Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Tin Việt Nam  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 3 4 5 6 7 ... 70
Send Topic In ra
Tin Việt Nam (Read 96715 times)
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Tin Việt Nam
Reply #60 - 10. Jan 2007 , 18:21
 
Tin ngắn  VN


Ngày  hôm qua  ,20  chiếc Xe  Mercedes  Benz  được Chính phủ VN Mua để  chở  các  phái đoàn tham dự  Hội nghị APEC  tháng  11 năm ngoái  đã  được mang  ra  để  đấu giá . Chỉ  có 10  người tham dự cuộc đấu giá . Và  5  chiếc xe đã được bán  .2  chiếc xe  trong số  5 chiếc ,là  xe  đã  từng chở  Thủ  tướng Nhật  và  Thủ  tướng  Singapore  . 2  Người  mua  được  2 chiếc  xe   trên rất là  hớn hở  vì  được 2 Thủ tướng Nhật và  Singapore  ngồi trên đó .

Bộ trưởng  Bộ Giáo Dục và đạo tào VN  rất  Bực Mình  khi   Một số  Trường Đại Học và Trung Học  đã  Không thực thi "2 Không " -" Chống Tiêu Cực  và  Gian Lận" .Do  chính  Bộ Trưởng Nguyễn thiện Nhân đề ra .  hầu   như  các Trường Đại hôc và Trung học các Tỉnh phí Bắc đã  lơ  là  chuyện "2 Không "

Back to top
 
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3553
Gender: male
Re: Tin Việt Nam
Reply #61 - 12. Jan 2007 , 15:27
 
Phân phát tiền cứu trợ nạn nhân bão Xangsane:
Được 500.000đ nhưng phải ký nhận 1.000.000đ !

HữuTrà

...
Rất nhiều nhà sập đổ chưa được sửa chữa ở Điện Phước - ảnh: H.T 


Hàng trăm nhà dân ở hai thôn Nhị Dinh 2 và Nhị Dinh 3, xã Điện Phước (Điện Bàn, Quảng Nam) bực tức về việc phân phát tiền cứu trợ bão số 6 hết sức tùy tiện và vô lý đến mức phẫn nộ.


Trao đổi với Thanh Niên vào sáng 11.1, bà T.H, nhà ở thôn Nhị Dinh 3 cho biết: "Từ khi bão xảy ra, gia đình tui không nhận được khoản trợ cấp nào. Mới đây, một số vị trong thôn mang danh sách nhận tiền đến tận nhà bảo tui ký. Mới hay, gia đình tui được nhận 1 triệu đồng, nhưng mấy ổng chỉ cho nhận 500 ngàn, nhưng bảo phải ký đã nhận đủ 1 triệu đồng. Họ bảo nếu không ký vào thì mất luôn 500 ngàn đồng. Bức quá, tui phải ký vào để nhận 500 ngàn".



Trường hợp của gia đình bà T.H không phải là ngoại lệ, 130 nhà dân ở thôn Nhị Dinh 3 cũng nằm trong trường hợp tương tự khi phải ký vào danh sách nhận đủ 1 triệu, song chỉ nhận được 500 ngàn đồng. Có những trường hợp ở thôn Nhị Dinh 2, người dân bị ảnh hưởng nặng nề của bão, đã được một đoàn cứu trợ đến trực tiếp trao quà là tiền mặt, mỗi suất 400 ngàn đồng. Sau này, xã chỉ phát 600 ngàn đồng và buộc người dân phải ký nhận đủ số tiền 1 triệu đồng theo tiêu chuẩn mà họ được Nhà nước hỗ trợ cho trường hợp nhà tốc mái hoàn toàn.



Khi chúng tôi có mặt tại xã Điện Phước để tìm hiểu tình hình, rất nhiều người dân đã tập trung cật vấn về số tiền 1 triệu đồng mà lẽ ra họ đã được nhận theo đúng danh sách hỗ trợ từ cấp trên. Bà con ở đây phản ảnh, có rất nhiều hộ chẳng sứt mẻ gì khi bão dữ tràn qua, song cũng được ưu ái nhận vài trăm ngàn hỗ trợ thiệt hại. Cũng có trường hợp như gia đình anh C., ở Nhị Dinh 3, nhà mới xây bị sập hoàn toàn, được hỗ trợ 2 triệu đồng. Lên xã nhận tiền, thì lãnh đạo bảo phải đóng lại 200 ngàn để hỗ trợ cho xã !?

...
Người dân Điện Phước trình bày bực dọc với PV Thanh Niên

Theo UBND xã Điện Phước, số tiền mà xã nhận được từ huyện Điện Bàn chuyển về hỗ trợ cho nạn nhân bão số 6 là 1,2 tỉ đồng, đã giải ngân xuống các thôn. Từ thôn, sẽ lên danh sách các nhà được nhận để phân phát cho hợp lý. Ông Hòa - phụ trách văn phòng xã Điện Phước khẳng định: "Lãnh đạo xã không có chủ trương cho các trưởng thôn chia tiền cứu trợ theo ý thích của mình, mà yêu cầu phải làm đúng trình tự, thủ tục, đúng danh sách, đúng đối tượng được nhận tiền". Thế nhưng, khi chúng tôi đặt vấn đề về số tiền người dân bị trừ vì trước đó đã nhận từ các đoàn cứu trợ trực tiếp như trường hợp các hộ dân ở thôn Nhị Dinh 2, ông Hòa cho biết: "Đây là chủ trương từ trên đưa xuống". Hỏi chủ trương của ai, có văn bản chính thức không, thì ông Hòa không trả lời được.

Chiều 11.1, ông Tào Bạn - Chủ tịch UBND xã Điện Phước cho biết, xã đã chủ trì một cuộc họp khẩn cấp với các trưởng thôn để làm rõ những vấn đề liên quan đến việc cấp phát tiền cứu trợ bão số 6. Ông Bạn khẳng định: "UBND xã phải cho thu hồi tiền cấp phát sai đối tượng".

Dư luận ở xã Điện Phước hết sức bất bình về việc cấp phát tiền cứu trợ vô tội vạ và mong muốn lãnh đạo huyện Điện Bàn sớm có ý kiến về vấn đề này.

Hữu Trà

Báo TN Việt nam
Back to top
 
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3553
Gender: male
Re: Tin Việt Nam
Reply #62 - 13. Jan 2007 , 17:02
 
dacung wrote on 10. Jan 2007 , 05:46:
10 Tháng 1 2007 - Cập nhật 13h25 GMT
(BBC)

Dân sự hóa nghĩa trang Biên Hòa


... 
Nghĩa trang Biên Hòa vốn nằm dưới sự quản lý của Quân khu 7

Trong một quyết định không được truyền thông trong nước loan tải rộng rãi, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị dân sự hóa khu nghĩa trang Biên Hòa.
Nghĩa trang này, nay nằm tại xã Bình An, huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương, là nơi chôn cất hàng chục ngàn binh lính và sỹ quan của chế độ Việt Nam Cộng hòa.

Từ sau khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc, nghĩa trang này vẫn nằm dưới sự quản lý của Quân khu 7 thuộc Bộ Quốc phòng.

Quyết định số 1568/QĐ - TTg của Thủ tướng Chính phủ viết: "Đồng ý chuyển mục đích sử dụng 58 hecta đất khu nghĩa địa sang sử dụng vào mục đích dân sự".

Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Bình Dương được giao trách nhiệm ra quyết định thu hồi đất trong tháng 12/2006 và thực hiện quản lý, sử dụng khu nghĩa trang này "bình thường như các nghĩa địa khác" ở Việt Nam.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng yêu cầu các bộ ngành liên quan trong quyết định này báo cáo kết quả thực hiện trước ngày 30/7/2007.


Anh Dacung ơi
Đài BBC là đài thân Cộng nên họ cố ý lấp lững để cho mình tưởng là họ có "hòa giải", Đài BBC cố ý không đưa ý chính của nghị định :

QUYẾT ĐỊNH:

"Điều 1:
Đồng ý chuyển mục đích sử dụng 58 ha đất khu nghĩa địa Bình An, huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương do Quân khu 7, Bộ Quốc phòng quản lý sang sử dụng vào mục đích dân sự
để phát triển kinh tế - xã hội tỉnh Bình Dương."


58 mẫu đất nầy ngon quá mà, cha con nó đang chia chác đó.


Văn thư trích từ trang nhà "Bộ Tài Nguyên và Môi Trường  của VC:
http://www.ciren.gov.vn/uploads/Laws/files/1568-QD-TTg.pdf


--------------------------------------------------------
"Đừng nghe những gì Cộng Sãn nói
Mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sãn làm"
TT NVT






Back to top
 
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Tin Việt Nam
Reply #63 - 13. Jan 2007 , 18:43
 
Quote:
Anh Dacung ơi
Đài BBC là đài thân Cộng nên họ cố ý lấp lững để cho mình tưởng là họ có "hòa giải", Đài BBC cố ý không đưa ý chính của nghị định :

QUYẾT ĐỊNH:

"Điều 1:
Đồng ý chuyển mục đích sử dụng 58 ha đất khu nghĩa địa Bình An, huyện Dĩ An, tỉnh Bình Dương do Quân khu 7, Bộ Quốc phòng quản lý sang sử dụng vào mục đích dân sự
để phát triển kinh tế - xã hội tỉnh Bình Dương."


58 mẫu đất nầy ngon quá mà, cha con nó đang chia chác đó.


Văn thư trích từ trang nhà "Bộ Tài Nguyên và Môi Trường  của VC:
http://www.ciren.gov.vn/uploads/Laws/files/1568-QD-TTg.pdf


--------------------------------------------------------
"Đừng nghe những gì Cộng Sãn nói
Mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sãn làm"
TT NVT


Anh Phu An than,

Tôi hoàn toàn đồng ý với anh. Tôi có đọc bản quyết định và cũng thấy gần 50 mẩu đất trộn thân xác của anh em ta thơm thật đấy.

Để coi tiên đoán của ai sẽ đúng đây, 1 thường dân Nam Bộ tên Tuệ Mai ở Vũng Tàu hay là Nguyễn Cao Kỳ:

Tuệ Mai, Vũng Tàu
"Mục đích dân sự " phải hiểu như thế nào đây? "Bình thường như các nghĩa địa khác" ở Việt Nam có nghĩa là khi cần thì nhà nước vẫn có thể giải toả thu hồi để phục vụ cho các mục đích khác phải không? Tôi e rằng chỉ thị này chưa hẳn đã là một tín hiệu mừng ở tại VN đã có biết bao nhiêu nghĩa trang đã bị giải toả rồi. Hãy đề phòng những gì ở sau chỉ thị ấy.....


Ông Nguyễn Cao Kỳ: Tôi cho rằng đây là một quyết định khôn khéo của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trong những lần về thăm Việt Nam trước đây, tôi đã gặp nhiều giới chức trong đó có ông Phan Văn Khải, cựu thủ tướng để yêu cầu họ nên sửa sang, trùng tu nghĩa trang quân đội Biên Hòa.

