Hãy giữ lại chút gì Rất Huế
Nguyễn Thế Hoàng
Hãy giữ lại một chút gì rất Huế
Rất đặc thù rặt Huế trăm phần trăm
Huế của mình chừ muôn dặm xa xăm...
Bao ngăn cách nhớ nhung vươn ngấn lệ !
Vọng cố đô xốn xang hoài kỷ niệm
Lưng chừng trời bàng bạc sóng Hương Giang
Ngọc hòa tan con nước chảy xuôi ngàn
Say ánh nguyệt Ngự Bình hoa điểm xuyết...
Bến Vân Lâu thuyền mơ ai gác mái
Lửng lơ chiều tản mạn tiếng chuông ngân
Ngấm sâu hồn Thiên Mụ tắm Hồng Ân
Trăng Vỹ Dạ chao nghiêng hò mái đẩy...!
Khúc Nam Ai, Nam Bình, Hành Vân, Lưu Thủy...
Áo trắng trong Đồng Khánh ngọt đam mê !
Chi lạ rứa ! răng mà dị chưa tề !
Tiếp nhận tình đầu, lòng sượng sùng ốt dột..!!
Hãy giữ lại một chút gì rất Huế
Chừ mần răng cho ai cảm ai mê !
Em duyên dáng đoan trang, ngoan hiền diễm lệ
Này Huế đô người thục nữ năm tê.
Anh khẻ ngắt cánh sen hồ Thượng Tứ
Kết vào môi em thêm nét đẹp thiên thần !
Đôi môi ấy vốn hoa hờn nguyệt thẹn
Thêm hoa vào sẽ quay quắt tình nhân..!
Anh đặt lên môi em nụ hôn tình sử
Ngất ngây tình nghiêng ngửa cả trăng sao..!
Người em gái Huế sầu vương gối mộng
Một chiều nao Vỹ Dạ ngát hương cau...
Hãy giữ lại một chút gì rất Huế
Đất Thần Kinh miền đặc sản quê hương
Cơm hến, bún bò, hương vị thân thương
Mè xửng Đông Ba, bánh canh Nam Phổ...
Hãy giữ lại một chút gì rất Huế
Ngôn ngữ đặc thù miền núi Ngự sông Hương
Chừ, mô, tê, răng, rứa...rất quen thương
Nghe quyến rũ ! ôi ! rất chi là Huế !
Tôi chẳng phải là chàng trai xứ Huế
Được cơ may ở rể đất Thần Kinh
Tôi yêu nàng, o gái Huế xinh xinh
Và Huế mãi trong tôi ... tròn thế hệ !
Hãy giữ lại một chút gì rất Huế
Huế của tui, của o, của nòi giống Tiên Rồng..!