Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Đoản Văn  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 26 27 28 29 30 ... 63
Send Topic In ra
Đoản Văn (Read 80569 times)
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #405 - 28. Nov 2012 , 19:21
 
Nguyễn Ngọc Đường wrote on 28. Nov 2012 , 15:24:
Yêu đời & Yêu người
Lần đầu tiên tôi có duyên được tiếp cận với một nhân vật khá đặc biệt mà tôi hằng quý mến. Đã từ lâu, tôi chỉ biết anh qua những vần thơ trữ tình lãng mạn, thấm sâu vào lòng người, thường được post trên diễn đàn LVD. Anh là ai ?
Chuyến đi tour 7 ngày của chúng tôi đã chấm dứt vào đêm Chủ nhật 29/10, và được theo sau bằng một trận bão Sandy khủng khiếp. Vừa nghỉ xả hơi được vài bữa thì em Kiều báo tin đã thu xếp xong với Cô Hiếu Tâm và một số bạn để chuẩn bị đi thăm thi sỹ Đỗ hữu Tài vào chiều thứ Sáu tuần tới. Hôm đó, chúng tôi bốn người được em Ngố lái xe đưa đến một trung tâm, nơi săn sóc chuyên biệt cho những người khuyết tật mà tôi không nhớ tên. Trên xe, Cô Hiếu Tâm ngồi cạnh tài xế, Kiều, Ngọc và tôi ngồi đằng sau. Em Kim Liễu đi xe riêng theo một ngả khác và chúng tôi hẹn gặp nhau tại nơi tổ ấm của thi sỷ sau 3 giớ chiều.
Thi sỹ ngụ tại một căn phòng nhỏ, hình như số 35, ở cuối hành lang. Phòng có 2 giường, một bỏ trống, thi sỹ nằm giường phía ngoài và hiện đang ngồi trên xe lăn để tiếp chúng tôi. Anh vóc người vừa phải, phong thái khoan hoà, nét mặt vui tươi và rất hiếu khách. Anh ân cần chào hỏi mọi người, nét mặt không hề lộ dáng vẻ của một con người thiếu may mắn, có vấn đề, như những người cùng lứa tuổi.
Sau khi khách quý đã biết nhau qua lời giới thiệu, các món ăn được bầy gọn ghẽ trên một bàn nhỏ xinh xắn dính liền với chiếc xe lăn của anh. Trước lúc đó, chủ nhân chiếc xe định mệnh, theo yêu cầu, đã biểu diễn cách sử dụng phương tiện di chuyển của mình một cách khéo léo nhẹ nhàng và thật khó tin, chỉ bằng cái "cằm" của đương sự. Thưa quý vị, thi sỹ Tài đã sống lặng lẽ cô đơn, suốt ngày chỉ làm bạn với cái giường, với chiếc xe lăn, tính đến nay đã 27 năm dài đằng đẵng. Anh quả là con người có sức chịu đựng dễ nể, đầy nghị lực, thật đáng khâm phục.
Nghe kể lại, hồi đó khoảng 20 tuổi anh đến Mỹ, sau 2 năm ? anh mắc một căn bệnh kỳ lạ không thuốc chữa là bắp thịt cứ teo dần và trở nên tê liệt ngày càng nặng theo thời gian. Cho đến giờ phút này, thi sỹ với thái độ bình thản, hơi khôi hài, nhìn mọi người mỉm cười và khẽ nói: chỉ có cái đầu là còn hoạt động. Từ lúc đó, không khí trở nên vui nhộn, ấm cúng, thân thương như trong một gia đình. Các em sửa soạn món ăn theo một thứ tự hợp lý để phục vụ thi sỹ, cái đinh của buổi hội ngộ hôm nay. Nào là bánh tét, sầu riêng, xôi ...v...v..., riêng chúng tôi đã biếu anh một hộp chocolate nhỏ, mua tại hãng sản xuất trong dịp đi chơi vừa qua. Em Kiều, rất năng động, đã mở đầu với nụ cười trìu mến, cầm muỗng bón cho thi sỹ món ăn đầu tiên, thật cảm động. Người cho, người nhận và những thân hữu bao quanh, tất cả đều được hưởng những phút giây hạnh phúc tuyệt vời, và không bao giờ quên được
Tiếp theo là một hoạt cảnh hết sức bất ngờ: chủ tiệm Ngố đã tự tay cắt tóc cho thi sỹ với đồ nghề chuyên nghiệp mang theo từ nhà. Thế là tiếng cười, tiếng đùa dỡn, chọc ghẹo lẫn nhau cả chủ lẫn khách làm cho căn phòng nhỏ bé trở nên vui tươi, sống động, chan chứa tình cảm yêu thương.
Thế rồi giờ phút chia tay cũng đã đến. Kiều nương, tay cầm một sấp phong bì lớn nhỏ đủ mầu sắc, đứng bên thi sỹ, giơ cao lên, với giọng xúc động: đây là những món quà nho nhỏ của tất cả mọi người, xa gần trong gia đình LVD gửi tặng anh, mong anh chấp nhận. Thi sỹ ngỏ lời cám ơn và từ tốn: những chiếc phong bì ân tình này rồi cũng sẽ ra đi và trở về với cát bụi nhưng tấm lòng nhân ái chúng ta đã trao cho nhau ngày hôm nay, của quý thân hữu, của tôi, của tất cả mọi người sẽ còn mãi trong tâm tư của chúng ta. Xin chân thành cám ơn quý vị. Sau đó mọi người đã cùng chia tay trong sự lưu luyến và hẹn gặp lại nếu có dịp trong tương lai.
Đỗ hữu Tài, Nhà Thơ, dù ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt về thể xác nhưng tinh thần anh luôn vững mạnh. Anh tin là Thượng Đế đã đưa anh vào hoàn cảnh như vậy để thử thách. Anh đã cảm thông với Ngài và vui vẻ chấp nhận. Anh đã sống với tinh thần lạc quan và thực hiện đúng như tiêu đề: Yêu đời & Yêu người.
Thành phố cổ Alexandria Sau khi tạm biệt Thi sỹ, mọi người lại di chuyển trên 2 xe, hẹn gặp nhau tại thành phố cổ Alexandria để cùng với Bích Định đã chờ sẵn ở đó, tiếp tục cuộc vui còn dang dở. Thành phố nằm bên bờ con sông Potomac nên phong cảnh trên bến dưới thuyền rất hữu tình, và là một địa điểm du lịch đáng giá đối với khách thập phương trên thế giới. Nhà cửa kiến trúc theo lối xưa, không đồ sộ nhưng rất đắt tiền, tính ra cả triệu, triệu đấy. Hình như cư dân toàn là những nhân vật có địa vị, chức tước hoặc giầu sang như Tướng Tá, Nghị sỹ, Dân biểu...v...v... Nhóm chúng tôi tất cả 7 người gồm Cô Hiếu Tâm, Kiều, Kim Liễu, Ngố, Bích Định và hai chúng tôi. Mọi người dắt tay nhau đi dạo dọc theo con đường chính, ngắm nhà cửa, tiệm ăn, tiệm bán đồ kỷ niệm... nhưng không dám dô tiệm nào cả. Sau khi đã mỏi giò thì bèn nhất trí đi kiếm nhà hàng, đã được các em lựa sẵn, có tên là My Thai để thoả mãn cái dạ dầy. Nhà hàng khá sang, đông khách, không biết chủ nhân là Thái thiệt hayThái dởm, tuy nhiên các món ăn rất ngon và lạ miệng. Tiệc nửa chừng các em đã ân cần trao nhau những quà lưu niệm nho nhỏ xinh xinh do chính bàn tay nghệ thuật của các em đã hoàn thành, thật trân quý và nhớ đời. Ngọc rất vui được hai em Liễu và Ngố tặng 2 đồ đeo cổ dễ thương rất vừa ý, cám ơn các em. No bụng rồi bèn kéo nhau ra bờ sông chụp hình vung vít, cái nào cũng đen thùi lùi vì thiếu... ánh sáng. Lúc đó trời đã bảng lảng bóng hoàng hôn, gió lạnh thấu xương tuy phong cảnh vẫn tuyệt vời. Đêm xuống dần, mọi người bèn chụp một tấm hình chót trước mặt tiền nhà hàng để kỷ niệm trước khi chia tay.
Em Ngố thật vất vả, đã lần lượt đưa chúng tôi ai về nhà nấy, chắc phải tới khuya em mới về tới tổ ấm của mình.
Vợ chồng chúng tôi, mạn phép cùng thay mặt Cô Hiếu Tâm, thành thật cám ơn lòng nhiệt tình của tất cả các em: Kiều N, Kim Liễu, Bích Định và Ngố đã ưu ái đưa đón, tặng quà, nhất là cho chúng tôi được hưởng một thời gian vui vẻ, thoải mái tại VA. Hẹn gặp lại các em nếu có cơ hội qua chơi lại miền Đông. Thân ái chào tạm biệt.
Đường & Ngọc

