Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Nối Tiếp Vần thơ  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 133 134 135 136 137 ... 224
Send Topic In ra
Nối Tiếp Vần thơ (Read 196814 times)
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2010 - 23. Sep 2012 , 17:20
 
Lethikinhhoang wrote on 23. Sep 2012 , 14:40:
Cô Mai kính !

Cám ơn những chia sẻ lo lắng của cô , sáng nay một trong hai người bạn đó đã "ra đi ", thôi thì đời sống vô thường , hôm qua Kahat còn ở nơi giường bệnh , và sáng nay đã nghe tin....
Bởi vậy Kahat đã ngồi viết bài điếu tế ,xin được gởi vào đây cùng chia sẻ với NTVT :


Sinh vào đời thấy vui ghi có
Chết khỏi thế xem nhẹ viết vô
60 năm bon chen phận bạc tại trời
Một sáng thu đua đòi cỏ úa vì số

Nhớ linh xưa

Nhập ngũ húi cua mái tóc tại Bạch Đằng Hai
Học quân sự bẻ gai bã đậu nơi Lý Thánh Tổ
Mang tuổi xuân hiến dâng bảo vệ quê hương
Thuở thanh niên tận tình yêu thương đất tổ
Đã vào sông đạn nổ không màng
Rồi ra biển tàu sàng mặc gió
Nhưng than ôi ! lìa mẹ xa cha
Mà đau xót quê ta đất bố
Tù cải tạo trình diện hiên ngang
Chàng lính Thuỷ đâu thèm xin xỏ
Coi cái chết nhẹ tựa lông hồng
Xem bè bạn nặng hơn thành cổ
Người quen cũ tiền bạc hả hê
Kể mới biết rượu tha hồ đổ
Trên quê lạ chén tạc chén thù
Đời tị nạn ngày kỵ ngày giỗ
Bốn năm nay chiến đấu mắt mờ
Một sáng thu buông xuôi vàng úa
Giờ tay trắng duỗi thẳng nằm kia
Thân tro bụi hồn về nơi đó
Phủi tay rồi hết nợ trần gian
Lại rũ áo gửi oan cùng gió

Kẻ đồng môn chung khóa hăm ba
Người cùng bàn tâm hòa chuyện nổ
Niềm thương tiếc đến phận Da Vàng
Lệ rưng rưng làm đôi mắt đỏ
Thôi Cầu nhé an phân ra đi
Dù nơi đây nhiều điều chưa ngỏ
Chúc cho bạn thượng lộ bình an
Về cõi Phật không còn đau khổ

Kahat


Kahat thân,
Bài điếu tế của Kahat đã khiến cô rất xúc động, mong có thể cộng cảm phần nào với nỗi mất mát của em về sự ra đi của người bạn đồng khoá lâu năm. 
Cám ơn em đã chia sẻ bài văn cùng quán thơ.
Cô xin chia buồn với Kahat về sự mất mát này và mong rằng em sẽ có thể tìm quên phần nào trong kỷ niệm của người bạn thân quí.
Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2011 - 24. Sep 2012 , 12:07
 

Mưa Lệ - Lam Phương
Ngọc Lan


...

Lệ mãi thương về cố hương xa vời
Lệ nhớ mong ai mờ trang giấy
Mưa tuôn trong tim suốt năm canh dài
Từng hạt buồn đau tí tách hiên ngoài
Lệ đã âm thầm khóc đêm không nhà
Lệ thiếu tơ duyên thành mưa đá
Cô đơn đêm khuya dưới cơn mưa gào
Lời hẹn đầu tiên mới như hôm nào

Có giấc mơ về quê cũ thấy em xa cuộc vui
Đèn hắt hiu soi dáng gầy cô lữ
Lệ khóc cho đầy nhớ thương
Lệ ướt duyên tình vấn vương
Bên ngoài gió mưa sao buồn vắng thương

Buồn chất lên đầy bước chân giang hồ
Bờ mắt rêu xanh màu nhung nhớ
Con tim tha hương thiết tha mong chờ
Một nhịp cầu duyên nối qua đôi bờ
Có đến con đường đó trao dùm đôi lời
rằng phương xa vẫn nhớ một Người


...

Dzịt xin chia buồn cùng Tỉ Kahat và tang quyến của người quá cố.Nguyện hương hồn ba.n của Tỉ  vãng sinh nơi miền Cực Lạc.

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2012 - 24. Sep 2012 , 14:32
 
...
...


Xin chia buồn cùng chị Kahat.Cầu chúc hương hồn bạn của chị được siêu thoát về cảnh trời, để không còn thấy những khổ đau của nhân loại.

lêthingố


Cô Mai kính, xin cho ngố chia sẻ bài "Tất cả đều là Vô Thường" ở đây nha cô, cám ơn cô Mai.(bài này ngố ST trên internet)

Tất cả đều là  " VÔ  THƯỜNG  "

1-Thời gian: Vô Thường
Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới Qua một ngày vui một ngày.sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.

2-Hạnh phúc: Vô Thường
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

3-Tiền: Vô Thường
Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua ?  Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ !   Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.(Khó lắm !?!?)

4- Đời sống: Vô Thường
“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

5-Thê´Gian: Vô Thường
-Tiền bạc là của con ( không chắc lám) - Tài sản có thể bị mất vì các nguyên nhân: 1-Thiên tai,  2- Hỏa hoạn,  3- Pháp lênh của vua hay chính quyền tich thu, quốc hửu hóa, 4- Trộm cướp,  5- Con cái )
- Địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
-Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
-Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút, hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
-Con tiêu tiền cha mẹ, thoải mái;  Cha mẹ tiêu tiền con, chẳng dễ.
-Nhà cha mẹ là nhà con;  Nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
-Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.
--Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư?  Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư?  Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư?   - Chỉ còn cách ấy.
-Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm.
Chân lý của Đạo, thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.
Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).
Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được.. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già, tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già mà tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe người già.
Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống..
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh… Tất cả đều là muộn.
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp, chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.
“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.
Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.
Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.
Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.
Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)?  Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.
Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả (trai') ngắt vội không bao giờ ngọt.
Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.
Sống ngày nào, vui ngày nấy!  Đó là giải thoát!


Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2013 - 24. Sep 2012 , 18:18
 
Ngố wrote on 24. Sep 2012 , 14:32:
...
...


Xin chia buồn cùng chị Kahat.Cầu chúc hương hồn bạn của chị được siêu thoát về cảnh trời, để không còn thấy những khổ đau của nhân loại.

lêthingố


Cô Mai kính, xin cho ngố chia sẻ bài "Tất cả đều là Vô Thường" ở đây nha cô, cám ơn cô Mai.(bài này ngố ST trên internet)

Tất cả đều là  " VÔ  THƯỜNG  "

1-Thời gian: Vô Thường
Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới Qua một ngày vui một ngày.sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.

2-Hạnh phúc: Vô Thường
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

3-Tiền: Vô Thường
Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua ?  Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ !   Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.(Khó lắm !?!?)

4- Đời sống: Vô Thường
“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

5-Thê´Gian: Vô Thường
-Tiền bạc là của con ( không chắc lám) - Tài sản có thể bị mất vì các nguyên nhân: 1-Thiên tai,  2- Hỏa hoạn,  3- Pháp lênh của vua hay chính quyền tich thu, quốc hửu hóa, 4- Trộm cướp,  5- Con cái )
- Địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
-Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
-Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút, hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
-Con tiêu tiền cha mẹ, thoải mái;  Cha mẹ tiêu tiền con, chẳng dễ.
-Nhà cha mẹ là nhà con;  Nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
-Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.
--Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư?  Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư?  Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư?   - Chỉ còn cách ấy.
-Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm.
Chân lý của Đạo, thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.
Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).
Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được.. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già, tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già mà tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe người già.
Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống..
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh… Tất cả đều là muộn.
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp, chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.
“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.
Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.
Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.
Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.
Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)?  Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.
Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả (trai') ngắt vội không bao giờ ngọt.
Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.
Sống ngày nào, vui ngày nấy!  Đó là giải thoát!




Dzịt và Ngố thân quí,
Cô cám ơn hai em đã chuyển 2 bài thơ văn về lẽ vô thường của cuộc đời như một lời chia sẻ với nỗi mất mát của Tỉ Kahat trong lúc này.
Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2014 - 24. Sep 2012 , 19:55
 
DOHUUTAI wrote on 21. Sep 2012 , 10:35:
Anh Tài tui theo Tí về lại tuổi nhi đồng nha...

Hồi còn tiểu học ham chơi
Thầy cho toán đố à ơi thở dài
Nhìn mấy con số bất tài
Đến giờ lên nộp thì bài rối lên
Có cô ngồi ở hàng trên
Đang cười khúc khích như kênh kiệu nhìn
Ơ hay cô bé ghẹo mình
Mà sao bạn chẳng bất bình giùm ta ?
Thầy luôn độ lượng thứ tha
Em nhớ siêng học may ra thành tài...


Tài Tui ơi,
Cô tiếp nối thơ em từ hơi xa, mãi tận sau
DHT 6, mong Kahat bắc cầu dùm cô với (sau câu có 2 chữ cuối "cúp cua":

Cúp cua đã đủ hay chưa?
Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
"Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
Dứt lời em đã biến nhanh
Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
Mỉm cười, cô dõi mắt theo
Thấy ông anh họ có điều khả nghi
Nỡ nào cấm cản thị phi?
Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

VNMai 4
Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2015 - 25. Sep 2012 , 01:57
 


...
                     
                  
   

Ngố 1:    Bên song nhìn nắng hạ vương
         Sợi vàng đưa nhẹ bên đường tiếng ve
              Mơ cành phượng đỏ trưa hè
         Chìm trong tiếng nhạc để nghe lòng buồn
              Cành cao vẳng tiếng chim muông
         Nhớ sao là nhớ tiếng chuông tan trường
              Mẹ cha một nắng hai sương
         Nuôi con khôn lớn chẳng lường công lao
              Thầy cô khó nhọc dường nào
         Dạy đàn trò nhỏ với bao tấm lòng
              Thầy cô, cha mẹ đều mong
        Cho ta đỗ đạt, thành công, giúp đời
              Ngày nay mỗi ngã mỗi nơi
        Vẫn luôn nhớ mãi vạn lời thầy khuyên
              Thương cô ánh mắt dịu hiền
        Tận tâm dìu dắt,thật chuyên thật cần

VNMai 1:  Thương cô dáng dấp thanh tân
        Nụ cười nhân hậu nói năng dịu dàng
               Thao thao bất tuyệt những mong
        Truyền giao sở học mênh mông cho đời
              Cô trên bục giảng cao vời
        Cho em nhớ mãi những lời năm xưa...

Dzit 1:     Tình thương biết nói sao vừa ,
       Qua bao năm lẻ , vẫn chưa vơi tình .
             Giở trang vở mới trắng tinh ,
       Mà lòng nhớ mãi bóng hình Cô yêu .
             Thầy , Cô dạy dỗ bao điều ,
       Thành người hữu dụng sớm chiều không quên .
             Lời Cô luôn mãi ở bên ,
       Không Thầy , Cô dạy sao nên được người

PTrần 1:Xưa kia chẳng dám biếng lười
       Học hành chăm chỉ Cô cười Mẹ vui.

