tieuvuvi
Gold Member
   
Offline

Vũ Tuyết Như - Tiểu Long Nhi-TiênDung
Posts: 4065
Bordeaux - france
Gender:
|
Buổi chiều lang thang trên khu phố cổ , ghé vào một quán càphê lẻ loi bên đường mong tìm một chút vị đắng lênh đênh , có lẽ chủ quán là người vn nên hình thức trang trí chung quanh cũng như bên trong của quán mang hoàn toàn tính cách á đông bằng những khóm tre , bụi trúc thêm những bức tranh tường mà khung cảnh toàn những cánh đồng xanh ngút ngàn xa tắp ..... Âm thanh nhẹ nhàng nhưng thật rõ từ những chiếc loa nhỏ ở góc quán như bay bổng với những tình khúc quen thuộc vn ...một bản nhạc lạ chợt đến với âm điệu ray rứt đến vô cùng , lòng tôi bỗng dưng như biến thành băng giá , dòng nhạc rất buồn với lời ca chìm sâu tận đáy lòng người qua tiếng hát của Hồ Hoàng Yến thật là mê đắm .... " Nhưng năm tháng vô tình , và lòng người cũng vô tình ...rồi màu úa thay màu xanh ...." Phải , năm tháng của tôi đã trôi qua rất vô tình như lòng tôi cũng vô tình nổi trôi với những tất bật vô cùng trong cuộc sống , từng ngày tôi vẫn lang thang trên những con đường đi về quen thuộc mang đầy những hình bóng của kỷ niệm ngày xưa ... Con phố đó với những hàng cây quen thuộc hôm nào ...mùa thu đang đến với những chiếc lá maple đã bắt đầu đổi màu và thêm những cơn gió từ ngoài biển thổi vào đã làm hồn tôi như ướt đẫm ...chìm sâu đến những tận cùng của tháng ngày nhớ mãi... Những tháng ngày mà em và cả chính tôi đã vô tình cho vào quên lãng , em đã quên thật quên cũng như tôi cũng tự mình tìm quên trên những bước lang thang ...mãi lang thang để tự tìm cho mình một chút gì gọi là hạnh phúc ...cái hạnh phúc lang thang như tên bài hát .....

Ngày ấy em như hoa sen, Mang nhiều dáng hiền những khi chiều lên, Ngày ấy em như sương trong, Nép trên bông hồng, mượt trên cánh nhung.
Ngày ấy em như cung tơ, Cho đời thẫn thờ, cho tôi dệt mơ Đường khuya tay đan ngón tay, Ước cho đời ước mơ dài.
Nhưng năm tháng vô tình, Mà lòng người cũng vô tình, Rồi mộng úa thay màu xanh, Người yêu xa bến mộng,
Đò xưa đã sang sông, Dòng đời trôi mênh mông, Dáng xưa nay xa rồi, Đường khuya mưa rơi rơi,
Phố xưa quên một người, Bàn chân gieo đơn côi, Gió mang theo cơn lạnh Về rót lệ trên môi.
Ngày ấy yêu em say mê, Tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly Tình ái không xanh như thơ, Đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa.
Hạnh phúc lang thang như mây, Cho hồn héo gầy, khi ta còn đây, Từng đêm qua trong giấc mơ, Vẫn mong chờ có em về.
|