phuonghue wrote on 20. Jul 2007 , 03:49:Mynh ơi ,
Cám ơn em đã tặng bài thơ dễ thương này. Mà cái anh chàng này coi bộ mình đầy gai góc ,đứng gần chắc cũng dễ bị đâm nên cô nàng anh yêu mới "lượng sức mình bỏ ta " há. Vậy em cũng phải nhớ để mai mốt con ruồi của em lọt vô rồi phải lo bẻ hết những cọng gai đi nghe
Công chúa Huệ kính yêu,
Em chỉ có đĩa mật mà dụ hoài con ruồi chưa bay vô nè. Ruồi bay vô mật là dính cánh..... chớt luôn, chứ bộ còn gai góc gì nữa , cần phải bẻ hả công chúa?
Em nối
thơ bằngbài này và chép nguyên bài tặng cung Hoa Gấm luôn.
Lần trước em ngưng ở chữ
man bị u già mắng là
man rợ , nên bây giờ em rất muốn ngưng ở chữ
trẻo mà em không dám, sợ bị u già giận ngó
lơ.
Cô Hái Mơ
Nguyễn Bính
Thơ thẩn rừng chiều một khách thơ,
Say nhìn xa rặng núi xanh
lơ,
Khí trời lặng lẽ và trong trẻo,
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ
Hỡi cô con gái hái mơ già !
Cô chửa về ư ? Đường thì xa
Mà ánh trời hôm dần một tắt
Hay cô ở lại về cùng ta?
Nhà ta ở dưới gốc cây dương
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách.
Có hoa bên suối ngát đưa hương.
Cô hái mơ ơi !
Chẳng trả lời nhau lấy một lời.
Cứ lặng rồi đi, rồi khuất bóng.
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi.