Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Truyện thụyvi  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 17 18 19 20 21 
Send Topic In ra
Truyện thụyvi (Read 37073 times)
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #270 - 18. Jul 2012 , 07:37
 
                                                                      

                  

                                                              
PHỐ NHẠC XANH




...




Tôi đi trên hè phố đầy nắng dọc theo những ngôi nhà hai tầng san sát nửa kiểu Tây Ban Nha nửa kiểu Pháp choàng vai nhau bằng dãy balcon sắt trong một buổi chiều uể oải với cái nóng hầm hập ngày hè tháng bảy trong khu French Quarter mà người Việt thân thiết gọi là khu Pháp cổ tại thành phố New Orleans.
Đang đi, bỗng tôi dừng lại bỡ ngỡ nghe đâu đó vang lên tiếng Guitar hoà theo giọng mang âm hưởng Blues khàn khàn thật thống thiết. Tôi nhìn theo hướng chỗ người nghệ sĩ hè phố đang say sưa trong tiếng nhạc và xăm xăm đi tới đó lẫn vui mừng nhận ra chỗ ông ta ngồi là góc đường có quán Café Du Monde đã 150 tuổi vẫn giữ lối kiến trúc gần như y nguyên thuở ban đầu thường thấy đây đó trên báo chí, tranh ảnh khiến bất cứ du khách nào đến đây cũng muốn một lần ghé qua.

...



Tôi đứng hồi lâu trước cửa quán cho trái tim đập chậm lại vì nỗi choáng váng của một cơn vui bất ngờ như vừa tìm lại được người yêu dấu mặc dù những dấu vết tàn phai xộc xệch ghi đậm hằn sâu trên khắp cùng thân thể.  Có lẽ tâm trạng của tôi giống như của nhiều người yêu Saigon khác, muốn bảo tồn nơi chốn - kỷ niệm - di tích " Xưa vốn thế - Nay vẫn thế.." nên có lần tôi  tức tối nghe người ta đập bỏ Givral, Eden... Cùng lúc cái nhói buốt, thất vọng, giận dữ vì lần đầu tiên tôi nhìn thấy một bằng chứng cụ thể về sức tàn phá hủy hoại tàn nhẫn ghê gớm khủng khiếp lẫn ngu si của cái mà người ta vẫn gọi là trùng tu này nọ.

Tôi thầm cảm ơn Café Du Monde cho tôi bám vào chút quá khứ vì Saigon của tôi chỉ còn trong mộng tưởng mà thôi.
 
Tôi tìm chỗ ngồi sát hàng rào trước khi gọi cho mình tách café đen và loại bánh Beignet phủ đầy bột đường như một huyền thoại chỉ nghe kể lại mà chưa hề được nếm.

Chỗ tôi ngồi nhìn lên vài khung cửa mở thấy hiện khoảng trống mờ của phòng ở trên cao lô xô những khuôn mặt đàn ông đàn bà đứng ngoài bao lơn có những chùm lá thả xuống hút thuốc ngắm phố phường bắt đầu một đêm đầy nhộn nhịp như tiếng đàn càng lúc càng sôi động của người người nghệ sĩ hè phố trong bộ quần áo bụi bặm bạc thếch đang say sưa vừa đàn vừa hát như rút hết ruột mình ra.

Người ta nói âm nhạc khiến người ta gần gũi với kỷ niệm, khiến người ta yêu nhau hơn, xích lại gần nhau hơn, âm nhạc gây cho người nghe những mối cảm hoài còn gây cho tôi nỗi nhớ nhung, lung linh trong lòng tôi nỗi nhớ về một cuộc tình mà nếu cả hai đi hết vòng tròn đời sống chỉ là trở về thời điểm của bắt đầu và mỗi một người không thể xoay ngược vận số cũng như không thanh toán dứt khoát tình cảm để thản nhiên sống nên thường xuyên lay lắt nhớ nhau mặc dù tháng năm ngày đó chỉ là những âm hao xa mờ.

Lát sau, buổi tối vội vàng rơi xuống với người người hấp tấp đổ ra đông nghịt các ngã đường như cố giành giật chút hạnh phúc cho mình trên hè phố. Buổi tối cũng là lúc các cánh cửa nhôn nhao mở ra cho những người nao nức rồng rắn chờ bước vào tìm niềm vui, được nhấm nháp những món lạ miệng, được nếm những chất nồng gắt thơm mùi trái cây, được hẹn hò, được rủi may,  được bất ngờ… Buổi tối nơi đây như ma lực quyến rũ, vẫy gọi làm người ta náo nức bước tới như sợ đến trễ không kịp dự một cuộc lễ tưng bừng độc nhất trong đời trên khắp ngã đường chật chội.

...


  Bắt đầu từ đây, tiếng đàn, tiếng kèn tiếng hát sôi động vang lên. Có người thổi thống thiết đến ghê người những âm điệu thở than thân phận nô lệ. Có người khảy những khúc tình ca vui tươi với điệu nhạc dồn dập như thúc giục khiến tôi muốn buông thả mình một chút, muốn đứng lên bước ra nhún nhẩy với đám đông trong phong cách tự nhiên với bầu không khí hừng hực đam mê của âm thanh và con người trong phố tràn tiếng nhạc.

  Tôi nồng nàn nhìn nấn níu những hình ảnh loang loáng trước mắt rồi bước ra bọc qua một lối hẹp ra dòng sông lồng lộng gió lúc nào cũng thổi tắp phả đều hơi nước mát vào những con phố ngắn hai bên toàn các cửa hàng đèn màu tấp nập cùng bước chân vui của du khách khắp nơi đổ tới.

  Tôi đứng hồi lâu trước ánh sáng chơi vơi của bờ đất cong hình lưỡi liềm ôm xiết vùng sông nước dài trời rộng để tò mò muốn đi lần theo bậc tam cấp bằng gỗ đen bước xuống ghềnh đá lô nhô bên dưới ngồi ngâm chân trong dòng nước ấm để chờ đợi cảm giác lăn tăn mơn trên da thịt của những bọt sóng, để ngậm ngùi ngộ ra con người rồi cũng tan chìm và những mộng mị của một đời người đắp xây chỉ còn là hư ảo.

