Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Vui Cười Mỗi Ngày 2  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 26 27 28 29 30 ... 35
Send Topic In ra
Vui Cười Mỗi Ngày 2 (Read 55871 times)
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #405 - 15. Jan 2010 , 05:01
 

Old joke! Cuối tuần mời bà con cười chút cho đở stress.


Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #406 - 21. Jan 2010 , 06:47
 
Hóa kiếp


Một con chó đến xin Ngọc Hoàng cho được đầu thai làm người Việt Nam. Ngọc Hoàng chấp thuận:
- Được, ta sẽ cho mi toại nguyện, mi còn xin điều gì nữa không ?

Chó nói:
- Con xin là người Việt nhưng được sống ở Hoa Kỳ, được ăn học ở Hoa Kỳ.

Ngọc Hoàng phán:
- Cũng được.

Ngọc Hoàng lại hỏi:
- Cho mi làm người Việt, cho mi sống ở Mỹ, ăn học trường Mỹ, thành tài ở Mỹ, mi sẽ làm những việc gì?

Chó thưa:
- Con hứa khi là người và khi con ăn, học ở nước Mỹ, con thành tài, con là bác sĩ, luật sư, chuyên gia, con sẽ là Việt Kiều Yêu Nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, độc lập tự do hạnh phúc, con sẽ trung thành với Bác và Đảng.

Ngọc Hoàng phán:
- Vậy thì mi vẫn là Chó, mi xin đầu thai làm người làm gì?
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #407 - 22. Jan 2010 , 15:33
 

Mời cả nhà đọc 1 đoạn với chữ "cầm" My trích từ bài "Cầm Quyền Du Đãng hay Du Đãng Cầm Quyền", để cùng cười ra nước mắt...Cry


Nhà cầm quyền CSVN hiện chỉ cầm búa cầm liềm theo kiểu cầm chừng:
Chủ nghĩa bây giờ là cầm khoán bẻ măng. Chính sách là cầm cố đất nước. Định hướng là cầm cái/cầm con mọi nguồn viện trợ. Quan chức thì cầm cốc mua vui. Khẩu hiệu đạo đức là cầm lòng. Kẻ thù là sĩ phu cầm bút. Đối nội là cầm tù phản biện. Đối ngoại là cầm dao đằng lưỡi. Tư tưởng là uốn gối cầm bô. Kinh tế là khấu đầu cầm bị. Văn hóa nhắm mắt cầm loa. Thông tin bịt mồm cầm kéo. Tuyên giáo nhắc tuồng cầm canh. Công thương khum lưng cầm khách. Công an khóa xích cầm chân. Tư pháp cầm đèn chạy án. Báo đài khép nép cầm ca. Giáo dục huơ roi cầm tiền. Y tế miên man cầm giá. Hành chánh xum xoe cầm dù. Dân phòng lăm le cầm súng. Tại chức nhi nhô cầm bằng. Cấp ủy loay hoay cầm đũa. Đảng viên tí toáy cầm nhầm. Chất xám tất bật cầm máu. Mặt Trận đắm đuối cầm chầu. Phong bì thoải mái cầm cương. Đầu tư tuột dốc cầm chắc. Quốc Hội không dám cầm còi. Tham nhũng ung dung cầm lái. Đất nước lệt bệt cầm cờ…

Sứ mệnh lịch sử bây giờ là cầm cự:
Lãnh đạo níu ghế cầm đô. Nhân dân lũ lượt cầm đồ. Công nhân hút gió cầm cữ. Nông dân chạy gạo cầm hơi. Ngư dân cầm mạng chuộc tàu. Tiểu thương cầm vợ đợ con. Trí thức rán cầm nước mắt. Trung ương vẫn ngỡ cầm đầu. Trên dưới tranh quyền cầm trịch. Cả giuộc lắm phen cầm cập. Nhìn giặc đoạt ải/chiếm đất/cướp đảo mà chẳng dám cầm quân. Thấy dân đòi đất/đòi nhà/đòi chỗ tu hành thì giả dạng du côn cầm gạch/cầm đá/cầm cây/cầm gậy…

Một nhà cầm quyền như rứa đáng gọi là gì? Nghe chừng phảng phất đâu đây thoảng chút hoang mang: cầm độc hay cầm thú?
Back to top
« Last Edit: 22. Jan 2010 , 15:36 by Đặng-Mỹ »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #408 - 22. Jan 2010 , 17:08
 
Dau Do wrote on 15. Jan 2010 , 05:01:

Old joke! Cuối tuần mời bà con cười chút cho đở stress.




Cám ơn chị Đ Đ cho bà con xem film vui nầy...đở ' stress " nhiều lắm đó.
Hèn chi lâu quá, không thấy anh DA CUNG vào thăm D Đ , sau khi chị cho xem, anh het^' sì strees , vào đây cho vui nhà vui cửa.
Cám ơn anh chị , và hy vọng anh mau lành , và thầy Khang..tất cả bình an, vui trẻ cho năm Canh Dần sắp đến , anh chị nhé.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #409 - 22. Jan 2010 , 17:12
 
Đặng-Mỹ wrote on 22. Jan 2010 , 15:33:
Mời cả nhà đọc 1 đoạn với chữ "cầm" My trích từ bài "Cầm Quyền Du Đãng hay Du Đãng Cầm Quyền", để cùng cười ra nước mắt...Cry


Nhà cầm quyền CSVN hiện chỉ cầm búa cầm liềm theo kiểu cầm chừng:
Chủ nghĩa bây giờ là cầm khoán bẻ măng. Chính sách là cầm cố đất nước. Định hướng là cầm cái/cầm con mọi nguồn viện trợ. Quan chức thì cầm cốc mua vui. Khẩu hiệu đạo đức là cầm lòng. Kẻ thù là sĩ phu cầm bút. Đối nội là cầm tù phản biện. Đối ngoại là cầm dao đằng lưỡi. Tư tưởng là uốn gối cầm bô. Kinh tế là khấu đầu cầm bị. Văn hóa nhắm mắt cầm loa. Thông tin bịt mồm cầm kéo. Tuyên giáo nhắc tuồng cầm canh. Công thương khum lưng cầm khách. Công an khóa xích cầm chân. Tư pháp cầm đèn chạy án. Báo đài khép nép cầm ca. Giáo dục huơ roi cầm tiền. Y tế miên man cầm giá. Hành chánh xum xoe cầm dù. Dân phòng lăm le cầm súng. Tại chức nhi nhô cầm bằng. Cấp ủy loay hoay cầm đũa. Đảng viên tí toáy cầm nhầm. Chất xám tất bật cầm máu. Mặt Trận đắm đuối cầm chầu. Phong bì thoải mái cầm cương. Đầu tư tuột dốc cầm chắc. Quốc Hội không dám cầm còi. Tham nhũng ung dung cầm lái. Đất nước lệt bệt cầm cờ…

Sứ mệnh lịch sử bây giờ là cầm cự:
Lãnh đạo níu ghế cầm đô. Nhân dân lũ lượt cầm đồ. Công nhân hút gió cầm cữ. Nông dân chạy gạo cầm hơi. Ngư dân cầm mạng chuộc tàu. Tiểu thương cầm vợ đợ con. Trí thức rán cầm nước mắt. Trung ương vẫn ngỡ cầm đầu. Trên dưới tranh quyền cầm trịch. Cả giuộc lắm phen cầm cập. Nhìn giặc đoạt ải/chiếm đất/cướp đảo mà chẳng dám cầm quân. Thấy dân đòi đất/đòi nhà/đòi chỗ tu hành thì giả dạng du côn cầm gạch/cầm đá/cầm cây/cầm gậy…

Một nhà cầm quyền như rứa đáng gọi là gì? Nghe chừng phảng phất đâu đây thoảng chút hoang mang: cầm độc hay cầm thú?


