Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - GÓC TRỜI NHẮC NHỚ - LVD73  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 20 21 22 23 24 ... 153
Send Topic In ra
GÓC TRỜI NHẮC NHỚ - LVD73 (Read 187435 times)
phuonghue
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3251
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #315 - 03. Jan 2010 , 13:06
 
LPHUONG wrote on 25. Dec 2009 , 08:39:
   Phương Huệ thương,
  Cảm ơn lời chúc tốt lành của em, chị đã gửi tin riêng thăm em mấy lần mà không thấy hồi âm, chị nghĩ em bận lắm...
   Huệ ơi, giờ này, ở đây...đã qua Noel rồi, chị chúc
em cùng gia đình An khang, Thịnh vượng và hạnh phúc suốt năm 2010...


...


Chị LP thương  cheer cheer
Mấy tháng rồi em đi lang thang nhiều nơi nên không có internet để vào sân trường  , đến lúc trở về mái nhà xưa thì mọi việc đã cũ ơi là cũ rồi  Sad Sad Em thiệt tình muốn viết 1 bài nhắc nhớ để góp tiếng với chị mà sao trí nhớ em về ngày xưa lúc còn đi học lại quá mơ hồ lãng đãng  Undecided Undecided Chị biết không , nhiều chuyện mà đến lúc vào d/đ em mới nhớ lại , làm như từ lúc xa quê hương là em muốn chôn vùi tất cả để không thấy đau lòng vì luyến tiếc những thời đã mất.. Đọc mấy bài viết của chị em lại hình dung ngôi trường và lớp học ngày xưa và dù thấy buồn, buồn  lắm nhưng em cũng thấy lòng mình êm êm dịu dịu với kỹ niệm của bạn bè trường lớp..Cám ơn chị đã chia xẽ và làm sống lại cái quá khứ ngây thơ vô tư đó Smiley Smiley
Chúc Chị và gia đình 1 năm mới bình yên hạnh phúc nghe Chị  Cheesy Cheesy
hoatim45 hoatim45 hoatim45
Back to top
 
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #316 - 04. Jan 2010 , 08:26
 
tuy-van wrote on 02. Jan 2010 , 13:49:
thân ái chào cả nhà ,
mấy hôm nay, 2 bc Alex chạy....có cờ...hi.hi.
vừa mừng Xuân , vừa tiệc tùng cho Alex lên 2 , bên nội , và bên nội....thay phiên nhau mà....ăn chơi...
Nhưng 2 bc  vẫn nhớ tất cả , trong căn nhà ấm cúng nầy , đầy tình thương của tuổi học trò ngày xưa..
Bn TV thích lắm lắm.
Năm Canh Dần nầy Alex xin phép chúc cả nhà luôn đầm ấm , rộn tiếng cười và cho đến suốt 365 ngày ạ.
  trân kính ,
2 bc Alex



  Túy Vân ơi,
Cảm ơn " bà ngoại" mặc dù...bận ăn chơi vẫn nhớ tới góc trời này  Cheesy Cheesy. Mừng cho Alex, tặng cháu cưng chiếc xe để chở " ngoại Túy Vân"...đi vòng vòng  Grin Grin Grin


...
Back to top
 
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #317 - 04. Jan 2010 , 08:51
 
phuonghue wrote on 03. Jan 2010 , 13:06:
Chị LP thương  cheer cheer
Mấy tháng rồi em đi lang thang nhiều nơi nên không có internet để vào sân trường  , đến lúc trở về mái nhà xưa thì mọi việc đã cũ ơi là cũ rồi  Sad Sad Em thiệt tình muốn viết 1 bài nhắc nhớ để góp tiếng với chị mà sao trí nhớ em về ngày xưa lúc còn đi học lại quá mơ hồ lãng đãng  Undecided Undecided Chị biết không , nhiều chuyện mà đến lúc vào d/đ em mới nhớ lại , làm như từ lúc xa quê hương là em muốn chôn vùi tất cả để không thấy đau lòng vì luyến tiếc những thời đã mất.. Đọc mấy bài viết của chị em lại hình dung ngôi trường và lớp học ngày xưa và dù thấy buồn, buồn  lắm nhưng em cũng thấy lòng mình êm êm dịu dịu với kỹ niệm của bạn bè trường lớp..Cám ơn chị đã chia xẽ và làm sống lại cái quá khứ ngây thơ vô tư đó Smiley Smiley
Chúc Chị và gia đình 1 năm mới bình yên hạnh phúc nghe Chị  Cheesy Cheesy
hoatim45 hoatim45 hoatim45



  Phương Huệ thương,
Nhắc lại chuyện xưa... chị cũng buồn lắm ! Sad Sad, nhưng...bây giờ không nhắc, một ngày nào...mình "lẩm cẩm"...chẳng còn nhớ gì nữa thì chuyện trường, chuyện bè bạn sẽ bị chôn vùi dưới lớp bụi thời gian... Vì vậy, dù có thấy bùi ngùi, mà còn nhớ thì em hãy nhắc lại nha... Chị mong rằng cả nhà mình đều nghĩ như chị, được thế thì... cảm ơn vô cùng...
smflower thanks.gif smflower thanks.gif
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #318 - 06. Jan 2010 , 14:09
 
LPHUONG wrote on 04. Jan 2010 , 08:26:
  Túy Vân ơi,
Cảm ơn " bà ngoại" mặc dù...bận ăn chơi vẫn nhớ tới góc trời này  Cheesy Cheesy. Mừng cho Alex, tặng cháu cưng chiếc xe để chở " ngoại Túy Vân"...đi vòng vòng  Grin Grin Grin


...


