Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Nối Tiếp Vần thơ  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 109 110 111 112 113 ... 224
Send Topic In ra
Nối Tiếp Vần thơ (Read 196852 times)
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1650 - 13. Aug 2012 , 11:10
 
Phuong_Tran wrote on 12. Aug 2012 , 22:10:
Thưa Cô Ngọc Mai thương ơi ,

Kỳ cục một điều là sao Tí cứ thích nhõng nhẽo với riêng một mình Cô Mai thôi ( chắc tại biết Cô cưng chăng? ) , Tí vẫn ở đây với Cô , để mà nhõng nhẽo với Cô , để mà cưng Cô và được Cô cưng lại , " không lẽ Tí thương Cô mà Cô không thương lại Tí một miếng? "  Wink Wink Wink Cheesy Grin

Trưa nào bên đây trước khi đi làm Tí cũng liếc vào Trang NTVT một cái xem Cô Mai đã đi ngủ chưa thì Tí mới yên tâm , thấy Cô vẫn còn online thì Tí " tặc lưỡi " nói thầm : Mèn ! Giờ này mà Cô vẫn còn thức  Undecided Undecided Undecided ( mà không dám nói sợ Cô... giật mình  Cheesy Grin )

Tí mong mọi người tham gia vào trang NTVT nhiều nhiều cho Cô Mai của Tí vui , nhà có người ra vào tấp nập vui quá Cô ha , cứ tưởng tượng Cô Mai vui ngồi cười tít mắt là Tí dzui rồi , Cô Mai có nụ cười tươi và đẹp lắm đó , giữ hoài Cô nhé

Tí cưng của Cô


Tí cưng của Cô ơi,
Thức khuya vì NTVT thì cũng đáng thôi, vì như thế mới lo xong được mọi việc, lại còn cả job "giảng hoà" và "năn nỉ" khi có chiệng hiểu lầm nữa.  Bây giờ còn thêm job lùa tân và cưu binh lính nhà ta, ôi thôi bao nhiêu là việc.
Nhưng Tí ơi:
                "May mà có em
(em nào cũng OK, cứ tự nhận thoải mái)
                 Đời còn dễ thương"
đó Tí à.
Cô mới được ôm Cọp và Rồng 2 ngày đêm, đã chi đâu ấy Tí ạ.
Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1651 - 13. Aug 2012 , 11:18
 
Mytat wrote on 13. Aug 2012 , 09:18:



.....như vậy Dzịt có thể trúng tuyển cái rốp làm promotion chưa Cô. Shocked Shocked

Dzịt xin chúc Cô và cả nhà an lành và bớt mọi ưu phiền trong cái thế giới nhỏ híu này  Smiley

...


Dzịt trúng tuyển job promotion rồi, còn đang tính giao cho em thêm job khác nữa vì làm giỏi quá đó chứ.
Đúng là cô may mắn được các em hăng hái phụ giúp mọi việc, nhờ vậy mà đã được nhàn hơn lúc mới bắt đầu rồi đó Dzịt ạ.
Thấy bài đã dài mà vẫn có nhiều ý tình mới và hay quá, chắc Tỉ Kahat của em cũng vui lắm em nhỉ?
Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1652 - 13. Aug 2012 , 11:36
 
Vu Ngoc Mai wrote on 13. Aug 2012 , 11:18:
Dzịt trúng tuyển job promotion rồi, còn đang tính giao cho em thêm job khác nữa vì làm giỏi quá đó chứ.
Đúng là cô may mắn được các em hăng hái phụ giúp mọi việc, nhờ vậy mà đã được nhàn hơn lúc mới bắt đầu rồi đó Dzịt ạ.
Thấy bài đã dài mà vẫn có nhiều ý tình mới và hay quá, chắc Tỉ Kahat của em cũng vui lắm em nhỉ?
Cô Ngọc Mai






Dạ , Dzịt cũng mong Tỉ Kahat cùng vui VỚI CẢ NHÀ THƠ NTVT. Sao chưa thấy Tỉ Kahat vào  Roll Eyes Roll Eyes

...
Back to top
« Last Edit: 13. Aug 2012 , 13:41 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1653 - 13. Aug 2012 , 11:38
 


Tình Mẹ - Quang Lê




Back to top
« Last Edit: 13. Aug 2012 , 11:39 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1654 - 13. Aug 2012 , 12:09
 


Dzịt xin phá lệ dán bài này vào , vì có liên quan đến chủ đề Mẹ.

Dzịt đọc  bài này , không biết có thiệt hay không? , có ai biết Lan Khanh, cô nữ sinh hoa khôi lớp 12 A3 Lê văn Duyệt?


Tàn cuộc hoa này
Tác giả: Phạm Thiên Thư





...

Ngày huấn luyện ở Quang Trung, SQHQ K22. (Nguồn: denhinamduong.net)

Truyện viết dựa theo bài thơ
“Bà mẹ điên”
của Trần Trung Đạo
Đợi nhau tàn cuộc hoa này,
Đành như cánh bướm đồi tây hững hờ…
Phạm Thiên Thư


Đầu mùa hè 1981, từ một trại cải tạo ở Phan Rang tôi được thả về.
Sáu năm dâu bể đã đổi thay bộ mặt Sài gòn. Một vài con đường tự dưng được mang những cái tên lạ hoắc. Chợ búa, phố xá tiêu điều và người ngợm tang thương. Nhìn đâu cũng chỉ thấy những khuôn mặt vô cảm. Sự nhẫn nhục chịu đựng, những lo sợ không tên làm cho bầu không khí Sàigon ngột ngạt khó thở. Việc đầu tiên sau khi trình diện công an phường là mượn chiếc xe lọc cọc của thằng em, một sáng thật sớm, tôi đạp chầm chậm một vòng thăm thành phố cũ.
Hết đường Hai Bà Trưng đến công trường Mê Linh, rồi quẹo trái vào cổng Bộ Tư Lệnh Hải quân. Tôi ngơ ngẩn nhìn quanh, những hình ảnh yêu dấu ngày nào bây giờ chỉ còn là lãng đãng sương mù quá khứ. Toà nhà Bộ Tư Lệnh xám xịt cũ kỹ. Vườn hoa sát bờ sông trước cổng Bộ Tư lệnh đã biến ra một mảnh vườn nham nhở với vài ba luống rau lang úa vàng cùng những cọng sắn ốm nhom, èo uột.
Mấy ngày kế tiếp tất bật qua đi. Tôi tìm gặp một số anh em trong tù đã được tha ra từ trước để dò hỏi đường đi nước bước. Tôi hối hả gia nhập đám vô công rỗi nghề này, tối ngày hết tụ tập cà phê đến rảo các chợ trời, tìm cách mua đi bán lại mọi thứ thượng vàng hạ cám, trong lúc hai tai vểnh lên hết cỡ để nghe ngóng tuy dô.


