Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - THƠ ĐỖ HỬU TÀI  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 4 5 ... 25
Send Topic In ra
THƠ ĐỖ HỬU TÀI (Read 29797 times)
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #30 - 15. Aug 2014 , 10:27
 
Cám ơn chị TVMS , HMN , Tí......đã canh gát dinh thự này nha hoado hoado hoado
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #31 - 20. Aug 2014 , 00:41
 
...


Back to top
« Last Edit: 20. Aug 2014 , 22:58 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2079
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #32 - 20. Aug 2014 , 05:11
 
Phuong_Tran wrote on 20. Aug 2014 , 00:41:
...





Thơ hay trình bày đep.Cám ơn chị PT nhìu nhìu nhạng
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #33 - 20. Aug 2014 , 22:58
 
...

PTr mời cả nhà đọc bài thơ Còn Chi của chị Kim Oanh bạn anh Tài hoạ lại bài Tìm Đâu

Tài ơi, Sáng nay Tài làm Oanh rơi nước mắt rồi............... Mới đọc cái tựa đề thôi TÌM ĐÂU là Oanh đã xúc động. Gửi Tài chị 6 và Mai cảm xúc của Oanh nha


Còn Chi


Mất đi hơn nửa cuộc đời
Chỉ còn lại một nửa vời đau thương
Người đi biệt dạng mù sương
Còn đâu năm tháng yêu đương ngọt ngào
Biết ai còn nhớ thuở nào
Mặn nồng chia sẻ khắc vào tim đây
Thời gian vùn vụt tên bay
Phút giây mộng mị mình vây lấy mình

Cho đi trọn cả ân tình
Còn chăng gầy guộc vóc hình hài ta
Tiếng lòng nhức nhối khóc la
Không ai thương xót… Xuân qua, tuổi già
Ừ  không yêu nữa…Biết mà!
Nhưng vẫn nuối tiếc … thật thà ngày xanh
Tình xưa đẹp tợ bức tranh
Nồng nàn nắng ấm vàng hanh rực trời

Đau thương gục ngã giữa đời
Khắc vào ký ức một thời nhớ nhung
Cô đơn giữa chốn mông lung
Hồn bay lơ lững không trung bềnh bồng
Với tay níu giữ tình hồng
Ghì chặt ảo giác trong vòng u mê
Ấm yêu say mộng vân vê
Cuối cùng vẫn chỉ tái tê... trọn đời

Kim Oanh
20/8/2014
Back to top
 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #34 - 21. Aug 2014 , 09:45
 
hi hi...Tí lẹ chưn thiẹt nha hoado
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #35 - 21. Aug 2014 , 12:08
 
DOHUUTAI wrote on 21. Aug 2014 , 09:45:
hi hi...Tí lẹ chưn thiẹt nha hoado


BÀI THƠ HAY TUYỆT.
TVMS CÁM ƠN ANH TT VÀ CÁM ƠN TÍ ĐÃ...LANH CHƯN.
CÒN TV THÌ LANH.....TAY NÊN , CHỊU THUA...HU.HU.
DẠO NẦY COMP NHỎNG NHẺO , BỰC CẢ MÌNH ĐẦU...TAY CHÂN NÈ ANH TT....
THÂN ÁI CHÚC ANH TT VÀ CẢ NHÀ LUN TƯƠI VUI.
TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #36 - 21. Aug 2014 , 16:59
 
Phuong_Tran wrote on 20. Aug 2014 , 22:58:
...

PTr mời cả nhà đọc bài thơ Còn Chi của chị Kim Oanh bạn anh Tài hoạ lại bài Tìm Đâu

Tài ơi, Sáng nay Tài làm Oanh rơi nước mắt rồi............... Mới đọc cái tựa đề thôi TÌM ĐÂU là Oanh đã xúc động. Gửi Tài chị 6 và Mai cảm xúc của Oanh nha


Còn Chi


Mất đi hơn nửa cuộc đời
Chỉ còn lại một nửa vời đau thương
Người đi biệt dạng mù sương
Còn đâu năm tháng yêu đương ngọt ngào
Biết ai còn nhớ thuở nào
Mặn nồng chia sẻ khắc vào tim đây
Thời gian vùn vụt tên bay
Phút giây mộng mị mình vây lấy mình

Cho đi trọn cả ân tình
Còn chăng gầy guộc vóc hình hài ta
Tiếng lòng nhức nhối khóc la
Không ai thương xót… Xuân qua, tuổi già
Ừ  không yêu nữa…Biết mà!
Nhưng vẫn nuối tiếc … thật thà ngày xanh
Tình xưa đẹp tợ bức tranh
Nồng nàn nắng ấm vàng hanh rực trời

Đau thương gục ngã giữa đời
Khắc vào ký ức một thời nhớ nhung
Cô đơn giữa chốn mông lung
Hồn bay lơ lững không trung bềnh bồng
Với tay níu giữ tình hồng
Ghì chặt ảo giác trong vòng u mê
Ấm yêu say mộng vân vê
Cuối cùng vẫn chỉ tái tê... trọn đời

Kim Oanh
20/8/2014


Thêm một bài thơ họa bài Tìm Đâu của Yên Dạ Thảo

Như Mai gởi chị Phượng, anh Tài và Oanh bài thơ of YDT từ Tìm Đâu of ĐHT.

