Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Một ngày tình cũng trăm năm  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 
Send Topic In ra
Một ngày tình cũng trăm năm (Read 13145 times)
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Một ngày tình cũng trăm năm
29. Apr 2007 , 19:38
 
...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:07 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #1 - 29. Apr 2007 , 19:48
 
...


...




Mưa ướt nỗi nhớ

Tiếng Hát : Lâm Thuý Vân- Gia Huy


Back to top
« Last Edit: 26. Jan 2008 , 21:58 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #2 - 29. Apr 2007 , 19:52
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:10 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #3 - 30. Apr 2007 , 05:58
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 30. Apr 2007 , 06:02 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #4 - 30. Apr 2007 , 06:07
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #5 - 30. Apr 2007 , 18:37
 
...


...

Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #6 - 30. Apr 2007 , 18:39
 
...



...
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #7 - 01. May 2007 , 04:39
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #8 - 01. May 2007 , 04:40
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 03:01 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #9 - 01. May 2007 , 17:31
 
...



...
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #10 - 02. May 2007 , 09:21
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:26 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #11 - 02. May 2007 , 09:24
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 26. May 2007 , 03:50 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #12 - 02. May 2007 , 18:06
 
...



...
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #13 - 02. May 2007 , 20:46
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:03 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #14 - 04. May 2007 , 02:55
 
...



...

Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #15 - 04. May 2007 , 03:58
 
...


...


Vì đó là em

Tiếng Hát : Quang Dũng






Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:06 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #16 - 06. May 2007 , 04:39
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #17 - 06. May 2007 , 04:41
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #18 - 06. May 2007 , 04:44
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #19 - 08. May 2007 , 01:23
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:14 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #20 - 08. May 2007 , 01:24
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #21 - 09. May 2007 , 12:15
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:27 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #22 - 11. May 2007 , 04:31
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:08 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #23 - 11. May 2007 , 04:33
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #24 - 12. May 2007 , 08:41
 
...


Thân mến chúc Tiểu Vũ Vi một ngày Mẹ thật vui vẻ hạnh phúc nhé  Wink
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #25 - 13. May 2007 , 12:27
 
Vi cám ơn Chị...Thương chúc Chị ngày lễ Mẹ vui tươi và hạnh phúc...Bên em lễ Mẹ năm nay trễ 3/6 lân...Tặng chị nè

...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #26 - 17. May 2007 , 02:53
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #27 - 18. May 2007 , 03:08
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #28 - 18. May 2007 , 03:09
 
...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:31 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #29 - 18. May 2007 , 03:10
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 18. May 2007 , 03:19 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #30 - 20. May 2007 , 21:42
 

...


...


Back to top
« Last Edit: 25. May 2007 , 05:43 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #31 - 20. May 2007 , 21:43
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 20. May 2007 , 21:49 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #32 - 25. May 2007 , 05:27
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:39 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #33 - 25. May 2007 , 05:30
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #34 - 26. May 2007 , 03:52
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 26. May 2007 , 04:00 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #35 - 02. Jun 2007 , 15:55
 
...[/align]
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:41 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #36 - 02. Jun 2007 , 16:04
 

...



...
Back to top
« Last Edit: 02. Jun 2007 , 16:05 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #37 - 02. Jun 2007 , 18:52
 

...

Vi ơi,

Đoá hồng này My chụp hôm lễ Mẹ của Bắc Mỹ , để dành đến ngày Mẹ tại trời Âu mang vào chúc Vi một ngày thật tươi vui và hạnh phúc nhé. Wink



Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #38 - 03. Jun 2007 , 06:50
 
Vi cám ơn chị Mỹ đã nhớ đến Vi trong ngày hôm nay...Merci chị nhiều lắm...Biết chị thích Lan em gửi tặng chị nè...

...

Một ngày chúa nhật an vui chị nhé...Cho Vi kính lời thăm anh...
Back to top
« Last Edit: 03. Jun 2007 , 06:50 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #39 - 10. Jun 2007 , 12:27
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #40 - 11. Jun 2007 , 15:32
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:35 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #41 - 12. Jun 2007 , 17:42
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #42 - 19. Jun 2007 , 18:43
 
tieuvuvi wrote on 03. Jun 2007 , 06:50:
Vi cám ơn chị Mỹ đã nhớ đến Vi trong ngày hôm nay...Merci chị nhiều lắm...Biết chị thích Lan em gửi tặng chị nè...

...

Một ngày chúa nhật an vui chị nhé...Cho Vi kính lời thăm anh...


Vi ơi ,

Anh Bình và My cám ơn Vi lắm.  Wink
Hài lan nhà My đang nở mấy chậu,  My chụp tặng Vi xem đỡ nhé Wink. Mai mốt My sẽ đi học chụp hình mới được  Wink

...

Back to top
« Last Edit: 19. Jun 2007 , 18:57 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #43 - 20. Jun 2007 , 03:20
 
...

Merci Chị nhiều nhang...Vi thấy chùm Hoa Lan này đẹp quá đem về tặng anh chị nè...Chị Mỹ mở một topic hoa lan đi, để như vậy em đi đâu thấy hình lan đẹp hay bài thơ viết về lan sẽ đem về cho anh chị chịu hông?
Tay chị hôm nay đỡ nhiều chưa? Nếu còn đau thì tha hồ làm nũng với anh Bình vậy Grin

Bon mardi anh chị!
Back to top
« Last Edit: 20. Jun 2007 , 03:22 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #44 - 22. Jun 2007 , 12:04
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #45 - 22. Jun 2007 , 20:39
 
tieuvuvi wrote on 20. Jun 2007 , 03:20:
...

Merci Chị nhiều nhang...Vi thấy chùm Hoa Lan này đẹp quá đem về tặng anh chị nè...Chị Mỹ mở một topic hoa lan đi, để như vậy em đi đâu thấy hình lan đẹp hay bài thơ viết về lan sẽ đem về cho anh chị chịu hông?
Tay chị hôm nay đỡ nhiều chưa? Nếu còn đau thì tha hồ làm nũng với anh Bình vậy Grin

Bon mardi anh chị!


Tiểu Vũ Vi ơi ,

Cám ơn chùm lan Vi cho  đẹp quá.  Wink My nghĩ khỏi mở mục riêng cho hoa lan  đâu Vi ơi,  vì mình có  Vườn trúc rồi , có cây cỏ hoa gì cũng đều mang vào trong đó cho cả nhà ngắm nghía nha Vi .   Wink
Nhà My cũng đang nở loại lan tương tự , nhưng hoa không nhiều bằng đâu. My upload rồi mang lên Vườn Trúc,  Vi chạy vào xem nhé  Wink
Trời ấm rồi nên tay My cũng khá ra Vi à.  Wink
Thương chúc Vi cuối tuần vui nhé !  Wink


Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #46 - 23. Jun 2007 , 01:33
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 23. Jun 2007 , 01:37 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #47 - 28. Jun 2007 , 12:17
 
...



...

Back to top
« Last Edit: 28. Jun 2007 , 12:26 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #48 - 11. Jul 2007 , 14:10
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 17. Jul 2007 , 06:42 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #49 - 12. Jul 2007 , 20:14
 


Vi ơi Vi à ,  Vi bận đi đâu qua nay vậy bớ Vi  ???  Wink
Có người chờ hỏi món Ragout mà My đợi Vi  không dám chỉ  Embarrassed Grin

Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #50 - 14. Jul 2007 , 05:49
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #51 - 14. Jul 2007 , 05:51
 
Sorry chị nhang, tối qua Vi trực nên hông có thì giờ vào đọc hết cho nên hông biết có message cho mình...Em đi dán lên liền ở quán chợ chiều của chị macco nhang...
Cuối tuần an vui...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #52 - 14. Jul 2007 , 05:58
 
tieuvuvi wrote on 14. Jul 2007 , 05:49:
...


...


Vũ Vi ơi, Đ Đ yêu những tấm hình này quá! Và yêu cả những bài thơ tháng bảy  Cool  Cool.
Chúc Vũ Vi luôn khoẻ mạnh nha em! Làm việc...chút chút thôi ! Chơi nhiều nhiều 1 chút  Smiley
Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #53 - 15. Jul 2007 , 04:24
 
Cám ơn chị đã yêu thích những bức thi hoạ của Vi...
Bon dimanche chị nhé!
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #54 - 15. Jul 2007 , 04:26
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #55 - 17. Jul 2007 , 06:45
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #56 - 21. Jul 2007 , 01:41
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Jul 2007 , 01:45 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #57 - 24. Jul 2007 , 03:27
 
...

Một Ngày Không Gọi Nhau  

Tiếng Hát : Gia Huy- Thiên Kim



Nhạc : Trúc Hồ -
Thơ : Nguyễn Hiền  


Đã qua một ngày không gọi nhau
Anh tự hỏi lòng mình có nhớ
Nhớ mắt em ngoan
Nhớ nụ cười hiền
Đường tuy xa sao thấy cứ như gần.

Đã thêm một ngày không gọi nhau
Tay nhẹ buông từng ngày nhung nhớ
Nhớ tiếng anh yêu
Nhớ chiều hẹn hò
Chiều bên anh hôm ấy cứ xa dần

ĐK:

Trăng đêm nay,
Trăng mới vẫn chưa đầy...
Trăng đêm nay, trăng mới vẫn chưa đầy...

Tình đôi ta,
Tình mới vẫn chưa yên...
Tình đôi ta, tình mới vẫn chưa yên...

Back to top
« Last Edit: 24. Jul 2007 , 03:28 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #58 - 25. Jul 2007 , 02:34
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #59 - 30. Jul 2007 , 03:33
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 30. Jul 2007 , 03:41 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #60 - 03. Aug 2007 , 06:37
 
...


...


Back to top
 

...
 
IP Logged
 
CoiChay
Gold Member
*****
Offline


Cối Chày of the Year
2006-2009

Posts: 2263
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #61 - 09. Aug 2007 , 01:24
 
Hello cô TVV,

Cô TVV mạnh giỏi.
Những món sau này của TVV tôi chưa làm được vì thiếu nhiều gia vị và đồ cần thiết. Sẽ trở lại với chuyện nấu nướng sau và ở một nơi khác cho đúng chỗ, không sẽ bị mấy chị chủ nhà rầy rà  Cheesy

Tôi đi qua đi lại cái chủ đề "Một ngày tình cũng trăm năm" này nhiều lần trong quá khứ. Cũng nhiều lần tôi muốn bày tỏ ý kiến mà chưa có cơ hội (internet ở công trường quá chậm).

Hôm nay vào được thì lại quên hết ý của mình rồi ! Nhưng tựu trung lại thì nhìn thấy đề tài tôi có phản ứng : làm gì có chuyện một ngày mà tình (vẫn, sẽ, đã) trăm năm ?  Có thật là có tình trăm năm chăng ? Hay chỉ là ảo tưởng ? Hay chỉ là "day dream" nằm mộng giữa ban ngày ? Tôi có bi quan quá chăng, cô TVV có lạc quan quá chăng ?
Thân mến,
ĐS
Back to top
« Last Edit: 09. Aug 2007 , 01:28 by CoiChay »  
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #62 - 09. Aug 2007 , 15:26
 
CoiChay wrote on 09. Aug 2007 , 01:24:
Hello cô TVV,



Hôm nay vào được thì lại quên hết ý của mình rồi ! Nhưng tựu trung lại thì nhìn thấy đề tài tôi có phản ứng : làm gì có chuyện một ngày mà tình (vẫn, sẽ, đã) trăm năm ?  Có thật là có tình trăm năm chăng ? Hay chỉ là ảo tưởng ? Hay chỉ là "day dream" nằm mộng giữa ban ngày ? Tôi có bi quan quá chăng, cô TVV có lạc quan quá chăng ?
Thân mến,
ĐS


Anh ĐS ơi , không có gí là lạc quan hoặc bi quan cả anh ơi !
Cảm xúc của mỗi người trong tình yêu hoàn toàn khác nhau anh ạ , vì có những người chỉ gặp nhau yêu nhau trong một ngày nhưng cũng đủ cho họ nhớ nhau suốt đời. Và cũng có những người có thể ở với nhau cả đời nhưng chẳng bao giờ có những rung động thật sự của tình yêu..

Ngày xưa người ta thường dùng chữ trăm năm là để chỉ một đời người , thành ra khi chúc mừng đám cưới họ hay chúc nhau câu chúc trăm năm hạnh phúc .Và với Vi nếu đúng duyên nợ và yêu nhau thật sự thì dù chỉ gặp nhau , yêu nhau trong một ngày thì tình đó cũng mãi mãi không phai cho tới ngày buông tay nhắm mắt..

Do đó Vi mới chọn cái tên đề tài là " Một ngày tình cũng trăm năm " Cũng như với nhiều người  tình yêu ban đầu chỉ như những cơn gió thoáng qua nhưng đến bây giờ sau mấy mươi năm họ vẫn còn nhớ nhau và tình yêu thật sự của họ ngày xưa vẫn hình như còn quanh đâu đó....

Thân mến  Wink
Back to top
« Last Edit: 10. Aug 2007 , 13:03 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #63 - 09. Aug 2007 , 15:54
 
CoiChay wrote on 09. Aug 2007 , 01:24:
Hello cô TVV,

Cô TVV mạnh giỏi.
Những món sau này của TVV tôi chưa làm được vì thiếu nhiều gia vị và đồ cần thiết. Sẽ trở lại với chuyện nấu nướng sau và ở một nơi khác cho đúng chỗ, không sẽ bị mấy chị chủ nhà rầy rà  Cheesy

Tôi đi qua đi lại cái chủ đề "Một ngày tình cũng trăm năm" này nhiều lần trong quá khứ. Cũng nhiều lần tôi muốn bày tỏ ý kiến mà chưa có cơ hội (internet ở công trường quá chậm).

Hôm nay vào được thì lại quên hết ý của mình rồi ! Nhưng tựu trung lại thì nhìn thấy đề tài tôi có phản ứng : làm gì có chuyện một ngày mà tình (vẫn, sẽ, đã) trăm năm ?  Có thật là có tình trăm năm chăng ? Hay chỉ là ảo tưởng ? Hay chỉ là "day dream" nằm mộng giữa ban ngày ? Tôi có bi quan quá chăng, cô TVV có lạc quan quá chăng ?
Thân mến,
ĐS

Anh ĐS ơi ! Nắng đây hoàn toàn đồng ý với TVV.
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
CoiChay
Gold Member
*****
Offline


Cối Chày of the Year
2006-2009

Posts: 2263
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #64 - 10. Aug 2007 , 00:15
 
tieuvuvi wrote on 09. Aug 2007 , 15:26:
Anh ĐS ơi , không có gí là lạc quan hoặc bi quan cả anh ơi !
Cảm xúc của mỗi người trong tình yêu hoàn toàn khác nhau anh ạ , vì có những người chỉ gặp nhau yêu nhau trong một ngày nhưng cũng đủ cho họ nhớ nhau suốt đời. Và cũng có những người có thể ở với nhau cả đời nhưng chẳng bao giờ có những rung động thật sự của tình yêu..

Ngày xưa người ta thường dùng chữ trăm năm là để chỉ một đời người , thành ra khi chúc mừng đám cưới họ hay chúc nhau câu chúc trăm năm hạnh phúc .Và với Vi nếu đúng duyên nợ và yêu nhau thật sự thì dù chỉ gặp nhau , têu nhau trong một ngày thì tình đó cũng mãi mãi không phai cho tới ngày buông tay nhắm mắt..

Do đó Vi mới chọn cái tên đề tài là " Một ngày tình cũng trăm năm " Cũng như với nhiều người  tình yêu ban đầu chỉ như những cơn gió thoáng qua nhưng đến bây giờ sau mấy mươi năm họ vẫn còn nhớ nhau và tình yêu thật sự của họ ngày xưa vẫn hình như còn quanh đâu đó....

Thân mến  Wink


Hello cô TVV, chị Nắng Cali,

Hôm nay là ngày thứ sáu, tương đương với ngày chủ nhật của thế giới bên ngoài. Sáng nay ngủ dậy trễ và không đi làm nên có chút thì giờ xin được có lời qua lại với cô TVV về chuyện tình trăm năm.
Hiện nay tôi là người bi quan nên cái nhìn của tôi khá bi quan. Chỉ mong mọi người tìm thấy điểm lạc quan trong những gì tôi phát biểu.
Trước đây, được đọc trong LVD hay ở đâu đó câu chuyện tình của Thôi Hộ (hay Hiệu), chắc cô TVV, chị NCaLi còn nhớ. Xin vắn tắt ở đây : Chàng là văn nhân lại có tài. Trên đường lãng du, đi đến vườn đào, mỏi chân khát nước bèn xin vào uống nước (vô tình hay cố ý không thấy ai nói) . Gặp người đẹp má hồng (không biết hoa đào hồng vì má hay má hồng vì ánh đào) . Bẵng một năm sau, trở lại chốn cũ nhưng không gặp được người đẹp ngày trước (đố quí vị cô này đi đâu ?) . Lòng buồn, TH bèn vung tay thảo bài thơ còn nổi tiếng cho đến ngày nay, để tôi ráng viết lại nhưng không chắc nhớ hết hay viết đúng, xin mấy bồ gạo của LVD chỉnh giùm (để tránh hiểu lầm tôi lại phải nói rõ rằng chữ bồ gạo này có nghĩa hay lắm chứ không phải có ý nói về hình thể bồ gạo).

Khứ niên kim nhật thử trung môn,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ (?)
Đào hoa y cựu tiếu đông phong


Viết xong chàng buồn bã ra đi chơi tiếp .
Mấy hôm sau tình cờ (hay cố ý, nào có ai hay) đi trở lại vườn đào thì thấy trong nhà có tiếng khóc bèn gõ cửa hỏi thăm thì mới được ông thân sinh của cô gái kể chuyện rằng " Năm ngoái có người đến thăm vườn đào và đã làm cho con gái ông tương tư suốt cả năm trường. Năm nay người nọ trở lại, nhân lúc con gái ông không có nhà, lại làm thơ dán ở cửa. Đến chiều con gái ông ta đi (shopping) về thấy bài thơ ở cửa biết mình vừa hụt gặp người trong mơ bèn đau đớn vật vã không ăn không uống vài ngay thì chết. Hiện thi thể còn nằm trong nhà.

Thôi Hộ vô cùng đau đớn bèn xin vào để gặp người mình cũng mơ tưởng cả năm trường một lần cuối. Vào đến nơi, TH vừa khóc vừa kể lễ bên cạnh thi hài của người con gái.

Chuyện đến đây mà ngừng thì thật là đẹp. (Gặp) một lần mà đã tương tư (yêu) nhau đến cả đời người (dù ngắn ngủi chỉ có một năm thôi). Tuy nhiên , chuyện không dừng ở đây. Mấy ông thầy dạy văn chương ngày trước đã cố tình bưng bít sự thực nên đã không bao giờ nhắc đến đoạn sau. Đoạn sau là như vầy:

Thôi Hộ trong cơn đau đớn khóc la, cầm tay giật chân người con gái này làm sao đó khiến cô ta tỉnh dậy không chết nữa ! Tôi không có nói đùa, không tin xin chị hỏi thăm mấy bồ lúa trong LVD. Thế là như mấy chị đoán, hai người làm đám cưới (tình sẽ trăm năm ?) với nhau. Thôi Hộ có số làm quan. Cô gái vườn đào có số làm vợ quan. Sau này không nghe ai nói thêm về đoạn sau của cuộc tình "một ngày mà đã trăm năm này" .

Tuy nhiên có những điều cho ta thấy không có cái gì là trăm năm hết. Hãy cùng nhau tưởng tượng:

Sau nhiều năm làm quan ở kinh đô, vì phải thù tạc ăn nhậu với bạn bè chơi bời ở triều đình TH không còn là một thư sinh mảnh khảnh như hồi trước mà bụng đã phình ra. Tóc của TH thì cũng " ra đi như những giòng sông nhỏ". Răng chàng càng ngày càng hô. Thơ của TH bây giờ chỉ sặc mùi tửu quán, khánh viện. Được một hai năm đầu còn lịch sự, đến năm thứ ba mỗi lần ăn cơm chưa thấy vợ chưa kịp dọn tàu vị yểu là chàng vỗ bàn la mắng tưng bừng...

Bà vợ cũng vậy, rất nhiều chuyện có thể được ghi vào sổ đen, nhưng chắc ai cũng biết nên không cần kể ra đây.

Hai vợ chồng ba ngày cãi nhau một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn. Cả hai đều hối tiếc, phải chi ngày trước mình đừng ghé vườn đào.
...
Chuyện tương tự như trên xảy ra không biết bao nhiêu lần xung quanh ta mỗi ngày. Đừng mang ảo tưởng "trăm năm" và chịu làm hòa bình với thực tại thì có lẽ đời sẽ đở khổ hơn.   
   
Tóm lại, trăm năm là chuyện ảo tưởng. Muốn biết thiệt hư, hãy để cho ta lấy được cái người mà ta gọi là "trăm năm" đó. Xin hẹn nhau mười năm sau, gặp nhau xin bạn kể cho nghe nỗi niềm !

ĐS

PS.
Hello mấy bồ lúa LVD có phải ĐS đã quá bi quan về cuộc rồi phải không ?! Xin quí vị cho biết đâu là điểm lạc quan trong câu chuyện kể trên ?
Back to top
« Last Edit: 10. Aug 2007 , 00:25 by CoiChay »  
 
IP Logged
 
nang_cali
Senior Member
****
Offline



Posts: 264
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #65 - 10. Aug 2007 , 10:29
 
CoiChay wrote on 10. Aug 2007 , 00:15:
Hello cô TVV, chị Nắng Cali,

Hôm nay là ngày thứ sáu, tương đương với ngày chủ nhật của thế giới bên ngoài. Sáng nay ngủ dậy trễ và không đi làm nên có chút thì giờ xin được có lời qua lại với cô TVV về chuyện tình trăm năm.
Hiện nay tôi là người bi quan nên cái nhìn của tôi khá bi quan. Chỉ mong mọi người tìm thấy điểm lạc quan trong những gì tôi phát biểu.
Trước đây, được đọc trong LVD hay ở đâu đó câu chuyện tình của Thôi Hộ (hay Hiệu), chắc cô TVV, chị NCaLi còn nhớ. Xin vắn tắt ở đây : Chàng là văn nhân lại có tài. Trên đường lãng du, đi đến vườn đào, mỏi chân khát nước bèn xin vào uống nước (vô tình hay cố ý không thấy ai nói) . Gặp người đẹp má hồng (không biết hoa đào hồng vì má hay má hồng vì ánh đào) . Bẵng một năm sau, trở lại chốn cũ nhưng không gặp được người đẹp ngày trước (đố quí vị cô này đi đâu ?) . Lòng buồn, TH bèn vung tay thảo bài thơ còn nổi tiếng cho đến ngày nay, để tôi ráng viết lại nhưng không chắc nhớ hết hay viết đúng, xin mấy bồ gạo của LVD chỉnh giùm (để tránh hiểu lầm tôi lại phải nói rõ rằng chữ bồ gạo này có nghĩa hay lắm chứ không phải có ý nói về hình thể bồ gạo).

Khứ niên kim nhật thử trung môn,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ (?)
Đào hoa y cựu tiếu đông phong


Viết xong chàng buồn bã ra đi chơi tiếp .
Mấy hôm sau tình cờ (hay cố ý, nào có ai hay) đi trở lại vườn đào thì thấy trong nhà có tiếng khóc bèn gõ cửa hỏi thăm thì mới được ông thân sinh của cô gái kể chuyện rằng " Năm ngoái có người đến thăm vườn đào và đã làm cho con gái ông tương tư suốt cả năm trường. Năm nay người nọ trở lại, nhân lúc con gái ông không có nhà, lại làm thơ dán ở cửa. Đến chiều con gái ông ta đi (shopping) về thấy bài thơ ở cửa biết mình vừa hụt gặp người trong mơ bèn đau đớn vật vã không ăn không uống vài ngay thì chết. Hiện thi thể còn nằm trong nhà.

Thôi Hộ vô cùng đau đớn bèn xin vào để gặp người mình cũng mơ tưởng cả năm trường một lần cuối. Vào đến nơi, TH vừa khóc vừa kể lễ bên cạnh thi hài của người con gái.

Chuyện đến đây mà ngừng thì thật là đẹp. (Gặp) một lần mà đã tương tư (yêu) nhau đến cả đời người (dù ngắn ngủi chỉ có một năm thôi). Tuy nhiên , chuyện không dừng ở đây. Mấy ông thầy dạy văn chương ngày trước đã cố tình bưng bít sự thực nên đã không bao giờ nhắc đến đoạn sau. Đoạn sau là như vầy:

Thôi Hộ trong cơn đau đớn khóc la, cầm tay giật chân người con gái này làm sao đó khiến cô ta tỉnh dậy không chết nữa ! Tôi không có nói đùa, không tin xin chị hỏi thăm mấy bồ lúa trong LVD. Thế là như mấy chị đoán, hai người làm đám cưới (tình sẽ trăm năm ?) với nhau. Thôi Hộ có số làm quan. Cô gái vườn đào có số làm vợ quan. Sau này không nghe ai nói thêm về đoạn sau của cuộc tình "một ngày mà đã trăm năm này" .

Tuy nhiên có những điều cho ta thấy không có cái gì là trăm năm hết. Hãy cùng nhau tưởng tượng:

Sau nhiều năm làm quan ở kinh đô, vì phải thù tạc ăn nhậu với bạn bè chơi bời ở triều đình TH không còn là một thư sinh mảnh khảnh như hồi trước mà bụng đã phình ra. Tóc của TH thì cũng " ra đi như những giòng sông nhỏ". Răng chàng càng ngày càng hô. Thơ của TH bây giờ chỉ sặc mùi tửu quán, khánh viện. Được một hai năm đầu còn lịch sự, đến năm thứ ba mỗi lần ăn cơm chưa thấy vợ chưa kịp dọn tàu vị yểu là chàng vỗ bàn la mắng tưng bừng...

Bà vợ cũng vậy, rất nhiều chuyện có thể được ghi vào sổ đen, nhưng chắc ai cũng biết nên không cần kể ra đây.

Hai vợ chồng ba ngày cãi nhau một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn. Cả hai đều hối tiếc, phải chi ngày trước mình đừng ghé vườn đào.
...
Chuyện tương tự như trên xảy ra không biết bao nhiêu lần xung quanh ta mỗi ngày. Đừng mang ảo tưởng "trăm năm" và chịu làm hòa bình với thực tại thì có lẽ đời sẽ đở khổ hơn.    
 
Tóm lại, trăm năm là chuyện ảo tưởng. Muốn biết thiệt hư, hãy để cho ta lấy được cái người mà ta gọi là "trăm năm" đó. Xin hẹn nhau mười năm sau, gặp nhau xin bạn kể cho nghe nỗi niềm !

ĐS

PS.
Hello mấy bồ lúa LVD có phải ĐS đã quá bi quan về cuộc rồi phải không ?! Xin quí vị cho biết đâu là điểm lạc quan trong câu chuyện kể trên ?


Cám ơn anh ĐS đã nhắc lại câu chuyện tình.
Có thể là vì TH vội cưới vợ và rướt dâu khg xem ngày chăng.  Grin Grin phần trên TVV cũng có nói có những đôi vợ chồng sống với nhau cả đời mà vẫn kg hiễu nhau .
Tương tư không hẳng là yêu, vì Mỵ Nương có yêu Trương Chi đâu.
Chúc anh một ngày vui.
NC

Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
CoiChay
Gold Member
*****
Offline


Cối Chày of the Year
2006-2009

Posts: 2263
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #66 - 10. Aug 2007 , 22:00
 
[quote author=nang_cali]
Cám ơn anh ĐS đã nhắc lại câu chuyện tình.
Có thể là vì TH vội cưới vợ và rướt dâu khg xem ngày chăng.  Grin Grin phần trên TVV cũng có nói có những đôi vợ chồng sống với nhau cả đời mà vẫn kg hiễu nhau .
Tương tư không hẳng là yêu, vì Mỵ Nương có yêu Trương Chi đâu.
Chúc anh một ngày vui.
NC
[/quote]

Hello chị NCL,

Chuyện không hiểu nhau là chuyện thường tình . Chuyện hai vợ chồng khi lấy nhau hồi 20-30 tuổi, rồi sau đó mỗi người phát triển đầu óc, tính tình, quan điểm sống, kiến thức, kinh nghiệm, vv. mỗi đàng mỗi nẻo nên càng ngày càng xa nhau cũng là một hiện tượng thường thấy (nhưng ít ai bàn tới vì bị covered dưới câu "không hiểu nhau"). Đây là một thực tế và cũng là cái risk trong đời sống vợ chồng.  Cặp vợ chồng nào dung hoà được cái khác biệt này trong tinh thần tương nhượng thì có thể đi xa. Cặp nào cả hai đều cương cường thì sẽ không lâu cái nhà sẽ trở thành địa ngục. Tình yêu ngày trước có hay không, không còn là factor lớn !
 
Chuyện My Nương tương tư Trương Chi là một ảo tưởng (về TC) nên thường sẽ đem tới phiền não khổ đau, cũng là chuyện thường thấy !

Tôi chỉ áy náy vì nói mấy chuyện không vui này sợ cô TVV, tôi nghi là còn nhỏ tuổi, mất đi cái hứng làm thơ (TVV làm thơ rất hay) thì thật là đáng tiếc. 

Thân mến,
ĐS
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #67 - 11. Aug 2007 , 13:04
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 01. Sep 2007 , 02:29 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #68 - 15. Aug 2007 , 00:43
 
...
Back to top
« Last Edit: 15. Aug 2007 , 00:50 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #69 - 23. Aug 2007 , 12:01
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 01. Sep 2007 , 02:30 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #70 - 23. Aug 2007 , 19:41
 
CoiChay wrote on 10. Aug 2007 , 00:15:
Hello cô TVV, chị Nắng Cali,

Hôm nay là ngày thứ sáu, tương đương với ngày chủ nhật của thế giới bên ngoài. Sáng nay ngủ dậy trễ và không đi làm nên có chút thì giờ xin được có lời qua lại với cô TVV về chuyện tình trăm năm.
Hiện nay tôi là người bi quan nên cái nhìn của tôi khá bi quan. Chỉ mong mọi người tìm thấy điểm lạc quan trong những gì tôi phát biểu.
Trước đây, được đọc trong LVD hay ở đâu đó câu chuyện tình của Thôi Hộ (hay Hiệu), chắc cô TVV, chị NCaLi còn nhớ. Xin vắn tắt ở đây : Chàng là văn nhân lại có tài. Trên đường lãng du, đi đến vườn đào, mỏi chân khát nước bèn xin vào uống nước (vô tình hay cố ý không thấy ai nói) . Gặp người đẹp má hồng (không biết hoa đào hồng vì má hay má hồng vì ánh đào) . Bẵng một năm sau, trở lại chốn cũ nhưng không gặp được người đẹp ngày trước (đố quí vị cô này đi đâu ?) . Lòng buồn, TH bèn vung tay thảo bài thơ còn nổi tiếng cho đến ngày nay, để tôi ráng viết lại nhưng không chắc nhớ hết hay viết đúng, xin mấy bồ gạo của LVD chỉnh giùm (để tránh hiểu lầm tôi lại phải nói rõ rằng chữ bồ gạo này có nghĩa hay lắm chứ không phải có ý nói về hình thể bồ gạo).

