Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - ĐỌC BÁO  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 35 36 37 38 39 40
Send Topic In ra
ĐỌC BÁO (Read 81175 times)
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #540 - 26. Aug 2014 , 23:09
 


Những chứng nhân và phiên tòa bóng-đêm-kết-án-một-vầng-trăng


...


Dân Làm Báo - Họ đã có mặt và trở thành những chứng nhân của lịch sử cho một cuộc đấu tranh cương quyết nhưng đầy tình người. Họ đã có mặt để là chứng nhân cho một thể chế cai trị bất nhân, một guồng máy công an trị và một nền pháp lý rừng rú.

Họ là chứng nhân cho sự dối trá của những cái gọi là thông điệp dân chủ đầu năm, cho bài ca độc lập - tự do - hạnh phúc truyền đời từ mùa thu cướp chính quyền đã được phát đi phát lại trong suốt những ngày tháng 8 này.

Họ là chứng nhân cho sự thật về bản chất của chế độ để những ai đang còn nuôi dưỡng một niềm hy vọng vào tập đoàn dối trá, còn mong đợi một cuộc thoát xác từ một lãnh đạo cộng sản thức thời phải soi gương nhìn lại.

Họ là những công dân Việt Nam từ khắp các nẻo đường đất nước có mặt tại Cao Lãnh để tham dự, đồng hành và đòi tự do cho Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh.

26 tháng 8 năm 2014. Sáu mươi chín năm bảy ngày sau thời khắc được tô vẽ là khởi đầu của độc lập - tự do - hạnh phúc, những thông tin từ phiên tòa xét xử 3 công dân yêu nước không gì khác ngoài những cụm từ chặn chốt, bao vây, bố ráp, tấn công, khủng bố, đánh đập và bắt.

Chính sách "hốt liền, không nói nhiều" của Trưởng ban Nội chính Trung ương đã được áp dụng triệt để, không phải cho những "con sâu đỏ", mà cho những công dân đổ về thành phố Cao Lãnh để tham dự phiên tòa "công khai" xét xử người yêu nước.

Nhưng không một ai ngạc nhiên. Thản nhiên rời khỏi nhà, bình tâm bước xuống bến xe, tiến về địa điểm tòa án, tất cả đều biết mình sẽ bị bắt. Biết nhưng vẫn đến vì tình chí hữu. Biết nhưng vẫn đi vì nghĩa đồng bào. Và có mặt vì biết rằng những gì sẽ xảy ra cho mình cũng là bằng chứng hùng hồn nhất nói lên bản chất của chế độ.

Và những người anh em của chúng ta đã là chứng nhân cho tội ác của chế độ ngày hôm nay.

6 giờ 45 phút chiều. Bản án 3 năm, 2 năm rưỡi, 2 năm tù giam đối với Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Văn Minh, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh là con dấu sau cùng của ngày 26 tháng 8 đóng lên bản cáo trạng dành cho đảng cộng sản.

Bản án 7 năm rưỡi ấy cũng là câu trả lời đắt giá mà 3 công dân phải trả cho câu hỏi: có nên tin và hy vọng vào những ai đó trong lãnh đạo đảng cộng sản còn một chút lương tri con người, còn biết quay lưng với độc tài để chào đón dân chủ, còn biết dũng cảm với kẻ thù xâm lược và đồng hành với người dân Việt Nam yêu nước?

Và bản án đó cũng là món quà đầy "tình nghĩa 2 đảng cộng sản Tàu Việt đời đời bền vững" mà Lê Hồng Anh đã đem qua dâng tặng cho giặc vào đúng ngày xử 3 công dân Việt Nam chống giặc ngoại xâm. Tự do của 3 công dân yêu nước đã được đem đánh đổi bằng những thứ hữu nghị viển vông nhưng nhiều quyền và nhiều tiền.

Ngày 26 tháng 8 năm 2014 cũng là ngày mà nhiều người trong chúng ta là chứng nhân cho sự thiếu vắng lòng dũng cảm, tinh thần dấn thân của chính mình. Nếu chỉ một phần trăm trong chúng ta "là Bùi Thị Minh Hằng" thì sẽ không có hình ảnh chị đứng trước vành móng ngựa của bầy quạ đen để nghe "bóng đêm kết án một vầng trăng". Nếu mỗi người chúng ta không tự trói đôi chân mình và dừng lại ở những lời kết án côn an, những phẫn nộ đối với cường quyền, hay những tiếng vỗ tay bên lề hoan hô tinh thần yêu nước, chí nghĩa chí tình của hơn 100 người bị an ninh khủng bố tại Cao Lãnh thì sẽ không có hơn 100 người yêu nước trong cô đơn giữa lòng 90 triệu người Việt Nam bị trị.

Ngày 26 tháng 8 năm 2014 và bản án tổng cộng 7 năm rưỡi tù dành cho 3 công dân Việt Nam yêu nước một lần nữa chứng minh: Đảng cộng sản chỉ có thể thay thế chứ không thay đổi; Sẽ còn nhiều lần nữa những bản án tương tự, sẽ vẫn những cuốn phim hốt liền hốt hết tiếp tục quay, nếu cũng chừng đó những con người mà chúng ta thương yêu, quý trọng phải cô đơn đứng ở tuyến đầu; Nếu chúng ta không thay đổi thì đừng mong đảng cộng sản thay đổi khi mà chúng đúng ra là phải được thay thế.



Dân Làm Báo

danlambaovn.blogspot.com





Back to top
« Last Edit: 26. Aug 2014 , 23:09 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #541 - 04. Sep 2014 , 08:38
 

Dựng Tượng Đức Thánh Trần ở Little Saigon :Một Quyết Định Hợp Với Truyền Thống Lịch Sử , Tín Ngưỡng và Hoàn Cảnh của Người Việt Hải Ngoại



Quyết định mà tôi nói tới ở đây là quyết định dựng tượng Đức Thánh Trần ở Little Saigon. Tôi không rõ trên giấy tờ liên lạc với Toà Thị Chính Thành Phố Westminster ban tổ chức đã dùng danh xưng

...


Quyết định mà tôi nói tới ở đây là quyết định dựng tượng Đức Thánh Trần ở Little Saigon.
Tôi không rõ trên giấy tờ liên lạc với Toà Thị Chính Thành Phố Westminster ban tổ chức đã dùng danh xưng của tượng là gì nhưng ở đây tôi vẫn dùng danh xưng là Tượng Đức Thánh Trần. Tôi dùng danh xưng Đức Thánh Trần là vì đây là danh xưng mà quảng đại dân gian Việt Nam từ Bắc chí Nam và bây giờ ở Hải Ngoại dùng để vừa tôn kính vừa yêu thương,  gần gũi hơn thường gọi Ngài thay vì các danh xưng Hưng Đạo Vương và ngay cả Trần Hưng  Đạo dùng nhiều hơn trong học đường và trong sách vở.  Có nhiều lý do tôi xin được trình bầy trong bài viết này.

Đức Thánh Trần là nhân vật lịch sử duy nhất được dân gian coi là đã hiển linh che chở giúp đỡ mọi người, chống lại tà ma quỷ quái, từ đó được mọi người coi như một vị Thánh của cả dân tộc


Khác với các nhân vật lịch sử khác như Hùng Vương, Hai Bà Trưng, Triệu Quang Phục, Lý Thường Kiệt, Lê Thái Tổ, Quang Trung …, tất cả đều có đền thờ và được dân chúng địa phương quanh năm hương khói, đến ngày kỵ đều được các quan lại địa phương hàng năm chính thức đến tế. Chỉ riêng có Trần Hưng Đạo ngoài đền thờ còn được coi là đã hiển linh để phủ hộ, giúp đỡ đồng bào của mình, che chở mọi người chống lại tà ma, quỉ quái. Đức Thánh Trần với các con trai và các gia tướng của Ngài như Yết Kiêu, Dã Tượng luôn luôn được truyền tụng là đã hiển linh trong các công tác này. Những chuyện như Phạm Nhan chuyên môn tìm ăn máu dơ của phụ nữ làm cho họ mắc bệnh, mảnh chiếu lấy từ đền thờ của ngài là những chuyện phổ thông trước đây ai cũng biết

Một sự kiện liên hệ khác ít ai biết tới là sự hiển linh của Đức Thánh Trần và sự tin tưởng của quần chúng vào sự  hiển linh này đã đưa tới sự hình thành của một tôn giáo mới của người Việt gọi là Nội Giáo. Nội Giáo là tôn giáo từ bên trong để phân biệt với Ngoại Giáo du nhập từ bên ngoài mà ngài là vị thần chính được thờ. Nội Giáo là tôn giáo riêng của ngươì Việt Nam, của nước Việt Nam độc lập. Sự xuất hiện của Nội Giáo với Thánh Địa là Đền Kiếp Bạc đã nói lên tinh thần độc lập của người Việt cho tới thời Ngài chưa có. Cùng với Thánh Mẫu Liễu Hạnh, một trong “Tứ Bất tử”[1] của người Việt, ngài được thờ như vị Cha chung  của cả dân tộc:

Tháng Tám giỗ Cha, tháng Ba giỗ Mẹ.

Tháng Tám âm lịch từ ngày 16 đến ngày 18 là ngày giỗ Đức Thánh Trần và trong 10 ngày từ 1 đến 10 Tháng Ba âm lịch là Ngày hội Phủ Giầy ở làng Tiên Hương, huyện Vụ Bản tỉnh Nam định là ngày giỗ Chúa Liễu Hạnh, hai ngày hội lớn được rất đông người tới dự trước kia, trước thời chiến tranh và luôn cả hiện tại. Hội Phủ Giầy được tổ chức hàng năm là hội lớn nhất, vui nhất, có nhiều trò chơi nhất của người Việt.  Con số người tham dự càng ngày càng gia tăng, gia tăng gấp bội so với thời Pháp thuộc, trong đó có rất đông các cán bộ Cộng Sản đi “xe con” tới dự.

Chưa hết, song song với truyền thống thờ Đức Thánh Trần và Chúa Liễu Hạnh, người Việt Nam còn có tục lên đồng. Nếu Đức Thánh Trần và Chúa Liễu Hạnh chỉ được chính thức thờ ở các đền thì trong dân gian, các ngài được thờ ở rải rắc khắp nơi qua các đền miễu do các cộng đồng địa phương lớn nhỏ, do tư nhân xây dựng và được các ông bà đồng coi giữ. Nơi đây các cuộc lên đồng thường xuyên được thực hiện, kể cả hiện tại ở Westminster, ở Garden Grove ở Hải Ngoại mà người viết đã có dịp nhiều lần tới dự và rất vui khi thấy một tín ngưỡng xưa, có thời bị bài bác, nay lại sống lại ở Hải Ngoại. Chính ở những nơi này, lịch sử của dân tộc Việt Nam, đúng hơn những bài dã sử, đã được gìn giữ xuyên qua những bài hát chầu văn, một thứ văn chương, âm nhạc vô cùng phong phú cho tới nay chưa được sưu tầm, nghiên cứu, tìm hiểu đầy đủ và tường tận.

Người Tàu và người Hy Lạp khi dời bỏ quê hương ra đi tị nạn cũng đã mang theo thần linh của họ.


Cuối cùng, sự kiện các dân di cư tị nạn khi ra đi đã mang theo các thần của mình là một sự kiện đã xảy ra từ lâu trong lịch sử nhân loại. Dân Hy Lạp trong các thế kỷ thứ bảy và thứ tám kéo dài đến hết thế kỷ thứ năm trước Thiên Chúa, khi có những cuộc tranh chấp nội bộ ở các đô thị-quốc gia, những city-states, những polis, củahọ, điển hình là hai đô thị Athens và Sparta, các phe bại trận bị loại trừ (ostracized, ostracism) phải bỏ xứ mà đi. Họ đã tạo nên một đường viền Hy Lạp chung quanh Địa Trung Hải với những quốc gia-đô thị, những  polis mới ở nam Âu, ở Tây Á và luôn cả ở Phi Châu. Khi ra đi họ đã mang theo văn minh Hy Lạp và đặc biệt là các thần linh Hy Lạp của họ. Với những yếu tố văn minh, văn hóa và đặc biệt là tín ngưỡng này, những đô thị-quốc gia mới của họ, mặc dù vẫn giữ được những liên hệ lịch sử, văn minh và văn hoá, đã trở thành hoàn toàn độc lập với các đô thị-quốc gia mẹ, đã tự mình đứng vững và phát triển, không còn bị các quốc gia-đô thị mẹ chi phối về phương diện chính trị và sinh hoạt hàng ngày nữa.

Người Tầu khi di cư ra khỏi quê hương của họ cũng làm những việc tương tự. Bằng chứng là các “chùa Tầu” đã hiện diện ở khắp thế giới và ở miền Nam Việt Nam rất nhiều, đặc biệt là ở Saigon. Tất cả đã trở thành nhũng nơi thăm viếng mà du khách khi tới Saigon đều phải biết và ít nhiều ghé qua. Chính người viết bài này hồi trước năm 1975, khi dẫn sinh viên đi du khảo quanh vùng Thủ Đô Saigon, cũng đã ghé thăm những nơi này.  Điều đáng để ý là những nơi nàyluôn luôn có nhiều khách hành hương tới viếng trong đó rất đông là người Việt. Nơi đây khói hương ngày đêm nghi ngút, không bao giờ tàn lạnh.