Nửa Giấc Mộng Đời


(Từ Tìm Đâu của Đỗ Hữu Tài)

Đi tìm lại nửa cuộc đời
Nơi miền ký ức xa vời yêu thương
Nửa đời tất bật gió sương
Nửa rơi lệ đắng, nửa vương ngọt ngào
Sóng đưa thuyền lạc bến nào?
Trăng nghiêng rũ bóng khuyết sầu nơi đây!
Hờn thu buồn bã lá bay
Hờn hoa, bướm lạ vui say quên mình!

Vào mơ tìm lại chút tình
Lang thang trên lối với hình bóng ta
Màn đêm cõi vắng bao la
Thời gian nhuộm úa đời hoa cỗi cằn
“Thiên nhiên quy luật vĩnh hằng”
Sao hoài giữ được mộng bằng tuổi xanh
Thôi thì lộng bức diễm tranh
Trong miền tiềm thức mỏng manh tơ trời

Ru ta nửa giấc mộng đời
Ai gieo cung đẹp vào lời nhớ nhung
Hồn mơ mộng ước mông lung
Mây say gió lộng, tình chung bềnh bồng
Ai buông sợi nắng tơ hồng
Trái tim mông muội quanh vòng đam mê
Vàng thu trên lối đường về
Chợt nghe thương nhớ trời quê nửa đời!

Yên Dạ Thảo

20.08.2014

Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #37 - 22. Aug 2014 , 05:32
 

Tâp thơ HOÀI HƯƠNG


...



Vài nét về tác giả:


Nhà thơ Đỗ Hữu Tài sinh ngày 17.12.1957 tại Sài Gòn.

Ông vượt biên sang Pulau Bidong (Mã-lai) năm 1980, tái định cư tại Mỹ năm 1982, và lâm trọng bệnh khiến toàn thân bị tê liệt dần trong vài năm sau đó.

Dưới ánh sáng của đức tin, ông đã phấn đấu cùng nghịch cảnh thử thách, dùng lời thơ để dàn trải tâm tư trong những năm an dưỡng tại Alexandria, tiểu bang Virginia.

Ông đã viết hơn ngàn bài thơ. Ấn phẩm đầu tay của ông đã được phát hành năm 2008, thi tập “Có những đêm.”


Đỗ Hữu Tài và “Hoài Hương”

. Nguyễn Hữu Nghĩa


“Hoài Hương” là nhan đề thi tập thứ hai của Đỗ Hữu Tài, sau cuốn “Có những đêm”, xuất bản vào 2008, sáu năm trước đây.

“Hoài Hương”, trước hết là tên người. Một người con gái. Đẹp, từ nhan diện tới phẩm cách. Tôi không dám chắc đó là mối tình đầu của tác giả, vì trong thơ của ông thấp thoáng khá nhiều những bóng hồng, từ khi ông còn trẻ, gấm ghé vài cô học trò, rồi “xếp bút nghiên theo việc đao binh”. Có thể Hoài Hương không phải là mối tình thứ nhất, nhưng là một mối tình lớn, nói là lớn nhất, chắc cũng không ngoa.

“Hoài Hương” có nụ cười rất xinh và rất tươi. Hoạ sĩ đã nhìn ra cô Hoài Hương qua sự rung động của tác giả Đỗ Hữu Tài, và sự cảm xúc ấy đã truyền đạt tới người xem tranh…

Hoài Hương như là một thiên thần đáp xuống cuộc đời tác giả, lúc đó còn là một chàng trai khỏe mạnh và bình thường, sống trên hoang đảo Mã-lai, đẹp trai nhưng chưa biết làm thơ.

Hai người yêu nhau, nhưng rồi vì hoàn cảnh tị nạn, họ đã phải xa nhau. Nàng tái định cư ở Đại Dương Châu, mà chúng ta quen nói gọn là nước Úc; còn chàng trôi giạt tới xứ của tình nhân, tức tiểu bang Virginia, nước Mỹ.

Sống ở xứ của tình nhân, mà tình nhân của chàng thì lại xa cách tới nửa vòng trái đất. Chắc vì vậy mà hồn thơ của tác giả bắt đầu chớm nở, vì yêu nhau mà xa nhau, người ta dễ trở thành thi sĩ. Trong thi ca của nhân loại có cả hàng triệu bằng chứng về điều này.

Trong những ngày xa cách, chàng đã nhận được một thử thách khác từ trời. Bệnh tật đã biến ông thành toàn thân bất toại. Nói là toàn thân thì cũng không đúng hẳn, vì ông còn cái đầu cử động được và bộ óc cực kỳ minh mẫn. Do đó mà có hai tập thơ, trong khoảng 1000 bài đã ra đời.

Đức tin đã nâng đỡ ông trong những ngày an dưỡng ở Alexandria. Thi ca và tình yêu đã truyền cho ông sức sống đã 30 năm. Xin cảm tạ Ơn Trên.

Thiên thần của ông đã nương đôi cánh sắt – có thể là của hãng hàng không Qantas – bay qua thăm ông vài lần, có khi ở lại Virginia với ông trong suốt 49 ngày. Bốn mươi chín ngày, không có đêm, vì nhà an dưỡng không có nơi cư trú cho thân nhân thăm nuôi ở lại qua đêm.

Để có phương tiện trang trải chi phí, cô đã phải ngồi đạp máy may tới khuya lơ khuya lắc (trang 175). Sang được tới xứ người, dù có thân nhân giúp đỡ một phần, cô vẫn phải chịu khí hậu rét buốt chưa quen, mỗi lần đi thăm nuôi về, phải đi bộ hàng 20 phút ở những khu vực không có đèn đường, hay phải đi xe điện hầm ở Washington DC trong những ngày chưa có an ninh như hiện nay. Đêm về nhà trọ, cô lại cặm cuội và sẽ sàng nấu nướng để sáng hôm sau có món ăn Việt Nam đem đi “thăm nuôi” người yêu lâm nạn. Rồi cô còn bay về Việt Nam thăm mẹ của người yêu, ngoan như một đứa con dâu tinh thần.

