Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 ... 8
Send Topic In ra
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA (Read 21154 times)
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
10. Dec 2007 , 19:04
 
Biển Đông: Trách nhiệm về ai?


Đàn Chim Việt - 2007-12-10 15:13:31
Nguyen congbang

VNCH yêu nước giữ nhà www.mevietnam.org

Paracels Islands Dispute


By Frank Ching,
Far Eastern Economic Review,
Feb. 10, 1994.

......

Now, 20 years later, it is clear that there were times when the Saigon administration in fact stood up for Vietnamese interests far more staunchly than did the government in Hanoi.

But when Hanoi was receiving aid from Beijing, it muted its claim to the Paracels. The islands were seized by China after a military clash in January 1974, during which Chinese troops bested the South Vietnamese defenders. Since then, the islands have been under Chinese control.

Vietnamese officials today explain their silence at the time by saying that they were dependent on China for aid in the war against the U.S., which was the principal adversary. So it is certainly ironic that, as soon as the war ended, so did the friendship between Hanoi and Beijing.

Adding to the irony are the new contortions Hanoi must go through in advancing its claims to the Paracels. Because of its past acquiescence, Hanoi is forced to refer not to its own public statements from the 1950s to the 1970s but to Saigon statements - in effect, legitimising the South Vietnamese government. For as early as 1956 the Saigon government issued a communique reaffirming its ownership of the Paracels and the Spratlys.

Saigon also issued decrees appointing administrators of the Paracels. Up until its defeat by Chinese forces in 1974 (only months before South Vietnam itself fell before the communist onslaught from the North), the Saigon government continued to assert Vietnamese sovereignty over the Paracels.

----------

Vietnamese communists sell the Paracel and Spratly islands, but now want to say no.

According to Chinese Ministry of Foreign Affairs's "China's Indisputable Sovereignty Over the Xisha and Nansha Islands" (Beijing Review, Feb. 18, 1980), Hanoi has "settled" this matter with the Chinese in the past.

--------------------------------------------------------------------------------

 
Re: Biển Đông: Trách nhiệm về ai?

2007-12-10 15:18:54
LaGiang

XIN GỪI ĐẾN QÚY BÁC MỘT KHÚC CỦA MỘT TÂM THƯ GỪI TỪ QUỐC NỘI RA:

"Ngày nay, cương thổ nước Việt Nam đã bị Trung Cộng xâm lăng chiếm giữ, ngoại bang đã đặt nền móng hành chính để cai trị trên lãnh thổ Việt Nam.

Quân Đội Nhân Dân Việt Nam có nhiệm vụ bảo vệ đất nước Việt Nam. Biết bao nhiêu chiến sĩ đã hy sinh để bảo vệ từng tất đất thiêng liêng của Tổ Quốc Việt Nam. Vậy ngày nay QĐND phải hành động để bảo vệ lãnh thổ hay ngoảnh mặt làm ngơ? Cương thổ Việt Nam bị ngoại bang xâm chiếm, xin hỏi các chiến sĩ Quân Đội Nhân Dân Việt Nam là: đảng Cộng Sản Việt Nam đáng tội hay Trung Cộng đáng tội.

Ai mang tội bán nước Việt Nam? Ai mang tội xâm lược nước Việt Nam? Toàn dân Việt Nam kêu gọi Quân Đội Nhân Dân Việt Nam đứng về phía Dân Tộc Việt Nam để thay đổi vận mạng đất nước qua con đường Tự Quyết Dân Tộc. Để từ đó đem lại Tự Do Dân Chủ, Nhân Quyền và toàn vẹn lãnh thổ cho dân tộc và tổ quốc Việt Nam.

Cầu nguyện hồn thiêng sông núi phù hộ cho toàn dân Việt Nam đấu tranh đòi lại lãnh thổ đã bị ngoại bang xâm chiếm và đòi đảng CSVN trao trả lại quyền Tự Quyết Dân Tộc.

Trân trọng,
Việt Nam, ngày 3 tháng 12 năm 2007.
Nhóm đấu tranh Tự Do Dân Chủ tại Việt Nam."
Back to top
« Last Edit: 10. Dec 2007 , 19:04 by dacung »  

dacung
WWW  
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #1 - 10. Dec 2007 , 19:33
 
Đòi lại Hoàng Sa, đòi lại Trường Sa

Quế Hương

Biểu tình trước Lãnh Sự Quán Trung Quốc tại Sài Gòn

Phần 2: Đối thoại, chất vấn bên trong


Đám đông dần dần tràn vào bên trong hội trường Nhà Văn hóa Thanh Niên. Mọi người dường như không chú ý đến phần chính sân khấu hội trường được trang hoàng cho buổi văn nghệ có tên: “Sắc Màu Dân Tộc”.

Mọi người đang nhăn mặt nghe một anh cán bộ Đoàn (Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh) phát biểu. Đại khái anh này khuyên thanh niên sinh viên (SV) không nên tự phát biểu tình. Mọi vấn đề đã có Bộ Ngoại giao và chính phủ làm việc, đàm phán trên cơ sở đảm bảo hòa bình trên biển Đông… Nghe luận điệu có vẻ quen quen, phía dưới bắt đầu có tiếng la ó, huýt sáo phản đối.

Micro được chuyển sang cho Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố (UBND TpHCM), ông Nguyễn Thành Tài. Hy vọng lời phát biểu sẽ nhận được nhiều sự đồng tình hơn. Dáng dấp và phong thái tự tin của người lãnh đạo:

Nay đã là thành viên không thường trực của Liên Hiệp Quốc, chúng ta sẽ yêu cầu họ tôn trọng luật pháp quốc tế. Cán bộ Ngoại giao và Nguyễn Thành Tài trả lời thanh niên sinh viên Sài Gòn(Sài Gòn, 09/12/2007)
Nguồn: blog Mr. Thiên sầu
--------------------------------------------------------------------------------


– Các bạn SV thanh niên, Đảng và chính phủ đã có phản ứng thích hợp, đúng mức. Bộ Ngoại giao đã chính thức ra tuyên bố khẳng định chủ quyền Trường Sa - Hoàng Sa trên các phương tiện thông tin đại chúng. Trường Sa và Hoàng Sa mãi mãi là lãnh thổ của Việt Nam không thể tách rời! (hội trường vỗ tay). Tuy nhiên, không phải chúng ta chỉ có cách là xuống đường gây bạo động, đòi hỏi thì họ sẽ trả. Nay đã là thành viên không thường trực của Liên Hiệp Quốc, chúng ta sẽ yêu cầu họ tôn trọng luật pháp quốc tế. Chúng ta sẽ đưa ra bằng chứng lịch sử là Trường Sa và Hoàng Sa là của Việt Nam!

Không khí trở nên sôi nổi, rất nhiều thanh niên đưa tay muốn phát biểu:

– Thưa chú, chú nói Chính phủ Việt Nam đã lên tiếng như ông Lê Dũng phát ngôn: “Chúng tôi cực lực phản đối…Chúng tôi có đủ bằng chứng…” Chính phủ nói cho xong mà chẳng có hành động gì? Trung Quốc chiếm Hoàng Sa và Trường Sa rồi thì làm được gì được họ? Chúng cháu cần hành động cụ thể! (nhấn mạnh của DCVOnline)

Tiếng hoan hô rền vang kéo dài.

Một bạn trẻ cầm micro nhìn bao quát khắp hội trường, dõng dạc cất tiếng:

– Tôi xin hỏi, trước cuộc biểu tình này các bạn có biết chúng ta đã mất Trường Sa và Hoàng Sa không?
– Không, không biết! Cả hội trường đồng thanh.

Bạn trẻ xoay sang chất vấn ông Nguyễn Thành Tài:

– Thưa chú, tại sao bây giờ chỉ có báo Tuổi Trẻ mới lên tiếng? Trung Quốc đã đặt chúng ta vào thế đã rồi, họ đã xây sân bay, tập trận trên biển Đông...

Bạn trẻ ấy lại quay xuống hỏi các bạn thanh niên bên dưới:

– Chính phủ đã có hành động gì, các bạn có biết không?

– Không, không biết! Cả hội trường hô vang như sấm dậy. Ít ai ngờ gần 200 người này đã la hò suốt 3 giờ đồng hồ trước đó.

Câu hỏi ác quá, mọi người suýt xoa.

Anh bạn tiếp tục chất vấn:

– Thưa chú, cháu xin hỏi quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của chúng ta có bao nhiêu đảo nhỏ, chú có biết không? Hiện nay, có bao nhiêu đảo đã bị chiếm, bao nhiêu đảo ta còn làm chủ?

Ở dưới lại có tiếng xì xào: Bí! Pó tay luôn!

Có tiếng trả lời giúp từ bên dưới:

– Không! Không, sao biết được!

Phía đại diện cho lãnh đạo thành phố và thành đoàn gần như đứng chôn chân, đưa mắt nhìn nhau. Câu hỏi quá bất ngờ, quá khó. Từng đợt sóng vỗ tay từ hội trường dậy lên không ngớt...
Anh bạn cầm micro lên tiếng gỡ bí:

– Vâng, em cũng không biết. Chúng ta không ai có thể biết được điều đó! Vì sao? Thưa là vì chính sách truyền thông của nhà nước ta… Một chút ngập ngừng, anh bạn đưa mắt nhìn đồng chí Phó chủ tịch: Em xin nói thẳng là chính phủ đã bịt thông tin! (Nhấn mạnh của DCVOnline)

Tiếng hò reo, vỗ tay lại rền vang khắp hội trường. Mọi người như muốn kéo dài tiếng rền vang lần này.
Một cô gái (nghe đâu là bí thư Đoàn) cầm micro:

– Các bạn ơi! Ba của mình đã từng đi bộ đội. Ông chỉ mới học hết lớp 3, viết thư cho mình còn sai nữa, nhưng ông đã hy sinh cả tuổi thanh xuân để chiến đấu bảo vệ tổ quốc, thống nhất Việt Nam.

Cô ta bao quát khắp hội trường, nhẹ nhàng như muốn hạ nhiệt độ xuống:

– Tôi đã từng ra Trường Sa phục vụ cho các chiến sĩ. Tôi biết họ đã phải hy sinh gian khổ thế nào, chính tôi cũng không biết chúng ta có bao nhiêu đảo nữa. Các bạn biểu tình vậy là phạm pháp. Các bạn cho hỏi đường Nguyễn Thị Minh Khai có rộng không?

Rồi tự trả lời luôn:

– Không. Xe cộ lưu thông trên đường có nhiều không? Nhiều. Vậy các bạn đứng biểu tình thì sẽ làm kẹt đường, gây trở ngại lưu thông cho mọi người. Chúng ta đã biểu tình một cách vô tổ chức. Tại sao các bạn không đến xin phép Thành đoàn? Chúng ta sẽ tổ chức quy mô hơn...

Tiếng la ó cắt ngang và mọi người đòi cô này xuống:

– Nói dài, nói dở, nói dai!

Một người khác trong thành đoàn tiếp nhận chiếc micro, quyết không chuyển sang phía SV thanh niên:

– Này các bạn, nếu như chúng ta là người cùng một nhà và bị nhà hàng xóm lấn hàng rào chiếm cái sân, vậy điều quan trọng nhất là chúng ta phải hành động như thế nào? Điều quan trọng nhất là chúng ta phải biết đoàn kết như anh em một nhà. Chính phủ đã có những hành động và chúng ta phải đoàn kết để ủng hộ…

– Biết rồi, khổ lắm, nói mãi!

Tiếng la ó lại vang lên:

– Xuống, xuống đi.

Hội trường thực sự đã nằm trong tầm kiểm soát của nhóm SV thanh niên yêu nước.

Nhạc sĩ Tuấn Khanh lên tiếng:

– Các bạn, điều đầu tiên tôi muốn nói là tôi thực sự ngạc nhiên về thanh niên chúng ta. Tôi bày tỏ lòng tri ân đến tất cả. Các bạn không phải chỉ biết đi vũ trường nhảy nhót, ăn chơi mà còn rất yêu tổ quốc của mình nữa. Tôi thực sự tự hào về các bạn… (sấm lại rền vang). Lần này là lần đầu tiên chúng ta tổ chức cuộc biểu tình, biểu tình ôn hòa hay bạo động vậy các bạn? - Ôn hòa! Đúng, và âm mưu của TQ là sẽ tiếp tục chèn ép Việt Nam dù chúng ta đã lên tiếng nên chúng ta sẽ tổ chức thêm nhiều cuộc biểu tình nữa, quy mô và lâu dài hơn. Tiếng hoan hô lại được dịp trỗi dậy.

Một thanh niên khác cầm micro:

– Các bạn, chúng ta hành động vì nghĩa vụ của người công dân đối với Tổ quốc, nên không cần nhận lời cảm ơn! (Tiếng vỗ tay). Lúc nãy có chú bên lãnh đạo nói là chúng ta biểu tình gây bạo động, vậy chúng ta có bạo động gì không? Không. Chúng ta biểu tình ôn hòa!

Một bạn nữ bé nhỏ mặt rơm rớm nước mắt lên cầm micro nói với đồng chí Phó chủ tịch, giọng uất nghẹn:

– Thưa chú, tại sao cháu vào tham gia đoàn biểu tình thì bị cảnh sát đuổi về?

Lãnh đạo thành phố phân bua:

– Sao lại đuổi? Lực lượng Công an chỉ gìn giữ trật tự chứ không hề đuổi các bạn!

Các bạn trẻ bên dưới nhao nhao:

– Không, bị đuổi, họ đuổi quay trở lại!

Lãnh đạo lên tiếng vỗ về:

– Chuyện gì rồi cũng đến hồi kết. Hôm nay như vậy là đủ rồi…

Bên dưới hội trường ồn ào hẳn lên:

– Không, chưa, chưa đủ!

Micro lại được chuyển đến cho một thanh niên khác:

– Thưa chú, lúc nãy chú có nói biểu tình phải có tổ chức, trật tự. Chúng ta đã có những cuộc xuống đường, đi bộ vì nạn nhân di-o-xin, đi bộ vì Seagames… Vậy tại sao không có một cuộc đi bộ thật quy mô vì Hoàng Sa và Trường Sa? Sẽ tuần hành vào ngày Chủ nhật theo các đại lộ chính với sự tham gia của toàn dân TP?

Tiếng sóng vỗ tay lại vang dậy.

Đồng chí Phó chủ tịch cố nén vẻ bối rối:

– Được rồi, được rồi. Thành đoàn sẽ đứng ra tổ chức cuộc đi bộ này…

Bên dưới có nhiều tiếng hỏi vọng lên:

– Chính xác là khi nào? Hôm nào?

Đồng chí Phó chủ tịch không còn ôn tồn được nữa:

– Tại sao tôi tin các bạn, mà các bạn lại không chịu tin tôi? Tôi hứa là tôi sẽ thực hiện.

Rồi ông nhìn đồng hồ:

– 2g chiều nay tại hội trường này có buổi truyền trực tiếp chương trình: “Sắc màu dân tộc” nên chúng ta chấm dứt tại đây.

Hội trường nháo nhào, ở dưới có nhiều tiếng phẫn nộ:

– Văn nghệ quan trọng hay Trường Sa quan trọng?

– Hủy chương trình văn nghệ đi!

Một số bỏ ra về, một số ít thanh niên nhiệt tình vẫn quấn lấy lãnh đạo TP và thành đoàn để thỏa thuận cho được việc tổ chức đi bộ tuần hành.

Tiếng nhạc dạo thử cho chương trình văn nghệ bắt đầu nổi lên, lấn át các lời tranh luận đang hồi gay cấn. Bên ngoài hành lang lác đác một số người cầm giấy mời xem văn nghệ trên tay, hình như đi sớm để tìm chỗ tốt. Có lẽ họ không hề hay biết gì về sự kiện Hoàng Sa, Trường Sa; hay sự kiện đó không quan trọng; hay nó sẽ quan trọng trong thời gian tới.

Cuộc biểu tình thật sự chấm dứt vào khoảng 13g45.

