Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 6 7 8 9 10 ... 24
Send Topic In ra
TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN (Read 31705 times)
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #105 - 05. Apr 2012 , 08:21
 
ngo_thi_van wrote on 05. Apr 2012 , 08:12:
Em Tuy Van oi ,
Neu THay Co Bưu Biền qua de du Dai Hoi Nho Hue ky nay thi Co se dươc gap.
Co cung dang nao nuc ve dai hoi nay , chac chan se gap rat nhieu ngươi quen.
Em co nho la Phương Tan o thanh pho nao ben Texas khong?
Co Van


Cô thương ,
Em hy vọng là tháng 4 qua nhanh , để các em có dịp gặp thầy BB , thầy cô và LVD đấy.
Dạ , em hông rành về P. T...nhưng có lẻ Đ. Mỷ , các bạn cùng khóa , chị Đ Đ rành hơn....
Hy vọng mọi sự bình an đến với tất cả.
Anh Khương , phu quân của bạn Đóa đã vào bịnh viện vài ngày rồi , cũng " khổ " cho những người
" mê " hút thuốc.
Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #106 - 05. Apr 2012 , 08:22
 
Phuong_Tran wrote on 05. Apr 2012 , 05:28:
Thưa Chị Anh Thư

Chị Anh Thư nhớ cho em hoa hồng là em sẽ ....đánh máy nhanh lắm  Cheesy Grin , dọc bài Cô viết dễ thương ghê ha chị  ? Chị không phải .. ngồi lâu đâu , em đang đánh máy tiếp bài mới

Tí Lanh Chanh PTr

Em Phương Tran dang dươc thương nhieu thu lam chu khong phai chi hoa hong ma thoi !
Tam anh 4 ngươi chup chung voi nhau la :
tren cung ben trai la Co Vo Thi Nguyet con co biet danh la Lùng Tung Tien Nữ vi hay that bím , la mot trong Les Trois Mousquetaires.
ben phai la Nguyen Thi Hoài Nam la ba Tương Tran Van Trung [ Nguyen Toan co biet ] cung la ban than cua Co.
hang dươi ben trai la Co , ben phai la Tôn Nữ Mộng Hà ban than cua Co va Co da lam mai cho ngươi ban Khong Quan cua Thay la Ong Pham Đình Giang.
So di hai Co Hoai Nam va Mong Ha khong o trong L.T. M. vi Hoai Nam bo cuoc choi sau nam de tam va Mong Ha doi qua ban A khong con o ban sinh ngu nua.
Co cam on em nhieu lam nhe.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #107 - 05. Apr 2012 , 08:25
 
tuy-van wrote on 05. Apr 2012 , 08:21:
Cô thương ,
Em hy vọng là tháng 4 qua nhanh , để các em có dịp gặp thầy BB , thầy cô và LVD đấy.
Dạ , em hông rành về P. T...nhưng có lẻ Đ. Mỷ , các bạn cùng khóa , chị Đ Đ rành hơn....
Hy vọng mọi sự bình an đến với tất cả.
Anh Khương , phu quân của bạn Đóa đã vào bịnh viện vài ngày rồi , cũng " khổ " cho những người
" mê " hút thuốc.
Em Tv

Em Tuy Van oi ,
Co cam on em da cho biet tin ve chong cua Đóa.
Cai hai cua nhung ngươi me hut thuoc la vay , cau mong cho Anh Khương tai qua nan khoi cho em Đoa dươc an long.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #108 - 05. Apr 2012 , 09:07
 
Phuong_Tran wrote on 05. Apr 2012 , 05:22:
Chị ơi ,

Cô cứ Hồi Tưởng hoài thì mình có nhiều truyện để đọc ha chị ... Cheesy Grin

Cám ơn chị đã vào Trang KNV nhé violettulip violettulip violettulip

Tí PTr




Vâng , bây giờ chị hay " Hồi tưởng " lại tuổi học trò , của những ngày thơ mộng cho đở...buồn , vì
" đời là bể khổ " đó em...
Cám ơn Tí đã mang những hình ảnh và bài viết thật trân quý của Mạ Vân nhé.
Chị 8
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #109 - 05. Apr 2012 , 19:57
 
Phuong_Tran wrote on 05. Apr 2012 , 05:22:
Chị ơi ,

Cô cứ Hồi Tưởng hoài thì mình có nhiều truyện để đọc ha chị ... Cheesy Grin

Cám ơn chị đã vào Trang KNV nhé violettulip violettulip violettulip

Tí PTr



Em Phương Tran oi ,
Sao cac em khon the !!!! Co chang hoi tương gi nua dau !  Grin
Se ke chuyen khac vui hon !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
nguyen_toan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 4032
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #110 - 06. Apr 2012 , 13:11
 


Tướng Trần Văn Trung: Một Nhân Cách Lớn

(05/04/2012)
Tác giả : Đỗ Xuân Tê


Tôi nhớ khi thông báo với các chiến hữu trong ngành về tình trạng nguy kịch của tướng Trần Văn Trung khi nằm tại một bệnh viện tại Paris trước lễ Phuc sinh, anh Lê Trung Hiền có viết mấy dòng sau:

Trung Tướng Trần Văn Trung, theo nhận định của chúng tôi, những quân nhân đã phục vụ nhiều năm tại Tổng cục Chiến Tranh Chính Trị, không phải là thánh, nhưng là một vị chỉ huy trưởng, một tướng lãnh QLVNCH đức độ và liêm chính, rất đáng kính trọng và quí mến.

Sự đánh giá chân tình và khách quan của người sĩ quan dưới quyền cũng là cách nhìn của đông đảo anh em chúng tôi, trong ngành nói riêng và các chiến hữu một thời sát cánh trong quân lực VNCH nói chung. Nếu vinh danh ông trong lễ phủ cờ một khi ông qua đời thì với tư cách một tướng lãnh, ông xứng đáng được tán tụng như một trong những khuôn mặt lãnh đạo có nhân cách lớn, một ông tướng vừa sạch, vừa đức độ, hết lòng phục vụ cho lý tưởng quốc gia và tập thể quân đội mà ông là một thành viên có mặt đến giờ phút chót của cuộc chiến.

Nay bệnh tình dù có qua cơn hôn mê, nhưng sức khoẻ cũng đã ở tuổi gần chin chục, tôi muốn viết ít hàng về ông chủ yếu là nhắc lại vài giai thoại về ông tưóng đầu ngành để nếu bài viết có đến tay ông thì cũng là một điều an ủi, chí ít cũng có những đàn em, thuộc cấp còn nhớ đến ông trong niềm kính trọng, dù thế thái nhân tình có đảo lộn, quân đội có tan hàng, đất nước có sang trang.

Mười năm trùng hợp với nền đệ nhị cộng hòa dưới triều Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, người ta biết nhiều đến một khuôn mặt tướng lãnh: tướng ba sao Trần Văn Trung. Ông nổi tiếng vì đứng đầu một cơ quan đầu não về tinh thần của quân lực VNCH suốt mười năm liền, lại có bà vợ cựu hoa khôi nữ trung học Đồng Khánh (Huế). Hai người hay xuất hiện cặp đôi trong các Đại hội Nhạc trẻ tại Thủ đô nhân dịp gây quĩ Cây Mùa Xuân cho các chiến sĩ vào các năm chiến trường cao điểm cuối 60 đầu thập niên 70, với sự tham dự của cả chục ngàn giới trẻ Sài gòn tại các tụ điểm sân vận động Hoa lư và Thảo cầm viên.

