền Trả Tự Do, Dân Chủ, Nhân quyền Cho mọi người dân cùng dựng xây trên tan nát Bỏ điều 4 đi, đừng nghĩ là tự sát! (Đúng ra, nếu các ông Tự Sát, cũng đúng thôi!) Hãy từ bỏ đặc quyền, trả lại quyền cho tất cả chúng tôi Tám mươi triệu người Việt máu đỏ, da vàng yêu dấu Hãy nhìn thẳng vào những khuôn mặt đau đáu Hãy lắng nghe tiếng nói của lương tâm Hãy bàn giao quyền lợi cho giới trẻ, thanh xuân Những người chủ tương lai của đất nước Hãy mở cửa nhà tù, tìm những người từ trước Vẫn kiên gan đòi sống theo trái tim Như vậy, mới mong đất nước không đắm chìm Trong nô lệ, cùm gông, không lối thoát Mau mau lên, rừng vàng biển bạc Sắp tan thành sa mạc, bể dâu Thế hệ này không kịp nữa đâu Chỉ còn thế hệ sau, mới mong vững chãi Thôi, vài lời dông dài, viết hoài nói mãi Cũng chỉ là những giọt lệ thương đau Những giọt máu trong tim đã vỡ vụn, nát nhàu Của những tâm hồn Việt Nam Chân Thành, Trung Thực. Chu Tất Tiến. Tháng 9 năm 2007. Tha thiết ước mong lá thư này được in ra và đến tay Nguyễn Tấn Dũng và những người cùng trong chuyến Mỹ du. (1) Hịch của Đại Đế Quang Trung. (2) Ăng-gel: Những công nhân phải làm chủ tư liệu sản xuất. Thực tế, nhà nước Việt Nam là chủ toàn bộ tư liệu sản xuất. (3) Xóm Liều, Phường Liều...: Những khu vực của dân không hộ khẩu, anh chị, sống liều mạng (4) Karl Marx: Tiên đoán cách mạng vô sản sẽ nổ ra ở những nước Tư Bản. Thực tế, Cách mạng vô sản xẩy ra ở Nga là nước có chế độ Nga Hoàng. (5) Thơ Nguyễn Vỹ. (6) Một em bé bán củi vụn, măng tre ở Cao Nguyên suốt ngày được 30 xu. (7) Một anh công an đi bắt những nhà phản kháng, khi được hỏi về Luật nào cho phép bắt người, đã quát lên: “Luật ở miệng tao!” (8) Mỗi năm, chỉ có 30% học sinh Trung Học được vào Đại Học vì không có trường. (9) Các câu nói, tiếng nói phổ thông ở ngoài Bắc. (10) Ca dao: Con ơi nhớ lấy lời này Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan. (11) Tên một cuốn phim cách mạng (12) Hệ thống cai trị làng xã bây giờ không khác gì thời Tây Thực Dân đô hộ. Bí thư = Tiên Chỉ, Chủ tịch =Chánh Tổng hay Lý Trưởng, Công An = Trương Tuần hay Phú Lít Tây. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:20 (Quý trọng gửi về Trần Khải Thanh Thủy, Lê Thị Công Nhân, và những phụ nữ Việt Nam anh hùng bất khuất trong đại cuộc đấu tranh Dân Chủ tại quê nhà). Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) Tôi chưa bao giờ gặp Em Chỉ thấy hình trên báo Mà sao cung trầm phím dạo Lên tơ lòng ray rứt ngày đêm ? Tóc đen từng sợi nhỏ Của Em, trên vầng trán Sao lại vàng khô, nhuốm màu khổ nạn Trên quê hương tang tóc đọa đày ? Em cố viết những hàng chữ thẳng ngay Lấy máu tim làm mực. Dù quanh Em không còn Sự Thực Bao dối gian vây bủa từng ngày. Họ đã đổi thay ngay từng trang Lịch Sử. Dưới lớp da người là quả tim thú dữ Mang dòng máu tanh nồng. Họ bắt Em tô hồng Những điều không thực. Họ buộc Em quy hàng bạo lực Ngòi bút bẻ cong. Làm con rối tung hô, quanh quẩn chạy vòng Theo lệnh truyền của đảng. Nhưng mắt Em ngời sáng Lửa tinh anh rực rỡ tâm hồn. Em thẳng nhìn vào mặt lũ quan ôn Thét vang lời đối kháng. Tiếng vọng về từ Mê Linh chiếu rạng Má hồng gươm báu trao tay. Bành tượng uy nghi, lụa phất cờ bay Thêm hơi thở, Em chưa hề ngã gục. Dòng máu Triệu Trưng không bao giờ chịu nhục Em hiên ngang đứng vững tuyến đầu ! Đôi tay mềm, còng sắt máu thâm sâu Nghe con khóc, Em vẫn bền tâm chí. Thân liễu yếu nhưng hồn không ủy mị Em mĩm cười thách đố lũ sài lang. Từ xà lim tăm tối vẫn còn vang Lên tiếng thét vì Nhân Quyền, Dân Chủ ! Trong bóng đêm, tóc nhung mềm sợi rủ Thành vòng hoa đan kết núi sông hồn. Em ngẩng mặt, Đời giá trị gì hơn Là tận hiến, giữ hương màu Áo Trắng. Hoa đấu gươm mà gươm mòn Hoa thắng Vì trong Hoa đầy Lẽ Sống Con Người. Em là Hoa, vườn Tổ Quốc thêm tươi Chào Xuân mới đang về thơm đất nước. Bạo lực vây quanh, Em kiên cường tiến bước Gót hồng Em tươm máu nở đài sen. Rồi mai đây, đời bóng tối đêm đen Không còn nữa, bình minh về rạng chiếu. Trời đất đổi thay, nhịp cung đàn muôn điệu Bừng thanh âm vang triệu tiếng đồng ca. Em nhìn con chạy nhảy khắp vườn hoa Không còn cảnh khóc nhà tan cửa nát. Chế độ phi nhân tận cùng đốn mạt Bàn tay Em góp sức đã vùi chôn. Thế hệ thăng hoa, Tổ Quốc vẫn sinh tồn Trang sử mới, thẳng hàng Em viết tiếp. Những em gái không còn đeo nặng kiếp Món hàng rao như cỏ rác bên đường. Hạt mầm Em rồi nở rộ Tình Thương Cây Nhân Bản vươn trời cao đại thụ. Tôi nhìn lên giữa hào quang vũ trụ Thấy tên Em rạng rỡ ánh ngàn sao. Em vẫn là Hoa như tự thuở nào Hồn Sông Núi cho Em nghìn vẻ Đẹp. Em vẫn là Hoa thắm màu trong lửa thép Vườn Tự Do – Em thẳng đứng, nguyên hình ! Trời Việt Nam thơm mãi đóa Hồng xinh. Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) - Hải ngoại, 23.4.2007. Nguồn : viethai712@yahoo.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:26 "Thất Quốc sầu trôi theo vận nước, Tha hương tủi nhục vướng nghiệp nhà." (Lưu Vân) Trong dạ tiệc nói cười ca hát, Ngậm ngùi tìm giải thoát dân hiền Dẫu rằng đang sống đất liền Mà lòng thương nhớ triền miên dân mình. Ðất tạm dung đầy tình nhân đạo Cơm áo lành gạo trắng cá tươi Tự-do Dân-chủ quyền-người. Làm sao an phận vui cười được đây ? Thương nhớ thương đọng đầy tâm não Lòng căm thù "chồn-cáo" ác gian Làm cho nòi giống tóc tang Nỡ nào nhắm mắt chẳng màn việc chi. Thuở ra đi môi chì mặt nám Mấy mươi năm sống bám quê người Ðất lành chim đậu ai ơi ! Nhưng lòng hãy nhớ khung trời quê hương, Ðang xẩy ra đau thương tràn ngập Từ Chúa Giáo đến Phật Pháp Tăng Ðộc tài bạo lực hun hăng Bỏ tù Linh Mục, đày hàng Chân Sư. Tư Bản Ðỏ khư khư khống chế Buộc dân lành phải nễ "Ðảng Ta*" Bảo là; phải hát phải ca : Những lời của "Ðảng" đặt ra đúng đời. Thứ vô thần, chẳng Trời, Chúa, Phật Cai trị dân theo lạc hậu xưa... Trời ơi ! Ông hãy chuyển mưa Sét lên đánh "Ðảng Ta" chừa thói ngu. Từ Nam-Bắc mây mù sẽ biến Ðến ngoài, trong thăng tiến phục hồi Trăm năm duy vật đổi dời, Duy Tâm mãi mãi sáng ngời chẳng phai. Anh Hùng, tuổi trẻ chờ ai nữa ? Mau đứng lên trị sửa ác quân. Toàn dân chung sức họp cùng, Dựng nền Dân-chủ khắp vùng Trời Nam. Việt Dương Nhân _________ (*) CSVN) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:28 Hơn ba mươi năm, mắt lệ tràn Nhìn dân tộc Việt vẫn lầm than Bởi bầy «cáo đỏ» còn tác quái Đày ải dân ta khổ ngút ngàn. Xin gọi : trong, ngoài nước Việt Nam, Cùng đứng lên quật khởi quyết tâm Hàng hàng, lớp lớp đồng chung một, Phất ngọn “Cờ Vàng*” dựng núi sông. * * * Tổ Tiên ta đã dày công Ra tay dựng nước Việt Nam kiêu hùng Bỗng đâu bè lủ điên khùng Kéo về thống trị, não nùng dân ta. Năm Châu, bốn bể gần xa Ai người dân Việt đứng ra chung cùng Đừng chủ bại, sống ung dung Mà quên dân tộc khốn cùng khổ đau. Vững lòng, trước cũng như sau, Tinh thần Dân Chủ ta nào lãng quên. Tự Do, bình đẳng giữ nền, Quê Hương Quang Phục dưới trên thuận hòa. Việt Dương Nhân (*) Cờ vàng ba sọc đỏ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:34 Kính dâng Mẹ Việt Nam Con như nữ tướng chiến trường Một thân, một ngựa, kiên cường sắc son Dù cho trèo núi, leo non Thanh gươm nắm chặt, không lòn cúi ai. Đôi khi chẳng rượu mà say, Say men chiến đấu năm dài đợi trông Tuy là một bóng má hồng Mang hồn nam tử quyết không thụt lùi. Lắm phen giông bão dập vùi Thanh gươm con mãi lau chùi sáng chang Giặc còn trên dãy giang san Hẹn ngày trở lại dẹp tan bạo quyền. Dẫu rằng thân phận thuyền huyên "Má Hồng Bạc Phận" truân chuyên thói đời Xác con như đã rã rời Mà lòng vẫn giữ như thời xuân xanh. Muốn làm một "Đấng Hùng Anh" Kiếm cung văn võ đoạt thành ước mơ Dẹp ngay một lủ ngu ngơ Đang làm già trẻ bé thơ ưu phiền. Việt Nam chưa được Nhân quyền Tự do Dân chủ triền miên lu mờ "Chồn đen - cáo đỏ" chúng thờ Làm cho non nước cõi bờ lệ rơi. Xin thề với Mẹ, Mẹ ơi! Việt Nam Mẫu Quốc, con đời nào quên Lòng con vẫn quyết vững bền Đấu tranh Phục quốc xây nền Tự do. Việt Dương Nhân |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Sep 2007 , 03:42 Trần Hùng (Hải Phòng) Sau phát ngôn của ông Nguyễn Minh Triết, nhân vật đứng hàng thứ hai trong bộ máy cộng sản toàn trị Việt Nam tại cuộc họp cán bộ cấp cao hai công cụ đàn áp (công an và quân đội), với nội dung cương quyết không bỏ điều 4 Hiến pháp và cuộc nói chuyện tại New Zealand trong chuyến viếng thăm sau hội nghị APEC 2007, nội dung vu cáo các nhà hoạt động dân chủ & tôn giáo âm mưu lật đổ chính quyền bằng bạo lực; chúng ta vỡ lẽ rằng: té ra, mấy chục năm nay, những dạy bảo đúng đắn của chúng ta cho họ chỉ là nước đổ đầu vịt. Lại nhớ đến lời răn của Chúa Jesus Christ: “Đừng cho chó những đồ thánh, và đừng vãi những hạt ngọc của mình trước những con lợn, bởi vì chúng không những lấy chân dẫm lên mà còn quay lại cắn xé các ngươi”. Vậy có thơ rằng : Cộng sản Việt Nam thật đáng khinh Đội lốt Mác- Lê để phò mình, Đa nguyên, đa đảng toàn cầu hoá Khư khư toàn trị sáu chục năm Thử hỏi nước non được cái gì Dưới ách tập đoàn mạo “vì dân”? Hai vạn hồn oan trong cải cách! Bốn triệu thây người trong đao binh! Ba triệu Lạc- Hồng đành lìa xứ. Triệu triệu cô hồn đáy đại dương. Hàng vạn sĩ phu trong tù ngục. Oán thù chật đất, ngất cao xanh. Hợp tác rồi thì thôi hợp tác Quốc doanh rồi lại phá quốc doanh Nông xã nát tan thời cấm chợ Thành thị tiêu điều buổi “ thắt lưng” Tham nhũng bao che thành chính sách Sen đầm ngôn luận để ngu dân Bán chức, chạy quan: tư bản đỏ Xây tù, ra luật hại nhân quần Bờ cõi máu xương ngàn năm đổ Thiên triều dâng cống để giữ thân Mạng dân trên biển coi lá rụng Ngậm miệng ăn tiền cốt ấm lưng Chục năm “đổi mới hay là chết” Mồm mép đã khua như mõ làng Hạt gạo đỡ lo ngực đã vỗ: “Thông minh, sáng tạo với muôn năm!” Độc tài man mọi trong nội địa Uốn lưng, thay lưỡi chốn bàn dân Xảo trá di căn không thuốc chữa Trơ trẽn thôi rồi, chiếm đủ phần. Nghiên bút nào ghi cho hết nhục Trúc tre tìm mãi chẳng thấy vinh Bia xú nhân gian trồng bốn cõi Tai hoạ đến từ Hồ Chí Minh! Hải Phòng, ngày 13 tháng 9 -2007 Trần Hùng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang_My vào ngày 16. Sep 2007 , 16:56 Chị 7 Mộng Mơ ơi, Mắt chị khoẻ rồi phải không? thành ra thơ hăng quá hà :D |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang_My vào ngày 16. Sep 2007 , 17:01 vietduongnhan wrote on 15. Sep 2007 , 03:34:
Chị 7 Mộng Mơ ơi, Chắc hôm nay mắt chị khoẻ rồi, nên thơ hăng quá hà. ;) :D ;)Chúc chị "lòng vẫn mãi như thời xuân xanh" nha chị |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Sep 2007 , 00:17 Đặng-Mỹ wrote on 16. Sep 2007 , 17:01:
Cảm ơn Mỹ nhiều :-* - Mắt 7 thì tuỳ bữa - Vì dị ứng phấn hoa, lông chó, mèo, chim ... Lý tưởng thì kiên trì đâu cnào thay đổi. Tâm hồn thì mãi trẻ còn xuân đó Mỹ à ! ;D Chúc Mỹ & tất cả an vui mạnh lành . :-* :-* :-* :-* :-* :-* 7Mộng mơ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Sep 2007 , 01:23 Mấy năm rồi Anh Em mình nhập Cuộc Mỗi đêm về bàn tính chuyện Quê Hương Nhớ Đất Mẹ lòng thao thức vấn vương Theo Đường nào Cứu Giang Sơn Đất Nước Con Đường sáng “ Ta Đoàn kết Dân Tộc” Chuyện Đất Nước Tự Giải quyết với nhau Là Người Việt mình Ngồi lại mau mau Ta Tự Quyết - Tự lo cho Dân Tộc Được Như vậy Hoa Nhân Quyền nở rộ Gió Tự Do mang sinh khí thổi về Ta hít thở khí Dân Chủ Hương Quê Ôi hân hoan …Mừng Toàn Dân Hạnh Phước Phải giành lại Non Sông bị giặc cướp Tận thâm tâm Ta xót thương Dân Mình Bị đày đọa , bị trấn áp điêu linh Bọn Chuyên Chính lòng tham ô không đáy Mọi tài sản Dân bị cướp hết thãy Chiếm đất đai,cướp Vườn Ruộng ,cửa Nhà Tiếng Dân Oan khiếu kiện họ rên la Những Quan Quyền địa phương chẳng cứu xét Chúng Trấn áp Cướp cạn Dân la hét Tội Dân Tình bị cướp hết Đất đai Bọn tham ô gây biết bao ương tai Dân khiếu kiện họ uất ức biết mấy Với thế Nước lòng Dân ta phải thấy Ngày Cách Mạng NHUNG-CAM cần Tiến hành Hỡi Toàn Dân Hãy XUỐNG ĐƯỜNG nhanh nhanh Ta Vùng lên “Quyết tâm GIÀNH LẠI NƯỚC ” Là Sinh Viên Giới Trẻ Ta đi trước Rồi Công Nhân-Nông Dân tiến theo sau Toàn Dân Oan già trẻ Kết tay nhau Tràn XUỐNG ĐƯỜNG Cách Mạng NHUNG thể hiện Dẹp Giặc Đỏ Toàn Dân Ta Quyết Chiến Chiếm lĩnh hết mọi Cơ Quan Bạo Quyền Thu gom trả mọì tài sản Dân Oan Mà giặc Đỏ lũ Tham ô đã cướp Giành lại Nước Toàn Dân Ta kết hợp Thãy Đứng lên DẸP tiêu tùng Cộng nô Đem Nhân Quyền và Dân Chủ -Tự Do Để Dân mình hưởng Hạnh Phúc Quê Mẹ Hỡi Dân Oan -Công-Nông Dân mau lẹ Cướp Chính Quyền cả về tay Nhân Dân Dân Già Trẻ Ta Quyết Tâm một lần Lấy lại Nước Sống TỰ DO - DÂN CHỦ Ôi Hạnh Phúc Mây Quê Hương vần vũ Sóng Biển Đông nổi Gió Mừng TỰ DO Con Dân Việt Vui Hạnh Phúc Ấm no Rợp Cờ Vàng đầy Trời Việt Nam mới ..!… Cao Trí Dũng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Sep 2007 , 01:30 Ta chẳng trách hên xui vận Nước Để ôm mãi Ước muốn trong Tim Lặng câm đứng đó buồn nhìn Mà nghe thương xót Dân Tình kêu oan Họ bị cướp mất nhà mất đất Bị chiếm luôn tất cả ruộng vườn Ai ơi xót thương Dân Oan Tiếp tay gom lửa tính toan chyến này Cần mọi người tiếp tay chuyển lửa Đổ thêm dầu cho lửa bùng lên Nắm tay chung sức vững bền Tập trung khiếu kiện Vùng lên Đồng bào Ta tiếp tay Dân Oan nổi lửa Bọn ma vương ăn cướp của Dân Trình thưa khiếu kiện bao lần Hứa nai hứa vượn dần dà lỳ ra Chúng ăn cướp cắn câu khó gỡ Tham ô quá nuốt lỡ vô mồm Ăn sâu khó gỡ mắc trôn Dân oan khiếu kiện Quyết chôn Bọn Hồ Toàn Dân oan phen này khởi tố Họ khiếu kiện đòi lại đất đai Không giải quyết, Biểu Tình hoài Lãnh Đạo Tham ô bất tài xuống đi Hỡi Dân oan dậy đi …Ta tiến Thảy Vùng lên Đứng dậy Quyết giành Non sông Đất Mẹ Quê mình Liên tôn nhập cuộc trọn Tình Nước Non Cao Trí Dũng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Sep 2007 , 03:36 Hà Nội mơ tôi chưa hề biết mặt Có lăng "bác hồ" có sóng hồ gươm Có mẹ già nua mắt mẹ mọc cườm Có khăn mỏ quạ và lòng se thắt Hà Nội vào thu trời thu năm ấy Nghe tiếng Ba đình hớn hở niềm vui Lời "bác" Thiết tha nghe giọng ngậm ngùi Nước mắt toàn dân mừng ngày độc lập Hà Nội bây giờ tim ai ngừng đập Em gái hồ Tây son phấn ra đời Nghe tiếng lòng buồn tủi chơi vơi Em dày dạng à ơi ru nức nỡ ! Hà Nối phố phường xa hoa rực rỡ Chủ nghĩa về trăn trở hồn núi sông Ngọn cờ hồng đỏ thấm máu sông Hồng Nay Hà Nội bước chân đời hoang dại !!! Hà Nội mùa thu trên đường quan tái Để nhớ Thăng Long nhan khói đền Hùng Nắng hanh vàng mưa bụi mông lung Trời se lạnh cơn buồn ru nước mắt Tưởng Hà Nội lòng bỗng dưng se thắt Nhớ Sài Gòn ánh nắng ấm trời xưa Ngày tháng tư trời bất chợt cơn mưa Thay nước mắt cho vừa bao ngấn lệ Hà Nội "mùa thu" nát tan thế hệ ! Dìm cuộc đời bằng hưởng lạc truy hoan Đường Cổ Ngư sao nắng chẳng hong vàng Mà chỉ thấy ngỡ ngàng em bán phấn !! Hà Nội mùa thu nay xa cùng tận Nẻo đường quê khách sạn mọc như rừng Tây đi rồi sao khách lạ dửng dưng Đang ngã giá để tàn thu Hà Nội Hà nội mùa thu trời đang sám hối Mặt nước Hồ Gươm bối rối gợn sầu Ta nghe chừng trong đáy vực thẵm sâu Lời ai oán bốn ngàn năm văn sử Hà Nội vô luân bước ai cô lữ Nước mắt mùa thu đọng giọt sương sầu Ánh đèn đường vàng vọt suốt canh thâu Như soi thấu nỗi niềm đau dân tộc !!! Tưởng Hà Nội mùa thu ta muốn khóc Những se sua trộn lẫn những suy tàn Chiếc lá vàng sau cuối rụng mùa sang Nhìn Hà Nội hợm mình trong nham nhở Hà Nội bây giờ khiến tim bỡ ngỡ Bởi đua đòi đánh mất cả mùa thu Sống vội vàng cho tàn kiếp đui mù Hà Nội bây giờ vô tâm bệnh hoạn Người Hà Nội còn tấm lòng trong sáng Dựng cờ vàng để mở hội Thăng Long Lý-Lê-Trần... trăm họ hướng chờ mong Cho Hà Nội một mùa thu thơ mộng Hương Việt Cali, 10/2005 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 22. Sep 2007 , 10:08 Than ôi! Lẽ Tạo Hóa xoay vầng nhật nguyệt, Chốn nhân gian con tạo lắm điều, Sách để lại từ thuở Thuấn Nghiêu! Anh Hùng Tử khí hùng nào tử!(?) Thề rằng! Đã một thuở rút gươm cùng chống giặc, Máu hùng anh tưởng soi sáng toàn Quân! Lệnh truyền ra thề “sống chết danh lừng”! Ai biết được ngày 30 mất nước? Cửa Thuận An, Tư Hiền xuôi ngược, Xác người trôi, sóng vùi dập Quảng Đà! Tỉnh Lộ 7 dòng người chết xót xa, Thế mà, “Tướng” nở ôm “gà” bay ra biển(?) Ô hô! Đồng đội Anh tin vào lời xui xiểm, Quyết không lui, ôm súng chống quân thù, “Lệnh”của Anh kêu gọi giống “mộng du”! Rồi “dông” tuốt, bỏ đàn em tù tội! Thế nhưng! Hơn ba mươi năm, cho Anh nhiều cơ hội! Nhìn lại mình và nhìn lại “đàn em”, Tánh ba hoa vẫn chẳng bớt... lại còn thêm, Viết “hồi ký” cho người sau dị nghị! “Con Cầu Tự” giọng khinh đời lập dị, Kể vu vơ những chuyện phiếm phù hoa! Lấy vợ đàn em, ruồng bỏ vợ nhà, Ra tuyên cáo đầu hàng quân “Biển lận”! Về trong nước ôm quân thù làm bạn, Quì lụy van xin “hợp tác” với “Đảng mình”! Một mình Anh đã nhục nhã toàn Quân, Còn bày kế rêu rao “cùng hàng phục(?)” Là “Chủ Tướng”, mà Anh không biết nhục! Làm “Phó Vương” mà quì lụy ươn hèn! Lại xúi đàn em “tùng phục, bon chen” Về ôm “váy”, theo đuôi “phường chiến thắng”! Hỡi ôi! Anh kêu gào giống như thằng khờ giữa biển, Chẳng còn ai bầu bạn lúc cô đơn, Chẳng còn ai, vâng! chẳng còn ai khi Anh đã nổi cơn: Đã bán đứng “lòng trung thành và danh dự”! Than ôi! Anh đã chết! Anh thuộc về quá khứ! Chưa chui vào quan tài, nhưng Anh chẳng còn “linh”! Xác của Anh hơi thở chưa thối sình! Nhưng Xã Hội đã quay lưng bịt mũi! Thôi thì! Cuộc đời nầy tuy là ngắn ngủi, Để cho Anh tự hủy chẳng ai “ care”! Toàn dân tị nạn đang hăng hái từng ngày, Quyết cầm đuốc soi “Chính tà” nguyên ủy! Bởi lẽ! “ Quân bất kiến Hoàng Hà chi Thủy, “ Thiên thượng lai bôn lưu đáo hải bất phục hồi...! Thôi thôi! Chúng tôi đã mất Anh rồi, Nhân nhân quả quả cuộc đời xét ghi...! Ai tai! lad |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 23. Sep 2007 , 05:27
Chào ĐĐ !
Mèn, cảm ơn Đ Đ "cõng" bài thơ này dìa đây thiệt đáng giá ngàn vàng .. Hỗm rày 7 đi "Góp Lửa" công minh mà đốt quyền độc trị - cho toàn dân Việt mình được Dân Chủ Tự Do. Và nhà nhà cơm no áo ấm ........ Bài thơ trên xin đưa vào Thư Viện Văn Tuyển chung "Giờ Đã Điểm..." (thơ CC) - Mời ĐĐ vào dđ này dạo chơi .. (100% CC) :-* http://vantuyen.net/forum/index.php? Chúc Đ Đ & tất cả Cô, Thầy cùng ACE TTHLVD an vui và hạnh phúc . 7_vdn |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 23. Sep 2007 , 06:27 vietduongnhan wrote on 23. Sep 2007 , 05:27:
Chị Bảy ơi, Đ Đ vừa theo bước chị chạy vào xem trang web của vantuyen. Hay quá chị ạ. Cám ơn chị chỉ vẻ đường đi. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 23. Sep 2007 , 09:09 wrote on 23. Sep 2007 , 06:27:
Mời ĐĐ vào Thư Quán Văn Tuyển - Có hơn 15 ngàn tác phẩm - Phim, Nhạc ... http://vantuyen.net/index.php?view=story&page=1&&sort=date Do cậu em của cô bạn dựng từ đầu năm 2003 - Đã bị VC giựt sập DĐ mấy lần rồi ;D. Nhờ cậu có "tay nghề" Computer nên "sập" cái này "xây" cái khác. Nhưng kỳ naỳ 2 chị em 7 ráng củng cố và backup cất vô kho mỗi ngày. Nên ko bị mất bài. 7 phục những người trẻ trẻ luôn - Hăng say "diệt cộng" - Vừa đi làm, vừa coi DĐ, vừa dạy cho những ai bắt đầu xài Computer. Thấy cậu làm riết ốm như con khô mực ;D . Đúng ghiền đam mê NET như 7 vầy nè. 7 thì khác - Bây giờ ăn ngủ và chơi NET thôi - Hổng ai thèm mướn nữa ;D . An phận ngồi chơi NET. Đáng lý ra, giờ này 7 ở bên LA rồi - Nhưng vì Thiên Kim, con gái 7 buồn buồn papa nó - Nên 7 sợ bỏ đi chơi - Kim cảm thấy cô đơn - rồi tự tử nữa thì 7 sẽ hối hận. Tâm thần của Thiên Kim yếu đuối mà Papa nó cứ nói đi nói lại nhiều lần. Làm con nhỏ nghĩ Papa nó "xạo" hết thương nó. Chúc Đ Đ & tất cả an vui . 7_MộngMơ ;D |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Sep 2007 , 12:01 Gởi Nguyễn Cung Thương Như một lời tạ lỗi. Đọc thơ mày… …buổi trưa hè nắng cháy. Tao nghe hồn chết lịm giữa mùa Đông, Thấy xót xa, cay đắng trong lòng. Khi mày đòi chúng tao gởi súng… Mày nói đúng, quả thật mày nói đúng ! Làm sao hòa hợp được với lũ sài lang. Lũ chó trâu, bạo ngược hung tàn, Chỉ biết sống trên máu xương đồng loại. Mấy mươi năm, chúng ra công phá hoại, Mảnh giang san gấm vóc của cha ông. Đất miền Bắc, biển miền Đông, Chúng dâng cúng cho quan thày Trung cộng. Lũ Tàu đỏ, bắn giết dân đen. Chúng rút đầu, câm họng. Cha, Thày mới mở lời, Chúng hùng hổ ra tay. Khiếu nại kêu oan, chúng thẳng cánh đoạ đày. Sư cũng tống ngục, mà cha cũng nhốt. Có lắm kẻ, Ngày xưa chỉ ăn trên ngồi trước. Từng hùng hồn tuyên bố : Sẽ vì nước hy sinh. Nhưng than ôi ! Đến nay, bỗng … khúm núm hạ mình. Để xin được làm chó săn, liếm gót giày giặc Cộng. Có những thằng, Áo cao, mũ rộng, Bằng cấp đầy mình, kiến thức mênh mông. Thế mà, Một câu nói giản đơn cũng chẳng chịu nằm lòng. “ Hãy nhìn, chứ đừng nghe những gì Cộng Sản nói.” Ngày ra đi, chúng thảm thương, thật tội … Mặt mũi xanh xao, quần áo tả tơi. Còn bị lũ đầu trâu chửi mắng nặng lời : “ Bọn đĩ đếm, chỉ ôm chân đế quốc.” Nay, được đám lưu manh xoa đầu, Gọi “Việt kiều yêu nước”. Vội đem tiền về, mở tổ hợp, đầu tư. Rồi nhanh nhảu hoan hô bác, đảng nhuyễn nhừ. Cùng một ruộc : trâu tầm trâu, mã tầm mã. Những người chết, Cũng bị đào mồ, cuốc mả. Bán đất chia nhau, Tranh thủ làm giàu. Chúng vơ vét cả tiết trinh em nhỏ. Nghe mày hỏi, tao gục đầu, xấu hổ. Súng đạn đâu mà gởi cho mày đây? Ngoài một chút sắt son nặng trĩu lòng này. Xin mày hiểu, vì sao : “Tao không gởi súng…” MŨ NÂU 11 THỦY GIA TRANG ( Wichta, Kansas – Đầu Thu 2007 ) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2007 , 03:34 GỞI SÚNG CHO TAO http://nhacsingheo.com/PhanHuyenThoai/index.html |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 25. Sep 2007 , 03:53 vietduongnhan wrote on 25. Sep 2007 , 03:34:
Cám ơn chị 7VDN , Bài hay quá. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Sep 2007 , 00:59
Còn đây nữa nè Phu_De ơi ! Cảm ơn P_D vào chia sẻ ...
Mời nghe hát >> BG Music: Lửa Bolsa - Trầm Tử Thiêng << 0 >> NÓI VỚI CON. Cha có quê hương mà không thể sống, Bà Nội con già chẳng có người chăm, Cha bôn ba hoài xứ người mòn mỏi, Tuổi tác chất chồng quê cũ biệt tăm. ** Hai tiếng Việt Nam bây giờ để nhớ, Hồi tưởng tháng năm nội chiến điêu linh, Tự nhủ quê người là nơi tạm bợ, Còn quê của cha thắm thiết bao tình. ** Cha mãn nguyện đâu? Sống đời xa xứ, Dù con trưởng thành: nên phận, nên danh, Nhớ một lần đi bước chân do dự, Thướng quá quê hương, lìa bỏ sao đành! ** Giấc mộng hồi hương cha nào quên được, Ước mong mai ngày về lại Việt Nam, Chung dựng ngọn cờ rực vàng đất nước, Và tìm cho cha một chỗ yên nằm. ** Sống đời tự do lòng cha ray rứt, Thương nỗi dân mình khao khát tự do, Tuổi trẻ của con màu hồng trước mặt, Đừng quên Việt Nam còn đó cơ đồ! HOÀNG YẾN. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 26. Sep 2007 , 18:58
Cám ơn chị 7VDN, mời chị và các bạn nghe một bài của Phan Văn Hưng
--------------------------------------------- Bạn Bè Của Tôi Phan Văn Hưng & Nam Dao Bạn bè của tôi là nhân chứng cho cả thế hệ này Mười thằng bạn thân, mười con số trong một kiếp trần Thằng thì đã khuất bỏ mạng rừng xanh Thằng thì cụt mất cánh tay của anh Bạn bè của tôi, Từng chiếc lá trong trận bão dân tộc Tuổi trẻ đôi mươi bị lãng phí như cỏ rác thôi Thằng thật tài ba thì đạp xích lô Còn thằng giàu cha là thằng ma cô Ai thấu cho oan khiên này Người có lắng nghe Tiếng ai than dài Thuyền nào cứ trôi dạt Để ai khóc trong cười Ngổn ngang những bóng đời Chẳng thiết ngày mai Bạn bè của tôi đi lây lất trong cuộc sống vô vọng Từng ngày từng đêm Mờ đôi mắt vì một miếng ăn Thằng thì nghèo tơi gục đầu trần ai Còn thằng làm oai cũng chỉ loay hoay Bạn bè của tôi Bị chia cách theo làn ranh căm hờn Mười thằng bạn thân Nào có biết thương và ghét không Thằng ngụy gần điên nằm tù mục xương Còn thằng đảng viên sống trong ân hận (Hát Đ.K.) và để chấm dứt Bạn bè của tôi Bạn bè của tôi Bạn bè của tôi |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 27. Sep 2007 , 01:25
Cảm ơn Phu_De ... thật cảm động :'( :'(
Chúng ta quyết thắng giặc cộng tham tàn ! 7_vdn |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 30. Sep 2007 , 15:38
Chị 7VDN ơi
Đáng lẽ bài nầy vô mục nhạc nhưng cho vô đây thì hợp thời hơn. ------------------------------------------ Giặc từ miền Bắc vô đây Việt Dzũng, Nguyệt Ánh Sáng tác: Thục Vũ Giặc từ miền Bắc vô đây, bàn tay dính máu đồng bào Giặc từ miền Bắc vô đây, bàn tay vấy máu anh em. Hận thù đó! chất cao trong lòng người Hận thù đó! chất cao trong lòng tôi, lòng anh Giặc từ miền Bắc vô đây, bàn tay chiến tích hận thù Giặc từ miền Bắc vô đây, bàn tay giết chóc hôi tanh. Giặc cờ đỏ: Xâm lăng. Giặc cờ đỏ: Bạo tàn. Giặc cờ đỏ giết hại dân lành đốt phá quê hương DK: Ôi vùng Trị Thiên, An Lộc, vùng Tam Biên lửa máu từ rừng sâu ngụt trời Giòng máu đỏ da vàng, trên đất nghèo nàn đã đổ vì ai Kìa giặc thù đốt phá quê hương ta Kìa giặc thù bắn giết đồng bào ta Kìa giặc thù còn đó ! Kìa giặc thù còn đó ! Anh em ơi vùng lên diệt Bạo Tàn Anh em ơi vùng lên diệt Áp Bức Anh em ơi nước có còn ta mới còn Còn Tự Do là còn cơm no. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Oct 2007 , 04:29 Chuyện đâu có chuyện lạ Kỳ Trên quê-hương Mỹ lại đì lão-nhân Ca-Li họp mặt giáo-dân Giám-mục Đà-Nẵng đang mần gì đây ? Dẫ n theo một tá con cầy Ra sân bịt miệng quây-quần bảo câm Tự-do tôn(g)-giáo trên mâm Họp bàn thống-nhất hay ngầm chuyện chi ? Chuyện chi bực-tức chuyện gì ! Lôi người già cả tù-tì lời Cha Tha-hương yêu nước hợp ca Cha chìm chiên nổi Thánh-Ca đang gầm Quốc-nội tông-giáo dập bầm Một chương đàn-áp còn lầm vô đâu Dân-oan cũng phận thảm sầu Chánh-sách độc đảng đục ngâù Nước-non Quốc-doanh linh-mục cò con Tung ra hải-ngoại một đoàn dụ Chiên Ông già hỏi trúng bệnh điên (hay bệnh tiền) Cho nên xịt chó cắn liền để Răn Trăng Thu viễn-xứ sầu căn Tình ngươì tha-xứ sầu lăn nẻo về Tiểu Bảo 21-8-2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Oct 2007 , 04:36
VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG TÔI
Với mong ước trở về thăm quê cũ Bao nhiêu năm xa cách xóm làng xưa Thương quê hương thương biết mấy cho vừa Thời niên thiếu cả chuỗi ngày thơ mộng Tuổi vào đời với niềm tin hy vọng Xứ sở thăng hoa đất nước thanh bình Nào ngờ đâu trong khói lửa chiến chinh Bom đạn hận thù gây nên tang tóc Khúc ngoặc bảy lăm thay vào tiếng khóc Dân quê nghèo kẻ bịnh kẻ thiếu ăn Tham nhũng tràn lan kiếp sống nhọc nhằn Cuộc sống ấy thiên đàng hay địa ngục Trí tuệ đỉnh cao người dân tủi nhục Đất nước hòa bình dân tộc điêu linh Cắt đất địa đầu dâng hiến cầu vinh Rạch thềm lảnh hải bảo tồn chế độ Xuất cảnh nông nô kiếm tiền đủ chỗ Gả bán đàn bà, trẻ nít mãi dâm Nước mắt sinh linh giọt lệ âm thầm Chế độ đỏ cứ tha hồ hốt bạc Xa quê hương nay về thăm làng mạc Mới thấy bà con mắt lệ tuôn trào Cuộc sống nhọc nhằn khổ cực biết bao Nói chi đến tự do và dân chủ Cơm gạo dân ăn hàng ngày chưa đủ Lãnh đạo cấp trên cá độ thả giàn Ăn thua mỗi lần vài triệu chơi sang Đô la Mỹ chứ phải đâu cỏ rác Lấy từ máu dân xương da thịt xác Để tìm vui trong canh bạc đỏ đen Nước Việt ơi thương thân phận dân hèn Dân tộc hỡi hãy vùng lên giải phóng Triều Phong Nguồn : http://hon-viet.co.uk/HV_Trangthodautranh.htm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Oct 2007 , 04:39
TẤM LÒNG SON 1
Trên bước lưu vong ngập gió sương Bao năm luân lạc vẫn kiên cường Đem tài tranh đấu đền ơn nước Múa bút vẫy vùng diệt bất lương Chí cả tung hoành giương chính đạo Cờ vàng rực rỡ phất muôn phương Lời thề Phục Quốc âm vang mãi Cho đến khi nào sáng cố hương. LÀM SAO MÀ QUÊN ĐƯỢC Làm sao quên được tháng năm dài Chuyên chính chôn vùi cả chí trai Nước độc, rừng thiêng giam cải tạo Ngục tù, quản chế phủ tương lai Vợ con héo hắt mòn hơi thở Cha mẹ cầm hơi nhín sắn khoai Vượt thoát mang theo lời chí nguyện Kiên trung diệt hết lũ vô loài. YÊU KHÍ LĂNG HỒ Mịt mù yêu khí chốn Ba Đình Biểu tượng lăng hồ đọa chúng sinh Cẩm tú điêu tàn: thời khởi thuỷ Đời người vàng võ: kiếp u minh Lăng Hồ phá sập giương quang đạo Khắp nước vùng lên chuyển thái bình Tổ Quốc vượt qua cơn bão lửa Tự Do - Dân Chủ: ánh bình minh. THU DẠ KHÚC Lâu lắm trên môi vắng nụ cười Từ ngày cánh én lạc muôn nơi Thu tàn mấy độ mờ sương phủ Xuân đến bao lần ngập tuyết phơi Cố quốc chập chờn như ảo ảnh Xứ người trôi nổi tợ mây trời Tâm tư chất ngất bên bờ tịch Bóng nguyệt soi lòng nỗi nhớ rơi. NIỀM TIN THẮNG BẠO CƯỜNG Đêm thu lạnh lẽo ướp hơi sương Đoàn thể đấu tranh vẫn quật cường Cầu nguyện an bình hàng giáo phẩm Quyết tâm đối kháng bọn vô lương Nến thiêng thức tỉnh cơn mê muội Đạo pháp rạng ngời ánh thái dương Khí thế sục sôi toàn thế giới Diệt tan khủng bố quỷ vô thường. NHẤT TỀ VÙNG DẬY Phong ba hồng thuỷ đến từ đâu? Tràn ngập giang sơn cảnh thảm sầu! Huyết lệ tuôn tràn người chính khí Tâm linh cuồng dại bọn ma đầu Tiếng kêu trầm thống từ nguồn cội Nuốt hận nguyện cầu thoát kiếp trâu Nhức nhối tâm can giòng Lạc Việt Nhất tề vùng dậy diệt đầu lâu! MỘNG NGÀY VỀ Giấc mộng đêm qua đẹp tuyệt vời! Cờ vàng rực rỡ chiếu hồn tôi Dấu chân hoan hỉ tô đường lối Nước mắt mừng vui thấm nét môi Gấm vóc Việt Nam tan ngục tối Cháu con Hồng Lạc đón Xuân tươi Muôn hoa khoe sắc mừng khai hội Dân Chủ, Tự Do sáng cuộc đời. PHẤT CỜ KHỞI NGHĨA Nhị Trưng khởi nghĩa phất cờ vàng Vận nước bao lần gió chướng sang Hai chín năm dài tuy gãy súng Nửa đời viễn mộng vẫn riêng mang Thù nhà chưa trả đầu pha tuyết Nợ nước còn vương ruột thắt gan Phất phới cờ vàng ta đứng dậy Giang sơn nước Việt sẽ huy hoàng. KIẾP KHỈ TAM VÔ Bao năm luyện bút sắc hơn dao Chém hết bọn gian quỷ nhập vào Ngứa mắt: văn nô vần diễu cợt! Bịt tai: văn nghệ hát tào lao! Hỏa mù giăng lưới trò thô bỉ Thọc gậy ngăn xe phá chí hào Một lũ hai mang đều phản tặc Buôn dân bán nước giống Hồ Mao. TRÂU BUỘC GHÉT TRÂU ĂN Nội bộ giờ đây đã nát nhầu ! Cũng vì quyền lực có gì đâu ! Trâu ăn đầy cỏ đuôi ngoe nguẩy Trâu buộc sôi gan mắt đục ngầu Một trận so tài ngờ cật lực Hai bên đấu trí tưởng thâm sâu Con nào có chết đi chăng nữa Cũng chỉ đáng đời một kiếp trâu ! BẦY LỘN GIỐNG Một lũ đười ươi lộn giống người Đầu thai từ thế kỷ hai mươi Khởi đầu tên cáo gian Hồ tặc Sau đó súc sinh vượn mặt người Bán nước cầu vinh cơ nghiệp nát Giăng tù đầy đọa máu xương rơi Bao giờ lăng tặc thành bình địa Ngày ấy non sông sẽ rạng ngời! LỜI THIÊNG SÔNG NÚI Tổ Quốc đau thương chất ngất trời Ngục tù, hờn oán máu xương rơi Cộng nô trải thảm thiên đường ảo Văn hiến vùi chôn nấm mộ đời Quân cướp khác chi bầy quỷ dữ Giang sơn như thể một trò chơi Hãy mau cứu quốc! Toàn dân hỡi! Kẻo thẹn non sông, thẹn giống nòi. CHIẾN SĨ VNCH MUÔN NĂM! Chiến sĩ Cộng Hòa tay nắm tay Anh hùng Việt tộc hẹn cùng ngày Thắp lên ngọn đuốc thiêng liêng quá! Phất phới cờ vàng rực rỡ thay! Phối hợp dân quân mưu phục quốc Dẹp tan chuyên chính dựng tương lai Thiên thời, địa lợi, nhân hòa đạt Trí dũng song toàn rạng thới lai. TÌNH CHIẾN HỮU Quán vắng bên đường lữ khách qua Dừng chân chợt thấy một ông già Dáng người quen thuộc tay cầm báo Nét mặt phong trần vết thẹo pha Vội đến làm quen mồi điếu thuốc Nhìn gần phản chiếu ánh dương tà "Ô kìa! Có phải là huynh trưởng...?" Hai mái đầu sương ôm múa ca. MỐI TÌNH CẢI TẠO Mơ ước một ngày được kết hôn Với người con gái đẹp tâm hồn Anh đi cải tạo trầm luân quá! Em vẫn thăm nuôi tiếp tế dồn Nửa tiếng ngọc ngà tình chất ngất Tháng ngày héo hắt tím càn khôn Em về lủi thủi trên đường vắng Anh ngóng nhìn em dạ vỡ cồn. TẤM LÒNG SON 2 (Kính tặng Nữ sĩ Phạm Hoài Việt) Một tấm lòng son nhớ cố hương Viết lên tâm khúc giữa đêm trường Âm giai hùng tráng tình sông núi Tiết tấu chan hòa nghĩa gió sương Bút thép xua tan đời thống khổ Hùng tâm đốt cháy quỷ vô thường Nữ nhi không thẹn giòng Trưng Triệu Hồn Việt muôn đời rực sáng gương. GIỜ LỊCH SỬ ĐÃ ĐIỂM Hai chín năm qua chẳng một ngày An bình, hạnh phúc trọn vòng tay Xứ người khắc khoải thân vong quốc Quê Mẹ trầm luân kiếp đọa đầy Cả nước vùng lên dâng bão tố Bốn phương hội tụ phất cờ bay Anh hùng hào kiệt muôn nơi dậy Lịch sử sang trang đã đến ngày... ĐỜI LÍNH CHIẾN Nhớ lại ngày xưa sao luyến thương! Nam nhi chí lớn bước lên đường Chiến công hiển hách ghi quân sử Hỏa tuyến vang rền pháo đối phương Áo trận còn thơm mùi thuốc súng Giày "saut" vẫn ướt đẫm hơi sương Dưỡng quân nghỉ phép về thành phố Sánh bước bên nàng vẹn sắc hương. VẪN CÒN CÓ NHAU Dù sống lưu vong vẫn nhớ nhau Cùng chung chí hướng ý tâm đầu Cánh chim hồ hải cơn ly loạn Thế sự thăng trầm cảnh bể dâu Ngẫm lại xứ người hằn tủi phận Hướng về quê Mẹ thắt niềm đau Ly hương mang mối hờn vong quốc Chiến hữu thâm tình mãi khắc sâu. Lâm Hoài Vũ (Tiếp phần 2) -------------------- "Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc" (YTKCPQ) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 16. Oct 2007 , 12:19
Năm Mới Cần Đổi Mới
Mừng năm mới sẽ có nhiều đổi mới, Mới mọi điều, từ tư-tưởng, tự-do, Từ an-sinh, giáo-dục với ấm no, Từ tôn-giáo, nhân-quyền và chính-trị ... Cần đổi mới để nâng cao dân-trí, Cần chuyển quyền để dân-tộc sinh tồn. Cần đổi thay để đất nước giàu hơn, Không lệ thuộc vào đàn anh phương Bắc. Chế độ cũ thối tha và bịt mắt, Bị đàn anh bắt nạt phải cúi đầu. Dâng biên thùy, hải đảo, với biển sâu... Để đổi lấy an-toàn và chỗ tựa. Đảng tham nhũng - đảng đầu trâu mặt ngựa Đảng tham lam - đảng bán đứng giang sơn Cán bộ giàu - một bọn cướp ác ôn Cán bộ mập - một lũ dòi ăm bám. Nước lụn bại vì chẳng còn chất xám, Nước tan hoang vì Đảng quậy tan tành. Đất nước nghèo vì Cán Ngố gian manh, Dân ô nhục vì Bạo Quyền đàng điếm... Mừng năm mới sẽ có nhiều chuyện phiếm, Chuyện cười vui vì Đảng đã lật nhào. Cán Ngố Cao đã tìm cách trốn mau, Cán Ngố Thấp cũng chia phần tẩu tán... Mừng Năm Mới - quê hương ta sán lạn, Mọi quyền hành do Dân Cử, Dân Bầu... Tự Do rồi! - thành thị tới rừng sâu... Mừng Năm Mới, xin chúc mừng Dân Việt! (Đức Phố, Mùng Một Tết Bính Tuất, 29.01.2006) Vĩnh Liêm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 03. Nov 2007 , 09:07 Nhiều thảm cảnh rất não nề hỗn loạn Giữa khói lửa bom đạn nổ khắp nơi Bao thảm não khói mây giăng đầy trời Dân chúng cố xa lánh Vùng Cộng chiếm Dòng Thơ này tả Đoạn đường khói lửa Tiếng gào thét Dân phẩn nộ bất bình Mẹ Việt Nam ..! Cớ sao Đất Nước mình Bọn Giặc Cộng tàn ác vào lấn chiếm Lũ phi nhân chúng dối trá nham hiểm Nhiều hành động Dân khốn khổ vô cùng Bọn Công An lũ chó luôn săn lùng Dân chịu cảnh trói tay …vì khủng bố Khiến Dân tình luôn sợ hãi …Từ bỏ Không còn dám hó hé để Đấu tranh Đành câm nín chấp nhận nhiều khó khăn Vì Đảng trị chúng gây bao tang tóc Một giấc mơ Toàn Dân Việt nguyện ước Là tháo gở màn sắt máu bầy dầy Đã trùm lên che bít Giang sơn này Chúng trấn áp hết sức là quỉ quyệt Làm thế nào chấm dứt cảnh chém giết Người với người chung huyết thống Việt Nam Hầu tìm lại Tình Dân Tộc ấm êm Giữa con Dân cùng nòi giống Hồng Lạc Tìm đâu ra một nẻo đường Hạng Phúc Với rất nhiều biện chứng lý trong tôi Nhiều biến cố đầy xác chếy thấy rồi Trên mảnh đất dâng ngập tràn tang chế Với quá nhiều những thây ma đầy dẫy Rải rác khắp trên Quê hương thân yêu Đìển hình nhất chết chôn sống Mậu Thân Huế địa danh gợi nhớ thật thảm não ..! Những gương mặt …thê lương thấy buồn thảm Với lệ chảy …giọt rơi mãi không thôi Hàng hàng… lớp lớp… khổ lắm Mẹ ơi Những khăn sô chít dài trên Xứ Huế Huế Xuân ấy Năm Mậu Thâm trắng xóa Những giòng người mắt trào lệ khóc than Tìm bới mồ tập thể Cộng bạo tàn Chúng chôn sống dín chùm trông hãi sợ Đến Xa lộ kinh hoàng Đất Quảng trị Suốt bốn mươi cây số Quốc lộ dài Máu đã đổ nhuộm thắm đỏ đất đai Với hàng chục ngàn toàn là xác chết Đa số họ là Đàn bà - con nít Họ ngả gục vì đạn pháo Cộng nô Xối xả trút xuống , lại tung xác lên Những thân người bị xé làm nhiều mảnh Rồi An Lộc trở thành đống gạch vụn Dân tạm tránh vào đầy cả Thánh đường Nhiều thi hài chồng chất thấy đau thương Nằm hổn độn la liệt những ghế nát Chính Tăng năm tư mới hai tuần trước Bắn trực xạ Tín hữu đang cầu kinh Giết không sót một ai, trông rung mình Toàn bộ thi hài nằm nguyên tại chổ Cùng mang chung nhiều thảm cảnh gợi nhớ Nào Pleimé-Đông hà-và Khe Sanh Đến Dactô –Bênhet …nhiều Điạ danh Xác la liệt …trông rung mình khủng khiếp ..! Chân tôi bước trên tro tàn xác chết Của hơn hai trăm năm mươi người Trong đó trẻ nít một trăm lẻ ba em Chết lăn lóc trên bãi tro khói lửa Các tử thi sình trướng bị lửa nướng Tương tựa những heo quay có đầu người Ôi tang thương chết chóc trông ghê rợn Những hình ảnh trong tôi khó mà quên Tôi muốn hét và la lên thật lớn Để khắp năm châu bốn bể đều hay Họ đều nghe thấy Đất Nước khổ này Cộng sản hỡi..! Xin để Dân Việt sống Đến Tỉnh lộ Bảy … xe gộ đủ loại Người đi bộ gồng gánh đầy đường Ba ngày đêm đói khát thảm thương Chật cứng như nêm… vì sau dồn trước Không thể nhúc nhích lấy được một bước Các loại trái pháo đổ lên đầu Dân Xác người máu me la liệt trên đường Người xe bị cháy bi thương hổn độn Ôm trẻ chín tuổi nó bị đạn pháo Thoảng tiếng la lên “ ngực cháu thủng rồi” Cháu chết mất ! Cháu đau lắm Ông ơi Câm lặng rồi ..! Hết còn nghe nói nữa..!..!..! Mẹ Việt Nam ơi tội tình gì con Mẹ..! Sao bọn Cộng lũ vô thần man ri Chúng trấn áp lấn chiếm để mà chi Sinh biết bao khổ đau cho Dân Tộc Trời Đất hỡi ..! Hãy ra tay cứu giúp Cho Dân Tộc biết Đoàn kết yêu thương Họ cùng Đứng lên Tràn cả XUỐNG ĐƯỜNG Giải thể Cộng … hết Đau thương khốn khổ ..!.. Toàn Dân Nhập cuộc Xuống đường Đất Mẹ Hạnh Phúc Quê Hương Yên bình Dẹp đi Quỉ đỏ lũ tinh Non sông Đất Mẹ Dân Tình Hoan hô Nhân Quyền – Dân Chủ - Tự Do Dân giàu Nước mạnh Ấm no Hùng Cường Cao Trí Dũng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:02 Dựng Ngọn Cờ Vàng Cờ xa nước, thân cờ ủ rũ, Nước vắng cờ, sầu hận mang mang. Nước còn đó thương cờ lưu xứ, Sọc đỏ tươi bên cạnh màu vàng. Cờ nhớ Nước, lòng son dạ sắt, Ðêm ngày mơ Cờ, Nước tương phùng. Ngày hội lớn không còn bóng giặc, Bóng cờ vàng lồng lộng gió xuân. Trời hải ngoại cờ bay ngạo nghễ, Cờ xuống đường tranh đấu Nhân Quyền. Ngày Quốc Hận nhớ về Quê Mẹ, Tiếng gọi Hồn Sông Núi thiêng liêng. Ðêm Không Ngủ cờ say chiến đấu, Ném căm hờn vào mặt quân gian. Cờ xuất hiện, quân thù khiếp sợ, Hãnh diện thay! Ôi ngọn Cờ Vàng! Người tị nạn mang dòng máu Việt, Yêu quê hương, yêu bóng Cờ Vàng. Yêu Tổ Quốc trong từng tiếng nói, Giống Tiên Rồng trên đỉnh vinh quang. Xin tất cả cầm cờ quật khởi, Chiếm Sài-Gòn, Hà-Nội, Huế đô... Toàn dân viết lên trang sử mới, Dựng Cờ Vàng, xây lại cơ đồ. (Suối Bạc, ngày 17 tháng 2 năm 1982) Vĩnh Liêm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:03 Hãy đứng dậy! Người Việt Nam kiêu hùng Hãy đứng dậy! Tiêu diệt kẻ thù chung. Ðây tâm huyết Của người dân nước Việt Gửi đến anh em Dòng giống Lạc Hồng Chúng ta hãy Chung sức Một lòng Quyết đánh đuổi Bọn ngụy quyền Hà Nội Ðất nước gông cùm Trước cơn nguy biến Há lẽ nào Chúng ta lại làm ngơ ?! Lửa Tự Do Nung chí khí Phất cờ Vì Chính Nghĩa Ắt có ngày tất thắng Chuyện quốc nạn Không thể coi như Chuyện trời mưa nắng Phải quyết tâm Phải nỗ lực Không sờn "Ðến bao giờ Lấy lại được giang san" (1) Không nản chí Không ngại ngùng Nhu nhược Chúng ta còn nhớ Ông cha thuở trước Ý chí kiên cường Hào khí ngất trời Lửa căm thù bốc cháy Nơi nơi Thề quyết rửa nhục Thu giang san về một mối Chúng ta Con dòng cháu dõi Lẽ nào khiếp nhược? Ngại hy sinh? Sẽ có một ngày Ta thấy lại bình minh Trên đất nước Mọi người đều no ấm... Hãy đứng dậy! Người Việt Nam kiêu hùng Hãy đứng dậy! Tiêu diệt kẻ thù chung. (Suối Bạc, ngày 19 tháng 2 năm 1981) Vĩnh Liêm ___________________________________ (1) Ý thơ trong “Tiếng Vọng Từ Ðáy Vực” |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:04 Laị nhớ hôm nao dươí bong' cờ Có đan` em nhỏ hat' say sưa Thương. kỳ môĩ sang' sân trương` cũ Tương? nhớ công ai giữ coĩ bờ. Thế rôì chinh chiế maĩ tran` lan Khoí lưả dong thiêu khăp' xom' lang` Trai trang' tưng` đoan` đi cưú nươc' Nơi nơi maú đổ vơí xương tan. Hom` gỗ phủ lên lá Quôc' Kỳ Tiên~ ngươì chiên' sĩ đã ra đi Vaòlong` đât' mẹ_Ôi thương tiêc'! Bao đâng' hung` anh đã môt. thì. Ngan` ngươì ngã xuông', triêụ vung` lên Chiên' đâú haò hung` đã mâý phen Thăng' lơị vẻ vang bao chiên' tich' Cổ thanh` Quang? Trị phât' cờ lên. Từ daọ quê hương văng' bong' cờ Long` ngươì dân Viêt. vân~ hăng` mơ Vươt. sông vươt. nuí đi muôn hương' Tô laị vang` son môt. săc' cờ. Cờ laị tung bay soc. đỏ vang` Rôn. rang` mong ươc' buôỉ vinh quang Đương` về quê mẹ muôn hoa nở Rưc. rỡ cờ tươi thăm' săc' Vang` Vĩnh Liêm Kim Anh - Thi Đan` Hoa Tiên - Oklahoma_USA |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:05 Lại Nghị Quyết! Đây là lần 36, Nghị quyết này nhất quyết chiếm mục tiêu Đó là dân tị nạn, tức " Việt kiều " Phải chiếm lấy, vì tài nguyên vô giá. Đảng nhất quyết, phen này, bằng mọi giá, Chiếm cộng đồng, hốt trọn ổ dân ta. Với chiêu bài " khúc ruột nối quê nhà ", "Khúc ruột " ấy là khối tiền vô kể. Đảng thương nhớ vì đô-la lắm thế, (Bốn tỉ đô "viện trợ" Đảng hàng năm) Đảng sống nhăn, "hồ hởi", chẳng nhọc nhằn, Cứ như thế, chẳng bao giờ Đảng chết. Người hải ngoại hàng năm về ăn Tết, Cứ cho về, Đảng vét sạch đô-la. Xài hết tiền thì họ lại trở ra, "Cày" chết bỏ, rồi năm sau về lại. Đảng biết thế nên không hề ngần ngại, Cứ moi tiền để cán bộ phì gia. "Bọn Việt kiều" vì nhớ nước thương nhà, Nên nuôi Đảng, họ chẳng hề ý thức. Vì lẽ đó, Đảng cần nên lập tức Ra chiêu bài dụ dỗ kẻ ngây thơ. Càng ngây thơ, thì Đảng lại càng nhờ, Làm công cụ không công-như đầy tớ. Kẻ háo sắc, háo danh, ưa bợ đỡ… Chúng cho làm những chức vụ rất kêu. Còn chúng ta thì chúng gọi "Việt kiều", Cứ an phận, ham tiền, vui thoải mái… Thích nghe nhạc, giải sầu theo điệu nhảy? Dễ dàng thôi! Đảng gửi đám văn công. Đọc báo ư? Sẽ có báo biếu không. Quên tiếng Việt? Đảng có thầy mở lớp… Muốn tu tỉnh? Đảng xây Chùa thích hợp, Có cả Thầy, Sư sải với ni-cô… Cứ mở Chùa là Đảng có tiền đô, Mê tín ngưỡng thì hết làm chính trị. Khi vỡ lẽ thì mọi người nhụt chí, Sợ tiếng đời dị nghị, bị người khinh… Nên dù đau, miệng vẫn phải làm thinh, Cứ tiếp tục đổ tiền đô cho Đảng… Người tranh đấu, có nghe, xin đừng nản! Đường ta đi sẽ chiến thắng gian tà. Còn bọn người ham lợi sẽ tiêu ma, Những cặn bã làm sao mà sống sót. Xin cảnh giác! Hãy loại trừ ung nhọt, Trong cộng đồng, trong tổ chức, trong nhà… Có ngừa sâu thì dàn mướp mới ra hoa, Có ngăn địch thì cộng đồng vững mạnh. Hãy trừng trị những kẻ nào ương ngạnh. (Đức Phố, ngày 22 tháng 5 năm 2004) Vĩnh Liêm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:06 “Đảng” cứ tưởng dân nghèo thì dễ trị, Cứ nói gì, dân chúng phải nghe theo. Muốn mị dân, dân chúng phải càng nghèo, Càng nghèo khó thì dân càng nghe “Đảng”. Thật khốn nạn! “Đảng” toàn là băng đảng! Đã lỗi thời mà cứ mãi mị dân! “Đảng” đã ngu nên mang bệnh ngu dân, Làm đất nước không ngóc đầu lên nổi! “Đảng” hắc ám nên có mùi thôi thối, Ai ngửi vào thì mắc bệnh khùng điên. Dẫu “Đảng ta”có lắm bạc nhiều tiền, Cũng không thể rửa được mùi hôi thối. “Đảng” còn sống, làm cản đường ngăn lối, Sự vươn mình của dân Việt tinh anh. Thời đại này còn dở thói rừng xanh, Thì đất nước mãi chìm trong tăm tối. Cán bộ Đảng toàn lũ người lừa dối, Chúng bao che để giữ ghế ba chân. Ghế chưa nhào càng làm khổ người dân, Làm đất nước đi lùi non thế kỷ. Bọn cai trị đâu phải cùng “đồng chí”, Chúng cùng sàn nhưng dị mộng mà thôi. Cốt làm sao giàu tắt để ăn chơi, Tài sản đó là gia tài đất nước. Thật nhục nhã! Hỡi bọn người bán nước (Đức Phố, ngày 06-08-2004) Vĩnh Liêm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:07
Hoan Hô Tham Nhũng!
(Thân tặng ba nhà báo Trương Hoàng Long, Đinh Anh Tuấn và Lưu Đức Toàn vừa bị Hà-Nội tịch thu giấy phép hành nghề vì dám viết bài chống cán-bộ Đảng tham nhũng.) Nạn tham nhũng đã trở thành quốc sách! Sao bạn còn "hồ hỡi"chống làm chi? Chống "Đảng ta" thì bạn được lợi gì? Hay giấy phép bị thu hồi tức khắc?! Bạn nên biết Đảng rất là nghiêm khắc, Với những người chuyên "vạch lá tìm sâu". Cán bộ ta nhờ tham nhũng mới giàu, Nhờ giàu có Đảng mới còn vững mạnh. Đảng còn mạnh vì có Nông Đức Mạnh, Dâng cho Tàu các phần đất thân yêu. Cán bộ ta là cán bộ quan liêu, Mặc dân đói, Đảng chả cần biết tới. Nạn tham nhũng khởi từ ngày đổi mới, Đổi mới đời cán ngố gốc khu đen. Muốn làm giàu thì cán phải bon chen, Cùng tham nhũng, cùng chia nhau địa vị… Bạn đụng tới là bạn làm phật ý, Những "đỉnh cao trí tuệ" ở Ba Đình. Dù chướng tai bạn cũng phải làm thinh, Dù gai mắt bạn cũng đành nhắm mắt. Tốt hơn hết, bạn hãy nên dè dặt, Muốn sống còn, bạn hãy vuốt theo đuôi. Cứ hoan hô tham nhũng đến muôn đời, Đảng thấy thế khen bạn là "yêu nước". Đảng cai trị làm người dân khiếp nhược, Dù sai lầm cũng phải vỗ tay khen. Nên người ngay cũng phải trở thành hèn, Có như thế Đảng mới còn sống vững. Người yêu nước nay chẳng còn đất đứng! (Đức Phố, 19-06-2004) Vĩnh Liêm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Nov 2007 , 13:08 Khi đất mước lâm nguy - thời mạt vận Những anh hùng chui rúc chốn nơi nao ? Sao không thấy anh hùng lên tiếng khẩn, Thúc dân lành đánh đổ bọn cường hào ? Nay chẳng nhẽ anh hùng đều nhục chí ? Mặc dân tình điêu đứng với lầm than ? Còn đâu nữa! Dân tộc đầy nhuệ khí, Diệt quân thù, giành độc lập giang san! Chờ đợi mãi! Chờ gì? Không biết nữa! Có lẽ nào nước Việt thiếu hùng anh? Dân tộc Việt lẽ nào băng hoại rứa? Vì ngu dân nên nước Việt tan tành?! Ta không thể tin những lời biện bạch, Cả những điều không phải gốc Việt Nam! Xưa nước Việt đã nhiều lần hiển hách, Sao nay đành ngậm miệng trước gian tham? Ôi nước Việt! Nay đến thời mạt vận! Nên anh hùng chui rúc chốn rừng sâu! Đừng trách cứ nước ta! Nên tự vấn! Vì mọi người quá ích kỷ - Mong giàu! Giàu tốt đấy! Nhưng là giàu ích kỷ! Lo cho mình, lo tích lũy mà thôi! Còn đất nước xác xơ - lùi thế kỷ Thì giàu kia cũng chỉ được nhất thời! Chờ đợi nữa! Chờ gì? Trai nước Việt? Sao không cùng đứng dậy phất cờ đi? Thanh niên Việt đang đầy bầu nhiệt huyết, Máu anh hùng ta ngẫng mặt mà đi. Xin gửi gấm tâm tình cùng tri kỷ, Sợ mai nầy mai một chẳng còn ai! Hãy giữ vững tinh thần cùng ý chí, Dù gian nguy hay hủy diệt hình hài. Máu Thái Học, Cô Giang...còn chảy mãi, Ta sợ gì bọn quỉ đỏ hôi tanh? Chúng phá nát quê hương, làm băng hoại Xã hội xưa - nơi tụ nghĩa hùng anh. Đừng sợ chết! Chết một lần xứng đáng! Chết anh hùng - bia đá sẽ nêu danh. Còn chết yểu hoặc chết vì tai nạn, Chả ai thèm nhắc nhở đến tên anh! Nếu được chết cho nước nhà sán lạn, Gương anh hùng tuẫn tiết với non sông. Tiếng thơm được Anh Hùng - nêu gương sáng, Đẹp mặt thay ! Hỡi dòng giống Tiên Rồng ! (Đức Phố, 01.06.2005) Vĩnh Liêm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Nov 2007 , 02:25 Nhà Thơ Nguyễn Quốc Chánh (ở Sài Gòn) - Vi Ký thực hiện phỏng vấn Vi Ký: Xã hội Việt Nam thực chất vẫn là một xã hội “toàn trị”, không có những quyền căn bản như “tự do ngôn luận” và “tự do tư tưởng”, vậy anh có chấp nhận một cuộc phỏng vấn và “tự vấn” đầy “ngẫu hứng” và “rủi ro”? Nguyễn Quốc Chánh: Cái căn bản toàn trị của xã hội Việt Nam hiện biến tướng thành cái căn bản tâm thần phân liệt. Sự nhược suy thể hiện qua đường lối đầu Ngô mình Sở - kinh tế thị trường định hướng XHCN. Những con bệnh trong guồng máy đít thị trường, đầu cộng sản đều mắc chứng ảo tưởng về tự do và bị đánh lừa về quyền ngôn luận. Do bị điều kiện hoá và bị bùa mê của Ðảng, những con bệnh trong xã hội phân liệt thường không kịp biết thế nào là chết trong mê muội. Trong tình trạng bốn mùa mê muội, chỉ những kẻ thay lá mới có khả năng tự vấn, mới có thể ngẫu hứng và mới gặp rủi ro. Nếu sợ rủi ro trong tình trạng không có tự do, chút ánh sáng cuối đường (mòn mỏi) coi như tắt ngấm. Tôi nghĩ chúng ta còn đủ năng lượng cho cuộc bù khú này. Anh có nghe người ta hát: “thà như giọt mưa rớt trên tượng đá/ thà như mưa gió có còn hơn không...” Vi Ký: Là một nhà thơ luôn đề cao tự do và thích đặt ra những vấn đề rất chính trị, xin anh cho biết “áp lực” trong thơ anh bây giờ là gì? Và theo anh các nhà thơ Việt Nam bây giờ cần thêm điều gì để “gia tăng” nguồn cảm hứng sáng tạo? Nguyễn Quốc Chánh: Trong sự tráo trở của quyền lực nhằm vô hiệu hoá quyền con người, chúng ta là lũ ốc mượn hồn. Không muốn bị đánh tráo, tôi chỉ còn cách dựa vào ý chí đối kháng để nhận biết những trò bịp và tung hê quyền lực. Dưới sức ép của sự tráo trở, nhà thơ là kẻ không mang mặt nạ nên thường xuyên bị sặc máu mũi. Với khứu giác tinh nhạy, hắn dễ dàng dính chấu vì đánh hơi ngay được mùi tử khí từ những biến tướng chính trị. Trong tình trạng ngạt thở, đề cao tự do là cách để gia tăng khả năng thanh lọc đồng thời chống lại nỗi sợ do tà khí của chính trị trùm khắp. Hít thở bầu khí bẩn hơn 30 năm, tôi tích lũy đủ nỗi sợ để thành bệnh hoạn. Còn hay đặt vấn đề chính trị trong thơ là cách để nhìn thẳng vào nó; nếu không nhìn thẳng vào nó, tôi sẽ bị nó vo tròn. Nhận biết nỗi sợ bị vo tròn và ý chí chống lại chính nỗi sợ của mình sinh ra một thứ áp lực có tên là sợ và chống lại nỗi sợ. Sợ và chống lại nỗi sợ là áp lực bây giờ của thơ. Anh muốn nói đến loại nhà thơ Việt Nam nào? Có tới ba kiểu nhà thơ Việt Nam lận. Những nhà thơ Việt Nam hải ngoại, tự họ biết phải làm gì vì họ có đủ điều kiện và môi trường để thành cái mà họ muốn. Lác đác mấy nhà thơ vỉa hè Sài Gòn đã có cột điện, những con hẻm, cà phê, bia rượu và mầm vô chính phủ trui rèn, nếu không thành những tay thiện chiến, lịch sử đầu đường xó chợ sẽ đón nhận họ như những đứa con hoang. Còn những nhà thơ quốc doanh, có Hội và Đảng của họ cai quản, nếu không trở thành quan chim sẻ, phần đông họ mắc hội chứng chim xệ cánh (teo cơ delta) trong tinh thần. Vi Ký: Mối quan hệ giữa văn nghệ và chính trị là một “bộ khung” chết cứng hay nó cũng “biến thiên” theo thời gian và lịch sử? Súng, hoa hồng và thực phẩm - ba thứ “vật chất” đầy uy lực ấy có khả năng đẩy thơ xuống hàng “thứ yếu” - nhất là tại Việt Nam - một quốc gia với lịch sử của những cuộc chiến tranh đầy tang thương, ly loạn, hận thù và đói kém...? Nguyễn Quốc Chánh: Vì vô thần và bất lương, cộng sản có khuynh hướng tôn giáo hoá Ðảng. Một khi chính trị được tôn giáo hoá bằng quyền lực công an, nhà tù và quân đội, văn nghệ chỉ có thể là văn nghệ của công an, của quân đội, của nhà tù. Văn nghệ Công an, Văn nghệ Quân đội, Văn nghệ Nhà tù (Hội Nhà văn) quy tụ dưới cây gậy thần chính trị, đã cấu thành bộ khung chưa hề xộc xệch hơn nửa thế kỷ mở hờ khép chặt. Nhưng với lịch sử và theo diễn biến của toàn cầu hoá, cái khung man trá đó không những sẽ biến thiên mà còn biến mất. Vì một khi Ðảng thò bút ký hiệp định thương mại vĩnh viễn với Huê Kỳ là lúc cỗ xe toàn trị rời ách con trâu nối vào toa tàu siêu tốc. Mọi cái khung trên cỗ xe trâu chắc sẽ phải hát “đi về đâu hỡi em...” Trong một đời sống có hoa hồng và đủ thực phẩm, thơ có thể là tiếng thở của đất, cây cỏ, những sợi lông măng thì thầm với những khớp xương xộc xệch, hoặc những cái ngáp ruồi bí hiểm của những con vật cưng còi lông trong bệnh viện. Còn trong một đời sống thừa súng, ít hoa hồng, thiếu thực phẩm, tan thương, ly loạn, hận thù,... hỡi quê hương yêu dấu, thơ chỉ có điên thôi! Vi Ký: Nguồn cảm hứng sáng tạo của anh thường bắt nguồn từ miền “ký ức” văn hoá nào? Văn học miền Nam trước 1975, văn chương đương đại (bao gồm văn học hải ngoại, văn chương dịch và văn học mạng internet), Văn học Ðông Âu thời cộng sản (cả văn học gọi là hiện thực XHCN và văn học phản kháng); Văn học miền Bắc (cộng sản và phản kháng); Văn học Trung Hoa (xưa và nay)...? Nguyễn Quốc Chánh: Cảm hứng của tôi bắt nguồn từ ký ức trôi nổi của một cộng đồng chìm. Giữa ký ức văn hoá sách và ký ức sống, tôi thuộc ký ức sống. Giữa ký ức văn hoá và phản văn hoá, tôi thuộc ký ức phản văn hoá. Với tôi, ký ức của thơ bắt nguồn từ một sự tật nguyền nào đó trong cảm xúc. Tật nguyền của tôi là chứng cà lăm do một tai nạn thình lình lúc 10 tuổi nhìn thấy cặp vú của một cô gái đang thay áo. Ánh sáng loé từ đôi vú vào thời khắc thân thể sắp mọc lông và đòi “khai sáng” khiến giác quan tôi lập tức như đứt hết cầu chì, như có một dòng điện cực mạnh vừa chạy qua. Từ đó, cảm xúc của tôi biến dạng và tai nạn trở thành ký ức phản văn hoá đầu tiên. Nó ấn định và chi phối những ký ức khác. Ðể rồi những món người ta cho là vô đạo và suy đồi trong văn chương gây hưng phấn tôi hơn những thứ dùng để bôi trơn, ru ta ngậm ngùi, ru đời đi nhé, ru mãi ngàn năm... Văn học miền Nam trước 1975, sinh hoạt trên căn bản của ý thức hệ cộng hoà. Trong ý thức hệ cộng hoà, mọi tư tưởng đều được vận dụng vào việc nhận thức và biểu hiện nghệ thuật. Chủ thể nghệ thuật, bao gồm chủ thể viết, chủ thể thưởng thức là ý thức cá nhân. Ý thức cá nhân phát sáng từ sự tương tác của các dòng tư tưởng. Và điều kiện để tư tưởng lưu thông là quyền tự do xuất bản. Sẽ không có văn học nếu không có tự do xuất bản. Khi có tự do xuất bản, tư tưởng mới trở nên đa dạng và khác biệt. Ða dạng và khác biệt là dấu hiệu phát tiết của ý thức cá nhân. Văn học miền Nam trước 1975 có đủ những điều cần thiết để văn chương phát tiết. Văn học thiếu sự khác biệt trên cái nền đa dạng, mục đích (đồi trụy) là chạm đến tử cung đời sống sẽ bị giới hạn hoặc lạc hướng. Các dòng tư tưởng suy đồi trong văn học miền Nam trước 1975 giúp tôi định không phải một mà rất nhiều hướng. Sự đa hệ trong tư tưởng nuôi dưỡng ý thức văn chương. Nếu văn chương không được nuôi dưỡng bằng ý thức của các dòng tư tưởng, nó sẽ chuồi theo dòng cảm xúc và kết cục là hàng loạt những vụ chết chìm. Chết chìm trong cảm xúc lãng mạn; chết chìm trong cảm xúc hiện thực; chết chìm trong cảm xúc hiện thực XHCN; chết chìm trong cảm xúc vô thường; chết chìm trong cảm xúc tượng trưng, siêu thực; chết chìm trong cảm xúc hiện sinh... Và cái chết bao trùm là chết mất xác trong cảm xúc của chữ tâm. Lịch sử ngoại và nội chiến Việt Nam khoét vô số những cái hố, mỗi nhà thơ/văn Việt Nam đến và xả cảm xúc lai láng vào những cái hố đó, rồi cả lũ trầm mình chết chìm trong cái ngập ngụa của cảm xúc. Vì tư tưởng bất lực hay không có duyên trong việc biến cảm xúc lai láng thành những khối, mảng, miếng, mảnh, nên văn chương Việt Nam nói chung, tới bây giờ, vẫn chưa đủ can-xi để tiến hoá từ động vật thân mềm lên động vật có xương sống và đứng thẳng. Văn học Sài Gòn trước 1975, đối với tôi, tuy đã dĩ vãng nhưng tính chất tự do và xu hướng đồi trụy của nó luôn là những tiếng nói đồng thanh. Còn văn học hiện thực XHCN ở đâu cũng là con tin của chính trị. Những con tin biết làm gì ngoài việc đầu độc nhau bằng vị ngọt của đường hoá học: “Có gì đẹp trên đời hơn thế/ người với người sống để yêu nhau”. Ðặc điểm của văn học hiện thực XHCN là bị lừa và tự đánh lừa. Bị lừa do mắc phải bùa mê về tính không tưởng mà Ðảng yểm, và tự lừa là khi tính không tưởng biến thành những giáo điều cuồng tín. Điều mà văn học hiện thực XHCN ở Liên Xô và Ðông Âu ám ảnh tôi là những vụ tự tử. Những vụ tự tử của những nhà thơ/văn dưới chệ độ cộng sản là những tác phẩm của hành vi bi tráng. Nó là biểu tượng kép của đạo đức và thẩm mỹ phản kháng. Trong một xã hội mà tự do phải trả bằng sinh mạng, văn học còn có thể tạo tác bằng chất liệu nào khác ngoài sinh mạng của chính nhà văn? Nhưng văn học hiện thực XHVN Việt Nam chưa có vụ tự tử nào. Bởi động vật không có khả năng tự sát. Văn học phản kháng là hiện tượng đột biến và hiếm hoi dưới chế độ cộng sản. Phản kháng là cách trực tiếp bày tỏ chính kiến chống lại tình trạng súc vật hoá. Chế độ toàn trị từ lý thuyết đến thực tế là đồng nhất với quá trình súc vật hoá, và nhà văn dưới chế độ cộng sản mà ngô nghê về chính trị thì khỏi cần mở mắt, ta cũng nhận ra ngay đó là những con gì. Còn nhân tính, văn học còn phản kháng. Với tôi, văn học đồng nghĩa với phản kháng. Dưới chế độ cộng sản, văn học phản kháng đúp: từ chính trị đến văn hoá. Văn học internet là lối thoát duy nhất hiện nay của văn học Việt Nam. Nó thanh toán nạn toàn trị trong văn học và những bản thảo chờ đăng quang trong ngăn kéo. Ðồng thời, nó chấm dứt luôn những cơn mơ màng ngái ngủ về sự bất tử, mở đường cho những giá trị tức thì của cái ở đây và bây giờ. Văn học mạng sẽ bỏ lại đằng sau thói quan liêu của truyền thống khép kín của văn hoá làng, khiến văn học phải chịu chết chìm bởi cảnh chiếu trên chiếu dưới, đồng thời nó cũng phải chịu chung số phận sớm nở tối tàn với những cơn lũ ngày càng hoa mắt của áp lực thông tin. Hãy quên đi cái trò ngu xuẩn vĩ đại và muôn năm. Kẻ gây bất an cho tôi trong văn học Trung Hoa xưa và nay là Tư Mã Thiên. Chỉ vì một chút sự thật mà mất toi hai hòn dái. Vi Ký: Văn hoá nói chung cũng như các loại “vật phẩm” khác, nghĩa là có niên hạn sử dụng (date)? Anh làm gì để thơ anh luôn mới khi văn học miền Nam (những gì anh đã đọc trước kia) đã lùi lại 30 năm của biến động lịch sử và chủ nghĩa hiện sinh Pháp đã “đường bệ” bước vào tủ kính của lịch sử? Nguyễn Quốc Chánh: Tùy văn phẩm mà niên hạn sử dụng dài hay ngắn. Thí dụ, thơ Hồ Xuân Hương và Truyện Kiều. Ðối với tôi, thơ Hồ Xuân Hương vẫn còn đát, nhưng Truyện Kiều thì không. Tính đương đại trong thơ Hồ Xuân Hương là cảm hứng phản văn hóa của một nguồn nước ẩn: “Chém cha cái kiếp lấy chồng chung”. Còn Truyện Kiều là tiếng rỉ tai lê thê rất văn hoá của những kẻ lỡ vận mà háo danh: “Ba trăm năm sau ai là người khóc ta?!” Tại sao lại đề cao nước mắt? Vì hầu hết “trí thức” Việt Nam đều là đám đực rựa hay thút thít vì lỡ vận mà háo danh. Trong khi đó, Hồ Xuân Hương chuyên giễu cợt và nổi quạu trước cái văn hoá gia trưởng “Trai năm thê bảy thiếp/ gái chính chuyên chỉ lấy một chồng” đương thời. Chắc vì cảm quan phản văn hoá, tác phẩm của bà còn tươi sáng và đồng thời với tôi. Ai nhạy cảm với sự sống và trung thực với bản thân thì có thể tránh được thói quan liêu và sự cuồng tín. Sự sống là chuyển động. Chủ nghĩa nào đồng hành với nó, chủ nghĩa đó sống. 30 năm qua, Ðảng ruồng bỏ mọi chủ nghĩa, suy tôn mỗi chủ nghĩa là Mác-Lê. Trong tình trạng khan hiếm tư tưởng, dù chủ nghĩa hiện sinh, như anh nói, “đường bệ” bước vào tủ kính của lịch sử nhưng tàn dư của nó thừa sức chống lại đội hồng vệ binh của một thứ chủ nghĩa vô nhân tính. Tuy nhiên, tôi thích giống một tên cóc-theo (cocktail) trong thơ hơn, có thể pha chủ nghĩa này vào chủ nghĩa kia và chủ nghĩa nọ. Muốn mới thì phải pha và nhanh chóng ra vô các chủ nghĩa, nếu có thể. Tiếp theo >> |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Nov 2007 , 02:25
Vi Ký: Anh có suy nghĩ gì về văn học “trong luồng’’ và văn học “ngoài luồng’’; văn học “chính thống” và văn học “vỉa hè-bên lề’’? Và, theo anh, văn học hải ngoại có phải là văn học miền Nam nối dài? Ấn tượng của anh về một nhà văn, nhà thơ miền Nam trước 1975? Và một nhà văn, nhà thơ trẻ của văn chương hải ngoại?
Nguyễn Quốc Chánh: Văn học trong luồng là những con tin đang biến tướng ở trong chuồng, luôn phải thích nghi với sự tráo trở khôn lường của Ðảng. Thời bao cấp, văn học trong luồng là những con tin thuần chủng. Ðến thời kinh tế thị trường định hướng XHCN, những con tin biến tướng thành những con đĩ văn chương. Ðảng đánh đĩ trong kinh tế và chính trị với tư bản, văn chương trong luồng đánh đĩ với Ðảng. Báo Văn nghệ Nhà tù (Hội Nhà văn), Văn Nghệ Công an, Văn Nghệ Quân đội... và toàn bộ hệ thống xuất bản hiện thời vừa là trại giam vừa là nhà thổ. Nói đấy là thứ nhà thổ là vì các loại báo và nhà xuất bản phải tự hạch toán (kinh tế thị trường) theo kiểu “sống chết mặc thây tiền thầy bỏ túi’’ còn bảo đấy là tình trạng trại giam bởi vì chúng vẫn bị kiểm soát tư tưởng (định hướng XHCN) - tức là bị tước đoạt quyền con người. Nhà văn trong luồng như vật nuôi trong chuồng, con nào ngoan, ranh thì được hót, thậm chí, còn được cho ra sân khấu làm xiếc. Khi cuộc độc diễn của Ðảng vãn tuồng, văn học trong luồng chắc biến thành nguyên liệu sản xuất bột giấy. Ðỉnh của văn học trong luồng là những giải thưởng, và “đỉnh cao” của các giải thưởng là giải Hồ Chí Minh. Nhưng bột giấy không có đỉnh. Văn học ngoài luồng là hiện tượng đột biến ngoài tầm kiểm soát của Ðảng. Văn học ngoài luồng là sản phẩm của tự do, tự thân có tính khiêu khích ý chí quyền lực và khêu gợi bản năng dân chủ. Văn học ngoài luồng như muôn thú trong rừng, như cây cỏ trên mặt đất. Sống và chết theo luật tự nhiên, vui buồn, trào lộng cùng nhịp sinh thái. Văn học ngoài luồng sẽ ngồi xuống hồi sức văn chương khi trò độc diễn của Ðảng vãn tuồng. Trong lúc Ðảng còn diễn, văn học ngoài luồng vẫn tiếp tục khí công để hàm dưỡng thân thể và cường dương tư tưởng. Nếu không, lỡ Ðảng xẹp xuống, văn học ngoài luồng cũng sẽ liệt luôn. Nhưng, văn học của xã hội phân liệt dù sao cũng rất giống tình trạng nhá nhem của bệnh viện cúp điện. Văn học trong luồng hay giả điên để tiếp tục moi tiền bệnh viện. Văn học ngoài luồng vừa điên vừa rất sợ bệnh viện. Văn học miền Nam trước 1975 là bệnh viện của thời nội chiến. Văn học hải ngoại là tình trạng trốn trại điên nghĩ về nội chiến. Nhưng làm sao có thể nói thơ của Ðinh Linh nối dài Thanh Tâm Tuyền; làm sao có thể nói phê bình của Nguyễn Hưng Quốc nối dài Ðỗ Long Vân; làm sao có thể nói truyện của Nguyễn Hương, Ðặng Thơ Thơ nối dài Túy Hồng, Nhã Ca, Trần Thị Ngh.; làm sao có thể nói khảo luận của Hoàng Ngọc-Tuấn nối dài Phạm Công Thiện; làm sao có thể nói truyện của Trần Vũ nối dài Dương Nghiễm Mậu; làm sao có thể nói thơ của Phan Nhiên Hạo nối dài Tô Thùy Yên...? Coi chừng mắc cái mưu vì lỡ giải phóng miền Nam nên đồng hoá cái này với cái kia rồi đẩy ra rìa một thể cho tiện. Coi chừng đã ăn phải bả của kẻ cướp và thói phi tang. Ðó là nghề của hắn: cộng sản. Một nhà văn trước 1975 gây ấn tượng cho tôi là Phạm Cộng Thiện, còn bây giờ là một nhà thơ hải ngoại: Ðinh Linh. Vi Ký: Anh có thể cho biết những cảm tưởng chung hoặc riêng của anh về giới trẻ cầm bút (sau chiến tranh) cả trong nước lẫn hải ngoại? Nguyễn Quốc Chánh: Sau chiến tranh không có nghĩa là hòa bình. Sau chiến tranh là để bắt đầu một cuộc chiến thâm độc hơn, cuộc chiến áp đặt ý thức hệ cộng sản lên miền Nam, khi xe tăng Liên Xô biến Sài Gòn thành thành phố Hồ Chí Minh. Trong cuộc chiến hơn 30 năm áp đặt ý thức hệ cộng sản, tới hôm nay vẫn chưa có hoà bình. Làm sao có hoà bình khi những công cụ tư tưởng (giáo dục, truyền thông, xuất bản) vẫn trong tay cộng sản? Chỉ có hòa bình khi những công cụ tư tưởng (giáo dục, truyền thông, xuất bản) thuộc về mỗi người. Trong cuộc chiến áp đặt ý thức hệ cộng sản, hai thái độ căn bản của giới cầm bút là cơ hội với quyền lực và phản chiến chống lại độc quyền. Những Ly thân, Thiên đường mù mở màn cho cuộc phản chiến sau hoà bình. Những Phạm Thị Hoài, Bùi Chí Vinh, Bùi Hoằng Vị, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Viện lần lượt đẩy cuộc phản chiến ra ngoại biên. Những Phan Bá Thọ, Nguyễn Hữu Hồng Minh, Lý Ðợi tiếp tục phản chiến bằng những cuộc tự thương - kẻ bắn vào chân, thằng chặt ngón trỏ. Cái đáng nể ở họ không phải là trò nghệ nhân của những phu chữ, mà thái độ phục hoạt chữ trong tay bọn độc quyền. Không thể có tự do tư tưởng khi chữ bị cấm đoán. Những nhà văn phản chiến sau hoà bình, nói theo cách bây giờ, họ là đội đặc nhiệm giải cứu chữ khỏi tay bọn khủng bố tư tưởng. Ở hải ngoại, Nguyễn Hưng Quốc câu trọng pháo vào trụ sở BAN TƯ TƯỞNG VĂN HOÁ TRUNG ƯƠNG; Ðỗ Kh. du lịch và rải truyền đơn vào các địa điểm có bảng ghi: KHU PHỐ VĂN HOÁ MỚI; Ðinh Linh biệt kích vào nơi của những bảng đề: KHÔNG PHẬN SỰ CẤM VÀO; Trần Vũ bắn hoả châu vào ký ức quân viễn chinh; Nguyễn Hương bốc mộ lịch sử bằng nhãn quan không biên giới... Ðối với cộng sản, văn nghệ là một mặt trận. Bởi quán tính nhìn mọi sự bằng con mắt chiến tranh giai cấp, những người cầm bút buộc phải thuộc phe này hoặc phe kia. Phe này là cộng sản, phe kia là phản động. Những người cầm bút trong và ngoài nước không ý thức tình trạng chính trị hoá văn nghệ của Ðảng, coi chừng tác phẩm giỏi lắm cũng chỉ là trò chọc ngoáy của tuổi Áo Trắng, Hoa Học Trò, Mực Tím và Sinh Viên Việt Nam. Thông qua hệ thống báo chí và xuất bản, Ðảng kiểm soát văn nghệ. Mọi cơ hội đều trong tay chính trị và vì chính trị. Không có một giám đốc nhà xuất bản hay tổng biên tập nào là không đảng viên. Họ là những con rối vừa trục lợi vừa được phép đạo diễn những trò văn nghệ. Tùy thời tiết chính trị mà tô son hiện tượng này hay bôi xoá hiện tượng kia. Các hiện tượng lần lượt bị chính trị hoá mà cứ tưởng mình phơi phới, hoặc đôi bên bấu víu nhau và ngầm hiểu: mày chơi tao, tao sướng, tao dại gì không để mày chơi. Nói theo giọng tệ nạn, giới cầm bút trong bối cảnh kinh tế thị trường định hướng XHCN, chuyển từ tình trạng con tin sang tình trạng con đĩ. Do mơ hồ về chính trị và bệnh háo danh, giới cầm bút (trẻ/già) là những con thiêu thân quanh ánh tà đạo của Ðảng và những nạn nhân đắc chí vì sự nổi danh của chính mình. Vi Ký: Ðông Âu và Liên bang Xô-viết (cũ) sụp đổ đã khá lâu. Nếu như chế độ cộng sản ở Việt Nam không còn tồn tại nữa thì theo anh cái gọi là văn học “hiện thực XHCN” và văn học “phản kháng” có còn giá trị gì không hay cuối cùng chỉ còn như những “vật chứng” của lịch sử? Nguyễn Quốc Chánh: Văn học hiện thực XHCN đã chết ngay khi Ðảng thập thò đổi mới. Ðổi mới là một ngụy từ che đậy sự thất bại của phương thức sản xuất XHCN. Văn học hiện thực XHCN là thượng tầng kiến trúc của phương thức sản xuất XHCN, và khi hạ tầng sụm bà chè, thượng tầng cũng đành để gió cuốn đi... Văn học hiện thực XHCN là bằng chứng về sự ngu muội của một thời lịch sử bị chôn vùi. Văn học phản kháng là văn bản của một thời ngu muội, nhưng không phải tất cả đều tối thui. Chế độ cộng sản không còn nữa, dĩ nhiên, nhưng di căn của nó sẽ còn trong nhiều thế hệ người Việt. Nên nhớ, chúng ta đã ăn cám hơn nửa thế kỷ, mỗi người đều có thừa một cái đuôi. Hãy tin tôi đi, hãy cúi xuống nhìn vào xương khu của mình, ở đó, tôi cam đoan có một cái đuôi vô hình đang ngọ ngoạy. Văn học phản kháng là để dòm ngó cái ngọ ngoạy đó. Tất cả chỉ mới bắt đầu. Lịch sử luôn cần nhiều vật chứng. Giá trị nào không bắt đầu từ những vật chứng. Vật chứng càng đa phương, giá trị càng sống động. Lịch sử sẽ khác nếu bên cạnh Nhật ký Ðặng Thùy Trâm còn có Ðêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên; bên cạnh Hồi ký Lý Quý Chung còn có tiểu luận của Dương Thu Hương... Văn học phản kháng là hệ quả của mọi chế độ nhưng dưới chế độ cộng sản, phản kháng là một thách đố chết người. Phản kháng là biểu hiện của trí khôn biết giận dữ trong những hoàn cảnh tàn bạo của lịch sử. Cuốn sách phản kháng chế độ cộng sản bằng ngụ ngôn thông minh và kinh điển nhất là Trại súc vật. Những nhà văn dưới chế độ cộng sản sau khi đọc Trại súc vật mà vẫn nhởn nhơ tưởng mình là sĩ này sĩ nọ thì đúng là những con lợn. Sự lên ngôi của lợn trong lịch sử loài người là vật chứng tuyệt vời của một thời con người bất lực trước sự man rợ của lịch sử. Vi Ký: Là một thi sĩ rất “thời sự” và “chính trị”, anh có suy nghĩ gì về những cây bút “phản động” ở Việt Nam. Cụ thể là trường hợp đòi làm “giặc” của nhà văn nữ Dương Thu Hương? Nguyễn Quốc Chánh: Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga. Ai chỉ ra tình trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động. Kẻ phản động có thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân. Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động, còn những ai vì con người thì sẽ hoan hô kẻ phản động. Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu: “Ðừng tin những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”. Tôi không nghĩ nhà văn Dương Thu Hương làm giặc. Làm giặc phải dùng binh khí và binh sĩ tấn công bọn cầm quyền hoặc thành phần chủ mưu đảo chánh. Lịch sử Việt Nam có hai nhà làm giặc là Cao Bá Quát và Nhất Linh. Cao Bá Quát dùng binh khí và binh sĩ, Nhất Linh chủ mưu đảo chánh. Nước Nhật cũng có một nhà văn làm giặc lừng danh bằng binh khí là Yukio Mishima và cả 3 đều thất bại hiển hách. Nhà văn làm giặc là cách tự sát tích cực. Chị Dương Thu Hương nói chị sẵn sàng chết, tôi tin, nhưng chị không có lực lượng, một mình thì không thể làm giặc, trừ Kinh Kha. Chị Dương Thu Hương là một nhà văn ly khai và phản kháng. Hành trình của một người ly khai và phản kháng cực hơn một người làm giặc vì đó là hành trình đơn độc của ý thức tự phủ định. Chị ly khai trong tiểu thuyết và phản kháng qua những bài luận trực tiếp công kích Ðảng. Phản kháng của nhà văn là để thoả mãn ý thức làm người chứ không phải để cướp chính quyền. Do đó, khi nhà cầm quyền nhốt một nhà văn phản kháng thì nhà cầm quyền đã phạm vào tội ác chống loài người. Vi Ký: Nếu Thượng Ðế có tồn tại trong suy nghĩ của anh và ban cho anh ba điều ước: một cho thơ, một cho đất nước Việt Nam và một cho anh, anh sẽ ước những điều gì? Nguyễn Quốc Chánh: Nếu Thượng Ðế ban cho tôi ba điều ước, tôi chỉ ước một điều: làm ơn bứng Ðảng cộng sản khỏi Việt Nam và hốt giùm 3 triệu đảng viên bỏ lên sao Hoả ! (Bài phỏng vấn được thực hiện qua email) Sài Gòn mùa World Cup 2006 © talawas ************ Ý KIẾN ĐỘC GIẢ: - Hoàng Hạc, Saigon (Tuesday, November 21, 2006 at 06:34:45) Tuyệt vời !!! Tôi chưa bao giờ đợơc đọc một bài phỏng vấn mà thấy "đã" như thế này. Và tôi ước mong sao giới văn nghệ sĩ trí thức ở VN ngày càng xuất hiện thêm nhiều những con người chân chính dám nói lên sự thật như chàng thi sĩ này. Tôi xin nói với anh Nguyễn Quốc Chánh 01 lời thôi: "CẢM ƠN ANH !!!" - Hoàng Hà (Thursday, July 6, 2006 at 18:27:3 Kinh thưa quí vị, Tôi vô cùng đồng ý với nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh về những nhận định trung thực về văn hóa và văn nghệ trong chế độ độc tài csvn. Tôi càng cảm phục hơn khi thi sĩ đang ở trong nước. Tôi tin rằng với sự quả cảm như vậy của những vị trí thức VN, chắc chắn chế độ phi nhân cs sẽ không thể tồn tại trong thời gian không xa. Cãm ơn cuộc phỏng vấn rất giá trị này. Kính. - Tran Dinh Ngoc (Thursday, July 6, 2006 at 23:50:53) Y kien cua anh Nguyen Quoc Chanh cung la y kien cua toi ap u tu lau. Xin Thuong De cho anh toai nguyen, va cho toan dan VN toai nguyen: Bung dang Cong San di khoi VN va nhot 3 trieu dang vien ke ca lanh dao vao hoa nguc vi da pham trieu trieu toi ac voi Dan toc, dung dau la ong Ho chi Minh http://tdngonluan.com/vannghe/vng_chimotdieuuoc.htm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Nov 2007 , 10:44 Xướng : Phất Phới Cờ Vàng Nam Bắc đồng tâm diệt cộng tà Xua phường quỷ đỏ bợ Nga Hoa Thù loài dã thú thù muôn kiếp Oán bọn sài lang oán mỗi nhà Bán thánh buôn thần quân bất đạo Đâm cha giết chú lũ vô gia Mai này đất nước tan cường tặc Phất phới cờ vàng thỏa dạ ta Lệ Thu Họa 1 : Nghĩa Vụ Góp sức chung vai đuổi ác tà Chồn tinh cáo quỷ liếm mông Hoa Con Hùng vạn thuở con gìn nước Cháu Lạc nghìn năm cháu giữ nhà Bỏ đảo mua quyền hành tước vị Dời biên đổi lợi lộc cư gia Tam vô cộng phỉ sai lầm rõ Dựng ngọn cờ vàng nghĩa vụ ta TTL Họa 2 : Cờ Vàng Chính Nghĩa Vùng lên quét sạch bọn gian tà Để núi sông mình trổ gấm hoa Diệt đảng tham ô phường bán nước Trừ quân nhũng lạm lũ buôn nhà Đừng quên quốc nhục đời vong quốc Hãy nhớ gia thù kiếp bại gia Đứng dậy làm nên trang sử mới Cờ vàng chính nghĩa thuộc về ta Lệ Thu Họa 3 : Đồng Tâm Vì nước đồng tâm đuổi quỷ tà Cung đình Hà Nội bám trôn Hoa Diệt phường lang sói dâng bờ cõi Quét lũ vô nhân hại nước nhà Quyết chí đáp lời than nhục quốc Can cường đòi nợ tủi oan gia Trai hùng nòi Việt lòng son sắt Treo ngọn Cờ Vàng lộng đất ta Vivi Nauy 15.11.07 Họa 4 : CỜ VÀNG PHẤT PHỚI Toàn Dân nổi dậy đuổi quân tà Xây dựng Giang Sơn đẹp gấm hoa Giặc cộng bấy lâu tàn hại Nước Viêt gian từ ấy phá tan Nhà Chính nhân hăng hái hưng vương đạo Quân tử miệt mài chỉnh pháp gia Mọi giới chen vai đua gánh vác Cờ Vàng phất phới quê hương ta Cam Thành Nov 16, 2007 Tha Nhân kính họa Họa 5 : Mơ Ngày Quang Phục Phục quốc mơ ngày diệt giặc tà Muôn người đấu cật dưới cờ hoa Quang Trung nối chí phò nòi giống Lê Lợi noi gương cứu nước nhà Quét sạch lừa tông cùng phản tổ Dẹp tan bán tộc với buôn gia Đưa sông núi đến bờ hoan lạc Phỉ dạ yên lòng bạn lẫn ta Vntvnd (16/11/2007) Họa 6 : Giải Phóng Quê Hương Khắp Nước vùng lên diệt bọn tà, Xua tan bè lũ cống Nga, Hoa. Giang Sơn gấm vóc con Hồng Lạc, Văn Hóa duy-tâm chắt Nước Nhà. Hưng-Đạo, Quang-Trung gìn Quốc Thồ, Trai thanh, gái tú giữ Quy Gia. (Gia Quy) Đồng tâm đứng dậy, Cờ Vàng phất; Giải phóng Quê Hương, bổn phận ta.! Joseph Duy-Tâm kính họa. Australia 17-11-2007 Họa 7 : Tội Đồ Dân Tộc Tổ Quốc bêu danh đảng xảo tà Theo nòi Cộng Sản đội Trung Hoa Đem quân xâm lược tàn dân chúng Lập đám tham ô phá cửa nhà Cực ác Việt gian theo cẩu cẩu Cùng hung Hồ tặc hiếp gia gia Lòng người thán oán vang quê mẹ Tiếng hận tràn lòng đã thấm ta Thanh Yên *********** Thưa quý vị, Xin góp "tấm lòng" với quý vị qua bài thơ "Dựng Lại Ngọn Cờ Vàng". (Đây không phải là bài thơ theo thể Đường Luật) Kính, nguyễnvĩnhchâu Dựng Lại Ngọn Cờ Vàng Đã đến lúc muôn triệu người như một Xiết tay nhau thành một khối tâm đồng Cùng hướng nhìn về đất nước non sông Đem tài trí cứu nguy cho dân tộc Đã bao năm đắm chìm trong tang tóc Bao điêu tàn bởi ngọn lửa chiến tranh Những chia ly những đày ải tối tăm Phải chấm dứt - Mở một trang sử mới * * * Cờ chính nghĩa Cờ Vàng bay phất phới Trên quê hương gấm vóc đẹp muôn đời Dân Việt Nam từ vạn nẽo muôn nơi Quay về lại hát khúc ca hôi ngộ Những niềm vui bừng lên từng góc phố Trên ruộng đồng xanh thẳm những mạ non Mừng làm sao ngày mẹ gặp lại con Chồng gặp vợ chứa chan niềm hạnh phúc * * * Vai sánh vai chúng ta cùng chung sức Đắp xây từ những đổ nát hoang tàn Khắp mọi nhà “Dựng Lại Ngọn Cờ Vàng” Màu yêu dấu trong lòng dân tộc Việt Tổ quốc Việt Nam trường tồn bất diệt Danh vang lừng khắp bốn bể năm châu Từ Nam Quan cho đến mũi Cà Mau Vui mở hội ngày quê hương quang phục Nguyễn Vĩnh Châu |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 22. Nov 2007 , 13:23 Xuân về mái tóc lại pha sương Bước chậm thân lê nỗi chán chường Mộng ước chưa thành chiều nắng tắt Âu ca còn vọng tiếng ai vương Bảy mươi tuổi trọn tình chung thủy Một ván cờ thua cảnh thảm thương Nhớ nước non xa - buồn viễn xứ Quán chiều lữ khách chén thê lương Phạm Cây Trâm Thơ nầy ta nhắn Lại nữa – Xuân về tóc điểm sương Nỗi đau thời thế lại thêm chường Thế cờ Quốc tế đành thua trận Tỵ nạn quê người mãi vấn vương Tiên Tổ dựng xây thành đất nước Cộng quyền cắt bán giống gian thương Thơ nầy ta nhắn - đàn con cháu Lên án muôn đời bọn bất lương Vô Tình Mơ về chốn cũ Tình đời đâu ngại nắng cùng sương Danh lợi giờ đây đã chán chường Ước nguyện chưa tròn đầu đã bạc Mong cầu dang dở tóc còn vương Nửa đời hưng phế sầu lao khổ Cuối nẻo điêu tàn nghĩ xót thương Viễn khách vẫn mơ về chốn cũ Không còn bóng dáng lũ vô lương Nguyên Hà Vùng lên diệt Cộng Đất nước bao trùm lớp khói sương Bầy lang lũ sói mặt trơ chường Gian hùng bạo ác loài trâu ngựa Hiểm độc tham tàn đám quỷ vương Bách tính lầm than trông quá thảm Đồng bào khổ nhục nghĩ mà thương Vùng lên quét sạch phường sâu mọt Cộng sản làm gì có thiện lương Lệ Thu |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 24. Nov 2007 , 00:35 Tao cụt một chân một tay, Nhưng còn một tay Viết thư giùm cho thằng mù hai mắt Nghe nói ở xứ người chúng mày "cày" như trâu Nhưng không quên đồng đội Chia đôla cho chúng tao, như chia máu ngày nào Tao cũng sớt cho mấy thằng bạn: phế binh Việt Cộng! Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau Bởi đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu.. Có điều tao không thể hiểu Bao nhiêu năm qua Chúng mày cứ mãi dặn dò Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động Liệu chúng mày có thể hoà hợp được không Với lũ kênh kênh hổ báo? Những con thú cực kỳ giầu có Mang " thẻ đỏ , tim đen " Nợ Nga, sợ Tầu, lạy Mỹ Với quan thầy cung cúc tận tụy Quay về đàn áp dân đen Chúng đóng đinh Jesus lần nữa Bịt Miệng Cha, trói Phật, nhốt Sư quản lý chùa Chúng tao lết lê trên thành phố Cáo Hồ Nên biết rõ từng tên đại ác Trên bàn tiệc máu xương dân tộc Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh! Chúng ta sẽ tỉa từng thằng Đất nước cần nhiều "quốc táng" Bớt được mạng thằng Cộng Sản nào Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này Còn có chút sáng láng hơn Hãy gửi tiền cho những nhà tu Để họ mở cửa nhà tù Còn chúng tao là chiến sĩ Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương Văn Minh Nguyễn Cung Thương Sàigòn, VN Gởi Chất Nổ Cho Mày Đọc những dòng thư mày mà lòng tao quặn thắt Đời chúng mình cuối cùng phải như thế này sao Mày bên đó lê la những ngày tháng hư hao Tao bên này lăn lóc trên con đường cơm áo Hãy " Gởi Súng Cho Tao " như một lời cảnh cáo Chúng mày quên cả rồi Tổ Quốc lẫn Quê Hương Quê hương đó có máu tươi và có cả thịt xương Của đồng đội , của bạn bè đã hy sinh nằm xuống " Gởi Súng Cho Tao " đã làm nhiều thằng luống cuống Chúng mải mê lợi danh mà quên mẹ mất chuyện này Cám ơn mày với những lời nhắn nhủ thật là hay Để những thằng vong tình biết giật mình bừng tỉnh dậy Tao sẽ gởi cho mày những căm hờn không che đậy Của trái tim đầy vết thương đã thoi thóp từng lâu Tao không gởi cho mày súng như mày hỏi đâu Mà tao gởi cho mày bằng những thùng thuốc nổ Hãy ôm nó xông vào lũ bạo tàn bằng tấm lòng cuồng nộ Và tao cũng sẽ về cùng mày để đi trọn chuyến đi này Cuộc đời nào rồi cũng qua như gió thổi mây bay Thì tiếc làm con mẹ gì cuộc sống nhiều tủi hổ Sống vui được sao khi toàn dân nghèo nàn cùng khổ Còn thân phận chúng mình như những miếng giẻ rách giữa đời Chờ đó ...tao sẽ về cùng mày để hoàn tất một cuộc chơi Và cho trọn cuộc tình của những thằng gọi nhau là đồng đội Và cũng để một lần cúi đầu tạ tội Với quê hương và tổ quốc của mình Với bạn bè , với những oan khuất anh linh Để đi trọn con đường vinh quang của những người mang tên là lính Hãy ôm chất nổ giết sạch bọn giặc thù không cần toan tính Thằng nào rồi thì cũng một lần chết vậy thôi Hãy chết thật vinh quang cho người lính được lên ngôi Chờ đó đi.... mai tao về với những thùng thuốc nổ .... Mai về tạ tội quê hương Cùng nhau đi trọn đoạn đường chiến binh Sống lỡ nhục chết phải vinh Cho dòng máu lính thắm tình Việt Nam Trần Phương Đông |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 24. Nov 2007 , 00:38
Chị Bảy ơi, chị bảy khoẻ không? Vi gửi chị xem bài thơ của anh Trần Phương Đông...Bài thơ này Vi rất thích, mỗi lần đọc là cũng vẫn nghe tim quặn thắt...Xin chia sẻ cùng mọi người...
