Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Đoản Văn  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 51 52 53 54 55 ... 63
Send Topic In ra
Đoản Văn (Read 80802 times)
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #780 - 11. Dec 2013 , 10:15
 
tuy-van wrote on 11. Dec 2013 , 08:39:
Mạ thương ,

Cám ơn Mạ đã khen.
Hôm nay vui quá , em thức sớm và mây say bay vòng quanh sân trường , chúc mừng SN Mạ luôn hạnh phúc trọn 365 ngày ,và ấm lòng khi vào đây nhé.

...


...

...

Em Tv


Tuy Van oi ,
Em dua nhung buc hinh nay vao lam Ma nho qua , ươc gi quay lai thoi gian nhi ?
Lam the nao de gap nhau nhu cu thi vui biet la bao nhieu !
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2097
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #781 - 12. Dec 2013 , 07:28
 
...
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #782 - 12. Dec 2013 , 08:01
 
Ngố wrote on 12. Dec 2013 , 07:28:
...

Cam on Ngố da vao day đá banh voi Ma
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Hoa Dai
Senior Member
****
Offline



Posts: 338
Re: Đoản Văn
Reply #783 - 14. Jan 2014 , 20:35
 
CON YÊU BÁNH NẬM.

Lần đầu tiên tôi gặp Con Yêu Bánh Nậm ấy bằng xương bằng thịt sờ sờ vào một sáng trời mưa lâm thâm trên bến đò Thừa Phủ.

Đò đầy, cô lái sắp đẩy ra khỏi bến thì có tiếng gọi từ phía lái:
- O ơi! Chờ chút! Cho Con Yêu Bánh Nậm lên với cả hắn trễ tội!
Con Yêu Bánh Nậm lẫm lũi kẹp cặp sách trước ngực, chạy thục mạng xuống bến và nhảy lên đò. Tôi còn đứng lớ ngớ chưa tìm ra chỗ ngồi, bị con Yêu đạp nguyên đôi guốc mộc lên bàn chân trần đau điếng. Tôi la lên nho nhỏ: “Ái, đau!” và cúi gập người ôm bàn chân tội nghiệp của mình vừa khi con Yêu nhận ra là đang làm đau đồng loại. Con Yêu ngỡ ngàng ngó quanh trong lúc đò từ từ ra khỏi bến. Tôi hơi ngờ ngợ vì dáng quen quen. Sau lần áo mưa trong vắt, tôi có thể đọc được cả bảng tên thêu màu “xanh-lơ-ma-rin” nổi bật trên nền áo trắng: H. T. Đông Ba, C2, trường Đồng Khánh. Ngày đó, dân Quốc Học nhìn những cô em Đồng Khánh mang bảng tên màu xanh là ngây thơ, màu tím là đợi chờ, màu hồng là đã chín. Học trò lớp đệ tam (lớp 10) mang màu xanh là đàn chim non mới bước vào ngưởng cửa trung học đệ nhị cấp, nhí nha nhí nhảnh, hầu hết còn “phất phơ giữa chợ, biết vào tay ai…” Lên đệ nhị (lớp 11) mang màu tím là sắp sửa làm “bà tú”, trong cặp sách thường có bụi “ô mai” vương vãi lên thư tình. Và lên tới đệ nhất (lớp 12) mang màu hồng, suy tư và cuộc đời lốm đốm màu triết học, nên có nàng đã che nắng bằng sách Jean Paul Sartre, Albert Camus… thay cho chiếc nón bài thơ! Còn con trai Quốc Học mà mang bảng tên “Ba sọc” như tôi là đã có quyền khỏi bận áo len giữa sương thu và gió lạnh, ưỡn ngực cho nhân gian thấy ta đây là học trò Đệ nhất. Dù có lỡ sa cơ thi rớt tú tài toàn phần thì cũng còn đường rút vào quân trường Thủ Đức làm “quan một nhà binh”, mai vàng le lói như thường.

Hình như mới bắt gặp những đôi mắt quen từ phía lái, con Yêu khoát tay, cười ấm áp với bạn. Hàm răng trắng quá làm cho đôi môi không son phấn cũng hồng lên phơn phớt. Khuôn mặt hình trái sầu đông, trắng mịn, lấm tấm nước mưa nằm ủ trong mái tóc đen mướt, dài kín bờ lưng, được gói sau lớp áo mưa gọn gàng như tạc bằng gỗ mun. Con Yêu Bánh Nậm lừa khi không có ai thấy, bèn phóng cho tôi một cái nhìn ái ngại, môi chúm tròn xoe, nói bên tai vừa đủ cho tôi nghe:
- Xin lỗi!
Tôi mím miệng, không trả lời nhưng trong bụng lại muốn nói: “Con gái chi mà đanh đá. Nói lời xin lỗi mà cái bộ lạnh lùng như bị người khác đưa chân cho mình đạp cũng không bằng!”
Thế nhưng khi quay về phía lũ bạn, Con Yêu lại cười nói tía lia. Tôi giật mình khi nghe cô bé có bộ mặt hiền khô của con gái nhà lành nói với một cô bạn bằng một thứ ngôn ngữ có vẻ “chanh chua chuối chát”, rằng:
- Nì, Mi-nhon Thượng Tứ, chiều qua trốn giờ Quốc Văn đi “đào kép” với bồ tèo phải không? Các thám tử của ta bắt gặp chàng và nàng đi xe đạp mùi mẫn về ngã Bao Vinh. Khai mau! Về dưới đó làm chi? Bộ muốn về “vật Sình” hả? Thú thiệt đi, ta tha cho. Còn chối bãi bãi như mấy mụ hàng cá cãi nhau ở chợ Đông Ba thì đừng trách ta là không có lòng… từ bi thấy chi nói nấy đó nghe!
Nàng có tên “Mi-nhon Thượng Tứ” dường như cũng bị nao núng, cố lấn tới sát bên cạnh Con Yêu Bánh Nậm để nói nho nhỏ như rót mật… gấu vào tai:
- Khỉ! Nói chi to rứa! Anh nớ là sinh viên dạy kềm tau học chứ bộ…!
Con Yêu Bánh Nậm tung bùa bức hại sinh linh không thương tiếc:
- A, thì ra chàng “prề-xẹp-tơ” thấy lơ thì… chụp của mi đó hả?! Chết rồi, con nhỏ Mi-nhon ơi! Học trò Đồng Khánh xưa nay có ngạch đất yêu… quỷ tò te mấy cụ sanh viên dạy kèm và thực tập đó chơ chi nữa!
Nàng Mi-nhon bèn xuống giọng:
- Nì, Con Yêu Bánh Nậm, đồ tinh le! Mi đừng ác cho tau nhờ cái “đức… Quốc xã” của mi với có được không. Ba Mẹ tau mà nghe được thì tau chỉ có nước bỏ học ở nhà nấu ăn rửa chén!