Dựng tượng Đức Thánh Trần không chỉ là để tôn vinh một vị anh hùng có công ơn bậc nhất của cả dân tộc mà còn biểu lộ tinh thần độc lập của Người Việt Hải Ngoại là chỗ dựa tinh thần của người Việt


Cho tới nay, Cộng Đồng người Việt ở Hải Ngoại đã được gần tròn 40 tuổi, đã trải qua giai đoạn sống còn, đã mỗi ngày mỗi thêm vững mạnh về đủ mọi phương diện để  trở thành  thành  phần thứ hai độc lập với thành phần thứ nhất của dân tộc Việt Nam.

Cộng Đồng Hải Ngoại của chúng ta trẻ trung hơn, năng động hơn,có tiềm năng hiểu biết cập nhật hơn, có nhiều khả năng phát triển hơn nhờ đã hình thành và phát triển trong những quốc gia tân tiến nhất trên thế giới, so với thành phần thứ nhất mỗi ngày già cỗi hơn, mòn mỏi hơn, kiệt lực hơn, không còn đủ khả năng nhận thức và ngay cả sử dụng những khả năng trí tuệ vẫn còn không ít của mình.  Tuổi trẻ Việt Nam ở Hải Ngoại có thể vào và đã vào bất cứ một đại học danh tiếng nào nếu các em mong muốn và được cha mẹ khuyến khích.  Rất đông các em đã đạt được điều này. Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại đã tự mình hội đủ mọi điều kiện để tự đứng vững.  Chúng ta đã có đầy đủ nếu không nói là khá đông các chuyên viên trí thức thượng thặng từ các khoa học gia, các giáo sư đại học, các học giả tốt nghiệp từ các học viện lớn và hiện đang phục vụ trong các trung tâm, các viện nghiên cứu bậc nhất trên thế giới để góp sự hiện diện của mình với các sắc tộc khác.  Chúng ta cũng đã có những chỉ huy cao cao cấp trong quân đội, kể cả tướng lãnh.  Hãy tưởng tượng hình ảnh một vị chỉ huy dẫn đầu nhiều ngàn sĩ quan, binh sĩ dưới quyền, thuộc đủ mọi thành phần, chủng tộc, dẫn đầu các cuộc thao diễn, dẫn đầu họ chạy bộ hàng ngày hay nghiêm chỉnh chào cờ trong căn cứ của đơn vị mình. Vị chỉ huy đó là người Việt.  Anh là vị tướng đi sát với binh sĩ của mình, tướng của trận mạc, không phải tướng của phe phái, nói cách khác, tướng cảnh.  Con em của chúng ta đó! Hãnh diện biết là chừng nào! Chúng ta cũng có những chỉ huy trưởng khu trục hạm tối tân nhất của Hải Quân Hoa Kỳ, những nữ đại tá người nhỏ thó chỉ đứng đến nách những đồng sự hay thuộc cấp của mình nhưng vẫn được họ chào kính một cách trịnh trọng.  Họ cũng là con em của chúng ta đó. Hãnh diện biết là chừng nào!  Họ thuộc thế hệ một rưỡi, luôn cả thế hệ thứ hai của tị nạn Việt.  Tất cả đều vẫn còn thông thạo tiếng Việt, đã trả lời dễ dàng, trôi chảy các cuộc phỏng vấn bằng tiếng Việt.  Tất cả đều đã trở thành “người”, đã “nên người”, đã lập được sự nghiệp trên quê hương mới mà không cần tới sự trợ giúp của các “đỉnh cao trí tuệ của loài người”. 

Chưa  hết!  Bây giờ thì họ đã ngồi lại với nhau để trở thành một lực lượng quân nhân gốc Việt trong quân đội Hoa Kỳ và sẽ dẫn đường cho thế hệ thứ ba.  Cầu mong các em sẽ thành công mỹ mãn. Trong địa hạt chính trị, người Việt nay cũng đã đi rất sâu và rất cao trong hệ thống chính quyền của nhiều nước, ở đủ cả ba ngành, ngay cả ở cấp trung ương.  Nhiều người trẻ cũng đã xuất hiện và đã thành công xuất sắc.  Họ thông thạo ngôn ngữ, được học, được sống và hiểu biết về xã hội nơi họ đang cư ngụ.  Họ bắt đầu thay thế cho thế hệ cha anh đã đến tuổi xế chiều, nhưng vẫn hiểu biết về Việt Nam và thông thạo tiếng Việt. Trong tương lai, các em sẽ còn đi xa và lên cao hơn nữa.

Sang một địa hạt khác gần gũi với mọi người hơn là địa hạt giáo dục.  Ở đây tôi chỉ nói vế các cấp trung tiểu học và mẫu giáo, những cấp học cơ bản liên hệ trực tiếp tới các em nhỏ của chúng ta trong cộng đồng.  Con số những thày cô giáo  người Việt hiện diện trong các trường địa phương mỗi ngày một nhiều.  Nghề làm thày cô giáo không còn bị chê so với các nghề khác như trong những thập niên đầu.  Nhiều người tỏ ra đã yêu mến nghề dạy học ngay từ khi còn học ở bậc trung và luôn cả tiểu học.  Họ đã đạt được ước vọng và  sau nhiều năm hành nghề vẫn tỏ ra yêu nghề hơn bao giờ hết. Nhiều người đã chuyển sang cấp chỉ huy làm hiệu trưởng, phó hiệu trưởng các trường khi chán phụ trách lớp.  Nên nhớ là, ít ra là ở Mỹ, dạy ở cấp nào cùng được coi là quý, là trọng, không nhất thiết là ở bậc đại học, nơi kiếm được một chỗ làm rất khó vì rất hiếm, cạnh tranh giữa các sắc dân Á Châu rất nhiều, bè cánh phe phái rất nhiều.  Điều quan trọng là ở chính mình và hạnh phúc của chính mình.

Để hướng về các con em nhỏ trong cộng đồng, riêng ở miền Nam California hàng trăm trung tâm Việt Ngữ đã được thành lập ở các chùa, các nhà thờ hay các lớp mượn của các trường địa phương trong những ngày cuối tuần do các thày cô đã về hưu hay các sinh viên đại học phụ trách. Hàng ngàn thày cô đã tham gia công tác này với hàng chục ngàn trẻ em được cha mẹ mang tới dự.  Hãy tưởng tượng các vị này đã kiên trì, cố gắng như thế nào để cứ tình nguyện mỗi cuối tuần mỗi đến, tuần này qua tuần khác, tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác,  thường xuyên  dạy các em, không nửa chừng bỏ dở.  Họ âm thầm làm công việc của mình và dường như ít được cộng đống biết đến, thăm viếng và khích lệ.

Cộng đồng của chúng ta đã độc lập, đã tự đứng vững và phát triển trong suốt 39 năm qua không hề phải nhờ và vào chính quốc. Trái lại, hàng chục tỷ đô la hàng năm đã được gửi về làm giàu cho các cán bộ và các đại gia ở trong nước.  Có điều thay vì để yên cho thành phần thứ hai của dân tộc này phát triển để hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau song song phát triẻn, cùng hưởng thì các “đỉnh cao trí tuệ” ở trong nước đã coi nó như một con gà đẻ trứng vàng, tìm cách ảnh hưởng tới nó, bắt nó đẻ nhiều hơn, thậm chí bắt và giết nó. Riêng trong phạm vi dạy tiếng Việt có người còn cổ võ đưa các thày ở trong nước ra dạy ở các trường hải ngoại. Cổ võ nhưng vị này không hề quan tâm đến tình trạng suy đồi thậm tệ của tiếng Việt ở ngay chính  trong nước mà rất nhiều bài thuyết trình, khảo cứu đã được phổ biến trong nhiều cuộc hội thảo ở khắp nơi trên thế giới, ở Mỹ. ở Canada, ơỏ Úc, ở Pháp, trên báo chí, truyên truyền thanh, truyền hình, trong những năm qua. 

Tiếng một thời được coi tiêu chuẩn là tiếng của người Hà Nội bây giờ không còn nữa.  Người Hà Nội bây giờ nói thứ tiếng gì, khó mà định nghĩa hay ít ra là kiếm một tên gọi. Người ta bảo đó là tiếng  Kẻ Noi, do các lãnh đạo Cộng Sản ít học từ Nghệ An, Thanh Hóa ra, mang theo đồng hương của họ, tràn ngập Hà Nội hhồi sau năm 1954.  Họ nói tiếng nói của họ và vì họ có quyền, có lực nên mọi người bắt chước. Giải thích này chẳng biết có đúng hay không nhưng có một điều là người viết bài này trong một dịp nói chuyện với các sinh viên Đại Học Cornell đã được hai nữ sinh viên từ Hà Nội sang học lấy bằng tiến sĩ tới nghe. Cuối buổi thuyết trình, hai cô lên nói cho người viết biết là “ Lâu lắm chúng cháu mới được nghe người Hà Nội nói”. Câu nhận xét làm tôi ngạc nhiên vì tôi là người gốc Nam Định chứ không phải là người Hà Nội nhất là người Hà Nội của thời các cụ Phạm Quỳnh, Nguyễn Văn Vĩnh, Bùi Kỷ, Trần Trọng Kim, các nhà văn trong Tự Lực Văn Đoàn hay các nhà văn khác…, đã mài mòn gót giày trên các đường phố của thủ đô thanh lịch này hồi đầu thế kỷ trước hay thời trước năm 1954.  Gần đây hơn nữa là ở ngay trong nước, chỉ ít năm trước đây, nhà cầm quyền giáo dục đã đưa ra quyết định huyấn luyện lại các thày cô không phân biệt được hai phụ âm “l” và “n” mà trong nước gọi là “lờ” “nờ” .

Người viết bài này cũng được Đài Quốc Tế Pháp, RFI, phỏng vấn về vấn đề này. Nên nhớ rằng không chỉ có chuyện phát âm mà ngay cả trong ngữ vựng và cách đặt câu, tếng Việt ở trong nước “có rất nhiều vấn đề”.  Nó đã càng ngày càng trở nên nghèo nàn, thiếu chính xác, thiếu trong sáng, thiếu lịch sự, thiếu thanh nhã của tiếng Việt thời xưa.  Không biết rằng khi cổ võ cho việc đem thày cô ở trong nước ra Hải Ngoại dạy hay đem các thày cô ở ngoài này về học thêm ở trong nước, nhân vật đang là đề tài bàn tán trong Cộng đồng Hải Ngoại,  vị này, một giáo sư dạy ở hai đại học trong vùng, có hiểu và theo dõi kỹ thường xuyên và đầy đủ tình trạng tệ hại của tiếng Việt ở trong nước, nói riêng hay tình trạng bi thảm của nền giáo dục  ở trong nước hay không mà lại vội vã như vậy.  Không lẽ ông làm như vậy là để làm vừa lòng những người đã đón tiếp ông và giúp đỡ ông trong những chuyến về Việt Nam của ông?   Nhưng có nhiều phần ông đã không theo dõi và không hiểu vì ông chỉ yêu thích và lo dạy học trò của mình  mà không làm công việc này.   Nếu thế thì ông đã quên hay không biết là dầu cho đã được huấn luyện theo đúng quy mô trong ngành của mình, các giáo sư đại học ở đâu cũng vậy phải luôn luôn cập nhật hóa các kiến thức chuyên môn và điều mình dạy, không thể cứ lập đi lập lại những bài đã dạy khóa này qua khóa khác, năm này qua năm khác.  Chỉ nhìn vào các syllabi và bản tiểu sử các vị giáo sư hay giảng viên cập nhật hoá hàng năm hay cả hàng mỗi khoá là người ta thấy được điều này. Họ đã dạy cả đời và đã học cả đời.  Lý tưởng của họ là nghiên cứu và dạy học không phải là quyền lực hay tiền bạc, danh vọng. 

Trong một bài viết trước đây, nhằm kỷ niệm một ngàn năm Lý Thái Tổ từ Hoa Lư thiên đô ra Thăng Long, đăng trong Tập San Thế Kỷ 21,số 1, số ra mắt,người viết  có đưa ra cái nhìn hơi bạo về lịch sử của dân tộc Việt Nam. Đó là lịch sử phải được tính bằng ngàn năm với ba dấu mốc chính:  111 trước Tây Lịch, 1010 sau Tây Lịch và những năm hiện tại của thiên niên kỷ thứ ba mà chúng ta đang sống,   chứ không thể chỉ bằng chục năm, bằng trăm năm như lịch sử bình thường.  Nhìn như thế để chúng ta có thể thấy những điều vô nghĩa mà nhiều ngươòi đã và đang làm. Nhìn như thế đế chúng ta có thể lạc quan về tương lai của dân tộc Việt Nam qua sự hình  thành của Cộng Đồng Người Việt ở Hải Ngoại trong hai thế kỷ 20 và 21này.

