
Giỏi lắm , giỏi lắm cựu chủ nhân thủ thỉ tâm tình thật là dễ thương. Có điều mi làm ơn đừng gọi ta là rô ti gà
chết tên của ta đó
Nói tới
kể chuyện ma làm ta nhớ lại 1 chiện ma có thiệt ở nhà thương Đức hồi ta sinh con bé thứ 2 ( bi giờ nó đã 23 tuổi rồi ). Nhân dịp mai nầy là lễ nghĩ , xin kể cho mi và mọi người nghe nhá.
Đậu HL sau khi đau bụng thấu trời và rất khó khăn mới sinh con bé thì sau đó được y tá đưa về phòng.
Trong phòng có 2 cái giường nhưng chỉ có mình Nga thôi , giường kế bên trống. Lúc đó đã hơn 2 giờ sáng, cô y tá người Đức chúc ngủ ngon và tắt đèn đi ra.Tuy rất mệt nhưng Nga còn tỉnh táo , định nhắm mắt lại ngủ 1 chút cho khoẻ. Vừa kéo tấm mền đắp thì chợt như có ai giựt lại ở phía chân giường. Nga tưởng là cô y tá trở vô có chuyện gì nên mở mắt ra định lên tiếng thì ui da bũn rũn tay chân, răng run lập cập nói hong ra tiếng. Có biết Đậu HL nhìn thấy gì không?
Ở chân giường là 1 người đàn bà tóc vàng xoả dài , khoác áo trắng của nhà thương. Bà ta dùng 2 tay nắm 2 góc mền mà cứ kéo không nghĩ và nói ( tiếng Đức ) là hãy đi chỗ khác vì giường nầy là chỗ của bà ta. Nga sợ quá không còn biết phải làm gì, nhắm mắt lại và miệng la ú ớ còn tay thì mò mò tìm nút mở đèn. May làm sao Nga mở được đèn lên , mở mắt ra mà run thì không thấy ai hết. Cái mền thì đã bị kéo hơn phân nữa ở chân giường. Đậu hoà lan hết dám ngủ cho tới 6 giờ sáng có y tá vào.
Hỏi ra thì nghe nói cách đó không lâu có 1 cô gái Đức có mang nhưng chẵng may sau khi sinh thì vài ngày sau đã qua đời trong phòng Nga nằm. Nga sợ quá bèn xin đổi phòng liền, đổi cả giường luôn

Bản tính Nga cũng dạn lắm không có sợ ma cỏ và không tin nhưng từ khi xảy ra nhiều lần chính Nga chứng kiến thì Nga cảm thấy thật sự có cái gì vô hình mà ta không giải thích được...Hù... Hù....,sợ không?
Hẹn chuyện ma có thật lần tới. NgaLC
Í da , Chị Nga kể chuyện ma nghe....ghê quá ha. Tối nay chắc em het^' dám lò mò đi....rồi