Không thể là một người nào khác mặc dù chị đã thay đổi đến độ kinh hoàng. Tôi gặp lại vợ Tuấn vào một buổi trưa hè trên đường Hoà Hưng, người đàn bà trẻ, đội chiếc nón lá, bộ quần áo bạc màu tơi tả trên một thân mình khẳng khiu, hai tay ôm chặt một cái bọc nhỏ ở ngực, đang kéo lê đôi dép trên đường.
Tôi đạp xe sát vào lề rồi gọi lớn:
– Chị Tuấn, chị Tuấn!
Người đàn bà vẫn không quay lại, cũng không ngừng bước, tôi dừng xe, sững sờ. Không lẽ Lan Khanh, cô nữ sinh hoa khôi lớp 12 A3 Lê văn Duyệt ngày nào đây sao, vợ của một ông Hải quân trung úy đây sao?
Bên kia đường, người đàn bà đã lẫn vào đám đông hỗn độn gần chợ. Tôi nhìn quanh quẩn một hồi, rồi lặng lẽ đạp xe đi.
Chiều vừa về đến nhà, tôi xuống bếp hỏi Tâm ngay:
– Em có nhớ Khanh vợ Tuấn không, trưa nay anh vừa gặp ai như chị ấy.
– Em không liên lạc với Khanh từ hồi đó đến giờ.
– Anh cũng không gặp Tuấn từ ngày ra trường, rồi thêm sáu năm cải tạo, cũng gần cả chục năm rồi còn gì.
Tôi kể sơ cho Tâm nghe chuyện gặp Khanh lúc trưa này trên Hoà Hưng, Tâm gặng:
– Mà anh có chắc là Khanh không?
– Chắc mà, không thể có còn ai khác. Em còn nhớ nhà Khanh ngày xưa không?
– Em nhớ mang máng hình như trong khu Ngã ba Ông Tạ, nhưng đó là nhà Khanh trước khi lấy Tuấn chứ em sợ sau này Khanh không còn ở chỗ ấy.
– Hay là mình đến tìm thử xem, biết đâu.
Ngay chiều hôm đó, tôi chở Tâm đến khu Ngã ba Ông Tạ, sau một hồi lộn đi lộn lại, lách từ ngỏ này qua ngỏ khác, hỏi han đủ cả mọi người, cuối cùng chúng tôi cũng kiếm ra nhà.
Đúng là Lan Khanh. Lan Khanh của 12 A3 Lê văn Duyệt ngày nào.
Khanh ngồi đó trước hàng hiên nhà mình, trong bộ áo quần cũ bạc màu. Khuôn mặt xanh, gầy ốm đến thảm hại, nhưng trên khuôn mặt, trong ánh mắt vô hồn ấy vẫn còn phảng phất bóng dáng xinh đẹp của Khanh ngày xưa. Tâm bấu chặt vào lưng tôi run rẩy.
Không kịp đợi tôi ngừng xe, Tâm đã vội nhảy xuống, chạy lại bên Khanh, ràn rụa nước mắt:
– Khanh, Khanh, sao lại ra nông nỗi này. Khanh có nhận ra Tâm không?
Vài người hàng xóm tò mò nhìn sang, rồi một người đi lại gần tôi nói nhỏ:
– Tội nghiệp, cô ấy điên nhưng hiền lắm.
Tâm nắm tay Khanh đi vào nhà, căn nhà tối đen, có giọng một bà cụ già cất lên:
– Ai đấy?
– Dạ con là bạn của Khanh hồi còn đi học và anh Hải chồng con là bạn cùng khóa với anh Tuấn, chúng con đến thăm Khanh và bác.
– Anh chị đợi chút nhé, để bác đốt ngọn đèn lên tí đã, hồi này điện cứ bị cúp hoài.
Ngọn đèn dầu thắp lên soi sáng nhờ nhờ một căn phòng nhỏ. Căn phòng trống trơn chỉ có chiếc divan và một cái bàn con. Khanh đến ngồi im lặng bên cạnh mẹ, Tâm nghẹn ngào:
– Sao Khanh lại ra nông nỗi này hở bác?
Mẹ Khanh không trả lời, đưa mắt nhìn lên bàn thờ, tôi nhìn theo mắt cụ, hình hai vợ chồng Tuấn tay bồng một đứa con khoảng vài tháng đang tươi cười bên nhau. Tôi chợt lạnh cả sống lưng…
Có tiếng động ở cửa, một người thanh niên lách vào, nhìn thấy chúng tôi, anh lên tiếng chào rồi quay qua nhìn cụ như có ý hỏi, mẹ Khanh nhìn chúng tôi:
– Đây là em Tín, em của Khanh, còn đây là anh chị bạn của Khanh Tuấn nhà mình đó con.
Tín quay qua chúng tôi lễ phép thưa hỏi một lần nữa, rồi xin phép ra sau thay đồ, chưa đầy năm phút em đã trở ra, ngồi xuống ghế đối diện chúng tôi.
– Em chưa gặp anh chị bao giờ. Anh cùng khóa với anh Tuấn em hở? Anh ở tù mấy năm? Ra cải tạo lâu chưa?
– Cũng gần 6 năm đó Tín, ở một trại ngoài Trung, anh mới được thả gần một tháng. Anh với Tuấn không gặp lại nhau từ hồi hai đứa ra trường vì duyên đoàn anh đóng ở vùng 1, còn Tuấn thì đi giang đoàn ở vùng 4 từ ngày ra trường cho đến 75.
Tâm nóng ruột chen vào:
– Khanh bị… thế này từ hồi nào hở Tín.
– Gần năm rồi chị ạ, từ hồi cháu Uyên mất.
– Thế anh Tuấn mất hồi nào, ở đâu?
– Chắc anh bị tù ở ngoài miền Trung nên không hay. Anh Tuấn mất cuối năm 76 tại trại Long Giao. Vụ đó họ xử tử tới ba người, trong đó có anh Tuấn.
Đầu năm 77 tôi có nghe phong phanh về vụ này, tại trại Long Giao, có ba sĩ quan trẻ bị xử bắn vì tội tổ chức trốn trại vào dịp tết, đâu ngờ một trong ba người là Tuấn khóa tôi.
Bà cụ nghe nhắc đến tên cháu Uyên và Tuấn thì thút thít khóc. Bên kia, Tâm ôm lấy hai bàn tay gầy guộc của Khanh mà nước mắt đầm đìa, còn Khanh thì vẫn cứ im lặng vô hồn. Chuyện vãn một hồi lâu, tôi quay sang nhắc khẽ Tâm:
– Mình về thôi em.
Tâm ngập ngừng đứng dậy, miệng méo xệch:
– Thưa bác tụi cháu về.
Quay qua cô bạn học ngày xưa, Tâm nghẹn ngào:
– Khanh ơi, Tâm về đây, hôm nào mình lại thăm Khanh nhé.
Tôi nhìn lên bàn thờ lần nửa, hình Tuấn tươi cười bồng con đứng bên vợ. Chiếc cầu lon Trung úy Hải quân vàng óng hai vai …
Sau lần đó, tôi bận rộn tất bật tìm đường vượt biên, không có dịp trở lại ngã ba ông Tạ. Chỉ có Tâm lâu lâu lại lấy xe đạp, đạp lên nhà, lần nào đi thăm Khanh về, mắt Tâm cũng đỏ mọng vì khóc, mỗi lần thế tôi lại thấy lòng mình xốn xang như có tội với bạn bè.
Tám tháng sau, mùa biển êm, chúng tôi quyết định ra đi.
Tâm và tôi lên thăm Khanh lần cuối, Khanh càng ngày càng gầy, tám tháng dài như tám năm cho một người góa phụ, và tám năm thì có lẽ dài như… tám mươi năm cho một người đàn bà điên loạn. Tôi xót xa nhìn Khanh mà không biết phải nói gì, phải làm gì. Tôi bất lực nhìn lên bàn thờ, nhìn lên ảnh Tuấn, ngậm ngùi nhớ lại Tuấn của một thời sinh viên sĩ quan và Khanh của một thời con gái mới lớn. Như mới ngày nào …
Tâm ôm lấy vai Khanh rồi chúng tôi chào mẹ Khanh để ra về. Cụ chợt bảo chúng tôi đợi nán một chút. Vói lên bàn thờ mẹ Khanh lấy xuống một cuốn tập nhỏ trao cho Tâm.
– Đây là nhật ký của Khanh, cháu mang đi làm kỷ niệm. Tín bảo đốt đi để gửi về theo anh Tuấn nhưng bác vẫn mãi chần chừ. Bác vẫn hy vọng một ngày Khanh tỉnh trí trở lại, nhưng nay thì bác sợ ngày ấy sẽ không bao giờ đến.
Bỏ cuốn nhật ký của Khanh vào túi xách, chúng tôi lặng lẽ đạp xe về.


