Đặng-Mỹ wrote on 21. Mar 2011 , 00:04: LỠ CUNG ĐÀN
Hoàng Giác
Tha thiết gởi mấy cung đàn
Nửa chừng Xuân cung đàn lỡ
Ai nhắn người nơi xa ngàn
Tơ vương nghìn năm nát tan
Nơi ấy giờ đây âm thầm
chiều chiều mơ nơi đầm ấm
Vương khói trầm luân cay nồng
Se tơ tầm cho nát lòng
Tìm đâu đây bóng thân mến
Vượt bao mưa gío về bến
Đò ngang chung chuyến
rung mấy đường tơ hòa khúc đàn xưa
Thời gian quên đếm ngày tháng
Thuyền tình quên khách đò ngang
Ngẩn ngơ trên bến
đâu những đường tơ cùng khúc đàn xưa.
Đôi mắt vời trông hoenmờ
nửa chừng Xuân cung đàn lỡ
Có những người đi không về
Xa xôi rồi quên ước thề.
My tìm thấy nhaccuatui có Sĩ Phú hát bài này
Chac phai de lai khuc xương nay cho My ma thoi, nhạn danh bo tay roi. Chi biet goi len day bai nhac nay voi rat nhieu chu đầm ấm nhung ma chang dung luat.
Hát Cho Người Xa Nhà
Phạm Duy Hãy cất tiếng ca
đầm ấm Đến với những ai lang thang
Ai đôi mắt đã ướt đầm
Với nỗi nhớ, nỗi sầu đau, nỗi buồn đau
Cùng cất tiếng ca
đầm ấm Nếu dĩ vãng đã lãng quên
Nhưng sao thấy nhức nhói tim
Với nỗi nhớ, nỗi sầu đau, nỗi buồn đau
Có những lúc em ngồi một mình không vui
Tàn đi hết nụ cười trên môi
Nhớ bóng hình mẹ hoặc cha yêu
Thôi thì thôi tìm vào đơn côi
Đời vẫn cứ nơi đông vui
Nơi đông vui, vui như tết
Cũng cứ thấy sao cô đơn
Sao cô đơn, sao như chết
Hãy cất tiếng ca
đầm ấmĐến với những ai lang thang
Ai đôi mắt đã ướt đầm
Với nỗi nhớ, nỗi sầu đau, nỗi buồn đau
Cùng cất tiếng ca
đầm ấm Nếu dĩ vãng đã lãng quên
Nhưng sao thấy tim nhói đau
Với nỗi buồn, nỗi nhớ nỗi sầu đau
Đã mất đi chuyện đời trong ta
Tan đi mất kỷ niệm xa xưa
đã dẫm nát cuộc đời êm ru
Như mảnh gương mình rơi vỡ nát
Những liếp sống chịu đựng bom rơi
Rồi những chuyến hành hài gần ai
Những kiếp sống mặc thời gian trôi
Trong trại giam địa ngục xa xôi
Đời vẫn cứ đông vui nơi đông vui, vui như tết
Cũng cứ thấy sao cô đơn sao cô đơn sao như chết
Hãy cất tiếng ca
đầm ấmĐến với những ai đang lang thang
Ai đôi mắt đã ướt đầm
Với nỗi sầu, nỗi sầu đau, nỗi buồn đau