Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Dãy Nhà Tôn LVD-74  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 25 26 27 28 29 ... 32
Send Topic In ra
Dãy Nhà Tôn LVD-74 (Read 31855 times)
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #390 - 30. Apr 2013 , 19:51
 
DOHUUTAI wrote on 30. Apr 2013 , 10:20:
MỘT PHÚT MẶC NIẸM NHA TB...hoado hoado



Cám ơn Tài tui nha , lúc nào cũng ở cùng bên với TB.Chúc Tài tui an bình luôn. Cry
TB
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #391 - 03. May 2013 , 22:32
 
 
 
Còn Lại Chút Này




   
...



copy từ Một Góc Phố
Back to top
« Last Edit: 04. May 2013 , 19:59 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #392 - 03. May 2013 , 22:38
 


Nhạc hay quá!

https://www.youtube.com/watch?v=eW7ogBl7TYs&feature=youtube_gdata_player


Published on Apr 11, 2013
Chào các bạn, Bản nhạc này Từ Yên đã bắt đầu viết vào khoảng 2005. Lúc đầu định viết cho quê hương của tuổi trẻ đã bỏ lại sau lưng nhưng vẫn còn trong ký ức của mình. Nhưng khi bắt đầu viết và tìm hiểu hơn về VN và những tệ nạn và thãm cảnh của nó, thì ý nhạc càng trở nên cay đắng khác hẵn với ý nhạc lúc ban đầu. Vậy rồi Từ Yên chán nãn bỏ ngang vì thấy 2 cái ý nhạc mâu thuẫn quá, không hòa hợp được. Đến khi nghe về chuyện Việt Khang bị tù chỉ vì viết nhạc chỉ trích chính quyền 1 cách gián tiếp thì Từ Yên rất là buồn và ái náy, lại lấy bản nhạc này ra viết tiếp. Khó thì thật là khó, nhưng lại gắng tự thách thức để hòa hợp được cả 2 ý lạc quan và cay đắng vào chung bản nhạc. Sửa tới sửa lui, mãi đến cuối tháng Hai 2013 mới được khá vừa ý để bắt đầu hòa âm. Từ Yên bỏ ra thêm 2 tuần để tự hòa âm, vì chẳng muốn làm phiền bạn bè. Lại bỏ thêm ra 2 tuần để tập hát. Kế đến lại nhờ 1 người bạn giúp đở trong việc thâu và hợp âm vì mình chẳng có nghề. Xong lại mất hơn 1 tuần đi tìm hình ảnh trên Internet để làm cái video này, lại sửa tới sửa lui vì lần đầu tiên tập làm movie bằng hình ảnh với Windows Movie Maker (các bạn nào cần TY chia sẻ kinh nghiệm thì xin cứ liên lạc thẳng qua email). Thật ra quay video thì cũng có 1 anh bạn thân muốn quay dùm, nhưng Từ Yên lại không muốn làm mất thời giờ với gia đình của bạn bè nên cứ khất lần hoài. Kể như trọn bản nhạc này chỉ dùng toàn cây nhà lá vườn. Nếu các bạn nghe/xem và thích bản nhạc này thì xin giới thiệu đến các bạn bè khác dùm. Email góp ý xin gửi thẳng đến Từ Yên. Xin chân thành cảm ơn các bạn đã giúp phổ biến bản nhạc này trong gần 2 tuần qua. Theo youtube, thì bản nhạc này đã được cả người quốc ngoại và quốc nội nghe. Xin cảm ơn tất cả các bạn them 1 lần nữa. Từ Yên, 24 tháng Tư, 2013 jeffrey.doan@gmail.com hatchovietnam@yahoo.com




Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #393 - 18. May 2013 , 09:05
 


TÔI THẤY EM


- Ca khúc mới nhất của Trúc Hồ dành tặng cho Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha


http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=bulvfaYOqO4


Danlambao - Kênh Youtube của đài truyền hình SBTN vừa cho phổ biến bài hát 'Tôi thấy em', một sáng tác mới nhất của nhạc sỹ Trúc Hồ dành tặng cho 2 sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.

Nhạc sỹ Trúc Hồ cho biết, ca khúc này được phổ nhạc dựa theo ý của bài thơ 'Tôi thấy em thấp thoáng áo về' của tác giả Hạ Huyên 72 được đăng trên Danlambao vào đúng ngày diễn ra phiên tòa kết án 2 sinh viên yêu nước, 16/5/2013. Ca khúc này sau đó đã nhanh chóng được trình diễn qua giọng hát của ba ca sĩ Nguyên Khang, Nguyễn Hồng Nhung, Mai Thanh Sơn.

Trúc Hồ là nhạc sỹ đã sáng tác rất nhiều ca khúc có nội dung kêu gọi dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam. Anh hiện là giám đốc kỹ thuật của trung tâm ca nhạc Asia, nới được xem là thành trì kiên cố trên mặt trận văn hóa tại hải ngoại.

Vì các sáng tác cũng như các hoạt động đấu tranh dân chủ cho VN, các bài hát của Trúc Hồ bị nhà cầm quyền CS cấm phổ biến. Điển hình là lệnh cấm gần đây của UBND TP.HCM đối với bộ đĩa ASIA 71, trong đó có bài hát 'Triệu con tim' của Trúc Hồ.

Dưới đây là lời giới thiệu của kênh Youtube SBTN về bài hát 'Tôi thấy em' của Trúc Hồ dành tặng 2 sinh viên yêu nước Uyên và Kha:

Ngày 16/5/2013 tại Việt Nam, Tòa án tỉnh Long An đã diễn ra phiên tòa xử hai sinh viên yêu nước đó là Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên. Hai em đều là những thanh niên trăn trở với vận mệnh đất nước và không chấp nhận hành vi xâm lược của Trung Quốc. Họ cùng những bạn bè của mình xuống đường và lên tiếng chống lại thái độ bá quyền của Trung Quốc trên lãnh thổ Việt Nam. Họ cũng lên tiếng chống lại những bất công xã hội.

Nhưng trước tòa án của nhà cầm quyền CSVN, họ đã bị kết tội với những bản án thật nặng nề: Nguyên Kha bị kết án 8 năm tù giam, 3 năm quản chế và 2 năm tù giam nữa về một tội khác trong quá khứ bất ngờ được nêu lên; Nguyễn Phương Uyên bị kết án 6 năm tù giam, 3 năm quản chế.

Nhạc phẩm Tôi Thấy Em do nhạc sĩ Trúc Hồ sáng tác sau phiên tòa xử hai sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha. Bài hát được lấy ý thơ từ một bài thơ của tác giả Hạ Huyên gởi đăng trên Blog Dân Làm Báo, do nhạc sĩ Trúc Hồ tình cờ đọc được trong khi đang tìm đọc tin tức về phiên tòa. (http://danlambaovn.blogspot.com/2013/...)

Bài hát được thâu live qua tiếng hát của ba ca sĩ Nguyên Khang, Nguyễn Hồng Nhung, và Mai Thanh Sơn. Mời các bạn cùng chia sẻ với nhạc sĩ Trúc Hồ qua sáng tác mới nhất của anh viết tặng hai sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.

Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
« Last Edit: 18. May 2013 , 09:05 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #394 - 18. May 2013 , 23:40
 


Tôi thấy em thấp thoáng áo về



...




Hạ Huyên 72 (Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh)
Tôi thấy em
Thấp thoáng áo mẹ về
Tà áo dài trắng mẹ may
Họ không cho em mặc

Nhưng em đứng đó, thẳng người, nghiêm trang
Như em học trò muôn thuở hiền lành, lễ phép, nề nếp
Và hiên ngang

Nếp áo của mẹ, của cha, của thầy, của cô, của trường lớp
Nếp áo vinh quang của quê hương bốn ngàn năm
Áo hình chữ S đi suốt những chặng đường lịch sử
Mà chưa hề lấm bẩn

Quê hương mình bây giờ rách rưới
Em học trò đứng lên giữa hỗn mang cuộc đời
Đem lại một nụ cười tươi

Quê hương hôm nay hãnh diện có các em
Phương Uyên ơi, Nguyên Kha ơi
Đứng thẳng lên các em nhé
Áo trắng dân chủ
Thấp thoáng về trên đôi vai các em



Hạ Huyên 72 (Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh)
danlambaovn.blogspot.com
Back to top
« Last Edit: 18. May 2013 , 23:40 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #395 - 22. May 2013 , 08:20
 




XIN MỜI VÀO ĐÂY ĐỂ KÝ TÊN KÊU GỌI TRẢ TỰ DO CHO UYÊN & KHA


...







