Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quán Huế  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Poll Poll
Question: what is my favorite color



« Created by: nang_cali on: 07. Jul 2010 , 18:40 »

Pages: 1 ... 6 7 8 9 10 ... 24
Send Topic In ra
Quán Huế (Read 41445 times)
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2777
Gender: male
Re: Quán Huế
Reply #105 - 10. May 2007 , 12:44
 
tieuvuvi wrote on 08. May 2007 , 19:29:
Anh Long ơi,

Đã biết Vi rất yêu Huế mà...Vi sướng lắm, tuần này hông có trực được nghỉ xả hơi cả tuần. Đã lâu rồi Vi chưa có được dồn lại nghỉ nguyên tuần trọn vẹn. Hi, hi..Vi trực đêm mà anh hỏi tại sao Vi thức khuya... ???
Cám ơn anh nhang, đã biết Vi mê ô mai mà...

Nắng Paris lúc nào cũng nhớ nắng Cali mà...

Ngủ ngon anh nhé, mộng đẹp bình yên...

Thương,
TVV


Mèn ơi gặp hai người đẹp nắng là ....Nắng Cali với Nắng Paris mà sao anh Sáu bình yên được nè chời ...Chỉ có mơ mộng thì có ...Bây giờ lại phải đưa con đi bác sĩ ........Tối về biết đâu nhờ gặp hai người đẹp mà lại có thể mần thơ tặng người mới là lãng đãng đây cơ chứ ..... Grin Grin Grin

Chúc hai nắng lúc nào cũng vui tươi !!!! Wink Wink Wink
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #106 - 11. May 2007 , 03:41
 
...

Chờ nhau



Giọt buồn đọng mắt nai
Em gái xưa đã lớn
Thôi bím cài đi học
Tóc xỏa hương quê mình

Má em thoáng hây đỏ
Thẹn thùng khi gặp anh
Tà áo vương vạt nắng
Vướng cả tình trao em

Em xinh nụ hồng nhỏ
Vàng thắm giữa vườn xanh
Anh mơ mình cơn gió
Thổi hương tình mộng quanh

Hay làm áng mây trời
Xây bóng mát ngàn nơi
Cho em cánh âu mỏi
Ngã mình lững lờ trôi

Giòng sông em bến cuối
Anh nơi chốn giang đầu
Tương tư uống dòng ngọt
Chén sầu vỡ niềm đau

Trời Ngâu rơi lệ mãi
Khóc thương đời ngang trái
Em về vui với người
Anh ôm cô đơn mãi
Chờ nhau…



Tiểu Vũ Vi
17/12/06


Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #107 - 11. May 2007 , 03:47
 
...

Vài nét Huế



Cầu cong như chiếc lược ngà
Sông dài mái tóc cung nga buông hồ
Đôi bờ đôi cánh tay vua
Cung nga úy mặt làm thơ thất tình

Ở đây áo tím riêng màu
Bài thơ nón mỏng che đầu mỹ nhân
Loanh quanh xóm vắng đường gần
Ấy ai làm dáng phi tần với ai!
Con sông không rộng mag dài
Con đò không chở những người chính chuyên

Ở đây có nước sông Hương
Có cây núi Ngự có đường Nam Giao
Bồng bồng sáu nhịp cầu cao
Thờ ơ bóng mát nơi nào cũng xanh
Thâm u một dòng hoàng thành
Đình suông con én không đành bay đi



(1941)

Nguyễn Bính
Back to top
« Last Edit: 11. May 2007 , 03:48 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #108 - 11. May 2007 , 21:07
 
khieulong wrote on 08. May 2007 , 18:21:
Mèn ơi , Hồi nào ai gặp tui đều mời bia , mời gượu , mời nhậu nhậu không hà , hôm nay được mời uống trà Thái Giám ...thiệt là đả điếu gì đâu ...Ha Ha Ha ...tại hai em cùng mời nên cho ông anh cảm ơn luôn hai em nhang..... Grin Grin Grin

Hai em đã thiệt tình mời
Ông anh cứ tự nhiên xơi đó mà
Uả mà sao chỉ có trà
Còn bánh còn kẹo mang ra ăn cùng... Grin Grin Grin


