Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quán Huế  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Poll Poll
Question: what is my favorite color



« Created by: nang_cali on: 07. Jul 2010 , 18:40 »

Pages: 1 ... 9 10 11 12 13 ... 24
Send Topic In ra
Quán Huế (Read 41557 times)
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #150 - 28. May 2007 , 00:46
 
...
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #151 - 28. May 2007 , 04:04
 
...


Thơ Hạ



Hãy nhốt tôi vào trong tim em
Một góc nhỏ nhoi chứa chan tình
Hãy cho tôi biết thơ em mộng
Tôi gối đầu mơ với bóng hình

Hãy ngước nhìn trời ngắm mây bay
Cầm nhẹ trên tay cánh phượng hồng
Để tôi gọi nắng ru mùa hạ
Gọi gió nhẹ lay mái tóc bồng

Hãy thức đêm này đếm ánh sao
Nghe gió lao xao buổi giao mùa
Cho tôi là một làn sương mỏng
Vây kín vai em để cợt đùa

Hãy để nắng hờn trên môi em
Giọt nắng đượm thêm má mịn màng
Cho tôi làm gió nghiêng áo trắng
Theo dáng em ngoan bước dịu dàng

Hãy nói nồng nàn tiếng yêu tôi
Tình sẽ lên ngôi rất êm đềm
Hãy nhìn mưa hạ bay trong gió
Là lúc tôi say trên lưng mềm

Hãy thả tâm hồn đọc thơ tôi
Thơ lúc xa xôi lúc thật gần
Bài thơ rón rén như con chữ
Vì có tên em ghép thành vần


Thế Thôi
Sat May 26, 2007
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #152 - 30. May 2007 , 12:17
 
...


Phố Mưa



Chiều nào anh cũng đợi
Em về ngang lối này
Cơn mưa ào ạt tới
Long lanh buồn trên tay

Anh ngồi thương mái tóc
Vòm trời nghiêng cánh dù
Phin cà phê nhỏ giọt
Đặc quánh niềm tương tư

Anh ngồi lo áo lụa
Gió ngừng trên đôi tà
Chiều sâu như mắt nhớ
Mưa dài như cách xa...

Anh cả tin mình quá
Khói vàng trên ngón gầy
Mưa rây mềm mặt lá
Nỗi mong chờ... ai hay

Chiều nào anh cũng đợi
Hôm nào anh cũng chờ
Lúc đi đầu đội nắng
Khi về tay dắt mưa.




Trương Nam Hương



Back to top
« Last Edit: 30. May 2007 , 12:17 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #153 - 02. Jun 2007 , 22:52
 
...
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
mien_thuy
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1272
Re: Quán Huế
Reply #154 - 04. Jun 2007 , 02:35
 
Nắng Cali ơi, vắng anh là buồn lắm phải không ? bài thơ dễ thương quá, cho MT góp bài thơ Vắng Anh để chia sẻ một chút với Nắng Cali nha

Vắng Anh

Vắng anh nắng chẳng còn vương
Thương hàng phượng đứng rũ buồn trong mưa
Vắng anh mây chẳng còn đưa
Vấn vương chân sáo ngày xưa hẹn thề
Vắng anh một lối đi về
Xanh xao kỷ niệm hàng me sân trường
Một vùng áo trắng nhớ thương
Ve sầu trổi khúc hạ buồn nhớ nhau


Miên Thụy
bên trời Cali 4jun07

[color=Navy][/color]

Một chút kỷ niệm cho nhau Nắng nhỉ
Back to top
« Last Edit: 04. Jun 2007 , 02:36 by mien_thuy »  
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #155 - 05. Jun 2007 , 12:22
 
...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #156 - 05. Jun 2007 , 12:24
 
...
Back to top
« Last Edit: 05. Jun 2007 , 12:28 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #157 - 10. Jun 2007 , 12:24
 
...

