Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Chợ Chiều  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 83 84 85 86 87 ... 93
Send Topic In ra
Chợ Chiều (Read 96092 times)
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1260 - 18. Jul 2016 , 23:26
 
...

Mơ Sàigòn


một ngày mơ chút sàigòn
chút mưa chút nắng đâu còn dáng em
bao năm mất bóng người quen
còn đâu con gió gọi tên chúng mình

phố chiều lê lợi làm thinh
sàigòn chạm mặt cái tình ngày xưa
sàigòn chợt nắng chợt mưa
cho tôi chút nhớ tình khua dịu dàng

bao giờ nắng quái chưa tan
ta về chốn cũ lang thang một mình



Trần Phù Thế
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1261 - 18. Jul 2016 , 23:32
 

...

Mưa Sài Gòn


Trời Sài gòn chiều nay cơn mưa lũ
Mưa chập chùng trên phố vắng người qua
Những cơn mưa của một thời rất nhớ
Áo em xưa mưa đẫm ướt nhạt nhoà

Dưới cơn mưa em đi về đơn độc
Mưa có làm buốt giá trái tim em
Hạt mưa rơi thầm thì trên vai áo
Mưa dấu yêu từng giọt vẫn dịu mềm

Chiêu nơi đây cũng mưa buồn tầm tã
Quán bên đường tí tách giọt cà phê
Anh cúi đầu nhớ em từng kỷ niệm
Những chiều mưa ta dìu bước nhau về

Mưa vẫn rơi bâng khuâng trên xóm nhỏ
Gởi lại em dòng nhớ vẫn dâng tràn
Đi dưới mưa sao nghe lòng buốt giá
Hồn trôi vào niềm tiếc nuối mênh mang


Khiếu Long
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1262 - 18. Jul 2016 , 23:41
 
...
Không phải vì ta mềm yếu..



Ta chọn lương thiện không phải vì ta mềm yếu, mà bởi vì ta minh bạch hiểu rằng bản tính vốn thiện lương, làm người không thể ác, ác tất ắt phải gặp báo ứng.

Ta chọn nhẫn nhường (nhường nhịn, nhẫn nhịn), không phải ta rụt lùi. Bởi vì ta hiểu rằng, chỉ cần nhẫn một chút thì “gió yên sóng lặng”, có thể nhường một chút thì “biển rộng trời cao”.
...
Ta chọn khoan dung, không phải ta yếu đuối nhu nhược, bởi vì ta hiểu rằng khoan dung là phẩm chất tốt, phẩm chất tốt không bao giờ sai.

Ta chọn giả ngốc không phải là ta hồ đồ thật. Đối diện với những hiểu lầm, oan khuất và bất công, chỉ vì không muốn so đo tính toán, nên đã rộng lượng đại độ mà đối ứng, mỉm cười nhìn nhân tình thế thái.

Ta chọn tha thứ không phải là ta không có chuẩn tắc, mà vì ta hiểu rằng cái gì có thể bỏ qua thì nên bỏ qua, không thể làm cho sự tình tuyệt hết đi.

Ta chọn chân thành, ta nói là nói những lời thẳng thắn, bởi vì ta hiểu rằng đối phó thì là nịnh bợ không thật tâm, có trách nhiệm thì thường là những lời nói thành thật khó nghe.

Ta xem trọng tình nghĩa không phải bởi ta là người quá chấp, mà vì ta luôn nghĩ rằng cùng với bè bạn bằng hữu chung sống bên nhau những tháng ngày tốt đẹp, cái nghĩa tình và duyên phận khó có được ấy chớ có xem nhẹ bỏ qua, không nên che đậy tình cảm của nội tâm, ta minh bạch hiểu rằng phản bội chẳng có kết quả hay, dối lừa chẳng có kết cục tốt đẹp.

Ta chọn phúc hậu và tốt bụng không phải vì ta lù khù với vụng về, mà vì ta hiểu rằng đức hậu có thể truyền tải trợ giúp người niềm vui.

Đại độ nhìn thế giới, sống cuộc sống ung dung tự tại!

Quá trình mỗi một lần giở lật xem lại quá khứ đều là một chặng lữ trình kỳ diệu để quét sạch tẩy tịnh thân tâm .

Tác giả: Secretchina
Dịch giả: Tâm Nguyễn
Back to top
« Last Edit: 18. Jul 2016 , 23:42 by khieulong »  
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1263 - 20. Jul 2016 , 08:32
 

  Mỗi khi đến Hè...lòng man mác buồn...
  Vâng , không biết vì sao tôi buồn? hay tại vì không có ai tặng thơ và hoa phượng chăng ?

...

TVMS tự tặng cho mình những cành hoa phượng , để nhớ những ngày đi học , hay ép vào những trang giấy trắng , trinh nguyên.

...

  Hoa đầu mùa bao giờ chẳng đẹp
  Nắng đầu mùa bao giờ chẳng Say
  Mối tình đầu bao giờ chẳng vậy ?
  Thật đậm đà , và...thật đắng cay.