Sự hình thành của Cộng đồng Việt Nam Hải Ngoại coi như thành phần thứ hai của dân tộc là một cơ hội ngàn năm một thuở chúng ta có được, sau khi người dân Việt Nam đã phải trải qua nhiều chục năm dài đầy chiến tranh, đau thương, chết chóc và bất hạnh.   Biến cố bi thảm 1975 đã bẩy tung bà con chúng ta ra khắp thế giới để rồi sau ngót bốn mươi năm bà con Người Việt Hải Ngoại đã định cư và thành công ở khắp năm châu, không nơi nào là không có. Chúng ta đã không có được một lãnh thổ duy nhất, một chính quyền chung nhưng chúng ta có những con người, có chung một lịch sử, một nguồn gốc, đã ra đi trong cùng một hoàn cảnh, một thời điểm.  Nói một cách khác, chúng ta đã có một Siêu Quốc gia Việt Nam không có lãnh thổ, không có chính quyền, không có thủ đô nhưng tất cả đều nằm sâu thẳm trong lòng mọi người dân của nó.  Một siêu quốc gia như vậy thích hợp hơn với sinh hoạt quốc tế trong thời hiện tại, thời mà biên giới giữa các nước đã mờ dần trước sự phát triển chung của cả nhân loại.  Cũng nói cách khác, nếu trong thế kỷ 19, một học sinh người Anh được học rằng “Mặt trời không bao giờ lặn trên Đế Quốc Anh” thì khác đi một chút, kể từ thế kỷ 20, một học sinh Việt Nam phải được học rằng “ Từ sau năm 1975, mặt trời không bao giờ lặn trên những miền đất có người Việt Nam cư ngụ.”  Người Tầu cũng có thể nói câu tương tự.  Họ cũng hiện diện ở khắp nơi trên thế giới nhưng vẫn không thể so sánh với người Việt.  Lý do là vì người Tầu bỏ nước ra đi là họ chọn tha phương cầu thực, do họ chọn lựa còn người Việt thì không được chọn lựa. Sau ba chục năm triền miên đầy đau thương giết chóc với ít ra là bốn năm triệu người đã bị hy sinh, nước mắt tràn ngập khắp Trường Sơn ra tận Biển Đông.  Họ đã bất đắc dĩ phải ra đi mà không biết sẽ đi đâu.  Đến bây giờ thì tự mình và với sự giúp đỡ của chính quyền và người địa phương, bất chấp những sự dè bỉu, mỉa mai của nhà cầm quyền ở trong nước trong những năm đầu, các cộng đồng Việt Nam ở khắp nới trên thế giới đã trở thành vững mạnh thực sự  so với thành phần còn lại ở trong nước.  Bổn phận của chúng ta là phải bảo vệ và phát triển nó. 

Chúng ta không thể để cho những người đang nhận sự giúp đỡ vô cùng to lớn của cộng đồng chúng ta, coi cộng đồng chúng ta là con gà mái đẻ trứng vàng bắt nó đẻ nhiều hơn, đẻ mãi, lợi dụng và giết nó.  Chúng ta cũng phải lo cho chính chúng ta và con cháu chúng ta. Chúng ta đang sống ở đây và sẽ chết ở đây.  Con cháu chúng ta cũng vậy.  Những thế lực luôn luôn gây bất ổn từ non bảy mươi năm qua sẽ không tha chúng ta, không để cho chúng ta yên.  họ luôn luôn muốn làm chủ chúng ta rồi làm chủ con cháu chúng ta như họ đã làm ở trong nước, bây giờ  là Cộng Đồng Người Việt ở Hải Ngoại, cơ hội ngàn năm một thuở của chung cả dân tộc, cơ hội sẽ đưa dân tộc ta thoát khỏi tình trạng nhỏ bé và chậm tiến. Bất cứ hành động nào phá hoại Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại đều là một tội đại ác đối với dân tộc   Có điều họ sẽ bất cần, sẽ tiếp tục như họ đã làm trong quá khứ như các năm 1954, 1975.  Nhưng họ sẽ không làm gì được chúng ta.  Chiêu bài độc lập thống nhất không còn hiệu nghiệm nữa.  Cộng Đồng của chúng ta đã vững mạnh và luôn luôn được các nhà cầm quyền bản xứ che chở.  Chúng ta cũng đã có đủ mọi khả năng để tự mình đứng vững, nhất là kể từ bây giờ, với sự phù hộ ngày đêm của  Đức Thánh Trần và bên cạnh Ngài là Chúa Liễu Hạnh.  Chúng ta không cần phải có sự giúp đỡ từ bên ngoài, nói trắng ra là từ những người này.  Phạm Nhan đã bị chém đầu từ bảy thế kỷ trước tuy vẫn còn lảng vảng khắp nơi để kiếm máu dơ của phụ nữ nhưng y sẽ không làm gì được chúng ta vì chúng ta đã có Đức Thánh Trần và Chúa Liễu Hạnh luôn luôn hiển linh và che chở cho chúng ta. Chúng ta hãy cùng nhau giữ cho tượng ngài quanh năm sạch sẽ và nếu có, hương khói lúc nào cũng nghi ngút, để trở thành một thắng tích bất cứ ai ghé Little Saigon đều phải ghé qua để tỏ lòng tôn kính ngài.
...

Để kết luận, tôi mượn chữ và ý của Nhà Văn Ngô Nhân Dụng.[2]  Chúng ta đã đứng vững ít ra là hai ngàn năm và chắc chắn sẽ còn đứng vững thêm nhiều ngàn năm nữa.  Vấn đề là do chúng ta. Chúng ta đã khơi lại được mạch sống của bảy trăm năm trước.  Chúng ta có sống lại được với sức sống do tiền nhân truyền lại cho chúng ta hay không?  Điều này tùy thuộc ở chính chúng ta. Chúng ta sẽ coi quyền lực, danh lợi tiền bạc của cá nhân hay phe nhóm là trọng hay sự tồn vong của cả dân tộc là trọng.  Đó là tùy thuộc chúng ta.  Những người dang sống trên đất mẹ của chúng ta xem ra khó mà làm được điều này vì dù có muốn họ cũng không làm được và không được phép làm và cũng vì tất cả đều đã quá mòn mỏi, khô cằn, nếu không nói là kiệt lực.  Tất cả chỉ còn trông cậy ở chúng ta và con cháu chúng ta. 

Little Sàigòn những ngày chớm thu 2014

TS Phạm Cao Dương TVQ chuyển

http://www.vietthuc.org/dung-tuong-duc-thanh-tran-o-little-saigon-mot-quyet-dinh...

[1] Ba vị kia là Tản Viên Sơn Thần (Thần núi Tản Viên), Phù Đổng Thiên Vương và Chử Đồng Tử.

[2] Qua tác phẩm Đứng Vững Ngàn Năm của ông, Người Việt xuất bàn.
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #542 - 08. Sep 2014 , 07:43
 




Tôi muốn biết vì tôi là công dân chứ không phải thần dân của chế độ



...


Trần Quốc Việt (Danlambao) - Bức màn bí mật về mật ước Thành Đô ngay từ đầu đã như tấm vải liệm rủ xuống số phận và tương lai của cả một dân tộc! Một quốc gia sẽ biến mất một cách đau đớn cực kỳ sau quá trình lăng trì chậm kéo dài hàng chục năm. Việt Nam đã chính thức bắt đầu chịu cảnh lăng trì kể từ ngày mật ước Thành Đô được ký kết.

Phong trào "Tôi muốn biết" đã chạm vào điểm nhạy cảm nhất trong lương tri của đa số người Việt trong và ngoài nước: Mật ước Thành Đô. Nó như là vết thương không bao giờ lành trong tâm tưởng chúng ta. Bao nhiêu ngờ vực trỗi dậy như muôn vàn hạt muối chà xát không ngừng vào vết thương lòng ấy. Họ đã bán đứng Việt Nam như thế nào? Tương lai của tổ quốc và của con cái chúng ta ra sao? Ngày nào mật ước Thành Đô chưa được tiết lộ là ngày ấy chúng ta phải sống dở chết dở phần hồn với biết bao nhiêu câu hỏi và ngờ vực trong đầu. Chúng ta chết không thể nào nhắm mắt được chừng nào mật ước Thành Đô không được bạch hóa cho nhân dân Việt Nam biết...

*

Tôi lớn lên ở Đà Nẵng. Nơi tôi thường đến và luôn luôn muốn đến ở thành phố này là Cổ Viện Chàm nằm ở cuối đường Bạch Đằng chạy dọc theo sông Hàn. Tôi đến để ngắm những bức tượng trầm mặc u buồn - vết tích của một nền văn minh vàng son. Bước đi giữa các bức tượng, nhiều tượng không còn nguyên vẹn, tôi trầm tư mặc tưởng và thấy lòng mình lắng dịu lại, nghe như thoảng đâu đây tiếng vang vọng rì rào trong gió của nền văn minh tưởng chừng như đang muốn trở mình từ quá khứ xa xăm. Rồi trên đường về nhà, tôi vừa đi vừa suy nghĩ lan man về số phận của những người Chàm ngày xưa, về những nghệ sĩ điêu khắc tài hoa ấy, và về nền văn minh của họ. Khi tạc những bức tượng đẹp và thấp thoáng bao nét trầm tư ấy, họ có chợt nghĩ rằng đất nước, nền văn minh, dân tộc họ biết đâu sẽ diệt vong và thế giới mai sau chỉ còn nhìn thấy hình ảnh của nền văn minh đã biến mất qua những bức tượng đá xám gãy vỡ và những tháp Chàm rêu phong đổ nát theo thời gian. Tôi đã muốn biết rất nhiều về nền văn minh Chàm.

Mấy ngày qua hình ảnh những người Việt Nam cầm bảng ghi dòng chữ "Tôi muốn biết" cứ hiện ra trong lòng tôi và khiến tôi liên tưởng đến những tượng Chàm ở Đà Nẵng. "Tôi muốn biết" là tiếng kêu vang lên của những người Việt Nam không muốn số phận của quê hương và tương lai con cháu mình phải bị biến mất như số phận của dân tộc và văn minh Chàm. Bối cảnh lịch sử khác nhau nhưng số phận chung cuộc là như nhau giữa người Chàm và người Việt nếu chúng ta không hành động. Khởi đầu của hành động ấy là muôn vàn tiếng kêu "tôi muốn biết" và kết thúc phải là cuộc cách mạng sinh tồn nếu chế độ tiếp tục nhắm mắt bịt tai trước biển âm thanh và hình ảnh dâng trào "tôi muốn biết" ấy.

Phong trào "Tôi muốn biết" đã chạm vào điểm nhạy cảm nhất trong lương tri của đa số người Việt trong và ngoài nước. Đó là mật ước Thành Đô. Nó như là vết thương không bao giờ lành trong tâm tưởng chúng ta. Bao nhiêu ngờ vực trỗi dậy như muôn vàn hạt muối chà xát không ngừng vào vết thương lòng ấy. Họ đã bán đứng Việt Nam như thế nào? Tương lai của tổ quốc và của con cái chúng ta ra sao? Ngày nào mật ước Thành Đô chưa được tiết lộ là ngày ấy chúng ta phải sống dở chết dở phần hồn với biết bao nhiêu câu hỏi và ngờ vực trong đầu. Chúng ta chết không thể nào nhắm mắt được chừng nào mật ước Thành Đô không được bạch hóa cho nhân dân Việt Nam biết.

Nhà báo kỳ cựu Nayan Chanda phỏng vấn Thủ tướng cộng sản Đỗ Mười trong Dinh Độc Lập tại Sài Gòn vào ngày 11 tháng 2, 1991. Đỗ Mười cùng với Nguyễn Văn Linh và Phạm Văn Đồng là những người dự hội nghị Thành Đô từ ngày 3-4 tháng 9, 1990. Nayan Chanda đã hỏi Đỗ Mười liên tiếp hai lần về các thỏa thuận và hiệp ước trong hội nghị thượng đỉnh Thành Đô nhưng Đỗ Mười chỉ trả lời rất chung chung về quan hệ hai nước Việt Trung ¹. Bức màn bí mật về mật ước Thành Đô ngay từ đầu đã như tấm vải liệm rủ xuống số phận và tương lai của cả một dân tộc!

Nhà báo Nayan Chanda mới đây đã viết bài bàn về chính sách bành trướng của Bắc Kinh. Trong bài viết ấy ông đề cập đến hình thức xâm lăng mới tên "lăng trì" của Trung Quốc đối với các nước lân bang tức "giết chết qua tùng xẻo hàng ngàn lần." ² Một quốc gia sẽ biến mất một cách đau đớn cực kỳ sau quá trình lăng trì chậm kéo dài hàng chục năm. Việt Nam đã chính thức bắt đầu chịu cảnh lăng trì kể từ ngày mật ước Thành Đô được ký kết.

Nhà cầm quyền chắc chắn không cho nhân dân biết về mật ước Thành Đô. Nhưng chúng ta hãy thực thi quyền sinh tồn của người Việt Nam. Chúng ta phải biết tất cả về mật ước Thành Đô. Hàng triệu người Việt Nam hãy cất lên tiếng nói "tôi muốn biết" để nâng cao ý thức của tất cả mọi người về mối hiểm nguy như ngọn giáo treo lơ lửng trên đầu của dân tộc. Nếu cần thiết chúng ta sẵn sàng trả giá cho điều chúng ta muốn biết bằng một cách mạng khởi đi từ lòng yêu nước.

Tôi muốn biết vì tôi là công dân chứ không phải thần dân của chế độ. Tôi muốn biết vì tôi là người Việt Nam! Mẹ Việt Nam ơi! Chúng con ở bên Mẹ để bảo vệ Mẹ không bị cảnh lăng trì.


Trần Quốc Việt

danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #543 - 08. Sep 2014 , 07:50
 

Em muốn biết ngôi sao lạ từ đâu đến



...

Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Nước nhà đang trong tình trạng khẩn trương do đảng gây ra nông nỗi. Đồng bào cả nước muốn biết đủ thứ chuyện đảng làm, nhất là về nội dung Hội Nghị Thành Đô 1990. Bỗng dưng em muốn biết ngôi sao lạ từ đâu mà đến trên cờ “Tung Cuốc” đảng ta chưng trên Đài Truyền hình Nhà nước khi loan tin bác Cả Lú đi triều kiến phương Bắc, ngày 14/10/2011.

...


và trên những cờ láng giềng Bốn Táp đảng bắt em cầm tiếp đón chủ tịch Tàu Tập Cận Bình ngày 21/12/2011.

...

