Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Re: Tìm Hiểu Huế  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 15 16 17 18 19 ... 22
Send Topic In ra
Re: Tìm Hiểu Huế (Read 33234 times)
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #240 - 28. Aug 2010 , 07:38
 
Cam on Nguyen Toan , chi co tieng Hue voi nhung chu " Ri , Răng , Rứa " trong bai tho ma neu thay bang nhung tieng :
"  Thế này , Tại Sao , Vậy đấy... " thi se khong hay , khong vui va khong lam cho ngươi doc phai cươi phai khong?
Ngươi Bac hay Nam ma nghe mot trang nhung tieng răng răng , rứa rứa , ri ri chac cung điên cái đầu chẳng hiểu ngươi Huế dang noi cai chi?
Bai tho hay lam , dang thương cho tac gia mot trang phao tay !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
nang ton nu
Senior Member
****
Offline



Posts: 324
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #241 - 10. Oct 2010 , 14:59
 
 
Thùy An

Lấy chồng xứ Huế

                                       Truyện vui




1. Quen Khanh đã ba năm, tôi không hề biết anh là người Huế. Anh nói tiếng Nam ngọt xớt. Những danh từ rất Nam bộ như “hưỡn”, “xí xọn”… anh đều hiểu rõ và đôi khi còn áp dụng vào những câu chuyện khôi hài rất có duyên. Cho đến khi tình cảm hai đứa chín muồi, Khanh ngõ ý:

     -Ba me anh muốn biết mặt em.

     Tôi theo Khanh về nhà trong tâm trạng vô cùng hồi hộp. Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng tôi vẫn cảm thấy bối rối, chân tay thừa thải trước tia nhìn vừa dịu dàng vừa soi mói của mẹ Khanh. Đó là người phụ nữ ngoài năm mươi, gương mặt tròn trịa, nước da trắng mịn phảng phất vài nếp nhăn nơi đuôi mắt. Tóc bà nhuộm màu nâu đen, được bới cao, cài trâm đồi mồi trông rất quí phái. Bà trang điểm nhẹ nhàng, một chút phấn hồng và môi son màu nhạt.

     -Thưa mẹ, đây là Kiều Tiên, bạn gái của con.

     Nụ cười của bà thật tươi:

     -Kiều Tiên à? Cái tên dễ thương hí. Ngồi chơi đi cháu. Chờ bác một chút.

     Bà đứng dậy đi vào trong, để lại tôi ngơ ngác sau khi nghe một loạt âm thanh líu lo như chim hót. Khanh nheo mắt:

     -Sao? Không hiểu à? Anh đã nói rồi, gia đình anh người Huế, vậy mà không tin. Em có phải là chắt nội của Tào Tháo không đó?

     Mẹ Khanh ra, trên tay bưng một cái dĩa hình bầu dục tráng men xanh. Bà đến gần tôi, đặt dĩa lên bàn:

     -Ăn đông sương với bác cho vui.

     Đông sương? Không phải. Đó là những miếng thạch dày khoảng hai phân, được cắt thành từng miếng hình thoi bằng ba ngón tay. Rải rác giữa lớp thạch trong suốt là những khối vuông nhỏ màu trắng, đen, nâu, cam và xanh lá cây.

     Mẹ Khanh nhìn tôi chăm chú. Hình như bà đang nghĩ, con nhỏ này câm chắc? Và tôi cũng nghĩ, Kiều Tiên, hãy nói một câu gì đi chứ.

     -Cháu cám ơn. Ô, thạch của bác làm đẹp quá.

    Mẹ Khanh vui vẻ:

     -Người Huế gọi thạch là đông sương cháu à. Cháu ăn đi, đừng sợ, bác không dùng màu thực phẩm mô –rồi bà lấy tăm ghim miếng thạch lên săm soi –cháu coi màu nì, màu trắng là sữa, đen là cà phê, nâu là cà phê sữa, lục là nước lá dứa, còn màu gạch là nước cà rốt.

     Màu “gạch” là màu “cam”! Tôi lại học được một từ đặc trưng của Huế. Miếng thạch ngọt thanh tan trên đầu lưỡi, thấm vào lòng tôi những cảm giác dịu êm.

     Cổng nhà Khanh bỗng mở toang. Một người đàn ông trung niên,giống Khanh như tạc phóng xe máy vào. Ông đứng trước thềm, tươi cười nhìn mẹ Khanh rồi chỉ tay vào giỏ xe: một chậu hoa dâm bụt vừa nở hai nụ hàm tiếu màu vàng. Mẹ Khanh đến gần, ngắm nghía:

     -Mình mới mua hả? Ôi bông cẩn vàng, đẹp thiệt đó.

     Tôi tròn mắt. Khanh ghé vào tai tôi:

     -Người Huế gọi “Hoa dâm bụt” là “bông cẩn”.

     Ba Khanh bước vào phòng khách, mẹ Khanh theo sau bảo Khanh:

     -Con bưng chậu hoa xuống rồi đi cất xe cho ba.

     Tôi đứng dậy, vòng tay:

     -Cháu chào bác ạ.

     -Cháu là bạn gái của Khanh phải không? Bác gái nói cho bác biết rồi.

     Ba Khanh ngồi đối diện tôi, hỏi han ân cần. Giọng ông ấm áp, tuy âm sắc hơi nặng, có nhiều từ tôi không hiểu rõ, chỉ lờ mờ đoán ra. Nhưng ánh mắt ấy, cử chỉ ấy đã nói lên một tình cảm chân thành.



2. Tôi nhận lời cầu hôn của Khanh, mặc cho những lời bàn ra tán vào của đám bạn. Thật ra cũng vì thương tôi, nên chúng nó mới đề cao cảnh giác nhiệt tình như thế. Nào là: “Công dung ngôn hạnh mày có được bao nhiêu mà dám uống thuốc liều hở?”, “Làm dâu người Huế khó lắm, mày chịu được sao?”, “Chúng tao khuyên mày nên đi học vài khoá nấu ăn, làm bánh mới đủ sức đối phó.”…

     Tôi bịt hai tai, hét:

     -Chúng mày có im hết đi không? Tình yêu của Khanh đã cho ta đầy đủ mười thành công lực.

     Nói thì oai lắm, nhưng lòng tôi cũng hơi run khi nghe ba Khanh bảo:

     -Đám cưới xong, Khanh nên đưa Kiều Tiên về Huế thăm mệ và mấy O. Xa xôi quá, không ai vào chung vui cùng hai con được. Ba nghĩ là họ rất mong thấy mặt con dâu của ba.

     Tôi lại càng run. Cái gì “mệ”, cái gì “O”?

     Khanh lại “phụ đề Việt ngữ”:

     -Mệ là… bà nội của anh đó. Còn O là hai người em gái của ba.

     -Như vậy “O” có nghĩa là “cô” phải không anh?

     -Đúng. Cho em 10 điểm. Còn “mệ”?

     -Mệ là… bà nội chớ gì.

     -Mệ là bà thôi. Mệ nội, mệ ngoại, là bà nội, bà ngoại.

     -Sao hồi nãy anh nói mệ là bà nội? Tiền hậu bất nhất, cho anh zéro điểm là vừa.

     -OK, anh chịu thua em 1 – 0 đó, bây giờ nghe anh nói tiếp nè.

     -Bộ anh muốn em loạn thần kinh hả?

     Khanh dỗ dành:

     -Nếu em không chịu cho anh truyền thêm nội công thì làm sao ứng phó với bà con nội ngoại của anh ngoài Huế chứ.

     Có lý. Mặc dù tôi chưa quen nghe giọng Huế, nhưng nếu tôi hiểu được những từ người Huế thường dùng, thì sự đồng cảm giữa tôi và “giang sơn nhà chồng” sẽ dễ dàng hơn. Tôi lấy tờ giấy và cây bút:

     -Được rồi, anh nói đi. Em sẽ ghi và học thuộc lòng.

     Khanh phấn chấn ra mặt:

     -Em ngoan quá –rồi tằng hắng –Anh bắt đầu nè. Người Huế từ “mô” là “đâu”, ví dụ “anh đi mô?” có nghĩa là “anh đi đâu?”, “bên ni” là “bên này”, “bên nớ” là “bên kia”, “răng” là “sao”, “rứa” là “thế”, “kiệt” là “hẻm”, “tra” là “già”, “ăn kỵ” là “ăn giỗ”…

     Đầu óc tôi lùng bùng, tay chân tôi quờ quạng. Khanh đặt câu hỏi:

     -Đố em, “ôn” là gì?”

     Tôi xếp giấy lại, thở phào:

     -Anh hết vốn rồi hả? Đố như anh, con nít cũng biết. Ôn là ôn tập chớ gì.

     Khanh kí vào đầu tôi:

     -Cho em xuống học lớp Lá là vừa. “Ôn” là “Ông”. Gặp các ông già, người ta thường “Thưa ôn”, cũng như đối với các bà lão, người ta thường “thưa mệ”…

     Khanh tiếp tục đưa tôi vào mê hồn trận:

     -À, anh nhắc em điều này, nếu thấy một người đàn ông được gọi là “Mệ” thì em cũng đừng ngạc nhiên, vì đó là những người trong hoàng tộc…

     Tôi hét lên:

     -Cái gì? Ôi em bị tẩu hoả nhập ma rồi.



3. “Giang sơn nhà chồng” của tôi toạ lạc giữa một khoảng vườn xanh tốt trong thành nội, gồm ba căn nhà trệt lợp ngói rộng rãi, ngăn cách nhau bởi các dãy hàng rào bằng cây thấp, lá nhỏ, quấn quít những sợi dây leo màu vàng. Khanh nói:

     -Bà nội anh rất thích chăm sóc vườn tược. Hàng rào chè tàu này còn già hơn tuổi của anh nữa đó, còn kia là những dây tơ hồng. Em thấy có đẹp không? Ngày trước, nhà anh chỉ có một căn thôi, sau này hai O lập gia đình, bà nội mới xây thêm hai căn nữa, của hồi môn ấy mà.

     Có tiếng reo:

     -Khanh, cháu Khanh đó phải không?

     Một phụ nữ khoảng trên dưới năm mươi, mặc quần tây nâu, áo hoa sặc sỡ, từ căn nhà bên phải chạy ra. Tóc bà uốn cao, nước da trắng, miệng cười có má lúm đồng tiền.

     -Đây là O Hương của anh.

     -Cháu chào… O ạ.

     O Hương tiến đến gần, vuốt má tôi:

     -Vợ thằng Khanh đây hả. Chà, hai đứa xứng đôi lắm đó nghe –rồi bà kéo tay tôi và Khanh về phía căn nhà giữa –Mạ ơi, vợ chồng Khanh về tới rồi nì.

     Khanh nhìn sang căn nhà bên trái cửa khoá ngoài. O Hương nói:

     -O dượng Hoà về làng ăn kỵ rồi. Chắc là mai mới lên.

     Nãy giờ tôi cố ý lắng nghe. Eureka, tôi đã nhớ. “Ăn kỵ” là “ăn giỗ”, còn “mạ”? Chắc là “mẹ” rồi. Xem ra tiếng Huế đâu có khó gì, khỏi cần Khanh làm thông dịch.

     Bà nội của Khanh rất đẹp lão. Mái tóc bà bạc phơ, gương mặt hồng hào, phúc hậu. Bà đang ngồi trên chiếc ghế mây cạnh ngưỡng cửa, miệng cười móm mém, âu yếm nhìn Khanh đi bên tôi.

     -Chúng cháu chào mệ.

     Bà gật đầu rồi đưa tay níu lấy vai Khanh:

     -Đỡ mệ vô nhà.

     Bà nhỏ bé trong vòng tay Khanh, bước chân bà khập khiểng. Khanh lo lắng:

     -Mệ, mệ bị sao vậy?