Xin các chị và các bạn vui lòng bỏ vài phút, click vào link dưới đây để ký tên kêu gọi trả tự do cho hai bạn trẻ Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.
Hai người này chỉ vì bày tỏ tinh thần yêu nước, chống quân xâm lược Trung Cộng, mà bị Tòa án VC xử tù quá nặng nề: Phương Uyên bị tù 6 năm cộng với 3 năm quản chế, Nguyên Kha bị tù tới 10 năm.

Hành động của chúng ta sẽ có tác dụng rất lớn: đánh động lương tâm của nhân lọai, chính phủ của các nước tự do và các tổ chức nhân quyền trên thế giới sẽ tạo sức ép lên chính quyền CSVN, buộc họ phải trả tự do cho hai bạn này trước thời hạn.
Kính mong mọi người vì công lý, vì lẽ phải, hãy mau mau ký tên vào bản kêu gọi ở dưới đây.

Ở trong nước, người dân luôn bị hù dọa, khủng bố, bắt bớ, đánh đập, mà rất nhiều người vẫn mạnh dạn ký tên.
Còn chúng ta ở đây, có gì để sợ hãi mà không chịu tiếp tay cho các người dân trong nước?
Sứ mạng tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền, tiến tới châm dứt chế độ CS độc tài, bất lương, tham nhũng, rước giặc Tàu vào cướp biển, đảo, tàn phá quê hương, là trách nhiệm, lương tâm của mỗi người:  lẽ nào chúng ta lại làm ngơ cho đành khi các bạn trẻ ở trong nước đã đứng lên "đáp lời sông núi"?
Hãy ủng hộ cuộc đấu tranh của người dân trong nước, hỡi "hậu phương" tị nạn CS ở khắp nơi trên thế giới!

Xin click vào link này:

http://www.diendan.org/viet-nam/tu-do-cho-uyen-kha

Chân thành cám ơn tất cả!

Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #396 - 27. Aug 2013 , 15:14
 

“ANH VỀ MÀ XEM.......Ừ, MẸ ANH PHIỀN THẬT..!”

(Nhân mùa VU LAN 2013)

- Anh về ngay đi, em hết chịu nổi rồi, mẹ anh phiền thật.
- Uhm, mẹ anh phiền thật, bây giờ anh đang có cuộc họp quan trọng, tối về anh sẽ giải quyết nha em.

Tiếng đầu dây bên kia dập máy nghe có vẻ rất tức tối, anh buông thõng người ra sau ghế, ở bên kia cô nhìn ra phía cửa như đang cố nuốt trôi một cái gì đó vào mình.

- Anh nhìn đi, đó, đây này, hôm nay em sắp, ngày mai em xếp, cứ một người dọn, một người lại bày ra như vậy, ai mà chịu nổi. Em sắp điên rồi đây. Cô vò đầu trong 1 trạng thái vô cùng tức giận, anh lại gần cô, lấy tay xoa xoa 2 bờ vai gầy gầy, cô hất chúng ra.

- Em vào đây – Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô kéo vào phòng, khép hờ cửa, anh lấy xuống 1 chiếc hộp được đặt trên nóc tủ, lấy tay phủi nhẹ, anh nhìn cô mỉm cười.

- Mẹ phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé, còn bây giờ để anh cho em biết mẹ chúng ta phiền đến mức nào.

Anh mở chiếc hộp ra, bên trong là 1 xấp hình, anh lấy ra 1 tấm đã cũ, nhưng chẳng hề dính tí bụi nào, cô tò mò nhìn vào tấm ảnh.

- Em thấy không, đây là tấm hình mà Dì anh đã chụp lúc anh sinh ra, Dì kể vì mẹ yếu nên sinh lâu lắm, mà sinh lâu chắc là đau lâu em nhỉ, mà mẹ phiền thật, cứ la hét ầm ĩ cả lên, ai mà chẳng sinh. Dì còn nói, mẹ yếu lắm, nếu cứ cố sinh thì sẽ nguy hiểm cho người mẹ, bác sĩ đã nói như vậy rồi vậy mà mẹ vẫn cố cãi ” Không, con tôi phải ra đời, tôi phải sinh”, mẹ anh phiền thật đó.

Cô nhìn tấm hình, bàn tay cô nhẹ bỗng, rồi cô nhìn anh, trong mắt anh chứa 1 điều gì đó rất lạ. Anh cẩn thận bỏ tấm hình đó qua 1 bên, lấy 1 tấm khác cho cô xem.

- Em nhìn nè, đây là bức ảnh chụp lần đầu tiên anh bú sữa mẹ, anh chẳng thấy ai phiền như mẹ cả. Bà nội, bà ngoại nói cả rồi, mẹ yếu, không đủ sữa để cho anh, uống sữa bình đi, ở đó mà dưỡng sức, nhưng 1, 2 cứ khư khư giữ anh vào lòng ” Không, con con nhẹ cân, phải bú sữa mẹ mới tốt”. Ai nói gì cũng cãi em nhỉ, nếu không anh được uống sữa bình rồi, sữa bình phải ngon hơn chứ, mẹ anh phiền thật.

Bàn tay cô run run, cô thấy ánh mắt của người mẹ trong bức ảnh ánh lên vẻ rất hạnh phúc, 2 bàn tay cô ta cứ giữ chặt đứa bé.

Cô nhìn anh không nói gì cả.

- Còn nữa đây này – Anh lại lôi ra 1 tấm khác nhìn vào đó.

- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, con nít hơn 1 năm ai chẳng chập chững biết đi, mẹ cứ làm như chỉ có con mẹ mới làm được điều đó không bằng. Ba kể mẹ cứ gặp ai là cũng hí hởn khoe ” Thằng cu Tin nhà tôi đi được rồi, nó biết đi rồi đó “. Bộ mẹ không thấy phiền hay sao em nhỉ?

Bờ môi cô như muốn nói một cái gì đó nhưng cổ họng thì ứ nghẹn lại, bức ảnh đứa trẻ con chập chững đi về phía mẹ trong tấm hình, cô nhìn mãi.

- Ba còn kể, từ ngày anh bắt đầu bi bô tập nói rồi gọi được tiếng mẹ là nguyên những ngày sau là một chuỗi điệp khúc ” Cu Tin gọi mẹ đi, gọi mẹ đi cu Tin”, mẹ phiền quá đi mẹ à, anh mỉm cười xoa nhẹ vào bức ảnh, mắt anh đang long lanh thì phải.
- Đây nữa, đây nữa này – Anh lôi ra nguyên 1 xấp, nhiều lắm, rất nhiều ảnh- Em thấy mẹ anh phiền ghê chưa, chụp làm gì mà lắm ảnh vậy không biết, lần đầu tiên anh vào mẫu giáo, có phiếu bé ngoan, rồi tiểu học, trung học, nhận bằng khen, em coi đi, đủ trò trên đời, coi hình của anh có mà đến tết mới xong, anh phì cười, ” mẹ anh phiền nhỉ “?

Cô nhìn anh, anh không cười nữa, anh cầm 1 tấm hình lên nhìn vào đó rất lâu, cô thấy nó, 1 tấm hình rất đẹp, anh rất đẹp trong bộ áo tốt nghiệp cử nhân, anh lúc đó trông điển trai quá, cao ráo, nhưng…
- Em có thấy không? Tóc mẹ anh đó, rối em nhỉ ? Còn áo quần nữa này, cũ mèm…
Cô nghe thấy giọng anh trở nên khác đi, không đều đều như lúc ban đầu nữa, đứt quãng. Cô nắm lấy tay anh. - Năm anh 15 tuổi, ba bỏ mẹ con anh lại, rồi lúc đó, mọi thứ trong nhà trở nên không có điểm tựa, anh đi học, mẹ bắt anh phải học…Em không biết đâu, anh xin nghỉ nhưng mẹ không cho, phiền như vậy chứ. Mẹ cứ sáng sớm đi phụ quán cơm cho người ta, trưa ăn 1 chén cơm thừa trong quán để dư tiền cho anh học thêm ngoại ngữ, rồi chiều đến chạy đi giặt đồ cho những bà mẹ không phiền khác, để họ đi mua sắm, cà phê, giải trí…
Giọng anh lạc hẳn – Còn nữa em ạ, tối đến mẹ lại tiếp tục đi làm lao công đường phố, sáng sớm mới về chợp mắt được 1 tí thôi, vậy đó…Em thấy mẹ anh khỏe không?
” Tách”, 1 giọt nước rơi xuống trên tấm hình, mắt cô cũng nhòe đi, khác thật, 1 bà mẹ trẻ với gương mặt xinh đẹp lúc đứa con mới bi bô tập nói, và cũng với gương mặt phúc hậu đó nhưng giờ làn da đã nhăn đi, khuôn mặt gầy hẳn khi đứng cạnh cậu con trai lúc chuẩn bị ra trường.