Em bảo ngôi sao lạ vì từ trước đến nay em cũng như mọi người VN đã quá quen lá cờ nước Anh Hai của Thầy Thích Bán Nước Chơn Quang/cháu ruột bác Hồ gồm một ngôi sao lớn với bốn ngôi sao nhỏ bu quanh. Nay bỗng dưng bu thêm một ngôi sao mới, vị chi là 5 sao nhỏ.

Sỡ dĩ em gọi “sao lạ” vì em quen mặt cờ Tàu CS từ thuở bé, như lọt lòng mẹ, mở mắt chào đời là thấy mặt ba ông Mao, Xít, Hồ trên bàn thờ, thay vì hình Trời Phật, tổ tiên ông bà. Thành thử nay có sao lạ xuất hiện là em biết ngay liền tù tì.

Có điều em thắc mắc là sao lạ này ở đâu mà đến; chắc chắn là không phải người Tàu vừa đổi cờ, vì sau đó em đã tạt qua tòa Đại Sứ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thì vẫn thấy cờ của họ vũ như cẩn. Như vậy thì rõ ràng ngôi sao lạ này là do các bác các chú của đảng ta “triều cống”.

Nhưng đảng lấy đâu ra sao này mà “triều cống”? Em chợt có ý tưởng tìm hiểu ý nghĩa của năm ngôi sao trên cờ Tàu. Em đi hỏi Giáo sư Gu-Gồ thì được biết:

“Ý nghĩa của quốc kỳ Trung Quốc là:

Ngôi sao lớn tượng trưng cho Trung Quốc, bốn ngôi sao nhỏ tượng trưng cho Đông di, Tây Nhung, Nam Man, Bắc Địch, (người TQ coi bốn phương là mọi);

“hay là:

“Năm ngôi sao tượng trưng cho 5 dân tộc lớn ở Trung Quốc, ngôi sao lớn là Hán, 4 ngôi sao nhỏ là Hồi, Mông, Tạng, Mãn...”

Như em đây, một đứa dốt nát, mà còn biết được ý nghĩa của những ngôi sao trên cờ “Tung Cuốc” thì đương nhiên các bác các chú đảng còn thấm nhuần nó gấp bội. Như vậy theo em nghĩ, phải chăng ngôi sao nhỏ thứ năm mới bu quỳ quanh sao lớn Đại Hán mà em gọi là sao lạ cũng tượng trưng cho một dân tộc.

Dân tộc đó em nghe người lớn nói không ai khác là Việt Nam, dựa vào tiết lộ của một chi tiết trong bản hiệp ước Thành Đô 1990 do đảng ký thì trong vòng 30 năm tức năm 2020 VN sẽ thuộc về “Tung Cuốc”.

Ngôi sao lạ đó chính là ngôi sao do bác Cả Lú lột ra từ cờ đỏ của nước CHXHCNVN. Có phải vậy không các bác lão thành Kách mạng “phản biện trung thành”?

Nguyễn Bá Chổi

danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #544 - 28. Sep 2014 , 23:43
 


Joshua Wong và sự trỗi dậy của sinh viên Hongkong



...


Vũ Đông Hà (Danlambao) - Năm 1989. Thiên An Môn. Joshua Wong chưa ra đời. 23 năm sau, 2012, người học sinh lúc ấy chỉ mới 16 tuổi, chưa biết lái xe, đã tạo nên cơn chấn động Thiên An Môn lần thứ hai khi anh dẫn đầu 120.000 sinh viên học sinh Hongkong xuống đường, chiếm đóng trụ sở văn phòng chính phủ để đòi huỷ bỏ đề án chương trình giáo dục áp đặt lên Hongkong mang đầy màu sắc cộng sản từ Bắc Kinh.

Cuộc xuống đường 2012 là kết quả của phong trào Scholarism được thành lập trước đó 1 năm bởi Joshua Wong và vài người bạn. Tất cả đều như Joshua, ở vào lứa tuổi 15 và là những người lãnh đạo một phong trào dân chủ trẻ tuổi nhất của lịch sử Hongkong.

...

Người học sinh trẻ tuổi gầy gò, mang kính cận này được xem là một trong những nhà hoạt động chính trị kiên cường nhất của Hongkong và bị truyền thông Bắc Kinh dán nhãn là một tên cực đoan. Sau 2 năm gầy dựng phong trào Scholarism, anh đã đánh thức khối học sinh, sinh viên Hongkong trỗi dậy - những người chỉ 5 năm trước đó rất ù lì, dị ứng với chính trị. Joshua cùng với khoảng 300 thành viên học sinh của phong trào đã kéo được đồng bạn của họ bước ra bóng tối, tạo sự quan tâm chính trị bằng hồi kẻng đầu tiên: nền giáo dục áp đặt lên các bạn đang có vấn đề!

Tháng 6, 2014 Scholarism thảo một bản kế hoạch cải tổ hệ thống bầu cử tại Hongkong và đạt được hơn 1/3 ủng hộ của thành phố trong một cuộc trưng cầu dân ý bán chính thức. Từ vấn đề giáo dục để đánh thức nhau, Joshua Wong và Scholarism bước vào công cuộc tranh đấu cho dân chủ.

Tháng 7, 2014 Scholarism tổ chức một cuộc tọa kháng lớn dẫn đến việc hơn 500 học sinh bị tạm giam.

Tháng 9, 2014, Scholarism vận động học sinh, sinh viên đồng loạt bước ra khỏi lớp học để gửi một thông điệp tranh đấu cho dân chủ đến Bắc Kinh. Cuộc "bãi lớp" của những học sinh 17 tuổi lãnh đạo phong trào này đã được sự hỗ trợ rộng rãi của dân chúng cũng như các thầy cô giáo.

Phối hợp với Liên hội Sinh viên Học sinh, Scholarism đã huy động hơn 13.000 học sinh bắt đầu một tuần lễ tẩy chay các lớp học, toạ kháng tại khuôn viên đại học và chuẩn bị cho một cuộc biểu tình lớn vào ngày 1 tháng 10 được dự trù tổ chức bởi phong trào dân chủ Occupy Central.

...

...

...

...




Ảnh AFP

Tối thứ 7 ngày 28 tháng 9, 2014, 60.000 người bắt đầu tổ chức tuần hành và tìm cách nối kết với những người đang toạ kháng tại trung tâm văn phòng chính phủ. Từ những đòi hỏi về giáo dục, Scholarism đã kết hợp với các phong trào dân chủ khác để cùng tranh đấu cho một mục tiêu chung: phản đối luật bầu cử trong đó những ứng viên cho các chức vụ cao cấp tại Hongkong phải được chọn lựa bởi Bắc Kinh để phục vụ cho đảng cộng sản; đòi hỏi Hongkong có toàn quyền về bầu cử và quyền chọn lựa ứng viên độc lập với Bắc Kinh.

Chủ nhật ngày 28 tháng 9, 2014. Khí thế bùng lên như vũ bão của sinh viên học sinh đã khiến các lãnh đạo phong trào quyết định bắt đầu chiến dịch bất tuân dân sự trên toàn Hongkong sớm hơn dự kiến. Đồng hành với sinh viên học sinh là những nhà hoạt động dân chủ lão luyện như giáo sư Chan Kin-man - đồng sáng lập viên của Occupy Central và Đức Hồng Y Joseph Zen với lời tuyên bố "Đây là lúc chúng ta phải cho thấy chúng ta muốn được tự do chứ không chịu làm nô lệ, là lúc mọi người phải đoàn kết".

Từ Bắc Kinh, lệnh được ban hành là mọi cuộc tuần hành, biểu tình phản đối của người dân Hongkong được xem là bất hợp pháp. Cảnh sát dùng khói cay, hơi tiêu và dùi cui để trấn áp người biểu tình. Cùng lúc, một thủ thuật quen thuộc được thấy ở Việt Nam: mật vụ giả dạng thường dân trà trộn vào đoàn biểu tình, lực lượng an ninh sắc phục lẫn thường phục cô lập những thành phần nòng cốt của phong trào và ngăn chận những kết nối của họ với đám đông quần chúng. Tính đến đêm Chủ nhật, theo cảnh sát đã có 38 người bị thương, hơn 150 người bị bắt giam, trong đó có Joshua Wong.
...
Ảnh Getty


...
Ảnh CNN


Sự trỗi dậy của sinh viên học sinh Hongkong không dừng lại ở quần đảo có tên gọi là Cảng Thơm này. Mối lo ngại của Bắc Kinh là nó sẽ vượt đại dương và lan toả khắp lục địa Trung Hoa. Hình ảnh của cậu sinh viên 17 tuổi Joshua Wong đang là biểu tượng của trách nhiệm công dân, ý chí kiên cường và lòng bất khuất của người dân Trung Hoa.


Vũ Đông Hà

danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #545 - 29. Sep 2014 , 21:19
 


Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân Xuống Đường Ủng Hộ Dân Chủ Tại Hong Kong

VRNs (30.9.2014) –

...


Sài Gòn – Trong ba ngày qua, hàng ngàn sinh viên, học sinh Hong Kong đã xuống đường biểu tình cách ôn hòa chống lại sự áp đặt của Trung Cộng trong việc bầu cử người đứng đầu đặc khu Hong Kong.

Phong trào biểu tình đấu tranh đòi dân chủ đợt này tại Hong Kong được lãnh đạo bởi chính các sinh viên Hong Kong. Thủ lĩnh của cuộc biểu tình này là chàng sinh viên mới 17 tuổi tên là Joshua Wong.

Đây là cuộc xuống đường biểu tình cách ôn hòa của sinh viên học sinh, nhưng cũng được nhiều tầng lớp nhân dân hưởng ứng.

Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân, một nhân vật tôn giáo có nhiều ảnh hưởng tại Hong Kong đã xuống đường đồng hành với giới sinh viên, học sinh.

Facebook Nguyễn Huy Tín lấy nguồn tin từ soundofhope.org cho biết : “Vào lúc 11:17 PM ngày hôm qua 28.9.2014: Đức Hồng Y Joseph Zen Ze-Kiun (Giuse Trần Nhật Quân), từ sân khấu chính của ban tổ chức đã phát biểu: “Qua những sự việc diễn ra trong ngày hôm nay, đã rõ ràng sẽ không thể nào có một cuộc đối thoại với chính quyền.”

Đức Hồng Y đã nhấn mạnh: “Chúng ta không muốn bất cứ một ai bị thương tổn. Chiến thắng đem tới bằng sự hy sinh tính mạng không phải là một chiến thắng”. Ngài nói thêm: “hôm nay chúng ta đã gửi đi một thông điệp rõ ràng, nhưng chúng ta đã chứng kiến một chính quyền vô lý”.

Nhiều trang facebook đã lấy lại hình ảnh Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân đứng cầm biểu ngữ cùng với giới sinh viên học sinh và hết lòng ca ngợi tinh thần dấn thân của ngài cho vấn đề xã hội.

Được biết, Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân năm nay đã 83 tuổi. Đường lối mục vụ của ngài rất cứng rắn đối với cộng sản Trung Quốc. Vào năm 2011, Đức Hồng Y Trần Nhật Quân đã tuyệt thực ba ngày để “phản đối phán quyết bất công của Tòa án tối cao Hong Kong chống lại giáo phận, vốn đe doạ phá hoại nền giáo dục Công Giáo trên lãnh thổ”.

...

Sinh viên, học sinh Hong Kong xuống đường biểu tình đòi dân chủ


Đức Hồng Y Giuse Trần Nhật Quân cầm biểu ngữ đứng chung với sinh viên để ủng hộ phong trào dân chủ tại Hong Kong
...


Ngài nói với mọi người: “Qua những sự việc diễn ra trong ngày hôm nay, đã rõ ràng sẽ không thể nào có một cuộc đối thoại với chính quyền.”
...


Không những ban ngày mà cả ban đêm vị Hồng Y đáng kính này cũng đồng hành cùng đoàn người

...

Joshua Wong, chàng sinh viên mới 17 tuổi là thủ lĩnh của cuộc biểu tình ôn hòa này

...


...

Một người dân đã mang 300 bông hồng đến tặng cho những người biểu tình ở Mong Kok, ủng hộ họ chiến đấu cho dân chủ bằng tình yêu và hòa bình
Pv.VRNs

- See more at: http://thanhnienconggiao.blogspot.com/2014/09/uc-hong-y-giuse-tran-nhat-quan-xuo...
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #546 - 30. Sep 2014 , 09:05
 

Hong Kong - Cách Mạng Dù bung cánh



...

Dân Làm Báo - Những chiếc dù màu sắc được dùng để chống trả lại lựu đạn cay, vòi nước đã trở thành biểu tượng cho cuộc chiến giữa tự do và độc tài tại Hong Kong. The Umbrella Revolution / Cuộc Cách Mạng Dù đã được rộng mở.

Cuộc biểu tình đã kéo dài sang ngày thứ ba và những lãnh đạo phong trào tuyên bố rằng thứ Tư ngày 1 tháng 10 sẽ là thời hạn chót để giới cầm quyền đáp ứng những yêu cầu của quần chúng, nếu không thì phong trào sẽ đưa ra những chiến dịch bất tuân dân sự mới.

Liên hội Sinh viên Hong Kong và Scholarism đã ra "tối hậu thư" cho toàn quyền Hong Kong phải có trả lời rốt ráo các yêu cầu của sinh viên / học sinh Hong Kong cũng như yêu cầu được quyền phổ thông đầu phiếu từ phong trào Occupy Central. Yêu cầu của phong trào là một cuộc bầu cử tự do cho vị trí lãnh đạo cao nhất của thành phố là Trưởng Đặc khu hành chính Hong Kong, thay vì chỉ có 2, 3 ứng viên được chọn lựa trước bởi Bắc Kinh.