Uống trà tốt hơn bia,trà mà anh nói như trên, bây giờ không có nửa rất là hiếm, Cheesy Trung Quốc đã ngưng sản xuất từ lâu rồi anh ạ. Trà nầy là trà của Đức đó anh.. Wink Wink Grin Grin
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
mien_thuy
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1272
Re: Quán Huế
Reply #109 - 11. May 2007 , 21:14
 
Nắng ơi, chúc Nắng một ngày lễ dành cho Mẹ thật hạnh phúc nhé. có gửi pm cho Nắng (gấp nhé)

Nếu có duyên thơ, thì biết đâu *Ta lại gặp nhau * Nắng nhỉ

MT
Back to top
 
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #110 - 11. May 2007 , 21:20
 
mien_thuy wrote on 11. May 2007 , 21:14:
Nắng ơi, chúc Nắng một ngày lễ dành cho Mẹ thật hạnh phúc nhé. có gửi pm cho Nắng (gấp nhé)

Nếu có duyên thơ, thì biết đâu *Ta lại gặp nhau * Nắng nhỉ

MT


Có nhận được pm , chúc bạn ngày lễ Mother's day vụi
NC
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #111 - 12. May 2007 , 02:13
 
...


Ðổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười.




Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Ðốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Ðau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười..



Trần Trung Ðạo .




Xuan nay con ve me o dau

Tiếng Hát : Quang Lê

Back to top
« Last Edit: 12. May 2007 , 06:09 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #112 - 12. May 2007 , 05:19
 
...


Lòng Mẹ

Tiếng Hát : Khánh Hà- Lưu Bích

Nhạc: Y Vân



Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối biển ngọt ngào,
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì ràọ
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêụ

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thụ
Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ.
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ.
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thợ

Thương con thao thức bao đêm trường,
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết baọ
Thương con khuya sớm bao tháng ngàỵ
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền.
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm.
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.

IỊLòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xạ
Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,
Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng trẹ
Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ rụ

Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thợ
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời cạ
Mẹ hiền sớm tối khuyên ngủ bao lời mặn mà.
Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xạ

Thương con Mẹ hát câu êm đềm,
Run lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm.
Bao năm nước mắt như suối nguồn.
Chảy vào tim con mái tóc chót đành đẫm sương.

Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâụ
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâụ
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầụ
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu

Back to top
« Last Edit: 12. May 2007 , 05:20 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #113 - 12. May 2007 , 08:47
 
...

Chị Nắng ơi,

Màu này không phải màu tím huế đem vô đây được hông Chị  Cheesy
Em đã chúc cả nhà trong mục chúc mừng rồi , mà thấy cái hoa màu mê quá nên em lại bưng chạy vòng vòng từng mục  nữa .
Chúc chị một ngày Mẹ thật vui nhé chị  Wink
Back to top
« Last Edit: 12. May 2007 , 08:50 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #114 - 12. May 2007 , 20:16
 
Đặng-Mỹ wrote on 12. May 2007 , 08:47:
...

Chị Nắng ơi,

Màu này không phải màu tím huế đem vô đây được hông Chị  Cheesy
Em đã chúc cả nhà trong mục chúc mừng rồi , mà thấy cái hoa màu mê quá nên em lại bưng chạy vòng vòng từng mục  nữa .
Chúc chị một ngày Mẹ thật vui nhé chị  Wink


Mỹ ơi ! Bông hồng đẹp quá, có phải anh B ,Ch.. ???
Cám ơn Mỹ nhiềụ
Chúc Mỹ vui trong ngày Mother's day Wink
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2777
Gender: male
Re: Quán Huế
Reply #115 - 13. May 2007 , 09:42
 