Alex vòng tay nhỏ bé , ôm thật chặt bn LP , và thân ái gởi đến lời cám ơn chân thành nhất..đã nhớ đến bc nậy
Đây là chiếc xe , mà Alex hằng mong ước
LP biết khổng? Alex lúc nào cũng thích nhẩy lên chổ ngồi trước tay lái , bấm kèn , làm y như 1 tài xế đầy kinh nghiệm ( nhưng phải tắt mái xe , và không có chìa khóa )...
Ngày đẹp trời nào đó , hy vọng Alex sẽ chở hết những người thân của bn TV đi du lịch , như bn Tv hằng mơ ước.
cám ơn những gì , bạn đà mang lại niềm vui cho 2 bc Alex.
Chào thân ái , và chúc LP 1 mùa Xuân như ý.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #319 - 13. Jan 2010 , 09:40
 


        Đang giảng bài, Cô bỗng ngừng lại, rồi gọi :
                -  Dãy A ... đứng lên ...
        Cả lớp giật mình, nhìn Cô ngơ ngác, Cô nói lớn :
                -  Đứng lên ... đi ra .
        Học sinh dãy A sợ sệt, lần lượt bước ra cửa .
                -  Đứng lại đó ...
        Nhìn vẻ mặt “ đăm đăm “ của Cô, chúng tôi như “ trên Trời rơi xuống “ ...
        Một thoáng trôi qua :
                -  Đi vô ... dãy B đứng lên ...đi ra ...
         Thế là ... tiếng cười vang lên, Cô cũng mỉm cười sau cái liếc dài, cơn buồn ngủ bay đi đâu mất ... cả lớp tỉnh táo, không cần gọi dãy C ...
         Cô Huỳnh , Giáo sư dạy Công dân lớp Đệ Ngũ là thế đó ... tóc cắt tém, dáng người tròn đầy, đôi mắt mở to, linh hoạt, gương mặt tươi vui, luôn tìm cách pha trò cho đám trẻ 13, 14 tuổi  không “ gục” lúc nghe giảng giữa trưa nắng cháy ... nhưng trong việc học Cô rất nghiêm khắc, ngày đầu tiên Cô đã dặn dò :
               -  Khi tôi giảng, các em phải ngồi im lắng nghe, không được ghi chép gì cả .
         Cô Tố Nga, dạy Toán năm Đệ Thất thì ngược lại, đứng trên bục giảng, Cô dõng dạc :
               -  Học với tôi là phải : “ Tai nghe, Mắt thấy, Tay viết, Miệng trả lời “ . Các em phải nhớ kỹ điều đó ...
        Cô rất nhanh nhẹn , một tay cầm phấn, tay kia lâm le ... cây anten, vừa chỉ, vừa giảng ... Cả lớp im phăng phắc, lắng nghe ...
        Mới vào trường Trung học ... chúng tôi sợ Cô vô cùng : với mái tóc ngắn uốn cúp, tầm vóc mảnh mai trong chiếc áo dài thướt tha, nhưng Cô thật ... mạnh mẽ, gọn gàng, lái chiếc Lambresta hai bánh giữa dòng xe đông đúc ... Một hôm, xe nổ “ lốp” giữa đường, cho xe vào lề, Cô thay đôi găng tay vải đang mang bằng cặp găng da, xong lấy “ đồ nghề” thay bánh “ xơ- cua” một cách nhanh chóng, dễ dàng trước bao đôi mắt mở to của người chung quanh ...
         Vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng của Cô lúc giảng hay trả bài, khiến học sinh ... lấm lét, nhiều bạn gặp Cô ... cứ cúi đầu đi ... không dám nhìn . Nhưng thật ra, cô Tố Nga rất hiền, tôi nhớ rõ nụ cười “ đáp lễ “ dễ thương của Cô khi lái xe vào trường gặp học sinh chào thưa ...
          Một buổi học hè ở nhà Cô, chuẩn bị lên lớp Đệ Lục, nhìn cách bài trí trong căn phòng thuê vuông vắn, vừa làm nơi dạy học, tiếp khách ( cô Thanh Phúc thường tới thăm ), nghỉ ngơi và nấu nướng thật ngăn nắp, khéo léo của Cô, tôi trầm trồ :
                -  Nhà Cô đẹp quá, thích thật . Cô ơi, mai mốt lớn lên ...em sẽ sống như Cô .
           Cô nhìn tôi, ngạc nhiên :
                -  Như Cô là sao ?
            Tôi chỉ quanh phòng :
                -  Là ...có việc làm, sống một mình ...tự do ...thật sung sướng .
                -  Theo ý em ... như thế này là sung sướng sao ?
                -  ... Bộ không phải vậy sao Cô ? Sống một mình, chẳng làm phiền ai, mà cũng không ai phá phách đồ dùng của mình ... còn gì bằng ...
             Cô cười nhẹ :
                -  Không sung sướng như em nghĩ đâu ...
              Tôi nhìn Cô ... người ta cho rằng : “ Phụ nữ mà dạy Toán rất khô khan tình cảm, cứng ngắc như những con số... cô Tố Nga là người khó tính, nghiêm khắc, không thích thân thiện “ nhưng tôi thì nghĩ ngược lại ... vì lúc đó tôi thấy rõ ... một chút long lanh nơi đáy mắt ửng hồng của Cô khi quay mặt bước đi ...
               