  Em cám ơn anh shaw' KL và chị Đ Đ đã làm cho chợ chiều...hông bị...ế.

  Em TVMS
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1264 - 23. Jul 2016 , 00:15
 

...

Một khi cây cổ thụ đã già thì đừng bứng gốc mà đi trồng nơi khác!




Không phải đợi tới Ngày Lễ Mẹ mới viết về mẹ, mà tôi nhớ mẹ một cách lạ lùng. Làm cỏ là nhớ mẹ. Đau đầu gối. Đau cột sống cũng nhớ mẹ. Vì sao ư? Vì mẹ tôi dưới quê hay mần cỏ, về già bà còng lưng, nên mỗi khi ra vườn làm cỏ, đau lưng tôi thấy lại hình ảnh bà. Có lẽ về già tôi sẽ còng lưng giống mẹ !

Ngày xưa, anh chị lớn của tôi làm giấy bảo lãnh đón ba mẹ tôi qua được bên này. Ba thì hợp khí hậu, ông ăn ngủ ngon, mập mạp lên ký, trong khi mẹ tôi thì héo mòn ho hen cả ngày, có đêm vì ho bà còn ói mửa. Tôi đưa mẹ nhập viện. Bác sĩ khám tổng quát, giữ bà lại một tuần, nhưng họ không tìm ra gì. Họ nói mẹ bịnh tưởng.

Ngày vào bệnh viện đón mẹ, ngạc nhiên khi thấy bà bày biện nào phô mai, bơ, sữa, bánh mì, mứt trái cây, da-ua đầy ra bàn. Miệng bà lâm râm khấn vái:
- Ma quỷ có đi ngang qua đây (mẹ tin dị đoan, nên nghĩ trong bệnh viện có nhiều người chết, chắc có nhiều ma). Làm ơn chứng dám dùm cho tôi, phò hộ cho tôi mau hết bịnh, để tôi còn về quê hương!

Hóa ra mẹ lập bàn thờ cúng thần linh ma quỷ.

Vừa về tới nhà, mẹ lấy ngay con dao nhà bếp của tôi khăng khăng đi ra vườn. Tôi vì mắc lo làm cơm cho gia đình, từ lúc có ba mẹ sang sống chung, nuôi mẹ trong bệnh viện, tôi bỏ bê hai con nhỏ của mình, mới đón mẹ về tôi muốn vào bếp nhưng lại sợ mẹ té ngoài vườn! Nhưng mẹ thoăn thoát làm cỏ say mê quên cả bệnh ! Té ra bà thèm làm lụng tay chân, bà nhớ mảnh vườn, nhớ bụi tre, nhớ đàn vịt bầu, nhớ cái nhà kỷ niệm của mình, nhớ quê  hương yêu dấu.

Tối đó mẹ nói với tôi:
- Bây đừng có giữ mẹ lại bên này, bây giữ tao lại là tao chết sớm đó.

Anh chị tôi làm giấy cho ba mẹ hồi hương về Việt Nam. Ngày ba mẹ bước lên máy bay là tôi đang đứng ngồi không yên trong sở. Cố không nghĩ tới xa ba mẹ lần nữa, từ khi vượt biên đi tới giờ đây là dịp tôi được hầu hạ cận kề cha mẹ khi tuổi già, nhưng mẹ tôi không cần đời sống ấm no vật chất bên này, bà nhớ mảnh vườn, bà thèm hửi hơi mùi cỏ non. Bà thèm vôi trầu, thèm đánh bài tứ sắc với mấy bà bạn lối xóm, trong khi bên này chúng tôi không có những thứ đó cho mẹ.

Tan sở chiều hôm ấy, thay vì lái xe về nhà, tôi lái thẳng ra mé ruộng, mở toang cửa xe hơi, một mình, ngồi ôm mặt khóc nức nở. Ngồi lâu lắm. Không dám nhìn mình trong gương, mở máy xe, lái trở về nhà. Nay tôi chỉ còn vai trò làm mẹ của hai con nhỏ. Ba mẹ tôi đã về lại cố hương rồi, tôi thôi không còn làm con phục vụ cho cha mẹ!

Chợt nhớ tới câu nói đọc đâu đó: " Một khi cây cổ thụ đã già thì đừng bứng gốc mà đi trồng nơi khác".

Võ Thị Trúc Giang
Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1265 - 23. Jul 2016 , 00:23
 

...

Quanh Ta Lá Vàng


đưa tay nhặt chiếc lá vàng
hồn thu đã rụng xuống ngàn đầy thu
quanh ta lá lặng như tờ
rụng từ muôn kiếp giấc mơ trễ tràng

quanh ta vô số lá vàng
từ trong muôn kiếp muộn màng về đây
xác xao lá úa muôn ngày
cõng theo cơn gió lá bay ngập rừng

lá đời hồn khóc rưng rưng
nên chiều thu chết theo từng bóng mây

Trần Phù Thế

Back to top
 
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1266 - 23. Jul 2016 , 00:33
 
...