Mợ Mẽo thân,
say cũng cười ra nươc' mắt với mợ đây.
Tay mợ bớt đau chưa? SJ đang mưa suốt tuần....hy vọng mợ , bà cụ , các cháu...và cả nhà 1 cuối tuần đầm ấm.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
dacung
Gold Member
*****
Offline


Thất bại lớn nhất
là sợ thất bại!

Posts: 1378
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #410 - 29. Jan 2010 , 09:51
 
GỌI LỘN SỐ


Chuyện xẩy ra trong một phòng ngủ.  Hai vợ chồng đang ngủ thì có tiếng điện thoại reo lúc 2 giờ sáng. Người chồng (C) nhấc điện thoại, người vợ (V) nằm im.

Chồng (C): Hello…Hello? (Cúp điện thoại, định ngủ tiếp)
Vợ (V): Ai thế?
C: Không biết. Chẳng thấy nói năng gì cả. Cúp máy.

V: Sao lại cúp máy?
C: Chắc gọi lộn số.
V: Tại sao lại có người gọi lộn số vào giờ này nhỉ?
C: Người ta gọi lộn số giờ nào mà chẳng được..

V: Thế sao lại chọn số của mình mà gọi lộn chứ?
C: Tôi không nghĩ là người ta chọn số của mình mà gọi lộn. Người ta chỉ gọi lộn thôi.
V: Chắc đây là ám hiệu quá.
C: Ám hiệu gì? Ai đưa ám hiệu?

V: Thì “bạn” của ông chứ còn ai vào đây nữa.
C: Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi đâu mà bà nói vậy.
V: “Thằng cha” đó không phải là bạn ông?
C: Đúng thế.

V: Thế mà ông nói là không nói gì cả.
C: Đúng. Có nói gì đâu.
V: Thế tại sao ông lại biết là “thằng cha”?
C: Tôi có biết gì đâu.

V: Ông vừa mới nói,“Thằng cha đó đâu có phải là bạn tôi”.
C: Thì…nói vậy cho nó tiện thôi chứ đâu có phải là…đáng lẽ tôi phải nói là… “người ta……” Người ta không nói gì hết”.
V: Thế tại sao ông không nói như vậy?
C: Tôi đâu có biết…Nếu nói thế thì đã không có chuyện với bà.

V: Có phải đây nẳm trong âm mưu của ông không?
C: Âm mưu gì?
V: Âm mưu làm cho tôi rối trí.
C: Làm sao tôi làm bà rối trí được chứ?

V: Dễ quá mà…Ông dùng chữ “thằng cha” trong khi thật ra đó là “con mẹ ”…Rồi ông lại đổi sang dùng chữ “người ta” để làm cho tôi rối trí…
C: Tôi bây giờ mới là người bị rối trí.  Bà nói “Con mẹ” nào?
V: Làm sao tôi biết được. “Con mẹ” đó là bồ của ông mà.
C: Không có “con mẹ” nào hết. Chỉ có người ta gọi lộn số mà thôi.

V: Thế con mẹ đó có đẹp đẽ gì không?
C: Con mẹ nào?
V: Con mẹ bồ của ông chứ còn ai.
C: Bà ăn nói hàm hồ....làm gì có con mẹ nào.... Người ta gọi điện thoại...lộn số...chỉ có thế thôi mà bà làm gì dữ vậy?

(Chồng đứng lên ra đóng cửa sổ một cái rầm.)

V: Lại ám hiệu gì nữa đó?
C: Bà nói gì? Ám hiệu gì?
V: Ám hiệu bằng cách đóng cửa sổ.
C: Tôi đóng cửa sổ lại vì thấy lạnh.

V: Thế tại sao ông không thấy lạnh và đóng cửa sổ lại trước khi ông nhận được ám hiệu bằng cú điện thoại?
C: Tôi không thấy lạnh trước khi nhận được ám hiệu.
V: Thấy chưa.Tôi nói có sai đâu!
C: Để tôi nói cho bà nghe nè: Không có ám hiệu...mà cũng chẳng có con mẹ nào hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số...và tôi đóng cửa sổ lại vì tôi thấy lạnh...Chỉ có thế thôi. Bà làm ơn ngủ đi cho tôi nhờ. (Tắt đèn) Trời đất quỷ thần!!!

V: Ông có chắc là con mẹ ấy thấy cái ám hiệu của ông không?
C : Thấy cái gì?
V: Cái đèn, bật lên bật xuống đó.
C: Ai thấy?

V: Tại sao ông lại hỏi tôi? Con mẹ bồ của ông chứ ai.
C: (Thở dài) Thôi bà ơi, ngủ đi. Hai rưỡi sáng rồi.
V: Sao ông biết là hai rưỡi sáng rồi?
C: Coi đồng hồ thì biết chứ sao nữa?

V: Chứ không phải là con mẹ ấy nói trước với ông là nó sẽ gọi ông lúc hai rưỡi sáng hay sao?
C: Con mẹ nào?
V: Con mẹ đứng ngoài kia chờ ám hiệu đóng cửa sổ và tắt đèn, mở đèn của ông chứ còn ai vào đây.
C: Thôi bà ơi...không có con mẹ nào hết...không có ai chờ ai hết...chỉ có người nào đó gọi lộn số thôi...bà nghe rõ chưa?  Mà tại sao bà lại có cái ý tưởng là tôi léng phéng với con nào cơ chứ? Bà biết là tôi yêu bà đến thế nào mà... Có ai hiểu cho tôi không, khổ quá ...Thôi ngủ đi, bà ơi !

V: Thôi...tôi xin lỗi ông...có lẽ là tại tôi ghen quá...
C: Có chuyện gì đâu mà bà phải ghen với tuông...thôi ngủ đi...mai tôi phải dậy sớm đi làm...
V : Tôi...tôi xin lỗi ông...
C: Thôi được rồi... đừng nghĩ đến những chuyện ấy nữa.

Chồng giả vờ ngủ. Vợ bắt đầu ngáy. Chồng nhẹ nhàng lật chăn sang một bên, đứng dậy, cởi bộ py-gia-ma trên người, để lộ bộ quần áo đã mặc sẵn, lấy mũ đội rồi rón rén bước ra cửa ...