Tâm hồn tôi chắc chắn sẽ nhớ mãi nơi đây, nơi mà tôi âu yếm đặt tên " Phố Nhạc Xanh "
 
“Khi chúng ta hát hay đàn là chúng ta đang muốn nhớ về cuộc tình của mình. Hãy hát đi, hãy đàn đi đừng e ngại, dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của chúng ta rồi…”*

Phố nhạc xanh
Mặt trời đang lặn
Những khúc hát xanh rền rĩ
Bay qua mặt nước
Bay thốc qua hồn
Sưởi ấm tình
Khúc hát xanh

. thụyvi

( Hầm Nắng, tháng 7 năm 2012 - Kỷ niệm chuyến đi đến New Orleans vào mùa Hè 2012 )
* Tranh vẽ khu French Quarter
* Tranh vẽ quán Café Du Monde
* Lời của một Nhạc sĩ
Mời nghe Bích Chiêu tái ngộ với Nỗi Lòng với âm hưởng Jazz do cô biến tấu thật thú vị.

http://www.youtube.com/watch?v=abpiZL1EklQ



Theo Wikipedia:
"Jazz là một thể loại nhạc có nguồn từ Hoa Kỳ. Dòng nhạc Jazz là sự pha trộn của nhạc blues và hòa âm trong nhạc cổ điển, sự trộn lẫn phức tạp trong tiết tấu của âm nhạc châu Phi và giai điệu theo lối hát ứng tác trong âm nhạc của người Ấn Độ. Những đặc điểm này được nhận thấy trong kiểu cách chơi nhạc Jazz của những nghệ sĩ người Mỹ. Dòng nhạc Jazz đã phát triển từ loại nhạc vui nhộn và nhạc blues trong thời gian đầu của thế kỷ 20, và tiếp tục phát triển với những huyền thoại như: Duke Ellington, Miles Davis, Herbie Hancock..., và phát triển lớn mạnh cùng với các thể loại nhạc khác như nhạc cổ điển, nhạc Rock, hip-hop... Các nghệ sĩ và ban nhạc nổi tiếng: Louis Armstrong, Miles Davis, John Coltrane...?"
Back to top
« Last Edit: 07. Sep 2012 , 13:47 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #271 - 26. Jul 2012 , 12:50
 
                           
                                              





                                        
CÚ...... DỨT TÌNH CỦA KATIE !




...




Chia tay một cuộc tình không có gì  vui, tan vỡ một cuộc hôn nhân càng là một chuyện buồn vì ít nhiều người trong cuộc cũng hư hao tan nát, lại càng không phải lấy chuyện buồn của người khác làm chuyện vui của mình, nhưng trong giới nghệ sĩ tài tử chuyện tình yêu, hôn nhân, ly dị bao giờ cũng gây kích thích cho nhiều người và dịp này cũng là dịp cho những tờ báo  lá cải , lá đu đủ, lá mảng cầu ...đủ loại lá đồng loạt  đăng những tin  giật gân với những tiêu đề thổi phồng thật ác liệt để câu khách.

Tháng vừa rồi khi đang cùng gia đình đi đây đó, tôi cũng bị hấp dẫn bởi chuyện nàng Katie Holmes bất ngờ nộp đơn ly dị chàng tài tử Tom Cruise đẹp trai đỏm dáng cưới vợ cô nào cũng đứng cao hơn mình cái đầu nhưng chàng thật sự có tài vì thế dù nổi tiếng đã lâu nhưng hiện vẫn còn giữ vị trí ăn khách trong loạt phim Mission Impossible.

Câu chuyện hứa hẹn nhiều gay cấn  xảy ra chưa đầy một tháng, trong khi nhiều người bị cuốn theo kiểu đoán già đoán non, bị cuốn theo những tình tiết tưởng tượng lý thú.... Sáng nay, các tờ báo đồng loạt đưa tin TomKat ( tên gọi thân mật của hai người ) đã “ Thoả thuận ly hôn ngoài toà một cách êm đẹp” thật nhanh chóng khiến cho ai nấy tiu ngỉu như quả bóng bị xì hơi vì hụt xem một màn ồn ào kiểu " Tình thù rực rở" của một trong những cặp nổi tiếng tới hồi cơm không lành canh không ngọt hay những màn cần phải làm đầy ngoạn mục thường gặp của vợ chồng ca sĩ, tài tử tới đoạn tình nghĩa đôi ta có thế thôi xảy ra như cơm bửa từ trước tới giờ.

Trong thế giới điện ảnh, tài năng của Katie thật sự mờ nhạt, cô chỉ có ưu điểm là sắc đẹp và tuổi trẻ so với Tom nàng không có gì vượt trội kể cả danh vọng hay tiền bạc ấy vậy mà trước đó tuy “ Không nói năng chi... dù chỉ một lời ” hoặc biết " Nói năng chi cũng bằng thừa" nàng ra chiêu đánh úp bằng lá đơn ly dị nộp tại toà với tất cả sự tính toán khôn ngoan khiến người quyền lực như chàng Tom vô phương trở tay.

Chiến thắng dễ dàng đến tuyệt vời của nàng Katie đã vượt qua ải mà người ta nghĩ là khó nhất, cam go nhất, tốn kém nhất là dành quyền được nuôi cô con gái Suri sáu tuổi của hai người.

Khi bé Suri chưa chào đời đã được người ta nhắc vì cô được hoài thai bởi cặp đôi đẹp trong những cặp đôi đẹp của giới Holywood chưa kịp làm lễ cưới. Sau này, cô được chú ý hơn vì cô là đứa con gái đầu lòng xinh xắn của chàng Tom được khuyến khích ăn diện điệu đàng như người lớn. Người ta nhớ khi cô mới mấy tháng tuổi, có lẽ khi nhìn cô ông bố Tom sướng quá, phấn khích quá, hạnh phúc đã đổ khuôn cục cứt đầu tiên của cô con gái rượu có hình dáng ... “To, dài, tròn ăm ắp, hôi hổi ” thành một tác phẩm bằng đồng mà chàng cho rằng đầy ...nghệ thuật!  Chàng Tom giàu chàng nói gì làm gì mặc chàng. Chàng muốn biến cục của chàng, của nàng, của cục cưng bằng đồng, bằng bạc, bằng kim cương, bằng vàng... Thậm chí chàng không đúc thành tượng, nắn thành hình, chàng có thể gói lại, ủ lại " Để dành hơi" hoặc chàng sấy khô bỏ vào túi lâu lâu lấy ra dòm, ngắm cho mãn nhãn hay đem theo vào giường hít, hửi, ngửi cho thoả thích là chuyện của chàng nhưng chàng tuyên bố nhờ E-bay bán ra cho thiên hạ mua về làm...kỷ niệm thì câu nói  ba trợn này chỉ dành cho loại  thần tượng dở khùng dở điên mà thôi.


...
 