Kinh goi Anh Đường ,
That la mot ngac nhien thich thu dươc don chao Ong Anh o muc Đoan Van nay. Anh da cho Ca Nha dươc doc mot bai tương thuat that day du chi tiet , nhat la buoi tham vieng rat cam dong doi voi nha tho dang men cua chung ta.
Thay mat tat ca moi ngươi trong Quán nay , toi xin cam on Anh va mong rang Anh se con cho chung toi dươc thương thuc nhieu bai viet ly thu trong tương lai.
Xin cho goi loi tham Chi Ngoc.
Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #406 - 28. Nov 2012 , 19:33
 
ngo_thi_van wrote on 26. Nov 2012 , 21:30:
Ngố oi ,
Em lam gi ma bi thieu ngu trien mien vay?
Doc thu cua hai em viet cho nhau ma Co cươi qua , Luc dau tien Co khong hieu tai sao lai bao la Cẳng Đau. Sau moi biet. Grin
Ngố noi dung day , em NTN nen viet bai cho moi ngươi doc di nhe.
Co Van

Ma Van


Thưa Mạ Vân, thật đó hỏng hiểu sao ngố cứ thèm ngủ, nằm xuống là "thẳng cánh cò bay", không hề chiêm bao mộng mị,mở mắt ra thấy tiếc quá phải chi giờ này chừng 2 giờ sáng nhỉ hihihi....triền miên đó Mạ Vân. violetflower
ngố
Roll Eyes
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #407 - 28. Nov 2012 , 19:55
 
THU ...NỖI NHỚ !!!
                  


         
Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ,
           Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha!
Mẹ ơi, đêm nay trăng sáng lắm! Rằm tháng mười đó mẹ, con đi dưới đêm thu lạnh để ngắm nhìn vầng trăng mà nghĩ, mà nhớ đến mẹ, người mẹ hiền của con, đâu phải trẻ thơ mới cần có mẹ mà ai ai cũng cần có mẹ .Hôm nay là ngày rằm mà con không đến chùa lễ Phật được, con buồn quá mẹ ơi, mẹ hãy tha lỗi cho con,vì mẹ đã dặn nên đi lễ Phật vào những ngày rằm lớn của năm.
  Văng vẵng bên tai giọng hát của Khánh Ly" Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn mẹ ..." Ôi , con buồn quá mẹ ơi! Con bước lang thang trên đường phố vắng mà nghe thấm thía..." như bầu trời thiếu ánh sao đêm ... " . Ngày xưa con chưa hề nói với mẹ: " Mẹ ơi, Mẹ có biết không, biết rằng con thương mẹ không? " Con chưa kịp nói thì mẹ đã ra đi, trên cao xa vời vợi đó mẹ có hiểu lòng con trẻ, mẹ có thấy những giọt lệ lăn trên má của con. Những hình ảnh ngày xưa hiện về , mới đây mà con xa mẹ hơn hai mươi năm!
  Không bao giờ tôi quên được buổi chiều hôm ấy, hung tin mẹ qua đời, như đất trời sụp đổ, không thể tin vì mẹ tôi còn rất trẻ.Tôi còn nhớ rất rõ chiều hôm ấy khi mà đang trên đường về nhà đứa cháu mang hung tin ấy,tôi đã ngã ra bất tỉnh, không thể tin được, tại sao lại xảy đến cho mẹ tôi? Sáng hôm trước, mẹ còn căn dặn đủ điều với tôi vì mẹ sắp đi xa một  thời gian ngắn, vậy mà chuyến đi ấy đã cướp đi vĩnh viễn người mẹ của tôi! Nỗi đau không chịu được, đành là tất cả đều VÔ THƯỜNG nhưng thực tế tử thần đã nở cướp mẹ thân yêu của tôi làm sao không đau lòng cho được. Mẹ ra đi cũng mùa Thu, cha ra đi cũng mùa Thu! Tôi yêu mùa Thu nhưng tôi cũng sợ mùa Thu lắm, nhìn lá vàng rơi rụng mà như ai cào cấu tim tôi.Một bài thơ mà tôi đã đọc được của tác giả thật lạ, bây giờ thật là thấm thía,tôi nghĩ đến mẹ tôi giờ Cánh Cò đã vỗ cánh bay tận phương trời nào?!!!
 