Cà phê cà pháo

Phạm Thành Châu



Một buổi sáng nào đó, mấy ông bạn gọi nhau đi uống cà phê. Tiệm cà phê có mấy cái bàn đặt ngoài hiên, trên lề đường, kiểu cà phê vỉa hè ở Việt Nam hay cà phê Starbucks ở Mỹ thì càng quý. Ngồi đó cả ngày cũng chẳng ai đuổi mà chuyện trò cũng thoải mái. Ở Âu Mỹ mình nói tiếng Việt. Thỉnh thoảng cười với nhau thì họ biết ngay là mình đang nói chuyện vui. Không bao giờ tôi thấy người Âu Mỹ uống cà phê mà cười. Chuyện họ nói thường là thời tiết, thời sự. Họ không biết cái thú trò chuyện bên ly cà phê của người Việt mình. Họ thường ngồi một mình đọc báo, đọc sách. Nhiều ông cũng làm như ta đã là dân Tây, mũi hết tẹt, da hết vàng, cũng cầm quyển sách ngồi chăm chú đọc, ra vẻ “ta đây” trí thức (trừ những ông nghiên cứu thực). Lớn tuổi, đọc sách, báo (không phải nghiên cứu) phải nằm ườn trên giường hoặc trên ghế xa lông, trên võng…, dang tay, dang chân… rồi ngủ quên. Hạnh phúc vô cùng! Ra tiệm ngồi uống cà phê một mình là có tâm sự nào đó. Ngồi gặm nhấm nỗi buồn, có khi thở dài hoặc chết lặng, không biết làm sao cho hết buồn? Cũng có ông, thích ngồi một mình, chả suy tư, ngẫm nghĩ gì. Ở Sài Gòn, đầu hẻm thường có quán cà phê, nhiều ông, bà ra gọi một ly, ngồi “chò hỏ” (hai chân trên ghế, bó gối), chẳng nói năng, nhìn ra đường, thỉnh thoảng, đổ cà phê ra dĩa, bưng húp (cho bớt nóng). Bây giờ ở Việt Nam, uống cà phê vỉa hè mà nhìn thiên hạ chạy xe ngoài đường, đông như kiến, khói mù trời, còi bóp inh ỏi… một lát là chóng mặt. Trước 1975, thời còn sinh viên, sáng Chủ Nhật ra Thanh Bạch (Sài Gòn) tôi với vài người bạn kêu bò kho bánh mì, uống ly sữa tươi. Tuổi đó, tụi tôi không biết uống cà phê, hút thuốc, chỉ sau nầy, đi làm mới sinh tật thuốc lá, cà phê cho ra vẻ người lớn, phong trần.


Rủ nhau đi uống cà phê, càng đông càng vui. Bước chân ra cửa là đã vui rồi. Háo hức như thời trẻ, đi gặp người yêu. Trẻ có bạn. Lớn có gia đình, vợ con. Già… lại có bạn. Ông nào không có bạn cà phê tại vì mình bẩn tính, thích chê bai, trách móc người nầy người kia, hoặc tự khoe khoang, mình đã làm việc nầy việc nọ. Tệ nhất là giành nói, không chịu lắng nghe người khác. Vị nào được mời đi uống cà phê vài lần rồi bạn bè làm lơ vì mình thô lỗ, ăn nói cục cằn. Họ đáng được mời đi nhậu để có dịp gây lộn, đánh chửi nhau. Mấy ông già, cứ thui thủi trong nhà suốt ngày, con cái đã lớn, đã như chim rời tổ, chỉ còn lại mụ dzợ già, thấy hoài phát ngán, lại thêm tính lẩm cẩm, lầu bầu suốt ngày, nhăn như khỉ ăn ớt.… Chỉ gặp bạn là vui, càng “nói bậy” càng vui. Mấy bà cũng rứa, nhưng phải thật thân, mới dám nói chuyện bậy bạ mỗi khi tụ tập ăn uống riêng với nhau, đối đáp trên điện thoại hoặc đi chung xe (không có đàn ông) với nhau. Các ông thì thân, sơ gì cũng xổ “tiếu lâm”. Uống cà phê thì không nên nói chính trị, không nói đến chuyên môn, nghề nghiệp. (Xong buổi cà phê, tan hàng, bàn chuyện làm ăn sau. Lúc đó thì nước trà hoặc bia rượu, nước ngọt gì cũng được, đó không phải là “Hội Cà Phê”. Ông chủ ga-ra không nói chuyện sửa xe. Các ông văn, thi sĩ không nói chuyện văn chương. Họa sĩ không nói chuyện tranh. Nhà báo không nói chuyện báo chí.… Họ tối kỵ đem những chuyện đó vào bàn cà phê. Bình luận văn thơ hoặc “mặc áo thụng vái nhau” trên bàn cà phê chỉ làm người khác mất vui.