Quế Hương tường trình từ Sài Gòn

© DCVOnline



[ Trở lại ]

--------------------------------------------------------------------------------

Đọc những bài khác trong mục Thời sự Việt Nam  Trang in   Gởi điện thư 

   

   
    Đăng Ý kiến của bạn về bài này?

   Ý kiến Bạn đọc
   (DCVOnline không chịu trách nhiệm về nội dung của những ý kiến đóng góp từ bạn đọc)

--------------------------------------------------------------------------------

 
Re: Đòi lại Hoàng Sa, đòi lại Trường Sa
2007-12-11 00:10:47

trungcan


Chuyện Truong Sa và hOÀNG Sa mất vào tay Trung Cộng sẽ là nguyên nhân chính kéo sập chế độ Vc khốn nạn.. Bọn Vc hôm nay có khác gì ông vua bán nước Lê chiêu Thống ngày xưa.. Ngày xưa lê chiêu Thống bán nước vì quyền lợi ngai vàng của dòng họ Lê.. Ngày nay bọn Vc bán nước ví quyền lợi duy trì quyền lực cho Đàng... Bọn bán nước cần phải quật đổ mới có thế lấy lại trường Sa và Hoàng Sa.. Dĩ nhiên là bằng vũ lực .. chứ đánh võ mồm thì ngàn đời mất đất vào tay ngoại bang....


Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4031
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #2 - 10. Dec 2007 , 19:35
 
Trả  ta  Hòang Sa và Trường Sa

Trả  lại ta  Hoàng Sa  và  Trường Sa
Hai hải đảo  của Việt nam Quê ta
Trả lại ta Nam quan  và bản giốc
Những  đất đai  dọc Biên giới Quê nhà

Trả lại ta  mọi  đất  Biển  Dân Việt
Những sông núi  của Quê Hương nước ta
Giữ  sông  núi  của  Việt  nam sơn hà
Dẹp  giùm ta  bọn  Phương Bắc  lấn chiếm

Hãy  giữ  cả những   hốc đá  hốc hiểm
Ngoài biển đông có Hoàng Sa  và Trường Sa
Cốt  giành  lại biển hải đảo  của ta
Cùng với  cả Nam  quan và bản giốc

Hồn Vạn kiếp  đang nổi dậy  cơn lốc
Con tim  Việt  máu  con Dân lạc Hồng
Của dân tộc của máu  huyết  non sông
Đang dâng lên  như  cao tốc  núi lửa

Là  thanh  niên - sinh viên ta  xin hứa
Quyết  vùng  lên cho Thế giới  họ hay
Dân tộc ta  con Hồng Lạc  ức thay
Đất biển ta bị Tàu  cộng  cưỡng  chiếm

Hãy đứng lên  trai    thời  đại  dâng hiến
Tuổi  thanh xuân  đang   giành lại Biển đông
Gương Quang Trung Trắc Trưng Nhị Lạc Hồng
Quét sạch đi  bọn Phương Bắc  xâm lược


Cao  Trí  Dũng


Back to top
« Last Edit: 10. Dec 2007 , 19:40 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #3 - 10. Dec 2007 , 19:44
 
Trích từ Tiengnoitudodanchu.org

Vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Quần đảo Hoàng Sa

Frank Ching
Gửi vào Thứ Ba, 11 Tháng 12,2007

________________________________


...
HOÀNG  SA


...

Một rặng san hô (reef) trong quần đảo Trường Sa



Những ngày vừa qua, vấn đề tranh chấp chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa giữa Trung Quốc và Việt Nam đã gây lên một làn sóng phẫn nộ trong cũng như ngoài nước sau khi nhà cầm quyền Trung Quốc chính thức thành lập và sát nhập hai quần đảo này vào một đơn vị hành chánh cấp quận đặt tại đảo Hải Nam, gọi là quận Tam Sa. Ðể tìm hiểu thêm nguồn gốc sâu xa của cuộc tranh chấp này, chúng tôi xin đăng lại bài báo của ký giả Frank Ching trên Tạp chí Kinh tế Viễn Ðông số ra ngày 10/2/1994. Bản tiếng Việt do Khánh Ðăng lược dịch.


Vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Quần đảo Hoàng Sa

1) Tái thẩm định chính quyền miền Nam Việt Nam

Chỉ có một số ít các chính phủ sẵn sàng thú nhận rằng họ đã phạm phải sai lầm, ngay cả khi những chính sách của họ cho thấy điều đó một cách rất rõ ràng. Lấy thí dụ như Việt Nam chẳng hạn

Khi nước CHXHCN Việt Nam đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội trên tất cả mọi mặt, ngoại trừ cái tên, thì họ vẫn ngần ngại không muốn thú nhận điều này. Chính sách kinh tế thị trường mà họ đang theo đuổi, dù sao, đã nói lên điều ngược lại.

Trong những năm chiến tranh, những trận đánh chống lại quân đội Mỹ và quân đội miền Nam Việt Nam, đã được chiến đấu dưới danh nghĩa của chủ nghĩa xã hội và nhận được sự ủng hộ của toàn thể thế giới cộng sản, đặc biệt là từ Bắc Kinh và Mạc Tư Khoa.

Những trận đánh này đã đòi hỏi một sự hy sinh nặng nề về xương máu và tài nguyên của đất nước, là một cái giá mà người Việt Nam vẫn tiếp tục phải trả cho đến ngày hôm nay khi nhà nước CSVN đang cố gắng, một cách rất muộn màng, đặt việc phát triển kinh tế lên trên ý thức hệ chính trị. Cái ý thức hệ đó trong quá khứ đã buộc Hà Nội phải lựa chọn những chính sách mà khi nhìn lại thì không có vẻ gì là khôn ngoan cả. Và việc bóp méo ý thức hệ này đã gây cho họ nhiều thứ rắc rối khác hơn là chỉ đưa họ vào tình trạng khó xử với các đồng chí cộng sản đàn anh của họ ở Mạc Tư Khoa và Bắc Kinh. Ðôi khi nó cũng làm mờ mắt họ về những lập trường đứng đắn được khẳng định bởi kẻ thù của họ là chính phủ Sài Gòn .

Trong những ngày đó, chế độ Hà Nội rất hăng hái trong việc lên án chính quyền miền Nam, cho họ là những con rối của Mỹ, là những kẻ đã bán đứng quyền lợi của nhân dân Việt Nam. Ngay cả lúc đó, một điều rõ ràng là những lời cáo buộc này đã không có căn cứ. Bây giờ, 20 năm sau, cũng lại một điều rõ ràng là đã có những lúc mà chính quyền Sài Gòn đã thật sự đứng lên cho quyền lợi của dân tộc Việt Nam, một cách vô cùng mạnh mẽ, hơn xa cả cái chính quyền tại Hà Nội.

Một trường hợp để chứng minh cụ thể là vụ tranh chấp về quần đảo Hoàng Sa trên biển Nam Trung Hoa. Quần đảo Hoàng Sa, giống như quần đảo Trường Sa ở xa hơn về phía Nam, được tuyên bố chủ quyền bởi cả hai Trung Quốc và Việt Nam. Nhưng khi chế độ Hà Nội vẫn đang nhận viện trợ từ Bắc Kinh, thì họ im hơi lặng tiếng trong việc tuyên bố chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa. Quần đảo này đã bị chiếm đoạt bởi Trung Quốc sau một vụ đụng độ quân sự vào tháng Giêng năm 1974, lúc quân Trung Quốc đánh bại những người tự bảo vệ từ miền Nam Việt Nam. Từ đó, quần đảo này đã nằm dưới sự kiểm soát của Trung Quốc.

Sau khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt, có một sự bất đồng nhanh chóng giữa Bắc Kinh và Hà Nội, và chính quyền Hà Nội - vừa mới thống nhất với miền Nam - lại tái tuyên bố chủ quyền của mình trên quần đảo Hoàng Sa. Mặc dù đã có những cuộc đàm phán cao cấp giữa hai nước, nhưng vụ tranh chấp này vẫn chưa được giải quyết. Các chuyên gia của hai nước có hy vọng là sẽ gặp gỡ sớm sủa hơn để bàn thảo về những vấn đề chuyên môn, nhưng không chắc chắn là sẽ có một quyết định toàn bộ . Thật ra, một viên chức cao cấp của Việt Nam đã thú nhận rằng vấn đề sẽ được giải quyết bởi các thế hệ tương lai.

Dù không muốn phán đoán về những giá trị của lời tuyên bố chủ quyền của bất cứ bên nào, một điều rõ ràng là cương vị của phía Việt Nam đã bị yếu thế hơn vì sự im hơi lặng tiếng của Hà Nội khi quân đội Trung Quốc chiếm đoạt quần đảo Hoàng Sa. Sự thiếu sót của Hà Nội để phản đối thẳng thừng các hành động quân sự của nước ngoài bây giờ được dùng để quật ngược lại Việt Nam mỗi khi đề tài trên được nêu ra.

Giới thẩm quyền Việt Nam ngày hôm nay giải thích sự im lặng của họ vào thời điểm đó bằng cách nói rằng họ đã phải dựa vào viện trợ của Trung Quốc trong cuộc chiến chống Mỹ, vốn là kẻ thù chính yếu của họ lúc đó. Vậy thì một điều chắc chắn là, khi chiến tranh càng được chấm dứt sớm hơn thì quan hệ hữu nghị giữa Hà Nội và Bắc Kinh cũng như vậy .

Cộng thêm vào đó là những điều bị bóp méo mới toanh mà Hà Nội phải dùng đến để tăng thêm giá trị cho lời tuyên bố về chủ quyền của họ trên quần đảo Hoàng Sa. Bởi vì sự im lặng đồng ý ngầm trong quá khứ mà Hà Nội bó buộc phải tránh không dám dùng những lời tuyên bố chính thức của họ từ thập niên 1950 đến thập niên 1970, mà phải dùng những bản tuyên bố của chế độ Sài Gòn - tức là công nhận tính hợp pháp của của chính phủ miền Nam. Một cách rất sớm sủa, như vào năm 1956, chính phủ Sài Gòn đã công bố một thông cáo chính thức xác nhận chủ quyền của mình trên Hoàng Sa và Trường Sa.

Chế độ Sài Gòn cũng công bố một nghị định để bổ nhiệm nhân sự hành chánh cho quần đảo Hoàng Sa. Cho đến khi họ bị thất bại bởi lực lượng quân sự Trung Quốc vào năm 1974 (chỉ vài tháng trước khi miền Nam Việt Nam bị sụp đổ trước sự tấn công của cộng sản từ miền Bắc), thì chính phủ Sài Gòn vẫn tiếp tục tuyên bố chủ quyền của mình trên quần đảo Hoàng Sa.

Trong vài năm vừa qua, nước Nam Dương (Indonesia) đã bảo trợ cho các buổi hội thảo với tính cách phi chính phủ về vùng biển Nam Trung Hoa. Tại các buổi hội thảo lúc có lúc không này, phía Việt Nam một lần nữa lại thấy bối rối khi được yêu cầu giải thích về sự im lặng của họ hồi đó, khi Trung Quốc nắm giữ cái mà Việt Nam bây giờ tuyên bố là một phần của lãnh thổ họ. “Trong thời gian này”, họ nói, “có những tình trạng rắc rối về chính trị và xã hội tại Việt Nam, cũng như trên thế giới, mà phía Trung Quốc đã lợi dụng, theo từng bước một, để dùng biện pháp quân sự chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa. Và Trung Quốc đã thu gọn toàn bộ Hoàng Sa vào năm 1974.”

Với lợi thế của hai thập niên về lịch sử, bây giờ có thể thẩm định được những hành động của chính quyền miền Nam với một nhãn quan công minh hơn. Trong cái phúc lợi của việc hàn gắn vết thương chiến tranh, nếu không phải vì những chuyện khác, có lẽ điều khôn ngoan cho Hà Nội là nên xem xét lại quá khứ và trả lại cho Cesar những gì thuộc về Cesar. Và sự chống đỡ mãnh liệt của chính quyền Sài Gòn để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa, đúng vào cái lúc mà chế độ Hà Nội đang bận rộn ve vuốt để nhận đặc ân từ Trung Quốc, là một hành động xuất sắc nên được công nhận.

Hồ Chí Minh đã có một lần được hỏi rằng ông ta ủng hộ Liên Sô hay ủng hộ Trung Quốc Ông ta đã trả lời rằng ông ta ủng hộ Việt Nam. Bây giờ là lúc để chế độ Hà Nội nhìn nhận rằng đã có lúc khi mà chính quyền Sài Gòn đã ủng hộ cho Việt Nam nhiều hơn là chính quyền của miền Bắc.

2) Ðằng sau những tuyên bố về chủ quyền trên hai quần đảo

Những gì đã xảy ra sau khi Hồ Chí Minh được quân đội của Mao Trạch Ðông và các đồng chí giúp nắm giữ quyền lực tại miền Bắc Việt Nam.

Việt Nam tuyên bố chủ quyền trên “quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa” dựa trên các tài liệu xưa cũ và đặc biệt là tập bút ký “Phủ Biên Tập Lục” của Lê Quý Ðôn. Việt Nam gọi hai quần đảo này là Hoàng Sa (Paracels) và Trường Sa (Spratlys); Trung Quốc gọi là Tây Sa (Xisha) và Nam Sa (Nansha). Người Việt Nam đã đụng độ với nước Cộng hoà Nhân dân Trung hoa vào ngày 19/1/1974 với kết qủa là một tàu lớn của Hải quân miền Nam cũ bị đắm và 40 thuỷ thủ bị bắt. Vào tháng 3/1988 nước Cộng hoà Nhân dân Trung hoa lại đến và đánh chìm 3 tàu của Việt Nam, 72 thuỷ thủ bị thiệt mạng và 9 bị bắt. Vào ngày 25/2/1992, nước Cộng hoà Nhân dân Trung hoa tuyên bố quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của họ.

Lý do chính để Trung Quốc làm như thế đã được biết đến trước đây như một phần của kế hoạch gọi là “Không gian sinh tồn”, bởi vì tài nguyên thiên nhiên của hai vùng Mãn Châu và Tân Cương sẽ bị cạn kiệt sớm. Ðể làm điều này, Trung Quốc bắt đầu bằng phần dễ nhất – là cái mà cộng sản Việt Nam đã hứa trước đây. Có nghĩa là Trung Quốc căn cứ vào một sự thương lượng bí mật trong qúa khứ. Trong một bản tin của hãng thông tấn Reuters ngày 30/12/1993, thì cộng sản Việt Nam đã bác bỏ sự thương lượng bí mật này nhưng không đưa ra bất cứ lời giải thích nào. Lê Ðức Anh đi thăm Trung Quốc và làm chậm trễ vụ tranh chấp này đến 50 năm. Có phải là Trung Quốc có thái độ vì sự vô ơn và những hứa hẹn trong quá khứ của Lê Ðức Anh?

3) Cộng Sản Việt Nam bán Quần Đảo Hoàng sa và Trường sa, nhưng bây giờ muốn từ chối.

Theo tài liệu "Chủ quyền tuyệt đối của Trung Quốc trên quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa" của Bộ Ngoại giao Trung Quốc (Beijing Review, 18/2/1980), thì Hà Nội đã "dàn xếp" vấn đề này trong quá khứ. Đại khái họ đã bảo rằng:

- Hồi tháng 6 năm 1956, hai năm sau ngày chính phủ của ông Hồ Chí Minh đã được tái lập tại Hà Nội, Thứ trưởng Ngoại giao Bắc Việt Ung Văn Khiêm nói với Li Zhimin, Xử lý Thường vụ Toà Đại Sứ Trung quốc tại Bắc Việt, rằng "theo những dữ kiện của Việt nam, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là môt bô phận lịch sử của lãnh thổ Trung quốc".