Có tiếng súng lên cò. Ông chồng hết hồn quay lại.
V: Ông mà mở cửa ra là tôi bắn nát thây ông liền cho mà coi! ...
Back to top
 

dacung
WWW  
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #411 - 06. Apr 2010 , 11:23
 

Nụ Cười Tây Mỹ



Một người Mỹ đang ăn sáng ở Paris (với bánh croissant, bánh mì, bơ, mứt và cà phê) thì có một người Pháp lại ngồi gần. Người này đang nhai gum. Người Mỹ tiếp tục ăn, trong khi người Pháp tìm cách bắt chuyện.

- Người Mỹ các anh có ăn hết cả ổ bánh mì không?
-Dĩ nhiên rồi.
- Bên Pháp thì không. Tụi tôi chỉ ăn phần ruột, còn vỏ bánh thì gom lại vào thùng, chế biến lại, làm thành bánh croissant rồi bán cho các quốc gia khác.

Nói xong người Pháp phá lên cười. Người Mỹ im lặng lắng nghe.

- Người Mỹ các anh ăn bánh mì với mứt à?
- Dĩ nhiên rồi.

Người Pháp thổi cho nổ tung một bong bóng rồi nói:

- Chúng tôi thì không. Ở Pháp chúng tôi chỉ ăn trái cây tươi cho bữa sáng, sau đó thì gom vỏ, hột và các phần thừa vào thùng, chế biến lại làm mứt rồi bán sang các nước khác.

Sau một chút im lặng, người Mỹ hỏi:

- Thế bên Pháp người ta có làm tình không?
- Có chứ, sao anh hỏi vậy?
- Vậy sau khi làm tình thì người Pháp làm gì với bao cao su?
- Thì vứt đi thôi.
- Chúng tôi thì không. Bên Mỹ người ta gom lại, chế biến lại thành kẹo Gum và bán sang Pháp. 



Chôm của anh dodom bên nhà hàng xóm  Smiley
Back to top
« Last Edit: 06. Apr 2010 , 11:25 by Dau Do »  

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #412 - 15. May 2010 , 13:31
 
Đặt tên


David muốn mua một chiếc du thuyền, muốn hơn bất kỳ điều gì khác. Dù vợ không đồng ý, anh vẫn nhất quyết mua bằng được.

Sau khi mua xong, thấy ái ngại, David bảo vợ:

- Anh nói này, với thiện chí thỏa hiệp giữa hai ta, anh nghĩ anh sẽ để em đặt tên cho chiếc du thuyền.

Cô vợ tỏ ra hài lòng và xách thùng sơn ra ngoài để sơn lên chiếc du thuyền. Một lúc sau, David ra xem. Trước mắt anh ta là chiếc du thuyền với cái tên to tướng: "For Sale".
Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
Xuan
Senior Member
****
Offline



Posts: 462
Gender: female
Hết xẩy !
Reply #413 - 19. May 2010 , 06:53
 
Hiếm và Tốt

Một ông nhà giàu nọ bị bệnh nan y sắp chết, bác sĩ Tề nói muốn sống thì phải thay nội tạng. Ông ta lập tức bay ra chợ đen nội tạng bên Trung Quốc.

Đầu tiên, ông ta vào tiệm bán tim.Tại đây, tim các loại có đủ cả. Nào là : tim bác sĩ, tim nông dân, tim công nhân, tim luật sư, tim thầy giáo… nhưng mắc nhất trong cửa hàng là một trái tim cộng sản. Ông ta liền hỏi chủ tiệm :

- Sao tim này mắc dữ vậy, bộ nó tốt lắm hả ?

- Cái này hổng phải nó tốt mà là nó hiếm.

- Sao hiếm ?

- Ây dà, nị hông thấy sao ? Cả ngàn thằng cộng sản mới có 1 thằng có tim đó chớ. Vậy là nó hiếm rồi. Hàng hiếm đó , mua đi.

Ông nhà giàu mua trái tim cộng sản. Sau đó , qua tiệm bán bao tử. Ở đây cũng có đủ loại: bao tử lính, bao tử dân nghèo, bao tử dân giàu…nhưng mắc nhất là bao tử của quan chức nhà nước cộng sản. Rút kinh nghiệm tiệm bán tim, ông ta hỏi chủ tiệm :

- Cái này nó hiếm nên mắc phải không ?

- Cái này hổng hiếm nhưng mà nó tốt !

- Tốt ra sao ?

- Tốt lắm chứ ! Xi măng, sắt thép, tiền bạc, mỡ thối, mỡ bẩn gì, kể cả sĩ diện và lương tâm bỏ vô nó cũng tiêu hóa hết. Tốt lắm đó, mua đi

Ông nhà giàu mua cái bao tử đó.Cuối cùng, chỉ còn tiệm bán não. Ở đây cũng có đủ loại não như 2 tiệm trước, nhưng mắc nhất cũng là não của người cộng sản. Lần này ,vừa thấy cái não mắc nhất đó, ông ta nói ngay :

- Lấy tôi cái này, cái này mắc vậy chắc vừa hiếm lại vừa tốt ?

- Nị khéo chọn ghê ! Cả triệu thằng công sản mới có 1 thằng có não, mà nó ít khi xài tới lắm nên còn mới ! Còn tốt ở chỗ là mỗi khi nó động não suy nghĩ tức là nó sắp có tiền !
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Ranh ngôn về phái đẹp
Reply #414 - 19. May 2010 , 10:00
 

Sáng nay đọc email tìm thấy những câu ranh ngôn về phái yếu, nên mang vào đây "méc" cả nhà  Grin


Thiếu nữ là chữ viết tắt của thiếu … nữ tính


Một người phụ nữ toàn diện: sáng diện , trưa diện, chiều diện, tối...diện.


Lý do người phụ nữ mau già  là vì  họ bận ... động não suy nghĩ xem phải làm thế nào để được...trẻ lại


Xin mời các bạn tiếp tục sưu tầm.
Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Xã hội ưu việt
Reply #415 - 24. May 2010 , 20:49
 
Tặng các bạn một viên thuốc bổ


...
Xã hội ưu việt

Năm 1945 ông Tý đang miệt mài đèn sách, hy vọng ra trường được bổ dụng làm quan tham tá, thì xếp bút nghiên theo tiếng gọi của sông núi. Cầm súng đánh đuổi giặc Tây đang trở lại, để dành độc lập cho quê hương. Năm 1954 nước Việt Nam chia cắt ra hai miền, ông đi tập kết ra Bắc. Năm 1975, sau khi miền Bắc chiến thắng trong cuộc nội chiến tương tàn do súng đạn ngoại bang cung cấp và thúc dục, ông hân hoan trở về. Trong trí tưởng tượng của nhiều người bà con giòng họ, thì ông là một kẻ anh hùng oai phong lẫm liệt, cưỡi ngựa chiến, mang chiến bào, cầm gươm báu sáng ngời chỉ vào thiên địa hiên ngang. Nhưng họ thất vọng, vì thấy ông, mặt mày bủng beo hốc hác, tiều tụy, chân mang dép râu, đầu đội nón cối sờn mục và áo quần nhàu nát lụng thụng màu phân ngựa. Trong một bữa ăn đoàn viên do bà chị ông tổ chức.

