Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Đoản Văn  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 25 26 27 28 29 ... 63
Send Topic In ra
Đoản Văn (Read 80918 times)
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #390 - 13. Nov 2012 , 04:02
 
Ngố oi ,
Co dong y voi em rang tinh ban la tat ca nhung dinh nghia ma em da ket luan trong bai viet cua em. That la hanh phuc cho nhung ai dang co mot ngươi ban tri am !
Co Van


Thưa cô,ngố cám ơn cô, ngố luôn quí trọng tình bạn.
Chúc cô luôn khoẻ mạnh. violet1 violet1
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #391 - 13. Nov 2012 , 09:11
 
Ngố wrote on 13. Nov 2012 , 04:02:
Ngố oi ,
Co dong y voi em rang tinh ban la tat ca nhung dinh nghia ma em da ket luan trong bai viet cua em. That la hanh phuc cho nhung ai dang co mot ngươi ban tri am !
Co Van


Thưa cô,ngố cám ơn cô, ngố luôn quí trọng tình bạn.
Chúc cô luôn khoẻ mạnh. violet1 violet1

Em Ngố oi ,
Cam on loi chuc va hoa cua em. Cu tiep tuc viet di nhe.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #392 - 20. Nov 2012 , 18:53
 
Ngày Tạ Ơn...
                        
  "Thương người giữa cuộc tử sinh
Thương vô thường đến biết mình ra sao..."

