Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quán 8 Dzịt  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 2 3 4 5 ... 45
Send Topic In ra
Quán 8 Dzịt (Read 39162 times)
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #30 - 04. Mar 2013 , 20:34
 


Câu nói này hay ghê

...


Hôm nay trong khoa hoc group tui có 1 tin thật buồn , người bạn bên SanJose bị stroke và coma , sau đó thì hình như gia đình quyết định rút ống liè support...đời , thấy đó mà mất đó. Lips Sealed
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Hoa Dai
Senior Member
****
Offline



Posts: 338
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #31 - 04. Mar 2013 , 20:37
 
CHÚC MỪNG TÁM VÂN MÂY SAY MỚI VÀO QUÁN 8 DZỊT.
hong1222 pansyvang pansytim primrose1 hong1222 pansyvang primrose1 pansytim hong1222
Back to top
« Last Edit: 04. Mar 2013 , 20:38 by Hoa Dai »  
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #32 - 04. Mar 2013 , 20:40
 


...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Hoa Dai
Senior Member
****
Offline



Posts: 338
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #33 - 04. Mar 2013 , 20:41
 
Mytat wrote on 04. Mar 2013 , 20:40:
...


Nãy giờ ăn ngó no say rồi , tới giờ tui lên chuồng đây. Bye chủ quán , hẹn ngày tái nạm... Grin
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #34 - 04. Mar 2013 , 20:43
 
tuy-van wrote on 04. Mar 2013 , 20:29:
...

Dzịt ơi ,
Chúc mừng ngày vui khai trương của Quán 8 , ai cũng mang thức ăn đầy đủ , Say chỉ  có  hình ảnh của ngày hội ngộ của chúng ta , với hoa và những nụ cười thân thương nầy.
  Hy vọng quán 8 của mợ mua may , bán đắc , để còn chia vài phần trăm cho Say với.
  Say



Hello MS hay 8 Say , 8 Dzịt thích tấm hình này votay, cám ơn MS nhiều...

hahaha , chưa biết chiện gì để 88888 , do đó nói món ăn cho thèm đã miệng chơi.

Qu'y bà Tám ra đề đi.....hoahong.gifhoahong.gifhoahong.gif
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #35 - 04. Mar 2013 , 20:44
 
Hoa Dai wrote on 04. Mar 2013 , 20:41:
Nãy giờ ăn ngó no say rồi , tới giờ tui lên chuồng đây. Bye chủ quán , hẹn ngày tái nạm... Grin


ngủ ngon nhen hoahong.gif
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #36 - 04. Mar 2013 , 20:47
 
Hoa Dai wrote on 04. Mar 2013 , 20:28:

Dzịch giả là làm bộ , giả bộ chứ hông phải dzịch thật. Cheesy


Smiley
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #37 - 04. Mar 2013 , 20:59
 


...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 12994
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #38 - 04. Mar 2013 , 21:08
 
Dzit oi ,
Thay quan nay nhieu mon an hap dan lam do.
Tam hinh may em xinh qua la xinh ! Hoa Mi Nau dao nay ban khong  vao D/D nua. Nhieu ngươi " bỏ cuộc " lam , chang hieu tai sao?
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #39 - 04. Mar 2013 , 22:02
 
Hoa Dai wrote on 04. Mar 2013 , 20:41:
Nãy giờ ăn ngó no say rồi , tới giờ tui lên chuồng đây. Bye chủ quán , hẹn ngày tái nạm... Grin


Dzịt và Hoa Dại ơi ,
Say cũng chúc tất cả  1 đêm an lành.

...
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #40 - 05. Mar 2013 , 09:36
 
Mytat wrote on 04. Mar 2013 , 20:40:
...



Em tám ngố xin chào chị tám Mây Say,hi vọng chị là khách hàng thường xuyên của quán chị tám Dzịt .Tặng chị nhành hoa hường nè
. pinkrose
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #41 - 05. Mar 2013 , 09:40
 
Hi chị tám Dzịt, đây là ní do cái ngố phái en thịt vịt.