Trong những màn chúa  màu mè hay nhiều  pha nịnh đầm của chàng Tom tôi thấy màn chàng nhảy tưng lên sofa vừa hét lớn “ Tôi biết mình muốn cưới cô ấy ngay từ lần đầu gặp gỡ " trong một show truyền hình của Oprah Winfrey là... thật nhất cho đến ngày người ta ngỡ ngàng thấy hình ảnh Katie bận những bộ quần áo lôi thôi xộc xệch với gương mặt thất thần và thân hình " ốm o xo bại " xuất hiện trên phố !

Một nàng Katie thoả dạ chia sẻ trên tạp chí W năm 2005 đã lấy được “ Người đàn ông trong mơ ” đã là quá khứ rồi. Một cuộc hôn nhân đầy ngột ngạt nhiều nghi vấn khác biệt giữa Tôn giáo hay gì đó được giấu kín lâu nay cũng chìm xuống rồi. Chuyện TomKat sẽ đi vào dĩ vãng như bao câu chuyện đình đám khác. Rồi Tom sẽ có bồ, có vợ. Rồi Katie sẽ có người yêu, có chồng…Chắc chắn lúc ấy người ta ít nhiều xúc cảm, tội nghiệp khi nhìn Suri bên cạnh bố Tom và người đàn bà không phải mẹ Kat cũng như cạnh mẹ Kat với người đàn ông không phải bố cô!?

Rốt cuộc chỉ tội nghiệp trẻ con. Không biết nỗi buồn cha mẹ chia tay của con nhà giàu và con nhà nghèo có khác gì nhau ?

                                        

 . thụyvi


    ( Hầm Nắng sau chuyến đi chơi về giữa tháng 7 năm 2012 )


http://ohnotheydidnt.livejournal.com/8478325.html 
    
   
Back to top
« Last Edit: 01. Aug 2012 , 12:04 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #272 - 03. Aug 2012 , 06:54
 
                                                             

                                                    
LÔI CỔ CHÚNG XUỐNG!



...



Nói hoài mệt quá!
Mệt quá!
Sao không lôi cổ chúng xuống?
Lôi xuống…
Lôi xuống…
Những thằng độc tài đánh goft trên chén cơm của dân...
Đã gian còn mị!

Nói hoài mệt quá...
Cứ lôi cổ bọn chúng xuống
Lôi xuống!
Lôi xuống!

Một chết,
Hai sống
Trước khi đất cha ông tụi nó dâng hết cho Tàu. *

       . thụyvi
( Hầm Nắng, ngày 3/8/ 2012 )
•      Ý thơ của Trạch Gầm
Back to top
« Last Edit: 03. Aug 2012 , 07:16 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #273 - 31. Aug 2012 , 11:29
 


...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #274 - 07. Sep 2012 , 11:04
 
                                                           


                                                              
BẦU TRỜI RỖNG



...



Lần nào cũng vậy, cứ hể xem lại hình ảnh khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001 là lòng tôi sôi lên mang đầy phẫn hận. Vì mang tâm cảm như thế nên mới đây, hôm tuần rồi có dịp được ghé sang New York tôi cố tình chọn chiếc váy đỏ thẫm màu máu mặc đi cùng áo đen tuyền tang tóc để viếng nơi thảm sát.

Đúng là New York lúc nào cũng nhộn nhịp với từng đoàn du khách đông nghịt và cư dân thì hối hả trong những sinh hoạt mọi ngày nên xe cộ như bị mắc nghẽn không lối thoát trong những con đường chật chội dọc ngang như mạng lưới vì thế những người ở xa như chúng tôi  không làm sao kiếm được chỗ đậu xe để tôi có thể bước chen  trong dòng người về phía tòa nhà chọc trời cao 80 tầng bằng kính và thép đang được xây cất trên nền đổ nát hình dáng vươn cao lên như con phượng hoàng cất cánh từ tro tàn như lòng hằng mơ ước.

Tòa nhà mới này đáng lẽ  mang tên the Freedom Tower, sau được đổi một tên khác nhưng tôi lại đặc biệt thích tên này. 

Tòa nhà Freedom Tower đã ngạo nghễ vươn cao trên nền trời ở phía nam quận Manhatttan trước tầm mắt nhìn vòi vọi tiếc nuối của người viết sau khung cửa xe từ từ chạy qua con đường đầy nhốn nháo.
Theo báo chí đây là một tòa nhà hình tháp bút, cao 541 mét, xây ở tây bắc khu đất này. Để đề phòng trường hợp bị tấn công bằng xe bom, 20 tầng phía dưới cùng sẽ không có cửa sổ, xây bằng bê tông cốt sắt và bao quanh bằng kính. Những tầng phía dưới cùng của tòa nhà sẽ chỉ để chứa những hệ thống như máy phát điện hoặc điều hòa không khí.

Cũng bao gồm trong dự án là một đài tưởng niệm, ghi tên hàng ngàn nạn nhân của hai vụ khủng bố vào Twin Towers đã được khánh thành vào ngày 12 tháng 9 năm ngoái. Bên cạnh đó đài tưởng niệm ghi khắc tên hàng ngàn nạn nhân trong vụ khủng bố thảm sát được che phủ bằng bóng mát của hàng trăm cây sồi với một thác nước mang một ý nghĩa nào đó.

Không đến được nơi tôi muốn đến nhưng may mắn thay khi ghé viếng tượng Nữ Thần Tự Do tôi tình cờ được đến khu dành để tưởng niệm 746 dân cư bang New Jersey bị giết được mang tên "Bầu trời rỗng" tại công viên Liberty State.

...


Tôi bước từng bước ngắn chiêm ngưỡng khu tưởng niệm mô phỏng hai khối Twin Towers làm bằng loại thép không gỉ cao 9 mét mang ý tưởng thật độc đáo nằm bên này Hudson River lồng lộng gió nước với tâm trạng bùi ngùi chăm chú đọc tên những người bị giết và thấy khuôn mặt tôi buồn bã hiện lờ mờ trên trên vách thép trắng loang loáng thật lạnh lẽo hai bên như đi giữa khung cửa hẹp.  Tôi thẩn thờ nhìn quanh như thấy đâu đây những khuôn mặt chưa nguôi ngoai lòng xót thương về cảnh chết bất ngờ đầy kinh hoàng của các nạn nhân vô tội trong biến cố thảm sát ngày 11 tháng 9 năm 2001 hôm đó.