Một người cháu trẻ tuổi hỏi: “Trong chế độ cộng sản, thanh thiếu niên có quyền yêu đương không?”

Ông cười đáp: “Được chứ, đó là tự do cơ bản, ai cũng có quyền, nhưng phải báo cáo và thông qua tổ chức. Được tổ chức cho phép thì tha hồ, nhưng nếu tổ chức không chấp thuận, thì không nên tiếp tục tình yêu sai trái đó”.

Đứa cháu nhún vai cười mĩm. Hỏi tiếp: “Thưa chú, người ta nói rằng, chế độ tư bản bất công, người giàu kẻ nghèo chênh lệch. Chế độ cộng sản tạo được công bằng gần như tuyệt đối, là mọi người đều khốn khổ bần cùng như nhau. Ngoại trừ một nhóm đảng viên cao cấp. Có đúng như vậy không?”

“Tuyên truyền phản động. Nhưng có lẽ không phải là không có cơ sở” - Ông Tý gắp một mớ cá lòng tong kho tiêu vào chén. Ông hỏi: “Cá nầy là cá gì mà ngon quá. Kho tiêu cay, ăn thấm miệng”.

Bà chị dâu ông cười và trả lời : “Đây là cá lòng tong”.

- “Cá lòng tong lá cá gì?”

- “Là một loại cá voi, đã được sống trong xã hội chủ nghĩa lâu năm.”

Cả nhà đều cười. Ông Tý đỏ mặt, nhưng không muốn tranh luận làm chi với những người mà ông cho là cực kỳ phản động. Ông Tý hỏi: “Ở đây có ai biết cái khác nhau giữa xã hội chủ nghĩa với tư bản chủ nghĩa? Tại sao ta xây dựng xã hội chủ nghĩa?”

Đứa cháu lại nghiêm mặt và trả lời: “Trong tư bản chủ nghĩa, thiểu số tư nhân giàu có bóc lột nhân dân lao động. Trong xã hội chủ nghĩa, thiểu số của thiểu số đảng viên cầm quyền bóc lột toàn nhân dân, triệt để và khốc liệt hơn. Xã hội chủ nghĩa được xây dựng nên, cho người người được dịp làm biếng hơn, phè hơn, hoặc không làm chi cả cho khỏe”.

Ông Tý chưa kịp phản ứng thì bà chị dâu lại hỏi: “Tôi đố chú, nói được sự khác nhau ở dưới địa ngục tư bản, và địa ngục cộng sản?”
Ông Tý lung túng: “Tôi không biết. Chị nói cho tôi nghe với”.

- “Dưới địa ngục tư bản, người có tội phải nhảy bàn chông, và tắm vạc dầu. Dưới địa ngục xã hội chủ nghĩa, cũng như vậy, nhảy bàn chông và tắm vạc dầu. Nhưng rất nhiều khi, thiếu chông, và thiếu dầu, nên chỉ nhảy sàn đất, và tắm không khí mà thôi”..

Cả nhà cùng cười. Ông Tý nói: “Thật là phản động và bôi bác..”

Đứa cháu gái kêu ông Tý bằng cậu nói: “Cậu biết không? Cách nay nhiều năm, trước thời chiến tranh, có một ông già nhà giàu vào một tiệm bách hóa và trả tiền mua hết tất cả hàng hóa trong tiệm, nhưng không mang về, để lại tặng không cho các khách hàng đến sau ông, họ khỏi trả tiền. Chủ tiệm cười, sung sướng đồng ý..... Ông già bắc ghế ngồi trước cửa tiệm xem chơi. Sau khi vài người khách vào tiệm mua, được cho không khỏi trả tiền, thì dân chúng ào ào kéo đến. Mười lăm phút sau, cả cái tiệm thành đống rác, đổ vỡ tan hoang... Ông già ngồi cười. Chủ tiệm mếu máo hỏi ông già rằng: “Ông có thù ghét chi tôi không mà hại tôi đến thế? Tan nát cái tiệm rồi. Từ nay làm sao buôn bán chi được nữa? Ác chi mà ác đến thế ông ơi! Tại sao thế? “ Cụ già chậm rải giải thích: “Tôi đã già quá. Tôi biết không thể sống cho đến ngày cộng sản vào đây. Tôi muốn được thấy tận mắt thế nào là xã hội cộng sản”.

Bố của cháu gái lườm mắt nhìn con và nói: “Để cho cậu của con ăn ngon miệng, nói chi ba cái chuyện tào lao mà nghẹn họng, nuốt không vô. Ngày vui đoàn tụ mà”.

Đứa cháu gái trả lời: “Nhưng con không ưa chế độ, xã hội đó”.

Ông Tý nhìn đứa cháu gái và nói: “Cậu hỏi con rằng, trong xã hội tư bản, con có thể bỏ việc mà đi chơi bất cứ khi nào con muốn không?”

- “Không bao giờ”.

- “Trong xã hội tư bản, con có thể lấy phương tiện, vật liệu của sở về xây nhà riêng không?”

- “Không bao giờ”.

Ông Tý dồn tiếp: “Trong xã hội tư bản, con có thể dùng thời giờ của sở để xây nhà riêng không?

- “Không bao giờ”.

- “Chú cho con biết, trong xã hội chủ nghĩa, mọi người đều làm được những điều đó. Thế thì tại sao con không ưa thích xã hội chủ nghĩa?”

Một đứa cháu khác hỏi tiếp: “Đọc nghị quyết của đảng cộng sản, cháu thấy họ viết rằng: “Trước đây chúng ta đang đứng trên bờ vực. Từ đó đến nay, chúng ta đã tiến được nhiều bước vượt bực”. Đứng trên bờ vực mà tiến được nhiều bước vượt bực, thì có lộn mèo xuống hố hay không? Trong bài diễn văn gần đây, đồng chí tổng bí thư có đọc: “Chế độ cộng sản đang ở chân trời”. Có nghĩa là sao?”.

Thằng cháu nhỏ khác cười giải thích: “Chân trời là cái ranh giới trông vào thì thấy như mặt đất giáp trời. Nhưng càng đi đến, thì càng xa, và không bao giờ gặp cả”.

Ông Tý đang nuốt miếng thịt heo béo bùi mà nghẹn họng, đưa tay vuốt ngực, ho hen. Bà chị dâu lại hỏi: “Tôi đố chú, nếu chế độ cộng sản thành lập được giữa sa mạc Sahara, thì chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?”

- “Tôi không biết”.

- “Thì chỉ trong vài năm thôi, sa mạc sẽ thiếu cát, và phải nhập cảng cát. Tương tự Liên Xô, là một xứ nông nghiệp, mà mấy chục năm qua phải nhập cảng lương thực”.

Bà chị dâu nhìn ông Tý mà hỏi thêm: “Chú nói ở miền Bắc, dân chủ gấp vạn lần các xứ tư bản. Thế thì chú có thể đứng ở lăng Bác Hồ, kêu tên Bác ra mà chữi Bác ngu hay không?”

