LAM_SON
Senior Member
  
Offline

I love YaBB 1G - SP1!
Posts: 302
Gender:
|
(Trích Thi Phẩm Gọi Đàn) Chị Tôi
Chi tôi tết ấy lên mười sáu Môi chớm màu son, má chớm hồng Mắt biếc trời xanh, lòng biếc nụ Hồn đầy nắng ấm, nắng xuân trong
Xuân xanh chị mới xuân mười sáu Mà đã bao chàng mộng lứa đôi Có những mẹ hiền ao ước dạm: "Biết đâu cô ấy chẳng dâu tôi!"
Đoan trang, chị vẫn lòng hương bưởi Chẳng gợn hồn trong, chuyện bướm hoa Năm tháng hồng thêm màu má đỏ Để vầng nguyệt thẹn, bóng chim sa!
Một hôm người lính nơi rừng thẳm Gởi chị thư hồng với cánh lan Chị nhận thư chàng chưa kịp mở Tháng Tư đã trắng một màu tang!
Kinh hoàng, khắp chốn đầy binh lửa Hỏa tiễn Liên Xô nổ vỡ trời Đạn pháo vào dân và trúng chị Mộng vàng, tuổi ngọc sắc hương rơi!!! Mẹ ôm xác chị ngờ cơn mộng Em chị còn trong tuổi dại khờ Thấy mẹ khóc mềm, em cũng khóc Rồi cầm tay chị gọi ngu ngơ ! Chị nằm yên đó, trong tay mẹ Mắt vẫn tròn to, ánh mắt hiền Ngơ ngác như chừng muôn dấu hỏi "Ai gây giông tố cõi bình yên???"
Bốn trời khói lửa, cơn đồng thiếp Chị chết, phong thư chị vẫn cầm Máu chị đỏ dần trăm nét chữ Hỡi người giết chị! Có vui không??? Ngô Minh Hằng (Trích thi phẩm Gọi Đàn ) THƯ GỞI CHỊ Cũng từ đấy em xa căn nhà cũ Hai mươi năm xa cả bóng chị hiền Buổi Xuân về, mai vàng xưa có nở ? Và cành đào còn đỏ thắm ngoài hiên ??? Chị có đứng bên giàn hoa thiên lý Mộng mơ nhìn mây đỏ ráng chiều pha ? Áo lụa thiên thanh vẫn hồng má chị ? Tóc mây dài còn gọi gió trời xa ??? Hay từ đấy trong cuộc đời dâu bể Má hồng xưa nhòa nhạt nắng sương phai ... Máu lệ đổ tưới xanh vùng kinh tế Ánh sao vàng che khuất nẻo tương lai ? Đôi mắt chị dịu dàng, em vẫn nhớ Một nơi mà dung nạp mảnh hồn em Hai mươi năm, từ khi chim vỡ tổ Em lạc loài vỗ cánh giữa trời đêm ! Em ra đi với bao nhiêu hoài bảo Và hờn đau sôi sục ở trong lòng ! Hai mươi năm mộng còn trong gió bão ... Hai mươi năm ngụp lặn giữa chờ mong ! Trái tim em hai mươi năm vẫn đập Nhịp đau buồn thống khổ của quê hương Còn máu chảy, lệ rơi, còn bạo ngược Là chị ơi, còn bao nỗi đoạn trường ! Em vẫn tin một ngày mai nắng đẹp Và mùa Xuân thực sự ở muôn lòng Sẽ vùng lên, đập tan đi cùm kẹp Mỗi trái tim là khí giới vô song ! Con chim xưa sẽ bay về tổ cũ Dựng lại Nhà Hồng Lạc bốn nghìn năm Giàn thiên lý sẽ nhiều hoa, lắm nụ Mắt chị hiền thôi thương nhớ xa xăm ... Chị sẽ mặc thiên thanh màu áo lụa Của ngày xưa khi đứng ngắm mây trời Tóc chị xõa, gió bay về hương cũ Má chị hồng như một thuở xa xôi ... Ngô Minh Hằng
|