Phương Tần wrote on 16. Jul 2007 , 06:08:

anh viết chữ này làm PT thâu thập thêm 1 chữ nữa : đánh-đập...đánh nhau hay đập chắc, chứ không có đánh chắc...
PS: PT đang thắc mắc không biết tại sao ở Quảng Trị người ta hay dùng chữ sau của tiếng kép:
-nghỉ
ngơi (ex: ngơi trưa )
-xa
ngái (ex: đường còn ngái... )
-rừng
rú (ex: đi rú )
-đánh
đập... (ex: đập chắc )

nhưng sáng giờ cứ online hoài không mần ăn gì được, thì đúng là...
chết chắc... đến giờ đi mần rùi...
Hello chị PT,
Tôi đã nói người trung nghèo, khô khan. Ngay đến tên cũng chỉ có 2 chữ như Võ Bình, Trần Tấu, Nguyễn Bạc, Đại Sân, etc. . Nhà náo khá gỉa thì khai sinh cho con mới nghĩ đến chuyện thòng thêm chữ văn, hay chữ chương này nọ. Tôi còn nhớ hồi nhỏ có hỏi rú là gì thì được o Vàng, người vú nuôi, cắt nghĩa là những chỗ sâu trong hốc núi. Bây giờ nghĩ lại mới nghĩ rằng chắc o Vàng (người Hải Lăng nghe) cắt nghĩa lung tung cho qua chuyện.
Tuy nhiên, tôi chắc chị PT nhớ chữ Việt Nam có một số không nhỏ có gốc từ Mường. Ở miền trung thì dĩ nhiên lại bị thêm ảnh hương của người Lâm Ấp, Chàm, vv. Những chúa Nguyễn đâu tiên lại có thói quen khi thắng trận lại đem về nhiều người thua trận về để phục vụ trong cung ! Những chữ như ri, mô, tê, răng, rứa là của người địa phương. Tôi độ chừng mấy chữ ngơi, ngái, đập, rú cũng là những chữ cổ địa phương.
Còn lại chữ "đánh chắc" là chữ của người Quảng Trị vào Huế học làm sang, lấy chữ "đánh" thay chữ đập nên mới lòi ra cái gốc nhà quê của mình.
ĐS
TB. Chi PT cũng chưa xác nhận mình người xứ mô ?