Trung Tướng Trần Văn Trung ( mang kính )  và Cố Đại Tá Nguyễn Phúc Tửng


Nhìn dáng vẻ bề ngoài với cặp kính trắng trên khuôn mặt đượm nét trí thức của một người ở tuổi 40 khi ông vừa đeo một sao và mới về nhậm chức Tổng Cục trưởng CTCT, nhiều người không nghĩ ông là ông tướng. Nhìn bà ở lứa tuổi kém ông cả mười năm, người ta phải nhìn nhận bà có sắc đẹp sắc sảo, thon cao, đậm nét Tây phương. Trước đó nhiều năm ông có làm Tùy viên quân lực tại Tòa Đại sứ VNCH tại Paris, nên trong lối giao lưu đời thường, hai ông bà rất lịch thiệp, cởi mở, mang phong cách ngoại giao hơn là những người đơn thuần trong gia đình binh nghiệp.

Cũng có thời có lời đồn thổi bà Hoài Nam thiên Cộng vì có bà mẹ nuôi là bà Tuần Chi, cựu hiệu trưởng trung học Đồng Khánh, người đã cùng thượng tọa Thích Đôn Hậu ra bưng theo Việt Cộng hồi Mậu Thân ở Huế. Thực chất phu nhân tướng Trung rất hiểu những người Cộng sản, lại có ý thức chính trị độc lập và chẳng ảnh hưởng gì khi có người trong gia đình theo phía CS. Ngược lại người ta hay khen bà có tướng vượng phu. Gần như vậy nếu ai tin tướng số. Trong cuộc đời làm tướng, ông chỉ một lần đảm nhiệm chức vụ tiểu đoàn trưởng (tiểu đoàn khinh binh số 27 đầu tiên của quân đội quốc gia hay hành quân trên vùng châu thổ sông Hồng), về sau theo nhu cầu phát triển của quân đội, ông chuyển sang làm các công tác tham mựu cao cấp tại Bộ Tổng tham mưu. Ông cũng có duyên với ngành quân huấn, có lần đã chỉ huy quân truờng võ khoa Thủ Đức, nơi đào tạo hàng chục ngàn sĩ quan trừ bị cho quân đội quốc gia. Khi chiến tranh đi vào cuộc đọ sức giữa hai ý thức hệ thì ông được chuyển về làm Tổng cục trưởng Tổng cục CTCT, một cơ quan mà mô hinh tổ chức của nó bắt chước quân đội Trung hoa Dân quốc, nắm toàn bộ các công tác an ninh, tâm lý chiến, chính huấn, xã hội, quân tiếp vụ, văn hóa văn nghệ, báo chí và tuyên úy quân đội.

Có người nói ông là người của tướng Thiệu nên mới được giao một chức vụ nhiều quyền lực như vậy, thực chất hai ông là bạn cùng khóa võ bị Đập Đá (tiền thân của Khóa 1 Đà Lạt), vì tin cậy nhau trong thời buổi dễ có binh biến lại biết tướng Trung không có mưu đồ chính trị và tham vọng cá nhân, nên tông tông đã buộc chân ông vào chức vụ này cho đến ngày tàn cuộc. Nói cho ngay cũng chẳng ông tướng nào có khả năng thích hợp hơn, nên khi được tín nhiệm trong trách nhiệm đầu ngành cũng một phần ông là con người luôn vì đại cuộc và chấp hành theo đúng vị trí của người lính. Chính ông cũng muốn giữ thế phi đảng phái trong quân đội, ông không để cho việc sử dụng các phương tiện của quân đội cho bất cứ liên danh nào, kể cả hai ông Thiệu-Kỳ. Ông Thiệu cũng không thể tổ chức hệ thống đảng trong quân đội miền Nam mà phải lấy đội ngũ giáo viên làm nồng cốt cho Đảng Dân Chủ của ông thông qua người cùng xứ là một Bộ truởng Giáo dục.

Về trình độ, tướng Trung là người có khả năng viết và nói, lại giỏi ngoại ngữ và thích đọc. Gần như những diễn văn hoặc huấn thị viết cho các lãnh đạo từ tổng tư lệnh đến tổng tham mưu trưởng trong các dịp lễ lớn đều có chấp bút của ông, riêng các diễn từ của riêng ông, ông viết lấy. Các văn thư tham mưu quan trọng, các kế hoạch, đề án nhằm nâng cao tinh thần binh sĩ hoặc phát động các chiến dịch địch vận hóa giải tuyên truyền của đối phương, ông không chỉ là người cho ý kiến mà tự tay chỉnh sửa, thêm bớt cho hoàn chính trước khi phổ biến đến các đơn vị để thi hành. Là người đứng đầu cơ quan phát ngôn của quân đội, nhưng ông ít khi xuất hiện trong các cuộc họp báo, rất thận trọng khi phát ngôn, đặc biệt những vấn đề nhạy cảm báo chí cần khai thác, nhất là dưới thời ông Thiệu rất nhiều vụ việc gây tai tiếng làm nản lòng chiến sĩ.

Nhưng ông cũng biết lắng nghe dư luận quần chúng và tập thể chiến sĩ. Bản tin đầu tiên trong ngày trên bàn làm việc là mục Điểm báo quốc phòng, soạn riêng cho ông để vừa nắm tình hình chiến sự vừa xem báo chí truyền thông họ nói gì, để từ đó chủ động sửa sai, nhưng kết quả cũng chỉ là hạn chế khi thực chất các tướng chỉ huy chiến trường vẫn có thói quen rừng nào cọp nấy, hùng cứ nhất phương và các cán bộ CTCT cấp quân khu tiểu khu phải bó tay, không thể sánh với cán bộ chính trị của đối phương khi họ kiêm luôn cấp ủy tay chân của Đảng.

Có một điều thú vị là dưới thời ông về tổng cục. ngành CTCT đã chọn danh nhân Nguyễn Trãi làm Thánh tổ cho ngành. Nhân vật lịch sử đã soạn Bình Ngô Đại Cáo với câu danh ngôn lấy chí nhân thay cường bạo/đem đại nghĩa thắng hung tàn và các khóa đào tạo SVSQ hiện dịch cho truờng Đại học CTCT đều lấy các danh hiệu Nguyễn Trãi 1. NT2, NT3…Ngẫu nhiên có sự trùng hợp là phe Hà-nội họ cũng vinh danh Nguyễn Trãi làm danh nhân văn hóa, xếp cao hơn cả Nguyễn Du về văn học. Khi xóa sổ chế độ miền Nam, họ lên án ngành của tướng Trung đã pham một tội ác là dám lấy nhân vật này làm thánh tổ, nhưng khi hằn học đọa đầy những người thua cuộc họ có biết đâu chính Nguyễn Trãi đã viết, “hận thù rồi kêu gọi trả thù thì oán mãi không thôi”.

Nhớ lại đêm 29 khi tiếng động cơ trực thăng của TQLC Mỹ nổ đều trên nóc tòa đại sứ Mỹ để vội vàng đưa những người di tản cuối cùng ra hạm đội 7 trước khi cuốn cờ, thì tuớng Trung vẫn bận rộn với những cú điện thoại tại văn phòng của ông, nằm ngay cạnh sứ quán Mỹ. Lúc này nội dung các cuộc nói chuyện không còn là những vấn đề chiến sự, mà thực chất ông muốn xem giờ tàn cuộc sẽ theo chiều hướng nào. Vốn thân với Đại sứ Pháp tại Sài gòn, ông được ông Méreìllon đoan chắc sẽ có một giải pháp cho vấn đề Việt nam, thuận lợi cho cả bốn bên. Đại để miền Nam sẽ trung lập, ranh giới có thể mất Huế và mấy tỉnh miền Trung. Chuyện Sài gòn đổ máu là không thể có. Quá nửa đêm, ông sốt ruột lại thăm dò bên văn phòng Dương Văn Minh, nơi đây cho biết phía Bắc Việt đổi ý. Giải pháp do Đại sứ Pháp làm trung gian không thành. Sài gòn thực sự đi dần vào hôn mê. Vũ Văn Mẫu cho phát lời đuổi Mỹ ra khỏi nuớc, chuẩn bị cho tiến trình buông súng của phe miền Nam vào sáng hôm sau.