   Năm nào cũng vậy,ngày tạ ơn là tôi đi thăm mộ anh Công, người anh mà đến suốt cuộc đời không bao giờ tôi quên được, vừa là người anh vừa là một ân nhân của gia đình chúng tôi khi vừa đặt chân đến  đất Mỹ.Sáng sớm tôi đã đến mộ anh,cạnh một nhà thờ nhỏ, cũng đã có mấy người viếng mộ thân nhân họ, chào xã giao lấy lệ, tôi lại chuyện trò với anh Công.Trời vào Thu lá cây chuyển màu đẹp và buồn, gió se se lạnh vài chiếc lá nhẹ rơi, chạnh nghĩ "rồi mình cũng như chiếc lá, đến ngày cũng rơi...trở về với cát bụi", vô thường. Tất cả đều vô thường!
             Anh hãy ngủ ngon giấc nghìn thu
             Bụi khói cõi đời quá mịt mù
             Rong chơi nơi ấy lòng thanh thản
             Chẳng vướng nợ trần, chốn phù du!
   Tạ ơn năm nay ngoài thăm mộ anh Công, tôi còn thăm hai ngôi mộ nữa cũng là ân nhân, đó là hai vị bác sĩ của gia đình chúng tôi.Khi nghe tin bác sĩ Henrry Rossa qua đời tôi sững người, không ngờ ông lại chết, tôi nói cho nhỏ bạn nghe, nó bảo:
- Bác sĩ cũng là người, cũng bệnh và cũng chết, chả lẽ ai làm bác sĩ cũng sống đời sao mậy.
- Ít ra mình cũng khám được mình, và biết phòng bệnh chớ.
- Hàng ngày tiếp xúc với biết bao bệnh nhân,lại bệnh nhân đủ thứ bệnh kể cả ung thư ...Sinh nghề tử nghiệp là vậy. Tôi còn cải nó :
- Không được , vậy thì bất công , bởi ổng là bác sĩ , cứu sống nhiều người ổng không chết mới phải .
- Sống đời à "sinh lão bệnh tử" mầy quên sao?
   Tôi không thèm nói nữa, tôi buồn lắm vì không thể ngờ bác sĩ Rossa qua đời! Trước ngày ông ra đi hai tuần, ông gửi thư mời tất cả những bệnh nhân của ông đến phòng khám bệnh để gặp, ông không nói lý do trong thư mời, dù tôi không có bệnh gì nhưng ông là bác sĩ gia đình của tôi. tất cả đều đến đông đủ.Trời! Không thể tin được ở mắt mình, ông Rossa đây sao? trước mắt tôi là một người gầy đét,mắt lõm sâu, hai má xương nhô ra ...đúng hơn là bộ xương khô biết di chuyển, tôi cứ nhìn ông ta mà không nói được lời nào. Sau mấy giây lặng người,tôi chạy lại ôm ông ta và không ngăn dòng nước mắt.
- Ôi, sao bác sĩ ra nông nổi này? Mới sáu tháng mà bác sĩ thay đổi quá.
Ông bảo:  - Hãy bình tỉnh ,bởi vậy hôm nay tôi mời quí vị đến đây trước là từ giã, sau cho tôi xin lỗi đã không làm tròn bổn phận cho quí vị nào đang do tôi điều trị.
Có nhiều tiếng sụt sùi, ai cũng cảm động đến nghẹn lời. Giọng ông thật yếu, mọi người nín thở im lặng chờ nghe .Đó là lần gặp gỡ sau cùng, bác sĩ Rossa muốn từ giã những khách hàng, những bệnh nhân của ông, ông giới thiệu bác sĩ khác để tiếp tục điều trị cho những bệnh nhân của ông,đồng thời giao lại hồ sơ bệnh án cũng như những lần khám định kỳ trong suốt thời gian đến với ông.Không ai nói lời nào vì ai ai cũng xúc động, lạ một điều là chúng tôi không thấy ông mệt trong lúc ông nói chuyện như có phép lạ đã giúp ông gặp gỡ bệnh nhân, và ông đã hoàn thành sự mong muốn sau cùng của ông. Chia tay ai cũng bùi ngùi, biết là sắp vĩnh viễn xa vị bác sĩ đáng kính, một người bác sĩ thật tốt, quan tâm từng người bệnh, hỏi han, săn sóc ân cần, không biết ngày nào, giờ nào ông ra đi ...Chúng tôi ra về mà lòng buồn vô hạn, đời quả thật vô thường, mất ,còn khoảng cách không xa! Sau đó hai tuần , tôi nhận được lá thư từ văn phòng bác sĩ Rossa , báo ông đã ra đi trong thư có địa chỉ nhà quàn để chúng tôi ai có thể đến thăm viếng ông lần sau cuối....
