Ai Huu Trung Hoc Le Van Duyet
Trường Trung Học Lê Văn Duyệt - Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương  
  Chào Du Khách. Xin Gia nhập hay Ghi Danh
 

...



Nếu có trở ngại kỹ thuật khi ghi danh vào diễn dàn, xin liên lạc ngdangmy@gmail.com


  Kho Hình Trang chánhTrợ giúp Tìm kiếmGia nhậpGhi Danh  
 
Pages: 1 ... 74 75 76 77 78 ... 97
Send Topic In ra
Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương (Read 120913 times)
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1125 - 10. Mar 2017 , 09:50
 
tranvanluong wrote on 16. Feb 2017 , 07:55:
Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
     Nửa đời mỏi mệt,
     Lê lết lang thang,
    Tỉnh giấc kê vàng,
    Xuân sang đất lạ.

Cóc cuối tuần:


      
Dắt Lợn Qua Đường


     Chiều mơ dắt lợn qua đường,
Tưởng chừng trở lại quê hương năm nào.
     Gập ghềnh chân thấp chân cao,
Lợn lon ton bước, người nao nao sầu.
     Gió hoang đổi dạng thay màu,
Hung hăng ép lá xướng câu tuyệt tình.
     Người vờ câm điếc làm thinh,
Cơn đau xé ruột chỉ mình mình hay.
     Bần thần đứng ngóng mây bay,
Mây tan mấy bận, mắt cay bấy lần.
     La cà mỏi gối chồn chân,
Ngõ về chốn cũ thoạt gần thoạt xa.
     Lui cui dọ lối quê nhà,
Xương khô lấp nẻo, hồn ma cản đường.
     Quơ tay ghì nhánh tà dương,
Nghe như muối xát vết thương trong lòng.
                        x
                   x         x   
     Thẫn thờ dắt lợn ra sông,
Cây khô, bến vắng, đò không tay chèo.
     Một rừng sóng nhỏ đói meo,
Dựa hơi gió đẩy đám bèo ngược xuôi.
     Trên dòng nước đục nổi trôi,
Cánh xơ xác rã, cánh tơi tả rời.
     Bập bềnh dắt díu ra khơi,
Cầu mong chóng được đến nơi an bình.
     Ngờ đâu cuối chặng linh đinh,
Xác người, xác cá chết sình nằm phơi.
     Mênh mông oán khí ngập trời,
Giọt mưa uất hận thầm rơi lối mòn.
                        x
                   x         x   
     Ngù ngờ dắt lợn lên non,
Nào hay cảnh cũ chẳng còn như xưa.
     Núi mòn, đất lở, cây thưa,
Bàn tay phá hoại chẳng chừa nơi nao.
     Tai nghe lũ Chệt ồn ào,
Biết Cao nguyên đã lọt vào ngoại bang.
     Ung dung giặc Bắc ùa sang,
Dần dà nuốt trọn mảnh giang san này.
     Vô tình người có nào hay,
Mình lưu vong tại chính ngay quê mình.
     Vọng về tiếng khóc u linh,
Nổi chìm giữa tiếng âm binh cợt cười.
                        x
                   x         x   
     Hoang mang dắt lợn tìm người,
Nắng chai màu áo, mưa tơi dấu giày.
     Khật khừ nửa tỉnh nửa say,
Nghe bao ước vọng trên tay mỏn dần.
     Nhọc công thăm hỏi xa gần,
Non sông khác chủ, người thân chốn nào.
     Phố phường thú dữ lao xao,
Vực sâu vẳng tiếng kêu gào đắng cay.
     Trời chiều thoảng chút heo may,
Cỏ đuôi chồn đã phất đầy ruộng nương.
     Ngoái đầu trông lại quê hương,
Tang thương xóm cũ, thê lương bóng già.
                        x
                   x         x   
     Tàn mơ, dắt lợn về nhà,
Giương đôi mắt lệch xót xa nhìn đời.
     Chợt nghe pháo nổ vang trời,
Hình như Tết lại đến nơi quê người.
                 Trần Văn Lương
                    Cali, 2/2017





Em TvMs cám ơn anh Lương đã chia xẻ bài thơ rất hay , nhưng buồn quá tháng 2.
Kính chúc sức khoẻ và an bình cuối tuần , và hy vọng sẽ có bài thơ tháng 3 , trân quý.

...

  Em TvMs
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1126 - 11. Mar 2017 , 07:09
 
tuy-van wrote on 10. Mar 2017 , 09:50:
Em TvMs cám ơn anh Lương đã chia xẻ bài thơ rất hay , nhưng buồn quá tháng 2.
Kính chúc sức khoẻ và an bình cuối tuần , và hy vọng sẽ có bài thơ tháng 3 , trân quý.

...

  Em TvMs


Cám ơn TV nhiều. Đang đi du lịch xa, hôm nay mới có internet để trả lời.
Chúc TV luôn an vui.
L
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1127 - 11. Mar 2017 , 07:49
 

Chúc Anh chị Lương đi chơi vui vẽ, nhớ 'biên' thơ về nhé  Wink
Back to top
 

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1128 - 11. Mar 2017 , 18:04
 
Dau Do wrote on 11. Mar 2017 , 07:49:

Chúc Anh chị Lương đi chơi vui vẽ, nhớ 'biên' thơ về nhé  Wink


Cám ơn Đậu Đỏ.
Ham đi chơi thành ra cóc nhái biến đi đâu mất hết sleepy005 Smiley
L
Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1129 - 23. Mar 2017 , 07:31
 

Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
     Đông dài, đêm lạnh buốt tim,
Bóng trăng quê cũ biết tìm chốn nao.