Ngày …
Anh mới đến nhà chiều nay. Buồn cười qúa, cái đầu trọc lóc, bộ đồ Hải quân màu xanh nước biển rộng thùng thình, cái nón cát kết đen xì như cái nồi úp trên đầu, trông anh ngố như mán rừng. Coi bộ anh có vẻ khoái chí về bộ đồ lính Hải quân của mình lắm.
Mình cứ ngắm mãi cái đầu trọc lóc mà thương anh ghê.
Ngày …



Trung tâm Huấn luyện Hải quân Nha Trang. (Nguồn: HQ VNCH)

Lên thăm chàng trên Quang Trung, chao ôi, chàng đen còn hơn thằng Hynos. (1)
Anh thật là ẩu tả làm mình xấu hổ muốn chết. Chung quanh vuờn Tao ngộ toàn là người và người, thế mà anh cứ ôm mình sát rạt làm nhỏ Tâm phải quay mặt đi giả bộ nhìn chỗ khác. Hải, bạn của anh thì đeo theo tán nhỏ Tâm tới tấp, đúng là… Đường nào dài bằng đường Trần Hưng Đạo, Lính nào xạo bằng lính Hải quân…
Ngày …
Mới đó mà anh đã mãn khóa quân sự Quang Trung. Vài tuần nữa thì anh sẽ ra Nha trang, nghe bảo là sẽ đi ra đó bằng tàu Hải quân. Dạo này mình cũng hơi quen với những danh từ về lính tráng của anh nhưng vẫn mù tịt chả biết cái nào là Hải vận hạm, cái nào là Dương vận hạm. Đã vậy mà số tàu thì cứ đánh lung tung, không cứ theo thứ tự 1,2,3 cho người ta dễ nhớ. Hỏi thế thì anh giải thích lòng vòng là mỗi thứ tàu có một loại số riêng …
Mẹ bảo anh gầy nhưng trông có vẻ rắn chắc chứ không babylac như hồi trước. Mình thì thấy càng ngày anh càng giống ông già Hynos…
Ngày …
Sáng nay… Lên xe tiễn anh đi, chưa bao giờ buồn thế …
Tức anh muốn chết. Mình thì buồn muốn khóc, còn anh thì có vẻ hí hửng, hay lại tính chuyện ra Nha trang làm quen thêm vài cô ngoài ấy. Đã thế mình sẽ không thèm viết thư xem ai sẽ năn nỉ ai.
Ngày …
Mới vừa nhận thư anh, thư gì mà ngắn cũn cỡn có mấy dòng. Anh dặn là khoan gửi thư cho anh đã, anh sợ mấy ông đàn anh phạt vì tội có thư đào. Sao mấy cái ông đàn anh này ác vậy…
Anh kể sơ về sinh hoạt của anh trong hơn hai tuần qua, nghe mà thương. Anh nói cái này là truyền thống Nha Trang. Truyền thống gì mà phạt người ta tả tơi?


