Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Quán 8 Dzịt  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 24 25 26 27 28 ... 45
Send Topic In ra
Quán 8 Dzịt (Read 39383 times)
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #375 - 20. Apr 2013 , 19:03
 
Đàn bà nói về đàn ông

- 20 tuổi: Như gà trống,
sáng nào cũng gáy, chẳng cần ai nhắc.

- 30 tuổi: Như xe hơi mùa lạnh nổ
máy hơi khó nhưng chạy tốt.

- 40 tuổi: Như bóng đèn, lúc tắt lúc
sáng.

- 50 tuổi: Như xe tăng, nổ máy rất chậm và di chuyển ì
ạch.

- 60 tuổi: Như cái đồng hồ cũ, không lắc không chạy mà có khi chưa
kịp chạy thì lại chết.

(70 tuổi trở lên thì không thấy có ý kiến gì,
chắc... “thất thập cổ lai hi”!)

Đàn ông nói về đàn bà

-
Tuổi 18-22: Như Châu Phi, một nửa đã được khám phá, và một nửa còn hoang vu nên
nhiều kẻ phiêu lưu luôn muốn tìm tòi.

- Tuổi 23-30: Như Bắc Mỹ, đã được
khám phá hoàn toàn và hoàn chỉnh về mặt kỹ thuật, luôn là mơ ước của bao gã đàn
ông đang tìm việc.

- Tuổi 31-40: Như vùng nhiệt đới, nóng bỏng, xinh đẹp
và đầy huyền bí, làm cho bao nhà thông thái ngã ngửa vì không thể giải thích
nổi!

- Tuổi 41-50: Như Âu Châu, một nửa đã tàn phá sau chiến tranh, nhưng
vẫn còn rất thu hút và không kém phần hấp dẫn, khiến bao người muốn đến một lần
cho biết...

- Tuổi 51-60: Như Úc Châu, rất rộng nhưng đa phần là sa mạc,
rất yên tĩnh, an phận và ít muốn bị “quấy rầy”.

- Tuổi ngoài 60: Như Nam Cực
, ai cũng muốn biết nơi này, nhưng chẳng ai thèm tới!

St --




Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #376 - 20. Apr 2013 , 22:40
 
...

Thương chúc cô Vân và cả quán , ngày chủ nhật nhiều niềm vui.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #377 - 23. Apr 2013 , 12:47
 
GÀ QUÝ PHÁI...

Tôi vốn yêu thích rượu vang Pháp nên rất quen thuộc với hệ thống kiểm soát nhãn hiệu do chính phủ Pháp quy định, theo đó chỉ những thứ rượu nào sản xuất ở những vùng nổi tiếng là làm rượu ngon mới được dùng địa danh của vùng đó để ghi trên nhãn hiệu, kèm theo hàng chữ “Appellation d'Origine Controlée” hoặc viết tắt là AOC. Mục đích của hệ thống kiểm soát này là để đảm bảo cho khách tiêu thụ khỏi mua lầm phải những thứ rượu xoàng nhưng mạo danh những khu vực địa dư nổi tiếng. Tôi cứ tưởng hệ thống kiểm soát chặt chẽ này chỉ áp dụng cho rượu vang mà thôi.

Vào thập niên 80, tôi đưa nhà tôi đi nếm rượu ở vùng Bourgogne rồi nhân tiện ghé thăm một anh bạn cũ tên là Phan, hiện đang hành nghề bác sĩ tại Bourg-en-Bresse, một thị trấn nhỏ ở miền Ðông nước Pháp cách đó không xa, thì tình cờ mới được biết thêm nhiều điều mới lạ. Lâu lắm mới có dịp gặp nhau, vợ chồng Phan đón tiếp chúng tôi rất niềm nở. Trong bữa cơm tối hôm đó tại nhà Phan, anh mở mấy chai rượu qúy thết đãi bạn và kể cho chúng tôi nghe về vùng Bourg-en-Bresse, nơi anh cư ngụ. Dẫu không phải là một thành phố lớn nhưng đây là nơi có rất nhiều di tích lịch sử và những công trình kiến trúc cổ điển còn được bảo tồn cho tới bây giờ. Tuy nhiên, đặc sản nổi tiếng nhất của vùng này lại là Poulet de Bresse, một loại gà được mệnh danh là “gà qúy phái”, và được nhà nước dành cho quy chế “Apellation d'Origine Controlée” đàng hoàng. Tôi ngạc nhiên hỏi Phan: - Moa tưởng chỉ có rượu vang mới được quy chế AOC thôi chứ. Con gà mà cũng được nhà nước chính thức công nhận à? - Thế mới gọi là đặc biệt hơn đời. Toa đừng tưởng nó chỉ là con gà mà coi khinh nó. Tất cả các tiệm ăn thượng hạng loại 3 sao trên nước Pháp này đều hãnh diện loan báo với thực khách rằng khi qúy vị kêu món thịt gà thì tiệm chúng tôi chỉ dọn hầu qúy vị “Poulet de Bresse” mà thôi, bởi vì chỉ có thứ thịt gà qúy phái đó mới xứng đáng với công trình nấu nướng của chúng tôi. - Poulet de Bresse thì có gì ghê gớm mà lại được đề cao đến thế? Phan bèn hăng say giảng cho chúng tôi nghe về Con Gà Qúy Phái của vùng anh cư ngụ: - Các bạn phải hiểu rõ nguồn gốc mới được.

Dân chúng ở đây từ mấy trăm năm trước đã gây nên một giống gà đặc biệt, thịt ăn rất mềm mại đậm đà. Giống gà này còn có thêm một đặc tính hấp dẫn khác nữa là chúng thật đẹp mã, nhờ ở chỗ các nhà nuôi gà đã giữ cho đàn gà của họ được thuần giống. Hết thế hệ này đến thế hệ khác, qua mấy trăm năm liên tiếp, họ chỉ lựa chọn những con gà trống khoẻ nhất, đẹp nhất thuộc nòi Bresse mới cho đạp mái. Những con gà trống đó phải hội đủ 3 điều kiện. Thứ nhất, bộ lông phải hoàn toàn trắng, không có lẫn màu sắc tạp nhạp nào khác. Thứ hai, mào gà phải dựng đứng, to lớn, oai hùng và có màu đỏ tươi. Và thứ ba, chân gà phải có màu xanh thẫm như nước biển, tức là gồm cả 3 màu xanh, trắng, đỏ, y hệt như lá cờ tam tài của nước Pháp.