Huế mơ



Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
Nên hơi thở em man mác hương trầm
Môi thanh tân em dịu dàng thưa dạ
Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm

Mây ngàn phương về dạo cố đô
Ngắm áo em bay mây cũng thẫn thờ
Nên chiều về Huế nhiều sương khói
Có dòng sông nằm như một đường tơ

Phố thì xưa em thì luôn mới
Như búp sen non thanh khiết giữa đời
Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời

Huế và em nửa hư nửa thực
Quyến dụ anh vào xứ sở mộng mơ
Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
Ơi con sông ngầm xô lệch những hồn thơ.



Huỳnh văn Dung


Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #158 - 10. Jun 2007 , 12:39
 
...

Nuối tiếc



Ngày xưa chung ngõ chẳng hẹn hò
Đường phượng đỏ hồng giấc sơn khê
Nắng mai nhẹ nâng gót kiều nhỏ
Dáng thơ ngây một đời si mê

Thương lắm em ơi, suối tóc thề
Sợi ngắn sợi dài xỏa bờ vai
E ấp nón thơ làn môi thắm
Chao nghiêng vành cho đắm lòng ai

Em là ca dao ngọt câu hò
Nét dịu dàng đẹp cả vần thơ
Muốn ngỏ lời sao vẫn ngần ngại
Đóa mi sầu khiến hồn ngẩn ngơ

Mình quen nhau không như tình cờ
Tình chưa lên ngôi mộng đã tan
Nắng theo em về tình khép kín
Giọt thu buồn khoác màu tóc tang

Tà áo ngoan chẳng vương hẹn hò
Lời yêu chưa tỏ vì còn e
Tình ấp ủ chắt chiu ngày tháng
Mong được một lần hát em nghe

Em có còn xỏa mái tóc thề
Sợi ngắn sợi dài nào chấm vai
Chưa hò hẹn mà sao nỡ bước
Tình chớm nở đã úa tàn phai



Mực tím

Back to top
« Last Edit: 10. Jun 2007 , 12:44 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #159 - 10. Jun 2007 , 20:57
 
tieuvuvi wrote on 10. Jun 2007 , 12:24:
...

Huế mơ



Bởi uống nước dòng sông mang tên Hương
Nên hơi thở em man mác hương trầm
Môi thanh tân em dịu dàng thưa dạ
Dẫu nghe quen anh vẫn cứ mơ thầm

Mây ngàn phương về dạo cố đô
Ngắm áo em bay mây cũng thẫn thờ
Nên chiều về Huế nhiều sương khói
Có dòng sông nằm như một đường tơ

Phố thì xưa em thì luôn mới
Như búp sen non thanh khiết giữa đời
Hồn tượng đá cũng biết lòng anh đã...
Sao nón cứ nghiêng môi chẳng mở lời

Huế và em nửa hư nửa thực
Quyến dụ anh vào xứ sở mộng mơ
Em và Huế thâm trầm không thể tưởng
Ơi con sông ngầm xô lệch những hồn thơ.



Huỳnh văn Dung




Bài thơ và hình dể thương quá  Smiley
NC
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #160 - 10. Jun 2007 , 21:06
 
nang_cali wrote on 27. May 2007 , 19:34:
Bói thử một quẻ hỉ.. Smiley chuyện nhỏ  ??? Phải không? Cheesy Grin



hihihi, chị hỏi em  " chuyện nhỏ , phải không ? " mà em có biết chị nói chuyện gì là chuyện nhỏ đâu  mà biết đưỜng trả lời  đây   ??? Cheesy
Chị thiệt phá gì đâu á, em đố chị rồi chị chơi đố lại em hà  Roll Eyes Cheesy Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #161 - 10. Jun 2007 , 21:34
 
Đặng-Mỹ wrote on 26. May 2007 , 21:42:
hihihi, chị Nắng ơi ,  
Em nhớ thơ Nguyễn Bình cũng hay viết cho chị Trúc của ông lắm , em kiếm vào cho chi đọc và cho chị Trúc nào đó của em nghe nữa nhé    Tongue   Cheesy