     O Hương đỡ lời:

     -Hôm qua mệ ra vườn tưới cây, mệ bị bổ.

     -Im đi, tau bớt rồi –bà nhìn O Hương từ đầu đến chân –mi bận cái áo chi mà loè loẹt rứa? Tra rồi, gần làm mụ gia rồi, còn bày đặt diện.

     Tôi nói nhỏ với Khanh:

     -Em hiểu từ “tra” rồi, nhưng “bổ”là gì? Còn “mụ gia”?

     -“Bổ” là “té”, còn “mụ gia” là “mẹ vợ” hoặc “mẹ chồng”. Xứ Huế anh có câu: “Thương chồng mà khóc mụ gia, chớ tui với mụ chẳng bà con chi.”

     Tôi che miệng cười. Bà nội Khanh ngồi trên sập gụ, vẫy Khanh và tôi lại gần. Bà vuốt tóc tôi:

     -Mệ có coi bóng đám cưới, trông cháu đẹp hơn trong bóng nhiều. Biết hai cháu sắp ra thăm mệ, đêm mô mệ cũng nằm chộ.

     Khanh thông dịch ngay:

     -“Bóng” là “hình”…

     Tôi ngắt lời:

    -Còn “nằm chộ” là “nằm mơ”, đúng không?

     -Very good, em thông minh thật đấy.

     Bà nội Khanh có vẻ thích tôi. Bà kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện, từ chuyện làng xóm, đến chuyện những người trong họ tộc, chuyện gia đình Khanh… giọng bà nhẹ nhàng, thân ái. Vì đã ôn tập trước, nên những từ rặt Huế như răng, mô, tê, rứa… tôi hiểu dễ dàng. Và càng lúc, tôi càng thấy gần gũi bà, thương yêu bà hơn.

     -Cháu biết không? Chồng của cháu rất thích ăn chè thịt quay.

     Chè thịt quay là gì? Tôi nhìn quanh tìm Khanh. Nhưng thôi, khỏi cần thắc mắc, chẳng qua cũng chỉ là món chè bình thường, cứ ăn vào là biết ngay thôi mà. Bà gọi:

     -Hương ơi, lấy cà mèn đi mua chè thịt quay cho các cháu ăn đi con.

     O Hương bảo Khanh:

     -Cháu qua nhà dắt dùm chiếc xe ra cho O.

     -Để cháu chở O đi.

     Khanh đến bên tôi:

     -Em ở nhà với mệ được không?

     Tôi vênh mặt:

     -Anh khỏi lo. Mệ nói gì em cũng hiểu hết.

*

     Tôi đi thơ thẩn trong vườn. Nắng chiều dìu dịu, gió chiều êm ái. Lòng tôi rộn vui theo tiếng chim hót chuyền cành. Hình như bà nội gọi:

     -Vợ thằng Khanh mô rồi?

     Tôi hấp tấp chạy vào:

     -Mệ sai cháu gì ạ?

     -Cháu ra ngoài “cươi” lấy cái “chủi”, “xuốt” dùm mệ cái “dà”.

     -!!!

     Lần này thì tôi thua thật. Khanh ơi, mau về cứu em.

Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #242 - 10. Oct 2010 , 15:37
 
Em Nang Ton Nu oi ,
Lau lam roi can nha ni moi co khach den tham lai.
Cam on em da dem mot cau chuyen vui vo day de cho thien ha doc ,  khong hieu doc ma khong co " phu de viet ngu " thi moi ngươi co hieu chi khong hi ?
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phan Nguyen
Full Member
***
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 129
Đan Mạch
Gender: male
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #243 - 14. Oct 2010 , 10:02
 
Mời Cô và các Anh chị nghe một giọng ngâm xứ Huế :
Nguyên Thảo


Dạo chơi Xứ Huế
Đi dạo một vòng đi anh ơi,
Đò ngược đò xuôi khắp mọi nơi,
Sông Hương dòng nước trôi êm ả,
Cô lái đong đưa tiếng gọi mời,
Ít khi về lại mà thăm Huế,
Răng không đi đủ chổ mà chơi,
Đò đi lăng tẩm lên Thiên Mụ,
Xe ngược Thuận An sắp chạy rồi,
Rồi khi đêm đến ghe đưa dón,
Ôm Huế vào lòng giọng lã lơi,
Không về nỏ thấy cho tường tận,
Huế cũng văn minh kịp với người.
N..T.4.7.01



Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #244 - 14. Oct 2010 , 15:39
 
Phan Nguyen wrote on 14. Oct 2010 , 10:02:
Mời Cô và các Anh chị nghe một giọng ngâm xứ Huế :
Nguyên Thảo


Dạo chơi Xứ Huế
Đi dạo một vòng đi anh ơi,
Đò ngược đò xuôi khắp mọi nơi,
Sông Hương dòng nước trôi êm ả,
Cô lái đong đưa tiếng gọi mời,
Ít khi về lại mà thăm Huế,
Răng không đi đủ chổ mà chơi,
Đò đi lăng tẩm lên Thiên Mụ,
Xe ngược Thuận An sắp chạy rồi,
Rồi khi đêm đến ghe đưa dón,
Ôm Huế vào lòng giọng lã lơi,
Không về nỏ thấy cho tường tận,
Huế cũng văn minh kịp với người.
N..T.4.7.01




Than goi Cu Tuan ,
Cam on Cu Tuan da cho Co thương thuc mot giong ngam tho giong Hue , giong ngam tram am lam , nhung khong hieu nhung ngươi khong phai Hue nghe co hieu gi khong?
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #245 - 21. May 2011 , 06:25
 
Liên hoan Bếp Việt trong vườn Huế



Chiều 29/4, tại Quảng trường Ngọ Môn, không gian ẩm thực 3 miền chính thức mở cửa đón du khách. Đây là điểm nhấn trọng tâm nhất của Festival nghề Huế 2011 "Bếp Việt trong vườn Huế". Đúng như mong đợi, hàng nghìn người về đây thưởng thức những món ăn độc đáo.


TP Huế: Món ăn 3 miền "hút" khách ngày đầu Festival nghề "Ẩm thực và cây cảnh"

Chiều 29/4, tại Quảng trường Ngọ Môn, không gian ẩm thực 3 miền chính thức mở cửa đón du khách. Đây là điểm nhấn trọng tâm nhất của Festival nghề Huế 2011 "Bếp Việt trong vườn Huế". Đúng như mong đợi, hàng nghìn người về đây thưởng thức những món ăn độc đáo.

Vì nằm sát bên quảng trường Ngọ Môn là nơi tập trung nhiều du khách tham quan nhất trong các di tích ở Huế nên rất nhiều khách tranh thủ đi bộ vào khu ẩm thực để vui chơi.

...


Không gian ẩm thực miền Nam đông khách


Theo quan sát, bộ phận bán coupon (vé có ghi từng giá tiền) làm việc không ngơi nghỉ. Tại khu vực "ẩm thực khẩn hoang đất phương Nam" và khu ẩm thực dân gian Huế rất đông khách. Nhiều gia đình, nhóm bạn, khách ngoại kéo vào và kêu nhiều món ăn lạ để thưởng thức.

Hấp dẫn người Huế nhất vẫn là các món ăn miền Nam mà chủ yếu là của vùng Tây Nam bộ như bún mắm, bánh xèo, chuột nướng, cá lóc nướng trui, gà nướng ống tre, bánh chuối nướng. Phong vị Bắc với bún thang, bún mộc, bún ốc, cổ truyền Hà Nội cũng hấp dẫn không kém.

...


Một quán nướng hút du khách


Tại gian hàng dân gian Huế, các món bánh bèo nậm lọc dân gian, cháo gạo đỏ cá bống thệ kho khô, bánh cuốn thịt heo tôm chua, cơm bún hến đã thu hút khách du lịch ngoại tỉnh và người nước ngoài vào thưởng thức.

Ban tổ chức đã tạo ra một không gian đúng với từng vùng miền làm du khách ngỡ ngàng như cầu khỉ Nam bộ, sân rơm mùa gặt miền Nam, đi cà kheo, đu tiên Phong Điền Huế, bàn ghế thấp lè tè đúng với miền quê Bắc bộ. Xen lẫn vào đó là các tiết mục đờn ca tài tử Nam Bộ, ca Huế, ca trù tạo không khí vui tươi. Mặt khác vì giá cả phải chăng, số lượng các món ăn từ 5.000-30.000đồng chiếm đến 70% nên cũng dễ dàng cho khách mua được nhiều món cùng lúc.

...


Ban tổ chức đã tạo ra nhiều hoạt cảnh vùng miền để làm "lạ" thêm "khẩu phần" thị hiếu như cầu khỉ miền Tây...

...


...đến Ca Huế góp vui với những điệu ca đối đáp


Dự kiến trong những ngày tiếp, không gian ẩm thực 3 miền sẽ còn đông hơn vì chính thức là ngày nghỉ lễ của mọi người. Một dự đoán khác, sau khi Festival pháo hoa Đà Nẵng kết thúc vào 30/4, một lượng lớn khách sẽ đổ về Huế chơi Festival làng nghề vì còn đến 3 ngày nghỉ là mồng 1,2,3 tháng 5. Lúc đó nhiều khả năng những món ăn đem từ Nam, Bắc vào Festival nghề Huế sẽ bị "cháy" hàng.

...


Nhiều dân Huế và khách du lịch rất thích thú với những món ăn lạ, ngon, rẻ 3 miền

Dưới đây là một số món ăn ngon hấp dẫn của 3 miền Dân trí được gửi đến quý độc giả:

...

Thịt chuột nướng miền Tây


...

Cá trê nướng trui và gà nướng ống tre thơm ngào ngạt


...

Bê quay


...

Gỏi ba khía Bạc Liêu


...

Bún mắm Châu Đốc


...

Bánh chuối nướng gồm chuối bọc nếp nướng thơm phức bởi lá chuối bên ngoài


...

Con nuốt trong món "bún giấm nuốt" của Huế


...

Cơm hến Huế bình dân


...

Hến xào xúc bánh tráng


...

Bánh cuốn thịt heo tôm chua


...

Cháo đậu đỏ ăn với cá bống thệ Huế


...

Bún bò Huế thơm phức


...

Các hàng gánh thiếu nữ xinh đẹp


...

Bún thang Hà Nội


...

Bún ốc hấp dẫn


...

Một mâm cổ cổ truyền Hà Nội gồm 4 bát, 6 dĩa với giò lụa, chả quế, bánh chưng, canh măng.... giá 120.000đ/người


...

Rượu Nếp cái Hoa vàng Hà Nội


...

Nhãn sấy khô miền Bắc


...

Một ngôi nhà sàn mang đặc trưng của đồng bào dân tộc Tây Bắc, trong bán sản vật gây tò mò cho nhiều người


Đại Dương

( DÂN TRÍ )
Back to top
« Last Edit: 21. May 2011 , 06:32 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #246 - 21. May 2011 , 08:55
 
Phuong_Tran wrote on 21. May 2011 , 06:25:
Liên hoan Bếp Việt trong vườn Huế



Chiều 29/4, tại Quảng trường Ngọ Môn, không gian ẩm thực 3 miền chính thức mở cửa đón du khách. Đây là điểm nhấn trọng tâm nhất của Festival nghề Huế 2011 "Bếp Việt trong vườn Huế". Đúng như mong đợi, hàng nghìn người về đây thưởng thức những món ăn độc đáo.


TP Huế: Món ăn 3 miền "hút" khách ngày đầu Festival nghề "Ẩm thực và cây cảnh"

Chiều 29/4, tại Quảng trường Ngọ Môn, không gian ẩm thực 3 miền chính thức mở cửa đón du khách. Đây là điểm nhấn trọng tâm nhất của Festival nghề Huế 2011 "Bếp Việt trong vườn Huế". Đúng như mong đợi, hàng nghìn người về đây thưởng thức những món ăn độc đáo.