Một câu chuyện truyền kỳ kể lại rằng vua Henri Ðệ Tứ của Pháp, trong lúc đang du hành bằng xe tứ mã qua vùng Bresse thì chiếc xe của ông bị gẫy trục nên nhà vua và đoàn tùy tùng đành phải vào nghỉ trọ tại một quán nhỏ trong làng và ăn bữa tối ở đó. Chủ quán dọn lên hầu vua món thịt gà. Vua vừa thưởng thức vừa tấm tắc ngợi khen là thịt gà của nơi đây có mùi vị thơm ngon khoái khẩu chưa từng thấy. Ngài nói rằng mặc dầu ngài đã nếm thử những của ngon vật lạ ở nhiều vùng trong nước nhưng không nơi nào khác có được thứ thịt gà qúy giá đến như vậy. Nhân đó, ngài mới thốt ra một câu ước nguyện còn được truyền tụng cho tới bây giờ là: “Uớc gì dân chúng của trẫm luôn luôn có được một con gà như thế này để bỏ vào nồi” (toujours, mon peuple puisse mettre la poule au pot). Tôi ngắt lời Phan và bảo: - Vậy thì ông Henri Ðệ Tứ này cũng đáng được kể là một ông vua thuộc loại khá đấy chứ nhỉ.

Trong lịch sử, thiếu gì anh hôn quân bạo chúa chỉ biết vơ vét của dân để ăn uống cho thoả thuê, ngập mồm ngập miệng, còn dân chúng đói khát ra sao các anh đâu có cần để ý đến. - Ðúng thế, ông vua này ăn miếng thịt gà ngon mà còn biết nghĩ đến dân, biết mong cho dân cũng được hưởng miếng ngon như mình là hơn đứt mấy anh lãnh tụ mị dân ở thời đại bây giờ rồi. Nhưng để yên moa kể nốt cho mà nghe. Ðến năm 1825, một chuyên gia nổi tiếng về nghệ thuật ẩm thực của Pháp là ông Brillat Savarin trong cuốn sách nhan đề “La Physiology du Gout”, đã liệt kê con gà ở vùng Bresse như một thứ cao lương mỹ vị đứng đầu trong tất cả các loại gà. Ông phong cho nó cái tước hiệu là Nữ Hoàng của mọi loài gà vịt, và là Con Gà để các Vua thưởng thức (La Reine des Volailles et la Volaille des Rois).

- À, thì ra là vì thế mà con gà ở xứ Bresse này mới được gọi là gà qúy phái, gà có liên hệ đến các vua. Dân Pháp nhà toa thật vẽ chuyện. - Cái đó là đặc tính dân tộc của họ rồi, đâu có ai chối cãi. Chuyện gì chứ chuyện ăn ngon thì luôn luôn được mấy ông Tây bà Ðầm coi là quan trọng. Vào năm 1862, một ông bá tước ở vùng Bresse có tên là le Comte de Hon, lại còn cố gắng làm cho con gà của vùng ông được nổi tiếng trong những cuộc thi đua về nghệ thuật ẩm thực ở Paris cũng như ở nhiều thủ đô lớn khác trên khắp Âu châu. Nó được ưa chuộng đến nỗi giá đắt hơn gà thường khá nhiều nhưng vẫn bán rất chạy, và bởi vậy nhiều vùng khác đã bắt chước để sản xuất ra những con gà tương tự và dán cho nó cái nhãn hiệu giả mạo là Poulet de Bresse. Cũng vì chuyện này mà đến năm 1936 đã xảy ra một vụ kiện giữa các nhà nuôi gà ở Bresse chống lại các nhà nuôi gà ở vùng Jura kế cận về định nghĩa thế nào là Poulet de Bresse. Toà án đã phải ấn định một đường ranh giới giữa 2 vùng và phán quyết rằng chỉ có con gà được sản xuất ở bên trong ranh giới của xứ Bresse mới được gọi là Poulet de Bresse mà thôi. Và đến tháng 8 năm 1957 thì quốc hội Pháp đã chính thức ban hành một đạo luật dành quy chế AOC cho con gà qúy phái ở vùng này. Nhưng thôi đêm đã khuya. Bọn toa cần nghỉ ngơi cho khoẻ khoắn. Sáng mai moa sẽ đưa các toa đi xem những Con Gà Qúy Phái để hiểu rõ tại sao chúng lại được người ta ưa chuộng đến như vậy.

Sáng hôm sau, chúng tôi được gia chủ cho ăn điểm tâm bằng trứng gà và những ổ bánh mì vàng rụm, nóng hổi vì vừa mới ra lò từ một “boulangerie” ngoài đầu phố. Sau bữa ăn sáng rất ngon và những ly cà phê thơm phức, vợ chồng Phan lái xe đưa chúng tôi đến một làng nhỏ ở Bresse để đi thăm một trại nuôi gà. Dọc đường, Phan kể cho chúng tôi nghe về cách thức nuôi gà ở đây. Anh cho biết Con Gà Xứ Bresse vẫn được nuôi theo kiểu Gà Ði Bộ, tức là chúng được tự do chạy nhảy trong vườn, bới cỏ đào đất để tìm bắt giun dế, ốc sên, cào cào, châu chấu, nhưng ngoài ra chúng còn được tẩm bổ thêm bằng lúa mì và bắp ngô. Nhờ được ăn nhiều hạt bắp nên da của chúng có màu vàng óng ả. Nuôi gà kiểu “en liberté” này dĩ nhiên là tốn kém và mất nhiều thì giờ, nhưng các ông bà chủ trại ở Bresse vẫn nhất định không chịu nuôi gà theo kỹ thuật dây chuyền. Nuôi kiểu này thì bày gà từ lúc mới nở ra khỏi trứng đã phải đứng yên một chỗ trong toà nhà thắp đèn sáng trưng 24/24 nên chúng không phân biệt được ngày đêm. Chúng thò mỏ ra ăn liên tục những thức ăn có trộn lẫn kích thích tố (hormones) nên lớn rất mau và béo mập hơn gà đi bộ khá nhiều. Phí tổn sản xuất ra một ký thịt gà theo kiểu “kỹ nghệ” như vậy được hạ thấp hẳn, nên giá bán rất rẻ mà nhà sản xuất vẫn thâu lợi lớn. Tuy nhiên, miếng thịt gà kỹ nghệ ăn vào miệng chỉ thấy lạt thếch chứ không đậm đà hương vị như gà đi bộ, và nếu so với Poulet de Bresse thì thua kém một trời một vực.