Con gái Huế một mình là hoa hổ ngươi thẹn thùng, một cơn gió nhẹ trần gian thổi qua cũng vội vàng khép đôi cánh lá lại. Nhưng có hai nường Huế họp lại là thành hoa bưởi hoa ngâu, e ấp liếc mắt một cách kín đáo như lời gọi thầm, đủ làm cho bao chàng choáng váng. Khi tới ba “o” trở lên là thành hoa vông vang tinh nghịch, muốn đội nắng, trổ trời mà lên!
Dân nam nhi Quốc Học mà chỉ có vài mạng, “gươm lạc giữa rừng hoa” trên chuyến đò buổi sớm thì dù có thuộc loại nghịch lớp chọc thầy như tôi cũng phải biết điều mà ngồi im thin thít.

Đò tới bờ. Đường ai nấy đi… Thêm một ngày mới qua đi, tưởng chừng như không lưu lại một dấu tích gì.
Hôm sau, chiếc xe đạp sửa xong, nhưng hơi khác với mọi ngày vì tôi không còn thấy hăng hái đạp xe ra cửa Ngăn, qua cầu Trường Tiền, rẽ về Quốc Học nữa. Cả đêm, dù cố quên đi chuyện trong ngày, thế mà vẫn cứ nhớ về Con Yêu Bánh Nậm. Lòng dặn lòng phải ghét cho được vẻ lạnh lùng “làm điệu” của con Yêu, nhưng lại không quên được tiếng thì thầm “Xin lỗi” phát ra trừ cái miệng xinh xinh, đễ thương thì chưa đủ mà dễ ghét lại không đành. Sáng ra, tôi trở chứng muốn cất xe đạp ở nhà, tiếp tục đi học qua đò Thừa Phủ. Chân đã bước lên đò mà mắt tôi vẫn cứ nhìn quanh bóng dáng của con Yêu “ác nhơn” đó. Tôi tĩnh hẳn khi có tiếng bình luận của đám nữ sinh áo trắng với nhau “Cái Con Yêu Bánh Nậm nớ lại trễ học nữa rồi!”; và “Cái con thiệt tình là Yêu Bánh Nậm. Chuyện chi người của người ta hắn cũng biết… Hắn mô rồi? Mà vắng hắn cũng buồn tụi bây hỉ!”

Nguồn gốc và lịch sử Con Yêu Bánh Nậm cũng xa xôi và mơ hồ như lịch sử một loài hoa dại. Ngay cả những nhà “Huế học” tiếng tăm cũng lắc đầu quầy quậy khi bị hỏi về gốc gác của danh xưng nầy. Những người Huế rặt, Huế chay như Bửu Ý, Bửu Tôn, Tôn Nữ Quế Hương, Tôn Nữ Hỷ Khương, Thái Kim Lan… khi nói về xuất xứ của Con Yêu Bánh Nậm cũng “lý giải” theo lối suy đoán rằng: Ngày xưa các ông Hoàng bà chúa trong cung Nguyễn vốn là những tay ăn sang và ăn hàng thượng hạng. Các ông bà thường chờ gánh bánh nậm dài ruột như con chờ mẹ đi chợ về. Khi các o bán bánh nậm gánh trễ hàng tới cửa thì bị mắng một cách vừa mang vẻ trách móc, vừa thân tình một cách rất Huế là : “Đồ con yêu nờ!” Mấy cô hàng bán bánh nậm không muốn mất mối tốt nên cũng lanh miệng lanh mồm vừa đỡ đòn vừa tía lia kể chuyện dân tình ngoài nội phủ để làm vui lòng khách. Con Yêu Bánh Nậm “rất có thể” ra đời từ đó, hay không biết tự bao giờ nhưng với Huế thì hình tượng Con Yêu Bánh Nậm vừa dễ thương, vừa dễ ghét…

Cũng có người dùng phép “hội ý” trong lục thư của Trung Hoa mà giải thích nguồn gốc của Con Yêu Bánh Nậm rằng là: Bánh nậm Huế là một loại bánh lá mỏng dính. Bản chất bánh nậm hiền, bình dân, dễ gần gũi, thơm ngon và hài hòa màu sắc với lá gói xanh, bột bánh trắng, nhụy tôm hồng. Nhưng bánh nậm cũng rất mượt mà, trơn truột và dễ đong đưa như đôi môi mỏng, cái lưỡi lắt lay của những người con gái Huế “ruột để ngoài da”.

Những “Con Yêu Bánh Nậm” trong thế giới con gái Huế là những con vịt trời nở trứng và lớn lên trong đàn vịt đồng: Vừa mang bản chất lém lỉnh, ranh mãnh, nghịch ngợm, rắn mắt của loài “yêu”, nhưng cũng vừa e ấp, hiền từ, thuần hậu, và mặn mà nhưng rất đơn sơ của dòng “bánh nậm”. Bánh nậm Huế hiền đến mức thành món ăn “đằm bụng” cho em thơ và cho người già vừa khỏi bệnh và mỏng manh tới độ gió thổi cũng bay! Vì vậy, những chàng trai Huế từng bị nhiễm bùa yêu… bánh nậm đã ngoan ngoãn phán rằng, Con Yêu Bánh Nậm là “cục quậy” nhưng cũng vừa là “cục cưng” trong vòng bè bạn. “Đồ con yêu Bánh Nậm!” là tiếng mắng yêu cho một sự thông minh đầy lém lĩnh và một sự lém lĩnh đầy thông minh của một cô gái Huế chưa đến nỗi… ế chồng. Con Yêu Bánh Nậm giữa nếp sống Huế cũng như cái thiết bảng của Tôn Ngộ Không trên đường Tam Tạng về Tây Trúc thỉnh kinh: Dữ dằn mà nhân nghĩa, xốc nổi mà yêu thương. Cuộc đời có Con Yêu Bánh Nậm thì coi chừng chuyện “thâm cung bí sử” cũng có khi thành chuyện tiếu ngạo giang hồ nổ như bắp rang. Nhưng nếu vắng Con Yêu Bánh Nậm thì chuyện thâm cung bí sử đó rồi cũng chìm sâu vào chuyện đời thường. Huế chắc sẽ khô khan và lặng lẽ hơn nếu những chuyện tình dễ thương, điểm màu lãng mạn “vang bóng một thời” không còn ai nhắc tới. Những “cánh hạc bay lên vút tận trời” mà không có Con Yêu Bánh Nậm thì vẫn trầm trầm, lặng lẽ trong riêng tư và theo thời gian đi vào quên lãng…

Trần Kiêm Đoàn.