Khứ niên kim nhật thử trung môn,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ (?)
Đào hoa y cựu tiếu đông phong


Viết xong chàng buồn bã ra đi chơi tiếp .
Mấy hôm sau tình cờ (hay cố ý, nào có ai hay) đi trở lại vườn đào thì thấy trong nhà có tiếng khóc bèn gõ cửa hỏi thăm thì mới được ông thân sinh của cô gái kể chuyện rằng " Năm ngoái có người đến thăm vườn đào và đã làm cho con gái ông tương tư suốt cả năm trường. Năm nay người nọ trở lại, nhân lúc con gái ông không có nhà, lại làm thơ dán ở cửa. Đến chiều con gái ông ta đi (shopping) về thấy bài thơ ở cửa biết mình vừa hụt gặp người trong mơ bèn đau đớn vật vã không ăn không uống vài ngay thì chết. Hiện thi thể còn nằm trong nhà.

Thôi Hộ vô cùng đau đớn bèn xin vào để gặp người mình cũng mơ tưởng cả năm trường một lần cuối. Vào đến nơi, TH vừa khóc vừa kể lễ bên cạnh thi hài của người con gái.

Chuyện đến đây mà ngừng thì thật là đẹp. (Gặp) một lần mà đã tương tư (yêu) nhau đến cả đời người (dù ngắn ngủi chỉ có một năm thôi). Tuy nhiên , chuyện không dừng ở đây. Mấy ông thầy dạy văn chương ngày trước đã cố tình bưng bít sự thực nên đã không bao giờ nhắc đến đoạn sau. Đoạn sau là như vầy:

Thôi Hộ trong cơn đau đớn khóc la, cầm tay giật chân người con gái này làm sao đó khiến cô ta tỉnh dậy không chết nữa ! Tôi không có nói đùa, không tin xin chị hỏi thăm mấy bồ lúa trong LVD. Thế là như mấy chị đoán, hai người làm đám cưới (tình sẽ trăm năm ?) với nhau. Thôi Hộ có số làm quan. Cô gái vườn đào có số làm vợ quan. Sau này không nghe ai nói thêm về đoạn sau của cuộc tình "một ngày mà đã trăm năm này" .

Tuy nhiên có những điều cho ta thấy không có cái gì là trăm năm hết. Hãy cùng nhau tưởng tượng:

Sau nhiều năm làm quan ở kinh đô, vì phải thù tạc ăn nhậu với bạn bè chơi bời ở triều đình TH không còn là một thư sinh mảnh khảnh như hồi trước mà bụng đã phình ra. Tóc của TH thì cũng " ra đi như những giòng sông nhỏ". Răng chàng càng ngày càng hô. Thơ của TH bây giờ chỉ sặc mùi tửu quán, khánh viện. Được một hai năm đầu còn lịch sự, đến năm thứ ba mỗi lần ăn cơm chưa thấy vợ chưa kịp dọn tàu vị yểu là chàng vỗ bàn la mắng tưng bừng...

Bà vợ cũng vậy, rất nhiều chuyện có thể được ghi vào sổ đen, nhưng chắc ai cũng biết nên không cần kể ra đây.

Hai vợ chồng ba ngày cãi nhau một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn. Cả hai đều hối tiếc, phải chi ngày trước mình đừng ghé vườn đào.
...
Chuyện tương tự như trên xảy ra không biết bao nhiêu lần xung quanh ta mỗi ngày. Đừng mang ảo tưởng "trăm năm" và chịu làm hòa bình với thực tại thì có lẽ đời sẽ đở khổ hơn.    
 
Tóm lại, trăm năm là chuyện ảo tưởng. Muốn biết thiệt hư, hãy để cho ta lấy được cái người mà ta gọi là "trăm năm" đó. Xin hẹn nhau mười năm sau, gặp nhau xin bạn kể cho nghe nỗi niềm !

ĐS

PS.
Hello mấy bồ lúa LVD có phải ĐS đã quá bi quan về cuộc rồi phải không ?! Xin quí vị cho biết đâu là điểm lạc quan trong câu chuyện kể trên ?


Hihihi,
Anh Đại San ơi,

Anh gọi hello mà nọ nay My chẳng thấy ai dám thưa vì hễ thưa thốt lên là tự nhận mình là bồ lúa rồi   Cheesy Grin.  Dù anh có ý dụ ngọt, bảo chữ  bồ lúa này có nghĩa hay lắm cơ (chắc ý anh nhắc đến chuyện bồ chữ  của  Cao Bá Quát ) chứ không phải là hình thể bồ gạo ( cái  bồ sứt cạp  Grin )   
Nhưng anh lại cố ý gợi ra chuyện tỉ năm một thuở để nói mà My bỏ qua thì sợ anh tức mình  Tongue ( đến nỗi sáng nay lại nhắc khéo hăm he) nên My phải đành tiên hạ thủ vi cường :
- Chàng Thôi Hộ tốt số và đẹp trai trong truyện này không phải là Thôi Hiệu (tác giả bài Hoàng Hạc Lâu ) đâu ạ  Wink
- Câu đầu là :
Khứ niên kim nhật thử môn trung.

Xin chạy !  Cheesy






Back to top
 
 
IP Logged
 
CoiChay
Gold Member
*****
Offline


Cối Chày of the Year
2006-2009

Posts: 2263
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #71 - 27. Aug 2007 , 12:57
 
Đặng-Mỹ wrote on 23. Aug 2007 , 19:41:
Hihihi,
Anh Đại San ơi,

Anh gọi hello mà nọ nay My chẳng thấy ai dám thưa vì hễ thưa thốt lên là tự nhận mình là bồ lúa rồi   Cheesy Grin.  Dù anh có ý dụ ngọt, bảo chữ  bồ lúa này có nghĩa hay lắm cơ (chắc ý anh nhắc đến chuyện bồ chữ  của  Cao Bá Quát ) chứ không phải là hình thể bồ gạo ( cái  bồ sứt cạp  Grin )  
Nhưng anh lại cố ý gợi ra chuyện tỉ năm một thuở để nói mà My bỏ qua thì sợ anh tức mình  Tongue ( đến nỗi sáng nay lại nhắc khéo hăm he) nên My phải đành tiên hạ thủ vi cường :
- Chàng Thôi Hộ tốt số và đẹp trai trong truyện này không phải là Thôi Hiệu (tác giả bài Hoàng Hạc Lâu ) đâu ạ  Wink
- Câu đầu là :
Khứ niên kim nhật thử môn trung.
Xin chạy !  Cheesy


Hello quí vị bồ lúa,

Giỏi ! ĐS viết hấp tấp nên viết sai từ "môn trung" biến thành "trung môn" tuy cũng chừng ấy chữ nhưng nghĩa đã khác nhau rất xa mà người hấp tấp đi du lịch cũng vẫn nhìn thấy được. Tuy nhiên gọi cái này là tỷ năm thì có vẻ nói thách giá cao quá !  Cheesy Cheesy Cheesy Năm mười năm thôi !

Còn Thôi Hộ và Thôi Hiệu, ĐS đọc ở đâu đó, có chỗ nói là hai tên cùng giống nhau nhưng dĩ nhiên người thì khác nhau. Một bên nổi tiếng với bài "Thị đô thành nam trang"  một bên thì nổi tiếng với bài Hoàng Hạc Lâu.  Xin đem một chút tiểu sử của cả hai để mọi người thưởng lãm.

Thôi Hộ tự Ân công, người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, sống vào khoảng niên đại Đường Đức tông. Thôi Hộ vốn lận đận khoa cử lại là người tuấn nhã, phong lưu nhưng sống khép kín, ít giao du với người ngoài.
.....
Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam.


Thôi Hiệu người Biện Châu (nay là huyện Khai Phong tỉnh Hà Nam) sống thời Thịnh Đường, năm sanh hổng rõ nhưng năm mất là 754. Thi đậu tiến sĩ thời Khai Nguyên đời Đường Huyền Tông năm 725, làm đến chức Tư Huân viên ngoại lang.
Hoàng Hạc Lâu là bài thơ nổi tiếng nhứt của Thôi Hiệu.

Lầu Hoàng Hạc ở trên ghềnh đá Hoàng Hộc tại Huyện Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc. Theo sách Tề Hài Chí thì tích nhân (tức người xưa) người cỡi hạc đi qua nơi này chính là một vị tiên tên Tử An. Rồi để kỷ niệm, dân chúng trong vùng mới dựng lên cái ‘lâu’ này và đặt tên là lầu Hoàng Hạc.

(Trích dẫn của ai và từ đâu ĐS đã quên rồi, xin chân thành nhận lỗi ).
Thân mến,
ĐS
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #72 - 29. Aug 2007 , 09:17
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 01. Sep 2007 , 02:34 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #73 - 29. Aug 2007 , 09:19
 
...

...
Back to top
« Last Edit: 01. Sep 2007 , 02:35 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #74 - 01. Sep 2007 , 02:27
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 01. Sep 2007 , 02:39 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
admin
YaBB Administrator
*****
Offline



Posts: 514
Canada
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #75 - 09. Sep 2007 , 22:44
 

Tiểu Vũ Vi ơi,

Hôm nay SN thứ 3 của DD/LVD,  My mang hoa tặng và một phần bánh SN đến tận  "Một Ngày Tình CũNG Trăm Năm " để cám ơn Vi hàng ngày đã mang về vun xới cho vườn LVD bao hoa thơm cỏ lạ.
Thuơng mến chúc Vi luôn vui tươi và hạnh phúc nhé 

...


TB: Hôm nay internet nhà My truc trặc gì mà như rùa, My còn bao nhiêu hoa chưa đi tặng hết nhưng đặc biệt mang đến truớc tiên cho nhà thơ út ít nhất của D/D đó  nhen  Wink
Back to top
 
WWW  
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #76 - 10. Sep 2007 , 20:25
 
Wow, cám ơn chị My nhiều nhang...Vi phải cám ơn các anh chị đã ưu ái đến Vi...Thương chúc d/đ của mình luôn đầy hoa thơm cỏ lạ chị nhé...
Happy birthday...

...

...

...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #77 - 28. Sep 2007 , 06:04
 
...


...



Back to top
« Last Edit: 22. Oct 2007 , 13:08 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #78 - 02. Oct 2007 , 22:06
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:30 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #79 - 02. Oct 2007 , 22:10
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:48 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #80 - 03. Oct 2007 , 18:47
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 05:22 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #81 - 04. Oct 2007 , 01:01
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 05:24 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #82 - 14. Oct 2007 , 02:45
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 04:16 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #83 - 20. Oct 2007 , 21:20
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 20. Oct 2007 , 21:25 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #84 - 21. Oct 2007 , 04:12
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #85 - 21. Oct 2007 , 05:38
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 21. Oct 2007 , 05:40 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #86 - 22. Oct 2007 , 13:12
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #87 - 28. Oct 2007 , 04:13
 

...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #88 - 28. Oct 2007 , 13:18
 
...



...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #89 - 28. Oct 2007 , 13:24
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #90 - 06. Nov 2007 , 12:47
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #91 - 06. Nov 2007 , 12:49
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #92 - 16. Nov 2007 , 01:36
 
...



...
Back to top
« Last Edit: 16. Nov 2007 , 01:39 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #93 - 19. Nov 2007 , 08:20
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 19. Nov 2007 , 08:20 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #94 - 02. Dec 2007 , 05:14
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #95 - 05. Dec 2007 , 03:21
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 11. Dec 2007 , 01:52 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #96 - 11. Dec 2007 , 01:54
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #97 - 12. Dec 2007 , 22:24
 
...

...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #98 - 16. Dec 2007 , 21:38
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 16. Dec 2007 , 21:39 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #99 - 25. Dec 2007 , 03:18
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #100 - 27. Dec 2007 , 07:22
 
...


...

Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #101 - 29. Dec 2007 , 10:47
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #102 - 06. Jan 2008 , 03:57
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 02. Feb 2008 , 04:36 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #103 - 14. Jan 2008 , 09:43
 
...


...
Back to top
« Last Edit: 24. Mar 2008 , 10:58 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #104 - 25. Jan 2008 , 06:34
 
Gửi đến Tiểu Vũ Vi "trăm năm có còn một  ngày tình?" trong một câu chuyện thật có chút ngậm ngùi sau đây .

Đố TVV và mọi người biết anh chàng Thành đến nhà thờ để cầu nguyện gì như thắc mắc của nhà báo VQ . Câu trả lời đoán trúng ý của ĐQ kết quả câu đố sẽ được quà xuân . Vì chỉ là tưởng tuợng nên khi đúng ý là có niềm vui chứ không chắc là đúng như thật ...

- Trích một phần trong bài phiếm luận của Văn Quang viết trong lúc ở thành phố Đà Lạt Giáng sinh 2007---

Người đi tìm “thú đau thương”

Sáng hôm sau, đúng ngày Lễ Giáng Sinh, tôi lang thang một mình xuống quán cà phê Ga Ly (không phải Cali) , nằm trên quả đồi đối diện với khách sạn tôi ở. Ngồi ở đây, sau hàng lan can gỗ, có thể ngắm cảnh bờ Hồ và con đường dốc với khu phố chợ luôn tấp nập. Không có nhạc “dậm giật” chói chang kiểu Sài Gòn. Chỉ có nhạc nhẹ êm dịu.

Rất bất ngờ, một người đàn ông mang cái vẻ chững chạc của một người phong lưu từ từ đến đứng sững trước mặt tôi. Anh ta trẻ hơn tôi vài tuổi, tóc muối tiêu rất đẹp và tất nhiên là mập hơn tôi rất nhiều vì tôi thường tự phụ không ai có thể gầy hơn tôi được. Tôi đã thấy ngờ ngợ, quen quen mà chưa kịp nhớ tên. Anh ta xà xuống ghế, ôm vai tôi, gọi cả tên “cúng cơm” và bút hiệu. Vậy mà tôi vẫn chưa nhớ ra anh ta là ai. Quen thì quen lắm, tên thì chịu. Anh ta nói ngay:

– Em là Thành, Thành “vang”, anh nhớ chưa?

Có cái “hỗn danh” Thành “vang” làm tôi nhớ ngay. Hồi xưa, khi tôi học lớp Tham Mưu Cao Cấp ở Đà Lạt, Thành còn học năm đầu đại học. Nhà anh ta chuyên bán rượu vang nên gọi là Thành “vang”. Tôi quen Thành khi đi chơi ở mấy cái phòng trà Nigh Club, La Tulipe… có nữ ca sĩ Thúy Nga (vợ nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ) hát thường trực ở đó. Nhà Thành rất gần Nigh Club, bạn bè tôi thường ghé qua vì bố Thành cũng là một quân nhân về hưu, tất nhiên là già hơn chúng tôi nhiều. Thành còn có bà chị rất đẹp và quan trọng hơn là chưa có bồ.

Hồi đó tôi quen một gia đình từ Hải Phòng di cư vào Đà Lạt và có một cửa tiệm bán sách ngay đầu dốc Phan Đình Phùng. Cô con gái lại là học trò cũ của tôi ở trường Bạch Đằng, trước khi tôi được lệnh động viên. Chỉ sau vài năm, trông cô học trò của tôi “trổ mã” rất xinh. Nhưng đã mang tiếng là thầy giáo, quen cả gia đình nên tôi đành đóng vai “ông anh đạo mạo” vậy. Huyền - tên cô học trò của tôi- hiền lành đứng bán sách nhưng rất ít nói. Cô cũng có vẻ sính văn chương nghệ thuật. Thành có khiếu làm thơ, đưa tôi vài bài đăng báo ở Sài Gòn. Tôi hiểu Thành “vang” chết mệt cô học trò của tôi rồi. Tôi gài độ cho hai người gặp nhau, nhưng vẫn chỉ là “tình trong như đã mặt ngoài còn e”.

Sau 5 tháng học xong lớp Tham Mưu, tôi trở lại Phòng Báo Chí ở Sài Gòn. Có lần đọc được thơ của cậu Thành “vang” công khai tặng Huyền công chúa. Rồi chuyện tình của họ kết quả là một cái đám cưới như bao nhiêu cuộc tình đẹp khác. Cuộc sống của hai người rất êm ấm, sau đó hai vợ chồng Thành dọn về Sài Gòn làm đại lý cho một hãng rượu của Pháp.

Cuộc tình “bất đắc kỳ tử”

Ngày 30-4-1975, trong khi Thành ở Đà Lạt lo đám tang cho bố thì Huyền chạy theo gia đình nhà mình xuống tàu ra đảo. Hai vợ chồng lạc nhau từ đấy. Trong khi Huyền đang mang thai đứa con thứ hai được vài tháng.

Thành kẹt lại và bị “đánh tư sản” sính vính. Cơ nghiệp, nhà cửa mất hết. Đi “cải tạo” năm bảy năm rồi về tay trắng, không liên lạc gì được với vợ con. Đó cũng là tình trạng chung của không ít “đại gia” thời đó.

Khi tôi trở lại Sài Gòn cũng chỉ nghe bạn bè quen biết nói lại là Thành làm đủ thứ nghề, kể cả vào bến cảng làm nghề bốc vác. Vượt biên năm bảy lần đều bị tóm, ra vào mấy cái trại giam ở Tiền Giang, Hậu Giang như đi nghỉ mát.

Tôi chỉ biết sơ qua cuộc đời Thành đến đấy và hôm nay mới gặp lại. Nhìn dáng vẻ anh ta, tôi hiểu là hồi này khá lắm rồi. Người Sài Gòn những năm sau này, chẳng biết thế nào mà đoán được. Chỉ vài năm đã đổi thay rất nhiều. Buôn bán đất, trúng cổ phiếu và hàng trăm thứ “buôn bán” không hẳn là thứ nghề ngỗng gì. Thánh cho ăn lộc, phất lên bất cứ lúc nào.

Thành kể lúc này gia đình ở Sài Gòn, hai hôm trước, dẫn vợ con lên Đà Lạt đón Noel. Thành ở cùng khách sạn với tôi, tất nhiên anh cũng biết về chuyện người khách nhảy từ lầu 7 xuống tối hôm trước. Thành gật gù:

– Em phục tay dám nhảy lầu tự tử quá anh ạ.

Tôi dở giọng ngang tàng:

– Việc gì phải tự tử. Cái gì cũng có thể làm lại từ đầu mà. Vì tình hay vì tiền đều như nhau. Hạnh phúc này tan vỡ thì chịu khó đi tìm ở chỗ khác. Mình có muốn thế đâu. Tự nó đến như một thiên tai, mình không tránh được.

Thành mỉm cười có vẻ cay đắng:

– Tiền thì kiếm được chứ tình thì … khó nói lắm.

Tôi hỏi thẳng băng ngay:

– Thế Huyền hồi này thế nào?

– Em vừa nói chuyện với cô ấy xong nên mới ra đây. Tính ngồi một mình không ngờ lại gặp anh.

– Cô ấy không lên với cậu à?

– Không! Cô ấy ở Mỹ mấy chục năm nay rồi anh ạ. Chúng em đều có gia đình riêng cả rồi. Nhưng thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau như bạn bè thôi. Cô ấy và mấy đứa con về Việt Nam chơi vẫn đến thăm em.

Tôi cười như một lời an ủi:

– Thế là phải. Chuyện đó như một chuyện thường tình. Gặp nhau vui vẻ là đẹp nhất. Có giận hờn, có cay đắng cũng chẳng lấy lại được gì. Khá nhiều cặp vợ chồng như thế. Những cuộc tình chết “bất đắc kỳ tử”, không do ai cả. Do thời cuộc. Nhưng mọi chuyện qua rồi, mỗi người có cuộc sống riêng của mình.

Thành ngồi im. Chiếc cà rá hột soàn óng ánh trên ngón tay út mập mạp trắng trẻo. Chiếc đồng hồ Rolex to tướng trên cổ tay mịn màng. Thành trở nên trầm ngâm:

– Mọi chuyện tưởng đã qua, nhưng… chưa hẳn là thế. Hậu quả của nó còn dài, rất dài.

Tôi cười bâng quơ, nhắc lại một câu hát trong Tình Nhớ:

– “Tình ngỡ đã qua đi, nhưng tình bỗng lại về”?

Thành im lặng rồi thở dài:

– Đó là trường hợp của em đêm qua.

Nỗi ân hận choáng váng


Thành kể lại chuyện gia đình của mình. Huyền qua Mỹ hơn tám năm thì “tục huyền” với một người đàn ông làm ăn đứng đắn. Thành ở lại Việt Nam, vất vưởng chừng gần mười năm rồi xây dựng lại sự nghiệp, thoạt tiên là mua một miếng đất ngoài Bình Thuận, trồng nho rồi sau đó sản xuất rượu vang, Chỉ năm năm sau, cơ nghiệp của Thành trở nên vững vàng. Anh lập gia đình với một thôn nữ khá đẹp ở tận Long Xuyên. Bây giờ đã có hai người con đều thành đạt.

Hai người con của Huyền và Thành, một ở Mỹ, cậu con trai sau cùng ở Pháp. Năm nay cũng đã trên ba mươi tuổi. Dịp Giáng Sinh năm nay, tức là mới tối hôm qua đây thôi, Nam từ Pháp về thăm mẹ ở San Diego. Chị của Nam không về được. Người chồng sau này của Huyền đang nằm bệnh viện vì ung thư. Nhà chỉ có hai mẹ con.

Nam nhận được e mail, biết bố đang ở Đà Lạt, Nam yêu cầu bố gửi hình qua cho cháu xem. Thành vui vẻ gửi ngay cho con năm bảy tấm ảnh mới chụp.

Ngay sau đó, Thành được e mail của con. Nam kể rằng nó rất vui, la lên “mẹ ơi, có thư và ảnh của bố”. Nam kéo mẹ đến xem ảnh bố ở Đà Lạt. Mẹ Huyền của Nam xem hình rồi một làt sau, lặng lẽ khóc. Nam đứng sững nhìn mẹ và Nam không hiểu tại sao mẹ khóc. Bao nhiêu năm nay, khi nhận thư và được ảnh của Thành gửi sang, mẹ Nam có khóc bao giờ đâu. Mẹ ôm Nam trong lòng và không giải thích điều gì cả. Nam cũng chẳng hiểu tại sao mình cũng khóc.

Nam lại gửi ngay cho bố vài hàng kể rõ và yêu cầu bố Thành gửi e mail sang an ủi mẹ Huyền. Lúc đó Thành mới sững người, anh nhìn lại những tấm ảnh gửi qua, có tới 2 tấm ảnh chụp đúng vào nơi chốn mà xưa kia Thành và Huyền đã từng có rất nhiều kỷ niệm với nhau lúc bắt đầu cuộc tình.

Bây giờ Thành mới thấy được sự vô ý không thể tha thứ của mình. Anh ngồi trước computer mà không viết nổi một hàng chữ nào. Hai giờ đêm, Thành xuống phòng Tiếp Tân, gọi điện thoại sang cho con. Lúc đó ở San Diego là giữa trưa. Nam và mẹ đang ăn cơm, Nam nói mẹ không thể nào nuốt nổi. “Thôi, bố nói chuyện với mẹ Huyền đi”. Huyền ngần ngại mãi rồi mới chịu cầm điện thoại.

Thành kể:

– Anh ạ, thoạt tiên vẫn là tiếng nức nở của Huyền. Mãi cô ấy mới nói được: “Anh còn tới những chốn xưa sao?”

Thành thú nhận là cũng lặng đi không nói được, không biện minh gì được. Anh chỉ bập bẹ ba tiếng “Xin lỗi em”.

Thành nói với tôi:

– Em cứ tưởng cô ấy cũng chẳng quan tâm gì đến những chi tiết nhỏ đó. Bởi thật ra sau này chúng em gặp nhau rất tự nhiên, chẳng bao giờ nhắc lại những kỷ niệm cũ.

Tôi đã có chút kinh nghiệm về chuyện này nên nói với Thành:

– Không nói, nhưng nó vẫn hiện diện từ trong đáy sâu trái tim mình. Không nói cũng là một cách nói. Như thế hay hơn chứ.

– Không hẳn là như thế anh ạ. Em cho rằng mình cố đánh lừa mình, trong cái thế phải “tỉnh queo” thì phải thế thôi. Trái tim mình nó nói khác.

– Trong những góc tối nhất của linh hồn, có những điều không bao giờ nên đụng tới.

Thành thở dài:

– Nhưng khi đã đụng tới thì nó tàn phá mình kinh khủng.

– Rồi sau đó Huyền nói gì với cậu?

Tiếng Thành rời rạc:

– Có nói gì được nhiều đâu anh. Cô ấy chỉ trách là em không hiểu cô ấy thôi. Mà thật ra, làm sao em không hiểu Huyền được chứ. Em hiểu, hiểu rất nhiều. Chúng em gặp nhau, nhìn nhau cố dửng dưng, trong cái dửng dưng ấy lại có tất cả nỗi nhớ nhung, có tình yêu và có cả một cái gì như thù hận. Anh đừng hiểu thù hận theo cái nghĩa thông thường. Thù ở đây là không đợi nhau được, hận ở đây là nỗi đau vì phải xa nhau. Nó nhẹ nhàng, nhưng sâu đậm. Tưởng là chết cũng không thể nói ra. Vì chúng ta phải sống như những người đàn ông, vì chúng ta phải sống đúng cái cách mà người “hiểu biết” thường phải đối xử với nhau thôi.

Tôi hiểu Thành nên nắm tay anh:

– Hiểu như thế là đủ.

– Chẳng có gì là đủ. Mình tự an ủi mình đấy. Lâu nay em cứ nghĩ rằng cô ấy sống với một người đàn ông tử tế đàng hoàng như vậy là có hạnh phúc rồi, hay ít nhất thì cũng yên ổn. Cô ấy có thể quên em. Nhưng bây giờ em mới hiểu... tình cảm không giản dị như vậy đâu. Nó có đời sống của nó.

Thành bần thần vớ bao thuốc lá hút một hơi dài:

– Cô ấy cúp máy ngay sau đó, không cho em nói thêm được điều gì nữa cả.

Tôi hỏi ngược:

– Nếu được, cậu sẽ nói gì?

Thành lắc đầu:

– Chính em cũng không biết, em chỉ thấy cần phải nói thôi.

Đến đây Thành nhìn về phía nhà thờ Đà Lạt. Anh rủ tôi đến nhà thờ, chẳng biết để làm gì. Tôi không đến vì lỡ hẹn với mấy người bạn ăn cơm trưa. Thành lủi thủi bước xuống con đường đầy nắng vàng.

Tôi hình dung ra bóng người đàn ông đó ngồi im sững trong ngôi giáo đường vắng ngắt. Thành cầu nguyện gì? Tôi không thể đoán ra. Bạn thử đoán xem. Xin bạn một phút cho những mối tình buồn như thế. Tôi nghĩ không phải chỉ có Huyền và Thành, còn rất nhiều nhiều những chuyện tình đẹp và buồn như thế. Tôi muốn nói tiếng nói ấy trong bút ký này.

Sài Gòn 31-12-2007 - Văn Quang

Back to top
« Last Edit: 25. Jan 2008 , 06:37 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #105 - 25. Jan 2008 , 21:15
 
Anh Quân thân mện

Vi nghĩ câu trả lời tuỳ theo cảm nhận của mỗi người đọc với chuyện tình buồn này...Vi nghĩ là trong câu chuyện này Vi cảm nhận rất rõ nỗi đau của Huyền...
Đối với Vi khi mình đã yêu chân thật một người cho dù có đời lỡ tình đau, thì một ngày tình cũng là trăm năm...
Cầu nguyện gi ư? Cầu nguyện bình an và hạnh phúc cho người mình yêu, cho có được một ngày thuyền quay về bến xưa..dù vẫn biết rằng ước mơ đo thật mong manh hư ảo tựa khói sương...
Yêu là nhung nhớ và chờ mong...là hy sinh và chia sẻ...Yêu là hoài niệm và mộng ước...
Một người con gái si tình như Vi thì nghĩ như thế đó...

Nice WE anh Quân nhé !
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #106 - 26. Jan 2008 , 07:26
 
Quote:
Gửi đến Tiểu Vũ Vi "trăm năm có còn một  ngày tình?" trong một câu chuyện thật có chút ngậm ngùi sau đây .

Đố TVV và mọi người biết anh chàng Thành đến nhà thờ để cầu nguyện gì như thắc mắc của nhà báo VQ . Câu trả lời đoán trúng ý của ĐQ kết quả câu đố sẽ được quà xuân . Vì chỉ là tưởng tuợng nên khi đúng ý là có niềm vui chứ không chắc là đúng như thật ...

................
Tôi hình dung ra bóng người đàn ông đó ngồi im sững trong ngôi giáo đường vắng ngắt. Thành cầu nguyện gì? Tôi không thể đoán ra. Bạn thử đoán xem. Xin bạn một phút cho những mối tình buồn như thế. Tôi nghĩ không phải chỉ có Huyền và Thành, còn rất nhiều nhiều những chuyện tình đẹp và buồn như thế. Tôi muốn nói tiếng nói ấy trong bút ký này.

Sài Gòn 31-12-2007 - Văn Quang



My nghĩ chắc Thành chỉ vào giáo đuờng  tìm sự yên ổn của tâm hồn chứ khg cầu nguyện gì cả  Wink Cầu gì bây giờ nữa  Huh
Back to top
 
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3554
Gender: male
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #107 - 26. Jan 2008 , 12:02
 
Quote:
Gửi đến Tiểu Vũ Vi "trăm năm có còn một  ngày tình?" trong một câu chuyện thật có chút ngậm ngùi sau đây . 

Đố TVV và mọi người biết anh chàng Thành đến nhà thờ để cầu nguyện gì như thắc mắc của nhà báo VQ . Câu trả lời đoán trúng ý của ĐQ kết quả câu đố sẽ được quà xuân . Vì chỉ là tưởng tuợng nên khi đúng ý là có niềm vui chứ không chắc là đúng như thật ...

................
Tôi hình dung ra bóng người đàn ông đó ngồi im sững trong ngôi giáo đường vắng ngắt. Thành cầu nguyện gì? Tôi không thể đoán ra. Bạn thử đoán xem. Xin bạn một phút cho những mối tình buồn như thế. Tôi nghĩ không phải chỉ có Huyền và Thành, còn rất nhiều nhiều những chuyện tình đẹp và buồn như thế. Tôi muốn nói tiếng nói ấy trong bút ký này.

Sài Gòn 31-12-2007 - Văn Quang


Quote:
My nghĩ chắc Thành chỉ vào giáo đuờng  tìm sự yên ổn của tâm hồn chứ khg cầu nguyện gì cả  Wink Cầu gì bây giờ nữa  Huh

Hello anh Đỗ Quân, chị Mỹ , TVV
Tôi đồng ý với chị Mỹ, Thành không cầu nguyện gì cả, nhưng chỉ vào đó ngồi là vì cần chổ ngồi nhưng đầu óc thì trống rỗng, có nghĩ ngợi gì thì sau đó kìa, lúc đêm khuya trằn trọc...
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phương Tần
Gold Member
*****
Offline


Who am I?

Posts: 3812
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #108 - 26. Jan 2008 , 14:13
 
Quote:
My nghĩ chắc Thành chỉ vào giáo đuờng  tìm sự yên ổn của tâm hồn chứ khg cầu nguyện gì cả  Wink Cầu gì bây giờ nữa  Huh


Ở Đà Lạt, hình như nơi đâu cũng có thể lưu giữ kỉ niệm...