Ông Tý nhìn mọi người, rồi nói: “Tôi có thể làm điều ghê gớm hơn nữa, mà chẳng sợ rắc rối, chẳng ai bắt bớ tôi”....

- “ Điều gì?”

- “Tôi có thể ra ị trước lăng Bác, mà không ai làm gì tôi cả. Dân chủ quá đi chứ?”

- “Có thật không?” Bà chị dâu tròn mắt ngạc nhiên hỏi.

Ông Tý cười bí hiểm, nói: “Cứ ị mà đừng tuột quần xuống thì thôi. Ai mà bắt bẻ?”

Đang ngồi ăn, bỗng nghe tiếng đạn đại bác bắn đì đùng. Bà chị dâu sợ hãi, hỏi ông Tý: “Có chuyện chi mà bắn súng dữ vậy? Có gì nguy hiểm không?”

Ông Tý giải thích: “Đồng chí bí thư thành phố Mát-cơ-va qua thăm, tham quan ngoại giao.”

Bà chị nhăn mặt nói: “Thế thì không ai bắn giỏi cả hay sao, mà bắn hoài không trúng ông ấy?”

Chị ông Tý xen vào câu chuyện: “Nầy cậu Tý, tôi nghe nói, khi hấp hối, Bác Hồ nói với đồng chí Tổng bí thư rằng: “Ta lo lắm, liệu nhân dân có theo anh hay không?” Đồng chí Tổng bí thư trả lời: “Chắc chắn theo”. Bác hỏi: “Có chắc không, nếu họ không theo thì sao?” Đồng chí Tổng bí thư trả lời rất rành mạch rằng: “ Bác đừng lo. Họ phải theo tôi, nếu ai không theo tôi, thì tôi cho họ đi theo Bác ngay”. Chuyện nầy có thật hay không?”

Ông Tý lắc đầu nói: “Những chuyện bí mật của nhà nước như thế, chúng tôi không được quyền biết đến, và không ai được quyền tiết lộ.”
Một đứa cháu trai đặt câu hỏi: “Thưa chú, chắc chú chưa quên ông Adam là tổ phụ loài người, như đã chép trong Thánh Kinh. Theo chú thì ông Adam là người nước nào?”

- “Chú đã theo đảng cộng sản và bỏ đạo từ lâu. Không còn biết ông Adam là ông nào, và là người xứ nào nữa. Thế thì cháu nghĩ ông ta là người xứ nào?”

- “Ông ấy là người Liên Xô ạ”

- “Sao vậy?”

- “Vì ông ấy trần truồng, không có được một cái khố che mông, và trên tay chỉ có một trái táo, mà vẫn tin tưởng là đang sống tại thiên đàng!”

- “Khỉ, khỉ, bọn mầy đã bị Mỹ ngụy đầu độc tư tưởng. Cần phải được đi cải tạo thay đổi tư duy, có cái nhìn đứng đắn hơn về xã hội chủ nghĩa ưu việt. Các cháu có biết không, nước ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên xã hội chủ nghĩa. Chỉ một thời gian ngắn nữa, chúng ta sẽ vượt lên, và đi trước cả nước Mỹ nữa”

- “Thưa chú, cháu đề nghị đi ngang nước Mỹ thôi, đừng đi trước họ”.

- “Sao vậy?”

- “Bởi mình mà đi trước, họ thấy cái quần rách nát lòi mông của mình thì kỳ lắm, xấu hổ”.

Cả nhà cùng cười vang. Ông Tý cũng cười theo. Một đứa cháu nói: “Chú đã nghe chuyện của bác Hai chưa? Bác Hai ra miền Bắc làm việc từ trước khi có chiến tranh. Không có tội gì cả, nhưng bác bị bắt giam. Vị cai tù hỏi bác bị kết án bao nhiêu năm, vì tội danh gì? Bác trả lời là bị kết án mười năm và không có tội danh gì cả. Ông cai tù trợn mắt lên, mắng rằng: “Láo khoét, thường thường, không có tội gì cả, thì chỉ bị kết án có bốn năm mà thôi”. Vợ bác ở nhà, gởi thơ vào trại tù than thở là không có ai xới đất làm vườn để trồng khoai. Bác gởi một thơ ngắn về nhà, ghi: “ Chôn ở trong vườn”. Tuần sau, vợ bác gởi thơ lên, đại ý nói công an đã xới, đào khắp vườn, không bỏ sót một tấc đất nào cả. Bác gởi thơ về rằng: “Vườn đã được xới xong, chờ chi nữa mà không trồng trọt”.

Ông Tý gắt lên: “Toàn cả chuyện bố láo. Nhưng huyện sau đây, thì có thật. Có một anh cán bộ sở tôi, chạy gấp về nhà, thấy bà vợ đang nằm trên giường với một người đàn ông lạ. Anh gào lên rằng, bà chẳng được cái tích sự gì cả, giờ nầy mà còn nằm đó. Bà có biết trên cửa hàng lương thực đang bán khoai mì, chỉ còn lại mấy chục kí. Không chạy mau lên thì người ta mua hết bây giờ.”

Bà chị ông Tý nói: “Khi bác Hồ mất, cậu biết chuyện gì xảy ra không?”

- “Không. Chuyện gì thế?”

- “Hôm ấy chú Huy trực . Có người kêu điện thoại vào xin được nói chuyện với Bác. Chú bảo Bác đã qua đời... Một lúc sau, người ấy kêu điện thoại lại và được trả lời như cũ. Người đó kêu thêm hai ba lần nữa. Bực quá, chú Huy gắt lên: “Tôi đã nói, Bác chết rồi. Ông không nghe, không hiểu sao?” Bên kia đáp rằng: “Tôi nghe ‘đã’ cái lỗ tai quá, nên kêu đi kêu lại nghe thêm cho sướng tai”. Thế thì chú Huy chưa kể chuyện nầy cho nghe sao?”

Khi bữa cơm gần tàn. Ông Tý nói với các cháu: “Các con phải tích cực phấn đấu để sau nay được vào đoàn, vào đảng. May ra mới ngóc đầu lên được”.

- “Vâng, chúng cháu sẽ đi khám bệnh thần kinh trước. Đứa nào bị bệnh nặng, sẽ xin gia nhập đảng.. Người ta kể rằng, khi gặp khó khăn, chính trị bộ bên Liên Xô cho người ngồi đồng, gọi hồn ông Các-Mác lên để vấn kế. Khi nhập đồng, thì hồn khóc rủ rượi. Hồn chỉ nói một câu, là cho gởi lời xin lỗi đến toàn thể nhân dân lao động khắp các xứ xã hội chủ nghĩa trên thế giới?”

Một người bà con hỏi, trong xã hội chủ nghĩa, thiên hạ có thích chuyện tiếu lâm hay không? Ông Tý thành thực trả lời: “Nhiều người kể chuyện tiếu lâm, châm biếm mà bị tù đông lắm. Lần nọ, tôi gặp một anh chánh án nhân dân, đi ra khỏi tòa và cười rũ rượi, cười chảy nước mắt. Tôi hỏi sao vậy? Anh nói là vừa nghe một chuyện khôi hài tuyệt vời. Tôi yêu cầu anh kể lại. Anh quắc mắt lên hỏi tôi đã điên chưa mà yêu cầu anh kể. Vì người kể câu chuyện đó, vừa bị anh kết án mười năm tù lao động khổ sai”.