(Tương tri.com)
Back to top
« Last Edit: 14. Jan 2014 , 20:40 by Hoa Dai »  
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #784 - 14. Jan 2014 , 21:53
 
Hoa Dai wrote on 14. Jan 2014 , 20:35:
CON YÊU BÁNH NẬM.

Lần đầu tiên tôi gặp Con Yêu Bánh Nậm ấy bằng xương bằng thịt sờ sờ vào một sáng trời mưa lâm thâm trên bến đò Thừa Phủ.

Đò đầy, cô lái sắp đẩy ra khỏi bến thì có tiếng gọi từ phía lái:
- O ơi! Chờ chút! Cho Con Yêu Bánh Nậm lên với cả hắn trễ tội!
Con Yêu Bánh Nậm lẫm lũi kẹp cặp sách trước ngực, chạy thục mạng xuống bến và nhảy lên đò. Tôi còn đứng lớ ngớ chưa tìm ra chỗ ngồi, bị con Yêu đạp nguyên đôi guốc mộc lên bàn chân trần đau điếng. Tôi la lên nho nhỏ: “Ái, đau!” và cúi gập người ôm bàn chân tội nghiệp của mình vừa khi con Yêu nhận ra là đang làm đau đồng loại. Con Yêu ngỡ ngàng ngó quanh trong lúc đò từ từ ra khỏi bến. Tôi hơi ngờ ngợ vì dáng quen quen. Sau lần áo mưa trong vắt, tôi có thể đọc được cả bảng tên thêu màu “xanh-lơ-ma-rin” nổi bật trên nền áo trắng: H. T. Đông Ba, C2, trường Đồng Khánh. Ngày đó, dân Quốc Học nhìn những cô em Đồng Khánh mang bảng tên màu xanh là ngây thơ, màu tím là đợi chờ, màu hồng là đã chín. Học trò lớp đệ tam (lớp 10) mang màu xanh là đàn chim non mới bước vào ngưởng cửa trung học đệ nhị cấp, nhí nha nhí nhảnh, hầu hết còn “phất phơ giữa chợ, biết vào tay ai…” Lên đệ nhị (lớp 11) mang màu tím là sắp sửa làm “bà tú”, trong cặp sách thường có bụi “ô mai” vương vãi lên thư tình. Và lên tới đệ nhất (lớp 12) mang màu hồng, suy tư và cuộc đời lốm đốm màu triết học, nên có nàng đã che nắng bằng sách Jean Paul Sartre, Albert Camus… thay cho chiếc nón bài thơ! Còn con trai Quốc Học mà mang bảng tên “Ba sọc” như tôi là đã có quyền khỏi bận áo len giữa sương thu và gió lạnh, ưỡn ngực cho nhân gian thấy ta đây là học trò Đệ nhất. Dù có lỡ sa cơ thi rớt tú tài toàn phần thì cũng còn đường rút vào quân trường Thủ Đức làm “quan một nhà binh”, mai vàng le lói như thường.

Hình như mới bắt gặp những đôi mắt quen từ phía lái, con Yêu khoát tay, cười ấm áp với bạn. Hàm răng trắng quá làm cho đôi môi không son phấn cũng hồng lên phơn phớt. Khuôn mặt hình trái sầu đông, trắng mịn, lấm tấm nước mưa nằm ủ trong mái tóc đen mướt, dài kín bờ lưng, được gói sau lớp áo mưa gọn gàng như tạc bằng gỗ mun. Con Yêu Bánh Nậm lừa khi không có ai thấy, bèn phóng cho tôi một cái nhìn ái ngại, môi chúm tròn xoe, nói bên tai vừa đủ cho tôi nghe:
- Xin lỗi!
Tôi mím miệng, không trả lời nhưng trong bụng lại muốn nói: “Con gái chi mà đanh đá. Nói lời xin lỗi mà cái bộ lạnh lùng như bị người khác đưa chân cho mình đạp cũng không bằng!”
Thế nhưng khi quay về phía lũ bạn, Con Yêu lại cười nói tía lia. Tôi giật mình khi nghe cô bé có bộ mặt hiền khô của con gái nhà lành nói với một cô bạn bằng một thứ ngôn ngữ có vẻ “chanh chua chuối chát”, rằng:
- Nì, Mi-nhon Thượng Tứ, chiều qua trốn giờ Quốc Văn đi “đào kép” với bồ tèo phải không? Các thám tử của ta bắt gặp chàng và nàng đi xe đạp mùi mẫn về ngã Bao Vinh. Khai mau! Về dưới đó làm chi? Bộ muốn về “vật Sình” hả? Thú thiệt đi, ta tha cho. Còn chối bãi bãi như mấy mụ hàng cá cãi nhau ở chợ Đông Ba thì đừng trách ta là không có lòng… từ bi thấy chi nói nấy đó nghe!
Nàng có tên “Mi-nhon Thượng Tứ” dường như cũng bị nao núng, cố lấn tới sát bên cạnh Con Yêu Bánh Nậm để nói nho nhỏ như rót mật… gấu vào tai:
- Khỉ! Nói chi to rứa! Anh nớ là sinh viên dạy kềm tau học chứ bộ…!
Con Yêu Bánh Nậm tung bùa bức hại sinh linh không thương tiếc:
- A, thì ra chàng “prề-xẹp-tơ” thấy lơ thì… chụp của mi đó hả?! Chết rồi, con nhỏ Mi-nhon ơi! Học trò Đồng Khánh xưa nay có ngạch đất yêu… quỷ tò te mấy cụ sanh viên dạy kèm và thực tập đó chơ chi nữa!
Nàng Mi-nhon bèn xuống giọng:
- Nì, Con Yêu Bánh Nậm, đồ tinh le! Mi đừng ác cho tau nhờ cái “đức… Quốc xã” của mi với có được không. Ba Mẹ tau mà nghe được thì tau chỉ có nước bỏ học ở nhà nấu ăn rửa chén!