Thành vào giáo đường chỉ vì ngôi giáo đường ấy cũng có một góc nhỏ trong kỉ niệm xưa của hai người...
Back to top
 

đã mất hết những tháng ngày xưa cũ ... trên đường bay ... mõi cánh ... chim buồn thiu ...
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #109 - 26. Jan 2008 , 21:05
 
Chào Anh Đ Q,
TN giơ tay xin phép đoán Thành cầu nguyện gì  về cuộc tình "bất đắc kỳ tử" do thời cuộc của mình. TN đồng ý với chị TVV. Cầu nguyện bình an và hạnh phúc cho người mình yêu, cho có được một ngày thuyền quay về bến xưa...  dù vẫn biết rằng ước mơ đó thật mong manh hư ảo tựa khói sương...

Thành & Huyền tuy đã có g/đ riêng nhưng đồng sàng dị mộng
Thành cay đắng: Tiền thì kiếm được chứ tình thì … khó nói lắm...thêm nữa "Người chồng sau này của Huyền đang nằm bệnh viện vì ung thư ". Nhân vật này sẽ tự động biến mất.  Cho nên  “Tình ngỡ đã qua đi, nhưng tình bỗng lại về”?
Bây giờ lại nghe tiếng khóc nức nở cúa "người xưa" khi xem hình mình chụp  nơi "chốn xưa" (Thành vô tình hay có ý khi gởi 2 tấm hình  "chụp đúng vào nơi chốn mà xưa kia Thành và Huyền đã từng có rất nhiều kỷ niệm với nhau lúc bắt đầu cuộc tình". Như một nhắc nhở Huyền. Thế nên "Con quỳ lạy Chúa trên Trời cho con xin lấy lại người con thương. Đời  2 con đau khổ đã nhiều " Cry Cry
(Nạn nhân là  Cô thôn nữ  Long Xuyên  Cry Cry Nhưng nếu Cô thôn nữ biết được cảnh "đồng sàng dị mộng" của chồng mình thì Cô cũng không quá đau khổ khi hy sinh cho "cuộc tình bất đắc kỳ tử"

TN xin chúc phúc và nhiều điều lành cho Thành-Huyền nếu đây không là chuyện giả tưởng  Cheesy Cheesy


Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #110 - 27. Jan 2008 , 08:28
 
tuyet_ngo wrote on 26. Jan 2008 , 21:05:
Chào Anh Đ Q,
TN giơ tay xin phép đoán Thành cầu nguyện gì  về cuộc tình "bất đắc kỳ tử" do thời cuộc của mình. TN đồng ý với chị TVV. Cầu nguyện bình an và hạnh phúc cho người mình yêu, cho có được một ngày thuyền quay về bến xưa...  dù vẫn biết rằng ước mơ đó thật mong manh hư ảo tựa khói sương...

Thành & Huyền tuy đã có g/đ riêng nhưng đồng sàng dị mộng
Thành cay đắng: Tiền thì kiếm được chứ tình thì … khó nói lắm...thêm nữa "Người chồng sau này của Huyền đang nằm bệnh viện vì ung thư ". Nhân vật này sẽ tự động biến mất.  Cho nên  “Tình ngỡ đã qua đi, nhưng tình bỗng lại về”?
Bây giờ lại nghe tiếng khóc nức nở cúa "người xưa" khi xem hình mình chụp  nơi "chốn xưa" (Thành vô tình hay có ý khi gởi 2 tấm hình  "chụp đúng vào nơi chốn mà xưa kia Thành và Huyền đã từng có rất nhiều kỷ niệm với nhau lúc bắt đầu cuộc tình". Như một nhắc nhở Huyền. Thế nên "Con quỳ lạy Chúa trên Trời cho con xin lấy lại người con thương. Đời  2 con đau khổ đã nhiều " Cry Cry
(Nạn nhân là  Cô thôn nữ  Long Xuyên  Cry Cry Nhưng nếu Cô thôn nữ biết được cảnh "đồng sàng dị mộng" của chồng mình thì Cô cũng không quá đau khổ khi hy sinh cho "cuộc tình bất đắc kỳ tử"

TN xin chúc phúc và nhiều điều lành cho Thành-Huyền nếu đây không là chuyện giả tưởng  Cheesy Cheesy


Xin cảm ơn Tiểu Vũ Vi, Chị My, anh Phu De, chị Phương Tân, chị Tuyết Ngô đã đã tham gia vào câu đố này . Không khí có vẻ hào hứng và vấn đề có vẻ sáng tỏ ra đây dù không biết câu trả lời có đúng ý với anh chàng Thành hay không?

Nhưng cứ thử đặt mình vào trong vị trí hai người thì sẽ thấy "Ôi áo xưa lồng lồng, đã trôi dạt trời chiều ...bây giờ lại tiếp tục lồng lồng trong tâm khảm của hai trái tim đã già nhưng tình chắc không già .... Smiley

Có một điểm nhà báo VQ không nói hay Thành không kể lại là mức độ tìm nhau khi lạc nhau tới đâu thì có vẻ ngậm ngùi hơn và đỡ "thù hận" hơn vì chiến tranh đã chia cắt hai người hai ngã chứ không phải ai muốn . Sự cô đơn và chờ đợi của Huyền có lẽ đã quá tuyệt vọng để có thể bước thêm bước nữa dù thực tại đã không còn hạnh phúc vì chồng Huyền đang bị bịnh nặng ...

Một chi tiết thứ hai mà chị Tuyết Ngô đưa ra rất đúng là không biết vì vô tình hay hữy ý mà Thành gửi ảnh chụp nơi hai người đã có những kỷ niệm xưa đã làm cho Huyền xúc động ...Trong khi đó thì lại đang với vợ con ở Đà Lạt .
Có một câu nói mà hậu ý sẽ có những điều không tốt dù Thành không nói ra : "-----------------

Thành trở nên trầm ngâm:

– Mọi chuyện tưởng đã qua, nhưng… chưa hẳn là thế. Hậu quả của nó còn dài, rất dài. 

Tôi cười bâng quơ, nhắc lại một câu hát trong Tình Nhớ:

– “Tình ngỡ đã qua đi, nhưng tình bỗng lại về”? 

Thành im lặng rồi thở dài:
– Đó là trường hợp của em đêm qua.

Khi xa nhau thì đều không phải lỗi tại ai do đó tình yêu, nghĩa vợ chồng vẫn còn đậm đà dù thời gian có làm phai đi ít nhiều . Tình bỗng lại về là một điều không thể tránh khỏi khi cả hai đều cố giữ bổn phận của trách nhiệm hiện tại .  Sự chịu đựng và cô đơn của Huyền trong giai đoạn hiện tại có lẽ đã làm cho Thành phải suy nghĩ rất nhiều . Và có thể các hành động liên lạc này đã không qua mắt được người vợ mới và có thể đã gây ra những cắn đắng không nhỏ trong gia đình Thành ...

Do đó theo ĐQ nghĩ dù cả hai Thành và Huyền có thể đã có những cuộc trao đổi trên điện thoại như thế nào đi nữa cũng không thể có trường hợp là có sự hứa hẹn trở lại với nhau vì trách nhiệm và bổn phận hiện tại ...

Do đó tuy có đồng ý với TVV và chị TN về sự cầu nguyện bình an và hạnh phúc cho người Thành yêu là Huyền nhưng có lẽ không có sự cầu nguyện cho Thuyền về bến xưa vì đó quá ích kỹ đ/v người phối ngẫu mới .

Rất cám ơn sự chia sẻ các ý nghĩ đều có lý của các anh chị . Dĩ nhiên là Thành vào nhà thờ trước là tìm sự bình an, kỷ niệm và sẽ cầu nguyện sau . Nhưng câu đố là cầu nguyện gì chứ không phải là vào nhà thờ để làm cái gì  Smiley Grin

Xin chị Tuyết Ngô và TVV gửi địa chỉ cho ĐQ sẽ gửi qua nhen

Tình thân,

ĐQ


Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #111 - 27. Jan 2008 , 20:48
 
Anh Quân thương mến,

Vi nghĩ là anh hông hiểu hết ý của em vì cầu nguyện cho thuyền trở lại bến xưa nghĩa là lúc đó cả hai không cón bị ràng buộc nữa, vì thế em mới nói là ước mong đó thiệt là mong manh hư ảo...Nhưng có yêu thì mới có biết đợi biết chờ và biết hy vọng...Nếu định số không cho bắt cầu thì chỉ cần trong tâm linh hai người vẫn còn một góc trời riêng cho nhau như tri kỷ thì em thấy đó cũng đã là một điều hạnh phúc nhất ...
Một ngày an vui anh trai nhé...

TVV
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #112 - 02. Feb 2008 , 04:38
 
...


...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #113 - 05. Feb 2008 , 19:26
 
Xin mời  Tiểu Vũ Vi và các anh chị đọc một chuyện tình ÐQ nghĩ là có thật nhân dịp Xuân về.  Chuyện tình này không là trăm năm nhưng làm cho người đọc có những suy nghĩ rất nhiều về tình yêu mãnh liệt của một người phụ nữ. 

Xin mọi người đọc chơi cho vui ba ngày Tết .  ÐQ sẽ có chút tản mạn đố vui ở đây nhen...

Chuyện Tình Cô Y Sĩ Công An


Chu Tất Tiến

Ngày tôi gặp lại Dung ở Bệnh Viện Chợ Rẫy, cô giật mình, lùi lại như nhìn thấy một bóng ma. Khuôn mặt cô tái hẳn đi, cặp môi xinh xinh cong lên, như định thốt lên một tiếng kêu. Chừng vài giây sau, cô định thần lại, nhìn tôi với cặp mắt sâu thẳm. Trên chiếc áo choàng trắng của bệnh viện, và giữa luồng ánh sáng của những ngọn đèn trần, làn da trắng tinh của cô hình như trong hơn và mịn màng hơn.

Tôi cười nhẹ nhàng:
-Chào Dung! Dung vẫn khỏe chứ?
Dung không trả lời tôi. Cô vẫn nhìn chăm chăm vào mắt tôi. Một lúc sau, lâu lắm, cô mới thốt lên lời. Giọng cô vẫn nhỏ nhẹ như xưa:

-Anh mới được về hả?
Tôi gật đầu và mỉm cười. Nhìn dáng Dung trong chiếc áo choàng trắng tinh ấy, tôi lại bồi hồi nhớ lại những ngày xưa, không, không xưa lắm, mới có hơn ba năm thôi, Hương cũng mặc chiếc áo trắng ấy, màhồn tôi rộn rã, bừng bừng, như muốn bốc cháy.
***
Năm ấy, tôi vừa được chuyển trại về K.30 (*). Thật ra, trước khi đổi sang K.30, tôi ở Đội 3, nhà 12, K.4. chỉ cách nhà cũ của tôi một lớp hàng rào mỏng. K.30, là trạm Y Tế của cải tạo, nơi điều trị các người tù bị bệnh nặng, trong đó có Nhạc sĩ N.V.Đ và Bác sĩ T.T.A, tác giả loạt bài nổi tiếng trước 1975 "Lương Tâm của Người Thầy Thuốc". Nhạc sĩ N.V.Đ thì đã bị sưng tất cả các khớp xương tay và chân, không đi đứng được. Mỗi khi ông muốn đi từ nơi này sang nơi khác, phải nhờ and em cõng. Bác sĩ T.T.A. bị bệnh "đi cầu không người lái", nghĩa là khi nào ông chuyển bụng, thì tất cả chất thải cứ tự nhiên toát ra ngoài vì hậu môn ông không còn khả năng khép kín. Ông phải dùng một nùi giẻ bện lại, và đóng nút như đóng nút chai, nhưng vẫn không thể kềm được khi ông quá mắc. Chỗ nằm của ông hôi thối kinh khủng, ông không thể múc nước tắm một mình và cũng vì đã lớn tuổi, lại yếu, nên không làm vệ sinh chung quanh giường của mình. Thỉnh thoảng, bác sĩ Khánh và tôi phải dựng ông đứng dậy, múc nước tắm cho ông và dội giường ông cho trôi phân đi. Ngoài hai nhân vật đặc biệt này là các bệnh nhân kinh niên mãn tính. Tôi nhớ có một anh mới phát giác bị phong cùi qua những mảng đen đặc trên mông, vài anh ho lao, một anh bị bệnh vẩy-nến rất nặng. Khi anh vẩy-nến tắm, anh trần truồng ngồi cạnh cái giếng, múc nước dội một mình, vì lúc anh bước chầm chậm ra giếng, là anh em bỏ vô nhà hết, không ai dám tắm chung với anh, một khối thịt đỏ ửng từ đầu xuống chân, nứt nẻ ngang dọc, ở những khe nứt đó, nước vàng chẩy ra nhễ nhãi.

Khu K.30 có 4 dẫy nhà, hình chữ W, không kể nhà bếp. Ba dẫy hình chữ U dành cho bệnh nhân. Dẫy giữa chia làm hai. Một đầu là tủ thuốc chứa đầy Xuyên Tâm Liên, phòng khám bệnh, và nơi giao ban của các y, bác sĩ  quân y cũ chịu trách nhiệm chăm sóc các bệnh nhân với một Đại Úy Y Sĩ Công An của trại tù. Hai phần ba của dẫy này là chỗ ngủ của các y, bác sĩ và ba người chúng tôi, làm các việc linh tinh, như chẻ củi, gánh nước, phụ bếp, và giúp các bệnh nhân tất cả mọi việc mà y, bác sĩ không làm. Lúc tôi tới trại, đã có khoảng hơn  10 bác sĩ, một nha sĩ, một phụ tá nha sĩ. Trong số các bác sĩ điều trị, có Bác sĩ Đ., Y sĩ trưởng Sư đoàn 18, và một vị bác sĩ nguyên là Y Sĩ của Cố Tổng Thống Diệm, sau này thành Thượng Nghị Sĩ. Mỗi buổi sáng, tất cả các y, bác sĩ, nhân viên của K. 30 phải ngồi trên đầu giường của mình và "giao ban" với tay Công An Y Sĩ Trưởng của trại tù, một chức vụ rất lớn, chỉ thua Quản Đốc trại tù, mà có phần hơn, vì anh này chịu trách nhiệm về sức khỏe củatoàn thể năm K. tù và tất cả các công an coi trại. Anh ta ngồi vào chiếc bàn độc nhất trong phòng, nghe các y sĩ điều trị báo cáo tình hình bệnh nhân và cứu xét đề nghị xin chuyển bệnh nhân ra Bệnh Viện ngoài nếu cần cấp cứu. Tuy chức nghiệp chỉ là y sĩ, có trình độ như y tá và đôi khi còn thấp hơn y tá của chế độ cũ, nhưng anh này có toàn quyền quyết định trên vấn đề y khoa của các bác sĩ, cũng như có quyền ký giấy cho tù nhân được ra trại dựa trên tình trạng sức khỏe. Tôi nhớ có một bệnh nhân, xuất huyết nội, được các bác sĩ đề nghị cho ra ngoài cấp cứu gấp, nhưng tay y sĩ  ỷ mình tốt nghiệp Liên Xô, cứ cho là bệnh trĩ, không cần đi đâu, chỉ cho uống thuốc giảm đau, nên bệnh nhân đã chết sau hai ngày quằn quại. Buổi giao ban kế tiếp, anh y sĩ này chỉ nói có một câu đơn giản:

-Thôi, kỳ này ta mắc khuyết điểm. Kỳ sau khắc phục!

Thế là một mạng người ra đi, một sĩ quan chết trong tức tưởi chỉ vì sự phán quyết ấu trĩ  của một tay y tá. Chúng tôi ngồi canh xác anh bạn suốt đêm, không cho chuột đến cắn chân, mà nước mắt chẩy lưng tròng, uất hận tòan thể cái lũ y sĩ ngu xuẩn kia, cho dù chúng không trực tiếp cầm súng bắn anh em, nhưng cái chết đó cũng là một điều đáng căm thù. Cho đến một ngày, đời tôi có những đổi thay kịch liệt.

Một buổi sáng chờ đợi giao ban mãi không thấy bóng áo vàng của tay Đại Úy cao cao kia, anh em ngồi chờ, bàn tán mông lung. "Có lẽ hắn bị thượng mã phong, chết mẹ nó đêm qua rồi!", bác sĩ Đ. nói đùa. Tất cả hùa theo, cười ầm ĩ.

Khoảng nửa tiếng sau, bất ngờ nghe bên ngoài có tiếng xôn xao của các anh em trong hai trại kia. Nhóm chúng tôi đứng hẳn dậy, nhìn ra phía cổng vào và bất ngờ nhận thấy người đang tiến tới chỗ giao ban là hai cô công an áo vàng. Một cô cao, một cô thấp. Cô cao trông lạnh lùng, nghiêm khắc trong khi cô thấp đeo kính trắng có vẻ hiền hơn.

Đang nhớn nhác nhìn ra, chúng tôi không kịp đứng nghiêm lại khi cô cao tới trước bậc thềm, và bước vào trong một cách nhanh nhẹn. Nhìn thấy dáng bộ chúng tôi lu bu, cô cao cảnh cáo liền bằng một giọng Nam Kỳ đặc:

-Các anh đứng trật tự lại. Anh nào báo cáo thì báo cáo đi!
Nghe giọng oai nghiêm của cô, anh Đông là trưởng nhóm y sĩ, vội đứng nghiêm và lập bập báo cáo:
-Thưa cô...
Vừa nghe xong hai tiếng "thưa cô", cô cao chỉnh liền:

-Anh nói cái gì? Ai cho anh gọi tôi bằng "cô"? Từ nay, các anh phải "thưa Cán bộ". Nghe rõ chưa? Tôi là Đại Úy Dung, y sĩ trưởng của trại cải tạo này. Tôi thay thế Đại Úy X. đi công tác xa.

Và, chỉ tay về phía cô thấp, cô Đại Úy giới thiệu:
-Còn đây là Y Sĩ Phụng, phụ tá của tôi.

Anh Đông, người Nam, vốn tính hiền hòa, nên khi bị "chỉnh" thì hơi run:
-Dạ, thưa Cán Bộ, vâng!

Người y sĩ công an kia nhìn thẳng vào anh Đông, kiêu kỳ:

-Anh tên gì?
Anh Đông lúng túng thấy rõ:
-Thưa Cán bộ, tôi là Trương Đông, trưởng nhóm chuyên khoa ở đây.

Cô cán bộ nhìn lướt qua từng người trong nhóm với cặp mắt vẫn lạnh lùng:
-Còn các anh kia, từng người báo cáo đi!

Lần lượt, các y sĩ và ba tên phục vụ chúng tôi báo cáo tên họ. Nghe qua hết một lần, cô y sĩ cho tất cả ngồi xuống và bắt đầu nghe báo cáo tình hình từng bệnh nhân, trong khi cô Phụng vẫn đứng gần bên, nhìn chúng tôi một cách lạnh lùng.

Nghe xong phần báo cáo, hai cô ra lệnh cho tất cả các y sĩ hướng dẫn đến từng giường bệnh nhân, hỏi qua tình trạng sức khỏe từng người và ghi ghi chép chép trong sổ tay của các cô. Thái độ của các cô vẫn hoàn toàn băng giá nhưng đã đột nhiên thay đổi khi tới giường của anh N.V.Đ. Nhìn thấy anh ngồi trên giường với hai đầu gối co rút lại, những khớp ngón tay đã sưng to, và cả thân thể gầy ốm, trơ xương, nhưng ánh mắt vẫn hiên ngang, nhìn thẳng vào cô cán bộ công an với một vẻ thách thức, cô Dung bất ngờ chớp mắt lia lịa. Cô hỏi anh, với giọng xúc động:

thanks.gifhải anh là tác giả của các bài ...
Người nhạc sĩ tài hoa hơi mím môi, trả lời:
thanks.gifhải!
Cả cô Dung và cô Phụng đều mất đi vẻ lạnh lùng. Hai cô liếc nhìn nhau một thoáng rồi cùng quay lại nhìn người nhạc sĩ. Chừng một phút sau, cô Dung nhìn toán người đi theo sau, nói nhỏ:

-Thôi, đi!

Rồi không cần kiểm tra tiếp nữa, cô bảo nhóm y sĩ tiếp tục làm việc, còn hai cô ra về. Trên đường đi ra cổng, bóng hai cô chập sát vào nhau, thì thầm.

Bọn chúng tôi ở lại, ồn ào, tán phét. Chúng tôi cùng cho rằng hai cô người Sàigòn, từng nghe nhạc của nhạc sĩ N.V.Đ. nên dù cho là công an, nhưng vẫn chưa quên hết những mộng mơ của những cô gái áo trắng ngày ấy. Tôi quay lại với anh Đ., cười cười:

-Anh Đ. ơi! Thế là anh sẽ về sớm hơn anh em đấy! Anh cứ tin em đi!

Anh Đ. chỉ hơi nhếch môi, thái độ thận trọng cố hữu của anh:

-Không biết đâu, em ạ!
Tôi vẫn cười:

-Em biết chắc mà! "Cán bộ" mới nhìn thấy anh là rung rồi! Nhất định sẽ ký giấy cho anh về sớm!

Anh Đ. vẫn lắc đầu, không có vẻ lạc quan một chút nào:

-Anh cũng biết mà! Cấp bậc của anh to quá, khó lắm! Dầu cho người ta có nể mình, nhưng còn cấp trên. Đâu dễ, em!

(Điều anh nhận xét "đâu dễ" rất đúng. Cho dù có sự can thiệp của cô Dung để đưa anh ra bệnh viện ngoài đến ba lần, trở đi trở lại mãi đến vài năm sau, anh mới được tha về.)

Còn nhóm chúng tôi, lúc đầu thấy nữ cán bộ đến quản lý, thì cũng là lạ, nhưng vẫn cứ đề phòng từ lời nói đến cử chỉ, không để cho ai có dịp "đì" mình, nhất là phái nữ. Mỗi ngày, hai cô đều đến một lượt, nghe báo cáo, rồi đi qua từng giường bệnh, xem biểu đồ tiến triển của bệnh nhân, mà quyết định cho ra ngoài điều trị. Khoảng một tháng sau, không thấy cô Phụng đến nữa, chỉ còn mình cô Dung. Thái độ của cô dần dần cởi mở hơn, không còn hằn học như ngày đầu nữa. Giọng nói của cô cũng dễ nghe. Anh em cũng vui vẻ hơn khi thấy cô không khó khăn như tay Đại Úy trước, hễ thấy ai trở bệnh nặng là cho xe díp tới chở ra bệnh viện bên ngoài ngay. Dĩ nhiên, anh N.V.Đ được ưu tiên ra ngoài ngay. Mỗi lần như vậy, cô ngồi bên cạnh tài xế, dĩ nhiên là một công an. Bệnh nhân nằm cáng, được đặt song song với chiều dài của xe, anh y sĩ trực tiếp coi bệnh nhân thì cầm hồ sơ, đi theo, ngồi bên cạnh một tay công an khác. Những lần ra ngoài như vậy, người sung sướng nhất là vị y sĩ trực tiếp coi bệnh, đứng chờ sẵn, khi nghe thấy cô ra lệnh:

-Anh Nhân, lên xe đi với tôi!

Hoặc anh Phượng, anh Khánh, anh Lộc, tùy theo bệnh nhân nằm nhà nào thì vị y sĩ trực nhà đó được đi. Đã nhiều năm quanh quẩn trong tù, chỉ nhìn thấy công an hay bộ đội, nay được ra ngoài, hít thở chút không khí tự do, được nhìn thấy "người ta", thì anh nào cũng thích. Lũ chúng tôi thèm quá chừng, nhưng chỉ biết đứng nhìn bạn mình lên xe.

Ngay cả anh Đào, nha sĩ, cũng ngẩn ngơ. Rồi chiếc xe chầm chậm lăn bánh qua khỏi những hàng rào kẽm gai chi chít...

Từ những ngày ấy, liên hệ của các anh y sĩ với cô Dung có phần nhẹ nhàng hơn. Cô không cau có, không ra lệnh như ngày đầu, mà chỉ trao đổi trong phần chuyên môn. Những gì cô không hiểu, cô hỏi với sự kính nể, không như anh chàng Đại Úy trước. Còn tôi, chả cần lưu tâm đến cô, vì với phận sự một anh hộ lý, một chàng bổ củi, gánh nước, tôi chẳng có lý do gì lại gần cô. Cứ sau giờ giao ban, tôi đi một mạch ra giếng, gánh đầy nước vào các thùng đựng nước để nấu cơm, rồi làm mọi công việc linh tinh khác. Tôi cứ ngỡ đời tôi rồi tàn tàn như thế cho đến mãn kiếp vì không hy vọng có ngày về cho đến một hôm...

Sau khi làm đủ công việc hàng ngày xong, tôi lôi cây đàn ghita ra ngồi bậc cửa, dạo vài cung nhạc và tự dưng trong lòng buồn bã, nhớ về người vợ hiền đang cực nhọc nơi nào, tôi hát luôn một bài Trịnh Công Sơn. "Vai em gầy guộc nhỏ, như cánh vạc về chốn xa xôi..." Hát tới câu này, hồn tôi chùng xuống, tôi lặp đi lặp lại hai ba lần. Nước mắt tôi lãng đãng rơi xuống. Vài giọt rớt trên phím đàn. Nhìn thấy giọt nước làm nhòe thân đàn, tôi lấy ngón tay cố chùi cho khô, rồi đột nhiên linh cảm thấy có ai đang nhìn mình, tôi vội ngước lên và thấy Dung đang đứng đó tự hồi nào. Chắc Dung đã nhìn tôi vừa hát vừa khóc. Cô sững người giây lát và chừng như thấy mình sai lầm, Dung vội quầy quả bước đi. Tôi cũng bối rối, một phần vì sự ướt lệ của mình, một phần vì tôi đang ở trần, chỉ mặc mỗi cái quần xà loỏn để làm việc.

Ngày hôm sau, khi giao ban, tôi ngồi tránh xa chỗ cô, và không liếc cô một lần. Hình như cô cũng gượng gạo hơn mọi ngày, nên chỉ nói qua loa rồi dọt mất. Thời gian trôi qua, sự việc hôm đó cũng nguôi ngoai. Rồi Tết đến. Theo chỉ thị của cô, anh em phải trang hoàng lại chỗ làm việc cho ra vẻ Tết. Biết tôi có khiếu trang trí, mấy anh y sĩ năn nỉ tôi làm sao cho đẹp. Nổi hứng, tôi đi xin một cái vỏ dừa khô, cưa làm hai, rồi tẩn mẩn dùng dao làm bằng kẽm gai, khắc nổi bên ngoài vỏ dừa hình một Ngư Nhân bơi trong một hồ sen. Tôi lấy một cái nắp sắt, cắm mấy cái đầu đinh ngược lên, rồi đốt bao nylông cho nhỏ xuống đầy cái nắp thành một ổ cắm hoa, bỏ trong vỏ dừa. Sau đó, ra ngoài kiếm mấy bông hoa rau muống, hoa dừa, và lá rau dền, tôi cắm một bình hoa tròn trịa, để trên bàn của cô. Còn trên tường, tôi kiếm giấy nâu đen, cuốn lại thành một cành hoa mai, dán lên tường, sau đó dán thêm vài cánh mai vàng giả, và viết vài chữ thảo "chúc mừng năm mới" bên cạnh. Thế là phòng họp tự nhiên biến thành... Tết! Được anh em khen ngợi, lòng tôi cũng vui vui, nhưng không rộn ràng bằng khi cô đến. Nhìn thấy bình cắm hoa đơn sơ nhưng rất lạ, cô cầm lên, hơi thất sắc, hỏi:

-Anh nào làm thế?
Anh Đông chỉ tay vào tôi ngồi ở cuối hàng. Cô nhìn tôi một lúc lâu, rồi nhìn lên tường, và quay xuống tôi, nói vỏn vẹn hai chữ:    -Đẹp lắm!

Sau đó, cô ngồi ngắm nghía bình hoa mãi đến quên cả tinh thần buổi họp. Anh Đông phải nhắc "Thưa Cán bộ..", cô mới giật mình, trở lại trao đổi với các anh y sĩ. Trước khi đứng dậy, đi về, cô còn liếc tôi một lần rồi mới xoay chân.
Dung vừa ra khỏi cổng, anh Nhân cười hí hí:
-Thế là T. chết rồi nhé! Cô để ý rồi, là chỉ có mất mạng thôi!  
Cả nhóm cười ồn ào. Tôi chỉ biết nhún vai, cười theo. Trong lòng tự nhiên xôn xao giây phút. Hình ảnh nguời con gái Nam Kỳ, (lúc ấy tự nhiên tôi quên mất cô là Đại Úy Công An), có cặp mắt lá răm, làm tôi vương vấn. Nhưng chỉ trong một vài phút, chợt nhớ đến vợ hiền, con thơ, tôi lắc đầu, xua đuổi mấy tư tưởng hắc ám đi và tiếp tục công việc của mình, như không có gì xẩy ra. Nhưng thực tế, có chuyện xẩy ra. Ngày kế tiếp, sau buổi họp, cô gọi nhỏ anh Đông lại, nói chi đó, rồi đưa cho anh ta một gói quà. Cô vừa bước ra, anh Đông nói ầm lên:

-Lại đây! Lại đây! Xem cô tặng quà cho anh T. này!

Tất cả xô lại. Trong tay anh Đông là một cuốn vở mới tinh, mấy cây bút chì mầu, và bút Bic. Anh Đông giơ cao món quà và nói:

-Những cái này là cô tặng cho anh T. Không ai được đụng tới.
Anh nói đùa:
-Ai đụng tới quà của anh T. là vô con-nếch ngồi ngay!
Mọi người cười ầm ĩ. Anh Nhân lại nhắc lại:

-Chết T. rồi! Chết T. rồi! Ông liệu hồn đấy!


(còn tiếp....)
Back to top
« Last Edit: 05. Feb 2008 , 19:46 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #114 - 05. Feb 2008 , 19:37
 
(Chuyện Tình ...... tiếp theo)

Trong nhóm các y sĩ ở bệnh xá, Nhân và tôi là thân nhau nhất. Hai thằng ăn cơm chung với nhau, chiều chiều sau khi ăn cơm, hai thằng hay thả bộ vòng quanh trại, tâm sự vụn. Tụi tôi hợp nhau không chỉ vì tính nết mà còn vì tình đồng môn nữa. Nhân học trên tôi một lớp, và cũng ở nội trú Đắc Lộ trước khi vào Y khoa. Tối hôm ấy, như thường lệ, hai thằng vừa đi vòng vòng vừa nói chuyện. Nhân nửa đùa nửa thật, hỏi tôi:

-Lỡ ra, em mê ông, cho ông về sớm, bắt ông lấy, thì ông tính sao?
Tôi cười hinh hích, đùa lại:
-Thì lượm luôn, chứ sao?
Nhân hỏi tới:
-Còn vợ con thì sao?
Tôi khựng lại, hết đùa:
-Nói vậy chứ không phải vậy! Làm sao lấy vợ Công An Cộng Sản? Giỡn mặt với tử thần à?

Hai thằng cười phá lên. Tưởng đùa cho vui. Làm gì có chuyện ái tình với người Cộng Sản!

Mà, nếu tôi đừng đùa thêm nữa, thì chắc câu chuyện cũng không tiến xa hơn. Nhìn cuốn tập Dung tặng và mớ bút chì mầu, tôi không biết xử dụng vào chuyện gì cả. Tự nhiên, Nhân nẩy ra ý nghĩ táo bạo, bảo tôi:

-Ê, sao ông không vẽ cho cô một vài bức tranh, cho cô chết luôn! 

Tôi gật gật:  -Có lý! Có lý!

