DOHUUTAI wrote on 15. Jul 2015 , 11:08:ĐÊM MUỘN
THƠ HƯƠNG CHIỀU
Đêm về muộn khoá cửa then sương
Em về muộn đường khuya ướt trơn
Xoè bàn tay vuốt mặt dỗi hờn
Em với người sao nghe cô đơn !!.
Đêm mệt nhoài trong đôi mắt sâu
Luỵ tình nhau chi lắm nỗi sầu ?
Gọi tên nhau trăm ngàn nỗi khó
Đêm với người ..mộng một cơn đau!!.
SỢ .
THƠ HƯƠNG CHIỀU
Sợ nói những điều không thể nói
Vờ bâng quơ nhặt chiếc lá rơi
Ngó lên cây thẩm màu xanh mớ
Vụng về cúi nhặt mảnh buồn rơi..!.
MỘNG CHIỀU
THƠ HƯƠNG CHIỀU
Mộng chiều xuân mộng mơ vừa chín
Đã phải lòng thơ..ngơ ngẩn nhìn
Người ấy phập phòng ..tình câm nín
Chiều rơi trái mộng …thơ làm thinh..
Từ bài thơ Muộn của Hương Chiều
Lỡ
Bóng tối chập chùng bàng bạc sương
Căn phòng lặng lẻ đêm trống trơn
Úp mặt vào tường như giận dỗi
Cái cảnh đoạn trường lúc cô đơn
Ta lỡ bước vào một hố sâu
làm sao gỡ hết những u sầu
Ai treo tình hận trên khốn khó
Ai ở nơi nào có cùng đau ?
Đỗ Hữu Tài
Từ bài thơ Sợ của Hương Chiều
Ngại
Ngại phải nghe lời ai muốn nói
Cho ngàn thề ước tả tơi rơi
Những lần say đắm buông từng mớ
Thà lẳng lặng về để lệ rơi
Đỗ Hữu Tài
Từ bài thơ Mộng Chiều của Hương Chiều
Đêm Mơ
Đêm mơ ấp ủ tình mới chín
Theo bóng người thơ ngây ngất nhìn
Tình non e ngạl lòng câm nín
Mơ mãi thơ dài phút lặng thinh
Đỗ Hữu Tài
29 - 7 - 2015