Sau 28 năm dài, bây giờ thì Hoài Hương cũng đã có gia đình, có con, như phần lớn phụ nữ trên cõi đời này, nhưng thi tập “Hoài Hương” sẽ mãi mãi hiện diện bên tác giả, hằn sâu trong tâm khảm ông, như ông viết trong hai đoạn mở và kết, bài “Hai mươi tám năm”:

Trời tháng năm viết vào trang tình sử

Đoạn tình buồn đời cô lữ xứ xa

Ôi nhớ quá thiết tha người thiếu nữ

Đã một thời ấp ủ trái tim ta



Hăm tám năm viết vào trang tình sử

Mà nhớ người thiếu nữ thêm vấn vương

Thơ tôi viết ôi thương từng con chữ

Thơ ngậm ngùi để giữ mộng Hoài Hương.

(Hai mươi tám năm, trang 13)

Như Xuân Diệu nhớ người yêu, nhớ tiếng, nhớ hình, nhớ ảnh, Đỗ Hữu Tài cũng nhớ và nhớ cả nụ cười, nhớ bàn tay, dáng điệu:

Nhớ em nhìn áng mây trời

Tôi mơ là gió ru đời mây bay

Nhớ em thon thả đôi tay

Tôi như chếnh choáng mê say ngọt ngào.

(Nhớ em, trang 23)


Xuân hạ thu đông, mùa nào ông cũng nhớ:

Đông nay ta vẫn một mình

Ngồi nghe ngọn gió lùa hình bóng đi

Ôm riêng khúc nhạc tình si

Nghêu ngao ta hát biệt ly một thời.
                        (Mùa đông, trang 32)


“Hoài Hương”, tên người yêu, mà đồng thời cũng là nỗi nhớ nhà, nên ông có đoạn thơ:

Ánh trăng lẻ bóng nằm cô quạnh

Sương phủ cô phòng nghe vấn vương

Chưa thỏa chí trai cùng vận nước

Nỗi thương nhớ mẹ, kẻ tha phương.

(Nhớ nhà, trang 19)

Rồi ông cũng lần về thăm nhà, tất nhiên là trong mơ. Như Từ Thức về trần, ông lang thang chưa tìm ra ngõ cũ thì chợt nghe tiếng gà gáy sáng làm giật mình tỉnh giấc:


Tiếng gà gáy sáng chợt giựt mình

Chưa thấy gia đình thức dậy ngay

Thì thôi hẹn lại tối nay

Má ơi! Chờ nắm bàn tay con khờ.

(Tiếng gà gáy, trang 43)

Không tự thân về được thì anh nhờ người yêu:

Nếu có dịp, em về chơi quê mẹ

Nhớ ghé nhà thăm hỏi má của anh

Vui vẻ kể loanh quanh vài câu chuyện

Nhưng đừng buồn khi má nhắc đến anh.

(Về thăm, trang 46)



Và ông ước ao cùng người yêu về lại trong chiêm bao:

Đành thôi chỉ biết ước ao

Về chung một chuyến chiêm bao đêm này

Dặn em cười lúc má rầy

“Thằng Năm quên rủ bạn mầy về chơi”

(Em có về không, trang 49)

Trong cơn thử thách, ông vững tin, tạ ơn Thiên Chúa đã giúp ông cất bớt gánh gian nan:

Tạ ơn Chúa ở trên trời

Cho con hạnh phúc cuộc đời bình an

Vượt qua khốn khó gian nan

Nhận từ bằng hữu chứa chan thân tình

Đời con không sống một mình

Quẩn quanh bên cạnh bóng hình bạn xa

Luôn luôn an ủi thiết tha

Giúp con thêm sức đi qua ngỡ ngàng.

(Tình Chúa, trang 57)

Và ông không quên tạ ơn đời:

Tạ ơn đời chẳng quên tôi

Bến Sông Mây vẫn lặng trôi con đò



Tạ ơn đời vẫn nhớ tôi

Hoa Sơn Trang có trăng soi khu vườn

Tôi đi tìm lại con đường

Nơi Lê Văn Duyệt phố phường thênh thang.

(Tạ ơn đời, trang 102)



***

Trên đây là Đỗ Hữu Tài, là Hoài Hương, là tình yêu, thi ca và bằng hữu, một sự kết nối tuyệt vời. Tập thơ đầu tay “Có những đêm” ra đời trước đây là một bông hoa, và “Hoài Hương” cũng đã in xong, là đóa thứ hai.

Ở đây chúng ta không mải chú tâm về sự thành công ở mức phổ biến, mà nói về tình bạn.

Kinh Thi nói “thi khả dĩ quan, khả dĩ quần, khả dĩ hưng, khả dĩ oán”; thơ có khả năng giúp con người nhận xét, tụ hội, hưng phấn, oán giận. Hiển nhiên là thi ca đã mở một lối thoát cho Đỗ Hữu Tài, giúp ông trầm tĩnh nhìn vào cuộc đời, hứng khởi để miên man viết. Thơ đã là phương tiện giúp ông tụ hội, keo kết bạn bè ở gần khắp mặt địa cầu, với sự chung tay, góp mặt của văn thi hữu trên các trang báo mạng và trong các buổi sinh hoạt giới thiệu sách. Tất cả đã gặp nhau ở một điểm chung, thanh lịch và trong sáng: thi ca.