Con gái Huế một mình là hoa hổ ngươi thẹn thùng, một cơn gió nhẹ trần gian thổi qua cũng vội vàng khép đôi cánh lá lại. Nhưng có hai nường Huế họp lại là thành hoa bưởi hoa ngâu, e ấp liếc mắt một cách kín đáo như lời gọi thầm, đủ làm cho bao chàng choáng váng. Khi tới ba “o” trở lên là thành hoa vông vang tinh nghịch, muốn đội nắng, trổ trời mà lên!
Dân nam nhi Quốc Học mà chỉ có vài mạng, “gươm lạc giữa rừng hoa” trên chuyến đò buổi sớm thì dù có thuộc loại nghịch lớp chọc thầy như tôi cũng phải biết điều mà ngồi im thin thít.

Đò tới bờ. Đường ai nấy đi… Thêm một ngày mới qua đi, tưởng chừng như không lưu lại một dấu tích gì.
Hôm sau, chiếc xe đạp sửa xong, nhưng hơi khác với mọi ngày vì tôi không còn thấy hăng hái đạp xe ra cửa Ngăn, qua cầu Trường Tiền, rẽ về Quốc Học nữa. Cả đêm, dù cố quên đi chuyện trong ngày, thế mà vẫn cứ nhớ về Con Yêu Bánh Nậm. Lòng dặn lòng phải ghét cho được vẻ lạnh lùng “làm điệu” của con Yêu, nhưng lại không quên được tiếng thì thầm “Xin lỗi” phát ra trừ cái miệng xinh xinh, đễ thương thì chưa đủ mà dễ ghét lại không đành. Sáng ra, tôi trở chứng muốn cất xe đạp ở nhà, tiếp tục đi học qua đò Thừa Phủ. Chân đã bước lên đò mà mắt tôi vẫn cứ nhìn quanh bóng dáng của con Yêu “ác nhơn” đó. Tôi tĩnh hẳn khi có tiếng bình luận của đám nữ sinh áo trắng với nhau “Cái Con Yêu Bánh Nậm nớ lại trễ học nữa rồi!”; và “Cái con thiệt tình là Yêu Bánh Nậm. Chuyện chi người của người ta hắn cũng biết… Hắn mô rồi? Mà vắng hắn cũng buồn tụi bây hỉ!”

Nguồn gốc và lịch sử Con Yêu Bánh Nậm cũng xa xôi và mơ hồ như lịch sử một loài hoa dại. Ngay cả những nhà “Huế học” tiếng tăm cũng lắc đầu quầy quậy khi bị hỏi về gốc gác của danh xưng nầy. Những người Huế rặt, Huế chay như Bửu Ý, Bửu Tôn, Tôn Nữ Quế Hương, Tôn Nữ Hỷ Khương, Thái Kim Lan… khi nói về xuất xứ của Con Yêu Bánh Nậm cũng “lý giải” theo lối suy đoán rằng: Ngày xưa các ông Hoàng bà chúa trong cung Nguyễn vốn là những tay ăn sang và ăn hàng thượng hạng. Các ông bà thường chờ gánh bánh nậm dài ruột như con chờ mẹ đi chợ về. Khi các o bán bánh nậm gánh trễ hàng tới cửa thì bị mắng một cách vừa mang vẻ trách móc, vừa thân tình một cách rất Huế là : “Đồ con yêu nờ!” Mấy cô hàng bán bánh nậm không muốn mất mối tốt nên cũng lanh miệng lanh mồm vừa đỡ đòn vừa tía lia kể chuyện dân tình ngoài nội phủ để làm vui lòng khách. Con Yêu Bánh Nậm “rất có thể” ra đời từ đó, hay không biết tự bao giờ nhưng với Huế thì hình tượng Con Yêu Bánh Nậm vừa dễ thương, vừa dễ ghét…

Cũng có người dùng phép “hội ý” trong lục thư của Trung Hoa mà giải thích nguồn gốc của Con Yêu Bánh Nậm rằng là: Bánh nậm Huế là một loại bánh lá mỏng dính. Bản chất bánh nậm hiền, bình dân, dễ gần gũi, thơm ngon và hài hòa màu sắc với lá gói xanh, bột bánh trắng, nhụy tôm hồng. Nhưng bánh nậm cũng rất mượt mà, trơn truột và dễ đong đưa như đôi môi mỏng, cái lưỡi lắt lay của những người con gái Huế “ruột để ngoài da”.

Những “Con Yêu Bánh Nậm” trong thế giới con gái Huế là những con vịt trời nở trứng và lớn lên trong đàn vịt đồng: Vừa mang bản chất lém lỉnh, ranh mãnh, nghịch ngợm, rắn mắt của loài “yêu”, nhưng cũng vừa e ấp, hiền từ, thuần hậu, và mặn mà nhưng rất đơn sơ của dòng “bánh nậm”. Bánh nậm Huế hiền đến mức thành món ăn “đằm bụng” cho em thơ và cho người già vừa khỏi bệnh và mỏng manh tới độ gió thổi cũng bay! Vì vậy, những chàng trai Huế từng bị nhiễm bùa yêu… bánh nậm đã ngoan ngoãn phán rằng, Con Yêu Bánh Nậm là “cục quậy” nhưng cũng vừa là “cục cưng” trong vòng bè bạn. “Đồ con yêu Bánh Nậm!” là tiếng mắng yêu cho một sự thông minh đầy lém lĩnh và một sự lém lĩnh đầy thông minh của một cô gái Huế chưa đến nỗi… ế chồng. Con Yêu Bánh Nậm giữa nếp sống Huế cũng như cái thiết bảng của Tôn Ngộ Không trên đường Tam Tạng về Tây Trúc thỉnh kinh: Dữ dằn mà nhân nghĩa, xốc nổi mà yêu thương. Cuộc đời có Con Yêu Bánh Nậm thì coi chừng chuyện “thâm cung bí sử” cũng có khi thành chuyện tiếu ngạo giang hồ nổ như bắp rang. Nhưng nếu vắng Con Yêu Bánh Nậm thì chuyện thâm cung bí sử đó rồi cũng chìm sâu vào chuyện đời thường. Huế chắc sẽ khô khan và lặng lẽ hơn nếu những chuyện tình dễ thương, điểm màu lãng mạn “vang bóng một thời” không còn ai nhắc tới. Những “cánh hạc bay lên vút tận trời” mà không có Con Yêu Bánh Nậm thì vẫn trầm trầm, lặng lẽ trong riêng tư và theo thời gian đi vào quên lãng…

Trần Kiêm Đoàn.

