Nguyễn Ngọc Đường wrote on 09. Nov 2016 , 16:06:Tản mạn về "Sư"
Hôm nay Đại Hội LVD đã thuộc về dĩ vãng...không còn chuyện gì để mà tếu nữa, nên đành viết về "Sư", vui chơi với quý em cho đỡ thất nghiệp. Bài này chỉ giới hạn bàn về Sư thuộc nhóm Thầy Cô giáo thôi. Còn Sư thuộc các nhóm táp nham khác như: Thầy chùa, Thầy lang, Thầy thuốc, Thầy bói, Thầy tướng, Thầy phù thủy, Thầy pháp...thì xin để môt dịp khác, thuận tiện hơn.
Viết về Thầy Cô thì không thể bỏ qua nhóm từ khá phổ biến là "Tôn Sư Trọng Đạo". Hồi còn sinh tiền, Tiến sỹ Nguyễn thanh Liêm đã hết sức đề cao ý nghĩa của nhóm từ này. Ông rất trân trọng và quan tâm đến việc tổ chức hàng năm ngày Tôn sư Trọng Đạo và Hội ta cũng luôn luôn hiện diện vào ngày quan trọng kể trên.
Để bài viết được phong phú, tôi lại phân Sư thành hai nhóm: "Tôn Sư và Nghe Sư". Cũng xin nhắc nhở là 2 nhóm này thuộc hai phạm trù hoàn toàn khác nhau. Tôi biết nhiều người vẫn còn lẫn lộn ý nghĩa của hai nhóm trên, do đó thường dẫn đến những cuộc tranh cãi lãng nhách và phí phạm thời gian.
Nhóm 1_ "Tôn sư" Chữ Tôn ở đây, theo thiển ý, có nghĩa là tôn kính, tôn trọng. Nghĩa là đề cao phẩm hạnh, đạo đức của Thầy Cô, từ cách suy nghĩ, đến lời nói cũng như hành động, để học trò noi gương, hành xử tương đối hợp lý một số những sự việc trong cõi ta bà này. Suy nghĩ đơn giản thì đại khái là như vậy. Nếu quí vị nào có cách giải nghĩa thâm sâu hơn, tôi xin chân thành học hỏi để mở rộng kiến thức. Cũng nên hiểu rõ, Tôn ở đây không phải là Tôn thờ, nghĩa là đặt Sư lên một vị trí cao rồi nhắm mắt cúi đầu vâng theo. Cách cư xử quá dễ dãi này thường đưa đến hậu quả xấu, làm tăng thêm tính tự cao tự đại, vốn trụ trì trong một số Sư có máu ham mê quyền lực.
Nhóm 2_ "Nghe sư" Xin hiểu nôm na là "nghe lời sư" cho tiện việc...ss.
Nói đúng ra "Sư" cũng chỉ là người bình thường, đâu phải là Phật, Chúa, đấng Alha hay Thượng Đế...v...v...Nghĩa là cũng có đầy đủ những thói hư tật xấu như: Tham Sân Si, Hỷ Nộ Ái ố, Thất tình lục dục...như các đệ tử mà thôi. Nói như vậy không có nghĩa là các đệ tử sẽ tự do ăn nói phóng túng, không kính nể, không trân trọng những lời khuyên bảo đầy tình nghĩa của Thầy Cô nữa. Tuy nhiên, cái cốt lõi là phải nghe một cách khôn ngoan, sáng suốt, có suy nghĩ...Nếu có điều chi còn hoài nghi thì phải tham khảo ý kiến của tha nhân, nghĩa là hãy đưa lên bóng đèn soi cho rõ thực hư trước khi bắt tay vào hành động.
Cụ thể như tôi đây, thích viết chơi, viết tếu để giải trí, nên trong quá khứ đã vô tình mắc lỗi lầm với một số người. Tôi đã phải xin lỗi đến ...mỏi tay, vì lý do cao tuổi hay quên, nên mắc đi mắc lại nhiều lần. Điều này cả làng đều biết, khỏi cần nhắc lại chi tiết, mong mọi người lượng thứ, tôi rất cám ơn.
Trong lịch sử nước ta, từ cổ chí kim, nước mất nhà tan, nhiều khi cũng chỉ tại bọn nịnh thần. Tôi mạn phép không kể ra những dẫn chứng, vì nó quá nhiều và trí nhớ tôi kém cỏi.
