Năm nay, vợ chồng tôi may mắn được tận hưởng hai tuần lễ thư giãn tuyệt vời. Sau khi dự 2 ngày ĐH tưng bừng với chủ đề "Trúc xanh một thoáng", kế đó đến mục đi cruise trên con tầu Carnival Inspiration 4 đêm, do vợ chồng Thu B tổ chức với sự chiếu cố nhiệt tình của Thầy Cô trò LVD, khoảng 30 hội viên. Trở về quận Cam hôm thứ Sáu, thì đêm thứ Bẩy lại được mời dự đám cưới con cô học trò cũ ở trường Hoàng Diệu năm xưa. Thế rồi chưa kịp xả hơi, mấy em lại có nhã ý rủ lên thiên đường Las Vegas để tiếp tục cuộc chơi vì sợ ngày tháng của Thầy cũng chả còn bao nhiêu. Dạo này kinh tế vẫn chưa khả quan, tôi vốn có tinh thần xã hội và quả tình cũng có tí máu cờ bạc nên không nỡ từ chối lòng ưu ái của quý em. Vả lại theo thiển ý, thỉnh thoảng cũng nên mở hầu bao đóng thuế giúp sòng bài, cho tài hoá lưu thông và công nhân đỡ thất nghiệp thì cũng...tốt thôi.
Vài nét về Đại hội 2014 Năm nay đắt khách, trường ta được nhiều phóng viên chiếu cố nên đã có một số bài nói về ĐH, đăng rải rác trên vài nhật báo tại quận Cam. Tôi mạn phép bỏ qua chi tiết về những lời khen tụng thường giống nhau mà các báo hay đề cập tới và rất mong quý vị thông cảm vì "khổ lắm...nói mãi". Đại khái như khung cảnh hoành tráng, văn nghệ hết xẩy, người đẹp như tiên, dịu dàng và vưỡn thương yêu nhau thắm thiết như... thuở ban đầu...v...v...Tôi chỉ xin giới hạn và tản mạn tếu một chút về những sự kiện có dính dáng đến cái Tôi...đáng yêu của hai đứa mà thôi.
Hôm Tiền ĐH, sau khi quý Cô Ngọc Mai, Ngô Vân đọc thơ trên sân khấu thì đến lượt tôi lên đài bêu xấu. Bài "Mộng dưới hoa" lẽ ra tôi song ca với Mai Chi như đã dự định nhưng thật đáng tiếc, em đã không tham dự vào phút cuối. Tuy yên tâm là đã thuộc bài như cháo nhưng lúc trình diễn tôi vưỡn quên lời ca như...thường lệ, vì làm sao khắc phục được thời gian của Thượng đế?
Đêm ĐH, tuy đã thu âm từ trước cho chắc ăn, nhưng ngay phút ban đầu ca sỹ đã hơi lúng túng với cái mic mắc...gió, nó giở chứng. Tôi đã lựa bài "Có bao giờ em hỏi", thơ Duyên Anh, nhạc Phạm Duy vì bài này có vẻ lạ, ít ca sỹ hát. Phần nữa, nội dung có dính dáng đến quê hương làng xóm, hợp với chủ đề của BTC. Thôi thì, ngoài bát thập mà còn dám liều như vậy cũng là quý rồi, đâu còn hơi sức để thi đua với tha nhân nữa, phải không quý thân hữu?

Một cách tổng quát, các MC đêm dạ hội đều có ngoại hình mát mắt, nóì năng lưu loát, duyên dáng và đã làm tròn nhiệm vụ một cách tuyệt vời. Tiếc hùi hụi, năm nay lại thiếu vắng 2 MC trụ cột của trường là Thuý Lan và Phạm Mai, mất đi khá nhiều sinh động náo nhiệt thường có trong các cuộc vui. Tiện đây tôi cám ơn Kiều N đã giới thiệu bài hát CBGEH thật dễ thương và rất có ý nghĩa.
Du ngoạn Mexico Sáng thứ Hai, chúng tôi đã khăn gói sẵn sàng tại nhà con gái ở Irvine, chờ vợ chồng Thu B đến rước. Đầu tiên ghé tệ xá của nữ sỹ Ninh Thuận, để đón Kiều N và vợ chồng Thảo-Quý, rồi cả lũ lên xe trực chỉ ra bến tầu Long Beach. Trên xe, chuyện nở như pháo ran, em Quý nổi bật nhất trong mục đấu võ mồm, Thầy xin bái phục và chịu thua. Tới nơi thì gần như đã có mặt đầy đủ và mọi người bắt đầu xếp hàng làm thủ tục check in để lên tầu.