Kahat 1: Trường xưa với những ngọt bùi
        Mỗi lần hè tới bồi hồi tiếng ve

NTVân 1: Xuân qua rồi lại đến hè
       Nhớ Thầy nhớ bạn ê chề chẳng tan
              Xin cho ngắn bớt thời gian
       Mà sao nỗi nhớ vẫn mang nét buồn
              Tình Thầy Cô , sẽ nhớ luôn
       Như sông , như suối cứ tuôn đến nguồn.

NĐoá 1:  Thầy cô, bạn hữu xa gần
       Bấy lâu vương vấn, bao lần nhớ thương
              Dẫu cho xa cách dặm trường
      "Một Thời Áo Trắng", bốn phương tìm về

Kahat 2:  Cùng ôn kỷ niệm đam mê
        Khi làn tóc đã tái tê thay màu
               Thày, cô, trò giống như nhau
        Thời gian chả nể kiêng sầu một ai
               Tình thày thì mãi nhớ hoài
        Bao năm vẫn đậm những lời năm xưa
               Tình cô biết nói sao vừa
        Cầm tay ngày ấy bắt tô bao lời

HMN 1:  Tuổi thơ đã quá xa vời
        Vẫn xôn xao nhớ dù đời ngược xuôi
              Nhớ trường xưa vẫn bùi ngùi
        Tình Thầy Trò vẫn chưa nguôi phai nhòa
              Tuổi xanh mơ mộng, tuổi hoa
        Trinh nguyen giấy mới, ngọc ngà thần tiên
              Đến trường cắp sách, hồn nhiên
         Miệng cười khúc khích, huyên thuyên tâm tình
               Môi hồng, áo trắng thật xinh
         Chuyện đời chưa vướng, nghịch tinh vui đùa
               Ơn Thày, Cô kể sao vừa?
         Bảng đen, bụi phấn trắng xưa nhạt nhòa
               Công sinh, nghia duỡng, Mẹ Cha
         Ơn Thầy, Cô dạy bao la một đời
               Bao nhiêu tâm huyết một thời
         Tận tình dìu dắt, thêm lời khuyên răn
              “Tiên học lễ, hậu học văn”
         Khắc sâu ký ức, tri ân một lòng

Dzịt 2:     Nước sông tuôn chảy một dòng ,
         Nhớ thời áo trắng , thong dong đến trường .
               Chuyện đời chẳng chút vấn vương ,
         Cùng Thầy Cô đã mến thương vô vàn .
               Cô Thầy vất vả , gian nan ,
         Đưa đàn trò nhỏ vượt ngang sông đời .
               Dạy từ đi , đứng , nói , cười ,
         Dạy từ chữ viết  thấm lời Thánh nhân .
               Lúc nào Cô cũng ân cần ,
         Tận tâm chỉ dạy cân phân mọi điều .
               "Muốn sang thì bắc cầu Kiều ,
         Muốn cho hay chữ , kính yêu Cô Thầy ." ( CD )

ĐHT 1:    Thầy cô đến lớp mỗi ngày
          Ân cần dạy dỗ tràn đầy tình thương
                Học trò nghe giảng noi gương
          Tri ơn tình nghĩa vấn vương cả đời
                Làm sao kể hết một thời
           Làm sao nói hết những lời biết ơn
                Núi cao biển rộng nào hơn
           Bằng thầy , cô dạy thành người hôm nay

Ngố 2:      Mai sau đỗ đạt thành tài
           Là người hữu dụng tương lai sáng ngời
                Ham học cho bớt đi chơi
           Lưu danh thiên cổ muôn đời người chê
               "Ai ơi ruộng mẫu bề bề
          Cũng không bằng có một nghề trong tay"
                Thầy cô dạy những điều hay
          Truyền bao kiến thức mỗi ngày cho ta
               "Bán tự vi sư" gọi là
          Tôn sư trọng đạo khuôn ngà chớ quên

Dzịt3:       Trong lớp nói chuyện huyên thuyên ,
          Không nghe lời giảng lại quên học bài .
                Cô nhìn em , khẽ thở dài ,
          Nhẹ nhàng Cô bảo ngày mai sẽ dò .
                Ngại ngùng em mắt ngó lơ ,
          Ra ngoài cửa lớp mộng mơ thật nhiều .
               Có đôi bướm trắng dập dìu ,
          Nhởn nhơ trong ánh nắng chiều dần phai .
               Làm em chẳng nhớ chi bài ,
          Cô ơi ! cô lại thở dài vì em .

ĐHT 2:    Về nhà cố gắng từng đêm
          Đọc xong dò lại cho thêm thuộc lòng
               Bao năm sách vở bềnh bồng
          Lên bảng em viết từng giòng thẳng ngay
               Bạn bè khen nét chữ hay
         Thầy thường tấm tắc '' hoa tay lớp mình ''
               Bấy lâu theo bước đăng trình
         Lời Thầy nhớ mãi luôn nhìn tương lai

VNMai 2: Thấy sao hun hút đường dài,
         Cố công kinh sử, dùi mài văn chương
               Ý hay, tình cũng vấn vương
         Lời thơ lãng mạn yêu thương dạt dào
               "Tiếng Thu" thổn thức xôn xao
         Verlaine nức nở đem vào đường tơ.
                Văn Đoàn Tự Lực ai ngờ
         Bao lời thuyết giảng thẫn thờ hồn em:
                Xót thương thân phận yếu mềm,
         Bình quyền nam nữ, ấm êm gia đình.
                Cô Thầy dạy bảo đinh ninh,
         Tin vào nhân đạo công bình từ đây,
                Cho em dệt mộng vơi đầy
         Mai sau quyết chọn nghề Thầy thanh cao

Ngố 3 :     Bao nhiêu nhân kiệt anh hào
         Công thầy cô dạy biết sao đáp đền
                Trời cao biển rộng mông mênh
         Thầy nâng trò vững gọi miền tương lai

CMChâu 1:Bảy năm áo trắng thật dài
         Tháng ngày lược chải, hoa cài qua mau.
                Ơn Cô, Thầy, nghĩa thâm sâu
         Làm sao báo đáp ngày sau thế nảo?
                Những lời khuyên, nhớ làm sao!
        "Gắng công học tập, đừng nao núng lòng,
                Cuộc đời dù đục, dù trong,
         Các em phải vững, vun trồng niềm tin,
                Đừng trốn, đừng chạy, đừng tìm,
         Ngửng cao, bước thẳng, chẳng chìm, chẳng lo.."
                Lòng trời biển của Thầy Cô
         Chúng em tạc dạ, điểm tô cuộc đời.

KiềuN 1:   Lớn khôn thành đạt nên người ,
         Công ơn  dạy dỗ  ai ơi  nhủ lòng .
                Chuyên cần học tập hằng mong ,
         Thầy yêu bạn mến , phượng hồng bảng son.
                Khóm trúc xanh , cột cờ tròn ...
         Lời Cô văng vẳng , phấn mòn mùa thi.
                Tuổi học trò đã qua đi ,
         Thầy Cô năm tháng tóc ghi tuổi đời.
                 Dù cho góc biển chân trời ,
         Gương Cô Thầy vẫn sáng ngời trong con.
                 Còn Trời còn nước còn non ,
         Ơn Thầy dìu dắt mãi còn khắc ghi .

P.Trần 2:   Trường đời sao quá sân si
         Nhớ xưa đi học chẳng bi lụy gì
                 Trên cao phượng vẫn thầm thì
         Bàn xưa, ghế cũ, bạn đi đâu rồi...

ĐHT 3 :      Nhớ ngôi trường cũ bồi hồi
         Tưởng như bạn vẫn đang ngồi ê a
                  Đọc từng giòng chữ thiết tha
         Ngỡ là tuổi dại chưa qua dòng đời
                  Bấy lâu đã mất một thời
         Nhưng Thầy , Cô dạy những lời không quên
                  Bây giờ cuộc sống lênh đênh
         Nhớ thời cắp sách lớn lên ở trường
                  Chạnh nghe nhơ nhớ con đường
         Thầy , Cô khuyên bảo khiêm nhường ngày xưa
                  Chuyện trời không nắng thì mưa
         Chuyện học trò mãi đong đưa trong lòng...

VNMai 3:    Thế rồi cũng toại ước mong
         Làm Thầy thuở trước tuy không sang giàu
                  Nhưng tình nghĩa rất thâm sâu
         Nhớ năm tháng cũ cùng nhau hội hè
                  Khắp nơi náo nức bay về
         Áo xanh khóm trúc mải mê nói cười
                  Hát hò, ngâm vịnh, vui chơi,
         Thầy cô giáo cũ một đời còn thương
                  Bao nhiêu năm vẫn ngát hương
         Tình thầy, nghĩa bạn vấn vương chẳng rời
                  Dẫu đi khắp bốn phương trời
         Còn đây kỷ niệm một thời xa xưa
                  Cho tôi sống lại giấc mơ
         Cho tôi ngâm lại bài thơ ân tình.

Ngố 4 :       Ô kìa hoa tím rung rinh
         Lượn theo chiều gió lung linh nắng vàng
                   Hạ tàn thu lại bay sang
         Lá sầu rơi rụng bên hàng cây thưa
                   Thương,ôi biết nói sao vừa!
        Trời quê mấy nẻo đường xưa mong chờ
                   Nhớ ngày thơ dại lơ ngơ
        Cùng nhau đi học lúc tờ mờ sương
                   Dung dăng dung dẻ đến trường
        Học hành chăm chỉ,cửu chương làu làu
                   Thầy cô biết mấy công lao
        Dạy từng câu,chữ, nói, chào,dạ,vâng...

ĐHT 4 :        Đón thu lòng lại bâng khuâng
        Nhớ khi vào lớp lăng xăng làm bài
                    Cộng thêm cho trọn chữ tài
       Trừ đi những lúc thở dài vì quên
                    Nhân lên tình nghĩa bề trên
       Chia đi uẩn khúc bấp bênh nửa vời
                    Bấy lâu bươn chải với đời
       Tâm tư vẫn nhớ những lời Thầy , Cô
                    Đời là con sóng nhấp nhô
       Đừng nên để sóng nó xô ngã mình

Dzịt 4:          Cả lớp có lúc lặng thinh ,
       Bài làm không nộp bất bình cô la .
                    Học trò còn mãi lo ra ,
       Vườn hoa , khóm trúc chim ca vang lừng .
                    Hồi hộp tim đâp không ngừng ,
       Nhìn theo cây bút cô dừng nơi đâu .
                    Có em mặt thấy âu sầu ,
       Tự dưng em bỗng nhức đầu cô ơi !
                    Cô nhìn em miệng mỉm cười ,
        Lần sau phải nhớ những lời cô khuyên .

ĐHT 5:          Tìm đâu cái tuổi hồn nhiên
        Tìm đâu cái thuở huyên thuyên ngày nào
                     Đọc bài thì chỉ thì thào
        Giờ chơi cả lớp chạy ào ra sân
                     Tuy chưa đến tuổi phân vân
        Ấy mà làm vẻ bâng khuâng nhìn trời
                     Bây giờ va chạm cuộc đời
        Nhớ ơi ! là nhớ một thời học sinh
                     Một thời như nắng bình minh
        Thầy , Cô thương mến bạn bè bên nhau

Ngố 5 :         Anh Tài có nhớ không nào
        Một hôm ngố giởn trèo cao té nhào
                    Bạn bè cả lớp xôn xao
        Người thì đở dậy người lau bụi đầy
                    Tình bạn thắm thiết thật hay
        Kỷ niệm thuở ấy nhớ hoài chẳng phai
                    Hết đêm đen, lại ngày dài
        Mong sao gặp lại cô, thầy, bạn xưa
                    Nhớ nhung biết nói sao vừa
        Tháng mười họp măt... lưa thưa lá vàng.
                    Xa xôi cách trở quan san...
        Hành trang vội vã lên đàng ra đi
                    Gặp nhau biết nói lời gì
        Mừng mừng tủi tủi thầm thì nhỏ to...