Chị Nắng ơi,

Em cứ bảo kiếm thơ Nguyễn Bính về chị Trúc đem về cho chị đọc mà lu bù hoài không nhớ ra  Embarrassed Tongue Cheesy.
Thơ ông viết cho chị Trúc của ông thì nhiều lắm mà ít câu nhắc đến tên ( hay tại em quên  Embarrassed ???) Em nhớ có đoạnnày gọi tên chị Trúc thôi  

Đố chị thư này ai viết nhé!
Chị ơi! Em bé chị đây mà!
Được tin người ấy cho em biết:
Chị Trúc giờ đang bận chữa nhà

Nhà mới bao giờ chị chữa xong?
Bao giờ cho thợ chén hồi công?
Bao giờ chị dọn sang bên đó?
Xem lịch, khai trương, đốt pháo hồng?


Thôi em đền bài này, mời chị Nắng ( Trúc  ??? Cheesy ) và cả nhà đọc

Chị Trúc trong Thơ Nguyễn Bính



Thời Báo (Canada), 19/10/00
Ký giả Lô Răng



Theo Bùi Hạnh Cẩn, tác giả NGUYỄN BÍNH VÀ TÔI, đồng thời cũng là anh em con cô con cậu ruột với tác giả LỠ BƯỚC SANG NGANG, thì bà thân của Nguyễn Bính mất rất sớm, khi Nguyễn Bính mơi 3 tháng tuổi. Nguyễn Bính rời quê nội làng Trạm sang ở thôn Vân, quê ngoại (cùng thuộc huyện Vụ Bản - Nam Định) và lớn lên ở đó. Bùi Hạnh Cẩn và Nguyễn Bính như vậy vừa là anh em, vừa là bạn học, bạn thơ từ thủa thiếu thời. Do vậy nên những tiết lộ của họ Bùi soi sáng nhiều điều trong thơ họ Nguyễn.

Có lẽ Nguyễn Bính là thi sĩ đầu tiên (đối với tôi) đã trang trọng đưa "người chị" vào thơ. Tập Lỡ Bước Sang Ngang của Nguyễn Bính xuất hiện năm 1938. Gần 60 năm sau tôi mới được nghe bài thơ Chị Tôi của Đoàn Thị Tảo cuối thập kỷ 90 vừa qua. Người tình, người mẹ, người em gái nhỏ ở trong thơ xưa nay không thiếu. Riêng một người chị, ngay từ những bài thơ đầu tiên và sau này suốt cuộc đời thơ, Nguyễn Bính đã giới thiệu "Chị Trúc" một cách thiết tha, đằm thắm. Trong 3 bài Lỡ Bước Sang Ngang đăng lần đầu tiên trên TIỂU THUYẾT THỨ NĂM năm 1938 đều có ghi "Tặng chị Trúc". Sau này nhiều bài thơ khác, khi đi lưu lạc giang hồ, đặc biệt những bài "Trăm câu một vần", "Xuân tha hương" và "Xuân vẫn tha hương", tác giả đều gửi tâm sự về quê nhà, kể lể nỗi niềm cùng chị Trúc:

Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Ôi chị một em, em một chịt
Giời làm xa cách mấy con sông ...
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Tết này, ô thế mà vui chán
Những một mình em uống rượu hồng.
Rượu say nhớ chị hồi con gái
Thương chị từ khi chị lấy chồng...

Trong "Xuân vẫn tha hương", tác giả nằm đón giao thừa ở Huế, "suông cả ân tình rượu cũng suông", đốt ngọn đèn lên nhìn cái bóng cô đơn của mình in trên vách mà thở than cùng chị:

Đêm ba mươi Tết quê người cũng
Tiếng pháo giao thừa dậy tứ phương
Chị ạ, em không người nước Sở
Nhớ nhà đâu mượn tích Trương Lương
Đất khách tình dâng nhòa mắt lệ
Ôi nhà, ôi chị.. ôi quê hương

Trong nhiều bài thơ khác, hình ảnh chị Trúc cứ thấp thoáng xa gần. Chị Trúc đối với Nguyễn Bính là chiếc khăn hồng chị cho để thấm những giọt lệ đời:

Chị cho em chị chiếc khăn thêu
Ý chị thương em khóc đã nhiều
Khóc chị ngày xưa, giờ lại khóc
Cho mình khi tắt một tình yêu..