Hai đứa tôi ngự ở lầu 5, phòng M40, có thể ngắm phong cảnh, biển cả sóng nước qua cái cửa sổ nhỏ xíu. Buổi tối 6pm, tất cả đều có mặt tại phòng ăn lớn, xơi bữa tiệc đầu tiên trên tầu, mở đầu cho cuộc du ngoạn 4 đêm, dọc theo bờ biển Cali tới Mexico. Bàn ăn số 208 của chúng tôi gồm 5 cặp: Đồng-Vân B, Đường-Ngọc, Lương-Kim Thanh, Thiệu- Kim Oanh, Dũng-Thu B. Món ăn được phục vụ lịch sự theo kiểu order, khá ngon và mỗi bàn có thêm một chai rượu vang để nhấm nháp. Phái đoàn LVD chiếm 3 bàn và cả làng đều chuyện trò thân mật ồn ào vui như Tết.
Tầu di chuyển suốt đêm, tới 8am hôm Thứ Ba, chúng tôi đã có mặt bên cạnh đảo Catalina, một điểm du lịch khá nổi tiếng của Cali. Sau khi điểm tâm kiểu buffet, mọi người kéo nhau ra ngoài, từng nhóm chụp hình kỷ niệm, cười đùa vui nhộn thoải mái dưới bầu trời trong xanh cao vút. Cô Mai được quý em ưu ái lôi đi chụp lia lịa, gần như hình nào cũng có sự hiện diện của Cô giáo kính yêu, thật sung sướng và đáng hãnh diện. Riêng hai đứa tôi vì e lệ, ngại chụp hình nên thường rủ nhau trốn, tìm nơi vắng vẻ để tâm sự vớ vẩn, để bù lại những giây phút cãi cọ, lườm nguýt, cằn nhằn không ngơi nghỉ của người đẹp tại tổ ấm.

Sau khi chụp hình mỏi tay, nắng bắt đầu gay gắt, mọi người bèn rủ nhau xuống tầu nhỏ qua đảo Catalina để thưởng ngoạn phong cảnh nên thơ và có dịp xài đô la vung vít. Cứ 45 phút lại có một chuyến đi hay về và dài dài cho đến 10 pm mới chấm dứt. Hai đứa tôi cũng nhập vào phái đoàn lang thang dọc theo các đường phố, thăm một số quán bán đồ kỷ niệm nhưng hổng mua gì cả vì sợ bị...chém. Riêng tôi phải dành tiền để... cúng casino chứ.
Thật ra chúng tôi đi chơi kiểu này là lần thứ 3, hai lần trước được lũ con dẫn đi để báo hiếu cách đây đã nhiều năm. Tuy nhiên lần này là vui nhất vì có quý em đi chung, lưu lại nhiều kỷ niệm đẹp, tình cảm chan hoà thân thương, không bao giờ tôi quên được.
Tầu lại di chuyển suốt đêm, lênh đênh trên đại dương cả ngày hôm Thứ Tư, đến 8am hôm Thứ Năm, mở mắt ra là tầu đã ở bên trong địa phận nước bạn láng giềng Mexico. Tầu thả neo ngay gần sát thành phố Ensenada và mọi du khách có thể dắt nhau cuốc bộ vào thành phố, sau khi đã trình passport cho nhân viên hải quan.
Riêng tôi như đã khai báo ở trên, một phần đã tham quan hết rồi, phần nữa để dành sức, chờ casino mở cửa để thoả mãn máu cờ bạc. Rút cục chỉ có Ngọc, được Kiều hộ tống là tham gia với phái đoàn đi du ngoạn trên đất liền.
Cả ngày hôm Thứ Tư, tầu không bến lang thang, vị nào có máu mê thì vào casino giải trí, riêng quý em thất nghiệp, đã có sáng kiến là mướn phòng tổ chức hát karaoke cho cuộc vui được trọn vẹn. Vì không báo trước đủ thời gian nên không có nhân viên sửa soạn âm thanh nghĩa là cũng không có nhạc luôn. Tuy nhiên vì lòng đam mê nghệ thuật tới mức không thể nhịn được nên cả lũ bèn nhất trí hát chay cho tiện việc... ss. Thế là các tài tử minh tinh thay phiên nhau lên sân khấu biểu diễn tự do và phát minh ra lối hát "chỉ", nghĩa là khi xong nhiệm vụ có quyền chỉ người khác lên làm trò, thật là vui nhộn như Tết. Dĩ nhiên trong cuộc chơi này có một số tài tử đã ăn gian, lên nói vớ vẩn vu vơ rồi ù té chạy làng như người đẹp Vân B chẳng hạn ( đùa tí đừng ghét tui nghe em).