(Tương tri.com)

Cam on Hoa Dại da mang bai Con Yêu Bánh Nậm cua Trần Kiêm Đoàn vao day. Đúng la dân Đông Khanh hay dung danh tu nay de goi ban mot cach yeu men day !
Back to top
 
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #785 - 28. Jan 2014 , 21:39
 
...


Trước thềm năm mới , em  kính chúc Cô Thầy ,  và anh chị em trong trang nhà Đoản Văn  ,1 năm mới sức khỏe dồi dào, an khang thịnh vượng, vạn sự hanh thông, an lạc kiết tường.

Em TL
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #786 - 29. Jan 2014 , 10:14
 
Tuyet Lan wrote on 28. Jan 2014 , 21:39:
...


Trước thềm năm mới , em  kính chúc Cô Thầy ,  và anh chị em trong trang nhà Đoản Văn  ,1 năm mới sức khỏe dồi dào, an khang thịnh vượng, vạn sự hanh thông, an lạc kiết tường.

Em TL

Em Tuyet Lan oi ,
Co nhan danh chu quan muc Đoan Van
cam on em da mang vao day hai buc hoanh rat dep de chuc Tet moi ngươi. Co cung thương chuc em va gia dinh mot nam moi Giap Ngo suc khoe doi
dao bao nhieu thuoc men nam cu nen vut vao sot rac ! Lam viec gi cung thanh cong nhu y muốn.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #787 - 29. Jan 2014 , 10:34
 
...

Mạ thương ,
Hôm nay là 29 TÊT" , em ước mơ chúng ta sẽ được nhiều may mắn , sức khoẻ và vạn sự như ý trong năm 2014.
Em tặng Mạ hình nầy , để nhớ đến Quyên yêu dấu.

Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #788 - 29. Jan 2014 , 18:57
 
tuy-van wrote on 29. Jan 2014 , 10:34:
...

Mạ thương ,
Hôm nay là 29 TÊT" , em ước mơ chúng ta sẽ được nhiều may mắn , sức khoẻ và vạn sự như ý trong năm 2014.
Em tặng Mạ hình nầy , để nhớ đến Quyên yêu dấu.

Em Tv

Ma cam on em. Cu thay ngua la Ma lai nho den Quyen.
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Lethikinhhoang
Gold Member
*****
Offline


Cười là liều thuốc
bổ

Posts: 3980
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #789 - 28. Feb 2014 , 08:08
 
NHIỀU CHUYỆN

Đêm qua không dưng có trận mưa hiếm quí chợt đổ xuống giải đất vùng biển , bên bờ Thái Bình Dương của Hoa Kỳ...
Vùng đất đang được báo động có nạn hạn hán lớn và dữ dội nhất trong lịch sử...Một trận mưa chưa đủ nước , tuy nhiên cũng đủ làm cho cây cỏ trong công viên thêm xanh tốt , và những con đường được tắm gội trở nên tươi mát , nhưng nó cũng làm trở ngại ướt át cho cac cụ già vẫn mỗi sáng rủ nhau đi tản bộ trong công viên ...Để giảm đường bớt cao máu
Bị ướt nước các cụ không đi được nên kéo nhau vào quán Mac Donal gần đó ăn sáng và uống cà phê tán gẫu mua vui...
Các cụ này gồm đủ thành phần đủ màu da , sắc tộc , Người Đại Hàn , người Mỹ Trắng , người Mễ , người Tàu , Người Việt Nam....nhưng tất cả đều có điểm chung là già và rảnh rỗi
Cái hàng đợi order vốn dĩ vẫn dài mỗi buổi sáng , hôm nay thêm dài hơn nhiều ...Nhìn cái hàng dài " Rồng rắn " chờ đợi tới phiên để lấy được ly sinor coffee ...Mà ngán ngẩm nhưng vui ...Đằng trước mấy cụ Việt Nam là mấy bà cụ Đại Hàn các bà nói tiếng Anh cũng ấm a ấm ớ vì họ cũng là người tị nạn cộng sản chạy qua đây chắc trước Người Việt chúng ta nhưng không lâu ....Các bà nói đã không thông nhưng lại thích đòi hỏi , mua có một ly sinor coffee mà đòi tới 15 gói đường và 15 phần cream
Mấy ông già Việt Nam thấy thế có người lên tiếng
- Chắc bà ta ăn chè sữa
Ông khác nhận xét :
- Không họ lấy mang về nhà đấy , trước kia họ để tất cả Đường sữa ở ngoài này , tự do ai muốn pha sao thì pha , nhưng mấy người Đại Hàn cứ đến cuỗm sạch nên họ đem vào trong để giới hạn tuy vậy,họ vẫn đòi hỏi số lượng cao
Sau tốp người Đại Hàn thì đến một người đàn bà người Mỹ Trắng (?) bà trông rất nghèo khổ , đầu tóc bù xù quần áo dơ bẩn chắc chắn là người homeless , chắc đêm qua mưa gió đã rất vất vả với giấc ngủ ...Ngoài trời , trên tay của bà còn kéo theo một cái xe đẩy trên đó là cả gia tài của bà nhưng chắc chắn chẳng đáng giá gì đối với những người bình thường
Bà cũng order một ly ca phê với hai phần đường hai phần sữa ....
Bà móc túi lôi ra một nắm tiền cắc gồm đủ loại , penny , nickle , dime , quarter bà đẩy tới trước mặt người tính tiền
Người tính tiền nhìn  thoáng qua đã đoán được số tiền ấy nhiều hơn giá của một ly cà phê nên nhắc :
- sixty four cents
Người đàn bà trả lời
- I am not sinor citizen !
Người tính tiền ngạc nhiên :
- Oh I am sory , one dollar twenty nine !
Bà già người Mỹ reo lên
- Oh perfect that all I have
Đứng đợi đằng sau có cụ VN cất tiếng
- Đúng là một tâm hồn hiền lành trong một thân xác dơ bẩn
Có những tiếng cười khe khẽ vang lên rồi một cụ khác nhận xét :
- Không phải vậy đâu , đàn bà thì lúc nào cũng là đàn bà , đến nỗi này rồi vẫn còn sợ người khác nói mình già , hay đúng hơn sợ mình già đấy mà ...Lại có những tiếng cười cất lên rồi một cụ khác phán :
- Ăn tiêu không biết tính toán như thế hèn gì không homeless  !!
- Bỗng dưng có một giọng đàn bà cất lên :
- Các cụ đừng đánh giá người khác qua cái bề ngoài , tiếng nói đó được phát sinh từ một người đàn bà đứng gần cuối hàng , nhìn thoáng qua thì không ai có thể nói người đó là dân Á Châu chứ đừng nói là Việt Nam , trông bà ta rặt là người Mỹ thế mà nói tiếng Việt Nam
Đang bối rối với lời chỉ trích đó thì người tính tiền nói to :
- Next
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #790 - 28. Feb 2014 , 08:44
 