Cóc cuối tuần:

    
冬 夜 怨

夜 寒 風 冷 雨 噥 噥,
四 季 爲 何 只 見 冬.
懣 懣 仰 頭 追 舊 月,
黑 雲 朵 朵 蓋 長 空.
                陳 文 良



Âm Hán Việt:

           Đông Dạ Oán
Dạ hàn, phong lãnh, vũ nông nông,
Tứ quý vị hà chỉ kiến đông.
Muộn muộn ngưỡng đầu truy cựu nguyệt,
Hắc vân đóa đóa cái trường không.
              Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:

          Nỗi Oán Đêm Đông
Đêm lạnh, gió rét, mưa thì thào,
(Có) bốn mùa mà sao chỉ thấy có mùa đông.
Buồn bã ngửng đầu đuổi tìm trăng cũ,
Mây đen từng mảng che lấp kín trời không.


Phỏng dịch thơ:

       Lời Oán Đêm Đông
Đêm dài, mưa lạnh náo bên song,
Quanh quẩn bốn mùa chỉ thấy Đông.
Ngước mắt vời trông trăng chốn cũ,
Mây đen vần vũ lấp trời không.
               Trần Văn Lương
                   Cali, 3/2017



Lời than của Phi Dã Thiền Sư:
      Ánh trăng ngày tháng cũ giờ ở nơi nao?      
      Ngước mắt nhìn trời chỉ thấy mây đen vần vũ.
      Và đêm đông kia vẫn kéo dài bất tận.
      Biết nói gì đây, hỡi ơi!



Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1130 - 13. Apr 2017 , 00:51
 

Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
        Xưng danh tỵ nạn với đời,
Mà ngày Quốc Hận sao người muốn quên?


Cóc cuối tuần:

   
Đừng Hỏi Tao Muốn Gì

                
           (Thay lời một người công dân VNCH
          còn bị kẹt lại trong địa ngục trần gian)


Hỡi thằng bạn xưa cùng tao chung lối,
Sớm vượt biên, giờ trôi nổi phương nao,
Cám ơn mày vẫn còn nhớ đến tao,
Và gửi tới cho nhau lời thăm hỏi.

Trong thư mày có nói,
Mày biết tao nghèo đói bấy lâu nay,
Nên muốn gì thì cứ bảo mày hay,
Chuyến về tới, mày "ra tay tế độ".

Nhưng tao đã quen sống đời gian khổ,
Như những người cùng cảnh ngộ quanh tao.
Đừng hỏi tao chuyện mong muốn ước ao,
Tao lết được bữa nào hay bữa nấy.

Tuy nhiên nếu mày chí tình muốn vậy,
Tao đành xin tạm quấy quá đôi lời,
Dẫu biết rằng chỉ nói để mà chơi,
Còn triển vọng, có chăng Trời mới biết.

Điều tao muốn cũng là điều dân Việt
Bấy lâu nay vẫn tha thiết mong cầu,
Kể từ khi tai ách giáng lên đầu,
Cả đất nước chìm sâu trong khổ hạn.
                         x
                     x      x
Tao muốn thấy lũ cầm quyền khốn nạn
Cùng tập đoàn Cộng sản chóng tiêu tan.
Chỉ thế này thì dân tộc Việt Nam
Mới cứu được giang san từ tay Chệt.

Tao không muốn người mang dòng máu Việt,
Khi đi xa bị khinh miệt coi thường,
Cũng chỉ vì thói trộm cắp bất lương,
Sau mấy chục năm trường quen gian dối.

Tao không muốn phải đau lòng mà nói,
Dân mình không còn biết tới lương tri,
Sống tham lam, xảo trá với bất nghì,
Nhác thấy lợi, hè thi nhau giành giật.

Tao không muốn thấy người dân chân chất,
Bị bạo quyền cướp mất chỗ dung thân,
Từ quê xa lê lết đến mòn chân,
Lầm hy vọng nhờ ác nhân phân xử.

Tao không muốn thấy hàng ngàn thiếu nữ,
Tuổi thanh xuân vừa nở nụ đơm hoa,
Phải bán thân làm nô lệ phương xa,
Để cứu vớt cả nhà đang đói rách.

Tao không muốn trẻ thơ còn cắp sách,
Phải ranh ma luồn lách tựa yêu tinh,
Xoay từng trăm từng chục giúp gia đình,
Mũi chưa sạch đà linh đinh khó nhọc.

Tao không muốn nơi Trung và Đại học,
Chỉ thấy toàn lừa lọc với hư danh,
Bằng cấp ma, chẳng mấy kẻ học hành,
Thầy bà cũng gian manh đồng một hạng.

Tao không muốn nhìn thanh niên trai tráng,
Chốn trà đình tửu quán rúc triền miên,
Chẳng biết gì đến công sức tổ tiên,
Hoặc lo lắng cho tiền đồ đất mẹ.

Tao không muốn thấy người già rơi lệ,
Trên vỉa hè ngồi kể lể kiếm ăn.
Xiết bao nỗi nhọc nhằn
Đang chồng chất lên tấm thân hành khất.