Hôm sau, khi ngồi bên dưới nghe Dung trao đổi với các bạn, tôi ngồi ngắm Dung và vẽ lia lịa, nhưng có thay đổi. Tóc cô Công An thì ngắn, tôi cho bay lượn lung tung. Áo Dung là bộ quân phục mầu vàng dợn, tôi biến thành áo dài, cho em đi hết lên đồi, lại xuống bờ hồ, rồi thông, rồi hoa, Dung trong cuốn vở của tôi là một thiếu nữ  Sàigòn, một mẫu người của thời đại 75 mà các họa sĩ khác hay vẽ trên các tập nhạc, các cuốn báo tuổi thơ. Tôi vẽ được khoảng 20 tờ, thì lẳng lặng để trên bàn của Dung, trước giờ giao ban. Khi em bước vào, thấy cuốn tập đã cho tôi lúc trước thì ngạc nhiên, không mỉm cười chào ai như lệ thường mà mở luôn ra xem. Càng xem, cặp mắt Dung càng mở lớn. Một nụ cười Mona Lisa nở trên môi. Dung coi tới coi lui mấy lần, rồi mới đặt xuống, hỏi cho có lệ:

-Anh Đông, ai vẽ vậy?

Anh Đông lấy tay chỉ về phía sau:

-Thưa cô, anh T. đó ạ!

(Buổi đầu tiên, Dung bắt mọi người phải gọi cô bằng hai chữ "Cán Bộ", nhưng dần dần, quen thuộc rồi, cô cũng chẳng bắt bẻ, khi có người quên mà gọi bằng chữ "cô". Từ đó, anh em quen luôn, cứ gọi bằng "cô".)

Dung mỉm cười, nhìn xuống chỗ tôi, nói nhỏ vừa đủ nghe:

-Cám ơn anh.

Khi Dung về rồi, cả nhóm xúm lại bàn tán râm ran, vui cười thỏa thích, nhưng không ai đoán được chuyện gì sẽ xẩy ra.

Chuyện xẩy ra lại ngoài ý tưởng tượng của mọi người.

Vài ngày sau, Bác sĩ T.T.A. trở bệnh nặng, Dung quyết định cứu ông bằng cách cho ông ra bệnh viện ngoài. Đợi cho tôi đặt ông vào cáng xong, Nhân lẳng lặng bước tới, tay ôm xấp hồ sơ bệnh lý, chờ cô nói một câu là leo lên xe, vì Bác sĩ T.T.A. là bệnh nhân do anh trông coi. Bất ngờ, cô nói với Nhân:

-Anh Nhân ở lại. Anh T. đi với tôi!

Nhân chưng hửng, lúng túng giao tập hồ sơ cho tôi, rồi lui lại. Tôi cũng ú ớ, nhưng nhìn vào mắt Dung, thấy đó là một quyết định không thể thay đổi, tôi vừa mừng vừa run, dợm bước lên phía sau cùng với tay công an trẻ, như mọi lần Nhân vẫn ngồi thế. Lại bất ngờ nữa, cô ra lệnh:

-Anh T. ngồi trên này với tôi!

Tôi hồi hộp chờ Dung ngồi vào ghế xong, mới dám ké né ngồi xuống bên cạnh chiếc ghế xe díp vừa đủ cho một bộ mông. Dung xích vô phía trong rồi lôi tôi ngồi sát vào cô và nói:

-Anh ngồi như thế, thì xe vừa chạy là đã té nhào!

Không còn cách nào hơn, tôi ngồi sát vào Dung. Hai cặp mông như dính với nhau trong lòng chiếc ghế. Xe mở máy chạy. Tôi nhìn liếc từ trước ra sau. Tay tài xế cùng với tay công an bảo vệ đều mở trừng mắt nhìn tôi, như muốn ăn tươi nuốt sống, nhưng chắc chúng sợ, không dám hó hé, vì Dung là người coi như có quyền thế nhất ở trại này. Ai dám nói hỗn khi biết rằng mình sẽ có ngày mắc bệnh...

Trong khi xe còn trong vòng trại, hàng trăm cặp mắt nhìn theo, ngạc nhiên thấy tôi ngồi như ôm lấy cô Đại Úy Y Sĩ trên chiếc díp... Mà hình như có ôm thật, vì chỗ chật quá, nếu tôi không ôm lấy cô, thì nhất định khi xe cua trái phải, tôi sẽ văng ra khỏi xe ngay.

Gió ơi là gió! Gió thiên nhiên! Gió Tự do! Lần đầu tiên trong mấy năm trời tù ngục, tôi được ôm sát một người thiếu nữ, không cần biết là công an hay người thường, chỉ cần biết là mùi hương từ thân thể em ngột ngạt mũi tôi, gió thổi tóc em mơn man mặt tôi, mỗi khi xe thắng gấp, môi tôi muốn đụng vào má em, gò má hồng hồng con gái... Thân thể hai đứa như áp lấy nhau. Tôi thì không dám mở miệng trong tình huống như vậy, còn Dung cũng không nói gì nhiều, em đang thưởng thức giây phút êm đềm đó. Chỉ một vài lời trao đổi ngắn ngủi, nhất là có tới bốn cặp mắt, bốn cái tai đang hướng về chúng tôi.

Chừng khoảng nửa giờ sau, đến cửa bệnh viện, tôi thở ra và cố ngồi dang ra một chút. Xe ngừng lại trước cửa cấp cứu. Một vài cô y tá bước ra, đón bệnh. Tôi xuống trước, bước ra phía sau để chuẩn bị bế Bác Sĩ A. sang giường bệnh. Bất ngờ, khi tôi vừa cúi xuống, thò tay vào dưới lưng và mông người bệnh để nhấc ông lên, cái nút bịt hậu môn của ông bật ra... Một dòng phân nóng phóng vào mắt mũi, đầu tóc tôi... Kinh hoàng! Trong một thoáng, tôi chới với, nhưng vì đã quen với dơ dáy của tù ngục, nên chỉ vài giây sau, tôi bình tĩnh bế ông lên và đặt ông vào chiếc giường của bệnh viện. Đắp chăn cho ông xong, tôi quay lại thấy mấy cô y tá đang đứng mở to mắt kinh hãi nhìn đầu tóc tôi dàn dụa phân, máu, và mủ. Phân đầy mắt, máu đầy tai, mủ nghẹt lỗ mũi. Tôi vẫn tỉnh bơ hỏi chỗ để rửa mặt. Hai ba cô ú ớ chỉ cho tôi cái vòi nước máy gần đó. Tôi tàn tàn bước đi trong ánh mắt thương cảm của Dung. Em đứng nhìn tôi ngơ ngẩn. Thái độ tự tin của tôi chắc làm tim em rung động thêm một nhịp.

Rửa ráy tay chân, đầu tóc, và quần áo xong, tôi ngồi ngoài trời, hong người cho khô và chờ em. Mãi không thấy em ra, tôi bước vào phòng khám bệnh, ngồi chờ. Vừa lúc đó, một phụ nữ trẻ tiến đến bàn bác sĩ chẩn bệnh, cởi nút áo ra và xin bác sĩ tìm cách gắn giùm núm vú vào, vì mới bị ông chồng ghen cắn gần đứt. Núm vú vẫn còn tòng teng chưa rơi xuống. Ông Bác sĩ lắc đầu, cười, và viết giấy cho người kém may này vào phòng trong, chờ khâu lại. Tôi đang nín cười thì em bước ra, thấy cảnh ấy, em cũng cười hích hích rồi ra dấu cho tôi rời đi. Đã tưởng là sẽ về trại ngay, nào hay tài xế nghe lệnh của em  đưa tôi vào chợ chính của thị xã! Em bảo tôi bước xuống, đi với em vào trong lồng chợ. Hai tay công an thì ở lại, coi xe! Tôi run run đi cạnh em, bộ quần áo trây di "ngụy" của tôi sóng vai cùng với áo vàng và quân hàm Đại Úy làm hầu như cả chợ xôn xao. Nhưng em cũng tỉnh bơ, dắt tôi, vâng, em nắm tay tôi bước lại quầy bán đường, đậu và mua cho tôi mấy kí đường, mấy kí đậu. Vào thời gian đó, đậu, đường với người tù là vàng, là ngọc, còn da thịt đàn bà là chăn, là gối trên chốn thiên đình. Tôi như hoa mắt đi, không nói được lời nào, trong khi em kể tôi nghe đủ thứ chuyện. Từ ngày em còn là nữ sinh Gia Long, rồi theo lời anh chị, bỏ vào bưng, đến khi em ra lại thành phố, làm công an, làm y sĩ. Em cứ kể, tôi cứ nghe, thỉnh thoảng chỉ chen vào một lời. "Vâng, thưa chị!"

Em nhăn mặt:

-Sao anh cứ gọi em bằng "chị"? Em không thích tiếng đó đâu!

Tôi ú ớ:

-Vâng, chị, à... cô..

Em nguýt tôi một cái muốn xiêu đình, đổ quán:

-Không được gọi bằng cô luôn!

Tôi nín lặng, không trả lời. Chừng như thấy bắt bí tôi như vậy đã đủ, em hát nho nhỏ cho tôi nghe về những bản nhạc vàng hồi ấy, em coi trên đời này không có ai, chỉ có em và tôi. Em nói về nhạc sĩ N.V.Đ và những bản nhạc mà em mê mẩn. Em bảo em đã làm mọi phương cách cho anh Đ. về sớm, nhưng vì lon lá của anh to quá, tới mức Đại Tá lận, nên trên còn chần chừ! Ngày cuối trước 30 tháng Tư, anh còn là Phụ Tá Tổng Tham Mưu Trưởng! Khó cho em lắm, nhưng em sẽ cố. Vì em cùng với lũ bạn em ở Gia Long là những người mê nhạc anh Đ. Em thuộc mấy bài tủ và thỉnh thoảng, bây giờ, vẫn lén hát một mình.

Trong khi em nói, thì người tôi như bay bay. Một phần vì từ lâu quá rồi, tôi không được thấy.. người ta, không thấy ông già, bà cả, không thấy thiếu nữ ngồi bán bánh bên chợ, không thấy trẻ em cầm mẹt bánh, kẹo chào mời, không thấy nhà cửa, không thấy gió Tự Do, nên người lâng lâng. Một phần nữa là với sức trai nửa chừng xuân, còn xung động dữ dội, nên khi đi sát cạnh một thiếu nữ tươi nở, giọng nói ngọt ngào, mơn man bên má, trí tưởng tôi cũng lượn bay mây gió. Tôi quên cả hình ảnh vợ, con, quên thân phận tù đầy, quên tất cả. Mãi cho đến khi em bảo nhỏ tôi "mình phải về!", tôi mới sực nhìn lại bộ quần áo tù của mình mà thở dài.

Trên đường về, cũng lại hai thân thể áp sát nhau, nhưng em hay quay sang tôi nhiều hơn làm bộ ngực em đụng chạm nhiều lần vào tay tôi. Hình như tình yêu làm em không còn biết e ngại hai cặp mắt cú vọ đàng sau của tay công an bảo vệ...

Lúc về trại, xuống xe, là đuôi mắt dõi theo nhau mãi. Bạn bè rú lên cười khi thấy tôi đi lãng đãng vào trại, hai chân như không chạm đất.

Anh Đ. chỉ tay vào tôi, nói rất to:

-Coi kìa! CTT đang ngất ngư con tầu đi!

Tôi cười mím chi, chẵng biết nói gì! Vì có gì đâu để nói!

Một tuần lễ qua đi, tôi dần dần quên Dung vì làm việc liên tu bất tận. Bất ngờ, một buổi trưa, tay công an trẻ, quản giáo của chúng tôi, bước vào, gọi tôi, nói một câu ngắn gọn:

-Anh T. lên gặp chị Dung có việc!

Tôi ngớ ngẩn:

-Gặp ở đâu?

Tay công an nhún vai:

-Cứ đi ra ngoài cổng gác, báo cáo với anh trực là lên gặp Cán Bộ Dung, rồi đi thẳng mãi, tới ngã ba, quẹo phải, đi một hồi, thấy một căn nhà, chung quanh có vườn trồng chuối thì quẹo vào.

Tôi gật đầu và bước vào trong mặc quần áo. Tay quản giáo chờ tôi ở cổng, dặn thêm lần nữa:

-Nhớ hễ gặp rào cản thì cứ nói là gặp cán bộ Dung thì người ta cho đi!

Nói xong, hắn bỏ đi, không thèm nhìn lại. Anh Đ. kéo tay tôi lại, cười hí hí:

thanks.gifhen này, có bị mất trinh, thì nhớ tường trình sự việc, nghe chưa!

Tôi ráng cười không thành tiếng, mà lòng hồi hộp kinh khủng. Làm đúng như lời tay quản giáo dặn, tới đâu có rào cản, là tôi chỉ cần nói mấy chữ thần chú kia, là lập tức cổng mở ra ngay, không có một lời thắc mắc. Tên của em nghe vang lừng trong trại rồi. Thật tình, tôi không sợ bị kẹt, mà chỉ sợ chính mình! Đầu óc tôi làm việc mâu thuẫn như điên giữa hai tên Thiện và Ác. Tên Thiện cho biết là lên gặp em là chỉ để nói chuyện ái tình. Mà nói chuyện ái tình giữa một chàng trai ba mươi mấy với một em xấp xỉ ba mươi trong một môi trường khép kín, thì nhất định là phải tới mục đó. Như thế, thì tôi phản bội vợ tôi mất rồi. Không lẽ lại bỏ bê người đã mấy năm chịu đựng khốn khổ, thăm nuôi tôi? Không được! Nhưng, ngược lại, tên Ác bảo tôi rằng đây là cơ hội hiếm có để tôi có thể được tha về! Ở tù mút chỉ cà tha, tự do không có, chả biết lúc nào bị "bụp". Lấy vợ Đại Úy Y Sĩ Công An thì như mặc áo có Hộ tâm Kính bảo vệ rồi, chả đứa nào dám đụng chạm đến mình trong xã hội này! Nhào dô! Em lại đẹp, lại nõn nường, chả đòi hỏi điều kiện chi. Nhào dô! Hai tên Thiện và Ác cứ đánh nhau linh tinh làm tôi mệt nhoài.

Đến chỗ có một căn nhà ba gian, nằm giữa một hàng rào cây trái bao quanh, tôi gần như run bắn người. Phen này chắc chết quá! Thoát không nổi ái tình rồi! Tôi lập bập đi vào truớc cửa. Từ trong nhà, trông thấy tôi, Dung nhanh nhẹn bước ra ngay. Trời ơi là trời! Chân tôi như nhũn ra, tim tôi đập mạnh như trống làng, mắt tôi muốn hoa lên. Dung mặc áo choàng bệnh viện trắng xóa, đứng ngay bậc cửa. Ngay phía bên kia tường là một khung cửa sổ mở rộng. Ánh sáng ban trưa chiếu thẳng từ cánh cửa đó vào người Dung, xuyên qua hết, để cho tôi nhìn thấy Dung không mặc đồ lót. Nguyên vẹn thân thể của Dung hiện rõ từng nét, như một thân hình Venus đang hiện diện ngay trước mắt tôi, đẹp không thể tả. Tôi run rẩy, chân bước không tới. Dung cười cười:

-Vào đi, anh! Đừng để ai thấy anh đứng ngoài!

Lời mời mọc này còn làm tôi nổi gai ốc lên nữa. Tôi lập cập bước vào trong. Căn nhà đơn giản, chẳng có gì ngoài một chiếc giường đôi, trải chiếu hoa, một tấm chăn để ngay ngắn trên đầu, một cái bàn gỗ làm việc, với gương lược. Một cái tủ đựng đồ dựng cuối phòng. Một kệ đựng sách. Vài chiếc ghế đẩu. Thế thôi. Không có hình "Bác". Không có khẩu hiệu, cờ quạt gì cả. Dung chỉ chiếc ghế đẩu cạnh giường, mỉm cười:

-Anh ngồi đi!

Tôi lắp bắp:

-Chị.. chị.. Dung bảo tôi làm gì?

Vẫn nụ cười bí hiểm của Venus, Dung hỏi lại:

-Anh muốn làm gì?

Tôi đứng lên, đi lanh quanh, không biết làm gì, đành tới kệ sách:

-Dung.. đọc những sách này ư?

Dung tiến lại gần tôi, đứng ngay sau lưng. Bộ ngực Dung nhọn hoắt áp vào lưng tôi. Hơi thở em nóng bỏng. Dung không nói không rằng, chỉ với tay lấy một cuốn sách trước mắt tôi, làm cho ngực em áp mạnh vào người tôi hơn. Tự nhiên, tôi hốt hoảng, xoay lưng lại, đi vội ra phía sau. Nhìn thấy có một lu nước và một cái gáo, tôi múc vội một gáo, dội ào lên đầu. Cơn nóng trong người của một thanh niên cường tráng hừng hực như một núi lửa. Người tôi căng cứng. Tôi ngước mắt lên trời, cầu Chúa! Lạy Chúa! Cứu con với! Lạy Chúa! Cứu con với! Con sắp chết rồi! Con sắp phạm tội rồi! Con chịu hết nổi! Không còn vợ, không có con, chỉ có ái tình đang sôi sục trong con! Cứu con với! Ngài ơi!

Trong lúc tôi lầm bầm cầu nguyện, Dung đứng nhìn tôi, khúc khích cười. Em gọi tôi:

-Đừng đứng đấy, anh! Lên nhà! Tụi nó thấy..

Dù biết rằng nhà em ở một chỗ xa đường, và không có tên nào dám láng cháng lại gần nhà Cán bộ Dung, tôi vẫn run run bước lên rồi đi lanh quanh, né em. Dung cứ đi theo tôi như bóng với hình, như mèo vờn chuột. Tôi không dám nhìn em, nhìn thân thể em nõn nà, nóng bỏng. Tôi sợ tôi phản bội vợ con. sợ tôi đưa tay ra, kéo Dung lại, không phải kéo, mà là giật, là ném, là ghì lấy...  Trời ơi! Chúa ơi!

(Còn Tiếp...)
Back to top
« Last Edit: 05. Feb 2008 , 19:47 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #115 - 05. Feb 2008 , 19:39
 
(Chuyện Tình... tiếp theo và hết )

Một lúc lâu sau, dùng hết sức tàn, tôi mới dám nhìn em, thều thào như người sắp chết:

-Dung... Dung... cho tôi về nhe! Anh em đang chờ!

Nói một câu vô ý nghĩa như vậy mà cũng làm Dung cười. Nhưng dường như muốn cho cá cắn câu sâu hơn, Dung thả cho tôi về.

Tôi lại lập cập đi lạc vào đúng trại công an. Hai ba tên nhào ra, hỏi cung, giữ tôi lại một lúc, rồi cũng cho đi.

Về tới cổng trại, báo cáo cảnh vệ xong, vào đến nơi là một băngba.n bè ập tới, sờ soạng, hỏi thăm ríu rít, rồi cười ầm ĩ. Tôi chỉ cười trừ và lăn lên giường. Muốn xỉu!

Một tuần sau, em lại cho người gọi tôi lên nữa. Lần này, tôi chuẩn bị sẵn. Vừa vào tới nơi là tôi ra luôn phía sau, cười cười:

-Để tôi kéo nước giếng cho Dung tắm..

Nói giỡn cho em vui, nhưng tôi kéo nước thục mạng, nhất định không lên nhà. Em đứng nhìn tôi, thở dài thườn thượt cho đến khi tôi đòi về.

Trò chơi mèo chuột này không thể kéo dài. Tôi quyết định dứt khoát. Lần sau, em cho người đưa giấy xuống, viết ngắn gọn: "Anh phải lên ngay. Có chuyện cần giải quyết."

Đọc xong thư, tôi thẫn thờ, nhưng nghiến răng trả lời tay công an đưa thư:

-Nhờ anh nói lại với Cán Bộ Dung, hôm nay có vài bệnh nhân cần săn sóc đặc biệt. Ngày khác, tôi xin lên làm việc.

Thế là tôi thắng. Dung thua. Em giận. Giận điên người. Một tên cải tạo có là quái gì mà dám chống lại cả một mời mọc ngon lành như vậy. Làm tàng! Phách! Lối! Em không thèm đến giao ban nữa. Mặc cho bệnh nhân chết rấp đi! Mấy anh y sĩ cuống lên, gửi hết thông điệp này đến thông điệp khác qua tay quản giáo, mời cô xuống gấp, không có anh em đang nguy hiểm. Mãi rồi Dung mới tàn tàn xuống, mà xuống không đúng giờ. Không may cho em, vừa bước vào trại bệnh, lại gặp ngay tôi đang đứng săn sóc. Em giật mình, mở lớn mắt nhìn tôi, rồi bước lùi ra sân, không chẩn bệnh nữa! Nhân, bác sĩ trực, hốt hoảng. Tôi cũng hoảng, chạy một mạch vòng ra đằng trước, chặn Dung lại:

-Dung!

Tôi gọi khẩn cấp. Em lờ đi, không nghe. Tôi gọi lần thứ hai:

-Dung! Cho ...anh nói!

Nghe tiếng "anh", Dung mới chịu đứng lại, nhưng không nhìn tôi. Không lẽ lại quay mặt em lại giữa chốn đông người, em trở mặt, kêu lính nhốt mình thì đời tàn, tôi cứ nhìn vào lưng Dung, nói một mạch:

-Dung, dù sao đi nữa, anh cũng cám ơn Dung. Nhưng có nhiều chuyện không thể nói được trong lúc này. Chỉ xin Dung từ bi, giúp cho anh bạn ra ngoài trị bệnh, không có thì anh ấy chết mất. Anh cám ơn Dung vô cùng.

Dung đứng cắn môi suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh:

-Anh Nhân, đi với tôi, đưa người bệnh ra ngoài.

Rồi Dung đi thẳng, vẫn không nhìn tôi một lần.

Giây phút đó, là giây phút cuối cùng tôi còn gặp Dung. Em bẽ bàng, em giận tôi kinh hoàng. Em chỉ thỉnh thoảng đến, khi có lời cầu cứu, và khi đến, thì đứng ở cổng trại, không bước vào.

Tôi chỉ cười thầm. Cám ơn Chúa, cho con an toàn xa lộ. Những tưởng không còn thấy chữ  Dung trong tôi nữa. Bất ngờ, vài tháng sau, khi đang đứng làm than, anh em gọi tôi rối rít:

-Ra đây! Ra đây! Trời đất ơi! Thế là hết rồi nhé!

Tôi chạy vội ra để nhìn thấy một chiếc Corolla trắng chạy tàn tàn trên con đường cạnh trại. Trên xe là Dung và người tài xế là Th., một thiếu tá, kỹ sư công binh, vừa mới được thả ra hai ngày trước một cách đột ngột! Bạn bè cười ầm:

-Cái tên kia! Sao dám ngồi vào chỗ của T. hả?

Anh Đ. vỗ vai tôi, hát ghẹo:

-Thôi là hết, em đi đường em... ha ha ha...

Tôi không nói chi, chỉ cười.

Hôm sau nữa, thấy Th. mang hòm xiểng đi vào trại, trình diện trạm gác xong, là lê đồ đi đâu đó, chắc là kiếm chỗ ở. Anh ta lấy được em, được thả về, và được làm công nhân viên ngay trong trại tù! Lòng tôi hơi đau, tiêng tiếc, nhưng rồi tự an ủi. Tái Ông thất mã, chưa chắc ai hên ai xui. Tôi biết Dung vì muốn trả thù tôi, đã khều tay Th. này, lấy cho bõ ghét!

Đúng như câu "Tái Ông được ngựa, chưa chắc đã là Hên". Một thời gian sau, không thấy dáng em, mà một cô khác đến tiếp quản. Th. cũng không thấy nữa. Đột nhiên, một chiều, đứng dựa hàng rào nói chõ qua bên kia là bên đi lao động ở Tống Lê Chân mới về, tôi được một anh bạn kể cho tôi nghe một chuyện không thể tưởng tượng được. Đang cuốc đất, bạn tôi thấy ngay anh Trung Tá Công An, Quản Lý Trại Giam của chúng tôi, cũng đang cuốc đất như tù ở bên kia hàng rào tù hình sự! Không tin nổi mắt mình, một số bạn chạy ra, hỏi thăm. Anh Trung Tá, trưởng trại tu, bây giờ cũng là Tù, cười cười:

-Có chi là lạ! Đời mà!

Sau đó, qua mấy gói thuốc ba số Năm đưa cho tay công an quản giáo, mới được biết là chỉ vì chịu chơi, nhận làm chứng cho đám cưới của Dung và Th., một tù cải tạo, mà anh Trung Tá này bị lột lon, đi tù chung với đám hình sự!  Còn Dung, bị mất Đảng tịch, mất lon Đại Úy, mất chức vụ Y sĩ, bị tống về bệnh viện X., làm y tá thường! Tay Th., chấp nhận bỏ vợ hai con để lấy cô công an thất tình, cũng mất việc ngay, bây giờ chắc đang đạp xích lô ná thở!

Tôi buồn cho Dung, buồn cho một mối tình điên, nhưng cũng cảm phục em, đã chấp nhận chơi là chơi hết mình, không biết sợ!

Ngay sau khi được thả về, đầu năm 1981, tôi đi tìm em ở bệnh viện Chợ Rẫy. Hỏi thăm tên Dung, ai cũng biết. Lên lầu, tôi vào phòng trực, nhắn cho gặp cô Dung. Và đó, Dung hiện diện, trong tấm áo choàng trắng, run rẩy.

Tôi cười nhẹ, hỏi thăm Dung vài câu. Em chỉ trả lời vắn tắt, nhưng mắt em càng lúc càng sâu thăm thẳm. Tôi hỏi địa chỉ. Em cho ngay và nói nhỏ:

-Anh tới trước 7 giờ tối.

Buổi tối, tôi đến khu Nguyễn Tri Phương, tìm mãi mới thấy nhà em. Gõ cửa, em ra mở ngay, vẫn đôi mắt làm tôi xao xuyến. Tôi giơ tay bắt tay Dung, em nắm lấy, không muốn buông. Nếu không có hai đứa nhỏ líu tíu chạy ra, có lẽ bàn tay Dung còn nằm trong tay tôi mãi. Chỉ vào hai đứa nhỏ, tôi cười:

-Con của bố Th. phải không?

Dung không gật, không lắc, chỉ nhìn. Sao mà mắt em sâu hơn tất cả các cặp mắt mà tôi đã gặp. Mắt em chứa cả triệu câu nói, câu hờn, câu trách, câu buồn thảm, thương đau. Nhìn cảnh nhà em, tôi đoán cũng không khá. Vợ y tá, chồng đạp xích lô, có chi mà giầu nổi.

Trong câu chuyện, Dung chỉ trách tôi có mỗi một câu:

-Anh độc ác qúa! Em.. thù anh!

Tôi cúi xuống, nói nhỏ:

-Tôi.. Anh.. xin lỗi Dung! Mình gặp nhau quá trễ.

Hai đứa nhìn nhau im lặng. Một giọt nước mắt chợt lăn ra từ khóe mắt em. Lòng tôi bồi hồi, xao xuyến, cũng như ngày xưa, chỉ muốn ôm em vào lòng. Nhưng tay tôi vẫn cứng khô. Tôi không thể làm gì hơn, ngoài một câu nói vô nghĩa:

-Dung, đừng khóc. Tôi.. Anh...

Biết là càng ngồi, nỗi buồn càng sâu, tôi đứng dậy, đi về. Dung không tiễn tôi, chỉ có đôi mắt lá dăm theo tôi đến mãi cuối đường.

Chu Tất Tiến

Ghi chú: Nhân vật nữ chính vẫn ở Sàigòn, nên không tiện nêu tên thật. Tên trại Tù cũng không thể kể, chỉ những ai biết K.30 thì rõ. Bác sĩ Đ. và nhạc sĩ N.V.Đ. vẫn còn ở Việt Nam. Các bác sĩ Khánh, Lộc, Đông, đã qua Mỹ, nhưng không biết ở đâu. Nha Sĩ Đào ở Thủ Đô Tị Nạn. Riêng Bác sĩ Nhân đã chết sau mấy lần vượt biên không thành và còn bị từ chối đi diện bảo lãnh. Vợ anh đã lấy chồng khác, không chịu bảo lãnh. Anh mất trước khi có diện H.O.

CHU TẤT TIẾN
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
caonguyen
Junior Member
**
Offline



Posts: 54
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #116 - 06. Feb 2008 , 13:38
 

...

Thân mến chúc Tiểu Vũ Vi và thân quyến
một năm mới tràn đầy hạnh phúc, an khang, thịnh vượng

Back to top
« Last Edit: 06. Feb 2008 , 13:38 by caonguyen »  

nghe tình thơ hát lời hồng ca dao &&
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #117 - 07. Feb 2008 , 15:45
 
Chuyện Tình Cô Y Sĩ Công An


Chu Tất Tiến

Ngày tôi gặp lại Dung ở Bệnh Viện Chợ Rẫy, cô giật mình, lùi lại như nhìn thấy một bóng ma. Khuôn mặt cô tái hẳn đi, cặp môi xinh xinh cong lên, như định thốt lên một tiếng kêu. Chừng vài giây sau, cô định thần lại, nhìn tôi với cặp mắt sâu thẳm. Trên chiếc áo choàng trắng của bệnh viện, và giữa luồng ánh sáng của những ngọn đèn trần, làn da trắng tinh của cô hình như trong hơn và mịn màng hơn.

Tôi cười nhẹ nhàng:
-Chào Dung! Dung vẫn khỏe chứ?
Dung không trả lời tôi. Cô vẫn nhìn chăm chăm vào mắt tôi. Một lúc sau, lâu lắm, cô mới thốt lên lời. Giọng cô vẫn nhỏ nhẹ như xưa:

-Anh mới được về hả?
Tôi gật đầu và mỉm cười. Nhìn dáng Dung trong chiếc áo choàng trắng tinh ấy, tôi lại bồi hồi nhớ lại những ngày xưa, không, không xưa lắm, mới có hơn ba năm thôi, Hương cũng mặc chiếc áo trắng ấy, màhồn tôi rộn rã, bừng bừng, như muốn bốc cháy. .....

*****************************************
Xin chào Tiểu Vũ Vi và các anh chị ở đây,

Hôm nay ngày đầu năm mới của năm Mậu Tý . Hy vọng Mậu này có nghĩa như là mậu binh trong bài xập xám thì người ta sẽ đỡ hơn vì sẽ có nhiều may mắn .  

Trước hết là chúc cô chủ nhà Tiểu Vũ Vi một mùa Xuân vui tươi phấn khởi bên công việc hàng ngày, dù có phải lai rai,  làm hoài, đêm ngày mệt nhoài, mà tiền không đủ xài cũng vẫn không chau mày, để cái mặt sẽ dài, đôi mi cay cay và nét đẹp của mặt mày sẽ mất đi ngày mai, dù tương lai còn dài:) Cheesy Grin

Vui nhen người đẹp Bordeux ...

Chắc TVV và các anh chị đã có đọc qua chuyện được đăng lại đoạn đầu ở trên đây .  Đây là một câu chuyện tình rất có ấn tượng về một tình yêu được mô tả như trong bài hát Woman In Love .  Nếu ĐQ có cơ hội trở thành được một đạo diễn làm phim thì đây có thể là một chuyện phim khá hay. Tình tiết rất thật và đưa lên được một mẩu người sống ở trong CS mà lại dám liều lĩnh sống cho một tình yêu có khi bị đấu tố như chơi vì giàu tình (chứ không nhất thiết phải giàu tiền  Grin) . Dù không bị đấu tố để bị chôn sống nhưng Dung đã bị giáng chức để chỉ làm một người y tá thường sau đó ...