Lethikinhhoang wrote on 28. Feb 2014 , 08:08:
NHIỀU CHUYỆN

Đêm qua không dưng có trận mưa hiếm quí chợt đổ xuống giải đất vùng biển , bên bờ Thái Bình Dương của Hoa Kỳ...
Vùng đất đang được báo động có nạn hạn hán lớn và dữ dội nhất trong lịch sử...Một trận mưa chưa đủ nước , tuy nhiên cũng đủ làm cho cây cỏ trong công viên thêm xanh tốt , và những con đường được tắm gội trở nên tươi mát , nhưng nó cũng làm trở ngại ướt át cho cac cụ già vẫn mỗi sáng rủ nhau đi tản bộ trong công viên ...Để giảm đường bớt cao máu
Bị ướt nước các cụ không đi được nên kéo nhau vào quán Mac Donal gần đó ăn sáng và uống cà phê tán gẫu mua vui...
Các cụ này gồm đủ thành phần đủ màu da , sắc tộc , Người Đại Hàn , người Mỹ Trắng , người Mễ , người Tàu , Người Việt Nam....nhưng tất cả đều có điểm chung là già và rảnh rỗi
Cái hàng đợi order vốn dĩ vẫn dài mỗi buổi sáng , hôm nay thêm dài hơn nhiều ...Nhìn cái hàng dài " Rồng rắn " chờ đợi tới phiên để lấy được ly sinor coffee ...Mà ngán ngẩm nhưng vui ...Đằng trước mấy cụ Việt Nam là mấy bà cụ Đại Hàn các bà nói tiếng Anh cũng ấm a ấm ớ vì họ cũng là người tị nạn cộng sản chạy qua đây chắc trước Người Việt chúng ta nhưng không lâu ....Các bà nói đã không thông nhưng lại thích đòi hỏi , mua có một ly sinor coffee mà đòi tới 15 gói đường và 15 phần cream
Mấy ông già Việt Nam thấy thế có người lên tiếng
- Chắc bà ta ăn chè sữa
Ông khác nhận xét :
- Không họ lấy mang về nhà đấy , trước kia họ để tất cả Đường sữa ở ngoài này , tự do ai muốn pha sao thì pha , nhưng mấy người Đại Hàn cứ đến cuỗm sạch nên họ đem vào trong để giới hạn tuy vậy,họ vẫn đòi hỏi số lượng cao
Sau tốp người Đại Hàn thì đến một người đàn bà người Mỹ Trắng (?) bà trông rất nghèo khổ , đầu tóc bù xù quần áo dơ bẩn chắc chắn là người homeless , chắc đêm qua mưa gió đã rất vất vả với giấc ngủ ...Ngoài trời , trên tay của bà còn kéo theo một cái xe đẩy trên đó là cả gia tài của bà nhưng chắc chắn chẳng đáng giá gì đối với những người bình thường
Bà cũng order một ly ca phê với hai phần đường hai phần sữa ....
Bà móc túi lôi ra một nắm tiền cắc gồm đủ loại , penny , nickle , dime , quarter bà đẩy tới trước mặt người tính tiền
Người tính tiền nhìn  thoáng qua đã đoán được số tiền ấy nhiều hơn giá của một ly cà phê nên nhắc :
- sixty four cents
Người đàn bà trả lời
- I am not sinor citizen !
Người tính tiền ngạc nhiên :
- Oh I am sory , one dollar twenty nine !
Bà già người Mỹ reo lên
- Oh perfect that all I have
Đứng đợi đằng sau có cụ VN cất tiếng
- Đúng là một tâm hồn hiền lành trong một thân xác dơ bẩn
Có những tiếng cười khe khẽ vang lên rồi một cụ khác nhận xét :
- Không phải vậy đâu , đàn bà thì lúc nào cũng là đàn bà , đến nỗi này rồi vẫn còn sợ người khác nói mình già , hay đúng hơn sợ mình già đấy mà ...Lại có những tiếng cười cất lên rồi một cụ khác phán :
- Ăn tiêu không biết tính toán như thế hèn gì không homeless  !!
- Bỗng dưng có một giọng đàn bà cất lên :
- Các cụ đừng đánh giá người khác qua cái bề ngoài , tiếng nói đó được phát sinh từ một người đàn bà đứng gần cuối hàng , nhìn thoáng qua thì không ai có thể nói người đó là dân Á Châu chứ đừng nói là Việt Nam , trông bà ta rặt là người Mỹ thế mà nói tiếng Việt Nam
Đang bối rối với lời chỉ trích đó thì người tính tiền nói to :
- Next

Kahat oi ,
That la mot ngac nhien thich thu khi Kahat da vao day va gioi thieu mot cau chuyen ngan rat vui ve cac " senior citizens ". Đúng la các cụ lắm chuyện ! Chuyen ket rat rat bat ngo.
Cam on Kahat da lam cho khong khi Đoản Văn " sống " lai sau bao nhieu ngay qua im lim !
Co Van   
Back to top
« Last Edit: 28. Feb 2014 , 08:49 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
Phuong_Tran
Gold Member
*****
Offline


Thành Viên Hoạt Động
Tích Cực *Năm 2011*

Posts: 10576
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #791 - 27. Mar 2014 , 00:25
 
Vườn chim buổi sáng


Bạn đã từng bao giờ đến hay nghe nói về một nơi giữa trung tâm Sài Gòn mà bạn có thể vừa uống cà phê , ăn sáng và nghe tiếng chim hót vang lừng chưa ???