Điều khó khăn của giới chức Hong Kong và nhất là giới lãnh đạo cộng sản tại Bắc Kinh là vấn đề không chỉ nằm trong cuộc bầu cử thành phố mà còn là tương lai của Hong Kong - trung tâm tài chánh lớn thứ hai thế giới - trong vị trí bán tự chủ và viễn ảnh phong trào dân chủ sẽ lây lan sang lục địa.

Hiện tại, theo thông báo của Trưởng đặc khu Lương Chấn Anh vào sáng thứ Ba thì chính quyền Trung ương sẽ không thay đổi quan điểm và chính sách đối với Hong Kong và yêu cầu phong trào Occupy Central rút lui, giải tán. Chính quyền đặc khu chưa yêu cầu PLA (Quân đội Giải phóng Nhân dân) triển khai lực lượng 6.000 lính chính quy dự trù cho Hong Kong vì thấy chưa thật sự cần thiết.

Nhiều người cho rằng bằng mọi giá Bắc Kinh phải đàn áp những người biểu tình để "vi khuẩn tự do" không bị "truyền nhiễm" ra toàn quốc.

...

Nhà cầm quyền Bắc Kinh đã lên án và bưng bít mọi thông tin về cuộc biểu tình tại Hong Kong đối với quần chúng lục địa. Theo USA Today, hệ thống Instagram, Twitter, Facebook và Youtube đã bị kiểm duyệt và ngăn chặn. Theo CNN, mọi tin tức, bình luận, hình ảnh về Hong Kong đều bị kiểm duyệt và chặn tường lửa. Truyền thông của đảng đã đăng tải rất ít về cuộc biểu tình và nếu có thì chỉ đề cập rất ngắn gọn bản tin trong đó Trưởng đặc khu Hong Kong là Lương Chấn Anh tuyên bố những gì đang xảy ra tại Hong Kong chỉ là một cuộc tụ tập bất hợp pháp.

Tuy nhiên, sẽ rất khó để Bắc Kinh có thể hoàn toàn bưng bít mọi thông tin và những gì đang xảy ra tại Hong Kong đối với người dân trong nước khi mà mỗi năm có đến 40 triệu người từ lục địa ghé Hong Kong. Đó là chưa kể hàng triệu người dân Trung Hoa đang làm việc khắp thế giới, theo dõi những gì đang xảy ra và liên lạc với gia đình, bạn bè trong nước.

Bên cạnh những biện pháp bưng bít thông tin, nhà cầm quyền cộng sản cũng đã dùng thế phản công bằng cách sử dụng những nhóm thân Bắc Kinh có tên gọi là "thành phần thầm lặng đa số" để lên án thanh niên, sinh viên biểu tình đang làm xáo trộn đời sống và tạo ra những hiểm nguy cho thành phố.

Cuộc Cách Mạng Dù và tên gọi của nó cũng tạo nên niềm hứng khởi khiến nhiều người bước ra khỏi nhà và hòa vào dòng người cùng với những sinh viên học sinh đang chiếm cứ tại các đường phố bận rộn nhất của Hong Kong. Cuộc biểu tình có thể gia tăng số lượng vào thứ Tư và thứ Năm vốn là ngày nghỉ lễ quốc khánh, đánh dấu 65 năm đảng cộng sản nắm quyền.

...

Đây cũng là lần đầu biểu tình đối với nhiều người dân Hong Kong. Một số cho báo chí biết họ quyết định tham gia sau khi chứng kiến cảnh sát dùng lựu đạn cay tấn công những sinh viên học sinh tranh đấu ôn hòa.

...

Điểm cần ghi nhận về tính kỷ luật tranh đấu ôn hòa của thanh niên sinh viên Hong Kong là sau nhiều ngày biểu tình, vẫn không có một hàng quán nào bị đốt phá hay cướp giật. Một nhà báo Anh đã viết về hai đêm biểu tình tại Hong Kong như sau: không một chiếc xe bị lật nhào, không một xe cảnh sát bị đốt cháy, không một cửa hàng nào bị đập phá bị hôi của, và người biểu tình tham gia dọn dẹp vệ sinh, phân loại rác thải sau mỗi đêm... Tất cả nhịp nhàng và ôn hòa. Và điều đó tạo được thiện cảm của nhiều người bên ngoài Hong Kong.

...

Các điểm chính mà phong trào Occupy Central with Love and Peace (OCLP) hiện đang tập trung ở Hong Kong gồm có: Admiralty (Khu Trung tâm hành chính có trụ sở chính quyền); khu Causeway Bay (Khu Tài chính ở đảo Hương Cảng); và khu Mong Kok ở bán đảo Kowloon.
...

...

...


Thông điệp gửi đi từ Twitter của Phong trào Occupy Central with Love and Peace (OCLP) như sau: Mặc dù người dân Hong Kong đã bị tấn công bởi chính phủ và lực lượng cảnh sát, nhưng chúng tôi đã không trả đũa, thậm chí không một lần. Chúng tôi từ chối việc trở thành kẻ thù của họ.

...

Trên đường phố một khẩu hiệu rất hay đã được hô vang đêm thứ Ba để mọi người có thể đoàn kết lại với nhau là "They can't kill us all!" - "Họ không thể giết hết chúng ta!".

...

Trong khi đó, "Phong trào Đoàn kết cùng Hong Kong" - Global Solidarity Hong Kong - đang nhân rộng ra khắp các thành phố lớn trên thế giới. Tất cả sẽ cùng tuần hành hoặc biểu tình ngồi vào ngày 01/10 này để bày tỏ sự ủng hộ Hong Kong. Một số nơi còn chọn dress code là đồng phục màu đen và ribbon vàng trên ngực áo như là cách mà họ muốn gởi đến Hong Kong sự đoàn kết của họ.


...


Dân Làm Báo tổng hợp
danlambaovn.blogspot.com

https://www.youtube.com/watch?v=YwPNWZQiNMQ#t=284
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #547 - 01. Oct 2014 , 03:50
 
(Nhìn Joshua Wong, nghĩ về tuổi trẻ VN)

Nhìn Joshua Wong, nghĩ về vấn đề lãnh tụ

Nguyễn Hưng Quốc

Lâu nay, những người quan tâm đến tình hình chính trị thường than thở là điều thiếu nhất, và do đó, cần nhất, trong quá trình tranh đấu cho dân chủ tại Việt Nam là vấn đề lãnh tụ: Chúng ta chưa có một gương mặt và một tên tuổi nổi tiếng được cả nước cũng như quốc tế biết đến và ngưỡng mộ như Nelson Mandela ở Nam Phi trước đây hoặc Aung San Suu Kyi ở Miến Điện hiện nay.
Đành là đúng. Hiển nhiên đó là một điều đáng tiếc. Nhưng từ sự đáng tiếc ấy mà đâm ra bi quan lại là một sai lầm. Có hai lý do chính: Một, trên thế giới, trong thời gian vừa qua, xuất hiện một số phong trào tranh đấu cho dân chủ mà không hề có lãnh tụ nào cả (ví dụ tiêu biểu nhất là các cuộc xuống đường lật đổ các chế độ độc tài tại Trung Đông và Bắc Phi vào đầu năm 2011); và hai, lãnh tụ thường xuất hiện TRONG và VỚI chứ không phải TRƯỚC quá trình tranh đấu; nói cách khác, chúng ta phải tranh đấu trước, từ đó, sẽ xuất hiện một hoặc một vài cá nhân nổi bật lên đóng vai lãnh tụ thay vì chờ đợi có lãnh tụ rồi mới xuống đường tranh đấu.
Đằng sau sai lầm ấy là một sai lầm khác: phần lớn chúng ta hình dung lãnh tụ là những tên tuổi lớn, theo nghĩa, một, có tuổi tác; hai, có bằng cấp cao; và ba, được xã hội cũng như quốc tế biết và kính trọng.
Những quan niệm sai lầm ấy không những phổ biến ở những người bình thường mà còn xuất hiện ở cả những nhà hoạt động cho dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam: Ở họ, tôi thấy nhiệt tình và can đảm thì có thừa, nhưng vẫn có cái gì đó như thiếu tự tin: Họ vừa hoạt động vừa loay hoay chờ đợi lãnh tụ. Nhiều lần, tôi cứ tự hỏi: Tại sao lãnh tụ lại không phải là họ, chính những người đang tranh đấu cho dân chủ tại Việt Nam nhỉ? Nói cách khác, tại sao lãnh tụ lại không phải là một Nguyễn Phương Uyên hay một Đinh Nguyên Kha hay bất cứ một ai đó nhỉ? Họ trẻ quá hoặc còn thiếu kinh nghiệm quá ư?
Những thắc mắc ấy có thể được trả lời qua kinh nghiệm của Joshua Wong (Hoàng Chi Phong) tại Hong Kong hiện nay.
Sinh ngày 13 tháng 10, 1996, Joshua Wong có một thân hình khá gầy gò, khuôn mặt hơi choắt, gò má hóp, đôi kính cận dày, trông có vẻ như một học sinh trung học hơn là một sinh viên năm thứ nhất ở đại học. Khuôn mặt ấy còn trẻ hơn cả Nguyễn Phương Uyên lúc cô xuất hiện với chiếc áo sơ mi trắng trước toà án tỉnh Long An vào ngày 16 tháng 5, 2013. Trẻ hơn bất cứ một người hoạt động nào được biết đến ở Việt Nam lâu nay. Trẻ đến độ khiến mọi người phải kinh ngạc trước khi khâm phục.
...
Vậy mà chính người thiếu niên 17 tuổi lại làm cả guồng máy lãnh đạo đông đảo, hung hãn và mạnh mẽ ở Bắc Kinh phải lo lắng. Hệ thống tuyên truyền nhà nước ở Trung Quốc không ngớt vu khống và bôi xấu Joshua Wong. Họ xem anh như một phần tử quá khích, kẻ kích động quần chúng, một nhân vật nguy hiểm của chế độ không những chỉ ở Hong Kong mà còn ở Trung Quốc nói chung: Ai cũng biết Hong Kong chỉ là một phần của Trung Quốc, bất cứ phong trào dân chủ nào tại Hong Kong, nếu thành công, cũng đều có ảnh hưởng dây chuyền đến các địa phương khác trong nội địa Trung Quốc.
Chưa hết, người thiếu niên ấy, mặc dù chỉ mới 17 tuổi, đã có một bề dày tranh đấu nhiều năm, ngay từ năm 2011, lúc Joshua mới 14 tuổi. Ngày ấy, cùng với một người bạn học, Ivan Lam (Lâm Lương Ngạn), Joshua thành lập một phong trào gọi là Học Dân Tư Triều (Scholarism) nhằm tranh đấu chống lại âm mưu chính trị hoá giáo dục của Trung Quốc tại Hong Kong. Phong trào, với lực lượng nòng cốt trên 300 học sinh và sinh viên, vào năm 2012, tổ chức các cuộc biểu tình có lúc lôi kéo đến 100,000 người tham dự, khiến, cuối cùng, chính quyền Trung Quốc phải bãi bỏ âm mưu nhồi sọ học sinh Hong Kong ấy.
Suốt mấy năm vừa qua, Joshua Wong không ngừng hoạt động, thường xuyên post bài lên facebook (với hơn 200,000 người theo dõi thường xuyên), trả lời các cuộc phỏng vấn của giới truyền thông các nơi, hơn nữa, còn viết cả cuốn sách nhan đề Tôi không phải là anh hùng (I am not a Hero). Trẻ, nhưng Joshua Wong có khả năng lý luận mạch lạc và chặt chẽ, một khả năng diễn đạt hùng hồn và lôi cuốn, có thể đánh bại nhiều đối thủ lớn tuổi, học thức cao và dày dặn kinh nghiệm chính trị tại Hong Kong.
Joshua Wong được xem là một “lãnh tụ”, một nhà hoạt động kiểu mới của thời đại liên mạng (wired activist), lúc nào cũng cầm điện thoại di động trên tay để nói chuyện với người này, thuyết phục người khác, viết và post bài lên facebook. Joshua có những tuyên bố rất ấn tượng, chẳng hạn, “cải cách chính trị là một vấn đề nòng cốt của mọi vấn đề” hay “Học sinh sinh viên đến đứng ở tuyến đầu của mỗi thế kỷ” hay “Chúng ta tranh đấu cho mục tiêu [dân chủ] mà không cần phân tích khả năng thành công bởi vì nếu nghĩ quá nhiều đến điều đó, bạn sẽ không dám dấn thân làm gì cả”.
Giới quan sát cho một trong những thành công lớn nhất của Joshua Wong là đã thức tỉnh được đông đảo học sinh và sinh viên tại Hong Kong, những người thường hờ hững và dửng dưng trước các vấn đề chính trị. Nhiệt tình của anh, như một ngọn lửa, làm bùng cháy ý thức dấn thân của bạn bè cùng thế hệ.
Khi các phóng viên bày tỏ sự ngạc nhiên trước tuổi tác của Joshua Wong, anh nói: “Đúng là không phải là chuyện thường thấy một học sinh 15 tuổi lãnh đạo một phong trào quần chúng chống lại chính quyền một cách hoà bình […] Chỉ ở Hong Kong, chuyện ấy mới xảy ra”. Rồi Joshua Wong kể, một cách tự tin, mới rồi, một học sinh 12 tuổi xin tham gia vào phong trào của anh.
Niềm tự hào của Joshua Wong hoàn toàn chính đáng. Nhưng những gì xảy ra ở Hong Kong cũng có thể xảy ra ở những nơi khác. Kể cả Việt Nam. Đã đành hoàn cảnh khác, nhưng lòng khao khát dân chủ và ý chí tranh đấu để được sống như một con người thì ở đâu cũng giống nhau.
Nguyễn Hưng Quốc VOA


Nghĩ về Joshua Wong và tuổi trẻ Việt Nam
Nguyệt Quỳnh gửi RFA

...