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #320 - 14. Jan 2010 , 13:33
 
LPHUONG wrote on 13. Jan 2010 , 09:40:
        Đang giảng bài, Cô bỗng ngừng lại, rồi gọi :
                -  Dãy A ... đứng lên ...
        Cả lớp giật mình, nhìn Cô ngơ ngác, Cô nói lớn :
                -  Đứng lên ... đi ra .
        Học sinh dãy A sợ sệt, lần lượt bước ra cửa .
                -  Đứng lại đó ...
        Nhìn vẻ mặt “ đăm đăm “ của Cô, chúng tôi như “ trên Trời rơi xuống “ ...
        Một thoáng trôi qua :
                -  Đi vô ... dãy B đứng lên ...đi ra ...
         Thế là ... tiếng cười vang lên, Cô cũng mỉm cười sau cái liếc dài, cơn buồn ngủ bay đi đâu mất ... cả lớp tỉnh táo, không cần gọi dãy C ...
         Cô Huỳnh , Giáo sư dạy Công dân lớp Đệ Ngũ là thế đó ... tóc cắt tém, dáng người tròn đầy, đôi mắt mở to, linh hoạt, gương mặt tươi vui, luôn tìm cách pha trò cho đám trẻ 13, 14 tuổi  không “ gục” lúc nghe giảng giữa trưa nắng cháy ... nhưng trong việc học Cô rất nghiêm khắc, ngày đầu tiên Cô đã dặn dò :
               -  Khi tôi giảng, các em phải ngồi im lắng nghe, không được ghi chép gì cả .
         Cô Tố Nga, dạy Toán năm Đệ Thất thì ngược lại, đứng trên bục giảng, Cô dõng dạc :
               -  Học với tôi là phải : “ Tai nghe, Mắt thấy, Tay viết, Miệng trả lời “ . Các em phải nhớ kỹ điều đó ...
        Cô rất nhanh nhẹn , một tay cầm phấn, tay kia lâm le ... cây anten, vừa chỉ, vừa giảng ... Cả lớp im phăng phắc, lắng nghe ...
        Mới vào trường Trung học ... chúng tôi sợ Cô vô cùng : với mái tóc ngắn uốn cúp, tầm vóc mảnh mai trong chiếc áo dài thướt tha, nhưng Cô thật ... mạnh mẽ, gọn gàng, lái chiếc Lambresta hai bánh giữa dòng xe đông đúc ... Một hôm, xe nổ “ lốp” giữa đường, cho xe vào lề, Cô thay đôi găng tay vải đang mang bằng cặp găng da, xong lấy “ đồ nghề” thay bánh “ xơ- cua” một cách nhanh chóng, dễ dàng trước bao đôi mắt mở to của người chung quanh ...
         Vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng của Cô lúc giảng hay trả bài, khiến học sinh ... lấm lét, nhiều bạn gặp Cô ... cứ cúi đầu đi ... không dám nhìn . Nhưng thật ra, cô Tố Nga rất hiền, tôi nhớ rõ nụ cười “ đáp lễ “ dễ thương của Cô khi lái xe vào trường gặp học sinh chào thưa ...
          Một buổi học hè ở nhà Cô, chuẩn bị lên lớp Đệ Lục, nhìn cách bài trí trong căn phòng thuê vuông vắn, vừa làm nơi dạy học, tiếp khách ( cô Thanh Phúc thường tới thăm ), nghỉ ngơi và nấu nướng thật ngăn nắp, khéo léo của Cô, tôi trầm trồ :
                -  Nhà Cô đẹp quá, thích thật . Cô ơi, mai mốt lớn lên ...em sẽ sống như Cô .
           Cô nhìn tôi, ngạc nhiên :
                -  Như Cô là sao ?
            Tôi chỉ quanh phòng :
                -  Là ...có việc làm, sống một mình ...tự do ...thật sung sướng .
                -  Theo ý em ... như thế này là sung sướng sao ?
                -  ... Bộ không phải vậy sao Cô ? Sống một mình, chẳng làm phiền ai, mà cũng không ai phá phách đồ dùng của mình ... còn gì bằng ...
             Cô cười nhẹ :
                -  Không sung sướng như em nghĩ đâu ...
              Tôi nhìn Cô ... người ta cho rằng : “ Phụ nữ mà dạy Toán rất khô khan tình cảm, cứng ngắc như những con số... cô Tố Nga là người khó tính, nghiêm khắc, không thích thân thiện “ nhưng tôi thì nghĩ ngược lại ... vì lúc đó tôi thấy rõ ... một chút long lanh nơi đáy mắt ửng hồng của Cô khi quay mặt bước đi ...
               


Hello bạn hiền,
Cám ơn bạn đã bỏ thì giờ và trí nhớ để ngồi gỏ lại tất cả kỷ niệm của thời học sinh chúng mình, càng đọc , thì TM càng nhớ lại , tặng bạn 1 nụ hồng hoahong.gif nhé.
Các bạn ơi , các bạn có tin tức gì cô Huỳnh không? ngày xưa chắc mọi người đều sợ cái tánh trông có vẻ " ngầu , ngầu" của cô, nhưng thực ra cô vui lắm, TM rất thích cô.

