phuonghue wrote on 18. Apr 2008 , 13:52:Phải tuyên dương 2 anh hùng xa lộ của chuyến đi này , trước hết là chị Tuyết Lan lần đầu tiên lái xe 1 mình trên đường dài 1 bóng , sau là cô Út Lớn cũng lần đầu tiên lái xe vào DC. Chu choa phải công nhận 2 người này thiệt là ăn rơ với nhau , hể cô Út dẫn đường làm 1 cái U turn hay ra exit 1 cái rẹt là chị TL ở đàng sau cũng bám riết không mất dấu.
Chị PH ơi, chị nhắc làm em đang ngồi tủm tỉm cười một mình. Bây giờ nghĩ lại thấy mình cũng gan cùng mình chị ơi. Em lái xe mà chỉ lo chị Đ Đ nhà mình ngồi trên bị căng thẳng tinh thần. Thêm vào chị TL chạy theo xe em, chắc cũng lắc đầu sợ hãi cô em tài xế bất đắc dĩ làm anh hùng xa lộ. Nhưng người lo lắng nhất lại là anh nước dừa mới khổ em chứ. Anh hỏi em trong xe chở mấy người thì biết là bao nhiêu sinh mạng CN trong tay lái dại khờ của em và còn theo sau một xe nữa chớ. Bây giờ nghĩ lại thì thấy vui, chứ hôm đó, đúng thật là ai cũng căng thẳng ra mặt. Lúc đưa chị Đ Đ nhà mình đến gặp Anh của chị. Thấy mặt Anh nghiêm trang, em vừa lo vừa xấu hổ quá đi mất. Vậy đó mà hôm qua chị Đ Đ làm em cười rũ rượi qua đ/t khi chị nhắc lại em hỏi trong lúc lái xe là sao chị TL vượt đèn đỏ để theo em mà chị lại lái chậm chậm lại. Chị Đ Đ nói thì phải lái chậm lại chứ vượt đèn đỏ nhỡ có ai đâm vào sao. Ui chời ơi, chị Đ Đ làm em cười đến đau cả bụng vì thấy chị nói cũng có lý mà em không nghĩ tới; cứ tưởng vượt đèn đỏ thì phải lái nhanh lên chứ? Thôi để hỏi cảm tưởng của chị TL xem chị nói sao nha. Ui da, vừa viết vừa nhớ lại mà cười rũ, đau bụng quá đây.
Chị TL ơi, xin cho em phỏng vấn chị xem cảm tưởng của chị lúc đó ra sao ạ?

Chị TL thật đúng là người hiền lương. Nhìn ai chị cũng cười dịu dàng dễ thương hết.
Chị PH ơi, có nhớ lúc ăn cơm tối, chị TL có 2 món chay là rau xào và đậu hũ chiên xả, em cũng vòi chị TL xin ăn thử một miếng không? Vui thiệt. Em thì ham ăn, còn chị thì vui vẻ cho ăn thử liền.
Thôi em mệt rồi. Phải đi ngủ đây, trước khi bị anh nước dừa "nhìn" một cái.

Ngủ ngon mấy chị em mình nha.
Út Lớn BD