Tự dưng tôi cảm thấy khó thở, một cảm giác mệt mỏi đen tối mãnh liệt và tuyệt vọng trùm lên người tôi như một lớp sóng. Tôi thấy ngột ngạt và có ý muốn khuây khỏa nỗi lòng bằng cách bước ra ngoài đi dạo trong không khí ấm áp và mát mẻ trên con đường giống như lối đi trong một hoa viên dưới bầu trời huy hoàng mùa hạ. Đang đi, tôi sựng lại. Hai mảnh sắt màu nâu nhám sù sì được đặt trang trọng trước mắt mà ai cũng biết đó là những mãnh vụn được giữ lại từ toà tháp đôi đổ nát. Hai mảnh sắt vụn đó ai cũng biết là chứng tích của gần 3000 thân thể người dân vô tội bị giết nát bấy, là chứng tích của dòng máu đỏ thắm của 84 quốc gia, là chứng tích của hàng vạn đứa trẻ mồ côi, là chứng tích của hàng vạn cảnh đau thương không có ống kính hay ngòi bút nào có thể ghi lại đầy đủ mọi góc cạnh tác hại của thảm nạn khủng bố của ngày hôm đó….

...

Bỗng nhiên nước mắt chao động lấp lánh sau cặp kính mát khiến tôi chập chờn thấy khung cảnh trước mắt trở nên dật dờ như một thế giới mông lung. Khoảnh khắc trôi nổi giữa mịt mù như hòn đảo giữa đại dương làm tôi ngầy ngật như bị xô đẩy cuốn trôi quay tròn như trong con xoáy.


  . thụyvi
  ( Hầm Nắng, ngày 7 tháng 9 năm 2012 )



                                    
Back to top
« Last Edit: 07. Sep 2012 , 13:49 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #275 - 10. Sep 2012 , 08:39
 

                                 
ĐỌC LẠI...
                TỜ THƯ XƯA & BÀI THƠ CŨ




...


...
Back to top
« Last Edit: 10. Sep 2012 , 09:25 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #276 - 11. Sep 2012 , 10:57
 




...
Back to top
« Last Edit: 11. Sep 2012 , 10:58 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #277 - 12. Sep 2012 , 10:17
 
tuy-van wrote on 11. Sep 2012 , 20:43:
Mau quá chị ơi , mới đây mà đúng 11 năm qua ,  đã xảy ra chuyện tang thương tại NY.
Hai năm về trước , em đà đến  NY , thăm con gái và dự Lể 911. Vẫn tưởng mình nằm mơ , vì không thể tưởng tượng nổi , có những người tàn nhẩn , giết hại những người vô tội như thế.
Có ông chủ Hotel người Việt tại NY , ( em không nhớ rỏ tên ) , đà tặng 3 triệu cho cộng đồng , để chia xẻ nổi thương đau nầy.( có rất nhiều người sang giàu , nhưng họ không bao giờ muốn làm việc thiện như thế ).
Và ông vừa qua đời năm nay.
  Bên chị có tổ chức Tết Trung Thu cho các  cháu không? bên em , tổ chức nhiều nơi , và em  rất thích bài " Em đi xem hội trăng rằm ".
  Thương kính chúc anh chị hạnh phúc bên gd và các cháu yêu.
  Em TVMS



...

Sân si không đội chung trời
Cam tâm sát hại bao người vô tư
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #278 - 18. Sep 2012 , 09:08
 
                   



                          
VÌ SAO MÙA THU LÁ VÀNG, LÁ ĐỎ... ?




...



              Người về đếm lá vàng rơi
              Bâng khuâng nỗi nhớ - buồn chơi vơi buồn
              Ngựa hồng xa khuất ngàn truông
              Lặng nghe trong gió tiếng chuông ngân chiều
              Lao xao cánh lá đìu hiu
              Tuổi hoàng hôn đã liu xiu bóng gầy
              Chim trời biền biệt chân mây
              Men thời gian lỡ chuốc đầy đắng cay
              Tháng ngày mơ ảo tàn phai
              Thác ghềnh mệnh số - dặm dài bi thương
              Lá vàng rơi thoáng tơ vương
              Người đi góp nhặt dư hương một đời
              Người về đếm lá vàng rơi…

                            ( Lệ Tuyền )




  Thường chúng ta  thấy lá vàng là nghĩ ngay đến mùa Thu, nhưng ít khi thắc mắc…? Cùng với  Mai Trang, gửi đến qúy vị  để chúng ta biết thêm…vì sao mùa Thu lá đổi màu vàng ?

    Lá cây phản ứng trước sự giảm nhiệt độ và ánh mặt trời yếu và ít hơn của mùa thu bằng cách ngừng sản xuất diệp lục - chất tạo điều kiện cho cây bắt ánh sáng và tạo ra năng lượng. Bởi diệp lục rất nhạy cảm với điều kiện lạnh, nên trong những trường hợp như sương đến sớm, lá cây sẽ đổi màu rất nhanh.

Khi chất diệp lục tạo màu xanh bớt dần đi, thì các chất nhuộm màu đỏ và vàng - chính là cất caroten thường có mặt trong cà rốt hoặc bí đỏ - thống lĩnh bề mặt lá.

    Theo nhà nghiên cứu về Thực Vật học, tại Hoa Kỳ, ông Paul Schaberg cho biết: "Chất tạo màu vàng và đỏ vẫn luôn hiện diện trong lá cây suốt cả mùa hè, nhưng phải đến khi màu xanh nhạt đi chúng ta mới nhìn thấy"
      
NHƯNG, TẠI SAO LÁ  ĐỎ ?:
Tuy nhiên, sắc đỏ rực rỡ của một số loài cây vẫn là điều bí ẩn đối với các nhà khoa học. Khi mùa thu đến, những cây phong và tần bì trở nên đỏ rực là nhờ chất sắc tố (anthocyanins), chỉ xuất hiện vào mùa thu. Chất này cũng mang đến màu đỏ cho những quả dâu chín, táo đỏ và mận.

Ở cây cối, những chất tạo màu đỏ này có tác dụng như một tấm lá chắn ánh sáng mặt trời, ngăn các tia có hại và bảo đảm cho lá cây khỏi bị ánh sáng với cường độ quá mạnh. Nó cũng đóng vai trò là chất chống đông, bảo vệ các tế bào cây khỏi bị đông cứng, và còn là chất chống oxy hóa.

Cây cối tạo ra những chất này để phản ứng với điều kiện khắc nghiệt như lạnh đến mức đóng băng, tia UV, khô hạn và nấm mốc.