Hy vọng cựu Phó Chủ Tich Hành Pháp sẽ không bị cộng sản khôn khéo lừa 1 lần nửa !
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Tin Việt Nam
Reply #64 - 15. Jan 2007 , 06:36
 
Những Bí Ẩn Về Tân Thủ Tướng Việt Nam


Hòang Dũng – Cán bộ VPTƯ

Sau ngày 30/4/1975 tôi được phân công nhiệm vụ kiểm soát việc tiêu hủy những thứ mà lúc ấy được người ta gọi là “văn hóa phẩm đồi trụy”. Sài gòn những ngày ấy còn hỗn loạn, bề bộn, lòng người thì hoang mang, bất ổn. Song trong mắt bọn chúng tôi - những kẻ chiến thắng vừa từ rừng núi tiến vào - Sài gòn đúng thật là “hòn ngọc viễn đông”. Nhà cửa thành phố hiện đại, hàng hóa nhiều vô kể, đặc biệt là sách báo, tranh ảnh, băng đĩa và những thứ sản phẩm bị coi là “tàn dư của chế độ cũ”.
Lúc ấy chúng tôi được ủy ban quân quản bố trí ở tại một ngôi biệt thự bỏ hoang ở khu Phú Thọ. Mặc dù là bỏ không nhưng thật ra đây là một biệt thự mới tinh chưa có người đến ở, chủ nhà có lẽ là một người giàu có, xây dựng mới xong thì bộ đội giải phóng vào nên có thể đã đi di tản hoặc không dám đến nhận nhà. Ngôi nhà có tới 13 phòng, mỗi phòng đều có trang bị đồ dùng đầy đủ và rất sang trọng. Một số những chiến sỹ trẻ lúc ấy thích đọc truyện tranh, truyện tuổi hoa niên thì mang về đầy phòng đủ các loại sách truyện từ Tây Du ký, Tam Quốc chí, đến cả Đát Kỷ- Trụ Vương, rồi chuyện kiếm hiệp không biết cơ man nào. Đối với những người sống ở miền Bắc nghèo khó và những người bao năm hoạt động ở trong rừng núi thiếu thốn thì đúng quả là bị chóang ngợp với các loại sách báo Sài Gòn ngày ấy.
Trong công việc hàng ngày tôi cũng thỉnh thỏang lần giở xem xét một số những cuốn sách cũ, một số tiểu thuyết lịch sử để hiểu thêm về chế độ Việt nam cộng hòa, đặc biệt nhiều nhất là sách viết về nền đệ nhất cộng hòa như cuốn “Bên giòng lịch sử” của linh mục Cao Văn Luận, hay “Những ngày chưa quên”…. Lúc ấy việc đọc sách chẳng qua cũng chỉ để cho dễ buồn ngủ vào mỗi buổi tối chứ thật ra cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chúng tôi đều cho rằng đó là những sách báo nhảm nhí, viết không đúng sự thật. Một cuốn sách hình như có tựa đề là “Những bóng ma trong hồng trường” viết về những câu chuyện thâm cung bí sử trong Quảng trường đỏ thời Xô viết, nói về chuyện dâm ô, lọan luân của các lãnh đạo Xô viết, lúc bấy giờ đọc những chuyện ấy chỉ xem như những chuyện tiếu lâm, những hư cấu không có thật, chứ tuyệt nhiên không thể tin được.

Thế rồi thời gian thấm thóat trôi qua với bao nhiêu biến chuyển, đổi thay của xã hội. Sài Gòn ngày ấy bây giờ chỉ còn trong ký ức của mỗi con người mà đã gắn bó, đã trải qua vào những giai đọan lịch sử ấy. Tôi cũng đã luân chuyển qua nhiều vị trí, công việc khác nhau. Trong quá trình công tác tôi có may mắn được làm việc một khỏang thời gian ngắn với cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh. Khỏang thời gian này không dài nhưng lại là khỏang thời gian rất quý báu đối với tôi bởi vì đã học được nhiều điều và hiểu được nhiều điều từ cơ quan quyền lực cao nhất, từ người đứng đầu bộ máy lãnh đạo Việt nam. Trong đó có những câu chuyện mà qua hàng chục năm giữ kín, “đào sâu chôn chặt”, suy xét, kiểm nghiệm đến ngày hôm nay mới dám nói ra, bởi vì nó có liên quan đến những con người và hòan cảnh lịch sử của đất nước ta trước đây, ngày hôm nay, và có thể nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai dân tộc ngày mai.

Trước khi giữ chức vụ Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt nam cụ Nguyễn Văn Linh đã từng họat động và làm việc tại miền Nam gần 50 năm (cụ vào Sài Gòn họat động từ 1939), và đã từng đảm nhiệm hầu hết các chức vụ lãnh đạo cao nhất tại miền Nam trước và sau chiến tranh. Vì thế dù sinh trưởng trên quê hương Hưng Yên miền Bắc nhưng cụ đã thực sự như một người con của Nam bộ. Đến khi lên giữ chức Tổng bí thư cụ Nguyễn Văn Linh vẫn rất thường xuyên làm việc tại Sài Gòn, cụ sinh họat rất giản dị, khiêm tốn và kín đáo. Cụ ở trong khu vực riêng của Ban quản trị tài chính Trung ương, gọi là T78, khu vực này là một đọan đường Trần Quốc Tỏan được đơn vị cảnh vệ ngăn lại hai đầu phố tiếp giáp với đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa và đường Trần Quốc Thảo, thành một khu vực riêng biệt, có lối ra thông với đường Lý Chính Thắng (sau này mở thêm khách sạn Dạ Lý Hương). Có những hôm cụ vẫn xuống ăn cơm chung với cánh cán bộ chúng tôi ở nhà ăn tập thể cũng nằm trong khu vực này, cụ ăn uống đơn giản và không đồng ý có thêm bất cứ chế độ đặc biệt gì phục vụ.

Hồi ấy phương tiện đưa đón cụ chỉ là lọai xe Vonga đen của Nga sản xuất, mỗi lần xe của cụ đi thì trước đó lại có mấy cậu cảnh vệ mặc thường phục ngồi sẵn trên mấy chiếc xe Honda 67 “xóay nòng” bí mật chạy trước chạy sau để xem xét, bảo vệ, chứ không phải dùng xe Police “còi hụ” hay xe “bồ câu trắng” bảo vệ như các cán bộ lãnh đạo sau này. Thế mà có lần tôi còn nghe cụ nhắc anh lái xe “chạy chậm chậm một tí không mấy cậu bảo vệ phải đuổi theo lại đụng vào dân thì khổ”, cụ biết và quan tâm đến tất cả những chuyện nhỏ như thế.
Tôi còn nhớ, vào khỏang năm 1988 có lần phải xuống làm việc với đặc khu ủy Vũng tàu (lúc ấy Vũng tàu vẫn còn là đặc khu Vũng tàu-Côn đảo), làm việc xong vào cuối buổi chiều cụ lại muốn đi tắm biển một chút cho khoan khóai. Thế là đám cán bộ địa phương và lực lượng bảo vệ lại phải cuống quýt lo bố trí địa điểm kín đáo, an tòan. Đến khi cụ xuống tắm lại phải bố trí hàng chục cán bộ bảo vệ cùng tắm quanh khu vực, thậm chí có người không kịp chuẩn bị đồ tắm đã phải mặc cả đồ lót đi tắm và mặc luôn đồ ướt đi về. Sau khi biết chuyện ấy cụ mới tự trách : biết các cậu phải lo lắng kỹ lưỡng như vậy thì tôi tắm luôn trong phòng cho xong.

Những ai đã sống trong thời điểm đó thì chắc đều không thể quên được chuyên mục “Những việc cần làm ngay” của cụ viết ký với bút danh N.V.L. Ngay từ khi những sự việc được báo chí đăng tải cụ đã trực tiếp đôn đốc hoặc phân công cho những cán bộ trực tiếp phụ trách theo dõi và phải hàng ngày báo cáo kết quả công việc cho cụ biết. Đúng theo tinh thần “Nói Và Làm”.

Tiếc rằng lãnh đạo đất nước ta từ đó đến nay đã không xuất hiện thêm một ông “Nói Và Làm” nào nữa . Tôi vẫn thường nghĩ rằng nếu các lãnh đạo sau này và các lãnh đạo chính quyền cấp dưới có được quan điểm làm việc, đạo đức và cách sống như cụ thì chắc rằng người dân Việt nam sẽ có được cuộc sống no đủ và công bằng hơn rất nhiều.

Vào khỏang thời gian trước khi về nghỉ, có lẽ nhận thấy sức mình không thể làm thay đổi được cả một bộ máy, một cơ chế cồng kềnh và bảo thủ, cũng lại do hiểu được tính bè phái và sự lộng quyền của những kẻ lãnh đạo cơ hội trong Đảng, cụ càng trở nên trầm tư hơn. Nếu ai có điều kiện lui tới gặp cụ tại nhà riêng thời gian này sẽ nhận thấy sự thất vọng và u uất thể hiện rõ trên khuôn mặt và thái độ của cụ. Ngòai quan hệ công việc tôi lại có quan hệ rất thân tình với cô Bình (Nguyễn Thị Bình) con gái cụ, tôi quen Bình từ lúc còn đang học ở Liên Xô, Bình cũng rất quý tôi, coi tôi như người anh . Có lẽ cũng vì thế mà mỗi lần tôi đến nhà cụ chơi hay có công việc gì đều thấy tự nhiên như người nhà.

Sau này khi cụ Nguyễn Văn Linh thôi giữ chức Tổng bí thư Đảng, tôi không còn được làm việc với cụ nữa, nhưng thỉnh thỏang có dịp ra vào công tác tôi vẫn ghé thăm cụ, hoặc là ghé thăm Bình, vài tháng một lần. Mỗi lần gặp cụ lại hỏi thăm tình hình công việc, tình hình tổ chức nội bộ, tình hình các địa phương. Cụ tỏ thái độ than phiền với những người kế nhiệm và đặc biệt kêu ca về khâu tổ chức cán bộ và quy họach lãnh đạo cao cấp.

Vài năm sau đó nữa, lúc này sức khỏe của cụ tỏ ra đã yếu hơn trước rất nhiều, cụ ít đi lại hơn. Một buổi tối tôi đến thăm cụ, thấy cụ có vẻ không được khỏe, tôi không dám nói chuyện nhiều, sau khi hỏi thăm cụ vài câu tôi định đứng dậy ra về, nhưng cụ bỗng khóat tay ra hiệu bảo tôi hãy ở lại chơi và sau đó lại kéo tôi vào buồng trong. Tôi hiểu là cụ muốn trao đổi một chuyện gì đó, chắc là quan trọng hơn.

Vừa ngồi xuống là cụ hỏi ngay: mấy hôm nay cậu có theo dõi vụ Tổng công ty Tracodi mà báo chí vừa đưa tin không?
Tôi đáp: Dạ, có biết chứ ạ! Nhưng cũng chưa rõ lắm đúng sai thế nào?
Cụ lại quay sang hỏi : Thế cậu có biết cái tay Tổng Giám đốc Phan Thanh Nam là người như thế nào không?
Tôi chợt hiểu ra có điều gì đó quanh vấn đề này, thời gian trước đó đã có dư luận xôn xao quanh chuyện Phan Thanh Nam là con rơi của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, cánh cán bộ văn phòng chúng tôi đều có nghe nhưng vẫn không biết thực hư thế nào, nên cũng chỉ coi như một tin đồn nhảm.
Bỗng cụ ghé sát gần tôi và nói: Những chuyện này mà tao không nói cho các cậu thì sau này sẽ chẳng có ai được biết đến nữa.
Thế là bỗng nhiên tôi trở thành một nhân chứng để ghi nhận những sự kiện ghê ghớm thế này, những sự kiện đã gắn liền với lịch sử Cách mạng Việt nam nhưng không bao giờ được chép trong sử sách và nó là một bộ mặt thật hòan tòan khác với những gì mà nhân dân được biết về lãnh đạo Việt nam, nhất là về lãnh tụ tối cao nhất : Hồ Chí Minh, con người mà bản thân tôi cũng từng ngưỡng mộ và tôn kính từ khi còn rất bé.

