THƯƠNG MIỀN SÔNG NƯỚC CỬU LONG
NVHà 1: Ngày xưa tôi mến một người,
Bên bờ ao vắng, tiếng cười nhẹ đưa,
Gió chiều ngọn cỏ đong đưa,
Tiếng hò văng vẵng, lưa thưa lúa vàng
Tôi mơ những phút bên nàng
Đò xưa lưu luyến ngỡ ngàng bến sông...
Kahat 1 : Thuyền ai vỗ sóng Cửu Long
Câu hò lãng đãng trên giòng phù sa
"Anh dzìa phụng dưỡng mẹ cha
"Mơi mời hai bác qua nhà cưới em
"Thuyền hoa phải kết đủ đèn
"Trải bông bưởi trắng ngập thềm bến sông
"Bí nhiêu anh có bằng lòng
"Hay tui hò tiếp chớ hòng chạy thẹo."
ĐHTài 1 : Gặp ai thuyền đã bỏ neo
Bên giòng sông Hậu để đeo đuổi người
Gió ru như tiếng ai cười
Mái chèo khua nhẹ trên mười ngón tay
Nắng rơi sóng vỗ hồn say
Ước gì trăng sáng đêm nay bên mình
Sông xanh ta bỏ lưới tình
Nghe câu hò hẹn bóng hình có đôi.
Kahat 2: Mái chèo khua vỡ trăng tươi
Áo Bà Ba lụa chơi vơi trăng vàng
NTVân 1 : Chưa hề ghé bến Hậu Giang
"Hội Trùng Dương" vẫn mơ màng gặp nhau
Những con đò đã qua mau
Hẹn làm chi để nỗi sầu đeo mang!
Dzịt 1: Hò ơi....
Miền Nam có Cửu Long giang
Có anh lính chiến em hằng đợi mong
Ngày đêm đánh trận xung phong
Em xin chung sức một lòng cùng anh
ĐHTài 2: Trên trời có đám mây xanh
Dưới sông sóng nước vây quanh trăng vàng
Tính em mộc mạc dịu dàng
Hỏi ai không muốn buộc ràng nợ duyên?
Dzịt 2 : Ý anh muốn nói duyên thiên
Em xin kết chặt tơ duyên cùng chàng.
VNMai 1 : Chàng Hậu Giang, thiếp Tiền Giang
Nước sông cùng uống biết chàng phương nao?
Cần Thơ, Rạch Giá, Cà Mau
Hành quân dũng cảm chàng đâu ngại ngùng
Oai hùng quyết chiến xung phong
Hậu phương yểm trợ một lòng hướng dương.
TLan 1: Nhớ anh lòng mãi vấn vương
Bao năm rồi nhỉ vẫn thương một người
KiềuN 1: Cửu Long sông nước tuyệt vời,
Ruộng xanh bát ngát, hứa đời ấm no.
Lúa vàng trĩu hạt Trời cho,
Nhớ cô thôn nữ, câu thơ, giọng hò.
NVHà 2: Nhớ người em gái Mỹ Tho,
Một chiều nắng đổ theo đò sang sông,
Để tôi xao xuyến trong lòng,
Để tôi thơ thẩn như dòng nước trôi...
NVHà 3: Từng ngày trông nước về xuôi
bến sông mãi đợi em tôi có chờ (?)
PhượngTr 1: "Hò ơ ... sao đó buồn so?
Trăng thề vẫn sáng, mẹ lo, cha mừng"
Đứng ngay giữa đất lưng chừng
Phèn chua nước lợ sáo đừng sang sông
Chờ anh đi bắc cầu xong
Cầu bao nhiêu nhịp lòng mong bấy tình
Cầu tre sáo bước một mình
Cầu xi măng bước rung rinh nụ cười
"Hò ơ .... khúc hát hai mươi
Cửu Long uốn khúc sáng tươi quê mình."
NĐoá 1: Bến Tre sông nước hữu tình
Hàng dừa soi bóng, lung linh nắng vàng
Giồng Trôm, Rạch Miễu, mơ màng
Chôm chôm, vú sữa, xuống hàng ven sông
Kahat 3: Mưa về cho lúa đơm bông
Cái Bè trưa hạ ai trông cam Sành
HMN 1 : Quê ngoại có lũy tre xanh
Nghiêng mình soi bóng, long lanh hàng dừa
Hàng cau xanh mướt nắng trưa
Gió mềm nhẹ thổi đong đưa lúa vàng
Cánh diều nương gió nhẹ nhàng
Vi vu tiếng sáo mơ màng hồn quê
Giọng hò văng vẳng bờ đê
Kìa cô thôn nữ gánh về lúa thơm
Kahat 4 : Khói lam mái rạ hương cơm
Canh chua dưa giá ai hờn mất duyên
HMN 2: Thương em phận gái thuyền quyên
Áo bà ba trắng, tóc huyền ngang vai
Chân em guốc mộc thay hài
Dầm mưa dãi nắng nhạt phai môi hồng
Lúa vàng trĩu nặng cánh đồng
Anh gặt, em giã, vợ chồng chung đôi
VNMai 2 : Nhớ thuơng Sadec một thời
Gia đình xa cách về nơi an bình
Giã từ một kiếp thư sinh,
Bảng đen, phấn trắng ân tình bao la
Học sinh chăm chỉ nết na,
Cố công đèn sách, vào ra ân cần.
Miệt vườn khắp chốn đặt chân,
Xoài thơm, ổi ngọt, bánh phồng cùng ăn...