- Ngày 4 tháng 9 năm 1958, chính phủ Trung Quốc đã tuyên bố bề rộng của lãnh hải Trung Quốc là mười hai hải lý, được áp dụng cho tất cả các lãnh thổ của nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa, "bao gồm ... Quần Đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa ...". Mười ngày sau đó, Phạm Văn Đồng đã ghi rõ trong bản công hàm gởi cho Chu An Lai, rằng "Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Chính phủ nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa về vấn đề lãnh hải".

Ðây là của văn bản của nhà nước Việt Nam do Phạm Văn Ðồng ký gởi cho Chu Ân Lai vào ngày 14/9/1958 để ủng hộ cho lời tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc như theo sau:

    Thưa Đồng chí Tổng lý,

    Chúng tôi xin trân trọng báo tin để Đồng chí Tổng lý rõ:

    Chính phủ nước Việt-nam Dân Chủ Cộng Hoà ghi nhận và tán thành bản tuyên bố , ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng Hoà Nhân dân Trung-hoa, quyết định về hải phận của Trung-quốc.

    Chính phủ nước Việt-nam Dân Chủ Cộng Hoà trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung-quốc, trong mọi quan hệ với nước Cộng hòa Nhân dân Trung hoa trên mặt bể.

    Chúng tôi xin kính gửi Đồng chí Tổng lý lời chào rất trân trọng.

    Hà-nội, ngày 14 tháng 9 năm 1958
    PHẠM VĂN ĐỒNG
    Thủ tướng Chính Phủ
    Nước Việt-nam Dân chủ Cộng Hòa

...
Back to top
« Last Edit: 10. Dec 2007 , 20:30 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #4 - 10. Dec 2007 , 19:57
 
Vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Quần đảo Hoàng Sa
(tiếp theo và hết)

Frank Ching
Gửi vào Thứ Ba, 11 Tháng 12,2007


Thêm một điều cần ghi nhận là Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa (PRC) đã chỉ đe dọa những lãnh thổ mà Việt Nam đã tuyên bố là của mình, và để yên cho các nước khác. Rõ ràng là ông Hồ Chí Minh qua Phạm Văn Đồng, đã tặng cho Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa "một cái bánh bao lớn" bởi vì lúc đó ông Hồ Chí Minh đang chuẩn bị cho công cuộc xâm lăng miền Nam Việt Nam. Ông Hồ cần sự viện trợ khổng lồ và đã nhắm mắt để nhận tất cả những điều kiện của Bắc Kinh. Đối với ông ta, việc bán "trên giấy tờ" hai quần đảo lúc đó vẫn thuộc về miền Nam Việt Nam là một điều dễ dàng.

Vì sự việc này mà Cộng sản Việt Nam đã chờ một buổi họp của các quốc gia khối ASEAN tại Manila, để dùng cơ hội này như một cái phao an toàn và ký ngay một văn kiện đòi hỏi những quốc gia này giúp Việt Nam giải quyết vấn đề "một cách công bình"

Về phía Trung Quốc, sau khi đã lấy được những đảo của Cộng sản Việt Nam, họ đã tỏ thái độ ôn hòa đối với Mã Lai Á và Phi Luật Tân, và bảo rằng Trung Quốc sẵn sàng thương lượng các khu vực tài nguyên với các quốc gia này, và gạt Việt Nam qua một bên. Trung Quốc đã nói họ sẽ không tán thành bất cứ quốc gia nào can thiệp vào vấn đề giữa họ và Cộng sản Việt Nam.

Sau đó, Phạm Văn Đồng đã chối bỏ việc làm sai lầm của ông ta trong quá khứ, trong một ấn bản của Tạp chí Kinh tế Viễn Đông ngày 16/3/1979. Đại khái, ông ấy nói lý do mà ông ấy đã làm bởi vì lúc đó là "thời kỳ chiến tranh". Đây là một đoạn văn trích từ bài báo này ở trang số 11:

“Theo ông Li (Phó Thủ tướng Trung quốc Li Xiannian), Trung quốc đã sẵn sàng chia chác vùng vịnh "mỗi bên một nửa" với Việt Nam, nhưng trên bàn thương lượng, Hà Nội đã vẽ đường kiểm soát của Việt Nam đến gần Đảo Hải Nam. Ông Li cũng đã nói rằng vào năm 1956 (hay 1958 ?), Thủ tướng Việt Nam Phạm văn Đồng đã ủng hộ một bản tuyên bố của Trung Quốc về chủ quyền của họ trên Quần Đảo Trường Sa Và Hoàng Sa, nhưng từ cuối năm 1975, Việt Nam đã kiểm soát một phần của nhóm đảo Trường Sa - nhóm đảo Hoàng Sa thì đã nằm dưới sự kiểm soát bởi Trung Quốc. Năm 1977, theo lời tường thuật thì ông Đồng đã biện hộ cho lập trường của ông ấy hồi năm 1956: "Lúc đó là thời kỳ chiến tranh và tôi đã phải nói như vậy".

Vì hăng hái muốn tạo ra một cuộc chiến thê thảm cho cả hai miền Nam Bắc, và góp phần vào phong trào quốc tế cộng sản, ông Hồ Chí Minh đã hứa, mà không có sự tự trọng, một phần đất "tương lai" để cho Trung Quốc nắm lấy, mà không biết chắc chắn là có thể nào sẽ nuốt được miền Nam Việt Nam hay không.

Như ông Đồng đã nói, "Lúc đó là thời kỳ chiến tranh và tôi đã phải nói như vậy". Vậy thì ai đã tạo ra cuộc chiến Việt Nam và sẵn sàng làm tất cả mọi sự có thể làm được để chiếm miền Nam, ngay cả việc bán đất ? Bán đất trong thời chiến và khi cuộc chiến đã chấm dứt, Phạm Văn Đồng lại chối bỏ điều đó bằng cách bịa đặt ra việc đổ thừa cho chiến tranh.

4) Trong cuốn “Vấn đề tranh chấp lãnh thổ Hoa -Việt” của Pao-min-Chang thuộc tủ sách The Washington Papers, do Douglas Pike viết lời nói đầu, được Trung tâm Nghiên cứu chiến lược và Quốc tế thuộc Ðại học Georgetown , Washington D.C. xuất bản

Ngoài cái khoảng cách về địa lý, cả hai nhóm quần đảo này nằm ngoài phía bờ biển của miền Nam Việt Nam và vẫn dưới sự quản lý hành chánh của chế độ Sài Gòn vốn không thân thiện gì. Hà Nội đơn giản là không ở trong cái tư thế để đặt vấn đề với cả Trung Quốc lẫn sức mạnh của hải quân Mỹ cùng một lúc. Do đó, vào ngày 15/6/1956, Thủ tướng Phạm Văn Ðồng đã nóì với phía Trung Quốc: “Từ quan điểm của lịch sử, thì những quần đảo này thuộc về lãnh thổ Trung Quốc” (Beijing Review 30/3/1979, trang 20 – Cũng trong báo Far East Economic Review 16/3/1979, trang 11).

Hồi tháng 9 năm 1958, khi Trung Quốc, trong bản tuyên bố của họ về việc gia tăng bề rộng của lãnh hải của họ đến 12 hải lý, đã xác định rằng quyết định đó áp dụng cho tất cả các lãnh thổ của Trung Quốc, bao gồm cả Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, một lần nữa Hà Nội đã lên tiếng nhìn nhận chủ quyền của Trung Quốc trên 2 quần đảo đó. Ông Phạm Văn Đồng đã ghi nhận trong bản công hàm gởi cho lãnh tụ Trung Quốc Chu An Lai ngày 14/9/1958: "Chính phủ nước Việt-nam Dân Chủ Cộng Hoà ghi nhận và tán thành bản tuyên bố, ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính phủ nước Cộng Hoà Nhân dân Trung-hoa, quyết định về hải phận của Trung-quốc" (xem Beijing Review 19/6/1958, trang 21 -- Beijing Review 25/8/1979, trang 25 -- Sự tồn tại của bản công hàm đó và tất cả nội dung đã được xác nhận tại Việt Nam trong BBC/FE, số 6189, ngày 9/8/1979, trang số 1.)

5) Tại sao ?

Theo ông Carlyle A Thayer, tác giả bài "Sự tái điều chỉnh chiến lược của Việt Nam" trong bộ tài liệu "Trung Quốc như một Sức mạnh Vĩ đại trong vùng Á châu Thái Bình Dương" của Stuart Harris và Gary Klintworth [Melbourne: Longman Cheshire Pty Ltd., forthcoming 1994] :

Phía Việt Nam, trong khi theo đuổi quyền lợi quốc gia, đã thực hiện nhiều hành động mà theo quan điểm của Trung Quốc thì có vẻ khiêu khích cao độ. Thí dụ như, trong công cuộc đấu tranh trường kỳ dành độc lập, Việt Nam đã không biểu lộ sự chống đối công khai nào khi Trung Quốc tuyên bố chủ quyền của họ trên biển Nam Trung Hoa và đúng ra lại tán thành họ. Nhưng sau khi thống nhất đất nước, Việt Nam đã đổi ngược lập trường. Năm 1975, Việt Nam đã chiếm đóng một số hải đảo trong quần đảo Trường Sa và sau đó đã tiến hành việc tuyên bố chủ quyền lãnh thổ trên toàn bộ biển Nam Trung Hoa.

Như Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm đã thú nhận:

"Các nhà lãnh đạo của chúng tôi đã có tuyên bố lúc trước về Hoàng Sa và Trường Sa dựa trên tinh thần sau: Lúc đó, theo Hiệp định Geneve 1954 về Đông Dương, các lãnh thổ từ vĩ tuyến 17 về phía nam, bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là đặt dưới sự kiểm soát của chính quyền miền Nam. Hơn nữa, Việt Nam đã phải tập trung tất cả các lực lượng quân sự cho mục tiêu cao nhất để chống lại cuộc chiến tranh hung hãn của Mỹ, nhằm bảo vệ nền độc lập quốc gia. Việt Nam đã phải kêu gọi sự ủng hộ của bè bạn trên toàn thế giới. Đồng thời, tình hữu nghị Hoa-Việt rất thân cận và hai nước tin tưởng lẫn nhau. Trung Quốc đã cho Việt Nam một sự ủng hộ rất vĩ đại và giúp đỡ vô giá. Trong tinh thần đó và bắt nguồn từ những đòi hỏi khẩn cấp nêu trên, tuyên bố của các nhà lãnh đạo của chúng tôi [ủng hộ Trung Quốc trong việc tuyên bố chủ quyền của họ trên Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa] là cần thiết vì nó trực tiếp phục vụ cho cuộc đấu tranh bảo vệ độc lập và tự do cho tổ quốc.”

Đặc biệt thêm nữa là cái tuyên bố đó để nhắm vào việc đạt yêu cầu cho những nhu cầu cấp thiết vào lúc bấy giờ để ngăn ngừa bọn tư bản Mỹ dùng những hải đảo này để tấn công chúng tôi. Nó không có dính dáng gì đến nền tảng lịch sử và pháp lý trong chủ quyền của Việt Nam về hai quần đảo Hoàng Sa Và Trường Sa" (Tuyên bố trong một buổi họp báo tại Hà Nội ngày 2/12/1992, được loan tải bởi Thông Tấn Xã Việt Nam ngày 3/12/1992)

Những ghi nhận này cho thấy rằng tất cả những điều mà Trung Quốc đã tố cáo phía trên là sự thật. Những gì xảy ra ngày hôm nay mà có liên hệ đến hai quần đảo này chỉ là những hậu quả của sự dàn xếp mờ ám của hai người cộng sản anh em trong qúa khứ.

Không một ai trong cộng đồng thế giới muốn bước vào để dàn xếp sự bất đồng giữa Cộng sản Việt Nam và Trung Quốc. Lý do rất rõ ràng: cái công hàm ngoại giao và sự nhìn nhận của Cộng sản Việt Nam không thể nào xoá bỏ được bởi một nước nhỏ như Việt Nam, kẻ đã muốn chơi đểu để lừa dối Trung Quốc. Hơn nữa, Cộng sản Việt Nam không thể nào tránh được Trung Quốc trong khi họ phải bắt chước theo chính sách "đổi mới" của Trung Quốc để tiến lên chủ nghĩa xã hội.

Khánh Ðăng lược dịch từ bản tiếng Anh:
Saigon - Hanoi - Paracels Islands Dispute – 1974
Frank Ching (Far Eastern Economic Review, Feb. 10, 1994
________________________________________________________________________________
____________________________


Bản Đồ Chính Thức Về Thềm Lục Địa Trung Cộng
(đăngvietnamexodus vào Monday, 10, December )
_CONTRIBUTEDBY vietnamexodus


Việt Gian Cộng Sản Nghĩ Gì Về Tấm Bản Đồ Chính Thức Do Trung Cộng Vẽ Về Thềm Lục Địa Của Họ Tại Vùng Biển Nam Hải?


...

...


Xem bản đồ của cục bản đồ quốc gia Tàu cộng tại website:

http://www.sbsm.gov.cn/gjbt.php?col=399&file=3924


  Trong cái bản đồ do Tàu cộng tự ''phịa'' ra ở trên, ta nhận thấy đường vạch màu vàng là đường biên giới trên biển Đông do cục bản đồ của Tàu cộng vẽ, trong đó các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm trọn trong vùng biên này và thuộc về "lãnh thổ" của Tàu cộng. Như vậy là Tàu cộng chẳng thèm đếm xỉa gì đến công ước quốc tế luật biển 1982 (UNCLOS) mà trong phần "phát ngôn" của mình, tên phát ngôn viên bù nhìn của bộ ngoại giao Việt cộng có nhắc đến, theo bản đồ tự ''phịa" ra này thì Tàu cộng thể hiện dã tâm muốn ăn cướp trắng trợn hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam.

Đây là bản đồ chính thức do Trung Quốc công bố hồi tháng 06 năm 2006 quy định "một cách chính thức" về  chủ quyền thềm lục địa của Trung Quốc tại vùng biển Nam Hải. Lưu ý những mũi tên màu đỏ là do chúng tôi vẽ thêm vào để cho thấy Trung Cộng đã lấn thềm lục địa Việt Nam như thế nào - đặc biệt là miền Trung Việt Nam.
Lê Dũng phát ngôn viên của nhà nước Việt gian cộng sản đã nói gì về tấm bản đồ này? Ông ta chỉ tuyên bố một càch yếu ớt rằng mọi việc sẽ còn tiếp tục thương lượng trong tinh thần ôn hòa!!!!
Nếu như Việt gian cộng sản đã không đồng ý từ trước hoặc đã ký kết thì không thể nào Trung Cộng lại đi vẽ tấm bản đồ lấy gần hết thềm lục địa của Việt Nam!!!!


Back to top
« Last Edit: 26. Dec 2007 , 00:13 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #5 - 10. Dec 2007 , 21:03
 
Biểu tình phản đối Trung Quốc ở Hà Nội và Sài Gòn


DCVOnline – Tin ngắn Biểu tình phản đối Trung Quốc ở Hà Nội và Sài Gòn

Vài trăm người, chủ yếu là sinh viên đã biểu tình trước Tòa đại sứ Trung Quốc nằm trên đường Hoàng Diệu ở Hà Nội sáng nay 09/12/2007. Cuộc biểu tình có mục đích phản đối Quốc Vụ Viện Trung Quốc vừa phê chuẩn việc thành lập thành phố hành chính cấp huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam, trong đó bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Những người biểu tình đã hô to những khẩu hiệu “Đả đảo Trung Quốc” và “Việt Nam muôn năm”. Nhưng cuộc biểu tình chỉ kéo dài chưa đầy một giờ đồng hồ thì công an xuất hiện và bắt buộc những người tham dự phải giải tán.
Nguồn: Nguyễn Phương Anh

Cùng lúc đó, ở Sài Gòn cũng có một cuộc biểu tình tương tự. Khoảng hơn trăm người đã tập trung biểu tình ngay phía đối diện với tòa Lãnh sự quán Trung Quốc trên đường Nguyễn Thị Minh Khai. Họ cũng hô to những khẩu hiệu có nội dung đả đảo Trung Quốc. Khác với Hà Nội, không khí của đoàn biểu tình ở Sài Gòn có vẻ “rụt rè” hơn. Khoảng hơn nữa tiếng sau thì lực lượng công an xuất hiện và yêu cầu họ giải tán lúc 11 giờ sáng. Được biết là cả 2 đoàn biểu tình tại Hà Nội và Sài Gòn đều hoàn toàn trong tinh thần ôn hòa, trật tự, không có sự xô xát đáng tiếc nào xảy ra giữa người biểu tình và công an. Chuẩn bị biểu tình. Mấy ngày trước đây, sinh viên ở Hà Nội và Sài Gòn đã dùng email, sms để kêu gọi nhau tham gia cuộc biểu tình hôm nay. Có tin đồn là chính phủ Việt Nam đứng sau lưng cho phép.
Tuy nhiên, đã có một điện thư gởi ra và luân lưu trên mạng ở Việt Nam sau đó vào sáng thứ Bảy khuyến cáo sinh viên học sinh không được tham gia cuộc biểu tình. Điện thư này còn nói rõ “bọn phản động Việt Tân và khối 8406 đang kích động dân chúng đi biểu tình cho ý đồ chính trị của họ.”