Cánh cò chao đảo giữa không trung
Ước vọng mãi mang gió chập chùng
Nặng nợ tự lòng ai có biết
Nắng về mưa lại mãi lao lung

Cánh cò bay lã bao ngày tháng
Đơn độc giữa đời lắm bảo dông
Lặng lội đồng sâu vì con trẻ
Mãi mong no ấm khỏi hoài công

Cánh cò lang bạt mây đùa gió
Thân phận mong manh gắng sức gồng
Dẫu có số phần đâu dể biết
Độc hành chống chọi đến tàn đông

Cánh cò lặn lội theo con nước
Trong đục cạn sâu đã sá gì
Dồn dập sóng sau chồng sóng trước
Tự lòng đón nhận ngại ngần chi

Mẹ ơi, trăng tháng mười vẫn sáng lung linh, dẫm chân trên chiếc lá vàng con nghe như nỗi cô đơn trống vắng, nhớ mẹ nhiều lắm, thương mẹ nhiều lắm, ước gì có mẹ ở đây để con kể mẹ nghe bao chuyện vụn vặt đời thường, được ôm mẹ như ngày nào con còn mẹ, đọc thơ cho mẹ nghe và được nghe mẹ dạy bảo, hay rầy la quở mắng. Con thèm lắm, thèm lắm mẹ ơi! Con kêu mẹ nhưng chỉ là tiếng vọng lại  thôi,con vẫn đi, gió thu lành lạnh, đêm tỉnh mịch,trăng vẫn soi bước chân con .Bài thơ mẹ của Đỗ Trung Quân làm đau nhói tim con
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổỉ
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
....

giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lạỉ
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên? ...

Mất mẹ thật rồi! Vĩnh viễn và vĩnh viễn. Con biết ở đâu đó mẹ vẫn dõi theo bóng con, con ước mong mẹ bình yên cõi vĩnh hằng, an vui nha mẹ,đừng lo gì cho con nữa . Thân tha phương cầu thực, với bao công việc hàng ngày con như có sự nâng đỡ của mẹ cũng thấy nhẹ nhàng hơn, cám ơn mẹ, mẹ lúc nào cũng thương và chăm sóc cho con.
Trăng đã chênh chếch sau rặng cây, trời càng về khuya càng thấm lạnh.Tôi trở về nhà mà lòng nặng trĩu, bây giờ làm được một câu thơ chả biết để khoe ai như ngày xưa thường khoe với mẹ.Thắp một nén hương cho mẹ và tôi lặng nhìn như có mẹ đang mĩm cười với tôi.

Mẹ !
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho - đi - không - đòi - lại - bao - giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ : " Ngày xưa có một công chúa ... " hay " Ngày xưa có một vị vua ... "
Cổ tích còn bắt đầu từ : " Ngày xưa có mẹ .... "(Thanh Nguyên)
Xin mượn những vần thơ của Thanh Nguyên nói lên cảm xúc của tôi:

Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng ...

Mẹ ơi, mãi mãi con còn có mẹ trong lòng con cho đến muôn đời!
lêthịngố(trăng thu tháng 10 âm lịch)
Back to top
« Last Edit: 28. Nov 2012 , 19:59 by Ngố »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #408 - 29. Nov 2012 , 08:11
 
Ngố wrote on 28. Nov 2012 , 19:55:
THU ...NỖI NHỚ !!!
                  