Trong đêm thứ sáu ngày 26/09/14 vừa qua tại Quảng trường Dân sự (Civic Square), tuổi trẻ Hồng Kông đã chứng tỏ sự dũng cảm của mình khi đứng cùng nhau, kiên định đấu tranh vì một nền dân chủ thực sự cho Hồng Kông. Lời nhắn gởi của lãnh đạo sinh viên 17 tuổi Joshua Wong khi anh bị cảnh sát lôi kéo đi đã làm rung động trái tim người Hồng Kông và thế giới. Những thanh niên sinh viên khác đã cùng hát to, hô vang những khẩu hiệu và cố giành giật để cứu anh thoát khỏi tay cảnh sát nhưng vô hiệu.
Tôi tin nhiều bạn trẻ Việt Nam cũng đã xúc động khi đọc lời nhắn gởi của Joshua Wong:
"Tương lai của Hồng Kông tùy thuộc vào bạn, bạn và bạn".
Cảnh sát đã xịt hơi cay vào người biểu tình. Một số sinh viên bị thương, khi bị dẫn ra ngoài, họ bật khóc. Hàng trăm những sinh viên trẻ khác cùng đứng khoác tay, khóa vào nhau khi cảnh sát vây quanh họ bằng khiên chắn kim loại, một số đã hô vang "bất tuân dân sự". Những ngày sau đó, hàng ngàn, chục ngàn, trăm ngàn người dân Hồng Kông đã kéo đến cùng biểu tình để hỗ trợ các sinh viên này. Quang cảnh tràn ngập người trên các đường phố của Hồng Kông đã gợi lại nỗi khát khao về một nền dân chủ của các sinh viên Thiên An Môn 25 năm về trước. Nỗi khát khao này được ghi trong bản tuyên ngôn của sinh viên, trí thức và người lao động đã tham gia phong trào Thiên An Môn:
Dù những đôi vai của chúng ta vẫn không đủ sức mạnh, dù cái chết đối với chúng ta sẽ rất khắc nghiệt, chúng ta phải chấp nhận hy sinh cuộc sống, chúng ta không có chọn lựa nào khác khi lịch sử đòi hỏi chúng ta phải làm điều đó… Với vong linh của người đã khuất - chúng ta đấu tranh để được sống. Với sự tuyệt vọng để cứu lấy cái đất nước ích kỷ và không có nhuệ khí này - chúng ta dâng hiến bản thân mình. Nếu chúng ta không sẵn sàng để hy sinh thì còn ai sẽ làm điều đó đây?
Joshua Wong và tuổi trẻ Hồng Kông làm chúng ta nhớ đến hoàn cảnh đất nước mình, nhớ đến những người trẻ Việt Nam với một niềm hãnh diện xen lẫn một chút xót xa. Xót xa vì những người trẻ của chúng ta, những Nguyễn Đình Hà, Huỳnh Phương Ngọc, Đinh Nhật Uy, Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên, Đỗ Thị Minh Hạnh… vẫn còn rất đơn độc. Chúng ta chưa có được hàng ngàn những người trẻ cùng đứng khoác tay nhau trên đường phố như những người bạn của Wong. Chúng ta cũng chưa có được con số hàng ngàn người đổ ra đường để hỗ trợ các bạn trẻ này đòi dân chủ, dù nỗi khát khao dân chủ, nỗi khát khao được sống với những phẩm chất của tự do và quyền con người của chúng ta cũng cháy bỏng không thua gì người dân Hồng Kông. Tuy nhiên, chúng ta vẫn đang có vô số điều để hãnh diện về tuổi trẻ Việt Nam. Giữa lao tù, giữa cô đơn, giữa những trấn áp hung bạo, những người trẻ Việt Nam vẫn âm thầm làm phần nhiệm vụ mà lịch sử giao phó cho họ. Dù những đôi vai ấy vẫn chưa đủ sức mạnh, nhưng các bạn đó đã cho chúng ta thấy rõ sự kiên định về điều họ đã chọn lựa. Họ nhận trách nhiệm với chính thế hệ của mình. Tôi muốn được nói đến những hành động đấu tranh bền bỉ của các thanh niên Công giáo và Tin lành.
Ngày 3/9/14 vừa qua, chúng ta lại nhận được tin tù nhân lương tâm Nguyễn Đình Cương đã tuyệt thực để phản đối các vi phạm của quản giáo trại giam. Theo gia đình anh Cương cho biết anh bị kỷ luật và bị cùm chân là do đã lên tiếng để bảo vệ một tù nhân cùng phòng đã bị quản giáo đánh đập. Suốt từ năm 2011 cho đến nay, từ khi các bạn trẻ này bị bắt giam, chúng ta vẫn không ngừng nghe nói về cách hành xử và những hoạt động đấu tranh của họ, xin đơn cử một vài trường hợp:
- Sau nhiều năm bị bắt giam, tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu vẫn không chấp nhận mặc áo tù.
- Ngày 21/6/13 anh Trần Minh Nhật tuyệt thực để phản đối cán bộ trại giam Nghi Kim liên tục xúc phạm nhân phẩm và tính mạng đối với chính anh.
- Tháng 8 năm 2013, anh Trần Hữu Đức bị ban giám thị trại tù K3 Phú Sơn 4, tỉnh Thái Nguyên “vô cớ còng tay, còng chân và biệt giam suốt 9 ngày đêm”. Hay tin này, 4 tù nhân lương tâm khác gồm các anh Hồ Văn Oanh, Trần Minh Nhật, Nguyễn Văn Thanh và Chu Mạnh Sơn đã đồng loạt tuyệt thực để phản đối. Nhờ vậy, Trần Hữu Đức mới hết bị còng và biệt giam.
- Tại trại giam Nam Hà, do không cúi chào cán bộ, Paulus Lê Sơn đã bị hai quản giáo dùng dùi cui đánh đến gãy chân. Tù nhân Vi Đức Hồi đã phản đối hành vi dã man này của công an khiến ông bị kỷ luật rồi bị biệt giam. Tuy nhiên, sau đó cũng chính Lê Sơn là người đã xin cho viên quản giáo hành hung anh khỏi bị kỷ luật.
- Và cách đây không lâu, hai sinh viên Trần Minh Nhật và Trần Hữu Đức đã tuyệt thực để đòi quyền được thực hành niềm tin tôn giáo của tù nhân trong trại tù.
Trong một xã hội mà sự tử tế trở nên khan hiếm, người ta chợt tìm thấy niềm an ủi và hy vọng từ những tù nhân trẻ tuổi này. Họ gồm có mười bảy người, bị bắt gần như đồng loạt, chỉ cách nhau trên dưới một tháng. Họ là  những thanh niên đi cứu trợ đồng bào lũ lụt, góp nhặt ve chai gây quỹ, đi lượm nhặt các thai nhi bị vất bỏ, vận động các bà mẹ không nạo phá thai, giúp đỡ những thanh niên cai nghiện, v.v… Vậy mà những người trẻ này đã và đang phải gánh chịu những bản án bất công, có người phải chịu đến 13 năm tù như trường hợp hai anh Hồ Đức Hoà và Đặng Xuân Diệu.
Những thanh niên Công giáo và Tin lành này là hiện thân của những giá trị mà chúng ta muốn vực dậy. Điều đáng nói ở đây là chúng ta có đang thờ ơ với những hy sinh và nỗ lực của họ hay không?
Một nhà văn đã nói: nhân cách của một con người được nhìn thấy rõ hơn khi họ bị xô ngã. Chúng ta đã bị xô ngã, tổ quốc Việt Nam, dân tộc Việt Nam cũng đã bị xô ngã đến xấp mặt, chúng ta đã làm gì để vực dậy chính mình?
Trong buổi biểu tình ngày 29/9 vừa qua ở Hồng Kông, một tài xế lái taxi 55 tuổi, ông Edward Yeung đã nói với hàng rào cảnh sát chống bạo động rằng: “Nếu tôi không đứng lên hôm nay, tôi sẽ ghê tởm bản thân mình trong tương lai. Ngay cả khi phải bị khép tội hình sự vì hành động này thì đó sẽ là một điều vinh quang”.
Joshua Wong, tức Hoàng Chi Phong, không chỉ làm rung chuyển Hồng Kông, mà có lẽ anh còn đánh thức cả thế giới, bao gồm luôn giới trẻ Việt Nam và tầng lớp thống trị Cộng Sản. Lãnh tụ hay minh chúa đâu nhất thiết phải là người cực kỳ "tài cao hiểu rộng", không nhất thiết phải có một "thành tích lẫy lừng", ... chỉ cần có "thiện tâm & quyết tâm" trong tinh thần trách nhiệm với chính mình và lòng yêu thương lẽ phải. Có lẽ những yếu tố trên đã đem hàng vạn người Hồng Kông đến đứng sau lưng chàng sinh viên 17 tuổi này.
Trở lại với những người trẻ của chúng ta, không lâu trước khi được phóng thích, tù nhân lương tâm Đặng Ngọc Minh đã có dịp gặp anh Đặng Xuân Diệu trong trại giam. Anh Diệu lúc đó rất xanh xao vì vừa trải qua một giai đoạn tuyệt thực dài. Khi chào từ giã nhau, Đặng Xuân Diệu đã nói với bà Minh rằng anh tin đất nước anh sẽ phải thay đổi trong vòng hai năm trước mặt. Liệu niềm tin của Đặng Xuân Diệu có trở thành sự thật không?
Xin được gởi giúp những người trẻ bất khuất đầy “thiện tâm & quyết tâm” này một lời nhắn. Một niềm hy vọng thiết tha mà tôi tin rằng họ muốn nhắn gởi đến các bạn trẻ và người dân Việt Nam trên khắp đất nước: “Tương lai tổ quốc Việt Nam tùy thuộc vào chính bạn và tôi”.
Nguyệt Quỳnh
Back to top
« Last Edit: 01. Oct 2014 , 03:51 by Ngố »  
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #548 - 03. Oct 2014 , 20:19
 

Côn an Hà nội, côn đồ Hồng Kông: cùng một lò du đảng Bắc Kinh




...

CTV Danlambao - Bắt đầu từ tối thứ sáu 3.10.2014 những đệ tử của Bắc Kinh được lệnh xuống đường đấm đá, tấn công học sinh sinh viên dân chủ trên các đường phố Hong Kong. Thủ thuật sử dụng côn đồ lẫn côn an (công an giả dạng côn đồ) đã được "khai triển" dưới danh nghĩa "những người dân Hong Kong ủng hộ Bắc Kinh".

https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxyurl=http%3A...

Một người biểu tình bị tấn công tại Mong Kok - ảnh Alex Hofford/EPA

https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxyurl=http%3A...

Ảnh: Johan Nylander

Sau khi thất bại trong việc dùng hơi cay, vòi xịt nước để ngăn chặn sinh viên, học sinh, những lãnh đạo tay sai của Bắc Kinh đã quay sang sử dụng thành phần xã hội đen (triad) của Hong Kong để đàn áp. Mục tiêu vừa khủng bố người biểu tình, vừa tuyên truyền rằng có những người dân Hong Kong không đồng ý và quá phẫn nộ với phong trào dân chủ, vừa khiêu khích để biến cuộc biểu tình ôn hoà, tranh đấu cho dân chủ thành một cuộc xung đột bạo động giữa những người dân Hong Kong với nhau.

Thành phần băng đảng ở khu vực Mong Kok đã tấn công điên cuồng vào các học sinh, sinh viên và tạo lý cớ cho cảnh sát Hong Kong bắt giam tất cả những kẻ tấn công lẫn nạn nhân. 18 người đã bị thương và cảnh sát Hong Kong thú nhận trong số 19 tên bị bắt là có gốc gác từ Triad. Điều cần ghi nhận là khi côn đồ tấn công người biểu tình đã không có bóng dáng của cảnh sát cho đến sau khi cuộc hành hung chấm dứt với những nạn nhân mang thương tích và máu me đầy mình. Trong số những người bị hành hung, ngoài học sinh, sinh viên còn có các phóng viên đang tác nghiệp tại hiện trường. Cũng có nguồn tin cho biết một số sinh viên nữ  tham gia biểu tình đã bị bạo hành tình dục. Cảnh sát biện minh cho sự không có mặt kịp thời bằng lý do bị ùn tắc giao thông.

Nhiều sinh viên đã nối tay nhau đứng kiên trì bảo vệ những người biểu tình nhỏ tuổi, phụ nữ và người già yếu nhất định không lùi bước và rời bỏ hiện trường.
...

https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxyurl=http%3A...

Ảnh Philippe Lopez/AFP/Getty Images

Theo các nhân chứng có mặt tại hiện trường thì rõ ràng các nhóm côn đồ tìm mọi cách để khiêu khích học sinh, sinh viên phản ứng, chống trả, đánh lại để tạo sự hỗn loạn và hình ảnh xấu cho toàn bộ cuộc biểu tình. Đám côn đồ hoạt động có tổ chức và có mục tiêu rõ ràng - họ muốn các bạn trẻ nổi khùng để lao vào cuộc ấu đả.
...

...

...