Thương chúc chị luôn an vui nhang! |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 24. Nov 2007 , 04:32 Con thương em, thương nhớ sót sa lòng. Trời bên đây rét mướt của mùa đông, Cửa đóng kín lòng con không ấm nổỉ. Tuyết đang rơi tiếng động cơ lò sưởi Nghe vi vu như tiếng gió rừng chiều. Con nhìn ra ngoài lớp kính đìu hiu, Con tưởng tượng trong hoàng hôn có Mẹ. Hình ảnh ấy như âm thầm kể lể. Thương yêu con mà dấu diếm ưu phiền. Tránh sao buồn lòng mẹ đã từng đêm ? Nhớ các con nhìn các em trong giấc ngủ. Con nhớ cả một vòng tay ấp ủ. Vuốt tóc con lau những giọt mồ hôi. Cả từ khi con đã lớn khôn rồi, Vẫn được mẹ nuông chìu như tấm bé. Thưa mẹ chiều nay con nhớ mẹ… Con đã quên mình gửi bốn phương. Con biêt lắm vì đâu xa cách Mẹ. Con đã đi trên thuyền sóng tủi hờn. Thuyền càng xa càng đau xót quê hương. Sóng càng lớn càng thương em nhớ Mẹ. Con ngước mặt nhìn trời, cuối xem lòng bể, Trong mênh mông con đã thấy ngày mai. Mẹ chờ con đón nhận một tương lai. Dâng lên mẹ một niềm vui kiêu hãnh. Con làm toán ghi từng ngày bất hạnh, Viết đau thương bằng công thức + -. « Hạnh phúc không là những hanh phúc riêng tư . » Đáp số ấy con vẫn nghe từ tim Mẹ. Các em ơi hãy chờ anh em nhé. Các em ngoan để cho mẹ mình vui. Gia đình ta đă mất mát nhiều rồi… Đã có lúc mồ hôi pha nước mắt. Thôi em ạ thơ dài chiều đã tắt Tạm dừng đây anh chào Mẹ hôn em. Nguyễn Quốc Quân Bản dịch bằng tiếng Pháp - Ce soir ton souvenir revient… Mère… - Mes frères me manquent, mes sœurs me manquent, tu me manques… Votre souvenir, incandescent, brûle mon cœur… Dehors, le ciel se couvre des nuages gris de l’hiver, Et malgré la porte fermée, ils recouvrent mon cœur de leur manteau de givre, Laissant mon corps au chaud et mon âme à l’ombre. Les flocons s’entassent tandis que j’écoute la plainte monocorde du radiateur. Alors, ce sifflement chargé de ma solitude se confond avec le souffle envahissant du vent, la nuit tombée. Mes yeux errent sur le gris du ciel au travers de la fenêtre, Mon esprit rêve, en un rêve éveillé, que dans le soleil couchant, doré de milles feus, je te vois, toi. Cette image dans son mutisme semble me raconter, Que tu m’aimes, et ton amour me protège, Taisant les pleurs de tes soucis dans son silence. Comment pourrais-tu ne pas être triste ? Une mère attend souvent le noir de la nuit pour pleurer. Pleurer ses enfants au loin, laisser sa tristesse refoulée dériver vers la mer où dérivent ses petits. Seule dans la lueur de la lune, elle se rend compte de ses faiblesses, de ses angoisses, de sa colère, Seule dans la lueur de la lune, elle veille sur ceux qui ne sont pas encore partis, Ceux qui dorment encore d’un sommeil paisible. Je me rappelle, encore la chaleur de tes étreintes, la douceur de ces mains qui berçaient mon enfance, Quand cette douceur déliait mes cheveux et essuyait ma sueur, Comme maintenant tu essuies mes larmes. Et même quand vient l’âge d’homme et de raison, Je porte encore ton affection, comme étant enfant, comme avant. Ce soir ton souvenir revient… Mère… J’ai réfugié mon âme désespérée dans le vide de l’oubli, l’ai brisé et l’ai éparpillé dans l’univers. Mes souvenirs se font poussière dans l’écume de l’océan, Et c’est de mon fait... Je prends conscience de la raison pour laquelle je te quitte. Je me suis embarqué sur un bateau de haine, et de rage, Et plus la terre se fait lointaine, plus mon cœur saigne pour mon pays. Et, autant que les vagues grandissent, Mon esprit se tend vers vous. J’offre mon visage au ciel déchiré, je plonge mes yeux dans la mer déchainée, Et là, dans l’obscurité, je vois l’avenir qui me tend les bras, J’entends la vie qui m’appelle sur ses pas. Attends-moi Maman. Je te promets la joie de la fierté, mon cœur se fait de pierre et mon courage s’ensuit. A présent, je ne suis plus seul à me dresser contre les vaques, tu es là, mon pays est là, et pour tout cela, Ma force ne faiblit plus. Mes jours de malheur s’effacent dans les chiffres de mes calculs, Et porte avec moi le poids de mes difficultés, les + et les -, par lesquels s’expriment le souffle de ma détermination. Ne t’inquiète pas pour moi maman, « Que le bonheur n’appartienne pas qu’à soi. » Cette solution à mes calculs, je ne l’espère pas, Je l’ai su, je l’entendais déjà au fond de ton cœur depuis tant d’années. Mes frères, mes sœurs, attendez-moi. Soyez sages pour le bonheur de notre mère, Tant de choses que notre famille a déjà perdues… Gardez dans votre cœur ces instants d’émotions. Et déjà, le crépuscule illumine une ultime seconde l’horizon avant de le léguer à la flamme des étoiles, Je m’arrête ici, je vous embrasse et je vous aime. Hoàng-Ngâu Christine Tran-Duc 14ans Chúng con đồng kính dâng lên Mẹ và Bà Ngoại : Nữ nghệ sĩ Hồ Điệp Và mến Tặng những người con cùng tâm trạng Auteur : Nguyễn Quốc Quân Traductrice : Hoàng Ngâu Christine 14 ans Ce soir, j’ai achevé la traduction de ce magnifique poème. Pour ceux qui ne connaissent pas le contexte historique de celui-ci, je tiens à dire qu’il narre les évènements dans l’année de 1975, année où les communistes commencèrent leur régime. Le frère aîné de maman est l’auteur de ce texte. Au début, j’avais du mal à comprendre le sens, l’émotion profonde de celui qui a écrit ces mots, mais avec les récits de ma mère, la cruauté des communistes, le ‘’boat people’’, la situation presque désespérée là bas, et aussi ce que j’ai pu apprendre à l’école, j’ai cru comprendre, peut être un peu plus, et j’ai donné avec mes mots, ceux d’un enfant, une fraction sans doute de l’émotion réelle de mon oncle, afin de partager mes émotions avec tous ceux qui se souviennent encore de ces événements. Pour moi, enfant née en France, le communisme ? La démocratie au VietNam ? Tout cela était assez flou. Je les ai connus à travers la participation de ma famille dans le parti Viêt Tân qui lutte pour la démocratie au VietNam. Je pense que leur cause est bonne. Sans doute est ce pour ça que mon oncle a dit « Hạnh phúc không là những hạnh phúc riêng tư »(Que le bonheur n’appartienne pas qu’à soi.). Mais, si je voulais vraiment savoir ce que cette phrase voulait dire, il aurait fallu que je regarde de l’autre côté du monde, et mes yeux ne portent pas jusque là. Mais à présent, c’est comme si la réalité avait pris une part du passé et me l’avait jeté à la figure. Tout d’un coup, je ressens l’immense implication de tous ceux qui se battent pour que les choses changent. Je vois autour de moi, la lutte et l’inquiétude pour la première fois. Le 17 novembre 2007, mon oncle et ses camarades se sont fait arrêter arbitrairement au Viêt Nam. ‘’Avant leur arrestation, ils avaient pris part à des discussions avec d’autres militants pour la démocratie sur la promotion de changements démocratiques pacifiques.’’ • Dr. Nguyen, Quoc Quan, mon oncle, citoyen américain • Mme Nguyen, Thi Thanh Van, citoyenne française • M. Truong, Leon (Van Ba), citoyen américain • M. Nguyen, The Vu, citoyen vietnamien • M. Nguyen, The Khiem, citoyen vietnamien • M. Khunmi, Somsak, citoyen thai Je compte 6 personnes dont on a plus aucune nouvelle. Innocents, c’est ainsi que je vois toutes ces personnes, injuste, c’est ainsi que je vois leur situation. Leur crime aura été d’aimer leur pays. Est-ce que la démocratie est un crime ? Je ne sais pas, je ne pense pas mais je sais que celui qui a enduré tant de choses, qui s’est battu jusqu’à l’emprisonnement pour ce que chez nous on appelle la démocratie, ne peut pas être un criminel. Je dis que c’est injuste mais y a-t-il une justice dans tout cela ? Certains l’ont espéré et maintenant je sais qu’ils survivent dans l’injustice. Après ça, j’en appelle à tous ceux qui se sentent concernés de réagir, que ce soit comme moi qui ai écrit ma colère ou autrement afin d’obtenir la libération des prisonniers pour que plus tard, nous puissions avoir un pays qui respecte la démocratie. Enfin, je vous adresse un grand merci, en tant que nièce d'un prisonnier et jeune Vietnamienne envers ses compatriotes. 21 Novembre 2007, Hoàng-Ngâu Christine Tran-Duc Bản dịch tiếng Việt của Bích Phượng Cái nhìn về thời sự từ ánh mắt đứa trẻ 14 tuổi Tối nay, em đã dịch xong bài thơ hay này… Với những ai không biết bối cảnh lịch sử của bài thơ, em xin được thưa là nó kể lại những biến cố năm 1975, năm những người cộng sản bắt đầu chế độ của họ. Người anh lớn của mẹ em là tác giả bài thơ này. Lúc đầu, em chưa hiểu thấu được hết ý nghĩa và lòng xúc cảm sâu xa của người viết những câu thơ trên … Nhưng qua lời mẹ kể về sự tàn bạo của cộng sản, về những thuyền nhân, về tình hình tuyệt vọng ở quê nhà... và qua những gì em học được trên ghế nhà trường , em đã có thể hiểu và cảm nhận thêm được một chút… Và em muốn viết lên đây, bằng lời lẽ của một đứa trẻ, có thể chỉ một phần nào những tình cảm chân thật của bác em để cùng chia sẻ những cảm xúc của em với những ai đang còn nhớ lại những biến cố đã qua. Đối với em, một đứa trẻ sinh ra tại Pháp, chế độ Cộng sản ư ? Tự Do Dân Chủ ở Việt Nam ư ? Tất cả chỉ là mơ hồ…Em chỉ biết đến khi nhìn thấy những người trong nhà em tham gia để đấu tranh giành lại Tự do Dân chủ cho Việt Nam…Em nghĩ lý tưởng mà gia đình em đang theo đuổi là đúng. Phải chăng có lẽ vì thế mà bác em đã viết : « Hạnh phúc không là những hạnh phúc riêng tư »… Nhưng, nếu em muốn hiểu được câu này thực sự muốn nói gì, có lẽ em phải phóng tầm nhìn tới tận bên kia nửa quả địa cầu, mà em thì còn quá nhỏ nên không nhìn thấu được. Nhưng ngày hôm nay sự thật phũ phàng của năm xưa bỗng đổ ập đến trong em…Bỗng chốc, lần đầu tiên em đã cảm nhận được sự hy sinh to lớn của những người đã dấn thân cho tình hình có một sự chuyển đổi. Lần đầu tiên, em thấy được chung quanh em, sự đấu tranh và cả sự lo lắng. Ngày 17/11/07, bác em và các bạn bác đã vô cớ bị bắt tại Việt Nam. «Trước khi bị bắt, họ cùng với một số chiến hữu đang trao đổi, thảo luận về hình thức đấu tranh bất bạo động cho Tự Do Dân Chủ» • Tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, quốc tịch Hoa Kỳ • Bà Nguyễn Thị Thanh Vân, quốc tịch Pháp • Ông Trương Văn Ba, quốc tịch Hoa Kỳ • Ông Nguyễn Thế Vũ, quốc tịch Việt Nam • Ông Nguyễn Trọng Khiêm, quốc tịch Việt Nam • Ông Somsak Khunmi, quốc tịch Thái Lan Đã có 6 người bị bắt mà không có tin tức. Em thấy những người này đều vô tội và thật là bất công khi nhà cầm quyền Cộng Sản đã bắt giam họ. Tội của họ là đã có tấm lòng yêu nước. Phải chăng dân chủ là cái tội ? Em không biết, và cũng không nghĩ vậy; nhưng em biết chắc rằng, những người đã chịu đựng bao nhiêu gian khổ, đã đấu tranh đến nỗi bị tù đầy cho cái mà nơi đây người ta gọi là dân chủ, thì những người đó không thể nào là những tội phạm. Em thấy thật bất công nhưng thử hỏi trong tình trạng hiện nay có còn công lý hay không ? Người ta còn đang hy vọng rằng có công lý nhưng chính họ đang cố gắng sinh tồn trong sự bất công… Em xin kêu gọi những ai cảm thấy bất bình hãy phản ứng, có thể giống như em, viết lên sự phẫn nộ qua những dòng thư này, hay bằng cách khác, để mong giải thoát được cho những người hiện đang bi bắt giữ, để sau này, chúng ta mới có thể có một đất nước thật sự có tự do nhân quyền và dân chủ. Em xin gửi lời tạ ơn chân thành của một người cháu gái, và một đứa trẻ Việt Nam đến những đồng hương của em … Viết ngày 21/11/07 Hoàng Ngâu Christine Trần Đức |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 24. Nov 2007 , 05:53 Vi ơi, My đọc bé Hoàng Ngâu Trần Đức viết gọi anh Lâm bằng bác và cô Hồ Điệp bằng bà ngoại , vậy là có phải Hoàng Ngâu là con gái của em Dung, hay Liên đó hả Vi ? Hồi My chưa đi thoát sang Canada, cô Hồ Điệp hay đến nhà My ngâm thơ, thỉnh thoảng có dẫn theo Dung và Liên ( 30 chuc năm rồi My không biết nhớ tên của Dung và Liên có đúng không ). Lúc My ở Montreal, anh Quân đi sang đó công tác, nghe anh nói Dung và Liên đã sang Pháp. Những năm ấy My còn đang đi học nữa chứ lại bận rộn đủ công việc nên nghe tin thi` mừng lắm mà không liên lạc. :-/ My thấy bé Hoàng Ngâu mang họ Trần Đức thì My biết Vi là chị dâu hay em dâu của Dung hay Liên phải không Vi . ? Vi cho My gửi lời thăm Dung và Liên nhé . ( Vi có thể cho số phôn trong nhắn tin riêng để My phôn thăm không ? ) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 24. Nov 2007 , 06:18
Chị Mỹ thương mến...
Thiệt quả đất tròn thiệt...Hoàng Ngâu là cháu gái ruột của Vi, nó bằng tuổi thằng con trai lớn của Vi...Anh Quân là anh của Liên, và Liên là em dâu thứ năm của Vi...Tại ba em hoạt động chính trị cho nên cả nhà đều theo gót của ba em cả...Cả nhà từ khi biết tin tới giờ rất hoang mang vì anh Quân bị bắt chung vớí một số người nhưng lại hông có tên trong danh sánh công khai bị giam giữ...Ngâu gửi cho em bài viết hồi sáng, em đọc mà hông ngờ cái nhìn của nó thiệt trưởng thành hơn con em nhiều...Có lẽ vì ở trên đó nó quen đi theo biểu tình đấu tranh với gia đình ba mẹ em trên đó ... Em chỉ cầu mong cho tất cả những người đang bị bắt giữ được trả tự do nhanh chóng và trở về lại bên này bình yên ...Vi mới đọc thư chị cho Liên nghe ...Em sẽ gửi phone vào trong PM cho chị ... Cuối tuần an bình anh chị nhé! |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 25. Nov 2007 , 13:06 tieuvuvi wrote on 24. Nov 2007 , 06:18:
Vi ơi, Hôm qua đọc Vi viết xong là My gọi cho Liên liền, cám ơn Vi nhé. Hai chị em nói mãi đến lúc My phải đi dự lễ ra mắt tập Thơ Tù của HT Thích Quảng Độ. Thế ra My vẫn nhớ đúng tên của Dung và Liên, vậy mà My đang định đi khám xem có phải bị Alzheimer không :D Cám ơn Vi nhiều và chúc Vi một tuần mới với nhiều tin vui nhé. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 25. Nov 2007 , 14:53
Chị Mỹ ơi,
Nghe chị kể Vi rất vui ...Em mới vửa gửi hình gia đình của Liên trong hộp thư yahoo của anh chị ...Bonne réception nhang ... |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Nov 2007 , 10:22 tieuvuvi wrote on 24. Nov 2007 , 00:38:
Chào TVVi ! Cảm ơn Vi đã dán bài thơ của Trần Phương Đông . Vửa đọc xong bài của cháu Trần Đức Hoàng Ngâu viết thật cảm động. Ở trong một gia đinh đấu tranh ít nhiều gì cũng ảnh hưởng - Nhưng cháu Hoàng Ngâu còn nhỏ mà có đầu óc biết phân tách và nhìn thấy lẽ phải của cuộc đấu tranh cho VN được thật sự Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền . Hỗm rày 7 cũng theo dõi tình hình của các ACE em trong Đảng VT bị bắt ở Sài Gòn. Hôm qua &có họp ở nhà thờ Choisy Paris 13 - 7 bị cảm nên không đi nghe được. Chúc Vi & gia đình an lành . 7_vdn ********* Thăm Mỹ & tất cả A C E TTH LVD - Thân mến chúc tất cả bình an . |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 29. Nov 2007 , 19:05
Chị My ơi,
Theo nguồn tin mới nhất thì bên phía nhà cầm quyền VN đã công nhận giam giữ anh Quân rồi ...Vi gửi ở đây lá thư của chị Mai Hương để chia sẻ cùng mọi người ... Thư gửi cho anh Hôm qua H về nhà trời đã tối, nhà đối diện đã giăng những dây đèn Noel. Vậy là giáng sinh này anh không có nhà với mẹ con H. Nằm ở trại giam nào, đêm đêm anh có lo lắng cho mẹ con H không? Lúc ở nhà, anh biết tánh H yếu đuối mà cứ bắt H phải tập cứng rắn. Bây giờ không có anh ở đây, không ai bắt H cũng cứ phải tự nhủ thầm: phải vững vàng, phải vững vàng để còn lo cho con. H nhận được cú phone của người bạn lúc một giờ rưỡi sáng báo tin chính quyền VN đã nhận là có bắt giữ anh. Mừng muốn khóc, H thầm tạ ơn trời phật, và cứ vậy thức cho tới sáng. Vậy là đã 3 đêm không ngủ sao mà không thấy mệt chút nào. H nhìn tấm hình anh mặc áo tù và nhớ đến ước mơ của anh ước mơ được làm hiệu trưởng trường trung học ở Rạch Giá. Bất chợt thấy thương anh và các chiến hữu của anh vô cùng. Vi đọc mà rất xúc động ...Thương cảm cho số phận của người vợ và người mẹ VN trong các thời đại ...Nguyện mong chị Hương có đủ nghị lực, sức khoẻ và tinh thần để vượt qua cơn sóng gió phong ba này ... |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 29. Nov 2007 , 19:07
Thư kêu gọi hỗ trợ
Kính gởi các cơ quan chính quyền các cấp Kính gởi các hội đoàn, đoàn thể người Việt quốc gia ở Hoa kỳ và khắp nơi trên thế giới Kính gởi các cơ quan truyền thông báo chí trong và ngoài nước Tôi tên là Mai Hương là vợ của tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân. Cuối tuần qua gia đình tôi, tôi cùng hai con vô cùng bàng hoàng khi nhận được tin là chồng tôi đã bị chính quyền cộng sản bắt giam tại Sài Gòn cùng với năm người khác vào thứ bảy ngày 17 tháng 11. Cho đến hôm nay nhiều ngày đã trôi qua, chính quyền Việt Nam vẫn nhất định không chịu xác nhận là có bắt giữ chồng tôi. Là một người vợ như bao nhiêu phụ nữ bình thường khác, tôi rất hoảng sợ đau xót khi nhận được hung tin này. Giờ này chồng tôi ở đâu? ở trại giam nào? anh có bị hành hung đánh đập hay không? sức khoẻ anh ra sao? Các con tôi còn nhỏ dại chỉ biết khóc thương bố và hỏi mẹ bố như thế nào, đang ở đâu? bố có còn về nhà được hay không? Chồng tôi là một người chồng, người cha gương mẫu trong trách nhiệm đối với gia đình con cái. Bên cạnh đó, cũng như bao nhiêu người Việt Nam khác anh là một người luôn nặng lòng đối với đất nước. Suốt bao nhiêu năm dài anh hoạt động góp phần vào công cuộc đấu tranh để đòi tự do dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam. Tôi kính trọng, thương quí anh và luôn là người bạn đồng hành hổ trợ cho chí hướng và lý tưởng của chồng tôi. Trong giờ phút này, tôi và các con hết sức hoang mang lo lắng cho sự an nguy của chồng tôi. Tôi viết thư này bằng hết tất cả tấm lòng của người vợ cùng hai con nhỏ kính mong quí vị, các hội đoàn đoàn thể quốc gia khắp nơi trên thế giới tiếp tay giúp đỡ, gởi thỉnh nguyện thư đến các dân biểu và chính phủ Hoa Kỳ để họ giúp tìm kiếm và giải cứu cho chồng tôi được sớm trở về với gia đình. Mỗi sự hỗ trợ của quí vị là một cái phao giúp cho chồng tôi sớm thoát ra khỏi tình trạng hiểm nghèo. Xin chân thành tri ân quí vị. Kính thư, Ngô Mai Hương Elk Grove (Sacramento), California |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 29. Nov 2007 , 22:02 Những ngày mưa qua quê hương tôi Những ngày mưa xám đất tối trời Những dãy hàng rào còn giăng đầy phố Tiếng nước đổ buồn trên sườn nhà ai Em theo mẹ về kết tranh lợp mái Những ổ chuột những mặt người xanh tái Những con chuột to sống lẫn với người Ăn ngủ trên một nền nhà Rúc buồn những ngày mưa gió Em sống mà vẫn âu lo hoài chuyện đó Cơm gạo, bánh mì, bột, bắp, bo bo Ngoài đường nạn xích lô Hàng trăm chiếc chạy không hứng gió Những giàn nhạc dựng lên giữa phố Kể chuyện đất nước mình như chuyện trong mơ Các anh ơi ! Chúng đang lấy máu dân mình làm nhạc, làm thơ Ngợi ca quan thầy, vẽ vời chế độ Trời vẫn ẩm buồn cơn mưa chiều đổ Con ngõ mùa mưa muỗi mòng như rừng Những vách phên mỏng manh không đủ che mưa chắn gió Mẹ rũ tấm Poncho đọng đầy những nước Buồn em hắt hiu theo gió ngoài trời Nghĩa vụ gọi hoài tên người từng đợt Tiếng loa vọng dài qua ngõ từng đêm Những đứa chết lâu rồi Đảng không báo tin Y như trò chơi ú tim Cợt đùa trên nỗi mỏi mòn của mẹ Anh chạy vòng quanh những ngày tuổi trẻ Những vòng xe, đạp mãi vào nỗi âu lo Cơm gạo, bánh mì, bột, bắp, bo bo Muốn vào đại học Có đứa đã nguyền rủa mẹ cha tụng xưng chế độ Để đời quay tròn theo bàn tay vỗ Những đêm nằm nghe gió trên nông trường Tuổi trẻ chúng tôi chia mấy ngã đường Bóng hạnh phúc chết trên những xác người đầu bờ cuối bãi Em đếm ngày trôi qua thời con gái Con dốc gập ghềnh đất đỏ mùa mưa Trời vẫn vô tình đổ những cơn mưa Nhà em le lói ngọn đèn mù tối Đất nước thảm sầu tim đau ruột rối Anh tính toán hoài chẳng thấy ngày mai Mưa từ trời mưa đổ xuống hai vai Đường anh xuống dốc sâu nhìn không rõ Con dốc đời ai đo được độ dài Ngày chia tay nhau buổi chiều đi vội Chiều chưa qua sao bóng tối vây đầy Một bàn tay nắm chặt bàn tay Anh nắm chắc nhé ! chút tình người ở lại Em thèm được khóc như những ngày thơ dại Cố nhớ hoài chẳng đếm hết những lần tiễn đưa Anh đã giữ trong tim mình đủ chưa ? Khu xóm ngày xưa giờ còn lại những túp lều xiêu đổ Anh đi rồi con phố chắc buồn hơn Sẽ còn ai sau đoạn đường vượt thoát ngày mai Còn nhớ mãi những ngày mưa tê tái Trăm con ngõ trăm nhánh đời cùng khổ Có con ngõ nào chẳng lầy lội tối tăm Thành phố này bạn bè ta đã bỏ đi nhiều năm Quê hương mình ! Mình đã yêu mến những ngày mưa thơ ấu Chiếc Poncho cũ cuối cùng rồi cũng rách Sườn nhà em rồi tầm tã dưới mưa Những ngày mưa ơi những ngày mưa Những ngày mưa rét mấy cho vừa *Hương Giang* ** Hương Giang là bút hiệu của chị Ngô Mai Hương, vợ của Tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phuonghue vào ngày 30. Nov 2007 , 02:03 tieuvuvi wrote on 29. Nov 2007 , 22:02:
Cám ơn TVV đã cho PH đọc 1 bài thơ rất hay. PH xin bày tỏ lòng cảm phục đến gia đình anh Quân và chị Hương. Cầu mong chị giữ vững tinh thần và nghị lực để vượt qua những khó khăn trong lúc này.. :-[ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 30. Nov 2007 , 05:02
Dạ, Vi cám ơn chị nhiều lắm ...Em sẽ chuyển lời cho chị Hương ...Dòng thơ Hương Giang lần đầu tiên đến với em thì cũng đã 22năm rồi ...Lúc đó em mới từ VN sang định cư tại Pháp, và theo ba em đi dấu tranh khắp nơi...Lúc ấy phong trào Đông Tiến rất mạnh có rất nhiều chiến hữu quay về chiến khu để chiến đấu ...Chị Hương có làm bài thơ " Như những đọt trầu"... bài thơ này, Vi rất thích đã được phổ nhạc và được hát truyền miệng trong giới học sinh sinh viên Paris và châu Âu thời bấy giờ ...Vi giới thiệu lại cùng mọi người nhang ...
|
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 30. Nov 2007 , 05:04 Như Những Đọt Trầu Dẫu chưa một lần lội qua dòng sông Em vẫn nói về con nước ròng Và những gian nan dọc đường tải đạn Mưa nắng trở mùa sáng nắng chiều giông Dẫu chưa biết được những vùng anh qua Ẩm ướt mưa rừng đất cằn sỏi đá Chiến khu muỗi mòng rừng thiêng nước lạ Thương anh như thương bóng dáng quê nhà Thương anh như thương giòng sông nhà ngoại Mấy bụi mấy bờ đám sắn vồng khoai Thương đám lục bình chở che kháng chiến Thương chiếc xuồng con tải gạo hôm mai Thương ngọn rau rừng đắng ngọt yêu thương Trên đoạn đường về trải thịt phơi xương Thương anh kháng chiến chiều mưa tháng chạp Ôm súng mơ ngày giải phóng quê hương Như những dây trầu xanh mướt sớm mai Thời gian dẫu hoài nắng một mưa hai Quê hương thiết tha những lời kêu gọi Anh quay trở về nối bước đoàn trai Ta có một đời để đợi chờ nhau Hạnh phúc không là những cơn mưa mau Anh quay trở về đáp lời sông núi Tình em mãi xanh như những đọt trầu Hương Giang |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 30. Nov 2007 , 05:09 tieuvuvi wrote on 30. Nov 2007 , 05:04:
Vi ơi, Hôm qua My bận quá khg vào D/D, bây giờ cũng vừa đọc , vừa đinh trả lời cho Huệ và nhắc đến bài thơ nổi tiếng thời ấy của Hương Giang , đang ráng nhớ ra được 1 vài câu, thì nhìn lại Vi vừa viết trước 1,2 phút rồi :D Cám ơn Vi nhiều lắm . ;) Ngày xưa lúc ở Montreal, My vẫn hay chọn thơ Hương Giang để đăng lắm, rất qui' và aí mộ HG lắm, nhưng lúc ấy bận rộn không liên lạc riêng với nhau. My nhớ HG làm bài này lúc chưa lập gia đình, bây giờ đọc lại 4 câu cuối sao mà như 1 lời tiên tri . |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 30. Nov 2007 , 05:15
Đó là những vần thơ đợi chờ cách đây hơn 20 năm ...Dòng thơ bây giờ của chị hiện giờ là một vũ khí sắc bén trong công cuộc đấu tranh cho một đất nước VN tự do dân chủ ...
"Mẹ chẳng phải đảng viên Nhưng mẹ có tấm-thẻ-đỏ-trái-tim ròng ròng máu ứa Chính mẹ chứ không ai - mẹ phải nắm quyền" (1) Ném xuống lòng đường những cờ sao những biểu ngữ Chúng tôi đi như con nước vỡ bờ Chúng tôi đi không hờn căm phẫn nộ Đập vỡ mọi nghi ngờ Xoá tan nghìn ngăn cách. Các anh ơi! Bao vết thương hôm qua mình vừa lau sạch Chúng ta yêu nhau thật trẻ thơ ... Mẹ đợi chờ anh tự mãi bao giờ Cây lá sau vườn xanh niềm ấp ủ Anh đã về như bóng trăng ngày cũ Khua động hồn tôi những giấc mơ. Chúng tôi về trên những lối xưa Cánh cổng nhà giam nào vừa ngã đổ trong mưa Các anh ơi! Mình dựng lại từ giờ, dựng từ tan vỡ Chẳng một ai còn hoài nghi cách trở Và niềm tin là sức mạnh của tình yêu. Có phải chúng ta đã đánh đổi rất nhiều Mong hoà bình trổ mầm cây hạnh phúc Hai mươi năm đã dài hơn những đêm thao thức "Khi mỗi giọt máu mình khát độc lập tự do" (2) Khi ngọn cờ không đem lại hạnh phúc ấm no Khi chủ nghĩa không chung niềm khát khao dân tộc Thì dù đối mặt với hiểm nguy bất trắc Ta vẫn chưa từng phản bội quê hương. Vẫn còn đây những con người hằn nét đau thương Mà hành trang - tấm lòng tha thiết nhất Đi - Nối cho Mẹ những bến bờ chia cắt Dựng lại những xóm làng đổ nát năm xưa. Có thể trời còn ray rứt cơn mưa Nhưng Mẹ ngại gì trời mưa hay nắng Suốt những tháng năm đau thương đằng đẵng Mẹ biết ta sẽ về Như nước trở về sông. Có thể trời một buổi nắng thật trong Chúng ta đánh thức hàng trăm con phố Không, không bằng tiếng loa, không bích chương, không biểu ngữ, ... Bằng nỗi niềm khát khao, quê hương mình cất giữ Chúng ta đi lên làm con nước vỡ bờ. Hương Giang (1) "Những Ngày Thường Đã Cháy Lên" thơ Bùi Minh Quốc (2) "Không Có Gì Quý Hơn Độc Lập Tự Do" thơ Bùi Minh Quốc |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 30. Nov 2007 , 05:22
Chị Mỹ ơi, ngày xưa khi Vi còn mặc áo chiếc áo dài nâu đi làm văn nghệ, cũng đã từng múa và hát trên bài thơ này của chị Hương...Cộng đồng Paris biết Liên lần đầu tiên trên sân khấu cũng qua bài hát này ...Liên không hổ danh là con của cô Hồ Điệp vì Liên hát rất hay, chơi đàn guitare và piano giỏi, và có một giọng ngâm truyền cảm như mẹ Liên ...
|
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 30. Nov 2007 , 05:33
PS: Dạ đúng rồi chị Mỹ, bài thơ này chị Hương làm lúc còn sinh hoạt chung với anh Quân và chưa có lập gia đình...Mỗi ngày Vi sẽ giới thiệu một bài thơ của chị Hương có mới có cũ, những vần thơ quê hương chị Hương viết rất hay và sâu sắc ...Có những bài em đọc mà nghe đau oặn thắt cả ruột gan ...
...Ta có một đời để đợi chờ nhau Hạnh phúc không là những cơn mưa mau Anh quay trở về đáp lời sông núi Tình em mãi xanh như những đọt trầu ... Hương Giang Đây là 4 câu mà em thích nhất trong bài thơ, và là cũng là lời nhắn nhủ an ủi của gia đình, bạn bè, chiến hữu ...viết gửi lại cho chị ...Hãy là những đọt trầu xanh, tuy có bão tố phong ba, dây leo mảnh mai này vẫn xanh tươi một màu, để khi cắn ra trong miệng vẫn thơm nồng một màu đỏ thuỷ chung nghĩa tình ... |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 01. Dec 2007 , 05:25 Vết Cắt (những ngày biến động NĐS, NTL,...) Khi những người bạn chúng ta bỏ đi Những con chim ngại ngùng thôi hót Lá trên cành còn xanh Nhưng những vần thơ em ngập ngừng dang dở Cuối mùa thu gió trời còn trăn trở Và những bụi cỏ khô trốc gốc Bay trên những con đường chúng ta Buổi chiều khi em trở về nhà Bụi hồng đã tàn thêm một đóa Khi cuộc sống làm ly cách chúng ta Khi những giọt nước mắt không làm em nguôi được nỗi nhớ thương ròng rã Và con sóng thời gian rồi cuốn đi tất cả Những khát vọng cuộc đời mộng ước tháng năm Nhưng em biết trong cuộc sống đang diễn ra lặng lẽ âm thầm Cái điều níu chặt chúng ta lạ lùng dai dẳng Như mùi rơm, như hương đất, một đêm mưa nào bất ngờ bắt gặp Mình bắt gặp mình giữa hoang vắng mênh mông Lại thấy mình về một sáng mùa đông Kiếm những con còng chở trên lưng tháng ngày tuổi dại Lại thương cánh đồng gió mưa tê tái Bông sậy trắng theo niềm đau trong lòng Cuộc sống luôn dựng quanh mình những chấn song Còn nhớ chăng những cánh chim chọn đường gió bão Dù những ngày thắm tươi đã lùi xa Mà bóng người đi còn để dấu Giữa hồn mình như vết cắt còn đau Em vẫn không sợ mình phải bắt đầu lại từ đầu Từ một khúc quanh có nhiều ngã rẽ Bởi những con sông cắt đường chia nhánh Có con sông nào không trở lại nguồn Em vẫn không sợ sự ghẻ lạnh cô đơn Bởi mình khởi đi từ những ngày cô đơn nhất Bởi giữa hung tàn bên trong lòng đất nước Vẫn có người đứng thẳng rất cô đơn Những vần thơ trên giấy mực còn thơm Sao có lúc cũng úa buồn héo hắt Chúng đang khát khao muốn vươn thành tia nắng Làm tràn lại những con suối đã đông cứng suốt mùa đông Đề chúng ta nhận ra rằng mình còn chấp nhận những gai chông Chỉ để bước cùng nhịp chân dân tộc Để những đoạn đường ngày mai ta sẽ gặp Những người bạn đã bỏ chúng ta đi Hương Giang |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 01. Dec 2007 , 20:51 tieuvuvi wrote on 30. Nov 2007 , 05:22:
Vi ơi, Lúc My gặp Liên thì Liên bé xíu 11, 12 tuổi , My không biết là Liên chơi guitar và piano giỏi . Hồi đó giọng Liên còn con nít lắm nhưng cô Hồ Điệp dạy Liên ngâm thơ rồị , nghe dễ thương lắm. Hôm nọ nói chuyện My hỏi Liên có nhớ hồi đó Liên hay ngâm "Lũ chúng ta đầu thai lầm thế kỷ... " Liên đọc tiếp liền và bảo em vẫn còn nhớ chứ . ;) Mẹ My vẫn còn giữ được 1 vài cassette thu những buổi ngâm thơ , hát hò ở nhà, nhưng ngày xưa thu luôn tuồn hết mấy tiếng như vậy, cả tiếng mèo kêu, rao hàng ơi ới ... , bây giờ không biết cắt làm sao để đưa lên . :-/ Vi có cách gì đưa lên bài Liên hát hay ngâm thơ Hương Giang cho cả nhà nghe không Vi ? |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 01. Dec 2007 , 22:24
Chị Mỹ ơi,
Giọng Liên thì ngâm hay lắm ...Để Noel này em về trên ấy sẽ nói Liên ngâm mấy bài thơ chị Hương Giang vào máy rồi em sẽ gửi cho mọi người nghe ..em vẫn thích Liên hát bài "Như những đọt trầu " của chị Hương ... Hình này Liên bận áo dài trắng đang đệm đàn, chụp hôm kỷ niệm 20 năm "Anh hùng Đông Tiến" ngày 09/09/07 Cả Vũ và Liên đều trong đoàn Văn Nghệ cả ...Gửi chị xem ... |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 01. Dec 2007 , 22:27
Buổi thắp nến chiều thứ Bảy tại San Diego
MH viết thư này xin gởi lời cám ơn chân thành nhất đến các cô, các bác, các chú, các bạn trong cộng đồng đã hổ trợ, an ủi, khích lệ MH. Cám ơn buổi thắp nến chiều nay lúc 6 giờ chiều của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại San Diego. Cám ơn bác Lê Quang Dật, anh Hồ Thanh, anh Lê Trung và nhiều nhiều nữa những người H chưa kịp nhớ tên, và biết tên. Những đóng góp, những chia xẻ những an ủi có lúc đã làm H rơi nước mắt, nhưng thực sự đã giúp MH đứng vững và tin tưởng vào sức mạnh của cộng đồng mình. Xin cám ơn những chia xẻ chân tình trong trang blog này. Cám ơn anh Nguyễn Đình Sài, anh Quân có kể về ngày kỷ niệm đám cưới của anh chị cho H nghe. Những điều anh viết đã là ngọn lửa ấm cho MH và các cháu rồi. Cám ơn T.L một người bạn cũ (H đoán vậy). Cám ơn PQH, chân thành cám ơn đề nghị của anh về việc thiết lập một quỹ pháp lý binh vực tự do cho anh Quân. H nghĩ cho đến ngày hôm nay trường hợp của anh Quân chưa biết chính quyền Việt Nam hành xử ra sao. Cho H xin được cám ơn tấm lòng của anh chị và xin những đóng góp đó tạm thời dồn cho những nhà đấu tranh dân chủ trong nước. Một lần nữa MH xin chân thành cám ơn. MH |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 01. Dec 2007 , 22:35 Vậy là đã mười ba ngày kể từ ngày anh bị bắt và đúng mười lăm ngày kể từ ngày anh gọi cho H lần cuối. H tiếc là đã lỡ xoá mất lời nhắn của anh gởi cho con trong máy, nếu còn mấy mẹ con nghe lại cũng đỡ nhớ bố. Bây giờ nhớ lại H mới thấy mình vô tình, hồi đó anh hay gọi H lên để nghe chương trình Diễn Đàn Bạn Trẻ của đài RFA, nghe xong bao giờ anh cũng nói - Mình phải về chứ H, về để cho những người trẻ đó không thấy họ cô đơn. Anh ngưỡng phục luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Đài, bây giờ anh chị ấy đã nhận được lời nhắn của anh và các bạn anh rồi. Một điều anh không biết là sau ngày nhận tin anh bị bắt, bạn bè anh, cộng đồng người Việt khắp nơi đã vận động ráo riết với văn phòng các dân biểu, nghị sĩ ở Hoa Kỳ. Cô Jamie của văn phòng dân biểu Dan Lungren cho H biết là có nhiều cú phone cũng như điện thư gởi vào văn phòng. Cô nói cô biết cộng đồng người Việt là một cộng đồng mạnh và họ hỗ trợ mạnh mẽ vấn đề của anh. Chắc họ cũng ngạc nhiên không biết tại sao người Việt mình lại gắn bó với nhau như vậy.Tối qua H đi gặp ông dân biểu Dan Lungren cùng với anh Dũng, cộng sự của ông có lẽ vì là phụ nữ, họ nhìn H ái ngại thương cảm. Họ đâu biết nếu cộng sản cũng có cái trống tam toà, thì H cũng bắt chước bà thủ khoa Bùi Hữu Nghĩa vượt thuyền về đánh trống mà kêu oan cho chồng. H nhớ hoài hai câu thơ ông khóc vợ khi bà mất vì bạo bịnh: Trời không chết vợ, đặng coi gan ruột thử coi trời! |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 02. Dec 2007 , 22:39 tieuvuvi wrote on 30. Nov 2007 , 05:04:
Thu Béo chào Tiểu Vũ Vi.Rất cảm ơn VV về bài thơ Như NHững Đọt Trầu của Hương Giang .Chiều chủ nhật có chương trình đọc thơ của đài T N T San Diego Tb đã gọi vào và đọc bài thơ này cho mọi người nghe. Bài thơ hay quá. Nhìn hình anh Quân tb nhận ra tb có biết anh Quân hồi nhỏ , mỗi lần cô Hồ Điệp dẫn anh Quân sang xóm Ông Tiên ở Phú Nhuận. Khuôn mặt anh không có gì thay đổi tb nhận ra liền. Tb thật là khâm phục anh chị Quân Hương đã hy sinh tình cảm riêng mình để lo cho đông bào mình con đang đau khổ trong nươc.Tb muốn nhăn với Hương.Hương ơi ráng giữ gìn sức khoẻ để có đủ nghị lực lo cho gia đình và tb biết đồng bào mình những người Việt yêu nước đều hướng về anh Quân và các chiến hữu của anh. Cùng cầu nguyện cho các anh được khoẻ mạnh và chóng về với gia đình và tiếp tục công việc tranh đấu tự do nhân quyền cho tám mươi mấy triệu đồng bào còn đang bị đày đọa trong nước. Tb. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 03. Dec 2007 , 06:27
Dạ Vi hân hạnh được quen biết chị...Thành thật cám ơn chị cùng chia sẻ với nỗi đau của chị Hương...Bài thơ này của chị Hương là bài ngày xưa khi em còn là sinh viên rất thích...Bài này có được phổ nhạc...Để kỳ này về Paris em sẽ nói Liên là em anh Quân, em dâu của Vi hát và ngâm rồi thâu cho mọi người nghe nhang...Em gửi các anh chị đã từng quen biết anh Quân và chị Hương link blog của anh Quân và chị Mai Hương để có thể liên lạc trực tiếp được...
http://nguyenquocquan.blogspot.com/ Vi cám ơn lời cầu nguyện của chị cho các chiến hữu đang bị bắt... Mến chúc chị luôn an vui.... |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 03. Dec 2007 , 06:42 Chỉ khi còn một mình, H mới cảm hết nỗi trống vắng. H tránh không nghĩ đến những điều có thể xảy ra cho anh làm mình lo sợ thêm. Hồi đó anh hay nói anh quí trọng những con người vượt qua sóng gió, trong khi H lại thực quá dở trước những thử thách cuộc đời. H nhớ câu thơ của Trần Dạ Từ viết cho Nhã Ca khi ông đi tù cải tạo: "Tôi đâu có chọn em, nào tôi có chọn". Mà thực như vậy, H đâu có chọn anh, H với anh ở xa như hai đầu trái đất, nếu không có những tang thương dồn dập của đất nước ngày ấy, nếu không có những bản tin kinh hoàng về thuyền nhân dồn dập mỗi ngày, chắc mình không biết nhau. Cái "Hòn đá làm ra lửa" của Trần Dạ Từ cũng là hòn đá của H với anh. H nghĩ đến điều đó và H tự nói với mình: ngày mai, H sẽ bắt đầu một ngày mới khác với mười bốn ngày đã qua. MH |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 03. Dec 2007 , 07:11 Ca Dao Em men theo bờ bàn chân em xinh Em đi vì nước em đi vì tình Lau sậy xanh xanh che người kháng chiến Đất dựng lũy hào diệt thù cùng anh Em khua mái chèo vầng trăng nương theo Lúa thơm tình đất, lúa thơm tình nghèo Lúa vượt rào gai nuôi người kháng chiến (Em chèo ghe vô đó ... nhớ về) Con trăng mỉm cười khi em ngẩn ngơ Vụ lúa thần nông xanh ngát đôi bờ Gạo nặng khoang đầy tay dầm chưa mỏi Thương vòng eo tròn nước cũng bâng khuâng Em đi lên rừng em về đồng sâu Tiếp gạo nuôi quân năm tháng dãi dầu Đất đã nói những điều phải nói (Em hay cười hay ngó đi đâu) Em như ca dao mẹ ru ví dầu ... Em hiền như lúa em mềm như lau Em dựng chiến khu giữa lòng đất giặc Kháng chiến thành công tặng chiến công đầu Hương Giang |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 03. Dec 2007 , 19:27 Hạnh Phúc (Mẹ viết cho K và T) Điều đầu tiên mẹ vẫn khát khao nói về hạnh phúc Như đóa hoa mong manh giữa gió rét lạnh lùng Biết bao lần cô đơn trên cánh đồng trống Mẹ thấy quanh đời còn lại những hoang liêu Đất nước mẹ lớn lên tai họa trăm điều Vẫn nghe thương từng ngọn rau tấc đất Có những cái mất đi đớn đau, ray rứt Có nỗi hạnh phúc lạ lùng những lúc được bên nhau Bầu trời của con không có bóng hỏa châu Không có những đêm mẹ kéo lê xuống hầm trú ẩn Không có nỗi chia lìa hãi hùng lởn vởn Trong cuộc sống mỗi ngày, trong giấc ngủ, những đêm sâu - Đừng để những vặt vãnh cuộc đời cũng làm mất được nhau Biết bao lần mẹ muốn nói về những thương đau Của những người hôm qua bị dập vùi, bôi xoá Của bác N, của chú T, của ông X ... Chúng ta đã bị đánh ngã hôm qua không thương tiếc Đang đứng trên đồi Còn đứng giữa phố Chúng ta thét! Chúng ta gào! Giữa những ngày trời lộng gió Chúng ta sống cùng đồng bào phút đó Con có hiểu tại vì sao gắn bó !? Cuộc sống của mẹ luôn đầy ắp những ước mơ Ước mơ hiền lành như khoai như lúa Dẫu năm tháng đổi dời, lòng người cách trở Dẫu mộng úa tàn, dẫu tình yêu dang dở Mẹ có bao giờ để lòng mình héo khô Và hôm nay mẹ lại làm thơ Kể cho con nghe những lạ lùng gắn bó... Quanh nhà mình có những ngọn đồi cháy đỏ Mẹ hàng ngày vẫn đi qua đó Vẫn thật bất ngờ khi cỏ mướt màu xanh Trời ở đây mây vẫn trắng, nắng vẫn hanh Nhưng khi tiếng mưa gõ đều ngoài khung cửa Tiếng giàn bông giấy đầu hè lại rạt rào nức nở Tiếng con sông ngày xưa bên bồi bên lở Làm sống dậy giữa lòng mẹ nỗi đau dịu dàng cùng nỗi nhớ những ngày xưa ... Những ngày xưa quê hương mù khói lửa Theo ngoại chạy giặc hoài xuôi ngược ngược xuôi Thấy mình như con sông nắng chiều nhuộm đỏ Nước cứ chảy xuôi hoài ai biết sẽ về đâu Tự cuộc sống đã không cho mình những bền vững dài lâu Nên mẹ luôn chọn những gì bền chặt nhất Là mẹ có con - Là vợ có chồng - Là tất cả chúng ta có cội nguồn tổ quốc Là chọn có nhau dù gian nan hay hạnh phúc Con sẽ phải đối mặt với muôn nghìn bất trắc Những khổ lụy cuộc đời dằng dặc như nắng mưa Con hãy chọn cho mình những gì bền chặt nhất Những gì không một ai có thể tước đoạt mất Dẫu cuộc sống có thăng trầm năm tháng đổi thay Chúng ta vẫn luôn có một bầu trời thật nhiều mây Và ngọn đồi sau nhà không còn quanh năm cỏ cháy Trái hạnh phúc khi dễ dàng hái lấy Con sẽ không hái cho riêng con mà cho cả cuộc đời Hương Giang |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Dec 2007 , 12:08 Giáng Sinh & Năm Mới 2008 Chúc mừng Đất Nước với Dân ta Ân Thánh Trời ban khắp mọi nhà Năm Mới hân hoan tràn phúc lộc Giáng Sinh vui vẻ rộn lời ca Chung tay tiêu diệt thù phương Bắc Sát cánh xua tan lũ Cộng Hoa Xây dựng Quê Hương dòng Lạc Việt Tự Do Dân Chủ sống an hòa Joseph Duy-Tâm Dec 03, 2007 BÀI HỌA 1: Cầu chúc vinh quang đất nước ta, Trời ban thịnh vượng khắp quê nhà. Đường Thi chúc thọ, vang câu hát, Phú lục mừng Xuân, ngập tiếng ca. Đoàn kết trừ Hồ, đào kết trái, Hợp quần diệt Cộng, cúc đơm hoa. Quê hương giàu mạnh, dân an lạc, Xã tắc muôn sau hưởng thái hòa. 3-12-2007 TRƯỜNG GIANG Bài Họa 2 : Chúc Mừng Đất Nước Chúc phúc đồng bào ruột thịt ta Mùa Xuân mãi mãi với muôn nhà Nơi nơi phất phới cờ ba sọc Chốn chốn vang lừng bản quốc ca Khắp nước vùng lên xua Việt Cộng Toàn dân nổi dậy chống Trung Hoa Biên cương hải đảo thu hồi lại Kiến thiết quê hương cuộc thái hòa Vân Trang Dec 04, 2007 Bài họa 3 : Chúc mừng năm mới Thành tâm cầu chúc đồng bào ta Phúc lộc tân niên nở khắp nhà Mừng Chúa giáng trần ban thánh đức Đón xuân chuyển thế khải hoàn ca Đồng lòng quét đổ phường lòn Cộng Hợp sức lật nhào lũ bợ Hoa Sông núi ngàn năm xanh trở lại Tình thương nòi giống đẹp chan hòa ViVi Dec 4.07 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Dec 2007 , 12:42 tieuvuvi wrote on 01. Dec 2007 , 22:24:
Chào TVV & Mỹ ! Nãy giờ đọc thơ và bài viết - Chân thành chia xẻ đến gia đình Nguyễn Quốc Quân - Cầu chúc Hương Giang vững tinh thần để lo cho các cháu và nguyện cầu NQQ sớm trở về đoàn tụ gia đình. Ở đây có hình của NQQ nè Vi . http://triam.forumgogo.com/thread-1407-1-1.html @ Tấm hình dưói, người phía tay trái (tên Dũng) 7 có quen biết. Chúc Mỹ, TVV & tất cả an vui trong mùa Giáng Sinh đầy Ơn Lành của Chúa Hài Đồng. 7_VDN |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Dec 2007 , 12:47
NGƯỜI HÙNG LÊ THỊ CÔNG NHÂN
Lê Công Nhân một Luật Sư trẻ tuổi Bị trấn áp tra khảo bao nhiêu lần Nhưng kiên cường và trung dũng đấu tranh Không mỏi mệt không một chút sợ hãi Lê thị Công Nhân làm mọi người sôi sục Từ Quốc nội và Thế giới sôi lên Chị nhập cuộc đấu tranh đòi lại quyền Làm người cho mình ,cho Dân tám ba triệu Dân Việt Nam trong Nước hay Hãi ngoại Chị noi gương Nữ bất khuất Việt Nam Của Triệu Ẩu ,Trưng Trắc và Trưng Nhị Gần ta hơn Thị Bắc ,Nguyễn thị Giang Trên con đường trọng Nhân quyền-Dân chủ Chị tự nhủ Ngôn luận là rất cần Rất căn bản sao Chính quyền ngăn cấm Đường Chị đi cho Công lý-Công bằng “Tôi xin khẳng định với cả hết luơng tâm Trách nhiệm và tinh cảm của cá nhân Đối với Dân tộc và Quê hương Đất nước Sẽ chiến đấu dù chỉ còn một mình Cho Nhân quyền của tôi củaĐất Mẹ Đê toàn thể …Dân Việt hưởng Tự Do Và mọi người có Hạnh phúc ấm no Tôi không thỏa hiệp hay đầu hàng Cộng sản” Tôi không thách thức,nhưng họ hạ quyết tâm Vì các hành vi tội ác…chà đạp Nhân quyền Bất chấp áp lực và công luận Thế giới Buộc nhận tội …tù ở ra tù treo Không , tôi sẽ Đấu tranh Đấu tranh tiếp tục Cho Dân chủ-và Nhân quyền, Tụ do Sức mạnh tinh thần sẽ chiến thắng cộng nô Nàng… Dân Việt và Thế giới thán phục Cao Trí Dũng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Dec 2007 , 12:56
GƯƠNG NỮ SĨ VIỆT NAM
Em mơ ước giương cao lên cung - nỏ Cho tên bay trúng ngay ngực kẻ thù Giết chết chúng dồn cả vào âm u Cho sạch hết loài ác ôn qủi đỏ Gương Trưng Triệu-Trưng Trắc còn mãi đó Mình cởi voi vung gươm đuổi giặc Tàu Quyết cứu Dân thoát hậu họa về sau Để Việt Nam tránh khỏi ách phương Bắc Trần Thị Thành khởi Nghĩa chống lại giặc “Tôi muốn cởi lên cả cơn gió mạnh Đạp sóng dữ chém cá kình biển đông Quét bờ cỏi cứu Dân khỏi đắm đuối” “Cũng toan gánh vác Sơn hà Cho Ngô biết mặt Đàn Bà Nước Nam”(năm 246) Quân ít thế cô phải đành Tự sát Thanh Hóa-Bồ Điền quên sinh (23 tuổi) Một Cô Giang người yêu bị Pháp bắt Chém đầu đài… nàng vẫn quyết kiên trung Vì Nước non nàng tự sát kiêu hùng Theo Nguyễn Thái Học về bên kia Thế giới Và hiện nay nhiều gương Nữ sĩ mới Trần Khải Thanh Thủy,nữ sĩ của Dân Oan Nàng chỉ mặt lũ Việt Cộng bạo tàn Quân phá Nước Dân trầm luân khốn khổ Nổi bật hơn Nữ Luật Sư trẻ tuổi Lê Công Nhân người nhỏ thó trông xinh “Tôi xin thề với danh dự của mình Còn một mình tôi vẫn mãi tranh đấu” Trời sinh Em cho tên gọi Tiền định Em Đấu Tranh cho Nhân ái-Công bình Cho Dân Việt thoát hết cảnh điêu linh Cho Đất Mẹ có Nhân quyền –Dân Chủ Gương các Bà làm rạng Danh Nữ giới Còn nhiều nữa không thể nêu hêt tên Họ tranh đấu chan hòa giửa Dân Oan Làm mủi nhọn đưa tin và gởi ảnh Các Chị đã làm vinh Danh phái nữ Bên cạnh các ưu tú của Nam nhi Đã hy sinh cả tuổi ngọc Xuân thì Cho Vận mệnh sống còn của Đất Nước Cao Trí Dũng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 04. Dec 2007 , 13:51
TB, TN và các anh chị.
Xin được dời mục nối thơ Tranh Đấu qua nhà chị VDN để làm lưu trữ đễ dễ tìm sau nầy. Cám ơn chị VDN thubeo wrote on 04. Dec 2007 , 05:29:
-------------------- Ngẩng đầu lên, hỡi người con đất Việt Người xưa bảo “Chết vinh hơn sống nhục” Lời nói hay, nhưng có dễ làm đâu Phút nguy nan lắm kẻ chạy co đầu Ngay cả đến tên hung thần Iraq Cai trị dân với hai bàn tay sắt Lời hô hào “quyết tử” vẫn còn vang Buổi sa cơ, cúi mặt xuống, xin hàng Để kẻ thắng vò đầu như súc vật Tướng Việt Nam tuy hiền hòa, chơn chất Phút loạn ly mới rõ mặt hùm thiêng Vì việc chung gác hết những tình riêng Lòng đã khắc một màu cờ sắc áo Từ Thất Sơn, từ Ba Vì, Tam Đảo Từ Cửu Long cuồn cuộn chảy về Nam Quảng Trị, Bình Long, Xa Cát, Xa Cam Chương Thiện, Cà Mau, Cái Vồn, Cái Sắn Hồn núi sông trên Trường Sơn mây trắng Sóng Bạch Đằng dội lại từ ngàn xưa Bình Định, Bến Tre xanh ngắt bóng dừa Những vùng đất người năm châu chẳng biết Không nổi tiếng như dòng sông Tigris Không ồn ào như New York, Baghdad Những địa danh nghe rất đỗi lạ xa Nhưng đất ấy đã bao đời hun đúc Những chiến sĩ không bao giờ khuất phục Quyết không hèn khi thất thế sa cơ Cửa tử sinh trong kẻ tóc đường tơ Vẫn bình thản lấy máu mình viết sử Họ nằm xuống, nhưng đời đời bất tử Bia miệng còn lưu tiếng lại ngàn sau Nguyễn Khoa Nam Lê văn Hưng Trần văn Hai Phạm văn Phú Lê Nguyên Vỹ Hồ Ngọc Cẩn Những con người không biết sợ đớn đau Không ngần ngại thấy xác mình ngã xuống Máu uất hận trong tim sôi cuồn cuộn Ngẩng cao đầu bước thẳng đến non sông Chuyện tử sinh xem nhẹ tựa lông hồng Vẫn ham sống, nhưng khi cần, quyết chết. Trung-tá Long giơ tay chào vĩnh biệt Rồi hiên ngang trong khí phách anh hùng Súng trên tay, cò siết mạnh, nổ đùng Tự sát. Chết. Không để ai làm nhục Tự sát. Chết. Là hồi chuông kết cục Là đớn đau, là mất mát tột cùng Là xa lìa trần thế đẹp như nhung Là máu đổ, là xương tan, thịt nát Tự sát. Chết. Là hồn lìa khỏi xác Là không còn được thấy ánh bình minh Là xa lìa vợ đẹp với con xinh Là chấp nhận tự hủy mình. Ai dám? Thế mới biết tướng miền Nam quả cảm Đông sang Tây, lịch sử được bao người? Có mấy ai trong thế kỷ hai mươi Dám tự sát để bảo toàn danh tiết? Ngẩng đầu lên, hỡi người con đất Việt Ta không hèn, không phản bội ông cha Ngày khải hoàn nhất định chẳng còn xa Dựng lại nước, khắc tên Người lên đá. Vũ Đình Trường 14/12/03 (Cảm tác khi thấy Saddam Hussein xin đầu hàng quân Mỹ) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tieuvuvi vào ngày 04. Dec 2007 , 13:52 Gửi súng cho tao Slide show Thơ: Nguyễn Cung Thương Nhạc và trình bày: Phan Huyền Thoại |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 04. Dec 2007 , 18:04 Quote:
Hoài Yên (North Metro, GA) Từ dạo ấy quê hương mờ khói lửa , Sài- Gòn ơi ! Ta giã biệt nhau rồi. Tuổi hăm hai trong lao tù " cải tạo ", Xác thân gầy đói lạnh giữa rừng sậu Em về đâu? Vào cuối trời dâu bể, Bỏ sau lưng kỷ niệm chuyện chúng mình. Sông núi ngậm ngùi , đất nước điêu linh , Niềm thống khổ ngập tràn lòng dân Việt. Ba mươi năm dưới gông cùm oan nghiệt, Tiếng Mẹ hiền tha thiết cứu quê hương. Anh em ơi ! Cùng chung sức lên đường, Giờ đã điểm viết lên trang hùng sử. Ta giương cao ngọn cờ vàng bất tử , Dựng cơ đồ nguyện vẹn mãi thiên thu. Việt - Nam ơi ! Sạch chủ nghĩa cộng thù , Trở lại Sài -Gòn Thủ -Đô yêu dấu. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 04. Dec 2007 , 22:02 thubeo wrote on 04. Dec 2007 , 18:04:
TRI KỶ Em cứ khóc cho vơi niềm đau khổ Nước mắt rơi cho tim bớt khô cằn Anh xót xa khi nhìn em câm lặng Vô tình làm đau nhói trái tim anh Em cứ hứa nhưng luôn luôn thất hứa Để anh còn mong đợi một lần sau Nắng chưa tắt mà chiều xuống rất mau Lòng trăn trở những điều chưa dám nói Em chấp nhận em sẽ là tri kỷ Chuyện ngày xưa và chuyện hôm nay Anh kể em nghe chuyện nước non này Những khắc khoải sau ngày tàn chinh chiến Dấu binh lữa không còn trên quê mẹ Nhưng hận thù vẫn chồng chất như non Từ bao lâu sao mãi mãi căm hờn Đời vẫn khổ và muôn người vẫn khổ Anh lủi thủi nơi phương trời xa lạ Người ngậm ngùi đau xót kiếp lầm thang Với trời cao , trời cao luôn từ chối Cơ đồ này đâu phải của riêng ai Em là thơ khi gió lùa mái tóc Em nói cười rạng rỡ thắm bờ môi Em là mây bay xa trên đỉnh núi Em là nguồn hy vọng của ngày mai Anh vui lắm Khi em là tri kỷ Anh tỏ bày niềm chua xót riêng mang tôn thất phú sĩ 31 Mai 2006 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 05. Dec 2007 , 01:30 wrote on 04. Dec 2007 , 13:51:
Phu_de cư tự nhiên đưa thơ nối "Lửa" vào đây . Chúc tất cả bình an Chào quyết thắng VDN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 05. Dec 2007 , 09:40 Bài Thơ Cho Hải Ðảo Hờn Căm Phạm Lê Phan Lời biển gọi cuối năm Hờn căm trừng mắt lửa - Hỡi Hoàng Sa, hỡi Hoàng Sa ... Mẹ Ðứng mũi Sơn Chà Gửi hồn ra Ðông Hải Ðảo nổi giận nên biển cuồn sống dậy Ôi, đất nước ông cha: tay đứt lòng đau Súng thét khơi xa, sao lửa đốt trong đầu Lòng mẹ bời bời: ruột mềm máu chảy Mắt mẹ trông vời, triền môi run rẩy: - Hỡi Hoàng Sa, hỡi các cháu con ta? Con cháu mẹ Năm mươi đứa làm anh hùng của bể Năm mươi con thành dũng sĩ Trường Sơn Bốn ngàn năm mài nhọn mũi căm hờn Phóng mắt hận, nghiến răng ghìm giặc Bắc. Cờ Nương Tử phất bay hồn xâm lược Gươm Mê Linh thét máu nhuộm đầu voi "Trèo lên đỉnh núi mà coi Dáng Bà quản tượng trăng soi ngời ngời". Cửu Chân hề, Cửu Chân ơi! Gót nhi nữ ra khơi Ðạp tan luồng sóng dữ Chém cá tràng kình, rạng danh liệt nữ Dũng khí Nhụy Kiều gục mặt Bắc quân! Ngậm mối thù truyền kiếp mấy ngàn năm Con cháu mẹ từng nhọc nhằn u uất Ðắm biển mò châu phơi rừng tìm ngọc Nanh vuốt sài lang nào kể gái hay trai Máu mỡ no nê muông thú một bầy Loài đỉa Hán vốn cuồng say máu Việt Nước độc rừng thiêng một đi là một chết Vạn người đi, không một bóng ma về Ðá Trường Sơn con khắc ngập câu thề: "Ðòi nợ máu phải đổi răng, đổi mắt!" Bạch Ðằng xưa nghẹn giòng muôn xác giặc Dù Hán, dù Mông nước đỏ cũng hôi tanh Tóc thú đuôi sam - gươm dáo Việt tung hoành. Vó ngựa Lý, Lê từng phen đạp Tống Ngọn dáo Ðinh, Trần vạch cõi Nam uy dũng, Ðầu Mãn Thanh vờn kiếm lộng Quang Trung. Trải an nguy son sắt vẫn một lòng Mỗi tấc đất một chiến công oanh liệt Mỗi tên người một anh hùng, nữ kiệt Mỗi gốc cây muôn xác quỉ vùi sâu Dòng Việt Nam chưa hề biết cúi đầu Dù giặc Bắc bạo tàn hơn súc vật! Hồn Nam Hải cuối năm Lạnh căm căm hơi bấc Bởi thương con mẹ lên đỉnh Sơn Chà "Ôi Hoàng Sa, hỡi Hoàng Sa Khôn thiêng nối gót mẹ cha mà về". Hãy đứng thẳng mà đi Hởi đàn con từng khua sôi biển cả Cất cao đầu uống lời thề sông Hóa Hàm Tử, Vân Ðồn, Tây Kết, Chương Dương, Vươn chiến công kim cổ Bạch Ðằng Giang Xô cuồng vọng Bắc Kinh vào biển máu! Xưa ông cha mình giết Liễu Thăng, Hoằng Tháo Ðánh gục đầu Tôn Sĩ Nghị, Thoát Hoan. Giờ bè lũ Mao lại xâm phạm biên quan Xua hải tặc cuồng điên lên cướp đảo Ôi Hoàng Sa, hỡi Hoàng Sa yêu dấu Ðất đai ta một mảng cũng thịt xương Tổ quốc ta một tấc cũng tim gan Xương thịt đứt thì tim gan đau xót! Hỡi đàn con của Cửu Long bất khuất Ngạo nghễ trên vai hồn An Lộc, Tam Biên Mang trong tim giòng máu thép Trị Thiên Lời phạt Bắc thét run hồn biển cả. Chiều cuối năm, một mối thù chưa trả Xuân sắp về - trời bỗng nặng nề mưa ... Gia Ðịnh, chiều 30 Tết Giáp Dần (22-01-1974) Phạm Lê Phan (Theo Web Nguyệt San Đoàn Kết) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 05. Dec 2007 , 21:19 wrote on 05. Dec 2007 , 09:40:
]ANH HÙNG TỬ KHÍ HÙNG BẤT TỬ Nam ,Hưng , Hai , Phú , Cẩn , Long Hồn linh đô hộ ,đệ huynh quay về Cầu trời ,khẩn Phật độ trì Dẹp tan Cộng Việt ,lũ phường vong nô Quê nhà máu nhuộm ba miền Linh thiêng phù hộ , bạo quyền cút đi Nhân quyền ,Dân chủ ,Tự do Nam ,Long ,Hai ,Cẩn ,Phú , Hưng muôn đời Ngọc Phương Linh ,Sunny vale Tb xin được ăn gian |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 05. Dec 2007 , 21:45 vietduongnhan wrote on 05. Dec 2007 , 01:30:
Thu Béo chào chị Việt Dương Nhân. Mỗi chiều Chủ nhật đài T N T ở San Diego có chương trình ngâm thơ hay đọc thơ tb xin phép mỗi tuần chọn 1 bài trong đây ra đọc được không chị? Cám ơn chị nhiều. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 05. Dec 2007 , 22:07 thubeo wrote on 05. Dec 2007 , 21:19:
Tự Thú Trong Đêm Trần Thúc Vũ 1990 Tôi cúi xuống lương tâm:đêm đêm tự hỏi Đã làm gì cho Tổ Quốc,Quê Hương? Tử thuở đẩu xanh,mắt biếc ,môi hường Cho đến lúc sương pha-ngậm ngùi tóc rối Ròng rã bấy nhiêu năm đắm mình trong vực tối Kiếp phù sinh vùng vẫy những hư danh Bỏ mặc sau lưng tiếng gọi ân cần Của hoài bão suốt một thời thơ dại Khi vừa chớm thanh xuân,mười lăm,mười bẩy Mơ làm người Hưng Đạo với Quang Trung Yên ngựa thanh gươm vẹn giữ lòng son Vì Tổ Quốc,sá gì thân gió bụi Nếm mật,nằm gai,tung hoành gió bụi Đem bình yên cho đất mẹ muôn sau Cho mạch sống vươn lên,xuân thắm tươi mầu Chẻ suối,khai nguồn,tưng bừng hoa cỏ Nước đã dịnh,hừng đông kia đã tỏ Ta quay về hát khúc "thanh bình ca" Ném ở sau lưng phú qúy,vinh hoa Và bình dị làm con dân Đại Việt Tay cuốc, Tay cầy, Lời thơ,tiếng hát Tẩm hương nồng đất Mẹ bốn ngàn năm Ngửa mặt nhìn trời: Chẳng thẹn vói non sông Tự vấn lương tâm: Thênh thang khí tiết. *Đời cuốn xô tôi Những tháng ngày mải miết Nhận chìm tôi trong vực tối phù du Nhan sắc giai nhân Khoé mắt ngục tù Tay ngọc chuốt thanh xuân Tóc mây ngày hạ biếc Tà áo cuộn hương bay Nồng nàn đêm ngọc bích Cuốn tôi vào ngục tối của đam mê Quên hết bao nhiêu hoài bão năm xưa Chỉ còn những bon chen Lợi danh kèn cựa Chỉ còn đó hồn tôi: một vùng cỏ úa Những vô tình chai đá,những riêng tư Những tương tranh Lừa lọc Phỉnh phờ Quên bẵng cả Quê Hương xác xơ ngày quốc nạn Quốc nạn đó bởi đâu-Những đoạ dầy bi thảm Tôi cúi đầu chịu tội trước lương tâm Cho tôi xin qùy gối giữa ăn năn Để đêm tối,hồn tôi quặn mìinh xám hối Xin hãy vực tôi lên -từ âm u vực tối Hãy cho tôi giây phút được làm người Giọt lệ này! Tổ Quốc tôi ơi! Xin lại phút giây xưa Biến thân thành cát sỏi Lấp con đường lầy lội, Cho thênh thang Tổ Quốc ở tương lai.... Trần Thúc Vũ 1990 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 06. Dec 2007 , 14:50 Cha Lý Lại Ra Tòa Tháng này Cha lại ra tòa Cộng sản độc tài khiếp sợ cha: Phong trào dân chủ ngày càng mạnh; Tiếng nói nhân quyền mãi vang xa. Tù nhỏ, một mình cam lãnh nhận, Ngục lớn, mong dân sẽ thoát ra Xa xôi kính gửi lời ngưỡng phục Hải ngoại một lòng kính mến Cha. BS Vũ Linh Huy |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 06. Dec 2007 , 17:39 wrote on 06. Dec 2007 , 14:50:
Ất Dậu Tháng tư đất mẹ điêu tàn Gia đình tan nát cơ hàn khổ đau Cha anh tủi nhục lao tù Mắt mẹ đẫm lệ ngậm ngùi tiễn con Mang thân lưu lạc tha phương Quê hương bỏ lại vấn vương cõi lòng Triền miên ngày tháng đau thương Ba mươi năm vẫn đoạn trường gian nan Vẫn tù ngục ,vẫn lầm than Vẫn không có một chút quyền tự do Ươc mong dân tộc ấm no Cờ vàng chính nghĩa giương cao diệt thù Một lòng thề quyết đấu tranh Tháng tư sắp tới vinh danh nhân quyền |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tuyet_ngo vào ngày 06. Dec 2007 , 20:26 thubeo wrote on 06. Dec 2007 , 17:39:
Cho Người Vào Cuộc Chiến Phan Trần Anh bỏ trường xưa, bỏ áo thư sinh theo tiếng gọi lên đường Anh đi vì đất nước khổ đau Anh đi ... anh quên thân mình Em vì anh tóc bới chẳng lược cài Thôi điểm trang, má phấn chẳng cần dồi Xa phồn hoa với những chiều dập dìu Cho anh vững lòng ... anh đi Đêm rồi lại đêm, một bóng đơn côi em nhớ người phương trời Tâm tư chẳng biết nói cùng ai Đơn sơ ... em ghi đôi dòng Mong người đi giữa súng đạn chập chùng Xin hiểu cho giữa cát bụi thị thành Bao giờ em cũng vẫn bền một lòng Thương anh suốt đời ... anh ơi ! Mai kia anh trở về, anh trở về Dẫu rằng .... dẫu rằng không còn vẹn như xưa Dù anh trở về trên đôi nạng gỗ Dù anh trở về bằng chiếc xe lăn Hoặc anh trở về bằng chiến công đầy Tình em vẫn chẳng đổi thay Anh giờ ở đâu, Đồi núi cao nguyên hay cuối miền sông Hậu ? Đêm nay ở đó gió lạnh không ? Sương khuya có giăng giăng đầy Phương này em với những lời nguyện cầu Cho người đi sẽ có ngày trở về Cho tình ta thắm thiết tựa ngày đầu Xin cho chúng mình .... còn nhau |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Dec 2007 , 05:29 thubeo wrote on 05. Dec 2007 , 21:45:
Chào ThuBéo ! Còn gì bằng :-* - Thu cứ tuỳ tiện tha hồ chọn đọc bất bài nào cũng được hết. Chúc TB & gia đình vui vẻ mùa Giáng Sinh . 7_vdn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Dec 2007 , 06:31 Xuân Hương, Sài Gòn 27/11/2007 Em đứng truớc vành móng ngựa Lòng căm hờn oán độc tài Em nói Nhân Quyền, Dân Chủ Bắt em tù ngục đọa đầy Em đứng truớc vành móng ngựa Nói "KHÔNG " với lũ độc tài Đừng mong có Em thỏa hiệp Dù đường tranh đấu chông gai Em đứng truớc vành móng ngựa Cô đơn giữa lũ bạo tàn Thế giới quanh Em xôi xục Lửa hờn đốt cháy tim gan Bằng cả Lương Tâm Trách Nhiệm Tình yêu Đất Nuớc - Con Người Tình yêu Việt Nam tha thiế Em nguyền tranh đấu không lui Em đứng truớc vành móng ngựa Giữa bầy quỷ đỏ hung hăng Thân Em yếu mềm nhu liễu Lòng chị chùng xuống ! băn khoăn ! Em đứng truớc vành móng ngựa Tố cáo chế độ quái thai Thế giới năm châu ngưỡng mộ Lời Em xúc động lòng nguời Em đứng truớc vành móng ngựa Vì một Việt Nam tương lai Thăng Tiến Nhân Quyền, Dân Chủ Sạch không bóng dáng độc tài Em đứng truớc vành móng ngựa Như là làm một chứng nhân Việt Nam còn nhiều trăn trở Xã hội chủ nghĩa mê lầm Em đứng nhìn đời oan khổ Tâm từ ban rải Tình Thuơng Em là chứng nhân lịch sử Em là con cháu Trưng Vương Em đứng truớc vành móng ngựa Quan tòa một lũ đầu trâu Nghe Em dạy bài Công Lý Em cao hơn chúng cái đầu Em đứng truớc vành móng ngựa Đẹp như Dáng Đứng Thiên Thần Em đem Công bằng Nhân ái Thắp lên Ngọn Lửa Đấu Tranh. Xuân Hương, Sài Gòn 27/11/2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Dec 2007 , 06:34 Nói với Lê Thị Công Nhân (Thân mến gởi Quê Hương và đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, quốc nội và hải ngoại. Riêng cho Lê Thị Công Nhân) - "Này, ta bảo, hỡi độc tài khát máu! "Dừng mong ta thỏa hiệp hoặc đầu hàng "Vì chính nghĩa, quê hương, vì mai hậu "Vì giống nòi, ta chấp nhận gian nan! "Ngươi quất roi da, ngươi giơ báng súng "Thì ta nung ý chí vững bền thêm "Ngươi trói tay ta, xô ta vào ngục "Là để một ngày bão lửa bùng lên "Nghe cho rõ: Nếu mình ta tranh đấu "Ta vẫn hiên ngang chiến đấu đến cùng "Ta bảo thật, bọn ngươi, phường... thảo khấu "Trời không tha mà đất cũng không dung! "Ta điểm mặt bọn gian hùng, quốc tặc "Máu xương dân lừa mị dựng thiên đường "Mạng sống dân, ngươi coi như cỏ rác "Nhưng lạy cộng Tàu, hiến đất quê hương! "Ta tranh đấu vì công bằng, nghĩa vụ "Khi thấy dân đàn áp bởi tay người "Ta phản đối vì một bày dã thú "Dìm non sông xuống tận đáy trùng khơi! "Hỡi bốn biển, năm châu, người thế giới! "Xin nói lên tiếng nói của lương tâm "Về một Việt Nam đau thương, tăm tối "Nghĩa cử này, tôi xin mãi tri ân!" Ôi, phải đó tâm tư người con gái Hay Hịch Lên Đường của Bắc - Nam - Trung... Mang Thông Điệp đòi đời, đòi lẽ phải Bởi Việt Nam, dân tộc vốn kiêu hùng?! Người con gái Việt Nam tuy nhỏ bé Nhưng có trái tim vĩ đại, phi thường Lê Thị Công Nhân, ơi người tuổi trẻ... Em là mầm hy vọng của quê hương! Em cứ hiên ngang giương cao ngọn đuốc Rồi cùng em, dân tộc sẽ đồng hành Tôi cũng bên em, dõi theo từng bước Yểm trợ tinh thần sắt đá đấu tranh! Sau giấc hôn mê, người người sẽ tỉnh Như qua đêm, trời rạng rỡ mặt trời Thì Việt Nam phải có ngày công chính Ngạo nghễ cờ Vàng bay rợp... em ơi... Ngô Minh Hằng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Dec 2007 , 06:38 Các Ls Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài vô tội Ngày 27/11/2007 Tòa phúc thẩm Hà Nội đem ra xét lại bản án của tòa sơ thẩm về vụ các luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân bị kết tội "tuyên truyền chống nhà nước XHCNVN" vi phạm điều 88 bộ luật hình sự. Dư luận trong và ngoài nước đã lên án mạnh mẽ và vạch trần tính vi hiến, phi lý và phi pháp của điều 88 bộ luật hình sự. Đã tố cáo quá trình bắt giữ (từ ngày 6-3-2007), điều tra, khởi tố và xét xử của các cơ quan công an, viện kiểm sát, tòa án trong phiên tòa sơ thẩm ngày 11-5-2007 là bất công, áp đặt mang tính chất đàn áp chính trị phản dân chủ, coi thường pháp luật, coi thường dư luận. Mấy ngày trước phiên phúc thẩm công an Hà Nội, Hải Phòng, Hải Dương, Thái Bình... đã tìm mọi cách để khống chế, đe dọa ngăn cản các nhà dân chủ không cho về dự phiên tòa. Có thể "bản án bỏ túi" được tái diễn trong phiên tòa này. Nhân loại văn minh một lần nữa chứng kiến tính chất cường bạo, chuyên chính, phản dân chủ của nền tư pháp Nước CHXHCNVN. Luật sư Lê Thị Công Nhân và luật sư Nguyễn Văn Đài là những người yêu nước, vô tội. Hãy trả tự do ngay cho Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài! Xin gửi tặng Lê Thị Công Nhân bài thơ viết khi được tin Công Nhân bị bắt, bài thơ này đã đăng tải vào trung tuần tháng 3-2007, xin được đăng lại như là bày tỏ sự kính trọng, biết ơn và ủng hộ Lê Thị Công Nhân và Nguyễn văn Đài. Hải Phòng ngày 26 tháng 11 năm 2007 Xuân Phong *** Cả Loài Người Đang Đứng Về Em! Có phải đời quá nhiều oan trái bất công Mẹ ước mong cuộc sống Công bằng Có phải cái ác hiện hữu hằng ngày Mẹ em khát khao Nhân ái Mẹ kỳ vọng con mẹ Phải sống Công bằng Nhân ái Em kể tên em mẹ đặt: Lê Thị Công Nhân Một thoáng sững sờ khi tôi gặp em Người con gái mảnh mai dịu dàng đến thế Khuôn mặt rạng ngời thánh thiện Không thể nào tin được Luật sư Lê Thị Công Nhân Phát ngôn nhân Đảng Thăng Tiến là em (!?) Chấp nhận hết mọi gian khổ nguy nan Bao vây rình rập Tuyên truyền đả kích Em dấn thân vào cuộc đấu tranh Cho một Việt Nam thật sự Canh tân Cho một Việt Nam Tự do - Dân chủ Cho một Việt Nam Thăng Tiến Sánh vai cùng cường quốc Năm châu. Tư vấn miễn phí cho những Dân oan Hướng dẫn họ đấu tranh đúng luật Quảng bá những Nhân quyền căn bản Đấu tranh chống độc tài, tham nhũng Bằng con đường ôn hòa - bất bạo động! Làm sao chúng ta yên lặng được Khi nghe tin Lê Thị Công Nhân bị bắt (!?) Lê Thị Công Nhân Tội duy nhất ở em là Yêu nước! Em cất cao lời kêu gọi: "Xin mọi người đừng sợ hãi Mạnh dạn cất lên tiếng nói của mình! Xin mỗi người hãy góp một tay Cho cuộc đấu tranh vì Tự do - Dân chủ! Đối với tôi đi tù chưa phải là điều tồi tệ nhất Vì lương tâm, vì lòng tự trọng Tôi không bao giờ đầu hàng, thỏa hiệp..." Nhân loại văn minh bừng bừng phẫn nộ Biểu tình - Phát tờ rơi - Xin chữ ký Lên án Cộng sản Việt Nam độc tài, u mê, tàn bạo! Từ Canada, Hoa kỳ Âu châu đến Úc châu Các chính trị gia uy tín Các tổ chức Nhân quyền của 33 quốc gia tiên tiến Đòi trả tự do ngay cho Lê Thị Công Nhân cho Nguyễn Văn Đài cho Nguyễn Vũ Bình Cho tất cả tù nhân chính trị, lương tâm Đang bị cộng sản giam cầm đầy đọa! Cảm ơn Lê Thị Công Nhân Tiếng nói dũng cảm của em Đã tiếp thêm cho chúng tôi sức mạnh Chúng tôi tự hào vì em, Đất nước tự hào có em Người con gái ngoan cường dũng cảm của mình Đã hiến dâng sức lực cho cuộc đấu tranh Để giành lấy những giá trị thiêng liêng Những khát vọng ngàn đời: Nhân quyền - Tự do - Dân chủ Phải trả tự do ngay cho Lê Thị Công Nhân Cả loài người đang đứng về em! Xuân Phong Hải phòng, ngày 13-3-2007 từ namuctuanbao số ra ngày 06/12/2007 (VHP) http://www.phunuviet.org/forum/topic.asp?TOPIC_ID=5008 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Dec 2007 , 10:20 HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỘ Ra mắt sách: HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỘ CỘI TÙNG TRƯỚC GIÓ Hơn 26 năm bị tù tội, giam cầm và quản chế, Hòa thượng Thích Quảng Độ đã xả thân tranh đấu bất bạo động để bảo vệ Chánh pháp, đồng thời, bảo vệ Nhân quyền, Tự do và Dân chủ cho Việt Nam. Gần nhất, Ngài đang dang tay cứu độ chúng sinh, trực diện đấu tranh cho “Dân Oan Khiếu Kiện” trên khắp nẻo đường đất nước. Tinh thần Từ Bi Vô Úy của Ngài đã vang dội khắp hoàn vũ. Trong tinh thần mang ơn Ngài đã xả thân vì Đạo Pháp và Dân Tộc, Nhóm Liên Kết đã ấn hành một tuyển tập gồm nhiều bài viết và tài liệu về tấm gương Từ Bi Vô Uý của Ngài. Tác phẩm mang tên: HÒA THƯỢNG THÍCH QUẢNG ĐỘ - CỘI TÙNG TRƯỚC GIÓ. Sách có hơn 55 tác giả trong và ngoài nước tham dự, tôn vinh Hòa thượng, tiêu biểu như Hà Thượng Nhân, Doãn Quốc Sỹ, Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh, LM Phan Văn Lợi, TT Thích Thiện Minh, Võ Đại Tôn, Nguyễn Thanh Trang, Nguyễn Minh Cần, Nguyễn Thanh Liêm, Đỗ Thái Nhiên, Chu Chỉ Nam, Phạm Trần Anh, Thanh Thanh, Bích Huyền, Nam Lộc, Nam Dao, Phan Văn Hưng, Nguyễn Quý Đại, Đào Văn Bình, Lý Đại Nguyên, Đặng Tấn Hậu, Phan Tấn Hải, Linh Vũ, Võ Thạnh Văn, Dương Hà, Hoàng Nam, Cát Biển,... Nhân dịp ra mắt tác phẩm này lần đầu tiên tại San Jose vào ngày 16 tháng 12, năm 2007, chúng tôi xin thông báo về buổi ra mắt sách và xin quý đồng hương hổ trợ tác phẩm. Mọi thu hoạch về tài chánh sẽ dùng cho công tác yểm trợ Dân Oan như ước muốn của Ngài Quảng Độ. Sau đây là Lời Mở Đầu của GS Nguyễn Cao Can, trưởng Nhóm Liên Kết. Nhóm Chủ Trương xin chân thành kính gửi đến quý vị tuyển tập “Hòa Thượng Thích Quảng Độ - Cội Tùng trước gió”, một tuyển tập gồm nhiều cây bút trong và ngoài nước, không phân biệt tôn giáo, chính kiến, với nhiều thể loại khác nhau nhưng chỉ có một hướng nhìn duy nhất là trân quý và tôn vinh một Đại tăng lỗi lạc đã hy sinh cả cuộc đời vì Tự do, Dân chủ và Nhân quyền cho Dân tộc nhân dịp Người thượng thọ Bát Thập Niên Sinh tại quê nhà. Hai câu thơ của Hòa thượng Thích Quảng Độ trong tác phẩm Thơ Tù: Gian nan là nợ anh hùng phải vay”. Thơ đã phần nào phản ánh cuộc đời của Người, đầy nguy nan trước thời cuộc, vì Đạo pháp ngửa nghiêng, vì Dân tộc đọa đày, vì nhân tình điên đảo, bị tù tội và giam hãm suốt 30 năm trường… Cuộc đời của Người là một thông điệp sống, một trượng phu “uy vũ bất năng khuất” trước danh lợi, bạo quyền, một hành hoạt Đại Bi Vô Uý Tâm của một Đại tăng thực hành Bồ Tát Đạo. Sự sợ hãi, yếm thế là nguyên nhân của nỗi đau trầm thống mà bất cứ dân tộc nào cúi mặt chấp nhận đều phải chịu hậu quả lầm than. Dân tộc Việt Nam, người Việt Nam trong đó có Hoà thượng Thích Quảng Độ dứt khoát không chấp nhận để mảnh đất “Nam Quốc Sơn Hà” bị tủi hổ với tiền nhân. Vì thế, từ Thanh Minh Thiền Viện, khi bước vào thế kỹ XXl, Hoà thượng Thích Quảng Độ, Viện Trưởng Viện Hoá Đạo đã công bố “Lời Kêu Gọi Cho Dân Chủ Việt Nam”. Ngay lập tức, Lời Kêu Gọi đã được phổ biến rộng rãi khắp nơi trên thế giới và đã có một tầm ảnh hưởng lớn lao trên trên trường Quốc tế. Lời Kêu Gọi cho Dân Chủ Việt Nam là một bước nhảy vọt khổng lồ, một biến cố quan trọng trên bước đường Dân Chủ Hóa Việt Nam đã được thế giới chú ý và nhiệt tình ủng hộ. Vui mừng biết bao, khi nhìn về quê nhà, mỗi ngày, các nhà dân chủ xuất hiện mỗi đông sau “Lời Kêu Gọi Cho Dân Chủ Việt Nam” của Hòa thượng Thích Quảng Độ. Hãnh diện biết bao, khi thấy những nhà Dân chủ thật trẻ trung như Luật sư Lê Thị Công Nhân, Ls Nguyễn Văn Đài… và rất nhiều nhà Dân chủ khác, noi gương Hoà thượng, nối bước cùng nhau, thách thức bạo quyền trước các toà án phi nhân… Trên hai ngàn năm trôi qua, giáo lý hòa bình của đạo Phật đã là thước đo cho nền văn hóa, văn minh của dân tộc. Các vị Thiền đức, thạch trụ già lam đều luôn luôn đem lòng từ ái mà Hộ Quốc An Dân, Hộ Pháp Hiển Đạo. Lịch sử dựng nước, bảo vệ và phát triển đất nước, Phật giáo không chỉ là đồng hành mà còn là ông thần HỘ QUỐC, AN DÂN cuả Dân tộc. Vì vậy, “Lời Kêu Gọi Cho Dân Chủ Việt Nam” của Hòa thượng Thích Quảng Độ mang một thông điệp hy vọng và tự do, là một hành trạng thiết thực mà chúng ta, những người Việt Nam trong và ngoai nước tiếp tục dấn thân.Tấm gương tranh đấu bất khuất, sự hy sinh cao cả, ý chí sắt đá thể hiện Đại Hùng, Đại Lực, Đại Từ Bi của Người đã phá vỡ nỗi Sợ Hãi của quần chúng, hay nói cách khác, Hoà thượng đã giải phóng đồng bào ta ra khỏi nỗi sợ hãi triền miên dưới chế độ độc tài toàn trị. Hòa thượng Thích Quảng Độ đã đem hết cuộc đời làm sáng danh Phât giáo Việt Nam Thật vậy, ngày nay thế giới đã tôn vinh Người như một biểu tượng của hoà bình, xây dựng, niềm tin yêu và phúc lạc cho nhân loại, qua nhiều giải thưởng cao quý cấp quốc tế như Giải Nhân Quyền thế giới Hellman/Hammett năm 2002, Giải Nhân quyền Rafto năm 2006… Ngoài ra, Hòa thượng còn được liên tục đề nghị Giải Nobel Hoà bình từ năm 1999 đến nay. Hoà thượng Thích Quảng Độ xứng đáng với sự thương quý, tôn kính mà những ai yêu chuộng Hoà bình, Tự do, Dân chủ đều trân trọng ngưỡng mộ và biết ơn. Nói lên sự thật giữa muôn trùng vây khốn, cần có nhân cách Đại hùng, Đại lực, Đại từ bi; Hòa thượng Thích Quảng Độ có đủ các đức tính ấy của một bậc cao tăng. “Hòa thượng Thích Quảng Độ - Cội Tùng trước gió” được thực hiện trong một thời gian gấp rút kỷ lục, để kịp thời ra mắt quý đọc giả xa gần, hầu gióng thêm tiếng chuông thức tỉnh lương tâm nhân loại hướng về nơi đày ải, ngục tù, trong đó có hàng triệu dân oan, hàng triệu triệu bất công, áp bức âm ỉ ngày đêm. Sự hướng về không chỉ là một ý thức, mà là một hành động cụ thể thiết thân. Như vừa thưa trên, sự gấp rút thu nhân bài vở và ấn loát sẽ không tránh khỏi những lỗi lầm ngoài ý muốn, trong đó có một số bài vở gởi đến để đóng góp khi sách đã lên khuôn. Chúng tôi xin đa tạ lòng ưu ái của các văn, thi hữu, biên khảo và bình luận gia đã góp bài, đóng góp ý kiến cho Ban chủ trương để tuyển tập “Hòa thượng Thích Quảng Độ - Cội Tùng trước gió” kịp thời đến tay quý vị như dự kiến. Xin chân thành cảm ơn quý vị và mong ước tất cả chúng ta được cùng Hòa thượng Thích Quảng Độ sống, thở và hít được không khí tự do ngay trên chính quê hương Việt Nam ngàn đời yêu dấu. Xin chân thành cảm ơn quý vị. TM Ban Chủ Trương Nguyễn Cao Can THIỆP MỜI Bữa cơm tình thương và Ra Mắt tác phẩm Tôn Vinh Hòa Thượng Thích Quảng Độ, gây quỹ giúp Dân Oan Khiếu Kiện Buổi lễ ra mắt tác phẩm & bữa cơm gây quỹ được sự chứng minh của: Thượng tọa Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ. Cư sĩ Phật tử Bắc Cali - Đạo Vàng Association - Tuần báo Thằng Mõ San Jose, Sacramento – Cát Anh Entertainment – Ban Huynh Trưởng & Hội Phụ Huynh GDPT Chánh Tâm – Bích Liên Charity Foundation – Ban Hoa Hậu Áo Dài Bắc Cali & Thân hữu. * VÀO LÚC: 5:30PM Chủ Nhật, ngày 16-12-2007 *ĐỊA ĐIỂM: Nhà Hàng DYSNASTY 1001 Story Rd, San Jose CA 95122 (Lầu 2) Tel: 408-286-6668 Chương trình văn nghệ được sự góp mặt của các ca sĩ: Công Thành và Lynn, Mỹ Linh cùng với các ca sĩ Bắc Cali, ban cổ nhạc Hoanh Danh và ban nhạc Cát Anh Entertaiment. Mọi chi tiết xin liên lạc với: 1/ Trưởng Ban: Lê Văn Hải: 408-366-2947 2/ Phó Nội vụ: Nguyễn Cao Can: 408-833-5585 3/ Phó Ngoại vụ: Elizabeth Bích Liên Võ: 408-849-1152 4/ Phó Tài chánh: Tony Đinh: 408-224-7100 5/ Tổng thư ký: Nguyễn Văn Hoàng: 408-677-6629 THIỆP MỜI |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 08. Dec 2007 , 17:17
NGHÌN ĐÊM NÉN ĐOẠN TRƯỜNG
Hơn chục ngàn đêm nén đoạn trường, Âm thầm lau lệ khóc quê hương .. Niềm đau vong quốc đau tâm khảm, Nỗi hận tha phương hận má hường .. Dũng chí dẫu còn mưu diệt cáo, Hùng uy lại cạn khó lên đường .. Trông hoài giới trẻ chung đoàn kết, Cứu rỗi sơn hà qua xót thương... TDT, 06-24-04 Ngô Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 08. Dec 2007 , 19:53 wrote on 08. Dec 2007 , 17:17:
NHÌN VỀ TƯƠNG LAI Nước non vào buổi ngửa nghiêng Thương cho số phận con thuyền Việt Nam Trải bao khói lửa điêu tàn Giờ rơi vào cảnh lầm than ngút trời Sao vàng cờ đỏ nơi nơi Tù đày cải tạo triệu người vượt biên Ba mươi năm khổ triền miên Đói nghèo lạc hậu nhất miền trần gian Cộng nô bạo ngược hung tàn Đan áp đối lập bít đày thông tin Càng làm tệ hại môi sinh Buôn dân bán nước mặc tình tham ô Hỡi ai nghĩ đến cơ đồ Cùng nhau góp sức cùng hô sãn sàng Toàn cầu khí thế lừng vang Đâu tranh DÂN CHỦ cờ vàng tung bay Lê Mỗ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Dec 2007 , 12:35 Chào em, Lê Thị Công Nhân Ngục tù chẳng ngại, vì dân ý trời Chúc em thêm một tuổi đời Trong nhà tù nhỏ rạng ngời niềm tin Ngoài nhà tù lớn nối tình Gởi theo ánh nắng bình minh mỗi ngày Luồn qua song sắt đến tay Truyền nhau sức sống tù đày bền gan Triệu, Trưng nối chí hiên ngang Công bằng quyết giúp dân oan lấy về Hỡi con nước Việt đang mê Có nghe tiếng mẹ não nề sầu đau? Có nghe tiếng khóc đồng bào? Màn trời, chiếu đất, trời cao cũng buồn Vĩa hè, đêm lạnh, gió luồng Giữa trưa, nắng cháy, mưa tuôn dãi dầu Những ông bà nghị gật đầu Dân oan khốn khổ quan đâu mất rồi? Nhà cầu cũng đóng. Thật tồi! Vệ sinh cơ bản cũng trôi theo dòng Sáu trăm tờ báo như không Giả mù, giả điếc, bẻ cong, uốn lời Công an ác đức hại đời Chó săn nòi giống đứng ngồi chờ xương Anh thư nữ kiệt tấm gương Đứng lên chống lại những phường gian manh Mong em ý vẹn tâm thành Tấm lòng cao quý sử xanh ghi truyền Chung vai, góp sức, thệ nguyền Dân Nam không để thuyền quyên một mình Nhân ngày sinh nhật cầu xin Hồn thiêng đất nước hiển linh hộ phù Chở che hào kiệt trong tù Bình an thoát những đòn thù phi nhân Để mà giúp nước, giúp dân Nghĩa cao, chí cả, mọi phần .. tròn vuông. TTL (20/07/2007) http://emavaban.com/forums/showthread.php?t=2514 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 09. Dec 2007 , 22:03 thubeo wrote on 08. Dec 2007 , 19:53:
Hồn Thiêng Sông Núi nhớ Trần Văn Bá Núi mãi trầm tư ngó xuống đồng Bạn về thành phố bên kia sông Trao giùm lá thư mình chép vội Nội ngoại bà con đỡ nhớ mong Giữa trái tim ương hạt ước mơ Bông lúa chen bông lau dựng cờ Ngày lên đường hẹn ngày sẽ đến Nước Việt của người Việt tự do Niềm tin nào đem so gang thép Đường xa dấn bước chí không sờn Giặc dâng Tổ quốc cho Sô viết Ta giữ nguyên tình nghĩa sắt son Khói trắng vườn cau ai đốt lá Bâng khuâng hương lửa tối gia đình Thao thức người đi tìm lịch sử Sao trên rừng vì sao long lanh Kín đáo bờ tre nhìn tríu mến Giọng nói như che giấu ngậm ngùi Qua mấy nhịp cầu vùng tạm chiếm Gầ n nhau mà tưởng quá xa xôi Thương cảm hai triệu người bỏ nước Vượt bình yên hay chết hãi hùng Ở lại sống cuộc đời súc vật Khổ sai tập thể tù tập trung Sáng tháng giêng gió lùa buốt lạnh Tin cầm tay nửa muốn hồ nghi Ác mộng thấy sơn ca gãy cánh Không gian dầy đặc khối mây chì Giặc say tra tấn - quân cuồng tín Trói siết anh em sát bức tường Đứng trước mũi súng vẫn điềm tỉnh Thiên đường đỏ đâu bằng quê hương Mùa tang núi cũng tan thành lệ Sông quặn đau lòng Mẹ Việt Nam Bay từ Yên Bái về Yên Thế Sài Gòn nghe tiếng Chim gọi Đàn. Nguyên Hoàng Bảo Việt (1985) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 07:50
Nhận định nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12/2007