         
Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ,
           Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha!
Mẹ ơi, đêm nay trăng sáng lắm! Rằm tháng mười đó mẹ, con đi dưới đêm thu lạnh để ngắm nhìn vầng trăng mà nghĩ, mà nhớ đến mẹ, người mẹ hiền của con, đâu phải trẻ thơ mới cần có mẹ mà ai ai cũng cần có mẹ .Hôm nay là ngày rằm mà con không đến chùa lễ Phật được, con buồn quá mẹ ơi, mẹ hãy tha lỗi cho con,vì mẹ đã dặn nên đi lễ Phật vào những ngày rằm lớn của năm.
  Văng vẵng bên tai giọng hát của Khánh Ly" Một bông hồng cho em, một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn mẹ ..." Ôi , con buồn quá mẹ ơi! Con bước lang thang trên đường phố vắng mà nghe thấm thía..." như bầu trời thiếu ánh sao đêm ... " . Ngày xưa con chưa hề nói với mẹ: " Mẹ ơi, Mẹ có biết không, biết rằng con thương mẹ không? " Con chưa kịp nói thì mẹ đã ra đi, trên cao xa vời vợi đó mẹ có hiểu lòng con trẻ, mẹ có thấy những giọt lệ lăn trên má của con. Những hình ảnh ngày xưa hiện về , mới đây mà con xa mẹ hơn hai mươi năm!
  Không bao giờ tôi quên được buổi chiều hôm ấy, hung tin mẹ qua đời, như đất trời sụp đổ, không thể tin vì mẹ tôi còn rất trẻ.Tôi còn nhớ rất rõ chiều hôm ấy khi mà đang trên đường về nhà đứa cháu mang hung tin ấy,tôi đã ngã ra bất tỉnh, không thể tin được, tại sao lại xảy đến cho mẹ tôi? Sáng hôm trước, mẹ còn căn dặn đủ điều với tôi vì mẹ sắp đi xa một  thời gian ngắn, vậy mà chuyến đi ấy đã cướp đi vĩnh viễn người mẹ của tôi! Nỗi đau không chịu được, đành là tất cả đều VÔ THƯỜNG nhưng thực tế tử thần đã nở cướp mẹ thân yêu của tôi làm sao không đau lòng cho được. Mẹ ra đi cũng mùa Thu, cha ra đi cũng mùa Thu! Tôi yêu mùa Thu nhưng tôi cũng sợ mùa Thu lắm, nhìn lá vàng rơi rụng mà như ai cào cấu tim tôi.Một bài thơ mà tôi đã đọc được của tác giả thật lạ, bây giờ thật là thấm thía,tôi nghĩ đến mẹ tôi giờ Cánh Cò đã vỗ cánh bay tận phương trời nào?!!!
 
Cánh cò chao đảo giữa không trung
Ước vọng mãi mang gió chập chùng
Nặng nợ tự lòng ai có biết
Nắng về mưa lại mãi lao lung

Cánh cò bay lã bao ngày tháng
Đơn độc giữa đời lắm bảo dông
Lặng lội đồng sâu vì con trẻ
Mãi mong no ấm khỏi hoài công

Cánh cò lang bạt mây đùa gió
Thân phận mong manh gắng sức gồng
Dẫu có số phần đâu dể biết
Độc hành chống chọi đến tàn đông

Cánh cò lặn lội theo con nước
Trong đục cạn sâu đã sá gì
Dồn dập sóng sau chồng sóng trước
Tự lòng đón nhận ngại ngần chi

Mẹ ơi, trăng tháng mười vẫn sáng lung linh, dẫm chân trên chiếc lá vàng con nghe như nỗi cô đơn trống vắng, nhớ mẹ nhiều lắm, thương mẹ nhiều lắm, ước gì có mẹ ở đây để con kể mẹ nghe bao chuyện vụn vặt đời thường, được ôm mẹ như ngày nào con còn mẹ, đọc thơ cho mẹ nghe và được nghe mẹ dạy bảo, hay rầy la quở mắng. Con thèm lắm, thèm lắm mẹ ơi! Con kêu mẹ nhưng chỉ là tiếng vọng lại  thôi,con vẫn đi, gió thu lành lạnh, đêm tỉnh mịch,trăng vẫn soi bước chân con .Bài thơ mẹ của Đỗ Trung Quân làm đau nhói tim con
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổỉ
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
....

giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lạỉ
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên? ...

Mất mẹ thật rồi! Vĩnh viễn và vĩnh viễn. Con biết ở đâu đó mẹ vẫn dõi theo bóng con, con ước mong mẹ bình yên cõi vĩnh hằng, an vui nha mẹ,đừng lo gì cho con nữa . Thân tha phương cầu thực, với bao công việc hàng ngày con như có sự nâng đỡ của mẹ cũng thấy nhẹ nhàng hơn, cám ơn mẹ, mẹ lúc nào cũng thương và chăm sóc cho con.
Trăng đã chênh chếch sau rặng cây, trời càng về khuya càng thấm lạnh.Tôi trở về nhà mà lòng nặng trĩu, bây giờ làm được một câu thơ chả biết để khoe ai như ngày xưa thường khoe với mẹ.Thắp một nén hương cho mẹ và tôi lặng nhìn như có mẹ đang mĩm cười với tôi.

Mẹ !
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho - đi - không - đòi - lại - bao - giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ : " Ngày xưa có một công chúa ... " hay " Ngày xưa có một vị vua ... "
Cổ tích còn bắt đầu từ : " Ngày xưa có mẹ .... "(Thanh Nguyên)
Xin mượn những vần thơ của Thanh Nguyên nói lên cảm xúc của tôi:

Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng ...

Mẹ ơi, mãi mãi con còn có mẹ trong lòng con cho đến muôn đời!
lêthịngố(trăng thu tháng 10 âm lịch)

Em Ngố oi ,
Ma Van doc bai viet cua em ma cung khoc rong. Nho trươc day vai nam , còn hanh dien mang canh hoa hồng đỏ , roi canh hoa đỏ da phai thay bang hoa trang nhu mau khan tang , ma long quan dau moi khi nho den Me , nho den bon phan chua tron....
Ma Van cam on em da chia xe tam tu cua ngươi con mat Me. Em noi dung , chang co ai bang Me !
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #409 - 29. Nov 2012 , 08:17
 
Ngố wrote on 28. Nov 2012 , 19:33:


Thưa Mạ Vân, thật đó hỏng hiểu sao ngố cứ thèm ngủ, nằm xuống là "thẳng cánh cò bay", không hề chiêm bao mộng mị,mở mắt ra thấy tiếc quá phải chi giờ này chừng 2 giờ sáng nhỉ hihihi....triền miên đó Mạ Vân. violetflower
ngố
Roll Eyes

Ngố oi ,
Ma Van thi doi khi nam nhin trần nha suot ca dem ma khong chop mat dươc !
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
DOHUUTAI
Gold Member
*****
Offline