Sau đây là đề tài tản mạn . Trong tình yêu không biết thế nào là đúng hay sai . Phải hay không phải . ĐQ muốn biết bạn nghĩ thế nào về nhân vật Dung, Tiến (tác giả) . Cái nên hay không nên, phải hay không phải từ cách nhìn của bạn trong câu chuyện tình có chút diễm lệ, chút thương hận và chút xa xót này .

Xin chủ quán TTV và các anh chị thân hữu tản mạn cho vui đầu năm Mậu Tý . Trước là  KHAI TRÍ , hai là KHAI BÚT đầu năm . Thời hạn để đóng góp tản mạn là ba ngày Tết kể từ hôm nay . Tản mạn không quá 150 chữ nhen bà con . Mọi đóng góp tản mạn đều có thưởng dù là hay hay không hay .  Tùy theo mức độ cảm nhận chung của mọi người . Cách suy nghĩ nào trong tản mạn hay và đúng ý ĐQ nhất  sẽ được tặng 3 CD TC DQ 1,2,3 và tuyển tâp truyện ngắn Một Quãng Xuân Thì của tác giả Ấu Tím (là cháu ruột của tác giả Chu Tất Tiến)

Xin thân ái chúc may mắn đến tất cả các anh chị đã có dịp tham gia các câu đố cũng như nghe nhạc và tản mạn của ĐQ dù hay hay dỡ  Grin

Tình thân,
ĐQ
Back to top
« Last Edit: 07. Feb 2008 , 15:57 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #118 - 07. Feb 2008 , 17:48
 
anh  Đỗ  Quân

Tôi  đã  đọc  truyện ngắn  "Chuyện Tình  Cô Y sĩ  Công An "  của tác giả Chu Tất  Tiến  trên báo  Xuân Hồn Việt 2008  .

Đọc xong  tôi  không ngờ  lại có  Chuyện tình  giữa Cô Y Sĩ  Công An  với  một  Sĩ  quan Học tập Cải tạo  trong đó  tác giả là  nhân vật chính .
Cô Y  sĩ  Công  An  chắc  đã  gặp người đàn  lý tưởng ,bất  chấp  mọi Dị nghị  để  yêu  tác giả  .Còn tác giả muốn dựa vào  mối tình  để Cô Y sĩ  nhẹ  tay cứu  giúp cho  bạn bè  đang bị  bịnh hầu  khỏi  bị chết  một cách  oan uổng .
Tác  giả  vẫn giữ  vững lập trường  để  trùng thành với Vợ  con  đang  ở   Sàigon  trông ngóng ngày  về .

Một  câu truyện tình   diễm lệ ,  chút  xót xa  giữa  2 người  khác  Chiến  Tuyến .
Back to top
« Last Edit: 07. Feb 2008 , 17:51 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #119 - 07. Feb 2008 , 20:22
 
...

Chúc mừng năm mới an lành, như ý, sức khoẻ, hạnh phúc và thịnh vượng đến cùng anh Toàn và gia đình

Mến,
TVV
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3554
Gender: male
Tình và tội 1
Reply #120 - 07. Feb 2008 , 22:08
 
Cám ơn anh Đỗ Quân dăng một bài hay, xin được tiếp theo:

-------------------------


...

Tình và Tội

Phương-vũ  Võ Tam-Anh



        

           Con tàu lù lù tiến vào ga Phủ-lý vào lúc nhá nhem tối.

           Đoàn tù được thả về nhôn nhao chờ đợi từ hồi sáng mà cứ phập phồng lo sợ, tuy được báo rằng tàu dến trể mà không biết cho tới bao giờ. Ở miền Bắc, tàu trể là chuyện thường xuyên, nhưng đối với tù lại có lo nghỉ khác, vì chuyện gì cũng có thể xảy ra bất cứ lúc nào, biết đâu rằng cái " giấy ra trại " quí hóa  kia cũng có thể bị thâu-hồi vào giờ chót. Ngay sáng nay, trong khi cả trại đang tập họp để chờ đi lao-động, thì một số người, trong đó có tôi được gọi ra đứng riêng, chờ cho mọi người đi hết mới được lệnh là phải làm gì. Một số bị kêu lên " làm việc " lẽ tất nhiện không lấy gì làm phấn khởi , một số chuẩn-bị chuyển trại với tất cả những chờ đợi bất ngờ, một số đi biệt-giam vì kỹ-luật thì đã biết trước cái gì đang chờ đợi, một số được tha về. Tôi ở trong số đưoc tha về, nhưng vẫn bàng hoàng không dám tin ở tai mình nửa. Sau khi cầm chắc trong tay tấm giấy ra trại vàng khè, lem luốt bằng một thứ giấy pồ-lua đã tái -sinh không biết bao nhiêu lần, mà lòng mừng rỡ hân-hoan vô cùng như chưa bao giờ cầm được một tấm giấy quý giá như vậy, quý giá hơn tất cà các văn-bằng đã nhận lảnh trong suốt cả cuộc đời. Để khỏi vở mộng vì lầm lẫn, tôi cố gắng đọc những giòng chữ đánh máy mờ nhạt như đã hết mực, để xác nhận tên tuổi và để nhận ra một tội -danh kỳ-quặc là: "can tội: Bác-sĩ ". Điều này cũng không làm tôi ngạc-nhiên bằng khi nhận lại cái biên-nhận bộ áo quần, chiếc đồng hồ tay và năm mươi đồng tôi mang theo khi nhập trại. Khi được hỏi về chiếc đồng hồ và số tiền sao không thấy, cán-bộ lạnh lùng trả lời: " có thể nhầm lẩn, vậy thì anh phải ở lại để chờ điều tra cho ra".Trời ơi! Không biết cán-bộ học ở đâu ra cái đòn tâm-lý cao-siêu quá vậy. Tôi choáng ván mặt mày, lại phải hết sức năn nỉ để cán-bộ làm ơn quên giùm cái biên-nhận độc-hại đó đi cho tôi được nhờ.

       Mọi người âm-thầm chen lấn cho mau lên được con tàu cứu-tinh đó, trong tranh tối tranh sáng chẳng còn ai nhận ra ai. Tiếng còi huýt dài như để đánh dấu một khúc quanh trong quảng đời, và tàu lăn bánh để thấy xa dần hình bóng những chú công-an áo vàng đưa chúng tôi ra tới ga, xa dần một quá- khứ ghê rợn.

       Sáng hôm sau, tàu đến ga Thanh Hóa, một số người nhào lên để mua bán đổi chác, mong còn vớt vát một chút gì nơi mấy tên tù khố rách áo ôm. Để có tiền ăn trong mấy ngày đi đường, tôi bán ngay cái quần tergal đang mặc và chấp nhận về Sài-gòn trong chiếc quần tù bằng vải thô mỏng manh vá chằng vá chịt.  Trong tay sẳn có đồng tiền, nên khi tàu đến ga Vinh, tôi mua ngay một cái bánh ú, tuy nhiều lá hơn bánh nhưng muôn phần thơm tho đậm-đà hơn những hạt bo bo trong tù. Đang lân lân thưởng-thức cái hương-vị gần như xa lạ đó, bổng một thanh-niên chạy đến trước mặt tôi la lớn:

    -Ông Thầy! mừng quá, ông Thầy có nhớ em không? 

    Tôi hơi ngỡ ngàng vì đã lâu không quen với cách xưng hô đó, và ngờ ngợ  thấy anh này hơi quen nhưng không nhớ ra ở đâu.

-Em là Sáng đây, hồi ở trại Nam-hà, em bị suyển nặng, Ông Thầy đã săn sóc và gởi em ra trại Mễ để được đi bệnh-viện, nhờ đó mới có ngày hôm nay đây.

   Tôi mường tượng nhớ đến hình-ảnh của Sáng  cách đây khoản nửa năm, tiều-tụy hốc-hác khi lên cơn suyển nguy-kịch trong phòng giam ngột ngạc chật chội, thiếu không  khí, phải gởi đi cấp cứu.

   Sáng là một sinh-viên trường kỹ-thuật Phú-thọ, cùng với khoản hai mươi bạn trẻ khác trong phong-trào "Thanh-niên Phục-quốc", bị đày ra trại Nam-hà, vì tội " chống phá cách-mạng". Những bầu máu nóng này đã làm cho không khí trại trở nên sôi-động khác thường. Bị cột phơi nắng ở giữa sân trại, anh em đã hô to khẩu-hiệu " Đả đảo cộng-sản" cho đến khi chính ban giám-thị chịu không nổi phải thả ra. Nắm được tâm-lý của ban giám-thị là sợ những sự xáo -trộn, tù càng ngoan-ngoản thì trại càng được khen là quản-lý giỏi, nên anh em thỉnh thoảng tuyệt-thực để đòi hỏi phần ăn bo bo khá hơn mà không bị cắt xén, vì trại đào ở đấy ra tiền để nuôi lợn, nuôi chó, mua chim mua cá v.v... trang-trí trại thành một thắng-cảnh, để được tiếng khen những khi có phái đoàn thăm viếng. Mấy hôm sau, cả trại được ăn khá hơn vài muỗng bo bo, nhưng rồi cũng đâu vào đấy, phủ bênh phủ, huyện bênh huyện, tù đói vẫn lai hoàn đói. Anh em cũng đã gán cho cán-bộ quản-giáo cái tên" Chèo " vì trông chẳng khác gì phường chèo, lúc nào cũng đóng kich giả dối trông rất buồn cười. "Chèo" trở thành một danh-từ phổ-thông cho cả trại đến nổi ban giám-thị phải gọi lên mắng nhiếc: " Quản-lý các anh có cán-bộ nam, cán-bộ nữ, sao lại gọi bằng " chèo đực, chèo cái " nghe chẳng văn-hóa chút nào.". Khi có một cán-bộ vô-ý đi một mình trong con đường vắng trong cái trại rộng bằng cả một cái làng, tức khắc anh em ùa lại cho ăn một trận đòn rồi bỏ chạy. Thế là hôm sau cả đám bị kỹ -luật biệt-giam, một hình-phạt không xa lạ gì đối với Sáng. Mỗi người trong một cái hộc vừa đủ để ngồi, thò một chân ra ngoài qua một lỗ nhỏ để  xiềng vào một thanh sắt dài chung cho mấy chục cái chân, cứ thế ngày này qua ngày khác.

     Bây giờ trông Sáng hồng-hào tươi tắn hơn nên tôi nhận không ra. Sáng ngồi xuống nắm chặc tay tôi lo lắng hỏi:    

    - Ông Thầy có đươc thăm nuôi không mà gầy như thế này?

    Tôi không trả lời mà hỏi lại:

    - Còn cậu thì sao?

    Mắt Sáng có vẻ đăm chiêu không còn sáng rỡ như lúc mới nhận ra tôi, hình như có một tâm-sự gì bí-ẩn, Sáng chậm rải nói tiếp:

   - Từ khi ra trại Mễ sức khoẻ em khá hơn nhiều, vã lại trại Mễ dành cho những người sắp sửa được về nên kỹ-luật lỏng lẻo hơn, có ai dại gì trốn trại khi biết mình sắp được tha.

   - Nhưng sao được tha mà trông cậu không vui, hay là mết phải "chèo cái" nào rồi?

    Sáng cười, vỗ mạnh vào vai tôi như để trút được một chút thông-cảm:

   - Cũng đúng mà cũng không đúng, làm sao trồng nổi cây si ở xứ này được.

     Thế rồi Sáng mở lần lần bầu tâm-sự, thỉnh thoảng bị cụt hứng vì tàu dừng lại lâu ở các ga để cho mấy em bé bán hàng rong nhào lên tha-hồ chen lấn dẩm đạp lên mọi người để rao hàng, quanh đi quẩn lại cũng chỉ mấy quả chuối, mấy củ khoai, bát nước vối...Bọn con buôn cũng nhào lên, có khi vớ được những mối bở như cặp kính mát, chiếc áo Montagut mà tù muốn tống đi vì cho là lổi thời, không có dịp mặc lại và phải kiêm tiền ăn đi đường nửa, trong khi ở miền Bắc lại là những món thời-trang rất có giá tuy đã củ mèm, ngang hàng với chiếc " quần bò " (quần jean) hay chiếc áo blouson của không-quân.

     Sự ồn áo trên tàu cũng không làm Sáng cụt nguồn cảm-hứng đang chờ dịp để tuôn ra.

     Khi được gởi ra trại Mễ, Sáng ở vào trường-hợp thập tử nhất sinh, được chở tới bệnh-viện Phủ-lý. Sau một tuần lễ mê mang, Sáng dần dần hồi tỉnh và biết là mình đang còn sống và đang nằm bệnh-viện mà không bị canh gát. Thật ra Sáng không thuộc ngụy-quân ngụy-quyền mà thuộc diện dân-sự không nguy-hiểm, vã lại đang bị bệnh nặng nên được cứu xét để cho về, chỉ còn chờ thủ-tục thôi.

    Ở bệnh viện Phủ lý, Sáng được mọi người chú ý vì là bệnh-nhân duy-nhất người Nam. Sáng ăn nói nhỏ nhẹ, có một giọng miền Nam ấm-áp gây một sức hấp-dẫn đặc-biệt, nhất là khi mà những huyền-thoại về quà người Bắc gởi tặng bà con trong Nam là mấy quả cam hay mấy cái bát ăn cơm không còn ai tin nửa. Mọi người thường bu quanh Sáng để hỏi han về đời sống trong Nam.

     - Nghe nói ở Sài-gòn cái gì cũng dùng máy hết phải không anh? 

Sáng khiêm-nhường trả lời:

     - Vâng, nhưng cũng tùy theo gia-đình chứ không phải ai cũng có hết đâu.

     - Quái nhỉ, giặt giũ cũng máy, rửa bát cũng máy, thổi cơm cũng máy, thế không ai lao-động hết à ?

     Nghe câu nói nặc mùi xã-hội chủ-nghĩa, Sáng không cầm được một chút bốc-đồng mà châm thêm:

     - Đi ỉ... cũng máy nửa đấy. Nhà nào cũng có cầu tiêu máy chứ không phải còn đổ thùng như ở Hà -nội đâu.    

     Thấy câu nói hơi hớ, nhưng chẳng thấy ai phản-ứng, Sáng hơi yên tâm vì chắc là ai cũng đã từng nghe chuyện mấy cán-bộ mới ở Bắc vào Nam thường hay vo gạo hay nuôi cá trong nhà cầu.

     Sáng thường giúp đở những bệnh-nhân khác trong sinh-hoạt hằng ngày, giúp một cụ già làm vệ -sinh  hay trò chuyện với bà cụ bán mấy quả chuối hay mấy quả ổi ở ngoài cổng, là chuyện chưa bao giờ thấy ở đây. Nhưng điều làm mọi người ngạc-nhiên nhất và coi như là một đặc-điểm khác thường để đánh giá con người Sáng là mỗi bửa phát cơm anh vẫn bình-tỉnh chờ đợi, không chen lấn ồn-ào giành giựt như những bệnh-nhân khác. Có khi Sáng còn lấy cơm giùm cho những người yếu đưối không chen lấn nổi. Ngoài những khi lên cơn suyển, Sáng thường phụ giúp dọn dẹp vệ-sinh nên Trại Nội Thương nơi Sáng nằm lúc nào cũng tươm-tất để được đề-cao sự hiệu-nghiệm của cái gọi là" lao-động liệu-pháp"  Nhờ vậy Sáng chiếm được cảm-tình cúa mọi người, họ quên đi cái danh-hiệu " Tù Ngụy " được gán cho Sáng lúc mới nhập viện.

     Cảm-tình âm-thầm nhất là của bác-sĩ trưởng trại. Gọi là bác-sĩ nhưng thật ra Liên, tên của vị nữ bác-sĩ trẻ này, mới chỉ là " nghiên-cứu-sinh" , sinh-viên sắp ra trường, tương-đương với tước-vị nội-trú trong Nam, vì thiếu người nên được đề-bạc làm trưởng trại nội -khoa bệnh viện Phủ-lý. Liên bản-tính chăm chỉ, tận-tâm nghề-nghiệp, thích học hỏi, rất xứng-đáng với chức vụ mới. Liên là người Hà-nội chính-cống, nhiều người cho đó là một hảnh-diện, sanh đẻ và lớn lên ở Hà -nội nên có một giọng nói rất ngọt ngào, cung-cách điềm-đạm, khác hẳn với những người Hà -nội mới sau này, nên được bệnh-nhân cảm-phục thương mến. Với dáng vóc đều-đặng của tuổi thanh-xuân, nước da không trắng lắm nhưng mịn-màng, đặc biệt là lúc nào cũng tươi cười làm cho cái khuôn mặt trái soan càng thêm dể cảm. 

Đôi mắt đen nháy mà lại hơi mơ-màng, thích hợp cho một nghệ-sĩ hơn là cho một bác-sĩ. Liên cũng thích làm dáng theo cái nữ-tính hồn-nhiên Hà-nội chính-cống của nàng. Từ khi Nhà Nước phát-đông phong-trào " Phụ-nữ mặc quần Âu", một phong trào mà Báo Nhân-dân cổ-vỏ rần-rộ ngang hàng với ngày xưa Vua Minh-Trị Thiên Hoàng canh tân nước Nhật, bắt mấy bà mệnh-phụ phu-nhân trong triều phải mặc áo hở cổ hở vai theo kiểu Tây-phương, thì được Liên hưởng-ứng ngay. Thế là mấy chợ trời bán áo quần củ đường Tạ-thu-Thâu, đường Kỳ-đồng ở Sài-gòn tha hồ được Hà -nội chiếu cố, vòi cho được cái quấn tergal thẳng nếp mà không phải ủi, vì hai chữ bàn ủi không có trong tự-điền miền Bắc, còn may mặc tại chỗ thì vãi đã xấu mà còn lụng tha lụng thụng như quần đàn ông. Liên là một trong số con gái Bắc đầu-tiên được hảnh-diện tròng vào chiếc quần " Âu ", thay cho cái  quần "cháo lòng" bạc màu, đen không ra đen, vàng không ra vàng, nhăn túm nhăn tíu, có khi còn là "nhất bộ nhất bái",( không phải là màn Tiết-Nhân-Quý mỗi bước mỗi lạy cha là  Tiết-Đinh-San , mà phải hiểu là chỉ mỗi một bộ độc nhất ) đêm ngày chi cũng một mình nó thôi. Liên nhờ mấy cô bạn hớt tóc ngắn nhưng vẫn để chấm ngang vai nên không  giống mốt mấy Thím Xẩm Chợ Lớn như mấy nữ xướng-ngôn-viên thấy trên đài truyền-hình khi mới tiếp-thu Sài-gòn.

     Hằng ngày đi khám bệnh mặc cái quần Âu, mang đôi guốc gỗ (một sản-phẩm mới được nhập-cảng từ miền Nam) thay cho đôi dép râu, choàng thêm chiếc áo bờ-lu trắng, Liên đi tiên-phong trong sự" đổi mới " của phụ-nữ Bắc. Liên rất chăm chú vào công việc chuyên-môn, coi Sáng cũng như bao nhiêu bệnh-nhân khác, niềm-nở nhưng nghiêm-nghị, thái-độ thông-thường của những bác-sĩ trẻ nhưng muốn ra điều kẽ cả. Tuy nhiên Liên cũng không khỏi không nhìn thấy nơi Sáng một cái gì khác với bệnh-nhân thường. Trước hết Sáng là bệnh-nhân người Nam duy nhất mà nàng săn-sóc từ trước đến nay, để nghe được giọng Nam hơi lạ lạ vui tai, và để hiểu thêm về xứ Sài-gòn xa lạ mà nhiều người mới vào Nam ra thường hay thổi phồng không biết đâu là đúng, đâu là sai. Hơn nửa, Sáng là một bệnh-nhân tù, một thanh-niên ở tù vì chính-trị, có học-thức mà không có nợ máu. Sáng bị bắt vì đi biểu-tình chống-đối chế -độ mới, cũng như đã từng chống đối những bất-công ở miền Nam trước đây, một hiện-tượng không hề có ở miền Bắc. Sáng phản-đối những chính-sách phi-lý, nhất là việc đốt những " sách báo đồi-trụy do Mỹ Ngụy để lại " trong đó có cả những bộ bách-khoa tự-điển, những tài-liệu khoa-học quý giá, những sách giáo-khoa bằng ngoại-ngữ v.v... Những điều đó làm cho Liên suy-nghỉ mà không phản-ứng một cách máy móc bằng hai chữ phản-động như những người khác, mặc dầu nàng được đào-tạo từ trong trứng nước bởi mối hận-thù với miền Nam.

     Qua những lần tiếp-xúc với Sáng, ngoài những câu hỏi thông-thường về bệnh-hoạn, ít khi Liên đề cập đến đời tư mặc dầu nàng cũng tò mò muốn biết thêm về anh chàng lạ lùng đó, nàng hết sức giữ ý giữ tứ, dù sao cũng không tránh khỏi " quan trên trông xuống, người ta trông vào ". Sáng biết thân-phận mình nhưng không mảy may bị mặc-cảm và với bản-tánh khiêm-tốn nên ăn nói xưng hô rất lễ-độ, một thưa bác-sĩ, hai thưa bác-sĩ, mặc dầu trong bụng không khỏi nghỉ thầm : " con bé này đáng tuổi em mình, gọi thế cho cô ta khoái ". Liên cũng có cảm-tưởng như vậy nên mặt hơi đỏ nhưng cũng làm bộ như không để ý đến cách xưng hô, dầu sao nàng vẫn thấy cách ăn nói của người Nam không văn-hoa, nhưng thật tình và lịch-thiệp, bổng nhiên nàng so sánh với lối tán-tỉnh ba hoa bóng-bẩy nhưng hơi lố-lăng của những chàng trai Hà -nội có khi làm nàng khó chịu, hể gặp con gái là xưng anh với em ngay, mặc dầu chưa hề quen biết.

Dần dà, công việc khám hằng ngày cho Sáng trở thành một thói quen dể chịu. Tuy ép mình trong vai trò giữa thầy thuốc và con bệnh, mỗi lần nghe, gõ, nắn

trên con người của Sáng, đôi mắt Liên cũng khó tránh khỏi cái nhìn trong sáng và hiền-từ trên cái khuôn mặt thông-minh rắn-rõi của chàng sinh-viên Nam-kỳ này. Một chút rung-động thoáng qua, nàng rùng mình sợ hãi, vội khám nhanh để đi chỗ khác, như để chạy trốn với chính mình. Nàng biết rằng Sáng đang phải chịu đựng những cùng-cực ghê-gớm nhưng chưa bao giờ thấy than-thở một điều gì, ngay cả lúc mệt ngất vì cơn bệnh. Tư-cách của Sáng làm cho Liên phải kính nể và không khỏi ái-ngại khi thấy vết sẹo lớn trên cổ chân Sáng vì bị cùm nhiều ngày, tự-nhiên nàng thấy một chút mặc-cảm thua sút đối với Sáng.

      Khi kiếm đâu được một hộp thuốc ngoại từ Pháp hay từ Mỹ gởi về, Liên không ngần-ngại đem đến nhờ Sáng dịch cách xử -dụng, Liên sung sướng và hảnh-diện vì một bác-sĩ miền Bắc mà biết xử-dụng đúng cách thuốc Mỹ thuốc Pháp là một ưu-điểm trong cách chửa trị. Ngoài cái cảm-khoái chuyên-môn đó, Liên còn có một thứ cảm-khoái khác, không những sự hiểu biết ngoại-ngữ của Sáng làm cho nàng khâm-phục, mà không hiểu sao đọc lời dịch toa thuốc mà nàng lại thấy rung-cảm như đọc bức thơ tình vậy.


(còn tiếp)
Back to top
 
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3554
Gender: male
Tình và tội 2
Reply #121 - 07. Feb 2008 , 22:16
 
(tiếp theo và hết)

...

     Thường thì cuối tuần Liên về Hà-nội ngoại trừ những khi phải ở lại trực. Mỗi lần như vậy, nàng khám phá thêm một chút gì mới nơi Sáng và sự tiếp-xúc được tự-nhiên hơn. Sáng nhờ Liên mượn đâu được cây đàn guitare đem ra gãy vài bản làm cho không khí bệnh-viện đở tẻ nhạt và cho phiên trực của bác-sĩ có ý-nghĩa ấm cúng hơn. Ngồi trên bực thềm sau hè bệnh-viện, nhìn nắng chiều xuyên qua hàng cây để chiếu ngã xuống sân, tiếng chim hót ríu rít càng làm cho khung-trời thơ-mộng đó thêm sống động, Sáng cảm hứng cất giong:



          Nắng chia nửa bãi chiều rồi,
          Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá sầu,
          Sợi buồn con nhện giăng mau 
          Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây,

          Lòng anh mở với quạt này,
          Trăm con chim mộng về bay đầu giường,
          Ngủ đi em, mộng bình thường,
          Đưa em đến bến Thùy Dương mấy bờ,

           Ngủ đi em.................



    Liên lịm người. Chưa bao giờ nàng được thưởng-thức một khúc nhạc hay như vậy, truyền-cảm đến như vậy. Tim nàng rực lên trong một cảm-giác đê-mê vừa dể chịu vừa khó chịu. Quên cả ý-tứ, nàng gục đầu vào vai Sáng, nhìn ánh nắng chiếu giữa sân, phó mặc cho cái cảm-giác lân lân đó tỏa khắp cơ-thể, nàng quên tất cả, quên tất cả, chỉ biết đang sống trong một thế-giới mông lung khó tả.

     Sáng để yên hồi lâu vì sợ làm vở giấc mộng thủy-tinh đó, cuối cùng Sáng hỏi:

- Liên, à quên, bác-sĩ có biết bài hát này của ai không?

Liên gườm Sáng một cách tinh-quái, rồi nói:                                                      

     - Biết thơ của Huy-cận mà chưa hề được nghe nhạc.

     - Tác giã bài thơ còn chưa được nghe huống chi là Liên. Ngụy tụi tui là vậy đó,

những cái hay của miền Bắc phải chờ ngụy khai-thác mới thưởng-thức được, cũng như ….

    Sáng cúi nhìn vào đôi mắt mơ-màng của Liên mà không dám nói tiếp.

Liên nũng nịu ra lệnh:

     - Từ nay cấm anh dùng chữ ngụy nghe chưa. Ờ ờ, mà xưng anh với em là vì thói quen của Hà-nội, chứ không phải như trong Nam của các anh đâu, đừng tưởng bở.

     Sáng chủ-quan cho rằng khi người đàn bà tự cho mình một chút quyền cấm đoán là triệu-chứng của tình yêu, nên lững-lờ nói:

- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.

     

      Cuộc tình đã đi đến giai-đoạn gây cấn khó gở, Liên đặt nặng tình-cảm của hai con người mà cố quên đi sự ràng buộc của hai xã -hội. Nàng quyết tiến tới, lẽ tất nhiên trong sự khôn ngoan dè dặt, nàng thừa thông-minh để làm việc đó. Nàng cố phấn đấu.                                                   

      Mấy hôm sau Liên nói với Sáng:

     - Ngày mai em đi công-tác ở Sài-gòn, anh có nhắn gởi gì về gia-đình không?

     Sáng mừng rỡ vì đã lâu không được tin nhà, viết một lá thơ dài, vì không còn bị kiểm-duyệt, ghi rõ địa-chỉ và vẽ luôn cái họa-đồ nhà mình ở đường Hàng Xanh đưa cho Liên để tìm nhà. 

     Mấy hôm sau lại thấy Liên đi làm, Sáng ngạc-nhiên vội hỏi:

    - Không đi Sài-gòn hả ?

    - Thay đổi vào phút chót, có người khác đi thay, nhưng vẫn đem thư anh đi rồi. Yên trí sẽ có quà đấy, tha hồ mà tặng đào nhé.

    Thì ra Liên giả bộ nói đi Sai -gòn để âm-thầm nhờ người  bạn điều-tra về gia-đình Sáng. 

     Liên rất tin-tương khi được biết Sáng là con đầu lòng của một gia đình lễ-giáo, có tiệm bán vãi ở gần chợ Bà Chiểu, còn nhà thì ở Hàng Xanh, trong một khu cư-xá rộng rải thuộc loại trung-bình ở Sài-gòn, nhưng theo lời thuật lại của bạn Liên thì phải " trung-ương Đảng mới ở được" làm cho Liên hơi ngại ngùng. Sáng đã học gần xong ban kỹ-sư xây-dựng trường đại-học kỹ thuật Phú -thọ. Sáng có cô em gái vừa đậu tú-tài xong thì "giải-phóng" nên không đi học nửa. Thằng em trai mới mười tuổi, cứ về nhà lén lấy sách của Sáng đem ra trường nạp để đốt, cứ một ki-lô thì được một điểm tốt.

    Liên cũng muốn cho Sáng biết về mình. Bố của Liên là đại-tá trong quân đội nay đã về hưu. Tuy không phải đảng-viên nhưng sống lâu lên lão làng, được cấp một căn nhà trong một chung-cư bốn từng ở khu Đống-đa, đó là một ước mơ nay đã thành sự thật. Liên than phiền là có hai điều bất tiện, một là cái bếp chung nên hôm nào ăn gì là cả xóm đều biết, làm một con gà thì ai đi ngang cũng hỏi: "Hôm nay ăn gà đấy à ? ", không biết đó là câu khen hay là lời cảnh-cáo.  Bất tiện thứ hai là mỗi từng lầu chỉ có được một vòi nước ở dưới sân, nên đêm nào cũng phải thức nối đuôi nhau chờ có khi tới hai ba giờ sáng để cho chảy đầy một thùng nước rồi xách lên tới từng lầu mình ở để dùng trong ngày thì cũng đã hụt hơi, có lẽ đó là điều vất-vả nhất nên Liên cứ than mãi :

                       - Mỗi từng mà chỉ có một vòi thôi đấy.

Sáng thấy tội nghiệp, nhưng cũng đùa:

     - Sau này anh sẽ cho em hai vòi, tha hồ mà dùng.

     Liên nguýt dài một cái, trong đuôi mắt mơ-màng đó còn kín đáo dấu một chút thích-thú tinh-nghịch về cái tếu của Sáng.                                                          

     Liên còn có người anh hơn Liên năm tuổi, làm phóng-viên cho báo Nhân Dân nên thường hay đi công-tác săn tin ngoài phố. Mỗi khi gặp chuyện gì đặc-biệt thì lại phải lọc cọc đạp xe về tòa soạn ở phố Hàng Trống, lảnh cho được cái máy hình để đem ra chụp, có khi ra tới nơi thì chẳng còn gì nửa để chụp.

    Sáng cũng  dành cho Liên nhiều cảm-tình, vì ở vào cái tuổi tràn đầy nhựa sống, đang xây mộng tương-lai mà bị lâm vào cảnh tù đày, nay lại được một chút hơi ấm, nhất là từ một con người như Liên thì không dể gì mà không rung cảm. Sáng thấy Liên khôn ngoan và có nhiều nữ-tính, Liên yêu là yêu cái hiên-ngang  mà nàng cho là lý-tưởng nơi con người đàn ông như Sáng, đã chọn con đường chông gai khi mới vào đời, trong khi có điều kiện để tạo một cuộc đời êm-đềm hơn, nàng đã nhìn được sự hào-hùng đó xuyên qua lớp vỏ của tù-nhân thê-thảm. Sự-nghiệp không có, tương-lai mờ mịt, nàng yêu không vì những tiêu-chuẩn vật-chất thường tình, đó mới là tình yêu thật sự và bền vững chứ không phải là sự đổi chát mà người đời cứ lầm tưởng là tình yêu nên thường dễ tan vỡ.  Nhưng ở trong hoàn-cảnh  "chim bị đạn" này, Sáng cũng rất dè-dặt, đúng ra Sáng thương Liên nhiều hơn là yêu, cố kéo dài tình trạng để chờ...hạ hồi phân giải.