Nếu chưa thì xin mời theo chân anh Đại Sân và Phượng Trần đến đường CMTT đối diện với nhà khách Công Đoàn , Quận 1, nằm ngay góc đường NTMK và CMTT , sát nách Công viên Tao Đàn , bạn chỉ cần gửi xe rồi đi bộ vào vài mét nữa là nghe tiếng chim hót líu lo vang cả một góc trời , nhưng nhớ đi đến đây vào sáng sớm chủ nhật bạn nhé , ngày thường ... chắc không có tiếng chim hót đâu ( nếu có thì chắc cũng rất ít vì chủ của nó phải đi làm )

...


Bạn biết không ,cái thú mà mọi người đến đây để nghe chim hót vào sáng chủ nhật không biết bắt đầu từ khi nào vì PTr đã nghe nói đến từ lâu lắm rồi , các nhà nuôi chim hót thường xách những chú chim chiến của mình đến đây rồi ngồi tụ họp lại để nghe chúng hót , nào là chim chích choè than , chim chích choè lửa , chim hoạ mi , chim chào mào , chim vành khuyên líu ríu có màu xanh lá dễ thương cũng thấy xuất hiện nhiều

...


Những lồng chim lớn nhỏ đủ cỡ được treo khắp nơi ở khu vực này , nơi đây có những cây cao to nên có nhiều bóng mát , có cả những giàn khung để khắp đó đây dùng cho mọi người treo lồng chim của mình lên , PTr để ý thấy từng loại chim được chủ nhân treo vào chung một khu vực , đặc biệt lồng của những chú chích choè lửa to hơn , có bề ngang hơn các lồng chim khác , vì phải bảo vệ cho cái đuôi dài của chú được toàn vẹn không bị xước te tua , mất đẹp .

...


Trong lúc anh Đại Sân gửi xe thì PTr lo đi vào trước để tìm chỗ ngồi , phải đi sớm để được quyền " muốn ngồi đâu thì ngồi " , lúc ấy là 6 giờ 45

Những cái bàn thấp hình chữ nhật và những chiếc ghế dựa nhỏ để khắp nơi , bạn muốn ngồi đâu cũng được , khi đã có được chỗ ngồi ưng ý , gọi cà phê và thức ăn sáng xong thì bạn có thể ngồi ngắm quang cảnh chung quanh trong không khí buổi sáng náo nhiệt của thành phố , nhưng ở đây sự náo nhiệt không phải từ tiếng xe cộ chạy ầm ầm ngoài kia mà là từ những tiếng hót của những chú chim , ganh nhau mà hót , thi nhau mà hót xem ai hót hay hơn , bạn có thể thấy có những chú chim chích choè còn bé cũng được chủ cho " đi chơi " để học hót ấy mà , bạn cũng có thể thấy những chủ nhân mua mấy bịch cào cào và đang ngồi cắt bớt cánh chân cho chú chim cưng ăn không bị ... mắc cổ chắc

...


Chắc các chú chim cũng vui lắm vì có dịp được gặp nhau sau một tuần , chủ của chúng cũng vậy , bạn có thể thấy những người khách ngồi ăn mặc " lè phè " thoải mái , gương mặt của họ vui vẻ và thảnh thơi , ngồi với nhau và nói chuyện hàn huyên , chắc chắn chỉ xoay quanh một chủ đề : nói về những chú chim hay tiếng hót của chúng .

...

Bạn có thể thấy những cặp nam thanh nữ tú cũng đến đây , những cô bé cậu bé nhỏ xíu cũng đến đây để ăn sáng với ba mẹ , có một đoàn khách người nước ngoài đến mang đến những nụ cười thật tươi và tay thì bấm máy hình lia lịa kể cả quay phim , chắc họ thấy ngộ lắm

...


Một buổi sáng chủ nhật cuối tuần êm đềm trôi qua , nắng đã lên và tôi phải về nhà , lúc ấy là khoảng 9 giờ , mọi người vẫn còn đang đến , tay cầm tay lái , tay xách lồng chim , họ chạy như vậy đã quen .

Thôi thì đủ thứ tiếng hót véo von làm cho buổi sáng của bạn thêm phần thú vị sau một tuần làm việc vất vả . Hẹn lại đến vào một sáng chủ nhật khác nhé .

Phượng Trần
Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #792 - 27. Mar 2014 , 09:01
 
Phuong_Tran wrote on 27. Mar 2014 , 00:25:
Vườn chim buổi sáng


Bạn đã từng bao giờ đến hay nghe nói về một nơi giữa trung tâm Sài Gòn mà bạn có thể vừa uống cà phê , ăn sáng và nghe tiếng chim hót vang lừng chưa ???

Nếu chưa thì xin mời theo chân anh Đại Sân và Phượng Trần đến đường CMTT đối diện với nhà khách Công Đoàn , Quận 1, nằm ngay góc đường NTMK và CMTT , sát nách Công viên Tao Đàn , bạn chỉ cần gửi xe rồi đi bộ vào vài mét nữa là nghe tiếng chim hót líu lo vang cả một góc trời , nhưng nhớ đi đến đây vào sáng sớm chủ nhật bạn nhé , ngày thường ... chắc không có tiếng chim hót đâu ( nếu có thì chắc cũng rất ít vì chủ của nó phải đi làm )

...


Bạn biết không ,cái thú mà mọi người đến đây để nghe chim hót vào sáng chủ nhật không biết bắt đầu từ khi nào vì PTr đã nghe nói đến từ lâu lắm rồi , các nhà nuôi chim hót thường xách những chú chim chiến của mình đến đây rồi ngồi tụ họp lại để nghe chúng hót , nào là chim chích choè than , chim chích choè lửa , chim hoạ mi , chim chào mào , chim vành khuyên líu ríu có màu xanh lá dễ thương cũng thấy xuất hiện nhiều

...