(NHN, Virginia 8/14)




Thi tập Hoài Hương

Ủng hộ ấn phí $12.00

Liên lạc:

Miên Kim

mienkim@gmail.com




Buổi sinh hoạt ra mắt sách sẽ được tổ chức vào ngày 12 tháng 10 năm 2014 tại Alexandria, VA. Chi tiết sẽ thông báo sau.


Lời tâm sự của Đỗ Hữu Tài



Tôi ở trong nursing home đã hơn 30 năm. Hôm nay, tôi không biết nói gì hơn là hy vọng mọi người nghe được tiếng nói của tôi. Tôi đã cố gắng, nhưng còn khó khăn, tiếng nói lúc được lúc không. Tôi hy vọng mọi người hiểu được tâm trạng của một người ở trong nursing home sau 30 năm. Dĩ nhiên có những vui buồn trong đó… Tôi nói, không phải vì một cá nhân bị bịnh. Tôi hy vọng những lời của tôi là chia sẻ với các bạn, những cảm nghĩ, trong tự mọi hành động mỗi ngày. Có lẽ nhiều người thắc mắc tại sao 30 năm tôi ở nơi này mà vẫn còn yêu đời và yêu người. Thưa, đó là nhờ châm ngôn mà tôi thường nhắc nhở cho mình là: “Chờ!”


Thân thưa các bạn, nếu trong cuộc sống mà không biết chờ đợi, có lẽ tôi đã không có đủ năng lực để sống. Cái chờ của tôi rất đơn giản: Sáng chờ… trưa ăn gì – Trưa chờ… coi phim (dù hay dù dở) - Tối ngồi chơi chờ… coi thể thao. Không phải chờ được trúng số hay được hưởng một điều gì to lớn, nhưng cái chờ của tôi đã ảnh hưởng tới 30 năm sống, và nhờ “biết chờ” mà tôi vẫn còn đủ nghị lực, sáng suốt và minh mẫn tự thấy đời vẫn còn rộng mở trong tầm tay của mình, dù rằng bầu trời của tôi rất hẹp, chỉ quẩn quanh trong cái gian phòng bé nhỏ này…

Thưa các bạn, chắc chẳng mấy ai thiết sống cuộc sống của tôi, với chứng bệnh phải nói là thiên tai. Nhưng thiển nghĩ, một khi Thượng Đế giao cho ta một điều gì, dù rủi cách mấy, chúng ta cũng đừng ân hận, đừng uất hận, đừng oán trách. Hãy cứ vui vẻ mà tiếp nhận rồi sẽ tìm thấy lẽ sống của mình. Bởi đó, tôi vẫn còn rất nhiều bạn xa gần, rất nhiều người thân thương, rất nhiều ân nhân giúp đỡ. Nhưng ở đây tôi không nói nhiều về lãnh vực đó mà chỉ nói đến điều mà tôi hằng khao khát là được sống: mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Đó cũng là châm ngôn thứ hai để tôi được sống và tôi luôn cảm thấy không thiếu thốn, không lẻ loi trong căn phòng. Nếu rảnh, tôi ra ngoài ngồi ngắm nắng. Chủ Nhật được đi xem lễ. Tôi là người công giáo, tin có Chúa, có Mẹ. Đức tin đã làm cho tôi được sáng suốt, minh mẫn. Nếu con người không có đức tin thì dù có đủ mọi thứ nhưng dường như sống trong khoảng trống cuộc đời.


Thưa các bạn, tôi rất sung sướng được nói, và không hiểu vì sao hôm nay bỗng dưng tôi nói chuyện được rõ ràng. Lâu lắm rồi, thưa các bạn, căn bệnh làm cho tôi không nói được nhiều. Thanh quản của tôi không hiểu vì sao hôm nay nó lại khá lên để những lời chia sẻ của tôi được tới các bạn, những người bệnh tật, những người nghèo khó, những đời sống cô đơn nhờ vào tình thương của đồng loại mà có lẽ sống mà không thiếu thốn, không chật vật, còn tin tưởng vào Thượng Đế, còn tin tưởng vào Đấng Toàn Năng Vĩnh Cửu bên mình. Trên đời, có những người dù chưa bao giờ gặp mặt, dù chưa một lần đối diện, nhưng khi bạn chán nản thì họ luôn sẵn sàng giúp đỡ, nghĩ đến, khuyến khích để bạn đừng bi quan, đừng chán nản… và từ đó những ngày còn lại của bạn là những ngày đáng sống. Nếu tâm trí của chúng ta lẩn quẩn trong vấn đề sự sống hơi nhiều thì chúng ta sẽ bỏ cuộc, sẽ không vươn lên, không tự thấy mình đáng sống trong cuộc sống đang bị bỏ rơi.


Tôi hy vọng các bạn đọc thơ tôi. Những bài thơ có vẻ trừu tượng, mơ hồ, nhưng tôi viết rất thật từ tâm trạng của mình. Những bài thơ ấy có khi rất buồn, nhưng có khi lại rất vui, đôi khi gần gủi và cũng thật xa xôi. Nói chung, tất cả tôi viết là cho tôi, cho những người bạn, cho những người thân, cho những người đọc qua thơ tôi để tìm được sự chân thật của chính mình. Tôi không bi quan mà sống lạc quan. Xin các bạn đừng buông xuôi, đừng lẩn quẩn với tâm trạng trách móc, oán than. Chớ trách vì mình bệnh hoạn mà không tự tìm thấy niềm vui. Niềm vui không bao giờ xa tầm tay với. Chúc các bạn tìm thấy những ngày thanh thản…

Miền Tao Ngộ thâu âm

Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #38 - 22. Aug 2014 , 10:59
 
Phuong_Tran wrote on 22. Aug 2014 , 05:32:

Tâp thơ HOÀI HƯƠNG


...