Bạn cà phê thường nói chuyện tào lao để tâm trí thoải mái, vui vẻ với nhau. “Trà Ðạo” quy định những kiểu cọ quá rắc rối. Bưng chung trà đưa lên mồm cũng bày đặt nầy nọ. Trà Ðạo chỉ cốt đánh lừa, dụ dỗ những ông bà ảo tưởng là mình quý phái. Người Nhật, gì cũng đạo, giết người cũng là đạo. “Kiếm đạo, Nhu đạo, Không thủ đạo”.…TràÐạo là để đọc cho vui thôi chứ chả ai theo, trong khi dân cà phê, chỉ vài ba người, tâm đầu ý hợp, đã thành “Hội Cà Phê”. Uống cà phê với nhau phải vui, không nghiêm trang, long trọng như “Trà Ðạo”. Thông thường, câu chuyện mở màn, (trong khi chờ cà phê đem ra) là tự chế giễu mình, người khác thêm thắt vào cho thêm rôm rả. Mấy ông lớn tuổi thích “khoe” bịnh của mình một cách bình thản. Bịnh nầy, bịnh kia. Coi như chuyện đương nhiên. Chẳng ông nào sợ chết. Với tuổi già, họ bất lực, không hy vọng thoát khỏi tay tử thần nên chả thèm nghĩ đến. Sống lâu thêm chật đất. Càng già càng lú lẫn, càng yếu đuối, lại thêm bịnh tật, chỉ làm khổ người khác.…Ai cũng cầu mong được ngủ một giấc và không thức dậy “Tu mười kiếp mới được như vậy”. Dĩ nhiên có bịnh thì chữa, như ra trận phải cẩn thận trước kẻ thù. Giỡn mặt tử thần đâu có được!

Ra tiệm cà phê với bạn, đôi khi còn thú vị hơn trước kia hẹn hò với người tình. Khi tan hàng (cà phê) tâm trí sảng khoái, yêu đời, yêu người, yêu chung quanh. Gặp ai cũng sẵn nụ cười chào hỏi. Ðáng tiếc là quý bà, ít người biết được cái thú nầy. Tôi nói chung chung về chuyện uống cà phê với mấy ông bạn già chúng tôi chứ mấy cậu sồn sồn ở Mỹ đến tiệm cà phê là để xem football, cá độ và để ngắm các em bưng cà phê. Ở Cali., nhiều tiệm cà phê có các em “áo hai dây, quần một ống” được quảng cáo trên internet, khách đến chật tiệm, đa số là thanh niên chứ mấy ông già, chân tay rũ liệt, đến đấy làm gì. Ðôi khi muốn giải trí, các cậu đến mấy tiệm “vũ xét xi” xem mấy em “không mảnh vải che thân!” nhảy múa. Nhớ cách nay vài chục năm, khi chúng tôi (còn ở tuổi trung niên) mới qua Mỹ, tiểu bang Virginia, có nhà thơ Hoàng Trùng Dương (qua trước) đưa năm bảy người chúng tôi đi xem “vũ xét xi” trên Washington DC. Chúng tôi ngồi một bàn, mỗi người một chai bia, trước mặt là dãy sân khấu có năm cây cột kim loại sáng bóng. Mỗi em một cây cột. Thật tội nghiệp! Chẳng em nào có áo quần. Các em cứ ôm cây cột mà trèo lên tụt xuống, đánh đu, vặn vẹo, uốn éo quanh cây cột trông rất vui và tức cười chứ chẳng thấy kích thích, ham muốn gì. Ông bạn nhà thơ đưa cho mỗi đứa mấy tờ đô la (chúng tôi mới qua Mỹ, chẳng có xu nào) rồi ông ta làm trước, chúng tôi lần lượt làm theo (mấy khán giả khác cũng làm như vậy), nghĩa là cầm tờ đô la trên hai tay, để trước ngực, đến đứng sát mép sân khấu. Em vũ nữ cười tình rất dễ thương, uốn éo đến gần, thò tay lấy tờ bạc rồi hếch chân lên trước mặt người đó một cái. Chỉ tích tắc thôi. Vậy là xong. Phải về chỗ ngồi cho người khác lên “nạp tiền”. Luật “Cấm sờ vào hiện vật” được áp dụng nghiêm ngặt. Ông nào lạng quạng sẽ bị một tên cô hồn, to như con dã nhân, nắm cổ vất ra đường. Không chỉ các ông đi xem mà các cô, các bà cũng đến uống bia ngắm người đẹp nhảy múa. Các cô quá đẹp! Cao cỡ thước bảy, chân dài, ngực đùi sạch sẽ, thanh cao, nhất là gương mặt, đẹp một cách trong sáng, thánh thiện như thiên thần. Nghe nói (trừ những cô chuyên nghiệp) những cô đó là sinh viên làm thêm để kiếm tiền chi dụng. Xem “vũ xét xi”, đúng nghĩa là ngắm thân thể cô vũ nữ, xem cô múa và tìm thấy niềm vui, chứ chẳng ai có một chút ý nghĩ dung tục nào. Các cô mới đúng là thần vệ nữ. Quý bà chỉ khoe áo quần chứ làm gì có thân hình đẹp như vậy cho thiên hạ chiêm ngưỡng. Tôi thấy, cuối dãy, có sân khấu riêng cho các cô Ả Rập nhảy múa cho các ông Ả Rập xem. Ai nấy râu ria tùm lum!