Mới chớm thu, trời vừa se chút lạnh, mà có cây đã đổi màu đỏ sớm hơn những cây khác, có nghĩa là cây đó đang mang bệnh, đang phải chiến đấu với  một loại bịnh nấm nào đó, hoặc bị thương tổn rất nặng do một va chạm khủng khiếp.

Nhưng tại sao cây cối lại mất công nhuộm lá làmn chi rồi để ít ngày sau đó chúng lại rụng đi?

"Một số người suy đoán rằng điều đó giúp lá cây đương đầu với stress", Schaberg nói tiếp với LiveScience. "Nếu các sắc tố giúp cho lá tồn tại trên cây thêm ít ngày nữa, lá có thể giúp cây thu nhận được những điều tốt cho cây trước khi rụng. Cây sẽ tích trữ nguồn sống đó cho mùa sinh sôi kế tiếp".

Nếu nhìn từ mối liên hệ giữa màu đỏ của lá cây với mức độ ô nhiễm môi trường, sự thay lá của cây khi mùa thu sang sẽ không còn chỉ là cảnh đẹp. Các nhà khoa học hy vọng rằng việc nghiên cứu các sắc tố lá cây sẽ giúp tìm hiểu mức độ "stress" mà cây phải chịu đựng và qua đó biết được sự tác động của môi trường.

Một ngày nào đó, lá cây sẽ kể cho chúng ta biết cây đang thấy gì, gặp đau đớn gì, phải không?

                                       
.Mai Trang & thụyvi

( Theo một số tài liệu trên Internet )

        ( Hầm Nắng, mùa thu 2010 )
                                                         








Back to top
« Last Edit: 18. Sep 2012 , 09:24 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #279 - 18. Sep 2012 , 11:44
 


THU QUYẾN RŨ (ST: Đoàn Chuẩn)
Trình bày: Thuỳ Dương


...

Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả mầu xanh lơ
Ðàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.

Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn thiên thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ anh rồi

Mây bay về đây cuối trời
Mưa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều
Dệt cung đàn yêu.

Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Ðêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng
Ngỡ bóng ai về.

Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Mầu áo xanh là mầu anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ

...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #280 - 25. Sep 2012 , 07:11
 
                                                  








                                                 
NGHĨ VỀ NƠI CHƯA ĐẾN




...




lln'y a plus d'après
À Saint-Germain-des-Prés
Plus d'après-demain, plus d'après-midi
Il n'y a qu'aujourd'hui.
Quand je te reverrai
À Saint-Germain-des-Prés
Ce n'sera plus toi,
Ce n'sera plus moi
Il n'y a plus d'autrefois.



Không còn mai sau đâu nhé
Ở Saint-Germain-des-Prés
Không còn trưa mốt em ghé
Những trưa hè ấy phai rồi
Chỉ có hôm nay mà thôi.
Khi anh lại được gặp em
Ở Saint-Germain-des-Prés
Em đã không còn là em
Anh cũng chẳng còn là anh
Ngày xưa sẽ không còn nữa.


  Tháng Mười.
  Tôi đang nghe lại Il n'y a plus d'après, do Juliette Gréco hát với lòng tiếc nuối khi nghĩ đến những tháng ngày ngắn ngủi nắng gió thênh thang bên ngoài khung cửa sắp qua rồi và thời gian sắp tới sẽ tự giam cầm chính mình trong ngôi nhà bởi thời tiết lạnh lùng se sắt thật khắc nghiệt của mùa Đông đăng đẳng kéo tới thật mau trên từng táng lá vừa đổi sang đỏ vàng thưa thớt trên cây.

Một bản nhạc quen dễ lay động niềm xúc cảm và câu chuyện chấp nối khi tôi nhớ lại lời mời mọc ân cần của một tình bạn tựa như tri kỷ mặc dầu anh không gần gủi nhưng vẫn hiện diện thường xuyên bằng những chuyện trò thân thiết từ bên kia bờ đại dương mờ mịt: “ Hãy bỏ đó, lên máy bay và đến Paris một chuyến”. Tôi thích du lịch và may mắn được đi đây đó với ông ngoại từ những ngày còn rất nhỏ. Tuy nhiên, càng lớn lên đối với tôi du lịch không phải chỉ là đi thăm thú ngắm nghía những thắng cảnh hay cao ốc đền đài nổi tiếng mà chủ yếu là vì ở đó có bạn có bè, có những người cùng tâm cùng ý dễ dàng chia sẻ mọi chuyện hoặc có khi gặp nhau không nói gì chỉ quanh quẩn bên nhau thôi cũng thật thú vị, nhưng lời mời của anh tôi chưa thực hiện được vì cứ phải bị lúng túng trong vùng lưới bủa vây của đời sống, bị trói buộc hết chuyện này đến chuyện nọ nên đành lỗi hẹn …

Có lẽ tôi cũng giống hầu như những người Việt Nam xưa, trong lòng lúc nào cũng có chút Paris, trong lòng thường có chút hoài niệm bảo tồn “ xưa sao, nay vậy” vì thế trong suốt mùa hè vừa qua khi có dịp đi ngang qua nhiều tiểu bang, ghé nhiều nơi nhưng xúc cảm nhất là một lần được đến quán Café du Monde trong khu Pháp cổ tại New Orleans mà tôi đã âu yếm viết dưới tựa bài Phố Nhạc Xanh những dòng chữ thật lãng mạn.

Như mới đây bài tạp ghi mới nhất của bà Quỳnh Giao cũng tỏ lộ với tâm cảm na ná: “… Nếu sau này mà tòa tổng lãnh sự hoặc cơ quan văn hóa Pháp lại hợp tác với thành phố Paris để tổ chức cuộc triển lãm tại Los Angeles hay Hollywood, có lẽ nhiều người trong chúng ta cũng sẽ đi xem. Ðến nơi để nhớ lại thời xa xưa với những cuốn phim đen trắng về “Anh Gù Nhà Thờ Ðức Bà” hay Trà Hoa Nữ “La Dame Aux Camélias” hoặc loạt phim từ đen trắng đến tô màu về “Ba Người Ngự Lâm Pháo Thủ” lấy từ truyện võ hiệp của Alexandre Dumas…”

Nhắc đến kinh đô ánh sáng. Tôi biết, ngày mai hay ngày kia hay một hôm nào đó tôi sẽ đến Paris và thăm anh. Chắc chắn trong những ngày lưu lại anh sẽ đưa tôi đi một số nơi, nhưng có một nơi quyến rũ tôi hơn khích động trí tò mò của tôi và sẽ bắt anh phải đưa tôi tới… chính là khu phố  Saint-Germain-des- Prés có những quán café huyền thoại đã đi vào những tác phẩm nổi tiếng.