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #321 - 21. Jan 2010 , 09:31
 
...

       Kỷ niệm với cô Trâm.


          Cô Trâm rất hiền, vóc dáng mảnh mai, yếu đuối, tiếng nói nhỏ nhẹ... nhìn Cô không ai nghĩ đó là Giáo sư Lý Hóa lớp 12 .
          Khi mang thai, Cô bị yếu tim, bác sĩ không cho lên lầu, nên đến giờ Lý, Hóa, chúng tôi phải “ dọn “ xuống lớp trống hoặc dãy nhà tole để học ... Đến khi Cô nghỉ hộ sản thì cô Huyên ( em ruột của Cô ) và cô Tâm ( bạn của cô Huyên), Trợ giảng của trường ĐHKH thay thế ...
         Nhưng cô Nghĩa dạy Sử Địa lớp 11, lúc có thai phải lên lầu vì như các Giáo sư khác, sức khỏe của Cô vẫn bình thường ...
         Lớp chúng tôi học với Cô giờ đầu ngày, đôi khi ... Cô đến trễ ! Không có Giáo sư khoảng 10 phút, tôi phải báo cáo với Văn phòng . Lần nào cũng vậy, cứ xuống hết cầu thang, tôi gặp Cô hối hả đi tới :
       -  Thưa Cô ... em định xuống báo với cô Giám thị .
    Cô cười :
       -  Khổ ghê, em bé bị bệnh, Cô phải cho uống thuốc rồi mới gửi Ngoại, Ngoại già không rành thuốc men nên Cô đi trễ !
          Cô vừa bước nặng nhọc bên cạnh tôi, lên từng bậc thang vừa thở gấp . Nhìn bụng khá to của Cô, tôi e ngại :
       -  Cô ơi, đứng lại nghỉ một chút đi, coi chừng Cô bị mệt ...
       -  Thôi, đi em, nhanh lên, Cô không sao đâu, trễ lắm rồi .
           Một tay kéo vạt áo dài trước, tay kia của Cô bám chặt vào vai tôi ...Tôi nghĩ Cô rất mệt vì có cảm giác một vai mình trĩu xuống, tôi muốn choàng tay ôm hông, dìu Cô, nhưng không dám, sợ vụng về làm hai Cô trò ...lăn xuống cầu thang ... thì “ đổ nợ”!                      Sau lời xin lỗi lớp, Cô nhanh nhẹn giảng bài, thỉnh thoảng đưa tay lên chận ngực, cố nói to nhưng tiếng hay bị đứt quãng ... tôi thấy thương Cô vô cùng ...
           Lúc Cô nghỉ hộ sản, cô Lan dạy thế, Cô cũng hiền và nhỏ nhẹ như cô Nghĩa . Cô đã cho tôi câu danh ngôn : “ Mọi việc sẽ đến, mọi việc sẽ qua, và tất cả  đều ổn thỏa”, làm “ kim chỉ nam” trước những bước ngoặc của cuộc đời ... Mỗi lần gặp khó khăn, tôi đều suy ngẫm câu này và nhớ về Cô .
             Ngày tìm thăm cô Nghĩa tại nhà ... Cô dẫn chúng tôi vào căn phòng nhỏ tràn ngập ánh đèn hồng ... trong cái “ giường chuồng” xinh xinh đặt ở góc phòng có một bé gái khoảng hai tuổi đứng nhìn mọi người, đối lệch một chút là ... hai cái “ giường chuồng” khác, giống như cái kia, nhưng kích thước nhỏ hơn với hai em bé nhỏ xíu ... y hệt nhau ... đang nằm ngo ngoe . Cả đám bật kêu lên :
          -  Ôi, đẹp quá ...
          -  Dễ thương quá ...
          -  Cô ơi, em trai hay gái hở Cô ?
             Cô Nghĩa cười thật tươi :
          -  Cả hai con gái nữa ... Cực lắm mấy em ơi !
          -  Ba bé gái dễ thương như vậy ...cực mấy ...cũng chịu được, phải không Cô ?
             Qua thời gian nghỉ, Cô đi dạy lại và ... có hôm đến trễ . Tôi gặp Cô ở chân cầu thang, Cô vừa thở gấp vừa nói :
          -  Cả hai đứa nhỏ đều bệnh, Thầy một đứa, Cô một đứa ... cho uống thuốc ... Thầy cũng đi làm trễ !
              Cô trò nhìn nhau cười . Tôi bỗng giật mình ...thấy ... vô duyên quá !
Em bé bị ốm, Cô “ mệt ngất ngư”... vậy mà cười cái gì ! Chợt nhớ bài “ Gì cũng cười” ... “ An Nam ta ...” tôi lại ... mỉm cười, thấy tôi cười ... Cô cũng cười theo . Tôi nhủ thầm : “ Vô duyên ... thây kệ ... miễn là Cô vui ...”
               Cô lại vịn vai tôi bước lên ... nhưng hơi thở của Cô không nặng nhọc như những lần trước ...
               Trong Lưu bút của tôi, có đoạn Cô viết : “ ...Cô tự ví mình như “ ông lái đò đưa khách sang sông”. Dù mưa nắng, bão tố thế nào thì ông lái đò vẫn cố gắng tận lực đưa khách tận bến và không bao giờ nghĩ đến việc khách nhớ ơn ...” .
               Cô ơi, “ ông lái” không nghĩ đến việc tri ân của kẻ đi đò...nhưng có những “ người khách” vẫn nhớ hình ảnh tận tụy của “ ông lái” và khắc ghi công ơn chèo chống, đưa họ qua sông nước ... để đặt chân lên vùng đất bằng phẳng mà đi thẳng đến tương lai ...