Trước 1975, ở Sài Gòn, cũng có “vũ xét xi”, nổi tiếng nhất là cô Xuân Trang, con gái nữ kịch sĩ Xuân Dung. Cũng trống kèn ầm ĩ, cũng uốn éo, quằn quại, nhưng trên, dưới đều có “lá chắn chống phi đạn liên lục địa”, phòng thủ tươm tất. Chả ra làm sao! Thà đi biển, ngồi ghế dựa, ngắm mấy em tắm biển còn thoải mái hơn!

Trở lại chuyện cà phê của mấy ông già tụi tôi ở tiểu bang Virginia, miền đông bắc Hoa Kỳ. Buổi sáng, bọn già gọi nhau “Cà phê hè!” cũng có nghĩa là đi điểm tâm, đôi khi về nhà khỏi ăn trưa, vì các tiệm cà phê, tiệm ăn ở Virginia, gần 11 giờ mới mở cửa. Vả lại, mấy ông già thường thức khuya, dậy trễ, hẹn giờ đó cho thong thả. Nếu ở Cali. Có cà phê Factory là nơi hẹn hò thì ở Virginia có tiệm phở Xe Lửa của ông chủ Toàn Bò trong chợ Eden. Hẹn nhau đến đấy thì có ngồi từ sáng đến chiều vẫn cứ thoải mái, ông chủ Toàn Bò vẫn nhe răng cười, dù khách có đông đến bao nhiêu “Xin quý vị chờ cho chút” chứ không nhăn nhó, ý muốn đuổi mấy vị “ngồi đồng” choán chỗ như những tiệm ăn khác. Ông Toàn Bò có sáng kiến, kê hai cái bàn sát nhau để bạn bè ngồi dễ chuyện trò. Thời đó (cách nay hơn chục năm) bọn chúng tôi (chưa già lắm) họp mặt ở đó trên vài chục mạng. Phần đông làm báo, làm văn, làm thơ, làm họa sĩ và… làm thinh (không làm gì cả). Tụ tập ăn uống, cà phê cà pháo, tán láo, cười đùa chán chê, đến trưa mới giải tán. Vài ông móc “tờ sớ” ghi sẵn lời vợ dặn, đi chợ mua những món gì, ở đâu, giá bao nhiêu? Ðem về bỏ tủ lạnh hay để trên bàn? Phải tuân hành tỉ mỉ như thế để khỏi bị vợ rầy! Nhiều ông nán lại thách đấu cờ tướng. Hai ông đấu nhau, các ông khác làm khán giả và làm thầy dùi, chỉ chọt, ý kiến ý cò, la hét cười nói, xỏ xiên om sòm. “Thua ra!” Ai thua thì đứng dậy, nhường chỗ cho người khác. Ông Cò Ly, trình độ cờ tướng cỡ “vịt chặt chân” (đánh thấp như vịt bị chặt chân) mà gặp ai cũng thách đấu. Ði được một nước đắc ý thì huênh hoang, khoe với khán giả là sẽ cho đối phương chết. Nhưng đến các nước cờ sau đó thì ông thừ người, chẳng biết chống đỡ cách nào để rồi bị chiếu bí. “Thua thì sắp ván khác. Sợ gì!” Ông Cò Ly có sạp báo trước tiệm phở, ham đánh cờ đến nỗi quên người mua báo đang đứng chờ ngoài kia. Ông chủ tiệm sửa xe Minh Auto có thể ngồi đánh cờ tướng từ sáng đến chiều. Ăn thua gì cũng cười. “Chơi cho vui!”.

Những chuyện tôi kể vừa rồi là thời vàng son của chúng tôi cách nay hơn chục năm. Càng về sau, càng vắng dần. Ông nào cũng trên bảy mươi, tám mươi, bịnh tật cả lô trong người. Chân yếu tay mềm, chán nản, chẳng muốn đi đâu. “Quân số” hao hụt mà không được bổ sung! Cứ lặng lẽ vơi đi. Năm nầy qua năm nọ. Ðến nỗi, ông chủ Toàn Bò chỉ để một bàn cho bạn bè, nhưng cũng lưa thưa. Mấy ông lão tóc bạc gặp nhau, chào nhau, kể bịnh tật mình mà cười như mếu. Thỉnh thoảng, ông Toàn Bò thông báo “Ông X. mất rồi. Ðêm hôm qua. Quý vị đóng mỗi người mười lăm đô để đăng báo phân ưu. Ghi tên vào tờ giấy nầy. Vị nào muốn đến viếng người quá cố thì đến nhà quàn B. số… đường……Từ giờ H. đến giờ G. ngày…tháng…năm”. Rồi thì cái danh sách người chia buồn cũng vơi đi. Người chia buồn được lần lượt đôn lên thành người quá cố, cho nên chẳng còn ai để ông thông báo, đòi đóng tiền đăng báo phân ưu. Không phải mọi người đều được “Thành kính phân ưu. Vô cùng thương tiếc” Họ còn sống nhưng nằm nhà, chỉ thích quanh quẩn trước sân, sau vườn. Mắt kém. Lái xe chậm chạp.