Chúng tôi đến trại nuôi gà vào khoảng xế trưa. Ông bà chủ trại đều là những người được Phan săn sóc sức khoẻ nên họ chào đón ông thày thuốc gia đình một cách rất ân cần. Sau khi được “ông thày” cho biết là các bạn của ông từ bên Mỹ sang chơi và muốn tìm hiểu về Poulet de Bresse, ông chủ trại sốt sắng dẫn chúng tôi đi quan sát toàn thể trại nuôi gà, từ căn nhà dành cho lũ gà mẹ đang ấp trứng cho đến cánh đồng cỏ nơi mà những đàn gà con đang lóc nhóc đi bới đất kiếm ăn, rồi đến những chị gà mái tơ với bộ lông óng mượt sắp sửa được đưa ra chợ bán. Nhưng nổi bật hơn cả vẫn là mấy chàng gà trống với dáng vẻ hùng dũng hiên ngang như những viên mãnh tướng diễu võ dương oai trước trận tiền. Ông chủ trại cho biết ông chỉ lựa ra một số ít những con gà trống khoẻ mạnh nhất, oai phong nhất để gây giống còn thì đem thiến. Thịt gà trống thiến được giới sành ăn cho là bùi béo thơm ngon hơn cả gà mái tơ.

Nông trại của ông tuy thuộc vào hạng khá rộng lớn nhưng chỉ sản xuất một số lượng thịt gà rất hạn chế. Lý do là vì mỗi con gà cần có một diện tích đồng cỏ ít nhất 10 mét vuông để bới đất kiếm ăn. Chính những thứ đồ ăn thiên nhiên như giun đất, ốc sên, côn trùng hay mầm non, hạt dẻ rơi rụng tại đó khiến cho thịt gà có mùi vị đậm đà khác hẳn gà kỹ nghệ. Ở đây dường như con người vẫn còn sống hài hoà với môi trường thiên nhiên. Không hề có chuyện pha thêm kích thích tố hay thuốc trụ sinh vào thức ăn cho gà. Ði bộ qua hết một vòng nông trại, chúng tôi - những cư dân ở Mỹ vốn có thói quen một bước cũng leo lên xe hơi - cảm thấy mệt bở hơi tai trong khi ông chủ trại cứ thản nhiên rảo bước, tỉnh queo như lúc vừa ra khỏi nhà. Ông lẹ tay chụp được một chị gà mái đang bới đất ở gần đó và đưa cho tôi nhắc thử, rồi giải thích: - Ông thấy con gà béo tốt như vậy mà tương đối nhẹ phải không? Ðó là vì đất ở vùng này không có lẫn đá vôi nên con gà xương nhỏ thịt mềm, khác hẳn với giống gà ở vùng núi Jura gần đây ăn nhiều đá vôi nên xương to thịt cứng và nặng ký hơn, mặc dầu dáng vẻ bên ngoài trông rất giống nhau.

Chuyến đi thăm trại nuôi gà khiến chúng tôi cảm thấy đói meo, mặc dù đã ăn sáng nhiều hơn thường lệ. Bởi thế, khi được bà chủ trại mời ăn bữa trưa bằng bánh mì, paté và saucisce với một chai rượu vang “gia dụng” chẳng có nhãn hiệu gì cả, do ông anh họ của bà ở gần đó tự tay làm lấy, chúng tôi ăn uống một cách hết sức hồ hởi và thích thú. Từ biệt ông bà chủ trại và đàn gà “qúy phái” mà họ chăm sóc với tất cả niềm hãnh diện, Phan đưa chúng tôi đi coi một ngôi nhà thờ cổ được xây cất theo kiểu kiến trúc Gothique từ thế kỷ thứ 16 ở thị trấn Brou kế cận. Khi lái xe ngang qua một dãy buildings tân tiến, chung quanh có bãi đậu xe rộng mênh mông, trông giống như những tòa nhà dùng làm trung tâm hội nghị (Conventions Center) ở Mỹ, phiá trước có tấm bảng lớn với hàng chữ “Parc des Expositions”, Phan vừa chỉ trỏ vừa nói: - Nếu tụi toa đến đây vào dịp lễ Giáng Sinh thì moa sẽ đưa đi xem cuộc triển lãm thường niên của tất cả các trại nuôi gà ở vùng Bresse này. Dãy nhà đó là nơi mà cuộc triển lãm vẫn diễn ra mỗi năm. Vui như Tết. - Triển lãm có mấy con gà mà cũng phải dùng đến cả một dãy buildings to lớn như vậy hả? - Thì đã bảo là gà qúy phái mà. Người ta làm xôm tụ lắm. Không phải chỉ có dân địa phương ở đây tham dự mà còn rất nhiều du khách ở xa cũng đến coi cuộc triển lãm gà này. Các du khách đến vì hiếu kỳ. Các chủ tiệm ăn, chủ hãng cung cấp thực phẩm trên toàn quốc đến để lựa chọn và đặt mua Poulet de Bresse cho tiệm ăn hay hãng phân phối của họ.

Các chuyên gia ẩm thực đến để viết bài phê bình. Các ký giả báo chí, đài phát thanh và truyền hình đến để thông tin. Nhiều lắm. - Họ làm những trò gì trong cuộc triển lãm mà lôi cuốn được đông người đến thế? - Trước hết là một cuộc thi tuyển để chọn lựa con gà nào đẹp nhất, khoẻ mạnh tươi tắn nhất, giống hệt như thi hoa hậu vậy. Cũng có một ban giám khảo gồm các nhà chuyên môn trong lãnh vực này. Họ cho điểm dựa theo những tiêu chuẩn đã được quy định rõ rệt, từ màu sắc, dáng vẻ cho đến thớ thịt, cân nặng v.v... Sẽ có một “kê hậu” được bầu lên giữa đám gà mái và một “kê vương” giữa những anh gà trống do các chủ trại đem đến. Những con gà trúng tuyển sẽ được trao tặng những giải thưởng khá lớn và trại nuôi gà sẽ nhận được rất nhiều đơn đặt hàng. Sau đó, khách tham dự được mời đi coi các khu vực triển lãm phác họa lại đời sống của những con gà ở vùng Bresse, từ lúc mới nở cho đến khi được đưa ra chợ bán. Họ cũng được mời đi coi khu trưng bày những con gà đã làm thịt sẵn để thấy màu da vàng óng, thớ thịt béo mềm của loại gà này.

