Tản mạn một chiều thu bên khu phố cổ

Chiều nay mình tôi dạo bước lang thang trở về khu phố cũ …Đại lộ Saint Germain Des Prés vẫn xôn xao những dòng người …Quán Café de Flore vẫn nhộn nhịp dưới ánh nắng hanh vàng của ngày cuối thu …Mỗi khi trở về Paris tôi vẫn thích một mình ngồi đây thưởng thức ly café đen expresso thật nóng đậm đà hương vị bên chiếc bánh croissant ngọt bùi … ở một chiếc bàn có bóng râm trên vĩa hè bên ngoài quán…Từng giọt café đặc sánh bao niềm nhung nhớ đắng lịm cả bờ môi …
Paris xôn xao tíu tít còi xe
Mình em bên quán café vỉa hè
Trong tách nhỏ ngậm ngùi từng giọt đắng
Mùi hương quen lẫn trong gió buồn se
Ngồi trong quán café ngoài trời cổ xưa, xinh đẹp, lãng mạn và có phong cách nhất của thành phố kinh kỳ hoa lệ này để thấy hồn mình lâng lâng tìm về dĩ vãng …Hình như ẩn vào từng viên đá, cái bàn, chiếc ghế mây, những hình ảnh của những nhân vật nổi tiếng… có một chút gì đó vết tích cả hơn trăm năm của nghệ thuật văn chương, mỹ thuật và điện ảnh ngày xưa …Mỗi khi về lại nơi đây tôi như tìm lại những phút giây hoài cảm bên ly café …Tôi nhớ lần đầu tiên tôi đặt chân đến quán café văn học nổi tiếng này cũng đã có hơn 20 năm thì phải …Ngày đó, tôi đã ngồi nghe say mê cậu tôi kể về lịch sử của quán …Tôi như bị thu hút bởi những câu chuyện bên lề văn chương của những buổi tranh cãi nẩy lửa đầy thú vị giữa nhà đại danh hào J.P Sartre, bậc thầy của nền triết học hiện sinh và bà vợ ông, Simone de Beauvoir, một nữ văn sĩ của chủ nghĩa hiện sinh, khi cùng viết ’’Nỗi buồn của kẻ bất tử’’, ’’Buồn Nôn’’…Cũng ở nơi đây những bài thơ nổi tiếng của Guillaume Apollinaire, Jacques Prévert …đã ra đời …Có lẽ vì vậy mà tôi yêu thích nơi này đến thế …Bối cảnh chung quanh, khoảnh khắc giao cảm, những âm thanh dồn dập lao xao, một làn hương xanh gió se lạnh thổi lên từ bờ sông Seine, những tia nắng cuối mùa xanh xao còn soi len lõi giữa những hàng cây lá úa vàng…thật lý tưởng cho những tâm hồn sáng tác …
Trở lại ....Paris yêu thương
Quán cà phê quen cuối đường
Giọt tình rơi trên nỗi nhớ
Nghe lòng sao mãi vấn vương
Ngồi trong góc nhỏ lặng nhìn những cặp tình nhân dìu nhau trên đường…những chiếc khăn len đủ màu quấn quít, một làn sương lụa mỏng manh thấy như say với hương mùa thu khẽ khàng của một góc phố Paris cổ kính nhưng đầy lãng mạn và trữ tình này …Như trong gió thoảng có tiếng hát ngọt ngào của Juliette Greco lẫn trong tiếng đàn violon réo rắt
Il n'y a plus d'après
À Saint-Germain- des- Prés
Plus d'après-demain, plus d'après-midi
Il n'y a qu'aujourd'hui.
Quand je te reverrai
À Saint-Germain- des- Prés
Ce n'sera plus toi,
Ce n'sera plus moi
Il n'y a plus d'autrefois.
…
Không còn mai sau đâu nhé
Ở Saint-Germain- des- Prés
Không còn trưa mốt em ghé
Những trưa hè ấy phai rồi
Chỉ có hôm nay mà thôi.
Khi anh lại được gặp em
Ở Saint-Germain- des- Prés
Em đã không còn là em
Anh cũng chẳng còn là anh
Ngày xưa sẽ không còn nữa...
Paris vắng anh, hương cà phê vẫn thân quen …mà sao tôi lại thấy từng giọt cà phê đen lại như những giọt sầu không tên lịm đắng trên bờ môi…Mỗi giọt rơi chất chứa biết bao kỷ niệm êm đềm …Tiếng vỹ cầm vẫn ngân dài lê thê cho thêm đặc quánh nỗi đau tương tư …
Chiều dần buông, phố đã lên đèn …Paris tiễn tôi về lặng lẽ từng bước âm thầm …

Em ngồi đó chiều buồn lê thê
Ta lãng du quên mất lối về
Giọt cà phê rơi trên kỷ niệm
Vắng nhau rồi đời mãi u mê
Phố đông người sao ta lẻ loi
Trời cuối thu có lá vàng rơi
Áo em xanh biếc màu nhung nhớ
Tóc hong buồn rất nhẹ buông lơi
Cà phê tình đậm mùi hương quen
Ngày Paris nỗi buồn không tên
Khi em đi hãy xin để lại
Nụ cười em một thuở dịu hiền
Mai chuyến tàu về chốn xa xăm
Gió hoang vu trên phố lạnh căm
Quán cà phê lạc vùng ký ức
Chiều Paris từng buớc âm thầm

Còn đây tiếng vỹ cầm lê thê
Nhạc trầm nhẹ đưa lối thu về
Bên ly cà phê nhiều kỷ niệm
Nghe sầu khắc khoải đắm sương mê
Giữa quán đông người góc lẻ loi
Em lặng lẽ ngồi đếm lá rơi
Chiều Paris xanh xao màu nhớ
Tóc bay trong gió dòng buồn lơi
Paris với gương mặt lạ quen
Cà phê rơi giọt buồn không tên
Anh đi rồi nỗi đau ở lại
Lịm đắng cả bờ môi em hiền
Gửi về N phương đó xa xăm
Paris vào thu gió rét căm
Giọt cà phê nồng hương ký ức
Nhỏ vào đời nỗi nhớ âm thầm