Có ra hàng cà phê cũng chẳng gặp ai! Ðáng kinh ngạc nhất là ông cụ thân sinh của ông Bùi Dương Liêm, trên chín mươi tuổi mà vẫn tự lái xe, ra ăn hết một tô phở. Ông Toàn Bò, chủ tiệm phở Xe Lửa thiếu bạn. Một mình đi ra đi vào, mặt buồn xo như người thất tình. Khách đến, ông cũng miễn cưỡng, thờ ơ. Buồn quá! Ông Toàn Bò dẹp tiệm, về hưu.

Trước đây, bạn bè, bà con từ Việt Nam qua, từ Úc Châu, Âu Châu, Canada, các tiểu bang khác đến tiểu bang Virginia, đều lấy tiệm phở Xe Lửa trong chợ Eden là nơi gặp gỡ, chuyện trò. Ở đó khách có thể tình cờ gặp lại bạn cũ đã mất liên lạc từ lâu, tay bắt mặt mừng… Nay tiệm phở Xe Lửa không còn nữa, phải mời bạn đến các tiệm ăn khác. Tiệm khác chỉ có ăn thôi. Ăn xong phải đứng dậy. Không nơi đâu có cái không khí thân mật, thoải mái, vui vẻ như trong tiệm phở Xe Lửa của ông Toàn Bò.

“Ơi ông Toàn Bò! Nay ông nơi đâu?”
Back to top
« Last Edit: 23. Jul 2016 , 00:39 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1267 - 25. Jul 2016 , 10:03
 

...

Hè Vắng


Về sân trường vắng đìu hiu
Còn đâu áo trắng dập dìu ngày xưa
Trên cành phượng đỏ mùa trưa
Ôi chao nhớ quá như vừa hôm qua

Ngoài khung cửa lớp vườn hoa
Những con bướm lượn hiền hòa dấu yêu
Tiếng ve sầu đến cô liêu
Có ai ngơ ngác giữa chiều phượng bay

Vòng tay nào nhớ vòng tay
Người đi xa mãi tháng ngày vấn vương
Tìm đâu nỗi nhớ niềm thương
Những bạn bè đã xa trường chiều nao

Chập chùng kỷ niệm xôn xao
Em xa xôi quá phương nào buồn trông
Ngoài kia rụng trái chờ mong
Ngây ngô nhặt cánh phương hồng nhớ nhau

 
Khiếu Long
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1268 - 25. Jul 2016 , 12:41
 
khieulong wrote on 25. Jul 2016 , 10:03:

...

Hè Vắng


Về sân trường vắng đìu hiu
Còn đâu áo trắng dập dìu ngày xưa
Trên cành phượng đỏ mùa trưa
Ôi chao nhớ quá như vừa hôm qua

Ngoài khung cửa lớp vườn hoa
Những con bướm lượn hiền hòa dấu yêu
Tiếng ve sầu đến cô liêu
Có ai ngơ ngác giữa chiều phượng bay


Vòng tay nào nhớ vòng tay
Người đi xa mãi tháng ngày vấn vương
Tìm đâu nỗi nhớ niềm thương
Những bạn bè đã xa trường chiều nao

Chập chùng kỷ niệm xôn xao
Em xa xôi quá phương nào buồn trông
Ngoài kia rụng trái chờ mong
Ngây ngô nhặt cánh phương hồng nhớ nhau

 
Khiếu Long



Chẳng biết anh Đậu Đen làm bài thơ ni lúc nào, nhưng Đ Đ đọc mà tưởng chừng có thể áp dụng cho sân trường LVD hiện nay . Vắng và buồn...  Embarrassed   Embarrassed 


...


Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1269 - 28. Jul 2016 , 09:43
 
Dau Do wrote on 25. Jul 2016 , 12:41:

Chẳng biết anh Đậu Đen làm bài thơ ni lúc nào, nhưng Đ Đ đọc mà tưởng chừng có thể áp dụng cho sân trường LVD hiện nay . Vắng và buồn...  Embarrassed   Embarrassed 


...