Sáng 30, tướng Trung nhận được lệnh trở lại Bộ TTM để họp với tướng Vĩnh Lộc,Tổng tham mưu trưởng giờ thứ 25 của miền Nam. Họp khoảng một tiếng, xuất hiện chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, ông này vừa được DVM cử làm Tham mưu trưởng liên quân. Viên tướng một sao tỏ lộ ngay trong phiên họp ông là người của…Mặt trận giải phóng. Sau đó nghe kể lại, hai tướng cấp cao nhất của quân lực VNCH và vài người nữa ra bến Bạch Đằng, lên một con tàu nhỏ của Hải quân trực chỉ Cần Giờ. Khi tàu còn trên sông Lòng Tảo, cũng là lúc Dương Văn Minh kêu gọi tập thể chiến sĩ của ta buông súng. Con tàu đi thoát, tướng Lộc vào Mỹ (ông mới mất cách đây vài năm ), tướng Trung đi định cư tại Pháp, nơi ông có mối quan hệ lâu đời từ ngày làm việc tại Sứ quán VNCH ở Paris.

Ra hải ngoại, ông hiểu thời và thế, ông sống ẩn dật tại vùng ngoại ô Paris. Nhưng nỗi hoài niệm về một thời Sài gòn vang bóng vẫn thôi thúc trăn trở trong ông. Ông vẫn đứng sau cộng đồng người Việt hải ngoại tại Pháp và tích cực hỗ trợ các hoạt động của tổ chức này trong các cao trào đấu tranh nhân quyền và tự do đích thực cho Việt nam. Ông tham dự đều đặn Ngày Quân lực mỗi năm và Lễ Chiến sĩ trận vong của Pháp. Qua báo chí hải ngoại, họ hay đưa tin và hình ảnh ông đăng đàn phát biểu rất sâu sắc trong những dịp lễ này.

Ghi lại ít giai thoại và đôi điều tôi biết về ông không nhằm tâng bốc chân dung một vị tướng một thời chúng tôi phục vụ dưới quyền, mà trong thiện ý chỉ muốn chia sẻ góc nhìn về một phần đời của ông khi chính ông cũng như chúng tôi là chứng nhân của tấn bi kịch lịch sử còn phải nhắc nhớ nhiều những thập niên sau.

Đỗ Xuân Tê
(nhân tháng tư đen lần thứ 37)
Back to top
« Last Edit: 06. Apr 2012 , 13:12 by nguyen_toan »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #111 - 06. Apr 2012 , 16:51
 
nguyen_toan wrote on 06. Apr 2012 , 13:11:
Tướng Trần Văn Trung: Một Nhân Cách Lớn

(05/04/2012)
Tác giả : Đỗ Xuân Tê


Tôi nhớ khi thông báo với các chiến hữu trong ngành về tình trạng nguy kịch của tướng Trần Văn Trung khi nằm tại một bệnh viện tại Paris trước lễ Phuc sinh, anh Lê Trung Hiền có viết mấy dòng sau:

Trung Tướng Trần Văn Trung, theo nhận định của chúng tôi, những quân nhân đã phục vụ nhiều năm tại Tổng cục Chiến Tranh Chính Trị, không phải là thánh, nhưng là một vị chỉ huy trưởng, một tướng lãnh QLVNCH đức độ và liêm chính, rất đáng kính trọng và quí mến.

Sự đánh giá chân tình và khách quan của người sĩ quan dưới quyền cũng là cách nhìn của đông đảo anh em chúng tôi, trong ngành nói riêng và các chiến hữu một thời sát cánh trong quân lực VNCH nói chung. Nếu vinh danh ông trong lễ phủ cờ một khi ông qua đời thì với tư cách một tướng lãnh, ông xứng đáng được tán tụng như một trong những khuôn mặt lãnh đạo có nhân cách lớn, một ông tướng vừa sạch, vừa đức độ, hết lòng phục vụ cho lý tưởng quốc gia và tập thể quân đội mà ông là một thành viên có mặt đến giờ phút chót của cuộc chiến.

Nay bệnh tình dù có qua cơn hôn mê, nhưng sức khoẻ cũng đã ở tuổi gần chin chục, tôi muốn viết ít hàng về ông chủ yếu là nhắc lại vài giai thoại về ông tưóng đầu ngành để nếu bài viết có đến tay ông thì cũng là một điều an ủi, chí ít cũng có những đàn em, thuộc cấp còn nhớ đến ông trong niềm kính trọng, dù thế thái nhân tình có đảo lộn, quân đội có tan hàng, đất nước có sang trang.

Mười năm trùng hợp với nền đệ nhị cộng hòa dưới triều Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, người ta biết nhiều đến một khuôn mặt tướng lãnh: tướng ba sao Trần Văn Trung. Ông nổi tiếng vì đứng đầu một cơ quan đầu não về tinh thần của quân lực VNCH suốt mười năm liền, lại có bà vợ cựu hoa khôi nữ trung học Đồng Khánh (Huế). Hai người hay xuất hiện cặp đôi trong các Đại hội Nhạc trẻ tại Thủ đô nhân dịp gây quĩ Cây Mùa Xuân cho các chiến sĩ vào các năm chiến trường cao điểm cuối 60 đầu thập niên 70, với sự tham dự của cả chục ngàn giới trẻ Sài gòn tại các tụ điểm sân vận động Hoa lư và Thảo cầm viên.

Trung Tướng Trần Văn Trung ( mang kính )  và Cố Đại Tá Nguyễn Phúc Tửng


Nhìn dáng vẻ bề ngoài với cặp kính trắng trên khuôn mặt đượm nét trí thức của một người ở tuổi 40 khi ông vừa đeo một sao và mới về nhậm chức Tổng Cục trưởng CTCT, nhiều người không nghĩ ông là ông tướng. Nhìn bà ở lứa tuổi kém ông cả mười năm, người ta phải nhìn nhận bà có sắc đẹp sắc sảo, thon cao, đậm nét Tây phương. Trước đó nhiều năm ông có làm Tùy viên quân lực tại Tòa Đại sứ VNCH tại Paris, nên trong lối giao lưu đời thường, hai ông bà rất lịch thiệp, cởi mở, mang phong cách ngoại giao hơn là những người đơn thuần trong gia đình binh nghiệp.