Nhưng ngoài Poulet de Bresse, cuộc triển lãm cũng còn giới thiệu các nông phẩm và thực phẩm của địa phương như rượu Bourgogne, Beaujolais, Côtes-du-Rhône và “vin jaune” tức là thứ vang trắng ngả màu vàng của vùng Jura gần đó, cùng với các thứ thịt nguội như paté, jambon, saucisse, rillette, và dĩ nhiên là cả những miếng “poulet frois” làm bằng Poulet de Bresse nữa. Khách chỉ cần nếm thử rượu vang mỗi vùng một ngụm, ăn thử các món charcuterie mỗi món một vài miếng là đã đủ no say khoái chí mà hoàn toàn miễn phí. Bởi thế, những cuộc triển lãm này lần nào cũng đông vui như hội chợ Tết của người Việt mình vậy.

Ði coi nhà thờ cổ và di tích lịch sử xong thì trời bắt đầu tối. Vợ Phan đon đả nói với chồng: - Bây giờ có lẽ mình phải đưa 2 vị khách từ bên Mỹ này đi thưởng thức món thịt gà qúy phái mà mình cứ ca tụng mãi, phải không anh? - Ðương nhiên là phải thế. Phan đáp lại. Mà muốn biết mùi vị Poulet de Bresse đặc sắc ra sao thì theo anh nghĩ, ta nên đến Auberge Bressane ở gần đây là hay nhất. Nhà tôi lên tiếng hưởng ứng ngay: - Các bạn đưa đi coi Con Gà Qúy Phái từ sáng đến giờ mà chúng tôi mới chỉ “kiến kỳ hình” chứ chưa có “thực kỳ vị” cho nên đang muốn biết mùi vị của nó khác với gà Mỹ như thế nào đây. Anh Phan là thổ công ở vùng này mà đã lựa tiệm ăn chuyên nấu Poulet de Bresse thì chắc chắn là phải ngon. Phan gật gù lẩy Kiều: “Trăm điều hãy cứ trông vào một ta”, rồi lái xe thẳng đến Auberge Bressane. Ðó là một tiệm ăn theo kiểu Quán Ðồng Quê nhưng thuộc loại trang nhã và lịch sự. Ánh đèn sáng dịu, bàn trải khăn trắng, chén đĩa và ly uống rượu khá đẹp. Vợ chồng Phan chắc là khách quen nên chủ tiệm chạy ra chào đón rất ân cần.

Sau mấy phút phân vân vì menu có quá nhiều món hấp dẫn, hai vị phu nhân lựa Escargots à la Bourguignone làm món khai vị, rồi đến món chính là Poulet de Bresse à la crème. Phan và tôi lựa Ðùi Ếch Chiên Bơ làm món ăn chơi, còn món chính thì dĩ nhiên cũng phải là Poulet de Bresse để biết mùi vị của nó ra sao nhưng tôi không thích kiểu nấu à la crème. Tôi bèn hỏi Phan một câu hơi ngớ ngẩn: - Này toa, đây là tiệm ăn chuyên nấu thịt gà mà sao moa không thấy có món Coq au vin nhỉ? - Khổ lắm bố ạ. Coq au vin là món gà nấu rượu rất bình dân, dùng bất cứ con gà trống tầm thường nào của bất cứ vùng nào cũng được. Nhưng đây là vùng Bresse, chúng tôi chỉ ăn gà qúy phái mà thôi. Con gà trống ở tiệm này phải là gà trống thiến, gọi là chapon. Muốn nấu với rượu đỏ, nhà bếp lựa thứ rượu ngon của làng Nuits-St-Georges cho xứng với thứ thịt gà vừa thơm ngon vừa bùi béo này. Toa thấy trên menu có hàng chữ Chapon Nuits-St-Georges, chính là món Coq au vin đó. - Bày đặt rắc rối làm chi cho người ta khó hiểu. Thì cứ nói hụych toẹt ra là Coq au vin có phải giản dị không nào.

Ðến phần lựa chọn rượu vang, Phan đẩy tới trước mặt tôi bản danh sách rượu dày cộm và bảo: - Toa là “expert”. Toa cứ tự ý kêu bất cứ chai rượu nào mà toa cho là ngon để bọn mình uống với nhau một bữa cho khoái chí. Bourg de Bresse chỉ cách xa những ruọng nho danh tiếng của vùng Bourgogne chừng dăm ba chục cây số nên rượu Bourgogne rất được thịnh hành tại đây. Meursault là một trong những thứ rượu trắng rất ngon của vùng này, làm toàn bằng nho Chardonnay mà giá cả không đắt lắm. Tôi kêu chai Meursault của nhà Louis Jadot để đi với mấy món khai vị. Còn rượu đỏ thì theo đúng chủ trương của các tay đầu bếp trứ danh là hễ đồ ăn được nấu bằng thứ rượu nào thì nên dùng chính thứ rượu ấy để uống chung với nó, tôi lựa chai Nuits-St-Georges của nhà Faiveley cho phù hợp với món Chapon Nuits-St-Georges.

Một lát sau, cô hầu bàn đưa ra 2 đĩa Cuisses de Grenouille chiên bơ tỏi thơm phức và 2 đĩa Escargots còn để nguyên trong vỏ đang bốc khói nghi ngút. Phan chỉ tay vào những con ốc sên mập mạp tròn trĩnh được bao phủ bởi một lớp sốt bơ tỏi với lá parsley băm nhỏ và nói: - Ðây là loại escargot đặc sản của vùng Bourgogne. Người ta bắt chúng trong những ruộng nho mênh mông bát ngát, con nào con nấy mập ú vì ăn nhiều lá nho. Thịt của chúng vừa dòn vừa bùi, vừa thơm ngon tinh khiết, khác hẳn với thứ escargot èo uột do mấy chú Ba Tàu nuôi ở Ðài Loan rồi đóng hộp bán cho các tiệm ăn bên Mỹ. Kỳ trước moa sang Mỹ được bạn bè đưa đi ăn ở một tiệm khá sang. Moa order món escargot nhưng dở ơi là dở. Còn đùi ếch chiên bơ cũng là một món khai vị nổi tiếng của tiệm này. Nào, xin mời các bạn thưởng thức đi chứ.