Những lồng chim lớn nhỏ đủ cỡ được treo khắp nơi ở khu vực này , nơi đây có những cây cao to nên có nhiều bóng mát , có cả những giàn khung để khắp đó đây dùng cho mọi người treo lồng chim của mình lên , PTr để ý thấy từng loại chim được chủ nhân treo vào chung một khu vực , đặc biệt lồng của những chú chích choè lửa to hơn , có bề ngang hơn các lồng chim khác , vì phải bảo vệ cho cái đuôi dài của chú được toàn vẹn không bị xước te tua , mất đẹp .

...


Trong lúc anh Đại Sân gửi xe thì PTr lo đi vào trước để tìm chỗ ngồi , phải đi sớm để được quyền " muốn ngồi đâu thì ngồi " , lúc ấy là 6 giờ 45

Những cái bàn thấp hình chữ nhật và những chiếc ghế dựa nhỏ để khắp nơi , bạn muốn ngồi đâu cũng được , khi đã có được chỗ ngồi ưng ý , gọi cà phê và thức ăn sáng xong thì bạn có thể ngồi ngắm quang cảnh chung quanh trong không khí buổi sáng náo nhiệt của thành phố , nhưng ở đây sự náo nhiệt không phải từ tiếng xe cộ chạy ầm ầm ngoài kia mà là từ những tiếng hót của những chú chim , ganh nhau mà hót , thi nhau mà hót xem ai hót hay hơn , bạn có thể thấy có những chú chim chích choè còn bé cũng được chủ cho " đi chơi " để học hót ấy mà , bạn cũng có thể thấy những chủ nhân mua mấy bịch cào cào và đang ngồi cắt bớt cánh chân cho chú chim cưng ăn không bị ... mắc cổ chắc

...


Chắc các chú chim cũng vui lắm vì có dịp được gặp nhau sau một tuần , chủ của chúng cũng vậy , bạn có thể thấy những người khách ngồi ăn mặc " lè phè " thoải mái , gương mặt của họ vui vẻ và thảnh thơi , ngồi với nhau và nói chuyện hàn huyên , chắc chắn chỉ xoay quanh một chủ đề : nói về những chú chim hay tiếng hót của chúng .

...

Bạn có thể thấy những cặp nam thanh nữ tú cũng đến đây , những cô bé cậu bé nhỏ xíu cũng đến đây để ăn sáng với ba mẹ , có một đoàn khách người nước ngoài đến mang đến những nụ cười thật tươi và tay thì bấm máy hình lia lịa kể cả quay phim , chắc họ thấy ngộ lắm

...


Một buổi sáng chủ nhật cuối tuần êm đềm trôi qua , nắng đã lên và tôi phải về nhà , lúc ấy là khoảng 9 giờ , mọi người vẫn còn đang đến , tay cầm tay lái , tay xách lồng chim , họ chạy như vậy đã quen .

Thôi thì đủ thứ tiếng hót véo von làm cho buổi sáng của bạn thêm phần thú vị sau một tuần làm việc vất vả . Hẹn lại đến vào một sáng chủ nhật khác nhé .

Phượng Trần

Tí oi ,
May lau nay muc Đoản Văn im lim , hom nay dươc khuay lên boi nhung long chim va bai phong su that song dong. Neu dươc nghe tieng hot cua chim nua thi that tuyet voi. Co cam on em. Thay em co nhac den Đai San , Thay C4 sao ma im hoi lang tieng the , khong chiu tro lai D/D hay sao ? Lam gi ma ban den the ?
Cam on em lan nua , cu tiep tuc viet nhe.
Co Van 
Back to top
« Last Edit: 27. Mar 2014 , 09:03 by ngo_thi_van »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #793 - 27. Mar 2014 , 09:53
 
ngo_thi_van wrote on 27. Mar 2014 , 09:01:
Tí oi ,
May lau nay muc Đoản Văn im lim , hom nay dươc khuay lên boi nhung long chim va bai phong su that song dong. Neu dươc nghe tieng hot cua chim nua thi that tuyet voi. Co cam on em. Thay em co nhac den Đai San , Thay C4 sao ma im hoi lang tieng the , khong chiu tro lai D/D hay sao ? Lam gi ma ban den the ?
Cam on em lan nua , cu tiep tuc viet nhe.
Co Van 


Cám ơn Tí cưng đã chia xẻ những buổi sáng chủ nhật , được uống những tách cà phê nồng nàn , khung cảnh thân quen và nhe tiếng chim hót líu lo.
  Em cũng chia vui cùng Mạ , vào tháng 2 có chị Kh , tháng 3 có Tí cưng ( hình Tí  thật tươi trẻ , chỉ thiếu hình cậu CC Đ San đang gởi xe, cho Mạ đở nhớ em trai cưng  ).
  Ước gì em cũng có " khiếu viết Đoạn văn " để được tâm sự nhiều hơn.
  Cậu Đ S chắc bận đi dạo phố và nghe chim hót , quên cả lối  về lại sân trường....hay là 2 Mạ con Song Vân nhờ Tí cưng nhắc nhở dùm.

...

...

  Em sẽ mang lồng chim vào GTMV cho Mạ đở nhớ cậu Đ S nhé.

  Em Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13417
Gender: female
Re: Đoản Văn
Reply #794 - 27. Mar 2014 , 16:56
 
tuy-van wrote on 27. Mar 2014 , 09:53:
Cám ơn Tí cưng đã chia xẻ những buổi sáng chủ nhật , được uống những tách cà phê nồng nàn , khung cảnh thân quen và nhe tiếng chim hót líu lo.
  Em cũng chia vui cùng Mạ , vào tháng 2 có chị Kh , tháng 3 có Tí cưng ( hình Tí  thật tươi trẻ , chỉ thiếu hình cậu CC Đ San đang gởi xe, cho Mạ đở nhớ em trai cưng  ).
  Ước gì em cũng có " khiếu viết Đoạn văn " để được tâm sự nhiều hơn.
  Cậu Đ S chắc bận đi dạo phố và nghe chim hót , quên cả lối  về lại sân trường....hay là 2 Mạ con Song Vân nhờ Tí cưng nhắc nhở dùm.

...

...

  Em sẽ mang lồng chim vào GTMV cho Mạ đở nhớ cậu Đ S nhé.

  Em Tv

Tuy Van oi ,
Ma da tra loi em ben MVGT roi. O dau ma em tim dươc nhieu long chim vay ?
ĐS chac dang ban di choi voi ai ma quen ca hai Ma Con Song Van nay , that đáng..qua !
Ma Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 51 52 53 54 55 ... 63
Send Topic In ra