Nhớ Mẹ


Trang Bích Diễm


Với tôi, hình ảnh người hiền mẫu mang một giá trị thiêng liêng cao quý ẩn chứa trong ý nghĩ riêng tư của mình. Tôi đọc bao nhiêu bài văn viết về Mẹ, mỗi tác giả hình như họ rung cảm khi kể về Mẹ của mình, bây giờ tôi viết về Mẹ tôi cảm nhận được cái tâm tư như họ. Kể về Mẹ là kể về đấng sinh thành gần gũi nhất, vì chính bà mang nặng đẻ đau để có ta. Tôi mường tượng Mẹ tôi từ một cõi xa xăm trở về với tôi trong ngày lễ Mẹ để có Mẹ bên cạnh, dù là ước mơ có bên cạnh với nhiều người rất dễ, đương nhiên vì sẵn có. Nhưng với tôi xem chừng vô vọng vì tôi đã đeo hoa hồng trắng từ lâu rồi.

Tôi yêu câu thơ đồng dao vẫn thường được đề cập trong sách vở, trong dân gian hay trong nỗi quyến luyến trong tâm hồn của tôi: 

"Mẹ già như chuối Ba Hương
Như cơm nếp mật như đường mía lau"

Hay câu đồng giao khác nói về niềm ước mơ của sự hiếu thảo của con cái đối với người mẹ: 

"Đêm đêm ra đốt đèn trời, 
Cầu xin Mẹ mãi sống đời với con"

Tháng tư năm 75 định mệnh đến, miền Nam rơi vào tay cộng sản, xã hội thay đổi, khoảng 5 năm sau khi phong trào vượt biên rầm rộ thì mẹ tôi bàn tính cho chị em chúng tôi đi vượt biên tìm tương lai. Ba tôi là một quân nhân trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa bị nhà cầm quyền CSVN bắt đi tù đày. Mẹ tôi phải bương chải buôn bán tìm sinh kế để nuôi anh em tôi. Tôi nghe mẹ thì thầm to nhỏ với anh tôi dẫn các chị em tôi ra đi, vì quyết định cho 3 chị em tôi và thêm một cháu nhỏ đi theo là một quyết dịnh quan trọng. Điều này tôi có thể đọc trên nét mặt u buồn của bà, Mẹ tôi có lẽ mất ngủ trong nhiều ngày, tin đồn về nạn cướp biển, bị lừa gạt, bị công an bắt lại và những mối lo ở xứ ngoài ra khi mà tôi vừa tròn 10 tuổi, tuổi của non nớt, ngây thơ, tôi theo anh cả ra đi cùng với hai đứa em gái, một 7 tuổi, một 5 và đứa cháu 3 tuổi, con của anh tôi đem theo. Vì tình thế ba tôi cộng tác với chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bị giam cầm, mẹ tôi sợ bị theo dõi bắt lại cả đám, Mẹ hy vọng trọng trách nhờ  vào anh cả của tôi đưa chị em tôi ra đi. Tôi nhớ buổi chiều trước ngày ra đi, Mẹ dẫn tôi ra chợ đi coi phố xá, thỉnh thoảng bà cúi xuống hôn tôi. Ánh mắt bà long lanh. Tôi nhìn bà, rồi hai Mẹ con ôm nhau khóc. Khi đó tôi không nghĩ đến tương lai như mẹ lo cho tôi, tôi chỉ sợ những khi đi xa cha mẹ, tôi sẽ ra sao khi mà tôi thật sự cần hình ảnh Mẹ đi theo đời tôi. Nghĩ như vậy không thôi cũng dủ bao nhiêu nước mắt tuôn trào. Đoạn Mẹ đưa tôi ra biển, hai mẹ con ngồi dưới bóng cây, hóng gió biển. Nắng chiều đã nhạt dần, tôi nhìn sóng biển trắng xóa từ đằng xa, tôi bỗng buồn thêm, cái cảm giác ngày mai làn sóng kia sẽ đưa chị em tôi xa mẹ cha, xa nơi này mà tôi đã quen thuộc, quyến luyến lấy nó. Tôi nức nở khóc thành tiếng, Mẹ hôn tóc tôi, rồi hôn hai bên má của tôi, Mẹ dỗ dành, Mẹ khen tôi đẹp như Ba thường bảo là tôi giống Mẹ như khuôn. Tôi hiểu giờ đây Mẹ cũng lo lắm, Mẹ đang khóc trong lòng nhiều lắm. Ánh mắt lưu luyến của Mẹ cho tôi linh cảm Mẹ đang quặng đau đứt ruột. Vì có lúc Mẹ ôm siết tôi vào lòng, nước mắt Mẹ rơi trên cánh tay của tôi. Hơi ấm của Mẹ truyền sang tôi để mai đây cái ấm áp đó sẽ theo tôi ra đi. Mẹ dặn dò tôi đủ thứ, nào là nhớ lo cho các em cháu, đừng có buồn mà phải ráng học, lo cho tương lai, tôi phải vâng lời và ráng phụ giúp anh tôi lo cho các em cháu,... Từ từ Mẹ tìm cách ra đi sau, vì con nít đi vắng thì công an không để ý nhiều. Mẹ ở lại nuôi Ba trong tù.