Một bà hỏi ông Tý: “Có phải trong xã hội chủ nghĩa, thời gian qua mau hơn trong tư bản chủ nghĩa không?”

- “Chị muốn nói gì?”

-”Tôi đọc, thấy báo cáo của các hợp tác xã nông nghiệp, họ đạt thành tích thi đua, khoai sắn chỉ trồng qua đêm là đã gặt hái được. Thế nghĩa là sao? Làm được phép tiên sao?”

Ông Tý gật gù: “Báo cáo thành tích thì phải làm vậy. Không ai làm khác cả. Đó là cách khôn ngoan nhất để sống còn... Cấp trên họ cũng biết sự thực ra sao, nhưng họ lại muốn được thấy những báo cáo đó mà thôi”.

Bà chị ông Tý lắc đầu bực mình nói: “Cậu bảo rằng xã hội cộng sản đã làm được những điều tốt đẹp cho con người. Tốt đẹp ở đâu, cậu cho tôi xem vài thí dụ đi”.

Ông Tý bóp trán rồi trả lời: “Ví dụ như chị Năm Lài, trước kia mù chữ, đi chân đất, chuyên nghề chửi mướn, đánh ghen thuê. Bây giờ là chủ tịch hội phụ nữ yêu nước. Anh Tám Râu, thất học, nghèo không có quần xà lỏn mà mang, bây giờ đã có dép râu đi, và làm trưởng ban tuyên huấn giáo dục huyện. Và đồng chí Mười Búa , trước đây đâm thuê chém mướn ở bến xe, làm nghề hoạn heo, ai thấy cũng khinh bỉ, nhổ nước bọt. Nay đã là một thành viên trong Bộ Chính Trị. Đó, cái siêu việt của xã hội chủ nghĩa, chị thấy chưa?”

Bà chị ông Tý nheo mắt nhìn kỹ, và hỏi ông: “Nầy, cậu bị thương tích trong trận đánh nào, mà bây giờ cái đầu cậu cứ gật gật mãi, và tay cậu cứ đưa lên, đưa xuống hoài vậy?”

Ông Tý cười bẻn lẻn thú nhận: “Tôi làm đại biểu nhân dân ở quốc hội. Cứ gật đầu và dong tay nhất trí hoài nên thành tật, nay không thế nào chữa khỏi được.”

Bà chị hỏi: “Tại sao cậu lại binh vực và kính mến và thương yêu lão Ba Dừa? Lão đánh đập vợ mỗi ngày, tống cổ mẹ ra đường, lấy trộm tài sản nhà nước, chơi cờ gian bạc lận, hiếp dâm con bé bán vé số. Có gì mà cậu binh vực hắn thế?”

- “Dù gì đi nữa, đồng chí Ba Dừa cũng là một người cộng sản chân chính, nên tôi binh vực và kính trọng”.
Một giọng con gái rụt rè hỏi: “Nghe nói ở bên Liên Xô vĩ đại hàng năm có thi đua kể chuyện tiếu lâm phải không?”

- “Có. Người kể chuyện hay nhất, được lảnh giải 20 năm đi đày, người lãnh giải nhì được 15 năm, người lảnh giải an ủi được 10 năm. Tất cả đếu được đi lao động khổ sai bên Siberia.”

Đứa cháu cười và hỏi: “Theo chú, thì ai là người theo, ai là người chống cộng sản?”

“Người theo cộng sản là người cố tình như “tin” vào Mác và Lê-Nin. Người chống lại cộng sản, là người “hiểu” rõ Mác và Lê-Nin..”

Buổi cơm đoàn tụ đã chấm dứt từ lâu, ông Tý cáo từ ra về. Ra khỏi cửa nhà, ông lẩm bẩm: “Toàn cả một lũ cực kỳ phản động. Ông mà báo cáo, thì cả bọn đi tù cải tạo mục xương, mút mùa”

...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4033
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #416 - 05. Jun 2010 , 20:06
 



CHÓ HÀ NỘI  - CHÓ SÀI  GON


Có 2 người bạn học rất thân tại trường BƯỞI vì có nhiều sở thích giống nhau, cả 2 đều thích nuôi chó. Biến cố 1954, môt người di cư vào miền Nam một người ở lại Hà Nội. Thời gian trôi qua rất nhanh và rồi lại thêm 1 biến cố tháng 4/75..........

Hai miền Nam Bắc được thông thương, bạn bè liên lạc tìm được nhau, 2 người hẹn đến thăm nhau.
Vì người bạn ở Sàigòn có cuộc sống thoải mái và có điều kiện hơn nên thu xếp công việc đi ra Hà Nội thăm người bạn thân... cùng với con chó của mình.
Sau những ngày đầu gặp nhau, tay bắt mặt mừng, 2 người cùng chia sẻ những niềm vui.
Riêng con chó Sàigòn khi vừa đến nhà chó Hà Nội thì chỉ hửi nhau cho lấy lệ rồi bỏ nhà đi rong chơi, nhiều tối chẳng thấy về, nếu về đến nhà thì lại lăn ra ngủ bù- Con chó Hà Nội giận lắm đi thăm dò mới biết là chó Sàigòn đi chơi với mấy em chó cái ở Hà Nội.
Đợi mãi, một hôm chó Hà Nội lên tiếng hỏi chó Sàigòn:
- Này, sao Cậu lại hủ hóa thế, tối ngày cứ vẩn vơ đi chơi với mấy con bụi đời, coi chừng có ngày ôm bệnh đấy nhé !
Chó Sàigòn đáp:
- Tui dzậy đó, Trong Nam tui đi chơi thoải mái hơn nữa kìa, hơi đâu mà lo gì cha nội !
- ................
Hai người bạn chia tay, hẹn lần sau gập nhau tại Sàigòn. 6 tháng sau...
Người bạn ở Hà nội vào chơi Sàigòn cũng dắt theo con chó của mình.
Bạn bè lại hàn huyên tâm sự, chuyện ngắn chuyện dài............
Hai con chó lại gặp nhau, chó Sàigòn hỏi :
- Ê, đi chơi hông ? nhiều em đã lắm.........
- Dạ, tớ chẳng quen như thế đâu.........
Chó Sàigòn lại bỏ nhà đi hoang, cứ mỗi lần về qua ngang nhà hắn thấy chó Hà Nội đều đứng trước nhà sủa vang cả hàng xóm, cơm nước chẳng buồn ăn.
Tức quá chó Sàigòn chửi thề:
- Đ.M. sao mày cứ đứng sủa hoài dzậy, sống mà không biết hưởng thụ thì sống làm gì ?
Chó Hà Nội cười hớn hở rồi nói:
- Tớ nói thiệt với Cậu, vào đây tớ được sủa thoải mái là sướng lắm rồi...
- ............