     Dr.Chesney là Nha sĩ của gia đình tôi, ông trạc tuổi 70 người cao lớn trông ông trẻ hơn tuổi của ông , ông rất vui vẻ , hòa mình với mọi người , đặc biệt với người Á Đông nói chung , người Việt Nam nói riêng ông rất có tình cảm , ông bảo thương người Việt Nam đã tha phương cầu thực , vượt biên gian khổ , và biết bao người vì tự do mà vùi thân nơi biển cả .Ông rất tốt và thường giảm giá cho người Việt Nam , ai bận đi làm thì ông sẵn sàng mở cửa ngày chủ nhật để phục vụ.Ông thường nói:
- Tôi đã nghỉ hưu, ở nhà cũng buồn, nên tôi muốn làm để gặp gỡ và giúp đỡ mọi người ...có nụ cười đẹp.Rồi ông cười lớn thật vui.
Đối với gia đình tôi,ông ân cần chăm sóc và thăm hỏi thường xuyên, hay gọi điện thoại đến để nhắc nhở bảo vệ răng ,và khám định kỳ vì ông cũng hay nói " cái răng cái tóc là gốc con người " y như người Việt mình hay nói. Một hôm trong một chợ thực phẩm tình cờ tôi gặp ông Chesney, ông vỗ vai tôi vẫn giọng cười hề hà "dễ dãi "( tôi hay nghĩ vậy)
- Mua gì thế?
Tôi giật mình quay lại và trả lời ông , ông bảo sẽ đóng cửa nghỉ một tuần vì ông cần đi khám lại tim của ông . Ông bệnh tim ,đang mang máy trợ tim trong người ,tôi hay đùa với ông: - Tim ông hết pin rồi. Nhưng lần này là thật , ông bảo ông phải đến bệnh viện và nghỉ một tuần ,ông còn nói đùa:" Có thể tôi không gặp cô nữa, hãy tìm nha sĩ khác cho gia đình cô đi nhé " . tôi lắc đầu: " Ông đừng nói đùa, ông rất nhân hậu, trời thương và không bao giờ bắt ông chết đâu" .Ông cười "hề hà" ( chữ của tôi ) và chào từ giã ,tôi chúc ông may mắn và chào ông.
Không ngờ , đó là lần gặp sau cùng! Một hôm chị bạn gọi cho tôi hay ông đã qua đời, tôi thật bất ngờ ,lặng lẽ không nói được lời nào, lời nói đùa của ông thành sự thật, sự vô thường... đến bất ngờ!
Tôi đã hỏi thăm và đến tiễn đưa ông lần cuối.
- Vĩnh biệt Dr. Chesney! Gia đình chúng tôi nói riêng, người Việt Nam ở vùng này nói chung mang ơn ông nhiều lắm.Chúng tôi không bao giờ quên ông! Ông hãy yên nghĩ và an vui nơi Thiên đàng . Nước mắt lăn dài , tôi đã khóc ...Ôi " đời người trăm năm nhưng bảy mươi rất hiếm...."
Mùa tạ ơn năm nay, tôi viếng ba ngôi mộ, ba  ngôi mộ ở ba vị trí khác nhau cách xa nhau lắm, nhưng dù xa xôi như thế nào tôi cũng phải viếng mộ, đây là những ân nhân của tôi, họ là những người đã giúp đỡ, cưu mang gia đình chúng tôi trong những ngày mới chập chững trên xứ người, và cho đến khi họ từ giã cõi đời .Tôi cũng thắp nhang trước mộ, và không quên những ngôi mộ bên cạnh .Tôi chào từ giã và hẹn sẽ đến thăm...
Nén nhang thơm nghi ngút khói , tôi cảm thấy được trong làn khói mỏng manh đó như có anh Công, như có bác sĩ Henry Rossa, bác sĩ Chesney...ba vị ân nhân này như hiểu được lòng thành của tôi và đang mĩm cười....
               (Mùa tạ ơn 2011)
Back to top
« Last Edit: 22. Nov 2012 , 17:04 by Ngố »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #393 - 21. Nov 2012 , 07:51
 
Ngố wrote on 20. Nov 2012 , 18:53:
Ngày Tạ Ơn...
                        