Trước đó, một nguồn tin chưa kiểm chứng cho DCVOnline hay hầu hết các trường Đại học, cao đẳng, trung học chuyên nghiệp, trung học phổ thông cấp 3 ở Hà Nội đều có thông báo khuyến cáo sinh viên và học sinh không được tham gia cuộc biểu tình hôm Chủ Nhật. Nhà cầm quyền Hà Nội dường như e ngại không thể kiểm soát được những phản ứng có thể xảy ra từ những sinh viên học sinh đi biểu tình. Sinh viên ở Hà Nội và Sài Gòn khi được hỏi đã nói rằng họ nghĩ những “mệnh lệnh” cấm biểu tình là của công an. Những người biểu tình cho biết họ sẽ tiếp tục biểu tình vào Chủ Nhật tới. Một trong những thông báo cấm biểu tình đó mà DCVOnline có được là của trường Đại học Công Nghệ, thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội do Hiệu phó kiêm phó bí thư đảng ủy Hà Quang Thụy ký. DCVOnline đã cố gắng liên lạc với ông Thụy tối thứ Bảy để kiểm chứng tính xác thực của bản thông báo do ông ký, nhưng rất tiếc đã không gặp được ông.

Back to top
« Last Edit: 10. Dec 2007 , 21:04 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4031
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #6 - 10. Dec 2007 , 23:48
 
Trung Quốc  lên tiếng  về 2 vụ Biểu tình

Tin BBC  / Cập  nhật  lúc  9 giờ  30 Sydney tối  11/ 12

Trung  Quốc  tuyên bố rằng các cuộc biểu tình  ở Việt nam cuối tuần qua  làm  xấu  quan hệ  Trung Việt .
Phát ngôn viên bộ Ngoại Giao Trung Quốc ông Tần Cương  nói  :Chúng tôi  thực sự  quan ngại  về những  diễn biến mới đây ở  Việt nam  điều đó  sẽ làm  tổn hại quan hệ  tốt đẹp  giữa hai  nước .
Chúng tôi  hy vọng  chính phủ Việt nam  sẽ  có thái độ trách nhiệm,đồng thời có  các biện  pháp  hiệu quả  ngăn chặn  những sự việc  làm tổn hại đến quan hệ  song phương giữa hai nước .Trung Quốc  có chủ   quyền  không thể  tranh cãi  đối với  các quần đảo   và vùng biển lân cận  khu  vực biển Nam  Trung Hoa  .
Back to top
« Last Edit: 10. Dec 2007 , 23:57 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #7 - 11. Dec 2007 , 21:38
 
Tài liệu có liên quan đến lịch sử, địa lý và chủ quyền của Việt Nam

_______________________________________________


[/color]Tuyên Bố của Chính Phủ Nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc về Lãnh Hải


(Ðược thông qua trong kỳ họp thứ 100 của Ban Thường Trực Quốc Hội Nhân Dân ngày 4 tháng 9 năm 1958)

Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc nay tuyên bố:

(1) Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.

(2) Các đường thẳng nối liền mỗi điểm căn bản của bờ biển trên đất liền và các đảo ngoại biên ngoài khơi được xem là các đường căn bản của lãnh hải dọc theo đất liền Trung Quốc và các đảo ngoài khơi. Phần biển 12 hải lý tính ra từ các đường căn bản là hải phận của Trung Quốc. Phần biển bên trong các đường căn bản, kể cả vịnh Bohai và eo biển Giongzhou, là vùng nội hải của Trung Quốc. Các đảo bên trong các đường căn bản, kể cả đảo Dongyin, đảo Gaodeng, đảo Mazu, đảo Baiquan, đảo Niaoqin, đảo Ðại và Tiểu Jinmen, đảo Dadam, đảo Erdan, và đảo Dongdinh, là các đảo thuộc nội hải Trung Quốc.

(3) Nếu không có sự cho phép của Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, tất cả máy bay ngoại quốc và tàu bè quân sự không được xâm nhập hải phận Trung Quốc và vùng trời bao trên hải phận này.  Bất cứ tàu bè ngoại quốc nào di chuyển trong hải phận Trung Quốc đều phải tuyên thủ các luật lệ liên hệ của Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc

(4) Ðiều (2) và (3) bên trên cũng áp dụng cho Ðài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.

Ðài Loan và Penghu hiện còn bị cưỡng chiếm bởi Hoa Kỳ. Ðây là hành động bất hợp pháp vi phạm sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc. Ðài Loan và Penghu đang chờ được chiếm lại. Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc có quyền dùng mọi biện pháp thích ứng để lấy lại các phần đất này trong tương lai. Các nước ngoại quốc không nên xen vào các vấn đề nội bộ của Trung Quốc

(Bản dịch của Trung Tâm Dữ Kiện)
Chú thích:
Quần đảo Tây Sa (tên tiếng Tàu Xisha) = Quần đảo Hoàng Sa = Paracel Islands
Quần đảo Nam Sa (tên tiếng Tàu Nansha) = Quần đảo Trường Sa = Spratly Islands

___________________________________________


Vietnamese Claims to the Truong Sa Archipelago by Todd Kelly



On 15 June 1956, two weeks after the RVN reiterated the Vietnamese claims to the Truong Sa Islands, the DRV Second Foreign Minister told the PRC Charge d'Affaires that "according to Vietnamese data, the Xisha and Nansha Islands are historically part of Chinese territory."[65] Two years later, the PRC made a declaration defining its territorial waters. This declaration delineated the extent of Chinese territory and included the Truong Sa.  [color=Red]In response, the DRV Prime Minister, Pham Van Dong, sent a formal note to PRC Premier Zhou Enlai stating that "The Government of the Democratic Republic of Viet Nam respects this decision."[66]



Ngày 15 tháng 6 năm 1956, hai tuần lễ sau khi Việt Nam Cộng Hoà (RVN) tái xác nhận chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Trường Sa, Thứ trưởng Ngoại giao của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (DRV) đã nói với Ban Thường Vụ của Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa (PRC) rằng “theo những dữ kiện của Việt Nam thì quần đảo Hoàng Sa (Xisha) và quần đảo Trường Sa (Nansha) là một bộ phận lịch sử của lãnh thổ Trung quốc” . Hai năm sau đó, Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa đã ra bản tuyên bố xác định lãnh hải của họ. Bản tuyên bố này đã vạch ra rõ ràng cái khoảng khu vực của lãnh thổ Trung quốc có bao gồm cả Trường Sa . Để đáp lễ, Thủ tướng Viêt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (DRV), Phạm Văn Đồng đã gởi một bản công hàm đến Thủ tướng Trung quốc Chu Ân Lai, nhấn mạnh rằng “Chính Phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà tôn trọng quyết định này ”

 
A History of Three Warnings  By Dr. Jose Antonio Socrates


     

When in 1957 China protested Vietnam’s move in Robert Island, Saigon was already in control also of two other islands of the Crescent Group: Pattle and Money Islands. The three South Vietnamese held islands are on the western side of the Crescent Group. Then in August 1958 Saigon took over Duncan Island in the eastern sector of the Crescent, thus facing the Amphitrite Group. Two weeks later the PRC government declared its sovereignty over the whole of the Paracels. They were supported by North Vietnam.
     
Vào năm 1957 khi Trung quốc phản đối sự chiếm đóng của Việt Nam tại đảo Robert, thì chính quyền Sài Gòn đã hoàn toàn kiểm soát hai đảo khác trong nhóm Crescent: đảo Pattle và đảo Money. Ba (3) đảo mà (chính quyền) Nam Việt Nam chiếm giữ nằm bên phía tây của nhóm Crescent. Rồi đến tháng 8 năm 1958, (chính quyền) Saigon lại chiếm giữ thêm đảo Duncan nằm bên khu vực phía đông của nhóm đảo Crescent, đối diện với nhóm Amphitrite.
Hai tuần sau đó, chính phủ Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa tuyên bố chủ quyền của họ trên toàn bộ Quần đảo Hoàng Sa. Họ đã được ủng hộ bởi (chính phủ) Bắc Việt Nam


1. Tuyên bố của Chính phủ Việt Nam Cộng Hoà (1974)


    Nhiệm vụ cao cả và cần thiết của một chính phủ là bảo vệ chủ quyền, độc lập và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia. Chính phủ Việt Nam Cộng Hoà cương quyết thi hành nhiệm vụ này, bất kể những khó khăn có thể sẽ gặp phải và bất kể những cáo buộc vô căn cứ có thể sẽ đến bất cứ từ đâu.

    Trước sự chiếm đóng bất hợp pháp của Trung Cộng bằng quân sự trên Quần đảo Hoàng Sa, nguyên là một phần đất thuộc lãnh thổ Việt Nam Cộng Hoà, Chính phủ Việt Nam Cộng Hoà xét thấy cần thiết phải long trọng tuyên bố trước công luận thế giới, bạn cũng như thù, rằng:

    Quần đảo Hoàng Sa và Quần đảo Trường Sa là một phần không thể cắt rời của lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Chính phủ và toàn dân Việt Nam Cộng Hòa sẽ không khuất phục trước bạo lực và bác bỏ tất cả hoặc một phần chủ quyền của họ trên những quần đảo này.

    Chừng  nào mà bất cứ một hòn đảo nào của phần lãnh thổ đó của Việt Nam Cộng Hòa vẫn bị một nước khác chiếm đóng bằng bạo lực, thì Chính phủ và toàn dân Việt Nam Cộng Hòa sẽ tiếp tục tranh đấu để lấy lại quyền lợi hợp pháp của mình.

    Kẻ chiếm đóng bất hợp pháp sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về bất cứ tình trạng căng thẳng nào bắt nguồn từ đó.

    Nhân cơ hội này, Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa cũng long trọng tái xác nhận chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa trên các hải đảo ngoài khơi miền Trung và Nam phần Việt Nam, đã luôn luôn được chấp nhận như một phần lãnh thổ của Việt Nam Cộng Hòa trên căn bản không thể chối cãi được về địa lý, lịch sử, chứng cứ  hợp pháp và bởi vì những điều thực tế.

    Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa cương quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia trên những quần đảo này bằng tất cả mọi phương tiện.Ðể gìn giữ truyền thống tôn trọng hoà bình, Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa sẵn sàng giải quyết, bằng sự thương lượng, về các tranh chấp quốc tế có thể bắt nguồn từ các quần đảo đó, nhưng điều đó không có nghĩa là Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa sẽ từ bỏ chủ quyền của mình trên bất cứ phần lãnh thổ nào của quốc gia.

    Tuyên bố bởi  Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa vào ngày 14 tháng 2 năm 1974

   
2. Tuyên bố của Bộ Ngoại giao nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam về Quần đảo Hoàng Sa và Quần đảo Trường Sa (1979)

   
Vào ngày 30/7/1979, Trung Quốc đã công khai công bố tại Bắc Kinh một số tài liệu với ý định để minh chứng cho việc tuyên bố chủ quyền của họ trên quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa. Về vấn đề này, Bộ Ngoại giao nước Cộng hoà Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam tuyên bố:

    1. Quần đảo Hoàng Sa và Quần đảo Trường Sa là một phần của lãnh thổ Việt Nam. Các Sứ quân Việt Nam đã là những người đầu tiên trong lịch sử đến chiếm đóng, tổ chức, kiểm soát và khai phá các quần đảo này trong chức năng của họ như là các lãnh chúa. Quyền sở hữu này có hiệu quả và phù hợp với luật pháp quốc tế. Chúng tôi có đầy đủ các tài liệu lịch sử và luật pháp để chứng minh chủ quyền tuyệt đối trên hai quần đảo này.

    2. Sự diễn giải của Trung quốc về văn bản ngày 14 tháng 9 năm 1958 của Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà như một sự công nhận chủ quyền của phiá Trung quốc trên các quần đảo là một sự xuyên tạc trắng trợn khi tinh thần và ý nghĩa của bản văn chỉ có ý định công nhận giới hạn 12 hải lý của lãnh hải Trung quốc.

    3. Năm 1965, Hoa Kỳ gia tăng cuộc chiến tranh xâm lược tại miền Nam Việt Nam và phát động một cuộc chiến huỷ diệt bằng không quân và hải quân chống lại miền Bắc Việt Nam. Họ đã tuyên bố rằng khu vực chiến trường của quân đội Hoa Kỳ bao gồm Việt Nam và vùng lân cận của khu vực khoảng 100 hải lý tính từ bờ biển Việt Nam. Vào lúc đó, trong cuộc đấu tranh chống Mỹ cứu nước, nhân dân Việt Nam đã phải chiến đấu trong mọi tình huống để bảo vệ chủ quyền đất nước. Thêm nữa, Việt Nam và Trung Quốc lúc đó vẫn duy trì quan hệ hữu nghị. Bản tuyên bố ngày 9/5/1965 của Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã đưa ra lý do để tồn tại chỉ với quá trình lịch sử này.

    4. Từ năm 1972, theo sau Bản Thông cáo chung Thượng Hải, những kẻ cai trị Trung Quốc đã âm mưu với bọn hiếu chiến Mỹ để phản bội nhân dân Việt Nam, gây ra biết bao nhiêu trở ngại cho cuộc chiến tranh tự vệ của Việt Nam. Ðầu Tháng Giêng 1974, chỉ trước khi nhân dân Việt Nam toàn thắng vào mùa Xuân 1975, Trung Quốc đã chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa bằng biện pháp quân sự, lúc đó vẫn dưới sự quản lý của chính quyền Sài Gòn.

Việt Nam Cộng Hòa lúc đó đã tuyên bố rõ ràng cương vị của họ như sau đây:


    - Chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ là những câu hỏi thiêng liêng cho tất cả mọi quốc gia.
    - Những khó khăn về biên giới lãnh thổ, thường tồn tại trong các cuộc tranh chấp giữa các nước láng giềng do lịch sử để lại, có thể vô cùng rắc rối và nên được nghiên cứu kỹ càng.
    - Các quốc gia quan tâm nên cứu xét vấn đề này trong tinh thần công bằng, tôn trọng lẫn nhau, hòa nhã, láng giềng tốt và giải quyết vấn đề bằng sự thương lượng.