Chị Trúc là một quê hương để nhớ về - là một đối tượng hết sức thân thương trìu mến để tác giả sẻ chia mọi nỗi cô đơn cũng như những phút giây hạnh phúc:

Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu...

Đọc thơ Jacques Prévers người ta nhớ Barbara - đọc thơ Argon người ta quen với Alsa, đọc Kiều người ta mong gặp Kim Trọng - đọc Lục Vân Tiên người ta nghĩ đến Nguyệt Nga... Đọc thơ Nguyễn Bính ai cũng muốn biết chị Trúc là ai mà người thơ gửi gấm nhiều tâm sự? Nguyễn Bính đã mất trên 30 năm rồi. Người thơ đã nằm im dưới mộ - Nguyễn Bính có một cái hơn người là càng ngày người ta càng đọc, càng ngâm thơ ông. Do vậy nên cái mong mỏi tìm hiểu về chị Trúc càng ngày càng thêm nôn nả.

Như để trả lời vấn nạn của chúng ta, người anh em của Nguyễn Bính, cũng là người bạn học, bạn thơ thủa thiếu thời, Bùi Hạnh Cẩn đã dành một chương trong cuốn "Nguyễn Bính và Tôi" để nói đến chuyện này: "Những bài thơ về chị Trúc".

Bùi Hạnh Cẩn kể rằng Nguyễn Bính sau khi mất mẹ từ rất nhỏ, ông thân của nhà thơ là Nguyễn Đạo Bình tục huyền - cùng cha cùng mẹ với Nguyễn Bính (tên tục là Nguyễn Trọng Bính) chỉ có 2 người anh trai: Nguyễn Mạnh Phác và Nguyễn Ngọc Thu - Nhà thơ không có người chị ruột nào. Vậy chị Trúc là ai?

Người phụ nữ ấy (chị Trúc của nhà thơ) thật ra không có liên hệ họ hàng ruột thịt gì với nhà thơ hết. Theo Bùi Hạnh Cẩn, đó là một phụ nữ họ Lê tên là N.TH. (họ Bùi không hài rõ tên, chỉ ghi như vậy) người đẹp, da trắng, môi hồng, mũi dọc dừa, đôi mắt trong như nước hồ thu. Đặc biệt người phụ nữ này đã có chồng ở thị xã Hà Đông. Ở nơi này có anh ruột của Nguyễn Bính là Nguyễn Mạnh Phác vừa dạy học vừa làm văn nghệ viết kịch, viết báo, làm thơ. Ở tỉnh nhỏ, như thế đã là có giá. Sau này khi Nguyễn Bính nổi danh với Lỡ Bước Sang Ngang thì ông anh Mạnh Phác lại càng được mọi người nể trọng, và đương nhiên chị Trúc người được nhà thơ đề tặng cũng nổi tiếng theo. Thật ra lúc ấy "chị Trúc" chỉ là người em văn nghệ của Nguyễn Mạnh Phác. Một buổi nhà thơ Lê Văn Trương về Hà Đông thăm thú bạn bè - Mạnh Phác, được mời viết cho báo Ích Hữu do Lê Văn Trương phụ trách. Cần phải có một bút hiệu mới cho Mạnh Phác. Ngày xưa, theo lời ông cậu ruột của anh em họ Nguyễn, tức là thân sinh của Bùi Hạnh Cẩn, thì bà thân của họ Nguyễn "đẻ rơi" Mạnh Phác ngoài lộ. Do vậy nên ngoài tên khai sinh Mạnh Phác còn có tên riêng ở nhà là "cu Đường". Bây giờ cần có một bút hiệu, mọi người mới ghép tên "người em văn nghệ" Trúc với tên riêng Đường thành bút hiệu Trúc Đường. Trúc Đường sau đó trở thành nhà viết kịch có tiếng ở miền Bắc.