...
...

          Kỷ niệm với cô Nghĩa.
Back to top
« Last Edit: 08. Feb 2010 , 10:10 by LPHUONG »  
 
IP Logged
 
LPHUONG
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 808
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #322 - 21. Jan 2010 , 09:44
 


              Ldtt và các bạn 73 thân thương,
         Biết Ly vẫn luôn ... “ nhìn LP” nên P đã kể lại chuyện ... “ bến sông xưa, con đò cũ và những vị chèo chống” kính yêu rồi đó ... Còn rất nhiều Thầy, Cô, P chưa nhắc đến trong D Đ ( bằng lời viết hay hình ảnh ), nhưng P vẫn nhớ ánh mắt, nụ cười, cung cách dù các vị ấy có dạy hay không dạy lớp của P như :
         Cô Uyển Thuận, cô Thanh Hương, cô Thanh Quý, cô Tố Lan, cô Phương Chi, cô Hoàng Oanh, cô Mảnh, cô Viên, cô Hòa ...
         Thầy Kính, thầy Trừng, thầy Trứ ...( Thấy con gái của Thầy Trứ đứng cạnh mẹ đang làm việc ở Văn phòng, bọn P xì xào : “ Ui, nhỏ Vân thật giống mẹ!” . Roll Eyes Roll Eyes Lúc Vân đi cùng Thầy ... lại nhiều chuyện Embarrassed Cheesy : “ Nhỏ Vân giống bố quá !”  Roll Eyes... như vậy ... thầy Trứ và cô Trứ giống nhau  Cheesy Cheesy. Đó là ... “ lập luận” của Thúy Dung : A = B , B = C  , => A = C ) Undecided Undecided
          Phải nhận rằng Thầy, Cô của trường mình đều rất hiền, ngoài giờ học, vẻ mặt ... nghiêm lạnh, khó đăm đăm, nét “ hình sự”, đằng đằng “ sát khí”... biến đi đâu mất, nhường chỗ cho ánh mắt dịu dàng với nụ cười cởi mở, vui tươi ...
          Ước gì có một loại máy chụp “ thật siêu” để P ghi lại hình ảnh Thầy, Cô đang hiện rõ trong trí của P, rồi “ tải” đến cho các bạn ...nhớ lại . Không có loại máy đó... thật đáng tiếc ! Sad Sad
          Bây giờ P có việc phải làm, hơn nữa, góc trời nhỏ bé này đã tràn đầy kỷ niệm của P và ngôi nhà LVD, vì vậy ... thôi nha ... P dừng tại đây, phần còn lại ... tùy ý các bạn ... Cheesy Cheesy Cheesy
smflower smflower smflower
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #323 - 21. Jan 2010 , 10:18
 
LPHUONG wrote on 21. Jan 2010 , 09:44:
              Ldtt và các bạn 73 thân thương,
         Biết Ly vẫn luôn ... “ nhìn LP” nên P đã kể lại chuyện ... “ bến sông xưa, con đò cũ và những vị chèo chống” kính yêu rồi đó ... Còn rất nhiều Thầy, Cô, P chưa nhắc đến trong D Đ ( bằng lời viết hay hình ảnh ), nhưng P vẫn nhớ ánh mắt, nụ cười, cung cách dù các vị ấy có dạy hay không dạy lớp của P như :
         Cô Uyển Thuận, cô Thanh Hương, cô Thanh Quý, cô Tố Lan, cô Phương Chi, cô Hoàng Oanh, cô Mảnh, cô Viên, cô Hòa ...
         Thầy Kính, thầy Trừng, thầy Trứ ...( Thấy con gái của Thầy Trứ đứng cạnh mẹ đang làm việc ở Văn phòng, bọn P xì xào : “ Ui, nhỏ Vân thật giống mẹ!” . Roll Eyes Roll Eyes Lúc Vân đi cùng Thầy ... lại nhiều chuyện Embarrassed Cheesy : “ Nhỏ Vân giống bố quá !”  Roll Eyes... như vậy ... thầy Trứ và cô Trứ giống nhau  Cheesy Cheesy. Đó là ... “ lập luận” của Thúy Dung : A = B , B = C  , => A = C ) Undecided Undecided
          Phải nhận rằng Thầy, Cô của trường mình đều rất hiền, ngoài giờ học, vẻ mặt ... nghiêm lạnh, khó đăm đăm, nét “ hình sự”, đằng đằng “ sát khí”... biến đi đâu mất, nhường chỗ cho ánh mắt dịu dàng với nụ cười cởi mở, vui tươi ...
          Ước gì có một loại máy chụp “ thật siêu” để P ghi lại hình ảnh Thầy, Cô đang hiện rõ trong trí của P, rồi “ tải” đến cho các bạn ...nhớ lại . Không có loại máy đó... thật đáng tiếc ! Sad Sad
          Bây giờ P có việc phải làm, hơn nữa, góc trời nhỏ bé này đã tràn đầy kỷ niệm của P và ngôi nhà LVD, vì vậy ... thôi nha ... P dừng tại đây, phần còn lại ... tùy ý các bạn ... Cheesy Cheesy Cheesy
smflower smflower smflower




Thôi mà, kể tiếp đi bạn hiền , Mẽo ( U chẻ) thì nhớ nhiều lắm nhưng tiếc rằng bây giờ bị tay đau , TM thì chả nhớ gì hết  Undecided.