1. Nhận định nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12/2007 về một số vấn đề chính trị xã hội thời gian gần đây tại Việt Nam Trong thời gian qua, tại Việt Nam, đã diễn ra một số sự kiện gây nên một số vấn đề có liên hệ tới cuộc đấu tranh giành lại các quyền tự do, dân chủ cho dân tộc. Dưới đây là những nhận định của Khối 8406 về 3 sự kiện và vấn đề chính: 1) Phiên tòa phúc thẩm xử hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân ngày 27-11-2007 vừa qua tại Hà Nội. Qua phiên xử chớp nhoáng, vừa đầy tính khôi hài vừa đầy tính man rợ này (từ trong ra tới ngoài tòa án), với bản án của tòa: giảm 1 năm tù cho mỗi luật sư, trong khi thời hạn quản chế vẫn giữ y như án tòa sơ thẩm, Khối 8406 chúng tôi cho rằng: - Chủ trương của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam: đàn áp những con người đang dũng cảm đứng lên đấu tranh, quyết giành lại các quyền tự do, dân chủ cho dân tộc, chủ trương đó không hề thay đổi. Việc họ giảm án cho 2 luật sư như nói trên là do áp lực nặng nề của công luận quốc nội và quốc tế. Đặc biệt là áp lực trực tiếp đến từ chính giới của các nước dân chủ, có nền kinh tế phát triển cao và tầm ảnh hưởng mạnh đối với nền kinh tế èo uột của Việt Nam. Động thái trên của nhà cầm quyền cộng sản chỉ nhắm giảm thiểu những áp lực đó và tiếp tục đánh lừa quốc nội lẫn hải ngoại. Nó dứt khoát không phải là kết quả của lòng phục thiện, tôn trọng công lý, cũng chẳng “xuất phát từ chính sách khoan hồng và nhân đạo của chế độ ta”, như họ vẫn thường rêu rao. Vì hai tù nhân lương tâm này không đáng bị tù một ngày nào cả! - Thái độ bình thản, kiên cường của 2 luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân trước cả 2 phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm cũng như hành động đấu tranh ôn hòa nhưng cương quyết của những người ủng hộ hai luật sư bên ngoài tòa án đã chứng minh một cách hùng hồn rằng: cho dù bị sách nhiễu, bao vây, ngăn chặn, cho dù bị bắt bớ, bỏ tù, xét xử bất công… tất cả các chiến sĩ dân chủ vẫn không vì thế mà run sợ. Họ chính là những người con ưu tú của đất nước, là những ngọn đuốc sáng soi con đường của dân tộc hôm nay. Họ không hề mắc tội! Ngược lại, chính những kẻ đã và đang đàn áp phong trào dân chủ Việt Nam mới là những kẻ mang tội nặng trước dân tộc và lịch sử. Những kẻ này đang run sợ, vì họ hiểu rằng ngày tàn của bạo lực gian trá, của độc tài độc đảng đang đến gần. - Tinh thần dũng cảm, lương tâm nghề nghiệp và khuynh hướng ngày càng đậm nét dân chủ của 5 luật sư đã tham gia bào chữa cho 2 thân chủ mà cũng là đồng nghiệp trước phiên tòa xử phúc thẩm trên, rất đáng biểu dương và ca ngợi. Đây là dấu hiệu cho thấy ngành tư pháp ngày càng muốn thoát ra khỏi bàn tay công cụ hóa của đảng CSVN để trở nên một thế lực độc lập, chỉ biết đứng về phía sự thật và lẽ phải. Nhân cơ hội này, Khối 8406 chúng tôi - Đòi hỏi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho tất cả những vị đang bị cầm tù vì đấu tranh cho tự do, dân chủ bằng con đường hòa bình, bất bạo động. Đồng thời chấm dứt ngay những hành động đàn áp các nhà đấu tranh khác, như đuổi việc, tịch thu tài sản, xử phạt hành chính, theo dõi hành hung, như gây muôn vàn khó khăn trong việc cư trú, đi lại, sinh nhai, liên lạc (khóa điện thoại, cắt điện thư), như cưỡng bức thẩm vấn họ, khủng bố tinh thần thân nhân họ bằng nhiều đòn phép thâm độc, hèn hạ và bất lương… của công an Việt Nam. (Danh sách đính kèm). - Kêu gọi các lực lượng Công an, Tòa án, Viện kiểm sát… không vì vâng lệnh đảng và nhà cầm quyền CS mà đàn áp những người yêu nước, thương nòi, không một tấc sắt trong tay. Quý vị hãy biết rằng Quý vị ăn lương của nhân dân nên có nghĩa vụ bênh vực nhân dân, nhất là bênh vực những ai đang tranh đấu vì nhân dân, cho nhân quyền, có nghĩa vụ hành xử theo lương tâm và luật pháp chứ không phải theo mệnh lệnh. - Kêu gọi tất cả những người làm báo, đặc biệt các phóng viên, không vì đồng lương danh vọng, không vì sợ hãi khiếp nhược mà cung cúc vâng lời Đảng, dùng ngòi bút và các phương tiện truyền thông của mình để lăng nhục, khủng bố, khép tội những người đấu tranh trên các phương tiện thông tin đại chúng ở Việt Nam. Xin hãy nhớ vinh dự của Quý vị là trở thành tôi tớ của Sự thật chứ không phải là nô bộc cho độc tài! - Kêu gọi những ai đang làm việc trong các ngành hành pháp, lập pháp, tư pháp và truyền thông… hãy công khai tố cáo tên tuổi, địa chỉ, cấp bậc, chức vụ… của những kẻ chủ mưu thâm hiểm cũng như những kẻ thừa hành mù quáng cho chế độ độc tài, độc đảng hiện nay. Đồng thời kêu gọi mọi ai đang trực tiếp hoặc gián tiếp gây tội ác với những người đấu tranh hãy sớm thức tỉnh mà dừng tay lại. Quý vị hãy nhớ rằng: những kẻ đang ra lệnh cho Quý vị sẽ tìm cách bỏ chạy ra nước ngoài hết khi dân tộc chuyển mình, bởi lẽ thành phần này hiện đã chuẩn bị tài sản, nhà cửa, con cháu… của họ ở ngoại quốc. Còn Quý vị thì không có những điều kiện đó nên chắc chắn sẽ phải ở lại Việt Nam để đối diện với công lý trong tương lai gần. 2) Ba thành viên của Khối 8406 và của phong trào dân chủ Việt Nam vừa vinh dự nhận Giải thưởng Nhân quyền năm 2007 của Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam hôm 7-12. Khối 8406 xin chúc mừng ba vị là giáo sư Hoàng Minh Chính, luật sư Nguyễn Văn Đài và luật sư Lê Thị Công Nhân, niềm hãnh diện chung của toàn Khối và của Phong trào dân chủ. Chúng tôi ca ngợi tấm gương đấu tranh kiên cường, không hề sờn lòng nản chí, chẳng chút e dè run sợ trước chế độ độc tài cộng sản Việt Nam của giáo sư Hoàng Minh Chính, người đã dành chọn cuộc đời mình vì sự nghiệp dân chủ hoá đất nước. Chúng tôi hết lòng biểu dương hai vị luật sư nhân quyền trẻ tuổi, hậu duệ xứng đáng của Trưng Trắc, Trưng Nhị, Trần Quốc Toản, Nguyễn Thái Học… tấm gương cho các thế hệ trẻ Việt Nam hiện giờ noi theo. Nhân dịp này, và cũng nhân ngày Quốc tế Nhân quyền mồng 10 tháng 12, Khối 8406 xin nhiệt liệt biểu dương Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam tại hải ngoại đã có sáng kiến trao Giải Nhân quyền hàng năm nhằm vinh danh, cổ vũ những nhà đấu tranh can đảm tại quốc nội. Chúng tôi xin cảm ơn sự hiệp thông, ủng hộ, giúp đỡ nhiệt tình, bất vụ lợi của các chính khách, các tổ chức nhân quyền Việt Nam và quốc tế, các Nhóm hải ngoại Yểm trợ quốc nội cũng như các cá nhân lẫn tập thể mong ước tự do cho dân Việt vốn đã luôn sát cánh cùng phong trào dân chủ Việt Nam nói chung và Khối 8406 nói riêng suốt bao năm qua. 3) Chiến dịch rộng lớn của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nhằm quy chụp tội danh “phản động, khủng bố” cho một số cá nhân, tổ chức, đảng phái trong lẫn ngoài nước. Thời gian qua, hầu như toàn bộ hệ thống thông tin đại chúng ở Việt Nam đã được tổng huy động vào chiến dịch trên, hòng chụp mũ cho một số cá nhân và tổ chức như đảng Vì Dân, đảng Dân Chủ Nhân Dân, đảng Việt Nam Canh Tân Cách Mạng (Việt Tân)… là “phản động, khủng bố” dù họ đấu tranh cách ôn hòa. Nhưng trong điều kiện thông tin ngày nay và với những người có suy nghĩ độc lập thì thủ đoạn quy chụp trên (được tăng cường thậm chí bằng việc nhét vũ khí vào hành lý Việt kiều) đã bị vạch trần trước công luận. Ví dụ ngày 31-5-2007 vừa qua, đích thân Tổng thống và phó Tổng thống Hoa Kỳ đã tiếp đại diện của hai đảng “khủng bố” là Việt Tân và Dân Chủ Nhân Dân tại Nhà trắng ở thủ đô Washington, Hoa Kỳ. Chẳng lẽ các cơ quan an ninh, tình báo của Mỹ như F.B.I, C.I.A… lại mù quáng, ngu muội hay sao mà lại đồng ý cho các đảng “khủng bố” này vào Nhà trắng? Vậy chiến dịch quy chụp đó mang bản chất gì? Khối 8406 cho rằng đây rõ ràng là một âm mưu đen tối, thâm độc xuất phát cả từ phía lực lượng Công an Việt Nam cả từ phía nhà cầm quyền cộng sản. a) Từ phía Công an Việt Nam: - Với chiêu bài “bảo vệ an ninh quốc gia”, lực lượng này đã cố tình tạo ra những chiến công ảo để báo công, mừng công và đòi được nhà cầm quyền thưởng công thật. Đã có rất nhiều kẻ được thăng quan, tiến chức từ những chiến công ảo này. Qua đó, họ nhắm mục tiêu lấn át các ngành, các lực lượng khác trong bộ máy cầm quyền cộng sản, kể cả lực lượng quân đội; đồng thời buộc nhà cầm quyền phải duy trì bộ máy công an cồng kềnh, đồ sộ hiện nay. Bộ máy này đang từng ngày, từng giờ ngốn một khoản tiền lớn của ngân sách quốc gia, vốn là tiền thu nhập từ việc khai thác nguồn tài nguyên của Tổ quốc và việc đóng thuế rất nhiều thứ của nhân dân; để rồi sau đó quay lại hoành hành, tác oai tác quái lên chính nhân dân. - Thủ đoạn xấu xa này đã được lực lượng công an Việt Nam áp dụng triền miên suốt hơn nửa thế kỷ qua. Nhà cầm quyền cộng sản biết rõ thủ đoạn ấy nhưng vẫn cứ nuông chiều họ. Bởi vì hơn ai hết, các lãnh tụ cộng sản hiểu rằng: nếu buông súng đạn, nhà tù và sự lừa mỵ nhân dân ra thì cái chế độ độc đảng, với sự độc quyền thống trị đất nước này của họ nhất định sẽ sập nhanh như 2 nhịp cầu Cần Thơ mới rồi. Đó cũng là lý do tại sao ngày 27-8-2007, ông Nguyễn Minh Triết, Uỷ viên bộ chính trị, chủ tịch nước CHXHCNVN đã phải hốt hoảng tuyên bố: “…Dù ai nói ngả nói nghiêng, dù ai có muốn bỏ điều 4 hiến pháp đi nữa thì cũng không có chuyện đó. Bỏ cái đó đồng nghĩa với việc chúng ta tuyên bố chúng ta tự sát…”. Đúng! Ông Triết có thể lừa dối dân tộc và thế giới nhiều điều nhưng riêng điều này thì ông ta đã nói thật. b) Từ phía Nhà cầm quyền cộng sản: - Muốn tạo ra một con ngoáo ộp để đe dọa nhân dân, qua lối ngụy biện rằng: nếu Việt Nam mà có biến động chính trị thì nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn, bạo lực… do bọn “phản động, khủng bố câu kết với các thế lực thù địch trong và ngoài nước” gây ra. Qua đó có cớ để khước từ đổi mới chính trị và ép buộc dân tộc Việt Nam tiếp tục nằm trong bàn tay sắt của “Đảng vô cùng sáng suốt, chỉ một lòng vì nước vì dân” (!?) - Hướng sự phẫn nộ của nhân dân và quốc tế sang một phía khác nhằm khỏa lấp sự yếu kém, thối nát trong việc quản lý và điều hành đất nước của họ. Sự phẫn nộ này đến từ tất cả mọi thành phần dân tộc cả trong lẫn ngoài nước, bao gồm các tầng lớp trí thức, tu sĩ, sinh viên, học sinh, công nhân, nông dân, tiểu thương, doanh nhân, công chức, cựu chiến binh… kể cả đa số người hiện phục vụ trong lực lượng công an và quân đội. Hết thảy đều thuộc tầng lớp bị trị và đang chịu cảnh đè đầu cưỡi cổ bởi một thiểu số nắm đặc quyền, đặc lợi trong đảng cộng sản Việt Nam. - Dễ dàng qui chụp những người đấu tranh trong nước cũng là “thành phần khủng bố” khi họ liên minh, liên kết với những cá nhân, tổ chức nói trên để thực hiện việc dân chủ hóa đất nước bằng con đường bất bạo động. Ngoài ra, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam cũng muốn qua chiến dịch này tìm kiếm sự đồng thuận của quốc tế. Bởi vì, theo cách tính toán ma mãnh của họ, chống khủng bố thì sẽ được cả thế giới ủng hộ. - Thủ đoạn cố ý tạo ra kẻ thù như trên cũng đã được tất cả các chế độ độc tài cộng sản thực hành một cách triệt để và nhất quán suốt gần 1 thế kỷ qua (1917–2007). Stalin từng tuyên bố: “Chỉ có khủng hoảng mới cho phép đòi hỏi và tận dụng sự phục tùng tuyệt đối và sự hi sinh to lớn của công dân”. Không cần che giấu, Fidel Castro, lãnh tụ cộng sản Cuba gần 50 năm, cũng đã phụ họa: “Để phát triển, Cách mạng cần có phản đề, cần có kẻ thù, cụ thể là cần phải có phản cách mạng”. Họ đã làm điều này là vì hơn ai hết, họ biết rất rõ sự phẫn nộ của đại đa số nhân dân đối với chế độ bất nhân của họ. Đúng như Yuri Andropov, người từng lãnh đạo Uỷ ban An ninh nhà nước Liên Xô (K.G.B) trong nhiều năm rồi làm Tổng bí thư ĐCS LX năm 1982, đã cảnh báo các đồng chí của mình rằng: “Ở nước ta có rất nhiều nhóm dân chúng bị áp bức. Nếu ta mở ngay tất cả các van chặn và dân chúng bắt đầu nói về những nỗi khổ đau của họ thì sẽ có một cuộc đại hồng thuỷ mà ta không thể nào ngăn chặn nổi”. Tiếp theo >> |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 07:51
<< TT
Từ những trình bày trên, Khối 8406 chúng tôi một lần nữa khẳng định rằng: - Mục tiêu cuộc đấu tranh của chúng tôi là phải triệt để thay thế thể chế chính trị độc tài, độc đảng, bất công, phi dân chủ, phản dân tộc hiện nay bằng thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, công bằng và tiến bộ trong tương lai, nhằm khôi phục các quyền tự do, dân chủ cho dân tộc. - Phương pháp của cuộc đấu tranh này là hòa bình, bất bạo động. Chúng ta có quyền tin tưởng rằng phương pháp ấy nhất định sẽ dẫn tới thành công. Trong suốt hơn 20 năm qua, thế giới đã chứng kiến sự toàn thắng của hàng loạt các cuộc cách mạng dân chủ bằng con đường này. Đó là trường hợp các quốc gia Đông Âu, các nước cộng hòa thuộc Liên Xô cũ, nhiều nước vùng Ban-căng như Nam Tư và Slovenia, nhiều nước ở Đông Nam Á như Philippin và Indonesia… vốn đã chuyển đổi được các chế độ từ độc tài sang dân chủ. Rõ ràng, hôm nay của các quốc gia ấy sẽ là ngày mai của Việt Nam! - Những kẻ khủng bố dân tộc chính là tập đoàn quyền lực trong đảng cộng sản Việt Nam qua nhiều thế hệ, suốt từ ngày 2-9-1945 đến nay chứ không phải ai khác! Những việc làm có tính toán và hệ thống như: tiêu diệt các đảng phái đối lập, mở các đợt chỉnh huấn, chỉnh quân miên trường, thi hành Cải cách ruộng đất nông dân, đàn áp văn nghệ sĩ và cán bộ đảng viên qua vụ Nhân văn Giai phẩm rồi Xét lại chống đảng, cướp bóc nhân dân qua chính sách Cải tạo công thương nghiệp, Hợp tác hóa, Tập đoàn hóa, Quốc hữu hóa, trả thù kẻ thua trận qua việc Học tập cải tạo, bức bách hàng triệu người Việt phải lao ra biển Đông với 2 bàn tay trắng, trên những con thuyền mong manh, định mệnh… Tất cả đều nằm trong chiến dịch đại khủng bố dân tộc của Đảng cộng sản Việt Nam. Và hôm nay, họ vẫn tiếp tục khủng bố dân tộc thông qua việc đàn áp các phong trào của quần chúng nhân dân đòi dân sinh, dân quyền, dân chủ… Nhân dịp này, Khối 8406 - Kêu gọi các lực lượng dân tộc, dân chủ, nhân quyền cả trong lẫn ngoài nước hãy đoàn kết, siết chặt đội ngũ hơn nữa. Kiên quyết không để bị mắc mưu chia rẽ, phân hóa của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Đồng thời đề nghị các cá nhân, tổ chức có điều kiện hãy phiên dịch và phổ biến những bài báo, những tuyên bố của giới lãnh đạo, người phát ngôn… ở Việt Nam có nội dung xuyên tạc, vu cáo các cá nhân, các tổ chức, các chính trị gia nước ngoài, để thế giới biết được thói gian trá này của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam: ai ủng hộ họ mà không đặt vấn đề dân chủ, nhân quyền thì được họ hết lời ca ngợi. Ngược lại, nếu ai dù ủng hộ họ nhưng lại đặt điều kiện về nhân quyền, dân chủ, nhân quyền thì ngay lập tức họ nổi đóa lên và sau đó bôi nhọ, phỉ báng không tiếc lời. - Phát động ra toàn thế giới chiến dịch hủy bỏ điều 4 hiến pháp nước CHXHCNVN. Xin các cá nhân, tổ chức, chính đảng, cộng đồng người Việt hải ngoại quảng bá và ủng hộ cho chiến dịch này ngay giữa đồng bào và khắp quốc tế. Vì điều 4 ấy thừa nhận cho đảng CSVN được quyền độc tài độc đảng độc trị vĩnh viễn; một cái quyền phi lý, phi pháp, nguồn gốc và nguyên nhân đầu hết của mọi sa sút, tụt hậu, bất công, đàn áp, thống khổ, cơ cực mà dân tộc và đất nước Việt Nam đang phải gánh chịu. Xin đề nghị khẩu hiệu: “Bỏ điều bốn! Chôn độc tài!” Khối 8406 chúng tôi xin chân thành cảm ơn. Làm tại Việt Nam nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền 10-12-2007 Ban Đại diện lâm thời Khối 8406 : 1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Sài Gòn 2- Giáo sư Nguyễn Chính Kết, Sài Gòn (đang vận động tại hải ngoại) 3- Cựu Sĩ quan Trần Anh Kim, Thái Bình 4- Linh mục Phan Văn Lợi, Huế 5- Văn sĩ Nguyễn Xuân Nghĩa, Hải Phòng. DANH SÁCH CÁC NẠN NHÂN LƯƠNG TÂM TẠI VIỆT NAM (Cập nhật ngày Quốc tế Nhân quyền 10-12-2007) I- BỊ GIAM CẦM CHƯA XÉT XỬ 1- Đoàn Huy Chương; 2- Đoàn Văn Diên; 3- Hồ Thị Bích Khương; 4- Huỳnh Tấn Phát; 5- Lê Bá Triết; 6- Lê Phan Văn; 7- Lê Trung Hiếu; 8- Nguyễn Ngọc Quang; 9- Nguyễn Quốc Quân; 10- Nguyễn Tấn Hoành; 11- Nguyễn Thế Vũ; 12- Nguyễn Thị Thanh Vân; 13- Nguyễn Thị Thanh; 14- Nguyễn Thị Thịnh; 15- Nguyễn Thị Thùy Trang; 16- Nguyễn Thị Tuyết; 17- Nguyễn Tuấn; 18- Nguyễn Văn Ngọc; 19- Nguyễn Viết Trung; 20- Phạm Bá Hải; 21- Somsak Khunmi; 22- Trần Khải Thanh Thủy; 23- Trần Thị Lệ Hằng; 24- Trần Tuân; 25- Trịnh Quốc Thảo; 26- Trương Quốc Huy; 27- Trương Văn Ba; 28- Vũ Hoàng Hải; 29- Vương Quốc Hoài; 30- Vũ Văn Hùng. II- BỊ GIAM TÙ ĐÃ CÓ ÁN * Dưới 7 năm 1- Dương Thị Tròn; 2- Huỳnh Nguyên Đạo; 3- Lê Nguyên Sang; 4- Lê Thị Công Nhân; 5- Lê Văn Sóc; 6- Mai Thị Dung; 7- Nguyễn Bắc Truyễn; 8- Nguyễn Bình Thành; 9- Nguyễn Phong; 10- Nguyễn Thanh Phong; 11- Nguyễn Thị Hà; 12- Nguyễn Văn Đài; 13- Nguyễn Văn Thơ; 14- Nguyễn Văn Thùy; 15- Phan Văn Bản; 16- Tô Văn Mãnh; 17- Trần Quốc Hiền; 18- Trần Thanh Phong; 19- Võ Văn Bửu; 20- Võ Văn Thanh Liêm; 21- Võ Văn Thanh Long. * Trên 7 năm 1- Bùi Đăng Thủy; 2- Bùi Rê; 3- Đinh Quang Hải; 4- Đỗ Hữu Nam; 5- Đỗ Thanh Vân; 6- Hồ Long Đức; 7- Huỳnh Anh Trí; 8- Huỳnh Anh Tú; 9- Huỳnh Bửu Châu; 10- Lại Phú Thuận; 11- Lâm Kiên; 12- Lâm Quang Hải; 13- Lê Đông Phương; 14- Lê Kim Hưng; 15- Lê Văn Chương; 16- Lê Văn Tính; 17- Mai Xuân Khánh; 18- Ngô Thanh Sơn; 19- Ngô Văn Ninh; 20- Nguyễn Anh Hảo; 21- Nguyễn Anh Hào; 22- Nguyễn Hoàng Giang; 23- Nguyễn Hữu Cầu; 24- Nguyễn Hữu Phu; 25- Nguyễn Minh Mẫn; 26- Nguyễn Ngọc Phương; 27- Nguyễn Sĩ Bằng; 28- Nguyễn Sinh Nhặt; 29- Nguyễn Thanh Vân; 30- Nguyễn Tuấn Nam; 31- Nguyễn Văn Chung; 32- Nguyễn Văn Điền; 33- Nguyễn Văn Hậu; 34- Nguyễn Văn Hoa; 35- Nguyễn Văn Hưởng; 36- Nguyễn Văn Lý; 37- Nguyễn Văn Minh; 38- Nguyễn Văn Nhựt; 39- Nguyễn Văn Phương; 40- Nguyễn Văn Sĩ; 41- Nguyễn Văn Thân; 42- Nguyễn Văn Trại; 43- Nguyễn Văn Xuân; 44- Nguyễn Viết Huân; 45- Phạm Minh Trí; 46- Phạm Minh Tuấn; 47- Phạm Văn Mười; 48- Phạm Xuân Thân; 49- Phan Quốc Dũng; 50- Phan Văn Trước; 51- Phương Văn Kiếm; 52- Sơn Nguyễn Thanh Điền; 53- Tô Thanh Hồng; 54- Trần Công Minh; 55- Trần Văn Bửu; 56- Trần Văn Bửu; 57- Trần Văn Đức; 58- Trần Văn Mát; 59- Trần Văn Thái; 60- Trần Văn Thiêng; 61- Trương Văn Duy; 62- Trương Văn Sương; 63- Võ Sĩ Cường; 64- Võ Văn Ngọc; 65- Võ Văn Xúc; 66- Vòng Sĩ Hồng. III- BỊ QUẢN CHẾ TẠI GIA 1- Bùi Quang Định; 2- Bùi Văn Hách; 3- Hà Văn Di Hồ; 4- Hồ Văn Trọng; 5- Lê Chí Quang; 6- Lê Thị Hồng Liên; 7- Mã Văn Bảy; 8- Nguyễn Đan Quế; 9- Nguyễn Đình Huy; 10- Nguyễn Hồng Quang; 11- Nguyễn Khắc Toàn; 12- Nguyễn Phước Hậu; 13- Nguyễn Thị Ngọc Lan; 14- Nguyễn Văn Vinh; 15- Nguyễn Vũ Bình; 16- Phạm Hồng Sơn; 17- Phạm Ngọc Thạch; 18- Phạm Quế Dương; 19- Thích Huyền Quang; 20- Thích Quảng Độ; 21- Thích Thiện Minh; 22- Tống Văn Chinh; 23- Trần Nguyên Hưỡn; 24- Trần Văn Lương; 25- Trương Văn Đức; 26- Võ Thị Gấm; 27- Y’ Oal Nie IV- BỊ SÁCH NHIỄU HAY THEO DÕI 1- Bạch Ngọc Dương; 2- Chân Tín; 3- Đỗ Nam Hải; 4- Dương Thị Xuân; 5- Hà Sĩ Phu; 6- Hồ Hoàng Duy; 7- Hoàng Minh Chính; 8- Hoàng Tiến; 9- Lê Ái Quốc; 10- Lê Hồng Hà; 11- Lê Quốc Quân; 12- Lê Thị Kim Thu; 13- Lê Trí Tuệ; 14- Lê Văn Sỹ; 15- Lư Thị Thu Duyên; 16- Lư Thị Thu Trang; 17- Lương Văn Sinh; 18- Ngô Hoài Nở; 19- Nguyễn Chính Kết; 20- Nguyễn Công Chính; 21- Nguyễn Hữu Giải; 22- Nguyễn Khắc Toàn; 23- Nguyễn Phương Anh; 24- Nguyễn Thanh Giang; 25- Nguyễn Xuân Nghĩa, 26- Phạm Thanh Nhiên; 27- Phạm Văn Trội; 28- Phan Thế Hải; 29- Phan Văn Lợi; 30- Tân Vĩnh Phát; 31- Thích Không Tánh; 32- Trần Anh Kim; 33- Trần Đình Nguyên; 34- Trần Thị Lệ; 35- Trần Văn Hòa; 36- Trương Quốc Tuấn; 37- Vi Đức Hồi; 38- Võ Thanh Chương; 39- Võ Văn Nghệ, 40- Vũ Hùng; 41- Vũ Minh Khánh; 42- Vũ Thanh Phương; 43- Y Beo; 44- Y-Dik; 45- Y-Kor; 46- Y-Phương; 47- Y-Yan. Tác Giả : (?) 2007-12-10 09:58:31 Nguồn : http://vantuyen.net/vantuyennew/inde...ubjectid=18450 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 08:24 LÊ THỊ CÔNG NHÂN ! EM LÀ HOA HƯỚNG DƯƠNG Tặng Lê Thị Công Nhân Lê Thị Công Nhân! nghiêng kính em Em là ánh đuốc giữa đêm đen Em đang đốt cháy phường ma quỷ Khiến lũ bạo quyền phải khiếp em Muôn triệu đóa hồng,em…hướng dương Thân như tơ liễu, chí phi thường Từng lời em nói như tên bắn Nhắm đảng độc tài, bọn bất lương Em hỡi! em thân phận nữ nhi Con đường lao lý vẫn em đi Công an, họng súng, không run sợ Vì nước, vì dân em đ ã v ì… Lê Thị Công Nhân đã sống vinh Chỉ vì lý tưởng dám hy sinh Tự do, dân chủ và quyền sống Thà khổ thay cho dân tộc mình Em đã hiên ngang dám đứng lên Thẳng thừng tuyên bố trước…cuồng điên Đừng mong thỏa hiệp,không hàng giặc Chúng đã bắt giam, bịt miệng em Trong ấy giờ em ngồi đếm đông Cô đơn, đối diện trước cùm gông Đứng lên! Em nhé đừng nhụt chí Em phải xứng danh giống lạc hồng Em thật xứng danh với núi sông Em đang khơi dậy trống mê linh Viết cho trang sử càng thêm thắm Và điểm tô hồng gương Triệu, Trưng Dân tộc Việt Nam mãi khắc sâu Công Nhân! Người sẽ chẳng cô đơn Trùng trùng ngọn lửa đang bừng cháy Trong chốn ngục tù có thấy không? Thế giới!…chúng tôi, đang nhớ em Vì em lao lý, mà ngày thêm Quyết thề tranh đấu không ngừng nghĩ Hải ngoại, quê nhà đang đứng lên Em đã hy sinh chẳng uổng công Nghiêng mình xin nhớ mãi Công Nhân Anh thư thời đại xin ghi khắc Mãi mãi em là hoa hướng dương Hen_nhe_saigon: Trường Hưng Úc Châu 28 - 4 – 2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 08:32 Hình ảnh biểu tình đấu tranh Nhân Quyền tại Paris Kính chuyển đến quý vị những hình ảnh đấu tranh Nhân Quyền tại Paris ngày 09.12.2007 do Văn Phòng Liên Lạc Các Hội Đoàn và Người Việt Quốc Gia tại Pháp phối hợp cùng với các cộng đồng Miến Điện, Tây Tạng, Lào, Kampuchia, Trung Hoa Hệ Phái Falun Gong và Ủy Ban tẩy chay Thế Vận Hội 2008 tại Bắc Kinh. Nguồn : Nguyễn Bắc Ninh |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 08:35 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Dec 2007 , 08:37 Ảnh NBN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 11. Dec 2007 , 05:41 wrote on 09. Dec 2007 , 22:03:
VIỆT NAM ƯỚC VỌNG Viêt Nam giải phóng đổi đời Rừng sâu khỉ hú vượn kêu nhau ra thành Thế rồi khỉ chúa lên ngôi Phất cờ giải phóng trị vì muôn dân Muôn dân kẻ ở người đi Tìm đường vượt biển sống đời tự do Kẻ thì kẹt lại quê nhà Sống chung với khỉ chẳng ra thứ gì Người ơi sát cánh lại cùng Đuổi bầy khỉ ngốc vào rừng cho yên Mai này đất nước thanh bình Con người trị nước muôn dân tươi cười Lê Phương Thảo |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Dec 2007 , 12:11 Kính thưa quý vị đại diện các tổ chức và cơ quan truyền thông, kính thưa quý bác, quý anh chị, các bạn thân mến, Nhân ngày giỗ anh Trần Văn Bá năm thứ 23 bị cộng sản Hà Nội hành quyết tại Việt Nam, Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris chân thành kính mời quý vị đến dự buổi lễ tưởng niệm nguời anh hùng, vì những giá trị cao cả cho đất nước, đã trở về tranh đấu và hy sinh trên quê hương. Sự hiện diện của quý vị sẽ góp phần nêu cao tinh thần Trần Văn Bá đã hy sinh vì tự do, công lý và dân chủ cho đất nước Việt Nam. Ngày thứ bảy 05/01/2008 từ 16g30 đến 18g00 tại nhà thờ Saint Hyppolite 27 avenue Choisy Paris 13ème (Métro Porte de Choisy) Kính nhờ chuyển lời mời đến các bác, anh chi, và thân hữu xa gần. TM. Ban Chấp Hành THSV VN Paris Trần Ngọc Giáp _________________ Liên lạc : thongtin@thsvparis.fr thsv@thsvparis.fr |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Dec 2007 , 12:16
Nguyễn Thị Thanh Vân đã được Tự Do
Nguyễn Thị Thanh Vân người Pháp gốc Việt - TV Đảng Việt Tân đã được CSVN trả Tự Do . "tin vui xin duoc thong bao cung cac bac , co chu, anh chi cac ban, chi Thanh Van da duoc tu do, va se tro ve Phap ngày mai kinh, dung nghi" Nguồn : tdungnghi@gmail.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 13. Dec 2007 , 05:44 Ngô Minh Hằng, cuối 2007 (Để trả lời những luận điệu giả danh chống cộng, đánh phá người tâm huyết đấu tranh, kính trình toàn thể đồng bào Việt Nam trong nước và đồng hương tị nạn CS hải ngoại. Riêng là lời cảm ơn chân thành gởi đến những người đã trực tiếp góp lời công đạo hay gián tiếp phổ biến bài viết để yểm trợ tinh thần người tranh đấu) Không ai bắt ta làm thơ tranh đấu Không ai ngăn ta về nước thăm quê Vì ta thấy đảng độc tài, khát máu Bán nước buôn dân, ta quyết không về Đời Tị Nạn, ta chưa hề phản bội Bao nhiêu năm thơ rải khắp hoàn cầu Thơ điểm mặt bạo quyền, thơ kết tội Tội xô loài người xuống kiếp ngựa, trâu ! Thơ ta gọi người ngủ mê tỉnh dậy Gọi anh em sát cánh đứng cùng nhau Thơ thật lắm, thơ nói điều ta thấy Để kẻ ngây thơ tránh cảnh hận sầu ! Để cháu con ta đề cao cảnh giác Không bị gạt lừa như lớp cha ông Để chế độ bạo tàn kia, cộng sản Chẳng sống còn, tàn phá mãi non sông Thơ ta thế, nên chỉ người yêu nước Yêu công bằng là thương mến thơ thôi Còn những kẻ lòng gian tà, bạo ngược Đọc thơ ta thì căm hận từng lời ... Chúng chặt thơ ra làm năm, làm bảy Xuyên tạc, bất lương, thực hiện ý đồ Nhưng chúng đã lầm, mọi người đều thấy Thơ kiên cường, từng ý sáng trong thơ Dù hiểm độc, chúng tung tin thất thiệt Để gian manh, lừa dư luận, hại người Chúng mong mỏi ta nản lòng, ngưng viết Hoặc muốn thơ ta không sống trên đời Nhưng chúng sẽ chẳng bao giờ toại nguyện Vì thơ ta mang khát vọng toàn dân Là tiếng thét đòi đời cho xứ Việt Là lưỡi gươm chính khí diệt vô thần ! Giặc còn đó thì thơ ta còn đó Ta chết đi, ngươì khác tiếp, xây đời Khi tổ quốc còn đau trong ngục đỏ Thì đừng mong thơ lặng tiếng, im lời !!! Xin cảm tạ những trái tim công chính Không ngại đòn thù mà đỡ nâng ta Hẹn ngày rất gần, quê mình lúa chín Cờ Vàng bay trong khúc khải hoàn ca ... Trân trọng Ngô Minh Hằng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 14. Dec 2007 , 01:34 thubeo wrote on 11. Dec 2007 , 05:41:
Tưởng Niệm Ngày Yên Bái Kính tặng quý chiến hữu đại gia đình Việt Nam Quốc Dân Đảng trong và ngoài nước, nhân dịp tưởng niệm 76 năm ngày Tang Yên Bái 17-6-1930. Việt Nam Muôn Năm! Việt Nam Muôn Năm! 17 tháng 6 ngày Đại Tang Yên Bái Khóc... 13 dũng Sĩ Vị Quốc Vong Thân Yên Bái ơi... đời sao dĩ nghiệp phong trần Mây tang phủ u buồn vào ngày khởi nghĩa... Trước máy chém, tiền nhân hiên ngang lặng lẽ Chí khí hào hùng của giòng máu Rồng Tiên Việt Nam Muôn Năm!... Luân phiên tiếng thét trung kiên Từng đầu rơi rụng hiến thân đền nợ nước! Phó Đức Chính đến anh hùng Nguyễn Thái Học Xúc động trong lòng nhưng ngạo nghễ hiên ngang Vĩnh biệt đồng bào, đồng chí đứng bàng hoàng Nghẹn ngào khóc đớn đau sầu tử biệt! Đao chém xuống từng đầu rơi thương tiếc! Tiếng đồng bào vang dội - hùng khí ngất trời Thương xót bao anh hùng nước Việt dân tôi Thề rửa hận - ánh mắt căm hờn ứa lệ... Gương sáng tiền nhân quyết một lòng tuyên thệ Thề đồng sanh, đồng tử giữ trọn non sông Thề phục vụ quê hương với một tấm lòng Thề giải phóng dân tộc thoát vòng nô lệ! Chiến đấu đuổi ngoại xâm qua nhiều thế hệ Hậu thế nghìn năm thanh sử vẫn lưu truyền Lòng quả cảm của dân tộc gốc Rồng Tiên Noi gương sáng hy sinh anh hùng tuẫn quốc. Dù bom lửa, máy chém, chúng gieo tang tóc Thân anh hùng dù đầu mất, thịt xương tan Dù phi pháo tàn độc bởi lũ tham tàn Vẫn không diệt được tinh thần yêu dân tộc Quốc Dân Đảng - Đảng Trưởng Nguyễn Thái Học Nhớ mười ba Chiến sĩ dũng liệt hiên ngang Cùng người yêu cách mạng - Nguyễn Thị Giang Cảm thương, kính phục - ghi sâu lòng dân Việt... Việt Nam muôn năm! Việt Nam muôn năm! Chí khí vùng lên từ tận trong tâm Gió uất hờn sôi sục lửa hận căm Thề phục quốc... ta tưởng niệm ngày Yên Bái. Phạm Hoài Việt |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 14. Dec 2007 , 03:37
Thanh Vân được hộ tống lên máy bay về Pháp ngay sau khi có lệnh trục xuất
Thanh Vân đã được phóng thích và về đến Paris bình yên vào lúc 10g35 sáng hôm qua 13.12.2007. Một cuộc họp báo sẽ do Phóng Viên Không Biên Giới tổ chức nội trong ngày hôm nay. Có thể Thanh Vân sẽ thu xếp để gặp gỡ cộng đồng người Việt tại Paris và vùng phụ cận một trong hai ngày cuối tuần. Mừng Thanh Vân về tới Paris an toàn. Thanh Vân đang đợi lấy hành lý Phi Trường CDG (paris) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 16. Dec 2007 , 16:53 HỊCH TRUYỀN TỪ TỔ QUỐC ! (Viết khi nhận được tin Trung Cộng chính thức sát nhập hành chánh kể từ ngày 2.12.2007 quần đảo Hoàng Sa – Trung Sa - Trường Sa của Việt Nam thành huyện Tam Sa, trực thuộc tỉnh Hải Nam của Trung Cộng, do đảng Cộng Sản Việt Nam dâng hiến). Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) Ông Cha ta vạch kiếm chỉ lòng sông Chân vững thạch, tay chống Trời ngạo nghễ. Chí đại bàng vượt muôn ngàn sóng bể Thách trùng dương, đi mở rộng cõi bờ. Hải đảo xa xôi thêm máu dựng cờ Rồng tung cánh rợp Trời Nam hiển hách. Vó ngựa Hung Nô bao lần quét sạch Chặn xâm lăng qua khí phách kiêu hùng. Mấy nghìn năm sâu rễ bách tùng Gươm chém đá – đá mòn, gươm vẫn sắc. Gốc tre thiêng làm kinh hoàng phương Bắc Cọc Đằng Giang xuyên thủng mộng quân thù. Từ Diên Hồng cho đến chốn thảo lư Lời Tâm Nguyện chung lòng lo giữ Nước. Bành tượng uy linh chắn ngang bạo ngược Đống Đa mồ, bia sử sáng nghìn năm. Dù phong ba theo mệnh Nước thăng trầm Luôn giữ vững từng dòng sông, đỉnh núi. Từ Ải Nam Quan đến Cà Mau đất mũi Là của Ta, xuyên suốt ba miền. Từ dảy Trường Sơn ôm ấp khí hùng thiêng Thân đại thụ cũng nguyên lòng chung dạ. Tất cả ! Tất cả ! Dù là máu xương Khô cằn sỏi đá. Dù là hướng dương Hoa hồng tám ngã Đều là của Ta ! Không ai có quyền đem máu của Ông Cha Đi dâng hiến, vết nhơ nhòe trang sử ! Lũ tội đồ khom lưng cống sứ Làm ô danh, tủi nhục giống Rồng Tiên. Bọn Bắc Phương luôn ôm mộng bá quyền Luôn thu tóm, hả hê cười đón nhận. Lời Hịch Truyền hôm nay đầy uất hận Từ Cha Ông, từ Sông Núi nghìn thu. Dòng máu Thiêng từ rừng rú thâm u, Nơi hải đảo, kinh thành hay xóm vắng. Kiếp lưu vong đời tha phương trĩu nặng Hay đọa đày trên mảnh đất quê hương . Hãy thét vang, cùng truy diệt bạo cường Đang chễm chệ ngồi buôn Dân bán Nước. Toàn Dân Ta kẻ sau người trước Không cúi đầu khiếp nhược khoanh tay. Ta làm Chủ đất này Ai được quyền mua bán ? Lãnh thổ Thiêng Liêng nghìn năm chói rạng Là của Toàn Dân ! Dù bể dâu biến đổi phong trần Ta vẫn đứng trên bờ dâu bể ! Ải Nam Quan còn sôi huyết lệ Bản Giốc dòng khóc hận đêm thâu. Đảo Hoàng Sa ngơ ngác tủi sầu Thay đổi chủ, sóng đen màu uất nghẹn. Đất Nước ta toàn vẹn Nào ai dám cắt chia ? Sao giờ đây thịt xẻ xương lìa Giang sơn đầy vết máu ? Đảng vong nô, một phường thảo khấu Lấy máu dân tô thắm màu cờ. Làm nhục Cha Ông, dâng hiến cõi bờ Rồi ngất ngưởng nơi Ba Đình chuốc rượu ! Dân Tộc ta mấy nghìn năm trường cửu Lẽ nào đâu khuất phục lũ sài lang ? Lời Hịch đã rền vang Quyện Hồn Thiêng Sông Núi. Hãy ngẩng đầu cao, chuyển xoay hận tủi Thành cuồng phong, chung Đại Khối Toàn Dân. Giành lại non sông, dù phải hiến thân Vì Đại Nghĩa, tâm nguyền chung cứu Nước. Đá phải mềm vì chân ta cứng bước Và đời ta nguyên thủy vẫn lòng son. Trời phương Nam, đất Việt phải còn Đến muôn nghìn năm nữa ! Lời Hịch hôm nay, tiếng vang thành lửa Đang soi đường dẫn hướng ta đi. Đòi lại quê hương, thoát cảnh suy vi Dân Tộc Việt, trời phương Nam : - Tự Chủ ! Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tuyet_ngo vào ngày 17. Dec 2007 , 18:03 chúng bịt mồm dân ta chúng khóa tay dân ta để kẻ thù truyền kiếp đấm thẳng một quả vào mặt dân tộc đòn đau! chúng ta không được la chúng ta không được đỡ chúng ta chỉ còn biết khóc? *** hãy nhìn mặt Lê Thị Thu Trang hãy nhìn mặt Nguyễn Phương Anh hãy nhìn mặt Dân Oan mà thấy bộ mặt đất nước chúng ta chỉ còn biết khóc? *** hãy nhìn Nam Quan, Bản Giốc hãy nhìn Trường Sa, Hoàng Sa mà nhận diện bọn độc tài bán nước đảng cộng sản khốn kiếp! chúng ta chỉ còn biết khóc? *** không! triệu lần không! Tuổi Trẻ Việt Nam đã dũng cảm lên đường cám ơn Tuổi Trẻ Sàigòn cám ơn Tuổi Trẻ Hà Nội cám ơn Tuổi Trẻ Hải Ngoại cuộc đấu tranh thắng bại đã rõ ràng *** bọn cai tù bán nước không thể chống được Đại Khối Nhân Dân cuộc đấu tranh âm ỉ đã bùng lên đồng bộ và rộng khắp Tuổi Trẻ Việt Nam đã có mặt đội quân tiền phong của đại khối 80 triệu người *** Tổ Quốc ơi ta đã nghe lời sông núi! dậy mà đi! dậy mà đi! hỡi đồng bào *** Cha Lạc Long ơi! Mẹ Âu Cơ ơi! có Tuổi Trẻ chúng con đây! *** Văn Quảng, Việt Nam 13/12/07 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Dec 2007 , 08:13 Ngô Minh Hằng, cuối 2007 (Để trả lời những luận điệu giả danh chống cộng, đánh phá người tâm huyết đấu tranh, kính trình toàn thể đồng bào Việt Nam trong nước và đồng hương tị nạn CS hải ngoại. Riêng là lời cảm ơn chân thành gởi đến những người đã trực tiếp góp lời công đạo hay gián tiếp phổ biến bài viết để yểm trợ tinh thần người tranh đấu) Không ai bắt ta làm thơ tranh đấu Không ai ngăn ta về nước thăm quê Vì ta thấy đảng độc tài, khát máu Bán nước buôn dân, ta quyết không về Đời Tị Nạn, ta chưa hề phản bội Bao nhiêu năm thơ rải khắp hoàn cầu Thơ điểm mặt bạo quyền, thơ kết tội Tội xô loài người xuống kiếp ngựa, trâu ! Thơ ta gọi người ngủ mê tỉnh dậy Gọi anh em sát cánh đứng cùng nhau Thơ thật lắm, thơ nói điều ta thấy Để kẻ ngây thơ tránh cảnh hận sầu ! Để cháu con ta đề cao cảnh giác Không bị gạt lừa như lớp cha ông Để chế độ bạo tàn kia, cộng sản Chẳng sống còn, tàn phá mãi non sông Thơ ta thế, nên chỉ người yêu nước Yêu công bằng là thương mến thơ thôi Còn những kẻ lòng gian tà, bạo ngược Đọc thơ ta thì căm hận từng lời ... Chúng chặt thơ ra làm năm, làm bảy Xuyên tạc, bất lương, thực hiện ý đồ Nhưng chúng đã lầm, mọi người đều thấy Thơ kiên cường, từng ý sáng trong thơ Dù hiểm độc, chúng tung tin thất thiệt Để gian manh, lừa dư luận, hại người Chúng mong mỏi ta nản lòng, ngưng viết Hoặc muốn thơ ta không sống trên đời Nhưng chúng sẽ chẳng bao giờ toại nguyện Vì thơ ta mang khát vọng toàn dân Là tiếng thét đòi đời cho xứ Việt Là lưỡi gươm chính khí diệt vô thần ! Giặc còn đó thì thơ ta còn đó Ta chết đi, ngươì khác tiếp, xây đời Khi tổ quốc còn đau trong ngục đỏ Thì đừng mong thơ lặng tiếng, im lời !!! Xin cảm tạ những trái tim công chính Không ngại đòn thù mà đỡ nâng ta Hẹn ngày rất gần, quê mình lúa chín Cờ Vàng bay trong khúc khải hoàn ca ... Trân trọng Ngô Minh Hằng Hoạ : Tô lại dòng đời Bởi chống độc tài nên ta tranh đấu. Nương tạm xứ người lòng luyến thương quê. Đất mẹ vẫn còn sắc cờ nhuốm máu, Dù nhớ bao nhiêu ta cũng chưa về . Sống tiếp một ngày , xót đau gấp bội Nhung lụa vàng son ta chẳng mong cầu, Chỉ muốn dân lành thoát vòng tù tội, Thật sự làm người thôi cảnh ngựa trâu. Những sáng tinh sương khi bừng tỉnh dậy, Nghe ngoài kia chim hót gọi mừng nhau, Ta thoáng bâng khuâng , hình như cảm thấy, Một khối ưu tư chất nặng thành sầu Có lắm lúc bừng lên trong tri giác, Dĩ vãng hào hùng thế hệ cha ông, Chiến đấu kiên cường bảo tồn di sản, Gìn giữ an toàn đồng ruộng núi sông . Căm hận lắm thay những phường bán nước, Chỉ sống vì phe đảng , lợi danh thôi Luôn nuôi dưỡng tính bạo cuồng tàn ngược, Mặc dân đen than oán chẳng nên lời . Những thiếu nhi mới lên chừng sáu, bảy, Phải nổi trôi , miễn chúng đạt mưu đồ Đạo lý làm người không cần nhìn thấy, Coi nhẹ nhân quyền hạnh phúc tuổi thơ . Dân Việt Nam đang những ngày thua thiệt, Bao đau thương chồng chất kiếp con người. Dũng sĩ , văn nhân cầm gươm cầm viết ... Xin hãy hiên ngang tô lại dòng đời . Ai cũng nuôi chung một điều ước nguyện, Tìm được người hùng lãnh đạo muôn dân . Hễ có minh quân vì sông núi Việt, Chẳng ngại thiếu chi lương tướng, hiền thần Nước vẫn đó và dân ta vẫn đó, Bao nghìn năm bền vững đứng trên đời . Lửa mặt trời muôn sau còn rực đỏ, Thì hờn căm cũng phải thét nên lời . Sống xứng đáng là quang minh , chân chính Luôn tự hào ta vẫn mãi là ta. Dệt đẹp quê xưa hoa nồng trái chín, Để triệu người cùng hát khúc hoan ca . Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ 15-12-2007 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Dec 2007 , 08:15 Bài Xướng: Vùng Lên Con Cháu Lạc Hồng Giặc Tàu bành trướng lấn quê ta Con cháu Lạc Hồng quyết chẳng tha Rõ mặt đảng Hồ buôn bán nước Đích danh bè Dũng hiến dâng nhà Noi gương Hoàng Đế xua Tàu Cộng Nối nghiệp Tiền Nhân giữ Đảo Sa Nội ngoại thanh niên tay siết chặt Vùng lên lấy lại đất ông cha Vivi Norway Dec 15.07 Bài Họa 1: Vùng Lên Con Cháu Lạc Hồng Trung cộng tham tàn lấn biển ta Giết phường xâm lược chớ buông tha Trẻ già một dạ gìn sông núi Trai gái đồng tâm cứu nước nhà Tặc Đảng buôn nòi dâng Bản Dốc Già Hồ mãi quốc bán Hoàng Sa Con Hồng cháu Lạc mau đoàn kết Chống lại quân thù cướp đất cha Lệ Thu Bài hoạ 2: Vùng Lên Con Cháu Lạc Hồng Gian đảng đê hèn bán nước ta Nghiêm mình hãy định tội không tha Còn đâu biển rộng hầu nương sóng Mất cả non xanh để giữ nhà Tỉnh dậy dân ơi trừ Cộng Sản Hăng say lính hỡi đánh Trường Sa Dẹp tan mưu lược loài ung thối Vẹn vẽ biên thùy hương lý cha Lưu Linh Bài họa 3: Vùng Lên Con Cháu Lạc Hồng Tàu đỏ âm mưu chiếm đất ta Khom lưng lũ cộng lạy xin tha Hồ tinh lúc trước quỳ dâng đảo Cáo quỷ ngày nay tiếp bán nhà Cúm rúm bầy chồn chôn Việt Quốc Nghênh ngang bọn chệt dựng Tam Sa Hùng Vương lệ đổ ra thông điệp Giữ nước Rồng Tiên giúp mẹ cha TTL |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 19. Dec 2007 , 07:47 Trần Nhu Thư này được viết cho những người trẻ, những trí thức văn nghệ sĩ và tất cả công dân Việt Nam trong và ngoài nước thuộc bất cứ giai tầng xã hội nào. Thưa quý vị cùng các bạn trẻ, Dù muốn dù không, con người cũng phải có nguồn gốc, do sự hiện diện của mình trong cộng đồng dân tộc, con người không thể thoát khỏi sự chi phối của lịch sử. Họ không thể đóng vai trò bàng quang trước các vấn đề chính trị. Những vấn đề có ảnh hưởng sâu xa đến cái thiêng liêng căn bản tối cao của con người là Tổ Quốc. Thưa quý vị cùng các bạn, Ðứng trước tình trạng Trung Cộng ngang nhiên xâm chiếm quần đảo Trường sa, Hoàng Sa, và nhiều vùng đất, vùng biển của nước ta với một sự ngạo mạn ghê gớm đến như vậy, một sự thách thức như vậy đối với toàn thể nhân dân Việt Nam, ta có thể tiếp tục im lặng và nhẫn nhục được nữa không? Thưa quý vị cùng các bạn, Sứ mệnh thông thường của người công dân là bảo vệ Tổ Quốc, không thể ích kỷ sợ hãi. Hơn 84 triệu đồng bào Việt Nam không phải là con số vô cảm, vô hồn. Vì không thể chấp nhận chúng ta là một con số không, tôi tin rằng vận mệnh của đất nước là do hành động của chúng ta, và thuộc về quyền định đoạt của toàn dân, chứ không thuộc một nhóm người nào. Tôi ví nhân dân như là một dòng sông nước chẩy mạnh, khi bị chặn lại lâu ngày, nước dâng lên cao sẽ đến ngày giờ tràn ngập, cuốn phăng đi các vật cản trở nó. Vân mệnh của một dân tộc cũng vậy, nó chỉ cho thấy sức mạnh vô địch của nó tàng ẩn trong lòng quần chúng, một sức mạnh không ai chối bỏ được, một sức mạnh có thể thấy được và rờ mó được đó là nhân dân . “Trong Vương triều nhà Trần luôn luôn bị sức mạnh từ bên ngoài đè nặng không thể tưởng tượng được. Nhưng sự thống nhất trong nội bộ của nó luôn luôn được ổn định và nhân dân đều cùng một lòng, thì cho dù giặc Mông Cổ có sức mạnh mẽ, hùng cường đến đâu cũng chẳng làm gì nổi. Trên thực tế, chưa bao giờ có một sức mạnh đáng kể bên ngoài nào uy hiếp được triều đại nhà Trần. Ðây là một bài học được rút ra từ thực tế của lịch sử chứ không phải bằng lý thuyết”(1). Trong hiện tại qua cuộc biểu tình của sinh viên và nhân dân ngày 9-12 trước cửa Tòa đại sứ Trung Quốc tại Hà Nội và Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc tại Sài Gòn, để phản đối việc Trung Quốc ngang nhiên xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của nước ta, chúng ta chứng kiến thấy luồng sinh khí ái quốc vẫn luân lưu trong lòng người Việt Nam. Ôi Hoàng Sa, Hỡi Hoàng Sa yêu dấu Ðất đai ta một mảng cũng thịt xương Tổ Quốc ta một tấc cũng tim gan Xương thịt đứt thì tim gan đau sót! (Thơ của Phạm Lê Phan Tết Giáp Dần 1974) Hỡi đồng bào, Hoàng Sa, Trường Sa không thể phân chia khỏi lãnh thổ Việt Nam, cũng không thể nhượng lại cho bất cứ kẻ nào. Hơn 84 triệu đồng bào cùng một lòng bảo vệ. Trọng trách bảo vệ Tổ Quốc được giao phó cho mọi người dân Việt, không phải chỉ cho một nhóm người nào. Ðối với những người cộng sản Việt Nam, giờ phút này nhiều người có thể biết được con người thực sự của họ. Nhân đây tôi cũng muốn nói với các đảng viên Đảng Cộng Sản Việt nam rằng: Lúc này, hơn lúc nào hết các anh chỉ có hai lựa chọn, hoặc là theo giặc, hoặc là cùng đứng trong hàng ngũ nhân dân để giữ nước. Tổ Quốc réo gọi các anh thức tỉnh, thời gian không chờ đợi lâu, phải xuất hiện, và các anh sẽ được đón tiếp với một tình thương bao dung. Không có một cánh cửa nào đóng lại đối với những ai biết hối cải. Các anh phải hiểu rằng, tất cả nhân dân đều căm ghét và chán ngán bọn bám đít ngoại bang từ lâu rồi. Giặc đã vào nhà bắng bạo lực, mà chủ trương đối phó của ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam vẫn là: “Trước sau như một Việt Nam chủ trương giải quyết các bất đồng thông qua thương lượng hòa bình trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế.”(2). Ðây là một chủ trương trước sau như một đầu hàng vô điều kiện của những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam. Muốn nắm giữ chủ quyền lãnh thổ quốc gia, cần phải dựa vào nhân dân, vì những hiệp định mà không có cây gươm cũng chỉ là từ ngữ thôi. Hãy chấm dút nhắc lại 16 chữ vàng, lặp lại theo lời phát biểu của Tề Kiến Quốc đại sứ Trung Quốc tại Hà Nội ngày 14-1-2005. : “Láng giềng hữu nghị hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tương lai”. Ðừng có hy vọng hão, tấm gương lớn các hòa ước của triều đình nhà Nguyễn ký với thực dân Pháp đấy. Năm 1878 triều đình Tự Ðức dẫu đã dâng cho Pháp Lục Tỉnh để cầu hòa và chỉ tin vào vài ba cái hòa ước là mất cả nước. Trước mắt là nước Tây Tạng, quốc tế làm gì được kẻ cướp? Tất cả sự thật lịch sử đã bày ra trước mắt, mà ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam còn muốn ký hiệp ước hòa bình với Bắc Kinh gì nữa đây, hay các anh muốn giữ: “Mối tình thắm thiết Việt Trung vừa là đồng chí vừa là anh em” như lời nói của ****. Ðây là một tinh thần phản lịch sử, phản quốc, nhu nhược mù quáng. Các anh đừng có tự an ủi và hy vọng vào sự thiện chí của Trung Quốc, chó sói không chịu ăn chay đâu. Tin ở họ, nếu các anh chết chìm, định kéo cả toàn dân chìm theo các anh hay sao? Tôi phải lưu ý các anh trong phần kết này: Các anh dâng Hoàng Sa, Trường Sa giặc lấn nữa, các anh dâng đất, dâng biển giặc lại lấn nữa, rồi lại ký hiệp định nữa sao? Không hề có một hiệp ước nào, không hề có một quy ước nào có giá trị đối với kẻ cướp cả. Mất Trường Sa, Hoàng Sa sẽ ảnh hưởng đến những biến cố khác theo ý muốn của Bắc Kinh… Nếu chúng ta không thoát khỏi được tình trạng này Trung Cộng sẽ chiếm hết các tỉnh phía Bắc và họ đang làm việc đó. Họ không phải chỉ muốn có Hoàng Sa, Trường Sa, mà họ cũng như cha ông của họ thèm muốn cả nước Việt Nam. Dân tộc Việt Nam, chỉ có thể thoát khỏi tình trạng này bằng cách đoàn kết toàn dân thành một khối, và loại bỏ hẳn những tên đầu xỏ bán nước… Chúng cản trở tình cảm bảo vệ Tổ Quốc của nhân dân. Yêu nước, biểu thị lòng yêu nước, không cần có giấy phép. Trong lúc tổ quốc lâm nguy, ta không thể để cho con người nhu nhược, ngập ngừng khi phải đương đầu với một vấn đề sanh tử, mất còn của Tổ Quốc. Con người đó sẽ trở thành đầu mối cho mọi hiểm họa của dân tộc. Họ hèn hạ và tủi nhục, nay mất đất, mai mất biển, nhưng vẫn kiên trì nhẫn nhục “theo đuổi tình hữu nghị.” Ðó là một loại ngôn ngữ của kẻ bề tôi, lúng túng không thuyết phục được ai. Hãy trả lại cho nhân dân sự can đảm và niềm tin yêu tổ quốc, sự khao khát nhân bản của con người và sự thăng hoa của dân tộc luôn luôn hướng về phía có ánh sáng, đang bị chà đạp đảo lộn. Nhân đây: Chúng tôi cũng muốn nói với các nhà lãnh đạo Bắc Kinh rằng, chúng tôi chán ghét sự thù nghịch, và cực kỳ chán ghét chiến tranh. Nếu phải lựa chọn, thì đó là sự đại bất hạnh. Các ông thừa biết rằng, từ trước đến nay chiến tranh hay thù hận không phát sinh từ nơi dân tộc Việt Nam. Người Trung Quốc hãy đọc nơi chính mình. Chúng tôi có thể chịu đựng được điều sỉ nhục nhỏ như việc lính Trung Quốc vô cớ bắn giết ngư phủ Viêt Nam trên lãnh hải của Tổ Quốc mình sao? Nhưng điều sỉ nhục này rất lớn và chúng tôi sẽ phải trả giá, như ông cha chúng tôi đã chống trả quyết liệt quân xâm lăng. Chúng tôi có liều thuốc dũng cảm, anh dũng. Những tư tưởng đó từ nguyên thủy đến ngày nay vẫn còn là một niềm tin giống nhau và rất rõ ràng: phải bảo vệ tổ quốc với bất cứ giá nào! Việt Nam muôn năm ! Việt Nam muôn năm ! Việt Nam muôn năm ! Công dân Trần Nhu. Lưu Ý: Bạn đọc muốn tìm hiểu về chính sách: Diễn Biến Hòa Binh của Trung Quốc xin xem bài “Giá Của Tự Do Luôn Luôn Cao”, hoặc “Cuộc chạy đua giữa ÐCSVN lần cuối cùng và các lực lượng đấu tranh Tự Do Dân Chủ” và “Bức Giác Thư Gửi Các Vị Tướng Lãnh Và Binh Sĩ Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam” đó là những vấn đề thời sự nóng bỏng. (1) Dẫn lời ông Lê Dũng phát ngôn nhân Bộ Ngoại Giao VN, ngày 11-12-07 tại Hà Nội. (2) Dẫn sách “Tinh Thần Phật Giáo Nhập Thế”, tập 1, tr. 486 của tác giả Nguồn Sống xuất bản 2005 KÍNH NHỜ CHUYỂN TIN VỀ VIỆT NAM (Kính nhờ quí vị làm công tác truyền thông báo chí và các mạng Internet phổ biến rộng rãi bài viết này đến các bạn trẻ trong và ngoài nước) TranNhu |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 19. Dec 2007 , 10:32
Chuyển thay Bạch Loan
....................... "Giặc đã vào nhà bắng bạo lực, mà chủ trương đối phó của ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam vẫn là: “Trước sau như một Việt Nam chủ trương giải quyết các bất đồng thông qua thương lượng hòa bình trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế.”(2). Ðây là một chủ trương trước sau như một đầu hàng vô điều kiện của những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam." (Lời Trần Nhu) ======== Chào bạn "Công dân Trần Nhu", Tôi đồng ý với bạn: "Đây là một chủ trương ... đầu hàng vô điều kiện của những người lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam." Đây là miệng lằng lưởi mối của bọn cộng sản vô lương và khiếp nhược trước bạo lực của quân Tàu! Chủ trương của cs có bao giờ trước sau như một đâu ? Chúng đã từng vi phạm hiệp định Paris, đem xe tanks và đại pháo của Nga, Tàu cung cấp tràn xuống cưởng chiếm NMVM. Lịch sử còn ràng ràng đó, mà bọn ăn đàng sóng nói đàng gió cs nầy không biết ngượng và cho rằng mình luôn "giải quyết các bất đồng thông qua thương lượng hòa bình trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế". Do đó, thái độ và hành động duy nhất của toàn dân trước thảm cảnh xâm lăng của quân Tàu là: TOÀN DÂN PHÁI NỔI DẬY LẬT ĐỔ ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC cs, LŨ BUÔN DÂN BÁN NƯỚC, THU HỒI QUÂN LỰC VÀ TIỀM NĂNG QUỐC GIA ĐỂ CHỐNG NGOẠI XÂM VÀ GIÀNH LẠI LẢNH THỔ CHO TOÀN DÂN VIỆT NAM . ĐÂY LÀ BIỆN PHÁP DUY NHẤT ĐỂ CỨU NƯỚC ! BAO LÂU MÀ ĐÁNG CS CÒN THỐNG TRỊ VN, THÌ BẤY LÂU NƯỚC VIỆT CÒN TIẾP TỤC SUY ĐỒI VÀ CÓ CƠ NGUY LÂM VÀO TÌNH TRẠNG DIỆT CHỦNG . Xin qúi vị chuyển bản thông điệp ngắn nầy cho toàn thể đồng bào trong và ngoài nước . Kẻ thù đang ở trước mặt ta: ĐÓ CHÍNH LÀ ĐẢNG CS VN! BạchLoan |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 20. Dec 2007 , 14:07 Lấy Lại Biển Đông Để Thấy Những Chân Trời Lời : Kỳ Phong Đọc : Phương Ca Nhạc nền : Trả ta sông núi (Nguyệt Ánh) - Đến với quê hương tôi (Bùi Đức Thuần) (Còn lại tim này thương phế Và mùa xuân nửa địa cầu về trễ) Lẽ ra những bờ biển quê hương Phải xanh dài tít tắp Lẽ ra những hòn đảo quê hương Phải nườm nượp bóng dừa Này em, hỡi em Bao lâu nữa Thủy triều trỗi sóng tình ca Này anh, hỡi anh Bao lâu nữa Đoàn tàu trực tuyến Hoàng, Trường Sa Hôm nay mưa mù, trời chớp lệ Dải mây-thành xám ngoét Hồn những con tàu váng vất biển đông Đôi mắt 74, đôi mắt 75 Và bao đôi mắt ngư dân đã không còn thấy sáng Bữa tiệc máu ngày qua ngày hoang đãng Trên xác thân những còm cõi biết lê chân Trắng ởn nanh, biệt thự giữa khung thành Túi bạc quốc gia rơi riêng vào túi áo Lẽ ra miền Trung, không ngại lo vì giông bão Lẽ ra miền Bắc, không có những phố vẫy, phố liều Lẽ ra miền Nam, dân oan không phải đớn đau kêu Lẽ ra quân lực Việt Nam phải được vũ trang tối tân, hùng hậu lắm Và lẽ ra Việt Nam đã là hàng đầu kinh tế Và nếu tôi, em, không nhỏ lệ Như mưa mù trời, như gió hôm nay Ai đánh thức cơn say Ai dậm chân để ồn ào đất tổ Một Ngô Quyền bêu đầu Hoằng Thao nơi Bạch Đằng giang thuở đó Một Nam Quốc Sơn Hà phá Tống bình Chiêm Một Trần Thủ Độ sát quân Nguyên Một lời khuyên của Nguyễn Phi Khanh Mang giấc mộng Linh Quy Hoàn kiếm Xương nam tiến Mãn Thanh sờ sờ gò Đống Nhị Hà đỏ máu thiên thu Hôm nay.. Biển Việt Nam không nhìn được ra xa Sóng Việt Nam không bao la hải lý Hơn 2 triệu vua quan lũ-loài bọn ấy Càn khôn của báu Vấy máu anh em Trên ghế bạo quyền lại hò hét dân đen Đứng đằng sau nghịt ngòm hố thẳm Lại hô hào, lại gào bừng bừng khí thế Và có lẽ lại đưa 77 triệu con người làm bia đỡ trên đầu Đau lòng và mỉa mai thay trí tuệ đỉnh cao Lặng nhìn lãnh thổ Việt lùi dần từ phương Bắc Tổ tiên ơi nơi đâu là giặc Tổ tiên ơi sông núi 4000 năm Bờ phương đông sóng sẽ vỡ từng đêm Từng đêm hận, mưa không nhiều bằng nước mắt Hồn quê hương, tôi, anh, nào thất trách Đất quê hương, em, nào biết dâng người Máu Việt rồi sẽ đổ với trùng khơi Cầm, thú đó xin một lần tan nát Lập lại hào quang ngược về 200 xuân trước Bóng cờ đào, áo vải phục Thăng Long Khúc bình ca man mác dải sông Hồng Giáp bạc liên hoan khét mùi thuốc súng Biển đông ơi Hãy cùng anh lồng lộng Hãy cùng em giông bão đuổi xâm lăng Nếu những kẻ tham lam quen hút máu dân Hiểu được xác thân là tạm bợ Và tất cả …. Của quê hương từ viên đạn vỡ Của quê hương từng giọt mồ hôi rơi Đừng đảo điên với ý thức hệ giết người Mọi rợ ấy lỗi thời và không bao giờ tồn tại Nếu vô thần Hãy cho hắn biết yêu quê hương là chính đạo Nếu là dân Công Giáo Xin Chúa thức tỉnh hắn địa ngục linh hồn Nếu là con cháu Phật Chí Tôn Xin vẽ cho hắn nẻo luân hồi nghiệp chướng Biển đông, đôi mắt Việt Nam nhìn ra muôn hướng Mười ngón tay dài với đến những chân trời Đứng lên đi Nào anh Nào em Nào tôi Những gì của Việt Nam, hãy trả cho Việt Nam lần cuối Máu sẽ đổ, đâu cần ai kêu gọi Những gì của quê hương, xin để lại cho quê hương Xác thân nào mãi mãi trường tồn Nhưng dân tộc sẽ không bao giờ chết Lạy mẹ già, một ngày con băng ra biển lớn Con lạy cha, một buổi sáng chia ly Kiên cường lên, em nhé người yêu Gặp khốn khó cắn răng mà chịu đựng Non sông Việt Nam trùng trùng vạn dặm Bờ đại dương Việt Nam dải dải không ngơi Tất cả chúng ta ơi Lấy lại biển đông Để thấy những chân trời 12/12/2007 18:08 PM -------------------------------- |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 21. Dec 2007 , 14:34 wrote on 14. Dec 2007 , 01:34:
Sài Gòn Trong Tôi Gửi Hà Lý Luận 101 Sàigòn vẫn phố phường quen thuộc Ai bảo kinh thành đã mất tên Hòn ngọc ngày xưa, nay nhơ nhuốc Đau buồn ta bước, cúi đầu quên... Sàigòn vẫn dịu dàng tươi nắng Ta về bước lại lối quen xưa Áo ai lụa trắng chiều yên lặng Mắt của người xưa, ướt gió mưa! Từ lúc kinh thành hoen gió bụi Giặc về man rợ - cưỡng tình duyên Súng gươm vung vãi đời tăm tối Hoang phế đâu riêng chỉ miếu đền... Cờ vàng thắm sắc hồn dân tộc Một thuở kiêu hùng lộng gió bay Ngang dọc gươm đàn, nay bật khóc Lệnh hèn ban xuống, giặc về đây! Cờ máu đỏ trời thay đổi tên Miền Nam đau tiếc vẫn không quên Sài Gòn cũng vẫn Sài Gòn cũ Bạo ác rồi đây tội phải đền! Thương ta từ lúc thân tù tội Đất Bắc ngàn đêm vẫn ước mơ Một sáng kinh thành - quân phục quốc Cờ xưa dựng lại, đẹp như thơ! Hôm nay ta bước trên đường phố Sau tám năm dài ôm đắng cay Đáo Bắc - Hà nhân hồi cố quốc Vẫn nắng ngày xưa ta về đây! Thân ta xơ xác như thành phố Nay đã mang tên phản giống nòi Mắt của miền Nam rưng ngấn lệ Sài Gòn âm vẫn rõ trên môi... Thy Lan Thảo |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Dec 2007 , 08:43 http://dactrung.net/hoangsatruongsa/GiangSonToQuocNoiLien-HopCaDacTrung.mp3 *** Kính mời quí vị xem http://news.webshots.com/slideshow/561863606XCkokT Những hình ảnh đấu tranh của Người Việt Tự Do tại Pháp lên án bọn việt cộng bán nước. Đoàn biểu tình đứng trước tòa Đại Sứ Việt Cộng Ảnh Bắc Ninh Thi văn nhạc sĩ Đỗ Bình & 7_vdn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Dec 2007 , 08:45 - Đinh Lâm Thanh - Vừa được giấy phép của Préfecture de Paris, để khỏi mất thời gian tính Văn Phòng Liên Lạc các Hội Đoàn phải vội vã tổ chức cuộc biểu tình trước sứ quán Việt Cộng. Ban tổ chức phải vận dụng tất cả khả năng để chuẩn bị nơi chốn, ngày giờ tập trung cũng như phương tiện và dụng cụ biểu tình trước ngày Lễ Giáng Sinh. Đối với người dân Paris, không gì nôn nóng và trang trọng bằng chuẩn bị, mua sắm, chúc mừng cũng như đoàn tụ gia đình trong dịp Lễ, điều nầy sẽ gây trở ngại không ít cho việc tham dự của cộng đồng người Việt Tự Do tại đây. Nhưng, kết quả đã xảy ra đúng theo ước mong của ban tổ chức, ngoài thành phần trẻ và khoảng một trăm người (trên hình thấy ít vì có nhiều người tránh chụp hình) đã xuống đường tập trung trước sứ quán Việt Cộng để hỏi tội đảng Cộng sản bán nước trước tiên và sẽ tiếp tục đến tòa đại sứ Trung Cộng để phản đối việc chiếm đất. Trước sứ quán VC - rue Boileau Paris 16 Mục tiêu biểu tình ngày hôm nay, ban tổ chức đã tuyên bố rất rõ ràng, cộng đồng Người Việt Tự Do tại Paris xuống đường ngay trước sứ quán Việt Cộng để vạch tội và tố cáo trước dư luận quốc tế như sau : - Ngày 14.9.1958, nghĩa là sau 10 ngày Trung Cộng tuyên bố xác định bề rộng lãnh hải của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc kéo dài ra12 hải lý thì HCM vội vàng ra lệnh cho PVĐ gởi công hàm hiến đất hiến biển cho Chu Ân Lai. - Ngày 30.12.1999 Cộng sản Việt Nam bí mật ký Hiệp định hiến cho Trung Cộng 700 cây số vuông đất. - Ngày 25.12.2000 Cộng sản Việt Nam lại bí mật ký Hiệp định nhường thêm 15.000 cây số vuông đất cho quan thầy Trung Cộng. Vì quyền lợi, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lén lút ký tên bán, nhượng đất, nhượng biển cho Trung Quốc. Các văn bản là một bằng cớ xác thật chính Cộng sản Việt Nam là thủ phạm độc nhất trong việc bán đất nhượng biển để mưu đồ cho quyền lực riêng tư của đảng. Vậy tất cả người Việt yêu nước từ quốc nội ra đến hải ngoại cần phải hỏi tội đảng Cộng sản trước khi phản đối ngoại xâm. Nếu chúng ta đều chú tâm vào việc chống Trung Cộng là kẻ xâm lược mà quên đi đảng Cộng sản chính là người bán nước là một sai lầm lớn, nếu không nói là đã bị Hà Nội đưa chúng ta vào trận hỏa mù, nhập nhằng chạy tội, đồng thời lôi kéo cộng đồng người Việt hải ngoại đi vào con đường thỏa hiệp hòa giải hòa hợp với Cộng sản Việt Nam để chống kẻ thù. Cựu đại tá Nguyễn Phúc Tửng, tổng thư ký Văn Phòng Liên Lạc đã cực lực phản đối và lên án tập đoàn CSVN, đã không vì quyền lợi đất nước và dân tộc bảo vệ non sông mà còn tự nguyện dâng đất và biển cho Trung Cộng, xin viện trợ vũ khí để giết hại giống nòi trong cuộc chiến xâm chiếm Miền Nam. Ông Nguyễn Phúc Tửng đưa lên cao trình cho tất cả những người biểu tình cũng như dân chúng địa phương đi ngang qua văn kiện bán nước do PVĐ ký vào năm 1958. Đến năm 1974, khi hải quân Việt Nam anh dũng chống cự lại với giặc xâm lăng Trung Cộng quần đảo Hoàng Sa, tập đoàn CSVN hoàn tòa im lặng mà còn loan tin ra rằng, Hoàng Sa nằm trong tay một nước XHCN anh em còn tốt hơn nằm trong tay ‘Mỹ-Ngụy’. Điều nầy xác nhận HCM đã bán trước quần đảo nầy cho Trung Cộng từ năm 1958. Hai hiệp định năm 1999 và 2000 Cộng Sản Việt Nam đã bán cho Trung Cộng tất cả 16.000 cây số vuông đất của tổ tiên chúng ta. Đó là bè lũ CSVN hèn nhát đã không giữ được đất và biển mà phải hiến dâng cho đàn anh Trung Cộng để nương tựa hầu đàn áp dân tộc của mình. Và gần đây, ngày 02.12.2007 khi hay tin Trung Cộng tuyên bố thiết lập đặc khu hành chánh Tam Sa, trực thuộc tỉnh Hải Nam để quản trị các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, sinh viên học sinh và đồng bào quốc nội vì lòng yêu nước đã đứng lên biểu tình hai ngày 9.12 và 16.12.2007 trước sứ quán Trung Cộng ở Hà Nội và Lãnh Sự Quán tại SàiGòn thì lại bị Công an cản trở, các sinh viên học sinh bị khủng bố và hăm dọa sẽ bị đuổi khỏi trường nếu còn tiếp tục biểu tình. Hành động nầy chứng tỏ CSVN không muốn làm mất lòng đàn anh Trung Cộng. Vì thế chúng tôi tập hợp tại đây để tố cáo tập đoàn Cộng sản Việt Nam nhu nhược, hèn nhác đã không giữ gìn được bớ cỏi mà còn đem dâng hiến đất biển cho ngoại bang hầu xin nơi nương tựa, củng cố đảng độc tôn để đàn áp và bóc lột dân lành qua các cuộc cướp đất của dân. Chúng tôi kêu gọi thanh niên sinh viên học sinh trong nước hãy đứng lên làm nhiệm vụ lịch sử, bảo toàn lãnh thổ và lãnh hải. Tổ quốc đang chờ các bạn. Xen kẽ những khẩu hiệu lớn tiếng chống đối bạo quyền Hà Nội và những bài hát chống Cộng, nhiều nhân vật luân phiên lên tiếng tố cáo chế độ đồng thời buộc tội Cộng Sản Việt Nam đã bán nước trong suốt cuộc biểu tình kéo dài 1 giờ 30 phút. Trong số những người lên tiếng trong buổi xuống đường nầy, chúng tôi thấy có đại diện cộng đồng Miến Điện, người Hoa, đại diện các hội đoàn tại Paris. Đặc biệt với sự hiện diện của ông Vương Kỳ Sơn, một nhà truyền thông của đài phát thanh Radiofree Việt Nam tại Mỹ, ông đã cùng đoàn biểu tình lên tiếng phản đối trước sứ quán Việt Cộng. Nhất là, một ông già đầu tóc bạc trắng trong đoàn người xuống đường đã phát biểu gây nhiều bất ngờ trong buổi biểu tình. Qua loa phát thanh, ông lớn tiếng thách thức : Các người trong tòa đại sứ Việt Cộng nghe đây, chúng tôi đến đây không phải ‘phản đối’ mà để ‘hỏi tội’ và tố cáo các người về việc nhượng biển bán đất. Ngay sau khi Trung Cộng tuyên bố nới rộng hãnh hải Cộng Hòa hân Dân Trung quốc ra 12 hải lý thì chính HCM đã ra lệnh cho PVĐ ký công hàm dâng ngay biển cho đàn anh Trung Cộng. Năm 1999 và 2000, đảng Cộng sản các ông đã lén lút ký hiệp định để giao tiếp cho Trung Cộng trên 15.000 cây số vuông giang sơn của tổ tiên chúng tôi. Đây là tội bán nước tày trời mà chúng tôi hôm nay đến đây hỏi tội các người. Nếu các người có khả năng nói chuyện và can đảm đối chất thì hãy ra khỏi sứ quán nói chuyện với chúng tôi. Tôi đợi 15 phút nếu các người không ló mặt ra là các người đã chấp nhận tội lỗi bán nước, hèn nhát không dám ra mặt để đối chất với chúng tôi. Thật sự, chúng tôi biết không bao giờ các người dám bước ra khỏi hang ổ sứ quán các người, thì hãy thu băng lại những lời nói của tôi và chuyển về Hà Nội cho đảng Cộng sản của các ông biết là cuộc biểu tình hôm nay, người Việt Tự Do tại Paris không mắc mưu trò xảo trá của các người bày ra, chỉa mũi dùi chống Trung quốc để đánh lạc hướng tranh đấu của chúng tôi và để các người chạy tội việc bán đất nhường biển. Các người nghe kỹ đây, trò bịp của các ông cũng như việc bưng bít bán đất nhường biển trước đây chỉ che mắt được một số ít người tại quốc nội và thành phần trẻ trưởng thành sau năm 1975 mà thôi. Ngày hôm nay trắng đen đã rõ ràng và giới trẻ tại quốc nội đã khám phá trò bỉ ổi của các người và đã lên tiếng phản đối việc làm của các người. Như vậy vụ Hoàng Sa, Trường Sa đổ bể chính là thời gian và nguyên nhân đốt cháy đảng Cộng sản Việt Nam ! Trước khi chấm dứt, ông già không quên nhắc sứ quán Việt Cộng ngày mai lên các website để xem cuộc biểu tình ‘hỏi tội’ Cộng sản của công đồng người Việt Tự Do tại Paris. Theo chương trình, đúng 15 giờ 30 nguyên đoàn biểu tình, bằng xe hơi và xe điện ngầm, di chuyển đến trước sứ quán quân xâm lược Trung Cộng để phản đối. Tại đây, Pháp và Hoa ngữ được xử dụng. Các đại diện hội đoàn, một lần nữa lên tiếng phản đối Trung Cộng tuyên bố sẽ sát nhập các quần đảo của Việt Nam vào lãnh thổ của họ. Cũng trước sứ quán Trung Cộng đoàn biểu tình dựng tấm bảng lớn kêu gọi tẩy chay thế vận hội 2008 tổ chức tại Bắc Kinh. Trước Sứ Quán Trung Cộng Từ sự việc xuống đường ngày hôm nay, chúng tôi ghi nhận tinh thần tranh đấu và sự nhận định sáng suốt của Cộng Đồng Người Việt tại Paris. Điều nầy chứng tỏ là CSVN và bọn tay sai không thể đánh lạc hướng Cộng Đồng Người Việt để khỏa lấp tội dâng Đất dâng Biển cho Tàu Cộng, dựa vào sức mạnh quan thầy để vinh thân phì gia, cai trị và bóc lột dân chúng VN. Chúng ta nên nhớ một điều, khi chúng ta biểu tình chỉ chống Trung Cộng về vụ Hoàng Sa, Trường Sa, tức là chúng ta đã ‘ mắc mưu’ kẻ thù. Hơn nữa, CSVN muốn chứng tỏ cho Thế Giới là Cộng Đồng VN Hải Ngoại tiếp tay yểm trợ chống ngoại xâm, đồng thời CSVN sẽ nhập nhằng xem chúng ta là công cụ của để chúng lợi dụng trong hỏa mù chính trị. Một điều cần ghi nhận để bổ túc thêm trò bịp của chúng, CSVN cấm thành phần trẻ trong nước biểu tình. Ngược lại tại Paris, chính chúng lại tổ chức, ra lệnh cho Du Sinh Việt Nam, là thành phần con cái cán bộ và tỷ phú đỏ trong nước được nhà cầm quyền cho ra xứ ngoài du học, kiếm chồng kiếm vợ, làm việc chui (xuất khẩu lao động), hoạt động tình báo, điệp viên tại Pháp…xuống đường ngày 22.12.2007 trước sứ quán Trung Cộng. Dụng ý của Cộng sản thể hiện hai hai mục đích : 1. Báo cáo với đàn anh Trung Cộng rằng trong nước không có biểu tình chống đối và nếu có biểu tình xảy ra ngoài ý muốn thì đảng Cộng sản đã ngăn chận, hăm dọa, bỏ tù….Ở hải ngoại thì cộng đồng người Việt biểu tình có cờ Đỏ, cờ Vàng lẫn lộn, hoặc không mang theo cờ nào (như ở Anh Quốc)…cũng không phải do Cộng sản chủ trương mà chính là lòng yêu nước của người dân Việt Nam trên toàn thể thế giới. 2. Rêu rao với bên ngoài rằng, khi đất nước lâm nguy thì toàn thể dân Việt dù trong xứ hay ở hải ngoại đều đồng thanh xuống đường bắt tay, hoà hợp để chống ngoại xâm, theo đúng sách lược của chúng theo nghị quyết 36. Từ vụ Hoàng Sa Trường Sa chúng ta có thể rút ra được nhiều điểm : - Trò bịp bợm của đảng Cộng sản Việt Nam : Năm 1958, Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa, chúng xỏ lá ngang nhiên ký văn tự hiến dâng cho Tàu Cộng ! - Đảng Cộng sản hoàn toàn bưng bít việc bán đất dâng biển với thành phần trẻ sinh trưởng và lớn lên sau năm 1975 bây giờ, chính việc bán đất đã thay đổi hoàn toàn lối nhìn cũng như suy nghĩ của giời trẻ trong quốc nội. Đây là một sự thất bại lớn của tập đoàn Cộng sản Việt Nam mà Hồn Thiêng Sông Núi đã đáp lại nguyện vọng của dân tộc Việt Nam vào cuối năm 2007 nầy. - Tuổi trẻ Việt Nam đã tỉnh giấc sau hàng chục năm đã bị gồi sọ, ru ngủ va họ sẵng sàng xả thân để cứu nước. - Bài học cho những ai còn chạy theo lời đường mật của Cộng sản. Hy vọng những tên đầu óc thiển cận hay chỉ biết tham tiền ham danh, nhắm mắt cúi đầu trước tập đoàn phản động bán nước sẽ sáng mắt ra sau biến cố nầy. Có thể kết luận, ‘Thiên thời’ đã giúp dân tộc Việt Nam qua việc đảng Cộng sản đã tự đào mồ chôn mình trong biến cố Hoàng Sa Trường Sa. Đinh Lâm Thanh 24.12.2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Dec 2007 , 09:47 Cùng Đứng Lên Cộng sản Trung Hoa chiếm đất nhà Đảng Hồ bịt miệng cấm dân la Hoàng Sa quần đảo giờ tay địch Bản Giốc địa danh trước của ta Người Việt giống Rồng không bất khuất Bọn Tàu loài Rắn chẳng buông tha Đồng bào cả nước ơi vùng đứng Đạp đổ u mê lũ đảng ma ! Bác Từ Bài Họa: Cùng Đứng Lên Nghe chăng tiếng thét tận quê nhà Uất hận dâng tràn chẳng được la Khiếp nhược ươn hèn bầy Việt cộng Căm hờn sôi sục máu dân ta Hoàng Trường vạn kiếp thù khôn rửa (1) Dũng Mạnh muôn đời tội khó tha (2) Đứng dậy cùng nhau lo cứu nước Diệt loài quỉ đỏ lũ yêu ma Lệ Thu (1) Hoàng Sa, Trường Sa (2) Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh Hoạ 2 Cùng đứng lên Đảng Hồ ngầm bán đất dâng nhà Đổi súng Cộng Tàu, há dám la Nhà cửa phá tan vì Việt Cộng Non sông xây dựng bởi ông ta Biên cương Bản Giốc Hồ đà nộp Hải đảo Trường Sa Chệt chẳng tha Con cháu Lạc Hồng hãy cứu Quốc Đưa dân thoát khỏi đảng tà ma Vivi Bài họa 3 Cùng Đứng Lên Đứng dậy mà lo chuyện nước nhà Mất nhiều đất biển chẳng ai la Bàn thờ sáp nến đang chong lệ Miếu cũ tường rêu lại nhắc ta Giặc Bắc hăm he lời khó nuốt Quan Nam sợ hãi thể nào tha Vùng lên nối lại hồn sông núi Đạp đổ tham hèn diệt ác ma LL |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Dec 2007 , 09:49 Bầy Giun Ở Ba Đình Lừa lọc dân lành quỷ cũng khinh Gặp thời vênh váo ngự Ba Đình Đám này đểu cáng chê hiền đức Nhóm khác vong ân rủa thánh linh Càn quét hồn thiêng vùi khí phách Dấy tràn sông núi phủ anh minh Tội đồ Tổ Quốc nhân dân Việt Trơ trẽn mọp quỳ vái Bắc Kinh! Bác Từ Bài Họa 1: Bầy Giun Ở Ba Đình Hồ đảng rúc chui, dân Việt khinh Rước Tàu về bợ giữa Hà Đình Bầy giun Nguyên Giáp câm mồm quỉ Lũ dế Đức Anh sủa cóc linh Giữ nước lạy Mao vùi lạc hậu Trị dân thờ Mác ngáp văn minh Anh hùng diệt Tổ tay đầy máu Thấy giặc ngoại xâm hồn vía kinh Vivi Norway Dec 21.07 Bài Họa 2: Bầy Giun Ở Ba Đình Lưu manh quỉ quyệt mọi người khinh Phản tổ quên tông phá miễu đình Giống cáo nòi chồn hang Pắc Pó Tay sai quốc tế điện Cam Linh * Thanh trừng giai cấp mưu Hồ Tặc Thảm sát dân lành tội Việt Minh Một lũ côn đồ cai trị nước Nhà tù chật đất thấy mà kinh Lệ Thu * Kremlin Bài họa 3: Bầy Giun Ở Ba Đình Gian trá trong đời đáng miệt khinh Hồ khô thây héo để hôi đình Râu thưa rũ rụng như trùng độc Mặt thớt phình phồng tựa thú linh Cán ngố bao che điều thực tế Việt gian lấp liếm chuyện u minh Dân tình chán ghét loài sâu mọt Thống hận giun bầy khổ tộc Kinh Lưu Linh |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Dec 2007 , 09:51 Gia Nô Truyền Kiếp Tên Nông Đức Mạnh bí thư hèn Nhăng nhố thổi kèn Tàu thưởng khen Vì bố cáo già mà đảng ớn Tại con chồn cổ đố bay ghen Kẻ khinh cười hố thằng nô bộc Người oán nghỉ thầm thứ con sen Ve vuốt nịnh thần đuôi lưỡi cẩu Liếm hoài khó thoát bệnh ho hen! Bác Từ Bài Họa 1: Gia Nô Truyền Kiếp Đức Mạnh là tên mọi rợ hèn Con Hồ cẩu tặc Bắc Kinh khen Kế thừa giống cáo dân không thích Nối nghiệp nòi chồn đảng chẳng ghen Gốc Mán nhưng cha người tỉnh Nghệ * Dân Tày lại máu xứ làng Sen * Gia nô truyền kiếp cho Trung cộng Mặt bủng da chì giống bệnh hen Lệ Thu * Hồ Chí Minh người làng Kim Liên (làng Sen), huyện Nam Đàn tỉnh Nghệ An Bài họa 2 : Gia Nô Truyền Kiếp Sử sách căm thay bọn xấu hèn Sinh Cung bán nước chẳng ai khen U mê bại hoại nên ham hố Mặc cảm văn minh lại ghét ghen Tụ đảng tham tiền quan cướp của Lùa dân bỏ chợ gái làm sen Cộng nô hủy hoại nền dân tộc Xã hội đau hoài suyễn với hen Thanh Yên |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Dec 2007 , 03:12 ----------------------- Đào Văn Bình Cuộc đấu tranh cho nền độc lập, tự chủ chống lại những cuộc xâm lăng và đồng hóa của Hán Tộc từ thuở Âu Lạc tới nước Vạn Xuân, Đại Cồ Việt, Đại Việt rồi tới Nam Việt và Việt Nam bây giờ của dân tộc ta là một truyền thống anh dũng, đẹp tuyệt vời, lưu truyền như máu chảy về tim, không bao giờ đứt đoạn. Trong quá khứ, tổ tiên ta – do sức yếu, nhiều lần đã phải triều cống giặc Phương Bắc nhưng không bao giờ khuất phục, không chịu để mất một tấc đất vào tay kẻ thù. Ngược lại, đã có những thời kỳ huy hoàng như Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung…đã “đánh cho chim muông tan tác” (1) và đòi lại Châu Ung, Châu Liêm, Lưỡng Quảng vốn là đất đai của dân tộc Việt từ thuở xa xưa. Chưa bao giờ tổ tiên ta xưng tụng, tán dương, bợ đỡ, tìm sự che chở của Hán Tộc để giữ yên bờ cõi. Mà tổ tiên ta lúc nào cũng đề cao cảnh giác với kẻ thù truyền kiếp này, ngay cả trong những lúc đất nước thái bình. Chúng ta hãy nghe Trần Quang Khải nhắn nhủ cho muôn ngàn đời sau: Đoạt sáo Chương Dương độ Cầm Hồ Hàm Tử Quan Thái bình nghi nỗ lực Vạn cổ thử giang san Và ngay cả việc Đức Vua Trần Nhân Tôn rời bỏ ngai vàng xuất gia cũng đã được Ngô Thời Nhiệm diễn giải là nhà vua truyền ngôi cho con, lên núi Yên Tử tu hành là nhìn động tĩnh từ Phương Bắc để giúp con giữ yên bờ cõi.(2) Thế nhưng truyền thống oai hùng và bất khuất này lại bị hoen ố bởi sự yếu hèn, ngu xuẩn của Hồ Chí Minh và Đảng CSVN. Chưa bao giờ đất nước Việt Nam lại trải qua một thời kỳ dài tán dương, ngưỡng mộ, đầu phục giặc Phương Bắc như triều đại cộng sản kéo dài từ Hồ Chí Minh cho tới ngày nay. Vì quá tôn sùng Trung Cộng và điên cuồng theo đuổi chủ nghĩa cộng sản, họ trở nên mù quáng mà quên mất cả hiểm họa nô lệ và mất nước: -Những thành công về khoa học, kỹ thuật từ đó chế tạo được những vũ khí tối tân của Trung Cộng được Đảng CSVN ca ngợi như những thắng lợi của giai cấp vô sản toàn thế giới. -Những bành trướng về mặt quân sự của Trung Cộng được coi là hòn đá tảng để bảo vệ hòa bình cho nhân loại. -Những thành công về mặt kinh tế của Trung Cộng được ca ngợi như sự lãnh đạo tài tình của các đồng chí trong Đảng Cộng Sản Trung Quốc và quên đi mất rằng nền kinh tế khổng lồ đó đang đè bẹp nền kinh tế chậm tiến của mình. Hồ Chí Minh và tập đoàn lãnh đạo Đảng CSVN luôn luôn nghĩ rằng khi họ đã “nằm trong vòng tay trìu mến” của bà mẹ Trung Quốc thì họ sẽ dần dần trở nên một đại cường “thế giới phải đỏ mình” (Tố Hữu). Giống như Lê Duẩn sau khi chiếm trọn Miền Nam dương dương tự đắc, ví mình với A Lịch Sơn Đại Đế năm xưa và chuẩn bị cho bộ đối tiến đánh Thái Lan và sẽ bơi qua Biển Đông để đánh Mỹ. Ảo tưởng điên cuồng và ngu dại của Hồ Chí Minh và Đảng CSVN giống như Cô Bé Quàng Khăn Đỏ ngây thơ hỏi con chó sói Trung Quốc: -Sao tai bà dài thế? -Tai bà dài để nghe xem Đế Quốc Mỹ bọn nó nói gì. -Sao mắt bà sáng thế? -Mắt bà sáng để xem âm mưu của Đế Quốc Mỹ ra làm sao. -Sao răng bà dài thế? -Rằng bà dài là để …ăn thịt cháu cho gọn!!! Cho nên cái thảm họa mất nước bây giờ là do Hồ Chí Minh và Đảng CSVN gây ra. Trong suốt thời kỳ dài lỡ “nằm trong vòng tay trìu mến” của bà mẹ Trung Quốc, Đảng CSVN chỉ phản ứng chiếu lệ hoặc không phản ứng gì trước âm mưu thôn tính lãnh thổ của tập đoàn lãnh đạo Trung Nam Hải. Còn trí thức và người dân trong nước vì bị bưng bít cho nên đã không hay biết gì về hành vi bán nước, yếu hèn của Đảng CSVN. Và cũng chẳng có thanh niên, sinh viên trong nước nào dám dứng ra biểu tình hoặc hô hào biểu tình để phản đối Trung Cộng cả. Trong khi đó thì tại Hải Ngoại, ngay từ năm 1988 khi Hải Quân Trung Cộng xua quân chiếm Quần Đảo Trường Sa và nhất là các hiệp định về lãnh thổ ký kết với Trung Cộng năm 1999 & 2000 đã gây công phẫn cho khối người Việt lưu vong. Công cuộc ngoại vận chống chính sách Đại Hán của Tàu Cộng kiên trì kéo dài ít nhất đã 20 năm qua cho tới ngày 2-12-07. Thế nhưng sự kiện Trung Cộng tuyên bố thành lập Thành Phố Tam Sa trên các Quần Đảo Hoàng Sa và Trừơng Sa của Việt Nam vào ngày nói trên giống như một liều thuốc kích thích khi trong nước nổ ra những cuộc biểu tình của thanh niên, sinh viên…những cuộc biểu tình lần đầu tiên sau hơn 20 năm dài im lặng. Phải nói đây là một tích lũy từ nhiều biến cố như: Sự xụp đổ của chủ nghĩa cộng sản ở Liên Xô & Đông Âu, sự thức tỉnh của hàng ngũ trí thức cộng sản, cuộc cách mạng về truyền thông, công lao của các nhà đấu tranh dân chủ, tự do, các văn nghệ sĩ ái quốc ở trong nước và nhất là cuộc đấu tranh chống cộng sản bền bỉ của khối ba triệu người Việt hải ngoại ròng rã 32 năm. Trong khi cuộc dấu tranh của các nhà dân chủ tự, của dân oan bị đàn áp khốc liệt, các cuộc biểu tình của thanh niên, sinh viên trong nước đã đã được coi như một nguồn cổ vũ mới cho số đông người Việt ở hải ngoại cho nên các cuộc biểu tình đó đã được quảng bá và hoan hô nhiệt liệt. Thế nhưng có điều trớ trêu là khi thanh niên, sinh viên trong nước xuống đường để phản đối quân cướp nước họ dương cao ngọn cờ của quân bán nước, của thủ phạm bán nước đó là ngọn cờ đỏ sao vàng! Tôi hoàn toàn đồng ý với nhận định của nhà báo Vi Anh khi ông viết “ Người Việt hải ngoại đủ khoan dung, đủ ý thức tự do, dân chủ để có thể hiểu sinh viên trong nước vì hoàn cảnh bất khả kháng phải biểu tình dưới bóng cờ CSVN”. Thế nhưng sự khoan dung, hiểu biết, cảm thông của chúng ta ngày hôm nay đã tạo nên một vết dầu loang có nguy cơ tai hại không biết đâu mà lường. Những tin tức mới nhất cho biết thanh niên, sinh viên trong nước trong khi biểu tình chống Trung Cộng ở Hà Nội và Sài Gòn họ đã hát những bản nhạc “ Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng! ” ...ngày bức tử của hơn 30 triệu dân Miền Nam, ngày hơn 1 triệu người bỏ xác trên Biển Đông, ngày 65,000 quân-cán-chính VNCH bỏ mình trong lao tù cộng sản… và bản Tiến Quân Ca “Thề phanh thây, uống máu quân thù “ ..tức phanh thây và uống máu người Miền Nam, nay là người Việt tỵ nạn chúng ta. Vết dầu loang này đang có nguy cơ biến thành một bệnh dịch lan tràn mau chóng với chủ trương đòi dương cao ngọn cờ máu trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại hải ngoại. Tôi không có đủ dữ kiện để kết luận rằng đây là âm mưu thâm độc của cộng sản lợi dụng sinh viên để “nhờ gíó bẻ măng” hoặc giả đây chỉ là chuyện đi quá đà và quá bồng bột của một số sinh viên du học. Nhưng nếu ngọn cờ máu được dương cao ở hải ngoại hoặc đứng song song với ngọn cờ vàng ba sọc đỏ thì bạo quyền bất chiến tự nhiên thành. Đảng CSVN trong suốt 32 năm qua, bỏ ra biết bao tiền của mà không thể nhuộm đỏ hải ngoại- tức ngọn cờ máu của chúng không thể xuất hiện ở hải ngoại. Nay do biến cố Tam Sa, nương theo những cuộc biểu tình của du sinh mà ngọn cờ máu đó đứng sừng sững ở hải ngoại và từ đó trở nên ngọn cờ tiểu biểu cho dân tộc Việt Nam, đầy đủ chính nghĩa để bày tỏ lòng yêu nước chống ngoại xâm! Cái trớ trêu, nghiệt ngã của vấn đề là ở chỗ đó. Tôi không phải là người cực đoan, tự che mắt mình để chống đối các cuộc biểu tình của thanh niên, sinh viên trong nước cũng như ngoài nước. Thế nhưng tôi muốn đặt một câu hỏi với các bạn thanh niên, sinh viên trong và ngoài nước như sau: -Các bạn có biết rằng ngọn cờ mà các bạn đang in trên áo, đang cầm trên tay là ngọn cờ đẫm máu dân tộc không? Các bạn có biết rằng chính ngọn cờ này đã là nguyên do của sự bán nước, mất nước khiến ngày hôm nay các bạn phải xuống đường biểu tình không? Các bạn có biết rằng ngọn cờ này là nguyên do của mọi oan khiên, nghiệt ngã, chia ly, thống khổ, đọa đày của dân tộc suốt nửa thể kỷ qua không? -Chúng ta không thể dương cao ngọn cờ phi chính nghĩa để đòi hỏi chính nghĩa. -Chúng ta không thể dương cao ngọn cờ bán nước để bày tỏ lòng yêu nước. -Chúng ta không thể dương cao ngọn cờ của tội ác để làm những chuyện tốt lành. -Chúng ta không thể dương cao ngọn cờ đã đàn áp dân chủ để đòi hỏi dân chủ. Theo dõi những cuộc đàn áp, ngặn chặn và đe dọa của bạo quyền đối với các cuộc biểu tình của các bạn trẻ trong nước thời gian qua, tôi thấy: Dù các bạn có giương cao ngọn cờ máu để làm cái “mộc che” thì bạo quyền vẫn đàn áp các cuộc biểu tình của các bạn như thường. Vậy thì dương cao ngọn cờ máu làm gì trong khi chính nó không là “cái bùa hộ mệnh” hữu hiệu nữa? Để công cuộc đấu tranh, nhất là để cho lòng ái quốc của các bạn không bị hoen ố, tôi đề nghị từ rày về sau, trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng, các bạn không nhất thiết phải vác theo ngọn cờ máu. Chỉ cần lời hô, biểu ngữ, lời gào thét yêu nước của các bạn là quá đủ. Nếu chỉ vì các bạn không vác theo ngọn cờ máu mà bạo quyền đàn áp các bạn thì đây lại thêm một bằng chứng rõ ràng bạo quyền là kẻ bán nước không thể chối cãi. Còn đối với khối ba triệu người Việt hải ngoại, chúng ta nghĩ gì khi ngọn cờ máu được treo ngang với cờ vàng ba sọc đỏ hoặc đứng riêng trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng? 1) Chúng ta phải hiểu như thế này. Khi ngọn cờ máu có thể được giương lên trong các cuộc biểu tình ở hải ngoại thì nó có thể được treo trong các cuộc hội thảo hoặc các diễn dàn phản đối Trung Cộng. Khi nó đã được giương lên trong các cuộc biểu tình và trong các buổi hội thảo thì nó có thể cắm trên xe chạy phoong phoong trên đuờng phố. Khi nó đã có thể chạy nhong nhong trên đường phố thì tại các khu thương mại Việt Nam, chỉ cần một khẩu hiệu “Đả Đảo Trung Cộng Lấn Chiếm Hoàng Sa & Trường Sa” là ngọn cờ máu có thể ung dung, trang trọng treo lên đó! Chúng ta nhất định không để chuyện này xảy ra. 2) Các Nghị Quyết vinh danh cờ vàng của các tiểu bang và các thành phố, các đại hội vinh danh cờ vàng của cộng đồng, cuộc đấu tranh của hằng chục ngàn đồng bào Nam Cali trong vụ Trần Trường có ý nghĩa gì khi ngọn cờ máu xuất hiện công khai trong cộng đồng chúng ta? Phải chăng các nghị quyết đó là một khẳng định của các cấp chính quyền Hoa Kỳ, Úc Châu, Canada “Ngọn cờ vàng là ngọn cờ trước đây của Miền Nam – chứ không phải là ngọn cờ máu cộng sản - là ngọn cờ tiêu biểu duy nhất cho cộng đồng tỵ nạn. Đó cũng là ngọn cờ tiêu biểu cho Tự Do, cho lý tưởng mà 58,000 chiến binh Hoa Kỳ đã chết”. Nay cờ máu cộng sản xuất hiện công khai mà chúng ta chẳng phản ứng gì thì người Mỹ sẽ nói “Ồ, cờ nào thì cũng thế. Chúng tôi cần gì phải vinh danh, phải công nhận ngọn cờ của các ông”. Chúng ta cần bảo vệ các nghị quyết này. Nó là uy tín và danh dự của cộng đồng chúng ta đối với chính quyền bản địa. 3) Khi có ngọn cờ máu treo trong các đại học, chúng ta vận dụng sinh viên, đồng bào, con em mình tới biểu tình. Nhiều khi cuộc biểu tình căng thẳng, kéo dài cả tháng trời. Quan điểm của chúng ta khiến cho các đại học thông cảm là vì ngọn cờ đó gợi trong chúng ta bao khổ đau, bao bất hạnh, bao ác mộng. Chúng ta đã nói cho người Mỹ biết rằng sở dĩ chúng tôi phải trốn chạy qua đây cũng chỉ vì ngọn cờ này đây. Người Việt chúng tôi khi nhìn thấy ngọn cờ này chẳng khác nào người Do Thái nhìn thấy ngọn cờ chữ Vạn của Hitler. Nay cũng ngọn cờ đó treo trong các đại học, chúng ta có đến phản đối thì người Mỹ sẽ hỏi tại sao ngọn cờ đó treo ở đây thì gợi trong quý vị bao ác mộng? Còn khi biểu tình thì quý vị lại thấy OK, chẳng thấy ác mộng gì cả? Tới mức này thì quả chúng ta dở khóc, dở cười! Ăn nói làm sao đây? Chúng ta phải giữ vững lập trường trong mọi tình huống. Trong bất kỳ cuộc đấu tranh một mất một còn nào, không thể có hai ngọn cờ cùng giương lên một lúc trên một đất nước. Khi cộng sản chiếm Miền Nam thì ngọn cờ vàng ba sọc đỏ phải bị kéo xuống. Khi Tưởng Giới Thạch bỏ chạy ra Đài Loan thì ngọn cờ “Thanh Thiên Bạch Nhật Mãn Địa Hồng” của Trung Hoa Dân Quốc phải bị ném xuống đường và cờ của Mao Trạch Đông được trương lên. Khi Bắc Quân chiến thắng Nam Quân trong cuộc Nội Chiến (Civil War) tại Hoa Kỳ thì ngọn cờ của Miền Nam phải bị hạ xuống và ngọn cờ 50 ngôi sao trắng & sọc đỏ hiện diện hiên ngang cho tới bây giờ. Khi chế độ cộng sản tại Nga sụp đổ thì ngọn cờ búa liềm phải bị vứt đi và thay thế vào đó bằng ngọn cờ cũ của nước Nga. Do đó ngọn cờ là tiêu biểu cho sức mạnh và chính nghĩa của cuộc đấu tranh. Khi ngọn cờ của chúng ta bị kéo xuống hoặc bị xâm lấn bởi ngọn cờ của kẻ thù là lúc cuộc đấu tranh của chúng ta đang đi vào bại vong. Chúng ta không thể lãng mạn trong cuộc chiến đấu này. Chúng ta không thể đánh đổi cả cuộc chiến đấu hào hùng, gian khổ của thế hệ cha anh, của chúng ta cho lý tưởng Tự Do, Dân Chủ cho 80 triệu đồng bào để chiều lòng một số du sinh. Nếu các anh em du sinh hiểu rằng họ cần phải dứt khoát giã từ chủ nghĩa cộng sản - cùng những hệ lụy của nó - để đứng chung với chúng ta - bằng cách không giương cao ngọn cờ máu trong các chiến dịch phản đối Trung Cộng là điều tốt lành nhất. Nếu họ cứ khăng khăng làm thế và vu vạ cho chúng ta cản trở lòng yêu nước của họ thì chúng ta phải quyết tâm và không khoan nhượng. Chúng ta đang có khối đồng minh đang càng ngày càng lớn mạnh trong nước, đó là các nhà đấu tranh dân chủ, các dân oan, các văn nghệ sĩ, trí thức phản tỉnh và sự hỗ trợ của lương tâm loài người. Một số du sinh ở hải ngoại, hoặc vì yêu nước bồng bột, hoặc do cộng sản đạo diễn, không thể bẻ gẫy cuộc đấu tranh gian khổ và hào hùng của chúng ta. Ngọn Cờ Vàng đang là linh hồn của cuộc chiến đấu này. Nó không thể đứng chung với ngọn Cờ Máu. Nên nhớ rằng chúng ta không phải chỉ chiến đấu cho chính chúng ta mà còn cho tiền đồ của muôn đời con cháu mai sau. Đào Văn Bình Caliornia đêm 23-12-07 (1) Bình Ngô Đại Cáo (2) Ngô Gia Văn Phái http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2007/20071223_07.htm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Dec 2007 , 10:13 Không chấp nhận cờ Hồng nơi hải ngoại Đừng mắc mưu bọn Việt Cộng tay sai Dàn dựng Hoàng Sa là một ván bài Thế hòa hợp trong ngoài trò lừa bịp ! Chống Trung Quốc là thế cờ nối kết Bọn bán dân buôn nước vẫn còn đây Trang bị áo thun cờ đỏ với sao vàng Đánh lạc hướng, xóa lằn ranh quốc cộng ! Tạo đất nước bị ngoại bang xâm lấn Gợi lên bầu máu nóng của thanh niên Cùng đứng lên phản đối bọn bá quyền Xóa ngăn cách, hai ngọn cờ chung tranh đấu ! Ta sáng suốt bình tâm không nôn nóng Bẻ gãy lời hưởng ứng bọn tay sai Một ngọn cờ không thể có thứ hai Không chấp nhận đứng chung màu cờ máu . Lòng yêu nước lửa tự do đang bùng cháy Noi theo gương liệt nữ Lê Thị Công Nhân Hãy vùng lên đòi dân chủ cho quê hương Tận diệt chúng, mới mong đòi đất biển . Trần Bửu Hạnh Ngày 24 tháng 12 năm 2007 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Dec 2007 , 10:16 Đất Tổ Quê Cha Không Thể Mất Vun bút làm gươm chém "cáo chồn"* Kêu gọi toàn dân khắp Kinh** Thôn*** Đứng lên lật đổ phường vô loại Gìn giữ Việt Nam mãi trường tồn Đất Tổ, Quê Cha không thể mất Dù chỉ một tất cũng không không ! Dân Việt trong, ngoài đồng tay nắm Một lòng đoàn kết diệt lũ ngông. Việt Dương Nhân (Những ngày đấu tranh diệt Cộng và dành lại "Nhị Sa" - Cuối năm 2007) _____________________________ * CSVN ** Thành thị *** Nông thôn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Dec 2007 , 13:05 Sông có cạn, núi có mòn, vẫn giữ... Lệ có nhòa, máu có đổ, xông lên... Mất Trường Sa, Hoàng Sa sẽ ảnh hưởng đến những biến cố khác theo ý muốn của Bắc Kinh. Nếu chúng ta không thoát khỏi được tình trạng này Trung Cộng sẽ chiếm hết các tỉnh phía Bắc và họ đang làm việc đó. Họ không phải chỉ muốn có Hoàng Sa, Trường Sa, mà họ cũng như cha ông của họ thèm muốn cả nước Việt Nam. Dân tộc Việt Nam, chỉ có thể thoát khỏi tình trạng này bằng cách đoàn kết toàn dân thành một khối, và loại bỏ hẳn những tên đầu xỏ bán nước. Chúng cản trở tình cảm bảo vệ Tổ Quốc của nhân dân. Hỡi bạn Trẻ! Ðâu Hùng Vương Quốc Tổ? Ðâu sơn hà cẩm tú mấy ngàn năm? Dựa Trường Sơn, nghe trùng dương sóng vỗ Ðâu địa đầu muôn thuở, ải Nam Quan? Hỡi bạn Trẻ! Ba miền Trung, Nam, Bắc Giống Tiên Rồng trên mảnh đất “Âu Long” Một ngàn năm đuổi xâm lăng phương Bắc Xương máu gắn liền thế hệ Cha Ông. Hỡi bạn Trẻ! Thấy gì trên “cờ đỏ”? “Ngôi sao vàng” ý nghĩa ấy là sao? Chớ thờ ơ, nghe những lời cám dỗ Xoay mặt nhìn về phương Bắc thử nao!!! Cờ Bắc phương từ Mao triều sáng ý Khác gì đâu, lại có cả năm sao? Ý nghĩa đó là mưu đồ thống trị! Cả năm châu, bốn bể phải không nào? Nhìn kỷ lại! Ðừng mơ hồ, ấu trĩ Công Tiền-Nhân muôn thuở dựng giang san Sao bây giờ chúng cúi luồn thô bỉ Trước kẻ thù truyền kiếp vẫn hung hăng? Loài ngu xuẩn xưng: “đỉnh cao trí tuệ” Sao đốn hèn chạy theo kẻ thù chung? Học nhà Hán, y con đường thống trị Tái diễn bạo quyền, xã tắc suy vong Bạn hãy nhớ ta là dòng bất khuất! Chưa bao giờ chịu nhục, bao anh hào Ðuổi Ðông Hán có Mê Linh Trưng Trắc! Phận nữ lưu làm phương Bắc xôn xao? Là một nước, từ ngàn xưa Nam Ðế Việt Hán hai trời, “bờ cõi phân mao” Ðừng lơ đễnh trước một vòng nô lệ Nếu ngàn năm Bắc thuộc nữa thì sao? Hãy vùng lên hỡi con dân nước Việt Cứu giống nòi anh dũng của trời Nam Vì khát vọng của muôn dân, phải quyết Cứu gia tài văn hiến mấy ngàn năm. Ðừng vọng tưởng, những lời ru “cải cách” Mấy chục năm rồi chỉ lắm tiêu tan Còn gì đâu, ngoài giang san rách nát Dân căm hờn trong “lao động vinh quang”. Hỡi bạn Trẻ! Thành nhân nhờ sĩ khí Cứu đồng bào thoát được ách tang thương Kìa giang sơn giặc lăm le thống trị Ðành lòng sao mà an phận thủ thường? Hãy đứng lên! Nói giùm bao chí sĩ! Lòng quật cường văn hiến bốn ngàn năm!!! Nếu ngã xuống, chọn tinh thần kẻ sĩ Thà hy sinh trong tức tưỡi, âm thầm. Mà tồn tại một nước Nam độc lập Không phụ lòng dựng nước của tiền nhân. Vĩnh Nhất-Tâm ************** Việt Nam Và Hiểm Họa Mất Nước ! Sanh tâm lừa lọc, Tàu “mua” đất Ra dạ bất lương, Đảng “bán” Nhà Con con, cháu cháu; Nhà mở cửa Bác bác, ông ông; giặc vào ra Ngất ngưỡng ngôi cao Tàu ra lệnh Chầu rìa xớ rớ Đảng: “Dạ thưa…” Ý Nga |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Dec 2007 , 01:38
Bán đất, bán biển, bán dân
Bạn đã biết, hay bạn chưa hề biết? Ðảng bán rồi: ÐẤT, BIỂN, cả DÂN TA! Bán cho TẦU hai hải đảo: HOÀNG SA Cùng anh cả TRƯỜNG SA nằm phía dưới. Ðảng phải bán vì Ðảng đang chết đuối, Bán cho TẦU vì Ðảng lỡ theo TẦU. Ải NAM QUAN, thác BẢN GIỐC… gần nhau, Nên cần bán để Ðảng còn chỗ tựa. Bán Ðất, Biển… vì theo lời “Bác” hứa, Muốn thu lời thì phải bán cả dân. Làm lao nô cho ngoại quốc dần dần… Bán tình dục thì gái tơ đủ lứa. “Dân làm chủ”, còn Ðảng là ổ chứa, Tiền thu vào Ðảng quản lý giùm dân. Muốn TỰ DO? Cái đó Ðảng không cần! Muốn DÂN CHỦ? Thì Dân đang làm chủ! Nửa thế kỷ lầm than: Dân mê ngủ! Tổ Tiên ta ngó lại cũng đau lòng! Và bây giờ đứng trước họa diệt vong, Mà dân vẫn cúi đầu không dám nói! VIỆT NAM sẽ không còn trên thế giới, Sắp trở thành một tỉnh lẻ của Tầu! Muốn sống còn, phải quyết tựa vào nhau, Phải tận diệt bọn vô thần bán nước. Ðừng để mất dịp may như lần trước! (Ðức Phố, 16-12-2007) Lê Hiển Quốc |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Dec 2007 , 01:39
Bao Giờ Nhỉ ?