Cũng có thời có lời đồn thổi bà Hoài Nam thiên Cộng vì có bà mẹ nuôi là bà Tuần Chi, cựu hiệu trưởng trung học Đồng Khánh, người đã cùng thượng tọa Thích Đôn Hậu ra bưng theo Việt Cộng hồi Mậu Thân ở Huế. Thực chất phu nhân tướng Trung rất hiểu những người Cộng sản, lại có ý thức chính trị độc lập và chẳng ảnh hưởng gì khi có người trong gia đình theo phía CS. Ngược lại người ta hay khen bà có tướng vượng phu. Gần như vậy nếu ai tin tướng số. Trong cuộc đời làm tướng, ông chỉ một lần đảm nhiệm chức vụ tiểu đoàn trưởng (tiểu đoàn khinh binh số 27 đầu tiên của quân đội quốc gia hay hành quân trên vùng châu thổ sông Hồng), về sau theo nhu cầu phát triển của quân đội, ông chuyển sang làm các công tác tham mựu cao cấp tại Bộ Tổng tham mưu. Ông cũng có duyên với ngành quân huấn, có lần đã chỉ huy quân truờng võ khoa Thủ Đức, nơi đào tạo hàng chục ngàn sĩ quan trừ bị cho quân đội quốc gia. Khi chiến tranh đi vào cuộc đọ sức giữa hai ý thức hệ thì ông được chuyển về làm Tổng cục trưởng Tổng cục CTCT, một cơ quan mà mô hinh tổ chức của nó bắt chước quân đội Trung hoa Dân quốc, nắm toàn bộ các công tác an ninh, tâm lý chiến, chính huấn, xã hội, quân tiếp vụ, văn hóa văn nghệ, báo chí và tuyên úy quân đội.

Có người nói ông là người của tướng Thiệu nên mới được giao một chức vụ nhiều quyền lực như vậy, thực chất hai ông là bạn cùng khóa võ bị Đập Đá (tiền thân của Khóa 1 Đà Lạt), vì tin cậy nhau trong thời buổi dễ có binh biến lại biết tướng Trung không có mưu đồ chính trị và tham vọng cá nhân, nên tông tông đã buộc chân ông vào chức vụ này cho đến ngày tàn cuộc. Nói cho ngay cũng chẳng ông tướng nào có khả năng thích hợp hơn, nên khi được tín nhiệm trong trách nhiệm đầu ngành cũng một phần ông là con người luôn vì đại cuộc và chấp hành theo đúng vị trí của người lính. Chính ông cũng muốn giữ thế phi đảng phái trong quân đội, ông không để cho việc sử dụng các phương tiện của quân đội cho bất cứ liên danh nào, kể cả hai ông Thiệu-Kỳ. Ông Thiệu cũng không thể tổ chức hệ thống đảng trong quân đội miền Nam mà phải lấy đội ngũ giáo viên làm nồng cốt cho Đảng Dân Chủ của ông thông qua người cùng xứ là một Bộ truởng Giáo dục.

Về trình độ, tướng Trung là người có khả năng viết và nói, lại giỏi ngoại ngữ và thích đọc. Gần như những diễn văn hoặc huấn thị viết cho các lãnh đạo từ tổng tư lệnh đến tổng tham mưu trưởng trong các dịp lễ lớn đều có chấp bút của ông, riêng các diễn từ của riêng ông, ông viết lấy. Các văn thư tham mưu quan trọng, các kế hoạch, đề án nhằm nâng cao tinh thần binh sĩ hoặc phát động các chiến dịch địch vận hóa giải tuyên truyền của đối phương, ông không chỉ là người cho ý kiến mà tự tay chỉnh sửa, thêm bớt cho hoàn chính trước khi phổ biến đến các đơn vị để thi hành. Là người đứng đầu cơ quan phát ngôn của quân đội, nhưng ông ít khi xuất hiện trong các cuộc họp báo, rất thận trọng khi phát ngôn, đặc biệt những vấn đề nhạy cảm báo chí cần khai thác, nhất là dưới thời ông Thiệu rất nhiều vụ việc gây tai tiếng làm nản lòng chiến sĩ.

Nhưng ông cũng biết lắng nghe dư luận quần chúng và tập thể chiến sĩ. Bản tin đầu tiên trong ngày trên bàn làm việc là mục Điểm báo quốc phòng, soạn riêng cho ông để vừa nắm tình hình chiến sự vừa xem báo chí truyền thông họ nói gì, để từ đó chủ động sửa sai, nhưng kết quả cũng chỉ là hạn chế khi thực chất các tướng chỉ huy chiến trường vẫn có thói quen rừng nào cọp nấy, hùng cứ nhất phương và các cán bộ CTCT cấp quân khu tiểu khu phải bó tay, không thể sánh với cán bộ chính trị của đối phương khi họ kiêm luôn cấp ủy tay chân của Đảng.

Có một điều thú vị là dưới thời ông về tổng cục. ngành CTCT đã chọn danh nhân Nguyễn Trãi làm Thánh tổ cho ngành. Nhân vật lịch sử đã soạn Bình Ngô Đại Cáo với câu danh ngôn lấy chí nhân thay cường bạo/đem đại nghĩa thắng hung tàn và các khóa đào tạo SVSQ hiện dịch cho truờng Đại học CTCT đều lấy các danh hiệu Nguyễn Trãi 1. NT2, NT3…Ngẫu nhiên có sự trùng hợp là phe Hà-nội họ cũng vinh danh Nguyễn Trãi làm danh nhân văn hóa, xếp cao hơn cả Nguyễn Du về văn học. Khi xóa sổ chế độ miền Nam, họ lên án ngành của tướng Trung đã pham một tội ác là dám lấy nhân vật này làm thánh tổ, nhưng khi hằn học đọa đầy những người thua cuộc họ có biết đâu chính Nguyễn Trãi đã viết, “hận thù rồi kêu gọi trả thù thì oán mãi không thôi”.

Nhớ lại đêm 29 khi tiếng động cơ trực thăng của TQLC Mỹ nổ đều trên nóc tòa đại sứ Mỹ để vội vàng đưa những người di tản cuối cùng ra hạm đội 7 trước khi cuốn cờ, thì tuớng Trung vẫn bận rộn với những cú điện thoại tại văn phòng của ông, nằm ngay cạnh sứ quán Mỹ. Lúc này nội dung các cuộc nói chuyện không còn là những vấn đề chiến sự, mà thực chất ông muốn xem giờ tàn cuộc sẽ theo chiều hướng nào. Vốn thân với Đại sứ Pháp tại Sài gòn, ông được ông Méreìllon đoan chắc sẽ có một giải pháp cho vấn đề Việt nam, thuận lợi cho cả bốn bên. Đại để miền Nam sẽ trung lập, ranh giới có thể mất Huế và mấy tỉnh miền Trung. Chuyện Sài gòn đổ máu là không thể có. Quá nửa đêm, ông sốt ruột lại thăm dò bên văn phòng Dương Văn Minh, nơi đây cho biết phía Bắc Việt đổi ý. Giải pháp do Đại sứ Pháp làm trung gian không thành. Sài gòn thực sự đi dần vào hôn mê. Vũ Văn Mẫu cho phát lời đuổi Mỹ ra khỏi nuớc, chuẩn bị cho tiến trình buông súng của phe miền Nam vào sáng hôm sau.

Sáng 30, tướng Trung nhận được lệnh trở lại Bộ TTM để họp với tướng Vĩnh Lộc,Tổng tham mưu trưởng giờ thứ 25 của miền Nam. Họp khoảng một tiếng, xuất hiện chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, ông này vừa được DVM cử làm Tham mưu trưởng liên quân. Viên tướng một sao tỏ lộ ngay trong phiên họp ông là người của…Mặt trận giải phóng. Sau đó nghe kể lại, hai tướng cấp cao nhất của quân lực VNCH và vài người nữa ra bến Bạch Đằng, lên một con tàu nhỏ của Hải quân trực chỉ Cần Giờ. Khi tàu còn trên sông Lòng Tảo, cũng là lúc Dương Văn Minh kêu gọi tập thể chiến sĩ của ta buông súng. Con tàu đi thoát, tướng Lộc vào Mỹ (ông mới mất cách đây vài năm ), tướng Trung đi định cư tại Pháp, nơi ông có mối quan hệ lâu đời từ ngày làm việc tại Sứ quán VNCH ở Paris.