Nên ăn thịt vịt
Vịt là gia cầm quen thuộc với mọi người và giàu dinh dưỡng, dễ chế biến thành các món ăn ngon. Về dinh dưỡng, trong 100 g thịt vịt có khoảng 25 g chất protein (vượt xa nhiều lần so với thịt bò, heo, dê, cá, trứng), chưa kể hàm lượng canxi, phosphor, sắt, vitamin… cũng rất cao

Tuệ Tĩnh đã viết trong Nam dược thần hiệu rằng gia áp (vịt) bổ hư, ích tạng, trị kinh phong trẻ con, giải độc, trị lở sưng và lỵ nhiệt. Hải Thượng Lãn Ông cũng ghi nhận trong Linh nam bản thảo rằng vịt có sắc vàng trắng thì bổ trung ích khí rất tốt, non mà sắc đen thì độc; vịt trống đầu xanh mạnh về lợi tiểu tiện; vịt trắng xương đen trị hư lao nhiệt độc. Để làm thuốc nói chung dùng thịt vịt mái già.

Mùa hè rất nên ăn thịt vịt để có tác dụng thanh nhiệt, dưỡng âm và có tác dụng chữa được nhiều bệnh. Sau đây là một số món ăn, bài thuốc quý và dễ làm từ thịt vịt:

- Dùng cho người viêm thận: Vịt một con làm sạch, bỏ lòng. Nhồi vào bụng vịt 50 g tỏi đã bóc vỏ, may lại, nấu chín, ăn cái, uống nước. Khoảng 2 – 3 ngày ăn một lần.

- Dùng cho người thiếu máu: Thịt vịt 1 kg, đậu đỏ 50 g, đậu phộng 100 g, vỏ bí đao 30 g, nấu thành canh để ăn.

- Dùng cho người hen suyễn: Thịt vịt nạc 300 g băm nhỏ, ướp gia vị, nước mía 300 ml, gạo tẻ 100 g ninh nhừ. Khi thành cháo, cho thịt vịt vào nấu chín. Ăn liền trong một tuần, mỗi ngày ăn 3  lần, ăn nóng.

- Dùng cho người huyết áp cao, đau đầu chóng mặt, mất ngủ: Thịt vịt 100 g nấu 30 phút; giá đỗ trọng 30 g, nấm mèo trắng 30 g. Nấu thêm 15 phút. Ăn thịt vịt, nấm mèo, nước canh, bỏ đỗ trọng.

- Dùng cho người  viêm phế quản mãn, khạc ra máu, ho lao: Vịt mái già một con, bách hợp tươi 300 g. Vịt mổ bụng bỏ lòng, cho bách hợp vào bụng, rưới 2 muỗng rượu, gia vị, bỏ đầu vịt vào bụng buộc chặt lại. Chưng cách thủy cho chín. Ăn thịt, lòng và bách hợp.

- Dùng cho người trúng phong bán thân bất toại: Thịt vịt 100 g làm sạch, chặt miếng, nấu 60 phút cùng 50 g đan sâm bỏ vào túi hoặc nấu đan sâm riêng 30 phút, chắt nước, cho vào nồi canh vịt nấu thêm ít phút. Chia 2 lần ăn sáng, chiều.

- Dùng cho người tiểu đường: Vịt mái già một con khoảng 1,5 kg; ngọc trúc 50 g, mạch môn đông 50 g,  rượu vang 30 g. Tất cả cho vào túi vải buộc miệng, ngâm nước lạnh 3 phút rồi bỏ vào bụng vịt. Đầu vịt gập vào bụng, lấy dây buộc lại,  đặt vào chén  to rồi cho vào nồi chưng tới khi vịt chín mềm, bỏ túi thuốc ra, vắt lấy nước.

Lương y Hoài Vũ .



hihihi...cạp cạp cạp...
ngố
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #42 - 05. Mar 2013 , 11:37
 
Ngố wrote on 05. Mar 2013 , 09:40:
Hi chị tám Dzịt, đây là ní do cái ngố phái en thịt vịt.



[i][color=#ff00ff]hihihi...cạp cạp cạp...
ngố





hahaha...8 Dzịt cũng thích en thịt vịt hơn là thịt gà...tiếp theo đây là vài món thịt vịt tuyệt hảo.. Smiley Smiley Smiley


1- Lẩu vịt hấp chao

...