Vì nằm sát bên quảng trường Ngọ Môn là nơi tập trung nhiều du khách tham quan nhất trong các di tích ở Huế nên rất nhiều khách tranh thủ đi bộ vào khu ẩm thực để vui chơi.

...


Không gian ẩm thực miền Nam đông khách


Theo quan sát, bộ phận bán coupon (vé có ghi từng giá tiền) làm việc không ngơi nghỉ. Tại khu vực "ẩm thực khẩn hoang đất phương Nam" và khu ẩm thực dân gian Huế rất đông khách. Nhiều gia đình, nhóm bạn, khách ngoại kéo vào và kêu nhiều món ăn lạ để thưởng thức.

Hấp dẫn người Huế nhất vẫn là các món ăn miền Nam mà chủ yếu là của vùng Tây Nam bộ như bún mắm, bánh xèo, chuột nướng, cá lóc nướng trui, gà nướng ống tre, bánh chuối nướng. Phong vị Bắc với bún thang, bún mộc, bún ốc, cổ truyền Hà Nội cũng hấp dẫn không kém.

...


Một quán nướng hút du khách


Tại gian hàng dân gian Huế, các món bánh bèo nậm lọc dân gian, cháo gạo đỏ cá bống thệ kho khô, bánh cuốn thịt heo tôm chua, cơm bún hến đã thu hút khách du lịch ngoại tỉnh và người nước ngoài vào thưởng thức.

Ban tổ chức đã tạo ra một không gian đúng với từng vùng miền làm du khách ngỡ ngàng như cầu khỉ Nam bộ, sân rơm mùa gặt miền Nam, đi cà kheo, đu tiên Phong Điền Huế, bàn ghế thấp lè tè đúng với miền quê Bắc bộ. Xen lẫn vào đó là các tiết mục đờn ca tài tử Nam Bộ, ca Huế, ca trù tạo không khí vui tươi. Mặt khác vì giá cả phải chăng, số lượng các món ăn từ 5.000-30.000đồng chiếm đến 70% nên cũng dễ dàng cho khách mua được nhiều món cùng lúc.

...


Ban tổ chức đã tạo ra nhiều hoạt cảnh vùng miền để làm "lạ" thêm "khẩu phần" thị hiếu như cầu khỉ miền Tây...

...


...đến Ca Huế góp vui với những điệu ca đối đáp


Dự kiến trong những ngày tiếp, không gian ẩm thực 3 miền sẽ còn đông hơn vì chính thức là ngày nghỉ lễ của mọi người. Một dự đoán khác, sau khi Festival pháo hoa Đà Nẵng kết thúc vào 30/4, một lượng lớn khách sẽ đổ về Huế chơi Festival làng nghề vì còn đến 3 ngày nghỉ là mồng 1,2,3 tháng 5. Lúc đó nhiều khả năng những món ăn đem từ Nam, Bắc vào Festival nghề Huế sẽ bị "cháy" hàng.

...


Nhiều dân Huế và khách du lịch rất thích thú với những món ăn lạ, ngon, rẻ 3 miền

Dưới đây là một số món ăn ngon hấp dẫn của 3 miền Dân trí được gửi đến quý độc giả:

...

Thịt chuột nướng miền Tây


...

Cá trê nướng trui và gà nướng ống tre thơm ngào ngạt


...

Bê quay


...

Gỏi ba khía Bạc Liêu


...

Bún mắm Châu Đốc


...

Bánh chuối nướng gồm chuối bọc nếp nướng thơm phức bởi lá chuối bên ngoài


...

Con nuốt trong món "bún giấm nuốt" của Huế


...

Cơm hến Huế bình dân


...

Hến xào xúc bánh tráng


...

Bánh cuốn thịt heo tôm chua


...

Cháo đậu đỏ ăn với cá bống thệ Huế


...

Bún bò Huế thơm phức


...

Các hàng gánh thiếu nữ xinh đẹp


...

Bún thang Hà Nội


...

Bún ốc hấp dẫn


...

Một mâm cổ cổ truyền Hà Nội gồm 4 bát, 6 dĩa với giò lụa, chả quế, bánh chưng, canh măng.... giá 120.000đ/người


...

Rượu Nếp cái Hoa vàng Hà Nội


...

Nhãn sấy khô miền Bắc


...

Một ngôi nhà sàn mang đặc trưng của đồng bào dân tộc Tây Bắc, trong bán sản vật gây tò mò cho nhiều người


Đại Dương

( DÂN TRÍ )

Em Phương Tran oi ,
Cam on em nhieu lam , nhin nhung mon an ma them. Co mon nuốt dac biet la cua Hue , nhieu ngươi them lam , o ben nay chang bao gio dươc an mon do.
May con chuot trong khiep qua va ca con be thui nua , trong that la toi nghiep !
Co chi mong co ngay dươc tro ve Hue ma thoi , biet la chang bao gio co the thuc hanh dươc !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #247 - 22. May 2011 , 15:41
 
ngo_thi_van wrote on 21. May 2011 , 08:55:
Em Phương Tran oi ,
Cam on em nhieu lam , nhin nhung mon an ma them. Co mon nuốt dac biet la cua Hue , nhieu ngươi them lam , o ben nay chang bao gio dươc an mon do.
May con chuot trong khiep qua va ca con be thui nua , trong that la toi nghiep !
Co chi mong co ngay dươc tro ve Hue ma thoi , biet la chang bao gio co the thuc hanh dươc !
Co Van   


Em TB chào Mạ Vân , những ngày cuối tháng tư của người VNCS thật là tưng bừng vui chơi ăn uống ,họ đã ăn uống vui chơi trên sự đau buồn của người VNTD trong nước và VNTNCS ngoài nước. Nhiều khi nghĩ mà buồn và thương hại cho những ai tới giờ này mà vẫn còn chưa tỉnh cơn mê.Thật là thâm độc họ đã và đang ru ngủ dân chúng , tạo ra những cuộc vui chơi ăn uống để người dân quên mất những tội ác và việc xấu họ đã và đang làm để đưa đất nước đến chỗ suy đồi ,nhưng em nghĩ rất nhiều người dân Huế sẽ chẳng vui sướng gì để tham gia đâu , vì những ngày cuối tháng tư là ngày giỗ của nhiều gia đình có thân nhân bị VC sát hại. Nhìn hình con bê thui, lập tức trong đầu em hiện ra hình ảnh những người chết mà em đã từng thấy khi chạy loanh quanh kiếm người thân , họ bị chết cháy không còn mảnh vải che thân. Thảm lắm Mạ Vân ui! Cry Chúc Mạ Vân Chủ nhật an bình , thương Mạ.Em TB
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #248 - 22. May 2011 , 21:07
 
thubeo wrote on 22. May 2011 , 15:41:
Em TB chào Mạ Vân , những ngày cuối tháng tư của người VNCS thật là tưng bừng vui chơi ăn uống ,họ đã ăn uống vui chơi trên sự đau buồn của người VNTD trong nước và VNTNCS ngoài nước. Nhiều khi nghĩ mà buồn và thương hại cho những ai tới giờ này mà vẫn còn chưa tỉnh cơn mê.Thật là thâm độc họ đã và đang ru ngủ dân chúng , tạo ra những cuộc vui chơi ăn uống để người dân quên mất những tội ác và việc xấu họ đã và đang làm để đưa đất nước đến chỗ suy đồi ,nhưng em nghĩ rất nhiều người dân Huế sẽ chẳng vui sướng gì để tham gia đâu , vì những ngày cuối tháng tư là ngày giỗ của nhiều gia đình có thân nhân bị VC sát hại. Nhìn hình con bê thui, lập tức trong đầu em hiện ra hình ảnh những người chết mà em đã từng thấy khi chạy loanh quanh kiếm người thân , họ bị chết cháy không còn mảnh vải che thân. Thảm lắm Mạ Vân ui! Cry Chúc Mạ Vân Chủ nhật an bình , thương Mạ.Em TB

THu B.i ,
Em tuong tương lam Co rung ca minh !
Co nghi la chang ai co the quen dươc nhung qua khu dau buon dau  !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #249 - 23. Jun 2011 , 16:18
 
Cơm Muối Huế - Đậm đà bản sắc dân tộc



Đó không phải là cách nói tế nhị, nhún nhường truyền thống của người Việt, mỗi khi gia chủ bày tiệc khoản đãi khách quý. Rõ ràng chỉ có cơm và muối, song cơm phải được nấu cầu kỳ từ gạo thơm, còn muối thì được chế biến bằng đủ cách: rang, kho, om, chiên, trộn... là bữa tiệc cơm muối do các nghệ nhân tài hoa ở Huế thực hiện.

...



Ở Việt Nam, khi mời người khác dự tiệc, gia chủ thường nhún "Mời bác mai cùng nhà cháu dùng bữa cơm muối!" Hoặc xuýt xoa: "Mấy khi bác ghé thăm, cơm muối đạm bạc, mong bác xá cho..". Kỳ thực thì những "bữa cơm muối" ấy là những bữa tiệc với nhiều món ngon được nấu nướng cẩn thận, chứ không ai lại dọn chỉ cơm và muối!

Ấy thế mà tiệc cơm muối đãi khách hay Tết cơm muối lại có thật một trăm phần trăm, đúng theo nghĩa đen chứ không phải lối nói đưa đẩy. Bạn không tin ư? Xin mời bạn đến Huế! ở Huế, cơm muối là thứ thực đơn siêu hạng, mà mỗi lần có khách sành ăn đặt, gia chủ hay các nhà hàng phải chạy toát mồ hôi hột. Bởi làm được một mâm cỗ Tết hay một mâm tiệc đãi khách bằng cơm muối phải là người nội trợ hay đầu bếp khách sạn tài hoa lắm.

Thời trước, các "Mệ" (chỉ người trong hoàng phái) thường thết khách sang, khách quý bằng bữa tiệc cơm muối để thể hiện sự quý khách của mình và còn để khoe tài...nấu nướng và tài thưởng thức! Nên ở Huế có rất nhiều người biết chế biến cơm muối. Ngày nay, các nghệ nhân biết làm tiệc cơm muối đang thưa dần, nhiều khi tìm rất khó.

Bữa tiệc cơm muối Huế đúng như tên gọi chỉ có cơm và muối! Với tất cả nét văn hóa mang triết lý ẩm thực Huế, ẩm thực Việt Nam sâu thẳm mà dân dã đến bất ngờ! Nhưng cơm và muối ở đây rất cầu kỳ, công kỹ trong chế biến và vô cùng đài các trong thưởng thức.

Cơm là cơm gạo tẻ, loại gạo thơm như gạo Nàng thơm, Nàng Hương bây giờ. Gạo giã làm sao còn nguyên vỏ lụa, không sứt, vỡ (gạo lứt). Cơm nấu trong niêu đất nhỏ, bảo đảm hạt gạo chín nhưng không nứt nở, cơm rất khô mà không sống! Các đầu bếp cung vua, hay các gia đình quan lại triều Nguyễn xưa thường dùng thứ gạo tiến vua nổi tiếng là gạo de An Cựu (Tôm rằn lột vỏ bỏ đuôi - gạo de An Cựu mà nuôi mẹ già) để làm tiệc cơm muối cơm nấu trong nồi đất do làng Phước Tích sản xuất.