Bao giờ cho đến bao giờ nhỉ ? Đất nước dân ta sẽ chuyển mình. Xóa tan bao nỗi oan khiên ấy. Cho người dân Việt bớt điêu linh. Bao giờ cho đến bao giờ nhỉ ? Cái đảng tham ô bớt bạo tàn. Không còn bóp họng người cô thế. Để có đồng gian lận túi tham. Bao giờ cho đến bao giờ nhỉ ? Những kẻ cầm quyền có thiện tâm. Và còn một chút gì liêm sĩ. Chắc hẳn dân ta đở khóc thầm. Tổ Quốc ơi ! sao mãi thế này ? Từng đàn cú vọ nhỡn nhơ bay. Cáo già đã chết còn lưu lại. Nanh vuốt cho đời chịu đắng cay... HS |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 29. Dec 2007 , 12:01 ĐINH LÂM THANH *** Vấn đề dâng Đất, bán Nước của CSVN đã hoàn toàn bạch hóa. Nhân biến cố Hoàng Sa-Trường Sa, Đảng Cộng sản Việt Nam đã bị người dân trong nước cũng như dư luận quốc tế lột mặt nạ về tội bán nước cho Trung Cộng cách đây 50 năm. Tội đồ dân tộc chính là hai tên chủ tịch **** và thủ tướng ****. Đúng vậy, Trung Cộng vừa tuyên bố lãnh hải của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc kéo dài ra 12 hải lý, **** đã vội vàng ra lệnh cho **** ký công hàm ủng hộ và dâng ngay phần lãnh hải Việt Nam trong đó gồm có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ngày nay, với công hàm hiến dâng trong tay, Trung Cộng ngang nhiên xua quân đến tiếp thu, tổ chức hành chánh, xây dựng cơ sở và lập căn cứ trên đất nước chúng ta. Đứng về phương diện pháp lý và thương mãi, Việt Cộng không thể và không dám lên tiếng phản đối Trung Cộng theo tinh thần thỏa hiệp giữa người bán nước và kẻ xâm lăng ! Tóm lại : Quân bán nước chính là Đảng Cộng Sản Việt Nam. Hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa đã bị Hà Nội nhập nhằng lén lút bán cho ngoại bang. Ngày 14.9.1958, với trò bịp-bợm-ma-giáo cố hữu, Công sản Hà Nội đã ký công hàm hiến hai quần đảo trên cho Trung Cộng, mục đích xin Cộng sản đàn anh yểm trợ và đổi lấy phương tiện chiến tranh để xua quân đánh phá Việt Nam Cộng Hòa. Quân xâm lăng chính là Trung Cộng. Năm 1974, Trung Cộng nhiều lần xua quân tiến chiếm đảo Hoàng Sa nhưng đã gặp sức kháng cự mãnh liệt của Việt Nam Cộng Hòa. Ngày nay dựa vào văn tự mua bán có sẵn trong tay, chúng ngang nhiên tuyên bố sẽ sát nhập các quần đảo nầy vào huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam. Như vậy, thằng ‘bịp’ bán đất của Việt Nam Cộng Hòa cũng như tên ‘cướp’ mua hàng bất hợp pháp đều là kẻ thù của dân tộc Việt Nam. Giữa thằng bịp ‘ăn trộm’ (CS giấu kín việc bán đất nhượng biển xem như tội ăn trộm) tài sản tổ quốc lén lút đem bán và tên ‘cướp’ mua đồ gian ( TC biết trò ma giáo nhưng vẫn mua) đều phải bị trị tội. Nhưng trước tiên phải ‘hỏi tội’ thằng ăn trộm của nhà, sau đó mới ‘chống’ tên mua đồ gian. Nay sự việc đã rõ ràng, chúng ta cần phải hành động đúng mục tiêu, đừng để Việt Cộng lèo lái đưa những cuộc xuống đường từ trong nước ra đến hải ngoại đi vào cái bẫy hỏa mù chúng giăng ra, như hai cuộc biểu tình của du sinh Việt Nam mang cờ Đỏ Sao Vàng tại Paris và cuộc biểu tình nhập nhằng ‘hòa giải hòa hợp’ tai Luân Đôn ngày 22.12.2007. … (Hai tên bán nước : **** và ****) Đừng quên rằng, làm chính trị mà sai lầm là giết chết một chế độ. Vậy, đảng Cộng sản Việt Nam không những đem thuyết Mac-Lê về cai trị dân ta và đưa đất nước đến chỗ diệt vong mà còn lén lút bán đất dâng biển cho kẻ thù thì tội phải bị tru di tam tộc từ ****, **** cho đến lớp con cháu, bè đảng, giòng họ ba đời của chúng đang thao túng hệ thống cai trị cả nước cũng như nắm quyền lực từ trung ương đến bộ chính trị. (Công hàm bán nước ký ngày14.9.1958) Trò xảo trá bịp bợm của tập đoàn Cộng sản Việt Nam. Hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa là lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa, Cộng sản Hà Nội nhập nhằng dâng cho kẻ thù với một giọng điệu ngoan cố để chạy tội bằng lời tuyên bố như sau ‘Hiến hai quần đảo nầy cho anh đàn anh Trung C ộng còn hơn để chúng nằm trong tay Mỹ-Ngụy’ !, rồi bưng bít tội bán đất nhượng biển nầy từ hàng chục năm qua. Đến chừng Trung Cộng tuyên bố đưa ‘hàng triều cống’ của Cộng sản Việt Nam nhập vào lãnh thổ của chúng thì Hà Nội ra lệnh cấm biểu tình chống đối quân xâm lăng ! Lòng người căm phẩn, tuổi trẻ đứng dậy xuống đường và công an hăm dọa bắt bớ…Trò xảo thuật lộ ra khi biểu tình bị cấm đoán ở nội địa nhưng Cộng sản lại ra lệnh cho các sứ quán hải ngoại tổ chức, đồng thời ra lệnh cho du sinh, cán bộ nằm vùng và bọn đón gió tổ chức xuống đường phản đối trước các sứ quán Trung Cộng. Từ hành động nầy chúng ta thấy : - Cộng sản lẻo mép nhập nhằng rằng, chỉ có người Việt hải ngoại xuống đường chống đối và tại quốc nội, sau khi phát ngôn viên Trung Cộng ra lệnh cho Hà Nội phải chận đứng biểu tình để tránh sứt mẻ tình hữu nghị giữa hai nước thì chúng hèn nhát báo cáo rằng, những lần xuống đường trước đây là do tự phát và nhà nước đã ra lệnh cho công an thẳng tay trừng trị thanh niên xuống đường để dập tắt lànn sóng biểu tình. - Cộng sản hô hào và mượn tay người Việt Quốc Gia hải ngoại biểu tình chống đối Tàu Cộng, quay mũi dùi vào các sứ quán Trung quốc để chúng ta quên hẳn việc bán nước của chúng. - Nhập nhằng việc biểu tình của du sinh với người Việt Tự Do hải ngoại. Chúng tổ chức từng bước một, đầu tiên, bằng sự kết hợp giữa người Việt tỵ nạn với du sinh, nhân viên và con cái cán bộ của sứ quán như lần biểu tình tại Anh Quốc ngày 22.12.2007, không cờ Đỏ Sao Vàng, không cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Nhưng chúng đã lồng vào đó những biểu ngữ và lời phát biểu hoàn tòan có lợi cho Cộng sản do bọn nằm vùng, tay sai của Cộng sản Việt Nam điều động. Những người tổ chức lèo lái cuộc biểu tình không có tư cách đại diện cho người Việt Tự Do tại Anh mà do Cộng sản chỉ thị cho một vài thành phần của đảng Việt Tân tại Anh Quốc (Thông cáo của hội Cựu Quân Nhân Anh Quốc) - Bằng những lần xuống đường hoàn toàn bằng màu đỏ, nghĩa là những người tham dự biểu tình trang bị từ khăn quàng cổ, áo chemise đến cờ Đỏ Sao Vàng với mục đích xóa lấp hình ảnh Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ của người Việt tự do, mục đích đánh lận con đen ngầm báo cho thế giới biết rằng, người Việt hải ngoại xuống đường bằng một cờ máu độc nhất mà thôi. Nhìn kỹ những tấm hình chụp ngày 22.12.2007, du sinh theo lệnh Việt Cộng biểu tình trước sứ quán Trung Cộng tại Paris chúng ta sẽ thấy, trong đó gồm con cái cán bộ làm việc tại tòa đại sứ mặt còn búng ra sữa, một ít du sinh con ông cháu cha cũng như tỷ phú đỏ từ Việt Nam qua du học và một ít người được nhà nước xuất khẩu dưới dạnh từ ‘tu nghiệp’ (thợ may, thợ làm móng tay….) hoặc công an, cán bộ nằm vùng của nhà nước gởi qua dưới dạng lao động để len lỏi hoạt động tuyên truyền, tình báo trong các tiệm chạp phô, quán ăn tại quận 13 Paris ! Như vậy chính cán bộ Cộng sản xua con cái của chúng xuống đường để tráo trở rằng thành phần trẻ hải ngoại vì lòng yêu nước xuống đường phản đối Trung Cộng với độc nhất một sắc áo màu cờ Đỏ Sao Vàng. Trong lần xuống đường của du sinh, hoàn toàn không có một anh chị em nào ngoài thành phần đã được sứ quán tuyển chọn. (Con cháu cán bộ Việt Cộng biểu tình trước sứ quán Trung Cộng) Thời điểm để toàn dân đứng dậy hỏi tội và lật đổ chế độ Cộng sản : Việc nhượng bán Hoàng Sa Trường Sa cho Trung Cộng là hành động mà chính đảng Cộng Sản Việt Nam tự đào mộ để chôn chế độ của chúng. Nhân dân Việt Nam, nhất là thành phần trẻ lớn lên và trưởng thành sau năm 1975, đã sững sờ nhận ra sự thật mà nhà cầm quyền Hà Nội ngoan cố bưng bít tội lỗi tày trời của chúng hàng chục năm qua. Từ biến cố nầy, người dân trong nước, nhất là Sinh Viên Học Sinh đã sực tỉnh trước những tuyên truyền láo khoét và đường lối cai trị sắt máu của đảng Cộng sản. Họ đã can đảm xuống đường chuyển ngược mũi dùi từ chống Trung Cộng xâm lăng quay về hỏi tội Cộng sản Việt Nam bán nước ! Trước tình thế sôi động nầy, chúng tôi tha thiết đề nghị : - Các đảng phái, hội đoàn và toàn dân trong nước nhân cơ hội nầy xuống đường đồng loạt. Công an có thể ngăn chận một phần nào chứ không thể áp lực hốt hàng triệu người vào nhà tù một lượt. Chúng tôi, người Việt hải ngoại cùng khối Thế Giới Tự Do lúc nào cũng theo sát và yểm trợ sự can đảm, lòng yêu nước, yêu tư do, dân chủ, nhân quyền của đồng bào ruột thịt dưới chế độ Cộng sản. - Các bạn trẻ Việt Nam là những người thừa hưởng huyết thống anh hùng tổ tiên ngày trước đã anh dũng đứng lên chống ngoại xâm. Giờ đây các bạn hãy vùng dậy, chính các bạn sẽ làm nên lịch sử, đưa đất nước và dân tộc Việt Nam thoát khỏi ách nô lệ, đem Tự Do, Nhân Quyền và No Ấm Hạnh Phúc cho dân tộc Việt Nam. Chúng tôi người Việt hải ngoại đặt tất cả niềm tin vào các bạn trẻ. Đất nước của chúng ta, hay nói đúng hơn là của các bạn, các bạn phải có bổn phận và trách nhiệm với quê hương tổ quốc cũng như ấm no của dân tộc Việt Nam. Một ngày rất gần đây sẽ đến lượt các bạn nối nghiệp lãnh đạo, vậy, phải hành động ngay từ bây giờ để cứu lấy đất nước, quê hương chúng ta giờ đây đã rách nát tang thương và nợ nần chồng chất. Các thế hệ trẻ phải đứng lên đạp đổ những cái thối nát xấu xa hiện tại, đem danh dự về cho đất nước để chúng ta có thể hãnh diện với quốc tế về nòi giống con Rồng cháu Tiên. Đây cũng là cơ hội để các bạn trẻ mạnh dạn chận đứng những vay mượn tại các ngân hàng thế giới của bọn cầm quyền tham nhũng. Vì lòng tham, chúng bất chấp hậu quả mà chính bạn là người phải trách nhiệm phải gánh trả sau nầy…Hãy đứng lên làm lại lịch sử, hởi các bạn trẻ thân mến của chúng tôi ! - Chúng tôi cũng tha thiết kính mong các đảng phái, cộng đồng, đoàn thể hải ngoại đoàn kết, tạo sức mạnh để đương đầu với trăm mưu ngàn kế của quân thù đang bủa vây chung quanh. Bình tĩnh nhận định và dứt khoát tập hợp dưới màu cờ độc nhất VÀNG BA SỌC ĐỎ để hỏi tội Cộng sản, đồng thời ủng hộ giới trẻ quốc nội cùng đồng bào và dân oan đang bừng bừng đứng dậy chống tập đoàn bán nước. (Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ phất phới trên vòm trời Tự Do) - Chúng tôi ước ao tất cả chúng ta hãy xác định một cách rõ ràng và dứt khoát lập trường chống Cộng, không chấp nhận cờ máu của Cộng sản, không vô tình đi chung, cộng tác với kẻ thù bất kỳ dưới hình thức nào. Đây chính là một sự yểm trợ hữu hiệu đối với những người trong nước, nhất là giới trẻ đang chuyển hướng chống đối trực diện với bạo quyền Cộng sản Việt Nam. Cầu xin Ơn Trên, Trời Phật và Hồn Thiêng Sông Núi phù hô cho Đất Nước và Dân Tộc Việt Nam chúng ta. Đinh Lâm Thanh Paris, 29.12.2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Dec 2007 , 05:49 http://www.rfvn.com/music/Lua_Bolsa/Quyet_Chien_Thang.MP3 THỀ KHÔNG PHẢN BỘI QUÊ HƯƠNG Sáng tác: Cục Chính Huấn một cánh tay đưa lên hằng ngàn cánh tay đưa lên hằng vạn cánh tay đưa lên quyết đấu tranh cho một nền hoà bình công chính đập nát tan mưu toan đầu hàng cái quân xâm lăng hoà bình sẽ trong vinh quang đền công lao bao máu xương hùng anh nào đứng lên bên nhau và cùng sát vai bên nhau thề nguyền quyết vung tay cao quyết đấu tranh đến khi nào đạt thành mong ước vận nước trong tay ta là quyền của quân dân ta tình đoàn kết quê hương ta chận âm mưu chia cắt thêm sơn hà quyết chiến thề quyết chiến quyết chiến quyết không cần hoà bình đen tối chẳng liên hiệp ngồi chung quân bán nước vong nô quyết chiến thề quyết chiến quyết chiến đánh cho cùng dù mình phải chết để mai này về sau con cháu ta sống còn vận nước đang vươn lên hằng ngàn chiến công chưa quên hằng vạn xác quân vong nô đã chứng minh cho sức mạnh hào hùng quân dân thề chẳng nao lui chân ngồi cùng với quân xâm lăng ta thề chết chứ không hề lui quyết không hề phản bội quê hương ta thề chết chứ không hề lui quyết không hề phản bội quê hương |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 31. Dec 2007 , 20:34 Chị 7 Mộng Mơ ơi, My chúc chị một năm mới nhiều sức khoẻ, nhiều niềm vui và mọi sự may mắn an lành nhé chị :D |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 01. Jan 2008 , 01:37 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 01. Jan 2008 , 01:40 (sưu tầm) Bài 1: Tấm lòng phục quốc Đầu năm phấn khởi đón mừng xuân Ước nguyện tươi vui thật tuyệt trần Cứu nước kiên cường trừ cộng phỉ Yêu nhà vững chí giữ nhân luân Toàn dân quốc nội đang đau khổ Người Việt tha hương quyết dấn thân Nợ nước thù nhà ta phải trả Cờ vàng phục quốc cứu toàn dân Khải Chính Phạm Kim Thư Bài 2: Tấm lòng phục quốc Mấy chục năm tâm huyết vẫn còn Chính nhân đâu sợ lũ hồ con Văn thơ tải đạo đoàn quân lớn Trung hiếu xây nền tấc dạ son Nhẹ dạ u minh nên khốn đốn Vững tâm giác ngộ tất vuông tròn Tấm lòng phục quốc ghi tâm khảm Diệt cộng trừ nô cứu nước non Khải Chính Phạm Kim Thư |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 01. Jan 2008 , 08:34 http://www.youtube.com/watch?v=zNRwj4Zr438 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 04. Jan 2008 , 22:29
Đại diện và Nhân Danh- Hãy trừ bớt lời tôi
NGUYỄN HOÀNG VĂN (viết cho Hoàng Sa và Trường Sa ) -Ông Lê Dũng đại diện cho ai mà bảo (1) Ông Lê là phát ngôn viên Ngoại giao của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam Đại diện "Độc lập - Tự Do - Hạnh Phúc Nước có hai phép Trừ mai phục giữa những ngữ từ cao đẹp . Nhân danh " Cộng Hòa " Nhân danh " Xã hội chủ nghĩa " Nhân danh " Độc lập " Để xóa trừ " Hạnh Phúc " Tự Do " "Tự Do " đừng có mơ tưởng " Tự Do " " Hạnh Phúc " ồ , đấy là chuyện hão huyền , không tưởng . Còn lại "Độc lập " bầu bạn láng giềng của những độc địa , độc ác , độc chứng , độc dữ , độc hại , độc mưu , độc kế , độc huyết , độc tâm , độc thủ , độc phụ , độc trùng , độc xà , độc tài, độc tôn , độc đảng và độc vân vân trong Từ điển tiếng Việt Nhưng tuyệt nhiên chẳng dây mơ rễ má gì với độc đáo hay độc sáng Thế nên những hình nhân chán phèo mới nhẩy bàn độc liến thoắng hay làm trò bắng nhắng . (1) ông Lê Dũng đại diện cho ai mà bảo (câu này của nhà thơ Nguyễn Viện - Nguyễn Hoàng Văn cảm hứng làm thơ tiếp theo . Trích trong Tiền Vệ . |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 06. Jan 2008 , 17:03 Nói với con về một ngày quốc nhục Mai con lớn có về thăm đất Việt Đi giùm cha ra tận ải Nam Quan Khóc hộ cha giọt lệ hờn bi thiết Thương quê hương ôi tủi nhục vô vàn Vá hộ cha mảnh dư đồ rách nát Lũ sài lang xâu xé đã bao đời Máu tiên tổ thấm trong từng tấc đất Bọn cường quyền đem bán tựa đồ chơi Con hãy nhớ quê hương mình hùng vĩ Từ Nam Quan trải rộng đến Cà Mau Phú Quốc, Hoàng Sa,Trường Sa, Côn Đảo Là của ta sử sách đã in sâu Cờ ta phải bay tung trời Bản Giốc Ải Nam Quan trở lại với sơn hà Đất nước ta là rừng vàng biển ngọc Phải giữ gìn cho rạng mặt ông cha Đáng giận thay loài vong nô khiếp nhược Đất quê hương mang cống hiến cho người Lê Chiêu Thống còn chưa đành bán nước Nỗi đau này đến chết vẫn chưa vơi Xin cầu nguyện với hồn thiêng sông núi Đưa dân ta ra khỏi ách tôi đòi Xua tan đi những mây mù u tối Cho quê mình sống lại những ngày vui Rồi mai mốt con về thăm đất Việt Xin đừng quên cái nhục của đời cha Một cái nhục không bút nào tả xiết: Bọn vô lương bán rẻ cả sơn hà! Vũ Đình Trường 1/2002 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 06. Jan 2008 , 21:09 Đất Bắc ngàn đêm vẫn ước mơ Một sáng kinh thành - quân phục quốc Cờ xưa dựng lại, đẹp như thơ! Hôm nay ta bước trên đường phố Sau tám năm dài ôm đắng cay Đáo Bắc - Hà nhân hồi cố quốc Vẫn nắng ngày xưa ta về đây! Thân ta xơ xác như thành phố Nay đã mang tên phản giống nòi Mắt của miền Nam rưng ngấn lệ Sài Gòn âm vẫn rõ trên môi... Thy Lan Thảo |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:19 Trần Văn Bá 1945 - 1985 Kính mời quý anh viếng, đốt nén nhang và ghi lời tưởng niệm anh Trần Văn Bá trên site http://82.224.192.26/tuongniemtvb/ (Tới 9-1.08) *** http://good-times.webshots.com/slideshow/562020692wIeZhw;jsessionid=abcEXFgme6N5i-ZBN2lDr Chào cờ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:23 Chào cờ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:27 Anh Trần Ngọc Giáp đọc diễn văn khai mạc buổi lễ Quí quan khách chăm chú lắng nghe |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:29 Quí quan khách thấp nén hương tưởng niệm Anh Hùng Trần Văn Bá |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:32 Trong những quan khách có sự hiện diện ông Lai Thế Hùng & BS Liễu Nhà văn Đinh Lâm Thanh & Chiến Hữu Trần Hồng (người đã lái xe ũi đất tông cửa Toà Đại Sứ Việt Cộng tại Paris) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:34 Nhà Văn Đinh Lâm Thanh & vdn Nguyễn Bắc Ninh & Đinh Lâm Thanh Nữ Sĩ Việt Hoài Phương |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:37 Anh Thư (đến từ Mỹ) Nữ ca sĩ... (đến từ Mỹ) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:39 Nhà Báo Bùi Xuân Quang |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jan 2008 , 08:41 Tôi mới thực sự biết về anh Tên tuổi một người con hiếu-trung của Mẹ Việt Nam Trần Văn Bá Hai mươi ba năm sau khi anh đã ra đi. Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về để chấm dứt quãng ngày Đông lạnh giá Anh bỏ đêm Paris buồn, hoa lệ, bước chân vơi Để quay về ôm trọn giấc mơ xưa Mơ quê hương thanh bình Mơ quê hương dân chủ Đời tự do Người người được cơm áo ấm no Nhưng kẻ thù của tự do, dân chủ - một lũ người rừng rú Cuồng loạn vì chủ nghĩa Bạo tàn như dã thú Giơ bàn tay đao phủ Chúng bắt anh Rồi tuyên án Tử tù ! Viên đạn xuyên qua tim anh Trào ra một dòng máu đỏ Chảy theo suối mạch ngầm, xuyên qua bao tháng ngày nơi quê hương còn lầm than, tủi nhục Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh : Phải thoát khỏi tù ngục Phải phá tan xích xiềng của bạo quyền man rợ Phải vạch mặt chỉ tên những kẻ thù gớm giếc của nhân dân, đòi trả nợ Nợ cả giống nòi tội buôn bán giang sơn Nợ mấy triệu sinh linh đã gục chết giữa giấc chiến chinh Cho một chiến thắng không hề hiển vinh Và chỉ là lừa dối Để rồi tự mang danh là người đưa đường, dẫn lối Họ lôi dân ta dìm vào vực đắng cay Không có lấy một cơ may Để được sống làm người Nửa tức tởi ra đi mang lòng đau, dạ xót Nửa ở lại nhà ôm bóng tối, mộng co ro Cả dân tộc chạy vòng vo Điên loạn Tiền Quyền Những vật chất hư-vô Nhưng mưu mô Và tội ác Gây ra nước mắt Rất thật Gây ra niềm đau Rất đau Và Trần Văn Bá, cùng với hồn thiêng sông núi Anh gọi chúng tôi hãy tạm bỏ những thú vui Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo đời thường Mộng giấc nước-non Rộng mở những vòng tay con cái Việt Cùng làm một dòng sông chuyển tiếp Chung viết một bài ca Tổ Quốc chúng ta Muôn ngàn năm bất khuất Không bao giờ cha-ông ta để mất Dẫu một tấc gang, dải gấm vóc Sơn-Hà Chúng ta quyết không mù lòa Cùng cất bước đứng lên :Ta đi và đi trong câu ca đồng tiến Dặn một khối kết đoàn, hẹn một chiều không biến Đánh đổi lấy chủ quyền được tự quyết vận nước Nam Cứu lấy quê hương khỏi quỷ tà, ác qoái Đòi lại quyền làm người cho chính ta và muôn dân khốn khổ Anh và bao người đã sống trọn với niềm tin cho chính nghĩa Tại sao tôi không thể nối gót theo Tại sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ âm thầm Riêng anh, tôi thắp nén trầm Cầu linh hồn cõi siêu-phàm về đây Bên nhau nối tiếp tháng ngày Đấu tranh bền vững giữa đài công-minh. Paris 05 Janvier 2008 Việt Hoài Phương Hoàng Thy Mai Thảo |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 07. Jan 2008 , 10:59 thubeo wrote on 06. Jan 2008 , 21:09: Tưởng Nhớ Lòng tôi, một nén hương, thành kính Xin thắp và xin tưởng nhớ Người Hỡi những Anh Hùng dân tộc Việt Máu xương Anh hiến dựng xây đời Vì yêu dân, nước nên Anh nhận Trách nhiệm người trai buổi nhiễu nhương Tôi cảm ơn Anh, tôi ngưỡng phục Tấm lòng son sắt với quê hương! Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Jan 2008 , 01:48 ĐÃ MỞ ĐƯỜNG CHO TUỔI TRẺ VIỆT NAM *** Đinh Lâm Thanh ANH HÙNG TRẦN VĂN BÁ (14.5.1945 – 08.01.1985) Phải là thanh niên phi thường với một tấm lòng yêu nước nhiệt tình, Trần Văn Bá đã từ bỏ sự nghiệp và tương lai tươi sáng của mình để dấn thân trở lại quê hương, hoạt động chống kẻ thù ngay giữa lòng địch trong lúc cả triệu người Việt đang tìm đường vượt biên trốn chạy Cộng sản. Đúng vậy, sau ngày thân phụ là cựu dân biểu Trần Văn Văn bị ám sát, Trần Văn Bá đã tự túc qua Pháp tiếp tục chương trình trung học. Sau đó anh chọn khoa Chính Trị Kinh Doanh tại đại học Nanterre, là nơi mà đa số giáo sư có khuynh hướng thân Cộng. Dù gặp nhiều khó khăn tinh thần giữa quan niệm chính trị thầy trò nhưng anh đã tốt nghiệp và trở thành Phụ tá Giảng viên tại đây. Năm 1972, đắc cử chủ tịch Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia tại Pháp, anh đã hoạt động hăng say và dốc toàn sức xây dựng một lực lượng sinh viên hùng mạnh để đương đầu với các phong trào phản chiến tại Pháp và chương trình địch vận của Hà Nội trước bối cảnh đất nước trong cơn sốt chiến tranh với nhiều áp lực từ bên ngoài và những trận chiến khốc liệt do Cộng sản đánh phá tại Miền Nam. Phải là một thanh niên đầy nhiệt huyết trước cảnh nước mất nhà tan, Trần Văn Bá xả thân đứng lên kêu gọi sinh viên chống lại chế độ Cộng sản ngay từ những ngày cuối tháng Tư năm 1975 và đã lãnh đạo tổng hội Sinh Viên Quốc Gia để đương đầu với thành phần côn đồ, đâm thuê chém mướn do sứ quán Hà Nội điều động, nhất là sau ngàyCộng sản Việt Nam chính thức đặt liên hệ ngoại giao với chính phủ Pháp. Người Việt ở Paris trong thời gian nầy đều nhớ rõ những cuộc cuộc biểu tình bỏ túi, rải truyền đơn chống Cộng cũng như những đụng độ xảy ra thường xuyên giữa hai nhóm Quốc Gia và Cộng sản, từ khu chợ Tàu Paris 13, khu vực Việt Cộng Mauber Paris 5, trên đường phố cho đến các trạm métro. Anh chị em thuộc tổng hội sinh viên Quốc Gia phối hợp với thanh niên tỵ nạn đêm ngày dán truyền đơn kể tội Cộng sản, đôi lúc phải xung đột với nhóm thanh niên sinh viên Cộng sản, Việt kiều yêu nước và đám cô hồn do sứ quán Việt Nam trả tiền để chống việc làm của anh chị em sinh viên và người tỵ nạn mới qua. Một vết son cần phải nhắc lại, thời kỳ đó, Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia thường tổ chức một cách công khai tại rạp hát Maubert những chương trình văn nghệ mà chủ đề hướng về quê hương tổ quốc, vinh danh tự do của chế độ Cộng Hòa cũ…Tinh thần Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ đã được Trần Văn Bá và Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia duy trì, phát động và làm sống lại kể từ ngày đó. Phải là một thanh niên mang nặng tình người, Trần Văn Bá cùng Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia đã tổ chức tiếp đón, chăm sóc phục vụ cho người tỵ nạn trong những năm đầu tiên họ đặt chân đến Pháp. Dù trong hoàn cảnh khó khăn về tinh thần lẫn vật chất, với tinh thần Trần Văn Bá, Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia đã tận tình giúp đở những người trốn chạy Cộng sản vừa chập chững đặt chân đến Pháp. Từ việc giúp đở phương diện hành chánh, học hành, kiếm người thân, đến tổ chức các lớp học giúp người tỵ nạn sớm hội nhập vào xã hội mới. Cá nhân người viết bài nầy đã được anh Trần Văn Bá và các anh chị em trong Tổng Hội Sinh Viên Quốc Gia mở rộng vòng tay ân cần đón tiếp trong dịp lễ Giáng Sinh đầu tiên của cuộc đời tỵ nạn, vào năm 1979 trong khuôn viên thánh đường thành phố Issy. Phải là một thanh niên khí khái, bất khuất và liên sĩ, Trần Văn Bá đã từ chối việc chống án và chấp nhận chết cho lý tưởng, cho tổ quốc. Thật là hành động phi thường của một người tranh đấu vì tự do dân chủ, một gương sáng cho những người đang nối nghiệp hôm nay cũng như đối với thế hệ trẻ sau nầy. Trần Văn Bá bị tòa án Cộng sản Việt Nam đưa ra tòa và tuyên án tử hình tại tòa nhà Quốc Hội cũ ở đường Tự Do ngày 14.12.1984 cùng với các đồng chí. Anh đã thẳng thắn từ chối việc chống án hoặc xin ân xá mà chấp nhận một cái chết thật oai hùng, thật xứng đáng của một thanh niên Miền Nam. Anh chiến đấu vì dân tộc, vì quê hương tổ quốc và đã chết cho dân tộc, cho quê hương tổ quốc. Cộng sản xử bắn Anh trong khám Chí Hòa ngày 08.01.1985 cùng với hai đồng chí Trần Thái Bạch và Lê Qu ốc Quân, sự hy sinh của anh đã trở thành tấm gương sáng chẳng những cho toàn thể nhân loại mà còn cho những ai đang tiếp nối con đường giải phóng dân tộc. Phải là một thanh niên can đảm, không hèn nhác sợ sệt trước bạo quyền Cộng sản. Khi bị bắt tại Việt Nam, Trần Văn Bá không bào chữa chạy tội, không van xin, không cam kết hứa hẹn, không phản bội lý tưởng, phản bội đồng đội và tổ quốc mà chấp ra tòa lãnh án tử hình. Phải ghi vào lịch sử tranh đấu về tinh thần yêu nước và hành động phi thường của anh hùng Tr ần Văn Bá để tất cả cùng suy gẫm. Chúng tôi muốn nhắc nhở những người, những tổ chức có mưu đồ bất chính, trở về Việt Nam thăm gia đình hoặc đầu cơ chính trị để ‘được’ bị bắt ! Trước mặt kẻ thù thì cúi đầu qụy lụy, chối cãi tội lỗi và ăn năn sám hối nhưng lại cam kết những điều kiện ngầm. Khi được Cộng sản trả tự do, trở về gia đình họ không nhìn thấy vết chàm trên trán mà bắt đầu một chương trình quảng cáo đánh bóng cá nhân, đoàn thể… >> |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Jan 2008 , 01:48
<< tiếp theo...
Nhân ngày giỗ thứ 23 Anh Hùng Trần Văn Bá, chúng tôi xin gởi một vài ý tưởng thô sơ đến : * Các bạn trẻ ở hải ngoại : Chúng tôi không dám mơ ước các bạn sẽ lên đường dấn thân theo gương anh hùng Tr ần Văn Bá mà chỉ cầu xin một điều nhỏ : Các bạn hãy hướng về quê hương, tổ quốc cũng như đồng bào ruột thịt đang đau khổ dưới ách thống trị của đảng Cộng sản. Với một tinh thần yêu nước thương quê hương, với một bầu nhiệt huyết sôi sục trước quân thù, các bạn trẻ chính là động lực chính làm nên lịch sử, xin hãy tập trung dưới một màu cờ Vàng Ba Sọc Đỏ với chúng tôi để đẩy mạnh việc tranh đấu của chúng ta chóng đến ngày thành tựu. Đã là người tỵ nạn, chạy trốn chế độ độc tài Cộng sản thì không thể chấp nhận lá cờ máu Đỏ Sao Vàng, vì đây chính là cờ của đảng Cộng sản. ‘Đỏ Sao Vàng’ không phải biểu tượng của nước Việt Nam thân yêu của chúng ta mà là cờ của một tập đoàn Cộng sản độc tài khát máu, của chiến tranh chết chóc, của nô lệ ngoại bang Tàu Cộng. Cờ Máu là biểu tượng nô lệ bằng ngôi sao thứ năm trên cờ Trung Cộng. Tàu Cộng đã thêm một ngôi sao trên cờ máu của chúng, (5 sao vàng nhỏ vây quanh hầu 1 sao vàng lớn) có nghĩa là Cộng sản Việt Nam đã chấp nhận trở thành tên nô lệ thứ năm nhưng vẫn bày trò mập mờ ra lệnh cho du sinh dùng cờ Máu biểu tình chống Tàu Cộng ! Đây là trò bịp cố hữu hay một sai lầm trầm trọng khi Cộng sản Việt nam ra lệnh cho du sinh cầm cờ ‘thuộc địa nô lệ’ đến các sứ quán Trung Cộng chống lại ‘mẫu quốc đồng chí’ của mình ! Kể từ giờ phút nầy dân tộc Việt Nam, tổ quốc Việt Nam chỉ còn độc nhất Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, vì Đỏ Sao Vàng của đảng Cộng sản đã trở thành cờ thuộc địa thứ 5 của Tàu Cộng. Xin hãy suy nghĩ, các bạn là công dân của một nước Việt Nam oai hùng, các bạn mang giòng máu bất khuất của tiền nhân đã anh dũng chống ngoại xâm phương Bắc trong hàng chục thế kỷ, tại sao ngày nay các bạn lại cam tâm chấp nhận cúi đầu dưới cờ máu Đỏ Sao Vàng để trở thành nô lệ của Trung Cộng thêm một lần nữa ? Các bạn thuộc thế hệ thứ hai, thứ ba…nghĩa là các bạn theo gia đình chạy trốn Cộng sản lúc còn bé, hoặc được chào đời và trưởng thành ở hải ngoại, các bạn không biết hoặc chưa biết nhiều về Cộng sản. Các bạn dễ bị dụ dỗ và mua chuộc bằng những hình thức kiều vận tinh vi dưới nhiều khía cạnh nhằm mục đích khơi động tinh thần yêu nước, lý tưởng tuổi trẻ và lòng nhiệt thành để lôi kéo các bạn đi vào con đường phục vụ chế độ độc tài độc đảng của chúng. Trái tim các bạn đầy nhiệt huyết, tình yêu các bạn bao la và chất xám các bạn phi thường…thì hãy cùng thế hệ chúng tôi góp công góp sức tranh đấu cho Đất Nước, cho Tự Do Dân Chủ, cho Ấm No Hạnh Phúc của tám chục triệu dân Việt Nam đang đau khổ dưới bạo quyền Cộng sản. Đây chính là một hình thức đền ơn các bậc sinh thành đã hy sinh suốt cuộc đời để các bạn thành công ngày nay. Các danh vị tiến sĩ, bác sĩ, kỹ sư hoặc của cải tài sản mà các bạn có được ngày hôm nay là chính do trí thông minh và sự hiếu học của các bạn tạo thành, nhưng xin đừng quên một điều quan trọng, đó là mồ hôi, nước mắt của cha mẹ phải thức khuya dậy sớm bỏ báo, quét chợ, khiêng hàng, cắt cỏ, làm việc hai ba job…trong những ngày đầu vừa đặt chân đến vùng đất tự do để lo cho các bạn ăn học. Nói xa hơn nữa cũng phải tính đến xương máu của những người đã nằm xuống trong cuộc chiến cũng như chìm sâu dưới biển cả, chính những hình ảnh nầy đã đánh thức lương tâm nhân loại và thúc đẩy khối tự do mở rộng vòng tay để các bạn có con đường sống, học hành và thành công. Xin các bạn uống nước phải nhớ nguồn, đừng nghe theo những lời đường mật của Cộng sản để phản bội lại cha ông và những người đã nằm xuống để cho các bạn có cơ hội đứng dậy ! Vậy hãy tiếp tay với chúng tôi, tẩy chay cờ Đỏ Sao Vàng, xuống đường hỏi tội đảng Cộng sản bán nước hại dân. * Các bạn trẻ tại quốc nội : Với phương tiện và kỹ thuật truyền thông hiện đại, Cộng sản Việt Nam không thể bưng bít tin tức và hình ảnh trên thế giới về các vấn đề nhân quyền, chính trị, kinh tế liên quan đến Việt Nam. Sau biến cố Hoàng Sa Trường Sa, gần như toàn dân Việt Nam đã sáng mắt sau hàng chục năm bị nhà cầm quyền Cộng sản bưng bít, lừa gạt, tuyên truyền và nhồi sọ bằng những hình ảnh yêu nước của **** cũng như cái bánh vẽ vĩ đại của đảng. Nay toàn dân đã tĩnh thức và can đảm đối diện trước rào kẽm, súng đạn để hỏi tội đảng Cộng sản, trong đó, thanh niên sinh viên học sinh là thành phần tiên phong xuống đường và cũng là nòng cốt của các cuộc nổi dậy. Lịch sử đã chứng minh, vai trò thanh niên sinh viên học sinh chính là ngòi nổ, là tiếng súng lệnh mở đầu cho công cuộc tranh đấu và cũng chính giới trẻ sẽ kết thúc cuộc cách mạng trong vinh quang để đem hạnh phúc no ấm, tự do dân chủ cho toàn dân. Như vậy chính tay các bạn sẽ làm nên lịch sử thì hãy can đảm đứng lên theo tiếng gọi của khối óc, con tin và niềm tự hòa của tuổi trẻ Việt Nam. Nếu các bạn thuộc thành phần hậu duệ của chế độ cũ, chào đời và trưởng thành dưới chế độ Cộng sản, các bạn cũng biết tổ tiên và gia đình đã bị phân loại làm thứ dân dưới chế độ mới, bị trù dập từ hàng chục năm qua, thì nay, chính các bạn lãnh nhiệm vụ vai trò đầu cầu, tích cực bên cạnh các bạn trẻ của chế độ mới, các tổ chức đòi nhân quyền, dân oan, giáo oan…để xuống đường đẩy cuộc cách mạng mau đến thành công. Đối với các bạn là con cháu của chế độ mới, được sinh ra và lớn lên trong vòng tay của cha ông, sống nhờ ân huệ của đảng và nhà nước thì dù sao bạn phải bảo vệ những gì đảng và nhà nước đã ban bố. Tuy nhiên chúng tôi có vài điều muốn đặt ra với trái tim và lương tâm của các bạn. Các bạn là người yêu quê hương tổ quốc, các bạn có học, thông minh, các bạn đã ra xứ ngoài nhiều dịp và chắc chắn đã có lần so sánh về hai chế độ Tự do và Cộng sản. Nói một cách chính xác hơn, hình ảnh trái ngược giữa một nước Việt Nam Cộng sản với một quốc gia Tây Phương Tự Do. Các bạn có đau lòng khi thấy đất nước đã 33 năm ngưng hẳn tiếng súng, với hàng triệu khối óc thông minh, hàng chục triệu bàn tay lao động trong một xứ sở được thiên nhiên ưu đãi với những đồng ruộng có bay thẳng cánh, sông nước mênh mông, đất đai màu mỡ, tôm cá đầy đồng, tài nguyên trù phú…cộng với hàng trăm tỷ đóng góp từ nước ngoài, hàng chục tỷ ngoại tệ vay mượn, nhưng đảng CS đã làm được gì cho quê hương, cho đất nước và dân tộc ? Các bạn là những người có kiến thức, biết nhận định, hãy thử làm những con tính để thấy cái dốt nát của tập đoàn lãnh đạo, cái vô trách nhiệm của giới cầm quyền Cộng sản và lòng tham vô đáy của đảng Cộng sản bán nước. Theo bảng thống kê quốc tế mới đây, mức thu nhập trung bình hằng năm của người Việt Nam được quốc tế xếp vào hạng áp chót. Thật xấu hổ khi Cộng sản rêu rao rằng Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là chiếc nôi của nhân loại, đỉnh cao trí tuệ của loài người mà vẫn còn đứng sau những xứ quê mùa lạc hậu ở Phi Châu. Nhưng đề cập đến nhân quyền, tự do, bóc lột, đàn áp…nạn đĩ điếm, nạn buôn người, tình trạng tội phạm, tình trạng tham nhũng thì Việt Nam dẫn đầu thế giới ! Các bạn có xấu hổ khi toàn thế giới nhìn vào những bộ mặt Việt Cộng đang ngồi trên ghế ủy viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc ? Chiếm được ghế thành viên không thường trực hội đồng bảo an LHQ là một vinh dự cho đất nước, nhưng chúng ta không nên mừng, vì đảng Cộng sản đã tự hủy vai trò cao quý đồng thời tự bôi tro trát bùn lên bộ mặt của chúng bằng những hành động đã và đang xảy ra dưới chế độ. Từ việc cai trị độc quyền sắt máu, lấy đất cướp của dân lành, đàn áp tự do dân chủ, bắt bớ tù đày đối lập, cướp bóc tham nhũng vô độ, xuất khẩu nô lệ ồ ạt, bán gái làm vợ năm châu, tổ chức mại dâm câu khách…đến hành động dâng đất hiến biển cho Tàu, thì đối với người tự do hải ngoại, đây là một mối nhục cho dân tộc Việt Nam. Vậy đối với các bạn trẻ trong nước, xin hãy dùng con tim và lý trí để phán xét sự việc, chúng tôi tin chắc các bạn sẽ tìm được lối thoát một khi tình cảm, lương tâm và tự ái trong con người các bạn tĩnh giấc và vùng dậy ? Chúng tôi nói thật điều nầy, từ những người trong trung ương bộ chính trị đảng Cộng sản đến cha ông các bạn, cũng như chính bản thân các bạn hoàn toàn không còn tin tưởng vào sự sống còn của chế độ. Tất cả đều biết ngày tàn của đảng Cộng sản đã gần kề. Vấn đề nầy chúng tôi nói thật chính xác, vì các bạn đều biết, từ cán bộ trưng ương bộ chính trị xuống đến viên chức địa phương đang vội vàng tìm cách vơ vét thu góp tài sản chuyển ra ngoại quốc hầu tìm đường thoát thân. Tập đoàn lãnh đạo đảng đang tìm đường thoát thân, tìm cách chuyển tiến của đi trước, dĩ nhiên họ đã nhìn thấy ngày tàn của quyền lực thì tại sao các bạn lại níu kéo dài sự hiện diện của đảng Cộng sản. Giờ đây đảng Cộng sản Việt Nam chỉ là một xác chết đã rữa nát mà hồn thì đã đi tìm thiên đường tư bản để nương tựa. Một mai đổi đời, trong lúc đám cán bộ trong bộ chính trị trung ương đảng tiếp tục cuộc đời đế vương thì chính các bạn sẽ lãnh một gia tài rách nát, nợ nần. Quê hương tổ quốc là của các bạn, tương lai lãnh đạo và xây dựng đất nước đều nằm trong tay các bạn thì tại sao ngay từ giờ phút nầy không tranh thủ thừa cơ hội đạp đổ cái xác chết thối nát Cộng sản để lập lại thiên đường Tự Do cho một nước Việt Nam mới ? Chúng tôi nghĩ rằng, tinh thần Trần Văn Bá đã kịp thời khơi dậy tinh thần yêu nước của thế hệ các bạn trẻ. Các bạn không còn cô đơn, không phải sợ sệt vì từ hải ngoại đến quốc nội sẽ có hàng trăm hàng ngàn Trần Văn Bá cam đảm xuống đường tranh đấu chống bạo quyền Cộng sản thối nát, giành lại tự do, nhân quyền, no ấm hạnh phúc cho toàn dân để chúng ta có đủ thực lực đứng lên chống Tàu Cộng, đòi lại giang sơn gấm vóc đang năm trong tay quân ngoại xâm. Nhân ngày giỗ thứ 23, chúng tôi chân thành cúi đầu trước vong linh anh hùng Tr ần Văn Bá, một người đã hy sinh đời mình cho đại cuộc, cho lý tưởng tự do và hạnh phúc của toàn dân. Anh đã chết để cho hàng triệu người được sống, và anh sẽ sống trong tâm hồn của hàng chục triệu người đang khao khát tự do hạnh phúc. Đó có lẽ là nguồn hy vọng mà anh hằng ấp ủ trong suốt cuộc đời tranh đấu và cũng là hành trang của một người nằm xuống vì quê hương tổ quốc. Cuối cùng, chúng tôi nhân cơ hội nầy, xin nghiêng mình trước tinh thần yêu nước của các bạn trẻ Việt Nam đã đồng thanh vùng dậy hỏi tội Cộng sản về việc bán đất dâng biển cho quan thầy Tàu Cộng. Đinh Lâm Thanh Paris , ngày 08.01.2008 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Jan 2008 , 13:15
Mơ ngày chiếm lại Hoàng Sa
Hoàng Sa di sản của ông cha Đảo quí hơn châu báu ngọc ngà Ghi khắc bao đời trên sử Việt Chủ quyền đất, biển của dân ta Trung Cộng ỷ dân nhiều nước lớn dốc lòng bành trướng xuống miền Nam âm mưu vẽ lại đường ranh giới lại được Đồng nô chấp thuận ngầm Đỉnh cao trí tuệ giữa trời Đông Sao để nhơ danh giống Lạc Hồng Vỗ ngực xưng hùng bao thập kỷ Một ngày đủ thẹn với non sông! Còn nhớ miền Nam năm bảy tư Sức hèn quyết chọi với kình ngư Thân cô thế yếu đành ôm hận Để giặc Tàu xâm lấn cõi bờ Trường Sa, Hoàng Sa, đảo của ta Đau xót câu "Nam quốc sơn hà" Bắc đế đem dâng cho Hán đế "Như hà nghịch lỗ", thẹn lời cha Từ ấy lòng người canh cánh đau Biển Đông gió thảm gọi mưa sầu Cát vàng nghẹn dưới giày xâm lược Cờ đỏ kinh hoàng cánh hải âu Ba mươi năm lẻ đã qua đi Đất mất nào đâu lấy được gì Đã thế mỗi ngày thêm khiếp nhược Nhục này muôn thủa vẫn còn ghi Bao giờ khôi phục lại Hoàng Sa Kẻo tủi anh linh dũng tướng Thà Biển mẹ thôi đau hồn Nhật Tảo Trời Nam chim hót khải hoàn ca. Hà Thất Phu http://emavaban.com/forums/showthread.php?t=2830 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Jan 2008 , 13:17 Là Của Việt Nam ! Quân tàu cướp đảo nước ta Houston họp khẩn phô trương bất bình Nguyễn Công Bằng vị tình dân tộc Đảng Vì Dân đại diện công khai Nhận lời anh Huỳnh Quốc Văn- Diễn đàn mở hội nghiêm trang thuyết trình Buổi bắt đầu ông dùng cổ hịch Lý Thường Kiệt bút tích năm xưa Nước Nam định tại thiên thư Ngàn sau dân Việt an cư lẽ hằng Phần thứ nhất qúa trình xâm lấn Của tặc tàu qua nước Nam ta Một-Ngàn-Bảy-Chín đến nay (1979) Đất tan biển mất chết bao nhiêu người Ngày hăm-sáu tháng hai Bảy-Chín (26-02-1979) Tàu tấn công sáu tỉnh bắc phần Vạn người dân Việt thương vong Điểm cao chiến lược chúng gôm cả về Ngày mười-ba tháng ba, Tám-Tám (13-03-1988) Bảy tàu giặc tại đảo Gạc-Ma Đánh hai chiến hạm nước ta Sáu-Tư (64) người chết bắt đi chín người Ba-mươi tháng mười-hai, chín-chín (30-12-1999) Giặc ép ký “Hiệp Ước Về Biên- Giới Đường Bộ” giữa Việt-Trung Chín trăm cây số vuông xung đất tàu (900 km2) Năm hai ngàn hăm-lăm tháng Chạp (25-12-2000) Giặc ép đảng ký thêm “Hiệp Ước- Phân Định Vịnh Bắc Bộ” xong Vạn mốt cây số vuông xung biển tàu (10100 km2) Hai-Lẻ-Năm tháng Giêng mùng tám (08-01-2005) Hai tàu Việt đánh cá biển ta Quân tàu bắn giết dã man Chín người tắt thở tám đem về tàu Hai-lẻ-bảy mùng chín tháng bảy (09-07-2007) Ngư dân Việt thả lưới Trường Sa Hải quân Trung Cộng bắn qua Dân mình lớp chết lớp thương tích nhiều Hai-lẻ-Bảy mùng mười tháng tám (10-08-2007) Tàu mở tua du lịch Trường Sa Công khai tiếm dụng biển ta Một hình thức đáng kêu là… “trộm rươi” Ngày mùng hai tháng Chạp lẻ-bảy. (02-12-2007) Sau chuổi dài thô bạo xâm lăng Lần này lập huyện Tam Sa Hoàng, Trường hai đảo không tha đảo nào Kể từ lúc Bảy-Lăm tính tới (1975) Một-Lẻ-Hai đảo thuộc nước ta (102) Đến hai-lẻ-bảy ối…a! (2007) Chỉ còn hăm-mốt đảo gà cũng chê Phần thứ hai chứng minh “Thuận Lý” Về lịch sử chủ quyền Việt Nam Trên Hoàng Sa và Trường Sa Cho dân toàn thể năm châu rõ ràng Từ một-chín-lẻ-chín về trước(1909) Bản đồ tàu ngưng tại Hải Nam Có đâu Tây Sa Nam Sa Giờ đây chúng lại lấn qua chiếm càn Năm một-tám-mười-Hai thời trước (1812) Vua Gia Long tuyên bố chủ quyền Hoàng Sa thiết lập quân khu Thăm dò nguyên liệu thuế thu tháng ngày Từ một-chín-năm-tư tính đến (1954) Năm bảy-lăm Trung Cộng nín thinh (1975) Bởi vì mãnh lực miền nam Đến khi miền bắc chiếm nam tàu ùa Phạm Văn Đồng xu thời cống nước Chu Ân Lai xấc xược chun vào Công ước quốc tế chiếu theo Giặc tàu cưỡng chiếm … “nước nghèo anh em” Trong văn khố Việt Nam, quốc tế Nhiều chứng từ lịch sử đã nghi Quân sự hành chánh thực thi Hoàng, Trường sa đảo đã là Việt Nam San-Fran-cis-cô đại hội nghị Tất cả toàn năm-mốt quốc gia (51) Đồng thanh chấp nhận Hoàng Sa Thuộc vùng lãnh hải nước ta vậy mà Phần thứ ba tính chất pháp lý- Quốc tế về chủ quyền Việt Nam Trên hai quần đảo Hoàng Trường Không ai xâm phạm chủ quyền của ai Căn cứ vào Việt, Tây, Trung sử Căn cứ vào nghị quyết toàn cầu (26/25) Việt Nam quyền xác định rằng Hoàng Trường quần đảo đã thành của ta Phần thứ bốn thuyết ta phản ứng Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam Hò ơ….hời hợt…..hèn ươn Khác chi thái giám khum lưng buổi chầu Phần thứ năm thuyết trong ngoài nước Người Việt ta nhiệt huyết sục sôi Hàng trăm nam nữ sinh viên Noi gương bà Triệu bà Trưng phất cờ Phần thứ sáu thuyết về Trung tặc Thái độ đầy xấc xược ác tham Tần Cương-Hán cẩu ngoại giao Ngang tàn trơ tráo thao thao biện xằng Phần thứ bảy dân ta cần có Thái độ đầy đức độ khiêm cung Dĩ hòa vi quí viên dung Việt Trung dân tộc bác khuôn sách tàu Phần thứ tám hành động cần có Thành lập ra đặc trách ủy ban Bài trừ Thế Vận phẩm hàng Năm châu đoàn kết sẵn sàng đấu tranh Chương kết luận chân thành kêu gọi Sẵn sàng tuôn dòng máu ngàn xưa Dù cho tàu tặc chẳng vừa Con dân nước Việt không chừa một tên Hoàng Sa là của Việt Nam Trường Sa cũng của Việt Nam muôn đời San Jose Jan. 08, 2008 Tâm Thơ Nhóm Văn Thơ Lạc Việt |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Jan 2008 , 13:22 Nhốt ngục tay sai chà dân tộc Tru di bè lũ bán giang sơn Quốc có quốc pháp thời tam tổ Gia có gia quy lúc tam tiên Ấy mà thế sự đảo điên Dân gìn giữ nước quan viên thanh trừng Thấy cái cảnh thanh niên sừng sững Mũ nhà quan áo cũng nhà quan Năm thằng sáu đưá hung hăng Nhà văn nhà báo túm quăng đem về Về đến cục rề rề thẩm vấn Chúng điều tra lấn cấn lăng nhăng Khè khè khịt khịt chó săn Bầy trên bầy dưới hộc hằn nhân dân Ra cớ sự sinh viên tán loạn Rừng cờ phen chống bọn ba tàu Trước tiên đỏ ngực sao đầu Lần sau áo chợ quần cầu thảm thương Còn có việc nhà trường cảnh cáo Những sinh viên xông xáo can trường Biểu tình biểu tội xóm phường Dọa rằng đuổi cổ: “suy lường đi con” Hà Nội với Sài Gòn sôi sục Hội bút văn lục tục ra đường Tưởng rằng Đảng sẽ tuyên dương Ngờ đâu Đảng chộp Đảng tương vỡ đầu Ôm chức vị nhà lầu cổ phiếu Ngồi xe hơi lắm kiểu đủ màu Dân chài, chợ, thợ, xác nhàu Ải thầy cứ lấy đảo thầy cứ khuân Cớm với cán tụ quần canh bạc Đứa chia bài đứa quạt đứa tiêm Vàng rừng ngọc biển “Thanh Liêm” Tao mày sòng phẳng an yên kiếp hèn Lính đói khổ chân phèn giữ đảo Lớp trồng cây lớp trữ nước dùng Đảng ta lệnh phải canh chừng Bụng teo súng quẹo anh hùng tùy cơ Tàu có đánh vẫy cờ huynh đệ Nó nhiều sao ta cũng một sao Thế nào nó cũng thanh cao Nhường con đường sống mồ đào chôn thây Khốn cái kiếp một bầy nhu nhược Diệt giống nòi Nam vượt Trường Sơn Giờ này tàu tát mặt trơn Lạy ông con sẽ dẹp dân biểu tình Ôi hải đảo đang chìm uất nhục Biết bao giờ Đảng trục xuất tàu Việt dân ơi!....Ngẩng cao đầu Đừng trông vào Đảng vì tàu là cha Bắt bớ dân lành xưng khuyển mã Dâng lên đảo báu tán lợi danh Houston Dec. 25, 2007 Tâm Thơ Nhóm Văn Thơ Lạc Việt http://forums.vietbao.com/topic.asp?TOPIC_ID=46148 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 10. Jan 2008 , 02:56
XIN HÃY DỰ PHẦN
(Kính gởi toàn dân Việt Nam, các giới, trong và ngoài nước) Sử vàng còn đó một Huyền Trân Ô, Rí, hai châu, gái ho. Trần Dâng hiến ý đời cho nghĩa ca? Cho nhà cho nước, chẳng cho thân Và gương liệt nữ đất Mê Linh Trước nỗi chung, riêng , trước bất bình Tuốt kiếm, má hồng xây nghiệp đế Quân Tàu khiếp sợ phải lui binh Đọc trang sử cũ bốn ngàn năm Dâu biển dù cho mấy cát lầm Nhưng nhục tủi nào hơn nỗi nhục Dâng người xương máu của Cha, Ông ? Dâng người tài sản của dân ta Mảnh đất quê hương: của mọi nhà ! Ai tước quyền dân rồi phản bội ? Buôn dân bán nước lẽ nào tha ? Trước hờn quốc nhục chớ ngồi yên Yêu nước, ai người? Haỹ đứng lên! Đây, lúc đem lòng ra cứu nước Để cùng đòi lại núi sông thiêng ! Để mà góp sức cứu non sông Cứu chính đời ta, cứu giống giòng Tổ quốc đủ rồi cơn nhật thực Dân lành thừa quá kiếp long đong ! Bốn ngàn xưa đó giống nòi ta Nhi nữ mài gươm rửa hận nhà Chẳng lẽ văn minh nay bốn cõi Anh hùng vắng vẻ bóng Kinh Kha !? Việt Nam, mọi giới, hỡi TOÀN DÂN! Hỡi những LƯƠNG TÂM. Hãy dự phần! Hận nước đã cao bằng núi Thái Lẽ nào cúi mặt để an thân ??? Ngô Minh Hằng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 10. Jan 2008 , 05:18 wrote on 10. Jan 2008 , 02:56:
THÂN PHẬN LƯU ĐÀY Miệng rao độc lập tự do Thân làm nô lệ cho Nga cho Tàu Bao giờ diệt sạch cộng nô Bấy giờ xây dựng cơ đồ Việt Nam 30 năm thân phận lưu đày Trông về quê mẹ đong dầy lệ rơi Ta đi xây ngọn cờ vàng Chung lưng góp sức một lòng đấu tranh NGỌC Los Angeles |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 10. Jan 2008 , 15:41 thubeo wrote on 10. Jan 2008 , 05:18:
Nhắn Chiến-Hữu Tiếng kêu chiến-hữu Cờ Vàng Thét gào giọng lính còn vang rõ-ràng Từ sau cuộc chiến tan hàng Chúng mình đôi ngã bàng-hoàng chiến-binh Dương Văn Minh Tướng bất-minh Nhận Thành quân thiếu nhục vinh đã rình Cứu dân nén phận điều-đình Thế thời phải thế dân-tình điêu-linh Hoà-giải hoà-hợp hoà-bình Trúng ngay bẫy giặc lịm mình sắc kinh Làm sao giữ được nước mình Tướng buồn tuẫn-tiết Quan Binh bất-bình Hoang-tàn giữa buồi bình-minh Quân Nam cay đắng lặng thinh đổi đời Bây giờ mầy đã nhắn lời Cho những bạn cũ ra khơi năm nào Niềm-tin chống giặc tuôn trào Câu gởi vũ-khí cho tao ngọt-ngào Nhắc đời chiến-hữu lao-đao Tình anh lính chiến đong sao cho vừa Tao còn nhớ phút cuối xưa Hai thằng đào lỗ giữa trưa súng vùi Mấy nhớ chứ, chuyện chẳng vui ! Nhưng giờ chuyện ấy là mùi đấu-tranh Mau mau đến chỗ ngọn-ngành Đào lên súng cũ đi giành diệt gian Diệt gian Việt-cộng tham-tàn Buôn dân bán nước đầy tràn khổ đau Oán thù tích-tụ hờn nhau Dân oan khiếu-kiện mầy mau nhập đoàn Biểu-tình như vết dầu loang Dân đòi quyền sống mầy choàng đấu-tranh Tranh-đấu trực-diện quyết thành Lương khô dân giúp tao dành gởi ngay Tình chiến-hữu lại bắt tay Cùng nhau tác-chiến đợi ngày tiến-công Cờ vàng phục-quốc qua sông Cộng-nô bị xoá, thành-công đổi đời Tiểu Bảo 4-9-2007 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Jan 2008 , 11:00 Trua hom qua Thu bay 12 /1 dap loi keu goi cua Ban chap hanh Cong Dong Nguoi Viet Lien bang Uc chau va Tieu bang NSW da co khoang gan 4000 dong huong tu cac Tieu bang NSW , Victoria, Queensland, Adelei , Wollongong keo nhau len Thu do Canberra de Bieu tinh truoc Toa Dai su VC hoi toi "Dang Hai Dao Hoang Sa va Truong Sa cho Trung quoc " . Trong so 4000 nguoi dac biet co su tham gia cua mot so Du Hoc Sinh dung duoi Mau Co Vang . Buoi le bat dau luc 12 gio Trua duoi nhiet do 32 do C . Sau do tat ca keo sang Toa dai su Trung Quoc . Nguồn : Thang_Nguyen |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Jan 2008 , 11:48 Kính mời xem tiếp >> http://www.ausviet.net/photo.asp?Fl=images/20080113003828.txt |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 12. Jan 2008 , 17:42 wrote on 10. Jan 2008 , 15:41:
Anh nhớ tháng tư thuở ấy không? Vết chém sau lưng đất nhuộm hồng Nhừng người có cánh bay đi mất Để người còn lại xót non sông Anh nhớ tháng tư thuở ấy không? Thành phố đổi tên sử đổi giòng Biết bao người trôi trên biển cả Tìm nắng trong đêm giừa biển đông Anh nhớ tháng tư thuở ấy không? Người người lên núi kẻ lên rừng Hành trang mang theo bia dựng mộ Chôn sống đời mình giữa ánh trăng Anh nhớ tháng tư thuở ấy không? Tháng tư chồng chất phận lưu vong Nhiều người cúi mặt quên ngày cũ Có kẻ đau lòng vời vợi trông H K |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 13. Jan 2008 , 01:18 thubeo wrote on 12. Jan 2008 , 17:42:
NGHÌN ĐÊM NÉN ĐOẠN TRƯỜNG Hơn chục ngàn đêm nén đoạn trường, Âm thầm lau lệ khóc quê hương .. Niềm đau vong quốc đau tâm khảm, Nỗi hận tha phương hận má hường .. Dũng chí dẫu còn mưu diệt cáo, Hùng uy lại cạn khó lên đường .. Trông hoài giới trẻ chung đoàn kết, Cứu rỗi sơn hà qua xót thương .. TDT, 06-24-04 Ngô Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 13. Jan 2008 , 05:59 wrote on 13. Jan 2008 , 01:18:
Hoài Thương Thương cho đất nước Việt Nam Rơi vào tay cộng ly tan khắp miền Người vượt biển mưu cầu sự sống Kẻ bị tù chết cóng trong lao Dân lành khốn khổ xiết bao Tháng tư đen đến càng đau đớn lòng Những ai nhớ thương giòng giống Việt Xin cùng nhau quyết liệt đấu tranh Đánh cho bọn cộng tan tành Lập nền dân chủ vinh danh nước nhà |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 13. Jan 2008 , 06:03 Xem ở đây >> Thảm Sát Tết Mậu Thân |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Jan 2008 , 07:19 Biểu Tình Chống Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa và Trường Sa Kính mời ACE nghe Hiền Vy phỏng vấn SV Houston ở đây >> RFA - Hiền Vy thực hiện. Demonstration in Houston Saturday, Jan 19th 2008 At 11:00 AM In front of The Chinese Consulate 3417 Montrose Blvd Houston, TX 77006 *** Thứ Bảy, Ngày 19 tháng 1 Năm 2008 Lúc 11:00 giờ Sáng Trước Lãnh Sự Quán Trung Cộng 3417 Montrose Blvd Houston, TX 77006 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Jan 2008 , 07:25 Ta không phải, kẻ ngây thơ, khờ khạo Ðường trần ai còn mò mẫm, chưa tường. Ðể giống nòi vác nặng những tai ương, Biến mơ tưởng...thành thiên đường ảo vọng? Ta tha thiết từ bao năm trong mộng Giữa xứ người: cười, khóc chẳng ai hay! Vẫn làm Thân Chạy Giặc, sống qua ngày Không mơ tưởng gì hơn... tình Cố Quận Ta tin tưởng không ai quên Quốc Nạn Như ngàn xưa Lê Lợi với Mười Năm Chống nhà Minh, giặc Hán cướp giang san Cùng Nguyễn Trãi xoay càn khôn, khôi phục... Thương cả nước trong nỗi đau: Quốc Nhục? Do Mao-triều lợi dụng bọn vô tâm Ðã nhân danh "đuổi giặc Pháp xâm lăng" Ðể dâng đất tiền nhân cho giặc Hán. Thác Bản Giốc ải Nam Quan, giới tuyến Lẫn "bản triều" Bắc-bộ-phủ trong tay Khác gì hơn là ngoại tộc từ ngày: Hồ phản quốc cắt chia bờ Nam Bắc? Lá cờ máu là chư hầu, đâu khác! Mấy mươi năm, các bạn thấu chưa nào? Khi trùng dương dậy sóng, chửa hay sao? Hãy nhớ lại "Ngàn Năm" trăn trở đó!!! Vĩnh Nhất-Tâm 12.01.2008 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Jan 2008 , 07:27 30.04.1975 Lạc Hồng, trang sử ngàn năm Giang sơn một cõi...cháu Tiên con Rồng. Ải Nam Quan thế biên phòng Bao triều phương Bắc lâm vòng thây phơi. Ngàn thu không đội chung trời Xưa nay Việt Hán, hai trời đối nhau. Thư hùng, mấy trận trước sau Bắc Nam “bờ cõi phân mao ” rõ ràng. Tổ Tiên cơ nghiệp vững vàng Non sông kỳ vĩ, trời Nam oai hùng. Tiếc thay sự nghiệp Quang Trung Còn đang dang dở, hóa công an bày... Băng hà vào lúc nghiệt thay! Não nùng non nước, phủ đầy tang thương. Gặp Nguyễn Ánh lúc tranh vương, Nhờ vào nước Pháp, tìm phương san bằng Thắng Tây Sơn, được ngai vàng Sau năm thập kỷ, thực dân thay lòng ? Mấy đời hậu bối Gia Long Non sông nghiêng ngửa giữa dòng trầm luân. Bắc-Trung-Nam khắp ba miền Anh hùng hào kiệt gắn liền máu xương Sáu mươi năm một chiến trường Toàn dân nước Việt đuổi phường thực dân. Trận sống mái, đảng Quốc Dân Tinh thần Yên Báy máu loang sơn hà. Đoạn đầu tận số Mười Ba Muôn dân căm phẫn, xông pha diệt thù. Bừng bừng “Cách Mạng Mùa Thu” Vừng hồng độc lập, tinh mơ chưa tròn. Chẳng may, loại ốc mượn hồn Theo đuôi chủ thuyết, vô thần Mác-Lê Mang dân vào chốn lê thê Mượn danh chống Pháp, dể bề mị dân. Thừa cơ tiêu diệt từng phần Những nhà Ái-quốc vì dân một lòng. Đuổi thực dân, cứu giống dòng Than ôi ! Bi thiết, nỗi lòng ai hay ? Ngấm ngầm “ném đá dấu tay” “Bác Hồ vĩ đại” có ai sánh bằng? Vĩnh Nhất-Tâm 30.04.1980 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Jan 2008 , 07:30
TÂM SỰ CÙNG CÁC EM
Trời quê hương, bên kia bờ biển Thái Nay biến thành địa ngục giữa trần gian. Mấy mươi năm với chủ nghĩa vô thần, Đã đảo ngược cả luân thường đạo lý. Có phải không em? Đời buồn quá nhỉ? Những phố phường, hàng quán của ngày nao. Có còn chăng...chỉ trong giấc chiêm bao, Anh tin chắc cỏ cây còn ủ rũ. Và đâu nữa những bạn thân, thầy cũ? Những con đường hoa trắng có còn không? “Ðảng” bắt em đi đến những nông trường Biến mười ngón tay thon thành… sỏi đá Hẳn Em biết nhiều hơn anh hết cả; Một “thiên đường Cộng Sản” quá điêu ngoa. Chúng bắt Em: con“ngụy”phải thi đua, Ðể tẩy não thành “cháu ngoan của Bác” Em tuyệt đối không thể nào con “ngụy”, Vì cha Em đâu theo Pháp, Tàu, Nga Rước ngoại nhân vào chuốc khổ trầm kha Phá luôn cả giang sơn và tổ quốc. Em thừa hiễu, Cha em, người giữ nước, Ðịnh nghĩa thế nào Cộng bảo “ngụy quân”? Phường loạn ngôn nên dân mãi cơ hàn Ai cũng rõ trò trả thù, ngược đãi Chúng chém giết bất nhân, không hối cãi, Ngược lòng nhân và phản bội giống nòi. Để ngoại nhân sai bảo tợ tôi đòi Mà cứ tưởng mình đứng ngang thiên hạ. Nhờ cấm vận thu hồi, đâu có lạ! Mở thương trường, đường rộng rải ăn chơi Đóng thêm đinh, cửa ngục tới ngạt hơi Gom tiền của, mặc tình tiêu hoang phí Mấy mươi năm, một “thiên đường ấu trĩ”, Dân đã nghèo, lại càng phải nghèo thêm Vác đau thương, mang trên cổ xích xiềng Vì “ơn Đảng” nên khổ DÂN, mất NƯỚC? Em là một chứng nhân cho đất nước, Khi vào tay của lũ giặc vô thần: Sáng đến trường bị nhồi sọ “Mác-Lê” Chiều về ngắm, khen “bác Hồ”: vĩ đại Anh cảm phục tuổi Em dù nhỏ dại, Sống trong bùn vẫn trong sạch như sen. Chẳng nhuộm màu, chẳng tráo trở, bạc đen, Nên tâm sự với Em lòng nhớ nước. Hơn mười năm như xa dần từng bước: Lờng dặn lòng từ ngày vượt biển Ðông Phải cứu dân ra khỏi ách cùm gông, Đưa dân tộc thoát khỏi hầm tai vạ. Thôi chừng ấy, dòng thơ anh tâm sự: Nỗi niềm đau viết bằng máu thấm hồn. Trao tặng Em mang dòng máu Triệu, Trưng, Mưu trí lớn, anh thư dòng giống Việt. Em, trai Việt noi gương dòng tuấn kiệt Của Ðức Trần, của Lê Lợi, Quang Trung... Của Trần Bình Trọng trước bọn giặc Mông, Của Thái Học... ung dung giờ Tuẩn Quốc. Nhớ nghe Em! Tình thương Nòi, giữ Nước, Kẻ đầu non, người cuối bể: một lòng. Quyết đấu tranh cho nòi giống Tiên Rồng Cho Việt-tộc thoát khỏi vòng nô lệ. Vĩnh Nhất-Tâm ( viết sau ngày Mỹ “bỏ cấm vận” 1990 ) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 18. Jan 2008 , 04:27 thubeo wrote on 13. Jan 2008 , 05:59:
TỘI ÁC CỦA VIỆT CỘNG Hồng Hà Việt Cộng muôn mặt nói sao đây Lòng người dạ thú thua con cầy Làm nơi nói nẻo ai tin cậy Bán rẻ danh người quá hận thay Độc tài hống hách xẩy hằng ngày Bắt bớ giết người không gớm tay Không đội trời chung với loại này Tiêu diêt đến cùng cho tận gốc |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Jan 2008 , 00:31 Kính mời đọc ở đây >> Các bài của Ngô Minh Hằng BẢN TRƯỜNG CA THỨ NHẤT Từ đây ta chẳng làm thơ nữa Dâu biển tang thương. Giận cuộc đời ! Đường cũ thay tên, nhà đổi chủ Việt Nam, con Lạc cháu Hồng ơi !!! Mực không còn thắm trong lòng giấy Dòng chữ cô đơn nét rã rời Rượu cạn, căm hờn trơ đáy cốc Uống hoài, hận tủi chẳng hề vơi ! Ý thơ, điệu nhạc lòng năm cũ Cơn lốc vô tình cuốn mất đi Chỉ mảnh hồn đau còn sót lại Một lần ta biết khóc chia ly ! Là lần ta khóc đời vong quốc Khóc một quê hương bị phản lừa Và khóc bạn ta nằm bất động Khóc mình buông súng nhận mình thua ! Nợ nần, ừ nhỉ, chưa sòng phẳng Một nửa đời vay, nửa vứt đi Khóc ngất, phải mình tên chiến bại Khi chưa tàn cuộc đã thiên di ?! Bạn ta dăm đứa anh hùng lắm Không hổ mày râu giống Lạc Hồng Nước biến, một lòng trung với nước Còn ta. Mẹ kiếp ! Thẹn ta không ! Thôi em, như thế mà hay đấy Ta chẳng làm thơ nữa cũng hay Chỉ có thằng ta là quá dở Nửa đời gãy cánh, đủ đường cay ! Nửa đời còn lại càng thêm đắng Thất thểu lang thang thứ ngựa què ! Có lúc sầu bay trên đỉnh gió Trường ca ta hát giữa hôn mê ... Trường ca ơi hỡi, trường ca hỡi ! Cơm áo nghe ra cũng nặng nề Dan díu đời ta bao món nợ Nợ tình, nợ nghĩa, nợ sơn khê ! Trong cơn bão hận đời vong quốc Tay trắng làm sao trả nợ đây ? Em cứ đòi đi, ta cứ khấy Bốn nghìn năm một nỗi đau này ! Trường ca ta vẫn nghêu ngao hát Kẻ bảo ta điên, kẻ bảo khờ Ta bảo ta rằng, ôi, nhớ quá ! Nhớ em, nhớ bạn, nhớ rừng xưa ... Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2008 , 00:55 By TQ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tuyet_ngo vào ngày 31. Jan 2008 , 01:34
Thất TN ơi !
Sao lâu wa' không dzìa cung HG , Mấy CN tụi em nhớ Thất TN wa' chời :'( :'(. Em là Ngố CN đây nè! ;D Tranh Tết đẹp và có ý nghĩa quá. Em xin phép 7 mang qua cung HG chưng nha ! ;) :D ;D Cám ơn 7 nhiều lắm Em TN |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2008 , 06:11 tuyet_ngo wrote on 31. Jan 2008 , 01:34:
;D Cứ tự nhiên "rinh" đi dán nhiều nhiều cho bà con mình thưởng thúc TN ui ! Chúc em & gia đình vui vẻ đón Giao Thừa năm Mậu Tý thật AN KHANG THỊNH VƯỢNG hạnh phúc may mắn. 7_MộngMơ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2008 , 14:40 Bà Triệu, Bà Trưng: trang nữ-kiệt Một lòng khởi nghĩa cứu non sông Ðuổi quân xâm lược từ phương Bắc! Việt, Hán: hai trời không đội chung! Xung trận, gươm vàng vung hiển hách! Ðằng Giang thủy táng bọn xâm lăng Chi Lăng, bọn giặc bay hồn phách Ðại Hán bao triều cũng vỡ tan. Như Nguyệt trận đầu, quân Tống vỡ Phục thù: Ðại Việt đánh ba Châu Chương Dương, Vạn Kiếp... quân Mông Cổ Giặc chết, thây phơi tuyến địa đầu Quân Mãn ngang tàng, Tôn Sĩ Nghị Vứt luôn ấn soái, chạy tay không Ðống Ða: Nghi Ðống đành treo cổ Trang sử nước nhà rực chiến công Ðại Việt ngàn năm lưu sách sử Bao nhiêu hào kiệt rất kiên cường Có đâu như lũ làm tôi tớ, Thảm đỏ lót đường, rước Bắc phương! Nhục nhã vô cùng, năm Bảy Chín (1979) Kiêu căng tự đắc: “Vượt Trường Sơn” Mà không trấn nỗi Nam Quan ải! Ðể giặc thừa cơ cướp nước non Thập kỷ tám mươi (1980-1990), đầu giới tuyến Hán quân chiếm đất biết là bao? Sâu vào lãnh thổ..., câm như hến Lính chết, thây phơi khắp địa đầu... Ba mốt năm, lòng dân uất hận Ngàn sau hậu thế chẳng ai quên Rước thù: quốc nhục, đau canh cánh “Cách Mạng” ngu đần phản tổ tiên. Hồ tặc rước voi dày đất tổ Nhuộm “hồng” áo… “đỏ” lũ “đười ươi” Vô tâm: đoàn, đảng đều man rợ Chinh, Duẩn, Ðồng, Phiêu, Giáp, Kiệt, Mười Lương, Khải, Mạnh, An, Trà…tướng tá Thầy nào, trò ấy khác gì đâu Ðẩy dân vào kiếp làm nô lệ Ba mốt năm rồi ai thấu cho??? Vĩnh Nhất-Tâm 3-05-2006 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2008 , 14:41 Nước Nam lừng lẫy thời hưng quốc Dấu ấn ngàn năm đuổi Bắc phương Uy dũng oai phong, tài giữ nước Lằn ranh Việt, Hán: nhớ Trưng Vương. Dẹp yên phương Bắc, nhưng chưa dứt Thống nhất sơn hà, mộng chửa xong Ðáng tiếc Quang Trung sao sớm thác...? Nên màu dân chủ vẫn hư không Trời Nam chưa thoát vòng nô lệ Nguyễn Ánh thừa cơ rước Pháp về Đau đớn thêm lần nhơ quốc thể Trăm năm Pháp trị kéo lê thê. Chẳng may vận nước còn tăm tối Gặp kẻ gian hùng hại núi sông Rước kẻ thù chung, trời không đội. Hồ trong Pác-pó hại giang sơn. Bốn Lăm (1945) thủa ấy muôn dân đợi Một lá “cờ thiêng của Lạc Hồng” Từ Bắc chí Nam bay phất phới Nhưng rồi ngăn cách bởi dòng sông; Bến Hải cắt chia trời Nam, Bắc Hiệp Định Đau Lòng đâu dễ quên. Hồ tặc, quả là tên phản trắc! Theo Tàu, rước Mác, vác Lê-nin. Bảy Lăm Quốc Nạn (1975) loang màu máu Ðất Việt, trời Nam phủ một màu: “Giải phóng” trải đầy xương, thịt, máu Mỹ từ “cải tạo”, gốc nhà lao. Nước Nam hoang phế, thành trơ trụi Một đám hung đồ đáng phỉ-khinh Hán tộc sai đâu, qùy tới đấy Làm sao mệnh nước chẳng chênh vênh Bao giờ Việt-tộc vươn lên nhỉ! Chẳng lẽ, ngồi xem Bắc thuộc sao? Hán Cộng còn hơn loài quái quỷ Tần... xưa, nay lại tái sanh Mao. Vĩnh Nhất-Tâm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2008 , 14:43 Tiền nhân từng lớp đem xương trắng Dân Việt ngàn năm đổ máu đào Tô điểm non sông, trừ giặc Hán Mà sao hùng khí đất thiêng cao Ðể cho một lũ làm tôi tớ Dâng ải Nam Quan tuyến địa đầu? Lãnh hải, Hoàng Trường đem trả nợ Sau ngày “Quốc Hận” của “Năm Tư” Quyết không để giặc làm hoen ố: -Sử Việt ngàn năm máu vẫn sôi! -Việt-tộc muôn đời thương đất Tổ -Anh hùng liệt nữ vẫn muôn nơi. Dù cho trời đất xa muôn dặm Máu chảy trong tim vẫn Lạc Hồng Giữ một lòng son, thề Quốc Nạn Ðường về cố-quốc vẫn hằng mong! Ðường về cố-quốc phải thành công!!! Ðồng tâm lấy lại toàn non nước Chữ “S” giang sơn của Tiên Rồng Diệt lũ gian manh, loài phản quốc. Cam làm tôi tớ bán non sông Buôn dân, vơ vét… loài man rợ Bán trẻ thơ ngây chửa biết gì... Qủa tội tày trời quân giặc đỏ! Bán người rao cả “Lưới Ebay.” Vĩnh Nhất-Tâm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2008 , 14:44 Ðồng bào ơi! Ai buôn dân bán đất? Ải Nam Quan, vùng chiến lược địa đầu. Dâng cho Tàu, ôi quả thật là đau! Còn đâu nữa! Nam Quan ngàn năm trước. Hỡi các bậc sĩ-phu trong ngoài, nước, Vì Tiền nhân xin cùng cất bước đi. Ðã hết rồi! Vận nước rất suy vi, Chờ ai nữa! Ải Nam Quan đã biến Ngô, Lê, Lý; Trần, Hậu Lê, Tân Nguyễn Ải Nam Quan là cửa tử quân thù. Trải bao triều phương Bắc vẫn còn trơ Giặc khiếp sợ đâu dám liều bén mảng. Thật quái quỉ, bọn phỉ quyền cộng sản, Là tội đồ đã giết hại nhân dân. Ðất tổ-ti ên đem đi bán từng phần Ai dân Việt không hận thù chứ nhỉ? Giờ đã điểm xin đừng ai vị kỷ, Chữ “đồng tâm” thuở “Hội Nghị Diên Hồng” Cả trong, ngoài đặt chủ đích non sông, Trên tất cả những lợi quyền riêng biệt. Chỉ có thế mới là tình bất diệt, Tình quê hương, tình không của riêng ai!!! Vĩnh Nhất-Tâm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2008 , 14:46 Dân Lạc Việt, từ thời lập quốc Trải qua bao chiến cuộc thăng trầm. Vẫn sừng sững mấy ngàn năm, Vang lừng một cõi, cháu con Lạc Hồng... Thực dân Pháp ngông cuồng tự đại, Đâu khác chi vô lại một loài. Sáu mươi năm, một chuỗi dài, Người người sau trước, quyết bài thực dân. Vì bạo ngược, vô luân quá độ Đày dân ta khốn khổ vô cùng. Máu da nhuộm thắm non hùng, Ngọn cờ Độc Lập vững vàng một phương. Dân tộc Việt trước phường thảo khấu, Đã bao phen tranh đấu không ngừng. Ví như Thư Xã Nam Đồng, Quyết vì đại nghĩa cho tròn chí nhân. Nguyễn Thái Học trai tim quả cảm, Gặp Va-ren trao bản điều trần: Bao nhiêu nguyện vọng tối cần, Mở mang dân trí, canh tân nước nhà. Nhưng bọn chúng dần dà kiếm chuyện, Dở thêm trò đê tiện hại dân. Đúng là một lũ thực dân, Xiết dân càng chặt, mọi phần khắt khe. Vì dân tộc nhất tề lập chí, Cùng anh em tính kỹ trước sau. Cuối năm Hai Bảy (1927) bắt đầu, Nam Đồng Thư Xã quyết trao tấm lòng. Lập nên Đảng trong vòng bí mật, Ðánh thực dân, vốn thật manh tâm. Phải cách mệnh, mới canh tân, Chung lòng giành lại giang sơn của mình. Nhân dịp lễ Giáng-Sinh trần thế Đảng Quốc-Dân tuyên thệ ra đời. Thế thiên hành đạo cứu người, Diệt loài cường bạo, người người cùng đi. Thực dân Pháp chỉ vì trục lợi, Dân nguyện lòng không đội trời chung. Quyết tâm một trận thư-hùng, Dẹp quân xâm lược, đuổi phường thực dân. Sau vụ giết Ba-gianh bại lộ, Pháp bắt đầu truy tố lung tung. Trùng trùng mật thám vây lùng, Bắt người vô tội hành hung đủ điều. Đảng tới lúc đối đầu trực diện Từ trung-ương cho đến hạ tầng. Lo cho kế hoạch chu toàn, Định ngày khởi nghĩa đuổi quân tham tàn. Mọi dự liệu sẵn sàng tử chiến, Quyết hoàn thành tâm nguyện non sông. Mang dân ra khỏi cùm gông, Ngọn Cờ Cách-Mệnh sáng hồng lửa thiêng. Ngày khởi nghĩa dậy miền đất Bắc, Mười tháng Hai (10-2), cờ phất tung bay Khắp trên tất cả kỳ đài, Đất rung, núi chuyển, trời lay, biển gào. Máu Cách-mệnh tô cờ Độc-lập, Hoa Tự-do rộ khắp ba Miền. “ Không thành công cũng thành nhân !” Di ngôn Thái Học góp phần biểu dương. Dân tộc Việt một lòng nối chí, Tuốt g ươm thiêng, hùng khí: không hàng; Ngày Yên-Bái, nhắc dân gian Nghiêng mình ngưỡng mộ một trang anh-hùng. Lên máy chém ung dung, tự tại Người từng người sắc thái oai-phong. Mười Ba Thủ Cấp Anh Hùng, Máu hồng lai láng đã phun pháp trường. Gương chính khí can trường, bất khuất, Đầu từng người lần lượt rơi theo: “Việt-Nam vạn-tuế!’’ tung hô Mười Ba Dũng Sĩ ghi vào sử xanh. Dù chí lớn chưa thành đại nghiệp ! Cứu muôn dân trên khắp ba Miền Lương dân thống khổ triền miên Thực dân đô hộ: xích xiềng, máu, xương. Gương bất-khuất con Hồng, cháu Lạc Trang sử Thiêng ghi tạc lòng son. Gương xưa: bất khuất, trường tồn! Thời nay không để nước non suy tàn! Dù chí lớn chưa thành đại nghiệp ! Cứu muôn dân trên khắp ba Miền L ương dân thống khổ triền miên Thực dân đô hộ: xích xiềng, máu, xương. Gương bất-khuất con Hồng, cháu Lạc Trang sử Thiêng ghi tạc lòng son. Gương xưa: bất khuất, trường tồn! Thời nay không để nước non suy tàn! Vĩnh Nhất-Tâm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 01. Mar 2008 , 23:53 Lãnh hải ngày càng thêm dậy sóng Biển khơi chưa lấp được quân thù Biên cương họng súng còn nguyên đó! Một lũ tôi đòi vẫn mặt trơ. Ðã mấy mùa Xuân mài bút thép Lòng luôn sôi sục nỗi căm hờn Hoàng hoa chung rượu chờ đưa tiễn Tiễn khách anh hùng trả nợ non... Vĩnh Nhất-Tâm - Mồng 03 Tết năm Mậu Tý (09.02.08) LỆ MỪNG Mác, Lê đã rụng từ lâu Non ba thập kỷ trời Âu (*) không ngừng... Ðám tang thật lớn... lệ mừng Chôn Lênin, Mác chín từng bùn đen. Vĩnh Nhất-Tâm 01.03.08 (*)Ðông Âu BÚT THÉP ƠI! Thơ là vũ khí vô cùng mãnh liệt Diệt bạo tàn... thế lực đỏ lưu manh Thơ là tri âm của mấy chục triệu dân: Bị quỷ-đỏ đang dìm sâu dưới đáy. Thơ không để cho tội đồ ngó ngoáy Ðạn lên nòng...triệu bút thép cùng nhau Sẽ bắn tan thần tượng chạy theo Mao Ðể chận đứng con đường vào Bắc thuộc. Vĩnh Nhất-Tâm 01.03.08 TÌNH RIÊNG NỢ CHUNG Này em, em hiểu gì không? Nhớ thương đã nhuộm mênh mông cả trời Quê hương mình vẫn xa vời Sầu khô nước mắt, rối bời ruột gan Nhìn chung một cõi giang san Ngàn năm chiến tích còn vang muôn đời Nam, Trung, Bắc rất tuyệt vời Tiền nhân góp sử rạng ngời phương Ðông Bây giờ nhìn lại núi sông “Ðỏ”màu tang tóc, biết trông ai “về”! Vĩnh Nhất-Tâm 30.04.07 ÐÃ CÓ NHAU Ðã có nhau: Em và anh phải sống, Vì chúng ta mang huyết thống Việt Nam. Không thể nào im lặng trước hàm oan, Ðể dân tộc đắm chìm trong hố thẳm. Vĩnh Nhất-Tâm 02.10.2006 GIỜ ĐÃ ĐIỂM I Sao vận nước lắm đường cùng , bất trắc? Vốn gian hùng, toàn một lũ tay sai. Đã cướp công, dựng chủ nghĩa, chiêu bài, Cho đế quốc phá tan tành xã tắc? Xé đất Mẹ thành hai miền Nam Bắc, Từ Hiền Lương Bến Hải trở vào Nam Chia đôi bờ tận đến Ải Nam Quan, Cho bom đạn dày thây người vô tội. Thật oan nghiệt! Chiến tranh dài lửa khói, Bọn côn đồ đeo đuổi “mộng-hôi-tanh”, Công anh hùng, bao chiến sĩ vô danh “Đã đổ máu vì lợi quyền dân tộc”. Hiến xương máu để cứu nguy dân tộc, Chẳng ai màng đến chức lớn, quyền to. Miễn làm sao giữ vững được cơ đồ, Để khỏi lọt vào trong tay đế quốc. Thứ thủ đoạn của tội đồ nhơ nhuốc Lo hoàn thành thâm ý của ngoại nhân. Đưa non sông gấm vóc xuống điêu tàn, Đẩy dân tộc sống đời hơn trâu ngựa. Thật nhục nhã! Nhục gì hơn thế nữa Bởi cáo Hồ và đồng bọn lưu manh. Đã sống trên xương, máu của dân lành, Mà miệng lưỡi luôn hô hào ái quốc. Đường chiến đấu phải phân minh thiện, ác, Ai là người dân Việt hãy vùng lên! Đánh cho tan và đạp nát xích xiềng, Mang dân tộc ra khỏi đường cùng quẩn. Bọn thảo khấu như Đồng, Phiêu, Mười, Duẫn... Cũng rập theo một khuôn mẫu cáo Hồ Vẫn ăn mày và tiếp tục làm nô, Chúng chẳng có gì hơn là gậy, bị Lòng tan nát, bao lương dân suy nghĩ, Vì giang sơn không ai muốn chia đôi, Bọn vô thần ham thứ chức thiên lôi Giặc sai bảo đánh đâu thì đánh đó. Những trí tuệ “đĩnh cao” nào xấu hổ, Thật nực cười “cao” dốt đặc cán mai. Tưởng Mỹ ngu nên chúng mãi đu dây, Nửa ôm Mỹ, nửa ôm Tàu quái dị Sao chưa “Cút”, chưa “nhào” vô liêm sĩ ? Trả sơn hà cho thế hệ mầm non. Để trẻ lo xây dựng dãy non sông, Chôn đáy huyệt một thiên đường Cộng Sản. Vĩnh Nhất-Tâm 30.04.1980 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 12. Mar 2008 , 15:02 Kẻ sĩ nô ca bài mãi quốc Bộc thây hồ học bốc thi thơ Thiên đường đỏ vẫn còn mơ Mặt trơ trán bóng vật vờ dỡ hơi Chính khách nô vô câu hợp giải Mọc trên môi nhọt trái hôi tanh Này anh nọc độc đang hành Giữa lòng nước Việt rõ hanh mùi bùn Đồ nghiêng mực đổ kiên trung Nhập nhằng thổ phỉ cúc cung cúi đầu "Khép quá khứ, quên hận thù" Tung hô giặc đỏ, đục ngầu ngữ ngôn "Trăm năm Bia Đá thì mòn Ngàn năm Bia Miệng vẫn còn trơ trơ " Thương thay "kẽ sĩ" mù lòa Ham danh hám lợi ba hoa chích choè "Dzăng đàn" kiến nhặng ti toe Rằng ta thi sĩ hoanh hoe muỗi ruồi "Thơ dzăng" dán khắp nhà trời Tung hô giặc đỏ lọ ngời mép ngang Mềm lưng đón gió râm ran Trở cờ nghểnh cổ chàng vàng thời cơ "Cởi mở, đổi mới " mại dzô ! "Hồ hởi phấn khởi " bưng bô thú rừng Tứng từng tưng tứng từng tưng Tay bắt mặt mừng "Dzăng hóa" giao lưu Mã tầm mã ngưu tầm ngưu Xuống hàng chó ngựa mục tiêu hàng đầu * Chị tôi bán thân toàn cầu Em tôi tình dục nô hầu ngoại nhân Nhục thay những kẻ vong tâm Tiếp tay giặc đỏ vô thần cộng nô Bắt tay giặc, tự đào mồ Đã không biết nhục nhi nhô ô vần Lại còn giở thói tiểu nhân ! conbenho Nguyễn Hoài Trang 100407 Nguồn : TVTC |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 12. Mar 2008 , 17:15
Chi Việt Dương Nhân ơi,
Bây giờ Paris đã ấm chưa chị? Bên em ấm áp lắm rồi ;) Lâu không nghe chị kể chuyện tâm tình, em vào hỏi thăm và nhắc chị đó :D Chúc chị luôn vui vẻ, mạnh trẻ nhen ;) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Mar 2008 , 12:35 wrote on 12. Mar 2008 , 17:15:
Mỹ thương mến, Paris hỗm rày cũng ấm ấm, nhưng hay mưa quá. Từ khi "Người Tình " khoẻ lại, tâm hồn của 7 nó yên lặng như tờ. Chỉ thường đọc tin tức "nóng" thấy được mang đi phổ biến 5, 3 DĐ. Cũng hơi "chán" NEt rồi ;D . Nhưng vẫn tranh đấu tới ngày bè lũ vc tiêu tùng mới thôi. Chúc em & tất cả bình an hạnh phúc. :-* 7_vdn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Mar 2008 , 15:08
Một em bé ở Việt nam tình cờ vào Web-site của VietNam Exodus, nghe chú Tường thắng, bác Đinh Thạch Bích, bác Việt Thường nói Hồ Chí Minh là tên đại việt gian, chuyên giết hại đồng bào. Em bé không hiểu hai chữ "việt gian" là gì. Em bèn hỏi mẹ và được mẹ giải đáp như sau:
Bài thơ: Hồ Chí Minh và bè đảng việt gian, một lũ tội đồ dân tộc. (Bài thơ này nhại theo bài thơ "Quê Hương" của tác giả Đỗ Trung Quân) Việt gian là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu? Việt gian là gì hở mẹ? Ai kinh qua phải khiếp hồn? Việt gian là tên Hồ cáo Tuổi thơ con hát trong trường Việt gian là tên Hồ điếm Tham tàn, Gian ác, Lưu manh Việt gian là bầy Ác quỷ Cùng nhau giết hại lương dân Việt gian là bầy Quỷ dữ Bán biển, Bán đất, Bán dân!!! Việt gian là bầy Đàng điếm Vô cùng Gian ác, Lưu manh Việt gian là phường Xảo quyệt Lừa dân, lừa cả loài người! Việt gian là phường Xảo trá Lừa dân, lừa cả Phật, Trời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt-Gian nếu ai không hiểu Sẽ không lớn nổi thành người!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai không hiểu Sẽ chôn vùi hết cuộc đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai lầm tưởng Sẽ ân hận suốt cuộc đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai ca ngợi Sẽ ân hận suốt nghìn đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai thương hại Sẽ mang hận xuống tuyền đài!!! Trần Thanh http://vuontho.bravejournal.com/entry/28604 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 17. Mar 2008 , 19:16 vietduongnhan wrote on 15. Mar 2008 , 12:35:
Chị 7 Mộng Mơ ơi, nghe chị bảo " người tình" khoẻ lại và tâm hồn chị bình an, em mừng cho chị lắm. ;) Nhưng "chán " net thì cũng đừng quên LVD nhé chị. Các cô nương cung Hoa Gấm vẫn nhắc đến chị đó chị ơi ;) :D ThưƠng chúc chị luôn vui mạnh ;) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Mar 2008 , 03:48 wrote on 17. Mar 2008 , 19:16:
;D Mỹ ơi ! Tuy nói "chán NET" nhưng mỗi ngày cũng lang thang hà. Hổng có chắc sẽ buồn ! @ Để 7 chạy vào "Cung Hoa Gấm" chúc Lễ Phục Sinh. Chúc em & gia đình an vui :-* 7_MM |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Mar 2008 , 03:52 Nguồn : http://emavaban.com/forums/showthread.php?p=40137#post40137 http://emavaban.com/user/tloan2/HO/0230.mp3 Chuyện Buồn Tháng Tư : Hoàng Oanh diễn ngâm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Mar 2008 , 03:54 Thơ Xuân Đất Khách |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 29. Mar 2008 , 13:12 Tháng Tư Đen tối mịt mờ Toàn dân nước Việt đợi chờ THÁI DƯƠNG Sáng soi khắp nẻo quê hương Cho hoa VÀNG nở, cho vườn ruộng xanh. (Mùa Quốc Hận 2008) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Apr 2008 , 04:46 Tháng tư đen lòng đau như cắt Giận giặc hồ cướp mất quê hương Đồng bào sống cảnh thê lương Ba ba (33) năm đến xót thương chất chồng Tháng Tư đen tim như nhức nhối Nghe ngậm ngùi ai nói quê tôi Nghìn trùng cách trở xa xôi Chim bay mỏi cánh hỡi ơi nghẹn ngào Tháng Tư đen đời như nhắc nhở Những anh hùng một thuở hùng anh Giặc vào nhuộm đỏ máu tanh Thương phế binh sống mong manh kiếp người Tháng Tư đen buồn như đêm vắng Thương bạn bè cay đắng lầm than Sống cùng một lũ sói lang Ba ba năm vẫn vai mang nhọc nhằn Tháng Tư đen hồn như muối biển Sóng bạc đầu vĩnh viễn cuốn xa Những người đã chết hôm qua Những người sống sót bôn ba xứ người Tháng Tư đen mưa như tí tách Thương bạn mình cải cách VN Nhân quyền trong những nhà giam Tự do là sợi khói lam chiều tà Tháng Tư đen sầu như vô tận Thương dân nghèo thân phận tối đen Giận thay bè lũ nhỏ nhen Đã đem đất bán mấy phen cho Tàu Tháng Tư đen trời như ảm đạm Bọn hung tàn tội phạm ngàn năm Đã đưa dân Việt tối tăm Ba ba năm đến hờn căm giặc hồ Đỗ Hữu Tài |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 27. Apr 2008 , 15:51
Nguyễn Bắc tên thật Kiều Đình Thanh, quê quán Tam Quan, Quảng Nam. Lãnh tụ Mặt Trận Nhân Dân Liên Minh Phục Quốc, bị bắt ngày 23/12/1983. Án từ hình. Xử bắn ngày 16/12/1985 tại Đà Nẵng.