Theo cụ Nguyễn Văn Linh kể thì Bộ chính trị lúc bấy giờ, (tất nhiên đứng đầu là Lê Duẩn và Lê Đức Thọ chỉ đạo, điều này thì sau này không ai là không biết), biết rằng cụ Hồ gặp những thiếu thốn và khó khăn về tình cảm cá nhân, như chuyện muốn nối lại mối tình duyên với người vợ cũ ở Trung quốc nhưng đã bị phản đối (đây là một câu chuyện có thật đã được phía Trung quốc công bố từ những thập niên 80, 90 của thế kỷ trước. Về việc này tôi lại nhớ về sự kiện bài báo “Bác Hồ có vợ?” được đăng trên báo Tuổi Trẻ của tác giả Kiến Phước - Trưởng đại diện báo Nhân dân tại TP. Hồ Chí Minh, chính vì bài báo này mà sau đó Tổng biên tập báo Tuổi Trẻ là Nguyễn Kim Hạnh, cũng chính là vợ ông Kiến Phước, bị mất chức. Sau này có lần đến chơi với hai vợ chồng Kiến Phước – Kim Hạnh ở trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, cũng gần khu T78, nhắc lại chuyện này họ lại buồn và phản ứng ghê lắm) . Do vậy sau đó Bộ chính trị có bí mật sắp xếp nhiều người phụ nữ khác để chăm sóc và phục vụ cụ Hồ về mặt sinh họat tính dục. Đặc biệt, từ thuở còn thanh niên cụ Hồ đã có một mối tình đầu rất đẹp với một người con gái miền Nam (sự thật này đã được nhà văn Sơn Tùng sưu tầm và công bố trong bài viết “đi tìm Út Huệ”), do vậy cụ Hồ có một ấn tượng và thiện cảm đặc biệt với những người phụ nữ Nam bộ. Biết thế nên Bộ chính trị đã chỉ đạo cho Trung ương cục miền Nam, mà lúc này Nguyễn Văn Linh là Bí thư Trung ương cục, phải kín đáo tìm kiếm trong số những cán bộ, du kích miền Nam một vài cô gái còn trẻ, đẹp để đưa ra miền Bắc phục vụ cụ Hồ và các vị trong Bộ chính trị. Thời điểm đó thì Võ Văn Kiệt đang là ủy viên Trung ương cục được cụ Nguyễn Văn Linh tin tưởng tuyệt đối và giao cho trực tiếp phụ trách nhiệm vụ đặc biệt này. Trong số vài cô gái tuyển lựa được lúc đó đang chuẩn bị bố trí bí mật đưa ra miền Bắc, có một cô còn trẻ và rất sắc sảo họ Phan. Giữa lúc đó thì tình hình chiến sự đang diễn ra khá ác liệt nên không thể đưa các cô đi ngay được và rồi không hiểu thế nào mà ông Kiệt lại quan hệ dan díu với chính cô gái họ Phan kia. Đến lúc sự việc vỡ lở thì cô gái đã có thai được mấy tháng rồi. Thế là cô ta phải ở lại và cái bào thai đó chính là vị tổng Giám đốc Tracodi: Phan Thanh Nam sau này.
Nghe đến đây tôi cảm thấy vô cùng sửng sốt và bỗng thấy rùng mình hết cả người. Rõ ràng người đang kể ra những sự việc đó là một người đã từng giữ trọng trách cao nhất trong Đảng cộng sản Việt nam, một người trong số vài ba người được biết rõ nhất, chính xác nhất về câu chuyện này, một người trong số vài ba người hiếm hoi biết được những chuyện thâm cung bí sử nhất trong Trung ương Đảng cộng sản, một người mà cái tuổi đã vượt quá ngưỡng “cổ lai hy” rồi . Như vậy không thể là nói thiếu chính xác hoặc vô căn cứ được, càng không thể là nói xấu tổ chức Đảng và lãnh tụ được. Như vậy những chuyện tày trời kia là có thật ư?
Tôi đang bần thần như người ngủ mê và còn chưa biết phải nói thế nào, cụ Linh lại nói tiếp: … cũng không phải chỉ riêng có Sáu Dân đâu (bí danh của Võ Văn Kiệt), mấy ông tướng nhà ta cũng đầy con rơi ra đấy, còn thằng Ba Dũng là con Nguyễn Chí Thanh, rồi thằng Trần Nam là con Trần Văn Trà hiện đang làm bên Học viện lục quân ấy.

Thế là cụ lại kể cho tôi biết thêm những sự thật khác.
Theo cụ Nguyễn Văn Linh thì trong thời gian tướng Nguyễn Chí Thanh làm Bí thư liên khu ủy khu IV khỏang từ năm 1948 đến 1950 đã có quan hệ với một cán bộ phong trào ở đây và sinh ra Nguyễn Tấn Dũng, và cụ còn cho biết là sau Nguyễn Tấn Dũng vẫn còn một người em trai nữa cũng là con của tướng Thanh.

Còn tướng Trần Văn Trà thì có quan hệ với một người phụ nữ quê ở miền Bắc (hình như là họ Hòang, điều này tôi không còn nhớ rõ) rồi sinh ra Trần Nam, cũng là một sỹ quan quân đội đang công tác tại Học viện lục quân Đà lạt.

Về Trần Nam thì hồi đó tôi không hề được biết một thông tin liên quan nào, chưa hề nghe đến danh tính. Rất gần đây tình cờ đọc báo về vụ công ty Rusalka của siêu lừa Nguyễn Đức Chi rồi hỏi thăm cán bộ ở dưới mới được biết Trần Nam chính là giám đốc công ty Lâm Viên thuộc Học viện lục quân - Bộ quốc phòng, có liên quan đến vụ án này.

Sau buổi tối hôm ở nhà cụ Nguyễn Văn Linh ra về tôi bàng hòang và băn khuăn nhiều lắm. Như vậy những thứ được gọi là tư cách, đạo đức, mẫu mực của các lãnh đạo cao cấp của Đảng ta thật ra chỉ là những thông tin tuyên truyền thôi ư? Và những kẻ bày ra những trò này chắc cũng không ngòai mục đích nhằm thao túng cụ Hồ và thao túng cả Bộ chính trị? Vậy thì đã có biết bao cô gái trẻ đã bị đánh mất tuổi thanh xuân và sự trinh trắng ở đó, và để đảm bảo tuyệt đối bí mật những thông tin này, dứt khóat phải có nhiều người đã bị thủ tiêu hoặc làm cho mất trí nhớ hòan tòan. Như vậy những câu chuyện đồn thổi về những bóng ma trong quảng truờng Ba đình phải chăng cũng là có thật? Thật bi thảm và khủng khiếp quá!

Bắt đầu từ câu chuyện đó nên sau này tôi đã cố tìm hiểu thêm những thông tin khác liên quan đến Ba Dũng.
Khỏang năm 2000, trong cuộc trò chuyện với một thiếu tướng Quân đội đã nghỉ hưu có quan hệ khá thân thiết với tôi, ông này có thời gian đã công tác tại liên khu IV và V, ông ta cũng lại khẳng định với tôi rằng Nguyễn Tấn Dũng chính là con của Nguyễn Chí Thanh. Hiện nay vị tướng này vẫn còn sống và là ủy viên của Hội cựu chiến binh Việt nam, để tránh gây phiền phức cho ông nên tôi không dám nêu danh tính cụ thể lên ở đây

Tôi đã tìm xem trong số những tài liệu lưu ở văn phòng có liên quan đến Nguyễn Tấn Dũng nhưng không thấy lộ ra chi tiết nào nói về chuyện này. Thế nhưng nhìn vào lý lịch và quá trình công tác của Ba Dũng rõ ràng có những điều bí ẩn sau đó. Ông ta chỉ là một cán bộ tầm trung bình, không có chuyên môn nghiệp vụ (thật ra được đào tạo làm y tá quân đội), trình độ văn hóa thấp, chưa được đào tạo cơ bản chính quy, không có thành tích đặc biệt, không có năng khiếu gì xuất chúng, thế nhưng lại có quá trình thăng tiến nhanh vượt bậc(?)

Sau này, trong những lần làm việc với Nguyễn Tấn Dũng tôi lại càng thấy rõ những điều đó hơn và càng thất vọng rất nhiều. Quả là ông ta là một người năng lực rất kém. Về hình thức bề ngòai, từ trước đến nay ít có lãnh đạo Việt nam nào có được dáng dấp và khuôn mặt sáng láng như Ba Dũng, cái hình thức đó rất dễ làm cho những ai không biết tưởng rằng đó là một người rất thông minh, nhanh nhẹn. Thật ra tương phản với hình thức sáng láng đó là một não trạng rất tối tăm, dốt nát. Hồi mới về Trung ương có những lần nghe ông phát biểu mà mọi người đều không hiểu ông định diễn đạt điều gì, rất lủng củng, tối nghĩa, lại lúng túng, cụt lủn. Nhiều lần tham dự những cuộc họp do Ba Dũng chủ trì, tôi thấy ông ta không dám phát biểu gì, chỉ ngồi nghe các cơ quan cấp dưới phát biểu sau đó ông ta cũng chẳng dám có ý kiến kết luận gì cả. Phải trải qua năm, sáu năm “thực tập” ở cái ghế Phó thủ tướng thì ông ta mới tỏ ra là tự tin, biết chủ trì những cuộc họp lớn của cơ quan Đảng, Chính phủ, nhưng vẫn chỉ là cái kiểu nói lúng túng, nước đôi, nói hùa theo các ý kiến khác chứ không thấy tự tư duy được điều mới mẻ cả. Mặc dù có cả một cơ quan tham mưu giúp việc rất đồ sộ “mớm” cho từng văn bản, từng câu chữ nhưng mỗi lần phải “nói vo” anh ta đều phát biểu rất khó khăn, không có đầu đuôi gì cả. Suốt cả quá trình dài là người đứng đầu Chính phủ và phụ trách tất cả những mảng quan trọng nhất nhưng ông ta chưa làm được một việc gì đáng kể. Đặc biệt, Ba Dũng rất dốt ngọai ngữ, trong cuộc họp mà phát biểu những từ gì tiếng Anh thì tòan nói sai hoặc nói lung tung cho qua. Một con người năng lực yếu kém như vậy mà lại lên đến chức Phó thủ tướng, và nay là Thủ tướng Chính phủ thì quả là không hiểu nổi? Quả là có một bí ẩn khủng khiếp!

Một dịp may khác ngẫu nhiên đến để tôi được kiểm chứng thêm lời nói của cụ Nguyễn Văn Linh. Đó là khỏang năm 2001, trong một lần tiếp xúc với lãnh đạo TP. Hồ Chí Minh tại ủy ban thành phố có một vị khách đến làm việc theo lịch đã hẹn, và tôi được giới thiệu người khách đó là Tư Thắng (Nguyễn Tiến Thắng), em ruột Ba Dũng. Người này nhìn bề ngòai giống hệt Ba Dũng, từ chiều cao, dáng người đến nét mặt, mái tóc và kể cả giọng nói, thậm chí kể cả cử chỉ, dáng điệu (Ba Dũng hay có thói quen hất cằm và khuôn mặt ra phía trước). Tư Thắng giống Ba Dũng đến mức chỉ nghe giới thiệu là có thể tin ngay rồi, chỉ khác một chút là nước da đen hơn Ba Dũng một chút và khuôn mặt có vài vết rỗ. Riêng về cách ăn mặc thì ngược hẳn với ông anh, phóng khóang tự do, thể hiện là người không làm việc trong cơ quan chính quyền. Có lẽ đã nghe tên tôi từ trước, Tư Thắng chủ động tự giới thiệu trước và đưa danh thiếp có số điện thọai cho tôi (tôi vẫn còn giữ danh thiếp ấy và số điện thọai di động là 090845846, lúc ấy ĐTDĐ chỉ có 9 con số, hiện nay đều đã thêm số 3 nên sẽ là 0903845846), sau đó Tư Thắng còn mời tôi lúc nào rảnh rỗi thì đến chỗ anh ta chơi.