Ra hải ngoại, ông hiểu thời và thế, ông sống ẩn dật tại vùng ngoại ô Paris. Nhưng nỗi hoài niệm về một thời Sài gòn vang bóng vẫn thôi thúc trăn trở trong ông. Ông vẫn đứng sau cộng đồng người Việt hải ngoại tại Pháp và tích cực hỗ trợ các hoạt động của tổ chức này trong các cao trào đấu tranh nhân quyền và tự do đích thực cho Việt nam. Ông tham dự đều đặn Ngày Quân lực mỗi năm và Lễ Chiến sĩ trận vong của Pháp. Qua báo chí hải ngoại, họ hay đưa tin và hình ảnh ông đăng đàn phát biểu rất sâu sắc trong những dịp lễ này.

Ghi lại ít giai thoại và đôi điều tôi biết về ông không nhằm tâng bốc chân dung một vị tướng một thời chúng tôi phục vụ dưới quyền, mà trong thiện ý chỉ muốn chia sẻ góc nhìn về một phần đời của ông khi chính ông cũng như chúng tôi là chứng nhân của tấn bi kịch lịch sử còn phải nhắc nhớ nhiều những thập niên sau.

Đỗ Xuân Tê
(nhân tháng tư đen lần thứ 37)

Toan than ,
Cam on Toan rat nhieu , neu co tam hinh cua Ba Hoai Nam tham du Dai Nhac Hoi Tre tai Thao Cam Vien thi nho Toan post len day ho cho Co.
Cac ban cua Co cung phuc vi tương nay lam , ai cung khen.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #112 - 07. Apr 2012 , 13:59
 
Cac em oi ,
Co quen noi la trong bai Nguyen Toan vua dua vao day , co mot doan gioi thieu ve co ban cua Co ngươi chup chung voi Co trong tam anh 4 ngươi , do la Co Hoai Nam vo cua Tương Tran Van Trung. Co mong rang Toan neu con giu dươc tam anh cua ba Trung di du nhac tre o vươn Tao Đan thi post ho vao day cho Co , Co cam on nhieu lam.
Co Hoai Nam da dươc bau lam hoa khoi Hội Chợ ở Huế nam 195...mấy.. ma Co quen roi .
Co Van
Back to top
« Last Edit: 07. Apr 2012 , 14:00 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #113 - 07. Apr 2012 , 21:23
 
ngo_thi_van wrote on 05. Apr 2012 , 19:57:
Em Phương Tran oi ,
Sao cac em khon the !!!! Co chang hoi tương gi nua dau !  Grin
Se ke chuyen khac vui hon !
Co Van


Thưa Cô Vân ,

Thêm một Hồi Tưởng nữa đây Cô ơi...

PTr
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #114 - 07. Apr 2012 , 21:34
 

TRANG VĂN CỦA CÔ NGÔ VÂN


( tiếp theo )


...



Về Một Người Bạn Vừa Vĩnh Viễn Ra Đi


...


 
Vừa nghe Hồ Văn Thuyết báo tin Trần Công Kiểm đã mất , tôi choáng váng cả người . Tim tôi đập mạnh , lồng ngực bỗng đau nhói , cả thân hình như bị lâng lâng tê cứng .

   Tôi chợt nhớ cách đây gần 50 năm về trước , khi còn là nữ sinh đệ lục trường Nữ Trung Học Đồng Khánh , một buổi sáng , Tôn Nữ Mộng Hà hốt hoảng đến báo tin cho biết người bạn khá thân của tôi là Diệu Hồng , đã mất sau trận đau thương hàn , tôi cũng đã có một trạng thái hụt hẫng tương tự . Đấy là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là nỗi đau của kẻ mất người còn . Dạo ấy tôi bị bệnh phải nằm nhà , nên mặc dầu chúng tôi ở rất gần nhau , tôi ở gần Cửa Đông Ba , Diệu Hồng tại Chợ Xép , thế mà tôi cũng không thể đến , để nhìn được mặt bạn lần cuối , không được vuốt mắt cho bạn . Tôi đã bứt rứt cả tháng trời . Sau khi lành bệnh , đàng sau vườn nhà tôi có chiếc chòi tranh xây trên cây , tôi viện cớ học bài để hằng đêm leo lên chòi . Mặc dầu rất sợ ma , nhưng vì thương bạn , tôi đã cả gan nằm ngủ một mình , để đêm đêm cầu xin hồn bạn hiện về . Nằm một mình để tha hồ khóc , khóc cho vơi nỗi nhớ thương bạn , khóc xin bạn tha thứ cho tôi , đã không được tiễn đưa quan tài bạn đến nơi an nghĩ cuối cùng . Đêm nào tôi cũng cầu mong bạn hiện về , cho tôi ôm chầm lấy bạn , nói cho bạn biết rằng tôi đã nhớ thương bạn vô cùng , nhưng đêm rồi đêm , ước nguyện của tôi trở thành vô vọng . Thời gian trôi qua , bao nhiêu biến chuyển của cuộc đời dồn dập đến , tôi đã vô tình quên bạn , cho đến hôm nay , cái chết của một người bạn thân khác đã làm sống lại cảm giác cũ trong tôi . Tại sao con người sinh ra rồi phải chết , để lại bao nhiêu tiếc thương ray rứt cho thân bằng quyến thuộc ? Sau khi nói chuyện với Thuyết xong , tôi vội gọi ngay cho Võ Thị  Nguyệt , chúng tôi cùng nghẹn ngào trên đầu giây nói . Nguyệt và tôi là hai người bạn , hay nói cho đúng hơn , là hai người chị tinh thần của Kiểm . Đã nhiều năm , chúng tôi vẫn trao đổi thư từ , để mong xoa dịu được phần nào nỗi bất hạnh quá lớn lao của Kiểm và gia đình Kiểm .

   Tôi chợt ân hận vô cùng , tại sao mấy tháng nay lại không viết bức thư nào cho Kiểm ? Từ ngày trở về từ Việt Nam , tôi vẫn tự nhủ , bao giờ có thơ của bạn , tôi mới trả lời . tại sao tôi lại cố chấp như vậy ! Tôi đâu có ngờ Kiểm bệnh nặng đến thế ! Tại sao Kiểm đã không nói thật cho tôi biết , ngày tôi còn ở tại Sài Gòn ? Tại sao Kiểm đã không bảo Trâm biên thư cho chúng tôi biết ? Những ngày cuối cùng , có lẽ Kiểm đã trông chờ thư của  Nguyệt và của tôi , mà chúng tôi đã quá vô tình đối với người bạn xấu số .

   Lần nào về thăm quê hương , tôi cũng đã hứa sẽ ghé thăm bạn , nhưng chẳng bao giờ thực hiện được . Nhớ lần đầu tiên , khi gọi điện thoại cho bạn từ nhà Mộng Hà ở Sài Gòn ra Đà  Nẵng , Kiểm đã khóc nức nở , khiến tôi càng thêm bối rối . Trên chuyến xe lửa xuyên Việt , khi tàu ghé Đà Nẵng , tôi xuống gọi điện thoại cho Kiểm , tôi đâu có ngờ đấy là lần cuối cùng tôi còn nghe giọng nói của bạn . Viết đến đây tôi bỗng nghẹn ngào , nhưng nước mắt thay vì trào ra khỏi khóe , nó lại chảy ngược vào trong , để cho sự hối hận càng trở nên day dứt .