Đêm cuối cùng tôi và Mẹ cùng các em chia tay trong bóng đêm, trên một bờ biển đầy rừng cây che phủ. Lúc đó tôi còn nhớ Mẹ đưa cho tôi một cái mền màu xanh nhạt có những đốm xanh đậm và những đốm nâu xen lẫn, vải màu bông dù của quân đội ngày xưa. Mẹ nói khẽ trong màn đêm khi xuống tàu, Mẹ dặn chừng tôi khi ra biển tôi hãy nhớ lo cho các em, đắp mền cho các em và đứa cháu nhỏ kẻo chúng bị lạnh mà sanh bịnh. Lời Mẹ dịu dàng và lưu luyến như còn mãi trong tâm hồn tôi. Mẹ ôm con cháu lần cuối bùi ngùi trong khi chị em tôi nắm tay Mẹ thật chặc khi bước xuống tàu. Tôi có cảm tưởng sắp mất Mẹ, ngước lại nhìn Mẹ, Mẹ nói vọng theo những câu từ biệt ra đi may mắn, trong nỗi xúc động nghẹn ngào vì sắp mất con. Lòng Mẹ lo lắng vì phần biển khơi, phần vì sợ bị bại lộ, nếu bị bắt thì Mẹ ở lại sẽ lo thăm nuôi. Mấy hôm nay mất ăn mất ngủ Mẹ không được khoẻ, Mẹ vẫn ưu tư từ bản tính sợ anh em tôi có mệnh hệ nào xảy ra cho năm đứa, những khúc ruột chắt chiu của Mẹ.

Xuất phát từ bờ biển Phú Quốc trên chiếc ghe máy nhỏ bé, ghe này y như loại người ta dùng để câu cá, nó nhỏ nhắn đến độ không có gì để che nắng che mưa cả, trên ghe điểm danh được 51 người. Lênh đênh trên biển cả hơn 3 ngày 3 đêm mệt mỏi, thức ăn, nước uống cạn kiệt, bởi vì ghe nhỏ, người đông vì chủ ghe cố ý nhét thêm người, không còn chỗ cho thức ăn cho một chuyến xa xôi. Mọi người chán nản, mệt lã, bao con tàu lớn chạy ngang, nhưng từ chối dừng lại cứu vớt chúng tôi. Tôi nhớ lời Mẹ thường làm cầu xin Phật Quan Thế Âm mỗi khi gặp gian nguy để tai qua nạn khỏi. Tôi quì gối cầu xin trong màn đêm, xin Phật bà cho phép lạ cứu vớt ghe tôi. Đêm về khuya không gian vô cùng lạnh mấy chị em ôm nhau ngủ, và phủ lên người tấm chăn bông dù Mẹ đưa chúng tôi. Anh tôi đã ngủ. Tôi cũng thiếp đi. Tờ mờ sáng như có một phép lạ nhiệm màu là ghe chúng tôi đã gặp giàn khoan dầu của Tây Đức, họ cho phép chúng tôi đổ bộ lên đó. Vì thuộc lãnh hải của Thái Lan, nên 51 người được đưa vào trại tị nạn tạm cư để phân đi xứ nào có thân bảo lãnh. Còn lại chánh phủ Đức bao chót. Cậu mợ tôi ở Mỹ nộp đơn bảo lãnh chúng tôi, nên chị em chúng tôi được tị nạn trên đất Mỹ.