Dạo đầu thập kỷ 40, trong không khí ngột ngạt của đệ nhị thế chiến sắp tràn tới Đông Dương, các văn nghệ sĩ có phong trào "đi", hay là "giang hồ vặt", theo khẩu hiệu do Nguyễn Tuân đề xướng "Ta muốn sau khi ta chết, có người thuộc da ta làm chiếc valise". (NT cũng mượn câu nói này của một nhà văn Pháp, tôi không nhớ được tên). Nhưng đi để mà không biết đi đâu?"

Ta đi nhưng biết về đâu nhỉ?
Đã dấy phong trào khắp bốn trời.

Mấy ông nhà văn, nhà thơ trẻ Nguyễn Bính, Tô Hoài, Trọng Can từ Bắc vào miền Trung, vô Nam rồi lại trở ra... Hãy nghe Tô Hoài kể lại trong hồi ký: "Chúng tôi ghé xuống Thanh Hóa trước tiên.. chúng tôi lại xuống Huế. Vào Huế, lại sống vật vờ như ở Thanh Hóa. Thỉnh thoảng Nguyễn Bính gửi thơ về đăng báo, nhờ Trúc Đường gửi tiền nhuận bút vào trọ. Nhưng thơ làm sao nuôi nổi người, huống chi lại những 3 người. Cũng đến ngày phải đi... chỉ có một mình Nguyễn Bính ở lại Huế".

Đây là thời kỳ Mạnh Phác và chị Trúc gửi thư và tiền vào cho Nguyễn Bính ở Huế. Đó cũng là thời kỳ Nguyễn Bính viết Xuân Tha Hương và Xuân vẫn tha hương.

Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Một chị một em, em một chị
Giời làm chia cách mấy con sông...

Chị Trúc, người Nguyễn Bính đề tặng thơ rất trang trọng, người Nguyễn Bính thiết tha sẻ chia tâm sự, thật sự ra chỉ là một "người em văn nghệ" của anh mình: Trúc Đường Nguyễn Mạnh Phác.

Đó chỉ là một hình bóng phụ nữ thoáng qua trong đời Nguyễn Bính. Nhưng nhà thơ trân trọng tôn thờ hình bóng đó, vì Nguyễn Bính mồ côi mẹ từ thủa nhỏ, đã thiếu tình mẫu tử, lại không có chị, có em nào gần gũi. Chị Trúc thật ra rất xa mà lại rất gần đối với Nguyễn Bính. Đó cũng là ảo giác của người gần chết khát trong sa mạc, tưởng rằng mình sắp đến được một ốc đảo đầy suối trong và bóng mát...












Back to top
« Last Edit: 10. Jun 2007 , 21:34 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #162 - 12. Jun 2007 , 20:27
 
Đặng-Mỹ wrote on 10. Jun 2007 , 21:34:
Chị Nắng ơi,

Em cứ bảo kiếm thơ Nguyễn Bính về chị Trúc đem về cho chị đọc mà lu bù hoài không nhớ ra  Embarrassed Tongue Cheesy.
Thơ ông viết cho chị Trúc của ông thì nhiều lắm mà ít câu nhắc đến tên ( hay tại em quên  Embarrassed ???) Em nhớ có đoạnnày gọi tên chị Trúc thôi  

Đố chị thư này ai viết nhé!
Chị ơi! Em bé chị đây mà!
Được tin người ấy cho em biết:
Chị Trúc giờ đang bận chữa nhà

Nhà mới bao giờ chị chữa xong?
Bao giờ cho thợ chén hồi công?
Bao giờ chị dọn sang bên đó?
Xem lịch, khai trương, đốt pháo hồng?