2- Vịt hầm với củ cải trăng và đậu phọng ( món tủ của Dzịt)


...

3- Vịt hấp chao cùng khoai môn

...
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #43 - 05. Mar 2013 , 11:40
 


Mời nghe nhạc hoà tấu thiệt êm dịu


...



Thành lập năm 1957 101 Strings Orchestra là một dàn nhạc (128 đến 141 người chơi) hoàn hảo.
Đảm bảo các tiêu chuẩn kỹ thuật, âm thanh chính xác nhất.
101 Strings Orchestra đã kết hợp hàng trăm nhạc cụ một cách chặt chẽ để tạo ra những giai điệu thư giãn, dễ chịu, tuyệt vời
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #44 - 05. Mar 2013 , 12:41
 


Tâm sự người vợ nuôi chồng tâm thần





Một ngày đẹp trời, tự dưng người chồng chung sống cùng mình gần một phần tư thế kỷ bỗng nhìn mình và nói, “Chị mới qua Mỹ mà lái xe giỏi quá há!” thì mình cảm thấy như thế nào đây?


...


Tôi đã sửng sốt. Ngỡ rằng anh nói đùa.
Nhưng đó là sự thật.
Sáu năm qua, kể từ ngày chồng tôi ngã bệnh, vừa là “dementia” - một dạng của bệnh mất trí nhớ Alzheimer, vừa là “Parkinson” dạng cứng đờ người, lại vừa có nước trong não, tôi đã bỏ hẳn việc đi làm để ở nhà chăm sóc cho anh.
Thế nhưng
Ðiều đau khổ nhất là khi mình làm tất cả mọi chuyện, không còn nghĩ gì được đến bản thân, mà chồng lại không biết mình là ai hết.
***
Cách đây 6 năm, sau khi bị ung thư bàng quang, rồi lại được mổ khi có bướu trong cột sống, ngay dưới thắt lưng, chồng tôi vẫn là một người yêu thích thể thao, nhất là football. Anh thuộc tên tất cả các đội bóng, tên từng cầu thủ, tên những huấn luyện viên, không một trận football nào anh bỏ qua.
Ðùng một cái.
Anh không còn ham thích bất cứ thứ gì nữa. Không football, không sách báo, không phim ảnh, không tivi. Anh cứ lái xe đi mà không biết đi đâu. Anh không ăn, không uống. Khi đó tôi vẫn đi làm, anh ở nhà nghỉ hưu non sau thời gian thất nghiệp. Tôi đưa anh đi bác sĩ. Anh bị trầm cảm, bác sĩ bảo vậy, và chuyển sang cho bác sĩ tâm lý.
Hơn một năm trời đi bác sĩ tâm lý, sức khỏe anh không tiến triển.
Cho đến ngày sinh nhật anh cách đây 6 năm, anh bị ói, tôi chở anh vào cấp cứu. Sau hai ngày ở bệnh viện ra, trên đường về nhà, anh nhìn tôi và nói, “Chị mới qua Mỹ mà lái xe giỏi quá há!” Tôi sửng sốt, ngỡ rằng anh nói đùa.
Nhưng khi anh cứ kêu tôi bằng “chị ba” và tỏ ra không hề biết tôi là ai, tôi lờ mờ hiểu ra mọi thứ. Thế giới gần như sụp đổ dưới chân tôi.
Bác sĩ chụp hình, làm các xét nghiệm, cho biết trong đầu anh có nước. Anh lại được chẩn đoán bị chứng mất trí “dementia” - một dạng của bệnh mất trí nhớ Alzheimer.
Anh không còn biết tự chủ trong vấn đề đi vệ sinh, tiểu tiện nữa. Có những ngày tôi đi làm về, mùi nước tiểu, mùi phân nồng nặc khắp nhà. Từ trên giường, ra đến sofa, phân anh trây trét đầy hết. Tôi phải đi lau, đi dọn.
Rồi anh lại mắc thêm chứng bệnh “Parkinson” dạng “freezing,” cả người anh đông cứng lại khi bị ai chạm vào. Lúc đó, anh không di chuyển, không xê dịch được, mình phải lôi, phải kéo không khác gì một bao gạo. Anh không thể tự giữ thăng bằng cho mình. Không thể ngồi vững, không thể đi. Lúc ngã ra, anh không thể xoay trở để tự ngồi dậy.