Trong các hội đoàn cũng sêm sêm như vậy. Nếu những người có trách nhiệm, thích nghe lời nịnh hót của một số hội viên ham danh lợi, thì sẽ tạo nhiều phe phái, làm mất đoàn kết, Hội không thể tiến lên và phát triển được. Cái vấn nạn của quý Sư là khi được đệ tử đưa lên cao quá, lâu ngày lại tưởng mình là Hoàng đế, máu độc tài nổi dậy và sẽ điều hành mọi việc hoàn toàn theo cảm tính, hoặc theo quyền lợi cá nhân, không trong sáng của mình. Đặc biệt, một khi đã nắm được quyền lực thì chỉ muốn giữ chặt, không chịu buông ra, ai nói gì cũng phe lờ, giống như bọn CS chóp bu ở Hà nội bây giờ. Nên nhớ Tổng thống cũng chỉ có một lá phiếu, còn Hoàng đế thì ôm hết để không phải... đếm, nghĩa là tối hậu quyết định, cho khỏi kiện cáo mất thì giờ.
Cái nạn mắc...gió này, nhiều lãnh tụ trên thế giới cũng đã vướng phải. Chỉ khi nào bị phe phái lật đổ hay bị chính nhân dân đứng lên kéo xuống, lúc đó mới thân bại danh liệt giống như bên Trung Đông mà thôi.
Để kết thúc, tôi viết bài này chỉ có mục đích để tự nhắc nhở là mình đã may mắn và hạnh phúc, đang được sống ở một nước có Tự do Dân chủ Văn minh và Nhân quyền.
Về bầu cử _ Đáng lẽ tôi đã chấm dứt bài viết ở trên, nhưng ngày rộng tháng dài, tôi chợt nẩy ra một ý kiến ngộ nghĩnh về việc bầu bán, mong mọi người kiên nhẫn bớt chút thì giờ để đọc thêm. Cũng xin thưa trước, đây chỉ là bàn chơi để giải trí thôi, đọc xong nên vứt vào thùng rác cho khỏe. Nhớ đừng nghĩ vớ vẩn xa xôi là Thầy Đường có toan tính đen tối, muốn xúi dục các đệ tử làm loạn đấy nhé.
Theo suy nghĩ của tôi, Hội đoàn nào thì cũng có vấn đề, nghĩa là chỉ có nát ít hay nát nhiều thôi. Riêng Hội ta, theo thiển ý thì thuộc loại nát...bét!
Nát ít thì chữa được vì dễ thỏa hiệp với nhau, còn nát bét thì khó tìm...thuốc chữa! Còn tại sao lại nát bét thì xin mọi người tự tìm hiểu vì nó rắc rối phức tạp lắm. Sau đây tôi xin đề nghị một toa thuốc đặc chế gồm nhiều vị thuốc để chữa, tuy hơi...tếu một tí.
Vị thuốc số 1_ Sau khi BCHLT tuyên bố tự giải nhiệm rồi, tôi đề nghị khỏi cần phải tổ chức bầu cử cho phiền phức nhức đầu. Nói đơn giản, từ nay Hội ái hữu CNSLVD sẽ không có Ban Chấp Hành, không có Hội trưởng...Mọi người, nhất là quý Cô, khỏi vất vả kiếm người hy sinh ra vác ngà voi nữa. Tuy nhiên Hội ta vẫn có mặt y nguyên trong cộng đồng, vì không giải tán, vẫn có bảng hiệu như xưa.
Vị thuốc số 2_ Muốn làm việc xã hội chỉ cần một cá nhân hay một nhóm hội viên, có lòng nhân ái tự nguyện đứng ra nhận trách nhiệm như Thu B bây giờ chẳng hạn. Em sẽ thu góp tiền bạc của người hảo tâm để làm việc từ thiện như giúp đỡ Thầy Cô, bạn bè ở VN...v...v...Sổ sách chi thu em hoàn toàn chịu trách nhiệm trước công luận và pháp luật.