Anh kể về cái ông đàn anh tên Hiền, có biệt danh là đệ út đao phủ thủ. Tên thì hiền mà người chẳng hiền chút nào. Ông này phạt anh mệt nghỉ. Buồn cười thật, mình tự dưng thấy cái tên đệ út đao phủ thủ nghe cũng hay hay. Anh kể có gặp lại người bạn học cùng lớp ngày xưa bây giờ là đàn anh. Ông đàn anh này không phạt bạn bè nhưng lại xúi mấy ông đàn anh khác phạt bạn mình.
Anh còn kể chuyện ăn cơm chan với nước trà và nước mắm ớt mà cũng thấy ngon, anh bảo bị phạt chạy nhiều nên anh đang đi tango. Nghe cứ là như đang đi… Đêm màu hồng. (2)
Ngày …
Nhớ anh qúa, mới gửi đại một lá thư cho anh hôm qua, không biết khi nhận thư anh có bị phạt không?
Hôm qua, mẹ hỏi chừng nào anh về phép, mình giải thích là anh đang trong thời kỳ huấn nhục, mình kể là anh ăn cơm chan với nước trà, mẹ bảo sao không làm một ít ruốc bông gửi ra cho anh để anh có đồ ăn ăn thêm.
Ngày …
Mới nhận thư anh và mấy tấm hình anh bận tiểu lễ trắng. Anh bảo là vừa được gắn alpha tuần qua. Ừ trông cũng oai lắm đấy chứ.
Anh cho hay mới được đi bờ lần đầu, sao lại gọi là đi bờ nhỉ, cứ làm như đang nằm dưới nước nay được lên bờ, đúng là danh từ Hải quân.
Anh kể mấy cô gái Nha trang vì ở ngay biển nên cô nào cô ấy đen thui, trông chả hấp dẫn. Chà điệu này anh đang tính mưu kế gì đây mà lại đánh đòn hỏa mù.
Ngày …
Anh vừa gửi về mấy tấm hình ngày làm lễ gắn alpha omega. Thế là khóa của ông đệ út đao phủ thủ sắp ra trường. Anh nao nức chờ ngày khóa đàn em nhập quân trường. Đừng phạt họ nhiều, tội nghiệp họ anh nhé.
Còn mấy hôm nữa toàn khóa anh sẽ về Saigon tham dự diễn hành ngày quân lực 19 tháng 6. Vui ơi là vui…
Ngày …
Hôm qua, mình đưa mẹ và Tín đi xem diễn hành ngày Quân lực. Trời nóng qúa, người đâu mà đông thật là đông, mình đứng tận đầu đường Thống Nhất nên đỡ phải chen, đoạn này lề đường có nhiều cây to nên đỡ nắng cho mẹ. Đoàn sinh viên sĩ quan Hải quân bận đại lể trắng diễn hành coi đẹp ghê. Mình thấy anh trong hàng quân. Tín nó gọi tên anh thật to nhưng nhạc quân hành lớn quá át tiếng thằng bé. Nó đòi chạy theo toán diễn hành mà mình không cho.
Ngày …
Còn ba tuần nữa là đám cưới. Mình thì tất bật như điên mà mẹ cứ đi ra lại nhắc cái này, đi vào lại nhắc cái kia. Anh thì bặt tăm, mãi sát ngày cưới mới chịu về. Đàn ông sướng thật chả phải lo gì cả, mà nhất lại là lính, cứ đổ thừa cho quân vụ.
Mấy đứa bạn ngày nào cũng tới nhà phụ giúp trang hoàng, sửa soạn. Đám cưới mình cũng đơn gỉan thôi – nhà anh cũng nghèo và nhà mình cũng nghèo. Anh cũng mới ra trường đâu có tiền bạc gì nhiều.
Ngày …
Anh vừa về lại Vĩnh long hôm qua. Anh muốn mình xuống dưới ấy thuê nhà ở gần đơn vị nhưng mình không muốn xa mẹ. Thôi kệ cứ mỗi tháng mình xuống thăm anh một lần cũng được, Saigòn Vĩnh long đâu có xa gì.
Bây giờ mình đã là bà Tuấn rồi. Nhớ hồi nào mới quen nhau.
Ngày …
Mấy hôm nay cứ thấy mâm cơm là buồn nôn. Hôm qua đi khám, bác sĩ cho hay là mình đang mang thai. Định thứ sáu cuối tuần này đi Vĩnh long báo cho anh tin mừng. Chắc anh vui lắm.
Ngày …
Bụng đã bắt đầu hơn lớn, cả tuần nay chả ăn gì được, tối ngày cứ nôn ra mật xanh mật vàng. Chao ôi, sao con hành mẹ thế này.
Đêm hôm qua hai đứa nhất định đặt tên con, nếu con trai là Vũ, Trần Nguyên Vũ, nếu con gái là Tú Uyên. Trần Tú Uyên.
Ngày …
Uyên yêu dấu của mẹ. Cảm ơn con, con đến với mẹ bằng tất cả nhớ thương mẹ dành cho bố. Con là giọt máu của bố đang lớn lên trong thân thể mẹ để mẹ thấy rằng lúc nào bên mẹ cũng có bố, có con không rời.
Con sẽ xinh như mẹ và thông minh như bố, Uyên nhé, đứa con gái đầu lòng yêu dấu của ta.
Ngày …
Tất cả những biến động dồn dập trong mấy ngày qua làm mình như nghẹn thở, may mà có Tuấn bên cạnh. Như một phép lạ, Tuấn đã từ Vĩnh long chạy về Saigon bình yên với hai mẹ con trong những ngày dầu sôi lửa bỏng cuối tháng 4.
Tuấn trình diện để đi học tập hôm qua. Mười ngày sau anh sẽ về. Tuấn chỉ mang theo có hai bộ đồ và một ít tiền đóng cho 10 ngày ăn. Mình cố nhét thêm lọ ruốc bông mà Tuấn không cho. Anh cười bảo rằng nghe nói nhà hàng Đồng Khánh thầu nấu ăn trong 10 ngày ấy, ai lại mang ruốc bông ra ăn chung với cao lương mỹ vị bao giờ.
Mình cũng mừng. Tạ ơn trời đất, Việt nam rồi cũng có lúc thanh bình. Từ nay mình sẽ không còn ngay ngáy lo lắng cho Tuấn nữa. Uyên ơi, lớn lên con sẽ thôi không còn nghe tiếng đạn bom như thời bố mẹ. Con sẽ cắp sách đến trường trong hạnh phúc của một đất nước thịnh.
vượng hoà bình. Ngày …
Đã hơn năm tuần mà vẫn chưa thấy anh về, hôm nọ thông cáo trên radio là chỉ đi học tập có 10 ngày thôi mà.
Ngoài phố đã bắt đầu nghe tiếng xôn xao, một số gia đình chạy lên phường, lên quận hỏi thăm nhưng chả có ai trả lời. Tuấn chỉ mang đi có hai bộ đồ làm sao đủ đễ thay đồi cả tháng nay.
Ngày …
Đúng ba tháng trôi qua từ ngày Tuấn đi trình diện. Không một tin tức. Sài gòn bắt đầu ồn ào về những xầm xì. Lạ là không một ai chịu cho biết cả trăm ngàn sĩ quan đang học tập ở đâu.
Hôm qua, mình chứng kiến tận mắt một cuộc hành hình ngay trên đường phố. Tên giật đồ bị điệu đến qùy trước mặt người công an. Anh công an móc súng kê vào màng tang của tên cướp và lẩy cò. Một số bà cụ đứng gần đó vội vàng nhắm mắt làm dấu thánh giá. Mình ngạc nhiên đến sững sờ, sao lại thế này, luật pháp nào mà cho một người công an có quyền tiền trảm hậu tấu như kiểu tướng cảnh sát Nguyễn ngọc Loan dạo tết Mậu Thân. Mà hồi đó là đang lúc đánh nhau, còn bây giờ đã hoà bình rồi cơ mà.