Tính cách về nhân dáng của ông không bao giờ mờ phai trong tâm hồn những con người VN yêu nước. Đặc biệt, nơi những nhà giam có nhốt tù chính trị. Những người đồng chí của ông còn nhớ được trọn vẹn duy nhất một bài thơ trước ngày ông bị đem đi xử bắn. --------------------------------------- Sao đành nằm xuống Thơ Nguyễn Bắc (viết trong buồng giam vào buổi chiều trước ngày bị tử hình). Nhớ lắm em ơi ! anh nhớ lắm Biết em từng phút mỏi mòn trông Đêm khuya thức giấc con thơ khóc Tựa cửa ôm con đợi bóng chồng. Biết nói sao cho hết đoạn trường Chỉ còn đọng lại ngàn vấn vương Nơi đây rêu phủ tường vôi lạnh Gói trọn tim anh vạn sầu thương ... Thu lại về rồi em có hay ? Gió thu đã đổi ngọn heo may Năm xưa Chức Nữ ru con ngủ Nước mắt vây quanh tấm lụa dầy ... Vọng phu ngày trước cũng trông chồng Đứng đếm thời gian giữa khoảng không Biền biệt năm qua rồi tháng tới Suối lệ đêm ngày hóa biển đông !. Anh vẫn còn đây em biết không Hờn căm rực lửa đốt tim lòng Bạo thù gian xảo đang từng phút Mặc áo nhân từ phá núi sông. Anh vẫn còn đây em biết không Đêm ngày vò-võ suốt cùm đen (*) Pháp trường vẫy gọi hồn ma vọng Mà ngẫm giang sơn tủi xác thân ! Em hỡi ! bây giờ em ở đâu Trăng lên có gọi thấu cung sầu Đêm về bóng nguyệt in đáy nước Em có nghe lòng dậy đớn đau Em ơi ! non nước rộng bao la Tích tụ ngàn đời tổ tiên ta Một thủa giặc về gây tang tóc Đau thương trùm lấp khắp nhà nhà ... Làm trai ngang dọc cả muôn phương Kiếm thép nhung y giữa chiến trường Giận gót chưa đạp tan lũ giặc Giờ đành ngã bóng khuất tà dương ! Giờ đành ngã bóng !... khuất tà dương ... 1985 -- Những ngày đợi án tử thi hành chép lại theo tưởng nhớ của Nam Phương ----------------------------------- * ghi chú : Suốt cùm đen : 1 loại cùm-suốt, dài vừa đúng 1 chiều ngang chỗ nằm, có 2 khoen thép (móng ngựa) để khóa khít 2 cổ chân. ---------------------------------------- Anh Hùng Vô Danh Đọc thơ : Huyền Thoại. -------------------------------------------------------------------------------- Thơ:Đằng Phương (Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy) Họ là những anh hùng không tên tuổi Sống âm thầm trong bóng tối mông mênh. Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh Nhưng can đảm và tận tình giúp nước. Họ là kẻ từ nghìn muôn thuở trước Đã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu. Và làm cho những đất cát hoang vu Biến thành một giải san hà gấm vóc. Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc Không ngại xa, hăng hái vượt trùng sơn. Đã âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn Cuộc Nam Tiến mở giang sơn lớn rộng. Họ là kẻ khi quê hương chuyển động Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng. Đã xông vào khói lửa, quyết liều thân Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc. Trong chiến đấu không nài muôn khó nhọc, Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan. Người thất cơ đành thịt nát, xương tan Nhưng kẻ sống, lòng son không biến chuyển. Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm, Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà Để sống lại cuộc đời trong bóng tối. Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi. Trong loạn ly, như giữa lúc thanh bình Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch. Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách, Tuy bảng vàng, bia đá chẳng đề tên, Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật. Nhưng máu họ đã len vào mạch đất Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông. Và anh hồn cùng với tấm tinh trung Đã hoà hợp làm linh hồn giống Việt. Giọng đọc: Huyền Thoai Anh Hùng Vô Danh |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 10. May 2008 , 20:13
Bài thơ:
(Bài thơ này nhại theo bài thơ "Quê Hương" của tác giả Đỗ Trung Quân) Việt gian là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu? Việt gian là gì hở mẹ? Ai kinh qua phải khiếp hồn? Việt gian là tên Hồ cáo Tuổi thơ con hát trong trường Việt gian là tên Hồ điếm Tham tàn, Gian ác, Lưu manh Việt gian là bầy Ác quỷ Cùng nhau giết hại lương dân Việt gian là bầy Quỷ dữ Bán biển, Bán đất, Bán dân!!! Việt gian là bầy Đàng điếm Vô cùng Gian ác, Lưu manh Việt gian là phường Xảo quyệt Lừa dân, lừa cả loài người! Việt gian là phường Xảo trá Lừa dân, lừa cả Phật, Trời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt-Gian nếu ai không hiểu Sẽ không lớn nổi thành người!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai không hiểu Sẽ chôn vùi hết cuộc đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai lầm tưởng Sẽ ân hận suốt cuộc đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai ca ngợi Sẽ ân hận suốt nghìn đời!!! Việt gian triệu thằng như một Như là chỉ một Việt-Gian! Việt gian nếu ai thương hại Sẽ mang hận xuống tuyền đài!!! Trần Thanh |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 29. May 2008 , 13:12 Thuở đó tâm hồn em sáng trong Như giấy trắng tinh trải tấm lòng Chưa biết buồn lo, chưa sầu nhớ Chưa lén khóc thầm hay đợi mong Én liệng bầu trời xanh, rất xanh Xuân, hè hoa nắng nở long lanh Nhìn lá vàng bay, mưa phai phái Gió thoảng hương thu thoáng qua mành Rồi Ngày Quân Lực đến mỗi năm Những chàng trai trẻ chốn xa xăm Bôn ba khắp nẻo đường đất nước Mừng đón anh về, hội hoa đăng Thành phố tưng bừng, nhạc trống vang Hoa Dù lờ lửng gió mây ngàn Hoa Rừng, hoa Biển, hoa Đồng Nội… Sắc áo màu cờ quyện giang san Cà Mau, Quảng Trị, Huế, Kiến Phong… Anh trai hào kiệt giống Lạc Hồng Bụi chiến trường xa vương áo lính Cô bé ngày xưa, xao xuyến lòng Từ dạo chúng mình quen biết nhau Anh không thệ ước dưới trăng sao Chẳng đón đưa em chiều tan học Chinh nhân ơi! Da ngựa, chiến hào Làm sao em hờn trách được anh? Người đi làm rạng rỡ sử xanh Hiểm trở, dãi dầu nơi chiến tuyến Mong sao đất nước sớm an lành Ba mươi, tháng Tư giặc tràn vào! Đày anh rừng thẳm, biển, núi cao… Bao năm vật vã trong tù ngục Thể xác héo mòn, dạ chẳng nao! Cờ vàng trong nắng phấp phới bay Chiến sĩ, tấm lòng khó chuyển lay Dù nay sức yếu, thân chùm gởi Anh quyết tâm đào luyện người trai Bản Giốc, Hoàng Sa, đến Trường Sa Việt Cộng dâng hiến cho Trung Hoa Tội đồ thiên cổ! Ai bán nước? Xé nát hồn em! Mắt lệ nhòa Năm Châu đoàn kết sức thanh niên Những chàng trai Việt ở ba miền Tị nạn Cộng thù, hay du học… Nguyện đưa nước Việt khỏi xích xiềng Hải ngoại mọi người xiết chặt tay Trẻ già chung sức dựng tương lai Cộng Sản tan tành trên cố quốc Hãy vững lòng tin, có một ngày… Đường phố hôm nay rộn nói cười Mừng Ngày Quân Lực, nắng hồng tươi Người lính Cộng Hòa muôn năm đó Sống mãi trong tim của mọi người DƯ THỊ DIỄM BUỒN Thụy Trầm trình bày (xin bấm vào > để nghe) Nhạc đệm :ANH VỀ THỦ ĐÔ ,nhạc Y Vân, Jacqueline Nguồn : dtdbuon@hotmail.com (dtdbuon@hotmail.com) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 29. May 2008 , 21:14
Chị Bảy Mộng Mơ ơi,
Gặp chị vô sân trường là biết chị đang khoẻ và vui ha chị :D |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 06. Jun 2008 , 09:08 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Sep 2008 , 11:48 GIAO ĐIỂM, THÚ ĐỘI LỐT NGƯỜI Nếu Đức Phật, Đức Chúa vẫn còn tại thế Bảo đảm hai ngài cũng sẽ dấn thân vào con đường đấu tranh Quyết liệt đối đầu với lũ quỉ Đỏ nhe nanh Cứu chúng sinh, con chiên thoát cảnh đọa đày, bạo ngược Chắc chắn nhị vị cũng sẽ bị NÉM BÙN, VU KHỐNG nhiều tội danh Như Thầy Quảng Độ, Cha Lý hết lòng với Đạo với đồng bào mình Nhưng làm sao BÔI NHỌ được tấm gương sáng ngời, hiếm quí ? ! Thiên hạ đều có mắt, có tai, và bộ óc phán đoán hỉ ? Chỉ những ai u mê, ám chướng mới tin thôi Những tên nằm vùng quấy phá, gieo nghi kỵ khắp nơi Tung hỏa mù làm mờ mắt mấy con nai vàng ngơ ngác ! Ném bùn tối đa những ai còn nặng nợ núi sông Gây cảnh hoang mang, nghi kỵ , nãn lòng Lũ gian ác chả bao giờ sám hối, ăn năn !!! Nhóm Giao Điểm đã tự đội NÓN CỐI nhiều năm Ðội lốt Phật giáo để tấn công Công Giáo, Phục vụ cho mục đích của VC nhằm chia rẽ đạo Chúng len lỏi vào cộng đồng bằng vỏ bọc "phi chính trị" Bọn nầy không bao giờ tự nhận là cộng sản, Nhưng luôn binh vực cho những việc làm sai trái của quái đảng Trong đó có tên Nguyễn Mạnh Quang, Nguyễn Thị Phúc Năm 2004 đã bị Cựu Học Sinh Kiên Giang lột mặt nạ rồi Các học trò cũ TRẢ BÀI đích đáng vì quá Bỉ Ổi !!! Trường học, trường đời khác biệt khá xa Những ai hấp thụ tinh anh Hồn Thiêng Sông Núi quê ta Vẫn kiên cường tiến bước Nay nhóm Giao Điểm giở trò phá thối Cộng Đồng Gọi Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh là ác quỉ ! Vì Việt cộng rất sợ những nữ anh thư Có lập trường quốc gia, chống cộng thù Nên bày trò xuyên tạc, bôi nhọ, vu khống Gọi Lê Duy Loan là thánh thiện Vì đã từng về quê làm việc thiện nguyện Hai mảnh đời, hai góc nhìn khác nhau Sao lại ác ý muốn tạo HIỀM KHÍCH ? ! Đây là trò bần tiện của bọn Giao Ðiểm, ai cũng thấy rõ Thủ đoạn đê hèn hơn lũ súc sinh Nhóm Giao Điểm nằm vùng chính hiệu phe địch !!! Lợi dụng sự Tự Do ở xứ nầy, làm tay sai cho cộng sản Nguyễn Mạnh Quang, Nguyễn thị Phúc đâm sau lưng chiến sĩ nhiều phen Thuộc loại KHÔNG HỀ BIẾT NHỤC như Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy, Thích Cờ Đỏ !!! Chính bọn Giao Ðiểm mới là ác quỉ, thú đội lốt người. KIỀU PHONG ( Toronto) ___________ vietbao.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Sep 2008 , 11:55 wrote on 29. May 2008 , 21:14:
My ui ! Lâu quá không dìa thăm Trường - Dạo sau này 7 bệnh lung tung và "Người Tình" cũng xém "đi" lần nữa đó em. Còn hôm nay thì 7 buồn đứt ruột, nát gan rồi. Cũng chán NET rồi My ui ! Nhưng vẫn chống cộng tới chết - Tới khi nào Việt Nam được Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền mới nguôi. Chúc Mỹ & tất cả Cô, Thầy và ACE TTHLVD luôn nhiều sức khoẻ và vạn sự an lành. 7_Mộng Mơ - Mơ mộng hết nổi , xìu quá rùi :'( Bonne nuit all 7_vdn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Sep 2008 , 22:24 (Với ước mong và ngưỡng phục của tác giả, xin riêng tặng các em sinh viên học sinh và tuổi trẻ yêu nước tại Việt Nam) Sớm hay muộn một ngày rồi cũng phải Đứng vùng lên điểm mặt bọn hung tàn Và Em đã !!! - Khi thấy điều oan trái Dẫu con đường Em chọn lắm gian nan ... Tôi hồi hộp dõi theo Em từng bước Lo vô cùng khi thấy bóng công an Chỉ sợ lúc sóng gào trên ngọn đuốc: Rằng Hoàng Sa là của nước Việt Nam ! Rằng trả lại ta, trả từng mỏm đất Đất ta là máu thịt Tổ Tiên ta ! Bay đã cướp, cướp gia tài duy nhất Ta phải đấu tranh vạch rõ chính, tà .. Mà bị công an thi hành lệnh đảng Xông tới, bắt Em như một tội đồ Như kẻ tử thù, như tên phản loạn Thì Em ơi, tôi đau xót lắm cơ ! Tôi đau xót bởi những điều nghịch lý Sao đảng im khi Tàu chiếm Hoàng Sa ??? Đáng lẽ đảng phải vui và "nhất tri" Khi những mầm măng trong ngọc trắng ngà Biết yêu nước bằng tấm lòng dũng cảm Trọng công bằng, phải trái, biết hy sinh Khi bờ cõi bị cộng Tàu chiếm đoạt Em biết hiên ngang đòi lại quê mình ! Nhưng trái ngược, đảng chẳng gìn sông núi Còn cấm dân không được phép bất bình Đảng muốn Hoàng Sa chìm vào hận tủi Hổ nhục giô’ng nòì, đảng vẫn làm thinnh !!! Đuốc Thế Vận cháy qua vùng Hoàng đảo Tàu ngầm rao miền đất đó, chủ quyền Đảng cúi mặt nhưng lòng Em gió bão Vì trong Em bất khuất máu Rồng Tiên ! Tôi cảm phục Em, hỡi Em, dân Việt Những búp măng non có trái tim hồng Đất nước có Em, sử xanh sẽ chuyển Mừng đêm dài ló rạng một vừng đông !!! Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Sep 2008 , 23:00 Khi dấn thân nhập cuộc ta Tranh đấu Chữ hy sinh lơ lửng treo ngang đầu Mỗi ngày luôn tâm niệm trong thâm sâu Với Công lao …nhiệt tình hết tâm huyết Gương tiền nhân hiến máu xương nhất quyết Đã dựng xây bảo vệ lấy Quê hương Bao thế hệ đã dày công đoạn trường Lo giữ Nước khỏi bàn tay Mông–Hán Mấy ngàn năm mãi nuôi mộng bành trướng Muốn nuốt trửng luôn Đất Nước chúng ta Dù Nước nhỏ nhưng Tâm dạ rất to Vẫn tồn tại hơn ngàn năm lệ thuộc Nhờ Tinh thần yêu Quê hương Tổ Quốc Với ý chí bất khuất lòng quật cường Nên Phương Bắc dẫu tàn độc bất lương Cũng đành phải bó tay chuốc thất bại Là Bách Việt bị đồng hóa thảm hại Duy chỉ còn một Việt tộc ta thôi Đó là Dân Nam Đất Nước Việt chúng tôi Hiện đang có mặt cùng nhân dân Thế giới Nay giờ gần cả trăm triệu Dân Việt Ta không thể để bọn Tàu xâm lăng Không… vạn lần không… ta nối chí Diên hồng Chung một lòng ta Liên minh Dân tộc Với Niềm tin quyết tâm vì Tổ Quốc Ta Kiên định với ý chí Quật cường Giữ bằng được Non sông Việt Quê Hương Không để chúng hành xử mộng Bành trướng Toàn Dân Đất Việt Quê Hương Liên Minh Dân Tộc khẩn trương kết đoàn Nối vòng tay lớn lo toan Quyết tâm Giữ Nước bảo toàn Giang Sơn Cao Trí Dũng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Sep 2008 , 06:43 [ "Con người là một diễn viên trên sân khấu vĩ đại cuộc đời." (W. Shakespeare) (Kính tặng U Đất và các người mẹ trung kiên, các Linh mục, Tu sĩ và toàn thể anh chị em giáo dân Thái Hà) Sinh ra đời ta đã là nghệ sĩ, Của đất trời của vũ trụ bao la. Bước vào đời bằng muôn vạn lời ca, "Ta là nghệ sĩ, cuộc đời này là sân khấu". Người nghệ sĩ phải biết luôn phấn đấu, Sống trọn vai mà Thiên Chúa trao ban. Là quân vương hay kiếp sống cơ hàn, Luôn vâng phục và chu toàn Thánh Ý. Người nghệ sĩ phải luôn luôn bền chí, Trước gian nan, trước bao nỗi đớn đau. Biết nhập vai, sống phó thác, nguyện cầu, Luôn trung tín trước vô vàn giông tố. Người nghệ sĩ trước bao cơn cám dỗ, Của bạc tiền, của danh vọng tiếng tăm. Của đam mê dục vọng, của thế sự thăng trầm, Luôn kiên vững giữ tâm hồn thanh khiết. Người nghệ sĩ không so đo hơn, thiệt, Biết cho đi, nhận phần kém về mình. Sống dấn thân và biết sống hy sinh, Sống khiêm nhượng dù được phân vai bé nhỏ. Đời nghệ sĩ phải luôn luôn sáng tỏ, Không mập mờ, không gian dối quanh co. Không tham lam, không tọc mạch, tò mò, Luôn trung tín, không làm tôi hai chủ. Là nghệ sĩ đâu phải cần có đủ, Phải tài năng, phải chuyên nghiệp thơ –văn. Phải địa vị cao, phải bằng cấp, học hành... Biết sống trọn kiếp người, đó mới chính là nghệ sĩ. Người nghệ sĩ là người luôn dũng khí, Đem niềm vui, hạnh phúc đến muôn người. Đem hòa bình, đem ánh nắng xuân tươi, Sống hòa hợp với đời cùng nhịp thở. Người nghệ sĩ là người luôn trăn trở, Trước bất công, gian khổ một kiếp người. Trước đói nghèo, bệnh tật khắp mọi nơi, Biết mở rộng vòng tay cùng chia sẻ. Người nghệ sĩ dù sống trong cô lẻ, Vẫn bình an vì có Chúa ở cùng. Vẫn tận tình phục vụ, rất bao dung, Say lòng mến như tôi trung đợi chủ. Như người phu quét đường, suốt bao đêm không ngủ, Vẫn lặng lẽ âm thầm, tiếng chổi xào xạc giữa màn đêm. Làm sạch lối đi khi mọi người say giấc ngủ êm đêm, Sống trọn vai bằng tình mến, ấy chính là "hồn nghệ sĩ". Như chị bán hàng rong với tâm hồn cao quý, Dù sống cảnh nghèo nhưng biết mở rộng vòng tay. Ôm ấp những trẻ thơ vất vả kiếp đọa đày, Sẻ chia tình mẹ, đời sống của chị toát lên "hồn nghệ sĩ". Như người mẹ Thái Hà đang đi tìm công lý, Trong lặng lẽ âm thầm dẫu gặp cảnh trái ngang. Mẹ vẫn trung kiên dù đứng trước bạo tàn, Dù nắng gắt, mưa dầm, Dù súng đạn, hơi cay, Dù dùi cui có đập nát thân gầy, Mẹ vẫn hiên ngang, Vì hồn mẹ mang trái tim của người nghệ sĩ. Hạnh phúc thay! Những ai được khơi sáng nguồn chân lý, Là nghệ sĩ của Vua Trời. Nghệ sĩ của Thiên Chúa Tình Yêu. Vâng phục Cha - Nhà đạo diễn đại tài - hướng dẫn ta mọi điều, Sống vui làm con Chúa – Ta mới là nghệ sĩ chân chính. Dù dương gian phủ nhận... Nhưng rồi một ngày kia, Khi trải qua kiếp người lận đận. Hân hoan ta quay về, Trình diện Đấng Chí Tôn. Ôi! Vinh dự thay khi Cha công nhận: "Con chính là Nghệ Sĩ của Tình Yêu Người nghệ sĩ mà Cha đã yêu thương tạo dựng"... MẶC TRẦM CUNG |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 22. Sep 2008 , 13:11
Thơ Trần khải thanh Thuỷ
Ngày đi Đảng gọi Việt gian Ngày về Đảng lại chuyển sang Việt kiều Chưa đi phản động trăm chiều Đi rồi thành khúc ruột yêu ngàn trùng Trốn đi Đảng bắt đến cùng Trở về mời gọi săn lùng Đô la Đảng ta ân đức bao la Làm cụ thằng đểu làm cha thằng lừa Ngày xưa chửi Mỹ hơn người Ngày nay nịnh Mỹ hơn mười lần xưa Ngày xưa Mỹ xấu Đảng hay Ngày nay Đảng ngửa hai tay xin Tiền TRẦN KHẢI THANH THUỶ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2008 , 00:42
Hướng về Hà Nội
Đêm nay Phố-Nhà-Chung không ngủ Tiếng động cơ gầm rú điên cuồng Đêm nay Phố-Đức-Bà đau thương Đoàn quân dữ ngông cuồng đập phá Đêm nay đường Sài Gòn yên ả Bao nhiêu người trăn trở thâu đêm Có kẻ tha hương ngồi khóc bên thềm Trên đất lạ, gọi thầm tên quê mẹ Ôi Việt Nam, quê hương máu lệ Quằn quại bao thế hệ trầm luân Hết chiến tranh lại đến bạo quyền Dân tôi khổ, dân tôi khổ mãi Đến hôm nay, không còn sợ hãi Hà Nội đứng lên, đòi lại quyền người Hà nội kiêu hùng, Hà Nội ơi! Tôi gọi tên người trong tiếng nấc Người đem nguyện cầu đọ cùng bạo lực Trước họng súng, người hát thánh ca Giương ngọn nến đuổi bóng tối ra xa Mong chân lý soi lòng ngu muội Hà Nội ơi, kinh đô ngàn tuổi, Từ phương xa tôi hướng về người Tôi chấp tay khấn nguyện Chúa Trời Thương Việt Nam, ban cho Công Lý Cho bạo quyền phục tùng dân ý Cho giang sơn một cõi quay về Cho một ngày bừng tỉnh cơn mê Trời Thăng Long, Rồng Vàng tái hiện. Tuấn Lê |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2008 , 03:18
Kính mời xem hình ảnh đêm qua (24-9-2008) tại đường Kỳ Đồng DCCT đây :
http://vietcatholic.net/Albums/80924KyDong24092008/index.htm Giờ Đã Điểm Giờ đã điểm, trời Việt Nam bừng sáng Hãy đứng lên, tay kết nối vòng tay. Nắng vàng tươi thắp sáng lửa tương lai, Giữa thế kỷ trong lòng người khát vọng. Cây dân chủ nở hoa trên báng súng, Trái Tự Do theo triều nước vô bờ . Cơn sóng thần làm sụp đổ Liên Xô, Đế quốc Đỏ phải phân chia từng mảnh. Bức tường đá, Bá Linh xưa hung hãn, Bị san bằng do sức mạnh toàn dân. Đông và Tây thề nối kết tình thân, Cùng đoàn kết tự xây nền Dân Chủ. Vùng Đông Á, Việt Nam ta bé nhỏ, Cai trị dân, do loài khỉ ngu đần. Ăn thịt người, hút máu mủ nhân dân, Nhai ngấu nghiến cả xác hồn dân tộc. Con gái Mẹ bị trung ương đầu độc Não thai nhi ngâm rượu thuốc trường sinh. Xuất cảng người, bán phụ nữ, học sinh. Làm nô lệ hộ lý tình sinh lý. Các bạn trẻ, du học sinh, anh, chị, Có nghe không tiếng nức nở oan hồn. Bạn nghĩ gì, tư bản đỏ dư tiền Trên đau khổ của người dân trong nước. Những bà mẹ, bán con vì tủi nhục, Người phế binh, bị cưa cụt hai chân, Thân lết la trên đống rác tìm ăn. Đang phải sống làm chứng nhân thời đại. Những em bé, tuổi đời năm bảy tuổi, Chưa sạch mùi sữa mẹ, phải kiếm ăn. Đứng dọc đường làm mối lái bán trôn Xin bát cháo, nắm cơm đen đỡ đói. Trên Miền Thượng, dân hiền lương bị đuổi Khỏi thôn làng, cấm tụ hội nguyện kinh. Phá nhà thờ, ép bỏ đạo Tin Lành. Theo pháp lệnh, đốt Thánh kinh, bắt đạo. Các Phật tử, dân Cao Đài Hoà Hảo Phải vào tù bị tra khảo công khai Các nhà tu, sư nữ với hiền tài Bị vu khống bằng những lời buộc tội. Thiên Chúa Giáo tại đô thành Hà Nội Bị công an luôn phá rối ngày đêm. Toàn giáo dân đã đồng loạt vùng lên Đòi đất sống đòi lại quyền dân chủ. Nơi linh địa hàng ngàn người không ngủ Nguyện kinh cầu xin Thiên Chúa đoái thương Ban bình an cho đất Việt quê hương Mong tránh khỏi cảnh tang thương máu đổ. Con cái Mẹ đã nhiều năm cực khổ Trong chiến tranh bị khói lửa triền miên Và bây giờ bị bóc lột dã man Không chịu được phải đứng lên tranh đấu. Đất Hà Nội, là thiên đường nhuộm máu Người dân oan giữa thế giới văn minh . Lửa căm thù ngút tận cửa trời xanh Sao các bạn còn làm thinh hờ hững. Hỡi Tập thể Cựu Quân Nhân anh dũng, Cùng tòan dân, các chính đảng vùng lên. Cháy Thái Hà sao ta nở ngồi yên Trên xác chết của bà con trong nước ? Giờ đã điểm, nhạc hùng ca thúc giục Hãy đứng lên tay nối kết vòng tay Dưới nắng vàng thắp sáng lửa tương lai Giữa thế kỷ muôn lòng người khát vọng . 24/9/08 NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 01. Oct 2008 , 03:50 Nếu tôi mang được tấm lưới Trời Đem về Quê Việt chụp lười ươi Hốt hết Công an , bọn đầu gấu Đền bù thỏa đáng khổ Dân oan Nếu được xin Mẹ tỏ uy quyền Cho bọn giặc đỏ thôi nghênh ngang Hết còn hung hãn chuyên trấn áp Thành người chết đứng hết ngang tàng Đất Nước của ta sao ngột ngạt Hỡi lũ giặc đỏ quân bạo tàn Tay chúng dùi cui vẻ hiên ngang Bắt Dân vào tù trào uất họng Hành động kiểu gì không thể sống Cái lũ lúc sinh chẳng ra người Xem chừng bọn chúng toàn lười ươi Xin cho Dân tộc vơi sầu khổ Hỡi lũ hèn mạt Bộ Chính trị Hết biết trò gì lại buôn Dân Dâng Đất hiến Biển cho Quân Tàu Danh xưng Đỉnh Cao gì tàn tệ ..! Với Dân tộc Việt chết mặc kệ Tàu ô bắn giết ngư Dân mình Lãnh Đạo như hến miệng lặng im Trong nước trấn áp để ăn cướp Chẳng biết chút chi Quyền lợi Dân Cướp đất cướp nhà của Dân oan Người Dân khiếu kiện cũng vô bổ Đồ bọn gian manh ! Cộng bạo tàn ..! Cao Trí Dũng ] |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 03. Oct 2008 , 01:50 (Xin mượn tựa đề và cảm tác khi đọc bài Trả Ta Sông Núi của Thi bá Vũ Hoàng Chương) Trả ta sông núi của Rồng Tiên Tổ quốc trời nam thật vĩnh nhiên Tọa thị phương nam son sắt ấy Uy nghi lẫm liệt khí hùng thiêng Trả ta sông núi của ông cha Sông máu núi xương dựng nước nhà Da chất thịt chồng xây lịch sử Tranh thêu gấm vóc lộng sơn hà Trả ta sông núi của muôn đời Liệt nữ anh hùng gương sáng soi Bảo vệ truyền lưu trao thế hệ Ngàn năm tâm lực mãi tô bồi Trả ta sông núi tự ngàn xưa Dân tộc Việt Nam dũng khí thừa Đồng bọc đồng bào đồng sắc thái Muôn người như một biết hay chưa Trả ta sông núi để ngàn sau Con cháu Rồng Tiên nhuận sắc màu Không thẹn tiền nhân khai mở nước Việt Nam ngời sáng rạng minh châu Trả ta sông núi mãi khơi dòng Sừng sững Trường Sơn đỡ núi sông Triều sóng Biển Đông chống vọng ngoại Vó câu cửa sổ tựa lông hồng Trả ta sông núi hát Sông Hồng Ca ngợi Thái Bình đón gió đông Hát Cửu Long giang hòa chín khúc Đồng Nai Bến Nghé mãi chờ mong Trả ta sông núi vẹn ba miền Sông biển đảo xa nối đất liền Rừng thẳm cao nguyên đèo gió hú Đồng bằng nương rẫy thú điền viên Trả ta sông núi khắp ba miền Lấp biển dời non thẳng tiến lên Xẻ dốc be đường cầu nối nhịp Bắc Trung Nam một dãi thần tiên Trả ta sông núi vẹn câu thề Tim sắt gan chì thanh sử kê Thân tử khí hùng luôn bất tử Hồn thiêng lộng gió thét sơn khê Trả ta sông núi giống da vàng Dân tộc kiêu hùng nước Việt Nam Nam bắc đông tây đừng động thái Đụng vô rồi kéo chạy tan hoang Trả ta sông núi vẹn cơ đồ Một tấc chẳng suy thuở dựng cờ Một khoảnh không mòn trang sử Việt Tử thành một khắc vạn xương khô Trả ta sông núi của hùng anh Năm ngàn năm sử kết đan thanh Sông dài biển rộng reo gió hát Trời cao đất rộng ngát hương lành Trả ta sông núi nước non này Tự cổ tới kim không đổi thay Đến mãi ngàn sau không biến chuyển Thành đồng vách núi mãi không lay Trả ta sông núi nước non nhà Tích tịch tình tang trổi khúc ca Con cháu Lạc Hồng reo tiếng hát Ngân dài quốc quốc với gia gia. Mặc Giang Tháng 10 – 2008 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Oct 2008 , 10:20 Chiều chiều tựa cửa ngóng quê Chờ ngày hết giặc trở về thôn xưa! Buồn, dạo quanh vườn thơ liên mạng Thật không ngờ: Muôn vạn bài thơ Thơ tình, lãng mạn, vu vơ "Giao lưu, nối kết" đôi bờ đại dương ! Chợt nhớ cảnh quê hương ngày ðó Giặc cộng vào nhuộm đỏ Miền Nam Chúng đem sách "ngụy", nhạc "vàng" Đốt thành tro bụi kho tàng văn chương ! Theo sách lược Tần vương độc ác Lũ rợ hồ phá nát giang san Bất nhân, thất đức, tham tàn Giết thầy, đốt sách, tạo ngàn thương đau Tội của chúng không sao giấu được Tội buôn dân bán nước rành rành Độc quyền, độc đảng, lưu manh Rút bòn công quỹ, dân lành đói cơm Nay đến lúc căm hờn cao độ Dân Việt Nam quá khổ vùng lên Kêu gào điểm mặt chỉ tên Quyết thề oán trả, tội đền phân minh! Bọn cộng sản giật mình lo sợ Sợ nhân dân đòi nợ máu xương Bày trò kêu gọi yêu thương: "Về đây xây dựng quê hương, quên thù !" Lập "liên mạn giao lưu" viễn xứ Gởi văn nô tình tự họa thơ "Động viên", "kiều vận" hằng giờ: Rằng: "Em cố quận vẫn chờ người đi!" Bày quy luật : thơ "phi chính trị" Ðể đánh lừa thi sĩ gần xa: "Giữ bầu không khí ôn hòa, cấm thơ chánh trị, quốc gia, cờ vàng !" Rồi "hồ hỡi" hiên ngang kiểm duyệt Thơ đấu tranh cấm tiệt từ đây Ai không chấp nhận nội quy "Vui lòng rời khỏi nơi nầy, bạn ơi !" ............. Hỡi thi sĩ bạn tôi thân mến Hãy bình tâm nghĩ đến giang san Đừng tin miệng lưỡi quân gian Để loài cộng phỉ phá tan sơn hà ! "Giặc đến nhà đàn bà phải đánh" Người quốc gia bản lãnh để đâu ? Quê ta giặc dữ gồm thâu Sĩ phu trí thức cúi đầu đành sao ? Hãy thức tỉnh đề cao, bạn hỡi Chớ mềm lòng phản bội dân ta Hiên ngang tố ác bài tà Đừng "PHI CHÍNH TRỊ" nước nhà điêu linh ! Người ơi, thương lấy dân mình Đứng lên đả cộng trọn tình nước non ! Hương Sài-Gòn 29-05-2006 _____________________ Nguồn : bln_1975@yahoo.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 14. Oct 2008 , 13:15 Hãy đứng dậy, toàn quân dân cả nước , Lửa căm hờn đã bùng phát khắp nơi . Quyền tự do bị tước đoạt lâu rồi. Đã đến lúc ta phải đòi quyền sống . Lửa Hà Nội Thái Hà đang bừng sáng , Đi tiền phong trướùc họng súng giặc thù, Như sóng thần tức nước sẽ vỡ bờ, Trôi nuốt sống bọn giặc Hồ vẫy chết. Hãy đứng dậäy toàn quân dân đoàn kết Nắm tay nhau ta nối kết tình thương Luôn đề cao cảnh giác bọn bất lương, Gây đổ máu sân giáo đường thánh địa. Hỡi các bạn nam nữ sinh giới trẻ, Là mầm non của thếù hệ tương lai. Hãy tiếy tay thắp ngọn đuốc sáng ngời , Sao hèn nhát sống mãi hoài bóng tối ? Đường dân chủ thênh thang rất khó tới,, Không ai cho, tự tìm lấy mà đi . Bọn Cộng nô đần độn chúng ngu si Sao ta mãi tin những gì nói láo. Hãy nhập cuộc dầu bên lương hay đạïo Là bạn dân hay bộ đội, thương gia Hãy xuống đường, ủng hộ xứ Thái Hà Đòi trả lại quyền Tự Do Dân Chủ. Trung ương đảng bọn người vô liêm sỉ Giàu kếch xù tư bản đỏ Satan Bịp đồng bào hút máu mủ nhân dân Hại đồng đội sẽ đến phiên giết bạn. Hãy can đảm phanh phui muôn sự thật Để mọi người biết phân biệt trắng đen . Đảng cầm quyền luôn ăn cướp của dân Bán phụ nư, bắt lương dân đối kháng. Tại hải ngoại, các hội đoàn, chính đảng Chia nhiều phe mang kiếp sống lưu vong , Đấm đá nhau đau xót nhục quê hương . Hãy đoàn kết ta chung lòng diệt Cộng. Giờ đã điểm, không ngồi chờ sung rụng , Không chùm mền giao khoán trắng cho người ? Các bạn ơi, ta tự cứu ta thôi Chẳng thà chết không chung trời Cộng Sản. Oct.5/08 NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Oct 2008 , 12:08 TâmThơ_Ngô Nguyễn Trần *** Toàn Dân Vùng Dậy Vạn cổ tiền nhân gầy Đại Việt Nghìn sau hậu thế giữ Tiên Long Thời thế tạo anh hùng bao khí tiết Cuộc nhân sinh lắm việc phải chăm lo Lúc gia đình, tổ quốc gặp nguy cơ Kẻ thất phu nợ sông hồ phải đáp Nay lãnh thổ mưa nhòa cùng bão táp Kẻ thù xưa chực táp miếng mồi ngon Đã một lần nuốt cọc Bạch Đằng Giang Mà chúng vẫn nhe nanh rồi múa vuốt Tổ Tiên ta, đã bao phen lẫy lừng thắng cuộc Máu xương Rồng, đem chuộc lại giang sơn Khốn nỗi thay, Trung Cộng quyết được hơn Làm con Việt, nào ngăn cơn thịnh nộ Hoàng sa, Trường sa mảnh gấm son tự cổ Là giang sơn nước Việt bởi Thiên Thư Nay đứng nhìn giặc phân định chia khu Lòng ta giận bừng bừng cơn phẫn uất Tổ Tiên ơi! Giữa ngàn năm đã khuất Hãy về đây vang vó ngựa kiêu hùng Hãy ban thêm đàn con lòng oai dũng Khơi lên nguồn quật khởi giống Rồng Tiên Hãy phù hộ tám mươi triệu sinh linh Hãy kết hợp một gia đình Nước Việt Cỡi sóng dữ vượt núi cao trùng điệp Diệt quân thù, khang phù vẹn giang sơn Dòng dõi Việt, năm châu đừng ngần ngại Hiềm nhà xưa giờ đây hãy dừng ngay Bắc, Trung, Nam, khắn khít ngẫm thâm sâu Ôn sử Việt ngõ hầu chung kháng địch Ta hẹn sẽ năm châu dương kỳ kích Đoàn sinh viên nhiệt huyết hãy tuôn bày Trăm đảng phái, hội đoàn cùng đan chặt Cùng chung lưng đấu cật gánh giang sơn Ta, hãnh diện ta tôn thờ Hùng Tổ Ta, kiêu kỳ ta giòng dõi Tiên Rồng Ta, noi gương theo các vị anh hùng Ngô, Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê và Nguyễn Ta, phát động phong trào giành lại đảo Ta, trau dồi kiến thức bảo cháu con Ta, sẻ chia cơm áo khắp ngõ thôn Từ Bắc vào Nam, từ bể đông lên đỉnh núi Hỡi các vị Thiền Sư Cha Xứ! Hãy: Dóng hồi chuông tỉnh thức báo giặc sang Lời kinh dạy đầy tình tự quê hương Nay hãy tỏ lòng yêu thương đền đáp Hỡi các ngài triết gia sở học uyên bác! Hãy thảo chương kinh sách báo giặc qua Lời sắc nhọn tựa long vuốt hổ nha Dân học phải khắc thiên ma địa quỉ Hỡi Sĩ Nông hỡi Công Thương đầy chí khí Mỗi nghành đem ngàn mưu trí tham gia Đan thắt lại thành sinh lực phong ba Thành lưới sắt bủa vây tà Trung Cộng Hỡi đảng phái, hỡi hội đoàn vọng Tổ Hãy nhận ra thời biến cố xâm lăng Hãy truyền đăng và huấn luyện tinh anh Đem sức mọn hiến dâng về nguồn cội Hỡi những kẻ vô hồn đừng sinh tội Đừng phân chia đừng lèo lội thêm thù Đừng coi mình như một gã Hán phu Mà mãi quốc mà tâm mù trí điếc Lời ngay thẳng từ tâm này tha thiết Mối ân sinh nào ai tiếc thân đây Việt Nam ơi cùng ngôn ngữ…Linh thay! Cùng sinh ra từ bào thai một Mẹ Ta đã sống từng bất đồng huynh đệ Ta xuống đường dương cờ thệ ngày xưa Giờ này đây nhục quốc thể như mưa Ta im lặng phải chăng thua sợ giặc Nếu chọn phải sống một kiếp người nhu nhược Chẳng khác gì đám ô trược nhát gan Làm nhục cả một dân tộc thanh danh Làm nhục thảy đấng tiền nhân thuở trước Ải Nam Quan chờ con dân đón rước Hoàng Sa, Trường Sa chờ sách lược thâu hồi Đọc Hịch xưa của cụ Lý…mặn môi Nghe cụ Nguyễn bản Bình Ngô…đỏ mắt Tấc đất gây từ xương máu Việt Khung trời dựng bởi trí tâm Nam San Jose Dec. 15, 2007 Tâm Thơ Nhóm Văn Thơ Lạc Việt ______ vdn st |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dang My vào ngày 12. Nov 2008 , 14:42 THƠ HÀ SĨ PHU XÁC THỐI THỦ ĐÔ TRONG NẠN LỤT Nước ngập lâu ngày trăm xác thối Thối nào hơn được thối trung ương ? “Đày tớ” lầu cao, liêm sỉ thấp Kéo mác lê theo, xác dẫn đường ! Hà Sĩ Phu -5/11/2008 XÁC LỢN KÉO LÊ Nhìn xác lợn kéo lê Những âm thanh vô cớ vọng về ám ảnh Xác, các, mác, bác, ác… Lợn, gợn, tợn, bặm trợn… Kéo, méo, béo, …xéo ! Lê, tê, mê, ghê, ê chề…quê ! Xác kia rửa nước cống Rồi kéo ra chợ trời Bán đi mà hốt bạc Dân bập vào chắc toi ! Hà Sĩ Phu -5/11/2008 THĂNG LONG THÀNH BIỂN Đâu mất biển, đây ta được biển Biển Hà thành thông tới biểnTam Sa Thăng long hỡi, nghìn năm một hội Rồng sẽ lên trời giữa biển Trung Hoa . Tư sản Đỏ đôi bờ liên hiệp lại (2) Nghèo đói ơi, bốn biển lại không nhà !. Hà Sĩ Phu - 5/11/2008 (2) Vô sản toàn thế giới liên hiệp lại ! (Karl Marx) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 16. Nov 2008 , 11:33 Ngày mẹ bồng con đi • Hải Lăng Cọng Sản chiếm miền Nam Mẹ bồng con ra cửa biển Thôi hết rồi bè bạn Ôi lối cũ đường xưa Trả lại quê hương vườn thơ Giữa chợ đời khép kín Nước mắt mẹ tuôn trào Khi chiếc ghe rời bến Nhìn về Hố Nai giữa đêm tối sương mờ Mẹ nhớ thuở Năm Tư Bỏ lại sau lưng nỗi sầu đất Bắc Ra đi hai bàn tay trắng Hai mươi mốt năm sau đất trời lồng lộng Mẹ ôm lòng tủi nhục Uống từng ngụm đắng xót xa Chúng nó say sưa ca bài chiến thắng : “Cướp của Đuổi người” Trả thù giữa mặt đời man rợ Những lũ phường chèo mang danh “đầy tớ” Bóc lột chủ “nhân dân” Hô hoán Cách mạng khoan hồng Bỏ tù, bắn giết kẻ thua hàng Chúng nó vênh vang Vâng lệnh quan thầy Rước voi về quê hương giày xéo Máu đau thương tủi hờn chảy dài ra biển cả Ngày mẹ bồng con đi Phố xá thôn làng ngập trời khói lửa Đảng đốt sách vở học trò Đảng hô khẩu hiệu “Tự do” Vung tay trói dân làm nô lệ Phẩm vật tế thần chủ nghĩa Đảng bỏ rừng về thành phố Múa gậy vườn hoang Ăn trốc ngồi trên Đảng cha đảng con trấn lột ba miền Cướp đất nhân dân Giành giật giáo đường,chùa chiền, công thổ Đảng có tay liềm, chân búa Vai súng, lưng gươm, tim nung thép lửa Một lũ chó săn rình mồi Trói tay bịt miệng bịt môi Tám mươi triệu khối óc người mịt mù tăm tối Đất nước Việt ơi ! Nam Bắc sơn hà không phải của riêng ai Ngày mẹ bồng con đi Ba mươi ba năm trời thăm thẳm Lòng mẹ tro than âm ỉ cháy Như ngọn đuốc Thái Hà Sẽ bừng lên giữa đêm mịt mù u ám… Nhất định không chịu thua Cường quyền bạo lực. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 21. Nov 2008 , 16:49 Về quê hương xây dựng nước non nhà Bằng tài năng học hỏi chốn phương xa Đảng, nhà nước hoan nghênh người viễn xứ! Anh khuyên tôi hãy "khép lại quá khứ" Quên những ngày khói lửa dậy trời Nam Chiến xa Nga hằn đậm vết hung tàn Trên đường phố Sài Gòn ngày quốc hận! Anh bảo tôi quên những ngày lận đận Cha đi tù, mẹ buôn gánh bán bưng Nuôi đàn con trong khốn khổ tột cùng Tôi phải thôi học, sáng ngô chiều sắn Vâng, tôi cố quên những ngày mưa, nắng Đi mò cua, giúp mẹ buổi cơm chiều Quên những ngày nước ngập mái tranh xiêu Đêm u tịch hãi hùng: "kinh tế mới"! Giờ, tha phương, quê nhà xa dịu vợi Tôi sống cuộc đời dân chủ ấm no Nhưng dân tôi ĐANG khắc khoải mong chờ Ngày sụp đổ của bạo quyền tàn độc Thương quê hương, bao lần tôi bật khóc Thấy lương dân trong kiếp sống khốn cùng Thương dân hiền cam chịu kiếp lao lung Khổ đến nổi đem con mình đi bán! Tôi chống anh KHÔNG PHẢI VÌ DĨ VÃNG Mà là vì HIỆN TẠI với TƯƠNG LAI Vì dân tôi ĐANG sống kiếp dọa đày Thế hệ trẻ nhìn TƯƠNG LAI VÔ ĐỊNH! Thì anh ơi, nói chi lời lừa phỉnh Đến bây giờ, ai tin cộng sản đâu Nếu thật lòng xin hãy thực hiện mau Cuộc hòa giải với người dân quốc nội: Hãy ngưng ngay những hành động bỉ ổi Ngưng đuổi nhà, cưởng chiếm đất nhân dân Ngưng đào mồ, sang phẳng những mộ phần Xây khách sạn làm giàu cho đảng ủy Hãy ngưng ngay những ngón nghề phù thủy Đạo giáo quốc doanh, dân chủ cò mồi Hứa hòa hợp hòa giải ở đầu môi Nhưng cộng đảng vẫn độc quyền chúa tể Nếu thật tình thì hãy mau giải thể Đảng độc tài cộng sản (đảng vô lương) Người TỴ NẠN bốn bể sẽ hồi hương Đem tài sức hiến dâng cho đất nước Hứa với anh, tôi là người đi trước! TCY |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Nov 2008 , 22:34 Phải Chi Đừng Có Mùa Thu Ấy. Thì nước non tôi chẳng khổ nghèo .......... Mưa Thu từng giọt nhẹ nhàng rơi Gợi nhớ Thu xưa cuộc đổi đời Cách mạng thành công mừng "độc lập". Pháp quân cuốn gói khỏi quê tôi Cứ tưởng rồi đây vận nước non Dứt thời nô lệ, đón vàng son Muôn người như một vang câu thệ Nợ nước thù riêng phải giữ tròn Nào biết giặc Hồ dạ xảo ngoa Bài Phong, đả Thực, đón Tàu Nga Nửa mảnh cơ đồ vào tay giặc Triệu người lánh Cộng bỏ quê nhà Năm tư đất nước bị cắt đôi Hai ngã Bắc Nam chẳng chung trời Mơ giấc "Đại Đồng", miền Bắc khổ Dựng xây độc lập, dân Nam vui Rồi ....bỗng một ngày giặc lấn xâm Nga Tàu ra lệnh tiến vào Nam Chiêu bài chống Mỹ âm thầm dựng Giải phóng miền Nam khỏi "sen đầm" Từ đó quê tôi đã chuyển di Tự do hạnh phúc hóa sầu bi Bao người trai trẻ vào quân ngũ Bảo vệ miền Nam, thanh sử ghi Rồi máu xương rơi bởi tại ai ? Dân Nam hạnh phúc được bao ngày? Đau thương, tang tóc vì quân Cộng Theo lệnh Nga Tàu gây họa tai Hai mấy năm trời ta hiên ngang Lấy xương máu chống lũ bạo tàn Bỗng đâu lệnh đến: Buông giáp, súng! Chờ Cộng quân sang để giao bàn! Bàn giao cho Cộng tưởng là xong Ta sẽ an vui cảnh ruộng đồng Bỗng đâu "cải tạo" tin bay đến Bao người phải chịu cảnh xiềng gông Quê Mẹ rơi vào tay lũ ngông "Từ đây cách mạng đã thành công Bác con cùng bắt tay dựng nước Theo gót đàn anh đến Đại Đồng." Đại Đồng thì thấy rõ ràng ngay Bắc Nam ai cũng khổ như ai Cán bộ vét vơ đầy cả túi Dân đen xơ xác sống qua ngày Còn những chàng trai anh dũng xưa Lao tù cải tạo đón gió mưa Mặc cho Cộng phỉ lòng tàn ác Vẫn sống hiên ngang, chẳng chịu thua Từ đó dân tôi chẳng nệ nguy Vượt biên, vượt biển bỏ quê đi Bỏ đi đâu phải vì cơm áo Vì lũ gian tham, lũ vô nghì Lưu lạc bao năm ở xứ người Thương nhà, nhớ nước, hận không nguôi Hai triệu dân Nam cùng mơ ước Một ngày quê Mẹ được an vui Ba mấy năm trời nước nát tan Bỗng đâu vinh dự ngọn Cờ Vàng Đại diện cho toàn dân Nam Việt Đang sống lưu vong khắp mọi đàng LN Họa vần bài : Phải Chi Đừng Có Mùa Thu Ấy Cộng sản ươn hèn thêm dốt nát Làm cho nước nhục với dân nghèo ---o0o--- Tháng tám mùa thu lá nhẹ rơi Cờ sao liềm búa đã ra đời Đoàn quân thổ phỉ lên thành thị Tang tóc bao trùm đất nước tôi Tội ác già Hồ lớn tợ non Với Tôn Đức Thắng hãng Ba Son Tay sai cộng sản Nga Sô Viết Nhuộm đỏ Đông Dương mộng chẳng tròn Miệng lằn lưỡi mối giọng gian ngoa Giặc cộng tôn thờ đế quốc Nga Lý thuyết Mác Lê làm chủ đạo Đang tâm dẫm nát nước non nhà Giơ Neo hiệp định nước chia đôi Bắc Cộng nhân dân khổ thấu trời Dân chủ miền Nam bầu tổng thống Nhà nhà xóm xóm thảy yên vui Già Hồ tặc đảng mộng cuồng xâm Khẩu hiệu rằng sinh Bắc tử Nam Vượt đất Lào Miên gây chiến họa Xương cao như núi máu đầy đầm Cộng gây chiến cuộc phải thiên di Nhà tan cửa nát lệ ai bi Hàng hàng lớp lớp đoàn trai trẻ Chống cộng giữ làng sử sách ghi Núi xương sông máu cũng vì ai Cửa ấm nhà êm chẳng mấy ngày Cộng sản lùa dân vào cuộc chiến Sa trường súng đạn nổ inh tai Hồ thỉ tang bồng chí dọc ngang An dân bảo quốc chống hung tàn Cuộc cờ quốc tế an bài sẵn Biển hóa nương dâu khó nghĩ bàn Thất quốc vong thành chuyện đã xong Khắp nơi thành thị đến thôn đồng Loa truyền khẩn cấp ra trình diện Cải tạo lao tù chịu xích gông Được thời vênh mặt lũ cuồng ngông Theo đóm ăn tàn bọn lập công Cộng sản "ba mươi" phường chó má Dép râu nón cối đứng đầy đồng "Giải phóng" cộng vào đã thấy ngay San bằng giai cấp chẳng từ ai Lấy nhà đổi bạc quân ăn cướp Cấm chợ ngăn sông bất kể ngày Đâu thời oanh liệt vẫy vùng xưa Nay chịu phơi mình dưới nắng mưa Lắm trận đòn thù da thịt nát Hùng tâm dũng khí dễ nào thua Bất chấp bao chờ chực hiểm nguy Hàng hàng lớp lớp quyết ra đi Thuyền con sóng cả lòng không ngại Chẳng đội trời chung bọn bất nghì Bao năm tị nạn đáo quê người Hận lũ vô thần hận khó nguôi Hải ngoại trông về nơi cố quốc Đồng bào chẳng được một ngày vui Mất nước nhưng hàng ngũ chẳng tan Kiên tâm giữ vững Quốc Kỳ Vàng Hồn thiêng sông núi toàn dân Việt Phất phới tung bay vạn nẻo đàng Lệ Thu Nguồn : Vietland |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 03. Jan 2009 , 16:41 Lê Hải Lăng o Em tuổi mộng vui tình Xuân lạc xứ Gọi cố nhân trong chợp mắt đa tình Đường hương ảo tràn đôi tay nhung nhớ Ngập trời mây sao tỏ rạng lung linh Em ngồi đây mùa lễ hội đăng trình Đo vũ trụ trong bàn tay đơn lẻ Em là hoa của tình son Xuân trẻ Của lòng thuyền chở khối lửa dậy hương Của hồn Xuân cây trái nở khắp đường Em có những mùa buồn vui di tản Lạc xứ dung thân làm người tỵ nạn Có em phi công bay giữa trời mây Có em chế bom bằng mắt biếc tay gầy Em hiện thân giữa dòng đời xuôi ngược Ngồi lại đây soi dung nhan thuở trước Em mỉm cười tóc xỏa ngọt bờ vai. Lê Hải Lăng. Sóng ngập hồn xao xác bước chân son Em ngồi đây đòi đất lở núi mòn Cả thế giới dội tiếng em hò thét Tám mươi triệu người ngồi câm sợ chết Em mở đường thắp đuốc rọi nhân gian Em là ai? Là Lê Thị Công Nhân Là con cháu của Hai Bà Trưng Triệu Em nằm giữa bốn bức tường rêu phủ Sáng trong tim sao lấp lánh phủ đời Mẹ Việt Nam bừng tỉnh ngộ nơi nơi Em cô quạnh rủ đời Xuân tóc rối Mùi hương thơm ngào ngạt cả cung trời… Lê Hải Lăng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by phu_de vào ngày 09. Jan 2009 , 14:39
Không Đầu Hàng Giặc
Kính thưa Cha! ... con chiên đang tù tội Kính bạch Thầy! ... các đệ tử tự thiêu Thầy, Cha ơi! Dân Việt khổ quá nhiều Non nước ta đang ngả nghiêng, nghiệt ngã. Các bạn hỡi! Hãy dẹp qua đấu đá Chẳng lợi ích gì - chỉ thiệt dân thôi Đừng a dua chạy theo đám tanh hôi Đem bán rẻ lương tri vì danh lợi Kính Thầy, Cha, bạn - dân con trông đợi Yểm trợ quê nhà nhất quyết vùng lên Cùng nắm tay lật đổ bọn bạo quyền Dẹp tan đảng đã quên dòng giống Việt Bọn tham nhũng dùng luật rừng thống trị Lấy sức dân làm lợi chính riêng mình Nhìn cụ già các em nhỏ hy sinh Phải gánh chịu những làn roi điện quất Công lý đâu hỡi những người trí thức? Trí thức gì? Toàn một đám sân si Tranh giành lợi danh, bất trí, bất tri Trong lúc đó dân vẫn quần áo vá!!! Đồng bào ơi! Kìa tập đoàn gian trá Chúng làm được gì ích nước lợi dân? Trả lời đi! Người Cộng sản vô thần Chỉ chém giết dân hiền lương vô tội! Chữ "sĩ" đâu? Hỡi những người phản bội! Phản bội Thánh Hiền, phản bội Cha Ông, "Hàng hai" "quốc doanh" -theo đám vô tông Quên cả cội nguồn Rồng Tiên đất Việt Mong các bạn hãy giữ tròn khí tiết Quyết chung lòng phục quốc há cầu danh Đừng buôn dân bán luôn cả Thánh Thần Hồ, Đồng, Mạnh ... dâng đất cho Trung Cộng!!! Phạm Hoài Việt |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Jan 2009 , 11:24 Em trót sinh ra sau ngày "giải phóng" Và lớn lên khi đất nước "thanh bình" Nhưng cuộc đời sao vất vả điêu linh Mẹ buôn gánh bán bưng nuôi con dại Em đi học, qua đồng khô cỏ cháy Trời quê hương bàng bạc áng mây buồn Đường chiều về leo lét ánh tà buông: -- "Con đói qúa, mẹ ơi trời sắp tối !" Sáng đi học bụng em còn thấy đói Cô dạy em phải yêu kính "bác" hồ Em hỏi:-" 'bác' là ai vậy, hở Cô?" Cô bảo:-"Nhờ 'bác', đảng ta "Chiến Thắng"?! Em không hiểu, nhưng cúi đầu im lặng Mà trong lòng thắc mắc mãi không thôi "CHIẾN THẮNG" gì ? Sao khổ qúa đời tôi Nhà, họ lấy, phải đi vùng kinh tế! ............ ......... . Ba mươi năm, lớn lên đời vẫn thế : Trời quê hương còn đó áng mây buồn Vẫn từng ngày, vẫn kiếp sống đau thương Em thay mẹ : Đời bán bưng buôn gánh ! Em tự hỏi nếu đảng không "CHIẾN THẮNG" Nước Việt Nam có chậm tiến thế nầy ? Người dân hiền đâu ngậm đắng nuốt cay Bị "xuất khẩu" sang xứ người lao dịch ! Em thầm hỏi : "Ai đây là kẻ địch?" "Mỹ, Ngụy", "bác" hồ, hay cộng đảng ta ? "Ngụy" bây giờ là "khúc ruột phương xa" Mỹ là thầy, là ân nhân kinh tế ! Nước Việt thụt lùi bao thế hệ Từ môi sinh cho đến đạo làm người: Chính phủ chỉ là một lũ đười ươi Bọn ích kỷ, phường buôn dân bán nước! Xã hội xuống dốc nhanh không tưởng được Quan bạo tàn, tham nhũng đến vô lương Chuyên hối lộ, cướp nhà, chiếm hết ruộng nương Dân thấp cổ kêu trời cao chẳng thấu ! Đảng của "bác" biến nước ta lạc hậu Dân Việt Nam nghèo nhất cõi năm châu Những huy hoàng ngày cũ nay còn đâu Phụ nữ Việt bán thân ngoài muôn dặm ! Ôi tổ quốc, ôi quê hương nhung gấm Hỡi địa linh, nhân kiệt hãy vùng lên ! Giành TƯ. DO, DÂN CHỦ với NHÂN QUYỀN Quyết đập đổ NỘI THÙ: phường cộng sản Hết cộng nô, trời Việt Nam lại sáng Đàn con Hồng cháu Lạc đứng cao lên Xây đấp non sông, bờ cõi vững bền Đó là lúc toàn dân ta CHIẾN THẮNG ! Hương Sai-Gòn |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:31 (Tin RFA, 27.12.2008) Ồ lạ thế! VC (vi-xi) là giòi bọ! Những xứ nào có đại sứ VC? Dân Việt Nam ta sẽ phải làm gì Hầu diệt hết cái lũ giòi bọ đó? Ðau thế nhỉ! Ðây là bài toán khó! Phải làm gì? Ta sẽ phải làm sao? Vì VC là con cháu của Mao! Làm sao diệt bọn bạo quyền Việt-Hán? Ðây là lúc Việt Nam đang vấn nạn, Ðã nhiều năm bị Việt Cộng lộng hành. Ba mươi năm bọn Việt Cộng lưu manh, Biến đất nước thành tỉnh thành của Hán! Còn thắc mắc? Phải tự mình vấn nạn. Ðất nước mình lắm giòi bọ thế ư? Ðất nước ta gặp thảm trạng ung thư, Nên Việt Cộng đã biến thành giòi bọ! Câu giải đáp không hẳn là câu khó, Có sẵn sàng để giải đáp hay không? Ðất nước ta là đất nước Tiên Rồng, Sao lại để giòi bọ thành kẻ cướp? Giòi bọ chết thì giữ nguyên xác ướp, Ðể mọi người nguyền rủa kẻ gian tham. Nên bây giờ giòi bọ khắp Việt Nam, Ðau thế nhỉ! VC là giòi bọ! (Ðức Phố, 27-12-2008) VĨNH LIÊM |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:32 Hãy xóa bỏ hận thù đi các bạn! Nếu những người Cộng sản biết hồi tâm. Hãy quên đi tất cả mọi lỗi lầm, Nếu họ thực quay về cùng Dân Tộc. Còn bám víu vào giáo điều xuẩn độc, Ðể cầm quyền, bốc lột, hiếp dân lành… Thì hận thù còn tiếp tục tăng nhanh! Làm sao xóa? Chẳng dễ gì xóa được! Hãy xóa bỏ hận thù… Ai xóa trước? Hận thù nào ai đã xóa? Ai quên? Ai gây ra thù hận giữa hai bên? Người gây tội thì phải đền tội ác. Hãy quay lại, dùng gươm đâm đầu Mác, Lấy xe tăng ủi sập hết nhà mồ, Nơi đang quàn một cái bộ xương khô, Gây ô nhiễm cho trẻ thơ non dại. Ðừng nhầm lẫn NHÂN TỪ và BÁCH HẠI, XÓA HẬN THÙ với GIEO RẮC ÐAU THƯƠNG. Cùng một đường thì mới có tình thương, Còn khác hướng thì đồng sàng dị mộng. Người Cộng sản với thói thường lật lọng, Hãy coi chừng! Mang ảo tưởng thì nguy! Nếu thật lòng và họ dám quay đi, Thì lúc đó ta mới tin một nửa. Ðừng có vội tin điều gì họ hứa, Ngay cả Hồ [1] cũng đã bán Cụ Phan.[2] Xóa làm sao? - Thù hận đã ngút ngàn! Làm sao xóa những tội đồ Dân Tộc? (Ðức Phố, 2 tháng 6 năm 2001) Vĩnh Liêm [1] Hồ Chí Minh [2] Nhà cách mạng Phan Bội Châu |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:35
Tặng các bạn.
Dù có nói thế nào, hơi khó nói! Nói những gì và sẽ nói ra sao? Nói làm sao và phải nói cách nào? Về đất nước, về chuyện dài Việt Cộng… Về Việt Cộng là chuyện dài khá nóng, Nóng là vì tự nó nóng mà thôi! Nhật Bản nay cũng gọi nó là giòi, Bọn giòi bọ, hay bọ giòi cũng thế! Một đất nước để nước ngoài khi dễ, Một quốc gia tự sỉ nhục chính mình. Thì làm sao không bị họ rẻ khinh! Nhục quốc thể thì làm sao rửa sạch? Chớ than thở, phải tự mình tự trách, Vì tự mình chứa chấp bọn gian tham. Làm tan hoang cả đất nước Việt Nam, Tự bịt mắt hơn sáu mươi năm lẻ! Bạn có biết cái lỗi lầm như thế, Hay vẫn còn tự bịt mắt làm thinh? Khi biết ra thì tự đấm ngực mình, Rồi đổ lỗi cho những người đi trước! Bạn có biết bạn là người khiếp nhược? Bạn đã từng đồng lõa với Việt gian? Bạn đã từng làm gián điệp hai mang? Bạn chờ đón một món quà ảo vọng! Khi bạn biết thì không còn đất sống! Ðất của mình đã dâng hết cho Tầu, Từ ải Nam Quan xuống tận Cà Mau, Các hải đảo, các giếng dầu trù phú… Ðảng lãnh đạo, còn “nhân dân làm chủ”! Ðảng bao thầu, còn cán bự thi hành. Muốn làm giàu thì cán phải ăn nhanh, Chớ thắc mắc làm phật lòng lãnh đạo. Ðảng Việt Cộng là đảng đoàn ba xạo. (Ðức Phố, 31.12.2008) VĨNH LIÊM |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:36
Qúi tặng các bạn trẻ VN còn tâm hồn VN. Đặc biệt qúi tặng TTL, người thanh niên biểu tượng tinh thần Đống Đa.
Làm sao biết xuân về trên cố xứ? Khi phương này hoa tuyết phủ nơi nơi! Tết này nữa thêm mùa xuân lữ thứ, Ở quê người, ôi nhớ quá Tết ơi! Ai đón Tết khi trong lòng băng giá? Ai mừng Xuân khi tâm tưởng buồn vương? Mình ăn Tết chẳng ai hay biết cả! Ðón Xuân gì trong cuộc sống tha hương?! Ngày quần quật lo miếng ăn vất vả, Ðêm ngủ vùi, mộng mị thấy quê hương. Một xã hội hầu như gần tan rã, Thế mà nghe có kẻ gọi “thiên đường”! Ðâu phải mộng, chuyện này là có thật, Những thiếu niên phải tự kiếm miếng ăn. Bươi đống rác, kéo xe, làm chuyện vặt… “Ðỉnh cao” gì mà lùi cả trăm năm?! Mong tới Tết là nhớ về xã hội, Ðón mừng Xuân là nghĩ đến tuổi thơ. Tết xơ xác là Tết đầy tội lỗi, Xuân ngậm ngùi chỉ là giấc Xuân mơ. Xuân quá khứ hào hùng – Xuân Nguyễn Huệ, Tết huy hoàng dân tộc – Tết Ðống Ða. Còn đâu nữa! Quê hương đầy dâu bể, Xuân vẫn về, Tết lặng lẽ đi qua. Còn nhớ Tết, hẹn ngày vui Tết nhứt, Còn mơ Xuân, xin đợi một mùa Xuân. Ðôi năm nữa giấc mơ thành sự thực, Khắp non sông mở Hội Tết tưng bừng. Khoan tiêu phí, đề dành tiền “Ngày X”, Ðừng vui ngông, dành sức lực ngày mai. Người tuổi trẻ là tài nguyên hữu ích, Góp phần vào xây dựng lại tương lai. Xin hẹn Tết Ðống Ða cùng mở hội, Ngày ăn mừng Dân Tộc phá xiềng gông. Ngày xét xử bọn bạo quyền tội lỗi, Ngày huy hoàng trên khắp dải non sông. (Ðức Phố, Mùng Một Tết Kỷ Tỵ, 06-02-89) Vĩnh Liêm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:37 Lại Nghị Quyết! Đây là lần 36, Nghị quyết này nhất quyết chiếm mục tiêu Đó là dân tị nạn, tức " Việt kiều " Phải chiếm lấy, vì tài nguyên vô giá. Đảng nhất quyết, phen này, bằng mọi giá, Chiếm cộng đồng, hốt trọn ổ dân ta. Với chiêu bài " khúc ruột nối quê nhà ", "Khúc ruột " ấy là khối tiền vô kể. Đảng thương nhớ vì đô-la lắm thế, (Bốn tỉ đô "viện trợ" Đảng hàng năm) Đảng sống nhăn, "hồ hởi", chẳng nhọc nhằn, Cứ như thế, chẳng bao giờ Đảng chết. Người hải ngoại hàng năm về ăn Tết, Cứ cho về, Đảng vét sạch đô-la. Xài hết tiền thì họ lại trở ra, "Cày" chết bỏ, rồi năm sau về lại. Đảng biết thế nên không hề ngần ngại, Cứ moi tiền để cán bộ phì gia. "Bọn Việt kiều" vì nhớ nước thương nhà, Nên nuôi Đảng, họ chẳng hề ý thức. Vì lẽ đó, Đảng cần nên lập tức Ra chiêu bài dụ dỗ kẻ ngây thơ. Càng ngây thơ, thì Đảng lại càng nhờ, Làm công cụ không công-như đầy tớ. Kẻ háo sắc, háo danh, ưa bợ đỡ… Chúng cho làm những chức vụ rất kêu. Còn chúng ta thì chúng gọi "Việt kiều", Cứ an phận, ham tiền, vui thoải mái… Thích nghe nhạc, giải sầu theo điệu nhảy? Dễ dàng thôi! Đảng gửi đám văn công. Đọc báo ư? Sẽ có báo biếu không. Quên tiếng Việt? Đảng có thầy mở lớp… Muốn tu tỉnh? Đảng xây Chùa thích hợp, Có cả Thầy, Sư sải với ni-cô… Cứ mở Chùa là Đảng có tiền đô, Mê tín ngưỡng thì hết làm chính trị. Khi vỡ lẽ thì mọi người nhụt chí, Sợ tiếng đời dị nghị, bị người khinh… Nên dù đau, miệng vẫn phải làm thinh, Cứ tiếp tục đổ tiền đô cho Đảng… Người tranh đấu, có nghe, xin đừng nản! Đường ta đi sẽ chiến thắng gian tà. Còn bọn người ham lợi sẽ tiêu ma, Những cặn bã làm sao mà sống sót. Xin cảnh giác! Hãy loại trừ ung nhọt, Trong cộng đồng, trong tổ chức, trong nhà… Có ngừa sâu thì dàn mướp mới ra hoa, Có ngăn địch thì cộng đồng vững mạnh. Hãy trừng trị những kẻ nào ương ngạnh. (Đức Phố, ngày 22 tháng 5 năm 2004) Vĩnh Liêm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:37 (Qúi tặng các anh chị em lao công VN ở khắp thế giới) Tôi là kiếp con trâu từ muôn thuở, Mở mắt ra, người ta gọi là trâu. Phận làm trâu, tôi chẳng biết buồn rầu, Vì trâu chỉ biết nhai, không biết khóc. Trâu làm việc toàn những điều nặng nhọc, Vì sức người đâu sánh lại bằng trâu. Nhưng con người họ biết cách làm giàu, Còn trâu chỉ là trâu cày ngoan ngoãn! Ðấy, số kiếp trâu đúng là kiếp nạn, Nên trâu nào cũng vẫn chỉ trâu thôi! Ðược miếng ăn là hạnh phúc lắm rồi! Ðòi gì nữa? Vì kiếp trâu là thế! Trâu đã khổ, mà có người còn tệ, Nguyện thay trâu làm những việc như trâu! Thảm thương thay! Sao có chuyện lộn đầu, Người thành vật, vật thành người như thế?! Vì quốc nạn, chứ chẳng do kinh tế, Nên con người phải vất vả như trâu. Dân thiếu ăn, còn cán bộ quá giàu! Vì bụng đói, dân phải làm nô lệ. Việc xuất cảng lao nô nhiều vô kể! Tiền thu vào chia chác với quan trên. Còn lao nô thì mặc sức kêu rên, Chủ bỏ đói, lại khấu trừ lương bỗng! Lương chết đói thì làm sao đủ sống! Tiền mối manh cứ đe dọa hàng ngày! Xác thân tàn chẳng thấy được tương lai ! Trâu đã đói, mà con người cũng đói! Thảm thuơng quá ! Không còn gì để nói! (Ðức Phố, 26-01-2009, Tết Kỷ Sửu) VĨNH LIÊM |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:38 Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội! Bao nhiêu năm cướp của giết người Tay vấy máu, lòng đầy tội lỗi Sao chưa ngưng tha chết cho người? Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội! Miệng tanh hôi yêu nước thương nòi Lòng lang sói sao chưa sám hối? Có nghe chăng oán hận ngút trời? Ðánh đuổi Mỹ, hô hào cứu nước Nước vẫn còn, sao lại lo toan? Mỹ đã đuổi, rước vào Sô Viết Tội Việt gian có biết hay không? Tội bán đứng linh hồn cho quỷ Tội đem thân đầy tớ Nga-Tàu Tội giết hại dân lành nhảm nhí Tội buôn dân trả nợ giết nhau. Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội! Máu lương dân đã quá tội tình Ôi! Cuộc sống thật là khốn khổ! Sức đâu còn làm vật hy sinh! Này hỡi bọn Việt gian Hà Nội! Mộng bá quyền còn được bao năm? Sao bịt mắt quên đi nguồn cội? Bọn vô thần bán rẻ lương tâm! (Suối Bạc, 09-03-82) VĨNH LIÊM |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:39 “Ðảng” cứ tưởng dân nghèo thì dễ trị, Cứ nói gì, dân chúng phải nghe theo. Muốn mị dân, dân chúng phải càng nghèo, Càng nghèo khó thì dân càng nghe “Ðảng”. Thật khốn nạn! “Ðảng” toàn là băng đảng! Ðã lỗi thời mà cứ mãi mị dân! “Ðảng” đã ngu nên mang bệnh ngu dân, Làm đất nước không ngóc đầu lên nổi! “Ðảng” hắc ám nên có mùi thôi thối, Ai ngửi vào thì mắc bệnh khùng điên. Dẫu “Ðảng ta” có lắm bạc nhiều tiền, Cũng không thể rửa được mùi hôi thối. “Ðảng” còn sống, làm cản đường ngăn lối, Sự vươn mình của dân Việt tinh anh. Thời đại này còn dở thói rừng xanh, Thì đất nước mãi chìm trong tăm tối! Cán bộ Ðảng toàn lũ người lừa dối, Chúng bao che để giữ ghế ba chân. Ghế chưa nhào càng làm khổ người dân, Làm đất nước đi lùi non thế kỷ. Bọn cai trị đâu phải cùng “đồng chí”, Chúng đồng sàng nhưng dị mộng mà thôi. Cốt làm sao giàu tắt để ăn chơi, Tài sản đó là gia tài đất nước. Thật nhục nhã! Hỡi bọn người bán nước! (Ðức Phố, ngày 06-08-2004) VĨNH LIÊM |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 31. Jan 2009 , 09:40 Ôi! Mưa dai dẳng suốt ngày! Ba mươi năm vẫn thế này hay sao?! Xót thương nỗi khổ đồng bào, Trong tay bạo lực, thét gào bi thương. Ba mươi năm nỗi đoạn trường, Bị che phủ bởi bức tường ngu dân. Dân ngu gánh vác nợ nần, Ðảng khôn ăn chận hết phần cơm ngon. Nói sao hết chuyện nước non! Bạo quyền còn đó, dân còn khổ đau! Dịp may đã lỡ chuyến tàu, Bây giờ nói chuyện sang giàu với ai? Khi xưa quyền lực trong tay, Giờ đây sao lại ăn mày đối phương? Bán dân, đất, biển, quê hương… Làm giàu cốt để tìm đường thoát thân. Dân nghèo mặc xác người dân, Tiền quan bỏ túi, nợ nần dân lo. Cứ nhìn khẩu hiệu “ấm no” Thì dân bớt đói, chẳng lo mọi điều! “Dân giàu” – nhờ bọn “Việt kiều”. Mỗi năm “viện trợ” ít nhiều tỉ đô. Bây giờ “nước mạnh” – tiền vô “Ðảng ta” vững tiến – cơ đồ nát tan! Mặc dân đói khổ, lầm than… Bạo quyền vơ vét – dân gian oán hờn. Còn đâu cẩm tú giang sơn! Mắt mờ vì những hóa đơn đặt hàng… Nghe chăng uất hận ngút ngàn? Sao không dẹp bỏ tham tàn cho mau? Ðể dân giảm bớt khổ đau, Dân no thì nước sẽ giàu nay mai. (Ðức Phố, 30.4.2005) VĨNH LIÊM |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Feb 2009 , 01:08 Tháng Tư tới! Ngày đau buồn, tủi nhục! Có lẽ nào ta gọi “Tháng Tư vui”? Tháng Tư buồn, ta đã lắm ngậm ngùi! Càng hổ thẹn khi chưa tròn việc nước! Ai vui thế? Sao đành lòng khiếp nhược? Bán linh hồn cho lũ quỷ cuồng điên? Phải vì danh hay tham vọng vì tiền? Mà xóa bỏ ngày đau buồn. hận tủi? Phải chăng đã thu tiền đầy ngập túi Nên không màng dị nghị của người dân? Cứ vênh vênh, vì ta đã “canh tân”, Sẽ nắm lấy hết cộng đồng hải ngoại. Thừa tiền đấy, nhưng tinh thần băng hoại! Nhiều mưu gian, nhưng kẽ hở còn nhiều! Bị đập tan khi vừa mới ra chiêu, Thì thử hỏi làm nên trò gì khác? Ôi đau đớn! Thấy những người biếng nhác, Ðang thập thò làm “cố vấn” cho vui. Vui sướng thay! Sao không biết ngậm ngùi Trước vận nước đang triền miên đau khổ? Vì danh hão nên không còn tủi hổ? (Ðức Phố, ngày 9 tháng 4 năm 2005) VĨNH LIÊM |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Feb 2009 , 01:09 hong1222 hong1222 hong1222 hong1222 hong1222 pansytim pansytim pansyvang pansyvang primrose1 primrose1 tulipvang |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Feb 2009 , 01:52 ..... cho tao chưởi mầy một tiếng Đất của Ông Cha sao mầy cắt cho Tàu Ngậm phải củ gì mà mầy cứng miệng Đảng của mầy, chết mẹ… đảng tào lao Chế độ mầy vài triệu tay cầm súng Cầm súng làm gì… chẵng lẽ hiếp dân Tao không tin lính lại hèn đến thế Lại rụng rời … trước tai ách ngoại xâm Mầy vỗ ngực. Anh hùng đầy trước ngỏ Sao cứ luồn, cứ cúi, cứ van xin Môi liền răng à thì ra vậy đó Nó cạp mầy, mầy thin thít lặng thinh Ông Cha mình bốn ngàn năm dựng nước Một ngàn năm đánh tan tác giặc Tàu Thân phận mầy cũng là Lê là Nguyễn Hà cớ gì.... mầy hèn đến thế sao Chuyện mầy làm Toàn Dân đau như thiến Mầy chết rồi, tao nghĩ chẳng đất chôn Hãy tỉnh lại ôm linh hồn sông núi Cứ đà nầy... chết tiệt còn sướng hơn Đàn gãy tai trâu.... xem chừng vô ích Giờ mầy nghe tao chưởi còn hơn không Trạch Gầm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 22. Feb 2009 , 12:12 TB chào chị Việt Dương Nhân.TB nghĩ : " KHÔNG điện thoại về Việt Nam.KHÔNG gửi thư về Việt Nam " thì làm sao mình nói cho dân mình biết được những chuyện buôn dân bán nước của đảng cướp việt cộng trong nước và những công cuộc đấu tranh của người Việt tỵ nạn công sản ở ngoài nước.Mặc dù hiện nay hệ thống thông tin toàn cầu rất nhạỵ bén nhưng có bao nhiêu người dùng được internet để biết tin tức. TB nghĩ dùng điện thoại nói cho người trong nước biết là phương pháp rất tốt. Đôi khi cũng bị vc phá đường dây khó nói chuyện nhưng không phải là thường xuyên chị nhỉ .Thân TB. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Feb 2009 , 09:46
Chào TB,
TB nói đúng lắm. Để vdn xoá . TB làm ơn xoá luôn dùm vdn nha ! @ Bữa hôm bên SG gọi qua Paris nói chuyện cũng lâu lâu - Đến lúc 7 xoay qua về tình hình nước nhà vài phúc sau là bị cúp liền - Riêng vdn bây giờ không nuôi dưỡng ai nữa - nên việc gởi tiền và về VN thì không có rồi - Nhưng còn anh, chị bầy cháu thường liên lạc qua Internet và đt. Chúc TB & gia đình an vui Thân vdn |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 28. Feb 2009 , 17:38 TB chào chị 7. Cám ơn chị, TB đã vào trang nhà của chị đọc rồi , nhờ vậy TB biết thêm nhiều điều để nói cho bạn bè trong nước và ngoài nước biết luôn , người bên nhà họ hãy còn sợ vc lắm.Mỗi lần nhắc đến tình hình đất nước là đánh trống lãng nhưng TB cũng cứ nói , nói hoài cho đến bây giờ không nói thì họ lại hỏi. Như vậy là cũng mừng chút xíu ,còn người ngoài này còn "tệ hơn vợ thằng Đậu " không thèm nghe còn coi mình giống như người ở hành tinh lạ tới. Thật buồn quá 7 ơi. nhưng TB nghĩ "có công mài sắt có ngày nên kim " Thây kệ mình làm gì cho đất nước nhanh chóng có tự do dân chủ thì mình cứ làm. Tâm tình chút xíu với 7 cho vui cuối tuần.Chúc 7 cuối tuần vui vẻ , em TB band4 - |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Mar 2009 , 10:07 THƠ CHO LÊ THỊ CÔNG NHÂN Trong giá buốt mùa Đông chiều viễn xứ Nghe giọng nói em dỏng dạc băng tần Tôi khâm phục em, Lê Thị Công Nhân Người con gái của dòng dân Trưng, Triệu Người đã dám đơn thân lời hiệu triệu Một mình xưng tên thách thức bạo quyền (Lũ cường đồ của Các Mác, Stalin) Không chùn chân trước xích xiềng, lao lý Em tranh đấu cho Tự Do, Nhân Vị Quyết dẹp đi ách thống trị bạo tàn Cho dân mình sớm thoát cảnh lầm than Mà vủ khí là đôi bàn tay trắng Em nói đúng, nhất định mình phải thắng Nếu đồng tâm cương quyết chẳng rụt rè Nếu dân mình thôi sợ hãi, e dè Chắc sẽ dẹp được búa đe Cộng Sản Anh trôi dạt trên bước đường tị nạn Bị lũ vô lương dán nhản Việt kiều Thật chán chường, trơ trẻn biết bao nhiêu Ngược lại với hết những điều rao trước Màn ảnh nhỏ đang chiếu ngày mất nước Ngày ba mươi uất ức tháng Tư đen Bao nhiêu người chờ chực, lấn, van, chen Buông vũ khí làm tên hèn tháo chạy Rồi cả nước đã rơi vào cạm bẩy Bao nhiêu năm tù đổi lấy được gì Bao nhiêu người cố dắt díu nhau đi Chỉ mong thoát bàn tay loài quỷ đỏ Em dạo đó vẫn còn đang tuổi nhỏ Đã trưởng thành bên cờ đỏ sao vàng Nhưng may thay phân định được rõ ràng Nên em chọn đứng vào hàng chính đạo Lòng cương quyết phải trừ gian, diệt bạo Tâm thư em gây nhốn nháo âu lo Cho bầy cộng nô hiểm ác côn đồ Em chấp nhận bước vào lò lửa hận Hôm nay đây, lúc năm cùng tháng tận Anh ân cần đôi chữ dặn dò nhau Dân tộc mình đã chịu lắm thương đau Phải chung sức để đương đầu bảo tố Em đã tưới bao hoa lòng nở rộ Khắp năm châu hớn hở đáp lời em Lê Thị Công Nhân, tên gọi êm đềm Trên biểu ngữ đính kèm tên Cha Lý Bài thơ ngắn anh ghi từ đất Mỹ Hy vọng làm tăng ý chí đấu tranh Mong lòng dân quốc nội phát lên nhanh Để đất nước được thành như ý nguyện Lòng hải ngoại dỏi theo từng biến chuyển Đòn gian ngoa cộng sản: Chuyện thường thôi Những mánh mung ai cũng biết cả rồi Màn kịch dở đã đến hồi chung cuộc Hỡi những ai còn nghĩ về tổ quốc Hãy chung lời cáo buộc lũ cộng nô Phải dừng tay tàn ác, trả tự do Và hạnh phúc ấm no cho tất cả Người hải ngoại xin đừng nên nhẹ dạ Cộng sản làm và nói chả đi đôi Mấy mươi năm nhìn thấy đủ quá rồi Chớ dại dột ham mồi mà mắc bẩy Chieu Le |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Mar 2009 , 10:22 thubeo wrote on 28. Feb 2009 , 17:38:
TB ơi ! Người dân bên nhà bị vc dồn ép, hù doạ nên họ bị ám ảnh - Vì hở ra là tụi vc nói "phản quốc", "phá rối an ninh" , là lê úp tống vô tù chẳng biết ngày xét xử. Còn một số vịt-kiều ngoài này trở về với "áo gấm về làng" hách dịch ta đây là dân Tây dân Mỹ ngon lành, về VN không sợ bị bắt tha hồ tung tiền ra... cho vc nịnh hót tâng bốc khen đủ điều... Thế là họ trở lại xứ tạm dung, họ khen vc (như tuyên truyền dùm) nghe mà tức ghê đi. Bây giờ còn được mạng nào vẫn giữ lập trường cc thì cứ đi tới cùng. Ở Paris, sau này 7 nhìn đâu cũng thấy hồng hồng, đỏ đỏ ráo rồi buồn ghê TB ơi ! :'( cheers |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 24. Mar 2009 , 16:43 Ngày Xưa, Trí, Phú, Địa, Hào… Dính trong “Diện” ấy, bị vào sổ Đen! Giờ về nước Việt mà xem: Trí thì rất hiếm !- Nhiều “Em” Phú, Hào! Ngày xưa rượu “đế” thuốc lào… Giờ thay :- Rượu Ngoại, mâm cao cỗ đầy ! Vàng, không “thích” tính bằng “Cây” Phải dùng Kí, Tạ để “xây” Gia tài ! Hỏi rằng “Giải Phóng” cho ai? Thưa :- Dân đang chịu Khổ Tai, Đói Nghèo! Khom lưng để “Chúng Nó” leo, Máu Xương mình đổ, Chúng” trèo, chúng lên. Nhiều “Em” xưa chẳng nghe tên, Giờ nhờ BÁN NƯỚC nên lên mặt…MÀY ! “Giai Cấp” ?- Quả có đổi thay, Nhưng mà rất “Đổi” với tay “cường quyền” Nghĩa là “Cú’ biến thành “Tiên” Người Dân thì vẫn y nguyên dáng hình ! * Than ôi! Các Nước….quanh mình, Càng ngày càng tạo “Lộ Trình” Khả Quan! NGUYỄN-TÈO. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 03. Apr 2009 , 02:33 Nhớ tháng tư đen lại đến rồi Miền Nam đất Việt của tôi ơi Tự do công lý không còn nữa Cả nước chìm trong sắt máu thôi Nhớ tháng tư đen lại đến rồi Làm sao quên được ngày ba mươi Cộng nô hỉ hả reo cờ đỏ Đỏ cháy con tim, đỏ chết người Nhớ tháng tư đen lại đến rồi Miền Nam Cộng phỉ cưỡng lên ngôi Cho dân Miền Bắc tràn hoen lệ Hăm mốt năm trường đỏ mắt trôi Vì dân Miền Bắc khổ nhiều rồi Nó cỡi trên đầu trên cổ thôi Cờ đỏ đến đâu chết đến đó Sao vàng sao chổi quét tàn hơi Vì dân Miền Bắc hiểu nhiều rồi Cộng Đảng hồng chuyên sắt máu thôi Cả Mẹ cả Cha còn tố khổ Cả con cả vợ, đổi trèo ngôi Nó nói lo dân lo nước à Miệng mồm Cộng Đảng thật chua ngoa Nó la leo lẻo, lòa thiên hạ Xiềng xích ngục tù chật ních a Dân đen mê ngủ nên gà mờ Khi tỉnh ra rồi, con cóc khô Nó lấp cửa hang, nó bịt miệng Thiên đường cộng sản, đừng nằm mơ Miền Bắc trông chờ những ước mong Miền Nam phạt Bắc diệt cuồng vong Cho dân Miền Bắc ngoi đầu dậy Cùng với Miền Nam sưởi ấm lòng Vậy mà ước vọng đành tiêu vong Vận nước điêu linh cuốn xoáy dòng Cuốn tiếp Miền Nam trôi nghiệt ngã Thế thì cả nước phải long đong Vậy mà thế giới vẫn ba hoa Phản chiến, hùa theo giải phóng ma Quỷ đỏ cười khì, rung chễm chệ Lọt tròng, vùng vẫy thoát sao ra Vậy mà quốc tế xụi tai lơ Giả điếc giả câm giả ỡm ờ Hiệp định Paris thua giấy rách Chính em chính trị quá ngây thơ Uỷ Ban đình chiến với đình tranh Hòa hợp sa lông đắp chiếu mành Hòa giải ngu ngơ trùm chiếu rách Bó tay, cho Cộng Sản tung hoành Khởi lệnh ùn ùn tổng tấn công Miền Nam hết thở, chống tay không Một giàn ký kết, câm như hến Bài học muôn đời, đừng ngóng trông Làm sao thoát khỏi tháng tư đen Không trước thì sau gió trước đèn Chút lửa lập lòe dầu cạn sạch Lóe lên rồi tắt ngúm đêm đen Mỗi năm, lại nhớ tháng tư đen Trùng hợp ba mươi, phải tối tăm Đom đóm đêm đen, nên cả nước Ngập chìm thống khổ, sống hờn căm Mỗi năm, lại nhớ tháng tư đen Trùng hợp ba mươi, không có đèn Trăng lặn, sao mờ, thêm tối mịt Toàn dân nước Việt làm sao quên Tháng Tư, đâu phải chỉ Miền Nam Miền Bắc trầm kha đã thiết ngàm Hiệp định Genève đà siết họng Paris thêm nữa, biết sao cam Hăm mốt năm, xương máu Bắc Nam Đổ sông đổ biển, mộng tiêu tan Âm linh tử sĩ mờ sương khói Tức tưởi hồn đau ngập suối vàng Hăm mốt năm, dân chúng Bắc Nam Hiền Lương Bến Hải sóng lăn tăn Không nhòa máu lệ hai bờ nước Thêm tháng tư đen, chấm dấu than ! Dấu than lịch sử nhớ nghe em Nghe chị, nghe anh, đừng có quên Cho đến khi nào, lật sử mới Việt Nam mới hết những hoang tàn Cái tháng tư đen, nhớ rõ ràng Hễ ai, là máu đỏ da vàng Hễ ai, là cháu con Hồng Lạc Còn dính trong người chút Việt Nam Không phải một năm, hay chục năm Hai mươi, hay đã ba mươi năm Cho dù đến bốn, năm mươi nữa Trang sử lật qua, mới hết ngàm Lúc đó, người dân cả nước mình Nhòa trong mắt lệ, khóc quang vinh Nắm tay thắm thiết, chan tình tự Vì quá oan khiên, khổ cực hình Lúc đó, người dân cả nước mình Mới nghe tiếng nói của chân tình Mới cười chan chứa trong ánh mắt Vì quá tai ương, phải lặng thinh Lúc đó, người dân cả nước ta Trong ngoài trổi khúc khải hoàn ca Bài ca thắm thiết tình dân tộc Tổ quốc Việt Nam đã thái hòa Lúc đó, người dân cả nước ta Bài ca thống nhất mới hùng ca Diễu hành trên khắp non sông Việt Dân tộc Việt Nam đã thái hòa Thế thì, dấu mốc tháng tư đen Đừng đổ cho ai, quá cũ mèm Dù đỏ, dù đen, hay xám xịt Chụp tai, chụp mũ, chỉ kèm nhem Thế thì, dấu mốc tháng tư đen Dân tộc Việt Nam phải thắp đèn Thắp đến khi nào trời sáng lại Việt Nam sông núi tỏa hồn thiêng. Viết cho 30 tháng 4 năm 2009 Thấu Tâm Can ST |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Apr 2009 , 22:23 Mày bảo tao quên sao? Cứ đến tháng Tư, lại nghe tíêng thét gào Tíêng phẫn nộ của muôn ngàn dũng sĩ Đã tuẫn tíêt cho quê huơng kỳ vỹ Giòng máu tuôn trên khắp nẻo quê huơng Thân một nơi, đầu một nẻo, đoạn truờng Súng gẫy, guơm cong, ngựa da còn bọc Lá cờ kia một thời ngang dọc Đã lắt lay trên trận điạ mênh mông Giờ nơi đâu, hồn đang hiện trên không? Hay ở lại chốn nhau chôn, rốn cắt? Làm những ngọn lửa không bao giờ tắt Bảo vệ đất đai Tiên Tổ truyền đời Mày bảo tao quên sao? Cả trăm ngàn anh em giờ vất vuởng chợ đời Thân dị dạng, tay què, chân gẫy Thằng Truơng gàn, chuyên viên súng máy Vẫn cuời vang bên lằn đạn oang oang Giờ lắt lay, khàn giọng với cây đàn Hát phố chợ: Xuân này con không về nghe, mẹ! Thằng Tùng đen, một thời oai vệ Súng bên hông, lưụ đạn quanh nguời Nay âm thầm với cặp mắt không nguơi Tay rờ rẫm, cây gậy còng, chậm chạp Mày còn nhớ thằng Vân nói lắp? Nhưng hiên ngang, sinh tử nhẹ tênh Bao lần xung phong, nó vẫn phóng một mình Truớc thuợng cấp, Đại Bàng ngơ ngác Nay nó run run, đan rổ rá cho nguời Một tay, một chân, nó để lại trận địa rồi Thân còm cõi, khô như cành củi mục Nếu mày gặp, nhất định mày bật khóc Vì bạn hiền, nay lơ láo, lao đao.. Còn bao thằng học khoá mình, ra sao? Tên cụt, thằng què, bụng vài vết đạn Có thằng, tháng Tư Đen, chân vừa cụt tới háng Bị đuổi ra khỏi bệnh viện, lặc lè Maú tuôn trào, ngã sấp, bên hè Giờ ngơ ngác trong nhà thuơng tâm trí Mày bảo tao quên sao? Khi anh em ta sống trong đời kỳ thị Vẫn có bao thằng áo gấm xênh xang Hãnh diện comlê, ra vát về làng Khoe nhà cửa, khoe xe, khoe bằng cấp Chúng cứ lờ đi, không dám cúi nguời thấp Nhìn bạn ta, nằm duới đất, tan hoang Thôi, mày ơi, nói nữa, lệ hai hàng Lại tuôn chảy nghẹn ngào như suối Tao chỉ mong mày, dù một gói cơm dấm dúi Gửi anh em, xin lỗi, chúng tao hèn Đã chạy thật nhanh, khi tắt lửa, tối đèn Bạn què bỏ lại, bạn sang thì níu áo Thôi, tao lại nghẹn, Lại buồn ngây, lảo đảo Tao ngừng đây, Cho tao tạ lỗi các bạn hiền Cho tao giơ tay chào ngày tuởng nịêm Tháng Tư Đen Chào tất cả, với trái tim tan nát... Chu tất Tiến. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 11. Apr 2009 , 10:03 Hỡi văn_nghệ_sĩ khắp gần xa Hãy dùng ngọn bút viết lời ca Thay cho gươm giáo diệt lũ Hán Đang mộng xâm lăng non nước ta. Việt Dương Nhân (Với tất cả lòng thành hướng về Quê Mẹ VN 4/2009) Đất nước đang kề cận nạn tai Bắc phương cậy thế mạnh ra oai Toàn dân hợp sức chung tay lại Đoàn kết một lòng vai sát vai Bảo vệ non sông cùng gánh vác Giữ gìn bờ cõi chẳng riêng ai Tổ tiên xưa đã đẩy lui giặc Chẳng lẽ cháu con lại bất tài ?!! Naïve |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Apr 2009 , 10:15 Mai con lớn có về thăm đất Việt Đi giùm cha ra tận ải Nam Quan Khóc hộ cha giọt lệ hờn bi thiết Thương quê hương ôi tủi nhục vô vàn Vá hộ cha mảnh dư đồ rách nát Lũ sài lang xâu xé đã bao đời Máu tiên tổ thấm trong từng tấc đất Bọn cường quyền đem bán tựa đồ chơi Con hãy nhớ quê hương mình hùng vĩ Từ Nam Quan trải rộng đến Cà Mau Phú Quốc, Hoàng Sa,Trường Sa, Côn Đảo Là của ta sử sách đã in sâu Cờ ta phải bay tung trời Bản Giốc Ải Nam Quan trở lại với sơn hà Đất nước ta là rừng vàng biển ngọc Phải giữ gìn cho rạng mặt ông cha Đáng giận thay loài vong nô khiếp nhược Đất quê hương mang cống hiến cho người Lê Chiêu Thống còn chưa đành bán nước Nỗi đau này đến chết vẫn chưa vơi Xin cầu nguyện với hồn thiêng sông núi Đưa dân ta ra khỏi ách tôi đòi Xua tan đi những mây mù u tối Cho quê mình sống lại những ngày vui Rồi mai mốt con về thăm đất Việt Xin đừng quên cái nhục của đời cha Một cái nhục không bút nào tả xiết: Bọn vô lương bán rẻ cả sơn hà! Vũ Đình Trường |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 16. Apr 2009 , 03:18 Ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Dù ngay giữa lao tù Bóng ngươi sẽ lớn tàn đại thụ Xích xiềng của quỷ không làm ngươi chết được Vì chưng bóng ngươi liền với bóng dân. Ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Dù máu ngươi nhỏ xuống Lời ngươi sẽ thành hoa chính lý Kinh điển vô thần phải mục trong vô vị Vì chưng máu ngươi hòa với máu dân. Ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Dù xương ngươi bóc trắng Hiến dâng sẽ còn lại anh linh Súng gươm đàn áp không làm ngươi mất lạc Vì chưng tay ngươi liền với tay dân. Ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Dù gan ngươi nhỏ bé Thành tín nơi ngươi là nguồn lực Bạo tàn chế độ không làm ngươi khiếp nhược Vì chưng ý ngươi hòa với ý dân. Hỡi đứa con thiện thệ Không có sự sống dài hơn sự sống Chỉ có thương yêu khác với hận thù Chỉ có tự do khác với ngục tù Vì con đường dân ngươi đã chọn Nên ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Cho hơi thở ngươi và dân ngươi cùng một nhịp Hiến dâng ngươi sẽ là phân Phù dưỡng cây Việt Nam ngươi kết trái. Hỡi đứa con thiện thệ Không có chiến thắng đến từ khiếp nhược Không có vinh quang dựng bởi ươn hèn Không có phân ly nào nên đại thể Không có chia rẽ nào không suy vi Không có bạo quyền nào nên chính nghĩa Không có tước đoạt nào nên chính danh Không có tham ô nào nên công lý Không có khắc bạc nào nên lòng dân Không có vị kỷ nào nên hạnh phúc Không có khốn cùng nào nên an sinh Không có che đậy nào nên dân ý Không có ngu tối nào nên tự do Vì những sự thật này Nên ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Quét sạch những điều dân ngươi không muốn. Hỡi đứa con thiện thệ Ðừng lấy tiểu làm đại Ðừng lấy cá làm công Ðừng lấy nghi làm quyết Ðừng lấy phương tiện làm đích cuối Ðừng lấy máu hòa men chiến thắng Ðừng đặt kiêu căng lên tái tạo Vì con đường dân ngươi đã chọn Nên ta phán cùng ngươi Hãy đứng lên Lòng hòa lòng Ý hòa ý Tay liền tay Chiến thắng sẽ không lâu. Hỡi những đứa con thiện thệ Ta phán cùng tất cả các ngươi Hãy đứng lên Dù ngay giữa lao tù Hay trên mọi miền tạm dung Giờ các ngươi đã điểm. Hỡi những đứa con thiện thệ Ta phán cùng tất cả các ngươi Hãy đứng lên Tay liền tay Cho dù cách mấy đại dương Vì tay các ngươi nối liền tay Thượng Ðế. Hỡi những đứa con thiện thệ Sông núi đã chuyển mình dang tay đón Với tấu khúc nghìn năm tới Hồn thiêng đang xôn xao khai Ðại Hội Hãy đứng lên Giờ mẹ Việt Nam đến lúc cởi gông cùm. Ta phán cùng các ngươi Phải đứng lên Bởi vì ta Uy Linh của tiền nhân. Đứa con thiện thệ quochien55@hotmail.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. Apr 2009 , 05:46
Nhân Tháng Tư đen Quốc hận, xin có chút tâm tình gởi đến những cán binh của cộng sản bắc Việt: Những người đã vào Nam với khát vọng cuồng điên của những tên cộng nô khát máu dân lành, những người đã phá đường, phá cầu đã khủng bố đã thảm sát hàng triệu sinh linh Nam Việt.