- Anh à – Bàn tay cô nắm lấy bàn tay run run của anh.

- Em có thấy tay mẹ rất yếu không, anh chẳng bao giờ kể em nghe nhỉ. Khi 5 tuổi, anh đùa nghịch chạy nhảy lung tung, lúc đuổi bắt cùng cô nhóc hàng xóm anh đã trượt chân ngã từ cầu thang xuống. Lúc đó, anh chẳng thấy đau một chút nào cả, chỉ nghe một tiếng kêu rất thân quen, em có đoán được không, anh đang nằm trên 1 thân thể rất quen…mẹ anh đó.
Cô sững người lại, nước mắt cô trào ra, rơi xuống ướt đẫm tay anh.
- Em à, mẹ anh phiền vậy đó, phiền từ khi anh chuẩn bị lọt lòng cho đến khi anh gần đón đứa con đầu tiên của mình, chưa hết đâu, mẹ sẽ còn phiền cả đời em ạ, bây giờ lớn rồi mẹ vẫn cứ lẽo đẽo theo anh dặn đủ thứ em không thấy sao, cơm phải ăn 3 chén, đi xe phải chậm thôi, đừng có mà thức khuya quá. Mẹ anh phiền thật, ngày mai mình đưa mẹ đến viện dưỡng lão em nhé.

- ”Anh“, cô ôm chặt lấy anh, cô òa khóc nức nở, ”em xin lỗi“,
Anh ôm lấy cô vỗ về, vỗ về như ngày xưa anh vẫn thường được làm như vậy.

” Choang “- Anh và cô chạy nhanh xuống bếp.

- Mẹ xin lỗi, mẹ nghe con thèm chè hạt sen nên mẹ đi nấu, nhưng…Giọng mẹ run run không dám nhìn về phía trước, cúi người nhặt những mảnh vỡ vừa rơi.
- Mẹ à – Cô chạy đến nắm lấy bàn tay xương xương của mẹ – Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho – Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ, mẹ nhìn anh, anh nhìn cô trong lòng của mẹ:
Mẹ đã không sinh lầm con và con cũng đã không chọn nhầm dâu cho mẹ, phải không ạ?”
(Ngọc Đoá sưu tầm)



Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #397 - 30. Aug 2013 , 22:19
 



Xem nè cả nhà ơi ,ghê quá.



Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #398 - 02. Sep 2013 , 07:12
 

THƯ GỬI BẠN TA CỦA BÙI BẢO TRÚC



Ngày 19 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Trung quốc đã trở thành một quốc gia của đồ giả, toàn là đồ giả.
Giả tất cả mọi thứ. Từ tháp Eiffel của thủ đô Paris đến nguyên một khu thuộc thành phố Venise của Ý đến một đô thị của Thụy Sĩ đều có phiên bản giả ở Trung quốc. Giả nguyên những thứ ấy được thì những cái ví Vuitton, đồng hồ Rolex, quần áo với những cái nhãn nổi tiếng, nước hoa, rượu đắt tiền …tại sao lại không làm giả luôn?

...

Hàng giả bán ra ngoại quốc đã đành, và rất nhiều. Thỉnh thoảng lại có những vụ tiêu hủy các hàng giả nhập từ Trung quốc bằng cách đem đốt, hay dùng xe ủi lô cán cho nát. Lúc thì ở Úc, lúc ở Singapore, lúc thì ở New York, Los Angeles…
Nhưng hàng giả còn được tiêu thụ rất nhiệt tình ở ngay nước Tầu. Không sáng chế được thì làm giả. Không có tiền nghiên cứu để chế tạo sản phẩm mới thì làm giả. Lợi dụng những tên tuổi nổi tiếng để lừa, bịp kiếm tiền thì làm giả.
Có khi cũng chẳng phải là làm giả vì những lý do kể trên, mà làm giả vì thích làm giả mà thôi.
Thí dụ như một thứ giả khá mới lạ mà báo chí Mỹ cũng nói như chuyện xẩy ra tại một vườn thú ở tỉnh Hà Nam .
Tờ Bắc Kinh Thanh Niên tuần qua cho biết vườn thú bán vé cho khách đến thăm để xem một con sư tử, được chụp hình với nó ở ngoài chuồng, với con sư tử ở sau những chấn song. Khách đến thăm thì tin ngay đó là một con sư tử Phi châu như tấm bảng bên ngoài chuồng có viết rõ bằng chữ Hán.

...