Vài nét về tác giả:


Nhà thơ Đỗ Hữu Tài sinh ngày 17.12.1957 tại Sài Gòn.

Ông vượt biên sang Pulau Bidong (Mã-lai) năm 1980, tái định cư tại Mỹ năm 1982, và lâm trọng bệnh khiến toàn thân bị tê liệt dần trong vài năm sau đó.

Dưới ánh sáng của đức tin, ông đã phấn đấu cùng nghịch cảnh thử thách, dùng lời thơ để dàn trải tâm tư trong những năm an dưỡng tại Alexandria, tiểu bang Virginia.

Ông đã viết hơn ngàn bài thơ. Ấn phẩm đầu tay của ông đã được phát hành năm 2008, thi tập “Có những đêm.”


Đỗ Hữu Tài và “Hoài Hương”

. Nguyễn Hữu Nghĩa


“Hoài Hương” là nhan đề thi tập thứ hai của Đỗ Hữu Tài, sau cuốn “Có những đêm”, xuất bản vào 2008, sáu năm trước đây.

“Hoài Hương”, trước hết là tên người. Một người con gái. Đẹp, từ nhan diện tới phẩm cách. Tôi không dám chắc đó là mối tình đầu của tác giả, vì trong thơ của ông thấp thoáng khá nhiều những bóng hồng, từ khi ông còn trẻ, gấm ghé vài cô học trò, rồi “xếp bút nghiên theo việc đao binh”. Có thể Hoài Hương không phải là mối tình thứ nhất, nhưng là một mối tình lớn, nói là lớn nhất, chắc cũng không ngoa.

“Hoài Hương” có nụ cười rất xinh và rất tươi. Hoạ sĩ đã nhìn ra cô Hoài Hương qua sự rung động của tác giả Đỗ Hữu Tài, và sự cảm xúc ấy đã truyền đạt tới người xem tranh…

Hoài Hương như là một thiên thần đáp xuống cuộc đời tác giả, lúc đó còn là một chàng trai khỏe mạnh và bình thường, sống trên hoang đảo Mã-lai, đẹp trai nhưng chưa biết làm thơ.

Hai người yêu nhau, nhưng rồi vì hoàn cảnh tị nạn, họ đã phải xa nhau. Nàng tái định cư ở Đại Dương Châu, mà chúng ta quen nói gọn là nước Úc; còn chàng trôi giạt tới xứ của tình nhân, tức tiểu bang Virginia, nước Mỹ.

Sống ở xứ của tình nhân, mà tình nhân của chàng thì lại xa cách tới nửa vòng trái đất. Chắc vì vậy mà hồn thơ của tác giả bắt đầu chớm nở, vì yêu nhau mà xa nhau, người ta dễ trở thành thi sĩ. Trong thi ca của nhân loại có cả hàng triệu bằng chứng về điều này.

Trong những ngày xa cách, chàng đã nhận được một thử thách khác từ trời. Bệnh tật đã biến ông thành toàn thân bất toại. Nói là toàn thân thì cũng không đúng hẳn, vì ông còn cái đầu cử động được và bộ óc cực kỳ minh mẫn. Do đó mà có hai tập thơ, trong khoảng 1000 bài đã ra đời.

Đức tin đã nâng đỡ ông trong những ngày an dưỡng ở Alexandria. Thi ca và tình yêu đã truyền cho ông sức sống đã 30 năm. Xin cảm tạ Ơn Trên.

Thiên thần của ông đã nương đôi cánh sắt – có thể là của hãng hàng không Qantas – bay qua thăm ông vài lần, có khi ở lại Virginia với ông trong suốt 49 ngày. Bốn mươi chín ngày, không có đêm, vì nhà an dưỡng không có nơi cư trú cho thân nhân thăm nuôi ở lại qua đêm.

Để có phương tiện trang trải chi phí, cô đã phải ngồi đạp máy may tới khuya lơ khuya lắc (trang 175). Sang được tới xứ người, dù có thân nhân giúp đỡ một phần, cô vẫn phải chịu khí hậu rét buốt chưa quen, mỗi lần đi thăm nuôi về, phải đi bộ hàng 20 phút ở những khu vực không có đèn đường, hay phải đi xe điện hầm ở Washington DC trong những ngày chưa có an ninh như hiện nay. Đêm về nhà trọ, cô lại cặm cuội và sẽ sàng nấu nướng để sáng hôm sau có món ăn Việt Nam đem đi “thăm nuôi” người yêu lâm nạn. Rồi cô còn bay về Việt Nam thăm mẹ của người yêu, ngoan như một đứa con dâu tinh thần.