Xin gởi chút tâm tình này đến các vị lãnh tụ cộng sản Bắc Việt mù quáng trước cái thiên đường XHCN mà ấy bẩn máu xương của đồng bào Việt nam trên cả hai miền Nam-Bắc để mong đánh thức lại chút lương tri của những kẻ tội đồ mà sớm ăn năn sám hối tội ác của mình trước hồn thiêng sông núi và trước hàng triệu oan hồn của lương dân nam Việt đã bị cộng quân tàn sát xuyên suốt cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Như nén hương lòng xin kính dâng lên các đấng Tiên Hiền Liệt Thánh đã vị quốc vong thân. Xin kính dâng lên các oan hồn của đồng bào tôi đã bị cộng quân thảm sát trong biến cố tết Mậu Thân ở Huế. Cùng xin được chia sẻ với hàng triệu đồng bào tôi vì nền tự do dân chủ của cả dân tộc Việt nam mà đang phải chịu cảnh gông cùm lao lý ở quê nhà và cùng xin được chia sẻ với hàng triệu đồng bào tôi cũng vì tự do, dân chủ và nhân quyền mà đang sống kiếp tha hương và vẫn ngày đêm mong vọng về cố quốc, nơi gần 80 triệu đồng bào tôi đang sống kiếp đọa đày dưới ách thống trị bạo tàn của cộng sản... Vâng xin được dâng một nén hương lòng.... Cũng xin gởi đến chín tầng địa ngục nơi cô hồn Hồ Chí Minh, Lê Đức Thọ, Trường Chinh, Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng, Tố Hữu, Vỏ Văn Kiệt đang chịu sự phán xét của tòa án Diêm Vương để mong chư vị thấu hiểu mà thể hiện chút sám hối muộn màng.... T-N-T NON PHẦN TƯ THẾ KỶ Anh vào Nam với danh từ hoa mỹ Giải phóng quê hương, chân lý cứu dân lành Thanh bình rồi nhưng phải thế không anh Hay xương máu để tranh giành cơm áo? Anh vào Nam vét vơ từng chén gạo Của mẹ già tần tảo nuôi con Để trẻ thơ dòng lệ chảy lăn tròn Để ông lão mỏi mòn manh áo rách Anh vào Nam với danh từ trong sạch Đôi dép chẳng lành dám rạch trường sơn Đường dốc Tam Biên manh áo vai sờn Đường Số Chín từng cơn mưa giá bấc Hơn ba mươi năm, anh nằm gai nếm mật Từng tuyến thông hào, xương chất lại thành non Từng hố bom, máu lệ chảy đang còn Vì đại pháo, AK, hầm chông bãi chết Hơn ba mươi năm anh dày công thêu dệt “Cách mạng khoan hồng, cách mạng yêu thương” Dân Việt nam đau khổ trăm đường Nghìn nắm mộ mùi hương còn nghi ngút Hơn ba mươi năm anh dày công mua chuộc Từng tốp dân nghèo bắt buộc phải hy sinh Xin dừng tay! Nối lại chút thâm tình Chắc anh hận vì thấy mình phi nghĩa lắm! Từ Bắc vào Nam với Trường sơn vạn dặm Anh đánh ai? Hay máu thắm da vàng? Đạn AK, dân Việt phủ trời tang Rừng đại pháo hàng ngàn thây ngã gục Dân tôi chết, rồi các anh cũng chết Nhưng ngày mai lịch sử dệt căm hờn Gọi anh về đối diện với gian sơn Chân run rẫy bàn tay chưa ráo máu Hãy dừng lại! Sau bao nhiêu lần đau xót Nếm mùi hương thấm ngọt của lương dân Để máu xương không còn chảy bao lần, Ngoảnh mặt lại, ngót phần tư thế kỷ.... NTN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Apr 2009 , 06:57 Tháng Tư nào ta cũng lật trang ký ức Trong đó có ta có đủ mặt bạn bè Những thằng lính gánh còng vai tủi nhục Giữa hận thù mà chết cứng bơ vơ Thằng bạn đồng minh vỗ tay phủi *** Bỏ mặt ta giữa lửa bỏng dầu sôi Ta với nó có chi là ruột thịt Nữ Thần Tự Do… gục mặt gượng cười Tháng Tư nào ta cũng nghĩ quanh nghĩ quẩn Đại Tướng của ta sấp ngửa đầu hang Ba mươi tuổi – Ta mười năm lính chẵn Có chưởi thề… cũng mát ruột mát gan Vất súng rồi bọn ta ôm mặt khóc Thân thể còn nguyên, thành phố còn nguyên Vô lý thế -- Ta nào tin thế được Đời chinh nhân… da ngựa bọc ưu pjiền Tháng Tư nào cũng soi mòn nỗi nhớ Nỗi nhớ thênh thang rải khắp chiến trường Ta nghe quanh ta đọng từng hơi thở Thằng mất thằng còn… cùng cảnh gió sương Đứa vào tù ca bài ca bất khuất Đứa bỏ đi ngạo nghễ phương trời xa Hoài bão ngày nao vẫn còn thao thức Hay chết mòn giữa… nghiệt ngã xa hoa Trạch Gầm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Apr 2009 , 07:01 (gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến) Năm tháng theo nhau rụng xuống đời Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi ! Tháng Tư này nữa là bao nhỉ Mà vẫn xa quê, sống phận hời ??? Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều Chưa ngày thanh thản, vẫn đăm chiêu Phần thương dân tộc trong sầu tủi Phần xót quê hương đỏ giáo điều ... Hỡi những trái tim, những tấm lòng Cơ trời vận nước buổi suy vong Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa Đừng để ngàn sau hổ giống dòng Đừng để tàn phai nét đẹp xưa Của trang thanh sử, dẫu giao mùa Chao ơi, từ đỏ cơn hồng thủy Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa !!! Nhìn những lòng thay, những nắng phai Mà tim thổn thức nhịp u hoài Mà đau mà xót niềm hưng phế Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai ! Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng Khi người đổi bến, kẻ sang ngang Thịnh suy mới rõ đời đen trắng Mới thấy thau kia lẫn với vàng ! Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt Xin chớ phong ba mãi dập vùi ! Mấy chục năm dài vẫn đợi mong Đợi anh góp sức, chị chung lòng Đứng lên trừ hết loài gian ác Để trả cho tròn nợ núi sông Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư Quê hương nhất định hết lao tù Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Apr 2009 , 03:02 Nguyễn Tấn Dũng tên tội đồ dân tộc Rước Voi về dầy mồ mã Tổ Tông Trung Quốc đưa dân xâm nhập Việt Nam Nhục đất nước thêm nghìn năm nô lệ ! Nguyễn Minh Triết làm nhục cho quốc thể Tên đứng đầu bị áp lực họ Nông Tổng Bí Thư đảng cộng bọn cuồng ngông Dâng đất nước, cam tâm làm nô lệ ! Ôi ! Việt Nam quê hương ta ngạo nghễ Nay còn đâu ! Nếu toàn thể cúi đầu Hãy đứng lên ! Dù phải chịu máu rơi Nam Trung Bắc dù thây phơi máu đổ ! Tổng Nổi Dậy ! đúng, đây là thời điểm Ngày toàn dân, toàn diện ta vùng lên Đuổi Tàu ô ra khỏi cửa biên cương Cùng dân tộc, dựng lại nền dân chủ . . . Trần Bửu Hạnh Ngày 20 tháng 4 năm 2009 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 22. Apr 2009 , 18:10 (Sau một ngày thống kê một cách khách quan những bi hài kịch thời sự nóng hổi) Chào một ngày giống hệt mọi ngày Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp” Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ” Chào một ngày giống hệt mọi ngày Đọc báo thấy cha ông mất hút Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích… Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng Chào một ngày đất nước tự lưu vong Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười Chào một ngày phát triển giống đười ươi Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền Chào một ngày vong bản vì… hèn Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm… Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều Chào một ngày hình chữ S tong teo Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng Chào một ngày long mạch bị xới tung Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng Chào một ngày giống hệt cõi âm Những xác chết anh hùng bật dậy Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền Chào một ngày soi rõ mặt anh em! 21 – 4 - 2009 Bùi Chí Vinh http://www.viet-studies.info/BuiChiVinh_MotNgayPhai%20Khac.htm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by mien_thuy vào ngày 22. Apr 2009 , 22:20 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 23. Apr 2009 , 04:30 mien_thuy wrote on 22. Apr 2009 , 22:20: TB chào Miên Thụy.TB muốn khoe với MT hôm thứ ba đi làm có ông khách cựu chiến binh Mỹ đã tham chiến ở VN tới tiệm muốn may những cái huy hiệu vào áo khoác của mình TB thấy có chữ VN nên có ý nghĩ thêu lá cờ VN để sẵn đợi khi khách tới sẽ hỏi,nếu ông chịu TB sẽ may vào. Ông khách vui vẻ nhận và TB cũng vui , nhưng khi ông đi rồi TB nghĩ :"không biết ông có gỡ ra khi về nhà?"TB đã được trả lời ,hôm qua lại có thêm 1 ông khách khác tới tiệm tự giới thiệu là bạn ông khách hôm qua muốn TB thêu cho ông lá cờ VN trên áo.TB làm liền và vui nhiều lắm MT ơi. Cười miếng lớn đi MT ,chúc MT vui hết tuần dance3 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 23. Apr 2009 , 06:22 thubeo wrote on 23. Apr 2009 , 04:30:
7 nghe cũng vui và cười thiệt lớn nè TB. laugh12 votay Chúc TB & tất cả an vui. 7_vdn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 23. Apr 2009 , 06:24 mien_thuy wrote on 22. Apr 2009 , 22:20: Cảm ơn em gái MT dán khung hình và bài thơ... đẹp quá - 7 'rinh' đi phổ biến... votay :-* f4u2 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by DongVan vào ngày 23. Apr 2009 , 07:15 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 30. Apr 2009 , 04:04 Một Tháng Tư Buồn Tháng tư buồn hờn căm còn chất chứa Trong buồng tim lời hứa vẫn đong đầy Một ngày sẽ đập tan bầy quỷ dữ Cùng anh em trừ khử bọn vô thần 34 năm xót xa cho dân Việt Kiếp da vàng cạn kiệt sức cần lao Đời nghèo đói khát khao ngày no ấm Sống an nhàn say đắm buổi bình yên Tháng tư buồn thắp nén nhang tưởng niệm Sóng biển đông vùi lấp những con thuyền Người đi bộ ngậm ngùi trên đất khách Khóc thân nhân bỏ xác nơi xứ người 34 năm đất đai càng eo hẹp Bọn hung tàn đè bẹp tiếng dân oan Bằng họng súng là cán cân công lý Khiến dân nghèo rời bỏ đất tổ tiên Tháng tư buồn ầm vang hồn sông núi Những anh linh gìn giữ cõi sơn hà Đã chiến đấu hy sinh vì tổ quốc Xác co ro trên dốc núi rừng già 34 năm vẫn là hai ngôn ngữ Một tiếng người một giữ tiếng của ta Cuộc sống mãi bôn ba vì cơm áo Ngày lại ngày ngổ ngáo với thời gian Tháng tư buồn vinh danh đời chiến sĩ Đã cô đơn chiến đấu giữ cờ vàng Đã một thuở ngang tàng làm trai Việt Sống hiên ngang oanh liệt chống quân thù 34 năm gởi nhau niềm hy vọng Hãy một lòng chống cộng đến tàn hơi Cho quê mẹ điểm tô màu tươi mát Khúc khải hoàn ta hát Việt Nam ơi ! Đỗ Hữu Tài Tháng 4 - 2009 - taihh@aol.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 14. May 2009 , 10:23
TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN
Đỗ Trung Quân Một bài thơ chưa từng công bố Đã 34 năm trôi qua.hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử .chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này,nó thay đổi hình thái xã hội.thay đổi số phận con người.Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi,bảy năm sau hòa bình(1982).nay nhìn lại ,tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này. khi làm xong nghĩa vụ một thanh niên thời hậu chiến ,người có lý lịch may mắn không vướng phải chuyện lính tráng dù thế hệ tôi sau“mùa hè đỏ lửa 1972” hầu hết cũng đã” yên vị “ khói hương trên bàn thờ gia đình.còn nhớ những năm của thập niên 80,giáo sư Nguyễn Khắc Viện viết một bài đanh thép trên báo Sài Gòn Giải Phóng”sen hay bùn” về danh xưng khi nào thì gọi là thành phố ****,khi nào thì gọi là Sài Gòn?và ông khẳng định cái tốt thì gọi tp ****,cái tệ nạn ,cái xấu ,cái "tồn đọng"thì gọi là Sài Gòn.giáo sư Nguyễn Ngọc Lan đã đối thoại bằng một bài báo khác(tất nhiên ông không thể đăng bài phản biện ấy trên báo SGGP như trong một xã hội bình thường),ông nhắc rằng hiện tại sau 10 năm giải phóng, thành phố vẫn còn một tờ báo lớn tiếng nói chính thức của “Đảng bộ và nhân dân thành phố” tờ Sài Gòn Giải Phóng( nó vẫn còn đến tận hôm nay),còn một nhà máy thuốc lá Sài Gòn,còn một đội bóng danh tiếng mang tên Cảng Sài Gòn(nay đã không còn)…bài thơ này,có lẽ là cái nhìn đau đớn đầu tiên của một người trẻ tuổi vừa từ chiến trường K trở về với bao nhiêu hoài bão sau khi chứng kiến những hy sinh cao đẹp của một thế hệ thanh niên Sài Gòn,những con người thành phố tuổi chỉ mới đôi mươi… hai mươi bảy tuổi và một bài thơ dài nhất của đời mình... Đỗ trung quân TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN (1982) 1. Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm Các anh từ Bắc vào Nam Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc Các anh đến Và nhìn Sai Gon như thủ đô của rác Của xì ke,gái điếm, ,cao bồi Của tình dục,ăn chơi “Hiện sinh-buồn nôn-phi lý!!!” Các anh bảo con trai Sai Gòn không lưu manh cũng lính ngụy Con gái Sai Gòn không tiểu thư khuê các,cũng đĩ điếm giang hồ các anh bảo Sai Gòn là trang sách “hư vô” văn hóa lai căng không cội nguồn dân tộc ngòi bút các anh thay súng bắn điên cuồng vào tủ lạnh ,ti vi vào những đồ tiêu dùng mang nhãn Hoa Kỳ các anh hằn học với mọi tiện nghi tư bản các anh bảo tuổi trẻ Sài Gòn là “thú hoang” nổi loạn là thiêu thân ủy mị,yếu hèn các anh hùa nhau lập tòa án bằng văn chương mang tuổi trẻ Sai Gòn ra trước vành móng ngựa!!! 2. Tội nghiệp Sài Gòn quá thể Tội nghiệp chiếc cầu Công Lý Có anh thợ điện ra đi không về Tội nghiệp những “bà mẹ Bàn Cờ” của những ngày chống mỹ Lửa khói vỉa hè nám cả những hàng me Tội nghiệp những người sài gòn đi xa Đi từ tuổi hai mươi Nhận hoang đảo tù đày để nói về lòng ái quốc Có ai hỏi những hàng dương xanh Xem đã bao nhiêu người Sài Gòn hóa thân vào sóng nước Tội nghiệp nhưng đêm Sài Gòn đốt đuốc Những “người cha bến tàu” xuống đường với bao tử trống không Tội nghiệp nhưng ông cha rời khỏi nhà dòng Áo chùng đen đẫm máu Tội nghiệp những chiến trường văn chương,thi ca ,sách báo những vị giáo sư trên bục giảng đường ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc Sài Gòn của tôi-của chúng ta. có tiếng cười và tiếng khóc 3- Bảy năm qua đi với nhiều buồn vui đau xót Một góc phù hoa ngày cũ qua rồi Những con điếm xưa có kẻ đã trở lại làm người giã từ ghế đá công viên để sống đời lương thiện Những gã du đãng giang hồ cũng khoác áo thanh niên xung phong lên rừng xuống biển Tìm lại hồn nhiên cho cuộc sống của mình Cuộc đổi thay nào cũng nhiều mất mát .hy sinh… 4- Và khi ấy Thì chính “các anh” Những người nhân danh Hà Nội Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn bắt đầu chửi bới Chửi đã đời . Chửi hả hê Chửi vào tên những làng quê ghi trong lý lịch của chính mình Các anh những người nhân danh Hà Nội sợ đến tái xanh Khi có ai nói bây giờ về lại Bắc!!! Tội nghiệp những bà mẹ già miền Bắc Những bà mẹ mấy mươi năm còng lưng trên đê chống lụt Những bà mẹ làm ra hạt lúa Những năm thất mùa phải chống gậy ăn xin Những bà mẹ tự nhận phần mình tối tăm để những đứa con lớn lên có cái nhìn và trái tim trong sạch Bây giờ Những đứa con đang tự nhận mình “trong sạch” Đang nói về quê mẹ của mình như kẻ ngoại nhân Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn nhịp chân đã bờm xờm râu tóc,cũng quần jean xắn gấu Cũng phanh ngực áo,cũng xỏ dép sa bô Các anh cũng chạy bấn người đi lùng kiếm tủ lạnh ti vi,casette .radio… Bia ôm và gái Các anh ngông nghênh tuyên ngôn”khôn & dại” Các anh bắt đầu triết lý “sống ở đời” Các anh cũng chạy đứt hơi Rượt bắt và trùm kín đầu những rác rưởi Sài Gòn thời quá khứ Sài Gòn 1982 lẽ nào… Lại bắt đầu ghẻ lở? 5- Tội nghiệp em Tội nghiệp anh Tội nghiệp chúng ta những người thành phố Những ai ngổn ngang quá khứ của mình Những ai đang cố tẩy rửa “lý lịch đen” Để tìm chỗ định cư tâm hồn bằng mồ hôi chân thật 6- Xin ngả nón chào các ngài “Quan toà trong sạch” Xin các ngài cứ bình thản ăn chơi Bình thản đổi thay lốt cũ Hãy để yên cho hàng me Sài Gòn Hồn nhiên xanh muôn thưở để yên cho xương rồng,gai góc Chân thật nở hoa Này đây! Xin đổi chỗ không kỳ kèo cho các ngài cái quá khứ ngày xưa Nơi một góc (chỉ một góc thôi) Sài Gòn bầy hầy ,ghẻ lở Bây giờ… Tin chắc rằng trong các ngài đã vô số kẻ tin vào” thượng đế” Khi sống hả hê giữa một thiên đường Ai bây giờ Sẽ Tạ lỗi Với Trường Sơn? Đỗ trung quân (1982) (*) năm 1995-nhà xuất bản Trình Bày có ý định in bài thơ này với cái tên tác giả "Chung Do Kwan" trong phần" thơ dịch". bài thơ vẫn còn là "ý định" bởi sự cân nhắc cũng là nhã ý của nhà Trình Bày khi biết tác giả thật sự vẫn còn đang sống ở VN. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 14. May 2009 , 16:58 Phá ách xâm lăng: Lê Thái Tổ! Dẹp thù hiển hách: Trần Nhân Tông! Quang Trung đánh Mãn: tan hồn phách! Phá Tống, bình Chiêm: Lý Nhân Tông! Máu tô hùng sử còn không, Mà quên công khó Cha Ông? Tà quyền? Tây nguyên! Biến động Tây Nguyên! Dân gào tiếng thét: Chủ Quyền Việt Nam! * Một bầy học dở, bở làm Hoàng, Trường Sa mất chẳng thèm bận tâm Đường Lào, Cam Bốt: mặt nam, Phía tây: Tàu cũng tham lam “mua” rồi! Bắc phương chỉ cần hở “Môi”* “Răng” Bác, “răng” Đảng? Ôi thôi sá gì! Nguy cơ mất nước chí nguy Hồ Ba Giang, “Beauxite” đỏ: lợi chi quốc phòng? Lâm Đồng cho đến Dak Nông, Ngụy trang: Hán giặc ngoài, trong chững chàng Bắc, Nam, Trung: đảng quy hàng, Làm “Chiêu Thống Mới” rước sang kẻ thù * Bao sư đoàn giặc lù lù Nhà Tu lên tiếng, Nhà Tù rung rinh Lòng dân phẫn uất, bất bình Hại dân, phản quốc, lộng hành Việt gian * Vùng lên trừng trị bạo tàn! Thăng Long, Vạn Kiếp huy hoàng sử xưa! Mê Linh cờ phất, trống khua Diên Hồng “Quyết chiến!” Người xưa chẳng lầm! * Bạn ơi! Xưa bày, nay làm Bình Than Hội Nghị đồng tâm hào hùng Bạch Đằng Giang đã lẫy lừng Ải Chi Lăng, giặc cũng từng thất kinh, Sông Như Nguyệt với hùng binh, Đống Đa khí phách quân hành! Khắc ghi! Bến Chương Dương vẫn uy nghi! Xin đừng nhu nhuợc! Cứu nguy sơn hà! * Ngoại xâm quyết chống! Không tha! Thương ca cùng hát: Giữ Nhà Việt Nam! Ý Nga, 15.4.2009. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 16. May 2009 , 23:14 Này này, tớ nói cho nghe Cái bọn Cộng Sản, ai dè phải không Ngây thơ, ngơ ngác, nhẹ lòng Đến khi biết nó, sợi lông không còn Hồng, chuyên, sắt, máu, đỏ hon Chuyên, hồng, máu, sắt, cho mòn cùm gông Tớ nói, toàn nói thiệt không Ăngen, Kác-mat sợi lông không còn Lê-nin chết rũ mục hòm Nó dựng cái xác lòm khòm đứng kia Lão Mao ngủm tỏi cù lìa Nó dựng cái xác chầu rìa Tàu ô Việt Nam thì có tặc Hồ Nó đem liệng kống (lộng kiếng) lõa lồ Thăng Long Ba Đình nó gác, nó trông Hà Nội văn vật tréo tròng khổ đau Từ khi Hồ bước xuống tàu Cơ man đã sẵn, nhuốm màu tại Tây (Pháp) Nó vớ được đám bầy nhầy Chạy qua Xô Viết chứa đầy cộng nô Nó nhồi nó nhét nó vơ Đem về dày xéo cơ đồ Việt Nam Năm Tư (1954), miền Bắc thiết ngàm Bảy Lăm (1975), cả nước nó chàm đỏ au Mặc dù, nó chết đã lâu Nhưng đám tôi tớ thay nhau khác gì Duẫn, Chinh, Đồng, Giáp nguyên si Mạnh, Triết, Trọng, Dũng chung ly, một bình Rập khuôn như đúc nguyên trinh Khác thân, khác thể, nhưng hình khác chi Nó sơn nó phết nó xi Hồng chuyên đỏ rực ly kỳ thấy chưa Đừng cho tớ nói rằng thừa Ngu ngơ bao kẻ mắc mưa đầm đìa Đừng cho tớ nói nọ kia Mơn man như cá lia thia trong hồ Muốn vô, không có chỗ vô Muốn ra, không có cửa mô ra vào Đừng cho tớ nói tầm phào Tớ biết nó tận tơ hào tâm can Đừng cho tớ nói lan man Tớ biết nó tận hóc hang rú rừng Ai không biết nó mới khùng Ai chưa biết nó, coi chừng đó nghe Này này, tớ nói thiệt nè Cộng phỉ sau trước, cá mè giống nhau Này này, tớ nói một câu Cộng phỉ một lũ, trước sau đỏ lòm !!! Tháng 4 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 17. May 2009 , 22:28 Tại các anh, chúng tôi mới lưu vong Tại các anh, chúng tôi mới lưu đày biệt xứ Bởi các anh, mang thân con người, nhưng lòng đầy dã thú Bởi các anh, rước chủ nghĩa bạo tàn, về dày xéo quê hương Ngay người thứ dân hạng bét, vẫn nói một câu thật bi thương Nếu cái cột đèn mà biết đi, nó vẫn tìm đường tẩu thoát Năm 1954, Miền Bắc trở thành nhà tù nửa nước Năm 1975, cả nước biến thành tù ngục xiềng gông Chế độ hộ khẩu, là cái ách cái tròng Ba đời lý lịch, là chiếc còng lao lý Tại các anh, chúng tôi mới vong quốc Tại các anh, chúng tôi mới giải cứu Việt Nam Bởi các anh, ngựa phóng thẳng cương, siết ốc, thiết ngàm Bởi các anh, trâu kéo bò cày, một đường đi tới Sắt máu, hồng chuyên, đảng trị, đảng trói Luật rú, luật rừng, mục hạ vô nhân Mọi thứ tự do, cướp hết, cóc cần Con người biến thành con vẹt, đè đầu, đè cổ Dân sinh lạc hậu, bần cùng khốn khổ Dân trí một chiều, câm miệng nín khe Dân tình nát tan, chiếu rách mền che Dân quyền bóp nghẹt, đóng khung khép kín Tại các anh, chúng tôi mới kiên quyết Tại các anh, chúng tôi mới can trường Bởi các anh, gieo rắc trầm thống tang thương Bởi các anh, ngông cuồng trên hung tàn bạo lực Cắt biển, cắt bờ, đó là tội bán nước Xén núi, xén sông, đó là tội vong nô Sửa đổi lịch sử, đó là tội phản đồ Nhục quốc nhục thể, đó là tội tông tổ Thác Bản Giốc, từ thuở Văn Lang khai mở Ải Nam Quan, từ thuở Hùng Vương dựng cờ Sáu tỉnh địa đầu, bao nhiêu cột mốc xương khô Mỗi tấc đất chất chồng bao đời thế hệ Bạch Đằng giang, chấm dứt ngàn năm nô lệ Vịnh Bắc phần, sóng gào triều lộng uy linh Hoàng Sa, Trường Sa, tiếng thét tự tình Các anh cống nạp cho phường xâm lăng Trung Quốc Ở Tây Nguyên, các anh bày trò Xô-xít Để Cộng Tàu ngất ngưỡng Chệt, Phù Sông núi hồn thiêng, thống hận thiên thu Hãy hiển hiện, quét sạch lũ vong nô phản quốc Đất nước này, là của hơn 80 triệu người trong nước Đất nước này, là của hơn 5 triệu người ngoài nước Của những ai là Việt Nam đang mang máu đỏ da vang Của những ai là con cháu Lạc Hồng hùng dũng hiên ngang Chứ không phải của riêng một đám đỏ đen Bắc Bộ Các anh, phải chấm dứt cái trò Thái Thú Các anh, phải trả lại gấm vóc cơ đồ Nếu các anh, muốn đi theo tặc Hồ Thì gấp rút chui xuống suối vàng tìm Lão Sông biển này, không cần cái tên Hồ cáo Núi non này, không cần Cộng phỉ vong nô Giang sơn này, không cần trí tuệ cóc khô Mà Các-mác, Lê-nin đã tiêu ma tro bụi Đất nước này, trổi dậy cuồng phong bão thổi Dân tộc này, nhất tề khai phóng quê hương Tổ quốc này, uy linh lẫm liệt đường đường Để Việt Nam là của người Việt Nam muôn thuở !!! Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can thautamcan@yahoo.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. May 2009 , 01:49 Ta hãy cất tiếng nói, để muôn người như một Đất nước này, non sông này, là của Việt Nam Không ai có quyền đem bán, đem dâng Bất cứ danh nghĩa nào, ta đều phải chống Ta hãy cất tiếng nói, để vạn người như một Đất nước này, non sông này, là của ông cha Năm ngàn năm Văn hiến, bảo vệ sơn hà Trang lịch sử oai hùng, uy linh rạng rỡ Ta hãy cất tiếng nói, để triệu người như một Đất nước này, non sông này, là của Rồng Tiên Dù Bắc Nam Trung, khắp nẻo mọi miền Cương quyết giữ gìn, truyền trao thế hệ Ta hãy cất tiếng nói, triệu triệu người như một Đất nước này, non sông này, là của ngàn xưa Sừng sững, uy nghiêm, cho đến ngàn sau Vật đổi sao dời, không bao giờ thay đổi Ta hãy cất tiếng nói, triệu triệu trái tim là một Triệu triệu tấm lòng, chung một màu da Triệu triệu con dân, chung một mái nhà Lẫm liệt hiên ngang, ngẩng đầu đi tới Bán nước, hại dân : cuồng phong bão thổi Rước voi dày mồ : quét sạch không tha Cắt đất, cắt biển : cho đi nhà ma Vong bản, ngoại lai : không còn chỗ đứng Tiếng thét Trường Sơn, muôn đời lồng lộng Tiếng thét Biển Đông, triều sóng vô cùng Dân tộc anh hùng, khí phách vô song Đất nước Việt Nam , an bang định thế Ta hãy cất tiếng nói, muôn muôn người như một Ta hãy cất tiếng nói, vạn vạn người chung một tấm lòng Ta hãy cất tiếng nói, triệu triệu người chung một trái tim Cương quyết đứng lên Quét sạch tất cả bè lũ bán nước, xâm lăng, vong bản. Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can thautamcan@y7mail.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2009 , 06:36 Ngày tàn Cộng Sản không xa Non non nước nước cửa nhà Việt Nam Anh em đón quít mừng cam Đói ăn khát uống tay làm hàm nhai Không còn bóng tối đêm dài Không còn thống khổ miệt mài điêu linh Trao nhau tiếng nói tự tình Cho nhau thân thiện hòa minh an lành Nào em nào chị nào anh Dựng xây sức sống trong lành Việt Nam Ngày tàn Cộng Sản không xa Đã non thế kỷ trầm kha nhục hình Hương mờ tử sĩ lung linh Khăn sô thiếu phụ buông mành nuôi con Ươm mơ chút nghĩa lòng son Rửa trên cổ mộ vết mòn rêu xanh Vào rừng tìm xác vô danh Xuống biển lượm cốt lênh đênh sóng mòi Là xương là thịt dân tôi Thời gian nay đã rã rời tiêu ma Ngày tàn Cộng Sản không xa Bao năm quốc quốc gia gia não nề Trường Sơn thấm thía nhiêu khê Biển Đông thăm thẳm tứ bề trùng khơi Gừng cay muối mặn mềm môi Ruột đau tim thắt nghẹn lời núi sông Con thuyền mỏi bến ngóng trông Nhịp cầu đứt đoạn chờ mong ai về Ước mơ nay vẹn lời thề Ly hương nay vẹn tình quê não tình Ta đi trên nước non mình Lung linh lệ sử bóng hình phôi pha Ta đi trên trước non nhà Lá me đưa đẩy la đà bụi bay Ta đi trên nước non này Giọt sa mằn mặn, giọt cay cay nồng Tình quê ơi hỡi núi sông Hương quê ơi hỡi Lạc Hồng nước non !!! Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2009 , 06:51 Từ ngày Cộng Sản vô đây Dân tình khốn nỗi xéo dày lầm than Tiếng kêu thán oán ngập tràn Phố phường xơ xác xóm làng tiêu sơ Người thời cải tạo mịt mờ Nó nặng nó nhẹ dại khờ hồn đau Chính sách tẩy não rát đầu Lao động trối chết thịt thau da sần Người thời tỵ nạn cơ cần Phương trời biệt xứ mang thân lưu đày Con đường vượt thoát đắng cay Bao người chết thảm đọa đày hồn ma Rừng sâu biển rộng không nhà Xương tan thịt nát la đà bụi bay Từ ngày Cộng Sản vô đây Làm cho cả nước non này điêu linh Ngày lên không ánh bình minh Đêm xuống tối thẳm nhìn mình không ra Nói chi là cửa là nhà Nồi cơm bếp lạnh canh gà hứng sương Chết làng chết phố chết phường Hết lối hết nẻo hết đường hết phương Nó thu nó cướp ruộng vườn Chỉ còn mảnh chéo tư lường sao đây Tư bản mại sản khốn thay Nó hốt nó đuổi đi cày rừng thiêng Từ ngày Cộng Sản vô đây Một năm chưa tới trắng tay khổ sầu Mười năm trong giai đoạn đầu Man di mọi rợ phủ màu sẫm đen Hai mươi năm chẳng có đèn Cù cưa đổi mới kèm nhem não nề Ba mươi năm thật nhiêu khê Đường hầm chưa thoát tứ bề bủa vây Biên giới cắt xén trao ngay Hải giới dâng nạp khoanh tay cống hầu Cao Nguyên Bô-xít đỏ au Nó quên cái ách giặc Tàu rồi sao Từ ngày Cộng Sản vô đây Làm cho cả nước non này lầm than Từ ngày Cộng Sản vô đây Biết bao ô nhục đọa đày hồn thiêng Từ ngày Cộng Sản vô đây Dân tình điêu đứng đắng cay ngập tràn Từ ngày Cộng Sản vô đây Toàn dân nước Việt chờ ngày phục hưng Từ ngày Cộng Sản vô đây Toàn dân nước Việt tiếp tay phục hồi Con Hồng cháu Lạc mình ơi Viết lại trang sử rạng ngời Tổ Tiên Dâng lên sông núi hồn thiêng Đã qua khúc rẽ oan khiên vô bờ Hùng ca tiếng hát dưới cờ Quốc gia độc lập tự do thái bình Diễn hành khắp nước non mình Khải hoàn trổi khúc tuyệt tình Việt Nam . Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2009 , 06:57 Với Cộng sản Còn gì nữa để tố cáo Còn gì nữa để lên án Còn gì nữa để phô bày Ai cũng biết nó rõ hơn ban ngày Ai cũng biết nó rõ hơn ánh sáng Ăng-gen, Kác-mác ảo tưởng chủ nghĩa Cộng Sản Lê-nin, Sta-lin mộng mị vẽ ra thiên đường Gần một thế kỷ hận thù, bạo lực, sắt máu, tang thương Cộng Sản đi đến đâu, địa ngục đi đến đó Liên Xô, mười hai triệu tan xương qua bàn tay của nó Trung Cộng, 65 triệu tan xác qua bàn tay của Mao Đông Âu, mấy mươi năm xương trắng máu đào Cam Bốt, hơn 2 triệu đầu lâu chất đống Bắc Hàn, chết ngộp khác nào hỏa ngục Cu Ba, chết đứng thở chẳng ra hơi Việt Nam , từ năm 1930 khi Đảng Cộng Sản Đông Dương ra đời Đến nay năm 2009, vẫn là nhà tù cả nước “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói Hãy nhìn những gì Cộng Sản làm” Cục đá cũng hết nổi, hết kham Chứ đừng nói con người ì thân chịu trận Thời tranh tối tranh sáng, nó cho đi mò tôm tắt ngủm Thời du kích rú rừng, búa liềm, mã tấu, dã man Huế Mậu Thân, đào hố chôn sống tập thể nghẹt hầm Chiếm Miền Nam , quân cán chính hốt hết ném vào cải tạo Sau năm 1954, Miền Bắc áo rách húp cháo Sau năm 1975, Miền Nam gặm bã bo bo Dân làm chủ Nhà nước quản lý Đảng lãnh đạo Công an trị Cán bộ lo Toàn dân đói khát xơ mo Cả nước đong cơm chạy gạo Bớ đám giặc Hồ ly Hồ cáo “Không có gì quý hơn độc lập tự do” Xếp hàng cả nút, chế độ xin cho Cướp ngày, cướp đêm, tịch thu, biên chế Trung Ương Đảng, Chính trị bộ là chúa tể Mọi thành phần dân tộc, nửa ngợm nửa người Cúi đầu, gục mặt, không khác đười ươi Con két, con vẹt, kêu la ỏm tỏi Đối đầu với Cộng Sản, thì đừng có hỏi Nhà tù ở đâu Lao ngục ở đâu Công lý ở đâu Nhân quyền ở đâu Bắt bớ, giam cầm, tra tấn Khủng bố, sách nhiễu phủ đầu Giữa tòa án công đường, cùm tay, bịt miệng Những nhà đấu tranh, tôn giáo, dân chủ, nói không ra tiếng Người dân hiền lành, chất phát, thấp cổ, bé miệng, nói sao ra Hình ảnh dân oan, ngày đêm nắng táp sương sa Càng khiếu kiện, càng bị khép nào tình nào tội Đất, Đảng cướp, Đảng ăn hết sạch, còn gì mà hỏi Nhà, Đảng hoạch, Đảng quy mất trắng, còn gì mà kêu Ra đầu đường xó chợ, căn võng dựng lều Nó rượt đuổi như đuổi tà phát ngán Mỗi người dân là một cáo trạng Mỗi người dân là một bạch thư Mỗi người dân nhưng không là người Vậy mà nó nói Đảng và Nhà nước Cộng Sản Việt Nam Đang, và sẽ vươn cao ngang tầm thế giới !!! Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2009 , 07:01 ‘‘Ta bước đi, không thấy phố không thấy nhà Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ” Ta bước đi, không dám nói không dám la Chỉ có trố mắt nhìn nhau ngấn lệ Hỡi Dân Oan, bao nhiêu năm rồi, sao thế Đất đai còn đâu, nhà cửa còn đâu, mà kêu oan Tiền bạc còn đâu, cơm cháo còn đâu, không cõi còm Thiên đường Cộng Sản, hóa ra thân tàn ma dại Ta bước đi, ruột héo, tim đau, khắc khoải Dân mình ơi, sao quá đỗi lầm than Nghèo đói, xác xơ, rách nát, cơ hàn Củ sắn, củ khoai, ngô đồng, rau luột Em làm gì, bị lao tù xiềng xích Chị làm gì, bị lao lý không tên Anh làm gì, nhốt ngục tối không đèn Tại sao nghèn nghẹn không lời Vì bởi mưa sa trên màu cờ đỏ Công lý đâu, bao giờ sáng tỏ Nhân quyền đâu, bao giờ phơi bày Dân chủ đâu, bao giờ thiệt ngay Dân sinh đâu, bao giờ được sống Ta bước đi, tình sâu nghĩa nặng Ta bước đi, muối mặn gừng cay Bầu ơi, thương nhớ Bí này Nhiễu điễu phủ lấy tỏ bày nào hơn Đá kia, nước chảy còn mòn Huống chi thân thể da còm thịt thau Nếu còn sao rộ đỏ màu Thì còn tan nát trầu cau quê mình Ta bước đi, lòng nặng tự tình Ta bước đi, nghiệt ngã điêu linh Nước mắt mưa sa trên màu cờ đỏ Năm mươi lăm năm, Miền Bắc hết thở Ba mươi bốn năm, Miền Nam không cười Cả nước Việt Nam, người hỡi ơi người Biết đến bao giờ quê hương giải cứu Thương quê Mẹ như hoàng hôn khuất núi Nhớ quê Cha như trăng khuất sao mờ Ta bước đi thắp sáng niềm tin, hy vọng, ươm mơ Bình minh thức dậy và vừng đông tỏ rạng Cả dân tộc khải hoàn Hát vang bài ca bi tráng Cả dân tộc đoàn viên Hát vang bài ca lửa hồng Da vàng máu đỏ tươi son Bắc Nam Trung quyện tâm hồn Việt Nam Đốt tan cờ đỏ sao vàng Quê hương khôi phục quan san thái bình Cùng đi trên nước non mình Anh em thắm đượm sự tình nước non. Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2009 , 07:06 Miền Bắc ơi, năm mươi lăm năm đã mòn thế kỷ Miền Nam ơi, ba mươi bốn năm chết nửa con người Chinh chiến đã tàn, không còn máu đổ thịt rơi Nhưng tê buốt tận tâm can cốt tủy Hỡi nguyệt quế, dạ hương ngàn thiên lý Đêm canh tàn, thao thức mấy canh thâu Thế hệ đàn anh, bạc trắng mái đầu Thế hệ đàn em, nhũn tàn hoa lá Đồng khô khốc, làm sao xanh lá mạ Ruộng cỗi cằn, làm sao lúa đơm bông Nước cạn nguồn, còn đâu nữa đầy sông Mạch đứt đoạn, còn đâu khơi dòng suối Bản chất Cộng Sản, hồng chuyên đỏ chói Con người Cộng Sản, vàng sao đỏ cờ Chỉ vì một tên, mang danh tặc Hồ Mà đất nước phải nhục nhằn thế ấy Một đám Cộng Sản, ăn đong lở lói Cả lũ bao quanh, xác thối Ba Đình Tư bản đỏ, vơ vét, ăn cướp quang vinh Dân đói khổ, bụng thắt, lưng còng, há hốc Hỡi Chí Minh, thằng cha già khỉ mốc Hỡi Ái Quốc, thằng bác nháo, bác Hồ Ngươi chết đi, sao không yên mả yên mồ Mà dựng xác cho thối tha phố phường Hà Nội Hỡi cái bọn Trung Ương đảng Bắc Bộ Các ngươi là ai, mà bán đứng quê hương Ý dân là ý trời, bay dám coi thường Lại tận tụy cúc cung bọn Tàu Phù xâm thực Miền Bắc Miền Nam , đồng tâm hiệp lực Quốc nội hải ngoại, đồng dạ một lòng Triệu triệu trái tim, thắp sáng lửa hồng Quyền quyện khói uy linh hồn thiêng sông núi Sao vàng cờ đỏ, đốt thành tro bụi Cộng Sản, Cộng phỉ, quét sạch nhà ma Không có gì cưỡng nổi dân tộc ta Chí khí hùng, trang sử hùng, bất tử Một, quật khởi, dõng mãnh hơn hùm thiêng, sư tử Hai, quật cường, vũ bão hơn sóng cả triều dâng Tất cả một lòng, cứu nước cứu dân Sông núi Việt Nam Trả lại cho người Việt Nam muôn thuở. Tháng 5 – 2009 Thấu Tâm Can thautamcan@yahoo.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:15 Này Tàu Cộng, 1000 năm Bắc thuộc Bạch Đằng Giang sóng vỗ sạch quân thù 1000 năm, là bước ngoặt thiên thu Việt Nam ta không bao giờ quên được Đinh, Lê, Lý, bao phen nhe nanh vuốt Đến Triều Trần, ngươi tung vó xâm lăng Cả ba lần, đều tan tác Nguyên – Mông Mộng bá quyền chưa biết dừng chân lại Thời nhà Hồ, một lằn tên hai mũi đạn Ngươi tưởng rằng bình định thuở thuộc Minh Chỉ 10 năm, ta đánh đuổi tan tành Ngươi vuốt mặt khóc thầm cơn thống hận Cuối Triều Lê, tưởng thời cơ đã đến Chia hai đường hùng dũng kéo quân sang Trận Đống Đa, Ta đánh cho, không còn một manh giáp, tan hoang Ngươi hớt hãi lùi sâu xa biên giới Năm 1974, thêm một lần lãnh hải Nhà ngươi đâu chiếm được, phải không nào Năm 1979, vượt sáu tỉnh địa đầu Rồi lủi thủi lết lê về bổn xứ Cuối thế kỷ hai mươi, bày trò hiệp ước Năm 2007, lại tiếm vị Nhị Sa Ngươi vốn biết, Việt Nam dân tộc ta Chống xâm thực, hơn cuồng phong vũ bảo Hơn tiếng thét hùm thiêng, sư tử hống Hơn tiếng gào bom đạn, khói mù bay Hơn xe tăng, đại pháo cả Đông – Tây Con cháu của Vua Hùng, đâu phải là thỏ chuột Ngươi là gì, cũng chỉ là Ba Tàu, Chú Chệt Tây Tạng kia, nửa thế kỷ trôi qua Vẫn là cơn ác mộng của người Hoa Nói chi nữa đến Bắc Hàn, Mông Cổ Hai đầu kia là nước Nga, Ấn Độ Cách biển khơi, nào Nhật Bản, Đài Loan Ta biết ngươi, luôn thấp thỏm, bồn chồn Nói đến ta, càng sởn gai rợn ốc Sử nhà ngươi, biết bao trang ô nhục Dân nhà ngươi có dám đọc hết không Hay Chú Ba Tàu, giỏi rị mọ bút lông Tranh sáng tối, vẽ thêm màu vân cẩu Ta không nói những người Hoa hiền hòa, nhân hậu Ta chỉ nói một đám người ăn trên, ngồi trốc, hỏng giò Mang bộ mặt huênh hoang xì thẩu, mắt xếch, mõm hô Ôm hoang tưởng : mộng bá đồ vương, tóm thâu thiên hạ Báo cho ngươi biết : Dân tộc Việt Nam , vững hơn sắt đá Kiềng ba chân, còn có thể lung lay Việt Nam ta, muôn thuở không đổi thay Dân Hồng Lạc, sẵn sàng dạy người Phương Bắc Đây là Lời Hịch, chắc hơn đinh đóng cột Nếu biết điều, đừng để ta ra tay Và ngươi này, đã vào thế kỷ hăm mốt hôm nay Chẳng mấy chốc, thế giới và nhân loại phải sững sờ : Ôi, tưởng ai, chứ lại là Tàu Cộng, Tàu ô, Tàu dịch !!! Tháng 12- 2007 Giang Mặc Tử |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:16 - Viết, thương Hoàng - Trường, quần đảo Việt Nam - Viết, thương Nhị Sa - biển Đông nước Việt - Viết, tô nét Yêu Kiều gấm vóc Miền Trung Này Trường Sa em hỡi, em ở đâu Này Hoàng Sa em hỡi, em ở đâu Em ở phương trời nào Cao nguyên Đồng bằng Núi cao Hay hải đảo Ta nghe tên em Của đất nước Việt Nam từ thuở Khi tiền nhân mở bờ cõi Miền Trung Dưới đất, trên không, biển cả một vùng Nhị Sa gắn liền với địa dư xứ Quảng Ngược thời gian, vào thế kỷ mười bảy Xuôi thời gian, đã mấy trăm năm Tô thắm giang san, xương máu cha ông Sử sách Đông - Tây Khắc ghi lịch sử theo dòng Nhị Sa Hoàng - Trường Là của Việt Nam , nhất tề khẳng quyết Không những, chỉ có cột bia, điểm mốc Không những, lại qua biển cả, giông bão trú thân Mà dân ta đã sinh sống, đóng quân, bảo vệ ân cần Cả mộ phần, cũng thấm sâu nòi giống Năm 1974, Trung Cộng đã một lần gây hấn Năm 2007 hôm nay, lại tiếm danh, xây mộng bá quyền Việt Nam - Trung Hoa Đã trải qua bao thời nghiệt ngã oan khiên Sử sách còn ghi Ta chưa hề quên Đống tro tàn quá khứ Hoàng - Trường em ơi Ta vẫn còn đây Quyết không để cho Cộng Tàu chiếm cứ Dân tộc hùng anh Quyết đấu tranh đánh đuổi ngoại xâm Non nước Việt Nam , gìn giữ tên em Dân tộc Việt Nam , muôn đời bất khuất Hoàng Sa hỡi, em đứng giữa trùng khơi hải đảo Trường Sa ơi, em đứng giữa sóng biếc đại dương Em là của Việt Nam , địa chí Miền Trung Em là của Việt Nam, là của quê hương Nhị Sa Hoàng - Trường, gắn liền tên tuổi Này Tàu Cộng, đừng bạo tàn nông nỗi Ngươi, không thể cướp em ta Tiếm vị, tiếm danh Ta đưa em về, tổ quốc trời Nam Ta không hề quên, ngàn năm phương Bắc Hoàng Sa hỡi, em có nghe Trường Sa ơi, em có nghe Non nước Việt Nam Trải dài năm ngàn năm văn hiến Lịch sử huy hoàng Quật khởi quật cường Hồn thiêng khói quyện Chữ “S” dư đồ, liền sông liền biển Dưới đất trên không, liền núi liền non Ta quyết một lòng, son sắt keo sơn Bảo vệ Hoàng - Trường Nhị Sa yêu kiều Là của Việt Nam , non sông gấm vóc. Tháng 12 – 2007 Giang Mặc Tử |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:19 -Viết, vì Cộng Tàu tiếm danh tiếm vị quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa. -Viết, cất lên tiếng nói biểu tình phản kháng của người Việt Nam tại Sài Gòn, Hà Nội ở trong nước, và nhiều nơi ở ngoài nước. -Viết, như lời hịch, báo cho Tàu Cộng, hoặc bất cứ ai mang mộng xâm lăng. Này thanh niên, sinh viên, học sinh Bão thổi lên rồi Này dân tộc Việt Nam hùng anh Giòng giống Lạc Hồng Năm ngàn năm Văn Hiến Rợp bóng cờ bay Hồn thiêng khói quyện Non nước Việt Nam Vùng biển, vùng trời Thung lũng, đồng sâu, rừng thẳm, núi đồi Tấc đất chất chồng máu xương lịch sử Từ Quảng Ninh, ngược lên Việt Bắc Từ Bản Giốc, thẳng tắp xuôi Nam Từ Trường Sơn ra tới Biển Đông Gĩn giữ muôn đời, là sông là núi Bão thổi lên rồi Này thanh niên, sinh viên, học sinh Bão thổi lên rồi Này con dân tổ quốc Việt Nam Ta bảo vệ Trường Sa Ta bảo vệ Hoàng Sa Dưới đất, trên không, hải đảo, sơn hà Là xương là máu, bao thế hệ Ông Cha Không một thế lực nào mạo xưng cưỡng chiếm Ai bá quyền xâm thực Ta nhất tề phản kháng Ai ngang tàn hống hách Ta đánh đuổi không tha Ai tôn trọng chủ quyền Ta giao kết thái hòa Đó là tiếng hịch muôn đời Không bao giờ thay đổi Bão thổi lên rồi Này thanh niên, sinh viên, học sinh Bão thổi lên rồi Này con dân tổ quốc Việt Nam Bất khuất, kiên cường, son sắt, đan thanh Tiếp nối huy hoàng trang sử hùng anh Giòng giống Lạc Hồng, non nước ngàn năm Ngạo nghễ, ngẩng đầu, dõng dạc, tiến lên Không phản bội ông cha Không bao giờ khuất phục Chết, chết vinh, không bao giờ sống nhục Khí, khí hùng, không nhắm mắt, khoanh tay Từ ngàn xưa đến mãi hôm nay Từ hôm nay đến mãi ngàn sau Giòng giống Lạc Hồng Đất nước Vua Hùng Không thuở nào phai. Giang Mặc Tử |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:20 - Viết, theo lịch sử xưa nay - Viết, báo cho ai mang mộng xâm thực - Viết, báo cho ai tiếm vị tiếm danh - Viết, bởi truyền thống anh hùng bất khuất của Dân tộc VN - Viết, bởi tinh anh, cốt cách, khí khái phi thường của dòng giống Lạc Hồng. Hoàng Sa cùng với Trường Sa Hai vùng quần đảo là nhà Việt Nam Đã nhiều thế kỷ đan thanh Biết bao sử sách rành rành khắc ghi Cộng Tàu, ngang ngược kiêu kỳ Bá quyền xâm thực, cướp đi, dễ nào Bảo cho, không nhớ hay sao Ngàn năm cuốn chạy, kêu gào trời mây Nguyên Mông, hớt hãi mặt mày Hán Minh, xốc xếch, xéo dày tan hoang Nhà Thanh, xơ xác rã hàng Hỡi người phương Bắc, xềnh xoàng khéo quên Nếu ta điểm mặt, chỉ tên E rằng sỉ nhục, ê mình khó coi Bảo cho, nhớ kỹ mấy lời Ta đây không nỡ mà khơi tro tàn Theo dòng lịch sử băng ngang Cha ông ngươi đã ê càng nước ta Ta không kể tội can qua Nay ngươi lại động Nhị Sa, coi chừng Bao phen khiếp đảm, kinh hồn Chạy chui ống cống, ống đồng, nhớ không Bạch Đằng, xác nghẽn dòng sông Chi Lăng, Vạn Kiếp, xương chồng núi cao Bao phen, rồi cũng bôn đào Nói ra hổ mặt anh hào biết chưa Hịch ban, ngươi nhớ thì chừa Nếu không, sỉ nhục thêm thừa mai sau Việt Nam không có dễ đâu Bao mộng xâm thực, ê đầu, ố danh Việt Nam không chuộng chiến tranh Nhưng ai cưỡng chiếm, tơ mành ra tro Bao thời, tháo chạy, vắt giò Bao thời, tháo chạy, xin – cho – quy – hàng Việt Nam lẫm liệt đường đường Bảo cho, đừng đụng giang sơn nước này Dù cho Nam – Bắc – Đông – Tây Bảo cho, không dễ xéo dày Việt Nam . Tháng 12 – 2007 Giang Mặc Tử (Nguồn tác giả) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:22 Hỡi người em Cao Nguyên, miền Trung nước Việt Tôi thấy rồi, họ cày nát thân em Đâu còn nữa bát ngát của màu xanh Với những đồn điền bạt ngàn xinh tươi trù phú Thân của em, bụi đỏ tung mù rừng núi Cây cỏ dập vùi, đất đá ngửa nghiêng Họ xới, họ đào, tung toé oan khiên Thịt xương em bị nhũn tàn hoa lá Thân của em, họ chắt lọc một phần tư tinh túy Còn ba phần tư sẽ mịt mờ sương gió bụi bay Là những dư thừa tơi tả đêm ngày Rồi nắng táp, mưa sa, rã rời, dãy chết Nước sẽ cuốn em đi, chết sông chết suối Gió sẽ thốc em đi, chết ruộng chết đồng Người ta sẽ thóa mạ tên em, đỏ áu đỏ lòm Dính và bám vào đâu, chết khô chết khốc Núi chết núi, rừng chết rừng, đất chết đất Thú hết đường, chim hết nẻo, người hết phương Tương lai gần, gây tác hại môi trường Tương lai xa, hậu họa nhiễm ô điêu đứng Thân của em sẽ chùi xuống đồng bằng, ra biển Sóng và nước mang đi, nhuộm màu chết dí phù sa Vật sống dưới nước sẽ dại khờ mở mắt không ra Vật sống trên khô sẽ cõi còm trầy da tróc vảy Bởi em là chất thải, lọc qua Bô-xít Bởi em là chất thừa, biến chế luyện nhôm Chứ em đâu còn, trong trắng Cao Nguyên Giữa núi thẳm rừng xanh hoa ngàn cỏ nội Tôi muốn gìn giữ tên em, Cao Nguyên muôn thuở Ai đã cướp mất em tôi, đất xéo đá cày Ai đã giết chết em tôi, bụi đỏ mù bay Hỡi người em Cao Nguyên của miền Trung nước Việt Tôi muốn nâng niu tên em, miền Cao Nguyên thanh khiết Núi xanh rừng, cây xanh cỏ, lá ươm hoa Trăng óng vàng, sao tỏa ngọc, sương châu pha Hỡi nhân thế mau tiếp tay, trước khi quá trễ Tôi muốn bảo vệ tên em, miền Cao Nguyên tuyệt thế Hỡi những con người, đừng hành hạ em tôi Hỡi những con người, đừng giết chết em tôi Đừng đào xới, cày bừa, lõa lồ, đỏ áu Vùng đất Cao Nguyên, da vàng rướm máu Rừng núi Cao Nguyên, tim thắt ruột đau Xin hãy ngưng tay, đừng giết em tôi Thung lũng, đèo cao, rừng sâu, đỉnh núi Hỡi những ai phác họa chương trình Bô-xít Hỡi những ai bán đứng khai thác luyện nhôm Em là của Miền Trung, rừng núi Cao Nguyên Người ta giết chết em rồi, biết không Miền Nam Miền Bắc ??? Em đâu có muốn, mang mầm Bô-xít Em đâu có muốn, chất chứa thau nhôm Em là Cao Nguyên, muôn thuở vuông tròn Cùng thân thể huy hoàng, trên quê hương gấm vóc Em đâu có muốn, họ bày Bô-xít Em đâu có muốn, công nghiệp luyện nhôm Em là Cao Nguyên, muôn thuở sắt son Sông núi hồn thiêng, mảnh dư đồ Tổ quốc Hỡi người em Cao Nguyên, mến thương bi thiết Hãy cứu lấy em tôi, một miền nước Việt dấu yêu Ai ai có nghe, hai tiếng nhiễu điều Lịch sử đâu rồi, năm ngàn năm Văn Hiến !!! Tháng 5 – 2009 Giang Mặc Tử giangmactu@y7mail.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. May 2009 , 05:24 Bớ cái anh Ba Tàu Trung Cộng Công Uớc Quốc Tế về Biển của Liên Hiệp Quốc quy định vào năm 1982 Tháng 5, năm 2009 Thêm một lần nữa đề quyết Để mọi quốc gia tôn trọng, hiểu biết Để toàn thế giới chung sống hòa bình Pháp lý, pháp quyền, pháp luật, phân minh Tương kết, tương giao trong tình nhân loại Bớ cái anh Ba Tàu Trung Cộng Vùng biển của các ngươi Làm gì có chuyện lấn át Thái Bình Dương Làm gì có chuyện chiếm 3 phần 4 Biển Đông Đừng có Tàu Ô, Tàu dịch, Tàu xì, Tàu thẩu Cái tên Ba Tàu, chuyên môn nói ẩu Tàu bẹ, Tàu lá, Tàu ngọn, Tàu cành Hèn chi hơn một tỷ ba dân số vượt tốc không phanh Càng kế hoạch, càng hạn chế, càng phì, càng bộng Bớ cái anh Ba Tàu Trung Cộng Hàng hóa thì chụp giựt, cắp kiểu, sản xuất thả lỏng Hễ bất kỳ cái gì Made In China Chưa cần xài, tự nó tiêu ra ma Sứt cổ, mẻ tai, bể đầu, gãy gọng Nhìn bề ngoài, thì láng láng, bóng bóng Đụng vô trong, thì Tàu đắp, Tàu be Cái xứ Trung Hoa, tệ nhất đó nghe Thêm Chệt, thêm Thùng, còn thua chú Hía Bớ cái anh Ba Tàu Trung Cộng Trời có trời Đất có đất Sông có sông Biển có biển Địa giới, không giới, biên giới Hay thềm lục địa, gì gì đi nữa Mỗi đất nước đều định thế định phần Cùng tương giao, tương kết, tương lân Từ xưa tới nay, mãi mãi về sau Không bao giờ thay đổi Có Liên hiệp quốc, có Quốc tế Là để tăng thêm định biên, định chế Chứ vốn, nó đã là của mỗi dân tộc, mỗi quốc gia Không có chuyện : Cá lớn hiếp cá bé To hiếp nhỏ Giàu hiếp nghèo Ông Thần cậy cây đa Như thế thì nghĩa địa và nhà ma Chứ đâu phải con người và nhân loại Bớ cái anh Ba Tàu Trung Cộng Các ngươi cũng biết Rừng nào cọp nấy Kia có sư tử thì đây có hùm thiêng Chứ đâu phải một phường cáo chồn, chó sói, chó điên Đừng có xưng bá, xưng hùng, nhe nanh, nhe vuốt Ta quay lại chuyện thềm lục địa, biển Đông lần chót : Nhìn vào lịch sử Nhìn vào địa đồ Nhìn vào cột mốc Ba Tàu ngươi, ngươi biết ở đâu không Làm gì, ngươi lớn chuyện tại Biển Đông Làm gì, ngươi át nổi tiếng trùng dương Ba Tàu, Bốn Gió, lộng ngữ, diễn tuồng Đừng có để Biển Đông dậy sóng Quốc tế còn đó Liên Hiệp Quốc còn đó Việt Nam ta, có năm ngàn năm dựng nước dựng nhà Có một ngàn năm, đánh tan giặc Phương Bắc tiêu ma Lại còn kia, Hoàng Sa và Trường Sa bão thổi Một phen ta ra tay, thì : Một Tàu cũng chìm, Ba Tàu cũng nổi Dù ngươi có kéo thêm Tàu dịch, Tàu Ô, Tàu Thẩu Sóng Biển Đông quét sạch chứ không tha Nước Biển Đông thác lũ cuốn phong ba Đập tan nát bọn Ba Tàu, Ba Chệt, Ba Phù : Trung Cộng, Trung Hoa, Trung Quốc !!! Ngày 13-5-2009 Thời hạn cuối cùng nộp Báo cáo quốc gia về Công Ước Biển & Thềm lục địa lên Liên Hiệp Quốc Giang Mặc Tử giangmactu@y7mail.com (giangmactu@y7mail.com) (nguồn tác giả) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 04. Jun 2009 , 18:00
Kính gửi bà con một bài thơ từ Việt Nam
MỘT NGÀY PHẢI KHÁC MỌI NGÀY (Sau một ngày thống kê một cách khách quan những bi hài kịch thời sự nóng hổi) Chào một ngày giống hệt mọi ngày Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp” (*) Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ” Chào một ngày giống hệt mọi ngày Đọc báo thấy cha ông mất hút Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích… Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng Chào một ngày đất nước tự lưu vong Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười Chào một ngày phát triển giống đười ươi Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền Chào một ngày vong bản vì… hèn Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam , xưa rồi Diễm… Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều Chào một ngày hình chữ S tong teo Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng Chào một ngày long mạch bị xới tung Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng Chào một ngày giống hệt cõi âm Những xác chết anh hùng bật dậy Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền Chào một ngày soi rõ mặt anh em! 21 – 4 - 2009 BÙI CHÍ VINH Nguồn: http://www.viet-studies.info/BuiChiVinh ... 20Khac.htm (*) cable TV |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Jun 2009 , 01:45
Cảm ơn ĐĐ đã dán bài thơ : "MỘT NGÀY PHẢI KHÁC MỌI NGÀY". Đọc xong buồn hiu hắt :'(. Thương cho dân tộc mình.... Chắc sắp bị mất nước rồi - Hán hoá, Tàu phù đô hô :'( - Làm nô lệ bao ngàn năm đây ??? >:(
Thỉnh thoảng 7 có liên lạc các cháu ở bên nhà , tụi nó nói : "...bây giờ đâu đâu cũng thấy đầy rẫy hàng hoá TC và người Tàu xí xô xí xáo ồn ào bực lắm cô Bảy ơi ! ". :'( Chúc Đ Đ & gia đình an vui :-* hong1222 7_MM |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Jun 2009 , 00:22 Khi Dân tộc bị sỉ nhục Mà không cho người dân được nói Khi Đất nước bị sỉ nhục Mà không cho người dân đứng lên Bắt phải ngậm câm, nín thở, lặng yên Bắt phải thụt giò, co đầu, rút cổ Ai cục cựa thì răn đe, bắt bớ Ai ngo ngoe thì mã tấu, dùi cui Để cho bọn ngoại xâm hống hách ta đây Và bè lũ bán nước rước voi về dày mã tổ Khi Dân tộc bị xúc phạm Mà không cho người dân phản kháng Khi Đất nước bị xúc phạm Mà không cho người dân quật cường Bắt phải thui chột, an phận tai ương Bắt phải khoanh tay, gục mặt, thúc thủ Ai động đậy thì coi chừng lãnh đủ Ai mưu toan thì quản chế giam cầm Để cho phường xâm lăng hung hãn kiêu căng Và bè lũ bán nước dễ bề thao túng Đòi cắt đất, cắt biển : dâng hiến Đòi cột mốc, cột biên : cắt liền Muốn vào sâu nội địa : tự nhiên Còn gì nữa : Quốc oai, Quốc hùng, Quốc phong, Quốc thể Còn gì nữa : Lịch sử, Máu xương, Cơ đồ, Tiên Tổ Năm ngàn năm Văn Hiến, đổ biển đổ sông Năm ngàn năm gấm vóc, đổ ruộng đổ đồng Ôi, anh hùng liệt nữ ! Ôi, hồn thiêng sông núi ! Bao thế hệ ông cha, đã ra công gìn giữ Bao thế hệ tiền nhân, đã cật lực đắp bồi Thế mà hôm nay, chịu đấm ăn xôi Con cháu mai sau, đong cơm, húp cháo Cái nhục ngàn năm, nát tim, bể não : Tàu chệt, Tàu xếch, Tàu thẫu, Tàu phù Cái nhục hôm nay, giả điếc, giả ngu : Nô bộc, nô công, nô thuộc, nô lệ Nạn truyền kiếp, sẽ khó bề tránh khỏi Ách tai ương, sẽ khó thoát tóc tơ Hơn 80 triệu con dân nước Việt, không lẽ toàn lũ ngu ngơ ??? Hơn 80 triệu con cháu Lạc Hồng, không lẽ toàn đồ ăn hại ??? Nếu không thế Tức tốc cùng nắm tay lại Nếu không thế Tức tốc trên dưới một lòng Bất luận nam nữ, gái trai, lớn bé, đàn bà, đàn ông Thành thị, thôn quê, trong ngoài, sang hèn, dân dã Hễ vong bản, vong nhân, vong nô : đó là cặn bã Hễ bán nước, buôn dân, vọng ngoại : đó là bùn nhơ Quét cho sạch, nếu không, bẩn cơ đồ Dẹp cho tan, nếu không, mang hậu họa Lịch sử năm ngàn năm, đã làm như thế Thì thế hệ hôm nay, tiếp nối làm theo Và thế hệ ngày mai, soi sáng gương treo Đó mới là con cháu Quốc Tổ Hùng Vương Đó mới là con cháu Bà Triệu, Bà Trưng Đó mới là con cháu Hưng Đạo, Quang Trung Xứng danh dòng giống Lạc Hồng Xứng danh hai chữ Tiên Rồng Xứng danh Việt Nam da vàng máu đỏ !!! Tháng 6 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Jun 2009 , 00:24 Hỡi Đảng cộng sản Việt Nam Hỡi Nhà nước cộng sản Việt Nam Hỡi Quốc hội cộng sản Việt Nam Với cờ đỏ sao vàng Với lưỡi liềm cái búa Trang bị chủ nghĩa Mác – Lê bỏ xó Định hướng tư tưởng cặn bã Hồ Chí Minh Thì đất nước, tránh sao khỏi chết dí dưới sình Thì dân tộc, tránh sao khỏi bùn đen quện cáu Cái trò độc lập, tự do, hạnh phúc, dân chủ 55 năm, toàn dân Miền Bắc nghẹt thở, không dám ngóc đầu 34 năm, toàn dân Miền Nam nghẽn tim, bóng tối chìm sâu Cột thắt, gọng kềm, bưng bít, đóng khung, chốt khóa Bằng chính sách, chủ trương, luật rừng, luật rú Bằng pháp chế, định quy, dép râu, mũ cối Cái trò bầu cử, ứng cử, nghị quyết, đại hội Chỉ là cà gật, cà gù, nhất trí, ba hoa Bộ chính trị, Trung ương đảng chỉ thị, đưa ra Chưa bầu, chưa cử, chưa luận, chưa bàn Mà kết quả vượt chỉ tiêu Một trăm phần trăm tuyên bố Bao nhiêu kỳ đại hội Bao nhiêu kỳ bầu bán Danh sách, thành phần rập khuôn, đóng khố Đỏ chủ, đỏ chốt, chia chác, đóng vai Đúng là dân chủ, dân quyền cái thuở man khai Đúng là tự do, độc lập cái thời man rợ Đưa đất nước lùi về đồ đá Đưa dân tộc tụt hậu đồ đồng Quyền lực bao gồm mấy tay Tù Trưởng ở lỗ ăn lông Mà Uỷ viên Bộ chính trị, Trung ương đảng chính là bạo chúa Cái nơi đẻ ra Chủ nghĩa Cộng sản, đã vùi chôn bã trấu Cái nơi bành trướng Chủ nghĩa Cộng sản, đã vùi dập bụi tro Tổ quốc Việt Nam , các ngươi hãy mau trả lại cơ đồ Quê hương Việt Nam , các ngươi hãy mau trả cho dân tộc Các ngươi biết mang tội Tổ Tông Thì quay đầu xá mình nguồn cội Nếu muốn mang cốt khỉ, lòng lang dạ sói Thì các ngươi cứ chạy qua Trung Cộng, Bắc Hàn, Cu Ba Chạy theo phường Cộng Phỉ vong nô Chứ đất nước này, là của ông cha Của con dân nước Việt hùng ca Của giang sơn cẩm tú sơn hà Của dòng giống Lạc Hồng chung một màu da Của con cháu Rồng Tiên thanh lịch kiêu sa Năm ngàn năm văn hiến ngàn xưa Năm ngàn năm nối tiếp ngàn sau Và muôn đời rực rỡ Việt Nam . Tháng 6 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 13. Jul 2009 , 08:05 Đỉnh Cao Trí Tuệ Đất nước tôi nhiều đỉnh cao trí tuệ Khi đổi đời xuất hiện lắm nhân tài Tự xưng là trí tuệ khắp trần ai Biến văn hóa thụt lùi vài thế kỷ ! Từ tự do toàn dân đều hoan hỉ Nay độc tài toàn trị bởi công an Từ cao sang nay xuống tận cơ hàn Loài chó dữ nhảy lên ngồi bàn độc ! Biến xã hội toàn nhân tài nói dóc Nào cử nhân, tiến sĩ chạy đầy đường Kỹ sư toàn bằng cấp chốn Ma Vương Biến cốt sắt thành cốt tre tuyệt diệu ! Hỡi các Ngài xưng đỉnh cao trí tuệ Giang sơn này bồi đắp từ nghìn năm Nỡ nào đem dâng hiến lũ ngoại nhân Hồn sông núi vẫn còn đang phảng phất Thời mạt Pháp Quỷ Vương đang lấn áp Từ trại tù từ rừng rú về đây Nắm giang sơn cả nước bị tù đầy Đưa dân tộc vào tận cùng nghèo đói ! Một xã hội bất công đầy tăm tối Thiểu số người tột đỉnh sống giàu sang Dựng lắm trò mờ mắt cả thế gian Luật nhân quả có vay thì phải trả . . . . . Trần Bửu Hạnh Ngày 11 tháng 7 năm 2009 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Jul 2009 , 00:47 Bọn giặc thù truyền kiếp ! Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Không ấp a, ấp úng, rẻ rúng ngôn từ Không quanh co, đưa đẩy, lẩn tránh thật hư Bởi nó luôn mang mộng xâm lăng, xâm thực Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Nó chính là Tàu phù, Tàu lá, Tàu ô Nó chính là Trung Cộng, Trung Quốc, Trung Hoa Bộ mặt thật của nó là mộng bá đồ vương, gây hấn Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Nước Nam ta đã kinh qua bao lần quốc nạn lầm than Dân Nam ta đã trải qua bao phen quốc biến nguy nan Khổ nhục đầy đầu, máu chảy thành sông, xương chồng thành núi Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Một ngàn năm đằng đẵng, sỉ nhục lệ sử Rồi Nguyên Mông - Minh phổ - Mãn Thanh Năm 1974, Hoàng Sa hải chiến tương tranh Năm 1979, sáu tỉnh địa đầu dậy trời khói lửa Năm 1988, thêm một lần biển trào sóng dữ Năm 1999, lật lọng gọi là hiệp ước biên giới biên cương Năm 2000, gian manh gọi là hiệp ước Bắc bộ biển đông Năm 2009, lù lù xuất hiện Tây Nguyên bằng trò Bô-xít Dòng sông Mêkông - Cửu Long Huyết mạch liên đới bao nhiêu quốc gia Nó chận đầu nguồn lập thủy điện đắp đê Giết sinh thái hạ lưu, và ruộng đồng chết đứng Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Nó ngang nhiên lập bản đồ hành chánh, tên huyện Tam Sa Bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa Thềm lục địa nào, lại cách hàng ngàn hải lý Nó hống hách khoanh vùng, ra lệnh hải giới Ngư dân ta, nó bắt bớ giam cầm Nó đâm thủng thuyền, thọc thủng ghe, giết cả lương dân Các tỉnh Miền Trung chít khăn tang rướm máu Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Ai là người dân tộc Việt Nam Ai cưu mang hai tiếng Việt Nam Nhất nhất tuyên xưng, bảo vệ nước non này Nhất nhất cảnh báo, đừng quá trễ, thảm thay Khi nó đã luồng sâu, mọc gốc, cắm rễ, thì tránh sao hậu họa Bất cứ ai tiếp tay cho nó, đem ra tố khổ Bất cứ ai dẫn đường cho nó, đem ra thanh trừng Bán dân, hại nước, không có nói lừng khừng Đừng đánh lận con đen, mang tội đồ phản quốc Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Cha ông chúng ta, chưa hề để mất một tấc đất Cha ông chúng ta, chưa hề bỏ một cột biên thùy Dù trải qua bao thời thịnh trị, suy vi Mới dõng dạc tuyên ngôn, năm ngàn năm văn hiến Bạn là bạn, mà thù là thù, chớ không có chuyện Môi hở răng lạnh, rồi quật trẹo quai hàm Môi cũng không còn, mà miệng cũng vỡ toang Đầu nó đè, cổ nó cỡi, chứ còn gì hở với lạnh Ta nêu đích danh Bọn giặc thù truyền kiếp Hỡi những ai là con cháu Lạc Hồng Hỡi những ai là dòng dõi Hùng Vương Hãy nhất quyết đứng lên, khí thế đường đường Mới xứng đáng là người Việt Nam da vàng máu đỏ. Tháng 7 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 22. Jul 2009 , 00:26 Hỡi những người Cộng Sản Đất nước nầy không phải của riêng Không có lý do gì đóng khung sắt máu cửa quyền Làm cho cả dân tộc è thân gánh chịu Hết quân quản, bao cấp, rồi cởi mở, đổi mới, dây thun ngõng nghịu Pháp luật, pháp hiến, pháp định Quốc doanh, hộ khẩu, quy hoạch Sổ xanh, sổ đỏ, sổ đen Tự đẻ ra, bày đặt chế độ xin – cho Lại kèm theo ba đời lý lịch trâu bò Thì cả nước tránh sao chó mèo heo ngựa Hỡi những người Cộng Sản Đất nước nầy không phải của riêng Không có lý do gì thuẫn mâu, tai ách, oan khiên Làm cho cả dân tộc lao lý, ngục tù, xiềng xích Cái gì, cũng chỉ có Đảng và nhà nước Cái gì, cũng chỉ có Mặt trận tổ quốc Cái gì, cũng phải qua các cơ quan ban ngành Trên, kêu không thấu trời xanh Dưới, sa tận cùng địa ngục Hỡi những người Cộng Sản Đất nước nầy không phải của riêng Không có lý do gì bạo tàn, gian ác, đảo điên Làm cho cả dân tộc bần cùng thống khổ Cái thời đồ đá, đồ đồng, man di, mọi rợ Các bộ lạc sơ khai, vẫn nói tiếng con người Thế giới đi vào thế kỷ hăm mốt, mà Việt Nam : Khỉ không ra khỉ Vượn không ra vượn Đười ươi không ra đười ươi Chỉ có chí chóe, ậm ừ, ngậm câm, thuốc lú Cái tiếng công lý, tự do, nhân quyền, dân chủ Hó hé ra là : nói xấu lật đổ nhà nước, vi phạm an ninh quốc gia Mở miệng ra là : tay sai ngoại bang, tình báo, phản động, CIA Thời trước thì mã tấu, cắt bùm Thời nay thì nhà tù, quản chế Hỡi những người Cộng Sản Đất nước nầy không phải của riêng Không có lý do gì cắt xén, dâng hiến, bán buôn Cả dân tộc cũng không có quyền như thế Nhục quốc tổ Nhục quốc tông Nhục quốc phong Nhục quốc túy Nhục quốc thể Chấn động hồn thiêng Thảng thốt oai linh Năm ngàn năm thế thế cha ông Đã nằm xuống xương núi máu sông, cũng phải giật mình Ngóc đầu dậy : nhíu mày, trợn mắt, chỉ tay : Cái bọn nào đó, lôi cổ ra hết một lũ nghịch tôn, nghịch tử Hỡi những người Cộng Sản Đất nước nầy không phải của riêng Dù bất cứ thời kỳ nào Dù bất cứ chế độ nào Hễ xúc phạm tới lịch sử cha ông Hễ sỉ nhục tới tổ quốc giang sơn Ai là con cháu Lạc Hồng Ai là dòng giống da vàng Ai là dân tộc Việt Nam Đều có cái quyền bất khả xâm phạm thiêng liêng Chống trả và gìn giữ cơ đồ ngàn năm văn hiến. Tháng 7 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Aug 2009 , 09:12 VIẾT TRANG SỬ TRƯỜNG CA Lửa công lý đã sáng bừng thế giới Vượt đại dương bay tận tới Tam Toà .( 1 ) Dân vùng dậy đòi Tự Do, Dân Chủ Giáo phận Vinh viết trang sử trường ca. Máu đã đổ trên quê cha đật mẹ Nghệ Tĩnh Bình bị khủng bố dã man. Các linh mục (2) bị công an trấn áp Bắt bỏ tù , đánh hộc máu bất nhân. Chúng sai khiến bọn du côn đầu gấu Đàn áp dân vương vãi máu thánh đường. Chúng đê tiện dùng truyền thông vu cáo Gây hận thù chia rẽ giáo với lương . Các xứ đạo thuộc các vùng Giáo Hạt Đã nhất tề cùng đồng loạt đứng lên Thắp ngọn đuốc bằng niềm tin sắt thép Gởi toàn cầu như sứ điệp truyền tin. Ngài Giám mục đại diện quyền Toà Thánh Cao Đình Thuyên tuyên bố lệnh “ Ra Khơi “, Không sợ chết , hãy chung lời cầu nguyện Biết dấn thân phụng sự Chúa yêu đời . Hãy đòi hỏi quyền làm người được sống Trong công bằng biết tôn trọng nhân sinh Trọng nhân phẩm không khi khinh kỳ thị , Được tự do thờ phượng Chúa Thiên Đình. Bọn Cộng Đảng là Satan quỷ đỏ Mất tính người, hút máu mủ nhân dân. Bắt đạo Chúa, giết thường dân vô tội Phá nhà thờ, cướp Thánh Giá phi tang. Hởi Dân Chúa với cộng đồng nhân loại Xin lắng nghe và can thiệp cấp thời Bằng hành động cứu những người muốn sống Đang chết dần do Cộng Đảng chôn vùi. Non thế kỷ, sống dưới trời không nắng Dân lầm than bởi Cộng Đảng cầm quyền, Sống cơ cực phải làm thân trâu ngựa Phục vụ quyền cho chủ nghĩa phi nhân. Dân vô sản nhưngø chính quyền tư bản Lấy của công làm tài sản riêng tư, Bọn cán bộ, biến nhà thờ, chùa miếu Thành lầu xanh , nơi hành lạc dâm ô. Hởi bộ đội cướp thời cơ quay súng Bắn vào đầu bọn Cộng đảng trung ương . Các bạn trẻ hãy xung phong nhập cuộc Cùng toàn dân thề bảo vệ quê hương.. Lửa công lý đang sáng bừng thế giới Vượt đại dương bay tận tới Tam Toà , Dân vùng dậy đòi Tự Do, Dân Chủ Giáo phận Vinh viết trang sử trường ca. NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT 30.07.2009 (1) Tam Toà vùng dậy 20.07.2009 (2) Linh Mục Ngô thế Bính bí đánh vở đầu bất tỉnh |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by anh_thu_Tran vào ngày 06. Sep 2009 , 11:16
Chị Bảy Việt Dương Nhân thân ,
Em đã nhận được quyển sách chị tặng do Mỹ cất công mang về Van và lại mang sang OC cho em hơn hai tuần nay ,em xin lỗi là mãi đến hôm nay mới viết được vài dòng cám ơn chị và mỹ thật nhiều về món quà thật đặc biệt và quý giá này. Em sang bên đó chơi thì vì ham vui nên đi đây đó và ăn uống không biết nghỉ ,bây giờ em đã trở về nhà rồi thì lại càng bận hơn nữa vì có gia đình chị Thúy Lan và ông anh lớn của em sang đây thăm mẹ em nên chúng em lại tiếp tục tụ họp đi chơi và ăn uống tiếp. Hôm nay mới đưa mọi người ra phi trường để đi Sydney và em cũng tranh thủ đi làm 3 ngày liền ...rồi lại nghỉ tiếp để ăn và chơi.Chắc em sắp thành cái lu biết đi đến nơi rồi...hic...hic... Vài hàng thăm chị và một lần nữa cám ơn chị thật nhiều. Em Anh Thư |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 14. Sep 2009 , 16:56 Em ở tù vì tội yêu nước • Lê Hải Lăng Em ở đó lặng câm nhà tù nhỏ Mùi rong rêu phảng phất máu tanh bay Rệp muỗi bao vây Em dơ cánh tay đếm tuổi đời son trẻ Ơi lứa tuổi non sinh nhầm thế hệ Đảng nhốt vào đây Tra khảo từng ngày Hành tội bằng roi bằng bỏ đói Bằng mọi lối cực hình Bởi vì em làm người yêu nước Em khao khát tự do Như chim giữa trời bay nhảy Em mơ đất nước cơ đồ Rừng núi dòng sông biển hồ là của Mẹ Mẹ Việt Nam Đảng cướp em tuổi mộng tuổi hoa Dập vùi đời con gái Em nằm ngửa giữa bốn bức tường Đảng lồng lộn cười hớn hở Từng nhịp thở nghẹn ngào Tiếng đau thương tuôn trào nhà tù lớn Sóng Trường Sa gờn gợn máu biển Đông Tiếng vợ ngư dân gào thét mất chồng Tiếng kêu oan bà mẹ già bị cướp đất Tiếng báng súng tiếng chuông Xào xạc giữa giáo đường Chùa chiền sư quốc doanh lộng hành múa rối Nhà tù lớn ơi lớp lớp người rách đói Có những cô gái thơ đứng bụi bờ làm đĩ Có những bà mẹ nông dân chạy gạo từng giờ Có những người trẻ bơ vơ Bụng đói cơm, da thiếu áo Đảng có bảy trăm tờ báo Phát động học tập “đạo đức tư tưởng bác Hồ” Dạy cách ám sát thủ tiêu Dạy học trò mạo danh viết sách Dạy ăn cắp lời tuyên ngôn nước ngoài Dạy cải cách ruộng đấu tố mẹ cha Thuê thuộc hạ giết người yêu bằng tai nạn Dạy chúc mừng Mậu Thân ba ngàn người thảm sát Dạy dã man, dối trá, gạt lường Dạy Thủ tướng ký giấy biếu Trường Sa Dạy hàng triệu con chuột rúc gầm giường Súng ống đạn dược đeo lưng Nhận lệnh trung ương từ phương Bắc Ruồng bố bắt bớ tra khảo nhân dân Đạo đức tư tưởng ăn trốc ngồi trên Bộ chính trị Hán Gian tôi tớ Nhà tù lớn ơi đâu rồi Bản Giốc Bô xít Tây Nguyên chao đảo Hà Nội đổi tên đường Chệt vàng rồi Chệt đỏ Em ở nơi nhà tù nhỏ Bóng tối âm u Em nhức nhối buồn đau nghe “Tàu lạ”? Đắc Nông đảng dằng dặc đuổi dân Hỡi ơi Mười lăm kẻ nịnh thần Múa kiếm lập công Dâng biển Đông, đất quê hương cho giặc Ai phản trắc?Ai nối giáo ? Ai mở đường “địch”xiết cổ nhân dân? Em ở tù vì em là Người Yêu Nước Việt Nam. Xin giơ tay ngưỡng mộ việc em làm. Lê Hải Lăng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 21. Sep 2009 , 17:20 Moi cac ban xem bai tho hay Gởi Mẹ Nấm Thuở lên ba chị nghe lời mẹ kể Chuyện Bà Trưng, Bà Triệu, Cô Giang Khi giặc đến thì đàn bà cũng đánh Thà hy sinh chứ nhất định không hàng Khi khôn lớn chị nhớ lời cha dặn Gió Nha Trang có vị mặn Hoàng Sa Hải đảo ấy dân chài mình tránh bão Nhưng giờ đây giặc đã chiếm của ta Ngày hôm nay giặc đã về đến ngõ Đất Tây Nguyên bùn đỏ phủ cây xanh Khắp cả nước bọn Tàu phù thả chó Rất hung hăng sục sạo cắn dân lành Truớc nạn nuớc, dù sức mình yếu đuối Phận dân đen nhưng chẳng thể làm ngơ Chị in áo về chủ quyền đất nước Nên vào tù, chị bỏ lại con thơ Trong ngục tối người đàn bà rất trẻ Thương nhớ con đang khát sữa đêm khuya Làn tóc rối như tình nhà nợ nước Nỗi buồn dâng theo lệ nhỏ đầm đìa Trong đêm đen bên bức tường vô cảm Đèn sáng lên, bầy dã thú nhe nanh Người mẹ trẻ như chim con mắc nạn Lang, sói, chuột, mèo rình rập chung quanh Chúng tra hỏi những điều không cần hỏi Chiếc áo thun với hai chữ “Hoàng Sa” Ý nghĩa ấy chỉ kẻ mù không thấy Chúng không mù, chúng sợ chủ không tha. Thôi chúc chị an lành nuôi bé Nấm Viết bài thơ nhắc bé đảo Hoàng Sa Về chiến sĩ đã bỏ mình ngăn giặc Về bọn người đang bán đất ông cha! Sept 14, 2009 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 24. Sep 2009 , 13:03
Tạ Lỗi Trường Sơn
Đỗ Trung Quân, tác giả bài thơ nổi tiếng Quê Hương vừa công bố bài Tạ lỗi Trường Sơn vi ết t ừ năm 27 tuổ i (1982). Đã 27 năm qua rồ i đế n nay mớ i dám công khai, đủ biết cái "tự do ngôn luậ n" của nhà nước XHCN nó " ưu việ t" như th ế nào ! Đã 34 năm trôi qua. Hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. Chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội, thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình (1982) - nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này. Khi làm xong nghĩa vụ một thanh niên thời hậu chiến, người có lý lịch may mắn không vướng phải chuyện lính tráng dù thế hệ tôi sau “mùa hè đỏ lửa 1972” hầu hết cũng đã “yên vị” khói hương trên bàn thờ gia đình. Còn nhớ những năm của thập niên 80, giáo sư Nguyễn Khắc Viện viết một bài đanh thép trên báo Sài Gòn Giải Phóng “Sen hay Bùn” về danh xưng khi nào thì gọi là thành phố ****, khi nào thì gọi là Sài Gòn? và ông khẳng định cái tốt thì gọi Sài Gòn, cái tệ nạn, cái xấu, cái "tồn đọng" thì gọi là Sài Gòn. Giáo sư Nguyễn Ngọc Lan đã đối thoại bằng một bài báo khác (tất nhiên ông không thể đăng bài phản biện ấy trên báo SGGP như trong một xã hội bình thường), ông nhắc rằng hiện tại sau 10 năm giải phóng, thành phố vẫn còn một tờ báo lớn tiếng nói chính thức của “Đảng bộ và nhân dân thành phố” tờ Sài Gòn Giải Phóng (nó vẫn còn đến tận hôm nay), còn một nhà máy thuốc lá Sài Gòn, còn một đội bóng danh tiếng mang tên Cảng Sài Gòn (nay đã không còn)… Bài thơ này, có lẽ là cái nhìn đau đớn đầu tiên của một người trẻ tuổi vừa từ chiến trường K trở về với bao nhiêu hoài bão sau khi chứng kiến những hy sinh cao đẹp của một thế hệ thanh niên Sài Gòn, những con người thành phố tuổi chỉ mới đôi mươi… Hai mươi bảy tuổi và một bài thơ dài nhất của đời mình... TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN (1982) 1. Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm Các anh từ Bắc vào Nam Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc Các anh đến Và nhìn Sài Gòn như thủ đô của rác Của xì ke, gái điếm, cao bồi Của tình dục, ăn chơi “Hiện sinh - buồn nôn - phi lý!!!” Các anh bảo con trai Sài Gòn không lưu manh cũng lính ngụy Con gái Sài Gòn không tiểu thư khuê các, cũng đĩ điếm giang hồ Các anh bảo Sài Gòn là trang sách “hư vô” Văn hóa lai căng không cội nguồn dân tộc Ngòi bút các anh thay súng Bắn điên cuồng vào tủ lạnh, ti vi Vào những đồ tiêu dùng mang nhãn Hoa Kỳ Các anh hằn học với mọi tiện nghi tư bản Các anh bảo tuổi trẻ Sài Gòn là “thú hoang” nổi loạn Là thiêu thân ủy mị, yếu hèn Các anh hùa nhau lập tòa án bằng văn chương Mang tuổi trẻ Sài Gòn ra trước vành móng ngựa!!! 2. Tội nghiệp Sài Gòn quá thể Tội nghiệp chiếc cầu Công Lý Có anh thợ điện ra đi không về Tội nghiệp những “bà mẹ Bàn Cờ” của những ngày chống Mỹ Lửa khói vỉa hè nám cả những hàng me Tội nghiệp những người Sài Gòn đi xa Đi từ tuổi hai mươi Nhận hoang đảo tù đày để nói về lòng ái quốc Có ai hỏi những hàng dương xanh Xem đã bao nhiêu người Sài Gòn hóa thân vào sóng nước Tội nghiệp nhưng đêm Sài Gòn đốt đuốc Những “người cha bến tàu” xuống đường với bao tử trống không Tội nghiệp những ông cha rời khỏi nhà dòng Áo chùng đen đẫm máu Tội nghiệp những chiến trường văn chương, thi ca, sách báo Những vị giáo sư trên bục giảng đường Ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc Sài Gòn của tôi - của chúng ta. Có tiếng cười Và tiếng khóc 3. Bảy năm qua đi với nhiều buồn vui đau xót Một góc phù hoa ngày cũ qua rồi Những con điếm xưa có kẻ đã trở lại làm người giã từ ghế đá công viên để sống đời lương thiện Những gã du đãng giang hồ cũng khoác áo thanh niên xung phong lên rừng xuống biển Tìm lại hồn nhiên cho cuộc sống của mình Cuộc đổi thay nào cũng nhiều mất mát, hy sinh… 4. Và khi ấy Thì chính “các anh” Những người nhân danh Hà Nội Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn bắt đầu chửi bới Chửi đã đời Chửi hả hê |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 04. Oct 2009 , 04:07 kẻo không còn đất đứng ! Chữ nghĩa có tột đỉnh như núi Trường Sơn Cũng không sao viết hết tội ác Cộng Sản Ngôn từ có sâu rộng như biển Thái Bình Cũng không sao kể hết tội ác Cộng Sản Bởi tâm địa của nó, tệ hơn thằng Mường, thằng Mán Bởi lòng dạ của nó, độc hơn chồn cáo, sài lang Khi nó ra tay, rừng rú dã man Khi nó trù dập, đen hơn mõm chó Đối với nó, dân chủ, tự do, nhân quyền, bỏ xó Đối với nó, đảng trị, đảng chế, đảng định, độc tôn Khi hồng, khi chuyên, khi đầy tớ, khi du côn Khi sắt, khi máu, khi kê khai, khi xiềng xích Mới đoạt Miền Bắc, thực hiện ngay Cải Cách Ruộng Đất Con tố cha, vợ tố chồng, trò tố Thầy Hơn nửa triệu người, bị chết như rươi Bới lông tìm vết, bày trò Trăm Hoa Đua Nở, xinh tươi Văn nghệ, văn công, trí thức, trí ngủ, hớn hở vui cười Nó hốt sạch, ném vào nhà lao bóc lịch Quyết chiếm Miền nam, bất luận con bài, miễn đạt mục đích Nào là Liên Minh Dân Chủ Độc Lập Hòa Bình Nào là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam Nào là Chính phủ Lâm thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam Những kẻ yêu nước mập mờ, đều chui vô cái tròng của nó Hội đàm Paris, khô nước miếng cái chuyện bàn tròn bàn méo Thành phần tham dự, hết nước bọt cái việc hai bên bốn bên Miền Nam và khối Đồng minh chạy chọt : mở đèn tắt đèn Trung Ương và Bắc Bộ Phủ cười phì, bày mưu tính kế Quân sự, chính trị song song, cơ chừng được mẻ Nó báo hiệu Paris, từng bước tiến hành Quân sự, chính trị chông chênh, mâu thuẫn loanh quanh Kinh đô ánh sáng bật sáng choang, nó nằm yên phăng phắc Khi Hoa Kỳ mở đường, chiến thắng trong danh dự là tốt nhất Kissinger – Lê Đức Thọ chuyên trách đi đêm Chính thể Miền Nam, như đã bỏ quên Mọi thứ lớn nhỏ, chỉ bàn với nó Số phận Miền Nam, như đã an bài Hiệp định Paris, ra đời từ đó 19 năm trường, xương máu quân dân Miền Nam đổ biển đổ sông Và hai năm sau, còn gì nữa mà gọi là Đại thắng Mùa Xuân Miền Nam phải mất, bởi cái thế gọng kềm Xanh - Đỏ Cả khối Tự Do, ngoảnh mặt không thèm ngó Cả khối Cộng Sản, kèn cựa thôi thúc đàn em 30 tháng 4, một ngày của Tháng Tư Đen Toàn nước Việt Nam : Từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau Từ đồng bằng, cao nguyên, cho tới núi thẳm rừng sâu Từ thôn quê, buông làng, cho tới luống bắp nương dâu Từ đường nhựa, đường quê, cho tới cửa trước cửa sau “Ta bước đi, không thấy phố, không thấy nhà Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ” Ta bước đi, không tiếng hát, không tiếng ca Chỉ có trố mắt nhìn nhau ngấn lệ Ta bước đi, không có lá, không có hoa Chỉ có tiếng rít lạnh lùng than thở Ta bước đi, như nghĩa địa khóc mồ ma Đâu đâu cũng thống khổ, điêu linh, hoang tàn, bỏ ngỏ Chỉ có nó, diễn trò của nó Quân, dân, cán, chính, phân theo loại cải tạo mút mùa Đánh tư bản mại sản, đưa đi kinh tế mới te tua Thực hiện chính sách đổi tiền, giàu nghèo hốt sạch Cái “đói rách” Miền Nam, nó vơ vét về Bắc Cái “nghèo khổ” Miền Nam, nó Quân Quản tư dinh Cái, gọi là Lực Lượng Yêu Chuộng Hòa Bình Cài, gọi là Mặt Trận Giải Phóng hư danh Cái, gọi là Chính phủ Lâm Thời che mành Tự biến mất, bởi mưa sa trên màu cờ đỏ Mười mấy năm, nó sống trong hào quang man rợ Đưa cả nước đi tới chỗ hết thở tối om Nó bày ra chính sách cởi mở cửa mòm Dân cả nước tiếp tục đong cơm húp cháo Nó, là đầy tớ của nhân dân, nhưng cúi đầu nghe nó bảo Nó, là chuyên chính vô sản, nhưng nó nhét kếch sù hầu bao Nó, là chí công vô tư, nhưng tham ô tham nhũng tận tơ hào Dân sạch bách, trống cửa trống nhà, xác xơ túi mốc Nó, sắt máu, bạo tàn, dã man, chứ đâu có độc Nó, đảng trị, đảng lộng, đảng quyền, chứ đâu có ác Nó, đỉnh cao trí tuệ loài người, chứ đâu có ngu Chỉ có dân mới biến thành con két, con vẹt, khỉ vượn, đười ươi Còn nó đã trở thành Tư Bản Đỏ, Tư Bản Đen bí tỉ Nghe chủ trương, chính sách, nghị quyết thật nặng ký Nào hợp tác xã, công ty quốc doanh Nào quy hoạch, tiến mạnh tiến nhanh Từ Nam tới Bắc, biến thành dân oan Nhà cửa, đất đai một mảnh không còn Nhà tù cả nước sẵn sàng mở toang Đầy ắp lương dân, đủ mọi thành phần Chứ riêng gì đấu tranh, dân chủ, chính trị, tôn giáo Nó, đâu có bán nước Chỉ có cắt xén, dâng Tàu Hàng hàng cột mốc di dời Chứ riêng gì Ải Nam Quan, Bản Giốc Nó, đâu có bán nước Biển Đông kia, Tàu phù cưỡng đoạt ba phần tư Ngư dân Việt Nam chết dí, ngắt ngư Nó nói tàu lạ tàu ô, ngơ ngơ, ngáo ngáo Chứ riêng gì Hoàng Sa, Trường Sa trùng dương hải đảo Tổ quốc thu hẹp lại vùng biển, vùng trời, đất liền, biên giới Nó, đâu có bán nước Vùng đất Tây Nguyên bạt ngàn rừng núi Nó, cống cho Tàu bằng trò Bô – xít từ lâu Tàu lá, tàu ô, tàu dịch bao thầu Công nhân Việt Nam trở thành cu ly chết đói Nó, đâu có bán nước “Đừng tin những gì Cộng Sản nói Mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm” Chính nó mới đích thị sâu mọt ngoại lại, buôn dân, bán nước Hễ còn Cộng Sản, còn gì là Tổ Quốc Hễ còn Cộng Sản, còn gì là sỉ nhục Hễ còn Cộng Sản, còn gì là lịch sử Hễ còn Cộng Sản, còn gì là cơ đồ Văn hiến năm ngàn năm, đi hỏi con cóc khô Giống Lạc Hồng hùng anh, đi tìm con chó chết Chữ nghĩa thành đồng vách núi Trường Sơn Ta viết tột đỉnh chưa hết Từ ngữ triều dâng bão thổi Biển Đông Ta viết tận đáy chưa vơi Ai là con cháu Việt Nam, muốn còn sống trong đời Hãy ngước mặt, ngẩng đầu Muôn người như một Ngạo nghễ đứng lên Triệu triệu con tim Hòa chung dòng máu Tay nắm tay nhau Lòng nối chung lòng Quét sạch bè lũ Cộng Sản bạo tàn Chứ hôm nay, đã ô nhục ngập tràn Và ngày mai, thế hệ đi sau, sẽ không còn đất đứng !!! Tháng 10 – 2009 Thấu Tâm Can |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 15. Oct 2009 , 13:38
Anh Năng ơi,
Bài thơ này giọng quá hỗn xược với các bậc cha anh. My phải xoá đi. Cám ơn anh. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 18. Oct 2009 , 14:21
VIỆT NAM:
VÙNG TRỜI ĐAU THƯƠNG VÀ UẤT HẬN Em trót sinh ra sau ngày "giải phóng" Và lớn lên khi đất nước "thanh bình" Nhưng cuộc đời sao vất vả điêu linh Mẹ buôn gánh bán bưng nuôi con dại Em đi học, qua đồng khô cỏ cháy Trời quê hương bàng bạc áng mây buồn Đường chiều về leo lét ánh tà buông: - "Con đói quá, mẹ ơi trời sắp tối !" Sáng đi học bụng em còn thấy đói Cô dạy em phải yêu kính "bác" Hồ Em hỏi : - " 'bác' là ai vậy, hở Cô ?" Cô bảo:-"Nhờ 'bác', đảng ta 'CHIẾN THẮNG ' !" Em không hiểu, nhưng cúi đầu im lặng Mà trong lòng thắc mắc mãi không thôi "CHIẾN THẮNG" gì ? Sao khổ qúa đời tôi, Nhà, họ lấy, phải đi vùng kinh tế! ............ ......... . Ba mươi năm, lớn lên đời vẫn thế : Trời quê hương còn đó áng mây buồn Vẫn từng ngày, vẫn kiếp sống đau thương Em thay mẹ : Đời bán bưng buôn gánh ! Em tự hỏi nếu đảng không "CHIẾN THẮNG" Nước Việt Nam có chậm tiến thế nầy ? Người dân hiền đâu ngậm đắng nuốt cay Bị "xuất khẩu" sang xứ người lao dịch ! Em thầm hỏi : "Ai đây là kẻ địch?" "Mỹ, Ngụy", "bác" Hồ, hay cộng đảng ta ? "Ngụy" bây giờ là "khúc ruột phương xa" Mỹ là thầy, là ân nhân kinh tế ! Nước Việt thụt lùi bao thế hệ Từ môi sinh cho đến đạo làm người: Chính phủ chỉ là một lũ đười ươi Bọn ích kỷ, phường buôn dân bán nước! Xã hội xuống dốc nhanh không tưởng được Quan bạo tàn, tham nhũng đến vô lương Chuyên hối lộ, cướp nhà, chiếm hết ruộng nương Dân thấp cổ kêu trời cao chẳng thấu ! Đảng của "bác" biến nước ta lạc hậu Dân Việt Nam nghèo nhất cõi năm châu Những huy hoàng ngày cũ nay còn đâu Phụ nữ Việt bán thân ngoài muôn dặm ! Ôi tổ quốc, ôi quê hương nhung gấm Hỡi địa linh, nhân kiệt hãy vùng lên ! Giành TỰ DO, DÂN CHỦ với NHÂN QUYỀN Quyết đập đổ NỘI THÙ: phường cộng sản Hết cộng nô, trời Việt Nam lại sáng Đàn con Hồng cháu Lạc đứng cao lên Xây đấp non sông, bờ cõi vững bền Đó là lúc toàn dân ta CHIẾN THẮNG ! Hương Sài-Gòn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Oct 2009 , 02:50 (Lưu niệm chuyến đi viếng thăm mộ bia Thuyền Nhân tại các đảo Galang và Pinang (Nam Dương) cùng phái đoàn Văn Khố Thuyền Nhân và các Bạn từ các quốc gia trên thế giới. CSVN đang yêu cầu chính quyền Nam Dương đóng cửa các khu di tich Thuyền Nhân trên các đảo. Ngày nào còn CSVN, ngay cả những người đã chết trên các đảo hoang vu, lìa xa Tổ Quốc, cũng không được yên nghỉ ngàn thu...) Viết tại đảo Pinang ngày 14.10.09 Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) 1. Hồn ai đó ? Chập chờn trên khói sóng Dòng máu tươi theo nước chẳng hòa tan. Hồn ai đó ? Vạn tinh cầu chao bóng Đảo ghềnh xa còn vọng tiếng kêu than. Hãy về đây – trên sóng nước dâng tràn Chung tiếng khóc nghẹn đau cùng Dân Tộc. Hồn ai đó ? Đã lìa xa Tổ Quốc Vẫn còn ôm sông núi xuống mồ hoang. Tiếng oan khiên từ đáy vực còn vang Hay chìm đắm giữa khơi ngàn sóng dữ ? Mảnh thuyền tan, bập bềnh trôi viễn xứ Biết về đâu ? Hồn phiêu bạt nơi đâu ? Thân cá Hồi tan tác đã chìm sâu Không tìm thấy lối quay về chốn cũ ! Giữa trùng khơi vang tiếng cười dã thú Hải tặc giằng co thân xác – kinh hoàng. Tiếng Mẹ kêu, dòng máu chảy đầy khoang Tay vời níu đàn con run khiếp sợ. Biển lạnh chiều hoang, trần gian nín thở, Vòng tai ương kiếp nạn đến vô cùng. Hồn ai đó ? Bờ Tự Do bốn hướng, cõi mông lung Tìm đâu thấy - giữa muôn trùng đen thẳm ? Tiếng kêu “Trời!” trước phút giây chìm đắm Biến tan vào giông bão, thét trùng dương. Vực mồ sâu thịt rã máu còn vương San hô trắng hay là xương ai trắng ? Dòng tóc đen bám ghềnh xa hoang vắng Thành rong rêu sẫm tím một màu tang. Hồn ai đó ? Chiếc thuyền Không Gian Trôi về Vô Tận. Bánh xe Thời Gian chuyển ngàn uất hận Chập chờn mấy cõi U Minh. Lịch Sử nghìn thu trang giấy rợn mình Ghi chép lại phút kinh hoàng Vượt Biển ! 2. Hồn ai đó ? Đảo hoang sơ, ai về đây khấn nguyện Mộ bia tàn, ai thắp nén hương dâng ? Nơi Ba-Đình vui chuốc rượu Vô Thần Cười nghiêng ngả mừng reo hò chiến thắng ! Đồng ruộng phơi bày xương trắng Oan khiên máu lệ thành sông. Bao thây vùi trong sóng nước biển Đông Còn sót lại mấy hoang tàn di tích ? Hồn ai đó ? Đảo xa xôi mộ phần cô tịch Giấc ngủ chẳng bình an. Họ còn theo, cố phá đập tan (* - CSVN) Để tô hồng chế độ : • “Chủ nghĩa huy hoàng, không ai chối bỏ Không có người vượt thoát để tồn sinh !!!” Nhưng bia đời như nắng rọi bình minh Luôn soi rõ từng vết sâu tội ác Của loài dã tâm với ngôn từ khoác lác Đang tôn thờ chủ thuyết lai căn. Hồn ai đó ? Từ bao cõi vĩnh hằng Xin về đây chứng kiến. Tấm lòng chúng tôi, trọn đời Tâm Nguyện Chí bền gan, xin vẹn Nghĩa Tình. Dù ngăn cách Tử Sinh Giữa hai bờ Nhật Nguyệt. Dù có ai phá tan mộ huyệt Đến nghìn sau hồn mãi còn đây. Nhìn trùng khơi sóng nước dâng đầy Gửi mơ về cố quốc. Hồn vẫn sống trong lòng Dân Tộc Vì hai chữ Tự Do. Chiều GALANG bão tố sóng to Hay tĩnh lặng trăng rơi thềm đá. Sáng PINANG nắng xuyên rừng lá Hay đêm vờn tiếng hát nhân ngư. Hồn mãi còn đây, dù bia mộ hoang vu Không tên tuổi – sá gì tên với tuổi ! Dù xác thân đã hòa chung cát bụi Biển Đông còn - HỒN MÃI SỐNG THIÊN THU ! Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) Galang – Pinang (Indonesia) 10.10.09 – 17.10.09 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 24. Oct 2009 , 16:11
NẾU TỔ QUỐC KHÔNG CÒN BIỂN
“…Nếu Tổ Quốc không còn biển, Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ, Chết đuối trên cao nguyên, Chết đuối trong bùn bô-xít…” Mất Hoàng Sa, Trường Sa Rồng Việt Nam không còn chỗ núp Không có lối ra Tổ Quốc như bị giam trong ngục Xin Ngô Quyền trở về Xin Trần Hưng Đạo trở về Dìm quân xâm lược Tổ Quốc nguy nan Mỗi người Việt Nam Hoá thành cọc nhọn Bán đảo Đông Dương biển mất gần hết Hồng Hà biết chảy về đâu? Cửu Long rồi giãy chết? Linh hồn cha Lạc Long Quân Không còn chốn đi về Cái lưỡi bò ngoại tộc Rót vào tai nhà đương cục Mười sáu chữ vàng Miệng vờ ôm hôn Tay lừa bóp cổ Lưỡi bò đang liếm sạch Biển Đông Trọng Thuỷ xưa Từng dùng lưỡi bò tỏ tình Lừa tình cướp nỏ Lừa tình cướp nước Trong miệng người anh em Giấu một lưỡi bò Nếu Tổ Quốc không còn biển Dân tộc tôi sẽ chết đuối trên bờ Chết đuối trên cao nguyên Chết đuối trong bùn bô-xít Tổ Quốc không chịu chết Biển Đông gầm đang hoá Bạch Đằng Giang Sài Gòn 11-9-2009 Trần Mạnh Hảo |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 05. Nov 2009 , 08:52
TA PHẢI SỐNG
Ta phải sống, vì đời luôn đáng sống Sống cho Người, cho cuộc sống ngày mai Cho cháu con, cho tuổi trẻ tương lai Và nên sống cho Quê Hương Nước Việt Ta phải sống, vì ta giòng hào kiệt Giống Tiên Rồng, giòng máu của Cha Ông Dù máu xương gục ngã chất cao chồng Nhưng phải sống rạng danh không hổ thẹn Cộng vào Nam chúng gây điều uất nghẹn Cướp của dân, hà hiếp hại dân lành Đồng bào ta giờ rên xiết lầm than Nên phải sống, diệt tan loài quỷ đỏ Anh em ơi, đứng lên làm sáng tỏ Nỗi căm hờn xin góp một bàn tay Cùng đứng lên quyết dựng lại ngày mai Cho Dân Việt, sống vui đời hạnh phúc... Ta phải sống, đứng lên không khuất phục Diệt quân thù, xây dưng lại nhà Nam Máu trong tim bất khuất quyết không hàng Ta phải sống, nhìn quê hương bừng sáng Ta phải sống, dù đau buồn Quốc Hận Không thể nhìn Cộng sản phá Quê hương Không làm theo bọn trí thức lầm đường Đổi Quốc Hận thành Tự Do dối trá Hãy đứng lên, đừng nhìn nhau xa lạ Hãy một lòng vì Nước quyết vùng lên Đừng tham danh như bao kẻ ươn hèn Vì lợi nhỏ, quên đi điều sỉ nhục Hãy đứng lên, cùng nhau mau tỉnh thức Đừng quay lưng giấu mặt đứng làm ngơ Hãy chỉ tên vạch mặt bọn côn đồ Dân Nước Việt không bao giờ hèn nhát Ta phải sống không cúi đầu phó thác Nhìn Cộng nô dâng lãnh hải cho Tàu Bằng công hàm bán nước bọn đầu trâu Nợ Tổ Quốc, non sông ta phải sống Nguyễn Vạn Thắng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 08. Nov 2009 , 06:00 Tỉnh dậy đi anh kẻo trễ tràng Nhìn đi, sông núi đủ tan hoang Thấy chưa, dân tộc mình đau khổ Mảnh quốc hồn kia đã võ vàng ! Anh đã đồng tình góp một tay Xô dân cùng tận ngục lưu đầy Bôi đen lịch sử, gây chia, oán Thực hiện vănminh: Đảng cướpngày ! Anh thấy gì không? Chỉ Đảng giàu Dân đen thì sống kiếp bò, trâu ! Ván cờ, anh khác chi con tốt Đảng nặn chanh rồi, vỏ vứt đâu ? Tỉnh dậy đi anh, thức dậy anh ! Tỉnh đi, trước phút mộng tan tành ! Lấy công chuộc tội may còn kịp Tội với tiền nhân, với sử xanh Tội với quê hương, với giống nòi Với bờ ruộng mật, lũy tre tươi Bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu máu Oan khốc dâng cao đủ ngất trời ! Tỉnh để cùng nhau, tôi với anh Chúng ta làm bạn, sẽ song hành Dân ta, ta quý, quê ta xót Đất nước không còn máu lửa tanh ! Mà chỉ còn vang những tiếng cười Những mầm nhân ái trổ muôn nơi Âu Cơ một mẹ, mình chung bọc Thức dậy cùng tôi, Người với Người ! Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Nov 2009 , 01:43 (Trong buổi vàng thau lẫn lộn, bài thơ mọn này xin được là lời ngưỡng phục trước tinh thần yêu nước và lòng trung thành với lý tưởng Quốc Gia của Người Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản trên toàn thế giới. Riêng là lời cảm tạ sâu xa của tác giả khi đọc bản tin và lý do " MỜI GỌI BIỂU TÌNH phản đối Đại Nhạc Hội Thanksgiving 2009" của Cộng Đồng Dallas - Fort Worth" Đọc bản tin như thấy trời Dallas Vàng rừng cờ cùng Fort Worth tung bay Vâng, thưa, họ, Người Việt Nam Tị Nạn Trực diện tuyến đầu, đại hội, tẩy chay ... Vâng, là họ, Người Việt Nam tị nạn Với Quốc Gia, lý tưởng, họ trung thành Nên ở nơi nào có tin cộng sản Là có biểu tình, nhất quyết đấu tranh ! Vâng, chính họ, người Việt Nam tị nạn Về với nhau, không ngại, dẫu đường xa Góp ngọn lửa, tiếp tay cùng Dallas Đốt cháy âm mưu cộng đảng gian tà Đốt cháy ý đồ, phá tan nghị quyết Mà cộng thực hành, kiểu vết dầu loang Văn nghệ, tình thương, tin nhà, từ thiện Duyên dáng, về nguồn, xây dựng Việt nam ... Như Lễ Tạ Ơn, chọn vùng Dallas Đại hội ngọt ngào, bẫy cộng giương ra Một lũ văn công nhởn nhơ múa hát Nọc độc tẩm vào, thắm thiết lời ca Để bảo vệ bầu trời xanh Dallas Xa như gần, đoàn kết, gọi mời nhau Chống bọn gian hùng gieo mầm cộng sản Không cho bầy dã thú tạo hờn đau ! Bởi chính họ, họ đã vì Việt cộng Mà cuộc đời, nay, nước mất nhà tan Vì chẳng muốn họa cộng nô lan rộng Nên gióng tiếng chuông, trừ diệt bạo tàn Họ minh bạch trắng - đen, ranh Quốc - cộng Nhắc nhở thân quen, cảnh giác, đề phòng Xin ngưỡng phục lương tâm và hành động Của tấm trung kiên con Lạc cháu Hồng ! Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Jan 2010 , 03:05 [i]Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên.[/i] Phong lan, phong chức, phong bì Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn ? Phong lan ngắm mãi cũng buồn Phong chức thì phải cúi luồn vào ra Chỉ còn cái phong thứ ba Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.. Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý Đồng Khởi vùng lên mất Tự Do Đôi dép râu dẫm nát đời son trẻ Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội Việt Cộng về thành làm tội dân ta Năm đồng đổi lấy một xu Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy Có miệng không nói lại câm Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa Từ khi ta có Bác Hồ Nhân dân chẳng được ăn no ngày nào Lương chồng, lương vợ, lương con Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm Lương tâm đem chặt ra hầm Với rau muống luộc khen thầm là ngon. Anh Đồng, anh Duẩn, anh Chinh Ba anh có biết dân tình cho không ? Rau muống nửa bó một đồng Con ăn bố nhịn, đau lòng thằng dân. Một năm hai thước vải thô Nếu đem may áo cụ Hồ ló ra May áo thì hở lá đa Chị em thiếu vải hóa ra lõa lồ Vội đem cất ảnh bác Hồ Sợ rằng bác thấy tô hô bác thèm Có áo mà chẳng có quần Lấy gì hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ ? Có đói mà chẳng có no Lấy gì độc lập, tự do hỡi người ? Bác Hồ chết phải giờ trùng Nên bầy con cháu dở khùng dở điên Thằng tỉnh thì đã vượt biên Những đứa ở lại chẳng điên cũng khùng. Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ ? Hộ nào sang bằng hộ đảng viên ? Dân tình thất đảo bát điên Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi. Mỗi người làm viêc bằng hai Để cho cán bộ mua đài (radio), mua xe Mỗi người làm viêc bằng ba Để cho cán bô xây nhà, xây sân.... Ai về qua tỉnh Nam Hà Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông. Tớ ơi, mày có biết không ? Chúng ông làm chủ mà không bằng mày ! Phong lan, phong chức, phong bì Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn ? Phong lan ngắm mãi cũng buồn Phong chức thì phải cúi luồn vào ra Chỉ còn cái phong thứ ba Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.. Thanh “cha”, thanh mẹ, thanh gì ? Hễ có phong bì thì nó “thanh kiu” (thank you) Đảng ta là đảng thần tiên Đa lô thì được, đa nguyên thì đừng. Ngày đi, đảng gọi “Việt gian” Ngày về thì đảng chuyển sang “Việt kiều” Chưa đi : phản động trăm chiều Đi rồi : thành khúc ruột yêu ngàn trùng. Chiều chiều trên bến Ninh Kiều Dưới chân tượng bác, đĩ nhiều hơn dân ! Trăm năm bia đá cũng mòn Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm. Thày giáo lãnh lương ba đồng Làm sao sống nổi mà không đi thồ Nhiều thày phải đạp xích lô Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh. Cô giáo phải bán bia ôm Ôm phải học trò, ăn nói sao đây ? Tìm em như thể tìm chim Chim bay biển Bắc, anh tìm biển Đông Tìm chi cho phải mất công Đài Loan, Hàn Quốc em dông mất rồi. Trách ai sinh thứ họ Hồ Để cho cả nước như đồ vất đi ! Bác Hồ đại trí, đại hiền Chơi Minh Khai chán, gá liền Hồng Phong Minh Khai phận gái chữ tòng Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì. Ngày xưa giặc Pháp mộ phu Ngày nay đảng bán dân ngu lấy tiền Đảng ta là đảng cầm quyền Đảng bán ruộng đất lấy tiền đảng tiêu. Dịch heo nối tiếp dịch gà Bao giờ dịch đảng cho bà con vui. Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên. Tiên sư Cộng sản Việt Nam Cuối đời bán cả giang san nước nhà ! (Nguồn mail - không thấy tên Tác Giả) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 28. Jan 2010 , 20:21 Một bài thơ viết từ SAIGON rất là hay... giới trẻ cần quan tâm. ( tác gỉa : Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh.) Quê Hương và Chủ Nghĩa (Gửi tuổi trẻ Việt Nam) Em hãy ngồi xuống đây Anh kể câu chuyện này Trên cánh đồng cỏ cháy Ngậm ngùi như khói bay Con ngựa già một đời Chưa thấy được ngày vui Mắt mỏi mòn trông đợi Những mầm cỏ xanh tươi. Đã bao nhiêu năm rồi Hướng nhìn về xa xôi Tâm tư đau nhức nhối Cuộc đời vẫn nổi trôi Em nhìn về tương lai Cố dấu tiếng thở dài Mắt dường như ngấn lệ Có phải vì khói cay? Em thấy đó, trên đường đi không đến, Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghêng ngang Những con thú người nhảy múa kiêu căng Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã. Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ, Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngả Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống Ai nhân danh hạnh phúc Thứ hạnh phúc ngục tù Ai nhân danh dân chủ Thứ dân chủ si ngu Ai nhân danh chân lý Thứ chân lý đui mù Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã, Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam! Sự thật đó có làm em đau nhói ? Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói Chồn cáo kia có rình rập trước sau Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau Đứng lên em bằng tâm hồn biển động. Em đứng lên như đại dương dậy sóng Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống, Em bây giờ khôn lớn Mắt rực lửa yêu thương, Biết đâu là sự thật Em tìm thấy con đường. Tự-Do sẽ nở hoa Trên quê hương khốn khó Anh như con ngựa già Vẫn cúi đầu kiên nhẫn Đốt những đám cỏ khô Dọn đường cho em đi làm lịch sử Nguyễn quốc Chánh Saigon Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn. Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh nhận xét về đảng Cộng Sản: “Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga. Ai chỉ ra tình trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động. Kẻ phản động có thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân. Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động, còn những ai vì con người thì sẽ hoan hô kẻ phản động. Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu: “Ðừng tin những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Feb 2010 , 07:30
Thái-Dương Thành, FEB-26-10
Kính thưa quý vị quý nhân, Kính quý huynh cùng liệt đệ, - Đúng thế ! Tô-quốc lâm nguy rõ-rệt. CSVN bán nước. CS Trung-Hoa đang thi hành các công-hàm để hợp- thức hóa việc "Xâm-lăng không tiếng súng". - Một số đồng-bào bên quê nhà biết mà "khoanh tay + im miệng". Việt kiều về quê hương "thăm thân quyến + chi-tiêu" chớ chẳng ai rỉ tai tin tức Trung-Cộng chiếm VN. - Thưa, quá nhiều thi nhân cất tiếng "kêu gọi" nhưng chắc không đến tai hay đến mà chẳng có ai hậu-thuẫn v.v... NP tôi cũng có rất nhiều bài thơ "kêu gọi" từ bao năm, ngại lôi ra, sợ làm phiền độc giả. Thôi thì, cố vắt máu tim, tế-bào não ... vâng lời liệt quý vị : Ôi ! Tổ-Quốc lâm-nguy thể hiện, Lũ Tàu man thôi lén giật dây. Giờ ngang-nhiên lộ mặt-mày, Bắt đầu đồng-hóa, thẳng tay trị-vì. Hỡi dân Việt ! Tỉnh đi ! Thức dậy ! Đừng mộng-mơ ngủ mãi triền-miên. Nhìn kia ! Thằng cẩu Toàn-Quyền, Truyền-Hình, Phát-Tuyến bốc lên đăng đàn. Chúng khởi sự mở màn đô-hộ, Sau thời-gian khủng-bố nhân tâm, Xâm biên, đoạt biển, di dân, Từ thành đến huyện, rải quân xa gần. Ôi Tổ-Quốc giang-san gấm vóc, Lại rơi vào "Bắc thuộc" tham tàn, Do bầy Cộng-Sản Việt-gian, Tham sanh, bám vị, hiến dâng cơ-đồ. Hỡi dân Việt ! Chần-chờ gì nữa ? Mà không thề sanh tử đứng lên, Cả kêu thế-hệ thanh-niên, Cả kêu mọi giới, thợ-thuyền, cán, binh. Tổng nổi dậy ! Quên mình vì nước, Hãy ném phăng nhu-nhược ươn-hèn, Quang đi hãi-sợ run en, Trước bầy lang sói bạo quyền dã-man. Biển người sẽ như ngàn đợt sóng, Dư san bằng nền móng Tam-Vô. Tái xây Dân-Chủ, Tự-Do, Nhân-Quyền, Tín-Ngưỡng có cơ phục hồi. Tổng nổi dậy ! Dứt nòi Việt-Cộng. Là Tàu phù tàn mộng xâm-lăng. Thì con cháu họ Hồng-Bàng, Mới còn tổ-quốc, mới còn tương-lai. TDT, FEB-26-10 Ngô Phủ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 15. Mar 2010 , 12:34 - Kính quý vị quý nhân NTC(GA), NVT(OK), PVT (MO), - Kính quý huynh NVM (ME), M.(TX), NP hơi chậm lụt (có vị thư hoặc điện-đàm cả 2 tuần trước), kính mong thông cảm. NP cố gắng thay lời liệt quý vị dạy bảo. Xin thưa, còn hơi thở là chúng ta còn hy-vọng, còn mơ ngày dân chúng vùng lên đòi klẽ sống. CÒN CỜ ĐỎ SAO VÀNG Còn cờ đỏ sao vàng hý lộng, Còn tập-đoàn Việt-Cộng độc-tài, Còn bầy quân phiệt trên ngai, Non-sông, dân-tộc còn dài khổ đau. Đâu những chỉ đồng-bào oan-ức, Nào Bến-Tre nối bước Tiền-Giang, Tới Bình-Dương đến Long-An, Cường quyền Tỉnh, Huyện cướp ngang cửa nhà ? Đâu những chỉ Thái-Hà giáo xứ, Hay ngay Tòa Khâm-Sứ trang-nghiêm, Đên Tam-Tòa, tới Đồng-Chiêm, Nhà thờ, trường học, cường quyền trưng thâu ? Mà phải nói, bắt đầu từ thuở, Lũ bần cùng ở lỗ ăn lông, Thằng Hồ, Duẫn, Giáp, Chinh, Đồng ... Tụ tam tụ ngũ phục tòng Tàu Nga. Lợi-dụng Phú-Lang-Sa yếu thế, Đám quỷ ma cộng-phỉ ào lên, Rần rần cướp lấy đương quyền, Rồi diều gặp gió, chó điên được thời. Chúng đấu-tố, giết người, cướp của, Chúng xung công nhà cửa ruộng nương, Chúng cào, chúng nạo tận xương, Ức oan vạn triệu, thê-lương mờ trời. Càng phải nói, phường tồi Cộng-Sản, Sau ngày Hoa-Kỳ bán miền Nam, Tới nay, băm bốn dư năm, Chúng càng trắng-trợn tham-lam lộng hành. Từ lãnh-tụ súc sanh đốn-mạt, Xuống cái thằng lính gát cửa dinh, Đến con hộ-lý thúi sình, Có quyền hối-lộ, giựt giành của riêng. Hỡi dân Việt ! Con Chiên, Phật-tử, Hỡi dân-oan đau khổ trầm kha, Đừng nên lẻ-tẻ từng nhà, Uổng công, tổn sức thét la biểu tình. Xin đừng mộng chằng-tinh hung bạo, Trả cho dân cho đạo chủ quyền, Mà ông cha chúng đê hèn, Trưng thu, cướp giựt, oan khiên chất-chồng. Hãy đoàn-kết muôn lòng như một, Hãi-sợ cùng nhu-nhược quăng đi, Từ Nam, Trung, Bắc nhất tể, Đứng lên đòi lại những gì của ta. Còn Cờ đỏ hồn ma Cộng-Sản, Tín-Ngưỡng còn lận-đận lao-đao, Dân còn oan-ức ngập đầu, Nước rồi nô-lệ giặc Tàu nay mai. Hỡi dân Việt ! Đến ngày phục hận, Hãy diệt quân Cộng-Sản vong nô, Tái xây Dân-Chủ, Tự-Do, Nơi nơi hạnh-phúc ấm no thái hòa. TDT, MAR-15-10 Ngô Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 17. Mar 2010 , 23:06 (- Kính tặng LM Nguyễn Văn Lý và những Nhà Đấu Tranh Dân Chủ trong nước. - Thân tặng Tuổi Trẻ Việt Nam, không có một chế độ nào có thể bịt miệng chúng ta). Võ Đại Tôn Một bàn tay không che nỗi mặt trời Đang sáng rọi vào lương tri Nhân Loại. Một bàn tay làm sao bóp tan tiếng nói Đang khơi nguồn cho biển động muôn nơi ? Dã thú vây quanh, Người vẫn yên ngồi Như bậc Thiền Sư giữa trăm nghìn bão táp. Một tiếng thét làm quân thù cúi rạp Lòng sói lang run sợ kinh hoàng. Tiếng thét của Cha Ông từ thuở hồng hoang Khắc lên đá lời Tâm nguyền dựng Nước. • Của Đằng Giang ngăn chân bạo ngược Kiếm vạch lòng sông, tiến bước không lùi. • Của Đống Đa, xác giặc chôn vùi, Trên bành tượng hào quang thân lẫm liệt. • Của Chí Linh, tụ về bao hào kiệt Nung thép trong lòng, sấm hịch rền vang. • Của đầu rơi Yên Bái chẳng quy hàng Run máy chém, mặt thù xanh hoảng sợ. • Của bao người lịm dần khô tiếng thở Trên quê hương không mảnh đất vùi thân. Từ Cổng Trời cùm sắt máu hoen chân Trong uất nghẹn vẫn gào lên Tiếng Thét. Bao đòn thù trên thân tù đói rét Chung màu da sao mãi gánh oan khiên ? • Của đàn em thơ đói khát triền miên Thân vàng vọt thành món hàng mua bán. Thế hệ trầm luân, sinh phong dần khô cạn Đời tương lai em chống nạng về đâu ? Ba mươi hai năm vẫn chỉ một màu Đen tủi nhục bao trùm lên đất nước. Một bàn tay vẫn nguyên hình bạo ngược Đang bịt mồm Công Lý, bóp Quyền Dân. Nhưng Hồn Thiêng Sông Núi tựa Linh Thần Đang phù trợ cho Người luôn vững chí. Đang kết tụ từ nghìn năm hào khí Hòa chung thành một Tiếng Thét hôm nay. Đại diện Toàn Dân trong bóng tối đêm ngày Cho Nhân Loại bừng Lương Tri, thức tỉnh. Bao thế hệ trời Nam, ngẩng cao đầu chiếm lĩnh Quyền Con Người chung ánh sáng phương Đông. Ba triệu bàn tay đầy sắc máu chuyên hồng (*) Cũng không thể che Mặt Trời thế kỷ. Một Tiếng Thét mà vang lừng Nhân Vị Vườn Tự Do thơm nhụy nở bừng hoa, Nhịp liên hoàn Dân Chủ bản đồng ca ! (*) – ba triệu đảng viên cộng sản Việt Nam. Võ Đại Tôn Úc Châu |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Mar 2010 , 14:52
Thái-Dương Thành, MAR-19-10
Thưa các quý nhân cũng như các huynh đệ, Phải chi tất cả quý vị đồng-bào của chúng ta khắp năm châu, khi về lại quê nhà để thăm nơi chôn nhau cắt rốn và gặp-gỡ lại thân nhân, họ cùng dành đôi ba phút để tỏ bày việc đảng CSVN đã dâng đất, nhượng biển, giao các hải đảo, nhất là giả vờ qua mặt dân chúng cũng như Quốc-tề, cho thuê luôn cả chục tỉnh (trong 64 tỉnh) kể cả gần đây, rước cẩu chủng Tàu sang tràn ngậy ở Tây Nguyên, vùng bắc biên Mông Cái v.v... hầu toàn dân biết rõ tội phản quốc vong nguồn của tập-đoàn CSVN để đứng lên diệt lũ con loàn của đất nước. Nhưng tiếc thay ! Tất cả đều ngược lại ! Thôi thì, kính mạn phép thay thế cho đồng bào VN lưu-vong và tị-nạn CS cũng như thay quý vị đưa ý-kiến đến NP, chúng ta cùng : NHẮN NHỮNG TÀI HOA Hỡi các bạn, từng sinh-viên du-học, Có nghe chăng tiếng khóc của tiền nhân, Vọng ngày đêm áo-não thảm muôn phần, Than-thở nỗi giang-san lâm nguy biến. Hỡi các bạn, lớp người của hứa hẹn, Các bạn ra bốn biển, đến năm châu, Học Văn-Minh, biết Dân-Chủ hoàn-cầu, Mang về nước, môn nào đem tiêu thụ ? Hay bằng cấp, tên mạ vàng rực rỡ, PhD(s) xuống cỡ nhãn Master(s), Được lộng khung mời-mọc khách trầm-trồ, Và các bạn tha hồ nghe tâng bốc ? Du-học-sinh, các bạn thuộc hàng gộc, Dư-dả tiền cho cuộc sống ăn chơi. Tiệc cao sang, ca vũ nhạc tuyệt-vời, Vui trác táng quên rồi bao sở học ? Còn xã-hội, còn tiền-đồ dân-tộc, Các bạn dường không nhọc phải ưu phiền, Như cây căm bánh xe đạp, dây xên, Muôn vạn thứ chờ bên Tàu xuất cảng. Thì nói chi biết tập-đoàn "Bác đảng", Toa rập nhau đem bán cả giang-san, Mà tổ-tiên gầy dựng năm ngàn năm, Đó ! Tội lũ thú cầm quân vong bản. Thì nói chi biết tập-đoàn "Bác đảng", Luôn gian-manh tàn-nhẫn vô lương-tâm. Giết, đày dân, bán gái bắt buôn dâm, Tội diệt chủng đợi bầm thây chồn cáo. Hỡi các bạn ! Xin quên mình con cháu, Của lũ người khát máu bọn Tam Vô. Hãy nhận chân, thương thân, xót tiền-đồ, Cần Dân-Chủ, Tự-Do và Cấp-Tiến. Hỡi các bạn ! Quốc vong dần thể hiện, Hà-Nội đang dâng hiến nước cho Tàu. Chệt tràn lan, chiếm đất, đánh đồng-bào, Chệt trắng-trợn bắt đầu đồng-hóa trị. Hỡi càc bạn ! Hỡi thành-phần giới trẻ, Xin thức thời kẻo trễ hận thiên thu . Nếu chẩn-chờ, chỉ ngoài thập niên dư, Thì Hán cẩu coi như làm bá chủ. Hỡi các bạn ! Tình nhà là việc nhỏ. Chủng-tộc và đất tổ quy' vô cùng. Hãy tỏ ra nòi Trưng, Triệu, Quang-Trung, Cháu Hưng-Đạo, anh-hùng Lam-Sơn trước. Phải diệt Cộng mới cứu nguy dân-tộc. Phải đuổi Táu cứu quốc cứu tiền đồ. Từng Du-Học-Sinh, sở học đến giờ, Xin các bạn phất cờ vì Chính-Nghĩa. TDT, MAR-19-10 Ngô Phủ ngophu70@cox.net |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Mar 2010 , 09:10 Viết, sau khi nhìn hình ảnh và đọc bài của Chân Mây: “Hai Bà Trưng tế Mã Viện tại Đông Hưng”, tỉnh Móng Cái do Đoàn Nghệ Thuật Việt Nam diễn xuất ngày 21-3-2010. http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=12599 Văn nghệ là một bộ môn của nền văn hóa Mỹ thuật là một bộ mặt của nền văn chương Học phải học cho chín chắn Diễn phải diễn cho tinh tường Nhất là những gì liên hệ tới Dân tộc, Quê hương Nhất là những gì dính dáng tới Tiền đồ, Lịch sử Ngu, không nên nói một chữ Dốt, ngồi dựa cột mà nghe Ta đã xem qua, thật ta không dè Cái đám Văn Công lại bày trò thế ấy Tự các ngươi, hay được chỉ đạo, cũng vậy Một, là cả lũ các ngươi kiếm điểm, kiếm công Hai, là cả lũ các ngươi tô đỏ, tô hồng Để cho bọn Tàu phù bảo bọc giữ yên chiếc ghế Ba, là cả lũ các ngươi mất gốc, mất rễ Bốn, là cả lũ các ngươi quên cội, quên nguồn Vì cái chủ nghĩa giãy chết điên cuồng Mà các ngươi đã làm nhục Quốc hồn, Quốc thể Cái bọn Trung Cộng, các ngươi muốn tế gì thì tế Trưng Trắc Trưng Nhị nào lại tế Mã Viện ở Đông Hưng Nhị kiệt anh thư, khí thế đường đường Đánh đuổi quân thù, kinh hồn bạt vía Muôn dân như một, tung hô vạn tuế Rợp cờ bay, hai Đấng Nữ Trưng Vương Đất Mê Linh, xuất nữ tướng phi thường Cứu đất nước thời kỳ đầu Bắc thuộc Trưng Trắc Trưng Nhị nào lại đi tế quân lâm lược Trưng Trắc Trưng Nhị nào lại đi tế bọn xâm lăng Vua mất theo nước Tướng mất theo thành Nhị Trưng tuẫn tiết tại Hát Giang Rúng động cả càn khôn, đất trời, kim cổ Dòng giống Lạc Hồng đời đời tưởng nhớ Con cháu Rồng Tiên muôn thuở soi chung Đảng Cộng chúng bay dù có điên khùng Nhưng xúc phạm tới oai linh, coi chừng vặn cổ Ta bảo, chứ nếu không, chúng bay tiếp tục nham nhở Nay, đã diễn được Nhị Trưng Mai, sẽ tới Ngô Vương Mốt, tới Hưng Đạo Vương Rồi tới Lê Lợi, Quang Trung Thì thử hỏi : Đất nước nầy Dân tộc nầy Việt Nam nầy Còn gì năm ngàn năm huy hoàng lịch sử ??? Hồ Chí Minh, tên cha già của tụi bay Chính thức di chúc chầu Mác, chầu Lê khi ngủm tỏi Chính trị bộ, Trung ương Đảng Cộng chúng bay Có quyền chầu Chu, chầu Mao Mạnh, Triết, Dũng, Nhà Nước, Quốc Hội Cộng chúng bay Có quyền chầu đồng bọn Cẩm Đào Lũ văn công cắc ké chúng bay Có quyền lảnh lót để vá cơm túi áo Đảng Cộng cướp nước, sống trên sắt máu, tàn bạo Đảng Cộng cướp công, sống trên ô trược, cửa quyền Nhưng chúng bay không được phép xúc phạm hồn thiêng Và không được phép sỉ nhục tiền nhân, lịch sử Chắc chắn, Dân Tộc sẽ không tha thứ Chắc chắn, Đất Mẹ sẽ không khoan dung Chắc chắn, Quê Cha sẽ không tiêu dùng Dòng giống Lạc Hồng, bọn bay không huyết thống chung Tông Tổ Rồng Tiên, bọn bay không cùng nguồn cội Nay sống đó, nhưng đồ thừa đồ bỏ Mai chết đi, không chỗ rục cốt xương Vì bọn bay chỉ là một lũ một phường Bán nước, buôn dân, ngoại lai, vong bản Sắt máu, bạo tàn, ngông cuồng, hung hãn Nhũng lạm, quan quyền, hũ bại, tham ô Sống, đã thối tha Chết, thêm thối mồ Đỉnh cao trí tuệ con cóc khô Xã hội chủ nghĩa con chó chết Bọn bay, một lũ Bắc bộ Ba Đình lê lết Khỉ vượn biến thành người Người biến thành đười ươi Hỡi bọn Cộng Sản Việt Nam : Chúng bay báo hại Dân tộc Chúng bay báo hại Đất nước Chúng bay báo hại quê hương Nhưng lịch sử và hồn thiêng Chỉ cho chúng bay một con đường Một là khấu đấu tạ tội với Tổ Tông Hai là chờ chết và hồn bay phách tán. Ngày 25 tháng 3 – 2010 Thấu Tâm Can thautamcan@yahoo.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by NgocDoa vào ngày 28. Mar 2010 , 14:38
Cám ơn chị Việt Dương Nhân đã giúp em "thét" lên những uất ức, căm hờn đang sôi sục trong lòng...