ĐHT 6 :        Ngố ơi nghe dặn đừng lo
       Một ngày họp mặt là cho ngọt ngào
                   Gặp Thầy , Cô cúi đầu chào
      Gặp lại bè bạn thì thào chuyện xưa
                   Kể nghe năm , tháng , nắng , mưa
      Bao điều muốn nói vẫn chưa hết lời
                  Thì thôi ta trở về đời
      Nhưng đừng ngố ngáo quên thời cúp cua...

VNMai 4:   Cúp cua đã đủ hay chưa?
      Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
                 Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
     "Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
                 Dứt lời em đã biến nhanh
      Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
                 Mỉm cười, cô dõi mắt theo
      Thấy ông anh họ có điều khả nghi
                 Nỡ nào cấm cản thị phi?
      Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

Kahat 3 :   Đón đưa nhờ vả người dưng
      Như chuyện trời đất chưa ngừng nắng mưa

Ngố 6 :       Đây này một đoá hoa mua
      Tím màu thương nhớ gió lùa tóc mây
                  Cùng nhau chạy giởn bên này
      Trò chơi thú vị, thơ ngây vui đùa
                  Học hành chăm chỉ thi đua
      Ve ơi đừng hát báo mùa hạ sang!
                 Sân trường hoa đỏ hai hàng
      Nhặt từng cánh phượng trường tan, hè về
                 Xa thầy xa bạn buồn ghê
      Trường xưa bạn cũ bốn bề...còn không?

ĐHT 7:      Mùa thu cảnh vật mênh mông
      Gió lùa nỗi nhớ từ trong lòng về
                Ngày xưa em mái tóc thề
      Mỗi chiều tan học bên lề đường đi
                Bạn bè hay chọc bé '' Thi ''
      Sao mà mơ mộng nhặt chi lá vàng
                Giờ đây thu đến ngỡ ngàng
      Trường xưa , bạn cũ như làn gió bay
                Bâng khuâng cầm lá trên tay
      Đâu còn ai ghẹo người hay thẫn thờ
                Mây thu trôi mãi ơ hờ
      Nhớ Thầy , Cô đứng hằng giờ vấn vương...
         
PhượngTr 3 :Hồn nhiên áo trắng dễ thương
      Thơ đầy một cặp thơm hương học trò
                    ( Anh về nhớ bé lò cò
      Tình tang anh nhớ mắt to môi cười
                     Bài thơ một nửa còn tươi
      Nửa kia anh cất năm trôi vẫn còn )

kahat 4 :       Chớm thu sương phủ đầu non
       Trường Lê Văn Duyệt mỏi mòn đợi trông
                     Nhà hàng sea food Diamond
       Góc Beach với lại Lamsonp đang chờ
                     Học trò cùng với thầy cô
       Rủ nhau tề tựu vùi mồ cô đơn

Phương Tr. 4:Thày Cô dõi mắt héo hon
      Học trò khắp chốn kéo lon ton về
                     Kỷ niệm đâu bỗng tràn trề
      Khoanh tay : Em đã trở về Cô ơi......

Đ HT 8:        Hồi còn tiểu học ham chơi
      Thầy cho toán đố à ơi thở dài
                    Nhìn mấy con số bất tài
      Đến giờ lên nộp thì bài rối lên
                   Có cô ngồi ở hàng trên
      Đang cười khúc khích như kênh kiệu nhìn
                   Ơ hay cô bé ghẹo mình
      Mà sao bạn chẳng bất bình giùm ta ?
                   Thầy luôn độ lượng thứ tha
      Em nhớ siêng học may ra thành tài...

Ngố 7:         Cô kia cười lớn vỗ tay
       Lêu lêu mắc cở làm bài hỏng xong
                   Đừng theo nhỏ ngố đi rong
       Ham chơi hơn học long bong sân trường
                   Thầy cô hết mực yêu thương
       Truyền bao kiến thức,tận tường thật tâm

Back to top
 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2016 - 25. Sep 2012 , 08:45
 
Vu Ngoc Mai wrote on 24. Sep 2012 , 19:55:
Tài Tui ơi,
Cô tiếp nối thơ em từ hơi xa, mãi tận sau
DHT 6, mong Kahat bắc cầu dùm cô với (sau câu có 2 chữ cuối "cúp cua":

Cúp cua đã đủ hay chưa?
Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
"Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
Dứt lời em đã biến nhanh
Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
Mỉm cười, cô dõi mắt theo
Thấy ông anh họ có điều khả nghi
Nỡ nào cấm cản thị phi?
Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

VNMai 4

Kính thăm Cô Ngọc Mai ,
Bài thơ của Cô nối tiép thơ em hay quá , may cho cô học trò nào đó học lớp của Cô. Nếu biét Cô '' thương '' học trò như vậy thì em đâu '' lặn lội '' bên Trưng Vương  Smiley Rất tiếc là bài thơ này đã được chị Kahat bỏ vào rồi... nen em khong '' theo '' thơ Cô được. Cám ơn Cô đã cho em vài phút tâm tình hoado
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2017 - 25. Sep 2012 , 09:14
 
Anh Tài tui theo gót Ngố nha...

Học trò học được bao năm
Trường xưa ,bạn cũ xa xăm nơi nào ?
Nhớ thương lòng bỗng nghẹn ngào
Tìm trong ký ức cấu cào mông mênh
Xa trường từ mới lớn lên
Lênh đênh vận nước bấp bênh một thời
Thầy , Cô dạy vẫn nhớ lời
Dù cho khúc khủy cả đời mang ơn
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2018 - 25. Sep 2012 , 10:30
 
DOHUUTAI wrote on 25. Sep 2012 , 08:45:
Kính thăm Cô Ngọc Mai ,
Bài thơ của Cô nối tiép thơ em hay quá , may cho cô học trò nào đó học lớp của Cô. Nếu biét Cô '' thương '' học trò như vậy thì em đâu '' lặn lội '' bên Trưng Vương  Smiley Rất tiếc là bài thơ này đã được chị Kahat bỏ vào rồi... nen em khong '' theo '' thơ Cô được. Cám ơn Cô đã cho em vài phút tâm tình hoado 


Anh Tài tui ơi, cứ nối tiếp với cô Mai đi, ngố ráng bắc cầu cho,vì ý thơ của cô cần nối tiếp đó.Thật mà. thumbup(suya)
Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2019 - 25. Sep 2012 , 11:56
 
DOHUUTAI wrote on 25. Sep 2012 , 08:45:
Kính thăm Cô Ngọc Mai ,
Bài thơ của Cô nối tiép thơ em hay quá , may cho cô học trò nào đó học lớp của Cô. Nếu biét Cô '' thương '' học trò như vậy thì em đâu '' lặn lội '' bên Trưng Vương  Smiley Rất tiếc là bài thơ này đã được chị Kahat bỏ vào rồi... nen em khong '' theo '' thơ Cô được. Cám ơn Cô đã cho em vài phút tâm tình hoado 


Tài Tui thân,

Cám ơn em đã quá khen.  Cô cũng tiếc ngày xưa em không là "anh họ" của em nào bên này, nếu không thì chắc cô còn được nhận họ hàng thân hơn nữa nhỉ?  Từ trước đến nay cô vẫn hiểu và thương học sinh em ạ.
Cô chúc em luôn an vui.

Cô Ngọc Mai
Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2020 - 25. Sep 2012 , 12:20
 


...
                     
                  
   

Ngố 1:    Bên song nhìn nắng hạ vương
         Sợi vàng đưa nhẹ bên đường tiếng ve
              Mơ cành phượng đỏ trưa hè
         Chìm trong tiếng nhạc để nghe lòng buồn
              Cành cao vẳng tiếng chim muông
         Nhớ sao là nhớ tiếng chuông tan trường
              Mẹ cha một nắng hai sương
         Nuôi con khôn lớn chẳng lường công lao
              Thầy cô khó nhọc dường nào
         Dạy đàn trò nhỏ với bao tấm lòng
              Thầy cô, cha mẹ đều mong
        Cho ta đỗ đạt, thành công, giúp đời
              Ngày nay mỗi ngã mỗi nơi
        Vẫn luôn nhớ mãi vạn lời thầy khuyên
              Thương cô ánh mắt dịu hiền
        Tận tâm dìu dắt,thật chuyên thật cần

VNMai 1:  Thương cô dáng dấp thanh tân
        Nụ cười nhân hậu nói năng dịu dàng
               Thao thao bất tuyệt những mong
        Truyền giao sở học mênh mông cho đời
              Cô trên bục giảng cao vời
        Cho em nhớ mãi những lời năm xưa...

Dzit 1:     Tình thương biết nói sao vừa ,
       Qua bao năm lẻ , vẫn chưa vơi tình .
             Giở trang vở mới trắng tinh ,
       Mà lòng nhớ mãi bóng hình Cô yêu .
             Thầy , Cô dạy dỗ bao điều ,
       Thành người hữu dụng sớm chiều không quên .
             Lời Cô luôn mãi ở bên ,
       Không Thầy , Cô dạy sao nên được người

PTrần 1:Xưa kia chẳng dám biếng lười
       Học hành chăm chỉ Cô cười Mẹ vui.

Kahat 1: Trường xưa với những ngọt bùi
        Mỗi lần hè tới bồi hồi tiếng ve

NTVân 1: Xuân qua rồi lại đến hè
       Nhớ Thầy nhớ bạn ê chề chẳng tan
              Xin cho ngắn bớt thời gian
       Mà sao nỗi nhớ vẫn mang nét buồn
              Tình Thầy Cô , sẽ nhớ luôn
       Như sông , như suối cứ tuôn đến nguồn.