Sau 28 năm dài, bây giờ thì Hoài Hương cũng đã có gia đình, có con, như phần lớn phụ nữ trên cõi đời này, nhưng thi tập “Hoài Hương” sẽ mãi mãi hiện diện bên tác giả, hằn sâu trong tâm khảm ông, như ông viết trong hai đoạn mở và kết, bài “Hai mươi tám năm”:

Trời tháng năm viết vào trang tình sử

Đoạn tình buồn đời cô lữ xứ xa

Ôi nhớ quá thiết tha người thiếu nữ

Đã một thời ấp ủ trái tim ta



Hăm tám năm viết vào trang tình sử

Mà nhớ người thiếu nữ thêm vấn vương

Thơ tôi viết ôi thương từng con chữ

Thơ ngậm ngùi để giữ mộng Hoài Hương.

(Hai mươi tám năm, trang 13)

Như Xuân Diệu nhớ người yêu, nhớ tiếng, nhớ hình, nhớ ảnh, Đỗ Hữu Tài cũng nhớ và nhớ cả nụ cười, nhớ bàn tay, dáng điệu:

Nhớ em nhìn áng mây trời

Tôi mơ là gió ru đời mây bay

Nhớ em thon thả đôi tay

Tôi như chếnh choáng mê say ngọt ngào.

(Nhớ em, trang 23)


Xuân hạ thu đông, mùa nào ông cũng nhớ:

Đông nay ta vẫn một mình

Ngồi nghe ngọn gió lùa hình bóng đi

Ôm riêng khúc nhạc tình si

Nghêu ngao ta hát biệt ly một thời.
                        (Mùa đông, trang 32)


“Hoài Hương”, tên người yêu, mà đồng thời cũng là nỗi nhớ nhà, nên ông có đoạn thơ:

Ánh trăng lẻ bóng nằm cô quạnh

Sương phủ cô phòng nghe vấn vương

Chưa thỏa chí trai cùng vận nước

Nỗi thương nhớ mẹ, kẻ tha phương.

(Nhớ nhà, trang 19)

Rồi ông cũng lần về thăm nhà, tất nhiên là trong mơ. Như Từ Thức về trần, ông lang thang chưa tìm ra ngõ cũ thì chợt nghe tiếng gà gáy sáng làm giật mình tỉnh giấc:


Tiếng gà gáy sáng chợt giựt mình

Chưa thấy gia đình thức dậy ngay

Thì thôi hẹn lại tối nay

Má ơi! Chờ nắm bàn tay con khờ.

(Tiếng gà gáy, trang 43)

Không tự thân về được thì anh nhờ người yêu:

Nếu có dịp, em về chơi quê mẹ

Nhớ ghé nhà thăm hỏi má của anh

Vui vẻ kể loanh quanh vài câu chuyện

Nhưng đừng buồn khi má nhắc đến anh.

(Về thăm, trang 46)



Và ông ước ao cùng người yêu về lại trong chiêm bao:

Đành thôi chỉ biết ước ao

Về chung một chuyến chiêm bao đêm này

Dặn em cười lúc má rầy

“Thằng Năm quên rủ bạn mầy về chơi”

(Em có về không, trang 49)

Trong cơn thử thách, ông vững tin, tạ ơn Thiên Chúa đã giúp ông cất bớt gánh gian nan:

Tạ ơn Chúa ở trên trời

Cho con hạnh phúc cuộc đời bình an

Vượt qua khốn khó gian nan

Nhận từ bằng hữu chứa chan thân tình

Đời con không sống một mình

Quẩn quanh bên cạnh bóng hình bạn xa

Luôn luôn an ủi thiết tha

Giúp con thêm sức đi qua ngỡ ngàng.

(Tình Chúa, trang 57)

Và ông không quên tạ ơn đời:

Tạ ơn đời chẳng quên tôi

Bến Sông Mây vẫn lặng trôi con đò



Tạ ơn đời vẫn nhớ tôi

Hoa Sơn Trang có trăng soi khu vườn

Tôi đi tìm lại con đường

Nơi Lê Văn Duyệt phố phường thênh thang.

(Tạ ơn đời, trang 102)



***

Trên đây là Đỗ Hữu Tài, là Hoài Hương, là tình yêu, thi ca và bằng hữu, một sự kết nối tuyệt vời. Tập thơ đầu tay “Có những đêm” ra đời trước đây là một bông hoa, và “Hoài Hương” cũng đã in xong, là đóa thứ hai.

Ở đây chúng ta không mải chú tâm về sự thành công ở mức phổ biến, mà nói về tình bạn.

Kinh Thi nói “thi khả dĩ quan, khả dĩ quần, khả dĩ hưng, khả dĩ oán”; thơ có khả năng giúp con người nhận xét, tụ hội, hưng phấn, oán giận. Hiển nhiên là thi ca đã mở một lối thoát cho Đỗ Hữu Tài, giúp ông trầm tĩnh nhìn vào cuộc đời, hứng khởi để miên man viết. Thơ đã là phương tiện giúp ông tụ hội, keo kết bạn bè ở gần khắp mặt địa cầu, với sự chung tay, góp mặt của văn thi hữu trên các trang báo mạng và trong các buổi sinh hoạt giới thiệu sách. Tất cả đã gặp nhau ở một điểm chung, thanh lịch và trong sáng: thi ca.


(NHN, Virginia 8/14)




Thi tập Hoài Hương

Ủng hộ ấn phí $12.00

Liên lạc:

Miên Kim

mienkim@gmail.com




Buổi sinh hoạt ra mắt sách sẽ được tổ chức vào ngày 12 tháng 10 năm 2014 tại Alexandria, VA. Chi tiết sẽ thông báo sau.