Khu phố Saint-Germain- des- Prés được biết đến không phải chỉ vì mang tên của một tu viện giàu có do vua Childebert I xây cất từ thập niên 540 vì thế tu viện đầy quyền lực này cũng chịu bao thăng trầm do các biến động lớn nhỏ của đất nước mà khu phố này được biết nhiều hơn nhờ vào từng vòng nhà mọc chung quanh vào thế kỷ 17 biến nơi đây trở thành trung tâm của văn học và kịch nghệ và từ đó xuất hiện những quán café là điểm hẹn lui tới mỗi ngày của các tên tuổi nổi tiếng trong giới văn chương nghệ sĩ như quán Café Procope mở cửa đầu tiên từ năm 1689 là nơi gặp gỡ của Voltaire, Diderot, d'Alembert và Benjamin Franklin…những danh nhân xa xưa. Sau này có thêm:  Café de Flore, Les Deux Magots và Brasserie Lipp quy tụ giới cầm bút của thế kỷ 20 thích túm tụm huyên thuyên với nhau từ ngày này qua ngày khác vì nhu cầu, vì nghề nghiệp hơn mấy nhân vật khoa học hay chính trị…  Vì thế mấy quán café trong khu đó  từng là những nơi gặp gỡ thường xuyên, gần như mỗi ngày của vô số tên tuổi lớn như Paul Verlaine, Oscar Wilde, Guillaume Apollinaire, Paul Eluard, André Gide Jean-Paul Sartre và Simone de Beauvoir, v.v…Thường họ đến đó có khi ngồi suốt ngày, ăn tại chổ để viết, và nhiều hơn, để gặp gỡ và tán dóc với bạn bè văn chương. Nơi đây còn quy tụ rất nhiều trường học nên được gọi là "Xóm học" - Một tên gọi đã được nhạc sĩ Cung Trầm Tưởng đưa vào bài thơ " Chưa bao giờ buồn thế" sau này Phạm Duy phổ nhạc đổi lại thành " Tiễn em" mà những người Việt Nam có thời đã thuộc lòng.

...


Từ nhỏ, qua mấy ông cậu, tôi nghe Juliette Gréco hát và thấy hình cô ca sĩ này thường mặc áo đen với đôi mắt tô đậm trên vài đĩa nhạc. Sau này ra hải ngoại sinh sống, tôi biết thêm người ca sĩ này là bạn thân với vợ chồng triết gia theo trường phái hiện sinh mê chủ nghĩa Marx là Jean- Paul Sartre và Simone de Beauvoir nên được họ chèo kéo đến hát thường xuyên ở Café de Fore với những lời xưng tụng thật đẹp như sau: “Elle a des millions dans la gorge, des millions de poèmes qui ne sont pas encore écrits...” (Nàng có trong thanh quản hàng triệu, hàng triệu bài thơ chưa được viết ra...).

Khi Jean-Paul Sartre viết La Nausée ( Buồn Nôn, 1938 ) tôi còn là hạt bụi đâu đó, nhưng ở những năm 70 tôi cũng bắt chước  bằng cách cầm trên tay những cuốn sách của ông dịch ra tiếng Việt như một cách trang điểm, làm dáng, nhưng thật tình hầu hết đám sinh viên chúng tôi thật sự không hiểu ông ấy viết gì, nói gì với mớ chữ lê thê trừu tượng đầy triết lý hổn độn, trong khi đó cuốn “ Buồn ơi chào mi” của Francoise Sagan như “đợt sóng mới” hấp dẫn cuốn hút chúng tôi hơn bởi cốt truyện rất bạo và lối viết rất lạ: Cuốn “ Buồn ơi chào mi”  (Bonjour Tristesse) được trích từ hai câu thơ "Adieu tristesse/Bonjour tristesse" của thi sĩ Paul Eluard. Nội dung kể về một thiếu nữ 17 tuổi tên gọi Cécile. Đó là một cô gái rất được nuông chiều, lại đang trong tâm trạng buồn chán vì trượt thi. Khi biết bố mình – một người đàn ông góa vợ – đang có ý định làm đám cưới với người bạn cũ của mẹ mình, Cécile – với sự giúp đỡ của một bạn trai là sinh viên luật – đã lập mưu ly gián hai người bằng việc bố trí để người đàn bà đó chứng kiến cảnh bố cô "thân mật" với một người phụ nữ khác. Kế hoạch thành công với kết cục là người đàn bà sắp làm lễ cưới với bố của Cécile đã lao xe vun vút trên đường và… tử nạn.”

Một nơi chốn ghi dấu nhiều bước chân của những danh nhân. Một nơi chốn sản sinh ra nhiều tác phẩm văn học lẫy lừng phải ghé ít ra một lần nhấm nháp tách café cho biết mùi.

                                . thụyvi

                          ( Hầm Nắng, chớm thu 2012 )

. Tranh vẽ khu Saint-Germain- des- Prés
. Bài “ Il n'y a plus d'après” của Guy Béart do Juliette-Gréco hát: http://www.wat.tv/video/juliette-greco-il-y-plus-apres-1vjin_2fgqp_.html

. Tranh vẽ quán Café de Flore



Theo Wikipedia:


“ Quán Café de Flore được mở cửa vào năm 1887 dưới thời Đệ tam cộng hoà. Tên hiệu Flore được lấy theo tên bức tượng đặt ở phía bên kia đại lộ. Tại tầng một của quán, vào cuối thế kỷ 19 Charles Maurras đã viết Sous le Signe de Flore