  "Thương người giữa cuộc tử sinh
Thương vô thường đến biết mình ra sao..."

   Năm nào cũng vậy,ngày tạ ơn là tôi đi thăm mộ anh Công, người anh mà đến suốt cuộc đời không bao giờ tôi quên được, vừa là người anh vừa là một ân nhân của gia đình chúng tôi khi vừa đặt chân đến  đất Mỹ.Sáng sớm tôi đã đến mộ anh,cạnh một nhà thờ nhỏ, cũng đã có mấy người viếng mộ thân nhân họ, chào xã giao lấy lệ, tôi lại chuyện trò với anh Công.Trời vào Thu lá cây chuyển màu đẹp và buồn, gió se se lạnh vài chiếc lá nhẹ rơi, chạnh nghĩ "rồi mình cũng như chiếc lá, đến ngày cũng rơi...trở về với cát bụi", vô thường. Tất cả đều vô thường!
             Anh hãy ngủ ngon giấc nghìn thu
             Bụi khói cõi đời quá mịt mù
             Rong chơi nơi ấy lòng thanh thản
             Chẳng vướng nợ trần, chốn phù du!
   Tạ ơn năm nay ngoài thăm mộ anh Công, tôi còn thăm hai ngôi mộ nữa cũng là ân nhân, đó là hai vị bác sĩ của gia đình chúng tôi.Khi nghe tin bác sĩ Henrry Rossa qua đời tôi sững người, không ngờ ông lại chết, tôi nói cho nhỏ bạn nghe, nó bảo:
- Bác sĩ cũng là người, cũng bệnh và cũng chết, chả lẽ ai làm bác sĩ cũng sống đời sao mậy.
- Ít ra mình cũng khám được mình, và biết phòng bệnh chớ.
- Hàng ngày tiếp xúc với biết bao bệnh nhân,lại bệnh nhân đủ thứ bệnh kể cả ung thư ...Sinh nghề tử nghiệp là vậy. Tôi còn cải nó :
- Không được , vậy thì bất công , bởi ổng là bác sĩ , cứu sống nhiều người ổng không chết mới phải .
- Sống đời à "sinh lão bệnh tử" mầy quên sao?
   Tôi không thèm nói nữa, tôi buồn lắm vì không thể ngờ bác sĩ Rossa qua đời! Trước ngày ông ra đi hai tuần, ông gửi thư mời tất cả những bệnh nhân của ông đến phòng khám bệnh để gặp, ông không nói lý do trong thư mời, dù tôi không có bệnh gì nhưng ông là bác sĩ gia đình của tôi. tất cả đều đến đông đủ.Trời! Không thể tin được ở mắt mình, ông Rossa đây sao? trước mắt tôi là một người gầy đét,mắt lõm sâu, hai má xương nhô ra ...đúng hơn là bộ xương khô biết di chuyển, tôi cứ nhìn ông ta mà không nói được lời nào. Sau mấy giây lặng người,tôi chạy lại ôm ông ta và không ngăn dòng nước mắt.
- Ôi, sao bác sĩ ra nông nổi này? Mới sáu tháng mà bác sĩ thay đổi quá.
Ông bảo:  - Hãy bình tỉnh ,bởi vậy hôm nay tôi mời quí vị đến đây trước là từ giã, sau cho tôi xin lỗi đã không làm tròn bổn phận cho quí vị nào đang do tôi điều trị.
Có nhiều tiếng sụt sùi, ai cũng cảm động đến nghẹn lời. Giọng ông thật yếu, mọi người nín thở im lặng chờ nghe .Đó là lần gặp gỡ sau cùng, bác sĩ Rossa muốn từ giã những khách hàng, những bệnh nhân của ông, ông giới thiệu bác sĩ khác để tiếp tục điều trị cho những bệnh nhân của ông,đồng thời giao lại hồ sơ bệnh án cũng như những lần khám định kỳ trong suốt thời gian đến với ông.Không ai nói lời nào vì ai ai cũng xúc động, lạ một điều là chúng tôi không thấy ông mệt trong lúc ông nói chuyện như có phép lạ đã giúp ông gặp gỡ bệnh nhân, và ông đã hoàn thành sự mong muốn sau cùng của ông. Chia tay ai cũng bùi ngùi, biết là sắp vĩnh viễn xa vị bác sĩ đáng kính, một người bác sĩ thật tốt, quan tâm từng người bệnh, hỏi han, săn sóc ân cần, không biết ngày nào, giờ nào ông ra đi ...Chúng tôi ra về mà lòng buồn vô hạn, đời quả thật vô thường, mất ,còn khoảng cách không xa! Sau đó hai tuần , tôi nhận được lá thư từ văn phòng bác sĩ Rossa , báo ông đã ra đi trong thư có địa chỉ nhà quàng để chúng tôi ai có thể đến thăm viếng ông lần sau cuối....
     Dr.Chesney là Nha sĩ của gia đình tôi, ông trạc tuổi 70 người cao lớn trông ông trẻ hơn tuổi của ông , ông rất vui vẻ , hòa mình với mọi người , đặc biệt với người Á Đông nói chung , người Việt Nam nói riêng ông rất có tình cảm , ông bảo thương người Việt Nam đã tha phương cầu thực , vượt biên gian khổ , và biết bao người vì tự do mà vùi thân nơi biển cả .Ông rất tốt và thường giảm giá cho người Việt Nam , ai bận đi làm thì ông sẵn sàng mở cửa ngày chủ nhật để phục vụ.Ông thường nói:
- Tôi đã nghỉ hưu, ở nhà cũng buồn, nên tôi muốn làm để gặp gỡ và giúp đỡ mọi người ...có nụ cười đẹp.Rồi ông cười lớn thật vui.
Đối với gia đình tôi,ông ân cần chăm sóc và thăm hỏi thường xuyên, hay gọi điện thoại đến để nhắc nhở bảo vệ răng ,và khám định kỳ vì ông cũng hay nói " cái răng cái tóc là gốc con người " y như người Việt mình hay nói. Một hôm trong một chợ thực phẩm tình cờ tôi gặp ông Chesney, ông vỗ vai tôi vẫn giọng cười hề hà "dễ dãi "( tôi hay nghĩ vậy)
- Mua gì thế?
Tôi giật mình quay lại và trả lời ông , ông bảo sẽ đóng cửa nghỉ một tuần vì ông cần đi khám lại tim của ông . Ông bệnh tim ,đang mang máy trợ tim trong người ,tôi hay đùa với ông: - Tim ông hết pin rồi. Nhưng lần này là thật , ông bảo ông phải đến bệnh viện và nghỉ một tuần ,ông còn nói đùa:" Có thể tôi không gặp cô nữa, hãy tìm nha sĩ khác cho gia đình cô đi nhé " . tôi lắc đầu: " Ông đừng nói đùa, ông rất nhân hậu, trời thương và không bao giờ bắt ông chết đâu" .Ông cười "hề hà" ( chữ của tôi ) và chào từ giã ,tôi chúc ông may mắn và chào ông.
Không ngờ , đó là lần gặp sau cùng! Một hôm chị bạn gọi cho tôi hay ông đã qua đời, tôi thật bất ngờ ,lặng lẽ không nói được lời nào, lời nói đùa của ông thành sự thật, sự vô thường... đến bất ngờ!
Tôi đã hỏi thăm và đến tiễn đưa ông lần cuối.
- Vĩnh biệt Dr. Chesney! Gia đình chúng tôi nói riêng, người Việt Nam ở vùng này nói chung mang ơn ông nhiều lắm.Chúng tôi không bao giờ quên ông! Ông hãy yên nghĩ và an vui nơi Thiên đàng . Nước mắt lăn dài , tôi đã khóc ...Ôi " đời người trăm năm nhưng bảy mươi rất hiếm...."
Mùa tạ ơn năm nay, tôi viếng ba ngôi mộ, ba  ngôi mộ ở ba vị trí khác nhau cách xa nhau lắm, nhưng dù xa xôi như thế nào tôi cũng phải viếng mộ, đây là những ân nhân của tôi, họ là những người đã giúp đỡ, cưu mang gia đình chúng tôi trong những ngày mới chập chững trên xứ người, và cho đến khi họ từ giã cõi đời .Tôi cũng thắp nhang trước mộ, và không quên những ngôi mộ bên cạnh .Tôi chào từ giã và hẹn sẽ đến thăm...
Nén nhang thơm nghi ngút khói , tôi cảm thấy được trong làn khói mỏng manh đó như có anh Công, như có bác sĩ Henry Rossa, bác sĩ Chesney...ba vị ân nhân này như hiểu được lòng thành của tôi và đang mĩm cười....
               (Mùa tạ ơn 2011)