Một mâm cơm muối tùy theo thực khách mà đĩa cơm to hay nhỏ, nhưng nhất thiết phải là loại đĩa sang trọng, đĩa cổ càng quý. Còn thức ăn tất nhiên là... muối! Đó là các món ăn được chế biến từ nguyên liệu chính là muối biển được đơm trong các loại đĩa chén cổ kiểu cách, rất bé. Bát ăn cơm (người Huế gọi là chén) là loại bát cổ nhỏ (chén kiểu) rất sang trọng.

Các món muối được chế biến bằng các phương pháp rang, kho, om, chiên, trộn,... không khác gì phương pháp chế biến các món động, thực vật khác. Tùy theo công thức pha và cách chế biến mà có các món muối khác nhau, món nào ra món đó, có màu sắc, mùi vị riêng không hề trùng lẫn. Nhìn mâm cơm với các món muối khi mới dọn ra ta có cảm giác đó là một mâm hoa: Muối trắng, muối ớt đỏ, muối riềng vàng, muối khế, muối sả xanh, muối tiêu, muối mè (vừng) màu huyền, muối bạc, muối ruốc, muối sườn màu nâu bóng... thật thích mắt.

Ăn tiệc cơm muối, khách và chủ bao giờ cũng bị đặc điểm món ăn, chén bát, mâm bàn... buộc phải giữ phong thái lịch sự, thư thái, nho nhã. Và miếng cơm nhỏ vào mồm nhai chậm, không mở to miệng khi nhai cơm. Ăn từ tốn, nhai chậm mới thưởng thức hết hương vị thơm ngon, sâu đằm của bữa cơm muối. Vị bùi, béo, mặn, ngọt, chua cay.... thấm dần vào hồn như đưa ta về cội nguồn văn hóa dân tộc và triết lý nhân sinh. Nó xa vời với cảnh nhậu hiện nay…

Nhà văn Nguyễn Tuân có kể rằng, thuở còn là cậu học trò nhỏ, vào Huế ông đã được theo cha dự một bữa tiệc cơm muối ở Kim Long, do một ông quan mời. Hàng mấy chục năm sau, bữa cơm muối ấy vẫn ám ảnh ông. Ông vẫn nhớ và kể ra rất tỷ mỷ hàng chục món muối trong bữa tiệc ấy. Con người sành sõi về nghệ thuật ẩm thực nhất làng văn đất Việt này, mãi cho đến cuối đời vẫn bái phục tài nghệ của các đầu bếp Huế, cũng như cách tiếp khách cao sang mà tài tử của con người xứ Huế! Đây không còn là bữa tiệc hay bữa cơm Tết thuần túy nữa mà là một cuộc chơi của những nghệ sĩ!

Du khách thăm Huế hẳn sẽ vô cùng thú vị khi được thưởng thức bữa tiệc cơm muối Cố Đô chính hiệu. Người Huế đã "phục chế" được cơm Vua, chắc chắn sẽ làm sống lại những bữa tiệc cơm muối sang trọng mà đậm đà bản sắc dân tộc để phục vụ du khách.


Theo
chudu24



Cận cảnh tuyệt chiêu “cơm muối Huế”



(Dân trí) - Lần đầu tiên tại Festival nghề 2011, món cơm muối Huế đặc sắc gần như thất truyền từ lâu đã xuất hiện trở lại với sự kỳ công của đầu bếp, nghệ nhân Huế.

Người "thổi hồn" để tái sinh lại món cơm muối Huế tại gian hàng cùng tên trong không gian ẩm thực Huế là cô giáo, Viện sĩ danh dự Viện Hàn lâm ẩm thực Pháp - Hoàng Thị Như Huy với vai trò cố vấn, đầu bếp Đặng Văn Sơn, ca trưởng bếp KS Festival (TP Huế) cùng những phụ bếp và phục vụ thuộc trường CĐ Nghề Du lịch Huế và trường Âu Lạc.

...

Đầu bếp Đặng Văn Sơn với mâm cơm muối Huế


Rất cầu kỳ, một thực đơn 200.000đ cho một người ăn gồm 5 món hoàn toàn đều được ăn với muối. Thứ nhất là tôm rang muối ăn với muối ớt xanh. Thứ hai là cháo ngũ sắc được làm từ 5 loại ngũ cốc thiên nhiên là: đậu đỏ, đậu đen, kê, gạo trắng và gạo tím (món này được ăn kèm với muối trắng được ủ trong ché 10 năm). Thứ ba là món xôi 3 màu Phượng Hoàng ăn với muối mè vàng. Thành phần xôi gồm xôi trái gấc, xôi khoai tía, xôi lá dứa - mỗi miếng xôi là hình một chiếc lông chim Phượng Hoàng giữa có nhân đậu xanh vàng.

Thứ tư là món chính: cơm trắng ăn với một lúc 9 loại muối như: muối tiêu, muối cá thu, muối tôm, muối mè, muối ruốc bò.... và món cuối tráng miệng gồm bưởi da xanh, dưa hấu, xoài được chấm với muối mơ làm từ muối và trái mơ từ Hà Nội.

Khách cùng lúc với dùng cơm muối phải uống thêm nước chè gừng mát để làm dịu đi vị mặn của muối.
Theo bà Huy, nguồn gốc của bữa cơm muối xuất phát từ Huế. Ăn cơm muối không phải là người hèn ăn mà xuất phát từ những gia đình danh gia vọng tộc. Nhà giàu hay ăn sơn hào hải vị, có lúc họ bị cơ hàn, kinh tế không đầy đủ mà trúng lúc bạn đến chơi nhà, người chồng bèn bảo vợ có món gì ăn vẫn sang mà phải rẻ nhưng phải làm được thật nhiều món ăn để bữa ăn phong phú.

Người vợ Huế vốn giỏi nấu ăn bèn nghĩ ra muối là thứ gia vị thiết yếu nhất, nếu kết hợp được với các loại ngũ cốc, rau dưa và một ít cá thịt, hải sản là có thể làm ra được rất nhiều món ăn mà không tốn tiền là bao. Từ đó, cơm muối Huế ra đời với hàng chục món ăn từ muối hấp dẫn.

...

Cô Hoàng Thị Như Huy (áo dài đỏ) giới thiệu đến du khách bữa cơm muối Huế


Theo đầu bếp Sơn, món cơm muối ăn mùa hè khác với mùa đông khi người nấu phải chọn những món nào mang tính hàn (mát) để phù hợp với cái nóng. Như các món muối cá thu, muối tôm, muối mơ rất dễ ăn bắt buộc phải có trong thực đơn đãi khách.

“Để nấu được cơm muối, phải kỳ công khoảng 3 ngày với sự trợ giúp 5 bếp phụ, hay 5 ngày nếu như một đầu bếp nấu, nhanh lắm cũng chỉ hơn 2 ngày. Vì vậy khi khách đặt ăn cơm muối thì phải báo trước nếu không phải chờ” - anh Sơn chia sẻ.

Hiện tại, bà Huy đã làm được tổng cộng 27 món ăn từ muối. Bà Huy tiết lộ “muối nếu để lâu sẽ là 1 vị thuốc, có tác dụng bồi bổ sức khỏe khi nấu ăn. Toàn bộ loại muối tôi nấu đều là muối loại 1 từ Phan Rang. Trong đợt Festival này, tôi có mong muốn là đem lại cho du khách những nét đặc trưng nhất về món ăn độc đáo này và cũng để gìn giữ, bảo lưu món cơm muối Huế không bị mất đi trong kho tàng ẩm thực xứ Huế”.

Được biết, hiện ở Huế chỉ còn dưới 5 nghệ nhân có thể nấu được món cơm muối này.
Rất thú vị, 5 món ăn từ muối của bà Huy bày cho khách cũng được bà thi vị hóa bằng thơ ca như sau:    

                “Rồng con ngậm muối biển khơi
                 Sum vầy chén ngọc rạng ngời lúa ơi!
                 Phượng hoàng tung cánh thảnh thơi
                 Cơm lành cửu vị mặn mòi chân quê
                 Quà thơm cuối buổi tiễn chào
                 Ngọt cay chua mặn đậm tình tri ân”


Dưới đây là cận cảnh những món ăn từ muối của bữa “Cơm muối Huế”:

...

...

Món tôm rang muối chấm với muối ớt tươi

...

Cháo ngũ sắc ăn với muối trắng ủ 10 năm

...

Xôi 3 màu ăn với muối mè vàng

...

Một mâm cơm muối với cơm trắng và 9 món muối

...

Muối cá thu

...

Muối đậu với thịt

...

Muối mè đậu

...

Muối đậu khuôn

...

Muối ruốc bò

...

Trái cây ăn với muối mơ


...

Phải uống với chè xanh ngâm gừng mát mới hạ được khát khi ăn cơm muối

...

Du khách thích thú khi ăn cơm muối Huế


Đại Dương



Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #250 - 23. Jun 2011 , 21:05
 
Em Phương Tran oi ,
Cam on em da mang bai nay vao day  de gioi thieu voi moi ngươi mot mon an rat doc dao cua Hue , ma co nhieu mon muoi dươc gioi thieu , Co chua tung dươc biet den !
Trong nay thay co noi mon ruoc muoi bò , chac la mon muoi sả? Mon nay Co rat thich van thương lam an luon.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3543
Gender: male
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #251 - 04. Oct 2011 , 23:05
 
...kk


Bích Huyền 
Mùa Xuân Xanh hay Mùa Xuân Chín

...........
..........

Nếu Mùa Xuân Xanh của Nguyễn Bính là bức tranh xuân của thôn quê miền Bắc thì Mùa Xuân Chín của Hàn Mặc Tử là bức tranh về mùa xuân của vùng thôn quê miền Trung…

Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang

Khi khói mơ tan, chúng ta cảm nhận được mùa xuân đang độ chín.

Hình ảnh “làn nắng ửng, khói mơ tan” đã mở ra cả một trời xuân. Trong khoảnh khắc giao thời giữa cái “ửng lên” và cái “tan đi ”, sự chín tới của mùa xuân đã “lấm tấm” không gian như một trái chín ngọt lành.

“Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng” sao mà đẹp quá!

Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử không những được vẽ ra bằng cảm xúc và màu sắc mà còn bằng âm thanh nữa. Ôi, ước gì chúng ta được nghe cái tiếng sột soạt của màu áo biếc ấy! Có như vậy mới thưởng thức được hết vẻ đẹp khi nhìn thấy “bóng xuân sang”.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây

Tất cả cùng tạo nên một cảm giác chất ngất men say, một cảm giác “chín” dần dần. Cỏ thì hát tới tận cùng bát ngát của màu xanh. Và các thôn nữ thì củng hát tới tận cùng của tuổi xuân phơi phới. Lúc này, hội họa đã nhường chỗ cho âm nhạc cất lên. Mùa xuân đang chín từ trong tâm hồn. Âm nhạc và con người đã đạt đến cung bậc hòa quyện lẫn vào âm nhạc của thiên nhiên.

“Hổn hển như lời của nước mây” thì hồn nhiên nhưng lại cũng mãnh liệt vô cùng…

Thế nhưng trong bức tranh tươi sáng mùa xuân ấy lại thấp thoáng một nét nghi vấn bâng khuâng…

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang

Cái “sực nhớ” ở đây đã vẽ ra một không gian chói chang trong ánh sáng của kỷ niệm. Hình ảnh một người con gái gánh nặng cái tuổi “mùa xuân chín” của mình đi dọc dòng đời thăng trầm xoay chuyển. Liệu cô có chịu đựng nổi gánh nặng số phận đổ xuống đời mình hay không?

Cũng chính trong nỗi buồn đó lại ẩn giấu một ước mong.