NĐoá 1:  Thầy cô, bạn hữu xa gần
       Bấy lâu vương vấn, bao lần nhớ thương
              Dẫu cho xa cách dặm trường
      "Một Thời Áo Trắng", bốn phương tìm về

Kahat 2:  Cùng ôn kỷ niệm đam mê
        Khi làn tóc đã tái tê thay màu
               Thày, cô, trò giống như nhau
        Thời gian chả nể kiêng sầu một ai
               Tình thày thì mãi nhớ hoài
        Bao năm vẫn đậm những lời năm xưa
               Tình cô biết nói sao vừa
        Cầm tay ngày ấy bắt tô bao lời

HMN 1:  Tuổi thơ đã quá xa vời
        Vẫn xôn xao nhớ dù đời ngược xuôi
              Nhớ trường xưa vẫn bùi ngùi
        Tình Thầy Trò vẫn chưa nguôi phai nhòa
              Tuổi xanh mơ mộng, tuổi hoa
        Trinh nguyen giấy mới, ngọc ngà thần tiên
              Đến trường cắp sách, hồn nhiên
         Miệng cười khúc khích, huyên thuyên tâm tình
               Môi hồng, áo trắng thật xinh
         Chuyện đời chưa vướng, nghịch tinh vui đùa
               Ơn Thày, Cô kể sao vừa?
         Bảng đen, bụi phấn trắng xưa nhạt nhòa
               Công sinh, nghia duỡng, Mẹ Cha
         Ơn Thầy, Cô dạy bao la một đời
               Bao nhiêu tâm huyết một thời
         Tận tình dìu dắt, thêm lời khuyên răn
              “Tiên học lễ, hậu học văn”
         Khắc sâu ký ức, tri ân một lòng

Dzịt 2:     Nước sông tuôn chảy một dòng ,
         Nhớ thời áo trắng , thong dong đến trường .
               Chuyện đời chẳng chút vấn vương ,
         Cùng Thầy Cô đã mến thương vô vàn .
               Cô Thầy vất vả , gian nan ,
         Đưa đàn trò nhỏ vượt ngang sông đời .
               Dạy từ đi , đứng , nói , cười ,
         Dạy từ chữ viết  thấm lời Thánh nhân .
               Lúc nào Cô cũng ân cần ,
         Tận tâm chỉ dạy cân phân mọi điều .
               "Muốn sang thì bắc cầu Kiều ,
         Muốn cho hay chữ , kính yêu Cô Thầy ." ( CD )

ĐHT 1:    Thầy cô đến lớp mỗi ngày
          Ân cần dạy dỗ tràn đầy tình thương
                Học trò nghe giảng noi gương
          Tri ơn tình nghĩa vấn vương cả đời
                Làm sao kể hết một thời
           Làm sao nói hết những lời biết ơn
                Núi cao biển rộng nào hơn
           Bằng thầy , cô dạy thành người hôm nay

Ngố 2:      Mai sau đỗ đạt thành tài
           Là người hữu dụng tương lai sáng ngời
                Ham học cho bớt đi chơi
           Lưu danh thiên cổ muôn đời người chê
               "Ai ơi ruộng mẫu bề bề
          Cũng không bằng có một nghề trong tay"
                Thầy cô dạy những điều hay
          Truyền bao kiến thức mỗi ngày cho ta
               "Bán tự vi sư" gọi là
          Tôn sư trọng đạo khuôn ngà chớ quên

Dzịt3:       Trong lớp nói chuyện huyên thuyên ,
          Không nghe lời giảng lại quên học bài .
                Cô nhìn em , khẽ thở dài ,
          Nhẹ nhàng Cô bảo ngày mai sẽ dò .
                Ngại ngùng em mắt ngó lơ ,
          Ra ngoài cửa lớp mộng mơ thật nhiều .
               Có đôi bướm trắng dập dìu ,
          Nhởn nhơ trong ánh nắng chiều dần phai .
               Làm em chẳng nhớ chi bài ,
          Cô ơi ! cô lại thở dài vì em .

ĐHT 2:    Về nhà cố gắng từng đêm
          Đọc xong dò lại cho thêm thuộc lòng
               Bao năm sách vở bềnh bồng
          Lên bảng em viết từng giòng thẳng ngay
               Bạn bè khen nét chữ hay
         Thầy thường tấm tắc '' hoa tay lớp mình ''
               Bấy lâu theo bước đăng trình
         Lời Thầy nhớ mãi luôn nhìn tương lai

VNMai 2: Thấy sao hun hút đường dài,
         Cố công kinh sử, dùi mài văn chương
               Ý hay, tình cũng vấn vương
         Lời thơ lãng mạn yêu thương dạt dào
               "Tiếng Thu" thổn thức xôn xao
         Verlaine nức nở đem vào đường tơ.
                Văn Đoàn Tự Lực ai ngờ
         Bao lời thuyết giảng thẫn thờ hồn em:
                Xót thương thân phận yếu mềm,
         Bình quyền nam nữ, ấm êm gia đình.
                Cô Thầy dạy bảo đinh ninh,
         Tin vào nhân đạo công bình từ đây,
                Cho em dệt mộng vơi đầy
         Mai sau quyết chọn nghề Thầy thanh cao

Ngố 3 :     Bao nhiêu nhân kiệt anh hào
         Công thầy cô dạy biết sao đáp đền
                Trời cao biển rộng mông mênh
         Thầy nâng trò vững gọi miền tương lai

CMChâu 1:Bảy năm áo trắng thật dài
         Tháng ngày lược chải, hoa cài qua mau.
                Ơn Cô, Thầy, nghĩa thâm sâu
         Làm sao báo đáp ngày sau thế nảo?
                Những lời khuyên, nhớ làm sao!
        "Gắng công học tập, đừng nao núng lòng,
                Cuộc đời dù đục, dù trong,
         Các em phải vững, vun trồng niềm tin,
                Đừng trốn, đừng chạy, đừng tìm,
         Ngửng cao, bước thẳng, chẳng chìm, chẳng lo.."
                Lòng trời biển của Thầy Cô
         Chúng em tạc dạ, điểm tô cuộc đời.

KiềuN 1:   Lớn khôn thành đạt nên người ,
         Công ơn  dạy dỗ  ai ơi  nhủ lòng .
                Chuyên cần học tập hằng mong ,
         Thầy yêu bạn mến , phượng hồng bảng son.
                Khóm trúc xanh , cột cờ tròn ...
         Lời Cô văng vẳng , phấn mòn mùa thi.
                Tuổi học trò đã qua đi ,
         Thầy Cô năm tháng tóc ghi tuổi đời.
                 Dù cho góc biển chân trời ,
         Gương Cô Thầy vẫn sáng ngời trong con.
                 Còn Trời còn nước còn non ,
         Ơn Thầy dìu dắt mãi còn khắc ghi .

P.Trần 2:   Trường đời sao quá sân si
         Nhớ xưa đi học chẳng bi lụy gì
                 Trên cao phượng vẫn thầm thì
         Bàn xưa, ghế cũ, bạn đi đâu rồi...

ĐHT 3 :      Nhớ ngôi trường cũ bồi hồi
         Tưởng như bạn vẫn đang ngồi ê a
                  Đọc từng giòng chữ thiết tha
         Ngỡ là tuổi dại chưa qua dòng đời
                  Bấy lâu đã mất một thời
         Nhưng Thầy , Cô dạy những lời không quên
                  Bây giờ cuộc sống lênh đênh
         Nhớ thời cắp sách lớn lên ở trường
                  Chạnh nghe nhơ nhớ con đường
         Thầy , Cô khuyên bảo khiêm nhường ngày xưa
                  Chuyện trời không nắng thì mưa
         Chuyện học trò mãi đong đưa trong lòng...

VNMai 3:    Thế rồi cũng toại ước mong
         Làm Thầy thuở trước tuy không sang giàu
                  Nhưng tình nghĩa rất thâm sâu
         Nhớ năm tháng cũ cùng nhau hội hè
                  Khắp nơi náo nức bay về
         Áo xanh khóm trúc mải mê nói cười
                  Hát hò, ngâm vịnh, vui chơi,
         Thầy cô giáo cũ một đời còn thương
                  Bao nhiêu năm vẫn ngát hương
         Tình thầy, nghĩa bạn vấn vương chẳng rời
                  Dẫu đi khắp bốn phương trời
         Còn đây kỷ niệm một thời xa xưa
                  Cho tôi sống lại giấc mơ
         Cho tôi ngâm lại bài thơ ân tình.

Ngố 4 :       Ô kìa hoa tím rung rinh
         Lượn theo chiều gió lung linh nắng vàng
                   Hạ tàn thu lại bay sang
         Lá sầu rơi rụng bên hàng cây thưa
                   Thương,ôi biết nói sao vừa!
        Trời quê mấy nẻo đường xưa mong chờ
                   Nhớ ngày thơ dại lơ ngơ
        Cùng nhau đi học lúc tờ mờ sương
                   Dung dăng dung dẻ đến trường
        Học hành chăm chỉ,cửu chương làu làu
                   Thầy cô biết mấy công lao
        Dạy từng câu,chữ, nói, chào,dạ,vâng...

ĐHT 4 :        Đón thu lòng lại bâng khuâng
        Nhớ khi vào lớp lăng xăng làm bài
                    Cộng thêm cho trọn chữ tài
       Trừ đi những lúc thở dài vì quên
                    Nhân lên tình nghĩa bề trên
       Chia đi uẩn khúc bấp bênh nửa vời
                    Bấy lâu bươn chải với đời
       Tâm tư vẫn nhớ những lời Thầy , Cô
                    Đời là con sóng nhấp nhô
       Đừng nên để sóng nó xô ngã mình

Dzịt 4:          Cả lớp có lúc lặng thinh ,
       Bài làm không nộp bất bình cô la .
                    Học trò còn mãi lo ra ,
       Vườn hoa , khóm trúc chim ca vang lừng .
                    Hồi hộp tim đâp không ngừng ,
       Nhìn theo cây bút cô dừng nơi đâu .
                    Có em mặt thấy âu sầu ,
       Tự dưng em bỗng nhức đầu cô ơi !
                    Cô nhìn em miệng mỉm cười ,
        Lần sau phải nhớ những lời cô khuyên .

ĐHT 5:          Tìm đâu cái tuổi hồn nhiên
        Tìm đâu cái thuở huyên thuyên ngày nào
                     Đọc bài thì chỉ thì thào
        Giờ chơi cả lớp chạy ào ra sân
                     Tuy chưa đến tuổi phân vân
        Ấy mà làm vẻ bâng khuâng nhìn trời
                     Bây giờ va chạm cuộc đời
        Nhớ ơi ! là nhớ một thời học sinh
                     Một thời như nắng bình minh
        Thầy , Cô thương mến bạn bè bên nhau

Ngố 5 :         Anh Tài có nhớ không nào
        Một hôm ngố giởn trèo cao té nhào
                    Bạn bè cả lớp xôn xao
        Người thì đở dậy người lau bụi đầy
                    Tình bạn thắm thiết thật hay
        Kỷ niệm thuở ấy nhớ hoài chẳng phai
                    Hết đêm đen, lại ngày dài
        Mong sao gặp lại cô, thầy, bạn xưa
                    Nhớ nhung biết nói sao vừa
        Tháng mười họp măt... lưa thưa lá vàng.
                    Xa xôi cách trở quan san...
        Hành trang vội vã lên đàng ra đi
                    Gặp nhau biết nói lời gì
        Mừng mừng tủi tủi thầm thì nhỏ to...

ĐHT 6 :        Ngố ơi nghe dặn đừng lo
       Một ngày họp mặt là cho ngọt ngào
                   Gặp Thầy , Cô cúi đầu chào
      Gặp lại bè bạn thì thào chuyện xưa
                   Kể nghe năm , tháng , nắng , mưa
      Bao điều muốn nói vẫn chưa hết lời
                  Thì thôi ta trở về đời
      Nhưng đừng ngố ngáo quên thời cúp cua...

VNMai 4:   Cúp cua đã đủ hay chưa?
      Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
                 Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
     "Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
                 Dứt lời em đã biến nhanh
      Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
                 Mỉm cười, cô dõi mắt theo
      Thấy ông anh họ có điều khả nghi
                 Nỡ nào cấm cản thị phi?
      Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

Kahat 3 :   Đón đưa nhờ vả người dưng
      Như chuyện trời đất chưa ngừng nắng mưa

Ngố 6 :       Đây này một đoá hoa mua
      Tím màu thương nhớ gió lùa tóc mây
                  Cùng nhau chạy giởn bên này
      Trò chơi thú vị, thơ ngây vui đùa
                  Học hành chăm chỉ thi đua
      Ve ơi đừng hát báo mùa hạ sang!
                 Sân trường hoa đỏ hai hàng
      Nhặt từng cánh phượng trường tan, hè về
                 Xa thầy xa bạn buồn ghê
      Trường xưa bạn cũ bốn bề...còn không?