Đặc biệt có một em lên đọc bài thơ tục "Lên núi hái chè". Ối dào bài này dài lắm và dân chơi bài con chim "mà chược" là thuộc hết. Bài này gồm hai đoạn rất tượng hình, sinh động và very very... tục. Quý Rể nào muốn thưởng thức toàn bài hãy liên lạc với Thầy Sugar qua email... Tôi không nhớ Cô Mai khai mạc cuộc vui bằng ca khúc nào, riêng tôi thừa thắng xông lên chơi luôn 3 bài: Say thuốc lào, Mộng dưới hoa và kết thúc bằng bài Tiếng Thu. Cuộc vui chấm dứt trong tiếng cười ròn rã, nhìn nhau đắm đuối rồi lũ lượt kéo nhau về phòng riêng để trang điểm, chuẩn bị cho bữa tiệc chia tay buổi tối.
Tối Thứ Tư, theo thông lệ, các du khách được thưởng thức một dinner thật hấp dẫn ngon lành. Đặc biệt, lúc khai mạc có vài lời cám ơn của Chủ tầu trước khi lưu luyến chia tay và hẹn gặp lại chuyến sau nếu có đô la. Mọi người được thông báo trước là nên mặc đồ đẹp, phụ nữ thì áo dài lấp lánh hay váy đầm thoải mái, còn quý ông thì đồ lớn trang trọng...v...v...Thực đơn đêm nay cũng phong phú và có nhiều lựa chọn hơn. Sau khi thực khách đã yên vị và thủ tục lễ nghĩa đã chấm dứt thì toàn thể nhân viên trên tầu xếp thành hàng dài di chuyển loanh quanh như rồng rắn, len lỏi qua các bàn ăn, giữa các quan khách, giữa tiếng nhạc và tiếng hoan hô vỗ tay tưng bừng ồn ào như đám Hội. Ối dào, cuộc vui nào mà chẳng có lúc tàn và riêng tôi thì ngay sau đó lại mò vào casino để tiếp tục làm Thầy cúng. Riêng các người đẹp thì rủ nhau ra mấy cầu thang, uốn éo làm dáng cho các phu quân chụp hình lưu niệm.

Tầu bắt đầu quay mũi, di chuyển suốt đêm để trở về bến cũ Long Beach Cali. Khoảng 8am hôm Thứ Sáu, phái đoàn LVD, không sót một ai, đã có mặt đầy đủ ở bến cảng Long Beach, chuẩn bị làm thủ tục tại hải quan để trở về tổ ấm đoàn tụ với gia đình như xưa.
Chân dung Quý Rể Trong số những bài đã viết, tôi có đề cập đến chân dung của Quý Cô, Quý Thầy, Quý Đệ tử và còn thiếu Quý Rể, như vậy là không được công bằng. Nhân kỳ đi cruise này tôi xin bổ túc cho vui vẻ cả làng. Thật ra trong quá khứ, muốn viết cũng hổng được vì thiếu dữ kiện. Số là có mấy khi được tiếp xúc chuyện trò thân mật với Quý Em trong các ĐH đâu. Chỗ ngồi thì xa tít, Thầy trò tuổi tác cách nhau hơi nhiều nên khó có đề tài để chít chát cho hợp tình hợp cảnh, phải không Quý Em? Tuy cùng phe đàn ông nhưng Thầy thì hết pin, quý Em lại hồ hởi, nói chuyện đó thật lãng nhách và chỉ làm Thầy...buồn! Thôi thì ta chuyển qua mục văn nghệ hay cờ bạc, có lẽ đề tài sẽ phong phú và hấp dẫn hơn.
Em Thiệu Tôi tình cờ được tiếp chuyện lần đầu tiên với em trong lúc đang lúng túng sửa soạn ly cà phê buổi sáng. Em ngồi với phu nhân Kim Oanh ở bàn gần đó, thấy tay tôi run run muốn đổ cà phê ra bàn, em bèn nhanh nhẩu lại gần giúp đỡ và nói một câu làm tôi rất xúc động: Ở nhà Bố em cũng như vậy. Tay chân ông lúc nào cũng run rẩy vụng về dễ làm đổ vỡ lắm nên em rất thông cảm. Sau đó em còn ân cần chịu khó mất thì giờ, giúp tôi đi lấy đồ điểm tâm, thật là quý hoá. Tôi thành thật cám ơn tấm lòng vị tha của em. Hồi quý Cô trong ban CV lên chơi San Jose, hình như em có viết một bài phóng sự ngắn rất hay về vụ này.