Vì muốn tìm hiểu kỹ sự thật, có một buổi chiều sau giờ làm việc tôi đã lững thững đi bộ đến chỗ Tư Thắng. Theo địa chỉ Tư Thắng cho tôi biết thì đó là một căn nhà mặt tiền đường 3/2, gần ngã tư Cao Thắng (phía bên Nhà hát Hòa Bình), đó là một ngôi nhà lớn, vị trí rất đẹp, nhưng sau này tìm hiểu ra tôi mới được biết Tư Thắng có rất nhiều đất đai và biệt thự ở khắp các tỉnh Nam bộ, ngôi nhà này cũng chỉ là chỗ đi lại mà thỉnh thỏang ở Sài gòn Tư Thắng mới ghé qua. Chính vì Tư Thắng muốn nhờ tôi giới thiệu thêm với một số lãnh đạo để giúp cho các công việc làm ăn của anh ta, tôi mới được biết là có rất nhiều công ty nằm dưới tay anh ta, đa phần là công ty TNHH. Các công ty này đều chỉ dựa vào thế lực và các mối quan hệ của Ba Dũng để tham gia vào rất nhiều lãnh vực khác nhau như: tài chính, ngân hàng, bất động sản, thương mại, xây dựng, tham gia các dự án nhà nước… Điều làm tôi quan tâm nhất là anh ta có quan hệ với rất nhiều người Đài Loan, đặc biệt trong mạng lưới các chân rết của Tư Thắng có một ngân hàng Đài loan họat động chui tại Việt nam là First China Bank (một đàn em tin cậy của ông ta được giao phụ trách việc này cũng tên là Dũng có số ĐTDĐ là 0913950661). Như vậy có thể hiểu được đây chính là những “sân sau” của Ba Dũng, và để tránh đụng chạm với các thế lực khác cạnh tranh, anh em ông Ba Dũng đã nhằm vào địa bàn họat động chủ yếu ở miền Trung và Nam bộ, sau đó việc rửa tiền và chuyển ngân lậu được thực hiện qua ngả Đài loan. Liệu có thế lực nào khác và bàn tay của cơ quan tình báo Đài loan nhúng vào những chuyện này không? Chưa ai biết được chuyện đó!

Như vậy, đường đi và vị thế của ông tân thủ tướng Việt nam quả là có một quá trình đầy bí ẩn, đầy những bàn tay sắp đặt, chắc chắn đứng đằng sau ông ít nhất còn có hai người em là Nguyễn Tiến Thắng và Nguyễn Chí Vịnh (tổng cục trưởng Tổng cục tình báo quân đội, con trai chính thức được thừa nhận của tướng Nguyễn Chí Thanh) để lo thu xếp mọi việc từ tài chính đến an ninh chính trị.

Lại cũng dễ hiểu khi con đường quan lộ của Nguyễn Tấn Dũng rộng mở song hành với sự thao túng và lộng quyền của Tổng cục hai trong tay Nguyễn Chí Vịnh (sự lộng quyền này, trong mấy năm gần đây có rất nhiều cán bộ cao cấp và cán bộ lão thành đã phản ánh đến các cơ quan Đảng). Nó là hai mệnh đề luôn bổ sung và giải nghĩa cho nhau. Từ mệnh đề đó có thể giải đáp được rất nhiều những câu hỏi khác. Sự liên quan và ràng buộc này nếu nhìn trên góc độ thực tế chắc chắn đã và sẽ gây ra những ảnh hưởng xấu đến tương lai của đất nước. Bởi vì sự bè phái và những âm mưu thâu tóm quyền lực là những nguyên nhân lớn nhất gây nên đổ vỡ tan rã trong Đảng, đây là điều mà Hồ Chí mInh đã cảnh báo từ rất sớm. Trong thực tế chế độ ta chỉ chấp nhận một Đảng duy nhất lãnh đạo, những chia rẽ và yếu kém trong Đảng dứt khóat có nguy hại đến sự phát triển của đất nước, đến đời sống nhân dân. Nhất là trong tình hình hiện nay hai căn bệnh lớn nhất tồn tại trong Đảng đang bị xã hội lên án rất gay gắt và là nguy cơ thật sự , đó là tham nhũng và tranh giành quyền lực.

Nếu những căn bệnh này còn tồn tại, không được giải quyết triệt để, sự tan rã chế độ sẽ là tất yếu. Rồi tập đòan Dũng - Thắng - Vịnh sẽ đưa đất nước ta đến bờ vực thẳm nào?

Những sự việc cụ Nguyễn Văn Linh đã kể lại cho tôi chắc chắn cũng phải còn ít nhất là một vài người khác được biết, thế nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai dám công khai nêu lên. Trước thực trạng đầy bất ổn của tình hình chính trị đất nước cùng với tấm lòng cảm mến và kính trọng cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, tôi nhận thấy chính mình phải có trách nhiệm nói ra những điều này, tôi xin hòan tòan đảm bảo về tính trung thực và chính xác của sự việc này. Tôi cũng mong rằng sau khi sự thật này được đưa ra ánh sáng thì sẽ có thêm nhiều bằng chứng khác của các vị lão thành Cách mạng, của những ai có may mắn được biết đến những sự việc trên sẽ bổ sung đầy đủ hơn để bạch hóa hòan tòan những bí ẩn này.

Thứ nữa, tôi muốn thông báo đến giới trẻ, những người chủ tương lai của đất nước được biết rằng: có rất nhiều những sự thật mà các bạn không có cơ hội được biết đến, mà lẽ ra trong xã hội hiện đại truyền thông đa phương tiện ngày nay các bạn cần phải biết tất cả những sự thật, những điều trắng đen rõ ràng để tự xây dựng cho mình những tư duy sống, những quan điểm tự nhiên chứ không phải những ý thức hệ bị cưỡng bức, những tư tưởng bị chỉ đạo.

Cuối cùng, tôi muốn gửi thông tin này đến tất cả mọi người dân với mong muốn rằng nhân dân chúng ta đều càng ngày càng được cởi mở hơn trong tiếp nhận thông tin, tiếp nhận sự thật. Những sự thật lịch sử cần phải được tôn trọng và dần dần cần được giải mã trước công chúng. Những sự việc gây ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước cần phải được minh bạch và công khai. Từ đó mỗi người dân cần có thái độ và đóng góp trách nhiệm của mình một cách rõ ràng trước những điều hệ trọng của đất nước. Nhân dân cần phải thay đổi thói quen chấp nhận để đời sống chính trị bị lệ thuộc bởi một cá nhân nào, một đảng phái nào, hay một thể chế nào, một chính phủ nào, mỗi người phải có quyền và nghĩa vụ tự quyết định cho riêng mình trong một xã hội văn minh, dân chủ.

Hà nội ngày 9 tháng 10 năm 2006
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Tin Việt Nam
Reply #65 - 18. Jan 2007 , 13:18
 
Tin  mới  nhất  từ Toà  Thánh  Vatican  đã  cho biết  chính xác  Ngày   25 tháng  1  /2007   ,Thủ  tướng VC  Nguyễn tấn Dũng  sẽ  Diện Kiến Đức Giáo Hoàng   nhân dịp  thăm viếng nước Italy  .
Phát ngôn viên của Toà Thánh cho   biết  cuộc Diện kiến này chỉ  xẩy ra  trong   vòng 15  phút .Và  không biết Nguyễn tấn Dũng có  Quỳ Hôn Tay  Đức Giáo Hoàng như các Vị Tổng thống hay Thủ  tướng  các nước  khác khi   gặp gỡ  Đức Giáo Hoàng  .Sau đó  Nguyễn tấn Dũng  sẽ  gặp  Đức  Cha  Bộ trưởng Ngoại giao của Toà Thánh.
Nguồn tin nói trên còn  cho biết  khi  Diện Kiến Đức Giáo Hoàng  Không  biết  có Người Thông dịch  Viên  nào  sẽ  tham dự  cuộc Diện kiến này . Và  tin tức  từ VN  cũng đã  xác nhận  cuộc  Diện Kiến này  . Đây là  lần đầu tiên có  một Thủ tướng VC  gặp gỡ  Đừc Giáo Hoàng  ,vị Chủ  Chăn của Hàng Triệu Triệu Tín đồ Công giáo  trên Toàn Thế  giới
Back to top
 