.    Nhìn vào cuộc tình, ai cũng đoán rằng khó ổn, nhất là trong cái xã -hội mà người nọ kiểm-soát người kia, tình-cảm con người bị đặt vào hàng thứ yếu.

     Một hôm, Chính-ủy bệnh-viện mời Liên lên làm việc, và báo cho Liên biết là đã

có tai tiếng không tốt cho Liên và cho cả bệnh-viện.

     Thất vọng, Liên chỉ còn biết trông cậy vào gia-đình. Liên thú thật với bố mẹ là đã yêu Sáng và muốn lấy Sáng. Bố mẹ Liên chửng hửng, vì đã qua một cuộc đời trong quân-đội, đã chứng-kiến những khó khăn trong chế-độ, nay chỉ muốn được yên thân, nếu Liên lấy một tên ngụy làm chồng, mà lại đang ở tù vì chính-trị, thì quả là một tai họa lớn cho gia-đình. Nhưng vì quá thương con, không nở để cho con đau khổ, nên cũng đành để cho Liên tùy ý lựa chọn. Mẹ Liên ôm chặc lấy con mà khóc, Bố Liên trầm-tư hồi lâu rồi nghẹn-ngào nói:

    - Con nay đã lớn lại có ăn học, bố mẹ rất hảnh-diện và để cho con quyết-định tương-lai của con. Nhưng con nên nhớ là chuyện này còn phải qua tổ-chức, trong chế-độ ta, con cũng biết là chuyện vợ chồng không phải là việc riêng của cá-nhân hay của gia-đình mà là của đoàn-thể nửa.

     Đêm đó Liên không ngủ được, khóc cả đêm. Sáng hôm sau đến bệnh-viện với cặp mắt sưng vù, nháo nhác tìm Sáng nhưng không thấy đâu, vì Sáng đã được chuyển về trại Mễ.

     Liên ngồi thừ người, thể xác rã rời, đang cố nén cho tiếng khóc khỏi bật ra, thì nhận được sự-vụ-lệnh từ nơi tay đồng-chí Chính-ủy để được điều đi bệnh-viên Lạng-sơn, một nơi....xa miền Nam chừng nào hay chừng đó.

                                                           

Tàu dừng lâu ở ga Đà -nẳng, sự ồn-ào và không-khí khác hẳn hình như làm cho Sáng chợt tỉnh cơn mê. Thật vậy, sau hai ngày đường bây giờ mới thấy rõ sự khác

biệt giữa Nam và Bắc. Hàng rong không còn là củ khoai củ sắn mà là những ổ bánh mì thịt thơm tho, những con gà quay chảy mỡ hay những ly cà-phê bốc khói...Tôi mời

                  Sáng một ly cà-phê đá, vì đã nhiều năm chưa hề thấy cục nước đá:

- Uống đi, uống cho nguội cơn mê, rồi còn tính chuyện tương-lai nửa chứ.

                       Sự đau khổ đã làm Sáng trở thành triết-gia, nói với tôi mà như nói với chính Sáng:

     - Ở đâu con người cũng vẫn là con người, xã -hội có thể làm thay đổi tư-tưởng mà

không thay đổi được tình-cảm. Trách-nhiệm con người là đừng để cho xã-hội chi-phối tình-cảm.

    - Thế cậu định làm gì, có lối thoát nào không ?

    Sáng nhìn thẳng tới trước như đang nhìn vào tương-lai và nói bằng một giọng đầy cương-nghị :

    - Em sẽ cố liên-lạc với Liên để rủ nhau đi vượt biên.





Paris, Mùa Thu năm 2007
Phương-vũ  Võ Tam-Anh

Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #122 - 08. Feb 2008 , 06:13
 
...

Chúc mừng năm mới...
Vi rất cám ơn anh Quân và anh Phu_de đã gắn vào vườn thơ này những mẫu chuyện hay...

Cuối tuần an vui...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #123 - 08. Feb 2008 , 09:25
 
tieuvuvi wrote on 07. Feb 2008 , 20:22:
...

Chúc mừng năm mới an lành, như ý, sức khoẻ, hạnh phúc và thịnh vượng đến cùng anh Toàn và gia đình

Mến,
TVV



Cám ơn Vi  rất  nhiều  . Chúc Vi Năm Mới  An Lành- Để
sáng tác  những vần Thơ Hay   cho Đời .
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #124 - 09. Feb 2008 , 04:16
 
nguyen_toan wrote on 07. Feb 2008 , 17:48:
anh  Đỗ  Quân

Tôi  đã  đọc  truyện ngắn  "Chuyện Tình  Cô Y sĩ  Công An "  của tác giả Chu Tất  Tiến  trên báo  Xuân Hồn Việt 2008  .

Đọc xong  tôi  không ngờ  lại có  Chuyện tình  giữa Cô Y Sĩ  Công An  với  một  Sĩ  quan Học tập Cải tạo  trong đó  tác giả là  nhân vật chính .
Cô Y  sĩ  Công  An  chắc  đã  gặp người đàn  lý tưởng ,bất  chấp  mọi Dị nghị  để  yêu  tác giả  .Còn tác giả muốn dựa vào  mối tình  để Cô Y sĩ  nhẹ  tay cứu  giúp cho  bạn bè  đang bị  bịnh hầu  khỏi  bị chết  một cách  oan uổng .
Tác  giả  vẫn giữ  vững lập trường  để  trùng thành với Vợ  con  đang  ở   Sàigon  trông ngóng ngày  về .

Một  câu truyện tình   diễm lệ ,  chút  xót xa  giữa  2 người  khác  Chiến  Tuyến .

Rất cảm ơn anh Nguyễn Toàn đã đáp ứng nhanh chóng trong phần tản mạn khai bút đầu năm. Các nhận xét của anh thật là tinh tế tuy nhiên ĐQ vẫn muốn nghe thêm các ý kiến khác về chuyện này.  Xin mời mọi người khác tham gia vào cho vui. 

Xin mời Tiểu Vũ Vi, Chị My, chị Phương Huệ, chị Phương Tần, chị Tuyết Ngô, anh Đại San , chị Bích Định cùng các anh chị khác xin tham gia tản mạn cho vui. Trước mua vui sau sẽ có quà  Smiley

Xin có vài câu hỏi gợi ý cho bài tản mạn :
1) Hành động của tác giả đối với Dung chỉ là chọc chơi hay là tán tỉnh Dung trong lúc Dung đến thăm bịnh nhân và nghe báo cáo mỗi ngày?

2) Tác giả có tình ý với Dung không? Hay chỉ lợi dụng Dung để giúp anh em bạn tù

3) Dung thuộc loại mẩu người như thế nào mà lại đem lòng yêu một kẻ chiến bại say đắm trong khi chắc chắn có những người trong cùng đơn vị theo đuổi?  Đó có phải là tình yêu hay không hay chỉ vì khát tình vì nhục dục?

4) Hành động của Dung lập gia đình với một tù nhân khác có phải là để trả thù Tiến vì tình phụ hay không? Hay là Dung có tình ý với hai người một lúc một chính và một phụ  Smiley

5) Hành động này bất chấp các hậu quả có thể xảy ra với Dung, có phải là Dung dại dột hay vì thù hận hay vì lý do khác....?

6) Khi Tiến ra tù đến thăm Dung tại bệnh viện. Đây là một hành động xin lổi hay là ăn năn vì tình yêu hay vì thương hại.....
Nên hay không nên?

Xin mời quí anh chị tham gia cho vui.  ĐQ sẽ tổng hợp tất cả các bài tản mạn của mọi người cộng với ý kiến riêng chắc chúng ta sẽ có một bài tản mạn Khai Bút Đầu Năm hứng thú..
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #125 - 12. Feb 2008 , 09:20
 
Quote:
Rất cảm ơn anh Nguyễn Toàn đã đáp ứng nhanh chóng trong phần tản mạn khai bút đầu năm. Các nhận xét của anh thật là tinh tế tuy nhiên ĐQ vẫn muốn nghe thêm các ý kiến khác về chuyện này.  Xin mời mọi người khác tham gia vào cho vui. 

Xin mời Tiểu Vũ Vi, Chị My, chị Phương Huệ, chị Phương Tần, chị Tuyết Ngô, anh Đại San , chị Bích Định cùng các anh chị khác xin tham gia tản mạn cho vui. Trước mua vui sau sẽ có quà  Smiley

Xin có vài câu hỏi gợi ý cho bài tản mạn :
1) Hành động của tác giả đối với Dung chỉ là chọc chơi hay là tán tỉnh Dung trong lúc Dung đến thăm bịnh nhân và nghe báo cáo mỗi ngày?

2) Tác giả có tình ý với Dung không? Hay chỉ lợi dụng Dung để giúp anh em bạn tù

3) Dung thuộc loại mẩu người như thế nào mà lại đem lòng yêu một kẻ chiến bại say đắm trong khi chắc chắn có những người trong cùng đơn vị theo đuổi?  Đó có phải là tình yêu hay không hay chỉ vì khát tình vì nhục dục?

4) Hành động của Dung lập gia đình với một tù nhân khác có phải là để trả thù Tiến vì tình phụ hay không? Hay là Dung có tình ý với hai người một lúc một chính và một phụ  Smiley

5) Hành động này bất chấp các hậu quả có thể xảy ra với Dung, có phải là Dung dại dột hay vì thù hận hay vì lý do khác....?

6) Khi Tiến ra tù đến thăm Dung tại bệnh viện. Đây là một hành động xin lổi hay là ăn năn vì tình yêu hay vì thương hại.....
Nên hay không nên?

Xin mời quí anh chị tham gia cho vui.  ĐQ sẽ tổng hợp tất cả các bài tản mạn của mọi người cộng với ý kiến riêng chắc chúng ta sẽ có một bài tản mạn Khai Bút Đầu Năm hứng thú..


Chào anh Đ Q,

Xin gửi ra lời bàn bạc cho vui đây ạ :

1) Trong câu chuyện không thấy tác giả có lời lẽ lã lơi đối với Dung nên không thể nói là tác giả tán tỉnh hay chọc chơị Hành động vẽ hình ảnh Dung là do nghệ sĩ tính' cuả người hoạ sĩ mà rạ Có lẽ khi tác giả thấy "hoa" đẹp thì vẽ và cũng có thể là do tâm lý mà ra;  nhất là khi hoa đẹp lại nở sai chỗ. Chỗ đây không phải vườn hoa Tao Đàn hay Thảo Cầm Viên ở Sài Gòn mà lại là trong rừng sâu nước độc cuả chế độ cộng sản.

2) Có thể có tình mà không có ý. Tình thương hại cho đoá hoa nở sai chỗ, tình thương tiếc cho một tuổi ngọc ngà mộng mơ đã bị che lấp vì lời lẽ tuyên truyền đi theo cộng sản. Còn nếu có ý thì tác giả đã ngã vào tay co ^ Dung rồị
Không thể nói tác giả lợi dụng Dung để giúp anh em bạn tù. Trong hoàn cảnh ở tù, làm sao lợi dụng được nhỉ. Có thể tác giả đã dựa vào tình cảm Dung dành cho mình mà hy vọng sẽ làm nhẹ bớt nỗi khổ đau cho bệnh nhân tù mà thôị Bằng chứng là trên Dung còn có cấp trên cuả nàng cơ mà.

3) Dẫu sao Dung cũng vẫn là người con gaí được lớn lên trong thời Viet Nam Cộng Hoà. Không it' thì nhiều Dung cũng còn giữ trong mình một phần đời cuả Nữ Sinh Gia Long. Nhất là lại bắt gặp mình trong tập vẽ cuả tác giả, cái hình ảnh dịu dàng yêu kiều đáng lẽ phải là Dung  Cô Gái Nữ sinh Gia Long với áo dài thướt tha, với giòng tóc tay trong gió, chứ không phải Dung Cán Bộ cho nên Dung đã có tình cảm với tác giả hơn. Tình cảm cuả Dung không phải là tình yêu và cũng không phải là nhục dục. Vì nếu là nhục dục thì Dung đã không để mất tác giả. Có lẽ Dung đang tìm gặp lại một đoạn đời mộng mơ mà đáng lẽ nàng có được, đã bị mất trong thời gian theo cộng sản.

4) Hành động này cuả Dung cũng giống như hành động  xưa kia khi Dung bỏ Sàig Gòn thương mến mà đi theo lời tuyên truyền cuả cộng sản thế thôị Chỉ là một hành động sai lầm lần thứ hai trong đời Dung. Có lẽ sau này ở Sài Gòn rồi, nàng nhìn đơì một cách khác.

5) Hành động này cũng chỉ là vấn đề tâm lý. Dung đã bị nhồi sọ toàn thù hận và trả thù. Lại nưã, Dung đang là kẻ chiến thắng trên phương diện chính trị Không lấy được tác giả thì phải lấy ngay người khác thay vàọ Dung đã để hành động bồng bột lầm lẫn một lần nưã.

6) Có thể là một cử chỉ cảm ơn và xin lỗị Cảm ơn cái tình cảm Dung dành cho tác giả, cảm ơn Dung đã có lúc rộng lòng nâng đỡ những tù nhân bịnh và xin lỗi vì tác giả là nhân vật chính cuả một khúc rẽ trong đời Dung. Có thể tác giả cũng có chút thương hại nhưng chắc không có tình yêụ Mà nếu có yêu, chỉ là yêu cái đẹp nhìn theo nghệ sĩ tính mà thôị Bằng chứng là tác giả đã giữ được sự thủy chung với vợ con.
Còn nên hay không nên? Vì vốn dĩ có nhiều điều tình cảm đi ngoài tầm tay cuả lý trí . Cái nên là khi xảy ra thì dùng lý trí và lương tâm chân thật mà đối xử với nhau.

Trả lời thế không biết có đúng ý nhà giám khảo không thưa anh Đ Q ?  Chỉ thấy thật tiếc cho một thời thanh xuân cuả Dung đã bị cướp đi trong thiên đàng mơ hồ cuả cộng sản . 

Thế mới biết sự giáo dục và chỉ bảo nào cũng  rất quan trọng trong những năm vưà mới lớn cuả tuổi thanh niên, thiếu nữ. Nó ảnh hưởng đến hành động cuả ta đến suốt cả cuộc đờị Bơỉ vậy nên các chị em LVD trong D Đ này rất biết ơn và thương kính qúy Cô, Thầy đã dạy dỗ chúng em ở LVD.

Vậy nha, chờ anh Đ Q trả lời xem có đúng ý tác giả hay giám khảo không nha.

Thân mến,
B Đ*
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #126 - 12. Feb 2008 , 19:11
 
BichDinh wrote on 12. Feb 2008 , 09:20:
Chào anh Đ Q,

Xin gửi ra lời bàn bạc cho vui đây ạ :

1) Trong câu chuyện không thấy tác giả có lời lẽ lã lơi đối
với Dung nên không thể nói là tác giả tán tỉnh hay chọc chơị Hành động vẽ hình ảnh Dung là do nghệ sĩ tính' cuả người hoạ sĩ mà rạ Có lẽ khi tác giả thấy "hoa" đẹp thì vẽ và cũng có thể là do tâm lý mà ra;  nhất là khi hoa đẹp lại nở sai chỗ. Chỗ đây không phải vườn hoa Tao Đàn hay Thảo Cầm Viên ở Sài Gòn mà lại là trong rừng sâu nước độc cuả chế độ cộng sản.

2) Có thể có tình mà không có ý. Tình thương hại cho đoá hoa nở sai chỗ, tình thương tiếc cho một tuổi ngọc ngà mộng mơ đã bị che lấp vì lời lẽ tuyên truyền đi theo cộng sản. Còn nếu có ý thì tác giả đã ngã vào tay co ^ Dung rồị
Không thể nói tác giả lợi dụng Dung để giúp anh em bạn tù. Trong hoàn cảnh ở tù, làm sao lợi dụng được nhỉ. Có thể tác giả đã dựa vào tình cảm Dung dành cho mình mà hy vọng sẽ làm nhẹ bớt nỗi khổ đau cho bệnh nhân tù mà thôị Bằng chứng là trên Dung còn có cấp trên cuả nàng cơ mà.

3) Dẫu sao Dung cũng vẫn là người con gaí được lớn lên trong thời Viet Nam Cộng Hoà. Không it' thì nhiều Dung cũng còn giữ trong mình một phần đời cuả Nữ Sinh Gia Long. Nhất là lại bắt gặp mình trong tập vẽ cuả tác giả, cái hình ảnh dịu dàng yêu kiều đáng lẽ phải là Dung  Cô Gái Nữ sinh Gia Long với áo dài thướt tha, với giòng tóc tay trong gió, chứ không phải Dung Cán Bộ cho nên Dung đã có tình cảm với tác giả hơn. Tình cảm cuả Dung không phải là tình yêu và cũng không phải là nhục dục. Vì nếu là nhục dục thì Dung đã không để mất tác giả. Có lẽ Dung đang tìm gặp lại một đoạn đời mộng mơ mà đáng lẽ nàng có được, đã bị mất trong thời gian theo cộng sản.

4) Hành động này cuả Dung cũng giống như hành động  xưa kia khi Dung bỏ Sàig Gòn thương mến mà đi theo lời tuyên truyền cuả cộng sản thế thôị Chỉ là một hành động sai lầm lần thứ hai trong đời Dung. Có lẽ sau này ở Sài Gòn rồi, nàng nhìn đơì một cách khác.

5) Hành động này cũng chỉ là vấn đề tâm lý. Dung đã bị nhồi sọ toàn thù hận và trả thù. Lại nưã, Dung đang là kẻ chiến thắng trên phương diện chính trị Không lấy được tác giả thì phải lấy ngay người khác thay vàọ Dung đã để hành động bồng bột lầm lẫn một lần nưã.

6) Có thể là một cử chỉ cảm ơn và xin lỗị Cảm ơn cái tình cảm Dung dành cho tác giả, cảm ơn Dung đã có lúc rộng lòng nâng đỡ những tù nhân bịnh và xin lỗi vì tác giả là nhân vật chính cuả một khúc rẽ trong đời Dung. Có thể tác giả cũng có chút thương hại nhưng chắc không có tình yêụ Mà nếu có yêu, chỉ là yêu cái đẹp nhìn theo nghệ sĩ tính mà thôị Bằng chứng là tác giả đã giữ được sự thủy chung với vợ con.
Còn nên hay không nên? Vì vốn dĩ có nhiều điều tình cảm đi ngoài tầm tay cuả lý trí . Cái nên là khi xảy ra thì dùng lý trí và lương tâm chân thật mà đối xử với nhau.

Trả lời thế không biết có đúng ý nhà giám khảo không thưa anh Đ Q ?  Chỉ thấy thật tiếc cho một thời thanh xuân cuả Dung đã bị cướp đi trong thiên đàng mơ hồ cuả cộng sản .  

Thế mới biết sự giáo dục và chỉ bảo nào cũng  rất quan trọng trong những năm vưà mới lớn cuả tuổi thanh niên, thiếu nữ. Nó ảnh hưởng đến hành động cuả ta đến suốt cả cuộc đờị Bơỉ vậy nên các chị em LVD trong D Đ này rất biết ơn và thương kính qúy Cô, Thầy đã dạy dỗ chúng em ở LVD.

Vậy nha, chờ anh Đ Q trả lời xem có đúng ý tác giả hay giám khảo không nha.

Thân mến,
B Đ*


http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754
http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754


Wow! Lời bàn bạc của Bích Định thật hay ho quá ! Rất tâm đắc với B Đ câu kết : "vốn dĩ có nhiều điều tình cảm đi ngoài tầm tay cuả lý trí . Cái nên là khi xảy ra thì dùng lý trí và lương tâm chân thật mà đối xử với nhau."    " Thế mới biết sự giáo dục và chỉ bảo nào cũng  rất quan trọng trong những năm vưà mới lớn cuả tuổi thanh niên, thiếu nữ. Nó ảnh hưởng đến hành động cuả ta đến suốt cả cuộc đờị Bơỉ vậy nên các chị em LVD trong D Đ này rất biết ơn và thương kính qúy Cô, Thầy đã dạy dỗ chúng em ở LVD."

Mọi người ơi ! Chúng ta vỗ tay thật to cho Học  Trò Ngoan Bích Định nha Cheesy Cheesy Cheesy Cheesy. http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754
Back to top
« Last Edit: 13. Feb 2008 , 05:33 by admin »  
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #127 - 13. Feb 2008 , 04:49
 
tuyet_ngo wrote on 12. Feb 2008 , 19:11:
http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754
http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754


Wow! Lời bàn bạc của Bích Định thật hay ho quá ! Rất tâm đắc với B Đ câu kết : "vốn dĩ có nhiều điều tình cảm đi ngoài tầm tay cuả lý trí . Cái nên là khi xảy ra thì dùng lý trí và lương tâm chân thật mà đối xử với nhau."    " Thế mới biết sự giáo dục và chỉ bảo nào cũng  rất quan trọng trong những năm vưà mới lớn cuả tuổi thanh niên, thiếu nữ. Nó ảnh hưởng đến hành động cuả ta đến suốt cả cuộc đờị Bơỉ vậy nên các chị em LVD trong D Đ này rất biết ơn và thương kính qúy Cô, Thầy đã dạy dỗ chúng em ở LVD."

Mọi người ơi ! Chúng ta vỗ tay thật to cho Học  Trò Ngoan Bích Định nha Cheesy Cheesy Cheesy Cheesy. http://i187.photobucket.com/albums/x78/tuyetngo/votay.gift=1202882754



Tuyết Ngố à ,
Bà vỗ tay xong thì cũng phải nộp bài đi chứ. Bà cũng có tên trong danh sách kìa  Cheesy
Back to top
« Last Edit: 13. Feb 2008 , 05:34 by admin »  
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #128 - 13. Feb 2008 , 04:57
 
...


Xin chào TVV ,
PH hái mấy bông hoa từ hội hoa Đà Lạt để tặng cô chủ nhà yêu hoa màu tím nhân ngày Valentine đến. Thấy TVV cuối cùng đã kiếm đường vào được mê hồn trận bên Ma Cung của mấy CN rồi  Grin. Kỳ này anh Đ Q ra bài gọi tên từng người nên mấy CN phải khăn gói qua đây nộp bài ồn ào quá ,TVV đừng phiền nha. Thực ra mấy nay PH chờ cô chủ nhà nộp bài trước tại vì tiền chủ , hậu khách mà  Roll Eyes. Hôm nay B Đ mở đầu rồi nên sẵn dịp PH cũng xí xọn vài câu nha  Cheesy
Back to top
 
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #129 - 13. Feb 2008 , 06:09
 
Quote:

Chuyện Tình Cô Y Sĩ Công An

Chu Tất Tiến


Có thể nói chỉ cần đọc cái tựa của truyện ngắn này là chúng ta có thể đoán được phần nào câu chuyện. Nếu thực là câu chuyện tình yêu thì đâu còn nghỉ đến những yếu tố chính trị , nghề nghiệp , màu da ngôn ngữ..nữa.PH nghỉ anh Đ Q có lẽ muốn nói về phương diện tình cảm hơn nên để PH thử tưởng tượng mình là Dung đi nha. Theo PH đây là 1 chuyện tình đơn phương đáng tội nghiệp.Có lẽ Dung đã  thấy được chuyện của 2 người ngay từ lúc đầu :
Chưa quen mà đã mất
Nói gì đến mai sau
(thơ MDHT)
bởi vì T đã có vợ con và 2 chiến tuyến quá rõ ràng và có lẽ Dung cũng hiểu đối với Tiến và những người tù cải tạo " làm gì có chuyện ái tình với người CS". Sự lạnh lùng lúc ban đầu là để che dấu sự yếu đuối của 1 người con gái trong bối cảnh làm việc lúc đó. Phải dựng lên 1 bức tường ,phải bảo vệ lấy mình , phải đề phòng ...Bức tường đã bị sụp đỗ không phải 1 sớm 1 chiều và cũng không phải từ 1 phía bởi vì Dung đâu phải là 1 đứa con gái ngây thơ mới lớn lên nhưng lại là người đã trãi qua bao nhiêu hoàn cảnh khác nhau trong cuộc sống. Với nhan sắc và học vấn của D , chắc hẵn không thiếu người say mê theo đuổi. D đã bị T chinh phục ngay cả trước khi T ra tay đùa giỡn , như lần thấy T ngồi đàn , nhớ gia đình và rơi nước mắt , rồi phong cách của T ( PH rất phục tác giả CTT sau khi đọc bài viết gởi cho Nguyễn T Dũng nên PH nghỉ phải có 1 cái gì đó về con người này làm cho người ta nễ phục ).Đến khi T bắt đầu trò đùa thì D đã lún quá sâu rồi. D lớn lên là 1 cô nữ sinh Gia Long nên cũng như bao nhiêu cô gái khác rất dễ bị dụ dỗ bởi mấy tài vặt của mấy anh con trai như là đánh đàn , vẽ tranh , rồi còn làm bình hoa nữa.. chưa kể vẽ bất cần của T. Trong tình yêu mình chạy thì nó đuổi , mình đuổi thì nó chạy , và với D yêu là bất chấp hậu quả , yêu là cho tất cả. Nếu T không bị bạn bè nói khích và tham gia trò chơi thì chắc D đã không tiến xa hơn. PH nghĩ T chẳng có yêu D đâu dù có 1 chút kích thích bởi đôi mắt lá răm hay những yếu tố khác do hoàn cảnh tạo nên. Nhưng có thể vì lòng chung thủy của T với gia đình làm cho D càng bị lôi cuốn. Có thể D cũng đã biết chuyện tình sẽ không có đoạn kết nên chỉ muốn sống cho hiện tại mà thôi , D chưa bắt T phải ly dị vợ hay cưới D mà? (Í da ,nói nhiều quá , hơn 150 chữ rồi )
Kết luận trả lời tiếp mấy câu hỏi của anh Đ Q. Lúc D lập gia đình có lẽ không phải vì 2 lý do mà anh Đ Q đã nói mà nhiều khi chỉ để tìm quên , con gái lúc thất tình thì chỉ biết tự làm khổ mình mà thôi dù rằng D đã bảo T : "Anh độc ác quá ! Em thù anh.." T độc ác thiệt đó , khi T tìm thăm D có lẽ chỉ là lòng tò mò muốn biết D đã ra sao , có lẽ 1 chút ăn năn thương hại , mong rằng D có hạnh phúc để mình bớt khó chịu..Nhưng có lẽ D cũng hiểu
Tình yêu một lỡ mười lầm
Trách người..hay trách bản thân cũng thừa..
(st)
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #130 - 13. Feb 2008 , 22:13
 
phuonghue wrote on 13. Feb 2008 , 04:49:
Tuyết Ngố à ,
Bà vỗ tay xong thì cũng phải nộp bài đi chứ. Bà cũng có tên trong danh sách kìa  Cheesy


  Cheesy Thưa "Cô giáo PH", học trò T. Ngố nộp bài đây. Ráng đọc nghe "Cô giáo"  Cheesy

~>~>~>~




Cám ơn anh ĐQ tặng cho độc giả d/đ LVD 2 câu chuyện tình " lâm li bi đát” gắn bó với lịch sử, xã hội & văn hóa của nguời Sài gòn sau ngày đau thương ,bi hận tràn đầy 30-04-75

Chuyện tình thứ nhất : Thành & Huyền, TN cầu nguyện "châu về hiệp phố”, cho 2 người hát nốt bản Thương Tình Ca . Đây là " Một Ngày Tình cũng Trăm Năm". Vì ngoài tình yêu còn bổn phận làm cha của Thành đối với 2 đứa con của Th. & H nữa. Không nên vì sợ lỗi đạo với cô thôn nữ Long Xuyên mà Thành phải "ngoại tình trong tư tưởng". Nhỡ khi nằm cạnh "cô thôn nữ" mà gọi " Huyền ơi! Huyền à !" thì cô thôn nữ  đau khổ biết dường nào !!!

Chuyện tình thứ hai : Tiến & Dung  không phải là cuộc tình một ngày tình cũng trăm năm. Dung có thể là tiêu biểu cho cô gái bồng bột : khi là NS Gia Long Dung đã bỏ trường , bỏ lớp đi theo "chủ thuyết bánh vẽ của CS". Rồi đến khi yêu không được đáp lại ,  bèn chuyển yêu thành thù hận, trả thù bằng cách lấy Thiếu tá Th. là một người tù khác làm chồng.
Có thể như ý kiến của PH : đây là  mối tình đơn phương của Dung. Dung yêu đậm nên Dung  hận nhiều. Giá  mà Dung đừng lấy chồng ngay. Dung cứ ấp ủ , cuộn mình trong chăn rưng rức gậm nhấm tình yêu của mình để thưởng thức thú đau thương. Cry Cry " tiểu tư sản ". Vài năm sau hãy lấy chồng thì hay biết bao!
Với Tiến :   sự  rung động của Tiến đối với  Dung không thuần là tình yêu. Vì Tiến  luôn nghĩ đến "vợ nhà ". Có thể ví Tiến như  "cánh bướm trong vườn hoa" . 
Tiến không nên tìm gặp lại Dung  dù chỉ là tò mò hay để cám ơn  hoặc là để chi..chi..???

Nếu  vợ của Tiến & chồng của Dung biết được  thì thật là phiền phức .  Angry Lips Sealed

Đề nghị  anh ĐQ đặt thêm một câu hỏi là. Tại sao Tiến  phải đến ngay b/v Chợ Rẫy tìm Dung ?

Một lần nữa cám ơn anh Đ Q đã bày  ra " Lời bàn Mao Tôn Cương" để cả nhà thêm vui nhộn   Cheesy

Chào Anh Đ Q, 

TN
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #131 - 14. Feb 2008 , 09:20
 
Rất vui mừng khi thấy các chị Bích Định, Phương Huệ và Tuyết Ngô vào tản mạn cho ly càfe bốc khói mùi tình ái vừa thơm vừa khét của những trút trắc của cuộc đời .
Đã có đọc qua các bài tản mạn rồi, rất thú vị ở những cách suy nghĩ của mọi người.

Chưa có giờ để tản mạn lại hy vọng sau cuối tuần này vì ĐQ đang bận tổ chức thuyết trình và văn nghệ đấu tranh về Hoàng, Trường Sa tại địa phương . 

Chuyến này tác giả lên trình bày Thù này quyết phải trả hy vọng có bà con vỗ tay.  Smiley

Còn ai muốn tản mạn xin mời tham gia cho vui nhen.
Câu hỏi của chị TN đưa lên cũng khá hay nếu ai muốn trả lời ...
Dài hơn 150 chữ cũng hông sao nhen  Smiley Trước chỉ sợ người viết không có ý , bây giờ thì ý và chữ tuôn ào ào  Grin
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
Thuc-Khanh
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 839
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #132 - 14. Feb 2008 , 10:18
 
Quote:
Rất vui mừng khi thấy các chị Bích Định, Phương Huệ và Tuyết Ngô vào tản mạn cho ly càfe bốc khói mùi tình ái vừa thơm vừa khét của những trút trắc của cuộc đời .
Đã có đọc qua các bài tản mạn rồi, rất thú vị ở những cách suy nghĩ của mọi người.

Chưa có giờ để tản mạn lại hy vọng sau cuối tuần này vì ĐQ đang bận tổ chức thuyết trình và văn nghệ đấu tranh về Hoàng, Trường Sa tại địa phương .  