Em Ngố oi ,
That la mot bai viet rat cam dong. Co doc ma khong cam dươc nươc mat do em !
Tai sao nhung ngươi tot nhu vay ma Troi lai no bat di trươc nhi ? Hay tai vi coi doi nay day dau kho nen cho nhung ngươi do qua ben kia the gioi som de hương hanh phuc ?
Co Van
Back to top
« Last Edit: 21. Nov 2012 , 07:53 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #394 - 22. Nov 2012 , 17:14
 
Em Ngố oi ,
That la mot bai viet rat cam dong. Co doc ma khong cam dươc nươc mat do em !
Tai sao nhung ngươi tot nhu vay ma Troi lai no bat di trươc nhi ? Hay tai vi coi doi nay day dau kho nen cho nhung ngươi do qua ben kia the gioi som de hương hanh phuc ?
Co Van

Thưa cô,cô nói đúng người tốt chắc chắn sẽ được lên Thiên Đàng hay được vãng sanh há cô.Cám ơn cô, kính chúc cô thật vui thật khoẻ. violet1 violet1
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #395 - 22. Nov 2012 , 20:42
 
Ngố wrote on 22. Nov 2012 , 17:14:
Em Ngố oi ,
That la mot bai viet rat cam dong. Co doc ma khong cam dươc nươc mat do em !
Tai sao nhung ngươi tot nhu vay ma Troi lai no bat di trươc nhi ? Hay tai vi coi doi nay day dau kho nen cho nhung ngươi do qua ben kia the gioi som de hương hanh phuc ?
Co Van

Thưa cô,cô nói đúng người tốt chắc chắn sẽ được lên Thiên Đàng hay được vãng sanh há cô.Cám ơn cô, kính chúc cô thật vui thật khoẻ. violet1 violet1
ngố

Em Ngố oi ,
Co cam on loi chuc va may doa hoa cua em tang Co nhe.
Em co an ga Tay khong? Co thi so ga Tay lam !
Co Van 
Back to top
« Last Edit: 22. Nov 2012 , 20:43 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #396 - 23. Nov 2012 , 04:30
 
ngo_thi_van wrote on 22. Nov 2012 , 20:42:
Em Ngố oi ,
Co cam on loi chuc va may doa hoa cua em tang Co nhe.
Em co an ga Tay khong? Co thi so ga Tay lam !
Co Van 



Thưa cô, ngố không ăn gà tây cũng không ăn ham nữa, ngố có lên nhà ông anh chơi vài tiếng rồi về ngủ.... Grin Grin
ngố
Back to top
« Last Edit: 23. Nov 2012 , 04:30 by Ngố »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #397 - 23. Nov 2012 , 08:07
 
Ngố oi ,
The la em them ngu va thieu ngu day !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
nang ton nu
Senior Member
****
Offline



Posts: 324
Re: Đoản Văn
Reply #398 - 26. Nov 2012 , 16:20
 
Mạ Vân ơi,
Thỉnh thoảng em mới vào nên em bỏ sót không trả lời cô xin cô tha lỗi cho nhé.

May mắn ba em hiện nay vẫn thọ cũng 100t như mẹ em nhưng cũng có cái khổ của tuổi già nằm một chỗ, tụi em cũng cố gắng thuê người đẩy xe lăn cho Ba dạo hít thở không khí mỗi sáng. Ba cứ đòi con cháu cho Ba về Phong Điền thăm mộ ông bà lần chót nhưng làm gì đi được. Gia đình em chỉ có nhà thờ ở làng chớ không có nhà ở Huế nên không về Huế cô à! Em có về cách đây vài năm nhưng cuối năm hay mưa bão lụt liên miên tội cho dân Huế quá nhất là buôn bán ở chợ Đông Ba.

Kỷ niệm đẹp và khó quên của em là về ở Resort của Hương Giang dưới Thuận An quá đẹp cô ơi, lúc ấy mới còn giá rẽ nên tụi em mới ở được, một đêm chỉ 200 ngàn, còn nhà rường của quan thì 400 ngàn cho family, em vào xem nhà rường thì thấy cũ kỷ không tiện nghi, giường không mùng muỗi chết, ai chuộng đồ cỗ thì thích còn em chọn ở phòng thường, thích nhất là tắm hồ suối nước nóng bắt từ chân núi Bạch Hổ vào nhưng hôi mùi lưu huỳnh lắm. Nhà rường thì họ cho chảy vào trong tub tắm riêng. Quang cảnh chung quanh resort thì toàn chơi Bonsai, hòn non bộ đẹp mê hồn .
Em có đi qua "vườn cau mát quá xanh như ngọc" nhưng mà chẳng biết, xuống biển Thuận An mà lại không ghé đầm Chuồn, làng Chuồn thật là thiếu sót lớn. Rãnh em sẽ post bài những nơi này trong trang "Tìm hiểu Huế"  cho cô đọc được không cô ?
Back to top
« Last Edit: 26. Nov 2012 , 16:27 by nang ton nu »  
 
IP Logged
 
nang ton nu
Senior Member
****
Offline



Posts: 324
Re: Đoản Văn
Reply #399 - 26. Nov 2012 , 16:49
 
Ngố wrote on 13. Nov 2012 , 04:02:
Ngố oi ,
Co dong y voi em rang tinh ban la tat ca nhung dinh nghia ma em da ket luan trong bai viet cua em. That la hanh phuc cho nhung ai dang co mot ngươi ban tri am !
Co Van


Thưa cô,ngố cám ơn cô, ngố luôn quí trọng tình bạn.
Chúc cô luôn khoẻ mạnh. violet1 violet1