Back to top
« Last Edit: 05. Jun 2010 , 20:07 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4033
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #417 - 30. Jun 2010 , 21:53
 
VUI  CƯỜI

 
SORRY"…

 

Ông Việt Nam mới học tiếng Anh vô tình đụng phải ông Tây nên nói: "I'm sorry",
Ông Tây cũng lịch sự: "I'm sorry too",
Ông Việt Nam nghe xong vội vàng: "I'm sorry three",
Ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: "What are you sorry for?",
Ông VN làm luôn: "I'm sorry five".
Ông Tây lo lắng hỏi ông Việt Nam : "Sorry, are you sick".
Ông VN vẫn thản nhiên: "I'm Sorry Seven".
Ông Tây tức lắm trợn mắt hỏi: "Sorry! Sorry!... do you intend to count to eight?".
Ông Việt Nam kiên nhẫn: "I'm sorry nine"...
Ông Tây ngọng luôn: "Then..then..."
Ông Việt Nam chơi luôn: "I'm sorry eleven”

-----


Học cách  làm sạch cơ thể khi tắm rửa gọi là học kỳ.
Học những điều vô ích, làm phí phạm thời gian tiền của gọi là học phí.
Học những điều bậy bạ vô bổ, không đúng chỗ gọi là học bạ.
Học cách trò chuyện trong giao tiếp gọi là học trọ̀.
Học nêm nếm thức ăn, thức uống gọi là học vị.
Học cách dậy đúng giờ, chống ngủ gà ngủ gật gọi là học thức.
Học cách làm đồ giả gọi là học giả.
Người già đi học gọi là học cụ.
Bảy điều cần phải học gọi là thất học.
Học đang vô, tiếp thụ tốt gọi là vô học.
Học lâu dài gọi là trường học.
Bỏ, không chịu học gọi là bác học.
Học trồng hành là học hành.
Học đi hỏi vợ là học hỏi.

 

-----

 

Một cô gái và một thiếu niên cùng bước xuống một chuyến đò.
Khi BÀ LÃO chèo đò chèo ra giữa sông, gã thiếu niên xích lại gần cô gái và hỏi:
- Em có muốn hôn anh không?
Cô gái hét vào mặt gã thiếu niên:
- Đồ nhóc con.
Khi cô gái bước lên bờ, BÀ LÃO chèo đò nói với gã thiếu niên:
- Tối nay, cô ấy vào miếu làng khấn vái. Cô ấy rất tin vị thần này. Con hãy núp sau lưng tượng thần. Khi cô ấy khấn vái thì con nhảy ra và xưng là thần, lúc đó con muốn gì cô ấy cũng chiều.
Gã thiếu niên làm y lời của BÀ LÃO chèo đò.
Trong bóng đêm cô gái đang quy khấn, thì gã thiếu niên từ sau tượng thần nhảy ra hét sang sảng:
- Ta là thần ở miếu này. Cô gái hồn vía thất thần:
- Con lạy thần! Con lạy thần! Vị thần nói:
- Ta muốn lấy nhà ngươi .
Cô gái im bặt một lúc rồi nói:
- Con là con gái còn trinh, lấy thần bây giờ sau này làm sao con lấy chồng .
Thần suy nghĩ một thoáng:
- Không lấy ta, thì cho ta ôm hôn cũng được.
Cô gái trả lời:
- Được...Được...
Sau khi ôm hôn xong, vị thần liền cười to:
- Ha!Ha!Ha! Ta không phải là thần, ta là thèng nhóc con. Ha!Ha!Ha!
Lập tức, cô gái bỗng cười phá lên:
-Ha!Ha!Ha! Ta không phải là cô gái, ta là BÀ LÃO chèo đò. Ha!Ha!Ha!

 

 

Chàng rể đến nhà bạn gái chơi và nói chuyện với bố nàng.
Ông bố muốn thăm dò tính tình chàng trai nên đặt câu hỏi thử thách.
- Nếu bây giờ có một túi tiền và một túi đạo đức rơi trên đường thì anh nhặt túi nào?
- Cháu nhặt túi tiền - chàng trai nhanh nhảu trả lời.
Vẻ mặt thất vọng, bố cô gái nói:
- Tôi biết ngay mà, các anh chị bây giờ coi tiền là trên hết, ngay cả đạo đức cũng chẳng coi vào đâu. Nếu là tôi thì tôi sẽ nhặt túi đạo đức.
Chàng trai nghe thế bèn vội vàng sửa chữa:
- Vì cháu nghĩ ai thiếu cái gì thì nhặt cái đó ạ. Cháu đang cần tiền nên....


Back to top
« Last Edit: 30. Jun 2010 , 21:54 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Câu đối
Reply #418 - 01. Jul 2010 , 23:45
 
Tặng các bạn một viên thuốc bổ


...
Câu đối


Một đoàn tham quan tới thăm địa đạo Củ Chi, thấy có tấm biển treo giải cho ai đối hay nhất câu "Cô gái Củ Chi chỉ cu hỏi củ chi". 

Anh thanh niên Cần Giờ nhanh nhảu: "Con trai Cần Giờ giơ cần hỏi cần giờ". 

Chị Hải Dương tiếp luôn: "Con gái Hải Dương hưởng giai ngoài hải dương".
 
Em Hà Nội e thẹn: "Trai Hàng Chuối chuồi háng bảo hàng chuối". 

Cậu nhỏ Bắc Cạn: "Chàng trai Bắc Cạn bán kặk ở Bắc Cạn". 

Cuối cùng 
Một anh bộ đội mới xuất ngũ hô to: "Chàng trai Giải Phóng phỏng giái hô giải phóng!!!!"


...

Back to top
« Last Edit: 01. Jul 2010 , 23:50 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Vui Cười Mỗi Ngày 2
Reply #419 - 04. Jul 2010 , 16:44
 

RỪNG CƯỜI JULY FOURTH       

...

Người Vợ Tuyệt Vời  Hai người bạn nói chuyện với nhau: - Có lẽ mình phải xin ly dị. - Sao vậy? - Vợ mình nửa năm nay không thèm nói với mình một câu nào. - Cậu điên à! Biết tìm đâu ra một người vợ tuyệt vời như thế.

   
ĐÀN BÀ GIỎI THẬT
Một bà sau khi cho tiền ông hành khất ở cuối nhà thờ liền hỏi:
"Sao ông ra nông nỗi này, vợ con ông đâu?"
"Thưa bà, vợ tôi chẳng may qua đời rồi ạ. Nếu vợ tôi còn thì tôi đâu đến nông nỗi này ạ"
Bà quay sang ông chồng:
"Thấy chưa, đàn bà là đảm đang lắm. Không có đàn bà là chỉ có nước đi ăn mày. Nhưng khi còn sống bà ấy làm gì hả ông?"
"Thưa nó đi ăn mày thay cho tôi ạ.”

      
BỆNH TÌNH
Chăm sóc chồng ốm nặng, cô vợ sụt sùi hỏi:
- Anh thấy trong người thế nào?
Chồng:
- Mấy hôm nay em bớt nói, thần kinh anh đã ổn định dần, đỡ co giật.
   