Ai cũng thích thú được thấy gần con sư tử đó. Cho đến lúc không biết vì lý do gì, con sư tử bỗng kêu ầm lên. Tiếng kêu không phải là tiếng gầm của sư tử, mà là tiếng sủa gâu gâu gần với tiếng chó hơn. Đến lúc nhìn kỹ lại thì đó không phải là sư tử, mà là một con chó. Một con chó ngao Tây Tạng (Tibetan Mastiff).
Giá vé xem sư tử là 15 nhân dân tệ, tương đương với $2.45. Sau đó, giám đốc vườn thú mới nói với báo chí rằng vườn thú có một con sư tử Phi châu thật, nhưng dịp đó, nó được cho một vườn thú khác mượn vài ngày để giúp làm vài ba con sư tử con với cho vườn thú kia. Ngoài ra, ở vườn thú cũng còn vài ba con đội lốt những con thú khác, như một con cáo được nhốt trong chuồng của một con báo, hai con trăn được nhốt vào chuồng rắn.
Chỉ vì cái tính hay làm đồ giả đã ngấm vào trong máu từ lâu, nên bỏ cái tính ấy không dễ, và do đó, mới có chuyện chó giả sư tử, chồn giả báo, như bao nhiêu thứ giả khác ở Hoa lục.
Và vì thế, 16 chữ vàng mà Giang Trạch Dân đề ra với Lê Khả Phiêu năm 1999, và sau đó, lại khẳng định với Nông Đức Mạnh năm 2000, coi đó là phương châm chỉ đạo cho những phát triển quan hệ giữa Việt Nam và Tầu chỉ là những điều giả dối. Cứ đọc lại 16 cái chữ vàng ấy thì sẽ thấy ngay chúng chỉ là vàng giả:
Trường kỳ ổn định (ổn định lâu dài)
Diện hướng vị lai (hướng tới tương lai)
Mục lân hữu hảo (hữu nghị láng giềng)
Toàn diện hợp tác (hợp tác toàn diện)
Ổn định lâu dài không thể là những hành vi gây rối, đe dọa các nước khác. Hướng tới tương lai chỉ chọn những hướng có lợi cho mình. Mục lân hữu hảo thì phải không bắt nạt nước khác, chiếm đất, chiếm biển của người ta. Toàn diện hợp tác không thể là đem tầu thuyền húc tầu cá của nước bạn, cắt giây cáp của láng giềng.
Ở một số nước, việc mua và dùng hàng giả cũng bị những biện pháp trừng phạt như đối với những gười bán hàng giả, tiêu thụ, phân phối hàng giả.
Trong khi đó 16 chữ vàng giả ấy của Bắc kinh đưa ra thì có ngay những thứ vồ lấy đem về ăn một cách ngon lành nên đất nước mới tan nát ra như ngày hôm nay.
Còn bọn làm hàng giả thì là bọn cứ mở miệng ra là "chi hồ giả dã", những hư từ chẳng có ý nghĩa quái gì nên việc làm giả tất cả mọi thứ cũng là dễ hiểu.
Ngày 20 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Thông tấn xã AP cho biết tháng trước, Nguyễn Tấn Dũng đã ký một sắc lệnh miễn học phí cho các sinh viên ghi tên học chương trình 4 năm đại học nghiên cứu chủ nghĩa Mác Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh.
Bản tin AP nói là trong mấy năm qua, không còn bao nhiêu sinh viên chịu học chương trình này nữa vì bằng cấp về Mác Lê nin và Hồ Chí Minh rất khó kiếm việc. Chủ của các cơ sở thương mại, các công ty trong nước cũng như ngoại quốc đều không muốn tuyển những ứng viên có loại bằng cấp chuyên môn như thế. Điều này không phải là lập luận của những thành phần chống báng nói xấu nhà cầm quyền Hà Nội đang sống ở nước ngoài như một vài người sẽ nói, mà chuyện đó lại là từ miệng của Phạm Tấn Hà, người cầm đầu phòng tuyển sinh và huấn luyện thuộc đại học khoa học xã hội và nhân văn Hồ Chí Minh, với tên tuổi được nêu rõ ràng trong bản tin AP.
Theo Phạm Tấn Hà thì các sinh viên lý luận là những cấp bằng trong các lãnh vực du lịch, bang giao quốc tế, Anh ngữ… sẽ dễ kiếm được việc làm và lương bổng cũng khá hơn.
Tưởng tượng một công ty điện toán tuyển nhân viên thì chỉ có điên mới thu nhận những người có văn bằng cử nhân về Mác Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh vào làm việc cho công ty. Với những kiến thức về những thứ đã hoàn toàn phá sản ở ngay tất cả các nước Cộng sản trước đây, thì những ứng viên với thứ bằng cấp như vậy sẽ đóng góp được gì cho công ty? Công ty sẽ cần những người có chuyên môn về điện toán, nói được tiếng Anh để làm việc chung với người ngoại quốc đến làm việc ở Việt Nam chẳng hạn. Chứ lôi cái thứ kiến thức vớ vẩn cơ sở đặt trên những gian dối, lừa bịp chính trị, hoàn toàn nhảm nhí trong lãnh vực kinh tế thì ai dám tuyển vào làm?
Ngay cả những thành phần có bằng cấp trong nhiều lãnh vực khác cũng còn rất khó mới kiếm được việc làm liên quan đến chương trình học. Rất nhiều phải làm những công việc hoàn toàn không dính dáng gì tới sở học của mình thì lận lưng cái bằng cử nhân dở hơi kia sẽ làm được gì.
Được miễn cho mỗi năm khoản học phí tương đương với 200 đô la, nhân lên 4 lần là 800 đô la đối với một sinh viên có thể là lớn. Nhưng khoản đầu tư thời gian 4 năm đại học cho cái bằng cử nhân giấy lộn ấy thì có bõ công không? Cầm trong tay mảnh giấy ấy thì làm được gì, dọa chó chưa chắc chó đã thèm sợ.
Học để mà về nhà bị bố mắng như mắng chó nào là ngu và điên, nào là lấy cái bằng ấy về rồi thì cạp đất ra mà ăn hay sao!
Đó là chưa kể vác cái bằng ấy đi xin việc thì chỉ tổ bị những cơ sở ấy mắng cho là làm mất thì giờ của họ, mất công người phỏng vấn phải chỉ lối ra cho cái thứ lẩn thẩn ấy đi về mà thôi.
Còn cái bằng ấy, nếu có gửi lại thì cũng không được hạnh phúc làm cái "tầu bay giấy ngập ngừng bay ra cửa" như một câu thơ của Hoàng Anh Tuấn. Nó sẽ bị quăng thẳng tay vào thùng rác ngay lập tức chứ chẳng được một chút ngập ngừng hay phân vân gì hết.
Tấm bằng ấy, nghĩ lại, cũng không làm được cái việc dọn dẹp sạch sẽ cho cơ thể sau chuyến đi bài tiết.
Những cuộn giấy tròn White Clouds hay Cottonelle làm được việc hơn nhiều.
Của rẻ là của ôi. Nhưng ôi còn có thể dùng được chứ bằng cấp về Mác Lê nin Hồ Chí Minh thì dùng được vào việc gì bây giờ?
Không còn có thể nói hồng hơn chuyên được nữa.
Ngày 22 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Một bài báo của tờ Việt Nam Express cách đây vài hôm đã viết về vụ mấy nữ sinh khoảng 15, 16 tuổi của một trường trung học phổ thông ở tỉnh Phú Thọ đánh nhau gây thương tích khá nặng cho nhau và nhân đó, đã đưa ra mấy con số rất đáng ngại.
Bài báo nói rằng hôm nay, nếu vào Google, đi tìm tài liệu về "nữ sinh đánh hội đồng", thì sẽ được khoảng gần 3 triệu kết quả ngay trong vòng 40 giây, và nếu tìm những video clip thu cảnh học sinh đánh nhau, người ta sẽ tìm thấy khoảng 44 ngàn video clips.
Vụ hành hung mới diễn ra hôm 16 tháng 8 thì ngay trong ngày hôm ấy, một video clip được đưa lên facebook cá nhân để mọi người xem cho … biết. Nguyên do đưa tới việc đánh nhau có thể chỉ là vì những câu như "con kia xinh quá, đánh nó!", hay "con kia xấu quá, đánh nó!", hay "con kia dám cướp người yêu của bà à, đánh nó!" Lệnh truyền ra thì lập tức xô xát xẩy ra. Nạn nhân bị 5 nữ sinh đấm vào mặt, đạp ngã xuống đường, trong khi bị chửi bới bằng những ngôn từ hết sức tục tĩu. Nạn nhân dùng dao nhọn đâm trả, gây thương tích trầm trọng cho ba em. Những em bị thương đã phải đi bệnh viện, trong đó có 1 em bị đâm rách mắt, 2 em kia bị thương ở bụng và ở tay.
Điểm làm cho người đọc kinh ngạc là thái độ của các học sinh khác đứng xem trận đánh nhau mà không một ai ra tay can thiệp, lại còn cổ võ cho hai bên đánh tiếp để dùng điện thoại di động thu lấy hình đưa lên facebook.

...

...

Bài báo có kèm theo hai bức hình mầu khá rõ. Tôi xem kỹ cả hai bức mà không sao tìm được Ngọ của tôi đâu hết. Ngọ mặc áo dài, tay ôm tập vở, bờ vai nhỏ, tóc dài tà áo vờn bay…
Chỉ thấy những con ác quỉ mặc quần jeans, áo bông đang lao vào đấm đá một đứa đang nằm còng queo dưới đất. Trong bức ảnh thứ hai, là một đứa mặt đầy máu đang được dìu đi. Chung quanh là một đám đông lố nhố dừng xe lại đứng xem một cách bình thản.
Vì thế, cũng không kịp trao vội vàng chùm hoa mới nở, để Ngọ ép vào cuối vở…
Ngọ của tôi không còn nữa.
Thay vào đó là những đứa nhỏ hơn Ngọ vài ba tuổi, mặt mũi hung tợn, luôn miệng chửi bới thô tục.
Phạm Thiên Thư vẽ lại hình ảnh của Ngọ, của những Ngọ của chúng ta ở những cổng trường ngày nọ. Chiếc mobylette tắt máy, đạp lẽo đẽo đi sau. Cơn gió gửi lại mùi tóc thơm mùi nắng, những chiếc lá me rụng như mưa xuống đường đi. Mấy câu thơ của Nguyên Sa bỗng trở lại. Buổi tối đi học một mình, cột đèn theo gót bóng lung linh , mặt trăng theo ánh đèn trăng sáng , đôi mắt trông vời theo ánh trăng …
Một ngày rất đẹp phải kết thúc như thế. Ngày ấy đã mất vĩnh viễn. Tại sao vậy? Tôi tin chắc là Ngọ, và những Ngọ khác của chúng ta không bao giờ phải làm cái công việc mà tờ Tuổi Trẻ nói là học tập theo gương Hồ Chí Minh như những đứa học sinh vô cùng mất dậy trong những bản tin ngày nào cũng vài ba vụ đánh nhau, chửi nhau hung tợn và tục tĩu đầy trên những tờ báo trong nước.
Những bài công dân giáo dục, đức dục không còn nằm trong chương trình học của các trường Việt Nam nữa. Những gương sáng cho mấy thế hệ toàn là những thứ mẫu mực tồi bại của một xã hội băng hoại thì lấy đâu ra những hình ảnh tuổi trẻ tử tế cho được.
Từ năm 1954 ở bắc vĩ tuyến và sau năm 1975, những thứ tệ lậu như vậy lan xuống cả miền nam thì đừng có nói những thứ ấy là tàn dư Mỹ Ngụy nhá.

Hôm nay đường này, cây cao hàng gầy, đi quanh tìm hoài, ai mang bụi đỏ đi rồi.