Thuở 1980 rất khó liên lạc giữa Việt Nam và Mỹ, Mẹ không có tin tức, chúng tôi bơ vơ nơi xứ lạ, bặt tin về Mẹ. Hơn năm 5 sau tôi nhận được tin từ người bà con vượt biên sang cho biết Mẹ bị đau nặng và đã qua đời. Tin Mẹ mất như sét đánh ngang tai tôi. Tôi nhớ văng vẳng lời Mẹ nói với tôi những ngày cuối cùng hãy ra đi trước, khi cha tôi ra tù Mẹ sẽ tìm cách đưa cha mẹ qua đoàn tụ sau. Rồi niềm mong ước đó đã không đến với Mẹ nữa. Kể từ ngày ấy tôi phải đeo bông trắng như vành khăn tang chịu cảnh mồ côi Mẹ. Do vậy mỗi năm ngày lễ Hiền Mẫu hay ngày Vu Lan đến tâm hồn tôi cảm nhận sự cô đơn, sự trống vắng bóng Mẹ hiền, những gì ngày xưa sống với Mẹ lại hiện về trong tâm trí tôi. Tôi nhớ về Mẹ mà lòng muốn âu yếm thì thầm bên tai Mẹ: 

"Mẹ ơi, Mẹ có biết là những đứa con của Mẹ, do hoàn cảnh trái ngang mà phải tha phương, ra đi xa xứ, lưu lạc nơi quê người, chính là những đứa con khao khát tình phụ mẫu, lưu luyến kỷ niệm ngày xưa, dù rằng đó chỉ là những hình ảnh cũ của những ngày xa xưa, tuy đơn sơ nhưng chân chất, tuy mộc mạc nhưng gắn bó với nơi chốn quê nghèo bên sự che chở của Mẹ, và nhung nhớ về hoài niệm ở quê mẹ trong nỗi ray rứt tâm can:

"Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ, ruột đau chín chiều"

Đêm nay trăng sáng như ngày rằm ở quê hương mình, con ngước mắt trông về quê mẹ trong nỗi buồn nhớ Việt Nam, nhớ Phú Quốc, cũng như nhớ Mẹ, câu ca dao cổ xưa đã thấm ướt tâm hồn con, nhạt nhòa bờ mi con, trong niềm xúc cảm vô biên, con  xin Mẹ hiểu thấu lòng con, bởi vì:

"Đêm đêm ra đốt đèn trời, 
Cầu xin Mẹ mãi sống đời với con"

Dù là Mẹ sẽ sống mãi mãi trong tâm tưởng của con, bởi vì con vẫn mãi mãi thương Mẹ. Con xin được ôm Mẹ, được hôn Mẹ yêu thương như ngày xa xưa."

Trang Bích Diễm


Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #116 - 13. May 2007 , 12:07
 
...


Happy mother's day nangcali nhé....
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2777
Gender: male
Re: Quán Huế
Reply #117 - 13. May 2007 , 14:59
 
...

Phố Nắng


Em có còn về ......đi trên phố nắng
Phố nắng ngày xưa riêng của chúng mình
Hai đứa lang thang chiều  sân trường vắng
Giờ  xa ...em rồi đời  mãi linh đinh

Hàng cây đến trường  xanh vùng ký ức
Áo trắng tung bay hai buổi đến trường
Nụ cười reo vui trên từng  trang  vở
Tuổi thơ học trò đầy những yêu thương

Ở đây tháng năm mùa hè đơn độc
Không bóng hình em không cánh phượng hồng
Nắng vẫn nồng nàn thơm mùi kỷ niệm
Em ở phương nào còn nhớ anh không

Nếu một hôm nào em về trường cũ
Hãy ngẩng nhìn trời mây vẫn buồn bay
Sẽ  thấy tình anh đong   đầy nỗi nhớ
Nồng thắm theo em phố nắng bao ngày