Bia Ôm
Hai vợ chồng già ngồi nói chuyện:
- Lúc ngồi xe ôm, ôm cái thằng lái xe, bà có thấy thích không?
- Thích thú cái gì, chẳng qua để an toàn thì phải ôm vậy thôi!
- Đó bà thấy chưa? Bà cứ nói bia ôm này nọ, nhưng nó cũng như xe ôm thôi. Vào quán uống bia nhiều phải say, say thì phải ôm một cái gì đó cho khỏi ngã! Hoàn cảnh nó buộc phải vậy chứ thích thú cái gì!
...

Viên kim cương
Có một người đàn bà đi máy bay, nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua ải được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hỏi: “Cha có gì khai báo không ?” Cha tính nói không, nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: “Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích.”
Nhân viên cười: “Cha vui tính quá! Mời cha qua.”

Đọc báo

Tôi có thói quen đọc báo buổi sáng.
Khi báo nói hút thuốc có hại cho sức khoẻ, tôi không hút thuốc nữa.
Khi báo nói uống rưou có hại cho sức khoẻ, tôi không uống rượu nữa.
Khi báo nói sex có hại cho sức khoẻ, tôi không đọc báo.



Một anh đi nhậu với một nhóm bạn mới quen. Trong khi nhậu anh để ý thấy lâu lâu có một người trong nhóm nói một con số và cả nhóm cùng cười rất vui như là vừa được nghe kể một truyện cười. Thấy hay hay, anh cũng làm như mình hiểu biết bèn lựa lúc có món mới anh bèn hô số 5. Nghe số này mọi người ồ cườì rất thoải mái, cười to hơn tất cả các truyện vừa kể. Đang đắc ý vì mình cũng góp vui bỗng anh bị cô tiếp viên tát một cái BỐP và mọi người càng cười dữ hơn nữa. Sau một hồi cười một người trong nhóm giải thích: " Mỗi con số là tên của một truyện cười mà tụi này đã biết, mỗi lần nói đến số nào là mọi người tự nghĩ tới truyện mà cười, truyện mà anh 'kể" là một truyện cười rất vui nhưng nó là truyện bậy, không được kể trước mặt phụ nữ".
...



A: Nè nghe nói cậu có thằng bồ là cầu thủ đá banh đang thi đấu ở nước ngòai phải không ?
B: Ừ mình thương ảnh ghê, lúc nào cũng nhớ và lo cho đám cưới sắp tới của tụi mình.
A: Tớ có thấy ảnh lo được gì đâu ?
B: Có chứ, cậu để ý xem, mỗi khi làm hàng rào cản cho đội bạn đá phạt đó, ảnh quyết tâm bảo vệ... hạnh phúc gia đình, thương lắm!

Một anh cố tình chạy xe vượt đèn đỏ và thế là bị anh chàng công an nọ thổi lại.
Anh công an: - Tại sao anh cố vượt đèn đỏ ?
Anh bình thản trả lời: - Dạ vì tôi không thấy ...
Anh công an: - Tại sao lại không thấy, cột đèn chừng dừng mà không thấy à?
Anh trả lời tiếp: ... tại vì tôi không thấy anh.


Trong kỳ thi viết truyện cực ngắn về đề tài "Gia Đình", một người đàn ông đã đạt giải nhất với mẫu truyện sau:
"Buổi sáng chúng tôi thức dậy. Sau khi đánh răng, rửa mặt xong, chúng tôi dùng bửa sáng. Sau đó tôi về nhà chở vợ tôi đi làm"


Một anh thanh niên hối hả đưa vợ vào phòng sanh. Một lúc sau bác sĩ bước ra, anh vội hỏi:
TN: Thưa bác sĩ vợ tôi như thế nào rồi.
Bác sĩ trầm ngâm:
BS: Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức.
TN: Ủa...câu này nghe quen quen!?.
BS: Trong phim HongKong chứ đâu.
Vừa nghe xong anh thanh niên khóc oà lên.
TN:Trời...vậy là vợ tôi đã chết rồi sao.
BS:Đâu có,vợ anh sanh một lượt năm đứa.


Một người dắt một con chó tới rạp xiếc xin cho nó đuợc biểu diễn, ông ta đang thuyết phục chủ rạp xiếc rằng con chó này biết nói tiếng người.
Ông chủ rạp xiếc hỏi :
-Tại sao anh phải bịt mõm nó bằng cái rọ sắt như thế kia ? Anh sợ nó cắn phải không ?
- Ồ thưa ông không phải thế đâu ạ, tôi bịt mõm nó là vì nếu không nó hay nói những câu rất tục...
a beautiful portrait, a beautiful girl

...

Bố hỏi cô con gái :
- Con tốt nghiệp trường kỹ thuât, lại lâu ngày nay con làm ở phòng hành chánh, liệu tay nghề của con ...
- Không sao bố ạ! Nghề này lụt, con đã học được nghề khác thông thạo rồí!
- Nghề gì thế?
- "Nghề" đan móc và giũa móng tay ...



Một ông thợ hớt tóc mới theo đạo vào một ngày Chủ Nhật nọ, do đó ông nghĩ rằng nhiệm vụ của ông từ nay là phải nói chuyện về đạo với tất cả những người đến tiệm hớt tóc của ông.
Tay thợ hớt tóc này là một người nói năng rất lưu loát về hầu hết mọi chủ đề, nhưng khi đề cập đến tôn giáo thì ông hầu như không biết phải bắt đầu như thế nào.
Một buổi sáng ông Jones đến cạo râu. Ông thợ hớt tóc bắt đầu cạo râu cho ông ta. Bỗng nhiên ông nói:
- Thưa ông Jones.
Ông Jones giật mình ngước lên bị dao cạo râu chạm vào miệng.
Ông thợ hớt tóc nhắc lại:
- Thưa ông Jones.
Nhưng vẫn không thể nói thêm được một lời nào, rồi ông thợ hớt tóc đi đến chiếc đai da (strap) treo trên tường và bắt đầu liếc dao cạo.
Ông thợ hớt tóc nói lớn:
- Thưa ông Jones, ông đã sẵn sàng chết chưa?
Người ta kể rằng ông Jones nhảy qua cửa sổ và chạy như điên…


Ngài William Thompson điếc nặng, nhưng ông không muốn người ta biết điều đó. Một buổi tối ông mời vài người bạn đến nhà dùng cơm, và trong khi ăn, một người kể một câu chuyện tiếu lâm. Mọi người đều cười và sau khi cười ròn rã như bất cứ ai khác, Ngài William noi:
- Đó là một câu chuyện vui thật buồn cười, nhưng tôi biết một chuyện còn buồn cười hơn, các bạn có thích nghe không?
Tất cả đều nói rằng họ thích nghe, thế là ngài bắt đầu kể. Khi câu chuyện kết thúc, mọi người càng cười to hơn nữa.
Ngài William mỉm cười sung sướng, nhưng ông không biết lý do thật sự tiếng cười của họ: Ngài đã kể lại câu chuyện mà bạn của Ngài vừa kể.

PCB, Australia chuyển
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 26 27 28 29 30 ... 35
Send Topic In ra