Tao không muốn dân mình mang ác tật,
Vì quanh năm nhiễm độc chất của Tàu,
Để rồi chẳng trước thì sau,
Đường thiên cổ dìu nhau đi lũ lượt.

Tao không muốn nhìn những người yêu nước,
Bị bắt giam, bị tước đoạt nhân quyền,
Bị đồng bào cùng thế giới bỏ quên,
Trong ngục tối ngày đêm ôm uất hận.

Tao mong ước thấy toàn dân nổi giận,
Trẻ dẫn đầu, già chầm chậm theo chân,
Cờ Vàng bay khắp các nẻo xa gần,
Quét sạch hết bầy sát nhân vô loại.
                         x
                     x      x
Mày chắc nghĩ ước mơ tao rồ dại,
E rằng Trời nghe cũng phải bó tay,
Nên tao xin mày chỉ một điều này,
Dù biết nó sẽ làm mày khóc dở.

Ngày Quốc Hận, tao muốn mày phải nhớ,
Đừng bày trò, viện cớ để ăn chơi,
Ngày đau buồn của dân Việt nơi nơi,
Không phải dịp để vui cười, buôn bán.

Mày vượt biển, trốn bạo quyền Cộng sản,
Thì đừng quên gốc tỵ nạn của mày,
Đừng quay về hưởng thụ với múa may,
Khi đất nước còn trong tay giặc Đỏ.

Quốc Hận luôn còn đó,
Dù lòng người theo gió đổi thay.
              Trần Văn Lương
       Cali, mùa Quốc Hận 2017

Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1131 - 11. May 2017 , 08:05
 

Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
    Thân mang ngọc báu nào hay,
Khắp nơi khổ sở loay hoay kiếm tì
m.


Cóc cuối tuần:

          
飮 月


雲 逃 玉 兔 展 姸 容,
一 隻 漁 舟 水 上 衝.
老 鶩 悾 悾 尋 暮 鼓,
殘 燈 苦 苦 望 晨 鐘.
庭 前 樹 折 人 亡 蔭,
火 裏 冰 消 佛 隱 蹤.
酌 酒 盲 翁 三 盞 喫,
不 知 飮 月 自 杯 中.

                 陳 文 良


Âm Hán Việt:

              Ẩm Nguyệt
Vân đào, ngọc thố triển nghiên dung,
Nhất chích ngư châu thủy thượng xung.
Lão vụ không không tầm mộ cổ,
Tàn đăng khổ khổ vọng thần chung.
Đình tiền thụ chiết, nhân vong ấm,
Hỏa lý băng tiêu, Phật ẩn tung.
Chước tửu, manh ông tam trản khiết,
Bất tri ẩm nguyệt tự bôi trung.
               Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:

             Uống Trăng
Mây chạy trốn, con thỏ ngọc (trăng) bày ra khuôn mặt đẹp đẽ,
Một chiếc thuyền câu xông pha trên nước.
Con vịt trời già ngu ngơ tìm (tiếng) trống chiều,
Ngọn đèn tàn buồn bã trông đợi (tiếng) chuông sớm.
Cái cây trước sân (bị) đổ, người mất bóng mát, (1)
Cục nước đá trong (lò) lửa (bị) tan, Phật ẩn giấu tung tích. (2)
Rót rượu, ông lão mù uống (luôn) ba chén, (3)
Chẳng biết rằng (mình) đang uống trăng từ trong chén.


Chú thích:

(1) Vô Môn Quan, tắc 37: Đình Tiền Bách Thụ
    Cử:
    Một ông tăng hỏi Thiền Sư Triệu Châu:
       -  Ý Tổ sư từ Tây sang là gì? (Hán văn: Như hà thị Tổ sư Tây lai ý)
    Triệu Châu đáp:
       - Cây bách trước sân.  (Hán văn: Đình tiền bách thụ tử)

    Lời Bình của Vô Môn Huệ Khai
    Nếu thấy rõ được chỗ trả lời của Triệu Châu thì trước không có Thích Ca, sau không có Di Lặc.

   Bài Tụng của Vô Môn Huệ Khai:
         Ngôn vô triển sự,
         Ngữ bất đầu cơ.
         Thừa ngôn giả táng,
         Trệ cú giả mê.

   Trần Tuấn Mẫn dịch:
       Lời không tả chuyện,
       Tiếng chẳng hợp duyên.
       Đeo lời mất mạng,
       Vướng câu tối lòng.

(2) Pháp Bảo Chư Tổ, Thượng Tọa Thích Minh Nhật biên soạn (http://www.thuongson.net/phapbaochuto.htm):

Bài tụng của Trường Khánh Huệ Lăng:

   Vạn tượng chi trung độc lộ thân
   Duy nhân tự khẳng nãi vi thân
   Tích thời mậu hướng đồ trung mịch
   Kim nhật khán như
hỏa lý băng


Bài dịch của TT Minh Nhật:

Chính nơi tâm thức bày một thân
Chỉ người tự nhận mới là gần
Lúc xưa lầm hướng ngoài đường kiếm
Giống tợ băng trong lửa cháy rần.

Lời Luận của TT Minh Nhật:

Muốn an lành hãy quay về tâm thức và thật lắng lòng. Muốn lắng lòng thì đừng hướng ngoại tìm kiếm sự an lành. Hướng ngoại tìm an lành nếu có, sẽ mất nhanh ngay, giống như nước đá đưa vào lửa sẽ tan biến mất.