Ngày …
Sắp đến Noel rồi, mình cũng như hàng trăm ngàn thân nhân của các sĩ quan khác đành chịu thua, không một lời giải thích từ phía chính quyền, lạ thật, không một tin tức nào gửi về từ những người đi học tập, tựa hồ số người này đã bốc hơi biến mất.
Cuộc sống đã bắt đầu khó khăn, cũng may là sạp hàng của mẹ ở chợ ngã ba ông Tạ vẫn còn đủ nuôi sống cả nhà.
Ngày …
Hào quang của những ngày đầu giải phóng đã bị lột trần trơ trụi. Dối gạt đã lòi ra. Sài Gòn bắt đầu ăn độn cơm với khoai sắn.
Vẫn chưa biết chính xác anh đang ở đâu. Một số dân ở miệt Long Thành, Suối máu cho hay là họ gặp các người tù sĩ quan mình trên ấỵ
Hôm qua, đám công an kinh tế làm khó dễ mẹ và các bạn hàng ở chợ. Họ bảo rằng vài tháng tới tất cả dân chúng không có nghề nghiệp sẽ được đưa về những vùng kinh tế mới. Mẹ hỏi thế nghề buôn bán của tôi thì sao thì họ nạt rằng buôn bán không phải là nghề nghiệp lao động. Em lo qúa, Tuấn ơi.
Ngày …
Tuấn đi tròn đúng một năm, một năm với hai bộ đồ mang theo và ba ngàn đồng trong túi. Không một tin tức, không một lá thư.
Saigon bây giờ không còn xầm xì nữa, đã có những tiếng chửi bóng gió. Một số bài hát đã được đổi lời.
Ngày …
Lại thêm một Noel đau thương. Tuấn vẫn chưa về…
Ngày …
Tuấn yêu dấu của em
Cả hơn một tháng nay em không phút nào nằm xuống mà không thấy Tuấn. Em gọi tên Tuấn trong những giấc ngủ chập chờn. Em ôm chiếc áo kaki xanh của Tuấn vào lòng mà tim quặn đau. Sao Tuấn bỏ em và con vội thế hở anh?
Em không biết sức mạnh nào đã nâng em dậy sau những giờ phút nghiệt ngã ấy. Hôm mẹ và em lên trại Long Giao nhận lại những di vật của Tuấn, họ mắng là Tuấn đã phản động tổ chức trốn trại làm ảnh hưởng đến tinh thần các trại viên khác. Đã thế khi bị bắt còn lớn tiếng chửi rủa cách mạng nên toà án nhân dân đã tuyên án tử hình Tuấn và hai người bạn.
Họ đã chôn xác Tuấn vội vàng bên đám cỏ tranh. Nhìn mộ Tuấn, em xỉu đi không biết bao lâu đến khi tỉnh lại thấy mẹ đang ngồi bên cạnh. Còn em thì đang nằm chơ vơ trên một chiếc chõng tre.
Nhìn chiếc lon gô và cái muỗng nhôm của Tuấn để lại, ôm vào lòng manh áo rách bạc màu của Tuấn, em như không còn hồn vía nữa. Đầu óc lãng đãng mê muội không biết mình đang ở nơi nào, thiên đàng hay địa ngục Chung quanh tiếng người nói lao xao mà em nghe như tiếng của loài ngạ quỷ. Em mở mắt nhìn mà chẳng thấy ai ngoài Tuấn của em, Tuấn yêu dấu của em.
Mẹ ôm em vào lòng và bảo em hãy khóc đi, nhưng lạ sao mắt em ráo hoảnh. Em không còn cảm gíac. Em không còn là người nữa, đau đớn đã làm em hóa đá. Bây giờ thì em tin là chuyện hòn vọng phu có thật. Tận cùng của nỗi đau là những câm nín. Tận cùng của oan khiên, của tuyệt vọng là sự im lặng kinh hoàng. Em đã nếm biết cái tận cùng của tận cùng đó, Tuấn ơi.
“Khóc cho vơi đi những tội tình …” Tuấn nhớ không, bài hát của Vũ Thành An ngày nào. Ôi hạnh phúc thay cho những người còn được khóc…
Ngày …
Tuấn yêu dấu của em.
Hôm nay là ngày tròn năm năm mình lấy nhau, và gần đúng hai năm kể từ ngày anh cúi xuống hôn con để lên đường đi trình diện học tập cải tạo. Đâu có ai biết chuyến đi tưởng chỉ 10 ngày nhưng lại biến thành thiên thu Tuấn nhỉ.
Tuấn yêu dấu , Tú Uyên con mình lên hai tuổi rồi đó, tuần qua nó mới bập bẹ ba ba ba. Nghe con kêu ba mà em đứt ruột. Trách ai đây hở Tuấn, định mệnh cay nghiệt hay những con người không tim đã giết Tuấn của em.
Ngày …
Sinh hoạt Saigon càng ngày càng khó khăn. Bo bo đã bắt đầu thay cho khoai sắn. Sạp hàng của mẹ ngoài chợ đã gần cạn vốn. Tín đã bị gọi đi thanh niên xung phong, nghe nói đi đào kênh đào mương gì đó.
Nhà bây giờ chỉ còn mẹ, em và con. Tú Uyên bây giờ là lẽ sống của em, và là nguồn vui của mẹ. Mẹ dạo này yếu lắm, tội nghiệp cụ cũng đã gần bảy chục, suốt cuộc đời cặm cụi cho con, những ngày cuối đời tưởng sẽ hưởng chút thảnh thơi…
Ngày …
Tuấn yêu dấu của em.
Đã hơn cả năm em không còn thì giờ đụng đến nhật ký. Cơm gạo, bạc tiền, sữa, thuốc cho con đã quay em như con vụ. Sáng sớm em ra chợ, mãi đến trưa mẹ ra thay cho em để em về lo cơm nước cho con. Cũng may là nhà mình gần nên chạy đi chạy lại cũng tiện.
Tín đã đi nghĩa vụ quân sự và bị đưa sang Cam pu Chia. Mẹ khóc hết nước mắt vì sợ nó ra trận có mệnh hệ nào. Đến bao giờ thì nước mình thật sự hết binh đao anh nhỉ?
Uyên con mình mỗi ngày mỗi lớn và càng giống anh kinh khủng, nhất là miệng cười. Tuấn phù hộ cho mẹ con em nhé.
Ngày …
Tú Uyên bị sốt cả tuần nay, mới bệnh có mấy hôm mà trông con tiều tụy qúa.
Đồ đạc trong nhà đã bán hết đến món cuối cùng. Chiếc nhẫn cưới Tuấn mang vào ngón tay em ngày nào, em cũng đã phải cắn răng bán đi để chữa trị cho con.
Hôm qua đưa con vào bệnh viện Nhi đồng, đợi cả nửa ngày và sau khi khám qua loa, bác sĩ cho một toa thuốc, uống đã hai ngày nay mà sao chưa thấy bớt.
Cả tuần qua, không có đêm nào chợp mắt quá hơn hai tiếng. Ôm con vào lòng mà em sợ quá, Tuấn ơi, nếu con mình có mệnh hệ nào làm sao em sống nổi.
Ngày …
Sáng nay vừa lên bệnh viện bán máu thêm lần nữa để mua thuốc cho con. Lần đầu không thấy mệt lắm nhưng lần này mình phải nằm lại mấy tiếng mới đứng lên nổi để loạng chọang đi về.
Vẫn dấu không cho mẹ hay là mình đang đi bán máu, không còn đường xoay sở nữa. Thuốc tây cho Tú Uyên đắt qúa, mà nhà mình không còn gì để bán. Vay mượn thì cũng chẳng còn ai có để cho vay…


