Tác Giả: Trần Khải Thanh Thủy
Tại cây xăng, hay bất cứ ...cây cột đèn, cây bàng đầu ngõ, hay các loại cây xanh lớn nhỏ trong vườn, trong công viên...đến các cây cột nhà... nghĩa là ở bất cứ ngóc ngách nào, từ mặt đất đến...màn hình inter nét, câu cửa miệng của người dân cũng là " xăng lên giá, chết cha rồi "
Tính từ thời điểm 5 năm lại đây (2004-2008) chưa khi nào xăng tăng giá đến mức kỷ lục như vậy. Thời điểm tháng 1-2004, giá xăng là 5.600 VND một lít. Sang năm 2005 là 7.000 VND, rồi lên 8.800 đồng (cuối 2005) rồi 10.000 đồng năm 2006. Tiếp đó là 14.5000 đồng cuối năm 2007. Hiện tại, ngày 21-7-2008 xăng trèo lên 19.000 đồng /lít. Quả là ...kỷ lục ghi nét của ngành xăng dầu Việt Nam, tăng một lúc cả 31%, tăng cấp tập, quyết liệt luôn. Hệt như lối đánh của ...quân đội ta anh hùng với kẻ thù xâm lược, mà khẩu hiệu hào hùng của một thời là: Túm lấy thắt lưng địch mà đánh, hoặc "Tấn công tiêu diệt gọn. Hạ gục dứt điểm "quyết không để một tên xâm lược nào trên bờ cõi nước ta".
Nhờ sự lãnh đạo tài tình của đảng, mà 10 giờ trưa ngày 21/7/2008, nhà nước Việt Nam đã chỉ đạo cho ngành xăng dầu túm lấy thắt lưng người tiêu dùng mà đánh, đánh tơi bời, dứt điểm, chết gục luôn, cho họ không thể ngóc cổ lên làm tắc nghẽn giao thông, ô nhiễm môi trường được nữa. Thói quen tâm lý của người Hà Nội còn tồn tại vô vàn bất cập, từ văn hoá giao thông, văn hoá giao tiếp, văn hoá ẩm thực...đã được thay đổi căn bản, không còn cảnh tắc đường, ùn xe, do lưu lượng người đi lại qúa đông, cũng không lo cánh trẻ lạng lách, đánh võng thót tim, chóng mặt nữa, vì xăng nhảy chồm chộp như vậy, bố mẹ chúng lấy đâu ra tiền mà...ném qua cửa sổ, quẳng xuống mặt đường như thế?
Chỉ vài ngày trước đó, những người già, vốn đầy vinh dự và sự tự hào, vì đã được trưởng thành trong nôi cách mạng, cũng phải ngậm ngùi kêu lên:
Ngủ thì ai cũng như lương thiện
Tỉnh dạy sinh ra kẻ... cướp đường
Bất kể ai, dù trung niên, thanh niên, phụ nữ, hễ vác xe ra đường là trở thành...kẻ cướp. Không một khoảng trống trước mặt, sau lưng, xung quanh nào mà không bị tận dụng, lấn tới, khiến cảnh ùn tắc do đường hẹp, đường xấu, xe đông, càng thêm nghiêm trọng, đặc biệt vào những giờ cao điểm, khi cán bộ đi làm và con em đi học.
Khẩu hiệu của một thời binh lửa, gươm đao tưởng đã vĩnh viễn bị đào sâu chôn chặt trong qúa khứ, không ngờ vào những ngày xăng lên này lại trở thành có giá, được người dân tấm tắc nhắc đi nhắc lại: "Giữ xe như con, quý xăng như máu". Với cái giá 19.000 đồng một lít thì giá xăng đúng là giá máu thật, bà con ạ"
Không gì bằng nói có sách mách có chứng, tôi xin ghi lại vài mẩu đối thoại sau:
1. Trên từng cây sốDừng lại trước cây xăng ven đường Ngô Gia Tự, bên này cầu Chương Dương, thuộc địa bàn Phường Đức Giang, Gia Lâm, tôi hỏi một người đàn ông trung niên vừa dắt xe ra khỏi cây xăng, mặt còn tần ngần như mất cắp, lóng ngóng mãi không đậy được nắp hộp xăng:
- Chào anh, Nhà nước đột ngột tăng giá xăng như vậy, anh có cảm tưởng, nhân xét gì không?