    5. Tại các cuộc thảo luận tổ chức vào ngày 24/9/1975 với phái đoàn Ðảng và Nhà nước Việt Nam trong chuyến thăm viếng Trung Quốc, Phó Thủ tướng Ðặng Tiểu Bình đã thú nhận rằng có sự tranh chấp giữa hai bên về vấn đề quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và hai bên sau đó nên bàn thảo với nhau để giải quyết vấn đề

6. Chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa một cách bất hợp pháp bằng quân sự, Trung Quốc đã xâm phạm vào sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam và dẫm chân lên làm cản trở tinh thần của Hiến chương Liên Hiệp Quốc kêu gọi giải quyết tất cả các tranh chấp bằng thương lượng hoà bình. Sau khi phát động một cuộc chiến xâm lược Việt Nam với tầm vóc to lớn, phía Trung Quốc lại nêu ra vấn đề quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, trong khi tạo ra một tình trạng càng ngày càng căng thẳng dọc theo biên giới Việt Nam và từ chối việc thảo luận những giải pháp cấp thiết để bảo đảm hoà bình và ổn định trong khu vực biên giới giữa hai nước. Ðiều rõ ràng là những kẻ cai trị Trung Quốc vẫn không từ bỏ ý định tấn công Việt Nam một lần nữa. Hành động của họ là một sự đe doạ nghiêm trọng cho hoà bình và ổn định trong vùng Ðông Nam Á và làm lộ rõ hơn tham vọng bành trướng, với bản chất bá quyền hiếu chiến của một nước lớn,  bộ mặt xảo trá lật lọng và phản bội của họ.

Hà Nội, ngày 7 tháng 8 năm 1979


Sự công nhận của thế giới
(thế giới đây chỉ có  CSVN)
về chủ quyền của Trung Quốc trên quần đảo Trường Sa


Cộng Sản Việt Nam

a) Thứ trưởng ngoại giao Ðồng văn Khiêm của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (CSVN) khi tiếp ông Li Zhimin, xử lý thường vụ Toà Ðại Sứ Trung quốc tại Việt Nam đã nói rằng "theo những dữ kiện của Việt nam, hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa là môt bô phận lịch sử của lãnh thổ Trung quốc". Ông Le Doc, quyền Vụ trưởng Á châu Sự vụ thuộc Bộ Ngoại giao Việt nam, cũng có mặt lúc đó, đã nói thêm rằng "xét về mặt lịch sử thì các quần đảo này đã hoàn toàn thuộc về Trung quốc từ thời nhà Ðường"

b) Báo Nhân Dân của Việt Nam đã tường thuật rất chi tiết trong số xuất bản ngày 6/9/1958 về Bản Tuyên Bố ngày 4/9/1958 của Nhà nước Trung quốc, rằng kích thước lãnh hải của nước Cộng Hoà Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý và điều này được áp dụng cho tất cả các lãnh thổ của phía Trung quốc, bao gồm tất cả các quần đảo trên biển Nam Trung Hoa.  Ngày 14/9 cùng năm đó, Thủ tướng Phạm Văn Ðồng của phía nhà nước Việt Nam, trong bản công hàm gởi cho Thủ tướng Chu An Lai, đã thành khẩn tuyên bố rằng Việt Nam "nhìn nhận và ủng hộ Bản Tuyên Bố của Nhà nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa trong vấn đề lãnh hải"

c) Bài học về nước CHND Trung Hoa trong giáo trình cơ bản của môn địa lý của Việt Nam xuất bản năm 1974, đã ghi nhận rằng các quần đảo từ Trường Sa và Hoàng Sa đến đảo Hải Nam và Ðài Loan hình thành một bức tường phòng thủ vĩ đại cho lục địa Trung Hoa . 

(Lược dịch từ trang nhà của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc)

Back to top
« Last Edit: 11. Dec 2007 , 23:11 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
Phan_Nguyen
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 33
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #8 - 11. Dec 2007 , 22:25
 
Thưa các anh chị,

Chuyện Trường Sa và Hoàng Sa nay đang trở thành một để tài nóng bỏng, xót xa cho những người Việt đang ở trong cũng như ngoài nước. Đây cũng là một vết dơ của chế độ và người cầm quyền hiện nay tại VN.  

Xin mời quí anh chị đến link dưới đây để tin và đọc bản thỉnh nguyện thư về Trường Sa và Hoàng Sa và xin ký tên nếu đồng ý với nội dung.

http://www.gopetition.com/online/15673.html

hoặc

http://tienve.org/home/activities/viewActivities.do?action=viewnews&newsId=135
 
Thân kính,
Phan N.
Back to top
« Last Edit: 11. Dec 2007 , 22:31 by Phan_Nguyen »  
 
IP Logged
 
Phan_Nguyen
YaBB Newbies
*
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 33
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #9 - 11. Dec 2007 , 23:32
 
Xin gởi đến quí anh chị một bức thư tìm thấy trên Net
của nhưng người trẻ sinh ra và trưởng thành sau tháng tư 75 đứng trước tình trạng khẩn trương của đất nước.

Những ai đã từng đọc sử đều nhớ lại bài học ngày trước của Hồ Quý Ly, khi tiếm ngôi nhà Trần, lên nắm quyền lãnh đạo đất nước, ông đã thất bại trong việc đối đầu với Nhà Minh Trung Hoa và đã đưa đẩy đến chuyện nhà Minh đô hộ VN trong nhiều năm trời ! Không bàn đến chuyện công và tội, chỉ đề cập đến nguyên nhân tại sao thất bại của Hồ Quý Ly là ông ta đã không vận động được quần chúng, không thống nhất được lòng người để đối phó với sự đe doạ của ngoại xâm.

Hiện nay, lịch sử lại đang tái diễn dưới một hình thái mới. Nhà nước CSVN cũng đang nằm trong cùng tình trạng: nội bộ phân hoá vì tranh dành quyền lực, tham nhũng. Quân đội sau 30 năm thoái hoá không còn đủ khả năng để bảo vệ đất nước, chắc chắn nhà nước CSVN đã phải nghĩ đến chuyện tìm kiếm sự đỡ đầu quân sự của các cường quốc khác (hiễn nhiên ai cũng nghĩ đến Hoa Kỳ). Có thành công chăng hay là lại đem đất nước vào vòng nô lệ, làm tay sai cho ngoại bang ?! Bên ngoài, mọi thành phần dân chúng đều bất mãn. Chống đối đòi hỏi quyền sống bùng nổ khắp nơi. Nếu xảy ra một cuộc tranh chấp với Trung Hoa hiện nay, chắc chắn VN sẽ thảm bại và người ta không lường được hậu quả tai hại của chuyến thất bại này.

Đất nước là của chung, trách nhiệm đối với đất nước phải được chia đều cho tất cả mọi thành phần trong nước . Muốn đi qua khỏi tình trạng khó khăn và khẩn trương hiện nay, nhà nước CSVN không thể nào tiếp tục tham quyền cố vị để đưa cả nước đi xuống hố sâu. Thống nhất lòng dân, cải tổ hệ thống hành chính, lập pháp, hiến pháp để cho các thành phần khác trong nước chia xẻ trách nhiệm quản trị đất nước là điều cần thiêt phải làm hiện nay.  

Những người yêu nước trong đảng CS phải lên tiếng và có thái độ. Những người lãnh đạo quân đội nhân dân phải ý thức rõ rệt vai trò quan trọng của mình trong giai đoạn lịch sử hiện tại. Trong nước, ngoài nước, nhân dân khắp nơi đều đã lên tiếng !

Phan N.


Phát huy tinh thần 9/12
Patriot from Montreal



Xin chào Việt Nam!

Trước hết xin trân trọng thông báo với quốc dân, ngày 9/12/2007, lần đầu tiên trong trong hơn 30 năm (lần đầu tiên kể từ khi tôi sinh ra), thanh niên Việt Nam đã xuống đường phản đốI bá quyền Trung Quốc xâm chiếm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, lãnh thổ nghìn đời mà ông cha ta đã đổ biết bao xương máu để giữ gìn.

Họ, cũng giống như nhiều người trong số các bạn, đều mong muốn tận hưởng một ngày cuối tuần yên ả bên gia đình, bạn bè. Nhưng trong thời khắc quan trọng này, thời khắc mà sự liên hệ của nó có ảnh hưởng đến an nguy, sống còn của cả dân tộc, họ đă không thể làm ngơ.

Trong tinh thần ấy, chúng tôi mong muốn các bạn hãy giành một chút ít thời gian ngồi xuống cùng nhau trao đổi, lan truyền, gửi tin nhắn... để ghi nhớ sự kiện trọng đại này.

Tất nhiên, sẽ có những người không muốn chúng ta nói. Và tôi nghi ngờ ngay vào lúc này, những cuộc họp kín đang âm thầm diễn ra, và có những chủ trương đang gào thét đòi dập tắt ngọn lửa đòi quyền tự chủ của dân tộc Việt Nam, các lực lượng trấn áp sẽ sớm có mặt để can thiệp buộc chúng ta chùn bước Tuy nhiên, ngay cả khi dùi cui có thể sử dụng thay đối thoại ôn hòa. Thông điệp mà chúng ta trao đổi thực sự sẽ mang ý nghĩa tới cho những ai đang lắng nghe, sẽ khơi dậy một sự thật: Liệu có phải có một điều gì đó không ổn đang diễn ra ngay trong đất nước chúng ta không?

Tai sao chính phủ lại bất lực và bạc nhược đến như vậy trước họa xâm lăng của kẻ thù truyền kiếp?

Lẽ ra từ lâu rồi chúng ta phải có quyền tự do được phản đối, tự do suy nghĩ và phát biểu những gì mà ta cho là đúng đắn, thì thay vào đó là một hệ thống giám sát, kiểm duyệt mọi hành động, suy nghĩ, lời nói của chúng ta và bắt chúng ta phải nghe theo một tư tưởng duy nhất được cho là đúng đắn. Tại sao? Và ai là người phải chịu trách nhiệm về điều này.

Tất nhiên có những người có nhiều trách nhiệm… hơn những người khác và họ sẽ phải trả lời với lịch sử. Thế nhưng một sự thật chúng ta phải nhìn nhận, vì sao nên nỗi? Để tìm câu trả lời các bạn chỉ cần tự soi vào một tấm gương.

Chúng tôi hiểu tại sao các bạn phải nhắm mắt bưng tai, chúng tôi biết các bạn sợ hãi. Ai lại không sợ! Chiến tranh, khủng bố, đàn áp. Có vô vàn lý do làm tha hóa lý trí của con người. Sự sợ hãi đã tước đi những phẩm chất tốt đẹp nhất trong các bạn, và trong sự sợ hãi các bạn cúi đầu trước bạo quyền. Họ nói với chúng ta đất nước cần ổn định để phát triển, cần bang giao tốt với người anh vĩ đại, họ nói với chúng ta về "16 chữ vàng".

Đổi lại họ bắt các bạn phải im lặng, phải chấp nhận sự lãnh đạo tuyệt đối, ngoan ngoãn như một bầy cừu. Hôm nay, những người trẻ đã phá tan sự im lặng ấy. Hôm nay, họ biểu tình trong ôn hòa, để bày tỏ chính kiến và lòng yêu nước. Họ đã chuyển tới tổ quốc một thông điệp của lương tri, công lí và tự do, và hơn tất cả là hào khí Đông A như cha ông ta thủa trước.

Vậy sau khi nghe được thông điệp ấy, nếu các bạn vẫn coi như không nhìn ra điều gì, vẫn thờ ơ trước an nguy của dân tộc Việt Nam, thì các bạn có thể bỏ qua cái ngày 9/12/2007 này. Nhưng nếu các bạn cũng thấy những gì họ thấy, các bạn cảm nhận những gì họ làm là đúng đắn, và các bạn cũng tìm kiếm những điều mà họ tìm kiếm, vậy thì xin mạn phép yêu cầu các bạn hãy xuống đường cùng với những người thanh niên yêu nước, và cùng nhau chúng ta sẽ hành động để tinh thần của ngày 9/12 sẽ không bao giờ, không bao giờ bị quên lãng.

PS: Cái này em sao chép lời của của V trong phim V for Vendetta, câu nói kinh điển trong phim mà em rất nhớ là "Đất nước này cần nhiều hơn một vụ nổ, nó cần thay đổi!"

Kính
Back to top
« Last Edit: 11. Dec 2007 , 23:50 by Phan_Nguyen »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #10 - 13. Dec 2007 , 18:00
 
Phạm Trần: NHÂN DÂN ĐÃ ĐỨNG LÊN MÀ ĐẢNG VẪN NGỦ. Báo Chí Lạnh Cảm Đến Nhục Nhã Trước Xâm Lược
Gửi vào Thứ Sáu, 14 Tháng 12, 2007 bởi BanBienTap1--tiengnoitudodanchu.org

_________________________________


VIỆT NAM: NHÂN DÂN ĐÃ ĐỨNG LÊN MÀ ĐẢNG VẪN NGỦ

Báo Chí Lạnh Cảm Đến Nhục Nhã Trước Xâm Lược

Phạm Trần



Hoa Thịnh Đốn - Nếu Cuộc biểu tình tự phát của nhân dân chống Tầu xâm lược ngày 9-12 (2007) tại Hà Nội và Sài Gòn đã nói lên quyết tâm bảo vệ giang sơn bất khuất của người dân nước Việt thì sự lạnh cảm đến rùng mình của Đảng Cộng sản Việt Nam và Báo chí trong nước trước hành động yêu nước này đã làm đau lòng mọi người.

Trước tiên, sự bạc nhược của chính quyền đã được phơi trắng qua bản tin trơ trẽn của Lê Dũng, người phát ngôn của Bộ Ngọai giao Việt Nam đăng trên các báo, đài trong nước ngày 10-12 (2007).

Dũng nói : “Về Biển Ðông, chúng tôi đã nhiều lần khẳng định chủ trương của Việt Nam là thông qua đàm phán, giải quyết một cách hòa bình mọi tranh chấp trên cơ sở luật pháp và thực tiễn quốc tế, đặc biệt là Công ước của Liên hợp quốc về Luật Biển 1982 và tinh thần của Tuyên bố về cách ứng xử của các bên trên Biển Ðông năm 2002 (DOC), nhằm giữ gìn hòa bình, ổn định và tìm kiếm giải pháp cơ bản, lâu dài mà các bên đều có thể chấp nhận được.

Với tinh thần đó, vừa qua tại Hà Nội đã diễn ra cuộc gặp giữa hai Trưởng đoàn đàm phán cấp Chính phủ Việt Nam - Trung Quốc về biên giới lãnh thổ. Hai bên đã trao đổi ý kiến toàn diện, thẳng thắn, sâu rộng về vấn đề biên giới lãnh thổ giữa hai nước.

Về vấn đề trên biển, hai bên thống nhất tăng cường nhịp độ đàm phán, phối hợp giải quyết thỏa đáng các vấn đề nảy sinh trên tinh thần láng giềng hữu nghị, đồng chí anh em, không làm phức tạp thêm tình hình.

Quan điểm của Việt Nam về việc Quốc vụ viện Trung Quốc phê chuẩn việc thành lập thành phố hành chính cấp huyện Tam Sa, bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam đã được Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam nêu rõ ngày 3-12-2007.

Chúng tôi được biết sáng 9-12-2007, một số người dân đã tụ tập trước cửa Ðại sứ quán và Tổng lãnh sự quán Trung Quốc tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh bày tỏ bất bình đối với các hành động gần đây của Trung Quốc liên quan đến hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Ðây là việc làm tự phát chưa được phép của các cơ quan chức năng Việt Nam. Khi các vụ việc trên xảy ra, các lực lượng bảo vệ của Việt Nam đã kịp thời có mặt, giải thích và yêu cầu bà con chấm dứt việc làm này.”

Tại sao lại cần phải “được phép”,người dân mới có quyền phản đối Ngoại bang xâm chiếm đất đai, bờ cõi là tài sản xương máu của Cha ông để lại ?

Đáng nhẽ những kẻ cầm quyền phải “đi trước, đón đầu,” cầm cờ xông pha lãnh đạo cuộc biểu tình chống ngoại xâm chứ không ngồi im, cúi mặt tìm cách chống chế bằng nước bọt rẻ tiền như Hà Nội đã làm trong nhiều năm qua.

Nhưng tại sao cho đến bây giờ, 19 năm sau ngày Tầu Bắc Kinh chiếm một số đảo ở quần đảo Trường Sa năm 1988, và 33 năm sau ngày Tầu xua quân chiếm Hoàng Sa năm 1974, người dân mới dám xông mình xuống đường chống chính sách bành trướng của Trung Quốc ?

Thứ nhất, người dân hết kiên nhẫn chờ đảng và nhà nước làm chủ phát động cuộc đấu tranh, dù chỉ bằng đường lối ngoại giao và vận động quốc tế ủng hộ dành lại chủ quyền lãnh thổ.

Thứ nhì, với một đội ngũ lãnh đạo yếu kém, đã từng qụy lụy và sẵn sàng nhượng bộ như đảng CSVN đã chứng minh trong 2 Hiệp ước biên giới trên đất liền và lãnh hải với Trung Hoa (1999 và 2000), người dân tự thấy phải đứng lên bảo vệ tổ quốc, dù biết đó là việc đội đá vá trời.

Thứ ba, sau khi Bắc Kinh tuyên bố thành lập huyện hành chính Tam Sa (Trung Sa, Hoàng Sa và Trường Sa) để quản lý vùng đảo trên biển Đông, trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của VN, vào cuối tháng 11 (2007) thì chính quyền cũng chỉ biết phản ứng cho có lệ như đã chứng minh qua lời Lê Dũng ngày 3-12 (2007).

Dũng nói với báo chí: “Hành động này đã vi phạm chủ quyền lãnh thổ của VN, không phù hợp với nhận thức chung của lãnh đạo cấp cao hai nước, không có lợi cho tiến trình đàm phán tìm kiếm biện pháp cơ bản, lâu dài cho vấn đề trên biển giữa hai bên".

"VN có đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền của VN đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa".

"Trước sau như một, VN chủ trương giải quyết các bất đồng thông qua thương lượng hòa bình trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế và thực tiễn quốc tế, đặc biệt là công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982 và tinh thần tuyên bố về cách ứng xử của các bên trên biển Đông năm 2002, nhằm giữ gìn hòa bình, ổn định trên biển Đông và khu vực".

Thứ tư, đứng trước hiểm họa bị Phương Bắc cưỡng bức, bao vây và thái độ co ro đến khiếp nhược không dám cửa quậy của nhà nước, đông đảo người dân tại Hà Nội và Sài Gòn đã mau mắn đáp lại lời kêu gọi đứng lên bảo vệ tổ quốc của Thanh niên, Sinh viên mà không sợ bị vu khống làm tay sai cho ngoại bang hay sợ bị đàn áp. BởI vì ai cũng biết đây là cuộc đấu tranh có chính nghĩa chống ngoại bang xâm lược như ông cha ta đã làm thuở trước.

CHÍNH QUYỀN - BÁO CHÍ NGẬM MIỆNG 


Ngoài bản tin phổ biến của Lê Dũng được Nhà nước ra lệnh cho đăng trên báo chí và hệ thống thông tin ngày 10-12 (2007), các viên chức đảng và nhà nước Việt Nam không dám nói thêm một câu nào nữa.

Từ Bộ Ngoại giao sang Quốc hội, từ Nông Đức Mạnh, Tổng Bí thư Đảng xuống cấp Chi bộ đảng cũng không ai dám hé răng.

Nhưng trước đó, vào ngày 7/12 (2007), Hội Đồng Nhân Dân Đà Nẵng khoá VII đã thông qua Nghị quyết xác nhận Hoàng Sa thuộc quyền quản lý hành chính của Thành phố Đà Nẵng, căn cứ vào quyết định của kỳ họp thứ 10 (ngày 6/11/1996) của Quốc hội khóa IX.

Đại biểu Thái Thanh Hùng nói trước hội nghị : “Trong mấy ngày qua, đông đảo cử tri TP, nhất là cử tri cựu chiến binh đã có ý kiến đề nghị tại kỳ họp lần này, HĐND TP chúng ta cần tỏ thái độ trước việc phía Trung Quốc ngang nhiên đưa huyện đảo Hoàng Sa của Đà Nẵng vào lãnh thổ của họ như vậy!”. (VNNET)

VNNET viết tiếp : “Chủ tịch HĐND TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh cũng bày tỏ sự đồng tình với ý kiến trên. Ông đề nghị đưa vào Nghị quyết của kỳ họp phần nói rõ sự khẳng định của HĐND TP Đà Nẵng về việc huyện Hoàng Sa là một đơn vị hành chính trực thuộc TP Đà Nẵng. HĐND TP Đà Nẵng kiên quyết phản đối việc nhà nước Trung Quốc đưa quần đảo Hoàng Sa vào đơn vị hành chính Tam Sa trực thuộc tỉnh Hải Nam.”


Ông Thanh nói trước phiên họp : “Chúng ta phải bày tỏ thái độ rõ ràng như thế để không chỉ đối với hiện tại mà mai sau, con cháu nhớ lại kỳ họp thứ 10 cuối năm 2007 HĐND TP Đà Nẵng đã nêu vấn đề, và đến lúc đó còn tiếp tục đấu tranh. Không nên để sau này có suy nghĩ, Hoàng Sa là đơn vị hành chính của Đà Nẵng mà không thấy TP nói gì thì chắc hình như không phải. Do vậy, cần phải nói rõ ràng, sòng phẳng về chuyện Hoàng Sa",

Chủ tịch HĐND TP Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh và Hội đồng Nhân dân Thành phố đã làm được việc mà Nông Đức Mạnh và cả Ban Chấp hành Trung ương đảng không dám làm trước sự bành trướng xâm lược trắng trợn của Trung Hoa. 

Phản ứng về hai cuộc biểu tình ở Hà Nội và Saigòn, phát ngôn nhân của Trung Hoa, Tần Cương cho rằng các cuộc phản đối là “vô căn cứ”.

Tần Cương nói vớI báo chí ở Bắc Kinh ngày 13/12 (2007): " Cuộc tập trận của hải quân Trung Quốc ở các đảo Tây Sa là hoạt động bình thường trong vùng lãnh hải của Trung Quốc. Trung Qu7ốc có chủ quyền không ai có thể chối cãi được với các đảo Tây Sa và vùng nước kế cận.”

Sự lật lọng của Tầu Bắc Kinh xẩy ra chưa đầy một tháng, sau khi Ôn Gia Bảo, Thủ tướng Trung Hoa khẳng định với Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng CSVN tại Tân Gia Ba ngày 19-11 (2007) rằng : “ Quan hệ hữu nghị và hợp tác toàn diện giữa hai nước thời gian qua có nhiều tiến triển mới và đang phát triển rất tốt đẹp theo phương châm 16 chữ (láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai) và tinh thần 4 tốt (láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt.”

Bây giờ thì “16 chữ vàng” của Trung Hoa đã biến thành “vàng mã” mà đảng và nhà nước CSVN cứ tưởng chúng vẫn là “vàng y”.

Thái độ này còn phản ảnh qua cách thông tin của làng báo, đài trong nước về biến cố biểu tình ngày 9-12 (2007).

Trái với hàng loạt các mạng thông tin điện tử tự lập của nhiều nhóm Thanh niên, Sinh viên và của một số cá nhân tranh đấu đưa tin cuộc biểu tình và hình ảnh ra nước ngoài, tuyệt nhiên không có báo nào hay đài nào trong nước thông tin về hai cuộc xuống đường chống Tầu bành trướng.

Báo chí cũng im như thóc ngâm trước lời tuyên bố ngỗ nghịch của Tần Cương.

Đây là bằng chứng rõ ràng nhất của nền báo chí không có tự do ở Việt Nam. Cả làng báo như câm, như điếc, có mắt cũng như không trước sự việc chưa từng xẩy ra ở hai Thành phố đứng đầu cả nước về chính trị và kinh tế.

Những người làm báo và Ban Tuyên giáo Trung ương của đảng CSVN đã vi phạm thô bạo các Điều 1, 2 và 4 của Luật Báo chí . 

Điều 1viết : “Báo chí ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là phương tiện thông tin đại chúng thiết yếu đối với đời sống xã hội ; là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của Đảng, cơ quan Nhà nước, tổ chức xã hội (dưới đây gọi chung là tổ chức) ; là diễn đàn của nhân dân.”

Điều 2 viết : “ Bảo đảm quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí

Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí và để báo chí phát huy đúng vai trò của mình.”

Báo chí, nhà báo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật và được Nhà nước bảo hộ ; không một tổ chức, cá nhân nào được hạn chế, cản trở báo chí, nhà báo hoạt động. Không ai được lạm dụng quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, tập thể và công dân.

Báo chí không bị kiểm duyệt trước khi in, phát sóng.”

Điều 4 viết : “Quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí của công dân Công dân có quyền :

1- Được thông tin qua báo chí về mọi mặt của tình hình đất nước và thế giới….”

Tất cả những điều căn bản này đều không được người làm báo thực thi trong cuộc biểu tình của người dân ngày 9-12 (2007). Người đứng đầu Ban Tuyên giáo Trung ương là Tô Huy Rứa cũng đã chà đạp lên quyền được thông tin của người dân khi ra lệnh cấm Báo chí không tường thuật và đăng bài về cuộc biểu tình.

Nhiều người ở Việt Nam chỉ được đọc các bài báo có tính lịch sử xác nhận chủ quyền của VN trên hai quần đảo Hòang Sa và Trướng Sa qua ý kiến hay khảo luận của Tiến sỹ sử học Nguyễn Nhã; Dân biểu, Nhà sử dọc Dương Trung Quốc; Giáo sư Tương Lai và Nhà báo Bùi Thanh.

Như vậy thì đảng CSVN có còn xứng đáng cầm quyền không và báo chí có tư cách gì để vận động quần chúng đi theo đảng ?

Phạm Trần
(12/07)
Back to top
« Last Edit: 13. Dec 2007 , 18:01 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4031
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #11 - 13. Dec 2007 , 18:53
 
Hacker  tấn công  các  trang Blog của Sinh viên  Học sinh VN 

Ngày  hôm  nay  mấy  Blog  cá  nhân  của Sinh viên Học sinh đã  bị Hacker  tấn  công  .

Mấy  Blog cá  nhân  đang  kêu gọi Sinh viên - Học sinh cùng đồng bào  xuống đường Biểu tình  ngày chủ nhật  16 tháng 12 .Địa điểm  trước tòa Đại sứ Trung Cộng ở Hà  nội và  tòa Tổng lãnh sự  Trung cộng ở Sàigon .

Chính  mấy Blog  cá  nhân  đã  kêu gọi  xuống đường biểu tình vào ngày chủ nhật 9 tháng 12  vừa  qua .

Điển hình Blog  x-caphe  đã  bị tấn  công  vào lúc 12 giờ trưa   giờ VN  . Được biết Blog  X-Caphe là nơi  liên lạc của  nhóm Văn nghệ sĩ  VN  ở  Sàigon  .
Back to top
« Last Edit: 13. Dec 2007 , 18:54 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #12 - 13. Dec 2007 , 19:05
 
Thứ năm, ngày 13 tháng 12 năm 2007--Việt Vùng Vịnh
Chuyện Phải Đến !
• Nguyễn Duy Ân

...

Những dò rỉ tin tức trong nước về vụ Tổng bí thư Lê Khả Phiêu và Chủ tịch nước Trần Đức Lương tuân ý chỉ hai thái thượng hoàng thiến lợn Đỗ Mười và cặp rằng Lê Đức Anh lén lút qua Bắc Kinh ký những hiệp định biên giới, sau đó được Chủ tịch cơ quan quyền lực cao nhất nước Nông Đức Mạnh lặng lẽ thông qua những hiệp định nầy giữa đám đảng biểu quốc hội bù nhìn, thì vào giữa tháng 5 năm 2001 trên báo chí hải ngoại có bài ký sự của bình luận gia Trần Bình Nam trong chuyến ông về đến biên giới phía Bắc thăm Ải Nam Quan (CSVN đổi là Hữu Nghị Quan), khi ông hỏi đường thì được công an biên phòng trả lời rằng Hữu Nghị Quan nằm rất sâu trong lãnh thổ Trung Quốc, từ nơi ông đang đứng là ranh giới Việt - Hoa không thể nhìn thấy đựợc! Trước đây nhà văn Dương Thu Hương cũng từng tiết lộ rằng CSVN đã cắt nhượng nhiều đất đai biên giới phía bắc cho Tầu Cộng, nay qua sự chứng kiến của ôngTrần Bình Nam lại càng xác thực hơn! Bần bút có viết mấy câu để trút nỗi căm giận:


CHỈ NHỜ BÁN NƯỚC !
Nam Quan hậu thế biết tìm đâu !?
Chẳng mất về Tây lại thuộc Tầu !
Gương trước Hồ, Đồng dâng hải đảo
Noi sau Duẩn, Mạnh hiến non cao
Hoàng Sa: Đồng ký mực chưa ráo !
Ải Bắc:Mười, Phiêu mọp gối chầu !
Dại chợ, khôn nhà: nhất Bác- Đảng
Nhờ tài bán nước giữ ngôi lâu !
(30-6-2001)


Ở trong nước mặc dù bị kềm kẹp, bưng bít nhưng chắc chưa ai quên lời báo động “Hãy cảnh giác với Bắc triều!” Đầy dũng cảm và lòng yêu nước của Luật sư Lê Chí Quang và nhà báo Nguyễn Vũ Bình, để rồi sau đó cả hai trí thức trẻ này đã được đáp trả bằng những phiên tòa với tội danh vu khống, những bản án rừng rú, những năm tù nghiệt ngã với sự im lặng của cả một dàn trí thức khoa bảng, những hội nhà văn! Trừ một ít người lẻ loi.

Đây không phải là những cảnh báo mới mẻ gì! Đã từng có một người cựu CS (?) trối trăn đại ý “Tây chiếm thì có ngày chúng ra đi nhưng Tầu chiếm thì chúng sẽ ở lại vĩnh viễn!” Vào khoảng năm 1970 (?) một chính trị gia Miền Nam cũng có ý kiến rằng : “kết thúc cuộc chiến Quốc- Cộng dù thắng lợi thuộc bên nào thì nguy cơ đến từ phương Bắc là điều không thể tránh khỏi!”

Tổ tiên ta, dân tộc ta đã dày kinh nghiệm với Bắc phương dù bất cứ dưới triều đại nào, thể chế chính trị nào, bài học lịch sử gần nhất là máu xương của những chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã đổ xuống dù không giữ được nhưng nói lên tinh thần và ý chí bảo vệ đất nước. Miền Nam cũng đã tiên liệu rằng dù sau nầy đất nước thống nhất thuộc về phía nào thì cũng cần giữlý lẽ phải thuộc về (dân nước) mình để còn giành lại khi có cơ hội, vì vậy VNCH đã gác việc đối đầu hiện tại để yêu cầu nhà cầm quyền Miền Bắc lên tiếng phản đối TC xâm chiếm Hoàng Sa, nhưng Hà Nội đã từ chối, mặc dù lúc đó “Nga lên án TC đánh chiếm Hoàng Sa, thúc LHQ buộc TC phải thương thuyết” và “VC bác bỏ đề nghị VNCH lên án vụ TC chiếm Hoàng Sa.” (những tiêu đề nầy trên các báo thời VNCH -như Chính Luận- Đàn Chim Việt 7/12/07 sưu tầm, in lại.)

“Việt Cộng bác bỏ” cũng đúng thôi! Lên án sao được khi bức thư Thủ tướng Phạm Văn Đồng gởi cho Tổng lý Chu Ân Lai đã chận họng rồi! Thật ra thì cũng hơi oan cho ông cố Thủ tướng “hiền lành chất phác”, người có đầy đủ thẩm quyền định đoạt là Hồ Chí Minh thì đã phán “ những hòn đảo nhỏ chỉ cát và cứt chim để chẳng ích gì, trong khi Trung Quốc vĩ đại cung cấp cho (đảng) ta rất nhiều vũ khí đạn dược, lương thực, quân trang quân dụng..!” tại một buổi họp có cả Lê Đức Thọ và Võ Nguyên Giáp, không biết ông Giáp có còn đủ sáng suốt và can đảm xác nhận chuyện nầy hay không?

“Cáo mượn oai hổ” là bản chất ngàn đời của CSVN!