Khieu Long
Back to top
« Last Edit: 13. May 2007 , 14:59 by khieulong »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #118 - 13. May 2007 , 21:31
 
nang_cali wrote on 12. May 2007 , 20:16:
Mỹ ơi ! Bông hồng đẹp quá, có phải anh B ,Ch.. ???
Cám ơn Mỹ nhiềụ
Chúc Mỹ vui trong ngày Mother's day Wink


Hihihi, Bông hồng em mất cả buối sáng hôm qua tìm chôm trong net đó chị ơi Undecided Cheesy

Back to top
 
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #119 - 14. May 2007 , 20:16
 
khieulong wrote on 13. May 2007 , 09:42:
Nhớ Mẹ


Trang Bích Diễm


Với tôi, hình ảnh người hiền mẫu mang một giá trị thiêng liêng cao quý ẩn chứa trong ý nghĩ riêng tư của mình. Tôi đọc bao nhiêu bài văn viết về Mẹ, mỗi tác giả hình như họ rung cảm khi kể về Mẹ của mình, bây giờ tôi viết về Mẹ tôi cảm nhận được cái tâm tư như họ. Kể về Mẹ là kể về đấng sinh thành gần gũi nhất, vì chính bà mang nặng đẻ đau để có ta. Tôi mường tượng Mẹ tôi từ một cõi xa xăm trở về với tôi trong ngày lễ Mẹ để có Mẹ bên cạnh, dù là ước mơ có bên cạnh với nhiều người rất dễ, đương nhiên vì sẵn có. Nhưng với tôi xem chừng vô vọng vì tôi đã đeo hoa hồng trắng từ lâu rồi.

Tôi yêu câu thơ đồng dao vẫn thường được đề cập trong sách vở, trong dân gian hay trong nỗi quyến luyến trong tâm hồn của tôi:  

"Mẹ già như chuối Ba Hương
Như cơm nếp mật như đường mía lau"

Hay câu đồng giao khác nói về niềm ước mơ của sự hiếu thảo của con cái đối với người mẹ:  

"Đêm đêm ra đốt đèn trời,  
Cầu xin Mẹ mãi sống đời với con"

Tháng tư năm 75 định mệnh đến, miền Nam rơi vào tay cộng sản, xã hội thay đổi, khoảng 5 năm sau khi phong trào vượt biên rầm rộ thì mẹ tôi bàn tính cho chị em chúng tôi đi vượt biên tìm tương lai. Ba tôi là một quân nhân trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa bị nhà cầm quyền CSVN bắt đi tù đày. Mẹ tôi phải bương chải buôn bán tìm sinh kế để nuôi anh em tôi. Tôi nghe mẹ thì thầm to nhỏ với anh tôi dẫn các chị em tôi ra đi, vì quyết định cho 3 chị em tôi và thêm một cháu nhỏ đi theo là một quyết dịnh quan trọng. Điều này tôi có thể đọc trên nét mặt u buồn của bà, Mẹ tôi có lẽ mất ngủ trong nhiều ngày, tin đồn về nạn cướp biển, bị lừa gạt, bị công an bắt lại và những mối lo ở xứ ngoài ra khi mà tôi vừa tròn 10 tuổi, tuổi của non nớt, ngây thơ, tôi theo anh cả ra đi cùng với hai đứa em gái, một 7 tuổi, một 5 và đứa cháu 3 tuổi, con của anh tôi đem theo. Vì tình thế ba tôi cộng tác với chính quyền Việt Nam Cộng Hòa bị giam cầm, mẹ tôi sợ bị theo dõi bắt lại cả đám, Mẹ hy vọng trọng trách nhờ  vào anh cả của tôi đưa chị em tôi ra đi. Tôi nhớ buổi chiều trước ngày ra đi, Mẹ dẫn tôi ra chợ đi coi phố xá, thỉnh thoảng bà cúi xuống hôn tôi. Ánh mắt bà long lanh. Tôi nhìn bà, rồi hai Mẹ con ôm nhau khóc. Khi đó tôi không nghĩ đến tương lai như mẹ lo cho tôi, tôi chỉ sợ những khi đi xa cha mẹ, tôi sẽ ra sao khi mà tôi thật sự cần hình ảnh Mẹ đi theo đời tôi. Nghĩ như vậy không thôi cũng dủ bao nhiêu nước mắt tuôn trào. Đoạn Mẹ đưa tôi ra biển, hai mẹ con ngồi dưới bóng cây, hóng gió biển. Nắng chiều đã nhạt dần, tôi nhìn sóng biển trắng xóa từ đằng xa, tôi bỗng buồn thêm, cái cảm giác ngày mai làn sóng kia sẽ đưa chị em tôi xa mẹ cha, xa nơi này mà tôi đã quen thuộc, quyến luyến lấy nó. Tôi nức nở khóc thành tiếng, Mẹ hôn tóc tôi, rồi hôn hai bên má của tôi, Mẹ dỗ dành, Mẹ khen tôi đẹp như Ba thường bảo là tôi giống Mẹ như khuôn. Tôi hiểu giờ đây Mẹ cũng lo lắm, Mẹ đang khóc trong lòng nhiều lắm. Ánh mắt lưu luyến của Mẹ cho tôi linh cảm Mẹ đang quặng đau đứt ruột. Vì có lúc Mẹ ôm siết tôi vào lòng, nước mắt Mẹ rơi trên cánh tay của tôi. Hơi ấm của Mẹ truyền sang tôi để mai đây cái ấm áp đó sẽ theo tôi ra đi. Mẹ dặn dò tôi đủ thứ, nào là nhớ lo cho các em cháu, đừng có buồn mà phải ráng học, lo cho tương lai, tôi phải vâng lời và ráng phụ giúp anh tôi lo cho các em cháu,... Từ từ Mẹ tìm cách ra đi sau, vì con nít đi vắng thì công an không để ý nhiều. Mẹ ở lại nuôi Ba trong tù.