Thành viên Xuất Sắc
* Năm 2012 *

Posts: 4192
Gender: male
Re: Đoản Văn
Reply #410 - 29. Nov 2012 , 08:49
 
Nguyễn Ngọc Đường wrote on 28. Nov 2012 , 15:24:
Yêu đời & Yêu người
Lần đầu tiên tôi có duyên được tiếp cận với một nhân vật khá đặc biệt mà tôi hằng quý mến. Đã từ lâu, tôi chỉ biết anh qua những vần thơ trữ tình lãng mạn, thấm sâu vào lòng người, thường được post trên diễn đàn LVD. Anh là ai ?
Chuyến đi tour 7 ngày của chúng tôi đã chấm dứt vào đêm Chủ nhật 29/10, và được theo sau bằng một trận bão Sandy khủng khiếp. Vừa nghỉ xả hơi được vài bữa thì em Kiều báo tin đã thu xếp xong với Cô Hiếu Tâm và một số bạn để chuẩn bị đi thăm thi sỹ Đỗ hữu Tài vào chiều thứ Sáu tuần tới. Hôm đó, chúng tôi bốn người được em Ngố lái xe đưa đến một trung tâm, nơi săn sóc chuyên biệt cho những người khuyết tật mà tôi không nhớ tên. Trên xe, Cô Hiếu Tâm ngồi cạnh tài xế, Kiều, Ngọc và tôi ngồi đằng sau. Em Kim Liễu đi xe riêng theo một ngả khác và chúng tôi hẹn gặp nhau tại nơi tổ ấm của thi sỷ sau 3 giớ chiều.
Thi sỹ ngụ tại một căn phòng nhỏ, hình như số 35, ở cuối hành lang. Phòng có 2 giường, một bỏ trống, thi sỹ nằm giường phía ngoài và hiện đang ngồi trên xe lăn để tiếp chúng tôi. Anh vóc người vừa phải, phong thái khoan hoà, nét mặt vui tươi và rất hiếu khách. Anh ân cần chào hỏi mọi người, nét mặt không hề lộ dáng vẻ của một con người thiếu may mắn, có vấn đề, như những người cùng lứa tuổi.
Sau khi khách quý đã biết nhau qua lời giới thiệu, các món ăn được bầy gọn ghẽ trên một bàn nhỏ xinh xắn dính liền với chiếc xe lăn của anh. Trước lúc đó, chủ nhân chiếc xe định mệnh, theo yêu cầu, đã biểu diễn cách sử dụng phương tiện di chuyển của mình một cách khéo léo nhẹ nhàng và thật khó tin, chỉ bằng cái "cằm" của đương sự. Thưa quý vị, thi sỹ Tài đã sống lặng lẽ cô đơn, suốt ngày chỉ làm bạn với cái giường, với chiếc xe lăn, tính đến nay đã 27 năm dài đằng đẵng. Anh quả là con người có sức chịu đựng dễ nể, đầy nghị lực, thật đáng khâm phục.
Nghe kể lại, hồi đó khoảng 20 tuổi anh đến Mỹ, sau 2 năm ? anh mắc một căn bệnh kỳ lạ không thuốc chữa là bắp thịt cứ teo dần và trở nên tê liệt ngày càng nặng theo thời gian. Cho đến giờ phút này, thi sỹ với thái độ bình thản, hơi khôi hài, nhìn mọi người mỉm cười và khẽ nói: chỉ có cái đầu là còn hoạt động. Từ lúc đó, không khí trở nên vui nhộn, ấm cúng, thân thương như trong một gia đình. Các em sửa soạn món ăn theo một thứ tự hợp lý để phục vụ thi sỹ, cái đinh của buổi hội ngộ hôm nay. Nào là bánh tét, sầu riêng, xôi ...v...v..., riêng chúng tôi đã biếu anh một hộp chocolate nhỏ, mua tại hãng sản xuất trong dịp đi chơi vừa qua. Em Kiều, rất năng động, đã mở đầu với nụ cười trìu mến, cầm muỗng bón cho thi sỹ món ăn đầu tiên, thật cảm động. Người cho, người nhận và những thân hữu bao quanh, tất cả đều được hưởng những phút giây hạnh phúc tuyệt vời, và không bao giờ quên được
Tiếp theo là một hoạt cảnh hết sức bất ngờ: chủ tiệm Ngố đã tự tay cắt tóc cho thi sỹ với đồ nghề chuyên nghiệp mang theo từ nhà. Thế là tiếng cười, tiếng đùa dỡn, chọc ghẹo lẫn nhau cả chủ lẫn khách làm cho căn phòng nhỏ bé trở nên vui tươi, sống động, chan chứa tình cảm yêu thương.
Thế rồi giờ phút chia tay cũng đã đến. Kiều nương, tay cầm một sấp phong bì lớn nhỏ đủ mầu sắc, đứng bên thi sỹ, giơ cao lên, với giọng xúc động: đây là những món quà nho nhỏ của tất cả mọi người, xa gần trong gia đình LVD gửi tặng anh, mong anh chấp nhận. Thi sỹ ngỏ lời cám ơn và từ tốn: những chiếc phong bì ân tình này rồi cũng sẽ ra đi và trở về với cát bụi nhưng tấm lòng nhân ái chúng ta đã trao cho nhau ngày hôm nay, của quý thân hữu, của tôi, của tất cả mọi người sẽ còn mãi trong tâm tư của chúng ta. Xin chân thành cám ơn quý vị. Sau đó mọi người đã cùng chia tay trong sự lưu luyến và hẹn gặp lại nếu có dịp trong tương lai.
Đỗ hữu Tài, Nhà Thơ, dù ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt về thể xác nhưng tinh thần anh luôn vững mạnh. Anh tin là Thượng Đế đã đưa anh vào hoàn cảnh như vậy để thử thách. Anh đã cảm thông với Ngài và vui vẻ chấp nhận. Anh đã sống với tinh thần lạc quan và thực hiện đúng như tiêu đề: Yêu đời & Yêu người.
Thành phố cổ Alexandria Sau khi tạm biệt Thi sỹ, mọi người lại di chuyển trên 2 xe, hẹn gặp nhau tại thành phố cổ Alexandria để cùng với Bích Định đã chờ sẵn ở đó, tiếp tục cuộc vui còn dang dở. Thành phố nằm bên bờ con sông Potomac nên phong cảnh trên bến dưới thuyền rất hữu tình, và là một địa điểm du lịch đáng giá đối với khách thập phương trên thế giới. Nhà cửa kiến trúc theo lối xưa, không đồ sộ nhưng rất đắt tiền, tính ra cả triệu, triệu đấy. Hình như cư dân toàn là những nhân vật có địa vị, chức tước hoặc giầu sang như Tướng Tá, Nghị sỹ, Dân biểu...v...v... Nhóm chúng tôi tất cả 7 người gồm Cô Hiếu Tâm, Kiều, Kim Liễu, Ngố, Bích Định và hai chúng tôi. Mọi người dắt tay nhau đi dạo dọc theo con đường chính, ngắm nhà cửa, tiệm ăn, tiệm bán đồ kỷ niệm... nhưng không dám dô tiệm nào cả. Sau khi đã mỏi giò thì bèn nhất trí đi kiếm nhà hàng, đã được các em lựa sẵn, có tên là My Thai để thoả mãn cái dạ dầy. Nhà hàng khá sang, đông khách, không biết chủ nhân là Thái thiệt hayThái dởm, tuy nhiên các món ăn rất ngon và lạ miệng. Tiệc nửa chừng các em đã ân cần trao nhau những quà lưu niệm nho nhỏ xinh xinh do chính bàn tay nghệ thuật của các em đã hoàn thành, thật trân quý và nhớ đời. Ngọc rất vui được hai em Liễu và Ngố tặng 2 đồ đeo cổ dễ thương rất vừa ý, cám ơn các em. No bụng rồi bèn kéo nhau ra bờ sông chụp hình vung vít, cái nào cũng đen thùi lùi vì thiếu... ánh sáng. Lúc đó trời đã bảng lảng bóng hoàng hôn, gió lạnh thấu xương tuy phong cảnh vẫn tuyệt vời. Đêm xuống dần, mọi người bèn chụp một tấm hình chót trước mặt tiền nhà hàng để kỷ niệm trước khi chia tay.
Em Ngố thật vất vả, đã lần lượt đưa chúng tôi ai về nhà nấy, chắc phải tới khuya em mới về tới tổ ấm của mình.
Vợ chồng chúng tôi, mạn phép cùng thay mặt Cô Hiếu Tâm, thành thật cám ơn lòng nhiệt tình của tất cả các em: Kiều N, Kim Liễu, Bích Định và Ngố đã ưu ái đưa đón, tặng quà, nhất là cho chúng tôi được hưởng một thời gian vui vẻ, thoải mái tại VA. Hẹn gặp lại các em nếu có cơ hội qua chơi lại miền Đông. Thân ái chào tạm biệt.
Đường & Ngọc