Dù thế sự thăng trầm, con người vẫn vượt qua, vươn lên cùng đời sống…

Lối liên kết cảm giác, ý ẩn dụ, cách suy nghĩ từ thực tế đến ước mơ của Hàn Mặc Tử với bố cục chặt chẽ , và ý, tình cùng từ ngữ quyện vào nhau tạo cho bài thơ không thiếu không khí Đường Thi…

Khép lại bài thơ, không biết quý vị và các bạn có cùng một cảm giác với người thực hiện chương trình: cứ bâng khuâng mãi về một hình bóng, cứ vương vấn mãi về một câu hỏi không bao giờ có lời giải đáp:

Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?

.........
........


Trích đoạn từ bài viết "Mùa Xuân Xanh hay Mùa Xuân Chín" của Bích Huyền (03/02/2010)




Mùa Xuân Chín

Giới thiệu:Đoàn Yên Linh
Diễn ngâm: Tôn Nữ Hỹ Khương

Back to top
« Last Edit: 04. Oct 2011 , 23:21 by phu de »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #252 - 06. Oct 2011 , 08:30
 
phu de wrote on 04. Oct 2011 , 23:05:
...kk


Bích Huyền 
Mùa Xuân Xanh hay Mùa Xuân Chín

...........
..........

Nếu Mùa Xuân Xanh của Nguyễn Bính là bức tranh xuân của thôn quê miền Bắc thì Mùa Xuân Chín của Hàn Mặc Tử là bức tranh về mùa xuân của vùng thôn quê miền Trung…

Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang

Khi khói mơ tan, chúng ta cảm nhận được mùa xuân đang độ chín.

Hình ảnh “làn nắng ửng, khói mơ tan” đã mở ra cả một trời xuân. Trong khoảnh khắc giao thời giữa cái “ửng lên” và cái “tan đi ”, sự chín tới của mùa xuân đã “lấm tấm” không gian như một trái chín ngọt lành.

“Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng” sao mà đẹp quá!

Mùa xuân chín của Hàn Mặc Tử không những được vẽ ra bằng cảm xúc và màu sắc mà còn bằng âm thanh nữa. Ôi, ước gì chúng ta được nghe cái tiếng sột soạt của màu áo biếc ấy! Có như vậy mới thưởng thức được hết vẻ đẹp khi nhìn thấy “bóng xuân sang”.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi

Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây

Tất cả cùng tạo nên một cảm giác chất ngất men say, một cảm giác “chín” dần dần. Cỏ thì hát tới tận cùng bát ngát của màu xanh. Và các thôn nữ thì củng hát tới tận cùng của tuổi xuân phơi phới. Lúc này, hội họa đã nhường chỗ cho âm nhạc cất lên. Mùa xuân đang chín từ trong tâm hồn. Âm nhạc và con người đã đạt đến cung bậc hòa quyện lẫn vào âm nhạc của thiên nhiên.

“Hổn hển như lời của nước mây” thì hồn nhiên nhưng lại cũng mãnh liệt vô cùng…

Thế nhưng trong bức tranh tươi sáng mùa xuân ấy lại thấp thoáng một nét nghi vấn bâng khuâng…

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang

Cái “sực nhớ” ở đây đã vẽ ra một không gian chói chang trong ánh sáng của kỷ niệm. Hình ảnh một người con gái gánh nặng cái tuổi “mùa xuân chín” của mình đi dọc dòng đời thăng trầm xoay chuyển. Liệu cô có chịu đựng nổi gánh nặng số phận đổ xuống đời mình hay không?

Cũng chính trong nỗi buồn đó lại ẩn giấu một ước mong.

Dù thế sự thăng trầm, con người vẫn vượt qua, vươn lên cùng đời sống…

Lối liên kết cảm giác, ý ẩn dụ, cách suy nghĩ từ thực tế đến ước mơ của Hàn Mặc Tử với bố cục chặt chẽ , và ý, tình cùng từ ngữ quyện vào nhau tạo cho bài thơ không thiếu không khí Đường Thi…

Khép lại bài thơ, không biết quý vị và các bạn có cùng một cảm giác với người thực hiện chương trình: cứ bâng khuâng mãi về một hình bóng, cứ vương vấn mãi về một câu hỏi không bao giờ có lời giải đáp:

Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?

.........
........


Trích đoạn từ bài viết "Mùa Xuân Xanh hay Mùa Xuân Chín" của Bích Huyền (03/02/2010)




Mùa Xuân Chín

Giới thiệu:Đoàn Yên Linh
Diễn ngâm: Tôn Nữ Hỹ Khương


Than goi Phu De ,
Trươc het la cam on Phu De da giup Co nho lai ten va password de gia nhap , neu chi doc ma khong tra loi dươc thi buon biet may !
Co cung cam on Phu De da cho doc loi phan tich ve hai bai tho noi ve mua Xuan o thon que cua Nguyen Binh va Han Mac Tu o hai mien Bac va Trung va tieng ngam tho tha thiet cua Ton Nu Hy Khương. Ong Cu cua Hy Khương va Ong Ngoai cua Co la hai anh em ket nghia. Dang le Co phai goi Hy Khương la Co , nhung vi la ban hoc cua em gai cua Co nen Hy Khương phai goi Co la " Chị "  Grin
Buc tranh co gai que mac chiec ao ba ba mau tim that la dep qua phai khong?
Co cam on Phu De mot lan nua va chuc Phu De luon luon lac quan.

Co Van
Back to top
« Last Edit: 06. Oct 2011 , 08:34 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Hoa Hạ
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 1628
CA, USA
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #253 - 20. Nov 2011 , 16:19
 


Thổ ngữ Huế


(eo ôi cũng là tiếng Việt mà không hiểu gì cả...) 

Tiếng Huế không phải chỉ đơn giản tê mô răng rứa như thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trong thơ, nhạc và văn xuôi như những nét chấm phá rất dễ thương để nói về người và xứ Huế; mà nhức đầu, phức tạp, nhiêu khê, đa dạng và phong phú hơn nhiều . Tùy vào từng địa phương của Huế, cách phát âm có chỗ nặng nơi nhẹ; lúc thanh tao khi khó hiểu .

Xin được đơn cử một câu rất Huế, một tâm sự kín đáo giữa hai o đang tuổi lấy chồng:
“Tau noái với mi ri nì, en còn ở dôn, rứa mà bữa tê tề, en chộ tau phơi ló ngoài cươi, en kiêu tau vô, bồn tau lên chờn, cái ba . . . en đẩn . Mi quai chướng khôn ?”
Sở dĩ tâm sự kín đáo vì đây là chuyện riêng của hai người, nói bằng thổ ngữ, nhưng ý nghĩa thì như vầy:
“Tao nói với mày như vầy, ảnh còn ở rể, vậy mà hôm kia kìa, tao đang phơi lúa ngoài sân, ảnh kêu tao vào, bồng tao lên giường, rồi ảnh . . . Mày coi có kỳ không ?” .

Chữ đẩn, ngoài ý nghĩa một trong bốn cái nhất của đời người trên còn có nghĩa như ăn: “Đẩn cho bưa rồi đi nghể” . Ăn cho no rồi đi ngắm gái . Đẩn cũng có nghĩa là đánh đòn: “Đẩn cho hắn một chặp!” (Đục cho hắn một hồi!) . Chữ đẩn còn được phong dao Huế ghi lại: Được mùa thì chê cơm hẩm Mất mùa thì đẩn cơm thiu ;

Xin được thêm một câu ngăn ngắn gần như rặt thổ ngữ của Huế mà, nếu không có . . . thông dịch viên gốc Huế hoặc Huế rặt, e rằng khó mà . . đã thông cho được:

“Thưa cụ mự, bọ tui vô rú rút mây về đươn trẹt, bọ tui chộ con cọt, rứa mà nỏ biết ra răng, con cọt lủi, lủi năng lắm, bọ tui mờng rứa thê ! Chừ mạ tui cúng con gà, cụ mự qua chút chò bui .”

(Thưa cậu mợ, bố con vào rừng rút mây về đan rá (hoặc nia), bố con thấy con cọp, vậy mà chẳng biết sao; con cọp chạy trốn, chạy lẹ lắm; bố con mừng quá . Giờ mẹ con đang cúng con gà, cậu mợ qua chút xíu cho vui) Khó hiểu chưa ? !

Thổ ngữ ở Huế thì nhiều lắm và cũng lạ lắm, và vì tiêu đề của bài này là lan man về những thổ ngữ đó, nên xin được nhẩn nha tìm lại chút ít những gì đã mất và ôn lại những gì đang còn xài .

Vì trang báo có hạn, không thể giải thích từng chữ một, nên trong bài này, xin được ghép thổ ngữ thành từng câu, từng nhóm thổ ngữ, vừa đỡ nhàm chán lại ra câu ra kéo, có đầu có đuôi hơn: “Đồ cái mặt trỏm lơ mà đòi rượn đực!” (Thứ mặt mày hốc hác mà đòi hóng trai) Độc chưa ? O mô mà lỡ mang cái nhãn không cầu chứng tại tòa này chắc phải ở giá hoặc phải chọn kiếp . . . tha hương may ra mới có được tấm chồng .

Chữ rượn gần đồng nghĩa với câu con ngựa Thượng Tứ, câu này cũng độc không kém . Thượng Tứ là tên gọi của cửa Đông Nam, bên trong cửa này có Viện Thượng Kỵ gồm hai vệ Khinh kỵ vệ và Phi kỵ vệ chuyên nuôi dạy ngựa cho triều đình Huế . Vì thế gọi ngựa Thượng Tứ có nghĩa bóng bảy xa xôi rằng con đó nó ngựa lắm, nó lắm, nhưng thâm thuý hơn nhiều “Mệ cứ thộn ló vô lu, còn lưa, tui này lại !” (Bà cứ dồn lúa vô khạp (cho đầy), còn dư ra, con mua lại) .

Chữ lưa cũng còn có nghĩa là còn đó như trong hai câu trong bài ca dao Huế: Cây đa bến cộ (cũ) còn lưa (còn đó) Con đò đã khác năm xưa tê rồi.

Này lại (mua lại); tiếng này thường chỉ dùng nơi xóm giềng, thân cận; tương đương với chữ nhường lại, chia lại, mua lại . Chứ không dùng ở chợ búa hoặc nơi mua bán um sùm Đập chắc lỗ đầu, vại máu! (Đánh nhau bể đầu, toé máu!)

Thương bọ mạ để mô ? Để côi trốt! Chắc chúng ta cũng thường hay hỏi lũ con lúc chúng vừa tập nói, vừa biết tỏ tình thương đối với cha mẹ, câu này có nghĩa: “Thương bố mẹ để đâu ? Để trên đầu!” Rồi đưa ngón tay chỉ chỉ, miệng cười cười, nghe hoài không biết chán

Tra trắn rứa mà còn ở lỗ! (Chững chạc, già đầu vậy mà còn cởi truồng) . Ở lỗ cũng xuất hiện trong câu phương ngôn “ăn lông ở lỗ” hoặc “con gái Nam Phổ, ở lỗ trèo cau!”

Lên côi độn mà coi (Lên trên đồi mà xem .) Chữ coi về sau này đã phổ biến đến nhiều địa phương khác .
Mự đừng có làm đày! (Mợ đừng có lắm lời, thày lay) . Riêng chữ cụ mự thường là dùng cho cậu mợ . Người Huế ít dùng chữ cụ để chỉ người già vì đã có chữ ôn hay ông . Điển hình như cụ Phan Bội Châu với chuỗi ngày “an trí ” ở Huế, dân Huế đã có tên gọi ông già Bến Ngự, hoặc trong ca dao Huế, khi nói đến cụ Phan: Chiều chiều ông Ngự ra câu
Cái ve cái chén cái bầu sau lưng

Chộ chưa ? Nỏ chộ ! (Thấy chưa ? Không thấy !) Nỏ là lối phủ nhận gọn gàng pha chút giận hờn, chanh cốm như chả biết, chả ăn, chả thèm vào ! Hắn mô rồi ? Nỏ biết ! Chữ nỏ biết ở đây pha chút, chút xíu thôi sự phủi tay về cái chuyện hắn đang ở đâu ! Tục ngữ Huế: Có vỏ mà nỏ có ruột .