Ðúng như lời giới thiệu của Phan, mấy món appetizers của vùng này quả có đặc sắc bởi vì mùi vị của nó khác hẳn với những con ốc sên hay đùi ếch chiên bơ mà chúng tôi vẫn thường hay order trong những tiệm ăn ở các nơi khác. Thịt ốc sên vừa dai vừa dòn. Ðùi ếch không lớn lắm nhưng mềm mại mà không có mùi tanh. Chúng tôi nhắp một ngụm Meursault mát lạnh để quân bình với vị bơ tỏi trong mấy món đặc sản đó và cảm thấy hết sức hài lòng, nhưng vẫn trông đợi được thưởng thức món chính của bữa ăn là món thịt gà qúy phái. Ngay sau khi mấy thứ appetizers được dọn đi, hai đĩa Poulet de Bresse à la crème nóng hổi, tỏa hương thơm ngào ngạt được cô hầu bàn bưng tới trước cho qúy bà, và kế đó là 2 đĩa Chapon Nuits-St-Georges cho Phan và tôi. Ðang chuyện trò rổn rảng, chúng tôi bỗng im lặng và nghiêm chỉnh hẳn lại như sắp sửa làm một chuyện gì quan trọng lắm. Mà quan trọng thật, bởi vì mục đích của chúng tôi đến tiệm này là để tìm hiểu xem thịt Poulet de Bresse nó hơn đời ở chỗ nào.

Tất cả sự chú ý được dồn vào vị giác. Tôi nhai miếng thịt gà trống thiến mà cảm nhận được cái chất ngọt ngào bùi béo trong từng thớ thịt. Gà tươi bao giờ cũng thơm ngon khác hẳn thứ gà đã bị đông lạnh hằng mấy tuần lễ trước khi tới tay khách tiêu thụ. Và gà tươi có quy chế “Appellation Controlée” của vùng Bresse rõ ràng là nổi bật vì mùi vị đậm đà, vừa thơm vừa mềm của nó. Không biết vì chúng tôi đói bụng sau một ngày đi bộ cật lực hay vì thịt Poulet de Bresse quá ngon mà cả 4 đĩa thịt gà đều được vét hết sạch, không còn bỏ lại chút nào, ngoại trừ mấy miếng xương. Ông chủ tiệm tới bàn chúng tôi ân cần thăm hỏi xem chúng tôi có hài lòng với các món ăn hay không. Cả bọn chúng tôi đều ngợi khen nức nở. Nhà tôi trước đây từng theo học mấy khóa nấu ăn ở trường Cordon Bleu trên Paris nên “méo mó nghề nghiệp” bèn nói với ông chủ tiệm là nếu ông không ngại tiết lộ bí mật nhà nghề thì xin ông cho biết cách nấu món Poulet de Bresse à la crème ra sao.

Ông có vẻ tự hào và trả lời một cách rất hồ hởi: - Bien volontiers, Madame. Ðâu có bí mật nhà nghề gì đâu, thưa bà. Thế này nhé. Trước hết, chúng tôi bỏ một tảng beurre frais vào trong chảo cho vừa sôi lên thì thả thịt gà vào, Mỗi phần ăn phải nửa con gà, gồm cả lườn gà và đùi gà mới đã. Kế đó là một củ hành tây cỡ lớn, cắt làm 4 miếng, chừng mươi quả nấm tươi loại champignon de Paris, mấy củ tỏi đã đập dập nhưng không bóc vỏ và một bouquet garni gồm các thứ rau thơm của miệt Provence. Khi miếng thịt gà đã chín vàng, đổ vào đó một ly lớn rượu vang trắng và nấu nhỏ lửa cho cạn bớt trước khi cho thêm vào một nửa lít crème fraiche. Tiếp tục nấu nhỏ lửa trong vòng 30 phút, tra thêm chút muối cho vừa miệng kế đó bày thịt gà lên đĩa, lấy nước sauce còn lại trong chảo lọc qua một vỉ nhỏ cho hết cặn rồi dội lên trên thịt gà là có thể bưng ra cho khách thưởng thức một cách ngon lành. Xưa giờ, chúng tôi rất mê ăn Gà Quý Phi của Tàu, nay lại mắc thêm cái chứng thèm Gà Quý Phái của Tây.

Lê Văn
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #378 - 23. Apr 2013 , 12:49
 
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #379 - 23. Apr 2013 , 13:57
 

Làm bánh bao ko ủ

...

1) Vật liệu làm vỏ bánh: 22 cái

- 5 cups bột mì (bột Self Rising, hiệu Pillsburg's ), rây nhuyễn
- 2 cups sữa.
- 1 cup đường.

2) Vật liệu làm nhân bánh:

1) 2 lbs thịt turkey hay heo xây nhuyển
2) 10 mấm đen thái mỏng
3) 1 củ hành tây cắt nhỏ
4) 3 muỗng soup dầu hào
5) Đường, muối, tiêu
____________

- 1 cặp lạp xưởng chiên hay nướng rồi thái khoanh nhỏ
- 3 quả trứng luộc, mỗi trái cắt làm 8
- 1/2 lbs BBQ pork (tuỳ ý), cắt miếng nhỏ bằng lóng tay


3) Cách làm nhân:

Trộn cho đều các vật liệu (1 -4) trên, nêm nếm chút đường, muối và tiêu, xong vo 22 viên tròn.
(Ghi chú: khi nêm nếm thì cho 1 chút thịt vào dĩa xong bỏ vào microwave vài seconds, ăn thử để biết nêm nếm vừa miệng chưa)

4) Cách làm vỏ bánh:

Cho đường vào sữa quậy cho tan, cho 4 cups bột vào từ từ, nhồi kỹ cho đều tay, rồi cho thêm một cup bột nữa vào, nếu cần thì cho thêm chút bột nữa vào vì có khi đong non đong đầy, nhồi đến bao giờ không thấy dính tay nữa là được. Ngắt thành 22 phần, lấy khăn ẩm phủ lên cho khỏi khô. Rảy chút bột khô trên mặt bàn đã rửa sạch, cán bột cho mỏng xong cho nhân + lạp xưởng + trứng luộc vào. Bắt bánh xong cho vào xửng hấp.

Để bánh lên một miếng giấy mỏng nhỏ có quét dầu ăn cho bánh khỏi bị dính xong cho vào chõ hấp khoảng 15''. Cắt một quả chanh để cả vỏ cho vào nước hấp.... hơi nước bốc lên với vị chanh sẽ làm bánh trắng hơn.