Posted by tgbt@yahoo.com at 10:59 AM http://img1.blogblog.com/img/icon18_email.gif
Labels: 2013, August 23
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #399 - 03. Sep 2013 , 10:33
 
HA HA HA...Cười miéng bự chào TB nè....típ tục post...Tài tui đọc KÉ.....HA HA HA  hoado hoado
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #400 - 05. Sep 2013 , 08:23
 
DOHUUTAI wrote on 03. Sep 2013 , 10:33:
HA HA HA...Cười miéng bự chào TB nè....típ tục post...Tài tui đọc KÉ.....HA HA HA  hoado hoado



TB cũng cười nhiều miếng bự với tài tui nè  Grin Grin Grin
Đọc tiếp nha , mấy bài này do chị Đoá mail.

THƯ GỬI BẠN TA CỦA BÙI BẢO TRÚC
Ngày 28 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Một tờ báo trong nước, tờ Kiến Thức trong số đề ngày 27 tháng 8 cho biết theo thống kê của Cục Kiểm Tra Văn Bản Qui Phạm Pháp Luật thì trong thời gian 10 năm qua, từ năm 2003 đến 2013, có khoảng 50 ngàn văn bản sai trái đã được "xử lý" ở các mức độ khác nhau.
Nói cách khác, đã có 50 ngàn thứ luật lệ, qui định bị dẹp bỏ vì bị coi là bố lếu bố láo, bị dân chúng phản đối, thẳng tay đòi thu hồi, vô hiệu hóa.
50 ngàn là một con số không nhỏ. Chia đều cho 10 năm thì mỗi năm có khoảng 5 ngàn , và như vậy thì mỗi ngày có hơn 13 văn bản luật pháp hay qui định bị dẹp bỏ, không còn được áp dụng nữa sau khi ban hành.
Luật lệ gì mà quái đản như vậy! Nay ban hành, mai thu hồi, dân chúng ai biết đâu mà lần. Thiếu gì cảnh công an cảnh sát đem những thứ luật nhảm nhí đó ra làm khó người dân để ngay sau đó lại phải hủy những biện pháp vừa được áp dụng để tạo khó khăn cho đời sống người dân.
Mới đây nhất, hai bộ trong chính phủ lại lôi một đề nghị từng bị dẹp cách đây không lâu ra để thảo luận trở lại. Chuyện thảo luận chưa đi đến đâu thì tin tức lộ ra ngoài, tin thì nói đó là ý kiến của bộ Y Tế, tin thì nói đó là việc của bộ Giao Thông Vận Tải, thế là đồng đổ bóng, bóng đổ đồng bên nọ chối, bên kia né, không bên nào nhận là đã đưa ra đề nghị quái đản về chuyện lái xe gắn máy. Đại khái theo những đề nghị này thì muốn được cấp bằng lái xe gắn máy 50cc, thì ứng viên phải cao hơn 1m45, nặng hơn 40 kg , và ngực phải đo được hơn 72cm.
Thực ra, năm 2008, bộ Y Tế đã đưa ra Quyết Định số 33 với những điều kiện như vừa kể nhưng sau đó, văn bản này đã bị thu hồi thì nay lại được lôi ra thảo luận.
Theo những giải thích của bộ Y Tế thì những đòi hỏi đó được đưa ra để bảo đảm là người sử dụng các loại xe này có đủ sức khỏe để điều khiển xe. Người sử dụng phải có tay chân đủ sức để bópembrayage, điều khiển tay gas, chân phải đủ sức để sang số và đạp thắng. Nếu không đủ sức để sử dụng các bộ phận kể trên của xe thì có thể dễ gây tai nạn. Điều đó có thể đúng. Nhưng đưa thêm qui định về vòng ngực thì có thể là vô lý. Vòng ngực 72 cm không hề bảo đảm cho sức mạnh của bàn tay và cánh tay.
Những chiếc velo solex máy đặt ở phía trước không bao giờ đòi hỏi người sử dụng nó phải có bộ ngực đo được bao nhiêu centimét mà có bao giờ loại xe này gây nguy hại cho sức khỏe người sử dụng đâu.
Rõ ràng việc đề ra những quy định này chỉ là việc làm của một bọn vô công rồi nghề, bịa ra những chuyện ngu xuẩn vớ vẩn cho có chuyện để làm rồi sau đó lại thu hồi nhũng thứ luật lệ quái đản đó mà thôi.
Muốn lo cho sức khỏe của người dân, muốn tránh những thảm họa cho người tiêu thụ thì sao không ngăn chặn thịt thối tuồn vào thành phố, rau tươi tưới bằng các hóa chất độc hại, trái cây tẩm thuốc độc cho chóng chín?
Cấm ngực nhỏ lái xe 50cc, lại còn cấm luôn cả những người bị bệnh da liễu, vẩy nến, vẩy cá, nấm … thì còn ai được cấp bằng lái để ra đường cho các anh cảnh sát giao thông chặn lại làm tiền chôm chĩa với nhau rồi ra luật cấm chụp hình quay phim các anh cảnh sát giao thông đòi hối lộ kiếm kế sinh nhai cho được?
Chao ôi, luật với lai chẳng lệ trong cái đất nước tệ lậu ngày nay nữa?
Tưởng tượng đang lái xe lại bị các anh cảnh sát giao thông liêm chính vẫy lại hỏi đủ các thứ giấy tờ rồi lại rút cái thước ra đo bộ ngực omega của tôi, kế đến lại đòi cái … đồng hồ giữ làm kỷ niệm thì nói năng thế nào với mẹ cháu ở nhà đây!
Ngày 29 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Tại Cần Thơ đang có một cuộc triển lãm mà giấy mời ghi rõ là để ghi nhớ ngày kỷ niệm 68 năm diễn ra cuộc cách mạng tháng Tám và đồng thời cũng là ngày quốc khánh 2 tháng 9 của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.
Cuộc triển lãm còn kéo dài cho đến hết ngày 15 tháng 12 với hàng trăm cổ vật tìm thấy được trong một con tầu đắm ở ngoài khơi Cà Mau, những bình cổ, chén bát bằng sứ nhiều món còn nguyên vẹn sau bao nhiêu năm nằm dưới đáy biển. Con tầu chở những sản phẩm gốm của thời Ung Chính nhà Thanh đang trên đường đi Âu châu thì đắm ở Cà Mau. Các hiện vật này, khoảng hơn 130 ngàn món, được tìm thấy hồi năm 1998 và tuần này được đem tới trưng bầy ở Cần Thơ.
Nguyên việc đem những cổ vật tìm thấy ở Cà Mau trưng bày tại Cần Thơ cũng đã là không thích hợp rồi. Phải là những thứ xuất xứ ở Cần Thơ trong giai đoạn lịch sử ấy, và phải là những thứ có dính dáng đến cuộc cách mạng tháng Tám và ngày 2 tháng 9 chứ.
Mấy món chai lọ, bình bát, tô chén vớt được ở vùng biển ngoài khơi Cà Mau thì liên quan gì đến cách mạng, và đến thành phố Cần Thơ ?
Mà đó lại là những món sản xuất tại Trung quốc thời nhà Thanh đang trên đường đem bán sang Âu châu.
Giải thích như thế nào về sự có mặt của mấy món đồ sứ đó trong phòng triển lãm về cuộc cách mạng tháng Tám và ngày 2 tháng 9?
Việc đưa những món cổ vật này ra trưng bầy trong phòng triển lãm là một việc làm hoàn toàn sai trái. Những cái chén bát cổ đó không có bất cứ một lý do nào để được đem ra bầy tại cuộc triển lãm kỷ niệm hai biến cố của nước Việt Nam.
Nhưng nguy hiểm hơn là việc đem trưng bầy những món cổ vật ấy chắc chắn sẽ khiến cho người xem coi chúng có những liên hệ với lịch sử Việt và ngày quốc khánh của Việt Nam.
Chúng là những cổ vật xuất xứ từ Trung quốc, lại cũng chẳng ra đời hay xuất hiện, hay được tìm thấy trong thời điểm diễn ra cuộc cách mạng tháng Tám hay nhân ngày 2 tháng 9 năm 1945.
Việc có mặt của những món cổ vật của nhà Thanh chỉ có thể hợp lý nếu Việt Nam là một phần của nước Tầu. Nhưng không phải là như thế. Vậy thì sao lại đem bầy những cái tô cái chén đó tại phòng triển lãm cách mạng tháng Tám và quốc khánh Việt Nam?
Việc đem những món đồ gốm của đời nhà Thanh chỉ có thể là một việc làm tự coi quốc khánh Việt Nam, cách mạng tháng Tám là những sinh hoạt của Tầu, của nước Tầu.
Vào lúc đang diễn ra những chuyện không hay giữa Việt Nam và Tầu, và trong khi bọn thực dân xâm lăng mới đang tìm mọi cách khiêu khích, bắt nạt, lấn át, lộ rõ tham vọng xâm lấn đất đai của Việt Nam thì bọn ngu xuẩn dốt nát tổ chức cuộc triển lãm đầu Ngô mình Sở với những món cổ vật tầm bậy tầm bạ vớt từ một chiếc tầu buôn Trung quốc trên đường đi Âu châu.
Giá như chiếc tầu ấy đem bán những thứ trên tầu để lấy tiền giúp cách mạng Việt Nam thì cũng tạm hiểu được đi.
Nhưng đem những thứ vớ vẩn như vậy trưng bầy nhân kỷ niệm cách mạng tháng Tám và quốc khánh 2 tháng 9 thì ngu khong để đâu cho hết ngu là vậy.
Khách đến thăm tha hồ được thấy tận mắt nước ta và nước Tầu chỉ là một. Bằng cớ rõ ràng, không chối vào đâu được rồi nhé.
Thảo nào ông Điếu Cầy chỉ cần phản đối bọn Tầu cướp đất, cướp biển là bị đem đi giam mút chỉ.
Bọn ngu xuẩn ở Cần Thơ, như vậy, chỉ kỷ niệm cuộc cách mạng tháng Tám và ngày quốc khánh của bọn Cộng sản chúng nó chứ không bao giờ là của nước Việt Nam cả.
Ngày 30 tháng 8 năm 2013
Bạn ta,
Một tờ báo tiếng Anh ở Hán Thành, tờ Korea Times vừa tiết lộ một chuyện khá lý thú. Và nếu trò này được nhiều người bắt chước làm theo thì có thể số người chống đối sẽ không phải là con số nhiều lắm.
Trong những năm gần đây, bất cứ cái gì từ Hàn quốc tung ra đều được hưởng ứng rất kỹ. Phim ảnh, ca nhạc, thời trang Hàn quốc được đông đảo người Việt ở trong nước hết sức ưa chuộng. Vài ba ngôi sao Hàn quốc đến thăm Việt Nam đều được đón tiếp rất nồng nhiệt. Một tài tử điện ảnh nọ, theo tờ Tuổi Trẻ, trong một chuyến đi Hà Nội cách đây mấy tháng, khi vừa rời khỏi chiếc ghế ngồi tại một buổi gặp gỡ các cuồng "fan" thì lập tức cả chục người nhào đến ôm lấy cái ghế hít lấy hít để.
Chủ tịch Hồ Chí Minh trong những lúc được ái mộ nhất cũng không được dành cho những cái hít hà như thế.
Người ta bắt chước tất cả mọi thứ xuất xứ từ Đại Hàn. Có nhiều thứ bắt chước cũng đúng. Đại Hàn trong có vài chục năm đã phát triển vượt bực về nhiều mặt, và nay đã trở thành một cường quốc đáng nể về kinh tế cũng như quân sự tại vùng đông bắc Á. Bắt chước để tiến lên như Đại Hàn thì tại sao lại không?
Tờ Korea Times cách đây mấy hôm cho biết phụ nữ, và luôn cả một số đàn ông Đại Hàn đã đua nhau kéo đến các trung tâm giải phẫu thẩm mỹ để nhờ các chuyên gia giải phẫu thẩm mỹ giúp tạo cho họ những nụ cười và để cho những nụ cười luôn luôn đậu ở trên môi. Một đường cắt ở khóe miệng, hai ba mũi khâu là có ngay một nụ cười trên môi. Khuôn mặt sáng hẳn ra.
...