Tú Uyên yêu dấu ơi, ba con đã bỏ mẹ con mình mà đi. Bây giờ con là lẽ sống của mẹ, con là linh hồn của mẹ. Sá gì đôi ba lít máu, cả thân thể này, cả cuộc đời này nếu phải đánh đổi cho con thì mẹ vẫn vui lòng.
Ngày …
Bệnh của Tú Uyên vẫn không thuyên gỉam. Hôm qua, lại bồng con lên Nhi đồng, và lại bị đuổi về vì không tiền đóng viện phí…
Lại bán máu thêm lần nửa… không nhớ lần này là lần thứ mấy.
Uyên ơi, con đừng bỏ mẹ mà đi, con nhé. Mẹ làm sao sống nổi nếu con bỏ mẹ con đi.





……
Cuốn nhật ký bỏ ngang ở đây.
… mà nếu nó không chấm dứt ở đó, thì tôi cũng không còn đọc nổi nữa vì hai mắt tôi đã nhạt nhoà…
Lang Le



...

Mẹ đã già và con còn thơ dại. (Nguồn: viewimages.com)


Bài thơ Bà Mẹ Điên


Trần Trung Đạo
Có lần tôi đi ngang
Qua vỉa hè Ðồng Khởi
Một bà ôm chiếc gối
Ðứng hát như người say
Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây
Người biết chuyện cho hay
Chồng bà đưa ra Bắc
Từ khi con trai mất
Bà trở thành người điên
Nhà bà là mái hiên
Tấm vải dầu che nắng
Sớm chiều khoai với sắn
Heo hút với bầy con
Bà ngày một héo hon
Bỏ vùng kinh tế mới
Về Sài Gòn chen lấn
Giữa cuộc đời đắng cay
Ðứa con út ốm đau
Vẫn hằng đêm đòi sữa
Chẳng còn gì bán nữa
Ngoài giọt máu mẹ cha>
Khi trời vừa sáng ra
Bà lại lên Chợ Rẫy
Lần nầy lần thứ mấy
Bà bán máu nuôi con
Trên đường về đi ngang
Ghé cửa hàng mua sữa
Bà gục người trước cửa
Suốt đêm mà không hay
Ðứa con út đang đau
Chờ mẹ về chưa tới
Qua đời trong cơn đói
Thiếu cả một vòng tay
Khi bà về tới nơi
Thì con mình đã chết
Bà ôm con lạnh ngắt
Ðứng hát như người say
Khoan chết đã con trai
Mẹ còn chờ mua sữa
Mai Ba về có hỏi
Mẹ biết nói sao đây
Ðêm qua tôi nằm mơ
Thấy mình ôm chiếc gối
Ðứng trên đường Ðồng Khởi
Và hát như người điên
Phạm Thiên Thư


Back to top
« Last Edit: 13. Aug 2012 , 12:52 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1655 - 13. Aug 2012 , 16:32
 




...

says to all my lovely friends


...

Cheeersssssss
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1656 - 13. Aug 2012 , 17:04
 
Vu Ngoc Mai wrote on 13. Aug 2012 , 11:10:
Tí cưng của Cô ơi,
Thức khuya vì NTVT thì cũng đáng thôi, vì như thế mới lo xong được mọi việc, lại còn cả job "giảng hoà" và "năn nỉ" khi có chiệng hiểu lầm nữa.  Bây giờ còn thêm job lùa tân và cưu binh lính nhà ta, ôi thôi bao nhiêu là việc.
Nhưng Tí ơi:
                "May mà có em
(em nào cũng OK, cứ tự nhận thoải mái)
                 Đời còn dễ thương"
đó Tí à.
Cô mới được ôm Cọp và Rồng 2 ngày đêm, đã chi đâu ấy Tí ạ.
Cô Ngọc Mai


Thưa Cô Ngọc Mai thương ,

Tí luôn " side by side " với Cô , Tí lại chẳng hay dỗi hờn hay dễ dàng giận ai , vậy Cô không phải lo về phần " em " này ạ  Cheesy Grin

Tí luôn luôn cảm thấy cám ơn Cô Mai và các Thày Cô của nhà LVD đã dành nhiều thời gian và tâm sức để tham gia vào D Đ LVD để cùng vui với tụi em , nâng đỡ khi tụi em ... rơi và cười vui hỉ hả với nhau khi có chuyện gì vui  Cheesy Grin , thật là khó tìm kiếm những điều này ở nơi khác Cô ạ

Tí luôn mong Cô Mai được vui và mạnh khoẻ

Giờ Tí chạy sang nhà Cô Vân một tí rồi Tí bye Cô để đi làm nhé


Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1657 - 13. Aug 2012 , 17:07
 
DOHUUTAI wrote on 13. Aug 2012 , 08:46:
Tài tui theo gót Ngố nha...

Chiều nay lòng lại nhớ nhà
Mẹ nấu cơm tối thiệt là khỏi chê
Có nồi canh bí cá trê
Cả nhà ăn miết hả hê trong lòng
Mẹ ơi , cuộc sống phiêu bồng
Con mơ chạy nhảy vòng vòng nhà ta
Nhưng rồi mỗi lúc càng xa
Con đành xin Mẹ thứ tha tội tình


Tí theo chân anh Tài , mà mới được có hai câu  Cheesy Grin :

Con nay nên vóc nên hình
Cũng nhờ công Mẹ ân tình ngày đêm

Xin mời cả nhà tiếp theo



Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1658 - 13. Aug 2012 , 18:58
 
Phuong_Tran wrote on 13. Aug 2012 , 17:07:
Tí theo chân anh Tài , mà mới được có hai câu  Cheesy Grin :

Con nay nên vóc nên hình
Cũng nhờ công Mẹ ân tình ngày đêm

Xin mời cả nhà tiếp theo




ngố ké miếng nha:
Sương khuya ướt lạnh vai mềm,
Nhớ ngày con,mẹ, êm đềm bên nhau
Sao trời lấp lánh muôn màu
Đong đưa cành lá,lao xao gió ngàn
Buồn đưa nếp nghĩ miên man
Nhớ thương từ mẫu hai hàng lệ rơi!
Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1659 - 13. Aug 2012 , 19:55
 
...
Mẹ yêu



DHT 1:    Mẹ tôi dậy sớm thức khuya
            Mỗi ngày làm việc nọ , kia không ngừng
                  Chồng , con vui vẻ là mừng
            Tuổi xuân đã bỏ theo từng ngày trôi
                   Mẹ thường khuyên dạy chúng tôi
            Ở đời đừng để ai coi thường mình
                   Sống sao cho trọn nghĩa tình
            Mai sau khôn lớn không nhìn xót xa     
                   Đời tôi dong ruỗi phong ba
            Mấy mươi năm chẳng ghé qua thăm nhà
                   Thương sao giờ Mẹ tuổi già
            Nhớ câu Mẹ hát lệ nhòa chứa chan      

PhượngTr 1 : À ơi con ngủ cho ngoan
            Để Mẹ mua bán lo toan mọi bề
                     À ơi Mẹ đã sắp về...
           Trăng khuya đã ngủ bóng quê ngã dài

VNMai 1:      Lời ru còn vẳng đâu đây
          Ca dao tục ngữ chất đầy trong tim
                   Tiếng ru:  Lời dạy êm đềm
          Sống đời lương hảo chớ quên bao giờ
                   Chuyên cần chữ nghĩa văn thơ
          Thương yêu đất Mẹ, quê Cha, giống nòi.