ĐHT 7:      Mùa thu cảnh vật mênh mông
      Gió lùa nỗi nhớ từ trong lòng về
                Ngày xưa em mái tóc thề
      Mỗi chiều tan học bên lề đường đi
                Bạn bè hay chọc bé '' Thi ''
      Sao mà mơ mộng nhặt chi lá vàng
                Giờ đây thu đến ngỡ ngàng
      Trường xưa , bạn cũ như làn gió bay
                Bâng khuâng cầm lá trên tay
      Đâu còn ai ghẹo người hay thẫn thờ
                Mây thu trôi mãi ơ hờ
      Nhớ Thầy , Cô đứng hằng giờ vấn vương...
         
PhượngTr 3 :Hồn nhiên áo trắng dễ thương
      Thơ đầy một cặp thơm hương học trò
                    ( Anh về nhớ bé lò cò
      Tình tang anh nhớ mắt to môi cười
                     Bài thơ một nửa còn tươi
      Nửa kia anh cất năm trôi vẫn còn )

kahat 4 :       Chớm thu sương phủ đầu non
       Trường Lê Văn Duyệt mỏi mòn đợi trông
                     Nhà hàng sea food Diamond
       Góc Beach với lại Lamsonp đang chờ
                     Học trò cùng với thầy cô
       Rủ nhau tề tựu vùi mồ cô đơn

Phương Tr. 4:Thày Cô dõi mắt héo hon
      Học trò khắp chốn kéo lon ton về
                     Kỷ niệm đâu bỗng tràn trề
      Khoanh tay : Em đã trở về Cô ơi......

ĐHT 8:         Hồi còn tiểu học ham chơi
      Thầy cho toán đố à ơi thở dài
                    Nhìn mấy con số bất tài
      Đến giờ lên nộp thì bài rối lên
                   Có cô ngồi ở hàng trên
      Đang cười khúc khích như kênh kiệu nhìn
                   Ơ hay cô bé ghẹo mình
      Mà sao bạn chẳng bất bình giùm ta ?
                   Thầy luôn độ lượng thứ tha
      Em nhớ siêng học may ra thành tài...

Ngố 7:         Cô kia cười lớn vỗ tay
       Lêu lêu mắc cở làm bài hỏng xong
                   Đừng theo nhỏ ngố đi rong
       Ham chơi hơn học long bong sân trường
                   Thầy cô hết mực yêu thương
       Truyền bao kiến thức,tận tường thật tâm

ĐHT 9:        Học trò học được bao năm
       Trường xưa ,bạn cũ xa xăm nơi nào ?
                  Nhớ thương lòng bỗng nghẹn ngào
       Tìm trong ký ức cấu cào mông mênh
                  Xa trường từ mới lớn lên
       Lênh đênh vận nước bấp bênh một thời
                  Thầy , Cô dạy vẫn nhớ lời
       Dù cho khúc khủy cả đời mang ơn

Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2021 - 25. Sep 2012 , 12:26
 
DOHUUTAI wrote on 25. Sep 2012 , 08:45:
Kính thăm Cô Ngọc Mai ,
Bài thơ của Cô nối tiép thơ em hay quá , may cho cô học trò nào đó học lớp của Cô. Nếu biét Cô '' thương '' học trò như vậy thì em đâu '' lặn lội '' bên Trưng Vương  Smiley Rất tiếc là bài thơ này đã được chị Kahat bỏ vào rồi... nen em khong '' theo '' thơ Cô được. Cám ơn Cô đã cho em vài phút tâm tình hoado 


Anh Tài Tui ới ời !

Mời anh Tài Tui cứ tự nhiên nối tiếp ý thơ của Cô Mai , đừng ngại , Kahat dạo này đầu óc khá xao lãng nên làm thơ cũng không có tự nhiên...Trong khi đó ý thơ của Cô Mai còn rất rộng nếu đem ra khai thác chắc cũng còn dài lắm lắm đó
Không những thế chúng ta cũng đã được Ngố hứa sẽ bắc cầu...Vậy còn chần chờ gì nữa , khai thác đề tài Ông Anh Họ đến trường đón em gái họ Hồng Bàng đi thôi

Chúc cả nhà vui

Kahat
Back to top
 
 
IP Logged
 
Vu Ngoc Mai
Gold Member
*****
Offline


Giáo Sư Cố Vấn

Posts: 3463
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2022 - 25. Sep 2012 , 14:00
 
Lethikinhhoang wrote on 25. Sep 2012 , 12:26:
Anh Tài Tui ới ời !

Mời anh Tài Tui cứ tự nhiên nối tiếp ý thơ của Cô Mai , đừng ngại , Kahat dạo này đầu óc khá xao lãng nên làm thơ cũng không có tự nhiên...Trong khi đó ý thơ của Cô Mai còn rất rộng nếu đem ra khai thác chắc cũng còn dài lắm lắm đó
Không những thế chúng ta cũng đã được Ngố hứa sẽ bắc cầu...Vậy còn chần chờ gì nữa , khai thác đề tài Ông Anh Họ đến trường đón em gái họ Hồng Bàng đi thôi

Chúc cả nhà vui

Kahat


Kahat thân,

Ấy chết đừng có xúi dại mà coi chừng bị Bà Kiểm Duyệt cắt dấy nhé (không phải cô Ngọc Mai đâu, hì hì...).
Thôi bây giờ cô lại trở lên trên một chút để nối thơ của Tí Lanh Chanh PhTr 4 nhe Kahat.  Em làm ơn chịu khó bắc cầu cho cô với:

Bên nhau mà những nghẹn lời,
Vòng tay xiết chặt nhớ thời xa xưa
Em tôi chăm học sớm trưa
Khó khăn nào sợ, nắng mưa đâu màng
Thu qua rồi lại xuân sang,
Địa dư, Sử ký, Văn chương làu làu...
Lòng Cô vui sướng xiết bao,
Khơi nguồn cảm hứng thao thao không ngừng.
Mai sau thành đạt vui mừng,
Mẹ cha hãnh diện, mái trường lưu danh.

VNMai 5

Kahat thân,
Nhờ em sửa giúp cô chữ "xiết" trong câu 7 thành "biết" (bao) cho đỡ phải lập lại chữ này 2 lần.  Cám ơn em.
Cô Ngọc Mai
Back to top
« Last Edit: 25. Sep 2012 , 19:03 by Vu Ngoc Mai »  
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2023 - 25. Sep 2012 , 15:39
 


...
                     
                  
   

Ngố 1:    Bên song nhìn nắng hạ vương
         Sợi vàng đưa nhẹ bên đường tiếng ve
              Mơ cành phượng đỏ trưa hè
         Chìm trong tiếng nhạc để nghe lòng buồn
              Cành cao vẳng tiếng chim muông
         Nhớ sao là nhớ tiếng chuông tan trường
              Mẹ cha một nắng hai sương
         Nuôi con khôn lớn chẳng lường công lao
              Thầy cô khó nhọc dường nào
         Dạy đàn trò nhỏ với bao tấm lòng
              Thầy cô, cha mẹ đều mong
        Cho ta đỗ đạt, thành công, giúp đời
              Ngày nay mỗi ngã mỗi nơi
        Vẫn luôn nhớ mãi vạn lời thầy khuyên
              Thương cô ánh mắt dịu hiền
        Tận tâm dìu dắt,thật chuyên thật cần

VNMai 1:  Thương cô dáng dấp thanh tân
        Nụ cười nhân hậu nói năng dịu dàng
               Thao thao bất tuyệt những mong
        Truyền giao sở học mênh mông cho đời
              Cô trên bục giảng cao vời
        Cho em nhớ mãi những lời năm xưa...

Dzit 1:     Tình thương biết nói sao vừa ,
       Qua bao năm lẻ , vẫn chưa vơi tình .
             Giở trang vở mới trắng tinh ,
       Mà lòng nhớ mãi bóng hình Cô yêu .
             Thầy , Cô dạy dỗ bao điều ,
       Thành người hữu dụng sớm chiều không quên .
             Lời Cô luôn mãi ở bên ,
       Không Thầy , Cô dạy sao nên được người

PTrần 1:Xưa kia chẳng dám biếng lười
       Học hành chăm chỉ Cô cười Mẹ vui.

Kahat 1: Trường xưa với những ngọt bùi
        Mỗi lần hè tới bồi hồi tiếng ve

NTVân 1: Xuân qua rồi lại đến hè
       Nhớ Thầy nhớ bạn ê chề chẳng tan
              Xin cho ngắn bớt thời gian
       Mà sao nỗi nhớ vẫn mang nét buồn
              Tình Thầy Cô , sẽ nhớ luôn
       Như sông , như suối cứ tuôn đến nguồn.

NĐoá 1:  Thầy cô, bạn hữu xa gần
       Bấy lâu vương vấn, bao lần nhớ thương
              Dẫu cho xa cách dặm trường
      "Một Thời Áo Trắng", bốn phương tìm về

Kahat 2:  Cùng ôn kỷ niệm đam mê
        Khi làn tóc đã tái tê thay màu
               Thày, cô, trò giống như nhau
        Thời gian chả nể kiêng sầu một ai
               Tình thày thì mãi nhớ hoài
        Bao năm vẫn đậm những lời năm xưa
               Tình cô biết nói sao vừa
        Cầm tay ngày ấy bắt tô bao lời

HMN 1:  Tuổi thơ đã quá xa vời
        Vẫn xôn xao nhớ dù đời ngược xuôi
              Nhớ trường xưa vẫn bùi ngùi
        Tình Thầy Trò vẫn chưa nguôi phai nhòa
              Tuổi xanh mơ mộng, tuổi hoa
        Trinh nguyen giấy mới, ngọc ngà thần tiên
              Đến trường cắp sách, hồn nhiên
         Miệng cười khúc khích, huyên thuyên tâm tình
               Môi hồng, áo trắng thật xinh
         Chuyện đời chưa vướng, nghịch tinh vui đùa
               Ơn Thày, Cô kể sao vừa?
         Bảng đen, bụi phấn trắng xưa nhạt nhòa
               Công sinh, nghia duỡng, Mẹ Cha
         Ơn Thầy, Cô dạy bao la một đời
               Bao nhiêu tâm huyết một thời
         Tận tình dìu dắt, thêm lời khuyên răn
              “Tiên học lễ, hậu học văn”
         Khắc sâu ký ức, tri ân một lòng

Dzịt 2:     Nước sông tuôn chảy một dòng ,
         Nhớ thời áo trắng , thong dong đến trường .
               Chuyện đời chẳng chút vấn vương ,
         Cùng Thầy Cô đã mến thương vô vàn .
               Cô Thầy vất vả , gian nan ,
         Đưa đàn trò nhỏ vượt ngang sông đời .
               Dạy từ đi , đứng , nói , cười ,
         Dạy từ chữ viết  thấm lời Thánh nhân .
               Lúc nào Cô cũng ân cần ,
         Tận tâm chỉ dạy cân phân mọi điều .
               "Muốn sang thì bắc cầu Kiều ,
         Muốn cho hay chữ , kính yêu Cô Thầy ." ( CD )

ĐHT 1:    Thầy cô đến lớp mỗi ngày
          Ân cần dạy dỗ tràn đầy tình thương
                Học trò nghe giảng noi gương
          Tri ơn tình nghĩa vấn vương cả đời
                Làm sao kể hết một thời
           Làm sao nói hết những lời biết ơn
                Núi cao biển rộng nào hơn
           Bằng thầy , cô dạy thành người hôm nay

Ngố 2:      Mai sau đỗ đạt thành tài
           Là người hữu dụng tương lai sáng ngời
                Ham học cho bớt đi chơi
           Lưu danh thiên cổ muôn đời người chê
               "Ai ơi ruộng mẫu bề bề
          Cũng không bằng có một nghề trong tay"
                Thầy cô dạy những điều hay
          Truyền bao kiến thức mỗi ngày cho ta
               "Bán tự vi sư" gọi là
          Tôn sư trọng đạo khuôn ngà chớ quên

Dzịt3:       Trong lớp nói chuyện huyên thuyên ,
          Không nghe lời giảng lại quên học bài .
                Cô nhìn em , khẽ thở dài ,
          Nhẹ nhàng Cô bảo ngày mai sẽ dò .
                Ngại ngùng em mắt ngó lơ ,
          Ra ngoài cửa lớp mộng mơ thật nhiều .
               Có đôi bướm trắng dập dìu ,
          Nhởn nhơ trong ánh nắng chiều dần phai .
               Làm em chẳng nhớ chi bài ,
          Cô ơi ! cô lại thở dài vì em .