Khóc lảy đảy, không biết ốt dột ! (Khóc ngon khóc lành, không biết xấu hổ!) .

En dòm tui, tui dị òm ! (Anh ấy nhìn tôi, tôi thẹn quá !) Chữ òm người Huế vẫn thường dùng để bổ túc cho cái phủ định của mình: Ngon không ? Dở òm !

O nớ răng mà không biết hổ ngươi ! (Cô đó sao mà không biết mắc cỡ !) Hổ ngươi cũng là tên của cây trinh nữ, cây mắc cỡ . Cũng như xấu hổ, thẹn, mắc cỡ thì ốt dột, dị và hổ ngươi có nghĩa khác nhau tuy chút ít nhưng tinh tế, nhẹ nhàng

Chiều hắn cho gắt, hắn được lờn !: Chiều nó cho lắm vào, nó làm tới . Mời ôn mệ thời cơm: Mời ông bà dùng cơm .

Mệ tra rồi mệ chướng: Bà ấy già nên sinh tật . Chữ chướng, người Huế cũng thường dùng để chỉ mấy đấng nhóc tì khóc nhè, bướng bỉnh hoặc các vị có lối nói, cách hành xử ngang như cua .

Ăn bụ cua cho hết đái mế: Ăn vú cua cho hết đái dầm . Chữ bụ cũng dành cho người và các loài có vú khác . Bụ mạ là vú mẹ, bọp bụ là bóp vú .

Bữa ni răng tau buồn chi lạ, buồn dễ sợ luôn ! (Sao hôm nay tao buồn quá, buồn quá trời luôn !) . Dễ sợ, với người Huế không đơn thuần ở nghĩa thấy mà ghê ! hoặc khủng khiếp quá !, mà còn có nghĩa, thí dụ: Con nớ đẹp dễ sợ !: Con bé đó đẹp quá trời !

Răng mà cú tráu rứa tê ?: Sao mà cộc cằn quá vậy ? Chữ cú tráu nếu phát âm đúng với giọng Huế thì nghe nặng hơn chữ cộc cằn nhiều, có lẽ phải gom thêm mấy chữ như thô lỗ, vũ phu thì mới lột tả được hết nghĩa .

Huế nói trại :

Nói trại là nói sai giọng, không đúng âm theo giọng viết, nói trại đôi khi cũng dùng trong trường hợp “nói khác đi, nói cách khác” . Cách nói bị biến âm này rất phổ thông ở Huế, nhất là dân cư vùng biển . Nói trại làm cho âm thanh nặng hơn, khó hiểu hơn .

Con tâu tắng ăn ngoài bụi te tức là con trâu trắng ăn ngoài bụi tre . Tời tong tẻo, nước tong veo: Trời trong trẻo, nước trong veo .
Hầu hết những từ bắt đầu bằng “nh” đều được người Huế nói trại thành “gi”: già (nhà) . Giớ già giớ vợ ở già: Nhớ nhà nhớ (luôn) vợ ở nhà!

Những từ bắt đầu bằng “s” thì nói trại ra thành “th”: Ăn thung mặc thướng:Ăn sung mặc sướng hoặc Thầy gòn là Sài gòn, hoặc nữa: Noái năng thòng phẳng: nói cho sòng phẳng, rõ ràng .

Lối phát âm của người Huế không xác định được âm cuối là “n” hay “ng”: Con thằng lằng chép miệng thở thang!: Con thằn lằn chép miệng thở than!

Những chữ có âm “o” thường nói trại ra “oa”: Xa voài voại, noái khôn tới, với khôn được, ngó khôn chộ: Xa vòi vọi, nói không tới, với không được, nhìn không thấy! Hoặc nữa: Đi coai boái, thầy boái noái đi coai cái voài voai Đi coi bói, thầy bói nói đi coi cái vòi voi.

Những chữ có âm “ô”, người Huế thường nói trại thành âm “u”: Thúi trong thúi ra: Thối từ trong ra ngoài. Túi lửa tắt đèn: Tối lửa tắt đèn.

Nậy rồi mà mũi rãi thò lò !: Lớn đầu mà mũi rãi lòng thòng ! Chữ thò lò cũng đã góp mặt trong ca dao Huế:
Học trò thò lò mũi xanh.

Cầm cái bánh đúc chạy quanh nhà thầy !

Vô rú mà đốn săng: Vào rừng mà đẵn gỗ . Săng cũng đã góp mặt trong mấy câu hò giã gạo với lối đối đáp rất “văn hóa” của Huế:

Bên nữ:
Lẻ củi săng chẻ ra văng vỏ
Bỏ vô lửa đỏ than lại thành than
Trai nam nhân chàng mà đối đặng
Thiếp xin kết nghĩa tào khang trọn đời

Nghĩa: Cây củi gỗ chẻ ra văng (Văn) vỏ (Võ), thảy vô lửa thì thành (Thành) than (Thang) . Cái kẹt là ý lại thâm hậu, cao xa hơn nhiều: Văn, Võ Thành, Thang là những vị vua thời Tam Đại, Tây Châu bên Tàu .

Bên Nam:
Trâu ăn giữa vạc ló lỗ
Đã ngụy chưa tề !
Nam nhân chàng đã đối đặng
Thiếp đã chịu theo chàng hay chưa ?

Nghĩa: Con trâu (Trâu) ăn giữa vạt lúa trổ (Lỗ), sao kỳ quá vậy ? Ý ư, cũng điển tích như ai: Trâu, Lỗ, Ngụy Tề là bốn nước thời Xuân thu Chiến Quốc cũng ở bên Tàu luôn . Còn hai người có “tào khang” với nhau được hay không là chuyện . . . của họ

En trên rầm thượng bổ xuống, nằm ngay đơ cán cuốc, phải địu đi nhà thương !: Anh ấy té trên rầm thượng té xuống, nằm cứng như cán cuốc, phải bồng, cõng đi nhà thương !

Rầm thượng là gác lửng, hay kho chứa bên dưới mái nhà ? Ở Huế, rầm thượng không phải là chỗ ngủ nghỉ mà là nơi chứa những đồ gia dụng đáng giá nhưng phải cỡ nhỏ, vì không có lối lên . Muốn lên rầm thượng, phải bắc thang; thân phụ tôi đã dùng rầm thượng để cất giữ những đồ cổ vừa phải, không qúy lắm .Error! Filename not specified.Còn nếu qúy nữa thì bỏ vào rương xe, một thứ tủ thấp đóng bằng gỗ thật dày, có nắp đậy, có luôn 4 bánh xe để đẩy vì khiêng không nổi, nặng quá mà ! Mặt bằng của rương xe là cái đi-văng, tối tối cứ trải chiếu nằm ngủ trên đó là khỏi lo trộm đạo

Nước mắt chặm hoài không khô, răng khổ ri nì trời !: Nước mắt lau, thấm hoài không khô, sao khổ vậy nè trời ! Chữ chặm cũng đã lãng đãng trong mấy câu hò giã gạo, mà vì não nùng ai oán quá, nghe hò xong e phải . . bỏ chày luôn:
Hai hàng nước mắt như mưa

Cái khăn lau không ráo
Cái áo chặm không khô
Công anh đổ xuống ao hồ
Quì thưa bẩm dạ thuở mô đến chừ !

Mặt mày chạu bạu, ai chịu cho thấu !: Mặt mày một . . đống, ai chịu cho nổi ! Chữ thấu cũng có nghĩa là tới: Kêu trời không thấu: Kêu không tới trời; Vô thấu trong Thầy gòn: Vô tuốt trong Sài gòn . Mả cha cái thằng vô hậu: Tiên sư cái thằng đoảng

Ăn trầu cơi thiếc: Ăn trầu (để) trong hộp, quả bằng thiếc . Cái cơi thiếc cũng đã đi vào tục ngữ Huế: Uống nước chè tàu, ăn trầu cơi thiếc.

“Mả cha mi” là tiếng chửi, lời nhiếc mắng rất thông dụng ở Huế, đồng nghĩa với “mồ cha mày” . Lối chửi này ít thông dụng ở những địa phương khác .

Đi xe hay đi chưn xuống rứa ?: Đi xe hay đi bộ xuống đây vậy ?

Túi thùi thui, có chộ chi mô !: Tối quá, không thấy gì hết!

Rạt gáo rồi mà còn làm le làm gió !:Cạn túi rồi mà còn làm chảnh, làm sang !

Ăn đoại cơm hến, uống đoại nước chè: Ăn tô cơm hến, uống bát nước chè (xanh) .
Tục ngữ Huế: Ăn lưng đoại, làm đoại lưng (làm muốn gãy lưng !) .
Cơm hến, chẳng có chi cầu kỳ, nhưng nhiều mùi vị với lưng bát cơm nguội, rau sống, thân chuối non, rau mùi xắt nhuyễn, nước luộc hến chan vô, cho chút xíu ruốc, bỏ chút ít hến xào, thêm vài trái ớt, đúng với cái ít ỏi của Huế .

Bữa ni đi kéo ghế: Hôm nay đi ăn nhà hàng . Người Huế, nhất là ở thôn quê, thường dọn cơm trên phản, trên tấm ngựa . Không dọn trên bàn nên khỏi có cái vụ kéo cái ghế mà ngồi vào bàn . Vì thế, mỗi khi được dịp đi ăn ở quán, ở nhà hàng thì gọi là đi kéo ghế .

Huế làm đày làm láo, Huế nói chữ Vâng, người Huế, nhất là mấy o, mấy mệ thì ưa ăn nói văn hoa chữ nghĩa, ưa đa sự đa lự, ưa . . . làm đày làm láo, tức ưa xảnh xẹ, ưa nói lý nói sự, nói dông nói dài . Thêm vào đó, phải nói cho hay, khi trầm khi bổng, lúc nhặt lúc khoan thì “tụng” mới phê !

Cái phong cách noái lặp đi lặp lại của người Huế vừa như là một cách nhấn mạnh, vừa có vẻ dạy đời lại vừa mang nhiều ý nghĩa khác, xa xôi hơn, thâm thúy hơn nữa.

Để mô tả cái sự lanh chanh lắm, xí xọn quá, lu bu lắm . Người Huế ít khi dùng chữ lắm hay chữ quá mà dùng điệp ngữ:Cái con nớ, lanh cha lanh chanh ! Mấy mụ o giọn (nhọn) mồm tức mấy bà chị chồng mỏng mép của Huế vẫn đôi khi chê em dâu: Răng mà hắn vô phép vô tắc rứa hè !: Sao mà nó vô phép quá vậy!

Về màu sắc, người Huế thường có lối nói điệp ngữ để nhấn mạnh: xanh lè lè, đỏ lòm lòm, đen thùi thui, vàng khè khè, tím giắt giắt (tím ngắt) .

Bởi, cà rịch cà tang rứa mà đoài làm giôn !: Vậy đó, tà tà, lè phè vậy mà đòi làm rể !

Còn nữa, để than trách ông trời sao mưa lâu quá, mấy o ngồi chỏ hỏ trong nhà dòm ra, chép miệng than dài than ngắn: Mưa chi mưa mưa thúi đất thúi đai !.

Một bà mẹ tụng cô con gái, một bà chị cả mô-ran cô em thứ mà nghe cứ như là đang đọc một bài đồng giao với vần điệu, trầm bổng cũng là một trong những sinh hoạt dưới mái gia đình:Mi phải suy đi nghĩ lại cho kỹ ! Mi coi, là con gái con lứa, đừng có đụng chăng hay chớ, cũng đừng lật đa lật đật, cũng đừng có mặt sa mày sỉa . Bọ mạ thì quần ống cao ống thấp, tất ba tất bật để nuôi mình . Tau thấy mi rứa, tau cũng rầu thúi ruột thúi gan !