 
IP Logged
 
LAM SON
Gold Member
*****
Offline


CHANG TRAI TRE VON DONG
HAO KIẺT ,XEP BUT NGHIEN

Posts: 574
Gender: male
Re: Tin Việt Nam
Reply #66 - 23. Jan 2007 , 15:45
 
VIỆT NAM - Báo chí Việt Nam và thế giới, trong mấy ngày qua, xôn xao về một tin tức liên quan đến sự “trở về” của một “người rừng,” gốc Việt, sống tại Cambodia, sau 18 năm đi lạc, lang thang trong rừng.
Câu chuyện hi hữu liên quan đến cô bé Ro Cham H'Pnhieng, dân tộc J'rai, gốc ở xã biên giới Ia Dom, huyện Ðức Cơ (Gia Lai), con của vợ chồng ông Ksor Lu hiện sống ở huyện Ozađao, tỉnh Ratanakiri (Campuchia), cách Ðức Cơ 80km.
Theo bản tin của báo Tuổi Trẻ, năm 1989, H'Pnhieng lúc đó 8 tuổi. Một hôm đi chăn bò, mải tìm bò lạc em đã đi sâu vào rừng rồi lạc mất đường về. Cả làng đã đổ đi tìm hai ngày nhưng không thấy. Vợ chồng Ksor Lu đành gạt nước mắt đinh ninh con gái mình đã bị thú dữ ăn thịt. Nỗi đau dần nguôi ngoai...
Ký giả Martin Phillips của tờ The Sun, Anh Quốc, cho biết khoảng đầu năm 2007, một nhóm thợ khai thác gỗ thuộc huyện Ozadao, Cambodia cứ liên tục bị mất cơm trưa. Nhóm này quyết định rình bắt “thủ phạm.” Trong suy nghĩ của họ lúc này, một con thú rừng nào đó đã ăn vụng buổi trưa của họ. Sau hai lần mất cơm trưa, nhóm quyết định để đồ ăn vào chỗ hàng ngày, nhưng không đi làm mà ngồi rình “con mồi.” Thời điểm quyết định đã đến: một “con thú” đi dáng lom khom giống như con vượn, người đầy bùn, tóc dài đến chân mon men đến chỗ để thức ăn. Nhóm thợ rừng ập đến, và chưng hửng nhận ra thủ phạm không phải là thú, mà là một con người. Người rừng vùng dậy bỏ chạy, thoát vào rừng sâu. Sang ngày thứ tư, nhóm thợ khai thác gỗ lập lại bổn cũ: để đồ ăn nhử mồi và ngồi rình. Lần này, họ bắt được người rừng, và đặc biệt hơn, phát hiện ra đây là một... phụ nữ. Cô người rừng cố gắng vùng vẫy khỏi vòng vây của nhóm thợ rừng; trong lúc vùng vẫy, họ nhận thấy cô gái nói những tiếng rất lạ; những âm thanh phát ra từ hàm răng rất đen.
Tuổi Trẻ kể tiếp rằng, sau khi bắt được “người rừng,” dân làng tin rằng đây là Ro Cham H'Pnhieng, con gái của vợ chồng Ksor Lu. Cách đây 18 năm, Ksor Lu cũng có đứa con gái lạc rừng. Dân làng vội báo tin cho vợ chồng anh.
Thoạt đầu Ksor Lu không thể tin đây là con gái của mình. May sao trong trí nhớ H'Pnhieng còn có tên cha, tên làng. Lu đưa con gái về nhà. Cuộc họp mặt đầy đau xót bởi H'Pnhieng đã gần như trở thành người rừng. Vất vả lắm Ksor Lu mới giữ cho con gái thôi giãy giụa, gào thét. Việc đầu tiên là cắt tóc, tắm gội. H'Pnhieng ho sặc sụa bởi thứ hương gội đầu, xà phòng chưa từng ngửi thấy bao giờ. Vợ chồng Ksor Lu phải đè con gái xuống giường để mặc quần áo. Nhưng vừa mặc vào xong thì “người rừng” đã xé nát. Ba ngày sau mới quen dần. Nhưng tập chuyện tắm rửa, mặc quần áo chỉ khó một, chuyện ăn mới khó mười. H'Pnhieng không sao cầm được bát đũa, tay lóng ngóng như tay vượn không cầm nổi vật gì. Có những đêm, khi mọi người trong nhà đã ngủ say, H'Pnhieng rón rén đi xuống bếp bốc gạo sống nhai ngấu nghiến, khi thấy người là H'Pnhieng vội chui xuống gầm giường trốn.
Phóng viên Tuổi Trẻ kể tiếp rằng, dần dần, dưới sự chăm sóc chu đáo của cha mẹ, H'Pnhieng dần thức tỉnh. Và ký ức đã trở lại với cô. Bằng thứ ngôn ngữ ít ỏi còn nhớ và dùng cử chỉ ra hiệu, H'Pnhieng kể lại cho cha mẹ nghe về quãng thời gian sống một mình giữa rừng sâu.
Buổi tối cách đây 18 năm lúc chạy tìm bò trong rừng, H'Pnhieng không tìm thấy lối mòn để quay về, càng đi càng vào sâu, cô bé khóc và ngất xỉu. Tỉnh dậy ngày hôm sau rồi hôm sau nữa cũng vậy, chỉ thấy rừng hoang. Ðến lúc này thì bản năng sinh tồn bắt đầu trỗi dậy. H'Pnhieng cho vào mồm bất cứ thứ quả gì bắt gặp. Cứ đắng thì nhè ra, ngọt thì nuốt vào. Tuy nhiên vẫn hi vọng là mình sẽ gặp ai đó trong rừng, H'Pnhieng cứ đi. Lúc nào xòe bàn tay không nhìn rõ năm ngón nữa thì chúi đầu vào một chạng cây, hốc đá nào đó ngủ để ngày mai đi tiếp. Thấy mặt trời ngày nào cũng giống ngày nào, H'Pnhieng đi mãi rồi lại quay về chỗ cũ. Sau vài lần nhìn thấy ông trăng thì quần áo trên người cũng bục hết. Hi vọng tìm thấy đường về nhà tắt ngấm thì ký ức về buôn làng, cha mẹ cũng nhạt dần. Dần dà cô bé 8 tuổi chỉ còn biết sống theo bản năng. Suốt 18 năm trời cho đến khi được “phát hiện” H'Pnhieng không gặp một người nào. Không lửa, không quần áo che thân. Có lúc đau ốm cô chui vào hang đá nằm mấy ngày nhưng không chết. H'Pnhieng vẫn sống, vẫn lớn lên một mình giữa rừng sâu...
Ký giả Martin Phillips cho biết ông Ksor Lu nhận ra con gái mình nhờ vào những vết sẹo trên người cô gái. Ông Ksor Lu cho biết những vết sẹo này có từ hồi nhỏ, khi H'Pnhieng chơi đùa với dao. Cho đến nay, gia đình H'Pnhieng chỉ có thể “giao tiếp” với con gái bằng ba chữ: Cha, mẹ và đói bụng. Những khi đói, H'Pnhieng chỉ tay vào miệng. Giới chức cảnh sát địa phương cho biết họ sẽ tiến hành cho thử máu để xác định chắc chắn danh tánh của H'Pnhieng. Phía gia đình, nhất là ông Ksor, tin tưởng 100% rằng “người rừng” chính là con gái mình.
Ðây là sự trở về khá hi hữu của một cô gái đi lạc. Trên thực tế, Cambodia cũng đã đón một vài trường hợp trở về liên quan đến những gia đình tị nạn trong thời Khmer Ðỏ. Tờ Sun cho biết, thập niên 1970, nhiều gia đình Cambodia chạy vào rừng sâu để trốn chế độ Khmer Ðỏ. Tháng Mười Hai, 2004, bốn gia đình đã về lại thế giới văn minh sau 25 năm lẩn trốn trong rừng. Khi về lại thành thị, họ “mặc” những chiếc áo làm từ vỏ và lá cây. Tất cả đều không biết rằng chiến tranh đã qua đi từ lâu. Trong thời gian trốn tránh trong rừng, những gia đình này đã cho ra đời 22 đứa bé; tất cả đều trưởng thành trong rừng và chưa bao giờ tiếp xúc với người khác ngoài những thành viên trong gia đình.
Tờ Tuổi Trẻ cho biết thêm, từ sau khi “bắt” được con gái về, suốt ngày, căn nhà của vợ chồng Ksor Lu chật ních người. Ðến mừng cho vợ chồng anh cũng có nhưng chủ yếu là vì sự tò mò. Khổ cho cha mẹ một thì khổ cho con mười. Tội nghiệp, cứ mỗi lần thấy người đến là H'Pnhieng lại co rúm người vì sợ hãi, nhất là ai cũng cứ nằng nặc đòi xem “con bé nó thế nào”. Thường cứ đến nửa đêm vợ chồng Ksor Lu mới có thời gian gần gũi và trò chuyện, âu yếm đứa con tội nghiệp. Giờ đây cô gái 27 tuổi này phải học lại tất cả mọi thứ của con người . “Chẳng dễ dàng gì nhưng cuộc sống còn đợi chờ nó phía trước” - Ksor Lu nở một nụ cười đau xót...
Source: Nguoi Viet
 




Việt sis146.photobucket.com/albums/r245/letho_01/th_54598-medium_VN_coBe.jpg
Back to top
 

HẢY ĐẾN CHIA NHAU NGHÈO KHÓ , QUÊN LO TƯƠNG LAI MỊT MỜ,
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Tin Việt Nam
Reply #67 - 25. Jan 2007 , 06:45
 
Thứ Năm, 25/01/2007 - 12:00 PM

Chuyện tết tóc của nữ sinh trường THCS Phan Chu Trinh


...
Các học trò lớp 6C với mái tóc tết bím hai bên.

(Dân trí) - “Một trường THCS ngay giữa lòng Hà Nội có một lớp học mà cô giáo nhất nhất bắt buộc tất cả các nữ sinh khi đến lớp phải tết tóc hai bên, em nào không làm theo sẽ bị phê bình một vài lần rồi bị trừ vào điểm hạnh kiểm”.

Đó là thông tin mà một độc giả viết thư phản ánh gửi đến Dân trí. Để làm sáng tỏ sự việc này, chúng tôi đã tới trường THCS Phan Chu Trinh, Hà Nội.

Thông tin của độc giả không nói rõ cho chúng tôi biết lớp 6 nào của trường này mà học sinh nữ đều phải tết tóc hai bên ngoài sự khẳng định: “Cứ đến trường khắc thấy vì toàn bộ nữ sinh của lớp đó đều phải tết tóc, không thể lẫn được”. Hỏi thăm một nhóm nữ sinh lớp 9 đang trong giờ thể dục tại sân trường, các em cho biết đó là lớp 6C do cô giáo Bùi Ngọc Tuyết làm chủ nhiệm lớp.

Sau 30 phút chờ đợi, chúng tôi mới gặp được hiệu trưởng nhà trường Lê Thị Hoà. Ngay khi mở đầu câu chuyện, cô Hoà đã khẳng định: “Tết tóc không phải là việc lớn! Khiếu nại đó ở đâu? Do học sinh nào viết ra và lẽ ra phóng viên phải in bản khiếu nại đó để mang đến chứ không thể nói chuyện “không” được”. 

Cũng theo cô Hoà thì việc tết tóc đó là “có”, nhưng không thể khẳng định việc cô Tuyết đã ép nữ sinh phải tết tóc. Đơn giản chỉ là vì cô Tuyết thấy các em khi tết tóc sẽ trở nên gọn gàng và đáng yêu hơn. Và 6C là một trong 3 lớp chọn của khối 6 thực hiện học bán trú của nhà trường, trong điều kiện học cả ngày như vậy, học sinh nên tết tóc lại vừa sạch sẽ, vừa không loà xoà xuống mắt gây cản trở đến việc học.

Về cô giáo Bùi Ngọc Tuyết, hiệu trưởng Hòa nhận xét là một giáo viên rất chú trọng đến việc giáo dục yêu cầu thẩm mỹ và nhân cách cho học sinh.

Về việc nếu học sinh nào không thực hiện theo quy định này sẽ bị phê bình một vài lần rồi bị trừ vào điểm hạnh kiểm, cô Hoà phủ nhận hoàn toàn thông tin này.

Theo cô Hoà, không hề có học sinh nào vì không tết tóc mà lại bị xử lý kỷ luật hay bị trừ vào điểm hạnh kiểm. Việc tết tóc đối với lớp 6C do cô Tuyết là chủ nhiệm đã được thực hiện từ nhiều năm nay. "Đó là một việc “đẹp”, tại sao chúng tôi lại không ủng hộ?" - cô Hòa bày tỏ.

Theo yêu cầu của chúng tôi, Phó Hiệu trưởng Nghiêm Xuân Khôi đã dẫn chúng tôi xuống lớp 6C để “mục sở thị”. Hầu hết học sinh nữ ở đây đều có mái tóc khá dài và đa số các em đều tết tóc. Một số em không tết thì buộc tóc hai bên. Tất cả trông đều rất xinh xắn, dễ thương.

Khi chúng tôi hỏi: “Cô giáo có bắt các em phải tết tóc không?” Một số em nhăn nhăn mũi không nói gì và một số khác thì cười và đồng thanh trả lời: “Không ạ”. 

Tết tóc đến trường không phải là một việc xấu và theo như lời kể của cô Hiệu trưởng thì cô giáo chủ nhiệm lớp đã khuyên học trò của mình: “Các con tết tóc vào vừa đẹp hơn, vừa gọn gàng, sạch sẽ hơn”. Như thế, việc tết tóc là một hành động đẹp và mang đầy tính sư phạm.

Tuy nhiên, chuyện tết tóc của học sinh sẽ không hoàn toàn là “việc nhỏ”, nếu như đó là sự ép buộc. Khi đó, người bị tổn thương lại chỉ là các học sinh.

Đoàn Trần

Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Tin Việt Nam
Reply #68 - 05. Feb 2007 , 12:07
 
Tin Việt  Nam .