(3) Vô Môn Quan, tắc 10: Thanh Thoát Cô Bần
    Cử:
    Ông tăng thưa với Hòa thượng Tào Sơn:
    - Thanh Thoát nghèo đói, xin Sư giúp đỡ.
    Tào Sơn gọi:
    - Thầy Thoát!
    Tăng đáp:
    - Dạ.
    Tào Sơn bảo:
    - Rượu nhà họ Bạch ở Thanh Nguyên, uống xong ba chén mà sao còn bảo chưa dính môi ?

    Lời Bình của Vô Môn Huệ Khai
    Thanh Thoát trình cơ như vậy, tâm ý là sao? Tào Sơn sáng mắt, biết ngay thâm ý. Tuy nhiên như vậy, đâu là chỗ thầy Thoát uống rượu?


Phỏng dịch thơ:

           Uống Trăng
Trăng thu rờ rỡ tống mây bay,
Một bóng thuyền câu nhỏ quắt quay.
Vịt nhớ trống chiều, day dứt kiếm,
Đèn mong chuông sớm, nghẹn ngào lay.
Trước sân cây đổ, tâm không hiện,
Trong lửa tuyết tan, Phật chẳng bày.
Ông lão mù luôn tay cạn chén,
Vô tình nuốt vẹn mảnh trăng say.
              Trần Văn Lương
                 Cali, 5/2017




Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư :
       Đừng trách ông lão mù uống trăng mà không biết. Hầu hết chúng sanh nào có khác gì! Ai cũng mang châu báu vô giá trong mình mà không biết để phải chịu cơ khổ rách rưới. (*)
        Hỡi ơi! Bính Đinh đồng tử đến xin lửa! (**)

Ghi chú:

(*) Kinh Diệu Pháp Liên Hoa (gọi tắt là Pháp Hoa), quyển 4, phẩm thứ 8: Ngũ Bá Đệ Tử Thọ Ký
     (Bản dịch của Tỳ kheo Thích Trí Tịnh):

8. Bấy giờ, năm trăm vị A-la-hán ở trước Phật được thọ ký xong, vui mừng hớn hở liền từ chỗ ngồi đứng dậy đến trước Phật, đầu mặt lạy chân Phật ăn năn lỗi của mình mà tự trách : Thế-Tôn ! Chúng con thường nghĩ như vầy, tự cho mình đã được rốt ráo diệt độ, nay mới biết đó là như người vô trí. Vì sao? Chúng con đáng được trí huệ của Như-Lai mà bèn tự lấy trí nhỏ cho là đủ.

Thế-Tôn! Thí như có người đến nhà bạn thân say rượu mà nằm, lúc đó người bạn thân có việc quan phải đi, lấy châu báu vô giá cột trong áo của gã say, cho nó rồi đi. Gã đó say mèm đều không hay biết, sau khi dậy bèn dạo đi đến nước khác, vì việc ăn mặc mà phải gắng sức cầu tìm rất là khổ nhọc, nếu có được chút ít bèn cho là đủ.

Lúc sau người bạn thân gặp gỡ thấy gã bèn bảo rằng : "Lạ thay! Anh này sao lại vì ăn mặc mà đến nỗi này. Ta lúc trước muốn cho anh được an vui tha hồ thụ năm món dục, ở ngày tháng năm dó, đem châu báu vô giá cột vào trong áo anh nay vẫn còn đó mà anh không biết, lại đi nhọc nhằn sầu khổ để cầu tự nuôi sống thực là khờ lắm; nay anh nên đem ngọc báu đó đổi chác lấy đồ cần dùng thì thường được vừa ý không chỗ thiếu thốn.

(**) Bích Nham Lục, tắc 7: Huệ Siêu Vấn Phật

Trích lời Bình của Viên Ngộ Khắc Cần:
       (Bản dịch của Thiền Sư Thích Mãn Giác)
...
Cũng như ông tăng giám viện Tắc tuy ở trong chúng hội của Pháp Nhãn song chưa từng xin nhập thất. Một hôm Pháp Nhãn hỏi ông ta, "Tại sao viện chủ không nhập thất?" Tắc đáp, "Hòa thượng không biết là hồi ở với Thanh Lâm đệ tử có chứng được đôi chút sao?" Pháp Nhãn nói, "Ông thử kể lại cho tôi nghe xem." Tắc nói, "Đệ tử hỏi Phật là gì?" Thanh Lâm nói "Bính Đinh đồng tử đến xin lửa." Pháp Nhãn nói , "Lời hay lắm song tôi e rằng ông hiểu lầm. Thử nói gì nữa xem sao." Tắc nói, " Bính Đinh là lửa, lấy lửa mà đi tìm lửa. Cũng như đệ tử đã là Phật rồi lại còn đi tìm Phật". Pháp Nhãn nói, "Quả nhiên là giám viện hiểu lầm rồi." Tắc không vui mới thu dọn hành trang bỏ qua sông. Pháp Nhãn nói: "Người này nếu trở lại thì còn cứu được, nếu không trở lại thì không cứu được nữa." Đến giữa đường Tắc tự suy gẫm: "người này là bậc thiện tri thức của năm trăm người, chẳng lẽ ông ta lại lừa mình sao?" Bèn trở lại, vào tham kiến Pháp Nhãn. Pháp Nhãn nói, "Ông cứ hỏi đi, tôi sẽ trả lời cho." Tắc hỏi, "Phật là gì?" Pháp Nhãn nói, "Bính Đinh đồng tử đến xin lửa." Nghe lời ấy Tắc bèn đại ngộ.


Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1132 - 29. Jun 2017 , 08:03
 

Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
         Chỉ toàn là đá với băng,
Mà sao lòng vẫn khăng khăng nhớ về.


Cóc cuối tuần:

   
Greenland Một Lần Đến


           (Để nhớ lại những ngày ở Greenland.
             Cám ơn chị Lệ-Chi và quý anh chị
                trong nhóm Khoa Học Saigon)


Hòn đảo lạnh, quanh năm trùm băng tuyết,
Đất chỉ toàn là đá chết chỏng chơ.
Đêm mùa hè, dù khuya lắc khuya lơ,
Mặt trời vẫn ỡm ờ không chịu tắt.

Đoàn lữ khách, sau ít giờ gà gật,
Đã rộn ràng góp mặt, miệng cười toe,
Mắt nhắm mở cay sè,
Lòng hăng hái, chẳng hề nghe than vãn.

Thầm an ủi khi được cùng bè bạn,
Từ những vùng quê hương tạm khắp nơi,
Trong ít ngày đồng cất bước vui chơi,
Dù góc biển hoặc chân trời cũng tới.

Những thành phố, tên đọc gần gãy lưỡi,
Cả một đời giờ mới được ghé qua,
Và cho dù chỉ "cưỡi ngựa xem hoa",
Sao lòng vẫn thấy thật là thân thiết.

Phi trường nhỏ, nằm chơ vơ vài chiếc
Máy bay già vừa kết thúc chuyến bay.
Lặng nhìn hai cánh quạt mới ngừng quay,
Khách chẳng biết nên mừng hay nên sợ.
                         x
                    x        x
Len lỏi khắp các địa hình hiểm trở,
Thăm những làng, những phố chợ chênh vênh,
Những con đường men dốc đá chạy quanh,
Mà thoáng thấy buồn tênh trong tấc dạ.

Nhà cửa nhỏ, màu mè trông khác lạ,
Mọc bừa trên những thảm đá đen sì.
Ngôi thánh đường bé tí chẳng người đi,
Cô độc đứng lầm lỳ như nỗi nhớ.

Nắng dường còn vướng nợ,
Dùng dằng không nỡ phân ly.
Mặt trời khuya ngoan cố ở lỳ,
Cùng trăng tối nằm ỳ ra ăn vạ.

Đoàn lữ khách không ngại ngùng băng giá,
Chân thấp cao trên lối đá gập ghềnh.
Có sá gì "chìm nổi" với "lênh đênh",
Khi đã có bạn mình luôn bên cạnh.

Đàn chó trắng bị xiềng trên tuyết lạnh,
Cam chịu đời bất hạnh chẳng kêu ca.
Người lặng lẽ đi qua,
Ngẫm thân phận, vùng xót xa vô cớ.

Vịnh nước hẹp, băng sơn về họp chợ,
Tàu gầm gừ cố mở lối ra khơi.
Mặt biển khuya trắng xoá tận chân trời,
Băng vỡ tựa mảnh hồn rơi vụn nát.

Đêm Ilulissat,
Gió vô tình cào rát mặt buốt xương.
Nhìn con tàu trơ trọi giữa đại dương,
Chạnh nghĩ đến cảnh đêm trường vượt biển.
                        x
                    x        x
Giong ruổi mãi, ngày cuối cùng cũng đến,
Xếp hành trang, nghe thương mến bồi hồi.
Tưởng chừng đang sống lại thuở xa xôi
Ở quê cũ, lúc tình người chưa mất.

Rồi sực tỉnh, buồn đối đầu sự thật:
Đất nước này là đất nước người ta,
Mình từ lâu đã chẳng có quê nhà.
Cơn xúc động vỡ oà căng ánh mắt.

Giã từ Kangerlussuaq,
Lòng già thêm héo hắt quắt quay.
Thầm biết rằng khi tàu cất cánh bay,
Sẽ là lúc xa chốn này mãi mãi.

Con nước ròng tuôn chảy,
Chiếc lá nào ở lại với dòng sông.
               Trần Văn Lương
                  Cali, 6/2017
Back to top
 
 
IP Logged
 
Dau Do
Gold Member
*****
Offline


Quân Sư

Posts: 11591
Thành Phố Phượng Hoàng
Gender: female
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1133 - 29. Jun 2017 , 08:49
 
tranvanluong wrote on 29. Jun 2017 , 08:03:
Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
         Chỉ toàn là đá với băng,
Mà sao lòng vẫn khăng khăng nhớ về.


Cóc cuối tuần:

   
Greenland Một Lần Đến


           (Để nhớ lại những ngày ở Greenland.
             Cám ơn chị Lệ-Chi và quý anh chị
                trong nhóm Khoa Học Saigon)


Hòn đảo lạnh, quanh năm trùm băng tuyết,
Đất chỉ toàn là đá chết chỏng chơ.
Đêm mùa hè, dù khuya lắc khuya lơ,
Mặt trời vẫn ỡm ờ không chịu tắt.