Giương chiêu bài đánh đuổi ngoại xâm, CSVN cúc cung tân tụy làm tôi đòi cho Nga Tầu, quyết tận diệt tất cả những người yêu nước khác chính kiến, dùng bạo lực sắt máu để uốn nắn toàn dân trở thành đàn ong lũ kiến.

Sau khi chiếm được Miền Nam đã áp dụng một chính sách ngu xuẩn cả đối nội lẫn đối ngoại, kiêu căng phách lối không thèm hòa dịu với “kẻ thù thua trận Hoa Kỳ”, dựa thế Liên Xô ngạo mạn chống lại Bắc Kinh, mọi hậu quả hôm nay đều bắt nguồn từ thói trí trá mà không biết tự lượng sức mình này mà ra.

Theo lệnh Liên Xô đem quân đánh đàn em của TC là Pôn Pốt để rồi bị Bắc Kinh dạy cho bài học làm tan nát tất cả các tỉnh dọc biên giới phía Bắc mà chẳng có nước nào lên tiếng bênh vực, kể cả Liên Xô cũng chỉ phản đối suông, chiếu lệ! Từ đó những âm mưu phá hoại kinh tế, lấn chiếm đất đai của TC dây dưa chẳng biết đến bao giờ mới chấm dứt!

Trót dại vỡ mặt rồi lại hèn hạ kéo nhau qua quỵ lụy, van nài TC dâng đất dâng biển xin tha tội, một mặt Bắc Kinh tỏ vẻ khoan dung, vỗ về bằng “quan hệ bốn tốt” với “16 chữ vàng” nhưng vẫn ngang nhiên lấn ép liên tục không cần che đậy dã tâm.

Hà Nội càng hèn hạ cúi đầu Bắc Kinh càng được đà làm tới.

Thay vì xoay trở khôn ngoan là vực dậy sức mạnh và đoàn kết toàn dân thì VC lại đi tìm những đầu voi đuôi cọp khác để dựa dẫm, vẫn dùng bạo lực để đối đầu với người dân, Cứ tưởng bang giao với Hoa Kỳ, hợp tác chiến lược với Ấn Độ, ngồi vào ghế HĐBA LHQ… là tự nhiên có sức mạnh “thần thánh!”

Lầm!
Vừa mới xông vào những vị trí đó, TC đã “lên mấy lớp” ngay:

TC tập trận ở Hoàng Sa sau khi VC cho tàu chiến Mỹ cập bến Hải Phòng.

VC phản đối thì:
“Quốc vụ viện Trung Quốc phê chuẩn việc lập thành phố Tam Sa để quản lý các đảo gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa .”

VC lại phản đối thì:
“Tin từ Singapore ngày 3/12/07 cho biết TQ nói rằng công ty ONGC Videsh không có quyền gì để thăm dò dầu khí ngoài khơi VN tại biển Đông. Thông tấn xã Commodity Online nói rằng tình hình CSTQ phản đối sẽ là một bước khựng lại cho công ty Ấn Độ, vì hãng nầy đã đầu tư 100 triệu đô la để thăm dò dầu ngoài khơi Phú Khánh.” (Tin Việt Báo)

TC đã ngang ngược trắng trợn ngay trước thềm nhà VN mà LHQ hoặc có nước nào lên tiếng bênh vực cho đâu!

Không có chỉ thị của TCmà đi mai mối Bắc Hàn cho Mỹ là một việc làm ngu dốt.

Từ lâu đã quá lơ là trong việc nâng cao trang bị kỹ thuật và tinh thần cho quân đội vì quá tin vào tình hưũ nghị “bốn tốt” và “mười sáu chữ vàng (giả)” nay nguy cơ đã đến tim óc vẫn ngồi hô khẩu hiệu của loài két như Nông Đức Mạnh nói tại “Hội nghị quân chính toàn quân ngày 4/12/2007” rằng: “Phải quán triệt sâu sắc nhiệm vụ chính trị hàng đầu của quân đội ta là sẵn sàng chiến đấu và chiến đấu thắng lợi trong mọi tình huống.” (Vietnamnet 4/12/07)

Nếu đây chỉ là lời đe dọa đối với những người đấu tranh dân chủ ôn hòa ở trong nước hay ở hải ngoại về thì chẳng lý đến làm gì, nhưng giữa lúc tình hình căng thẳng biển Đông mà giọng lưỡi hàm ý hăm he TC là tự siết thêm thòng lọng đã có sẵn nơi cổ!

Thay vì để cứu nguy tình hình dù đã quá muộn:

Việc trước mắt là để cho người dân, nhất là giới sinh viên học sinh tự do bày tò ý kiến phản đối hành động ăn cướp của Tầu Cộng.

- Hủy bỏ ngay những vụ xử án vu cáo tội danh sắp tới.
- Thả ngay những tù nhân chính trị và tôn giáo để vớt vát lại lòng dân.
- Trả ngay đất đai nhà cửa cho những người dân bị cướp để an dân.
- Thực thi dân chủ thật sự không châm trể, chỉ có dân chủ thật sự mới có sức mạnh toàn dân thật sự.

Đại bộ phận dân tộc trong cũng như ngoài nước chỉ muốn xóa bỏ độc tài nhưng không ai muốn tiêu diệt con người (dù độc ác), sự sụp đổ CS Liên Xô và Đông Âu là bằng chứng sẽ không có chuyện “tự sát” hay “đổ máu” như Nguyễn Minh Triết vờ hù dọa!

Nếu BCTTƯĐCSVN vẫn nhắm mắt tin vào lòng thương hại của Hồ- Ôn, hoặc tin vào bàn tay cứu rỗi của Mỹ, tin vào chiếc ghế ở HĐBALHQ, tin vào lực lượng công an và hệ thống nhà tù mà không thèm thay đổi suy nghĩ thì âu cũng bởi nghiệp chướng quá sâu dày của đất nước Việt Nam vậy!

Hai cơn bão khủng khiếp sau cùng đáng lẽ đã tàn phá khốc liệt khi đổ vào Miền Nam nhưng “Hồn thiêng thuyền nhân biển Đông” đã kéo ngược trở lại vì xót thương đồng bào ruột thịt của mình đã khốn khổ triền miên. Một sự mầu nhiệm hiển linh.

Gần mùa Giáng Sinh, xin nguyện cầu Hồn thiêng Quốc tổ, lòng Bác ái của Thiên Chúa, lòng Từ bi của Chư Phật mười phương soi sáng cho một bộ phận dân tộc VN thóat khỏi màn vô minh, tăm tối đang ngụp lặn giữa bể tham sân si!


Nguyễn Duy Ân

Back to top
« Last Edit: 14. Dec 2007 , 19:15 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #13 - 13. Dec 2007 , 19:38
 
MUỐN GIỮ NƯỚC, PHẢI DẸP CHÍNH QUYỀN Bán Nước
đăngvietnamexodus vào Thursday, 13, December
_CONTRIBUTEDBY vietnamexodus


MUỐN GIỮ NƯỚC, PHẢI DẸP CHÍNH QUYỀN BÁN NƯỚC.


TRƯƠNG MINH HÒA.


...


Quần Đảo Hoàng Sa


...


Quần Đảo Trường Sa



Trong cuộc chiến Việt Nam, Liên Sô lẫn Trung Cộng đều ngại hậu thuẫn mạnh của các nước đồng minh trong Thế Giới Tự Do với sự lãnh đạo của Hoa Kỳ. Tuy nhiên sau khi tổng thống Richard Nixon từ chức về vụ Water Gate, phó tổng thống Gerald Ford lên thay thế, do áp lực của phong trào phản chiến khuynh tả, đảng Dân Chủ đối lập muốn lấy lại chính quyền; họ lại nắm chiếm đa số trong quốc hội và dân chúng cũng muốn con em họ về nước để khỏi chết, với con số hàng chục ngàn quân nhân hy sinh trên chiến trường được những thế lực thù nghịch khai thác tối đa... đó là những lý do khiến ông Gerald Ford bị trói chân, dù chưa muốn" tháo chạy" có khả năng làm mất mặt đệ nhất siêu cường, nhưng quân viện giảm dần do phía lập pháp thọt gậy bánh xe và từ đó Hoa Kỳ không có ý định phản công nếu Cộng Sản Bắc Việt tấn công mạnh, chiếm miền Nam như trường hợp Nam Triều Tiên trước đây. Biết được chủ trương và tình trạng của Hoa Kỳ trong thời kỳ khó khăn ấy, nên Cộng Sản mở cuộc tổng tấn công toàn diện vào tháng 3 năm 1975, dốc toàn lực vào chiến trường mà không sợ bị Hoa Kỳ phản công bằng quân lực hùng mạnh trên bộ, dội bom miền Bắc, thế là miền Nam rơi vào tay giặc Cộng ngày 30-4-1975.

Bài học cũ lập lại đối với nước Việt Nam ngày nay: sau khi quan thầy Liên Sô sụp đổ, khối Cộng Sản tan rả, chấm dứt thời chiến tranh lạnh và các tàn dư nước Cộng Sản cố tồn tại trong tinh thần" hồn ai nấy giữ". Hai nước khư khư đi theo con đường cũ như Bắc Hàn, Cu Ba nên không được Hoa Kỳ xã vận, trong khi đó Trung Cộng, Việt Nam áp dụng chiến thuật" kỳ nhông đổi màu" ban hành chính sách mở cửa, đổi mới, hiện đại hóa để tồn tại lúc nào hay lúc nầy trong thời kỳ khó khăn" thoái trào cách mạng" nhằm mua thời gian để chờ thời cơ thuận tiện với " cao trào cách mạng" thì tiến lên 3 bước, đó là bản chất ngoan cố, gian manh của người Cộng Sản ở mọi thời đại. Đảng Cộng Sản Việt Nam sau thời gian khá dài làm đầy tớ trung thành, bỗng bị mất chủ Liên Sô, nên đành phải chấp nhận hòa hoãn với Trung Cộng, một cựu đàn anh" vĩ đại" trước đây trong cuộc chiến tranh lạnh, cũng trở thành thù nghịch sau năm 1975, có lúc cuộc xung đột đi đến cao điểm là" bọn lưu manh bành trướng Bắc Kinh với mộng bá quyền" trong trận chiến biên giới Bắc với Trung Cộng và Tây Nam với đàn em Pol Pot ở Miên. Bị Trung Cộng dạy cho một bài học năm 1979, đảng la hoảng" không được đụng tới Việt Nam" nhưng không dám đưa ra Liên Hiệp Quốc để giải quyết, đó là cái khiếp nhược của bạo quyền nầy. Như thế, sau nầy tình hữu nghị được nối lại, tình Đồng Chí thân thương như ngày nào, thì dù có chiếm đất cũng không dám làm gì cả, thật là nguy hiểm vô cùng cho dân tộc.

Nước Cộng Hòa xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam cũng đổi mới giả, tìm cách ve vãng với Hoa Kỳ, một đệ nhất siêu cường thế giới, để được hưởng nhiều quyền lợi, từ năm 1994 đến nay, Việt Nam đạt được một số thành quả như: bình thường hóa bang giao, ký thương ước với Hoa Kỳ; được ủng hộ gia nhập khối Asian, vào WTO và mới đây được chiếc ghế không thường trực trong Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc....nhìn những thắng lợi về mặt ngoại giao nầy, nhìn bề ngoài, dường như Hoa Kỳ có ý định muốn dùng Việt Nam để làm nút chận bước bành trướng của Trung Cộng trong khu vực hầu bảo vệ quyền lợi và an ninh Hoa Kỳ, đồng minh; nhất là những chuyến thăm viếng lẫn nhau giữa các lãnh tụ hai nước, rồi tin đồn đại vô căn cứ về việc Cộng Sản Việt Nam sẽ gởi 50 ngàn quân sang Iraq để giúp Hoa Kỳ trong cuộc chiến chống khủng bố.... đó là những đồ đoán, nhưng cũng có tác dụng làm nản lòng một số người cầu an, không nhận định rõ ràng tình hình và bọn đón gió, gián điệp nằm vùng dựa vào những" sự cố thời thượng" ấy mà tuyên truyền:" Mỹ chơi với Việt Nam rồi, đừng chống Công nữa...nếu có chống cũng không đi đến đâu vì Mỹ đã đi chung với Việt Cộng...". Tuy nhiên, sau nhiều kinh nghiệm xương máu đối với các chế độ độc tài trong quan hệ ngoại giao, điển hình là Saddam Hussein trở mặt làm hại đến quyền lợi trong trận Iraq chiếm Kuwait gây nên cuộc chiến vùng vịnh đợt 1; mặt khác Hoa Kỳ đâu còn lạ gì với tập đoàn có" nghiệp chuyên" là gian manh, lật lọng Cộng Sản Việt Nam...nên họ cũng không muốn trang bị cho Việt Nam vì ngại bị trở mặt sau nầy. Sự quan hệ với nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam mang tính cách giao thương thông thường, Hoa Kỳ cho nhiều hơn thu, không có quyền lợi nhiều.Những cuộc thăm viếng lẫn nhau, hạm đội Hoa Kỳ ghé Việt Nam, một số cán bộ quân sự được sang Mỹ huấn luyện, giúp quân đội Cộng Sản phòng ngừa bịnh AIDS, cứu cấp, tháo gở mìn bẩy và dĩ nhiên là việc đi tìm hài cốt quân nhân mất tích là quan trọng....sự quan hệ nầy chỉ là hình thức" ly gián kế" để cho Trung Cộng và Việt Cộng nghi kỵ với nhau, như họ từng áp dụng trong thời chiến tranh lạnh, gây phân hóa giữa Nga và Tàu.


Trung Cộng biết áp dung" tương kế tựu kế" trong quan hệ với Tây Phương, khéo léo" mượn đầu heo nấu cháo" và sau nầy" treo đầu heo bán thịt chó" với các mặt hàng nhái, giả, bán giá rất rẻ, cạnh tranh ráo riết với các cường quốc đương đại, nên ngày nay trở thành thế lực mới trên chính trường, kinh tế thế giới sau khi Liên Sô sụp đổ, phần lớn cũng nhờ Hoa Kỳ nâng đở; truyền thống chủ nghĩa bá quyền Đại Hán thức dậy sau thời gian dài ngủ yên, âm thầm rèn luyện đủ công lực thì tái xuất giang hồ; bàn tay lông lá Trung Cộng thọt đến nhiều khu vực, nhất là địa bàn Á Châu, họ thu phục tập đoàn quân phiệt Miến Điện, ảnh hưởng đến Thái Lan, Mã Lai, sát nách là Miên....nên vị trí chiến lược của Việt Nam coi như" vô nghĩa" đối với quan niệm phòng thủ của Hoa Kỳ; tức là vị trí của nước Việt Nam không còn là nút chận sự bành trướng của Trung Cộng nữa, trái lại còn bị bao vây ba mặt: Bắc có Trung Cộng, Tây Nam có các nước láng giềng thân Tàu, nên Việt Nam chỉ có con đường" nhìn ra biển Đông", là lối thoát duy nhất nếu đất nước lâm nguy. Biết được thế bí ấy, Trung Cộng ra sức lấn chiếm các hải đảo ngoài khơi với chiến lược tiệm tiến, là con đường thoát cuối cùng của Việt Nam, họ ma lanh mua chuộc, gây áp lực kinh tế với các nước tranh chấp hải đảo như Phi Luật Tân, Mã Lai, Brunei, Đài Loan....nên từ nhiều năm qua, Trung Cộng có những bước chuẩn bị khá chu đáo, khai thác quyền lợi các nước tranh chấp chủ quyền, để tiến đến việc ký kết những hiệp ước song phương trong tinh thần" lao tư lưỡng lợi" làm Việt Nam càng bị cô lập trên biển. Trung Cộng thuộc lòng câu của binh pháp gia Tôn Tử:" tri bỉ tri kỷ, bách chiến bách thắng", thừa biết chắc Hoa Kỳ chỉ dùng hư chiêu" ly gián kế", chớ không dùng nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam để đối đầu với mình trong tương lai, nên mới đây nhà cầm quyền Trung Nam Hải công khai tuyên bố thành lập một huyện mới thuộc tỉnh Hải Nam, bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Người dân Việt Nam trong nước sôi sụt lòng yêu nước sau nhiều thập niên lắng đọng vì bạo quyền đàn áp, bưng bít; nên sinh viên học sinh, dân chúng đã tự động biểu tình tại sứ quán Trung Cộng ở Hà Nội và lãnh sự quán ở Saigon vào ngày 9-12-2007. Giờ đây đảng Cộng Sản khó dấu dím những gì mà họ đã bán nước cho ngoại bang, người dân muốn biết nội dung những hiệp ước mà đảng đã ký kết với Trung Cộng. Nhà nước Việt Nam im lặng một cách nhục nhả, nên hệ thống truyền thông nhà nước đưa tin rất ít về vụ mất đất nầy; họ phản ứng chiếu lệ như nhiều lần ngư dân Việt Nam bị Hải Quân Trung Cộng bắn chết, bắt làm tù nhân và đòi tiền chuộc mạng; Bắc Kinh còn ngang ngược qui nạn nhân là cướp biển. Hai cuộc biểu tình ấy là chánh đáng, tự phát từ tấm lòng yêu nước, phù hợp với tinh thần" dân tộc tự quyết" mà tổ chức Liên Hiệp Quốc công nhận; thế mà Trung Cộng lớn lối " giáo dục" cho đảng và nhà nước Cộng Sản Việt Nam một bài học về quan hệ ngoại giao, hù dọa Việt Nam nên ngăn chận dân chúng đừng chống Tàu, để tránh phương hại đến tình hữu nghị Việt-Trung đời đời bền vững, môi hở răng lạnh.... được hiểu ngầm là mối tình hữu nghị nầy đã có từ thời Hồ Chí Minh còn sống cho đến ngày nay. Thật là ngang ngược, chiếm đất mà còn lên mặt dạy đời, là luật rừng, tư tưởng ăn cướp; đây cũng là lối sinh hoạt của người Cộng Sản bất cứ ở châu lục nào: cướp của, giết người mà còn lên lớp dạy cho nạn nhân bài học" cải tạo xã hội", kẻ cướp trở thành người làm cách mạng chuyên chính.