ĐHT 2:    Về nhà cố gắng từng đêm
          Đọc xong dò lại cho thêm thuộc lòng
               Bao năm sách vở bềnh bồng
          Lên bảng em viết từng giòng thẳng ngay
               Bạn bè khen nét chữ hay
         Thầy thường tấm tắc '' hoa tay lớp mình ''
               Bấy lâu theo bước đăng trình
         Lời Thầy nhớ mãi luôn nhìn tương lai

VNMai 2: Thấy sao hun hút đường dài,
         Cố công kinh sử, dùi mài văn chương
               Ý hay, tình cũng vấn vương
         Lời thơ lãng mạn yêu thương dạt dào
               "Tiếng Thu" thổn thức xôn xao
         Verlaine nức nở đem vào đường tơ.
                Văn Đoàn Tự Lực ai ngờ
         Bao lời thuyết giảng thẫn thờ hồn em:
                Xót thương thân phận yếu mềm,
         Bình quyền nam nữ, ấm êm gia đình.
                Cô Thầy dạy bảo đinh ninh,
         Tin vào nhân đạo công bình từ đây,
                Cho em dệt mộng vơi đầy
         Mai sau quyết chọn nghề Thầy thanh cao

Ngố 3 :     Bao nhiêu nhân kiệt anh hào
         Công thầy cô dạy biết sao đáp đền
                Trời cao biển rộng mông mênh
         Thầy nâng trò vững gọi miền tương lai

CMChâu 1:Bảy năm áo trắng thật dài
         Tháng ngày lược chải, hoa cài qua mau.
                Ơn Cô, Thầy, nghĩa thâm sâu
         Làm sao báo đáp ngày sau thế nảo?
                Những lời khuyên, nhớ làm sao!
        "Gắng công học tập, đừng nao núng lòng,
                Cuộc đời dù đục, dù trong,
         Các em phải vững, vun trồng niềm tin,
                Đừng trốn, đừng chạy, đừng tìm,
         Ngửng cao, bước thẳng, chẳng chìm, chẳng lo.."
                Lòng trời biển của Thầy Cô
         Chúng em tạc dạ, điểm tô cuộc đời.

KiềuN 1:   Lớn khôn thành đạt nên người ,
         Công ơn  dạy dỗ  ai ơi  nhủ lòng .
                Chuyên cần học tập hằng mong ,
         Thầy yêu bạn mến , phượng hồng bảng son.
                Khóm trúc xanh , cột cờ tròn ...
         Lời Cô văng vẳng , phấn mòn mùa thi.
                Tuổi học trò đã qua đi ,
         Thầy Cô năm tháng tóc ghi tuổi đời.
                 Dù cho góc biển chân trời ,
         Gương Cô Thầy vẫn sáng ngời trong con.
                 Còn Trời còn nước còn non ,
         Ơn Thầy dìu dắt mãi còn khắc ghi .

P.Trần 2:   Trường đời sao quá sân si
         Nhớ xưa đi học chẳng bi lụy gì
                 Trên cao phượng vẫn thầm thì
         Bàn xưa, ghế cũ, bạn đi đâu rồi...

ĐHT 3 :      Nhớ ngôi trường cũ bồi hồi
         Tưởng như bạn vẫn đang ngồi ê a
                  Đọc từng giòng chữ thiết tha
         Ngỡ là tuổi dại chưa qua dòng đời
                  Bấy lâu đã mất một thời
         Nhưng Thầy , Cô dạy những lời không quên
                  Bây giờ cuộc sống lênh đênh
         Nhớ thời cắp sách lớn lên ở trường
                  Chạnh nghe nhơ nhớ con đường
         Thầy , Cô khuyên bảo khiêm nhường ngày xưa
                  Chuyện trời không nắng thì mưa
         Chuyện học trò mãi đong đưa trong lòng...

VNMai 3:    Thế rồi cũng toại ước mong
         Làm Thầy thuở trước tuy không sang giàu
                  Nhưng tình nghĩa rất thâm sâu
         Nhớ năm tháng cũ cùng nhau hội hè
                  Khắp nơi náo nức bay về
         Áo xanh khóm trúc mải mê nói cười
                  Hát hò, ngâm vịnh, vui chơi,
         Thầy cô giáo cũ một đời còn thương
                  Bao nhiêu năm vẫn ngát hương
         Tình thầy, nghĩa bạn vấn vương chẳng rời
                  Dẫu đi khắp bốn phương trời
         Còn đây kỷ niệm một thời xa xưa
                  Cho tôi sống lại giấc mơ
         Cho tôi ngâm lại bài thơ ân tình.

Ngố 4 :       Ô kìa hoa tím rung rinh
         Lượn theo chiều gió lung linh nắng vàng
                   Hạ tàn thu lại bay sang
         Lá sầu rơi rụng bên hàng cây thưa
                   Thương,ôi biết nói sao vừa!
        Trời quê mấy nẻo đường xưa mong chờ
                   Nhớ ngày thơ dại lơ ngơ
        Cùng nhau đi học lúc tờ mờ sương
                   Dung dăng dung dẻ đến trường
        Học hành chăm chỉ,cửu chương làu làu
                   Thầy cô biết mấy công lao
        Dạy từng câu,chữ, nói, chào,dạ,vâng...

ĐHT 4 :        Đón thu lòng lại bâng khuâng
        Nhớ khi vào lớp lăng xăng làm bài
                    Cộng thêm cho trọn chữ tài
       Trừ đi những lúc thở dài vì quên
                    Nhân lên tình nghĩa bề trên
       Chia đi uẩn khúc bấp bênh nửa vời
                    Bấy lâu bươn chải với đời
       Tâm tư vẫn nhớ những lời Thầy , Cô
                    Đời là con sóng nhấp nhô
       Đừng nên để sóng nó xô ngã mình

Dzịt 4:          Cả lớp có lúc lặng thinh ,
       Bài làm không nộp bất bình cô la .
                    Học trò còn mãi lo ra ,
       Vườn hoa , khóm trúc chim ca vang lừng .
                    Hồi hộp tim đâp không ngừng ,
       Nhìn theo cây bút cô dừng nơi đâu .
                    Có em mặt thấy âu sầu ,
       Tự dưng em bỗng nhức đầu cô ơi !
                    Cô nhìn em miệng mỉm cười ,
        Lần sau phải nhớ những lời cô khuyên .

ĐHT 5:          Tìm đâu cái tuổi hồn nhiên
        Tìm đâu cái thuở huyên thuyên ngày nào
                     Đọc bài thì chỉ thì thào
        Giờ chơi cả lớp chạy ào ra sân
                     Tuy chưa đến tuổi phân vân
        Ấy mà làm vẻ bâng khuâng nhìn trời
                     Bây giờ va chạm cuộc đời
        Nhớ ơi ! là nhớ một thời học sinh
                     Một thời như nắng bình minh
        Thầy , Cô thương mến bạn bè bên nhau

Ngố 5 :         Anh Tài có nhớ không nào
        Một hôm ngố giởn trèo cao té nhào
                    Bạn bè cả lớp xôn xao
        Người thì đở dậy người lau bụi đầy
                    Tình bạn thắm thiết thật hay
        Kỷ niệm thuở ấy nhớ hoài chẳng phai
                    Hết đêm đen, lại ngày dài
        Mong sao gặp lại cô, thầy, bạn xưa
                    Nhớ nhung biết nói sao vừa
        Tháng mười họp măt... lưa thưa lá vàng.
                    Xa xôi cách trở quan san...
        Hành trang vội vã lên đàng ra đi
                    Gặp nhau biết nói lời gì
        Mừng mừng tủi tủi thầm thì nhỏ to...

ĐHT 6 :        Ngố ơi nghe dặn đừng lo
       Một ngày họp mặt là cho ngọt ngào
                   Gặp Thầy , Cô cúi đầu chào
      Gặp lại bè bạn thì thào chuyện xưa
                   Kể nghe năm , tháng , nắng , mưa
      Bao điều muốn nói vẫn chưa hết lời
                  Thì thôi ta trở về đời
      Nhưng đừng ngố ngáo quên thời cúp cua...

VNMai 4:   Cúp cua đã đủ hay chưa?
      Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
                 Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
     "Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
                 Dứt lời em đã biến nhanh
      Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
                 Mỉm cười, cô dõi mắt theo
      Thấy ông anh họ có điều khả nghi
                 Nỡ nào cấm cản thị phi?
      Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

Kahat 3 :   Đón đưa nhờ vả người dưng
      Như chuyện trời đất chưa ngừng nắng mưa

Ngố 6 :       Đây này một đoá hoa mua
      Tím màu thương nhớ gió lùa tóc mây
                  Cùng nhau chạy giởn bên này
      Trò chơi thú vị, thơ ngây vui đùa
                  Học hành chăm chỉ thi đua
      Ve ơi đừng hát báo mùa hạ sang!
                 Sân trường hoa đỏ hai hàng
      Nhặt từng cánh phượng trường tan, hè về
                 Xa thầy xa bạn buồn ghê
      Trường xưa bạn cũ bốn bề...còn không?

ĐHT 7:      Mùa thu cảnh vật mênh mông
      Gió lùa nỗi nhớ từ trong lòng về
                Ngày xưa em mái tóc thề
      Mỗi chiều tan học bên lề đường đi
                Bạn bè hay chọc bé '' Thi ''
      Sao mà mơ mộng nhặt chi lá vàng
                Giờ đây thu đến ngỡ ngàng
      Trường xưa , bạn cũ như làn gió bay
                Bâng khuâng cầm lá trên tay
      Đâu còn ai ghẹo người hay thẫn thờ
                Mây thu trôi mãi ơ hờ
      Nhớ Thầy , Cô đứng hằng giờ vấn vương...
         