Đoàn lữ khách, sau ít giờ gà gật,
Đã rộn ràng góp mặt, miệng cười toe,
Mắt nhắm mở cay sè,
Lòng hăng hái, chẳng hề nghe than vãn.

Thầm an ủi khi được cùng bè bạn,
Từ những vùng quê hương tạm khắp nơi,
Trong ít ngày đồng cất bước vui chơi,
Dù góc biển hoặc chân trời cũng tới.

Những thành phố, tên đọc gần gãy lưỡi,
Cả một đời giờ mới được ghé qua,
Và cho dù chỉ "cưỡi ngựa xem hoa",
Sao lòng vẫn thấy thật là thân thiết.

Phi trường nhỏ, nằm chơ vơ vài chiếc
Máy bay già vừa kết thúc chuyến bay.
Lặng nhìn hai cánh quạt mới ngừng quay,
Khách chẳng biết nên mừng hay nên sợ.
                         x
                    x        x
Len lỏi khắp các địa hình hiểm trở,
Thăm những làng, những phố chợ chênh vênh,
Những con đường men dốc đá chạy quanh,
Mà thoáng thấy buồn tênh trong tấc dạ.

Nhà cửa nhỏ, màu mè trông khác lạ,
Mọc bừa trên những thảm đá đen sì.
Ngôi thánh đường bé tí chẳng người đi,
Cô độc đứng lầm lỳ như nỗi nhớ.

Nắng dường còn vướng nợ,
Dùng dằng không nỡ phân ly.
Mặt trời khuya ngoan cố ở lỳ,
Cùng trăng tối nằm ỳ ra ăn vạ.

Đoàn lữ khách không ngại ngùng băng giá,
Chân thấp cao trên lối đá gập ghềnh.
Có sá gì "chìm nổi" với "lênh đênh",
Khi đã có bạn mình luôn bên cạnh.

Đàn chó trắng bị xiềng trên tuyết lạnh,
Cam chịu đời bất hạnh chẳng kêu ca.
Người lặng lẽ đi qua,
Ngẫm thân phận, vùng xót xa vô cớ.

Vịnh nước hẹp, băng sơn về họp chợ,
Tàu gầm gừ cố mở lối ra khơi.
Mặt biển khuya trắng xoá tận chân trời,
Băng vỡ tựa mảnh hồn rơi vụn nát.

Đêm Ilulissat,
Gió vô tình cào rát mặt buốt xương.
Nhìn con tàu trơ trọi giữa đại dương,
Chạnh nghĩ đến cảnh đêm trường vượt biển.
                        x
                    x        x
Giong ruổi mãi, ngày cuối cùng cũng đến,
Xếp hành trang, nghe thương mến bồi hồi.
Tưởng chừng đang sống lại thuở xa xôi
Ở quê cũ, lúc tình người chưa mất.

Rồi sực tỉnh, buồn đối đầu sự thật:
Đất nước này là đất nước người ta,
Mình từ lâu đã chẳng có quê nhà.
Cơn xúc động vỡ oà căng ánh mắt.

Giã từ Kangerlussuaq,
Lòng già thêm héo hắt quắt quay.
Thầm biết rằng khi tàu cất cánh bay,
Sẽ là lúc xa chốn này mãi mãi.

Con nước ròng tuôn chảy,
Chiếc lá nào ở lại với dòng sông.
               Trần Văn Lương
                  Cali, 6/2017


Cám ơn anh đã tức cảnh sinh... thơ, tả tình tả cảnh trời mây non nước của Greenland. Anh chị chọn một địa điểm du lịch quá xa lạ, mùa hè vùng này có lạnh lẽo không anh? Có đông du khách không? Lần đầu tiên Đ Đ nghe tới Greenland, đúng là nhà quê quá cở luôn  Cheesy   

Back to top
« Last Edit: 29. Jun 2017 , 09:11 by Dau Do »  

Triệu người quen, có mấy người thương
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1134 - 29. Jun 2017 , 09:29
 
Dau Do wrote on 29. Jun 2017 , 08:49:
Cám ơn anh đã tức cảnh sinh... thơ, tả tình tả cảnh trời mây non nước của Greenland. Anh chị chọn một địa điểm du lịch quá xa lạ, mùa hè vùng này có lạnh lẽo không anh? Có đông du khách không? Lần đầu tiên Đ Đ nghe tới Greenland, đúng là nhà quê quá cở luôn  Cheesy   



Cám ơn chị Đậu Đỏ.
Bây giờ là mùa hè, nên không đến nỗi lạnh lắm.
Cả Greenland chỉ có khoảng 56000 dân, nhưng người dân thật hiền lành tốt bụng và đầy ắp tình người (Greenland hiện thuộc Đan Mạch).
Nếu có giờ quý anh chị nee^n đi cho biết (nhân tiện ghé đảo Iceland gần đó, cũng rất dễ thương.
L
Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1135 - 13. Jul 2017 , 07:31
 

Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
    Mới vừa gặp mặt nhau đây,
Mà sao đã vội xuôi tay sang bờ.


Cóc cuối tuần:

    
Tiễn Lê Xuân Lộc


    (Tiếc thương người bạn thân QGHC, cùng khóa
          CH8/NG ngày xưa, vừa vĩnh viễn ra đi)


Lộc ơi Lộc, khi nghe tin mày mất,
Tao sửng sờ: mày đi thật rồi sao ?
Đâu ngờ rằng vừa mới gặp lại nhau,
Mà phải sớm đớn đau câu vĩnh biệt.