   Qua những bức thư Kiểm viết cho tôi , tôi vẫn tưởng Kiểm đã thật sự quên đi nỗi bất hạnh quá lớn lao của mình , Kiểm tỏ ra rất yêu đời và rất tếu . Tôi không thể ngờ Kiểm đã có một thời , theo lời Thuyết thuật lại : " Ngày tôi về , nó đã bị nạn , một hai đòi tôi mua thuốc ngủ cho nó tránh nợ đời . Tôi đã mất hàng mấy năm khuyên nhủ , cứ ráng mà sống để trả nghiệp , trả trước khỏi trả sau , vả lại còn gia đình , con cái đang nhỏ , nên sống mà nhìn chúng thành người . Bấy giờ ta có ra đi cũng an tâm ... " , Kiểm đã nghe lời khuyên và đã can đảm đương đầu với số phận hẩm hiu của mình .

   Một trong những bức thư Kiểm viết cho tôi có câu : " Thơ của chị Nguyệt đượm màu triết lý nhà Phật , khiến tâm hồn Kiểm trở nên thanh thản , bằng lòng với số phận hiện tại và vui với tương lai , trái lại thơ của chị vui nhộn nhắc cho Kiểm nhớ lại những ngày vui của thời còn cắp sách đến trường . Vắng thơ của hai chị là Kiểm buồn lắm đấy , vậy hai chị gắng biên thơ luôn cho Kiểm .

   Cũng vì chìu lòng người bạn xấu số , chúng tôi vẫn thường liên lạc với Kiểm . Bận nào nếu viết được một bài gì có vẻ vui vui , tôi lại in gởi cho Kiểm đọc . Tôi đã gởi những bài : " Tôi làm dâu người  Bắc " , " Bức thư gửi bạn ở quê nhà " , " Tôi học thôi miên " ... riêng bài " Tôi làm bà mai " tôi đã hứa sẽ gởi tặng Kiểm , nhưng chưa kịp thực hiện lời hứa , thì Kiểm đã lìa bỏ cõi đời không một lời từ giã . Kiểm ơi , tôi hứa sẽ thắp một nén hương và đốt bài ấy , để ở đâu đấy , nều linh hồn có thật , Kiểm sẽ đọc bài của tôi mà cười vui như những lần trước . Kiểm còn nhớ không , có lần tôi đã kể cho bạn nghe tại sao tôi mới có thêm tên đôi rất lạ : nhân một buổi họp văn nghệ tại nhà Trần Tuệ , có vài bạn trỏ vào tôi đề nghị tôi hát , chị bạn người Bắc làm xướng ngôn viên đến cạnh tôi hỏi : " Chị tên gì , để mình giới thiệu " tôi trả lời " Dạ Vân " . Chị ấy bèn cầm micro rồi nói : " Chị Dạ Vân sẽ hát bài Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài " . Tôi nghe mà cười muốn chết , nhưng chẳng dám cười to sợ làm mất lòng chị bạn mới . Ngày hôm sau , tôi đã viết thư kể ngay chuyện ấy cho Kiểm , Kiểm bảo đã cười nhiều khi nhận được thư tôi và cho rằng cái tên vừa hay vừa lạ . Rồi từ đấy , mỗi lần Kiểm biên thư cho tôi , Kiểm đều gọi tôi là " Chị Dạ Vân " . Qua những bức thư của Kiểm , tôi được biết những bí mật của những mối tình học trò , những người nào đã " theo đuôi " người nào , như lời Kiểm đã viết . Tôi đã trêu Kiểm , đối với tôi , Kiểm như một cuốn tự điển để tôi tra cứu những chuyện xãy ra trong quá khứ học đường . Mỗi bận tôi có điều gì thắc mắc , tôi lại biên thư hỏi bạn , với trí nhớ siêu việt của bạn , Kiểm đã giúp tôi giải đáp rất nhiều vấn đề . Tuy nhiên , Kiểm bảo rằng : " Kiểm cho chị biết dín dín thôi , kẻo cho chị biết hết , rồi chị không biên thơ cho Kiểm nữa . " , Kiểm đã hiểu lầm tôi , dù không có những bức thư " hối lộ " ấy , tôi vẫn tiếp tục biên thư cho Kiểm . Đã có lần tôi nói với Kiểm , ngoài tình bạn ra , tôi còn xem Kiểm như một em trai . Viết thư cho Kiểm là một niềm vui , vì tôi có thể tâm sự với Kiểm bất cứ chuyện gì . Khi biết tôi sẽ ra Hà Nội , Kiểm đã nói : " Có phải chị ra Bắc để tìm lại Đôi Mắt  Người Sơn Tây ? " Tôi đã trả lời cho Kiểm biết , là suốt đời , tôi vẫn đi tìm một đôi mắt . Khi Kiểm và Trâm tặng tôi xấp hàng lụa , KIểm đã dặn : " Khi nào chị gặp Đôi Mắt Người Sơn Tây , nhớ mặc bộ đồ lụa Hà Đông " . Ôi ! lời dặn dò quá chí tình , tôi làm sao quên được !

   Bây giờ Kiểm đã vĩnh viễn ra đi , tôi biết còn ai để tâm sự chuyện ngày xưa và nay , biết còn ai để đồng ý với mình rằng " những xừ con trai Huế quá vô duyên , thương người ta mà không chịu tỏ , thì làm răng người ta biết được , đến khi biết được thì đã quá muộn màng rồi ! " . Đây cũng là một trường hợp điển hình của bạn thân chúng ta đấy !

   Kiểm ơi ! giờ Kiểm ra đi để lại bao tiếc thương cho vợ con bạn bè , mặc dầu tôi đã biên thơ cho Trâm , khuyên Trâm nên mừng cho Kiểm đã được giải thoát , tôi vẫn sợ Trâm không chịu đựng nổi sự trống vắng đau khổ , khi hàng ngày phải nhìn thấy chiếc sập trơ trọi , mà trước đây hình dáng thân yêu của chồng mình đã thường xuyên hiện hữu .

   Tôi còn nhớ trong nhiều bức thư , Kiểm đã ca ngợi người bạn đời của mình không tiếc lời . Kiểm đã kể cho tôi nghe , mỗi độ xuân về , dù có thiếu thốn , bao giờ Trâm cũng mua tặng Kiểm một chậu hoa hồng để Kiểm đón Tết . Thỉnh thoảng Trâm lại đàn cho Kiểm thưởng thức , tiếng đàn của Trâm vẫn còn réo rắt , giọng hát của Trâm vẫn còn vang lên vui vẻ khi Trâm vừa làm công việc nhà vừa nghêu ngao hát . Trâm đã làm tròn bổn phận của một người vợ hiền , không một lời than van oán trách cho số phận quá hẩm hiu của chồng và của mình . Tôi bỗng ước ao gía mình có chiếc chòi tranh xây trên cây ở đàng sau vườn nhỉ , tôi sẽ leo lên cây đấy để nhớ về Kiểm , nhưng tôi sẽ không khóc , vì tôi phải mừng cho Kiểm , là cuối cùng Kiểm cũng đã trả xong cái nghiệp của mình , Kiểm đã được giải thoát ! Mong Kiểm hãy an giấc ngàn thu .


Ngô Thị Vân

Cali ngày 8 tháng 8 năm 1996

Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #115 - 07. Apr 2012 , 21:52
 
Phuong_Tran wrote on 07. Apr 2012 , 21:34:

TRANG VĂN CỦA CÔ NGÔ VÂN


( tiếp theo )


...



Về Một Người Bạn Vừa Vĩnh Viễn Ra Đi


...