Thôi em đền bài này, mời chị Nắng ( Trúc  ??? Cheesy ) và cả nhà đọc

Chị Trúc trong Thơ Nguyễn Bính



Thời Báo (Canada), 19/10/00
Ký giả Lô Răng



Theo Bùi Hạnh Cẩn, tác giả NGUYỄN BÍNH VÀ TÔI, đồng thời cũng là anh em con cô con cậu ruột với tác giả LỠ BƯỚC SANG NGANG, thì bà thân của Nguyễn Bính mất rất sớm, khi Nguyễn Bính mơi 3 tháng tuổi. Nguyễn Bính rời quê nội làng Trạm sang ở thôn Vân, quê ngoại (cùng thuộc huyện Vụ Bản - Nam Định) và lớn lên ở đó. Bùi Hạnh Cẩn và Nguyễn Bính như vậy vừa là anh em, vừa là bạn học, bạn thơ từ thủa thiếu thời. Do vậy nên những tiết lộ của họ Bùi soi sáng nhiều điều trong thơ họ Nguyễn.

Có lẽ Nguyễn Bính là thi sĩ đầu tiên (đối với tôi) đã trang trọng đưa "người chị" vào thơ. Tập Lỡ Bước Sang Ngang của Nguyễn Bính xuất hiện năm 1938. Gần 60 năm sau tôi mới được nghe bài thơ Chị Tôi của Đoàn Thị Tảo cuối thập kỷ 90 vừa qua. Người tình, người mẹ, người em gái nhỏ ở trong thơ xưa nay không thiếu. Riêng một người chị, ngay từ những bài thơ đầu tiên và sau này suốt cuộc đời thơ, Nguyễn Bính đã giới thiệu "Chị Trúc" một cách thiết tha, đằm thắm. Trong 3 bài Lỡ Bước Sang Ngang đăng lần đầu tiên trên TIỂU THUYẾT THỨ NĂM năm 1938 đều có ghi "Tặng chị Trúc". Sau này nhiều bài thơ khác, khi đi lưu lạc giang hồ, đặc biệt những bài "Trăm câu một vần", "Xuân tha hương" và "Xuân vẫn tha hương", tác giả đều gửi tâm sự về quê nhà, kể lể nỗi niềm cùng chị Trúc:

Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Ôi chị một em, em một chịt
Giời làm xa cách mấy con sông ...
Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Tết này, ô thế mà vui chán
Những một mình em uống rượu hồng.
Rượu say nhớ chị hồi con gái
Thương chị từ khi chị lấy chồng...

Trong "Xuân vẫn tha hương", tác giả nằm đón giao thừa ở Huế, "suông cả ân tình rượu cũng suông", đốt ngọn đèn lên nhìn cái bóng cô đơn của mình in trên vách mà thở than cùng chị:

Đêm ba mươi Tết quê người cũng
Tiếng pháo giao thừa dậy tứ phương
Chị ạ, em không người nước Sở
Nhớ nhà đâu mượn tích Trương Lương
Đất khách tình dâng nhòa mắt lệ
Ôi nhà, ôi chị.. ôi quê hương

Trong nhiều bài thơ khác, hình ảnh chị Trúc cứ thấp thoáng xa gần. Chị Trúc đối với Nguyễn Bính là chiếc khăn hồng chị cho để thấm những giọt lệ đời:

Chị cho em chị chiếc khăn thêu
Ý chị thương em khóc đã nhiều
Khóc chị ngày xưa, giờ lại khóc
Cho mình khi tắt một tình yêu..

Chị Trúc là một quê hương để nhớ về - là một đối tượng hết sức thân thương trìu mến để tác giả sẻ chia mọi nỗi cô đơn cũng như những phút giây hạnh phúc:

Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu...

Đọc thơ Jacques Prévers người ta nhớ Barbara - đọc thơ Argon người ta quen với Alsa, đọc Kiều người ta mong gặp Kim Trọng - đọc Lục Vân Tiên người ta nghĩ đến Nguyệt Nga... Đọc thơ Nguyễn Bính ai cũng muốn biết chị Trúc là ai mà người thơ gửi gấm nhiều tâm sự? Nguyễn Bính đã mất trên 30 năm rồi. Người thơ đã nằm im dưới mộ - Nguyễn Bính có một cái hơn người là càng ngày người ta càng đọc, càng ngâm thơ ông. Do vậy nên cái mong mỏi tìm hiểu về chị Trúc càng ngày càng thêm nôn nả.