Đêm cuối cùng tôi và Mẹ cùng các em chia tay trong bóng đêm, trên một bờ biển đầy rừng cây che phủ. Lúc đó tôi còn nhớ Mẹ đưa cho tôi một cái mền màu xanh nhạt có những đốm xanh đậm và những đốm nâu xen lẫn, vải màu bông dù của quân đội ngày xưa. Mẹ nói khẽ trong màn đêm khi xuống tàu, Mẹ dặn chừng tôi khi ra biển tôi hãy nhớ lo cho các em, đắp mền cho các em và đứa cháu nhỏ kẻo chúng bị lạnh mà sanh bịnh. Lời Mẹ dịu dàng và lưu luyến như còn mãi trong tâm hồn tôi. Mẹ ôm con cháu lần cuối bùi ngùi trong khi chị em tôi nắm tay Mẹ thật chặc khi bước xuống tàu. Tôi có cảm tưởng sắp mất Mẹ, ngước lại nhìn Mẹ, Mẹ nói vọng theo những câu từ biệt ra đi may mắn, trong nỗi xúc động nghẹn ngào vì sắp mất con. Lòng Mẹ lo lắng vì phần biển khơi, phần vì sợ bị bại lộ, nếu bị bắt thì Mẹ ở lại sẽ lo thăm nuôi. Mấy hôm nay mất ăn mất ngủ Mẹ không được khoẻ, Mẹ vẫn ưu tư từ bản tính sợ anh em tôi có mệnh hệ nào xảy ra cho năm đứa, những khúc ruột chắt chiu của Mẹ.