Ghi chú: Bánh bao có thể làm nhiều xong để đông lạnh, khi ăn chỉ cho vào microwave khoảng 1- 2 minutes là có bánh thơm ngon.
Back to top
 
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #380 - 23. Apr 2013 , 19:04
 

Đặc Sản Miền Sông Nước


1-Bánh Ít




2-Bánh lá mơ





3-Bánh đúc lá dứa




4-Bánh bèo



5-Bánh da lợn




6-Chuối nếp nướng



7-Cơm rượu




8- Chè bưởi





Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #381 - 23. Apr 2013 , 19:12
 


...


Ở một đất nước giàu có của Châu Âu, có một cô ca sĩ rất nổi tiếng. Tuy mới chỉ 30 tuổi nhưng danh tiếng cô đã vang dội khắp nơi, hơn nữa cô
có một người chồng như ý và một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.
Một lần, sau khi tổ chức thành công một đêm diễn, cô ca sĩ cùng chồng và con trai bị đám đông người hâm hộ cuồng nhiệt bao quanh. Mọi người tranh nhau chuyện trò với cô. Những lời lẽ tán tụng khen ngợi tràn ngập cả sân khấu. Có người khen cô tuổi nhỏ chí lớn, vừa tốt nghiệp đại học đã bước chân vào nhà hát tầm cỡ quốc gia và trở thành nữ ca sĩ trụ cột của nhà hát.
Có người tán tụng rằng mới có 25 tuổi mà cô đã được lựa chọn là một trong 10 nữ ca sĩ có giọng háy opera xuất sắc nhất thế giới. Có người
lại ngưỡng mộ cô có người chồng tuyệt vời, một cậu con trai kháu khỉnh, dễ thương.

Trong khi mọi người thi nhau bàn luận, cô ca sĩ này chỉ im lặng lắng nghe, không thể hiện thái độ gì. Khi mọi người nói xong cô chậm rãi nói:

“Trước tiên, tôi cảm ơn những lời ngợi khen của mọi người dành cho tôi và những người trong gia đình tôi. Tôi hy vọng có thể chia sẻ niềm vui này với mọi người. Nhưng các bạn chỉ nhìn thấy một số mặt trong cuộc sống của tôi, còn một số mặt khác, các bạn vẫn chưa nhìn thấy. Cậu con trai của tôi mà mọi người khen là bé kháu khỉnh, đáng yêu, thật bất hạnh, nó là 1 đứa trẻ bị câm. Ngoài ra, nó còn có một người chị tâm thần và thường xuyên bị nhốt ở nhà.”

Mọi người đều ngơ ngác, sửng sốt nhìn nhau, dường như rất khó chấp nhận một sự thật như thế. Lúc này, cô ca sĩ mới điềm tĩnh nói với mọi
người:

“Tất cả những chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ chúng nói lên một triết lý, đó là, Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá nhiều thứ bao giờ.”

Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá ít, cũng không cho ai quá nhiều. Vì thế, đừng nên chỉ nhìn thấy hoặc ngưỡng mộ những thứ người khác có, mà nên nghĩ và trân trọng những thứ bạn đang có, cho dù đó không phải là những vinh quang tột đỉnh.

Vậy nên, nếu ai hỏi bạn: “Bạn có hạnh phúc không?” Bạn hãy trả lời rằng: “Mình hạnh phúc! Hạnh phúc theo cách sống và những gì mình đang có trên đời này!”


thanks.gif
Back to top
 

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
Mytat
Gold Member
*****
Offline


Peace - Love - Happiness

Posts: 5276
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #382 - 23. Apr 2013 , 19:15
 
Ngố wrote on 23. Apr 2013 , 13:57:

Làm bánh bao ko ủ

...

.


hehehe...., quán này bi dzờ tàn là món en...... Grin Grin Grin Grin

Dzịt bị flu mí ngày nằm liệt giường.... Undecided



...
Back to top
« Last Edit: 23. Apr 2013 , 19:21 by Mytat »  

Friendship is a rainbow between 2 hearts sharing 7 colors: hoahong.gif Secret hoahong.gif Truth hoahong.gifSadness hoahong.gifFaith hoahong.gif Happiness hoahong.gifRespect hoahong.gif Love hoahong.gif
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #383 - 23. Apr 2013 , 20:57
 
Mytat wrote on 23. Apr 2013 , 19:15:
hehehe...., quán này bi dzờ tàn là món en...... Grin Grin Grin Grin

Dzịt bị flu mí ngày nằm liệt giường.... Undecided



...


...

Mấy ngày nay thời tiết thay đổi , làm Say cũng muốn...bay lơ lững trên chín tầng Mây , cho đời thêm vui...hi.hi.
Chúc Dzịt mau hồi phục nhang.
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #384 - 24. Apr 2013 , 04:50
 
Hi chị Dzịt, chị bênh hả nay chị phẻ chưa?chúc chị mau hết bệnh nhang. Hàng trong quán sắp hết chị mau lành bệnh để đi chợ "bổ đồ" không thui ngố cứ cho khách en bánh hoài đó . flower4u
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #385 - 24. Apr 2013 , 04:56
 
(Sưu tầm)

MỘT VIỆC NHỎ THÔI !
(Hãy dừng lại 1 phút để đọc nhe!)