Để phản đối sự làm ngơ của cảnh sát đồng phục đối với hành vi du đảng của những người tự xưng là người dân Hong Kong ủng hộ Bắc Kinh, Liên Hội Sinh Viên Hong Kong đã hủy bỏ những cuộc thương lượng với tổng thư ký Carie Lam. Ông Chan Kin-man, đồng sáng lập viên của Occupy Central, tuyên bố ủng hộ quyết định của Liên hội và ông nghi ngờ rằng chính phủ đứng đằng sau kế hoạch, tổ chức đám côn đồ triad tấn công người biểu tình.

Một trang facebook đã được lập ra để thu thập hình ảnh, video clip những tên côn đồ trà trộn vào đoàn biểu tình cũng như những kẻ công khai tấn công người dân.
...

...

Một kẻ "chống lại Occupy Central" phản đối đoàn biểu tình dân chủ

Tại Mongkok bây giờ một hình ảnh mới được ghi nhận: một bên (trái) là tập hợp của những người cuồng nộ, ủng hộ độc tài Bắc Kinh chống lại thành phần "phản động" dân chủ, một bên là những người biểu tình ôn hoà. Đứng giữa là những cảnh sát nối tay nhau để ngăn chận "người dân Hong Kong tạo nội loạn".


https://www.youtube.com/watch?v=RK1n6A0cNK8
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #549 - 03. Oct 2014 , 22:18
 

Không ai có quyền im lặng khi nhìn hàng ngàn ngọn nến lấp lánh





Malcolm Moore * Trần Quốc Việt
(Danlambao) dịch - Cuộc cách mạng do sinh viên lãnh đạo kết thúc với tất cả mọi người trên chiến hào đều bị quân lính chính phủ sát hại.

Truyện Những người khốn khổ diễn ra như thế, và hàng chục vạn người biểu tình khiến Hồng Kông tê liệt mấy ngày qua đang ngày đêm hát về kết cục phấn khích nhưng cuối cùng bi kịch ấy.

"Bạn nghe chăng nhân dân hát?" diễn tả chính xác tình hình ở Hồng Kông, người phát ngôn cho Occupy Central, nhóm đứng đằng sau các cuộc biểu tình đã lấy bản nhạc này làm bản nhạc tranh đấu chính thức của nhóm.

"Bắc kinh không lắng nghe tiếng nói của nhân dân và chúng tôi đang cố gắng truyền đạt thông điệp của chúng tôi nhưng không ai lắng nghe," chị nói tiếp.

Bản nhạc kêu gọi đấu tranh này đã từ lâu đồng hành với những người biểu tình trên khắp thế giới. Nhưng những sinh viên Châu Á lãng mạn đã đi một bước xa hơn bằng cách đặt lời riêng cho bản nhạc này ở Đài Loan và bây giờ Hồng Kông.

"Bản nhạc này có lâu rồi, nhưng những bản nhạc khác đã thịnh hành hơn," Joseph Cheng, giáo sư khoa chính trị ở đại học City ở Hồng Kông nói. "Bản nhạc này trở nên rất thịnh hành vào đầu năm nay vì những người tổ chức của Occupy Central sử dụng nó nhiều lần," ông nói thêm.

Vào tháng Năm, một tình nguyện viên trong phong trào, người từ chối nêu tên, đặt lời tiếng Quảng Đông cho bản nhạc, với lời nhạc thích hợp với hoàn cảnh Hồng Kông, và thu video nhạc do một em bé gái diễn xuất mà vào đúng lúc này đã lan truyền rất nhanh trên mạng.

Chan Kin-man, một người đồng sáng lập phong trào Occupy ở Hồng Kông nói không có nghệ sĩ thành danh nào muốn hát bản nhạc này vì sợ chính quyền Bắc kinh trù dập.

"Tay nắm tay, chúng ta đấu tranh hết mình cho quyền bỏ phiếu cho tương lai của chúng ta," em bé gái hát. Một cảnh trong phim chiếu em bé đưa tay lên bịt miệng và cầm con gấu nhồi bông có thêu dòng chữ "Hãy im lặng".

...

https://www.youtube.com/watch?v=dh8UfrMw8wM

"Tại sao giấc mơ của chúng ta vẫn chỉ là giấc mơ?" em bé vô danh hát. "Ai muốn cam phận đau khổ và bịt miệng mình lại?"

Lời bản nhạc bằng tiếng Quảng Đông


Cho phép tôi hỏi ai đã không lên tiếng phản đối?
Tất cả chúng ta nên gánh vác trách nhiệm bảo vệ thành phố của mình.
Chúng ta có quyền bẩm sinh và trí tuệ của mình để tự quyết định
Ai muốn cam phận đau khổ và bịt miệng mình lại?
Cho phép tôi hỏi ai không thể thức dậy?
Lắng nghe tiếng tự do rì rào
Thức tỉnh lương tâm mà sẽ không bị phản bội lần nữa
Tại sao giấc mơ của chúng ta vẫn chỉ là giấc mơ? Chờ suông chỉ là ảo vọng
Trắng đen, phải trái, đúng sai chứng tỏ gì ở đây?
Vì tương lai của xã hội, chúng ta cần đôi mắt tinh tường hơn theo thời gian
Cho phép tôi hỏi ai đã không lên tiếng phản đối?
Tất cả chúng ta nên gánh vác trách nhiệm bảo vệ thành phố của mình.
Chúng ta có quyền bẩm sinh và trí tuệ của mình để tự quyết định
Ai muốn cam phận đau khổ và bịt miệng mình lại?
Cho phép tôi hỏi ai không thể thức dậy?
Lắng nghe tiếng tự do rì rào
Thức tỉnh lương tâm mà sẽ không bị phản bội lần nữa
Không ai có quyền im lặng khi nhìn hàng ngàn ngọn nến lấp lánh
Tay nắm tay, chúng ta đấu tranh hết mình cho quyền bỏ phiếu cho tương lai của chúng ta
Vì chúng ta là con người, chúng ta có trách nhiệm và tự do để quyết định tương lai của chúng ta
Cho phép tôi hỏi ai đã không lên tiếng phản đối?
Tất cả chúng ta nên gánh vác trách nhiệm bảo vệ thành phố của mình.
Chúng ta có quyền bẩm sinh và trí tuệ của mình để tự quyết định
Ai muốn cam phận đau khổ và bịt miệng mình lại?
Cho phép tôi hỏi ai không thể thức dậy?
Lắng nghe tiếng tự do rì rào
Thức tỉnh lương tâm mà sẽ không bị phản bội lần nữa

Nguồn:

Trích dịch từ báo Anh Daily Telegraph 30/9/2014. Tựa đề của người dịch.

http://www.telegraph.co.uk/news/worldnews/asia/hongkong/11130092/How-a-song-from...


Trần Quốc Việt
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #550 - 05. Oct 2014 , 22:01
 

TIN QUAN TRỌNG: TÌNH HÌNH NGUY HIỂM CHO SINH VIÊN HỌC SINH BIỂU TÌNH


[size=12]Hiện nay con số biểu tình tại Trung Tâm còn lại khoảng 1.000 người và tại Mong Kok còn 400 người. Đây là con số chính xác lúc 10:00 sáng, giờ Hồng Hồng.

Học sinh đã trở lại lớp học, và người đi làm đã trở lại công sở, sau khi tan sở, tan lớp thì người biểu tình sẽ trở lại hiện trường. Đó chỉ là nghe nói như vậy, chứ không nắm chắc.

Tin Thùy Trang nhận được từ một học sinh ở HK, cho biết là cảnh Sát Hồng Kông đang được sự chỉ đạo của Trung Quốc là một vị tướng cao cấp của Trung Quốc đã có mặt tại HK kể từ ngày Quốc Khánh 01/10 cho tới giờ nầy vẫn còn ở HK để chỉ đạo.

(*) Vẫn chưa rõ tên vị tướng nầy là ai, vì Thùy Trang nói chuyện qua người thông dịch và quá nhanh để nắm hết tình hình. Duy có một điều quan trọng Thùy Trang muốn nói với các bạn là Cảnh Sát (có thể được TQ chỉ đạo) đã lén BẮT CÓC các sinh viên lãnh đạo.

(*) Ghi chú rõ thêm: Những sinh viên lãnh đạo (bị bắt cóc nầy) nầy thuộc các nhóm biểu tình nhỏ, lãnh đạo của một trường học, chứ không phải lãnh đạo chung của phong trào sinh viên được nhiều người biết. Những người bị bắt cóc là những lãnh đạo của những tổ chức yểm trợ cho biểu tình.

(*) Bằng chứng của sự bắt cóc nầy đang có trong tay, chút nữa sẽ đưa video lên cho các bạn xem cảnh một lãnh đạo biểu tình bị Cảnh sát bắt đẩy vào ngã sau của một trụ sở cảnh sát tại Mong Kok, một nhóm biểu tình chạy theo ĐÒI NGƯỜI đã bị cảnh sát đạp văng ra ngoài - Nhóm biểu tình đòi người, đứng ngoài đồn Cảnh sát la to khẩu hiểu "THẢ NGƯỜI"... "THẢ NGƯỜI"... Giống hệt cảnh đòi người trong đồn công an ở Hà Nội ngày nào.

(*) Điều quan trọng Thùy Trang cần các bạn giúp cho phong trào sinh viên & học sinh HK là sau khi nhận được video nầy thì các bạn hãy gửi cho báo chí, các hãng thông tấn về hành động DƠ DÁY, ĐÁNH LÉN nầy của Cảnh Sát HK.

Nếu chúng ta không cùng nhau giúp một tay thì phong trào biểu tình sẽ tan vỡ dễ dàng vì cách "Bắt Người" lén lút nầy.(sẽ upload video lên sau trong phòng TÌNH BẠN https://www.facebook.com/groups/tinhbanfriends/ )
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #551 - 07. Oct 2014 , 21:08
 
KÝ SỰ CỦA MỘT THIẾU NỮ GỐC VIỆT TẠI HONG KONG

Nancy Nguyễn
 
...
…Đừng bao giờ nghĩ, đã có người khác lo, dân Việt nam đến 90 triệu con người cơ mà. Vì chính các bạn cũng hiểu, nếu không phải là bản thân các bạn, thì sẽ chẳng là ai cả. Chín mươi (90) triệu người VN là chúng ta! Là chính chúng ta! Chứ không phải ai khác. Chính các bạn, chứ không phải là ai khác, sẽ phải là những con người làm nên cuộc đổi thay…”

Day 0

Hồng Kông đón tôi thân thiện lạ thường. Trời hừng hực cái nóng miền nhiệt đới, phố xá chật chội chen chúc nhau san sát. Những con đường nhỏ xíu mà tới 2 làn xe chạy. Và người, cứ đan vào dòng xe đi mãi. Hong Kong bé tẻo teo nên nhà cửa cứ thi nhau vươn đến tận trời xanh. Giữa ngổn ngang nhà hàng, tiệm thuốc bắc, và cơ man nào là tả phí lù hàng quán, tôi thấy thấp thoáng một Chợ Lớn của Việt Nam mình. Nếu cộng thêm tiếng còi xe inh ỏi và tiếng người mình gọi nhau í ới, thì đúng là Việt Nam mất rồi! Lại nghĩ … giá như …
Taxi đưa tôi vào khu trung tâm rồi … bỏ rơi tôi ở đó. Chẳng cần nhắc, Hong Kong cũng “tặng” cho tôi một cơn mưa bất chợt, hên, tôi đã kịp “tậu” xong một chiếc dù. Mưa, và tôi, giữa phố mênh mang. Nghe như vùng ký ức nào vẫy gọi. Nhớ một thủa xa xôi, có tôi và những cơn mưa cuối hạ. Giữa lòng đường trống, nhìn những con người hối hả lướt ngang, trong khoảnh khắc tôi đã ngỡ mình đang ở giữa Sài Gòn. Để rồi cay đắng nhận ra, có giống nhau nhiều đấy, nhưng quê hương … sẽ còn lâu lắm …
Ngẫm cũng hay, mọi con đường ở HK đều dùng song ngữ, và người HK nào cũng đều nói được hai thứ tiếng Anh - Hoa. Nên cái đứa ngờ nghệch từ bên kia quả địa cầu này chẳng khó khăn gì để tìm đến được ngay “điểm nóng”.

...

Phần 1

Dù đã được báo trước là các bạn trẻ ở đây biểu tình ... trên cả tuyệt vời, tôi vẫn không ngờ được những gì diễn ra trước mắt mình. Các bạn trẻ trong hình, tôi gọi vui là "tổ charge phone". Một đội hoàn toàn tự phát gồm các bạn sinh viên thay phiên nhau lại trực, bất cứ khi nào cũng có ít nhất 6, 7 bạn "có mặt tại hiện trường". Các bạn mang theo đầy đủ thiết bị, dây charge cho các loại phone thông dụng. Có cả một hệ thống sổ sách để ghi lại số phone của những người gửi. Người chụp chung với tôi trong hình là bạn trưởng nhóm, tên Sirius Lee. Sirius nói với tôi, bạn đọc được trên báo rằng mọi người than phiền chuyện phone hết pin nên đã tự nguyện mang đồ ra đây charge free.
Ở đây có nhiều bạn trực xuyên đêm. Ngủ gục ngay tại chỗ. Nhiều bạn đã "đóng đô" ở đây nhiều ngày liên tục. Hôm qua đến nơi, tôi đã ở lại nói chuyện với các bạn ấy đến tận khuya, và cũng gục tại đây một lúc Smiley
Vô cùng thật thà, trật tự, và hiếu khách, các bạn đón tôi như đón 1 người bạn thân Smiley

...