Như để trả lời vấn nạn của chúng ta, người anh em của Nguyễn Bính, cũng là người bạn học, bạn thơ thủa thiếu thời, Bùi Hạnh Cẩn đã dành một chương trong cuốn "Nguyễn Bính và Tôi" để nói đến chuyện này: "Những bài thơ về chị Trúc".

Bùi Hạnh Cẩn kể rằng Nguyễn Bính sau khi mất mẹ từ rất nhỏ, ông thân của nhà thơ là Nguyễn Đạo Bình tục huyền - cùng cha cùng mẹ với Nguyễn Bính (tên tục là Nguyễn Trọng Bính) chỉ có 2 người anh trai: Nguyễn Mạnh Phác và Nguyễn Ngọc Thu - Nhà thơ không có người chị ruột nào. Vậy chị Trúc là ai?

Người phụ nữ ấy (chị Trúc của nhà thơ) thật ra không có liên hệ họ hàng ruột thịt gì với nhà thơ hết. Theo Bùi Hạnh Cẩn, đó là một phụ nữ họ Lê tên là N.TH. (họ Bùi không hài rõ tên, chỉ ghi như vậy) người đẹp, da trắng, môi hồng, mũi dọc dừa, đôi mắt trong như nước hồ thu. Đặc biệt người phụ nữ này đã có chồng ở thị xã Hà Đông. Ở nơi này có anh ruột của Nguyễn Bính là Nguyễn Mạnh Phác vừa dạy học vừa làm văn nghệ viết kịch, viết báo, làm thơ. Ở tỉnh nhỏ, như thế đã là có giá. Sau này khi Nguyễn Bính nổi danh với Lỡ Bước Sang Ngang thì ông anh Mạnh Phác lại càng được mọi người nể trọng, và đương nhiên chị Trúc người được nhà thơ đề tặng cũng nổi tiếng theo. Thật ra lúc ấy "chị Trúc" chỉ là người em văn nghệ của Nguyễn Mạnh Phác. Một buổi nhà thơ Lê Văn Trương về Hà Đông thăm thú bạn bè - Mạnh Phác, được mời viết cho báo Ích Hữu do Lê Văn Trương phụ trách. Cần phải có một bút hiệu mới cho Mạnh Phác. Ngày xưa, theo lời ông cậu ruột của anh em họ Nguyễn, tức là thân sinh của Bùi Hạnh Cẩn, thì bà thân của họ Nguyễn "đẻ rơi" Mạnh Phác ngoài lộ. Do vậy nên ngoài tên khai sinh Mạnh Phác còn có tên riêng ở nhà là "cu Đường". Bây giờ cần có một bút hiệu, mọi người mới ghép tên "người em văn nghệ" Trúc với tên riêng Đường thành bút hiệu Trúc Đường. Trúc Đường sau đó trở thành nhà viết kịch có tiếng ở miền Bắc.

Dạo đầu thập kỷ 40, trong không khí ngột ngạt của đệ nhị thế chiến sắp tràn tới Đông Dương, các văn nghệ sĩ có phong trào "đi", hay là "giang hồ vặt", theo khẩu hiệu do Nguyễn Tuân đề xướng "Ta muốn sau khi ta chết, có người thuộc da ta làm chiếc valise". (NT cũng mượn câu nói này của một nhà văn Pháp, tôi không nhớ được tên). Nhưng đi để mà không biết đi đâu?"

Ta đi nhưng biết về đâu nhỉ?
Đã dấy phong trào khắp bốn trời.