Khoảng năm 1913, Guillaume Apollinaire cùng André Salmon 1913 đầu tư vào địa điểm này để trở thành tòa soạn của tạp chí Les soirées de Paris. Trong thời gian Thế chiến thứ nhất, Apollinaire vẫn tiếp tục làm việc tại Flore. Đây cũng là khoảng thời gian Apollinaire sáng tạo ra từ "siêu thực" để chỉ một trào lưu nghệ thuật mới khi đó. Tristan Tzara tới Paris, Flore trở thành điểm hẹn của các nghệ sĩ Dada Trong những năm 1930, Café de Flore trở thành điểm đến của những vị khách danh tiếng như Trotsky, Chu Ân Lai. Bên cạnh những nhà văn, nhà thơ như Georges Bataille, Robert Desnos… khách hàng của Café de Flore còn có các họa sĩ như Ossip Zadkine, Picasso… cùng những nhà làm phim như Marcel Carné, Yves Allégret...
Năm 1939, Paul Boubal mua lại quán Café de Flore. Từ thập niên 1940, trong những khách hàng thường xuyên của Café de Flore xuất hiện cặp đôi nổi tiếng của triết học, thế kỷ 20: Jean-Paul Sartre và Simone de Beauvoir. Sartre viết: Chúng tôi ngồi ở đây từ 9 giờ sáng [...], chúng tôi làm việc, ăn ở đây...
Một điều đặc biệt, trong thời gian Paris bị chiếm đóng, những người Đức không xuất hiện ở Café de Flore. Jean-Paul Sartre viết: Con đường của Flore trong bốn năm với tôi là con đường của tự do. Thời kỳ này, Café de Flore giống một câu lạc bộ kiểu Anh hơn là một quán cà phê. Mỗi bàn thường có tới 10, 12 người ngồi tụ tập. Ngoài nhóm của Sartre, nhóm cộng sản cũng có mặt với Marguerite Duras, Dionys Mascolo, Roger Vailland…
Sau chiến tranh, Café de Flore có thêm các vị khách mới: Albert Camus, Boris Vian, Juliette Gréco, André Breton. Đây cũng là thời kỳ khu phố Saint-Germain-des-Prés trở thành trung tâm của kịch nghệ, văn học. Arthur Koestler, Ernest Hemingway, Truman Capote,Lawrence Durrell cùng tham gia Club de France, câu lạc bộ do Paul Boubal khởi xướng,Thập niên 1960, Café de Flore trở thành điểm điểm yêu thích của giới điện ảnh. Nhiều tên tuổi lớn của điện ảnh Pháp và thế giới tìm tới: Jane Fonda, Roman Polanski, Brigitte Bardot, Alain Delon, Belmondo. Giới văn học tiếp tục với Sagan, Roland Barthes… và có thêm các nhà tạo mẫu Yves Saint Laurent, Givenchy… các họa sĩ Alberto Giacometti, Dali..
Năm 1983, Paul Boubal nhượng lại quán cho vợ chồng nhà Siljegovic. Tên tuổi của Café de Flore đã trở thành nổi tiếng. Quán tiếp tục là điểm đến của những tên tuổi lớn, đặc biệt là giới điện ảnh, cả Pháp và Hoa Kỳ, như Lauren Bacall, Catherine Deneuve, Sharon Stone, Robert De Niro, Francis Ford Coppola, Johnny Depp, Jack Nicholson, Al Pacino, Tim Burton… Những nhà văn như Paul Auster, Paulo Coelho… vẫn tiếp tục là khách hàng của quán …” ( ngưng trích )



Back to top
« Last Edit: 27. Sep 2012 , 06:00 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #281 - 25. Sep 2012 , 10:34
 


Mùa Thu Paris
Thơ Cung Trầm Tưởng
Tác giả: Phạm Duy
Trình bày: Khánh Hà


...



Mùa Thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Hẹn em quán nhỏ
Rượu rưng rưng ly đỏ tràn trề

Mùa Thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công viên lá đổ
Công viên lá đổ
Chờ mong em gắng khổ từng giờ

Mùa Thu âm thầm
Bên vườn Lục Xâm
Ngồi quen ghế đá
Ngồi quen ghế đá
Không em ôi buốt giá từ tâm

Mùa Thu nơi đâu
Người em mắt nâu
Tóc vàng sợi nhỏ
Tóc vàng sợi nhỏ
Chờ mong em chín đỏ trái sầu

Mùa Thu Paris
Tràn lấp đôi mi
Người em gác trọ
Người em gác trọ
Phòng anh đôi gót nhỏ thầm thì
Mùa Thu im hơi
Son nhạt đôi môi
Ngày em trở lại
Ngày em trở lại
Hờn quên em hối cải cuộc đời

Mùa Thu ơi Thu
Trời mây âm u
Yêu người độ lượng
Yêu người độ lượng
Và trong em tâm tưởng giam tù

Mùa Thu Paris
Mùa Thu Paris
Với tình Thu .....


...

Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #282 - 02. Oct 2012 , 11:21
 
                                                                           

TIN THẬT BUỒN



Nhà thơ - nhà tranh đấu Bất Khuất NGUYỄN CHÍ THIỆN, qua đời hôm nay :
Ngày 2 tháng 10 năm 2012 tại California




...
Back to top
« Last Edit: 02. Oct 2012 , 11:24 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #283 - 12. Oct 2012 , 11:04
 

  Làm " bà ngoại " " bà nội " của lủ nhóc mà còn thích nghịch...



...

...

...

...
Back to top
« Last Edit: 17. Oct 2012 , 11:57 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
thuỵvi
Full Member
***
Offline



Posts: 167
Gender: female
Re: Truyện thụyvi
Reply #284 - 18. Oct 2012 , 13:36
 
 
             VỀ,
                  MÓN CANH GÀ THỌ XƯƠNG



...





Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói tỏa ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái , mặt gương Tây Hồ

Một em học sinh lớp 7 trường Lomonoxop tại Hà Nội hôm tuần rồi đã giảng nghĩa bốn câu trên trong bài luận như sau:
"Tiếng chuông Trấn Vũ là nét đẹp tôn trọng thờ kính tổ tiên và canh gà Thọ Xương là món canh gà ở Hồ Tây, món ăn nổi tiếng của Hà Nội.”

Câu giảng nghĩa này đã được cô giáo đồng ý và cho điểm cao với lời phê: “ Có ý thức làm bài. Song cần rèn chữ viết, diễn đạt nhiều hơn”.

Cô giáo là một người tốt nghiệp ban Ngữ Văn trường Đại Học Sư Phạm Hà Nội, có bằng thạc sĩ văn chương và được coi là giáo viên giỏi.


Trong khi phụ huynh trong nước đang nháo nhào hốt hoảng vì món “đặc sản Canh Gà”. Tôi ở ngoài này nghe thấy cũng buồn, đành ê a bài phú....