NTVân 1:   Mẹ ơi! Con nhớ Mẹ hoài ,
            Nhất là những buổi ở ngoài nghĩa trang
                Nghẹn ngào con thắp nén nhang
            Nhớ thương lệ đổ đôi hàng đớn đau !
                 Mẹ nằm dưới đáy mộ sâu
            Nắng mưa Mẹ phải dãi dầu tấm thân
                 Ngồi đây con khóc âm thầm
            Nghiến răng đành biệt dương trần tử sinh !

Kahat 1:     Hai hàng nến cháy lung linh
             Thân Me lạnh giá ân tình chia ly

VNMai 2:   Từ hôm tiễn Mẹ ra đi,
            Đớn đau tử biệt sinh ly não nùng.
                 Mẹ xuôi về chốn vĩnh hằng,
            Náu nương cửa Phật hào quang sáng ngời.
                  Nhớ thương biết thuở nào nguôi?
            Tìm trong giấc mộng dáng người năm xưa...

Kahat 2:     Hôm nay ngồi viết vần thơ
             Kính dâng gởi Mẹ ngày chưa soi tình
                  Nhớ xưa hai Mẹ con mình
            Sớm hôm hủ hỉ tâm tình xẻ chia
                  Chiều chiều tan sở con về
            Bao nhiêu phiền muộn cũng lìa trôi xa
                  Với con 70 chục đã già
            Nhưng mà với Mẹ con là trẻ thơ
                  Những khi con nỡ dại khờ
            Mẹ luôn tha thứ , chỉ vờ mắng yêu

 Dzịt 1       " Chiều chiều chim vịt kêu chiều ,
            Bâng khuâng nhớ mẹ , chín chiều ruột đau . "
                    Ngày xưa con , mẹ bên nhau ,
            Bây giờ mẹ đã thay màu tóc xanh .
                    Lá kia còn ở trên cành ,
            Mà sao con , mẹ phải đành xa nhau .
                    Thời gian thấm thoát qua mau ,
            Trong con còn mãi nỗi đau chưa mờ .
                    Chỉ còn gọi mẹ trong mơ ,
            Mẹ ơi ! có biết con chờ mẹ yêu .     

Kahat 3:       Thương tay đời mẹ chắt chiu
            Nhiều khi nhịn miệng để chiều lòng con
                     Mẹ đâu có tính thiệt hơn
            Cho con mặc ấm ăn ngon với người
                     Con vui thì Mẹ cũng vui
            Lỡ khi con khóc nụ cười Mẹ khô

VNMai 3:      Nhớ thời thơ ấu năm xưa
            Thương con ấp ủ sớm trưa chẳng rời
                    Mẹ cho con cả cuộc đời
            Cho giòng suối mát, cho nôi an toàn
                    Miếng cơm, manh áo lo toan,
            Học hành nhắc nhở đàn con chuyên cần
                    Mẹ yêu lo lắng, tảo tần
            Hi sinh vất vả xác thân mỏi mòn.

Dzịt 2:         Xa con lòng dạ héo hon ,
            Mẹ ơi ! con cũng mõi mòn đợi trông .
                   Ngày ngày đứng tựa bên song ,
            Mẹ hiền dõi mắt chờ mong con về .
                   Mây đen giăng phủ bốn bề ,
            Trông về quê mẹ , não nề lòng con .


Kahat 4:       Cha đi Mẹ sống cô đơn
            Nửa đời bương chải cho con đủ đầy
                    Thức khuya dậy sớm ngày ngày
            Rổ khoai , mớ sắn lòng đầy chắt chiu

CMChâu 1:   Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
            Mẹ ơi!  Mẹ ở nơi nhiều đắng cay,
                   Con thương, con nhớ hàng ngày
            Khi còn được ủ trong tay Mẹ hiền.
                   Con ăn học, Mẹ truân chuyên,
            Giờ con thành đạt, Mẹ yên quê nhà.
                    Lòng con bao những xót xa,
            Cách nào săn sóc Mẹ già yếu đau?
                    Ai thang thuốc, ai cháo rau?
            Dạ con thật những âu sầu, khó khăn!
                    Đường xa, sông núi cách ngăn,
            Con đành cam chịu băn khoăn, ngậm ngùi!

Ngố 1 :         Thương con mẹ hãy cố vui
            Mong ngày hội ngộ đẩy lùi đêm đen
                      Mẹ ngồi đan áo bên đèn
            Gửi tình ấm lạnh áo len hương nồng
                      Con ơi sợ lắm bão giông
            Một mình xứ lạ bếp hồng ai khêu!

NTN 1 :          Đoá hồng dâng tặng mẹ yêu
            Ghi ơn mẹ đã bỏ nhiều công lao
                      Tình mẹ cao cả biết bao
            Lòng con ghi khắc, mong sao báo đền
                      Con cầu mẹ mãi bình yên
            Mẹ con ta sẽ đoàn viên sớm chiều

PhượngTr 2     Nhớ xưa con muốn thả diều
             Mẹ ngồi chăm chú dán diều cho con
                      Tiếng cười theo bước lon ton
             Bay cao theo gió mắt con rạng ngời
                      Bay đi khắp nẻo cuộc đời
             Mỗi lần diều đứt nhớ lời Mẹ thương

HTNX 1:         Vì con mẹ những vấn vương
             Mong sao con vững trên đường chông gai
                      Lo toan bao tháng năm dài
             Tóc xanh nhuốm bạc phí hoài tuổi xuân

                      Mẹ hiền phận mỏng gian truân
             Mẹ ơi ! nhìn mẹ con đau đớn lòng
                      Ước nguyền trọn kiếp xin dâng
             Tấm lòng hiếu kính con mong đáp đền

                      Ngày mai Đại Lễ Vu Lan
              Bông hồng cài áo con hoan hĩ lòng...
Ngồ 2:            Trời cao mây có mấy từng
              Giăng giăng ngàn lớp bỗng dưng sẫm màu
                      Mẹ ơi, con sợ ngày sau
              Mẹ con chia cách âu sầu lòng con
                      Cho dù sông cạn, đá mòn
              Biển đời trăm ngã,tim con vẫn còn
                      Bóng hình người mẹ héo hon
              Ngóng chờ tin trẻ mõi mòn chờ trông
                      Bình minh lại ửng sắc hồng
              Phép mầu cho mẹ sẽ không có...già.

ĐHT 2:           Chiều nay lòng lại nhớ nhà
              Mẹ nấu cơm tối thiệt là khỏi chê
                     Có nồi canh bí cá trê
              Cả nhà ăn miết hả hê trong lòng
                     Mẹ ơi , cuộc sống phiêu bồng
              Con mơ chạy nhảy vòng vòng nhà ta
                     Nhưng rồi mỗi lúc càng xa
              Con đành xin Mẹ thứ tha tội tình

PhượngTr.3:  Con nay nên vóc nên hình
              Cũng nhờ công Mẹ ân tình ngày đêm

Ngố 3 :         Sương khuya ướt lạnh vai mềm,
              Nhớ ngày con,mẹ, êm đềm bên nhau
                    Sao trời lấp lánh muôn màu
              Đong đưa cành lá,lao xao gió ngàn
                    Buồn đưa nếp nghĩ miên man
              Nhớ thương từ mẫu hai hàng lệ rơi!
             
Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1660 - 13. Aug 2012 , 20:05
 
Mytat wrote on 13. Aug 2012 , 11:36:



Dạ , Dzịt cũng mong Tỉ Kahat cùng vui VỚI CẢ NHÀ THƠ NTVT. Sao chưa thấy Tỉ Kahat vào  Roll Eyes Roll Eyes

...


Hôm  nay Kahat có chút chuyện riêng , phải ra đi từ sáng, giờ này mời về , rất vui khi thấy NTVT của Cô Mai vẫn tiếp tục với những  vần thơ thật hay , và như thế hứa hẹn chắc còn nhiều lắm , đúng là anh Tài Tui mở hàng mát tay quá đó nhang...Như vậy sau bài này dĩ nhiên là người mở hàng cũng lại mời anh Tai Tui đấy phải không thư Cô cùng quí vị....
Cũng cần nhắc chị Phượng Trần...Hình như đã giao hẹn ai vào trước thấy có thơ thì tự động lấy bỏ vào bài...Chứ đây không phải là việc của riêng ai...Nếu chỉ là những vần thơ nối tiếp đã có vần điệu thì thiết nghĩ ai cũng có thể bỏ được chỉ là cắt dán thôi mà , ngày xưa chị Phượng vẫn làm nay "dừa" cho Kahat được rồi nên lười hay sao !? Grin
Chúc tất cả mọi người tìm được niềm vui và an hoà trong tâm hồn

Kahat
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1661 - 13. Aug 2012 , 20:18
 
Dzit oi ,
Co cung muon biet chuyen nay co that khong? Chuyen nay that qua toi ! Co em nao hoc lop nay khong?
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1662 - 13. Aug 2012 , 21:21
 
Lethikinhhoang wrote on 13. Aug 2012 , 20:05:
Hôm  nay Kahat có chút chuyện riêng , phải ra đi từ sáng, giờ này mời về , rất vui khi thấy NTVT của Cô Mai vẫn tiếp tục với những  vần thơ thật hay , và như thế hứa hẹn chắc còn nhiều lắm , đúng là anh Tài Tui mở hàng mát tay quá đó nhang...Như vậy sau bài này dĩ nhiên là người mở hàng cũng lại mời anh Tai Tui đấy phải không thư Cô cùng quí vị....
Cũng cần nhắc chị Phượng Trần...Hình như đã giao hẹn ai vào trước thấy có thơ thì tự động lấy bỏ vào bài...Chứ đây không phải là việc của riêng ai...Nếu chỉ là những vần thơ nối tiếp đã có vần điệu thì thiết nghĩ ai cũng có thể bỏ được chỉ là cắt dán thôi mà , ngày xưa chị Phượng vẫn làm nay "dừa" cho Kahat được rồi nên lười hay sao !? Grin
Chúc tất cả mọi người tìm được niềm vui và an hoà trong tâm hồn

Kahat






Where is my Dzit3 Tỉ Kahat ơi

huhuhuhu  Cry

...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1663 - 13. Aug 2012 , 21:41
 
Lethikinhhoang wrote on 13. Aug 2012 , 20:05:
Hôm  nay Kahat có chút chuyện riêng , phải ra đi từ sáng, giờ này mời về , rất vui khi thấy NTVT của Cô Mai vẫn tiếp tục với những  vần thơ thật hay , và như thế hứa hẹn chắc còn nhiều lắm , đúng là anh Tài Tui mở hàng mát tay quá đó nhang...Như vậy sau bài này dĩ nhiên là người mở hàng cũng lại mời anh Tai Tui đấy phải không thư Cô cùng quí vị....
Cũng cần nhắc chị Phượng Trần...Hình như đã giao hẹn ai vào trước thấy có thơ thì tự động lấy bỏ vào bài...Chứ đây không phải là việc của riêng ai...Nếu chỉ là những vần thơ nối tiếp đã có vần điệu thì thiết nghĩ ai cũng có thể bỏ được chỉ là cắt dán thôi mà , ngày xưa chị Phượng vẫn làm nay "dừa" cho Kahat được rồi nên lười hay sao !? Grin
Chúc tất cả mọi người tìm được niềm vui và an hoà trong tâm hồn

Kahat


Hello Tỉ Kahat ,

Để PTr mần thơ nối tiếp trước rồi trả lời Tỉ sau nhe , hông thôi nàng thơ của Tí dzọt mất thì Tí bắt đền Tỉ ráng chịu , có câu của Ngố :  " Nhớ thương từ mẫu hai hàng lệ rơi! " hay quá kìa , để Tí chôm chữ rơi mới được  Cheesy Grin Grin

Tí PTr
             
Back to top
 
 
IP Logged
 
Hoạ Mi Nâu
Gold Member
*****
Offline



Posts: 7263
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #1664 - 13. Aug 2012 , 21:47
 
Lethikinhhoang wrote on 13. Aug 2012 , 20:05:
Hôm  nay Kahat có chút chuyện riêng , phải ra đi từ sáng, giờ này mời về , rất vui khi thấy NTVT của Cô Mai vẫn tiếp tục với những  vần thơ thật hay , và như thế hứa hẹn chắc còn nhiều lắm , đúng là anh Tài Tui mở hàng mát tay quá đó nhang...Như vậy sau bài này dĩ nhiên là người mở hàng cũng lại mời anh Tai Tui đấy phải không thư Cô cùng quí vị....
Cũng cần nhắc chị Phượng Trần...Hình như đã giao hẹn ai vào trước thấy có thơ thì tự động lấy bỏ vào bài...Chứ đây không phải là việc của riêng ai...
Nếu chỉ là những vần thơ nối tiếp đã có vần điệu thì thiết nghĩ ai cũng có thể bỏ được chỉ là cắt dán thôi mà
, ngày xưa chị Phượng vẫn làm nay "dừa" cho Kahat được rồi nên lười hay sao !? Grin
Chúc tất cả mọi người tìm được niềm vui và an hoà trong tâm hồn

Kahat


Thưa Cô Ngọc Mai và cả nhà NTVT,

Nguyên tuần rồi em hơi tất bật nên không về thăm nhà LVD và hôm nay mới nộp bài về Mẹ được.  Em muốn tiếp theo Ngố, mà không biết có được không.  Đọc bài post trên của Tỷ KH thì em hơi phân vân..... hình như mình phải tự post bài vào phải không ạ?
Vậy thì để em tự dán để khỏi phiền Tỷ Kahat nhé.  Còn nếu như em không hiểu rõ mà làm sai bét thì xin thứ lỗi.
Em HMN




Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 109 110 111 112 113 ... 224
Send Topic In ra