Chuyến này tác giả lên trình bày Thù này quyết phải trả hy vọng có bà con vỗ tay.  Smiley

Còn ai muốn tản mạn xin mời tham gia cho vui nhen.
Câu hỏi của chị TN đưa lên cũng khá hay nếu ai muốn trả lời ...
Dài hơn 150 chữ cũng hông sao nhen  Smiley Trước chỉ sợ người viết không có ý , bây giờ thì ý và chữ tuôn ào ào  Grin

hì hi.. bi giờ tới phiên em Út Thêm nè. Mấy bữa chưa thấy chị nào bàn tán nên em hổng dám "hỗn hào" nhảy dzô.

Theo em thì ông Tiến chỉ có cảm tình với cô D thôi chứ hoàn toàn ko có tình yêu. Em cũng rất cảm phục thái độ của ông T. "Mèo mà chê mỡ " , khâm phuc , khâm phục...Nhứt là ông T lại ở trong hoàn cảnh "trên đe , dưới búa " mà vẫn giữ vững được lập trường thiệt là 1 chuyện hiếm có trên đời. Ông T chỉ muốn giỡn chơi cho qua ngày tháng thôi. Nếu cô D có cảm tình với ông T & cho ông T về sớm thì tốt còn không thì thôi , chẳng hại gì hết. Nếu cô D mà khéo léo , tế nhị , nhẹ nhàng hơn thì chắc đã làm cho ông T xiêu lòng rồi.
Đằng này cô D lại "tấn công" mạnh mẽ theo kiểu của 1 người ỷ mình có quyền có thế. Kiểu ép buộc của cô D đã làm cho ông T run sợ , không còn cảm tình với D nữa. Vì câu chuyện này kể về 1 cô có chức có quyền đi tán tỉnh 1 người đàn ông nên làm độc giả không thấy bất mãn với cô gái mà lại làm cho mình thấy "tội nghiệp" nữa. Nhưng nếu câu chuyện kể về 1 ông có chức tước mà đi dụ dỗ 1 người dưới quyền mình thì thế nào cũng bị phản đối dữ rồi đó. Cái này bên đây gọi là...."sexual harassement"  Grin
hi hi..Không biết em có đi lạc đề chưa nữa há !!
Bởi vậy em thấy D không có gì đáng được thương hại hết. D đã hoàn toàn thấm nhuần chủ nghĩa "thực dụng" của CS rồi. D không còn là 1 cô nữ sinh GL ngày nào nữa rồi vì D không nghĩ gì tới tình nghĩa vợ chồng của ông T. D chỉ muốn chiếm đoạt "thể xác " của ông T thôi chứ không cần tâm hồn vì người CS không hề coi trọng vấn đề này.
Không biết đã quá 150 chữ chưa đây... Huh
Còn chị TN hỏi là ông T đi tìm D ở b/v làm chi??? Em nghĩ là ông T chỉ hối hận với trò chơi đùa cợt của mình đã làm cho cuộc đời của 1 cô gái đi vào ngõ hẹp nên muốn gặp lại để cáo lỗi thôi. Ông T cũng có thể tò mò muốn coi thử bây giờ D không còn "hét ra lửa " nữa thì cô ta sẽ đối xử với ông ra sao vậy mà !
Hy vọng mấy chục dòng tản mạn tào lao của em sẽ không bị giám khảo....cốc cho lủng đầu.....gối nha !  Wink Có cốc thì cốc chị PH tại chị PH xúi em đó !!!! Tongue

Em xin vỗ tay + chân nữa ủng hộ anh Đ Q nghe ! Chúc anh thành công rực rỡ.
Back to top
« Last Edit: 14. Feb 2008 , 10:37 by Thuc-Khanh »  
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #133 - 14. Feb 2008 , 14:27
 
Quote:
Rất vui mừng khi thấy các chị Bích Định, Phương Huệ và Tuyết Ngô vào tản mạn cho ly càfe bốc khói mùi tình ái vừa thơm vừa khét của những trút trắc của cuộc đời .
Đã có đọc qua các bài tản mạn rồi, rất thú vị ở những cách suy nghĩ của mọi người.

Chưa có giờ để tản mạn lại hy vọng sau cuối tuần này vì ĐQ đang bận tổ chức thuyết trình và văn nghệ đấu tranh về Hoàng, Trường Sa tại địa phương .  

Chuyến này tác giả lên trình bày Thù này quyết phải trả hy vọng có bà con vỗ tay.  Smiley

Còn ai muốn tản mạn xin mời tham gia cho vui nhen.
Câu hỏi của chị TN đưa lên cũng khá hay nếu ai muốn trả lời ...
Dài hơn 150 chữ cũng hông sao nhen  Smiley Trước chỉ sợ người viết không có ý , bây giờ thì ý và chữ tuôn ào ào  Grin


Chào anh Đ Q, 

Có B Đ vỗ tay cổ võ hoan hô đây ạ. Chúc thành công,  mọi việc như đúng ý như chương trình xếp đặt.

Thân ái,
B Đ*
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #134 - 17. Feb 2008 , 11:30
 
BichDinh wrote on 14. Feb 2008 , 14:27:
Chào anh Đ Q,  

Có B Đ vỗ tay cổ võ hoan hô đây ạ. Chúc thành công,  mọi việc như đúng ý như chương trình xếp đặt.

Thân ái,
B Đ*

Cảm ơn chị Bích Định đã vỗ tay tán thưởng.

Hôm qua vì mưa và lạnh quá nên số người đi không như dự tính nhưng tất cả mọi người đều ở lại đến giờ phút chót và nhiệt tình tham gia với các câu hỏi với thuyết trình viên .

Thù này quyết phải trả đã được tác giả "hét" ầm ỉ cũng được bà con vỗ tay ồn ào tán thưởng, Hy vọng bà con nghe rồi thì nhớ được ba chữ Boycott Red China vì ĐQ gào 3 chữ này rất to:) Grin
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #135 - 17. Feb 2008 , 12:02
 
Thuc-Khanh wrote on 14. Feb 2008 , 10:18:
hì hi.. bi giờ tới phiên em Út Thêm nè. Mấy bữa chưa thấy chị nào bàn tán nên em hổng dám "hỗn hào" nhảy dzô.

Theo em thì ông Tiến chỉ có cảm tình với cô D thôi chứ hoàn toàn ko có tình yêu. Em cũng rất cảm phục thái độ của ông T. "Mèo mà chê mỡ " , khâm phuc , khâm phục...Nhứt là ông T lại ở trong hoàn cảnh "trên đe , dưới búa " mà vẫn giữ vững được lập trường thiệt là 1 chuyện hiếm có trên đời. Ông T chỉ muốn giỡn chơi cho qua ngày tháng thôi. Nếu cô D có cảm tình với ông T & cho ông T về sớm thì tốt còn không thì thôi , chẳng hại gì hết. Nếu cô D mà khéo léo , tế nhị , nhẹ nhàng hơn thì chắc đã làm cho ông T xiêu lòng rồi.
Đằng này cô D lại "tấn công" mạnh mẽ theo kiểu của 1 người ỷ mình có quyền có thế. Kiểu ép buộc của cô D đã làm cho ông T run sợ , không còn cảm tình với D nữa. Vì câu chuyện này kể về 1 cô có chức có quyền đi tán tỉnh 1 người đàn ông nên làm độc giả không thấy bất mãn với cô gái mà lại làm cho mình thấy "tội nghiệp" nữa. Nhưng nếu câu chuyện kể về 1 ông có chức tước mà đi dụ dỗ 1 người dưới quyền mình thì thế nào cũng bị phản đối dữ rồi đó. Cái này bên đây gọi là...."sexual harassement"  Grin
hi hi..Không biết em có đi lạc đề chưa nữa há !!
Bởi vậy em thấy D không có gì đáng được thương hại hết. D đã hoàn toàn thấm nhuần chủ nghĩa "thực dụng" của CS rồi. D không còn là 1 cô nữ sinh GL ngày nào nữa rồi vì D không nghĩ gì tới tình nghĩa vợ chồng của ông T. D chỉ muốn chiếm đoạt "thể xác " của ông T thôi chứ không cần tâm hồn vì người CS không hề coi trọng vấn đề này.
Không biết đã quá 150 chữ chưa đây... Huh
Còn chị TN hỏi là ông T đi tìm D ở b/v làm chi??? Em nghĩ là ông T chỉ hối hận với trò chơi đùa cợt của mình đã làm cho cuộc đời của 1 cô gái đi vào ngõ hẹp nên muốn gặp lại để cáo lỗi thôi. Ông T cũng có thể tò mò muốn coi thử bây giờ D không còn "hét ra lửa " nữa thì cô ta sẽ đối xử với ông ra sao vậy mà !
Hy vọng mấy chục dòng tản mạn tào lao của em sẽ không bị giám khảo....cốc cho lủng đầu.....gối nha !  Wink Có cốc thì cốc chị PH tại chị PH xúi em đó !!!! Tongue

Em xin vỗ tay + chân nữa ủng hộ anh Đ Q nghe ! Chúc anh thành công rực rỡ.


Xin tản mạn với chị Thục Khanh chút và từ từ với mọi người cho đến hết nhen.

Chị TK có vẻ rất rành tâm lý khi nói về cách đối xử của Dung đ/v Tiến .  Tuy nhiên theo ĐQ thì bất cứ người nào đến một cái tuổi nào đều cũng thèm tình ái (nôm na là sex) .  Có thể Dung có cảm tình với Tiến cũng chưa hẳn là tình yêu nhưng ở vào một cái tuổi đang khao khát ái tình mà có một anh chàng dáng vấp rất nghệ sĩ nào biết hát, biết đàn , biết đưa ta vào mộng mơ (dù có thể Tiến chỉ đùa khi vẻ những bức hình của Dung trong quyển vở) thì tại sao ta lại không thử xem coi ta có thể là Từ Hi tháu hậu và yêu thử xem ra sao? khi quyền hành của Dung cũng giống như là một bà nữ hoàng .

Việc đùa của Tiến có phải là tình yêu không thì ta sẽ xét sau, tuy nhiên Tiến không dám đáp lại đòi hỏi của Dung vì Tiến luôn nghĩ đến gia đình .  Mặt khác có thể Tiến đã lường được hậu quả nếu Tiến cứ mạnh dạn bước tới cho qua phà luôn . Biết đâu sẽ mắc cạn mà chết đuối giữa dòng trong khi mạnh sống của Tiến như con cá nằm trên thớt .

Anh chàng Tiến này được cuốn vở với cây viết thì không lo viết thư về thăm vợ con . Ai bảo đi vẻ hình người ta chi vậy hông biết nữa . Để cho người ta phải suy nghĩ về mình khi mình không có tình ý với người ta thì thật là một điều không nên .  Vì như vậy sẽ làm cho cô Y sĩ Công An còn trẻ tuổi này sẽ rớt đài tức khắc nếu cô này còn non nớt trong vấn đề tình cảm . 

Cái đùa của ông Tiến này quả là đầy tình ý không thể chối cãi được . Do đó ĐQ nghĩ chị TK không chút thương hại với cô Dung này thì cũng là hơi quá đáng . Con người ta có nhiều lầm lỗi, không khi nào tự cô ta đem lòng yêu thầm nếu anh chàng Tiến này không có những hành động trêu cợt rất ư là quyến rũ dù chỉ có thể cho vui này ...

Hôm nay tản mạn thêm được chút này, mai tiếp nhen .

Chuyện này còn dài và rất nhiều chuyện để nói cho vui cửa vui nhà . Ai không đồng ý có quyền vô cải lý với ĐQ cho vui nhen . Nếu ồn ào làm phiền chủ nhà quá thì mình tản mạn xong thì xây nhà khác cho chủ nhà nhen . Để xem sau khi tản mạn xong mình thử mời chú Chu Tất Tiến vào tham gia diễn đàn này cho vui .  

Biết đâu ông thấy chỗ này vui vui mà vào đây cấm câu để bắt con nhái bầu hông chừng  Smiley Grin
Back to top
« Last Edit: 18. Feb 2008 , 16:17 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #136 - 17. Feb 2008 , 17:50
 
Quote:
Để xem sau khi tản mạn xong mình thử mời chú Chu Tất Tiến vào tham gia diễn đàn này cho vui .  

Biết đâu ông thấy chỗ này vui vui mà vào đây cấm câu để bắt con nháo bầu hông chừng  Smiley Grin



Anh Đỗ Quân à,

My cũng muốn nộp bài cho anh mà nghĩ tới nghĩ lui sợ tai vách mạch rừng rồi có bữa  tác giả vô trường mắng vốn quá  Undecided  Lẽ nào anh đọc thấu tim đen My rồi hay sao cà  Huh Shocked Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #137 - 18. Feb 2008 , 09:13
 
Quote:
Để xem sau khi tản mạn xong mình thử mời chú Chu Tất Tiến vào tham gia diễn đàn này cho vui . 

Biết đâu ông thấy chỗ này vui vui mà vào đây cấm câu để bắt con nháo bầu hông chừng  Smiley Grin


Thưa anh Đ Q,

Thế ra nhà văn... còn ạ? Nguy rồi, B Đ* chỉ dám bàn văn của người đã khuất để khỏi bị mắng vốn thôi. Lần sau B Đ* phải hỏi kỹ trước khi bàn. Bây giờ đi tạm trú ở đâu nhỉ? Nha Trang hay Đà Nẵng?  Huh Huh
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #138 - 18. Feb 2008 , 15:43
 
Quote:
Anh Đỗ Quân à,

My cũng muốn nộp bài cho anh mà nghĩ tới nghĩ lui sợ tai vách mạch rừng rồi có bữa  tác giả vô trường mắng vốn quá  Undecided  Lẽ nào anh đọc thấu tim đen My rồi hay sao cà  Huh Shocked Grin


Chị My à,

Tình cờ chứ làm sao biết được chị nghĩ chi mô trong trái tim trắng hay đen của chị  Grin

  ĐQ đã chọn thơ để viết nhạc và đã chọn văn để post nhiều chuyện hay trong 5 năm qua nhưng đưa một bài viết để để suy nghĩ và tản mạn chắc không có bao nhiêu .  Như vậy bất cứ tác giả nào được đưa lên để bản cải chắc phải hãnh diện chứ sao lại mắng vốn .   Smiley Cheesy

ĐQ nghĩ ông CTT này vừa là nhà văn, vừa là y sĩ nên nếu có vào đây chắc mỗi người trong đây cũng sẽ được ít nhất là một cuốn truyện do tác giả ký tặng . Sau đó là có thêm mục bốc mạch miễn phí cho ai bị bệnh hông chừng nhen .

Có gì lắm thì ĐQ kêu bạn thân của ĐQ, Ấu Tím là cháu của ông ra đỡ đạn chắc hông đến nổi nào  Smiley Cheesy Grin

ĐQ chợt nhớ đến một câu moral của anh HLN rất hay . Chúng ta đối thoại khiếm diện nhưng không khiếm nhã có việc gì phải sợ ha  Smiley

Chỉ sợ sau khi mình bàn cải hay quá, tác phẩm này nổi tiếng và có 2,3 nhà đạo diễn dành mua để làm phim  tới bạc triệu thì không biết ông này có chịu chi cho chúng ta chút đỉnh trả tiền net cho diễn đàn có dư để làm  party hội ngộ và tặng mỗi người một vé phi cơ khứ hồi thì mới là phải phải  Grin
Back to top
« Last Edit: 18. Feb 2008 , 15:43 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #139 - 18. Feb 2008 , 15:51
 
BichDinh wrote on 18. Feb 2008 , 09:13:
Thưa anh Đ Q,

Thế ra nhà văn... còn ạ? Nguy rồi, B Đ* chỉ dám bàn văn của người đã khuất để khỏi bị mắng vốn thôi. Lần sau B Đ* phải hỏi kỹ trước khi bàn. Bây giờ đi tạm trú ở đâu nhỉ? Nha Trang hay Đà Nẵng?  Huh Huh  


Thế còn cái anh Nước Dừa của chị B Đ đâu ? Cứ đứng sau lưng anh ấy là yên tâm nhất  Smiley Grin
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #140 - 19. Feb 2008 , 07:21
 
BichDinh wrote on 18. Feb 2008 , 09:13:
Thưa anh Đ Q,

Thế ra nhà văn... còn ạ? Nguy rồi, B Đ* chỉ dám bàn văn của người đã khuất để khỏi bị mắng vốn thôi. Lần sau B Đ* phải hỏi kỹ trước khi bàn. Bây giờ đi tạm trú ở đâu nhỉ? Nha Trang hay Đà Nẵng?  Huh Huh  


Hi hi B Đ ơi ,
Đừng có lo , 2 chị em mình chỉ cần qua nhà anh Đ Q là được. Hôm trước chị có đọc lá thư gửi ông NTD của tác giả CTT, (em vô thơ đấu tranh , trang 1 mà đọc ) , chị rất là bái phục đó. Sở dĩ chị cũng xí xọn phê bình là bởi anh Đ Q bày đầu mà ,mình chỉ nghe lời xúi dục chắc không bị tội đâu  Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #141 - 19. Feb 2008 , 07:22
 
Quote:
Thế còn cái anh Nước Dừa của chị B Đ đâu ? Cứ đứng sau lưng anh ấy là yên tâm nhất  Smiley Grin


Anh Đ Q này sao lại đem người vô tội ra làm bia đỡ đạn vậy hè  Roll Eyes Roll Eyes
Back to top
 
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #142 - 19. Feb 2008 , 07:25
 
Quote:
Anh Đỗ Quân à,

My cũng muốn nộp bài cho anh mà nghĩ tới nghĩ lui sợ tai vách mạch rừng rồi có bữa  tác giả vô trường mắng vốn quá  Undecided  Lẽ nào anh đọc thấu tim đen My rồi hay sao cà  Huh Shocked Grin


U Chẻ à ,
Hông lẽ U Chẻ hông muốn mời tác giả vô trường sao?  Roll Eyes

T.B. Trái tim U Chẻ cũng trong đỏ ngoài đen hả  Shocked Shocked
Back to top
 
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #143 - 19. Feb 2008 , 09:41
 
phuonghue wrote on 19. Feb 2008 , 07:22:
Anh Đ Q này sao lại đem người vô tội ra làm bia đỡ đạn vậy hè  Roll Eyes Roll Eyes


Hí..hí.. em cảm ơn chị PH dễ thương bênh anh Nước Dừa dùm em.

Em, B Đ*
Back to top
 
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #144 - 19. Feb 2008 , 10:00
 
Quote:
Thế còn cái anh Nước Dừa của chị B Đ đâu ? Cứ đứng sau lưng anh ấy là yên tâm nhất  Smiley Grin


Thưa anh Đ Q,

Đôi khi trông thế nhưng không phải thế đâu ạ. Tự dưng mà chạy đến núp sau lưng là bị hỏi giấy ngay. "Sao đây? Quẹt xe à? Hay lại làm hư hỏng cái gì rồi?" Cho nên lần này không an toàn, không chừng còn bị la là khác.

Thân mến,
B Đ*
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #145 - 19. Feb 2008 , 10:41
 
phuonghue wrote on 19. Feb 2008 , 07:25:
U Chẻ à ,
Hông lẽ U Chẻ hông muốn mời tác giả vô trường sao?  Roll Eyes

T.B. Trái tim U Chẻ cũng trong đỏ ngoài đen hả  Shocked Shocked


hihihi, dĩ nhiên là muốn lắm chứ , bởi dzị nên cẩn thận ngâm tăm mà  Grin

TB : My chậm tiêu quá mà , phải giải thích trong đỏ ngoài đen là sao đi Kuệ CN à
Back to top
 
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #146 - 20. Feb 2008 , 05:20
 
Quote:
hihihi, dĩ nhiên là muốn lắm chứ , bởi dzị nên cẩn thận ngâm tăm mà  Grin

TB : My chậm tiêu quá mà , phải giải thích trong đỏ ngoài đen là sao đi Kuệ CN à


Hi hi , thì là cùng họ với HACT đó  Grin.chị Mỹ không thấy Út Thim nhứt định thanh minh trái tim hổng có đen đó sao  Roll Eyes
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #147 - 21. Feb 2008 , 05:45
 
Xin mời các anh chị LVD xem chân dung và cách nói chuyện của nhà văn Chu Tất Tiến trong video sau đây, xem có phải đúng là người mà cô y sĩ công an Dung yêu say đắm không?

http://www.dailymotion.com/video/x305nu_chutattien_politics
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #148 - 22. Feb 2008 , 14:16
 
Quote:
Xin mời các anh chị LVD xem chân dung và cách nói chuyện của nhà văn Chu Tất Tiến trong video sau đây, xem có phải đúng là người mà cô y sĩ công an Dung yêu say đắm không?

http://www.dailymotion.com/video/x305nu_chutattien_politics


Hi hi , anh Đ Q lại muốn âm mưu gì đây mà hỏi câu hỏi khó trả lời vậy hè  Roll Eyes. PH chỉ thấy rằng tác giả chắc hông nở vô D Đ mà mắng vốn mấy chị em LVD đâu  Grin Grin. Thấy tác giả hiền khô hà
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #149 - 24. Feb 2008 , 07:56
 
Hôm nay đQ sẽ tản mạn với tất cả mọi người nhen.

Đây là phần tản mạn của chị Bích Định:


Quote:
1) Trong câu chuyện không thấy tác giả có lời lẽ lã lơi đối với Dung nên không thể nói là tác giả tán tỉnh hay chọc chơị Hành động vẽ hình ảnh Dung là do nghệ sĩ tính' cuả người hoạ sĩ mà rạ Có lẽ khi tác giả thấy "hoa" đẹp thì vẽ và cũng có thể là do tâm lý mà ra;  nhất là khi hoa đẹp lại nở sai chỗ. Chỗ đây không phải vườn hoa Tao Đàn hay Thảo Cầm Viên ở Sài Gòn mà lại là trong rừng sâu nước độc cuả chế độ cộng sản.

Nhận xét của chị B Đ có vẻ binh vực cho nghệ sĩ tính của chàng Tiến này . Thấy hoa đẹp không ngó thì thật là không có mắt . Thấy hoa thơm mà không ghé lại một chút thì không phải là bướm . Giá như anh chàng Tiến đừng như một con bướm và chẳng phải là một họa sĩ thì chắc chẳng có gì xảy ra .

Đàng nầy không những vẽ một, hai. ba còn cho nàng đi chơi khắp nơi thì cho dù không phải là lã lơi hay tán tỉnh cũng làm cho một người con gái đang khao khát tình yêu sẽ bắt đầu tương tư chứ chẳng phải chơi .
Quote:
2) Có thể có tình mà không có ý. Tình thương hại cho đoá hoa nở sai chỗ, tình thương tiếc cho một tuổi ngọc ngà mộng mơ đã bị che lấp vì lời lẽ tuyên truyền đi theo cộng sản. Còn nếu có ý thì tác giả đã ngã vào tay cô Dung rồị
Không thể nói tác giả lợi dụng Dung để giúp anh em bạn tù. Trong hoàn cảnh ở tù, làm sao lợi dụng được nhỉ. Có thể tác giả đã dựa vào tình cảm Dung dành cho mình mà hy vọng sẽ làm nhẹ bớt nỗi khổ đau cho bệnh nhân tù mà thôị Bằng chứng là trên Dung còn có cấp trên cuả nàng cơ mà.

Câu này thì chị B Đ có phần đúng nhưng ĐQ nghĩ là anh chàng Tiến này chỉ là chọc chơi cho biết rằng con người nghệ sĩ có chút lãng mạn mà hoàn toàn không nghĩ rằng cô Dung này thể si mê mình đến thế . Ở vào lúc đó thì không thể có sự thương hại hay thương tiếc được vì một kẽ chiến bại đang bị tù và không thể biết rằng cô Dung này đang có hạnh phúc hay không ?  Tuy nhiên có những thôi thúc nào đó mà chàng Tiến đã phải múa bút hoa lá cành và từ đó mới có chuyện xảy ra .  Có những tình ý chỉ là một thoáng qua rồi thôi cho đẹp cuộc đời nhưng mẩu người Dung là một mẩu người trong bài hát "Woman In love" không chịu thua .   I am a woman in love and I'll do any things to ghet you into my world and hold you within . It's a rights , I defense over and over again .  ĐQ nhớ là như vậy không biết có chính xác không .

Tuy nghĩa lợi dụng là xấu nhưng ĐQ nghĩ anh chàng Tiến  nếu có phải hy sinh chút tình cảm để cứu một mạng người thì chắc nếu là ĐQ cũng sẽ làm như vậy .

Quote:
3) Dẫu sao Dung cũng vẫn là người con gaí được lớn lên trong thời Viet Nam Cộng Hoà. Không it' thì nhiều Dung cũng còn giữ trong mình một phần đời cuả Nữ Sinh Gia Long. Nhất là lại bắt gặp mình trong tập vẽ cuả tác giả, cái hình ảnh dịu dàng yêu kiều đáng lẽ phải là Dung  Cô Gái Nữ sinh Gia Long với áo dài thướt tha, với giòng tóc tay trong gió, chứ không phải Dung Cán Bộ cho nên Dung đã có tình cảm với tác giả hơn. Tình cảm cuả Dung không phải là tình yêu và cũng không phải là nhục dục. Vì nếu là nhục dục thì Dung đã không để mất tác giả. Có lẽ Dung đang tìm gặp lại một đoạn đời mộng mơ mà đáng lẽ nàng có được, đã bị mất trong thời gian theo cộng sản.

Chị B Đ dẫn chứng về tâm lý rất hay nhưng kết luận không rõ ràng . Nếu không là tình yêu hay nhục dục thì là cái gì đây .  Khi đêm về mà phải tương tư thì đó là triệu chứng của tình yêu . Khi mời chàng Tiến đến nơi riêng tư với cảnh không mặc quần áo lót để mời mọc thì nàng Dung nầy đang khao khát trong vòng tay tình yêu và nhục dục với chàng Tiến . Vì không thắng được trước sự cứng rắn và né tránh của chàng Tiến nên Dung đành phải chịu thua..

Quote:
4) Hành động này cuả Dung cũng giống như hành động  xưa kia khi Dung bỏ Sàig Gòn thương mến mà đi theo lời tuyên truyền cuả cộng sản thế thôị Chỉ là một hành động sai lầm lần thứ hai trong đời Dung. Có lẽ sau này ở Sài Gòn rồi, nàng nhìn đơì một cách khác.


Tuy là sai lầm nhưng Dung đã nói lên được sức mạnh và can đãm của tình yêu .  Trong một đoạn văn tác giả đã cảm phục sự chịu chơi của Dung .  Đã chơi là chơi tới cùng

Quote:
5) Hành động này cũng chỉ là vấn đề tâm lý. Dung đã bị nhồi sọ toàn thù hận và trả thù. Lại nưã, Dung đang là kẻ chiến thắng trên phương diện chính trị Không lấy được tác giả thì phải lấy ngay người khác thay vàọ Dung đã để hành động bồng bột lầm lẫn một lần nưã.


Có lẽ cùng lúc với chàng Tiến vẽ hình cô Dung này thì cũng có vài chàng tù nhân khác cũng có hành động tương tự và có thể là tán tỉnh Dung thật sự . Nên không chiếm được Tiến, Dung có thể đã chọn một người đã yêu mình làm chồng để cho Tiến biết nàng có uy quyền để cho Tiến biết không phải là không chỉ có Tiến mà thôi .
Hành động này quả là hành động quá gan liều và đánh đổi cả một hậu quả mà Dung không cần biết .  Tuy không gọi là trả thù nhưng Dung vẫn muốn cho Tiến biết Dung có quyền uy này .

Quote:
6) Có thể là một cử chỉ cảm ơn và xin lỗị Cảm ơn cái tình cảm Dung dành cho tác giả, cảm ơn Dung đã có lúc rộng lòng nâng đỡ những tù nhân bịnh và xin lỗi vì tác giả là nhân vật chính cuả một khúc rẽ trong đời Dung. Có thể tác giả cũng có chút thương hại nhưng chắc không có tình yêụ Mà nếu có yêu, chỉ là yêu cái đẹp nhìn theo nghệ sĩ tính mà thôị Bằng chứng là tác giả đã giữ được sự thủy chung với vợ con.
Còn nên hay không nên? Vì vốn dĩ có nhiều điều tình cảm đi ngoài tầm tay cuả lý trí . Cái nên là khi xảy ra thì dùng lý trí và lương tâm chân thật mà đối xử với nhau.


ĐQ rất đồng ý với chị B Đ trong cách nhìn này, tuy nhiên khi tác giả tỏ lời bày tỏ khi gặp Dung quá muộn thì cũng đã nói lên rằng tác giả cũng có lòng rất muốn đáp lại tình yêu của Dung nhưng không thể vì Tiến đã có vợ con . Một hành động xin lỗi và ăn năn đã làm cho Dung đặt tình cảm vào Tiến quá nhiều mà Tiến không thể đáp lại dù có lẽ đã có nhiều phân vân hay rung động ..
Quote:
Trả lời thế không biết có đúng ý nhà giám khảo không thưa anh Đ Q ?  Chỉ thấy thật tiếc cho một thời thanh xuân cuả Dung đã bị cướp đi trong thiên đàng mơ hồ cuả cộng sản .  

Thế mới biết sự giáo dục và chỉ bảo nào cũng  rất quan trọng trong những năm vưà mới lớn cuả tuổi thanh niên, thiếu nữ. Nó ảnh hưởng đến hành động cuả ta đến suốt cả cuộc đờị Bơỉ vậy nên các chị em LVD trong D Đ này rất biết ơn và thương kính qúy Cô, Thầy đã dạy dỗ chúng em ở LVD.

Vậy nha, chờ anh Đ Q trả lời xem có đúng ý tác giả hay giám khảo không nha.