Bác sĩ nói bệnh anh không thể chữa trị.
Tôi đưa anh về nhà để tự mình chăm sóc cho anh.
***
Ba tháng sau đó, bất kể mưa nắng, tôi tập đi cho anh, từ trong nhà, ra đến ngoài sân. Anh có thể bước đi được, tuy không nhiều. Nhưng sợ nhất vẫn là những khi anh ngã. Bởi, anh như một bao gạo, không thể điều khiển được não của mình, để có thể lay chuyển, nương theo sự giúp đỡ của người khác. Anh không thể vịn vào tôi để từ từ đứng lên. Tôi kê chiếc ghế bên này, kê thêm ghế bên kia. Ðỡ anh tựa đằng này. Nâng anh phía đằng kia. Bằng mọi cách phải nâng được anh đứng lên. Tôi sợ lắm, những lúc như thế.
Có những khi đang tắm cho anh, anh đi tiêu ngay lúc đó, tôi phải đưa tay hứng để bỏ vào bồn cầu, còn hơn là lênh láng trong bồn tắm.
Có những lúc vừa tắm xong, đang lau mình cho anh, anh tiểu thẳng vào mặt tôi.
Tôi không còn nước mắt để khóc nữa, dù có những lúc tôi rất muốn khóc. Từ ngày anh bệnh, tôi bỏ hết mọi thú vui của mình, không shopping, không bạn bè, không phim ảnh. Tôi thấy mình như một con điên. Nỗi buồn chán vây kín chung quanh. Những lúc bận rộn với anh, với việc dọn dẹp, tôi không có thời gian suy nghĩ.
Nhưng khi dứt việc, tôi chui vào một góc, khóc cho phận mình.
Có lúc lái xe trên đường, tôi muốn lao xe đâm đầu vào đâu đó để kết thúc cuộc đời.
Bởi lẽ
Mờ mịt quá, tương lai trước mắt tôi.
Tôi không có bạn để tâm sự những u uất.
Tôi không có con để san sẻ những buồn đau.
Có lúc tôi muốn gào lên, muốn hét lên. Như một cách giải tỏa những uất ức nhọc nhằn đó, bác sĩ khuyên tôi nên làm vậy, nếu không tim tôi sẽ vỡ.
Nhưng khi tôi la lên, thì cả người anh lại đông cứng, không thể nào lay chuyển, mắt anh nhìn tôi như hỏi, “Chuyện gì vậy?”
Tôi lại phải dịu dàng, “Anh ngồi xuống đi, em đỡ anh đây, anh không té đâu,” “Anh ráng xoay qua đây thì em mới tắm cho anh được”... Chăm sóc một đứa bé bị bệnh, chăm sóc một người lớn bị ung thư, có lẽ còn dễ hơn rất nhiều so với chăm sóc một người bệnh mất trí nhớ cộng thêm Parkinson như anh. Bởi lẽ, họ hiểu mình nói gì, họ biết mình đau gì. Và hơn hết, họ còn điều khiển được trí não mình
Còn anh, anh không biết gì hết. Anh không nói gì hết. Anh chỉ cười những khi tôi dịu giọng. Và anh “khóa chặt” người mỗi khi sợ hãi.
***
Có những người bạn Mỹ đề nghị họ đến trông chừng anh chừng vài tiếng để tôi có thể ra ngoài đi chơi cho khuây khỏa. Nhưng tôi không thiết. Bởi lẽ, đi ra ngoài nhìn người ta vui vẻ, hạnh phúc, trở về nhà đối diện với thực tại, tôi chỉ càng cảm thấy chán chường hơn.
Tôi cũng từng muốn đưa anh đi đây đi đó, nhưng những kinh nghiệm đau thương từng xảy ra khiến tôi phải chùng bước.
Tôi vẫn nhớ khi anh chưa bệnh nặng như bây giờ, tôi chở anh đi Las Vegas coi chương trình Paris By Night 100. Sau đó, tôi đưa anh đến ngồi chơi ở một máy kéo, chỉ anh cách nhấn nút. Rồi anh ói. Cả người anh dính đầy chất bẩn. Tôi đưa anh vào nhà vệ sinh để chùi rửa. Thế nhưng khi đó tôi không biết mình phải làm thế nào khi một bên là nhà vệ sinh nam, một bên nhà vệ sinh nữ. Tôi không thể vào bên nam, tôi cũng không thể đưa anh qua bên nữ. Tôi dặn anh đứng yên một chỗ, tôi chạy vào lấy giấy ra lau cho anh.