Mấy ông nhà văn, nhà thơ trẻ Nguyễn Bính, Tô Hoài, Trọng Can từ Bắc vào miền Trung, vô Nam rồi lại trở ra... Hãy nghe Tô Hoài kể lại trong hồi ký: "Chúng tôi ghé xuống Thanh Hóa trước tiên.. chúng tôi lại xuống Huế. Vào Huế, lại sống vật vờ như ở Thanh Hóa. Thỉnh thoảng Nguyễn Bính gửi thơ về đăng báo, nhờ Trúc Đường gửi tiền nhuận bút vào trọ. Nhưng thơ làm sao nuôi nổi người, huống chi lại những 3 người. Cũng đến ngày phải đi... chỉ có một mình Nguyễn Bính ở lại Huế".

Đây là thời kỳ Mạnh Phác và chị Trúc gửi thư và tiền vào cho Nguyễn Bính ở Huế. Đó cũng là thời kỳ Nguyễn Bính viết Xuân Tha Hương và Xuân vẫn tha hương.

Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Một chị một em, em một chị
Giời làm chia cách mấy con sông...

Chị Trúc, người Nguyễn Bính đề tặng thơ rất trang trọng, người Nguyễn Bính thiết tha sẻ chia tâm sự, thật sự ra chỉ là một "người em văn nghệ" của anh mình: Trúc Đường Nguyễn Mạnh Phác.

Đó chỉ là một hình bóng phụ nữ thoáng qua trong đời Nguyễn Bính. Nhưng nhà thơ trân trọng tôn thờ hình bóng đó, vì Nguyễn Bính mồ côi mẹ từ thủa nhỏ, đã thiếu tình mẫu tử, lại không có chị, có em nào gần gũi. Chị Trúc thật ra rất xa mà lại rất gần đối với Nguyễn Bính. Đó cũng là ảo giác của người gần chết khát trong sa mạc, tưởng rằng mình sắp đến được một ốc đảo đầy suối trong và bóng mát...






Có ai đó đùa thế thôi,
Có thêm thì tốt chớ nào dọn đi Cheesy Grin

Có phải bài thơ trên do một người đẹp dể mến viết ?

Mỹ ơi ! Thật là hâm mộ cho chị Trúc nào mà diễm phúc quá, đã được  giữ một % trái tim của chàng thi sĩ nỗi danh  Smiley

Cám ơn Mỹ thật nhiều.
Thân mến
NC








[/quote]
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #163 - 14. Jun 2007 , 09:51
 
...
Back to top
« Last Edit: 16. Jun 2007 , 19:51 by nang_cali »  
WWW  
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Quán Huế
Reply #164 - 14. Jun 2007 , 10:13
 
nang_cali wrote on 12. Jun 2007 , 20:27:
Có ai đó đùa thế thôi,
Có thêm thì tốt chớ nào dọn đi Cheesy Grin

Có phải bài thơ trên do một người đẹp dể mến viết ?


Chị Nắng ơi,

Có phải chị nói 2 câu đó của Miên Thuỵ hả chị? Em đang chờ Miên Thuỵ viết kể chuyện các anh chị gặp gỡ và cho xem hình đó  Wink Cheesy

Quote:
Mỹ ơi ! Thật là hâm mộ cho chị Trúc nào mà diễm phúc quá, đã được  giữ một % trái tim của chàng thi sĩ nỗi danh  Smiley

Cám ơn Mỹ thật nhiều.
Thân mến
NC



hihihi, tại Nguyễn Bính không có chị và mất mẹ từ nhỏ, và chắc tại chị Trúc, bạn gái của ông anh, lại là mô.t người dịu dàng, thương quí ông như em , nên có chuyện gì ông cũng tỉ tê viết cho chị Trúc của ông hết.  Wink
Còn "chị Trúc của em" thì chẳng biết có phải tên Trúc không, vì em thấy email là Trúc mà hôm nay em mới nhìn ký tên trong bài thơ thì chữ gì như là Dieu Nguyen  Shocked. Hay là mắt em nhìn không rõ  ???


Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 9 10 11 12 13 ... 24
Send Topic In ra