Tin tức  từ  báo Vietnamexpress ở  VN  cho  biết  ngày  hôm qua  5/2  lại có  thêm  một  Phi Cơ Việt nam  Airlines   gặp Trục trặc  kỹ  thuật  đã   phải  quay  lại  phi trường  Nội Bài  ,sau khi  đã  bay  được 30 phút  trên  đường đến  Huế  .  147  Hành khách   trên chuyến bay  đã  hoảng sợ  .

Ngày  3  /2 đã  có  2  phi  cơ .  Chuyến  bay  từ  VN  Đi  Seoul  (Đại hàn ) sau  khi bay  60 phút  cũng phải quay về  Nội Bài Hà  nội và chuyến bay  Hà  nội đi Điện biên  cũng  bị trục trặc

Đây  là  lần  thứ  5  ,trong  vòng  2  tuần lễ   các  phi  cơ  chở khách của  VN Airlines  bị  trục trặc kỹ  thuật  .

Hiện giờ  ban lãnh đạo VN Airlines  chưa  biết  rõ  nguyên nhân  các  Máy bay   VN Airlines  gặp  Trục trặc kỹ  thuật

Vậy  những ai  về  VN  Du lịch  bằng  VN Airline  nên coi chừng  kể  cả  phi cơ  Nội địa .
Back to top
« Last Edit: 05. Feb 2007 , 12:19 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Tin Việt Nam
Reply #69 - 06. Feb 2007 , 06:22
 
Thứ Ba, 06/02/2007, 08:00 (GMT+7)

Hàn the, formol: thử là có!

(Tuổi Trẻ)

TT - Formol, hàn the là hóa chất độc hại đã bị Bộ Y tế cấm sử dụng trong thực phẩm. Thế nhưng người sản xuất vẫn sử dụng và chưa có hứa hẹn bao giờ sẽ chấm dứt tình trạng này.

Kiểm mãi vẫn còn nhiều

Những ngày cuối năm, chúng tôi đến một số chợ mua bánh phở, mì sợi, bánh ướt... và gửi đến Trung tâm Y tế dự phòng (TTYTDP) TP.HCM xét nghiệm định danh hàn the và formol. Kết quả xét nghiệm của trung tâm này trả lời hầu hết các mẫu thực phẩm chúng tôi gửi đến đều có chứa formol, hàn the.

Cụ thể, mì sợi tươi có hàn the rất cao (ở mức +++), bánh phở (đều mua tại chợ Trần Hữu Trang, Q.Phú Nhuận) có formol ở mức +++. Mẫu mì Quảng mua ở chợ Nguyễn Văn Trỗi, Q.3 chứa formol ở mức +++. Mì sợi tươi mua ở chợ Tân Định, Q.1 cũng phát hiện hàn the ở mức như các chợ trên.

Tại chợ Kiến Thiết, Q.Phú Nhuận chúng tôi mua hai mẫu bánh phở và mì sợi tươi, kết quả là bánh phở có formol ở mức ++, mì sợi tươi có hàn the ở mức +++. Tại chợ Tân Sơn Nhất, Q.Gò Vấp, chúng tôi mua ba mẫu mì sợi tươi, bánh phở và bánh ướt. Kết quả mì sợi tươi cũng có hàn the ở mức +++. Riêng bánh phở và bánh ướt không có hai chất này.

Giám sát thực phẩm tết 2007 mới nhất của Viện Vệ sinh y tế công cộng TP.HCM cảnh báo hàn the, formol vẫn còn trong nhiều loại thực phẩm khác nhau (xem biểu đồ). Trước đó, từ tháng 2 đến tháng 11-2006, viện này cũng khảo sát việc sử dụng hàn the trong một số nhóm thực phẩm tương tự tại TP.HCM. Kết quả: 55/214 mẫu kiểm nghiệm có sử dụng hàn the, chiếm hơn 27%.

Khảo sát trong ba năm 2004, 2005 và 2006 của TTYTDP TP.HCM cũng đưa ra những con số giật mình về hàn the. Năm 2004, có 64% mẫu (2.566 mẫu) giò sống, chả lụa, bánh giò, mì sợi được kiểm nghiệm có hàn the. Năm 2005 giám sát trên bốn loại thực phẩm này phát hiện 44% mẫu (1.285 mẫu) có hàn the. Năm 2006, giám sát tiếp bốn loại thực phẩm trên cũng phát hiện 40% số mẫu (1.349 mẫu) có hàn the. Trong đó bánh giò từ 4% (năm 2004) tăng lên 32% mẫu có hàn the; giò sống có hàn the tăng từ 28% (2004) lên 52%. Riêng formol qua xét nghiệm cũng phát hiện còn trong thực phẩm.

Biết độc vẫn làm

Trưa 29-1, chúng tôi ghé chợ Trần Hữu Trang. Tại một sạp bán mì sợi tươi và nhiều loại thực phẩm khác, chị Bùi Thị Minh Tý cho biết do sạp chị bán ít nên lò không giao hàng trực tiếp mà chị thường lấy mì sợi qua “lái”. Do lấy hàng qua lái nên chị không biết cơ sở sản xuất ở đâu.

Khi chúng tôi hỏi chị có biết một số loại thực phẩm như mì sợi, bánh phở... có chứa hàn the, formol không, chị bảo: “Không biết, chỉ biết bán thôi”. Tuy nhiên, người em của chị lại nói: “Bây giờ sử dụng chất đó không được đâu. Người ta (người tiêu dùng) biết, người ta la lên rồi”.

Một khảo sát năm 2005 của TTYTDP TP.HCM trên 450 người sản xuất kinh doanh (SXKD) cho thấy hơn 91% người SXKD biết hàn the là chất độc. Thế nhưng trả lời câu hỏi vì sao biết độc mà vẫn mua, bán sản phẩm có hàn the thì 19,5% cho rằng vì rẻ tiền; 19,3% cho là vì ngon; 22% cho rằng ăn ít không sao; hơn 24% cho biết không biết chỗ nào mua an toàn; 3,9% biết chỗ an toàn nhưng sản phẩm không ngon nên không mua.

Khảo sát 177 người SXKD về vấn đề “có biết SXKD giò chả, mì sợi và các sản phẩm của nó có hàn the thì bị xử phạt tiền và hủy hàng không?”, hơn 72% người nói biết nhưng vẫn... sử dụng!

Về phía người tiêu dùng, khảo sát của trung tâm này cũng cho thấy 90,5% người được khảo sát biết hàn the là chất độc hại cho sức khỏe nhưng 22% cho rằng hàn the ăn ít không sao; hơn 20% cho rằng vẫn ăn vì ngon; hơn 17% ăn vì rẻ và hơn 7% chấp nhận sử dụng sản phẩm có hàn the!

LÊ THANH HÀ
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Tin Việt Nam
Reply #70 - 06. Feb 2007 , 16:52
 
Phóng viên SBTN  vào  VN

3  phóng viên  VN  thuộc đài Truyền Hình  SBTN  ở  Cali  đã  được  quyền vào  VN  để  làm  Phóng sự  , VN hậu WTO rồi  Trực tiếp hình  thẳng từ  VN  về  Cali  ,để  Đài  SBTN  phát  sóng  cho Toàn thể  Người Việt  ở  Hoa  kỳ  được xem trọn vẹn không bị cắt xén .
3 phóng viên  Thanh Toàn  , Đặng Minh  và Hồng  Thuỷ  đã được cấp chiếu khán  như  các  phóng viên của các hãng Thông tấn Ngoại quốc  AP,NBC,ABC  .  Vì  họ  chính  thức được Bộ Ngoại Giao Hoa  Kỳ  yểm trợ tối đa .
Ngày  5 tháng 2  ,nhóm  phóng viên SBTN  đã  Truyền hình trực tiếp  cuộc phỏng vấn Trực tiếp  Thứ trưởng  bộ Thương mại VN  và  phỏng  vấn  một số  người Dân chung quanh  Hà-nội . 

Muốn  xem Trực tiếp các  bạn có thể vào www.SBTN.net
Back to top
 
 
IP Logged
 
LAM SON
Gold Member
*****
Offline


CHANG TRAI TRE VON DONG
HAO KIẺT ,XEP BUT NGHIEN

Posts: 574
Gender: male
Re: Tin Việt Nam
Reply #71 - 07. Feb 2007 , 04:03
 
Nguyễn Tất Trung (con Hồ chí Minh) - Bi kịch của thời đại!
Nguyễn Thái Hoàng

Bạn LHA (Hoa Kỳ) viết: Cám ơn bạn Nguyễn Thái Hoàng đã cho bạn đọc biết về tung tích của anh Nguyễn Tất Trung (con của Hồ chi Minh với Nông Thị Xuân). Trong cuốn hồi ký "Đêm Giữa Ban Ngày" của nhà văn Vũ Thư Hiên có nói rằng sau khi bà Nông Thị Xuân bị ám hại, thì Nguyễn Tất Trung được giao cho Vũ Kỳ nuôi rồi sau đó không còn biết tin tức gì nữạ Tôi không hiểu tại sao cùng là hậu duệ của ông Hồ lại bị phân biệt đối xử như vậy, anh Trung cũng là con "Vua" như Nông Đức Mạnh, nhưng ông Mạnh lại được làm tổng bí thư, trong khi Trung lại quét lá đa. "Cây đắng không thể sinh trái ngọt" , hy vọng anh Nguyễn Tất Trung là trường hợp ngoại lệ" .

Dù không muốn làm mọi người thất vọng, nhưng Hoàng cũng phải nói thật điều này : Bạn LHA nói đúng : Cây đắng không thể sinh trái ngọt . Nguyễn Tất Trung không phải trường hợp ngoại lệ mà đã bị Đảng nhuộm đỏ từ đầu đến chân . Rất có thể Hoàng có lỗi trong việc này vì đã thông tin không đầy đủ đến bạn đọc, làm bạn đọc hiểu lầm . Thực tình, cũng như LHA và rất nhiều người Việt Nam khác, Hoàng cũng tràn trề hy vọng về một Tất Trung khác, một Tất Trung vì nỗi đau xé gan xé ruột của mẹ mình, của chú, dì, và họ hàng bên ngoại mà hành xử khác, biết phân biệt đâu là chính nghĩa, đâu là trọng tội, cho dù tội ác ấy được phủ bằng màu cờ đỏ sao vàng đi chăng nữa, thì bàn tay của kẻ cầm cờ chắc gì đã sạch ? đã không nhuốm máu mẹ đẻ mình ? Như bao nhiêu năm anh đã từng thét vào mặt họ: "Phải làm sáng tỏ cái chết của mẹ tôi, không thằng nào khốn nạn bằng thằng bố tôi, đẻ con ra mà không dám nhận con...v.v" .