Hôm nhận được hung tin từ Yến Tuyết (*),
Tao lặng người, chẳng biết tỉnh hay say.
Ngày cuối cùng ở đất Úc chia tay,
Đâu có dấu hiệu gì mày sắp chết.

Nhớ lại thuở mình bắt đầu quen biết,
Hai thằng Văn Khoa, ngốc nghếch ngu ngơ,
Đậu vào Trường Hành Chánh, dẫu "tay mơ",
Lại may mắn, Trời lơ cho tốt nghiệp.

Nhưng tai ương trùng điệp,
Thương quê mình gặp số kiếp không may.
Tao nhờ qua tạm trú ở nhà mày,
Nên thoát khỏi chốn tù đày oan nghiệt.

Hoang mang rời đất Việt,
Mày Paris, tao miết tận Cali.
Kể từ lúc phân ly,
Tin tức chỉ năm thì mười thuở.

Quan san cách trở,
Nặng nề món nợ áo cơm,
Nên chẳng biết gì hơn
Ngoài việc góp nhặt rơm chờ nhóm lửa.

Rồi bất chợt mày di cư lần nữa,
Bỏ Paris về nương tựa Úc châu.
Ngang Cali, mày dừng lại ít lâu,
Đủ để nói đôi ba câu đùa nghịch.

Và sau đó mày biệt tăm biệt tích,
Ngày qua ngày, dăm cuốn lịch dần vơi.
Chợt người quen đưa tin dữ tới nơi:
Vợ mày đã vội rời xa cõi tạm.

Ôm nỗi buồn vô hạn,
Mày một mình bầu bạn với con côi,
Sống cô đơn, quay lưng lại với đời,
Lấy Triết học để làm nơi tá túc.

Cuối năm ngoái, tao lần mò qua Úc,
Nuốt đường xa, lúp xúp đến gặp mày.
Vui thấy mày dường chẳng mấy đổi thay,
Vẫn ít nói như những ngày còn trẻ.

Căn nhà rộng, ánh chiều bay nhè nhẹ,
Tao huyên thuyên, mày lặng lẽ ngồi cười.
Có ngờ đâu là lần cuối, Lộc ơi,
Hai đứa được ngồi chơi, ôn chuyện cũ.
                        x
                    x      x
Nơi tao ở, màn đêm giờ đã phủ,
Ánh điện đường ngái ngủ hắt lên song.
Mắt nhìn quanh, tao gắng gượng dối lòng,
Rằng mày vẫn còn thong dong đâu đó.

Buồn quay lại cuốn phim đời nho nhỏ,
Từ những ngày cùng "chịu khó" vui chơi,
Qua mấy mươi năm lưu lạc xứ người,
Cho đến lúc mày trả trời hơi thở.

Ước mơ còn dang dở,
Cao xanh kia sao nỡ bắt sang bờ.
Thân tằm chết bơ vơ,
Vẫn vương vấn mãi đường tơ đã đứt.

Hãy yên nghỉ, Lộc ơi, đừng day dứt,
Cuộc đời dù có thực cũng là không.
Nhưng xin mày phù hộ để non sông
Sẽ không phải lọt vào trong tay Chệt.

Ra đi lúc quê nhà còn rên siết,
Chắc lòng mày cũng giãy chết đòi cơn.
Bọn tao rồi cũng chẳng khá gì hơn,
Chắc nhắm mắt vẫn ôm hờn mất nước.

Mày nhanh chân đi trước,
Đừng quên người còn nặng bước buồn đau.
Nếu quả tình có thế giới ngày sau,
Mình ắt gặp lại nhau nơi nào đó.
                    x
                x      x
Mịt mù đường thiên cổ,
Xin cho người về bến đỗ bình an.
              Trần Văn Lương
                 Cali, 7/2017


Ghi chú:
(*) Em gái Lộc

Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1136 - 03. Aug 2017 , 11:56
 


Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
      Vênh vang tượng đứng giữa trời,
Bên trong rỗng tuếch, nào người có hay.



Cóc cuối tuần:

          木 像
巍 巍 木 像 傲 寒 霜,
凜 凜 威 風 鎮 四 方.
試 試 小 童 推 像 倒,
始 知 那 像 本 無 腸.
                陳 文 良



Âm Hán Việt:

           Mộc Tượng
Nguy nguy mộc tượng ngạo hàn sương,
Lẫm lẫm uy phong trấn tứ phương.
Thí thí tiểu đồng thôi tượng đảo,
Thủy tri na tượng bản vô trường.
            Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:

          Tượng Gỗ
Tượng gỗ cao lớn đồ sộ khinh thường sương lạnh,
Oai phong lẫm liệt áp chế bốn phương.
Thử chơi, đứa bé xô bức tượng ngã,
Mới hay tượng ấy vốn không có ruột (bên trong rỗng không).