Chúc chị vui, khoẻ và tiếp tục con đường đấu tranh vẫn còn dài và đầy chông gai. Xiết chặt tay chị! |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 08. Apr 2010 , 20:52 Những ngày này Tổ quốc là cá nằm trên thớt Tổ quốc là con giun đang bị xéo quằn giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa Biển đông bị bóp cổ Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử biển đập nát bờ Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu Tuổi trẻ mít-tinh đả đảo Trung Quốc xâm lược! Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình Sông Bạch Đằng bị bắt ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường ải Chi Lăng bị bắt gò Đống Đa nơi giặc vùi xương sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc! Có nơi đâu trên thế giới này như Việt Nam hôm nay Yêu nước là tội ác biểu tình chống xâm lăng bị “Nhà Nước” bắt? Các anh hùng dân tộc ơi! Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi! nếu sống dậy, các Ngài sẽ bị bắt! ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc? sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa: “Bên kia biên giới là nhà Bên đây biên giới cũng là quê hương” Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương! Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt! Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu! Trần Mạnh Hảo |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 11. Apr 2010 , 21:49 Phạm Văn Hải “…Em xin khoanh tay, trả lại năm điều dạy không có đất thực hành. Em bỏ học!…” Em là cựu học sinh, Dưới mái trường cấp I, II năm nào... Nhớ về các Thầy Cô giáo Truyền cho em bài học năm xưa Bài bắt buộc mỗi mùa khai trường gõ cửa Bài cấm được quên trong giáo án Thầy Cô lên lớp: "Năm điều Bác Hồ dạy" Ba mươi năm trôi qua Em tự hỏi rằng: Học thuộc năm điều ấy để làm gì Nếu không mang nó vào cuộc sống? Thưa Thầy Cô, Nhà Trường cùng Xã Hội... Trên hết là Đảng và Nhà Nước này Làm sao để thực hành bài học ấy trong cuộc sống hôm nay? *** Điều 1. Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào Lại thấy Tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt (1) Anh ấy xuống đường hô vang khẩu hiệu chống ngoại xâm Và anh vào tù. Đảng bảo tội danh là "trốn thuế"! Có người lên cầu vượt Treo biểu ngữ bảo vệ Hoàng - Trường Sa Và tố cáo tham-ô nhũng-lạm cửa-quyền Đang ngày đêm tàn phá quốc gia, xói mòn đất nước Và họ đi tù vì tội “tuyên truyền chống nhà nước"! Có cô gái xót thương đồng bào mình bỏ xác chốn trùng dương Cô tìm hiểu căn nguyên và bật thành câu chữ: Uất ức biển ta ơi Rồi cô ấy ra toà. Cũng tội danh "chống nhà nước" Nhiều vị học rộng hiểu sâu Thấy nguy cơ mất nước ẩn tiềm Họp kín nhau cùng bàn kế sách đổi thay Mưu tìm một vận may cho Tổ quốc Và họ ra toà với tội danh "lật đổ" Điều 1 phá sản rồi, Nên chăng dạy chúng em phải kính yêu Đảng – Bác? Còn Tổ Quốc và Đồng Bào, thôi đặt xuống hạng ba? Điều 2. Học tập tốt, lao động tốt Học tập làm sao cho tốt, khi: Chủ nghĩa thành tích lên ngôi Nhan nhản nơi nơi bằng cấp dỏm, luận văn thuê Lâu lại rộ chuyện ông Giáo sư cóp bài của bạn Nay xì chuyện bà Tiến sĩ đạo văn Cửa quan chỉ thấy tung hê bằng cấp, coi rẻ tài năng Lao động tốt sao bằng kẻ gian ngoan xảo quyệt Luồn lách lươn lẹo lại lên lương Sớm cắp ô đi, chiều cắp về Ba chục phần trăm công chức thực sự đáng ăn lương Chưa kể những kẻ ngồi mát ăn phong bì Một chữ ký đem về dự án Có thể cưu mang cả dòng họ - chẳng màng gây hậu hoạ mấy đời sau! Điều 2 nhai còn không nổi, nuốt sao trôi? Điều 3. Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt Hợp quần gây sức mạnh Thế mà buổi đầu cướp chính quyền Đảng phân biệt cha thằng này nguỵ quân, mẹ con kia nguỵ quyền Chị thằng nọ là tư sản, nặng tội hơn là mại bản Để gieo vào đầu đám trẻ con nỗi hằn đau lý lịch, nỗi mặc cảm nhân thân Nên cả triệu người ra đi, kết đoàn nơi xứ lạ quê người... Kỷ luật tốt thế nào khi kẻ xấu ung dung Pháp chế vị nhân thân với những trò vải thưa che mắt: Nào là xử lý nội bộ, rồi thì chuyển nơi công tác Trên bảo dưới chẳng nghe, mấy chục năm không màng khiển trách! Điều 3 quá xa rời thực tiễn, em chào thua! Điều 4. Giữ gìn vệ sinh thật tốt Em ra đường phải làm Ninja bịt mặt Khói xe bụi đường mù mịt khắp nơi nơi Rừng vàng kêu cứu Sông ngòi khô cạn Môi trường ô nhiễm Chẳng biết giữ vệ sinh thế nào Khi thực phẩm hằng ngày em ăn, họ cảnh báo: Coi chừng độc tố gây ung thư! Cho em quên Điều 4, để sống tạm qua ngày! Điều 5. Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm Chịu thôi, Từ bấy lâu nay Đảng vẫn tự hào: Ta là trí tuệ đỉnh cao! Xã hội chủ nghĩa lừng danh nơi em đang sống Là chế độ ưu việt nhất trong lịch sử loài người Dân chủ và tự do gấp vạn lần tư bản Thực dân và đế quốc, kìa chúng nó còn đang giãy chết Khiêm tốn làm sao khi em đang chót vót trên tầm cao nhân loại? Lời dạy thật thà sao nghe thum thủm Khi em thấy từng đoàn lũ lượt Con ông cháu cha cùng dây mơ rễ má Chen chúc nhau sang du học xứ người Xứ sở đang từng ngày "giãy chết" Ôi xảo trá chứ thật thà chi? Lời dạy thật thà tạt vào mặt em gáo nước lạnh Khi nghe bài học anh hùng Lê Văn Tám ngày xưa Lại là đồ đểu! Em hiểu, những chuyện nêu trên có cả triệu người biết Nhưng vì lòng dũng cảm của điều năm Họ cứ phải ngậm tăm Để an bài trong hiện tại Em xin khoanh tay Trả lại năm điều dạy không có đất thực hành. Em bỏ học! Phạm Văn Hải Nguồn: Sea Free Blog (1) Trích thơ Trần Mạnh Hảo |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 03. May 2010 , 05:49 Tiếng giục Quê hương Ta dang tay nâng một bầu chưa cạn. Uống nỗi niềm theo ngày tháng dần trôi. Tiếng con tim lời thúc giục liên hồi. Dòng nhiệt huyết theo dòng trôi ngã nghiệt. Tiếng quê hương mẹ hờn vong thảm thiết. Tổ quốc ơi. Đất Việt dạt về đâu. Hận căm cho dân ta. Thành lũ chư hầu. Bọn thái thú quì dâng tâu đồ tể. Hỡi dân Việt khắp năm châu bốn bể. Kiếp đồng bào giờ giun dế oằn đau. Tiếng mẹ quê rên rỉ nghẹn ngào. Lớp em bé xanh xao tờ vé số. Tà thư sinh bám gai đồng loang lỗ. Rừng âm vang hồn Quốc tổ thở than. Anh chinh nhân cố vượt ải thác ngàn. Đường tranh đấu còn ngổn ngang trăm mối. Phố nô lệ triệu mặt buồn bước vội. Đành lòng sao khi tăm tối bủa vây. Nhởn nhơ vô tâm trước cuộc sống tù đày. Tiếc chi hỡi cảnh lất lây cuộc sống. Ta cô đơn trước dòng đời vô vọng. Muối xát lòng. Nòi giống bị lãng quên. Ta lắng nghe tiếng trống giục vang rền. Ơi tuổi trẻ. Hãy đứng lên vì Tổ quốc. Nguyên Thạch |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Đặng Mỹ vào ngày 07. May 2010 , 10:42 Từ Bao Giờ Thói Hèn Hạ Thành Quen Tàu nước Lạ đi vào vùng “nhạy cảm” Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục Hải quân Lạ ngang dọc khắp biển khơi Công ty Lạ lên Tây Nguyên đào quặng Dân xứ Lạ đến đập núi phá rừng Cao nguyên ơi đâu rồi tiếng trống Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn t’rưng Đất nước tôi bây giờ rất Lạ Phim Lạ lên ngôi, tiếng Lạ đổi đời Hàng xứ Lạ khắp hang cùng ngõ hẻm Em gái theo chồng Lạ kiếp đời trôi Ôi lạ thật! cái gì cũng Lạ Đâu mất rồi con cháu Rồng Tiên Trải bao đời lưu danh Lạc Việt Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen? TB: Bài thơ này trong một bản tin, không ghi tên tác giả. Anh chị nào biết xin bổ túc dùm. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2010 , 10:46 Đặng-Mỹ wrote on 07. May 2010 , 10:42:
Xem như ST Tác giả Vô Danh My ơi ! Chúc & cả Trường LVD vui vẻ cuối tuần :-* 7_mm [smiley=2vrolijk_08.gif] |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2010 , 11:03 Đặng-Mỹ wrote on 07. May 2010 , 10:42:
TIN LỀ TRÁI Đất Nước Tôi Bây Giờ Rất Lạ – Từ Bao Giờ Thói Hèn Hạ Thành Quen Posted in Uncategorized by tinletrai on 05/08/2010 Tàu nước Lạ đi vào vùng “nhạy cảm” Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục Hải quân Lạ ngang dọc khắp biển khơi Công ty Lạ lên Tây Nguyên đào quặng Dân xứ Lạ đến đập núi phá rừng Cao nguyên ơi đâu rồi tiếng trống Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn t’rưng Đất nước tôi bây giờ rất Lạ Phim Lạ lên ngôi, tiếng Lạ đổi đời Hàng xứ Lạ khắp hang cùng ngõ hẻm Em gái theo chồng Lạ kiếp đời trôi Ôi lạ thật cái gì cũng Lạ Đâu mất rồi con cháu Rồng Tiên Trải bao đời lưu danh Lạc Việt Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen? anmo ……………. ĐẤT Hà Phương ( Viết nhân vụ án tham nhũng đất Đồ Sơn – Hải Phòng Chúng ăn như tằm ăn rỗi Đất thổ cư, đất ruộng, đất bãi, đất bồi Lập dự án ma nhử mồi Giá đất lên chóng mặt Sống bám đất, chết về với đất Bao nhiêu máu đổ ra vì mảnh đất này Hôm nay bao nhiêu người trắng tay Những ai mất ruộng cày, lang thang kiếm sống? Câu hỏi ngỏ, tối sầm trời hy vọng. Hà Phương Hải Phòng tháng 9 năm 2006 …………………… SỢ Hà Phưong Lũ chúng tôi những người câm thế kỷ Trước bất công ngự trị khắp nơi nơi Nhức nhối xót đau mà không dám hé lời Mặc sóng dâng cao, giữ thuyền mình yên ả Vài cốc bia không khích nổi chí anh hùng Bóng mấy cồng an thấp thoáng trước cửa hàng Bọt bia lắng không ai bàn chuyện nữa Lũ chúng tôi cái gì cũng sợ Sợ mất lương , sợ nhà đá , sợ cả vợ và con Ngồi với nhau ai nấy rất hùng hồn Trước nỗi oan muôn dân, thấy máu dồn lên cổ Khí tiết sĩ phu tưởng chừng bắt đầu xuất lộ Nhưng cạn bia … nghĩa khí phát hết rồi Và cuộc đời lại như áng mây trôi (!) Hải Phòng Hà Phưong nguồn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 27. May 2010 , 12:55
[center]Ý Nga kính gửi bài thơ song ngữ: Lương Tâm Và Chính Khí, lời Anh gồm 2 bài dịch, của 2 tác giả Thoại Liên và Hướng Dương.
Kính Thăm Quý Vị Ý Nga LƯƠNG TÂM VÀ CHÍNH KHÍ Viết thay những Thuyền Nhân vẫn… sống cho quê hương! Người vượt biển đã ăn… thân đồng loại Cả một đời nỗi ám ảnh khôn nguôi Cả một đời nhìn ánh nguyệt mòn soi Những xác thịt gọi lương tri tội lỗi. Người Vượt Biển, kinh niệm hoài không mỏi “Tử quy”*? Rồi cũng đến lượt cả thôi! Ba mươi năm lòng hướng về trùng khơi Điều tâm ước: giải oan khiên, tức tưởi. Người Vượt Biển ôm nỗi buồn rười rượi Nhìn thuyền nhân biến dạng thành “Việt kiều” Áo gấm về, vui trên những trớ trêu Kể vanh vách, nắn cho… tròn chỗ… méo. Người vượt biển cười, khoe khoang, ưỡn ẹo Phong thánh thần bọn tà thuyết, mỵ dân: -Mỗi đảng viên trăm mỹ nữ, cung tần… Ngồi hưởng thụ trên đầu dân, chễm chệ! Người Vượt Biển trở về, tìm mưu kế Đường nhiêu khê, không thối chí, nãn lòng Nước suy vong, “Cùng tắc biến,… tắc thông”** Tìm Mạch Nối lật cho hùng trang sử!!! Người Vượt Biển, sáng tác bằng ấp ủ Nhạc, thơ, văn, họa rõ nét quê hương Kìa xem “Trâu nhớ ngõ, chó nhớ đường” Người đâu thể ra đi là chấm dứt! Bao thuyền nhân, bao nhiêu dòng ký ức Chờ ai đây? Còn chính trực phân minh? Mặc Cộng nô hoài thao túng, lộng hành? Bao Quốc Hận bấy nhiêu lần lãng phí!!! Người Vượt Biển! Hãy nêu cao sĩ khí! Gom thành tâm, thiện chí lại vì dân Đánh cho tan thuật “kiều vận”, Việt gian Dẹp cho sạch bọn nằm vùng hải ngoại!!! Người Vượt Biển, từng trấn sơn bình hải Đoàn kết nhau thành Sức Mạnh Vô Song Gom Toàn Quân Chưa Giải Ngũ, hướng lòng Về Tổ Quốc từ thế Chờ Tác Chiến. Người vượt biển, tôi cũng từng vượt biển! Người nam nhi, tôi nhi nữ thường tình Từ hoàng hôn tôi mơ ánh bình minh Cho dân tộc, khúc khải hoàn rực nắng! Ý Nga, 3.4.2010. *Sinh ký, tử quy” = sống gửi, thác về **”Cùng tắc biến, biến tắc thông”. CONSCIENCE AND UPHOLDING THE SPIRIT Written for the boat people who still struggle for the homeland! The ocean-crossers* ate their fellow man’s flesh For their whole lives, they have been constantly obsessed For their whole lives, they have been watching the moon faded. The flesh has reminded them of their conscientious remorse. The ocean-crossers never cease their prayers at any service mass, “Return after death”* will naturally become their home-coming paths! Thirty years… their minds are still with the ocean Their earnest wish is to clear off their painful obsessions. The ocean-crossers bear a grave sentiment To watch “boat people” transform into the Viet “on-tour” men. In silky outfits, they return home to enjoy whimsical treats, Telling in great detail by twisting words to make things sound perfect. The ocean-crossers smile, boastingly fidget. Praising solemnly the evil doctrine, which fools the populace. Each high-ranking person owns hundreds of pretty girls and mistresses They enjoy in the forefront, posing cross-legged! The ocean-crossers return home to find a plan to surf, A complicated task, but determined to never give up. A nation “Being cornered leads to change, and subsequent success”.** Finding connection to turn the history will certainly take place! The ocean-crossers quietly compose Music, poems, novels, depicting their homeland in great detail Such as “Buffalos remember their paths; dogs their trails.” One cannot cross the river, then burn the bridge to put an end to it! Countless boat people, countless memoirs recorded. Waiting for someone? A person well-behaved and honest? The Communists abusing their power is couldn't be concerned less? The nation’s hatred rises, so does its resources to waste! The Ocean-Crossers! Uphold your noble spirit! Make full use of your will to serve the people (By) knocking down the treachery tactics To clear up the undercover abroad!!! The Ocean-Crossers ever guarded mountains, and subdued seas. Combined all forces to form a unique authority Gathered all militants not yet discharged, all with willpower To readily engage in a combat for (their) fatherland,. You crossed the ocean; I also crossed the ocean! You are Men; I, an ordinary Woman, From dust, I’ve dreamt of the crack of dawn Which gives our people a piece of shiny triumphal music! Translated: Thoai Lien, Poem by: Ý Nga. Easter, 3.4.2010. _______ *The Ocean-Crossers: those who fled from homeland by way of crossing the ocean. ** Private conversation with the poet. CONSCIENCE AND WILL On behalf of the boat people still living for their fatherland The “Boat People” who was nourished with the corpse of his congeners Is persistently haunted for life For life he will see a worn-out moonlight And the flesh that reminds him of his culpable conscience. The “Boat People” incessantly recites her prayers Death we will face all of us one day anyway For thirty years her heart goes to the ocean And her hope is to be exonerated from the unjust painful sin The “Boat People” keep sadness deep in their heart They witness the evolution from “Boat People” into “Việt Kiều”* ‘s Well-dressed in suits, he find joy in shocking pleasures. Recounting them, falsifying them as much as they wanted The “Viet Kieu” smiles, bragging and wriggling, Eulogizing the heretics and demagogues, And the party members with their harems Who sit majestically on the head of the people. The “Boat People” return with secret plans Not discouraged by the obstacles The fatherland is in peril, they give their hands To find a way to fight and write a new page in their history To show love for their country, the “Boat People”, create from their heart, songs, poems, writings, and paintings. Look! Buffaloes and dogs find their way home, How can human beings leave their homeland for good? As many “Boat People”, as many sad memories Why waiting? Where is the clear will? Let the vile Communists abuse of their power? As much resentment has been wasted Oh! “Boat People”, show your pride! For the nation, open your heart, show your good will! Annihilate the “Kiều Vận”** tactic and the traitors Exterminate all the spies who are among us. Oh! “Boat People”, you who had fought for your country Let’s unite to form an incomparable force Together those who are still in the ranks Let our heart go towards our fatherland and be ready to fight. I am also a “Boat People” like you You’re proud men, I am an ordinary woman But since dusk I dream of dawn For my countrymen, I dream of a triumphant return! Translated by HUONG DUONG – 21 April 2010. Poem by Ý NGA. 3.4.2010. *Vietnamese living abroad **Campaign to win the heart of the anticommunist Vietnamese living abroad. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 10. Jun 2010 , 10:23
Thái-Dương Thành, JUN-10-10
Ông LVT kính, Thú thật, lượng mong ông cảm thông là nếu ông không nhắc đã từng được NP hồi âm thì NP cũng không nhớ được, ngoài việc ra công mò lại các E-mails từ bốn phương. Thưa, cảm ơn lời vấn an. Vâng, đau bệnh thì không ai tránh khỏi, nhưng không ai nói cho ai biết mà thôi. Qua 15 năm vừa lao-tù khốn-đốn đến chật-vật trong đời sống nơi quê mẹ và tròn 20 năm nơi đất khách Hoa-Kỳ, lúc nào ông cũng "Ước-Ao" dân Việt sẽ tống táng cả tập đoàn CSVN để đất nước được Tự-Do, Dân-Chủ, có Nhân-Quyền, có Tín-Ngưỡng, có Tương-Lai cho hậu-duệ v.v... làm cho NP rất kính phục ông. Để chia sẻ, NP kính phơi bày tư-tưởng (dù có đối chọi ông) cùng ông đôi câu : ƯỚC-AO VÀ MUỐN Kiên-nhẫn hơn nên bạn "ƯÓC-AO". Còn tôi nôn-nóng "MUỐN" mau mau. Sinh-Viên, Giới-Trẻ đâu lưng lại. Quân-Đội, Nhân-Dân họp sức nhau. Tựa sóng tràn bờ lùa thú dữ, Như băng sập núi lấp hang sâu. Chôn bè đảng Cộng bầy vong bổn, Hầu cứu Việt-Nam "Bắc-thuộc Tàu". TDT, JUN-10-10 Ngô Phủ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Jun 2010 , 06:15 Hỏi anh hỏi chị quân-nhân, Thuộc 3 Quân-Chủng Việt-Nam Cộng-Hòa. Làm gì để cứu sơn-hà, Thoát gông Cộng-Sản, thoát qua ách Tàu ? NP NỖI LÒNG NGÀY QUÂN-LỰC Bạn hỏi thì xin trút trải lòng. Phần ba thế-kỷ sống lưu-vong. Ngày nào cũng vẫn "Ngày Quân-Lực", Khi Cộng-Sản còn trên núi sông. Chớ có đâu chờ vào những dịp, Như "Ngày Quốc Hận" tháng tư đen. Như "Ngày Quân-Lực" thời oanh-liệt, Như "Tết ngươn-Tiêu" đón tổ-tiên. Mới thượng Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ, Bên nhau toàn Hải-Lục Không-Quân. Quốc ca cùng hát rồi truy điệu, Yêu nước tỏ mình : Tọng yếu nhân. Nén lệ dìm đau mà phải nói. Băm lăm năm đã lặng-lờ qua. Tâm muôn chiến-hữu dần suy-nhược, Nhuệ-khí chùng theo mớ tuổi già. Nên chẳng hề nghe bàn luận đến, Nắm tay tích-cực chí hăng-say, Tinh-thần, vật-chất, chung gom-góp. Trợ thủ nhân-dân diệt độc-tài. Năm nay, hành lễ Ngày Quân-Lực, Tưởng-niệm anh-hùng vị quốc-gia, Chúc phúc thọ trường người hiện hữu, Sau cùng kính nhắc bạn bè ta. Còn kia Việt-Cộng ngồi cai-trị, Dân-Chủ, Nhân-Quyền khó Tự-Do. Bắc thuộc cẩu tàu không tránh khỏi, Lẽ nào chiến-sĩ nỡ làm lơ ? Xin nung nhiệt huyết nòi Hồng-Lạc. Máu đức Ngô-Quyền, máu Triệu, Trưng. Máu đức Đại-vương Trần-Quốc-Tuấn, Máu ngài Lê-Lợi, máu Quang-Trung. Thề cùng hỗ-trợ cứu quê hương. Diệt sạch cáo chồn lũ quỷ vương. Cộng-Sản đập tan, Dân-Chủ dựng, Cờ Vàng sọc đỏ rực đông phương. TDT, JUN-18-10 Ngô-Phủ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Jun 2010 , 05:09 “Quốc gia hưng vong Thất phu hữu trách” Dòng lịch sử truyền lưu chuyển mạch Năm ngàn năm văn hiến nước nhà Trải qua bao thời đại ông cha Đến hôm nay, ngàn sau vẫn thế Giặc trong, giặc ngoài, bất kể Ngoại xâm, nội chướng, không màng Bất cứ ai xâm phạm đến giang san Bất cứ ai sỉ nhục lên quốc thổ Hịch Trần Hưng Đạo, phá tan Mông Cổ Bình Ngô Đại Cáo, đánh đuổi quân Minh Giặc Bắc, giặc Tây, khiếp đảm uy linh Nay Cộng Sản vong nhân, nhục quốc Tông quốc Tổ Những tội ác của Cộng Sản Việt Nam Mỗi người dân, là một công tố Những tàn bạo của Cộng Sản Việt Nam Mỗi người dân, là một nạn nhân Những hành động của Cộng Sản Việt Nam Mỗi người dân, là một chứng nhân Một khi đã vạch trần Chạy trời không khỏi nắng Vì cứu nước cứu dân Phải công khai nói thẳng Vì sông núi hồn thiêng Phải dõng dạc đường đường Từ khi Đảng Cộng Sản Đông Dương Xuất hiện cho đến nay Biết bao hệ lụy tai ương Không phải ngày một ngày hai Mà đã gần 100 năm, thế kỷ Hỡi quốc dân Hỡi đồng bào Hỡi sông núi Hỡi hồn thiêng Hôm nay không diệt nó Thì đến bao giờ mới diệt Phảng phất suối vàng Hồn đau thống thiết Bàn thờ Tổ Quốc Vợn khói uy linh Thế thế tiền nhân Tiên Tổ vặn mình Máu máu xương xương Nào sông nào núi Tiếng tình tự, buồn buồn, tủi tủi Tiếng sử xanh, nhói nhói, nghe đau « Gà nhà, bôi mặt đá nhau » Nếu không, lẫn lộn vàng – thau dí bùn Phải nhắc lại, tận tường, rành rẽ Kẻo mai sau, ta thán hàm oan Dù cho nước chảy đá mòn Tiếng thơm tiếng thủm, vẫn còn trơ trơ Ai là con dân nước Việt Ai là con cháu Lạc Hồng Ai mang máu đỏ da vàng Ai mang tiếng nói Việt Nam Hãy đồng vọng chắp tay Hướng về Bàn thờ Tổ Quốc Hãy kính cẩn nghiêng mình Khấu đầu lạy tạ Tổ Tiên Bất luận Bắc Nam Trung Là người Việt Nam trên khắp mọi miền Nhất nhất dõng dạc tuyên ngôn Trước hồn thiêng sông núi : Tội ác của Cộng Sản Việt Nam Đã và đang làm, non thế kỷ Chỉ kê khai những tội ác tày trời Nước Biển Đông, đem rửa cũng không vơi Núi Trường Sơn, đem chất cũng không hết Tội ác rõ hơn ban ngày Không cần bới lông tìm vết Tội ác rành rành sự thật Không cần dẫn dụ chứng minh Phan Bội Châu, ai bán cho Pháp, lặng thinh Thời chống Pháp, ai đã giết nhiều thành phần Dân tộc Bao nhiêu người bị giết, bởi chính sách Cải Cách Ruộng Đất Bao nhiêu người mục gông, bởi chiến dịch Trăm Hoa Đua Nở Ai đã hiến Miền Bắc, dâng Cộng Sản quốc tế Ai xâm chiếm Miền Nam, làm Cộng Sản tay sai Ai chôn sống dân lành - Tết Mậu Thân - tại Huế Ai giết hại dân lành – năm 1972 Biến thành Đại Lộ Kinh Hoàng – Mùa Hè Đỏ Lửa Cái gì, gọi là Mùa Xuân Đại Thắng Cái gì, gọi là đất nước thống nhất Cái gì, gọi là đổi tiền, Quân Quản Cái gì, gọi là đi kinh tế mới Cái gì, gọi là chính sách cải tạo Cái gì, gọi là hợp tác xã, quốc doanh Cái gì, gọi là đổi mới đổi cũ loanh quanh Tại sao mang cái danh nhà tù cả nước Tại sao, Đồng Khởi lên rồi tiêu công lý Tại sao, Cách Mạng xong rồi, mất tự do Gạo lúa đâu mà phải gặm bo bo Đất nước giàu mà sao đong húp cháo Cái cột đèn biết đi Là gì nói mau, đừng lếu láo Chữ tỵ nạn dung thân Là gì nói mau, đừng quanh co Lão tặc kia, sao dám bảo là « Bác Hồ » Kẻ hậu lai, sao dám kêu « Cha Già dân tộc » « Giải phóng Miền Nam », sao nó vơ nó vét Đầy tớ nhân dân, sao nó thiết nó ngàm Phục vụ nhân dân, sao tất cả đều là dân oan « Không có gì quý hơn độc lập, tự do » Sao dân tộc không có một cái quyền tối thiểu Hỡi toàn dân Việt Nam Hỡi con cháu Lạc Hồng Hướng lên Bàn thờ Tổ Quốc Khấu đầu lạy tạ Tổ Tiên Dù ở bất cứ nơi đâu Trên khắp mọi miền Hãy đồng vọng tuyên xưng Muôn người như một Ai buôn dân bán nước : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai để mất Bản Giốc : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai để mất Nam Quan : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai di dời cột mốc biên giới : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai để mất vùng trời vùng biển : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai để mất Hoàng Sa, Trường Sa : Bọn Cộng Sản Việt Nam Ai bày trò chương trình Bô – Xít : Bọn Cộng Sản Việt Nam Tại sao nó làm như thế : Bởi chính nó là tay sai nô lệ giặc Tàu Vậy, một ngàn năm Bắc Thuộc là gì, hãy nói cho mau Bởi, chính nó còn hơn Chiêu Thống, rước voi về giày mả tổ Hỡi toàn dân Việt Nam Muôn người như một Bất luận thành phần Trong nước, ngoài nước Dõng dạc đứng lên Nhất nhất tuyên xưng Đây là Lời Hịch Đây là Lệnh Truyền Đây là Thời Điểm Xóa sạch Cộng Sản để cứu dân cứu nước Xóa sạch Cộng Sản để bảo vệ sơn hà Xóa sạch Cộng Sản để xây dựng thái hòa Xóa sạch Cộng Sản để thắm tô son sắt Tội ác Cộng Sản, nó trùm lên cả nước Tội ác Cộng Sản, nó trùm lên toàn dân Tội ác Cộng Sản, nhục cả Tổ cả Tông Tội ác Cộng Sản, nhục cả sông cả núi Chứ không riêng gì hơn 80 triệu người trong nước Chứ không riêng gì gần 5 triệu người ngoài nước Chứ không riêng gì những nhà dân chủ đấu tranh Chứ không riêng gì Dân Oan dân oán loanh quanh Chứ không riêng gì Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo Chứ không riêng gì Nguyên Thiều, Thái Hà, Tam Tòa, Bát Nhã Đừng mơ hồ mộng tưởng bóp bóp xoa xoa Đừng đi đêm to nhỏ, đây là chuyện trong nhà Dẹp cái màn chính trị sa lông Dẹp cái màn thời cơ đón gió Nhà tù cả nước, chật ních không còn chỗ Nghĩa địa hoang tàn, rũ mục hết cốt xương Gần một thế kỷ, tan nát hết tư lường Đừng có ngủ gục, mơ tiếng tình thương hư vọng. Tháng 10 – 2009 Thấu Tâm Can thautamcan@yahoo.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Jun 2010 , 18:01 (Gởi người anh em bên kia giới tuyến) Gió thu lạnh, từng lá vàng run rẩy Cây trơ cành buồn bã hứng trời sương Tôi viết tiếp bản trường ca thứ bảy Chút lòng người vong quốc gởi quê hương ! Một quê hương bên kia bờ đại hải Nửa địa cầu vời vợi cánh chim bay Quê tôi đấy, dân đau thương quằn quại Tôi xa quê, lòng nhớ qúa, đêm ngày! Xưa, đẹp lắm, từng bờ sông, ngọn núi Giặc tràn về tất cả trắng màu tang Hăm mấy năm tôi chờ cơn gió nổi Tôi đợi Kinh Kha phất ngọn cờ vàng! Anh hỏi chúng tôi sao yêu đất nước Lại âm thầm rời bỏ để ra đi Và chị hỏi vì sao yêu tổ quốc Cần bàn tay xây dựng lại không về ??? Tôi thẳng thắn trả lời anh và chị Giận cũng đành. Tôi nói thật lòng tôi Nếu còn đó, một độc tài đảng trị Tôi có về, về tranh đấu mà thôi ! Quê hương đấy nhưng tôi không ở được Cũng không về đóng góp bởi vì saỏ Bởi Bác Đảng qúa tham tàn, bạo ngược Hút máu dân đen, xiết họng đồng bào ! Hai chúng ta ở hai bờ giới tuyến Hai con đường, lý tưởng nghịch chiều nhau Tôi yêu tự do, công bình, chính thiện Chế độ do dân lựa chọn, dân bầu Đường anh chị rắc gieo mầm oan nghiệt Nào giáo điều, nào lừa mị, gian tham Nào khủng bố, nào tù lao, tiêu diệt Nên căm hờn đầy dẫy Bắc Trung Nam ! Tôi nói thế nếu anh không vui lắm Thì xin nhìn đất nước một lần xem Có phải dân lành đói ăn, rách mặc Chẳng tự do, không một chút nhân quyền ? Dòng Bến Hải, Đảng chia đôi vĩ tuyến Rồi Đảng xua quân xâm lược miền Nam Có phải Đảng ném thương binh xuống biển Đoạn tôn danh người ..."mất tích"...vinh quang ? Có phải Đảng đã trả thù ác độc Dân miền Nam sau khi cướp miền Nam Nhãn "Cải tạo", mác "khoan hồng, học tập" Thực chất giết người quỷ quyệt, dã man ? Có phải Đảng chặt cây rừng, trộm gỗ Để lụt hàng năm nước nổi, dân chìm ? Cứu trợ gởi về, tiền kia Đảng giữ Hiện vật nhập khọ Dân đói, đứng nhìn ? Có phải đất dân Đảng thu, Đảng lấy Dân biểu tình đòi, Đảng trả lại chưa ? Có phải khắp nơi lòng dân chán ngấy Những oán hờn cao chất ngất đơn thưa ? Có phải Đảng bán dân làm nô lệ Hết hạn rồi chẳng nhận họ về không? Nước người trả. Đảng làm ngơ, mặc kệ Chỉ dân đen là thân phận khốn cùng! Có phải trẻ thơ bao em thất học Đêm vỉa hè, ngày bới rác tìm cơm Trường lớp thiếu nhưng hotel vẫn mọc Dân không nhà nhưng Đảng lắm sân golf ? Có phải Đảng bôi đen dòng lịch sử Dạy trẻ thơ thù hận, dối gian không? Trăm năm trồng người, người thành công cụ Luồn cúi Nga Tàu, khinh rẻ tổ tông Có phải thiếu niên đốt đời xuân trẻ Để tương lai không là thoáng phân vân ? Em gái mười hai môi tô, mắt vẽ Ai thắp đèn hồng mời mọc thiêu thân ? Có phải Đảng, đỉnh cao ngồi chễm chệ Trên ngai vàng, lòng chẳng xót thương dân Kiểu bạo chúa, reo cười trên máu lệ Trên bạc vàng, trên quyền lực, phi nhân ? Đảng và dân rõ ràng hai giai cấp Đảng sang giàu, dân nghèo đói,đau thương Đảng thống trị và người dân bị trị Đảng tàn hung, dân khốn cực trăm đường ! Lệ đã thấm. Mầm xanh từ lòng đất Đã nẩy chồi, đang lớn giữa quê hương Dân Việt Nam với tinh thần bất khuất Sẽ vùng lên mà rửa mối căm hờn Anh thừa biết những lời tôi nói: ĐÚNG Nên lo buồn mà chẳng dám nghe thôi Đừng sợ nữạ Hãy nhìn vào sự thật Để thương thân và thương đến giống nòi Thế giới ngoài kia từng ngày biến chuyển Những Bắc Hàn, Đông Đức, những Nam Tư Khối Cộng Sản đang đi vào cõi chết Vì lòng người bừng tỉnh giấc hoang mơ... Thì hỡi chị, hỡi anh và hỡi bạn Cùng chúng tôi, ta bước lại từ đầu Hãy thành thật cho tình không đơn bạc Muốn vườn tươi, phải diệt những loài sâu! Muốn đất nước kịp người trong hội mới Muốn ta không mai một chính đời ta Muốn dân tộc tương lai không mù tối Muốn ấm no hạnh phúc tới muôn nhà Thì ta phải đập tan đời áp bức Phá gông xiềng đòi dân chủ, tự do Một thể chế chính quyền dân tạo dựng Phải không anh? dân Việt vẫn mong chờ ??? Tôi đang nói với anh lời chí thiết' Bằng con tim, bằng chân thật, tình người Anh chẳng muốn nghe như tôi vẫn biết Trong lòng anh, nguồn thác đã ngầm khơi... Dòng thác đó lớn dần, lan rộng mãi Trong trái tim người tiến bộ các anh Thành những dòng sông hướng về đại hải Cùng với muôn lòng, đốt lửa đấu tranh! Ngày anh về, quê hương vui biết mấy Cả ba miền vàng rực bóng cờ xưa Anh đọc lại bản trường ca thứ bảy Nhìn anh, tôi cười. Mắt biếc. Xinh chưa ??? Ngô Minh Hằng _________________ "Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc" YTKCPQ |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Jun 2010 , 04:36 Posted: Tháng Sáu 9, 2010 by BÁO TỔ QUỐC Lu Hà Có một người đàn ông Việt Nam. Lâu nay chuyên làm thơ trên mạng với những lời đanh đá chua ngoa vô cùng để phê phán đích danh ông Hồ Chí Minh và tập đoàn cộng sản Việt Nam. Phiá trang báo Tổ Quốc có một nhân vật cũng không kém phần long trọng là ông Hồ Dâm Dật . Hồ Dâm Dật cũng là tay cự phách trong khoa văn hoá chửi. Chửi bằng văn theo tôi là một hình nghệ thuật độc đáo cổ truyền cuả người Việt Nam. Hịch Tướng Sĩ cuả Hưng Đạo Vương có khác chi một bài văn chửi giặc Nguyên cực hay và chửi luôn cả lũ quan lại tướng sĩ hèn nhát thời bấy giờ. Vưà mắng vưà thương, vưà chê vưà động viên, khích lệ tinh thần tướng sĩ.Bài hịch này quả thật chửi khéo vô cùng và ai đọc cũng cảm phục mà không thấy bị mất mặt. Tôi cũng thông cảm cho cả hai nhân vật này họ không thể nhã nhặn ôn tồn để làm thơ viết văn phê phán chế độ độc tài cộng sản. Điều đó cũng chứng minh rằng nhà nước cộng sản là một nhà nước đồi bại, vô nhân đạo quá mức tưởng tượng nên đã được hai vị này cũng chả cần lễ phép kiêng nể gì cả.Nếu ta bình tâm đọc kỹ mới thấy cả thơ và văn cuả Thấu Tâm Can và Hồ Dâm Dật chí lý ngay thẳng và cụ thể vô cùng. Tôi bỏ qua cái tên gọi tục tĩu là Hồ Dâm Dật, tôi chỉ chú ý chất lượng nội dung cuả các bài viết và thấy tác giả viết rất hay. Chắc là tác giả muốn ám chỉ ông Hồ Chí Minh, được báo chí loa đài tuyên truyền hơn 60 năm nay là một hiện tựợng, tiên ông, thần thánh, tiết dục, cha già cuả người cộng sản Việt Nam. Mà thực tế ông Hồ Chí Minh không chỉ dâm dật chung chung bình thường mà còn bị nhiều người viết cho là hoang dâm vô đạo. Chính bàn tay ông ta sát hại biết bao đời các cháu thanh thiếu niên, trinh nữ Việt Nam và nhiều người phụ nữ quốc tế. Con cháu ông Hồ những văn nô bồi bút hay cánh công an mạng thì gọi chệch tên tác giả là Hồ Đâm Chật. Thật đúng là một trò cười, họ muốn tránh đi chữ dâm dật thì họ lại phải dùng chữ đâm chật thì lại càng tố cáo ông Hồ tàn bạo dã man hơn.Ý nghiã cuả chữ đâm chật bao hàm cả chữ dâm dật, nhưng mức độ hoang dâm cuả nó còn hung bạo tàn nhẫn hơn nhiều. Hồ ở lưá tuổi lão ông, mắt thì lại kém, cho nên khi cơn dâm nổi lên làm ẩu là chuyện vẫn có thể sảy ra.Nên cái truyện trong khi cưỡng hiếp các cháu gái ở tuổi vị thành niên, cơ thể các cơ quan bộ phận còn nhỏ, lại không đeo kính nên cái chuyện đâm trúng hay đâm chật là chuyện bình thường.Đâm chật mà nhầm vị trí thì lại càng dã man tàn bạo hơn. Thấu tâm can đúng là thấu tâm can.Tất cả từ tim gan nội tạng, lá lách, ruột phổi mà ra cả. Bài thơ cuả Thấu Tâm Can giống như một bài chửi có vần điệu cuả một bà già nhà quê nhiều năm bị bọn cường hào, hương cống, chi bộ chính quyền điạ phương đè nén áp bức. Cụ Bà đã khệnh khạng ra giưã ngã ba đường , dõng dạc oai phong tốc váy lên cho thiên hạ nhìn thấy cái tô hô cuả mình cũng đầy quyền lực nhờ nó mà từ các vị nguyên thủ quốc gia từ cỡ ông Hồ Chí Minh cho đến bọn đảng viên có máu mặt trong làng , cũng chui ra từ cưả này để làm mưa làm gió tác yêu tác quái cho đời. Các Cụ Bà Việt Nam ta vốn dĩ hiền lành chất phát, nhưng khi bị dồn xuống chân tường, như con chó cùng đường các Cụ cũng chu tréo lên chửi cho bõ tức cho hả cơn giận. Nhiều bài chửi đã viết thành thơ, tuy chưa đến mức hùng dũng như Hịch Tướng Sĩ cuả Hưng Đạo Vương thuở trước nhưng cũng đến là thấu tâm can. Chúng ta là những ngươì bình thường có nhân cách có lòng tự trọng cuả một công dân lương thiện nghe chửi như vậy cũng thấu tâm can lắm rồi. Nhưng thử hỏi những loại người xuất thân từ dòng dõi lưu manh đâm thuê chém mướn như ông Trần Quốc Hoàn bộ trưởng công an ngày xưa vốn dĩ là thủ hạ thân tín cuả ông Hồ Chí Minh. Những loại lưu manh côn đồ bần cố, mõ làng ngày xưa bây giờ đều trở thành những đại gia những chuyên viên tham nhũng đầy quyền thế… Khác với cánh văn nô bồi bút, hoặc công an mạng chuyên viết bài phản hồi với những lời lẽ cực kỳ bẩn thỉu,tục tĩu, ti tiện, cuả loài cầm thú. Mà đúng vậy từ những lãnh tụ cộng sản cho đến các đảng viên đều là những tên biết ăn thịt người cả. Thử hỏi chúng đã ăn thịt biết biết bao nhiêu hài nhi mà chúng gọi là thai nhi trong hàng triệu vụ phá thai dưới chế độ cộng hoà dân chủ Việt Nam và cộng hoà xã hội chủ nghiã Việt Nam? Nên hai tác giả Thấu Tâm Can và Hồ Dâm Dật từ những bức xúc, oán hận chế độ mà làm thơ viết văn để phê phán là điều rất đáng trân trọng và hoan nghênh. Họ viết có sách mách có chứng đều là những điều cụ thể, sinh động thực tế cả mà không ai có thể bác bỏ được. Sự thẳng thắn công khai như vậy tuy lời lẽ có đanh đá chua ngoa như các bà gà cuả hai ông Thấu Tâm Can và Hồ Dâm Dật là điều có thể chấp nhận được trên diễn đàn tự do dân chủ công khai. Biết đâu đấy chính đó lại là những áng văn chương thu phục nhân tâm nhất cuả ông Thấu Tâm Can và Hồ Dâm Dật Để chia sẻ cho bài thơ chửi cuả cụ ông hay cụ bà Thấu Tâm Can , tôi cũng có vài bài thơ nội dung tương tự, tuy lời lẽ không đạt mức chua ngoa, tục tĩu, thâm thúy như hai vị . Nhưng cũng muốn được chia sẻ với các bạn đọc. Dịch bệnh tràn lan Quan liêu tham nhũng ngày nay Bệnh này khó chữa độc tài trị dân Kể từ thống nhất bắc nam Tham quan ô lại hao mòn của dân Tiền tài công quỹ moi dần Thi nhau đục khoét chia phần lợi chung Rêu rao chủ nghiã thiên đường Đỉnh cao trí tuệ không ngừng hát ca Mở mồm sáo rỗng thặng dư Mác Lê tà thuyết Mao Hồ hại dân Chê bai tư bản tham tàn Mèo đen mèo trắng chuột con chẳng từ Oan hồn thảm khốc quỷ sầu Đấu tranh trục lợi hồn ma oán hờn Nửa già thế kỷ tranh quyền Bất tài toàn trị liếm dần của công Đất đai bán cho ngoại bang Xuất dương con trẻ lao công nước ngoài Đàn bà móc nối phơi bày Công ty dịch vụ mối mai xứ người Thân hèn tỳ thiếp cho ai? Đài loan hàn quốc cao ly hững hờ Hối kiều thu lại nước nhà Chia nhau chứng khoán đầu tư thị trường Rửa tiền tham nhũng tráo trâng Dollar ngoại tệ đủ phường lầu xanh Ngụy trang du lịch trá hình Lũ tư bản đỏ hoành hành khắp nơi Tham ô móc ngoặc chia bôi Đua chen định hướng quái thai sinh thành Sáu ba năm đã trôi nhanh Việt nam luì bước hành tinh nhuộm hồng Bần cùng quan lại nhiễu nhương Cửa quyền tham nhũng dịch này tràn lan 2008 Lu Hà Nỗi đau muôn thuở Hỡi cô gái dân tộc Giưã phố phường xôn sao Chiêng cồng xua đuổi quỷ Chèo tường vào dâng hoa Lũ chúng đuổi bắt em Cả một bầy công an Ăn lương theo lệnh chủ Chà đạp lên nhân quyền Vì sao chúng bắt em ? Kẻ nào nỡ nhẫn tâm Dâng hoa xin cầu Chuá Tội em là giáo dân Tàu xe về Thủ Đô Đoàn kết với Thái Hà Hiệp thông Toà Khâm Sứ Ôm chân Mẹ sầu bi Xinh tươi như hoa rừng Đẹp như vầng trăng vàng Kính Chuá và yêu nước Tấm lòng em sáng trong Hỡi cô gái Việt Nam Như bao nhiêu người em Miền xuôi và miền ngược Chiụ đoạ đày gian nan Em sinh ra ở đâu? Trong vòng tay người Mẹ Nơi bản làng ta đó Tiếng suối ru ngọt ngào Em đi về Thủ Đô Chở nỗi buồn thương đau Bao bà con dân tộc Nắng sương đồng bao la Lũ cảnh sát dân phòng Luà em con nai rừng Vào vòng vây dã thú Xót xa niềm đau thương Trong ngoài như dầu sôi Sấm sét trời mưa rơi Ào ào như nước lũ Đạp cánh cửa lương tri… Hà nội trời còn mưa Những em bé bơ vơ Lang thang trên hè phố Không cửa và không nhà Cha mẹ em ở đâu? Chen chúc dưới gậm cầu Cầu bơ và cầu bất Tấm thân gày xác xơ Hay cha em đi tù Mẹ em đi làm thuê Anh trai trong băng đảng Chị gái thì bán hoa.. Dòng sông hà buồn trôi Bao cuộc đời rụng rơi Đem phù sa rác rưởi Chôn vùi ngoài biển khơi… Đất nưóc này của ai? Sao sinh em làm người Nên đời em đau khổ Như lá vàng thu rơi Hôm nay toà Khâm Sứ Hàng rào dây thép gai Vết thương hằn thế kỷ Chôn sâu trong cuộc đời… 2008 Lu Hà Trả Lại Công Đạo Hà nội chiều thu nỗi vấn vương Vang rền chuông đổ gió đưa hương Ngàn xưa muôn nhớ miền kinh bắc Mấy chục năm nay cảnh nhiễu nhương Phố xá rộng thêm người chật chội Tàu xe hàng quán khách tha phương Dồn dân chiếm đất tiền vơ túi Khâm sứ Thái Hà nỗi xót thương 2008 Lu Hà Thuyền Trôi Công Lý Thái Hà Khâm Sứ Cuốc kêu thương Nhà nước từ lâu vẫn chủ chương Tài sản đất đai quyền giáo hội Tiền hàng công qũy với gian thương Đơn từ kiện cáo quan chai mặt Giấy má hồ sơ mối mọt xông Trấn áp luật rừng quen thói nước Thuyền trôi công lý có buồm không?… 2008 Lu Hà Bài tâm sự này viết ngày 8.6.2010 Lu Hà >> nguồn |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 10. Jul 2010 , 07:02 vietduongnhan wrote on 21. Jun 2010 , 18:01:
Đ Đ cám ơn chị 7 VDN đã mang bài này về đây. tulipvang tulipdo |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 30. Jul 2010 , 00:28 Bài thơ thay lời biết ơn, xin gởi đến những NGƯỜI GIỮ LỬA , cá nhân cũng như đoàn thể, trong cộng đồng Việt Nam Tị Nạn Cộng Sản trên toàn thế giới. Ở trong nước, NGƯỜI GIỮ LỬA đã tiếp tay với những người yêu nước giúp đỡ dân oan, làm rạng ngời chính nghĩa Quốc Gia và nêu cao tình dân tộc. Ở hải ngoại, Người Giữ Lửa đã dấn thân, kiên trì đấu tranh chống đảng cộng sản độc tài mọi nơi, đã tố giác và đập tan mọi âm mưu tuyên truyền quỷ quyệt và thâm độc của nghị quyết 36 tung ra mọi chốn, khiến kẻ thù thất bại và khiếp sơ.. Trong bao năm qua, NGƯỜI GIỮ LỬA đã trung thành bảo vệ và giương cao lá cờ Vàng nhân bản , nhất là, trong giai đọan vàng thau, rối ren hiện tạị ) Đảng thực thi nghị quyết cản đường ta Để mê hoặc kẻ chìm trong ảo mộng Đảng nhử miếng mồi ngôi vị, đô la Đảng có quyền hành, nhà tù, roi điện Đảng có công an, súng đạn, xe tăng Vốn chẳng có tim, đảng không chính thiện Nhưng có tiền đô, ... trăm tỉ, ... ai bằng .... Và đảng có một đảng quyền tàn bạo Thèm thịt người như hổ, báo, kên kên Đảng lừa mị, đảng gian hùng, trở tráo Đảng tung đô mua những kẻ say tiền Thế là có những cờ thay, gió đổi Những âm mưu qủy quyệt ở tim người Và lắm kẻ không ngại ngần phản bội Phản bội quê hương, chính nghĩa, giống nòi ! Họ trà trộn vào cộng đồng tị nạn Vào truyền thông để đánh phá, tuyên truyền Làm cô bác có nhiệt tình, ngao ngán Làm tuổi trẻ ngờ hùng sử tổ tiên !! Họ phản bội bằng trăm mưu ngàn kế Cốt nối dài tay cho đảng gian hùng Nào "Duyên Dáng", "Tiếng Cười" nào văn nghệ Nào ca sĩ Hồ mắt nỏ, môi cung .... Họ phản bội không cần che mặt nữa Đón quốc thù, hoa rượu, tiệc liên hoan Viết báo bất lương, bôi đen chính sử Che tội dâng Tàu Bản Giốc, Nam Quan ... Họ phản bội không xót thương nòi giống Như đảng cướp nhà, oan khổ trăm dân Như bịt miệng người giữa tòa lồng lộng Như đảng nhố t tùnhư Cha Ly’, Công Nhân ... Đảng, tham ác với hành vi tàn bạo Và ý đồ rải độc rất vô lương Bị dân Việt khắp năm châu tố cáo Vàbiểu tình, đốt lửa sưởi quê hương ... Một ngọn lửa rồi trăm ngàn ngọn lửa Lửa công tâm, chính nghĩa, lửa ngoan cường Lửa sẽ đốt tiêu tan loài bạo chúa Lửa dựng hòa bình, nhân bản, yêu thương Nếu không có Lửa Vàng, trung nghĩa ấy Thì hôm nay cờ đỏ mọc lên rồi ! Trước lửa bỏng, đảng kinh hoàng, run rẩy Luồn cửa sau như quỉ sợ mặt trời !!! Xin trân trọng cảm ơn NGƯỜI GIỮ LỬA Ngọn lửa công minh, dũng cảm, quật cường Mấy chục năm dài, dấn thân từng bữa Chẳng quản bão bùng, mưa nắng, tuyết sương ! Đường còn dài, đấu tranh còn gian khó Đồng bào ơi, xin tiếp lửa thêm nào ! Ngọn lửa ấy, Việt Nam mình mới có Do bốn ngàn năm xương trắng, máu đào ... Do bốn ngàn năm diệt thù, dựng nước Xin cảm ơn người giữ lửa bấy nay .... Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 30. Jul 2010 , 12:40
Cám TB đem củi về nối LỬA đố cho mấy thằng_con văn nô nhóm đờm_vĩnh_heo chết queo cù đèo hết cho rồi >:( >:(.