Chị Ngố ơi,
Cám ơn chị đã có mặt thường xuyên ở trang này để viết cho cả nhà đọc những đoản văn hay, thật cô giáo Văn có khác y như là NTN đoán chắc chị phải dạy Văn nên mới "ngoáy" một chút là xong ngạy. Chị là dân "Cẳng Đau" ở Sài gòn hay ở miền Tây (hình như NTN chỉ biết có ĐH sư pham Cần Thơ chớ không có CĐ ở nơi khác). NTN cũng Đau Cẳng/SG khoá 4 nhưng không phải dân chính quy bị học giỏi quá nên bị tập kết từ ĐH đưa sang, sợ lội bùn xuống ruộng thời ấy nên ôm hận(thi rớt) vốn không iu trẻ cũng đành phải...gõ đầu trẻ.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #400 - 26. Nov 2012 , 18:27
 
ngo_thi_van wrote on 23. Nov 2012 , 08:07:
Ngố oi ,
The la em them ngu va thieu ngu day !
Co Van



Thưa mạ Vân,đúng là ngố thiếu ngủ triền miên.
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #401 - 26. Nov 2012 , 18:37
 
nang ton nu wrote on 26. Nov 2012 , 16:49:
Chị Ngố ơi,
Cám ơn chị đã có mặt thường xuyên ở trang này để viết cho cả nhà đọc những đoản văn hay, thật cô giáo Văn có khác y như là NTN đoán chắc chị phải dạy Văn nên mới "ngoáy" một chút là xong ngạy. Chị là dân "Cẳng Đau" ở Sài gòn hay ở miền Tây (hình như NTN chỉ biết có ĐH sư pham Cần Thơ chớ không có CĐ ở nơi khác). NTN cũng Đau Cẳng/SG khoá 4 nhưng không phải dân chính quy bị học giỏi quá nên bị tập kết từ ĐH đưa sang, sợ lội bùn xuống ruộng thời ấy nên ôm hận(thi rớt) vốn không iu trẻ cũng đành phải...gõ đầu trẻ.


Cám ơn NTN đã khen quá lời làm ngố mắc cở vô cùng, nghĩ sao viết vậy thôi và cũng thực tế của cuộc sống hàng ngày...hihihi! Ngố học Cẳng đau Tiền Giang, sau này Long An cũng có Cẳng đau đó NTN.Một lần nữa ngố cám ơn NTN nhang, nè vào viết cho vui đi, mong đọc bài của NTN đấy.
Smiley.
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #402 - 26. Nov 2012 , 21:26
 
nang ton nu wrote on 26. Nov 2012 , 16:20:
Mạ Vân ơi,
Thỉnh thoảng em mới vào nên em bỏ sót không trả lời cô xin cô tha lỗi cho nhé.

May mắn ba em hiện nay vẫn thọ cũng 100t như mẹ em nhưng cũng có cái khổ của tuổi già nằm một chỗ, tụi em cũng cố gắng thuê người đẩy xe lăn cho Ba dạo hít thở không khí mỗi sáng. Ba cứ đòi con cháu cho Ba về Phong Điền thăm mộ ông bà lần chót nhưng làm gì đi được. Gia đình em chỉ có nhà thờ ở làng chớ không có nhà ở Huế nên không về Huế cô à! Em có về cách đây vài năm nhưng cuối năm hay mưa bão lụt liên miên tội cho dân Huế quá nhất là buôn bán ở chợ Đông Ba.

Kỷ niệm đẹp và khó quên của em là về ở Resort của Hương Giang dưới Thuận An quá đẹp cô ơi, lúc ấy mới còn giá rẽ nên tụi em mới ở được, một đêm chỉ 200 ngàn, còn nhà rường của quan thì 400 ngàn cho family, em vào xem nhà rường thì thấy cũ kỷ không tiện nghi, giường không mùng muỗi chết, ai chuộng đồ cỗ thì thích còn em chọn ở phòng thường, thích nhất là tắm hồ suối nước nóng bắt từ chân núi Bạch Hổ vào nhưng hôi mùi lưu huỳnh lắm. Nhà rường thì họ cho chảy vào trong tub tắm riêng. Quang cảnh chung quanh resort thì toàn chơi Bonsai, hòn non bộ đẹp mê hồn .
Em có đi qua "vườn cau mát quá xanh như ngọc" nhưng mà chẳng biết, xuống biển Thuận An mà lại không ghé đầm Chuồn, làng Chuồn thật là thiếu sót lớn. Rãnh em sẽ post bài những nơi này trong trang "Tìm hiểu Huế"  cho cô đọc được không cô ?