 
Vừa nghe Hồ Văn Thuyết báo tin Trần Công Kiểm đã mất , tôi choáng váng cả người . Tim tôi đập mạnh , lồng ngực bỗng đau nhói , cả thân hình như bị lâng lâng tê cứng .

   Tôi chợt nhớ cách đây gần 50 năm về trước , khi còn là nữ sinh đệ lục trường Nữ Trung Học Đồng Khánh , một buổi sáng , Tôn Nữ Mộng Hà hốt hoảng đến báo tin cho biết người bạn khá thân của tôi là Diệu Hồng , đã mất sau trận đau thương hàn , tôi cũng đã có một trạng thái hụt hẫng tương tự . Đấy là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là nỗi đau của kẻ mất người còn . Dạo ấy tôi bị bệnh phải nằm nhà , nên mặc dầu chúng tôi ở rất gần nhau , tôi ở gần Cửa Đông Ba , Diệu Hồng tại Chợ Xép , thế mà tôi cũng không thể đến , để nhìn được mặt bạn lần cuối , không được vuốt mắt cho bạn . Tôi đã bứt rứt cả tháng trời . Sau khi lành bệnh , đàng sau vườn nhà tôi có chiếc chòi tranh xây trên cây , tôi viện cớ học bài để hằng đêm leo lên chòi . Mặc dầu rất sợ ma , nhưng vì thương bạn , tôi đã cả gan nằm ngủ một mình , để đêm đêm cầu xin hồn bạn hiện về . Nằm một mình để tha hồ khóc , khóc cho vơi nỗi nhớ thương bạn , khóc xin bạn tha thứ cho tôi , đã không được tiễn đưa quan tài bạn đến nơi an nghĩ cuối cùng . Đêm nào tôi cũng cầu mong bạn hiện về , cho tôi ôm chầm lấy bạn , nói cho bạn biết rằng tôi đã nhớ thương bạn vô cùng , nhưng đêm rồi đêm , ước nguyện của tôi trở thành vô vọng . Thời gian trôi qua , bao nhiêu biến chuyển của cuộc đời dồn dập đến , tôi đã vô tình quên bạn , cho đến hôm nay , cái chết của một người bạn thân khác đã làm sống lại cảm giác cũ trong tôi . Tại sao con người sinh ra rồi phải chết , để lại bao nhiêu tiếc thương ray rứt cho thân bằng quyến thuộc ? Sau khi nói chuyện với Thuyết xong , tôi vội gọi ngay cho Võ Thị  Nguyệt , chúng tôi cùng nghẹn ngào trên đầu giây nói . Nguyệt và tôi là hai người bạn , hay nói cho đúng hơn , là hai người chị tinh thần của Kiểm . Đã nhiều năm , chúng tôi vẫn trao đổi thư từ , để mong xoa dịu được phần nào nỗi bất hạnh quá lớn lao của Kiểm và gia đình Kiểm .

   Tôi chợt ân hận vô cùng , tại sao mấy tháng nay lại không viết bức thư nào cho Kiểm ? Từ ngày trở về từ Việt Nam , tôi vẫn tự nhủ , bao giờ có thơ của bạn , tôi mới trả lời . tại sao tôi lại cố chấp như vậy ! Tôi đâu có ngờ Kiểm bệnh nặng đến thế ! Tại sao Kiểm đã không nói thật cho tôi biết , ngày tôi còn ở tại Sài Gòn ? Tại sao Kiểm đã không bảo Trâm biên thư cho chúng tôi biết ? Những ngày cuối cùng , có lẽ Kiểm đã trông chờ thư của  Nguyệt và của tôi , mà chúng tôi đã quá vô tình đối với người bạn xấu số .

   Lần nào về thăm quê hương , tôi cũng đã hứa sẽ ghé thăm bạn , nhưng chẳng bao giờ thực hiện được . Nhớ lần đầu tiên , khi gọi điện thoại cho bạn từ nhà Mộng Hà ở Sài Gòn ra Đà  Nẵng , Kiểm đã khóc nức nở , khiến tôi càng thêm bối rối . Trên chuyến xe lửa xuyên Việt , khi tàu ghé Đà Nẵng , tôi xuống gọi điện thoại cho Kiểm , tôi đâu có ngờ đấy là lần cuối cùng tôi còn nghe giọng nói của bạn . Viết đến đây tôi bỗng nghẹn ngào , nhưng nước mắt thay vì trào ra khỏi khóe , nó lại chảy ngược vào trong , để cho sự hối hận càng trở nên day dứt .

   Qua những bức thư Kiểm viết cho tôi , tôi vẫn tưởng Kiểm đã thật sự quên đi nỗi bất hạnh quá lớn lao của mình , Kiểm tỏ ra rất yêu đời và rất tếu . Tôi không thể ngờ Kiểm đã có một thời , theo lời Thuyết thuật lại : " Ngày tôi về , nó đã bị nạn , một hai đòi tôi mua thuốc ngủ cho nó tránh nợ đời . Tôi đã mất hàng mấy năm khuyên nhủ , cứ ráng mà sống để trả nghiệp , trả trước khỏi trả sau , vả lại còn gia đình , con cái đang nhỏ , nên sống mà nhìn chúng thành người . Bấy giờ ta có ra đi cũng an tâm ... " , Kiểm đã nghe lời khuyên và đã can đảm đương đầu với số phận hẩm hiu của mình .

   Một trong những bức thư Kiểm viết cho tôi có câu : " Thơ của chị Nguyệt đượm màu triết lý nhà Phật , khiến tâm hồn Kiểm trở nên thanh thản , bằng lòng với số phận hiện tại và vui với tương lai , trái lại thơ của chị vui nhộn nhắc cho Kiểm nhớ lại những ngày vui của thời còn cắp sách đến trường . Vắng thơ của hai chị là Kiểm buồn lắm đấy , vậy hai chị gắng biên thơ luôn cho Kiểm .