- Giời ạ! Người đàn ông thở như hắt ra, ném cái nhìn nảy lửa vào mặt tôi , như thể... tôi là nguyên nhân của sự...bốc cháy...quỹ tiền của anh ta vậy:
- Xăng lên, dầu lên, cái gì cũng lên, trong khi lương trả chậm, thưởng không có, còn cảm, còn nghĩ cái gì được nữa? Hả? Chị có thấy những người suốt đời làm nô lệ cho "giá áo túi cơm" không xong, sẽ nghĩ được cái gì hay ho không? ngoài sự đau khổ, oán hận ?
Biết gặp phải bảng hiệu "nguy hiểm chết người" tôi đành lủi thủi dắt xe đến điểm bán xăng trước mặt, cách đó vài trăm mét...
Gặp một người phụ nữ gương mặt buồn rầu, phúc hậu, tôi liều mạng đánh tiếng:
- Chào chị. Xăng lên giá mới rồi, thật sự chị có bị xốc không?
Nhìn tôi như thể vật thể lạ lẫm, rơi từ hành tinh khác đến, chị trả lời:
- Chả lẽ lại quẳng xe máy đi hả cô, phụ nữ chúng mình suốt đời nhét chật đời mình trong vòng vây của cuốn sổ chi tiêu gia đình chật hẹp. Nào gạo, nào tiền ăn, tiền điện, sinh hoạt, tiền học của con cái, tiền khóc cười cùng thiên hạ, không còn khoản tiền nào dư nổi trong tháng. Thậm chí đám cưới, đám ma, còn phải xin kiếu, đáng ăn mà chỉ dám uống, hoặc hứa đại, hứa xuông cho xong, để mỗi tháng khỏi mất câm mất ngầm vài trăm nghìn. Bây giờ xăng lên giá như thế này, đến phải chuyển sang đi xe đạp thôi cô ạ.
- Thì... tôi cố uốn lưỡi theo giọng đảng:-Nhà nước muốn lành mạnh hoá môi trưởng xăng dầu mà, sẽ không có chuyện buôn lậu xăng qua biên giới nữa.
- Dào ôi, người bên cạnh nghe thủng câu chuyện của chúng tôi, gay gắt cắt ngang:
- Xăng lên giá nghĩa là mọi thứ sẽ lên theo. Phải chăng những người làm công ăn lương như chúng tôi sẽ chết trước? Ông Vũ Văn Ninh có tiên liệu được tình thế này không? Tại sao cứ viện lấy lý do chống buôn lậu...để bào chữa cho hành động tuỳ tiện này? Trong khi thu nhập từ xuất khẩu dầu thô của nước ta cũng nhiều hơn trước cơ mà? Hơn nữa nếu coi việc tăng giá xăng là để chống buôn lậu, sao nhà nước không giảm giá các mặt hàng đang nhập khẩu và nhập lậu về ?.
Như một phản ứng dây chuyền, tất cả cùng xúm lại quây lấy 3 chúng tôi, mỗi người một câu, một ý. Quả thực, nếu là lãnh đạo, hẳn tôi sẽ không còn lỗ nẻ nào mà chui nữa, không bao giờ dám ...vi hành nữa, kể cả có đem theo cả tấn mo nang che mặt cũng vậy. Cho dù mắt không nhìn, nhưng tai vẫn phải nghe:
- Trong hoàn cảnh Thế giới hiện nay, việc tăng giá xăng dầu là tất yếu, nhưng lần này tăng liền 4.5000 VND, trong khi lương lậu quá thấp, thì đó chính là chỉ dấu không bình thường, khiến người dân phải đặt câu hỏi về những vấn đề trong nội bộ của giới lãnh đạo?
- Ô hay nội bộ lãnh đạo thì có liên quan gì đến đây?