Vị thuốc số 3_ Thế ai là người đại diện Hội đi họp hành, vui chơi với các Hội bạn? Ai cũng có quyền đại diện cả, miễn là biết ăn nói ngoại giao chút đỉnh, phòng hờ ngộ nhỡ có ai buồn tình muốn phỏng vấn một tí chăng! Nhưng cũng đừng sợ điều này vì tụi phóng viên khôn lắm. Họ thấy mình trả lời vớ vẩn, sợ mất thời gian là họ sẽ trốn luôn. Vấn đề này thì Thầy Cô hay học trò, cá nhân hay một nhóm đều có thể đại điện được tuốt luốt. Thế địa chỉ của Hội ở đâu để người ta liên lạc? Mượn nhờ địa chỉ trên DĐ hay của nhóm Alumni đều được cả. Trường hợp không ai chịu đi dự thì sao? Ối dào "Làm sao cũng chẳng làm sao..." (Phan Khôi) Nghĩa là chẳng sao hết vì có ai chính thức đứng mũi chịu sào đâu? Vui buồn với củ khoai à! Hơn nữa không mợ chợ vẫn đông cơ mà! Cứ yên chí đi, không ai có thì giờ để quan tâm đến cái Hội nhỏ xíu của mình đâu.
Vị thuốc số 4_ Thế muốn tổ chức ĐH hàng năm hay toàn cầu thì sao?
Đơn giản thôi, chỉ cần một Ban Tổ Chức có uy tín , và một số các cộng sự viên nhiệt tình là xong ngay. Thế ai sẽ bầu ra BTC ? Rất thoải mái, tất cả hoàn toàn là tự nguyện.Tôi tin tưởng, chắc chắn sẽ có người xông ra vác ngà voi để vui chơi vì dễ được nổi danh lắm. Cái "Tôi " của ai đó sẽ được thổi phồng lên tận mây xanh, người đời ai chẳng muốn có "Danh Lợi Tình"! Vả lại, nếu thành công, mọi người sẽ hoan hô, tán thưởng và ưu ái mời làm tiếp những năm sau. Còn nếu xui xẻo thất bại hoặc có vấn đề thì sẽ tự động bảo nhau dẹp tiệm. Đại khái cũng như mở nhà hàng ý mà: Tưng bừng...và âm thầm...mấy hồi. Sang năm lại có vô số người khác tranh nhau ra tổ chức để thử thời vận! À còn một câu hỏi chót: Thế vấn đề tiền bạc, chi thu, lời lỗ sẽ ra sao? Ai chịu trách nhiệm? Câu hỏi thật tuyệt vời và đây là câu trả lời:
Nói chung chung, cũng tương tự như làm thương mại. Ai có thật tài, có óc tổ chức giỏi, có bạn hữu hết lòng ủng hộ thì mới dám đứng ra làm. Mà hễ dám làm thì dám chịu... dễ ợt thôi!😃
Trường hợp rất hiếm xẩy ra, giả thử Hội ta không ai dám ra làm, nghĩa là nhát như thỏ đế cả lũ thì sao? Cũng chẳng sao cả, cả làng sẽ âm thầm off một, hai, ba...năm để nghỉ mệt, đâu có chết thằng...Tây nào! Nếu có đứa nào mắc...gió chê cười, thì ta cũng...cười theo nó cho thế giới được vui vẻ an bình.💏
Về những lễ hội khác trong năm như Giáng sinh, Tạ ơn, Tết Tây Tết ta...sẽ được tổ chức theo nhóm. Một cá nhân hay một nhóm đứng ra tổ chức mời mọi người tham gia, đóng góp để vui chơi với nhau thoải mái. Ai thích thì dự, xong rồi từ từ dẹp tiệm, khoẻ re, không có vấn đề gì vướng mắc trong lòng mọi người cả.
Nếu mọi người cùng đồng ý, sửa đổi cách điều hành Hội theo kiểu này, có nhiều hy vọng thu hút được thêm nhiều hội viên, cả Nam lẫn Bắc và cả những người thầm lặng, xưa nay đứng ngoài vì chán Hội. Bài viết "Tếu" xin chấm dứt ở đây. Thành thật cám ơn tất cả đã chịu khó đọc cho tới chót.
Đường
Thưa thày Đường,
Cám ơn thày , thày viết hay lắm.
và chúng em vote :
Vi thuốc 1 : BCHLT giải nhiệm.
Vi thuốc 2 : "a feasible choice" nếu cần trong lúc chờ đợi này.
Còn chuyện gì xảy ra trong tương lai cho Hội thì chưa biết được thày nhỉ.
kính thày,
Thúy Lan- Cần Đặng- Thu Phạm