Kính thăm Thầy Đường ,
Em rất cảm động đọc bài Thầy viết và cho em điễm cao. Hy vọng sẽ được gặp lại Thầy , Cô trong một ngày thứ sáu đầm ấm khác.

Kính chúc Thầy , Cô vạn ự như ý hoado

Em Tài
Back to top
 

hoado  Yêu Đời và Yêu Người  hoado 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #411 - 29. Nov 2012 , 09:25
 

Em Ngố oi ,
Ma Van doc bai viet cua em ma cung khoc rong. Nho trươc day vai nam , còn hanh dien mang canh hoa hồng đỏ , roi canh hoa đỏ da phai thay bang hoa trang nhu mau khan tang , ma long quan dau moi khi nho den Me , nho den bon phan chua tron....
Ma Van cam on em da chia xe tam tu cua ngươi con mat Me. Em noi dung , chang co ai bang Me !
Ma Van

Cám ơn Mạ Vân , xin lỗi đã làm Mạ Vân khóc!  openflow.gif
ngố  Cry
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #412 - 29. Nov 2012 , 09:27
 
ngo_thi_van wrote on 29. Nov 2012 , 08:17:
Ngố oi ,
Ma Van thi doi khi nam nhin trần nha suot ca dem ma khong chop mat dươc !
Ma Van



Hihihi...còn ngố thì hễ nằm là thẳng một đường đi hà Mạ Vân ơi!
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #413 - 29. Nov 2012 , 19:20
 
Ngố wrote on 29. Nov 2012 , 09:25:
Em Ngố oi ,
Ma Van doc bai viet cua em ma cung khoc rong. Nho trươc day vai nam , còn hanh dien mang canh hoa hồng đỏ , roi canh hoa đỏ da phai thay bang hoa trang nhu mau khan tang , ma long quan dau moi khi nho den Me , nho den bon phan chua tron....
Ma Van cam on em da chia xe tam tu cua ngươi con mat Me. Em noi dung , chang co ai bang Me !
Ma Van

Cám ơn Mạ Vân , xin lỗi đã làm Mạ Vân khóc!  openflow.gif
ngố  Cry


Em cám ơn cô Vân và tất cả ,đã  vào đây , chia xẻ   những bài viết thật cãm động , đầy tình thân thương...như bài của Thầy Đường , cô Vân , Ngố....
Hy vọng thầy cô và đại gd D Đ LVD chúng ta được an mạnh , hạnh phúc trong những ngày Lể sắp đến , và hẹn ngày hội ngộ.
Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #414 - 29. Nov 2012 , 21:08
 
tuy-van wrote on 29. Nov 2012 , 19:20:
Em cám ơn cô Vân và tất cả ,đã  vào đây , chia xẻ   những bài viết thật cãm động , đầy tình thân thương...như bài của Thầy Đường , cô Vân , Ngố....
Hy vọng thầy cô và đại gd D Đ LVD chúng ta được an mạnh , hạnh phúc trong những ngày Lể sắp đến , và hẹn ngày hội ngộ.
Em Tv

Em Tuy Van oi ,
Em khong dươc cam on suông vay , phai viet bai di , Co biet em viet van hay lam ma va co nhieu chuyen de noi nua !
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #415 - 29. Nov 2012 , 21:11
 