...

Trò giải phẫu này được thực hiện rất thành công đã đem lại những nét khả ái cho nhiều phụ nữ trẻ, và luôn cả rất nhiều người đàn ông.
Thế là sau những dịch vụ gọt hàm, độn cằm, cắt mí, làm cho đôi mắt biết cười, nay đến những nụ cười được tạo ra cho những khuôn mặt bí xị lúc nào cũng như ngủ chưa đã mắt, lúc nào cũng như thiếu ngủ trở thành dễ coi hơn, ở nhà cũng như lúc ra đường.
Hy vọng sẽ nhiều người Việt Nam đổ xô đi nhờ dao kéo để "em về điểm phấn tô son lại, ngạo với nhân gian một nụ cười" như trong hai câu thơ của Thái Can.
Những khuôn mặt hình sự thường trực nhăn nhó khó khăn có thể sẽ dần biến đi trên những khuôn mặt quê hương (?) "đi qua nửa đời không có một ngày vui" (TCS) sẽ sáng lên một chút.
Không phải là chỉ ở trong nước, mà luôn cả ở những nơi ở ngoài nước cũng vậy. Nhất là ở nam California nơi rất đông người Việt đang sống vui vẻ hạnh phúc. Nhưng nhiều người lại rất … hình sự khi ra đường.
Hình như những người này đã tâm nguyện với mình là ra đường phải khó đăm đăm mới đúng điệu, mới hợp thời trang thì phải.
Tôi đã gặp không ít những nhan sắc ấy.
Vào ngân hàng, đẩy cái cửa , giữ lấy cánh cửa chờ người phía sau, nhưng người "đi qua đời tôi" vẫn cứ nghiêm và buồn. Tự nhiên tôi được quí nhân ấy tìm ngay cho công việc giữ cửa cho các ngài.
Lái xe đi trên đường, nhường cho xe của quí nhân đi từ parking lot tiến ra, lại một khuôn mặt không vui khác.
Đang xếp hàng chờ đến lượt mình thỉnh thoảng cũng thấy một người Việt hồn nhiên tiến vào, cắt ngang chen lên phía trước. Đi chợ, đi ăn trả tiền cũng gặp nhiều đồng hương như thế. Có thể cấu trúc của những cái mặt khiến cho những người có những khuôn mặt ấy giống như những người anh em họ xa của chúng ta khi vừa ăn một củ gừng to tổ chảng chăng?
Nhưng nay, các dao kéo Đại Hàn sẽ có thể giải quyết những trường hợp ấy để quăng đi vĩnh viễn những củ gừng cho biến luôn những nét hình sự đó cho rất nhiều người được nhờ.
Cuốn phim dựa trên một tác phẩm của Francoise Sagan, Un Certain Sourire có một câu hát rất hay: nụ cười nào đó ấy sẽ ám ảnh mãi trong tâm tưởng của bạn hoài hoài.

Có thể vì nó vừa được sửa bằng dao kéo rồi chăng?
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #401 - 11. Sep 2013 , 20:41
 
Thân chuyển,
  HÌNH ĐẸP

Ngắm ảnh "gif" (graphic s Interchange Format)......


Bạn đã "dán mắt" lấy màn hình máy tính hàng giờ liền? Đảm bảo xem xong những bức ảnh thiên nhiên dưới đây, bạn sẽ như được bước vào một thế giới khác.
Khi xem bài viết này, ắt hẳn bạn đang "dính mặt" vào màn hình máy tính sau khi lướt đủ các loại trang web để làm việc, học tập và vui chơi... Bạn có thấy mệt mỏi chứ?
Nếu vẫn mệt mỏi ngồi lì với chiếc máy tính, hãy chịu khó ngồi thêm một lúc nữa để kéo xuống xem những hình ảnh "GIF" thiên nhiên dưới đây. Rất có thể bạn sẽ có cảm giác thư thái ngay lập tức đấy.

Hãy ngắm nhìn dòng suối chảy từ dãy núi Alps xuống và thử tưởng tượng về tiếng nước chảy róc rách.Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...


Cùng khoảnh khắc sóng xô vào bờ đá trên một mỏm núi thuộc bờ biển xứ Wales

...

.Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Tưởng tượng bàn chân mình đang đi dưới lớp cát mềm ở bờ biển Crete (Hy Lạp) thì sao?Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Bạn cũng có thể "ngửa mặt lên trời" ngắm mây trôi trên dãy núi Andes cũng được...Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức
...

Có bao giờ bạn cảm nhận được làn sương sớm mai trong khu rừng nhiệt đới phả vào làn da?Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Hoặc nghĩ về tiếng sét đánh thẳng xuống đồng cỏ xa-van ở châu Phi.Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức
...

Thử một lời nguyện ước với sao băng trên bầu trời đêm chứ?Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Nghĩ về cảm giác rùng mình khi chứng kiến một vòi rồng thực sự...Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Hoặc nhúng chân vào làn nước mùa đông trong một dòng suối...Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Hay thậm chí là chiêm ngưỡng hoàng hôn giữa vùng biển.Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức

...