Thật không ngờ Đảng đã “vững vàng đường lối, kiên trì quan điểm lập trường cách mạng” đến cùng để biến Nguyễn Tất Trung thành “ Nguyền Tất Nhụt”, thiếu hụt niềm tin và bản lĩnh chiến đấu, từ căm thù cái ác, cái xấu trở thành nguội lạnh vô cảm, vô đạo như hiện naỵ

Để giúp mọi người hiểu rõ về Nguyễn Tất Trung , cũng là thanh minh sự lầm lẫn của mình, Hoàng xin nói dông dài một chút như sau:

Vì ảnh hưởng nghề nghiệp, trong khi chưa bị Đảng thiến hết nhân cách Hoàng vẫn lê la ở khu vực ga Trần Quý Cáp là nơi bà con từ 60 tỉnh thành trong cả nước đổ về, tụ tập , khiếu kiện vượt cấp, để tìm hiểu , hỏi han , tuy biết chẳng thể giúp được gì cho họ mà chỉ để tìm hiểu xem mức độ đểu giả độc ác của Đảng cộng sản đến đâu thôỉ Trong một lần như vậy Hoàng ngồi nghỉ ở quán bia số nhà 62 cùng phố , được anh Mẫn (chủ quán) rỉ tai cho biết là Vũ Trung rất hay đến đây uống biạ Từ hôm đó Hoàng chủ động đến đó nhiều lần để chờ gặp cho bằng được con người huyền thoại nàỵ

Thú thật lần đầu nhìn thấy anh Trung dựng xe bước vào quán, Hoàng hồi hộp ghê lắm , tim đập, chân run, cái nhìn đầy tinh lực, chăm chú như thể của đôi tình nhân trong thơ Đàm Phố: " Yêu nhau mà mắt nhìn không chớp, thấy nhau rồi chỉ muốn nuốt trôi nhau" . Sau cái mỉm cười xã giao, bắt tay với chủ quán, Trung lui về với cốc bia của mình, trở thành người khác hẳn, lặng lẽ u uẩn, câm nín, căm tức, căng thẳng. .. Về hình thể Trung rất đẹp, trẻ hơn cái tuổi 49, 50 của mình rất nhiềụ Da trắng, sống mũi cao, lông mi cong vắt, môi đỏ, nói chuyện rất có duyên, miệng cười, mắt cũng cười theọ Nghiã là hoàn toàn giống mẹ, như trong " Đêm giữa ban ngày" của Vũ Thư Hiên:"Cô Xuân 21 tuổi, khá đẹp, nước da trắng hồng, môi đỏ, nụ cười như hoa nở" . Tuy cũng có dáng cao dong dỏng, nhưng không hề có dấu vết gì của ông Hồ kể từ dáng vẻ khuôn hình đến các nét trên gương mă.t. Về trang phục, Trung ăn vận gọn gàng, lịch sự và bắt mắt, đến mức anh bạn đi cùng Hoàng - vốn quyền cao, chức trọng, phải thầm thì: "Thằng cha đẹp quá, mình mà là con gái, nhất định phải chửa hoang với nó, ít nhất là 7 lần" . Qua nhiều lần bí mật quan sát, Hoàng cảm thấy bề ngoài Trung đóng vai lãng tử con nhà giàu, chịu chơi, nhưng bên trong là nỗi đau không lời, nỗi đau khấn bốn phương trời còn đau, thậm chí Hoàng chỉ có thể mượn thơ Thế Lữ để tả: " Ngậm một khối căm hờn trong tim óc..."

Nghĩ mãi cuối cùng dịp may cũng đến, trong số bạn thân của Hoàng có một anh thuộc diện "con ông cháu cha" vốn trước học cùng trường trung học mang tên Nguyễn Văn Trỗi ở Trung Quốc với Trung . Thế là anh vui vẻ gọi điện thoại hẹn gặp và kéo cả Hoàng đị Trong suốt buôỉ gặp mặt vui vẻ đó, Hoàng càng củng cố thêm nhận định của mình . Lần ấy đúng dịp ông Vũ Kỳ mất, Trung nhắc đến cái chết của bố nuôi đầy quyến luyến. Từ lúc ông bắt đầu trở bệnh, đến lúc phải thở bằng ô xy, rồi 20 ngày cuối, trong lúc cả nhà xúm vào săn sóc, ông yêu cầu đưa giấy bút, kiên quyết bắt rút ống thở để ra đi, hoàn toàn tỉnh táo, không một chút vật vã đau đớn . Ngay sau đó chính phủ đã ký duyệt cho gia đình 50 triệu để xây mộ ở nghĩa trang Mai Dịch…

Trong câu chuyện hễ nhắc đến ông Hồ là Trung thay đổi thái độ, mặt cau có, căng thẳng . Mỗi khi anh bạn đưa ra những lời phủ nhận về một số phần tử "quá khích", "nói xấu" ông Hồ, Trung đều gạt đi, bảo: - "Ông lạc hậu, quan liêu quá . Chịu khó lên mạng mà đọc đi, không thì nghe lời dân gian nói ấy, ông Hồ mất đi chỉ để lại: "Ba Đồng Chinh Bằng Tôn(1)" có ích mẹ gì đâu...Trong cuộc vui Trung còn đọc cả thơ "cửa mở" của Việt Phương (Thư ký riêng của Phạm Văn Đồng) cho cả hội cùng nghe (đại ý):


Đồng hồ Liên Xô tốt hơn đồng hồ Thuỵ Sĩ
Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ
Mở đài địch như mở toang cách cửa,
Nghe nó chửi mà thấy cả ngày mai…


Sau này trong vài lần gặp lại, Hoàng có đặt thẳng vấn đề với Trung:
- Trong cuộc đời có bao giờ anh cảm thấy mình bị đối xử tệ bạc không ?

Trung đáp không hề né tránh :
- Có chứ, không phải chỉ một lần mà là thường xuyên .

Và Trung kết luận:
- Đến bom đạn thành cổ Quảng trị còn không lấy nổi mạng mình, kể cũng lạ ...

Biết được điều lạ lùng này Hoàng vội vã thốt lên:
- Tại sao anh phải đi lính, là con Bác Kỳ thì cùng lắm cũng chỉ là lính cậu, lính văn phòng thôi chứ, sao lại phải ra mặt trận ?

Trung bảo:
- Không có đâu, 10 năm trên khắp các chiến trường đông, tây, nam, bắc, nhưng căng thẳng nhất vẫn là thành cổ Quảng Trị và mặt trận Cămuchiạ Trong hai thời điểm khắc nghiệt ấy, trung bình mỗi ngày mình phải chia tay với vài chục thằng bạn, chúng nằm lại thành cổ, bên kia bờ sông Thạch Hãn, hoặc đạp phải mìn bị thương phải chuyển lên quân y viện ...

Hoàng thăm dò:
- Có bao giờ anh nghĩ mình là con người của huyền thoại, luôn bao bọc quanh mình cả một lớp huyền thoại hư thực không ?

Trung trả lời, mắt như có lệ:
- Mình cạn khô nước mắt khóc mẹ từ lâu rồi, đừng hỏi nữạ

Lúc này Hoàng mới kịp nghĩ ra là trong tất cả những lần gặp gỡ, chưa khi nào Trung được phép đi một mình mà luôn luôn có các "ông bạn" cặp kè bên cạnh .

Thú thật đêm đầu tiên sau lần gặp, Hoàng trằn trọc băn khoăn không ngủ nổi, càng lên mạng càng đọc được thông tin về ông Hồ, Hoàng càng mong muốn được gặp lại, thậm chí Hoàng đã nghĩ, dù có dao kề cổ Hoàng cũng phải viết về con người này ...

Tất nhiên ý nghĩ ấy là viễn vông ở Việt Nam, vì tất cả các tổng biên tập, các giám đốc nhà xuất bản đều đã nhận được một bài học nhớ đời sau vụ tổng biên tập báo Tuổi Trẻ Minh Hạnh mất chức vì đã dại dột đăng tin về người vợ Trung Quốc của ông Hồ .

Lần cuối cùng Hoàng gặp Trung tại quán cà phê Bông Giấy 2, đường Lê Thành Nghị, Hà Nộị Người Chủ quán là vợ Trung, trẻ, đẹp, duyên dáng tên Duyên . Tại đây, qua những lời bộc bạch chân tình của chị Duyên về sự quan tâm săn sóc của chú Khải, chú Lương, chú Mười, anh Mạnh v.v., Hoàng biết Trung đã bị Đảng dùng chức tước mua chuộc và bị nhuộm đỏ từ đầu đến chân, ít nhất là từ mười năm naỵ Trước đó theo lời Trung thú nhận: anh luôn có "cận vệ" theo sát, cấm vận mọi điều, chỉ khoảng 10 năm trở lại đây mới được quyền đi đó đi đây vào Nam thăm bạn hay thăm lại đồng đội xưa", v.v . Hiện ngôi nhà cũng là quán cà phê của anh chính là nhà được phân theo tiêu chuẩn cấp tướng tá của Tổng cục 2, tương đương chức thứ trưởng các bộ, ngành, với diện tích 160 m2 (2) .

Điều đặc biệt quan trọng mà Hoàng biết được là sau khi gia nhập Tổng cục 2, Trung đã từng cùng Nguyễn chí Vịnh, con Nguyễn Chí Thanh tham gia các phi vụ mua bán máy bay, vũ khí đểu để trang bị cho Tổng Cục bằng nguồn vốn kếch sù của Bộ quốc phòng và phất lên nhanh chóng. Hiện tại Trung là một trong số 7 người giàu nhất Việt Nam (còn goị là nhóm G 7) gồm Phan Minh Hoàn (con Phan văn Khải) , Nguyễn Hoài Bảo (con bà Lê thị Hoài), Lê Khả Diễn (con Lê Khả Phiêu) .v.v. Trong số 5 đứa con của ông Vũ Kỳ gồm: Nhung - Quang – Trung - Vinh - Minh, thì Trung giàu ức vạn lần, kể cả cậu Vinh đang ở Đức cũng chỉ có số tài sản bằng một phần nhỏ của Trung .

Từ chỗ coi mình là người "ngoài luồng", không chịu mang họ Vũ, không muốn sống cuộc đời thứ 2, lúc nào cũng đòi được Đảng buông tha để đi khắp thế gian, la lớn cho cả thế giới biết về cái chết oan nghiệt của mẹ mình (“Tiếng oan dạy đất, oán ngờ loà mây”!), Trung đã bị Đảng trừng phạt nặng nề trong chính ngôi nhà 66 Thợ Nhuộm Hà Nộị Nào tống đi lính để thành "anh hùng thời đại", nào tiêm thuốc độc cho trí não u mê, tiêm thuốc triệt sản để thành một zôm-bi - vật vờ như một cái bóng, chỉ làm hùng hục như trâu (3) không có trí khôn để nhận biết mình là ai, cũng không biết ai ngoài mình, kể cả chuyện tình ái...Thấp tay và tàn bạo hơn hẳn các thầy pháp Châu Phi - điểm huyệt cho người chết sống lại để điều khiển, sai khiến như những zôm-bi, Đảng đã làm ngược lại, biến một cơ thể trẻ trung, khoẻ mạnh thành một xác chết biết đi...cho đến khi liều lượng của thuốc hết tác dụng, Đảng kịp thời dở lại chiêu bài dụ dỗ mua chuộc kèm doạ nạt, cưỡng bức ... Sống giữa lòng Đảng, xa rời nhân dân, kết cục Trung đã được nặn tạo lại từ đầu, thành một quan chức cao cấp thành đạt trong quân đội, càng ngày càng cố hợp pháp hoá mình trong vai đứa con ngoan của Vũ Kỳ để yên bề, thoát hiểm, và làm giàụ

Việc Trung đến các bậc lão thành cách Mạng để tìm hiểu về cái chết của mẹ đẻ là việc hoàn toàn có thật, chính Hoàng đã gặp Trung trong ngôi nhà của ông Ngô Thế Nùng - một tướng lĩnh cũ trong quân độị Chỉ vì anh rể là Hoàng Minh Chính mà cả hai vợ chồng ông Ngô THế Nùng bị trượt dài vì lý lịch, không sao leo lên được nữạ Hôm Hoàng đang ngồi với bác gái - nói chuyện về việc cụ Chính chuẩn bị sang Mỹ chữa bệnh thì Trung lò dò tìm đến, anh Hà ra mở cửa đưa vào, Hoàng vừa kịp nghe Trung nói: "Tôi phải gặp mẹ ông để tìm hiểu về cái chết của mẹ đẻ tôi", vì lý do tế nhị Hoàng buộc phải ra về, sau đó gặp lại ở quán cà phê...Khi đã phát hiện ra chân tướng thật của Trung thì không bao giờ muốn gặp lại nữa (Trước đó hỏi về nghề nghiệp, lần nào Trung cũng bảo : Tự mở một công ty trách nhiệm hữu hạn, thu nhập bấp bênh và hoàn toàn không liên quan gì tới đám G7) ...