Ngố wrote on 29. Nov 2012 , 09:25:
Em Ngố oi ,
Ma Van doc bai viet cua em ma cung khoc rong. Nho trươc day vai nam , còn hanh dien mang canh hoa hồng đỏ , roi canh hoa đỏ da phai thay bang hoa trang nhu mau khan tang , ma long quan dau moi khi nho den Me , nho den bon phan chua tron....
Ma Van cam on em da chia xe tam tu cua ngươi con mat Me. Em noi dung , chang co ai bang Me !
Ma Van

Cám ơn Mạ Vân , xin lỗi đã làm Mạ Vân khóc!  openflow.gif
ngố  Cry

Ngố oi ,
Minh viet bai ma lam ngươi khac cam dong den phat khoc la thanh cong lam roi do ! Em dung xin loi Ma Van. Doi khi cung nen khoc cho mat no sach !  Grin
ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #416 - 29. Nov 2012 , 21:13
 
Ngố wrote on 29. Nov 2012 , 09:27:
Hihihi...còn ngố thì hễ nằm là thẳng một đường đi hà Mạ Vân ơi!
ngố

Em Ngố oi ,
The la số em qua sương roi day nhe ! Ma cung tai em con tre nua ! 
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #417 - 05. Dec 2012 , 08:07
 
Ngoc Mai oi ,
Minh da dươc doc bai tương thuat ve ngay Le Ton Su Trong Đao cua Ban Vang o LVDAlumni va co biet Ngoc Mai nho Ti dua vao muc Đoan Van , nen moi chờ de vao day roi tra loi cho ban luon , ma sao gio nay chua thay?. Thoi thi cu viet trươc cung dươc nhe.
Rat cam on long quy men cua Ban Vang da danh cho muc nay. Di dau ma co Co Ngoc Mai la cu yen chi lớn , se dươc doc mot bai tương thuat day du chi tiet , phai khong cac ban va cac em?
Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #418 - 06. Dec 2012 , 00:31
 
ngo_thi_van wrote on 05. Dec 2012 , 08:07:
Ngoc Mai oi ,
Minh da dươc doc bai tương thuat ve ngay Le Ton Su Trong Đao cua Ban Vang o LVDAlumni va co biet Ngoc Mai nho Ti dua vao muc Đoan Van , nen moi chờ de vao day roi tra loi cho ban luon , ma sao gio nay chua thay?. Thoi thi cu viet trươc cung dươc nhe.
Rat cam on long quy men cua Ban Vang da danh cho muc nay. Di dau ma co Co Ngoc Mai la cu yen chi lớn , se dươc doc mot bai tương thuat day du chi tiet , phai khong cac ban va cac em?
Van


Thưa Cô Vân ,

Ngày hôm qua internet nhà em bị hư phải chờ sửa chửa nên bài của Cô Ngọc Mai cũng phải chờ luôn ạ , với lại Tí " nó "phải làm hình , upload hình vào photobucket rồi mới đưa vào bài của Cô Mai được nên hơi lâu thêm 1 tí , em só zì đã để Cô chờ  Undecided Undecided Undecided


Back to top
 
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #419 - 06. Dec 2012 , 01:07
 
                   
TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO
                             Năm 2012

                                                      
Trưa nay 2/11/2012, Ban Cố Vấn chúng tôi, Cô Ngô Thị Vân, Lê Thị Thu và tôi,  đã được Gíáo Sư Tiến Sĩ  Nguyễn Thanh Liêm, Chủ Tịch Lê Văn Duyêt  Foundation, mời đi dự Lễ Vinh Danh “Tôn Sư Trọng Đạo” được tổ chức long trọng và thân mật tại trụ sở VHN-TV.   Tuy đã được tổ chức từ 5 năm nay, nhưng đây là lần đầu tiên GS Liêm có nhã ý mời đài Truyền hình VHN và Hội Ái Hữu Trường Nữ Trung Học Lê Văn Duyệt của chúng ta cùng đứng trong Ban Tổ Chức, và tất cả các cựu Giáo sư được tuyển chọn và vinh danh năm nay đều được trao tặng những tấm plaque và quà lưu niệm.

...

Tuy bước vào hội trường sớm 20 phút, tôi đã thấy rất đông thành viên của hai hội mang danh Đức Tả Quân Lê Văn Duyệt đã sẵn sàng tiếp đón quan khách.   Các LVD trong đồng phục xanh lá cây đã bắt đầu lo sửa soạn thức ăn cho quan khách, và cho những màn văn nghệ LVD sẽ được trình diễn cùng với Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ và trường Châu Văn Tiếp.  Tất cả các màn đơn ca, hợp ca, múa, vọng cổ…đều theo sát chủ đề lòng biết ơn của học sinh đối với Thầy Cô là những người đã bỏ ra không biết bao nhiêu công lao dạy dỗ mình cách nay đã mấy chục năm.


...


Để mở màn cho chương trình Tôn Sư Trọng Đạo, 19 Lê Văn Duyệt đã bước lên sân khấu cùng với các thành viên trong Lê Văn Duyệt Foundation và thân hữu, và đã long trọng cử hành Lễ Chào Quốc Kỳ Việt-Mỹ và phút mặc niệm. 


...

...


Sau đó đại diện cho 3 hội đoàn, GS Nguyễn Thanh Liêm, Tổng Giám Đốc Bruce Trần và Hội Trưởng LVD Vũ Đan đã có những bài diễn văn khai mạc thật xúc tích về những lý do tại sao nên đề cao truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo hay Nhớ Ơn Thầy Cô.   Riêng Hội Trưởng Vũ Đan đã đi vào lòng người nghe với một bài diễn văn đầy cảm xúc xuất phát tự đáy tâm can.   Những lời nói mang nặng tình thầy trò đã khiến Kiều Nguyễn từ Virginia vừa xem xong đã lên ngay mạng với vài ý kiến “express” để ngợi khen là:  “Bài phát biểu của chị Vũ Đan hay và rất ý nghĩa.” Kiều cũng có nhận xét về tôi, ba MC và các tiết mục văn nghệ như sau:  “Phần phát biểu của Cô Ngọc Mai đã khéo léo đưa thêm tên tuổi Lê Văn Duyệt lên cao, …ba MC xinh tươi duyên dáng, các tiết mục văn nghệ đã quá thành công.”