Đúng là những người thân thương cũ bây giờ đã về đâu trong đời ....đời sống nhiều vội vã quá , đời sống nhiều lo toan quá , đôi khi đời sống cũng nhiều bon chen quá ...chúng ta chỉ còn chăng là những kỷ niệm của một thời để nhớ thôi cô em nhà Đậu ơi .... Undecided
Back to top
« Last Edit: 28. Jul 2016 , 21:53 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1270 - 28. Jul 2016 , 09:54
 
Đệ nhất phu nhân Mỹ với bài phát biểu lay động lòng người


VOA Tiếng Việt


Đệ nhất phu nhân Mỹ Michelle Obama hôm thứ Hai 25/7 đã có một bài phát biểu đầy cảm xúc tại đêm khai mạc đại hội toàn quốc của đảng Dân chủ. Bài phát biểu về ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton đã được Michelle Obama biến thành bài nói chuyện về những mối quan tâm rất đời thường, rất phụ nữ của một người đã và đang làm công việc nuôi dạy con cái trong Tòa Bạch Ốc, tòa nhà mà bà nói là “đã được xây nên bởi những người nô lệ”.

Đứng trước cử tọa hàng trăm người, gồm những khuôn mặt đứng đầu đảng Dân chủ, và hàng triệu người dân Mỹ theo dõi qua truyền hình, Đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ đặt trọng tâm của cuộc tranh cử đang ngày càng gay gắt giữa ứng viên đảng Cộng hòa là ông Donald Trump và bà Hillary Clinton của đảng Dân chủ, thành mối quan tâm của từng gia đình:

“Không phải là đảng Dân chủ hay đảng Cộng hòa, không phải là cánh tả hay cánh hữu trong cuộc bầu cử này hay các cuộc bầu cử khác, mà điều quan trọng hơn cả là người nào sẽ nắm quyền và sẽ ảnh hưởng đến con cái của chúng ta trong 4 hay 8 năm tới”.

Bà Michelle đã chia sẻ với cử tọa về những ngày đầu tiên khi bà và ông Obama bước vào Tòa Bạch Ốc, và ngày đầu tiên hai cô con gái nhỏ của bà được các nhân viên mật vụ đưa đi học.

Bà Michelle cho biết: “Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi sáng mùa đông ấy khi tôi nhìn theo các con gái, chỉ mới 7 và 10 tuổi, bước lên chiếc SUV đen với những người đàn ông mang súng, gương mặt của chúng tì lên cánh cửa xe, điều duy nhất tôi nghĩ vào lúc ấy là ‘Mình đã làm gì vậy?’”

Đệ nhất phu nhân Mỹ cho biết bà và chồng đã học cách bảo vệ các con mỗi ngày trước sự dòm ngó của công luận, dạy cho các con biết làm ngơ trước những câu hỏi công kích về quốc tịch hay tôn giáo của ông Obama, cho chúng biết rằng những lời lẽ thù hận mà chúng nghe từ các nhân vật nổi tiếng trên truyền hình, không đại diện cho tinh thần của nước Mỹ. Bà nói bà và chồng thực sự nghiêm túc trong từng lời ăn tiếng nói, từng hành động mỗi ngày vì “những đứa trẻ đang nhìn vào chúng tôi”. Bà giải thích:

“Bởi vì chúng tôi biết lời nói và hành động của chúng tôi rất là quan trọng, không chỉ đối với các con gái tôi mà với cả những đứa trẻ trên khắp nước này”.

Đó cũng là điều mà bà Michelle Obama kêu gọi người dân Mỹ hãy nghĩ đến khi bỏ tấm phiếu bầu cử quyết định ai sẽ là vị tổng thống tiếp theo của nước Mỹ. Bà Michelle ca ngợi vị cựu Ngoại trưởng của chồng – bà Hillary Clinton – là người đã “cống hiến cả đời cho trẻ em nước Mỹ” qua những nỗ lực như bênh vực trẻ khuyết tật trong thời bà còn làm luật sư, đấu tranh trong vấn đề chăm sóc sức khỏe trẻ em thời còn là đệ nhất phu nhân, cho vấn đề bình đẳng trong chăm sóc trẻ em khi phục vụ ở thượng viện.

Bà Michelle nói: “Điều tôi ngưỡng mộ nhất ở bà Hillary là bà không bao giờ khuất phục trước áp lực. Bà không bao giờ chọn giải pháp dễ dàng. Bà Hillary Clinton không bao giờ bỏ cuộc trong đời. Và khi nghĩ đến việc tôi muốn có một vị tổng thống như thế nào cho con các con tôi và tất cả trẻ em, thì đó là điều tôi muốn. Tôi muốn một người có ý chí, không bao giờ bỏ cuộc”.

Mặc dù không nêu đích danh đối thủ của bà Hillary Clinton là tỷ phú bất động sản Donald Trump của đảng Cộng hòa, Đệ nhất phu nhân Mỹ gián tiếp phản bác lại khẩu hiệu “làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại” của ông Trump rằng “đừng để ai đó nói với quý vị rằng đất nước này không vĩ đại, rằng chúng ta phải làm cách nào đó để nó vĩ đại trở lại. Bởi vì đây đã là là đất nước vĩ đại nhất địa cầu”.