Xuất phát từ bờ biển Phú Quốc trên chiếc ghe máy nhỏ bé, ghe này y như loại người ta dùng để câu cá, nó nhỏ nhắn đến độ không có gì để che nắng che mưa cả, trên ghe điểm danh được 51 người. Lênh đênh trên biển cả hơn 3 ngày 3 đêm mệt mỏi, thức ăn, nước uống cạn kiệt, bởi vì ghe nhỏ, người đông vì chủ ghe cố ý nhét thêm người, không còn chỗ cho thức ăn cho một chuyến xa xôi. Mọi người chán nản, mệt lã, bao con tàu lớn chạy ngang, nhưng từ chối dừng lại cứu vớt chúng tôi. Tôi nhớ lời Mẹ thường làm cầu xin Phật Quan Thế Âm mỗi khi gặp gian nguy để tai qua nạn khỏi. Tôi quì gối cầu xin trong màn đêm, xin Phật bà cho phép lạ cứu vớt ghe tôi. Đêm về khuya không gian vô cùng lạnh mấy chị em ôm nhau ngủ, và phủ lên người tấm chăn bông dù Mẹ đưa chúng tôi. Anh tôi đã ngủ. Tôi cũng thiếp đi. Tờ mờ sáng như có một phép lạ nhiệm màu là ghe chúng tôi đã gặp giàn khoan dầu của Tây Đức, họ cho phép chúng tôi đổ bộ lên đó. Vì thuộc lãnh hải của Thái Lan, nên 51 người được đưa vào trại tị nạn tạm cư để phân đi xứ nào có thân bảo lãnh. Còn lại chánh phủ Đức bao chót. Cậu mợ tôi ở Mỹ nộp đơn bảo lãnh chúng tôi, nên chị em chúng tôi được tị nạn trên đất Mỹ.

Thuở 1980 rất khó liên lạc giữa Việt Nam và Mỹ, Mẹ không có tin tức, chúng tôi bơ vơ nơi xứ lạ, bặt tin về Mẹ. Hơn năm 5 sau tôi nhận được tin từ người bà con vượt biên sang cho biết Mẹ bị đau nặng và đã qua đời. Tin Mẹ mất như sét đánh ngang tai tôi. Tôi nhớ văng vẳng lời Mẹ nói với tôi những ngày cuối cùng hãy ra đi trước, khi cha tôi ra tù Mẹ sẽ tìm cách đưa cha mẹ qua đoàn tụ sau. Rồi niềm mong ước đó đã không đến với Mẹ nữa. Kể từ ngày ấy tôi phải đeo bông trắng như vành khăn tang chịu cảnh mồ côi Mẹ. Do vậy mỗi năm ngày lễ Hiền Mẫu hay ngày Vu Lan đến tâm hồn tôi cảm nhận sự cô đơn, sự trống vắng bóng Mẹ hiền, những gì ngày xưa sống với Mẹ lại hiện về trong tâm trí tôi. Tôi nhớ về Mẹ mà lòng muốn âu yếm thì thầm bên tai Mẹ:  

"Mẹ ơi, Mẹ có biết là những đứa con của Mẹ, do hoàn cảnh trái ngang mà phải tha phương, ra đi xa xứ, lưu lạc nơi quê người, chính là những đứa con khao khát tình phụ mẫu, lưu luyến kỷ niệm ngày xưa, dù rằng đó chỉ là những hình ảnh cũ của những ngày xa xưa, tuy đơn sơ nhưng chân chất, tuy mộc mạc nhưng gắn bó với nơi chốn quê nghèo bên sự che chở của Mẹ, và nhung nhớ về hoài niệm ở quê mẹ trong nỗi ray rứt tâm can:

"Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ, ruột đau chín chiều"

Đêm nay trăng sáng như ngày rằm ở quê hương mình, con ngước mắt trông về quê mẹ trong nỗi buồn nhớ Việt Nam, nhớ Phú Quốc, cũng như nhớ Mẹ, câu ca dao cổ xưa đã thấm ướt tâm hồn con, nhạt nhòa bờ mi con, trong niềm xúc cảm vô biên, con  xin Mẹ hiểu thấu lòng con, bởi vì:

"Đêm đêm ra đốt đèn trời,  
Cầu xin Mẹ mãi sống đời với con"

Dù là Mẹ sẽ sống mãi mãi trong tâm tưởng của con, bởi vì con vẫn mãi mãi thương Mẹ. Con xin được ôm Mẹ, được hôn Mẹ yêu thương như ngày xa xưa."

Trang Bích Diễm




Bài nhớ mẹ, thật cảm động! Rất cám ơn ông anh Cry
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
Pages: 1 ... 6 7 8 9 10 ... 24
Send Topic In ra