PhượngTr 3 :Hồn nhiên áo trắng dễ thương
      Thơ đầy một cặp thơm hương học trò
                    ( Anh về nhớ bé lò cò
      Tình tang anh nhớ mắt to môi cười
                     Bài thơ một nửa còn tươi
      Nửa kia anh cất năm trôi vẫn còn )

kahat 4 :       Chớm thu sương phủ đầu non
       Trường Lê Văn Duyệt mỏi mòn đợi trông
                     Nhà hàng sea food Diamond
       Góc Beach với lại Lamsonp đang chờ
                     Học trò cùng với thầy cô
       Rủ nhau tề tựu vùi mồ cô đơn

Phương Tr. 4:Thày Cô dõi mắt héo hon
      Học trò khắp chốn kéo lon ton về
                     Kỷ niệm đâu bỗng tràn trề
      Khoanh tay : Em đã trở về Cô ơi......

VNMai 4:      Bên nhau mà những nghẹn lời,
      Vòng tay xiết chặt nhớ thời xa xưa
                   Em tôi chăm học sớm trưa
      Khó khăn nào sợ, nắng mưa đâu màng
                  Thu qua rồi lại xuân sang,
      Địa dư, Sử ký, Văn chương làu làu...
                  Lòng Cô vui sướng xiết bao,
      Khơi nguồn cảm hứng thao thao không ngừng.
                  Mai sau thành đạt vui mừng,
      Mẹ cha hãnh diện, mái trường lưu danh.

Kahat 5:    Miễn em công toại danh thành
      Thày cô có cực cũng đành làm vui
      
ĐHT 8:         Hồi còn tiểu học ham chơi
      Thầy cho toán đố à ơi thở dài
                    Nhìn mấy con số bất tài
      Đến giờ lên nộp thì bài rối lên
                   Có cô ngồi ở hàng trên
      Đang cười khúc khích như kênh kiệu nhìn
                   Ơ hay cô bé ghẹo mình
      Mà sao bạn chẳng bất bình giùm ta ?
                   Thầy luôn độ lượng thứ tha
      Em nhớ siêng học may ra thành tài...

Ngố 7:         Cô kia cười lớn vỗ tay
       Lêu lêu mắc cở làm bài hỏng xong
                   Đừng theo nhỏ ngố đi rong
       Ham chơi hơn học long bong sân trường
                   Thầy cô hết mực yêu thương
       Truyền bao kiến thức,tận tường thật tâm

ĐHT 9:        Học trò học được bao năm
       Trường xưa ,bạn cũ xa xăm nơi nào ?
                  Nhớ thương lòng bỗng nghẹn ngào
       Tìm trong ký ức cấu cào mông mênh
                  Xa trường từ mới lớn lên
       Lênh đênh vận nước bấp bênh một thời
                  Thầy , Cô dạy vẫn nhớ lời
       Dù cho khúc khủy cả đời mang ơn

Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Nối Tiếp Vần thơ
Reply #2024 - 25. Sep 2012 , 19:13
 
Lethikinhhoang wrote on 25. Sep 2012 , 15:39:


...
                     
                  
   

Ngố 1:    Bên song nhìn nắng hạ vương
         Sợi vàng đưa nhẹ bên đường tiếng ve
              Mơ cành phượng đỏ trưa hè
         Chìm trong tiếng nhạc để nghe lòng buồn
              Cành cao vẳng tiếng chim muông
         Nhớ sao là nhớ tiếng chuông tan trường
              Mẹ cha một nắng hai sương
         Nuôi con khôn lớn chẳng lường công lao
              Thầy cô khó nhọc dường nào
         Dạy đàn trò nhỏ với bao tấm lòng
              Thầy cô, cha mẹ đều mong
        Cho ta đỗ đạt, thành công, giúp đời
              Ngày nay mỗi ngã mỗi nơi
        Vẫn luôn nhớ mãi vạn lời thầy khuyên
              Thương cô ánh mắt dịu hiền
        Tận tâm dìu dắt,thật chuyên thật cần

VNMai 1:  Thương cô dáng dấp thanh tân
        Nụ cười nhân hậu nói năng dịu dàng
               Thao thao bất tuyệt những mong
        Truyền giao sở học mênh mông cho đời
              Cô trên bục giảng cao vời
        Cho em nhớ mãi những lời năm xưa...

Dzit 1:     Tình thương biết nói sao vừa ,
       Qua bao năm lẻ , vẫn chưa vơi tình .
             Giở trang vở mới trắng tinh ,
       Mà lòng nhớ mãi bóng hình Cô yêu .
             Thầy , Cô dạy dỗ bao điều ,
       Thành người hữu dụng sớm chiều không quên .
             Lời Cô luôn mãi ở bên ,
       Không Thầy , Cô dạy sao nên được người

PTrần 1:Xưa kia chẳng dám biếng lười
       Học hành chăm chỉ Cô cười Mẹ vui.

Kahat 1: Trường xưa với những ngọt bùi
        Mỗi lần hè tới bồi hồi tiếng ve

NTVân 1: Xuân qua rồi lại đến hè
       Nhớ Thầy nhớ bạn ê chề chẳng tan
              Xin cho ngắn bớt thời gian
       Mà sao nỗi nhớ vẫn mang nét buồn
              Tình Thầy Cô , sẽ nhớ luôn
       Như sông , như suối cứ tuôn đến nguồn.

NĐoá 1:  Thầy cô, bạn hữu xa gần
       Bấy lâu vương vấn, bao lần nhớ thương
              Dẫu cho xa cách dặm trường
      "Một Thời Áo Trắng", bốn phương tìm về

Kahat 2:  Cùng ôn kỷ niệm đam mê
        Khi làn tóc đã tái tê thay màu
               Thày, cô, trò giống như nhau
        Thời gian chả nể kiêng sầu một ai
               Tình thày thì mãi nhớ hoài
        Bao năm vẫn đậm những lời năm xưa
               Tình cô biết nói sao vừa
        Cầm tay ngày ấy bắt tô bao lời

HMN 1:  Tuổi thơ đã quá xa vời
        Vẫn xôn xao nhớ dù đời ngược xuôi
              Nhớ trường xưa vẫn bùi ngùi
        Tình Thầy Trò vẫn chưa nguôi phai nhòa
              Tuổi xanh mơ mộng, tuổi hoa
        Trinh nguyen giấy mới, ngọc ngà thần tiên
              Đến trường cắp sách, hồn nhiên
         Miệng cười khúc khích, huyên thuyên tâm tình
               Môi hồng, áo trắng thật xinh
         Chuyện đời chưa vướng, nghịch tinh vui đùa
               Ơn Thày, Cô kể sao vừa?
         Bảng đen, bụi phấn trắng xưa nhạt nhòa
               Công sinh, nghia duỡng, Mẹ Cha
         Ơn Thầy, Cô dạy bao la một đời
               Bao nhiêu tâm huyết một thời
         Tận tình dìu dắt, thêm lời khuyên răn
              “Tiên học lễ, hậu học văn”
         Khắc sâu ký ức, tri ân một lòng

Dzịt 2:     Nước sông tuôn chảy một dòng ,
         Nhớ thời áo trắng , thong dong đến trường .
               Chuyện đời chẳng chút vấn vương ,
         Cùng Thầy Cô đã mến thương vô vàn .
               Cô Thầy vất vả , gian nan ,
         Đưa đàn trò nhỏ vượt ngang sông đời .
               Dạy từ đi , đứng , nói , cười ,
         Dạy từ chữ viết  thấm lời Thánh nhân .
               Lúc nào Cô cũng ân cần ,
         Tận tâm chỉ dạy cân phân mọi điều .
               "Muốn sang thì bắc cầu Kiều ,
         Muốn cho hay chữ , kính yêu Cô Thầy ." ( CD )

ĐHT 1:    Thầy cô đến lớp mỗi ngày
          Ân cần dạy dỗ tràn đầy tình thương
                Học trò nghe giảng noi gương
          Tri ơn tình nghĩa vấn vương cả đời
                Làm sao kể hết một thời
           Làm sao nói hết những lời biết ơn
                Núi cao biển rộng nào hơn
           Bằng thầy , cô dạy thành người hôm nay

Ngố 2:      Mai sau đỗ đạt thành tài
           Là người hữu dụng tương lai sáng ngời
                Ham học cho bớt đi chơi
           Lưu danh thiên cổ muôn đời người chê
               "Ai ơi ruộng mẫu bề bề
          Cũng không bằng có một nghề trong tay"
                Thầy cô dạy những điều hay
          Truyền bao kiến thức mỗi ngày cho ta
               "Bán tự vi sư" gọi là
          Tôn sư trọng đạo khuôn ngà chớ quên

Dzịt3:       Trong lớp nói chuyện huyên thuyên ,
          Không nghe lời giảng lại quên học bài .
                Cô nhìn em , khẽ thở dài ,
          Nhẹ nhàng Cô bảo ngày mai sẽ dò .
                Ngại ngùng em mắt ngó lơ ,
          Ra ngoài cửa lớp mộng mơ thật nhiều .
               Có đôi bướm trắng dập dìu ,
          Nhởn nhơ trong ánh nắng chiều dần phai .
               Làm em chẳng nhớ chi bài ,
          Cô ơi ! cô lại thở dài vì em .

ĐHT 2:    Về nhà cố gắng từng đêm
          Đọc xong dò lại cho thêm thuộc lòng
               Bao năm sách vở bềnh bồng
          Lên bảng em viết từng giòng thẳng ngay
               Bạn bè khen nét chữ hay
         Thầy thường tấm tắc '' hoa tay lớp mình ''
               Bấy lâu theo bước đăng trình
         Lời Thầy nhớ mãi luôn nhìn tương lai

VNMai 2: Thấy sao hun hút đường dài,
         Cố công kinh sử, dùi mài văn chương
               Ý hay, tình cũng vấn vương
         Lời thơ lãng mạn yêu thương dạt dào
               "Tiếng Thu" thổn thức xôn xao
         Verlaine nức nở đem vào đường tơ.
                Văn Đoàn Tự Lực ai ngờ
         Bao lời thuyết giảng thẫn thờ hồn em:
                Xót thương thân phận yếu mềm,
         Bình quyền nam nữ, ấm êm gia đình.
                Cô Thầy dạy bảo đinh ninh,
         Tin vào nhân đạo công bình từ đây,
                Cho em dệt mộng vơi đầy
         Mai sau quyết chọn nghề Thầy thanh cao

Ngố 3 :     Bao nhiêu nhân kiệt anh hào
         Công thầy cô dạy biết sao đáp đền
                Trời cao biển rộng mông mênh
         Thầy nâng trò vững gọi miền tương lai

CMChâu 1:Bảy năm áo trắng thật dài
         Tháng ngày lược chải, hoa cài qua mau.
                Ơn Cô, Thầy, nghĩa thâm sâu
         Làm sao báo đáp ngày sau thế nảo?
                Những lời khuyên, nhớ làm sao!
        "Gắng công học tập, đừng nao núng lòng,
                Cuộc đời dù đục, dù trong,
         Các em phải vững, vun trồng niềm tin,
                Đừng trốn, đừng chạy, đừng tìm,
         Ngửng cao, bước thẳng, chẳng chìm, chẳng lo.."
                Lòng trời biển của Thầy Cô
         Chúng em tạc dạ, điểm tô cuộc đời.