Phú rằng:
“ Giáo dục, học hành,
Đời nào cũng trọng
Nhất tự vi sư,
Không thầy là hỏng.
……………………..
Xưa:
Sôi kinh nấu sử, gắng gắng thông làu.
Nay:
Những tưởng ăn vóc học hay
Nào ngờ múa may thấy hỏng
Buồn lắm kẻ,
Ông bảng, bà khoa, lá đơn thảo lui thảo tới câu cú lung tung
Cậu cử, cô tú, câu văn viết vụng viết ngây, lẽ lời lọng cọng
Giận mấy tên,
Hỏi Trương Hán Siêu ấy thượng tướng Ngô bang
Rằng Lý Thường Kiệt là diễn viên Hương cảng
Nhiều lúc dở cười
Lắm khi trào lộng
Có anh kia,
Tú tài bổ túc, cố nộp đơn phúc khảo, chủ thí lắc đầu
Tại chức liên thông, lù lù đeo ống đốc tờ, bạn bè hả họng!
Lại chị nọ,
Thi khoa chọn nghề báo chí mài giũa đầu ngòi
Ra trường chuyển nghiệp kinh doanh nắm ngay chức tổng!
Chết học với hành ai kẻ coi khinh
Ôi giáo cùng dục ai người xem trọng?
………………………………………..” ( * )

Cái học ngày nay nói không hỏng cũng không được vì sau khi món “canh gà” nổ bùng, câu chuyện càng tệ hại ở chỗ có một số  “thức giả” dấy lên cãi chầy cãi cối lấp liếm bằng cách đưa ra những dẫn chứng nhập nhằng kiểu lấy râu ông này cắm cằm bà kia. ( ** )
Hỏi sao không nản!



                     
                          . thụyvi
( Hầm Nắng, ngày 18/10/2012 )


(* )  Trích đoạn bài phú của Cao Bồi Già
(**)  Mời quý vị theo dõi diễn biến câu chuyện:
1/ Sau sự việc của cô giáo Thủy – trường THCS Lomonoxop, trên một số diễn đàn mạng, có một số ý kiến cho rằng, “canh gà Thọ Xương” là nói về ẩm thực, ý kiến này nhận được vô số lời bàn luận bởi từ trước tới nay, “canh gà Thọ Xương” luôn được giảng dạy và được hiểu là tiếng gà gáy báo canh.
2/ Thậm chí có người đọc còn lấy dẫn chứng rằng: “Trong sách Vân Đình Dương Khuê Thượng Thư Tiên Sinh cũng chép bài thơ này. Xin lưu ý, Dương Khuê viết thơ bằng chữ Nôm, nỏ phải chữ Quốc ngữ. Nguyên văn viết chữ Canh là 羹 (bát canh, món canh), không phải 更 (canh khuya, canh chầy)”.
3/ Để làm rõ hơn thực hư của chữ “canh” trong “canh gà Thọ Xương” đang gây xôn xao dư luận, PV ANTĐ đã có cuộc trò chuyện với PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Hán Nôm.
4/  Giám Đốc Viện Nghiên Cứu Hán Nôm xác nhận trong một phỏng vấn của báo chí những điểm sau:
  a/ Trong sách Vân Đình Dương Khuê Thi Tập, không tìm thấy bài thơ Tối ức Thọ Xương thang nói về canh gà hầm như trên;
   b/ Chỉ có bài thơ Hà Nội Tứ Cảnh nằm trong cuốn Vân Trì Thi Thảo của cụ Dương Khuê (mang ký hiệu VHv. 2482, đang lưu tại Viện Nghiên Cứu Hán Nôm)

Sự thật về chữ “更 – canh” trong “canh gà Thọ Xương”

5/  Theo PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Hán Nôm, để nói về tiếng gà báo canh người ta viết chữ更, bát canh cũng có thể viết là 更. Tuy nhiên, xét về văn cảnh trong cả 4 câu, thì chữ “canh” ở đây được hiểu là tiếng gà báo canh.
6/ Theo PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh, hiện có 2 luồng ý kiến, một cho rằng, đây là bài ca dao của người Việt đã được văn bản hóa, có ý kiến cho rằng đây là bài thơ của nhà thơ Dương Khuê – hiệu là Vân Trì.
PGS.TS.Trịnh Khắc Mạnh đã tìm trong sách Vân Đình Dương Khuê Thượng Thư tiên sinh ở Viện Nghiên cứu Hán Nôm và chưa tìm thấy bài thơ như trên, mà bài thơ này nằm trong cuốn Vân Trì Thi Thảo (mang ký hiệu VHv. 2482, đang lưu tại Viện Nghiên cứu Hán Nôm).
7/ Bài thơ có tên đề là Hà Nội Tây Cảnh (cảnh Tây Hồ Hà Nội) với 4 câu thơ chữ Nôm:“Phất phơ ngọn trúc trăng tà/ Tiếng chuông Trấn Vũ, canh (更) gà Thọ Xương/ Mịt mù khói tỏa ngàn sương/ Tiếng chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ”.
8/  Cuối cùng: Về chữ “canh” trong câu “canh gà Thọ
Xương”, theo PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh, viết chữ 更 để nói về tiếng gà báo canh, không có chữ Canh 羹 (bát canh, món canh) như ý kiến mà độc giả nêu ra; còn canh (món ăn) cũng có thể viết là chữ 更 này.
9/ Trong văn cảnh của bài thơ này thì nên hiểu “canh” là canh giờ, “canh gà Thọ Xương” là tiếng gà gáy báo canh ở Thọ Xương – Hà Nội. Còn chữ “canh” là 羹, theo từ điển được hiểu là món canh, hoặc là nấu canh.
10/ Theo quan niệm tính giờ ngày xưa, đêm có 5 canh: Canh 1 là từ 19h – 21h, Canh 2 là từ 21h – 23h, Canh 3 là từ 23h – 1h, Canh 4 là từ 1h – 3h, Canh 5 là từ 3h – 5h.
11/ PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh đưa ra thêm dẫn chứng từ một bài ca dao trong Tổng tập ca dao người Việt (Quốc ngữ) cũng có những bài gắn “tiếng chuông” với “tiếng gà gáy báo canh”, như:
“   Có thương thì thương, không thương thì nói
Làm chi lần lần lữa lữa, như hẹn nợ thêm buồn
Trên chùa đã động tiếng chuông
Gà Thọ Xương đã gáy, chim trên nguồn đã kêu”,
   hay:
“Đêm năm canh gà kia gáy thúc
Gió nam phong thổi giục cây sầu”,…
12/ PGS.TS. Trịnh Khắc Mạnh cho rằng, việc hiểu “canh gà Thọ Xương” trong bài thơ Hà Nội Tây cảnh hay trong bài ca dao (Gió đưa cành trúc la đà/ Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương/ Mịt mù khói tỏa ngàn sương/ Nhịp chày Yên Thái mặt gương Tây Hồ) là “bát canh gà” thì ông chưa được học! ( ngưng trích )




Back to top
« Last Edit: 27. Nov 2012 , 08:08 by thuỵvi »  
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 17 18 19 20 21 
Send Topic In ra