Một gia đình gồm hai vợ chồng và bốn đứa con nhỏ. Dịp hè, họ cùng đi nghỉ mát ở một bãi biển. Bọn trẻ rất thích tắm biển và xây những tòa lâu đài trên cát. Bố mẹ chúng thuê một cái lều ngồi uống nước trên bờ, dõi nhìn các con vui đùa không quá xa ngoài kia phía trước mặt.
Thế rồi họ trông thấy một bà cụ già nhỏ nhắn ăn mặc xuềnh xoàng, trên tay cầm một chiếc túi cũ đang tiến lại. Tóc bà đã bạc trắng, bị gió biển thổi tốc lên càng làm cho khuôn mặt nhăn nheo của bà thêm khó coi. Bà cụ đang lẩm bẩm một điều gì đó, dáo dác nhìn rồi thỉnh thoảng lại cúi xuống nhặt những thứ gì đó trên bãi biển, bỏ vào cái túi.
Hai vợ chồng không hẹn mà cùng vội chạy ra gọi các con lại, căn dặn chúng phải tránh xa người đàn bà khả nghi kia. Dường như họ cố ý nói to cho bà ta nghe thấy để bà ta nên đi chỗ khác kiếm ăn.
Cụ già không biết có nghe thấy gì không giữa tiếng sóng biển ì ầm, chỉ thấy bà cứ từ từ tiến về phía họ. Thế rồi bà cụ dừng lại nhìn mấy đứa trẻ dễ thương đang ngơ ngác nhìn mình. Bà mỉm cười với họ nhưng không ai đáp lại, chỉ giả vờ ngó lơ đi chỗ khác. Bà cụ lại lẳng lặng làm tiếp công việc khó hiểu của mình.
Còn cả gia đình kia thì chẳng hứng thú tắm biển nữa, họ kéo nhau lên quán nước phía trên bãi biển.
Trong lúc chuyện trò với người phục vụ bàn ăn cùng những khách hàng trong quán, hai vợ chồng quyết định hỏi thăm xem bà cụ khả nghi kia là ai và họ... sững sờ: Bà cụ ấy là người dân ở đây, từng có một đứa cháu ngoại vì bán hàng rong trên bãi biển, vô tình đạp phải một mảnh chai rồi bị nhiễm trùng, sốt cao, đưa đi bệnh viện cấp cứu không kịp và đã chết không lâu vì bệnh uốn ván. Từ dạo ấy, thương cháu đến ngẩn ngơ, bà cứ lặng lẽ đi dọc bãi biển, tìm nhặt những mảnh chai, mảnh sắt hoặc hòn đá có cạnh sắc. Mọi người hỏi lý do thì bà đáp mà đôi mắt ướt nhòe: "ồ, tôi chỉ làm một việc nhỏ thôi ấy mà, để các cháu bé có thể vui chơi trên bãi biển mà không bao giờ bị chết như đứa cháu đáng thương của tôi!".
Nghe xong câu chuyện, người chồng vội chạy ngay xuống bãi biển mong có thể nói một lời xin lỗi và một lời biết ơn chân thành, nhưng bà cụ đã đi rất xa rồi. Bóng bà chỉ còn là một chấm nhỏ trên bãi biển vắng người khi chiều đang xuống...
Back to top
 
 
IP Logged
 
Ngố
Gold Member
*****
Offline



Posts: 2076
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #386 - 24. Apr 2013 , 04:59
 
S O  S Á N H
Khỏe không phải là nhấc lên Mạnh , mà là để Nhẹ xuống .
Kính không phải là đối với Trên ,  mà là xử với Dưới .
Đẹp không phải là Hút người vào ,  mà là giữ người ở lại .
Xấu không phải là tại gương mặt ,  mà ở tại Cách sống .
Khéo không phải là tạo điều To,  mà là làm tốt điều Nhỏ .
Hay không phải là Ngạc nhiên ,  mà là sự Thú vị .
Buồn không phải là Bên ngoài ,  mà là ẩn Bên trong .

Mười nghịch lý thời đại .
1/- Ngày nay ta có nhà cửa to hơn,  nhưng gia đình bé lại.
2/- Bây giờ là thời “thức ăn nhanh”,  nhưng tiêu hóa chậm.
3/- Ta có nhiều hiểu biết hơn,  nhưng kém xử sự.
4/- Thân xác to hơn,  nhưng tâm hồn nhỏ lại.
5/- Ta có nội thất cao cấp,  nhưng đạo đức thấp tè.
6/- Ta lên Cung trăng và trở lại,  nhưng ngại băng qua đường thăm hàng xóm.
7/- Chúng ta quá vô tư   nhung quá ít cười.
8/- Nhà cửa khang trang hơn,  nhưng nhiều tổ ấm tan vở.
9/- Ta học kiếm sống,   nhưng không có cuộc sống.
10/- Ta bận lo nhiều về số lượng,   nhưng ít về chất lượng.

Sự Khác Biệt
Ở Việt Nam: Người nghèo ăn rau, người giàu ăn thịt.
Ở Mỹ : Ngược lại.

Ở Việt Nam: Người nghèo ở trên núi, vùng xa thành phố.
Ở Mỹ : Ngược lại.

Ở Việt Nam: Người nghèo đeo nữ trang giả. người giàu đeo đồ thiệt.
Ở Mỹ : Ngược lại.

Ở Việt Nam: (Phi Châu, cùng các nước Á Châu khác) nhiều người chết vì thiếu ăn.
Ở Mỹ : Nhiều người chết vì ăn nhiều.

Ở Mỹ : Lady first!
Ở Việt Nam: Ngược lại.

-Mỹ , đổi xử với trẻ nhỏ , người lớn vẫn lắng nghe , đối thoại bình đẳng để học hỏi
-VN , trẻ nhỏ nói nhiều , đưa ý kiến này nọ , dễ bị phiền lòng người lớn

-Mỹ , khi ly dị đàn ông rất "lỗ"
-VN , ly dị thường tổn hại phụ nữ nhiều hơn

-Mỹ , sau xe hơi có thể gắn bảng viết "Tôi không thích tổng thống" , cảnh sát không quan tâm
-VN , mới nghĩ tới , đã sợ xộ khám

-Mỹ , luật pháp bảo vệ người dân
-VN , đồng tiền xé toạt luật pháp

-Mỹ , những dịp Holidays , đại hạ giá thực phẫm , làm phước thiện nhiều hơn , giúp dân nghèo hưởng chung vui
-VN , tăng máy chém giá lên cao , dân nghèo, buồn ,càng khổ.

- Ở Việt Nam , bà xã là giám đốc ngân hàng và kiêm luôn nhân viên kế toán .
- Ở Mỹ , vợ chồng 50-50 , tiền ai nấy giữ .

- Ở VN , sau lễ cưới cô dâu không bị mất Họ .
- Ở Mỹ , phải đổi theo Họ của chồng , theo luật chung qui định - trừ khi cô dâu không muốn .

- Ở VN, gặp con nít hàng xóm - có quyền ẳm bồng hôn nựng .
- Bên Mỹ , gặp trẻ con phải tránh, không nên đụng chạm - Nếu quên , có thể bị Ủ -Tờ như chơi !

Ở Việt Nam ăn thịt chó thì không sao ,
ở Mỹ mà nhậu thịt chó là ủ tờ .

Ở VN hỏi tuổi phụ nữ không sao ,
ở Mỹ mà hỏi tuổi phụ nữ coi chừng bị xách guốc rượt chạy.

Ở VN có thể mặc đồ bộ ra đường,
ở Mỹ thì chỉ mặc đồ bộ lúc ngủ.