TM xin tặng bạn bình hoa để khen bạn có tài nhớ dai, tài kể chuyện rất có duyên và tài viết văn của bạn rất thu hút người đọc votay ( khen thiệt đó nha)

...

Back to top
« Last Edit: 21. Jan 2010 , 10:19 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #324 - 21. Jan 2010 , 14:43
 
LPHUONG wrote on 21. Jan 2010 , 09:44:
              Ldtt và các bạn 73 thân thương,
         Biết Ly vẫn luôn ... “ nhìn LP” nên P đã kể lại chuyện ... “ bến sông xưa, con đò cũ và những vị chèo chống” kính yêu rồi đó ... Còn rất nhiều Thầy, Cô, P chưa nhắc đến trong D Đ ( bằng lời viết hay hình ảnh ), nhưng P vẫn nhớ ánh mắt, nụ cười, cung cách dù các vị ấy có dạy hay không dạy lớp của P như :
         Cô Uyển Thuận, cô Thanh Hương, cô Thanh Quý, cô Tố Lan, cô Phương Chi, cô Hoàng Oanh, cô Mảnh, cô Viên, cô Hòa ...
         Thầy Kính, thầy Trừng, thầy Trứ ...( Thấy con gái của Thầy Trứ đứng cạnh mẹ đang làm việc ở Văn phòng, bọn P xì xào : “ Ui, nhỏ Vân thật giống mẹ!” . Roll Eyes Roll Eyes Lúc Vân đi cùng Thầy ... lại nhiều chuyện Embarrassed Cheesy : “ Nhỏ Vân giống bố quá !”  Roll Eyes... như vậy ... thầy Trứ và cô Trứ giống nhau  Cheesy Cheesy. Đó là ... “ lập luận” của Thúy Dung : A = B , B = C  , => A = C ) Undecided Undecided
          Phải nhận rằng Thầy, Cô của trường mình đều rất hiền, ngoài giờ học, vẻ mặt ... nghiêm lạnh, khó đăm đăm, nét “ hình sự”, đằng đằng “ sát khí”... biến đi đâu mất, nhường chỗ cho ánh mắt dịu dàng với nụ cười cởi mở, vui tươi ...
          Ước gì có một loại máy chụp “ thật siêu” để P ghi lại hình ảnh Thầy, Cô đang hiện rõ trong trí của P, rồi “ tải” đến cho các bạn ...nhớ lại . Không có loại máy đó... thật đáng tiếc ! Sad Sad
          Bây giờ P có việc phải làm, hơn nữa, góc trời nhỏ bé này đã tràn đầy kỷ niệm của P và ngôi nhà LVD, vì vậy ... thôi nha ... P dừng tại đây, phần còn lại ... tùy ý các bạn ... Cheesy Cheesy Cheesy
smflower smflower smflower


Các bạn thân thương,
Cám ơn LP đã cho Tv trở lại tuổi ô mai , tuôi" đẹp nhất trong đời học trò.
   Tv và Alex mang nhiều hoa xinh nhất , trái cây và thức ăn chay cho bn LP.
TET^' nầy LP và  P. TR  hay lvd có gặp nhau , làm tiệc gì bên vn không?
Thương chúc cả nhà nhiều niềm vui và may mắn mọi ngày.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #325 - 23. Jan 2010 , 19:56
 
tuy-van wrote on 21. Jan 2010 , 14:43:
Các bạn thân thương,
Cám ơn LP đã cho Tv trở lại tuổi ô mai , tuôi" đẹp nhất trong đời học trò.
   Tv và Alex mang nhiều hoa xinh nhất , trái cây và thức ăn chay cho bn LP.
TET^' nầy LP và  P. TR  hay lvd có gặp nhau , làm tiệc gì bên vn không?
Thương chúc cả nhà nhiều niềm vui và may mắn mọi ngày.


Chưa nghe có  chương trình nào hết Chị 8 ơi... Chị Chủ Góc Trời NHắc NHở gọi điên thoại còn khó gặp nữa là gặp nhau !!!!  Undecided

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #326 - 26. Jan 2010 , 08:02
 
Mytat wrote on 21. Jan 2010 , 10:18:
Thôi mà, kể tiếp đi bạn hiền , Mẽo ( U chẻ) thì nhớ nhiều lắm nhưng tiếc rằng bây giờ bị tay đau , TM thì chả nhớ gì hết  Undecided.


hihi, cám ơn TMỹ đã dỗ dành LPhuơng  Smiley
nhưng đừng có nói Mẽo nhớ nhiều lắm mà.... hố to  Smiley
My nhớ lần đến nhà Đoá đầu tiên 5,7 năm trước, Đoá đưa My xem album hình các bạn mới họp mặt ở VN. Lần đầu tiên My nhìn lại bạn bè, sau mấy chục năm mất liên lạc mà My gọi tên mấy chục bạn trong hình đúng hết. Nhưng sau đó thì bị Đoá mắng là Alzheimer vì Đoá kể chuyện gì My cũng như mới trên trời rớt xuống đất  Embarrassed Không hiểu sao kỳ vậy??? Undecided