Thật ra, việc Trung Cộng chiếm dần đất Việt Nam đã có từ thời đảng Cộng Sản Việt Nam còn dựa lưng Trung Cộng, nhận vũ khí Liên Sô để" đánh Tây giành đập lột". Sau năm 1949, Mao Trạch Đông chiếm được Hoa Lục, thì mức độ quan hệ với đảng Cộng Sản Việt Nam càng mật thiết, Tàu đưa cả phái bộ quân sự do Vi Quốc Thanh cầm đầu để cố vấn, chỉ đạo cho đại tướng dỏm Võ Nguyên Giáp làm cái gọi là" chiến thắng Điện Biên" lịch sử. Thời đó, lợi dụng chiến tranh, Trung Cộng cho Hồng Quân dời dần nhiều cột móc biên giới vào sâu trong lãnh thổ Việt Nam, tức là đất đã bị xâm chiếm từ thời đó; Hồ Chí Minh biết rõ nhưng làm lơ, vì cần Trung Quốc tiếp tay đánh Pháp và cũng để củng cố quyền lực của đảng. Thời kỳ con long đong, Chủ Tịch Hồ Chí Minh từng ăn nằm nhiều năm trên đất Tàu để làm tay sai cho Cộng Sản Quốc Tế, hắn có quan hệ tình dục với nhiều phụ nữ Trung Hoa, có con cái, trong đó có bà Mao Từ Mẫn, vốn là người bà con với Mao Trạch Đông; có đứa con trai là Từ Phong từng lén sang Việt Nam thăm cha. Đương nhiên là Mao Chủ Tịch biết rất rõ bộ mặt thật của đối tượng như chỉ tay nằm trong lòng bàn tay của hắn. Hồ Chí Minh vốn là con quỷ râu xanh, ham mê ăn chơi, hút sách, nên bị Mao Trạch Đông khai thác cái sở thích ấy để gây áp lực chính trị, sau khi làm chủ tịch nước, nhiều lần mời Hồ sang Bắc Kinh để hưởng thú đế vương với gái vị thành niên, hút á phiện ( Hồ Chí Minh có máy bay riêng, mang số BH-195)....thế là Mao nắm hết tẩy, nên nhiều lần dọa phanh phui ra" cuộc đời ăn chơi trác táng của Hồ Chủ Tịch" nếu không làm theo yêu sách. Hồ Chí Minh đã lỡ được đảng phong thánh Cộng Sản, với cái gọi là đạo đức cách mạng là" suốt đời lo cho dân, cho nước mà không nghĩa đến chuyện gia đình, riêng tư" và đả trở thành" cha già dân tộc" lúc mới 57 tuổi...nếu Mao bạch hóa hồ sơ ăn chơi có cả chứng cớ rành rành cho dân chúng Việt Nam biết, thì cái hào quang của Hồ tan như mây khói. Chắc có lẽ vì cái măt yếu ấy mà Hồ Chí Minh chỉ thị cho đàn em, tay sai đắc lực là thủ tướng Phạm Văn Đồng ký văn bản công nhận chủ quyền của Trung Cộng ngay trong lãnh thổ của nước Việt Nam vào ngày 14-9-1958, sau khi Trung Cộng công bố chủ quyền lãnh thổ được 10 ngày?. Sau nầy, tổng bí thư Lê Khả Phiêu, xuất thân từ gốc" bộ đội ngố" có sang Trung Quốc triều kiến và cũng có thể được nhà cầm quyền Trung Nam Hải chiêu đãi y ăn chơi như Mao áp dụng để gài bẩy Hồ Chí Minh, nên người ta có quyền nghi ngờ do bị" blackmail" mà tên nầy ký luôn hiệp ước biên giới, dời cột móc, nhường đảo, vùng biển nhiều hải sản và dầu khí từ năm 1999 đến 2000?
Tập đoàn đảng Cộng Sản Việt Nam đã có quá trình bán nước, ngày nay họ tiếp tục truyền thống ấy, làm theo" tư tưởng của Hồ Chí Minh" là tiếp tục dâng đất cho Trung Cộng. Đảng Cộng Sản ươn hèn, khiếp nhược với ngoại bang; nhưng thẳng tay đàn áp dân chúng, là thứ" khôn nhà dại chợ", nếu để bọn nầy tiếp tục cầm quyền, thì trong tương lai, nước Việt Nam sẽ có nguy cơ trở thành một Hồng Kông với chính sách" một nước Trung Hoa với hai chế độ", là kiểu mẫu bành trướng hiện đại của Bắc Kinh, tức là chiếm nước người bằng áp lực kinh tế, hiệp ước...toàn bằng giấy, chớ không phải bằng gươm giáo, súng đạn. Việc Trung Cộng ngang nhiên tuyên bố chủ quyền bao trùm cả lãnh hải Việt Nam là hành vi bạo ngược, khinh thường công lý quốc tế, dân Việt trong và ngoài nước không thể ngồi yên nhìn đất nước bị mất dần vào tay ngoại bang.


Trước khi nói đến việc lấy lại đất đai hay bảo vệ phần lãnh thổ còn lại khỏi rơi vào tay Trung Cộng trong sách lược bàng trướng tinh vi" tầm ăn dâu", trước nhất phải giật sập đảng và chính quyền bán nước để họ không còn tư cách pháp nhân để ký những hiệp ước trao đổi lãnh thổ với quyền lực lãnh đạo của thiếu số cầm quyền trong tương lai. Sau đó mới tính chuyện lấy lại những gì đã mất theo luật quốc tế, khi nước Việt Nam có một chính quyền dân chủ, có uy tính và được sự hậu thuẫn quốc tế, nhất là các cường quốc đương đại. Ngày nay Trung Cộng không thể áp dụng lối xâm lược cũ thời Hồ Quý Ly cướp ngôi nhà Trần, lợi dụng danh nghĩa ấy, nhà Minh xua quân sang chiếm nước ta và đặt nền thống trị đến khi Lê Lợi đánh đuổi chạy về Tàu. Nếu trong nước Việt Nam có binh biến do những người trong bộ đội thức tỉnh, hay dân chúng đồng loạt" xuống đường đập tan mọi xích xiềng" như ở Liên Sô, Đông Âu; thì Trung Cộng cũng không dám lợi dụng thời cơ để mang quân xâm chiếm nước Việt Nam. Liên Hiệp Quốc, các cường quốc Âu Mỹ không thể làm ngơ; vả lại thế lực Trung Cộng dù có gây nhiều quan ngại cho thế giới, nhưng họ cũng phải lệ thuộc rất nhiều vào các cường quốc Tây phương.


Trước tình thế cấp bách, nguy hiểm nầy, hơn 84 triệu người dân Việt hảy đứng dậy kéo bọn phản dân hại nước ra khỏi cơ cấu chính quyền càng sớm càng tốt, nếu không muốn nước Việt Nam trở thành một Hồng Kông, hay Tây Tạng thứ hai. Vận mạng đất nước nằm trong tay người dân Việt Nam, cuộc đấu tranh giành lại quyền làm người, tự do cần đòi hỏi sự quyết tâm, đoàn kết của tất cả mọi người. Việc Trung Cộng công khai chiếm đất nước Việt Nam bằng GIẤY mới đây là tiếng chuông báo động, cần một hội nghị Diên Hồng thứ hai sau thời nhà Trần chống giặc Nguyên, là tập hợp hàng chục, trăm, ngay cả hàng triệu người cùng nhau xuống đường biểu tình đồng loạt từ Bắc chí Nam, thử hỏi đảng Cộng Sản Việt Nam có đủ công an, quân đội để đàn áp và họ có đủ nhà tù để nhốt hơn 84 triệu người? Và Liên Hiệp Quốc, thế giới có để cho bọn cướp Cộng Sản bắn giết bừa bải hay không?. Đã đến lúc dân Việt Nam phải đứng dậy để tồn tại, nếu không thì ngày bị mất nước không xa đâu. Muốn có tự do phải đấu tranh mới có, cũng giống như câu" muốn ăn phải lăn vào bếp" vậy../.
Back to top
« Last Edit: 16. Dec 2007 , 21:01 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
tuyet_ngo
Gold Member
*****
Offline



Posts: 912
Re: HOÀNG  SA   và   TRƯỜNG  SA
Reply #14 - 13. Dec 2007 , 20:48
 
Thông Cáo Của Lực Lượng Quân Nhân VNCH
đăngvietnamexodus vào Thursday, 13, December
_CONTRIBUTEDBY vietnamexodus

...

Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa( LLQNVNCH )
Thông Cáo: 081 / 2007


Kính thưa toàn thể đồng bào :

Tầu cộng vừa quyết đinh thành lập tỉnh Tam sa bao gồm một phần đảo Hải nam và 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của nước Việt chúng ta thành một tỉnh.

Đây là một hành động hợp thức hóa việc cướp đất nước Việt, mà Tổ Tiên chúng ta đã gầy công xây dựng và bảo vệ trong suốt chiều dài lịch sử hàng nghìn năm.
Hành động xâm lăng cướp đất này của Tầu cộng không phải là lần đầu trong tiến trình sử dụng bè lũ Việt gian tay sai của chúng là Đảng Cộng Sản Việt gian. Thực dân Tầu cộng đã làm nhiều lần trong quá khứ như những lần trước ở biên giới Việt-Tầu, ở Bản Giốc, ở Lãnh hải Việt .... và chúng sẽ tiếp tục làm nữa trong tương lai ... cho đến khi đất nước ta trực thuộc hẳn vào Tầu, hay khi nào nước Việt thuộc chủ quyền và được lãnh đạo bởi Toàn Dân Việt.


Sử dụng bè lũ Việt gian tay sai để cướp lãnh thổ cũng không phải là hành động xâm lăng ăn cướp duy nhất của Thực dân Tầu cộng, mà chúng còn ăn cắp, ăn cướp tài nguyên văn hóa, tài nguyên thiên nhiên, tài nguyên kinh tế, tài nguyên trí tuệ (chất xám ), người ( bắt cóc, mua rẻ....) của dân tộc ta nhiều lần và trong nhiều năm tháng trong suốt chiều dài của hàng nghìn năm lịch sử.
Ngoài ra chúng còn ra lệnh Đảng Cộng sản Việt gian làm thui chột dân trí ( qua ngụy sách: giáo dục ngu dân ) , yếu mòn dân chí ( đàn áp, hà hiếp, bóc lột ...) của mọi tầng lớp thế hệ dân Việt trong âm mưu đen tối hầu đồng hóa xâm chiếm đất nước ta và bắt dân ta làm nô lệ kiểu mới cho chúng ...

Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa( LLQNVNCH ) bạch hóa hành động Việt gian bán nước, làm tay sai cho Tầu cộng của Đảng Cộng Sản Việt gian và những cơ cấu trực thuộc đảng Cộng sản Việt gian này trước Toàn Dân Việt và Nhân Loại trên toàn thế giới.

Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa( LLQNVNCH ) cực lực lên án hành động xâm lăng của Tầu cộng.

Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa yêu cầu:

1. Quân nhân các cấp liên lạc với LLQNVNCH để đoàn ngũ hóa và cùng Toàn Dân Việt làm tròn trách nhiệm: bảo vệ Tổ Quốc ( bao gồm toàn dân Việt trên khắp thế giới, tất cả lãnh thổ , lãnh hải và tất cả mọi loại tài nguyên .... )

2. Toàn dân trong và ngoài nước cùng nhau quyết tâm thực hiện những điều sau:

a. Tẩy chay không mua, bán, quảng cáo dùng bất cứ hàng hóa nào của Tầu.
b. Tẩy chay không đi du lịch hay làm ăn buôn bán với Tầu.
c. Không mua, đọc, nghe, xem, quảng cáo hay cổ võ cũng như lứu truyền những phim ảnh, phương tiện truyền thông, giải trí, văn nghệ ... của Tầu.
d. Không mua, đọc, nghe, xem, quảng cáo hay cổ võ cũng như lứu truyền tất cả những văn hóa phẩm cũng như sách báo, CD, DVD, Video nói tiếng Việt hay Anh, Pháp, Đức .... chuyên chở hình ảnh, văn hóa, phong tục tập quán, ... của bè lũ Tầu thực dân ( được xuất bản bởi bất cứ ai )
e. Tẩy chay và cổ võ bạn bè trong thế giới tự do cùng tẩy chay thế vận hội tổ chức ở Tầu trong năm 2008.
f. Cảnh giác các hành động phi pháp, khủng bố và âm mưu đen tối của Tầu khắp nơi trên thế giới và báo cáo ngay với cơ quan an ninh nơi mình cư ngụ.

3. Cảnh giác, tố cáo và loan truyền âm mưu bán nước, bán dân tiêu diệt nòi giống Việt của Đảng Cộng sản Việt gian và bè lũ tay sai của chúng cho toàn dân trong và ngoài nước, cũng như cho cộng đồng nhân loại trong thế giới Tự Do.
4. Tố cáo âm mưu thống trị thế giới của Thực dân Tầu cộng trên toàn thế giới.

Toàn Dân Việt hãy đoàn kết với Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa( LLQNVNCH ) đòi hỏi đảng Việt gian Cộng sản trả lại quyền điều hành đất nước Việt cho Toàn Dân Việt, ngay lập tức.

Yêu cầu các cơ quan truyền thông lưu chuyển bản thông cáo này đến tất cả đống bào Việt trong cũng như ngoài nước. Cám ơn.

Kính,

Nguyễn Bảo
Ban Văn Thư
Lực Lượng Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa( LLQNVNCH )

Địa chỉ điện thư:
llqnvnch@yahoo.com


Back to top
« Last Edit: 13. Dec 2007 , 20:55 by tuyet_ngo »  
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 ... 8
Send Topic In ra