Thân mến,
B Đ*

Kết luận của chị B Đ chắc làm mấy thầy cô LVD nở mũi  Smiley Cheesy
Dù sự góp ý không hoàn toàn đúng ý với ĐQ nhưng cơ sở lý luận của chị B Đ rất có lý nên chị BD sẽ được quà tặng là một CD TCDQ 2 và tuyển tập Một quãng Xuân Thì của Ấu Tím nhen  Smiley
Back to top
« Last Edit: 24. Feb 2008 , 08:09 by DoQuan »  

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #150 - 24. Feb 2008 , 08:47
 
phuonghue wrote on 13. Feb 2008 , 06:09:
Có thể nói chỉ cần đọc cái tựa của truyện ngắn này là chúng ta có thể đoán được phần nào câu chuyện. Nếu thực là câu chuyện tình yêu thì đâu còn nghỉ đến những yếu tố chính trị , nghề nghiệp , màu da ngôn ngữ..nữa.PH nghỉ anh Đ Q có lẽ muốn nói về phương diện tình cảm hơn nên để PH thử tưởng tượng mình là Dung đi nha. Theo PH đây là 1 chuyện tình đơn phương đáng tội nghiệp.Có lẽ Dung đã  thấy được chuyện của 2 người ngay từ lúc đầu :
Chưa quen mà đã mất
Nói gì đến mai sau
(thơ MDHT)
bởi vì T đã có vợ con và 2 chiến tuyến quá rõ ràng và có lẽ Dung cũng hiểu đối với Tiến và những người tù cải tạo " làm gì có chuyện ái tình với người CS". Sự lạnh lùng lúc ban đầu là để che dấu sự yếu đuối của 1 người con gái trong bối cảnh làm việc lúc đó. Phải dựng lên 1 bức tường ,phải bảo vệ lấy mình , phải đề phòng ...Bức tường đã bị sụp đỗ không phải 1 sớm 1 chiều và cũng không phải từ 1 phía bởi vì Dung đâu phải là 1 đứa con gái ngây thơ mới lớn lên nhưng lại là người đã trãi qua bao nhiêu hoàn cảnh khác nhau trong cuộc sống. Với nhan sắc và học vấn của D , chắc hẵn không thiếu người say mê theo đuổi. D đã bị T chinh phục ngay cả trước khi T ra tay đùa giỡn , như lần thấy T ngồi đàn , nhớ gia đình và rơi nước mắt , rồi phong cách của T ( PH rất phục tác giả CTT sau khi đọc bài viết gởi cho Nguyễn T Dũng nên PH nghỉ phải có 1 cái gì đó về con người này làm cho người ta nễ phục ).Đến khi T bắt đầu trò đùa thì D đã lún quá sâu rồi. D lớn lên là 1 cô nữ sinh Gia Long nên cũng như bao nhiêu cô gái khác rất dễ bị dụ dỗ bởi mấy tài vặt của mấy anh con trai như là đánh đàn , vẽ tranh , rồi còn làm bình hoa nữa.. chưa kể vẽ bất cần của T. Trong tình yêu mình chạy thì nó đuổi , mình đuổi thì nó chạy , và với D yêu là bất chấp hậu quả , yêu là cho tất cả. Nếu T không bị bạn bè nói khích và tham gia trò chơi thì chắc D đã không tiến xa hơn. PH nghĩ T chẳng có yêu D đâu dù có 1 chút kích thích bởi đôi mắt lá răm hay những yếu tố khác do hoàn cảnh tạo nên. Nhưng có thể vì lòng chung thủy của T với gia đình làm cho D càng bị lôi cuốn. Có thể D cũng đã biết chuyện tình sẽ không có đoạn kết nên chỉ muốn sống cho hiện tại mà thôi , D chưa bắt T phải ly dị vợ hay cưới D mà? (Í da ,nói nhiều quá , hơn 150 chữ rồi )
Kết luận trả lời tiếp mấy câu hỏi của anh Đ Q. Lúc D lập gia đình có lẽ không phải vì 2 lý do mà anh Đ Q đã nói mà nhiều khi chỉ để tìm quên , con gái lúc thất tình thì chỉ biết tự làm khổ mình mà thôi dù rằng D đã bảo T : "Anh độc ác quá ! Em thù anh.." T độc ác thiệt đó , khi T tìm thăm D có lẽ chỉ là lòng tò mò muốn biết D đã ra sao , có lẽ 1 chút ăn năn thương hại , mong rằng D có hạnh phúc để mình bớt khó chịu..Nhưng có lẽ D cũng hiểu
Tình yêu một lỡ mười lầm
Trách người..hay trách bản thân cũng thừa..
(st)

Bài tản mạn này của chị quả là như bài văn có thơ dẫn chứng nghe mát mẻ quá ha .
Các nhận xét của chị PH rất chính xác . Tiến dù không có yêu Dung nhưng chắc chắn có những rung động để tạo các công việc như vẽ tranh, trang hoàng Tết v.v để tạo sự chú ý và thích thú cho Dung và từ đó cảm tình của Dung đã nảy sinh .  Tác giả đã thừa khả năng để chiếm cảm tình của Dung nhưng tác giả thật không ngở mẩu người của Dung bạo và liều đến thế .

ĐQ đã tản mạn khá nhiều trong phần trả lời của chị BD nên không lập lại ở đây . Nhận xét về việc lập gia đình của chị PH quả là chính xác về tâm lý của phụ nữ với nhau mà ĐQ không nghĩ ra. Yếu tố tìm quên quả là một yếu tố rất lớn trong việc quyết định này của Dung. 
Nhưng mà không biết "Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ, người ấy cho nên vẫn hững hờ "(TTKH) hay không>

Chị PH sẽ được tặng 2 CD TCDQ nhen .
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #151 - 24. Feb 2008 , 10:00
 
tuyet_ngo wrote on 13. Feb 2008 , 22:13:
 Cheesy Thưa "Cô giáo PH", học trò T. Ngố nộp bài đây. Ráng đọc nghe "Cô giáo"  Cheesy

~>~>~>~




Cám ơn anh ĐQ tặng cho độc giả d/đ LVD 2 câu chuyện tình " lâm li bi đát” gắn bó với lịch sử, xã hội & văn hóa của nguời Sài gòn sau ngày đau thương ,bi hận tràn đầy 30-04-75

Chuyện tình thứ nhất : Thành & Huyền, TN cầu nguyện "châu về hiệp phố”, cho 2 người hát nốt bản Thương Tình Ca . Đây là " Một Ngày Tình cũng Trăm Năm". Vì ngoài tình yêu còn bổn phận làm cha của Thành đối với 2 đứa con của Th. & H nữa. Không nên vì sợ lỗi đạo với cô thôn nữ Long Xuyên mà Thành phải "ngoại tình trong tư tưởng". Nhỡ khi nằm cạnh "cô thôn nữ" mà gọi " Huyền ơi! Huyền à !" thì cô thôn nữ  đau khổ biết dường nào !!!

Chuyện tình thứ hai : Tiến & Dung  không phải là cuộc tình một ngày tình cũng trăm năm. Dung có thể là tiêu biểu cho cô gái bồng bột : khi là NS Gia Long Dung đã bỏ trường , bỏ lớp đi theo "chủ thuyết bánh vẽ của CS". Rồi đến khi yêu không được đáp lại ,  bèn chuyển yêu thành thù hận, trả thù bằng cách lấy Thiếu tá Th. là một người tù khác làm chồng.
Có thể như ý kiến của PH : đây là  mối tình đơn phương của Dung. Dung yêu đậm nên Dung  hận nhiều. Giá  mà Dung đừng lấy chồng ngay. Dung cứ ấp ủ , cuộn mình trong chăn rưng rức gậm nhấm tình yêu của mình để thưởng thức thú đau thương. Cry Cry " tiểu tư sản ". Vài năm sau hãy lấy chồng thì hay biết bao!
Với Tiến :   sự  rung động của Tiến đối với  Dung không thuần là tình yêu. Vì Tiến  luôn nghĩ đến "vợ nhà ". Có thể ví Tiến như  "cánh bướm trong vườn hoa" .  
Tiến không nên tìm gặp lại Dung  dù chỉ là tò mò hay để cám ơn  hoặc là để chi..chi..???

Nếu  vợ của Tiến & chồng của Dung biết được  thì thật là phiền phức .  Angry Lips Sealed

Đề nghị  anh ĐQ đặt thêm một câu hỏi là. Tại sao Tiến  phải đến ngay b/v Chợ Rẫy tìm Dung ?

Một lần nữa cám ơn anh Đ Q đã bày  ra " Lời bàn Mao Tôn Cương" để cả nhà thêm vui nhộn   Cheesy

Chào Anh Đ Q,  

TN

Cảm ơn chị Tuyết Ngố đã vào tản mạn cả hai truyện .  Cách nhận xét "lâm ly bi đát" của chị TN rất hạp với cách nhìn của ĐQ vì rõ ràng cả hai câu chuyện đều có những cái chẳng đặng đừng hoặc hoàn cảnh đẩy đưa con người
trong bối cảnh lịch sử này của VN . 

1) Về câu chuyện thứ nhất, cách suy nghĩ của chị TN dựa vào hạnh phúc không có của Thành và người vợi mới mà có lời cầu nguyện của Thành như vậy thì có lý . Nhưng trong truyện tác giả không có đề cập tới yếu tố không có hạnh phúc này của Thành và người vợ hiện thời .

Nên chi mình không  thể kết luận là "dồng sàng dị mộng" trừ phi Thành than thở .  Vấn để của Thành phải ray rức là vì "Tình cũ không rũ cũng đến" .  Vì Thành và Huyền đã yêu nhau và có nhiều kỷ niệm đẹp trước khi lập gia đình và có con với nhau . Nên dù đang có hạnh phúc với người vợ mới, Thành không thể quên được người vợ cũ vốn dĩ cuộc sống đã rất hạnh phúc cho đến ngày phải chia tay vì chiến tranh phân ly ..

Do đó lời cầu nguyện có lẽ là cho cả hai có nghị lực đi nốt quãng đường còn lại mà đừng để làm đau lòng những người khác trừ phi là định mệnh đã an bài ...

2) Về câu chuyện thứ hai:
Cách suy nghĩ của chị TN cũng khá ngộ nghĩnh về việc gậm nhấm thú đau thương .  Nếu vậy thì đâu có chuyện gì để nói nữa đâu . Truyên và phim thường đưa lên đặc tính rất tiêu biểu để người đọc và người xem chú ý . Quả là nghe cái tựa thì như chị PH đã có thể đoán biết đại ý nhưng thực ra câu chuyện tình này khá lâm ly bi đát chứ không đơn giản như mình có thể đoán được . Chỉ vì làm chứng cho một cuộc hôn nhân mà anh chàng Trưởng trại phải đi tù và lao công như những tù nhân khác .

Không cần biết hậu quả của việc Dung lập gia đình với tù nhân là một gan liều không thể tưởng tượng trong một chế độ CS mà Dung có lẽ đã biết được hậu quả nhưng nàng bất chấp . Có thể gia đình nàng đã có công rất lớn đ/v cách mạng nên nàng chỉ bị thuyên chuyển giáng chức mà không bị kiểm điểm và có thể bị tù như chơi ...

Nhận xét về mẩu người của Dung của chị TN khá chính xác như bồng bột . Nhưng như đã trình bày mẩu người của Dung dám làm và dám chịu và ta rất ít thấy ở một người thường khác . Có thể người đọc thấy tội nghiệp vì cô ta tự làm khổ mình khi đem lòng yêu Tiến và rồi bất chấp hậu quả để lập gia đình với một tù nhân khác . 

Có thể là khi sống với CS , Dung đã thấy cuộc đời không như mình tưởng nên nàng đã yêu cuồng sống vội vì tuổi Xuân có lẽ chẳng còn bao lâu nữa .  Nhưng ĐQ rất thông cảm và đồng ý với tác giả trong một kết luận chịu chơi tới cùng này của Dung dù có thể mình không đồng ý lắm về những hành động bồng bột này.

Hành động của anh chàng trưởng trại làm chứng cho cuộc hôn nhân cũng là một hành động can đãm bất cần hậu quả ..cũng là một hành động chịu chơi dù là không đúng lắm  Smiley

Dù nhận xét của chị TN cho rằng đó cũng chỉ là tình yêu đơn phương cũng đúng nhưng giá chàng Tiến đừng có những hành động trêu chọc đầy tình ý để Dung trúng phải độc dược của tình yêu mà sa lầy. Cuối cùng phải kết luận là Tiến rất độc ác  dù Tiến có thể chưa hề nghĩ đến hậu quả này . 

Chính vì vậy mà Tiến đã đến thăm Dung khi ra khỏi trại Tù để bày tỏ một lời xin lỗi mà chàng đã nợ khi đã gây nên một vết thương trong lòng cô y sĩ Công an này  Smiley

Có thể đối với độc giả thì hành động Tiến đến thăm là không nên .   Nhưng có những thôi thúc nào đó mà Tiến đã phải đến gặp Dung dù chỉ một lần rồi thôi ..và chỉ để xoa dịu chút tình xưa cay đắng vì để nói lên Tiến không đáp lại được vì tình yêu của Dung quá muộn khi con người của Tiến không thể có hai trái tim ... Smiley Grin

Chị TN sẽ được gửi tặng 2 CD của ĐQ nhen . Xin gửi địa chỉ cho ĐQ.
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #152 - 24. Feb 2008 , 10:14
 
Quote:
hì hi.. bi giờ tới phiên em Út Thêm nè. Mấy bữa chưa thấy chị nào bàn tán nên em hổng dám "hỗn hào" nhảy dzô.

Theo em thì ông Tiến chỉ có cảm tình với cô D thôi chứ hoàn toàn ko có tình yêu. Em cũng rất cảm phục thái độ của ông T. "Mèo mà chê mỡ " , khâm phuc , khâm phục...Nhứt là ông T lại ở trong hoàn cảnh "trên đe , dưới búa " mà vẫn giữ vững được lập trường thiệt là 1 chuyện hiếm có trên đời. Ông T chỉ muốn giỡn chơi cho qua ngày tháng thôi. Nếu cô D có cảm tình với ông T & cho ông T về sớm thì tốt còn không thì thôi , chẳng hại gì hết. Nếu cô D mà khéo léo , tế nhị , nhẹ nhàng hơn thì chắc đã làm cho ông T xiêu lòng rồi. 
Đằng này cô D lại "tấn công" mạnh mẽ theo kiểu của 1 người ỷ mình có quyền có thế. Kiểu ép buộc của cô D đã làm cho ông T run sợ , không còn cảm tình với D nữa. Vì câu chuyện này kể về 1 cô có chức có quyền đi tán tỉnh 1 người đàn ông nên làm độc giả không thấy bất mãn với cô gái mà lại làm cho mình thấy "tội nghiệp" nữa. Nhưng nếu câu chuyện kể về 1 ông có chức tước mà đi dụ dỗ 1 người dưới quyền mình thì thế nào cũng bị phản đối dữ rồi đó. Cái này bên đây gọi là...."sexual harassement"   
hi hi..Không biết em có đi lạc đề chưa nữa há !!
Bởi vậy em thấy D không có gì đáng được thương hại hết. D đã hoàn toàn thấm nhuần chủ nghĩa "thực dụng" của CS rồi. D không còn là 1 cô nữ sinh GL ngày nào nữa rồi vì D không nghĩ gì tới tình nghĩa vợ chồng của ông T. D chỉ muốn chiếm đoạt "thể xác " của ông T thôi chứ không cần tâm hồn vì người CS không hề coi trọng vấn đề này. 
Không biết đã quá 150 chữ chưa đây... 
Còn chị TN hỏi là ông T đi tìm D ở b/v làm chi??? Em nghĩ là ông T chỉ hối hận với trò chơi đùa cợt của mình đã làm cho cuộc đời của 1 cô gái đi vào ngõ hẹp nên muốn gặp lại để cáo lỗi thôi. Ông T cũng có thể tò mò muốn coi thử bây giờ D không còn "hét ra lửa " nữa thì cô ta sẽ đối xử với ông ra sao vậy mà ! 
Hy vọng mấy chục dòng tản mạn tào lao của em sẽ không bị giám khảo....cốc cho lủng đầu.....gối nha !   Có cốc thì cốc chị PH tại chị PH xúi em đó !!!!   

Em xin vỗ tay + chân nữa ủng hộ anh Đ Q nghe ! Chúc anh thành công rực rỡ. 


DQ xin post lại phần tản mạn này
Chị TK có vẻ rất rành tâm lý khi nói về cách đối xử của Dung đ/v Tiến .  Tuy nhiên theo ĐQ thì bất cứ người nào đến một cái tuổi nào đều cũng thèm tình ái (nôm na là sex) .  Có thể Dung có cảm tình với Tiến cũng chưa hẳn là tình yêu nhưng ở vào một cái tuổi đang khao khát ái tình mà có một anh chàng dáng vấp rất nghệ sĩ nào biết hát, biết đàn , biết đưa ta vào mộng mơ (dù có thể Tiến chỉ đùa khi vẻ những bức hình của Dung trong quyển vở) thì tại sao ta lại không thử xem coi ta có thể là Từ Hi tháu hậu và yêu thử xem ra sao? khi quyền hành của Dung cũng giống như là một bà nữ hoàng .

Việc đùa của Tiến có phải là tình yêu không thì ta sẽ xét sau, tuy nhiên Tiến không dám đáp lại đòi hỏi của Dung vì Tiến luôn nghĩ đến gia đình .  Mặt khác có thể Tiến đã lường được hậu quả nếu Tiến cứ mạnh dạn bước tới cho qua phà luôn . Biết đâu sẽ mắc cạn mà chết đuối giữa dòng trong khi mạnh sống của Tiến như con cá nằm trên thớt .

Anh chàng Tiến này được cuốn vở với cây viết thì không lo viết thư về thăm vợ con . Ai bảo đi vẻ hình người ta chi vậy hông biết nữa . Để cho người ta phải suy nghĩ về mình khi mình không có tình ý với người ta thì thật là một điều không nên .  Vì như vậy sẽ làm cho cô Y sĩ Công An còn trẻ tuổi này sẽ rớt đài tức khắc nếu cô này còn non nớt trong vấn đề tình cảm .   

Cái đùa của ông Tiến này quả là đầy tình ý không thể chối cãi được . Do đó ĐQ nghĩ chị TK không chút thương hại với cô Dung này thì cũng là hơi quá đáng . Con người ta có nhiều lầm lỗi, không khi nào tự cô ta đem lòng yêu thầm nếu anh chàng Tiến này không có những hành động trêu cợt rất ư là quyến rũ dù chỉ có thể cho vui này ...

Dù muộn nhưng lòng tham gia đóng góp của chị Thục Khanh và các ý kiến đóng góp cũng rất có lý và chí thú
nên xin tặng chị TK một CD làm quà kỷ niệm nhen. Xin gửi cho DQ địa chỉ và cho biết thích CD1, 2 hay 3 nhen.

Cũng xin anh Toàn cho địa chỉ ĐQ sẽ gửi tặng anh 2 CD vì đáng lẽ chỉ có mình anh trúng giải dù câu trả lời không dài lắm . Smiley Cheesy Grin

Tình thân và xin chúc mọi người dù tham gia hay không tham gia tản mạn cũng có chút suy nghĩ vui vẻ làm hành trang khai ý đầu năm nhen  Smiley Cheesy Grin

ĐQ
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
BichDinh
Gold Member
*****
Offline


Tiên học lễ, hậu
học văn.

Posts: 1693
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #153 - 25. Feb 2008 , 03:04
 
Quote:
Hôm nay đQ sẽ tản mạn với tất cả mọi người nhen.

Dù sự góp ý không hoàn toàn đúng ý với ĐQ nhưng cơ sở lý luận của chị B Đ rất có lý nên chị BD sẽ được quà tặng là một CD TCDQ 2 và tuyển tập Một quãng Xuân Thì của Ấu Tím nhen  Smiley


Cảm ơn anh Đ Q nhiều. Giải an ủi thế này là nhất.
Thân kính,
Bích-Định
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #154 - 26. Feb 2008 , 02:32
 
Quote:
Chị My à,

Tình cờ chứ làm sao biết được chị nghĩ chi mô trong trái tim trắng hay đen của chị  Grin


Anh Đỗ Quân à,

Tim My đôi khi nó đen xì hà , phải dấu, chỉ dám cười hihihi một mình thôi Cheesy

 
Quote:
Chỉ sợ sau khi mình bàn cải hay quá, tác phẩm này nổi tiếng và có 2,3 nhà đạo diễn dành mua để làm phim  tới bạc triệu thì không biết ông này có chịu chi cho chúng ta chút đỉnh trả tiền net cho diễn đàn có dư để làm  party hội ngộ và tặng mỗi người một vé phi cơ khứ hồi thì mới là phải phải  Grin


hí hí , cái này là lời bàn tuyệt hảo từ trước đến giờ đó anh Đỗ Quân à   Wink Cheesy

Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #155 - 29. Feb 2008 , 05:28
 
BichDinh wrote on 25. Feb 2008 , 03:04:
Cảm ơn anh Đ Q nhiều. Giải an ủi thế này là nhất.
Thân kính,
Bích-Định


Chị B Đ nếu không đồng ý với tản mạn của ĐQ thì lên tiếng nhen . ĐQ không phải là BGK đâu chỉ là chia sẻ những cảm nhận dựa vào các tình tiết của tác giả truyện này thôi nên không phải là đúng hay sai mà chỉ là suy nghĩ sao cho có lý và hợp tình hợp cảnh thôi .  Tác giả khi viết truyện này chắc chắn không hẳn là thật 100% đâu . 

Có những điểm có thể thêm vào và có những điểm dấu bớt đi chỉ có tác giả biết thôi  Smiley Cheesy

Cảm ơn chị BĐ đã hăng hái tham gia các câu đố của ĐQ để tạo hứng thú cho người đố  Smiley Sẽ gửi quà cho chị BĐ và các anh chị khác soon.

Tình thân,
ĐQ
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #156 - 29. Feb 2008 , 05:52
 
Quote:
Anh Đỗ Quân à,

Tim My đôi khi nó đen xì hà , phải dấu, chỉ dám cười hihihi một mình thôi Cheesy

hí hí , cái này là lời bàn tuyệt hảo từ trước đến giờ đó anh Đỗ Quân à   Wink Cheesy

Nếu mà chị My chỉ cười một mình mà không cho người khác cười chung là ích kỷ đó nghen  Smiley

Truyện này phải kể là truyện đã đưa lên một số nhân vật khá ấn tượng cho người đọc nên ĐQ nghĩ là làm phim rất hay .

Nếu không ai nghĩ tới thì ĐQ nếu có dịp dù không dựng thành phim thì làm kịch cũng rất hay . Nếu ĐQ muốn dựng truyện này thành phim và gọi cổ phần góp để làm vốn có bà con nào ủng hộ không? Có khi mình lên vốn hông chừng à nhen . 

Vấn đề là mình chỉ xin ông này cho làm phim lúc truyện chưa ai biết thì có khi mình được free cốt chuyện đó nhen  Smiley

Còn không thì mời ông này vô d/đ và mời ông ta bảo trợ thì chắc ông cũng vui ha Smiley
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #157 - 12. Mar 2008 , 17:46
 
Cùng chị My, chị Đậu Đỏ và các anh chị LVD,

ĐQ đang mời nhà văn Chu Tất Tiến tham gia diễn đàn để tác giả cho đôi lời cảm nghĩ về truyện ngắn này mà không biết chú Tiến có nhã ý tham gia không? Xin mọi người welcome nếu chú có đăng ký tham gia cho vui nhen.

Tình thân,

ĐQ

PS: Nếu chú Tiến đọc những lời tản mạn của mọi người trong đây mà có chút gì không đúng ý xin bỏ lỗi nhen chú Tiến
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #158 - 12. Mar 2008 , 17:54
 
Quote:
Cùng chị My, chị Đậu Đỏ và các anh chị LVD,

ĐQ đang mời nhà văn Chu Tất Tiến tham gia diễn đàn để tác giả cho đôi lời cảm nghĩ về truyện ngắn này mà không biết chú Tiến có nhã ý tham gia không? Xin mọi người welcome nếu chú có đăng ký tham gia cho vui nhen.

Tình thân,

ĐQ


Dạ nếu ông ghi danh gia nhập là cả nhà mang hoa đón liền chứ ạ  Wink Cám ơn anh nhiều lắm  Wink

Quote:
PS: Nếu chú Tiến đọc những lời tản mạn của mọi người trong đây mà có chút gì không đúng ý xin bỏ lỗi nhen chú Tiến


hihihi,  không bỏ qua được cái tội của anh Đỗ Quân đã bày đầu, khuyến dụ mọi người bàn  Cheesy



Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #159 - 14. Mar 2008 , 13:52
 
Quote:
Dạ nếu ông ghi danh gia nhập là cả nhà mang hoa đón liền chứ ạ  Wink Cám ơn anh nhiều lắm  Wink


hihihi,  không bỏ qua được cái tội của anh Đỗ Quân đã bày đầu, khuyến dụ mọi người bàn  Cheesy

Chị My à,
Chú Tiến trả lời sẽ tham gia cho vui và sẽ kể cho nghe một kỷ niệm đẹp với Lê Văn Duyệt .  À há hông ngờ LVD lại có duyên với nhà văn Chu Tất Tiến quá nha .

Vậy là chị My và chị Đậu Đỏ chuẩn bị mang hoa đón nhà văn CTT đó nhen Smiley

Chị My à, Nếu ĐQ mà có tội một vì khuyến dụ mọi người thì người lập diễn đàn có tội đến 10 đó nhen vì tạo cơ hội cho mọi người nghe lời khuyến dụ này tức là tiếp tay cho giặc đó  Smiley Cheesy Grin
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
timo
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1245
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #160 - 14. Mar 2008 , 17:03
 
Quote:
Dạ nếu ông ghi danh gia nhập là cả nhà mang hoa đón liền chứ ạ  Wink Cám ơn anh nhiều lắm  Wink


hihihi,  không bỏ qua được cái tội của anh Đỗ Quân đã bày đầu, khuyến dụ mọi người bàn  Cheesy





Chị My ơi, chuẩn bị ( hoa ) nhanh lên, người ấy đến rùi  Wink
Back to top
 
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #161 - 15. Mar 2008 , 06:05
 
timo wrote on 14. Mar 2008 , 17:03:
Chị My ơi, chuẩn bị ( hoa ) nhanh lên, người ấy đến rùi  Wink


Xin mến chào chị Vann, thấy chị dùng chữ "người ấy" làm ĐQ chợt cười và nhớ tới hai chữ "người ấy" trong thơ TTKH

"Người ấy thường hay vuốt tóc tôi..."

và rất duyên theo kiểu thơ Bút tre...
"Chồng tôi vẫn biết thương nhớ..
Người ấy cho nên vẫn hững hờ "

Không biết "người ấy" của chị mention có giống người ấy trong thơ TTKH không?
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #162 - 15. Mar 2008 , 18:49
 
Quote:
Chị My à,
Chú Tiến trả lời sẽ tham gia cho vui và sẽ kể cho nghe một kỷ niệm đẹp với Lê Văn Duyệt .  À há hông ngờ LVD lại có duyên với nhà văn Chu Tất Tiến quá nha .


Anh Đỗ Quân à, My có mở 1 mục mới cho nhà văn Chu Tất Tiến tâm tình trong mục Truyện rồi đó anh  Wink

Quote:
Vậy là chị My và chị Đậu Đỏ chuẩn bị mang hoa đón nhà văn CTT đó nhen Smiley


Cổ tay My trẹo mà phải khư khư ôm hoa ra tận ngõ đón đó  Cheesy

Quote:
Chị My à, Nếu ĐQ mà có tội một vì khuyến dụ mọi người thì người lập diễn đàn có tội đến 10 đó nhen vì tạo cơ hội cho mọi người nghe lời khuyến dụ này tức là tiếp tay cho giặc đó  Smiley Cheesy Grin


hahaha,  xí hụt rồi, người lập ra D/D đâu có phải là My hay chị Đậu đỏ anh Phu _De gi đâu  Cheesy

Back to top
 
 
IP Logged
 
chu_tat_tien
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 23
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #163 - 15. Mar 2008 , 21:40
 
Chao cac ban
Cam ôn cac ban da phe binh rat "van hoc", rat "khach quan", va rat "de thương".
Phai noi la cac ban noi 99% dung thuc te. Chi co mot dieu toi can phai cai chinh, la trong cai "dua gion" cua toi luc dau, co rat nhieu "van nghe tinh" va "tinh nhan ban" cua con ngươi. Sau vai nam tu day, toi van nhan thay trong 100 can binh, can bo, cong an Cong San ma toi gap, cung co 1,2 ngươi van mang tinh Nhan Loai, nghia la biet coi trong gia tri cua Tu cai tao, co the thi giup do Cai Tao cho bot kho khan. Khoang 5,6 ngươi khac thi khong thich hanh ha chung toi. Khoang vai ngươi khac thi coi chung toi nhu tu Hinh Su, khong phan biet doi xu. Con lai thi cam thu chat ngat, chi mươn tieu diet chung toi cho khuat mat.
Do do, ma khi gap Dung lan dau, toi chi cham chu nhan xet, khong thanh kien. Khi biet Dung chi dong kich, lam bo gay gat, nhung thuc tam lai co giup do anh em mac benh, cho ra ngoai chua chay, nhat la giup cho anh Nhac si NVD rat nhieu, toi co cam tinh voi Dung. Vi the, ma ngoi but ve Dung rat bay bươm, lang man. Khi khac tam hinh "My Nhan Ngu" tren vo qua dua kho, toi cung tuong tuong den Dung. That su, toi khong mươn "dua cot"  Dung, tim cach "tan" em roi .. bo! Khong phai vay dau! Co le chinh Toi cung khong hieu noi toi luc do! Co le vi nguyen tac Nam Cham: cuc Nam, cuc Bac thi hut nhau, ngươi Nam ngươi Nu cung .. hut nhau. Tu nhien, trong cươc song khon kho khon nan, chi nhin thay toan ngươi "ngom", chi nghe thay quat nat, ran de, bong nhien thay mot bong "hong", co cap mat "la dam", toi co phan nao xao xuyen doi chut! ("Xung toi" day nhe!) Nhung cung dong thoi, con ngươi chung thuy lai cương quyet tran ap nhung con "mo" bat thương, giong nhu nhung con "mua" bat thương cua mien Nam, dang nang bong ao xuong mot con mua rao, ngan ngui...
Biet lam sao, hoi Trai Tim cua mot ngươi nghe si?
Back to top
 
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #164 - 15. Mar 2008 , 23:58
 
...

Rất vuì được chào đón anh đến với d/d...
Vi rất thích đọc những bài viết của anh...Cám ơn anh đã chia sẻ những kỷ niệm ngày xưa...
Mến chúc luôn an vui....

TVV
Back to top
« Last Edit: 15. Mar 2008 , 23:59 by tieuvuvi »  

...
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #165 - 23. Mar 2008 , 12:49
 
...


Happy Easter anh ĐQ...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
DoQuan
Gold Member
*****
Offline


Boycott Red China

Posts: 681
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #166 - 15. May 2008 , 18:04
 
tieuvuvi wrote on 23. Mar 2008 , 12:49:
...


Happy Easter anh ĐQ...


Hôm nay mới có thì giờ ghé qua đây mới hay Tiểu Vi lúc nào cũng nghĩ tới anh ĐQ . Cám ơn nhiều nhen ...

Hình của TV lúc nào cũng đẹp quá . Hôm nào anh nhờ TV design cho anh một hình theo ý anh được không ?
Cám ơn trước nhen,
ĐQ
Back to top
 

1) Không mua hàng Made in China&&2) Không du lịch hay travel bằng hàng không China&&3) Không giao dịch và mua bán với China
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #167 - 15. May 2008 , 20:23
 
Bonjour anh trai!

Anh có khoẻ không? Rất vui khi anh trai khen Vi đó...Dạ sẳn sàng, anh cứ nói thì Vi sẽ làm cho anh trai nhang...

Ngủ ngon anh Quân nhé!
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
XuanDung
YaBB Newbies
*
Offline


Thêm bạn, thêm niềm
vui

Posts: 2
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #168 - 21. Nov 2008 , 12:44
 
Thơ được design trên những tấm ảnh rất đẹp
Back to top
 

Đi tìm niềm vui bên bạn bè
 
IP Logged
 
tieuvuvi
Gold Member
*****
Offline


Vũ Tuyết Như - Tiểu
Long Nhi-TiênDung

Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #169 - 23. Nov 2008 , 22:28
 
XuanDung wrote on 21. Nov 2008 , 12:44:
Thơ được design trên những tấm ảnh rất đẹp


Hân hạnh được quen biết...
Cám ơn bạn đã thưởng thức...
Mến chúc an vui và hạnh phúc...
Back to top
 

...
 
IP Logged
 
anh_thu_Tran
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3636
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #170 - 26. Dec 2008 , 11:40
 
...


 
Chị xin tiếp hơi với Phương Huệ thân chúc Tiểu Vũ Vi và Gia đình được tràn đầy An vui Hạnh Phúc nhân dịp Lễ Hội và Năm mới sắp đến nhé
Back to top
 
 
IP Logged
 
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: Một ngày tình cũng trăm năm
Reply #171 - 26. Dec 2008 , 17:26
 
...

smflower smflower Happy Holidays Tiểu Vũ Vi  smflower smflower


PH
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 
Send Topic In ra