Em Nang Ton Nu oi ,
The la Ba cua em tho qua nhi , Co mung cho em.
Luc con be Co o Vỹ Da day , nhieu ky niem o cho nay lam. Nha Co sat ben canh nha Ong Ưng Quả , chong trươc cua cố ca si Minh Trang.
Lang Chuồn Co chua he biet.
Em cu viec post bai vao muc Tim Hieu Hue. Co o Hue lau nam ma co nhieu noi khong biet den.
Co cam on em da vao day voi Ma Van.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #403 - 26. Nov 2012 , 21:30
 
Ngố wrote on 26. Nov 2012 , 18:27:
Thưa mạ Vân,đúng là ngố thiếu ngủ triền miên.
ngố

Ngố oi ,
Em lam gi ma bi thieu ngu trien mien vay?
Doc thu cua hai em viet cho nhau ma Co cươi qua , Luc dau tien Co khong hieu tai sao lai bao la Cẳng Đau. Sau moi biet. Grin
Ngố noi dung day , em NTN nen viet bai cho moi ngươi doc di nhe.
Co Van

Ma Van
Back to top
« Last Edit: 26. Nov 2012 , 21:33 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Nguyễn Ngọc Đường
Gold Member
*****
Offline



Posts: 1629
Gender: male
Re: Đoản Văn
Reply #404 - 28. Nov 2012 , 15:24
 
Yêu đời & Yêu người
Lần đầu tiên tôi có duyên được tiếp cận với một nhân vật khá đặc biệt mà tôi hằng quý mến. Đã từ lâu, tôi chỉ biết anh qua những vần thơ trữ tình lãng mạn, thấm sâu vào lòng người, thường được post trên diễn đàn LVD. Anh là ai ?
Chuyến đi tour 7 ngày của chúng tôi đã chấm dứt vào đêm Chủ nhật 29/10, và được theo sau bằng một trận bão Sandy khủng khiếp. Vừa nghỉ xả hơi được vài bữa thì em Kiều báo tin đã thu xếp xong với Cô Hiếu Tâm và một số bạn để chuẩn bị đi thăm thi sỹ Đỗ hữu Tài vào chiều thứ Sáu tuần tới. Hôm đó, chúng tôi bốn người được em Ngố lái xe đưa đến một trung tâm, nơi săn sóc chuyên biệt cho những người khuyết tật mà tôi không nhớ tên. Trên xe, Cô Hiếu Tâm ngồi cạnh tài xế, Kiều, Ngọc và tôi ngồi đằng sau. Em Kim Liễu đi xe riêng theo một ngả khác và chúng tôi hẹn gặp nhau tại nơi tổ ấm của thi sỷ sau 3 giớ chiều.
Thi sỹ ngụ tại một căn phòng nhỏ, hình như số 35, ở cuối hành lang. Phòng có 2 giường, một bỏ trống, thi sỹ nằm giường phía ngoài và hiện đang ngồi trên xe lăn để tiếp chúng tôi. Anh vóc người vừa phải, phong thái khoan hoà, nét mặt vui tươi và rất hiếu khách. Anh ân cần chào hỏi mọi người, nét mặt không hề lộ dáng vẻ của một con người thiếu may mắn, có vấn đề, như những người cùng lứa tuổi.
Sau khi khách quý đã biết nhau qua lời giới thiệu, các món ăn được bầy gọn ghẽ trên một bàn nhỏ xinh xắn dính liền với chiếc xe lăn của anh. Trước lúc đó, chủ nhân chiếc xe định mệnh, theo yêu cầu, đã biểu diễn cách sử dụng phương tiện di chuyển của mình một cách khéo léo nhẹ nhàng và thật khó tin, chỉ bằng cái "cằm" của đương sự. Thưa quý vị, thi sỹ Tài đã sống lặng lẽ cô đơn, suốt ngày chỉ làm bạn với cái giường, với chiếc xe lăn, tính đến nay đã 27 năm dài đằng đẵng. Anh quả là con người có sức chịu đựng dễ nể, đầy nghị lực, thật đáng khâm phục.
Nghe kể lại, hồi đó khoảng 20 tuổi anh đến Mỹ, sau 2 năm ? anh mắc một căn bệnh kỳ lạ không thuốc chữa là bắp thịt cứ teo dần và trở nên tê liệt ngày càng nặng theo thời gian. Cho đến giờ phút này, thi sỹ với thái độ bình thản, hơi khôi hài, nhìn mọi người mỉm cười và khẽ nói: chỉ có cái đầu là còn hoạt động. Từ lúc đó, không khí trở nên vui nhộn, ấm cúng, thân thương như trong một gia đình. Các em sửa soạn món ăn theo một thứ tự hợp lý để phục vụ thi sỹ, cái đinh của buổi hội ngộ hôm nay. Nào là bánh tét, sầu riêng, xôi ...v...v..., riêng chúng tôi đã biếu anh một hộp chocolate nhỏ, mua tại hãng sản xuất trong dịp đi chơi vừa qua. Em Kiều, rất năng động, đã mở đầu với nụ cười trìu mến, cầm muỗng bón cho thi sỹ món ăn đầu tiên, thật cảm động. Người cho, người nhận và những thân hữu bao quanh, tất cả đều được hưởng những phút giây hạnh phúc tuyệt vời, và không bao giờ quên được