Thay vì ngồi "ụ thù lụ" bên bàn làm việc/bàn học đến ngất ngây với màn hình máy tính...Ngắm ảnh "ma thuật" khiến bạn thư giãn ngay lập tức


...



...
     


Mb
Back to top
« Last Edit: 11. Sep 2013 , 20:41 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #402 - 12. Sep 2013 , 09:07
 
HAHAHA...Hoan hô TB kien trì bảo vệ DNT vói những bài đăng thạt phong phú , yêu nước...Và Tài tui đã '' mắt nhắm, mắt mở '' mà coi hình ảnh đẹp...HAHAHA
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #403 - 12. Sep 2013 , 20:37
 
DOHUUTAI wrote on 12. Sep 2013 , 09:07:
HAHAHA...Hoan hô TB kien trì bảo vệ DNT vói những bài đăng thạt phong phú , yêu nước...Và Tài tui đã '' mắt nhắm, mắt mở '' mà coi hình ảnh đẹp...HAHAHA



Tài tui uống thêm miếng nước rồi đọc tiếp.

THƯ GỬI BẠN TA CỦA BÙI BẢO TRÚC


Ngày 2 tháng 9 năm 2013
Bạn ta,
Các học sinh trong nước đã trở lại trường để bắt đầu một niên học mới.
Các em trở lại trường thì chắc phải vui lắm. Niềm vui cũng giống như niềm vui của những học sinh vài ba thế hệ trước, như của bạn, của tôi. Ở đâu, lúc nào thì ai ai trong chúng ta cũng có một ngày tựu trường như của những ngày cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều, những đám mây bàng bạc của Thanh Tịnh, hay con đường băng ngang qua vườn Lục Xâm Bảo của Anatole France, hay ở cửa trường với cậu bé An Di của De Amicis tác giả của cuốn sách mà chúng ta ai cũng yêu, cuốn Tâm Hồn Cao Thượng.
Nhưng rất nhiều cha mẹ nhân dịp tựu trường năm nay thì lại rất "bức xúc."
Hai chữ "bức xúc " này tôi dùng một cách vô cùng thích thú. Đây là lần đầu tiên tôi dùng hai chữ này trong suốt hơn ba chục năm viết lách của tôi. Bởi lẽ không dùng nó thì tôi cũng chẳng biết dùng những chữ gì nữa. Đó là tâm trạng của các phụ huynh học sinh trường tiểu học Văn Bình, huyện Thường Tín ở gần Hà Nội.
Dân chúng ở cái xã nghèo này phần lớn làm nghề nông vất vả lắm mới lo được cuộc sống và chuyện học hành của con cái. Tựu trường năm nay, trường bắt các em phải mua đồng phục để đi học. Những bộ đồng phục này tốn khoảng 500 ngàn đồng, tương đương với một tạ thóc. Tưởng tượng một gia đình có hai đứa con. Mua hai bộ cho con đi học, gia đình các em sẽ mất 2 tạ gạo, khoảng 1 triệu đồng.
Nhưng nếu cần một bộ khác để thay đổi thì cứ nhân đôi lên là gia đình đó phải chi ngay 2 triệu đồng, tức là 4 tạ gạo.
Đồng phục của nam sinh gồm sơ mi trắng, quần dài, veste đồng mầu. Thay vì cravatte thì là một chiếc nơ con bướm bằng vải carreau như loại vải may những cái kilt của đàn ông Tô Cách Lan.
Đồng phục cho các em gái gồm sơ mi trắng, váy ngắn và jacket cùng mầu với đồng phục của nam sinh. Các em gái cũng đeo nơ ở cổ.
Phải nói đây là những bộ đồng phục đẹp. Thời tiểu học của tôi ở Hà Nội trước năm 1954 làm gì có được những bộ đồng phục kiểu cọ như thế.

...

Nhưng những bộ đồng phục ấy tạo ra những bức xúc khác chứ không hề giản dị như có người sẽ nghĩ.
Thí dụ tan học, các em nhiều khi phải giúp cha mẹ dẫn trâu cho chúng đi ăn cỏ, chiều đến tắm cho chúng rồi mới đưa về chuồng. Hay cũng có khi phải giúp mò vài con cua, bắt vài con ốc để "cải thiện" bữa cơm chiều. Đồng phục đẹp như thế mà ngồi trên lưng trâu, lội xuống cái ao, đuổi giúp bầy vịt về chuồng thì đồng quê ta đẹp biết chừng nào. Nhạc sĩ Nguyễn Văn Khánh làm sao viết ra được cảnh đồng quê đẹp được như thế!
Nhưng nếu không cẩn thận, các em mặc nguyên đồng phục leo lên mình trâu để thấy ai bảo chăn trâu là khổ, chăn trâu sướng lắm chứ… thì làm sao giữ được cho bộ đồng phục sạch sẽ để ngày mai mặc lại đi học?
Phải có bộ thứ hai thay đổi mới được. Bộ kia phải đem giặt. Đem ra sông, xuống ao giặt rồi phơi ở hàng rào vậy. Xà phòng kiếm ở đâu trong cái xã nghèo đó?
"Bức xúc" là phải!
Tại sao phải bầy ra trò đồng phục như thế? Xem phim Hàn quốc thì cứ việc xem, nhưng không cần phải nhắm mắt nhắm mũi chạy theo phim Hàn quốc như thế.
Có ăn chia với hãng may mặc nào thì cũng phải cố gắng cho hợp lý một chút chứ. Những bộ đồng phục kiểu Hàn quốc như thế sẽ tươm tất được mấy ngày trước khi dính bùn lem luốc, nhếch nhác cho các em thêm tủi thân về trò ăn chia của trường rồi làm khổ cha mẹ các em?
Có lẽ điều tốt đẹp duy nhất của những bộ đồng phục này là các em không đeo ở cổ cái khăn quàng đỏ, những cái khăn cứ mỗi lần trông thấy là tôi lại nổi máu "bức xúc" lên.
Tin cuối cùng cho biết cái đề nghị ngu xuẩn ấy đã bị dẹp vì phụ huynh không cách gì xoay nổi tiền để mua sắm cho các em.

Ngày 4 tháng 9 năm 2013
Bạn ta,
Nhân chuyện đồng phục của học sinh, người ta đọc được trên facebook một đoạn của một học sinh viết về bộ đồng phục không kịp lấy về cho kịp ngày khai trường.
Đây không phải chỉ là "con cưỡng cha mẹ, trăm đường con hư" như hai câu ca dao về những con cá không chịu ăn muối. Con cá này không chỉ cưỡng là cãi, là không nghe lời, mà là chửi cả cha lẫn mẹ tàn tệ không để đâu cho hết. Chỉ vì cha mẹ của nó không lấy bộ đồng phục may ở tiệm về cho nó mặc đi học.
Tất cả những chữ tục tĩu nhất để chửi bới đều được đem ra dùng không thiếu một chữ nào. Người cha và người mẹ được nhắc đến bằng đại danh từ "chúng mày". Ngôi thứ nhất xưng là "tao", rồi lại "ông". Câu cuối đưa ra một lời hăm dọa là mấy năm nữa khi đủ lớn thì cả hai đứa sẽ biết tay.
Cảnh đấu tố ở sân đình, người cha và người mẹ bị trói nằm cong queo dưới đất. Đứa con trai, cũng có thể là đứa con gái mặt mũi hung ác vung tay lên xỉa xói vào mặt hai người già, mắng nhiếc rằng chuyện sinh ra chúng thì cũng là kết quả của hai người sung sướng với nhau chứ công lao gì. Đằng sau là cảnh tòa án nhân dân, chiếc cờ búa liềm, ba bức ảnh Hồ, Mao và Sít ta lin…

...