Cái thông điệp cho thằng em trai thì: Năm tể năm năm tê, mi còn lẩm đa lẩm đẩm, mũi rãi thò lò, chừ mi nậy rồi, phải biết ăn biết noái, biết goái biết mở, vô khuôn vô phép . Chớ mai tê mốt nọ mi nên vai nên vế, nên vợ nên chồng, làm răng mi bông lông ba la hoài như cái đồ trôi sông lạc chợ cho được ?!

Mấy ôn, khi giáo huấn con cháu, vẫn thường trích dẫn ca dao, tục ngữ để đệm thêm cho ý tưởng của mình: Đó, mi thấy đó . Ai ơi chớ phụ đèn chai, thắp trong Cần Chánh rạng ngoài Ngọ Môn . Mi đoảng, mi vô hậu, được bèo quên rá, được cá quên nơm; thì mi lấy ai mà bầu bạn, lấy mô mà tri kỷ !

Phan Thịnh

P.S: Xa Huế đã lâu lắm rồi, từ ngày vừa biết tập tành đi nghễ mấy o Đồng Khánh, vừa ngấp nga ngấp nghé muốn vào (nhưng sợ bị chưởi) nhấm nháp thử ly cà phê đen sánh của cà phê Phấn, nơi mà các anh hùng trong thiên hạ vẫn tấp nập ra vào; và cũng vừa biết để dành tiền để mua những tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn tại nhà sách Ưng Hạ . Phong cách Huế không ít thì nhiều cũng đã phôi pha, thổ ngữ Huế cũng không mấy khi có dịp để dùng lại cho đỡ giớ, cho khỏi quên; thành ra cũng xao lãng đi nhiều . Trong cái xao lãng bỗng có ý nghĩ muốn tìm lại, noái lại tiếng noái của thời cũ rích cũ rang nhưng đằm thắm đó . Cho nên chỉ xin được ghi lại đây những gì còn nhớ mài mại, để gọi là khơi lại chút âm thanh của những ngày xưa cũ .
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13002
Gender: female
Re: Tìm Hiểu Huế
Reply #254 - 20. Nov 2011 , 21:12
 
Hoa Hạ wrote on 20. Nov 2011 , 16:19:
Thổ ngữ Huế


(eo ôi cũng là tiếng Việt mà không hiểu gì cả...) 

Tiếng Huế không phải chỉ đơn giản tê mô răng rứa như thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trong thơ, nhạc và văn xuôi như những nét chấm phá rất dễ thương để nói về người và xứ Huế; mà nhức đầu, phức tạp, nhiêu khê, đa dạng và phong phú hơn nhiều . Tùy vào từng địa phương của Huế, cách phát âm có chỗ nặng nơi nhẹ; lúc thanh tao khi khó hiểu .

Xin được đơn cử một câu rất Huế, một tâm sự kín đáo giữa hai o đang tuổi lấy chồng:
“Tau noái với mi ri nì, en còn ở dôn, rứa mà bữa tê tề, en chộ tau phơi ló ngoài cươi, en kiêu tau vô, bồn tau lên chờn, cái ba . . . en đẩn . Mi quai chướng khôn ?”
Sở dĩ tâm sự kín đáo vì đây là chuyện riêng của hai người, nói bằng thổ ngữ, nhưng ý nghĩa thì như vầy:
“Tao nói với mày như vầy, ảnh còn ở rể, vậy mà hôm kia kìa, tao đang phơi lúa ngoài sân, ảnh kêu tao vào, bồng tao lên giường, rồi ảnh . . . Mày coi có kỳ không ?” .

Chữ đẩn, ngoài ý nghĩa một trong bốn cái nhất của đời người trên còn có nghĩa như ăn: “Đẩn cho bưa rồi đi nghể” . Ăn cho no rồi đi ngắm gái . Đẩn cũng có nghĩa là đánh đòn: “Đẩn cho hắn một chặp!” (Đục cho hắn một hồi!) . Chữ đẩn còn được phong dao Huế ghi lại: Được mùa thì chê cơm hẩm Mất mùa thì đẩn cơm thiu ;

Xin được thêm một câu ngăn ngắn gần như rặt thổ ngữ của Huế mà, nếu không có . . . thông dịch viên gốc Huế hoặc Huế rặt, e rằng khó mà . . đã thông cho được:

“Thưa cụ mự, bọ tui vô rú rút mây về đươn trẹt, bọ tui chộ con cọt, rứa mà nỏ biết ra răng, con cọt lủi, lủi năng lắm, bọ tui mờng rứa thê ! Chừ mạ tui cúng con gà, cụ mự qua chút chò bui .”

(Thưa cậu mợ, bố con vào rừng rút mây về đan rá (hoặc nia), bố con thấy con cọp, vậy mà chẳng biết sao; con cọp chạy trốn, chạy lẹ lắm; bố con mừng quá . Giờ mẹ con đang cúng con gà, cậu mợ qua chút xíu cho vui) Khó hiểu chưa ? !

Thổ ngữ ở Huế thì nhiều lắm và cũng lạ lắm, và vì tiêu đề của bài này là lan man về những thổ ngữ đó, nên xin được nhẩn nha tìm lại chút ít những gì đã mất và ôn lại những gì đang còn xài .

Vì trang báo có hạn, không thể giải thích từng chữ một, nên trong bài này, xin được ghép thổ ngữ thành từng câu, từng nhóm thổ ngữ, vừa đỡ nhàm chán lại ra câu ra kéo, có đầu có đuôi hơn: “Đồ cái mặt trỏm lơ mà đòi rượn đực!” (Thứ mặt mày hốc hác mà đòi hóng trai) Độc chưa ? O mô mà lỡ mang cái nhãn không cầu chứng tại tòa này chắc phải ở giá hoặc phải chọn kiếp . . . tha hương may ra mới có được tấm chồng .

Chữ rượn gần đồng nghĩa với câu con ngựa Thượng Tứ, câu này cũng độc không kém . Thượng Tứ là tên gọi của cửa Đông Nam, bên trong cửa này có Viện Thượng Kỵ gồm hai vệ Khinh kỵ vệ và Phi kỵ vệ chuyên nuôi dạy ngựa cho triều đình Huế . Vì thế gọi ngựa Thượng Tứ có nghĩa bóng bảy xa xôi rằng con đó nó ngựa lắm, nó lắm, nhưng thâm thuý hơn nhiều “Mệ cứ thộn ló vô lu, còn lưa, tui này lại !” (Bà cứ dồn lúa vô khạp (cho đầy), còn dư ra, con mua lại) .

Chữ lưa cũng còn có nghĩa là còn đó như trong hai câu trong bài ca dao Huế: Cây đa bến cộ (cũ) còn lưa (còn đó) Con đò đã khác năm xưa tê rồi.

Này lại (mua lại); tiếng này thường chỉ dùng nơi xóm giềng, thân cận; tương đương với chữ nhường lại, chia lại, mua lại . Chứ không dùng ở chợ búa hoặc nơi mua bán um sùm Đập chắc lỗ đầu, vại máu! (Đánh nhau bể đầu, toé máu!)

Thương bọ mạ để mô ? Để côi trốt! Chắc chúng ta cũng thường hay hỏi lũ con lúc chúng vừa tập nói, vừa biết tỏ tình thương đối với cha mẹ, câu này có nghĩa: “Thương bố mẹ để đâu ? Để trên đầu!” Rồi đưa ngón tay chỉ chỉ, miệng cười cười, nghe hoài không biết chán

Tra trắn rứa mà còn ở lỗ! (Chững chạc, già đầu vậy mà còn cởi truồng) . Ở lỗ cũng xuất hiện trong câu phương ngôn “ăn lông ở lỗ” hoặc “con gái Nam Phổ, ở lỗ trèo cau!”

Lên côi độn mà coi (Lên trên đồi mà xem .) Chữ coi về sau này đã phổ biến đến nhiều địa phương khác .
Mự đừng có làm đày! (Mợ đừng có lắm lời, thày lay) . Riêng chữ cụ mự thường là dùng cho cậu mợ . Người Huế ít dùng chữ cụ để chỉ người già vì đã có chữ ôn hay ông . Điển hình như cụ Phan Bội Châu với chuỗi ngày “an trí ” ở Huế, dân Huế đã có tên gọi ông già Bến Ngự, hoặc trong ca dao Huế, khi nói đến cụ Phan: Chiều chiều ông Ngự ra câu
Cái ve cái chén cái bầu sau lưng

Chộ chưa ? Nỏ chộ ! (Thấy chưa ? Không thấy !) Nỏ là lối phủ nhận gọn gàng pha chút giận hờn, chanh cốm như chả biết, chả ăn, chả thèm vào ! Hắn mô rồi ? Nỏ biết ! Chữ nỏ biết ở đây pha chút, chút xíu thôi sự phủi tay về cái chuyện hắn đang ở đâu ! Tục ngữ Huế: Có vỏ mà nỏ có ruột .

Khóc lảy đảy, không biết ốt dột ! (Khóc ngon khóc lành, không biết xấu hổ!) .

En dòm tui, tui dị òm ! (Anh ấy nhìn tôi, tôi thẹn quá !) Chữ òm người Huế vẫn thường dùng để bổ túc cho cái phủ định của mình: Ngon không ? Dở òm !

O nớ răng mà không biết hổ ngươi ! (Cô đó sao mà không biết mắc cỡ !) Hổ ngươi cũng là tên của cây trinh nữ, cây mắc cỡ . Cũng như xấu hổ, thẹn, mắc cỡ thì ốt dột, dị và hổ ngươi có nghĩa khác nhau tuy chút ít nhưng tinh tế, nhẹ nhàng

Chiều hắn cho gắt, hắn được lờn !: Chiều nó cho lắm vào, nó làm tới . Mời ôn mệ thời cơm: Mời ông bà dùng cơm .

Mệ tra rồi mệ chướng: Bà ấy già nên sinh tật . Chữ chướng, người Huế cũng thường dùng để chỉ mấy đấng nhóc tì khóc nhè, bướng bỉnh hoặc các vị có lối nói, cách hành xử ngang như cua .

Ăn bụ cua cho hết đái mế: Ăn vú cua cho hết đái dầm . Chữ bụ cũng dành cho người và các loài có vú khác . Bụ mạ là vú mẹ, bọp bụ là bóp vú .

Bữa ni răng tau buồn chi lạ, buồn dễ sợ luôn ! (Sao hôm nay tao buồn quá, buồn quá trời luôn !) . Dễ sợ, với người Huế không đơn thuần ở nghĩa thấy mà ghê ! hoặc khủng khiếp quá !, mà còn có nghĩa, thí dụ: Con nớ đẹp dễ sợ !: Con bé đó đẹp quá trời !

Răng mà cú tráu rứa tê ?: Sao mà cộc cằn quá vậy ? Chữ cú tráu nếu phát âm đúng với giọng Huế thì nghe nặng hơn chữ cộc cằn nhiều, có lẽ phải gom thêm mấy chữ như thô lỗ, vũ phu thì mới lột tả được hết nghĩa .

Huế nói trại :

Nói trại là nói sai giọng, không đúng âm theo giọng viết, nói trại đôi khi cũng dùng trong trường hợp “nói khác đi, nói cách khác” . Cách nói bị biến âm này rất phổ thông ở Huế, nhất là dân cư vùng biển . Nói trại làm cho âm thanh nặng hơn, khó hiểu hơn .