Bài thơ gửi tặng anh hùng Lý Tống Khi Lý Tống chống đảng Ba Đình Bè lũ Việt cọng lưu manh Đánh giết đồng bào giữa trời xanh Nghị Quyết 36 đầy mùi tanh máu nóng Nối dài tay lồng lộng tới đây Lý Tống ra tay Xịt đám cỏ lòi đuôi thằng giặc đỏ Ba mươi lăm năm cơ đồ lầm than giông bão Lớp lớp đồng bào rách đói giữa quê hương Bô xít thắp lửa Tây Nguyên Từng lượt ngư dân Lý Sơn làm mồi hải tặc Bắc phương chận cướp bắt chuộc nợ đòi Lũ chó săn công an sặc suạ cười Chui rúc dưới gầm giường Rình tìm sợi tóc cái lông Kiểm kê hộ khẩu Bỏ tù người yêu nước chống ngoại bang Quân đội nhân dân sắp hàng Bảo vệ dân hay đảng ? Hoàng Sa mất ,Bản Giốc tan Ai nối giáo bán buôn đất biển Ai cho thuê rừng dài hạn Ai bóp chết trái tim Mẹ Việt Nam bốn nghìn năm văn hiến Sao phải hành hạ đồng bào tôi Một ngàn năm Bắc thuộc qua rồi Một trăm năm nô lệ đủ rồi Hai mươi năm làm bãi chiến trường Thế lực ngoại bang đứng đôi đường xỏ mũi Xáo thịt nồi da đã trả về bóng tối Ba mươi lăm năm rồi Người nhân danh ai Cầm súng bắn trực chỉ mặt tuổi thơ Đứng ngác ngơ dơ tay đòi đất sống Mẹ Nghi Sơn rùng mình rúng động Ôm xác con dãy duạ nóng máu tươi Trái tim Cồn Dầu bồi hồi nhức nhối Súng nổ giữa đám táng cơ hàn Công an đánh chết người Bắc Giang Cả tỉnh theo xe tang xin đèn trời rọi sáng Công lý ở đâu Chỉ thấy bạo lực đảng cường quyền Ngoài biển khơi hừng hực tiếng kêu than Từng loạt đạn “lạ” ầm vang Ngư dân cô đơn dơ tay hàng giặc đỏ Người bộ đội ngũ vùi say trong phố Trong hang Bảo vệ nồi niêu soong chảo Bắc bộ phủ cung đình Chia ghế,chia tiền cười vui như pháo nổ Trên xác thịt điêu linh Quê hương tôi là thế đó Phải có những anh hùng Đội vá trời chung Như bàn tay Lý Tống Chở tim về quê mẹ chống cọng nô Xin đứng đầu đường hoan hô Người suốt đời dũng cảm Dấn thân vị quốc vị dân Lê Hải Lăng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Aug 2010 , 15:07 Riêng tặng chị Phạm Thanh Nghiên (Hải Phòng) và chú Nguyễn Xuân Nghĩa (Hải Phòng) và tất cả những người đã liều mình (! ?) đóng dấu TỰ DO – DÂN CHỦ - NHÂN QUYỀN lên trán, khi tổ chức và tham dự các cuộc biểu tình biểu dương lòng yêu nước và chống Trung cộng xâm lược biển đảo Việt Nam, tháng 12 năm 2007. Lê thị Công Nhân, Hà Nội June 15th 2010 Biển đảo ta ơi đã mất rồi ! Một phần máu thịt của quê tôi Chính quyền cộng sản thì hèn hạ Thiên bất dung gian hãy nhớ lời ! Còn ai oan khuất hơn dân tôi ? Trong mọi oan khuất ở trên đời Biểu tình yêu nước đòi biển đảo Bị (chính quyền) đánh tan hoang đến tơi bời ! (Rất tiếc không được cùng các bạn Khi ấy mình cũng bận đi tù !) Chính quyền cộng sản quyết im lặng ! ? ! ? Dấu kỳ phép lạ ở nước tôi Độc nhất vô nhị trên thế giới Trân trọng kính mời xâm lược thôi! Thế này thì tiện quá đi rồi ! Cứ thế xâm lược chẳng tốn hơi Nông Đức Mạnh vẫn ngồi trên ghế Ra lệnh toàn quân phải cúi đầu. Những người yêu nước phải vào tù Uất nghẹn đem theo đến ngàn thu Cho đến khi nào mà lý giải Tại sao yêu nước lại vào tù ? ! ? ! Trả lời câu hỏi điều đơn giản Độc tài cộng sản bán nước rồi Bán nước không chỉ vì danh lợi Bán nước để cầu bảo trợ ngôi (ngôi báu độc tài cai trị) Uất hận dân tôi thấu đến trời Đả đảo độc tài cộng sản hời ! 8406 xin mời gọi Đoàn kết chung lòng tay trong tay. Đừng để (Người) yêu nước thành đơn độc Lẻ loi giữa cuộc sống xô bồ Tội lỗi này nhiều đời con cháu Phải gánh cùng ta đấy bạn ơi ! Lê Thị Công Nhân |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 19. Sep 2010 , 10:38 (Kỷ niệm Một Ngàn Năm Thăng Long) Ông Cha ta vạch kiếm chỉ lòng sông Chân vững thạch, tay chống Trời ngạo nghễ. Chí đại bàng vượt muôn ngàn sóng bể Thách trùng dương, đi mở rộng cõi bờ. Hải đảo xa xôi thêm máu dựng cờ Rồng tung cánh rợp Trời Nam hiển hách. Vó ngựa Hung Nô bao lần quét sạch Chặn xâm lăng qua khí phách kiêu hùng. Mấy nghìn năm sâu rễ bách tùng Gươm chém đá – đá mòn, gươm vẫn sắc. Gốc tre thiêng làm kinh hoàng phương Bắc Cọc Đằng Giang xuyên thủng mộng quân thù. Từ Diên Hồng cho đến chốn thảo lư Lời Tâm Nguyện chung lòng lo giữ Nước. Bành tượng uy linh chắn ngang bạo ngược Đống Đa mồ, bia sử sáng nghìn năm. Dù phong ba theo mệnh Nước thăng trầm Luôn giữ vững từng dòng sông, đỉnh núi. Từ Ải Nam Quan đến Cà Mau đất mũi Là của Ta, xuyên suốt ba miền. Từ dảy Trường Sơn ôm ấp khí hùng thiêng Thân đại thụ cũng nguyên lòng chung dạ. Tất cả ! Tất cả ! Dù là máu xương Khô cằn sỏi đá. Dù là hướng dương Hoa hồng tám ngã Đều là của Ta ! Không ai có quyền đem máu của Ông Cha Đi dâng hiến, vết nhơ nhòe trang sử ! Lũ tội đồ khom lưng cống sứ Làm ô danh, tủi nhục giống Rồng Tiên. Bọn Bắc Phương luôn ôm mộng bá quyền Tay thu tóm, cười ngả nghiêng đón nhận. Lời Hịch Truyền hôm nay đầy uất hận Từ Cha Ông, từ Sông Núi nghìn thu. Dòng máu thiêng từ rừng rú thâm u, Nơi hải đảo, kinh thành hay xóm vắng. Kiếp lưu vong, đời tha phương trĩu nặng Hay đọa đày trên mảnh đất quê hương. Hãy thét vang, cùng truy diệt bạo cường Đang chễm chệ ngồi buôn Dân bán Nước. Toàn Dân Ta kẻ sau người trước Không cúi đầu khiếp nhược khoanh tay. Ta làm Chủ đất này Ai được quyền mua bán ? Lãnh thổ thiêng liêng nghìn năm chói rạng Là của Toàn Dân ! Dù bể dâu biến đổi phong trần Ta vẫn đứng trên bờ dâu bể ! Ải Nam Quan còn sôi huyết lệ Bản Giốc dòng khóc hận đêm thâu. Đảo Hoàng Sa ngơ ngác tủi sầu Thay đổi chủ, sóng đen màu uất nghẹn. Đất Nước Ta toàn vẹn Nào ai dám cắt chia ? Sao giờ đây thịt xẻ xương lìa Giang sơn đầy vết máu ? Đảng vong nô, một phường thảo khấu Lấy máu dân tô thắm màu cờ. Làm nhục Cha Ông, dâng hiến cõi bờ Rồi ngất ngưởng nơi Ba Đình chuốc rượu ! Dân Tộc Ta mấy nghìn năm trường cửu Lẽ nào đâu khuất phục lũ sài lang ? Lời Hịch đã rền vang Quyện Hồn Thiêng Sông Núi. Hãy ngẩng đầu cao, chuyển xoay hận tủi Thành cuồng phong, chung Đại Khối Toàn Dân. Giành lại non sống, dù phải hiến thân Vì Đại Nghĩa, tâm nguyền chung cứu Nước. Đá phải mềm vì chân Ta cứng bước Và đời Ta nguyên thủy vẫn lòng son. Trời Phương Nam, đất Việt phải còn Đến muôn nghìn năm nữa ! Lời Hịch hôm nay, tiếng vang thành lửa Đang soi đường dẫn hướng Ta đi. Đòi lại quê hương, thoát cảnh suy vi Dân Tộc Việt, trời phương Nam : - Tự Chủ ! Võ Đại Tôn |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2010 , 13:17 (Để nối tiếp truyền thống làm thơ, đánh giặc, chống Thiên triều phương Bắc xâm lược từ thời Quang Trung, Nguyễn Trãi, Lý Thường Kiệt) “Như nước Việt ta từ trước Vốn xưng văn hiến đã lâu Sơn hà cương vực đã chia Phong tục Bắc Nam cũng khác” Lần thứ hai, đất nước Khoác ba lô theo Nguyễn Trãi lên rừng Bài tuyên ngôn chuẩn bị trước mười năm Chân trái đạp đầu quân Minh, chân phải bước vào Văn Miếu Có phải lần trước bên này sông Lý Thường Kiệt ung dung phát biểu: “Nam quốc sơn hà Nam Đế cư Tiệt nhiên định phận tại thiên thư…” Bài tuyên ngôn đầu tiên khi chưa xác định màu cờ Dung tích máu không có ngân hàng nào chứa nổi Ông cha ta đánh giặc, ông cha ta làm thơ Ngọn giáo chẳng suy tư dù dạ dày có đói Lương thảo ở Lam Sơn được đo lường bằng xác con ngựa già chia những phần ăn cuối Thực đơn của nghĩa sĩ Tây Sơn trên võng cáng băng rừng là cơm nắm, rau măng Những cuộc hành quân không nhờ cậy thánh thần Được ra đời giống như truyền thuyết Mà truyền thuyết cũng vô cùng đặc biệt Những cuộc hành quân nhà chép sử phải đau đầu Mười vạn chiến sĩ nông dân vượt sông Mã ra sao Để kịp ăn Tết Thăng Long với anh hùng Nguyễn Huệ? Hàng trăm thớt voi vượt sông Cả thế nào Để hoa đào Nhật Tân không nở trễ Cái giá của tuyên ngôn lạ lùng như thế Quá khứ có thịt xương nên hiện tại có luân hồi Tương lai không dành cho bọn sâu bọ làm người Không thuộc độc quyền lũ rước voi giày mả tổ Không nằm trong tay đám cõng rắn cắn gà nhà láu cá Tương lai là của những kẻ đứng mũi chịu sào dám đem hạt gạo xẻ làm đôi Những kẻ dám mở cuộc hành trình chống suy dinh dưỡng Từ nạn đói năm 45 đi tới tiếng cười Chúng ta yêu nhau đúng quy luật con người Em yêu anh và anh yêu em đấy Đừng quay đầu và đừng khép đôi môi Khi tim cùng đập ở lồng ngực trái Có Hội Thề Lũng Nhai mới có quân sư Nguyễn Trãi Có bô lão mài gươm mới có Hội nghị Diên Hồng Hạt thóc thành cơm nhờ cấy ở trên đồng Không có hạt thóc nào tái sinh nếu gieo trên sàn lót nệm Chúng ta yêu nhau chẳng cần ai bảo hiểm Những đứa con như những chứng từ Đất nước mình phải cấp chứng minh thư Cho bất cứ ai làm ra sản phẩm Nếu chiến tranh sinh ra những bài tuyên ngôn chiến thắng Thì hòa bình còn lâu mới là bức bình phong mang khẩu hiệu giả hình Đừng bắt Phật bị cầm tù, đừng bắt Chúa bị đóng đinh Con mắt láo liên làm sao mà nhìn thẳng Mười ngón chân ta không mọc đằng sau nên không hối hận Lúc bước đi gặp dấu của ông bà Lúc đọc bài thơ gặp bát ngát trường ca Làm sao nói hết về tình yêu tổ quốc Cái lai lịch trong một chương, cái cội nguồn trong một mục Cuộc sắp xếp văn minh trong trật tự mỗi điều Cũng như làm sao minh họa hết tình yêu Sự rung động của các tế bào gây cảm xúc Ta yêu Tổ quốc bằng bài thơ giữ nước Đại cáo Bình Ngô một thuở lên đường Ta yêu Tổ quốc bằng bài thơ dựng nên cột mốc Biết giữ gìn từng tấc đất biên cương Uy lực của một nước có chủ quyền từ hàng loạt tuyên ngôn Cuộc chiến đấu ngàn năm bằng chữ Luật Hồng Đức, luật Quang Trung Hiến pháp của Rồng Tiên đó chứ! Ta bỗng thơ ấu như bắt đầu tham dự Chuyện kể ngày xưa về cô chú ông bà Ta bỗng nồng nàn hiểu máu và hoa Thấm thía trong từng chương vệ quốc Ta bỗng bàng hoàng thấy đường trên mặt đất Có triệu bàn chân Nam tiến phá rừng Ta bỗng hiên ngang tuyên bố rõ ràng Bờ biển Việt Nam hình cong như chữ S Đất nước Việt Nam bắt đầu từ ải Nam Quan bất diệt Đất nước Việt Nam kết thúc bằng mũi Cà Mau lẫm liệt Không có lý do gì giặc ngoài thù trong móc ngoặc cách chia Máu chảy 4000 năm cho cuống rún chưa lìa Khi trước trận thắng giặc Mãn Thanh, vua Quang Trung hiệu triệu Khi nghĩa sĩ Tây Sơn cùng đồng thanh phát biểu: “Đánh cho để dài tóc Đánh cho để đen răng Đánh cho nó bất luân bất phản Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ” Ta bất chợt nhìn ra mình thật sự Máu cha ông đổ ra thì ruột con cháu bắt buộc mềm Ta hạnh phúc nhập hồn vào kinh sử Nỗi nhục bị đô hộ 1000 năm không được phép lãng quên! [b]TUỔI TRẺ HÀ NỘI[/b] |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2010 , 13:18 Góp nhặt mảnh tim để vá trời Vá mảnh cơ đồ rách tả tơi Vá hồn dân tộc đang quằn quại Vá nỗi đau thương đến ngập trời Ta vá giang san vá mảnh đời Cho dầu có thịt nát xương rơi Cho dầu bão táp đang vần vũ Vá mảnh hồn ta đang tả tơi Dầu cảnh can qua đến ngất trời Thăng trầm ơi hỡi vận nước tôi Gieo neo sóng dữ con thuyền bé Ta nguyện vá trời giữa biển khơi Chí sỹ đâu rồi chí sỹ ơi ! Nam Quan đất Tổ mất kia rồi Hoàng Sa giặc chiếm còn đâu nữa Cờ vàng ta vá lại đi thôi Lê Chân |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2010 , 13:20 Tim hồng vá lại mảnh Giang Sơn Trời Nam ải Bắc rít căm hờn. Hồn thiêng u uẩn vờn trong gió. Tổ Quốc đau thương nghẹn từng cơn Em ngồi vá lại mảnh cờ vàng. Tận tụy đường kim nét em đan. Em đan dòng lệ hồn Tổ Quốc. Cho dẫu đường kim lệ bẽ bàng. Em ngồi vá lại mảnh đời đau. Mỗi mũi kim đan mỗi giọt trào. Đêm khuya hằng ước lành dấu vá. Cờ thương lưu mãi tận ngàn sau. Chí mong vá lại mảnh Giang sơn. Tủi nhục trong em vọng Quốc hờn. Hồn thiêng sông núi chiều rướm lệ. Tổ Quốc thương đau ngập uất hờn. Em đi vá lại những mảnh đời. Đấu tranh tù tội lúc tàn hơi. Còn chút máu tươi em truyền máu. Dẫu biết thân gầy héo tã tơi. Còn lại gì đây vá đời em. Cả khối tâm tư trải màn đêm. Bóng ai thoáng ngỡ người dũng sĩ. Theo bước trống thiêng dội vang rền. Cố vá cho xong mảnh cờ vàng. Mai trời lộng gió phất hiên ngang. Bao người ngả gục xương thành núi. Dân Chủ Tự Do nụ cười vang. Nguyên Thạch __________________ "Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng Căm giặc cộng (BÁN) non sông Hồng Lạc" (YTKCPQ) "Cộng sản còn thống trị quê hương - Ta còn phải đấu tranh" |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 25. Sep 2010 , 13:21 Giải tỏa lăng Hồ Dẹp tên chồn cáo Dòng họ bố láo Chuyên tài lừa đảo Gian manh thủ đoạn Ngu xuẩn, ngu đần Lừa thầy phản bạn Bán nước, buôn dân Phản quốc, phản dân Đấu tố dân lành Tử hình, xử bắn Cướp đoạt toàn dân Giết người cướp của Lọc lừa xảo trá Đá cá lăn dưa Đầu trâu mặt ngựa Trâu sanh mọi rợ Khôn nhà dại chợ Là lũ Cộng Hồ Chí Minh hồ đồ Một tên dâm ô Theo loài quĩ đỏ Tàn hại sinh linh Tàn hại giống nòi Một tên vô loại Một kẻ biếng lười Bất tài vô dụng Chuyên tài trộm cướp Hèn hạ tiểu nhân Suốt đời của hắn Gian manh thủ đoạn Hảm hại người lành Lừa thầy phản bạn Lòn trôn hữi rắm Quỳ lạy thằng Tàu Để được sang giàu Vinh thân bán nước Phản lại dân tộc VN của mình Chí Minh gian manh Con hắn Đức Mạnh Tham lợi, tham danh Bất nghĩa, bất nhân Tàn hại dân lành Hảm hại toàn dân Cướp đoạt toàn dân Đánh đập toàn dân Tù ngục muôn dân Đàn áp dân oan Đàn áp giáo dân Cấm tuyệt toàn dân Tự do, dân chủ Hỡi toàn dân Việt! Những người hào kiệt! Ai yêu nước Việt! Hãy mau đoàn kết Đồng tâm nhất trí Đồng tâm hiệp lực Tận tâm, tận lực Tận dụng sức lực Của cả toàn dân Chống lũ ác nhân Diệt tên Đức Mạnh Dòng họ Hồ, Nông Quĩ đỏ cuồng ngông Cộng Sản ngông cuồng Lũ ác giặc Cộng Phải dẹp cho xong Thì nước VN Mới được yên vui Sống hùng, sống mạnh Toàn dân hạnh phúc Toàn dân ấm no Dân chủ, tự do Người người nhân ái Nhà nhà thoải mái Công bình, bác ái Luật pháp công minh Nghiêm minh hoàn chỉnh Nước mạnh, dân giàu Đuổi cổ thằng Tàu Ra khỏi VN Cho toàn dân Việt Yêu đời vui sống Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN. Văn Nhân Viết ngày 01 tháng 10 năm 2008 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Oct 2010 , 07:06
Quê Hương và Chủ Nghĩa
(Gửi tuổi trẻ Việt Nam) Em hãy ngồi xuống đây Anh kể câu chuyện này Trên cánh đồng cỏ cháy Ngậm ngùi như khói bay Con ngựa già một đời Chưa thấy được ngày vui Mắt mỏi mòn trông đợi Những mầm cỏ xanh tươi. Đã bao nhiêu năm rồi Hướng nhìn về xa xôi Tâm tư đau nhức nhối Cuộc đời vẫn nổi trôi Em nhìn về tương lai Cố dấu tiếng thở dài Mắt dường như ngấn lệ Có phải vì khói cay? Em thấy đó, trên đường đi không đến, Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghêng ngang Những con thú người nhảy múa kiêu căng Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã. Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ, Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngã Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống Ai nhân danh hạnh phúc Thứ hạnh phúc ngục tù Ai nhân danh dân chủ Thứ dân chủ si ngu Ai nhân danh chân lý Thứ chân lý đui mù Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã, Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam! Sự thật đó có làm em đau nhói ? Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói Chồn cáo kia có rình rập trước sau Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau Đứng lên em bằng tâm hồn biển động. Em đứng lên như đại dương dậy sóng Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống, Em bây giờ khôn lớn Mắt rực lửa yêu thương, Biết đâu là sự thật Em tìm thấy con đường. Tự-Do sẽ nở hoa Trên quê hương khốn khó Anh như con ngựa già Vẫn cúi đầu kiên nhẫn Đốt những đám cỏ khô Dọn đường cho em đi làm lịch sử Nguyễn Quốc Chánh Saigon @ Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn. Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh nhận xét về đảng Cộng Sản: “Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga. Ai chỉ ra tình trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động. Kẻ phản động có thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân. Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động, còn những ai vì con người thì sẽ hoan hô kẻ phản động. Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu: “Ðừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”. ______________ Nguồn : điện thư _________________ "Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc" YTKCPQ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 24. Dec 2010 , 01:23 Ngô Minh Hằng LỜI NGUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH ( Trích thi phẩm "Tiếng Lòng " xuất bản năm 1996) Đêm Giáng Sinh âm thầm con nguyện Xin ban cho dân Việt chúng con Tha hương mấy chục năm tròn Vững lòng mến Chúa và còn thương nhau Trong khốn khó buồn đau hoạn nạn Bày chim Hồng phân tán bốn phương Chúa ơi, xin hãy chỉ đường Cho dân nước Chúa một phương quay về Cho đất Việt màu quê tươi lại Núi sông kia mãi mãi còn xanh Tiên Rồng, trang sử liệt oanh Đinh - Lê - Trần - Lý rành rành còn ghi Bạch Đằng Giang cọc thì vẫn đó Gò Đống Đa mốc có mờ đâu Trải qua lắm cuộc biển dâu Nước con đã đủ thảm sầu, Chúa ơi ! " Vinh danh Thiên Chúa trên trời Bình an dưới thế cho người thiện tâm !" Ngô Minh Hằng |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 14. Feb 2011 , 14:33
Mộng Cuối Đạt Thành
Thái-Dương Thành, FEB-12-11 Kính mừng 80 triệu người, Nhân-dân Ai-Cập đáp lời núi sông. Độc-tài kết-quả hạ xong, Chờ xây Dân-Chủ, muôn lòng hân-hoan. Chạnh buồn thương nước Việt-Nam, Bao giờ giới trẻ đi làm sử xanh ? Cho tôi : (Mộng cuối đạt thành) Mộng Cuối Đạt Thành Thấy người mà nghĩ đến ta, Nghe lòng đau nhói như là kim châm. /_ Rồi ao ước một lần duy nhất, Tai được nghe và mắt được nhìn, Các đài Phát-Tuyến, Truyền-Hình, "Breaking news" báo nguồn tin nóng bừng. Việt-Nam đã nổ bùng Cách-mạng. Lửa đâu-tranh rực sáng châm ngòi. Đang phừng phừng khắp muôn nơi, Thiêu tan "Sợ hãi", rạng ngời "Hăng say". Từ Hà-Nội, trong ngoài ngõ phố, Đến Hải-Phòng, rần-rộ biển người, Từ Thanh-Nghệ-Tĩnh sụt-sôi, Đến kinh thành Huế vang lời đứng lên. Từ Đà-Nẵng xuôi miền Nam bộ, Vào Qui-Nhơn, hớn-hở Nha-Trang, Sàigòn vạn biểu-ngữ căng, Đến Tây-Đô khắp thôn làng Cần-Thơ. Dẫu Cảnh-sát dao to búa lớn, Dẫu Công-an súng đón dùi ngăn, Dẫu binh lính chận giăng giăng, Dẫu cho thiết-giáp xe-tăng cản đường. Dân-chúng vẫn can-trường, dũng-cảm, Lão bà đâu thua đám lão ông. Thanh-niên nam nữ chung lòng, Sinh-viên, giới trẻ, xung-phong dẫn đàng. Và Quân-Đội Nhân-Dân các cấp, Đã noi gương Ai-Cập đáng khen. Trung-gian im lặng thị thiền, Âm-thầm phò trợ Nhân-Quyền phục-sinh. Ước thấy cuộc biểu-tình ngoạn-mục, Vạn hùng binh dư sức bạo tàn, Cất tay đàn-áp dã-man, Nhưng rồi nghiêng hẳn phía dân biểu-tình. Và 14 âm-binh Cộng-phỉ, Lũ độc-tài thống-trị sơn-hà, Thức-thời quất ngựa giong xa, Việt-Nam Dân-Chủ âu ca thái hòa. /_ Được lần về viếng quê cha, Nghiên rồi bút gác, tuổi già hưu non. TDT, FEB-12-11 Ngô-Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 23. Feb 2011 , 21:02 VÙNG LÊN NHƯ TUNISIE Vùng lên cách mạng như Tunisie Đuổi bọn độc tài cút cút đi Lấy lại giang sơn cho tổ quốc Tự do, dân chủ khắp ba Kỳ . Vùng lên cách mạng như Tunisie Diệt cộng Hồ gian , đuổi Chệt đi Quân đội, Công an quay mũi súng Bắn tan xác cộng khắp ba Kỳ . Vùng lên cách mạng với tòan dân Quân đội, Công an quyết một lòng Thương nước, thương nòi, thương tổ quốc Ra tay diệt đảng cứu non sông . Những tên cộng phỉ phản quê hương Phải bắt đưa ra xử pháp trường Đền tội làm tay sai Hán tộc Buôn dân, bán nước, bán quê hương . Những tên cộng phỉ dạ tham tàn Anh, Duẫn, Phiêu, Mạnh, Triết, Dũng, Sang Trọng, Rứa bồi Tàu cung phụng Chệt Phải đền tội ác trước dân Nam. Toàn dân Nam Bắc nguyện ghi ơn Quân đội, công an đã hết lòng Cùng với nhân dân trừ cộng đảng Theo Tàu phản quốc, bán non sông . Tôn Thất Xứng, Montréal, 28-01-2011 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2011 , 05:03 "Chuyển Lửa Về Quê Hương" Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn. Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh nhận xét về đảng Cộng Sản: “Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga. Ai chỉ ra tình trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động. Kẻ phản động có thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân. Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động, còn những ai vì con người thì sẽ hoan hô kẻ phản động. Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu: “Ðừng tin những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”. Quê Hương và Chủ Nghĩa (Gửi tuổi trẻ Việt Nam) Em hãy ngồi xuống đây Anh kể câu chuyện này Trên cánh đồng cỏ cháy Ngậm ngùi như khói bay Con ngựa già một đời Chưa thấy được ngày vui Mắt mỏi mòn trông đợi Những mầm cỏ xanh tươi. Đã bao nhiêu năm rồi Hướng nhìn về xa xôi Tâm tư đau nhức nhối Cuộc đời vẫn nổi trôi Em nhìn về tương lai Cố dấu tiếng thở dài Mắt dường như ngấn lệ Có phải vì khói cay? Em thấy đó, trên đường đi không đến, Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghêng ngang Những con thú người nhảy múa kiêu căng Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã. Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ, Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngả Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống Ai nhân danh hạnh phúc Thứ hạnh phúc ngục tù Ai nhân danh dân chủ Thứ dân chủ si ngu Ai nhân danh chân lý Thứ chân lý đui mù Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã, Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam! Sự thật đó có làm em đau nhói ? Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói Chồn cáo kia có rình rập trước sau Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau Đứng lên em bằng tâm hồn biển động. Em đứng lên như đại dương dậy sóng Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống, Em bây giờ khôn lớn Mắt rực lửa yêu thương, Biết đâu là sự thật Em tìm thấy con đường. Tự-Do sẽ nở hoa Trên quê hương khốn khó Anh như con ngựa già Vẫn cúi đầu kiên nhẫn Đốt những đám cỏ khô Dọn đường cho em đi làm lịch sử Nguyễn quốc Chánh Saigon http://motgocpho.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2011 , 05:05 Bão ! Bão ! Bão ! Toàn dân muốn Bão Bão lại về cố tạo niềm tin; Bão gọi hồn khuất anh linh Bão xây mùa lúa, đậm tình ước mong. Bão ! Bão ! Bão ! Kịp hồi đúng lúc, Bão chan hòa Cửu khúc sông cầu Nhân dân chờ Bão.... từ lâu... Bão về đẹp lúa đẹp mầu Quê Hương, Bão vùng lên ! chận đường lũ quỉ, Bão vùng lên ! Phá ý bạo tàn Bão câm thù bọn sói lang, Bão về tắm núi, phá đoàn Cờ Sao Bão tìm về ngọn rau tất đất Bão thay danh trừng phạt yêu tinh Bão làm cho quỉ ma kinh Bão về rửa sạch hận tình Nước Non Bão lại nổi núi mòn đá lở, Bão quét loài quỉ ở hang sâu, Bão chờ Bão chực...đã lâu, Bão xin được lịnh sở cầu Thiên ban .......... Bão ! Bão ! Bão ! hiện nay dân đợi Từng ngày giờ, niềm nở từng giây; Từng năm từng tháng trăng gầy, Bão mùa nay được vần xoay cuộc đời, Bão ! Bão ! Bão ! phá hào phá luỹ Bão tràn đi như ý toàn dân, Bão phá chế độ hại ăn, Đập tan hình Đảng ! Toàn dân oán thù !!! Bão nổi lên ! sương mù tan biến Bão nổi lên ! gây tiếng oai hùng Bão nổi lên ! QUỈ ngõ cùng, Bão về xây lại mông lung quê nhà. ............ Bão về xây dựng Sơn Hà, Bão về mang lại món quà toàn dân Bão ơi Bão ! Sơn Hà cần lắm ! Bão ơi...nhanh ! Kẻo đậm bi từ Bão làm sáng rạng lòng người, Đây Mùa Vũ Bão ! Không từ một ai ! Dẫu núi cản, chẳng lay được Bão Bão tràn vào tận não tâm can, Bão theo luồng Ánh Đạo Vàng, Bão thay luật nước, Bão quàng luật dân ........... Đám trôi nổi khắp nơi phường xứ Bão gom về tích trử...dựng cờ Bão xoay thế cuộc ...một giờ Quỉ ma không kịp tiêu đời quỉ ma !!! Quỉ mặc áo CÀ SA giả dạng, Để trốn chui ! nhà bạn nhà dân, Bão lùa một loạt ra sân, Bão tiêu diệt chúng ! san bằng khắp nơi!!! Một cơn Bão, Lửa đốt thui, Bão xây mộng đẹp Bão nuôi dân lành... ( Trích sách Việt Nam Hiển Thơ Mầu Nhiệm; ấn bản năm 1991; từ câu 2109-2240) TRÂN TRỌNG NHÂN sưu tầm |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 24. Feb 2011 , 05:06 "Lửa hậm hực chờ ngày... rực đỏ Lửa không từ ngọn cỏ tham tàn Lửa chen vai, sánh nắng vàng Lửa làm sống lại giang san Nước Nhà Lửa hùng mạnh gọi là Lửa Dũng Lửa kiêu hùng mới đúng Lửa Thiêng Lửa đe dọa đám Sao Xiên Lửa thiêu đốt bọn cầm quyền ác ôn ! ........................... Lửa gây lại chan hòa dân chúng, Lửa hào hùng rất đúng dân chờ Lửa hiên ngang thiêu rụi Cờ, Lửa khuyên Dân đợi, Dân chờ vững tâm ! Lửa bừng cháy bao năm ầm ĩ, Lửa giục lòng bền bỉ dân lành, Lửa chờ khắp nẻo thị thành Lửa khuyên dân chúng trữ dành... vùng lên. ........................... Lửa chiến đấu ! dân đang chờ đợi... Lửa gọi Hồn ! Nắng mới trời Tây; Lửa làm dân chúng hăng say; Lửa vây lũ quỉ, hiện nay dưới trần, Lửa ác liệt, quyết tăng rực đỏ, Lửa kiên trì chẳng bỏ giống dòng Lửa về sưởi ấm cõi lòng, Lửa lòng mong đợi ... mở dòng trầm luân ........................... Lửa mãi mãi muôn năm ầm i~. Lửa reo câu bền chí, ớ ai ? Lửa về dựng lại ngày mai, Lửa xây đấp lũy ! Lửa thay luật rừng ! ........................... Lửa sẽ dựng lại nền Thánh Giá Lửa không thiêu cỏ mạ hiền hòa Lửa này, loại lửa xông pha, Lửa đốt hình Bác ! Lửa tha dân hiền ! Lửa không để cho yên ngạ quỉ Lửa cỏi lòng ầm ĩ đợi chờ Lửa dí, Lửa đốt tơi bời Lửa gây ma quỉ khắp nơi tiêu hồn !!! ........................... Lửa mãi mãi trường tồn , lửa dũng, Lửa oai hùng ! Mở đúng Kỳ Ba Lửa lên đường diệt quỉ ma, Lửa thiêu đốt rụi những nhà Dép Râu !! Lửa từ đâu ? Sao lâu về nhỉ ? Lửa nỡ... cho dân bị lầm than, Lửa ơi !... Dân rất chứa chan ! Lửa chờ chi nữa dân đang mong hoài !... Lửa kêu gọi... Nhân tài cứu Nước, Lửa triền miên lần lượt lộ hình Lửa khơi mùa Nụ Hoa trinh, Lửa hòa sanh chúng đậm tình Nước Non..." ( Trích sách Việt Nam Hiển Thơ Mầu Nhiệm; ấn bản năm 1991: từ câu 673 đến câu 792) TRÂN TRỌNG NHÂN sưu tầm |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Feb 2011 , 04:20 Dân Chủ Ca Nguyễn Văn Thành Bao năm rồi khổ đau cho dân tôi Đâu thiên đường? Chỉ thấy có bạo cường! Dân đói nghèo lầm than chưa, xưa nay? Kẻ nắm quyền lòng tham như không đáy! Dân xếp hàng kiện oan bao lâu nay? Ai đoái hoài? Ngã nghiêng trong cơn say! Chờ đợi gì? Đừng nài van xin xỏ! Chờ đợi gì? Đừng nhục câu: “Xin… Cho…”. Hãy xuống đường! Khắp phố phường: Hãy kéo tràn ra công viên sân trường! Quyền đời ta, ta phải nắm trong tay! Quyền người dân ta đã mất bấy lâu nay! Mỗi xí nghiệp, mỗi công trường, mỗi phố chợ, mỗi góc đường! Này lòng dân trước bao nỗi bất công, đừng sợ chi khi ta đứng với dân đông! 2. Hỡi những người từ bao lâu im hơi Sao đứng nhìn triệu dân đang tơi bời? Có muốn đời Tự Do như năm châu? Hãy xuống đường cùng lời hô: Dân Chủ! Kia nước nhà đã ba mươi năm sau Sao vẫn còn lầm than muôn cơn đau? Hãy giành lại quyền người dân! Thôi Đảng! Này bạo quyền ngược lòng dân: mau tan! Hãy xuống đường, khắp phố phường, Hãy kéo tràn ra công viên sân trường Đòi Tự Do cho Dân Chủ ấm no, này lòng dân nay như nước vỡ bờ! Hỡi xí nghiệp, hỡi công trường, mỗi phố chợ, mỗi góc đường! Này lòng dân trước bao nỗi bất công, đừng sợ chi khi ta đứng với dân đông. Hãy xuống đường, khắp phố phường, Hãy kéo tràn ra công viên sân trường Một lần thôi ta sẽ thấy tương lai, đời Tự Do ta sẽ có trong tay. Hỡi xí nghiệp, hỡi công trường, mỗi phố chợ, mỗi góc đường Triệu người dân chung tay Bắc Nam Trung, bạo quyền kia sẽ nao núng trước dân đông. motgocpho.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 28. Feb 2011 , 06:14 Dân vùng lên ... Thét kêu gào phẫn uất, Nghiêng góc trời ... Đả đảo đảng cộng nô, Sóng lòng dân rung chuyển từ thành Hồ, Vang rạn nứt tận mồ ma của Bác. Triệu cánh tay ... những thân hình xơ xác, Biểu tượng lòng căm phẫn của toàn dân, Quyết vùng lên lật đổ đảng vô thần, Một lũ giặc hại dân và bán nước. Đây ông cụ lưng còng, đầu bạc trắng, Đuổi Pháp rồi chống Mỹ ... ba mươi năm, Giữa đám đông ... Cụ nhòa lệ âm thầm, Ôi một đời lập công ... thành "phản động" ...! Kia mẹ già ... có con đi chống Mỹ, Con chết rồi ... Mẹ liệt sĩ xác xơ, Đảng cướp hết ... chỉ chừa lại bàn thờ, Mẹ kéo lết bàn thờ đi đả đảo ...! Anh bộ đội ... dáng hao gầy, khập khễnh ... Hòa dòng người ... chân nạng gỗ ... bước đau, Dòng lệ nóng từ cặp mắt trũng sâu, Không ánh sáng trong vũng sầu dân tộc ...! Những nông dân hiền hòa và chất phát, Suốt cuộc đời tay lấm để hàm nhai, Giải phóng rồi ... mất nhà cửa, đất đai ... Tiếc thưở xưa ... hận hoài ... nuôi bác, đảng ...! Ông cụ kia ... có phải là "phản động" ... Suốt cuộc đời theo Bác ... hại lương dân, Chừ hồi tâm ... đã nghiêng nắng đường trần, Đảng vứt bỏ bên lề đường cuộc sống ...! Mẹ già kia ... phải chăng là "kẻ địch" ... Chồng hy sinh trong kháng chiến đánh Tây, Ba đứa con ... hồn quanh quẩn đâu đây, Xác mục rã trong bùn lầy ... "chống Mỹ" ... Bộ đội kia ... bây chừ đà thức tỉnh ... Lê thân tàn theo dòng thác dân oan, Lần mò trong đổ nát của giang san, Hô đả đảo cái thiên đàng cộng sản ... Những nông dân ... "thế lực nào thù nghịch" ... Đảng bạo quyền đàn áp, đánh thẳng tay, Tròng cổ dân ... cái bản án tù đày, Để chiếm nốt cái cày, con trâu đói ... Dân xuống đường lết lê trong thống khổ, Đòi Nhân Quyền, Dân Chủ với Tự Do, Đảng bức cung, bịt miệng ... giải ra tòa, Tòa sử dụng luật rừng : "Dân có tội". Chính sách đảng là bạo tàn khát máu, Thủ tiêu người bước nghịch hướng đảng đi, Dù trẻ thơ không có tội tình gì, Đảng muốn giết ... có cần chi lý lẽ. Đảng cộng sản là tội đồ dân tộc, Đảng ươn hèn làm khuyển mã ngoại bang, Lũ nhu nhược, độc ác và bạo tàn, Lũ phản quốc dâng giang san cho giặc. Giờ lịch sử của quê hương đã đến, Giờ vùi chôn, xóa bỏ lũ cộng nô, Giờ toàn dân giành lấy lại cơ đồ, Giờ khai tử đảng rợ Hồ khát máu. Giờ đã điểm ... Ngày tàn của cộng sản, Dân vùng lên ... dòng lịch sử sang trang, Ngày cáo chung của cờ đỏ sao vàng, Ngày dựng lại Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ./. Feb 27, 2011. Hoàng Nhật Thơ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Đặng-Mỹ vào ngày 10. Mar 2011 , 09:13
Một ngày phải khác mọi ngày
Bùi Chí Vinh Chào một ngày đất nước tự tiêu vong Cỗi rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc Panô giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười Chào một ngày phát triển giống đười ươi Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì... tiền Chào một ngày vong bản vì... hèn Sống chết mặc bay, túi thầy vô cảm Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm... Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận nước Tàu Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều Chào một ngày hình chữ S tong teo Tài nguyên bôxít bị đào như bọ xít Nhôm và đôla chẳng thấy đâu chỉ thấy đất Tây nguyên rên xiết Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng Chào một ngày long mạch bị xới tung Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo. Ai cho phép Hoàng Sa, Trường Sa thành Tam Sa lếu láo Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng Chào một ngày giống hệt cõi âm Những xác chết anh hùng bật dậy Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy! Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền Chào một ngày soi rõ mặt anh em… "Ngày soi rõ mặt anh em” nhất định đang đến gần. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Mar 2011 , 03:56 Hoa Lài nở trên lá Cờ thiêng, Hoa Lài nở xóa gông xiềng. Hoa Lài rộ nở trên sóng gió, Hoa Lài diễm lệ réo Tự Do Hương Lài ơi! Thúc giục hồn tôi! Tổ Quốc ơi! Thiêng liêng gọi mời. Hoa Lài đó niềm tin của thế giới, Cách mạng này tên gọi một loài hoa. Cách mạng Hoa Lài niềm tin thời đại, Hỡi những tâm hồn chấp cánh tung bay. Trong đêm trường vươn mình làm ánh đuốc, Nghe tim ta, Hồn Việt gọi thiết tha. Việt Nam ơi! Mở ra đi một trang sử mới. Đồng bào ơi! Ta hãy viết chương đầu. Tuổi trẻ ơi! Đạp xích xiềng đi tới! Việt Nam ơi! Tổ Quốc cơn bể dâu. Đồng bào ơi! Cánh én giữa ngàn khơi, Đang bơ vơ trôi dạt bốn phương trời. Tình đất nước vẫn hoài mang canh cánh, Tháng ngày qua nào há dễ phôi pha. Đứng lên đi hỡi dân tộc anh hùng, Ôm niềm tin sông núi rực tương lai. Ta hãy sống trong niềm tin phục quốc, Nhuốm trong tim hừng hực lửa quê nhà! Dày Văn Hiến, Ông Cha giữ cõi bờ, Nước non này trang sử liệt oanh xưa. Giờ còn đó muôn tâm hồn rực lửa, Giữa đêm trường nghe tiếng giục vươn xa. Hỡi những trái tim hòa chung nhịp đập, Xin hãy cùng hòa máu nóng, xông pha. Trong đêm tối ta kêu gào khẩn thiết, Vùng lên đi! Hỡi dân Việt hùng anh! LÊ CHÂN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 29. Mar 2011 , 23:34 ĐỒNG LỌAT XUỐNG ĐƯỜNG LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN CỘNG SẢN. TIẾNG GỌI CÁCH MẠNG HOA LÀI Hương lài thơm ngát Việt Nam Toàn dân vùng dậy quyết tâm diệt thù. NDHV Hởi các bạn thanh sinh viên yêu nước Quyết hy sinh khi Tổ Quốc lâm nguy . Hãy ly khai ý thức hệ tư duy , Mà quyết tử vì quốc gia dân tộc. Hãy phát động phong trào bài tội ác Chống bất công , đòi quyền sốnh nhân quyền. Hãy quyết tâm tiêu diệt bọn công an Đang hút máu, hà hiếp dân, bán nước. Đảng Cọng Sản nắm trong tay quyền lực Dân thôn quê bị tước đoạt ruộng vườn Thiếu trâu cày, không nhà cữa, cơm ăn Sống cơ cực trong bần hàn đói rét. Đi khiếu kiện bị công an đánh chết. Giữa ban ngày rất tàn nhẫn thảm thương Một cụ già bị quăng xác bên đường Vì phản đối công an phường hối lộ. Một thanh nữ bị đánh nằm trên lộ Vì lái xe không đội mủ an toàn Do bàn tay hung bạo của công an Mà pháp lý vẫn không cần xét xử.. Bị oan ức , Phạm thành Sơn tự tử (1) Và rất nhiều thanh thiếu nữ tự thiêu Vì bất công nên phản đối nhảy lầu, (2) Chết banh xác gây khổ đau thân quyến. Các cô gái bị bán thân làm điếm Ra nước ngoài , nuôi mộng kiếm cơm no Nhưng tủi thân với kiếp sống giang hồ Chết tức tưởi , không người lo thiêu xác. Còn nhiều nữa , còn rất nhiều tội ác Đổ trên đầu trên đất nước Việt Nam . Phải làm gì khi nước mất nhà tan Khi Cọng đảng đang bán dần đất nước ? Có đau xót khi tổ tiên bị nhục Có thương tâm khi máu huyết cha ông Đổ tràn ra nhuộm đỏ cả biển Đông Thề bảo vệ giang sơn dòng giống Việt. Đến phiên bạn sao cam tâm hèn nhát Ngồi thiền ư ? Để rồi chết hay sao ? Hãy vùng lên đầu ngưỡng mặt lên cao Thề quyết chết cho đồng bào dân tộc. Nghe tiếng gọi xuống đường đi cứu nước Hát vang lên theo tiếng gọi lên đường Chí làm trai ta vùng vẫy bốn phương Cho xứng đáng trai anh hùng nước Việt. Hởi các bạn thanh sinh viên yêu nước Quyết hy sinh khi Tổ Quốc lâm nguy . Hãy ly khai ý thức hệ tư duy Mà quyết tử vì quốc gia dân tộc. NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT 3/2011. (1) Kỷ sư Phạm thành Sơn là dân oan bị cướp nhà đất, quá uất ức nên đã tự thiêu trước trụ sở Ủy ban Nhân dân thành phố Đanang ngày 17/2/2011. (2) Cô Trần Thanh Lan, một cô gái hiền lương miền Hậu Giang quê mùa chất phác, Sống dưới chế độ hộ khảu, cơm không đủ no, áo không không đủ ấm, làm sao có đủ tiền lo thuốc thang cưú sống cha mẹ già đang lâm trọng bệnh.Nên buộc lòng phải đi làm vợ nước Ngoài bị đối xử hơn súc vật nên đã nhảy lầu tự vận ngày 11.2.2009. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 30. Mar 2011 , 11:46 (Hoài Việt TGNV) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 18. Apr 2011 , 05:08
Thank Chị ĐĐ góp thêm "LỬA" đốt vc. votay :-bd
:: (Nhân dịp ghé thăm VN Memorial) Các anh, một thuở bạn đồng minh Đến Việt Nam tôi tạo thái bình Nhưng có một ngày anh ngã xuống Và vì lý tưởng, đã hy sinh ! Cứ xem như thế nhé, anh ơi Để khỏi buồn anh, khỏi tủi tôi : Anh mất đời trai, tôi mất nước Ván cờ, kẻ được họ vui thôi ! Máu anh nhuộm thắm nước non tôi Triền núi, lòng sông, cả đỉnh đồi Tôi cảm ơn anh, tôi hiểu lắm, Niềm đau mất mát của con người ... Tôi biết gia đình anh khổ đau Xót anh, mắt mẹ ngập u sầu Vợ anh khóc ngất, ôm con dại Người bố buồn thương, sớm bạc đầu Quê Mẹ thanh bình, anh ngủ yên Lòng anh chắc hẳn bớt ưu phiền Trước bao suối lệ, niềm khâm phục Sử sách muôn đời rạng rỡ tên ... Thấy anh, tôi lại nhớ quê tôi Cũng chiến tranh kia, cũng phận người Cũng những đời trai ngang dọc đó Nhưng hồn nhược tiểu ngậm hờn thôi ! Dân tôi không thiếu những anh hùng Vị nước quên mình, rửa hận chung Từ thuở Hồng Bàng khơi dựng nghiệp Có người Phù Đổng, có Quang Trung Và nỗi thương tâm lớn nhất đời Tháng Tư đen ấỵ Tháng Tư ơi !!! Bao nhiêu chiến sĩ anh tài đã Vứt súng, quăng gươm, khóc nghẹn lời ... Họ đã một thời rất liệt oanh Gian lao vì nước, chẳng vì danh Khó khăn nguy hiểm từng xem nhẹ Mạng sống bao phen sợi chỉ mành Họ, thà tuẫn tiết, chết quang vinh Họ, những người trai nhận cực hình Họ, với xích xiềng trong cải tạo Tim đầy máu lệ, miệng cười khinh ! Đời họ trôi theo vận nước buồn Chìm trong biển động, gió mưa tuôn Bao người gục xuống, nằm trong đất Hàng triệu oan hồn sống vất vương Chẳng thấy ai cho giọt lệ sầu (Niềm đau mất mát khác gì nhau ?) Ôi ngàn cảnh chết tang thương lắm Ngay phút đời vui chửa bắt đầu ! Họ chẳng mả yên, chẳng đẹp mồ Bới, đào, hoang phế, mục, tàn, khô ... Tên không được khắc trên tường đá Trang sử vô danh, nét hững hờ ... Họ, người trai Việt đấy anh ơi ! Đã sống như anh, cũng kiếp người Nhưng chết âm thầm không kẻ nhớ AI GIEO SẦU THẢM NƯỚC, DÂN TÔI ??? Ngô Minh Hằng _____ TGNV |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Apr 2011 , 03:24 Hãy đứng dậy, toàn quân dân cả nước , Lửa căm hờn đã bùng phát khắp nơi . Quyền tự do bị tước đoạt lâu rồi. Đã đến lúc ta phải đòi quyền sống . Lửa Hà Nội Thái Hà đang bừng sáng , Khắp ba Miền trước họng súng giặc thù, Như sóng thần tức nước sẽ vỡ bờ, Trôi nuốt sống bọn giặc Hồ vẫy chết. Hãy đứng dậy toàn quân dân đoàn kết Tay nắm tay ta nối kết tình thương , Luôn đề cao cảnh giác bọn bất lương, Gây chia rẽ giữa giáo, lương, đảng phái. Hỡi các bạn là công an bộ đội, Của nhân dân nghe tiếng nói làm người, Hãy tiếy tay thắp ngọn đuốc sáng ngời , Sao hèn nhát sống mãi hoài bóng tối ? Đường dân chủ thênh thang rất khó tới,, Không ai cho, tự tìm lấy mà đi . Đảng Cộng nô đần độn chúng ngu si Sao ta mãi tin những gì nói láo ? Hãy nhập cuộc dầu bên lương hay đạo Là công nhân hay bô lão, thương gia Hãy xuống đường bảo vệ đất nước ta Đòi trả lại quyền Tự Do Dân Chủ. Trung ương đảng bọn người vô liêm sỉ Giàu kếch xù tư bản đỏ Satan Bịp đồng bào bán đất biển Việt Nam Bán con bạn rồi đến phiên giết bạn. Hãy can đảm nói lên muôn sự thật Để mọi người biết phân biệt trắng đen . Đảng cầm quyền luôn ăn cướp của dân Bán phụ nư,bắt lương dân đối kháng. Tại hải ngoại, các hội đoàn, chính đảng Chia nhiều phe mang kiếp sống tha phương Có đau lòng có thấy nhục quê hương ? Hãy đoàn kết ta chung lòng diệt Cộng. Đã đến lúc chuông trống đồng báo động Cả toàn dân, không thể sống thờ ơ. Hãy xuống đường đòi Dân Chủ Tự Do Làm cách mạng tránh nguy cơ mất nước. Hãy đứng dậy, hởi toàn dân cả nước Lửa căm hờn đã bùng phát khắp nơi . Quyền tự do bị tước đoạt lâu rồi. Mùa quốc hận ta quyết đòi quyền sống . NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT Quốc hận 2011 |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Apr 2011 , 03:26 Quả NP cũng có phần lòng nghe se thắt trước hy-vọng này đến ước-mơ kia cứ nối tiếp vỡ tan, thành ra sanh lắm chán-nãn nhão-nhừ đến mình còn không biết mình là ai, nhất là trong "Tháng Tư đen". Luôn cảm tạ thạnh tình quý vị đến với NP. Thôi thì, "Các bó đuốc" mà quý vị hy-vọng sẽ cháy bừng, NP kính vắt sức mỏn hơi thừa của tuổi già-nua mà đáp tạ lòng ưu-ái của liệt vị : LỬA CÁCH-MẠNG Hỡi dân Việt ! Xin mau bừng tỉnh ngủ 36 năm Dân-Chủ bị lao tù. Mất Nhân-Quyền, Tín-Ngưỡng, chịu thua ư ? Còn chờ đến bao chừ mới đòi lại ? Đồng-bào ơi ! Hãy nhìn kia bên ấy, Đuồc "Hoa Lài" rực cháy Tunisia. Đốt độc-tài, thiêu quân-phiệt ra ma, Làm rúng động vang xa khắp hoàn-vũ. Trung-Đông, Bắc Phi, lóe tia lửa nhỏ, Là toàn dân rần-rộ đứng vùng lên. Mặc máu tuôn, dù xác ngã lềnh-khênh, Họ can-đảm quăng hèn : Quỷ nhu-nhược. Còn Việt-Nam, nước chúng ta lắm phước, Có quá nhiều ngọn đuốc lửa rực hồng. Đuốc PHẠM-THÀNH-SƠN dũng-cảm tiên-phong, Tự thiêu quyết gọi đồng-bào khởi sự. Đuốc Tiến-sĩ-luật CÙ-HUY HÀ-VŨ, Đuốc Luật-sư bất tử LÊ-QUỐC-QUÂN. Đuốc Bác-sĩ PHAM-HỒNG-SƠN kiên gan, Đuốc LÊ-TRUNG nạn nhân phi công-lý. Chưa kể đuốc "Hai thanh-niên dũng-sĩ", Giữa Sàigòn, dụng kế ném chai xăng. Đốt tượng "Hồ cẩu trệ" nám mặt chằng, Làm kinh-khiếp tập đoàn bầy "Bác đảng". BẢY BÓ ĐUỐC Việt-Nam đang thắp sẳn, Chỉ còn chờ công-cán giới thanh-niên, Can-đảm đem mồi khắp cả mọi miền, Cùng một lúc bừng lên "Lửa Cách-Mạng". Thì man thú, lũ Việt-gian Cộng-sản, Lừa gạt dân, buôn bán cả non sông. Khát máu tanh muôn oan-ức chất-chồng, Đến lúc phải cáo-chung đền tội ác. Tổng nổi dậy ! Cùng đứng lên giết giặc. Hãy tỏ mình cháu Lạc với con Hồng. Ba triệu thằng Việt-Cộng lũ cuồng ngông , Phải diệt sạch mới hòng xây Dân-Chủ. TDT, APR-18-11 Ngô Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. Apr 2011 , 03:27 Lũ Cộng-Sản, lũ Độc-Tài, Quân Phiệt, Cùng thờ chung "Bạo thuyết" để trị-vì. Đem ngục-tù, đem khủng-bố thực-thi, Lấy súng ống hăm-he hù đói khát. Nhìn Cách-mạng ở Bắc Phi khởi xuất, Rồi Trung-Đông hiện nhật lửa phừng cao. Bởi cường quyền "tham cố vị" quá lâu, Chồng căm phẫn lên đầu dân vô tội. Chuyện tức nước vỡ bờ khỏi phải nói. Họ vùng lên đòi hỏi lẽ sinh tồn. Họ đấu-tranh, chẳng lẻ-tẻ cô-đơn, Mà cả nước chen chơn vì đại cuộc. Trong khi đó, một Việt-Nam tổ-quốc, Năm ngàn năm dân-tộc thật anh-hùng. Thế mà nay, dưới chế-độ luật rừng. 86 triệu như chừng hồn thất tán. Thì nói chi dám xuống đường Cách-mạng. Dám hiên-ngang mạnh dạn đòi Tự-Do, Đòi Nhân-Quyền, Đòi Dân-Chủ, Ấm-No, Và Tín-Ngưỡng giáo-đổ luôn khao-khát ? Mong hải ngoại, xin đừng nên khe-khắt, Sao quê nhà nhút-nhát không đấu-tranh. Chẳng qua vì vĩ-nhân chưa lộ danh, Còn tựu kế phá thành chôn Cộng-Sản. Các chính-khách, từng hô-hào sốt-sắng, Rồi mạnh ai bài bản trống khua to. Băm mấy năm tự động ngục tù vô, Làm tuyệt-vọng dân chờ dân ngóng đợi. Hiện thời điểm khơi mầm trong Quân-Đội, Tướng-tá ngầm chống-đối "Đỉnh trí cao". Đã đê-hèn, nhục-nhã lạy thờ Tàu, Chỉ vì cốt sang giàu và địa-vị, Mong Quân-Đội Nhân-Dân đem tài trí, Diệt tập đoàn cộng-phỉ quyết vì đời. Cứu non-sông, cứu hậu-duệ, giống nòi, Vương lên với nước người trên thế-giới. TDT, APR-11-11 Ngô Phủ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 30. Apr 2011 , 00:38 Hôm nay là ngày 30 tháng 4 tại Hoa Kỳ Xin cả nhà dành 1 phút để tưởng nhớ 5 vị Tướng lãnh đã Tuẫn Tiết không đầu hàng Giặc Cộng. Cùng tưởng niệm Các Chiến sĩ Vô Danh đã Hy sinh vì lý tưởng Tự Do để bảo vệ Miền Nam Việt Nam. Cùng tưởng niệm đến hàng trăm ngàn đồng bào đã bỏ mình trên đường Vượt Biển - Vượt Biên Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật . |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2011 , 07:22 Xuân-Nương Giặc vào cướp đoạt Miền Nam Giết người cướp của, gian tham ngút Trời Bịp lừa "cải tạo !", hại người Quân-Dân-Cán chính, cao vời nhuốc nhơ ! Đổi tiền trấn lột, vét vơ Thương gia giàu sụ bơ phờ, trắng tay Bao người tự sát, tù đày Dân tìm phương tiện, tróc-trầy... vượt khơi ! Tội đồ nhũng-lạm, ăn chơi Cơ ngơi đồ sộ... Dân thời tả tơi !... Tháng Tư Quốc Hận, đến rồi Cộng đồng người Việt khắp nơi, xuống đường Cờ Vàng sọc đỏ, biểu dương Tinh thần chống Cộng, lập trường chẳng phai Quê nhà, Cách Mạng Hoa Lài Công-Nông, Tôn giáo miệt mài đấu tranh ! Tháng Tư, Cộng phỉ hoành hành !... Lập lờ đánh lận: "Diễn hành Tự do !" Thành phần đón gió, trở cờ Ngợi ca thống nhất ngu-ngơ, độn-đần ! Luồn trôn, theo đóm ăn bần Lương tri đánh mất, cóc cần chê bai Hám danh trục lợi, mồi chài Gian hùng Hòa-Hợp... khen hoài Cộng nô Thực hành, Nghị quyết Cáo Hồ Hại người Chân chính, mưu đồ hiểm thâm ! Hồn thiêng Sông núi, Tiền nhân... Hiển linh, hướng dẫn toàn dân xuống đường Khử trừ Đảng cướp, Ma vương Quốc Gia quang phục, phố phường nguy nga Cờ Vàng khắp chốn, mọi nhà Tự Do Dân Chủ, Sơn hà phục sinh Dân lành dứt cảnh điêu linh Tượng Hồ dâm tặc: lăng-đình triệt tiêu Diệt phường bán Nước, quan liêu Chần chờ Đất Tổ, lọt triều Bắc Kinh Paris, Quốc Hận 30-4-2011 XUÂN NƯƠNG |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2011 , 07:24 ( Kỷ niệm ngày Quân Lực VNCH-19/6 ) Ê đầu gối. Đêm nay tao buồn lắm. Thức dậy đi để lẩm cẩm với nhau. Tao nói . Mày nghe. Nhưng sao mày chẳng nói câu nào. Là lịch sự . Hay làm cao mày nhỉ !. Như bao ngàn lần trước . Đêm nay,tao miên man suy nghĩ. Mà dòng đời đâu mãi chỉ là thơ. Mày thấy không. Những cụ già. Phụ nữ. Trẻ thơ. Tám mươi lăm triệu dân Việt đang vật vờ cuộc sống... Thôn xóm điêu tàn. Thành thị ngẩn ngơ trông ngóng. Bao hận thù ngầm cơn sóng trào dâng. Tao,giờ chỉ còn mày . Duy nhất là một thằng bạn chí thân. Thằng bên phải đã hiến phần cho Đất Nước. Nhớ thưở xưa. Ra chiến trường,tao có hai đứa mày thằng theo sau thằng tiến trước. Mày bên trái thì còn phần phước ở lại đây. Khi tao buồn đời uống rượu,nạn gỗ lang thang thì cái đầu mày cũng ngất say. Bụng tao đói. Tay tao đánh đàn . Mày đứng thẳng. Đám Việt cộng chúng khinh khi tao. Thằng ngụy quân què một cẳng. Lê lết tàn đời thà nghèo đói ,tao chẳng ăn xin. Mày với tao,hai chiến hữu tự tin. Cờ Tổ Quốc sẽ rực nghìn tia hy vọng. Mày hào hùng . Không như những thằng đảng viên hèn hạ bon chen tranh giành cuộc sống. Tuy còn hai chân nhưng chúng bước bởi cái đầu. Những thằng Việt gian cũng muốn tiến thân bằng quì gối,chẳng biết hổ thẹn là đâu. Chắc mày còn nhớ cái tên Cao Cầu trong Thủy Hử... Ê,sao mày cứ mãi lặng im . Không đối đáp với tao một chữ. Hằng đêm tao buồn. Nhưng có bao giờ giận dữ với mày đâu. Thức dậy đi đầu gối của tao ơi,hãy nhìn thế nhân để tao mày đối đáp vài câu. Mình què quặt lê thân sầu mãn kiếp. Tao không nằm. Mày cũng đứng. Mày anh hùng. Nhưng sao cứ mãi câm thim thíp. Chẳng lẽ mày buồn đời, chọn lặng im trọn kiếp tàn hơi. Tao cô đơn. Tao buồn . Nhưng lệ đã hết rơi. Thôi mày cũng như tao,những mảnh đời thầm lặng. Đừng buồn nhé. Đời là những chuỗi dài cay đắng !. Nguyên Thạch |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 21. May 2011 , 07:26 Thương cho dân tộc của tôi Ba mươi năm đảng trồng người đó sao? Đâu bất khất, đâu tự hào Đâu ngoan cường của đồng bào Việt Nam?! Cúi đầu dưới ách dã man Tưởng mình sẽ sống bình an đó à? Hãy nhìn đất nước sơn hà Nhìn người chết thảm để mà liệu thân! Dân nghèo chẳng phải tại dân Chính vì tại đảng bất nhân mà thành! Đứng lên hỡi chị, hỡi anh Đập tan tàn ác mà giành ấm no! Tiền dân đảng cướp từng bồ Đứng lên lấy lại để cho công bình! Lo cho đời sống dân sinh Là ai ? bổn phận Ba Đình bạn ơi! Chúng tôi tị nạn nước người Bàn tay che kín mặt trời được sao? Ngoài này ba triệu đồng bào Bên trong tám chục, sức nào cho cân?! Giúp ư? chỉ được đôi lần Nào ai giúp được ấm thân trọn đời! Đứng lên, chớ dựa vào người Độc tài ta dẹp, cuộc đời ta xây! Đảng kia còn sống ở đây Thì đời dân mãi đắng cay, đói nghèo Đảng giầu, trăm tỉ tiền treo Sao không bảo đảng cứu nghèo ... thử coi! Chúng tôi lòng chẳng hẹp hòi Nhưng không làm chuyện bạn ơi, giúp hồ! Ngô Minh Hằng 0000000000 Đôi Lời Nhắn Nhủ Ngậm ngùi nhìn đất nước tôi Cháu con Trưng Triệu tiệt rồi hay sao? Đâu nữ kiệt, đâu anh hào ? Để cho cộng phỉ cỡi đầu dân Nam Tiền đồ, vận nước man man Người ơi, phù thịnh, cầu an được à? Việt cộng phá nát sơn hà! Khiến dân chẳng có mái nhà che thân Ai người yêu nước thương dân Vùng lên phá ngục, xả thân vây thành Tiến lên, này chị, này anh Diệt cộng để giúp dân lành ấm no Nhà nhà lúa gạo đầy bồ Gia đình hạnh phúc,tự do, an bình! Thương nòi cần phải hy sinh Đừng theo lũ quỷ Ba Đình người ơi Tự cường tự túc với người Xòe tay xin xỏ để đời cười sao ? Nếu người nghĩ đến đồng bào Hãy đòi cộng phỉ bạc bồ vàng cân Nợ dân cộng nợ nghìn lần Bắt chúng phải trả nhân dân suốt đời Sống sao cho xứng con người Nước non ta giữ, tiền đồ ta xây Bao giờ cộng sản còn đây Muôn dân trăm họ vẫn lây lất nghèo Bao giờ đầu đảng đem treo Muôn dân trăm họ hết nghèo cho coi! Tỵ nạn, ta chẳng hẹp hòi Nhưng không mắc kế của loài cộng nô! Hương Saigon kính họa |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 07. Jun 2011 , 06:26 Xuân-Nương Kẻ thù truyền-kiếp, Quốc-Gia Ngàn năm Nô-lệ Trung-Hoa, mệt phờ ! Cộng Hồ luồn-cúi, tôn-thờ Láng-giềng hữu-nghị tráo-trơ, bạo-tàn... Tập-đoàn dầu khí, Việt-gian Trong khi khảo-sát giàn khoan, địa-đàng Tàu-phù hải-giám, ngang-tàng Cắt rời dây cáp chỉnh-trang, thăm-dò Hải-quân Trung-cộng, hét-hò Hung-hăng, cưỡng-ép vô bờ Việt-Nam Các tàu hộ-tống, nhát-gan Im-lìm, chẳng dám phàn-nàn, biện-minh Chủ-quyền, quần-đảo của mình Hoàng-Sa hải-phận, đệ trình đăng-quang Lân-bang đồng-chí, điếm-đàng Quan-thầy Trung-cộng nghênh-ngang, bẹp-đè Hung-hăng hách-dịch, răn-đe Tranh-giành lãnh-hải, thuộc về Bắc-phương Cộng-nô khiếp-nhược, nhún-nhường Mã-Lai, Phi-Nhật, Nam-Dương chống-kình Nhờ Liên-Hiệp-Quốc, điều-đình Liên-Âu can-thiệp, Bắc-Kinh thụt vòi... Tài-nguyên Tổ-Quốc, mất toi ! Công-hàm nhượng-bán, rước Voi về thờ ! Bịp-lừa, dân-chúng ngây-thơ Bản thân Nô-lệ, bên bờ Tử-sanh !... Tàu-phù, quen thói lộng-hành Hầm-hồ hách-dịch, gian-manh hại đời ! Bá-quyền, bành-trướng khắp nơi Nạn-nhân Bắc thuộc, suốt đời long-đong Tân-Cương, Tây-Tạng, Nội-Mông Tấm gương trước mắt: -Thấy không hay mù ?! Bắt dân, phản-kháng Tàu-phù Luồn-trôn Ngoại-chủng, quân-thù miệt-khinh Anh-thư Tuấn-kiệt, Hậu-sinh... Vùng lên nhất loạt, Ba-Đình triệt tiêu. Xuân-Nương Paris, 7-6-2011 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thanhan vào ngày 09. Jun 2011 , 08:33 CHÍNH EM, NHỮNG NGƯỜI THỪA KẾ (Gởi tuổi trẻ VN- xin các bạn vui lòng giúp chuyển bài thơ nhỏ bé này đến với các em. Vô vàn đa tạ) Nhìn người sinh viên nước Việt Hiên ngang, em đứng biểu tình Hoàng Sa, Trường Sa đòi lại Bởi đây danh địa nước mình Phục em, tinh thần yêu nước Khen em, can đảm anh hùng Nhưng em, nơi này đã được Dâng Tàu, trừ nợ rồi cưng !!! Quê mình, Nam Quan, Bản Giốc Hoàng Sa và cả Trường Sa Đảng ký dâng cho Trung Cộng Trừ vào nợ đảng, em à ! Món nợ ấy là súng đạn Chiến tranh xâm lược miền Nam Đảng vay, hẹn rằng đảng trả Bằng phần máu thịt Việt Nam Nợ ấy, em ơi, súng đạn Miền Nam, đảng tạo chiến trường Triệu người trai hùng chết thảm Rừng sâu triệu nữa vù xương Nợ ấy, em ơi, hoả tiễn Đảng đem bắn ở trường làng Thơ ngây, học sinh đảng giết Xác nằm cháy giữa tro than Nợ ấy, em ơi, đại bác Bắn vào thành phố từng đêm Nhà dân, bao căn tan nát Xác dân, già trẻ chết mềm .... Nợ ấy, em ơi, hoả tiễn Bắn vào buổi chợ đang đông Người bán kẻ mua náo nhiệt Bỗng ôi... biển máu loang hồng... Nợ ấy, em ơi, súng đạn Tấn công ngày Tết Mậu Thân Đảng đào bao mồ tập thể Chôn vùi cả vạn người dân ! Nợ ấy, xe tăng, đại bác Bắn vào trạm gác, đồn binh Cùng nòi da vàng máu đỏ Đảng ta giết rất vô tình ! Nợ ấy, xe tăng, súng đạn Đảng cày nát cả miền Nam Tháng Tư Bảy Lăm, dân tộc Rơi sâu đáy vực kinh hoàng !!! Em ơi, đấy là món nợ Đảng ta mang nặng của Tàu Em ơi, đừng thêm bỡ ngỡ... Nam Quan, Bản Giốc còn đâu !!! Tàu không là anh dại dột Giang sơn chẳng phải đồ chơi Đảng không là bày con nít Mà cho rồi để em đòi !! Nếu đòi, xin em hỏi đảng Hỏi rằng tài sản ông cha Sao dám đi đêm, đảng bán Cho bày cộng sản Trung Hoa ??? Đất kia không dâng Tàu cộng Tàu nào dám nhận chủ quyền ? Chính đảng là người trách nhiệm Đòi về tài sản tổ tiên ! Từ đảng giang sơn làm chủ Thành tư bản đỏ giàu sang Dân không tự do, nhân phẩm Nước thì hẹp lại giang san ! Chính em, những người thừa kế Xin cho bờ cõi vẹn tuyền Và trị tội loài bán nước Tội làm dân tộc ngửa nghiêng Các em, tương lai nước Việt Hiên ngang em đứng biểu tình Xin em thuơng đời oan nghiệt Vùng lên dựng một bình minh Ngô Minh Hằng |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Jun 2011 , 14:26 CỦA VĂN BÚT VIỆT NAM HẢI NGOẠI ỦNG HỘ PHONG TRÀO QUẦN CHÚNG YÊU NƯỚC TẠI QUỐC NỘI Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại khẳng định rằng, chủ nghĩa Cộng Sản có mặt nơi đâu là nơi đó có sắt máu, bạo tàn, bần cùng, gian trá, tụt hậu; nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã ươn hèn cam tâm làm tay sai cho quan thầy Trung Cộng, dâng đất, nhượng biển, bán tài nguyên quốc gia, đưa dân đi làm nô bộc cho nước ngoài để thu góp lợi nhuận cho cá nhân, không đếm xỉa gì đến quyền lợi dân tộc và danh dự tổ quốc. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại khẳng định rằng, trong khi dân tộc Trung Hoa tôn trọng và sống theo đạo đức Khổng Mạnh thì tập đoàn cộng sản thống trị ở Bắc Kinh không bao giờ từ bỏ chủ trương bành trướng, lấn chiếm các quốc gia láng giếng, điển hình là việc tấn chiếm các quần đảo Hoàng sa và Trường sa, vốn đã có những minh chứng lịch sử về chủ quyền của Việt Nam lưu tại các văn khố Pháp và Trung Hoa. Chẳng những vậy, Trung Cộng còn ra lệnh cho hải quân đánh đắm các thuyền đánh cá và tàn sát ngư dân Việt Nam; ngăn chặn không cho dân Việt dò tìm, khai thác các tài nguyên thiên nhiên trong thềm lục địa 200 hải lý theo công ước quốc tế qui định. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại khẳng định rằng, trong khi dân lành bị Trung Cộng sát hại, tài nguyên và lãnh thổ, lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế bị Trung Cộng xâm phạm. nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã tỏ ra khiếp nhược, ươn hèn, chỉ phản ứng yếu ớt có tính cách chiếu lệ. Chẳng những vậy, CSVN còn mạnh tay đàn áp, không cho giới trí thức, văn nghệ sĩ và công chúng lên tiếng tỏ lòng yêu nước và bày tỏ mối quan tâm trước hiểm họa suy vong của đất nước. Hàng trăm nhà văn, nhà thơ, nhà báo, nhà trí thức vẫn tiếp tục bị giam cầm, quản thúc. Hàng ngàn công dân yêu nước khác vẫn bị giam giữ vô thời hạn. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại khẳng định rằng, phong trào xuống đường bảo vệ đất nước của thanh niên sinh viên, học sinh và đồng bào, khởi từ ngày 5 tháng 6 vừa qua, là hành động dũng cảm, phải được ca ngợi và ủng hộ, dù rằng màu sắc ý thức hệ có thể có sự khác biệt với chủ trương chính trị của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại khẳng định rằng, chủ trương độc tôn độc đảng của cộng sản là tường thành ngăn chận sự tiến hóa của nhân loại, nên đã bị Nga Sô, Đông Đức và tất cả các nước ở Đông Âu từ bỏ, và nhờ đó nhân dân tại các quốc gia đó đã dần dần lấy lại được quyền làm người và nền kinh tế đã dần dần khôi phục. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại kêu gọi đảng CSVN hãy từ bỏ tính cách độc tôn để nhân dân thực sự làm chủ vận mệnh đất nước trong một chính thể đa nguyên đa đảng thực sự. Trước mắt hãy trả tự do cho tất cả những nhà văn, nhà thơ, bloggers và trí thức, sinh viên đang bị giam cầm, chỉ vì quyền tự do ngôn luận mà ngay trong hiến pháp CSVN cũng có đề cập. Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại đồng thời kêu gọi mọi tầng lớp trong nước hãy nhận diện căn nguyên sự suy yếu của đất nước, đã biến dải đất và thềm lục địa giàu có của Việt Nam thành miếng mồi ngon cho cộng sản Trung Hoa; và hãy ý thức rằng, phải có dân chủ mới có thể tập trung được sức mạnh toàn diện để giữ nước; muốn cứu nước, trước hết phải đòi tự do cho chính bản thân: tự do yêu nước, tự do phát biểu và tự do đứng lên thi hành nghĩa vụ công dân, cứu nước và giữ nước như tiền nhân, anh hùng liệt sĩ đã làm. Cuối cùng Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại thỉnh cầu chính các nước tự do dân chủ, các tổ chức quốc tế về nhân quyền, Văn Bút Quốc Tế, các Trung tâm Văn Bút bạn và Amnesty International bám sát tình hình Việt Nam để can thiệp kịp thời một khi cộng sản Trung Hoa mở cuộc xâm lăng toàn diện và nhà cầm quyền CSVN tiếp tục làm ngơ trước những đòi hỏi chính đáng này của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại và của toàn dân Việt Nam trong và ngoài nước. Hải ngoại ngày 9 tháng 6 năm 2011-06-08 Thay mặt Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Yên Sơn Tổng Thư Ký Ban Chấp Hành _________ Nguồn : YS |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 09. Jun 2011 , 14:27 Nực cười trí thức nặc nô Giặc Tàu tới ngõ, ngồi ngơ ngẩn tình! Huong Saigon Thế quốc biến dầu sôi lửa bỏng Lũ quân Tàu lật lọng điêu ngoa Lưỡng Sa là đảo của ta Thế mà Tàu cộng cho là … “của ông!” Người dân Việt đau lòng phản đối Kéo xuống đường kể tội Tàu ngông Trẻ già trai gái một lòng Kêu gào đảng cộng phản công chống Tàu Trong, ngoài nước đồng bào căm phẫn Người đau lòng, kẻ giận tím gan Thế mà đảng vẫn cầu an Sai bầy qủy dữ súng mang cản đường Ngăn dân chúng can cường chống chệt Vì ươn hèn sợ chết, mất ngôi Cúi đầu cam phận bầy tôi Hiếp dân cướp của làm bồi ngoại bang Chúng còn gởi công an liên mạng (lũ văn nô nịnh đảng cầu vinh) Ngày đêm lên net rập rình Nhí nha nhí nhảnh chuyện tình chuyện tang Ai chống cộng chúng phang, chúng chửi Chúng hè nhau nói cuội nói nhăng Đứa nầy hứng, đứa kia quăng Dùng lời thô bỉ cầm bằng thất phu Rõ là lũ bú dù liên mạng Dùng tự do lập đảng bưng bô! Nực cười trí thức nặc nô Giặc Tàu tới ngõ, ngồi ngơ ngẩn tình! Huong Saigon (June 09, 2011) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 10. Jun 2011 , 00:24 Trường Giang nếu tôi nói tôi là người Việt Nam đất nước tôi sẽ là hình chữ S có ải Nam Quan, Nguyễn Trãi ngồi khóc nhớ thương cha bị giặc bắt gông cùm Biển Đông mênh mông hàng triệu triệu hecta có Hoàng Sa và có cả Trường Sa nếu tôi nói Hoàng Sa của Trung Quốc tôi được khen và được ủng hộ được rước đuốc Olympic chạy quanh thành phố cùng hiệp sức vỗ tay mừng “đàn anh” ô nhục! và từ nay tôi không còn sợ tù sợ ngục nhưng 85 triệu dân Việt Nam sẽ nguyền rủa tôi ngu và chê tôi có mắt cũng như mù! nếu tôi nói ủng hộ Trung Quốc tôi vô tình hiến đảo Hoàng Sa và dâng cả Trường Sa cho giặc Tàu phía Bắc… còn chính tôi là kẻ thù dân tộc đáng băm thây cho lũ chó tham tàn đáng tru di tam tộc chẳng là oan đáng đào mồ tổ tiên tẩm xăng thiêu hài cốt đổ cầu tiêu cho đáng tội ngu đần đẻ tôi ra không xứng đáng là dân vì ham danh mà bán dần Tổ quốc nếu tôi nói Trung Quốc là anh em tôi được khen là hiểu biết chịu cúi đầu thần phục trước đàn anh! Lý Thường Kiệt tức giận trợn mắt xanh Hưng Đạo Vương bực mình vung nhát kiếm còn Quang Trung trống giục thúc liên hồi đêm thao thức tôi không sao ngủ được tôi oán trách mình là đồ nhu nhược hám lợi danh mà quên nước quên nhà quên tổ tiên và quên cả ông cha quên lịch sử hàng ngàn năm chống giặc tôi đáng trách nghe tim mình lở loét nổi cơn gào quặn thắt cả ruột gan tôi phải thét: Đả đảo Trung Quốc xâm lược! |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by nguyen_toan vào ngày 10. Jun 2011 , 17:50 LÁ CỜ CHÍNH NGHĨA Tự do như muối Hạnh phúc như đường Khi còn đang ăn đủ miếng ngọt miếng ngon Khó thấy giá trị của hạt đường hạt muối tôi sống ở miền nam nhìn dòng đời trôi nổi nở lại tàn bao nhiêu mùa hoa hai nền Cộng Hòa một cuộc chiến tranh dài đẫm máu tôi đã dốc lòng chiến đấu bảo vệ tự do dưới lá cờ nền vàng ba sọc đỏ tiếc thay trong đội ngũ chúng tôi có ít những Ngô Quang Trưởng , Nguyễn Khoa Nam mà lại khá nhiều Nguyễn Vĩnh Nghi, Nguyễn Văn Toàn nên lính mất niềm tin dân chán nản những kẻ có lòng lắc đầu ngao ngán rồi nước Mỹ đồng minh, xưa là bạn nay trở mặt lọc lừa quên lời hứa năm xưa bỏ mặc “ tiền đồn của thế giới tự do “ thất thủ kẻ thù đưa tôi lưu đày biệt xứ rồi khua chiêng gióng trống ăn mừng đám trí thức, sinh viên, học sinh xưa trốn vô bưng mơ một thiên đường trên trái đất nay ngồi trên khán đài nghếch mặt “ Thiên đường đang ở trong tầm tay “ Má Hai xưa đào hầm nuôi cán bộ nay hớn hở “ Tụi nó dzià mình chắc có tương lai “ bà Tám con chết trận Đồng Xoài hãnh diện lãnh bằng gia đình liệt sĩ những nhà văn, nhà thơ, xưa chống “ cuộc chiến tranh phi lý “ (đâm sau lưng người lính Cộng Hòa ) nay chìa bút ra xin viết bài ngợi ca chế độ mới đám thanh niên xưa trốn chui trốn nhủi ở hậu phương xanh mặt khi nghe nhắc tới chiến trường nay tự nhận đã yêu thầm cách mạng những người dân bình thường xưa gặp lính khi ghét khi thương lúc buồn ngồi chửi đổng “ Tao chửi cả thằng Tổng Thống xá gì lính tráng tụi bay “ nay cũng ngập ngừng vỗ tay nhưng mắt nhìn quanh lấm lét họ chưa có câu trả lời dứt khoát muốn đợi một thời gian sau vài năm cuộc hôn nhân qua tuần trăng mật đã đầy nước mắt và những tiếng nấc nghẹn ngào đám trí thức vô bưng năm nào tức giận thấy mình bị bội phản buông lời phản kháng kẻ vô khám Chí Hòa người bị quản thúc tại gia đưổi gà cho vợ thiên đường ước mơ sụp đổ má Hai đã quen dần với bo bo, với sắn với khoai như người dân miền Bắc những cán bộ xưa má nuôi trong hầm bí mật đã ra lệnh bắt má mấy lần má không đủ ăn lấy đâu đóng thuế bà Tám ôm tấm bằng Gia Đình Liệt Sĩ bụng đói meo làng trên xóm dưới ai cũng nghèo tình người hiếm hơn hồi đó bà ra mộ con ngồi ngổ cỏ khóc thầm những văn nhân một thời phản chiến “ ngộ biến tòng quyền “ cố bẻ cong ngòi bút nhưng với văn thơ, với nhạc quen phóng túng tự do sao chịu nổi gông xiềng lại tiếc những ngày trời rộng thênh thang muá bút đám thanh niên hèn, khoác lác tưởng được chế độ mới tin dùng bị đi lao động quốc phòng thanh niên xung phong làm việc không công nơi rừng sâu nước độc cháy da vàng mắt đói lòng những người dân xưa chửi vung chửi vít nay im thin thít chẳng dám hé môi một số kẻ lỡ lời bị đi “ tù không án “ khi cán bộ xưng tụng bác Hồ, ca ngợi Đảng họ cao giọng hoan hô vỗ tay thật to nhưng bụng thầm ao ước được sống lại những ngày xưa cũ sau ba mươi tháng tư, đớn đau tủi hổ là gia đình người lính Cộng Hòa kể bị cướp nhà người bị cướp đất con bị đuổi học vợ mất sở làm chồng đi tù biệt tăm đi họp, cán bộ Cộng Sản mỉa mai nhiếc móc ra đường bị lườm dọc nguýt ngang đến khi ruộng vô tập đoàn gạo vải sữa đường bán theo tiêu chuẩn nhà máy công ty hãng xưởng trờ thành quốc doanh công an khu vực đầy quyền hành thực thi chính sách nhân hộ khẩu người dân chịu đời không thấu mà chẳng dám than vãn kêu ca bấy giờ gia đình người lính Cộng Hòa mới nhận được những tia nhìn thiện cảm nghĩ đến con, đến chồng, đến cha trong nhà tù Cộng Sản họ hãnh diện ngẩng đầu hôm nay giữa trời cao được thấy lá cờ vàng ba sọc đỏ phất phới bay trong gió tôi muốn khóc thật to tôi muốn hét lên “Đây hạnh phúc ! Đây tự do ! “ Mà thuở nào tôi đã buông tay đánh mất để phải chôn tháng năm tươi đẹp nhất của cuộc đời trong các trại tù rải rác khắp nơi trên đất nước họ hàng tôi, đồng bào tôi những ai không đi được mấy chục năm trường gánh chịu đau thương uất hận tủi hờn nhìn quê hương tan nát mẹ Việt Nam ơi ! Những đứa con lưu lạc đã nhận rõ lỗi lầm đang đấu tranh âm thầm cho một ngày quang phục sẽ còn nhiều khó nhọc để dành lại giang san từ tay bọn Cộng Sản tham tàn nhưng kìa ! Phất phới bay trong gió vẫn như ngày nào lá cờ vàng ba sọc đỏ mà sao hôm nay chính nghĩa sáng ngời chẳng cần một lời luận bàn lý giải tôi đứng lặng nhìn, lòng khoan khoái lá cờ vẫn còn đây thì quê hương ơi ! Sẽ có một ngày. Viết tại San Leon sau một lần dự lễ dựng kỳ đài tại Houston . Phạm Đức Nhì |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tícônương vào ngày 12. Jun 2011 , 09:01 Hải Lăng says: 10:14 Ngày 12 tháng 6 năm 2011 Em vẫn mãi ngửng đầu lên Em đứng đó ru hồn quê lên mộng Uống đau thương chất trọn những đêm ngày Tình quê hương tràn đổ cả hai tay Và ngọt lịm nụ môi hồng rạng lửa Em là hoa giữa rừng mơ tóc xỏa Thơm dung nhan tự thuở biết đấu tranh Mỗi bước đi vang dội khắp phố thành Mỗi tiếng nói bầy thú muông sợ hải Em sáng rực khu vườn hoang cỏ dại Chảy trong tim huyết thống Mẹ lầm than Từ mũi Cà Mâu tới tận Nam Quan Nhất định phải có ngày vui nắng mới Đường quê hương trăng sao hoài chờ đợi Biển Hoàng Sa sóng gọi tiếng oan khiên Rừng Tây Nguyên bụi đỏ ngập lá ngàn Em đứng đó vung bàn tay kể lể Ai bán đất,ai tôi đòi nô lệ Ai ra tay bịt miệng trói chân dân Ai hành hạ dân đến tận cùng bần Ai nhận lệnh thiên triều bài “bốn tốt” Ai cầm “mười sáu chữ vàng” bóc lột Em ngửng đầu lên sóng dội ngập lòng Yêu quê hương nhất quyết phải xuống đường Lửa sục sôi đong đầy bầu nhiệt huyết Hoàng Sa Trường Sa của ta bất diệt Triệu cánh tay kết nối ngửng đầu lên. -Lê Hải Lăng- Thưa chị 7 VDN, mtícônương xin "góp lửa"bikersmilie dzí 7 để đốt sạch "Cộng quyền :Tầu cộng & Việt cộng". Chào chị 7 VDN, chúc chị vui khoẻ[smiley=vrolijk_26.gif] mtícônương |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tícônương vào ngày 12. Jun 2011 , 16:02 butnua says: 20:07 Ngày 12 tháng 6 năm 2011 Em bé ơi, dễ thương quá. Tình yêu nước cuả em thật nồng nàn,đi biểu tình lần này chắc chắn em sẽ không được vào đội thiếu nhi Khăn quàng đỏ rồi. Âu đó cũng là cái may mắn cho em, khỏi bị các bác lãnh đạo đảng ấu dâm. Như có bác Hồ đang làm tôi Đại hán Chuyện bán nước nay thấy bác rõ ràng Bao nhiêu năm đấu tranh vì bác Sít bác Mao Bao nhiêu năm dân chửi Đảng CS vẫn mặt mo Việt Nam Hồ Chí Minh lưu manh, lưu manh Việt Nam Hồ chó Minh Chị 7 ơi, em bé này đi biểu tình ở Sài gòn ngày 12-6-2011, mtícônương "dắt dzìa đây" cho 7 nựng nè ! Mong chị 7 đừng la mtícônương nha! Chào chị 7 VDN mtícônương |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 14. Jun 2011 , 04:11
7 rất vui có TCN, anh NT, TB... góp "củi" cho ngọn "LỬA" bùng mạnh lên đốt tan xác Tàu cộng & viêt cộng.
* Đất Tổ Quê Cha Không Thể Mất. Kính thân mến chúc Thầy, Cô & ACE TTHLVD luôn an vui. :: :: :: 7_vdn "TRẢ TA SÔNG NÚI" DIỆT CỘNG LÀ CỨU QUỐC! [11] Diệt Cộng Là Cứu Quốc! Áo rách te tua không thể vá Độc tài tham nhũng dẹp đi thôi Sửa sai sửa mãi, hoài công sửa Hồi tới hồi lui, khó vãn hồi Cộng Sản con đường vào tử địa Tam Vô chủ nghĩa tới suy đồi Toàn dân diệt Cộng đòi quyền sống Hòa giải vô phương! Hết thuốc rồi! HCT [2009] [12] Tổ Quốc Lâm Nguy Mắt thấy tai nghe chuyện bất bình Lẽ nào tai mắt lại mần thinh Tay sai Tầu Cộng còn cai trị Chân cẳng Việt gian cấm biểu tình Năm chục niên trường mua chuốc nhục Mười hai hải lý bán cầu vinh Biển Đông mà mất, giang sơn mất Bắc thuộc ngàn năm chửa thất kinh?!!! HCT [2003] [14] Son Sắt Cuộc chiến này chưa thể lụi tàn Bạo quyền còn thống trị giang san Giấc mơ Dân Chủ còn thao thức Khát vọng Nhân Quyền vẫn chứa chan Không thể cúi đầu xin thỏa hiệp Kiên trì chiến đấu dẫu gian nan Tiền tài danh vọng mờ nhân tính Bồi bút tay sai giặc miễn bàn HCT [2007] [15] Diệt Nội Tuyến, Dứt Ngoại Xâm! Đất nước vì đâu mất chủ quyền Để cho Tầu Cộng chiếm Tây Nguyên Một vùng lãnh hải đà phong tỏa Hai nước biên cương lại nối liền! Xâm thực âm mưu: Tầu thống trị! Thừa hành nội tuyến: Vẹm giao liên! “Ngàn năm Bắc thuộc” ôi bi thảm Lửa bỏng dầu sôi khắp mọi miền! HCT [2009] [16] Diệt Cộng Là Cứu Quốc Đảng đưa đất nước Việt về đâu? Sớm muộn rồi đây lệ thuộc Tầu! Dân tộc lầm than ngàn thống khổ, Tài nguyện kiệt quệ vạn cơ cầu! Nguy cơ đồng hóa càng lan rộng, Quốc nạn độc tài mãi khoét sâu! Cứu nước trước tiên lo diệt Cộng Bạo quyền tham nhũng: Đảng chư hầu! HCT [28.12.2009] [17] Hết Thuốc Chữa Việt gian Cộng Sản hiến dâng Tầu Đất nước chủ quyền mất đã lâu Bành trướng Bắc Kinh ngôi bá chủ, Bù nhìn Hà Nội phận chư hầu! Bạo quyền tận hưởng đời vua chúa, Quần chúng miệt mài kiếp ngựa trâu! Tham nhũng độc tài không thuốc chữa Quốc gia dân tộc biết về đâu?! HCT [January 1st 2009] [18] “Thuận Sống! Chống Chết!” (*) Anh em đồng chí với Tầu phù Hợp tác coi chừng chết bỏ bu Bắc quốc ba hoa tình hữu nghị, Nam bang ghi nhớ mối thâm thù! Trai thanh gái lịch chờ đồng hóa, Biển rộng sông dài đợi tiếp thu! “Trung Việt từ đây chung giới tuyến, Vẫy vùng chi nữa cá trong lu”. HCT [January 10, 2010] (*) Tôn Quốc Cường, Đại Sứ TQ tuyên bố với báo chí tại Hà Nội ngày 6/1/2010 rằng: “Hợp tác sẽ phát triển! Tranh đấu sẽ thất bại!” [19] Rồng Thiêng Gẫy Cánh Rồng vàng quanh quẩn mé ao tù Vùng vẫy biển Đông há được ru?! Cưỡi cổ thuộc quyền quan Thái Thú Đè đầu sẵn có giặc Tầu Phù Cong đuôi gọi dạ theo hầu cận, Xếp cánh bảo vâng… hết viễn du! Ới hỡi Rồng Thiêng thời tự chủ Biển Đông gào thét diệt quân thù! HCT [January 9, 2010] [20] Đi Biển Gặp “Tầu Lạ” (*) Biển Đông “hải tặc” bắt dân chài Trấn lột te tua biết cạy ai?! Tầu Cộng xâm lăng, vai lãnh chúa, Việt gian bán nước, phận nô tài! Trình thưa Thái Thú e mang vạ Khải bẩm Thiên Triều ngại “mắc quai”! Một cổ hai tròng kêu chẳng thấu Cầm bằng “tầu lạ” cướp công khai! HCT [January 9, 2010] (*) Tầu Hải Quân Trung Cộng làm chủ biển Đông thường bắt giữ trấn lột dân Việt hành nghề chài lưới ven biển, bạo quyền VGCS khiếp sợ quan thầy Trung Cộng không dám can thiệp binh vực dân, tránh kêu đích danh Hải Quân Trung Cộng, bèn mệnh danh là “tầu lạ”. _____ |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 18. Jun 2011 , 16:54 HOÀNG SA NỘ KHÍ PHÚ Ngựa cũ quen đường, Đĩ già lậm nết. Việc phế hưng mỗi thuở khác nhau, Mộng bá chủ bao đời y hệt! Ta thấy ngươi, Từ Đông Chu bị họa Thất Hùng, Đến Hậu Hán bị xiềng Tam Quốc. Đất Trường An thây chất chập chùng, Bờ Vô Định xương phơi chất ngất! Đã biết, Hễ gieo chinh chiến là kín đất đau thương, Nếu động can qua thì mịt trời tang tóc. Vậy mà sao, Chẳng lo điều yên nước no dân, Lại quen thói xua quân chiếm đất? Như nước ta, Một dải non sông, nam bắc chung giềng, Trăm triệu anh em, trước sau như nhất. Hoàng Liên, Tam Đảo, Hồng Hà, Cửu Long , là máu là xương, Phú Quốc, Côn Sơn, Trường Sa, Hoàng Sa là da là thịt. Máu xương đâu lẽ tách rời, Thịt da dễ gì chia cắt? Mà là liền tổ quốc phồn vinh, Mà là khối giang sơn gấm vóc. Người trăm triệu nhưng vốn một lòng, Tim một trái dẫu nhiều sắc tộc! Nữ nhi chẳng thiếu bậc anh hùng, Niên thiếu cũng thừa người kiệt xuất. Mười năm phục quốc, gươm Lê Lợi thép vẫn sáng ngời, Ba lượt phá Nguyên, sông Bạch Đằng cọc còn nhọn hoắt. Thùng! Thùng! Thùng! Liên hồi giục, trống Ngọc Hồi hực bước tiến quân. Đánh! Đánh! Đánh! Luôn miệng thét, điện Diên Hồng, vang lời sát thát. Ải Chi Lăng, Liễu Thăng chết còn lạc phách kinh hồn, Sông Nhị Hà, Sĩ Nghị chạy còn đứng tim vỡ mật. Thoáng thấy vó câu Thường Kiệt, Khâm Châu ngàn dặm, không còn bóng quỉ bóng ma,(1) Chợt nghe tiếng sét Đống Đa,Quảng Đông toàn tỉnh chẳng tiếng con gà con vịt. (1) Hùng khí dù dậy trời Nam, Nghĩa nhân lại tràn đất Bắc: Thương ngươi binh bại, tàn quân về còn cấp xe ngựa rình rang (2) Trọng kẻ trung can, hổ tướng chết vẫn được khói hương chăm chút.(3) Mạc Cửu đem quân lánh nạn, chúa ta vẫn mở dạ đón người, Hoa kiều mượn đất ở nhờ, dân ta vẫn chia cơm xẻ thóc. Phúc cùng hưởng khi mưa thuận gió hòa, Họa cùng chia lúc sóng vùi gió dập. Giúp các ngươi như kẻ một nhà, Thương các ngươi như người chung bọc! Thế mà nay, Ngươi lại lấy oán trả ơn, Ngươi lại lấy thù báo đức! Ăn đàng sóng, nói đàng gió, y như đĩ thúi già mồm. Lộn bề ngược, tráo bề xuôi, khác chi điếm già bịp bạc. Kéo neo tuần hạm, ào ào đổ bộ Hoàng Sa, Quay súng thần công, ầm ỉ tấn công Đá Bắc. Chẳng chấp hải qui, Chẳng theo công ước. Quen nết xưa xấc láo, giở giọng hung tàn, Lậm thói cũ nghênh ngang, chơi trò bạo ngược. Nói cho ngươi biết; dân tộc ta: Từng đánh bọn ngươi chỉ với ngọn giáo dài, Từng đuổi bọn ngươi chỉ bằng thanh kiếm bạc. Từng đánh Tây bằng ngọn tầm vông, Từng đuổi Nhật với thanh mác vót! Vì khát tự do mà uống nước đìa, Vì đói độc lập mà ăn cơm vắt. Sá chi tóc gội sa trường, Đâu quản thây phơi trận mạc. Hãy liệu bảo nhau, Nhìn thây Gò Đống mà liệu thắng liệu thua, Thấy cọc Bạch Đằng mà nghĩ sau nghĩ trước! Đừng để Biển Đông như Đằng Giang máu nhuộm đỏ lòm, Đừng để Hoàng Sa là Đống Đa xương phơi trắng xác! Nếu ngươi dựa vào hỏa tiển, phi cơ, Thì ta cũng có tuần dương, đại bác. So vũ khí, thì kẻ nhược người cường, Đọ trái tim, coi ai gang ai sắt? Thư hãy xem tường, Hoàng Sa hạ bút. K.T.L. Chú thích: (1) Sử ghi: Khi Lý Thường Kiệt đem quân qua Khâm Châu, Liêm Châu, cũng như khi quân Thanh bại trận Đống Đa chạy về, thì dân Tàu vùng biên giới kinh hoàng chạy theo. “Từ Nam Quan về bắc hàng trăm dặm vắng tanh, không thấy bóng con gà, con vịt” (2) Sự kiện Lê Lợi cấp ngựa và lương thực cho tù binh quân Minh về nước (3) Sự kiên dân ta lập miếu thờ Sầm Nghi Đống hạ tướng của Tôn Sĩ Nghị) |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 20. Jun 2011 , 13:29 Sài Gòn ơi ! Hỡi Sài Gòn ! Hôm nay chờ đợi mỏi mòn tin Em ! Tường trình, hình ảnh ... đọc, xem Nào ngờ quỉ đỏ chúng kiềm chặn ngăn. yahooooooo............!!!!!!! Việt Dương Nhân (Paris, ngày biểu tình chống TC lần thứ 3 toàn nước VN và ngày kỷ niệm thứ 46 QLVNCH 19.6.2011) http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=r0gWkWDemYk |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by CuTuan vào ngày 21. Jun 2011 , 07:32 Vững bước lên đường ... Những tiếng nói, những bàn chân bước tới, Ai làm sao ngăn cản được chúng ta, Tình quê hương, yêu dân tộc đậm đà, Đâu phân biệt trẻ già cùng sánh bước. Hãy tiến lên cùng nhau về phía trước, Vì tiền đồ tổ quốc tương lai, Vì cháu con, vì thế hệ ngày mai, Xin vững bước đạp chông gai mà tiến . Hồn Tổ Quốc , Hồn Cha Ông Linh Hiển, Xin tiếp thêm sức mạnh của Cháu, Con, Vì đấu tranh cho Tổ Quốc trường tồn, Là lẻ phải, là rạng ngời Chính Nghĩa. Phan Nguyễn 21.06.2011 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 23. Jul 2011 , 08:17 Quốc Cường (danlambao) Rõ rồi nhé Tôi và anh không cùng lựa chọn Tôi là dân yêu nước nồng nàn Tôi xuống đường tay không vũ khí Tôi xuống đường vì ghét thói xâm lăng Rõ rồi nhé, Tôi và anh khác nhau chọn lựa Anh hưởng quyền lợi nên ủng hộ chế độ Nhưng quyền lợi tổ quốc trong tim anh không có Nên anh màng gì hai chữ Việt Nam Rõ rồi nhé, Anh đang giúp ngoại bang? Đạp vào mặt thằng nào phản đối “tàu lạ” Bỏ tù đứa nào ghét lưỡi bò lưỡi nghé Hành hạ con nào nói động đến Ba tàu Ôi Thượng Đế! Ngài bỏ đi đâu Sao để nhân dân bị chính quyền đạp vào mặt Sao cứ để nhân dân bị bắt bớ đàn áp Ở đất nước vẫn tưởng là thiên đường??? (Ôi Xã hội chủ nghĩa thiên đường!!!) Chỉ có tổ quốc của người dân Nên chúng tôi gìn giữ Nếu các anh chỉ biết có mình và chính phủ Có khác chi Cộng sản Việt Nam và Ba tàu ? Cái đạp hôm ấy rất đau Nhưng không tái tê bằng nỗi đau bị từ chối Yêu tổ quốc bị chính quyền hạch hỏi Yêu Việt Nam bị đàn áp phủ đầu Cái đạp hôm nay chắc rất đau Nhưng không tổn thương bằng sự thật quá rõ Chúng tôi biết các anh lòng lang dạ hổ Dân tôi biết các anh bạc tựa vôi… danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 12. Aug 2011 , 22:55 Sao Buồn Quá … (Viết cho Đỗ Thị Minh Hạnh, Phạm Thanh Nghiên và những người bạn trẻ) Sao buồn quá, một quê hương bị trị Nước non xưa, dần lạc vết cơ đồ Sao đang tay cắt đất, chịu Hán nô Quỳ bó gối hiến dâng vùng hải đảo Sao buồn quá, quê hương chùm khế ngọt Có còn không, nghe chua chát tình đời ? Vị trên môi, cay đắng tổ quốc ơi ! Sao nuốt được, thương yêu hòa thuốc độc Sao buồn quá, Em tôi ngồi ngục tối Bởi ước mong, nếm vị khế ngọt ngào Qua thơ ca, tình tự ý ca dao Mà năm tháng, luân lao đời nhi nữ Sao buồn quá, cuộc đời luôn dối trá Vì hư danh, lợi lộc một kiếp người Cũng đành sao, lương tâm nở buông rơi "Trời đất hỡi !", tiếng kêu than khẩn thiết Sao buồn quá, bạn tôi nằm trong xó Bị khinh khi, như một lũ tội đồ Uất nghẹn neo,trên mồ cát biển khô Câu ta thán, là gông cùm bản án Sao buồn quá, bao thanh niên trằn trọc Tự hỏi lòng, dân tộc đã thức chưa ? Hay sao vàng, trong cờ máu năm xưa Còn ru ngủ, trong vinh quang phù phiếm MTN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by tícônương vào ngày 26. Aug 2011 , 08:04 Nhục cô chiêu ghe ghẻ không biết Hận Vong Quốc Mặc áo xường xám nhảy nhót sê sàng khúc « 16 chữ Vàng + 4 Dốt » thê lương .... Đỗ bến HỒ GƯƠM Thương Nàng con ghế không biết Sầu Quê Hương Bên Hồ Gươm đú đởn hát « Đảng cho ta Mùa Xuân » khắp phố chèo phường .... Tủi cậu ấm đỏ sứt vòi không biết Hận mất Nước Bên Hồ Hòan Kiếm vẫn sàng sê điệu « Việt Nam – Trung Hoa » chán chường .... Nhục cô chiêu ghe ghẻ không biết Hận Vong Quốc Mặc áo xường xám nhảy nhót sê sàng khúc « 16 chữ Vàng + 4 Dốt » thê lương .. .. TRIỆU LƯƠNG DÂN |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 18. Oct 2011 , 23:22 Gửi em Bùi Minh Hằng Phạm Đức Hà nội mùa thu Hồ Gươm đẹp lắm Nước trong xanh in bóng mây trời. Em đi quanh hồ cùng với mọi người Thướt tha áo dài bay trong gió. Nón trắng đội ghi hai giòng chữ đỏ, HOÀNG SA, TRƯỜNG SA hai tiếng thiêng liêng. Bỗng ào giông tố nổi lên Cả chục người xô vào em giật nón. Anh nghe tiếng em la lớn: “Hãy cứu tôi tất cả mọi người”. Tiếng em kêu đứt đoạn giữa tiếng còi, Tiếng quát tháo và tiếng người huyên náo. Công an, dân phòng, nổi chìm đông đảo Vây quanh em lôi tuột lên xe. Vứt bên đường chiếc nón chỏng trơ Đè bẹp rúm, vì bị giằng, bị xé. Tất cả mọi người trẻ già lớn bé, Lưu luyến nhìn xe, ngao ngán lắc đầu. Trong lòng anh quặn một nỗi đau Đến nhặt nón bị dân phòng ngăn lại. Nước Hồ Gươm sẽ còn xanh mãi, Và em người con gái kiên trinh, Bùi Minh Hằng sẽ chẳng ai quên. |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 26. Oct 2011 , 03:41 QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI ? Anh khuyên tôi : “Về thăm lại quê hương để nhìn thấy Việt Nam giờ đổi mới !” Nghe anh nói lòng tôi buồn quá đổi Ba mươi năm vẫn một điệu tuyên truyền Ba mươi năm vẫn gạt gẫm triền miên Ba mươi năm vẫn miệng lằng lưởi mối ! Vâng, nước Việt từ lâu đà “đổi mới” “Mới” từ ngày giặc cưởng chiếm Miền Nam: Đời yên vui chợt đổ vở điêu tàn Đang giàu có bỗng thành tên hành khất Đời sống mới, ôi cuộc đời súc vật Kẻ mang xiềng người lao dịch rừng sâu Giặc từ rừng về bắn giết, tịch thâu Người trí thức cuối đầu đi “học tập” ! Trên rừng, dưới biển, bóng người tấp nập Hẹn nhau đi, không hẹn chuyến quay về Dù “công an”, hải tặc khắp tư bề Người dân Việt vẫn liều mình vượt biển ! Ba mười năm, nước ta còn chậm tiến Dân bần cùng đem bán cả con thơ Thiếu miếng ăn còn đâu những ước mơ Phụ nữ bán thân mình ngoài muôn dặm ! Vâng, tôi biết quê hương thay đổi lắm Đạo làm người, liêm sĩ nay còn đâu Bọn tam vô chuyên bốc lột, làm giàu Trên xương máu của người dân nước Việt! Nơi viễn xứ, không về, tôi vẫn biết Đồng Mỹ kim rất qúi ở quê mình Mang nó về mua được chút HƯ VINH Trên TỦI NHỤC của đồng bào tôi đó ! Này anh hỡi, xin anh nghe cho rỏ Chỉ quay về khi đất nước TỰ DO Khi quê hương thay đổi một màu cờ Khi DÂN CHỦ phục hồi trên đất mẹ Trần Chiêu Yên (20/04/2006) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 23. Nov 2011 , 00:13 Hoàng Thanh Trúc (danlambao) Xuôi phương Nam, tôi chạm màu Điên Điển Rực sắc vàng, nhuộm sóng nước phù sa Màu thủy chung bên mái lá, quê nhà Gần gũi lắm, để nhớ về “Minh Hạnh” Một nụ hoa đang nở trong… ngục lạnh Hương lặng thầm, tỏa thắm triệu trái tim Ước hẹn cùng nhau, chung một lời nguyền Thề bất khuất với bạo quyền hung ác Về miền Trung nắng chói chang gió cát Đất nung người vẩn thấy một loài cây Dáng đứng hiên ngang gai nhọn phủ đầy Nhưng cứ nở cho đời hoa hàm tiếu Nhìn nụ hoa sao giống người con gái Mang họ Huỳnh của xứ Quảng: “Thục Vy” Dứt khoát kiên gan,chẳn chịu lụy quỳ Như trong máu có “gen” Huỳnh Thúc Kháng Trời Hà Nội, gió giao mùa thấp thoáng Phấn xuân hồng phớt nhẹ cánh hoa Ban Liểu rũ hồ Gươm nhỏ lệ ngang hàng Như sẻ chia oan khiên cùng “Kim Tiến” Giống cánh hoa Ban, rạng ngời trong nắng Rất kiên cường với giá buốt đông phong Mối thù cha vẫn nung cháy cõi lòng Vành tang trắng hòa chung tình đất nước Ba màu hoa – Là ba lời hẹn ước Cho một ngày đất Việt rực mùa hoa Hoa tự do, hoa dân chủ, cộng hòa Chào! Vĩnh biệt, búa với liềm cộng sản. Hoàng Thanh Trúc (danlambao) danlambaovn.blogspot.com |
Title: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by vietduongnhan vào ngày 23. Nov 2011 , 08:54
Welcom TB & TCN.
Phải ngừng ngay tội ác! Cùng với giáo dân xứ Thái Hà Chúng Con nguyện cầu tha thiết Xin ơn trên gìn giữ đoàn chiên Muôn khó khăn dồn dập bất thường Từ những kẻ thờ tam vô chủ nghĩa: Bọn người chẳng tin vào Phật Chúa Không gia đình, chỉ có đảng vô nhân Tổ quốc không yêu, yêu Marx, Lenin Họ đánh phá chùa chiền, nhà Chúa Đem cha ông, họ hàng ra đấu tố Đem đất đai, biển đảo bán cho Tầu Đem dân tộc dìm xuống khổ đau Đạp cả khối đồng bào rơi vực thẳm Chúng áp bức dân tận cùng sợ hãi Từng chén cơm hai bữa cũng không no Áo dân đen rách nát thấy lòi da Đại gia đỏ, xe Rolls Royces chúng cưỡi Kho bọn chúng đô la đầy tựa núi Đất rộng lớn thênh thang cho bừa bãi Nhè nhà thờ chúng "mượn" để bác bôi Dùng đất nhà thờ làm chốn ăn chơi Làm khu nước thải thối hôi nơi thờ phượng Giáo dân thấy mượn đã lâu không hồi trả Đã hỏi thăm để được lấy đất về Không trả lời, còn cho bọn đánh thuê Mang danh nghĩa là nhân dân tự phát Đến phá phách, đập cửa ra tan nát! Đánh thầy cha, xỉ nhục những giáo dân Còn bắt những người lành vào đồn bót Tất cả dân trong và đồng bào ngoài nước Cực lực, gắt gao lên án bọn "côn đồ" Nhóm "công an" khoác bộ áo "côn đồ" Hành dân chúng theo lệnh trung ương đỏ Hãy nên nhớ: độc tài nào cũng tới số Hãy ăn năn kẻo muộn, đã thấy gương chưa? Gadaffi chui cống, dân họ chẳng ai ưa Vì độc ác, chết thảm thương không toàn mạng Thế giới đang hỏi thăm đảng độc tài Việt Cộng Về nhân quyền đảng không hề tôn trọng Về tín ngưỡng , tôn giáo không có tự do Hãy dừng tay! Phải ngưng ngay tội ác! Lớp sóng thần đang cuồn cuộn dâng cao Đảng gây tội ác! Hãy ngưng ngay! Kẻo trễ Thiên Kim |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 11. Mar 2012 , 19:59 Việt Khang điểm mặt Ngẫm buồn con tạo rũ tà dương Thế sự đảo điên buổi nhiễu nhương Trước mắt phô trương xây Tổ Quốc Sau lưng thầm lặng bán quê hương Diệt vong Tộc việt căm căm hận Đày đọa lê dân xót xót thương Há lẽ ngồi nhìn non nước mất Việt Khang điểm mặt giặc tham vương Vivi Norway 27.02.2012 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 18. Mar 2012 , 16:51 Bài thơ :" Lạ" Đất nước tôi bây giờ rất lạ Từ bao giờ thói hèn hạ thành quen Tàu nước "lạ" đi vào vùng “nhạy cảm” Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục Hải quân "lạ" ngang dọc khắp biển khơi Công ty "lạ" lên Tây Nguyên đào quặng Dân xứ "lạ" đến đập núi phá rừng Cao Nguyên ơi đâu rồi tiếng trống Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn trưng Đất nước tôi bây giờ rất lạ Phim "lạ" lên ngôi, tiếng "lạ" đổi đời Hàng xứ "lạ" khắp hang cùng ngõ hẻm Em gái theo chồng "lạ" kiếp đời trôi Ôi lạ thật cái gì cũng "lạ" Đâu mất rồi con cháu Rồng Tiên Trải bao đời lưu danh Lạc Việt Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen... Nguồn: Internet |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 24. Mar 2012 , 22:37 Trả lại đảng giặc VC Lê Dủ Chân (bạn đọc Danlambao) Trả lại chế độ xin cho Trả lại gạo lúa cân đo gạt lường Trả lại tổ phố dân phường Trả lại tên những con đường mới thay Trả lại biểu ngữ băng tay Trả lại cờ đỏ đắng cay búa liềm Trả lại thẻ đỏ đảng viên Trả lại "đồng chí" xỏ xiên tình người Trả lại cách mạng tháng 10 Trả lại câu hát tiếng cười 75 Trả lại ơn đảng 70 năm Trả lại nhà nước lá xăm mạnh giàu Trả lại 4 tốt gối đầu Trả lại 16 chữ Tàu bất lương Trả lại dân chủ láo lường Trả lại độc lập bắc phương đè đầu Trả lại đảng cử dân bầu Trả lại "ông chủ" thay trâu đi cày Trả lại trả hết cho bây Đoạn tuyệt cái kiếp ăn mày từ đây Trả thẻ đảng Trả thẻ đoàn Trả thẻ hội Trả thẻ mặt trận Trả thẻ nhà báo Trả hết cho chúng nó Về nhà lao động nuôi con Chung tay xây dựng nước non Đập tan chế độ cháu con già hồ Sửa sang lại bức dư đồ Đã bị cọng đảng vong nô dập vùi Vùng lên giáo mác dùi cui Đánh cho tụi nó phải chui ống cầu Xong xuôi làm lại từ đầu Dựng xây đất nước ngàn sau vững bền. Lê Dủ Chân danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 13. Apr 2012 , 07:48 From Email: Một bài thơ thật hay! Nhớ hồi em học lớp hai Cô cho bài toán nhớ hoài không quên Tóan rằng lính "Ngụy" mười tên Giết ba còn mấy (?) thưa liền cô nghe Chiều tan học em về hỏi má: --""Cách mạng" gì ác quá má ơi! Sát nhân đâu phải chuyện chơi Con không thích toán giết người nầy đâu!" Má âu yếm vuốt đầu con trẻ Con ngoan ơi nhớ nhé đừng quên: --"Học trò kính dưới nhường trên Học câu lễ nghĩa chớ nên học thù!" Cha nhỏ bạn đi tù cải tạo Mẹ ở nhà không gạo nuôi con Nhỏ thôi cấp sách đến trường Làm con của "Ngụy" trăm đường đắng cay! "Ngụy" là gì em hay thắc mắc Cô bảo rằng: "Là giặc hại dân "Ngụy Quyền" với lại "Ngụy Quân" Là phường bán nước buôn dân đấy mà!" Nay khôn lớn em đà hiểu thấu Ngụy chính là thảo khấu cường đồ Chúng từ miền Bắc tràn vô Mang tăng (tanks) Sô Viết dày mồ cha ông Ngụy là bọn Minh, Đồng, Chinh, Duẩn Dân không bầu chúng vẫn tiếm ngôi An thân nhược tiểu, bầy tôi Bái chầu Trung cộng làm bồi Nga sô Ngụy là bọn tam vô độc ác Ngụy là đồ thờ “bác” chém cha Ngụy là Phiêu, Khải gian tà Là Mạnh, là Dũng, qủy ma hiện hình Ngụy đem buôn dân mình khắp xứ Buôn đàn bà, phụ nữ trẻ thơ … Đài Loan, Hương Cảng bơ vơ Nhớ về cố quận lệ mờ mắt cay! Ngụy là lũ độc tài độc đảng Là gian phường cộng sản tham lam Dám đem Bản Giốc, Nam Quan Bán cho Tàu cộng cầu an cầu hoà Công dân hỡi, QUỐC GIA lâm nạn! Hãy vùng lên diệt đám ngụy quyền Diệt phường bán đất tổ tiên Quyết tâm khôi phục hải biên, sơn hà! Hương Sài-Gòn http://www.quehuongngaymai.com/forums/showthread.php?t=147271 |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 29. Aug 2012 , 08:21 No China http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=3qvqdJvykwY#! (Gởi người trẻ "Tuổi 20" và 2 đội bóng yêu nước No-U Hà Nội và Sài Gòn) Thơ: Nguyễn Thị Thanh Bình Nhạc & hòa âm: Quốc Toản Trình bày: Lê Huy Phong Chorus: no China, no China không bóng ma dọa dẫm no U, no U không đường lưỡi bò hão mộng bá vương Verse1: Tội cho bé thơ ngu ngơ trưng cờ đại hán(g) một ngôi sao sáng, hai ngôi sáng sao... năm ngôi sao sáng, sáu ngôi sáng sao ngây thơ nào đem dìm quốc nhục nơi nao thế hệ nào khiếp nhược hơn cha ông đã bao lần lẩn thẩn đếm sao... xong mà chẳng thấy đôi mắt người anh tuấn mà chỉ thấy hai mắt mình rơi vỡ chảy máu tuôn tuôn tình hữu nghị là cái chi chi khôn lường khi ông sao đâu còn trong bóng đêm mỏi mòn lời tăm tối loài người Chorus: no China, no China không bóng ma dọa dẫm no U, no U không đường lưỡi bò hão mộng bá vương *Rap* Này tuổi 20 sao đứng mãi trong bóng đêm rười rượi que diêm đâu, sao chẳng đốt cho bình minh sáng tươi đốt sạch bóng cờ đốt bạo tàn đốt sáng phố phường đốt lòng đại dương, cho ngư dân sống sót trở về biển lạnh mù sương no China, "no" yêu đương đâu thể chết mê nhược mãi trên giường tuổi trẻ Việt Nam chỉ thà chết khi xuống đường Khi tự do không còn, ta cũng không còn Khi kiếp đời nô lệ vấp vương tiếng nói này là xương tủy cho quê hương no China. Đất nước này đã lắm tang thưng nghìn nm qua no China. Đất nước này la của riêng Việt Nam ta no China "ma", ma cũng no-U, hoan hô no-U Sài Gòn, no-U Hà Nội đường lưỡi bò đường hão mộng bá vương còn đường nào dẫn đến từ bi bác ái tình thương nhân loại bao la dẫn đến đường tim khan còn tuổi 20 dũng cảm mắt sáng hơn gươm no China, có nghe không tiếng vọng bầu trời sắp sập kêu ca đã đến lúc hồi chuông báo tử ngân nga em gọi anh, chị gọi em hối hả cha gọi con, đất mẹ rộn rã: Tổ quốc ta phải đặt ở trên cao chiêu hồn đất nước về như chiêm bao chuông giáo đường khát khao tiếng chuông chùa thiết thao những hồi còi u u từ cõi trời âm u từ biển đảo sa mù từ phố thị giam tù từ núi rừng già đến núi rừng non từ con sông lớn đến con sông con Việt Nam ta hiền hòa như giống bồ câu nhưng cũng phải đương đầu như thứ diều hâu có một điều ác hiểm quá lâu đừng tưởng bắt nhân dân ôm ác mộng bưng bứt đầu chạy loanh quanh lừa mị thiên đàng cuội thiên đàng bù nhìn, thiên đàng hinh nộm, thiên đàng bịp bợm thiên đàng giả, thiên đàng giấy mã, thiên đàng... ma no China, no China không bóng ma dọa dẫm hỡi tuổi 20 kiêu hãnh âm thầm thà nông nỗi một tình yêu tổ quốc chúng ta đi tìm thiên đàng thật để đánh cuộc cho một ngày mai biển song lặng yên. Chorus: no China, no China không bóng ma dọa dẫm no U, no U không đường lưỡi bò hão mộng bá vương Thơ: Nguyễn Thị Thanh Bình Nhạc & hòa âm: Quốc Toản Trình bày: Lê Huy Phong danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 16. Sep 2012 , 20:55 SƠN HÀ NGUY BIẾN...TOÀN DÂN NGHE CHĂNG????? Núi đồi ơi ! Thấu chăng , Tiếng dân ta thét gào. Đất nước ngàn thương đau, Việt Nam ơi ! về đâu. Bóng tối phủ giăng đầy, Vận nước ngàn áng mây. Đồng bào ơi ! tiếng gọi, Dân tộc bị đọa đầy. Bão gió ơi có hay, Cuồng phong kéo về đây. Ngã nghiêng đất nước này, Hỡi đồng bào tỉnh say. Ta thề quyết dâng đời cho sông núi, Dù cuồng phong bóng tối dập dùi. Dù cuộc đời có trăm nỗi đắng cay, Vì non sông ta quyết miệt mài. Lê Chân Nam nữ một lòng, cứu lấy quê hương thoát khỏi bàn tay bạo ngược phi nhân của ác đảng CSVN. |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 26. Feb 2013 , 23:02 Bài Thơ của Nguyễn Đắc Kiên Nhà báo Nguyễn Đắc Kiên, phóng viên báo Gia đình và xã hội đã có một bài viết phản biện vô cùng đặc sắc, đã được các blogger đăng cũng như có những bình luận từ mọi phía. Dư luận khắp nơi đều đồng tình cùng nhà báo đầy nhiệt tình yêu nước Nguyễn Đắc Kiên (Phi Vũ (Danlambao) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 26. Jun 2013 , 07:58 No China bis! Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao) - Gởi Uyên & Kha & những blogger trí thức yêu nước Người người hùng hồn vang như cuồng phong vọng lại Đây Diên Hồng đây trách nhiệm tổ quốc lâm nguy Xuyên qua ngày qua giấc mộng qua hết thiên tai Tới thảo nguyên sừng sững núi dáng đứng Việt Nam Lời nguyền hàng nghìn nghìn năm nô lệ sao dám lại? Ai cho Tàu toan thống trị giặc chiếm đất ta? Mau mau nào ta đứng dậy ôm lấy tương lai Sóng nước xanh bờ cõi cố níu giữ biển xa Ngày đã đến giờ đã điểm toàn dân xông pha Vó ngựa lên đường đi tới biển trời bao la Không nghi ngại yếu hèn không bận lòng tuấn mã No China, Uyên Kha sinh viên ngạo nghễ sơn hà Mùa sẽ tới đời sẽ chuyển màu thôi hoang vu Quất ngựa tung hoành không gối mỏi chồn chân đâu Đâu danh dự nước nhà đâu một lần bất tử Free Uyên Kha, quê hương ta đoàn kết chống Tàu phù Cha ông ta bốn ngàn năm dựng nước Vốn kiêu hùng ngựa lồng bạt mạng Đây sông Hồng ra biển Đông Đây trát lệnh lịch sử thề không sai hẹn được Mùa xuân cuối cùng là mùa xuân Việt Nam! http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=3qvqdJvykwY Nguyễn Thị Thanh Bình danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 12. Jul 2013 , 08:17 Căn phòng toàn mầu xanh cứt ngựa cùng mầu xám chỉ có hai chiếc áo mang mầu trắng ngây thơ dõng dạc mở hai trái tim tinh khôi “tôi… yêu nước tôi… yêu dân tộc tôi tôi chỉ chống Đảng Cộng Sản (của Việt Nam)” Đảng Cộng Sản Việt Nam là gì mà sao các em ghét thế? Hỏi là đã trả lời đừng nghe những gì ai nói hãy nhìn vào phiên toà với bầy công an đám quan toà cùng với hơi hám của chế độ thì biết ngay cảnh ngộ Đời thuở nào cả một binh quyền sợ bị lật đổ bởi hai trái tim non thế là họ nhốt các em hết tuổi thanh xuân Ở thể chế nầy lòng tự trọng và sự bao dung không hề mang ý nghĩa thay vào đấy là những cái búa của cường quyền những cái nghiến răng kèn kẹt của tàn bạo của vô tâm vô loài. Hoàng Linh Vương |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 23. Jul 2013 , 23:09 Tôi không viết nổi một câu thơ Hạ Huyên 72 (Danlambao) - Kính tặng Blogger Điếu Cày và các tù nhân lương tâm Tôi không viết nổi một câu thơ Bởi hai tay run rẩy Như người tuyệt thực một tháng trường không còn sinh khí Nhưng cái đầu vẫn thẳng, đôi mắt vẫn rực tia lửa cháy Tôi không viết nổi câu êm đềm lục bát Bởi lục bát phải ngọt ngào như ca dao thuở mẹ ru Mà ca dao xứ mình còn đâu nữa Ầu ơ... Con ơi biển mẹ nát nhầu Đất cha ứa máu... lòng đau chín chiều Tôi không viết nổi bài thơ thất ngôn Bởi thơ thất ngôn dành cho tâm yên bình Mà tâm tôi, tâm anh, là quê mẹ điêu linh Đau nỗi người dân thiếu ruộng cày Trẻ thơ không có tuổi thơ ngây Đau đời thiếu nữ bèo trôi giạt Đau mảnh quê hương giặc xéo giày Tôi cũng không gieo nổi vần cho thơ năm chữ Bởi đó là thơ của tình yêu Làm sao lãng mạn, làm sao mộng mơ... trong tủi nhục, đói nghèo? Người già buồn lang thang Chưa vơi chồng vé số Người thương binh âm thầm Ngắm đời mình mờ ố Tôi chỉ có thể viết nên những câu thơ tự do Không vần, không điệu Bởi nỗi uất hờn không có bến bờ Bởi niềm đau là không biên giới Vần điệu là nhịp đập của trái tim Thi tứ thoát ra từ mạch máu Nhiều người cùng viết những vần thơ tự do Sức mạnh sẽ vươn lên từ đấy. Hạ Huyên 72 danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 29. Aug 2013 , 23:57 Không mang riêng nỗi đau em Hạ Huyên 72 Em mang một gánh nỗi niềm quê hương Chúng tôi nợ em, vâng, nợ em, Bởi khi chúng tôi hít thở không khí tự do Nơi tối tăm kia em đang bị đày ải Cùng chung thân phận con người Em phải được hưởng những gì tươi đẹp nhất của đời con gái Nhưng khi em đứng lên bênh vực người công nhân bị áp bức Khi em bênh vực người cày mất ruộng, người dân mất nhà Khi em nói lên nỗi căm phẫn mất đất mất biển của ông cha Em đã phải bước chân vào tù ngục. Đỗ Thị Minh Hạnh! Cả thế giới phải biết đến em Như biết đến Điếu Cày, Phương Uyên, cùng những người yêu nước Chúng ta có chung một điều mơ ước: Dân tộc Việt Nam rồi sẽ thoát khỏi cảnh tăm tối hôm nay Nên mọi người cần phải nói, sẽ nói Nói với lương tâm nhân loại Rằng Việt Nam có anh thư Minh Hạnh Đang chịu tù đày Em phải được tự do! Những người tù lương tâm phải được tự do! Nên chúng tôi phải nói Chúng tôi nợ em, vâng, nợ em Bởi xiềng xích em mang không chỉ là riêng em Mà cả dân tộc này cũng mang xiềng xích ấy Chúng tôi cần phải nói Sẽ nói Với thế giới hôm nay Rằng Việt Nam cần có tự do Những người yêu nước như em cần phải có tự do Và chúng ta cùng tin một điều Rằng trái tim nhân loại Những trái tim người rất người Không bao giờ cạn máu! Hạ Huyên 72 danlambaovn.blogspot.com |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 17. May 2014 , 20:18 KHÔNG MUA HÀNG CHINA. Không ! Tôi không mua hàng sản xuất ở China, Dù gía rẻ, Dù kiểu hàng trình bày đẹp đẽ,. Ở các chợ Mỹ, Hay các chợ Châu Á, chợ Việt Nam… Tôi cầm món hàng lên, Đọc thấy “Made in China”, Hay có những món hàng, Chỉ ghi những giòng chữ nhỏ mịt mờ, Không dám ghi rõ nơi xuất xứ, Tôi biết, Là của người Trung Quốc, Họ biết thế giới tẩy chay sản phẩm của mình, Nên lập lờ qua mặt khách hàng, Chỉ ghi nơi phân phối hàng hóa, Là những công ty ở Mỹ Đã từ lâu tôi hạn chế tối đa, Không mua hàng China, Vì không tin tưởng vào chất lượng sản phẩm, Họ không có lòng tự trọng, Chỉ biết thu lợi nhuận, Những sản phẩm độc hại không an toàn cho người tiêu dùng. Tôi đã ném những món hàng giả dối ấy, Trả lại quày hàng, Với lòng dửng dưng và khinh bỉ. Không ! Tôi không mua hàng China, Vì lòng tự ái dân tộc, Người hàng xóm hiểm độc, Đã chiếm đất, chiếm biển tổ quốc tôi, Họ đặt giàn khoan, Hải Dương 981, Vào thềm lục địa Việt Nam, Như một tên cướp biển nghênh ngang, Bất chấp luật pháp quốc tế, Bất chấp công ước Liên Hiệp Quốc về biển. Họ tung hoành biển Đông, Uy hiếp các nước láng giềng, Việt Nam, Malaysia, Brunei, Philippines….. Tôi không là chiến sĩ, Tôi không có vũ khí, Để chống kẻ xâm lăng. Tôi chỉ góp một quyết tâm, Không mua hàng China ! Một đất nước có chính quyền và những con người xấu xa, Gây bao hiểm họa, Trên thương trường và cả chính trường. Nguyễn Thị Thanh Dương ( May, 16, 2014) |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Lethikinhhoang vào ngày 20. May 2014 , 19:01 NO MADE IN CHINA Tẩy chay hàng hóa của China Chả bán không buôn với quỷ ma Hám rẻ vơ nhằm loài giả mạo Ham lời đụng phải thứ gian tà Đồ chơi độc hại tiêu thân trẻ Thực phẩm nguy nan tổn sức già Quyết đuổi cố xua quân cướp biển Đừng ăn chớ mặc giống Trung Hoa Kahat |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by Dau Do vào ngày 22. May 2014 , 08:25 Quẩn Không có biểu tình Không phất cờ, không băng-rôn biểu ngữ Không ra đường tụm năm tụm ba Bạn hãy ở nhà và tha hồ yêu nước Đóng cửa lại Bạn muốn hò hét, hoan hô, đả đảo gì cũng được Miễn là không quá 80 đề-xi-ben Đất nước này đang cần được bình yên Những khu công nghiệp cần hoạt động bình thường Các nhà đầu tư nước ngoài cần xốc lại niềm tin GDP cần tăng trưởng hơn 5% như kế hoạch Nền kinh tế quốc gia vốn đang đầy xì-căng-đan và chông gai thử thách Vẫn cần được vận hành trong trạng thái bình yên Những sấp ngửa mưu sinh, cơm áo gạo tiền Vẫn bức thiết hơn trong nhà ngoài ngõ Bạn yêu nước à ? Hãy chạy ra siêu thị Người Việt Nam dùng hàng Việt Nam Hãy tập nhẫn nhịn, tự tôn, chăm học chăm làm Tim nóng mấy nhưng cái đầu phải lạnh Trước những luận điệu cực đoan Bạn phải luôn thận trọng và bình tĩnh Đừng ngây thơ chết chìm trong đám đông Hình như có một thứ cẩm nang Về những ” NÊN & KHÔNG NÊN “ Phiên bản mới nhất dành cho lòng yêu nước Đang được người ta tích cực ” dư luận rao “ Lần đầu tiên trong lịch sử Có lẽ từ ngày Trần Quốc Toản bóp nát trái cam và hội nghị Diên Hồng Những công dân chính danh đành bấm bụng ngồi yên Và nghĩ xem nên yêu nước thế nào cho phải Ở ngoài kia biển tuyệt vọng thét gào Những con thuyền chài mong manh trong sóng dữ Chiếc giàn khoan ngược ngạo vẫn trơ trơ Những chiếc loa phun những lời tráo trở Những tờ báo sặc mùi diều hâu hung hăng Vẫn muốn thổi bùng chiến tranh lần nữa Cần bao nhiêu đá và máu xương Để xây Trường Sa vững vàng vĩnh cửu ? Câu hỏi không dễ trả lời Những ngày sigma của hàng triệu nỗi buồn Đất nước của tôi ơi … . Võ Trung Hiếu |
Title: Re: :: Thơ Đấu Tranh (nhiều tác giả) :: Post by thubeo vào ngày 25. Aug 2014 , 20:52 Những câu nói lừng danh của anh thư nước Việt Những câu nói bất diệt của tuấn kiệt nước Nam Vẫn còn vang vang mãi trong hồn dân tộc Chúng tôi nằm xuống để quê hương đứng dậy Bùi Hằng ơi, chúng tôi nguyện không phụ lòng tin cậy Bé Phương Uyên, Tàu khựa cút khỏi biển Đông! Phương Uyên ơi, nỗi nhục Việt Nam vẫn chất chồng! Đỗ thị Minh Hạnh, vì tranh đấu cho công nhân mà tù tội Những năm tù, giam hãm tuổi thanh xuân Và trong ngục tối, em vẫn làm thơ, ca hát Phạm thanh Nghiên, Hoàng Trường Sa nước Việt Làm sao diệt được tấm lòng yêu quê hương! Tạ phong Tần, đảng gian toàn tham nhũng Làm lũng đoạn, nghèo đói dân ta Huỳnh thục Vy, luôn vì dân tranh đấu Với phiếm bàn, em khơi động lương tâm Lê thị Công Nhân, những gì bất công tôi phải chống! Và còn bao nhiêu nữa, bao anh thư nước Việt Tuấn kiệt thay, chàng trẻ tuổi Việt Khang Đã anh dũng hiên ngang hỏi đảng: Việt Nam Tôi Đâu? Và lũ đầu trâu: Anh Là Ai? sao lại đánh dân tôi? Điếu Cày ơi, mười hai năm bản án Phan thanh Hải, vì sao anh tù tội? Đinh nguyên Kha, em vĩnh viễn sống trong tôi Em vĩnh viễn là tuổi trẻ Việt Nam không tội! Tội yêu sơn hà, tổ quốc Việt Nam?!? Đinh đăng Định, nguyên nhân gì mà thày oan thác? Nguyễn hữu Cầu, người tù hát suốt bốn mươi năm Ra tù, anh vẫn còn vang vang sĩ khí Ý chí này, ý chí của tiền nhân Trần nhân Tông, một tấc đất cũng không thể vào tay giặc! Trần bình Trọng, thà làm quỷ nước Nam Chứ không thèm làm vương đất Bắc Một ngàn năm đô hộ giặc, Việt tộc vẫn vẻ vang! Quê hương lầm than, Nguyễn Trãi xưa với Bình Ngô Đại Cáo Hịch Tướng Sĩ vang danh với Trần hưng Đạo Hội Nghị Diên Hồng, Trần thánh Tông ôi tổ quốc Để ngày nay, quốc nhục vong thân Lũ Tàu ô lại đăm đăm dòm ngó Lũ Chó Ba Đình lăn xả, ngược xuôi Mãi quốc cầu vinh, hỡi quân tồi bại Biển Đông dâng hiến, tan nát sơn hà! Đất nước ngàn năm, nay quê hương tanh mùi máu! Máu dân oan, và máu những người yêu nước! Hãy cất bước với tiền nhân, đập tan phản quốc! Dựng lại sơn hà, bằng xác chết Tàu ô! Việt Nam ơi, bốn ngàn năm gấm vóc cơ đồ! Hoàng Hạc |
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt » Powered by YaBB 2.4! YaBB © 2000-2009. All Rights Reserved. |