Em Thảo Hình như em đã đi cruise nhiều lần trên con tầu này nên được sòng bài ưu đãi đặc biệt. Mới xuống tầu, em đã được casino tặng 50 đô tiền chip xài chơi. Tuy không thật sự đam mê nhưng kẻ hèn cũng có máu đổ bác theo...di truyền. Tôi đủ thông minh để suy đoán, chắc em đã là Thầy cúng chuyên nghiệp rồi nên mới được casino quan tâm nhiều đến thế! Em thấy tôi ngớ ngẩn hỏi chỗ đánh bài, chàng liền sốt sắng chỉ chỗ rồi còn tặng 15 đô tiền chip để lấy hên, Ối dào, sao lại có ông Rể quý dễ thương như vậy! Sáng hôm sau gặp nhau tôi cho bíết tiền em hên quá và tôi đã thắng đậm. Nhưng xui xẻo, đêm kế đó tôi lại cúng hết. Em ái ngại tặng thêm 10 đô chíp, và rất hào phóng còn tặng thêm lần thứ ba 20 đô tiền tươi, dúi kín đáo vào tay tôi, tổng cộng tất cả là 45 đô. Giời ơi, mới gặp nhau hồn nhiên phút ban đầu mà Thầy đã nhận quà "tiền" của chàng "Rể" thì cũng hơi...mắc cở đấy. Nhưng tôi đã suy nghĩ một cách tích cực như thế này: Có thể đây là một trường hợp hy hữu, rất khó xẩy ra, ta cần phải trân trọng. Thường lệ phải nói lời cám ơn rồi trả lại em tiền là đúng phép nhưng tôi đã nhét vội vào túi vì sợ mọi người...trông thấy. Theo đạo Phật thì gọi là Tham nhưng tôi lại đánh giá cao chỉ là quà... kỷ niệm thôi. Nhờ món quà dễ thương này tôi đã thắng trận cuối cùng được hơn 200. Sướng quá, thật thà khoe ra liền bị người đẹp đòi giữ hộ 100 cho chắc ăn và trường hợp hợp này thì đích thị là... Tham rồi. Giời ơi, sao lại có ông Rể rộng rãi quá dzậy! Lần sau nếu có dịp đi chơi đâu nhớ cho tôi tháp tùng nghe em.
Em Đồng Vợ chồng Đồng-Vân B có duyên được xếp ngồi cạnh hai đứa tôi. Mới nhìn Ngọc đã nói thầm sao em Đồng giống ông Bùi bảo Trúc quá, không biết có liên hệ huyết thống gì không? Giống từ giọng nói, khuôn mặt, vóc dáng...v...v...Tuy nhiên theo tôi, BBT đậm đà, có da có thịt hơn một chút nhưng không đẹp trai bằng cậu em BBĐ. Hỏi mãi thì em bảo là có họ hàng xa nhưng cuối cùng cũng thú nhận là em ruột và là em nhỏ nhất. Ngọc quả có con mắt tinh đời nhưng lý do nào đã khiến N để ý đến BBT? Thì ra N thích đọc văn của BBT và còn biết rõ văn sỹ hơn N chỉ có một tuổi. Em Đồng ăn nói lưu loát, dí dỏm và có duyên lắm. Em lý luận, tại sao lại bắt thực khách phải ăn măc đồ lớn khi dự bữa dinner chia tay hôm Thứ Tư? Tôi đi chơi là cứ mặc thoải mái cho khoẻ, phải không quý vị? Quả thật đêm đó chàng chỉ bận áo sơ mi tay dài, không cà vạt, và có chết thằng Tây nào đâu. Tội nghiệp em Dũng, trịnh trọng bận áo vét, lại quên mang theo cà vạt. Còn tôi thì cà vạt le lói nhưng lại chỉ sơ mi trần vì quên áo vét và tất cả xem ra vẫn lịch sự như thường. Tiện đây tôi thành thực cám ơn Đồng đã cảm tình cho tôi thưởng thức dài dài rượu vang mà em đã dấu được 2 chai mang xuống tầu. Cho tôi gửi lời hỏi thăm đến người đẹp Vân B nhá.