KiềuN 1:   Lớn khôn thành đạt nên người ,
         Công ơn  dạy dỗ  ai ơi  nhủ lòng .
                Chuyên cần học tập hằng mong ,
         Thầy yêu bạn mến , phượng hồng bảng son.
                Khóm trúc xanh , cột cờ tròn ...
         Lời Cô văng vẳng , phấn mòn mùa thi.
                Tuổi học trò đã qua đi ,
         Thầy Cô năm tháng tóc ghi tuổi đời.
                 Dù cho góc biển chân trời ,
         Gương Cô Thầy vẫn sáng ngời trong con.
                 Còn Trời còn nước còn non ,
         Ơn Thầy dìu dắt mãi còn khắc ghi .

P.Trần 2:   Trường đời sao quá sân si
         Nhớ xưa đi học chẳng bi lụy gì
                 Trên cao phượng vẫn thầm thì
         Bàn xưa, ghế cũ, bạn đi đâu rồi...

ĐHT 3 :      Nhớ ngôi trường cũ bồi hồi
         Tưởng như bạn vẫn đang ngồi ê a
                  Đọc từng giòng chữ thiết tha
         Ngỡ là tuổi dại chưa qua dòng đời
                  Bấy lâu đã mất một thời
         Nhưng Thầy , Cô dạy những lời không quên
                  Bây giờ cuộc sống lênh đênh
         Nhớ thời cắp sách lớn lên ở trường
                  Chạnh nghe nhơ nhớ con đường
         Thầy , Cô khuyên bảo khiêm nhường ngày xưa
                  Chuyện trời không nắng thì mưa
         Chuyện học trò mãi đong đưa trong lòng...

VNMai 3:    Thế rồi cũng toại ước mong
         Làm Thầy thuở trước tuy không sang giàu
                  Nhưng tình nghĩa rất thâm sâu
         Nhớ năm tháng cũ cùng nhau hội hè
                  Khắp nơi náo nức bay về
         Áo xanh khóm trúc mải mê nói cười
                  Hát hò, ngâm vịnh, vui chơi,
         Thầy cô giáo cũ một đời còn thương
                  Bao nhiêu năm vẫn ngát hương
         Tình thầy, nghĩa bạn vấn vương chẳng rời
                  Dẫu đi khắp bốn phương trời
         Còn đây kỷ niệm một thời xa xưa
                  Cho tôi sống lại giấc mơ
         Cho tôi ngâm lại bài thơ ân tình.

Ngố 4 :       Ô kìa hoa tím rung rinh
         Lượn theo chiều gió lung linh nắng vàng
                   Hạ tàn thu lại bay sang
         Lá sầu rơi rụng bên hàng cây thưa
                   Thương,ôi biết nói sao vừa!
        Trời quê mấy nẻo đường xưa mong chờ
                   Nhớ ngày thơ dại lơ ngơ
        Cùng nhau đi học lúc tờ mờ sương
                   Dung dăng dung dẻ đến trường
        Học hành chăm chỉ,cửu chương làu làu
                   Thầy cô biết mấy công lao
        Dạy từng câu,chữ, nói, chào,dạ,vâng...

ĐHT 4 :        Đón thu lòng lại bâng khuâng
        Nhớ khi vào lớp lăng xăng làm bài
                    Cộng thêm cho trọn chữ tài
       Trừ đi những lúc thở dài vì quên
                    Nhân lên tình nghĩa bề trên
       Chia đi uẩn khúc bấp bênh nửa vời
                    Bấy lâu bươn chải với đời
       Tâm tư vẫn nhớ những lời Thầy , Cô
                    Đời là con sóng nhấp nhô
       Đừng nên để sóng nó xô ngã mình

Dzịt 4:          Cả lớp có lúc lặng thinh ,
       Bài làm không nộp bất bình cô la .
                    Học trò còn mãi lo ra ,
       Vườn hoa , khóm trúc chim ca vang lừng .
                    Hồi hộp tim đâp không ngừng ,
       Nhìn theo cây bút cô dừng nơi đâu .
                    Có em mặt thấy âu sầu ,
       Tự dưng em bỗng nhức đầu cô ơi !
                    Cô nhìn em miệng mỉm cười ,
        Lần sau phải nhớ những lời cô khuyên .

ĐHT 5:          Tìm đâu cái tuổi hồn nhiên
        Tìm đâu cái thuở huyên thuyên ngày nào
                     Đọc bài thì chỉ thì thào
        Giờ chơi cả lớp chạy ào ra sân
                     Tuy chưa đến tuổi phân vân
        Ấy mà làm vẻ bâng khuâng nhìn trời
                     Bây giờ va chạm cuộc đời
        Nhớ ơi ! là nhớ một thời học sinh
                     Một thời như nắng bình minh
        Thầy , Cô thương mến bạn bè bên nhau

Ngố 5 :         Anh Tài có nhớ không nào
        Một hôm ngố giởn trèo cao té nhào
                    Bạn bè cả lớp xôn xao
        Người thì đở dậy người lau bụi đầy
                    Tình bạn thắm thiết thật hay
        Kỷ niệm thuở ấy nhớ hoài chẳng phai
                    Hết đêm đen, lại ngày dài
        Mong sao gặp lại cô, thầy, bạn xưa
                    Nhớ nhung biết nói sao vừa
        Tháng mười họp măt... lưa thưa lá vàng.
                    Xa xôi cách trở quan san...
        Hành trang vội vã lên đàng ra đi
                    Gặp nhau biết nói lời gì
        Mừng mừng tủi tủi thầm thì nhỏ to...

ĐHT 6 :        Ngố ơi nghe dặn đừng lo
       Một ngày họp mặt là cho ngọt ngào
                   Gặp Thầy , Cô cúi đầu chào
      Gặp lại bè bạn thì thào chuyện xưa
                   Kể nghe năm , tháng , nắng , mưa
      Bao điều muốn nói vẫn chưa hết lời
                  Thì thôi ta trở về đời
      Nhưng đừng ngố ngáo quên thời cúp cua...

VNMai 4:   Cúp cua đã đủ hay chưa?
      Bạn trai, "anh họ" đón đưa cổng trường
                 Môi hồng thỏ thẻ đễ thương:
     "Thưa Cô người đón tan trường là "anh" "
                 Dứt lời em đã biến nhanh
      Bước đi vội vã như tình chớm yêu?
                 Mỉm cười, cô dõi mắt theo
      Thấy ông anh họ có điều khả nghi
                 Nỡ nào cấm cản thị phi?
      Em còn giỏi giắn, cô thì khoan dung.

Kahat 3 :   Đón đưa nhờ vả người dưng
      Như chuyện trời đất chưa ngừng nắng mưa

Ngố 6 :       Đây này một đoá hoa mua
      Tím màu thương nhớ gió lùa tóc mây
                  Cùng nhau chạy giởn bên này
      Trò chơi thú vị, thơ ngây vui đùa
                  Học hành chăm chỉ thi đua
      Ve ơi đừng hát báo mùa hạ sang!
                 Sân trường hoa đỏ hai hàng
      Nhặt từng cánh phượng trường tan, hè về
                 Xa thầy xa bạn buồn ghê
      Trường xưa bạn cũ bốn bề...còn không?

ĐHT 7:      Mùa thu cảnh vật mênh mông
      Gió lùa nỗi nhớ từ trong lòng về
                Ngày xưa em mái tóc thề
      Mỗi chiều tan học bên lề đường đi
                Bạn bè hay chọc bé '' Thi ''
      Sao mà mơ mộng nhặt chi lá vàng
                Giờ đây thu đến ngỡ ngàng
      Trường xưa , bạn cũ như làn gió bay
                Bâng khuâng cầm lá trên tay
      Đâu còn ai ghẹo người hay thẫn thờ
                Mây thu trôi mãi ơ hờ
      Nhớ Thầy , Cô đứng hằng giờ vấn vương...
         
PhượngTr 3 :Hồn nhiên áo trắng dễ thương
      Thơ đầy một cặp thơm hương học trò
                    ( Anh về nhớ bé lò cò
      Tình tang anh nhớ mắt to môi cười
                     Bài thơ một nửa còn tươi
      Nửa kia anh cất năm trôi vẫn còn )

kahat 4 :       Chớm thu sương phủ đầu non
       Trường Lê Văn Duyệt mỏi mòn đợi trông
                     Nhà hàng sea food Diamond
       Góc Beach với lại Lamsonp đang chờ
                     Học trò cùng với thầy cô
       Rủ nhau tề tựu vùi mồ cô đơn

Phương Tr. 4:Thày Cô dõi mắt héo hon
      Học trò khắp chốn kéo lon ton về
                     Kỷ niệm đâu bỗng tràn trề
      Khoanh tay : Em đã trở về Cô ơi......

VNMai 4:      Bên nhau mà những nghẹn lời,
      Vòng tay xiết chặt nhớ thời xa xưa
                   Em tôi chăm học sớm trưa
      Khó khăn nào sợ, nắng mưa đâu màng
                  Thu qua rồi lại xuân sang,
      Địa dư, Sử ký, Văn chương làu làu...
                  Lòng Cô vui sướng xiết bao,
      Khơi nguồn cảm hứng thao thao không ngừng.
                  Mai sau thành đạt vui mừng,
      Mẹ cha hãnh diện, mái trường lưu danh.

Kahat 5:    Miễn em công toại danh thành
      Thày cô có cực cũng đành làm vui
      
ĐHT 8:         Hồi còn tiểu học ham chơi
      Thầy cho toán đố à ơi thở dài
                    Nhìn mấy con số bất tài
      Đến giờ lên nộp thì bài rối lên
                   Có cô ngồi ở hàng trên
      Đang cười khúc khích như kênh kiệu nhìn
                   Ơ hay cô bé ghẹo mình
      Mà sao bạn chẳng bất bình giùm ta ?
                   Thầy luôn độ lượng thứ tha
      Em nhớ siêng học may ra thành tài...

Ngố 7:         Cô kia cười lớn vỗ tay
       Lêu lêu mắc cở làm bài hỏng xong
                   Đừng theo nhỏ ngố đi rong
       Ham chơi hơn học long bong sân trường
                   Thầy cô hết mực yêu thương
       Truyền bao kiến thức,tận tường thật tâm

ĐHT 9:        Học trò học được bao năm
       Trường xưa ,bạn cũ xa xăm nơi nào ?
                  Nhớ thương lòng bỗng nghẹn ngào
       Tìm trong ký ức cấu cào mông mênh
                  Xa trường từ mới lớn lên
       Lênh đênh vận nước bấp bênh một thời
                  Thầy , Cô dạy vẫn nhớ lời
       Dù cho khúc khủy cả đời mang ơn




            
Khó khăn lòng chẳng có sờn
     Tình thầy, nghĩa bạn vẫn hơn trong đời
            Giờ đây xa cách muôn nơi
     Mơ ngày gặp lai...tuyệt vời làm sao
            Niềm vui ngấn lệ tuôn trào
     Thầy, trò nay tóc ngã màu như nhau
            Nghĩ thôi đã thấy nao nao
     Như Thu lá rụng xôn xao chiều vàng.
Back to top
« Last Edit: 25. Sep 2012 , 19:15 by Ngố »  
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 133 134 135 136 137 ... 224
Send Topic In ra