Tiếp theo là một hoạt cảnh hết sức bất ngờ: chủ tiệm Ngố đã tự tay cắt tóc cho thi sỹ với đồ nghề chuyên nghiệp mang theo từ nhà. Thế là tiếng cười, tiếng đùa dỡn, chọc ghẹo lẫn nhau cả chủ lẫn khách làm cho căn phòng nhỏ bé trở nên vui tươi, sống động, chan chứa tình cảm yêu thương.
Thế rồi giờ phút chia tay cũng đã đến. Kiều nương, tay cầm một sấp phong bì lớn nhỏ đủ mầu sắc, đứng bên thi sỹ, giơ cao lên, với giọng xúc động: đây là những món quà nho nhỏ của tất cả mọi người, xa gần trong gia đình LVD gửi tặng anh, mong anh chấp nhận. Thi sỹ ngỏ lời cám ơn và từ tốn: những chiếc phong bì ân tình này rồi cũng sẽ ra đi và trở về với cát bụi nhưng tấm lòng nhân ái chúng ta đã trao cho nhau ngày hôm nay, của quý thân hữu, của tôi, của tất cả mọi người sẽ còn mãi trong tâm tư của chúng ta. Xin chân thành cám ơn quý vị. Sau đó mọi người đã cùng chia tay trong sự lưu luyến và hẹn gặp lại nếu có dịp trong tương lai.
Đỗ hữu Tài, Nhà Thơ, dù ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt về thể xác nhưng tinh thần anh luôn vững mạnh. Anh tin là Thượng Đế đã đưa anh vào hoàn cảnh như vậy để thử thách. Anh đã cảm thông với Ngài và vui vẻ chấp nhận. Anh đã sống với tinh thần lạc quan và thực hiện đúng như tiêu đề: Yêu đời & Yêu người.
Thành phố cổ Alexandria Sau khi tạm biệt Thi sỹ, mọi người lại di chuyển trên 2 xe, hẹn gặp nhau tại thành phố cổ Alexandria để cùng với Bích Định đã chờ sẵn ở đó, tiếp tục cuộc vui còn dang dở. Thành phố nằm bên bờ con sông Potomac nên phong cảnh trên bến dưới thuyền rất hữu tình, và là một địa điểm du lịch đáng giá đối với khách thập phương trên thế giới. Nhà cửa kiến trúc theo lối xưa, không đồ sộ nhưng rất đắt tiền, tính ra cả triệu, triệu đấy. Hình như cư dân toàn là những nhân vật có địa vị, chức tước hoặc giầu sang như Tướng Tá, Nghị sỹ, Dân biểu...v...v... Nhóm chúng tôi tất cả 7 người gồm Cô Hiếu Tâm, Kiều, Kim Liễu, Ngố, Bích Định và hai chúng tôi. Mọi người dắt tay nhau đi dạo dọc theo con đường chính, ngắm nhà cửa, tiệm ăn, tiệm bán đồ kỷ niệm... nhưng không dám dô tiệm nào cả. Sau khi đã mỏi giò thì bèn nhất trí đi kiếm nhà hàng, đã được các em lựa sẵn, có tên là My Thai để thoả mãn cái dạ dầy. Nhà hàng khá sang, đông khách, không biết chủ nhân là Thái thiệt hayThái dởm, tuy nhiên các món ăn rất ngon và lạ miệng. Tiệc nửa chừng các em đã ân cần trao nhau những quà lưu niệm nho nhỏ xinh xinh do chính bàn tay nghệ thuật của các em đã hoàn thành, thật trân quý và nhớ đời. Ngọc rất vui được hai em Liễu và Ngố tặng 2 đồ đeo cổ dễ thương rất vừa ý, cám ơn các em. No bụng rồi bèn kéo nhau ra bờ sông chụp hình vung vít, cái nào cũng đen thùi lùi vì thiếu... ánh sáng. Lúc đó trời đã bảng lảng bóng hoàng hôn, gió lạnh thấu xương tuy phong cảnh vẫn tuyệt vời. Đêm xuống dần, mọi người bèn chụp một tấm hình chót trước mặt tiền nhà hàng để kỷ niệm trước khi chia tay.
Em Ngố thật vất vả, đã lần lượt đưa chúng tôi ai về nhà nấy, chắc phải tới khuya em mới về tới tổ ấm của mình.
Vợ chồng chúng tôi, mạn phép cùng thay mặt Cô Hiếu Tâm, thành thật cám ơn lòng nhiệt tình của tất cả các em: Kiều N, Kim Liễu, Bích Định và Ngố đã ưu ái đưa đón, tặng quà, nhất là cho chúng tôi được hưởng một thời gian vui vẻ, thoải mái tại VA. Hẹn gặp lại các em nếu có cơ hội qua chơi lại miền Đông. Thân ái chào tạm biệt.
Đường & Ngọc
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 25 26 27 28 29 ... 63
Send Topic In ra