Thế nhưng tôi vừa quay đi, anh cũng đi theo. Người lao công la lên bảo anh phải đi ra. Tôi giải thích, nói anh đứng yên, nhưng anh có hiểu gì đâu.
Không còn cách nào khác, tôi đưa anh ra xe để về khách sạn tắm rửa cho anh. Tuy nhiên cả người anh đông cứng lại, không nhúc nhích. Tôi phải lôi anh đi. Cố mà lôi anh đi. Người ta nhìn vào tôi, lạ lẫm. Ðến thang máy, tôi phải chờ người ta đi hết, rồi mới đến tôi và anh bước vào, vì thật sự là hôi lắm.
Một chuyến đi như vậy, có thể nào là vui không?
Tôi vẫn nhớ lần đám cưới cháu anh. Tôi muốn đưa anh đi cùng để anh vui. Tôi cũng muốn mình được mặc áo dài trong ngày hôm đó. Và tôi may một chiếc áo dài thật đẹp.
Sáng ra, tôi phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho anh, tắm rửa, mặc tã, thay đồ vest, và mang anh ra xe ngồi trước khi tôi trở vào chuẩn bị thay quần áo cho mình. Bởi lẽ, anh không thể ngồi lên xe một cách bình thường dễ dàng như mọi người. Anh vịn cửa xe, nhưng để nhấc được chân trái lên xe mà tôi phải vừa nói, vừa giúp nhấc chân anh lên. Rồi anh chỉ có thể ghé một phần tư mông ngồi vào ghế. Anh không thể tự mình nhích vào trong để kéo chân phải lên tiếp. Lúc đầu tôi không biết cách, tôi đi qua ghế người lái để lôi anh vào, nhưng mà anh nặng hơn tôi rất nhiều. Tôi không lôi nổi. Tôi phải dùng nhiều cách mới có thể để anh ngồi gọn vào trong trước khi cánh cửa xe đóng lại.
Tôi cũng thay được chiếc áo dài mà tôi mơ ước để chở anh đến nhà nhóm họ.
Anh gặp mọi người, anh vui. Anh cười. Người ta thấy anh cười, họ cũng vui theo.
Trước khi từ nhà cháu đến nhà hàng dự tiệc, tôi biết mình cần chuẩn bị trước việc thay tã cho anh. Khi đưa anh vào nhà vệ sinh rồi, tôi mới nhận ra rằng chiếc áo dài của mình bây giờ không còn phải để diện làm đẹp nữa mà nó trở nên vướng víu cho tôi trong việc chăm sóc anh.
Tôi phải cởi hết quần áo mình ra, rồi mới cởi hết đồ anh ra thì mới có thể lau rửa cho anh được.
Rồi lại đưa anh ra xe. Trời mưa lất phất. Anh đâu thể như người khác có thể ngồi nhanh vào trong. Anh ướt. Tôi cũng ướt. Tôi chợt nhận ra, mình làm đẹp để làm gì đây?
***
Chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện bỏ cuộc trong việc chăm sóc anh, dù tôi biết mình không có hy vọng gì hết. Nhưng thật sự tôi cảm thấy mệt mỏi lắm. Tôi sẽ vẫn tiếp tục lo cho anh, đến ngày tôi không còn có thể làm được nữa.
Tôi sắp bước vào tuổi 60, tôi có còn gì đâu, một mai khi anh không còn nữa.
Người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng. Nhưng cơn mưa đời tôi không biết khi nào mới tạnh đây?

Ngọc Lan/Người Việt
(Ghi lại theo lời tâm sự của chị Nga Nguyễn, cư dân thành phố San Diego, miền Nam California)





...

Back to top
« Last Edit: 05. Mar 2013 , 21:21 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Pages: 1 2 3 4 5 ... 45
Send Topic In ra