Quote:
TM xin tặng bạn bình hoa để khen bạn có tài nhớ dai, tài kể chuyện rất có duyên và tài viết văn của bạn rất thu hút người đọc votay ( khen thiệt đó nha)


hihi, L Phuơng vẫn rất giỏi môn này mà ( thật ra là giỏi hết mọi môn  Smiley )
Tự nhiên My thắc mắc sao hồi đó cô Ngọc Mai không gửi đi thi giải Văn Chương Phụ Nữ vậy nhỉ?
Back to top
 
 
IP Logged
 
Đặng-Mỹ
Gold Member
*****
Offline


Đậu Xanh, U trẻ,
Thiên Nga, Nghi Nương

Posts: 14731
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #327 - 26. Jan 2010 , 08:20
 
LPHUONG wrote on 13. Jan 2010 , 09:40:
        Đang giảng bài, Cô bỗng ngừng lại, rồi gọi :
                -  Dãy A ... đứng lên ...
        Cả lớp giật mình, nhìn Cô ngơ ngác, Cô nói lớn :
                -  Đứng lên ... đi ra .
        Học sinh dãy A sợ sệt, lần lượt bước ra cửa .
                -  Đứng lại đó ...
        Nhìn vẻ mặt “ đăm đăm “ của Cô, chúng tôi như “ trên Trời rơi xuống “ ...
        Một thoáng trôi qua :
                -  Đi vô ... dãy B đứng lên ...đi ra ...
         Thế là ... tiếng cười vang lên, Cô cũng mỉm cười sau cái liếc dài, cơn buồn ngủ bay đi đâu mất ... cả lớp tỉnh táo, không cần gọi dãy C ...
         Cô Huỳnh , Giáo sư dạy Công dân lớp Đệ Ngũ là thế đó ... tóc cắt tém, dáng người tròn đầy, đôi mắt mở to, linh hoạt, gương mặt tươi vui, luôn tìm cách pha trò cho đám trẻ 13, 14 tuổi  không “ gục” lúc nghe giảng giữa trưa nắng cháy ... nhưng trong việc học Cô rất nghiêm khắc, ngày đầu tiên Cô đã dặn dò :
               -  Khi tôi giảng, các em phải ngồi im lắng nghe, không được ghi chép gì cả .


Phương à,

Nghe Phương tả My mới nhớ ra Cô Huỳnh. Không biết  bây giờ Cô ở đâu, khg bao giờ nghe đến Cô hết.

Quote:

         Cô Tố Nga, dạy Toán năm Đệ Thất thì ngược lại, đứng trên bục giảng, Cô dõng dạc :
               -  Học với tôi là phải : “ Tai nghe, Mắt thấy, Tay viết, Miệng trả lời “ . Các em phải nhớ kỹ điều đó ...
        Cô rất nhanh nhẹn , một tay cầm phấn, tay kia lâm le ... cây anten, vừa chỉ, vừa giảng ... Cả lớp im phăng phắc, lắng nghe ...
        Mới vào trường Trung học ... chúng tôi sợ Cô vô cùng : với mái tóc ngắn uốn cúp, tầm vóc mảnh mai trong chiếc áo dài thướt tha, nhưng Cô thật ... mạnh mẽ, gọn gàng, lái chiếc Lambresta hai bánh giữa dòng xe đông đúc ... Một hôm, xe nổ “ lốp” giữa đường, cho xe vào lề, Cô thay đôi găng tay vải đang mang bằng cặp găng da, xong lấy “ đồ nghề” thay bánh “ xơ- cua” một cách nhanh chóng, dễ dàng trước bao đôi mắt mở to của người chung quanh ...
         Vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng của Cô lúc giảng hay trả bài, khiến học sinh ... lấm lét, nhiều bạn gặp Cô ... cứ cúi đầu đi ... không dám nhìn . Nhưng thật ra, cô Tố Nga rất hiền, tôi nhớ rõ nụ cười “ đáp lễ “ dễ thương của Cô khi lái xe vào trường gặp học sinh chào thưa ...


Khg biết sao ai cũng nói sợ cô Tố Nga, chứ với My thì hình ảnh cô là nụ cười răng khểnh rất dễ thương.

Quote:
Một buổi học hè ở nhà Cô, chuẩn bị lên lớp Đệ Lục, nhìn cách bài trí trong căn phòng thuê vuông vắn, vừa làm nơi dạy học, tiếp khách ( cô Thanh Phúc thường tới thăm ), nghỉ ngơi và nấu nướng thật ngăn nắp, khéo léo của Cô, tôi trầm trồ :
                -  Nhà Cô đẹp quá, thích thật . Cô ơi, mai mốt lớn lên ...em sẽ sống như Cô .
           Cô nhìn tôi, ngạc nhiên :
                -  Như Cô là sao ?
            Tôi chỉ quanh phòng :
                -  Là ...có việc làm, sống một mình ...tự do ...thật sung sướng .
                -  Theo ý em ... như thế này là sung sướng sao ?
                -  ... Bộ không phải vậy sao Cô ? Sống một mình, chẳng làm phiền ai, mà cũng không ai phá phách đồ dùng của mình ... còn gì bằng ...
             Cô cười nhẹ :
                -  Không sung sướng như em nghĩ đâu ...
              Tôi nhìn Cô ... người ta cho rằng : “ Phụ nữ mà dạy Toán rất khô khan tình cảm, cứng ngắc như những con số... cô Tố Nga là người khó tính, nghiêm khắc, không thích thân thiện “ nhưng tôi thì nghĩ ngược lại ... vì lúc đó tôi thấy rõ ... một chút long lanh nơi đáy mắt ửng hồng của Cô khi quay mặt bước đi ...
               