Khi nhắc tới việc mỗi sáng thức dậy, nhìn các con chơi đùa và lớn lên trong tòa nhà bà và gia đình đang sống – Tòa Bạch Ốc – nơi đã được chính những người nô lệ xây nên, bà Michelle đã suýt bật khóc. Cảm xúc của bà đã được đám đông vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt. Bà nói chính nhờ bà Hillary Clinton, các con gái của bà và những đứa trẻ khác có thể hưởng lợi từ việc một người phụ nữ có thể trở thành tổng thống của nước Mỹ.

Bà Michelle nói: “Một lãnh đạo được dẫn dắt bởi tình yêu và hy vọng và những giấc mơ lớn phi thường dành cho những đứa trẻ của chúng ta”.

Theo nhận xét của báo chí Mỹ, bài phát biểu của bà Michelle thực sự có sức lay chuyển lòng người. Không những biến bà Hillary Clinton thành một nữ anh thư, nhiều tờ báo nói bài phát biểu của bà Michelle còn có tác dụng hàn gắn cử tri của hai đối thủ trong cùng đảng là bà Hillary Clinton và ông Bernie Sanders.

Theo một khảo sát gần đây của Viện Gallup, bà Michelle Obamad đã giành được sự ái mộ của 58% số người được khảo sát, cao hơn cả chồng bà là Tổng thống đương nhiệm Barack Obama.

Sau bài phát biểu của bà Michelle, Tổng thống Obama đã ca ngợi vợ trên trang Twitter “Một bài phát biểu phi thường của một phụ nữ phi thường. Không thể tự hào hơn, và đất nước chúng ta được chúc phúc khi có cô ấy làm Đệ nhất phu nhân. Anh yêu em, Michelle”.
Back to top
« Last Edit: 28. Jul 2016 , 09:54 by khieulong »  
 
IP Logged
 
khieulong
Gold Member
*****
Offline


Lục Tiểu Huynh

Posts: 2770
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1271 - 28. Jul 2016 , 10:03
 

...

Tìm Lại Tuổi Thơ


Thời gian ươm nụ tình xanh
Nắng mùa xuân biếc trên cành xôn xao
Thì thầm giai điệu ca dao
Tôi về tìm lại hôm nào tuổi thơ

Cánh đồng hiu quạnh chơ vơ
Dòng sông lặng lẽ phai mờ dấu yêu
Khói lam chiều bóng tịch liêu
Khung trời xưa những cánh diều làng quê

Tôi về qua những cơn mê
Ngậm ngùi chạnh nhớ câu thề ngày xưa
Đường quê hai buổi đón đưa
Em tròn mười tám tôi vừa hai mươi

Tôi về tìm nụ hồng tươi
Tình đầu với những tiếng cười hồn nhiên
Lãng quên đời những sầu miên
Nghe từng sợi tóc ưu phiền nhẹ rơi ...


Khiếu Long
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1272 - 28. Jul 2016 , 19:45
 
The Art of politics


I told my son, "You will marry the girl I choose."
He said, "NO!"
I told him, "She is Bill Gates daughter."
He said, "OK!"
I called Bill Gates and said, "I want your daughter to marry my son."
Bill Gates said, "NO!"
I told Bill Gates, My son is the CEO of World Bank."
Bill Gates said, "OK!"
I called the President of World Bank and asked him to make my son the CEO.
He said, "NO!"
I told him, "My son is Bill Gates son in law."
He said, "OK!"

This is exactly how politics works...

From email
Back to top
« Last Edit: 28. Jul 2016 , 19:46 by Dau Do »  

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Chợ Chiều
Reply #1273 - 29. Jul 2016 , 09:57
 
khieulong wrote on 28. Jul 2016 , 09:43:
Đúng là những người thân thương cũ bây giờ đã về đâu trong đời ....đời sống nhiều vội vã quá , đời sống nhiều lo toan quá , đôi khi đời sống cũng nhiều bon chen quá ...chúng ta chỉ còn chăng là những kỷ niệm của một thời để nhớ thôi cô em nhà Đậu ơi .... Undecided


  Vâng , chỉ còn là kỷ niệm...1 thời " oanh liệt " nay chỉ còn là....liệt....
  Em  TVvMs  cám ơn nhiều , và thân chúc cả nhà cuối tuần êm đềm , an vui.

...

" mỗi năm đến Hè lòng man mác buồn " ( thuở đi học ).

  Bây giờ...ngày nào TvMs...cũng buồn hiu...hu..hu...

  ...

  TvMs

Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
phu de
Gold Member
*****
Offline



Posts: 3542
Gender: male
Re: Chợ Chiều
Reply #1274 - 31. Jul 2016 , 04:09
 
Hoa hậu (cam đảm ??  Smiley laugh12) Michigan gốc Trung Cộng Arianna Quan



...

...

...


Xin xem thêm ở đây:
http://news.zing.vn/nguoi-dep-trung-quoc-dang-quang-hoa-hau-tai-my-bi-che-xau-te...
Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 83 84 85 86 87 ... 93
Send Topic In ra