   Cũng vì chìu lòng người bạn xấu số , chúng tôi vẫn thường liên lạc với Kiểm . Bận nào nếu viết được một bài gì có vẻ vui vui , tôi lại in gởi cho Kiểm đọc . Tôi đã gởi những bài : " Tôi làm dâu người  Bắc " , " Bức thư gửi bạn ở quê nhà " , " Tôi học thôi miên " ... riêng bài " Tôi làm bà mai " tôi đã hứa sẽ gởi tặng Kiểm , nhưng chưa kịp thực hiện lời hứa , thì Kiểm đã lìa bỏ cõi đời không một lời từ giã . Kiểm ơi , tôi hứa sẽ thắp một nén hương và đốt bài ấy , để ở đâu đấy , nều linh hồn có thật , Kiểm sẽ đọc bài của tôi mà cười vui như những lần trước . Kiểm còn nhớ không , có lần tôi đã kể cho bạn nghe tại sao tôi mới có thêm tên đôi rất lạ : nhân một buổi họp văn nghệ tại nhà Trần Tuệ , có vài bạn trỏ vào tôi đề nghị tôi hát , chị bạn người Bắc làm xướng ngôn viên đến cạnh tôi hỏi : " Chị tên gì , để mình giới thiệu " tôi trả lời " Dạ Vân " . Chị ấy bèn cầm micro rồi nói : " Chị Dạ Vân sẽ hát bài Tóc Mai Sợi Vắn Sợi Dài " . Tôi nghe mà cười muốn chết , nhưng chẳng dám cười to sợ làm mất lòng chị bạn mới . Ngày hôm sau , tôi đã viết thư kể ngay chuyện ấy cho Kiểm , Kiểm bảo đã cười nhiều khi nhận được thư tôi và cho rằng cái tên vừa hay vừa lạ . Rồi từ đấy , mỗi lần Kiểm biên thư cho tôi , Kiểm đều gọi tôi là " Chị Dạ Vân " . Qua những bức thư của Kiểm , tôi được biết những bí mật của những mối tình học trò , những người nào đã " theo đuôi " người nào , như lời Kiểm đã viết . Tôi đã trêu Kiểm , đối với tôi , Kiểm như một cuốn tự điển để tôi tra cứu những chuyện xãy ra trong quá khứ học đường . Mỗi bận tôi có điều gì thắc mắc , tôi lại biên thư hỏi bạn , với trí nhớ siêu việt của bạn , Kiểm đã giúp tôi giải đáp rất nhiều vấn đề . Tuy nhiên , Kiểm bảo rằng : " Kiểm cho chị biết dín dín thôi , kẻo cho chị biết hết , rồi chị không biên thơ cho Kiểm nữa . " , Kiểm đã hiểu lầm tôi , dù không có những bức thư " hối lộ " ấy , tôi vẫn tiếp tục biên thư cho Kiểm . Đã có lần tôi nói với Kiểm , ngoài tình bạn ra , tôi còn xem Kiểm như một em trai . Viết thư cho Kiểm là một niềm vui , vì tôi có thể tâm sự với Kiểm bất cứ chuyện gì . Khi biết tôi sẽ ra Hà Nội , Kiểm đã nói : " Có phải chị ra Bắc để tìm lại Đôi Mắt  Người Sơn Tây ? " Tôi đã trả lời cho Kiểm biết , là suốt đời , tôi vẫn đi tìm một đôi mắt . Khi Kiểm và Trâm tặng tôi xấp hàng lụa , KIểm đã dặn : " Khi nào chị gặp Đôi Mắt Người Sơn Tây , nhớ mặc bộ đồ lụa Hà Đông " . Ôi ! lời dặn dò quá chí tình , tôi làm sao quên được !

   Bây giờ Kiểm đã vĩnh viễn ra đi , tôi biết còn ai để tâm sự chuyện ngày xưa và nay , biết còn ai để đồng ý với mình rằng " những xừ con trai Huế quá vô duyên , thương người ta mà không chịu tỏ , thì làm răng người ta biết được , đến khi biết được thì đã quá muộn màng rồi ! " . Đây cũng là một trường hợp điển hình của bạn thân chúng ta đấy !

   Kiểm ơi ! giờ Kiểm ra đi để lại bao tiếc thương cho vợ con bạn bè , mặc dầu tôi đã biên thơ cho Trâm , khuyên Trâm nên mừng cho Kiểm đã được giải thoát , tôi vẫn sợ Trâm không chịu đựng nổi sự trống vắng đau khổ , khi hàng ngày phải nhìn thấy chiếc sập trơ trọi , mà trước đây hình dáng thân yêu của chồng mình đã thường xuyên hiện hữu .

   Tôi còn nhớ trong nhiều bức thư , Kiểm đã ca ngợi người bạn đời của mình không tiếc lời . Kiểm đã kể cho tôi nghe , mỗi độ xuân về , dù có thiếu thốn , bao giờ Trâm cũng mua tặng Kiểm một chậu hoa hồng để Kiểm đón Tết . Thỉnh thoảng Trâm lại đàn cho Kiểm thưởng thức , tiếng đàn của Trâm vẫn còn réo rắt , giọng hát của Trâm vẫn còn vang lên vui vẻ khi Trâm vừa làm công việc nhà vừa nghêu ngao hát . Trâm đã làm tròn bổn phận của một người vợ hiền , không một lời than van oán trách cho số phận quá hẩm hiu của chồng và của mình . Tôi bỗng ước ao gía mình có chiếc chòi tranh xây trên cây ở đàng sau vườn nhỉ , tôi sẽ leo lên cây đấy để nhớ về Kiểm , nhưng tôi sẽ không khóc , vì tôi phải mừng cho Kiểm , là cuối cùng Kiểm cũng đã trả xong cái nghiệp của mình , Kiểm đã được giải thoát ! Mong Kiểm hãy an giấc ngàn thu .


Ngô Thị Vân

Cali ngày 8 tháng 8 năm 1996


Em Phương Tran oi ,
Co that khong biet noi gi de cam on em day ?
Moi ban Co doc lai bai viet nay , Co van con buon ghe gom va cung hoi han vo cung !
Co co mot loi khuyen doi voi cac em la neu minh can phai lam mot dieu gi , thi nen lam ngay dung bao gio hen ! Co da hoi han vi nhieu dieu hua ma khong lam dươc day cac em oi !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #116 - 25. May 2012 , 06:00
 
ngo_thi_van wrote on 07. Apr 2012 , 21:52:
Em Phương Tran oi ,
Co that khong biet noi gi de cam on em day ?
Moi ban Co doc lai bai viet nay , Co van con buon ghe gom va cung hoi han vo cung !
Co co mot loi khuyen doi voi cac em la neu minh can phai lam mot dieu gi , thi nen lam ngay dung bao gio hen ! Co da hoi han vi nhieu dieu hua ma khong lam dươc day cac em oi !
Co Van 


Thưa Cô Vân ,

Em " lu bu " mà còn lanh chanh nữa nên đã để sót thư này của Cô nên đã không trả lời , Cô tha lỗi cho em nhé  Undecided Undecided

Cô ơi , em tình cờ thầy được bút tích của Cô , em nhìn thời gian , tính đến nay là đã 40 năm rồi , đúng là lưu bút Cô ạ , em rinh về đây cho Cô ngay nè Cô ơi.

PTr
Back to top
« Last Edit: 25. May 2012 , 06:16 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #117 - 25. May 2012 , 06:04
 
...
...

Bút tích của Cô Vân - dạy Anh Văn


PS : "Gia tài " của chị Lan Phương LVD 73 , PTr chôm
Back to top
« Last Edit: 25. May 2012 , 06:07 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10574
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #118 - 25. May 2012 , 06:19
 
LPHUONG wrote on 01. Jun 2008 , 03:50:
...


Bút tích của Thầy Chung - dạy Lý Hóa



Dau Do wrote on 27. Jun 2008 , 17:00:

Bức thư của Thày Chung gởi cho Cô Ngô Vân năm 1998

...

...

...

...

...

Thiệp Giáng Sinh 1998

...

...

Thày Phạm văn Chung còn có bút hiệu là Ngẩn Ngơ hoặc Ngẩn Ngơ Lê Văn.

...

...



Xin cảm ơn cô Ngô Vân đã chia sẽ những kỷ niệm quí giá về cố Giáo sư Phạm văn Chung với chúng ta.


Back to top
« Last Edit: 25. May 2012 , 08:50 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12999
Gender: female
Re: TRANG KỶ NIỆM VÀNG CỦA CÔ NGÔ VÂN
Reply #119 - 25. May 2012 , 07:25
 
Phuong_Tran wrote on 25. May 2012 , 06:04:
...
...

Bút tích của Cô Vân - dạy Anh Văn


PS : "Gia tài " của chị Lan Phương LVD 73 , PTr chôm

Em Phương Tran oi ,
Co cam on em da cho Co nhin thay lai net but cua Co may chuc nam ve trươc.
Lang Phương dao nay bien dau mat? Co van nho dang em gay gay do. Em van viet thu va goi hinh cho Co roi bang di mot dao khong thay em nua???
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 6 7 8 9 10 ... 24
Send Topic In ra