Lời tâm sự của Đỗ Hữu Tài



Tôi ở trong nursing home đã hơn 30 năm. Hôm nay, tôi không biết nói gì hơn là hy vọng mọi người nghe được tiếng nói của tôi. Tôi đã cố gắng, nhưng còn khó khăn, tiếng nói lúc được lúc không. Tôi hy vọng mọi người hiểu được tâm trạng của một người ở trong nursing home sau 30 năm. Dĩ nhiên có những vui buồn trong đó… Tôi nói, không phải vì một cá nhân bị bịnh. Tôi hy vọng những lời của tôi là chia sẻ với các bạn, những cảm nghĩ, trong tự mọi hành động mỗi ngày. Có lẽ nhiều người thắc mắc tại sao 30 năm tôi ở nơi này mà vẫn còn yêu đời và yêu người. Thưa, đó là nhờ châm ngôn mà tôi thường nhắc nhở cho mình là: “Chờ!”


Thân thưa các bạn, nếu trong cuộc sống mà không biết chờ đợi, có lẽ tôi đã không có đủ năng lực để sống. Cái chờ của tôi rất đơn giản: Sáng chờ… trưa ăn gì – Trưa chờ… coi phim (dù hay dù dở) - Tối ngồi chơi chờ… coi thể thao. Không phải chờ được trúng số hay được hưởng một điều gì to lớn, nhưng cái chờ của tôi đã ảnh hưởng tới 30 năm sống, và nhờ “biết chờ” mà tôi vẫn còn đủ nghị lực, sáng suốt và minh mẫn tự thấy đời vẫn còn rộng mở trong tầm tay của mình, dù rằng bầu trời của tôi rất hẹp, chỉ quẩn quanh trong cái gian phòng bé nhỏ này…

Thưa các bạn, chắc chẳng mấy ai thiết sống cuộc sống của tôi, với chứng bệnh phải nói là thiên tai. Nhưng thiển nghĩ, một khi Thượng Đế giao cho ta một điều gì, dù rủi cách mấy, chúng ta cũng đừng ân hận, đừng uất hận, đừng oán trách. Hãy cứ vui vẻ mà tiếp nhận rồi sẽ tìm thấy lẽ sống của mình. Bởi đó, tôi vẫn còn rất nhiều bạn xa gần, rất nhiều người thân thương, rất nhiều ân nhân giúp đỡ. Nhưng ở đây tôi không nói nhiều về lãnh vực đó mà chỉ nói đến điều mà tôi hằng khao khát là được sống: mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Đó cũng là châm ngôn thứ hai để tôi được sống và tôi luôn cảm thấy không thiếu thốn, không lẻ loi trong căn phòng. Nếu rảnh, tôi ra ngoài ngồi ngắm nắng. Chủ Nhật được đi xem lễ. Tôi là người công giáo, tin có Chúa, có Mẹ. Đức tin đã làm cho tôi được sáng suốt, minh mẫn. Nếu con người không có đức tin thì dù có đủ mọi thứ nhưng dường như sống trong khoảng trống cuộc đời.


Thưa các bạn, tôi rất sung sướng được nói, và không hiểu vì sao hôm nay bỗng dưng tôi nói chuyện được rõ ràng. Lâu lắm rồi, thưa các bạn, căn bệnh làm cho tôi không nói được nhiều. Thanh quản của tôi không hiểu vì sao hôm nay nó lại khá lên để những lời chia sẻ của tôi được tới các bạn, những người bệnh tật, những người nghèo khó, những đời sống cô đơn nhờ vào tình thương của đồng loại mà có lẽ sống mà không thiếu thốn, không chật vật, còn tin tưởng vào Thượng Đế, còn tin tưởng vào Đấng Toàn Năng Vĩnh Cửu bên mình. Trên đời, có những người dù chưa bao giờ gặp mặt, dù chưa một lần đối diện, nhưng khi bạn chán nản thì họ luôn sẵn sàng giúp đỡ, nghĩ đến, khuyến khích để bạn đừng bi quan, đừng chán nản… và từ đó những ngày còn lại của bạn là những ngày đáng sống. Nếu tâm trí của chúng ta lẩn quẩn trong vấn đề sự sống hơi nhiều thì chúng ta sẽ bỏ cuộc, sẽ không vươn lên, không tự thấy mình đáng sống trong cuộc sống đang bị bỏ rơi.


Tôi hy vọng các bạn đọc thơ tôi. Những bài thơ có vẻ trừu tượng, mơ hồ, nhưng tôi viết rất thật từ tâm trạng của mình. Những bài thơ ấy có khi rất buồn, nhưng có khi lại rất vui, đôi khi gần gủi và cũng thật xa xôi. Nói chung, tất cả tôi viết là cho tôi, cho những người bạn, cho những người thân, cho những người đọc qua thơ tôi để tìm được sự chân thật của chính mình. Tôi không bi quan mà sống lạc quan. Xin các bạn đừng buông xuôi, đừng lẩn quẩn với tâm trạng trách móc, oán than. Chớ trách vì mình bệnh hoạn mà không tự tìm thấy niềm vui. Niềm vui không bao giờ xa tầm tay với. Chúc các bạn tìm thấy những ngày thanh thản…

Miền Tao Ngộ thâu âm




Hoan hô anh TT đã tặng cho tất cả món quà tinh thần thứ 2 " Hoai` Hương " đã chào đời .
Đã biết về tâm sự và mối tình có 1 không 2 của anh TT. Nhưng càng đọc , càng thấm thía và cám ơn anh TT , các thi sỉ , các ACE ban , TÍ ...đã  chia xẻ cùng cả nhà.
TV MS đã nhắn Kiều gởi đến Tv rồi.