- Sao lại không liên quan. Chúng nó tham nhũng, ăn bẩn, tranh giành, đoạt chức, tiếm quyền, chỉ vì ghế mà hành dân, vì muốn bóc lột dân mà tăng giá lên, chứ tình trạng giá dầu trên thế giới vừa mới giảm cơ mà, đâu phải vì chịu ảnh hưởng từ giá dầu thế giới? Làm con dân thì phải chịu, còn họ dù quyết định thế nào cũng vẫn là "hết lòng vì dân" thôi ! Thắc mắc gì, thắc mắc với ai? Thà thắc mắc với cái đầu gối mình còn hơn.
- Đúng quá còn gì, vài tuần trước, chính phủ còn cam kết không tăng giá trong năm nay, nhưng đùng một cái tăng tới hơn 30% thì ai mà chẳng sốc, chẳng oán? Các bố cứ thích lấy lý do bù lỗ để tăng giá ngất ngểu...vậy thì ai bù lỗ cho những người làm công ăn lương chúng tôi? Trong khi các bố đi ra khỏi cổng là xe công, còn chúng tôi thì sao? Làm thế này khác nào bóp cổ dân? Các bố lo cho dân "chu đáo" quá đấy, lo luôn cả hậu sự đi cho rồi.
- Tại sao chính phủ lại có thể tăng một cách bất hợp lý như vậy? Lương của một cán bộ công nhân viên chức trong thời buổi này phải chi hết 3 phần cho xăng, chưa kể giá xăng tăng thì các loại khác đều tăng? Vậy lấy gì mà ăn? Làm sao đội ngũ cán bộ công chức dành toàn tâm toàn ý cho công việc được ? Tính chi ly lương tôi, sau 20 năm cống hiến được 2.340.000 đồng một tháng. Nhà cách trường 13 km, ngày nào cũng đưa đón hai con đi học, đi làm, hết 50 km cả đi lẫn về. Tiền xăng chi hết 700000/tháng, tiền ăn sáng của 3 bố con bỏ rẻ cũng hết một triệu đồng nữa. Vậy còn tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền học và trăm thứ bà rằn khác, xin chính phủ cho biết tôi phải mua gì? Ăn gì với vẻn vẹn 700.000 còn lại?
Quả là đã phẫn thì phải phát. Nếu xổ băng ghi âm ra mà ghi hết những "lời vàng ý ngọc" của những con người cần cù, mẫn cán này dành cho đảng và nhà nước thì in ra cả một tập dày ( hơn cả chước tác Hồ Chí Minh) ... tôi lúng túng dắt xe ra khỏi đám người đang phẫn, phát để trở về.
2. Trên từng blog:Vừa vào đến nhà, trong khi ông xã thả dài lưng đo nỗi chán chường vì lo lượng tiền bốc hơi theo hơi dầu hơi xăng, thì hai cô con gái chụm đầu cười hi hí trên gác xép, thấy tôi phờ phạc dắt xe vào, cô lớn khoe:
- Con cho mẹ xem cái này, tụi bạn con vừa gửi đấy. Đúng là "chưa có bao giờ ...buồn như hôm nay, tăng giá xăng dầu, bạn bè than van. Xăng lên, lòng ta buồn sao buồn thế, những đứa bạn ta từ nay... sợ hãi "là là lá la là là ...Nó nhại lời nhạc sĩ Cao Việt Bách, khe khẽ hát ...
Quên cả thay quần áo ở nhà, tôi ngồi thụp xuống xem, không khỏi bần thần theo từng tâm trạng con chữ, dòng thơ;
Sao em không về xem bão giá
Từ mấy ngày qua chới với luôn.
Tiền lương vừa lãnh cầm đi chợ,
Bão giá quây quanh mặt xanh dờn.
Giá theo lối giá, lương đường lương,
Đời sống hôm nay thật thảm thương.
Tiền lương, tiền thưởng như chiếc lá,
Có trụ qua mùa bão giá không?
Mơ đến ngày nao, đến ngày nao
Lương mình được lãnh tăng thật cao.
Điện, nước, xăng, dầu -ồ chuyện nhỏ.
Cuối tháng lãnh lương thở cái phào.
Ngay cả đầu đề của Bài thơ : "Đây thôn Vĩ Dạ" cũng được tác giả không chuyên đổi thành : "Đây thời lạm phát" đầy ấn tượng, còn cái tên Hàn Mặc Tử quen thuộc đã thay bằng tên mới : Hàn Mặc... Cảm(!)