Phần 2


Bước ra khỏi "tổ charge phone" để đến khu biểu tình, tôi tiếp tục bị ... choáng tập hai. Trên tất cả các "ngõ vào" tự phát giữa các bức ngăn bê tông, là các bậc thang ... cũng tự phát nốt. Mọi người góp thùng, ghế, bất cứ vật liệu gì, để làm thành các bậc thang cho mọi người tiện bước qua. Tại tất cả các ngõ vô tự phát này, là các bạn sinh viên thay nhau đứng giúp đỡ người khác qua an toàn. Mỗi một ngõ vô luôn có từ 2 đến 3 bạn sinh viên chỉ đứng làm nhiệm vụ nâng, và đỡ người bước qua hàng rào chắn, để đảm bảo không có tai nạn sảy ra.
Bên trong khu vực biểu tình là vô số những lều tiếp tế. Họ dự trữ chủ yếu là nước uống, ruy băng vàng, ít thức ăn nhẹ, các dụng cụ cứu hộ y tế, và nhất là ... dù, rất nhiều dù. Các bạn chỉ phát không, nhưng tôi không có thói quen nhận miễn phí nên đã đề nghị trả tiền. Các bạn thẳng thắn: tất cả đều là đồ của người dân thành phố, chúng tôi không lấy tiền. Vâng. Tất cả đều là đồ của người dân HK tiếp vận cho các bạn trẻ. Rất nhiều người bảo tôi, mấy ngày nay đóng đường, việc đi lại khó khăn, tôi đi làm rất vất vả, NHƯNG HK CẦN NHƯ THẾ, PHẢI NHƯ THẾ, tôi không phiền.
Các bạn trẻ luôn luôn tự bảo nhau dọn rác và giữ bình tĩnh. Luôn luôn là như thế, trên mọi khẩu hiệu về tự do, dân chủ, phổ thông đầu phiếu, tranh đấu vì tương lai, là những khẩu hiệu kêu gọi nhau giữ bình tĩnh, và dọn rác.
HongKong ngày mai sẽ rất khác HK của ngày hôm nay. HK ngày mai, sẽ là 1 thế hệ hệ những con người có ý thức cao bậc nhất thế giới.
...

...

Phần 3


Hong Kong là một miền đất lạ lùng. Những người khởi xướng đầu tiên hết, cho một phong trào đòi dân chủ làm chấn động cả thế giới hôm nay, lại là những người rất, rất trẻ. Trẻ đến nỗi theo “cái nhìn VN” thì các bậc phụ huynh có lẽ sẽ bảo các bạn ấy nên về bú cho xong bình sữa. Nói thế để biết rằng, thưa các bạn sinh viên, thanh niên VN, các bạn không hề là quá nhỏ cho cuộc chơi chính trị. ĐỪNG BAO GIỜ cho phép bất cứ ai bảo với bạn rằng “nhãi con biết gì”, hay “đã có người lớn lo!” vì chính các bạn cũng hiểu rằng tất cả những điều đó đều là ngụy biện!
Các bạn nên nhớ, các bạn có quyền bỏ phiếu từ năm 18 tuổi, điều đó đồng nghĩa với việc, mỗi cá nhân từ 18 tuổi trở lên đều đã đủ trưởng thành, trước pháp luật, trong suy nghĩ và nhận thức. Đừng bao giờ cho phép bất cứ ai, cá nhân, hay tổ chức nào bảo các bạn còn quá nhỏ. Nếu ai đó nói các bạn chưa đủ trưởng thành, hay hỏi họ câu này: Tổng bí thư thứ nhất của đảng CSVN tham gia chính trị lúc mấy tuổi, và được bổ nhiệm chức vụ tổng bí thư lúc mấy tuổi? Không ai, không cá nhân hay tổ chức nào được quyền bảo các bạn còn quá trẻ. Và, nên nhớ, các bạn không hề là quá trẻ để thay đổi vận mệnh đất nước này, dân tộc này.
Đừng bao giờ nghĩ, đã có người khác lo, dân Việt nam đến 90 triệu con người cơ mà. Vì chính các bạn cũng hiểu, nếu không phải là bản thân các bạn, thì sẽ chẳng là ai cả. Chín mươi (90) triệu người VN là chúng ta! Là chính chúng ta! Chứ không phải ai khác. Chính các bạn, chứ không phải là ai khác, sẽ phải là những con người làm nên cuộc đổi thay. Vâng, chính khối óc, chính bàn tay này, sẽ phải là khối óc, và bàn tay làm nên cuộc đổi thay. Không phải là ai khác, không phải là thế hệ nào khác.
Đừng bao giờ để bất cứ ai bảo với bạn rằng, VN nhỏ bé, phải đối đầu với TQ một cách khôn ngoan. Bởi chính các bạn hiểu sâu sắc rằng: Đó cũng là nguỵ biện! HK không có đến 1 người lính của riêng mình. Nhưng chính trong khó khăn đó, HK làm cả thế giới nghiêng mình ngả mũ. Đừng bao giờ cho phép bất cứ ai bảo các bạn hãy bỏ cuộc chỉ vì VN yếu hơn TQ nhiều lần. Vì chính các bạn biết rằng sức mạnh của tập thể còn mạnh mẽ gấp trệu cần súng đạn.
Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ, vì đó, là phần Người nhất trong mỗi một con người.
Ngày hôm nay HK xuống đường, bao giờ sẽ đến Việt Nam?

...

Phần 4


Bạn biết không, đôi khi, những điều phi thường nhất lại được diễn tả bằng những điều bình thường nhất trong cuộc sống.
Ngay từ khi tới, Hong Kong đã nắm lấy tay tôi, đưa tôi đi giữa phố phường chen chúc, thăm cơ man nào là khuôn mặt, những khuôn mặt làm cả thế giới xúc động, có khi nghẹn ngào. Chỉ đến khuya nay, khi ngồi lại bên nhau trong bữa tối, nhìn các bạn và vội vài miếng cơm trong cơn đói mèm. Tôi ngắm họ ăn say sưa đến quên cả trời đất, mới chợt nhớ ra một điều mình đã quên mất từ lâu: các bạn ấy cũng chỉ là những con người.
Thế giới nói về sinh viên HK như những chiên binh, những người hùng. Còn tôi, tôi thấy họ Người lắm, như chính tôi, NHƯ CHÍNH BẠN. Họ bảo với tôi, họ không hề gan dạ, quả cảm như báo chí ca ngợi. Họ cũng hèn nhát, cũng sợ hãi, Đại Lục có tất cả, còn họ, họ có gì? Họ thừa nhận hết, rằng họ cũng sợ bị thanh trừng, sợ từ nay về sau, có thể cuộc sống của họ sẽ không bao giờ còn như trước nữa. Rồi học hành, rồi công việc, rồi cả mẹ cha… Họ nói với tôi, như chưa từng được nói với bất kỳ ai khác, những trăn trở rất con người mà truyền thông không bao giờ thèm đếm xỉa tới. Có vài người đã khóc. Trong giọt nước mắt không đủ nặng để lăn trên gò má, chỉ đủ để làm khoé mắt long lanh dưới ánh đèn siêu thị, tôi thấy được những cuộc đời trần trụi. Rồi họ nhìn tôi, kiên nghị: Nếu bảo chúng tôi không sợ hãi, thì đó là nói láo, nhưng nếu Hong Kong cần, chúng tôi cũng vẫn sẽ dấn thân, bởi vì, Hong Kong cần chúng tôi.
Ở HK, tôi thấy được sự vĩ đại của những con người bình thường. Và chính sự bình thường đó, làm nên điều vĩ đại.
“Bởi vì Hong Kong cần chúng tôi!” Tôi nghe khoé mắt mình cay, và ruột gan như có ai đem dao đến cứa. “Bởi vì Hong Kong cần chúng tôi!” lẽ đơn giản như thế, mà sao với dân tôi nó xa xôi nhường vậy…

Việt Nam ơi! … Hãy tỉnh dậy đi!

Nancy Nguyen
Trích từ nguồn: http://www.vanganh.info/2014/10/ky-su-cua-mot-thieu-nu-goc-viet-tai.html
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #552 - 10. Oct 2014 , 20:39
 


Hàng chục ngàn người Hong Kong trở lại đường phố biểu tình



...


Tối hôm THứ Sáu 10 Tháng 10, hàng chục ngàn người biểu tình đã nêm chật cứng khu vực Admiralty, sau khi lãnh đạo chính quyền Hong Kong hủy bỏ cuộc họp với sinh viên như đã hứa, và rời Hong Kong để sang Quảng Châu dự hội thảo khu vực. Cả Carrie Lam và Lương CHấn Anh đều đi họp, bỏ lại một Hong Kong đang sôi sục bất ổn.

Cả hai phía chính phủ và biểu tình đổ lỗi cho nhau về sự hủy bỏ cuộc đàm phán.

Các thành viên của nhóm Scholarism đã kêu gọi người ủng hộ “chiếm cứ từng inch của đường phố”.

Cô giáo dương cầm Kit Lau bắt đầu tham gia biểu tình sau khi biết tin chính phủ đã không chịu đàm phán với viên. Một giáo viên khác, Gary Chow cũng nói rằng người dân ngày càng mất tin tưởng thiện chí của chính quyền.

Tờ Nhân Dân Nhật Báo của Trung Cộng tiếp tục cảnh báo phe biểu tình “những người chơi với lửa sẽ bị phỏng”.

Liên minh dân chủ cố gắng nối lại cuộc đàm phán, và nói sinh viên nên mềm dẻo hơn. Họ tin rằng quyết định hủy bỏ cuộc họp không phải do bà Carrie Lam chịu trách nhiệm.

Một nguồn tin từ chính quyền tiên đóan cuộc biểu tình sẽ còn kéo dài ít nhất thêm 2 tuần nữa.

Sau khi một số tài tử như Châu Nhuận Phát, Lưu Đức Hòa… lên tiếng ủng hộ phe biểu tình ngày từ những ngày đầu, hôm THứ Năm 9 tháng 10, tài tử nổi tiếng Jackie Chan đã chính thức lên tiếng không đồng tình với phe biểu tình. Jackie chỉ trích cuộc biểu tình đã gây ảnh hưởng nặng nề đến nền kinh tế Hong Kong, và kêu gọi người biểu tình hãy “yêu Hong Kong của chúng ta”. Tài tử này còn trích lời bái hát “TỔ quốc” do danh ca  Liu Yuanyuan hát nhân dịp kỷ niệm 60 năm quốc khánh Trung Cộng: “ làm sao nhà nhà thịnh vượng được nếu không có một quốc gia hùng mạnh?…”  (Đ. Hưng)

Back to top
« Last Edit: 10. Oct 2014 , 20:39 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #553 - 11. Oct 2014 , 08:27
 
Hong Kong: Hàng chục ngàn người tiếp tục biểu tình đòi dân chủ


...

Hàng chục ngàn người ủng hộ dân chủ tiếp tục biểu tình tại Hồng Kông tối thứ sáu ngày 10 tháng 10 năm 2014.
AFP

Hàng ngàn sinh viên cắm lều trên đường phố quyết tâm theo đuổi cuộc biểu tình đòi phổ thông đầu phiếu sau khi cuộc đối thoại với ban lãnh đạo đặc khu bị hủy bỏ.

Bản tin từ Reuters cho biết lều bạt dựng trên các con đường chính đã nổi lên trong đêm qua sau khi lãnh đạo phong trào sinh viên kêu gọi người dân và sinh viên chiếm lĩnh khu trung tâm. Hàng chục ngàn người đã tập trung và tiếp tục cuộc biểu tình bất bạo động như đã từng xảy ra trong hơn 10 ngày qua.

Theo tờ Bưu điện Hoa Nam cho biết người biểu tình tập trung trước trụ sở chính quyền Hong Kong đã tăng lên hàng ngàn người sau khi cuộc đối thoại như dự kiến không diễn ra. Liên đoàn học sinh sinh viên kêu gọi người biểu tình chiếm toàn bộ đường phố và chuẩn bị tinh thần cho biểu tình kéo dài trong các tuần lễ kế tiếp.

Các nhân vật tai mắt lãnh đạo Hong Kong hiện đang có mặt tại Quảng Châu để tham dự Diễn đàn Hội nhập khu vực. Ông Lương Chấn Anh cũng sẽ có mặt tại diễn đàn này.

Theo giới quan sát cho biết sự bỏ mặt đường phố cho sinh viên chiếm lĩnh là chiến thuật mới của Trung Quốc đưa ra cho Hong Kong nhằm kéo dài thời gian của sinh viên và người dân trong bối cảnh bất ổn để thử thách sức chịu đựng của họ.

Ngày hôm qua trong chuyến công du tới Đức Thủ tướng Lý Khắc Cường của Trung Quốc khẳng định chính sách “một quốc gia hai chế độ” mà Trung Quốc ký kết sẽ không thay đổi. Trong khi đó tại đại lục, báo chí đang có chỉ đạo cho rằng chính Hoa Kỳ đứng sau giật giây vụ biểu tình đòi dân chủ này.

Theo AFP thì phong trào chiếm lĩnh khu Trung Hoàn của sinh viên Hong Kong sẽ còn tiếp tục vì tinh thần của họ rất cao, bất kể khó khăn và nguy cơ bị côn đồ cũng như cảnh sát Hong Kong đàn áp, sách nhiễu.

https://www.youtube.com/watch?v=RolTku9tUO4#t=32
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: ĐỌC BÁO
Reply #554 - 11. Oct 2014 , 08:43
 

PHÓNG SỰ BIỂU TÌNH HỒNG KÔNG


http://youtu.be/lstKyt_lthY
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 35 36 37 38 39 40
Send Topic In ra