Ở VN đôi bạn nam hoặc nữ có thể nắm tay bát bộ,
ở Mỹ thì chỉ khi nào bồ bịch.

Ở VN có thể vừa ăn vừa nói,
ở Mỹ thì không.

Ở VN người vợ ở nhà giữ con cho chồng đi chơi với bạn bè,
ở Mỹ thì ngược lại.

Ở VN đàn bà rửa chén,
ở Mỹ thì ngược lại.

Enjoy.


-Tây Phương : BS sợ bệnh nhân tố cáo vì không có lương tâm nghề nghiệp,có thể bị cấm hành nghề và tù tôi.
-VN : Bệnh nhân sợ BS

-Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén.
-Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai!

-Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận. Họp xong thì thống nhất ý kiến, triển khai thì nhất trí.
-Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí. Họp xong mới bắt đầu tranh luận, lúc triển khai thì mỗi người mỗi ý !

- VN : "Dân giàu, Nước mạnh"
- Tây Phương : "Nước mạnh, Dân giàu"

- VN : Đảng cử, Dân bầu, kết quả trúng phiếu trên 90 %
- Tây Phương : Ứng cử viên tự do, không nhất thiết phải qua Đảng, trên 50% là đã quá thành công.

- VN : Không có thất nghiệp vì không bao giờ người thất nghiệp được bồi thường để sinh sống
- Tây Phương : Có thất nghiệp vì được chính phủ bồi thường và thống kê.

- VN : Chính Phủ, Bộ, Ngành trung ương hay địa phương, quân đội, công an đều làm kinh tế, thương mại
- Tây Phương : Hoàn toàn tuyệt đối cấm để khỏi được lợi dụng quyền hành.

- VN : XHCN nhưng an sinh xã hội không có
- Tây Phương : Không có XHCN nhưng an sinh xã hội đứng hạng đầu của Thế Giới.



HÃY ĐẶT CỐC NƯỚC CỦA BẠN XUỐNG


Một giáo sư bắt đầu giờ giảng của mình với một cốc nước. Ông giơ nó lên và hỏi các sinh viên, “Các bạn nghĩ cốc nước này nặng bao nhiêu?”
’50 gam!’…’100 gam!’… ‘125 gam!’… các sinh viên trả lời.
“Tôi không thể biết chính xác nếu không cân,’ giáo sư nói, ‘nhưng câu hỏi của tôi là: Điều gì sẽ xảy ra khi tôi cứ giơ cái cốc thế này trong vài phút?’
‘Chẳng có gì cả’ các sinh viên nói.
‘OK, vậy điều gì xảy ra nếu tôi giơ trong một giờ?’ giáo sư hỏi.
‘Tay thầy sẽ bắt đầu đau ạ’, một sinh viên trả lời.
‘Đúng vậy, và nếu trong một ngày thì sao?’
‘Tay thầy có thể tê cứng, và thầy có thể bị đau cơ, tê liệt, chắc chắn phải đến bệnh viện,’ một sinh viên khác cả gan nói. Và tất cả lớp cười ồ.
‘Rất tốt. Nhưng trong tất cả các trường hợp đó, cân nặng của cái cốc có thay đổi không?’, giáo sư lại hỏi.
‘Không ạ,’ các sinh viên trả lời.
“Vậy, cái gì khiến cho tay bị đau, cơ bị tê liệt? Và thay vì việc cứ cầm mãi, tôi nên làm gì?’
Các sinh viên lúng túng. Rồi một người trả lời, ‘Đặt cốc xuống!’
’Chính xác!’ giáo sư nói, ‘Các vấn đề trong cuộc sống cũng giống như thế này. Khi bạn giữ nó trong đâu vài phút thì không sao. Nghĩ nhiều hơn, chúng làm bạn đau. Và nếu cố giữ thêm nữa, chúng bắt đầu làm bạn tê liệt. Và bạn sẽ không thể làm gì được nữa.’
Nghĩ đến những vấn đề trong cuộc sống là điều quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là hãy nhớ ‘đặt chúng xuống’ vào cuối mỗi ngày khi bạn đi ngủ.
Nhờ vậy, bạn tránh được stress để khởi đầu một ngày mới thật tỉnh táo, khoẻ mạnh. Và đó là thứ giúp bạn có thể giải quyết mọi vấn đề.

Back to top
 
 
IP Logged
 
ngo_thi_van
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 13004
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #387 - 24. Apr 2013 , 08:04
 
Dzit va cac em oi ,
Co vao day moi biet chu quan may hom nay bi flu no hanh. Chuc em mau manh.
Co vao day doc bai noi ve " Poulet de Bresse " do Ngố sưu tam ma muon an con ga nhu the nay qua. Co the mua ga di bo o day roi lam nhu vay chac cung dươc chu gi ?
Mon tom chua cac em bay cho Co , ngay hom qua Co an voi thit ba rọi luộc
ngon lam. Ngay hom qua tom no moi thấm.
Co Van
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #388 - 24. Apr 2013 , 10:28
 
ngo_thi_van wrote on 24. Apr 2013 , 08:04:
Dzit va cac em oi ,
Co vao day moi biet chu quan may hom nay bi flu no hanh. Chuc em mau manh.
Co vao day doc bai noi ve " Poulet de Bresse " do Ngố sưu tam ma muon an con ga nhu the nay qua. Co the mua ga di bo o day roi lam nhu vay chac cung dươc chu gi ?
Mon tom chua cac em bay cho Co , ngay hom qua Co an voi thit ba rọi luộc
ngon lam. Ngay hom qua tom no moi thấm.
Co Van


...

Bây giờ sắp đến lúc ăn trưa , nghe cô Vân nói về món tôm chua mà. em ...chảy nước miếng , ước gì ở gần nhà cô , chắc cô không mời , cũng vào mà ăn...ké...hi..hi..
  Dzịt đang bịnh , Ngố lại nhớ các món ăn , thôi thì Tv mang nguyên chợ Bến Thành , mời cả quán vào đây , tha hồ " chỉ tay 5 ngón " ,  mà thưởng thức , và nhớ những ngày trước 1975...đi ăn hàng.
  8 Tv
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
Tuyet Lan
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 7023
Gender: female
Re: Quán 8 Dzịt
Reply #389 - 24. Apr 2013 , 21:14
 

...


Mời cả nhà dùng bánh ngọt nhé
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 24 25 26 27 28 ... 45
Send Topic In ra