...

  Cuối tuần như ý đến với anh TT và cả nhà.
TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #39 - 27. Aug 2014 , 06:06
 
XEM LỄ TRONG PHÒNG


Chiều nay đón Chúa trong phòng
Con nghe sung sướng thỏa lòng ước mong
Từ lâu con đã chờ trông
Đọc kinh tiếng Việt vui trong tình Ngài
Tạ ơn Chúa đã đoái hoài
Cho con xem lễ dù ngoài Việt Nam
Nhưng lòng con lại tham lam
Chúa thương gìn giữ bình an mỗi ngày

Cám ơn cha đến nơi này
Cho con hưởng phúc tràn đầy ơn trên
Tâm hồn con hết bấp bênh
Nghe lời cha giảng chưa quên tiếng mình
Con như tìm lại bóng hình
Rước Mình Thánh Chúa được tình Cha ban
Căn phòng rộng rãi thênh thang
Không còn khốn khó khô khan tiêu điều

Một chiều ấm áp một chiều
Căn phòng đón Chúa nhận nhiều hồng ân
Chúa ơi con trẻ xin vâng
Vác cây Thánh Giá khó khăn không màng
Từ nay con sẽ sẵn sàng
Bước đi từng bước nhịp nhàng theo Cha
Lòng con vẫn mãi thiết tha
Chúa ban sức mạnh vượt qua mỗi ngày

    Đỗ Hữu Tài

( Aug.26-2014 )
Back to top
 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #40 - 27. Aug 2014 , 10:58
 
Cám ơn chị TVMS lẹ tay hoado Tí lẹ chưn hoado Ngố lẹ mắt hoado
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #41 - 27. Aug 2014 , 15:43
 
Phuong_Tran wrote on 27. Aug 2014 , 06:06:
XEM LỄ TRONG PHÒNG


Chiều nay đón Chúa trong phòng
Con nghe sung sướng thỏa lòng ước mong
Từ lâu con đã chờ trông
Đọc kinh tiếng Việt vui trong tình Ngài
Tạ ơn Chúa đã đoái hoài
Cho con xem lễ dù ngoài Việt Nam
Nhưng lòng con lại tham lam
Chúa thương gìn giữ bình an mỗi ngày

Cám ơn cha đến nơi này
Cho con hưởng phúc tràn đầy ơn trên
Tâm hồn con hết bấp bênh
Nghe lời cha giảng chưa quên tiếng mình
Con như tìm lại bóng hình
Rước Mình Thánh Chúa được tình Cha ban
Căn phòng rộng rãi thênh thang
Không còn khốn khó khô khan tiêu điều

Một chiều ấm áp một chiều
Căn phòng đón Chúa nhận nhiều hồng ân
Chúa ơi con trẻ xin vâng
Vác cây Thánh Giá khó khăn không màng
Từ nay con sẽ sẵn sàng
Bước đi từng bước nhịp nhàng theo Cha
Lòng con vẫn mãi thiết tha
Chúa ban sức mạnh vượt qua mỗi ngày

    Đỗ Hữu Tài

( Aug.26-2014 )


TVMS cám ơn anh TT đã mang tâm tình con chiên ngoan Đạo TT được đón Chúa trong phòng.
Vẫn nhớ hình ảnh của Đức Mẹ và Chúa trong căn phòng hạnh phúc , ấm cúng của anh TT , vào tháng 6 , khi TvMs đến thăm anh TT và Kiều.
Vinh danh Cha và con , và....
TvMS  nhớ những ngày đến nhà thờ Đức Bà tại VN cùng chị 3 Marie Theresa quá.
Cám ơn anh TT và Tí đã mang vào đây.
Cầu nguyện bình an đến anh TT và tất cả mọi ngày.

TVMS

TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2079
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #42 - 27. Aug 2014 , 18:34
 
DOHUUTAI wrote on 27. Aug 2014 , 10:58:
Cám ơn chị TVMS lẹ tay hoado Tí lẹ chưn hoado Ngố lẹ mắt hoado




HahahahaKhakhakhakha...
Phải nói là ngố lé mắt mới đúng sai dấu rồi đại ca Tài tui ới ơi.
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
Hoạ Mi Nâu
Gold Member
*****
Offline



Posts: 7263
Gender: female
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #43 - 28. Aug 2014 , 00:05
 
HMN mừng anh hai đã ra mắt tập thơ thứ hai. Đọc lời tâm sự của anh hai và nhìn tập thơ có hình chị Hoài Hương HMN rất ngậm ngùi và cảm động với những lời chia xẻ chân thành của anh hai đó. Nhất định sẽ xin chữ ký của anh hai nhá. hoahong.gif
Chúc anh hai một ngày vui.
HMN
PS: HMN..... hơi hối hận... là đã vừa chọc ông tướng, con trai cưng của Mạ Vân mấy phút vừa qua, nhưng đã lỡ rồi thì đành cho....lỡ....luôn - chọc cho anh hai cười thôi mà Grin)
Back to top
 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: THƠ ĐỖ HỬU TÀI
Reply #44 - 28. Aug 2014 , 10:51
 
Chi TVMS nói rất hay TT đồng ý nguyên chiéc đủa than  hoado

ha ha...Ngố chịu '' xưng tội '' thiẹt  hoado

Nâu ơi , đã là anh em nề hà mí chiện choc phá. Nghiem túc quá mất dzui nha HMN   hoado;

Tài tui
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 4 5 ... 25
Send Topic In ra