Trong facebook ngày nay, những ngôn từ chửi bới còn hung hãn hơn, còn đểu giả hơn, còn khốn nạn hơn sau mấy chục năm trui luyện trong cái xã hội chó má ấy nhiều.
Vào internet, đánh thử mấy chữ "con chửi cha mẹ" là sẽ được đọc cả mấy chục những trang facebook chửi cha mắng mẹ. Một đứa xin tiền mua điện thoại không được liền lên facebook chửi cả cha lẫn mẹ, đứa khác gọi mẹ là "con điếm", một trang khác thì cha mẹ bị gọi là "hai con chó", một đứa khác nói là nuôi nó có 18 năm thì đừng nghĩ là nó sẽ nuôi lại sau này. Đứa này nói rõ đừng có trông chờ gì thằng con vàng con bạc có hiếu như kiểu con nợ…Một cặp vợ chồng dẹp bỏ tấm poster in hình ca sĩ, quăng đi vài đĩa nhạc thì bị con gái gọi là "thằng chó, thằng khốn nạn " và dọa gọi bạn đến nhà thanh toán. Một đứa ở Sơn Tây chửi mẹ hết sức dã man vì xin tiền mua quần áo mẹ không cho, gọi mẹ là con đĩ mê trai, sửa sắc đẹp lung tung mà vẫn không coi ra gì…
Nhà kia lỗi đạo con khinh bố
Chị nọ chanh chua vợ chửi chồng …
Cảnh ông Tú Xương chứng kiến hồi ấy mà thấm tháp gì so với facebook ngày nay.
Có điều là ngày xưa, chuyện con cái hỗn với cha mẹ thì cũng có, nhưng ít hơn ngày nay nhiều. Những cảnh như thế cũng ít khi thấy diễn ra công khai. Nhưng ngày nay thì khác. Với facebook và internet thì những chuyện đó được phát tán ra rất nhanh và rất rộng rãi. Điều đáng ngai hơn là con số những người tán thành, "like" những vụ chửi cha mắng mẹ như thế lại rất nhiều, nhiều hơn ý kiến phản đối. Và hầu hết những chủ trang facebook đó lại là những thành phần rất trẻ, gần như tất cả đều dưới 20 tuổi.
Như vậy thì không thể là tàn dư Mỹ ngụy, sản phẩm của xã hội bị vu là đồi trụy trước kia nhá.
Tất cả đều là các cháu ngoan của bác Hồ, đã học tập theo gương bác và làm đúng như đạo đức của Hồ Chí Minh.
Bây giờ không chơi trò đấu tố nữa thì chúng nó có facebook cho cả nước đọc cho sướng.
Ở miền Nam có câu này bây giờ nghe lại thấy hay vô cùng. Thấy con hư, người cha hay người mẹ nói rằng nếu biết đẻ ra thứ con như thế thì thà đẻ ra quả trứng luộc lên ăn còn hơn.
Nhưng đẻ ra quả trứng ung, trứng thối thì làm sao ăn?
Thì chúng nó nở ra, lớn lên viết facebook chửi cha chửi mẹ lên nghe cho sướng chứ còn làm gì nữa?

Ngày 6 tháng 9 năm 2013
Bạn ta,
Lớp 10 ở Việt Nam ngày nay, nếu tôi hiểu đúng, là lớp tương đương với lớp đệ Tam thời tôi học ở trung học.
Năm đệ Tam, chúng tôi vừa xong Trung Học Phổ Thông, tức là bằng Brevet của chương trình Pháp. Năm học ấy được coi là năm nhàn nhã nhất của chúng tôi, sau kỳ thi Trung Học Phổ Thông và trước năm thi Tú Tài I.
Chúng tôi bắt đầu chương trình đệ nhị cấp, và được chọn Anh hay Pháp văn làm sinh ngữ chính. Chương trình Việt văn chúng tôi học lại Chinh Phụ Ngâm, còn truyện Kiều được đưa sang chương trình lớp đệ Nhị. Chúng tôi học Phạm Quỳnh, Phạm Duy Tốn, Nguyễn Bá Học, Nguyễn Văn Vĩnh, Phan Khôi, Tản Đà… Trong khi đó, Tự Lực Văn Đoàn được dành cho lớp đệ Nhị để thi Tú Tài I.
Nói hơi dài dòng như thế để nhớ lại là khi chúng tôi ở lớp 10 của chương trình ngày nay, chúng tôi đã viết thông thạo tiếng Việt. Về mặt chính tả Việt ngữ, chúng tôi không còn phải học nữa. Vài ba khó khăn về chính tả, chúng tôi đã xong từ khi học lớp Nhì, trước khi thi bằng Tiểu Học để vào năm thứ nhất của trung học.
Những chữ khó như nguệch ngoạc, khuếch khoác, công kênh, ngoằn ngoèo, khúc khuỷu, huých nhau, huỳnh huỵch, khệnh khạng vân vân chúng tôi đã được dậy để viết chính xác khi còn ở lớp Nhì bậc tiểu học. Tức là 6 năm trước khi lên lớp đệ Tam hay lớp 10 bây giờ ở Việt Nam.
Tuần trước, trong internet, tôi đọc được lá thư của một học sinh lớp 10 gửi cho cô giáo và ông hiệu trưởng của trường em đang học để xin nghỉ học.
Đọc xong lá thư thì tôi không thể hiểu nổi trình độ của một học sinh lớp 10 ngày nay đã xuống cấp tệ hại đến như thế nào nữa. Đồng ý người học sinh này thú nhận là em học không được vì hay nghịch ngợm trong lớp, không theo kịp các bạn, học hành còn rất yếu, thường xuyên bị thầy cô phải nhắc nhở cố gắng hơn nữa đến độ em thấy không xứng đáng ngồi tiếp trong lớp và phải quyết định xin nghỉ luôn. Em không phải là một học sinh tiêu biểu của nhà trường hiện nay. Nhưng ít nhất, trong 10 năm ở trường, em phải học được một đôi điều chứ. Căn bản thôi cũng phải có.
Nhưng em học sinh này đã không cho vào đầu được một vài điều cho dù căn bản nhất . Đọc bức thư em xin nghỉ học là thấy ngay điều đó.

...

Em viết ở đầu thư cũng đầy đủ tên nước cùng với mấy chữ vô nghĩa lý luôn luôn phải có, không thể nào thiếu được: độc lập, tự do, hạnh phúc. Có điều em viết sai chính tả ngay ở những chữ quan trọng nhất. Đó là chữ NGĨA trong tên nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Chữ "tự do" cũng bị viết sai thành "Tự GIO".
Trong bức thư vỏn vẹn có 12 dòng, thì em đã viết sai chính tả đến 22 lần. Em lẫn lộn L với N: "này" viết thành "LÀY", "nên" thành "LÊN", những chữ viết với "NGH" đều thiếu chữ "H" như "NGỈ ", như"NGỊCH"…"trường" viết thành "CHƯỜNG", "hiệu trưởng" viết thành "hiệu CHƯỞNG" , "trong lúc" viết thành "CHONG lúc", "học sinh" viết thành "học XINH", "phụ huynh" viết thành "phụ HUNH", "sa sút" viết thành "XA XÚT".
Những chữ rất thường gặp và rất căn bản đều bị viết sai chính tả. Em học được những gì trong 10 năm ở trường? Tiếng Việt em viết còn sai thì những thứ khác trình độ em được bao nhiêu?
Người ta phải thắc mắc tại sao em học hành như thế mà vẫn được cho lên lớp, lên tới tận lớp 10 và chính em nhìn ra rằng em học hành kém cỏi khiến cả lớp không vươn lên được đến nỗi em phải xin thôi học.
Em học sinh này không học được bao nhiêu thứ ở trường nhưng chắc em học được một thứ khác quan trọng hơn ở nhà em. Em học được tính tự trọng và danh dự, những thứ em không hề được dậy ở trường. Vì tự trọng và danh dự, em thấy em không xứng đáng để ngồi tiếp ở trong lớp nữa. Em xin nghỉ học.
Nhưng nghỉ học rồi em làm gì?
Có thể đến lúc cần, em đi mua vài ba cái bằng cũng được. Hay nếu không mua, em cứ nhận đại là có bằng cử nhân luật như cậu Nguyễn Tấn Dũng thì rồi cũng xong.
Tôi nhớ một câu trong Kiều của Nguyễn Du:
"Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh"

Sự thực thì ngay bây giờ cũng đã kinh lắm rồi!

Bùi Bảo Trúc

Chúc vui ngày mai nhen  Cheesy Grin Cheesy Grin

TB
Back to top
 

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
thubeo
Gold Member
*****
Offline


thuxưa

Posts: 3951
Gender: female
Re: Dãy Nhà Tôn LVD-74
Reply #404 - 13. Sep 2013 , 23:48
 

HÁT CHO LUẬT SƯ LÊ QUỐC QUÂN VÀ NHŨNG NHÀ YÊU NƯỚC



Back to top
« Last Edit: 13. Sep 2013 , 23:50 by thubeo »  

...
HOÀNG SA -TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 25 26 27 28 29 ... 32
Send Topic In ra