...

...


Tôi đã quan sát sự theo dõi say mê của khán giả để lại một lần nữa thấy được sự tán thưởng của quan khách dành cho chương trình văn nghệ hôm nay.  Tình Thầy Trò với Minh Nguyệt và Mai Lan,  Ca Vũ Về Lại Trường Xưa do Ngọc Đóa nỗ lực hướng dẫn tập dượt với một nhóm cựu nữ sinh và thân hữu.  Đóa đã có công tìm nhiều chi tiết cho thêm thích hợp với ngày Tôn Sư Trọng Đạo.   Đây là một tác phẩm mang nhiều giá trị nghệ thuật mà tôi còn ước ao được thưởng thức nhiều lần nữa.

...

 
Kế đến là Nhạc Cảnh Kỷ Niệm do đôi song ca Thanh Hằng và Bình Hòa cùng cns và thân hữu phụ diễn, Tứ Ca Trúc Xanh với Tình Đầu Một Thời Áo Trắng, Ca Vũ Tiếng Xưa do An Hảo và thân hữu trình bày, Tình Hoài Hương với Bình Hòa và thân hữu.  Bên cạnh đó là bài “Ơn Thầy” với sự trình bày của Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, và Tiếng Dân Chài do chs Châu Văn Tiếp trình diễn.   Dù không tài nào nhớ hết được tên các ca sĩ và “vũ nữ” LVD (tiếng gọi đùa của CHT Tuyết Nga ám chỉ các em trong ban múa của Giáo sư Âm Nhạc Phượng Oanh), tôi vẫn muốn ghi vào đây tên của một số em đã gắn bó với văn nghệ của Hội như:  Cần Đặng, Kim Loan, Thanh Long, Kim Phượng, Tú Quyên, Ngọc Anh, Suzie Vương, Tân Hương, Kim Phương, Kim Định, Thu Béo, Lan Hương, Diệu, Kiều Hạnh, Cao Minh Châu.  Riêng Lan Hương nay còn sinh hoạt với Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ.
Giáo sư Lưu Trung Khảo đã nhận xét với Vũ Đan về văn nghệ hôm nay như sau:  “Tôi lên đài này coi nhiều chương trình lắm, và thấy chương trình hôm nay rất hay.  Tôi nói thật.”  Cám ơn những lời khen ngợi chân thành của Thầy, những lời khen đã cho nữ sinh của tôi thêm phấn khởi và cố gắng.

...


Phần chính của ngày Tôn Sư Trọng Đạo là Lễ Vinh Danh những Giáo Sư đã từng nắm những chức vụ quan trọng và đóng góp không nhỏ cho nền giáo dục trước 1975.  Ba nhóm đầu tiên đã do GS Lưu Trung Khảo, GS Nguyễn Trung Quân và GS Vũ Ngọc Mai đại diện phát biểu cảm tưởng.  Đặc biệt trong nhóm của tôi còn có hai Cô Giáo trẻ:  GS Cao Minh Châu dạy Trung Học Củ Chi, hiện là Tổng Thư Ký Hội chúng ta, và GS Phạm Thanh Mai, GS Trung Học Châu Văn Tiếp, Phước Tuy.  Cả hai đã được GS Nguyễn Thanh Liêm ký sự vụ lệnh bổ nhiệm khi ra trường.
Rất cảm động vì tình thầy trò nghĩa nặng, nhiều khán thính giả đã đích thân đem những khay thức ăn đến VHN - TV như một lời cám ơn.  Và những phần quà được trao tận tay Thầy Cô hôm nay cũng nhận được từ những vị hảo tâm gửi về.   Xem thế thì việc vinh danh thầy cô trong lễ “Tôn Sư Trọng Đạo” đã mang lại nhiều kết quả đáng khích lệ.  Chúng tôi mong sao quí vị hằng tâm hằng sản sẽ còn rộng tay giúp đỡ cho công việc bảo tồn truyền thống văn hóa tốt đẹp mà cha ông chúng ta đã dày công xây dựng.

...


Riêng tôi còn được con trai dẫn 2 cháu nội đến vui với bà, và Bé Cọp của tôi đã đòi ngồi lòng bà nội trong hầu hết buổi lễ khiến Bà Thu cứ đòi ôm con bé “để được lây” mà có thêm cháu bồng.
Mặc dầu đã nhiều lần được nhận lãnh plaque trong suốt quá trình làm việc, tôi vẫn thấy tấm plaque của ngày hôm nay mang nhiều giá trị tinh thần đáng quý của một đời dạy học tại quê nhà và nơi đây. 

...


Đứng bên tôi, Cô Ngô Vân và Cô Thu Lê cũng đang mỉm cười với một ngày vui mà chúng tôi sẽ còn nhớ mãi.  Tôi chợt liên tưởng đến Ngày Nhớ Ơn Thầy Cô của mùa Đại Hội Lê Văn Duyệt năm 2008 khi Đặng Cần làm Hội Trưởng.   Ba chúng tôi quả đã có những giây phút hạnh phúc và rất hãnh diện được làm Thầy của các em, những nữ sinh ngoan hiền và giỏi giang mà suốt đời chúng tôi còn thương quý.  Cám ơn các em đã đến và để lại trong lòng chúng tôi tình thầy trò bất diệt, cám ơn các em đã cùng giữ gìn tinh thần tôn sư trọng đạo hôm nay và mãi mãi về sau…    
                                                               
Vũ Ngọc Mai

Back to top
« Last Edit: 07. Dec 2012 , 03:18 by Phuong_Tran »  
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 26 27 28 29 30 ... 63
Send Topic In ra