Phỏng dịch thơ:

           Tượng Gỗ
Dềnh dàng tượng gỗ trổ uy phong,
Dẫu tuyết sương rơi, há bận lòng.
Nghịch ngợm, tiểu đồng xô tượng đổ,
Mới hay tượng chẳng có gì trong!
              Trần Văn Lương
                 Cali, 8/2017




Lời than của Phi Dã Thiền Sư :
     Than ôi, bức tượng thật to lớn oai phong mà bên trong trống không chẳng có gì cả!
     Thế mới hay bên ngoài càng có vẻ vĩ đại và càng được sơn phết bao nhiêu thì bên trong càng rỗng tuếch bấy nhiêu.
     Ngẫm lại người đời nào có khác gì đâu.
     Hỡi ơi, cũng phải nhờ một đứa trẻ nên mới biết là Hoàng Đế không mặc quần áo!
(*)

Ghi chú:
  (*)   Xin xem truyện cổ tích  The Emperor's New Clothes của Hans Christian Andersen.
Back to top
 
 
IP Logged
 
tuy-van
Gold Member
*****
Offline


Thành viên xuất sắc
2015

Posts: 10734
Thung lủng hoa vàng
Gender: female
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1137 - 29. Aug 2017 , 13:05
 

  Lâu quá không có dịp vào vườn thơ của anh Lương , nhân mùa Lể Vu lan , em kính chúc sức khoẻ và nhiều hạnh phúc cùng anh và cả nhà nhé.
  Rất cám ơn những bài thơ con Cóc đã tặng nhé.
  Em TvMs dạo nầy o post được hình ảnh như ý , buồn 5 phút.

  Em TvMs
Back to top
 

hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
hoahong.gif Have a great dayhoahong.gif
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1138 - 30. Aug 2017 , 14:57
 
tuy-van wrote on 29. Aug 2017 , 13:05:
  Lâu quá không có dịp vào vườn thơ của anh Lương , nhân mùa Lể Vu lan , em kính chúc sức khoẻ và nhiều hạnh phúc cùng anh và cả nhà nhé.
  Rất cám ơn những bài thơ con Cóc đã tặng nhé.
  Em TvMs dạo nầy o post được hình ảnh như ý , buồn 5 phút.

  Em TvMs


Cám ơn TV nhiều
TV ghé vào thăm thế này thì quả là đáng quý.
Chúc TV luôn an vui.
L
Back to top
 
 
IP Logged
 
tranvanluong
Gold Member
*****
Offline


I love YaBB 1G - SP1!

Posts: 755
Re: Hang Cóc Thơ - Trần Văn Lương
Reply #1139 - 31. Aug 2017 , 07:58
 

Kính gửi đến quý anh chị con cóc cuối tuần.

Dạo:
     Trời xanh chẳng biết xót thương,
Gây ra lắm cảnh đoạn trường mà chơi.


Cóc cuối tuần:

Nghẹn Tiếng Kinh Chiều


Chập choạng bóng hoàng hôn,
Sầu tuôn tuôn đứt nối.
Tiếng chuông ngầm dẫn lối,
Kinh sám hối dập dồn.

Người chết mới vừa chôn,
Mảnh hồn còn tê buốt,
Đang nghẹn ngào cố nuốt
Lời trau chuốt thương vay.

Nắng muộn vướng cành cây,
Loay hoay nhờ gỡ rối.
Lá vàng quên mất cội,
Nào biết hỏi thăm ai.

Lữ khách áo mòn vai,
Tóc tai Trời nhuộm trắng,
Nhìn lối mòn cay đắng
Dần thiếu vắng người qua.

Trăng cũ gượng dối già,
Nhạt nhòa trong sương tối.
Cuộc hành trình phản bội
Càng rối rắm đau thương.

Kẻ đánh mất quê hương,
Chặng cuối đường hoạn nạn,
Chỉ còn dăm đứa bạn,
Cùng cạn chén lưu vong.

Mộ mới lấp vừa xong,
Người chạnh lòng khóc ngất,
Đứa còn chôn đứa mất,
Đất lạ chật người quen.

Đường thiên lý tối đen,
Dăm ánh đèn vội vã,
Nào hay nơi cuối ngả,
Nhang khói đã thôi chờ.

Sầu vỡ vụn thành thơ,
Giấc mơ tàn mấy bận.
Thoáng nhìn về cố quận,
Uất hận lại càng sâu.

Héo úa sợi dây trầu,
Ôm gốc cau tàn lụi.
Cánh lục bình lủi thủi,
Buồn tủi ngóng đò ngang.
                  x
              x      x
Quay lưng lại Thiên đàng,
Chân vội vàng lính quýnh.
Trên con đường vô dịnh,
Định mệnh vẫn ngặt nghèo.

Gió tím lặng qua đèo,
Đèo theo bao tiếc nhớ.
Khách nhìn quanh bỡ ngỡ,
Mộng ước dở đành buông.

Gióng giả mãi hồi chuông,
Lệ buồn tuôn rát mặt,
Lòng hoang mang thắc mắc
Trời có mắt hay không.

Nỗi tuyệt vọng khơi dòng,
Con nước ròng tuôn chảy.
Lửa căm hờn phựt cháy,
Người đứng đấy đăm chiêu.

Trong hoang vắng tịch liêu,
Tiếng kinh chiều vọng lại.
Lòng chợt thèm khấn vái
Cho oan trái dần vơi.

Nhẹ ngước mặt nhìn trời,
Mắt vời theo cánh én.
Câu kinh vừa mới nghén,
Đã chết nghẹn đầu môi.
       Trần Văn Lương
          Cali, 8/2017


Back to top
 
 
IP Logged
 
Pages: 1 ... 74 75 76 77 78 ... 97
Send Topic In ra