Cô sang đây thì sống.... có đôi. Nhưng thày mất rồi,  bây giờ Cô sống với con gái. Nếu hôm nọ Phương đi được đại hội thì gặp được Cô rồi.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phương Tần
Gold Member
*****
Offline


Who am I?

Posts: 3812
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #328 - 29. Jan 2010 , 14:22
 
Đặng-Mỹ wrote on 26. Jan 2010 , 08:20:
Phương à,

Nghe Phương tả My mới nhớ ra Cô Huỳnh. Không biết  bây giờ Cô ở đâu, khg bao giờ nghe đến Cô hết.



Cô Huỳnh ở Úc
Hai cô bạn missing của T hồi đó có kể là hay đi thăm cô Huỳnh. Liêu Hà Yến ở gần nhà cô, mà Yến ở Sydney, nên suy ra, cô Huỳnh ở Sydney  Grin

Hồi đi học T sợ cô Huỳnh muốn chít. Hổng biết sao cô cứ kiu T hoài, mà mỗi lần đứng lên để cô "tra tấn" lại làm trò cười cho cả lớp...  Shocked Sad
Back to top
 

đã mất hết những tháng ngày xưa cũ ... trên đường bay ... mõi cánh ... chim buồn thiu ...
 
IP Logged
 
ThuyDung
Senior Member
****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 480
Gender: female
Re: " GÓC TRỜI NHẮC NHỚ "
Reply #329 - 31. Jan 2010 , 13:15
 
NgocDoa wrote on 29. Jan 2010 , 21:09:
Nhắc cô Huỳnh, Đá còn nhớ giờ của cô, sợ nhất là bị gọi lên trả bài. Cô đảo mắt từ đứa này đến đứa khác, còn lừ lừ tiến đến gần, hỏi ai mà không ớn? Có lần nhỏ Vân sún "được xướng danh", nhỏ hốt hoảng chạy lên bằng chân không vì dép bị ai đó giấu mất tiêu rồi! Cô Huỳnh bắt Vân sún nhảy lò cò quanh lớp dưới bao nhiêu cặp mắt và tiếng cười chế diễu. Lần khác cô gọi một bạn cô cho là ngủ gật (thực ra làm gì có chuyện đó trong giờ cô) lên bàn giáo sư rồi đưa cái "gối" nhỏ dùng để lau bảng và bào "kê đầu ngủ"!
Đặc điểm đáng nhớ nhất ở cô là cô làm cho mọi người cười ha hả, cô cười lớn nhất, ngay lúc cao điểm cô ngưng cười, mặt nghiêm lại. Vô phúc cho bạn nào không kịp ngừng lại đúng lúc sẽ được cô chiếu cố ngay. Một trong những bạn ấy là Đá Mập. Lần đó Đá bị cô gọi lên bảng, bảo"vẽ cái mặt em lúc đang cười". Đá tỉnh bơ vẽ liền cái mặt hề thường thấy ở mấy rạp chiếu cải lương đó! Cô gật đầu hài lòng nhưng vẫn chưa tha. Cô bảo "vẽ cái mặt em lúc em khỏc, tôi thích nhìn em khóc". Dễ ợt, có ngay! Chỉ cần vẽ mắt và miệng ngược lại, thêm hai hàng nước mắt là xong!
Thú thật Đá không thích giờ cô chút nào. Chỉ có một giờ dành cho môn Công dân giáo dục nhưng đã mất hơn phân nửa cho việc hù doạ và mang học sinh ra làm trò đùa. Lúc đầu Đá còn cười, sau đó thì không thể và trong lòng nổi lên sự phản đối  vì phải chịu đựng tính "tốc kê" của cô. Đá không thích học với cô chút nào!
May thay cô chỉ dạy một thời gian ngắn rồi chuyển qua day trường Gia long thi phải.
Khi đọc xong, có lẽ các bạn không thích và không tin. Nhưng bạn ơi, kỷ niệm cũng có thể là không vui và không ngọt ngào, phải không?

DA MAP oi ,co HUYNH la co nao ma sao TD khong nho vây , dung roi ky niem cung co the la khong vui va khong ngot ngao chu, TD nho co SONG THU co cap mat rat nghiem khac va cai mieng mim lai khi noi , nhat la cach nhin cua co doi voi nhung nu sinh nao co ve an dien , co lan co thay TD dang ngoi dua ban tay co 10 mong dai tham thươt ,ket qua cua su nang niu de danh mai moi co dươc len bang tra bai , cau dau tien cua co khong phai la cau hoi trong bai hoc ma la cau :di hoc ma dien chi du  vay TD?, kem theo cai liec mat va cai mim moi lam D on lanh ca ngươi va di nhien la du tra  bai dươc nhung diem khong cao ,do cung la mot ky niem , mong moi ngươi dung nghi la TD noi xau thay co nhe
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 20 21 22 23 24 ... 153
Send Topic In ra