Viễn cảnh tương lai được một bloger trẻ vẽ ra:
Tôi lại đạp xe đèo em đến lớp
Xích lô đi về trong lễ đón dâu
Chị chạy bộ ra siêu thị mua rau
Công an nghỉ ngồi thương cho đèn đỏ
Mũ bảo hiểm bỗng nhiên vứt xó
Chó chạy tung tăng trên phố thưa người
Mẹ tôi rồ xe đạp điện ra ga
Cụ hàng xóm trượt patanh đi chợ
Ôi cuộc sống thời tiết kiệm nhiên liệu
Mới "bình dị" và "thơ mộng" biết bao ?
Nhịn ăn để mua xăng, hội nhập với cơ chế, con người trong thiên đường xã hội chủ nghĩa Việt Nam sẽ như thế này đây
3."Yêu cầu Thủ tướng từ chức" Đó chính là nỗi lòng của người dân Việt Nam hiện tại khi nhận định về sự lừa mị của chính phủ lần này, sau bao nhiêu những cú lừa ngoạn mục trước đó. Nào một chính phủ "cho dân" và "vì dân". Nào "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân hưởng thụ" ...
Theo Nghị định 75/2008/CP thì 14 mặt hàng sẽ được Chính Phủ bình ổn giá, trong đó có xăng, dầu, thép, điện, nước...vậy mà nghị định chưa kịp ráo mực, chính phủ đã cho tăng giá xăng, dầu lên 31 % , mặc con dân đau xót, hẫng hụt. Chính vì vậy, người dân nô nức đặt câu hỏi: Không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đợt tăng giá này? Chính phủ hay là chú phỉnh đây? Thói đời đã hứa là nợ, mà đã nợ thì phải trả, nợ mà không trả có nghĩa là quỵt nợ. Thử hỏi từ khi đời dân có đảng đến nay, đảng đã bao nhiêu lần quỵt nợ của con dân rồi ? Cứ lừa mãi, thử hỏi đất nước sẽ đi về đâu? Thủ tướng có dám lên ngồi cung trăng, chăn trâu cắt cỏ gọi...Nguyễn chí Thanh ời ời không?
Dù thế nào, Chính phủ nhà nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam không thể đưa ra những nguyên nhân khách quan như giá xăng dầu tăng theo giá thế giới để biện hộ cho những việc làm tuỳ tiện, áp đặt do sự hạn chế, dốt nát, độc ác của mình mãi được. Ai cũng biết mức sống của Việt Nam thấp gần bét so với thế giới, đứng thứ 170 trong tổng số 200 nước trên thế giới, chỉ hơn vài hòn đảo hoang mạc và các nước đói nghèo Châu Phi. Mức thu nhập bình quân của mỗi người dân Việt Nam là 790 USD/ năm, thì chỉ bằng thu nhập của một công dân mỹ trong vòng 1 tuần, thậm chí 2 đến 3 ngày. Vậy tại sao đã ăn lương cộng sản và xã hội chủ nghĩa trả, lại cứ phải trả theo giá tư bản giàu sụ? Trong khi điện thoại, nhà ở, xăng dầu, ô tô đều đắt ngang hoặc đắt hơn nhiều nước trên thế giới ? Hơn cả Mỹ.
Nguyên nhân từ đâu đẻ ra lạm phát? Trách nhiệm này thuộc về ai, là điều bộ chính trị phải chỉ rõ và sửa sai để cứu dân, chứ không thể cứ đưa dân ra mà "trảm" như vậy được. Nhà nước có khuyết điểm mà không dám nhận thì niềm tin của dân chỉ còn nước tọt vào...xăng (quan tài) mà thôi.
Cuối cùng để cả nước không phải quay về thời bao cấp khổ sở đói nghèo, trước 1985, và mức độ lạm phát không còn tăng với tốc độ siêu mã ( từ 31 đến 50%. ) xin ông Nguyễn Tán Dóc ( tức Tấn Dũng) từ chức...
Hà Nội 24-7-2008
Trần Khải Thanh Thuỷ
(hội viên hội văn bút quốc tế)
©
www.danchimviet.com