Em Lương Vợ chồng em ngồi cạnh chúng tôi và cũng là lần đầu được diện kiến với nhau, đúng là hữu duyên...Em dáng vẻ hiền lành ít nói, và rất sành các món ăn trong menu để order. Hai đứa tôi, vốn nhà quê, ít đi ăn các tiệm sang, nhất là những món rắc rối của Ý,Nhật...v...v...thì mù tịt. Phần tôi răng cộ bết bát lắm, răng giả cũng không sử dụng được ngon lành, chỉ có hát là tạm được thôi. Đầu tiên tôi order món súp cho dễ húp, ai ngờ gặp thứ mắc...gió của Ý xơi không được. Em thấy tôi chỉ ngồi ngắm là biết ngay có vấn đề bèn đề nghị xin đổi món ăn, thế là tôi hoan hỷ ok và xơi được món của em ngay. Em cho biết đó là món của Ý và em thưởng thức được. Phần Ngọc order món có chữ steak rõ ràng nhưng lúc mang ra nó lổn nhổn không giống thịt bò, trong khi đĩa của em Lương lại có cục thịt bò tổ chảng. Hỏi ra mới biết gọi lộn, phải nhờ em chỉ cái tên để gọi lại. Phu nhân của em, Kim Thanh rất hoạt bát, dễ mến, chuyện trò với Ngọc rất hợp ý và có nhiều mục để trao đổi bàn bạc.Thế là từ nay Ngọc lại có thêm bạn mới để nói chuyện dài dài.
Em Hồng Cặp vợ chồng này thật tâm đầu ý hợp vì các em cùng rất khoái đi du lịch. Riêng trong năm nay, quý em đã đi chơi tất cả 3 chuyến kể cả lần này. Em Hồng có rất nhiều kinh nghiệm về đi chơi đây đó và dĩ nhiên em cũng rành cả về casino. Tuy nhiên lần này không thấy em trổ tài mà lại chung vốn với em Thảo rồi để Kiều nương đánh hộ. Kết quả đại thắng nhờ Kiều rất đỏ, gần như bàn nào cũng ăn, thật may mắn. Kiều khoe với tôi là Thầy bói phán Kiều có 2 điểm đặc biệt: đánh bài luôn luôn thắng và nếu ai nhờ làm đơn kiện thì cũng thắng kiện luôn. Tiện đây cũng cám ơn Kiều đã tặng Bố 20 tờ để chơi bài và đây cũng là một kỷ niệm đáng yêu sẽ làm Bố nhớ hoài.
Em Ánh Tuyết nói chuyện rất tình cảm và chân thành, hợp với bản chất của Ngọc vốn hiền lành chậm chạp. Tội nghiệp em bị mắc 2 bệnh cùng một lúc là cao máu và tiểu đường. Nếu em có thể uống được rượu tỏi giống vợ chồng tôi thì có nhiều hy vọng sẽ khá hơn. Hình như em có hứa với Ngọc là sẽ lại thăm chúng tôi tại tệ xá và rủ đi chơi sòng bài Pechanga có phải không? Điều này là trúng tim đen của tôi rồi, lẹ lẹ lên nghe em, sợ không còn kịp đấy!
Em Dũng Cặp Dũng-Thu B rất gần gũi với vợ chồng tôi. Tuy cách xa nhau tới hơn 200 mile nhưng cũng thường tiếp xúc với nhau qua điện thoại. Dạo này trong những dịp hội hè, các em thường chịu khó đưa đón nếu thuận đường. Kỳ đi cruise này các em đã lo cho chúng tôi từ A đến Z. Tôi mới mua được cái tablet hiệu SamSung, Dũng đã tận tình hướng dẫn tôi cách sử dụng dù mất nhiều thời gian, tôi thành thật cám ơn em. Dũng tính hiền lành, tháo vát, sẵn lòng giúp đỡ mọi người mà không hề đòi hỏi. Vợ chồng tôi rất sung sướng đã được các em dành cho những cảm tình nồng hậu trong suốt thời gian qua.
Đoạn kết Bài này viết mục đích chỉ để mua vui và tản mạn một chút về một số Rể LVD mà tôi có hân hạnh được làm quen trong chuyến đi cruise thăm Mexico vừa qua. Tôi hy vọng trong tương lai sẽ có cơ hội được tiếp xúc với Quý Rể khác, càng nhiều càng tốt để tình thân hữu được mở rộng và khỏi đánh nhau vỡ đầu khi gặp nhau mà lỡ có vấn đề ở ngoài đường nơi xứ lạ.
Đường