Bạn Nguyên Cam nhắn tin: Hoàng tìm cách chụp ngay một tấm hình của Nguyễn Tât Trung và chuyển ra hải ngoại để mọi người có thể nhìn thấy đứa con rơi của ông Hồ, hy vọng "Đàn chim Việt" sẽ là nơi đầu tiên đăng ảnh Nguyễn Tất Trung cho toàn thế giới biết ...

Điều này thật dễ lại thật khó, vì cả thế giới khi biết đến "tin mật" này trên mạng thì cánh "solôchôm" của chính quyền sẽ theo sát anh Trung từng bước và mạng sống của Hoàng rất có thể sẽ bị phơi trên "gác bếp" của Đảng ngay, chẳng thể "tung tăng" lên mạng mà tiếp tục gửi ảnh đâụ Hoàng đã nghĩ nhiều cách, kể cả nhờ các bậc bô lão vốn được anh Trung quý mến, tiếp đón niềm nở, nhưng họ cũng sợ lôi thôi với công an Việt Nam nên không dám chụp, đành chờ dịp khác vậỵ Trong 4 triệu đồng bào Hà Nội, Hoàng nghĩ, nhất định sẽ có người thay Hoàng làm việc này, thậm chí cả quang cảnh quán cà phê "Bông giấy", cách bày biện trang trí trong nhà và cả gia đình anh Trung gồm chị Duyên và cháu Vũ Thành nữạ

Thư đã dài, hy vọng lời nhắn của bạn Nguyên Cam sẽ sớm thành hiện thực: Ngày thần tượng Hồ Chí Minh sụp đổ cũng chính là ngày Đảng csVN sụp đổ vì họ không còn bám vào đâu được nữạ

Còn cả 113 ý kiến tha thiết chân tình khác, từ Anh Đông (CHLBD) Trần Thế Hiển (USA) Martin Dang vandang123 (Germany), Lỗ Trí Thâm (Battlefielđ USA), độc giả “Thế giới không cộng sản", Hồ Ngọc (San Diego) v.v mà Hoàng rất muốn trao đổi, tâm tình, đành chờ dịp khác vậy ...

Gửi tới các bạn đọc lời chào chân tình .

9- 2005 .
Nguyễn Thái Hoàng
(Lưu Vũ biên tập)

1 . Tên các lãnh đạo Việt Nam: Ba Duẩn, Phạm văn Đồng, Trường Chinh, Nguyễn Lương Bằng, Tôn Đức Thắng

2-. Số nhà: K10B, phòng 106 . Tel: 0913.211.330

3-. Thời gian này Trung là công nhân của nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạọ Trước khi làm bảo vệ cho hãng Hàn Quốc .


Back to top
 

HẢY ĐẾN CHIA NHAU NGHÈO KHÓ , QUÊN LO TƯƠNG LAI MỊT MỜ,
 
IP Logged
 
LAM SON
Gold Member
*****
Offline


CHANG TRAI TRE VON DONG
HAO KIẺT ,XEP BUT NGHIEN

Posts: 574
Gender: male
Re: Tin Việt Nam
Reply #72 - 07. Feb 2007 , 12:54
 
•      LUỘC BÁNH CHƯNG VỚI PIN
Tin Saigon - Người tiêu dùng nên cẩn thận khi mua bánh chưng, đó là lời cảnh cáo của những người hiểu chuyện ở Việt Nam hiện nay. Cận tết, những bánh chưng, bánh tét bày bán ở Saigon trông khá bắt mắt, màu bánh chưng xanh mướt đập vào mắt người đi đường. Một chủ cửa hàng khẳng định nếu không bỏ hóa chất hay pin vào nồi bánh thì lá khó có thể xanh như vậy được. Bà chủ cửa hàng bán bánh ở quận 3 cho biết nấu bánh công phu lắm cũng chỉ xanh vừa vừa. Cách làm xanh lá của họ là sau khi vớt bánh tháo bớt lớp lá ngoài ra, gói lại bằng lá mới phơi héo héo, cột dây hấp sơ lại. Một người bán hàng trên đường Trần Quốc Toản, quận 3 cho rằng người bán bánh chưng bỏ pin vào nồi bánh cho lá xanh, nhanh chín và làm nếp trong. Chủ một điểm bán bánh trên đường Hoàng Hoa Thám, quận Tân Bình cũng khẳng định không cho thêm chất độc hại nào trong quá trình nấu. Nhưng nếu ai có nhu cầu đặt hàng đẹp để bán lại cho khách thì họ sẵn sàng chiều lòng và cho một cục pin vào để lá thêm xanh. Một chủ bánh khu vực chợ Bà Chiểu thật thà cho biết có người nấu bánh ở Hóc Môn chuyên nấu bánh chưng, bánh tét có mẹo là bỏ phèn chua vào cho bánh xanh khi sắp vớt. Một vài quầy bán bánh chưng ở quận 3, Bình Thạnh thừa nhận khi vớt bánh có bỏ hàn the cho săn bánh. Theo thạc sĩ Trần Thị Thu Trà thuộc Đại học Bách khoa Saigon, môi trường chính của pin là kiềm. Trong môi trường kiềm, màu xanh của lá chuyển thành màu xanh đậm của chlorophyllin nên làm lá xanh hơn. Cũng trong môi trường kiềm, tinh bột hấp thụ nước tốt hơn nên bánh mau chín hơn. Như vậy, cho pin vào nước luộc là tạo môi trường kiềm nhằm làm xanh lá, bánh mau chín và nếp trong. Tuy nhiên các chất từ pin chủ yếu là kim loại nặng như chì, thủy ngân, cadmium và thạch tín, đặc biệt độc hại đối với não và thận, hệ thống sinh sản và hệ thống tim mạch của con người. Nhiễm độc chì sẽ gây hại đến các chức năng của trí óc, thận, gây vô sinh, sẩy thai và tăng huyết áp. Dù ở hàm lượng nhiều hay ít, pin là sản phẩm công nghiệp, không phải thực phẩm nên hóa chất làm pin sẽ gây hại nặng nề cho người tiêu dùng.
Back to top
 

HẢY ĐẾN CHIA NHAU NGHÈO KHÓ , QUÊN LO TƯƠNG LAI MỊT MỜ,
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4038
Re: Tin Việt Nam
Reply #73 - 13. Feb 2007 , 22:15
 
Tin VN

Máy bay  Việt nam  Airline   bị dọa  Bom .

 Sáng  ngày 14
tháng  2 , ngày  Valentines   ở  VN rất  là  nhộn nhịp nhiều thanh niên Nam  nữ   đổ  xô   đi mua Bông Hồng .Cùng  lúc đó  ,một  chuyến  bay  từ Sàigon  đi  Hà  nội  bị đình hoãn  vì  máy bay sắp  sửa cất cánh , thì  một  người đàn ông gốc Hà  nam  ninh  báo  cho  nữ tiềp viên   biết  trong túi sách  của  mình có  Bom . Do đó  máy bay  phải báo động khiến cho 150  hành  khách hốt hoảng ,  phải tức tốc rời máy bay . Còn  người đàn ông  đó  bị giữ  lại trên máy bay để  điều tra . Như vậy  kể   từ giữa năm ngoái 2006  đã  tất cả  6 vụ  Phi Cơ Việt nam Airline   bị doạ  có Bom .

Tổng  kết   4  tuần lễ  gần  đây , hãng Việt nam Airline  đã   có  6  Phi Cơ  bị trục trặc kỹ thuật . Nay  lại bị đe doạ  có  Bom .
Back to top
« Last Edit: 13. Feb 2007 , 22:16 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Tin Việt Nam
Reply #74 - 15. Feb 2007 , 12:23
 
Tình trạng này không thể kéo dài nữa

Thư Tòa Soạn   15-2-2007
http://www.to-quoc.net/

Nhân dip đầu xuân, toàn ban biên tập Tổ Quốc xin kính chúc độc giả, thân hữu và toàn thể đồng bào trong và ngoài nước một năm Đinh Hợi an khang, hạnh phúc.

Cùng với lời chúc những ngày Tết thật vui, chúng tôi cũng thấy còn phải chúc đồng bào, và nhất là anh chị em dân chủ, thật nhiều nghị lực và quyết tâm để đương đầu với một thách đố đã kéo dài quá lâu của Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Thật vậy, chỉ còn ba tháng nữa là đến ngày bầu cử quốc hội, theo hiến pháp là cơ quan quyền lực cao nhất, làm ra luật pháp và quyết định mọi chọn lựa lớn của đất nước. Tuy vậy, cho đến nay quốc hội vẫn chỉ là một định chế bù nhìn, một cỗ máy giơ tay chính thức hóa mọi quyết định của ban lãnh đạo đảng cộng sản, kể cả quyết định cắt  đất và biển cho Trung Quốc. Chúng ta đều hy vọng tình trạng hổ nhục này sớm chấm dứt. Nhưng thay vì coi những biến cố tích cực vừa qua –APEC, WTO, PNTR- như là những khích lệ để đẩy nhanh hơn tiến trình dân chủ hóa đất nước, đảng cộng sản lại coi đó như những thắng lợi cho phép họ tiếp tục chính sách độc tài toàn trị.

Luật bầu cử quốc hội vẫn chưa thay đổi. Mọi ứng cử viên vẫn phải được Mặt Trận Tổ Quốc, nghĩa là đảng cộng sản, chọn lựa trước. Trắng trợn hơn nữa, đảng cộng sản còn qui định trước hơn 80% đại biểu quốc hội là đảng viên cộng sản, những người còn lại là những người được đảng chấp nhận. Tóm lại vẫn là đảng chọn dân bầu, quốc hội vẫn được coi như một bộ phận ngoại vi của đảng cộng sản không hơn không kém.

Trên thực tế chúng ta đang sống trong tình trạng một quốc gia bị chiếm đóng bởi một số cường hào bản xứ. Thật hổ nhục cho một dân tộc tự hào là có bốn nghìn năm lịch sử và một truyền thống giữ nước oai hùng. Những người lãnh đạo cộng sản tự phơi bày sự chậm tiến của họ nhưng họ đồng thời cũng nhục mạ dân tộc Việt Nam .

Với tất cả thiện chí muốn đất nước thực hiện sự chuyển hóa bắt buộc về dân chủ trong hòa bình và trật tự, chúng ta chờ đợi đảng cộng sản thay đổi luật bầu cử và cách bầu cử quốc hội. Họ có thể làm, nếu cần hoãn ngày bầu cử để chuẩn bị những qui định cần thiết.

Nếu không, những người Việt Nam có nhân cách sẽ không còn chọn lựa nào khác hơn là, bằng cách ôn hòa nhưng dứt khoát, biểu lộ sự phẫn nộ trước một trò hề nhạt nhẽo.

Ban biên tập
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Pages: 1 ... 3 4 5 6 7 ... 70
Send Topic In ra