Con tâu tắng ăn ngoài bụi te tức là con trâu trắng ăn ngoài bụi tre . Tời tong tẻo, nước tong veo: Trời trong trẻo, nước trong veo .
Hầu hết những từ bắt đầu bằng “nh” đều được người Huế nói trại thành “gi”: già (nhà) . Giớ già giớ vợ ở già: Nhớ nhà nhớ (luôn) vợ ở nhà!

Những từ bắt đầu bằng “s” thì nói trại ra thành “th”: Ăn thung mặc thướng:Ăn sung mặc sướng hoặc Thầy gòn là Sài gòn, hoặc nữa: Noái năng thòng phẳng: nói cho sòng phẳng, rõ ràng .

Lối phát âm của người Huế không xác định được âm cuối là “n” hay “ng”: Con thằng lằng chép miệng thở thang!: Con thằn lằn chép miệng thở than!

Những chữ có âm “o” thường nói trại ra “oa”: Xa voài voại, noái khôn tới, với khôn được, ngó khôn chộ: Xa vòi vọi, nói không tới, với không được, nhìn không thấy! Hoặc nữa: Đi coai boái, thầy boái noái đi coai cái voài voai Đi coi bói, thầy bói nói đi coi cái vòi voi.

Những chữ có âm “ô”, người Huế thường nói trại thành âm “u”: Thúi trong thúi ra: Thối từ trong ra ngoài. Túi lửa tắt đèn: Tối lửa tắt đèn.

Nậy rồi mà mũi rãi thò lò !: Lớn đầu mà mũi rãi lòng thòng ! Chữ thò lò cũng đã góp mặt trong ca dao Huế:
Học trò thò lò mũi xanh.

Cầm cái bánh đúc chạy quanh nhà thầy !

Vô rú mà đốn săng: Vào rừng mà đẵn gỗ . Săng cũng đã góp mặt trong mấy câu hò giã gạo với lối đối đáp rất “văn hóa” của Huế:

Bên nữ:
Lẻ củi săng chẻ ra văng vỏ
Bỏ vô lửa đỏ than lại thành than
Trai nam nhân chàng mà đối đặng
Thiếp xin kết nghĩa tào khang trọn đời

Nghĩa: Cây củi gỗ chẻ ra văng (Văn) vỏ (Võ), thảy vô lửa thì thành (Thành) than (Thang) . Cái kẹt là ý lại thâm hậu, cao xa hơn nhiều: Văn, Võ Thành, Thang là những vị vua thời Tam Đại, Tây Châu bên Tàu .

Bên Nam:
Trâu ăn giữa vạc ló lỗ
Đã ngụy chưa tề !
Nam nhân chàng đã đối đặng
Thiếp đã chịu theo chàng hay chưa ?

Nghĩa: Con trâu (Trâu) ăn giữa vạt lúa trổ (Lỗ), sao kỳ quá vậy ? Ý ư, cũng điển tích như ai: Trâu, Lỗ, Ngụy Tề là bốn nước thời Xuân thu Chiến Quốc cũng ở bên Tàu luôn . Còn hai người có “tào khang” với nhau được hay không là chuyện . . . của họ

En trên rầm thượng bổ xuống, nằm ngay đơ cán cuốc, phải địu đi nhà thương !: Anh ấy té trên rầm thượng té xuống, nằm cứng như cán cuốc, phải bồng, cõng đi nhà thương !

Rầm thượng là gác lửng, hay kho chứa bên dưới mái nhà ? Ở Huế, rầm thượng không phải là chỗ ngủ nghỉ mà là nơi chứa những đồ gia dụng đáng giá nhưng phải cỡ nhỏ, vì không có lối lên . Muốn lên rầm thượng, phải bắc thang; thân phụ tôi đã dùng rầm thượng để cất giữ những đồ cổ vừa phải, không qúy lắm .Error! Filename not specified.Còn nếu qúy nữa thì bỏ vào rương xe, một thứ tủ thấp đóng bằng gỗ thật dày, có nắp đậy, có luôn 4 bánh xe để đẩy vì khiêng không nổi, nặng quá mà ! Mặt bằng của rương xe là cái đi-văng, tối tối cứ trải chiếu nằm ngủ trên đó là khỏi lo trộm đạo

Nước mắt chặm hoài không khô, răng khổ ri nì trời !: Nước mắt lau, thấm hoài không khô, sao khổ vậy nè trời ! Chữ chặm cũng đã lãng đãng trong mấy câu hò giã gạo, mà vì não nùng ai oán quá, nghe hò xong e phải . . bỏ chày luôn:
Hai hàng nước mắt như mưa

Cái khăn lau không ráo
Cái áo chặm không khô
Công anh đổ xuống ao hồ
Quì thưa bẩm dạ thuở mô đến chừ !

Mặt mày chạu bạu, ai chịu cho thấu !: Mặt mày một . . đống, ai chịu cho nổi ! Chữ thấu cũng có nghĩa là tới: Kêu trời không thấu: Kêu không tới trời; Vô thấu trong Thầy gòn: Vô tuốt trong Sài gòn . Mả cha cái thằng vô hậu: Tiên sư cái thằng đoảng

Ăn trầu cơi thiếc: Ăn trầu (để) trong hộp, quả bằng thiếc . Cái cơi thiếc cũng đã đi vào tục ngữ Huế: Uống nước chè tàu, ăn trầu cơi thiếc.

“Mả cha mi” là tiếng chửi, lời nhiếc mắng rất thông dụng ở Huế, đồng nghĩa với “mồ cha mày” . Lối chửi này ít thông dụng ở những địa phương khác .

Đi xe hay đi chưn xuống rứa ?: Đi xe hay đi bộ xuống đây vậy ?

Túi thùi thui, có chộ chi mô !: Tối quá, không thấy gì hết!

Rạt gáo rồi mà còn làm le làm gió !:Cạn túi rồi mà còn làm chảnh, làm sang !

Ăn đoại cơm hến, uống đoại nước chè: Ăn tô cơm hến, uống bát nước chè (xanh) .
Tục ngữ Huế: Ăn lưng đoại, làm đoại lưng (làm muốn gãy lưng !) .
Cơm hến, chẳng có chi cầu kỳ, nhưng nhiều mùi vị với lưng bát cơm nguội, rau sống, thân chuối non, rau mùi xắt nhuyễn, nước luộc hến chan vô, cho chút xíu ruốc, bỏ chút ít hến xào, thêm vài trái ớt, đúng với cái ít ỏi của Huế .

Bữa ni đi kéo ghế: Hôm nay đi ăn nhà hàng . Người Huế, nhất là ở thôn quê, thường dọn cơm trên phản, trên tấm ngựa . Không dọn trên bàn nên khỏi có cái vụ kéo cái ghế mà ngồi vào bàn . Vì thế, mỗi khi được dịp đi ăn ở quán, ở nhà hàng thì gọi là đi kéo ghế .

Huế làm đày làm láo, Huế nói chữ Vâng, người Huế, nhất là mấy o, mấy mệ thì ưa ăn nói văn hoa chữ nghĩa, ưa đa sự đa lự, ưa . . . làm đày làm láo, tức ưa xảnh xẹ, ưa nói lý nói sự, nói dông nói dài . Thêm vào đó, phải nói cho hay, khi trầm khi bổng, lúc nhặt lúc khoan thì “tụng” mới phê !

Cái phong cách noái lặp đi lặp lại của người Huế vừa như là một cách nhấn mạnh, vừa có vẻ dạy đời lại vừa mang nhiều ý nghĩa khác, xa xôi hơn, thâm thúy hơn nữa.

Để mô tả cái sự lanh chanh lắm, xí xọn quá, lu bu lắm . Người Huế ít khi dùng chữ lắm hay chữ quá mà dùng điệp ngữ:Cái con nớ, lanh cha lanh chanh ! Mấy mụ o giọn (nhọn) mồm tức mấy bà chị chồng mỏng mép của Huế vẫn đôi khi chê em dâu: Răng mà hắn vô phép vô tắc rứa hè !: Sao mà nó vô phép quá vậy!

Về màu sắc, người Huế thường có lối nói điệp ngữ để nhấn mạnh: xanh lè lè, đỏ lòm lòm, đen thùi thui, vàng khè khè, tím giắt giắt (tím ngắt) .

Bởi, cà rịch cà tang rứa mà đoài làm giôn !: Vậy đó, tà tà, lè phè vậy mà đòi làm rể !

Còn nữa, để than trách ông trời sao mưa lâu quá, mấy o ngồi chỏ hỏ trong nhà dòm ra, chép miệng than dài than ngắn: Mưa chi mưa mưa thúi đất thúi đai !.

Một bà mẹ tụng cô con gái, một bà chị cả mô-ran cô em thứ mà nghe cứ như là đang đọc một bài đồng giao với vần điệu, trầm bổng cũng là một trong những sinh hoạt dưới mái gia đình:Mi phải suy đi nghĩ lại cho kỹ ! Mi coi, là con gái con lứa, đừng có đụng chăng hay chớ, cũng đừng lật đa lật đật, cũng đừng có mặt sa mày sỉa . Bọ mạ thì quần ống cao ống thấp, tất ba tất bật để nuôi mình . Tau thấy mi rứa, tau cũng rầu thúi ruột thúi gan !

Cái thông điệp cho thằng em trai thì: Năm tể năm năm tê, mi còn lẩm đa lẩm đẩm, mũi rãi thò lò, chừ mi nậy rồi, phải biết ăn biết noái, biết goái biết mở, vô khuôn vô phép . Chớ mai tê mốt nọ mi nên vai nên vế, nên vợ nên chồng, làm răng mi bông lông ba la hoài như cái đồ trôi sông lạc chợ cho được ?!

Mấy ôn, khi giáo huấn con cháu, vẫn thường trích dẫn ca dao, tục ngữ để đệm thêm cho ý tưởng của mình: Đó, mi thấy đó . Ai ơi chớ phụ đèn chai, thắp trong Cần Chánh rạng ngoài Ngọ Môn . Mi đoảng, mi vô hậu, được bèo quên rá, được cá quên nơm; thì mi lấy ai mà bầu bạn, lấy mô mà tri kỷ !

Phan Thịnh

P.S: Xa Huế đã lâu lắm rồi, từ ngày vừa biết tập tành đi nghễ mấy o Đồng Khánh, vừa ngấp nga ngấp nghé muốn vào (nhưng sợ bị chưởi) nhấm nháp thử ly cà phê đen sánh của cà phê Phấn, nơi mà các anh hùng trong thiên hạ vẫn tấp nập ra vào; và cũng vừa biết để dành tiền để mua những tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn tại nhà sách Ưng Hạ . Phong cách Huế không ít thì nhiều cũng đã phôi pha, thổ ngữ Huế cũng không mấy khi có dịp để dùng lại cho đỡ giớ, cho khỏi quên; thành ra cũng xao lãng đi nhiều . Trong cái xao lãng bỗng có ý nghĩ muốn tìm lại, noái lại tiếng noái của thời cũ rích cũ rang nhưng đằm thắm đó . Cho nên chỉ xin được ghi lại đây những gì còn nhớ mài mại, để gọi là khơi lại chút âm thanh của những ngày xưa cũ .

Em Hoa Ha oi ,
Tac gia noi THO NGU HUE o day phan nhieu la tieng cua ngươi nha que o Hue, chu dan thanh thi o Hue khong co NOAI nhu vay dau ! Co cai chinh ho cho cac co va cac anh ngươi Hue " chay " do.
Cau dau tien ma tac gia dan cu ra trong bai , ngay cac Co Đong Khanh xu Hue , nhieu co cung khong hieu nua ,  chu dung noi ngươi Bac hay Nam ! Vay em khong hieu la chang co gi la dau !
Co cam on em da dua bai nay vao day.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 15 16 17 18 19 ... 22
Send Topic In ra